Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Dịch Full 

Chương 2710


Chương 2710

“Tôi biết, nhưng không quan trọng, cô ấy vần có thể kết hôn với tôi. Trong cuộc sống của tôi, thứ tôi muốn có nhất định thể lấy được.”

“Cô ấy là người, là người sống sờ sờ, không phải món đồ chiến thắng anh dùng để khoe khoang, anh có từng nghĩ đến cô ấy cảm thấy thế nào chưa hả?”

Giản thấp giọng gầm gừ, như một con thú bị giam cầm.

Một nụ cười xấu xa hiện lên trên khóe miệng Cung Xuyên Minh Âm: “Trước đây tôi không nghĩ tới, sau này cũng sẽ không nghĩ tới. Nhưng nếu anh thật sự yêu cô ấy, hãy nghĩ đến một chút. Bởi vì anh càng thể hiện rõ ràng, tôi sẽ càng làm cô ấy tổn thương. Điều này sẽ khiến anh đau đớn. Nếu anh biết thân biết phận, tôi sẽ sống hòa thuận với cô ấy và cùng cô ấy nuôi dưỡng con cái.”

“Anh nằm mơ đi.”

Giản đột ngột nắm lấy cổ áo của anh ta, Cung Xuyên Minh Âm chỉ cười.

“Cô ấy sẽ sớm gả cho tôi, anh cho rằng có thể ngăn cản tôi sao?”

Đúng lúc này, có người vội vàng đi tới, là người của hoàng thất.

“Thân vương, trong cung có việc khẩn cấp.”

“Hoàng huynh?”

Anh ta sững sờ một lúc, đột ngột đẩy Giản ra rồi nói: ‘Chặn cửa, không cho người này vào, cũng không cho phép cô Lê Sa ra, nếu ai dám thả họ ra, ngày mai tôi sẽ không cho người đó nhìn thấy mặt trời.” “

“Nhưng… đây là công ty Nhật Kinh…”

“Vậy thì sao? Ai dám ngăn cản tôi.”

Cung Xuyên Minh Âm tức giận nói.

Sau đó, anh ta bày ra vẻ mặt đắc thắng liếc nhìn Giản, rồi sải bước đi.

Nhưng vừa đến hoàng cung, anh ta đột nhiên nhận được một tin tức.

“Tại sao bỗng nhiên tôi phải đến Đại sứ quán ở Malton?”

“Điều này do đích thân Halley nói ra, lần đến thăm đoàn đại sứ quán này, em phải tự ra mặt. Các đại thân cũng đã đáp ứng rồi, anh… cũng không có cách nào ngăn cản, cho nên…”

“Vậy là anh ép buộc em đi sao? Anh biết rằng em sắp kết hôn. Giản cũng đang ở Hà Nội. Đây rõ ràng là âm mưu của họ đang cố tình đánh lạc hướng của em.”

“Minh Âm… Từ bỏ cô ấy đi. Các đại thần không đồng ý cho hai người ở bên nhau, danh tiếng của cô ấy sẽ bị hủy hoại, không chỉ có công ty Nhật Kinh, mà còn là danh tiếng của hoàng gia, làm trò cười cho mọi người. Hãy nói cho anh biết em muốn một Vương phi như thế nào, anh sẽ tìm cho em lựa chọn tốt nhất…”

Nhà vua chưa kịp nói xong, Cung Xuyên Minh Âm đã mạnh miệng ngắt lời: ‘Em không muốn ai khác, em chỉ muốn Lê Sa. Năm đó khi em đang tuyệt vọng, bị bắt nạt, có ai quan tâm đến danh tiếng của hoàng thất? Bây giờ lấy vợ còn phải chịu tác động từ bên ngoài, để em phải suy nghĩ cho thanh danh của hoàng thất sao. Vậy thì ai nghĩ đến em? Bao năm qua em đã vì đất nước vì hoàng tộc bỏ ra những gì, tại sao không _ ai nghĩ đến? Em xem như có thể hiểu được. Lợi ích, đều là sự ích kỷ. Tất cả đều thế, bao gồm cả… hoàng huynh của em…

“Em… em nói cái gì.”

“Anh rụt rè nhu nhược, lại không có tài năng gì. Anh nghĩ anh làm sao lại được ở vị trí này? Vì hoàng gia cần điều khiển một con rối ngu ngốc, anh chính là người phù hợp nhất. Anh sẽ chỉ cần biết mọi thứ suôn sẻ là được, đại thần nói đúng, em cũng đúng, anh không có chính kiến của mình. Anh có thể nghe theo bất cứ ai mạnh mẽ. Gái gì xu lợi tránh hại, tất cả là do anh quá bất tài mà thôi. ˆ Cung Xuyên Minh Âm mỉa mai nhìn nhà vua, từ nhỏ đến lớn anh ta chưa từng nói những lời như thế này.

 
 
Chương 2711


Chương 2711

Nhưng lần này, những lời đó khiến người ta hoàn toàn lạnh sống lưng.

Danh tiếng của gia tộc có liên quan gì đến anh ta?

Anh ta không quyết định được việc của mình, cũng không đến lượt người khác quyết định hộ anh ta.

Anh ta rung động là chuyện của anh †a, không cần ai làm phiền.

Nghe thấy những lời này, nhà vua tức giận đến mức không thốt lên lời nào, thay vào đó, anh ta ném chiếc tách trà đang cầm trên tay xuống đất, vang lên một tiếng giòn giã.

Giọng nói này vang vọng trong đại sảnh vắng vẻ, nó có vẻ đặc biệt gây sốc, giống như tiếng sấm: “Đúng vậy, anh không có tài cán gì. Anh là con rối điều khiển. Em cho rằng anh muốn ngôi vào vị trí này. Làm một con rối, không có quyền phát biểu. Mệnh lệnh ta truyền đạt bất quá chỉ là một tuyên bố sau quyết định của các đại thần thôi. Em thì hào quang dường nào, hiện tại em đã là Chiêu Nhân Thân vương được mọi người kính yêu, còn anh… ai cũng đều biết vua ở Hà Nội, là một kẻ vô dụng.

Quả thực anh không giúp được em, cũng không nên ngăn cản ngươi, nhưng ngươi có biết ngồi ở chỗ này khó khăn như thế nào không? Bọn họ không tìm kiếm em, mà lại gieo rắc mọi lời phàn nàn lên người anh. Anh còn có thể bình tĩnh nói chuyện với em, vậy em biết bọn họ nói chuyện với anh như thế nào không?

“Em khó xử, em thật sự cho rằng ngồi ở chỗ này cũng dễ dàng như vậy sao? Mà lại, anh là huynh trưởng, là người nhà em. Anh cũng không nghĩ công ty Nhật Kinh sẽ có kết cục tốt. Em muốn cân bằng mối quan hệ giữa công ty Nhật Kinh và hoàng thất, vì vậy em dự định hy sinh bản thân, để nội các cảm thấy em nắm giữ công ty Nhật Kinh, có thể sử dụng vì bọn họ, để họ cảm thấy rằng em có thể khống chế nền kinh tế của nước Pháp. Anh là anh trai của em, em cho rằng anh không biết em đang nghĩ gì sao?”

“Nhưng vậy thì sao, ai dắt em vào tình trạng này? Thể diện của hoàng gia không phải chỉ là thể diện của gia tộc Cung Xuyên, mà là thể diện của nội các, của đất nước, của nhân dân. Nước lớn hơn trời, ai quan tâm đến cái nhà nhỏ này yêu hay là hận? Nếu em muốn, thì có thể kết hôn với Lê Sa, nhưng buộc phải nắm giữ được tất cả các bí mật kinh doanh cốt lõi của công ty Nhật Kinh, nếu không, sẽ không có ai ủng hộ em.

“Đây là văn bản thỏa thuận, giấy trắng mực đen, nói rõ quyết tâm trung thành với hoàng thất của em. Bằng cách này, không ai ngăn cản. Hoặc là ký tên rồi kết hôn, hoặc là từ bỏ hoàn toàn.

Em tự lựa chọn đi.”

Nhà vua quay lưng lại, không muốn bắt gặp ánh mắt của Minh Âm.

Nhà vua biết mình thật tàn nhẫn, trong lúc này buộc anh ta phải đưa ra lựa chọn.

Cung Xuyên Minh Âm cứng người, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.

Anh ta im lặng năm chặt tay, nhìn bản hợp đồng đen trắng, nhấn câu trong mắt co rút nghiêm trọng.

Một khi đã ký, sẽ không thể quay đầu lại.

Anh ta sải bước về phía trước, mỗi bước chân nặng nề như bị rót chì.

Anh ta đau đớn nhắm mắt lại, cầm lấy bút ký tên.

“Mang đi nói với các đại thần, những gì em nói thì sẽ làm được, nhưng nếu sau này có ai dám ngăn cản đám cưới của em, đừng trách Cung Xuyên Minh Âm này không nể mặt.”

Nhà vua nhìn thấy dòng chữ rồng bay phượng múa của Cung Xuyên Minh Âm, lòng dạ tàn nhãn tê rần, chắc hẳn anh ta phải rất quyết tâm mới ký được.

Nhà vua nói: ‘Lần này thăm đại sứ quán đi.”

“Khi nào?”

“Bắt đầu từ ngày mốt.”

“Bao giờ trở về?”
 
Chương 2712


Chương 2712

“Một tuần sau.”

“Thông báo với bên ngoài, một tuần nữa đại hôn, cả nước chúc mừng.”

Anh ta nheo mắt lại nói từng chữ, giọng nói trống rỗng vang trong đại sảnh, âm thanh rơi xuống đất, vang vọng đanh thép.

Dấu vết dịu dàng cuối cùng trong trái tim anh ta đã bị xóa sạch.

Anh ta muốn bảo vệ Lệ Sa, muốn bảo toàn cho công ty Nhật Kinh.

Nhưng thế giới bên ngoài không nhân từ, ai cũng ép anh ta, vậy thì… anh †a sẽ làm theo cách của mình.

Anh ta sẽ không nhìn vào quá trình, thế giới của kẻ mạnh chỉ quan tâm đến kết quả.

Ít hôm nữa công ty Nhật Kinh và hoàng thất sẽ nhập thành một, huyết mạch kinh tế nằm trong tay hoàng thất, cũng sẽ mở ra một con đường cho công †y Nhật Kinh.

Đến lúc đó, anh ta sẽ bảo vệ lại một số tộc lãò.

Cảnh tượng công ty Nhật Kinh sẽ vẫn đẹp đẽ như xưa, chỉ là thật tế những dòng họ Nhật Kinh đều sẽ năm trong tay hoàng thất mà thôi.

Điều này… cũng là tốt cho cô ta, cô †a không phải là người đủ khả năng quản lý được dòng họ của mình.

Anh ta đảm bảo với cô ta rằng tất cả quyền lực của công ty Nhật Kinh sẽ rơi vào tay anh ta, anh ta cũng sẽ cho cô ta một dòng họ tốt hơn.

Mọi người trong công ty Nhật Kinh phải nghe lời anh ta, kể cả cô ta.

Ngày hôm sau, màn đêm buông xuống.

Lệ Sa trằn trọc mãi không ngủ được, đành phải bật dậy khỏi giường hét lên: “Trí Gia, anh có ở đó không?”

Đột nhiên trước cửa xuất hiện một bóng đen: “Cô chủ, tôi vẫn ở đây.”

“Có nhiều người canh giữ ở cửa không? Tôi muốn ra ngoài… tìm anh ấy.”

Cô ta lấy hết can đảm rồi nói.

“Cô chủ… có thể hơi khó… Cô chủ, có người, cẩn thận.”

Đột nhiên, Cốc Xuyên Trí Gia kêu lên, nhưng sau đó không có âm thanh nào nữa Bóng đen ở cửa biến mất, trái tim cô ta run lên vì sợ hãi.

Xung quanh công ty Nhật Kinh không chỉ có các cao chủ của dòng họ mà còn có cả những người do Cung Xuyên Minh Âm sai tới. Không thể có người ra vào một cách trắng trợn như Vậy.

Không phải người… vậy là ma sao?

Càng nghĩ càng sợ hãi, cô ta bước xuống giường, đi tới cửa sau đó mở cửa ra.

Ngoài cửa là khoảng trời tối đen như mực, vầng trăng tròn treo trên bầu trời, ánh trăng rơi trên mặt đất sáng chói, thật lạnh lùng.

Gió đêm thổi qua, cái lạnh khiến người ta rùng mình, cô ta vô thức ôm chặt lấy cánh tay mình.

“Trí Gia? Trí Gia..’ “Đến…

Cô vừa định gọi cho người đến thì trong sân đã có thêm hai bóng người.

“Đừng sợ, là anh.”

“Gòn có tôi, xin chào, chúng ta lại gặp nhau.”

Halley hé miệng cười.
 
Chương 2713


Chương 2713

“Giản?”

Lê Sa sửng sốt, nhanh ta chóng phản ứng lại, sải bước chạy tới, nhanh chóng chui vào vòng tay và ôm chặt lấy thân thể anh ấy.

Halley nhìn cảnh tượng này cảm thấy ghen ghét, theo bản năng đưa tay lên sờ mũi, cảm thấy rất xấu hổ.

Ai, có lúc anh ta thực sự muốn ôm Giản, nhưng lại không thể tìm ra lý do chính đáng.

“Ôm một cái, chúng ta cùng nhau ôm một cái.”

Halley bỏ qua lớp da mặt dày, muốn ba người cùng ôm nhau nhưng bị Giản đẩy ra.

“Anh đang làm gì đấy?”

“Vui mừng đó, cùng nhau ôm một cái thì tốt biết bao nhiêu.”

“Ôm cái cây đi.”

Giản bất lực liếc nhìn, anh ta muốn lợi dụng anh ấy thì còn có thể, nhưng muốn lợi dụng ngay cả Lê Sa thì không được.

Halley bu môi, đáng thương tránh sang một bên để cho hai người họ có nhiều không gian an ủi tình yêu.

Lê Sa ôm lấy anh ấy, không thể ngăn cản nước mắt rơi xuống được.

“Giản… em nhớ anh rất nhiều, em đã nghĩ cả đời này em sẽ không bao giờ có thể ôm anh được nữa.”

“Xin lỗi, trách anh không thể đưa em GiiẾ “Đừng trách anh, chúng ta cách nhau… hai đất nước.”

Cô ta hiểu rất sâu sắc, nếu họ đến được với nhau thì phải bỏ ra cái giá rất lớn.

Người cô ta sắp phải gả, là Chiêu Nhân Thân vương của Hà Nội, là người của hoàng thất, sao có thể đưa đi dễ dàng như vậy?

Muốn trách… chỉ có thể trách ông trời trêu người.

Giản nghe những lời cô ta nói, trái tim anh ấy đau nhói.

anh ấy đau đớn nhắm mắt lại, dùng đôi bàn tay to lớn của mình vu.ốt ve mái tóc cô ta.

“Đúng rồi, anh vào băng cách nào, có ai nhìn thấy không? Xung quanh em đều là người của Cung Xuyên Minh Âm.”

“Anh không sao, có người chuyên nghiệp đưa anh vào.”

“Chuyên nghiệp?”

“Ừm, tay sai của William, từng là một phần tử khủ.ng bố, nhưng bây giờ anh ta được coi là người tốt rồi và sẽ là cấp dưới của anh.”

anh ấy đã hứa với William sẽ giao kẻ giết em gái anh ta cho anh ta xử lí, còn William phải luôn trung thành với Halley.

anh ấy đã từng hỏi William, anh ta phó mặc sống chết của bản thân cho người khác như vậy liệu có xứng đáng hay không?

William chỉ cười và lắc đầu nhẹ.

Có đáng hay không, người khác nói ra thì không tính, chỉ người có liên quan mới đủ tư cách để nói.

Halley nghĩ, đáng giá.

Giống như anh ta không thể hoàn †oàn buông bỏ tình cảm của mình với Giản, có đáng không… chỉ có anh ta là người có câu trả lời cuối cùng.

“Ở đây nguy hiểm quá, anh nên đi đi.”
 
Chương 2714


Chương 2714

Mặc dù cô ta rất nhớ Giản, còn có nhiều chuyện muốn nói với anh ấy, nhưng bây giờ chưa phải lúc, cô ta rất lo lắng.

Nếu có chuyện gì xảy ra với Giản, cô †a sẽ hối hận suốt đời.

“Đừng lo lắng, bọn anh đã chuẩn bị sẵn sàng, em thấy đấy.”

Halley rụt rè kéo một người ra khỏi bóng tối, đôi mắt như nai tơ.

Lê Sa đã rất ngạc nhiên khi thấy cô gái này, thực sự trông giống hệt mình.

“Cô ấy… cô ấy là ai?”

“Anh đã nhờ William tìm kiếm khắp thế giới, cuối cùng đã tìm thấy một cô gái giống hệt em. Trang điểm một chút thì đã có được gương mặt như bây giờ.

Có phải cảm giác như đang soi gương không, giống nhau như đúc?”

“Anh muốn làm gì?”

“Cô ấy sẽ thay thế em.”

“Cung Xuyên Minh Âm chắc chắn sẽ phát hiện ra.”

“Tôi đã dạy tất cả những gì tôi nên dạy. Cô ấy rất thông minh và học hỏi nhanh. Gô ấy biết tất cả các phép xã giao quý tộc và nói thành thạo tiếng Nhật. Bây giờ, cô chỉ cần nói cho cô ấy biết một số thói quen nhỏ của cô là được” Halley nháy mắt tỉnh nghịch.

Phương pháp này rất hoàn hảo, anh ta thực sự là một thiên tài.

Khi Nhật Kinh Lê Sa nghe thấy những lời này, cả người cô ta vô cùng khiếp sợ, cô ta cảm giác đây quả thực là phương pháp điên rô.

Cung Xuyên Minh Âm thông minh như thế, khẳng định anh ta liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấu, không cần nhắc đến những phương diện khác của anh ta, một mình An Tỉnh Du Không cũng không thể vượt qua được.

Chẳng lẽ lại đem tất cả hy vọng của cả một dòng họ rơi vào tay một người phụ nữ không có hiểu biết gì hay sao?

Theo cách này mà nói, quả thực quá vội vàng.

Cô ta cầm lòng không được lùi về phía sau một bước, theo bản năng Diên tiến lên một bước cố gắng theo kịp tốc độ của người phía trước, nhưng anh ấy lại bị cô ta chặn lại.

“Tôi… tôi cần bình tính, anh đừng đến đây.”

Diên đứng lặng người tại chỗ, nắm tay vô thức siết chặt lại.

“…” anh ấy không có nói một lời nào, chỉ nhìn cô ta thật sâu. Cô ta đau khổ ôm lấy đầu mình, hai mắt đâm lệ nhìn anh ấy: “Nếu tôi đi theo anh, vậy Công ty Nhật Kinh phải làm thế nào?

Ông Du Không phải làm thế nào? Anh đang lừa gạt hoàng thất một cách trắng trợn, nếu bị bại lộ thì mọi chuyện không may sẽ đổ lên Công ty Nhật Kinh. Anh có thể trốn thoát, nhưng mọi người thì sao, dòng họ của em đều không thể.

Chẳng lẽ lại đánh đổi sự hy sinh của mọi người để đổi lấy hạnh phúc của em sao.

Halley nghe đến đây thì cau mày dữ dội, Diên đã mở lời như thế thì không thể không nói.

“Cô đừng lo lắng, ngay cả khi Cung Xuyên Minh Âm phát hiện, cũng sẽ ngậm bồ hòn làm ngơ, bởi vì Diên sớm gioi 4 Anh ta còn chưa nói xong, thì Diên đã cắt ngang.

“Anh biết, quyết định này thật điên cuồng, nhưng… anh không thể tìm ra một giải pháp hoàn hảo nào khác. Sau khi em rời đi, anh cũng sẽ mang An Tỉnh Du Không Không đi. Còn những chuyện còn lại, anh không thể làm gì được.”
 
Chương 2715


Chương 2715

“Em không đi…

“Em không đi, em không đi thì kết quả chỉ có thể là kết hôn cùng Cung Xuyên Minh Âm. Anh ta điên rồi, em còn muốn cùng hắn phát điên luôn sao? Em nhìn xem trên người em toàn những vết thương, toàn là vệt bầm xanh tím…”

anh ấy bước tới năm chặt tay cô ta để cô ta nhìn thấy vết bầm tím trên cánh tay mình.

Nó tương phản rõ rệt với làn da trắng ngần mềm mại.

Cô ta giấy giụa muốn rút tay về, nhưng sức lực hai người cách xa quá lớn, cô ta không thể thoát ra được.

“Anh… anh buông em ra đi, em thà tình nguyện kết hôn, còn hơn nghĩ tới việc cùng anh rời đi.”

TÀ Trong giây tiếp theo, Lê Sa hôn mê bất tỉnh, có một người đang đứng phía sau cô.

“William, anh làm thực sự rất tốt.”

Halley tán thưởng anh ta.

“Lê mề chậm chạp, còn không đi người bên ngoài sẽ phát hiện.”

William bất lực nói.

Lê Sa lâm vào hôn mê và dần dần rơi vào vòng tay của Diên.

“Anh còn không mang người đi sao?

Nếu không mang theo, trong một tuần nữa anh sẽ phải hối hận.”

Cậu ta trầm thấp phun ra một chữ, sau đó gắt gao ôm lấy Lê Sa, xoay người rời đi.

Lần này, được ăn cả ngã về không.

William dẫn bọn họ rời đi, còn Halley ở lại để giải quyết hậu quả.

Anh ta nhìn thiếu nữ kia, cô ta vô cùng sợ sệt, đôi mắt trong veo sáng ngời, không hề chớp mắt nhìn anh ta.

“Đã quá muộn để tôi dạy cho cô phải làm sao để tự bảo vệ mình. Những gì tôi có thể làm chỉ là thông qua hoàng thất tạo áp lực lên Cung Xuyên Minh Âm, làm anh ta không đến mức mất hết mặt mũi. Cô ở chỗ này, rất có thể đối mặt với sống chết, có sợ không?”

“Sợ… nhưng tôi… nhưng tôi không hối hận, tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.”

“Bé ngoan, em trai của cô cứ giao cho tôi, sau này cậu ta chính là hộ vệ thân cận của tôi.”

Cô gái nghe xong, lập tức quỳ xuống đất hướng về phía anh ta dập đầu ba cái.

“Thật sự… cảm ơn anh.”

“Hy vọng, lần sau gặp lại cô, cô vẫn còn sống.”

Halley thương tiếc xoa đầu cô ta, nhìn thoáng qua thật sâu, sau đó nhanh rời đi.

Cô gái kia vẫn quỳ trên mặt đất như cũ, dáng người cúi thấp xuống đất, nước mắt tí tách rơi.

Cô ta biết lần này mình sẽ phải gặp chuyện gì, khả năng sẽ chết, nhưng cô †a đang phải cứu đứa em trai bị bệnh nặng của mình, thế nên cho dù có chết cũng không thành vấn đề.

Cô ta vốn bơ vơ không nơi nương tựa, cùng em trai sống nương tựa lẫn nhau, nếu em trai chết thì cô ta cũng không muốn sống nữa.

Quá cô đơn, thế giới rộng lớn thế nhưng không tìm thấy ai có cùng huyết thống với mình, thật sự là sống không bằng chết.

Một khi đã như vậy, còn không băng cô ta tự mình nỗ lực đến lúc cuối cùng, hoàn thành tâm nguyện của người khác cũng được coi là một công đức, không phải sao?
 
Chương 2716


Chương 2716

Hôm sau, thiếu nữ A Lê trong lòng không yên rời khỏi giường.

Sau khi rửa mặt, cô ta nhìn những sản phẩm chăm sóc da đắt tiền đặt trên bàn nhưng không biết cách sử dụng chúng.

May mắn thay, cô ta có thể đọc tiếng Anh và tiếng Nhật, đọc chữ viết trên nhãn hiệu thì đã có thể dùng được.

Sau đó người giúp việc chuẩn bị một bữa ăn sáng rất thịnh soạn, từ sáng sớm đến bây giờ cô ta vần không nói một lời.

Cốc Xuyên Trí Gia cũng tỉnh dậy, nhìn thấy cô ta thì không ngừng tra hỏi, nhưng cô ta chỉ nói vài câu ngắn gọn.

“Không biết, tôi ngủ rất ngon, tối hôm qua không có chuyện gì.’ Cốc Xuyên Trí Gia cảm thấy kỳ lạ, luôn cảm thấy Lê Sa có chút khác thường.

Đúng lúc này, bên ngoài có người thông báo: “Chiêu Nhân Thân vương ấn đến.

Ngày mốt anh ta sẽ đi, vì vậy anh ta muốn bồi đắp cho Lê Sa.

Nghe xong, cơ thể cô ta co quấắp lại cảm thấy bất an, lập tức trốn ở trong chăn, giả vờ bệnh.

“Lê Sa đâu?”

“Cô chủ ăn xong cơm sáng thì lên giường nghỉ ngơi, có vẻ không thoải mái.”

“Vậy còn không mau gọi bác sĩ?”

Cung Xuyên Minh Âm khiển trách.

“Vâng.”

“Không … không cần, không có gì…

là tối hôm qua tôi suy nghĩ nhiều ngủ không ngon nên muốn ngủ thêm thôi.

Chỉ là… không thể ở bên cạnh Thân vương… Thân vương đại nhân.”

“Thân vương đại nhân?”

Cung Xuyên Minh Âm nghe bốn chữ này, lông mày nhíu lại dữ dội.

Chỉ khi trong tình huống tức giận Lê Sa mới có thể gọi anh ta là Thân vương đại nhân.

Anh ta vén cái màn giường lên rồi bước vào, nhìn cô ta đưa lưng về phía mình, bọc chăn đến kín mít.

Anh ta không suy nghĩ bóp lấy vai cô ta, bắt cơ thể cô ta quay ngược về phía mình.

Cả người cô ta được quấn trong chăn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, đôi mắt ủ rũ nhìn hắn, tràn ngập nhút nhát.

Rõ ràng… như mọi khi, rất sạch sẽ, dường như không có lo lắng.

Không, đôi mắt của Lê Sa không như thế này, đôi mắt của cô ấy đầy u uất và đau đớn!

Tuy nhiên, đó thực sự là khuôn mặt của Lê Sa.

“Tại sao trên trán em lại có mồ hôi?

Xem ra em thật sự bị bệnh rồi, cần đi khám ngay.”

Anh ta cố gắng kìm nén sự nghỉ hoặc, ôn nhu lấy tay vu.ốt ve cái trán của cô ta.

Mồ hôi nóng đầm đìa.

Cô ta sợ hãi, còn tưởng rằng Cung Xuyên Minh Âm đã nhìn thấu mọi việc trong nháy mắt.
 
Chương 2717


Chương 2717

Hoàng tử Halley nói với cô răng Giản đã thỏa thuận với nhà vua, ngay cả khi Cung Xuyên Minh Âm biết cô ta là giả, anh ta cũng sẽ không lộ ra, chứ đừng nói là công khai.

Chỉ có thể ngậm bồ hòn giả vờ, kết hôn với cô ta.

Mặc dù, cô ta không biết đó là cái thỏa thuận gì.

Nhưng cô ta nghĩ, nếu Cung Xuyên Minh Âm biết chuyện, chắc chắn cô ta sẽ không có một cuộc sống tốt đẹp.

Người đàn ông này thật sự rất đáng sợ, ánh mắt sắc bén dưới tròng kính, làm lòng cô ta phát run, vô cùng lo lăng.

Dám nói dối ở trước mặt anh ta, cảm giác chỉ là múa rìu qua mắt thợ, thật sự vụng về.

Nhưng cô ta cũng không dám chủ động thẳng thắn, sợ bản thân chết như thế nào cũng không biết, chỉ có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục làm giả làm Lê Sa.

Ngay sau đó bác sĩ vội vàng đến, sau khi kiểm tra cũng không có gì bất thường về cơ thể của cô.

Người bác sĩ cũng ngạc nhiên nói: “Thể chất của cô Lê Sa bây giờ rõ ràng là tốt hơn so với trước. Nước da của cô cũng hồng hào hơn, sắc da cũng đẹp hơn rất nhiều. Đây là điều tốt, nhưng vẫn yêu cầu điều trị từ từ, cơ thể mới có thể phục hồi như cũ.”

“Cảm ơn… cảm ơn bác sĩ.”

“Xuống đi, tôi sẽ ở một mình với Lê Sa một chút.” Mọi người rời đi, trong phòng chỉ còn lại có hai người.

A Lê trở nên căng thẳng hơn, trốn ở trong chăn run rẩy.

“Bác sĩ không nói là em không sao mà. Sao còn run thế này? Xem ra là lang băm, nên giết.”

Hai từ cuối cùng âm trầm vang lên thật kinh khủng khiến A Lê thiếu chút nữa căn đầu lưỡi chính mình.

Cô ta lập tức lắc đầu, vén chăn lên nói: “Tôi… tôi không sao, tôi không sao.”

“Ngày mai anh phải đi. Sẽ ra ngoài khoản một tuần, chờ trở về chúng ta sẽ kết hôn được không?”

“Được.”

Cô ta nào dám nói hai lời, nhanh chóng đồng ý.

Khi Cung Xuyên Minh Âm nghe được lời này, mắt anh ta hơi nheo lại, đồng tử cũng co rút theo.

Gô ta bắt gặp ánh mắt âm trâm đáng sợ của anh ta, sợ tới mức nuốt nước miếng, cô ta yếu ớt hỏi lại: “Có…

có vấn đề gì sao?”

“Không có, em có thể đồng ý thì tốt quá rồi. Váy cưới anh đã tự mình lựa chọn thay em, sẽ có người đưa tới. Em có thể đổi lại nếu cảm thấy không phù hợp. Tuy thời gian gấp rút nhưng mọi việc không thể làm đơn giản, anh đã mượn nhân lực của nhà vua, nhất định sẽ mang đến cho em một đám cưới hoành tráng, em cảm thấy thế nào?”

“Được, cứ thu xếp vậy đi, tôi… tôi cũng không hiểu những thứ đó.”

“Cưới anh, em có hạnh phúc không?”

Ko Hiện tại cô ta hoàn toàn nghe theo lời Cung Xuyên Minh Âm nói, anh ta nói cái gì thì chính là cái đó.

Không phải đã có câu nói. Khi vuốt lông hổ phải để hổ vừa ý, như vậy mới có thể dõ dành hổ vui vẻ.

Rõ ràng phương pháp ngu ngốc này của cô ta rất hiệu quả, ít nhất cho tới bây giờ Qung Xuyên Minh Âm vẫn chưa †ìm ra manh mối.

“Vậy em hôn anh một cái, anh đã là là chồng chưa cưới của em.”

Anh ta chỉ vào má mình.
 
Chương 2718


Chương 2718

A Lê sửng sốt, trước nay cô ta luôn cô độc, không hề biết gì vê chuyện nam nữ..

Giờ bỗng nhiên có chồng chưa cưới, một tuần nữa sẽ là chồng chính thức.

Loại cảm giác này, thật kì lạ.

Cô ta nhìn lấy gương mặt anh ta, làn da rất đẹp, tinh tế đến mức không có lỗ chân lông, cũng không biết có dùng mỹ phẩm dưỡng da nào không.

Cô ta suy nghĩ lung tung mất một lúc khiến Cung Xuyên Minh Âm không vui gõ gõ mép giường.

“Hôn anh.”

Lần này, lời nói mang theo mệnh lệnh.

Lúc này cô ta mới phản ứng lại, không dám đắc tội anh ta, vội vàng tiến tới đặt một nụ hôn nhẹ nhàng ở trên gương mặt anh ta.

Ngay lập tức khuôn mặt cô ta đỏ bừng, ánh mắt thoáng qua vẻ lo lắng nhưng vần không dám nhìn vào mắt anh ta.

“Còn có môi.”

“Hả? Còn… còn có sao?”

“Nếu không thì sao? Đây là đồ trang trí sao?”

Anh ta nhíu mày không vui nói.

“Chuyện đó… vậy được rồi.”

Giọng nói rất khó khăn lại rất miễn cưỡng, cũng mang theo chút đáng thương vô cùng.

Cô ta nhắm chặt mắt lại, nụ hôn như một con chim gõ kiến ngu ngốc.

Đôi môi chạm vào nhau, một bên ấm áp một bên lạnh giá.

Vốn cô ta định rút về ngay lập tức, không nghĩ tới giây tiếp theo Cung Xuyên Minh Âm át đến, rướn người chủ động hôn sâu hơn.

Cô ta bị ném vào góc giường, bị anh ta đè lên người, một tay ôm lấy eo cô ta, một tay khác dùng sức bám trụ cái ót, ngăn cản cô ta giấy giụa.

Cơ thể cô ta bị đè nén đến mức chỉ có thể chịu đựng.

Khi môi và lưỡi quyện vào nhau, cô †a có thể cảm nhận rõ ràng sự tham lam và điên cuồng của anh ta, có thể thấy được anh ta thật sự đang hưởng thụ.

Nhưng… không quá vài giây, đột nhiên anh ta mắng chửi ra tiếng, từ trên giường bước xuống, nhanh chóng rời khỏi môi cô ta.

Vẻ mặt A Lê mờ mịt, không biết làm Sao.

Anh ta cũng không nói lời nào, bước ra khỏi phòng.

“Đây… đây là tình huống gì vậy? Rốt cuộc mình đã bị anh ta nhìn thấu, hay là vẫn chưa?”

Trái tim cô ta cũng lên xuống thất thường, vừa hồi hộp vừa không biết phải làm sao.

An Tinh Du Không nghe nói bác sĩ tới, cũng vội vã chạy lại đây xem cô ta như thế nào.

Trước kia hoàng tử Halley đã từng nói, An Tinh Du Không là người yêu thương Nhật Kinh Lê Sa nhất, hai người giống như là ông cháu vậy.

Khi đó cô ta càng căng thẳng hơn, cảm giáo mình không thể kéo dài quá ba giây.

“Thân thể của cháu thế nào rồi? Cháu có sao không vậy nhóc con?”

“Không có việc gì, rất tốt ạ.”

“Không có việc gì là được rồi.”

An Tinh Du Không thở phào nhẹ nhõm, vừa uống trà vừa ân cần hỏi han.

“Cung Xuyên Minh Âm đến nói với cháu cái gì vậy?”

“Cũng không nói gì, anh ta chỉ bảo ngày mai phải rời đi, nên đến đây nói lời tạm biệt cháu thôi.”

“Được rồi, cuối cùng cũng có thể yên tĩnh một thời gian. Ông còn có một số việc cần giải quyết, cháu nghỉ ngơi G8 “Du Không… Ông Du Không ở đây không có việc gì để cháu làm sao?”

“Không cần ông, bây giờ ông còn có thể phụ giúp một chút, để ông làm cho.

Chờ cháu kết hôn với Thân vương, cậu †a sẽ tự lo liệu mọi thứ. Con cứ làm Nhật Kinh Lê Sa cho tốt thôi, bé ngoan”
 
Chương 2719


Chương 2719

Dứt lời, ông ta chống gậy rời đi, thân mình ngả ra sau, bước đi nặng nề hơn.

Câu nói cuối cùng của ông ta vang vọng trong tâm trí A Lê, tựa hồ… mang một ý nghĩa nào đó.

Suy nghĩ này cứ đắn đo trong đầu, cô ta nhìn theo bóng lưng ông ta đang rời khỏi cửa Đây phải là một người ông rất tốt bụng, hy vọng bọn họ sẽ hòa thuận với nhau.

Giờ phút này, ở Kettering.

Lê Sa từ từ tỉnh dậy, cô ta cau mày dữ dội trước cảnh vật xa lạ, sau gáy còn vô cùng đau nhức.

Kí ức về đêm qua tràn về, lập tức cô ta vén chăn bước ra khỏi giường.

“Bây giờ đang ở Kettering, cho dù muốn rời đi, cũng phải chuẩn bị phi cơ trước.”

Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng.

Thân hình Lê Sa thật sự nặng nề, hai chân giống như là rót đầy chì, không thể nhấc nổi hai bước chân.

Cô ta xoay người, nhìn thấy khuôn mặt có chút tiều tụy của Diên.

“Tại sao lại thế này?”

“Anh không đành lòng nhìn kẻ điên kia đối xử với em như thế.”

“Cho nên anh mang em đến đây sao? Vậy anh có biết Công Ty Nhật Kinh phải gánh vác cái gì không? Ông Du Không sẽ phải như thế nào? Em không thể cứ bỏ mặc bọn họ và rời đi như vậy, bọn họ còn cần em che chở.”

“Em không có năng lực che chở bọn họ, em gọi hy sinh là cái gì, hy sinh chính cuộc hôn nhân của mình, hy sinh em chỉ đổi lấy thời gian hoà bình ngắn ngủi.”

“Vậy thì sao, em biết mình không có khả năng, vì vậy em chỉ có thể dùng hôn nhân của mình ra đánh cược. Nhưng ít nhất, em còn có tác dụng. Còn nếu em bỏ chạy như thế này, thì được cái gì?”

“Em không bảo vệ được, anh sẽ giúp „ em: “Anh giúp em thế nào, anh đang đùa giỡn em sao?”

Lê Sa đau khổ lắc đầu, nước mắt giàn dụa vô thức rơi xuống.

“Chuyện này… em không cần phải biết, chỉ cần quan tâm đến kết quả là được. Từ lúc em rời đi, anh bảo đảm Công Ty Nhật Kinh sẽ gió êm sóng lặng, Cung Xuyên Minh Âm sẽ không sẽ không dám làm cái gì An Tỉnh Du Không. Anh dùng tính mạng của mình ra đảm bảo, chỉ là anh muốn hỏi em một câu… em, em còn tin tưởng anh không.”

Lời nói vừa dứt, nước mắt của cô ta ngừng rơi.

anh ấy… tại sao anh ấy lại nói điều này?

“Anh… rốt cuộc anh muốn làm cái gì?

Cô ta hung hăng nhíu mày, trong lòng không ngừng lo lắng.

“Em không cần biết anh sẽ làm cái gì, em chỉ cần biết, anh đã hứa với em, anh sẽ làm được, anh là đàn ông, sẽ không thất hứa với em. Chuyện này…

như vậy là đủ rồi.”

Mấy chữ cuối cùng, âm thanh sâu lắng và vô cùng mạnh mẽ.

Từng lời nói như sấm sét mãnh liệt đập vào trái tim cô cô, phản hồi lại làm cô ta đinh tai nhức óc “Em… em còn tin tưởng anh không?”

Câu cuối cùng, anh ấy hỏi rất cẩn thận, đồng thời cũng tiến đến gần cô ta.

Nước mắt cô ta vân không ngừng rơi, cô ta nhìn xuống cắn chặt môi, cuối cùng cũng nản lòng.

“Diên… em phải làm sao đây, đau quá… cuộc sống này mệt mỏi quá.”

Diên bước đến bên cô ta, ôm cô ta vào lòng, lấy bàn tay to xoa nhẹ lên lưng cô ta rồi nhẹ nhàng nói.

“Đăng cay có trước, ngọt bùi sẽ có sau, từ nay về sau anh sẽ chăm sóc em thật tốt. Em chỉ cần làm theo lời anh.”
 
Chương 2720


Chương 2720

Lời nói của anh ấy vang lên như sấm bên tai cô ta, khiến trái tim cô ta rung động.

Gô ta có tin không? Có thể trút bỏ gánh nặng trên người mình không?

Ông Du Không đã nhượng bộ lắm rồi, chẳng nhẽ cô ta thực sự vì hạnh phúc của bản thân mà không quan tâm đến tình yêu thương mà mọi người đã dành cho mình sao?

Cô ta nhắm chặt đôi mắt lại đây đau đớn, nước mắt như ngọc rơi xuống vỡ vụn.

“Em… em tin anh.”

Cuối cùng, cô ta vẫn bằng lòng tin tưởng anh ấy, nước mắt rơi xuống làm ướt một mảng áo của anh ấy.

Nghe thấy thế, anh ấy rất yên tâm, Diên rất sợ… rất sợ Lê Sa sẽ không tin mình.

Cảm giác bị nghỉ ngờ chất vấn thật sự rất đau khổ, nhất là đối với người mình yêu nhất.

“Em mệt rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi, khi tỉnh lại mọi chuyện sẽ tốt hơn.”

Giọng anh ấy nhẹ nhàng, như thể đang dõ dành một đứa trẻ.

Anh ấy quay lại giường ôm Lê Sa.

Cô ta lo lắng cuộn mình lại như một đứa trẻ, đôi bàn tay nhỏ không có chỗ nào để đành phải cầm lấy đôi bàn tay to lớn của anh ấy, sợ anh ấy sẽ rời xa mình.

Cô ta có cảm giác rất không chân thật, giống như bước chân trên mây, mỗi bước đi đều hư ảo mờ mịt, như thể sẽ rơi vào địa ngục sâu thắm bất cứ lúc nào.

Nước mắt của Lê Sa vẫn chưa khô, còn ướt cả gối.

“Diên, em thật sự đang nằm mơ à?”“

Cô ta vẫn không thể tin được, bồng nhiên cô ta mơ hồ đến Malton, Diên còn hứa với cô ta rằng mọi vấn đề sẽ được giải quyết.

Cô ta không cần phải làm gì, có thể gạt bỏ hết thảy mọi thứ, còn anh ấy…anh ấy đã làm như thế nào?

Giờ phúc này, cô ta mới bình tĩnh lại, nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng kia thì lo lăng hỏi: “Anh… rốt cuộc anh đã làm gì?

Sao lại tự tin như vậy?”

“Halley đã giúp anh rất nhiều. Phía sau Cung Xuyên Minh Âm là hoàng thất, phía sau lưng anh cũng thế. Đừng lo lăng, anh sẽ không gặp chuyện gì đâu.

Em không thấy anh vẫn còn nguyên vẹn đứng trước mặt em à?”

Nghe thấy thế, Lê Sa cảm thấy nhẹ nhõm.

Anh ấy xoa đầu cô ta để cô ta dân cảm thấy an tâm và chìm vào giấc ngủ Say.

Diên nhìn cô ta ngủ say, hơi thở đều đặn.

Lông mi của cô ta vẫn còn ướt, trong giấc ngủ hình như có chút lo lăng, như thể gặp ác mộng.

Anh ấy không ngừng xoa dịu trấn an cảm xúc của cô ta, như thế cô ta mới đỡ hơn một chút.

Vết bầm tím trên cánh tay cô ta vẫn chưa biến mất, anh ấy vội vàng lấy thuốc mỡ ra giúp tô ta thoa từng chút một.

Thật ra anh ấy cũng có một cảm giác không chân thật, cô ta bước vào thế giới của anh ấy, cảm giác này giống như một giấc mơ, khó có thể tin được.

Thế nên, anh ấy rất thận trọng, vì sợ rằng cô ta sẽ lại biến mất.
 
Chương 2721


Chương 2721

“Lê Sa, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau. Chỉ cần em còn yêu anh, anh sẽ không từ bỏ.”

Chỉ cần… em yêu anh, anh sẵn sàng trả giá mọi thứ.

Anh ấy đã từng trải qua quấng thời gian yêu đơn phương đến khắc cốt ghi tâm, nổ lực bằng tất cả nhiệt huyết cũng không thể đổi lấy một phút nhớ nhung từ cô ta.

Tình yêu của anh ấy như đá tảng đâm vào biển, nhưng không thể tạo nên chút phản ứng gì, ngay cả bọt biển cũng không có.

Cảm giác thất bại không thể diễn tả thành lời được.

May mắn thay, ông trời đã đưa Lê Sa đến với anh ấy, để anh ấy hiểu được cảm giác hạnh phúc khi được người khác yêu thương như thế nào.

Anh ấy cũng rất biết ơn vì từ đầu đến cuối Halley không bao giờ rời đi.

Sáng sớm, phái đoàn đến thăm đại sứ quán nước Anh đã chuẩn bị xong, Cung Xuyên Minh Âm cũng ăn mặc rất chỉnh tề, đi đầu hàng.

A Lê bị ép buộc phải đến, một người nào đó từ cung điện đột nhiên đến yêu cầu cô ta đi theo đưa tiên anh ta ra sân bay.

Cô ta sợ hết hồn, nhìn người đàn ông đẹp trai đứng trên đài, giống như vầng thái dương chói mắt khiến cô ta không dám tới gần.

Anh ta là Thân vương được nhân dân yêu mến, vì một người phụ nữ, anh ta sẵn sàng từ bỏ địa vị cao quý của mình.

Ngay cả khi danh tiếng của Nhật Kinh Lê Sa ở Hà Nội không tốt, không biết có bao nhiêu người cho rằng Cung Xuyên Minh Âm làm vậy không đáng.

Nhưng anh ta vẫn như xưa… mối tình sâu đậm ấy không biết rồi sẽ đi đến đâu.

Anh ta… khẳng định là rất yêu Nhật Kinh Lê Sa, mỗi lần anh ta nhìn vào ánh mắt của cô ta đều đặc biệt trìu mến, khiến cho cô ta cảm giác như đang nằm mơ vậy.

“Anh phải đi rồi.”

Giọng anh ta vọng lại gọi A Lê như người mất hồn.

“À, anh đi đường chú ý an toàn, thuận buồm xuôi gió.”

“Em muốn anh gặp tai nạn máy bay, không bao giờ trở về nữa sao?”

“Hả?”

“Đồ ngốc, máy bay đều bay ngược chiều gió, mà em muốn anh đi theo chiều gió.”

“A? Vậy sao? Em chỉ là nói nhảm, thuận miệng mới nói thế. Anh đừng để trong lòng, em sẽ cầu trời cho anh bình an vô sự trở về.”

“Không, em đi cùng anh, chúng ta cùng chết trong tai nạn máy bay, như vậy có thể kết hôn dưới lòng đất.”

“Hả?”

Sao anh ta có thể nói những lời đáng sợ như vậy.

Cô ta vốn định tiên anh ta lên máy bay, nhưng lại bị kéo lên máy bay, được sắp xếp ngồi ngay bên cạnh anh ta.

Toàn bộ hành trình A Lê không dám thở mạnh, vô cùng căng thẳng.

Nhưng anh ta vẫn bình tĩnh thoải mái, sau khi máy bay cất cánh trong lòng dường như có chút nặng nề, nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
 
Chương 2722


Chương 2722

Cô ta không dám làm phiền, bay khoảng ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến Malton, thủ đô của nước Anh.

Đoàn người bọn họ ở lại tòa đại sứ quán.

“Biết nói tiếng Anh không?”

“Biết.”

“Vậy em hãy dân mọi người lên phòng đi, sẽ có người chăm sóc em. Có việc gì thì cứ gọi cô ta.”

“Vậy anh… đi đâu?”

“Anh có việc, không cần phải báo cáo với em.”

Dứt lời, anh ta bỏ đi không ngoảnh lại.

Anh ta… đi đến Kettering.

Dừng chân lại bên ngoài cánh cổng sắt chạm khắc của Kettering đã lâu, dáng người thẳng tắp, không rời nửa bước.

Anh ta không làm gì cả, chỉ đứng một lúc lâu rồi quay lưng bỏ đi.

Cảnh tượng này đã được Lê Sa nhìn thấy.

Cô ta sống ở tòa nhà chính, cũng là tầng cao nhất, có thể nhìn ra toàn cảnh của Kettering.

Cô ta nhìn thấy bóng người ở cửa, mặc dù khoảng cách rất xa, nhìn không chính xác, rất mờ ảo.

Nhưng cô ta biết đó là Cung Xuyên Minh Âm.

Ký ức thật sự quá sâu sắc, hơn nữa toàn là sợ hãi.

Bây giờ cô ta đang chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân đang bị ép buộc, nếu bị bắt lại, cô ta không thể tưởng tượng nổi.

Lê Sa run lên vì sợ hãi, nghĩ đến việc anh ta sẽ lao vào bất cứ lúc nào để tóm lấy mình.

Nhưng hóa ra… anh ta không làm gì cả khiến cô bàng hoàng.

Anh ta đến để tìm Diên hay để tìm mình, cũng không biết cái người giống hệt mình có thể sống sót được bao lâu.

Ít nhất cho đến bây giờ vẫn chưa có †in tức về sự náo loạn ở Hà Nội, điều này chứng tỏ mọi chuyện đều tốt đẹp.

Đêm đó, A Lê ở trong phòng tổng thống cảm thấy vô cùng buồn bực, chán nản.

Khi giàu sang cũng thật sự rất cô đơn, cơm dâng đến tận miệng, mọi việc đều có người giúp việc lo hết.

Cô ta không cần làm gì cả, chỉ việc nằm trên chiếc sô pha sắp nổi mốc luôn rồi.

Đúng lúc đó, cửa phòng mở ra.

“Ông Cung Xuyên, ông đã trở lại.”

“Tất cả lui ra”

Anh ta quát lên đầy lạnh lùng, những người khác nhanh chóng rời đi.

A Lê ngồi dậy, phát hiện ra anh ta đã uống rượu, toàn thân nồng nặc mùi rượu, có vẻ như anh ta đã uống rất nhiều.

Đôi mắt anh ta hằn lên một màu đỏ tươi, anh ta nhìn lấy cô ta như thể một con chim ưng đang nhìn chằm chăm vào con mồi của mình.
 
Chương 2723


Chương 2723

Trông bộ dạng này thực sự rất đáng SỢ.

Cô ta không thể không nuốt nước bọt, trong lòng sợ hãi co quắp trốn ở trên sô pha, ước gì ánh mắt say rượu của anh ta sẽ không phát hiện ra mình.

Nhưng… mục tiêu của anh ta rất rõ ràng, cô ta càng sợ hãi hơn khi anh ta cứ đi thẳng về phía mình. Anh ta lao đến đè cô ta xuống, rồi trao một nụ hôn bá đạo mạnh mẽ…

“A… không được…”

Cô ta vùng vấy quyết liệt, nhưng không thể lay chuyển được sức mạnh cường tráng của một người đàn ông.

“Đừng mà, đừng mà…’ A Lê vừa khóc vừa la hét đến vỡ cả giọng, nhưng vấn bảo vệ phần vải còn lại trên cơ thể mình.

Hai mắt anh ta trợn trừng đỏ ngầu, kéo lấy tay cô ta áp lê.n đỉnh đầu.

Anh ta nhìn chằm chằm vào mắt cô †a, sau đó nói một cách hung tợn: “Không muốn? Không muốn cái gì? Em có thể ngủ với Diên, tại sao em không thể ngủ với tôi?”

“Em vốn dĩ là của tôi. Tôi là vị hôn phu của em. Chúng ta đã có hôn ước với nhau từ rất lâu rôi, nhưng em lại muốn chạy trốn. Em chưa bao giờ suy nghĩ về chuyện tình cảm của tôi, em chưa bao giờ…’ “Em nghĩ rằng tôi thật sự không có thù oán sao? Đã mấy lần tôi đêu muốn giết em. Giết em rồi là em cũng được giải thoát, tôi cũng được tự do.

Bàn tay to lớn của anh ta không kìm chế được siết lấy cổ cô ta, từng chút một cắt đứt không khí của cô.

“Khu… khụ…”

Gô ta đau đớn vùng vấy, khuôn mặt đỏ bừng, khóe mắt rưng rưng.

Cô ta cảm thấy… bản thân mình sắp bỏ mạng nơi đây.

Không ngờ, bản thân cô ta kiên trì như vậy mà không đầy hai ngày.

Cô ta không thể thở được, cuối cùng cũng không còn kháng cự nữa.

Sau đó anh ta mới phản ứng lại, buông đôi tay không ngừng run rẩy ra.

Anh ta đau khổ ôm đầu, liều mạng đập vào trán mình một cách tuyệt vọng.

Anh ta cảm thấy đầu rất đau, như thể có vô số người đang ở bên trong đầu anh ta không ngừng nói linh tỉnh.

“Cô ấy không yêu mày.”

“Cơ thể của cô ấy đã thuộc về người đàn ông khác.”

“Ngay cả khi cô ấy ở bên mày, trái tìm của cô ấy vẫn không hướng về mày.”

“Mày có biết người ngoài nghĩ vê mày như thế nào không? Mày là một kẻ ngốc. Mày biết cô ấy là chiếc giày rách bị người ta chơi đùa, nhưng mày vẫn chấp nhận tất cả. Mày cam lòng từ bỏ thân phận Thân vương để tham gia vào công ty Nhật Kinh, nhưng trong lòng người ta không hề có mày.”

“Cho dù mày có làm tất cả, cô ấy cũng sẽ không để ý đến mày. Đừng say mê mơ mộng nữa, chính mày đang lừa gạt bản thân mình đấy.”

“Mày là trò cười của tất cả đàn ông ở Hà Nội, ha ha ha…”

Những lời này, lặp đi lặp lại, đè lên dây thần kinh của anh ta.

VÀ Anh ta đau đớn ôm đầu, mạch máu trên trán đã nhảy loạn xạ.

A Lê nhân cơ hội này muốn chạy trốn, vội vàng nhặt quần áo lung tung trên mặt đất, lại bị ngã xuống nệm.

Gô ta lộn nhào một vòng muốn rời khỏi đây, nhưng lúc này Cung Xuyên Minh Âm đã tỉnh táo hơn, một tay anh ta nắm lấy mắt cá chân của A Lê bông nhiên kéo cô ta lại.
 
Chương 2724


Chương 2724

Anh ta bế cô ta lên, sau đó ném lên giường.

Cho dù chiếc giường có mềm mại đến đâu, sau khi bị ném cả linh hồn lẫn thể xác của cô ta cũng bị đảo lộn hết cả lên.

Cô ta vừa bình tĩnh lại thì đã nhìn thấy người đàn ông đang rút chiếc cà vạt trên cổ mình, cởi cúc áo, tiếp theo là tiếng khóa thắt lưng của chiếc quần tây.

Âm thanh loạt xoạt vang lên một cách giòn giã, chạm vào tim cô ta, khiến cô ta không thể không run lên vì sợ.

“Anh… anh đừng qua đây.

Anh ta không nói lời nào, càng lúc càng tiến lại gần.

“Không muốn… A…

Thứ còn lại , chỉ là sự bao phủ toàn bộ.

Hiệu quả cách âm của tòa nhà rất tốt, dù sao cũng là nơi đại sứ ở, bên trong hay ngoài đều phải tốt nhất.

Nhưng dù vậy, người giúp việc đứng ngoài cửa vẫn mang máng nghe thấy tiếng la hét.

Bọn họ đều nuốt nước bọt trong sợ hãi, nghĩ lại còn rùng mình.

Yêu thương gì mà phát ra tiếng hét thất thanh như thế này?

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, một đêm hiện ra vô cùng kinh khủng.

Ngày hôm sau, người giúp việc đến gõ cửa.

“Mời vào.”

Giọng nói trầm và khàn của người đàn ông từ bên trong truyền ra.

Khi người giúp việc bước vào, cô ta phát hiện bên trong là một đống hỗn độn.

Trên mặt đất là những mảnh quần áo nam nữ, màu đỏ trên khăn trải giường hiện lên rất chói mắt, không giống như màu đỏ của lần đầu tiên, mà giống như… vết máu do vết tích càu xé để lại.

Họ không dám nói, chỉ lặng lẽ thu dọn.

“Đem một bộ quần áo đến.”

“Vâng.”

Người giúp việc lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Cung Xuyên Minh Âm nhìn cô gái nhỏ bé trên giường với ánh mắt đầy phức tạp, cô ta vẫn năm dưới chăn, có chút buồn ngủ.

Sau sự việc đêm hôm qua, cô ta ngủ đi vì kiệt sức, không phát ra được tiếng động nào.

Anh ta uống quá nhiều sau đó ngủ rất sâu, ngày hôm sau mới tỉnh dậy.

Anh ta nhìn thấy màu đỏ trên ga trải giường và thêm… trong lòng có gì đó không thể nói thành lời.

“Đã đến giờ dậy rồi. Sáng nay anh phải đến hoàng cung nên không thể ở bên em. Muốn ra ngoài đi dạo cũng được, nhưng phải có người ở bên cạnh.

Tôi sợ em sẽ biến mất.”

“Lê Sa, dậy đi.”

Anh ta nhấc chăn bông lên thì thấy sắc mặt cô ta đỏ bừng, cả người đổ đầy mồ hôi. ` Thân hình nhỏ bé cuộn tròn lại, trong cái miệng nhỏ nhắn vấn lẩm bẩm những câu nói.
 
Chương 2725


Chương 2725

Giọng nói nhỏ đến mức anh ta hoàn toàn không nghe thấy, vì vậy anh ta phải cúi xuống để lắng nghe một cách cẩn thận.

“Đau…

“Đau quá…”

Cô ta liên tục r.ên rỉ, nhưng cô ta không biết mình đang đau ở đâu.

Ngay lúc đó, bỗng nhiên trong lòng anh ta rối loạn.

Anh ta vội vàng đi tìm bác sĩ.

Một bác sĩ nữ đến, sau khi khám bệnh xong thì nói: “Chắc là do nhiễm trùng vết thương nên bị sốt cao”.

“Nhiễm trùng vết thương?”

Trên người thiếu nữ không có vết thương nào, làn da trắng như pha lê, nhưng một số chỗ thâm tím vì thô ráp, nhìn phát hoảng.

“Ông Cung Xuyên… tôi nghĩ ông vẫn nên mời một bác sĩ phụ khoa.”

Nữ bác sĩ ngại ngùng nói.

Nghe xong, trái tim anh ta run lên, lập tức anh ta cho mời một bác sĩ phụ khoa đến.

Khi kiểm tra, một vết rách rất nghiêm trọng. Bác sĩ giận dữ nói: ‘Ông Cung Xuyên, chuyện này… ông cũng thật là nói đùa quá. Tại sao bây giờ mới gọi bác sĩ? Bệnh nhân hình như đã bị nhiễm vi khuẩn vào giữa đêm qua, hắn là đã sốt cao liên tục, đến giờ cơn sốt cao vẫn không giảm. Nếu tình trạng này tiếp tục, có thể sẽ mất mạng, phải tranh thủ thời gian đưa đến bệnh viện.”

“Lập tức đưa đến bệnh viện.”

Cung Xuyên Minh Âm vội vàng nói, anh ta đuổi theo sau bác sĩ, cùng nhau đi thì bất ngờ hoàng cung phái người đến, nói: ‘Ông Cung Xuyên, Halley điện hạ muốn gặp ông. Liên quan đến vấn đề giao lưu kinh tế giữa hai nước, chúng ta cần phải nghiên cứu thảo luận. “

Cung Xuyên Minh Âm nghe xong, hai bàn tay của anh ta siết chặt vào nhau, tim anh ta cũng muốn nhảy lên tận cổ họng.

Anh ta nhìn chằm chằm về hướng A Lê đang rời đi, sau đó dừng bước.

“Thay quần áo rồi vào cung.”

Anh ta thay trang phục gọn gàng chờ xuất phát đến hoàng cung nguy nga tráng lệ, phong cách kiến trúc ở Hà Nội hoàn toàn là hai nơi khác nhau.

Cung Xuyên Minh Âm đi thẳng đến nơi Halley ở, ở đây đã bày sẵn một bữa tiệc.

” Cung Xuyên Thân vương, anh vấn khỏe chứ.”

“Điện hạ thật có nhã hứng, còn muốn ăn điểm tâm cùng tôi sao? Ta sợ †a ăn xong, nằm ra lúc nào không hay.”

“Yên tâm đi, giữa hai nước, tôi có chừng mực. Tôi muốn giết anh. Lần trước lúc rời Malton, đáng lẽ anh đã chết thảm rồi.”

Halley nói một cách đây u ám.

Nếu không phải vì anh ta, làm sao cả Malton có thể biết về quá khứ của Diên?

Thật sự lúc đó anh ta gần như không thể kìm chế được muốn giết anh ta.

Nhưng do suy nghĩ vì đại cuộc nên không có hành động nào được thực hiện. Khi Cung Xuyên Minh Âm nghe xong, anh ta nhếch miệng nở một nụ cười kỳ lạ, nói: “Vậy thì tôi phải cảm tạ điện hạ đã giơ tay đánh khế, nhưng hình như giữa tôi và anh không có gì để nói, ngồi ăn cơm cùng bàn càng không cần thiết. Bây giờ vẫn chưa phải lúc để thu thập tin tức.

“Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, nhà vua của anh lẽ ra phải nói cho anh biết mọi chuyện chứ? Điều kiện giao dịch vẫn thỏa mãn.”
 
Chương 2726


Chương 2726

“Gọi là, tác phẩm hay.” Năm chữ ngắn ngủi này, u ám và lạnh lẽo bức người.

Halley nghe vậy, nhịn không được vuốt vuốt mũi cười, nụ cười đầy thiện cảm dành cho Cung Xuyên Minh Âm.

Cung Xuyên Minh Âm bắt gặp ánh mắt này, hai mắt tối sầm lại, đôi mắt dài nheo lại sắc lạnh, trong tròng kính phản chiếu một tia sáng nhãn tâm.

“Cung Xuyên Minh Âm, rốt cuộc thì Diên đã thắng.”

“Vậy ư? Sao anh biết tôi thua?”

Anh ta hỏi thẳng.

Căn phòng rơi vào im lặng một lúc, hai người nhìn nhau, cả hai đều thấy được trong thâm ý trong mắt đối phương.

Cung Xuyên Minh Âm không ở trong cung điện quá lâu, sau khi rời khỏi anh †a nhanh chóng đến bệnh viện.

Cô ta đang sốt cao, nhưng thuốc đã vào ngấm nên sẽ không đau như vậy.

“Thế nào?”

“Bệnh nhân sốt cao và liên tục lẩm bẩm điều gì đó, chúng tôi cũng nghe không hiểu… và còn, không thể tiêm, bệnh nhân không hợp tác …’ Các bác sĩ tay chân luống cuống nói.

Cung Xuyên Minh Âm hung hăng nhíu mày, sải bước lên phía trước canh giữ giường bệnh.

Trên trán của cô ta toàn là mồ hôi nóng, vừa lau từng chút tứng chút thì chẳng mấy chốc đã toát ra dày đặc.

“Cứu tôi… cứu tôi…”

Cô ta cứ nói liên hồi, cô ta không hề muốn chết.

Dù cuộc đời lắm cay đắng nhưng trên cõi đời này vẫn có những điều cô ta lưu luyến.

Cô ta muốn sống thật tốt, dù có mệt mỏi hay vất vả hơn một chút cũng không sao.

Khi Cung Xuyên Minh Âm nghe xong, không biết trong lòng anh ta như thế nào.

Anh ta nắm chặt tay cô ta: “Được…anh sẽ không để em chết, chỉ cần sống tốt là được.”

Những lời này quả là có tác dụng thần kỳ, A Lê thực sự bình tĩnh trở lại, sau đó ngoan ngoãn để bác sĩ chẩn đoán.

Bác sĩ đã sắp xếp ổn thỏa xong mới rời đi, phòng bệnh chỉ còn lại hai người họ ở lại.

Anh ta nhìn A Lê với bao tâm tư, ma xui quỷ khiến nào mà nhẹ nhàng chạm vào người cô ta.

Hai má cô ta vẫn còn rất nóng, cơn sốt cao thì đang giảm dần từng chút một.

“Lê Sa…

Anh ta lẩm bẩm gọi tên cô ta, tràn đầy bất lực.

Làm sao mới có thể ở bên cô ta mãi mãi.

Anh ta đã làm rất nhiều điều, chung quy cũng không bằng một câu nói của Diên.

Trái tim của cô ta có phải bằng sắt không? Cô ta không thể tự cảm nhận được một chút ấm áp nào sao?

“Cho đến bây giờ anh ta đều không đến gặp em, tôi cũng không biết em đang chờ cái gì? Lấy anh không tốt sao? Tôi đối với em ngàn vạn cưng chiều, được người ta ngưỡng mộ. Có biết bao nhiêu người ngưỡng mộ em không? Nhưng tại sao em có phúc mà không biết hưởng?
 
Chương 2727


Chương 2727

“Diên thì có gì tốt, anh không băng anh ta sao?”

Giọng anh ta dần trở nên cáu kỉnh, âm lượng trở nên cao hơn một chút.

“Đừng… đừng làm tổn thương em, làm ơn…”

Người nằm trên giường dường như có phản ứng lại, hét lên trong lo lắng, ngay lập tức Cung Xuyên Minh Âm tỉnh táo lại, buộc bản thân phải bình tĩnh lại và kìm nén những suy nghĩ đau khổ kia.

Anh ta ôm đầu, cảm thấy mình sắp phát điên rồi, có lẽ anh ta cũng nên tìm bác sĩ.

Sau đó anh ta sắp xếp một bác sĩ tâm lý kiểm tra cho mình.

“Nhắm mắt lại tưởng tượng mình đang ở trên đồng cỏ, gió hiu hiu nắng ấm. Cậu bước trên sườn đồi, hương hoa ngào ngạt. Đúng lúc này ai đó khế gọi tên cậu, và cậu quay lại. Cậu đã nhìn thấy ai? “

ho sa.

“Đúng vậy, là một cô gái trẻ, đang cười với cậu, chạy về phía cậu, ôm chặt lấy cậu…”

Nghe theo lời dẫn dắt của bác sĩ tâm lý, anh ta như rơi vào… một giấc mơ đẹp đẽ.

Anh ta đã gặp Lê Sa thời thơ ấu của mình, dáng người nhỏ bé của cô ta đã bước tới và đuổi những kẻ bắt nạt anh †a đi.

Cô ta đã trộm đồ ăn ngon cho anh †a, kể chuyện cho anh ta, chia sẻ với anh †a tất cả những kiến thức mới học được hôm nay.

Anh ta chưa bao giờ khát vọng trở nên mạnh mẽ như thế, hận không thể dẫm đạp lên mọi người chỉ để cưới cô.

Và anh ta từng bước leo lên vị trí hiện tại, dưới một người trên vạn người, không ít người ngưỡng mộ, khát vọng được gả cho anh ta, nhưng anh ta lại không thế chấp nhận người khác, mà trong mắt chỉ nhìn thấy cô ta.

Anh ta muốn cho cô ta những gì tốt nhất, để chứng minh rằng cô ta không thua kém Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.

Nhưng cô ta gạt hết đi tất cả, cô ta ghét Công ty Nhật Kinh, cũng ghét Hoàng thất.

Cô ta giống như một con chim hoàng yến với đôi cánh bị gãy, đau đớn gào thét trong lông.

Nhưng đây là số phận, cô ta được sinh ra đã là cô hai của Công ty Nhật Kinh, còn anh ta được sinh ra là Thân vương.

Họ đều không được ưu ái, đều bị chối từ từ khi còn nhỏ.

Hoặc là mơ hồ, cả đời không làm nên trò trống gì, hoặc là tự mở một con đường vì bản thân mà sống.

Cô ta không thể vượt qua cái bóng của Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử, nhưng anh ta có thể, anh ta có thể đứng lên bảo vệ cô ta.

Nhưng tại sao cô ta lại gạt bỏ đi.

Người ở Công ty Nhật Kinh có vấn đề gì không biết? Thân phận cao quý, sa hoa được người người ngưỡng mộ chẳng lẽ không tốt sao?

Cô ta nên nhận rõ thân phận mình, nếu cô ta là một chim sơn ca trên bầu trời, vì cái gì mà cô ta lại muốn xuống đất vấy bùn, hâm mộ đám người không ra gì?

Rõ ràng, cô ta có thể trở thành phượng hoàng bay lên trời cao, vì cái gì mà cô ta lại sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, cái gì cũng không cần để theo đuổi cái thứ gọi là tình yêu.

Có tốt đến vậy sao?

Trong giấc mơ của anh ta, vận mệnh vẫn không thay đổi, vẫn thấy Diên.

Ngay khi anh ấy xuất hiện, Lê Sa đã bỏ đi không quay đầu lại.
 
Chương 2728


Chương 2728

Anh ta liều mạng níu giữ, thậm chí hèn hạ quỳ xuống van xin, nhưng cô ta vẫn không quan tâm, đi thẳng về phía Diên rồi cùng nhau bỏ đi.

Anh ta dần mất kiểm soát, chạy đến bóp lấy cổ Lê Sa.

Cô ta đau đớn vùng vây, nhưng không thể làm gì được.

“Tại sao? Tại sao em lại đối xử với tôi như vậy? Em là người của tôi, sao có thể chạy trốn theo người đàn ông khác mà không biết xấu hổ hả?”

“Cứu… cứu với… anh, anh điên rồi, anh buông tôi ra.”

Lê Sa hét lên trong đau đớn, dùng tay đẩy anh ta ra trong tuyệt vọng.

Anh ta không quan tâm, cô ta chỉ có thể dùng sức bẻ tay anh.

Cuối cùng, trên mu bàn tay anh ta cũng để lại vết máu, nhưng căn bản anh ta không cảm thấy đau đớn chút nào.

Ánh mắt của anh ta dữ tợn, bên trong là hơi thở mãnh liệt, tàn nhẫn.

Trong mắt Lê Sa tràn đầy sự sợ hãi.

“Ông Cung Xuyên Minh Âm, ông…ông đã nhận sai người rồi, buông ra…để tôi đi…”

“Lê Sa, nếu định mệnh phản bội tôi, vậy em… đi chết đi.”

“Đi chết đi, chết đi…”

Cung Xuyên Minh Âm điên cuồng hét lên. : Đúng lúc này, có bóng người lướt qua, đột nhiên lao tới, bất ngờ đẩy anh †a ra.

Cảnh tượng trước mắt cũng thay đổi, anh ta nhìn màu trắng phòng bệnh thực sự xa lạ.

Trên mặt đất, bác sĩ tâm lý đã ngất đi vì hôn mê.

“Thân vương, ông không sao chứ?”

Thủ hạ lo lắng hỏi.

Anh ta đã đổ rất nhiều mồ hôi, như thể anh ta đã trải qua một giấc mơ dài đằng đãng.

“Không… không có gì…

Bàn tay toàn là máu tươi đến ghê người.

Anh ta đau đớn nhắm mắt lại, thật không thể tin rằng trong giấc mơ anh ta muốn giết Lê Sa.

Điều này… điều này là không thể.

Anh ta nghĩ rằng anh ta sẽ không bao giờ làm tổn thương Lê Sa trong cuộc đời này.

Nhưng vừa rồi, trong giấc mơ, anh ta thật sự muốn cô ta chết.

Vì cô ta đã phản bội mình.

Anh ta nhìn vào tay mình, dường như chỉ toàn là máu.

Tất cả đều là máu, máu tươi đầm đìa.

Anh ta sững sờ đứng dậy, vốn định về phòng bệnh gặp cô ta nhưng anh ta lại kìm lại, sợ bản thân không kiềm chế được sẽ gây ra chuyện.

Anh ta thực sự phát điên, cáu kỉnh và cực kỳ bất ổn về mặt cảm xúc.

Nếu anh ta bị điên, đó sẽ là trò đùa lớn nhất trên thế giới. Tự khiến mình phát điên vì một người phụ nữ.
 
Chương 2729


Chương 2729

Cung Xuyên Minh Âm đã biến mất, hoàng gia là người đầu tiên nhận được tin tức, đã ngay lập tức phong tỏa vì sợ gây náo loạn.

Tin tức nhanh chóng truyền tới Kettering.

Harley cảm thấy khó hiểu, anh ta không đến làm phiền Diên, anh ta không đến tham gia sứ đoàn giao hữu, cũng không biết rốt cuộc anh ta nghĩ gì.

“Là ma xui quỷ khiến như nào mà lại biến mất một cách êm đẹp. Người mà tôi phái đi tìm mấy ngày nay, nếu vẫn không tìm thấy thì chỉ có thể phái William. Người đã biến mất rồi làm sao có thể giải thích với Nhà vua?”

“Thực sự kỳ lạ. Nếu anh ta thực sự có âm mưu gì đó, bên chỗ tôi phải có động tĩnh.”

“Có thể anh ta không cố ý làm thế?”

“Nhìn đi nhìn lại, Lê Sa luôn ở trong nhà của tôi không đi ra ngoài, hẳn là sẽ không có chuyện.”

Đúng lúc này, họ nghe thấy tiếng bước chân, sau đó Lê Sa xuất hiện ở lối vào của phòng làm việc.

“Tôi vừa pha trà.

Cô ta nhẹ nhàng nói.

“Trà? Uống trà ngon, tôi uống thử…”

“Trở về hoàng cung uống.”

“Không phải chứ? Sao nhỏ mọn vậy, một chén trà cũng không có, tôi cũng nói đến miệng đắng lưỡi khô cả rồi.”

“Nếu anh thích, tôi sẽ pha cho anh.

Cô ấy không phải là chuyên gia pha trà chuyên nghiệp, nhất định sẽ không pha hợp miệng anh. Laura, đưa điện hạ đi uống trà ngon nhất.”

“Điện hạ, mời đi theo tôi.”

Chủ tớ hai người kẻ xướng người họa, rõ ràng là tiễn khách.

Harley dở khóc dở cười, Diên thì quá keo kiệt đến một ly trà cũng không mời.

Lê Sa cũng dở khóc dở cười, Diên cũng yên tâm khi thấy nụ cười của cô ta.

Cô ta đến đây với rất nhiều suy nghĩ, vẫn luôn ủ ê cau mày.

Hiếm khi thấy cô ta có tâm trạng không tệ nên anh ấy không phải lo lắng nhiều nữa.

Sau khi Halley rời đi, cô ta mới nói: “Đến mức này sao? Chỉ là một tách trà.

Chẳng lẽ người khác không thể uống trà em pha.”

“Phụ nữ có thể còn đàn ông không thể, chỉ có thể dành riêng cho anh.”

“Độc đoán như vậy? Anh uống hết một bình lớn như vậy sao?”

“Uống hết, uống nhiều nước là rất tốt. Mang qua đây ta từ từ uống.”

“Mà này… anh đang nói về Minh Âm à? Anh ta mất tích… đúng không?”

“Ừm, em rất lo lắng cho anh ta sao?”

Diên nhíu mày nói “Thật ra… có một chút, sợ anh ta xảy ra chuyện. Anh ta hiếm khi vô cớ mà biến mất, nhưng giờ lại mất tích. Dù gặp phải rắc rối gì trước đây, anh ta cũng chưa bao giờ trốn tránh. Nhưng lần này… em cảm thấy có gì đó không ổn, em sợ rằng điều gì đó sẽ xảy ra với anh ta. Nếu thật sự có chuyện gì xảy ra, đối với Halley thật sự không tốt phải không?”

“Về công, đó là vì Harley, còn về tư? Em xuất phát từ loại tình cảm gì vậy?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top