Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 60: 60: Phê Vật





Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan thất vọng nhìn Diệp Quân Lâm, tức giận nói: “Mày chính là một phế vật, từ đầu đến chân mày đều là phế vật! Ngay cả bảo hộ cho vợ mình cũng không làm được!”
“Vợ của mày bị trục xuất ra khỏi gia tộc mà mày còn làm ngơ?
Mày không phải một thằng đàn ông!”
Diệp Quân Lâm dẫn Lý Tử Nhiễm rời đi.

Trước khi đi, anh nhìn mọi người Lý gia cười lạnh nói: “Các người sẽ vì quyết định hôm này mà!”
“Hừ, làm chúng tôi? Chuyện không tưởng!”
Mọi người nhao nhao cười lạnh nói.

Rất nhanh truyền thông Tô Hàng đã công bố tin tức Lý Tử Nhiễm đã bị trục xuất khỏi Lý gia, điều này đã gây chắn động không nhỏ trong giới.

Dù sao nguyên nhân cũng từ Diệp Quân Lâm, mà nhiều người biết đến Lý Tử Nhiễm.

Lý Thiên Hạo tự mình đến Diệp gia nói rõ tình huống, Diệp Nhất Long bật cười.


“Ha ha, chuyền này ổn rồi, ngay cả Lý gia cắt đứt quan hệ rồi!
Diệp Quân Lâm thực sự thành một tên sĩ quan giấy rồi!”
“Hừ, Diệp Quân Lâm chờ xem, đến lúc đó ngay cả lão Cửu cũng vứt bỏ nó! Nhìn nó làm sẽ sao?”
“Diệp Quân Lâm đáng chết! Đến lúc đó vừa vặn ở chuẩn bị một phần mộ chôn cắt anh ta thôi!”
Mọi người Diệp gia nhao nhao bật cười.

Trong suy nghĩ của bọn họ, vài ngày sau Diệp Quân Lâm có kết cục rất thảm.

Về đến nhà, Diệp Quân Lâm cười nói: “Tử Nhiễm, em đang tin tưởng anh!”
“Không phải, tôi không tin anh! Tôi không tin anh có năng lực giải quyết chuyện này! Nhưng tại tiệc sinh nhật đêm đó tôi đã nói, cả đời này chọn theo anh! Dù cho chết tôi cũng không sợ hãi!”
Lý Tử Nhiễm nghiêm túc nói.

Diệp Quân Lâm cười cười.

Anh thật mong nhanh đến thời điểm vài ngày sau rồi.

Thời hạn mà anh dành cho Diệp gia cũng gần đến rồi!
Buổi tối, Thanh Long đột nhiên đưa tin tức, báo rằng đã tra được chân tướng cái chết của Lục Vân Đình.

Lúc đầu, có người quay lại video lúc Lục Vân Đình chết.

Nhìn đến đây, Diệp Quân Lâm bỗng dưng đứng phắt dậy.

Làm cho Lý Tử Nhiễm giật mình hoảng sợ.


“Anhđi ra ngoài một chút!”
Diệp Quân Lâm sốt ruột đi khỏi.

Đi tới cửa hoa viên Đông Phương, Thanh Long lái một chiếc xe việt dã đang chờ ở xa.

Sau khi lên xe, Thanh Long giải thích: “Tướng quân, sáu năm trước ngài bị bỏ tủ, Lục Vân Đình tiên sinh giữ vững công ty, anh ta đã chuẩn bị xong mọi thứ, làm cho Diệp gia không có khả năng đụng vào công ty.”
Đối với năng lực của Lục Vân Đình, Diệp Quân Lâm biết rõ.

Thiên tài trong kinh doanhI Nhất là vận dụng các loại quy tắc một cách thuần thục.

“Chính vì là trở ngại của Diệp gia, bọn họ mới diệt trừ Lục tiên sinh! Cho nên Diệp gia thiết kế hãm hại, ngụy tạo một loạt chứng cứ, như tham ô công khoản, ngay trước ngàyanh ấy kết hôn.

Tài khoản cá nhân của Lục tiên sinh bỗng nhiên sinh có một tỉ! Còn có người lấy danh nghĩa Lục tiên sinh đứng tên bất động sản, trong nhà có phụ nữ lạ, cũng chính là truyền thông công bố Lục tiên sinh nuôi dưỡng tình nhân! Còn có các loại chứng cớ phạm tội của Lục tiên sinh! Thậm chí có người lầy danh nghĩa Lục Học Văn tham ôI”
Sau khi nghe Thanh Long giải thích, Diệp Quân Lâm hiểu rõ, đây là do Diệp gia lên kế hoạch từ lâu.

Không chỉ diệt trừ chính mình, còn muốn diệt trừ phụ tá đắc lực của mình.

“Hiện tại thế nào, bốn ả nhân tình kia tôi đã cho người tìm được.


Đang trên đường tới đây!”
Thanh Long nói.

Diệp Quân Lâm ngắng đầu lên hỏi: “Hiện tại chúng ta đi đâu?”
*Đi văn phòng thám tử tư Hắc DạI”
“Văn phòng thám tử tư này luôn hoạt động trong bóng tối, chuyên đào bới lịch sử đen tối.

Rất nhiều bí mật của người giàu có, thậm chí là nổi tiếng ở Tô Hàng đều nằm trong tay bọn họ.

Đêm mà anh Lục chết, tình cờ bị thám tử tư bắt gặp.”
Thanh Long giải thích.

“Tốt, đi văn phòng thám tử tư Hắc Dạ lấy chứng cứ!”.

 
Chương 61: 61: Cưỡng Ép Trương Thiên Lâm





Mặc dù biết Lục Vân Đình chết là do Diệp gia làm.

Nhưng Diệp Quân Lâm muốn biết đến tột cùng vì cái gì mà Lục Vân Đình bị ép đến nhảy lầu?
Dính tới những người đó?
Dính tới những chuyện kia?
Đều phải rõ ràng!
Văn phòng thám tử Hắc Dạ ở tại một tòa nhà xa hoa trong trang viên.

Nếu Diệp Quân Lâm không được biết trước, anh cũng không thể ngờ Văn phòng thám tử lại ở chỗ này.

Khi đến cửa, xuống xe và thông qua kiểm tra.

Thanh Long lặng lẽ nói: “Tướng quân, tôi vẫn chưa tiết lộ thân phận của mình!”
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Được, tốt.”
Diệp Quân Lâm quan sát một chút, cánh cửa này là hợp kim đặc chế, có thể chống đạn.


Bảo vệ gác cửa bước chân trầm ổn, hơi thở nội liễm, đều là được huấn luyện qua.

Thậm chí trên người còn có sát khí, rất có thể từng ở chiến trường và được xuất ngũ.

Những thủ vệ mang bao tay trắng bắt đầu kiểm tra người.

Sau thực hiện đầy đủ quy trình kiểm tra, xác nhận không có gì đáng nghi, mới để Diệp Quân Lâm và Thanh Long đi vào.

Sau khi đi vào trang viên, có người đưa họ vào lối đi bí mật.

Sau đó không lâu, hai người tới một phòng họp.

Đối diện ghế sa lon bằng da thật là một người đàn ông trung niên đang ngồi, tóc chải về sau rất tỉ mi, tay trái bưng ly rượu đỏ, tay phải cầm một điều xì gà Guanava.

Phía sau ông ta là những gã đàn ông mặc đồ tây đứng nghiêm chỉnh, từ ánh mắt đến khí tức thê đoán được, đều là cao thủ.

Những thủ hạ của lão Cửu, Tam gia cũng không so sánh được.

Hơn nữa những người vệ sĩ này có màu da khác nhau, chắc chắn đây là lính đánh thuê.

“Tướng quân, đây là ông chủ của văn phòng thám tử Hắc Dạ – Trương Thiên Lâm, mọi người hay gọi là Hắc gia.

Rất nhiều người giàu có, các minh tinh sợ hãi khi nhắc đến ông ta!”
Thanh Long ở bên cạnh nhắc nhở.

Trương Thiên Lâm hút một hơi xì gà cười nói: “Diệp Quân Lâm? Anh cũng được ra từ rồi! Có quen biết tới lão Cửu cũng không tệ!”
Diệp Quân Lâm và Thanh Long luôn nhìn chăm chăm ông ta.

Xem ra Trương Thiên Lâm thật sự không phải chỉ có hư danh.


Những tin tức này đều có thể tra được.

Đương nhiên những điều đó là do Diệp Quân Lâm muốn cho người ngoài biết.

Hồ sơ của anh chính là cắp bậc sssssl Toàn bộ Hoa Hạ chỉ có một người đủ quyền lực tra đến!
Diệp Quân Lâm nhéch miệng mỉm cười: “Xem ra ông cũng biết mục đích tôi tới đây?”
“Đương nhiên biết, ngươi muốn đoạn video Lục Vân Đình nhảy lầu!”
Trương Thiên Lâm cười như không cười.

“Điều kiện gì?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Người sảng khoái!”
Trương Thiên Lâm để chén rượu xuống, dựng thẳng lên năm đầu ngón tay tới: “Năm trăm triệu! Chỉ cần năm triệu video sẽ là của cậu!”
“HiP Thanh Long như hít một ngụm khí lạnh.

Lòng tham của Hắc gia cũng không nhỏ!
“Giá hơi cao đấy! Năm trăm triệu?”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Ai nha, người anh em cũng biết là tôi mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng mới có được! Đây chính là Diệp gia, chỉ cần sơ hở một chút họ sẽ tiêu diệt tôi ngay! Liên lụy quá nhiều người, huống hồ còn những người khác, chỉ cần tôi đưa video ra ngoài, nhiều gia tộc sẽ tìm giết tôi.


Thật sự năm trăm triệu không nhiều!”
Trương Thiên Lâm kể lễ.

Nhưng cũng cung cấp thêm một cái tin tức: tham dự chuyện còn có những người khác, không chỉ có Diệp gia.

Diệp Quân Lâm ép tới gần, nhìn mặt Trương Thiên Lâm cười lạnh nói: “Vậy ông không sợ tôi báo thù ông sao?”
“Ken két ken két ken két……”
Vệ sĩ sau lưng bắt đầu hoạt động Trương Thiên Lâm, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

Chỉ cần Trương Thiên Lâm ra lệnh một tiếng, bọn họ lập tức sẽ xử lý Diệp Quân Lâm.

Trương Thiên Lâm hít một hơi xì gà, cười lạnh nói: “Nam tiểu Đỗ, Bắc lão Cửu, lão Cửu quả thực đáng sợ! Nhưng hắn cuối cùng chỉ là một tên lỗ mãng mà thôi, tôi sẽ không đặt ông ta trong mắt! Chứ đừng nới là cậu!”
Trương Thiên Lâm rất tự tin.

Căn bản không để lão Cửu vào mắt..

 
Chương 62: 62: Năm Đồng





“Ha ha, đúng là lão Cửu không phải là đối thủ của ông.”
Diệp Quân Lâm có sao nói thé.

Chỉ riêng cái khí phách toát ra từ trên người của Trương Thiên Lâm thì lão Cửu đã không thể bì được.

Diệp Quân Lâm thuận tiện ngồi xuống ghế sa lon, tự rót cho mình một ly rượu vang, nhấp một ngụm nhỏ rồi cười nói: “Hắc gia à, năm trăm triệu thì không thể rồi! Chúng tacó thể bàn bạc lại giá tiền một chút…”
Trương Thiên Lâm liếc nhìn Diệp Quân Lâm một cái, cười khẩy nói: “Trương Thiên Lâm tôi luôn làm ăn dứt khoát, cậu cứ báo một cái giá đi.”
Diệp Quân Lâm không nói gì cả, giơ năm ngón tay lên.

Sau khi Trương Thiên Lâm nhìn thấy, sắc mặt liền thay đổi hoàn toàn, cười nói: “Người anh em à cậu đang đùa giỡn với tôi à? Năm mươi triệu sao? Không thể nào! Bốn trăm triệu tôi còn phải cân nhắc lại đấy.”
Diệp Quân Lâm cười cười: “Hắc gia nhìn lầm rồi, không phải là năm mươi triệu.”
“Rầm.”
Trương Thiên Lâm rầm một cái đứng dậy, tức giận nói: “Năm triệu? Diệp Quân Lâm cậu đừng có quá đáng! Tôi nói thật, một lão Cửu tôi hoàn toàn coi không ra gì rồi.


Nếu cậu chọc giận tôi thì sẽ không có tốt đẹp gì đâu.”
Diệp Quân Lâm vỗ vỗ bả vai của Trương Thiên Lâm: “Hắc gia không nên nỏi giận, sao có thể là năm triệu được chứ?”
Vẻ mặt của Trương Thiên Lâm hơi dịu lại, chỉ coi những lời vừa nãy của Diệp Quân Lâm là lời nói đùa.

Chẳng qua câu nói tiếp theo của Diệp Quân Lâm khiến cho ông ta cảm thấy kinh hãi.

“Ý của tôi là năm tệ cơ.”
Với cái ngữ khí không làm người ta kinh ngạc đến chết thì không ngừng, khi Diệp Quân Lâm vừa dứt câu, cả phòng họp liền bùng nổ.

“Ằm!”
Trương Thiên Lâm vỗ mạnh lên bàn, giận dữ hét vào mặt Diệp Quân Lâm: “Con mẹ nó mày đang giỡn với tao à? Tao giết chết mày!”
“Ken két ken két.”
Trong thoáng chốc, sáu tên vệ sĩ sau lưng Trương Thiên Lâm dồn dập rút ra những con dao ba cạnh sắc bén lập lòe ánh sáng ra.

“Tạch tạch tạch tạch…”
Cùng lúc đó cửa phòng họp mở toang ra, hơn ba mươi mấy người từ bên ngoài xông vào trong.

Tổng cộng có bốn mươi người bao vây Diệp Quân Lâm và Thanh Long một cách chặt chẽ.

Bọn họ đều là quân đội đặc chủng với sức chiến đấu siêu mạnh mẽ.

Trương Thiên Lâm nhìn Diệp Quân Lâm cười gằn: “Sao mày không hỏi thăm lão Cửu thử đi? Khắp cái thành phố Tô Hàng này con mẹ nó ai dám động vào Trương Thiên Lâm tao? Cho dù là ông trùm đứng đầu Đỗ Việt Sinh cũng phải nễ mặt tao.”
“Thằng nhãi con như mày cũng dám đùa giỡn với tao hả? Tự tìm đường chết!”
Trương Thiên Lâm vô cùng giận dữ.

Diệp Quân Lầm mỉm cười: “Tôi không đùa với anh! Tôi thật tâm &: TC Ví TIÊN SỈ, TƯ NV êU TIA VN muôn mua video mà.


Một video nhỏ giá năm tệ đã tốt lắm rôi.

Nghe thấy Diệp Quân Lâm nói câu này, Trương Thiên Lâm cùng với hơn mười tên vệ sĩ đều phẫn nộ dữ tợn.

Muốn mua video giá năm trăm triệu với giá năm tệ à?
Chắc không phải anh ta đang nằm mơ đấy chứ?
Trương Thiên Lâm nhìn Diệp Quân Lâm hỏi: “Mày nghiêm túc sao?
“Đúng vậy, tôi đang rất nghiêm túc.

Mua video với giá năm tệ.”
Diệp Quân Lâm gật đầu.

“Con mẹ nó tao cũng đang nghiêm túc đây! Hoặc là mày mua video với giá năm trăm triệu, hoặc là tao chém đứt hai tay của mày! Mày tự chọn đi!”
Trương Thiên Lâm tức đến độ thở hỗn hễn.

“Hahahaha…”
Nhưng mà sau khi Diệp Quân Lâm và Thanh Long nghe xong liền cười.


Điều này khiến cho Trương Thiên Lâm cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Mọi người đều dồn dập sững sỡ.

“Mày nghĩ hai tụi mày có thể tự do ra vào chỗ này của tao hả?”
Trương Thiên Lâm cười.

“Mày biết vì sao tao có thể đứng vững ở cái thành phố Tô Hàng này không? Đó là vì tao có mấy chục tên vệ sĩ này.

Nói thật cho tụi mày biết, bọn họ đều là lính đánh thuê và bộ đội đặc chủng đã về hưu ở chiến trường Trung Đông và ở châu Phil Từng người đứng ở đây đều đã xông pha chiến trường cả, ít nhất đã giết chết mấy chục người! Bọn người lão Cửu không thể nào so được với sức chiến đấu của bọn họ đâu.”
“Bởi vì có bọn họ, không có ai ở Tô Hàng dám đụng đến tao!
Bao gồm cả Đỗ Việt Sinh!”.

 
Chương 63: 63: Ngũ Đại Chiến Vương Của Quân Đội Hoa Hạ – Thanh Long





“Tao đã tiêu hàng triệu tệ để đào tạo từng vệ sĩ.

Mỗi năm tao tốn ít nhất cũng máy chục triệu vì bọn họ.”
Nói đến đây, Trương Thiên Lâm hét lớn với Diệp Quân Lâm: “Mày dựa vào cái gì mà muốn đối chọi với tao? Dựa vào lão Cửu kia sao? Nực cười.”
Thanh Long đã từng điều tra qua, những gì mà Trương Thiên Lâm nói đều là.

Chớ có nghĩ đây chỉ là một văn phòng thám tử bình thưởng.

Ở thành phố Tô Hàng này quả thật không có ai dám dụng đến ông ta.

Mấy chục tên vệ sĩ của ông ta thật sự rất mạnh.

.

đam mỹ hài
“Ông đã tự cao tự đại xong chưa?”
Diệp Quân Lâm thản nhiên hỏi.


“Đập chết bọn nó cho tao!”
Nghe anh nói thế, Trương Thiên Lâm liền phẫn nộ ra lệnh cho bọn vệ sĩ.

Nhưng ông ta lại thấy Thanh Long đang đứng bên cạnh Diệp Quân Lâm đang chậm rãi cởi áo sơ mi, chỉ còn mặc một cái áo ba lỗ bên trong.

“Lạch cạch.”“
Sau khi Thanh Long lột chiếc áo ba lỗ ra khỏi cơ thẻ, tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.

Mọi người đều thấy rõ từng vết thương kinh khủng dữ tợn trên vai, trên cánh tay cũng như sau lưng của Thanh Long, chúng dày đặc đến mức khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Tối thiểu cũng có máy trăm vết thương trên người anh ta.

Từng vệ sĩ đứng ở đây đều xuất ngũ từ chiến trường, bọn họ hiểu rất rõ những vết thương này là do đâu.

Rất nhiều vết thương do đạn xuyên qua da, có những vết thương hình thành từ vết cứa của bom, cũng có những vét đã thối rữa, chắc là do ảnh hưởng của vũ khí hóa học…
Ngay cả những kẻ xông pha chiến trường như bọn họ cũng không tài nào tưởng tượng được vì sao trên người anh ta lại dày đặc vết thương như thế.

Chỉ có những người được tôn sùng là “Thần” trên chiến trường mới có những thương tích này.

Bọn họ đã trải qua hàng ngàn chiến dịch nên trên cơ thể mới dày đặc vết thương như vậy.

Mọi người ở đây đều kết luận rằng Thanh Long cũng là quân nhân, là chiến thần siêu cắp từng chiến đấu nơi sa trường.

Trương Thiên Lâm thấy những tên vệ sĩ đã ngồn vô số tiền bạc của ông ta dồn dập lộ ra vẻ sợ hãi liền vô cùng bực bội, tức giận hét lên: “Tụi mày bị gì vậy? Sợ à? Mới có vài vết thương mà tụi mày đã bị dọa sao? Bắt nó lại cho tao! Ai bắt được đầu tiên tao thưởng mười triệu!”
Ông ta vừa dứt lời, cuối cùng cũng có kẻ nhịn không được nữa cầm dao xông lên.

“Am”
Thanh Long chỉ cần dùng một cú đá liền đánh bay tên đó, tên này bị văng ra phía sau mười mấy thước rồi nện lên tường, ngã xuống đất co quắp người lại không dậy nỗi.

“Tất cả lên hết cho tao.”
Những tên vệ sĩ ở đây đều lao lên hết.


“Rầm… rằm… rằm…”
Phun, Từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên trong phòng.

Một lúc sau, trong phòng họp chỉ còn mỗi Thanh Long và Trương Thiên Lâm đang đứng, Diệp Quân Lâm vẫn yên vị trên ghế sa lon không nhúc nhích gì cả.

Mà bốn mươi tên vệ sĩ thì nằm la liệt đầy đất co rúm người lại, vết máu bắn đầy mặt đắt trông vô cùng kinh khủng.

Đến lúc này Trương Thiên Lâm đã sợ đến xây xẫm mặt mày, không thể nào tưởng tượng được mà nhìn cảnh tượng trước mắt mình.

“Ngũ đại chiến vương của quân đội Hoa Hạ – Thanh Long…”
“Còn có chiến thần Côn Luân đầu tiên của Trung Quốc…”
Những tên lính đánh thuê té đầy đất đã nhận ra Thanh Long và Diệp Quân Lâm.

Dù gì bọn họ đã từng cùng xuất hiện.

Có một khoảng thời gian, truyền thuyết về chiến thần Côn Luân xuất hiện ở khắp chiến trường Trung Đông và Châu Phi.

Những tên lính đánh thuê này thậm chí còn coi Diệp Quân Lâm là thần.

Côn Luân chính là linh hồn của quân đội bọn họ.

Hiện tại chính mắt bọn họ được nhìn thấy chiến thần Côn Luân, những tên lính đánh thuê đã giải ngũ này liền quỳ xuống đắt lạy Diệp Quân Lâm.


“Côn...!Côn Luân...!Côn Luân tướng quân...”
Hắc gia chuyên thu nhập tình báo cũng như những tài liệu mật nên hắn cũng biết chuyện Côn Luân tướng quân đến Tô Hàng.

Thậm chí ông ta còn biết nhiều thứ hơn những người khác.

Bây giờ nghe những tên vệ sĩ nhắc đến Côn Luân tướng quân, ông ta lập tức biết hai người trước mắt mình chính là Côn Luân tướng quân và Thanh Long thiếu tướng.

“Bây giờ chúng ta có thể bàn bạc giá cả được chưa?”
Diệp Quân Lâm lắc lắc ly rượu.

“Róc rách.”
Trương Thiên Lâm quỳ xuống trước mặt Diệp Quân Lâm, giống như phát điên hô lên: “Côn Luân tướng quân, là tôi có mắt không nhìn thấy thái sơn, xin ngài tha cho cái mạng chó của tôi.

Tôi xin ngài…”
“Rầm… rằm… rằm…
Trương Thiên Lâm không ngừng dập đầu trước mặt Diệp Quân Lâm, đầu đập vào sàn nhà vang dội..

 
Chương 64: 64: Nói Năm Đồng Là Năm Đồng





Diệp Quân Lâm cười lạnh nói: “Tôi muốn mạng chó của ông làm gì? Thứ tôi muốn là video!”
“Côn Luân tướng quân, video tôi hai tay dâng cho ngài! Ngài muốn tôi làm cái gì tôi sẽ làm cái đó!”
Trương Thiên Lâm thực sự là bị giật mình.

“Nói rồi, năm đồng chính là năm đồng!”
Diệp Quân Lâm nói.

Thanh Long từ trong túi móc ra năm đòng, ném vào người Trương Thiên Lâm.

“Tướng quân tôi cũng không cần tiền……
Trương Thiên Lâm lộ ra một nụ cười so với khóc khó coi thần sắc tới.

“Bảo ông cầm ông cứ cầm…”
Diệp Quân Lâm gầm lên giận dữ.

Trương Thiên Lâm ngoan ngoãn đem tiền cất vào trong túi.

Rất nhanh Trương Thiên Lâm đem video đưa tới trước mặt Diệp Quân Lâm.

“Mở rail”

Nghe được mệnh lệnh, Trương Thiên Lâm đem video đưa lên máy chiếu.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Rất nhanh video liền mở ra, cảnh tượng rõ ràng ở trên sân thượng tập đoàn Quân Lâm.

Hiện trường có rất nhiều người.

Bị chia làm ba nhóm.

Lục Vân Đình là một người.

Diệp gia là một người, bao quát Diệp Nhất Long, Ngô Nhã Lệ, Diệp Diệu Dương, Diệp Vũ Phi, Diệp Thiên Thiên, những người trẻ của Diệp gia.

Nhóm người thứ ba là vài nam nữ trẻ tuổi.

Tiết Tử Long, Dịch Bằng Phi, Trương Lan cùng với Quách Linh Phi.

Những người này đều là bạn bè tốt của Lục Vân Đình, mà Quách Linh Phỉ là nữ thần của Lục Vân Đình, Lục Vân Đình luôn theo đuổi cô.

Trước đây Quách Linh Phỉ chấp nhân Lục Vân Đình, sau hôn lễ Diệp Quân Lâm mới chính thức qua lại.

Trong hôn lễ Diệp Quân Lâm, Lục Vân Đình là phù rễ, Quách Linh Phi là phù dâu.

Kế tiếp nội dung của video rất đơn giản.

– Diệp gia áp chế Lục Vân Đình, nếu như hắn không chết, Quách Linh Phï cùng bạn bè anh ấy sẽ chét!
Còn có cha mẹ anh ấy sẽ gặp tai họa.

Vì cha mẹ, vì người thương, vì bạn bè.

Bị ép đến đường cùng, không còn cách nào Lục Vân Đình thả người nhảy xuống.

Trong nháy mắt khi Lục Vân Đình, sắc mặt Quách Linh Phỉ và bốn người kia có biến hóa, lộ ra nụ cười.

Thì ra bọn họ đã sớm cùng một giuộc Diệp gia, vì bức Lục Vân Đình nhảy lầu.

Chỉ cần Lục Vân Đình nhảy lầu, toàn bộ tập đoàn Quân Lâm coi như sụp đỗ rồi.

Diệp gia rất dễ dàng cắn nuốt.


Sau khi xem xong video, Diệp Quân Lâm sắc âm trầm vô cùng, ngay cả trong phòng nhiệt độ như giảm xuống vài độ.

Trương Thiên Lâm nhịn không được run rẫy một chút.

Người đàn ông trước mắt thật là đáng sợ.

Phảng phát hắn giận dữ, thì xác chết chát thành núi rồi……
“Côn Luânn tướng quân chuyện chính là như vậy…… Là Quách Linh Phỉ bốn người kia, kể cả Diệp gia hãm hại Lục tiên sinh!
Sau khi Lục tiên sinh chết, Quách Linh Phï từ Diệp gia nhận được chỗ tốt, trở thành tổng tài giải trí Tinh Vũ.

Bạn thân của Lục tiên sinh cũng nhận thăng chức, mỗi người chấp chưởng một công ty.

Bọn họ trên truyền thông nói xấu Lục tiên sinh, làm hình tượng Lục tiên sinh bị bôi đen.”
Trương Thiên Lâm giải thích.

“Răng rắc……
Ông ta hoảng sợ nhìn Diệp Quân Lâm bóp vỡ ly thủy tinh.

“Đều phải chết!!!”
Diệp Quân Lâm trong kẻ răng chui ra mấy chữ.

Đem Trương Thiên Lâm sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.

“Đi, ngày mai thăm hỏi Quách Linh Phi!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.


Mang theo Thanh Long rời đi.

Dù cho hai người ly khai, Trương Thiên Lâm vẫn còn quỳ trên mặt đất.

Toàn thân ông ta đầy mồ hôi lạnh.

Hai ngày trước, Đỗ Vietj Sinh gọi cho ông ta, muốn ông cùng đến trước phần mộ Lục Vân Đình trấn áp Diệp Quân Lâm và lão Cửu.

Lúc đó, Trương Thiên Lâm cũng đồng ý.

Hiện tại cho cho ông ta mượn một vạn lá gan cũng không dám đi.

Đó là Côn Luân tướng quân!
Trương Thiên Lâm hiện tại cũng hiểu rõ, vì sao trước đây không điều tra được tin tức Diệp Quân Lâm ở ngục giam, chỉ biết là hắn cùng lão Cửu ở cùng nhà giam.

Bây giờ quá rõ ràng, Diệp Quân Lâm đã sớm không còn ở †rong ngục giam.

Thông tin của anh ta là tài liệu tuyệt mật của quân đội!.

 
Chương 65: 65: Gieo Gió Gặt Bão





Sau đó, Diệp Quân Lâm và Thanh Long đi tới một chỗ trang viên, đó là nơi ở của mấy người Thanh Long.

“Tướng quân, bốn người phụ nữa kia đã đến rồi.”
Thanh Long nhỏ giọng nói.

“Được, đưa tới!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

Ngồi trên ghế sa lon, Diệp Quân Lâm nhìn qua tư liệu của bốn người kia.

Trên danh nghĩa các cô đều là nhân viên của bốn công ty lớn, trong số họ là giám độc điều hành.

Nhưng trên thực tế những người phụ nữ này đều là tình nhân chuyên trách Như thế nào tình nhân chuyên trách?
Công việc chính của họ là quyền rũ tổng tài của các công ty lớn hoặc là một số nhân vật lớn, trở thành tình nhân của bọn họ, sau đó để lại chứng cứ, tạo thành tin tức, gián tiếp phỉ báng người này Cũng giống như sự kiện của Lục Vân Đình.

Những chuyện trước đó đã xảy ra, các cô đã từng dùng qua thủ đoạn đồng thời xuất hiện cùng Lục Vân Đình, như cùng đồng thời vào khách sạn, làm cho bọn chó săn quay chụp được.


Lúc xảy ra chuyện, cái này cũng thành chứng cứ, các cô được Lục Vân Đình dùng ngân sách công ty bao dưỡng thành tình nhân.

Công việc chính của bọn họ là làm những loại việc này, từ đó kiếm được một khoản thủ lao rất lớn.

Rất nhanh, bốn người phụ nữ đã đến.

Họ khác với những cô gái phong trần ở hộp đêm.

Dù là khí chất, trang phục, ăn nói của các cô, đều có cảm giác là thành phần tri thức cao cấp.

Bốn người phụ nữa lạnh nhạt, kiêu ngạo nhìn Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cầm tư liệu đối diện nói: “Hoàng Phi Phi, Tạ Mạn Dung, Trịnh Tuyết Trúc, Vương Tuyết Nhi.”
“Anh là ai2 Dẫn chúng tôi tới nơi này có chuyện gì?”.

Kiếm Hiệp Hay
Hoàng Phi Phỉ Tứ nlạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

*E rằng các cô không biết tôi, tự giới thiệu mình một chút, tôi là Diệp Quân Lâm.”
“Cái gì? Diệp Quân Lâm?”
Sau khi nghe xong, bốn người quá sợ hãi.

“Không vội, tôi tới là muốn cùng các cô giải thích một chút về chuyện của sáu năm trước liên quan tới chuyện người anh em của tôi là Lục Vân Đình…”
Nói đến đây, Diệp Quân Lâm đột nhiên đề cao âm điệu, làm bốn người kia hoảng sợ.

“Chỉ cần các cô đem sự mọi chuyện nói ra rõ ràng cho tôi biết, tôi sẽ để các cô đi!”
Diệp Quân Lâm nhìn chằm chằm bọn họ.

Hoàng Phi Phỉ bốn người liếc nhau sau nói: “Những chuyện đó? Chuyện Lục Vân Đình truyền thông cũng đã đưa tin đầy đủ công khai rồi sao? Mọi việc đều đúng như vậy! Hết thảy đều là anh ấy gieo gió gặt bão! Chúng tôi không có liên hệ gì cả? Anh mau thả chung tôi ra, bằng không đừng trách chúng tôi khôngkhách khí!”

Diệp Quân Lâm cười cười: “Nhưng tôi tra được tư liệu công việc chính của các co là làm gì?”
“Ngươi ngậm máu phun người! Chúng tôi không có? Chúng tôi đều được Lục Vân Đình chu cấp! Huống chi anh ấy độc thân, chúng tôi ở cùng một chỗ cũng không có gì!? Tất cả đều do tên phế vật Lục Vân Đình gieo gió gặt bão! Chúng tôi không làm gì cả?”
“Được rồi! Nhanh lên thả chúng tôi đi! Bằng không Diệp Quân Lâm anh không có kết quả hay ho đâu!”
Mấy người Hoàng Phi Phï uy hiếp nói.

Các nàng cũng có hậu thuẫn, căn bản không sợ.

“Không nói?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Không nói! Cũng không có gì để nói?”
Hoàng Phi Phi lạnh lùng cao ngạo nói.

“Lạch cạch……”
Diệp Quân Lâm không nói gì, chỉ là đem một khẩu súng đặt lên bàn.

Bên cạnh còn bày đặt mấy viên đạn vàng xanh.

Thoáng chốc, sắc mặt Hoàng Phi Phi Tứ thay đổi.

“Nhớ kỹ, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn!”

Ánh mặt Diệp Quân Lâm lạnh như băng nhìn về phía mấy người Hoàng Phỉ Phi.

Hoàng Phi Phi hai tay ôm ngực, cười lạnh nói: “Hù dọa ai2 Anh còn có thể giết chết tôi à2”
Cả bốn người các cô đều có hậu thuẫn.

Cảnh tượng nào còn chưa thấy qua?
Các cô nghĩ răng Diệp Quân Lâm chỉ đe dọa bọn họ, cho nên căn bản không sợ.

Diệp Quân Lâm không nói gì, anh yên lặng cầm lên một viên đạn, mở ra, đỗ súng trên bàn rồi châm que diêm.

“Đánh!”
Ngọn lửa bùng cháy dữ dội hướng về phía bốn người.

“AI”
Bến người Hoàng Phỉ Phi sợ đến mức lui về phía sau chạy trốn, rất sợ ngọn lửa kia thiêu chính mình..

 
Chương 66: 66: Nữ Thần Quách Linh Phï





Lúc này, Thanh Long nắm lấy Hoàng Phi Phi, đưa đến trước mặt Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm lại mở ra một viên đạn, rải súng trên mặt Hoàng Phi Phi.

Lúc này Hoàng Phi Phi dãy giụa, nhưng bị Thanh Long gắt gao khống chế, căn bản không thể động đậy.

Những người khác cũng ý thức được nguy hiểm, thân thể run rầy.

“Xoetl”
Diệp Quân Lâm lại đốt một cây diêm, lửa cháy sán, khoảng cách cách mặt của Hoàng Phi Phỉ chỉ mấy cm mà thôi.

Chỉ cần Diệp Quân Lâm không cần thận, lửa và súng tiếp xúc nhau, khuôn mặt mềm mại của Hoàng Phi Phi sẽ lập tức bị thiêu đốt, cuối cùng chính là khuôn mặt xinh đẹp kia sẽ bị hủy.

“Không muốn! Không muốn! Tôi nói! Tôi nói hếtJII”
Hoàng Phi Phỉ nhìn lửa trên que diệm, sợ choáng váng, điên cuồng gào lên.

“Phù phù!”
Thanh Long buông tay sau, Hoàng Phỉ Phỉ cả người ngã xuống đất.

“Các côthì sao?”
Diệp Quân Lâm nhìn về phía ba người kia.

“Phù phù!”

Những người này quỳ rạp xuống đất: “Chúng tôi đều nói!”
“Ban đầu Diệp Nam Huy của Diệp gia tìm được chúng tôi, đồng thời sắp xếp mọi thứ! Bao gồm các bắt động sản đứng tên Lục Vân Đình tiên sinh và số tiền một tỉ kia, đều là Diệp Nam Huy một tay làm! Chúng tôi nói thật, chúng tôi còn giữ lại một phần chứng cớ! Đang ở trong điện thoại di động…”
Bốn người phụ nữ đều là người thông minh, ít hay nhiều cũng giữ lại một chút chứng cứ.

Những chứng cớ này cộng lại đã xác định chính là Diệp Nam Huy làm tất cả.

*Thì ra là hắn tai”
Trong ấn tượng của Diệp Quân Lâm, Diệp Nam Huy một người người đứng đắn nhất trong Diệp gia — mang mắt kính, luôn có bộ dáng phong độ của người trí thức, hắn tốt nghiệp ở trường danh tiếng quốc tế.

Trong Diệp gia, người đối tốt với anh nhất là Diệp Nam Huy.

Hiện tại xem ra Diệp Nam Huy mới là quân sự của Diệp gia, người có thủ đoạn âm hiểm tàn nhẫn nhát.

Diệp gia lật đổ chính mình, sẽ chuẩn bị kế hoạch.

Sợ là đều do Diệp Nam Huy ở sau lưng bày mưu tính kề.

“Ha ha ha…… Tôi biết rồi…… Để cho họ đi.”
Máy người Hoàng Phỉ Phỉ từ nơi này rời đi, thình lình thấy vài người mặc quân trang đi lại.

Máy cô suýt chút nữa thì bị hù chết.

Đối với thân phận hiện tại của Diệp Quân Lâm, nảy sinh ra tò mò.


“Chuyện Lục Vân Đình mọi thứ đều rõ ràng rồi! Quách Linh Phï phải không? Ngày mai tôi ngược lại muốn nhìn xem cô sống rất tiêu dao phải không?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.

Ngày hôm sau, sáng sớm Diệp Quân Lâm liền đi trước công ty truyện thông Tỉnh Vũ.

Đi tới đại sảnh của tòa nhà, Diệp Quân Lâm thấy máy tắm áp phích Quách Linh Phi.

Phía trên Quách Linh Phỉ như tỏa sáng vạn dặm, uy nghiêm tứ phương, như nữ thần.

*Trước chẳng qua lúc trước chỉ là người mẫu mới thôi, có thể đi đến bước này, tất cả đều là dựa vào Lục Vân Đình mà leo lên.

Ha hả…”
Diệp Quân Lâm ngắm áp-phích, không khỏi cười lạnh nói.

Bên cạnh Thanh Long nhỏ giọng nói: “Tướng quân tôi đã hẹn trước với Quách Linh Phỉ, lập tức tới ngay chúng ta!”
“Được, tốt.”
Sau đó không lâu, một nhân viên tiếp đãi đã đi tới: “Tiêu Thanh Long tiên sinh mời đi theo ta……”
Phòng làm việc của tổng giám đốc ở tầng 36.

Trước cửa còn có nhiều bảo vệ trông giữ.

Trải qua một hồi kiểm tra, mới để cho hai người Diệp Quân Lâm đi vào.

Phòng làm việc Tổng giám đốc, Quách Linh Phï đang làm việc.

Nghe được có người tiến đến, cũng không ngắng đầu lên nói: “Tiêu tiên sinh xin chờ một chút! Tôi xong ngay thôi!”
Đúng lúc này, Diệp Quân Lâm mở miệng nói: “Quách Linh Phỉ cô thật oai phong nhỉ!”
“Gì cơ?”
Nghe vậy, Quách Linh Phỉi cảm thấy quen thuộc, dường như đã từng nghe giọng nói này.

Cô chậm rãi ngẳng đầu lên, trong nháy mắt khi cô thấy người trước mặt, cô kinh hô thành tiếng: “Diệp Quân Lâm?”.

 
Chương 67: 67: Tôi Không Đồng Ý Giá Một Tỷ





Bây giờ Quách Linh Phỉ đương nhiên không sợ Diệp Quân Lâm.

Có thể vì hỗ thẹn với Lục Vân Đình, nhìn thấy Diệp Quân Lâm vẫn cảm thấy rất sợ hãi.

Diệp Quân Lâm cười thoải mái: “Là tôi, cô khẩn trương cái gì?”
Quách Linh Phỉ lạnh run, ngoài miệng lại nói: “Tôi khẩn trương cái gì?”
Diệp Quân Lâm vẫn cười ngồi xuống ghế sa lon: “Tôi chính là tới thăm cô một chút.

Dù sao lúc tôi kết hôn, cô còn là phù dâu.”
“Tôi rất khỏe! Nhưng tôi với anh cũng không có gì nói với nhau, không cần anh ân cần hỏi thăm! Còn nữa tôi rất bận, anh về đi!”
Quách Linh Phi lập tức có ý đuổi khách.

“Cô khẩn trương cái gì? Tôi đến là cùng cô nói chuyện làm ăn!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

“Anh định cùng tôi nói chuyện làm ăn?”
Quách Linh Phỉ tò mò hỏi.

“Cùng cô thảo luận về một đoạn video!”
Diệp Quân Lâm mới vừa nói xong, Quách Linh Phỉ tức giận nói: “Tôi không cần video gì đó của anh, anh mau đi đi!”
“Cô cứ xem video trước, sau đó nói chuyện cũng không muộn!”
Diệp Quân Lâm lại mỉm cười.

Quách Linh Phi hỏi lại: “Video gì?”

Trong điện thoại Diệp Quân Lâm phát đoạn video Lục Vân Đình nhảy lầu.

Nhất thời, sắc mặt Quách Linh Phỉ hoàn toàn thay đổi.

Sau khi xem xong, cô hít một ngụm khí lạnh, kinh ngạc hỏi: “Anh… Anh lấy video này từ đâu?”
“Cô không cần quan tâm, tôi đang bàn chuyện làm ăn với côi”
Diệp Quân Lâm Tiếu cười.

“Không có khả năng, video này của anh là giả! Là tên khốn Lục Vân Đình lừa gạt tôi, tôi sao có thể hại anh ta?”
Quách Linh Phi lập tức phủ nhận.

Diệp Quân Lâm chuẩn bị đứng dậy: “Được, tôi đi đây.”
“Chậm đã! Anh ra điều kiện đi!”
Quách Linh Phỉ lập tức nói.

“Được rôi, tôi thừa nhận là do tôi làm thì đã sao? Nhưng anh cũng không tốt đẹp gì hơn tôi, không vì anh em mình báo thù, lại vẫn muốn lấy của tôi một khoản, anh cũng không phải là loại tốt đẹp gì!
“Sao thế? Hiện thực dạy cho Diệp tổng biết cách đối nhân xử thế hơn? Muốn tống tiền tôi rồi sao?”
Ở góc độ Quách Linh Phi, bây giờ Diệp Quân Lâm vừa mới ra tù nửa bước khó đi, muốn lừa gạt cô một khoản để sống qua ngày.

cô không biết, Diệp Quân Lâm chỉ muốn chơi đùa cô một chút.

“Giá tổng cộng, một tỉI”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.

“Cái gì? Một tỉ? Anh là tên điên? Sao anh không tống tiền Diệp gia đi?”

Quách Linh Phỉ tức giận nói.

Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Iôi phát video này ra ngoài, Diệp gia có năng lực giải quyết.

Cô có sao?”
TÔI Quách Linh Phi luống cuống.

“Nhưng một tỉ quá nhiều, ta không có!”
Quách Linh Phỉ nói.

Diệp Quân Lâm Tiếu cười: “Trong video có bốn người, một tỉ không góp được sao? Tôi chỉ cho cô thời gian một ngày, sáng sớm ngày mai tôi không thấy tiền, tôi sẽ công khai video này ra ngoài!”
IPÌI Diệp Quân Lâm đứng dậy cùng Thanh Long rời đi.

“Phù phù!”
Quách Linh Phỉ cũng là tê liệt ngã xuống trên ghế sa lon, gương mặt tuyệt vọng.

Tuy bây giờ cũng là tổng tài của công ty truyền thôn Tinh Vũ, một tỉ cũng không thể nói có là có, dù có chia đều thì mỗi người hơn hai trăm tiệu cũng rất khó.

“Không được! Tôi phải đi tìm bọn họ thương lượng một chút!”
Sau đó, Quách Linh Phỉ bắm vài dãy só.

Rõ ràng trong video một nhóm người cùng đứng với nhau — Tiết Tử Long, Dịch Bằng Phi, Trương Lan.

Ba người này đều từng là bạn bè thân quen của Lục Vân Đình và Quách Linh Phi, với Lục Vân Đình vị trí của họ cũng ngang với người bạn thân Diệp Quân Lâm.

Cuối cùng người phản bội anh cũng chỉ có mấy người này.

Rất nhanh ba người này đã tới phòng làm việc của Quách Linh Phi.

Ba người hiện tại cũng là tổng tài của ba công ty có tiếng, giá trị bản thân họ rất cao.

Quách Linh Phỉ đem chuyện mới vừa xảy ra kể toàn bộ..

 
Chương 68: 68: Anh Ta Có Video





“Cái gì? Video? Thật sự có video?”
Trương Lan cảm thấy khó tin.

Quách Linh Phỉ gật đầu: “Là thật! Tôi nhiều lần xác nhận rồi, video không thể nào giả!”
“Nói cách khác nếu một ngày video phát ra ngoài, chuyện chúng ta làm đều sẽ bị cho đưa ra ánh sáng?”
Tiết Tử Long lạnh lùng nói.

Dịch Bằng Phi gật đầu: “Đúng vậy, đến lúc đó Diệp gia cũng sẽ bị đưa ra ngoài sáng, nhưng chúng ta sẽ bị Diệp gia dùng làm ngừoi hy sinh hết! Thủ đoạn Diệp Nam Huy còn chưa biết đến!”
Trương Lan cũng sắp khóc: “Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?”
Quách Linh Phi bất @ tôi gọi mọi người tới để cùng nhau nghĩ biện pháp!”
“Không có gì biện pháp! Trừ phi dùng một tỉ mua về! Bằng không chúng ta chỉ có một con đường chết!”
Tiết Tử Long bát đắc dĩ nói.

“Đúng vậy, ngoại trừ giao tiền còn có thể có biện pháp nào?”
Dịch Bằng Phi ủ rũ cúi đầu.

“Các đại gia, đây là một tỉ đó, một người hơn hai trăm triệu, các người cam lòng chấp nhận bỏ ra không?”
Trương Lan nhắc nhở.

“Không còn biện pháp nào?”
Tiết Tử Long hỏi ngược lại.

Lúc này, Quách Linh Phi trong con ngươi hiện lên sát ý khát máu: “Còn một biện pháp…”
“Cái gì?”
Mọi người đều nghi ngờ nhìn về phía cô.

“Chúng ta hẹn Diệp Quân Lâm hẹn đến nơi đã định trước, sau đó giết anh tai”

Quách Linh Phỉ lòng dạ độc ác lộ rõ.

Ba người kia hai mặt nhìn nhau, gật đầu: “Đúng rồi, giết chết Diệp Quân Lâm thì sẽ không sao.

Tôi cùng lắm bỏ ra mười triệu tìm mấy tên sát thủ! Không cần mắt một tỉ đâu?”
Quách Linh Phi gật đầu: “Đúng, cứ làm như vậy!”
“Sát thủ tôi sẽ liên hệ, tôi biết!”
Tiết Tử Long nhắc tay.

*Tôi và Trương Lan bỏ tiền!”
Dịch Bằng Phi cười nói.

Day h, “Tôi chịu trách nhiệm hẹn Diệp Quân Lâm tới nơi đã sắp xếp!”
Quách Linh Phi trong mắt lóe lên hàn quang.

Sau khi mọi thứ đều chuẩn bị thỏa đáng, Quách Linh Phi vẫn chưa sốt ruột liên hệ Diệp Quân Lâm.

Cho đến mười một giờ, cô gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm.

“Diệp tiên sinh tôi đã chuẩn bị xong tiền, mười hai giờ chúng ta gặp nhau ở hội quán Hán Sa không gặp không về.

Nhớ kỹ, tôi muốn video gốc!”
Quách Linh Phï nói.

Diệp Quân Lâm đồng ý: “Tốt, không gặp không về.”
Lúc này mấy người Quách Linh Phỉ đang ở trong hội quán Hán Sa.


Hội quán Hán Sa do Tiết Tử Long làm chủ, lựa họn ở chỗ này để xử lý công việc rất thuận tiện.

“Năm sát thủ kim bài tôi đã sắp xếp xong xuôi, mỗi vị một triệu!”
Tiết Tử Long nói.

“Tốt, hiện tại chờ Diệp Quân Lâm tới.”
Quách Linh Phỉ mơ hồ có một chút khẩn trương, nhưng nhiều nhất vẫn là sát ý.

Sắp đến mười hai giờ, Diệp Quân Lâm cùng Thanh Long đã đến nơi.

Quách Linh Phỉ đang ở cửa nghênh tiếp.

Đoàn người đi tới phòng kín.

Sau khi ngồi xuống, Diệp Quân Lâm hỏi: “Tiền đâu? Thanh toán ra sao?”
Nhưng mà trên mặt đám người Quách Linh Phỉ đột nhiên lộ ra nụ cười dữ tợn.

“Diệp Quân Lâm anh còn muốn tiền sao? Cầm tiền của bọn tôi anh nghĩ có mạng để dùng không?”
Tiết Tử Long sắc mặt đột nhiên thay đổi, tức giận nói.

“Đúng vậy, Diệp Quân Lâm mày thật đúng là dễ gạt! Gọi mày tới là mày tới rồi?”
Dịch Bằng Phi cười rất âm hiểm.

Diệp Quân Lâm nhìn về phía Quách Linh Phi hỏi: “Sao nào? Cô có ý gì?”
“Diệp Quân Lâm mau đem video gốc giao ra đây! Tao tha cho mày một mạng!”
Quách Linh Phỉ giận dữ nói.

“Phanh!”
Cửa phòng bị mở ra, năm sát thủ kim bài đồng thời xuất hiện.

“Diệp Quân Lâm mày đừng nghĩ từ chối, đây chính là năm sát thủ kim bài! Mày không thoát được nơi này!”
Tiết Tử Long uy hiếp nói.

“Nhanh đem video gốc giao ra đây, nếu không… Giết mày ngay lập tức!”
Bọn họ thúc giục..

 
Chương 69: 69: Năm Sát Thủ Kim Bài





Diệp Quân Lâm khóe môi nở nụ cười sâu, nụ cười mang hàm ý gì đó: “Đáng tiếc, video gốc không nằm trên người tôi, nhưng mà tôi có thể để họ đưa tới đây, có lẽ rất nhanh sẽ đến.”
“Cái gì? Video không có trên người anh?”
Bọn người Quách Linh Phi đều tức điên lên: “Giết chết nó!”
Tiết Tử Long ra lệnh cho sát thủ ra tay.

Quách Linh Phỉ ngăn lại: “Khoan đã! Chờ lấy được video gốc rồi hãy tính!”
Rất nhanh, Diệp Quân Lâm nói video gốc đã tới rồi.

Là Trương Thiên Lâm tổ cương Thấy video gốc, Quách Linh Phi tự tay giật lấy, chỉ Diệp Quân Lâm đã ra tay trước chộp lại trong tay.

“Video gốc này có thể cho các người, nhưng các người phải giao tiền cho tôi!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Dịch Bằng Phi quát lạnh: “Diệp Quân Lâm mày sắp chết đến nơi, còn quan tâm tới tiền sao?”
“Mày thực sự ngây thơ nghĩ rằng bọn tao sẽ đem tiền cho mày sao? Nói cho mày biết! Ngày hôm nay video gốc bọn tao muốn hủy, cả mày bọn tao cũng muốn giết!”
Trương Lan cùng Tiết Tử Long lộ ra nụ cười dữ tợn.

Quách Linh Phỉ bộ dáng cao cao tại thượng, hai cánh tay vòng quanh, như từ trên cao quan sát Diệp Quân Lâm: “Anh quả thật ngu ngốc như Lục Vân Đình, quá ngây tho!”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Nghe được câu này, Diệp Quân Lâm cúi đầu chậm rãi giơ lên.

Khi thấy cặp mắt kia, bọn người Quách Linh Phỉ đều biến sắc.

Sao lại có một cặp mắt đáng sợ như vậy?
Đáng sợ!

Thật là đáng sợ!
Giờ khắc này, bọn họ như từ mắt thần của Diệp Quân Lâm chứng kiến cảnh tượng núi thây biển máu.

Trong đầu của bọn họ vang lên vô số âm thanh oán linh giãy giua.

Ánh mắt Diệp Quân Lâm thật sự có thể giết người!
“Bal”
Thấy thế, Trương Thiên Lâm búng tay một cái.

“Phanh!”
“Răng rắc!”
Cửa phòng bị phá thành từng mảnh nhỏ.

Từ bên ngoài xông vào mấy chục người.

“Bùm bùm……
Năm sát thủ kim bài còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ nằm trong vũng máu.

Đáng sợ nhất là bốn người bọn Quách Linh Phi đều bị chữa cúng vào đầu.

Bọn họ bỗng nhiên ý thức được đây chuyện gì, thoáng chốc mồ hôi lạnh ướt cả người.

“Chuyện này……”
Nhìn những người đàn ông có nước da màu đồng to con lực lưỡng, bọn người Quách Linh Phỉ lập tức trợn tròn mắt.


“Quách Linh Phï các người cũng quá đơn giản rồi? Năm sát thủ cũng muốn giết chết vị này? Quả thực nực cười!”
Trương Thiên Lâm cười lạnh nói.

Ba người Quách Linh Phỉ đều nhìn về Tiết Tử Long, ý là ở hỏi hắn ta làm sao tìm được người như vậy chứ?
Tiết Tử Long vẻ mặt ủy khuất nói: “Đây là sát thủ kim bài tôi tìm từ nam Tiểu Đỗ có tiếng tăm lừng lẫy nhất sao? Ai biết sẽ yếu như vậy!”
Cùng bắc lão Cửu nổi danh có nam tiểu Đỗ, là con trai Đỗ Việt Sinh, anh ta đang làm chủ một công ty an ninh y, nhưng trên thực tế là một tổ chức sát thủ.

Tiết Tử Long tìm năm triệu mời năm vị sát thủ có cấp bật cao nhất, nhưng lại không chịu nổi một kích.

Ba người Tiết Tử Long sợ hãi, thân thể vẫn run rầy.

Quách Linh Phỉ trấn định một chút, cô kinh ngạc nhìn về phía Trương Thiên Lâm hỏi: “Các người rốt cuộc là ai?”
“Là tôi tìm đến!”
Diệp Quân Lâm nói.

Anh cầm một nắm nĩa từ mâm trái cây trên bàn, từng bước đi tới trước mặt Quách Linh Phi.

Quách Linh Phi toàn thân run lên, sợ hãi hỏi: “Anh… Anh muốn làm gì?”
“Để cho cô nhìn thấy của sự phản bội!”
Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm dùng nĩa đâm xuyên cổ Tiết Tử Long đang đứng cạnh Quách Linh Phi.

“Phụt!”
Thoáng chốc, máu nóng bắn tung tóe lên mặt Quách Linh Phi.

PO GỤC lỌG GỌC 0, Giờ khắc này, Quách Linh Phi muốn phát điên rồi.

Hai chân cô không khống chế được, vẫn không ngừng run rầy.

Cô vô thức phát ra âm thanh ô ô.

Cô bị dọa đến mức hồn phách lên mây..

 
Chương 70: 70: Sám Hồi





“Phù phù!”
Tiết Tử Long đột nhiên té trên mặt đắt.

Bên kia Dịch Bằng Phi cùng Trương Lan sợ đến mức kêu lên thảm thiết.

“Sau ba ngày, ba người các ngươi tới trước mộ Vân Đình sám hối, tôi sẽ suy nghĩ mà tha các ngươi một mạng! Nếu không, của hắn chính là tương lai của các người!”
Diệp Quân Lâm vỗ vỗ mặt Quách Linh Phi.

Bọn người Quách Linh Phỉ hại chết Lục Vân Đình, nhất định phải đền mạng.

Nhưng Diệp Quân Lâm trước tiên muốn bọn người Quách Linh Phi quỳ gối Lục trước phần mộ Vân Đình sám hối…
Diệp Quân Lâm mang người rời đi, thuận tiện còn mang xác Tiết Tử Long đi theo.

Mà ba người Quách Linh Phỉ đứng tại chỗ, thân thể không ngừng run.

Đây tuyệt đối chuyện sợ hãi nhất trong đời bọn họ không muốn đối mặt.


Sau khi rời khỏi Hội quán Hán Sa, Diệp Quân Lâm nói với Trương Thiên Lâm: “Giúp tôi mua một cỗ quan tài!”
Ngày hôm sau.

Sáng sớm, trước cửa trang viên Diệp gia, đột nhiên có một tiếng hét kinh thiên động địa.

ml thanh này kinh động mọi người Diệp gia!
Diệp Kiện Sâm còn mặc đồ ngủ mau chạy ra đây xem chuyện gì xảy ra?
“Làm sao vậy?”
Những người khác cũng nhao nhao nghỉ hoặc.

Đi tới cửa trang viên vừa nhìn, mọi người sợ hãi.

Thì ra ở cửa có một cỗ quan tài!
Quan tài còn chất lỏng màu đỏ đang rỉ ra.

Vệ sĩ của Diệp gia cảnh giác nhìn quan tài, ai cũng không dám tiến lên một bước.

Ai biết bên trong chứa cái gì?
“Người nào đưa tới?”
Diệp Kiện Sâm quát.

Bao nhiêu năm rồi, chưa ai dám khiêu khích Diệp gia như vậy?
Muốn chết sao?
Diệp Tây Huy lạnh lùng nói: “Ba, nhất định là tên Diệp Quân Lâm kia! Hắn tới cảnh cáo chúng taI”
“Đúng vậy, nhất định là Diệp Quân Lâm! Những người khác không có lá gan lớn như vậy!”
Diệp Kiện Sâm ra lệnh: “Người nào mở ra quan tài nhìn xem, bên trong là cái gì?”
Có thể Diệp gia không có người nào dám bước lên.

Dù sao thứ này cũng quá dọa người rồi.


Bên trong lỡ như có bom thì sao?
Diệp Nhất Long muốn đi lại không dám, rất do dự.

Lúc này, Diệp Nam Huy mang kính mắt nhìn qua đặc biệt nhã nhặn đi lên trước, một tiếng ầm vang đầy ra nắp quan tài.

3.3.

Khi mọi người nhìn thấy thi thể trong quan tài, ngược lại âm thanh hút khí lạnh bên tai không dứt.

“Là Tiết Tử Long!”
Diệp Nam Huy liếc mắt nhận ra được.

“Cái gì?”
Người Diệp gia sắc mặt thay đồi.

“Xem ra chuyện này Diệp Quân Lâm có chút bản lãnh, dĩ nhiên tìm được bọn họ! Con tìm Quách Linh Phi hỏi!”
Diệp Nam Huy nói.

Sau đó không lâu, ba người Quách Linh Phi đi tới Diệp gia, nói ra tất cả.

Tổng họp lại, chính là Diệp Quân Lâm có chút bản lĩnh.


“Diệp Quân Lâm thật sự đáng sợ, bên cạnh hắn có rất nhiều vệ sĩ ngoại quốc! Chúng tôi mời sát thủ kim bài đều không làm gì được!”
Quách Linh Phỉ nhớ lại những chuyện đó, hoảng sợ nói.

“Hừ, chuyện này có gì đáng sợ? Nhiều người hơn nữa có thể là đối thủ Diệp gia chúng ta sao?”
Đám người Diệp Nhát Long lơ đểnh.

Diệp Nam Huy cũng là tỉnh táo nói: “Chúng ta vẫn nên cẩn thận, vừa vặn con ở nước ngoài biết được một đội lính đánh thuê, vẫn còn thời gian, vừa vặn có thể mời bọn họ tới!”
Diệp Tây Huy lập tức cười nói: “Vậy là quá tốt, đến lúc đó Diệp Quân Lâm chết không có chỗ chôn!”
Ba người Quách Linh Phi biết Diệp gia đã chuẩn bị nhiều như vậy, rốt cục lộ ra nụ cười: “Diệp Quân Lâm nếu kêu lên chúng tôi sám hối?
Cứ chờ chết đi!”
“Tôi thực sự mong chờ hai ngày sau, tôi ngược lại muốn nhìn con trai của chúng ta muốn dẫn cho chúng ta niềm vui bất ngờ nào?”
Vợ chồng Diệp Đông Huy lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.

Bọn họ trên danh nghĩa là cha mẹ Diệp Quân Lâm!
Luôn đối với Diệp Quân Lâm như mà nuôi!
Diệp Nhất Long cùng Ngô Nhã Lệ hắc hắc cười gian nói: “Chúng ta thật hy vọng thời gian nhanh tới một chút.”.

 
Chương 71: Chương 71





Chúng ta sẽ bay lên sao Ở nhà Diệp Quân Lâm nhận được điện thoại của Lý Tử Nhiễm, cô gọi anh đến công trường.

Sau khi Diệp Quân Lâm tới, kinh ngạc phát hiện chỉ có lão Cửu chính và thủ hạ đang làm việc.

Những người khác và công nhân của Lý Tử Nhiễm đều không thấy đâu.

Diệp Quân Lâm đi tới trước mặt Lý Tử Nhiễm hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”
“Chuyện gì xảy ra? Còn không phải do anh sao! Sau khi truyền thông đưa tin chuyện tôi bị trục xuất khỏi gia tộc, công nhân viên của tôi đều biết.

Bọn họ lo lắng tôi sẽ liên lụy đến bọn họ, tạm thời toàn bộ đều nghỉ việc.

Công trường thi công, công ty Hoa Đình cũng bị như vậy.


Hiện tại ngay thư ký của tôi cũng bỏ chạy.

Anh nói đi làm sao bây giờ?”
Lý Tử Nhiễm nhìn chòng chọc vào Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cũng hiểu được suy nghĩ của những người này.

Diệp gia nỗi tiếng hung ác độc địa.

Ai không bị liên lụy sợ trả?
Nhất là Lý gia muốn thoát thân cũng trục xuất Lý Tử Nhiễm khỏi gia tộc.

Bọn họ bỏ của chạy lấy người cũng đúng thôi.

Diệp Quân Lâm ngại ngùng sờ đầu một cái: “Thật ngại quá! Tôi cũng chưa nghĩ tới chuyện này!”
“Bây giờ anh nên biết chỉ vì anh mà ảnh hưởng biết bao nhiêu người cùng bao nhiêu chuyện!?”
“Ngươi làm sao lại không nghe ta đâu? Hiện tại cuộc sống của chúng ta không tốt sao? Diệp gia cũng không làm khó anh, tôi lại nhận được dự án lớn, không phải mọi chuyện rất tốt sao? Vì sao lại phá hủy đi mọi thứ?”
Lý Tử Nhiễm liên tục đặt câu hỏi.

Diệp Quân Lâm hít một hơi, cười nói: “Không sai! Hiện tại tốt, thậm chí có thể nói hoàn mỹ! Nhưng người anh em của anh trên trời đang nhìn? Anh có thể an tâm sao?”
“Diệp Quân Lâm một thân đỉnh thiên lập địa! Anh chưa bao giờ chủ động phạm tội, nhưng người khác lại đánh cho cơ thể anh bị tàn phế, để cho anh gánh thay thanh danh xấu xa, rồi bỏ tù anh, cướp hết tất cả của anh! Làm sao anh có thể chỉ lo thân mình?”
“Cách làm việc của anh thì em cũng rõ ràng nhất, anh sẽ bao giờ lấy thứ gì của ai, nhưng người khác lấy đi đồ của anh thì phải trả lại! Nhất mạng của người anh em kia cùng vinh quang của anh! Mất đi anh nhất định sẽ đòi lại, dù cho anh có bị thương tích đầy mình!”
Lý Tử Nhiễm không thể tin nhìn Diệp Quân Lâm.


Giờ khắc này cô hiểu ra.

Thì ra cô vẫn luôn quên mắt cảm nhận của Diệp Quân Lâm.

Anh mang theo rất nhiều thứ trên lưng.

Lý Tử Nhiễm ôm lấy Diệp Quân Lâm, khóc thút thít nói: “Quân Lâm, cho dù kết quả như thế nào, em nhất định sẽ ở cùng anh.

Dù cho thịt nát xương tan!”
Cô liếc mắt nhìn công trường, cười nói: “Hai ngày sau, em rất có thể ngay cả mạng sống cũng không còn, em còn quan tâm những thứ này làm cái gì?”
Diệp Quân Lâm cảm động nói: “Tử Nhiễm yên tâm đi, anh sẽ xử lý chuyện này.”
“Được được, em tin tưởng anh.”
Lý Tử Nhiễm biểu hiện tin tưởng, kỳ thực chính là vì cỗ vũ Diệp Quân Lâm.

Trên thực tế, cô không cách nào cảm nhận được Diệp Quân Lâm biết co thể đánh bại Diệp gia đang chói sáng như mặt trời ban trưal Nhưng mà cô đã chuẩn bị xong, cùng Diệp Quân Lâm chết chung!
Thời gian rất nhanh, trong nháy mắt sẽ đến quy định kỳ hạn.


Ngày thứ hai, chính là Diệp Quân Lâm cùng Diệp gia ước hẹn thời gian, kỳ hạn một tháng.

Đêm nay, Lý Tử Nhiễm chuẩn bị một bàn đồ ăn đầy ấp, còn lấy ra rượu ngon.

Qua ba lần rượu, Diệp Quân Lâm cũng đột nhiên nói: “Tử Nhiễm sau ngày mai chúng sẽ có cơ hội bay cao, em có muốn giúp người nhà em cùng bay cao? Cho bọn họ thêm một cơ hội?”
“Anh…
Nghe được Diệp Quân Lâm nói như vậy, phản ứng đầu tiên của Lý Tử Nhiễm là muốn mắng anh.

Lúc này là lúc nào rồi, còn mạnh miệng như vậy?
Nhưng suy nghĩ đến ngày mai cô và Diệp Quân Lâm đều sẽ chết, Lý Tử Nhiễm thiện ý mỉm cười: “Thật sao? Chúng ta sẽ bay lên cao sao?”
Thời khắc cuối cùng, làm cho Diệp Quân Lâm hài lòng một chút cũng được..

 
Chương 72: 72: Mười Vạn Quân





Diệp Quân Lâm cho rằng Lý Tử Nhiễm tin tưởng, lập tức nói: “Nhất định là thật! Từ mai về sau tập đoàn Quân Lâm sẽ được thu hồi lại, có thể không bay lên sao?”
Diệp Quân Lâm nhìn chằm chằm Lý Tử Nhiễm nghiêm túc nói: “Nói thật, anh cũng không nhìn thuận mắt người Lý gia! Nhưng dù sao cũng là người nhà của em, cho nên anh định cho họ thêm một cơ hội!”
“Chỉ cần bọn họ bằng lòng đứng chung một chỗ với chúng ta vào ngày mai, nhận sự sám hối cùng lời xin lỗi của Diệp gia.

Sau khi xong việc này, tập đoàn Quân Lâm sẽ giúp bọn họ cùng phát tài, anh sẽ cố gắng để nâng đỡ Lý gia, làm cho Lý gia trở nhà giàu chân chính ở Tô Hàng!”
Nghe Diệp Quân Lâm khoác lác, Lý Tử Nhiễm cảm thấy rất phiền.

Toàn bộ truyện này c Thứ nhất, Diệp gia sẽ không xin lỗi.

Thứ hai, Diệp Quân Lâm cơ bản không có cách đánh bại Diệp gia, càng không lấy lại được tập đoàn Quân Lâm.

Nhưng suy nghĩ dù sao cũng là ngày cuối cùng, cô cũng không cắt ngang.

“Tốt, vậy anh hãy cho… Lý gia thêm một cơ hội!”
Lý Tử Nhiễm cười cười.


Diệp Quân Lâm gọi Lý Thiên Hạo.

“Diệp Quân Lâm anh muốn gì? Cầu cứu sao? Tôi cho anh biết, không có cửa đâu!”
Bên kia truyền đến âm thanh tức giận của Lý Thiên Hạo.

Diệp Quân Lâm cười cười: “Nễ mặt Lý Tử Nhiễm, tôi gọi ông một tiếng ông nội! Tôi định cho ông một cơ hội! Chỉ cần ngày mai ông đứng cùng một chỗ với tôi, tôi cam đoan sẽ làm cho Lý gia thay thế vị trí Diệp gia!”
“Cút đi, bệnh tâm thần! Não có vấn để sao?”
Bên đầu dây bên kia truyền đến tiếng hô đầy tức giận của Lý Thiên Hạo.

Sau đó, Diệp Quân Lâm lại gọi điện thoại cho Lý Văn Uyên.

Kết quả Lý Văn Uyên mắng Diệp Quân Lâm một trận.

“Còn nữa, ngày mai tôi sẽ tới đón Tử Nhiễm, anh muốn chết chính mình chết đi!”
“Tút tút tút…”
Cuối cùng Lý Văn Uyên tức giận cúp điện thoại.

Chuyện này làm Diệp Quân Lâm an tĩnh lại.

Lý gia bỏ qua cơ hội tốt nhát từ trước đến giò!
Lý Tử Nhiễm nở nụ cười.

Nhất định là loại kết quả này.

Ai sẽ tin tưởng mọi chuyện chứ?
Trừ phi hắn là kẻ ngu!
Lý Tử Nhiễm cười nhạo nói: “Được rồi, cự tuyệt anh là tiếc nuối lớn nhất của đời họ! Chúng ta cho họ cơ hội nhưng họ không cần!”
“Đúng, quả thực, Lý gia bỏ lỡ.”
Buổi tối, trước khi ngủ.


Thanh Long gọi điện thoại tới.

“Tướng quân! Tổng tư lệnh quân đoàn số 1 quân khu Tô Hàng vừa mới phát tới tin tức, mọi chuyện đều chuẩn bị ổn thỏa rồi!
Ngài muốn mười vạn người đã chờ sẵn để xuất phát rồi!”
Diệp Quân Lâm nói: “Tốt, nghe mệnh lệnh của tôi!”
Ngày thứ hai, Diệp Quân Lâm cùng Lý Tử Nhiễm đều thức dậy rất sớm.

Lý Tử Nhiễm mở cửa xe đi tới phần mộ Lục Vân Đình.

Dọc theo con đường này, Lý Tử Nhiễm chứng kiến từng chiếc xe tăng đi ngang qua, còn có trùng trùng binh sĩ chạy bộ tới trước, quy mô này làm cô không cách nào tưởng tượng được.

Ước tính một chút, ít nhất có hàng chục vạn người.

Xe quân đội xếp thành một hàng dài không biết đâu là đầu đâu là đuôi.

Trên không còn có trực thăng bay tới bay lui, còn có nhiều máy bay ném bom xẹt ngang trời, tạo ra tiếng vang ong ong ong tiếng cực lớn.

Lý Tử Nhiễm kinh ngạc nói: “Đây là định diễn tập quân sự sao?”
Diệp Quân Lâm cười nói: “Chắc vậy!”

“Quy này thực sự quá lớn? Từ trước tới giờ em chưa thấy qua cảnh tượng như vậy!”
Lý Tử Nhiễm bị hù dọa.

Cả máy bay đại pháo gì gì đó đều tới.

Rất nhanh, hai người tới trước phần mộ.

Người của Lão Cửu đã tu sửa phần mộ hoàn thành, Diệp Quân Lâm còn cho lập một tắm bia mộ.

Lý Tử Nhiễm tế bái Lục Vân Đình.

Cho tới bây giờ, Lý Tử Nhiễm vẫn không thể tin Diệp Quân Lâm có thể đánh bại Diệp gia.

Chỉ dựa vào anh ấy đơn phương độc mã một mình sao?
Vốn tưởng rằng Diệp Quân Lâm sẽ tìm người trợ giúp mình, hiện tại cũng chưa thấy một ai, Lý Tử Nhiễm triệt để thất vọng, không phải là tuyệt vọng..

 
Chương 73: 73: Ngũ Đại Chiến Vương





Lý Tử Nhiễm cũng bình thường trở lại.

Vốn chính là muốn cùng Diệp Quân Lâm chết.

Vẫn còn nghĩ nhiều như vậy làm cái gì?
Sau đó không lâu, một chiếc Haval chạy như bay tới.

Từ trên xe Lý Văn Uyên bước xuống cùng Triệu Nhã Lan.

Diệp Quân Lâm vốn tưởng rằng Lý Văn Uyên nghĩ thông suốt, sẽ cùng mình đứng cùng nhau.

Không ngờ Lý Văn Uyên lại bắt lấy Lý Tử Nhiễm rối kéo vào trong xe.

Lý Tử Nhiễm kinh hô: “Ba mẹ hai người làm gì vậy? Hai người kéo con làm cái gì?”
“Con không thể ở đây chịu chết cũng tên phế vật kia được!”
Lý Văn Uyên quát.


“Đúng vậy, con phải đi theo chúng ta! Không thể cùng nó chịu chết!”
Triệu Nhã Lan gắt gao níu lấy Lý Tử Nhiễm.

Lý Tử Nhiễm rốt cục ý thức ba mẹ mình muốn làm gì.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Bọn họ muốn dẫn mình rời đi.

ì D Thây bản thân cũng bị kéo vào trong xe rôi, Lý Tử Nhiễm nóng nảy.

Lý Tử Nhiễm giùng giằng, hướng Diệp Quân Lâm kêu cứu: “Quân Lâm cứu eml Cứu eml”
*Nó dám? Nếu nó dám làm gì, ba và nó đồng quy vu tận!”
Lý Văn Uyên hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm nhìn Lý Tử Nhiễm, vẻ mặt thờ ơ, vẫn chưa có bất kỳ hành động nào.

Cuối cùng giãy dụa không có kết quả, Lý Tử Nhiễm bị đưa vào trong xe, Lý Văn Uyên khống chế được cô, Triệu Nhã Lan lái xe rời đi.

Nhìn ra cửa sổ xe, thấy Diệp Quân Lâm cô độc, Lý Tử Nhiễm khóc như hoa lê đái vũ.

Dưới cái nhìn của cô, có thể sau đó, chính là xa cách mãi mãi.

Nhưng dù cô khóc như thế nào, Lý Văn Uyên kiên quyết không buông tay.

Đem Lý Tử Nhiễm đưa về nhà, Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan tự mình theo dõi.

Đem Lý Tử Nhiễm về, cũng là ý của Lý gia.

Không cần thiết cùng Diệp Quân Lâm chịu chết.

Bởi cùng Diệp Quân Lâm phủi sạch quan hệ, cho nên Lý gia ngày hôm nay sẽ không đi.

Sau khi Lý Tử Nhiễm rời đi.


Thanh Long, Kỳ Lân, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hỗ chính là ngũ đại chiến vương xuất hiện, bọn họ đều mặc tây trang màu đen.

Thanh Long còn mang theo vợ chồng Lục Học Văn đến.

“Lý tiểu thư đã đi sao?”
Thanh Long hỏi.

“Đi cũng tốt, tạm thời tôi còn không muốn công khai thân phận của tôi!”
Diệp Quân Lâm nói.

Kỳ Lân tiến đến bên cạnh Diệp Quân Lâm nói: “Tướng quân, Tổng tư lệnh quân đoàn số 1 đã tới, tất cả chuẩn bị ổn thỏal Bọn họ trú đóng ở bên ngoài cách ba cây số, mười phút là có thể chạy tới!”
Nghe vậy, Diệp Quân Lâm gật đầu: “Được, để cho bọn họ chờ mệnh lệnh của tôi!”
“Đã rõI”
Kỳ Lân gật đầu.

Lúc này, lão Cửu tới, nhưng cũng không có mang bao nhiêu người.

Người tới đều là lão đại như Tam gia.

Những người này cũng nhao nhao ăn mặc tây trang, Diệp Quân Lâm ý bảo những người ở sau đứng sang bên cạnh.

Thanh Long đứng ở bên cạnh Diệp Quân Lâm nói: “Tướng quân vừa mới nhận được tin tức, Diệp gia đang trên đường tới.”

Lúc này tại trên viên Diệp gia.

Diệp Kiện Sâm cùng tất cả mọi người trong Diệp gia chờ xuất phát.

Diệp Tây Huy đã nôn nóng không đợi nỗi.

Diệp Diệu Dương con của hắn bây giờ còn đang nằm viện, có người nói hy vọng tỉnh lại vô cùng nhỏ.

Hắn thề nhất định phải đem Diệp Quân Lâm chém thành muôn mảnh!
Còn Diệp Nam Huy vẫn duy trì một bộ dáng nhã nhặn, khóe miệng còn câu ra một nụ cười, có vẻ rất cao thâm khó lường.

Diệp Nhất Long cùng Ngô Nhã Lệ liếc nhau cười nói: “Sáu năm trước ta có thể đánh tàn phế em trai của ta, lúc này đâu, ta vẫn có thể đánh ngươi thành tàn phế lần nữa! Còn nhớ rõ cây gậy bóng chày này không? Đúng vậy, chính là sáu năm trước dùng nó đánh tàn phê ngươi! Ha ha ha…”
Diệp Nhát Long lộ ra nụ cười tàn nhẫn, đem gậy bóng chày bỏ Vào cóp sau.

Diệp Đông Huy cùng vợ là Ngô Vạn Nhược cũng cười lạnh nói: “Con trai a! Năm đó nếu không phải là chúng ta nhặt được con, con đã sớm chết rồi! Bây giờ còn muốn giết cha mẹ nuôi sao?
Quả thực nực cười!”
Lúc này ba người Quách Linh Phi cũng tới đến nơi..

 
Chương 74: 74: Sắp Xếp Chuẩn Bị





“Nhanh lên một chút! Chúng ta hận không thể nhanh chóng nhìn Diệp Quân Lâm làm trò!”
Diệp Kiện Sâm chống một cây gậy chạm khắc đầu rồng, dựa vào cửa xe cùng đợi.

“Cha, chúng ta tất cả mọi người đã chuẩn bị xong! Lão tam đã mời tới nhóm lính đánh thuê, toàn bộ đến nơi rồi!”
Diệp Đông Huy nói.

Diệp Kiện Sâm gật đầu: “Được, người của chúng ta có thể tiêu diệt người của Diệp gia, bọn người lão Cửu cũng không là gì cả, chừ đừng nói là có cả đám người của Đỗ Việt Sinh! Lúc này, ta vì diệt Diệp Quân Lâm, thuận tiện làm cho Tô Hàng biết Diệp gia ta cường đại bao nhiêu!”
“Cha, Đỗ Việt Sinh tới Tn cương Diệp Nam Huy chạy tới.

Quả nhiên tại cửa trang viên Diệp gia một chiếc xe màu đen có rèm che đậu dài.

Chiếc thứ hai là Lincoln dài hơn xe trước.

Cửa xe mở ra, một ông lão bước xuống, cả người một màu đen, trong tay nắm bắt hai khỏa dạ minh châu.


Hắn thoạt nhìn trông đã lớn tuổi, làm cho người ta cảm thấy như có cảm giác hấp hối.

Trong tròng mắt tỏa ra tia tinh quang, làm cho người khác không thể xem thường.

Nhất là khi hắn ngắng đầu, trong nháy mắt, như có một cỗ áp lực nặng nề như núi thái sơn áp đỉnh tràn ra, khiến người ta không thở nỗi.

Hắn chính là đệ nhất lão đại của Tô Hàng– Tô Hàng vương Đỗ Việt Sinh.

Danh xưng như ý nghĩa, Tô Hàng vương tới.

Đi theo phía sau Đỗ Việt Sinh có mười ba người.

Được xưng thập tam thái bảo ở Tô Hàng không có địch thủ.

Mười ba vị siêu cấp cao thủ!!!
Thập tam thái bảo đã từng giống như lão Cửu, làm lão đại một phương, sau đó đều bị Đỗ Việt Sinh thu phục, toàn bộ ở dưới trướng làm việc cho Đỗ Việt Sinh.

Không chỉ như vậy, còn có nam Tiểu Đỗ cũng tới.

Hắn chính là người đứng sau lưng tổ chức sát thủ al Nhìn thấy Đỗ Việt Sinh đi tới, Diệp Kiện Sâm lập tức mang theo mọi người Diệp gia ra nghênh tiếp.

Lấy năng lực của Diệp gia bây giờ cũng không dám chống lại hắn!
“Hôm này mời Đỗ lão tới đâu, chính gia tăng thanh thế, cơ bản không cần động thủ! Ngài ra tay một cái, tuyệt đối làm Diệp Quân Lâm nghe thấy đã sợ mắt mật rồi!”
Diệp Kiện Sâm cười nói.


Đỗ Việt Sinh lơ đễnh, ngày hôm nay để cho hắn ra mặt, giống như dùng dao trâu mô gà.

Hắn nhìn Diệp Kiện Sâm hỏi: “Hạng mục mà ông đã nói đâu?”
Diệp Kiện Sâm lập tức nói: “Ngày mail Ngày mai là có thể tiến hành!”
Thì ra Diệp gia dùng một hạng mục có.

quyền lợi phong phú đồi lấy việc Đỗ Việt Sinh ra mặt.

“Tốt!
Đỗ Việt Sinh gật đầu.

Rất nhanh, lại có nhiều chiếc có rèm che đi tới nơi này.

Trên xe đi xuống là những người đàn ông trung niên.

“Đây là người nắm trong tay một nửa các câu lạc bộ giải trí ở Tô Hàng – Tiếu Diện Phật! Hắn rất bận rộn, nhưng ở trên đường Tô Hàng, trừ ta ra, không ai là đối thủ của hắn!”
Đỗ Việt Sinh cùng Diệp gia giới thiệu người trung niên mập mạp cầm đầu, mập mạp cười a a, rất là quen mặt, nhưng là người có thủ đoạn độc ác.

*Vị này đây, buôn bán ngọc thạch châu báu – Bát gia, thế lực trải rộng khắp Tô Hàng, lão Cửu cũng chịu nhiều thua thiệt trong tay hắn!”

“Còn vị này, có lai lịch rất lớn, có sáu sòng bạc ở Hong Kong, Ma Cao và những nơi khác, làm ăn kinh doanh muốn hiểu rõ cứ hỏi Tương lão!”
Nghe Đỗ Việt Sinh giới thiệu.

Tròng mắt mọi người Diệp gia đều phải bay ra ngoài.

Lần này các nhân vật có máu mặt trong thế giới ngâm của Tô Hàng đều tới!
Chỗ dựa vững chắc của Diệp Quân Lâm chỉ một trong những thế lực nhỏ, bọn họ có thể cùng lão Cửu cạnh tranh, so với lão Cửu cũng mạnh hon rất nhiều.

Những người này ở chung một chỗ, kết hợp với thế lực của Diệp gia, có thể nói một trăm Diệp Quân Lâm cũng khó thoát được.

Đỗ Việt Sinh nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, cười lạnh nói: “Đã đến giờ, vậy lên đường đi!”
“Xuất phát!”
Chọt, từng chiếc xe xếp thành hàng dài, xuất phát đi đến trước phần mộ của Lục Vân Đình..

 
Chương 75: 75: Hít Hà Một Hơi





Không ít người chứng kiến cảnh đoàn xe xếp thành hàng dài này, cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Tô Hàng đang xảy ra chuyện lớn gì rồi?
Sau khi Lý gia biết chuyện này, đều sợ quá khóc.

“Đỗ Việt Sinh, Tiếu Diện Phật, Bát gia toàn bộ đều có mặt, quá dọa người!” Trương Tùng lạnh run.

Lý Thiên Hạo ngược lại hít một hơi khí lạnh: “Ông trời ơi! Lúc này Diệp Quân Lâm gặp tai họa trời giáng rồi!”
“Thật đáng sợ! Có người nói người dưới trướng họ đi theo phải hơn ngàn người!”
“May mắn chúng ta đúng lúc phủi sạch quan hệ, nếu không…
Lý gia chắc chán bị di nh cương Mấy người Lý Tùng Khuê hít và một hơi.

Lý Văn Hải bật cười: “Diệp Quân Lâm thật đúng là ngây thơ!
Nó lấy cái gì đấu cùng Diệp gia chứ? Diệp gia hiện tại cường đại đến vô địch rồi!”
Trên đường Tô Hàng đoàn xe đi theo hàng dài có rất nhiều người biết, Lý Tử Nhiễm cũng nghe được tin tức này.

Chứng kiến nhiều người với hàng xe dài như vậy, nước mắt Lý Tử Nhiễm khóc đến sắp khô rồi.


Làm sao Diệp Quân Lâm một mình đối phó được chứ?
“Không cho con đi ra ngoài, dù hôm nay Diệp Quân Lâm chết, con cũng không được đi ra ngoài!”
Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan nhìn chòng chọc vào cô.

Diệp gia cùng Đỗ Việt Sinh hùng hỗ đi đến trước phần mộ kia.

Trên đường, Đỗ Việt Sinh cùng Diệp Kiện Sâm nói chuyện với nhau nói: “Tiểu tử Trương Thiên Lâm lại không tới.”
Diệp Kiện Sâm cười hắc hắc nói: “Hắn chính là một vị lão đại ẩn thân, loại chuyện nhỏ này chắc là không muốn tham gia.”
Đỗ Việt Sinh cười cười: “Vậy cũng được, nếu không phải xem trọng dự án này, tôi tuyệt đối sẽ không ra mặt.”
Trước phần mộ Lục Vân Đình, tất cả mọi người đang đợi.

Vợ chồng Lục Học Văn có vài phần lo lắng, khuyên nhủ vài câu: “Quân Lâm, hay là coi như xong đi? Diệp gia quá cường đại, cuối cùng chỉ là lấy trứng chọi đá!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Chú và dì yên tâm, một Diệp gia nho nhỏ con còn không coi vào mắt!”
Mấy người lão Cửu cùng Tam gia cũng cười nói: “Mặc kệ là người nào tới, cũng phải ngoan ngoãn quỳ gối ở đây!”
Rất nhanh, từng đợt âm thanh gầm rú truyền đến.

Làm sao Diệp Quân Lâm một mình đối phó được chứ?
“Không cho con đi ra ngoài, dù hôm nay Diệp Quân Lâm chết, con cũng không được đi ra ngoài!”
Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan nhìn chòng chọc vào cô.

Diệp gia cùng Đỗ Việt Sinh hùng hỗ đi đến trước phần mộ kia.

Trên đường, Đỗ Việt Sinh cùng Diệp Kiện Sâm nói chuyện với nhau nói: “Tiểu tử Trương Thiên Lâm lại không tới.”.

ngôn tình sủng
Diệp Kiện Sâm cười hắc hắc nói: “Hắn chính là một vị lão đại ẩn thân, loại chuyện nhỏ này chắc là không muốn tham gia.”
Đỗ Việt Sinh cười cười: “Vậy cũng được, nếu không phải xem trọng dự án này, tôi tuyệt đối sẽ không ra mặt.”
Trước phần mộ Lục Vân Đình, tất cả mọi người đang đợi.

Vợ chồng Lục Học Văn có vài phần lo lắng, khuyên nhủ vài câu: “Quân Lâm, hay là coi như xong đi? Diệp gia quá cường đại, cuối cùng chỉ là lấy trứng chọi đái!”

Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Chú và dì yên tâm, một Diệp gia nho nhỏ con còn không coi vào mắt!”
Mấy người lão Cửu cùng Tam gia cũng cười nói: “Mặc kệ là người nào tới, cũng phải ngoan ngoãn quỳ gối ở đây!”
Rất nhanh, từng đợt âm thanh gầm rú truyền đến.

Mọi người nhanh chóng thấy đoàn xe giống nhau xếp thành hàng dài, cũng may khu vực xung quanh có nhiều đát trống, đủ cho những chiếc xe này đậu lại.

Vợ chồng Lục Học Văn thấy số lượng xe thì sợ ngây người, ít nhấti cũng có trên trăm chiế!
c Rất nhiều xe ô tô bán tải và xe tải.

Số người bên trong… không thể nào tưởng tượng đượ!
cTrước mặt rất nhiều xe hạng sang kéo dài.

Cửa xe mở ra, diệp kiện sâm đám người chậm rãi xuống xe.

Mọi người Diệp gia ngắng đầu ưỡn ngực, hăng hái, ngông cuồng tự cao tự đại.

Mục đích của bọn họ hôm nay không chỉ giải quyết Diệp Quân Lâm cùng lão Cửu, chủ yếu phô trương sức mạnh, thân thế cho toàn bộ Tô Hàng biết thế lực của Diệp gia!
Bọn họ cao ngạo vô cùng, căn bản không để Diệp Quân Lâm vào mắt.

Sau khi nhìn thấy những người này xuống xe, đám người lão Cửu cùng Tam gia đều biến sắc.

“Tô hàng vương Đỗ Việt Sinh… Nam tiểu Đỗ… Tiếu Diện Phật… Bát gia… Tương lão…”

Bọn họ sợ đến hồn hết lên mây hô tên của đám lão đại kia.

Ở Tô Hàng, những lão đại này chân chính là người giỏi nhất, đem so sánh với bọn họ, đám người lão Cửu, Tam gia chẳng qua chỉ có thể đánh côn đồ mà thôi.

Nơi đây tùy tiện nhảy ra một người, cũng có thể diệt hết bọn họ.

“Không biết Diệp gia đã trao đổi điều kiện gì, lại quy tụ nhiều lão đại như vậy!”
Lão Cửu ngược lại hít một hơi khí lạnh.

Chứng kiến ánh mắt kinh ngạc của đám người lão Cửu cùng Tam gia, mọi người Diệp gia nở nụ cười.

Quả nhiên bọn họ đã đoán đúng.

Những người như lão Cửu nhìn thấy Tô Hàng vương giống như chuột gặp mèo.

Thiên khắc không còn cách nào cải.

 
Chương 76: 76: Phề Vật Mới Ra Tù





Nhưng mà khi thấy Diệp Quân Lâm đứng ở chỗ này, như một cây trường thương, đỉnh thiên lập địa, khí thôn sơn hà.

Người Diệp gia tức giận.

“Diệp Quân Lâm mày thậm chí còn không thấy được nguy hiểm đang ập đến!”
Diệp Kiện Sâm lạnh lẽo cười.

Thấy Diệp gia đang nhìn mình, Diệp Quân Lâm cười gật đầu.

Diệp Nhất Long cùng Ngô Nhã Lệ cười khúc khích nói: “Chờ lát nữa xem mày làm sao mà cười đượ?”
“Đúng vậy! Lão Cửu chỗ dựa vững chắc của mày cũng chỉ là một con giun dế mà thôi!”
Vợ chồng Diệp “Hen con, Mà Đỗ Việt Sinh cùng những đại lão này chỉ là đến cho có mà thôi.


Át chủ bài thực sự chưa lật chính là những thủ hạ của họ.

“Tê! Mười ba Thái Bảo cùng xuất hiện! Đây là lần đầu tiên!”
Khi thấy phía sau Đỗ Việt Sinh có mười ba người, đám người lão Cửu, Tam gia hít một hơi khí lạnh.

Mười ba Thái nổi danh siêu cắp cao thủ ở Tô Hàng, những _ chuyện giống như thế này chỉ cần một hai vị ra mặt trần áp xứ lý là được, chưa từng có trường hợp nào mà năm vị trong Mười ba Thái Bảo cùng xuất hiện, Mười ba Thái Bảo này hôm nay cùng xuất hiện, cõ lẽ là lần đầu tiên.

Đi theo sau Mười ba Thái Bảo có rất nhiều người đến mức không đếm xuể, vừa nhìn thấy có thể là mấy trăm người, đều mặc đồ đen.

Đỗ Việt Sinh đem tất cả con át chủ bài chưa lật đến đây, có khoản 500 tên côn đồ tập trung tại đây!
Thậm chí, Tiếu Diện Phật, Bát gia, lão Tương cùng thủ hạ cũng xuất hiện, đều theo sau Mười ba Thái Bảo, cùng nhau hội tụ đi tới.

Cộng lại có hơn ngàn người rồi!!I Cảnh tượng thế này tuyệt đối là lần đầu tiên thấy đượ!
c Diệp gia bên này cảm thấy rất đáng giá!
Bọn họ cũng đem hết tất cả át chủ bài tới.

Gồm có thủ vệ, bảo tiêu, thậm chí bọn họ dùng tiền thuê tới rất nhiều bảo vệ.

Mọi người ở chung một chỗ cũng gần 500 người rồi.

Vì cẩn thận, Diệp Nam Huy còn cố ý thuê tới một đội lính đánh thuê, mặc dù chỉ có mấy chục người, nhưng có đầy đủ vũ khí, sức chiến đấu siêu mạnh.

Tổng cộng tất cả cũng có gần hai ngàn người.


Đám người lão Cửu, Tam gia hết hồn, trái tim đập mạnh nhảy loạn nhịp, sắp từ cỗ họng bay ra ngoài.

Thật sự có quá nhiều người!
Vợ chồng Lục Học Văn sợ đến choáng váng…
Dù sao có quá nhiều người.

Nhìn đám người đông nghịt phía sau, Đỗ Việt Sinh đều than thở: “Lão Diệp a, chúng ta làm to chuyện rồi! Một phần mười người ở đây cũng có thể ứng phó được rồi!”
Diệp kKện Sâm ngượng ngùng mỉm cười: “Làm cho Tô Hàng vương chê cười, tôi làm việc gì đều rất cẩn thận, đề phòng tất cả sai sót có thể xảy ral”
“Tốt, hôm nay, Đỗ Việt Sinh tôi sẽ cho ông thêm uy danh!”
Đỗ Việt Sinh vung tay lên, gần hai ngàn vây quanh nghĩa trang, ba tầng trong ba tầng ngoài, một con chim cũng không vào được.

Trong tròng mắt những tên côn đồ này đều là sát ý, tay nắm chặt vũ khí bên hông.

Chỉ cần ra lệnh một tiếng, bọn họ chắc chắn xông lên, đem những người kia chặt thành bã vụn.

Đỗ Việt Sinh tiến lên một bước, cười lạnh nói: “Lão Cửu, Hồng Tam các người còn không quỳ xuông?”
“Đúng vậy! Lão Cửu, Hồng Tam các người ăn gan hùm mật gấu rồi ư! Chỉ bằng thực lực của các người cũng dám chống đối chúng ta sao!”

Đám người Bát gia, Tiếu Diện Phật cười lạnh nói.

Lão Cửu cùng Tam gia nhiệt huyết sôi trào, nhìn Đỗ Việt Sinh cười lạnh đáp: “Tô Hàng Vương, đúng là bình thường chúng tôi kính trọng ngài ba phần là không sai! Nhưng là hôm nay thì không thể!”
“Xem ra các người sống chết cũng muốn bảo vệ Diệp Quân Lâm rồi?”
“Không biết hắn cho các người lợi ích gì? Các người lại có thể bán mạng cho hắn như vậy!”
Đỗ Việt Sinh cười nhạo nói.

Lão Cửu cười lạnh một tiếng nói: “Đỗ Việt Sinh các người cơ bản không hiểu rõ, người mà ngày hôm nay các người đối mặt là người nào?”
“Ha ha ha ha ha ha…”
Nghe nói thế, tất cả mọi người cười vang.

“Hắn không phải là một tên phế vật mới ra tù sao?”.

 
Chương 77: 77: Quỳ Xuống Xin Tha





Tao Sẽ Tha Cho Mạng Chó Của Mày “Ha ha ha ha…”
Lần này cũng đến phiên đám người lão Cửu cùng Tam gia cười lạnh.

Khiến cho đám người Đỗ Việt Sinh cực kỳ khó hiểu.

“Thân phận của anh ta sẽ làm tất cả các người muốn ngưỡng vọng!!!”
Lão Cửu nói xong câu đó, lại có tiếng cười nhạo truyền đến.

Bọn họ không tin một tên mới ra tù thì có bao nhiêu thế lực mà khiến người ta phải nhìn lên.

Có điều, Diệp Nam Huy cần thận suy ngẫm lời nói vừa rồi của lão Cửu ¡.

Dường như hiện tại Diệp Quân Lâm có chút thân phận cùng thực lực.


Có lẽ trong tù gặp được quý nhân.

Thế thì sao chứ?
Lợi hại hơn nữa, cũng không sánh bằng Đỗ Việt Sinh.

Lại càng không thể chống lại được sự liên hợp của nhiều nhà.

Dù sao đi nữa thì Diệp Quân Lâm chỉ có một con đường chết.

Diệp Quân Lâm vung tay lên, lão Cửu cùng Tam gia ngoan ngoãn câm miệng, đứng ở một bên.

Diệp Quân Lâm cần thận quan sát đám người Đỗ Việt Sinh, cười nói: “Đỗ Việt Sinh?”
“Làm càn!!! Tục danh của Tô Hàng vương không phải để tên tiểu súc sinh như mày gọi thẳng?”
Diệp Kiện Sâm tức giận nói.

“Đúng vậy! Một tên phế vật còn không bằng con kiến hôi không có tư cách nói chuyện với Tô Hàng vương!”
Diệp Đông Huy tức giận nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm cong môi mỉm cười: “Diệp Kiện Sâm, quan hệ và thực lực của Diệp gia rất mạnh! Mạnh hon tôi nghĩ nhiều!”
Diệp gia có thể tạo ra được một cảnh tượng này, đủ để chứng minh Diệp gia là hào môn nhất nhì Tô Hàng.

“Ha ha ha… Biết sự cường đại của chúng ta rồi?”
“Hiện tại quỳ xuống xin tha, biết đâu chúng ta suy nghĩ lại tha cho mày một cái mạng chó!”
Diệp Nhất Long cùng Ngô Nhã Lệ cười lạnh nói.


Diệp Quân Lâm nhìn một đám hề rồi lạnh lùng đáp: “Tôi giao hẹn với Diệp gia kỳ hạn trong một tháng, các người không nghĩ xem tôi dựa vào đâu để làm vậy sao?”
Nghe vậy, người Diệp gia đầu tiên là bị kìm hãm.

Ngay sau đó, Diệp Nhất Long lập tức nói: “Hừ, Chẳng phải mày dựa vào lão Cửu sao? Mày cho rằng Diệp gia ăn chay sao?
Chúng ta đã điều tra, mày và lão Cửu cùng trại giam, rồi quen biết hắn!”
Nghe vậy, Diệp Quân Lâm cười lạnh: Ha ha ha… Xem ra Diệp Diệu Dương còn chưa tỉnh dậy? Nếu hắn tỉnh đã có thể nói cho các người biết tất cả.”
Vừa nghe đến Diệp Diệu Dương, Diệp Tây Huy giống như phát điên, cực kỳ tức giận nói: “Diệp Quân Lâm ngày hôm nay tao sẽ không bỏ qua cho mày, mày làm con tao thành người thực vật, tao hôm nay phải giết mày!!!”
Diệp Quân Lâm không để ý Diệp Tây Huy đang sủa như chó, hắn nhìn về phía Diệp Nam Huy cười nói: “Chú ba là người đối xử tốt với tôi nhất, ông chưa từng nghĩ tại sao lại có chuyện này sao?”
Giờ khắc này, Diệp Nam Huy sắc mặt thay đồi.

Trong một tháng này, hắn đã cảm thấy Diệp Quân Lâm không bình thường.

Nhưng hắn lại không nhìn ra được.

Tắt cả hợp lý nhưng dường như lại không hợp lý.

Hiện tại Diệp Quân Lâm vừa nói như vậy, Diệp Nam Huy đã cảm thấy không ổn.


Diệp Quân Lâm là một người thông minh, chẳng lẽ không biết thực lực của lão Cửu không thể nào lay động Diệp gia sao?
Nếu biết, vì sao còn khiêu khích như vậy?
Dù gì hiện tại bị bao vây bởi hàng nghìn người cùng các lão đại, vì sao Diệp Quân Lâm mí mắt cũng không chớp một cái?
Điều này chứng tỏ hắn có đầy đủ thực lực để chống lại mọi thứ!
Ánh mắt của hắn xẹt qua Diệp Quân Lâm, nhìn năm người phía sau Diệp Quân Lâm, cũng chính là máy người Thanh Long.

Hắn cảm giác năm người này rất không bình thường, trên người lộ một khí thế bắt phàm!
Ánh mắt bọn họ rất thờ ơ, giống như hai nghìn người trước mắt chẳng là cái gì cả.

“Đúng? Người kia có chút quen mắt?”
Thanh Long trước mắt nhìn rất quen, nhưng lại không biết đã gặp qua ở nơi nào.

Chỉ sợ năm người này mới át chủ bài của Diệp Quân Lâm?.

 
Chương 78: 78: Dã Loại





Diệp Đông Huy thì không suy nghĩ nhiều như vậy, nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm cười lạnh nói: “Đồ nghịch tử như mày, thấy cha mẹ của mày cũng không hỏi thăm câu nào sao?”
Mẹ nuôi của Diệp Quân Lâm là Ngô Vạn Nhược chán ghét nhìn Diệp Quân Lâm: “Sớm biết mày là bạch nhãn lang, trước đây không nên nhặt mày về nuôi, để cho mày bị chó hoang cắn chết! Một đứa con hoang như mày còn không bằng súc sinh lẽ ra không nên sống!”
“HôI”
Đối mặt với sự nhục mạ của cho mẹ nuôi, Diệp Quân Lâm hít sâu một cái.

Nếu không phải anh nhớ tới chút công ơn dưỡng dục của họ, thì chỉ cần mấy câu nói vừa rồi đầu họ sẽ rơi xuống đất.

Trái tim anh trở nên băng giá!
Cha mẹ nuôi lại đối xử với anh như thế!
Đáng trách!
Điều này làm anh đau lòng nhất!
Diệp Đông Huy mỗi câu như đao cứa: “Nói thật! Chúng ta cơ bản không coi mày là con trai! Mày chỉ là công cụ cho chúng ta lợi dụng thôi!”
Mẹ nuôi Ngô Vạn Nhược nói thêm: “Không sail Trước đây mục đích nhận nuôi mày chỉ có một! Vì chúng ta muốn có thêm căn nhà, thêm một phần tiền từ Diệp gia! Không hơn! Nếu không…
mày cảm thấy chúng ta cần phải nuôi loại con hoang như mày sao?”
Người Diệp gia đồng ý nói: “Đúng vậy, huyết mạch Diệp gia là huyết mạch cao quý, mày xứng sao? Mày cũng chỉ là một con chó hoang mà thôi! Trên người chảy dòng máu bản thỉu! Không hề xứng với họ Diệp!”
Ngô Nhã Lệ không nhìn thấy rõ tình hình hiện tại, gắt gao trừng mắt Diệp Quân Lâm: “Diệp Quân Lâm mày muốn lật đổ Diệp gia? Đừng hoang tưởng! Chỉ dựa vào lão Cửu sao? Hắn cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi.”

Diệp Quân Lâm vừa cười: “Tôi đã cho các người một tháng để suy nghĩ, các người lại giống như một đám lợn ngu sỉ?”
“Các người thật sự thấy ta dựa vào lão Cửu sao? Tôi cho hắn mười là gan xem hắn dám không?”
Diệp Quân Lâm đột nhiên đề cao giọng nói.

“Diệp tiên sinh chúng tôi không dám!”
Đám người Lão Cửu sợ đến té quy dưới đất, gương mặt hoảng SỢ.

Cho tới giò khắc này, mọi người chỉ thấy phản ứng của lão Cửu tỏ ra e sợ Diệp Quân Lâm..

Chẳng lẽ còn át chủ bài khác chưa lộ ra!!!
Diệp Nam Huy dần dần suy nghĩ đến một chuyện đáng sợ…
Diệp Quân Lâm vừa nhìn về phía Quách Linh Phi, cười nói: “Tới trước phần mộ của anh ấy, cô không có một chút sám hồi nào sao? Cô không thấy Vân Đình đang ở trên trời nhìn cô sao?”
Thật ra, Quách Linh Phi có chút chột dạ.

Nhưng Quách Linh Phi ngẳng đầu, cao ngạo giống như khổng tước: “Hừ, hắn đã chết rồi? Nếu là hắn còn sống tới giờ, làm sao tôi có được cuộc sống cơm ngon áo đẹp đây? Hắn ta nên thấy may mắn khi được làm một lốp xe dự phòng, hắn có giá trị với nữ thần của hắn là điều vinh dự rồi!”
Diệp Quân Lâm nhếch miệng nở nụ cười: “Cho nên bản thân cô thấy không cần sám hối sao?”

“Đó là đương nhiên!”
Diệp Quân Lâm vừa nhìn về phía mọi người Diệp gia: “Các người cũng không có ý sám hồi?”
“Phi! Một thằng con hoang cùng một thằng con hoang đã chết, chúng ta sám hối cái gì?”
Người Diệp gia kịch liệt gọi thẳng con hoang.

Ngay cả vợ chồng Lục Học Văn nghe thấy cũng đau lòng rơi nước mắt.

Con của bọn họ chết thảm, lại bị mắng thành con hoang!
Ai có thể chịu được sự uất ức này?
Diệp Kiện Sâm nỏi nóng, hắn tức giận nói: “Tô Hàng vương!
Phiền ngài ra tay rồi! Tôi không nhìn nổi nữa!”
Đỗ Việt Sinh gật đầu: “Được, tôi đang có ý này!”
“Tôi không muốn đứng cùng bọn họ!!!”
Đỗ Việt Sinh ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người lào về phía trước.

“Oanhl”
Nhưng vào lúc này, bên ngoài có tiếng động cơ xe đi tới.

Mọi người không hiểu quay đầu lại, nhìn thấy từng chiếc xe đang chạy tới.

Đáng sợ nhất là có cả xe cảnh sát đi theol!!.

 
Chương 79: 79: Rốt Cuộc Anh Có Thân Phận Gì





Những tên thủ hạ này tạm ngừng tay, cũng đều nhìn về phía Sau.

Sau khi Đỗ Việt Sinh nhìn thoáng qua, cười nói: “Diệp huynh thực sự làm tôi nhìn với cặp mắt khác xưa, còn có người đến sao, lại còn có xe cảnh sats? Người này thật đáng hâm mộ!”
Nhưng Diệp Kiện Sâm, Diệp Nam Huy cùng người Diệp gia vẻ mặt mờ mịt.

Đứng đây không biết phải làm sao.

Những người có mối liên hệ với Diệp gia bọn họ đều đứng ở đây rồi.

Sao lại còn người đến?
Diệp Kiện Sâm lập tức hỏi: “Tô Hàng vương không phải những người này do ngài mời tới sao?”
Đỗ Việt Sinh mỉm cười: “Diệp huynh nói đùa, người tôi mời tới đều ở đây.”
“Đúng vậy, tất cả mọi người đều ở đây rồi.”
Đám người Bát gia, Tiếu Diện Phật nói.


“Quái lạ! Những người này đến vì ai? Không tốt…”
Đột nhiên ý thức được điều gì, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Diệp Quân lâm.

Anh bình tĩnh như vậy, nhất định do anh mời người tới.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Rất nhanh, những chiếc xe này dừng lại ở bên ngoài vòng vây.

Trên xe cảnh sát đầu tiên bước xuống vài người…
“Trưởng cục công an Phó Học Kiệm, Phó cục trưởng Vương Đông Thăng, đội trưởng đội hình sự Tần Kiến…”
Đỗ Việt Sinh dường như rất quen thuộc những người này, đọc rõ tên từng người.

“Oanhl”
Nghe đến những cái này tên sau, mọi người như bị sét đánh.

Sắc mặt mọi người Diệp gia đều thay đổi, nhất là đám người Diệp Đông Huy sắc mặt tái nhọt, sợ đến mức không còn tơ máu.

Diệp Nhất Long cùng Ngô Nhã Lệ thân thể đang khẽ run rầy.

Lúc này, trên những chiếc xe khác đều có người đến xuống.

Nhìn thấy những người này, đám người Đỗ Việt Sinh, Bát gia suýt chút nữa bị dọa phát sợ mà chết.

“Trời ơi! Chu thị trưởng Chu Ngọc Hằng! Phó thị trưởng Phạm Chí Cường! Thị trưởng quận Thượng Thành là Hạ Phi Long, đệ nhất Bí Thư Trương Hiểu Lượng, còn có Giám đốc cục xây dựng, Giám đốc Cục đất đai và tài nguyên…”
_ Đây là những lãnh đạo đứng đầu Tô Hàng, Đỗ Việt Sinh biết rõ những người này, gọi lên từng cái tên.

Giờ khắc này, hắn muốn điên rồi!
Bọn họ tới làm gì?
Đỗ Việt Sinh tuy được xưng Tô Hàng vương, nhưng chỉ là một loại danh xưng, ở Tô Hàng còn có rất nhiều người có thể trắn áp người của hắn.


Giống như những người này vậy, hắn sợ nhất là họ!
Chỉ cần một câu nói của một số người, ngay cả hài cốt hắn cũng không còn.

Không chỉ có Đỗ Việt Sinh sợ, Bát gia, Tiếu Diện Phật, lão Tương cũng sợ hãi.

Những người này chính thiên địch của bọn họ!
Tuy là Diệp gia về bản chất khác bọn họ, nhưng thấy những đại nhân vật này tới, cũng rất sợ hãi!
Đáng sợ hơn là bọn họ không biết những người này tới có mục đích gì!
Diệp Nam Huy rất thông minh, hắn phát hiện Chu Ngọc Hằng, Phó Học Kiệm bọn họ đều mặc tây trang màu đen, trước ngực đều cài đóa hoa trắng.

Rất rõ ràng, đây là tới tế bái Lục Vân Đình!
“Oanhl”
Giờ khắc này, đầu của hắn như muốn nỗ tung.

Hắn một lần nữa quan sát dò xét Diệp Quân lâm, anh ta rốt cuộc có thân phận gì?
Ngay cả những lãnh đạo đứng đầu cũng tới bái tế Lục Vân Đình.

Đám người Chu Ngọc Hằng đám người đi tới bên ngoài vòng vây, Phó Học Kiệm cau mày, giận dữ hét: “Tránh ra!”
Những đám thủ hạ bị tiếng hét này làm chấn động, đều ăn ý nhường đường tạo thành một con đường.


Bọn họ chảy mồ hôi lạnh, hoảng sợ nhìn đám người Phó Học Kiệm đi qua.

Phía bên kia, đám người Đỗ Việt Sinh, Diệp Kiện Sâm đã trở nên nóng lòng cùng đợi.

Nhìn thấy đám người thị trưởng Chu Ngọc Hằng đi ra, bọn họ lập tức nghênh đón chào hỏi.

Chỉ là Phó Học Kiệm lạnh lùng nói: “Cút!”
“Đừng cản đường!”
Thoáng chốc, đám người Đỗ Việt Sinh bị giật mình, đứng ở một bên, di chuyển cũng không dám di chuyển.

Lấy ra khăn tay lau chùi mồ hôi lạnh trên trán.

Diệp Kiện Sâm tức thì bị sợ đến huyết áp lên cao, suýt chút nữa ngất đi.

Mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người Chu Ngọc Hằng đến trước nghĩa địa..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top