Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2750


Chương 2750

“Một trai một gái?”

Halley nghe xong, chuyển động đôi mắt, lập tức nói: “Không được, tôi muốn đặt trước một đứa. Nếu con tôi là bé trai, cậu phải gả con gái cậu cho con trai tôi. Nếu con tôi là bé gái, tôi sẽ gả con gái tôi cho con trai cậu, như thế nào?”

“Hửm? Đính ước cho bọn trẻ sao?

Không sợ chúng không có tình cảm sao?”

“Tình cảm đều là đến từ mọi nơi, tôi đây không có được cậuu, nhất định phải để con tôi cưới con của cậu.”

Tâm trạng Halley kích động nói.

Diên im lặng một lúc, sau đó cũng gật đầu đồng ý.

Lập tức Halley vui vẻ ngồi dậy, nhanh chóng nhào tới ôm chặt anh ấy.

“Nhưng anh còn chưa động phòng cùng Vương phi của anh, đứa trẻ ở đâu ra? Nếu như anh cũng sinh một nam một nữ, vậy không phải là vừa tốt hay sao?”

“Cậu nói rất có lý, xem ra phải nhanh chóng tạo ra đứa trẻ rồi.”

Anh ta kiên định nói.

Chuyện của bọn trẻ đã khơi dậy cảm xúc mạnh mẽ của Halley, quét sạch khói mù ban nấy.

Những chuyện anh ta không thể làm được, hy vọng thế hệ sau có thể hoàn thành.

Thay anh… thay anh ta hoàn thành giấc mơ này, cho dù có chết cũng không còn tiếc nuối.

Đêm khuya, uống thêm ba lần rượu thì Diên mới rời khỏi hoàng cung.

Lê Sa còn chưa ngủ, ở nhà đợi anh ấy, nghe thấy tiếng còi xe bên ngoài thì lập tức ra cửa nghênh đón.

“Anh uống nhiều rồi.”

Laura giúp cô ta dìu Diên, hai người phụ nữ cùng nhau đưa anh ấy vào phòng ngủ.

Sau khi Laura rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Cô ta đang định giúp anh ấy cởi áo khoác, lại không nghĩ tới tay lớn của người đàn ông năm chặt eo nhỏ của cô, mạnh mẽ kéo cô lại.

Cơ thể của cô ta không kịp phòng bị đè lên người anh ấy, hai cơ thể áp sát vào nhau, cách lớp quần áo cũng có thể cảm nhận độ ấm của đối phương.

Lồng ng.ực của anh ấy rất nóng, thậm chí… có chút như thiêu đốt người.

Rốt cuộc anh ấy đã uống bao nhiêu?

“Diên, anh có nghe thấy em nói chuyện không?”

Diên nắm chặt tay cô ta, áp vào trong lồng ng.ực mình.

“Lê Sa, đời này của anh… đã nợ một người.”

“Anh đã nợ ai?”

“Halley.”

“Thực sự anh ấy đã giúp anh rất nhiều, là một vị vua, anh ấy không nghĩ đến lợi ích của đất nước trước tiên, mà vì anh, thủ đoạn cực đoan nào anh ấy cũng có thể làm ra. Có anh em không tiếc mạng sống vì anh như vậy, là vinh dự của anh. Em cũng sẽ biết ơn anh ấy, †ừ trước đến nay đều là anh ấy đã đồng hành cùng anh, khích lệ anh, ủng hộ anh.

Lê Sa vẫn không biết, giữa bọn họ không chỉ đơn thuần chỉ là tình bạn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2751


Chương 2751

Diên coi anh ấy là bạn tốt, những năm qua không hề thay đổi.

Nhưng… ánh mắt Halley nhìn Diên, lại chính là ánh mắt khi nhìn người yêu.

Từ trước đến nay… bọn họ đêu không cùng một quỹ đạo.

Tình anh em là lý trí.

Mà tình yêu… là mù quáng.

Vì vậy, Halley luôn vì anh ấy hy sinh bất kể giá nào, chỉ cần là thứ anh ta có, không cần biết Halley có thể cho hay không, đều sẽ cho anh ấy.

Diên mở mắt nhìn lên trần nhà.

Càng uống say, cơ thể lảo đảo, nhưng đại não lại tỉnh táo lạ thường.

“Anh có lỗi với anh ấy, nợ anh ấy quá nhiều. Anh đã hứa với anh ấy, đợi anh ấy có con, chúng ta sẽ hứa hôn cho bọn trẻ.”

“Đã là thời đại nào rồi còn sắp đặt hôn nhân. Chẳng lẽ anh đã quên Cung Xuyên Minh Âm cũng là vì định sấn hôn ước nên mới chịu rất nhiều đau khổ sao?”

Lê Sa hơi ngạc nhiên.

“Chỉ có cách này, mới có thể… mới có thể khiến anh ấy nỗ lực sống tiếp, trải qua cuộc sống bình thường, có thể trở thành vợ chồng thực sự cùng với Vương phi.”

“Tương lai của đất nước phải có quân vương thừa kế, không, anh chưa từng vì đại cục, mà bởi vì anh ấy, để con cháu có cuộc sống hạnh phúc, bình an.”

“Diên, anh đang nói cái gì, vì cái gì…

em nghe không hiểu? “

Lê Sa có chút lúng túng, cô ta không biết anh ấy đã trải qua những gì.

Diên không thể ngờ rằng,.bản thân chưa từng mắc nợ một người phụ nữ nào, thế nhưng trong lòng không ngừng cảm thấy áy náy với Halley.

Khi nghĩ về chuyện này trái tim anh ấy đau lên khó chịu.

Mặc dù bên ngoài anh ấy tỏ ra nhẹ như mây trôi nước chảy, nhưng đáy lòng như đã thủng mấy lõ.

Ngay cả khi chết đi, anh ấy cũng sẽ mang thẻo mặc cảm tội lỗi, vì tội lỗi này cả đời cũng khó có thể bù đắp được.

Anh ấy chỉ có thể gắt gao ôm chặt Lê Sa, dùng cơ thể mềm mại nhỏ bé của cô để lấp đầy khoảng trống trong lòng.

Anh ấy đau lòng nhắm mắt lại: “Lê Sa… anh nợ anh ấy quá nhiều, kiếp này…anh cũng không trả lại được.”

“Rốt cuộc anh nợ anh ấy cái gì?”

Lê Sa truy hỏi, thế nhưng khóe mắt anh ấy lại rưng rưng, lông mi đẫm lệ.

Lê Sa nhìn anh ấy vừa lo lắng lại đau lòng, lúc này anh ấy đã rơi vào mê mang, sau đó dần chìm vào giấc ngủ.

Trước khi ngủ, anh ấy gắt gao ôm chặt lấy cô ta không buông.

Đúng lúc này, ở hoàng cung.

Halley đã đứng trước cửa sổ từ lâu, bên ngoài thị vệ đi đến gõ cửa, nói rằng vương hậu mời anh ta qua.

Nhưng anh ta không đáp lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2752


Chương 2752

Cuối cùng, anh ta mở lời: “William, tôi biết anh đến rồi, đến đây cùng tôi uống thêm vài ly đi, tôi còn chưa say.”

“Lát nữa anh đến chỗ vương hậu nghỉ ngơi, uống say không tốt.”

“Sợ răng nếu không say, làm sao tôi có thể đối mặt với người mình không yêu và làm những chuyện yêu thương?”

“Cái này… thôi được rồi.”

William xuất quỷ nhập thân không biết từ đâu xuất hiện. Cả người giống như đêm đen, phiêu dật đi tới.

Sau khi xuất hiện, anh ta khách khí rót rượu mời nhà vua.

Anh ta từng là một ông trùm, chỉ cần anh ta ra lệnh thì vị trí này của Halley bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi.

Anh ta cũng từng là một vị đế vương tài ba, chỉ vì em gái mà cam tâm từ bỏ tất cả.

“Không trách rượu uống không say, là do người thanh tỉnh”

William cầm ly rượu trầm mặc nói.

“Anh chính là một con quái vật không có tình cảm. Anh chưa từng yêu, vậy nên anh sẽ không biết cảm giác này như thế nào.”

“Tôi từng thấy em gái tôi yêu, nhưng cho đến khi kết hôn, thì…”

“Có thể thấy rằng, tình yêu chính là liều thuốè độc, không có gì tốt đẹp.”

“Vậy Cố Thành Trung và Hứa trúc Linh, Diên và Lê Sa là gì?”

“Chuyện này… không giống nhau.”

William coi thường bác bỏ.

Harley cười, quả thực rất khó để giao tiếp với một tên ngốc không có tình cảm: “Anh cũng không còn trẻ nữa.

Nên đi tìm một cô gái tính chuyện yêu đương đi. Bằng không thì bây giờ tôi chẳng khác gì đàn gảy tai trâu. Anh có biết hay không, có rất nhiều người có thể ở cùng nhau… thế nhưng có người không thể ở cùng nhau. Lại có người tự mình đơn phương?”

William nghe xong khẽ lắc đầu: “Nhìn thấy anh đau khổ vậy, tôi không cần đụng đến chuyện yêu đương. Cũng không phải là không thể sống nếu thiếu ..”

“Quên đi, cùng anh uống rượu chính là một loại cực hình.”

Halley nhìn anh ta đầy giận dữ, bất lực uống ba ly rượu đầy. Lúc này mới bắt đầu cảm thấy chóng mặt, say rượu.

“Tôi… tôi vê phòng ngủ, tranh thủ sớm một chút… sinh một nhóc tì mũm mm, gả con gái cho cậu ấy.”

Anh ta quay người rời đi, bước chân có chút vô lực, bây giờ men rượu đã ngấm vào người.

William nhìn anh ta rời đi, gói hết rượu ngon lại rời khỏi phòng.

Anh ta thích uống rượu một mình, không ai quấy rây.

Người khác có thể thấy cô độc không thú vị, nhưng anh ta lại thích cảm giác yên tĩnh một mình.

Anh ta tự hỏi, vì cái gì Diên có thể vì một người không cùng huyết thống mà từ bỏ tất cả.

Anh ta cũng không hiểu, cớ gì Cố Thành Trung vì Hứa Trúc Linh mà sinh tử không màng.

Anh ta năm nay ba mươi tuổi, đời này còn có thể được cứu vãng sao?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2753


Chương 2753

Anh ta nhìn vào bầu trời đầy sao, không biết mặt trăng đang ẩn sau đám mây nào.

Có lẽ anh ta nên tìm một thầy bói để tính toán xem người kia của mình đang ở đâu.

Thầy bói?

Trong tâm trí anh chợt hiện ra một hình bóng, có lẽ là cô ấy!

Đêm nay, vậy mà xảy ra nhiều biến hóa đến vậy.

Sau khi sắp sếp trang trại xong, Diên đến Hà Nội để đón hai đứa trẻ, và An Tinh Du Không.

Tin tức truyền tới phủ Thân vương, lúc đầu A Lê thực sự lo lắng, sợ Cung Xuyên Minh Âm không thể kiềm chế được đi tìm Nhật Kinh Lê Sa.

Nhưng ngày hôm đó, như mọi khi, buổi sáng anh ta vào cung, rồi trở lại làm việc, đến giờ ăn cơm, buổi chiều anh ta sẽ đưa cô ta đi mua sắm, hoặc đến công ty.

Không có gì thay đổi, tựa hồ chỉ có một mình cô ta lo lắng, bất an.

Mãi đến khi màn đêm buông xuống cô ta mới áp xuống hoài nghi.

Anh ta thực sự không quan tâm, điều này chứng tỏ anh ta đã hoàn toàn buông tay.

Đối với anh ta, hôm nay không còn là ngày đặc biệt, không phải là ngày Nhật Kinh Lê Sa trở về, mà là… ngày bình thường của anh ta, tiếp tục sống cuộc sống của hai người họ, không ai quấy rầy.

Thật yên bình.

Cung Xuyên Minh Âm tiếp quản công ty Nhật Kinh, từng chút một cài người của hoàng thất vào công ty.

Kể từ sau cái chết của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, nội bộ Công ty Nhật Kinh xuất hiện nhiều mâu thuẫn, việc sụp đổ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Vấn đề của cơ chế quản lý Công ty Nhật Kinh nằm ở chỗ quá khắt khe, một bộ phận gặp trục trặc là cả hệ thống sẽ sập đổ.

Sau khi Cung Xuyên Minh Âm tiếp quản, Công ty Nhật Kinh được hồi sinh, cũng không ngừng phát triển.

Cô chủ của Công Ty Nhật Kinh vẫn là A Lê nhưng cái gì cô ta cũng không hiểu, căn bản là đi làm không cần mang não, chỉ cần đi theo Cung Xuyên Minh Âm là được.

Chưa bao giờ Cung Xuyên Minh Âm nghĩ răng cuộc sống của mình sẽ bình yên như vậy. Mặc dù… bình yên là vậy, nhưng anh thấy thỏa mãn với cuộc sống hiện tại.

Ngày qua ngày, Halley xử lý mọi việc đều ổn thỏa, William nhân cơ hội này đi nghỉ ngơi dài hạn.

Chỉ cần Halley không gọi về, anh ta sẽ phiêu bạc ở bên ngoài, kỳ nghỉ này không có thời hạn.

Anh ta có chuyện cần giải quyết, anh ta muốn biết mình có nhân duyên với người đó hay không.

Bây giờ Kỷ Nguyệt Trâm đã theo anh trai cô ta trở về Đà Nẵng, mở một cửa hàng xem bói toán trên mạng, rồi dần dần phát triển ngoại tuyến.

Chủ yếu xem về hôn nhân, tương lai, vận hạn của người ta.

Trên mạng cô ta là thầy bói nổi tiếng và nhận được nhiều bình luận nói cô ta xem bói rất chuẩn.

Vòng làm việc mỗi ngày của Kỷ Nguyệt Trâm là kiếm tiền, sau đó tiền bị Kỷ Thiên Minh lấy đi, kết quả trong ngươi cô ta một đồng cũng không có.

Số tiền đó đều bị Kỷ Thiên Minh đem đi phát triển, gọi bằng cái tên là phát triển thành viên tổ chức.

Cô ta muốn chửi bậy, Dạ Lang đã chết rồi, Bạch Nhược Minh Lan cũng không còn đáng ngại. Còn cần phát triển thành viên cái gì chứ?

Tiền chảy ra chợ đen liên tục, chẳng lẽ cái lỗ khổng lồ này không thể lấp đầy được, còn yêu cầu cô ta bỏ tiền mồ hôi nước mắt của mình vào sao?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2754


Chương 2754

Nhưng không có cách nào, ai bảo anh ta là anh trai của cô? Anh giống như địa chủ, hay đúng hơn thì là một con quỷ hút máu, từng chút từng chút hút hết toàn bộ tiền mồ hôi nước mắt của cô ta.

Khoảng sáu giờ tối, trong cửa hàng vang lên tiếng chào hỏi: “Xin chào”.

Không ngẩng đầu lên, cô ta nói: “Thực xin lỗi, đã đến giờ đóng cửa, tôi đang chuẩn bị đi ăn cơm rồi ngày mai anh hãy trở lại. Một ngày tôi chỉ xem cho mười người, năng lượng có hạn…”

Nhưng người đàn ông kia lại khoanh chân ngồi xuống.

Mỗi lần Kỷ Nguyệt Trâm gặp khách hàng thì ở giữa luôn có một tấm màn che, cô ta thông qua tấm màn này để xem chỉ tay, bài tarot hoặc xem bằng quả cầu pha lê.

Người nào muốn nhìn mặt thì phải thêm tiền nên khách hàng không yêu cầu, bình thường cô ta sẽ không hạ màn.

Thời điểm nhìn thấy đôi chân dài trong bộ đồ tây trang, cô ta cảm thấy hơi buồn bực, khách hàng hôm nay đã tới đủ, sao lại xuất hiện thêm?

Bình thường khách hàng đều sẽ gọi điện trước để xác nhận, theo lý thì không thể thừa ra.

Xuyên qua tấm rèm trắng, cô ta mơ hồ nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú, tuy răng không nhìn rõ nét mặt, nhưng có thể cảm nhận được là một anh chàng đẹp trai.

“Thật xin lỗi… hôm nay không xem được, bởi vì năng lượng có hạn, không xem được nhiều…”

Cô ta chưa kịp nói xong, người đối diện đã đẩy một tờ chỉ phiếu đến.

“Ba… ba tỷ?”

Cô ta kinh ngạc, người này thật hào phóng.

Năng lượng là gì, tiên mới là thứ quan trọng nhất.

Cô ta lập tức rút lấy chi phiếu, vội vàng cất đi, lập tức hỏi: ‘Không biết anh muốn xem cái gì? Nhiều tiên như vậy anh muốn xem chỉ tay, tướng mạo, bài tarot, hay xem bằng cầu pha lê tôi đều có thể xem.”

“Vậy xem chỉ tay trước đi.”

“Không biết anh đang muốn xem về chuyện gì? Sự nghiệp, tình duyên, vận mệnh hay tài lộc?”

“Tình duyên.”

Anh ta nhàn nhạt nói, mở lòng bàn †ay ra. Cô ta cầm lấy tay anh ta, nhẹ nhàng chạm vào những đường nét trên lòng bàn tay.

Cảm giác tê dại, tựa như một chiếc lông vũ rơi xuống lòng bàn tay.

Theo bản năng anh ta năm tay vào, lại nắm ngược lại bàn tay cô ta.

Kỷ Nguyệt Trâm sửng sốt, ngay sau đó anh ta buông tay ra.

“Nhột.”

Anh ta giải thích.

Kỷ Nguyệt Trâm tỏ ra bình thường, cô ấy xem cho nhiều người như vậy ít nhiều cũng đã gặp qua phản ứng tương tự.

Cô ta nhìn hồi lâu, ba phút trôi qua, nhưng không thấy nói gì.

Cuối cùng, William dò hỏi: ‘Như thế nào? Cô không xem được sao?”

“Vân tay của ông đây, rất kì lạ.”

Kỷ Nguyệt Trâm nghiêng đầu hoài nghỉ nói.

“Như thế nào?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2755


Chương 2755

“Đường tình duyên của anh không liền mạch, lúc xuất hiện, lúc không rõ ràng. Dường như… lại còn không xuất hiện. Đường chỉ tay của anh thật sự rất kỳ lạ.”

“Nói rõ hơn.”

“Chính là… anh có thể có một đoạn tình duyên, nhưng đường tình duyên này đột nhiên biến mất. Điều này không chỉ ám chỉ đến lá số kỳ lạ của anh, nó còn ám chỉ rằng lá số của người phụ nữ kia cũng rất kỳ lạ.”

“Anh… như cây vạn tuế nở hoa.”

“Cô có ý gì?” “

“Rất khó nói.”

“Ý của cô là tôi không tìm được vợ à?”

“Không, không phải, anh có thể tìm được, thời gian này rất khó nói. Anh có thể tìm thấy ở thời điểm kết thúc sinh mệnh, đường tình duyên mới có thể nở hoa, cho nên là cây vạn tuế. Kỳ lạ, tại sao loạn như vậy? Là đường chỉ tay của anh loạn hay là của người kia loạn?”

“Nói theo cách khác, thì không chỉ một mình anh mà nửa còn lại của anh cũng đang gặp vấn đề. Tôi cần thấy ngũ quan của anh rồi tôi mới có thể tiếp tục phân tích… “

“Không cần, tôi cũng không có hứng thú kết hôn. Chỉ là nhìn thấy người xung quanh vì tình cảm mà đau khổ, còn tôi một chút phiền toái cũng không có, cho nên tò mò hỏi thôi.”

“Hửm? Lúc sinh ra đã là chó độc thân?”

Kỷ Nguyệt Trâm nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Cô nói cái gì?”

Lõ tai William rất nhạy bén, nghe thấy anh ta chất vấn, lập tức cô ta sửa miệng nói: “Anh chưa từng sỉ mê ai sao?

Chưa từng gặp được cô gái anh thích sao?”

“Quên đi, tôi chưa từng gặp qua.”

“H Kỷ Nguyệt Trâm không khỏi than thở, hóa ra anh ta thật sự là chó độc thân trong truyền thuyết. Một phiên bản tiến hóa của một chó độc thân.

Vật cách điện với phái nữ sao.

“Vì anh không muốn xem mặt, vậy rút bài tarot đi. Khi rút bài, hãy nghĩ về những điều anh muốn biết, sau đó rút ra ba lá và từ từ lật chúng lại.”

“Ba lá bài này đại diện cho quá khứ, hiện tại và tương lai của anh.”

Anh ta nhanh chóng rút lấy ba lá bài rồi đặt chúng nằm thẳng trên bàn.

“Trước đây, anh từng sống một cuộc sống sinh tử không rõ ràng, đã trải qua thời gian rất khó khăn. Hiện tại, anh đang gặp phải nhiều phiên toái, nên cảm thấy hoang mang. Tương lai…’ Xem đến lá cuối cùng cô ta lại nhìn không rõ vì bị tấm rèm che mất, lá bài ở rất gần anh ta nhưng lại ở rất xa cô ta.

William dịch lá bài lại gân cô ta, nhưng lá bài vô tình bị rơi xuống đất.

Lá bài cuối cùng, lật lại, là lá bài tử thần.

“Tử thần? Lá bài có liên quan đến cái chết sao?”

“Không phải, lá bài có ngụ ý rằng anh có chấp nhận thay đổi hay không.

Không đáng sợ như anh nghĩ. Tôi không rõ lá bài được dựng thẳng hay bị đảo ngược, phiền anh rút thêm một lá bài.”

“Nghĩ về những điều anh muốn, rồi chọn một lá bài. Nếu ở vị trí thẳng đứng, ngụ ý răng anh đang trốn tránh thực tế và không thể thích ứng với sự thay đổi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2756


Chương 2756

Nếu ở vị trí đảo ngược, cuộc sống của anh sẽ có sự thay đổi lớn, trong chiêm tinh học cái chết tương ứng với cung Bọ Cạp, anh sẽ thích ứng tốt với sự thay đổi này và có được một cuộc sống mới.

“Gòn về chuyện anh muốn hỏi, nếu lá bài đứng thẳng chứng minh rằng đến hết đời nhân duyên của anh sẽ không có kết quả. Có thể anh phải đợi đến già thì cây vạn tuế mới nở hoa.”

“Nếu lá bài ở vị trí đảo nghịch, nói không chừng anh sẽ sớm tìm được nửa kia. Có thể gian nan, nhưng vẫn có hy vọng tìm thấy.”

Cô ta đã giải thích rõ ràng.

Nhưng vấn đề mấu chốt đau đầu là không biết lá bài thuận hay nghịch.

“Chuyện này đối với tôi không quan trọng, tôi không nghĩ mình sẽ tuân theo sự thay đổi. Nhưng tôi rất tò mò, cô đã xem cho nhiều người như vậy, đã xem qua bản thân mình chưa?”

Kỷ Nguyệt Trâm có chút sửng sốt khi nghe lời này.

Cô ta luôn cảm thấy giọng nói của người bên kia có chút quen thuộc, nhưng cô ta không thể nhớ mình đã nghe ở đầu, cô ta cảm thấy là do mình gặp ảo giác, cũng không nghĩ nhiều về điều đó, chỉ coi đối phương là một khách hàng lớn có nhiều tiền, còn là một kẻ vô cùng ngốc.

Cô ta cười thầm: “Không phải ai cũng có thể xem.”

“Ví dụ?”

“Những người có mệnh cứng rắn, không bị quy luật tự nhiên điều khiển.”

Chẳng hạn như Cố Thành Trung, tự sửa lại quỹ đạo cuộc đời mình.

“Cũng có người do duyên phận.”

Giống như cô ta và Kỷ Thiên Minh, số mệnh cô độc đến già.

“Một kiểu là không thể khống chế, một kiểu là do số mệnh. Không có bất kỳ cách nào thay đổi được. Mệnh của anh thuộc kiểu cứng rắn, nhưng số mệnh vẫn không phải là không có cách nào thay đổi được, bất kỳ chuyện gì đều có nguy cơ xoay chuyển.”

“Điều chỉnh lại suy nghĩ, thích ứng với sự thay đổi, anh sẽ sớm gặp được người anh thích.”

“Thưa anh, nếu anh không muốn hỏi thêm điều gì, chúng ta dừng lại ở đây.

Số tiền này xem như tôi nhận. Sau khi xem xong, ra khỏi cửa này sẽ không bao gồm dịch vụ khác. Sau cùng thì kiểu đoán mệnh này vẫn có thể thay đổi, tin hay không tin đều ở anh.”

Cô ta cười nói.

William nghe xong, khóe môi anh ta nhếch lên nở một nụ cười nhạt.

Cô gái này thật thông minh.

Anh ta trực tiếp lấy trong túi ra một khẩu súng, đặt ở trên bàn, Kỷ Nguyệt Trâm sợ hãi.

Ở đây chỉ có một mình cô ta, đối phương lại là một người đàn ông to lớn khỏe mạnh, cô ta không thể đối đầu với anh ta.

Số mệnh của cô ta có thể dịch chuyển, nhưng không có nghĩa là cô ta không thể chết.

Cô ta có thể xem mệnh cho người khác, nhưng bản thân không biết số phận của mình.

“Anh… anh làm gì vậy? Ở đây có thiết bị giám sát, anh trai tôi sẽ nhanh chóng đến đây, anh tuyệt đối đừng làm bậy.

“Đem chỉ phiếu tôi vừa đưa cho cô Avyt đây..

“Anh muốn cái gì thì tôi đưa anh cái đó, chúng ta cùng thương lượng, đừng manh động.”

Chi phiếu của cô ta còn chưa ấm túi, trong nháy mắt đã phải trả lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2757


Chương 2757

Trở về lúc này, cô ta đã rơi vào trâm tư, tiền quan trọng hơn hay mạng sống quan trọng hơn.

Muốn đánh cược một phen hay không, rốt cuộc bản thân có bao nhiêu may mắn, sau chuyện này liệu cô ta còn có thể sống sót không?

Đại não cô ta chuyển động nhanh như gió.

Không sống ở kiếp này, kiếp sau còn có thể tiếp tục sống, tiền kiếp này không có… kiếp sau thật sự cũng không có.

Dù sáo thì cô ta tin tưởng luân hồi, cô ta còn có kiếp sau, kiếp sau sau nữa.

Khi cô ta chuẩn bị không buông tay, người đàn ông lấy ra một con dao găm Thụy Sĩ, găm vào bàn gõ.

Mũi dao rất sắc, phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo đáng sợ.

Cô ta rùng mình sợ hãi, đối phương đi đến lấy tiền lại.

“Anh… anh chơi xấu.”

Kỷ Nguyệt Trâm rống giận, xốc màn lên, vừa nhìn thấy mặt đối phương thì ngẩn ra.

“Là… là anh? Phần… phần tử khủ.ng bốt”

“Cô kêu cái gì, tôi hoàn lương lâu rồi.”

William bất lực nói, ngoáy ngoáy lỗ tai.

“Cũng không biết cô xem có chuẩn không, chờ khi tôi gặp được nhân duyên lại tìm đến cô. Nếu quả thực đúng, đừng nói là chỉ phiếu ba tỷ này, tôi có thể đưa cô gấp mười lần số này. Nhưng nếu, vận mệnh tôi không có thay đổi, vậy thì… ˆ Anh ta dỡ bỏ rào cản giữa hai người, ném cái bàn sang một bên.

Anh ta đến gần, sau đó đẩy cô ta vào tường, cô ta không thể lùi lại chỉ có thể rùng mình nhìn anh ta.

Một tay anh ta chống vào tường, tay còn lại nâng cằm cô ta lên, buộc cô ta phải ngước lên nhìn mình.

“Nếu… không gặp thì… phải làm sao?”

“Cô sẽ chết.”

“Anh… không phải anh đã hoàn lương sao?”

Cô ta chua xót nói, như này cũng quá ác đi, một chút dáng vẻ hoàn lương cũng không có.

“Tôi thích.” Anh ta phun ra từng chữ, đột nhiên hai gò má Kỷ Nguyệt Trâm đỏ bừng, tim đập rộn lên.

Trời ơi, lại còn hơi đẹp trai.

Thật sự là đã quá lâu không tiếp xúc với người khác phái, nhìn thấy người hung dữ vậy mà cô ta lại cảm thấy anh †a ngũ quan thanh tú, bản thân thật sự hết thuốc chữa rồi.

Sau khi anh ta rời đi, Kỷ Nguyệt Trâm vẫn chưa hoàn hồn.

Qua vài phút cô ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chạy đi đóng chặt cửa…

Đã mấy ngày nay, cô ta không ra ngoài, cũng không mở cửa tiệm, cũng không nhận hẹn khách quen.

Cô ta cần phải tránh xa tên ác ma kia.

Trong nhà treo đây gương Bát Quái, kiếm gõ đào, còn dùng mực chu sa vẽ lên bùa vàng.

Kết quả là… cửa nhà cô ta đã bị dỡ bỏ.

Là bị một người nào đó đạp đổ.

Cánh cửa rơi xuống đất, phát ra âm thanh chói tai.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2758


Chương 2758

Cô ta trợn mắt há hốc mồm, tay cầm thanh kiếm đồng do tổ tiên truyền lại, mỗi một thanh đều có thể coi là đồ ii, Năm đó Kỷ Thiên Minh không còn một xu dính túi đã định đem thanh kiếm bằng đồng này đi cầm cố.

“Sao vậy? Không nghe thấy tiếng gõ cửa sao?”

William vòng tay vây lấy cô, nhìn cô cười.

Trông bộ dáng bị dọa đến choáng váng của cô ta thế nhưng lại có một chút đáng yêu.

Cô ta ngây người, nuốt nước bọt, lắp bắp nói: “Anh… sao anh lại ở đây?”

“Tôi từ xa đến Đà Nẵng, đất khách quê người đến đây cũng chỉ vài lần, tôi cần một hướng dẫn viên du lịch. Trùng hợp là cô cũng đang rảnh.”

“Hả?”

Sau khi nghe xong câu này Kỷ Nguyệt Trâm muốn dùng thanh kiếm này đâm chết anh ta, anh ta đúng thật ngứa đòn.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô ta vang lên, là Kỷ Thiên Minh gọi tới.

“Anh…”

Cô ta vội vàng nghe máy. Khi cô ta đang định kể khổ, nhìn thấy anh mắt lạnh lùng của William quét đến, khiến cô ta run lên vì sợ hãi, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

“Sao vậy? Giọng em có vẻ khác thường. Đã lâu rồi em không nhiệt tình với anh như vậy, có phải nhớ anh trai hay không?”

“Là… đúng vậy, nhớ anh, lâu rồi chưa thấy anh đòi tiền. Thật sự là… có chút không quen. “

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta nhăn nhó đáng thương nói.

“Không phải sao, anh muốn mượn tiền. Nhớ chuyển hết số tiền kiếm được tháng này cho anh. Anh đang cần gấp.”

“Kỷ Thiên Minh, anh là quỷ hút máu.

Thà rằng anh đừng gọi cho tôi. Cút đi, đồ khốn.”

Kỷ Nguyệt Trâm tức giận hét lên rồi ngắt máy.

Đầu bên kia vểnh tai ra, cảm thấy âm điệu có vẻ thoải mái hơn nhiều. Đây mới đúng là Kỷ Nguyệt Trâm anh biết.

Kỷ Nguyệt Trâm giận dữ ném điện thoại của mình trên mặt đất, nói: “Anh muốn làm gì? Bà đây không sợ. Cùng lắm thì sau khi chết tôi sẽ trở thành nữ hiệp.”

“Không nên tức giận, muốn kiếm tiền, tôi lại có tiên, tôi cho cô. Chỉ cần cô khiến tôi vui vẻ, muốn nhiều hay ít, tôi đều có thể đưa cô. Cái kia, tổ chức của cô thật khốn nạn, thế nhưng lại bóc lột từng đồng mồ hôi nước mắt của một cô gái, thật đáng thương.” William cười Theo như anh ta biết thì Kỷ Thiên Minh không thiếu tiền.

Thị trường chợ đen kiếm tiên mỗi ngày, hoa hồng kiếm được đủ để nuôi sống những người bên dưới.

Không đến mức phải ép một cô gái kiếm tiền.

Thật tò mò muốn biết Kỷ Thiên Minh đang buôn bán cái gì.

“Anh… là muốn đưa tiền cho tôi sao? Nói sớm hơn, đưa tiền thì mọi chuyện rất dễ thương lượng. Đừng nói đến việc làm hướng dẫn viên du lịch, làm giúp việc tôi cũng có thể.”

“Thành giao, vậy cô làm người giúp việc đi.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2759


Chương 2759

“Người giúp việc?”

Chuyện quái gì vậy.

Có vẻ như… là anh ta muốn sai khiến cô ta.

“Vậy thì cửa của tôi?”

“Sau này sẽ có người sửa.”

“Tốt rồi, tốt rồi, anh xem, lần trước tôi bị anh làm cho sợ hãi, mấy ngày nay không mở cửa tiệm làm mất rất nhiều tiền. Tôi không còn đồ ăn, anh xem này Cô ta dang hai tay ra, nụ cười càng lúc càng đói.

Thái độ đòi tiền thật thích đáng.

Không nịnh nọt, cũng không có chỗ không thỏa đáng.

“Của cô.”

Anh ta lấy từ trong túi ra một tờ chỉ phiếu.

“Chi phiếu lần này là gì?”

Cô ta hào hứng hỏi, mở ra xem, khuôn mặt nhỏ lập tức sa sầm.

Đập vào mắt là ba chữ to đùng.

Hàng chữ xiêu vẹo nhìn vào là biết mới học viết tiếng Trung.

(Tưởng bở), hai ký tự lớn xuất hiện trên giấy.

“Mẹ kiếp, thế nhưng là tưởng bở.

Anh thật quá đáng.”

“Ngoan, đừng nói bậy, cũng không nên động thủ, hãy cẩn thận cái mạng nhỏ của cô.”

William cười lạnh lùng nói, khiến Kỷ Nguyệt Trâm sợ hãi không dám làm gì.

Còn có thể làm thế nào? Hầu hạ anh ta, kiếm tiên của anh ta thực sự quá vất vả.

Tiền không dễ kiếm lại phải dè chừng cái mạng nhỏ.

Bất lực cô đành phải đi theo William, sau đó đưa anh ta đi thăm quan một vòng Đà Nẵng.

Đà Nẵng là thành phố chú trọng về kinh tế và cả chính trị, ngoài di sản văn hóa thì không có nhiều phong cảnh đẹp.

Tuy nhiên, gần Đà Nẵng có một vùng biển đẹp, đây là một nơi không tồi.

Sau một ngày đi ra ngoài, cô ta phát hiện ra William bị mù đường nghiêm trọng, Vào trung tâm mua sắm, đi vệ sinh sau đó đi ra anh ta đã không thể phân biệt được đâu là đông, tây, nam, bắc.

Màn đêm buông xuống, đi một ngày đường đã quá mệt, cô ta than thở: “Tôi sắp chết đói rồi, vừa mệt, vừa đói, vừa khát, tôi đi không nổi.”

Cô ta oán giận nói.

“Cô muốn làm gì?”

“Ăn cơm, ăn lẩu, anh đã ăn thử chưa? Đặc sản ở đây đảm bảo nơi khác không có, không thể không nhắc tới món lẩu.”

“Nghe cô.”

Ngay sau đó cô ta tìm được một cửa tiệm và gọi lên một món ăn siêu cay.

Anh ta không biết nêm gia vị như thế nào, thế nên cô đã làm một nồi lẩu siêu cay, đảm bảo rằng ngày mai xác định anh ta sẽ ôm chặt nhà vệ sinh không rời. Cho anh ta nếm thử lợi hại của cô ta, cho anh ta biết chữ “chết” viết như thế nào.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2760


Chương 2760

William căn mạnh miếng đầu tiên, nó cay đến nỗi khiến anh ta cau mày lại.

Dạ dày của anh không tốt, mỗi lần ăn uống đều phải là đồ ăn thanh đạm, cộng với việc luyện tập thể hình lâu dài, anh ta đã quen với bữa ăn nhẹ thanh đạm, ít dầu mỡ, giàu protein, nên đối với món ăn này quả thật anh ta không thể nuốt nổi.

Nhưng khi anh ta nhìn thấy bộ dạng ăn uống như gió cuốn của Kỷ Nguyệt Trâm, dáng vẻ quên cả trời đât, không thể dừng lại.

“Sao anh không ăn? Cửa tiệm này rất nổi tiếng đấy.”

“Tôi nhúng cho anh một ít thịt bò, anh hai, mời dùng.”

Cô ta vội vàng thái thịt bò cho anh rồi cho gia vị vào bát.

Anh ta không cự tuyệt, miễn cưỡng an.

Sau đó, cô ta liên tục nhúng cho anh ta dạ dày, ruột ngông, tôm tươi, không ngừng cho vào bát của anh ta.

“Khụ khu…”

Vị cay tràn ngập cổ họng, anh ta không nhịn được ho khan ra tiếng.

“Anh không có việc gì chứ?”

Cô ta cố tình giả vờ quan tâm nhưng trong lòng rất vui.

“Không sao, tôi no rồi, cô ăn đi.”

“Vậy tôi đây không khách khí.”

Anh ta ăn rất nhiều, đoán chừng ngày mai khi đi nhà vệ sinh sẽ rất đau khổ.

Cô ta rất thích ăn đồ cay, cái này thật sự không nói đùa.

Sau khi ăn xong, hai người định bụng sẽ đi dạo để tiêu hóa, bóng đêm dần dần lắng xuống, chợ đêm càng phồn hoa, bán đầy đủ các mặt hàng đủ kiểu.

Cô ta nhìn hết chỗ này sang chỗ kia, William hào phóng tính tiền thay cho cô †a.

Mua sắm xong cũng đã 11h30 tối, cô ta nhận thấy thời gian trôi nhanh quá, hẳn là nên quay về.

“Anh sống ở đâu, không phải nên trở về sao? Tôi sẽ tự mình bắt xe trở về…”

Cô ta quay lại nhìn vê phía anh ta, nhưng cô ta bàng hoàng nhận ra sắc mặt anh ta rất khó nhìn, một mảnh tái nhợt, trên mặt thấm ra mồ hôi như hạt đậu, vẻ mặt đau khổ khiến cô ta sợ hãi.

“Anh… anh bị sao vậy?”

“Không sao, chỉ là đau dạ dày thôi.”

“Đau bụng sao? Muốn đi vệ sinh?”

“Không phải.”

Anh ta mấp máy, bụng đã đau tới mức kịch liệt, cơn đau làm anh ta liên tiếp nhíu mày.

Anh ta vẫn luôn kiên cường chống đỡ, đến bây giờ mới bùng nổ.

Cô ta không dám chậm trễ, vội vàng đỡ lấy anh ta, sau đó rồi nhanh chóng đi †ìm phòng khám.

Chẳng lẽ anh ta bị bệnh dạ dày?

Không quen ăn lẩu sao?

Ngay khi họ đang đợi xe buýt ở ngã †ư, lại không nghĩ họ sẽ gặp một vài tên côn đồ say xỉn.

Bọn chúng loạng choạng đi về hướng hai người, cố ý đụng phải Kỷ Nguyệt Trâm.

 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2761


Chương 2761

“Cô bé, lớn rồi có dáng vẻ thật xinh đẹp, làm người ta muốn ngủ cùng một đêm.”

Bọn chúng buông miệng đùa giỡn, hàng vi cũng không có gì quá đáng, dù sao cũng đang ở trên đường cái, còn có nhiều người qua lại.

Sau khi buông lời trêu chọc, bọn chúng chuẩn bị rời đi, không ngờ tính tình William tàn bạo, anh ta siết chặt cổ tay tên kia, vài giây sau liền quật ngã anh ta với tư thế vô cùng đẹp.

“Giữ cái miệng sạch sẽ một chút.”

Giọng nói anh ta lạnh lùng sắc bén, thế nhưng thân thể lại không kiên cường như vậy.

Cái quật ngã ban nãy, anh ta đã dùng toàn bộ sức lực, sau đó anh ta thở hổn hển, cơ thể co rúm lại.

Kỷ Nguyệt Trâm gắt gao ôm lấy anh ta, lo lắng một giây sau anh ta sẽ té ngã.

Cô ta vừa tức giận vừa lo lăng, khi bọn người kia lên tiếng, nói chuyện có khó nghe một chút, nhưng vào tai này ra tai kia là được rồi.

Bây giờ thể trạng anh ta thế này, còn quật ngã người ta, thật là muốn chết.

Mấy người bên kia uống quá chén, những người khác thấy có đồng bọn của mình ngã thì không nói đến lời thứ hai, lập tức lao về phía William.

“Một người nước ngoài dám kiêu ngạo trong địa bàn của bọn tao. Tao sẽ đánh mày đến độ mẹ mày cũng không nhận ra mày.”

“Tao, tao phải nhổ từng cái răng của mày.”

William nheo mắt dữ dội.

Ngay sau đó, anh ta đẩy Kỷ Nguyệt Trâm ra, cơ thể đứng thẳng lên.

Cho dù sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cho dù bước chân nặng nề, thân thể cũng có chút run rẩy.

Cho dù hiện tại… anh đau đến mức chết đi sống lại, nhưng anh ta là quân nhân, ngay cả khi anh ta đã rời tổ chức, anh ta cũng đã từng là một người lính.

Đối phương lao tới, ba chọi một.

William không hề tỏ ra yếu thế, trực tiếp thi triển kỹ năng chiến đấu của mình, đánh đối thủ xuống đất khiến bọn chúng hét toáng lên.

Anh ta đấm xuống , những cú đấm đánh thẳng vào các khớp xương, ngay lập tức tên kia mất đi lực chiến đấu, không lâu sau trận đánh nhau đã kết thúc.

Anh ta cũng không tốt hơn được bao nhiêu, đã dùng toàn bộ sức lực, ban đầu còn đứng vững, nhưng giây tiếp theo đã ngã xuống đất, gần như muốn ngất đi.

Cũng may Kỷ Nguyệt Trâm nhanh tay lẹ mắt, vẫn luôn lo lắng anh ta, trái tim đều treo ở trên người anh ta.

Khoảnh khắc nhìn thấy anh ta ngã xuống, cô ta lao đến mà không hề nghĩ ngợi gì.

Cô ta không thể chịu nổi sức nặng của anh ta, cuối cùng bản thân bị đè trên mặt đất.

Ban đầu cô muốn đi đến phòng khám nhỏ, nhưng bây giờ chắc có lẽ phải tới bệnh viện.

Cô vội vàng bấm số 115, trong lòng nóng như lửa đốt. Cô ta gắt gao ôm lấy William, nói: “Anh… anh sẽ không sao đâu, tôi đã tính qua rồi, mạng của anh rất tốt, sống đến già cũng không mệnh hệ gì. Anh… Anh đừng làm tôi sợ, lá gan tôi rất nhỏ, anh đừng nhìn thấy tôi là phù thủy bắt quỷ vậy thôi, tôi thực sự SỢ.”

“Ngọc Hoàng Đại Đế, Thái Thượng Lão Quân, Như Lai Phật Tổ, Nam Hải Quan Thế Âm… các vị thần tiên, ngày thường mỗi ngày tôi đều bái các vị, hiện tại các vị ra đây giúp tôi đi.”

Cô ta bất lực kêu, tuy rằng không thích William, nhưng mạng người ở phía trước, cô ta chỉ biết răng cô ta không muốn nhìn thấy anh ta xảy ra chuyện gì.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2762


Chương 2762

Ngay sau đó một chiếc xe cấp cứu tới, cô ta vội vàng đưa người đến bệnh viện.

Sau khi kiểm tra, là viêm dạ dày ruột cấp tính.

Khi biết tin, cô ta hối hận đến mức muốn đập đầu vào tường.

Đều do cô ta không tốt, vì muốn trả thù anh ta, dẫn anh ta đi ăn lẩu.

Bác sĩ đang truyền dịch và làm sạch dạ dày, cô ta đứng ngoài cửa phòng bệnh, tâm trạng khó chịu đứng ngồi không yên.

Cô ta đi đi lại lại, hồi hộp kinh khủng, sau đó cuối cùng mọi chuyện vấn ổn.

Mặc dù anh ta vẫn hôn mê không tỉnh lại, nhưng không có vấn đề gì nghiêm trọng.

Cô ta nhẹ nhõm thở dài một hơi, cả đêm nằm trước giường anh ta, không dám chợp mắt ngủ.

Nhưng cuối cùng cô ta cũng không thể nhịn được nữa, lăn ra giường ngủ thiếp đi.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Ánh nắng dịu dàng chiếu vào trong phòng, người đàn ông đang nằm trên giường cũng động đậy, dần dần mở mắt ra.

Cơn đau bụng tiêu tán rất nhiều, anh †a tạm thời yên tâm.

Anh ta định rụt tay lại, nhưng nghe thấy một tiếng nói mơ khe khẽ.

“Anh trai, anh làm sao vậy… em còn đang ngủ mà, anh đừng làm phiền nữa.”

Nghe đến đây, trái tim William khẽ run lên.

Khi cô ta gọi một tiếng “anh trai”, cảm giác cô ta rất giống Charlotte.

Charlotte luôn thích ngủ nướng, mỗi ngày vào buổi sáng khi anh ta huấn luyện xong trở về, làm xong bữa cơm sáng, cô ấy cũng chưa tỉnh lại.

Khi anh ta tới giường chọc ghẹo đánh thức cô ấy dậy, cô ấy cũng có bộ dạng nũng nịu như thế này, lúc đó cũng chưa tỉnh hẳn, cứ lẩm bẩm không chịu rời giường.

Cô ấy là người thân duy nhất của anh ta, sau khi cô ấy qua đời, cuộc sống của anh đã thay đổi đáng kể.

Anh trai bị kết án, em gái thì qua đời.

Anh ta từng là sĩ quan trẻ tuổi nhất nhưng lại rơi vào tay kẻ xấu.

Nhưng anh ta không hối hận chút nào, chỉ cần có thể báo thù, anh ta có thể làm bất cứ việc gì.

Nhưng sau khi báo thù xong, cuộc sống của anh ta không còn động lực.

Trước đây, khi Charlotte vẫn ở bên cạnh anh ta, anh ta không dám chết vì Sợ cô ấy đau buồn.

Kể từ lần tìm đến Kỷ Nguyệt Trâm, giúp siêu độ cho Charlotte, sau đó…

anh ta rất cô độc.

Cảm giác của sự cô đơn có thể ăn thịt người.

“Em gái.”

Anh ta thì thầm, bàn tay to của anh †a nhẹ nhàng vu.ốt ve lên má cô ta.

Nếu em gái anh vẫn còn sống thì tốt biết mấy?

Khi anh ta nghĩ đến điều này, một nụ cười cay đắng và cô đơn xuất hiện trên khóe miệng anh ta.

Vào giờ phút này, Kỷ Nguyệt Trâm dần trở nên tỉnh táo, bởi vì cô ta cảm thấy một bàn tay to ấm áp đạng xoa trên mặt mình, vẫn luôn đang sờ so.ạng.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2763


Chương 2763

Cô ta mở mắt ra, nhìn thấy vẻ mặt cay đăng của William mà trái tim lại run lên. Anh ta… đây là làm sao vậy?

Khi bốn mắt nhìn nhau, không khí trở nên kì dị lạ thường.

Ngay lập tức vẻ mặt William biến mất, anh ta rụt tay trở về.

“Cô… cô dậy rồi.”

Anh ta có chút xấu hổ.

“Anh… không phải anh bị vẻ đẹp của tôi thu hút nên mới tới Đà Nẵng để theo đuổi tôi, đúng không?”

Cô ta yếu ớt hỏi, dường như trái tim cô ta muốn nhảy ra khỏi lông ngực, có chút sợ hãi.

William nghe vậy, tức giận liếc mắt một cái: “Cô thật là tự tin, tôi đối với cô không có bất kỳ ý định gì, ở trong mắt tôi, cô giống như Charlotte, giống như em gái tôi.”

“Như vậy… ban nãy anh sờ tôi làm gì”

“Chỉ là sợ mặt thôi!”

“Vậy cũng là sờ.”

“Mặt cô thật sự rất béo, tôi thật sự nể phục. Ngày thường cô nên ăn thanh đạm nhiều hơn. Cô xem, trên mặt cô toàn là thịt, cô béo thành cái dạng gì rồi?”

“Tôi cao 1m60, nặng 47kg, vậy mà anh nói tôi béo? Đôi mắt anh để làm vật trang trí hả?”

“Cân nặng dưới 100kg, nếu không phải là ngực phẳng thì chính là thấp.”

William lẩm bẩm, mấy lời anh ta nói làm Kỷ Nguyệt Trâm không nói nên lời.

Theo bản năng cô ta rũ mắt nhìn ngực mình, thật sự là… bằng phẳng.

Cô ta nghiến răng nghiến lợi, lo lắng cho anh ta cả một buổi tối, sợ anh ta chết đi.

Kết quả mới sáng sớm tỉnh mơ như thế, anh ta còn có tinh thần đấu võ mồm với cô ta, làm cô tức muốn chết.

Xem ra anh ta đã khá hơn, cũng không cần có người ở bên cạnh bầu bạn.

“Anh đi mà ở trong bệnh viện một mình cho đến hết quãng đời còn lại đi.”

Cô ta thở phì phò nói, sau đó xoay người rời đi.

“Tôi đói, muốn ăn sáng.”

“Anh đi mà ăn cứt!”

Kỷ Nguyệt Trâm không thể chịu đựng được nữa, cô thốt ra những lời nói thô tục.

William nghe được những lời này, khóe miệng anh ta gợi lên một nụ cười nhàn nhạt, sau đó nhìn cô ta biến mất ở cửa phòng bệnh.

Anh ta không lo lắng chút nào, bởi vì cô ta sẽ mau trở lại.

Tuy cô ta có hơi xấu tính, nhưng vẫn là người lương thiện, chính vì thế anh ta bị thương như chính cô ta bị thương, cô †a sẽ không bỏ mặc anh ta ở đây.

Quả nhiên, sau hai mươi phút trôi qua, cô ta quay trở lại với món khoai tây chiên, sữa đậu nành và bánh quẩy.

“Của anh đây, món bánh quẩy và sữa đậu nành là một sự kết hợp hoàn hảo”

“Thật ngon, hương vị không tồi, ăn rất ngon.”

“Anh… đã không ăn được những thứ kia, tại sảo vẫn cứ ăn chứ?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2764


Chương 2764

Cô ta nhịn không được hỏi anh ta, cô ta cảm thấy rất khó hiểu, những câu hỏi luôn xoay quanh trong đầu cô ta.

“Không có gì.”

Anh ta nhàn nhạt trả lời.

Đã lâu rồi không có ai ăn cơm cùng anh ta, sở dĩ anh ta không từ chối, là vì anh sợ sự cô độc hơn.

Cho nên, chỉ cần có người bên cạnh ăn cơm cùng anh ta, những thứ đồ ăn kia thì có làm sao.

Ở bên cô ta cảm giác thật sự rất lạ, anh ta cảm nhận như Charlotte vẫn còn ở đây, vẻ ngoài nghịch ngợm và tình cảm ấp ám đó dành cho anh.

Kỷ Nguyệt Trâm không nhận được câu trả lời, cô nhịn không được thè lưỡi, nội tâm không ngừng chửi rủa.

Anh ta cứ thần bí như thế, cũng chẳng thể lấy thêm thông tin gì.

Anh ta nằm viện hai ngày, Kỷ Nguyệt Trâm cứ chạy tới chạy lui, thật sự bận rộn.

Mà Kỷ Thiên Minh cũng gọi điện thoại cho cô ta, nói rằng bên phía chợ đen xảy ra chút vấn đề, yêu cầu anh ta phải đi một chuyến, khả năng phải rời khỏi Đà Nẵng nửa tháng, bảo cô ta ở lại phải tự chăm sóc tốt cho mình.

Nếu là trước đây, cô ta nhất định sẽ nhảy dựng lên vui sướng.

Quỷ hút máu đi rồi, cô ta có thể thư giãn vài ngày.

Nhưng mà lần này, bên cạnh cô ta còn có một người nguy hiểm hơn.

Cô ta đưa anh ta đến khách sạn, sau đó đặt một phòng Tổng thống, bên trong muốn có cái gì là có cái đó, phục vụ hai mươi tư giờ, lúc nào cũng có thể gọi họ đến.

Cô ta cảm thấy sức mạnh của đồng tiền là rất lớn: “Được rồi, tôi đã thu xếp chỗ ở hoàn hảo cho anh, tôi cũng phải trở về, hai ngày nay tôi mệt chết đi được. Trước khi đi, tôi muốn cho anh một lời khuyên, bây giờ là xã hội có luật pháp, nước tôi không cho phép mang theo súng ống, cũng không được tự tiện đánh nhau. Miệng lưỡi là của bọn họ, cũng không làm mất miếng thịt nào của mình, đụng chạm đến làm gì. Trong xã hội, thứ cặn bã như thế có rất nhiều.

Nếu cứ gặp phải thì đánh nhau, không phải mệt chết sao?”

“Hơn nữa, thêm một chuyện chỉ bằng bớt đi một chuyện. Lỡ như lúc đó bọn chúng mang theo dao thì phải làm sao? Anh không thể giảng đạo lý cho những kẻ xấu, những loại người này gặp thì nên tránh đi càng xa càng tốt. Lân sau đừng quá bốc đồng như thế, thật may là anh không có việc gì, nếu không tôi cũng không biết phải làm thế nào, dù sao thì… tất cả cũng chỉ vì chuyện bất bình của tôi nên anh mới ra tay.”

“Trong thế giới của tôi, không có câu nhiều thêm một chuyện chỉ bằng ít đi một chuyện. Bọn chúng dám ở sau lưng tôi nói lung tung, tôi dám nhổ răng, cắt lưỡi, xé dây thanh quản của bọn họ.

Nguyên nhân cũng chính là vì bọn họ biết, miệng lưỡi khoái chí xong rồi sẽ không phải chịu bất cứ trách nhiệm gì, bọn họ nói ra những điều khiến người ta có cảm giác ghê tởm, nhưng ngược lại bọn chúng lại rất vui vẻ.”

“Nếu lúc ngày cô không trừng trị bọn chúng, bọn chúng càng làm điều xăng bậy, bởi vì bọn chúng cho rằng cô sợ hãi. Có thể lúc đó bọn chúng đang có men say, miệng lưỡi trêu ghẹo sau đó cũng có thể đùa giốn cô. Đương nhiên những điều cô nói cũng không phải là không có lý, cô là con gái, không có võ thuật gì, đối với những loại người bại hoại như thế nên tránh được thì tránh đi. Nhưng nếu còn có tôi ở đây, tôi sẽ không cho phép ai làm tổn thương GOM Lúc anh ta nói chuyện, giọng điệu rất trầm lặng. Từng chữ nói ra đều có sức mạnh.

Những lời này quanh quẩn bên tai, giống như có ma lực, quay cuồng trong †âm trí cô ta.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2765


Chương 2765

Lần đầu tiên cô ta nghe thấy điều này.

Ngay cả Kỷ Thiên Minh cũng không nói ra những điều này với cô ta, nó giống như một viên đá ném thẳng vào mặt hồ, khơi lên vô số gợn sóng.

Vậy mà… còn có chút cảm động.

“Anh… anh quan tâm tôi như thế sao?”

“Cũng không hẳn là như thế, tôi chỉ là một người đàn ông có trách nhiệm bảo nhiệm bảo vệ người phụ nữ bên cạnh tôi.”

“Gai Đáy lòng cô ta có chút thất vọng, chỉ đơn giản là trách nhiệm mà thôi, cũng không phải là có chuyện gì khác, làm hại cô ta để tâm đến.

Cô ta cũng không coi trọng chuyện đó, dù sao chỉ là một con chó độc thân, trên đời này cũng không thể có nhân duyên, cô ta không thể trông cậy vào việc có thể phát sinh chuyện gì với người khác, điều đó chỉ làm tăng thêm sự thương cảm.

Đã định sẵn không có kết quả gì, thì hà tất phải lãng phí một quá trình dài, cuối cùng cũng đường ai nấy đi, còn khiến cho bản thân không thoải mái một chút nào.

“Vậy bây giờ tôi sẽ quay trở về, có việc gì không thoải mái, anh có thể tìm S8 tôi.

“Lần này cô không sợ tôi sao?” Anh ta nhướng mày hỏi.

“Sở dĩ anh vì tôi nên mới nằm viện, thế nên nếu không có việc gì thì đừng tìm tôi, tôi sẽ không sợ hãi. Cho dù anh đã hoàn lương, nhưng cũng thật sự dọa người đó.”

Cô ta bất lực nói, sau đó quay người rời đi.

Đúng lúc này, người phục vụ gõ cửa, từ bên ngoài nói vọng vào: “Thưa ông, bữa ăn ông gọi đã đến rồi.”

“Hả? Anh gọi bữa trưa sao?”

“Cô về đi, tôi kêu phần một người vì tôi đoán cô sẽ đi.”

William nhàn nhạt nói, nhưng trong khóe mắt anh ta lại ẩn dấu một ý cười khiến người ta khó nhận ra.

“Ai nói? Anh giúp tôi trừng trị kẻ ác, anh là ân nhân to lớn của tôi. Tôi muốn ở lại chăm sóc anh, anh xem, anh mới ra viện, hẳn là thân thể còn yếu, còn rất nhiều điều bất tiện, chi bằng tôi ở lại chăm sóc anh. Thế nào cũng phải chờ đến ăn cơm chiều xong mới đi.”

Đây là một khách sạn năm sao, chắc chắn thức ăn ở đây rất ngon.

Có thể tiết kiệm, thì tiết kiệm một chút.

Nụ cười của cô ta cũng biến thành nịnh nọt, khiến da đầu William tê dại đi.

Nói như thế nào nhỉ?

Nụ cười của cô ta khiến anh ta nhớ đến cuốn sách nổi tiếng ở Trung Quốc có tên là Thủy Hử truyện, anh ta đã từng xem qua.

Trong đó dường như Phan Kim Liên cũng nhìn Võ Đại Lang bằng ánh mắt này.

Cô gái nhỏ này, thực sự có thể vì tiền làm được tất cả mọi chuyện.

Thức ăn nhanh chóng được xe đẩy đưa vào, cô ta nhìn sơ đã biết ban nấy William lừa cô, rõ ràng thức ăn là dành cho hai người.

Rõ ràng là đã chuẩn bị bữa trưa cho cô ta, vậy mà anh ta còn chối?

Quả nhiên đồ ăn ở khách sạn rất ngon, nhìn qua thì thanh đạm, nhưng hương vị lại thực sự hoàn hảo.

Cô ta vui vẻ ăn uống, chỉ vì ăn cơm trưa mà cô ta mặt dày vô sỉ một mực ở lại, nhất quyết không chịu rời đi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2766


Chương 2766

“Đúng rồi, vì.sao anh lại từ Malton đến tận Đà Nẵng vậy?”

“Xem bói”

“Vì chuyện kết hôn sao? Anh đùa với tôi hả, nhìn anh đâu có vẻ là người ham thích mấy chuyện này?”

“Vậy trong mắt cô, tôi là người như thế nào?”

“Một con sói cô đơn!”

“Cô có ý gì?”

“Nói anh giống như một con sói, hùng hồn mạnh mẽ.” Cô ta bắt đầu nghiêm trang, nói hươu nói vượn.

Kỷ Nguyệt Trâm vì muốn ăn bữa cơm tối nên đã tiếp tục ở lại khách sạn, không có chuyện gì thì xem phim truyền hình.

Cô ta phát hiện từ khi William bị bệnh đến bây giờ không có ai gọi điện thoại đến cho anh ta, mà anh ta cũng không thèm nhìn điện thoại một chút, dường như đã nhận định không ai tìm đến mình vậy.

Trước đây nhìn sau lưng anh ta còn có vài tên tay sai đi theo, mà bây giờ lẻ loi một mình, dường như… có cảm giác hơi cô đơn.

Cô ta buông điện thoại trên tay xuống, nghỉ ngờ hỏi: “Anh bị bệnh rồi, không cần nói với bạn bè một tiếng sao?”

“Tôi không có bạn bè, hơn nữa, một chút bệnh vặt này không cần thiết nói với bất kỳ ai.”

“Không có bạn bè? Những thuộc hạ kia của anh đâu?”

“Tôi đã rời khỏi tổ chức, đương nhiên bọn họ sẽ có những hướng đi của riêng mình.”

“Vậy anh bây giờ… chỉ có một mình, không có bạn bè không có người thân sao?

“mm William nghe vậy thì hơi nhíu mày.

Cô đơn một mình…

Sao bốn chữ này nghe có vẻ chói tai như vậy.

Những năm qua không phải anh ta đều như vậy sao? Từ sau khi Charlotte qua đời, bản thân đã không còn chỗ để đi từ lâu.

Anh ta mím môi, không trả lời, chậm rãi nhắm mắt lại.

“Tôi phải nghỉ ngơi, xem tivi nhỏ tiếng chút, nếu như đánh thức tôi, coi chừng tôi sẽ tức giận.”

“Vâng vâng vâng, ông anh từ từ ngủ đi”

Cô ta gật đầu như giã tỏi, vẻ mặt tỏ ra ngoan ngoãn, cũng mặc kệ anh ta có thể nhìn thấy không.

Sau khi anh ta nằm xuống, trong phòng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, có lẽ bởi vì vấn đề vừa rồi, bầu không khí trở nên có phần ngột ngạt.

Cô ta cắn môi, cảm thấy dường như bản thân đã nhắc tới điều cấm ky nào đó, chọc cho anh ta không vui.

Cô ta cũng không nghĩ quá nhiều, tiếp tục xem bộ phim thần tượng của mình.

Xem một lúc thì bắt đầu cảm thấy buồn chán, cơn buồn ngủ kéo đến.

Mùa hè bật điều hòa khiến người ta cũng trở nên uể oải.

Cô ta chợp mắt một chút thì đã ngủ quên trên sô pha, điện thoại rơi xuống đất cũng không hay biết.

William vẫn chưa ngủ được, không nghĩ tới cô ta lại ngủ nhanh hơn bản thân mình nhiều, khiến anh ta dở khóc dở cười.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2767


Chương 2767

Anh ta mang chăn qua đó, sợ cô ta nằm trước điều hòa sẽ cảm lạnh.

Tướng ngủ của cô không tốt, chân vẫn đang gác lên ghế sô pha, nhưng…bộ dạng ngoan ngoãn, khuôn mặt nhỏ mềm mại, giống như vật nhỏ mới được sinh ra.

Anh ta vừa mới giúp cô ta đắp chăn xong, không nghĩ tới cô ta vừa lật người đã ngã xuống đất.

Cơ thể nhỏ bé bị đau đớn, thì thâm kêu lên tiếng, xoa xoa phía sau đầu.

“Tôi… tôi làm sao vậy?” Cô ta ngơ ngác nhìn người đàn ông trên đỉnh đầu.

“Cô ngã xuống rồi.”

“À ha”

Cô ta bò trở về, sau đó nói: “Anh đi ngủ đi, tôi cũng phải ngủ rồi.”

Giọng nói vừa truyền đến không bao lâu, cô ta đã nhanh chóng tiến vào giấc mộng đẹp.

Anh ta bất lực lắc đầu, chuẩn bị xoay người rời đi lại tình cờ nhìn thấy cô nghiêng người, giây tiếp theo sắp phải ngã xuống, anh ta nhanh tay vội vàng giữ lại.

Cô ta ngã vào vòng tay anh, động tĩnh lớn như vậy, cô ta cũng chỉ nói mơ một tiếng, nói gì anh ta cũng không nghe rõ.

Cô gái nhỏ năm trong vòng tay, mềm mại như vậy.

Khuôn mặt nhỏ dán vào vòng tay anh, nơi gần trái tim nhất.

Trái tim anh ta hơi run lên, cô ta không nặng, nhưng anh ta lại cẩn thận từng chút, sợ rằng sẽ đánh thức cô ta, Sợ cô ta sẽ bị ngã.

Xem ra đặt cô ta lên sô pha là không được, khi ngủ cứ lăn qua lăn lại, còn không biết sẽ bị ngã bao nhiêu lần nữa.

Dứt khoát đặt lên trên giường ngủ thôi.

Vừa nằm xuống giường, cô ta lại rất tự giác vén chăn lên chui vào, giống hệt như một con chuột túi nhỏ, Anh ta bị dáng vẻ ngốc nghếch ngây thơ của cô ta chọc cười, khóe miệng không tự giác nâng lên.

Ở nửa giường bên kia, anh ta hơi do dự một chút.

Dù sao anh ta cũng là bệnh nhân, không nên ngủ trên sô pha chứ.

Huống chi, anh ta không có bất kỳ suy nghĩ nào với cô ta, mỗi lần nhìn thấy cô ta, anh ta đều nghĩ tới Charlotte đã chết.

Nếu như cô ấy vẫn còn sống, chắc chắn sẽ nhí nhảnh tỉnh nghịch giống như Kỷ Nguyệt Trâm.

“Anh trai…”

Cô ta đã ngủ mê man, rất tự nhiên coi William bên cạnh trở thành Kỷ Thiên Minh.

“Đi ra ngoài… nhất định phải chú ý an toàn, bảo vệ bản thân thật tốt, em…

em ở nhà đợi anh.”

“Kỷ Thiên Minh, anh là tên khốn, nợ em nhiều tiên như vây, ra ngoài làm việc không được chết… anh… anh còn nợ em một khoản tiền rất lớn.”

Những năm này, anh em hai người họ sống nương tựa vào nhau, từ lâu đã là tất cả của nhau.

William nghe thấy vậy, trong lòng thật sự ghen tị với Kỷ Thiên Minh, có người em gái tốt như vậy.

Tuy rằng lúc tỉnh táo luôn chửi mắng, châm biếm Kỷ Thiên Minh là quỷ hút máu, không hài lòng về mọi thứ.

Nhưng trong lòng lại quan tâm hơn ai hết.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2768


Chương 2768

Rốt cuộc họ là người thân có quan hệ huyết thống.

Anh ta xoa đầu cô ta, động tác vô cùng dịu dàng, trái tim… cũng dịu dàng một chút.

Anh đem tình cảm dành cho Charlotte, từng chút dành cho Kỷ Nguyệt Trâm.

Cô ta ngủ một giấc đến tối mới tỉnh lại, ngủ vô cùng ngon lành, đến nỗi cô ta duỗi eo thoải mái.

Nhưng…

Đột nhiên đụng phải một bức tường thịt cứng rắn.

Cô ta lập tức mở to hai mắt, nhìn thấy William ngồi bên cạnh đang đọc sách.

Làm thế nào anh ta lại nằm bên cạnh mình?

Lập tức cô ta kích động ngồi dậy.

Sau đó nhanh chóng kiểm tra cơ thể mình, nói: “Anh… trong lúc tôi ngủ anh đã làm gì?”

Gô ta vô cùng căng thẳng hỏi.

“Dáng người của cô xẹp lép như vậy, chỉ cần người có khiếu thẩm mỹ bình thường nhất, cũng sẽ không có hứng thú với cô. Ngoài ra, lúc nấy khi cô ngủ, sao không lo lắng trai đơn gái triết ở chung một căn phòng? Bây giờ hỏi tôi có phải đã muộn hay không?

“Anh…”

Kỷ Nguyệt Trâm nghe thấy vậy lại không thể phản bác.

Dường như trước nay cô ta đều không lo lắng William sẽ quấy rối mình, mặc dù ở Malton hai người không thường tiếp xúc, nhưng cũng coi là đã từng giao lưu.

Tuy rằng anh ta là người lãnh đạo tổ chức khiến ai cũng khiếp sợ, nhưng lại không làm tổn thương cô. ta Trong mắt cô ta, anh ta cũng chỉ là kẻ đáng thương mất đi em gái.

Có lẽ bởi vì cô ta cũng có anh trai, nên rất có thể hiểu được tâm trạng của William, trên miệng luôn mắng anh ta là kẻ xấu xa, nhưng trong lòng lại chưa từng cảm thấy anh ta là kẻ xấu.

Anh ta cũng chỉ là vì bị người anh em tốt nhất phản bội, em gái chết đi, mới nổi giận mà thôi.

“Sau này ở chung một chỗ với người đàn ông khác cẩn thận một chút. Tuy rằng phần lớn đàn ông đều có thẩm mỹ bình thường, nhưng cũng không đảm bảo có một số người bị mù, bụng đói ăn quàng, bắt cô đỡ đói. Tôi không giữ cô, là cô hăng hái ở lại, thế nhưng tôi là đàn ông độc thân, tôi vẫn bình thường.”

Khi nói câu cuối cùng, giọng điệu anh ta trầm thấp, giọng nói trâm khàn mang theo hơi thở nguy hiểm.

Anh ta rất tò mò, chẳng lẽ cô ta không hề lo lắng anh ta sẽ làm gì mình sao?

Dám một mình ở lại chỗ của anh ta, thậm chí không chút đề phòng ngủ say, lá gan cũng lớn hơn rồi.

Kỷ Nguyệt Trâm nghe đến đây, yếu ớt nuốt nước bọt, cẩn thận nói: “Tôi… tôi có thể nói, tôi quên mất chuyện này không?”.

“Rốt cuộc cô có não hay không vậy?”

Anh ta cau mày hỏi, có chút bất lực, không chút đầu óc, đơn thuần như tờ giấy trắng.

“Ông chú, câu này anh nói sai rồi, là vì tôi tin tưởng anh. Trong tim tôi anh là người ngay thẳng , chính nhân quân tử, làm sao có thể có suy nghĩ không nên có với tôi chứ?”

“Hơn nữa anh cũng nói rồi, chỉ cần là người có thẩm mỹ bình thường, thì không thể vừa mắt tôi. Tôi cũng sâu sắc nhận biết bản thân có bao nhiêu sức nặng, tuyệt đối không thể lọt vào mắt của ông chú đây.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
824,892
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2769


Chương 2769

Cô ta cười giảng hòa, cũng không thể tự thừa nhận bản thân không có não đúng chứ?

William nghe thấy những lời này, trong lòng nghiền ngâm, đáy mắt cũng lộ một chút ý cười. Thật đúng là phù thủy, rất biết cách nói chuyện.

“Tôi quả thật là một người đàn ông bình thường, nhưng cũng từ lâu tôi chưa được thỏa mãn rồi, bụng đói ăn quàng, đó cũng là chuyện dễ hiểu.”

“Chi bằng… bắt cô thử một chút?”

Anh ta đột ngột tiến lại gần.

Kỷ Nguyệt Trâm đã bị dọa lùi lại một chút, hoàn toàn không để ý đến bản thân mình đã lùi đến mép giường.

Di chuyển thêm một chút thì sẽ rơi xuống.

2Á gã Cảm giác bị mất trọng lượng đột ngột khiến cô ta hét lên thất thanh.

Lập tức Wiliam nhíu mày, theo bản năng đưa tay ôm lấy eo cô ta, kết quả hai người ngã nhào trên tấm thảm.

Người đàn ông… áp sát vào người phụ nữ, cánh môi… chạm vào nhau.

Bốn mắt hai người họ kinh ngạc nhìn nhau, rất lâu vấn chưa có phản ứng gì.

Cuối cùng, Kỷ Nguyệt Trâm phản ứng trước, dùng tốc độ nhanh nhất đẩy Wiliam ra, sau đó lổm ngổm bò dậy rồi liên tục lau cánh môi.

“Ngoài ý muốn… đều là ngoài ý muốn…

Cô ta lo lắng nói.

Wiliam ngồi dưới đất, dùng ngón trỏ lau nhè nhẹ, hương vị còn dừng lại trên môi, vô cùng sâu sắc.

Mềm mại ấm áp, giống như viên đạn .

q Có chút ướt át, khiến lòng người hơi ngứa ngáy.

“À, đột nhiên tôi nhớ ra bếp ga nhà tôi chưa tắt, tôi về trước.”

Bây giờ cơm cũng không ăn, cô ta vội vàng chạy trối chết, không dám quay lại nhìn Wiliam, lập tức rời đi.

Wiliam nhìn thấy bóng dáng cô ta tông cửa xông ra, khóe miệng không khỏi cong lên.

Vậy rhà anh ta lại cảm thấy mùi vị này cũng không tệ.

Thật sự đã gặp quỷ, tình cảm mà anh ta đối với cô ta không phải chỉ như em gái thôi sao? Cảm giác tại sao… dân dần trở nên kỳ lạ?

Kỷ Nguyệt Trâm một đường tán loạn vô cùng bỏ chạy về nhà, nhịp tim rộn lên, âm thanh đập của nhịp tim thật lớn, quanh quẩn trong tâm trí cô ta.

Cô ta lập tức đi vào phòng tắm, dùng nước lạnh rửa mặt, muốn hạ nhiệt một chút.

Thế nhưng gương mặt vẫn đỏ lên một mảng, đến phỏng cả tay.

Dường như máu huyết toàn thân dâng lên, không còn chỗ để sắp đặt.

Cô ta không ngừng tát vào má mình, cảm thấy chắc chắn bản thân bị ảo giác, nếu không thì làm sao có thể hôn Wiliam được.

Tai nạn chết tiệt, sao có thể đúng lúc như vậy, phim truyền hình cũng không dám diễn thế này, đúng không?

Cô ta là phù thủy, cả đời này cũng không có thể nhân duyên, cho nên giữa bọn họ không thể nảy sinh tình cảm.

Hết lần này đến lần khác cô ta tự an ủi mình, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.

Đó chỉ là sự trùng hợp ngấu nhiên, đừng cho là thật.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom