Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1641


Chương 1641

Đối với Thang Nhược Lan này, Giang Bồi Viễn chưa bao giờ có ấn tượng tốt.

Tân Giai Linh, Khương Kiều Nhân, Thang Nhược Lan, đều là người của Thanh Đồng, đồng loạt xuất hiện ở đây.

Giang Bồi Viễn cảm thấy thực sự quá trùng hợp.

Trùng hợp đến mức anh nghi ngờ ba người họ đến đây có phải là để liên hoan.

Tuy nhiên, điều khiến anh càng không thể tin được là Tân Giai Linh sẽ làm bạn với hai người phụ nữ có tâm địa xấu xa này.

“Xin lỗi, mời anh lái xe ra ngoài.” Giang Bồi Viễn không đủ tư cách vào hội quán, cũng không trông cậy là có thể trà trộn vào đó được.

Sau khi lái xe được nửa đường, anh xuống xe lấy điện thoại di động ra, do dự hồi lâu mới gọi điện thoại với Lâm Minh Kiều.

“Bồi Viễn ….”

Giọng nói quen thuộc từ bên trong vang lên khiến anh gần như mất tự chủ.

Nhưng anh biết mình đã hoàn toàn không có đủ tư cách, “Minh Kiều, tôi vừa nhìn thấy Tân Giai Linh tiến vào một hội quán cao cấp. Không lâu sau có một người phụ nữ dáng dấp rất giống Khương Kiều Nhân cũng bước vào, sau đó hình như Thang Nhược Lan cũng tới.”

“Thang Nhược Lan?” Lâm Minh Kiều sửng sốt.

“Tôi không rõ.” Giang Bồi Viễn ngập ngừng nói, “Có vẻ giống cô ấy, cô ấy đội mũ và đeo kính râm.”

“Nói không chừng có thể là cô ấy, trước đây cô ấy thân thiết với Khương Kiều Nhân.” Lâm Minh Kiều nghiến răng nghiến lợi, thông tin mà Giang Bồi Viễn mang tới cho cô là ngoài ý muốn.

Mới trò chuyện với anh ấy xong, không ngờ là chiều tối đã mang đến cho cô tin tức tốt.

Cô thậm chí không ngờ rằng Giang Bồi Viễn sẽ theo dõi Tân Giai Linh.

“Tân Giai Linh…  có biết không?” Cô đột nhiên trầm giọng hỏi.

“Tôi đã… bí mật theo dõi cô ấy, có lẽ suy đoán của em là đúng.” Giang Bồi Viễn vô cùng ảo não nói, “Minh Kiều, bốn năm trước, thật xin lỗi, lúc đó tôi không nên làm vậy.”

“Mọi chuyện đã qua rồi, quên đi, lần này anh có lòng giúp tôi, tôi đã rất cảm động, Bồi Viễn, cảm ơn anh.” Lâm Minh Kiều vừa dứt lời, sau lưng đột nhiên có tiếng la hét của Tống Dung Đức.

“Lâm Minh Kiều, em đang nói chuyện với ai vậy?”

“Tôi tắt máy trước, dù sao lần này tôi thật lòng cảm ơn anh rất nhiều.”

Lâm Minh Kiều vội vàng cúp máy.

Giang Bồi Viễn cũng nghe thấy giọng Tống Dung Đức, có vẻ rất cáu kỉnh, hơn nữa giọng nói của Lâm Minh Kiều rất lúng túng khiến anh cảm thấy Lâm Minh Kiều ở Tống gia không tốt lắm, thậm chí là luôn thận trọng.

Càng nghĩ về điều đó, anh càng hối hận.

Nếu như ngay từ đầu không có chia tay thì tốt biết bao nhiêu, cô ấy sẽ không lấy một người đàn ông không yêu cô ấy.

Trong biệt thự.

Lâm Minh Kiều để điện thoại xuống, nhìn Tống Dung Đức mặc tạp dề, nhướng mày, “Phải nấu đồ ăn cho ngon nha.”

“Lâm Minh Kiều, cô còn mặt mũi nói tôi phải nấu cho ngon sao.”
 
Chương 1642


Chương 1642

Tống Dung Đức giống như một ông chồng ghen tuông, “Tôi vào bếp nấu cơm cho cô, nhưng cô lại trốn ra ban công gọi điện cho tình cũ. Đừng tưởng rằng tôi không nghe thấy là cô nói với Bồi Viễn rất nhẹ nhàng, nhã nhặn như vậy. Cô đừng quên lúc trước anh ta đã đánh cô như thế nào, làm người cũng đừng hạ thấp bản thân mình quá. ”

“Không phải tôi đã nói hết mọi chuyện sáng nay với anh rồi sao, tôi là bất đắc dĩ phải lấy một số thông tin nội bộ từ anh ta.” Lâm Minh Kiều tức giận nói.

“Em cho rằng anh ta là óc heo sao? Lúc trước em đối phó với anh ta, làm sao anh ta có thể giúp em?” Tống Dung Đức la mắng.

Lâm Minh Kiều cười tủm tỉm, “Vậy thì anh thật sự không hiểu rõ đàn ông, anh ta đã nói cho tôi một thông tin quan trọng.”

Tống Dung Đức sửng sốt, lập tức cả khuôn mặt tối sầm lại, “Sao anh ta lại đột nhiên nói cho cô thông tin này? Mà này, tôi nghe nói hôm nay cô đi ra ngoài, Lâm Minh Kiều, cô không nên đi tìm người tình cũ. Cô đã làm gì, cô thân thiết, em ôm hắn và nói những lời mập mờ để anh ta nghĩ là cô vẫn còn tình cảm và không thể buông bỏ anh ta được, đúng không?”

“Anh đừng nghĩ đến những chuyện bẩn thỉu như vậy.” Lâm Minh Kiều liếc nhìn anh. “Chỉ là nói chuyện tâm sự mà thôi.”

“Nói chuyện?” Tống Dung Đức suýt nữa nôn ra một ngụm máu, “Cô là vợ của tôi, còn có lòng tham chạy đến tìm người yêu cũ, có biết xấu hổ không. Hơn nữa cô đừng tưởng là tôi không nghe thấy, cô với anh ta nói chuyện ngọt ngào muốn chết.”

“Không có cách nào khác, nếu tôi không làm như vậy, thì làm sao có thể khiến anh ta cảm thấy áy náy và tự nguyện giúp tôi.”

“Lâm Minh Kiều.” Tống Dung Đức tức giận nghiến răng nghiến lợi, “Tôi cảnh cáo cô, đây là lần cuối cùng, tôi không muốn nhìn thấy cô liên hệ với người đàn ông kia, tôi còn chưa chết.”

“Sao anh lại kích động như vậy,” Lâm Minh Kiều cong môi, “anh sẽ không ghen chứ.”

“Hả, tôi đang ghen sao?”

Tống Dung Đức tức giận đến phát run, “Tôi làm sao mà phải ghen? Tôi không thể ghen với vợ tôi sao?”

Lâm Minh Kiều trợn mắt há miệng.

Điều này khác với những gì cô nghĩ, cô nghĩ rằng Tống Dung Đức sẽ tuyệt đối phủ nhận, nhưng kết quả là …

Ngược lại, anh ấy lại làm mình có chút lúng túng và đỏ mặt.

Tống Dung Đức lúc đầu cảm thấy thật xấu hổ, nhưng thấy cô đột nhiên không nói gì, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, liền nháy mắt không biết xấu hổ là gì, “Tóm lại, cô nhớ những gì tôi nói, nếu có lần sau thì tôi sẽ đi gặp Giang Bồi Viễn và nói rằng cô đã lợi dụng anh ta.”

Lâm Minh Kiều tức giận ngực phập phồng một cái, ” Tôi mặc kệ, cũng không cần quan tâm, cút đi, tôi phải gọi điện cho Tuyết Nhu.”

“Tôi không đi, ai biết cô sẽ lợi dụng lúc tôi ra ngoài lại gọi điện cho Giang Bồi Viễn.” Tống Dung Đức dứt khoát kéo ghế ngồi xuống.

Nghĩ đến vừa rồi tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô ấy với Giang Bồi Viễn, giọng nói rất dịu dàng đến mức chảy nước.

Còn đối với anh ấy, ngoại trừ việc la mắng thì đó là sự chửi rủa.

Tại sao giữa người với người lại đối xử tệ như vậy?

“Tùy anh.” Lâm Minh Kiều chịu thua anh luôn rồi, giả vờ không thấy gì và gọi điện cho Khương Tuyết Nhu, “Vừa rồi Giang Bồi Viễn gọi điện cho tớ, Tân Giai Linh buổi tối đi vào một hội quán cao cấp, không lâu sau Khương Kiều Nhân và Thang Nhược Lan cùng nhau xuất hiện.”

“Thực sự là cô ta.”
 
Chương 1643


Chương 1643

Khương Tuyết Nhu vô cùng đau khổ, cô hi vọng mình đoán sai, nhưng không ngờ đó lại là sự thật, Thang Nhược Lan cũng đến đó.”

“Chuyện này có gì lạ đâu, khi ở Thanh Đồng cô ta cũng có quen biết Thang Nhược Lan,” Lâm Minh Kiều ậm ừ, “Khương Kiều Nhân biết rằng Thang Nhược Lan sẽ kết hôn với Quý Tử Uyên, cho nên chắc chắn là đang lôi kéo cô ấy, Thang Nhược Lan này thực sự không chịu an phận.”

“Ba người này đều có thù oán với chúng ta, nếu thêm Nhạc Hạ Thu….” Khương Tuyết Nhu đau đầu.

“Cậu định làm gì, hay bây giờ chúng ta liền đến hội quán bắt Khương Kiều Nhân về thẩm vấn?” Lâm Minh Kiều thuận miệng nói.

“Được.”

“Hả”? Lâm Minh Kiều sững sờ, cho rằng mình nghe lầm, “Tớ nói đùa, tớ còn nghĩ là cậu không muốn đánh rắn động cỏ.”

“Tớ không muốn, nhưng lần trước nhờ người đi theo dõi vợ chồng Khương Thái Vũ, Lục Lực Dương và Lương Vũ đều bị thương. Nếu lần này cho người đi theo dõi cô ta thì có thể xảy ra chuyện gì đó nên tớ không muốn lãng phí nhân lực của Thanh Long hội. Nhân tiện bây giờ đi gặp Khương Kiều Nhân để có thể tìm hiểu được cô ta có quyền lực như thế nào.”

Khương Tuyết Nhu nói: “Cậu ăn cơm nhanh đi, lát nữa chúng ta cùng nhau đi.”

“Ồ, được rồi.”

Lâm Minh Kiều vội vàng gật đầu.

“Giải thích cho Tống Dung Đức, lúc đầu là cậu mang thai nên tớ không muốn cậu tham gia, nhưng… Tớ lo lắng nếu không đưa cậu đến đó, có lẽ tớ sẽ đến đó không thể thuận lợi được.” Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ giải thích.

“Tớ hiểu rồi.”

Lâm Minh Kiều khi kết thúc cuộc gọi bỗng la hét lên, khó xử nhìn Tống Dung Đức.

Tống Dung Đức có lẽ đã hiểu ý gì đó, sắc mặt khó coi, “Cô bụng bự như vậy đi hội quán cao cấp làm gì?”

“Tôi tốt xấu gì thì cũng là con gái nuôi của tổng thống tương lai. Với thân phận như thế này, không ai dám động đến tôi.” Lâm Minh Kiều cau mày giải thích, “Tối nay tôi phải đi.”

“Tôi không hiểu, đây là việc riêng của Khương Tuyết Nhu, tại sao cô lại phải lội chung trong vũng bùn này.” Tống Dung Đức không khỏi than thở. Các bạn chọn truyen3. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

“Hoắc Anh Tuấn là bạn bè của anh, Khương Kiều Nhân cũng muốn đối phó với anh ấy, anh muốn trơ mắt nhìn bạn bè của mình gặp xui xẻo sao?” Lâm Minh Kiều hỏi.

Tống Dung Đức cứng họng, không nói lời nào.

Mãi đến khi Lâm Minh Kiều vào nhà ăn cơm, anh mới bất lực nói: “Cô có thể đi, nhưng tôi phải đi cùng cô.”

Lâm Minh Kiều liếc anh một cái, rốt cục gật đầu.

Bốn mươi phút sau, Khương Tuyết Nhu lái xe đến biệt thự của cô.

Sau khi lên xe, Tống Dung Đức nhíu mày, “Tại sao chỉ có một mình cô, Lão Hoắc không đi sao?”

“Người của Cục điều tra lại tới Hoắc Thị. Hiện tại anh ấy quá bận, tôi không nói cho anh ấy biết, sợ anh ấy lo lắng.” Khương Tuyết Nhu nói.

“Nếu không nói cho anh ấy biết, nếu xảy ra chuyện gì, anh ấy sẽ càng lo lắng hơn.” Tống Dung Đức không hài lòng nói.
 
Chương 1644


Chương 1644

“Không phải có hai người sao,” Khương Tuyết Nhu cười tủm tỉm, “Khương Kiều Nhân lộng hành như vậy nhưng tôi tin cô ta sẽ không dám động đến người của Tống gia, hơn nữa Khương Kiều Nhân lâu như vậy mới trở lại, tôi nghĩ là Khương Kiều Nhân sẽ hành hạ tôi từ từ, khiến tôi mất tất cả, rồi đẩy tôi xuống vực sâu, nếu hạ gục tôi nhanh chóng thì thật là nhàm chán.”

Tống Dung Đức phức tạp nhìn cô.

Anh cảm thấy Khương Tuyết Nhu hiện tại cũng giống như Lão Hoắc, ngày càng không thể lường trước được, cũng rất biết suy đoán lòng người.

Sau khi đến hội quán cao cấp, Tống Dung Đức đưa thẻ thành viên của mình, sau khi bên an ninh kiểm tra xong mới đi thang máy lên lầu.

“Là lần đầu tiên tôi tới đây. Nghiêm khắc quá.” Lâm Minh Kiều xúc động nói với Tống Dung Đức, “Không phải anh cũng mở hội quán sao? Cảm giác nơi này không giống như Nghiêm Hà.”

Tống Dung Đức phức tạp nói: “Bởi vì ông chủ mở câu lạc bộ này không phải người bình thường.”

“Là ai?” Khương Tuyết Nhu nghi ngờ hỏi.

“Cháu trai của tổng thống đương thời Triệu Vệ Bách.” Tống Dung Đức nói, “Người đàn ông này nhỏ hơn tôi hai tuổi, quả là không dễ dàng. Vốn dĩ anh ấy muốn tranh cử tổng thống với chú tôi, nhưng đáng tiếc anh ấy còn quá trẻ. Tôi đoán khi chú tôi từ chức, anh ấy và Thanh Duệ nhất định sẽ là những ứng cử viên khốc liệt cho vị trí tổng thống tiếp theo.”

Lâm Minh Kiều bối rối, cảm thấy những chuyện này rất phức tạp.

Tống Dung Đức nhàn nhạt nói: “Tống gia có tập đoàn Tống thị hậu thuẫn mạnh mẽ, Triệu Vệ Bách hơi thua một bậc, nhưng người này lại lôi kéo thu hút giới nhà giàu. Câu lạc bộ này là nơi anh ta chiêu đãi những người giàu có hàng đầu. Cho nên chúng tôi bình thường ít đến đây.”

“Nhưng Khương Kiều Nhân và Thang Nhược Lan đều ở đây.” Khương Tuyết Nhu đột nhiên nói, “Chẳng lẽ Khương Kiều Nhân dựa lưng Triệu Vệ Bách?

Tống Dung Đức nhíu mày lắc đầu, “Triệu Vệ Bách kia tâm cơ rất sâu, người như anh ta sẽ không liên hệ với người không hữu dụng, càng tuyệt đối không vì phụ nữ mà làm chuyện vô bổ. Hơn nữa trước đây anh ta còn muốn qua lại kết giao với Lão Hoắc, tuy rằng Lão Hoắc hơi lạnh nhạt nhưng anh ta sẽ không ngu ngốc đến mức động thủ với Lão Hoắc.”

Khương Tuyết Nhu không đồng ý, “Nếu như Triệu Vệ Bách coi trọng thế lực của người đứng sau Khương Kiều Nhân thì sao?”

Tống Dung Đức im lặng một hồi.

Sau khi thang máy đến, cả ba người cùng đi ra ngoài.

Đây là tầng lầu cao nhất trong Kinh Đô, Khương Tuyết Nhu dường như đã hiểu ra là tại sao lại gọi là hội quán đỉnh mây, bước vào đây cứ như đang ở trên mây, những món đồ trang trí ngẫu nhiên ở đây cũng có giá hàng chục triệu.

“Tống Thiếu, hôm nay có thời gian hay sao lại tới hội quán chúng tôi?”

Một nữ quản lý xinh đẹp đi tới, liếc nhìn Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu cười cười, có chút không đúng, “Ngay cả Tống phu nhân và Khương tiểu thư cũng tới đây.”

Khương Tuyết Nhu thầm kinh ngạc, vị quản lý này không hề đơn giản, vừa nhìn đã nhận ra bọn họ.

Tống Dung Đức ôm lấy eo Lâm Minh Kiều, cười nói: “Vừa mới đi ngang qua, vợ tôi nói cô ấy chưa từng đến hội quán, muốn cùng bạn bè đến đây chơi nên tôi đưa cô ấy đến.”

Mọi người nhìn anh, Lâm Minh Kiều bị anh làm ôm thân mật như vậy nên có chút không được tự nhiên, nhưng cô cũng biết Tống Dung Đức thừa dịp lợi dụng, muốn đẩy anh ra cũng khó.

“Tống Thiếu thật sự rất là chiều vợ.” Nữ quản lý cũng là một người thông minh, cười nói, “Tống Thiếu phu nhân thật hạnh phúc.”
 
Chương 1645


Chương 1645

Lâm Minh Kiều cười cười, không nói gì.

Phần lớn những người này đều biết quá khứ của Tống Dung Đức và Nhạc Hạ Thu, những lời nói lẽ đẹp đẽ như vậy cũng chỉ là xã giao thôi.

“Lúc nãy tôi vừa nhìn thấy xe của Triệu Thiếu của cô đậu ở dưới lầu. Khó mới có dịp như thế này để chào hỏi cậu ấy, những người khác đâu rồi?” Tống Dung Đức nói dối, vừa rồi còn không có nhìn thấy chỉ là thuận miệng nói như vậy thôi.

Nữ quản lý cười nói: “Triệu Thiếu tình cờ cũng có vài người bạn ở đây, đang đi chào hỏi.”

“Vậy thì thật tốt, nói không chừng có khi người mà anh ấy quen, tôi cũng quen biết.” Tống Dung Đức cười nói.

Khương Tuyết Nhu đột nhiên trầm giọng nói: “Hay là … đừng quấy rầy người khác.”

“Ừ.” Lâm Minh Kiều cũng nói nhỏ, “Tôi cũng chỉ muốn tới xem.”

“Em biết cái gì, đây là lễ phép.” Tống Dung Đức ậm ừ, “Em có biết Triệu Thiếu là ai không, anh ấy là cháu trai tổng thống.”

Lâm Minh Kiều lộ ra vẻ kinh ngạc, “Nhất định là phải đến chào hỏi mới được.”

Nữ quản kí nghĩ nghĩ tới rồi gật gật đầu, “Ở lầu hai, tôi dẫn mọi người đến đó.”

Cô nói xong liền dẫn đường.

Phía sau, Tống Dung Đức bình tĩnh tiến đến gần bên tai Lâm Minh Kiều cười nói: “Này, đừng nói là vừa rồi hai chúng ta kết hợp với nhau rất ăn ý?”

Anh vòng tay qua eo cô, những lời mơ hồ lại phun vào tai cô.

Lâm Minh Kiều đột nhiên cảm thấy ngứa ngáy, muốn đẩy ra nhưng bị Tống Dung Đức giữ chặt, “Đừng nhúc nhích, nếu không thân mật, người khác sẽ nghi ngờ.”

Lâm Minh Kiều lén liếc nhìn anh một cái.

Cô không hiểu đến hội quán, cô phải giả bộ tình cảm, trìu mến, giống như một đặc vụ ngầm.

Ngay sau đó, nữ quản lý đã đưa bọn họ đến một gian phòng và nhẹ nhàng gõ cửa.

Không lâu sau, một người đàn ông trông giống như vệ sĩ mở cửa và nói: “Tìm ai?”

“Tìm Triệu Thiếu, tôi là bạn bè của anh ấy.” Tống Dung Đức đẩy ra vệ sĩ xông vào, nhiệt tình chào hỏi người đàn ông ngồi ở giữa sô pha, “Triệu Thiếu, đã lâu không gặp anh.”

Nhìn thấy anh và Triệu Thiếu biết nhau, vệ sĩ liền thả lỏng cảnh giác.

Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều cũng nhân cơ hội bước vào, căn phòng rất lớn nhưng chỉ có bốn người ngồi.

Bốn người này ngoại trừ Triệu Thiếu, ba người còn lại Khương Tuyết Nhu đều biết.

Một Thang Nhược Lan, một Tân Giai Linh và một … Khương Kiều Nhân.

Khương Kiều Nhân hôm nay mặc một chiếc áo dài màu đỏ, dung mạo xinh đẹp hơn ba năm trước rất nhiều. Thoạt nhìn thì khuôn mặt đó cũng giống như lúc trước, nhưng khi nhìn kỹ lại, khuôn mặt vẫn có chút khác biệt so với trước đây chắc rằng đã động dao kéo. Dù nhan sắc xinh đẹp, dù có cằm nhọn nhưng lại mang đến cảm giác cứng đơ, thậm chí nhìn bên trên Thang Nhược Lan cũng mất tự nhiên.

Khương Kiều Nhân cũng nhìn sang, sắc mặt biến đổi.

Nhưng ngay sau đó cô nhếch đôi môi đỏ mọng và cười.

Không ngờ lại bị Khương Tuyết Nhu phát hiện sớm như vậy, tuy rằng nằm ngoài ý muốn của cô nhưng cũng không có ảnh hưởng gì nhiều đến cô.
 
Chương 1646


Chương 1646

Ngược lại, Thang Nhược Lan và Tân Giai Linh đều kinh ngạc, bọn họ hiển nhiên cũng rất kinh ngạc trước sự xuất hiện của Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu.

“Tống Thiếu, hôm nay có thời gian hay sao lại đến hội quán.” Triệu Vệ Bách cười vỗ vỗ vai Tống Dung Đức, bộ dáng xã giao tỏ vẻ tình cảm không tệ.

“Vị Tống Thiếu này và vợ hẳn là đến tìm tôi.”

Khương Kiều Nhân cong môi đỏ mọng, cầm ly rượu đỏ nhìn hướng Khương Tuyết Nhu đầy ẩn ý chào hỏi, “Tôi thật tò mò, làm sao các người biết tôi ở đây.”

Triệu Vệ Bách sắc mặt trở nên cứng ngắc, khó hiểu nhìn Tống Dung Đức, “Tống Thiếu, chuyện này……”

“Triệu Thiếu, bạn của anh quen biết vợ tôi và cô ấy sao?” Tống Dung Đức cũng giả bộ kinh ngạc.

“Tống Thiếu, đừng giả bộ, chúng tôi không chỉ có quen biết nhau, còn có khúc mắt sâu đậm.” Khương Kiều Nhân lười biếng không muốn nói vòng vo mà nói thẳng ra, “Chị họ tốt của tôi, bức thư lần trước tôi nhờ người gửi cho chị, chị đã nhận được chưa?”

“Tôi hiểu rồi, không ngờ cô lại hung ác đến mức có thể đập nát mộ của cô mình.” Khương Tuyết Nhu bước lại gần cô, cười khi nhìn cô, “Bốn năm cô ra nước ngoài sự ác độc thì ngày càng tăng còn nhan sắc thì không tăng lên sao?”

Triệu Vệ Bách vẻ mặt trầm xuống, nghiêm nghị nói: ” Cô nói chuyện hãy khách khí một chút cho tôi.”

Khương Tuyết Nhu nhíu mày, Tống Dung Đức lập tức nói: “Triệu Thiếu, chuyện là thế nào, người phụ nữ này là bạn gái của anh?”

“Tôi muốn cô ấy làm bạn gái của tôi.” Triệu Vệ Bách không cười nói, “Vậy cho nên các người hãy khách khí với cô ấy một chút.”

Nghe vậy, Khương Kiều Nhân nở nụ cười đắc thắng, Tân Giai Linh trực tiếp cười nói: “Khương Tuyết Nhu, thật sự Kiều Nhân chúng tôi không còn giống trước để bị cô ức hiếp. Triệu Thiếu, nếu anh muốn theo đuổi Kiều Nhân thì hãy đãi ngộ Khương tiểu thư này thật tốt, nếu không có cô ấy,  Kiều Nhân chúng tôi năm đó cũng không cần phải trốn ra nước ngoài.”

Khương Kiều Nhân nhếch môi không nói gì nhưng là ngầm thừa nhận lời Tân Giai Linh nói.

Triệu Vệ Bách cười nói: “Không phải chỉ cần là một lời nói sao?”

Nói xong, giọng nói của anh ấy đột nhiên lạnh xuống, “Lại đây.”

“Triệu Thiếu.”

Sau đó, một vài vệ sĩ bước vào.

Triệu Vệ Bách hất cằm liếc mắt nhìn Khương Tuyết Nhu, “Hầu hạ Khương tiểu thư.”

“Triệu Thiếu, anh muốn làm gì.” Tống Dung Đức lập tức đứng ở trước mặt Khương Tuyết Nhu, khuôn mặt đào hoa trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, “Tôi nhắc nhở anh, cô ấy là người phụ nữ của Hoắc Anh Tuấn.”

“Hoắc Anh Tuấn?” Triệu Vệ Bách khinh thường cười, “Hoắc gia sớm đã biến mất khỏi thị trường Nguyệt Hàn, tôi sẽ còn coi trọng anh ta.”

“Vậy thì anh có tin hay không, trước khi tôi biến mất, có thể anh sẽ biến mất trước.” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như dao cắt.

Lâm Minh Kiều hít sâu một hơi.

Khương Tuyết Nhu thật sự rất liều mạng, dám nói những lời như vậy trước mặt Triệu Vệ Bách.

Ngay cả Tống Dung Đức cũng không nhịn được nữa, muốn giơ ngón tay cái lên nói: “Trâu bò.”

“Cô đang nói gì vậy?” Triệu Vệ Bách đột nhiên cười rộ lên, nhưng là tràn đầy kinh hãi cùng kinh ngạc.
 
Chương 1647


Chương 1647

Khương Tuyết Nhu liếc nhìn Khương Kiều Nhân đang nóng nảy. “Tôi không hiểu rõ mặc dù đường đường là cháu trai của tổng thống lại bảo vệ một cô gái phẫu thuật thẩm mỹ để lấy lòng. Chắc hẳn là quen biết với những người đứng sau lưng cô ta, người đứng sau lưng cô ta cũng không phải là người Nguyệt Hàn. Nhưng anh phải biết đây là Nguyệt Hàn, Hoắc thị hiện đang bị điều tra chứ không phải là sụp đổ, cũng chưa có thông báo phạm tội. Chỉ cần một ngày Hoắc Anh Tuấn không bị đánh bại thì anh ấy vẫn có thế đối phó với anh một ngày. Anh muốn đối phó với tôi, từ từ đừng nóng vội, anh nóng lòng muốn kết quả hôm nay để làm cho người khác hài lòng nhưng đối với anh thì ngược lại, anh không được lợi gì.”

Triệu Vệ Bách luôn được mọi người khen ngợi, Khương Tuyết Nhu là người đầu tiên chọc tức anh như thế này.

Khuôn mặt giận dữ của anh co rúm lại.

Hận không thể bắn chết cô ấy ngay tại chỗ.

Hết lần này đến lần khác những lời mà Khương Tuyết Nhu nói đều là uy hiếp anh.

Hoắc Anh Tuấn, người đó anh đã có hai lần tiếp xúc, anh ấy là một kẻ hung ác.

Đặc biệt là gần đây anh ấy phát triển mạnh mẽ đã đánh bại Sở thị một cách nhanh chóng.

Vốn dĩ người đàn ông kia đề nghị xử lý Hoắc Anh Tuấn, nhưng ông nội không đồng ý, bởi vì kinh tế của Hoắc thị đối với Nguyệt Hàn rất quan trọng nhưng vì thân phận người đó không tầm thường nên ông nội chỉ có thể đồng ý hạ thủ.

Nhưng Hoắc Anh Tuấn làm việc gì cũng rất cẩn thận, điều tra Hoắc Thị hai ngày mà không phát hiện ra được điểm gì có lợi.

Và đằng sau Hoắc Thị còn có một Thanh Long Hội, với thủ đoạn hung hãn của Hoắc Anh Tuấn, nếu thật sự làm tổn thương người phụ nữ của anh ta, không chừng anh ta sẽ đưa mình đến chỗ chết.

Cho nên người đó đã lên tiếng, sớm muộn gì cũng có thể hạ bệ Hoắc Thị, nhưng bây giờ nhất định không phải là lúc lật đổ.

Tống Dung Đức cũng nhân cơ hội hừ lạnh một tiếng: “Còn nữa, anh muốn chúng tôi chết, nói khó nghe một chút, ông nội của anh nửa tháng sau sẽ miễn nhiệm, Triệu Vệ Bách, tôi biết anh có tham vọng, nhưng là tham vọng này nó phải kéo dài cho đến ngày anh thực hiện nó.”

Triệu Vệ Bách nghẹn ngào, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Tống Dung Đức cùng Khương Tuyết Nhu khiến anh hoàn toàn mất mặt trước Khương Kiều Nhân.

“Triệu đại ca, không vội.”

Khương Kiều Nhân cười nhẹ đứng dậy giải vây giúp anh ấy. “Thật ra giết cô ta như thế này cũng không có ý nghĩa gì. Tôi thích nhốt cô ta vào lồng rồi tra tấn một chút làm cho cô ta cảm thấy sống không bằng chết.”

Tân Giai Linh cũng trừng mắt nhìn Lâm Minh Kiều đồng tình, “Đừng tưởng rằng mình là con gái nuôi của tổng thống tương lai là ngon, Kiều Nhân muốn giết chết cô giống như giết một con kiến. Nói thật, Khương Tuyết Nhu, nếu tôi là cô thì bây giờ nên quỳ xuống đất cầu xin, nói không chừng có thể cứu được mạng Hoắc Anh Tuấn. ”

“Tân Giai Linh, Giang Bồi Viễn có biết bộ dạng bây giờ của cô không?” Lâm Minh Kiều lạnh nhạt cười.

Tân Giai Linh mỉa mai, “Lâm Minh Kiều, đừng tưởng rằng cô là con gái nuôi của tổng thống tương lai là ngon, nói trắng ra, cô không phải là người thân. Thế lực sau lưng Kiều Nhân không phải là người mà Tống gia có thể khiêu khích, tôi khuyên cô tốt nhất nên bớt lo chuyện bao đồng đi.”
 
Chương 1648


Chương 1648

“Khương Kiều Nhân, con chó này của cô rất trung thành.” Lâm Minh Kiều nhướng mày khinh thường nói.

Tân Giai Linh tức giận nhìn chằm chằm, nhưng Khương Kiều Nhân lại nhướng mày cười, “Nói đến chó, không ai trung thành hơn cô. Lâm đại tiểu thư thật đáng sợ, thật sự là Khương Tuyết Nhu mới chỉ cái kia cô liền đến đó đánh.

Lâm Minh Kiều cảm thấy bị sỉ nhục và càng tức giận, nhất là sau khi mang thai, lại càng dễ bị chọc giận.

Tống Dung Đức cũng tức giận, dù sao Lâm Minh Kiều cũng là vợ của anh, “Câm miệng đi, đồ xấu xa, cô phẫu thuật thẩm mỹ ở đâu ra mà sắc mặt cứng đờ quá. Triệu Vệ Bách, đối mặt với loại phụ nữ này mà anh cũng muốn theo đuổi được, anh không sợ ban đêm mình sẽ nhìn thấy ma sao.”

Anh ấy vừa vả vào mặt Khương Kiều Nhân vừa xắt xéo Triệu Vệ Bách.

Đặc biệt là Khương Kiều Nhân, cả khuôn mặt đều trở nên méo mó, sau khi Khương Tụng nhận cô là con gái mình, bên cạnh cô toàn là một đám người a dua, nịnh bợ. Dù ở Nguyệt Hàn cũng là người có thân phận cao, người khác không dám đụng tới, cô ghét nhất là người khác chê gương mặt cô.

“Tống Dung Đức, anh muốn chết sao?” Triệu Vệ Bách cũng tức giận, nhất là trước mặt Khương Kiều Nhân, anh nhất định phải lấy lại được danh dự cho cô ấy.

Đơn giản là đấm cho Tống Dung Đức một nắm đấm.

Anh ấy không làm gì được Khương Tuyết Nhu, nhưng đánh nhau với Tống Dung Đức thì được.

Tuy rằng Triệu Vệ Bách xuất thân hiểu hách, thật sự lại có thêm mấy phần bản lĩnh, chiêu thức bá đạo.

Tuy rằng Tống Dung Đức không có kỹ năng như Hoắc Anh Tuấn, nhưng trước đó nhiều lần anh đã bị Hoắc Anh Tuấn, Quý Tử Uyên lôi đi huấn luyện, chống cự đánh lại, anh cũng luyện được một vài chiêu thức.

Trong phút chốc, anh và Triệu Vệ Bách đánh nhận liên hoàn cước.

Triệu Vệ Bách không là đối thủ của Hoắc Anh Tuấn, Quý Tử Uyên nhưng Tống Dung Đức thì ngang ngửa với anh ấy.

Vệ sĩ bên cạnh cũng không ai dám tiến tới giúp đỡ, dù sao thân phận Tống Dung Đức cũng không phải bình thường. Nếu Triệu Vệ Bách cùng một đám vệ sĩ đánh người của Tống gia thì ngày mai sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Lâm Minh Kiều sững sờ nhìn, “Không ngờ bình thường Tống Dung Đức rất tao nhã, nhưng hôm nay rất có bản lĩnh.”

“Người không có bản lĩnh thì làm sao có thể chơi chung với Hoắc Anh Tuấn được. ”Khương Tuyết Nhu ánh mắt sắc bén, nhanh chóng nhìn ra cuộc chiến này là kẻ tám lạng người nửa cân, không ai thua ai.

Chắc chắn, một lúc sau, khi Tống Dung Đức và Triệu Vệ Bách tách ra, trên mặt đều có vết thương.

Khương Tuyết Nhu không muốn gây rối nữa, cô chậm rãi bước đến bên cạnh Khương Kiều Nhân, “Thật ra thì cô trở về cũng được, tình cờ là tôi cũng tìm cô rất lâu rồi, tính toán chuyện bốn năm trước, tôi muốn tính sổ với cô, chúng ta còn nhiều thời gian.”

Nói xong, cô ấy xoay người, nhưng khi rời đi, cô ấy liếc nhìn Thang Nhược Lan nói một lời, “Tôi rất tò mò, Quý Tử Uyên có biết tối nay cô ở đây không.”

Nói xong, cô dừng lại nhìn gương mặt có chút  biến sắc của Thang Nhược Lan rồi rời đi.

Khương Kiều Nhân hoàn toàn không để ý tới lời cảnh cáo của Khương Tuyết Nhu, cô cho rằng dù sao đi nữa cũng không có ai là đối thủ của mình, thân thế của Thương Dục Thiên và Khương Tụng quá mạnh.

Mạnh mẽ đến mức ngay cả cháu trai của tổng thống cũng ở bên cạnh cố gắng lấy lòng cô.

“ Kiều Nhân, thực xin lỗi.” Triệu Vệ Bách bước nhanh lên tiếng xin lỗi, “Tôi vốn là muốn bạn bè của cô tụ tập vui vẻ trong hội quán của tôi nhưng kết quả là…”
 
Chương 1649


Chương 1649

“Tại sao bọn họ lại ở đây,” Khương Kiều Nhân đột nhiên bối rối nhìn về phía Thang Nhược Lan cùng Tân Giai Linh, ” Lúc các cô đến đây có bị theo dõi không?”

“Không có.” Tân Giai Linh và Thang Nhược Lan trong lòng đều cảm thấy căng thẳng.

“Không sao, cũng không quan trọng, biết thì biết, dù sao tôi với cô ta sớm muộn gì cũng gặp mặt.” Khương Kiều Nhân không hề quan tâm, thậm chí cô đã rất mong được gặp Khương Tuyết Nhu.

Thang Nhược Lan cảm thấy có chút đau đầu, Khương Tuyết Nhu nói những lời kia lúc rời đi, không phải là sẽ chạy đến nói với Quý Tử Uyên nói điều gì đó chứ?

Tuy nhiên, sau khi cân nhắc hết lần này tới lần khác, cô vẫn muốn kết giao với Khương Kiều Nhân. Dù sao thì Triệu Vệ Bách cũng theo Khương Kiều Nhân để lấy lòng, bây giờ lai lịch của Khương Kiều Nhân hẳn là không tầm thường.

Và cô cũng đang mong chờ ngày Khương Tuyết Nhu sẽ gặp xui xẻo.

Trong bãi đậu xe ở tầng dưới.

Tống Dung Đức sau đó thân thể chịu đựng đau đớn, tức giận mắng một tiếng, “Đồ điên, dám đánh tôi, chờ ông nội của anh ấy miễn nhiệm, tôi không tha cho anh ôi … miệng đau quá…”

Lâm Minh Kiều nhìn vết bầm tím trên khuôn mặt tuấn tú, hiếm thấy bộ dạng như bây giờ có chút suy nghĩ nói: “Hay là … Tôi cùng anh đi bệnh viện bôi thuốc.”

“Cũng được, khuôn mặt đẹp trai như ngọc của tôi không thể biến dạng.” Tống Dung Đức hừ lạnh gật đầu.

“Tống Thiếu, hôm nay cảm ơn anh.” Khương Tuyết Nhu lái xe, tối nay ấn tượng của cô với Tống Dung Đức thay đổi rất nhiều.

“Cảm ơn gì mà cảm ơn, Lâm Minh Kiều bây giờ đã là vợ của tôi, Khương Kiều Nhân mắng như vậy là sỉ nhục lên mặt tôi.” Tống Dung Đức lạnh lùng nói.

Dáng vẻ đó khiến hai mắt Lâm Minh Kiều không thể không nhìn anh nhiều hơn.

” Mặc dù, trước đó cô nói có thể Khương Kiều Nhân ở nước ngoài đã dựa lưng một người đàn ông có thân phận hiển hách, tôi nhìn bộ dạng của Triệu Vệ Bách hôm nay có vẻ là đang muốn lấy lòng cô ta.” Tống Dung Đức đột nhiên nói. “Cô ta không có năng lực, cũng không có nhan sắc, cô ta đang leo lên bằng cái quái gì vậy?”

Đúng vậy.

Khương Kiều Nhân leo lên bằng cái quái gì vậy?

Khương Tuyết Nhu cũng không hiểu.

Có phải giống như trên TV không? Tìm được cha mẹ ruột của mình sau nhiều năm xa cách, nhưng cha mẹ ruột của Khương Kiều Nhân là Khương Thái Vũ.

“Đến bệnh viện trước.” Khương Tuyết Nhu nói.

Cô đưa Tống Dung Đức đến bệnh viện Quý thị.

Lâm Minh Kiều nói thẳng: “Tối nay cậu đi gặp Hoắc Anh Tuấn nói chuyện này đi, tớ có thể cùng anh ấy đến đó.”

“Ừ, cô cứ đến nói chuyện với Lão Hoắc. Lát nữa tài xế sẽ đến đón chúng tôi sau.” Tống Dung Đức nói.

Khương Tuyết Nhu gật đầu, trong lòng cô cũng đang nghĩ có việc, cảm ơn rồi vội vàng rời đi.

Trong phòng cấp cứu.

Quý Tử Uyên mặc áo choàng trắng bước vào, nhìn Tống Dung Đức đang băng bó vết thương, sau đó nhìn Lâm Minh Kiều đang đứng bên cạnh hiếm khi đi cùng, ” Không phải anh bị bạo lực gia đình đó chứ.”
 
Chương 1650


Chương 1650

Lâm Minh Kiều nhìn chằm chằm anh ấy không nói nên lời, “Tôi là phụ nữ có thai mà có thể đánh anh ấy như thế này, tốt nhất anh nên hỏi vị hôn thê của mình.”

Nhắc đến Thang Nhược Lan, Quý Tử Uyên gương mặt tuấn tú bỗng chìm xuống, “Có chuyện gì vậy?”

“Tôi bị con chó Triệu Vệ Bách kia đánh, mà con chó đó cũng bị tôi đánh không nhẹ.” Tống Dung Đức cố nén đau đến sưng cả má nói, “Gần đây không phải Lão Hoắc đang bị điều tra sao? Chúng tôi đã tra ra được, Khương Tuyết Nhu trước kia ở Thanh Đồng có quan hệ chị em với Khương Kiều Nhân, nghe nói tối nay cô ta xuất hiện ở hội quán cao cấp, nhìn thoáng qua đâu ai biết Triệu Vệ Bách có ở đó, có Khương Kiều Nhân và Thang Nhược Lan với người phụ nữ kia. Khương Kiều Nhân ở đó rất phách lối, Triệu Vệ Bách trước mặt nịnh bợ lấy lòng cô ta.”

Quý Tử Uyên càng nghe càng bối rối.

Anh ấy biết chuyện Hoắc thị bị điều tra, xem ra cũng không nhỏ, chính là Phủ tổng thống đã ra tay, không ngờ lại có liên quan đến Triệu Vệ Bách cùng Khương Kiều Nhân.

Anh biết Khương Kiều Nhân, ba năm trước giả trang thành Hạ Tuyền trà trộn ở bên cạnh Hoắc Anh Tuấn, sau này giết Hạ Tuyền thật rồi đổ tội cho Nhạc Tiếu Nhi, chính là hung thủ hãm hại Nhạc Tiếu Nhi vào tù. Chơi với cô ta giống như chơi với súng.

Chỉ là Sở Minh Khôi chết quá nhanh, cũng không có bằng chứng trực tiếp chứng minh người đó là Khương Kiều Nhân.

Không ngờ Thang Nhược Lan lại có quan hệ với Khương Kiều Nhân.

Một luồng khí lạnh lóe lên từ sâu trong mắt Quý Tử Uyên.

“Thân phận của Khương Kiều Nhân đến cùng là cái thân phận như thế nào, Triệu Vệ Bách không phải luôn cao ngạo sao?” Quý Tử Uyên lạnh lùng hỏi.

“Tôi không biết.” Tống Dung Đức bực bội lắc đầu “Nhưng tôi thấy Triệu Vệ Bách và Khương Kiều Nhân rất tự tin vào những gì mình nói, xem ra Lão Hoắc bị đánh bại chỉ là vấn đề thời gian. Anh nghĩ xem ở Nguyệt Hàn người này là ai mà ngay cả người của Phủ tổng thống cũng phải lấy lòng.”

Đôi môi mỏng của Quý Tử Uyên mím lại.

Lão Hoắc lần này, sợ là anh ấy đụng phải bia sắt.

Chẳng qua là Thang Nhược Lan, người phụ nữ đó làm anh khó chịu.

Sau khi Tống Dung Đức được băng bó xong, anh và Lâm Minh Kiều bắt xe trở về biệt thự.

Trên đường, Tống Dung Đức nhăn mặt, anh ấy hiếm khi đánh nhau, đây là lần đầu tiên bị thương nặng như vậy.

Lâm Minh Kiều liếc anh một cái, trên mặt có bôi một ít nước thuốc chỗ xanh chỗ đỏ, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ buồn cười.

Nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy Tống Dung Đức không khó chịu như vậy, “Hôm nay … Cám ơn anh.”

Tống Dung Đức sửng sốt, đại khái là bởi vì anh hiếm khi nghe thấy Lâm Minh Kiều nói cảm ơn, thật giống như nằm mơ giữa ban ngày.

Anh nhanh chóng nhìn sang, Lâm Minh Kiều mất tự nhiên nhắm mắt nói: “Dù sao đi nữa anh cũng vì tôi mà đánh nhau, nếu không có anh, có lẽ đêm nay tôi và Tuyết Nhu ra khỏi đó sẽ không được toàn thây.”

“Quên đi, cũng là do tính cách hung hãn của Khương Tuyết Nhu…”Đôi môi mỏng của Tống Dung Đức lẩm bẩm, sau đó dừng lại và nói: “Không cần phải lúc nào cũng nói lời cảm ơn, không phải trước kia cô nói vậy sao.”

Lâm Minh Kiều không còn kiểu cách nữa, nhưng cô cảm thấy mình và Tống Dung Đức đã kết hôn rồi thì cũng là người cùng chiến tuyến, không nhất thiết phải giống như kẻ thù.
 
Chương 1651


Chương 1651

Khương Tuyết Nhu vốn dĩ muốn lái xe đến chỗ tập đoàn Hoắc Thị, nhưng sau khi gọi điện mới biết Hoắc Anh Tuấn đã về nhà.

Cô lái xe về biệt thự Hoắc gia, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh đang chơi ở bên kia với lão phu nhân Hoắc Anh Tuấn còn đang ăn mì.

Nhưng có lẽ là tâm trạng không tốt và nên khẩu vị cũng không ngon.

Sau khi thấy cô ấy quay lại, anh để đũa xuống, “Em đi đâu, nghe Tần Di nói sau bữa tối em vội đi ra ngoài.”

“Điều tra chút chuyện.” Khương Tuyết Nhu ngồi xuống, nói với anh chuyện tối nay.

Hoắc Anh Tuấn nghe xong khuôn mặt tuấn tú trở nên nghiêm túc, thậm chí có chút tức giận, “Khương Tuyết Nhu, chuyện đại sự như vậy em cũng  không bàn bạc gì với anh.”

“Không phải em thấy anh đang bận sao.” Khương Tuyết Nhu chớp chớp đôi mắt vô tội, tựa hồ có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào lại đành lòng mà trách móc nặng nề.

Nhưng Hoắc Anh Tuấn thật sự tức giận. “Em còn không biết Triệu Vệ Bách tàn nhẫn như thế nào, Tống Dung Đức cũng thế, nếu không nói cho anh biết chuyện này, em không sợ sẽ bị nhốt ở đó sao.”

“Em có lòng tin, chắc chắn sẽ an toàn thoát ra đó.” Khương Tuyết Nhu bất lực nhún vai sau khi nói, “Nếu không đi, làm sao có thể biết  được chuyện này có liên quan đến Khương Kiều Nhân.”

“Anh sẽ cho người của Thanh Long hội để mắt tới Triệu Vệ Bách. Anh tin rằng Triệu Vệ Bách biết được người đứng sau Khương Kiều Nhân là ai và cũng sẽ cố gắng lấy lòng người đứng sau lưng cô ta, lúc đó anh sẽ biết người đó là ai.”

Hoắc Anh Tuấn lạnh lùng nói.

Anh không sợ Hoắc Thị bị điều tra, nhưng anh hoàn toàn không biết rõ về lai lịch của đối phương.

“Anh có chắc là có thể giải quyết được không?” Khương Tuyết Nhu lo lắng nhìn anh.

Hoắc Anh Tuấn sững người vài giây, sau đó đôi môi mỏng mím chặt vào nhau, “Nếu anh không giải quyết được, em có thể đưa bọn trẻ ra nước ngoài.”

Trái tim Khương Tuyết Nhu đập kịch liệt.

Người đàn ông này từng rất tự tin, anh như thế này, cô không biết phải làm sao.

“Còn anh thì sao?” Một lúc lâu sau, cô hỏi.

“Anh không quan tâm đến người đứng phía sau Khương Kiều Nhân là ai, nhưng đã đến Nguyệt Hàn, anh sẽ cho bọn họ có đến mà không có đường về.” Đôi mắt đỏ hoe của Hoắc Anh Tuấn lộ vẻ hung tợn, “Trước kia là anh đã sai lầm nên đã tạo ra Khương Kiều Nhân như hôm nay, anh sẽ không để lỗi này xảy ra nữa, em và bọn trẻ, anh sẽ bảo vệ.”

“Thật sự là… như vậy thật tệ.” Khương Tuyết Nhu vẻ mặt chua xót, trước mặt Khương Kiều Nhân cô tràn đầy tự tin, nhưng thật ra cô lại không xác định được..

“Nếu ngay cả Triệu Vệ Bách cũng phải lấy lòng Khương Kiều Nhân, vậy em nghi ngờ người đứng sau Khương Kiều Nhân nắm giữ huyết mạch kinh tế toàn cầu.”

Sau khi Hoắc Anh Tuấn nặng nề nói, Khương Tuyết Nhu sững sờ, cô đã hiểu tại sao Thượng Đế lại bất công như vậy, một người phụ nữ hung ác như Khương Kiều Nhân, lại có người muốn giúp đỡ cô ta một lần.

“Tuyết Nhu, anh xin lỗi.” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên ôm cô thật mạnh, như muốn khảm cô vào trong cơ thể mình, “Anh muốn ở bên em mãi mãi như thế này.”

Khương Tuyết Nhu ôm chặt lấy anh, trái tim không cam lòng.
 
Chương 1652


Chương 1652

Cô và anh rốt cuộc trải qua bao khó khăn mới có được ngày hôm nay, hai đứa nhỏ mở miệng ra là cha cặn bã nhưng trong lòng sớm đã chấp nhận anh rồi.

Không, cô không nên bỏ cuộc như thế này.

Ít nhất cô phải làm việc chăm chỉ.

Đột nhiên, Khương Tuyết Nhu nghĩ đến người nào đó.

Tối hôm đó, trong lúc Hoắc Anh Tuấn đang tắm, Khương Tuyết Nhu đã gọi điện cho Thương Mỗ.

Điện thoại reo hồi lâu mới nhấc máy.

Thương Mỗ có vẻ hơi bất ngờ, nhưng giọng  trầm thấp nói: “hi, không ngờ cô sẽ chủ động liên lạc tôi.”

“Làm quấy rầy cậu hẹn hò rồi sao?” Khương Tuyết Nhu là một người rất tinh tế, đoán chừng cậu ấy có thể không tiện nghe máy lắm.

“Không phải hẹn hò, tôi chỉ đang nói chuyện với gia đình.” Thương Mỗ cười giải thích, “Tôi đã nói rồi, tôi không có bạn gái.”

“Cha mẹ cậu tới Kinh Đô rồi sao?” Khương Tuyết Nhu có chút kinh ngạc, chẳng trách gần đây cậu ấy rất ít liên lạc với cô.

Ngược lại trước đó vài ngày cậu ấy liên lạc thường xuyên, nhờ cô ấy tư vấn về biệt thự một lúc, tìm cô ấy nhờ để làm quen với tình hình ở Kinh Đô.

“Mấy ngày trước.”

Khương Tuyết Nhu suy nghĩ không phải là mấy ngày trước là lúc Hoắc Thị xảy ra chuyện sao, “Ngày mai có thời gian ăn cơm với tôi không, tôi muốn nhờ cậu cho tôi một lời khuyên.”

“Thật là hiếm khi, ngược lại là tôi luôn nhờ cô cho tôi lời khuyên.” Thương Mỗ nói đùa.

“Cậu có thời gian không, nếu không có thời gian…”

“Ừ, trưa mai đi.” Thương Mỗ đồng ý.

Sau khi cúp điện thoại, Thương Mỗ đứng trên ban công có chút phức tạp, lúc này gọi điện thoại đến, Khương Tuyết Nhu sẽ không phát hiện ra chuyện gì đó chứ, có lẽ không phải, anh vẫn luôn suy nghĩ thận trọng.

Rất có thể là nhờ mình chuyện gì đó, đại khái là việc của Hoắc Thị.

“Thương Mỗ, con đang gọi ai vậy? Thật là bí ẩn lại còn tránh né.” Khương Tụng vẫy tay với anh trong phòng khách, “Đến đây đi, chị của con mang bữa ăn khuya này về, mùi vị không tệ.”

“Đó là một cửa hàng lâu đời ở Kinh Đô do bạn của con giới thiệu. Con biết mẹ rất thích ăn cay và con cũng thích ăn, nên con gói một phần mang về.” Khương Kiều Nhân cười nói.

“Vẫn là con gái của mẹ chu đáo hơn.” Khương Tụng cố ý liếc con trai.

Thương Mỗ bực bội: “Mẹ ơi, con muốn quan tâm đến mẹ, nhưng con sợ sẽ làm phiền cha, quấy rầy đến thế giới của hai người.”

Thương Dục Thiên khịt mũi, “cha không như con, lòng dạ hẹp hòi.”

Thương Mỗ trong lòng cười, trên đời còn có ai cẩn thận hơn ông ấy.

“Được rồi, hai cha con các người có gì đâu mà cãi nhau ồn ào.” Khương Tụng liếc trừng hai người một cái, nhẹ giọng hỏi Khương Kiều Nhân, “Hôm nay cùng Triệu Vệ Bách đi ra ngoài sao? Làm gì vậy?”

“Lúc con đến hội quán cao cấp do anh ấy mở, nhân tiện con gọi hai người bạn của con qua đó, bỗng nhiên…” Khương Kiều Nhân dừng lại, đột nhiên nhíu mày ảo não.

“Bỗng nhiên sao?” Khương Tụng nghĩ lung tung.
 
Chương 1653


Chương 1653

“Tuy nhiên, đang nửa chừng thì Khương Tuyết Nhu và hai người bạn của cô ấy đến gây rối con. Một trong số họ là Tống thiếu gia, cũng may có Triệu Thiếu ở đó, nhưng vì con bị sỉ nhục nên Triệu Thiếu và Tống thiếu đã động tay động chân.” Khương Kiều Nhân ủy khuất nói.

Thương Mỗ khẽ giật mình, Khương Tụng mặt đã lạnh, “Tống gia là ai?”

Thương Mỗ đành phải giải thích, “Nửa tháng nữa, Tống Nguyên của Tống gia sẽ làm tổng thống mới của Nguyệt Hàn, Tống Thiếu là cháu trai của Tống Nguyên tên là Tống Dung Đức, Tống Dung Đức là bạn tốt của Hoắc Anh Tuấn, giống như cùng nhau mặc một cái quần mà lớn lên.”

Khương Tụng lạnh lùng nói: “Đáng tiếc là mẹ đến quá muộn, nếu là sớm hơn, mẹ sẽ không để cho Tống Nguyên này ngồi lên ghế tổng thống.”

“Vợ, nếu em không hài lòng, anh còn có thể  gây rắc rối cho Tống gia một chút.” Thương Dục Thiên lên tiếng lập tức lấy lòng vợ.

Khương Kiều Nhân trong lòng cảm động, năng lực của Thương gia so với cô trong tưởng tượng rất là mạnh.

Là Thương Mỗ, nhìn bộ dạng của cha mình có chút đau đầu, “Cha, quên đi, con biết Thương gia của chúng ta rất mạnh, nhưng đây vẫn luôn là lãnh địa của Nguyệt Hàn. Bây giờ các người lấy Hoắc Anh Tuấn khai đao, sau đó lại gây rối tổng thống nhậm chức, hai người này đứng đầu Nguyệt Hàn nếu hai người này hợp sức lại quăng lưới bắt cá, cho dù Thương gia chúng ta có mạnh đến đâu và người bên ngoài không vào được, đến lúc đó chúng ta không thể rời khỏi Nguyệt Hàn.”

“Hừ, cha muốn giết ai, bất luận là người như thế nào, cha chưa từng quan tâm điều đó.” Thương Dục Thiên cảm thấy xấu hổ trước mặt vợ, khó chịu nói.

“Được rồi, những gì Thương Mỗ nói không phải không có lý.” Khương Tụng bình tĩnh, “Em chỉ là tức giận nói, cũng không phải là có người đắc tội em một chút liền nhất định phải làm cho người ta mất tất cả.”

Thương Dục Thiên ngừng nói một hồi.

Khương Kiều Nhân vốn là muốn cho Lâm Minh Kiều khó sống một chút, nhưng sau khi nghe Khương Tụng nói như vậy, cô ấy liền đồng ý, phụ họa nói: “Mẹ nói rất đúng, hai người ngang sức ngang tài, kỳ thật Triệu Thiếu cũng chỉ là bị đánh mấy quyền.”

“Thân phận của Triệu Vệ Bách mà bị đánh mấy quyền, phỏng chừng chắc cũng không thể nhịn được.” Khương Tụng đột nhiên nói, “Khương Tuyết Nhu kia làm sao tìm được con.”

“Con cũng không biết rõ.” Khương Kiều Nhân vẻ mặt khó hiểu.

“Xem ra mẹ vẫn chưa dạy cho cô ta một bài học.” Khương Tụng bất mãn nói với Thương Dục Thiên, “Sao, đã điều tra Hoắc Thị hai ngày rồi, không có kết quả gì sao?”

“Hoắc Anh Tuấn là người rất cẩn trọng. Nghe nói bên kia điều tra hai ngày mà cũng không tra ra được cái gì hữu dụng.” Thương Dục Thiên giải thích, “Em yên tâm đi, anh đã thông báo rồi, lần này Hoắc Thị nhất định phải bị đánh đổ cho dù có vấn đề gì,  còn Khương Tuyết Nhu hãy để cô ta tung tăng thêm hai ngày, dù sao tung tăng cũng không được bao lâu.”

Khương Tụng hài lòng gật đầu, cuối cùng đối với Khương Kiều Nhân nói: ” Mẹ nghĩ Triệu Vệ Bách hình như có tình cảm với con.”

Khương Kiều Nhân đỏ mặt, không nói gì.

Thương Mỗ nhàn nhạt nói: “Triệu Vệ Bách có tham vọng, theo đuổi chị ấy chẳng qua là bởi vì quyền lực của Thương gia.”

Thực lòng mà nói, tuy rằng Khương Kiều Nhân là chị gái của anh ấy, nhưng với khuôn mặt phẫu thuật kia, một người có quyền có tiền căn bản cũng không muốn chút nào.

Thương Mỗ chỉ là không muốn nói thẳng ra.
 
Chương 1654


Chương 1654

Khương Tụng gật đầu, nhắc nhở Khương Kiều Nhân: “Kết giao bạn bè là được, có thể anh ta không yêu con thật lòng.”

“Mẹ, con biết, con chỉ coi anh ấy là bạn bè.”

Khương Kiều Nhân thầm nghĩ, Triệu Vệ Bách tuy là thân phận hiển hách nhưng thân phận của cô ấy càng hiển hách hơn. Được rồi, cô ấy tạm thời lợi dụng Triệu Vệ Bách, nhân tiện tận hưởng cảm giác được cháu trai tổng thống theo đuổi. Còn nửa kia trong tương lai của cô phải là một người quyền lực hoặc đó phải là người giàu nhất trong bảng xếp hạng toàn cầu, còn ngoài ra cô ấy đều thấy chướng mắt.

Trưa ngày hôm sau, Khương Tuyết Nhu và Thương Mỗ gặp nhau ở một nhà hàng.

Lần này, cô đến được một lúc, đợi bảy tám phút thì Thương Mỗ mới xuất hiện.

Thương Mỗ mặc bộ quần áo mà cô đã chọn cho anh lần trước, quần tây trắng và áo sơ mi sọc xanh da trời, hợp với khuôn mặt pha lẫn đôi mắt xanh của anh, nhìn anh giống như siêu mẫu quốc tế, tất cả các ánh mắt của mọi người trong nhà hàng đều đổ dồn về anh.

Cho dù là Khương Tuyết Nhu mỗi ngày đều đối mặt với Hoắc Anh Tuấn đẹp trai nhưng cô cũng bị vẻ đẹp trai của anh ấy làm cho choáng váng.

“Sao, tôi đẹp trai đến mức ngây người vậy sao?” Thương Mỗ nháy mắt với cô, “Nếu cô nghĩ đến chuyện theo đuổi tôi, tôi có thể suy nghĩ về điều đó.”

“Đừng đùa nữa, tôi bây giờ thật sự không có tâm trạng đó.” Khương Tuyết Nhu cười nhạt.

Thương Mỗ không nói nữa, anh hiểu rõ tình cảnh của Khương Tuyết Nhu hơn ai hết, bởi vì tất cả những chuyện này đều là do cha anh đi đằng sau gây áp lực.

“Anh nghe nói về tập đoàn Hoắc Thị chưa?” Thấy anh im lặng, Khương Tuyết Nhu lên tiếng trước.

“Tôi biết, nó đang bị điều tra.” Thương Mỗ nhấp một ngụm trà sau đó lại im lặng.

Khương Tuyết Nhu nhìn cậu ấy, rõ ràng cậu ấy nhỏ hơn cô mấy tuổi, trước kia còn tưởng rằng cậu chỉ là một thiếu niên, hiện tại mới phát hiện  ra cậu ấy rất thông minh, cũng không đơn giản chút nào.

“Thương Mỗ, thật ra ….” Khương Tuyết Nhu bóp chặt chén trà, mặc dù cảm thấy xấu hổ nhưng vẫn phải mở miệng, “Tôi biết thân phận và lai lịch của cậu có thể là không đơn giản, tôi không biết cậu có thể liên hệ với người có thể giúp Hoắc Thị một tay không. Cậu có thể thấy được tương lai của Hoắc thị sẽ ra sao, hiện tại thì đang phát triển rất mạnh cũng như Hoắc Anh Tuấn rất có bản lĩnh, nếu cho anh ấy hai năm, anh ấy có thể trở thành một trong 30 xí nghiệp mạnh nhất thế giới, chúng ta có thể cùng nhau hợp tác để cùng có lợi, không phải rất tốt sao.”

Lúc mở miệng nói điều đó, cả khuôn mặt của cô ấy đỏ bừng vì xấu hổ.

Thương Mỗ kinh ngạc nhướng mày, “Đúng vậy, gia tộc của tôi khá hiển hách, nhưng anh ấy bị điều tra là do cục điều tra của Nguyệt Hàn. Gia đình tôi trước giờ thành lập công ty ở nước ngoài, đối với Nguyệt Hàn thì không quen lắm…”

Khương Tuyết Nhu hiểu rõ.

Cô ấy đã bị từ chối một cách khéo léo.

Nhưng cô cũng biết lời anh ấy nói là đúng, anh ấy là người nước ngoài mới đến làm sao có khả năng giúp đỡ được chuyện như vậy, với lại lấy cớ gì mà người ta giúp đỡ chứ?

Chỉ là lần này cô bất đắc dĩ quá, bởi vì người gây sức ép mạnh đến nỗi người quyền lực cao nhất Nguyệt Hàn cũng không giải quyết được.

“Cậu nói đúng, tôi mạo muội quá.” Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ cười.

Thương Mỗ nhìn cô như vậy, có thể thấy gần đây cô phải chịu rất nhiều áp lực, buổi tối hình như không được nghỉ ngơi tốt lắm, quầng thâm dưới mí mắt phủ đầy bột, lòng anh khẽ xúc động, anh không khỏi nói: “Kỳ thực cô và Hoắc Anh Tuấn đã ly hôn, Hoắc thị sụp đổ, tại sao cô phải bận tâm, lúc này tốt hơn hết cô nên tránh xa anh ta mà bảo vệ bản thân mình, ai biết được Hoắc Anh Tuấn đã đắc tội ai, biết đâu sau này người đó lại đối phó với cô.”
 
Chương 1655


Chương 1655

“Người mà anh ấy đắc tội vốn dĩ là do tôi, có thể anh ấy sẽ không bị liên lụy nếu anh ấy không gặp tôi.” Khương Tuyết Nhu lộ ra vẻ chua xót nói.

Thương Mỗ dời tầm mắt, cố ý hỏi: “Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

“Chẳng qua là những ân oán trước đây, cũng không có gì hay ho để kể ra.” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói.

Thương Mỗ nhíu mày, không có mặt mũi để giải thích hay là cố ý không muốn giải thích.

“Vậy là muốn tháo chuông thì cần người buộc chuông tháo. Nếu cô có lỗi với người kia thì hãy làm điều gì đó, đến xin lỗi và tìm cách nào đó để được tha thứ.” Thương Mỗ gợi ý chứa đầy ẩn ý và tất cả những gì anh ấy có thể làm là vì cô đã  từng giúp đỡ anh lúc anh ở Thanh Đồng.

“Tôi sẽ không xin lỗi, cũng không cầu xin tha thứ, bởi vì tôi không làm gì sai.” Khương Tuyết Nhu không chút do dự từ chối.

“Vì người đó là kẻ thù của cô, vậy tôi nghĩ cô  có thể tranh thủ thời gian lúc người đó đang đối phó với Hoắc Thị, cô có thể nhanh chóng chạy trốn, nếu cô bỏ trốn ra nước ngoài, tôi có thể giúp được.”

Thương Mỗ cố ý ném mồi nhử, còn tưởng rằng Khương Tuyết Nhu sẽ do dự trong chốc lát, ai biết cô cau mày không chút suy nghĩ, “Tôi sẽ không đi, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ ở bên Hoắc Anh Tuấn cùng nhau cố gắng.”

“Anh ấy quan trọng như vậy, quan trọng hơn tất cả mọi thứ của cô sao?” Thương Mỗ có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng Khương Tuyết Nhu sẽ đồng ý, dù sao thì cô ấy cũng là một người phụ nữ đáng khinh và vô lương tâm như vậy, loại người này sẽ không bao giờ vì người đàn ông mà hy sinh bản thân?

“Thương Mỗ, cậu chưa yêu ai bao giờ, cậu không hiểu được, tôi với anh ấy không dễ dàng có được như ngày hôm nay. Tôi không nghĩ có thể dễ dàng buông bỏ như vậy, quên đi, coi như tôi chưa đề cập đến chuyện này, thôi ăn đi.”

Khương Tuyết Nhu đã từ bỏ ý nghĩ là nhờ anh ấy giúp đỡ, dù sao thì cũng chỉ là tìm anh ấy thử xem như thế nào, liền thất bại.

Món ăn ngon nhưng Thương Mỗ ăn bằng cả tâm trạng nặng nề.

Phản ứng của Khương Tuyết Nhu nằm ngoài dự đoán của anh, anh đã thử cô nhiều lần, càng ở bên nhau, anh càng cảm thấy Khương Tuyết Nhu là một người phụ nữ trọng tình trọng nghĩa.

Một người phụ nữ như vậy mà lại bất hiếu với cha mẹ, giết chết bà nội của mình sao?

Anh hơi bối rối. Các bạn chọn truyen3. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Cho đến khi ăn cơm xong, Khương Tuyết Nhu tranh thủ đi vệ sinh rồi thanh toán hóa đơn, sau khi trở lại bàn, cô nhẹ nhàng lễ phép chào hỏi anh, “Thương Mỗ, cám ơn cậu, nếu có lần sau, tôi lại mời cậu ăn cơm. ”

“Cô có chắc là không cần tôi đưa cô ra nước ngoài không? Theo như tôi biết thì cô đã có con.” Thương Mỗ đứng lên nói.

Nhắc đến đứa nhỏ, Khương Tuyết Nhu cảm thấy buồn bã, “Tôi quả thực là sẽ tìm cách đưa bọn trẻ đi, người mà tôi động đến rất hung ác, có thể không để cho con tôi đi, nhưng mà chuyện này tôi sẽ nghĩ cách và có thể đưa bọn trẻ đi .”

Thương Mỗ sững sờ trong chốc lát?

Cô cho rằng Khương Kiều Nhân là ác độc, làm sao có khả năng, cô không phải cũng rất hung ác sao?

Vẫn có gì đó không ổn.

“Bọn trẻ không cùng cô đi ra nước ngoài sao?”
 
Chương 1656


Chương 1656

Khương Tuyết Nhu lắc đầu, “Tôi đi đây.”

Thương Mỗ nhìn bóng lưng của cô, trong lòng không đành lòng và sự phức tạp ngày càng mãnh liệt, anh thật sự sắp không hiểu người phụ nữ này, “chờ đã.”

Khương Tuyết Nhu nghi ngờ quay đầu lại.

“Thật ra… không phải là không thể.” Thương Mỗ đột nhiên nói, “Tôi không thể giúp cô nhưng nếu cô có thể gây ấn tượng tốt với cha tôi, nói không chừng có thể cứu được Hoắc Thị.”

Khương Tuyết Nhu kinh ngạc.

Thương Mỗ không tự nhiên ho khan một tiếng, ” Tôi dẫn cô đến đó là không được, cha tôi sẽ đánh tôi chết, chiều mai hãy tới nơi này đi.”

Vừa nói, cậu ấy vừa đưa một tấm danh thiếp ghi địa chỉ của một nhà đầu tư ngân hàng nước ngoài. “Ngày mai cha tôi sẽ đến thăm ngân hàng này, khi cô nhìn thấy ông ấy, cô sẽ biết ông ấy là cha tôi.”

Khương Tuyết Nhu có chút bối rối, vốn chỉ là đến xem thử, không ngờ …

“Thương Mỗ, tôi…..”

“Đừng cảm ơn tôi, tôi chỉ nói cho cô biết về hành trình của cha tôi, ông ấy là một người rất lạnh lùng và thường không giúp đỡ bất luận là ai đi nữa. Đối với ông ấy, tôi có thể chỉ là một món quà của ông ấy và mẹ tôi, vậy nên không có giúp được ích lợi gì, chủ yếu là dựa vào bản thân cô.” Thương Mỗ nhún vai nói, “tốt hơn hết cô không nên nói với Hoắc Anh Tuấn, mới đầu liền nói ra sẽ không có lợi gì, mà ngược lại càng rắc rối thêm.”

“Cảm ơn.” Khương Tuyết Nhu siết chặt danh thiếp, “Cảm ơn cậu đã cho tôi cơ hội này, nếu tôi không nắm bắt được thì chuyện đó là do tôi, cậu đã giúp tôi rồi.”

“Cô có thể tự mình lo liệu.”

Thương Mỗ vẫn rất phức tạp.

Rốt cuộc tất cả chuyện này đều là do cha của anh châm ngòi, nếu Thương Dục Thiên có thể thay đổi ấn tượng, có lẽ Hoắc Thị cũng không phải không có cách cứu.

Chỉ là anh không hiểu Khương Kiều Nhân là chị gái của mình, theo lý thuyết thì anh phải ghét Khương Tuyết Nhu, nhưng mỗi lần đối mặt với cô, anh không những không cảm thấy chán ghét, ngược lại còn thích dựa dẫm cô ấy.

Còn đối với Khương Kiều Nhân …

Đôi khi anh cảm thấy không thân thiết là bởi vì  anh và cô ấy không cùng cha hoặc vì lớn lên trong một môi trường khác nên anh không có chút tình cảm nào với Khương Kiều Nhân.

Đôi khi nhìn thấy cô ấy làm vui lòng Khương Tụng, ngược lại anh cảm thấy rất chán ghét.

Anh thực sự không hiểu.

Khương Tuyết Nhu đọc tin tức thì thấy các ban ngành liên quan đã thông báo: Các bộ phận ban ngành có liên quan gần đây đã điều tra tập đoàn Hoắc Thị và phát hiện sản phẩm của tập đoàn này không đạt tiêu chuẩn, hiện tại Hoắc Thị buộc phải dừng mọi công việc để tiến hành chấn chỉnh.

Tin tức này đã làm chấn động toàn bộ Nguyệt Hàn.

Buổi chiều, vừa mới mở sàn, cổ phiếu của Hoắc Thị giảm mạnh tới 20 điểm.

Khương Tuyết Nhu không thể tưởng tượng được Hoắc Thị bây giờ rối ren đến mức nào.

Cô gọi điện cho Hoắc Anh Tuấn nhưng không có ai trả lời, sau đó cô gọi cho Ngôn Minh Hạo và biết rằng Hoắc Anh Tuấn đã bị sở điều tra đưa đi.

“Khương tiểu thư, Hoắc Thiếu nói đừng đến công ty, hiện tại công ty có rất nhiều phóng viên, còn có một nhóm đối tác hợp tác làm loạn.” Ngôn Minh Hạo bất lực nói.

“Rốt cuộc sản phẩm không đạt yêu cầu chỗ nào?” Khương Tuyết Nhu lo lắng hỏi.
 
Chương 1657


Chương 1657

“Kỳ thực không có vấn đề gì, chẳng qua là cái cớ, cái cớ làm cho cổ phiếu Hoắc Thị giảm mạnh, sau đó mới làm cho Hoắc Thị tan rã.” Ngôn Minh Hạo cay đắng giải thích, “Cụ thể, cô có thể hỏi Hoắc Thiếu.”

Khương Tuyết Nhu cũng không có tâm trạng để nghĩ gì nhiều, cô muốn sớm về biệt thự Hoắc Thị.

Đến tận 7 giờ tối Khương Tuyết Nhu mới biết được Hoắc Anh Tuấn đã trở về.

Cô vội vàng đi đến sảnh thì thấy ngoài hai người lớn Hoắc Gia còn có Hoắc Nhã Lam đã xuất viện, ngay cả Lục Minh Anh đang định xuất ngoại cũng đã tới biệt thự.

“Em nghe Ngôn Minh Hạo nói anh bị bắt đi điều tra, vẫn ổn chứ.” Khương Tuyết Nhu bước tới, nắm tay Hoắc Anh Tuấn..

“Không sao đâu, bọn họ chỉ là nói mấy lời để lôi kéo tôi” Hoắc Anh Tuấn kéo lấy Khương Tuyết Nhu ngồi ở bên cạnh, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ bình tĩnh, “Nhưng anh không phải là người ăn chay.”

“Đừng có lừa em, bọn họ dùng mọi cách vì muốn tiêu diệt Hoắc Thị.” Khương Tuyết Nhu có chút tức giận nói.

Chưa nói đến việc Khương Tuyết Nhu tức giận, Hoắc Lão gia cũng tức giận, “Thật không biết xấu hổ, Hoắc Thị chúng ta thành lập trăm năm, làm cho kinh tế Nguyệt Hàn phát triển, tạo ra vô số việc làm cho Nguyệt Hàn. Ông nghĩ nếu như đó là cuộc cạnh tranh kinh doanh thất bại, ông chấp nhận nhưng đây rõ ràng là một sự đàn áp không phân biệt tốt xấu.”

Hoắc Nhã Lam cũng rất thất vọng. “Mẹ nghe ý kiến ​​của các cổ đông có ý định muốn rút lui, chắc có lẽ họ đã nghe được một số thông tin gì đó. Nếu tin đó được truyền ra ngoài thì giá cổ phiếu sẽ tiếp tục giảm mạnh, lúc đó sẽ yêu cầu tổ chức lại và Hoắc Gia chúng ta sẽ bị đá ra ngoài.”

Lục Minh Anh nhìn Hoắc Anh Tuấn bằng ánh mắt thâm thúy: “Người đứng sau có lẽ thân phận không tầm thường, cha biết con muốn đợi đến khi Tống Nguyên lên cầm quyền nhưng còn nửa tháng nữa Tống Nguyên mới thượng vị được. Nửa tháng này đối phương sẽ tận dụng hết sức lực để hạ bệ tận gốc Hoắc Thị, Hoắc thị vừa mới đánh bại Sở thị xong, trong tay cũng không còn nhiều tiền, nửa tháng con cũng không cầm cự được.”

Hoắc Nhã Lam nhìn anh, mở miệng, cuối cùng im lặng.

Nhưng mọi người đều biết bà muốn nói gì, vẫn  là Khương Tuyết Nhu chủ động mở miệng nói, “Chú Lục, nếu như Tập đoàn Garson ra tay giúp đỡ, người đứng phía sau có thể không biết quan hệ giữa chú và Hoắc Anh Tuấn.”

“Không,” Hoắc Anh Tuấn lắc đầu dứt khoát “Chúng ta còn không biết thực lực của những người đứng sau đó. Vốn dĩ bên kia không biết quan hệ giữa anh và tập đoàn Garson, nếu như bị bại lộ thì có thể sau khi đối phó với chúng ta thì có thể sẽ tiếp tục đối phó với tập đoàn Garson. Biết rằng cả Hoắc Thị và tập đoàn Garson đều là những công ty lớn nhất thế giới, bên kia có thể đối phó với Hoắc Thị thì việc bên kia đối phó với Garson chỉ là vấn đề thời gian.”

Lục Minh Anh gật đầu, “Đây cũng là lý do cha không giúp đỡ. Nguyên nhân chính là cha chưa biết rõ về tình hình của đối phương, nếu liên kết lại cũng chưa chắc thắng, vậy nên Garson có thể là đường lui trong tương lai của Hoắc Anh Tuấn.”

Khương Tuyết Nhu đau đầu.

Cuối cùng, Hoắc Lão gia bất lực nhìn Lục Minh Anh mà khẩn cầu: “Quyết định của anh là đúng. Nếu Hoắc Thị thật sự không giữ được, xin phiền anh mang hai đứa con của Hoắc Anh Tuấn về nước Y. Hoắc gia chúng tôi đã nợ anh quá nhiều, tập đoàn Garson không nên bị lôi xuống nước.”

Lục Minh Anh không nói lời nào, ông đồng ý với những gì Lão Gia Tử nói.

Tiểu Khê cùng Lãnh Lãnh là hai đứa cháu của ông ấy, chăm sóc là việc đương nhiên còn nhũng người còn lại của Hoắc gia ông ấy không quan tâm lắm, ông ấy cũng không có quá nhiều nghĩa vụ. Hôm nay ông ấy đến đây hoàn toàn là vì con trai.
 
Chương 1658


Chương 1658

“Cha …” Hoắc Văn đứng lên, nóng nảy có chút không can tâm.

“Được rồi, các người cũng đã hưởng phúc hơn nửa đời người rồi, tiền không có thì ta có thể kiếm lại, còn giữ được mạng sống là tốt rồi.” Hoắc Lão gia xúc động nói.

Trong phòng khách chính, không biết đã qua bao lâu, Hoắc Văn lẩm bẩm: “Không biết Hoắc gia chúng ta làm sao lại đắc tội đối phương lợi hại như vậy.”

Con ngươi của Khương Tuyết Nhu khẽ co lại, cô bất giác siết chặt tay Hoắc Anh Tuấn.

Thẳng cho đến lúc bóng lưng hai người khuất trong bóng tối khi trở về biệt thự, Khương Tuyết Nhu trên đường đi một mực im lặng không có lên tiếng.

“ Tuyết Nhu, đừng bận tâm những lời nói của cậu anh.” Hoắc Anh Tuấn dừng lại, bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt non nớt của cô.

Khương Tuyết Nhu đầy tự trách nói: “Làm sao không thể không bận tâm, nếu như hồi đó ở Thanh Đồng em không tìm anh để kết hôn thì tốt rồi, anh sẽ không đắc tội Khương Kiều Nhân…”

“Nếu như em nói vậy thì anh cũng có sai. Lúc đầu bắt được cô ta, đáng lẽ phải giết cô ta không để cho cô ta có cơ hội trốn thoát.” Hoắc Anh Tuấn thở dài, ” cũng là bị Sở Minh Khôi lợi dụng.”

“Dù sao không gặp em, anh cũng không cùng Khương Kiều Nhân kết thành thù hận.” Khương Tuyết Nhu giải thích.

“Không, nếu có thể quay lại, anh vẫn muốn gặp em.” Hoắc Anh Tuấn nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần cô, “Anh nói rồi, tiền không có, có thể kiếm lại, Tuyết Nhu, anh đã trải qua một lần bị mọi người chế nhạo, xem thường, những thứ kia đối với anh không quan trọng. Bất luận là đứng ở đâu cũng không quan trọng, đứng dưới đất cũng tốt hay đứng trên cao cũng tốt miễn là có em bên cạnh. Khương Kiều Nhân muốn đối phó với Hoắc Thị thì có thể, còn muốn giết anh thì không thể nào, cùng lắm thì anh sẽ đưa em và hai đứa nhỏ ra nước ngoài, chỉ là sợ em không thể từ bỏ tập đoàn Hồng Nhân.”

“Em giống kiểu người chỉ biết quan tâm đến tài sản vậy sao?” Khương Tuyết Nhu nghe anh cười, vòng tay qua eo anh, “Em có đầu óc và trí tuệ,  không có tiền thì không thể kiếm ra tiền sao? Với lại chúng ta cũng còn trẻ, em chỉ sợ Khương Kiều Nhân sẽ ra tay với những người khác ở Hoắc gia.”

“Đừng lo lắng, anh cũng đã cùng chú Tống bàn bạc rồi, ông ấy nói sau khi nhậm chức sẽ bảo vệ nhà họ Hoắc được bình an. Nếu thật sự không có cách nào khác, chúng ta có thể đến đó sau khi ổn định được một chút, chúng ta có thể dẫn họ qua.” Hoắc Anh Tuấn cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô,” Tin anh đi.”

“Ừ.” Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, đôi môi tức giận dưới ánh trăng hiện lên vẻ đẹp quyến rũ mê người.

Hoắc Anh Tuấn nhớ tới gần đây đã lâu rồi không hôn cô nghiêm túc, lúc này ánh mắt thâm sâu, cúi đầu đè mạnh lên.

Khi đang hôn thở hổn hển, lúc buông ra có âm thanh của Tiểu Khê trêu chọc đột nhiên vang lên bên tai anh.

” Hai người về muộn như vậy, lại trốn ra ngoài thân mật, thật là không biết xấu hổ.”

Khương Tuyết Nhu sợ đến mức tim nhảy ra ngoài, vừa quay đầu lại nhìn thấy ánh mắt khinh thường của hai đứa trẻ bên cạnh, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lại bừng đỏ, không biết bọn trẻ nhìn thấy được gì rồi.

“Các con… đến lúc nào vậy?” Cô xấu hổ đến mức muốn khoan một lỗ chui xuống đất.

“Rất là lâu, con cũng không nhớ rõ lắm.” Lãnh Lãnh nhàn nhạt trả lời câu hỏi.

Khương Tuyết Nhu: “…”

Không phải chỉ là cho nhau một nụ hôn thôi sao? Có thể kéo dài bao lâu? Đám tiểu tử này thực sự rất nguy hiểm.

Ngược lại Hoắc Anh Tuấn thì mặt dày khoác vai Khương Tuyết Nhu, “Không có chuyện gì, dù sao khi lớn lên hai bọn trẻ cũng sẽ như thế này.”

“Ai muốn cái dạng này, lưu manh.” Tiểu Khê khịt mũi.
 
Chương 1659


Chương 1659

Lãnh Lãnh tiếp tục than thở: “Nghe bà nội nói, Hoắc gia sắp xong rồi, hai người còn nhàn hạ thoải mái thân mật sao?”

Hoắc Anh Tuấn thờ ơ nói: “Vậy các con có nhàn hạ thoải mái xem chuyện này sẽ như thế nào không?”

Tiểu Khê yếu ớt hỏi: ” con chỉ là muốn hỏi, nếu như đóng cửa, có còn được ăn kẹo ngọt không?”

Mọi người: “…”

Đều là những người có tâm hồn ăn uống.

Lãnh Lãnh liếc cô một cái, “Đừng lo lắng, cho dù kết thúc, sau này anh sẽ khởi nghiệp và kiếm thật nhiều tiền cho em, để em ngoài việc tiêu tiền thì không cần phải suy nghĩ chuyện gì khác.”

“Thật tốt quá.” Tiểu Khê nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nói.

Nhìn cảnh này, lúc đầu Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn kiềm chế lại nhưng sau đó không khỏi bật cười.

Tốt hơn hết vẫn muốn như một đứa trẻ, vô lo vô nghĩ.

Nhưng thực tế, mỗi người sinh ra ai cũng đều là trẻ con sao, chỉ là càng về sau càng đòi hỏi nhiều hơn….

Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn đột nhiên thật sự nghĩ thoáng rất nhiều.

“Đi thôi, đi ngủ tiếp thôi.”

Hoắc Anh Tuấn trực tiếp ôm Tiểu Khê ngồi lên cổ.

Tiểu Khê dùng sức quơ mạnh nắm đấm nhỏ, “Lái, lái đi.”

Hoắc Anh Tuấn không những không tức giận, ngược lại còn rất vui vẻ.

Khương Tuyết Nhu nhìn với ánh mắt ôn nhu.

Lúc trước cô cảm giác như bị một khối đá lớn đè nặng, nhưng bây giờ thực sự thoải mái hơn rất nhiều

Cho dù ngày mai cô đi tìm cha của Thương Mỗ, cô cũng phải thoải mái nhiều hơn.

Dù sao cũng phải cố gắng hết sức, nếu thật sự thất bại thì cũng không thể miễn cưỡng.

Cô không nói với Hoắc Anh Tuấn chuyện này, thứ nhất là sợ anh ghen, thứ hai là cô cảm thấy Hoắc Anh Tuấn không muốn cô đi nhờ vả người khác, anh ấy có lòng tự trọng của mình.

Chiều hôm sau, Khương Tuyết Nhu lái xe đến ngân hàng nước ngoài mà Thương Mỗ nhắc tới.

Cô đợi rất lâu trong đại sảnh để lấy số, mới đầu chỉ nhìn thấy một đám người khôi ngô, vạm vỡ bước ra, sau đó là một người đàn ông mặc quần tây đen, nhìn có vẻ giống như là bản sao của Thương Mỗ lúc về già. Một đôi mắt xanh thẳm, gương mặt rất sắc sảo và cực kỳ lạnh lùng, có thể nhìn ra được lúc còn trẻ chắc cũng là một soái ca khiến bao cô gái phải siêu lòng.

Tuy nhiên, khí chất của người này rất phi thường, Khương Tuyết Nhu đã từng nhìn thấy rất nhiều người có thân phận hiển hách, nhưng chưa có ai tạo cho cô áp lực lớn như cha của Thương Mỗ.

Đương nhiên những người như vậy họ rất cảnh giác và không dễ dàng gì tiếp xúc được họ.

Nhưng, cô ấy phải thử một lần.

Thấy nhóm giám đốc chuẩn bị hộ tống cha của Thương Mỗ ra khỏi ngân hàng, một chiếc Bentley đã đi tới trước cửa.

Khương Tuyết Nhu nghiến răng, mạnh dạn đi tới, “Thương tổng.”
 
Chương 1660


Chương 1660

Thương Dục Thiên định lên xe.

Đột nhiên ông nghe thấy giọng một người phụ nữ nghe rất dễ chịu truyền tới.

Ông ấy vốn tưởng là giám đốc điều hành của ngân hàng, quay đầu lại nhìn, con mắt nhíu lại cứng đờ mất mấy giây.

Người phụ nữ bước ra khỏi cửa ngân hàng trông như đang ở độ tuổi đôi mươi, mặc một chiếc áo len màu vàng lông ngỗng với váy dài chữ A. Cô ấy toát lên một khí chất thanh tao và trong sáng, cô ấy có mái tóc dài màu nâu kem, với kiểu tóc đuôi ngựa, dáng người thật hoàn mỹ và điều kinh ngạc hơn là khuôn mặt đó.

Thương Dục Thiên trong đời đã nhìn thấy quá nhiều mỹ nữ phương Đông, nhưng chỉ có một người khiến ông ấy cảm động, đó là Khương Tụng, Khương Tụng trước kia có mười phần về vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng.

Người phụ nữ trẻ tuổi trước xuất hiện trước mặt làm ông nhớ đến Khương Tụng trước đây.

Nó rất giống, cái môi, cái mũi.

Tuy rằng hai mắt không giống nhau lắm, nhưng ánh sáng trong đôi mắt đó hoàn toàn giống với Khương Tụng lúc xưa.

Ông thậm chí phát sinh ra chứng rối loạn thời gian, nghĩ rằng mình đã xuyên không về quá khứ và gặp lại Khương Tụng hơn 20 năm về trước.

Người điều hành ở bên nhìn thấy vẻ mặt của Thương Dục Thiên, cho rằng ông bị sắc đẹp của Khương Tuyết Nhu mê hoặc, lập tức ngoan ngoãn nhường chỗ.

Các giám đốc điều hành đều nhìn Khương Tuyết Nhu cũng rất ngạc nhiên, cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp như thế này lại đột nhiên xuất hiện ở đây, không lẽ cô ấy có mối quan hệ mập mờ với ông chủ này.

Khương Tuyết Nhu không để ý đến ánh mắt của những giám đốc điều hành kia, lợi dụng cơ hội này mà mạnh dạn bước tới, “Thương tổng, xin chào, tôi là bạn của Thương Mỗ, tôi có thể  nói vài lời với ông được không.”

Thương Dục Thiên cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần.

Ông trầm mặc suy tư, sau đó nhíu mày nhìn các giám đốc điều hành.

“Thương tổng, vậy chúng tôi lên trước.” Những người điều hành rời đi với những cái nháy mắt rất hiểu chuyện.

Thương Dục Thiên một tay chống cửa xe, tay kia đút túi quần, thân hình giống như một nam người mẫu hàng đầu thế giới. Ngoại trừ một đôi mắt xanh lam toát ra không thể nhìn thấy ánh sáng hào quang sâu thẳm, không nói lời nào nhưng vô hình có thể gây áp lực cho người khác.

Khương Tuyết Nhu quả thực cảm thấy rất căng thẳng, trên lưng thậm chí còn có chút mồ hôi lạnh, “Thực xin lỗi, Thương tổng, đột nhiên lại quấy rầy mạo muội làm phiền ngài, để tôi tự giới thiệu trước, tôi tên là Khương Tuyết Nhu, hôm nay tôi đến đây là vì tập đoàn Hoắc Thị.”

“Khương Tuyết Nhu…”

Thương Dục Thiên Trong con ngươi sâu thẳm lóe lên một tia sáng đen.

Người phụ nữ trước mặt ông lại là người phụ nữ xấu xa độc ác mà Khương Kiều Nhân nhắc đến và là cháu gái xấu xa của Khương Tụng.

Thảo nào …dáng dấp  trông rất giống Khương Tụng.

Nghe nói cháu gái có thể giống với cô ruột, Khương Tuyết Nhu này giống hơn so với Khương Kiều Nhân.

Mà ông có thể thấy được rằng Khương Tuyết Nhu khác với Khương Kiều Nhân, khuôn mặt xinh đẹp kia là hoàn toàn tự nhiên, dung mạo trẻ trung xinh đẹp  như vậy, chẳng trách mấy ngày trước đứa con trai ngốc nghếch của ông lại nói tốt mấy câu cho cô ấy.

Chẳng những còn đưa cô ấy đến trước mặt ông.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom