Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Y Trở Lại

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Thần Y Trở Lại
Chương 5241


Vương Thế An nhướn mày nói: “Lão già kia, ai khiến ông lo chuyện bao đồng hả?”  

 

Ngô Bình: “Vương Thế An, ngươi ở cạnh ta thì phải có thân phận gì chứ”.  

 

Vương Thế An chớp mắt nói: “Được rồi, tuỳ tùng thì tuỳ tùng”.  

 

Bàn bạc xong, Liễu Tam Tương đã thi triển thuật độn thổ, loáng cái cả ba bọn họ đã xuất hiện bên ngoài Hồng Nguyệt Nguỵ Lâm.  

 

Thấy có một thành trì nhỏ khá gần rừng, Vương Thế An chợt nói: “Tôi ở thành này chờ hai người nhé”.  

 

Ngô Bình biết anh ta thích gái đẹp hơn Thái Chân Môn nên đương nhiên muốn ở lại đây.  

 

Advertisement

“Tuỳ ngươi”, Ngô Bình mặc kệ anh ta rồi dẫn Liễu Tam Tương vào Nguỵ Cảnh, sau đó tìm cung điện vào Thái Chân Môn.  

 

Khi họ trở lại vườn thuốc của Thái Chân Môn thì Hắc Tướng đã chạy đến rồi biến thành người nói: “Chủ nhân, người về rồi ạ!”, sau đó Hắc Tướng lại nhìn sang Liễu Tam Tương.  

 

“Chủ nhân, người này là tu sĩ của vũ trụ chính”, Hắc Tướng nhắc nhở Ngô Bình.  

 

Ngô Bình: “Hắc Tướng, đây là người theo hầu ta, cứ gọi ông ấy là ông Liễu”.  

 

Liễu Tam Tương cười nói: “Chào Hắc Tướng”.  

 

Hắc Tướng liếc ông ta rồi nói: “Chủ nhân, người vừa về có định đi gặp lão tổ luôn không?”  

 

Ngô Bình: “Chưa vội, ta muốn nghỉ một lát, khi nào rảnh thì đi sau”.  

 

Hắc Tướng: “Chủ nhân, mấy ngày qua, Băng Ngọc cô nương thường xuyên đến tìm người”.  

 

Ngô Bình: “Cô ấy có chuyện gì à?”  

 

Hắc Tướng: “Hôm qua, Thái Chân Môn có một đệ tử mới gia nhập đến Thái Chân Động lĩnh ngộ, kết quả là đã mở được không gian thứ ba và lấy được một món bảo bối. Chuyện này đã khiến cả môn phái chấn động, chưởng môn đã đích thân đến gặp người đó và thưởng nóng luôn hai tỷ tiền Linh. Cùng nhờ đó mà người này tiến bộ thần tốc và tuyên bố muốn có được hoa thần Băng Ngọc”.  

 

Ngô Bình: “Thế Băng Ngọc có đồng ý không?”  

 

Hắc Tướng: “Băng Ngọc cô nương vẫn thích chủ nhân hơn, nhưng cô ấy không thể từ chối sự theo đuổi của đệ tử đó, người này đang lên như diều gặp gió, nếu chủ nhân không mau giành lại vị trí thì hắn sẽ trở thành đệ tử đứng đầu trong nay mai mất”.  

 

Ngô Bình: “Đệ tử đứng đầu là sao?”  

 

Hắc Tướng: “Đệ tử đứng đầu là người có tiềm lực và tầm ảnh hưởng nhất trong các đệ tử. Tên kia bắt đầu có hào quang của thân phận này rồi”.  

 

Ngô Bình: “Băng Ngọc không đồng ý thì tôi cũng không giúp gì được”.  

 

Hắc Tướng: “Chủ nhân, thế hệ hoa thần này chỉ có một người thôi, người mà không tranh thủ là bị kẻ khác cướp mất đấy. Sau này, dù thực lực của người vượt qua tên đó nhưng bên cạnh không có hoa thần thì vẫn bị các đệ tử khác coi thường và không thể ngóc đầu lên được”.  

 

Ngô Bình: “Ý ngươi là có hoa thần là một trong các tiêu chí của đệ tử đứng đầu à?”  

 

Hắc Tướng: “Đúng vậy”.  

 
 
Chương 5241


Vương Thế An nhướn mày nói: “Lão già kia, ai khiến ông lo chuyện bao đồng hả?”  

 

Ngô Bình: “Vương Thế An, ngươi ở cạnh ta thì phải có thân phận gì chứ”.  

 

Vương Thế An chớp mắt nói: “Được rồi, tuỳ tùng thì tuỳ tùng”.  

 

Bàn bạc xong, Liễu Tam Tương đã thi triển thuật độn thổ, loáng cái cả ba bọn họ đã xuất hiện bên ngoài Hồng Nguyệt Nguỵ Lâm.  

 

Thấy có một thành trì nhỏ khá gần rừng, Vương Thế An chợt nói: “Tôi ở thành này chờ hai người nhé”.  

 

Ngô Bình biết anh ta thích gái đẹp hơn Thái Chân Môn nên đương nhiên muốn ở lại đây.  

 

Advertisement

“Tuỳ ngươi”, Ngô Bình mặc kệ anh ta rồi dẫn Liễu Tam Tương vào Nguỵ Cảnh, sau đó tìm cung điện vào Thái Chân Môn.  

 

Khi họ trở lại vườn thuốc của Thái Chân Môn thì Hắc Tướng đã chạy đến rồi biến thành người nói: “Chủ nhân, người về rồi ạ!”, sau đó Hắc Tướng lại nhìn sang Liễu Tam Tương.  

 

“Chủ nhân, người này là tu sĩ của vũ trụ chính”, Hắc Tướng nhắc nhở Ngô Bình.  

 

Ngô Bình: “Hắc Tướng, đây là người theo hầu ta, cứ gọi ông ấy là ông Liễu”.  

 

Liễu Tam Tương cười nói: “Chào Hắc Tướng”.  

 

Hắc Tướng liếc ông ta rồi nói: “Chủ nhân, người vừa về có định đi gặp lão tổ luôn không?”  

 

Ngô Bình: “Chưa vội, ta muốn nghỉ một lát, khi nào rảnh thì đi sau”.  

 

Hắc Tướng: “Chủ nhân, mấy ngày qua, Băng Ngọc cô nương thường xuyên đến tìm người”.  

 

Ngô Bình: “Cô ấy có chuyện gì à?”  

 

Hắc Tướng: “Hôm qua, Thái Chân Môn có một đệ tử mới gia nhập đến Thái Chân Động lĩnh ngộ, kết quả là đã mở được không gian thứ ba và lấy được một món bảo bối. Chuyện này đã khiến cả môn phái chấn động, chưởng môn đã đích thân đến gặp người đó và thưởng nóng luôn hai tỷ tiền Linh. Cùng nhờ đó mà người này tiến bộ thần tốc và tuyên bố muốn có được hoa thần Băng Ngọc”.  

 

Ngô Bình: “Thế Băng Ngọc có đồng ý không?”  

 

Hắc Tướng: “Băng Ngọc cô nương vẫn thích chủ nhân hơn, nhưng cô ấy không thể từ chối sự theo đuổi của đệ tử đó, người này đang lên như diều gặp gió, nếu chủ nhân không mau giành lại vị trí thì hắn sẽ trở thành đệ tử đứng đầu trong nay mai mất”.  

 

Ngô Bình: “Đệ tử đứng đầu là sao?”  

 

Hắc Tướng: “Đệ tử đứng đầu là người có tiềm lực và tầm ảnh hưởng nhất trong các đệ tử. Tên kia bắt đầu có hào quang của thân phận này rồi”.  

 

Ngô Bình: “Băng Ngọc không đồng ý thì tôi cũng không giúp gì được”.  

 

Hắc Tướng: “Chủ nhân, thế hệ hoa thần này chỉ có một người thôi, người mà không tranh thủ là bị kẻ khác cướp mất đấy. Sau này, dù thực lực của người vượt qua tên đó nhưng bên cạnh không có hoa thần thì vẫn bị các đệ tử khác coi thường và không thể ngóc đầu lên được”.  

 

Ngô Bình: “Ý ngươi là có hoa thần là một trong các tiêu chí của đệ tử đứng đầu à?”  

 

Hắc Tướng: “Đúng vậy”.  

 
 
Chương 5242


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Họ đang nói chuyện thì có giọng nói của Băng Ngọc vang lên ở bên ngoài: “Công tử về rồi ư?”  

 

Ngô Bình đi ra thì thấy Băng Ngọc có vẻ buồn bã, khoé mắt còn vương giọt lệ, cô ấy đang cầm một hộp đồ ăn.  

 

Trông thấy Ngô Bình, Băng Ngọc nói: “Công tử, cuối cùng công tử cũng về rồi”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Sao cô biết tôi về?”  

 

Băng Ngọc: “Khứu giác của tôi rất nhạy nên đã ngửi thấy mùi của công tử”.  

 

Ngô Bình: “Cô mang cơm cho tôi à?”  

 

Băng Ngọc: “Ngày nào tôi cũng mang, nhưng dạo này công tử toàn đi vắng”.  

 

Advertisement

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.  

 

Anh nhận lấy hộp cơm rồi quay người đi vào trong, sau đó chợt khựng lại nói: “Cô đừng lo, mai tôi sẽ đến Thái Chân Động”.  

 

Băng Ngọc vui mừng nói: “Vậy thì tốt quá rồi”.  

 

Ngô Bình: “Người đó là thiên kiêu đã vào được tầng không gian thứ ba của Thái Chân Động, tại sao cô không thích hắn?”  

 

Băng Ngọc: “Công tử, em thích mùi hương đặc biệt trên người công tử, chứ người kia em vừa đến gần đã thấy khó chịu và muốn nôn mửa”.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Tại sao?”  

 

Băng Ngọc lắc đầu: “Em cũng không biết”.  

 

[Diendantruyen.Com] Thần Y Trở Lại


 

 

Anh nói với Băng Ngọc: “Cô cứ về chờ tin đi”.  

 

Băng Ngọc hành lễ rồi ra về.  

 

Ăn uống xong, Ngô Bình lại lấy ít dược liệu để luyện chế Hình Thần Câu Diệu Đan. Trước đó, anh đã luyện chế đan dược cực phẩm rồi, giờ muốn thẻ xem có luyện chế ra được đan dược tuyệt phẩm hay không.  

 

Quá trình luyện đan rất suôn sẻ, ở bước cuối có ba tia sáng bay lên, sau đó ngưng tụ thành một viên đan dược trong tay Ngô Bình.  

 

Đan văn của viên đan dược này còn phong phú hơn đan dược cực phẩm lúc trước, nếu nghe kỹ thì còn nghe thấy một âm thanh phát ra từ đan duộc.  

 

Ngô Bình mỉm cười nói: “Đan dược tuyệt phẩm”.  

 

Liễu Tam Tương cười nói: “Chủ nhân, ở vũ trụ chính thầy luyện đan còn có địa vị cao hơn ngũ đại hành giới. Như viên đan dược tuyệt phẩm này thì đến thủ lĩnh của các môn phái cũng phải tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán”.  

 

Ngô Bình: “Ông Liễu, nếu tôi đế vũ trụ chính thì tài luyện đan có bị giảm không?”  

 

Liễu Tam Tương: “Công tử xuất phát từ vũ trụ cấp thấp đi lên nên đã có rất nhiều trải nghiệm, tuy vũ trụ cấp thấp nhỏ, nhưng bản chất thì các vũ trụ vẫn như nhau nên kinh nghiệm vẫn sẽ tương đồng”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Thế thì tốt, chờ tôi đổi thân phận rồi đến vũ trụ chính thì chỉ biết dựa vào tài luyện đan để kiếm tiền thôi”.  

 

Liễu Tam Tương: “Tiểu nhân vẫn đang tìm thân phận mới của công tử, khi nào tìm được sẽ báo ngay ạ”.  

 

Ngô Bình: “Ông định tìm thân phận thế nào cho tôi?”  

 
 
Chương 5242


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Họ đang nói chuyện thì có giọng nói của Băng Ngọc vang lên ở bên ngoài: “Công tử về rồi ư?”  

 

Ngô Bình đi ra thì thấy Băng Ngọc có vẻ buồn bã, khoé mắt còn vương giọt lệ, cô ấy đang cầm một hộp đồ ăn.  

 

Trông thấy Ngô Bình, Băng Ngọc nói: “Công tử, cuối cùng công tử cũng về rồi”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Sao cô biết tôi về?”  

 

Băng Ngọc: “Khứu giác của tôi rất nhạy nên đã ngửi thấy mùi của công tử”.  

 

Ngô Bình: “Cô mang cơm cho tôi à?”  

 

Băng Ngọc: “Ngày nào tôi cũng mang, nhưng dạo này công tử toàn đi vắng”.  

 

Advertisement

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.  

 

Anh nhận lấy hộp cơm rồi quay người đi vào trong, sau đó chợt khựng lại nói: “Cô đừng lo, mai tôi sẽ đến Thái Chân Động”.  

 

Băng Ngọc vui mừng nói: “Vậy thì tốt quá rồi”.  

 

Ngô Bình: “Người đó là thiên kiêu đã vào được tầng không gian thứ ba của Thái Chân Động, tại sao cô không thích hắn?”  

 

Băng Ngọc: “Công tử, em thích mùi hương đặc biệt trên người công tử, chứ người kia em vừa đến gần đã thấy khó chịu và muốn nôn mửa”.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Tại sao?”  

 

Băng Ngọc lắc đầu: “Em cũng không biết”.  

 

[Diendantruyen.Com] Thần Y Trở Lại


 

 

Anh nói với Băng Ngọc: “Cô cứ về chờ tin đi”.  

 

Băng Ngọc hành lễ rồi ra về.  

 

Ăn uống xong, Ngô Bình lại lấy ít dược liệu để luyện chế Hình Thần Câu Diệu Đan. Trước đó, anh đã luyện chế đan dược cực phẩm rồi, giờ muốn thẻ xem có luyện chế ra được đan dược tuyệt phẩm hay không.  

 

Quá trình luyện đan rất suôn sẻ, ở bước cuối có ba tia sáng bay lên, sau đó ngưng tụ thành một viên đan dược trong tay Ngô Bình.  

 

Đan văn của viên đan dược này còn phong phú hơn đan dược cực phẩm lúc trước, nếu nghe kỹ thì còn nghe thấy một âm thanh phát ra từ đan duộc.  

 

Ngô Bình mỉm cười nói: “Đan dược tuyệt phẩm”.  

 

Liễu Tam Tương cười nói: “Chủ nhân, ở vũ trụ chính thầy luyện đan còn có địa vị cao hơn ngũ đại hành giới. Như viên đan dược tuyệt phẩm này thì đến thủ lĩnh của các môn phái cũng phải tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán”.  

 

Ngô Bình: “Ông Liễu, nếu tôi đế vũ trụ chính thì tài luyện đan có bị giảm không?”  

 

Liễu Tam Tương: “Công tử xuất phát từ vũ trụ cấp thấp đi lên nên đã có rất nhiều trải nghiệm, tuy vũ trụ cấp thấp nhỏ, nhưng bản chất thì các vũ trụ vẫn như nhau nên kinh nghiệm vẫn sẽ tương đồng”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Thế thì tốt, chờ tôi đổi thân phận rồi đến vũ trụ chính thì chỉ biết dựa vào tài luyện đan để kiếm tiền thôi”.  

 

Liễu Tam Tương: “Tiểu nhân vẫn đang tìm thân phận mới của công tử, khi nào tìm được sẽ báo ngay ạ”.  

 

Ngô Bình: “Ông định tìm thân phận thế nào cho tôi?”  

 
 
Chương 5243


Đến chiều muộn, Ngô Bình mới đến tham kiến Thái Chân Lão Tổ.  

 

Thái Chân Lão Tổ đang ngồi câu cá bên hồ nước, khi đến đây, Ngô Bình cảm thấy dưới nước có rất nhiều sinh vật có khí tức mạnh mẽ.  

 

“Sư phụ”, anh tiến lên hành lễ.  

 

Thái Chân Lão Tổ nhìn anh rồi nói: “Khá lắm, mới mấy hôm mà con đã ở cảnh giới Bí Phủ rồi”.  

 

Ngô Bình: “Vâng ạ, đệ tử vừa mở bí phủ xong”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ta vốn định tìm cho con một phần khung bí cảnh tốt một chút, nhưng con đã tự tạo được rồi thì thôi vậy”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Bí phủ của đệ tử cũng không đến nỗi nào ạ”.  

 

Advertisement

Thái Chân Lão Tổ không hỏi nữa mà hỏi: “Con định khi nào thì đến Thái Chân Động?”  

 

Ngô Bình: “Ngày mai ạ, sư phụ, con nghe nói có người đã vào được tầng không gian thứ ba”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ừ, nếu con không thể vào được tầng này thì sau này sẽ bị các đệ tử khác chèn ép, người làm sư phụ như ta cũng mất hết thể diện”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Sư phụ yên tâm, chắc chắn thành tựu của con sẽ trên hắn”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ừ, con hãy thể hiện cho tốt, tháng sau ta sẽ đưa con đến vũ trụ chính trải nghiệm”.  

 

Ngô Bình mừng quýnh: “Sư phụ, con được đến vũ trụ chính ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ừ, sớm muộn con cũng sẽ được đến thôi”.  

 

Ngô Bình: “Mình sẽ đến nơi nào của vũ trụ chính ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Đến thế tục trước, nơi đó khá an toàn”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, con sẽ ở đó bao lâu ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Nửa tháng, chủ yếu để trải nghiệm cuộc sống ở đó thôi”.  

 

Ngô Bình: “Vâng, cảm ơn sư phụ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Trong Đại Ngũ Hành Giới có khá nhiều cao thủ, trong đó có thế lực đối đầu với Thái Chân Môn mình. Chuyến này con vào Thái Chân Môn mà đến được tầng thứ tư thì thực lực của môn phái sẽ tăng lên”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, nếu con vào được tầng năm thì sao ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ trầm mặc một lát rồi nói: “Thế thì Thái Chân Môn sẽ có cơ hội trở thành một trong các môn phái mạnh nhất ở Đại Ngũ Hành Giời”.  

 

Ngô Bình: “Bây giờ, Thái Chân Môn chưa phải môn phái mạnh nhất ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Tuy chúng ta không yếu, nhưng chỉ là môn phái hạng nhất thôi, so với các môn phái trên hạng nhất thì vẫn còn kém nhiều lắm”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, có mấy môn phái trên hạng nhất ạ?”  

 

“Ba, may mà chúng ta có quan hệ tốt với họ. Nhưng nếu một ngày chúng ta mạnh lên thì sẽ bị họ coi là đối thủ nên mình phải chuẩn bị trước”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, truyền thừa của họ cũng rất lợi hại ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ cười nói: “Đương nhiên, nhưng nếu con mở được tầng thứ năm của Thái Chân Động thì truyền thừa của chúng ta cũng không thua gì họ đâu”.  

 
 
Chương 5243


Đến chiều muộn, Ngô Bình mới đến tham kiến Thái Chân Lão Tổ.  

 

Thái Chân Lão Tổ đang ngồi câu cá bên hồ nước, khi đến đây, Ngô Bình cảm thấy dưới nước có rất nhiều sinh vật có khí tức mạnh mẽ.  

 

“Sư phụ”, anh tiến lên hành lễ.  

 

Thái Chân Lão Tổ nhìn anh rồi nói: “Khá lắm, mới mấy hôm mà con đã ở cảnh giới Bí Phủ rồi”.  

