Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 5363


 Lý Giản: “Thầy luyện đan Lý, có thể luyện chế không?”  

 

Ngô Bình nói: “Thử xem sao, dược liệu anh đã chuẩn bị hết rồi sao?”  

 

Lý Giản vui mừng, vội gật đầu: “Đã chuẩn bị sớm rồi”.  

 

Để nhanh chóng đến nhà, Lý Giản bảo người lái ngựa tăng tốc thêm.  

 

Ngô Bình: “Ông chủ Lý không cần gấp gáp, nếu tôi đã nguyện ý ra tay thì sẽ không để anh thất vọng”.  

 

Lý Giản chắp tay, cười nói: “Vậy thì quá tốt rồi! Thầy luyện đan Lý, chuyện này nếu thành công, tôi có thể miễn phí giúp bán đan dược ở Xích Dương Thành!”  

Advertisement

 

Ngô Bình bất ngờ trong lòng: “Ông chủ Lý cũng có tiệm thuốc sao?”  

 

Lý Giản: “Có một tiệm, nhưng lúc trước danh tiếng không tót gì mấy, dù sao tôi ở đây cũng không có thầy luyện đan thực sự, vì vậy không so được với các tiệm thuốc khác. Nhưng nếu bán đan dược của thầy luyện đan Lý trong tiệm của tôi, chắc chắn có thể nổi danh khắp nơi, rồi sẽ vượt xa các tiệm thuốc khác!”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Đúng lúc. Thời gian này tôi đã trữ không ít dược liệu, mấy ngày nay sẽ luyện một vài đan dược bày bán trong tiệm của anh, kiếm chút tiền”.  

 

Lý Giản vội gật đầu: “Đương nhiên có thể. Chỗ tôi không thiếu nhất là dược liệu, anh cần gì thì tôi sẽ chuẩn bị!”  

 

Ngô Bình cười hỏi: “Nếu tôi cần linh dược cấp mười, ông cũng có sao?”  

 

Lý Giản khẽ cười: “Linh dược cấp mười, cũng không phải không có cách, chỉ cần đúng giá thì dược liệu sẽ có nhiều”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì tốt”.  

 

Về đến nhà Lý Giản, Ngô Bình phát hiện trước cửa có một nhóm cao thủ đứng đó, giống là thần giữ cửa vậy.  

 

Thấy vậy, Lý Giản thở dài, nói: “Thầy luyện đan kia sợ tôi không bồi thường, nên cử người đến mỗi ngày đứng ở cửa nhà tôi. Thật là, nhà tôi lớn sản nghiệp lớn, sao lại trốn nợ được chứ!”  

 

Xe ngựa đi vào nhà, Lý Giản mời hai người đến phòng khách, đưa trà và điểm tâm lên, còn sắp xếp cả ca cơ vũ cơ lên giúp vui.  

 

Âm nhạc vang lên, Ngô Bình vừa hưởng thụ thức ăn ngon, vừa thưởng thức ca múa. Mấy ngày nay thời gian anh ở ngoài nơi hoang dã nhiều, ăn không ngon ngủ không yên, hôm nay đến đây, bỗng chốc đã cảm thấy thoải mái hơn.  

 

Xem một điệu nhảy, nghe một bài hát, anh mới nói: “Anh Lý, anh đưa viên thuốc giả kia cho tôi”.  

 

Lý Giản cho người lấy ra mấy chiếc hộp, bên trong có một viên đan dược to chừng mắt rồng. Ngô Bình quan sát một lúc, rồi khẽ ngửi, sau đó cười lạnh nói: “Đan dược này vốn là giả, quả thực anh bị tính kế rồi”.  

 

Lý Giản ngây người: “Bị tính kế rồi sao? Nhưng lúc đó tôi đặc biệt tìm người đến xem thuốc này, nó thật sự là một viên đan dược cấp chín, sẽ không sai đâu!”  

 

Ngô Bình: “Đó là bởi vì bề ngoài viên đan dược này có một lớp bột phấn, bộ phấn này có lẽ là do khi luyện chế Thái Hư Linh Đan thực sự còn sót lại, bôi lên trên này đương nhiên sẽ xem là thuốc thật. Nhưng lớp bột phấn này qua một thời gian sẽ bốc hơi sạch sẽ, để lộ thuốc giả bên trong”.  

 
 
Chương 4675


 Doanh Hoàng và Ngô Bình đều cảm thấy bất ngờ, hậu duệ của Thiên Đế!  

 

Thái Hậu: "Đối với con mà nói, hậu duệ của Thiên Đế cũng không phải chuyện tốt, trái lại sẽ gây nguy hiểm cho con. Nhưng tổ tiên của con là một Thiên Thánh, trong người con đang chảy huyết mạch của Thiên Thánh, vì vậy con đã được định trước sẽ có tiền đồ rộng mở”.  

 

Doanh Hoàng: "Mẹ, vì vậy nguyên nhân con bất tử là liên quan đến huyết mạch Thiên Thánh?"  

 

Thái Hậu gật đầu: "Huyết mạch của Thiên Thánh, đồng nghĩa là cơ thể bất tử, người khác muốn hại chết con rất khó. Nhưng sức mạnh này càng ngày càng yếu, kém xa so với trước khi, bởi vì huyết mạch của Thiên Thánh đang không ngừng bị pha loãng”.  

Advertisement

 

Doanh Hoàng: "Mẹ, vậy bây giờ cha con đang ở đâu?"  

 

Thái Hậu khẽ thở dài: "Anh ấy bị người ta bắt rồi rút hết huyết mạch của Thiên Thánh, chết rất thảm thương. Cha con để bảo vệ hai chúng ta mà chưa từng xuất hiện”.  

 

Advertisement

Trong lòng Doanh Hoàng tràn ngập sự căm phẫn: "Là ai hại chết cha con?"  

 

Thái Hậu trầm ngâm một lúc rồi nói: "Là một thế lực lớn của thiên ngoại, gia tộc Hắc Đột”.  

 

Hắc Đột? Doanh Hoàng nheo mắt lại: "Con nhớ rồi!"  

 

Thái Hậu: "Thuần Nhi, lúc cha con đi, có để lại vật này, bảo ta tặng cho con. Anh ấy nói là vật này ẩn chứa bí mật, chỉ có người mang huyết mạch Thiên Thánh mới có thể mở nó ra. Lúc đầu cha con cũng từng định mở nó, nhưng không thành công”.  

 

Nói xong, bà lấy một chiếc hộp rồi mở ra, bên trong có một chiếc ấn nhỏ màu xanh ngọc, thoạt nhìn có vẻ đơn giản cổ xưa, dường như cũng không có gì đặc biệt.  

 

Doanh Hoàng nhận lấy chiếc ấn nhỏ, anh nói: "Mẹ, thù của cha, con chắc chắn sẽ báo!"  

 

Thái Hậu thở dài: "Con đã lớn rồi, ta tôn trọng sự lựa chọn của con”.  

 

Hai mẹ con nói chuyện một lúc xong thì Đoàn Thuần đứng dậy rời đi.  

 

Trở lại tẩm cung, anh ta hỏi Ngô Bình: "Thánh Hoàng bệ hạ, người có thể nhìn ra được chiếc ấn này có bí ẩn gì không?"  

 

Ngô Bình: "Tạm thời chưa nhìn ra”.  

 

Đoàn Thuần: "Thù của cha, bất luận thế nào, ta cũng sẽ trả!"  

 

Ngô Bình: "Anh có huyết mạch của Thiên Thánh, chỉ cần chuyên tâm tu luyện, sớm muộn gì cũng sẽ có thành tựu lớn”.  

 

Đoàn Thuần: "Nhưng ta không thể đợi được nữa, Thánh Hoàng bệ hạ, người có thể giúp ta không?"  

 

Ngô Bình: "Anh muốn tôi giúp anh thế nào?"  

 

Đoàn Thuần: "Thay ta báo thù cho cha!"  

 

Ngô Bình: "Thù giết cha của anh không cần phải nóng lòng nhất thời. Tôi thấy, không bằng thống nhất Doanh Tông trước”.  

 

Doanh Hoàng: "Ở Doanh Tông, tiếng nói của ta cũng không có trọng lượng cho lắm, việc thống nhất Doanh Tông này vẫn nên giao cho người nắm quyền làm đi”.  
 
Chương 5364


Lý Giản thở dài: “Cũng may có tiên sinh ra tay cứu giúp, nếu không tôi lỗ to rồi!”  

 

Ngô Bình nói: “Bây giờ tôi ăn no uống đủ rồi, phải làm việc thôi. Anh Lý, anh đi chuẩn bị một nơi yên tĩnh, bắt đầu luyện đan”.  

 

Lý Giản vội nói: “Được!”  

 

Rất nhanh sau đó, Ngô Bình đến một phòng luyện đan, Lý Giản đưa dược liệu cần thiết đến, anh cũng lấy lò luyện đan ra bắt đầu luyện.  

 

Không thể không nói, đan dược trên bảng linh đan không dễ luyện chế, huống hồ nó còn là đan dược cấp chín.  

 

Dược liệu đã đủ, anh quyết định luyện chế một lò thử xem. Trong quá trình này, anh kết hợp lý niệm đan đạo của mình, cộng thêm kinh nghiệm luyện đan phong phú, dùng nửa tiếng đồng hồ luyện ra được lò luyện đan thứ nhất, nhưng vấn đề rất nhiều, xem như là trung phẩm.  

Advertisement

 

Suy nghĩ một lúc, anh dựa trên phương thuốc ban đầu, lại thêm một vị thuốc, cũng giảm đi một vị thuốc, rồi luyện lò thứ hai.  

 

Hiệu quả lần này rõ ràng tốt hơn, đan dược là thượng thượng phẩm! Hơn nữa một lần đã luyện được ba viên.  

 

Đan dược còn lại, còn có thể luyện được hai lò, anh vốn có nguyên tắc không lãng phí, lại luyện chế được hai lò, ở giữa có thay đổi một ít. Lò thứ ba, lò thứ tư đều là đan dược cực phẩm, hai lò tổng cộng luyện chế được tám viên!

Luyện chế xong đan dược thì trời cũng đã tối, anh đẩy cửa bước ra rồi đưa một viên Thái Hư Linh Đan trên thượng phẩm trong đó cho Lý Giản đứng đợi bên ngoài đã lâu.  

 

Lý Giản nhận lấy đan dược, vội kiểm tra. Quan sát vài giây, ông ta bật cười: “Tuyệt quá! Tôi thấy phẩm chất của đan dược này còn tốt hơn của người kia”.  

 

Ngô Bình cười khẩy: “Sao đan giả đó của hắn có thể là trên thượng phẩm được? Dù là đan dược nguyên bản thì cùng lắm cũng chỉ là thượng phẩm thôi”.  

 

Lý Giản nói: “Nói thế nếu đưa đan dược này cho hắn thì tiện nghi cho hắn quá rồi?”  

 

Ngô Bình: “Ông rơi vào bẫy của người ta, cảm thấy không vui cũng phải nhẫn nhịn. Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, không vội”.  

 

Lý Giản gật đầu: “Ừ, bây giờ tôi trả viên đan này lại cho hắn, mong thầy luyện đan có thể đến đó với tôi, tôi muốn cho hắn thấy thế nào mới là thầy luyện đan thật sự”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Cũng được”.  

 

Lý Giản nhờ quản gia đi thông báo cho đối phương, một lúc sau ông ta và Ngô Bình đến phòng khách. Một thầy luyện đan đã ngồi đợi trong phòng khách, đằng sau hắn là mười mấy người giúp việc, vô cùng kiểu cách.  

 

Lý Giản thân là chủ nhân nơi này bước vào mà hắn cũng không thèm đứng dậy, chỉ liếc nhìn đối phương một cái rồi nói: “Ông chủ Lý, nghe quản gia của ông nói ông tìm được đan dược thật rồi à?”  

 

Lý Giản lạnh nhạt nói: “Thầy luyện đan Hồ, đã tìm được đan dược đã mất kia rồi”.  

 

Thầy luyện đan Hồ này nhướng mày: “Vậy sao? Đan dược ở đâu thế?”  

 

Tay phải Lý Giản lấy một cái bình ra nó: “Đây là viên đan dược đó”.  

 

Thầy luyện đan Hồ đứng lên, vóc dáng hắn rất cao, cơ thể gầy gò, mày rậm mắt hẹp, để râu chữ bát dài, lúc này hắn vung tay lên, đan dược rơi vào trong tay hắn.  

 

Chỉ nhìn vài cái, vẻ mặt hắn thay đổi, sau đó cười mỉa nói: “Không biết ông lấy đâu ra đan dược cấp thấp như vậy để gạt tôi, lá gan không nhỏ nhỉ”.  

 
 
Chương 4676


 Ngô Bình gật đầu: "Tất nhiên anh có thể”.  

 

Doanh Hoàng thở dài: "Nhưng bây giờ ngay cả thân xác, ta cũng không còn nữa”.  

 

Ngô Bình: "Thân xác của anh đã được chuyển hóa thành năng lượng, tất nhiên tôi cũng có thể biến năng lượng thành cơ thể anh. Cơ thể anh sau khi khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn trước đây”.  

 

Advertisement

Doanh Hoàng mừng rỡ: "Bệ hạ, người chịu giúp ta rồi sao?"  

 

Ngô Bình: "Đương nhiên tôi sẽ không vô cớ giúp anh, anh phải thay tôi làm một số chuyện”.  

 

Advertisement

Doanh Hoàng vội vàng nói: "Tất cả nghe theo sự sắp xếp của bệ hạ”.  

 

Ngô Bình: "Tiếp theo, tôi sẽ giúp anh khôi phục lại cơ thể. Sau đó tôi sẽ kiểm soát Doanh Tông, tiếp đó khống chế Đông Hải tông và Tây Hải tông”.  

 

"Còn anh thì không được xuất hiện với thân phận Đoàn Thuần, vứt bỏ tất cả những gì đã từng có. Coi như là đền bù, tôi sẽ giúp anh nâng cao tu vi, cho đến khi anh có thể báo thù cho cha anh”. Ngô Bình đưa ra phương án của mình.  

 

Doanh Hoàng nói: "Ta đồng ý. Dù sao nếu như bệ hạ không giúp ta thì ta cũng chẳng là gì cả”.  

 

Ngô Bình: "Bây giờ tôi muốn anh từ bỏ quyền kiểm soát cơ thể này, tất cả nghe theo sự phân phó của tôi”.  

 

"Vâng”. Doanh Hoàng vô cùng phối hợp, lập tức đồng ý.

Ý chí của Doanh Hoàng tiến vào trạng thái hôn mê, không còn cản trở đến hành động của Ngô Bình.  

 

Lúc này Ngô Bình sử dụng sức mạnh của sào huyệt tà ma, chuyển hóa ngược lại sức mạnh đã hấp thụ trước đó, định hình lại thân thể của Đoàn Thuần. Quá trình này khá chậm rãi, cần có thời gian mới có thể hoàn thành được.  

 

Đến ngày thứ ba, Ngô Bình truyền lệnh, cho người đưa Lạc Mộng Trần, Shimizu, Sanamoba, Hoshi, Miyo của Bổn Đảo cùng vào cung.  

 

Trong triều, Ngô Bình theo lệ muốn nó rõ chuyện sắc phong cho các đại thần nghe, ngoài dự đoán của Ngô Bình, anh vừa nói muốn sắc phong quý phi thì các đại thần lập tức nhảy ra phản đối.  

 

“Bệ hạ! Theo quy tắc của Doanh Tôn, phi tần hoàng cung chỉ có thể chọn trong Doanh Tôn. Bên Doanh Tông đã chuẩn bị ba nghìn tú nữ cho hoàng thượng, nhất định sẽ có người hợp ý với bệ hạ”.  

 

Chuyện này, thì lúc trước Doanh Hoàng đều không quan tâm, nhưng Ngô Bình lại rất không vui, anh đưa phụ nữ của mình đến cũng không được? Làm hoàng đế như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì.  

 

“Ý trẫm đã quyết, các ngươi đừng nói nữa”. Anh lạnh lùng nói, bắt ép hạ chỉ sắc phong.  
 
Chương 5365


 Thầy luyện đan Hồ cười nhạo: “Viên đan dược đó của tôi đã mất, ở đây không ai có thể luyện chế ra được, ông thế mà có thể làm được chuyện này, dĩ nhiên nó là giả”.  

 

Ngô Bình nói: “Chỉ dựa vào tên vô dụng như anh mà còn dám nói luyện chế được đan dược trên bảng Linh Đan à?”  

 

Thấy Ngô Bình lên tiếng, thầy luyện đan Hồ sầm mặt: “Cậu là cái thá gì mà dám nói chuyện với tôi như thế”.  

 

Ngô Bình nói: “Tôi là người luyện chế ra viên đan dược lúc nãy, trò của anh có thể lừa được người khác chứ không lừa được tôi”.  

 

Thầy luyện đan Hồ ngạc nhiên, hắn nheo mắt: “Đan dược do cậu luyện chế?”  

 

Ngô Bình bước đến trước, giơ tay ra đập lên người thầy luyện đan Hồ này, đan dược bị hắn giấu đi lập tức văng ra, quay lại vào trong tay Ngô Bình.  

Advertisement

 

Thầy luyện đan Hồ cả kinh, giơ tay muốn đánh Ngô Bình nhưng toàn thân hơi tê dại không thể động đậy. Đám người phía sau hắn lập tức ra tay, nhưng mọi người chỉ thấy bóng người dịch chuyển, sau đó đám người lần lượt ngã xuống đất.  

 

Ngô Bình nhìn chằm chằm thầy luyện đan Hồ này nói: “Nói đi, anh là ai?”  

 

Thầy luyện đan Hồ bị khống chế nhưng vẫn rất mạnh miệng, nghiêm giọng nói: “Tôi là người của Ngạo Thế Đan Tông, tốt nhất cậu nên thả tôi ra”.  

 

Nghe đến cái tên Ngạo Thế Đan Tông, sắc mặt của Lý Giản thay đổi, ông ta vội nói: “Tiên sinh, Ngạo Thế Đan Tông nắm quyền kinh doanh đan dược của cả Cửu Dương Cảnh, đồng thời cũng nắm trong tay ba mươi phần trăm giao dịch buôn bán dược liệu. Dù là ở trong vũ trụ chính, Ngạo Thế Đan Tông cũng là một thế lực vô cùng lớn mạnh”.  

 

Ngô Bình: “Vậy à? Môn phái lớn như thế sao lại xuất hiện tên lừa bịp này?”  

 

Anh giơ tay ra, thầy luyện đan Hồ lập tức cảm thấy đau đớn, cả người run lên, chẳng mấy chốc không còn kiên trì nổi nữa kêu gào: “Tôi nói! Tôi từng là một tạp vụ cấp thấp của Ngạo Thế Đan Tông, lén trộm một ít mẫu vụn trong lúc luyện chế để làm đan giả đi gạt người khác”.  

 

Lý Giản trợn to mắt: “Gì cơ, cậu chỉ là tạp vụ cấp thấp ở đó?”  

 

“Thầy luyện đan Hồ” cúi đầu: “Đúng thế, chỉ có những người có thiên phú về luyện đan mới có thể trở thành đệ tử chính thức, thiên phú của tôi rất bình thường nên chỉ có thể làm tạp vụ. Tạp vụ chẳng có địa vị gì nên sau bảy, tám năm, tôi quyết định rời đi, dùng những kiến ​​thức học được ở đó và đánh cắp được ít mảnh vụn đan dược để lừa người khác”.  

 

Ngô Bình: “Những người đi theo bên cạnh anh cũng là giả?”  

 

Hắn gật đầu: “Đều là tôi bỏ tiền ra mời về diễn kịch”.  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Anh đúng là gan to bằng trời, trước đây anh đã lừa bao nhiêu người rồi?”  

 

Thầy luyện đan Hồ: “Tôi đi lừa gạt được mấy năm rồi, đã thành công mười ba lần nhưng lúc đầu không dám lừa quá nhiều người, lần này là lần tôi lên kế hoạch lâu nhất, số tiền lừa gạt lớn nhất”.  

 

Nói đến đây hắn tha thiết cầu xin: “Cậu là thầy luyện đan thật, mong cậu tha cho tôi”.  

 

Ngô Bình: “Tha cho anh? Anh nghĩ có khả năng không?”  

 

Thầy luyện đan Hồ vội nói: “Chỉ cần thầy luyện đan chịu tha cho tôi, tôi sẵn lòng giao thứ này ra”, nói rồi hai tay hắn lấy một thứ ra.  

 
 
Chương 4677


 Mọi người đưa mắt nhìn nhau, thầm nói sao có thể chứ! Vị trí tông chủ Doanh Tông này, sao để hoàng đế lấy được chứ?  

 

Những người này tuy không nói thẳng lời trong lòng, nhưng Ngô Bình biết bọn họ nghĩ gì, anh cười lạnh một tiếng: “Ta nhớ Doanh Tông có một quy tắc, nếu trưởng lão thì có thể thách đấu với tông chủ, thách đấu thành công thì có thể thay thế”.  

 

Advertisement

Lời này vừa thốt ra, mọi người đều kinh sợ, thách đấu tông chủ? Doanh Hoàng điên rồi sao?”  

 

“Bệ hạ, thần vẫn khuyên người suy nghĩ kỹ trước khi hành động! Thực lực tông chủ, sớm đã là cấp bậc đạo tổ rồi! Kinh nghiệm đầy mình, lại kinh thiên động địa…”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Ta đã dám thách đấu ông ấy, chứng tỏ thực lực ta trên ông ấy. Chuyện sắc phong tướng quân này cứ quyết định như vậy, sau khi sắc phong, ta sẽ đi thách đấu với tông chủ!”  

 

Quả nhiên, mọi người trong điện không ai dám phản đối, suy cho cùng Doanh Hoàng đã điên rồi, chẳng ngờ lại muốn đi thách đấu với tông chủ. Tông chủ là người thế nào? Viện chủ của bốn học viện hợp sức cũng không phải đối thủ của ông ấy, người như vậy lại là người mà anh muốn thách đấu thì có thể đấu thành công sao?  

 

Trong các đại thần, không thiếu gì người hả hê nhìn người gặp họa, bởi vì nếu Doanh Hoàng thách đấu thất bại thì vị trí hoàng đế này chắc chắn cũng không thể ngồi được, cuối cùng người được lợi chính là mấy người bọn họ.  

 

Cuối cùng, Ngô Bình vẫn sắc phong Lạc Mộng Trần làm quý phi, sắc phong Shimizu làm quý phi. Hoshi và Miyo phong làm tả tướng quân, hữu tướng quân, còn Sanamoba được phong làm thượng tướng quân! Tả tướng quân dẫn binh năm trăm nghìn, hữu tướng quân cũng dẫn binh năm trăm nghìn, còn thượng tướng quân thì dân binh ba triệu!  

 

Chuyện trong triều, rất nhanh đã truyền đến Doanh Tông.  

 

Doanh Tông - thế lực tông môn duy nhất của Doanh Châu, có đến trăm vạn môn đồ. Dựa vào cơ chế tuyển chọn hiệu suất cao, mỗi năm bốn học viện lớn đều không ngừng đưa nhân tài đến. Bốn học viện lớn chỉ có những học viên có tư chất tốt, mới có cơ hội chính thức gia nhập Doanh Tông. Nhiều năm nay, sức ảnh hưởng của Doanh Tông trải khắp các ơi, đệ tử trong tông có đến tám phần đến từ các khu vực ngoài Doanh Châu, có thể nói là nhân tài hội tụ.  

 

Doanh Hoàng cũng chính là do Doanh Tông nâng đỡ, là người làm việc cho Doanh Tông mà thôi, với tư cách là Đoàn Thuần, cũng chủ là một vị trưởng lão trong Doanh Tông mà thôi. Toàn bộ Doanh Tông, thượng trưởng lão chỉ có ba mươi hai người. Các trưởng lão lãnh đạo trên thượng trưởng lão mới là nhân vật quan trọng chân chính nắm giữ quyền lực Doanh Tông, trong đó, tông chủ cũng là một trong những trưởng lão lãnh đạo.  

 

Lúc này, bốn vị trưởng lão lãnh đạo học viện tập trung, sau lưng bọn họ đều có một đại gia tộc cổ xưa truyền thừa, chính vì có gia tộc giúp đỡ, nên bọn họ mới có thể trở thành nhân vật lãnh đạo quan trọng hiện nay.  

 

Tông chủ Doanh Tông là một người đàn ông trông hơn bốn mươi, tóc ông ta bạc trắng, xõa trên vai, mặc áo bào xám nhạt, tay phải có một ngón tay ngọc màu tím, ngón tay cái không ngừng miết vào đó.  

 

“Các vị sư đệ, tiểu tử Đoàn Thuần kia không biết có phải đầu óc điên loạn rồi không, mà công khai tuyên bố muốn thách đấu với tôi, đoạt lấy chức vị tông chủ, mọi người biết chuyện này không?”  

 

Quan hệ bốn vị lãnh đạo không hẳn là tốt, cũng không phải là xấu, lúc có chuyện lớn thì có thể đoàn kết, nhưng nếu nội bộ lục đục thì cũng rất cao tay. Nghe tông chủ hỏi, ba người đều lắc đầu, tỏ ý không biết.  
 
Chương 5366


 “Thầy luyện đan Hồ” nói: “Cầm thứ này trong tay thì có thể trở thành đệ tử sơ cấp của Ngạo Thế Đan Tông”.  

 

Ngô Bình cười mỉa: “Một thầy luyện đan như tôi chẳng có hứng thú gì với Ngạo Thế Đan Tông”.  

 

Vừa dứt lời, anh đã bị Lý Giản kéo qua một bên, mắt Lý Giản sáng lên nói: “Thầy luyện đan, tôi nhận ra thứ đó, đúng là tín vật của Ngạo Thế Đan Tông, có nó trong tay thì có thể trở thành đệ tử của Đan Tông. Phải biết là thứ này mỗi năm chỉ có ba cái, vô số thế lực lớn đều sứt đầu mẻ trán vì tranh giành nó”.  

 

Ngô Bình: “Chỉ là một đệ tử sơ cấp thôi mà lại hấp dẫn thế sao?”  

 

Lý Giản: “Đương nhiên, đệ tử của Ngạo Thế Đan Tông có thể nhận được nhiều tài nguyên nhất, còn có thể nhận được truyền thừa đan dược tinh khiết nhất. Ai trên thế gian này mà không muốn trở thành một thầy luyện đan chứ?”  

 

Advertisement

Ngô Bình động tâm, mục đích mình đến Cửu Dương Cảnh là để mua dược liệu, nếu vào được Ngạo Thế Đan Tông thì chẳng phải dễ dàng hơn nhiều sao?  

 

Anh hỏi vị “thầy luyện đan Hồ” đó: “Đệ tử của Đan Tông mua đan dược có được ưu đãi gì không?”  

 

Lý Giản nói: “Ưu đãi? Không cần, chỉ cần là thứ cần cho việc luyện đan của đệ tử Đan Tông thì có thể cung cấp dược liệu với số lượng không giới hạn, hơn nữa không cần trả một xu. Nhưng nhất định phải giao một nửa đan dược luyện chế ra cho bên trên, nửa còn lại tự mình giữ lại sử dụng riêng. Ngoài ra, cũng sẽ có phần thưởng cho những viên đan dược mà cậu nộp lên trên”.  

 

“Phần thưởng gì cơ?”, Ngô Bình rất quan tâm đến chuyện này.  

 

“Thầy luyện đan Hồ” nói: “Đưa tiền, hơn nữa còn có thể nâng cao cấp bậc. Cấp bậc cao rồi thì có thể mua được những thứ cao cấp hơn, chẳng hạn như lò luyện đan và phương thuốc”.  

 

Ngô Bình nhìn hắn hỏi: “Nếu anh đã có món đồ này, tại sao bản thân không trở thành một đệ tử chính thức?”  

 

“Thầy luyện đan Hồ” cười khổ nói: “Thứ này là do tôi tình cờ có được, tôi ở bên ngoài lừa bịp người khác, làm sao có thể quay về Ngạo THế Đan Tông được chứ? Hơn nữa thiên phú của tôi cũng tầm thường, cho dù có gia nhập vào cũng chỉ là sống qua ngày, cuối cùng cũng không thể trở thành thầy luyện đan, sớm muộn gì cũng bị loại ra thôi, thay vì như thế, tôi thà ở ngoài lừa tiền tự do phóng khoáng biết bao”.  

 

Ngô Bình nói với Lý Giản: “Ông chủ Lý, tôi quyết định tha cho hắn, ông nghĩ sao?”  

 

Lý Giản cười nói: “Nếu không nhờ có thầy luyện đan giúp thì bây giờ tôi cũng không biết làm thế nào nữa, cậu xử lý thế nào cũng được”.  

 

Ngô Bình gật đầu, hỏi “thầy luyện đan Hồ” này: “Anh tên gì?”  

 

Người này nói: “Tôi là Hồ Tông Linh”.  

 

Ngô Bình: “Hồ Tông Linh, bên cạnh tôi đang thiếu một người giúp đỡ, anh có đồng ý đi theo tôi không?”  

 

Hồ Tông Linh sửng sốt, lần này không bị giết hắn đã rất mãn nguyện rồi, không ngờ Ngô Bình lại cho hắn đi theo, hắn mừng rỡ khôn xiết, vội vàng quỳ xuống đất nói: “Cảm ơn thầy luyện đan đã xem trọng, tôi nhất định sẽ trung thành với cậu, đến chết mới thôi”.

Ngô Bình: “Anh không cần phải chết, tôi hái thêm một ít dược, qua một thời gian nữa muốn đến Ngạo Thế Đan Tông, anh khá hiểu biết về bên đó”.  

 

Mắt Hồ Tông Linh sáng rực: “Nếu thầy luyện đan muốn đến Ngạo Thế Đan Tông, chắc chắn sẽ trở thành đệ tử đứng đầu”.  

 
 
Chương 4678


Tông chủ cười lạnh: “Cậu ta không điên, hôm nay vừa sắc phong ba tướng quân và hai vị hoàng phi. Một tên điên sẽ không có tâm tư sắc phong hoàng phi và tướng quân đâu!”  

 

Một trưởng lão mắt trái có hai đồng tử nói: “Tông chủ trở thành đạo tổ đã được một thời gian rồi, Đoàn Thuần kia không biết sống chết đến thách đấu, vậy thì không nương tay, cứ giải quyết cậu ta là xong!”  

 

Tông chủ nhìn trưởng lão hai đồng tử, nói: “Sư đệ Hạ, cậu bảo tôi đánh chết Đoàn Thuần?”  

Advertisement

 

Lãnh đạo Hạ kia nói: “Tên này đại nghịch bất đạo, lấy hạ phạm thượng, nên giết là tốt nhất, nếu không sau này mọi người cũng không thể an ổn”.  

 

Advertisement

Một vị lãnh đạo cuối cùng thì đầu trọc, dáng người rất lớn, ông ta cười ha ha: “Tôi thấy không nhất định phải giết chết tên này đâu nhỉ? Trưởng lão thách đấu tông chủ, đây là quy tắc đã định ra từ lây, Đoàn Thuần có quyền thách đấu. Nếu tôn chủ vì vậy mà giết cậu ta, khó tránh khiến người ta nói ra nói vào”.  

 

Tông chủ ừ một tiếng: “Lãnh đạo Lực nói đúng, vậy dạy dỗ cậu ta chút là được”.  

 

Vị tông chủ của Doanh Tông này tên Kỳ Thiên, năm đó là một nhân vật truyền kỳ ủ Doanh Tông, năm ấy mười tám đã trở thành nhân vật xuất chúng trong các đệ tử, hai mươi lăm tuổi trở thành Thiên Tiên, sau đó một bước lên mây, nhanh chóng đã trở thành tông chủ mới.  

 

Kỳ Thiên không chỉ có tư chất tốt, mà bản lĩnh cũng cao minh, dưới sự quản lý của ông ta, thế lực Doanh Tông không ngừng lớn mạnh, ngay cả lúc mạnh nhất của Tiên Quốc, cũng không thể chiếm được Doanh Châu, mà còn phải duy trì quan hệ tốt.  

 

Nghe thấy suy nghĩ của ba vị lãnh đạo, Kỳ Thiên khẽ cười: “Tôi có thể ngồi lên vị trí này, thì không sợ người khác thách đấu. Có điều tôi là tông chủ, bị một thượng trưởng lão nhảy ra khiêu khích, chuyện truyền đi, khó tránh bị người khác nói”.  

 

Lãnh đạo Hạ khẽ hắng giọng: “Vậy thì dễ xử lý, Doanh Tông chúng ta cao thủ như mây, cứ nói ai đánh bại Đoàn Thuần thì sẽ là Doanh Hoàng mới”.  

 

Nghe ông ta nói như vậy, mấy người còn lại đều im lặng. Qua một lúc, Kỳ Thiên nói: “Doanh Hoàng là do đích thân tông chủ năm đó chỉ định, nguyên nhân trong đó, chúng ta cũng không biết”.  

 

Lãnh đạo Hạ: “Lão tông chủ đã quy tiên nhiều năm, bây giờ chúng ta mới là lãnh đạo”.  

 

Kỳ Thiên khẽ thở dài: “Được thôi, vậy cứ làm theo ý lãnh đạo Hạ”.  

 

Lãnh đạo Hạ: “Chuyện này, cứ để tôi xử lý!”

Hoàng cung Doanh Châu, sau khi bãi triều, Ngô Bình bắt đầu nâng cao tu vi bản thân. Sức mạnh của anh tuy đã bị phong ấn, nhưng sức mạnh của Đoàn Thuần vẫn còn, anh muốn tiến thêm một bước nâng cao thực lực bản thân trên nền tảng sức mạnh của Đoàn Thuần.  

 

Tu vi Đoàn Thuần cũng không thấp, là cấp bậc Đại Đạo Quân, hơn nữa nền tảng của gã cũng rất tốt, anh chỉ cần điều chỉnh đôi chút, thì có thể sử dụng võ kỹ hùng mạnh mà anh đã học, áo thuật đẳng cấp .  

 
 
Chương 5367


Trên nữa là đệ tử Nhị đỉnh, trở thành đệ tử Nhị đỉnh không chỉ có thể luyện chế được đan dược tương ứng mà còn đạt đến cấp bậc luyện chế, còn luyện chế được đan dược đủ số lượng.  

 

Đệ tử của Ngạo Thế Đan Tông không có giới hạn cao nhất, chỉ cần đáp ứng đủ tiêu chuẩn thì sẽ là đệ tử đỉnh thứ mấy đó. Hiện nay, đệ tử có cấp bậc cao nhất của Đan Tông là một đệ tử cấp Hoàng thất đỉnh, được coi là thiên tài hàng đầu của Ngạo Thế Đan Tông trong năm trăm năm trở lại đây.  

 

Yêu cầu của đệ tử thất đỉnh vô cùng cao, huống gì hắn ta còn là đệ tử Hoàng đỉnh cấp hai.  

 

Ngoài ra, Ngạo Thế Đan Tông có tầm ảnh hưởng rất lớn trong vũ trụ chính, là một trong năm Đan Tông lớn. Tông chủ là cao thủ Đạo Cảnh trong vũ trụ chính, có Đạo Cảnh trấn giữ trong các thế lực có quan hệ tốt với Đan Tông.  

 

Nghe thế, Ngô Bình động tâm, sau này anh sẽ đi vào vũ trụ chính để tu luyện, nếu hiện tại có thể gia nhập vào Ngạo Thế Đan Tông thì rất có lợi cho sự phát triển trong tương lai của anh.  

 

Advertisement

Anh hỏi: “Đệ tử ở đây sau này muốn đến vũ trụ chính không?”  

 

Hồ Tông Linh: “Cửu Dương Cảnh chỉ là một trong rất nhiều địa bàn của Đan Tông. Sau khi trở thành đệ tử chính thức và thăng cấp lên Tam đỉnh, cậu có thể đăng ký để đến vũ trụ chính”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì không khó”.  

 

Lý Giản cười nói: “Tốt quá rồi! Thầy luyện đan Lý chắc chắn sẽ trở thành đệ tử chính thức của Ngạo Thế Đan Tông”.  

 

Ngô Bình gật đầu, anh gọi cho Văn Nhân Tử Y đến nói: “Tử Y, tôi muốn đến một nơi, không biết tương lai thế nào. Thế nên tôi nghĩ tạm thời để cô ở lại đây, ông chủ Lý là bạn tốt của tôi, cũng có thể chăm sóc cô thay tôi”.  

 

Văn Nhân Tử Y biết gia nhập Ngạo Thế Đan Tông là chuyện cực kỳ lợi hại, cô ấy vô cùng ủng hộ: “Ừ, ở đây rất tốt, tôi đợi đại ca về”.  

 

Ngô Bình cũng không vội đi ngay, anh để Hồ Tông Linh ở lại tiếp tục tu luyện của đây.  

 

Anh đã tìm đủ dược liệu Nhị Chuyển và Tam Chuyển, sau đó luyện chế đan dược, lần lượt sử dụng, hoàn toàn thành công Nhị Chuyển và Tam Chuyển trong Cửu Chuyển Bí Thai.  

 

Sau Tam Chuyển, anh cảm nhận rõ Bí Thái mạnh hơn trước rất nhiều. So với Bí Thái thông thường, Bí Thai của anh chắc chắn có thể đè ép đối thủ.  

 

Nhưng Tam Chuyển vẫn chưa đủ, thứ anh muốn là chuyển thứ chín. Tiếp theo là chuyển thứ tư, nhưng dược liệu chuyển thứ tư dùng đến cực kỳ quý hiếm, hiện giờ anh vẫn chưa thu thập được.  

 

Ở nhà của Lý Giản bốn ngày, Ngô Bình chính thức tạm biệt anh ta và Văn Nhân Tử Y, đồng thời bảo rằng sau khi ổn định, anh sẽ đến đón Văn Nhân Tử Y.  

 

Trưa hôm đó Ngô Bình lưu luyến tạm biệt hai người, cùng Hồ Tông Linh đi đến Ngạo Thế Đan Tông.  

 

Trên đường đi, anh hỏi rất nhiều về tình hình của Ngạo Thế Đan Tông, hành trình cả vạn dặm sẽ đi mất một khoảng thời gian. Trong lúc đó Ngô Bình lấy bản đồ linh dược ra xem, phát hiện trên đường đi sẽ đi ngang qua một khu vực có linh dược trên cấp mười.  

 

Đến gần khu vực này, anh nói với Hồ Tông Linh: “Nghe nói phía trước có linh dược trên cấp mười, chúng ta đến đó xem thử vận may thế nào”.  

 

Hồ Tông Linh giật mình nói: “Công tử, cậu có chắc là muốn đi không? Cho dù là Ngạo Thế Đan Tông cũng rất khan hiếm linh dược cấp mười, chứ đừng nói đến linh dược trên mười cấp. Theo như tôi được biết, nơi này là địa bàn của Bàn Võ Môn, thế lực của Bàn Võ Môn cực kỳ lớn mạnh, là một trong những thế lực quan trọng nhất ở Cửu Dương Cảnh, ngộ nhỡ bị phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”.  

 
 
Chương 4679


 Đệ tử tầm thường bình thường cũng không thể thăng cấp được, chỉ có rất ít người có thiên phú không tệ, mới có hội thăng cấp trở thành đệ tử sơ cấp. Số lượng đệ tử sơ cấp cũng đến trăm vạn, đệ tử cấp sao cũng sẽ không ngừng xuất hiện từ trong số đó, mà chỉ có đệ tử cấp sao mới là nền tảng thật sự của Doanh Tông.  

 

Đệ tử cấp sao, từ một sao đến năm sao, vượt qua năm sao mới là đệ tử tinh anh. Đệ tử cấp sao của Doanh Tông có hơn một vạn người, trong đó một sao, hai sao là nhiều nhất, đệ tử năm sao thì đã là rất hiếm có. Số lượng đệ tử tinh anh lại càng ít hơn, cả tông chỉ có hai mươi người, hơn nữa mỗi năm khi có một đệ tử tinh anh xuất hiện thì sẽ có một đệ tử tinh anh ban đầu mất tư cách tinh anh.  

 

Ngô Bình nhắm vào Doanh Tông, chính là nhìn trúng mấy trăm đệ tử này!  

Advertisement

 

Anh vừa đến Doanh Tông, đã có một bóng người lướt đến ngăn cản anh, không cho anh vào cổng tông. Người đến tu vi không thấp, cũng là một Đại Đạo Quân, nhưng trên người có kiếm khí nặng nề, trông có vẻ là kiếm tiên!  

 

“Đoàn Thuần, muốn đi qua, anh phải đánh bại tôi mới được”. Người này nói, tuổi anh ta không quá lớn, gương mặt ốm gầy, ánh mắt bén như đao kiếm.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Đồ Hồ Dã, anh là thá gì mà dám cản tôi?”  

 

Trong ký ức có Đồ Hồ Dã, người này vốn là một đệ tử tinh anh, lúc trước vừa mới thăng cấp lên thượng trưởng lão.  

 

Đồ Hồ Dã cười lạnh: “Đoàn Thuần, năm đó chúng ta cũng từng động thủ, chưa lần nào anh thắng cả, thế nào, làm Doanh Hoàng mấy năm, đã tự tin rồi sao?”  

 

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Bây giờ anh lui xuống, sẽ tránh được con đường chết!”  

 

Đồ Hồ Dã hừ mạnh: “Ra tay mới biết được!”  

 

Sau lưng anh ta đột nhiên xuất hiện tám thanh kiếm tiên, thân kiếm rung chuyển, chém về phía Ngô Bình.  

 

Nhìn thấy tám luồng kiếm quang, Ngô Bình chỉ đơn giản đánh một quyền, một quyền vừa tung ra, không gian sôi sục, tám thanh kiếm tiên bỗng nhiên yên lặng dừng lại trên không, đồng thời, một quyền khác của anh lại đánh về phía Đồ Hồ Dã.  

 

“Rầm!”  

 

Âm thanh vang vọng, ngực Đồ Hồ Dã bị đánh lõm xuống, mắt trợn tròn.  

 

“Rầm!”  

 

Đồ Hồ Dã từ trên không rơi xuống, nặng nề rơi xuống đất, không thể động đậy.  

 

Ngô Bình cũng không quan tâm đến anh ta, bay thẳng về phía đại điện lãnh đạo. Thế nhưng, anh bay được nửa đường thì lại có một vị trưởng lão ngăn anh lại, đối phương thấp giọng nói: “Đoàn Thuần, anh mau rút lui đi, nếu không đừng tránh trưởng lão này ra tay vô tình!”  

 

Ngô Bình cách không đánh ra một chưởng, trưởng lão vừa định ngăn cản thì ấn chưởng của Ngô Bình đã biến mất. Giây tiếp theo, sau lưng anh ta đã bị trúng một chưởng, miệng phun ra máu. Sau đó Ngô Bình lại đánh thêm hai quyền, đánh bay trưởng lão cấp Đạo Tổ này rơi vào bụi rậm.  

 
 
Chương 5368


 Phía trước là một dãy núi kéo dài hơn ba trăm dặm, nằm trong địa bàn của Bàn Võ Môn. Khi đến chân núi, Ngô Bình lập tức ẩn thân, sau đó mở Đại Thiên Dược Điển ra bắt đầu tìm linh dược.  

 

Rất nhanh, sách thuốc đã hiện ra, chỗ cách anh hơn một trăm dặm có một điểm sáng màu tím, dường như bắt mắt hơn Không Duy Tiên Thụ mà anh tìm được trước đây. Lẽ nào linh dược này là linh dược cấp mười lăm mạnh hơn?  

 

Hồ Tông Linh rất ngạc nhiên, lẩm bẩm: “Đây là Đại Thiên Dược Điển sao? Công tử đúng là may mắn, thế mà lại có được bảo vật quan trọng như vậy”.  

 

Ngô Bình: “Hồ Tông Linh, Ngạo Thế Đan Tông có linh dược cấp mười lăm không?”  

 

Hồ Tông Linh nói: “Có, chắc chắn có, nhưng người ở cấp bậc như tôi không thể tiếp xúc được. Nhưng dù cho có thì cũng cực kỳ ít, có thể chỉ có hai ba cây thôi”.  

 

Ngô Bình nói: “Ừ, vậy tôi càng không thể bỏ lỡ cây thuốc này được”.  

Advertisement

 

Chẳng mấy chốc anh xuất hiện ở vị trí của điểm sáng màu tím, sau đó bắt đầu tìm kiếm. Thế nhưng anh vẫn còn chưa tìm được thì có một bàn tay vươn ra từ dưới đất rồi kéo anh vào sâu trong lòng đất.  

 

Anh càng lúc càng lún sâu vào trong lòng đất, áp lực xung quanh ngày một lớn, dần dần anh cũng không thở nổi, lập tức lớn tiếng nói: “Tiền bối, ta không có ý xấu. A Trân, Không Duy Tiên Thụ, các vị vẫn không chịu nói chuyện à?”  

 

Lúc này Không Duy Tiên Thụ nói: “Tiền bối, không ngờ lại định cư ở đây”.  

 

Một giọng nói của phụ nữ vang lên, đối phương nói: “Hóa ra là ngươi, sao ngươi lại đi theo hắn đến đây?”  

 

Không Duy Tiên Thụ: “Trên người hắn có Đại Thiên Dược Điển bản gốc, ta rất thích môi trường trong này nên đã thỏa thuận với hắn”.  

 

Người phụ nữ: “Sao có thể tin được lời nói của con người chứ?”  

 

Ngô Bình nói: “Tiền bối, tôi và Không Duy Tiên Thụ là đôi bên cùng có lợi, chuyện này không cần sự tin tưởng, chỉ cần có thể có lợi với đối phương là được”.  

 

Người phụ nữ cười mỉa: “Cậu còn dám miệng lưỡi trơn tu ở trước mặt tôi à”.  

 

Một bàn tay lớn được ngưng tụ từ đất đánh mạnh vào ngực Ngô Bình, anh hừ một tiếng rồi nôn ra búng máu.  

 

Ngô Bình lau vết máu trên miệng nói: “Tiền bối, tôi chỉ đến gặp mặt tiền bối, nếu tiền bối không tin tưởng tôi, vậy thì tôi cũng không còn gì để nói, chúng ta tạm biệt ở đây, không cần gặp lại”.  

 

“Muốn đi à? Người đến gần tôi trong phạm vi mười dặm thì không thể sống sót rời khỏi đây”, giọng người phụ nữ trở nên lạnh lùng.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Đường đường là một linh dược cấp mười lăm như tiền bối mà còn sợ một con người có thực lực thấp như tôi sao? Chẳng lẽ tinh linh thảo mộc đều nhát gan vậy à?”  

 

Người phụ nữ cười nhạo: “Linh dược cấp mười lăm? Đó là chuyện của hơn một ngàn năm trước rồi. Này cậu, cậu không cần kích tướng thế, không có tác dụng đâu”.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Lẽ nào tiền bối là linh dược cấp mười sáu?”  

 

Người phụ nữ: “Đến cấp bậc của tôi thì đã không phải là linh dược gì nữa rồi”.  
 
Chương 4680


 Kỳ Thiên biết, bây giờ ông ta buộc phải nghênh chiến, nếu không sẽ bị người trong tông nghĩ mình khiếp sợ. Ông ta xuất hiện, bay vào không trung, ánh mắt nhìn Đoàn Thuần chằm chằm, bình tĩnh hỏi: “Đoàn Thuần, cậu có biết hậu quả nếu thách đấu thất bại không?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Tôi sẽ không thất bại. Đừng nói ông là Đạo Tổ, cho dù là Đạo Tôn, tôi cũng nắm chắc đánh bại được ông!”  

 

Kỳ Thiên nhíu mày: “Vậy sao? Vậy tông chủ đây sẽ cho cậu nguyện ý, dùng cảnh giới Đạo Tôn nghênh chiến!”  

 

Nói xong, khí tức ông ta đột nhiên trở nên mạnh hơn, tu vi tiến thẳng đến cảnh giới Đạo Tôn!  

 

Ba vị lãnh đạo còn lại đều kinh ngạc, lãnh đạo Hạ nói: “Tông chủ, ông đã thăng cấp lên Đạo Tôn rồi?”  

Advertisement

 

Kỳ Thiên lạnh nhạt nói: “Hóa thân của tôi vẫn luôn tu luyện ở bên ngoài, ba năm trước đã thăng cấp rồi”.  

 

Vẻ mặt Ngô Bình không đổi, thản nhiên nói: “Đạo Tôn, đánh thế mới thú vị chứ”.  

 

Kỳ Thiên cười lạnh: “Một Đạo Quân cỏn con như cậu, so với tông chủ tôi còn kém hai cảnh giới, mà còn dám ngông cuồng như vậy, ai cho ngươi dũng khí và tự tin đó chứ?”  

Advertisement

 

Ngô Bình cười lạnh, anh tiến lên một bước, sức mạnh chư thiên vạn giới đều ngưng tụ về phía anh, khí tức anh không ngừng không ngừng sôi sục, rất nhanh đã vượt qua Kỳ Thiên, vẫn còn tiếp tục nâng cao, cuối cùng đã tạo thành thế trấn áp!  

 

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, chuyện gì đây!  

 

Bọn họ nào biết, cảnh giới của Ngô Bình sớm đã đạt đến cảnh giới Vô Pháp, có thể nắm giữ sức mạnh đất trời trong thời gian ngắn, sử dụng nó! Thực lực Kỳ Thiên có mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại đất trời!  

 

“Trấn!”  

 

Bàn tay Ngô Bình đè mạnh xuống về phía Kỳ Thiên. Một chưởng này, Kỳ Thiên có cảm giác như bị đất trời đè ép, trong lòng vô cùng sợ hãi, ông ta lập tức thét lớn: “Đoàn Thuần, dừng tay!”  

 

“Ông còn chưa nhận thua!”, Ngô Bình lạnh lùng nói.  

 

Đoàn Thuần cắn răng, nói: “Tôi nhận thua!”  

 

Bàn tay khổng lồ dừng lại trên không, Ngô Bình nói: “Ông tuyên bố với bên ngoài là nhường lại vị trí tông chủ! Sau này, tôi sẽ là tông chủ mới!”  

 

Kỳ Thiên run người, căm hận nói: “Đoàn Thuần, cậu nghĩ cho kỹ, tôi đưa Doanh Tông cho cậu quản lý, cậu thu phục được mọi người, bảo vệ vị trí này được sao?”  

 

Ngô Bình: “Đó là chuyện của tôi, không cần phải lo”.  

 

Kỳ Thiên chỉ có một con đường có thể đi, ông ta thở dài một tiếng, cao giọng nói: “Kể từ bây giờ, Kỳ Thiên tôi nhường lại vị trí tông chủ Doanh Tông, người kế nhiệm là Đoàn Thuần!”  

 

Ngô Bình nhìn bốn người lãnh đạo: “Các vị, không bái kiến tông chủ sao?”  

 

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, cùng bái lạy: “Bái kiến tông chủ!”  

 

Ngô Bình gật đầu, vung tay, trên không xuất hiện một cánh cổng thời không, một mãnh thú lao ra từ bên trong, chính là cùng kỳ.  

 

Thực lực của cùng kỳ có thể nuốt sống một Đạo Tôn, khí tức của nó khủng khiếp, khiến mọi người kinh sợ ngây ngốc. Doanh Tông ở đây tuy là tông môn lớn, nhưng đối mặt với mãnh thú dị giới như cùng kỳ, căn bản không có sức đánh trả!  

 

Ngô Bình xoa đầu cùng kỳ, cùng kỳ thoải mái quỳ dưới chân anh, giống như một con chó pug vậy.  

 

“Sau này tao không có mặt thì mày sẽ bảo vệ sơn môn”.  

 

Lãnh đạo Hạ kia lắp bắp hỏi: “Tông chủ, đây chẳng phải là mãnh thú trong truyền thuyết, cùng kỳ sao?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Ông cũng có mắt nhìn đấy”.  

 

Vẻ mặt bốn người tái nhợt, là cùng kỳ!  
 
Chương 5369


Cô gái im lặng mấy giây thì có một luồng ánh sáng rọi xuống, bên trong xuất hiện một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, lạnh lùng nhìn Ngô Bình.  

 

Hai mắt Ngô Bình mở to, cảm khái: “Tiên tử thật đẹp, hơn hẳn mọi cô gái. Ta có thể thấy được một mặt thì có chết cũng đáng!”  

 

Lúc này, anh đã nhận ra linh dược cấp mười sáu đã có được tình cảm của con người. Nói cách khác, cô gái xinh đẹp do linh dược hóa thành kia thật ra đã có được cảm xúc của con người. Chỉ cần đối phương có tình cảm thì dễ xử lý rồi!  

 

Không ai lại ghét được người khen, đặc biệt là Ngô Bình còn nói thật, vẻ ngoài của cô ấy đúng là rất đẹp.  

 

Cô gái là linh dược cấp mười sáu, thực lực mạnh mẽ, ở cả Linh Dược Giới của Cửu Dương Cảnh cũng có địa vị cực cao. Nhưng mà, những linh dược khác cùng lắm chỉ kính trọng chứ sẽ không khen và càng không ca ngợi cô ấy xinh đẹp.  

 

Giờ phút này, trước lời khen của Ngô Bình, trong lòng cô gái xinh đẹp kia chợt dâng lên một niềm vui sướng lạ kỳ. Tuy sắc mặt của cô ấy vẫn lạnh lẽo như băng, nhưng giọng điệu đã không còn cứng rắn như trước.  

 

Advertisement

“Loài người các ngươi đều thích nói dối”, cô ấy nói.  

 

Ngô Bình giơ tay phải lên nói: “Ta mà nói dối hay trong lòng cảm thấy tiên tử không đẹp thì lập tức sẽ mất hết tu vi, sét đánh đến chết, trọn đời không thể siêu sinh!”  

 

Lời thề ác độc như vậy khiến cho cô gái tin tưởng vào lời nói của Ngô Bình bèn hỏi: “Vậy thì, tại sao ngươi lại đến nơi này?”  

 

Ngô Bình: “Là ta sai, biết nơi này có linh dược mạnh mẽ bèn nghĩ đến đây chào hỏi xem có muốn đến cuốn sách thuốc Đại Thiên ở không. Ai ngờ lại làm phiền đến tiên tử, đúng là muôn lần đáng chết. Tiên tử, hãy ra tay đi. Sau khi ta chết, cuốn sách thuốc này sẽ giao lại cho cô, mong rằng có thể giúp ích cho tiên tử”.  

 

Cô gái im lặng khoảng mấy phút mới mở miệng hỏi: “Trên người của ngươi có rất nhiều dược liệu, thậm chí là khí tức của đan dược. Lẽ nào, ngươi là thầy Luyện Đan?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Ta có biết chút về luyện đan”.  

 

Cô gái: “Biết luyện đan, vậy thì cũng hiểu biết pha chế dược liệu”.  

 

Ngô Bình cười bảo: “Nếu không hiểu thì không thể luyện đan”.  

 

Cô gái gật đầu: “Ta có chuyện cần ngươi giúp. Nếu ngươi có thể giúp được thì ta sẽ không giết”.  

 

Ánh mắt Ngô Bình sáng lên bảo: “Tiên tử xin mời nói!”  

 

Cô gái: “Năm trăm năm trước, ta gặp được một kiếp nạn, một con cáo đã cứu ta, nhưng nó cũng bị thương nặng. Mấy năm nay, tuy ta vẫn giúp nó nhưng vết thương của nó ngày càng trở nặng. 500 năm nay, tu vi vẫn giậm chân tại chỗ. Ta luôn muốn pha chế một loại thuốc chữa khỏi vết thương cho nó, song lần nào cũng thất bại. Nếu ngươi hiểu mảng này thì có thể cung cấp dược liệu, phối chế trị thương cho nó không?”  

 

Ngô Bình nghĩ bụng cái này chẳng phải dễ à, nhưng lại mặt lộ vẻ khó xử nói: “Tiên tử ơi, ta rất muốn giúp, nhưng lại chỉ biết chút y thuật, lỡ trị không hết chẳng phải sẽ hại nó sao?”  

 

Cô gái khẽ thở dài nói: “Ngươi cứ cố hết sức đi, vết thương của nó đã ngày càng nặng, nếu không giải quyết e rằng sẽ ảnh hưởng đến nền móng tu luyện của nó”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Được, ta chắc chắn sẽ dốc hết sức cứu giúp”.  

 

Anh nói xong, cơ thể lập tức tiến vào một không gian khác. Lúc này, Ngô Bình đang ở trong một vườn hoa. Tại đây, cô gái xinh đẹp kia đang ôm một con cáo xanh. Trông nó hết sức uể oải, ánh mắt đờ đẫn giống như một con mèo con dựa vào trong lòng chủ nhân.  

 

Cô gái gật đầu với Ngô Bình nói: “Nơi này là thế giới Linh Đài của ta”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Tiên tử, là con cáo này hả?”  

 
 
Chương 4681


Nghe thấy lời của Kỳ Thiên, mọi người đều ngây ra. Trong lòng bọn họ, Kỳ Thiên là người vô địch, cho dù là mưu trí hay thực lực, đều vượt xa các lãnh đạo khác, sao ông ta lại giao chức vị tông chủ này cho Đoàn Thuần?  

 

Trong số bọn họ có không ít người cùng tuổi hoặc ngang vai vế với Đoàn Thuần, hiểu anh ta rất rõ. Nếu không phải vì một vài nguyên do không muốn người khác biết thì Đoàn Thuần ngay cả Doanh Hoàng cũng không thể làm được, huống hồ là ngai vàng tông chủ?  

 

Thế nhưng, chuyện này lại vẫn xảy ra, dù bọn họ bất ngờ nhưng cũng không thể không chấp nhận.  

 

Advertisement

Sau khi tuyên bố, Ngô Bình đưa mắt nhìn mọi người, nói: “Những người ngồi đây, kể cả tu vi cao hay thấp, nếu thấy không phục chuyện tôi làm tông chủ, có thể đứng ra thách đấu. Chỉ cần có người đánh bại được tôi thì tôi sẽ nhường chức vị tông chủ”.  

 

Ngừng một lát rồi anh nói tiếp: “Đương nhiên, tôi không thể chấp nhận thách đấu của từng người được. Muốn thách đấu với bổn tông chủ, trước tiên phải đánh bại được sủng vật của tôi”.  

 

Advertisement

Nói rồi anh vung tay, một con khỉ lông vàng đã xuất hiện. Anh gặp được con khỉ vàng này ở Thiên Bảo Giới, hấp thụ năng lượng hạt nhân của vũ trụ, vì vậy sức mạnh vô biên, ban đầu anh cũng phải dùng một vài chiêu thức mới thần phục được. Tu sĩ bình thường đấu với khỉ vàng, căn bản không có phần thắng.  

 

Tạng người khỉ vàng không to, nhưng khí thức rất kinh khủng, khiến những người có ý định thách đấu đều rút lui. Đương nhiên, hiện trường cũng có một vài cao thủ, dù đối mặt với khỉ vàng cũng dũng cảm đấu một trận.  

 

“Tông chủ, đệ tử bất tài, muốn thách đấu với khỉ vàng này”.  

 

Một bóng người bay xuống trước mặt Ngô Bình, Ngô Bình gật đầu: “Không tệ, tinh thần đáng khen”. Nói rồi, anh khẽ gật đầu với khỉ vàng.  

 

Khỉ vàng lập tức lao qua, hóa thành một tia chớp vàng, đệ tử kia vẫn chưa nhìn rõ nó rat ay thế nào thì đã bị khỉ vàng đánh một quyền bay đi.  

 

Khi vàng đã học những võ học của Ngô Bình, bản thân chính là một cao thủ võ đạo, cộng thêm thiên phú bẩm sinh, nên thực lực người kia dù mạnh cũng không thể đỡ được một chiêu.  

 

“Cái gì! Cao thủ xếp thứ năm trong đệ tử tinh anh mà ngay cả một chiêu của khỉ vàng cũng không đỡ được!”. Mọi người kinh ngạc.  

 

Ngô Bình cười nói: “Mọi người có thể thách đấu khỉ vàng bất kỳ lúc nào”.  

 

Sau đó, anh đưa mắt nhìn các đệ tử, hỏi: “Tôi có một môn tuyệt học, thời gian tới, bổn tông chủ sẽ truyền thụ cho mọi người pháp môn võ đạo chân chính, để các anh đều trở thành cao thủ như khỉ vàng này!”  

 

“Hiện tại, chỗ tôi có số lượng một trăm người, mọi người ở đây đều có thể tự nguyện báo danh. Bổn tông chủ sẽ dùng nửa canh giờ để nâng cao thực lực mọi người, lát nữa mọi người sẽ biết”.  

 

Lời này vừa thốt ra, mọi người đưa mắt nhìn nhau, nửa canh giờ học võ đạo, thì có thể học được gì?  

 

Đa phần mọi người đều có tâm thế hoài nghi, nhưng hiện trường cũng có vài người cảm thấy thực lực Ngô Bình đủ mạnh, lại là tông chủ, chắc sẽ không lừa bọn họ, những người này đều giơ tay.  

 

“Tông chủ, đệ tử nguyện ý được thử!”  

 

“Tông chủ, thuộc hạ nguyện ý thử!”. Cũng có trưởng lão cảm thấy tò mò, muốn thử một lần.  
 
Chương 5370


Ngô Bình hoảng sợ nói: “Trong miệng vết thương này có sức mạnh ăn mòn sức sống cực kỳ khủng bố, đây là kiếp lực!”  

 

Cô gái khẽ thở dài đáp: “Đúng vậy, lúc đó ta đang độ kiếp. Vốn dĩ, đã không còn sức đỡ nổi đòn cuối cùng, là Thanh Nhi nhào tới đỡ thay ta một kiếp”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Tại sao nó lại muốn chắn thiên kiếp giúp cô?”  

 

Cô gái đáp: “Trước đó, nó bị xà yêu đuổi giết, ta đã cứu nó. Không ngờ, nó vẫn nhớ, vào lúc quan trọng còn cứu ta một mạng”.  

 

Ngô Bình: “Chắn thiên kiếp mà không chết thì xem ra thực lực lúc đó của nó cũng không yếu”.  

 

Cô gái: “Lúc ấy, Thanh Nhi có tu vi của Yêu Hoàng cũng tương đương với tu sĩ Đạo Cảnh sơ kỳ của loài người”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Vậy thì đỉnh quá, để ta thử xem, thuốc ở đâu?”  

 

Cô gái vung tay lên đã có mấy trăm gốc cây bay đến, nhìn thoáng qua thì chúng đều là cấp mười, cấp mười hai, thậm chí mười ba!  

 

Ngô Bình sáng mắt lên nói: “Tiên tử, nếu ta chữa được cho cáo xanh thì có thể cho ta những dược liệu còn lại không?”  

 

Cô gái: “Trong Linh Đài của ta còn có rất rất nhiều dược liệu, ngươi mà chữa được cho Thanh Nhi thì dù tặng hết cho ngươi cũng không sao”.  

 

Ngô Bình vỗ tay một cái: “Được, cứ giao cho ta!”  

 

Anh quan sát một lát bèn suy nghĩ nên trị như thế nào. Đầu tiên, anh chọn ra ba loại chính trong đống dược liệu, lại lấy ra một ít dược liệu của bản thân rồi bắt đầu luyện chế một loại đan dược tên là Độ Ách Linh Đan. Ngô Bình luyện liền hai lò, lò đầu là thượng phẩm, không có tác dụng gì. Lò thứ hai đạt tới cực phẩm và tổng cộng luyện được ba viên.  

 

Anh đút cho thanh hồ viên thứ nhất rồi lấy tiên châm ra ghim đầy kim lên người nó.  

 

Thoáng chốc, thanh hồ lập tức chìm vào giấc ngủ, nằm im trên mặt đất.  

 

Ngô Bình lại chọn thêm năm loại dược chính, tiếp tục luyện chế loại đan dược thứ hai tên là Ngũ Hành Thần Nguyên Đan. Loại này có thể chữa trị thần nguyên. Thần Nguyên của con thanh hồ này đã cực kỳ yếu ớt, nếu không khôi phục trước thì sẽ chẳng có cách nào trị những bệnh khác.  

 

Lần này, anh cũng luyện chế hai lò, lò thứ hai đạt được hai viên đan dược cực phẩm.  

 

Sau khi luyện xong, Ngô Bình bèn đút cho thanh hồ ăn viên Độ Ách Linh Đan thứ hai và tiếp tục luyện lò thứ ba.  

 

Sau khi nguyên thần ổn định thì cần phải khôi phục sức sống trong cơ thể. Vì sức sống của nó đã bị kiếp lục ăn mòn gần như không còn. Thế nên, giờ loại anh luyện có tên là Tam Nguyên Sinh Cơ Đan. Ba loại dược liệu quý giá đã dùng đều là linh dược cấp mười!  

 

Những linh dược cấp mười ấy đã không còn ý thức, nhưng tính chất vẫn giữ nguyên. Lần này, luyện chế rất khó, lò thứ nhất chỉ miễn cưỡng đạt tới trung phẩm.  

 

Sau khi luyện xong, anh lại đút cho thanh hồ ăn viên Độ Ách Linh Đan thứ ba. Sau đó, Ngô Bình tiếp tục luyện chế lò Tam Nguyên Sinh Cơ Đan thứ hai. Lần này, đan dược đạt tới thượng phẩm.  

 

Ngô Bình lại không hài lòng, tiếp tục luyện lò thứ ba mà lúc này lại đạt tới thượng phẩm.  

 

Anh lẩm bẩm: “Tuy không phải cực phẩm, những cũng có thể cố mà dùng được”.  

 

Bấy giờ, thanh hồ cũng tỉnh lại. Nó cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, miệng vết thương và kiếp lực trong người đang bị một sức mạnh khác chèn ép ở trong một góc.  

 
 
Chương 4682


 Tuy phàn lớn sức mạnh không thể thi triển, nhưng điều chỉnh thời gian sào huyệt tà ma thì anh vẫn có thể làm được. Đồng thời, sào huyệt cũng đang thay đổi bản chất của những người này, nâng cao thực lực của bọn họ!  

 

Nói là nửa canh giờ, thực ra đám người này phải ở bên trong trải qua khoảng chừng nửa năm.  

 

Đưa nhóm người vào sào huyệt tà ma, Ngô Bình nói: “Sự thay đổi của một trăm người này, lát nữa các vị sẽ biết thôi. Trước lúc đó, bổn tông chủ vẫn còn một chuyện khác muốn nói”.  

Advertisement

 

Anh nhìn mọi người xung quanh: “Cấp bậc đệ tử của Doanh Tông vốn có sẽ không thay đổi, nhưng cách thức tuyển chọn và nhận xét thì phải thay đổi! Tôi không quan tâm các vị hiện tại có tu vi gì, thiên tài đến nhường nào, thì sau này cũng phải làm theo sổ tay tu hành! Không đạt được tiêu chuẩn theo sổ tay thì sẽ không thể thăng cấp!”  

 

“Ngoài ra, tất cả đệ tử mỗi tháng đều có thể lấy được tài nguyên, kể từ hôm nay toàn bộ tăng gấp đôi. Hơn nữa, bổn tông chủ sẽ miễn phí cho người xuất sắc trong đó, cung cấp đan dược chất lượng cao!”  

Advertisement

 

Bốn vị lãnh đạo nghe thấy vậy đều khẽ lắc đầu, cảm thấy Ngô Bình đang khoác lác quá mức, tài nguyên tăng gấp đôi, tiền ở đâu ra? Còn nữa, một mình anh sao có thể tạo ra được tiêu chuẩn. Sổ tay tu luyện gì kia lại ở đâu ra?  

 

Bọn họ vừa nghĩ đến đây, Ngô Bình bỗng vung tay, trước mặt mọi người đã xuất hiện rất nhiều sổ tay tu luyện. Sổ tay tu luyện, chia theo sơ cấp, trung cấp, cao cấp, sau khi tu luyện thành công toàn bộ mới có thể tu luyện thứ cao thâm hơn.  

 

Đệ tử trong sân, lần lượt xếp hàng tiến lên nhận sổ tay, sau đó quay về xem. Vừa xem lướt qua, ánh mắt mọi người đều không thể ngừng lại. Nội dung trong sổ tay rất lợi hại, có thể đơn giản hóa được vấn đề phức tạp. Thứ gọi là chân truyền, sổ tay này có thể nói thật sự là “chân truyền”!  

 

Mọi người đọc xong sổ tay, nửa canh giờ sau đã trôi qua. Ngô Bình khẽ cười, khẽ vung tay áo, một trăm người kia lại quay về thế giới hiện thực.  

 

Bọn họ ở trong sào huyệt tà ma, trải qua nửa năm, thể chất đã tăng lên rất nhiều, trình độ thực lực cũng nâng cao, tu luyện được võ đạo chân chính!  

 

Một trăm người này vừa xuất hiện đều quỳ lại với Ngô Bình: “Cảm tạ tông chủ dạy dỗ!”  

 

Ngô Bình cười nói: “Nói vậy là các ngươi đã có sự tiến bộ rất lớn”.  

 

Sau đó anh nhìn những người khác: “Một trăm người này, các ngươi chắc chắn đều biết rất rõ, có ai dám đứng ra thử xem thực lực bọn họ thay đổi thế nào không?”  

 

Lúc này, một đệ tử bốn sao tiến lên, chắp tay nói: “Tông chủ, quan hệ giữa tôi và sư huynh Niên rất tốt, lúc trước chúng tôi thường luyện tập với nhau, thực lực ngang ngửa. Hiện tại, đệ tử muốn thử xem thực lực của sư huynh Niên, xem xem rốt cuộc đã tăng lên bao nhiêu”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Được. Thực lực hai người ngang nhau, chắc chắn rất khó phân thắng bại nhỉ?”  

 

Đệ tử này gật đầu: “Rất khó, trừ phi chúng tôi đánh thật, nếu không có đánh ba ngày trời cũng không phân được cao thấp”.  

 

Ngô Bình cười hỏi: “Là người nào?”  

 

Một đệ tử bốn sao khác bước ra: “Đệ tử có mặt”.  
 
Chương 5371


 Ăn xong viên thứ hai, nó bỗng nhiên biến lớn. Ban đầu, nó chỉ như một con mèo nhỏ, nhưng giờ lại hóa thành một con cáo màu xanh cao mấy chục mét!  

 

Ngô Bình gật đầu, bảo nó nuốt Ngũ Hành Thần Nguyên Đan và Tam Nguyên Sinh Cơ Đan cùng một lúc. Thoáng chốc, thanh hồ lại to lên, hóa thành một con cáo xanh cao trăm mét, quanh người cũng tỏa ra một luồng khí tức khủng bố.  

 

Cô gái xinh đẹp mừng rỡ nói: “Xem ra, Thanh Nhi có thể khôi phục lại được rồi!”  

 

Đợi khoảng nửa tiếng, Ngô Bình lại bảo thanh hồ ăn thêm một viên Tam Nguyên Sinh Cơ Đan. Sức mạnh của đan dược bùng nổ, cuối cùng thanh hồ cũng nhờ sức mạnh ấy loại bỏ kiếp lực! Một luồng ánh sáng màu đen bị nó nôn ra, bay ra mấy trăm mét hóa thành một con gì đó đang nhúc nhích.  

 

Ngay sau đó, thanh hồ lập tức biến mất, ánh sáng lấp lánh hạ xuống hóa thành một cô gái áo xanh xinh đẹp, có vẻ ngoài không chút thua kém người đẹp linh dược.

“Thanh Nhi!”, cô gái mừng rỡ rồi ôm em mình vào lòng.  

 

Thanh Hồ nũng nịu nói: “Chị, cảm ơn chị đã mời y tiên đến cứu em”.  

 

Advertisement

Cô gái khẽ thở dài nói: “Thanh Nhi, tất cả cũng do chị mà ra, nếu không vì cứu chị thì em cũng không lỡ mất 500 năm thời gian”.  

 

Thanh Nhi cười nói: “Chị, cứu được chị thì em có chết cũng đáng. Chị đừng quên, chính chị cũng đã cứu mạng em”.  

 

Dứt lời, Thanh Nhi đi tới gần Ngô Bình rồi hành lễ: “Cảm ơn ơn cứu mạng của công tử”.  

 

Ngô Bình: “Cô nương đừng khách sáo, được giúp cô cũng là vinh hạnh của tôi. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là công lao của tiên tử, nếu không nhờ có các linh dược này thì tôi cũng phải bó tay”.  

 

Cô gái nói: “Anh đã chữa khỏi cho Thanh Nhi nên tôi không giết anh nữa, ngoài ra anh cũng có thể mang các linh dược này đi”.  

 

“Cảm ơn tiên tử”, Ngô Bình vội vàng cất hết linh dược đang lơ lửng trên cao đi. Thật ra anh có thể luyện chế ra đan dược tốt hơn, nhưng vì tiếc, bởi anh biết số linh dược còn lại sẽ là của mình.  

 

Ngô Bình lấy linh dược xong thì định tạm biệt chị em họ, nhưng cô gái kia lại nói: “Tôi có thể thả anh đi, nhưng anh vẫn phải giúp tôi một việc nữa”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Tiên tử có gì căn dặn?”  

 

Cô gái: “Anh hãy dẫn Thanh Nhi rời khỏi đây, tôi sắp lịch kiếp rồi, để Thanh Nhi ở cạnh sẽ liên luỵ đến em ấy”.  

 

Thanh Nhi vội nói: “Chị, em không đi đâu”.  

 

Cô gái: “Em không được quyết định, nghe lời chị. Chờ chị lịch kiếp xong thì sẽ đi tìm hai người”.  

 

Sau đó, cô ấy nói với Ngô Bình: “Thanh Nhi vừa khôi phục tu vi, anh lại giỏi y thuật và luyện đan nên hãy điều chỉnh lại cơ thể cho em ấy. Nếu anh làm tốt thì khi nào gặp lại, tôi sẽ có thưởng”.  

 

Ngô Bình chớp mắt: “Xin tiên tử cứ yên tâm, chắc chắn tôi sẽ chăm sóc Thanh Nhi cô nương chu đáo”.  

 

Dứt lời, Ngô Bình và Thanh Nhi chợt thấy trời đất chao đảo, họ đã rời khỏi thế giới Linh Đài rồi xuất hiện ở bên ngoài.  

 

Thanh Nhi gọi: “Chị ơi!”  

 

Song, không hề có một lời hồi đáp nào, rõ ràng tiên tử kia đã rời khỏi đây, không biết đang lịch kiếp ở đâu.  

 

Thanh Nhi nước mắt lưng tròng, vô cùng lưu luyến.  

 

Ngô Bình: “Thanh Nhi cô nương đừng buồn, sớm muộn gì hai chị em cô cũng được đoàn tụ thôi”.  

 
 
Chương 4683


 Đệ tử bước ra thách đấu kia trừng mắt: “Sư huynh Niên, anh chắc chắn không phải đang chém gió chứ? Muốn đánh bại tôi trong ba chiêu, trừ phi anh là đệ tử năm sao!”  

 

Người kia rất tự tin khẽ cười: “Sư đệ Hầu, anh thử xem thì biết”.  

 

Hai người xuống sân, lập tức ra tay. Vị sư huynh Niên kia khẽ chuyển động, đột nhiên đã tiến đến sau lưng đối phương, sư đệ Niên vừa định nghiêng người thì bên hông bỗng nhói đau, sau đó đầu óc mơ hồ, đến khi anh ta tỉnh táo lại thì người đã bị đánh ngã xuống đất, tay của Niên sư huynh đang ấn vào bộ phận nguy hiểm.  

 

Advertisement

Anh ta kinh ngạc, nói: “Sư huynh Niên, sao anh lại trở nên lợi hại như vậy?”  

 

Sư huynh Niên đỡ anh ta dậy, cười nói: “Sư đệ Hầu, lúc nãy anh nên đi cùng tôi”.  

 

Advertisement

Cảnh này khiến mọi người ngây ngốc, nửa canh giờ sao lại lợi hại như vậy? Sao anh ta làm được?  

 

Ngô Bình nói: “Tiếp tục thách đấu”.  

 

Rất nhanh sau đó, càng có nhiều người chạy ra thử, sau khi trải qua chừng ba mươi trận đấu, kết quả đều như nhau, những người bước ra thách đầu đều bị đánh bại trong vòng năm chiêu. Phải biết rằng, người bọn họ thách đấu đều là những người quen thuộc, mọi người đều biết rõ lẫn nhau ra sao. Nhưng bây giờ, những sư huynh sư đệ từng quen thuộc này giống như đã biến thành người khác, thực lực tăng vọt!  

 

Lúc này, tất cả mọi người đều hiểu, một trăm người này trong thời gian ngắn đã có sự thay đổi thoát thai hoán cốt!  

 

Ngô Bình rất hài lòng với phản ứng của mọi người, anh cười nói: “Thứ tôi truyền dạy cho bọn họ chính là nội dung trong những cuốn sổ tay tu luyện này. Kể từ bây giờ, mọi người phải làm theo yêu cầu trong sổ tay, tập trung tu luyện. Không bao lâu nữa, mọi người cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hệt như một trăm người này”.  

 

Mọi người vui mừng, chỉ hận không thể quay về khổ tu ngay.

Nói đến đây, anh lại hỏi các trưởng lão: “Các ông còn có gì muốn nói không?”  

 

Lãnh đạo Hạ nói: “Cách thức giáo dục của tông chủ khiến chúng thuộc hạ khâm phục! Kể từ nay, chúng tôi sẽ dốc toàn lực trợ giúp tông chủ!”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Giải tán đi. Bốn vị lãnh đạo, theo ta quay về đại điện bàn chuyện”.  

 

Gọi bốn vị lãnh đạo đến đại điện, Ngô Bình hỏi mục tiêu chủ yếu của chuyến này: “Bổn tông chủ muốn biết, Doanh Tông có phải là có truyền thừa của Nữ Oa không”.  

 

Mấy người nhìn nhau, Kỳ Thiên nói: “Tông chủ, truyền thừa Nữ Oa đương nhiên có, chỉ là…”  

 

Ngô Bình: “Cứ nói đi, không sao”.  

 

Kỳ Thiên: “Vâng. Tông chủ, truyền thừa của Nữ Oa, một phần ở trong Tây Hải Tông, một phần ở Đông Hải Tông, còn có một ít ở chỗ Doanh Tông chúng ta. Chỉ là truyền thừa này không phải chuyện đùa, trước giờ chưa từng có vị tông chủ nào có thể lĩnh ngộ. Thậm chí, trong lịch sử có không ít nhân vật tuyệt đỉnh đến bản tông, ý định lĩnh ngộ ý nghĩa mà Nữ Oa truyền lại, nhưng cuối cùng đều thất bại, có một vài người còn mất cả mạng!”  

 

Ngô Bình: “Nói vậy, Kỳ Thiên ông đây cũng chưa từng thử sao?”  
 
Chương 5372


Thanh Nhi: “Phiền công tử”.  

 

Ngô Bình lấy Dược Điển ra, Thanh Nhi đã hoá thành một tia sáng rồi chui vào đó.  

 

Sau đó, Ngô Bình cũng cho linh dược mình vừa lấy được vào trong Đại Thiên Dược Điển. Sau khi có rất nhiều linh dược trên cấp mười, Đại Thiên Dược Điển đã có sự thay đổi thần kỳ, bề mặt nó phát sáng rồi biến thành một đồng tử mặc áo vàng.  

 

Đồng tử mỉm cười với Ngô Bình rồi nói: “Kim Đồng tham kiến công tử”.  

 

Ngô Bình: “Cậu là linh khí của Đại Thiên Dược Điển à?”  

 

“Vâng, do công tử đã thu thập được đủ dược liệu nên giờ đã trở thành người sử dụng sơ kỳ của Đại Thiên Dược Điển”.  

 

Ngô Bình: “Ơ, thế trước tôi chưa phải người sử dụng à?”  

Advertisement

 

“Chưa ạ, trước đó công tử chỉ là khách quý nên được dùng thôi. Còn bây giờ, Đại Thiên Dược Điển có thể tiến vào tinh thần của công tử và tự biến thành một không gian”.  

 

Ngô Bình sáng mắt lên: “Thật ư? Tốt quá rồi!”  

 

Kim Đồng: “Xin công tử hãy chuẩn bị!”  

 

Cậu ta vừa nói dứt câu thì đã có một luồng sáng bay tới mi tâm của Ngô Bình, ngay sau đó đã có một không gian rất rộng xuất hiện trong đầu Ngô Bình, bên trong nó còn có rất nhiều không gian cấp hai, hầu hết trong các không gian này đều có linh dược mà anh đã thu thập.  

 

Kim Đồng cũng xuất hiện trong ý thức của Ngô Bình: “Chúc mừng công tử đã chính thức có được Đại Thiên Dược Điển”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Kim Đồng, có phải dược liệu tôi thu thập càng nhiều thì quyền sử dụng của tôi càng cao không?”  

 

“Vâng ạ, giờ công tử là người sử dụng sơ cấp, sau này còn lên trung cấp, cao cấp, cuối cùng sẽ thành chủ nhân của cuốn sách này”.  

 

Ngô Bình đã rất hài lòng rồi: “Được lắm!”  

 

Hồ Tông Linh thấy thế thì thấy vô cùng ngưỡng mộ: “Chúc mừng công tử đã luyện hoá được Đại Thiên Dược Điển, sau này nhất định công tử sẽ trở thành người đứng đầu của Đan Dược Giới”.  

 

Ngô Bình: “Bớt nịnh bợ đi, Hồ Tông Linh, chúng ta đi tiếp thôi”.  

 

Đoạn đường tiếp theo, bọn họ đi rất nhanh, giữa chừng Ngô Bình lại vào hai nơi khác để tìm linh dược. Ba ngày sau, cuối cùng họ đã xuất hiện trước cổng của Ngạo Thế Đan Tông.  

 

Cổng của Ngạo Thế Đan Tông trông oách hơn hẳn Thái Chân Môn, cánh công cao vạn trượng, các phù văn trên đó đều có thể dễ dàng giết chết Ngô Bình ngay.  

 

Đó còn chưa kể hai hàng 24 pho tượng đứng trước cổng, chúng đều đã có linh tính, bên trong còn có sát trận, chỉ cần kích hoạt là có thể đấu với người xâm nhập ở Đạo cảnh luôn.  

 

Lúc này, Ngô Bình cảm thấy mình thật nhỏ bé và yêu ớt, dù anh cũng là thiên tài, nhưng khi đứng trước một thứ mạnh mẽ của vũ trụ chính thì vẫn chưa là gì cả.  

 

Hồ Tông Linh đi tới trước cổng, một đệ tử gác cổng hỏi: “Làm gì thế?”  

 

Hồ Tông Linh: “Sư huynh, tôi từng là đệ tử tạp dịch ở đây, giờ thì là tuỳ tùng của một đệ tử”, nói rồi, ông ta lấy một tấm lệnh bài màu tím ra.  

 

Thấy thế, đệ tử gác cổng tỏ vẻ khinh thường rồi nói: “Đấy vào đi, nhớ đi thông báo trước”.  

 

“Vâng”.  

 

Hồ Tông Linh dẫn Ngô Bình vào, họ đi được một đoạn thì Ngô Bình hỏi: “Hình như người đó có vẻ coi thường ông nhỉ?”  

 
 
Chương 4684


 Mấy người họ dẫn Ngô Bình đến hậu điện, nhìn thấy cánh cổng hậu điện đóng chặt, có lẽ đã lâu rồi không có ai ra vào.  

 

Kỳ Thiên: “Tông chủ, truyền thừa nằm ở bên trong. Nhưng xuất hiện nghìn năm nay cũng chưa từng có ai đi vào hậu điện”.  

 

Ngô Bình đến phía trước, vươn tay đẩy cảnh cổng ra. Bốn vị lãnh đạo giật mình, lập tức tránh phía xa, như thể bên trong có thứ gì đó đáng sợ vậy.  

 

Advertisement

Sau cánh cổng, là một cung điện cổ xưa, Ngô Bình bước vào trong, đồng thời cánh cổng đóng lại “ầm” một tiếng.  

 

Vẻ mặt Kỳ Thiên vừa sợ vừa vui: “Cậu ta đi vào rồi!”  

 

Advertisement

Lãnh đạo Hạ khẽ thở dài: “Đi vào rồi, chỉ sợ không thể trở về được nữa, trừ phi cậu ta là Chân Hoàng, đồng thời cũng phải có trí tuệ như thánh hiền”.  

 

“Đáng tiếc cậu ta không có”. Kỳ Thiên lạnh nhạt nói: “Thực lực cậu ta tăng lên không ít, nhưng Đoàn Thuần vẫn là Đoàn Thuần, không phải Chân Thánh, cũng không phải thánh hiền”.  

 

Ngô Bình tiến vào đại điện, cảnh tượng xung quanh thay đổi, bỗng chốc anh đã đến vùng thời không hồng hoang. Nơi này có rất nhiều năng lượng hùng mạnh, năng lượng bị dồn nén cao độ, lực kéo kinh người khiến da anh bắt đầu căng chặt, xương khớp như muốn vỡ vụn.  

 

Vẻ mặt anh không đổi, khẽ nhắm mắt lại. Rất nhanh sau đó, thân thể anh đã trở nên trong suốt, bắt đầu không tác bị tác động bởi lực. Vì vậy, mặc dù có nhiều năng lượng khủng khiếp như vậy, cũng không thể khiến anh bị thương, bởi vì anh đã tiến vào trạng thái “hư vô”.  

 

Máu của anh, chảy ra theo miệng vết thương, anh cũng không quan tâm, đôi mắt tập trung nhìn thời không hồng hoang, tìm kiếm truyền thừa của Nữ Oa.  

 

Bỗng nhiên, trong đầu anh vang lên tiếng cười, khí tức Hồng Mông xoay chuyển, ngưng tụ thành một bàn tay trắng như ngọc, vỗ nhẹ lên người anh.  

 

“Rắc!”  

 

Thoáng chốc, thân thể Ngô Bình như gãy làm đôi, xương sống đứt gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng.  

 

Thời khắc nguy hiểm, ý thức Đoàn Thuần thức tỉnh, sức mạnh lời nguyền bất tử được kích hoạt, thân thể bị thương của Ngô Bình, khôi phục lại nhanh chóng.  

 

“Anh đánh nhau cũng lợi hại đấy”. Âm thanh của cô gái bỗng vang lên, bàn tay trắng thon lại tấn công, lần này là đánh vào đầu Ngô Bình.  

 

“Răng rắc!”  

 

Ngô Bình có thể cảm nhận được, đầu mình bị đánh mấy lần, đầu cũng choáng váng, người ngây ngẩn.  

 

Mắt thấy bàn tay nhỏ kia sắp ra đòn thứ hai, nơi sâu thẳm trong thân thể anh, cuối cùng vũ trụ nhỏ cũng chuyển động, hạt nhân vũ trụ bùng nổ tạo ra uy lực kinh người.  

 

“Rầm!”  

 

Lời nguyền bất tử dưới tác dụng của năng lượng hạch tâm và sức ép bên ngoài, hoàn toàn phá vỡ, toàn bộ sức mạnh của Ngô Bình chốc lát đã được khôi phục. Anh duỗi người, ánh mắt sáng như trăng, hơi thở như gió bão, chỉ vừa suy nghĩ, khí tức Hồng Hoang đã biến mất, để lại một vùng đất trống rỗng.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom