Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 1619


Chương 1619

Nghe tiếng cười của anh, Bạch Dương che mặt, càng chạy trốn nhanh hơn.

Cô đến nhà vệ sinh, đóng cửa lại, sau đó dựa lưng vào cửa, cả người vô cùng ngượng ngùng.

Từ trước đến giờ cô cũng chưa từng xấu hổ như vậy.

Sớm biết như vậy lúc ấy cô cũng sẽ không ấm đầu, nhắc nhở anh tìm kiếm uống cà phê buổi sáng có hại gì.

Bằng không, lúc này cô cũng sẽ không phải xấu hổ trốn tránh.

Bạch Dương bỏ tay che mặt xuống, thở một hơi thật dài, sau đó nỗ lực ổn định tâm trạng của mình.

Một lúc lâu sau, trái tim không ngừng nhảy lên của cô cuối cùng cũng khôi phục nhịp đập bình thường.

Sau đó, cô đi đến trước bồn rửa mặt, vặn mở vòi nước, dấp nước lên mặt, sau khi hạ nhiệt độ trên mặt xuống, lúc này mới ra khỏi nhà vệ sinh, chuẩn bị quay về nhà ăn.

Sau khi quay lại, cô khẳng định vẫn sẽ thấy ánh mắt chế nhạo của Phó Kình Hiên.

Có thể cô sẽ lại xấu hổ lần nữa.

Nhưng cho dù như vậy, cô cũng phải nhịn, dù sao chủ đề ngay từ đầu là cô gợi ra, hơn nữa đều là người trưởng thành rồi, anh muốn cười thì cứ cười.

Nghĩ vậy, Bạch Dương hít sâu một hơi, sau đó đẩy cửa vào nhà ăn.

Phó Kình Hiên buông dao rĩa trong tay, kéo ghế ra giúp cô: “Về rồi?”

Bạch Dương ừ một tiếng, đầu hơi rũ xuống đi qua ngồi xuống.

Ngay lúc cô chuẩn bị đi lấy dao nĩa, cánh tay Phó Kình Hiên đột nhiên khoát lên tay dựa sau ghế cô, đến gần thấp giọng nói: “Yên tâm, sau này anh sẽ cố gắng không uống cà phê nữa, sẽ không để em phải thiệt thòi.”

Nói xong, anh cười nhẹ một tiếng, lấy cánh †ay xuống, người cũng ngồi thẳng lại.

Mà nghe xong câu nói của anh Bạch Dương lại ngẩn người, dao trong tay lại lạch cạch rơi xuống đ ĩa, khuôn mặt vốn đã bớt chút đỏ lại lần nữa đỏ ửng lên.

“Phó Kình Hiên anh…anh nói cái gì đấy?”

Bạch Dương cắn chặt môi dưới, xấu hổ và giận dữ không thôi nhìn người đàn ông.

Anh thế mà lại vừa nói, sẽ không để cô thiệt thòi.

Cái thiệt thòi này là chỉ cái gì, cô không phải kẻ ngốc, đương nhiên hiểu.

Chính là vì hiểu, cho nên cái này mới làm cho cô xấu hổ và giận dữ.

Phó Kình Hiên nghiêng mặt, bình tĩnh nhìn Bạch Dương đỏ cả cổ, môi mỏng cong lên: “Em không cần phải thẹn thùng, sau này chúng ta ở bên nhau, những chuyện đó là chuyện nước chảy thành sông.”

“Ai nước chảy thành sông với anh.” Bạch Dương trừng mắt nhìn anh: “Anh cứ nói lung tung, đừng trách em tăng thêm thời gian!”

Nghe thế, sắc mặt Phó Kình Hiên lập tức thay đổi, trở nên nghiêm túc, cũng vội vàng nhận lỗi: “Anh sai rồi, anh không trêu em nữa.

Nói đùa, anh cố gắng lâu như vậy, vất vả lắm mới đả động được cô, cô đã đồng ý chỉ cần nửa tháng ổn định tâm trạng, sau khi ổn định, hợp lại với anh.

Nếu bởi vì bây giờ chính mình nhiều chuyện, trì hoãn việc tái hợp không dễ dàng gì, anh hận không thể dùng gia pháp quất mình.

Bạch Dương thấy Phó Kình Hiên cuối cùng không tiếp tục đề tài này nữa, lúc này mới thở phào một hơi, hừ anh một tiếng: ‘Ăn cơm “Được.” Phó Kình Hiên gật đầu, sau đó gọi người hầu đến: “Lấy cho tôi một ly mới, tôi lấy sữa”
 
Chương 1620


Chương 1620

Nghe thế, tay Bạch Dương dừng một chút, không nói gì.

Dù sao anh cũng chỉ là lấy sữa, cũng không nói gì khác.

Sau khi kết thúc bữa sáng, đã tám giờ rưỡi.

Bạch Dương đến phòng bà cụ một chuyến, chào bà cụ, sau đó cùng với Phó Kình Hiên rời khỏi nhà cũ.

Phó Kình Hiên lái xe chở Bạch Dương đến Thiên Thịnh.

Hơn một tiếng sau, đến Thiên Thịnh.

Phó Kình Hiên lái xe đến vị trí đỗ xe riêng của Bạch Dương lại phát hiện trên vị trí đỗ xe của cô, đã có một chiếc xe đỗ lại.

Nhìn chiếc xe kia, Bạch Dương nhíu nhíu mày.

Cả Thiên Thịnh đều biết, vị trí này vị trí đỗ xe riêng của cô, cho dù xe cô không đỗ ở đây, vị trí cũng sẽ đặt một biển vàng cấm xe khác đỗ.

Mà bây giờ, chiếc xe nhật màu đen này, cứ công khai đỗ trên vị trí riêng của cô như vậy, còn ném biển vàng cấm đỗ của cô sang một bên, đến cùng là ai không lễ phép như vậy?

Người quản lý bãi đỗ xe, vì sao không ra †ay chấn chỉnh?

Phó Kình Hiên theo ánh mắt Bạch Dương nhìn chiếc xe kia, con ngươi híp lại: “Đây không phải là xe của em đi?”

Bạch Dương ừ một tiếng: “Không phải, không biết là xe ai, nhưng mà có thể đi vào bãi đỗ xe, nhất định là người của Thiên Thịnh.”

Nhưng những cấp cao và cổ đông của Thiên Thịnh, đều có vị trí để xe riêng của mình, cho nên sẽ không chiếm vị trí đỗ xe riêng của người khác, mà xe của công nhân viên bình thường, cũng có chỗ đỗ xe công cộng khác, chắc là không biết lái đến khu riêng.

Cho nên người lái chiếc xe này, là một công nhân viên hoặc cấp cao nào đấy của Thiên Thịnh, có ý kiến với cô, sau đó cố ý làm trái quy tắc, chiếm dụng vị trí đỗ xe của cô.

Cô càng thiên về người phía sau hơn, bình thường công nhân viên mặc dù có ý kiến với cô, cũng không dám làm vậy, cho nên chỉ có cấp cao mới dám.

Cũng không biết, là cấp cao nào!

“Người đỗ xe, đang khiêu khích em.” Phó Kình Hiên quay đầu nhìn người phụ nữ trên ghế lái phụ nói một câu.

Khuôn mặt nhỏ của Bạch Dương trâm xuống gật đầu: “Em nhìn ra được.”

“Gần đây em có phải làm ai đó bất mãn?”

Phó Kình Hiên lại hỏi.

Bạch Dương lắc đầu: “Em không biết, gần đây em cũng không liên quan với người nào cấp cao, ngược lại vẫn luôn có cọ xát với đám người phe cánh Đoàn Hựu Đình, nhưng mà đám người đó sẽ không làm như vậy, dù sao nếu họ muốn làm vậy, đã sớm làm, sẽ không đợi đến bây giờ, dùng thủ đoạn ngây thơ như vậy khiêu khích em.

“Thế chính là kẻ địch chưa biết rồi.” Phó Kình Hiên trầm giọng nói: “Anh đi lên với em.

“Không cần!” Bạch Dương cởi dây an toàn ra: “Em biết anh sợ em không ứng phó được, nhưng mà chuyện này em có thể, hơn nữa đây là người của Thiên Thịnh, em là cổ đông lớn nhất của Thiên Thịnh, người dưới tay em mạo phạm em, đương nhiên phải do chính ông chủ làm em đây đến trừng trị, cho nên em tự mình làm.”

Cô nghiêm túc nhìn anh.
 
Chương 1621


Chương 1621

Phó Kình Hiên khẽ cười một ttiếng: “Anh biết em sẽ nói như vậy, được, vậy em tự mình làm, nhưng mà có cái gì không giải quyết được, gọi điện cho anh.”

“Được.” Bạch Dương gật đầu đáp lời, sau đó mở cửa xuống xe, đứng ở bên ngoài xe phất phất tay với người đàn ông: “Anh quay về đi, trên đường chú ý an toàn, tạm biệt!”

“Tạm biệt!” Phó Kình Hiên khẽ gật đầu, sau đó đánh xe rời đi.

Nhìn xe anh hoàn toàn rời đi, Bạch Dương †hả tay xuống, thu lại nụ cười trên mặt, đi đến vị trí đỗ xe của mình, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng lấy điện thoại ra, gọi một cuộc.

Rất nhanh, công ty vận tải gần đây, đã phái người đến.

Bạch Dương chỉ vào chiếc xe đỗ trên vị trí đõ của mình, lạnh lùng nói: “Phiền các anh kéo chiếc xe này đi, kéo ra ven đường là được rồi.”

Đây là chỗ đỗ xe của cô.

Cô là cổ đông lớn nhất Thiên Thịnh, nếu như cứ thể bỏ mặt xe người khác đỗ ở đây khiêu khích mình, đây không phải là rõ ràng làm người ta thấy cô nhu nhược dễ bắt nạt sao?

Sau khi truyền ra, còn quản lý Thiên Thịnh thế nào?

Công nhân viên Thiên Thịnh cũng sẽ cho rằng người làm chủ như cô, không có chút sức uy hiếp nào, không có cách nào dẫn dắt Thiên Thịnh đi tiếp.

“Vâng cô Bạch, bây giờ chúng tôi sẽ chuyển chiếc xe này đi.” Đội trưởng tiểu đội vận tải sau khi nghe yêu cầu của Bạch Dương, lập tức sắp xếp.

Một đoàn mấy người bắt đầu làm việc.

Bạch Dương đứng một bên nhìn, đồng thời còn gọi điện cho thư ký Đồng.

Thư ký Đồng nhanh chóng nghe máy: ‘Sếp Bạch.”

“Thư ký Đồng, cô có biết xe đỗ ở chỗ của tôi, là của ai không?” Bạch Dương nhìn chiếc xe nhật này hỏi.

Vẻ ngoài chiếc xe có vẻ rất mới, có lẽ là xe mới mua.

Hơn nữa, cô bây giờ cực kỳ không muốn thấy xe nhật, cái này làm cô không nhịn được nhớ đến hình ảnh lần trước Cố Tử Yên lái xe đâm vào cô và Phó Kình Hiên.

Cố Tử Yên lúc đó, lái đúng là một chiếc xe Nhật.

Mà bây giờ đã lâu như vậy, không có chút †in tức nào của Cố Tử Yên, cũng không biết trốn đến nơi nào.

“Đỗ ở vị trí của ngài?” Đầu bên kia điện thoại, gương mặt thư ký Đồng vô cùng nghỉ hoặc trả lời: “Thật xin lỗi sếp Bạch, sáng nay tôi không đi qua bãi đỗ xe, không biết có người đỗ trên vị trí của ngài.”

“Vậy sao?” Bạch Dương gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết, sau đó lại nói: “Vậy cô tìm người quản lý bãi đỗ xe, hỏi xem tình hình thế nào.

“Vâng thưa sếp Bạch.” Thư ký Đồng lên tiếng.

Bạch Dương cúp điện thoại, để điện thoại xuống, tiếp tục xem đội vận tải bên kia.

Đợi đến khi chiếc xe Nhật này bị đưa lên xe tải, cô mới đi qua, nhặt biển báo cấm trên đất, lại lần nữa đặt lên vị trí đỗ xe của mình.

Sau khi đặt xong, Bạch Dương thanh toán cho tiểu đội vận tải, rồi đi về phía thang máy.

Rất nhanh, cô đi đến phòng làm việc của mình.

Thư ký Đồng đang đợi cô ở cửa phòng làm việc, thấy cô đi đến, báo cáo lịch trình hôm nay trước.

Báo cáo xong, mới bắt đầu nói đến kết quả hỏi được từ chỗ quản lý bãi đỗ xe: “Sếp Bạch, người quản lý nói, chủ nhân chiếc xe kia, là một người phụ nữ, hơn nữa người đó còn nói là em gái của ngài, cho nên người quản lý mới không đuổi chủ chiếc xe kia đi”

 
 
Chương 1622


Chương 1622

Nghe thấy lời của thư ký Đồng, bước chân của Bạch Dương lập tức dừng lại, vội vàng xoay người: “Cô nói cái gì? Em gái tôi?”

Chẳng lẽ lại là Bạch Viện?

“Vâng, người quản lý chắc chắn nói như vậy.” Thư ký Đồng gật đầu: “Người quản lý còn nói, người phụ nữ còn lấy hộ chiếu của mình, tên bên trên là Bạch Viện, người quản lý cảm thấy cái tên Bạch Viện này, rất giống với tên của ngài, cho nên tin rằng là em gái ngài, không đuổi đối phương đi, sợ làm ngài không vui.”

Cho nên đây cũng không xem là thất trách của người quản lý.

Chỉ có thể trách người phụ nữ giả mạo em gái sếp Bạch kia.

“Quả nhiên là Bạch Viện!” Bạch Dương nắm chặt tay, sắc mặt có chút khó côi.

Vừa rồi cô mới suy nghĩ cái người phụ nữ tự xưng là em gái mình, có phải là Bạch Viện không.

Bây giờ sự thật chứng mình, chính là vậy.

“Sếp, ngài biết Bạch Viện kia?” Thư ký Đồng tò mò nhìn Bạch Dương, thấy sắc mặt Bạch Dương không tốt, thử hỏi: “Sếp Bạch, vậy Bạch Viện kia, có phải có ân oán với ngài không?”

“Cô nên biết, ba của tôi vẫn còn một cô con gái nhỏ chứ?” Bạch Dương không đáp mà hỏi lại.

Thư ký Đồng gật đầu: “Biết, từng nghe sếp Bạch nói qua, không phải là Bạch Viện này, thật sự là em gái của ngài chứ?”

“Đúng.” Bạch Dương ừ một tiếng: “Là vợ thứ hai của ba tôi sinh.”

“Thì ra là vậy.’ Thư ký Đồng bừng tỉnh hiểu ra: “Tôi còn tưởng rằng là có người lừa đảo giả mạo em gái ngài chứ, nhưng mà…

Thứ ký Đồng nhíu mày: “Tôi nghe sếp Bạch nói cô em gái này của ngài cùng với mẹ kế sáu năm trước đã cuỗm hết tiền của Thiên Thịnh chạy đi, bây giờ cô ấy lại xuất hiện, còn trực tiếp đến Thiên Thịnh, không phải là có âm mưu gì chứ?”

Bạch Dương nhếch cặp môi đỏ mọng không nói gì.

Thực tế, cô vô cùng đồng ý với lời này của thư ký Đồng.

Bạch Viện bị nhà họ Lý đưa đến nước M, theo lý thuyết, nên ngốc ở nước M.

Nhưng Bạch Viện không có, mà lại quay về Hải Thành, còn trực tiếp đến Thiên Thịnh, hơn nữa cố ý chiếm vị trí đỗ xe của cô khiêu khích cô, không có âm mưu là không thể.

“Đi tra xem Bạch Viện ở đâu, xe cô ta vẫn luôn đỗ ở bãi đỗ xe, như vậy cô ta hẳn là đang ở Thiên Thịnh, sau khi tìm được cô ta, mang cô ta đến chỗ tôi.” Bạch Dương nhíu mắt lại, sắc mặt lạnh băng nói.

Vốn cô định cuối tháng tự mình đến nước M, đưa Bạch Viện về nước, để Bạch Viện cúi đầu trước bia mộ của ba mà xin lỗi cho đàng hoàng.

Kết quả không ngờ cô còn chưa đi, Bạch Viện đã tự mình về nước.

Cũng tốt, lại bớt thời gian cho cô.

“Tôi biết rồi sếp Bạch, tôi đi ngay” Thư ký Đồng gật đầu đáp lại, lập tức đi làm.

Bạch Dương tiếp tục đi lên trước, đi vào sau bàn làm việc của mình, vừa ngồi xuống, điện thoại lại run lên, một tin nhắn nhảy ra, là Phó Kình Hiên gửi đến.

Lông mày nhíu chặt của Bạch Dương lập †ức giãn ra, mở tin nhắn ra xem: Biết là ai khiêu khích không?

Cô biết, anh sẽ hỏi cái này.

Bạch Dương cười một cái, đánh chữ trả lời: Biết rồi, là Bạch Viện.
 
Chương 1623


Chương 1623

Bên kia điện thoại, Phó Kình Hiên lúc này mới bước ra khỏi thang máy, đang đi về phía phòng làm việc của mình, nhìn thấy Bạch Dương trả lời, bước chân dừng lại.

Bạch Viện?

Lại là cô ta!

Ngón tay thon dài của Phó Kình Hiên bắt đầu đánh chữ: Cô ta về rồi?

Bạch Dương vuốt vuốt huyệt thái dương: Đúng thế, một chút tin tức cũng không có, vừa về đã gây sự, sau này không chừng còn muốn làm gì nữa đây, nhưng mà cũng là chuyện tốt, sáu năm cô ta chưa tảo mộ thắp hương cho ba, lần này em muốn để cô ta bù lại mọi thứ.

Nhìn thấy những lời này, Phó Kình Hiên khẽ cười thành tiếng: Được, bù lại hết.

Bạch Dương nhìn anh ủng hộ mình như vậy, cũng nhếch môi nở nụ cười.

Lúc này, cửa phòng làm việc có người gõ vang.

Bạch Dương ngẩng đầu lên nhìn: “Mời vào.

Cô tưởng là thư ký Đồng, kết quả đi vào, lại là trợ lý bên cạnh Đoàn Hựu Đình.

“Sếp Bạch” Trợ lý Đoàn Hựu Đình, cúi chào Bạch Dương.

Bạch Dương để điện thoại xuống, giọng điệu lạnh nhạt nói: ‘Sếp Đoàn mấy người có chuyện gì sao?”

Nếu như không phải Đoàn Hựu Đình dặn dò, người trợ lý này căn bản sẽ không đến nơi này.

Trợ lý Đoàn Hựu Đình đứng ở cửa đáp: “Là như vậy sếp Bạch, sếp Đoàn gọi ngài sang mở họp.”

“Lúc này mở họp gì?” Bạch Dương hoài nghỉ nhíu mày.

Mỗi lần họp, đều phải sắp xếp từ trước.

Nhưng mà hôm nay cũng không có cuộc họp nào.

Nhưng mà Đoàn Hựu Đình gọi cô qua đi họp, khẳng định có chuyện.

“Là như vậy, sếp Đoàn nói, ngài quay về Thiên Thịnh lâu như vậy, Thiên Thịnh đều chưa từng chính thức triệu tập đại hội đồng cổ đông, lần này sếp Đoàn chuẩn bị cuộc họp, tranh cử chức chủ tịch mới, nói vị trí chủ tịch của Thiên Thịnh đều để không, chỉ có một tổng giám đốc, một phó †ổng giám đốc, đối với sự phát triển của Thiên Thịnh cũng không tốt, cho nên muốn nhanh chóng quyết định vị trí chủ tịch.” Trợ lý nói.

Bạch Dương dựa vào phía sau, cười như không cười nói: “Thì ra là như vậy, nhưng mà sếp Đoàn nói sai, vị trí chủ tịch này, có thể không cần mở họp đại hội đồng, vị trí chủ tịch từ trước đến nay đều do người nắm số cổ phần nhiều nhất ngồi lên, cho nên tôi nghĩ không ai thích hợp vị trí chủ †ịch này hơn tôi nữa rồi.”

Chủ tịch, quả thật từ trước đến này đều là người nắm nhiều cổ phần nhất làm, nếu như người nắm nhiều cổ phần nhất không làm, như vậy vị trí chủ tịch này, sẽ để trống, sẽ không để người nắm giữ ít cổ phần hơn làm, đây là quy tắc trong giới.

Vốn nên là cô làm chủ tịch, mà không phải là phó tổng giám đốc, chỉ là bởi vì Khởi nói, cô từ trước đến nay không hiểu kinh doanh gì đó, nếu như đột ngột ngồi lên vị trí chủ tịch, rồi lại cái gì cũng không hiểu, người bên dưới sẽ không phục, thậm chí sẽ còn liên thủ lật đổ cô.

So với như vậy, còn không bằng trước khiêm tốn một chút, làm một phó tổng giám đốc, có thể học được nhiều thứ, còn có thể lấy được hảo cảm từ những cổ đông cấp cao khác, sẽ không để bọn họ ngay từ đầu đã phòng bị cô, đợi đến khi cô học đủ rồi, nhân lúc người ta không kịp đề phòng ngồi lên chức chủ tịch, như vậy cho dù bọn họ bất mãn, cũng không có cách nào kéo quyền lực của cô xuống, bởi vì cô đã không còn là một người mới cái gì cũng không hiểu.

Mà cô cũng đã tính, đợi đến khi nhà xưởng hoàn toàn xây xong, máy móc từ nước H đã vận chuyển đến, cô sẽ chính thức triệu tập đại hội đồng cổ đông, ngồi lên vị trí chủ tịch.

 
 
Chương 1624


Chương 1624

Như vậy, cô có thể danh chính ngôn thuận đè ép Đoàn Hựu Đình một đầu, cầm về một nửa quyền quản lý từ trong tay Đoàn Hựu Đình, không phải giống như bây giờ, rõ ràng cô là cổ đông lớn nhất, vẫn bị Đoàn Hựu Đình chèn ép.

Chỉ là không đợi đến khi nhà xưởng hoàn toàn xây xong, bây giờ chính Đoàn Hựu Đình đã mở đại hội đồng cổ đông, chuẩn bị tuyển chọn chủ tịch.

Cũng là chuyện tốt, nếu như Đoàn Hựu Đình ước gì cô ngồi lên vị trí chủ tịch như Vậy, vậy cô vì sao không thành toàn cho ông ta chứ?

Ở cửa, trợ lý Đoàn Hựu Đình nghe Bạch Dương nói vậy xong, lập tức sợ hãi cúi đầu xuống: “Sếp Bạch, lời này ngài nói với tôi không có tác dụng gì, ngài vẫn là tự mình nói với sếp Đoàn đi.”

“Được, vậy tôi nói với ông ta.” Bạch Dương đứng lên.

Cô cũng biết nói với người trợ lý này cũng không được gì, cho nên cũng không có ý làm khó người trợ lý này, cầm máy tính trên bàn lên lại nói: “Dẫn đường đi.”

“Sếp Bạch mời.” Thấy Bạch Dương đồng ý tham gia cuộc họp này, trợ lý nhẹ nhàng thở ra, sau đó vội vàng làm một tư thế mời.

Bạch Dương đi qua, đưa máy tính cho anh †a.

Trợ lý vội vàng vươn tay nhận lấy, cầm giúp cô.

Bạch Dương chỉnh lại áo khoác trên vai, giày cao gót hiên ngang mạnh mẽ đi ra ngoài.

Rất nhanh, cô đi đến cửa phòng họp.

Trợ lý thay cô mở cửa ra.

Bạch Dương nhấc chân đi vào, chỉ thấy bên trong các cổ đông và quản lý cấp cao của Thiên Thịnh đã ngồi đủ, mà cô, là người cuối cùng đến.

Những cổ đông và quản lý cấp cao này thấy Bạch Dương đi vào, đều dừng nói chuyển, chào hỏi rồi: “Sếp Bạch.”

Dù thế nào, cô dù chỉ là một phó tổng giám đốc, nhưng cổ phần Thiên Thịnh trong tay lại là nhiều nhất.

Cho nên bọn họ, vẻ bề ngoài vẫn phải làm đủ.

Bạch Dương gật gật đầu với những người này, xem như đáp lại, sau đó đi đến vị trí của mình ngồi xuống.

Trợ lý Đoàn Hựu Đình đi sau lưng cô, bước lên một bước trả lại máy tính chho cô, đặt lên bàn trước mặt cô, sau đó nhanh chóng rời đi, quay về đứng sau lưng Đoàn Hựu Đình ở đối diện.

Đoàn Hựu Đình quét mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng họp, trọng điểm nhìn Bạch Dương thêm hai giây mới dời tầm mắt đi.

Nhưng Bạch Dương từ trong ánh mắt của ông bắt được một chút kỳ lạ.

Bạch Dương theo bản năng thẳng người, ánh mắt nheo lại.

Ánh mắt vừa rồi của Đoàn Hựu Đình này, rốt cuộc là có ý gì?

Ông ta đang có âm mưu gì?

Bạch Dương biết, lúc này Đoàn Hựu Đình triệu tập đại hội cổ đông, khẳng định không đơn giản như vậy.

Dù sao cổ phần công ty trong tay Đoàn Hựu Đình, ngay cả cổ đông đứng thứ hai cũng không phải, có lẽ là thứ ba thứ tư đi, sở dĩ có thể ngồi được trên chức tổng giám đốc, dựa vào thủ đoạn tàn nhẫn, hơn nữa bản thân cổ đông thứ hai thứ ba cũng không có năng lực gì, cho nên không tranh giành với Đoàn Hựu Đình.

Mà Đoàn Hựu Đình hôm nay triệu tập đại hội cổ đông, nhìn thế nào cũng thấy bất thường.
 
Chương 1625


Chương 1625

Đầu tiên Đoàn Hựu Đình không thể không biết bản thân ông ta không làm được chủ †ịch, cho nên triệu tập đại hội cổ đông này, đối với bản thân Đoàn Hựu Đình, không có chỗ nào tốt, chỉ sẽ đẩy cô lên vị trí chủ tịch.

Hơn nữa, Đoàn Hựu Đình không thể không biết chuyện đầu tiên khi cô ngồi lên ghế chủ tịch, chính là thu lại quyền quản lý trong tay ông ta.

Đoàn Hựu Đình như vậy, vì sao còn muốn triệu tập đại hội cổ đông?

Hơn nữa, ánh mắt vừa rồi của Đoàn Hựu Đình, rõ ràng lộ ra đại hội cổ đông lần này, là nhằm vào cô.

Đang lúc Bạch Dương suy nghĩ Đoàn Hựu Đình rốt cuộc muốn làm gì, Đoàn Hựu Đình đột nhiên vỗ tay một cái: “Được rồi, nếu như mọi người đã đến đông đủ, vậy thì chúng ta bắt đầu hội nghị hôm nay đi, mọi người đều biết, một tập đoàn tốt, không thể không có lãnh đạo tối cao, đây cũng là bất lợi đối với sự phát triển của tập đoàn chúng ta, cho nên hôm nay tôi đề nghị, chúng ta chọn ra một chủ tịch.”

Người đứng bên phía Đoàn Hựu Đình, đương nhiên là gật đầu ủng hộ.

Người đứng về phía Bạch Dương, lại nhíu mày.

Một trưởng bộ phận trong đó, càng trực tiếp nhấc tay lên tiếng: “Sếp Đoàn, chủ tịch còn phải chọn sao? Sếp Bạch không phải là chủ tịch sao? Cô ấy là cổ đông lớn nhất †ập đoàn chúng ta, ngoài trừ cô ấy, còn có ai phù hợp?”

“Đúng vậy, cho nên hội nghị này căn bản không có ý nghĩa.” Còn có người tán thành.

Bạch Dương rất vui mừng nhìn những quản lý cấp cao ra mặt nói chuyện giúp mình này, trên mặt mỉm cười thản nhiên.

Nhưng mà Đoàn Hựu Đình đối diện cô thấy nụ cười này, khuôn mặt là âm trầm: “Cháu gái Bạch Dương, cũng cảm thấy mình nên làm chủ tịch sao?”

Bạch Dương bưng chén trà trước mặt mình lên nhấp một ngụm, giọng nói lạnh nhạt: “Sếp Đoàn, lời này tôi cảm thấy ngài không nên hỏi tôi, bởi vì trong lòng ngài đã có đáp án không phải sao? Đương nhiên, nếu như ngài nhất định muốn nghe tôi trả lời, tôi có thể cho ngài biết, vị trí chủ tịch này thuộc về tôi, trong tay có 51% cổ phần tuyệt đối của Thiên Thịnh, tôi chính là người quyết định tuyệt đối ở Thiên Thịnh không phải sao?”

Đoàn Hựu Đình không ngờ Bạch Dương trả lời không khách khí như vậy, ông ta tưởng, cô sẽ uyển chuyển một chút đấy.

“Cháu gái quản lý Thiên Thịnh mấy tháng đến bây giờ, tính cách càng ngày càng cứng rắn rồi, cũng không biết cái gì gọi là khiêm tốn” Đoàn Hựu Đình ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Bạch Dương.

Bạch Dương cười một cái: “Khiêm tốn?

Sếp Đoàn, tôi vừa mới nói, tôi có cổ phần tuyệt đối của Thiên Thịnh, như vậy vấn đề †ôi khiêm tốn hay không khiêm tốn này đã không thay đổi được, nếu đã vậy, vậy không bằng tôi không khiêm tốn, trực tiếp nói rõ ý của mình là được, dù sao cũng không cần phải cong cong vòng vòng, nhưng mà nhìn dáng vẻ của Sếp Đoàn, dường như không muốn để tôi làm chủ tịch nhỉ?”

Lời nói của Bạch Dương có thể nói là vô cùng trực tiếp, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đoàn Hựu Đình.

Người của Đoàn Hựu Đình, đương nhiên biết Đoàn Hựu Đình không muốn Bạch Dương làm chủ tịch.

Nhưng người Bạch Dương, thì muốn Đoàn Hựu Đình nói rõ, dựa vào cái gì không muốn để Bạch Dương làm chủ tịch.

Đoàn Hựu Đình hoàn toàn không dự kiến được là Bạch Dương chỉ một thời gian ngắn ngủi đã ép mình đến góc tường.

Lúc này một đống lớn lý do thoái thác mà ông ta chuẩn bị trước không sử dụng được rồi, chỉ có thể kéo cái mặt này, cả gương mặt vô cùng không muốn nói: “Cháu gái nói cái gì vậy, chú đương nhiên không có ý này, cháu đây là hiểu lầm chú rồi, cháu cũng đã nói, cháu là cổ đông lớn nhất, cho nên chú sao có thể có suy nghĩ không muốn để cháu lên làm cháu lên làm chủ tịch chứ?”
 
Chương 1626


Chương 1626

Tuy ông ta thật sự không muốn để cô làm chủ tịch, đè trên đầu mình.

Nhưng mà lời nói như vậy, ông ta chỉ có thể giấu trong lòng, không thể nói thẳng ra.

Nếu không người thua thiệt là ông ta, dù sao chọc giận cô, cô hoàn toàn có thể dùng cổ phần tuyệt đối trong tay, mạnh mẽ ngồi lên vị trí chủ tịch, sau đó lại loại bỏ cổ đông nhỏ như ông ta.

Với chút cổ phần trong tay ông ta, căn bản không phải là đối thủ của cô.

Mà chuyện ông ta không thể làm nhất bây giờ, chính là chọc giận cô, lỡ như cô thật sự mạnh mẽ ngồi lên vị trí chủ tịch, vậy kế hoạch đằng sau của ông ta, sẽ không có cách nào thực hiện.

“Ồ?” Bạch Dương nghe mấy lời dối trá của Đoàn Hựu Đình, cũng không vạch trần ông †a, cười như không cười nói: “Cho nên Sếp Đoàn là muốn để tôi lên làm chủ tịch tập đoàn? Nói vậy, hội nghị hôm nay, là Sếp Đoàn tổ chức cho tôi sao?”

Trong mắt Đoàn Hựu Đình hiện lên chút †ức giận, trên mặt lại nở nụ ccười, nhưng mà nụ cười này buồn bực: “Lời này của cháu gái có chút không đúng, mặc dù chú muốn cho cháu làm chủ tịch, nhưng mà cuối cùng cháu gái có thể lên làm hay không, còn phải xem bản lĩnh của cháu, dù sao một chủ tịch được đề cử khác, cũng sẽ không cứ như vậy nhìn cháu gái ngồi lên vị trí chủ tịch đâu.”

“Ông nói cái gì? Chủ tịch được đề cử khác?” Sắc mặt Bạch Dương có chút thay đổi, nhíu chặt lông mày.

Những cổ đông và quản lý cấp cao khác, kể cả người bên phía Đoàn Hựu Đình, đều có vẻ kinh ngạc và mờ mịt.

“Sếp Đoàn, ông vừa mới nói chủ tịch được đề cử khác, là có ý gì?”

“Đúng thế sếp Đoàn, ngoại trừ sếp Bạch, còn ai có tư cách là người được đề cử?”

Theo lý thuyết, người nắm giữ ít hơn 10% cổ phần công ty, cũng không đủ điều kiện trở thành chủ tịch một tập đoàn.

Cho nên người cổ đông đứng thứ hai thứ ba, cũng không nghĩ đến muốn làm chủ tịch, dù sao cũng không có tư cách đó.

Cho nên trong phòng họp bọn họ, người duy nhất có số cổ phần vượt quá 10%, cũng chỉ có một mình Bạch Dương.

Chủ tịch được đề cử khác là xuất hiện ở nơi nào?

Chẳng lẽ trong tay người kia còn có 10% cổ phần công ty Thiên Thịnh?

Nhưng điều đó không có khả năng, số cổ phần trong tay đám cổ đông bọn họ, cùng với số cổ phần trong tay Bạch Dương cộng lại, vừa đúng với tỉ lệ phần trăm, căn bản không có dư ra đến 10%.

Dù sao bây giờ Thiên Thịnh cũng chưa lên sàn, trong thị trường chứng khoán cũng không đưa cổ phần công ty vào, cho nên không thể có ai thông qua con đường thị †rường mua cổ phần công ty Thiên Thịnh.

Đoàn Hựu Đình nhìn dáng vẻ không biết gì của mọi người, trong mắt lộ ra một tia sáng.

Mà Bạch Dương lại nghĩ đến cái gì đó, cặp môi đỏ mọng mím thành một đường thẳng.

Người được đề cử khác, chẳng lẽ Đoàn Hữu Đình nói là Bạch Viện?

Vừa rồi cô quan sát biểu cảm của tất cả mọi người trong phòng họp, không giống như là biết còn có một người được đề cử khác, cho nên người được đề cử khác, cũng không phải là người nào trong phòng họp, chỉ có thể là từ bên ngoài đến.

Hôm nay đúng lúc Bạch Viện xuất hiện ở Thiên Thịnh, nói không chừng chính là Bạch Viện.

Nghĩ thế, Bạch Dương híp mắt nhìn Đoàn Hữu Đình: “Sếp Đoàn, ông đã nói có một người được đề cử khác, vậy thì kêu người nọ đi lên đi, không riêng gì tôi, tất cả mọi người đều muốn biết người được đề cử này là ai, các vị tôi nói có đúng không?”
 
Chương 1627


Chương 1627

“Sếp Bạch nói đúng, chúng tôi thật sự muốn biết, ngoại trừ sếp Bạch, rốt cuộc còn có người nào có tư cách làm chủ tịch”

Đoàn Hựu Đình thấy mọi người hùa theo, nhàn nhã để ly trà trong tay xuống: “Nếu tất cả mọi người đã muốn biết, vậy tôi sẽ gọi người đi vào, lại nói, người này sếp Bạch cũng biết, lại còn là chị em có quan hệ máu mủ với cháu đấy”

Nghe như thế, đồng tử Bạch Dương hơi mở †o chớp mắt một cái, bàn tay cũng nắm lại.

Quả nhiên, đúng là Bạch Viện.

Xem ra Bạch Viện thật sự là có bản lĩnh, thế mà cùng một giuộc với Đoàn Hựu Đình rồi.

“Chị em với sếp Bạch?” Có quản lý cấp cao và cổ đông bắt đầu nghi hoặc: “Sếp Bạch còn có chị em?”

Hỏi cái này, cơ bản đều là những cổ đông và quản lý cấp cao mới đến Thiên Thịnh sáu năm nay.

Mà những cổ đông và quản lý cấp cao của Thiên Thịnh sáu năm trước, thì không kinh ngạc như vậy, chỉ là có chút bất ngờ.

Bọn họ biết Bạch Dương có người chị em, cũng là con gái của chủ tịch tiền nhiệm Bạch Hạo, xếp thứ hai, tên gì bọn họ không biết.

Thứ duy nhất bọn họ biết, chính là con gái thứ hai của chủ tịch tiền nhiệm, sáu năm †rước cùng với mẹ mình, mang theo tất cả tài sản cuối cùng của Thiên Thịnh trốn chạy, làm chủ tịch tiền nhiệm tuyệt vọng nhảy lầu tự tử.

Cuối cùng nếu không phải Đoàn Hựu Đình đứng ra, lấy ra toàn bộ tích góp, hơn nữa đi vay mượn ngân hàng, miễn cưỡng kéo Thiên Thịnh từ cái chết về, Thiên Thịnh từ sáu năm trước đã biến mất trong lịch sử rồi.

Cho nên những cổ đông và quản lý cấp cao biết Bạch Viện, đều không vui.

“Sếp Đoàn, ông nói là con gái thứ hai của chủ tịch Bạch Hạo sao, sao cô ta có tư cách trở thành chủ tịch đề cử?”

“Đúng vậy, Sếp Đoàn ông đã quên chuyện sáu năm trước sao? Cô ta và mẹ cô ta thiếu chút nữa hại Thiên Thịnh đóng cửa, người như vậy, căn bản không đủ tư cách là chủ tịch, lại nói, trong tay cô ta cũng không có cổ phần.”

“Đúng thế Sếp Đoàn.”

Lúc này, bất kẻ là người đứng bên phía Bạch Dương hay phía Đoàn Hựu Đình đều không ủng hộ Đoàn Hựu Đình đưa Bạch Viện lên vị trí chủ tịch đề cử.

Nhất là người bên phía Đoàn Hựu Đình, cũng không hiểu được rốt cuộc Đoàn Hựu Đình có ý gì, sao phải làm như vậy.

Đoàn Hựu Đình đương nhiên cảm nhận được sự tức giận của những người này.

Nhưng mà người của Bạch Dương, ông ta không quan tâm, người của mình, ông ta chỉ cho một ánh mắt, ý bảo bọn họ bình Tĩnh, tỏ vẻ mình sẽ giải thích cho bọn họ sau.

Sau khi những người này hiểu được ánh mắt của ông ta, thì lần lượt bình tĩnh lại, không còn bất mãn chuyện ông ta cho Bạch Viện làm chủ tịch đề cử.

Thấy thế, Đoàn Hựu Đình hài lòng gật nhẹ đầu, sau đó vung tay với trợ lý đằng sau.

Trợ lý hiểu ý gật đầu, đi về phía cửa chính phòng họp, mở cửa ra.

Ngay sau đó, mọi người nghe thấy tiếng giày cao gót đi từ bên ngoài vào, càng ngày càng gần.

Bạch Dương nhếch cặp môi đỏ mọng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cửa phòng họp, rất nhanh, bóng dáng Bạch Viện xuất hiện trong tầm mắt.

Cô ta mặc một bộ tây trang, tóc cũng tết đuôi ngựa, nhìn có mấy phần dáng vẻ nữ cường nhân, nhưng mà trong mắt lại lộ ra dã tâm và hưng phấn, trực tiếp kéo xuống ấn tượng của mọi người với cô ta.
 
Chương 1628


Chương 1628

Bạch Viện sau khi đi vào phòng họp, đầu tiên là nhìn lướt qua tất cả mọi người, nhất là Bạch Dương, cô ta nở một nụ cười khiêu khích mà khinh thường với Bạch Dương rồi lại thu ánh mắt nhìn Đoàn Hựu Đình, nụ cười trên mặt, cũng trở nên chân thật hơn: “Chú Đoàn.”

Cô ta thân thiết gọi đối phương.

Sắc mặt Bạch Dương càng thêm lạnh.

Chú Đoàn?

Cô ta lại còn thật sự gọi ra được!

Chẳng lẽ cô ta không biết, lúc ba vẫn còn, Đoàn Hựu Đình chính là kẻ thù không đội trời chung của ba sao?

Nhưng mà cũng đúng, một người ngay cả ba mình cũng có thể hạ độc chết, sao có thể để ý những cái này chứ.

“Cháu gái Bạch Viện đến đây, ngồi đi.”

Đoàn Hựu Đình cười ha ha lên tiếng, sau đó kéo một cái ghế bên cạnh mình, ý bảo Bạch Viện ngồi xuống.

Người không biết thật sự cho rằng hai người là một cặp chú cháu tình cảm tốt đấy.

Bạch Viện ngồi xuống bên cạnh Đoàn Hựu Đình, bởi vì vị trí kia của Đoàn Hựu Định, vốn chính là đối diện với Bạch Dương.

Cho nên sau khi Bạch Viện ngồi xuống, cũng có thể rõ ràng đối mặt với Bạch Dương.

Bạch Viện nhếch miệng cười với Bạch Dương: “Chị à, em đã về rồi, có phải chị rất bất ngờ không?”

Bạch Dương nhíu mày, không trả lời, chẳng muốn trả lời, xem cô ta như không khí.

Mà hành động như thế của Bạch Dương, lại làm trong lòng Bạch Viện vô cùng tức giận.

Cô ta tình nguyện Bạch Dương chọc ngoáy lại cô ta, cũng không muốn Bạch Dương phớt lờ cô ta như thế.

Giống như là, cô ta là một thứ rác rưởi gì vậy.

“Ha, kiêu cái gì, lát nữa xem chị có còn kiêu được nữa không.’ Bạch Viện cười lạnh một tiếng, giây sau lại vội vàng thay đổi biểu cảm trên mặt, nói với Đoàn Hựu Đình bên cạnh: “Chú Đoàn, làm phiền chú rồi.”

“Yên tâm cháu gái Bạch Viện, chú nhất định sẽ cố gắng lấy cho cháu vị trí chủ tịch, cho dù không lấy được, cũng sẽ không để cô ta ngồi lên.” Ánh mắt Đoàn Hựu Đình hung ác nham hiểm liếc nhìn Bạch Dương đối diện, đáp lại.

“Vậy thì cảm ơn chú Đoàn.” Bạch Viện kích động đến mức cả người run rẩy.

Ánh mắt Đoàn Hựu Đình khinh bỉ nhìn cô †a một cái, lại nhanh chóng thu lại ánh mắt, giống như là chưa xảy ra chuyện gì, mở miệng nói: “Cháu gái Bạch Dương, chú vừa mới nói rồi, chú không phản đối cháu làm chủ tịch, nhưng cháu có thể lên làm chủ tịch được hay không, phải xem bản lĩnh của mình, bây giờ cháu gái Bạch Viện đã đến đây, hai chị em các cháu rốt cuộc ai thích hợp làm chủ tịch, phải xem chị em các cháu sắp xếp thế nào rồi.”

“Sếp Đoàn, tôi có một vấn đề.” Ngón tay Bạch Dương gõ lên mặt bàn: “Tại sao ông lại cho rằng Bạch Viện có tư cách cạnh tranh vị trí chủ tịch tập đoàn với tôi? Cô ta có năng lực sao? Cô ta có cổ phần sao?

Nếu như cô ta đều không có, ông kéo cô ta lên đây đánh trận, để cô ta tranh đoạt vị trí chủ tịch với tôi, có phải là quá qua loa rồi không? Như vậy tôi sẽ cho rằng ánh mắt của ông căn bản không đủ tư cách đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc, cho nên ông cũng đừng trách tôi không nể mặt lúc trước ông cứu Thiên Thịnh, trực tiếp cưỡng chế lên làm chủ tịch tập đoàn, rồi lai loại bỏ phần cổ phần công ty trong tay ông!”

Sở dĩ cô vẫn luôn không làm như vậy, khắp nơi nhịn Đoàn Hựu Đình một phần, cũng là vì năm đó sau khi ba qua đời Đoàn Hựu Đình đã ngăn cơn sóng dữ kéo Thiên Thịnh trở lại.
 
Chương 1629


Chương 1629

Nếu không, cô đã sớm đuổi Đoàn Hựu Đình ra khỏi Thiên Thịnh.

Đoàn Hựu Đình lúc nghe thấy Bạch Dương nói muốn loại bỏ mình, biến sắc, cơ bắp trên mặt cũng bởi vì biểu cảm thay đổi mà lay động.

Có thể thấy được ông ta bây giờ thật sự có chút luống cuống.

Dù sao ông ta rất rõ, bản thân mình một khi bị Bạch Dương loại bỏ cổ phần công ty †rong tay, vậy thì tương đương với bị đuổi ra khỏi Thiên Thịnh!

“Cháu Bạch Dương, cháu…”

Đang lúc Đoàn Hựu Đình chuẩn bị nói gì đó, để Bạch Dương tỉnh táo lại một chút trước, Bạch Viện ở bên cạnh ông ta đột nhiên tức giận vỗ bàn đứng dậy: “Bạch Dương, chị đừng quá đáng!”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Bạch Viện.

Bạch Dương híp híp mắt: “Ö? Tôi quá đáng thế nào?”

“Chị còn không quá đáng sao? Chú Đoàn là trưởng bối của chúng ta, thái độ vừa rồi của chị quả thật là vứt hết mặt mũi nhà họ Bạch chúng ta.” Bạch Viện chỉ vào Bạch Dương, dáng vẻ như Bạch Dương phạm vào tội lớn cực kỳ.

Bạch Dương giống như nghe được một câu chuyện cười trên trời, lập tức nở nụ cười: “Trưởng bối? Bạch Viện, cô ngay cả cha ruột của mình cũng có thể hại chết, có thể thấy cô cũng chưa chắc thật sự xem sếp Đoàn là trưởng bối đâu, sếp Đoàn, ông cũng phải cẩn thận một chút, cô ta có thể hại chết cha ruột của mình, nói không chừng ngày nào đó, cũng hại chết trưởng bối là ông đấy.”

“Bạch Dương cô nói bậy bạ gì đó, ai hại chết ba!” Nghe lời Bạch Dương nói, trái tim Bạch Viện lập tức co rụt lại một cái, trên gương mặt tràn ngập bối rối và chột dạ.

Không phải Bạch Dương biết cái gì đó rồi chứ?

Không, chắc là không, Bạch Dương hẳn chỉ là cho rằng sáu năm trước, cô ta và mẹ mang tiền trốn đi, chuyện này làm ba nhảy lầu, cũng không phải chuyện kia.

Đúng, nhất định là cái này, cho nên nhất định không phải sợ, ngàn vạn không phải Sợ.

Tròng mắt Bạch Viện không ngừng chuyển động, trong lòng tự nói với mình như vậy.

Bạch Dương vẫn luôn quan sát cô ta, nhìn phản ứng của cô ta, bàn tay để bên dưới, lần nữa tăng thêm sức.

Quả nhiên, Bội Như nói thật, Bạch Viện thật sự là hung thủ hạ độc ba, nếu không Bạch Viện cũng không bối rối như vậy.

Trước đó ở nước H, cô không phải chưa nói đến chuyện Bạch Viện mang tiền đi làm ba nhảy lầu, lúc ấy phản ứng của Bạch Viện cũng không có bao nhiêu, ngược lại trào phúng năng lực chấp nhận tâm lý của ba không ổn, thế đã nhảy lầu.

Cho nên bởi vậy có thể thấy, Bạch Viện sợ, chỉ có thể là chuyện bỏ thuốc ba này.

Chờ xem, một ngày nào đó, cô sẽ bắt Bạch Viện trả giá thật nhiều!

Ngay cả ba ruột của mình cũng muốn hại, người như vậy, quả thật làm người uổng phí.

“Tôi nói bậy?” Bạch Dương cười lạnh: “Bạch Viện, cô có hại chết ba hay không, trong lòng cô hiểu rõ, có mấy lời tôi không muốn nói rõ ra, nhưng mà tôi cho cô biết, tôi sẽ không để cô sống yên.”

Bạch Viện khinh thường liếc mắt: “Cô sẽ không để tôi sống yên? Được, vậy tôi chờ, †ôi xem xem cô làm thế nào để tôi sống không yên được, nhưng mà hôm nay chúng ta vẫn là nói đến chuyện ai ngồi ở ghế chủ tịch trước đi.”

“Không cần thiết!” Bạch Dương hơi ngẩng cổ lên, ánh mắt lạnh như băng nhìn cô ta: “Vị trí này, cho dù thế nào cũng không đến lượt Bạch Viện cô, tôi vừa nói rồi, cô không có năng lực, cũng không có cổ phần công ty, cho nên cô có tư cách gì tranh giành ghế chủ tịch với tôi?”
 
Chương 1630


Chương 1630

“Ai nói tôi không có tư cách?” Bạch Viện vòng tay lại, cười đắc ý: “Tôi thừa nhận, thật sự tôi không có năng lực quản lý tập đoàn, nhưng chú Đoàn sẽ giúp tôi, vê phần cô nói tôi không có cổ phần công ty, vậy cô sai rồi, đừng quên, tôi với cô đều là con gái của ba, cho nên cổ phần trong tay cô, cũng có một nửa của tôi! Trong tay cô có 51% cổ phần công ty, hẳn là cô phải chia cho tôi 25. 5%, cho nên cô dựa vào cái gì nói tôi không có tư cách tranh giành vị trí chủ tịch với cô?”

Lời này vừa nói, có người đồng ý, có người phản đổi.

“Nói rất đúng, chủ tịch trước đó qua đời đột ngột, căn bản không lập di chúc, đưa tất cả cổ phần vào tay một mình sếp Bạch, cho nên vị này quả thật có tư cách có một nửa cổ phần công ty.”

“Đúng vậy.”

Nói lời này, đương nhiên là những người cùng phía Đoàn Hựu Đình.

Đoàn Hựu Đình và Bạch Viện sau khi nghe được, liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhìn thấy được sự đắc ý và thành công.

Cùng lúc đó, người phản đối cũng bắt đầu nói.

“Mà dù chủ tịch trước không để lại di chúc đưa toàn bộ cổ phần cho sếp Bạch, nhưng cũng không nói, phải chia cho cô hai nhà họ Bạch này.”

“Đúng vậy.”

Nghe thế, Bạch Dương còn chưa nói gì, Bạch Viện đã trừng người phản đối cô ta: “Ba quả thật cũng không nói, cổ phẩn nhất định phải phân cho tôi, nhưng mà cổ phần là di sản của ba, tôi là con gái của ba, thì có quyền được chia một nửa, huống chị, năm đó là tôi rời khỏi Hải Thành quá sớm, cho nên mới để chị một mình bá chiếm toàn bộ cổ phần công ty, bây giờ tôi đã về, tôi muốn lấy lại một nửa thuộc về mình có gì sai, cho dù lên tòa, tòa án cũng sẽ phán một nửa cổ phần công ty cho tôi.”

“Cháu Bạch Viện nói không sai, cho nên cháu gái Bạch Dương, cổ phần của cháu vẫn phải chia một nửa cho em gái mình, dù sao đều là con gái của ba cháu, nếu như truyền ra, bên ngoài biết cháu độc chiếm di sản của ba, không chia cho em gái mình, chỉ sợ thanh danh của cháu cũng không hay.” Đoàn Hựu Đình nâng chung trà lên, vừa nhấp trà, vừa làm bộ hiền lành khuyên nhủ.

Bạch Dương nhìn nhìn ông ta, lại nhìn nhìn Bạch Viện khuôn mặt nhăn nhó, đột nhiên nở nụ cười.

Đoàn Hựu Đình nhìn nụ cười này của cô, nhíu mày một cái, trong lòng không hiểu sao có một loại dự cảm chẳng lành.

Ông ta cũng không uống trà nữa, để xuống, nhìn chằm chằm vào Bạch Dương hỏi: “Cháu Bạch Dương, cháu cười cái gì?”

“Ngay từ đầu tôi còn đang nghĩ, sếp Đoàn ông sao hôm nay tích cực triệu tập hội đồng cổ đông chọn chủ tịch mới như vậy, dù sao chuyện này với ông mà nói, không chút ích lợi nào, bây giờ cuối cùng tôi cũng biết tại sao.”

Cơ thể Bạch Dương nghiêng về trước, sau đó chống đầu, vô cùng trào phúng nói: “Tôi không biết ông và Bạch Viện liên hệ thế nào, nhưng tôi biết, hai người đã có một nhận thức chung, về phần điều kiện hợp tác, để tôi đoán xem.”

Cô chỉ chỉ Đoàn Hựu Đình: “Là ông giúp cô †a cướp một phần cổ phần trong tay tôi, sau đó giúp cô ta quản lý Thiên Thịnh, mà Cô ta…

Bạch Dương lại chỉ chỉ Bạch Viện: “Thì tập trung giúp ông đối phó tôi, ngáng chân tôi, để tôi không phân tâm ra được để quản lý Thiên Thịnh đúng không? Sau đó bởi vì vậy, ông có thể giang rộng cánh tay, nhanh chóng nắm tất cả quyền quản lý Thiên Thịnh vào trong tay mình, thậm chí đằng sau còn có thể tìm cơ hội lừa gạt phần cổ phần trong tay Bạch Viện, tôi nói đúng chứ?”

Đồng tử Đoàn Hựu Đình co rụt một cái, cơ thể cũng cứng ngắc, không thể tin nhìn Bạch Viện: “Cô…”
 
Chương 1631


Chương 1631

Cô thế mà đoán không sai tâm tư của ông †a chút nào!

Năng lực quan sát như ông ta, nhạy cảm như vậy sao?

“Xem ra tôi nói đúng rồi.” khóe miệng Bạch Dương cong lên một độ cong mỏng: “Cũng đúng, Bạch Viện là một người ngu ngốc, còn là một ngu ngốc vô cùng dễ lợi dụng, có thể sử dụng một người ngu ngốc đổi lấy thứ mình muốn, không thể không nói, sếp Đoàn quả thật vô cùng có thủ đoạn, đáng tiếc ngài quá không biết che giấu rồi, dã †âm của ngài, quá rõ ràng, rõ ràng đến mức tôi liếc qua cũng biết ông đang nghĩ gì.

Đoàn Hựu Đình siết chặt ly trà, ánh mắt tối tăm nhìn Bạch Dương, không nói gì.

Mà bên cạnh ông ta, Bạch Viện đột nhiên bùng nổ, nghiến răng nghiến lợi về phía Bạch Dương, hận không thể xẻo một miếng thịt trên người Bạch Dương xuống: “Bạch Dương, cô nói ai là kẻ ngu ngốc đấy”

Một câu ngắn ngủi, lập tức lộ ra tất cả khuyết điểm của Bạch Viện.

Dù là người của Đoàn Hựu Đình, hay là người của Bạch Dương bên này, đều dùng anh mắt khinh bỉ nhìn cô ta.

Người phụ nữ này ngu ngốc sao?

Tất cả những gì mà sếp Bạch vừa nói, là sếp Đoàn đang lợi dụng cô ta, thậm chí cuối cùng có thể lừa gạt phần cổ phần trong tay cô ta đi.

Mà cô ta thì hay rồi, căn bản không chú ý ở phương diện này, lại chỉ để ý câu sếp Bạch mắng cô ta ngu ngốc kia.

Người như vậy, thế mà còn muốn làm chủ tịch?

Nếu cô ta thật sự lên làm chủ tịch của Thiên Thịnh, đó mới là bất hạnh của mấy người bọn họ.

Bạch Viện đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của những người này nhìn mình, càng thêm không thể chấp nhận, con mắt đỏ hồng quát: ‘Mấy người nhìn cái gì, mấy người có ý gì?”

Nhưng mà không một ai để ý cô ta.

Bạch Dương cũng thế, xem cô ta như không khí, chỉ nhìn Đoàn Hựu Đình, lạnh lùng cười: “Đáng tiếc sếp Đoàn, tính toán của mấy người, cuối cùng lại sai rồi, quả thật, nếu như cổ phần công ty trong tay tôi đều là thừa kế được từ chỗ ba tôi, thật sự là tôi nên phân cho Bạch Viện một nửa, nhưng thực ra, cổ phần trong tay tôi cũng không phải thừa kế từ chỗ ba tôi”

“Cô nói cái gì?” Sắc mặt Đoàn Hựu Đình hoảng hốt, lập tức đứng dậy: “Không phải thừa kế từ chỗ Bạch Hạo?”

“Đương nhiên!” Bạch Dương vòng tay lại trào phúng nhìn ông ta: “Sáu năm trước, Thiên Thịnh tràn ngập nguy cơ, ba dưới tình tình cấp bách, đã dùng cổ phần công †y trong tay mình đi trao đổi với ngân hàng và các tập đoàn khác, muốn gom tài chính giúp Thiên Thịnh vượt qua đợt khó khăn đó, chỉ cần Thiên Thịnh có thể chống đỡ được, ông không làm chủ tịch làm một cổ đông nhỏ cũng được, cho nên ba không chút do dự đổi 40% cổ phần công ty, cuối cùng trong tay chỉ còn 11%, rốt cuộc gom được số tiền, nhưng mà phần tiền này, cuối cùng lại bị mẹ con Bạch Viện ôm đi.”

Nói đến đây, Bạch Dương dời ánh mắt nhìn về phía Bạch Viện, ánh mắt không chút cảm tình, nhìn cô ta giống như là một vật chết.

Bạch Viện cũng bị ánh mắt của cô làm hoảng sợ, cả người cứng đờ tại chỗ.

Thật đáng sợ, ánh mắt của Bạch Dương thật đáng sợ, giống như là muốn giết cô ta vậy.

Cô ta đến bây giờ cũng chưa từng nghĩ, Bạch Dương trước kia chỉ có thể mặc cho cô ta bắt nạt, bây giờ thế mà lại có khí thế như thết “Cho nên, ý của cô là, số cổ phần cô chính thức thừa kế từ Bạch Hạo, chỉ có 11%?”

Đoàn Hựu Đình sắc mặt dữ tợn nhìn Bạch Dương.

Bạch Dương nhếch môi: “Đúng thế!”
 
Chương 1632


Chương 1632

“Không thể nào!” Đoàn Hựu Đình đột nhiên dưới cơn giận, hất chén trà trên bàn ra ngoài.

Lúc chén trà bay ra ngoài, nước trà bên trong sánh ra, đúng lúc có mấy giọt rơi xuống trên mặt Bạch Viện, nóng làm Bạch Viện hét lên một tiếng, cả người cũng nhảy lên.

“Ông làm gì thế?” Bạch Viện tức giận trừng Đoàn Hựu Đình, lúc này cũng không còn thân thiết gọi chú Đoàn nữa rồi.

Đoàn Hựu Đình cũng không chịu thiệt, ánh mắt hung ác đảo qua: “Cô câm miệng!”

Sắc mặt Bạch Viện tái nhợt, lập tức ngậm miệng lại không lên tiếng.

Đoàn Hựu Đình vốn là một nhân vật hung ác, hơn nữa tuổi tác ở đó, khí thế cũng đủ.

Cho nên dù là bản thân Bạch Viện là một nhân vật hung ác không sợ trời không sợ đất, có ông ta ở đây, cũng bị thấp hơn một cái đầu, bị chèn ép rồi.

Thấy Bạch Viện yên tĩnh, Đoàn Hựu Đình lúc này mới một lần nữa nhìn về phía Bạch Dương, sắc mặt âm trầm bất định: “Cô có chứng cứ gì chứng minh sáu năm trước Bạch Hạo đã giao dịch ra ngoài 40% cổ phần công ty.”

“Đương nhiên là có!” Bạch Dương nhìn một vị cổ đông ngồi cách đó không xa: “Chú Vương cũng là cổ đông lâu năm của tập đoàn Thiên Thịnh chúng ta, từ khi Thiên Thịnh bắt đầu thành lập, đã góp cổ phần vào, cho nên rất nhiều chuyện, ông ấy đều biết.”

“Sếp Bạch nói không sai.” Cổ đông bị cô gọi là chú Vương cũng không vì xưng hô của cô mà gọi cô là cháu gái.

Dù sao xưng hô trên công việc, cùng với xưng hô lúc riêng tư, cho đến bây giờ ông đều phân rất rõ, trường hợp nào nên dùng xưng hô gì, ông ta vẫn luôn nắm rất vững.

Ông ta nhìn Đoàn Hựu Đình trả lời: “Sáu năm trước, chủ tịch Bạch Hạo đầu tiên là †ìm đến tôi, giao dịch cổ phần công ty cho tôi, dùng 5% cổ phần trong tay, đổi lấy sáu mươi tỷ, tôi đã đồng ý, hơn nữa trong tay tôi vẫn còn hợp đồng giao dịch cổ phần công ty năm đó, hơn nữa không chỉ tôi, trong tay giám đốc Lý cũng có.”

“Đúng vậy.” Giám đốc Lý được ông ta gọi cũng gật nhẹ đầu đáp lại: “Trừ chúng tôi, còn có một vài cổ đông khác, nhưng mà những cổ đông này bây giờ đã thoái vốn, không còn ở Thiên Thịnh nữa, nhưng mà nếu sếp Đoàn muốn, bọn họ đều có thể lấy ra được.”

Nghe bọn họ nói như vậy Đoàn Hựu Đình cả người run rẩy không ngừng, không muốn tin vào sự thật, lúc này vẫn không thể tin được.

Ông ta nhìn Bạch Dương, giọng nói vô cùng lạnh lẽo: “Nếu cổ phần trong tay cô không phải thừa kế từ chỗ Bạch Hạo đến, vậy bốn mươi phần trăm còn lại ở đâu đến?”

Cặp môi đỏ mọng Bạch Dương cong lên: “Đương nhiên là ông ngoại tôi thu mua giúp tôi, cổ phần vốn thuộc về ba tôi trong †ay chú Vương và giám đốc Lý, là ông ngoại tôi và tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị, Lục Khởi mua lại, những cổ phần trong †ay các cổ đông đã thoái vốn cũng vậy, cho nên sếp Đoàn, bây giờ ông biết tôi sao lại nói mấy người tính sai rồi không? Mấy người cho rằng toàn bộ cổ phần trong tay tôi đều thừa kế từ chỗ ba tôi, cho nên có thể đòi chia nửa số cổ phần trong tay tôi, nhưng trên thực tế, mấy người có thể được chia, chỉ có 5. 5%.”

Cho dù chia ra 5. 5% này, cô vẫn là cổ đông lớn nhất của Thiên Thịnh.

Chỉ là cổ phần công ty trong tay không đạt được cổ phần khống chế tuyệt đối, cho dù có thêm bên thứ ba, cũng không thể loại bỏ Đoàn Hựu Đình nữa.

Đây là tiếc nuối lớn nhất của cô.

Nhưng mà cũng không sao, chỉ cần cắt ngang kế hoạch của Đoàn Hựu Đình và Bạch Viện, kết cục như vậy, cô cũng có thể chấp nhận.

Đoàn Hựu Đình siết chặt quả đấm, ánh mắt u ám nhìn Bạch Dương không nói gì.
 
Chương 1633


Chương 1633 5%?

Chỉ một chút cổ phần công ty như vậy, ông †a giúp Bạch Viện giành đến làm gì?

Bên cạnh, Bạch Viện thấy Đoàn Hựu Đình sắc mặt không tốt, lại nhìn Bạch Dương bật cười, kết hợp với những lời nói của Bạch Dương, dù có ngu ngốc cũng biết là có ý gì.

Miệng cô ta đóng rồi lại mở, một lúc lâu sau mới phát ra tiếng hỏi Đoàn Hựu Đình: “Chú Đoàn, chúng ta có phải là không lấy được cổ phần từ trong tay Bạch Dương hay không?”

“Dựa vào cái gì mà lấy?” Hai mắt Đoàn Hựu Đình đỏ đậm, hận không thể nuốt luôn Bạch Viện.

Đều do người phụ nữ này, cái gì cũng không rõ, đã trực tiếp nói với ông ta, muốn ông ta giúp cô ta đi vào Thiên Thịnh, tốt nhất có thể đoạt lấy vị trí của Bạch Dương.

Ngay từ đầu, ông ta lại còn thật vui mừng vì sự xuất hiện của cô ta, cảm thấy sự xuất hiện của cô ta, có thể giúp ông ta đánh †a một bộ phận thế lực trong tay Bạch Dương.

Nhưng kết quả thì sao, câu chuyện phát triển căn bản không giống như ông ta nghĩ, số cổ phần công ty trong tay Bạch Dương, là thu mua được sau đó, căn bản không phải thừa kế từ Bạch Hạo, cho nên bọn họ không có lý do, yêu cầu Bạch Dương chia một nửa cổ phần ra.

Nói cách khác, kế hoạch của ông ta và Bạch Viện, chẳng những không thành công, lại hoàn toàn trở thành trò cười!

“Thật sự không lấy được?” Bạch Viện không biết Đoàn Hựu Đình hận cô ta hận muốn chết, sau khi nghe được thật sự không lấy cổ phần công ty, cả người cũng muốn điên rồi.

Cô ta tràn ngập vui mừng quay về, cho là mình có thể cướp lấy Thiên Thịnh từ trong tay Bạch Dương.

Nhưng sự thật lại nói cho cô ta biết, căn bản không đoạt được.

Cái này bảo cô ta làm sao có thể chấp nhận được!

Đoàn Hựu Đình hung hăng hít một hơi thật sâu, không có ý định để ý đến Bạch Viện nữa.

Ông ta sợ bản thân mình không nhịn được, sẽ bóp chết cô ta.

Đối diện, nhìn Đoàn Hựu Đình nhụt chí ngồi xuống, Bạch Dương ồ một tiếng: “Xem ra sếp Đoàn bây giờ không có ý định ủng hộ Bạch Viện nữa, đã như vậy, vị trí chủ tịch kia, tôi không khách khí nữa.”

“Dựa vào cái gì?” Bạch Viện nóng nảy.

Bạch Dương lạnh lùng cười: “Dựa vào tôi có một ông ngoại tốt, cô không có!”

“Chị…” Bạch Viện còn muốn nói điều gì, đột nhiên lại bị một ánh mắt nham hiểm hung ác của Đoàn Hựu Đình cắt đứt.

Đoàn Hựu Đình thấy cô ta ngậm miệng lại, lúc này mới lần nữa nhìn về phía Bạch Dương: “Bạch Dương, cô muốn làm chủ tịch cũng được, nhưng cô bắt buộc phải đưa 5. 5% cổ phần công ty trong tay cho Bạch Viện.”

Ông ta biết, ông ta không ngăn được Bạch Dương lên làm chủ tịch rồi.

Hơn nữa bản thân hôm nay liên hợp với Bạch Viện cùng nhau ép vua thoái vị, khẳng định làm cô thêm oán hận trong lòng, nếu như cứ như vậy để cô lên làm chủ tịch, khẳng định người đầu tiên cô loại bỏ là ông ta.

Cho nên vì không bị loại bỏ, bây giờ chuyện duy nhất ông ta có thể làm, chính là ép Bạch Dương giao 5. 5% cổ phần công ty, chỉ cần cổ phần công ty trong tay Bạch Dương không thể nào vượt quá 50%, Bạch Dương sẽ không cấu thành cổ phần khống chế tuyệt đối tập đoàn, như vậy cô cũng không thể nào loại bỏ ông ta.

Bạch Dương nhìn ánh mắt lóe lên của Đoàn Hựu Đình, là biết ông ta có ý gì trong lòng.

Cô hơi cười: “Được, tôi cho cô ta, nhưng mà cô ta có thể chịu được hay không, vậy thì phải xem bản lĩnh của cô ta rồi.”

Nói xong, cô lấy điện thoại ra, gọi thư ký . Đồng vào.
 
Chương 1634


Chương 1634

“Đi, soạn một thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần.” Bạch Dương dặn dò.

Ngay từ đầu, cô đã biết 5. 5% cổ phần công ty này không giữ được, Đoàn Hựu Đình không bắt bản thân mình giao ra, Bạch Dương cũng sẽ giao.

Cho nên bây giờ nghe như vậy, cô cũng không có gì bất ngờ, thậm chí một chút hoảng loạn cũng không có, cũng không bất kỳ gì không tình nguyện.

Giống như cô vừa mới nói, Bạch Viện là người ngu ngốc, chỉ cần có cơ hội, cô có thể lập kế cho Bạch Viện, lại lấy về 5. 5% cổ phần công ty này.

Thư ký Đồng nghe Bạch Dương phân việc, kinh ngạc nhìn qua Bạch Viện, cuối cùng gật nhẹ đầu: “Tôi biết rồi Sếp Bạch, tôi đi ngay.”

Nói xong, thư ký Đồng đi xuống chuẩn bị văn kiện.

Rất nhanh, văn kiện đã chuẩn bị xong.

Bạch Dương và Bạch Viện trước sự chứng kiến của tất cả cổ đông và quản lý cấp cao cùng với tất cả luật sư của bộ phận pháp chế, ký xuống thỏa thuận chuyển nhượng này.

Từ lúc này, trong tay Bạch Viện có nhiều hơn 5. 5% cổ phần công ty.

Mặc dù cái này cùng với 25. 5% ban đầu mà cô ta muốn còn kém xa, nhưng cô ta biết, mình không thể lấy được, có thể lấy được 5. 5%, đã là thu hoạch ngoài ý muốn.

“Nếu bây giờ tôi đã có cổ phần rồi, vậy tôi cũng có thể có chức vụ trong tập đoàn chứ, Bạch Dương, tôi muốn vị trí của chị.” Bạch Viện lấy về thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, khiêu khích nhìn Bạch Dương.

Con mắt Bạch Dương híp lại: ‘Đương nhiên có thể, chỉ hy vọng, cô đừng làm trò cười là được rồi.”

“Ha, chị cũng thật là khinh thường người khác, Bạch Dương chị có thể quản lý tập đoàn, tôi cũng không tin tôi không làm . được!” Bạch Viện hất hàm, vẻ mặt tự tin lại tự phụ.

Bạch Dương cười như không cười: “Thật Sao, vậy tôi mỏi mắt mong chờ, nếu như cô dám gây chuyện ở tập đoàn, hoặc là làm chuyện gì ảnh hưởng đến thanh danh tập đoàn, tôi sẽ loại bỏ cô.”

Nói xong, cô cũng không để ý đến Bạch Viện nữa, nhìn Đoàn Hựu Đình ở phía đối diện: “sếp Đoàn, bây giờ tôi đã là chủ tịch, vậy nửa quyền quản lý trong tay ông, có phải là cũng có thể giao ra rồi không?”

Đoàn Hựu Đình cắn răng ngồi xuống, sau một lúc thở sâu mới miễn cưỡng tỉnh táo lại trả lời: “Đương nhiên, cô đã chủ tịch rồi, vậy quyền quản lý này, đương nhiên nên trả lại cho cô.”

Bạch Dương mỉm cười: ‘Vậy thì tốt, như vậy, sếp Đoàn cũng có thể nghỉ ngơi thật tốt, không cần khổ cực thay tôi quản lý tập đoàn nữa rồi, dù sao cũng đã có tuổi rồi.”

Nói xong, cô dưới ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Đoàn Hựu Đình lạnh . nhạt tự nhiên đứng lên, phủi tay: “Được rồi các vị, cuộc họp cổ đông hôm nay đến đây thôi, tan họp.”

“Vâng, chủ tịch!” Tất cả những cổ đông và quản lý cấp cao đứng lên, đều lên tiếng, hơn nữa cùng đổi giọng, đổi từ sếp Bạch thành chủ tịch.

Bạch Dương hơi nhắm hai mắt lại, trên mặt lộ ra biểu cảm hưởng thụ.

Không thể không nói, xưng hô chủ tịch này, so với phó tổng giám đốc càng làm người †a say mê.

Cô, rất thích!

Bạch Dương không nhìn lại hai người Đoàn Hựu Đình và Bạch Viện kia nữa, cầm lấy laptop trên bàn, nhấc chân ra khỏi phòng họp.

Bây giờ cô là chủ tịch, đương nhiên là người đầu tiên rời đi, cô đi rồi, những người khác mới có thể lần lượt rời đi.

Mà trước đó, mỗi lần đều là Đoàn Hựu Đình đi trước, rồi mới đến lượt cô.
 
Chương 1635


Chương 1635

Nhưng mà làm người đi đầu tiên, thật sự rất sướng.

Bạch Dương cười ra khỏi phòng họp, thư ký Đồng sau lưng mở miệng chúc mừng: “Chúc mừng sếp Bạch…không phải, chúc mừng chủ tịch.”

“Cảm ơn.” Bạch Dương cười gật đầu, sau đó nói: “Thông báo xuống dưới, tiền thưởng tất cả công nhân viên tháng này gấp đôi, xem như là chúc mừng tôi thăng chức.”

“Vâng sếp Bạch.” Thư ký Đồng vui mừng đồng ý.

Sau đó, Bạch Dương nghĩ đến điều gì, cặp đôi đỏ mọng mấp máy: “Còn nữa, nói với người của chúng ta, mặc kệ Bạch Viện, †ôi muốn cô ta chỉ có thể là một phó tổng giám đốc bình hoa hoàn toàn không hề có quyền lợi gì, cũng không thể tiếp xúc với cơ mật gì của tập đoàn.”

Trước không nói Bạch Viện và Đoàn Hựu Đình là cùng một giuộc, chỉ chuyện Bạch Viện hại chết ba, cô cũng sẽ không để Bạch Viện có cơ hội quản lý Thiên Thịnh.

Cô sẽ chỉ để Bạch Viện thả ở dưới mí mắt mà giám thị, sau đó tìm cơ hội, tra ra chứng cứ Bạch Viện hạ độc ba.

Như vậy, cô mới có thể tống Bạch Viện vào ngục giam, báo thù cho ba.

“Yên tâm đi sếp Bạch, tôi sẽ sắp xếp.” Thư ký Đồng đẩy kính mắt nói.

Bạch Dương ừ một tiếng, không nói gì nữa, đẩy của phòng làm việc mình ra đi vào.

Vừa ngồi xuống, điện thoại đã vang lên.

Bạch Dương cầm lên xem, là Phó Kình Hiên gọi đến.

Cặp môi đỏ mọng của cô cong lên một cái, mệt mỏi giữa hai đầu lông mày cũng dần dần giảm đi, sau đó lướt qua nút màu xanh trả lời, nhận điện thoại: “Alo?”

“Nghe nói Thiên Thịnh triệu tập hội đồng cổ đông, chọn chủ tịch mới phải không?”

Đầu bên kia, Phó Kình Hiên ngồi ở đằng sau bàn làm việc, khẽ mở môi mỏng hỏi.

Bạch Dương nhíu đôi mi thanh tú: “Sao anh biết? Anh nghe ai nói? Chẳng lẽ anh sắp xếp nội ứng trong tập đoàn của em?”

Phó Kình Hiên nhíu mày, rõ ràng không ngờ cô nhanh như vậy đã ý thức được, tự biết đuối lý mím môi ho nhẹ một tiếng: “Không phải nội ứng, là người ở bộ phận kế toán anh phái qua bên chỗ em, giúp em.

“Bộ phận kế toán?” Ánh mắt Bạch Dương bỗng nhiên chuyển động, nghĩ nghĩ: “Anh nói là trưởng bộ phận Trần?”

“Ừm.” Phó Kình Hiên gật đầu.

“Trưởng bộ phận Trần là người của anh?”

Bạch Dương kinh ngạc trừng to mắt.

Phó Kình Hiên lắc đầu: “Trước kia thôi, bây giờ không phải rồi, ông ấy là nhân viên của em mà.”

Bạch Dương hừ lạnh một tiếng: “Nếu như ông ta là nhân viên của em, sao ông ta phải liên lạc với chủ cũ là anh làm gì? Em thấy, ông ta vẫn là nhân viên của anh hơn nữa còn đang nhận một phần tiền lương từ chỗ anh chứ?”

.. Phó Kình Hiên trầm mặc.

Bạch Dương mím môi: “Xem ra em nói đúng rồi.”

. “Được rồi, anh nói thật với em.” Phó Kình Hiên khẽ cười một tiếng, giải thích nói: “Trần Thi Hàm đi rồi, em vẫn luôn tìm trưởng bộ phận kế toán, thậm chí còn định đào góc tường, anh lo trưởng bộ phận kế †oán cuối cùng em tìm được có thể sẽ bị nhà họ Cố hoặc Đoàn Hựu Đình mua chuộc, cho nên anh tự tiện quyết định, phái một trưởng bộ phận kế toán của tập đoàn anh đến chỗ em, như vậy em sẽ không lo lắng ông ấy sẽ bị nhà họ Cố hoặc Đoàn Hựu Đình mua chuộc nữa.”
 
Chương 1636


Chương 1636

“Đúng vậy, ông ấy sẽ không bị nhà họ Cố và Đoàn Hựu Đình mua chuộc, nhưng mà vẫn lén lút thuần phục anh, còn nói chuyện †rong tập đoàn của em cho anh biết.” Bạch Dương liếc mắt, tức giận.

Nếu như lúc trước, cô biết nhân viên của mình là Phó Kình Hiên sắp xếp, hơn nữa còn lén lút nói chuyện của mình cho Phó Kình Hiên, khẳng định sẽ rất tức giận.

Nhưng bây giờ không cần thiết, dù sao đi nữa anh cũng đã là bạn trai của cô rồi.

Lại nói, trưởng bộ phận kế toán anh sắp xếp này, quả thật vô cùng giỏi, vừa đến là đã quản lý bộ phận kế toán ngay ngắn rõ ràng.

Cho nên cô cũng sẽ không vì tức giận mà đuổi người đi.

Không nghe được ý tứ tức giận từ trong giọng nói của Bạch Dương, Phó Kình Hiên thở nhẹ ra một hơi.

Xem ra, cô không trách anh tự mình phái người qua đó.

“Trưởng bộ phận Trần báo cáo cho anh những cái gì?” Bạch Dương vuốt vuốt mi †âm, hỏi.

Phó Kình Hiên bưng cà phê lên nhấp một ngụm: “Đây là lần đầu tiên ông ấy báo cáo chuyện Thiên Thịnh cho anh, trước đó chưa từng có, anh chỉ dặn ông ấy, có chuyện lớn gì mới báo cho anh, những thứ khác không cần.”

“Như vậy sao.” Bạch Dương gật đầu: “Đại hội cổ đông hôm nay, trưởng bộ phận Trần cũng tham gia, anh hẳn là đã biết tất cả nội dung rồi đi?”

“Ừ”” Phó Kình Hiên gật đầu.

Bạch Dương hừ một tiếng: “Vậy anh còn gọi đến hỏi em?”

“Muốn nghe giọng của em.” Phó Kình Hiên thấp giọng nói.

Mặt Bạch Dương như bị bỏng, theo bản năng ngồi ngay ngắn lại: “Giọng…giọng của em có cái gì mà nghe?”

“Nghe hay.” Phó Kình Hiên ngẩng cằm lên: “Hơn nữa, anh nhớ em rồi.”

Mặt Bạch Dương càng đỏ hơn, cô giơ tay sờ, vẫn còn rất nóng.

Cô vội vàng phẩy phẩy gió, muốn hạ nhiệt độ trên mặt xuống.

Nhưng chút gió ấy căn bản không có tác dụng gì, chẳng những không hạ nhiêt độ, ngược lại bởi vì căng thẳng và tiếng trống ngực nhanh làm càng nóng hơn.

“Anh…Anh đừng nói lung tung.” Bạch Dương cúi đầu xuống, giọng nhỏ như muỗi nói.

“Anh không nói lung tung, anh nghiêm túc, cho nên Bạch Dương, buổi tối ăn cơm cùng nhau được không?” Phó Kình Hiên hỏi thăm.

Cặp môi đỏ mọng của Bạch Dương khép mở, vốn muốn từ chối, nhưng cuối cùng lại nói ra một chữ được.

Nghe cô đồng ý rồi, khóe môi Phó Kình Hiên càng cong hơn: “Vậy buổi chiều anh đến tìm em.”

“Ừ” Bạch Dương gật đầu.

Cũng đã đồng ý rồi, cô còn có thể nói cái gì?

Cũng không thể không cho anh đến đây được.

Hơn nữa, nửa tháng sau, đã ở bên cạnh rồi, bọn họ cũng phải thường xuyên ăn cơm cùng nhau, bây giờ chẳng qua là trước một chút mà thôi.

“Đúng rồi, anh gọi điện cho em, là muốn hỏi đại hội cổ đông hôm nay sao?” Bạch Dương vuốt vuốt gò má, bình tĩnh lại hỏi.
 
Chương 1637


Chương 1637

Phó Kình Hiên thả cốc cà phê xuống: “Ừ, chuyện ngày hôm nay, em làm rất tốt.”

Bạch Dương cười cười, sau đó lại lắc đầu: “Kỳ thật cũng không phải là em là tốt, mà là công lao của ông ngoại, A Khởi cùng với tiểu Triết, nếu như không có bọn họ sáu năm nay âm thầm thu mua cổ phần công †y cho em, chỉ sợ em căn bản không thể lấy lại Thiên Thịnh.”

Nghe như vậy, Phó Kình Hiên mặc dù biết cô nói thật, nhưng trong lòng vẫn có chút không ổn.

Dù sao, anh không giúp cô trong chuyện này.

Dường như cảm thấy tâm trạng của người đàn ông bên kia điện thoại đi xuống, Bạch Dương nghịch nghịch tóc lại nói: “Đương nhiên, nếu như không có anh chủ động dùng chi nhánh công ty dưới trướng hợp tác với Thiên Thịnh, Thiên Thịnh cũng không ổn định nhanh như vậy, cho nên, thật sự rất cảm ơn mọi người.”

“Em không cần cám ơn, làm chút chuyện vì người mình yêu, vốn là nên làm.” Khóe môi Phó Kình Hiên lại cong lên lần nữa, rõ ràng lời nói này của Bạch Dương, làm tâm trạng của anh lại trở nên tốt hơn.

Sau đó hai người lại nói những chuyện khác thêm một lúc, mới cúp điện thoại.

Bạch Dương nhìn điện thoại cười một cái, sau đó để điện thoại lên bàn, từ trong ống đựng bút cầm một cây bút máy, mở ra bận rộn làm việc.

Đến buổi chiều, Bạch Dương đẩy những giấy tờ đã xử lý xong sang một bên, sau đó nhìn thời gian bên góc phải máy tính, đã năm rưỡi rồi, còn nửa tiếng nữa là tan làm.

Có lẽ Phó Kình Hiên cũng sắp đến?

Nghĩ vậy, Bạch Dương tắt máy tính, nhấc điện thoại bàn lên, gọi cho thư ký Đồng.

Rất nhanh, thư ký Đồng đi vào: ‘Sếp Bạch”

Phát những văn kiện này xuống dưới đi.”

Bạch Dương chỉ chỉ vào một đống văn kiện mình vừa xử lý xong nói.

Thư ký Đồng gật đầu: “Vâng.”

Cô ta đi lên, ôm văn kiện, ra ngoài.

Bạch Dương cũng đứng dậy, bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, chẩn bị tan làm.

Đột nhiên, ở cửa có tiếng kêu sợ hãi của thư ký Đồng, ngay sau đó, một tiếng vật nặng rơi xuống đất, cùng với tiếng xột xoạt liên tục của đồ đạc bay đầy đất.

“Xảy ra chuyện gì?” Bạch Dương vội vàng dừng lại động tác chỉnh túi trong tay, ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Chỉ thấy ở cửa phòng làm việc của mình, thư ký Đồng vẻ mặt kinh hãi ngồi dưới đất, mà bên cạnh cô ấy, hơn mười phần văn kiện toàn bộ đều rơi trên đất.

Bởi vậy có thể thấy được, tiếng vật nặng rơi xuống, chính là tiếng lúc thư ký Đồng ngã xuống, mà tiếng xột xoạt, chính là tiếng văn kiện rơi ra.

“Thư ký Đồng, cô…

Bạch Dương đang muốn hỏi cô ấy thế nào, ngoài cửa đã có một giọng nói bén nhọn vang lên: “Cô làm gì vậy? Đi đường không có mắt sao, lại dám va vào tôi!”

Nghe thế, sắc mặt Bạch Dương lập tức trầm xuống…

Cô biết thư ký Đồng xảy ra chuyện gì rồi.

Nhất định là lúc thư ký Đồng ôm văn kiện mở cửa ra ngoài, Bạch Viện đúng lúc đi đến, sau đó hai người va vào nhau.

Bạch Viện cô không biết bị va thế nào, nhưng thư ký Đồng lại trực tiếp ngã xuống đất, nhìn biểu tình, hình như còn ngã không nhẹ.
 
Chương 1638


Chương 1638

Mà giọng nói Bạch Viện vẫn vô cùng mạnh mẽ như thế, chắc hẳn là cũng không va chạm gì nhiều.

Đã như vậy, Bạch Viện này còn có mặt mũi nói thư ký Đồng va người khác?

Hơn nữa, đây là phòng làm việc của cô, Bạch Viện chưa được cho phép đến nơi này làm gì?

Nghĩ đến đây, Bạch Dương đen mặt đi qua, đỡ thư ký Đồng trên đất, ân cần hỏi: “Không sao chứ?”

Thư ký Đồng cảm động lắc đầu: “Tôi không sao, cảm ơn sếp Bạch quan tâm.”

“Thật sự không sao chứ?” Bạch Dương vẫn có chút không yên tâm: “Nếu như bị đụng ở đâu, nhất định phải nói, không được giấu.”

“Yên tâm đi sếp Bạch, tôi thật sự không sao, chỉ là có chút đau nhức, một lát nữa là khỏe ngay.” Thư ký Đồng đẩy kính mắt trên mặt lên, mỉm cười trả lời.

Bạch Dương gật gật đầu: “Vậy là được rồi.”

Lúc này, Bạch Viện ngoài cửa thấy hai người nói chuyện, đến nhìn cũng không nhìn mình một cái, trong lòng không thể chịu được thiệt, chống nạnh điêu ngoa nói: “Bạch Dương, thư ký của chị đụng phải tôi, chị ngay cả ta hỏi cũng không hỏi tôi một câu sao?”

“Sếp Bạch, tôi không đụng vào cô ấy.” Thư ký Đồng vội vàng giải thích: “Vừa rồi lúc tôi chuẩn bị mở cửa, cửa lại bị cô ấy mở ra, tôi là bị cô ấy dùng cửa đẩy ngã, căn bản không đụng phải cô ấy, sếp Bạch ngài tin tưởng tôi.”

“Tôi tin cô” Bạch Dương cười vỗ vỗ bờ vai của cô ấy, sau đó lạnh mặt xoay sang chỗ khác, nhìn Bạch Viện: “Nghe thấy lời thư ký tôi nói chưa? Thư ký tôi không đụng vào côi”

“Ha, cô ta nói không có là không có sao?

Ai có thể làm chứng?” Bạch Viện khinh thường cười lạnh.

Bạch Dương dựng thẳng một ngón tay chỉ chỉ: “Camera giám sát có thể làm chứng chứ?”

“Cái gì?” Sắc mặt Bạch Viện thay đổi, sự khinh thường trên mặt trước đó đã biến mất, thay vào đó là thất kinh: “Chị nói giám sát?

Cô ta vội vàng ngẩng đầu nhìn lên theo hướng Bạch Dương chỉ, lại phát hiện chính giữa khung cửa, quả thật có treo một camera tỉnh xảo.

Lần này, sắc mặt Bạch Viện càng thêm khó coi.

Bạch Dương trào phúng nhn cô ta: ‘Bây giờ còn kiên trì nói thư ký của tôi đụng phải cô không? Nếu như cô kiên trì, tôi sẽ mang giám sát đi báo cảnh sát, tố cáo cô cố ý ăn vạ vu oan, như vậy, cô làm Thiên Thịnh mất mặt, tôi lại có thể thuận thế thu lại chức phó tổng giám đốc của cô, như thế, cô chính là phó tổng giám đốc được thăng chức nhanh nhất cũng bị đuổi đi nhanh nhất trong lịch sử, lúc đó, danh tiếng của cô nhất định sẽ được lưu truyền mãi.”

“Chị… Bạch Viện tức đến mức mặt vặn vẹo, tay hai bên năm chặt lại.

Ánh mắt Bạch Dương nhìn động tác của cô †a: “Sao thế? Muốn đánh người? Càng tốt, chỉ cần cô ra tay, cô còn có thể mang thêm một tội danh cố ý gây thương tích, đây là phải ngồi tù.”

“Hừ, xem như cô lợi hại!” Bạch Viện nghe mấy lời này của Bạch Dương, sau khi nói mấy lời ác độc, lại thả lỏng nắm tay ra.

Thấy thế, Bạch Dương nhìn thư ký Đồng đang thu dọn văn kiện: “Cô đi trước đi.”

“Sếp Bạch, tôi đi theo cô, nhỡ cô ta…” Thư ký Đồng nhìn Bạch Viện một cái, ánh mắt cảnh cáo không chút che dấu.

Bạch Dương biết rõ cô ấy lo lắng mình bị Bạch Viện bắt nạt, ấm lòng cười: “Yên chí, tôi không sao, cô cứ đi làm việc đi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top