 

Ngô Bình: “Vâng ạ, đệ tử vừa mở bí phủ xong”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ta vốn định tìm cho con một phần khung bí cảnh tốt một chút, nhưng con đã tự tạo được rồi thì thôi vậy”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Bí phủ của đệ tử cũng không đến nỗi nào ạ”.  

 

Advertisement

Thái Chân Lão Tổ không hỏi nữa mà hỏi: “Con định khi nào thì đến Thái Chân Động?”  

 

Ngô Bình: “Ngày mai ạ, sư phụ, con nghe nói có người đã vào được tầng không gian thứ ba”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ừ, nếu con không thể vào được tầng này thì sau này sẽ bị các đệ tử khác chèn ép, người làm sư phụ như ta cũng mất hết thể diện”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Sư phụ yên tâm, chắc chắn thành tựu của con sẽ trên hắn”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ừ, con hãy thể hiện cho tốt, tháng sau ta sẽ đưa con đến vũ trụ chính trải nghiệm”.  

 

Ngô Bình mừng quýnh: “Sư phụ, con được đến vũ trụ chính ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ừ, sớm muộn con cũng sẽ được đến thôi”.  

 

Ngô Bình: “Mình sẽ đến nơi nào của vũ trụ chính ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Đến thế tục trước, nơi đó khá an toàn”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, con sẽ ở đó bao lâu ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Nửa tháng, chủ yếu để trải nghiệm cuộc sống ở đó thôi”.  

 

Ngô Bình: “Vâng, cảm ơn sư phụ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Trong Đại Ngũ Hành Giới có khá nhiều cao thủ, trong đó có thế lực đối đầu với Thái Chân Môn mình. Chuyến này con vào Thái Chân Môn mà đến được tầng thứ tư thì thực lực của môn phái sẽ tăng lên”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, nếu con vào được tầng năm thì sao ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ trầm mặc một lát rồi nói: “Thế thì Thái Chân Môn sẽ có cơ hội trở thành một trong các môn phái mạnh nhất ở Đại Ngũ Hành Giời”.  

 

Ngô Bình: “Bây giờ, Thái Chân Môn chưa phải môn phái mạnh nhất ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Tuy chúng ta không yếu, nhưng chỉ là môn phái hạng nhất thôi, so với các môn phái trên hạng nhất thì vẫn còn kém nhiều lắm”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, có mấy môn phái trên hạng nhất ạ?”  

 

“Ba, may mà chúng ta có quan hệ tốt với họ. Nhưng nếu một ngày chúng ta mạnh lên thì sẽ bị họ coi là đối thủ nên mình phải chuẩn bị trước”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, truyền thừa của họ cũng rất lợi hại ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ cười nói: “Đương nhiên, nhưng nếu con mở được tầng thứ năm của Thái Chân Động thì truyền thừa của chúng ta cũng không thua gì họ đâu”.  

 
 
Chương 5244


Ông ấy nói tiếp: “Còn nếu là tầng thứ tám hay thứ chín thì truyền thừa của chúng ta sẽ chèn ép được hết truyền thừa của các môn phái trên hạng nhất”.  

 

Ngô Bình: “Có phải họ cũng có một nơi giống Thái Chân Động của mình không ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ cười nói: “Cũng kiểu như vậy, vì thế các môn phái ấy cũng có thể mạnh lên tiếp”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ không thấy lạ ạ? Tại sao lại có nhiều môn phái có truyền thừa không thể lĩnh ngộ như vậy?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Có gì lạ đâu, đây là Đại Ngũ Hành Giới, còn công pháp của chúng ta bắt nguồn từ vũ trụ chính thì khó lĩnh ngộ là điều đương nhiên, nếu dễ thì mới là bất thường đấy”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, nếu đến vũ trụ chính rồi, công pháp của chúng ta vẫn sử dụng được như cũ ạ?”  

 

Advertisement

Thái Chân Lão Tổ: “Đương nhiên, giờ con ở cảnh giới Bí Phủ thì đến đó rồi con vẫn ở cảnh giới ấy. Nhưng sẽ khác với tu sĩ ở đó một chút, thực lực của con sẽ không bằng họ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ và Ngô Bình trò chuyện một lúc thì ông ấy vung tay lên, một con cá to nhảy lên bờ rồi lại rơi xuống nước.  

 

Ngay khi nó ngoi lên, Ngô Bình đã thấy nó là một con ngư tinh với khí tức còn mạnh hơn Hắc Tướng.  

 

Anh không nhịn được hỏi: “Sư phụ, hồ nước này có nhiều yêu tinh mạnh mẽ quá!”  

 

Thái Chân Lão Tổ ừm một tiếng: “Ta đã nuôi chúng nhiều năm, lẽ ra định thịt để ăn, nhưng chưa kịp ăn thì chúng đã lớn hết và biến thành tinh rồi”.  

 

Ông ấy hỏi: “Con có muốn ăn thử ba ba ở đây không?”  

 

Ngô Bình sáng mắt lên, anh vốn là người có đam mê ăn uống nên rất mong chờ: “Có ạ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ mỉm cười rồi vung dây câu ra xa, một con ba ba to tướng đã ngoi lên mặt nước, ông ấy ném nó vào trong thùng rồi nói: “Ông Mộc, mang con ba ba này vào chế biến cho tôi nhắm rượu”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Có cả rượu ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Con là đệ tử mà ta tâm đắc nhất, sau này ta có thể đột phá hay không là nhờ cả vào con đấy, nên đương nhiên ta phải đối xử với con tốt rồi”.  

 

Thái Chân Lão Tổ mới có được truyền thừa của hai tầng đầu nên tu vi mãi không tăng tiếp được, nếu Ngô Bình có thể vào được tầng thứ ba hoặc bốn thì ông ấy có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn ngay.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, chẳng phải có một người mới vào được tầng thứ ba còn gì ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Chỉ vào được thôi, chứ có lĩnh ngộ được gì đâu. Cho nên vào được cũng như không”.  

 

Ngô Bình: “Hay hắn lĩnh ngộ được rồi nhưng không chịu tiết lộ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Nó không dám đâu, nó mà nói dối là ta biết ngay”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ yên tâm, con mà lấy được truyền thừa thì sẽ nói cho người biết đầu tiên để người đột phá”.  

 

Thái Chân Lão Tổ cười phá lên: “Ta chờ tin tốt của con”.  

 

Ba ba đã được nấu chín, Thái Chân Lão Tổ chỉ gắp vài đũa, số còn lại nằm hết trong bụng của Ngô Bình, hai phần ba vò rượu cũng là anh uống.  

 
 
Chương 5244


Ông ấy nói tiếp: “Còn nếu là tầng thứ tám hay thứ chín thì truyền thừa của chúng ta sẽ chèn ép được hết truyền thừa của các môn phái trên hạng nhất”.  

 

Ngô Bình: “Có phải họ cũng có một nơi giống Thái Chân Động của mình không ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ cười nói: “Cũng kiểu như vậy, vì thế các môn phái ấy cũng có thể mạnh lên tiếp”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ không thấy lạ ạ? Tại sao lại có nhiều môn phái có truyền thừa không thể lĩnh ngộ như vậy?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Có gì lạ đâu, đây là Đại Ngũ Hành Giới, còn công pháp của chúng ta bắt nguồn từ vũ trụ chính thì khó lĩnh ngộ là điều đương nhiên, nếu dễ thì mới là bất thường đấy”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, nếu đến vũ trụ chính rồi, công pháp của chúng ta vẫn sử dụng được như cũ ạ?”  

 

Advertisement

Thái Chân Lão Tổ: “Đương nhiên, giờ con ở cảnh giới Bí Phủ thì đến đó rồi con vẫn ở cảnh giới ấy. Nhưng sẽ khác với tu sĩ ở đó một chút, thực lực của con sẽ không bằng họ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ và Ngô Bình trò chuyện một lúc thì ông ấy vung tay lên, một con cá to nhảy lên bờ rồi lại rơi xuống nước.  

 

Ngay khi nó ngoi lên, Ngô Bình đã thấy nó là một con ngư tinh với khí tức còn mạnh hơn Hắc Tướng.  

 

Anh không nhịn được hỏi: “Sư phụ, hồ nước này có nhiều yêu tinh mạnh mẽ quá!”  

 

Thái Chân Lão Tổ ừm một tiếng: “Ta đã nuôi chúng nhiều năm, lẽ ra định thịt để ăn, nhưng chưa kịp ăn thì chúng đã lớn hết và biến thành tinh rồi”.  

 

Ông ấy hỏi: “Con có muốn ăn thử ba ba ở đây không?”  

 

Ngô Bình sáng mắt lên, anh vốn là người có đam mê ăn uống nên rất mong chờ: “Có ạ”.  

 

Thái Chân Lão Tổ mỉm cười rồi vung dây câu ra xa, một con ba ba to tướng đã ngoi lên mặt nước, ông ấy ném nó vào trong thùng rồi nói: “Ông Mộc, mang con ba ba này vào chế biến cho tôi nhắm rượu”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Có cả rượu ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Con là đệ tử mà ta tâm đắc nhất, sau này ta có thể đột phá hay không là nhờ cả vào con đấy, nên đương nhiên ta phải đối xử với con tốt rồi”.  

 

Thái Chân Lão Tổ mới có được truyền thừa của hai tầng đầu nên tu vi mãi không tăng tiếp được, nếu Ngô Bình có thể vào được tầng thứ ba hoặc bốn thì ông ấy có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn ngay.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ, chẳng phải có một người mới vào được tầng thứ ba còn gì ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Chỉ vào được thôi, chứ có lĩnh ngộ được gì đâu. Cho nên vào được cũng như không”.  

 

Ngô Bình: “Hay hắn lĩnh ngộ được rồi nhưng không chịu tiết lộ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Nó không dám đâu, nó mà nói dối là ta biết ngay”.  

 

Ngô Bình: “Sư phụ yên tâm, con mà lấy được truyền thừa thì sẽ nói cho người biết đầu tiên để người đột phá”.  

 

Thái Chân Lão Tổ cười phá lên: “Ta chờ tin tốt của con”.  

 

Ba ba đã được nấu chín, Thái Chân Lão Tổ chỉ gắp vài đũa, số còn lại nằm hết trong bụng của Ngô Bình, hai phần ba vò rượu cũng là anh uống.  

 
 
Chương 5245


 Thái Chân Lão Tổ: “Khi ta gia nhập môn phái thì tên là Tả Thiên Thu”.  

 

Ngô Bình: “Thế giờ người đổi tên rồi ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ trầm mặc mãi mới nói: “Giờ ta không có tên, mọi người toàn gọi là Thái Chân Lão Tổ”.  

 

Ngô Bình gãi đầu: “Sư phụ, tại sao lại không có tên?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ngày xưa, ta từng bị một cao thủ đánh bị thương, sau đó hắn đã giẫm lên đầu ta rồi bảo ta là đồ vô đụng, không xứng để có tên, vì thế sau đó ta không dùng tên thật nữa”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Hắn nói thế là người không dùng tên thật nữa ư?”  

 

Thái Chân Lão Tổ thở dài: “Ừ, hắn nói ta không tên thì ta không dùng nữa, đến bây giờ vẫn vậy”.  

Advertisement

 

Ngô Bình đập bàn: “Sư phụ, hắn là ai, chờ tu vi con cao rồi, con sẽ đi tìm rồi tịch thu tên của hắn”.  

 

Thái Chân Lão Tổ nhìn anh rồi cười nói: “Con có lòng như thế là ta vui rồi, nhưng người đó là thiên tài trong vũ trụ chính, giờ còn giỏi hơn nhiều rồi ấy”.  

 

Ngô Bình: “Dù hắn là ai thì con cũng sẽ trút giận thay sư phụ”.

Thái Chân lão tổ không nhắc đến chuyện này nữa mà nói: “Được rồi, con quay về chuẩn bị trước đi, sáng ngày mai đến tìm sư phụ, ta sẽ đưa con đến động Thái Chân”.  

 

Ngô Bình cáo từ, quay về vườn dược.  

 

Buổi tối, anh tiếp tục hoàn thiện bí phủ, rất nhanh đã sang ngày hôm sau.  

 

Sáng sớm anh đã đến tìm Thái Chân lão tổ, rồi được đưa đến trước một động phủ cổ xưa. Động phủ này nằm ở trên đỉnh một ngọn núi khổng lồ, xung quanh tuyết bao phủ trắng xóa. Cửa động bị một cảnh cửa lớn đóng chặt, bên trên có khắc trời trăng sao, chim thú non nước, đủ phong cảnh.  

 

Ở trước cửa lớn, Ngô Bình và Thái Chân lão tổ vô cùng nhỏ bé. Lão tổ khẽ cười: “Huyền Bình, sau khi vào động, mỗi người sẽ gặp phải khác nhau, có thể đi được đến đâu thì phải xem may mắn của con”.  

 

Nói xong, ông ta lấy ra một miếng ngọc bỏ vào lỗ hổng trên cánh cửa, cửa lớn lập tức mở ra.  

 

Ngô Bình gật đầu với Thái Chân lão tổ, cất bước đi vào.  

 

Đi vào được mấy bước, thì đã tiến vào trong một màn sương tím. Xuyên qua màn sương tím thì anh đã thấy một luồng sáng vàng chiếu vào người mình, giống như đang kiểm tra tình hình trên người anh vậy.  

 

Luồng sáng vàng lóe lên rồi biến mất, sau đó một bóng người xuất hiện trước mặt anh, là một cô gái xinh đẹp, cô ấy nói: “Chào mừng đến với “Thái Chân Tiên Cảnh”, xin hỏi anh tên gì?”  

 

Ngô Bình tò mò quan sát cô gái, phát hiện cô ấy chỉ là ảnh ảo giống như một dạng trí tuệ nhân tạo, lập tức đáp: “Tôi là Lý Huyền Bình”.  

 

“Lý công tử, tôi là hướng dẫn của Thái Chân Tiên Cảnh, Uyển Nhi. Anh có vấn đề gì thì có thể hỏi tôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Chào cô, Uyển Nhi. Tôi nghe nói Thái Chân Tiên cảnh có chín cấp?”  

 

Uyển Nhi: “Đúng vậy Lý công tử, anh hiện tại đang ở cấp thứ nhất”.  

 

Ngô Bình: “Tôi ở đây, có cần phải làm kiểm tra gì mới có thể tiến vào cấp hai không?”  

 

Uyển Nhi: “Lý công tử, vừa nãy tôi đã đánh giá thể chất của công tử, điều kiện của anh rất tốt, có thể đặc cách tiến vào động Thái Chân cấp sáu”.  

 
 
Chương 5245


 Thái Chân Lão Tổ: “Khi ta gia nhập môn phái thì tên là Tả Thiên Thu”.  

 

Ngô Bình: “Thế giờ người đổi tên rồi ạ?”  

 

Thái Chân Lão Tổ trầm mặc mãi mới nói: “Giờ ta không có tên, mọi người toàn gọi là Thái Chân Lão Tổ”.  

 

Ngô Bình gãi đầu: “Sư phụ, tại sao lại không có tên?”  

 

Thái Chân Lão Tổ: “Ngày xưa, ta từng bị một cao thủ đánh bị thương, sau đó hắn đã giẫm lên đầu ta rồi bảo ta là đồ vô đụng, không xứng để có tên, vì thế sau đó ta không dùng tên thật nữa”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Hắn nói thế là người không dùng tên thật nữa ư?”  

 

Thái Chân Lão Tổ thở dài: “Ừ, hắn nói ta không tên thì ta không dùng nữa, đến bây giờ vẫn vậy”.  

Advertisement

 

Ngô Bình đập bàn: “Sư phụ, hắn là ai, chờ tu vi con cao rồi, con sẽ đi tìm rồi tịch thu tên của hắn”.  

 

Thái Chân Lão Tổ nhìn anh rồi cười nói: “Con có lòng như thế là ta vui rồi, nhưng người đó là thiên tài trong vũ trụ chính, giờ còn giỏi hơn nhiều rồi ấy”.  

 

Ngô Bình: “Dù hắn là ai thì con cũng sẽ trút giận thay sư phụ”.

Thái Chân lão tổ không nhắc đến chuyện này nữa mà nói: “Được rồi, con quay về chuẩn bị trước đi, sáng ngày mai đến tìm sư phụ, ta sẽ đưa con đến động Thái Chân”.  

 

Ngô Bình cáo từ, quay về vườn dược.  

 

Buổi tối, anh tiếp tục hoàn thiện bí phủ, rất nhanh đã sang ngày hôm sau.  

 

Sáng sớm anh đã đến tìm Thái Chân lão tổ, rồi được đưa đến trước một động phủ cổ xưa. Động phủ này nằm ở trên đỉnh một ngọn núi khổng lồ, xung quanh tuyết bao phủ trắng xóa. Cửa động bị một cảnh cửa lớn đóng chặt, bên trên có khắc trời trăng sao, chim thú non nước, đủ phong cảnh.  

 

Ở trước cửa lớn, Ngô Bình và Thái Chân lão tổ vô cùng nhỏ bé. Lão tổ khẽ cười: “Huyền Bình, sau khi vào động, mỗi người sẽ gặp phải khác nhau, có thể đi được đến đâu thì phải xem may mắn của con”.  

 

Nói xong, ông ta lấy ra một miếng ngọc bỏ vào lỗ hổng trên cánh cửa, cửa lớn lập tức mở ra.  

 

Ngô Bình gật đầu với Thái Chân lão tổ, cất bước đi vào.  

 

Đi vào được mấy bước, thì đã tiến vào trong một màn sương tím. Xuyên qua màn sương tím thì anh đã thấy một luồng sáng vàng chiếu vào người mình, giống như đang kiểm tra tình hình trên người anh vậy.  

 

Luồng sáng vàng lóe lên rồi biến mất, sau đó một bóng người xuất hiện trước mặt anh, là một cô gái xinh đẹp, cô ấy nói: “Chào mừng đến với “Thái Chân Tiên Cảnh”, xin hỏi anh tên gì?”  

 

Ngô Bình tò mò quan sát cô gái, phát hiện cô ấy chỉ là ảnh ảo giống như một dạng trí tuệ nhân tạo, lập tức đáp: “Tôi là Lý Huyền Bình”.  

 

“Lý công tử, tôi là hướng dẫn của Thái Chân Tiên Cảnh, Uyển Nhi. Anh có vấn đề gì thì có thể hỏi tôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Chào cô, Uyển Nhi. Tôi nghe nói Thái Chân Tiên cảnh có chín cấp?”  

 

Uyển Nhi: “Đúng vậy Lý công tử, anh hiện tại đang ở cấp thứ nhất”.  

 

Ngô Bình: “Tôi ở đây, có cần phải làm kiểm tra gì mới có thể tiến vào cấp hai không?”  

 

Uyển Nhi: “Lý công tử, vừa nãy tôi đã đánh giá thể chất của công tử, điều kiện của anh rất tốt, có thể đặc cách tiến vào động Thái Chân cấp sáu”.  

 
 
Chương 5246


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Được thôi, vậy thì đến cấp sáu”.  

 

Uyển Nhi: “Mời công tử”.  

 

Nói xong, trước mặt Ngô Bình đã xuất hiện một câu cầu vàng, một đầu thì chạm đất, một đầu thì nói với trên không.  

 

Ngô Bình bước lên cầu, cầu vàng bỗng bay lên, đầu bên kia lập tức rơi vào trong không gian, đồng thời thân cầu rút ngắn lại, Ngô Bình thoáng chốc đã đến không gian.  

 

Anh đáp xuống một không gian đầy ánh sáng tím, mặt đất trải đầy ngọc thạch phát ra ánh sáng trắng, trên đầu có vô số đám mây màu tím.  

 

Uyển Nhi xuất hiện trước mặt anh, nói: “Công tử, nơi này là không gian cấp sáu”.  

 

Ngô Bình: “Ở đây tôi cần làm gì?”  

Advertisement

 

Uyển Nhi: “Thời không này, sẽ phục chế lại mười Lý công tử, thiên phú, trí tuệ, thực lực của anh sẽ giống hệt như anh, lần lượt lấy tên là Lý Nhất, Lý Nhị, Lý Tam, cuối cùng là Lý Thập. Mười người này, sẽ cùng đuổi giết Lý công tử. Nếu công tử có thể kiên trì đến cuối cùng, thì bọn họ sẽ lần bị lượt bị giết chết, có thể có được toàn bộ trân bảo và truyền thừa của không gian cấp sáu”.  

 

Ngô Bình nghe thấy không nhịn được mở lớn mắt, một đánh mười, mà thực lực đều giống mình, đánh kiểu gì chứ?  

 

Anh hỏi: “Tôi có thể dùng lực bên ngoài, ví dụ như bùa chú hay pháp khí không?”  

 

“Không thể, công tử chỉ có thể dùng sức của bản thân mình, nhưng có thể dùng đồ trong không gian cấp sáu để đối phó”.  

 

Ngô Bình cười khổ: “Chuyện này không thể nào làm được đâu nhỉ?”  

 

Uyển Nhi: “Độ khó rất cao, nhưng một khi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có được phần thưởng rất lớn”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Truyền thừa và trân bảo là gì?”  

 

Uyển Nhi: “Truyền thừa là cảnh giới ẩn đầu tiên trong giai đoạn bí cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Cảnh giới ẩn?”  

 

[Diendantruyen.Com] Thần Y Trở Lại


 

 

Ngô Bình: “Tượng tiên? Đó là gì?”  

 

Uyển Nhi: “Công tử chắc là Bí Phủ Cảnh? Thực lực của rượng tiên rất mạnh, sở trường kiến tạo, nó có thể giúp công tử kiến tạo Bí Phủ hoàn mỹ mạnh nhất. Cuối cùng, bọn chúng có thể dung hợp với bí vệ, trở thành bí vệ Bí Phủ lớn mạnh”.  

 

Ngô Bình không ngờ, rượng tiên này lại có tác dụng lớn như vậy, lại hỏi: “Có được những thứ này, tôi có thể tiến vào cấp thứ bảy?”  

 

“Đúng vậy, công tử”.  

 

Dù sao cũng đã vào, Ngô Bình cũng không vội, anh hỏi tiếp: “Uyển Nhi, những truyền thừa này đều là do Thái Chân Đế để lại sao?”  

 

Uyển Nhi: “Nói chính xác hơn, thì là Thái Chân Đế để lại truyền thừa mà ông ta nhận được ở nơi này”.  

 

Ngô Bình kinh ngạc trong lòng: “Cô nói là, năm đó Thái Chân Đế cũng ở nơi này mà có được truyền thừa?”  

 
 
Chương 5246


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Được thôi, vậy thì đến cấp sáu”.  

 

Uyển Nhi: “Mời công tử”.  

 

Nói xong, trước mặt Ngô Bình đã xuất hiện một câu cầu vàng, một đầu thì chạm đất, một đầu thì nói với trên không.  

 

Ngô Bình bước lên cầu, cầu vàng bỗng bay lên, đầu bên kia lập tức rơi vào trong không gian, đồng thời thân cầu rút ngắn lại, Ngô Bình thoáng chốc đã đến không gian.  

 

Anh đáp xuống một không gian đầy ánh sáng tím, mặt đất trải đầy ngọc thạch phát ra ánh sáng trắng, trên đầu có vô số đám mây màu tím.  

 

Uyển Nhi xuất hiện trước mặt anh, nói: “Công tử, nơi này là không gian cấp sáu”.  

 

Ngô Bình: “Ở đây tôi cần làm gì?”  

Advertisement

 

Uyển Nhi: “Thời không này, sẽ phục chế lại mười Lý công tử, thiên phú, trí tuệ, thực lực của anh sẽ giống hệt như anh, lần lượt lấy tên là Lý Nhất, Lý Nhị, Lý Tam, cuối cùng là Lý Thập. Mười người này, sẽ cùng đuổi giết Lý công tử. Nếu công tử có thể kiên trì đến cuối cùng, thì bọn họ sẽ lần bị lượt bị giết chết, có thể có được toàn bộ trân bảo và truyền thừa của không gian cấp sáu”.  

 

Ngô Bình nghe thấy không nhịn được mở lớn mắt, một đánh mười, mà thực lực đều giống mình, đánh kiểu gì chứ?  

 

Anh hỏi: “Tôi có thể dùng lực bên ngoài, ví dụ như bùa chú hay pháp khí không?”  

 

“Không thể, công tử chỉ có thể dùng sức của bản thân mình, nhưng có thể dùng đồ trong không gian cấp sáu để đối phó”.  

 

Ngô Bình cười khổ: “Chuyện này không thể nào làm được đâu nhỉ?”  

 

Uyển Nhi: “Độ khó rất cao, nhưng một khi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ có được phần thưởng rất lớn”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Truyền thừa và trân bảo là gì?”  

 

Uyển Nhi: “Truyền thừa là cảnh giới ẩn đầu tiên trong giai đoạn bí cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Cảnh giới ẩn?”  

 

[Diendantruyen.Com] Thần Y Trở Lại


 

 

Ngô Bình: “Tượng tiên? Đó là gì?”  

 

Uyển Nhi: “Công tử chắc là Bí Phủ Cảnh? Thực lực của rượng tiên rất mạnh, sở trường kiến tạo, nó có thể giúp công tử kiến tạo Bí Phủ hoàn mỹ mạnh nhất. Cuối cùng, bọn chúng có thể dung hợp với bí vệ, trở thành bí vệ Bí Phủ lớn mạnh”.  

 

Ngô Bình không ngờ, rượng tiên này lại có tác dụng lớn như vậy, lại hỏi: “Có được những thứ này, tôi có thể tiến vào cấp thứ bảy?”  

 

“Đúng vậy, công tử”.  

 

Dù sao cũng đã vào, Ngô Bình cũng không vội, anh hỏi tiếp: “Uyển Nhi, những truyền thừa này đều là do Thái Chân Đế để lại sao?”  

 

Uyển Nhi: “Nói chính xác hơn, thì là Thái Chân Đế để lại truyền thừa mà ông ta nhận được ở nơi này”.  

 

Ngô Bình kinh ngạc trong lòng: “Cô nói là, năm đó Thái Chân Đế cũng ở nơi này mà có được truyền thừa?”  

 
 
Chương 5247


 Uyển Nhi: “Không có, ông ta chỉ đến được cấp bảy. Tuy ông ta tiến vào cấp tám nhưng chưa thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên không có được truyền thừa”.  

 

Ngô Bình: “Tôi có thể biết truyền thừa của cấp bảy là gì không?”  

 

Uyển Nhi cười nói: “Công tử đến được cấp bảy thì tự nhiên sẽ biết thôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Được thôi. Tôi đi dạo xung quanh trước”.  

 

Anh nhanh chóng di chuyển trong không gian, rất nhanh đã phát hiện không gian bên trong thật ra có ẩn chứa một vài quy tắc ẩn. Ví dụ, anh đi mãi về hướng này, khi đi đủ xa thì sẽ quay về chỗ cũ.  

 

Phát hiện được quy tắc này, anh hỏi Uyển Nhi: “Kinh nghiệm bây giờ của tôi, cũng sẽ bị mấy người Lý Nhất có được sao?”  

 

“Đúng vậy”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Vậy sau khi Lý Nhất xuất hiện, thì anh ta không thể có được kinh nghiệm mới của tôi đúng chứ?”  

 

“Đúng”. Uyển Nhi nói: “Sau khi phục chế, thì không thể cùng chia sẻ kinh nghiệm với anh được nữa”.  

 

Ngô Bình nói: “Vậy thì bắt đầu thôi”.  

 

Uyển Nhi: “Lý công tử, hãy chuẩn bị tốt, nhiệm vụ sắp bắt đầu”.  

 

Nói xong, xung quanh Ngô Bình đồng thời xuất hiện mười người giống hệt anh, ánh mắt bọn họ nhìn anh chằm chằm, đầy sát ý.  

 

Ngô Bình nheo mắt, anh hỏi ngược: “Uyển Nhi, bọn họ có thể biết điểm khác biệt giữa tôi và các phục chế khác không?”  

 

Uyển Nhi: “Không thể, nhưng bọn họ có cách phán đoán”.  

 

Ngô Bình biết, Uyển Nhi sẽ không nói thêm cho anh, lập tức quan sát kỹ càng. Anh nhanh chóng phát hiện, quần áo bọn họ mặc có chút khác biệt với của anh, ở dưới góc áo, có một con số màu đỏ.  

 

“Rầm rầm!”  

 

Mặt đất rung chuyển, anh nhanh chóng chạy về một hướng, các phục chế lập tức đuổi theo.  

 

Tốc độ Ngô Bình rất nhanh, nhưng tốc độ người truy đuổi cũng giống như anh, anh căn bản không cắt đứt được.  

 

Anh dùng hết khả năng, không ngừng đổi hướng. Trông như đang tránh né, nhưng thực sự thì đang tim kiếm quy tắc ẩn dấu ở đây.  

 

Chạy được và phút, anh dần dần sắp không trụ nổi, mười người phục chế bắt đầu đuổi giết anh bốn phía, khiến anh không thể chạy trốn.  

 

Ngay lúc này, anh chạy vội về một hướng, bỗng nhiên người biến mất, mấy người phục chế gần nhất đều nghi hoặc, người đâu?  

 

Lúc này, Ngô Bình xuất hiện ở một hướng khác, trên góc áo anh cũng có thể một chữ số năm. Lúc này, anh chầm chậm điều chỉnh nhịp thở, hoàn toàn giống hệt nhịp thở với Lý Ngũ.  

 

Lúc này, Lý Ngũ không ở gần đó, vì thấy anh lại gần Lý Thất.  

 

Lý Thất nhìn về phía anh, anh khẽ gật đầu, đứng bên cạnh Lý Thất, chỉ về phía trước.  

 

Lý Thất nghĩ anh đã phát hiện được mục tiêu, vì vậy đi về phía anh chỉ. Ngay khi Lý Thất quay lưng, Ngô Bình bỗng ra tay, đánh một chưởng vào lưng Lý Thất.
 
Chương 5247


 Uyển Nhi: “Không có, ông ta chỉ đến được cấp bảy. Tuy ông ta tiến vào cấp tám nhưng chưa thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên không có được truyền thừa”.  

 

Ngô Bình: “Tôi có thể biết truyền thừa của cấp bảy là gì không?”  

 

Uyển Nhi cười nói: “Công tử đến được cấp bảy thì tự nhiên sẽ biết thôi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Được thôi. Tôi đi dạo xung quanh trước”.  

 

Anh nhanh chóng di chuyển trong không gian, rất nhanh đã phát hiện không gian bên trong thật ra có ẩn chứa một vài quy tắc ẩn. Ví dụ, anh đi mãi về hướng này, khi đi đủ xa thì sẽ quay về chỗ cũ.  

 

Phát hiện được quy tắc này, anh hỏi Uyển Nhi: “Kinh nghiệm bây giờ của tôi, cũng sẽ bị mấy người Lý Nhất có được sao?”  

 

“Đúng vậy”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Vậy sau khi Lý Nhất xuất hiện, thì anh ta không thể có được kinh nghiệm mới của tôi đúng chứ?”  

 

“Đúng”. Uyển Nhi nói: “Sau khi phục chế, thì không thể cùng chia sẻ kinh nghiệm với anh được nữa”.  

 

Ngô Bình nói: “Vậy thì bắt đầu thôi”.  

 

Uyển Nhi: “Lý công tử, hãy chuẩn bị tốt, nhiệm vụ sắp bắt đầu”.  

 

Nói xong, xung quanh Ngô Bình đồng thời xuất hiện mười người giống hệt anh, ánh mắt bọn họ nhìn anh chằm chằm, đầy sát ý.  

 

Ngô Bình nheo mắt, anh hỏi ngược: “Uyển Nhi, bọn họ có thể biết điểm khác biệt giữa tôi và các phục chế khác không?”  

 

Uyển Nhi: “Không thể, nhưng bọn họ có cách phán đoán”.  

 

Ngô Bình biết, Uyển Nhi sẽ không nói thêm cho anh, lập tức quan sát kỹ càng. Anh nhanh chóng phát hiện, quần áo bọn họ mặc có chút khác biệt với của anh, ở dưới góc áo, có một con số màu đỏ.  

 

“Rầm rầm!”  

 

Mặt đất rung chuyển, anh nhanh chóng chạy về một hướng, các phục chế lập tức đuổi theo.  

 

Tốc độ Ngô Bình rất nhanh, nhưng tốc độ người truy đuổi cũng giống như anh, anh căn bản không cắt đứt được.  

 

Anh dùng hết khả năng, không ngừng đổi hướng. Trông như đang tránh né, nhưng thực sự thì đang tim kiếm quy tắc ẩn dấu ở đây.  

 

Chạy được và phút, anh dần dần sắp không trụ nổi, mười người phục chế bắt đầu đuổi giết anh bốn phía, khiến anh không thể chạy trốn.  

 

Ngay lúc này, anh chạy vội về một hướng, bỗng nhiên người biến mất, mấy người phục chế gần nhất đều nghi hoặc, người đâu?  

 

Lúc này, Ngô Bình xuất hiện ở một hướng khác, trên góc áo anh cũng có thể một chữ số năm. Lúc này, anh chầm chậm điều chỉnh nhịp thở, hoàn toàn giống hệt nhịp thở với Lý Ngũ.  

 

Lúc này, Lý Ngũ không ở gần đó, vì thấy anh lại gần Lý Thất.  

 

Lý Thất nhìn về phía anh, anh khẽ gật đầu, đứng bên cạnh Lý Thất, chỉ về phía trước.  

 

Lý Thất nghĩ anh đã phát hiện được mục tiêu, vì vậy đi về phía anh chỉ. Ngay khi Lý Thất quay lưng, Ngô Bình bỗng ra tay, đánh một chưởng vào lưng Lý Thất.
 
Chương 5248


Toàn bộ người phục chế đều đang tìm kiếm Ngô Bình, nhưng Ngô Bình thật sự thì đang ở trong đám bọn họ, tranh thủ xử lý từng người. Dần dần, mười người phục chế càng lúc còn lại càng ít, cuối cùng chỉ còn lại ba người.  

 

Các người phục chế sớm đã phát hiện bất thường, lập tức cảnh giác, không còn tiến lại gần nhau nữa mà bắt đầu đề phòng lẫn nhau.  

 

Đột nhiên, Ngô Bình lao về phía người chính giữa, cao giọng nói: “Chính là anh ta!”  

 

Hai bên lao vào nhau, lại âm thầm nói với đối phương: “Lý Tứ, Lý Lục mới là giả, bây giờ tôi đang cố ý ra tay với đối phương để lừa đối phương, lát nữa chúng ta nhân cơ hội lại gần anh ta, liên thủ giết chết anh ta!”  

 

Trí thông minh của Lý Tứ cũng không thấp, anh ta nói: “Sao tôi tin anh được?”  

 

Ngô Bình: “Anh quan sát kỹ đi, chữ số trên góc áo Lý Lục, nét chữ không giống với chúng ta!”  

Advertisement

 

Thì ra, trước đó anh đã thừa nước đục thả câu, thay đổi chữ số trên góc áo mấy người, khiến số của bọn họ và những người còn lại khác nhau, nhưng không nhìn kỹ thì rất khó nhận ra.  

 

Lý Tứ nhìn sang, đúng thật, con số góc áo của Lý Lục và của anh ta có chút khác nhau, còn số trên người Ngô Bình thì lại giống với anh ta.  

 

Anh ta tin ngay, rồi nói: “Được, chúng ta phối hợp!”  

 

Vì thế, hai người cố ý lại gần Lý Lục, sau đó đột nhiên ra tay, hai bên tấn công trước sau Lý Lục. Bị hai người thực lực ngang mình tấn công, Lý Lục đương nhiên không phải đối thủ, không bao lâu đã bị hai người giết chết.  

 

Thế nhưng, với mưu kế của Ngô Bình, Lý Tứ bị Lý Lục đánh một đòn trọng thương, ngay trước khi chết thì Ngô Bình nhân lúc đó, trở ngược, giết chết Lý Tứ.  

 

Lý Tứ và Lý Lục vừa chết, hiện trường ngoài Ngô Bình thì chỉ còn một Lý Thập. Thế nhưng, hiện tại lại chính là lúc nguy hiểm nhất của Ngô Bình. Chỉ còn lại hai người, anh không thể giả mạo được những người phục chế kia nữa.  

 

Quả nhiên, Lý Thập rất nhanh đã lao đến chém giết, hai bên bắt đầu một cuộc ác chiến.  

 

Đánh chém đến mấy trăm chiêu, Ngô Bình dần dần di chuyển về một hướng, khi anh đến một vị trí nào đó, thì bỗng đánh ra một quyền. Kết quả, một quyền xuất hiện sau lưng Lý Thập, đánh vào tim từ phía sau.  

 

Lý Thập bị trọng thương phun ra máu, anh lập tức dốc toàn lực chém giết về phía Lý Thập.  

 

Sau khi Lý Thập chết, Uyển Nhi lập tức xuất hiện, nói: “Chúc mừng Lý công tử đã hoàn thành nhiệm vụ không gian cấp sáu, thành công giết chết mười bản sao của bản thân. Tiếp theo, anh sẽ có được toàn bộ tin tức của cảnh giới ẩn Bí Cảnh, có được tám pho tượng tiên”.  

 

Nói xong, trên trời bỗng có một trang sách màu vàng rơi xuống, trang sách hóa thành một luồng sáng vàng, tiến vào trong đầu Ngô Bình, sau đó biến thành từng luồng thông tin, được anh tiếp nhận. Thông tin này liên quan đến cảnh giới ẩn.  

 

Đồng thời, tám pho tượng cao chừng một trượng lơ lửng trước mặt anh, mỗi một pho tượng đều có luồng khí tức hùng mạnh, thậm chí anh còn cảm nhận, những pho tượng này đều có trí tuệ và sinh mệnh, thực lực chắc chắn trên cả anh!  

 

Vội nhận lấy tám pho tượng, Ngô Bình nói: “Tiếp theo, tôi phải đến cấp bảy sao?”  

 

Uyển Nhi: “Tiến vào không gian cấp bảy, cần phải đạt đến tu vi Bí Cảnh cấp tám”.  

 

Ngô Bình ngây người: “Nói như vậy, hiện tại tôi không thể đi vào?”  

 
 
Chương 5248


Toàn bộ người phục chế đều đang tìm kiếm Ngô Bình, nhưng Ngô Bình thật sự thì đang ở trong đám bọn họ, tranh thủ xử lý từng người. Dần dần, mười người phục chế càng lúc còn lại càng ít, cuối cùng chỉ còn lại ba người.  

 

Các người phục chế sớm đã phát hiện bất thường, lập tức cảnh giác, không còn tiến lại gần nhau nữa mà bắt đầu đề phòng lẫn nhau.  

 

Đột nhiên, Ngô Bình lao về phía người chính giữa, cao giọng nói: “Chính là anh ta!”  

