Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2770


Chương 2770

Nhưng cô ta vấn rất xấu hổ chạy trốn, lấy cớ đến thăm Hứa Trúc Linh, mang theo túi lớn túi nhỏ.

Vừa đến nhà họ Cố, cô ta liền nói Kỷ Thiên Minh không ở nhà, bản thân khổ sở không người nương tựa, trời tối thì rất sợ hãi. Vừa rồi trời còn giông tố, trời mưa sấm chớp liên tục khiến cô ta ngủ không ngon giấc.

Hứa Trúc Linh mềm lòng, lập tức cho cô ta dọn đến ở vài ngày.

“Tớ sẽ trở vê cùng cậu một chuyến, cậu mang áo quần lên tắm rồi thay đi.”

“Không cần phiền phức như vậy.

Sáng nay khi ra ngoài, đúng lúc tớ có mang theo.”

Hứa Trúc Linh nghe nói thế, không thể không bật cười, chỉ sợ rằng đã có âm mưu từ lâu.

Kỷ Nguyệt Trâm cũng biết lời nói dối của mình có vẻ vụng về, nên chỉ mỉm cười gượng gạo.

“Có phải là gặp chuyện gì rắc rối không? Đến đây để tránh nạn sao?”

“Cũng không hẳn, cậu có nhớ Wiliam không?”

“Có một chút ấn tượng. Có lần anh ta bao hết cả nhà hàng của tớ chỉ để cùng cậu ăn bữa cơm, phải không?”

“Đúng, là anh ta, anh ta đã đến Đà Nẵng, không biết anh ta có thù oán gì với tớ, đến tìm tớ coi tình duyên. Thật sự là gặp quỷ, anh ta có thể yêu đương đúng là cây vạn tuế ra hoa, trăm năm khó gặp. Làm thế nào tớ cũng không tính ra, một quẻ trong số mệnh của mình.”

Cô ta chán nản nói.

“Anh ta không đi sao? Anh ta đến Đà Nẵng làm gì?”

“Không biết, đến được mấy ngày rồi, cũng không thấy anh ta gọi điện nhắn tin cho ai, giống như người già cô độc, không bạn bè, không người thân, cô đơn lẻ bóng, nhìn như vậy… cũng thật sự đáng thương, thật ra tớ không cố tình trốn tránh anh ta, chỉ là… cảm giác rất kỳ lạ, tôi nghĩ tốt hơn là nhiều một chuyện chỉ bằng ít đi một chuyện. Tớ và anh ta không có chuyện gì thì không cần gặp nhau, tốt hơn hết là đừng nên qua lại, sợ rước họa vào thân. Vì vậy, khoảng thời gian này tôi muốn ở lại nhà cậu.”

“Không sao. Cậu có thể ở bao lâu tùy thích, nhà tớ còn nhiều phòng mà đừng khách sáo.”

Hứa Trúc Linh vừa cười vừa nói, mặc dù bọn họ đã thay đổi cuộc sống nhưng cô vấn rất biết ơn.

Nếu không có mẹ của Kỷ Nguyệt Trâm, có lẽ cô đã chết từ lâu rồi, có thể bình yên lớn lên và gặp gỡ Cố Thành Trung, là điều may mắn của cô.

Kỷ Nguyệt Trâm thu xếp ổn thỏa, trong hai ngày nay cô ta tắt điện thoại di động, cũng không lên internet xem cửa hàng trên Shopee.

Ngày thứ ba, cô ta mở điện thoại lên, chỉ thấy Kỷ Thiên Minh tìm mình, ngoài ra không có người khác.

Trong lòng cô ta có chút thất vọng, cô ta nghĩ Wiliam sẽ gọi cho mình, dù không gọi điện thì cũng phải gửi tin nhắn chứ?

Đừng nói là anh ta không biết số của mình.

Tại sao anh ta không tự tìm chứ?

Cô ta nảy ra một số nghi ngờ, quyết định quay trở lại để nhìn xem.

Cửa nhà cô ta đã được lắp đặt, nhận dạng vân tay mới tinh.

Người gác cổng thấy cô ta đến, nhanh chóng vui mừng niềm nở, hóa ra Wiliam đã đến sau đó còn giúp cô ta đóng phí phục vụ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2771


Chương 2771

Hơn nữa còn bỏ ra rất nhiều tiền để thuê người giúp việc trong nhà chăm nôm giúp cô ta, bóng đèn đường ống nước… một khi xảy ra sự cố sẽ được sửa chữa ngay.

Dịch vụ này cũng lắp đặt thiết bị giám sát trước cổng nhà, mỗi tâng lầu đều có, nhưng có một thiết bị đặc biệt ở trước cửa nhà, để đảm bảo an toàn cho cô ta.

Sau khi nghe xong, trong lòng cô ta cảm thấy hơi khó chịu.

Sau khi ghi lại dấu vân tay của mình, cô ta vào nhà, sau đó phát hiện một tờ chỉ phiếu trên bàn làm việc của mình.

Đó là… tờ chỉ phiếu một triệu.

Ngoài tờ chỉ phiếu ra, không còn thứ khác.

Cô ta ngây người ra, đột nhiên cảm thấy mình thật quá đáng, dùng mọi cách để tránh mặt Wiliam , ngược lại anh ta còn sắp xếp xong xuôi mọi chuyện cho mình.

Anh ta không nợ mình bất cứ thứ gì.

Tâm trạng cô ta bỗng trở nên phiên muộn.

Đúng lúc này, người giúp việc gõ cửa nói: “Cô Trâm, cô có ở nhà không?”

“Có chuyện gì vậy?”

“Đây là bình xịt hơi cay, gậy điện giật, còn cái này… không biết là gì, được đóng gói chặt chẽ, cô có thể tự mở ra, tất cả đều do anh chàng ngoại quốc đẹp trai đó chuẩn bị. Anh chàng cao ráo, đẹp trai lại còn hào phóng, có phải là bạn trai của cô không? “

Sau khi những người giúp việc đưa đồ ra, có thể thấy thái độ của họ đối với cô ta rất ân cần, niềm nở hơn.

Kỷ Nguyệt Trâm nhẹ nhàng lắc đầu và nói: “Chỉ là bạn thôi, anh ấy có nói gì không?”

“Bạn à? Vậy thì bạn của cô thật sự rất tốt với cô. Có phải anh ấy đang theo đuổi cô không? Anh ấy nói rằng cô không có đầu óc. Khách đến nhà có nam, có nữ mà còn làm việc trong nhà, anh ấy sợ cô gặp bất trắc. Cho nên, đã chuẩn bị hết mọi thứ từ trên xuống dưới, đề phòng bất trắc.

“Ngoài ra, anh ta cũng dặn dò chúng tôi rằng chỉ cần có người đến tìm cô thì phải đăng ký, nam thì phải có nữ đi cùng, không được đi gặp khách nam một mình. Không đóng cửa khi đang làm việc, thiết bị giám sát có thể nhìn thấy bên trong, nếu lỡ gặp người xấu chúng ta có thể kịp thời ứng phó. “

“Người bạn này của cô, anh ta thực sự rất quan tâm đến an toàn của cô.”

Người giúp việc không ngừng khen ngợi Wiliam. Kỷ Nguyệt Trâm gật đầu, trong lòng cảm thấy vô cùng nặng nề, không vui lên nổi.

Sau khi những người giúp việc đi, cô ta đóng cửa lại rồi mở những món đồ được gói rất kín ra.

Khi mở nó ra, bên trong là một con dao quân đội của Thụy Sĩ có nhiều chức năng.

Rất nhỏ đẹp, cũng rất sắc bén.

Nếu gặp phải người xấu, chắc chắn có thể dùng nó tự bảo vệ mình.

Anh ta nghĩ rất chu đáo, thế mà mình lại trốn suốt ba ngày.

Không được… cô ta thiếu anh ta một lời cảm ơn.

Cô ta không hề suy nghĩ, mở cửa xông ra chạy bằng tốc độ nhanh nhất đến khách sạn, nhưng khách sạn thông báo với cô ta, Wiliam đã trả phòng.

“Trả phòng khi nào?”

“Vào buổi sáng ba ngày trước, anh ấy có đi ra ngoài một chuyến, buổi chiều trở về thì trả phòng. Sao vậy ạ? Có việc gì sao?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2772


Chương 2772

“Không… tôi là bạn của anh ấy…”

“Thì ra là vậy, có việc này nhờ cô giúp.”

Nhân viên khách sạn đưa ra một thứ, đó là một cái ví tiên.

“Số điện thoại của vị khách này tạm thời không liên lạc được, cho nên chúng tôi không liên hệ được”.

Cô ta mở ví tiền ra, phát hiện bên trong có ảnh chụp của Charlotte.

Nếu như vậy, William nhất định sẽ đến tìm.

Trong nhất thời, tâm trạng của cô ta hưng phấn, lập tức gọi điện thoại cho William.

Rất nhanh đã gọi được.

“William… tà tôi.”

Cô tự nói tên mình trước.

“Kỷ Nguyệt Trâm, có chuyện gì vậy”

Cô ta lên tiếng hỏi trước: “Anh… sao anh không gọi cho tôi?”

“Không phải cô cố ý trốn tôi sao?

Tôi đến nhà tìm cô, thấy đồ đạc thu dọn xong cả rồi, có thể thấy được đã lên kế hoạch từ trước. Mọi người đều là người trưởng thành, có đôi khi không cần phải nói thẳng ra như vậy, tránh làm tổn thương người khác. Cô có ý gì, tôi biết.

Tôi chắc là đã làm phiền đến cô, dù sau tôi cũng đã hoàn lương, dùng bạo lực không giải quyết vấn đề”

“Đến Đà Nẵng tìm cô bất quá cũng chỉ là coi chuyện tình duyên, bây giờ đã coi xong, mục đích cũng đã đạt được.”

“Thật xin lỗi…”

Lúc cô ta nói ra ba chữ này, cổ họng đắng chát, trong cổ họng như bị nhét đầy những sợi bông gòn, đau rát, khó chịu muốn chết.

Willliam nghe được những lời này, giọng nói có chút dịu dàng: “Không cần phải nói xin lỗi, cô nên sợ tôi. Dù sao trước kia tôi cũng là người xấu. Nếu cô tìm tôi chỉ vì xin lỗi thì không cần đâu, †ôi không giận cô.”

“Anh… anh bị mất ví ở khách sạn.”

“Thì ra là ở đó, tôi còn tưởng mất sau khi về nước tìm thế nào cũng không thấy, lo lắng không thôi…”

“Tôi ở đây chờ anh, anh lại đây lấy được không?”

“Được, tôi đến ngay Giọng nói anh ta rất vội vàng, có thể thấy chiếc ví này rất quan trọng đối với anh ta.

Tắt điện thoại, Kỷ Nguyệt Trâm về nhà, trên đường còn ghé siêu thị mua rất nhiều đồ ăn, muốn trổ tài nấu bữa ăn tối cho William.

Máy bay cất cánh trễ, chờ người đến thì đã là mười một giờ tối.

Cô ta hâm đồ ăn lại, cuối cùng cũng chờ được người đến.

“Ví tiền đâu?”

Câu đầu tiên khi anh ta bước vào cửa là câu này.

Lập tức Kỷ Nguyệt Trâm đưa ví tiền đến, anh ta cũng không kiểm tra bên trong còn bao nhiêu tiền, chỉ nhìn ảnh chụp còn ở đây không.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2773


Chương 2773

Lúc nhìn đến ảnh chụp, anh ta thở phào nhẹ nhõm một hơi sau đó thật cẩn thận khép lại bỏ vào túi.

“Cảm ơn cô, nếu này bức ảnh mất thì tôi không còn tấm ảnh nào của em gái mình nữa.”

“Anh không còn ảnh khác sao?”

“Kagle phản bội em gái tôi, phản bội tôi, đổ cho tôi rất nhiều tội danh, sau đó còn niêm phong nhà tôi. Những thứ tôi mang ra, chỉ có tấm hình trong ví tiên này. Những vật khác, trải qua nhiều năm như vậy cũng đã không còn từ lâu. Tôi đi tìm, nhưng tìm không thấy.”

“Vậy… Tôi sẽ chụp cho anh một bức ảnh, sau đó chỉnh sửa một chút, anh sẽ có tấm ảnh chụp cùng em gái rồi.”

“Thật chứ?”

William chưa bao giờ nghĩ tới cái này, anh ta có ảnh chụp của Charlotte là đã thấy thỏa mãn rồi, không có ước muốn khác. Nhưng nếu còn có biện pháp này, thật sự rất tốt.

“Ăn cơm trước đi, cơm ăn tôi xong giúp anh làm.”

“Cô nấu cơm sao?”

Anh ta kinh ngạc nói “Đúng vậy, bởi vì tôi trốn tránh nên †ôi muốn xin lỗi anh, tôi đã làm tổn thương bạn của mình”

Kỷ Nòuyệt Trâm lấy hết can đảm khom lưng trước mặt anh ta nhận sai, thái độ rất thành khẩn.

“Tôi… Đáy lòng tôi vấn có hơi sợ anh, bởi vì thân phận trước kia của anh, làm tôi lo sợ bất an. Tuy rằng tôi biết, anh không có ác ý đối với tôi, nhưng tôi còn là… vẫn là chạy mất dép.”

“Tôi cũng rất cảm ơn anh, vì tôi mà anh đã làm tất cả, về sau tôi sẽ bảo vệ chính mình thật tốt, tuyệt đối không phụ lòng những đồ vật mà anh tặng tôi.”

“Nhưng tôi hy vọng, mấy thứ này cô đều không cần dùng đến.”

William thiệt tình nói.

“Hì hì, cái này đương nhiên. Cái kia…

chúng ta xem như là bạn bè đi được không?”

Cô ta thật cẩn thận hỏi.

William nghe được lời này, trái tim đập nhanh lên.

Bạn bè…

Anh ta đã từng tham gia quân đội, cùng Kagle vào sinh ra tử xem anh ta như anh em một nhà, còn gả em gái ruột của mình cho anh ta.

Nhưng anh ta đã làm gì? Vì địa vị mà không từ thủ đoạn kéo anh ta xuống, vu oan hãm hại lợi dụng Charlotte muốn bắn chết anh ta.

Sau khi thoát ra, anh ta tìm được đường sống trong chỗ chết, đã âm thầm thề sẽ không bao giờ có bạn bè.

Hoặc là cấp trên cấp dưới, hoặc là đồng bọn cùng hợp tác vì lợi ích.

Không có… bạn bè Anh ta cũng không cần bạn bè..

Nhưng lúc này, trước mặt là cô gái nhỏ với đôi mắt sáng ngời đang nghiêm túc hỏi anh ta.

“Chúng ta có phải là bạn không?”

Anh ta nên trả lời như thế nào?

“Phải”

Cuối cùng anh ta nặng nề gật đầu, từ mũi phát ra âm thanh trầm lặng.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2774


Chương 2774

Là bạn bè Kỷ Nguyệt Trâm nghe được lời này, vui vẻ nhảy dựng lên: “Vậy anh không thể thương tổn tôi nha, bình thường nói chuyện cũng đừng hung dữ không được uy hiếp làm tôi sợ.”

“Ngoéo tay, ngoéo tay một trăm năm không được thay đổi, ai thay đổi là chó con.”

Cô ta kéo Wilian, bắt đầu ngoéo tay với anh ta sau đó ngón tay cái ấn lại một cái mộc.

Theo quan điểm của anh ta, hành vi này cực kỳ ngây thơ ngu ngốc ,nhưng… không hiểu vì sao, cảm giác lời thề này còn vững chắc hơn lời thê độc của người khác.

“Nhanh ăn cơm đi, đồ ăn đều lạnh cả rồi.”

Tay nghề của cô ta không tồi, ở nhà cũng thường xuống bếp nấu ăn cho Kỷ Thiên Minh.

“Phải biết rằng trừ anh trai tôi, người khác không được thưởng thức qua tay nghề của tôi đâu.”

“Anh trai cô thật hạnh phúc.”

“Phải không, có đôi khi tôi cũng cảm thấy, anh trai tôi thế nào lại có cô em gái tính tình tốt như tôi vậy, mỗi ngày bị anh trai khi dễ nhưng không hề trách móc. Kỳ thật anh trai tôi đối với tôi cũng rất tốt, từ nhỏ đến lớn đều không có ai dám khi dê tôi, đi theo anh trai rất an toàn. Hơn nữa… tôi sinh ra không được chào đón, ngoài ý muốn mới sinh tôi ra.

Mẹ không thích tôi, từ nhỏ cũng không quan tâm tôi, đều là anh trai chăm sóc Ki cho tôi.

“Ở trong mắt tôi, anh ấy tựa như ba mẹ tôi, thời gian anh trai ở bên tôi nhiều hơn bất cứ ai.”

“Tuy rằng anh tôi luôn đòi tiền tôi, nhưng tôi biết anh tôi thực yêu tôi, cũng vấn luôn bảo vệ tôi…”

Cô ta nhắc tới Kỷ Thiên Minh, nói xong câu đó đột nhiên phát hiện William trầm mặc vô cùng, cũng không ngẩng đầu lên.

Cô ta bỗng nhiên nghĩ đến, anh ta cũng có em gái tình cảm sâu nặng lại âm dương cách biệt, sẽ không còn được gặp lại.

“Xin, xin lỗi, tôi đã nhắc đến chuyện đau lòng của anh.”

“Không có gì, anh em chúng tôi không thể ở bên nhau, chẳng lẽ không thể nhìn anh em khác yêu thương lẫn nhau sao? Tôi không yếu ớt như vậy.”

“Không, không nói nữa, ăn… ăn đi.”

Cô ta sợ nói thêm nữa sẽ nhớ đến chuyện cũ không hay.

“Không sao, đã nhiều năm rồi đã quen với việc không có em ấy ở bên cạnh lâu rồi. Lần trước, cảm ơn cô đã giúp tôi nhìn thấy được em ấy một lần”

“Không có việc gì.” Đối với lời cảm ơn này, cô ta cảm thấy hổ thẹn, bởi vì…

Charlotte đã mất đi, anh ta cảm thấy cô ấy còn ở đây là bởi vì anh ta nhớ nhung cô ấy qua sâu sinh ra ảo giác, cảm thấy hơi thở của Charlotte tràn ngập trong không khí này mà thôi.

Cô ta nói dối William để khiến anh ta vui vẻ trở lại, mong rằng anh ta có thể sống cho mình và không phải đau khổ nữa.

“Nếu không, anh coi tôi như em gái của anh cũng được. Tôi thấy anh và Kỷ Thiên Minh rất giống nhau, bề ngoài trông có vẻ bất cần đời, miệng lưỡi xấu xa, nhưng lại rất dễ mềm lòng. Tôi nghĩ anh cũng vậy, mạnh miệng nhưng lại dễ mềm lòng, cũng chỉ hù dọa tôi thôi. “

Khi nghe thấy thế William không khỏi nhịn cười.

Hù dọa?

Nếu anh ta để những người biết anh ta nghe thấy thế, chắc chắn sẽ không ai cảm thấy đó là một sự hù dọa, mà là một sự uy hiếp trắng trợn, lá gan đã bị dọa từ lâu rồi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2775


Chương 2775

Nói cho cùng, cô ta chính là một con nghé mới sinh không sợ hổ, lại dám thân thiết với anh ta như thế này, không hoài nghi mà… vuốt lông hổ.

“Cô thật sự không sợ tôi.”

Anh ta vừa ăn, vừa ôn nhu nói.

“Tại sao em gái lại phải sợ anh trai?”

Cô ta tinh nghịch chớp mắt.

Cô ta và Kỷ Thiên Minh nương tựa vào nhau sống, vì vậy nhìn William cô ta cũng cảm thấy đau lòng, cái người ngoài mặt hung dữ, nhưng bên trong lại cô độc, mềm yếu.

Nếu có thể bước đi cùng người khác, không ai chọn sống một mình.

Chỉ cần tìm được người phù hợp, nhất định sẽ hạnh phúc.

Không được, nhất định cô ta phải thu xếp để coi xem người con gái định mệnh của William ở đâu.

“Như vậy đi, tôi sẽ thành thực lấy hết năng lực của mình, xem thử người con gái định mệnh của anh khi nào mới xuất hiện và ở đâu.”

“Có thể sao?”

“Làm ơn đi, tôi đã đi khắp nơi để học, bất luận là phương Đông, phương Tây hay bói toán cổ đại tôi đều tỉnh thông, có được không? Ăn cơm xong tôi sẽ đưa bức ảnh cho anh, sau đó tôi sẽ xem một quẻ giúp anh. “

“Được rồi, tôi cũng muốn biết, rốt cuộc có gặp được người kia hay không.”

Sau khi ăn xong, cô ta lấy ra chiếc máy ảnh DSL của mình, nghiên cứu rất lâu, lần đầu tiên mở sách hướng dẫn sử dụng ra.

Sau khi nghiên cứu một lúc lâu, cô ta chụp cho anh ta một tấm dựa vào bức tường trắng, sử dụng ánh sáng để tạo ra màu sắc.

Chụp ảnh xong, cô ta nhanh chóng dùng phần mềm chỉnh sửa, đưa hai người họ vào cùng một khung ảnh.

Bởi độ phân giải của bức ảnh có vấn đề, nên chân dung của Charlotte bị mờ, nhưng bù lại hai người đã có được một bức ảnh chung. Lúc cô ta đưa bức ảnh cho William, cô ta nhìn thấy rất rõ, đôi mắt anh ta thoáng qua có chút ẩm ướt.

Sau đó, anh ta lấy lại dáng vẻ khôn ngoan lạnh lùng, lý trí đến kinh người.

Kỷ Nguyệt Trâm biết anh ta thuộc kiểu người ngoài lạnh trong nóng, trái tim vẫn rất dịu dàng.

Bước tiếp theo là xem bói, cô ta lấy một ít tóc và máu tươi rồi đốt trên mai rùa cổ, sau đó cô ta lải nhải một lúc thì mặt mày bắt đầu nhợt nhạt.

Rồi đổ từng thứ một lên bàn.

“Tây Nam… hướng Tây Nam, chiêu ngày mai vào lúc sáu giờ khi mặt trời lặn.

“Khụ khụ…”

Sắc mặt cô ta từ tái nhợt chuyển sang đỏ bừng, cơn ho dữ dội như thể tim gan chuẩn bị bay ra ngoài.

“Cô có sao không?”

“Không… không sao, mệt một chút thôi. Ăn nhiều một chút bù lại là được.”

“Lần này cần nhiều thông tin, nên dễ làm tổn thương cơ thể, được rồi… đừng lo, ngày mai… ngày tôi đưa anh đi…”

Nói xong, cô ta rơi vào mê man.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2776


Chương 2776

Lúc sắp ngã xuống đất, William bước nhanh tới, dùng sức ôm chặt cô ta vào lòng.

Trái tim anh ta khẽ run lên, nếu anh ta biết cô ta phải tốn nhiều công sức như vậy, còn hôn mê bất tỉnh, chắc chăn anh ta sẽ không tìm người kia.

Khoảnh khắc cô ta ngã xuống vì hôn mê giống như Charlotte đang ngất đi trước mặt anh ta.

Trái tim bông nhói lên đau đớn, vừa nhắc tới thì cổ họng như bị một bàn tay †o bóp nghẹt đến khó thở.

Anh ta vội vàng bế Kỷ Nguyệt Trâm vào phòng ngủ, sau đó gọi bác sĩ tới.

Tuy nhiên, bác sĩ không thể phát hiện ra vấn đề gì, chỉ phát hiện ra nhịp tim của cô ta rất yếu, máu trong huyết quản cũng chậm bất thường, cả người suy nhược.

“Ông có phải phế vật không? Cô ấy đã bất tỉnh, nhưng ông không kiểm tra được gì? Lang băm.”

Anh ta lạnh giọng làm bác sĩ sợ hãi run sợ, không nói được lời nào.

Sau đó anh ta gọi thêm người khác tới, nhưng người nào cũng đành bó tay.

Cô ta không có triệu chứng gì cả, nhưng lại bất tỉnh.

William nhốt đám bác sĩ lại, để họ ở đây đến bình minh ngày hôm sau, nếu cô ta không tỉnh lại, anh ta nhất định sẽ chôn sống những tên lang băm này.

Anh ta nhốt đám bác sỹ ở bên ngoài, rồi chăm sóc Kỷ Nguyệt Trâm cả đêm.

Cô ta quá nhiệt tình, vì một kẻ không quan trọng mà không quan tâm sự an nguy của bản thân.

Sắc mặt cô ta dần bình thường trở lại, hô hấp cũng trở nên cân băng, trái tim anh ta cũng như vừa được nhặt trở về.

Cuối cùng, bầu trời chuyển dần sang màu nắng, mặt trời mọc ở phía đông…

Cô ta ngủ một giấc đến tận hai giờ chiều mới tỉnh dậy, nhìn thấy William đang canh bên giường thì cười toe toét: “Tôi ngủ lâu như vậy, có phải làm anh lo lắng hay không? Tôi không có việc gì đâu, chỉ là một chút di chứng, trước đó quên không nói với anh…”

Thật ra trong lòng cô ta hiểu rõ, nếu cô ta giải thích, nhất định anh ta sẽ không để mình tiếp tục làm.

Thế nên, cái gì cũng không nói.

Đôi mắt của William tràn đầy sự mệt mỏi, thậm chí còn có một chút đỏ.

Anh ta nhìn thật sâu vào trong mắt cô ta, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Kể từ khi Charlotte ra đi, anh ta chưa bao giờ cảm nhận được hơi ấm của thế giới.

Thế giới tàn độc, phản bội anh.

Nhưng… hiện tại anh thật sự cảm thấy ấm áp.

“Tại sao… lại đối xử tốt với tôi như vậy?”

Giọng anh ta khàn khàn, trầm thấp.

“Hả?” Cô ta sững sờ, bản thân chưa từng nghĩ tới vấn đề này, có lẽdo cô ta cảm thấy đáng thương.

Đáng thương thay, anh ta là một người anh tốt nhưng lại mất đi em gái.

Đáng thương thay, anh ta là một quân nhân ngay thẳng, nhưng lại bị bạn bè phản bội, bị đất nước truy đuổi, cuối cùng trở thành phần tử khủng bố.

Thương hại anh ta cô đơn, lẻ loi, không có bạn đồng hành.

Không thể nói rõ, anh ta đáng thương chỗ nào, nhưng cô ta lại có chút đau lòng vì anh ta.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2777


Chương 2777

Cô ta luôn cảm thấy anh ta không hề xấu xa, không nên kết thúc như vậy, không nên cô đơn, thật lòng muốn giúp cho anh ta tìm một người tri kỷ.

“Tôi từng nói, anh giống như Kỷ Thiên Minh, tôi cũng có anh trai, nên tôi có thể hiểu được tình cảm của anh đối với Charlotte. Có lẽ… là do tình cảm Charlotte còn lưu lại trong người tôi, có lẽ ở một nơi rất xa, là cô ấy giúp anh, chỉ là mượn tay tôi mà thôi.”

Cô ta nhún vai, nhẹ nhàng nói.

“Phải rồi, bây giờ là mấy giờ, chúng †a đi tìm người đi.”

Cô ta nhìn xuống điện thoại, phát hiện đã là hai giờ, sợ mình làm lỡ thời gian cô lập tức đứng dậy đi tắm rửa.

Đi về phía Tây Nam, không biết sẽ mất bao lâu mới tìm thấy.

Cô ta nhanh chóng đi ra ngoài để vào phòng tắm, lại phát hiện trước cửa phòng có một đám bác sĩ đang đứng.

“Cuối cùng thì cô cũng không sao ST rồi.

“Ông trời có mắt, làm tôi sợ chết.”

“Cô gái, thật tốt khi cô không có ý việc gì.”

Một nhóm người xúc động đến mức suýt khóc, có cảm giác mình vừa từ quỷ môn quan trở về.

“Chuyện gì… chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Một đám bác sĩ, thấy xấu hổ vì không chăm sóc tốt cho cô nên không nỡ rời đi khi chưa thấy cô hồi phục.”

“Tốt như vậy sao?”

Cô ta nghi ngờ hỏi.

Lúc này, William lạnh lùng quét mắt qua đám đông, khiến họ sợ hãi gật đầu.

“Nếu thật vậy, tôi rất cảm kích, tôi ổn rồi, đó chỉ là một triệu chứng bình thường, tôi sẽ không sao. Ngủ một giấc thì không có vấn đề, mọi người chắc hẳn còn nhiều việc xin đừng trì hoãn.”

Lời vừa nói ra, đám bác sĩ vội vàng rời đi.

Hai người họ cũng bắt đầu lái xe về phía Tây Nam. ‘ “Lẽ ra là lúc hoàng hôn, nhưng xung quanh đều là nhà cao tầng, căn bản nhìn không thấy, vậy chắc là ngoại thành, lái xe ra ngoại thành đi.”

Cô ta gấp gáp nói.

Bọn họ vần đang hướng về phía Tây Nam, đợi khoảnh khắc mặt trời lặn.

Xung quanh đều bị bao bọc bởi các tòa nhà cao tầng, căn bản nhìn không thấy được mặt trời.

Sau hai tiếng đồng hồ xe mới chạy được đến nơi thoáng đãng hơn.

Con đường hướng đến một thị trấn nhỏ ở nông thôn thưa thớt xe cộ.

Bọn họ dừng lại ở bên đường, mặt trời bắt đầu lặn.

Đứng trên đường cao tốc nhìn vê hướng mặt trời lặn, khung cảnh thật đẹp.

Thời tiết bắt đầu chuyển sang hè, ban ngày rất nóng bức, nhưng buổi tối nhiều gió nên rất mát.

Cô ta liếc mắt nhìn đồng hồ, đã là năm giờ rưỡi, lúc này trên đường không một bóng xe, con đường vắng, chỉ có chiếc xe của hai người bọn họ.

“Tại sao lại không gặp? Hay là tại tôi bói toán không chuẩn?”

Cô ta khẽ lẩm bẩm.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2778


Chương 2778

Thật lòng William không để ý, lực chú ý của anh ta đều đổ dồn vào cô ta, sợ rằng cô ta sẽ không thể chịu đựng được.

Sắc mặt cô ta vẫn còn tái nhợt, vì vội đi đường nên ăn uống cũng qua loa, sợ rằng có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nào.

Anh ta không quan tâm người kia có xuất hiện hay không, anh chỉ cần cô ta không gặp bất trắc gì.

“Cô không phải đã tính rồi sao? Tôi là cây vạn tuế nở hoa, rất khó gặp được.

Nếu tôi không thích ứng được với sự thay đổi, đời này có lẽ tôi sẽ cô độc một mình.”

“Phi phi phi, anh nghĩ ai cũng có đủ tư cách để chết một mình sao?” Cô ta tức giận trừng mắt nhìn anh ta: “Đừng nói nhảm, kẻo ông tơ ba nguyệt nghe thấy thì thật sự sẽ không cho anh tìm được vợ, đến lúc đấy dừng khóc.”

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô ta, William lắc đầu cười bất lực.

Anh ta không quan tâm đến chuyện của mình chút nào, vậy mà cô ta lại lo lắng.

Đúng là hoàng đế không vội thái giám rốt ruột.

Anh ta dựa vào cửa xe chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.

Thời gian từng chút một trôi qua, cô ta đứng ở cuối đường chờ xem có xe cộ qua lại không.

Thấy sắp đến sáu giờ, mặt trời cũng dần khuất sau núi, nếu lần này không tìm được thì lần sau có lẽ khó mà bói được.

Mỗi lần tính thời gian xuất hiện đều rất khó.

Cô ta nôn nóng liên tục nhìn xung quanh.

Đúng lúc này, điện thoại hiển thị sáu giờ. : Từ phía xa có một chiếc ô tô chạy tới.

Đôi mắt cô ta như phát sáng: “Đi nào, có xe, cục cưng của anh chắc phải lên xe rồi.”

Gô ta liều mạng vấy tay ở ven đường, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của William.

Đây là một chiếc xe du lịch trọn gói, không chở khách nửa chừng, nên khi thấy Kỷ Nguyệt Trâm vây tay, chiếc xe nhanh chóng rời đi mà không hề dừng lại.

Cô ta nhanh trí chụp lại biển số xe, hào hứng đưa cho William.

“Mau đi theo, vợ tương lai của anh chắc chắn ở trên xe. Tôi đã nói rồi, tôi bói toán sẽ không sai. Đúng sáu giờ, chiếc xe này xuất hiện, trên đời làm sao có chuyện trùng hợp như vậy đúng không?”

“Cô… chỉ nhìn thấy chiếc xe thôi sao?”

William mím môi, chần chừ một lúc rồi mới hỏi.

Kỷ Nguyệt Trâm chắc nịt nói: ‘Nếu không thì sao? Ban ngày ban mặt đi tìm quỷ sao, quỷ thấy tôi đều sợ nên sẽ không xuất hiện.”

Lúc này trong lòng William giống như sông cuộn biển gầm.

Những gì cô ta nhìn thấy lại là một chiếc xe hơi.

Nhưng… vào lúc đồng hồ chỉ sáu giờ William nhìn theo hướng mặt trời lặn, thấy được cô ta.

Cô ta đứng ở ven đường, phía trên đầu mặt trời đang lặn.

Phản ứng khi ấy của anh là nhìn về phía mặt trời ngả vê phía tây, sau đó chiếc xe mới lao tới.

Cho nên…

Thứ anh ta nhìn thấy đầu tiên không phải là chiếc xe, mà là… Kỷ Nguyệt Trâm.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2779


Chương 2779

Chuyện này không có khả năng, nhất định là có sai sót ở đâu đó.

Bây giờ anh ta thấy rất loạn, trong mắt anh ta, Kỷ Nguyệt Trâm giống như một người em gái, nhìn thấy cô ta, Wiliam sẽ nghĩ đến Charlotte.

Bây giờ anh ta phải làm gì? Cảm giác của anh ta đối với cô ta là gì?

Em gái… mãi mãi chỉ có thể là em gái.

“Tôi đã gửi ảnh cho anh rồi, nhanh chóng điều tra thôi.”

Khi hai người lên xe, Kỷ Nguyệt Trâm bình tĩnh lại nhận ra có điểm không đúng.

Anh… có vẻ không được vui cho lắm “Anh bị sao vậy? Sắp tìm được người yêu của mình rồi. Anh không vui à?”

“Không có, chỉ là có chút mệt mỏi”

“Vậy thì về nghỉ ngơi trước đi. Sẽ mất nhiều thời gian để tra biển số xe.

Chuyện này giao cho tôi, dù sao thì ở Đà Nẵng anh cũng không tiện kiểm tra, tôi sẽ nhờ anh trai tôi giúp.”

Kỷ Nguyệt Trâm rất hăng hái trong chuyện này, với cô ta, việc tác thành một đoạn nhân duyên cũng như tích được một công đức.

Khi trở về nhà, William không ở lại ăn tối mà vội vàng rời đi.

Ra khỏi đường cao tốc, cả đoạn đường anh ta không nói nên lời, vẻ mặt rất nghiêm trọng, không biết đang xảy ra chuyện gì.

Cô ta không hề mơ hồ, nhanh chóng gọi cho Kỷ Thiên Minh nhờ anh giúp đỡ.

“Làm sao vậy? Đột nhiên hỏi thông tin xe vội vàng như vậy? Có phải bị bắt nạt không?”

“Không phải, là giúp người ta coi chuyện là tình duyên, trong xe này có vợ của anh ấy. Giúp người giúp đến cùng, anh giúp em kiểm tra xem vào lúc sáu giờ chiều hôm nay, ở trên chiếc xe đó có bao nhiêu cô gái chưa kết hôn và còn cách thức liên lạc của họ, tính thử xem người nào là tốt nhất.”

“Lại giúp người ta tính chuyện nhân duyên sao?Gon bé này, không tính thử chuyện yêu đương mình đi, chuyện người ta em lại nhiệt tình như vậy sao?”

Kỷ Thiên Minh cười nói.

“Chưa ăn thịt heo chưa thấy heo chạy sao? Anh làm ơn kiểm tra sớm giúp em, việc này rất gấp.”

“Xem ra người này rất quan trọng.

Từ khi nào em có bạn khác phái mà anh không biết vậy? “

Kỷ Thiên Minh tò mò hỏi.

“Khi nào anh trở về em sẽ kể.”

“Cũng tốt, em gái lớn, có bạn của riêng mình, không còn quan tâm tới anh trai.”

Anh ta nói đùa, nhưng cũng không để trong lòng.

Vì Kỷ Nguyệt Trâm chủ động như vậy chứng tỏ cô ta không hề có ý định với người kia.

Hơn nữa, cô ta chưa bao giờ tính toán sai, cô ấy nói nửa kia đang ở trên xe, nên nhất định sẽ ở trong xe.

Trong trường hợp này anh còn lo lắng gì nữa?

Khi Kỷ Nguyệt Trâm định cúp máy, Kỷ Thiên Minh vội vàng ngăn cô lại.

“Trong thời gian này em gái có nhớ anh trai không?”

Giọng nói vô cùng trầm thấp.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2780


Chương 2780

Dường như phải lấy rất nhiều dũng khí mới có thể nói ra.

“Tất nhiên là có.”

Cô ta nói không chút do dự: “Ra ngoài nhớ cẩn thận em chờ anh về.”

“Anh cũng nhớ em, Kỷ Nguyệt Trâm.”

“Làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra phải không? Hôm nay anh rất lạ.”

_ Từ nhỏ Kỷ Nguyệt Trâm đã thiếu thốn về tình cảm nên cô ta luôn nghĩ rằng tình cảm của cô ta một vài năm tới cũng sẽ không có gì thay đổi.

Dù gì thì bọn họ cũng cùng cha khác mẹ.

Anh ta đã chăm sóc cô ta từ khi cô †a còn nhỏ, bọn họ là những người thân thiết nhất trên thế giới, có cùng dòng máu chảy trong người.

“Không có chuyện gì, chỉ là anh hơi nhớ em thôi. Đoán chừng có người không tim không phổi, khẳng định sẽ không nhớ tới anh trai.’ “Dừng lại, em không có. Khi trở vê nhớ mang quà cho em, nếu không em nhất định sẽ đánh gấy chân chó của anh.

“Được rồi, khi giải quyết xong việc ở đây giúp sư mẫu, anh sẽ nghỉ việc, đưa em gái đi vòng quanh thế giới, ăn đồ cay.”

“Một lời đã định, tiêu tiền của anh, còn tiên của em phải tiết kiệm tiền để mua nhà.”

“Được, được rồi, đồ keo kiệt.”

“Được rồi, em cúp máy đây. Em còn chưa ăn cơm, em đi ăn đây.”

“Đi đi “

“Anh cũng phải ăn uống đây đủ, tạm biệt.”

Kỷ Nguyệt Trâm cúp điện thoại, Kỷ Thiên Minh không vội cúp máy, bên tai vẫn còn nghe thấy giọng nói lanh lẹ của cô †a.

Ánh mắt anh ta trở nên ôn nhu, khóe miệng nở một nụ cười ấm áp, thật tốt khi có em gái.

Khoảng một giờ sau, Kỷ Nguyệt Trâm nhận được hồ sơ, trong đó có danh tính của tất cả các cô gái trên xe hôm nay.

Có hơn chục người chưa lập gia đình đang chờ được kết hôn, để tìm được người thích hợp thì cũng mất rất nhiều thời gian.

Cô ta muốn xem tướng mạo một chút, sau đó chọn một vài người thích hợp để William chọn.

Nhưng kỹ thuật chụp ảnh bây giờ, có tính năng tự làm đẹp, sau đó lại làm trắng da, hết mụn thì sao có thể thấy được mặt mộc chứ?

Cô ta đã xem hồ sơ suốt đêm.

Kỷ Thiên Minh dặn dò cấp dưới, tìm một số bức ảnh về cuộc sống gần đây của họ. ` Cô ta xem hình suốt một đêm, chỉ chọn được bốn người thích hợp.

Sáng sớm hôm sau, cô ta gọi cho William và nhờ anh ta đến lấy, nhân tiện mang cho cô ta một ít đồ ăn sáng.

William chạy đến đã nhìn thấy Kỷ Nguyệt Trâm với đôi mắt gấu trúc.

Cô ta nheo mắt suýt va vào tường, may mà anh ta đỡ kịp.

“Sao cô trở thành bộ dạng thế này?”

“Không phải là tìm vợ cho anh sao?

Nếu như anh lại không chọn được, vậy anh thật có lỗi với tôi, có biết không?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2781


Chương 2781

Kỷ Nguyệt Trâm nheo mắt sờ soạng, đưa túi hồ sơ cho anh ta.

Đây đều là tâm huyết cả đêm của cô ta.

William mở ra, đều là tư liệu của những cô gái trên chuyến xe hôm qua.

Anh ta liếc sơ, không thèm để ý.

Anh ta biết… những người này không thích hợp với mình.

Sau đó anh ta quay đầu nhìn Kỷ Nguyệt Trâm, không hề muốn cô ta lãng phí sức lực vào những việc như vậy nữa.

Tuy nhiên, vừa quay ra, cô ta đã nằm cuộn tròn và ngủ thiếp đi trên ghế sofa.

Trông cô ta có vẻ mệt mỏi, mắt đây quầng thâm, đầu tóc bù xù.

Cả đêm cô ta không ngủ vì chung thân đại sự của anh ta sao?

Nhiều năm như vậy, anh ta chưa bao giờ được quan tâm như thế, anh ta cảm thấy bản thân mình như đang năm mơ.

Nếu định mệnh của anh ta là Kỷ Nguyệt Trâm, cô ta lại còn quan tâm đến anh ta nhiều như vậy, khiến anh ta ngỡ rằng đây sẽ là chỗ dựa cho anh ta cả phần còn lại của mình.

Rốt cuộc… có phải là cô ta không?

Bàn tay to lớn không cầm lòng được khẽ chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta.

Kỷ Nguyệt Trâm cảm nhận được hơi ấm, giống như một con mèo nhỏ ngây thơ, dùng đầu cọ cọ.

Bộ dạng đáng yêu đến mức khóe miệng của anh ta không tự chủ nhếch lên.

Wiliam ôm cô ta về giường, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn kĩ phòng ngủ của cô ta.

Đúng là trái tim của thiếu nữ, một mảnh phấn hồng, và những con búp bê.

Sách trên giá đều liên quan đến huyền học, còn có rất nhiều chữ viết tay, xem ra cô là phù thủy chính hiệu.

“Thiên Sát Cô Tỉnh?”

Anh nhìn thấy cái nhãn nhỏ trên bàn có viết bốn chữ này.

Phía dưới còn có chú thích Thiên Sát Cô Tỉnh còn được gọi là sao chổi, khi so sánh con người với nhau chủ yếu ám chỉ sự không may, luôn mang lại tai họa cho người xung quanh và phải chịu cảnh cô đơn suốt đời.

Phương pháp hóa giải…

Nét chữ xinh đẹp viết “Không”.

Không ai có thể ngăn cản được sao chổi, chỉ cần bạn tiếp xúc với cô ta, bạn chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.

Cô ta ngủ một giấc dài, rất lâu sau mới thức dậy.

Không phải tự nhiên mà thức dậy, bởi vì ngửi thấy mùi hương, bụng đói reo lên mới khiến cô ta thức dậy ngay lập tức.

“Thơm quá, cái gì vậy?”

Kỷ Nguyệt Trâm kêu lên.

“Là canh gà, mũi cô thật sự rất thính.”

William mặc tạp đề bước vào, trên tay bưng một chén súp.

“Anh còn biết nấu ăn sao?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2782


Chương 2782

“Trước đây, khi còn ở trong quân đội tôi đã từng học. Em gái tôi rất thích ăn, vì vậy tôi đã làm thức ăn cho cô ấy. Chỉ là… nhiều năm rồi tôi không làm. Nhìn tỉnh thần cô mệt mỏi rất nhiều. Tôi làm theo công thức, nhưng không biết có hợp khẩu vị cô không. “

“Chắc chắn là hợp, tôi sắp chết đói rồi, ăn cái gì cũng ngon.”

Cô ta vội vàng nói.

Cô ta vừa mới nếm thử, William nhanh chóng lo lắng nói: “Nóng”

Nhưng đã quá muộn, cô ta lè lưỡi, nước mắt chực trào ra.

Món súp gà mới nấu vần còn rất nóng, không thể uống ngay được.

Cô ta vô cùng đáng thương nhìn anh ta, nước mắt lăn dài, trong lòng vô cùng đau khổ.

William lắc đầu bất lực, sau đó từ từ thổi nguội rồi đút cho cô ta.

“Tôi đút cho cô.”

“Thật là xấu hổ.” Gô ta lè lưỡi, vẫn còn ngượng ngùng.

Mặc dù nói như vậy, nhưng cô ta vẫn mở miệng và chờ đợi để được cho ăn.

Cô ta thực sự rất đói, cảm thấy ruột gan trống rỗng, trong bụng không có gì cả.

“Cô là Thiên Sát Cô Tinh sao?” Anh †a tò mò hỏi.

“Sao anh biết?”

“Trên mặt bàn của cô có viết.”

“Nói dễ nghe một chút là Thiên Sát Cô Tinh, nói khó nghe thì chính là sao chổi. Mẹ tôi đã bỏ tôi ngay từ khi tôi mới sinh ra, bà ấy chưa bao giờ chịu thừa nhận sự tồn tại của tôi. Tôi được anh trai nuôi dưỡng, sau đó lại khiến anh ấy gặp phải nhiều rắc rối. Trước đây, chúng tôi từng sống cạnh nhau, nhưng… nếu anh ấy ở cạnh tôi quá lâu, anh ấy sẽ gặp xui xẻo. Có thể khi ra ngoài làm việc sẽ bị thương, hoặc xảy ra nhiều việc ngoài ý muốn. Sau này, chúng tôi đã hạn chế thời gian bên nhau, quả thực là mọi chuyện tốt đẹp hơn nhiều. “

“Từ nhỏ đến lớn, người thường xuyên ở bên cạnh tôi đều không có kết cục tốt đẹp. Anh cũng đừng đến quá gần tôi, không chừng lúc ra ngoài cửa sẽ bị tai nạn xe cộ đó.”

Cô ta vừa nói vừa uống súp.

“Thần kỳ như vậy sao?”

“Đúng vậy, cho nên tôi không có bạn bè.”

Cô ta nhún vai, cô ta cũng từng kết bạn với ai đó, nhưng chưa từng kết thân, càng không dám ở cùng người đó quá lâu, sợ mang tai họa cho người khác.

Cô ta thường làm việc tốt, quyên góp từ thiện hy vọng công đức có thể trấn áp điềm dữ của mình.

“Haizz, sư phó nói, trên đời này chỉ có người cứng răn nhất mới có thể trấn áp tôi. Nhưng tôi tìm người cứng rắn nhất đó ở đâu? Người k cứng rắn nhất là ai, có trời mới biết.”

“Còn anh trai của cô đâu? Sao lớn như vậy mà không kết hôn?”

“Anh ấy? Tuy rằng anh ấy cũng sẽ cô độc sống quãng đời còn lại, nhưng cuộc sống của anh ấy vẫn tốt hơn của tôi rất nhiều. Số mệnh anh ấy đào hoa, cả đời đào hoa, bảy tám chục tuổi cũng sẽ có bà lão say mê anh ấy. Cả đời này, lựa chọn khó khăn nên không biết chọn ai để kết hôn. Dù có kết hôn cũng sẽ không lâu dài, nhất định sẽ rẽ ngang.

Thế nên loại cặn bả như anh không nên kết hôn, không cần hại người khác. ˆ “Hai anh em cô đúng thật là hai con người thú vị. Một người rất đào hoa, một người thì đến một người bạn ở bên cũng không có. Thật sự là không phải người một nhà.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2783


Chương 2783

“Anh lại quan tâm đến thứ này làm cái gì? Những chuyện này tin thì có nhưng không tin thì không. Dù sao cũng đừng quá để ý. Thuận theo tự nhiên đi, biết đâu sẽ có phép màu, ai biết được đúng không?”

Cô ta nhún vai sau đó thờ ơ nói.

Từ nhỏ đến giờ, cô ta đã quá quen với chuyện này rồi.

Dù mẹ ruột không cần cô ta nhưng anh trai lại coi cô ta như báu vật.

Thượng đế đóng cánh cửa này của bạn, thì sẽ mở cho bạn một cánh cửa khác, có được sẽ có mất, có hy sinh sẽ có được đền đáp, cùng một đạo lý, ai cũng như nhau, có người đi rồi sẽ có người đến, để lấp đầy các vị trí bị khuyết đó.

Có người, một khi đã ở lại sẽ không rời đi.

Nhưng một số người đã đi rồi cũng không biết khi nào mới quay về.

Số phận thật là bí ẩn, có người suốt cuộc đời cũng không thắng nổi hai chữ số phận.

Có người thật may mắn, mọi thứ ngay từ đầu nó đã diễn ra suôn sẻ.

Ai biết được?

Có trời mới biết.

“Cô rất lạc quan.”

“Không lạc quan thì tôi nên làm gì đây? Kêu bố hay gọi mẹ? Dù sao tôi cũng không đơn độc. Tôi cũng có tri kỷ, †ôi quen Hứa Trúc Linh, Cố Thành Trung, còn có sự đồng hành của sư phụ, đồng môn, sư huynh.”

“Trên thế giới này, không có ai cô đơn cả, bởi vì con người là quần thể động vật, không có loại nào là linh trưởng động vật, cũng không cách nào tự tách khỏi quần thể được. Vì vậy…anh sẽ không cô độc, anh hiểu không?”

Cô ta nói nhiều như vậy, cuối cùng thì câu quan trọng nhất . William, sẽ không cô đơn cả đời.

William nghe đến đây thì không trả lời mà chỉ sụp mí mắt xuống để che giấu vẻ phức tạp bên trong.

Cô ta không để ý, sau đó lại tiếp tục ăn đồ do William nấu. Hương vị cũng không tệ, không biết sau này ai sẽ có phúc phận này.

“Mà còn, anh đã xem thông tin của những cô gái đó chưa? Có người nào thích hợp không? Có hai người đang sống ở Đà Nẵng và hai người ở thành phố bên cạnh, khoảng cách cũng không xa. Chúng ta có thể đi điều tra xung quanh thử xem danh tiếng của họ ra sao, nhân phẩm như thế nào. Hồ sơ điều tra thật sự quá một chiều. Dù sao anh cũng không phải quan hệ yêu đương đơn giản mà là tìm vợ, nên phải hiểu rõ.” .

“Về phần tiếng Anh, tối thiểu phải vượt qua cấp độ sáu mới có thể đảm bảo giao tiếp đúng không?”

“Còn cô thì sao? Cô đã vượt qua cấp sáu chưa?”

“Tất nhiên, tôi đã học ngoại ngữ ở trường đại học, không chỉ tiếng Anh, mà còn một số ngôn ngữ phụ. Trước khi trở thành phù thủy xem bói, tôi còn là một thông dịch viên.”

Cô ta nói một cách tự hào, trong ánh mắt lấp lánh.

William nhìn cô, ánh mắt anh ta vô thức dịu lại.

Nhìn thấy sự dễ thương của cô ta, anh ta không thể không đưa tay ra và chạm vào đầu cô ta, một sự nâng niu và dịu dàng khó tả.

Cô ta sửng sốt, còn anh ta… cũng sửng sốt.

Bốn mắt nhìn nhau, không khí trở nên có chút kỳ quái.

Sắc mặt của cô ta thoáng đỏ bừng lên, có chút không biết phải làm sao.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2784


Chương 2784

Cảm giác quan hệ của bọn họ rất kỳ lạ? ề “Cô trông giống Charlotte, em gái của tôi.”

William giải thích, điều này đã xua tan những nghỉ ngờ của cô ta.

“Vậy sao, làm em gái của anh thật hạnh phúc.”

“Chỉ tiếc… là tôi đã giết cô ấy. Tôi gặp một người không quen biết. Sau đó môi đã một tay tác hợp cho cô ấy và Kagle. Trong mắt tôi, họ là cặp trai tài gái sắc. Anh ta là người anh em tốt nhất của tôi, cùng tôi đồng hành trong quân ngũ mấy năm. Anh ta đã từng ở chiến trường vào sinh ra tử cùng tôi. Tôi nghĩ rằng ngoài mình ra anh ta là người xứng đáng nhất để phó thác hạnh phúc của cô ấy. Em gái tôi sẽ rất hạnh phúc nếu lấy được anh ta.”

“Nhưng… cuối cùng thì anh ta đã phản bội anh, anh ta đã giết Charlotte.”

Đôi mắt Wiliam chìm xuống, nắm tay lặng lẽ siết chặt, dù một người có chết đi thì hận thù cũng không thể phai mờ theo thời gian, mà… thời gian càng lâu, hận thù càng dâng cao.

Có lẽ cô độc là một sự trừng phạt dành cho anh ta.

Trừng phạt vì anh ta đã hủy hoại chính người thân của mình, để anh ta chịu cô độc cả đời.

“Anh có nghĩ Kagle hối hận về điều đó không?”

“Không hối hận, kẻ mặt người dạ thú như vậy, điều gì cũng có thể làm ra.”

“Anh… là anh tự giải quyết à?”

“Đúng vậy.”

Anh ta mím môi nói, sau đó không nói thêm gì nữa.

Bầu không khí bỗng trở nên nặng nê.

Sau khi ăn xong, cô ta nói: “Vậy tiếp theo anh định làm gì? Đi xem những cô gái đó đi?”

“Tôi phải trở về Malton, có một số việc cần giải quyết.”

“Có chuyện gì vậy?”

“Trong quân đội, Halley bảo tôi quay về.

“Được, vậy… có cơ hội thì gặp lại, về cẩn thận đấy.”

“Hay là, cô cũng đến Malton đi.” Anh †a do dự một lúc, nhưng vẫn nói.

Cô ta choáng váng…

“Tôi… tôi đi sao?”

Cô ta chỉ vào mũi mình.

“Anh trai của cô không ở Đà Nẵng, cho nên dù sao cô cũng ở một mình cũng, tại sao không cùng tôi đến Malton đi, coi như là đi du lịch một chuyến miễn phí. Chỉ cần cô không sợ tôi, tôi rất vui khi đưa cô đi cùng. Dù sao, cô cũng đã giúp tôi rất nhiều. Vì vậy, tôi rất biết ơn.”

“Đều là chuyện nhỏ không tốn sức gì, hơn nữa chuyện vẫn chưa giải quyết xong, sau này tôi sẽ tính toán cho anh…”

Cô chưa kịp nói xong William đã ngắt lời: “Không cần tính toán, sức khỏe của cô mới quan trọng. Điều đó thực sự không đáng nhắc tới, đó nên là việc của tôi. Dù sao, không phải của mình thì không ai có thể cưỡng ép được không phải sao? Lần này, tôi chấp nhận số phận của mình và sẽ tuân theo bất cứ điều gì mà số phận của mình an bài.”

Lời này, không biết là anh ta nói cho Kỷ Nguyệt Trâm nghe, hay là nói cho bản thân mình nghe.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2785


5

Chương 2785

Lần này, phó mặc cho số phận.

“Cũng được, tâm trạng như vậy mới là tốt nhất. Vậy thì tôi phải nói cho anh trai tôi biết, nếu không anh ấy sẽ lo lắng.”

“Được.”

Kỷ Nguyệt Trâm không tránh mặt William, gọi cho Kỷ Thiên Minh trước mặt anh ta, nói rằng cô ta sẽ đi xa, sẽ đến Malton.

“Cái gì? Anh cũng đang ở Malton, muốn đến tìm anh sao?”

“Anh đang ở Malton?” Cô ta cũng hơi ngạc nhiên.

“Diệu Miêu ở đây, sư mẫu yêu cầu anh đưa cô ấy trở về. Ở Đà Nẵng vẫn có người chờ cô ấy, cô ấy không thể lang thang bên ngoài được. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, chắc sẽ sớm có chuyện vui.”

“Trời ạ, nếu vậy thì thật tuyệt. Em đã nói rằng hai người là trời sinh một cặp.

Thật sự xứng đôi vừa lứa. Hai người họ quanh quẩn lâu như vậy, nên ở bên nhau rồi. Anh phải bắt cô ấy trở về, để em còn có thể uống một ly rượu mừng, tiền mừng coi như nhờ vào anh. “

“Ừm, anh vẫn đang ở ngoài, tối anh sẽ gọi lại cho em.”

“Ừm”

Cúp điện thoại, Kỷ Thiên Minh mới nhớ rằng anh ta chưa hỏi tại sao cô ta lại đến Malton.

Nghe giọng điệu của cô ta, hiển nhiên không biết anh đang ở đây.

Nhưng có chuyện gì, cứ chờ cô ta đến rồi sẽ có rất nhiều thời gian để hỏi.

Anh trai ở Malton, cô không có lý do gì để từ chối đề nghị của William.

“Tôi muốn thu dọn hành lý, anh chờ tôi một chút.”

William đợi cô ta thu dọn đồ đạc.

Đợi một lúc mất khoảng một tiếng đồng hồ.

Cô ta mang theo bảy bộ quần áo không trùng nhau, có ngắn tay, quần đùi, đầm, váy, quần dài cao bồi… còn có giày cao gót, giày bệt, giày trắng, giày thể thao. Mỹ phẩm, sản phẩm chăm sóc da, tẩy trang. Mũ, ô, kính râm, bàn chải đánh răng điện…

William nhìn thấy một người nhỏ bé như cô ta đâng cố gắng đóng chiếc vali có chiều cao bằng nửa người mình, sau đó lại dựng đứng nó dậy.

Quả thực là ngoạn mục.

Khi một người đàn ông ra ngoài, anh ta cần nhiều nhất là một chiếc túi với bộ quần áo để thay.

Thường thì cái gì có thể khiến cho túi tiền đau khổ, thì con người ta se không đau lòng.

“Cô mang nhiều như vậy sao?”

“Nhiều sao? Con gái đi chơi đều là như thế đấy. Anh nghĩ trở thành một cô nàng tinh tế dễ dàng như vậy sao? Mùa hè đến rồi, cần phải thoa kem chống nắng cẩn thận. Dùng kem chống nắng thông thường nếu không trang điểm, thoa kem chống nắng đặc biệt nếu trang điểm. Ngoài ra còn có các loại kem chống nắng khác nhau dành cho mặt, cổ, tay và chân. “

“Ban ngày đi chơi thì phải dưỡng trắng, ban đêm thì đắp mặt nạ, dùng tỉnh chất. Đàn ông nhìn thấy vẻ đẹp của cô gái đều là phải duy trì bằng tiền.

“Vậy thì cô thấy tôi đẹp trai không?”

Anh ta hỏi.

“Ơ… đẹp… rất đẹp trai.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2786


Chương 2786

Không hiểu vì sao, khi cô ta trả lời câu này, khuôn mặt lại không kiềm chế được đỏ bừng lên.

“Tôi đâu có cần dựa vào tiền.”

“Vậy thì anh dựa vào cái gì?” Cô ta tò mò hỏi.

“Vẻ đẹp tự nhiên”

Kỷ Nguyệt Trâm cứng họng một lúc, đây là đang ra vẻ sao?

Anh ta chưa từng nghe bao giờ sao?

Chớ ra vẻ, nếu ra vẻ sẽ bị sét đánh.

William giúp cô ta xách va li, đeo cái balo, trên tay còn xách một cái túi lớn đựng đầy đủ các loại đồ ăn nhẹ để ăn trên máy bay.

Phụ nữ, quả nhiên là rất muốn được chiều chuộng.

Hai người đến sân bay, cô ta tranh thủ thời gian đến phòng vệ sinh một chút, còn chưa kịp vào thì đã bị chặn ở cửa phòng vệ sinh, hỏi số điện thoại của cô †a.

Kỷ Nguyệt Trâm hơi xấu hổ, cô ta lớn lên xinh đẹp, bộ dạng ngoan ngoãn, thướt tha làm cho người ta thích.

Mỗi khi cô ta đi tập nhảy để giữ dáng, sẽ có một nhóm lớn các dì kéo tay cô ta rồi muốn giới thiệu cháu trai với cô ta.

Dù biết mình là Thiên Sát Cô Tỉnh, nhưng cô ta cũng sẵn sàng quăng lưới, lỡ gặp phải người có mệnh cứng rắn nhất thì sao? Cô ta không từ chối, nhanh chóng đưa mã QR Zalo của mình.

Đối phương còn đang định quét, bất ngờ có một bóng người chạy tới tách hai người đàn ông kia ra, sau đó câu lấy vòng eo xinh xắn của cô †a.

“Xin lỗi, dây là phụ nữ đã có gia đình.”

Anh ta lạnh lùng nói.

Hai người đàn ông sững sờ: “Có nhầm không vậy, có chồng rồi mà vẫn cho Zalo? Thật sự mất hứng.”

Sau đó họ quay lưng bỏ đi.

“Anh làm sao vậy? Hoa đào của tôi Am mà.

“Cái loại hoa đào kém cỏi này cũng cần sao?”

“Sao anh biết là kém cỏi? Nếu tốt thì sao?” Cô ta tức giận nói.

Sao lại cảm thấy giống hệt khi ra ngoài với Kỷ Thiên Minh thế nhỉ. Chỉ cần thấy có ai muốn làm quen với cô ta thì anh ta sẽ giả làm bạn trai để chặn con đường đào hoa của cô ta.

Còn nói cô ta bụng đói ăn quàng, ai cũng cho cơ hội.

Cô ta cũng rất lo lắng chứ. Dù sao cũng đã gần hai mươi tư rồi nếu còn không tìm được ai thì chắc chắn sẽ còn sót lại mình cô ta.

Con gái ở tuổi này nếu không tìm được người yêu, sẽ bị lên án.

“Tôi thấy không có người nào là tốt cả. Hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi đi, không được nhìn lũ chó mèo đó.”

Anh ta nói bằng giọng ra lệnh.

Không hiểu sao vừa rồi khi nhìn thấy hai người đàn ông đi về phía cô ta mỉm cười đắc ý như vậy anh ta lại vô cùng khó chịu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2787


Chương 2787

Nếu theo tính khí trước đây của mình, chắc chắn anh ta sẽ nhào vô đánh người chứ không nói thêm một lời dư thừa nào.

Nhưng kể từ khi hoàn lương, tính khí của anh ta đã giảm đi rất nhiều.

Cô ta thè lưỡi, bất lực ngồi bên cạnh anh ta.

Rất nhanh sau đó, hai người đã lên máy bay, họ ngồi ở khoang thương gia, thiết bị cô cùng xa hoa, con người cũng trở nên thoải mái.

Cô ta chưa bao giờ sống xa hoa như vậy nên rất thích thú.

Nhưng… cô nhận ra khuôn mặt của William có chút khó coi.

“Anh làm sao vậy?”

Từ lúc lên máy bay đến khi máy bay cất cảnh chẳng nói lời nào mà cứ uống nước.

“Chỉ là có hơi sợ độ cao”

“Anh thuộc binh chủng nào vậy? Sợ độ cao sao?”

“Sợ độ cao là một chuyện, nhưng vượt qua chúng hay không là một chuyện. Sau khi không làm lính nữa áp lực tâm lý cũng không lớn lắm. Suy cho cùng không phải giây phút nào cũng cận kề sinh tử như vậy. Trước đây khi có nhiệm vụ cần ngồi máy bay nhưng vì căng thẳng cao độ lại có thể vượt qua chướng ngại tâm lý. Bởi vì tôi biết tiếp theo là phải giải cứu nhiều người hơn nữa, nhất định không được gục ngã.”

Nhưng bây giờ… không quá áp lực như thế nữa.”

Anh ta nhẹ giọng nói:” Con người thật sự không thể quá buông thả.”

“Con người luôn phải lười biếng, cả đời đều vắt kiệt sức lực là vì cái gì đây?

Vì có thể sống thoải mái. Đừng tự tạo áp lực cho bản thân, anh ấn gang bàn tay một lúc anh sẽ không cảm thấy tức ngực và khó thở nữa. Anh xem đám mây đó đi, giống như kẹo bông vậy, nhìn lại muốn ăn.”

Cô ta tự nhiên nhéo gan bàn tay anh †a, nhẹ nhàng ấn với lực vừa phải.

“Bây giờ đã khá hơn chưa?”

Cô ta quan tâm hỏi.

Vốn dĩ lúc đầu vẫn có chút khó chịu, nhưng khi bị cô nhào nặn như thế này, cảm giác sợ hãi trong lòng cũng tan biến một chút, hầu như không còn sợ nữa.

Nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, quả thực giống như một viên kẹo bông gòn.

Cảm giác vừa thư thái vừa thoải mái.

“Nếu cả đời này không kết hôn thì sao?”

“Khi về già sẽ vào viện dưỡng lão cùng Kỷ Thiên Minh, sau đó chờ chết là được rồi.”

“Có hứng thú thay đổi một người bạn già hay không?”

Ma xui quỷ khiến thế nào đại não cũng chưa kịp suy xét những lời này anh ta đã bị buột miệng thốt ra.

Khi nói lời này, William cũng hơi sững sờ, sau đó anh ta nhanh chóng che mắt lại, tránh ánh mắt nghiên cứu của cô ta.

Không khí có chút lúng túng và hơi bế tắc.

“Đổi người? Ý của anh là sao?

Chẳng lẽ tôi còn đổi người khác được sao? Đừng đùa, nếu có thể gặp được, tôi nguyện ý nửa đời sau mỗi ngày đều làm việc công đức.”

Nếu không phải là bất đắc dĩ, ai lại muốn sống một mình?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2788


Chương 2788

Nhìn Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh tình cảm như vậy. Nhìn các cặp đôi trên phố, nhà hàng còn giảm giá cho các cặp đôi, ai có thể cảm nhận được cảm giác của một chú chó độc thân chứ?

Ngoại trừ tiết Thanh Minh, dường như tất cả các lễ hội đều được các cặp đôi gọi là ngày lễ tình nhân, khi đi khắp các con đường, ngõ hẻm đều có thể bắt gặp những người có đôi có cặp.

Đôi khi cặp vợ chồng trẻ bên cạnh kêu lớn hơn một chút, ở trong phòng ngủ cô ta có thể nghe rõ ràng.

Cô ta cũng muốn nếm trải mùi vị đàn ông rốt cuộc là như thế nào.

Sống hai mươi tư năm trời vẫn là một trinh nữ, nếu bị truyền ra ngoài sẽ trở thành trò đùa.

Mà ngược lại, Kỷ Thiên Minh rất vui vẻ, một tháng đổi một người bạn gái.

Hơn nữa còn là đủ dạng phụ nữ, có Xuân có Thu, cuộc sống rất tốt.

Cô ta không có việc gì làm cũng chỉ có thể vào tiểu thuyết YY, viết cho mình trở thành nữ chính, đồng thời sắp xếp vô số đại mỹ nam chết đi sống lại vì mình.

William không nói, chỉ là sờ sờ lên đầu cô ta rồi mỉm cười: “Cô là một cô gái tốt chắc chắn sẽ gặp được định mệnh của cuộc đời mình.”

“Hi vọng là vậy, anh khá hơn chưa?

Còn có chỗ nào không thoải mái không?”

“Không có.”

Anh ta lắc đầu nhẹ, nằm xuống bên cạnh.

Cả hai ngủ một mạch cho đến khi xuống máy bay, nhưng sau đó cô ta lại không tìm thấy hành lý của mình.

Tất cả hành lý đã ra hết rồi nhưng vân không có của cô ta.

Khi đến quầy dịch vụ thì được thông báo rằng có thể đã bị lấy nhầm. Sân bay đang tìm lại chúng, nếu thực sự không tìm được thì sẽ bồi thường.

Cô ta thất vọng rời sân bay, chờ được báo tin.

William đã sắp xếp một chỗ cho cô ta, chính là ở dành cho khách của anh ta.

Trước đây cô ta đã từng đến chỗ này, không ngờ anh lại sắp xếp cho cô †a ở phòng của Charlotte.

Ngoại trừ phòng ngủ chính, chỉ có một phòng này.

Gô ta không có vali, không có quần áo, giày dép và túi xách. Tất cả đều là những thứ cô ta rất thích.

“Thôi cứ ở đây trước đi, mai tôi đưa cô đi mua. Đây là quần áo của em gái tôi, cũng khá tương đồng với kích cỡ của cô. Tối nay cứ thay như vậy trước đi”

“Sao mà xui xẻo thế này” Cô ta chán nản nói.

“Ít nhất người vẫn chưa lạc mất phải không? Cô nghỉ ngơi trước đi, ngày mai nói tiếp. Ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.”

Sau khi anh ta rời đi, cô ta nằm trên giường lớn suy nghĩ miên man.

Căn phòng rất sạch sẽ, ngày nào cũng được quét dọn, đầy ấp tâm hồn thiếu nữ.

Những thứ này nhìn không ra đã mua từ mấy năm trước. Được bảo quản rất tốt, giống như mới mua không lâu, .

Kể từ khi kết hôn, Charlotte hiếm khi trở lại đây, cô ấy cũng đã mang theo rất nhiều thứ.

Những thứ này đều được để lại trước khi cô ấy gả đi, luôn được William coi như báu vật.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,932
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2789


Chương 2789

Cô ta không lật lung tung, chỉ mặc đồ lót dùng một lần mua tạm để ngủ vào ban đêm.

Cô trân như nhộng chui vào giường, không có mặc bộ đồ ngủ của Charlotte.

Khi màn đêm tối dần, cô ta chìm vào giấc ngủ nhưng lại gặp phải một cơn ác mộng.

“Cô muốn giành anh trai của tôi sao? Làm sao có thể giành lấy anh trai của tôi. Anh ấy là của tôi, chỉ có thể yêu thương tôi, cô là cái gì?” Trong giấc mơ, cô ta mơ thấy Charlotte đi đến hung hăng bóp cổ mình, buộc tội cô ta đã cướp William Cô ta không ngừng cãi cọ, nói bản thân không có. Nhưng cô ấy không tin, bộ dạng căm ghét như sắp giết cô ta vậy.

“A… đừng… Cô ta hét lên.

William ở bên cạnh nghe thấy động tĩnh, ngay lập tức chạy đến.

Cửa đã bị khóa, nhưng anh ta có chìa khóa dự phòng.

Vào cửa bật đèn chỉ thấy cô ta nhắm chặt hai mắt, quơ quơ đôi tay nhỏ nhắn, vẻ mặt kinh hãi.

Trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, tóc ướt đâm.

“Kỷ Nguyệt Trâm?”

William lo lắng gọi tên cô ta. Lúc này Kỷ Nguyệt Trâm mới tỉnh lại sau cơn ác mộng, sững sờ nhìn người trước mặt, và nói: “Tôi… tôi còn sống hay đã chết vậy?”

“Còn sống? Làm sao vậy?”

“Mơ… mơ thấy ác mộng, tôi… tôi đi rửa mặt lau mồ hôi.”

Cô ta vô cùng hoảng sợ, vẫn chưa bình tĩnh lại, cả người hốt hoảng ngẩn ngơ, quên rằng bản thân chỉ mặc một chiếc áo bó sát bên trong.

Cô ta vén chăn ra, đi chân trần về phía phòng tắm.

William nhìn cơ thể của cô ta, cả người đều ngơ ngác ngây ra.

Anh ta yên lặng trong giây lát, không biết phải nói gì.

Mà hiển nhiên cô ta cũng không biết, đi đến phòng tắm sau đó đóng cửa lại rồi nhìn bản thân mình trong gương.

Bản thân trong gương, thế nhưng nửa thân trên…

Cô ta cau mày dữ dội, mãnh liệt nhận ra có gì đó không ổn.

Cô… làm sao lại là như vậy?

Mái Vô số chữ như “fuck your mother”

bay thẳng xuyên thẳng qua tâm trí cô ta, tâm trạng lúng túng không thể tả.

Ngay tại lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Làm… làm gì?”

Hàm răng cô ta run lên, giọng nói cũng trở nên rời rạc.

“Đây là đồ ngủ của em gái tôi, đều rất sạch sẽ, cô hãy mặc vào trước. Cửa sổ không đóng, không mặc đồ đi ngủ dễ bị… cảm lạnh.”

Cánh cửa bị đẩy ra, một bộ quần áo được đưa vào.

Sắc mặt cô ta nhanh chóng chuyển đỏ, nóng bừng, giống như máu toàn thân đều truyền tới đỉnh đầu.

Cô ta hận không thể nhanh chóng tìm một cái hố nhảy vào, thật sự quá mất mặt.

Làm sao có thể xảy ra trò đùa lớn như vậy?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom