Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chồng Yêu Là Quỷ

Dịch Full Chồng Yêu Là Quỷ
Chương 323


“Diệu Diệu… Em sao thế? Đừng dọa chị!” Giọng tôi run lên, kinh hoảng nói.

Đã quá lâu tôi chưa thấy cảnh tượng này, con ngươi đổi thành trắng dã vốn chính là biểu hiện của con người, nhưng Diệu Diệu vốn là quỷ kia mà!

Tại sao con ngươi của nó cũng biến đổi!

Tôi vừa gọi to Diệu Diệu vừa tiến về phía nó, muốn xem rốt cuộc cụ thể nó bị thế nào.

Nhưng tôi còn chưa đi đến bên cạnh Diệu Diệu thì sau lưng tôi đột nhiên có một cánh tay đưa tới nắm lấy cổ tay tôi, theo đó là một tiếng cười âm hiểm.

Giọng cười kia hình như là giọng của Đường Dũng nhưng trong âm thanh lại có chút không giống, giống như trong giọng Đường Dũng còn kèm theo giọng của một người khác, như ác ma đi ra từ địa ngục khiến người nghe không rét mà run!

Dù sao tôi cũng đã trải qua không ít chuyện, đối mặt sinh tử nhiều lần, lá gan đã lớn hơn trước kia rất nhiều nhưng không biết tại sao nghe được tiếng cười này trong nháy mắt khiến chân tôi mềm nhũn, uỵch một tiếng quỵ xuống đất.

“Ha ha… Hai ngàn năm… Lộc Dương, cuối cùng ngươi cũng vẫn đem chúng ta thả ra rồi…” Giọng Đường Dũng không cao không thấp vang lên trên đỉnh đầu của tôi, trong mắt anh ta là một mảnh ảm đạm, không thấy màu đen của con ngươi đâu, nhìn qua rất rợn người.

Càng rợn người là nụ cười trên mặt anh ta lúc này, giống như pho tượng vậy, rất cứng như người đã chết.

“Ngươi là ai? Tại sao lại biết tên của ta?! Tốt nhất ngươi hãy mau từ trong thân thể anh ta đi ra, ngươi biết anh ta là ai không? Chờ anh ta tỉnh lại thì ngươi xong rồi…” Cơ thể tôi vẫn run lên vì sợ, nhưng Đường Dũng bị hắn nhập vào, tôi không thể một mình chạy thoát thân bỏ mặc Đường Dũng được, chỉ có thể lấy can đảm hù dọa hắn, xem có thể khiến hắn sợ mà đi ra không.

Ngay khi tôi còn đang nói chuyện với kẻ trên người Đường Dũng thì cửa phòng Đường Dũng đột nhiên bị đẩy ra, Giao tiên cùng yêu khí nồng nặc vây quanh đẩy cửa xông vào, trầm giọng nói: “Ngươi không phải đối thủ của hắn, đi nhanh lên! Đi tìm Tô Mộc!”

Nói xong Giao tiên đẩy mạnh tôi một cái, trong nháy mắt tôi bay ra khỏi cửa sổ ra ngoài.

Chẳng qua tôi vừa mới bay một chút, thân thể vẫn còn đang ở giữa không trung thì một lực rất mạnh đột nhiên hút lấy thân thể tôi, khiến tôi bay ngược trở lại phòng Đường Dũng.

“Ha ha… Vội cái gì? Bạn cũ hai ngàn năm không gặp… Mới vừa gặp mặt đã muốn đi?” Đường Dũng trơ tráo không cười nói.

Vừa nói hắn đưa tay ra, hướng về phía tôi phẩy một cái.
 
Chương 323-2


Tôi kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể tôi trong chớp mắt bị uốn cong như tôm, từ tim truyền tới một trận đau nhức giống như bị người nắm lấy.

“Buông cô ấy ra!” Sắc mặt Giao tiên đầy căng thẳng, nhỏ giọng nói: “Đã qua lâu như vậy, cô ấy bây giờ đã không còn quan hệ với người trước kia phong ấn ngươi!”

“A ha, có phải không?! Chớp mắt đã qua hai ngàn năm, vậy mà ngươi vẫn ở bên cạnh Lộc Dương, thật quá trung thành. Xem ra những thứ cỏ năm đó ngươi ăn không phải ăn chùa.” Người nhập vào Đường Dũng nói.

Vừa nói hắn từng bước đi về phía tôi, hai con mắt mờ đục rợn người vẫn nhìn tôi chằm chằm, nói: “Nếu như cô ta không phải là Lộc Dương năm đó thì tại sao yêu khí trên người cô ta có thể mở phong ấn trên người ta. Năm đó ta khổ sở cầu xin cô ta nhưng cô ta đều không tha cho ta một mạng, ngươi cảm thấy cơ hội hôm nay tốt như vậy ta sẽ bỏ qua cho nàng sao? Ha ha…”

Vừa nói hắn đã đi tới trước mặt tôi, đôi mắt trống rỗng lạnh lùng nhìn chằm chằm tôi khiến tôi có cảm giác đang bị tử thần nhìn.

“Có thể… cho ta chết không?” Tôi cố nén cơn đau từ tim, nói.

Người này xuất hiện quá khó hiểu, hắn lại bị phong ấn trong đóa hoa kia, hơn nữa tôi vừa rồi chẳng qua chỉ là chạm tay vào bông hoa, tại sao lại đã đem thả hắn ra rồi?

Rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?

Trong lòng tôi dị thường khổ sở, vốn đột nhiên Tô Mộc không muốn tôi nữa đã khiến tôi buồn bực, sau khi buộc phải ăn hoa bỉ ngạn thân thế của tôi lại càng trở nên khó hiểu hơn.

Rốt cuộc tôi là ai?

Tô Mộc là ai?

Kiếp trước hay kiếp này chúng tôi có quan hệ như thế nào?

Đầu óc tôi cứ lởn vởn những vấn đề này, người sắp nổ tung rồi.

“Ngươi cũng không biết ta là ai?” Thấy tôi đau đớn không muốn sống nữa, người kia sửng sốt một chút.

Sau đó hắn cười điên cuồng, một tay nắm lấy cằm tôi nói: “Trước kia ngươi không tiếc toàn bộ tu vi của mình muốn giết chết ta, bây giờ lại quên ta. Ha ha! Không phải ngươi muốn cho ta chết sao, hôm nay ta sẽ để cho ngươi xem một chút ta sống lại thế nào! Cho dù ngươi chết thì yêu thần ta đây cũng sẽ không chết, hơn nữa sẽ mượn thân thể sống lại, để cho người ngươi quan tâm từng bước đi về vực sâu vạn kiếp bất phục!”

Âm thanh người kia mang theo sự ác động, khi nói đến phần sau trong giọng đã tràn đầy thù hận.
 
Chương 323-3


Nói xong hắn đẩy mặt tôi ra, khiến tôi ngã lăn trên mặt đất. Đến khi tôi ngẩng được đầu lên thì thấy một thân ảnh thoáng qua nhảy ra khỏi cửa sổ, Đường Dũng nhảy từ trên lầu hai xuống.

“Giao tiên, mau đuổi theo!” Tôi liền nôn nóng. Mặc dù tôi đối với thứ tự xưng là yêu thần kia không có chút ấn tượng nào nhưng từ trong giọng nói của hắn không khó đoán được giữa hắn cùng ta có thâm cừu đại hận gì đó, Đường Dũng ở trong tay hắn có thể tốt được sao?

“Đuổi cái gì mà đuổi, cả hai ta cùng nhau cũng đừng mong đụng được vào đầu ngón tay của hắn. Bằng tính khí của hắn vừa rồi có thể tha cho ngươi một cái mạng đã là vạn hạnh…” Không biết từ lúc nào trên người Giao tiên đã đầy mồ hôi lạnh, chắc chắn yêu thần kia đi xa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Từ khi biết Giao tiên tới nay đây là lần đầu tiên tôi thấy ông ta lo lắng như vậy!

“Vậy phải làm sao bây giờ? Cứ mặc kệ Đường Dũng bị hắn mang đi?” Tôi liền nóng nảy. Cảm giác kinh khủng người kia mang tới cho tôi lúc này vẫn chưa biến mất, nhưng là Đường Dũng thì tôi phải cứu, không tính cái khác, chỉ bằng việc mỗi lần tôi xảy ra chuyện anh ta đều liều mình ở bên cạnh tôi thì tôi cũng không thể bỏ mặc anh ta được.

“Không phải là không cứu, là phải nghĩ cách cứu nữa. Bằng tài nghệ của hai ta bây giờ đối cứng lại là không thể, sẽ chỉ khiến lưỡng bại câu thương.” Giao tiên nói.

Chân mày ông ta lúc này đã nhăn lại, hai tay để sau lưng đi tới đi lui, sau khi suy nghĩ một lúc ông ta mới mở miệng nói: “Nếu yêu thần bị ngươi thả ra rồi thì có một số việc ta phải nói rõ cho ngươi. Bây giờ ngươi không cần lo lắng cho Đường Dũng, yêu thần muốn dùng cậu ta để trả thù ngươi thì sẽ tuyệt đối không làm tổn thương cậu ta bây giờ. Lúc này việc ngươi phải làm là mau sớm khôi phục thực lực đích thực của Lộc Dương, sau đó đi tìm Tô Mộc nói cho cậu ta biết chuyện yêu thần đã bị thả ra, để cho cậu ta cũng chuẩn bị sẵn sàng một chút.”

“Khôi phục thực lực của Lộc Dương? Cái gì gọi là thực lực của Lộc Dương?” Tôi nôn nóng trong lòng, nghe những lời hàm hồ này của Giao tiên không khỏi nổi giận, giọng càng ngày càng kém.

Giao tiên cũng không để ý, nghiêm mặt nói: “Chính là khôi phục lại thực lực trước kia của ngươi, kiếp trước là ngươi đã đem yêu thần phong ấn ở quỳ dao hoa dặm*, cho nên mặc dù hắn đã thoát được thì vẫn có chút kiêng kỵ với ngươi, nếu không vừa rồi hắn đã không dễ dàng bỏ qua cho ngươi như vậy. Bây người ngươi phải cố gắng tu luyện làm tăng yêu lực lên, nếu không chờ lần sau hắn xuất hiện trở lại thì ngươi chỉ có thể trơ mắn nhìn hắn làm ngươi bị thương mà không thể làm gì.”

*quỳ dao hoa dặm: Mình search nhưng không tìm được nghĩa, không biết là địa danh hay tên một loài hoa, có gì sẽ sửa sau nhé.
 
Chương 324


“Vậy tôi nên làm sao để khôi phục được thực lực kiếp trước? Kiếp trước rốt cuộc tôi là cái gì?” Tôi hỏi.

Óc tôi bây giờ vẫn còn choáng váng nhưng bất kể kiếp trước tôi là cái gì thì bây giờ trước mặt tôi cũng chỉ có một con đường, là làm theo những gì Giao tiên nói. Nếu không chưa nói tới Đường Dũng không chịu nổi, tôi còn có một dự cảm rất lớn rằng tiếp theo tôi cũng sẽ bị cuốn vào một trận chiến phức tạp.

“Kiếp trước ngươi…” Biểu tình của Giao tiên có chút phức tạp, có thể nhận ra ông ta không muốn nói chuyện kiếp trước của tôi với tôi. Nhưng bây giờ tôi đã bị yêu thần ép đến ngay trước mặt, ông ta không nói cũng không được, liền nói: “Ngươi cũng đã thấy, kiếp trước ngươi là yêu chứ không phải là người, yêu thần này tính ra thì là thân thích của ngươi, các ngươi đều là chung một gia tộc…”

Hóa ra đời trước tôi không phải là sóc yêu mà sinh ra đã ở trong một gia tộc hồ yêu. (hồ = cáo nha mọi người, hồ ly đỏ mấy chương trước là cáo lửa, nhưng dịch đoạn này cứ nửa Hán Việt nửa Việt thành ra hơi khó chọn từ)

Gia tộc hồ yêu này trong yêu giới có thanh danh rất hiển hách, gọi là Thiên yêu hồ tộc.

Trong tình huống bình thường, yêu vật đều là do động vật có linh tính tu luyện qua nhiều năm mà thành, tu luyện càng lâu sẽ có càng nhiều yêu hạch, có nhiều yêu hạch cũng là có thực lực càng cao. Giao tiên cũng nhờ tu luyện mà thành đại yêu cửu hạch, ở kiếp trước của tôi, kiếp trước của kiếp trước, rồi kiếp trước nữa của kiếp trước thì ông ta cũng đã theo tôi tu luyện, để tôi thành người trợ tiên của ông ta.

Liên tiếp trải qua luân hồi năm kiếp ông ta mới có thực lực hôm nay.

Nhưng có một loại yêu kỳ tài ngút trời, từ khi sinh ra đã có ngay được chín viên yêu hạch, người khác phí công tu luyện tới điểm cuối cùng là đại yêu cửu hạch chẳng qua cũng chỉ là khởi điểm của Thiên yêu hồ tộc chúng tôi.

Tôi lại được ông trời ưu đãi, bởi vì khi mẹ tôi sinh tôi ra vừa vặn đúng lúc mẹ tôi đang độ kiếp để hóa thần, cuối cùng mặc dù trời mang mẹ tôi đi nhưng đã để lại tôi.

Vì vậy trong hơn mười ngàn năm qua trong Thiên yêu hồ tộc thì tôi là kẻ đầu tiên vừa ra đời đã hóa thành thần. Cũng vì vậy trong toàn bộ hồ tộc đem tôi kính như thần linh.

Tôi đã trở thành vị vua không vương miện trong gia tộc, tất cả Thiên yêu hồ tộc đều đợi đến khi tôi trưởng thành, chỉ cần tôi trưởng thành thì tất yếu tôi sẽ nhận chức tộc trưởng để dẫn dắt gia tộc tu luyện.

Vốn trước khi tôi sinh ra cuộc sống gia tộc rất mưa thuận gió hòa, nhưng sự tồn tại của tôi lại cản đường Yêu Thần là chú của tôi trở thành tộc trưởng, vì vậy ông ta đã đánh tôi thoi thóp và ném tôi xuống từ trên vách đá.

Nhờ vậy tôi mới gặp Quỳ ca ca, hơn nữa mới biết Giao tiên.
 
Chương 324-2


Dĩ nhiên, từ trong miệng nói ra thì là do ông ta cứu tôi, sau đó thu nhận tôi thành người trợ tiên cho ông ta. Nhưng không biết tại sao tôi mơ hồ cảm thấy là tôi thu nuôi Giao tiên mới đúng, nếu không bằng tư chất của ông ta, đừng nói thành đại yêu cửu hạch, cho dù tu luyện thành ngũ hạch cũng đã khó khăn.

“Vậy sau đó thì sao? Tại sao tôi lại phong ấn yêu thần vào hoa quỳ dao? Cũng không thể bởi vì ông ta khi còn bé ám hại tôi một lần hay do tôi muốn đoạt lại chức tộc trưởng?” Tôi hỏi.

Mặc dù đối với kiếp trước ấn tượng trong tôi rất mơ hồ nhưng dẫu sao đấy cũng là tôi, đối với tính cách của mình hẳn tôi sẽ không vì chức tộc trưởng mà quay về báo thù. Huống chi vừa rồi Yêu Thần cũng nói, là tôi liều chết phong ấn ông ta, trong này nhất định còn có nguyên nhân khác.

“Chuyện này nói ra rất dài dòng, sau này ngươi sẽ rõ ràng. Bây giờ quan trọng hơn chính là ngươi phải lập tức khôi phục yêu lực kiếp trước thì mới có thể đối phó được với Yêu Thần.” Giao tiên cau mày nói.

Trong mắt ông ta đầy vẻ lo âu.

Lúc này tôi mới nhớ ra, còn có chuyện chờ tôi làm quan trọng hơn là nghe câu chuyện kia, liền lập tức hỏi Giao tiên tôi nên làm như thế nào.

Dẫu sao bảo bây giờ tôi bắt đầu tu luyện thì nhất định không còn kịp rồi, đừng nói bây giờ tôi chỉ có một viên yêu hạch, cho dù tôi có được chín viên yêu hạch thì cũng không đánh lại Yêu Thần đã độ kiếp thành thần.

“Muốn khôi phục thực lực kiếp trước thì nhất định phải tìm được thân thể của kiếp trước. Lúc ấy ngươi phong ấn Yêu Thần mặc dù hồn phi phách tán nhưng yêu thân của ngươi lại hoàn hảo không hao tổn gì, chín viên yêu hạch không thiếu một viên. Chỉ cần đem thân thể về đây, lại dùng yêu khí đặc biệt của ngươi kích hoạt yêu hạch đang ngủ say chắc hẳn sẽ khôi phục được thực lực.” Giao tiên nói.

Vừa nói thân thể ông ta liền chao đảo mấy cái đã khôi phục lại thành hình dáng hắc long (rồng đen) bay lượn trước mặt tôi: “Lên đây đi, ta biết thân thể kiếp trước của ngươi ở đâu, bây giờ liền mang ngươi tới.”

“Được!” tôi liền đáp một tiếng, leo lên trên lưng rồng của Giao tiên.

Không ngờ chuyện này lại sẽ tiến hành thuận lợi như vậy, nếu quả thật tôi có thể kích hoạt chín viên yêu hạch kia thì sẽ có cơ hội cứu Đường Dũng về!

Chẳng qua một chuỗi chuyện này tiến triển cũng quá mức thuận lợi, không biết là vì trực giác hay cái gì mà trong lòng tôi luôn có cảm giác bất an mơ hồ, giống như tất cả chuyện này đều đã được ông trời sắp xếp xong xuôi.

Càng giống như cục diện này là có người bày ra.

Nếu không tôi quả thực không nghĩ ra được, sau khi tôi trở về từ Thái Lan lại đúng lúc như vậy gặp chuyện hồ yêu quậy phá Tôn Thiên Nhiên, sau đó chúng tôi lại đi xuống mộ phần hồ tiên, rồi Đường Dũng sẽ từ trong mộ hồ tiên tìm được bông hoa trong kiếm trước tôi vừa nhớ được, rồi tôi lại trùng hợp đem thả Yêu Thần từ trong bông hoa đó ra.

Tất cả những chuyện này dường như đều rất trùng hợp, nhưng trùng hợp quá mức khiến trong lòng tôi có cảm giác bất an mơ hồ.
 
Chương 324-3


Nhưng bây giờ Đường Dũng bị yêu thần bắt đi, Diệu Diệu cũng bị hôn mê, tôi không còn đường lui nữa. Cho dù thật sự có người bố trí bẫy thì tôi cũng chỉ có thể lao vào, không cách nào quay đầu.

Tôi cùng Giao tiên bay rất nhanh trong không trung, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn cả máy bay, đại khái bay chừng một giờ thì Giao tiên bắt đầu hạ dần xuống.

Đây là một ngọn đồi, xung quanh ngọn đồi còn chăng dây cách ly tạo thành một vòng tròn thật to. Chẳng qua đám dây cách ly kia nhìn qua đã cũ nát rách rưới không chịu nổi, bây giờ đều đã đổi thành màu đen.

Nơi này từng ngọn cây cọng cỏ tôi thấy tương đối quen mắt, chớp mắt liền nhận ra vị trí nơi này, lại là mộ Võ Tắc Thiên mà tôi đã từng suýt chút nữa thì chết.

“Sao chúng ta lại tới…” Tôi theo bản năng muốn hỏi Giao tiên vì sao lại tới đây, nhưng tôi nói tới nửa chừng liền bừng tỉnh hiểu ra: “Chẳng lẽ… thân thể kiếp trước của tôi chính là cô gái trong quan tài bằng băng kia?!”

“Thông minh. Nếu không thì ngươi cho rằng lần trước thân thể ngươi bị đoạt mất, hồn phách ngươi dễ dàng gửi trong thân thể người khác như vậy sao? Còn có yêu thử túc trực bên linh sàng kia lại dễ gần như vậy? Nó chính là yêu thử được ngươi nuôi lớn từ nhỏ, uống không ít yêu máu của ngươi, cho dù là ta lúc ấy thấy nó cũng phải kiêng kỳ ba phần, nó làm sao có thể sẽ để cho người khác đụng chạm vào thân thể của chủ nhân mình.” Giao tiên nói.

Vừa nói ông ta đã cười với tôi một tiếng, bảo tôi không cần lo lắng, hiện giờ thân thể tôi cũng tìm được, huống chi tôi với yêu thử túc trực bên linh sàng cũng có chút giao tình, lần này sẽ không có chuyện gì.

Vừa nói chuyện thì chúng tôi cũng đã đứng ở lối vào mộ Võ Tắc Thiên.

Lần trước là Tô Mộc giúp tôi quay trở về thân thể, chớp mắt đã qua lâu vậy, tình cảnh lúc ấy tới đây tôi còn nhớ sờ sờ trước mắt.

Bây giờ cũng không biết Tô Mộc đang làm gì, đang ở chung một chỗ với ai?

Đột nhiên trong lòng tôi xuất hiện cảm giác bi thương, cảm thấy tình cảnh bây giờ của mình thật thê thảm. Tô Mộc liền bị người khác khống chế không giải thích được, thật giống như đã biến thành người khác. Ngay cả Đường Dũng cũng bị Yêu Thần cướp đi, hiện tại ở bên cạnh tôi chỉ còn lại Giao tiên, tự nhiên cảm thấy bị cô lập không ai giúp.

Khi tôi còn đang thương cảm cho mình thì Giao tiên đã khôi phục lại thành hình ngươi bên cạnh tôi, bỗng nhiên mũi ông ta chun lại khụt khịt hai cái, dường như ngửi được điều gì trong không khí, sắc mặt rất căng thẳng.

- --
 
Chương 325


“Sao vậy?” Tôi hỏi.

Có thể khiến cho Giao tiên căng thẳng hẳn không phải là chuyện tốt.

“Có một mùi máu tanh mãnh liệt, ngươi không ngửi thấy sao?” Giao tiên nói.

Vừa nói ông ta đã theo mùi máu tanh đi về phía trước. Đại khái đi khoảng vài bước Giao tiên đã đứng ở cửa hang vào trong mộ huyệt.

“Mùi máu tanh chính là từ dưới cửa hang truyền tới, có người từng đến nơi này.” Sau khi xác định được nơi phát ra mùi máu tanh, sắc mặt Giao tiên càng thêm khó coi.

“Có phải là người dân xung quanh đây muốn vào trong mộ trộm đồ nên đã xông nhầm vào đây? Ông đừng quá lo lắng, ông vừa mới nói yêu thử túc trực bên linh sàng rất lợi hại phải không, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đi?” Tôi cũng luống cuống, hỏi Giao tiên.

“Sẽ không, có yêu thử túc trực bên linh sàng ở đây, nhóm cảnh sát cùng các chuyên gia khảo cổ lần trước tất cả đều chỉ có vào không có ra, nơi này đã thành động ăn thịt người, người dân xung quanh đây ai cũng biết, nếu không nơi này cũng không đến nỗi đổ nát hoang vu như vậy. Nếu bây giờ còn có người dám muốn vào đây trộm đồ thì thật chán sống.” Giao tiên nói.

Vừa nói ông ta đi lòng vòng hai vòng quanh cửa hàng, không vội vàng đi vào mà hỏi tôi: “Ngươi có mang tiền theo người không?”

“Sao?”

Tôi sửng sốt một chút, Giao tiên chuyển chủ đề quá nhanh khiến đầu óc tôi có chút không phản ứng kịp.

“Ta hỏi ngươi có mang theo tiền không? Tốt nhất là tiền đồng cổ đại, không thì tiền bằng thép bây giờ cũng được.” Giao tiên vội kêu lên.

Ông ta chặn cửa hàng lại, cũng không để cho tôi tới nhìn khiến trong lòng tôi thêm nôn nao, càng thêm lo lắng.

“Tiền đồng cổ tôi đi đâu tìm cho ông được, tiền bây giờ thì có mấy đồng, để tôi tìm một chút…” Tôi nói.

Mặc dù không hiểu Giao tiên muốn tiền đồng để làm gì nhưng thấy bộ dáng đầy nghiêm túc của ông ta nên tôi cũng không dám trì hoãn, từ trên người lần mò nửa ngày tìm ra được ba đồng tiền đưa cho Giao tiên.

Giao tiên nhận lấy, cũng không hề nhìn qua mà trực tiếp giơ tay lên không trung tung lên.

‘Đinh’ một tiếng giòn dã.

Ba đồng tiền chạm vào nhau ở giữa không trung, giống như tiên nữ rải qua vậy, trong nháy mắt phân ra thành rất nhiều tàn ảnh rơi tung tóe trên mặt đất trước cửa hang.

“U… u…” Một âm thanh run rẩy truyền tới.

Tất cả những mảnh thèm sau khi rơi xuống đất không hề nằm xuống mà không ngừng rung phát ra một âm thanh ma quái.

Tôi sợ đến ngây người, không ngờ Giao tiên còn có kỹ năng này, đây rõ ràng chính là thuật pháp dùng tiền đẻ ra tiền, ba đồng ban đầu trong nháy mắt đã biến thành ba trăm đồng, quan trọng hơn chính là toàn bộ những đồng này đều đang đứng trên mặt đất.

Nhìn qua giống như đang bày trận.
 
Chương 325-2


“Dương Dương, rút lui!”

Ngay khi tôi còn đang thán phục không thôi thì đột nhiên Giao tiên lên tiếng.

Tôi lại càng thấy căng thẳng, có chút khiếp sợ nhìn Giao tiên.

Lúc này Giao tiên đem toàn thân đứng ở cửa hang, chặn lại hoàn toàn cửa hang, tay còn đang bấm thật chặt trên mặt đất giống như đang giằng co với thứ gì đó trong động.

“Sao vậy, trong động này có cái gì?” Tôi vội kêu lên.

Bây giờ thi thể thiếu nữ trong động là biện pháp duy nhất để tôi có thể cứu Đường Dũng, nếu như nơi này cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì Đường Dũng chẳng phải sẽ gặp chuyện xấu sao?

Tôi sẽ phải lấy cái gì để đối kháng với Yêu Thần?

“Quỷ yêu, mỗi một đồng tiền kia là ứng với một con quỷ yêu, dưới này ít nhất có hơn ba trăm con quỷ yêu. Ngươi hãy rút lui trước, đi tới thôn bên cạnh tìm mấy đồng tiền cổ, càng cổ càng tốt. Bây giờ ta còn có thể chịu đựng được, ngươi đi nhanh về nhanh, nếu quả thực không tìm được tiền cổ thì hãy mang theo đồng 5 đồng được chế tạo bằng đồng thau tới đây!” Giao tiên vội kêu lên.

Vừa nói ông ta vừa dùng mắt liên tục ra hiệu bảo tôi đừng chần chờ mà hãy đi nhanh lên.

Tôi nhận ra tình huống khẩn cấp, lập tức cũng không để ý Giao tiên có thật là có thể chống đỡ hay không, xoay người chạy như điên vào trong thôn.

Thôn này tôi đã từng tới một lần, bây giờ lại tơi cũng coi như quen đường quen nẻo, trực tiếp chạy đến nhà người lần trước đã đưa chúng tôi tới đây là lão cửu, hỏi ông ta có tiền cổ đại hay tiền đồng ở đây không.

“Ai? Cô là…” Một năm không thấy, bây giờ lão Cửu thấy tôi liền sửng sốt một chút, có chút quen mắt nhưng lại không nhớ ra tôi là ai.

Tôi không có thời gian để giải thích với lão Cửu, vội kêu lên: “Ông đừng để ý tôi là ai, bây giờ trong cổ mộ ngoài thôn  xảy ra chuyện, nếu như không có được tiền cổ thì mọi người không chừng đều chết hết ở nơi này!”

Bệnh nặng cần thuốc đắng, tôi phải đem hậu quả rất nghiêm trọng nói ra mới có thể tìm được tiền cổ, dẫu sao mộ Võ Tắc Thiên kia đã sớm có tiếng xấu ở nơi này, tôi nói như vậy bọn họ hẳn sẽ tin tưởng.

Quả nhiên, sau khi nghe tôi nói sắc mặt lão Cửu liền cả kinh, lúc này dường như mới nhớ ra điều gì, vỗ đùi nói: “Là cô! Tôi nhớ cô rồi, cô chính là nữ sinh lần trước tới nơi này khảo sát, cô lại chưa chết? Không thể a, lần trước nhóm cô phải chết hết mới đúng…”
 
Chương 325-3


“Nói nhảm ít thôi, rốt cuộc ông có tiền cổ hay không?” Trong lòng tôi gấp gáp muốn chết, thấy lão Cửu đã nhớ được tôi còn muốn tám chuyện tôi liền ngắt lời ông ta.

Ông ta bị chặn lời cũng thấy được tôi đang gấp gáp, cười hềnh hệch nói: “Có, a không phải, không có. Thật ra thì tôi không có nhưng trong thôn chúng tôi có nhà có, cô muốn gấp như vậy thì tôi sẽ đưa cô tới nhà đó lấy, có điều tôi phải nói trước, đồng tiền hắn cất giữ là đồ cổ, giá cả có thể không dễ chịu…”

“Dễ chịu hay không dễ chịu cũng phải chờ xem lần này các người có sống sót được hay không rồi hãy nói.” Tôi tức giận nói.

Trước kia tôi đã có ấn tượng rất kém với lão Cửu này, bây giờ hắn còn giở trò khiến tôi liền có tâm tư muốn đánh người.

Lão Cửu bị tôi mắng mấy câu, mặt hiện lên vẻ lúng túng, cười xòa mấy tiếng rồi đưa nhanh tôi đi tới nhà của trưởng thôn.

Khi chạy đến thì trưởng thôn không có có ở nhà, chỉ có cháu trai khoảng bảy tám tuổi của ông ta.

Tôi cũng không thể chờ trưởng thôn trở lại, trực tiếp chạy vào trong nhà trưởng thôn tìm kiếm.

“A, sao cô chưa được người khác đồng ý đã lục lọi như vậy, nếu mất cái gì thì cô phải bồi thường.” Lão cửu cả kinh nói, có điều mặc dù miệng lão nói như vậy nhưng không có chút gì muốn ngăn cản tôi, còn đi theo tôi lục tìm.

Chẳng qua rõ ràng hắn không phải đang lục soát tiền cổ, cũng không biết hắn đang muốn tìm cái gì.

Trong lòng tôi rất sợ Giao tiên không chịu được, cũng không có tâm tư quản tới lão Cửu, chỉ mong chóng tăng nhanh động tác chân tay.

Tôi còn chưa tìm được đồng tiền thì từ cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, một người nông dân hơn năm mươi tuổi đang phăm phăm đi tới, cũng không biết nghe được tin từ đâu, vội la lên: “Các ngươi đang làm gì? Ban ngày ban mặt mà dám trộm đồ?”

Lão Cửu nghe vậy liền run cả người, động tác dừng lại, cũng nhìn về phía tôi một cái rồi cười khan nói: “Không phải đâu chú Thường, chú hiểu lầm rồi. Cháu là Cửu, sao có thể tới nhà chú trộm đồ. Đây là chuyên gia khảo cổ tới đây muốn tìm tiền cổ, cô ấy nói trong mộ xảy ra chuyện, nếu như không lấy được đồng tiền cổ nào thì toàn bộ người trong thôn chúng ta sẽ chết. Cháu nhớ toàn bộ đồ trong thôn tìm được đều mang tới giao cho chú Thúc cho nên mới mang cô ấy tới đây xem một chút.”

“Ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì thế?” Người gọi là chú Thường kia nghe nói tôi là chuyên gia khảo cổ liền đổi giọng. Ông ta vừa trừng mắt nhìn lão Cửu vừa bước nhanh vào, đem cái rương vừa rồi tôi đang tìm đóng lại, nói: “Tôi không có đồ cổ gì cả, càng không có tiền cổ, các ngươi tìm lộn người rồi!”

Vừa nói ông ta còn trợn mắt hung ác nhìn lão Cửu.
 
Chương 326


Rõ ràng đây là bọn họ có tật giật mình.

Chỉ là tôi không ngờ bọn họ dám vào trong mộ tìm đồ, không phải nói có yêu thử túc trực bên linh sàng ở đó thì những ai đi vào chỉ có tới không có về sao?

Trong này có thể xảy ra chuyện gì mà tôi không biết.

Lão Cửu bị trưởng thôn trừng mắt rõ ràng có chút lúng túng, cười chột dạ mấy tiếng, nhìn tôi một cái nói: “Cái đó, trưởng thôn nói không sai, nếu ông ấy không có tiền cổ ở đây thì cô đi chỗ khác tìm cách khác đi, thôn chúng tôi không có đồ cổ.”

Vừa nói ông ta còn gật đầu liên tục, thật giống như tự xác nhận lời nói của mình.

Chẳng qua ông ta diễn quá kém, sự chột dạ hiện rõ trên mặt ông ta. Tôi sầm mặt xuống, đi nơi khác tìm tiền đồng hiển nhiên là không thực tế, nơi này rất hoang vắng, mười tám cái đỉnh núi cũng chỉ có vài cái thôn nhỏ. Hơn nữa lúc này Giao tiên đang dùng thân mình để chặn cửa hàng, ai có thể biết được ông ta chống đỡ được bao lâu?

“Không có tiền đồng cổ sao? Các ngươi ở gần mộ cổ như vậy chắc đã gặp qua yêu thử túc trực bên linh sàng ở dưới đó, không cần tôi phải nhấn mạnh sự lợi hại của nó chứ? Nếu như không tìm được tiền đồng cổ phong ấn nó thì tối nay nó có thể chui lên tàn sát bừa bãi.” Tôi khẽ nhếch miệng lên cười nhạt, nói.

Yêu thử túc trực bên linh sàng kia có tướng mạo rất rợn người, hơn nữa trước giờ nó đều không khách khí với người lạ, nếu đám thôn dân này có thể chạy thoát được yêu thử túc trực bên linh sàng chứng tỏ yêu thử túc trực bên linh sàng xảy ra vấn đề, hoặc là trong thôn này cũng có cao nhân, có thể chế ngự được yêu thử túc trực bên linh sàng để có thể lấy bảo vật trong mộ ra.

Cho dù là vì cái gì, những thôn dân này cũng trăm phần trăm đã xuống mộ, bây giờ trong mộ có hơn ba trăm quỷ yêu không giải thích được có lẽ cũng có liên quan tới những thôn dân này.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy tôi nói cả trưởng thôn và lão Cửu đồng đều biến sắc, trưởng thôn vẫn có chút tốt, chẳng qua trên mặt đầy vẻ khiếp sợ, lão Cửu không nhịn được hỏi tôi: “Yêu thử túc trực bên linh sàng? Cô nói con chuột siêu to siêu khổng lồ mập mạp đó sao? Nó còn chưa chết?!”

“Lại Cửu!” Trưởng thôn không ngờ Lại Cửu nhanh miệng như vậy, muốn ngăn lại đã không còn kịp, chỉ có thể kìm cơn giận gọi tên lão Cửu một tiếng.

“Không sao, ông đã thấy nó? Theo như ta biết con chuột kia rất hung tàn, thấy người liền giết, sao ông có thể trốn thoát khỏi nó được? Rốt cuộc trong mộ xảy ra chuyện gì?” Thấy lão Cửu lỡ miệng, tôi lập tức chớp lấy cơ hội.
 
Chương 326-2


Trưởng thôn không ngờ tôi lại tiếp tục truy hỏi lão Cửu, chỉ có thể liên tục nháy mắt cho ông ta.

Nhưng lúc này lão Cửu đã không còn chú ý tới trưởng thôn, nghe thấy tôi hỏi chuyện yêu thử túc trực bên linh sàng, ông ta lập tức hứng thú, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng nói nữa, nói đến nó tôi lại thấy xui. Đầu năm không phải các người đã chắn lại toàn bộ cổ mộ sao, nghe nói lúc ấy chết không ít người, ngay cả trong thôn chúng ta cũng có người chết ở trong mộ. Chúng ta vốn không dám lại gần, nhưng hơn một tháng trước đột nhiên có một ông chủ chuyên mua bán cổ vật, nói tra ra trong mộ có một quốc bảo rất có giá trị, chỉ cần chúng tôi có thể trợ giúp ông ta lấy được quốc bảo liền sẽ cho chúng tôi một triệu!”

“Lại Cửu…” Trưởng thôn lúc này cũng bất đắc dĩ, nhưng mặc kệ ông ta ra dấu thế nào thì lão Cửu cũng không nhìn ông ta, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là nói tiếp về đề tài này: “Nếu Lại Cửu đã nói với cô thì tôi cũng không giấu nữa. Khoảng thời gian trước quả thật có người tới đây, dáng vẻ rất có tiền, ra tay cũng rất hào phòng. Trong thôn chúng tôi quả thật có không ít người đi theo xuống đó, nhưng tôi có thể đảm bảo với cô chúng tôi chỉ lấy đồ trong mộ, kết cấu mộ không hề phá hư, các người bây giờ lần nữa xuống đấy không có quan hệ gì với chúng tôi cả…”

Ông ta đây là đang nghĩ cách chối tội cho mình, tôi không khỏi ngắt lời: “Cái này không quan trọng, hôm nay tôi không lấy thân phận là chính quyền tới hỏi ông, nếu người trong thôn đã xuống đó thuận tay nhặt ít đồ về cũng dễ hiểu. Tôi chỉ muốn hỏi rõ ông chủ tháng trước tới đây rốt cuộc là ai, các người có biết thân phận của ông ta không?”

“Cái này...” Trưởng thôn cau mày giống như có chút khó xử, cũng giống như có vẻ không biết.

Trong lòng tôi liền có dự cảm không tốt. Một tháng trước chính là lúc chúng tôi từ long mạch ở Thái Lan trở về. Sau khi từ Thái Lan trở lại tôi liền bị hôn mê nửa tháng, sau đó liền gặp phải chuyện Tôn Thiên Nhiên và mộ phần hồ tiên, rồi sau đó tôi suýt chút nữa bị Lâm Yến Nhi bẫy chết ở trong mộ hồ tiên, còn trời xui đất khiến khôi phục một chút trí nhớ kiếp trước.
 
Chương 326-3


Sau đó Đường Dũng lại vô tình nhặt được hoa quỳ dao mà tôi mới vừa thấy trong trí nhớ đời trước, sau đó còn có một con Yên Thần tuyệt thế được thả ra.

Những chuyện này từng món từng món nhìn thật giống như không có chút liên quan nào, nhưng trên thực tế đều là đầu đuôi hô ứng, giống như có người ở sau lưng cố ý thao túng vậy. Cảm giác tất cả những chuyện tôi đã trải qua đều đã được sắp xếp xong xuôi từ trước.

Tôi quả thực không nghĩ ra được ai sẽ tốn nhiều công sức cùng tâm tư bày ra một ván cờ với tôi như vậy, nhưng dựa theo những truyện trinh thám tôi đã đọc, nếu như đối phương đã sớm biết thân phận kiếp trước của tôi thì sau khi Đường Dũng bị Yêu Thần bắt đi, nếu tôi muốn cứu Đường Dũng cũng chỉ có một con đường để đi.

Chính là tìm được yêu thân thuần khiết kiếp trước của tôi, khôi phục thực lực kiếp trước mới có thể đoạt lại Đường Dũng.

Nhưng ngay vào lúc này, trong mộ đột nhiên xuất hiện hơn ba trăm con quỷ yêu, hơn nữa có tám chín phần là ba trăm con quỷ yêu này có liên quan với ông chủ đồ cổ tự nhiên xuất hiện kia.

Rốt cuộc hắn là ai?

Phí hết tâm tư đối nghịch với tôi là vì mục đích gì?

Đầu óc tôi loạn cào cào, quả thực không nghĩ ra, tôi chỉ có thể đưa mắt nhìn trưởng thôn, chờ ông ta trả lời.

Ít nhất ông ta đã gặp ông chủ kia, có lẽ tôi có thể từ ông ta biết được thêm điều gì đó.

“Cô gái, cái này quả thực có chút làm khó chúng tôi. Ông chủ kia sau khi đến liền gọi thôn dân cùng ông ta xuống mộ, hơn nữa chi tiền rất hào phóng. Cô cũng có thể thấy, chúng tôi ở nơi hẻo lánh này kiếm tiền rất khó, còn ai dám hỏi về thân thế của ông chủ đó? Tôi chỉ biết ông ta họ Chung, là một người rất có bản lãnh, con yêu thử gì gì trong mộ kia chính là ông ta giải quyết. Lúc ban đầu chúng tôi cũng không ai dám xuống, sợ chết ở trong mộ, nhưng ông chủ kia một mình đi vào trong một chuyến, ở trong mộ cả đêm mới ra ngoài, các thôn dân thấy ông ta không bị sao mới dám đi theo ông ta xuống.” Trưởng thôn nói.

Nói chuyện một hồi trán ông ta đã rỉ ra một tầng mồ hôi, có lẽ là do thấy vừa rồi sắc mặt của tôi bất thiện khiến ông ta sợ hãi.
 
Chương 326-4


Tôi gật đầu một cái, vốn còn muốn hỏi thêm một ít tin tức, nhưng nghĩ Giao tiên còn đang một mình chặn cửa hàng, tôi không khỏi bối rối, hỏi trưởng thôn: “Bây giờ lời cũng đã nói, ông vẫn không thể đem đồng tiền cổ đưa tôi sao? Nói thật, ban đầu ông chủ kia tới đây có lẽ cũng có chút bản lãnh cho nên mới có thể khống chế được con yêu thử kia. Bây giờ yêu thử đã hồi lại sức, phải ra để báo thù, đứng mũi chịu sào chính là những thôn dân đã xuống mộ này. Ông là trưởng thôn thấy nên làm gì thì cứ làm, nếu như không có người có thể khống chế con yêu thử kia lần nữa thì có lẽ tối nay toàn bộ nơi này sẽ bị san phẳng.”

Nói xong tôi cố ý xụ mặt xuống, cũng không nói gì với trưởng thôn nữa mà xoay người đi ra ngoài.

“Cô gái, cô chờ một chút!” Thấy tôi thật sự mặc kệ, người trưởng thôn kia liền vội vàng gọi tôi lại.

“Sao?”

“Tôi… có không ít tiền đồng, yêu thử kia thật muốn báo thù sao? Cô có thể đưa tôi tới nhìn qua một chút không? Dù sao tôn cũng là trưởng thôi, không thể để cho yêu nghiệt kia quay lại gieo họa cho người trong thôn.” Trưởng thôn nói.

Vừa nói ông ta đã nhanh chóng xoay người lại đi thẳng tới góc chiếc giường bằng đất, vén cái nệm bên trên ra.

Lúc này tôi mới phát hiện ở giữa giường đất kia có một tấm ván, phía dưới tấm ván là một cái hố không lớn không nhỏ, sau khi mở ra bên trong chứa đầy đồng tiền màu xanh.
 
Chương 327


“Trưởng thôn… Ông lại có nhiều tiền như vậy!” Lại Cửu trừng trực nhìn đống tiền, sau đó không dám tin nhìn trưởng thôn.

Mặt trưởng thôn lộ qua vẻ lúng túng, có điều ông ta rất nhanh lấy túi nilon đựng tiền vào, sau đó đóng ván lại, nói: “Nhiều cái gì… Đây cũng không phải là của riêng của tôi, không phải là tôi tạm thời cất giữ giúp mọi người sao, lỡ như tương lai bị người khác phát hiện thì trưởng thôn là tôi đây cũng xong rồi! Tiểu tử thối như cậu cũng không nên ra ngoài nói bậy bạ với người khác!”

Nói xong trưởng thôn còn trợn mắc hung ác nhìn Lại Cửu, sau đó cười lúng túng với tôi một cái, giải thích số tiền này cũng không phải do ông ta lấy từ trong mộ, là do người dân sau khi xuống mộ đi về đã giao cho ông ta, nhờ ông ta thay mặt cất giữ, đây đã là tất cả số tiền cổ người dân mang về, không còn nữa.

Lúc này tôi không quan tâm tới những đồng tiền này là do ai trộm về, nhận túi tiền liền liếc qua một cái, rất nặng, phải chừng mấy trăm đồng.

Hơn nữa Giao tiên có thuật pháp dùng tiền đẻ ra tiền, có lẽ từng này cũng đủ rồi, tôi liền bước nhanh hướng về phía mộ Võ Tắc Thiên.

Trưởng Thôn cùng Lại Cửu thấy tôi vội vã đi liền bước nhanh theo sau.

Đến khi chúng tôi tới mộ Võ Tắc Thiên đã hơn nửa giờ đồng hồ, tôi cho rằng Giao tiên sẽ còn chặn ở cửa hang nhưng không ngờ khi chúng tôi tới đã không thấy Giao tiên đâu. Toàn bộ lối xuống mộ cổ mở to trống rỗng đen ngòm như một cái miệng đang há ra từ lòng đất chờ đợi nuốt chúng tôi vào.

“Cô gái, đây là thế nào? Vị cao nhân cô vừa mới nói đâu?” Trưởng thôn thấy cửa hang rộng mở liền sửng sốt một chút, khi mở miệng giọng đã không còn tốt như ban nãy, giống như nghĩ tôi là kẻ lừa gạt vậy, chỉ là chưa dám trở mặt với tôi.

“Tôi cũng… không biết.” Lòng tôi đầy lo lắng.

Lúc này chắc chắn Giao tiên sẽ không bỏ mặc tôi bất kể có điều gì xảy ra, bây giờ không thấy ông ta chẳng lẽ tôi đã chậm trễ, Giao tiên không chống nổi đã bị quỷ yêu trong mộ kéo vào?

“Không biết?! Nha đầu, chẳng lẽ ngươi muốn lừa gạt thôn chúng ta, chuyện yêu thử trả thù cũng chỉ là do cô bịa ra?” Sắc mặt trưởng thôn nhất thời có chút khó coi, lạnh giọng nói.

Chẳng qua lời ông ta còn chưa dứt thì dưới chân chúng tôi đột nhiên phát ra một tiếng ‘uỳnh’ thật lớn, sau đó mặt đất rung lên kịch liệt.

Dường như trong nháy mắt trận động đất đem cửa hang vốn không lớn lắm xé toạc ra một lỗ hổng lớn, khiến tôi cùng trưởng thôn và Lại Cửu bị trượt vào trong hang.

Xong rồi!

Theo bản năng tôi liền lấy ra một đoàn yêu khí bao trùm toàn thân tránh cho trên đường trượt xuống bị thứ gì làm bị thương.

Có điều trưởng thôn và Lại Cửu lúc này tôi đã không quản được, yêu khí này là của bản thân tôi, đối với người khác không có tác dụng gì, chỉ có thể mặc cho bọn họ bị trượt xuống, sống hay chết đành để cho số mạng.

Có yêu khí bảo vệ tôi miễn cưỡng có thể khống chế được tình hình, tốc độ rơi xuống bị chậm đi rất nhiều. Nhân lúc này tôi liền nhanh chóng tạo ra một ngọn quỷ họa trên đỉnh đầu chiếu sáng bên trong khu mộ.
 
Chương 327-2


“Dương Dương, ngươi mau xuống đây!” Ngay lúc này từ phía dưới bỗng nhiên truyền tới âm thanh của Giao tiên. Lúc này Giao tiên ở trong lòng tôi nhất định chính là Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, nghe được âm thanh này hẳn ông ta không sao, trong chớp mắt tôi liền bình tĩnh lại, gọi Giao tiên một câu bảo ông ta trợ giúp trưởng thôn cùng Lão Cửu, tránh cho bọn họ bị ngã chết.

Chẳng qua tôi còn chưa dứt lời thì phía dưới đã truyền tới hai tiếng kêu rên, sau đó là tiếng của Giao tiên: “Muộn rồi, hai người bọn họ đã ngã xuống…”

“Còn sống không?” Tôi liền hỏi.

Trong lòng có chút tự trách, dẫu sao bọn họ đã đưa tiền đồng cho tôi, tôi không cần phải mang họ tới đây mới đúng. Huống chi bây giờ chỉ có bọn họ là từng gặp ông chủ mua bán đồ cổ kia, bọn họ muôn ngàn lần không nên xảy ra chuyện gì!

“Yên tâm đi, vẫn sống tốt, có điều có người khác tình hình không ổn lắm.” Giao tiên nói.

Nói xong cũng không biết ông ta làm gì, yêu khí trên người tôi bỗng nhiên yếu đi khiến tôi mau chóng bị tuột xuống dưới hang.

Ở phía dưới trưởng thôn cùng Lại Cửu vẫn đang nằm trên mặt đất, tôi rơi xuống cũng không đến nỗi bị ngã đau

Sau khi tôi rơi xuống Giao tiên liền tới đỡ tôi dậy, cũng không để ý xem trưởng thôn và Lại Cửu đang thế nào, ông ta trực tiếp kéo tôi đi sâu vào trong huyệt mộ.

Lúc này chúng tôi đã tới đại sảnh hoàn toàn trống rỗng kia, trong đại sảnh chỉ có mấy pho tượng, Giao tiên mang tôi đi xuyên qua pho tượng vào trong âm huyệt. Không tới mấy phút tôi đã ngửi được mùi máu tanh nồng đậm.

“Giao tiên, nơi này làm sao lại…” Tôi muốn hỏi Giao tiên tại sao nơi này lại có mùi máu tanh nồng nặc như vậy, có phải là có người bị thương ở đây, chẳng qua tôi còn chưa nói xong thì đã bị cảnh tượng trước mặt làm cho ngây người.

Toàn bộ âm huyệt bây giờ đã là một mảnh hỗn độn, khắp nơi đều là dấu vết đánh nhau, hơn nữa trên mặt đất đang nằm la liệt xương cốt không biết của loài động vật gì.

Những bộ xương cốt này hiển nhiên không phải là vừa mới chết, máu thịt trên người đã sớm tiêu hết chỉ còn lại từng bộ xương trắng tản ra màu sắc nhờ nhờ.

Nhìn qua dị thường rợn người.
 
Chương 327-3


Tôi lại càng thấy căng thẳng, hỏi Giao tiên: “Đây là động vật gì? Tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn nhiều như vậy? Lần trước khi tôi tới đây âm huyệt rõ ràng rất sạch sẽ.”

“Đây chính là những quỷ yêu.” Giao tiên nói.

“Cũng như con người, yêu vật sau khi chết sẽ biến thành quỷ, toàn bộ yêu khí trên người sẽ biến đổi thành âm khí. Chỉ là quỷ yêu bởi vì khi còn sống là yêu cho nên khi chết biến thành quỷ sẽ khó đối phó hơn nhiều có với con người nhiều. Hơn nữa số lượng yêu quỷ nơi này quá nhiều, cho dù là ta cũng không cách nào tay không tiêu diệt bọn chúng được.” Giao tiên vừa nói trên mặt liền hiện lên vẻ ngưng trọng, giống như có chuyện gì đó chưa nghĩ ra.

Tôi liền hỏi ông ta: “Nếu ông không cách nào tiêu diệt bọn chúng thì làm sao ông xuống được đây? Tôi mang tiền đồng tới đây đã không thấy tăm hơi ông đâu, vừa rồi còn sợ hãi muốn chết.”

Nói xong tinh thần tôi bỗng nhiên đơ một cái, kịp nhận ra, cả kinh hỏi: “Ông vừa nói ông không tiêu diệt quỷ yêu vậy hơn ba trăm quỷ yêu vừa rồi vẫn còn trong mộ này?”

Giao tiên xua tay: “Không còn. Trong mộ này thật ra so với long mạch còn sạch sẽ hơn, chu vi mười dặm quanh đây thì không dám nói nhưng trong âm huyệt này chỉ có âm khí tinh khiết, không có bất kỳ hồn phách nào. Chỉ có điều…”

Nói đến đây Giao tiên lại nhíu mày.

“Chỉ có điều gì?” Tôi cũng nôn nóng sắp điên, thấy Giao tiên luôn ấp a ấp úng liền hỏi.

“Chỉ có điều ta quả thực không nghĩ ra hơn ba trăm quỷ yêu kia tại sao lại bỗng nhiên mất tích? Dường như chỉ trong một cái nháy mắt lực kéo ta xuống từ trong mộ liền biến mất không thấy. Lúc đầu ta còn tưởng quỷ yêu trong mộ phát hiện ta là Giao long nên sợ hãi, kết quả xuống đây mới phát hiện bọn chúng đều biến mất vô ảnh vô tung, rất kỳ quái.”

Vừa nói ông ta còn lắc đầu một cái, thật giống như không muốn tiếp tục nói về vấn đề này liền chuyển chủ đề: “Chuyện quỷ yêu sau này hãy tính, bây giờ vấn đề trước mắt là yêu thử túc trực bên linh sàng bị thương, hơn nữa bị thương không nhẹ. Theo ta được biết thân thể kiếp trước của ngươi được cất giấu trong một quan tài băng, quan tài băng kia chỉ có yêu thử túc trực bên linh sàng mới có thể mở ra được, bây giờ nó còn đang hôn mê bất tỉnh, thân thể kiếp trước của ngươi cũng không cách nào lấy ra.”

Vừa nói Giao tiên đã đưa tôi tới bên cạnh cái cây đại thụ mà lần trước yêu thử túc trực bên linh sàng đã đưa tôi tới để tìm quan tài băng kia.

Lúc này cây đại thụ vẫn còn ở đó, cạnh cây có một đống to lù lù nằm đó, lông toàn thân đã mất đi vẻ sáng bóng mà trở nên u tối, không hề nhúc nhích thật giống như đã chết.
 
Chương 328


Tôi liền thấy căng thẳng trong lòng, không chỉ bởi vì không có yêu thử túc trực bên linh sàng thì tôi sẽ không có cách nào tìm được yêu thân kiếp trước của tôi mang ra mà còn vì lần trước yêu thử túc trực bên linh sàng giúp tôi nhiều như vậy, bây giờ thấy nó đang bị thương nặng trong lòng tôi không khỏi thấy nhói đau theo.

Tôi bước nhanh chạy đến bên cạnh yêu thử túc trực bên linh sàng. Trên người nó có không ít vết máu, trên ngực mập mạp đầy vết thương, những vết thương kia hình như là do dã thú nào đó cào xé, vết thương có nông có sâu, sâu nhất thậm chí có thể thấy cả xương.

Cũng may thân thể nó vẫn còn ấm, lỗ mũi lúc này vẫn thở ra yếu ớt.

Nước mắt tôi trong nháy mắt lăn xuống, quay sang hỏi Giao tiên: “Ông biết nên làm thế nào để cứu nó không? Truyền cho nó một chút yêu khí có được không? Nó sống lâu như vậy không thể để mặc chết đi, ông mau nghĩ biện pháp cứu nó!”

“Vô ích, vừa rồi ta đã thử rót một chút yêu khí qua cho nó, thương tích của nó quá nặng, thân thể căn bản không cách nào tiếp nhận yêu khí nữa. Chuyện đến mức này muốn cứu nó cũng chỉ có một phương pháp cuối cùng.” Giao tiên thở dài nói.

Tinh thần tôi chấn động một cái, hỏi Giao tiên: “Phương pháp gì?”

“Máu tươi.”

Giao tiên nói: “Bình thường bị thương như vậy dường như không còn cứu được, nhưng yêu thử túc trực bên linh sàng là do ngươi kiếp trước dùng máu tươi của mình để nuôi, cho nên nó rất lệ thuộc vào máu của ngươi. Không đúng, thật sự mà nói thì nó lệ thuộc vào máu của ngươi ở kiếp trước. Chuyện tới nước này chỉ có máu của ngươi ở kiếp trước mới có thể cứu nó trở về được, chứ cũng không còn cách nào khác.”

“Nhưng thân thể kiếp trước của tôi vẫn ở trong quan tài băng, không phải chỉ có yêu thử lúc trực bên linh sàng mới có thể đem quan tài băng đó lấy ra sao, bây giờ yêu thử túc trực bên linh sàng lại cần máu tươi của kiếp trước mới có thể chuyển biến tốt, cái này không phải tạo thành vòng lặp bế tắc hay sao…” Tôi cau mày nói.

Nghĩ đến chuyện Đường Dũng còn ở trong tay Yêu Thần tôi liền không khỏi thấy bất an, nhưng tình hình bây giờ chúng tôi rõ ràng bị vây ở trong một ngõ cụt, căn bản không có phương pháp hóa giải.
 
Chương 328-2


Nghe tôi hỏi Giao tiên cũng không biết nói gì, yên lặng nhìn chằm chằm yêu thử túc trực bên linh sàng. Ngay khi chúng tôi còn đang vắt óc xem có biện pháp nào thì tượng đá sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng động. Có người vào!

Tôi cùng Giao tiên chấn động một chút, Giao tiên phản ứng đặc biệt nhanh, người lóe lên một cái đã đứng trước mặt tôi, hai mắt nhìn chằm chằm về phía pho tượng đá!

Đồng thời trong đầu tôi cũng vang lên tiếng của Giao tiên, ông ta nói lúc này người tới có tới tám chín phần là địch chứ không phải bạn, bảo tôi cẩn thận một chút, tùy lúc tìm cơ hội để chạy trốn.

Từ sau khi hóa rồng rất ít khi Giao tiên lo lắng như vậy, xem ra lần này hẳn là một đối thủ mạnh tới.

Tôi không khỏi nuốt nước miếng một cái, tim đập thình thịch, mắt ngay cả chớp cũng không dám, sợ trong lúc không thấy gì cả tôi cùng Giao tiên liền bị mất mạng.

Nhưng sau khi tiếng động phát ra từ tượng đá một lúc vẫn không thấy có thêm bất cứ động tĩnh gì, mặc kệ tôi cùng Giao tiên lo lắng thế nào thì phía trước cũng không thấy bóng dáng ai cả.

Càng như vậy Giao tiên lại càng lo lắng, rõ ràng phía trước động tĩnh gì cũng không có nhưng cả tôi và Giao tiên đều cảm nhận được rõ một tia sát ý đập thẳng vào mặt!

“A!” Ngay khi hồn vía hai chúng tôi sắp rớt ra ngoài thì phía sau pho tượng đá đột nhiên truyền đến một tiếng rên.

Hơn nữa tiếng rên kia có cảm giác rất xa xăm, hiển nhiên không từ sau tượng đá phát ra mà là từ đại sảnh bên ngoài.

Tim tôi bất chợt nảy lên, trưởng thôn cùng Lại Cửu còn ở trong mộ, sao tôi lại có thể quên mất hai người bọn họ.

Tôi lập tức đưa mắt nhìn Giao tiên, không đợi tôi mở miệng hỏi Giao tiên bây giờ nên làm gì thì khóe miệng đang căng thẳng của Giao tiên đột nhiên cong lên cười, nói: “Không cần lo lắng, người xuống có thể là cứu tinh chống lại Yêu Thần.”

“Cứu tinh?” Tôi nghe Giao tiên nói lại càng thấy mông lung không hiểu ý Giao tiên là gì, tại sao ông ta lại biết đây là cứu tinh?

Hơn nữa trong những người tôi quen cũng chỉ có Giao tiên là lợi hại nhất, ngay cả ông ta cũng không có biện pháp cầm chân Yêu Thần, ai còn có thể chống lại được Yêu Thần?

Ngay khi tôi còn đang trái lo phải nghĩ không hiểu gì thì Giao tiên đã lôi tôi quay lại đại sảnh bên ngoài.
 
Chương 328-3


Chỉ thấy trưởng thôn cùng Lại Cửu đã lăn ra bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là còn sống hay đã chết. Ở cách bọn họ không xa có hai cơn lốc xoáy đang dây dưa một chỗ, hai cơn lốc kia một đen một trắng giống như hắc bạch vô thường vậy. Ở bên trong rõ ràng có hai thân ảnh, chẳng qua bọn họ bị cơn lốc bọc lấy nên tôi không nhìn rõ được.

Lúc này Giao tiên cũng nhìn thấy hai thân ảnh kia đang dây dưa với nhau, nhãn lực của ông ta tốt hơn tôi, hiển nhiên là nhận ra thân phận hai người kia, trong nháy mắt biểu tình đã buông lỏng rất nhiều. Ông ta cũng không để ý tới tình hình của trưởng thôn và Lại Cửu, lôi tôi đến một bậc thang ngồi xuống nhìn hai người kia đánh nhau, bộ dáng như không phải chuyện của mình.

Trong lòng tôi đã sớm đầy nghi vấn, thừa lúc hai người kia còn đang đánh nhau bất chấp sự xuất hiện của chúng tôi, tôi vội vàng hỏi Giao tiên hai người kia là ai? Tại sao lại chạy đến đây đánh nhau?

“Hai người này ngươi đều biết, hoặc có thể nói là ngươi đều đã gặp. Nhìn bóng người màu đen kia đi, chính là Yêu Thần cướp lấy thân thể của Đường Dũng, còn thân ảnh màu trắng chính là tổ tiên Tô gia mà ngươi đã gặp ở trong long mạch tại Thái Lan. Vốn ta còn lo lắng lúc này yêu thần đánh tới đây thì không biết phải làm sao, bây giờ thì tốt rồi, có hắn ở đây hai ta coi như an toàn.” Giao tiên cười nói.

“Tổ tiên Tô gia?” Tôi sửng sốt một chút, thế nào cũng không ngờ được cứu tinh trong miệng Giao tiên chính là ông ta. Thật ra đối với vị tổ tiên Tô gia này tôi cũng không có ấn tượng gì tốt, thậm chí còn hơi có chút không ưa ông ta. Dẫu sao lần trước không phải đột nhiên ông ta xuất hiện thì Tô Mộc cũng sẽ không hồi sinh thất bại, nếu không phải có ông ta thì không chừng Tô Mộc lúc này đã thành người sống sờ sờ bên cạnh tôi!

Còn có, nếu không phải lần đó ông ta giữ Tô Mộc lại để giáo huấn thì tính cách Tô Mộc sau khi đi ra cũng sẽ không thay đổi như vậy, lại đi cứu Lâm Yến Nhi mà không để ý tới tôi.
 
Chương 328-4


Nghĩ tới đây đột nhiên trong lòng tôi có một ý niệm vô cùng chấn động. Chủ nhân trong miệng Lâm Yến Nhi sẽ không phải là vị tổ tiên Tô gia này chứ?

Dẫu sao lúc trước Tô Mộc rất căm ghét Lâm Yến Nhi, hơn nữa chúng tôi cũng đã xác định sau khi anh ấy sống lại sẽ tổ chức kết hôn. Không có lý do gì đột nhiên Tô Mộc lại giở quẻ, sau đó lại bỏ mặc tôi không nghe không hỏi, trong này nhất định có ẩn tình khác. Mà ẩn tình này khả năng lớn nhất cũng là vì vị tổ tiên Tô gia này!

Nghĩ tới đây thân thể tôi không nhịn được phát run, trong lòng từng trận lạnh lẽo. Nếu như chủ nhân của Lâm Yến Nhi thật sự là vị tổ tiên Tô gia này thì quá đáng sợ!

Dẫu sao ông ta sống lâu như vậy, Tô gia cũng là một tay ông ta khai sáng, mà Lâm Yến Nhi lại là đầu sỏ hủy diệt Tô gia, nếu như Lâm Yến Nhi thật sự là thủ hạ của ông ta thì không phải chuyện hủy diệt Tô gia kia là lệnh của chính ông ta hay sao?!

Thân thể tôi run rẩy lợi hại, Giao tiên nhận ra tôi không bình thường, giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, nhỏ giọng nói: “Dương Dương, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Cõi đời này bất kỳ ai cũng có thể làm tổn hại Tô gia nhưng tuyệt đối sẽ không thể là ông ta, ai có thể gây tổn thương ngươi nhưng tuyệt đối ông ta cũng sẽ không làm tổn thương ngươi.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top