 

Hai bên lao vào nhau, lại âm thầm nói với đối phương: “Lý Tứ, Lý Lục mới là giả, bây giờ tôi đang cố ý ra tay với đối phương để lừa đối phương, lát nữa chúng ta nhân cơ hội lại gần anh ta, liên thủ giết chết anh ta!”  

 

Trí thông minh của Lý Tứ cũng không thấp, anh ta nói: “Sao tôi tin anh được?”  

 

Ngô Bình: “Anh quan sát kỹ đi, chữ số trên góc áo Lý Lục, nét chữ không giống với chúng ta!”  

Advertisement

 

Thì ra, trước đó anh đã thừa nước đục thả câu, thay đổi chữ số trên góc áo mấy người, khiến số của bọn họ và những người còn lại khác nhau, nhưng không nhìn kỹ thì rất khó nhận ra.  

 

Lý Tứ nhìn sang, đúng thật, con số góc áo của Lý Lục và của anh ta có chút khác nhau, còn số trên người Ngô Bình thì lại giống với anh ta.  

 

Anh ta tin ngay, rồi nói: “Được, chúng ta phối hợp!”  

 

Vì thế, hai người cố ý lại gần Lý Lục, sau đó đột nhiên ra tay, hai bên tấn công trước sau Lý Lục. Bị hai người thực lực ngang mình tấn công, Lý Lục đương nhiên không phải đối thủ, không bao lâu đã bị hai người giết chết.  

 

Thế nhưng, với mưu kế của Ngô Bình, Lý Tứ bị Lý Lục đánh một đòn trọng thương, ngay trước khi chết thì Ngô Bình nhân lúc đó, trở ngược, giết chết Lý Tứ.  

 

Lý Tứ và Lý Lục vừa chết, hiện trường ngoài Ngô Bình thì chỉ còn một Lý Thập. Thế nhưng, hiện tại lại chính là lúc nguy hiểm nhất của Ngô Bình. Chỉ còn lại hai người, anh không thể giả mạo được những người phục chế kia nữa.  

 

Quả nhiên, Lý Thập rất nhanh đã lao đến chém giết, hai bên bắt đầu một cuộc ác chiến.  

 

Đánh chém đến mấy trăm chiêu, Ngô Bình dần dần di chuyển về một hướng, khi anh đến một vị trí nào đó, thì bỗng đánh ra một quyền. Kết quả, một quyền xuất hiện sau lưng Lý Thập, đánh vào tim từ phía sau.  

 

Lý Thập bị trọng thương phun ra máu, anh lập tức dốc toàn lực chém giết về phía Lý Thập.  

 

Sau khi Lý Thập chết, Uyển Nhi lập tức xuất hiện, nói: “Chúc mừng Lý công tử đã hoàn thành nhiệm vụ không gian cấp sáu, thành công giết chết mười bản sao của bản thân. Tiếp theo, anh sẽ có được toàn bộ tin tức của cảnh giới ẩn Bí Cảnh, có được tám pho tượng tiên”.  

 

Nói xong, trên trời bỗng có một trang sách màu vàng rơi xuống, trang sách hóa thành một luồng sáng vàng, tiến vào trong đầu Ngô Bình, sau đó biến thành từng luồng thông tin, được anh tiếp nhận. Thông tin này liên quan đến cảnh giới ẩn.  

 

Đồng thời, tám pho tượng cao chừng một trượng lơ lửng trước mặt anh, mỗi một pho tượng đều có luồng khí tức hùng mạnh, thậm chí anh còn cảm nhận, những pho tượng này đều có trí tuệ và sinh mệnh, thực lực chắc chắn trên cả anh!  

 

Vội nhận lấy tám pho tượng, Ngô Bình nói: “Tiếp theo, tôi phải đến cấp bảy sao?”  

 

Uyển Nhi: “Tiến vào không gian cấp bảy, cần phải đạt đến tu vi Bí Cảnh cấp tám”.  

 

Ngô Bình ngây người: “Nói như vậy, hiện tại tôi không thể đi vào?”  

 
 
Chương 5249


Uyển Nhi: “Không gian cấp bốn, là cả bộ công pháp này”.  

 

Ngô Bình hỏi ngay: “Vậy thì đưa tôi đến Bí Cảnh cấp ba”.  

 

Uyển Nhi: “Được”.  

 

Vừa dứt lời, một vầng sáng lóe lên, Ngô Bình đã đến một không gian khác, trong sơn cốc, nơi này chính là không gian cấp ba.  

 

Ở đây, anh rất nhanh có đã có được công pháp Thái Chân Đại Đế để lại, Thái Chân Ngạo Tiên cấp bảy và cấp tám. Ngoài ra, anh còn có được một bảo bối của không gian cấp ba, một thanh phi kiếm. Thanh phi kiếm này, có thể dùng ý niệm điều khiển bay đi, chém giết kẻ địch.  

 

Nhìn thấy kiếm tiên, anh hỏi Uyển Nhi: “Lúc trước có phải đã có một người đến cấp hai, còn lấy đi một món bảo bối đúng không?”  

Advertisement

 

Uyển Nhi: “Quả thực có người tiến vào cấp ba, nhưng anh ta không thể hoàn thành nhiệm vụ, vì vậy vẫn chưa có được phần thưởng”.  

 

Ngô Bình ngây người, chẳng lẽ bảo bối mà người kia lấy được là giả sao?  

 

Sua đó, anh lại đến cấp bốn, đạt được công pháp Thái Chân Ngạo Tiên cấp chín và cấp mười, cũng có được phần thưởng ở đây, là một Ẩn Thân Phù.  

 

Sử dụng Ẩn Thân Phù này thì dù là tu sĩ Đạo Cảnh cũng không thể phát hiện được anh, rất huyền diệu.  

 

Cuối cùng, anh lại đến cấp năm, có được công pháp đặc biệt tu luyện bí vệ, rồi lại có được một bảo bối, mặt nạ Thiên Sát.  

 

Mặt nạ Thiên Sát này, một khi đeo lên có thể nâng cao thực lực gấp năm lần. Nhưng, pháp bảo này không thể dùng được lâu, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi lần dùng ít nhất phải trên mười ngày.  

 

Có được mặt nạ Thiên Sát, Uyển Nhi nói: “Công tử có thể tạm thời quay về, đợi đến khi tu vi đạt Bí Cảnh cấp tám thì quay lại không gian cấp bảy tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ”.  

 

Ngô Bình: “Được, Uyển Nhi, sau này gặp lại”.  

 

“Tạm biệt công tử”.  

 

Nói xong, anh đã bị một lực mạnh đẩy ra, đến khi anh đứng vững lại thì người đã xuất hiện bên ngoài cửa động Thái Chân.  

 

Lúc này, bên ngoài động Thái Chân, Thái Chân lão tổ đang ngồi xếp bằng trên không, nhắm mắt. Ngô Bình xuất hiện, ông ta mở mắt ra, hỏi: “Huyền Bình, có đoạt được gì không?”  

 

Ngô Bình cười ha ha, phát hiện phía xa còn có đệ tử và trưởng lão khác, liền nói: “Sư tôn, chúng ta quay về rồi nói”.  

 

Nhìn thấy dáng vẻ Ngô Bình khiêm tốn như vậy, Thái Chân lão tổ đã biết chắc chắn không thu hoạch được nhiều, trong lòng ông ta vui mừng, lập tức vung tay áo, hai người họ đã biến mất trước mặt mọi người.  

 

“Chuyện gì vậy, sao nói không nói gì đã đi rồi?”. Một trưởng lão thường ngày rất thích tám chuyện lầm bầm nói.  

 

Vừa nãy có Thái Chân lão tổ ở đây, tuy bọn họ biết có người tiến vào động Thái Chân, nhưng không tiện tiến lại quá gần, vì vậy không nhìn rõ mọi chuyện.  

 
 
Chương 5249


Uyển Nhi: “Không gian cấp bốn, là cả bộ công pháp này”.  

 

Ngô Bình hỏi ngay: “Vậy thì đưa tôi đến Bí Cảnh cấp ba”.  

 

Uyển Nhi: “Được”.  

 

Vừa dứt lời, một vầng sáng lóe lên, Ngô Bình đã đến một không gian khác, trong sơn cốc, nơi này chính là không gian cấp ba.  

 

Ở đây, anh rất nhanh có đã có được công pháp Thái Chân Đại Đế để lại, Thái Chân Ngạo Tiên cấp bảy và cấp tám. Ngoài ra, anh còn có được một bảo bối của không gian cấp ba, một thanh phi kiếm. Thanh phi kiếm này, có thể dùng ý niệm điều khiển bay đi, chém giết kẻ địch.  

 

Nhìn thấy kiếm tiên, anh hỏi Uyển Nhi: “Lúc trước có phải đã có một người đến cấp hai, còn lấy đi một món bảo bối đúng không?”  

Advertisement

 

Uyển Nhi: “Quả thực có người tiến vào cấp ba, nhưng anh ta không thể hoàn thành nhiệm vụ, vì vậy vẫn chưa có được phần thưởng”.  

 

Ngô Bình ngây người, chẳng lẽ bảo bối mà người kia lấy được là giả sao?  

 

Sua đó, anh lại đến cấp bốn, đạt được công pháp Thái Chân Ngạo Tiên cấp chín và cấp mười, cũng có được phần thưởng ở đây, là một Ẩn Thân Phù.  

 

Sử dụng Ẩn Thân Phù này thì dù là tu sĩ Đạo Cảnh cũng không thể phát hiện được anh, rất huyền diệu.  

 

Cuối cùng, anh lại đến cấp năm, có được công pháp đặc biệt tu luyện bí vệ, rồi lại có được một bảo bối, mặt nạ Thiên Sát.  

 

Mặt nạ Thiên Sát này, một khi đeo lên có thể nâng cao thực lực gấp năm lần. Nhưng, pháp bảo này không thể dùng được lâu, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi lần dùng ít nhất phải trên mười ngày.  

 

Có được mặt nạ Thiên Sát, Uyển Nhi nói: “Công tử có thể tạm thời quay về, đợi đến khi tu vi đạt Bí Cảnh cấp tám thì quay lại không gian cấp bảy tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ”.  

 

Ngô Bình: “Được, Uyển Nhi, sau này gặp lại”.  

 

“Tạm biệt công tử”.  

 

Nói xong, anh đã bị một lực mạnh đẩy ra, đến khi anh đứng vững lại thì người đã xuất hiện bên ngoài cửa động Thái Chân.  

 

Lúc này, bên ngoài động Thái Chân, Thái Chân lão tổ đang ngồi xếp bằng trên không, nhắm mắt. Ngô Bình xuất hiện, ông ta mở mắt ra, hỏi: “Huyền Bình, có đoạt được gì không?”  

 

Ngô Bình cười ha ha, phát hiện phía xa còn có đệ tử và trưởng lão khác, liền nói: “Sư tôn, chúng ta quay về rồi nói”.  

 

Nhìn thấy dáng vẻ Ngô Bình khiêm tốn như vậy, Thái Chân lão tổ đã biết chắc chắn không thu hoạch được nhiều, trong lòng ông ta vui mừng, lập tức vung tay áo, hai người họ đã biến mất trước mặt mọi người.  

 

“Chuyện gì vậy, sao nói không nói gì đã đi rồi?”. Một trưởng lão thường ngày rất thích tám chuyện lầm bầm nói.  

 

Vừa nãy có Thái Chân lão tổ ở đây, tuy bọn họ biết có người tiến vào động Thái Chân, nhưng không tiện tiến lại quá gần, vì vậy không nhìn rõ mọi chuyện.  

 
 
Chương 5250


 “Xem ra cho dù là đệ tử của Thái Chân lão tổ, cũng không thể tiến vào cấp ba rồi”.  

 

“Nghe nói người này còn tranh Hoa Thần với người kia, nếu anh ta không phải đệ tử của Thái Chân lão tổ, thì e rằng đã bị người ta đánh chết rồi”.  

 

“Giải tán thôi, chả có gì cả, còn tưởng là anh ta có thể tiến vào không gian cấp ba kìa!”  

 

Ở bên kia, Ngô Bình và Thái Chân lão tổ Tả Thiên Thu, quay về sân viện mình.  

 

Đóng cửa viện lại, Tả Thiên Thu bày ra kết quả, lúc này mới hỏi: “Huyền Bình, con có thể nói rồi”.  

 

Ngô Bình cười không nói, vươn tay đặt lên tay phải Tả Thiên Thu, truyền cho Tả Thiên Thu công pháp Thái Chân Ngạo tiên tầng bốn cuối cùng mà anh đoạt được trong không gian cấp ba và cấp bốn.  

 

Advertisement

Có được công pháp phần sau, Tả Thiên Thu kích động run cả người. Năm đó, ông ta đã có được công pháp cấp ba ở không gian cấp một, ở không gian cấp hai lại có được loại cấp ba, nhưng công pháp sáu cấp này, chỉ có thể giúp ông ta tu luyện đến cảnh giới hiện tại, nếu muốn tiếp tục tu luyện thì phải cần công pháp cấp bảy!  

 

“Tốt quá rồi”, Tả Thiên Thu cười ha ah, dùng sức vỗ vai Ngô Bình.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, có công pháp phần sau rồi, người chắc chắn có thể đột phá”.  

 

Tả Thiên Thu gật đầu: “Ừ, vi sư có lòng tin. Huyền Bình, ta sẽ tuyên bố ra ngoài, con đi vào không gian cấp ba”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, tại sao không phải cấp bốn?”  

 

Tả Thiên Thu: “Không gian cấp bốn là vấn đề quá nhạy cảm, ngoài con và ta, không thể để người thứ ba biết được. Mà cấp ba, lúc trước đã có người từng vào, nói ra cũng không sao”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Đệ tử đã hiểu”.  

 

Ông ta nói tiếp: “Nhưng ta sẽ âm thầm đưa cho con phần thưởng vì tiến vào cấp bốn”.  

 

Ngô Bình cũng không nói chuyện cấp sáu, nhưng Tả Thiên Thu lại cho rằng anh đã đến cấp bốn, anh cũng không giải thích thêm. Dù sao anh cũng không muốn đưa pho tượng cho Thái Chân Môn.  

 

Tả Thiên Thu cười nói: “Tiến vào cấp bốn, sẽ được thưởng bốn tỷ Linh Tệ. Con chắc chắn có được bảo bối rồi, lại cho con thêm một tỷ, cộng lại là năm tỷ Linh Tệ”.  

 

Ngô Bình cười lấy Ẩn Thân Phù kia ra, nói: “Sư tôn, Ẩn Thân Phù này dùng rất tốt, đệ tử sẽ dùng trước vậy”.  

 

Tả Thiên Thu: “Thứ này cũng tương tự với con, con cứ giữ mà dùng”.  

 

Chợt dừng lại, ông ta lại nói: “Tháng sau, vi sư muốn bế quan nửa năm. Trước đó, vi sư sẽ đưa con vào vũ trụ chính rèn luyện một thời gian”.  

 

Hai mắt Ngô Bình sáng lên, đây chính là chuyện mà anh chờ mong.

“Sư tôn, vậy thì trước đó con sẽ ở đây để tu luyện nâng cao tu vi”, Ngô Bình nói.  

 

Tả Thiên Thu: “Ừ, ta cũng nhân lúc này thiết lập địa vị ở Thái Chân Môn cho con”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn nói thế tức là nhận đệ tử sao?”  

 

Tả Thiên Thu: “Nhưng Hồng Lưu cũng đã đạt đến tầng thứ ba giống con, chỉ sợ nó không phục, sau này nhất định sẽ khiêu chiến với con, muốn áp đảo con”.  

 
 
Chương 5250


 “Xem ra cho dù là đệ tử của Thái Chân lão tổ, cũng không thể tiến vào cấp ba rồi”.  

 

“Nghe nói người này còn tranh Hoa Thần với người kia, nếu anh ta không phải đệ tử của Thái Chân lão tổ, thì e rằng đã bị người ta đánh chết rồi”.  

 

“Giải tán thôi, chả có gì cả, còn tưởng là anh ta có thể tiến vào không gian cấp ba kìa!”  

 

Ở bên kia, Ngô Bình và Thái Chân lão tổ Tả Thiên Thu, quay về sân viện mình.  

 

Đóng cửa viện lại, Tả Thiên Thu bày ra kết quả, lúc này mới hỏi: “Huyền Bình, con có thể nói rồi”.  

 

Ngô Bình cười không nói, vươn tay đặt lên tay phải Tả Thiên Thu, truyền cho Tả Thiên Thu công pháp Thái Chân Ngạo tiên tầng bốn cuối cùng mà anh đoạt được trong không gian cấp ba và cấp bốn.  

 

Advertisement

Có được công pháp phần sau, Tả Thiên Thu kích động run cả người. Năm đó, ông ta đã có được công pháp cấp ba ở không gian cấp một, ở không gian cấp hai lại có được loại cấp ba, nhưng công pháp sáu cấp này, chỉ có thể giúp ông ta tu luyện đến cảnh giới hiện tại, nếu muốn tiếp tục tu luyện thì phải cần công pháp cấp bảy!  

 

“Tốt quá rồi”, Tả Thiên Thu cười ha ah, dùng sức vỗ vai Ngô Bình.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, có công pháp phần sau rồi, người chắc chắn có thể đột phá”.  

 

Tả Thiên Thu gật đầu: “Ừ, vi sư có lòng tin. Huyền Bình, ta sẽ tuyên bố ra ngoài, con đi vào không gian cấp ba”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn, tại sao không phải cấp bốn?”  

 

Tả Thiên Thu: “Không gian cấp bốn là vấn đề quá nhạy cảm, ngoài con và ta, không thể để người thứ ba biết được. Mà cấp ba, lúc trước đã có người từng vào, nói ra cũng không sao”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Đệ tử đã hiểu”.  

 

Ông ta nói tiếp: “Nhưng ta sẽ âm thầm đưa cho con phần thưởng vì tiến vào cấp bốn”.  

 

Ngô Bình cũng không nói chuyện cấp sáu, nhưng Tả Thiên Thu lại cho rằng anh đã đến cấp bốn, anh cũng không giải thích thêm. Dù sao anh cũng không muốn đưa pho tượng cho Thái Chân Môn.  

 

Tả Thiên Thu cười nói: “Tiến vào cấp bốn, sẽ được thưởng bốn tỷ Linh Tệ. Con chắc chắn có được bảo bối rồi, lại cho con thêm một tỷ, cộng lại là năm tỷ Linh Tệ”.  

 

Ngô Bình cười lấy Ẩn Thân Phù kia ra, nói: “Sư tôn, Ẩn Thân Phù này dùng rất tốt, đệ tử sẽ dùng trước vậy”.  

 

Tả Thiên Thu: “Thứ này cũng tương tự với con, con cứ giữ mà dùng”.  

 

Chợt dừng lại, ông ta lại nói: “Tháng sau, vi sư muốn bế quan nửa năm. Trước đó, vi sư sẽ đưa con vào vũ trụ chính rèn luyện một thời gian”.  

 

Hai mắt Ngô Bình sáng lên, đây chính là chuyện mà anh chờ mong.

“Sư tôn, vậy thì trước đó con sẽ ở đây để tu luyện nâng cao tu vi”, Ngô Bình nói.  

 

Tả Thiên Thu: “Ừ, ta cũng nhân lúc này thiết lập địa vị ở Thái Chân Môn cho con”.  

 

Ngô Bình: “Sư tôn nói thế tức là nhận đệ tử sao?”  

 

Tả Thiên Thu: “Nhưng Hồng Lưu cũng đã đạt đến tầng thứ ba giống con, chỉ sợ nó không phục, sau này nhất định sẽ khiêu chiến với con, muốn áp đảo con”.  

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top