Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1621


Chương 1621

Khương Kiều Nhân lại nhắc nhở, “Nhớ kỹ, các người định giết Khương Tuyết Nhu, cô ta chính là con gái ruột của hai người.”

Khương Thái Vũ và Lạc Tâm Du gật đầu.

Sau khi trở về phòng, Khương Kiều Nhân gọi điện thoại cho Lương Duy Phong, “Có cách nào có thể khiến Khương Tụng không khôi phục trí nhớ. Hiện tại chúng ta đang ở trên một con thuyền, nếu như tôi có chuyện gì, tôi cũng sẽ khai ra anh, đừng quên, tình cảnh anh bây giờ cũng không tốt đẹp gì.”

Lương Duy Phong nhíu mày, “Có người có thể phát huy được tác dụng, nhưng tôi muốn hỏi cô là khi nào thì bọn họ sẽ ra tay với Khương Tuyết Nhu, Hoắc Anh Tuấn lúc này đang phát triển rất mạnh, chèn ép tôi đến mức sắp không thở được.”

“Mấy ngày nữa tôi tới Kinh Đô.” Khương Kiều Nhân cúp điện thoại.

Lương Duy Phong nhanh chóng lái xe đến chỗ Nhạc Hạ Thu, “Cô là bác sĩ tâm lý, cô có cách nào khiến một người bị tai nạn mất trí nhớ, vĩnh viễn không khôi phục được trí nhớ không?”

“Vĩnh viễn?” Nhạc Hạ Thu nhướng mày, kỳ lạ nhìn anh.

“Chuyện này ổn thỏa, tôi sẽ không bạc đãi cô.” Lương Duy Phong trầm mặc nói.

“Xin lỗi lời tôi nói, Lương tổng, anh thật sự có thể xoay chuyển được tình thế sao?” Nhạc Hạ Thu mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, gần đây cô nhìn  thấy được Hoắc Anh Tuấn đi lên một cách mạnh mẽ.

“Cô nghĩ tôi sẽ bị lật đổ dễ dàng như vậy sao? Trước khi Sở Minh Khôi thất thủ, tôi đã liên hệ một số bộ phận quan trọng của ông ta ở nước ngoài. Mấy ngày nay, Hoắc Anh Tuấn và Quý gia phối hợp với nhau để chèn ép tôi, nhưng tôi đã xử lý Hoắc Anh Tuấn rồi. Chẳng qua là người xuất hiện cùng Khương Tuyết Nhu.” Lương Duy Phong cười lạnh, “Người này là tôi nói không thể để cho cô ta khôi phục trí nhớ.”

Nhạc Hạ Thu chớp chớp mắt, “Tôi biết một loại thuốc trị bệnh tâm thần, uống xong sẽ khiến người ta tạm thời không thể khôi phục trí nhớ, nhưng sẽ có một số tác dụng phụ.”

“Tác dụng phụ gì?”

“Đôi khi xảy ra ảo giác.” Nhạc Hạ Thu cười hỏi, “Có muốn dùng không?

Lương Duy Phong im lặng, hỏi: “Sẽ thấy rõ tác dụng phụ chứ?”

“Nếu uống ít, lúc đầu sẽ không phát hiện ra nhưng về sau thì tôi không thể đảm bảo.” Nhạc Hạ Thu nói thật.

“Thời gian dài, một nửa là bao lâu?”

“Hai hoặc ba năm.”

“Đủ rồi, đưa thuốc cho tôi.” Đôi mắt Lương Duy Phong tối sầm lại, hai ba năm, đã đủ để anh đứng trên đỉnh cao thế giới rồi.

Hơn nữa Thương Dục Thiên, người đàn ông này rất quan tâm đến Khương Tụng, sau khi Khương Tụng bị rối loạn thần kinh, Thương Dục Thiên nhất định sẽ bị đả kích, ở đó đã có Khương Kiều Nhân lo liệu, hai năm nữa có thể thay đổi rất nhiều thứ.

Thanh Đồng.

Hai ngày đầu, Khương Thái Vũ đưa Khương Tụng đi rất nhiều nơi.

“Tụng Tụng, đây là công ty trước đây của chúng ta, công ty thiết kế kiến ​​trúc Khải Phong. Trước kia em từng giúp cha làm việc ở đây vào mùa hè, nhưng bây giờ nó không thuộc về chúng ta nữa. Em chỉ cần đứng ở cửa nhìn vào là được.” Khương Trạm nói lộ ra một chút tiếc nuối.

Khương Tụng nhìn tòa nhà trước mặt, ngày đầu tiên đến có cảm giác quen thuộc nhưng sau đó hoàn toàn biến mất. “Vốn là tài sản cha để lại, sao có thể không thuộc về Khương gia chúng ta?”
 
Chương 1622


Chương 1622

Khương Thái Vũ cúi đầu vẻ mặt khó xử, Lạc Tâm Du thở dài, “Chuyện này cũng là liên quan đến Hoắc Anh Tuấn, sau khi Kiều Nhân trở về chúng tôi muốn bù đắp cho con bé nên đưa con bé vào Khải Phong làm việc, nhưng Tuyết Nhu cảm thấy không thoải mái còn nghĩ là Kiều Nhân muốn cướp Khải Phong rồi hận lên người chúng tôi. Sau đó cùng với Hoắc Anh Tuấn nghĩ trăm phương ngàn kế đối phó với Khải Phong, khiến cho danh tiếng Khải Phong xấu đi, không xoay vòng vốn được, nên sau đó không thể không bán Khải Phong đi.”

“Mợ, thực xin lỗi.” Khương Kiều Nhân lập tức thể hiện vẻ mặt áy náy nói: “Có lẽ con không nên trở về.”

“Đừng nói như vậy, chúng tôi đã không dạy dỗ một đứa con gái ngoan.” Lạc Tâm Du giả bộ buồn phiền.

Khương Tụng càng nghe càng khó chịu, ấn tượng của bà đối với Khương Tuyết Nhu càng ngày càng tệ.

Từ khi bà ấy trở về đến bây giờ, bà không biết nghe bao nhiêu lần Khương Tuyết Nhu đã đối xử với cha mẹ ruột và Khương Kiều Nhân đến mức như thế.

Làm sao một người lại có thể ác độc như vậy.

Sau khi trở về khách sạn nơi bà ở, bà liền gọi cho Thương Mỗ, “Không phải con đã đi Kinh Đô mấy ngày sao? Việc sắp xếp trừng trị Khương Tuyết Nhu như thế nào rồi? Nếu là mẹ thành lập tập đoàn Hồng Nhân thì mẹ sẽ giao cho Kiều Nhân, đã đến lúc mẹ phải lấy lại nó rồi.”

Đôi mắt xanh thẳm của Thương Mỗ lóe lên vẻ rối rắm, một lúc sau mới nói: “Mẹ, có lẽ mẹ không biết, con đã kiểm tra tập đoàn Hồng Nhân, bây giờ tập đoàn Hồng Nhân chỉ có Khương Tuyết Nhu làm cổ đông, có nghĩa là cô ấy có toàn bộ quyền lực, các cổ đông cũ đều bị cô ấy đá ra khỏi công ty, muốn lấy lại Hồng Nhân thì gần như không thể. ”

“Người phụ nữ này … có chút thủ đoạn.”

Khương Tụng có chút kinh ngạc, nếu không phải làm nhiều chuyện ác như vậy, có lẽ bà ấy vẫn cảm phục, “Theo mẹ biết, cô ấy chỉ tiếp quản tập đoàn Hồng Nhân mấy năm nay thôi. Một cô gái trẻ mới vào lại đá hết mấy cổ đông cũ ra khỏi công ty, tuyệt đối là đã dùng thủ đoạn độc ác, một người rất tàn nhẫn và không có tình người.”

Thương Mỗ im lặng.

“Quên đi, cùng lắm chỉ là một công ty nhỏ, không thu hồi lại cũng không sao. Quan trọng là làm đứt dây chuyền vòng quay vốn, như vậy Hồng Nhân sẽ không thể cầm cự được nữa.” Khương Tụng nhẹ giọng nói: ” Tự nhiên sẽ sụp đổ. ”

Thương Mỗ nhíu mày, “Sau lưng cô ấy dựa vào là tập đoàn Hoắc Thị, nếu liên kết tài chính bị phá vỡ, Hoắc Thị cũng sẽ giúp đỡ. Hơn nữa cô ấy cũng nhận Diệp Gia Thanh là cha, Diệp Gia Thanh người này. … tuy rằng rời khỏi Diệp thị, nhưng lại mở một công ty hậu cần khác, chỉ trong một năm đã trở thành một trong những công ty hậu cần hàng đầu Nguyệt Hàn, còn có xu hướng mở rộng ra toàn cầu.”

“Diệp Gia Thanh?” Khương Tụng nhíu mày, “Đúng là một tên ngu xuẩn, còn không nhận ra được con gái ruột của mình.”

Thương Dục Thiên ở bên cạnh lập tức khó chịu nói: “Không nhận ra thì không nhận ra. Chẳng lẽ còn muốn đích thân tới cửa giải thích với người yêu cũ sao? Anh không muốn em dính líu hay liên hệ gì với ông ta, huống chi hai người còn có chung đứa con gái. Anh nghe nói ông ấy không có kết hôn, anh sợ ông ấy sẽ có ý xấu gì đó đối với em.”

Khương Tụng vốn dĩ có ý ​​muốn tự mình đi gặp Diệp Gia Thanh, nhưng khi anh ấy nói vậy liền gạt đi ý nghĩ đó.

“Anh muốn nói, Diệp Gia Thanh kỳ thực không phải lo lắng chút nào.” Thương Dục Thiên nhẹ giọng nói, “Diệp Gia Thanh đang bành trướng, tài chính hẳn phải được siết chặt nên không thể nào giúp Khương Tuyết Nhu. Thứ duy nhất chúng ta phải đối phó đó là Hoắc Thị.”

Khương Tụng gật đầu, “Không phải là anh quen biết  nhiều người ở Nguyệt Hàn sao? Chỉ cần lên tiền chào hỏi liền có thể.”

“Anh cũng có ý này.”
 
Chương 1623


Chương 1623

Thương Dục Thiên ôm cô, “Ngày mai chúng ta bay đến Kinh Đô, sau đó cùng người kia đi ăn cơm, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”

Thương Mỗ nhìn cách nói của cha mẹ, có chút nhíu mày.

Anh ấy đương nhiên là biết các thủ đoạn của cha mình và ông ấy có các mối quam hệ trên khắp thế giới.

Anh không có nhiều tình cảm với Hoắc Anh Tuấn, anh chỉ nghĩ Khương Tuyết Nhu …

Ngày hôm sau.

Khương Tụng, Thương Dục Thiên, Thương Mỗ, Khương Kiều Nhân bốn người cùng bay đến Kinh Đô.

Khi máy bay hạ cánh, Khương Kiều Nhân hít sâu một hơi.

Kinh Đô, ta đã trở về, hồi đó cô xấu hổ bỏ đi, bây giờ lại quay lại.

Không lâu sau, một chiếc xe Rolls-Royce dài và chống đạn đích thân đưa mấy người đến một Tứ Hợp Viện hào hoa và lộng lẫy.

Sau bữa tiệc linh đình, Thương Mỗ đưa họ về căn biệt thự đã mua ở Kinh Đô.

Sau khi hai người phụ nữ kia đi rửa mặt, Thương Mỗ gọi Thương Dục Thiên: “Cha……”

“Cái gì?” Thương Dục Thiên dùng ánh mắt uy nghiêm nhìn anh, “Xem ra nhìn con là có chuyện gì đó muốn nói với cha.”

Thương Mỗ buồn phiền, không thể một mình nói chuyện riêng với ông ấy, và cha của anh hầu như lúc nào cũng quấn quýt bên Khương Tụng, Khương Kiều Nhân cũng luôn ở bên cạnh.

“Cha, chúng ta vào phòng làm việc nói chuyện đi.” Thương Mỗ trầm mặc nói.

Thương Dục Thiên gật đầu, đi vào phòng làm việc đột nhiên nói: “Đúng rồi, lần trước con nói với cha là con đã gặp một cô gái phương đông rất xinh đẹp, con có nhìn thấy Khương Tuyết Nhu không?”

Thương Mỗ xấu hổ, nếu nói cho ông ấy biết là đã nhìn thấy Khương Tuyết Nhu và còn gặp mặt Tuyết Nhu có thể sẽ bị đánh chết, “Không sai, con phát hiện cô ấy đã kết hôn.”

Thương Dục Thiên liếc anh một cái có chút thương cảm, hiếm thấy anh ấy thích nữ nhân lại còn có gia đình rồi.

“Cha, thật ra con muốn nói chuyện với cha về Khương Tuyết Nhu, người này…” Thương Mỗ kiên trì nói.

“Đừng nói với cha, người phụ nữ đã kết hôn mà con thích chính là cô ấy.” Thương Dục Thiên đột ngột nói.

Thương Mỗ: “…”

Chuyện này quả thực là không thể xem nhẹ.

Thấy anh đột nhiên không nói lời nào, khuôn mặt lạnh lùng của Thương Dục Thiên chợt như đóng băng, “Cô ta dụ dỗ con.”

“Không phải đâu cha, ngày đầu tiên đến Thanh Đồng, con tình cờ gặp được cô ấy, cô ấy đã cứu con, con không biết cô ấy chính là Khương Tuyết Nhu.” Thương Mỗ vội vàng giải thích.

“Con tin rằng cô ấy thật sự muốn cứu con sao?” Thương Dục Thiên chế nhạo, “Con quên mất là từ nhỏ có bao nhiêu người cố ý tiếp cận con, con cũng là một người lớn lên ở Vịnh Niah, làm sao có thể ngây thơ như vậy?”

“Cha, lúc đó cô ấy không biết thân phận của con, đó là ngày thứ hai con đến Thanh Đồng, hơn nữa, hơn nữa thân phận của con làm sao cô ấy có thể điều tra ra được.”

Thương Mỗ bất đồng ý kiến với cha, “Đương nhiên con cũng có nghi ngờ nhưng sau khi con đến Kinh Đô, con cũng cố ý gặp cô ấy vài lần, con cảm thấy Khương Tuyết Nhu hình như không phải là người phụ nữ xấu như vậy.”
 
Chương 1624


Chương 1624

“Có quá nhiều người phụ nữ giả mạo làm người tốt.” Thương Dục Thiên lạnh lùng nhíu mày, “Những chuyện kia là do cô ấy làm, ngay cả cha mẹ ruột của cô ấy mà cũng không buông tha. Con còn vì cô ấy mà nói tốt, nếu mẹ con mà nghe được, con nghĩ xem, mẹ con sẽ xử lý con như thế nào.”

“Đó là lý do tại sao con không nói với mẹ.” Thương Mỗ nhếch môi, “Cha, thật ra con nghĩ rằng đôi khi những gì con nghe được có thể đó không phải là sự thật.”

“Ý của con là gì?” Thương Dục Thiên trợn trừng hai mắt, “Con nghi ngờ Khương Kiều Nhân và Khương Thái Vũ nói dối? Thương Mỗ, con cần phải chú ý những gì con nói, con cũng đã làm kiểm tra quan hệ Khương Kiều Nhân, cô ấy là con gái của mẹ con.”

“Cha, con không biết, có lẽ cha nên tiếp xúc với Khương Tuyết Nhu rồi sẽ phát hiện có thể cô ấy không xấu đến mức như vậy.” Thương Mỗ nói, “Hoắc Anh Tuấn kia hình như cũng không tệ lắm, anh ấy rất yêu vợ mình.”

“Tại sao cha phải liên lạc với cô ta? Đừng quên, cha chỉ đến đây để giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt và đưa mẹ con trở về.” Thương Dục Thiên bước tới cửa quay lại nói với Thương Mỗ, ” Những gì con nói hôm nay cha có thể nghe, chuyện này kết thúc ở đây.”

Sau khi Thương Dục Thiên rời đi, Thương Mỗ khó chịu thở dài.

Vào giữa trưa ngày hôm sau.

Khương Kiều Nhân mang túi xách mây bước vào một nhà hàng Tây cao cấp.

” Kiều Nhân, đúng thật là cô rồi.”

Tân Giai Linh đứng lên, lúc nhìn thấy cô ấy thì ánh mắt run lên, cô cũng là một người hay mua đồ xa xỉ, nhìn thoáng qua có thể thấy rõ chiếc túi mà Khương Kiều Nhân đang mang là kiểu mới vừa được tung ra của nước F. Hiện tại ở Nguyệt Hàn chưa thể mua được, hơn nữa giá của nó 700.000 hay 800.000 tệ.

Chưa kể bộ váy Khương Kiều Nhân thoạt nhìn cũng rất đắt đỏ.

“Tân Giai Linh, đã lâu không gặp.” Khương Kiều Nhân ôm cô lắc lư.

“Không tốt cho lắm” Tân Giai Linh cười khổ. “có thể cô vừa mới về nước nên cô không biết, mấy ngày trước Giang thị bị Lâm Minh Kiều trả thù, sau lưng Lâm Minh Kiều có Tống gia chống lưng. Tống gia một mực chèn ép Tân gia và Giang gia, hiện tại Giang thị chỉ còn trên danh nghĩa, Bồi Viễn bị bắt vào ngục không thể cứu được.”

Cô ấy nói mà mắt đỏ hoe, đối với Giang Bồi Viễn, cô ấy yêu thật lòng.

“Thực ra cũng chỉ là một người đàn ông.” Khương Kiều Nhân cười nhạt. “Giang Bồi Viễn là người tốt ở một nơi như Thanh Đồng, nhưng nhìn ra Nguyệt Hàn và nước ngoài thì không thể so sánh được. Có rất nhiều người đàn ông xuất sắc, hãy để tôi giới thiệu cho cô.”

Tân Giai Linh không chút nghĩ ngợi lắc đầu, “Tôi cùng Bồi Viễn lớn lên, từ nhỏ đã thích anh ấy, không phải ngày một ngày hai. Kiều Nhân, cô có thể hiểu hay không?”

Ngừng một chút, cô chua xót nói: “Quên đi, anh ấy đã đắc tội Tống gia, cô làm sao cứu được.”

“Đừng nói nữa, tôi thật sự có cách.” Khương Kiều Nhân nghịch ngợm ngón tay, nhẹ nói.

Tân Giai Linh bỗng nhiên ngẩng đầu, “Đừng có nói dối tôi.”

“Tại sao tôi lại nói dối cô? Cô đã từng nói tôi biết Lâm Minh Kiều đi làm xét nghiệm quan hệ. Tôi sẵn lòng giúp cô một lần.” Khương Kiều Nhân cười nhẹ, “Tôi hy vọng trong tương lai chúng ta có thể tiếp tục hợp tác, nói thẳng ra không phải cô rất ghét Lâm Minh Kiều sao?”

“Đương nhiên.” Tân Giai Linh gật đầu, trong mắt hiện lên hận ý.

“Bạn của Khương Tuyết Nhu là kẻ thù của tôi,” Khương Kiều Nhân bên trong thì vui mừng còn bên ngoài thì nâng ly nước lên, “Chào mừng tôi trở về, cạn ly.”
 
Chương 1625


Chương 1625

Biệt thự Hoắc Thị.

8 giờ sáng, Khương Tuyết Nhu đang nghiêm túc ăn sáng, Lãnh Lãnh mặc đồng phục học sinh cũng rất đẹp trai ngồi ở một bên ăn mì, nhưng Tiểu Khê lại không chú tâm chút nào, con bé không ăn sáng với mì mà con bé chỉ thích ăn bánh rán.

“Tiểu Khê, buổi sáng con không được ăn đồ ngọt.” Hoắc Anh Tuấn từng muỗng từng muỗng đút con gái nhỏ.

Cảnh tượng đó, Khương Tuyết Nhu rất vui vẻ, trước đây chuyện này thường là do cô làm, hiện tại cô không cần làm nữa.

“Cha cặn bã, con không muốn ăn mì.” Tiểu Khê bĩu một khuôn mặt có vẻ ngậm ngùi.

Lãnh Lãnh ho khan một tiếng, “Mỗi ngày đều ăn đồ ăn vặt, ăn xong sẽ nhanh chóng béo lên. Khi đến trường đừng nói là em gái anh, anh sợ sẽ bị mất mặt.”

“Mẹ, anh ấy lại bắt nạt con.” Tiểu Khê bắt đầu than thở.

Khương Tuyết Nhu vuốt trán.

Điện thoại Hoắc Anh Tuấn ở trên bàn đột nhiên vang lên, là Ngôn Minh Hạo.

Anh cầm điện thoại đưa lên tai, một lúc sau, khuôn mặt tuấn tú trở nên hơi nặng nề, ” Tôi sẽ đến công ty ngay lập tức.”

Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu nhìn anh, “Không phải nói sẽ cùng nhau đưa bọn trẻ đi nhà trẻ sao?”

“Trong công ty xảy ra chuyện,” Hoắc Anh Tuấn đưa tay sờ sờ tóc cô, “Anh phải đi ngay.”

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh, Khương Tuyết Nhu gật đầu.

Ăn sáng xong, cô đích thân lái xe đưa hai đứa nhỏ đến trường mẫu giáo Hoàng gia dưới chân núi.

Sau khi hai đứa vào, cô ấy lái xe đến công ty.

Trên đường đi cô đột nhiên nhận được điện thoại của Lâm Minh Kiều, “Giang Bồi Viễn đã được thả.”

“Hả?” Khương Tuyết Nhu có chút kinh ngạc, “Tống gia để anh ta ra sớm như vậy sao, không phải nói anh ta ngồi tù mấy chục năm sao?”

“Ừ, lúc đầu tớ cũng nghĩ vậy.” Lâm Minh Kiều nhẹ giọng “Nhưng tớ đã hỏi ý kiến ​​mẹ nuôi của mình, Tống Gia không có ý định thả Giang Bồi Viễn ra. Anh ta đáng lẽ phải bị nhốt tối thiểu là mười năm, nhưng đột nhiên anh ta được thả ra. Mẹ nuôi nói rằng ở bên đã nói chuyện với Phủ tổng thống.”

“Giang Bồi Viễn có bản lĩnh làm cho Tổng thống đương thời cứu người như vậy sao?” Khương Tuyết Nhu tràn đầy kinh ngạc.

“tớ cũng thấy rất kỳ lạ, nếu Giang gia có năng lực như thế thì cha mẹ anh ta đã không đến cầu xin cha mẹ tớ.” Lâm Minh Kiều cũng tràn đầy nghi hoặc, “Nhưng đây là sự thật, Giang Bồi Viễn xác thực là không có gì.”

Khương Tuyết Nhu nghe vậy càng thấy kỳ lạ hơn.

“Đúng, chuyện của Hoắc Thị cậu đã biết chưa?” Lâm Minh Kiều đột ngột nói.

“Chuyện gì?” Khương Tuyết Nhu ngẩn ra.

“Hoắc Anh Tuấn không nói cho cậu biết sao.” Lâm Minh Kiều kinh ngạc, “Hoắc Thị bị đưa vào danh sách đen để điều tra. Hiện tại các ban ngành liên quan đã thành lập tổ điều tra, đóng quân ở Hoắc Thị để điều tra.”

Khương Tuyết Nhu đột nhiên nhớ ra Hoắc Anh Tuấn vội vàng rời đi lúc sáng, cả người không ổn. “Tại sao lại bị đưa vào danh sách đen? Không phải Hoắc Anh Tuấn luôn đi cùng Tống gia sao.”
 
Chương 1626


Chương 1626

Lâm Minh Kiều há miệng một hồi, khó khăn nói: “Tớ nghe cha tớ nói, lần này Hoắc Thị có thể sẽ gặp phải khủng hoảng chưa từng có, không giống như lần trước, Hoắc Anh Tuấn có thể sẽ không còn gì.”

“Cậu đang đùa tớ sao.” Khương Tuyết Nhu không thể tin được, “Anh ấy vừa xoay chuyển được Hoắc Thị, chính là lúc anh ấy trở nên mạnh mẽ…”

“Anh ấy có lẽ đã đắc tội một người nào đó rất ghê gớm, loại người mà ngay cả cha nuôi của tớ cũng không thể đối phó.” Lâm Minh Kiều ngắt lời cô, nói với vẻ bất lực.

Đầu óc của Khương Tuyết Nhu muốn nổ “ầm ầm”.

Cô cùng với Hoắc Anh Tuấn cố gắng đấu tranh cho đến hôm nay, Sở Minh Khôi vào tù, những tưởng cuối cùng có thể thu thập được chứng cứ của Lương Duy Phong, nhưng không được bao lâu, anh ấy lại đắc tội đến một người kinh khủng hơn.

Ai?

Cô vô cùng mệt mỏi và hoang mang.

Dù là cô hay là Hoắc Anh Tuấn, cũng không dễ dàng có được ngày hôm nay.

“Cậu không sao chứ?” Lâm Minh Kiều quan tâm hỏi.

“Tớ không biết, Minh Kiều, tớ muốn đi tới Hoắc Thị.” Khương Tuyết Nhu mệt mỏi nói.

Sau khi cúp máy, cô chuyển hướng và đến tập đoàn Hoắc Thị.

Lúc này, Hoắc Thị đã có rất nhiều phóng viên đang đứng bên ngoài, cô từ bãi đậu xe bước vào, lên đến tầng cao nhất, cô nhìn thấy một vài người mặc đồng phục màu xanh da trời bước ra cùng vài chiếc hộp.

Các nhân viên của Hoắc Thị đứng hai bên với vẻ mặt lo lắng, cho đến khi có người trong văn phòng thư ký chú ý tới cô, “Khương tiểu thư……”

“Hoắc tổng đâu,” Khương Tuyết Nhu hỏi.

“Hoắc tổng và vài vị giám đốc đang ở bên trong,” thư ký đưa cô vào.

Trong văn phòng lớn, trừ Hoắc Anh Tuấn ở ngoài, Hoắc Văn, Hoắc Chân và các giám đốc có mặt ở đó, sắc mặt ai nấy đều có vẻ khó coi.

“Hoắc tổng, tôi hy vọng anh có thể tìm gặp anh Tống càng sớm càng tốt để tìm hiểu sự tình.” Một cổ đông nói, “Dù sao Hoắc thị đột nhiên bị điều tra rầm rộ, bên ngoài lại có rất nhiều phóng viên,  những người khác nghĩ về Hoắc Thị như thế nào?”

“Chết tiệt, Hoắc Thị của chúng ta năm nay không biết xảy ra chuyện gì, khó khăn mới áp đảo được Sở gia để leo lên, giờ lại bị điều tra. Vừa rồi có rất nhiều công ty gọi điện hỏi thăm tình hình, chúng ta đã ký nhiều hợp đồng như vậy, nếu như giống lần trước mà trì hoãn, lần này có thể sẽ mất tất cả.”Hoắc Chân cũng mất bình tĩnh.

“Mọi người về nghỉ ngơi đi. Lát nữa tôi sẽ đích thân đến thăm Tống nghị viên.” Hoắc Anh Tuấn trầm giọng nói.

Sau khi các giám đốc lần lượt đi ra ngoài, Khương Tuyết Nhu bước đến bên cạnh Hoắc Anh Tuấn, “Xảy ra chuyện lớn như thế này tại sao buổi sáng anh không nói cho em biết.”

“Anh không muốn em phải suy nghĩ nhiều.” Hoắc Anh Tuấn nắm tay cô, nhẹ nhàng siết chặt trong lòng bàn tay.

Khương Tuyết Nhu nhíu mày nhìn anh, “Em còn biết, Minh Kiều gọi điện cho em và nói … Có lẽ anh đã đắc tội người nào đó rất kinh khủng, em e rằng lần này khó mà bảo toàn. Anh và em đều biết, trên thương trường điều đáng sợ nhất không phải là đối thủ cạnh tranh, mà là điều tra … ”

Đặc biệt là các cuộc điều tra vô duyên, vô cớ bất ngờ tới.

Ngay cả khi không điều tra ra gì, cũng có thể bị đồn thổi, khiến một công ty không còn danh tiếng, giá cổ phiếu lao dốc, thậm chí phải rút khỏi thị trường cổ phiếu.
 
Chương 1627


Chương 1627

Đặc biệt Hoắc Thị vừa tung ra sản phẩm mới sẽ khiến nhiều công ty suy nghĩ và không muốn hợp tác kinh doanh.

“Tuyết Nhu, không nên suy nghĩ lung tung, Hoắc Anh Tuấn anh cho tới hôm nay có sóng gió gì mà chưa có trải qua.” Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn khẽ cười, “Em phải tin tưởng anh.”

“Anh Tuấn”

Đôi môi đỏ mọng của Khương Tuyết Nhu khẽ nhúc nhích, đầu óc lúc này chợt lóe lên, cả người choáng váng.

“Sao vậy?” Hoắc Anh Tuấn nhẹ giọng hỏi.

“Em nghĩ tới một chuyện.” Khương Tuyết Nhu nói, “Minh Kiều nói Giang Bồi Viễn được thả, Phủ tổng thống đích thân đăng lên, sau đó Hoắc Thị liền bị điều tra, em đang suy nghĩ xem có phải hai chuyện này có liên quan với nhau? toàn bộ Nguyệt Hàn, bây giờ có thể khống chế Tống gia, xem ra cũng chỉ có Phủ tổng thống.”

Hoắc Anh Tuấn lông mày tối sầm lại, hờ hững nói: “Chỉ là một cái Giang gia, ngược lại là không có nghĩ đến, Tuyết Nhu, em đến công ty đi, anh hiện tại muốn đến Tống gia.”

“Em đi cùng anh.” Khương Tuyết Nhu lập tức đứng dậy, “Anh Tuấn, có một số việc em muốn cùng anh đối mặt, được không, nếu anh không vượt qua được rào cản này, em cũng có thể một mình rời đi.”

Hoắc Anh Tuấn sững sờ, vẻ mặt khó coi nhìn cô chằm chằm.

“Anh Tuấn, thật xin lỗi, cho dù lời em nói ra rất khó nghe, nhưng vì lợi ích của hai đứa nhỏ, em không thể không làm vậy.” Khương Tuyết Nhu cắn môi, trầm mặc nói.

“Suy nghĩ nhiều rồi, anh không vui là vì cảm thấy em xem anh vô dụng. Hoắc Anh Tuấn của em không dễ dàng bị kéo xuống như vậy, mặc kệ đằng sau là thần thánh phương nào.” Hoắc Anh Tuấn nhẹ nhàng ôm lấy cô, “Nếu thật sự có một ngày nào đó anh không thể bảo vệ em và con, em không nói, anh cũng sẽ để em ra đi.”

Khương Tuyết Nhu không nói chuyện, nhưng trong mắt hiện lên vẻ chua xót..

Cô yêu anh và anh cũng yêu cô.

Nhưng cuộc sống hiện thực không giống như chuyện cổ tích, họ vẫn phải gánh chịu những trách nhiệm với con trẻ.

Sau khi đến Tống gia.

Quản gia đưa bọn họ vào trong, vừa ra cửa còn nghe thấy giọng nói của Tống Dung Đức.

“Chú, Lão Hoắc là bạn tốt của cháu, với lại cũng có quan hệ tốt với Tống gia. Dù sao chú cũng phải giúp cậu ấy.”

“Tống nhị gia, Hoắc Thiếu và Khương tiểu thư đến rồi.” Quản gia nhắc nhở.

Hoắc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu nhìn vào, chỉ thấy ngoài Tống Nguyên còn có Lâm Minh Kiều và Tống Dung Đức.

Hoắc Anh Tuấn nhìn bọn họ gật đầu ra hiệu, sau đó hướng lên bả vai Tống Dung Đức đấm nhẹ, “Cảm ơn.”

“Bạn tốt?” Tống Dung Đức vui vẻ vuốt mũi.

Hoắc Anh Tuấn không nói gì, chỉ nhìn Tống Nguyên, “Chú Tống, chú cũng biết cháu là ai, Hoắc gia đã đứng trên thương trường mấy trăm năm, luôn ngay thẳng thẳng thắn. Đây là lần đầu tiên có cuộc điều tra lớn như vậy. Cháu chỉ muốn biết họ là ai và muốn làm gì.”
 
Chương 1628


Chương 1628

“Hoắc Anh Tuấn, nói thật với cậu.” Tống Nguyên châm một điếu thuốc, “tôi đã liên lạc với Phủ tổng thống, bọn họ đã cảnh cáo tôi không nên xen vào chuyện này, nếu không hậu quả tôi không thể gánh nổi.”

Vẻ mặt của mọi người đều thay đổi.

Tống Dung Đức tức giận đứng dậy, “Bọn họ định tiêu diệt Hoắc Thị?”

“Đại khái là như vậy.” Tống Nguyên gật gật đầu, bất lực nói: “Vậy nên nếu anh nhờ tôi giúp, tôi chỉ có thể nói xin lỗi.”

Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Anh Tuấn nặng nề, “Chú sẽ làm tổng thống vào tháng sau. Nếu như cháu không kéo dài đến lúc đó thì sao?”

“Hoắc Anh Tuấn, tôi nghi ngờ không phải Phủ tổng thống bên kia nhắm vào anh mà bọn họ có thể là muốn chào hỏi anh, thế lực đó đến Phủ tổng thống bên kia cũng không dám đắc tội. Tôi nghĩ việc cấp bách là anh phải tự tìm hiểu xem mình đã đắc tội ai, mới có thể tìm ra giải pháp thích hợp?” Tống Nguyên nhắc nhở.

“Cháu hiểu rồi.” Hoắc Anh Tuấn gật đầu.

Tống Dung Đức sững sờ, “Không thể nào, Lão Hoắc còn có thêm kẻ thù, không chỉ có Sở Minh Khôi, Lương Duy Phong lại có thêm người thứ ba này. Làm sao có thể đắc tội mà ngay cả người quyền lực nhất Nguyệt Hàn cũng không dám đắc tội người đó.”

“Anh không hiểu, người cao còn có người cao hơn, ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác.” Tống Nguyên nói đầy ẩn ý.

Tống Nguyên ra khỏi nhà.

Hoắc Anh Tuấn và Tống Dung Đức sánh đôi đi phía trước.

Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều đi phía sau.

