Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Dịch Full 

Chương 2730


Chương 2730

“Nếu không có chuyện anh ta muốn kết hôn với em, em nghĩ anh ta sẽ là bạn tốt của em. Em và anh ta đều không được yêu thương, hiểu được cảm giác khi sống dưới cái bóng của người khác, nhìn thấy những thành công bây giờ của anh ta, em cũng vui mừng thay cho anh ấy, vì vậy em lo lắng cho anh ta, đều xuất phát từ tình bạn.”

Lê Sa thẳng thắn nói, cô ta không thể lừa dối anh ấy.

“Không phải là tình yêu thì được rồi.”

Anh ấy thở ra một hơi, bàn tay to kéo cô ta vào trong lòng, để cô ngồi vững trên đùi mình.

Anh ấy hít thở hương thơm thoang thoảng từ cơ thể cô ta, đầu óc cũng bình tĩnh trở lại.

“Gần đây anh rất bận sao? Ngày nào anh cũng vùi mình trong phòng làm việc, hình như bận nhiều việc.”

“Có một chút, một dự án phải được hoàn thành.”

Anh ấy nói nhưng không nói quá nhiều chỉ tiết.

“Anh nói xem… Cung Xuyên Minh Âm có biết người bên cạnh anh ta là giả không? Hai ngày trước, em nghe tin cô ta bị thương phải nhập viện.” “ Hiện tại không phải cô ấy cũng xuất viện rồi sao? Chắc không còn đe dọa đến tính mạng, nếu không thì sẽ không ra viện sớm vậy. Chuyện về đại sứ quán, anh cũng không nên hỏi thêm. Harley không đề cập đến thì chắc là không có vấn đề gì. Anh sẽ tìm cách, mau chóng để An Tỉnh tộc lão gặp lại em càng sớm càng tốt.

“Ừm, đừng làm quá sức. Ông Du Không là tộc lão có tiếng tâm nhất của Công ty Nhật Kinh. Đưa ông ấy đi cũng không phải là một việc dễ dàng. Đừng làm bản thân mệt mỏi, nếu không em sẽ cảm thấy đau lòng…”

“Nhân tiện, anh có thông tin liên lạc của A Lê không? Em muốn nói chuyện với cô ấy, cô ấy không hiểu gì cả, em sợ cô ta sẽ gặp nguy hiểm.”

“Được, anh sẽ thu xếp.”

Ngay sau đó Lê Sa có được thông tin liên lạc của A Lê, đắn đo một hồi lâu, cô cho A Lê một địa chỉ để cô ta thử vận may.

Có lẽ, anh ta thực sự ở đó.

Xuất phát từ tình bạn, cô ta thật sự không thể khoanh tay đứng nhìn.

“Cô nhỉ viện…”

A Lê hỏi thăm nhiều trại trẻ mồ côi gần đó và cuối cùng tìm thấy nó ở một thị trấn hẻo lánh.

Cách Malton khoảng bốn tiếng lái xe, anh ta đến đây một mình, không mang theo ai đi cùng, không muốn xuất đầu lộ diện.

Khi A Lê tìm thấy anh ta là vào lúc ánh mặt trời đang chiếu lên hình ảnh một người đàn ông đang chơi bóng với một nhóm trẻ em.

“Cung Xuyên…”

Gặp lại Cung Xuyên Minh Âm, A Lê không biết trong lòng mình là cảm giác gì.

Lần đầu tiên anh ta đưa cô ta đi, cô ta không thể oán ghét hay hận thù, bởi vì thân phận hiện tại của cô ta là Nhật Kinh Lê Sa.

Cô ta không còn là chính mình nữa, thân phận của cô ta đã bị thay đổi, cả cơ thể này cũng không phải do cô ta làm chủ.

Chỉ là, đôi với sự cưỡng ép của anh †a, trong lòng cô ta đã hình thành một bóng ma sâu thẳm, nhìn thấy anh ta, cơ thể cô ta lại một lần nữa không thể kiềm chế được run lên, sợ hãi.
 
Chương 2731


Chương 2731

Cung Xuyên Minh Âm rất ngạc nhiên khi thấy cô ta ở đây.

Anh ta không ngờ rằng cô ta vẫn nhớ rõ nơi này.

“Tại sao em lại ở đây?” Anh ta cau mày.

“Đoán xem.”

“Đoán?”

“Anh đã quên có lần chúng ta bí mật ra khỏi cung điện nhưng lại bị lạc nhau, anh bị mất tích một tháng. Vì không được yêu thương nên hoàng cung mất đi một Thân vương, cũng không ai sốt ruột. Và một tháng đó, anh sống trong trại trẻ mồ côi. Em đã cầu xin ông Du Không. Sau một thời gian dài, em mới tìm thấy anh, nhưng anh nói với em rằng anh không muốn quay lại, anh đã quên rồi sao? “

“Hóa ra anh không phải là người duy nhất nhớ.”

Anh ta lao đến ôm chặt cô ta vào lòng.

Cô ta nhớ tất cả.

Anh ta cho rằng cô ta chán ghét bản thân anh ta, mất hết những kí ức tốt đẹp liên quan đến anh ta từ lâu rồi.

Cô ta tìm thấy cô nhi viện, điều đó chứng tỏ rằng trong lòng cô ta vẫn còn có hình bóng anh ta.

Anh ta không nên bỏ cuộc!

Khoảnh khắc mình bị ôm lấy, trái tim A Lê run lên dữ dội, sợ hãi tột độ.

Nhưng cô ta không dám phản kháng, chỉ có thể cứng đờ nhắm mắt lại chịu đựng.

Cuối cùng anh ta cũng theo cô ta trở về, cô ta lén gửi tin nhắn đến cho Lê Sa, nói với răng mọi thứ đều ổn.

Cô ta trốn trong phòng tắm, không ngờ cửa phòng tắm đột ngột bị đẩy ra, cô ta sợ đến mức lập tức đưa điện thoại ra sau lưng.

“Lấy nó ra.”

Anh ta lạnh lùng nói.

“Lấy… cái gì?” Cô ta lắp bắp.

Cung Xuyên Minh Âm hơi sốt ruột nên giật lấy điện thoại, sau đó nhìn thấy tin nhắn trò chuyện.

Anh ta cũng thấy cuộc gọi từ số đó, khoảng mười giờ sáng.

Anh ta lập tức gọi lại điện thoại, bên kia Lê Sa cũng nhanh chóng trả lời.

“Tôi đã xem tin nhắn, thật phiền quá, cô vất vả rồi.”

“Thì ra em đều nhớ rõ.”

Có một giọng nói khàn khàn trầm thấp ở đầu dây bên kia, cô ta đã quá quen thuộc.

“Cung… Cung Xuyên Minh Âm… sao lại là anh?”

“Trong suốt thời gian qua, tôi đã tự thôi miên bản thân, coi kẻ giả dối là em.

Tôi tự thuyết phục bản thân, nhưng bây giờ tôi đã phát hiện ra trong lòng em vân có tôi đúng không? Tôi không nên từ bỏ em, không nên.” Những lời này nói ra, giống như tử thần tuyên án, khiến trái †im cô ta lập tức lạnh lẽo.

“Anh… anh biết hết mọi chuyện sao?”

Thật lâu Lê Sa mới tìm lại được giọng nói của mình.
 
Chương 2732


Chương 2732

“Tôi vẫn luôn biết em ở đâu. Muốn tôi tác thành cho mấy người sao? Nằm mơ.

“Tại sao? Chẳng lẽ bởi vì anh không có được, nên người khác cũng không thể có được sao?”

“Đúng, vì tôi không có được, người khác cũng đừng hòng hạnh phúc. Lê Sa, tôi sẽ đi tìm em, cho dù em chạy đến chân trời góc biển, tôi đều sẽ tìm được „ em.

Những lời này, âm u lạnh lẽo đến tột cùng.

Lê Sa sợ đến mức nhanh chóng cúp điện thoại.

Sau lưng cô ta toàn là mồ hôi lạnh, cả người mềm nhữn người dưới đất thở hổn hển.

Người kinh ngạc không chỉ có Lê Sa, mà còn cả A Lê.

Thì ra anh ta đã sớm biết, vậy tại Sao còn muốn ngủ với cô ta?

Rõ ràng anh ta biết rằng cô ta không phải Nhật Kinh Lê Sa, tại sao vẫn muốn làm như vậy?

Mấy ngày nay, anh ta không lộ chút sơ hở nào, khiến cô ta đều cảm thấy bản thân sắp biến thành Nhật Kinh Lê Sa. Nhưng cuối cùng, cô ta căn bản không thể làm được, tất cả đều là anh †a ngụy tạo ra.

Vậy… thì tại sao?

Cung Xuyên Minh Âm vừa xoay người lại thì đối diện với đôi mắt tràn ngập vết thương của A Lê.

Đôi mắt đỏ hoe, nước mắt đã thấm ướt hàng mi.

Tay nhỏ siết chặt lại cuộn thành nắm đấm: “Anh… anh đều đã biết, có đúng không?”

Mọi chuyện đã như vậy, Cung Xuyên Minh Âm cũng không cần giấu diếm.

Anh ta cầm điện thoại nói: “Đúng, từ khi mới bắt đầu tôi đã biết cô là đồ giả mạo.

“Anh tại sao anh… tại sao vẫn muốn diễn kịch cùng tôi? Tại sao còn muốn…còn muốn ức hiếp tôi?”

“Làm sao? Là tôi đã bắt cô làm giả mạo sao? Nếu cô đã cải trang vất vả như vậy, tự nhiên tôi cũng phải chơi vui vẻ cùng với cô. Nếu như không phải nhìn gương mặt này của cô giống cô ấy đến vậy, cô đã sớm chết không có chỗ chôn thân.”

A Lê nghe thấy lời này, trái tim như rơi vào hầm băng, từ đầu đến chân đều phát lạnh.

Giống như bị đổ một chậu nước đá từ đầu xuống chân, dập tắt ngọn lửa nhỏ cuối cùng trong lòng cô ta, không để lại một chút ít hơi khói.

Cô ta mở miệng, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra được một chữ.

Anh ta lạnh lùng ném điện thoại xuống đất, sau đó xoay người rời đi không ngoảnh đầu lại.

A Lê từ phòng tắm đuổi theo, thấy anh ta muốn đi, gấp gáp gọi lại.

“Cung Xuyên Minh Âm, anh chính là kẻ bi.ến thái, tâm lý u ám.”

Anh ta dừng lại bước chân, xoay người nhìn cô hung ác.

Ai cho cô ta lá gan dám nhục nhã anh ta ngay tại đây như vậy?

“Cô muốn chết sao?”

“Từ khi bắt đầu anh đã biết Nhật Kinh Lê Sa không yêu anh, nhưng bởi vì anh yêu cô ấy, nên muốn ích kỷ chiếm được cô ấy. Rõ ràng bọn họ thật lòng yêu nhau, nhưng anh không cam tâm, bởi vì anh vì Lê Sa bỏ ra cái giá quá đắt, vậy nên anh không cam tâm.”

“Anh đã quen với chiến thắng, nên không thể chấp nhận sự đau khổ của thất bại. Anh càng không có cách nào chấp nhận những lời dị nghị ồn ào bên ngoài, anh sợ hãi người khác nói anh thậm chí không thể giữ lại một người phụ nữ, cuối cùng vẫn là thua dưới tay người khác.

 
 
Chương 2733


Chương 2733

“Anh căn bản chỉ đang quan tâm bản thân mình chứ không phải Lê Sa.

Miệng nói yêu cô ấy, nhưng trước nay chưa từng đặt suy nghĩ của mình vào vị trí của cô ấy. Cô ấy đoán anh ở cô nhi viện, đã nói với tôi, để tôi đi tìm anh không phải bởi vì cô ấy có tình cảm với anh, mà vì trên vị trí một người bạn, cô ấy chỉ đơn giản lo lắng cho anh, sợ anh chết ở bên ngoài mà thôi.”

“Anh lại níu chặt chuyện này không buông, căn bản anh chỉ là đang tìm một cái cớ nực cười để thuyết phục bản thân mà thôi. Những ngày này, anh diễn kịch cùng tôi, thật ra chỉ là vì để anh thỏa mãn… thỏa mãn sự thật rằng anh không bao giờ có được Nhật Kinh Lê Sa. Vì vậy,cho dù anh đã biết rõ tôi giả mạo, vẫn ân cần hỏi han, cùng tôi diễn vở kịch này.”

“Cung Xuyên Minh Âm, trước nay tôi chưa từng gặp người đàn ông nào lòng dạ hẹp hòi hơn anh, đáng sợ hơn anh.

Anh chính là ma quỷ, khiến người khác vừa thấy đã sợ. Người như anh sớm muộn cũng sẽ bị xa lánh.”

A Lê nhìn anh ta từng bước ép sát, mà cô ta cũng không ngừng lùi lại.

Đến cuối cùng, bởi vì sợ hãi mà giọng nói run lên.

Cô ta bắt gặp ánh mắt âm u lạnh lùng của người đàn ông này, lần đầu tiên cảm thấy bản thân cách cái chết không xa.

Dù sao cô ta cũng không hoàn thành nhiệm vụ, không còn bất kỳ tác dụng trì hoãn nào, có lẽ cũng là tận cùng của cái chết.

Cô ta không có gì phải sợ, từ khi biến thành Nhật Kinh Lê Sa thì cô ta đã không có ý định hoàn hảo trở về.

Cái chết không đáng sợ, thật sự đáng sợ chính là đã sống không bằng chết, hay là tự lừa mình dối người.

Cuối cùng, cô ta đụng phải bức tường, lưng đập về sau, cảm giác hơi đau nhói.

Người đàn ông cũng đã gần trong gang tấc, siết chặt lấy cổ cô ta.

Cô ta cảm thấy khó thở, nhưng không hề chống cự.

“Cô thật sự chán sống rồi.”

Anh ta nói từng chữ, từng chữ từ trong kế răng phun ra.

Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, bên trong toàn là sự tàn ác.

“Cung Xuyên Minh Âm, nói thật, tôi rất thông cảm cho anh, bởi vì anh thực sự rất đáng thương.”

“Cô câm miệng. Ai cho cô lá gan khoa tay múa chân nói chuyện của tôi?

Cô không có tư cách bình phẩm chỉ trích tôi. Cô đáng chết. Cô giả mạo Lê Sa là muốn củi trộn với trâm hay sao?

Cũng không nhìn lại xem thân phận của mình, cô cũng xứng sao?”

“Đúng vậy, không xứng, anh cũng không xứng ở bên cạnh ngưởi giả mạo như tôi… khụ khụ, loại người như anh, không xứng ở bên cạnh bất kỳ người nào. Anh… anh chính là kẻ điên, anh sẽ phải xuống địa ngục.”

Cô ta nói chuyện vô cùng khó khăn, sắc mặt đỏ bừng, cảm giác bản thân mình sắp chết.

Tay của cô ta, cuối cùng yếu ớt buông xuống, trái tim Cung Xuyên Minh Âm hơi run lên, bàn tay to lớn nhanh chóng buông lỏng.

Lúc cô ta chật vật ngã xuống đất thì anh ta mới có phản ứng, rốt cuộc bản thân đang làm gì.

“Bác sĩ, bác sĩ.”

Anh ta gấp gáp gọi lên, rất nhanh sau đó bác sĩ của đại sứ quán cũng vội vã chạy tới.

Trên cổ cô ta vẫn còn vết bầm tím, bác sĩ ấn tim rất lâu, cô mới dần dân có dấu hiệu tỉnh lại.
 
Chương 2734


Chương 2734

A Lê từ cánh cửa địa ngục trở về, lại nhìn thấy khuôn mặt của Cung Xuyên Minh Âm, sợ tới toàn thân run lên.

“Anh… anh còn muốn thế nào? Anh không phải muốn tôi chết sao?”

Cô ôm chặt cổ, ánh mắt đầy cảnh giác.

“Quản cái miệng cô cho tốt, nếu không sớm muộn cũng là đường chết.”

Anh ta đứng dậy, xoay người rời đi.

A Lê không hiểu ý của anh ta. Anh ta không phải rất ghét thứ giả mạo như cô ta sao? Tại sao lại cứu sống cô ta?

Thực sự không thể tưởng tượng.

Đợi sau khi người đàn ông kia rời đỉ, cô ta vội vàng vào nhà tắm nhặt điện thoại, màn hình đã vỡ, nhưng vẫn còn có thể sử dụng.

Cô lập tức gửi tin nhắn cho Halley, sự việc đã bại lộ, tiếp theo bản thân nên làm thế nào.

Trong lúc cô hồi hộp đợi tin nhắn, đột nhiên có động tĩnh từ ban công.

Cô căng thẳng sợ hãi nhìn sang, phát hiện một người đàn ông đã quen thuộc chỗ này lao vào.

“William?”

“Ừ, không phải là nhiệm vụ đã bại lộ sao? Tôi tới xem cô ổn không.”

“Tôi vẫn còn sống. Tôi cũng không biết tại sao, anh ta… không giết tôi.”

“Ừ, anh ta không giết cô, chứng minh cô vẫn còn cơ hội. Vậy cô giết anh †a đi, chuyện này giao cho cô. Loại thuốc mới được nghiên cứu ra không màu không vị, dùng một tháng mới có triệu chứng rõ ràng, phá hủy hệ thống thế bào máu của cơ thể và cản trở quá trình đông máu.”

“Đợi đến khi.anh ta tra được cũng đã muộn”

“Giết người? Tôi… tôi không làm được.” A Lê căng thẳng lắc đầu, điên cuồng xua tay, không dám nhận loại thuốc không màu không vị kia. Một liều thuốc thử nhỏ, giống như nước thường, lại có thể giết người.

“Xem như cô không muốn mạng sống của em trai mình nữa. Đã như vậy thì cô có sống hay chết ở đây cũng không liên quan tới tôi.”

William định bỏ đi, nhưng bị A Lê ngăn lại.

“Khoan đã.”

William dừng lại.

Tôi… tôi phải làm gì?”

Cô ta lấy hết can đảm để nói, dù sao đối với Cung Xuyên Minh Âm một chút cảm tình cô ta cũng không có, suýt chút nữa anh ta đã gi.ết c.hết cô ta.

Người đàn ông máu lạnh tàn nhẫn như vậy, cô ta cân gì phải dịu dàng với anh ta?

Anh ta… còn cướp đi lần đầu tiên của cô ta, biết rõ cô ta không phải Nhật Kinh Lê Sa, thế nhưng lại khiến cô ta N nhục nhã.

Đối với em trai cô ta hay đối với cô †a, anh ta đều thật sự đáng chết.

“Bỏ vào đồ ăn, mỗi ngày một liều.”

Anh ta đặt đồ xuống, số lượng bảy que cho một tuần.

“Đợi khi cô đến Hà Nội, nếu có thể gặp lại cô, tôi sẽ đưa liều còn lại.”
 
Chương 2735


Chương 2735

“Được rồi… tôi đã biết. Vậy còn… vậy còn chuyện kia anh ta đã biết hết rồi, tôi phải làm gì?”

“Cô không cần quan tâm, chuyện tiếp theo giao cho tôi. Bây giờ người đã nằm trong tay chúng ta, chúng ta cũng đã thương lượng luật chơi với nhà vua.

Không phải mèo hay chó mà có thể tùy tiện phá luaatj, người này giữ lại, đối với chúng ta mà nói quá nguy hiểm, việc này giao cho cô”

William chuẩn bị rời đi, không biết tại sao A Lê gọi anh ta lại, không nhịn được hỏi: “Nếu… nếu như tôi không hoàn thành nhiệm vụ thì anh sẽ làm gì? “

“Tôi sẽ tự tay giế.t c.hết anh ta.”

William lạnh lùng nói, bây giờ anh ta đang hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Halley.

Halley yêu cầu anh ta làm cái gì thì anh làm cái đó, cho dù một mạng đổi một mạng cũng không sao.

Thân hình quỷ dị của anh ta hòa vào đêm đen.

Cô ta đứng trên ban công hồi lâu, lòng nặng trĩu.

Ngay cả khi không thành công trong việc hạ độc, Halley vẫn sẽ tiếp tay để đối phó với Cung Xuyên Minh Âm.

Dù có thế nào anh ta cũng sẽ không thoát được.

Không biết tại sao, khi nghĩ kết cục như thế này trong lòng cô ta có chút không thoải mái. N Nghe thấy tiếng bước chân ở cửa, cô ta đi ra ngoài kiểm tra thì thấy người phục vụ đẩy xe đồ ăn tới, trên đó có rất nhiều rượu ngon, tất cả đều do Cung Xuyên Minh Âm gọi, những chiếc xe lần lượt được đẩy vào.

Với cô ta đây là cơ hội tốt nhất.

Nhân lúc anh ta say rượu, lén bỏ thuốc vào như vậy sẽ không có sơ hở.

Cô ta lấy hết can đảm nói: “Để tôi.”

“Vậy thì…làm phiên cô Nhật Kinh.”

Mọi người đều biết cô ta là Vương phi tương lai nên nhanh chóng lui xuống.

Sau khi mở nắp bình rượu cô ta nhanh chóng đổ thuốc vào, rồi ra khỏi phòng tới gõ cửa phòng Cung Xuyên Minh Âm.

Ngay sau đó, cánh cửa được mở ra bằng điều khiển từ xa trong phòng.

Bên trong… thật ảm đạm.

Rèm cửa không được kéo ra, căn phòng không bật đèn, bên trong chỉ là một màu tối đen như mực.

Đây hẳn là một loại rượu mạnh, chỉ vừa ngửi nó mà cô ta đã cảm thấy đầu óc choáng váng, hoa mắt chóng mặt, như sắp say Cô ta lần mò tìm công tắc trên tường, trong nháy mắt căn phòng sáng bừng lên.

Cung Xuyên Minh Âm chật vật ngồi dưới đất, dựa vào ghế sô pha, trên mặt đất đầy những chai rượu rồng.

Vì Nhật Kinh Lê Sa mà anh ta mới dùng rượu để giải sầu?

“Rượu…

“Anh… anh uống nhiều rồi, không thể uống nữa.”

“Như thế nào, tránh ra.”

Cung Xuyên Minh Âm nhìn thấy người trước mặt, có thể phân biệt rõ ràng, lạnh lùng quát.

A Lê khẽ cắn môi không chịu rời đi, cô muốn tận mắt thấy anh ta uống cạn ly rượu đã bỏ thuốc mới yên tâm rời đi.
 
Chương 2736


Chương 2736

Cô ta đẩy xe ăn đến, đặt chai rượu †rước mặt anh ta rồi chủ động nói: “Anh uống đi, uống đến chết đi.”

Anh ta không nói gì, trực tiếp cầm chai rượu lên uống. : Cô ta hơi lo lắng nhìn anh ta dốc chai rượu lên đổ vào miệng, chẳng mấy chốc mà anh ta bị sặc, ho sặc sụa, khuôn mặt đỏ bừng.

“Anh uống chậm thôi, không ai tranh với anh đâu.”

Ị Lê liên tục võ lưng anh, nhưng giây sau đã bị anh ôm chặt.

“Lê Sa… Đừng rời xa anh, được không, anh rất yêu em.”

“Tôi không phải Lê Sa, không phải anh cũng biết sao? Tôi là đồ giả là thứ giả mạo.”

Cô ta tức giận nói: Đương nhiên tôi… biết cô là giả, bản thân tôi cũng đang lừa chính mình. Lý trí mách bảo tôi từ bỏ, tác thành cho hai người họ.

Nhưng trái tim lại ngăn cản tôi từ bỏ.

Người phụ nữ tôi yêu thương còn có thể nhường thì còn có cái gì tôi không thể nhường? Tại sao bắt tôi đánh đổi, tại sao?”

” Lê Sa không yêu anh. Mọi thứ đều do anh làm khó người khác. Anh biết điều đó là sai, nhưng anh vấn không chịu quay đầu. Bởi vì khi quay đầu lại, anh nghĩ mình chắc chắn sẽ thua.”

“Cung Xuyên Minh Âm, không ai mắc nợ anh. Là anh tự mình dấn thân vào vũng bùn này.”

Người ngoài cuộc bao giờ cũng sáng suốt hơn kẻ trong cuộc, A Lê cũng Vậy.

Nghe xong, Cung Xuyên Minh Âm tức giận gạt cô ta ra tiếp tục uống rượu.

Cơ thể cô ta đập mạnh vào bàn cà phê, một cơn đau ập tới.

Anh ta đau khổ uống rượu, mắt nhắm nghiền lại, hàng lông mi ươn ướt.

A Lê xoay người rời đi, dù sao anh ta cũng đã uống mấy ngụm rượu, nhiệm vụ coi như cũng hoàn thành, không cần ở lại.

Nhưng thấy anh ta say như vậy, cô ta lại lo lắng.

Cuối cùng, cô ta cũng không thể nhãn tâm bỏ mặc anh ta.

Anh ta uống say, ôm chầm lấy cô ta, miệng không ngừng gọi tên Lê Sa.

“Vì sao…vì sao em không yêu anh, anh có chỗ nào không tốt?”

“Vì cái gì, anh có chỗ nào không bằng Diên?”

“Rõ ràng anh đã nỗ lực rất nhiều „ em…

Anh ta không ngừng nói,vào lúc này trông anh chẳng khác một đứa trẻ.

Bình thường anh hung dữ là thế, nhưng bây giờ lại chật vật, thảm hại đến khó tin. Cô ta bất đắc dĩ nói: “Tình yêu vốn dĩ không có đúng hoặc sai. Không phải anh không tốt, thật ra anh rất ưu tú. Nếu đổi lại là một người khác chắc chắn sẽ hết lòng yêu anh. Anh không hề thua kém anh Diên. Cái giá anh phải trả đúng là rất nhiều, nhưng cũng đều do anh tự nguyện. Anh không thể cứ yêu cầu Lê Sa đáp trả như vậy, vì Lê Sa chưa giờ chủ động yêu cầu anh bất kỳ điều gì”

“Gô có biết nói chuyện không vậy, nếu không biết thì câm miệng cho tôi.”

Đột nhiên Cung Xuyên Minh Âm thức tỉnh lại, tức giận nói, muốn đẩy cô †a ra, nhưng cả người không còn chút sức lực.

A Lê tức giận nói: “Sự thật luôn khó chấp nhận, anh nghe không vào là bởi vì anh biết đó chính là sự thật. Yêu người khác, sống một cuộc sống khác không phải tốt hơn sao?”

 
 
Chương 2737


Chương 2737

“Không muốn đổi, tôi chỉ muốn cô ấy, tôi thực sự… rất thích cô ấy.”

Bất kỳ là loại tình cảm nào, cứ cho người khác tình yêu nhưng lại làm tổn thương chính mình đến cuối cùng đều không có kết quả tốt. Chỉ khi… yêu bản thân trước rồi mới yêu người khác, anh mới có được sự tôn trọng trong tình yêu. Tình yêu của anh không hề có nguyên tắc, không có điểm mấu chốt.

Anh muốn điều gì từ người ta? Người ta muốn những gì từ anh? Đôi khi, lùi lại một bước mới nhìn rõ trời cao biển rộng, anh có hiểu không?”

A Lê kiên nhẫn khuyên nhủ. Dù biết anh ta không thích nghe nhưng không thể phủ nhận đó là sự thật.

Với cô ta như vậy cũng coi là đã tận tình tận nghĩa.

Không hiểu sao, cô ta cảm thấy Cung Xuyên Minh Âm rất đáng thương.

Không có được tình yêu nhưng lại cố chấp không chịu buông tay, tự mình đào một cái hố rôi ép mình nhảy vào cái hố đó.

Rất đau khổ đi. Nhất định là… rất đau.

Nhìn vào nụ cười cay đắng nơi khóe miệng Minh Xuyên Cung Âm, đột nhiên cô ta đã hiểu ra.

Người ngoài cuộc luôn thích phán xét, nhưng lại không biết cảm thông.

Câu nói, không có được tình yêu thì cứ chấp nhận buông tay lùi lại một bước, nói thì hay lắm.

Nhưng làm được thì đâu phải dễ` dàng?

“Tại sao… anh phải làm vậy?”

“Bởi vì… cô ấy là tất cả của tôi.”

Anh ta cầm lấy chai rượu đổ thẳng vào miệng, uống xong thì ho đến đỏ cả mặt. : Cuối cùng, anh ta nằm trên mặt đất, ngây người nhìn trần nhà.

Dường như có giọt nước mắt đọng trong khóe mắt anh ta.

“Nếu từ bỏ, tôi không biết phải làm như thế nào để tiếp tục sống.”

“Anh không có cuộc sống của riêng mình sao?”

“Cuộc sống sao?”

Anh ta lẩm bẩm, rượu này hẳn là rượu giả.

Càng uống lại càng tỉnh táo.

Từ khi anh quyết định đứng trên những người khác, mục đích duy nhất của anh là năm giữ quyền lực, không cho phép ai khi dễ.

Đủ để bảo vệ bản thân mình, đồng thời bảo vệ Lê Sa thật tốt.

Mục đích duy nhất là kết hôn với Lê Sa : Nhưng hiện tại, mục đích này vẫn chưa đạt được, anh ta không biết bản thân mình đang nỗ lực là vì cái gì.

Để trở thành Chiêu Nhân Thân vương, việc trở thành người đứng đầu trong số rất nhiều huynh đệ, không phải là điều dễ dàng.

Một đường đi thẳng, bước qua vô số thi thể, toàn thân nhuốm màu máu tươi.

Dường như anh ta có tất cả mọi thứ, nhưng dường như anh ta không nhận được bất cứ điều gì. Ngay từ đầu, anh ta đã thua trong một mớ hồn độn này.

Đột nhiên anh ta siết chặt lấy cổ tay cô ta, kéo cô ta vào lòng mình và vùi đầu vào vai cô ta.

“Lê Sa… làm cách nào anh mới có được em?”

“Người không yêu anh… bất luận anh có làm gì, cô ấy đều không thích anh. Người cô ấy thích, cho dù có chĩa mũi dao về phía cô ấy, cô ấy cũng không bỏ chạy. Cung Xuyên… anh có hiểu không?”
 
Chương 2738


Chương 2738

“Tôi sẽ không làm tổn thương cô, cầu xin cô hãy tiếp tục giả vờ làm Lê,Sa được không?”

Dường như anh nghe không hiểu những lời cô ta nói, giọng anh ta run rẩy, hèn mọn đến cực điểm.

Anh ta đứng trên rất nhiều người, nhưng lại thảm hại vì một người phụ nữ.

Đột nhiên A Lê cảm thấy ươn ướt.

Anh ta… khóc sao?

Người ta nói nước mắt của đàn ông không dê rơi xuống, chỉ khi nào chạm vào nơi sâu nhất.

Xem ra, đây là điều cấm kị của Cung Xuyên Minh Âm.

Cô ta không nói gì yên lặng nghe tiếng thở nhẹ nhàng của anh ta.

Sau một hồi, cô đẩy Cung Xuyên Minh Âm ra, nhưng anh ta quá nặng, làm sao cũng không dịch chuyển được anh ta.

Năng quá.

Cô ta vùng vây hồi lâu mới miễn cưỡng đẩy anh ta sang một bên, vốn định trở về nghỉ ngơi nhưng vẫn không có cách nào mặc kệ anh.

Cô ta dùng hết sức lực kéo anh ta lên giường, sau đó giúp anh cởi giày.

Xong việc thì cũng đã kiệt sức, mồ hôi nhề nhại.

Cô ta định rời đi, nhưng một bàn tay to lớn đã nắm chặt lấy tay cô ta.

“Đừng… đừng đi…”

“Anh vốn không cần tôi. Trong mắt anh, tôi vốn chỉ là vật thay thế cho Nhật Kinh Lê Sa mà thôi.”

Cô ta thở dài, cảm giác trở thành vật thay thế thật không dễ chịu chút nào.

Nhưng cô ta vân ở lại, ngồi ở mép giường trông chừng anh.

Thế nhưng cô ta vấn là người thay thế cho người anh ta yêu.

Thế giới này thật khó lường, không phải điều gì cũng diễn ra suôn sẻ.

Ngày hôm sau…

Khi ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào, bỗng đầu đau như búa bổ, Cung Xuyên Minh Âm mở mắt ra nhìn trần nhà.

Nghĩ đến đêm qua anh ta không thể không cảm thấy cảm thấy buồn cười.

Vì một người phụ nữ, có đáng để biến bản thân thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ hay không?

Anh ta đang định đứng dậy thì bắt gặp bóng hình nhỏ bé ở bên cạnh.

A Lê ghé đầu vào mép giường ngủ thiếp đi như một đứa trẻ.

Tay cô ta gắt gao nắm chặt lấy tay anh ta, cảm giác thật sự ấm áp kì lạ.

Anh ta bối rối, nghĩ đến những chuyện đêm qua.

Thì ra… là vì cô ta ở cùng, chẳng trách anh ta lại có một giấc ngủ yên bình như vậy.

Dường như anh ta vấn chưa hỏi cô †a tên gì.

Bàn tay anh ta không yên phận, nhẹ nhàng vén tóc trên trán cô ra để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn.

Thật sự rất giống Lê Sa, nhưng nhìn thoáng qua anh vẫn có thể phân biệt được.
 
Chương 2739


Chương 2739

Dáng vẻ hai người họ không hề giống nhau, Lê Sa trông tinh nghịch hơn, khuôn mặt toát lên khí chất cao quý vốn có.

Cô ta lại như một con chuột nhỏ, mang theo đề phòng và sự bất an.

Nói chuyện cũng nhẹ nhàng hơn.

Sẽ tốt hơn nếu anh ta buông tay Lê Sa rồi yêu cô ta không?

Suy nghĩ này đột nhiên nổi lên, trái tim anh ta bỗng run lên.

Anh ta vội rụt tay lại, nghĩ bản thân mình điên rồi.

Đúng lúc này, A Lê tỉnh dậy, xoa xoa khuôn mặt ngái ngủ.

“Anh tỉnh rồi sao? Có phải đau dạ dày không? Tối qua anh uống nhiều như vậy, chắc là đau rồi.”

“Sao cô lại ở đây?”

“Sao tôi lại ở chỗ này? Rõ ràng là anh nắm tay tôi không chịu buông.”

A Lê oán trách nói.

“Cô không sợ tôi giết cô sao, còn dám tới gần? Lá gan thật sự không nhỏ.”

Anh ta cố hạ giọng, hung ác nói.

Nghe đến đây, Lê cúi đầu sợ hãi.

Sợ, ai mà chẳng muốn sống tốt.

Nhưng những điều có thể làm được chẳng lẽ lại bỏ mặc.

“Sớm biết vậy cho anh uống đến chết.”

Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói.

“Tôi đi đây.”

Cô ta rụt tay lại định rời đi, nhưng lại bị anh ta kéo lại sau đó ôm lên giường.

Cô ta kinh ngạc kêu lên, cả người giống như con chim sợ cành cong, lông dựng hết cả lên.

“Anh… anh làm gì vậy?”

“Buổi sáng thể lực tốt, muốn.”

“Cái ởì? Anh muốn làm cái gì?”

Cô ta kinh sợ, giây tiếp theo đã bị người đàn ông trấn áp, thành công chiếm đoạt.

Nhưng… lần này rõ ràng anh ta đã dịu dàng hơn rất nhiều.

A Lê không hiểu, miệng anh ta nói thích một người khác, nhưng tại sao lại đẩy cô ta lên giường?

Cô ta giãy giụa cũng không có kết quả, nên chỉ có thể để mặc anh ta.

Cuối cùng, A Lê ôm lấy eo run rẩy bước ra khỏi phòng, khóc không ra nước mắt.

Buổi sáng anh ta đi làm nhưng vẫn về sớm để ăn trưa cùng cô.

“Buổi tối cùng tôi ra ngoài đi.”

“Chân tôi thế này, anh còn muốn tôi đi đâu?” Cô chua chát nói.

“Cùng tôi đi gặp một người, đến đó rồi cô sẽ biết. Nếu cô không đi được, thì †ôi cống cô vậy.”

“Không cần, tôi có thể đi!”

A Lê cắn đũa, lập tức nói.
 
Chương 2740


Chương 2740

Cô ta không biết anh ta muốn làm gì.

Khi ăn, cô ta luôn dè chừng, không dám thở mạnh.

Tâm trạng Cung Xuyên Minh Âm không tệ, anh ta thăm dò: “Cô tên gì?”

“Khương Lê, những người khác đều gọi tôi là A Lê.”

“Vì sao cô lại ở đây? Bị Diên và những người khác năm được thóp sao?”

“Không có, nhưng tôi sẽ không nói anh biết, anh không cần nghĩ lấy được †in gì từ tôi đâu.”

Cô ta tức giận liếc anh ta, thật ra cô †a thật sự có nghĩa khí.

Anh ta chỉ cười nhẹ, lắc đầu.

Ăn xong, Cung Minh Xuyên Âm không dẫn theo thuộc hạ, đưa một mình cô ta rời đi.

Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại trước một tòa nhà cao chót vót.

Từ xa nhìn lại, không thấy nhìn thấy đỉnh, diện tích rất rộng, cỏ cây xanh mướt khắp nơi.

“Đây là đâu?” Cô ta tò mò hỏi.

“Kettering, thế nào, chưa từng đến đây sao?”

Kettering. Từng chữ này như gõ vào †im là cô ta sợ tới mức trợn to hai mắt, lắp bắp hỏi: ‘Anh… anh muốn làm gì?”

Anh ta mím môi, không nói rõ.

Bước chân nhanh về phía trước, cô ta không thể lùi lại được nữa, đành bước nhanh theo chân của anh ta.

Ngay sau đó, người bảo vệ đến mở cửa và dẫn họ đến nơi tiếp khách trong †òa nhà chính.

Đợi một lúc, Diên cùng Lê Sa đi ra.

A Lê nhìn vào Lê Sa cảm thấy như chính mình đang soi gương, khó có thể phát hiện ra sự khác biệt về ngoại hình giữa hai người.

Bọn họ rất giống nhau, nhìn thoáng qua không thể phát hiện được, tựa như được đúc ra từ một khuông.

Lê Sa núp sau Diên, nhìn Cung Xuyên Minh Âm đầy sợ hãi, như đang nhìn thấy một kẻ điên.

Diên võ nhẹ vào lưng, trấn an cô ta.

“Chiêu Nhân Thân vương, đã lâu không gặp.”

“Đổi trắng thay đen quả là không biết xấu hổ.” Cung Xuyên Minh Âm không khách khí nói.

“Có vẻ như tôi đã quá chủ quan, lời thỉnh cầu của tôi bị nhà vua từ chối rồi sao?”

“Không hề, anh trai tôi là sao có thế từ chối, vì lợi ích cho đất nước, vì lợi ích hoàng thất. Hy sinh một cuộc hôn nhân của huynh đệ thì có gì?” Cung Xuyên Minh Âm chế giễu.

“Lời này là có ý gì? Diên, anh và nhà vua làm giao dịch gì vậy?” Lê Sa nhận thấy có điều gì đó không ổn, nhìn anh ấy bất an.

“Xem ra em vẫn chưa biết. Em thử nghĩ xem, làm cách nào mà anh ta có thể đổi thật lấy giả. Anh ta đã làm giao dịch với nhà vua, đổi người lấy tám mươi phần trăm lợi nhuận Kettering. Có sự khống chế của nhà vua, cho dù biết người bên cạnh là giả, anh còn có thể không phục không?”

“Còn có, sau khi em rời đi, An Tỉnh Du Không cũng không còn còn tâm tư tiếp tục bảo vệ Công ty Nhật Kinh. Đến lúc đó anh dùng danh nghĩa là con rể có thể hợp tình hợp lý tiếp quản Công ty Nhật Kinh một cách thuận lợi. Đối với hoàng thất, đổi một người lấy một mối làm ăn không mất vốn là món hời lớn, sao hoàng thất có thể dễ dàng bỏ qua?”
 
Chương 2741


 

Chương 2741

“Anh… sao anh lại phải hy sinh nhiều như vậy?”

Nước mắt Lê Sa trào ra, giọng cô ta khẽ run lên.

Diên lại rất bình tĩnh, với anh ấy những thứ đó đều là vật ngoài thân, đều không quan trọng.

Anh ấy nhẹ nhàng vu.ốt ve mái tóc của cô ta, nói: “Với anh, toàn bộ Kettering có mất đi cũng đáng giá, đừng nói là tám mươi phần trăm cổ phần”

“Cung Xuyên Minh Âm, anh đến đây chỉ để nói với tôi điều này sao?”

Diên nhìn thẳng vào Cung Xuyên Minh Âm, anh ta lắc đầu nói “Đương nhiên là không phải, lần này tôi tới là để kết thúc mọi chuyện với anh. Sau này Lê Sa đi theo anh, tôi sẽ không ngăn cản. Dù cô ấy sống có hạnh phúc hay không, cũng đều không liên quan gì đến tôi. Tôi sẽ không nhắm vào cô ấy nữa, chúng ta đường ai nấy đi. “

“Hả?”

Khi nghe được lời này, A Lê kinh ngạc nhìn Cung Xuyên Minh Âm.

Anh ta đến đây để nói chuyện này sao?

Cung Xuyên Minh Âm chuyển ánh mắt từ người Diên sang Lê Sa: “Anh tác thành cho em, cũng là buông tha chính mình. Có điều, anh không thể giúp em lấy lại Công ty Nhật Kinh. Có rất nhiều người đang dòm ngó Công ty Nhật Kinh, Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử lại đắc tội với nhiều người, không ít người trong đó là quan chức của hoàng thất. Cho dù bây giờ em có tiếp quản thì cũng không cứu được Công ty Nhật Kinh.

“Công ty Nhật Kinh đang bước vào thời kỳ sụp đổ, sớm muộn gì thì hoàng thất cũng sẽ tiếp quản nó. Nhà vua sao có thể cho phép một nhóm người kiểm soát nên kinh tế quốc gia. Để yên tâm vân là cho người trong hoàng thất kiểm soát. Vì vậy đừng nghĩ đến việc bảo vệ Công ty Ñhật Kinh nữa, hãy cứ thuận theo tự nhiên, hoàng thất vẫn sẽ mở cho Công Ty Nhật kinh một con đường sống.”

“Anh sẽ giúp em tiếp quản Công ty Nhật Kinh. Trong thời gian tiếp quản anh đảm bảo sẽ không sửa tên Công ty thành Cung Xuyên.”

Anh ta nhún vai, cố gắng nói một cách lịch sự.

Một màn này khiến Diên và Lê Sa không khỏi kinh ngạc.

Cung Xuyên Minh Âm thế mà lại thay đổi, hai người vẫn chưa nghĩ tới .

“Anh, nói thật không?”

Diên cau mày lại, sắc mặt trở nên lạnh lùng, lo lắng đây chỉ là một âm mưu.

“Là sự thật, dù sao hai người cũng đã trả giá rất nhiều.”

“Anh thật sự tác thành cho chúng tôi sao?”

“Bi kịch của Công Ty Nhật Kinh nên kết thúc từ đời trước. Đời trước không thể làm được, vậy hãy để anh. Chúng ta cứ hợp rồi lại tan… không đúng, chúng †a chưa bao giờ đến được với nhau. Từ đầu đến cuối, chỉ có mình anh đơn phương đuổi theo nó. Từ nay về sau, anh vấn là Chiêu Nhân Thân vương, không còn liên quan gì với em.”

“Nhật Kinh Lê Sa, anh không hề thua, em cũng không hề chiến thắng.

Em mất đi một người đàn ông yêu em, còn anh mất là một người phụ nữ không yêu anh. Anh không hề thua lỗ bất cứ thứ gì cả.”

Anh ta nhìn thẳng vào mắt của cô ta một lúc, lời anh ta nói rất nghiêm túc và rõ ràng.

Khi Lê Sa nghe xong, nước mắt không kìm được trào ra.

Cô ta vẫn luôn cảm thấy cổ họng như bị thắt chặt, không thể thở được.

Ngay cả khi chạy trốn đến đây, cô ta vẫn luôn thấy sợ hãi bất an Nhưng hôm nay, sợi dây cuối cùng cũng biến mất, cô ta đã có thể thở, cuối cùng cũng có thể hít thở không khí trong lành.
 
Chương 2742


Chương 2742

“Cung Xuyên, cảm ơn anh…”

“Được rồi, tôi nói xong rồi. Diên, cuộc chiến của chúng ta đã kết thúc.

Nói lại với Halley tốt nhất đừng đến trêu chọc tôi, nếu không đừng trách tôi không khách khí. Lê vật anh đưa tới, tôi sẽ vui lòng nhận.”

Nói xong những điều nên nói, anh quay lại năm tay A Lê, cùng cô ta rời đi.

Lúc này A Lê như đang ở trong vòng vây, mọi thứ phát triển quá nhanh khiến cô ta không kịp thích ứng.

Ra khỏi Kettering, cô bắt đầu chóng mặt.

Anh ta kéo cô ta lên xe, lúc này cô ta mới sửng sốt: “Chờ đã… đừng nóng vội, lần này không phải anh đến để đưa cô ấy đi, mà là… để buông tay sao?”

“Chẳng phải em bảo anh lùi lại một bước sẽ thấy trời cao biển rộng sao?”

“Hả? Ngày hôm qua say rượu vậy anh vẫn còn nhớ sao?”

“Ừm, trí nhớ tôi rất tốt, cái gì cần nhớ tôi đều nhớ, tôi muốn thử. Quả thật là vậy, trời cao biển rộng.”

Anh ta thở ra một hơi ủ rũ, tuy rằng trong lòng khó tránh khỏi cảm giác mất mát, nhưng anh ta lại cảm thấy vô cùng thoải mái, như trút bỏ được một gánh nặng.

Anh ta không còn cần quan tâm đến việc Lê Sa có yêu mình hay không, tại sao anh ta lại thua kém Diên, tại sao người anh ta yêu lại phản bội mình.

Mọi chuyện đều đã qua, cô ta không còn liên quan gì đến anh ta, không còn cảm giác đau lòng khi nhắc tới nữa.

Tuy rằng có rất nhiều điều không bỏ xuống được cũng không cam lòng khi buông tay nhưng đến cùng đều bị anh †a đè nén.

Hy vọng rằng, vết thương sẽ sớm được chữa lành.

A Lê nghe xong thì mỉm cười, thấy anh ta trút bỏ được gánh nặng, cô ta cũng cảm thấy vui vẻ.

Điều hạnh phúc nhất, cô ta không cần phải chết, còn có thể sống thật tốt.

“Vậy thì khi nào anh thả tôi đi?”

“Không phải em đã giao ước cùng người khác đóng giả làm Nhật Kinh Lê Sa?”

“Anh không định chấm dứt cuộc hôn nhân này sao?”

Cô ta nhìn anh ta đầy trống rồng.

“Gả nước đều biết ít ngày nữa tôi sẽ kết hôn, đến lúc đó nếu cô dâu không xuất hiện chắc chắn tôi sẽ mất mặt. Vậy nên em không thể đi đâu hết, đến ngày đó em phải tiếp tục đóng giả Lê Sa, rồi trở thành Vương phi của tôi.”

“Từ bây giờ tôi sẽ gọi em là A Lê, như vậy những người nghe sẽ không nghỉ ngờ, nghĩ rằng tôi đang gọi Lê Sa.”

Anh ta, muốn thay đổi cuộc sống của mình. Thay vì yêu một người không yêu mình, anh ta muốn tìm một người yêu anh ta.

Một tuần sau, cuộc viếng thăm đã kết thúc, mọi người bắt đầu trở về nước.

Trở lại Hà Nội, rất nhanh đã đến hôn lễ của Cung Xuyên Minh Âm và A Lê.

Vì anh ta đã buông tay nên Halley không để A Lê hạ độc nữa.

Bây giờ nhìn lại, thật đúng là vẹn cả đôi đường.
 
Chương 2743


Chương 2743

Là về đêm…

Cô dâu hồi hộp chờ đợi trong nhà, hơi thở có chút không ổn định. Cô ta uống liên tục mấy ly rượu để bình tĩnh lại..

Cô ta sẽ kết hôn. Lần này cô ta dựa vào thân phận của Nhật Kinh Lê Sa để tiếp tục sống.

Cô ta cũng không biết loại tình cảm mình đối với Cung Xuyên là gì..

“Cô chủ đừng uống nữa, uống tiếp sẽ say mất. Thân vương còn chưa đến.”

Bên dưới có người nói đùa.

“Tôi… tôi phải chú ý gì sao?”

“Cái gì cũng không cần chú ý, chỉ cần đợi Thân vương đến là được. Cô chủ, cô sắp kết hôn với người đàn ông đẹp trai nhất Hà Nội, cô có vui không?

Thân vương là người tình trong mộng của các cô gái ở Hà Nội, nhưng cô chủ cũng không tệ, lại là cô hai của công ty Nhật Kinh.”

Thiếu nữ bên cạnh cười nói.

Đúng lúc này, bên ngoài có người hét lên chú rể sắp đến.

Ngay lập tức cô ta ngồi xuống.

Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của họ.

Cung Xuyên Minh Âm không tự mình bước vào mà được nhà vua đỡ vào.

“Em dâu, làm em phải đợi lâu rồi.

Trước đây em trai tôi tửu lượng luôn rất tốt nhưng không ngờ bây giờ lại trở nên kém như vậy. Ở thời điểm mấu chốt như vậy mà lại uống đến say mèm, thật đúng là mất hứng. Trì hoãn đêm động phòng của các em anh cả thật sự rất ngượng ngùng.”

“Hả? Như vậy?” A Lê sửng sốt. Tuy răng hôm nay mọi người đều sẽ chuốc rượu chú rể nhưng cũng sẽ không xuống tay quá tàn nhãn, dù sao đây cũng là một đêm xuân đáng giá ngàn vàng.

Cô ta bước nhanh tới đỡ Cung Xuyên Minh Âm.

“Thật vất vả cho anh, anh cả.”

“Không vất vả, là lỗi của anh đã ép nó uống nhiều rượu như vậy, anh tưởng rằng nó có thể uống được, nhưng không ngờ lại…”

Nhà vua lắc đầu nhẹ.

“Không sao, cứ giao anh ấy cho em.

Các người cũng đi xuống đi, chuẩn bị chút canh giải rượu mang qua đây là được.”

Chẳng mấy chốc người trong phòng đều đã biến mất.

Cô ta đắp chăn bông cho anh ta, nhìn khuôn mặt hơi say của anh ta, toàn thân toát ra mùi rượu nồng nặc, dường như đã uống rất nhiều.

Cô ta vân đang lo lắng không biết làm thế nào để qua được đêm nay.

Bây giờ xem ra không cần vướng bận gì nữa, phận ai ấy ngủ cũng không cần cảm thấy xấu hổ.

Canh giải rượu chẳng mấy chốc đã được đem đến. Cô ta cẩn thận từng ly từng tí một cho vào miệng anh ta, nhưng anh ta không uống được chút nào, thay vào đó lại làm ướt cả gối.

Không uống canh giải rượu sao được? Sáng mai tỉnh dậy sẽ rất đau đầu.
 
Chương 2744


Chương 2744

“Há miệng, tôi đút anh uống chút canh giải rượu.”

Cô ta bất lực nói, trong sâu thẳm mi tâm chợt lóe lên một tia sáng.

Không thì… cứ dùng miệng đút vậy, biết đâu lại nhanh hơn.

Dù sao hai người bọn họ chuyện gì cũng đã làm qua rồi, còn để ý gì nữa?

Hơn nữa, bây giờ anh ta ngủ say như heo chắc chắn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Cô ta do dự một lúc mới bắt đầu đút canh bằng miệng.

Cô nhấp một ngụm đầu tiên, sau đó từ từ phủ lên môi anh ta, cẩn thận băng qua khe hở giữa hai răng từng chút một.

Mắt thấy sắp xong nên cô ta định dứt ra, không ngờ người đàn ông đang lơ mơ kia đột nhiên di chuyển.

Đôi bàn tay to lớn vòng qua vòng eo xinh xắn ôm chặt lấy cô.

Giữa hai người vân có một khoảng cách nào đó, nhưng hai cơ thể này đã gắn chặt vào một chỗ.

Qua lớp áo cũng có thể cảm nhận được sự nóng ran nơi lồng ng.ực.

Cô ta ngạc nhiên mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai từ từ phóng đại kia.

Anh ta không mở mắt nhưng nụ hôn của anh ta càng lúc càng sâu hơn.

Chiếc lưỡi to lớn lao thẳng vào, giống như phá thành chiếm đất, những nơi đi qua đều để lại một mớ hỗn độn.

Cô ta thở hổn hển, trong lòng đầy rối bời.

Không phải say đến bất tỉnh nhân Sự sao, tại sao bây giờ sức mạnh lớn như hóa thành mãnh hổ vậy.

Trong tích tắc, cô ta đã bị người đàn ông đè bẹp.

Anh ta mở mắt ra, cặp mắt sắc bén kia không có chút dáng vẻ mê mang nào.

Anh ta ném ánh nhìn của mình sang một bên.

Vẻ ngoài dịu dàng biến mất trong tích tắc, thậm chí còn có chút ngông cuồng hiện ra.

Cô ta bắt gặp ánh mắt sâu thắm như thiêu đốt kia, trái tim không nhịn được run rẩy.

“Anh… không phải là đang say rượu sao? Làm sao lại, làm sao lại thế…”

“Nếu không như vậy, tôi phải chờ tới khi nào mới trở về được. Mới có thể cùng cô dâu động phòng hoa chúc?”

Anh ta nhướng mày, giọng nói vô cùng bình tỉnh “Anh là cố ý sao? Đến cả nhà vua anh cũng lừa sao?”

“Anh ấy là người hung hăng ép tôi uống nhất, nếu cứ tiếp tục uống rượu như vậy, những lão già kia thật sự sẽ không để cho tôi tỉnh táo trở về. Thế nào, em muốn nhìn thấy một người chồng say như chết sao? Bây giờ tôi thế này, không tốt sao?

“Anh… nghiêm túc một chút, xuống trước đã, đè chết tôi rồi… “

Cô ta chưa kịp nói hết lời thì người đàn ông đã cúi người bắt đầu yêu ngăn chặn giọng nói líu lo trên cánh môi chúm chím của cô ta, không thể kiểm soát được.

Sức mạnh bá đạo, cứ tấn công mãnh liệt như vậy.

A Lê bất lực, chẳng mấy chốc đã hoàn toàn gục ngã.

Đêm này, nhất định là đêm định mệnh, đất trời rung chuyển.

Cuối cùng thở hổn hển mệt mỏi, vừa nằm trên lòng ng.ực người đàn ông.
 
Chương 2745


Chương 2745

Cô ta vừa mệt vừa buồn ngủ, chỉ muốn ngủ một giấc đến khi trời sáng.

Tuy nhiên lại có một vấn đề luôn ấp ủ trong lòng rất khó để buông bỏ.

Nếu như không hỏi, chắc chắn cô ta sẽ nhịn chết.

Do dự hết lần này đến lần khác, cô ta vấn lấy hết can đảm hỏi.

“Anh… anh còn yêu cô ấy không?”

“Tôi không biết.”

“Không biết?”

Cô ta sững sờ.

“Tôi không thể phân biệt được đâu là tình yêu và đâu là không. Tôi từng nghĩ rằng nếu liều lĩnh bắt được cô ấy thì đó chính là tình yêu. Bây giờ tôi nghĩ rằng để cô ấy tự do cũng chính là tình yêu. Bây giờ tôi chỉ biết dù có nỗ lực bao nhiêu thì cô ấy vẫn không thuộc về tôi. Không đạt được chính là không đạt được.”

“Đột ngột từ bỏ người mình đã thích nhiều năm như vậy thật sự có chút khó chịu nhưng cũng không đến nỗi khó chịu đến chết. Không sống vì cô ấy thì tôi không tìm được giá trị khác của sự sống hay sao? Tôi là tôi, Chiêu Nhân Thân vương của Hà Nội. Cô ấy gạt bỏ tôi nhưng lại có một số người coi tôi như báu vật có phải không?”

Mắt anh ta rơi thắng vào trên người A Lê. Cô ta hơi đỏ mặt và né tránh ánh mắt của anh ta một cách rụt rè.

“Ai… ai coi anh như báu vật?”

“linh.

“Mới, mới không có… tất cả mọi thứ đều là vì nhiệm vụ mà thôi.”

“Anh đã cho em nhiều cơ hội, em có thể giết anh hoặc là rời đi nhưng em lại không làm gì cả. Anh hiếm khi say xỉn trước mặt người ngoài, kể cả trước mặt nhà vua. Một con sói sẽ không chịu xoay lưng của nó về phía bất kỳ ai, bởi vì nó lo lắng những người đứng sau nó sẽ đâm lại nó. Nhưng mà anh đã để phía sau lại cho em.”

“Nếu nói như vậy, việc từ bỏ Nhật Kinh Lê Sa là điều không thể tránh khỏi, nhưng phải mất một thời gian dài. Và em chính là chất xúc tác hủy bỏ tất cả sự kiên nhẫn của anh. Anh không muốn tiếp tục lãng phí thời gian của mình, muốn sử dụng thời gian này để làm điều gì đó có ý nghĩa.”

“Ví… ví dụ như? “

“Ví dụ, để chung sống hòa hợp cùng em, tuy anh không biết nhiều về em nhưng miễn là em cho anh thời gian, anh sẽ chứng minh cho em thấy rằng anh thật sự nghiêm túc.” Bốn chữ cuối cùng, mỗi chữ… thật mạnh mẽ.

Khi A Lê nghe nói xong, trong lòng cô ta đã rối bời tê dại.

Gô ta nghiến chặt răng, không biết có nên tin hay không.

Cô ta luôn cảm thấy Cung Xuyên Minh Âm luôn xem mình như vật thế thân, bởi vì Lê Sa sẽ không đối xử dịu dàng với anh ta như vậy, vì vậy anh ta sẽ đổi cô ta thành Lê Sa và mơ tưởng về một cái kết khác.

Nhưng… như vậy thì có quan hệ gì chứ?

Thật sự A Lê thấy rằng anh ta rất tốt, trở thành người chăn gối của anh ta, sau này anh ta sẽ không có bất cứ tình cảm nào với người khác.

Tên… chẳng qua chỉ là danh hiệu, còn sống như thế nào thì chỉ có bản thân mình biết.

Gô ta suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng nhìn rõ lòng mình, mạnh mẽ gật đầu.

“Em… em tin anh.”

Cô ta thốt ra những lời ấm áp, chắc chăn đó là lời khẳng định lớn nhất dành cho Cung Xuyên Minh Âm.
 
Chương 2746


Chương 2746

Anh ta vui mừng khôn xiết, tiếp tục hôn sâu lên trán cô ta.

Đêm nay, là đêm tân hôn của hai người nọ.

Buông tay một người không yêu mình, nhưng cũng giành được tình yêu thật sự về cho bản thân mình.

Có lẽ, anh ta vẫn còn tình cảm với Lê Sa, nhưng anh ta nghĩ rằng một ngày nào đó, bóng dáng của Nhật Kinh Lê Sa sẽ khuất dần, và cuối cùng, người con gái bên cạnh anh sẽ mang đến cho anh những rung động khó quên.

Tin tức về đám cưới của Cung Xuyên Minh Âm được lan truyền khắp thế giới, hôn lễ cũng được tổ chức rất lớn, được truyền hình trực tiếp trên toàn thế giới. – Malton cũng nhận được tin , mọi người đều thở phào nhẹ nhõm khi thấy tin tức được phát đi.

Diên tắt TV, sau đó ôm chặt người bên cạnh và nói: “Cuối cùng thì cũng không có ai giành giật em với anh rồi”.

“Có đáng không?”

Giọng nói của cô ta có chút khàn khàn, vừa nghĩ đến cơ nghiệp mấy trăm năm của Kettering, đột nhiên bỏ đi gân hết, đây chắc chắn là tổn thất rất lớn đối với Kettering.

“Đáng. Thật ra ở đây anh chẳng vui chút nào. Nếu em đồng ý, anh muốn rời đi. Chúng ta có thể sống ở một nơi khác. Không có Kettering, không có mọi ân oán, chỉ có anh và em được không?”

“Anh muốn đi đâu?”

Cô ta ngước mắt nhìn về phía Diên, thực sự là rất mệt mỏi.

Vinh hoa phú quý giống như là mây khói thoảng qua.

Có những thứ cần phải trân trọng hơn những thứ này.

“Đến một nơi không ai biết chúng ta, một trang viên nhỏ hoặc một ngôi nhà nhỏ hướng ra biển. Nếu em không chê anh nghèo.”

Diên nói đùa.

“Làm sao có thể chê anh nghèo, nhưng anh, đừng chê em ngốc là được.

“Được, từ ngày mai chúng ta sẽ chuyển đi. Nơi đó đã được chọn, một nông trại ở nông thôn. Đến lúc đó anh sẽ có một mảnh đất lớn, một nửa trồng quả ngọt, một nửa trồng hoa tươi.Nếu chúng ta bận quá thì kêu người đến giúp, chúng †a trở thành chủ của một nông trường sẽ như thế nào?

“Được thôi, cuộc sống ung dung tự tại như thế, muốn cầu cũng cầu không được. Chỉ là… anh thực sự nghĩ kỹ, muốn từ bỏ Kettering, rời khỏi nơi anh đã sinh ra và lớn lên, và… rời bỏ người anh em tốt nhất của mình là Halley sao?”

Trước mặt, Diên không có cảm xúc gì cả, nhưng đẳng sau…

Anh ta là người anh em tốt nhất của anh ấy, anh ấy mắc nợ anh ta rất nhiều.

“Anh định nói lời từ biệt. Khoảng cách giữa chỗ anh và Malton không xa.

Nếu muốn thì bất cứ lúc nào đều có thể quay Về.”

“Ừm, như vậy cũng được, đến lúc đó chúng ta có thể đưa ông Du Không trở về, chúng ta có thể đoàn tụ. Và… em cũng có một chuyện đang giấu anh.”

Lê Sa có chút căng thẳng, nghịch đôi tay nhỏ bé của mình.

“Chuyện gì thế?”
 
Chương 2747


 

Chương 2747

“Em đã mất tích vào một năm trước, anh còn nhớ không?”

“Đương nhiên anh nhớ, năm đó Cung Xuyên Minh Âm và anh cùng chờ em trong sự vô vọng, đã đi khắp mọi nơi trên thế giới tìm tung tích của em.

Em cũng không chịu nói, rốt cuộc em đã đi đâu.”

“Em ở Đà Nẵng.”

“Đà Nẵng?”

Diên nhíu mày, câu trả lời rõ ràng là rất bất ngờ.

“Chính Phó Thanh Viên đã che giấu thông tin của em. Một năm đó… em mang thai.”

Cô ta lấy hết can đảm nói ra, nhìn Diên đầy lo lắng.

Diên sững sờ, một hồi lâu vẫn không có phản ứng.

“Em… em nói lại lần nữa.”

Sau một lúc lâu, anh ấy mới tìm được giọng nói của mình, giọng nói của anh ấy hơi run rẩy.

“Em đã mang thai, thai song sinh…

anh đã có con trai và con gái. Hai đứa trẻ đã được giao cho ông Du Không chăm sóc, và bây giờ chúng đều rất ổn.”

“Có thật không?” Đôi mắt anh ấy bừng lên niềm vui sướng, anh ấy bế cô †a xoay quanh tại chỗ.

“Anh đã có con sao? Anh có con trai và con gái? Lê Sa, em thật tuyệt… vất vả rồi, vất vả rồi, Lê Sa của anh.”

Anh ấy lập tức đặt Lê Sa xuống, sau đó ôm chặt lấy cô ta.

Vòng tay ấm áp ôm chặt lấy cô ta, một xíu cũng không muốn buông ra.

Có một chất lỏng ướt át ở khóe mắt của người đàn ông, anh ấy tiếp tục lau, nhưng nó vẫn trào ra.

Những giọt nước mắt của niềm vui sướng không thể ngừng lại.

Anh ấy không ngờ rằng ông trời lại ưu ái cho mình đến vậy, không chỉ để người anh ấy yêu quay về mà còn sinh cho anh ấy hai đứa con.

Anh ấy hôn lên trán cô ta, không ngừng lẩm bẩm: ‘Vất vả rồi, vất vả rồi, vất vả rồi…”

“Vào thời khắc quan trọng như vậy, anh lại không ở bên cạnh em. Anh xin lỗi, Lê Sa… anh xin lỗi.”

Anh ấy giống như một đứa trẻ đã làm sai điều gì đó, xấu hổ và không ngừng xin lỗi cô ta.

Vào thời điểm quan trọng như vậy, anh ấy đang ở đâu vậy chứ?

Tháng mười của thai kỳ, chuyển dạ sinh con lại càng cửu tử nhất sinh.

Cặp song sinh càng cực kỳ khó sinh, cô ta quả thực là một anh hùng vĩ đại của Kettering.

Lê Sa nhìn bộ dạng khóc thút thít của anh ấy, cũng rơi nước mắt.

Cô ta ôm chặt lấy anh ấy: “Không vất vả đâu, em rất vui mừng khi sinh con cho anh. Diên… những gì bà ngoại không làm được thì em đã làm được, cuối cùng em cũng có thể thoát khỏi Công ty Nhật Kinh rồi.”

“Anh cũng đã hoàn toàn thoát khỏi Kettering. Sau này, chúng ta sẽ không phải lo lắng nữa, sẽ chỉ sống cuộc sống của riêng mình thôi.”

“Thôi thì cứ sống cuộc sống của riêng mình.”

Màn đêm buông xuống, giữa đêm khuya Diên bước vào cung điện, anh ấy biết rằng giờ này Halley vẫn chưa ngủ.
 
Chương 2748


Chương 2748

Anh ta đang nói chuyện với William trong phòng làm việc, nghe tin Diên đến, anh ta lập tức bỏ mọi thứ trên tay xuống, vui mừng đến gặp Diên.

“Sao cậu lại đến đây? Chưa bao giờ cậu đến vào ban đêm.”

“Muốn uống rượu với anh. Nếu như say, cũng chỉ có thể ở đây, không được rời đi.”

“Còn có chuyện tốt như vậy sao?

Không phải tôi đang nằm mơ chứ?”

Halley ngạc nhiên, sau đó vui mừng mở nắp chai, đợi anh ấy say rồi, anh ta sẽ sờ tay và hôn lên mặt.

Sau Ba vòng rượu, cả hai người đều đã có men say.

“Tôi phải đi rồi.”

Đột nhiên Diên nói ra những lời này, Halley sững sờ một lúc, ngơ ngác nhìn anh ta.

“Tôi quyết định rời Malton và đến một thị trấn nhỏ để sống cuộc sống của riêng mình. Từ nay về sau, Malton sẽ không có Kettering. Tài sản còn lại của Kettering sẽ được giao cho anh như một sản nghiệp của hoàng thất.”

“Vốn là, trước khi cuộc chiến hoa hồng đỏ và trắng diễn ra, Kettering và hoàng thất là một gia đình, nhưng họ tách ra hai nhánh, tranh giành ngai vàng. Cuối cùng, Kettering hoàn toàn mất quyền lực từ cuộc chiến giành ngai vàng, ở Malton xuất hiện một gia thế lớn nhất dưới quyền hoàng thất.”

“Halley, tôi tin tưởng anh sẽ là một quân vương tốt. Trước kia tôi nợ anh rất nhiều, cả đời này cũng không trả hết. Từ nay về sau, bất cứ lúc nào cần tôi, tôi sẽ không ngại chết.” Anh ấy không dám nhìn thẳng vào mắt Halley, cầm cốc chất lỏng, uống hết một hơi.

Halley nghe thấy lời này, như bị sét đánh, cả người hoảng hốt thật lâu mới ép bản thân chậm rãi tiêu hóa lượng thông tin trong lời nói của anh ấy.

Đơn giản mà nói, anh ấy phải đi rồi, lần này có thể sẽ không quay trở vê nữa.

Không, vẫn sẽ trở về, chỉ là không phải với thân phận Kettering nữa.

Anh ta từng nghĩ, anh ấy đã thật sự lấy ra tám mươi phần trăm giá trị cổ phần giao cho người ngoài, liệu có đau lòng không.

Dù sao thì dòng họ này đã tồn tại hàng trăm năm, đã đạt được biết bao thế hệ.

Cứ như vậy trở thành lịch sử, trở thành cát bụi, ít nhiều cũng có chút tiếc nuối.

Bây giờ anh ta mới hiểu rằng, thật ra từ khi bắt đầu anh ấy đã dự tính cái gì cũng không cần, cái gì cũng không mang theo, một mình rời đi.

Hôm nay đến đây là để chia tay.

Anh ta bóp bặt ly rượu trong tay, rượu uống vào miệng đều là vị đăng.

“Thật sự muốn đi? Không ở lại Malton nữa?”

“Đối với tôi mà nói, Malton là ác mộng của tôi. Thành phố này, tòa lâu đài đó, cầm tù tôi, khiến tôi vết thương đầy mình. Hôm nay, tôi không còn anh chị em, bố mẹ cũng an dưỡng tuổi già.

Gia nghiệp phân tán cũng không có gì phải hối tiếc. Nhưng… tôi rất luyến tiếc anh, từ nhỏ đã quen biết, lại không ít lần bị anh làm phiền đến đau đầu.”

“Đúng vậy, lúc đó thân phận của cậu vân là một cô gái, tinh xảo như búp bê sứ. Lúc đó tôi còn nghĩ, trên đời làm sao lại có một cô gái xinh đẹp như vậy, quần áo cũng rất tinh xảo. Lúc đó mỗi ngày đều mong mình lớn nhanh lên chút, như vậy thì có thể cưới cậu về nhà nhanh một chút.”
 
Chương 2749


Chương 2749

“Thật không dễ dàng đợi đến lúc trưởng thành, nhưng nhà các cậu luôn có cớ trốn tránh. Mẫu hậu cũng trì hoãn hết lần này tới lần khác, nói đừng vội.

Tôi luôn cho rằng do thân phận của cậu không thuận tiện, trì hoãn thì trì hoãn.

Lúc đó thế nào cũng không nghĩ tới cậu là đàn ông.”

“Diên… cậu thực sự… lừa tôi thật khổ sở.”

Anh ta nhẹ nhàng nhắm mắt, che giấu sự đau buồn lần tức giận bên trong, cuối cùng bình tĩnh trở lại, tan thành mây khói.

Nếu như từ khi bắt đầu đã nói cho anh ta mọi chuyện, chắc chắn anh ta sẽ tuyệt đối giữ bí mật.

Cũng sẽ không sa vào bùn lầy, đến giờ khó mà tự mình thoát ra.

Anh ta cũng không hối hận, anh ta không có vấn đề về xu hướng tính dục, chỉ là… người anh ta yêu, vừa lúc lại là một người đàn ông.

Diên nghe thấy vậy, tâm trạng cũng vô cùng nặng nề.

Trái tim như bị một bàn tay to vô hình nắm chặt, vô cùng khó thở.

“Bây giờ nghĩ lại, tình cảm của tôi thay đổi thật sự bất ngờ, đầu tiên là không có được Hứa Trúc Linh, sau đó lại gặp được Lê Sa. Tôi nghĩ, đây là ông trời đang trừng phạt tôi, trừng phạt tôi đã phụ lòng một người, lừa anh, lại làm hại cả đời cô ấy cũng không thoát khỏi vòng luẩn quẩn này.”

“Halley, thành thật xin lỗi.”

Anh ấy nặng nề nói.

Hai chữ xin lỗi, bây giờ cũng quá yếu ớt nhợt nhạt, nhưng trừ bỏ xin lỗi anh ấy còn có thể nói gì khác đây?

Halley nâng môi mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu: “Tôi đã không thể thoát khỏi rồi, không chỉ trong tình cảm, trong cuộc sống cũng như vậy. Trước đây tôi chỉ muốn làm một Thân vương ung dung, bây giờ lại giống như như bị giam cầm trong cung điện này. Cậu có thể rời đi, từ bỏ gánh nặng của Kettering, nhưng… tôi thì không thể. Có những lúc, tôi rật sự rất ghen tị với cậu, có thể làm chủ cuộc sống của mình, thật tốt.”

“Cậu nhất định phải vui vẻ, thay tôi nhìn ngắm thế giới bên ngoài. Có thời gian hãy thường liên lạc với tôi, tôi tin răng dù Không có Kettering, cậu cũng sẽ sống cuộc sống vui vẻ sung sướng.

“Ừ, đến lúc thu xếp ổn thỏa rồi, anh có thể tới làm khách, tôi và bọn trẻ đều sẽ chào đón anh.”

“Bọn trẻ? Bọn trẻ ở đâu ra?”

Halley cau mày nói.

Diên không giấu được nụ cười khi nhắc đến chuyện này.

“Vào năm Lê Sa rời đi, cô ấy đã có con của tôi.”

“Bé trai hay bé gái? Đây thật sự là chuyện vui.”

Từ tận đáy lòng Halley cũng vui mừng cho anh ấy.

Đôi mắt anh ấy tràn đầy ý cười, khi nhắc tới đứa trẻ giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.

Cảm giác như một quý ông, nụ cười đặc biệt dịu dàng, dưới ánh trăng chiếu rọi, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan chảy.

Sự trưởng thành của một người đàn ông sau khi kết hôn, hơn nửa đều đến từ việc có thêm thành viên mới trong gia đình.

“Một trai một gái, tôi vẫn trưa gặp được bọn trẻ, qua vài ngày nữa tôi và Lê Sa sẽ tự mình đến Hà Nội, đón bọn trẻ trở về, và cả ông An Tỉnh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top