Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Y Trở Lại

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Thần Y Trở Lại
Chương 5381


 Minh Thiên lắc đầu: “Chịu, nhưng đến nay chỉ có vài người phá giải được thôi, nhưng lạ cái là họ đều không bán đan dược luyện chế được cho ai”.  

 

Ngô Bình: “Giá cao quá ạ?”  

 

Minh Thiên: “Đan dược này có hỗ trợ rất lớn cho cảnh giới Thần Thông, hơn nữa lại hiếm nên giá cực cao. Ngoài thị thường bán đến 80 triệu tiền Tiên một viên cấp trung phẩm đấy”.  

 

Ngô Bình trố mắt ra: “Đắt thế ạ!”

Minh Thiên: “Cái gì hiếm thì đều quý, nếu là đan dược đứng trong tốp 50 thì còn có giá cao nữa”.  

 

Ngô Bình gật gù, sau đó bắt đầu tập trung luyện đan. Đây là lần đầu luyện chế nên anh không cần phải thành công, mà chỉ mong có thể nắm được điểm mấu chốt. Sau 20 phút luyện đan, dược lực trong lò chợt có trạng thái hỗn loạn, tất cả dược tính đều mất bản chất ban đầu, thay vào đó là trạng thái mà thầy luyện đan cũng không biết là gì.  

 

Advertisement

Ngô Bình quan sát bằng đôi mắt xuyên thấu thì thấy toàn bộ dược lực đều đã bị tách ra, vô vàn các dược tính đang hoà lẫn với nhau. Anh phóng thần niệm vào trong, sau đó lấy vài thành phần ra, sau đó quan sát tiếp xem nó sẽ hình thành dược lực thế nào.  

 

Kết quả là sau khi Ngô Bình lấy thành dược lực không biết thuộc dược liệu nào ra xong thì thấy nó như biến thành một loại mới, không hề thuộc thành phần của bất kỳ dược liệu nào trước đó. Từ đây có thể thấy tình trạng hỗn loạn này cũng từ nó mà ra.  

 

Thấy Ngô Bình nhìn chăm chú vào lò luyện đan, Minh Thiên nói: “Sư đệ, có cách nào giải quyết tình trạng này không?”  

 

Ngô Bình: “Tất cả các dược lực đã rách nhau ra và rời khỏi dược liệu gốc. Em cũng từng gặp tình trạng này trước kia rồi, em gọi nó là dược cơ. Nhưng hầu hết khi rơi vào tình tràn này thì dược lực đều tách ra lần lượt nên vẫn có thể khống chế được. Còn như lần này thì em mới gặp lần đầu, xem ra đây không chỉ là vấn đề khó trong luyện đan, mà còn là một hướng đi mới trong luyện đan”.  

 

Minh Thiên sáng mắt lên: “Hướng đi mới trong luyện đan ư? Cậu nói vậy là sao?”  

 

Ngô Bình: “Nếu em có thể biết được cách sắp xếp thứ tự của dược cơ trong mỗi loại dược tính thì có thể lợi dụng trạng thái này để luyện chế ra đan dược tinh thuần hơn”.  

 

Minh Thiên lắc đầu: “Sao được chứ? Mỗi loại dược tính đều tách ra thành vài chục nghìn hay thậm chí cả triệu dược cơ rồi, mà sự khác nhau giữa chúng rất nhỏ, không ai có thể phân biệt được. Trong lò đan dược này có 64 loại dược liệu, vậy là vào khoảng vài chục triệu dược cơ, dù có phân biệt được hết thì ai có thể tách dược cơ tương ứng ra trong thời gian ngắn được?”  

 

Nghe thấy thế, Ngô Bình cười nói: “Thật ra trạng thái hỗn loạn này là đảo ngược, dược tính khác nhau sẽ tách thành dược cơ khác nhau. Nhưng dược cơ khác nhau cũng có thể hồi phục ngược lại thành dược tính”.  

 

Minh Thiên: “Cách này hay đó, nhưng phải làm thế nào?”  

 

Ngô Bình: “Theo kinh nghiệm của em thì phải trông chờ vào vận may”.  

 

Minh Thiên phì cười: “Nếu chúng ta làm được thì trình luyện đan sẽ lên một tầm mới đấy”.  

 

Ngô Bình tiếp tục quan sát tình hình trong lò, đương nhiên anh dùng đôi mắt nhìn xuyên thấu. Tuy thần niệm có thể cảm nhận được, nhưng vẫn thua xa trình sắc nét và tỉ mỉ của khả năng nhìn xuyên thấu.  

 

Loáng cái, anh đã phát hiện tình trạng tách ra của một loại dược lực, vì thế anh đập mạnh hai tay vào lò rồi truyền sức mạnh vào, đồng thời điều chỉnh lại kết cấu trong lò.  

 

Ngay sau đó, trong lò đã ngưng tụ lại thành một loại dược tính mới. Dược tính tách ra rồi lại gộp lại đã tinh thuần hơn trước, anh đã di chuyển các dược tính ấy vào môt góc trong lò.  

 

Cứ thế, Ngô Bình nhanh chóng tìm thấy thêm nhiều điều kiện cho cả trăm loại dược tính khác gộp vào rồi lại tách nhau ra. Số còn lại đều là tạp chất mà anh không cần tới.  

 

Lúc này, anh chợt đá vào một vị trí nào đó của lò, đáy lò có một thứ màu đen bay ra, đó chính là tạp chất.  

 
 
Chương 5381


 Minh Thiên lắc đầu: “Chịu, nhưng đến nay chỉ có vài người phá giải được thôi, nhưng lạ cái là họ đều không bán đan dược luyện chế được cho ai”.  

 

Ngô Bình: “Giá cao quá ạ?”  

 

Minh Thiên: “Đan dược này có hỗ trợ rất lớn cho cảnh giới Thần Thông, hơn nữa lại hiếm nên giá cực cao. Ngoài thị thường bán đến 80 triệu tiền Tiên một viên cấp trung phẩm đấy”.  

 

Ngô Bình trố mắt ra: “Đắt thế ạ!”

Minh Thiên: “Cái gì hiếm thì đều quý, nếu là đan dược đứng trong tốp 50 thì còn có giá cao nữa”.  

 

Ngô Bình gật gù, sau đó bắt đầu tập trung luyện đan. Đây là lần đầu luyện chế nên anh không cần phải thành công, mà chỉ mong có thể nắm được điểm mấu chốt. Sau 20 phút luyện đan, dược lực trong lò chợt có trạng thái hỗn loạn, tất cả dược tính đều mất bản chất ban đầu, thay vào đó là trạng thái mà thầy luyện đan cũng không biết là gì.  

 

Advertisement

Ngô Bình quan sát bằng đôi mắt xuyên thấu thì thấy toàn bộ dược lực đều đã bị tách ra, vô vàn các dược tính đang hoà lẫn với nhau. Anh phóng thần niệm vào trong, sau đó lấy vài thành phần ra, sau đó quan sát tiếp xem nó sẽ hình thành dược lực thế nào.  

 

Kết quả là sau khi Ngô Bình lấy thành dược lực không biết thuộc dược liệu nào ra xong thì thấy nó như biến thành một loại mới, không hề thuộc thành phần của bất kỳ dược liệu nào trước đó. Từ đây có thể thấy tình trạng hỗn loạn này cũng từ nó mà ra.  

 

Thấy Ngô Bình nhìn chăm chú vào lò luyện đan, Minh Thiên nói: “Sư đệ, có cách nào giải quyết tình trạng này không?”  

 

Ngô Bình: “Tất cả các dược lực đã rách nhau ra và rời khỏi dược liệu gốc. Em cũng từng gặp tình trạng này trước kia rồi, em gọi nó là dược cơ. Nhưng hầu hết khi rơi vào tình tràn này thì dược lực đều tách ra lần lượt nên vẫn có thể khống chế được. Còn như lần này thì em mới gặp lần đầu, xem ra đây không chỉ là vấn đề khó trong luyện đan, mà còn là một hướng đi mới trong luyện đan”.  

 

Minh Thiên sáng mắt lên: “Hướng đi mới trong luyện đan ư? Cậu nói vậy là sao?”  

 

Ngô Bình: “Nếu em có thể biết được cách sắp xếp thứ tự của dược cơ trong mỗi loại dược tính thì có thể lợi dụng trạng thái này để luyện chế ra đan dược tinh thuần hơn”.  

 

Minh Thiên lắc đầu: “Sao được chứ? Mỗi loại dược tính đều tách ra thành vài chục nghìn hay thậm chí cả triệu dược cơ rồi, mà sự khác nhau giữa chúng rất nhỏ, không ai có thể phân biệt được. Trong lò đan dược này có 64 loại dược liệu, vậy là vào khoảng vài chục triệu dược cơ, dù có phân biệt được hết thì ai có thể tách dược cơ tương ứng ra trong thời gian ngắn được?”  

 

Nghe thấy thế, Ngô Bình cười nói: “Thật ra trạng thái hỗn loạn này là đảo ngược, dược tính khác nhau sẽ tách thành dược cơ khác nhau. Nhưng dược cơ khác nhau cũng có thể hồi phục ngược lại thành dược tính”.  

 

Minh Thiên: “Cách này hay đó, nhưng phải làm thế nào?”  

 

Ngô Bình: “Theo kinh nghiệm của em thì phải trông chờ vào vận may”.  

 

Minh Thiên phì cười: “Nếu chúng ta làm được thì trình luyện đan sẽ lên một tầm mới đấy”.  

 

Ngô Bình tiếp tục quan sát tình hình trong lò, đương nhiên anh dùng đôi mắt nhìn xuyên thấu. Tuy thần niệm có thể cảm nhận được, nhưng vẫn thua xa trình sắc nét và tỉ mỉ của khả năng nhìn xuyên thấu.  

 

Loáng cái, anh đã phát hiện tình trạng tách ra của một loại dược lực, vì thế anh đập mạnh hai tay vào lò rồi truyền sức mạnh vào, đồng thời điều chỉnh lại kết cấu trong lò.  

 

Ngay sau đó, trong lò đã ngưng tụ lại thành một loại dược tính mới. Dược tính tách ra rồi lại gộp lại đã tinh thuần hơn trước, anh đã di chuyển các dược tính ấy vào môt góc trong lò.  

 

Cứ thế, Ngô Bình nhanh chóng tìm thấy thêm nhiều điều kiện cho cả trăm loại dược tính khác gộp vào rồi lại tách nhau ra. Số còn lại đều là tạp chất mà anh không cần tới.  

 

Lúc này, anh chợt đá vào một vị trí nào đó của lò, đáy lò có một thứ màu đen bay ra, đó chính là tạp chất.  

 
 
Chương 5382


 Minh Thiên cầm lấy một viên linh đan rồi quan sát, sau đó hô lên: “Đan dược cực phẩm!”  

 

Đây là Linh Bảo Huyền Minh Đan, quá trình luyện chế cực khó, nhưng mới lần đầu mà Ngô Bình đã luyện chế được đan dược cực phẩm, điều này không khỏi khiến người ta kinh ngạc.  

 

Ngô Bình: “Tại mất nhiều thời gian cho lò đầu quá, không thì còn có hiệu quả cao hơn”.  

 

Minh Thiên bật cười nói: “Sư đệ, Linh Bảo Huyền Minh Đan cực phẩm chưa từng xuất hiện bao giờ, cậu là người đầu tiên luyện chế được đấy. Riêng điểm này thôi thì cậu đã là thầy luyện đan giỏi nhất của môn phái ta rồi”.  

 

Ngô Bình xua tay: “Sư tỷ quá khen”.  

 

Chỉ còn hơn 15 phút nữa là tới giờ lên lớp, Ngô Bình đã dẫn Ngô Bình đi nghe giảng.  

 

Advertisement

“Sư tỷ, nghe giảng có tác dụng không?”  

 

Minh Thiên: “Đại đan sư của vũ trụ chính giảng bài vẫn có tác dụng mà. À, thầy luyện đan lần này là một đại mỹ nữ tên là Nam Cung Lệnh Nghi. Nghe nói lần này cô ấy đển giảng bài chủ yếu muốn tìm chồng ở đây”.  

 

Ngô Bình: “Nếu cô ấy là tu sĩ của vũ trụ chính thì tại sao lại chạy đến Cửu Dương cảnh chọn chồng?”  

 

Minh Thiên: “Chị không rõ, chỉ nghe mọi người đồn vậy thôi”.  

 

Ngô Bình: “Chuyện này không liên quan tới chúng ta, đến nghe giảng là được rồi”.  

 

Hai người trò chuyện một lát thì đến nơi giảng bài là điện Thính Kinh. Điện này rất rộng, nhưng không nhiều người đủ tưc cách đến đây nghe giảng, thường chỉ có đệ tử từ cấp Tứ Đỉnh trở lên thì mới được nghe giảng ở đây.  

 

Ngô Bình là thầy luyện đan Tử Đỉnh, địa vị ngang với đệ tử ngũ đỉnh nên đã đủ tư cách đến đây nghe giảng.  

 

Sau khi đến nơi rồi, tất cả mọi người đều ngồi trên chiếu, trước mặt từng người là những chiếc bàn nhỏ, bốn người sáng lập thì ngồi cùng một bàn.  

 

Minh Thiên và Ngô Bình đến thì cũng ngồi như vậy.  

 

Bài giảng chưa bắt đầu, Minh Thiên giới thiệu với bốn người kia: “Bốn vị sư huynh, đây là sư đệ Ngô Bình, cậu ấy là đệ tử đơn tứ đỉnh, trình độ luyện đan rất cao. Tôi định mời sư đệ vào nhóm của chúng ta và thành người sáng lập thứ sáu”.  

 

Nghe thấy thế, bốn người kia không khỏi liếc nhìn Ngô Bình, một người trong số đó nói: “Sư đệ có thể trở thành thầy luyện đan Tử Đỉnh thì tiền đồ sẽ rất tươi sáng, nhưng người sáng lập cần có kinh nghiệm luyện đan phong phú, như vậy thì mọi người mới tâm phục khẩu phục”.  

 

Người này có mái tóc dài màu lam khói, sau đó thắt thành một bím tóc dài ở sau lưng, gương mặt dài cùng làn da ngăm khiến anh ta trông khá điển trai, gương mặt anh ta luôn tươi cười, thoạt nhìn có khí chất lãnh đạm.  

 

Anh ta nói chuyện chậm rãi nhưng rất nghiêm túc, hình như ba người còn lại cũng ngầm coi anh ta là người đứng đầu nên đều nghe lời anh ta.  

 

Minh Thiên đã lường trước được phản ứng này của họ nên cười nói: “Viên sư huynh, nếu Ngô Bình không đáp ứng được điều kiện thì tôi dẫn cậu ấy đến đây làm gì? Các sư huynh đều biết Linh Bảo Huyền Minh Đan đúng không?”  

 

Viên sư huynh sáng mắt lên: “Sao, ý sư muội là Ngô sư đệ có thể luyện chế được linh đan ấy ư?”  

 

Minh Thiên gật đầu, sau đó lấy viên đan dược cực phẩm ấy ra. Đan dược vừa ra lò nên khí tức vẫn còn biến hoá liên tục ở bên ngoài, từ đó có thể dễ dàng nhận ra là vừa luyện chế xong.  

 

Viên sư huynh cầm lấy viên đan dược xem với vẻ tập trung cùng kinh ngạc. Một lát sau, anh ta nói: “Đan dược cực phẩm, còn là Linh Bảo Huyền Minh Đan nữa chứ. Minh sư muội, có đúng là Ngô sư đệ luyện chế không đấy?”  

 
 
Chương 5382


 Minh Thiên cầm lấy một viên linh đan rồi quan sát, sau đó hô lên: “Đan dược cực phẩm!”  

 

Đây là Linh Bảo Huyền Minh Đan, quá trình luyện chế cực khó, nhưng mới lần đầu mà Ngô Bình đã luyện chế được đan dược cực phẩm, điều này không khỏi khiến người ta kinh ngạc.  

 

Ngô Bình: “Tại mất nhiều thời gian cho lò đầu quá, không thì còn có hiệu quả cao hơn”.  

 

Minh Thiên bật cười nói: “Sư đệ, Linh Bảo Huyền Minh Đan cực phẩm chưa từng xuất hiện bao giờ, cậu là người đầu tiên luyện chế được đấy. Riêng điểm này thôi thì cậu đã là thầy luyện đan giỏi nhất của môn phái ta rồi”.  

 

Ngô Bình xua tay: “Sư tỷ quá khen”.  

 

Chỉ còn hơn 15 phút nữa là tới giờ lên lớp, Ngô Bình đã dẫn Ngô Bình đi nghe giảng.  

 

Advertisement

“Sư tỷ, nghe giảng có tác dụng không?”  

 

Minh Thiên: “Đại đan sư của vũ trụ chính giảng bài vẫn có tác dụng mà. À, thầy luyện đan lần này là một đại mỹ nữ tên là Nam Cung Lệnh Nghi. Nghe nói lần này cô ấy đển giảng bài chủ yếu muốn tìm chồng ở đây”.  

 

Ngô Bình: “Nếu cô ấy là tu sĩ của vũ trụ chính thì tại sao lại chạy đến Cửu Dương cảnh chọn chồng?”  

 

Minh Thiên: “Chị không rõ, chỉ nghe mọi người đồn vậy thôi”.  

 

Ngô Bình: “Chuyện này không liên quan tới chúng ta, đến nghe giảng là được rồi”.  

 

Hai người trò chuyện một lát thì đến nơi giảng bài là điện Thính Kinh. Điện này rất rộng, nhưng không nhiều người đủ tưc cách đến đây nghe giảng, thường chỉ có đệ tử từ cấp Tứ Đỉnh trở lên thì mới được nghe giảng ở đây.  

 

Ngô Bình là thầy luyện đan Tử Đỉnh, địa vị ngang với đệ tử ngũ đỉnh nên đã đủ tư cách đến đây nghe giảng.  

 

Sau khi đến nơi rồi, tất cả mọi người đều ngồi trên chiếu, trước mặt từng người là những chiếc bàn nhỏ, bốn người sáng lập thì ngồi cùng một bàn.  

 

Minh Thiên và Ngô Bình đến thì cũng ngồi như vậy.  

 

Bài giảng chưa bắt đầu, Minh Thiên giới thiệu với bốn người kia: “Bốn vị sư huynh, đây là sư đệ Ngô Bình, cậu ấy là đệ tử đơn tứ đỉnh, trình độ luyện đan rất cao. Tôi định mời sư đệ vào nhóm của chúng ta và thành người sáng lập thứ sáu”.  

 

Nghe thấy thế, bốn người kia không khỏi liếc nhìn Ngô Bình, một người trong số đó nói: “Sư đệ có thể trở thành thầy luyện đan Tử Đỉnh thì tiền đồ sẽ rất tươi sáng, nhưng người sáng lập cần có kinh nghiệm luyện đan phong phú, như vậy thì mọi người mới tâm phục khẩu phục”.  

 

Người này có mái tóc dài màu lam khói, sau đó thắt thành một bím tóc dài ở sau lưng, gương mặt dài cùng làn da ngăm khiến anh ta trông khá điển trai, gương mặt anh ta luôn tươi cười, thoạt nhìn có khí chất lãnh đạm.  

 

Anh ta nói chuyện chậm rãi nhưng rất nghiêm túc, hình như ba người còn lại cũng ngầm coi anh ta là người đứng đầu nên đều nghe lời anh ta.  

 

Minh Thiên đã lường trước được phản ứng này của họ nên cười nói: “Viên sư huynh, nếu Ngô Bình không đáp ứng được điều kiện thì tôi dẫn cậu ấy đến đây làm gì? Các sư huynh đều biết Linh Bảo Huyền Minh Đan đúng không?”  

 

Viên sư huynh sáng mắt lên: “Sao, ý sư muội là Ngô sư đệ có thể luyện chế được linh đan ấy ư?”  

 

Minh Thiên gật đầu, sau đó lấy viên đan dược cực phẩm ấy ra. Đan dược vừa ra lò nên khí tức vẫn còn biến hoá liên tục ở bên ngoài, từ đó có thể dễ dàng nhận ra là vừa luyện chế xong.  

 

Viên sư huynh cầm lấy viên đan dược xem với vẻ tập trung cùng kinh ngạc. Một lát sau, anh ta nói: “Đan dược cực phẩm, còn là Linh Bảo Huyền Minh Đan nữa chứ. Minh sư muội, có đúng là Ngô sư đệ luyện chế không đấy?”  

 
 
Chương 5383


 Ba người còn lại cũng đồng ý.  

 

Ngay sau đó, bài giảng cũng bắt đầu. Một cô gái mặc váy xanh bước từ đằng sau ra rồi đứng trên bục giảng.  

 

Cô ấy vừa xuất hiện, tất cả mọi người đã yên lặng, nhất là các đệ tử nam, ai cũng nhìn không chớp mắt.

Lúc này, một vị trưởng lão xuất hiện và tuyên bố: “Các vị, đây là một trong Ngũ kiệt Ngạo Thế của thế hệ trẻ Ngạo Thế Đan Tông - đại đan sư Nam Cung Lệnh Nghi”.  

 

Sau đó là một tràng giới thiệu. Nghe được vài câu, Ngô Bình nhỏ giọng hỏi một người: “Ở đây thường có kiểu giảng dạy như vậy không?”  

 

Vị sư huynh này tên Viên Định Trí. Anh ta cười nói: “Sư đệ, kiểu giảng dạy như vậy không thường xuyên có đâu. Nhưng cứ ba ngày một lần sẽ có đan sư bản địa mở lớp, đệ tử người mới đến đó học khá nhiều”.  

 

Ngô Bình chẳng hề đến những lớp ấy lấy một lần. Anh hơi ngại ngùng: “Không ai nói điều này với em cả”.  

Advertisement

 

Minh Thiên cười bảo: “Cậu là đan sư Tử Đỉnh, không học mấy lớp đó cũng được, người khác cũng sẽ thấy cậu cần. Nhưng tiết học của những đại đan sư này vẫn rất có giá trị”.  

 

Giới thiệu xong là bắt đầu bài giảng, Nam Cung Lệnh Nghi hỏi: “Trong quá trình luyện đan, có ai từng gặp tình trạng dược tính biến mất chưa? Rồi khi mọi người cảm thấy có thể mình đã quên cho dược liệu vào và chuẩn bị hành động thì dược tính đã biến mất bỗng xuất hiện lại?”  

 

Nghe câu hỏi này, một phần ba số đệ tử có mặt ở đây liền giở tay. Họ đều đều đã từng trải qua tình huống tương tự. Tất nhiên, Ngô Bình cũng từng gặp phải. Anh không chỉ từng gặp mà còn tìm ra nguyên nhân.  

 

“Khi gặp tình trạng này, mọi người có nghiên cứu tìm hiểu không? Nếu đã nghiên cứu thì có ai tìm ra nguyên nhân chưa?”  

 

Hỏi đến câu tìm hiểu nghiên cứu, có mấy chục người giơ tay. Nhưng khi hỏi đến việc tìm ra nguyên nhân, lại chẳng có ai giơ tay cả.  

 

Lúc này, Minh Thiên mới huých vai Ngô Bình, thì thào hỏi: “Sư đệ, cậu giải quyết được chưa?”  

 

Ngô Bình khẽ gật đầu. Cô ấy nói ngay: “Vậy cậu đứng lên phát biểu đi, tiện thể giúp tổ chức nhỏ của chúng ta ‘thể hiện’ một chút”.  

 

Ngô Bình không muốn gây chú ý, bèn nhẹ nhàng lắc đầu. Nào ngờ Minh Thiên đột nhiên giơ tay lên, cao giọng nói: “Ngô đan sư đã có một số phát hiện”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi vốn không ôm hy vọng gì, nghe vậy, cô ấy liền hỏi: “Vị nào là Ngô đan sư thế?”  

 

Hết cách, Ngô Bình đành đứng dậy. Anh liếc nhìn Minh Thiên một cái, cô ấy thì nháy mắt với anh.  

 

Ngô Bình hắng giọng rồi cất lời: “Đại đan sư, khi luyện đan, tôi gặp tình trạng này không chỉ một lần. Ban đầu tôi còn nghĩ do mình làm nóng lò với nhiệt độ quá cao khiến dược tính mất đi, thế là bèn hạ nhiệt độ xuống. Song tình trạng tương tự vẫn thỉnh thoảng xảy ra. Sau này, thông qua nghiên cứu, tôi phát hiện dược tính mất đi có thể do môi trường trong lò đan đã đạt đến một điều kiện phân ly nhất định đối với loại dược tính nào đó, khiến dược tính chuyển hoá thành dược cơ”.  

 

Đôi mắt của Nam Cung Lệnh Nghi sáng rực lên. Đây chính là phương hướng nghiên cứu mấy năm nay của cô ấy, cứ ngỡ sẽ không có ai biết, không ngờ lại gặp được Ngô Bình ở nơi này, anh còn nói ra đáp án chính xác.  

 

“Ngô đan sư, đáp án của cậu rất giống phát hiện của tôi. Xin hỏi, sau đó cậu đã giải quyết vấn đề này như thế nào?”  

 

Ngô Bình đáp: “Đại đan sư, qua các thí nghiệm, tôi phát hiện sự phân ly dược tính này thật ra cũng không phải chuyện xấu. Quá trình phân ly có thể đảo ngược. Khi nắm vững điều kiện, chúng ta có thể tận dụng cơ hội để tinh chế dược tính, từ đó nâng cao phẩm chất của đan dược”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi thầm kinh ngạc. Giải pháp của cô ấy là thay thế dược liệu, thêm nước tinh khiết và các thao tác khác, nhưng không phải đan dược lò nào cũng có hiệu quả. Không ngờ Ngô Bình lại có thể đưa ra đáp án thông dụng như vậy.  

 

Minh Thiên biết đây là cơ hội để tuyên dương Ngô Bình, bèn lên tiếng: “Đại đan sư, Ngô Bình vừa luyện chế một loại đan dược và đã sử dụng chính phương pháp này đấy”.  

 
 
Chương 5383


 Ba người còn lại cũng đồng ý.  

 

Ngay sau đó, bài giảng cũng bắt đầu. Một cô gái mặc váy xanh bước từ đằng sau ra rồi đứng trên bục giảng.  

 

Cô ấy vừa xuất hiện, tất cả mọi người đã yên lặng, nhất là các đệ tử nam, ai cũng nhìn không chớp mắt.

Lúc này, một vị trưởng lão xuất hiện và tuyên bố: “Các vị, đây là một trong Ngũ kiệt Ngạo Thế của thế hệ trẻ Ngạo Thế Đan Tông - đại đan sư Nam Cung Lệnh Nghi”.  

 

Sau đó là một tràng giới thiệu. Nghe được vài câu, Ngô Bình nhỏ giọng hỏi một người: “Ở đây thường có kiểu giảng dạy như vậy không?”  

 

Vị sư huynh này tên Viên Định Trí. Anh ta cười nói: “Sư đệ, kiểu giảng dạy như vậy không thường xuyên có đâu. Nhưng cứ ba ngày một lần sẽ có đan sư bản địa mở lớp, đệ tử người mới đến đó học khá nhiều”.  

 

Ngô Bình chẳng hề đến những lớp ấy lấy một lần. Anh hơi ngại ngùng: “Không ai nói điều này với em cả”.  

Advertisement

 

Minh Thiên cười bảo: “Cậu là đan sư Tử Đỉnh, không học mấy lớp đó cũng được, người khác cũng sẽ thấy cậu cần. Nhưng tiết học của những đại đan sư này vẫn rất có giá trị”.  

 

Giới thiệu xong là bắt đầu bài giảng, Nam Cung Lệnh Nghi hỏi: “Trong quá trình luyện đan, có ai từng gặp tình trạng dược tính biến mất chưa? Rồi khi mọi người cảm thấy có thể mình đã quên cho dược liệu vào và chuẩn bị hành động thì dược tính đã biến mất bỗng xuất hiện lại?”  

 

Nghe câu hỏi này, một phần ba số đệ tử có mặt ở đây liền giở tay. Họ đều đều đã từng trải qua tình huống tương tự. Tất nhiên, Ngô Bình cũng từng gặp phải. Anh không chỉ từng gặp mà còn tìm ra nguyên nhân.  

 

“Khi gặp tình trạng này, mọi người có nghiên cứu tìm hiểu không? Nếu đã nghiên cứu thì có ai tìm ra nguyên nhân chưa?”  

 

Hỏi đến câu tìm hiểu nghiên cứu, có mấy chục người giơ tay. Nhưng khi hỏi đến việc tìm ra nguyên nhân, lại chẳng có ai giơ tay cả.  

 

Lúc này, Minh Thiên mới huých vai Ngô Bình, thì thào hỏi: “Sư đệ, cậu giải quyết được chưa?”  

 

Ngô Bình khẽ gật đầu. Cô ấy nói ngay: “Vậy cậu đứng lên phát biểu đi, tiện thể giúp tổ chức nhỏ của chúng ta ‘thể hiện’ một chút”.  

 

Ngô Bình không muốn gây chú ý, bèn nhẹ nhàng lắc đầu. Nào ngờ Minh Thiên đột nhiên giơ tay lên, cao giọng nói: “Ngô đan sư đã có một số phát hiện”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi vốn không ôm hy vọng gì, nghe vậy, cô ấy liền hỏi: “Vị nào là Ngô đan sư thế?”  

 

Hết cách, Ngô Bình đành đứng dậy. Anh liếc nhìn Minh Thiên một cái, cô ấy thì nháy mắt với anh.  

 

Ngô Bình hắng giọng rồi cất lời: “Đại đan sư, khi luyện đan, tôi gặp tình trạng này không chỉ một lần. Ban đầu tôi còn nghĩ do mình làm nóng lò với nhiệt độ quá cao khiến dược tính mất đi, thế là bèn hạ nhiệt độ xuống. Song tình trạng tương tự vẫn thỉnh thoảng xảy ra. Sau này, thông qua nghiên cứu, tôi phát hiện dược tính mất đi có thể do môi trường trong lò đan đã đạt đến một điều kiện phân ly nhất định đối với loại dược tính nào đó, khiến dược tính chuyển hoá thành dược cơ”.  

 

Đôi mắt của Nam Cung Lệnh Nghi sáng rực lên. Đây chính là phương hướng nghiên cứu mấy năm nay của cô ấy, cứ ngỡ sẽ không có ai biết, không ngờ lại gặp được Ngô Bình ở nơi này, anh còn nói ra đáp án chính xác.  

 

“Ngô đan sư, đáp án của cậu rất giống phát hiện của tôi. Xin hỏi, sau đó cậu đã giải quyết vấn đề này như thế nào?”  

 

Ngô Bình đáp: “Đại đan sư, qua các thí nghiệm, tôi phát hiện sự phân ly dược tính này thật ra cũng không phải chuyện xấu. Quá trình phân ly có thể đảo ngược. Khi nắm vững điều kiện, chúng ta có thể tận dụng cơ hội để tinh chế dược tính, từ đó nâng cao phẩm chất của đan dược”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi thầm kinh ngạc. Giải pháp của cô ấy là thay thế dược liệu, thêm nước tinh khiết và các thao tác khác, nhưng không phải đan dược lò nào cũng có hiệu quả. Không ngờ Ngô Bình lại có thể đưa ra đáp án thông dụng như vậy.  

 

Minh Thiên biết đây là cơ hội để tuyên dương Ngô Bình, bèn lên tiếng: “Đại đan sư, Ngô Bình vừa luyện chế một loại đan dược và đã sử dụng chính phương pháp này đấy”.  

 
 
Chương 5384


 Lời vừa thốt ra, mọi người đều sửng sốt. Linh Bảo Huyền Minh Đan! Ai cũng biết việc luyện chế loại đan dược này có độ khó thế nào, nhưng không ai ngoài Ngô Bình có thể luyện chế nó thành công!  

 

Nam Cung Lệnh Nghi hỏi: “Có đan dược chứ?”  

 

Minh Thiên phất tay một cái, viên Linh Bảo Huyền Minh Đan ấy liền bay đến trước mặt Nam Cung Lệnh Nghi.  

 

Nhìn thấy viên đan dược gần như hoàn hảo này, trái tim của Nam Cung Lệnh Nghi bèn đập mạnh. Trông cô ấy như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật vậy. Rất lâu sau đó, cô ấy mới khẽ gật đầu: “Đan dược cực phẩm. Xem ra Ngô đan sư thật sự tìm được cách giải quyết, mà cách này còn cực kỳ cao minh”.  

 

Ngô Bình nói: “Đại đan sư quá khen rồi, tôi chỉ may mắn thôi”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi hiếm khi nở nụ cười: “Tôi biết sự huyền diệu của nó chỉ có thể ngầm hiểu chứ không thể diễn tả bằng lời, nhưng vẫn mong cậu có thể chia sẻ suy nghĩ của mình khi giải quyết vấn đề này”.  

 

Advertisement

Ngô Bình khó lòng từ chối, lập tức thuật lại cách suy nghĩ của mình và một số thao tác đơn giản. Nhưng rõ ràng là chín mươi phần trăm số người ngồi đây không hiểu, mười phần trăm còn lại cũng chỉ hiểu một nửa.  

 

Nói được nửa giờ đồng hồ, Ngô Bình cảm thấy hơi xấu hổ khi nhận ra có nhiều người mờ mịt không hiểu gì. Anh giảng giải quá thất bại rồi. Ngẫm nghĩ một lúc, anh đột nhiên bảo: “Đại đan sư, hay là thế này, tôi sẽ luyện chế một lò đan dược ngay tại đây, như thế sẽ trực quan hơn nhiều”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi có phần kinh ngạc: “Ngô đan sư không sợ kỹ thuật luyện đan của cậu bị người khác học được sao?”  

 

Ngô Bình nói: “Nếu có thể học ngay sau một lần xem, vậy chứng tỏ trình độ luyện đan của người đó không hề kém tôi, học cũng chẳng sao cả”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi cười bảo: “Được. Vậy làm phiền Ngô đan sư lên bục để luyện chế”.  

 

Khi Ngô Bình bước lên bục, Nam Cung Lệnh Nghi bèn lấy lò đan ra và hỏi: “Cậu cần đan dược gì?”  

 

Ngô Bình đọc ba mươi lăm vị thuốc. Cô ấy phất tay một cái, số dược liệu ấy liền xuất hiện trước mắt anh.   

 

Trước mặt mọi người, Ngô Bình bắt đầu luyện đan. Thủ pháp của anh không có gì đặc biệt, nhưng nhất cử nhất động đều khớp với vận luật đất trời. Anh vừa làm vừa giảng giải. Nhưng đúng như anh đã nói, dù có làm thế này thì người ta cũng chỉ có thể nhìn thấy bề ngoài, còn những sự biến đổi kỳ diệu bên trong không thể diễn giải bằng lời.  

 

Bốn mươi phút sau, lò đan dược này đã luyện thành. Đan khí bay ra, bốn viên đan dược nhanh chóng được ngưng tụ trên tay anh, đan cực phẩm!  

 

Trong lòng Nam Cung Lệnh Nghi khẽ chấn động. Loại đan dược này, dù là cô ấy chính tay luyện chế, cũng sẽ rất khó đạt đến cực phẩm. Trừ phi cho cô ấy ba cơ hội trở lên, cô ấy mới chắc chắn mình sẽ luyện ra một lò đan dược cực phẩm.  

 

Luyện xong lò đan dược này, Ngô Bình ôm quyền về phía mọi người rồi quay về chỗ cũ.  

 

Minh Thiên và Viên Định Trí giơ ngón tay cái, đồng thanh nói: “Khâm phục!”  

 

Sau đó Nam Cung Lệnh Nghi giảng giải một số công dụng của luyện đan, mọi người đều chăm chú lắng nghe.  

 

Lớp học này kéo dài ba canh giờ mới kết thúc. Sáu người Ngô Bình đang chuẩn bị rời đi thì Nam Cung Lệnh Nghi bỗng tiến về phía Ngô Bình.  

 

Đám Ngô Bình vội vàng đứng lại. Nam Cung Lệnh Nghi cười hỏi: “Ngô đan sư có hứng thú gia nhập Tam Thất Đan Đường do tôi lãnh đạo, trở thành một trong những cộng sự của chúng tôi không?”  

 

Ngô Bình ngẩn ra, nhìn về phía Minh Thiên.  

 

Minh Thiên cười nói: “Sư đệ, đan đường của đại đan sư chủ yếu ở ngoài Cửu Dương Cảnh, tuy cậu là một trong những người sáng lập Bách Vị Thảo Đường, nhưng điều này không cản trở cậu trở thành cộng sự của tổ chức khác”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi tiếp lời: “Đúng vậy, chuyện này không hề xung đột”.  

 
 
Chương 5384


 Lời vừa thốt ra, mọi người đều sửng sốt. Linh Bảo Huyền Minh Đan! Ai cũng biết việc luyện chế loại đan dược này có độ khó thế nào, nhưng không ai ngoài Ngô Bình có thể luyện chế nó thành công!  

 

Nam Cung Lệnh Nghi hỏi: “Có đan dược chứ?”  

 

Minh Thiên phất tay một cái, viên Linh Bảo Huyền Minh Đan ấy liền bay đến trước mặt Nam Cung Lệnh Nghi.  

 

Nhìn thấy viên đan dược gần như hoàn hảo này, trái tim của Nam Cung Lệnh Nghi bèn đập mạnh. Trông cô ấy như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật vậy. Rất lâu sau đó, cô ấy mới khẽ gật đầu: “Đan dược cực phẩm. Xem ra Ngô đan sư thật sự tìm được cách giải quyết, mà cách này còn cực kỳ cao minh”.  

 

Ngô Bình nói: “Đại đan sư quá khen rồi, tôi chỉ may mắn thôi”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi hiếm khi nở nụ cười: “Tôi biết sự huyền diệu của nó chỉ có thể ngầm hiểu chứ không thể diễn tả bằng lời, nhưng vẫn mong cậu có thể chia sẻ suy nghĩ của mình khi giải quyết vấn đề này”.  

 

Advertisement

Ngô Bình khó lòng từ chối, lập tức thuật lại cách suy nghĩ của mình và một số thao tác đơn giản. Nhưng rõ ràng là chín mươi phần trăm số người ngồi đây không hiểu, mười phần trăm còn lại cũng chỉ hiểu một nửa.  

 

Nói được nửa giờ đồng hồ, Ngô Bình cảm thấy hơi xấu hổ khi nhận ra có nhiều người mờ mịt không hiểu gì. Anh giảng giải quá thất bại rồi. Ngẫm nghĩ một lúc, anh đột nhiên bảo: “Đại đan sư, hay là thế này, tôi sẽ luyện chế một lò đan dược ngay tại đây, như thế sẽ trực quan hơn nhiều”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi có phần kinh ngạc: “Ngô đan sư không sợ kỹ thuật luyện đan của cậu bị người khác học được sao?”  

 

Ngô Bình nói: “Nếu có thể học ngay sau một lần xem, vậy chứng tỏ trình độ luyện đan của người đó không hề kém tôi, học cũng chẳng sao cả”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi cười bảo: “Được. Vậy làm phiền Ngô đan sư lên bục để luyện chế”.  

 

Khi Ngô Bình bước lên bục, Nam Cung Lệnh Nghi bèn lấy lò đan ra và hỏi: “Cậu cần đan dược gì?”  

 

Ngô Bình đọc ba mươi lăm vị thuốc. Cô ấy phất tay một cái, số dược liệu ấy liền xuất hiện trước mắt anh.   

 

Trước mặt mọi người, Ngô Bình bắt đầu luyện đan. Thủ pháp của anh không có gì đặc biệt, nhưng nhất cử nhất động đều khớp với vận luật đất trời. Anh vừa làm vừa giảng giải. Nhưng đúng như anh đã nói, dù có làm thế này thì người ta cũng chỉ có thể nhìn thấy bề ngoài, còn những sự biến đổi kỳ diệu bên trong không thể diễn giải bằng lời.  

 

Bốn mươi phút sau, lò đan dược này đã luyện thành. Đan khí bay ra, bốn viên đan dược nhanh chóng được ngưng tụ trên tay anh, đan cực phẩm!  

 

Trong lòng Nam Cung Lệnh Nghi khẽ chấn động. Loại đan dược này, dù là cô ấy chính tay luyện chế, cũng sẽ rất khó đạt đến cực phẩm. Trừ phi cho cô ấy ba cơ hội trở lên, cô ấy mới chắc chắn mình sẽ luyện ra một lò đan dược cực phẩm.  

 

Luyện xong lò đan dược này, Ngô Bình ôm quyền về phía mọi người rồi quay về chỗ cũ.  

 

Minh Thiên và Viên Định Trí giơ ngón tay cái, đồng thanh nói: “Khâm phục!”  

 

Sau đó Nam Cung Lệnh Nghi giảng giải một số công dụng của luyện đan, mọi người đều chăm chú lắng nghe.  

 

Lớp học này kéo dài ba canh giờ mới kết thúc. Sáu người Ngô Bình đang chuẩn bị rời đi thì Nam Cung Lệnh Nghi bỗng tiến về phía Ngô Bình.  

 

Đám Ngô Bình vội vàng đứng lại. Nam Cung Lệnh Nghi cười hỏi: “Ngô đan sư có hứng thú gia nhập Tam Thất Đan Đường do tôi lãnh đạo, trở thành một trong những cộng sự của chúng tôi không?”  

 

Ngô Bình ngẩn ra, nhìn về phía Minh Thiên.  

 

Minh Thiên cười nói: “Sư đệ, đan đường của đại đan sư chủ yếu ở ngoài Cửu Dương Cảnh, tuy cậu là một trong những người sáng lập Bách Vị Thảo Đường, nhưng điều này không cản trở cậu trở thành cộng sự của tổ chức khác”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi tiếp lời: “Đúng vậy, chuyện này không hề xung đột”.  

 
 
Chương 5385


Nghe đến câu chia toàn phần, Ngô Bình tò mò hỏi: “Vậy lợi nhuận của Tam Thất Đan Đường đến từ đâu?”  

 

Nam Cung Lệnh Nghi trả lời: “Thứ chúng tôi cần là đan dược phẩm chất cao và quý hiếm do Ngô đan sư cung cấp, đây chính là sản phẩm chiêu bài. Có Ngô đan sư trấn thủ, chúng tôi sẽ thu hút được nhiều khách hàng lớn hơn”.  

 

Minh Thiên cười nói: “Hay đấy. Sư đệ à, chị đề nghị cậu nên gia nhập!”

Ngô Bình hỏi: “Tôi cần luyện chế đan dược gì, có danh sách không?”  

 

Nam Cung Lệnh Nghi đưa một quyển sổ màu trắng cho Ngô Bình: “Trong này là đan dược mà đan sư của chúng tôi không thể luyện chế, hoặc phẩm chất được luyện ra không đạt tiêu chuẩn, đều là đan dược mà khách cần. Trong số đan dược này, Ngô đan sư cứ thoải mái lựa chọn. Bất luận cậu luyện được loại nào thì đó đều là loại mà Tam Thất Đan Đường cần nhất”.  

 

Nhận lấy quyển sổ, Ngô Bình gật đầu đáp: “Được, tôi sẽ thử. Nếu thành công, tôi sẽ bàn về chuyện hợp tác”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi đưa cho Ngô Bình một miếng ngọc bội: “Đây là truyền thư của tôi, có chuyện gì có thể trực tiếp liên lạc với tôi”.  

Advertisement

 

Đây là lần thứ hai Ngô Bình có được truyền thư của người khác. Lần đầu là Minh Thiên, lần này là Nam Cung Lệnh Nghi.  

 

Cầm lấy truyền thư, Ngô Bình đáp: “Được”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi cười nói: “Ngô đan sư, hy vọng sau này chúng ta sẽ liên lạc thường xuyên”.  

 

Sau khi Nam Cung Lệnh Nghi đi khỏi, Viên Định Trí cười nói: “Xem ra Nam Cung đại đan sư vô cùng đề cao sư đệ”.  

 

Minh Thiên bảo: “Sao lại không đề cao cho được? Sư đệ là máy kiếm tiền đấy. Tôi mà là cô ấy thì còn nhiệt tình hơn cơ”.  

 

Viên Định Trí nói: “Chúng ta tìm nơi nào uống rượu tán gẫu, tiện thể bàn chuyện Bách Vị Thảo Đường đi”.  

 

Minh Thiên đáp: “Đến chỗ tôi nhé”.  

 

Sáu người đến nơi ở của Minh Thiên. Vài đĩa thức ăn, một bình rượu nóng, họ quây quần cạnh nhau, bàn về kế hoạch tương lai.  

 

Trong số họ có một người đàn ông mặc áo xám, đầu đội mũ thư sinh, trán rộng mắt hẹp, tên là Trương Phục Uy, phụ trách tài chính của tổ chức. Anh ta bảo: “Cần nói với sư đệ đôi chút về thu chi của Bách Vị Thảo Đường chúng ta. Trong nửa đầu năm nay, thu nhập của Bách Vị Thảo Đường là 2,5765 tỷ tiền Tiên, chi tiêu 2,13946 tỷ tiền Tiên, lời 437,04 triệu tiền Tiên. Phần lớn chi tiêu đều chia cho đan sư, có chia ba bảy, cũng có chia hai tám”.  

 

Viên Định Trí nói: “Bách Vị Thảo Đường cũng không quá tiếng tăm. Bước tiếp theo là xây dựng danh tiếng của chúng ta”.  

 

Minh Thiên cười nói: “Muốn tạo dựng danh tiếng thì chờ một thời gian nữa sẽ có một hội triển lãm đan dược, hội đan Cửu Dương. Chúng ta có thể đăng ký tham gia”.  

 

Viên Định Trí bảo: “Trừ phi chúng ta luyện chế đan dược trên bảng Linh Đan, bằng không tham gia cũng chẳng tạo ra sức ảnh hưởng gì”.  

 

Lời vừa dứt, họ đều nhìn về phía Ngô Bình.  

 

Ngô Bình xoa mũi: “Mọi người cảm thấy nên luyện chế loại đan dược nào?”  

 

Minh Thiên đáp: “Chẳng phải Nam Cung đại đan sư đã đưa cho cậu một quyển sổ sao? Cậu cứ luyện đan dược trong đó là được. Tất nhiên, nếu có thể luyện thêm vài loại đan dược trên bảng Linh Đan thì càng tốt”.  

 

Trương Phục Uy cất lời: “Mỗi kỳ hội triển lãm đan dược đều sẽ bình chọn ra một bảng xếp hàng đan dược trân phẩm, nếu lọt vào top ba thì tương đương với một màn quảng bá siêu cấp rồi”.  

 
 
Chương 5385


Nghe đến câu chia toàn phần, Ngô Bình tò mò hỏi: “Vậy lợi nhuận của Tam Thất Đan Đường đến từ đâu?”  

 

Nam Cung Lệnh Nghi trả lời: “Thứ chúng tôi cần là đan dược phẩm chất cao và quý hiếm do Ngô đan sư cung cấp, đây chính là sản phẩm chiêu bài. Có Ngô đan sư trấn thủ, chúng tôi sẽ thu hút được nhiều khách hàng lớn hơn”.  

 

Minh Thiên cười nói: “Hay đấy. Sư đệ à, chị đề nghị cậu nên gia nhập!”

Ngô Bình hỏi: “Tôi cần luyện chế đan dược gì, có danh sách không?”  

 

Nam Cung Lệnh Nghi đưa một quyển sổ màu trắng cho Ngô Bình: “Trong này là đan dược mà đan sư của chúng tôi không thể luyện chế, hoặc phẩm chất được luyện ra không đạt tiêu chuẩn, đều là đan dược mà khách cần. Trong số đan dược này, Ngô đan sư cứ thoải mái lựa chọn. Bất luận cậu luyện được loại nào thì đó đều là loại mà Tam Thất Đan Đường cần nhất”.  

 

Nhận lấy quyển sổ, Ngô Bình gật đầu đáp: “Được, tôi sẽ thử. Nếu thành công, tôi sẽ bàn về chuyện hợp tác”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi đưa cho Ngô Bình một miếng ngọc bội: “Đây là truyền thư của tôi, có chuyện gì có thể trực tiếp liên lạc với tôi”.  

Advertisement

 

Đây là lần thứ hai Ngô Bình có được truyền thư của người khác. Lần đầu là Minh Thiên, lần này là Nam Cung Lệnh Nghi.  

 

Cầm lấy truyền thư, Ngô Bình đáp: “Được”.  

 

Nam Cung Lệnh Nghi cười nói: “Ngô đan sư, hy vọng sau này chúng ta sẽ liên lạc thường xuyên”.  

 

Sau khi Nam Cung Lệnh Nghi đi khỏi, Viên Định Trí cười nói: “Xem ra Nam Cung đại đan sư vô cùng đề cao sư đệ”.  

 

Minh Thiên bảo: “Sao lại không đề cao cho được? Sư đệ là máy kiếm tiền đấy. Tôi mà là cô ấy thì còn nhiệt tình hơn cơ”.  

 

Viên Định Trí nói: “Chúng ta tìm nơi nào uống rượu tán gẫu, tiện thể bàn chuyện Bách Vị Thảo Đường đi”.  

 

Minh Thiên đáp: “Đến chỗ tôi nhé”.  

 

Sáu người đến nơi ở của Minh Thiên. Vài đĩa thức ăn, một bình rượu nóng, họ quây quần cạnh nhau, bàn về kế hoạch tương lai.  

 

Trong số họ có một người đàn ông mặc áo xám, đầu đội mũ thư sinh, trán rộng mắt hẹp, tên là Trương Phục Uy, phụ trách tài chính của tổ chức. Anh ta bảo: “Cần nói với sư đệ đôi chút về thu chi của Bách Vị Thảo Đường chúng ta. Trong nửa đầu năm nay, thu nhập của Bách Vị Thảo Đường là 2,5765 tỷ tiền Tiên, chi tiêu 2,13946 tỷ tiền Tiên, lời 437,04 triệu tiền Tiên. Phần lớn chi tiêu đều chia cho đan sư, có chia ba bảy, cũng có chia hai tám”.  

 

Viên Định Trí nói: “Bách Vị Thảo Đường cũng không quá tiếng tăm. Bước tiếp theo là xây dựng danh tiếng của chúng ta”.  

 

Minh Thiên cười nói: “Muốn tạo dựng danh tiếng thì chờ một thời gian nữa sẽ có một hội triển lãm đan dược, hội đan Cửu Dương. Chúng ta có thể đăng ký tham gia”.  

 

Viên Định Trí bảo: “Trừ phi chúng ta luyện chế đan dược trên bảng Linh Đan, bằng không tham gia cũng chẳng tạo ra sức ảnh hưởng gì”.  

 

Lời vừa dứt, họ đều nhìn về phía Ngô Bình.  

 

Ngô Bình xoa mũi: “Mọi người cảm thấy nên luyện chế loại đan dược nào?”  

 

Minh Thiên đáp: “Chẳng phải Nam Cung đại đan sư đã đưa cho cậu một quyển sổ sao? Cậu cứ luyện đan dược trong đó là được. Tất nhiên, nếu có thể luyện thêm vài loại đan dược trên bảng Linh Đan thì càng tốt”.  

 

Trương Phục Uy cất lời: “Mỗi kỳ hội triển lãm đan dược đều sẽ bình chọn ra một bảng xếp hàng đan dược trân phẩm, nếu lọt vào top ba thì tương đương với một màn quảng bá siêu cấp rồi”.  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top