“Tuyết Nhu, đừng lo lắng, nhất định sẽ có cách.” Lâm Minh Kiều thật sự không biết nên an ủi như thế nào, nhưng vẫn là nên nói gì đó.

“Còn có một cách, Minh Kiều, tớ cần cậu giúp.” Khương Tuyết Nhu đột nhiên nói, “Đây có thể là cách duy nhất để tìm ra manh mối của thế lực đứng đằng sau.”

“Tớ?”

Lâm Minh Kiều có chút bối rối, “Cậu chắc chứ?”

“Thật ra, tớ nghi ngờ người cứu Giang Bồi Viễn ra khỏi ngục chính là người đã gây ra rắc rối cho Hoắc Thị.” Khương Tuyết Nhu nói với giọng điệu phức tạp, “Thật trùng hợp, tất cả chuyện này đều xảy ra vào hai ngày này và tất cả đều xuất phát từ Phủ tổng thống.”

“Ý cậu là… vì tớ đắc tội Giang Bồi Viễn, cậu là bạn tốt của tớ, còn Hoắc Anh Tuấn là bạn trai của cậu nên người bên kia muốn lật đổ Hoắc Thị?” Lâm Minh Kiều càng lúc càng khó hiểu.

“Không phải, tớ nghi ngờ là Tân Giai Linh.”

Khương Tuyết Nhu đoán, “Chúng ta vẫn biết Giang gia là người thế nào, nhất là biểu hiện của cha mẹ Giang Bồi Viễn. Bọn họ thật sự bất lực dự định từ bỏ đứa con trai này, nhưng anh ta lại đột nhiên ra tù, nhất định là người thân cận đã cứu anh ta ra, người này có khả năng là Tân Giai Linh.”

“Tân Giai Linh?” Lâm Minh Kiều sững sờ. “Cô ta có bản lĩnh lớn như vậy sao, theo tớ biết thì mấy ngày nay Tân Giai Linh cũng bị áp đảo, Tân gia gần như phá sản rồi.”

“Ba năm trước cậu quên rồi sao?” Khương Tuyết Nhu nhắc nhở, “Tớ nhờ cậu làm xét nghiệm quan hệ cha con giữa Khương Kiều Nhân và Khương Thái Vũ lúc ở Thanh Đồng bị Tân Giai Linh nhìn thấy, không lâu sau Khương Kiều Nhân liền bỏ trốn.”

Lâm Minh Kiều đầu óc lóe lên, “Ý của cậu là Khương Kiều Nhân giúp Tân Giai Linh?”

“Cậu quên lúc mộ của mẹ tớ bị đập phá ở nghĩa trang, tớ có nhận được thư cảnh cáo của Khương Kiều Nhân? Có lẽ cô ta đã tìm được một thế lực mới ở nước ngoài và cô ta có vẻ khá chắc rằng có thể hạ gục được tớ.” Khương Tuyết Nhu lo lắng nói, “Thậm chí hai vợ chồng Khương Thái Vũ cũng dễ dàng được cứu ra khỏi ngục, ngay cả Lục Thiên Bảo và Lương Vũ cũng bị hạ gục.”
 
Chương 1629


Chương 1629

Lâm Minh Kiều có chút khó tiếp nhận sự thật này, “Cho nên, cậu nghi ngờ thế lực phía sau Khương Kiều Nhân có thể uy hiếp người của Phủ tổng thống?”

“Cậu không nghi ngờ như vậy sao?” Sắc mặt Khương Tuyết Nhu nặng nề.

“Nếu chuyện này là thật, thì Khương Kiều Nhân nhất định trở về là để báo thù, nếu một người độc ác như cô ta trở nên lớn mạnh thì sẽ  không buông tha cho chúng ta.” Lâm Minh Kiều nghiến răng nghiến lợi, “Thật sự là không công bằng, một người như cô ta cho đến bây giờ Thượng đế vẫn chưa bắt đi.”

“Cậu có sự bảo vệ của Tống gia, chắc không có chuyện gì đâu.” Khương Tuyết Nhu an ủi, “Hơn nữa, tớ mới chính là người mà cô ta muốn đối phó. Tớ nghĩ, nếu người đứng sau thật sự là cô ta thì ngày Hoắc Thị ngã xuống không còn bao lâu, mục tiêu tiếp theo sẽ là Hồng Nhân.”

“Tại sao cô ấy không đối phó với cậu trước.”

“Bởi vì tớ là cổ đông duy nhất của Hồng Nhân, toàn bộ quyền lực đều tập trung vào tay tớ, cho nên đối phương muốn ra tay với tớ trước là không dễ dàng gì. Hoắc Anh Tuấn làm hậu thuẫn cho tớ, trước tiên giải quyết người chống lưng cho tớ, sau đó mới xử lý tớ, về sau không cần lo lắng gì nữa. ”Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng giải thích.( thông minh vại)

Lâm Minh Kiều càng nghe càng khâm phục.

Không thể không nói, sau bao nhiêu chuyện như vậy, Khương Tuyết Nhu càng ngày càng trầm mặc.

“Cậu muốn tớ giúp cậu…, cậu muốn tớ bắt đầu điều tra từ Giang Bồi Viễn trước?” Lâm Minh Kiều suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng có chút hiểu ra được.

Khương Tuyết Nhu gật đầu, “Hoắc Anh Tuấn và tớ hiện tại đang ở nơi sáng, người đứng phía sau đang ở nơi tối tăm. Chúng ta cho tới bây giờ cũng không biết sức mạnh của người đó là như thế nào, tớ đoán thế lực bên kia không phải dạng vừa và không thể nào đối đầu. Trước tiên tớ chỉ có thể điều tra đối phương, sau đó ngồi xuống bàn bạc thật kỹ. Tớ nghĩ, chẳng qua là Khương Kiều Nhân ở nước ngoài đã tìm được một người đàn ông nào đó có thế lực rất mạnh. Một người như vậy không thể vì tình yêu mà đánh mất lý trí, hay là dùng để trao đổi lợi ích, càng không phải là không có khả năng giải quyết.”

Lâm Minh Kiều đau đầu, “Vậy tớ phải bắt đầu từ Giang Bồi Viễn như thế nào.”

“Tớ đoán, anh ta vẫn còn có tình cảm với cậu.” Khương Tuyết Nhu nhìn cô có chút bất đắc dĩ và áy náy, “Có tình cảm liền sẽ cảm thấy áy náy.”

Lâm Minh Kiều buồn cười, cái bụng phập phồng, “Bây giờ tớ đã kết hôn, lại còn đang mang thai, cậu đừng quên lúc trước anh ta phát video, anh ta muốn tớ chết.”

“Kỳ thật tớ nghĩ lúc đó là Tân Giai Linh giật dây.”

Khương Tuyết Nhu nói, “Người kia và Giang Bồi Viễn quen biết nhau đã lâu. Thực ra anh ta có chút giống Lục Thanh Minh, chưa bao giờ nghĩ đi đường tắt, nói trắng ra là trong chuyện tình cảm anh ta thiếu quyết đoán, mềm lòng và dễ bị trà xanh lừa. ”

Lâm Minh Kiều không nói gì, nhưng ngược lại cô đồng ý với điều đó.

“Cậu nhìn xem, Lục Thanh Minh sau này cũng đã tỉnh ngộ ra.” Khương Tuyết Nhu nói tiếp.

“Đó là bởi vì Khương Kiều Nhân không yêu Lục Thanh Minh. Cô ta yêu Lục Thanh Minh vì tiền, đề phòng sau này khó khăn còn có người bảo vệ, sau đó cô ta chẳng phải là vội vàng muốn phủi sạch quan hệ với anh ấy, hận không thể phủi sạch quan hệ với anh ấy. Còn Tân Giai Linh thật sự là rất yêu Giang Bồi Viễn.” Lâm Minh Kiều đột nhiên trầm giọng nói, “Nếu không phải vì tình yêu, cô ta đã sớm đã từ bỏ Giang Bồi Viễn. Lần này sau khi Giang Bồi Viễn được thả ra, tớ nghĩ hẳn là anh ta sẽ biết ơn Tân Giai Linh nhiều hơn.”

“Cậu quên mất, trước đó đã điều tra ra người bôi đen ID làm mất uy tín của cha nuôi của cậu được phát ra từ Giang thị sao? Nếu không phải Giang Bồi Viễn thì đó chính là Tân Giai Linh. Giang Bồi Viễn đã ở tù hơn một tháng, đầu đuôi mọi chuyện chắc anh ấy cũng đã suy nghĩ rất kỹ, anh ấy không phải là đồ ngốc.” Khương Tuyết Nhu có ý nhắc nhở.
 
Chương 1630


Chương 1630

Lâm Minh Kiều hai mắt sáng lên, một hồi mới nói: “Tuyết Nhu, tớ phát hiện, hiện tại năng lực phán đoán của cậu càng ngày càng tốt.”

“Nhiều điểm tớ đã sớm bị người khác nắm bắt rồi, nhất là khi đối mặt với người như Lương Duy Phong, năng lực phán đoán của tớ tiến bộ mạnh mẽ.” Khương Tuyết Nhu thấp thỏm thở dài.

“Được rồi, tớ giúp cậu.” Lâm Minh Kiều vỗ vai cô.

“Cậu nên nói cho Tống Dung Đức biết chuyện này, đàn ông rất cần thể diện.” Khương Tuyết Nhu nói.

“Anh ta không thích tớ, anh ta sẽ không quan tâm đâu.” Lâm Minh Kiều lãnh đạm nhìn.

Khương Tuyết Nhu nhìn cô, có chút im lặng không nói nên lời.

Lâm Minh Kiều suy nghĩ luôn đơn giản như vậy.

Bất tri bất giác đã bước tới cổng, chỉ thấy Tống Dung Đức và Hoắc Anh Tuấn đang ở đó đợi họ.

“Hai người phụ nữ đang nói cái gì vậy? Nói nhiều hơn so với đàn ông chúng tôi.” Tống Dung Đức cau mày nhìn bọn họ.

“Những lời phụ nữ nói không nhất thiết giống như lời của đàn ông.” Khương Tuyết Nhu vỗ vai Lâm Minh Kiều, gật đầu rồi cùng Hoắc Anh Tuấn rời đi.

Lâm Minh Kiều trầm ngâm nhìn bọn họ.

“Nghĩ gì đâu không, trở về đi.” Tống Dung Đức nắm tay cô đi tới cửa bên cạnh.

Sau khi kết hôn, biệt thự mà Tống gia cho bọn họ ở ngay bên cạnh, có thể đến đó chỉ năm sáu phút đi bộ.

Lâm Minh Kiều trong lòng nghĩ chuyện gì đó, vừa đi tới cửa biệt thự liền nhận ra mình đang bị nắm chặt tay, lập tức hất tay anh ra, “Tống Dung Đức, anh đừng nghĩ đến chuyện sẽ lợi dụng tôi.”

“Tôi thấy cô mang thai, tôi sợ cô té ngã, cô không biết tốt xấu là gì.” Tống Dung Đức có chút phiền muộn, anh cũng đang nghĩ đến Hoắc Thị, đâu còn tâm trạng mà nghĩ đến lợi dụng cô, vừa rồi là theo bản năng, anh vô thức nắm lấy tay cô.

“Bụng tôi cũng chưa to, hơn nữa dù có mang thai mười tháng đi nữa, tôi cũng không cần anh giúp.” Lâm Minh Kiều ngạo nghễ bước vào nhà.

Khuôn mặt tuấn tú, đào hoa của Tống Dung Đức đen như đáy nồi.

“Đúng rồi.” Lâm Minh Kiều đột nhiên quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp lóe lên vẻ mất tự nhiên, “Cái kia… Thời gian tới có thể tôi sẽ gặp Giang Bồi Viễn nhiều hơn.”

Tống Dung Đức lập tức sửng sốt, mấy giây sau cả người muốn xù lông, “Lâm Minh Kiều, cô bị bệnh à? Anh ta đối xử với cô như vậy, cô còn chạy đến gặp anh ta, cô không thể buông bỏ anh ta được sao? Cô sinh ra để bị khinh thường chà đạp sao.”

“Tôi bị khinh thường chà đạp mấy cũng không bằng anh.”

Lâm Minh Kiều vốn dĩ muốn nói chuyện đàng hoàng với anh, nhưng anh nói những lời nói khó chịu đó khiến cô phát cáu.

“Tôi hiện tại đã quay đầu lại, em đem con của tôi đi gặp anh ta, đừng mơ tưởng.” Tống Dung Đức tức giận nói, “Tôi yêu cầu cô an phận thủ thường một chút đừng làm cho tôi và Tống gia mất mặt, cô đã quên chuyện lần trước em bị tát vào mặt rồi sao, hãy tỉnh táo lại đi.”

“Tôi rất tỉnh táo, anh đừng mở miệng ra là nghĩ tôi không buông bỏ được, tôi không giống anh. Lần này tôi đến gặp anh ta là vì muốn tìm hiểu xem là ai đã cứu anh ta. Tuyết Như cho rằng người cứu Giang Bồi Viễn và đối phó với Hoắc Thị là do cùng một người và người này chính là Khương Kiều Nhân.”

“Khương Kiều Nhân?” Tống Dung Đức sững sờ, tại sao lại là cái tên này.
 
Chương 1631


Chương 1631

“Đúng vậy, là ba năm trước, người phụ nữ này đã giả trang thành Hạ Tuyền ở bên cạnh Hoắc Anh Tuấn, ba người các anh thật ngu ngốc đã để cho cô ta trốn đi, bây giờ cô ta quay lại báo thù.”

Lâm Minh Kiều không chút khách khí mà mắng.

Tống Dung Đức bị mắng là ngu xuẩn: “Chuyện này có thể trách tôi sao? Đến lúc đó đối chiếu ADN xong, người chết đúng là Hạ Tuyền.”

“Được rồi, lúc trước chính anh là người kêu gào, anh cố ý muốn bảo vệ những người có liên quan đến Nhạc Hạ Thu.”

Lâm Minh Kiều hít sâu một hơi, “Còn nữa, chỉ là tôi nói cho anh biết vậy thôi chứ không cần phải có sự đồng ý của anh.”

Tống Dung Đức tức giận, khí huyết dồn lên đầu, “Là Khương Tuyết Nhu đã giật dây cô, cô ấy mới là một người phụ nữ nhiều mưu mô.”

“Không chỉ bởi vì Tuyết Nhu mà còn vì Tân Giai Linh.” Lâm Minh Kiều ngắt lời anh, “Nếu tôi không đánh bại được Tân Giai Linh, lúc chết tôi sẽ không còn mặt mũi nào đối mặt với Nhạc Tiếu Nhi, tôi sẽ không bao giờ để cho cô ta và Khương Kiều Nhân có cơ hội vươn lên.”

Cô ấy nói xong không còn nói thêm gì nữa và quay lên lầu.

Tống Dung Đức nhìn bóng lưng của cô, rất kiên quyết.

Anh hơi sững sờ và có chút uất ức, vừa phải đối phó với Tân Giai Linh, vừa thân thiết với Giang Bồi Viễn?

Không thể hiểu được, trong lòng anh cảm thấy rất khó chịu, như là đang bị cắm sừng.

Anh nghĩ nghĩ và cũng đi theo, bởi vì tâm trạng buồn bực không nghĩ gì nhiều trực tiếp mở cửa phòng ngủ, “Lâm Minh Kiều, để tôi nói cho em…”

Trong cổ họng anh đột ngột nghẹn lại

Trong phòng ngủ sáng sủa, Lâm Minh Kiều đang cúi người cởi váy.

Lần đầu tiên anh nhìn thấy bộ dáng mang thai năm tháng của cô rõ như vậy.

Cô ấy giữ dáng rất tốt, ngoại trừ việc bụng to hơn một chút, thì đôi chân của cô ấy vẫn rất thẳng và đẹp, đặc biệt là ở phía trên những nơi gợi cảm nhất…

Lâm Minh Kiều quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông đột nhiên đi vào, cô đã cởi váy rồi và cô sợ hãi hét lên một tiếng, vừa nhìn thấy cô liền muốn chạy trốn nhưng ngay khi rời đi, hai chân của cô đã bị cái váy che mất và vấp ngã, cả người ngã lăn ra sàn.

“cẩn thận.”

Tống Dung Đức bị dọa nhưng vẫn nhanh chóng nhào tới ôm lấy cô, anh do dự không dám ôm chặt bụng của cô, đành phải áp cánh tay lên ngực cô.

Động tác uyển chuyển kia khiến đầu óc Tống Dung Đức ong ong, dưới mặt mũi chỉ cảm thấy có thứ nào đó nóng hổi trào ra.

“Tống Dung Đức …” Lâm Minh Kiều nhìn bàn tay trên ngực đỏ bừng xấu hổ muốn chui xuống đất, tức giận quay đầu lại, liền nhìn thấy Tống Dung Đức chảy máu mũi, cả người như chết lặng.

“Anh … sao lại chảy máu mũi?”

Cô không quay đầu lại thì càng tốt, khi quay đầu lại, Tống Dung Đức cảm thấy mình bị nhìn rõ hơn, máu mũi chảy nhiều hơn.

Sống đến nay ba mươi tuổi, lần đầu tiên anh xấu hổ như vậy, nhất là trước mặt Lâm Minh Kiều.

“Tôi bị viêm xoang, cô có ý kiến gì.” Tống Dung Đức rống lên, sắc mặt đỏ bừng, bế cô lên giường và lấy chăn đắp cô lại, “Cô cẩn thận giùm tôi, cái bụng lớn như vậy mà ngã xuống không chừng một xác mà hai mạng.”
 
Chương 1632


Chương 1632

Nói xong liền vội vàng rời đi, bóng lưng kia giống như là đang chạy trốn.

Lâm Minh Kiều nhìn một lúc, về sau liền phản ứng lại.

Viêm xoang?

Làm như cô là kẻ ngốc.

Không nhẽ vì anh ta thấy cô nên kích động chảy máu mũi.

Cô cảm thấy có chút xấu hổ nhưng đột nhiên cô thấy thú vị.

Như vậy sao, chẳng lẽ là lần đầu nhìn thấy phụ nữ, trước giờ chưa từng thấy cái dạng này, kích động đến mức như thế này à.

Sau khi thay bộ quần áo ở nhà rộng rãi đi ra, trên mặt Lâm Minh Kiều đã lộ rõ ​​vẻ mặt thất thần.

Cô gõ cửa phòng bên cạnh, “Này, Tống Dung Đức, anh sẽ không chảy máu quá nhiều đến chết đó chứ.”

“Bùm”.

Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Tống Dung Đức thay một chiếc áo sơ mi màu xanh bạc hà, màu sắc tươi tắn càng làm cho anh ta trở nên quyến rũ hơn, giống hệt như một nam yêu tinh vậy.

Mặc dù Lâm Minh Kiều cho rằng người đàn ông này thường xuyên ăn diện, quần áo sặc sỡ nhưng không thể không thừa nhận là bộ quần áo sáng sủa cộng với nhan sắc của anh trông giống như Tiểu thịt tươi.

Nhưng … chờ một chút, sao anh ta lại thay quần áo, còn đổi cả quần dài, đầu tóc vẫn còn dính nước.

Đôi mắt cô bỗng trở nên mơ hồ và kỳ lạ, ” Ban ngày trốn vào phòng tắm rửa sao?”

Tống Dung Đức vươn vai, “Tôi chảy máu mũi, nên mới đi tắm.”

“Ôi, tôi còn tưởng rằng anh nhìn thấy bộ dạng quyến rũ của tôi nên không kìm chế được mà chảy máu mũi, sau đó không kìm chế được mà vào phòng tắm dội nước lạnh vào người để làm tiêu tan dục hỏa trên người.” Lâm Minh Kiều nháy nháy mắt.

Gương mặt Tống Dung Đức cứng đờ như đông tuyết.

Xấu hổ vô cùng, giống như người phụ nữ này đã cài đặt giám sát trong phòng tắm?

Nó hoàn toàn giống như những gì cô suy đoán.

Anh ấy không còn mặt mũi nào.

“Lâm Minh Kiều, cô là phụ nữ mà không biết xấu hổ?” Tống Dung Đức nghiến răng nghiến lợi, “Cô cũng chỉ là một phụ nữ mang thai, không biết xấu hổ còn nói thân hình mình quyến rũ, cô có biết xấu hổ hay không.”

“Này, nếu tôi không quyến rũ vậy tại sao vừa rồi anh nhìn thấy tôi liền chảy máu mũi.” Lâm Minh Kiều chế giễu lại.

“Tôi nói là tôi bị viêm xoang.” Tống Dung Đức không chịu thừa nhận.

“Có thật không?”

“Đó là sự thật.” Anh khịt mũi.

“Được rồi, tôi còn tưởng rằng anh vừa nhìn thấy tôi…” Lâm Minh Kiều khẽ nói, “Tốt rồi, tôi thật sự sợ những gì tôi đoán, dù sao cũng dựa vào nước lạnh để giải quyết, anh cũng là quá nhanh.”

Tống Dung Đức: “…”

Cái gì là quá nhanh?

Là anh giải thích cái ý đó sao?

Tống Dung Đức cảm thấy không thoải mái chút nào, cả người như bị tổn thương cực độ.
 
Chương 1633


Chương 1633

“Bộ dạng của tôi trong lòng cô là gì, cô nghĩ đứa nhỏ trong bụng cô đến từ đâu?” Tống Dung Đức rống lên một cách khó chịu.

“Làm sao tôi biết được, ngày đó đầu óc tôi không tỉnh táo, đối với tôi, anh hoàn toàn không có ấn tượng.” Lâm Minh Kiều cười nói, “Đừng kích động, tôi không có ý cười nhạo anh.”

Tống Dung Đức cười lạnh.

Không phải sao, còn nói là không chế giễu, quả thực người thân luôn cố tình khiêu khích bản thân anh.

“Lâm Minh Kiều, cô đang khiêu khích lòng tự trọng của tôi, cô tin hay không, bây giờ tôi có thể chứng minh cho cô xem.” Tống Dung Đức một tay đè lên vai cô, trực tiếp ép cô vào tường.

Cơ thể của người đàn ông cao hơn cô ấy rất nhiều.

Tuy không phải là người quá khỏe nhưng áp lực của hơi thở khiến cô có chút khó thở và căng thẳng, nhất là sau khi tắm xong, trên người anh có một mùi thơm thoang thoảng.

Nhưng Lâm Minh Kiều cũng không muốn chịu thất bại, cô ngửa đầu lên, cười híp mắt nói: “Anh nhất định muốn chứng minh cho tôi một người phụ nữ mang thai năm tháng xem, nếu tôi chống cự, anh làm không cẩn thận thì một xác hai mạng?”

Tống Dung Đức thật vất vả lấy hết can đảm để làm như vậy, nháy mắt liền biến thành như một quả bóng bay, bị đâm một cái liền ỉu dìu.

“Lâm Minh Kiều, cô thật độc ác, cô chờ đó,  sớm muộn gì tôi cũng xử lý được cô.” Tống Dung Đức cũng chỉ có thể làm cho đỡ gượng gạo bằng một tiếng hừ.

Lâm Minh Kiều nói: “Chờ sau này khi sinh con xong, tôi dùng kỹ năng của tôi, tôi sẽ đánh gục anh trong phút chốc.”

Tống Dung Đức: “…”

Anh tức giận nhìn cô chằm chằm.

Ánh mắt đó nóng lòng muốn ăn thịt cô ngay tại chỗ.

Anh thề rằng nếu cả đời không đè cô lên giường để ăn tươi nuốt sống thì anh sẽ không phải họ Tống.

Anh muốn sớm muộn gì anh cũng sẽ ép cô ngày nào đó hát bài “chinh phục.”

“Anh đi đi.” Lâm Minh Kiều đẩy anh ra, nghiêm túc nói, “Tống Dung Đức, có phải anh bị viêm xoang hay không tôi đều biết đó, hơn nữa tôi cũng hiểu anh đang ở độ tuổi có nhu cầu, anh muốn ra ngoài tìm phụ nữ khác, tôi cũng sẽ không bận tâm, thực sự đừng quan trọng hóa vấn đề của mình.”

Tống Dung Đức nhìn vẻ mặt của cô, biết cô không nói đùa, trong lòng cảm thấy khá khó chịu, “Lâm Minh Kiều, cô nghĩ tôi là ai, cô cho rằng tôi là Quý Tử Uyên sao?”

“Anh làm như thế này là đã kéo bạn mình xuống nước” Lâm Minh Kiều có chút im lặng, không nói nên lời, “Trước kia là vì Nhạc Hạ Thu thủ thân như ngọc, bây giờ không cần thiết phải thủ thân vì ai.”

“Nếu tôi ra ngoài làm loạn, cha mẹ sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà.”

“Vậy thì có thể bí mật, chỉ cần không bị bọn họ phát hiện là được.” Lâm Minh Kiều nghĩ nghĩ một chút nói: “Tôi sẽ giữ bí mật, không nói cho ai biết.”

“Cô thật đúng là hiểu lòng người.” Tống Dung Đức chế nhạo nói: “Cô nên gả cho Quý Tử Uyên, một người thích chơi với phụ nữ, cô thì dung túng cho chồng chơi với phụ nữ, chẳng phải là một cặp trời sinh sao?”

Lâm Minh Kiều trở nên ảo não, “Anh cho rằng tôi muốn như vậy sao? Chúng ta lúc đầu cũng không phải vì yêu nhau mà kết hôn, nếu tôi với người đàn ông khác yêu nhau và kết hôn, anh ta dám cùng người phụ nữ khác đi ăn cơm sau lưng tôi, tôi sẽ đánh gãy chân anh ta.”
 
Chương 1634


Chương 1634

Tống Dung Đức trong lòng phức tạp, nhưng thật ra là cũng muốn có cuộc hôn nhân như thế.

Vợ nghiêm khắc một chút cũng không sao, dù sao cũng tốt hơn không cho phép đụng và không được phép kiểm soát.

“Cô cũng có thể làm như vậy với tôi,” anh ấy đột ngột nói.

“Hả?” Lâm Minh Kiều sững người, “Nhưng mà tôi cũng không thích anh.”

“Không thích thì có thể bồi dưỡng.”

Tống Dung Đức cau mày nói: “Cô kêu tôi ra ngoài tìm một người phụ nữ, tôi không thể làm chuyện này, con mẹ nó nếu thật sự là dạng này thì đó là một người đàn ông tùy tiện. Bên cạnh tôi có bạn bè như Quý Tử Uyên, có thể tôi đã sớm trở thành người đàn ông phong lưu, đào hoa, nhưng tôi không làm được, cũng giống như tôi có một thời gian hẹn hò với Nhạc Hạ Thu, nhưng chưa chạm vào cô ấy.”

“Chẳng lẽ…bởi vì Nhạc Hạ Thu quá kiêu ngạo, thấy anh chướng mắt nên không cho anh chạm vào” Lâm Minh Kiều mờ mịt hỏi.

“Lâm Minh Kiều, cô không chọc giận tôi, cô sẽ chết sao.” Thái dương của Tống Dung Đức nhảy dựng lên, “Trong lúc còn hẹn hò, cô ấy đã cố ý ở lại qua đêm với tôi, nhưng tôi từ chối, thật ra tôi là người bảo thủ.”

Lâm Minh Kiều bối rối.

Cô ngây người nhìn Tống Dung Đức trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp như hoa đào của anh hơi đỏ lên, nhìn có chút ngượng ngùng xấu hổ, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy có chút đáng yêu.

Tống Dung Đức khịt mũi, giả bộ vẫn kiêu ngạo như Khổng Tước, “Tôi đã kết hôn, tìm phụ nữ giải quyết nhu cầu cũng không thể được. Cho dù em đồng ý, tôi cũng không làm được.”

“Oh.”

Lâm Minh Kiều đột nhiên không biết nên nói cái gì, không ngờ anh lại có suy nghĩ hay như vậy, “Nói dễ nghe là anh sẽ không đi ra ngoài.”

Lại cảm thấy bị nghi ngờ, Tống Dung Đức trừng mắt nhìn cô, “Tôi nghiêm túc, tôi cũng rất nghiêm túc với cuộc hôn nhân này, Lâm Minh Kiều, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn với cô, rồi còn muốn ly hôn.”

“Cái gì?” Lâm Minh Kiều ngẩn ra, “Không phải chúng ta đã nói chờ sau khi chú của anh trở thành tổng thống…”

“Tôi nói thật với cô, từ khi kết hôn, tôi đã sẵn sàng cho các con mình một gia đình trọn vẹn, mặc dù chúng ta luôn cãi vã nhưng tôi không có ghét cô. Đúng là trước kia tôi đã làm sai rất nhiều chuyện, nhưng ít nhất cơ thể tôi từ trước đến giờ đều thuộc về cô. Tôi muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này, cô cũng đừng nghĩ đến chuyện ly hôn, điều này là không thể.”

Tống Dung Đức khoát tay áo, heo chết không sợ nước sôi.

Lâm Minh Kiều bị sự vô liêm sỉ của anh làm cho khó chịu, “Anh quên hợp đồng đã ký trước hôn nhân rồi sao?”

“Có con dấu không? Có hợp pháp không, có ràng buộc về mặt pháp lý không?” Tống Dung Đức cười hỏi.

“Dù sao anh cũng là tổng giám đốc, anh không sợ bị mất mặt sao?” Lâm Minh Kiều không nhịn được nữa.

“Cả đời này tôi không muốn đối mặt với chuyện này một lần, cô có thể làm gì tôi?” Tống Dung Đức nhướng mày thanh tú, thấy cô tức giận như vậy liền đút tay túi quần đi xuống lầu.

Lâm Minh Kiều từ phía sau thuận chân đá anh xuống cầu thang.

Cô hít sâu một hơi, quên đi, bây giờ không phải lúc tức giận.

Việc cấp bách nhất là phải tìm được Giang Bồi Viễn trước.

Buổi chiều, cô lái xe ra khỏi biệt thự.
 
Chương 1635


Chương 1635

Sau khi đến gần Giang thị, cô gọi điện thoại cho Giang Bồi Viễn, “Tôi ở dưới lầu công ty của anh, tôi muốn nói chuyện riêng với anh?”

“Lâm Minh Kiều, em hại tôi còn chưa đủ sao? Thế nào, em còn muốn gì nữa?” Giọng Giang Bồi Viễn lạnh lùng, “Hiện tại em còn đang mang thai, còn muốn chồng em tới đánh tôi nữa sao.”

“Bồi Viễn, đây là lần cuối cùng tôi gặp anh.” Lâm Minh Kiều đè thấp giọng nói đầy phiền muộn, “Đừng lo lắng, tôi sẽ không gây phiền phức gì cho anh, chỉ là muốn tìm hiểu rõ một chuyện.”

“Được.”

Về những gì cô ấy nói “đã từng”, và lâu rồi không nghe giọng điệu cô ấy như vậy, khiến trái tim Giang Bồi Viễn vô cùng cảm động.

Lâm Minh Kiều không ngờ Giang Bồi Viễn lại đồng ý nhanh như vậy, không khỏi sửng sốt.

Cúp điện thoại, cô lập tức căng thẳng gọi cho Khương Tuyết Nhu, “Giang Bồi Viễn đồng ý gặp tớ, tớ phải nói sao đây?”

“Vừa gặp thì đừng mắng anh ấy, trước tiên hãy nói về chuyện học đại học lúc trước, sau đó nói cho anh ấy biết nguyên nhân thực sự khiến cậu kết hôn với Tống Dung Đức, khiến anh ấy cảm thấy áy náy.” Khương Tuyết Nhu hướng dẫn như quân sư.

“Ừm, nếu anh ấy nói với giới truyền thông thì sẽ gặp rắc rối.” Lâm Minh Kiều ngập ngừng nói.

“Vậy hãy để anh ấy cảm thấy áy náy, anh ấy cảm thấy áy náy liền sẽ không nói ra mà ngược lại sẽ cảm thấy mắc nợ cậu.” Khương Tuyết Nhu cười nói.

“Hi vọng mọi chuyện đều giống như cậu tính toán.” Lâm Minh Kiều thở dài.

“Minh Kiều, đối với người như Giang Bồi Viễn, cậu nói với anh ấy nhiều lời cũng không bằng một ít giọt nước mắt, đây chính là điều mà trước kia cậu thua Tân Giai Linh, đến bây giờ vẫn chưa tìm được chỗ đứng của mình.”

Lâm Minh Kiều vô cùng phiền muộn.

Mặc dù những gì Khương Tuyết Nhu nói là sự thật nhưng cô vẫn cảm thấy khó chấp nhận.

Mấy năm làm việc vất vả cũng không bằng một vài giọt nước mắt.

Không lâu sau, Giang Bồi Viễn xuất hiện trong tầm mắt của cô.

Có thể thấy được khoảng thời gian mà Giang Bồi Viễn ở tù đã không được tốt, xuống cân khá nhiều, áo quần đều lộ ra trống trơn, trước đây trông đẹp trai, hiền lành nhưng bây giờ thì lại có phần sa đọa và ác độc hơn.

Giang Bồi Viễn như vậy đã không còn là người đàn ông đẹp trai  như Lâm Minh Kiều từng nghĩ.

Cô trong lòng thở dài, vẫn lái xe qua, mở cửa sổ xe xuống, “Lên xe đi, chúng ta tìm một nơi nào đó nói chuyện.”

Sau khi Giang Bồi Viễn ngồi xuống, lạnh lùng nhìn cô một cái. Hôm nay cô mặc một chiếc váy màu tím, trước kia không nghĩ nhiều như vậy, bây giờ nghĩ kỹ lại hai lần gặp mặt trước, phong cách ăn mặc của cô rộng rãi hơn trước kia rất nhiều.

Cô ấy … thực sự có thai.

Thậm chí, ngồi nhìn cũng thấy bụng hơi phồng lên.

Chỉ là làn da của cô vẫn trắng như trước, người khác có nói mang thai sẽ khiến con người dần trở nên xấu xí, nhưng cô lại là một trường hợp ngoại lệ, khuôn mặt hơi tròn, nhìn dễ thương hơn một chút.

Giờ phút này, tâm trạng của Giang Bồi Viễn rất phức tạp, thậm chí còn có cảm giác buồn buồn, đau khổ.
 
Chương 1636


Chương 1636

Kỳ thật lúc ngồi tù, trong đầu anh chỉ toàn là “cô ấy có bầu, cô ấy lấy chồng”.

Người phụ nữ này, từng nghĩ sẽ làm vợ anh, cuối cùng đã hoàn toàn thuộc về người khác.

“Tống Thiếu phu nhân, cô đã kết hôn rồi, còn đến tìm tôi, chồng cô có biết không?” Giang Bồi Viễn mỉa mai nói, “Tôi không muốn sẽ là mục tiêu lần nữa của Tống gia các người, tôi không thể vào đó lần nữa.”

Lâm Minh Kiều khi nghe thấy giọng điệu của anh ấy, ngọn lửa gần như muốn cháy.

Giang Bồi Viễn này ở trong tù một tháng vẫn không nhận ra được là mình sai ở chỗ nào.

Nhưng nghĩ đến lời nói của Khương Tuyết Nhu, cô hít sâu một hơi, cố gắng làm cho hai mắt đỏ lên. “Được rồi, tất cả đều là lỗi của tôi, là tôi khiến anh làm mất uy tín của tổng thống tương lai, là tôi khiến anh trở thành kẻ thù của tổng thống tương lai. Sao tôi có thể để anh đem video phát ra ngoài định bôi nhọ Tống gia chứ?”

Giang Bồi Viễn ánh mắt tối sầm, bị ép đến mức không thể trả lời, anh khó khăn lắm mới mở miệng nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cô, cả người liền cứng đờ, “Em”

“Giang Bồi Viễn, tại sao mỗi lần gặp mặt chúng ta đều muốn ồn ào.”

Lâm Minh Kiều dùng sức lấy tay bóp mạnh lên chân kia, nước mắt tuôn rơi, “Anh có biết lúc anh đăng video tôi đã bị mắng thậm tệ như thế nào không, ngay cả người Tống gia đều cho tôi là tội đồ. Anh có biết hay không, một khi anh lật đổ Tống gia tôi sẽ trở nên thê thảm như thế nào không? Chúng ta đã hẹn hò nhau mấy năm, anh thật sự… xưa  nay anh chưa từng vì tôi mà suy nghĩ về điều đó, anh có thật…là yêu tôi?”

Giang Bồi Viễn nhìn thấy nước mắt của cô, cổ họng tắc nghẽn nghiêm trọng, “Vậy còn em, em  yêu tôi sao, yêu tôi vậy sao lại đánh đổ Giang thị như vậy, em có biết tôi quan tâm Giang thị như thế nào không?”

“Bởi vì tôi thấy Tân Giai Linh không vừa mắt, tại sao, bằng cái gì mà hai người lại ở chung một chỗ, anh có thể ở cùng với người khác. Tôi chỉ là không thích cô ấy, nếu không có cô ấy, chúng ta đã không chia tay.”

Lâm Minh Kiều rống lên cùng với hai con mắt rưng rưng, ​​trái tim Giang Bồi Viễn chợt thắt lại.

“Minh Kiều, trong lòng của em có tôi, vậy tại sao lúc đó tôi tìm em, em không quay lại với tôi? Nếu như tái hợp, chúng ta sẽ không như thế này.”

Giang Bồi Viễn đau lòng mở miệng, đối với khoảng thời gian hẹn hò đó, anh không thể không tiếc nuối.

Không sai, anh đang hẹn hò với Tân Giai Linh, nhưng anh biết rằng đối với Tân Giai Linh, anh hoàn toàn không tìm thấy cảm giác gì như với Lâm Minh Kiều.

Anh đơn thuần là vì Tân Giai Linh đã vì anh mà trả giá quá nhiều, hơn nữa cũng biết được anh và Lâm Minh Kiều không thể nào quay lại nên anh mới đồng ý hẹn hò với Tân Giai Linh.

“Bởi vì tôi thực sự không thể chịu nổi việc anh và Tân Giai Linh luôn đi gần nhau như vậy. Mỗi ngày anh ở bên cô ấy lâu hơn cả với tôi. Tôi cảm thấy anh không yêu tôi.”

Lâm Minh Kiều cúi đầu nói thật, “Nếu cô ấy là em gái của anh, tôi không có gì để nói, nhưng không, trong thế giới tình yêu, chỉ có thể chứa hai người. Sau này, tôi ở lại Kinh Đô là vì nghĩ thời gian sẽ quên đi tất cả và bắt đầu lại từ đầu. Nhưng….sau đó tôi gặp Nhạc Trạch Đàm.”

Giang Bồi Viễn run lên.

Cái tên Nhạc Trạch Đàm vẫn còn mới nguyên trong trí nhớ của anh. Bốn năm trước, chuyện cô bị Nhạc Trạch Đàm làm nhục vô cùng ầm ĩ, tin tức được lan truyền rộng rãi, thậm chí còn có hình ảnh cô được đưa đến bệnh viện, Nhạc Trạch Đàm ra mặt nói cô dụ dỗ anh.

“Lúc đó Nhạc Trạch Đàm theo đuổi tôi, nhưng anh ta là một tên cặn bã, làm sao tôi có thể đồng ý với anh ta? Sau nhiều lần từ chối, anh ta thẹn quá hoá giận, dẫn người xông vào nhà tôi, đánh đập tôi, bạo hành tôi ”

“Minh Kiều” Giang Bồi Viễn nắm chặt tay.
 
Chương 1637


Chương 1637

Lâm Minh Kiều nói tiếp: “Cũng may lúc đó có người cứu tôi nên không có chuyện gì, nhưng tôi bị thương nặng được đưa đến bệnh viện. Sau này tôi đã gọi cảnh sát, nhưng Nhạc Trạch Đàm lại giàu có, hùng mạnh như vậy, ngược lại anh ta lại bôi nhọ tôi. Tôi không quyền không thế, như một con chuột đi ngang qua đường, rõ ràng là người bị hại nhưng đi đến đâu cũng bị mọi người mắng chửi, sau đó không thể không ra nước ngoài trốn tránh.”

“Khoảng thời gian đầu ra nước ngoài không được tốt cho lắm, tôi thường nghĩ đến anh, khi đó nghĩ anh có thể gửi cho tôi một tin nhắn hay cuộc gọi điện thoại nhưng …không có gì cả. Khi đó tôi cũng từng nghĩ đến nếu lúc đó anh bên cạnh lúc tôi bất lực nhất tôi nhất định sẽ quay lại với anh. Người khác không tin tôi bởi vì không hiểu tôi, còn anh nhất định sẽ tin tưởng tôi.”

Lâm Minh Kiều cười khổ, lúc này, những gì cô ấy nói ngược lại đều là sự thật.

Khi đó vẫn còn ảo tưởng nhưng từ đầu tới cuối anh chưa bao giờ xuất hiện.

Giang Bồi Viễn khuôn mặt tuấn tú, xấu hổ,

Anh căn bản lúc đó không tin, nhưng về sau nghe Tân Giai Linh nói ở Thanh Đồng đã nghe phong phanh về vấn đề này, xem ra điều này là thật. Lâm gia dường như muốn leo lên Nhạc gia, đến Kinh Đô phát triển. .

Bởi vì Tân Giai Linh nói, anh liền tin tưởng, lúc đó anh còn rất thất vọng và đau khổ.

Thậm chí, có một lần vì uống quá nhiều anh đã  vô tình có quan hệ với Tân Giai Linh.

“Sau này, khi về nước không ngờ tới là đã đụng phải anh và Tân Giai Linh ở sân bay, còn bị các người giễu cợt.” Lâm Minh Kiều hai mắt đỏ hoe nhìn anh.

“Minh Kiều, tôi xin lỗi.” Giang Bồi Viễn đau lòng.

Lâm Minh Kiều sửng sốt, đã lâu rồi anh chưa nói lời xin lỗi nào.

Không nghĩ tới lời Tuyết Nhu nói, một ít nước mắt còn có ích lợi hơn nhiều so với cô nói một đống đạo lý.

Cô ấy không khóc, anh mãi mãi không bao giờ tin điều đó.

Cô ấy đã khóc và anh tin điều đó.

Ôi

“Không cần thiết phải xin lỗi, ai cũng có số phận của riêng mình.” Lâm Minh Kiều sờ sờ bụng, “Cũng giống như tôi bây giờ, con gái nuôi của tổng thống tương lai và là vợ của Tống Dung Đức, nhưng các người hẳn đều biết anh ấy không yêu tôi.”

Đôi mắt Giang Bồi Viễn run lên, “Minh Kiều, có phải…  em sống không tốt?”

“Anh biết tôi đã trở thành con gái nuôi của Tống gia như thế nào không.”

Lâm Minh Kiều nhìn anh, “Sau khi trở về nước, trong buổi họp phát hành sản phẩm mới của Âu Lâm Sênh, Nhạc Trạch Đàm đã bỏ thuốc vào rượu của tôi, tối hôm đó Tống Dung Đức cũng say, trời xui đất khiến chúng tôi đã một lần quan hệ. Tống Gia không muốn Tống Dung Đức kết hôn với Nhạc Hạ Thu nên cố ý đem chuyện tối hôm đó bắt anh ta chịu trách nhiệm, thậm chí còn trộm đổi thuốc tránh thai của tôi.”

“Thật ra Tống Dung Đức có chết cũng không chịu cưới tôi, tôi cũng không biết mình có thai. Sau đó Tống gia đã nói rằng nếu tôi không hạ sinh đứa nhỏ liền sẽ đối phó Lâm thị, nếu tôi đồng ý sinh đứa nhỏ thì Tống Nguyên sẽ nhận tôi làm con gái nuôi, tôi không còn cách nào khác.”

“Tống Gia thật là đê hèn.” Giang Bồi Viễn không ngờ tới là có nhiều chuyện oan ức như vậy lại đổ lên đầu cô.

“Hèn hạ?” Lâm Minh Kiều cười nhạt, “Con gái nuôi của tổng thống, ai mà không ghen tị.”
 
Chương 1638


Chương 1638

“Nhưng tôi biết, đây không phải là điều em muốn.” Giang Bồi Viễn trầm mặc nói, “Vậy thì tại sao em lại kết hôn với Tống Dung Đức.”

“Bởi vì Tống Dung Đức bị Nhạc Hạ Thu bỏ rơi, và cũng bởi vì lần trước anh đăng video.” Lâm Minh Kiều nhìn anh, “Một người chồng vì vợ mang thai mà bị đánh, người ngoài cũng hiểu được cái đạo lý này.”

Gương mặt tuấn tú của Giang Bồi Viễn đột nhiên tái nhợt.

Nguyên bản, suy nghĩ cả nửa ngày, hóa ra anh là người đổ thêm dầu vào lửa để thúc đẩy Lâm Minh Kiều kết hôn với Tống Dung Đức.

“Bồi Viễn, hôm đó tôi thực sự không bắt nạt Tân Giai Linh. Cô ấy chạy đến quỳ trước mặt tôi, tôi không nghĩ sẽ nói chuyện với cô ấy nhưng cô ấy đã kéo tôi đi. Lúc anh đến liền thấy cô ấy quỳ trước mặt tôi, anh tưởng là tôi đã ép cô ấy quỳ, anh không nói lời nào liền đánh tôi.” Lâm Minh Kiều lấy tay che mặt, buồn bã cười nhạt.

“Minh Kiều, tôi xin lỗi, bởi vì bốn năm trước cô đánh Tân Giai Linh, nên tôi nghĩ ….” Giang Bồi Viễn lúng túng.

“Bốn năm trước, tôi đánh cô ấy là vì cô ấy cùng Khương Kiều Nhân âm mưu hãm hại Tuyết Nhu. Có rất nhiều chuyện, lúc đó tôi giải thích nhưng anh không tin, hiện tại có lẽ cũng không tin. Nhưng tôi hỏi anh, lần này là ai cứu anh?” Lâm Minh Kiều đột nhiên hỏi.

Giang Bồi Viễn giật mình, “Là Tân Giai Linh, cô ấy nói trước đây cô ấy có quen một người bạn, gần đây mới biết được người đó biết Phủ tổng thống.”

“Người kia nếu tôi đoán không sai, người đó chính là Khương Kiều Nhân.”

Lâm Minh Kiều nói: “Hồi đó lúc đầu chúng tôi có thể bắt được Khương Kiều Nhân, bởi vì Khương Kiều Nhân phẫu thuật thẩm mỹ. Anh có nhớ bốn năm trước tôi đã đến bệnh viện và anh đã gặp tôi ở đó? Thực ra tôi đang làm xét nghiệm kiểm tra quan hệ cha con giữa Khương Kiều Nhân và Khương Thái Vũ. Nhưng sau đó có người mật báo cho Khương Kiều Nhân để Khương Kiều Nhân sớm trốn đi, hơn nữa còn giết chết một người bạn của tôi, tôi tức giận nên mới đến công ty tìm Tân Giai Linh.”

Giang Bồi Viễn càng nghe càng sửng sốt, Khương Kiều Nhân xấu xa, anh biết rồi nhưng làm sao lại dính líu tới Tân Giai Linh, “Minh Kiều, có phải là hiểu lầm không, Tân Giai Linh căn bản còn không biết Khương Kiều Nhân, với lại làm sao Khương Kiều Nhân có bản lĩnh kia cứu tôi ra.”

“Khương Kiều Nhân không còn như xưa, tôi nghi ngờ cô ấy xuất hiện sẽ trả thù tôi và Tuyết Nhu. Đương nhiên có thể là anh sẽ không tin, nhưng anh để ý đến Tân Giai Linh nhiều hơn thì sẽ biết.” Lâm Minh Kiều trầm mặc nói,” Tôi sẽ không nói nhiều nữa, kẻo anh cho rằng tôi đang kích động ly gián, anh có thể tự mình tìm hiểu.”

Giang Bồi Viễn thực sự không thể tin được, nhưng nhìn thấy cô như vậy, anh không thể nói gì nữa, “Minh Kiều, hôm nay em đến tìm tôi là vì chuyện này sao?”

“Tân Giai Linh, tôi sẽ không quấy rầy cô ấy nữa, nhưng nếu cô ấy và Khương Kiều Nhân hợp tác với nhau, chính là chống đối với Hoắc Thị, Hoắc Thị có quan hệ thân thiết với Tống gia cũng có nghĩa là chống đối với Tống gia. Trước đó các người đã sai một lần, tôi hy vọng sai lầm này sẽ không tái phạm. Khương Kiều Nhân nhất thời có thể giúp được các người nhưng không thể đánh bại Tống gia. Sau khi Khương Kiều Nhân rời đi, Tống gia muốn tính sổ thì đến lúc đó sẽ không đơn giản như vậy.”

Lâm Minh Kiều nói xong tự giễu nhún vai, “Đương nhiên, anh không tin, tôi cũng không có cách nào, nhưng hãy nghĩ đến cha mẹ già của anh, lúc trước sau khi anh bị giam vào ngực, bọn họ vì anh mã đã chạy ngược chạy xuôi.”

Giang Bồi Viễn đột nhiên cảm thấy cổ họng nghẹn lại.

Anh mở cửa xe, xuống xe nhìn cô thật sâu, “Minh Kiều, em … em ổn chứ?”

“Anh cảm thấy thế nào?” Sau khi Lâm Minh Kiều hỏi, cô ấy cố ý nói thêm với giọng điệu buồn bã, “Nếu như… nếu như giữa chúng ta không có Tân Giai Linh thì tốt biết bao nhiêu, có lẽ chúng ta đã sớm kết hôn rồi.”

Giang Bồi Viễn cảm thấy trong lòng nhói đau.
 
Chương 1639


Chương 1639

Sau đó cô lái xe rời đi, sau đó thật lâu anh vẫn không tỉnh táo lại.

Anh nghĩ, nếu … nếu lúc đó anh ra nước ngoài tìm cô thì tốt biết bao nhiêu.

Nếu không phải Tân Giai Linh nói những lời kia.

Tân Giai Linh?

Đây là lần đầu tiên Giang Bồi Viễn nghĩ về quá khứ một cách nghiêm túc như vậy.

Nếu không phải ngày đó Tân Giai Linh ở đồn cảnh sát đổ thêm dầu vào lửa, anh ấy sẽ không điên cuồng đi tìm đối thủ cạnh tranh của Tống Nguyên để hợp tác.

Giống như Lâm Minh Kiều đã nói, nếu giữa bọn họ không có Tân Giai Linh, có lẽ bọn họ đã sớm kết hôn từ lâu, thậm chí sẽ có con.

Mà không dẫn đến tình cảnh như vậy giờ.

Giang Bồi Viễn không khỏi nghĩ, khi còn hẹn hò với Lâm Minh Kiều, nếu cố gắng giữ được khoảng cách với Tân Giai Linh thì tốt biết bao.

Sau khi trở lại công ty, khi Giang Bồi Viễn bước đến cửa phòng làm việc, anh do dự một lúc rồi trực tiếp đi tìm Tân Giai Linh.

Không thấy cô ấy.

Anh nhớ tới lời nhắc nhở của Lâm Minh Kiều, mở ngăn kéo của cô ấy, thấy trong đó có một hộp quà rất đẹp, được gói và thắt nơ con bướm, đúng là quà để tặng.

Anh nhìn nhãn hiệu trên hộp, hình như rất đắt, một lọ nước hoa có giá hơn 100 vạn.

“Anh Bồi Viễn ….” Tân Giai Linh bước vào, rất bất ngờ và sửng sốt khi thấy hộp quà nằm ở trong tay anh.

“Anh đang tìm một tập tài liệu, vô tình tìm thấy cái này.” Giang Bồi Viễn phản ứng nhanh chóng nói “Em định tặng ai sao?”

“Ừ, lần trước không phải bạn em đã cứu anh sao, em nợ cô ấy một ân tình nên mới mua món quà này.” Tân Giai Linh vừa nói vừa nắm tay anh.

“Nên như vậy. Hay là hôm nào đó chúng ta cùng nhau mời cô ấy ăn bữa cơm?” Giang Bồi Viễn đột nhiên nói.

“Thế thì không cần, cô ấy rất bận, với lại thân phận cũng không tầm thường, có thể hứa với em cứu anh cũng rất là khó.” Tân Giai Linh cười nói, “Em định chiều nay khi tan làm sẽ đem món quà này đi tặng.”

“Được, em đi đi.”

Giang Bồi Viễn gật đầu.

Buổi chiều ở văn phòng, Tân Giai Linh cùng Khương Kiều Nhân hẹn địa điểm sau đó mới lái xe rời khỏi công ty.

Cô không có để ý đến, có một chiếc taxi đang theo sau cô.

Giang Bồi Viễn đang ngồi trong taxi.

Sỡ dĩ không lái xe của mình là vì anh nghĩ ngồi trong xe taxi sẽ khó bị phát hiện.

Năm mươi phút sau.

Tân Giai Linh lái xe tiến vào bãi đậu xe của một tòa nhà chọc trời.

Sau khi Giang Bồi Viễn nhìn thấy cô đỗ xe, cô bước vào trong chỗ thang máy, ở đó có hai nhân viên bảo vệ cao to canh giữ cửa thang máy.
 
Chương 1640


Chương 1640

Sau khi Tân Giai Linh cho anh ta xem thứ gì đó, nhân viên bảo vệ để cô vào thang máy lên lầu.

Giang Bồi Viễn tỏ vẻ bối rối, nhưng tài xế thì lại biết rõ: “Trên nóc tòa nhà này có một hội quán cao cấp, thang máy này hẳn là con đường duy nhất để đi lên đó. Nghe nói chỉ có người có trị giá hơn 300 tỷ mới có đủ tư cách để dẫn người khác vào đây. Vì vậy, những người vào đó hầu hết đều là những nhà tài phiệt giàu có hoặc là những người đứng hàng đầu trong làng giải trí, thân phận bạn gái của anh cũng không hề đơn giản.”

Giang Bồi Viễn kinh ngạc.

Anh đến Kinh Đô không lâu nên anh thực sự không biết nhiều về nó.

Nhưng anh nghĩ kỹ lại, bạn của Tân Giai Linh có thân phận không tầm thường, có thể đưa cô ấy đến một nơi như thế này cũng không có gì lạ.

Anh nhất định không có tư cách đi vào, đang định rời đi thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce đậu ở cửa thang máy, sau đó một người phụ nữ mặc váy đỏ bước xuống xe.

Giang Bồi Viễn nheo con mắt lại, đúng thật là Khương Kiều Nhân.

Trước kia trong đám cưới của Khương gia, anh đã từng nhìn thấy, tuy rằng khí chất của Khương Kiều Nhân bốn năm qua dường như thay đổi rất nhiều, nhưng nhìn thoáng qua vẫn nhận ra được.

Tân Giai Linh vừa bước vào, Khương Kiều Nhân mất tích nhiều năm cũng xuất hiện ở đây, thật là trùng hợp.

Thì ra Tân Giai Linh thật sự quen biết Khương Kiều Nhân.

Hóa ra Lâm Minh Kiều không nói dối.

Bốn năm trước, anh cho rằng Lâm Minh Kiều đến công ty của mình để đánh Tân Giai Linh là vì ghen tuông, vô cớ đến gây sự.

Khi đó, Tân Giai Linh nói không hề quen biết với Khương Kiều Nhân.

Cô ấy đã nói dối.

Cô ấy chỉ có nói dối về điều này hay là cô ấy đã nói dối rất nhiều chuyện.

Giang Bồi Viễn hoàn toàn ngẩn ngơ.

Cho đến khi tài xế đột ngột nói, “Người phụ nữ đó chắc chắn là một ngôi sao.”

Giang Bồi Viễn nhìn lại lần nữa, lần này lại là một chiếc xe thể thao sang trọng, nhưng người xuống xe là một người phụ nữ mặc chiếc váy hoa mai, đeo mắt kính và đội mũ lưỡi trai.

Bộ dạng này là cố ý che gương mặt đi, quả thực rất giống minh tinh

Nhưng đó là ai?

Hình bóng người này cũng thật quen thuộc.

Giang Bồi Viễn nhíu mày, đột nhiên lóe lên.

Đó là Thang Nhược Lan.

Năm đó, lúc còn học đại học, Thang Nhược Lan ở sát vách bên cạnh Lâm Minh Kiều, không có việc gì Thang Nhược Lan liềm tìm đến Lâm Minh Kiều.

Thậm chí sau khi anh và Lâm Minh Kiều hẹn hò lúc còn học ở trường đại học, sau này họ vẫn thường xuyên đi ăn chung với Thang Nhược Lan.

Chỉ về sau, Thang Nhược Lan trở nên nổi tiếng, liền không còn giao du với Lâm Minh Kiều, Khương Tuyết Nhu.

Anh nhớ khi Lâm Minh Kiều và Thang Nhược Lan cắt đứt quan hệ, lúc đó anh và Lâm Minh Kiều còn chưa chia tay. Cô ấy bị cho là đã đánh cắp bản thảo âm nhạc của Khương Tuyết Nhu, cùng Khương Kiều Nhân nhiều lần liên thủ bỏ đá xuống giếng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom