Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 792: Ý vị thâm trường!


Bởi vì lão nhân vừa rồi nói một câu:

- Đi đo huyết áp đi!

Câu nói này, có thể nói là ý vị thâm trường!

Hơn nữa nội hàm mang rất nhiều hơi hướng của người làm việc về học vấn!

Điểm thứ nhất, dùng huyết áp kế quan sát kỳ mạch, so với bắt mạch bằng ngón tay càng rõ ràng hơn.

Phàm là có vài bác sĩ có kinh nghiệm, khi đo huyết áp nghiêm túc kiểm tra đo lường, đều có thể phát hiện dị thường.

Không nên xem thường đo huyết áp, một việc đo huyết áp nho nhỏ, hoàn toàn có thể phát hiện rất nhiều bệnh tật cùng hiện tượng kì lạ

Kỳ mạch, cũng không phải là kỳ mạch trong câu kỳ kinh bát mạch, mà là một loại mạch tượng kì lạ, cũng có tên khác là “Hấp Đình Mạch”.

Cũng chính là lúc hít vào, sẽ đình chỉ.

Đây là một loại bệnh tương đối nguy hiểm,

nguyên nhân của mấy loại bệnh cứ như vậy, một loại là phần lớn tích dịch ở buồng tim kèm thêm tràn dịch màng tim, một loại là viêm co buồng tim, và bệnh hệ liệt cơ tim, đương nhiên, dịch ở phế quản cùng phần lớn lồ ng ngực cũng có thể xuất hiện, cái này cần tiến hành một bước chẩn đoán bệnh.

Nhưng cho dù là loại bệnh nào, kỳ mạch xuất hiện, luôn luôn không phải chuyện tốt!

Vừa rồi ông lão bảo Trần Thương đo huyết áp, không ngờ sẽ có phát hiện lớn như vậy, nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi có chút cảm kích.

Đây là một người lợi hại!

Tuyệt đối là vậy, không chỉ có lập tức tìm ra kỳ mạch, hơn nữa bất động thanh sắc khiến Trần Thương đo huyết áp.

Một câu đơn giản, trực tiếp giúp cho Trần Thương tìm được yếu tổ mấu chốt để chấn đoán bệnh.

Chuẩn đoán một loại bệnh tật, nhất định phải có một điểm mấu chị

Chỉ có thể phát hiện điểm mấu chốt này thì mới chuẩn đoán rõ ràng bệnh gì một cách đúng nghĩa.

Đây chính là những gì mà bên trong y học hiện đại nói tới: Tiêu chuẩn vàng trong chuẩn đoán bệnh!

Ví dụ như việc chuẩn đoán bệnh lao nhờ vào việc phát hiện vi trùng lao trong đờm, tế bào ung thư thì lại tìm thấy trong các mô..v.v...

Nhưng!

Rất nhiều bệnh tật không có tiêu chuẩn vàng.

Điều này đồi hỏi phải tìm ra manh mối chính mới có thể giúp chuẩn đoán bệnh.

Một khi đã tìm thấy nó, tìm được nguồn gốc, theo đó liền có thể chuẩn đoán được bệnh.

Trần Thương hít sâu một hơi, nhìn vào người đàn ông lớn tuổi này với ánh mắt tràn đây vẻ kính sợ.

Trần Thương khẽ gật đầu tỏ ý cảm ơn.

Mà người đàn ông lớn tuổi chỉ cười nhạt tiếng, gật nhẹ đầu và không nói gì

...

...

Người già này quả là lợi hại, lợi hại ngay đây.

Nhưng sự lợi hại này không chỉ tới đây thôi.

Chỗ lợi hại nhất là triết lý đối xử với mọi người.

Ông biết rõ Ngô Ngọc Thụ có vấn đề, vấn đề này khả năng là không nhỏ, nhưng ông không nói thẳng ra. 

Ông biết rõ nơi đây là bệnh viện, tất nhiên là phải nghe các bác sĩ nói

Dù cho ông là một báo sĩ có tiếng và rất lợi hại thì cũng không vượt quyền càng không quơ tay múa chân dạy cho Trần Thương phải làm như thế nào.

Thế nhưng mà, thân là một bác sĩ đã trông thấy việc chuẩn đoán bệnh cho người bệnh gặp vấn đề nhỏ thì trong lòng ông không cho phép mình được khoanh tay đứng nhìn.

Lúc này đây, việc để Trần Thương "Đo huyết áp” đã lộ ra EQ cực kỳ cao.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 793: Múa rìu qua mắt thợ


Có thể nói quá trình này rất là mây trôi nước chảy, cũng đã giải quyết xong vấn đề, cái này cho thấy rất lợi hại.

Tuyệt đối không nên xem thường huyết áp kế, vật này nhìn như đơn giản.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác việc kiểm tra đo huyết áp này còn có thể phát hiện rất nhiều thứ.

Đây chính là thứ cao thâm.

Kỳ mạch chỉ hấp khí thì mạch đập rõ ràng yếu dần thậm chí biến mất, hơi thở thì lại xuất hiện hoặc trở về hiện tượng hình dáng ban đầu. Dùng huyết áp kế quan sát kỳ mạch, so với dùng ngón tay bắt mạch càng thêm trực quan rõ rằng.

Bác sĩ có kinh nghiệm, nhìn sơ qua có thể cảm nhận được rất nhiều thứ.

Mà nguyên nhân khiến kỳ mạch phát sinh là bởi vì áp lực trong khoang màng tim tăng cao, khiến độ co giãn tâm thất bị hạn chế, hít vào thì thể tĩnh mạch chảy trở về bị hạn chế, lượng máu ở tâm thất phải dựa theo sự tuần hoàn của phổi giảm bớt, mà sự tuần hoàn của phổi ảnh hưởng tới phụ áp hô hấp, mạch máu ở phổi mở rộng, làm cho lượng máu từ tĩnh mạch phổi chảy trở về khiến tâm thất trái giảm bớt, do vận chuyển tâm thất trái giảm bớt, cho nên mạch đập yếu đần thậm chí biến mất.

Kỳ mạch phát sinh, phổ biến khi bên phải tim suy kiệt, màng tim tích dịch cùng Viêm màng ngoài tim co thất, và nghiêm trọng hơn là thở khò khè chờ bệnh tật.

Có chẩn đoán bệnh này, việc tiếp theo mà Trần Thương cần làm đơn giản đều đã sáng tỏ.

Vừa rồi âm thanh khi nghe tim chẩn đoán bệnh phối hợp với kỳ mạch này, hiện tại trong lòng của Trần Thương đối với tình trạng của Ngô Ngọc Thụ đã có bảy tám phần hiểu rõ.

Tám chín phần là Viêm màng ngoài tìm co thất!

Thế nhưng, muốn chẩn đoán chính xác, nhất định phải có căn cứ, nghĩ tới đây, Trần Thương nghiêm túc quan sát, dựa theo hô hấp của Ngô Ngọc Thụ, tĩnh mạch ở cổ dãn phình loáng thoáng có thể nhìn thấy, nhưng là bởi vì mập, nên cũng không hết sức rõ ràng.

Trần Thương liên tưởng đến vừa rồi sau khi Ngô Ngọc Thụ tới có nói mấy loại tình huống như: bụng mình căng, không tiêu hóa được, chán ăn.

Nói: 

- Tôi sờ bụng của anh.

Ngô Ngọc Thụ rất phối hợp nhấc chân.

Sau khi Trần Thương bắt mạch phần bụng, có chút trầm mặc, trong ổ bụng có thể là có tích dịch, hơn nữa kèm thêm lá gan lớn.

Lúc này, Trần Thương đã có thể phán đoán bảy tám phần.

Nghĩ tới đây, Trần Thương lại kỹ càng hỏi thăm một phen tiền sử bệnh lý, và tìm nhân tố gây ra

Về sau, Trần Thương nhìn Ngô Ngọc Thụy

- Biểu hiện bây giờ của anh kết hợp với vừa rồi tôi kiểm tra cho anh, tôi cảm giác anh càng giống là một người bị Viêm màng ngoài tim co thất.

Ngô Ngọc Thụ nghe xong, lập tức nheo mắt, bị mấy từ ngữ chuyên nghiệp này dọa cho nhảy một cái

Anh ta nghe qua viêm phổi, viêm mũi, thế nhưng đối với cái gì mà viêm màng tim thế nhưng lại là lần đầu tiên nghe nói!

Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ biến sắc:

- Cái này là viêm màng tim gì? Là có ý gì?

Trần Thương giải thích nói: 

- Viêm màng ngoài tim co thắt, là bởi vì chứng viêm màng tìm mãn tính, lâu dài sẽ ảnh hưởng tới thân thể, dẫn đến màng tim tăng đây, dính liền thậm chí vôi hoá, khiến việc trái tim co giãn, co vào bị hạn chế, công năng của trái tìm bị hạ thấp, gây nên một loại bệnh tật gọi là cản trở tuần hoàn máu toàn thân.

- Hô hấp của anh gặp khó khăn, ngực đau, bao gồm bụng căng đều có quan hệ trực tiếp với mấy bệnh này!

Ngô Ngọc Thụ nghe xong, nói thật bị dọa không nhẹ.

Anh ta không thể sinh bệnh được...

Đây là mấu chốt.

Gánh vác nặng nề còn ở trên người anh ta, anh nào dám sinh bệnh?

Nghĩ ngơi cũng không dám nghỉ ngơi, chớ nói chỉ là ngã bệnh?

Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ vội vàng hỏi:

- Bác sĩ, bệnh này của tôi có nghiêm trọng không?

Có nghiêm trọng hay không, cái này thật đúng là khó mà nói, nhưng Trần Thương trông thấy tình trạng này của Ngô Ngọc Thụ, cũng chỉ đành ăn ngay nói thật:

- Nói thật, đây không phải một căn bệnh đơn gián, bởi vì phát triển tiếp trong một thời gian dài, không chỉ có sẽ ảnh hưởng đến hệ thống động mạch tỉm, hơn nữa còn có khả năng sẽ liên lụy tới gan, phối, trở thành hệ thống bệnh toàn thân.

Trong lòng Ngô Ngọc Thụ lo lắng:

- Bệnh này... Căn nằm viện không? Hay là tôi uống chút thuốc kháng sinh là có thể?

Ở trong lòng Ngô Ngọc Thụ, chứng viêm, hắn là chỉ căn uống chút thuốc kháng sinh sẽ tốt?

Nhưng... Chứng viêm tim này, làm cho trong lòng của anh không chắc.

Ngô Ngọc Thụ nghe thấy Trăn Thương giải thích, giống như rất nghiêm trọng, lập tức cũng sợ hãi.

Trần Thương nhịn không được lắc đầu:

- Viêm màng ngoài tim co thắt theo lý thuyết chủ yếu vẫn là dùng phẫu thuật trị liệu làm chủ, phụ trợ mới dùng thuốc trị liệu, mà lại phải càng sớm càng tốt, hơn nữa trong ổ bụng của anh tích dịch, còn cần hút ra, đề nghị của tôi là mau chóng làm thủ tục năm viện.

- Sau khi nằm viện, hoàn thiện kiểm tra tương quan, tiếp đó cụ thể chuẩn trị.

Trần Thương đã nói ra những gì cần nói rồi.

Anh nhìn ra được, Ngô Ngọc Thụ tựa hồ có chút kháng cự đối với kiểm tra, đơn giản có hai loại nguyên nhân, một loại là áp lực kinh tế, một loại là chậm trễ thời gian.

Thế nhưng khi bệnh tật tới, mấy việc trị liệu vẫn phải trị liệu.

Nhưng, kiểm tra có thể để sau khi nằm viện lại làm.

Nếu như vậy, sẽ có thể sử dụng bảo hiểm y tế, thanh toán chỉ phí kiếm tra sẽ tiết kiệm rất lớn.

Đây đã là cố gắng nhất có thể của Trần Thương.

Vi lẽ đó, Trần Thương mới không có để Ngô Ngọc Thụ mau chóng làm kiểm tra ở khám bệnh, mà là hi vọng anh ta có thể mau chóng nằm viện.

Ngô Ngọc Thụ nghe thấy Trần Thương nói vậy, có chút trầm mặc, ngồi ở chỗ đó, chậm chạp không lên tiếng.

Trong lúc đó, Trần Thương tiếp tục nhìn người ông già bên cạnh.

Trông thấy ông, Trần Thương không biết nói cái gì, nghĩ nghĩ, ngược lại nói:

- Lão nhân gia, có gì có thể trợ giúp ngài không?

Lão nhân đưa phiếu đăng ký cấp cứu tới:

- Làm điện tâm đồ cho tôi, trong lòng tôi hơi lo lắng.

Sau khi Trần Thương nhìn thấy tên của ông lão, hai mắt lập tức co rụt lại!

Cái tên này, có lẽ đại đa số người không hiểu.

Nhưng trong lĩnh vực chữa bệnh ở tỉnh Đông Dương, hoặc là nói là lĩnh vực trung y, điều này rất có nghĩa, thực sự là quá không giống nhau.

Trần Thương cũng là ngẫu nhiên biết được cái tên này, tuyệt đối không nghĩ tới, mình lại có thể nhìn thấy vị đại lão này!

Bác sĩ Y học Trung Quốc cấp đại sư: Trịnh Tam Thủy!

Thật con mẹ nó để mình gặp được.

Trần Thương tự mình làm điện tâm đồ cho Trịnh lão gia, sau đó lại căm kết quả xem xét.

Nhịp tìm thiếu, tìm đập chậm, thiếu máu cơ tim, nhưng là người lớn tuổi như vậy cũng bình thường. 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 794: Nằm viện


Sau khi làm điện tâm đồ, vì đo điện tâm đồ thường cho ra một kết quả máy móc. Nhưng kết quả này thường không quá chính xác.

Vì lẽ đó, các bác sĩ có kinh nghiệm thường tự mình xem xét, tất hiếm dùng điện tâm đồ làm tiêu chuẩn.

Trịnh lão gia mỉm cười:

- Ai, lớn tuổi rồi, nhiều bệnh tật. Cảm ơn cậu, bác sĩ Trăn đúng không? Thật là không tệ.

Nói xong, nhàn nhạt cười, rất có thâm ý nhìn thoáng qua Trần Thương, sau đó đứng dậy rời đi

Trịnh Tam Thủy đối với biểu hiện của Trần Thương hôm nay đánh giá rất cao.

Tuổi không lớn lầm, vẻn vẹn chưa đến 30 tuổi, thế nhưng có thể đạt được đến trình độ này, Trịnh Tam Thủy cực kì thưởng thức.

Chưa nói đến, có thể xem kỳ mạch, biết dùng huyết áp kế đo, đây chính là một cái năng lực.

Trần Thương không đi ra ngoài vì bên trong vẫn còn một người bệnh đang đợi. 

Nói thật, Trần Thương không ngờ làm cấp cứu buổi sáng có thể gặp được Trịnh lão gia

Hiện tại, Trịnh lão gia làm hiệu trưởng ở trường đại học Trung Y Đông Dương. Hơn 70 tuổi, một tuần khám bệnh hai lăn, sáng sớm hẳn là tập thể dục đi qua nơi này, vì lẽ đó thuận tiện qua bệnh viện làm điện tâm đồ.

Kì thật, đối với năng lực của Trịnh lão gia, chỉ cần một cuộc điện thoại là các đệ tử của ông sẵn sàng vội vã xách máy đo điện tâm đồ chạy đến.

Phải biết, đại sư y học Trung Quốc có năng lực không phải chỉ có một người, là một đám người có năng lực!

Nói trắng ra, Trịnh lão gia là bảo bối của tỉnh Đông Dương.

Cái gì mà Trung Y, Tây Y, miễn hết bệnh đều là bác sĩ tốt

Hơn nữa, chuyên gia y học chân chính từ xưa đến nay sẽ không bài xích lẫn nhau, bởi vì trăm sông đổ về một biển, bất luận loại lý luận nào, cứ chữa được bệnh đều là biện pháp tốt.

Giống như, người ta là Trịnh lão gia mà sáng sớm cũng chạy đến làm điện tâm đồ, là một tấm gương. 

Hơn nữa, Trịnh lão gia chỉ dẫn cho Trần Thương làm kiểm tra huyết áp, vừa vặn nói rõ ông cũng có nhận biết đối với kỳ mạch, tuyệt không phải là lý luấn suông.

Trần Thương thấy rất nhiều chuyên gia Tây Y đi học tập nghiên cứu Trung Y chính là để từ các phương pháp chuẩn bệnh đạt được một cái chứng thực.

Trịnh lão gia xuất hiện, để cho Trần Thương ấn tượng rất sâu.

...

...

Lúc này, sau khi do dự thật lâu, Ngô Ngọc Thụ đưa ra một quyết định!

Nằm viện đi!

Thân thể chính là tiền vốn để làm cách mạng, nếu lúc này chính mình xảy ra chút chuyện, cái này... cái nhà này sẽ xong rồi, vẫn nên trước tiên chữa khỏi bệnh lại nói.

Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ bắt đầu liên hệ với công ty.

Ra ngoài nói điện thoại mấy phút, bàn giao công tác, cả một đống lớn công việc. 

Trở về phòng làm việc, nói:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 795: Càng sâu đậm càng tốt


....

Không bao lâu, đến thời gian giao ban, Trần Thương phát hiện chính mình luôn không nhịn được nhìn chằm chằm Tần duyệt, hơn nữa... có chút thất thần.

Trần Thương lắc đầu, cố gắng tập trung lực chú ý.

Thế nhưng, nhịn không được lại meo meo nhìn trộm Tân Duyệt.

Tân Duyệt bị Trần Thương nhìn đến đỏ mặt, nhịn không được trừng anh ta một cái, lúc này Trần Thương mới thành thật

Chủ yếu là... Tân Duyệt bị Trần Thương nhìn, trong lòng cực kì ngứa ngáy.

Hai người giống như là mèo thích trộm đồ tanh, lén lén lút lút.

Trần Thương rốt cục hiểu rõ vì sao phòng làm việc không khuyến khích nhân viên yêu đương, đây là làm giảm rõ rệt hiệu suất làm việc.

Lại thấy đến thời gian một tuần một lần đại quản gia Điền Hương Lan - y tá trưởng khảo sát, Trần Thương dứt khoát nhìn lại, mở ra bảng thuộc tính của mình. 

[ Trần Thương, cấp bậc: 29:1200/11600. Đã chuyển chức

Nghề nghiệp 1: Bác sĩ ngoại khoa lồ ng ngực: 12 điểm

Nghề nghiệp 2: Ngoại khoa tim ( chức nghiệp ẩn) 19 điểm]

Trần Thương hơi sững sờ, không nghĩ đến nhanh như vậy mình đã có nghề nghiệp ngoại khoa tim, điểm còn vượt qua ngoại khoa lồ ng ngực. Nghĩ tới đây, Trần Thương cũng có chút giật mình.

Xem ra khoảng thời gian này không lãng phí vô ích.

Trần Thương đột nhiên cảm giác được ngoại khoa tìm là một đột phá, dù sao mỗi kĩ năng của mình

Trong hệ thống đều là kĩ năng cấp đại sư màu tím, dựa theo nhắc nhở của hệ thống, kĩ năng màu tím +⁄ điểm.

Emmmm....

Chỉ cần hai mươi lầm kĩ năng ngoại khoa tim nữa có thể đột phá, tiếp đó có thể thuận lợi mở ra nghề nghiệp thứ 3.

Thêm nữa, khoảng cách kĩ năng ngoại khoa tim đạt cấp 4 chỉ thiếu 31 điểm. 

Điều này làm Trần Thương có chút vui vẻ.

Với tư cách là bác sĩ ngoại khoa tim, trong mười khoa của hệ thống ngoại khoa, đa số phẫu thuật đều là phẫu thuật cấp 4, cái này làm Trần Thương cực kì xấu hổ, muốn học được kĩ năng cấp bốn, nhất định phải nắm giữ 50 điểm nghề nghiệp.

Xem ra sắp tới chính mình phải đi Đông Đại nhất viện để chấn kinh Mạnh lão sư.

Đối với độ thiện cảm, Trần Thương phát hiện một Tiểu xảo, ăn nói là vô dụng, có hạn mức cao nhất, đội thiện cảm lên tới 20 điểm, ăn nói sẽ mất đi hiệu quả

Mà chấn kinh có hiệu quả rất tốt, một lần chấn kinh là thêm một lăn tăng độ hảo cảm. Trần Thương đã nghĩ kĩ, chỉ cần để Mạnh lão sư chấn kinh nhiều thêm mấy lần, độ thiện cảm liền có thể tự động tăng lên.

Hôm nay, đổi một lần [ nghe chuẩn đoán tim), tiêu phí 10 điểm độ thiện cảm, độ thiện cảm của Mạnh Hi đối với Trần Thương biến thành [ độ thiện cảm: 40 (cận tồn)].

Trần Thương hiểu rõ là có ý gì, chuyện này nghĩa là quan hệ của Trần Thương và Mạnh lão sư vẫn bảo trì ở mức 40 điểm nhưng thực tế chỉ có 30. 

Nhưng mà...

Nhìn thấy số liệu thế này làm Trần Thương rơi vào trầm tư.

Anh cực kì lo lắng, vạn nhất độ thiện cảm của mình và Mạnh lão sư lên đến 100 có thể sẽ xảy ra chuyện gì hay không?

Nghĩ đến đây, Trần Thương nhịn không được ngẩng đầu nhìn Tần Duyệt.

Tôi thật không muốn vượt quá giới hạn

Là hệ thống bức mình..

Bổng nhiên, Trần Thương đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, độ hảo cảm của mình và Tân Duyệt đến cùng là bao nhiêu?

Trần Thương bất động thanh sắc ấn mở độ thiện cảm.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 796: Phẫu thuật tim


Ngô Ngọc Thụ về đến nhà, vợ cùng con đều đi làm cả.

Tìm cả nửa ngày vẫn không tìm được thẻ bảo hiểm y tế, ngày thường đều là vợ giữ, với những vật này vợ luôn sắp xếp gọn gàng.

Nghĩ đến đây, Ngô Ngọc Thụ đột nhiên cảm thấy làm vợ cũng thật vất vả.

Mỗi ngày đi làm, về nhà còn phải dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc gia đình và con cái.

Nhưng mà ngày thường, chính mình lại chẳng quan tâm đ ến vợ nhiều.

Hơn nữa, với áp lực, lớn Ngô Ngọc Thụ cũng rất ít trò chuyện cùng vợ.

Thật sự là...

Haizz.....

Nghĩ đến đây, Ngô Ngọc Thụ bỗng thở dài.

Thật sự là, nếu như người không có thì kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì?

Quả thật, người chính là như vậy, chỉ có lúc bệnh tật, nằm trên giường bệnh, mới có thể ngộ ra nhiều điều.

Đây là ca phẫu thuật đầu tiền trong đời Ngô Ngọc Thụ, nói thật, trong lòng anh cực kì thấp thỏm, cũng rất bất an.

Vốn là muốn lặng lẽ nắm viện, xử lí xong xuôi rồi mới nói, anh không muốn để người nhà lo lắng cho mình.

Ngô Ngọc Thụ là một người theo chủ nghĩ đại nam tử, trong nhà có chuyện gì đều tự mình giải quyết.

Nhưng hiện tại xem ra phải liên hệ vợ rồi.

Nghĩ đến đây, Ngô Ngọc Thụ cầm điện thoại, do dự nhấn gọi điện thoại cho vợ.

Vợ của Ngô Ngọc thụ là Trình Ái Mai, là giáo viên tiểu học, lúc này đang dạy, thấy chồng mình gọi đến, có chút hoảng hốt, giờ này chồng lại gọi cho mình làm gì chứ?

Cầm điện thoại ra khỏi phòng học.

- Alo? Chào anh, em đang trên lớp, có chuyện gì vậy?

Trình Ái Mai tò mò hỏi.

Ngô Ngọc Thu thở dài 

- Cái này... Vợ à, sổ bảo hiểm y tế với thẻ bảo hiểm y tế của anh để ở đâu vậy?

Nghe đến đây, Trình Ái Mai lập tức biến sắc, trong lòng cực kì căng thẳng.

- Anh... anh làm sao? Đừng dọa em!!

Cho đến nay, những năm qua, mặc dù tính khí của anh không tốt, những là một người vợ, Trình Ái Mai hiểu rằng đều là vì áp lực của chồng quá lớn.

Với tư cách là một người vợ, Trình Ái Mai luôn có gắng chia sẻ cùng chồng.

Thế nhưng, đột nhiên nghe chồng mình muốn nằm viện, quả thật có chút giật mình.

Ngô Ngọc Thụ ăn ngay nói thật:

~ Vợ à, hôm nay anh dậy sớm có cảm giác khó thở. Lúc đi làm có đi ngang qua Tỉnh Nhị Viện, nên vào lấy số khám một chút. Kết quả.. bác sĩ chuẩn đoán anh viêm màng ngoài tìm co thất, căn phải phẫu thuật.

Ngô Ngọc Thụ còn chưa nói hết, Trình Ái Mai đã ngây ngẩn cả người

Bình thường, chỉ cần nghe từ phẫu thuật đã biết rằng vấn đề không nhỏ.

Hơn nữa, Ngô Ngọc Thụ đang gặp vấn đề về tim, là phẫu thuật tim!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 797: Thật đúng lúc! 


Lúc này, Đào Mật đang ở phòng kiểm tra, thấy Trần Phương gọi điện, có thể nói là tâm tình khá phức tạo.

Đối với Trần Phương, Đào Mật chính là vừa yêu vừa hận!

Tiểu tử này, học ngoại khoa tim, nhưng báo nghiên cứu sinh đạo sư lại không báo tên mình, Đào Mật ngẫm lại đã cảm thấy tức giận.

Thế những nghĩ đến mấy hôm trước, Trần Phương đã thực hiện một ca phẫu thuật ở phòng cấp cứu, Đào Mật không thể không phục, quả thật là một nhân tài.

Do dự một chút mới bắt máy nghe điện thoại, những không nói gì cả, ông chờ Trần Phương nói trước. Dù sao ... mình cũng là một người có thân phận.

Trần Phương nghe thấy điện thoại đã kết nối, nhưng một lúc không ai lên tiếng, hơi sửng sốt một chút:

- Alo, chủ nhiệm Đào, ông có ở đó không?

Đào Mật gật đầu:

- Ừ, đang ở phòng kiểm tra, có việc gì?

Trần Phương nghe xong nghĩ thầm: Thật đúng lúc! 

- Là thế này, có một người bệnh đến khoa cấp cứu, hô hấp khó khăn, kiểm tra thể trạng có kỳ mạch, hơn nữa lá gan trướng lớn, khoan bụng có dịch..Tôi nghi ngờ là Viêm màng ngoài tim co thắt, có thể cần phẫu thuật, tôi để người bệnh lên nhé?

Đào Mật nghe xong trở về bản chất của mình.

- Chuẩn đoán chính xác hay chưa?

Đào Mật hỏi

Trần Thương lắc đầu:

- Tôi nghĩ nên để người bệnh nhập viện để kiểm tra thêm, nhưng các triệu chứng cơ bản thì có thể xác định là viêm màng ngoài tim co thất, cụ thể thì còn phải năm viện để chuẩn đoán thêm, chủ nhiệm Đào, ông có thể sắp xếp cho tôi không?

Đào mật có chút hiếu kỳ, viêm màng ngoài tim co thất không khó chuẩn đoán.

Tuy nhiên, chỉ chuẩn đoán bệnh dựa vào triệu chứng thì thực sự không dễ.

Đào Mật đột nhiên để ý đến người bệnh này, đồng thời cũng bất ngờ với sự tiến bộ của Trần Phương.

Dù sao, thời gian Trần Phương tiếp xúc với ngoại khoa tim cũng không dài. 

Học một ngành học, không chỉ có phẫu thuật mà còn bao gồm triệu chứng bệnh, kiểm tra phụ trợ, chuẩn đoán bệnh, điều trị sai khi tổng hợp các phán đoán.

Viêm màng ngoài tim co thắt là một căn bệnh không hề đơn giản, Trần Phương đều năm giữ được những thứ này?

Rõ ràng như vậy sao?

Nghĩ đến đây, Đào Mật nói:

- Được, để người bệnh lên đây đi.

Sau đó cúp điện thoại.

Lúc này, Đào Mật trông thấy giường 19 trống không, dứt khoát hồi:

- Ai quản lí giường 19?

Trương Văn Phú nói:

- Chủ nhiệm, là tôi

Đào Mật nhìn Trương Văn Phú rồi nói:

- Sắp có một người bệnh từ khoa cấp cứu, nghỉ ngờ là viêm màng ngoài tim co thắt, cậu sắp xếp một chút.

Trương Văn Phú gật nhẹ đầu: 

- Vâng

Thật lòng, Đào Mặt đang suy tính một chuyện khác.

Nghĩ đến đây, Đào Mật đúng lúc vào phòng kiểm ra, hỏi một bác sĩ và một nghiên cứu sinh:

- Nếu như chỉ đơn thuần dựa vào các triệu chứng bệnh mà không dùng các loại kiểm tra phụ trợ, các cậu có anh chuẩn đoán được viêm màng ngoài tim co thắt không?

Đào Mật đặt ra câu hỏi này, các bác sĩ xung quanh lập tức sửng sốt.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 798: Chuẩn đoán sai


Ngô Ngọc Thụ rất nhanh được đưa đến ngoại khoa tim giường số 19, người quản giường này chính là Trương Văn Phú, một bác sĩ lớn tuổi có kinh nghiệm

Đào Mật cố ý muốn dùng người bệnh này làm một trường hợp ví dụ để dạy mọi người

Rất nhiều học sinh không hiểu rõ về viêm màng ngoài tim co thắt, đại đa số người bệnh của ngoại khoa tìm đều là bệnh về động mạch và bệnh về van tìm. Loại bệnh này mãn tính kéo dài không khỏi dẫn đến viêm màng tim thì tương đối hiếm thấy.

Vì thế nên, Đào Mật nghĩ lại, coi như dạy một lăn cho phòng kiểm tra

Tiền Lâm đi bên cạnh một nghiên cứu sinh, tò mò nhìn người bệnh, lấy giấy cùng bút ra, chuẩn bị

Dạy học lâm sàng chính là muốn bồi dưỡng khả năng tư duy lâm sàng, chuẩn đoán và điều trị bệnh.

Các bác sĩ và học sinh vây quanh ở sau lưng, còn Trương Văn Phú ở phía trước đang hỏi thăm tình hình người bệnh.

Trương Văn Phú có chút lo lắng!

Dù sao, trước đây dạy học kiểm tra phòng đều có kịch bản trước, tình huống của người bệnh đều ghi nhớ trong lòng.

Nhưng lần này chính là một cuộc chiến thật sự.

Bất kì ai cũng có chút sợ hãi trong lòng.

Huống chỉ đây là một người bệnh viêm màng tim co thất, cực kì hiếm thấy.

Nghĩ đến đây, Trương Văn Phút nói thầm mộ tiếng, tuyệt đối không thể để bị mất mặt...

Thế những, sau lưng toàn bộ bác sĩ trong khoa, còn có một đám học sinh... hơn nữa, đặc biệt là chủ nhiệm Đào Mật còn nhìn chằm chằm sau lưng mình.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu... là một bi kịch.

Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú bắt đầu thu thập kĩ càng bệnh án.

Không thể không nói, Trương Văn phú đích thực. là một bác sĩ có kinh nghiệm phong phú. Thu thập tin tức toàn diện về người bệnh cực kì nhanh chóng và có được một số thông tin có ích.

Nhưng!

Hỏi thăm bệnh tình xong, Trương Văn Phú càng lo lắng hơn.. 

Bởi vì triệu chứng nhà có phần giống COPD hơn! (phổi tắt nghẽn mãn tính)

Trương Văn Phú có phần lo sợ, chỉ đơn thuần kiểm tra thể chất để xác định viêm màng ngoài tim co thất, độ có vẫn rất lớn. Đây là một thử nghiệm cho bác. sĩ lâm sàng nắm chắc triệu chứng của loại bệnh này.

Bác sĩ cấp cứu... phải chăng đã chuẩn đoán sai à?

Nghĩ đến đây, đôi mắt của Trương Văn Phú sáng lên, dù sao trường hợp thế này xuất hiện ở bệnh viện cũng không nhiều. Cấp cứu dù sao cũng chỉ là một khoa trung chuyển giữa các khoa, chuẩn đoán bệnh không đúng cũng không phải là hiếm gặp.

Tuy vậy, người này đích thân gọi điện cho chủ nhiệm, chuẩn đoán chính xác là Viêm màng ngoài tim co thắt!

Được rồi, cứ dựa theo viêm màng ngoài tim co thắt là làm việc. 

Trong đầu ông không ngừng hiện ra các triệu chứng của viêm màng ngoài tim co thắt, tập trung tinh thần, từng bước, từng bước tiến hành.

Ông sẽ không đi ngược lại, hoặc sẽ rút lui?

Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú cầm lấy ống nghe nhịp tim, nghe xong, quả thật, tiếng tim đập có chút dị thường.

Tiếp đến là bắt mạch tim, dường như cũng không đúng, âm thanh nghe có hơi lớn!

Tiếp đến là kiểm tra thể trạng...

Đến cuối cùng, Trương Văn Phú mới ngộ ra, đây đích thực chính là viêm màng ngoài tim co thắt!

Lúc này, Trương Văn Phú không thể không bội phục vị bác sĩ cấp cứu kia.

Ông dựa theo viêm màng ngoài tim co thắt mà kiếm tra còn có chút khó khăn, chuẩn đoán được nó. còn phải thêm bao nhiêu khó khăn chứ?

Nghĩ đến đây, Trương Văn Phú không nhịn được tò mò, là ai đã chuẩn đoán?

Chẳng lẽ là chủ nhiệm Lý Bảo Sơn?

Trương Văn Phú tò mò hỏi:

- Cậu đã biết mình mắc bệnh gì trước đây rồi à?

Ngô Ngọc Thụ lắc đầu:

- Không biết, tôi chỉ nói với bác sĩ như thế, trước đây tôi chỉ nghĩ đây có thể chỉ là bệnh cũ thôi, không hề chú ý đến. Đến lúc bác sĩ Trần chuẩn đoán cái gì mà viêm màng ngoài tim co thắt thì tôi mới nhận ra.

Đào Mật có chút hiếu kỳ, tiểu Trần làm thế nào để chuẩn đoán bệnh vậy?

Nghĩ liền làm, Đào Mật hỏi:

- Bác sĩ cấp cứu chuẩn đoán bệnh cho cậu thế nào vậy?

Ngô Ngọc Thụ nghĩ một lúc:



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 799: Chắc là có thể


Đào Mật ừ một tiếng:

- Tiểu Trương, cậu cho lời khuyên đi, rồi nhanh chóng hoàn thành các kiểm tra có liên quan, sáng ngày mai sẽ tiếp tục thảo luận ca bệnh này.

Trương Văn Phú gật đầu, cho người bệnh tiếp tục làm kiểm tra, X-quang ngực, siêu âm tim, siêu âm bụng, điện tâm đò... và các loại kiểm tra sinh hóa

...

...

Ngày thứ hai vào lúc bàn giao, Đào mặt xem kết quả kiểm tra của Ngô Ngọc Thụ, tất cả dấu hiệu đều cho thấy người bệnh bị viêm màng ngoài tim co thắt.

Đào Mật có chút xúc động nhìn mọi người nói:

- Ngô Ngọc Thụ ở giường 19 đã được chuẩn đoán chính xác là viêm màng ngoài tim co thật, nhưng... đây cũng chính là bài học cho chúng ta.

- Là một người bác sĩ cấp cứu có thể chuẩn đoán chính xác bệnh mà không căn các kiểm tra phụ trợ, mọi người để tay lên ngực tự hỏi bản thân, với người bệnh Ngô Ngọc Thụ này, các cậu chỉ dựa là kiểm tra thể trạng cùng hỏi vài câu có thể xác định không?

Một câu hỏi, làm tất các mọi người rơi vào trầm. 

mặc.

Trương Văn Phú cũng không khỏi đỏ mặt, nói thật, nếu như không phải đã biết trước là viêm màng ngoài tim co thắt, chính ông có thể chuẩn đoán bệnh chính xác không?

Không chỉ có Trương Văn Phú, mà tất cả mọi người xung quanh đều ngẫm nghĩ lại.

Chắc là có thể..?

Đào Mặt sắc mặt nghiêm túc nói:

- Thân là một bác sĩ lâm sàng, nếu các cậu đên các cơ sở dưới nông thôn, đừng nói là CT, hạch từ mà cả siêu âm X-quang hay thậm chí là điện tâm đồ cũng không có, chỉ có ống nghe nhịp tim cùng với máy đo huyết áp, các cậu có thể đoán được hay không? Có thể cho người bệnh một chuẩn đoán chính xác không?

Nói đến đây Đào Mật có chút thất vọng.

Hiện tại, rất nhiều bác sĩ đã mất đi năng lực tư duy độc lập, dựa vào máy móc, đi khám để gặp bác sĩ, xem bệnh như thế này, ai không xem được?

- Tôi không phải nói mọi người không tốt, tôi chỉ cảm thấy răng mỗi một bác sĩ, đặc biệt là bác sĩ lâm sàng, nhất định phải hoàn thiện bản thân, kiểm tra bằng máy móc là một chuyện tốt, nó có thể giúp chúng ta chuẩn đoán bệnh chính xác, nhưng các cậu không thể quên bất kì một thao tác lâm sàng nào.

- Bằng không, tất cả người bệnh đều sẽ chê cười chúng ta, không có máy móc, các cậu biết xem bệnh à?

Nói câu cuối cùng, giọng của Đào Mật rõ là cao lên vài phần!

Trong đầu của tất cả mọi người câu nói này không thể xua đi.

- Không có máy móc, các cậu biết xem bệnh à?



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 800: Bỏ đi


Kỳ thật, cái Trần Thương đưa cho Ngô Ngọc Thụ chỉ là một sợi dây dẫn hổ.

Trong lòng Đào Mật đối với chuyện này sớm đã không thoải mái.

Ngoại khoa tim đích thị là hệ thống khoa ngoại, mà bác sĩ khoa ngoại nhiều khi năng lực chẩn đoán còn chính xác hơn bác sĩ nội khoa.

Đây là sự thật.

Nhưng mà khi thấy nguyên đám các báo sĩ nội khoa ngay cả ống nghe bác sĩ cũng không mang theo, 'Đào Mật có chút tức giận.

Lời nói của Đào Mật vẫn rất có ảnh hưởng, ít nhất là nguyên đám đều chạy lấy ống nghe bác sĩ đeo vào, bây giờ họ mới giống dáng vẻ bác sĩ.

Đừng tưởng rằng người lớn tuổi nhất định mạnh sợ với học sinh, kiến thức y khoa rất nhiều và cực kỳ phức tạp, nếu bạn không thực hành thường xuyên, bạn vẫn quên mất nó.

Vì lẽ đó, nhất định phải tăng cường năng lực chẩn đoán bệnh của báo sĩ, các người không phải robot phẫu thuật, càng không phải dựa vào máy móc, thiết bị để xem bệnh, các người là chân chính bác sĩ nha.

...

....

Cuộc sống của Trần Thương bây giờ vốn là hai điểm tạo thành một đường thẳng, nhưng bây giờ lại có nhiều thêm một nhiệm vụ, cứ mỗi đêm nhất định phải cùng cô bạn gái dễ thương Tân Duyệt đi dạo, thuận tiện gia tăng tình cảm của hai người.

Cũng giống như lúc này: [ Đinh! Đi tản bộ thành công, độ thiện cảm của Tân Duyệt +1 ]

Chà, hẹn hò có thể tăng thêm độ thiện cảm, cái này thật tuyệt vời

Điều duy nhất không hợp lý chính là, vì sao độ thiện cảm giữa anh và viện trưởng Tân lại giảm đĩ

[ Đinh! Độ thiện cảm của Tân Hiếu Uyên -0.5]

Trần Thương nhịn không được mà thở dài.

Bỏ đi, bỏ đi!

Anh có Tần Duyệt, còn sợ trị không được ông ta sao?

Trần Thương lắc đầu, không chút nào căng thẳng, cho thấy anh không có áp lực gì. 

Bên cạnh Tỉnh Nhị viện có một cái công viên, vào mùa hè mỗi buổi tối, nơi này rất náo nhiệt, nghe đám cô chú nhảy múa Tần Duyệt cũng ngẫu hứng chạy vào nhảy một lúc.

Tâm khoảng mười giờ, Trần Thương đưa Tần Duyệt đến dưới lầu, nhìn cô vui vẻ đi lên lầu tâm trạng của Trần Thương cũng khá đi nhiều.

Về đến nhà, anh mới phát hiện có cuộc gọi nhỡ của chủ nhiệm Đào.

Trần Thương vội vàng cầm điện thoại gọi lại:

- Chủ nhiệm Đào, ông tìm tôi có chuyện gì à? Vừa rồi tôi không nghe thấy điện thoại reo.

Đào Mật nhịn không được chửi thầm một câu, tuy nhiên ông vẫn giả vờ cười ha ha n

- Cái này, ngày mai Ngô Ngọc Thụ sẽ phẫu thuật, ông ta dù gì cũng là bệnh nhân mà cậu đưa đến, ngày mai tôi sẽ tự mình làm phẫu thuật, nếu như cậu có thời gian thì hãy đến giúp tôi một tay đi!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 801: Không thú vị


Cúp điện thoại, trong đầu Trần Thương hiện lên khuôn mặt của Đào Mật đeo mắt kính với vẻ mặt nghiêm túc, làm anh không thể nhịn được cười

Trần Thương từng phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt, mở sách kỹ năng ra, Trần Thương chọn kích hoạt rồi tiến vào không gian huấn luyện

Hình ảnh quen thuộc xuất hiện ngay trước mắt Trần Thương, vẫn là chế độ dạy học.

Một lăn nữa nghiên cứu lại cách phẫu thuật màng tim, tim, mạch máu, giải phẫu lồng ngực.

Quá trình này không thể nào thiếu trong mỗi khoá đào tạo, chuyện này đối với Trần Thương mà nói không phải là chuyện xấu, nhưng mà... Trần Thương có cái nhược điểm duy nhất là khi nhìn gần người bị giải phẫu, luôn không nhịn được mà nghĩ nếu như tim người này có vấn đề, thì nên giải phẫu chỗ nào mới tốt?

Bài giảng tiếp theo là mở vị trí.

Vị trí phẫu thuật mở màng tim khác biệt rất lớn, cần phải dựa theo mô hình đã học mà chọn một chỗ thích hợp để mở, như vậy mới tốt hơn là trực tiếp phẫu thuật bằng mắt không dựa theo hình ảnh, nhìn nó như là một vấn đề nhỏ nhoi nhưng thật ra có ảnh hưởng rất lớn.

Khi một loạt các phẫu thuật xuất hiện trước mặt Trần Thương, anh lăn lượt mô phỏng, lần lượt phẫu thuật theo, biến nó thành từng cái kinh nghiệm khắc sâu vào trong đầu.

Không biết qua bao lâu Trần Thương mới mở mắt ra, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

[ Đinh! Phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt: cấp đại sư, tác dụng đặc biệt: 1, an toàn: Thủ pháp inh xảo giúp bạn tránh tổn thương các mạch máu không cần thiết, dây thần kinh và màng bảo vệ tim; 2: tỉ mỉ: thao tác tỉnh ví tuyệt vời, khi bạn lấy ra và phân tích buồng tim, có thể giúp bạn phân tích tuyệt vời, nâng cao xác suất thành công của phẫu thuật]

Trần Thương nhìn hai kỹ năng này hết sức hài lòng!

Tuy nhiên, thật ra Trần Thương thu hoạch được. không chỉ có nhiêu đây, anh còn thu hoạch được rất nhiều thứ, ví dụ như lựa chọn vết mổ, mặc dù nó không phải tác dụng đặc biệt gì, nhưng Trần Thương cảm. thấy nó so với tác dụng đặc biệt không yếu kém.

....

.... 

Sau khi rửa mặt, Trần Thương lên giường sớm hơn thường ngày, anh mở điện thoại lên, phát hiện cô bạn gái xinh đẹp Tân Duyệt gửi một dòng tin nhản.

- Từ khi tách ra, em nhớ anh đến 18 lần.

Trần Thương đọc đến tin nhắn cuối, nhịn không được mà cười to, rất muốn gửi, khoe với bạn bè là

- Trải nghiệm khi có một cô bạn gái siêu cấp đáng yêu là gì?

Không đúng!

Trần Thương bỗng nghĩ đến một vấn đề, hình như vô tình anh lại hoàn thành thêm một nhiệm vụ.

Nghĩ đến đây, Trần Thương không kịp trả lời tin nhần của Tăn Duyệt, vội vàng mở ra giao diện của màn hình áo.

Quả nhiên!

Trần Thương nhìn thấy hai cái phần thưởng chưa nhận.

Một cái nhiệm vụ mỗi ngày đều sẽ có một cái túi quà may mắn nhỏ.

Còn một cái thì:

[ Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ: Có một bạn gái xinh đẹp, nhận được phần thưởng, kỹ năng sơ cấp của Tỉnh Nhiên: Kỹ năng cố định xương sườn bên trong!]

[Kỹ năng cố định xương sườn bên trong: cấp Đại sư; tác dụng đặc biệt: 1, kiên cố; 2, chính xác]

Trần Thương choáng váng, kỹ năng cấp Đại sư này quá đã.

Đây là một kỹ năng thường được sử dụng trong ngoại khoa lồng ngực.

Ây, lại vô tình nhận được kỹ năng của bạn cùng khoá Tỉnh Nhiên.

Kỹ thuật cố định xương sườn bên trong còn được gọi là kỹ thuật cố định xương sườn gãy xương bên rong, là một loại kỹ năng phẫu thuật thường được sử dụng bởi ngoại khoa lồng ngực.

Nếu như tình thơ ý họa một chút, xương sườn hẳn là một cửa sổ mở ra tâm hồn!

Nhưng Trần Thương có chút không hiểu, bạn gái Tân Duyệt không nghe lời à?

Phải biết nhiệm vụ bạn gái thứ hai là [Tìm bạn gái vừa xinh đẹp lại dễ sai bảo!]

Trần Thương cảm thấy bạn gái nhỏ của mình rất thú vị? 

Thế nhưng vì cái gì mà không tính là vừa xinh đẹp vừa có ích?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 802: Đến xem phẫu thuật


Trần Thương đi vào bệnh viện thật sớm, đặt bữa sáng đã mua ở trên bàn làm việc của Tần Duyệt. Chỉ đơn giản là một phần sữa đậu nành, một cái bánh bao, một quả trứng luộc nước trà

Sáng sớm Tần Duyệt rời giường tương đối trẻ, bình thường chỉ uống chén sữa bò đã chạy đi làm

Trần Thương quyết định mua bữa sáng thật sớm cho cô.

Vừa vặn quay người, anh đã nhìn thấy Tần Duyệt vội vã chạy vào, trong tay còn mang theo một phần bữa sáng.

Nhìn thấy Trần Thương, cô cười hì hì như hiến bảo. vật, con mắt cong cong, vô cùng khả ái:

- Anh cầm đi, mua cho anh bữa sáng!

Trần Thương nhìn khóe miệng Tần Duyệt còn dính sữa bò, nhịn không được cười, giơ tay lên lau cho sạch sẽ:

- Sao không ngủ nhiều một chút?

Tân Duyệt cười nói:

- Em muốn mua bữa sáng cho anh.

Trần Thương nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt Tăn Duyệt, sau đó chỉ trên mặt bàn:

- Anh đã sớm ăn rồi! Mua cho em bữa sáng, nhân lúc còn nóng ăn, anh đi xem thử Khiêm nhỉ ca có cần hỗ trợ gì không?

- Sau này cứ ngủ thêm một lúc, anh sẽ mua bữa sáng cho em!

Tân Duyệt bắt đầu cười ngây ngô, đột nhiên cảm thấy mình trở thành người hạnh phúc nhất toàn thế giới.

Lén lút hôn lên khuôn mặt của Trần Thương một cái.

Lúc này, Thạch Na vừa vặn đi đến, Tân Duyệt vội vàng đi tới:

- Lão sư, mua bữa sáng cho ông!

Thạch Na lập tức sửng sốt một chút:

- Nói đi, tiểu Tân, hôm nay có chuyện gì?

Tần Duyệt vội vàng cười nói ra:

- Không có chuyện gì, chính là mua nhiều.

Thạch Na nghỉ ngờ ồ một tiếng, nhìn bữa sáng trên bàn Tăn Duyệt, như có điều suy nghĩ... 

...

...


Chừng mười giờ sáng, Trần Thương nhận được điện thoại của Đào Mật:

- Tiểu Trần, đến phòng phẫu thuật số 4, chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật.

Trần Thương vội vàng gật đầu, đứng dậy đi đến phòng phẫu thuật.

Trần Thương không muốn tự thân động thủ, đương nhiên, Đào Mật cũng không có khả năng để Trần Thương động thủ, dù sao không có người nào lại lấy an toàn của người bệnh ra nói đùa

Lại nói, phẫu thuật co thất viêm màng ngoài tim bản thân phẫu thuật chính là tính nguy hiểm tương đối cao, nếu như màng tim cùng trái tìm lớp màng bên ngoài dính liền bị nghiêm trọng, một khi tách rời xảy ra vấn đề, làm tổn thương trái tim, hoặc là làm tổn thương mạch vành, mạch máu chung quanh, ai sẽ là người chịu trách nhiệm?

Trần Thương rửa tay xong, Tiền Lâm cùng một vị đồng học ngoại khoa tim đi tới, bỗng nhiên cười nói:

- Ồ? Trần lão sư, tại sao anh lại ở chỗ này? 

Từ lần trước, Trần Thương giảng cho lớp học bên trong đồng học về sau, anh liền nhiều một cái ngoại hiệu “Trần lão sư”

Ừ, tối thiểu so với Thương lão sư nghe tốt hơn nhiều.

Trần Thương cười nói:

- Đến đây xem phẫu thuật !

Tiền Lâm nghe xong, hiếu kỷ hỏi:

- Khoa các anh có phẫu thuật?

Trần Thương:

- Không có! Ngoại khoa tim, phẫu thuật co thắt viêm màng ngoài tim, hai ngày trước tôi không phải đưa đến một người bệnh tới khoa các anh sao? Hôm nay, chủ nhiệm Đào bảo có phẫu thuật, để tôi tới xem một chút.

Lời này vừa nói ra, Tiền Lâm cùng vị bạn học kia lập tức sửng sốt, chẳng lẽ.

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm nuốt ngụm nước miếng!

Thận trọng hỏi:

- Anh nói là Ngô Ngọc Thụ à?'

Trần Thương gật đầu: 

- Ừ! Đúng, chính là Ngô Ngọc Thụ, các anh cũng biết người bệnh kia?

Tiền Lâm hai người liếc nhau, sao có thể không biết?

Bởi vì người bệnh này, chủ nhiệm Đào có thể nói là nổi trận lôi đình, tất cả mọi người đều phải đề cao kiểm tra tố dưỡng thể trạng của mình.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 803: Ưu tú có lỗi à?


Thật sự chính là thắng nhãi này!

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm hận không thể căm quyển sách nhỏ trong túi đập trên mặt Trần Thương, tiếp đó chỉ vào Trần Thương mắng to một tiếng: cẩu tặc! Đều tại anh, gần đây nói như thế nào mà ánh mắt Đào lão sư xem tôi càng ngày càng ghét bỏ, đều tại anh! Anh đúng là chó chết

Nghĩ tới đây, Tiên Lâm nghiến răng nghiến lợi, lòng đầy căm phẫn nhìn Trần Thương:

- Trần cẩu tặc, anh... Anh hủy tiền đồ của tôi!

Trần Thương trợn tròn mắt, vừa rồi còn kêu Trần lão sư thân cận như vậy, hiện tại đã gọi mình là cẩu tặc

A, đàn ông!

- Tôi không phải tiểu ân nhân của anh à? Sao lại thành cẩu tặc rồi? Tên mập mạp lật lọng chết băm này!

Tiền Lâm mắt hổ trừng một cái:

- Anh còn không biết xấu hổ nói? Đều tại anh! Anh biết không! Hiện tại ánh mắt chủ nhiệm Đào nhìn tôi càng ngày càng ghét bỏ, đều muốn đem trục xuất tôi khỏi sư môn thật nhanh! 

Tiền Lâm bộ dạng cực kỳ hung hãn muốn biểu hiện ra anh ta rất tức giận!

Chỉ là, bộ dạng này không những không hung hãn mà bản mặt tròn ngây thơ chân thành kia lại càng trông giống gấu trúc. Trần Thương trông thấy bộ dáng thô lỗ này thở dài, mà thôi người đẹp trai không thèm chấp nhặt với người xấu.

Thấy bộ dạng Trần Thương không hề lay động, Tiền Lâm lập tức iu xìu, nghĩ lại, muốn để lão sư coi trọng chính mình, giết Trần Thương cũng vô dụng, chỉ có để Trần Thương phụ trợ mình thôi.

- Trần ân nhân, không, Trần lão sư, Trần đại gia, hai chúng ta thương lượng một chuyện được không?

Trần Thương hiếu kỳ ghé mắt:

- Chuyện gì?

Tiền Lâm ủy khuất vô cùng, đáng thương nói:

- Anh có thể đừng biểu hiện ưu tú như thế hay không?

Đồng Học Giáp gật đầu một cái thật mạnh biểu lộ tán đồng nhìn Trần Thương:

- Anh ưu tú như thế, sẽ lộ ra chúng tôi bị nhược trí vậy. 

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài.

Ưu tú có lỗi à?

...

...

Dưới tình huống hứa hẹn ba ly trà sữa cộng thêm một nồi lầu của Tiền Lâm, Trần Thương đồng ý hôm nay không nghiêm túc phẫu thuật, không huyễn kỹ, không làm gì hết, tốt nhất có thể không lên tiếng, không nói một lời nào.

Trần Thương cảm thấy cuộc làm ăn này hẳn là vững vàng!

Thậm chí đã quyết định, chờ làm phẫu thuật xong, chia sẻ tin tức tốt này cho Tân Duyệt, nói cho cô, người đàn ông của cô đã kiếm một nồi lẩu cho cô, đúng rồi... Không làm gì chỉ chơi cảm giác luôn rất không tệ.

Vừa vặn Đào Mật đi tới, trông thấy ba người đều đang rửa tay.

Nhìn thấy Trần Thương bèn mỉm cười, giống như. nắng ấm tháng ba, gió nhẹ tháng tư, thân thiết nói:

- Tiểu Trần, lát nữa cậu làm trợ thủ cho tôi đi!

Trần Thương gật đầu cười: 

- Được rồi chủ nhiệm.

Đào Mật mim cười càng nhìn càng hài lòng, Trần Thương là không kiêu không gấp, dáng dấp cũng đẹp trai, mấu chốt là năng lực mạnh:

- Được, coi như không tệ!

Sau khi nói xong, nhìn Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp, biến sắc, lập tức xụ mặt

- Tiền Lâm, Tiểu Dương, các cậu cùng tiểu Trần là một lớp phải không?

Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp bất đắc dĩ gật đầu. Đào Mật thở dài:

- Không phải lão sư nói các cậu nhưng mà các cậu phải bỏ công sức học tập nhiều một chút, gần son thì đỏ gần mực thì đen, các cậu cùng tiểu Trần đi vào, học tập thôi

Sau khi nói xong, Đào Mật thở dài, đi đến phòng phẫu thuật.

Lưu lại ba người đứng ở cửa ra vào.

Trần Thương thở dài:

- Tôi...

Tiền Lâm nắm chặt hai nắm đấm: 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 804: Mở dọc xương ức


Bầu không khí bên trong phòng phẫu thuật tựa hồ cũng không khẩn trương như vậy.

Dù sao có chủ nhiệm Đào Mật tự mình mổ chính, mọi người dù sao đều buông lỏng.

Trương Văn Phú là phụ trợ, Trần Thương hắn là phụ trợ thứ hai, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thì thuộc về ánh mắt phụ trợ, bắt ngoéo thất nút vân vân.

Nhưng chuyện này đối với hai người đã rất hài lòng.

Đừng tưởng rằng mỗi học sinh đều có thể đến bàn phẫu thuật, mà lại là mầm non nghiên cứu sinh.

Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, gây tê sư Lưu Kiện ở bên cạnh nói chuyện phiếm cùng chủ nhiệm Đào, y tá Viện Viện dưới ánh mắt hâm mộ của Tiền Lâm và Đồng Học Giáp mặc áo phẫu thuật cho Trần Thương.

Nhưng Trần Thương chợt nhớ tới một chuyện, vấn đề lựa chọn phẫu thuật mở miệng như thế nào.

Nghĩ tới đây, anh quay người:

- Viện Viện, lấy phiếu kiểm tra lại đây, tôi xem X-quang ngực cùng siêu âm một chút. 

Khổng Viện Viện nhẹ gật đầu, cầm phim chụp X-quang ra, sau khi Trăn Thương nhìn thấy, khẽ nhíu mày.

Dựa theo X-quang ngực này, màng tim của người bệnh lúc này dính liền nhất định là có, nhưng Trần Thương cần phân rõ ràng chính là bộ vị dinh liền ở nơi nào, bởi vì bộ vị dính liền khác biệt, rạch mở miệng là không giống.

Kết quả X-quang xuống, hình dáng trái tim rõ ràng không theo quy tắc, có chút cứng ngắc, bên trên trung thất tăng rộng, Trần Thương nhìn có chút trăm mặc.

Đào Mật thấy thế, lập tức trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần thưởng thức, ông biết rõ Trần Thương. đang làm gì.

Mà Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thấy ánh mắt lão sư, cực kỳ thức thời, quay người không do dự đi đến sau lưng Trần Thương, nhìn phim chụp X-quang liên tiếp gật đầu.

Tiền Lâm như có điều suy nghĩ gật đầu

- À, đúng, chính là chỗ nào, điểm vôi hoá kia!

Đồng Học Giáp cũng là liên tục phụ họa:

- Ừ, đúng vậy, thật là nhiều. 

Trần Thương: ..

...

...

Mấy phút sau, tâm lý Trần Thương nắm chắc.

Đối với một vị bác sĩ ngoại khoa thì tâm lý nằm chắc là mấu chốt nhất, cũng là quan trọng nhất, chuyện này có ý nghĩa là anh ta đối với một ca phẫu thuật này có một cái quy hoạch cụ thể, từ mở đầu đến kết thúc.

Phẫu thuật cũng rất nhanh bắt đầu.

Đào Mật cầm dao phẫu thuật, đắn đo một phen. sau đó bắt đầu động thủ.

Một màn này, Trần Thương hiểu ý tứ chủ nhiệm Đào.

Lựa chọn là “Mở dọc xương ức”!

Không hổ là lão chủ nhiệm, từ mở miệng, đã để hai mắt Trần Thương tỏa sáng.

Trương Văn Phú thì mí mắt giật một cái, vội vàng cầm băng gạc cầm máu, Trần Thương bất động thanh sắc căm cái kẹp tới, tất nhiên chủ nhiệm Đào lựa chọn vết cắt này, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn gia tăng thuật dã, quan tâm đến cả hai bên trái tìm. 

Nếu như vậy, nhất định muốn chuẩn bị cái kẹp trước, mới có thể chuẩn bị các bước tiếp theo tốt hơn.

Quả nhiên, Đào Mật đầu cũng không ngẩn lên, một câu:

- Kẹp tách rời!

Vừa nghe vậy, Trần Thương đã đưa cái kẹp tới.

Đào Mật nhịn không được ngẩng đầu, thấy kẹp tách rời trong tay Trần Thương, lập tức nhịn không được cười.

Có phụ trợ thế này, làm phẫu thuật rất thư thái.

Sau đó, trên cơ bản khi chủ nhiệm Đào cần bất kỳ vật gì ở bất cứ thời gian nào đều được Trần Thương thích hợp xử lý tốt, thậm chí khi cần tách rời còn chủ động đưa tay trợ giúp, hoàn toàn không cần chủ nhiệm Đào nhắc nhở.

Một ca phẫu thuật, Trương Văn Phú nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, có một loại cảm giác nhìn bốn huynh đệ?

Nhanh! Quá nhanh!

Anh em đang cùng hành động phẫu thuật....

Bởi vì chủ nhiệm cùng Trăn Thương hợp tác quá mật thiết, mà Trương Văn Phú căn bản không giúp được gì, cảm giác tay chân vụng về một chút!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 805: Thật rất giỏi!


Toàn bộ quá trình cực kỳ tỉnh vi, lúc này Trần Thương mới phát hiện tay của chủ nhiệm Đào rất ổn định!

Cho dù Trần Thương đã là phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt cấp đại sư, đối với chủ nhiệm Đào cũng không nhịn được cảm khái mấy phần.

Thật rất giỏi!

Chỉ có thể nói là mỗi người mỗi vẻ.

Có thể hỗ trợ tiến bộ, cái nhìn đại cục của chủ nhiệm Đào tốt hơn so với Trần Thương nhiều, điểm này. từ khi mở miệng đã có thể phát hiện ra

Cho rằng ưu điểm loại phẫu thuật vết cắt “Mở dọc xương ức” này hết sức rõ ràng, có thể nói đổi với tầm mắt có thể nhìn được bên trong vết cắt tốt hơn, hơn nữa có thể đồng thời quan tâm hai bên trái phải của tim, còn có thể triệt để cắt bỏ màng tim, cho dù là rong lúc phẫu thuật có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng thuận tiện xử lý! Điểm này, rất phù hợp với tình huống của Ngô Ngọc Thụ.

Bởi vì thời gian bệnh tình bản thân Ngô Ngọc Thụ đã rất dài, không phẫu thuật thì rất khó tiến hành chuẩn xác tình huống màng tim, cái này mới mở miệng, trực tiếp làm.

Nhưng cũng không phải không có khuyết điểm, Trần Thương cảm giác, nếu như vết cắt song thiết đổi thành "Mở ngực trái trước ngoài + mở dọc xương ức” sẽ tốt hơn một chút.

Cứ như vậy, rõ ràng sẽ giảm bớt ảnh hướng đối với công năng của phối.

Không ảnh hưởng toàn cục!

Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.

Màng tim bại lộ, trong mắt Trần Thương xuất hiện liên tiếp tin tức:

[Quái viêm màng ngoài tim co thắt, Lv 55, cấp Tỉnh Anh, dính liền tương đối nghiêm trọng, cần cẩn thận tách rời. ]

Trần Thương hơi sững sờ, quả nhiên không phải viêm màng ngoài tim co thắt bình thường.

Quả nhiên!

Lúc này, Đào Mật vừa vặn rạch màng tim ra, thế nhưng tình huống trước mắt khiến ông hơi sững sờ.

Còn chưa đạt tới mặt ngoài cơ tim!

Bởi vì trái tim cùng lớp màng bên ngoài đã dính liền đến mức không phân biệt được!

Điều này nói rõ, trái tim cùng màng tim tầng bẩn cùng tầng vách dính liền nghiêm trọng.

Đào Mật lập tức cảm khái, còn may mình lựa chọn vết cắt này!

Bằng không thì phiền toái...

Mà lúc này, Trần Thương đã đưa lưỡi dao tới.

Bởi vì tình huống này, cần tiến hành tách rời ngay!

Lập tức khiến Đào Mật sững sờ: tiểu Trần này phát hiện thế nào?

Mặt ngoài Đào Mật không có chút rung động nào nhưng trong lòng đã sớm sóng to gió lớn, phẫu thuật chính là như vậy, chỉ tiết rất quan trọng.

Mà Trần Thương đối với mỗi một bước đều cực kỳ nắm chắc trôi chảy, thậm chí Đào Mật không làm ra bước kế tiếp, anh đã làm dự định tốt bước kế tiếp!

Như vậy làm sao không khiến cho Đào Mật khiếp sợ được?

Điều này có ý gì đã rất rõ ràng: Trần Thương không chỉ biết phẫu thuật viêm màng tim co thất, hơn nữa có thể nói là am hiểu! Thậm chí không hề kém hơn mình!

Nghĩ tới đây, trong lòng Đào Mật rung động, thật sự là ai cũng không nghĩ ra!

Tiểu Trần này thật sự là... 

Ai....

...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 806: Công lao của Trần Thương


Giờ khắc này, Đào Mật giống như có thể cảm nhận được thống khổ của Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp!

Cùng một chỗ với dạng biến thái này, hơn nữa bị chính mình so sánh, thật là cực kỳ bất lực...

Nghĩ tới đây, Đào Mật nhẹ nhàng thở ra, tựa hồ mình đối với bọn họ quá hà khắc, về sau phải chú ý cảm thụ của bọn họ mới được.

Dù sao... Không phải mỗi người đều là thiên tài.

Được rồi!

Ánh mắt Đào Mật nhìn Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp nhu hòa mấy phần.

Thế nhưng...

Cái ánh mắt này xem ở trong mắt Tiền Lâm cùng, Đồng Học Giáp quả thực giống như một đạo sấm sét bổ xuống!

Chấn kinh!

Tiền Lâm quá sợ hãi, con mẹ nó, mình lại làm cái gì sai?

Mình đến cùng làm sai cái gì vậy? 

Ánh mắt cổ vũ cũng có lỗi à?

Thế nhưng nghĩ đến ánh mắt của chủ nhiệm Đào, Tiền Lâm chính là bất an cùng sợ hãi.

Tiền Lâm mình có tài đức gì?

Lại có thể được đến ánh mắt nhu hòa như thế của chủ nhiệm Đào?

Minh đến cùng làm gì sai chứ?

Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là ánh mắt mình nhìn buồng tim không đủ nhiệt tình?

Hoặc là... Hoặc là bởi vì tình yêu của mình đối với trái tìm không đủ sâu lằng?

Cái ánh mắt này, rất nguy hiểm!

Bởi vì Tiền Lâm từ trong ánh mắt chủ nhiệm Đào, thấy được: Thương hại, trấn an, lý giải, đồng ý, bất đắc dĩ... Còn có mấy phần cảm khái!

Cái này cực kỳ không bình thường!

Không chỉ có là Tiền Lâm, ngay cả Đồng Học Giáp cũng không nhịn được thở dài, nuốt ngụm nước miếng!

Trong lòng không có chút rung động nào, trái tim như nước đọng...

Một ngày này rốt cục muốn tới sao? 

Chẳng lẽ mình muốn trở thành nghiên cứu sinh thứ nhất bị đạo sư trục xuất sư môn sao?

Nghĩ tới đây, Đồng Học Giáp trong lòng tràn đầy bi ai.

Quay người nhìn thấy Tiền Lâm bỗng nhiên tâm Tình tốt mấy phần.

Dù sao, mình cũng không phải người duy nhất.

Ừ, tối thiểu có người làm bạn!

Nghĩ tới đây, Đồng Học Giáp tự an ủi mình mấy phần.

...

...

Phẫu thuật tiến hành chậm chạp.

Trần Thương mang theo tinh thần học tập, đem phẫu thuật đầu đuôi ngọn nguồn xem hết.

Có Trần Thương trợ giúp, tiến độ phẫu thuật của Đào Mật cũng tăng nhanh mấy phần.

Bỗng nhiên, Trần Thương lập tức nhận đến thanh âm hệ thống nhắc nhở!

L Đinh! Học trộm thành công, nhận được kỹ năng: phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt của Đào Mậu Cấp Đại sư. ]

Trần Thương lập tức trợn tròn mắt.

Con mẹ nó...

Kỹ năng học trộm này!

Ngày thường, khi cần nó trộm kia nó không ăn trộm, không đúng, khi học tập thì không học tập!

Hiện tại học một kỹ năng mình đã có.

Trần Thương oán thầm không thôi, hận không thể hút ra hết tích dịch lồng ngực kia phun đến trên mặt. Tiền Lâm.

Minh đã có phẫu thuật viêm màng tim co thắt, hiện tại lại có một cái.

Lập tức, Trần Thương lại nhận đến thanh âm hệ thống nhắc nhở!

[ Đinh! Kiểm tra cho thấy anh đã có phẫu thuật viêm màng tim co thắt, cho nên được gia tăng đặc hiệu phẫu thuật. ]

[Phẫu thuật viêm màng tim co thất: cấp Đại sư; đặc hiệu: 1, an toàn, 2, tỉ mi, 3, tách rời tỉnh chuẩn; 4, di chứng nhỏ. ]

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 807: Còn kém một chút.


Dù sao...

Ngày thường, loại phẫu thuật này cũng không phải Trương Văn Phú mổ chính, ông chỉ là trợ thủ thứ nhất mà thôi, cấp trên còn có thật nhiều chủ nhiệm mà, ông làm tốt việc ông nên làm là được.

Hôm nay phẫu thuật, Trần Thương đem chức trách phụ trợ phát huy vô cùng tỉnh tế, đem chủ nhiệm Đào thao tác từ cấp đại sư trực tiếp tăng lên tới cấp tông sư!

Đây chính là tác dụng phụ trợ.

Lúc này, Trương Văn Phú nhìn Trần Thương ánh mắt tràn đầy lửa nóng.

Chờ kết thúc phẫu thuật sau khi trở về nhất định phải cùng Trần Thương này trò chuyện thật tốt, học tập lẫn nhau một chút.

...

...

Không bao lâu, phẫu thuật kết thúc.

Ánh mắt Đào Mật nhìn xem Trần Thương có chút quái dị.

Ông luôn cảm giác Trần Thương đối với ca phẫu thuật này tựa hồ có rất nhiều kiến giải cùng ý nghĩ khác biệt.

Điều này làm cho Đào Mật lòng ngứa ngáy một chút 

Làm một vị bác sĩ ngoại khoa, sự tình nguyện ý nhất chính là không ngừng đề cao năng lực phẫu thuật của mình, phát hiện bản thân chưa đủ.

Thế nhưng là đến tình trạng của Đào Mật, có thể có bao nhiêu người phát hiện thiếu sót của ông đây?

Cho dù là những tiểu bác sĩ như Trương Văn Phú phát hiện, cũng không nhất định dám nói!

Đương nhiên, cũng không đủ lý giải, cũng căn bản không phát hiện được!

Phẫu thuật này, đứng ở độ cao không giống, tầm mắt của anh cùng cự ly lý giải sẽ kém rất nhiều.

Mặc dù Trần Thương từ đầu tới đuôi một câu không nói, thậm chí biểu lộ đều không có quá rõ rằng dị thường.

Nhưng Đào Mật là ai?

Lão chủ nhiệm hơn năm mươi tuổi, gặp qua không biết bao nhiêu người!

Nhìn người nhìn công việc thế nhưng rất nắm chắc, hẳn trông thấy nhiều lần Trần Thương suy nghĩ có chút nhíu mày, loại ánh mắt kia, cực kỳ giống thời điểm mình đối đãi tiểu bác sĩ!

Nghĩ tới đây, Đào Mật trong lòng cực kỳ ngứa ngáy.

Đến cùng mình làm không tốt chỗ nào?

Phải biết, trước đây mấy ngày, Hạ Cao Phong vừa mời mình đi Đông Đại Nhất viện làm phẫu thuật viêm màng tim co thắt, đồng thời căn cứ phẫu thuật làm một chuyên đề tọa đàm.

Hiện tại bằng vào năng lực của mình, muốn trấn trụ đại đa số người là không có vấn đề!

Nhưng nếu muốn trấn trụ Hạ Cao Phong còn chưa đủ!

Còn kém một chút.

Mà Trần Thương, chính là cơ hội để mình đột phá điểm này.

Nghĩ tới đây, Đào Mật không kịp chờ đợi, quay người nói ra:

- Tiểu Trần, lát nữa đến phòng làm việc của tôi, có chút việc cần nói với cậu!

Trần Thương một mặt mờ mịt, nhẹ gật đầu.

...

...

Mà Đào Mật sau khi nói xong, nhìn Tiền Lâm. 

cùng Đồng Học Giáp, mỉm cười, cực kỳ giống một lão. sư hiền hòa.

Lúc này, Đào Mật cảm thấy, không nên so sánh trình độ hai người với Trần Thương, thật là không cùng một cấp độ.

Hắn nên tùy theo tài năng tới đâu thì dạy tới đó!

Dù sao, không phải mỗi người đều giống Trần Thương.

Nghĩ tới đây, Đào Mật nhìn hai người.

- Tiểu Tiền, Tiểu Dương, biểu hiện hôm nay không tệ, trở về sau xem sách thật kỹ, mang video phẫu thuật về, nhìn cho kỹ, học tập một chút, tranh thủ lăn sau, các cậu tới làm trợ thủ cho tôi!

Sau khi nói xong, Đào Mật ánh mắt khích lệ vỗ vỗ vai Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp.

Tiếp đó quay người rời đi.

Lưu lại hai người một mặt kinh ngạc.

Tiền Lâm có chút mắt trợn tròn.

- Lão sư như thế nào đổi tính rồi? Bỗng nhiên đối với chúng ta tốt như vậy?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 808: Không có ánh mắt!


Phẫu thuật xong, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp trăm mối cảm xúc ngổn ngang!

Nhìn Trần Thương muốn nói lại thôi.

Trần Thương quay người, cũng là muốn nói lại thôi.

Hai bên cùng nhau thở dài.

Hết thảy đều không nói nên lời.

Mà Trương Văn Phú chuẩn bị gọi lại Trần Thương, muốn trò chuyện chút tâm đắc sau khi trải nghiệm phụ 'trợ, thế nhưng thấy Đào Mật cẩn thận từng li từng tí nhìn chằm chằm Trần Thương, cũng há mồm ấp úng nửa ngày, không nói ra.

Trông thấy chủ nhiệm Đào mang theo Trần Thương rời đi, Trương Văn Phú u oán nhìn bóng lưng Đào Mật, không cam lòng lầu bầu một tiếng: Hừ! Ông đã mất đi một người phụ trợ có lòng cầu tiến.

Nếu như tôi học xong kỹ năng phụ trợ của Trần Thương, tiện nghĩ còn không phải chủ nhiệm các ông sao?

Không có ánh mắt! 

...

...

Đào Mật mang theo Trần Thương trở lại bên trong phòng làm việc ngoại khoa tim, bảo Trần Thương ngồi xuống.

Trần Thương có chút không hiểu, tại sao Đào Mật phải tìm mình?

Nhịn không được hỏi:

- Chủ nhiệm Đào? Ông có cái gì nói thẳng là được!

Đào Mật mỉm cười:

- Không vội vàng, ngồi xuống, uống trà trước.

Tiếp đó lấy ra trong ngăn kéo hai hộp lá trà ngon, tủm tỉm cười nhìn Trần Thương:

- Tiểu Trần, uống Long Tỉnh hay là Chính Sơn?

Trần Thương lo lắng bất an, vô sự hiến ân căn không phải lừa đảo tức là đạo chích!

Chẳng lẽ Chủ nhiệm Đào là cứu binh viện trưởng Tần mời tới?

Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng nói: 

- Không cần, chủ nhiệm, nếu như ông không có việc gì, tôi trở vẽ phòng cấp cứu.

Đào Mật vội vàng nói:

- Ngồi một chút, cấp cứu thiếu cậu cũng vẫn tiến hành như thường, đừng nóng vội!

Tiểu Trần, tôi gọi cậu tới, kỳ thật là muốn trò. chuyện với cậu liên quan tới ca phẫu thuật hôm nay một chút.

Trần Thương nghe đến phẫu thuật, lúc này mới ngồi xuống.

Đào Mật nhìn Trần Thương, như có điều suy nghĩ nói:

- Tiểu Trần cậu hắn là biết làm phẫu thuật viêm màng tim co thắt?

Trần Thương gật đầu, ăn ngay nói thật:

- Vâng, biết.

Đào Mật nghe xong, lại lăn nữa gật đầu:

- À! Vậy hôm nay cậu nhìn tôi phẫu thuật, có ý nghĩ gì?

Trần Thương căn bản không cần suy nghĩ, bởi vì hôm nay phẫu thuật, anh nhìn rất chân thành, cũng cực kỳ cẩn thận, tự nhiên có thể phân biệt rõ ràng, hơn nữa... Trọng yếu nhất chính là, hiện tại kỹ năng của Đào Mật cũng ở trong túi sách của mình, hợp hai làm một cùng kỹ năng của mình, không hiểu rõ mới là lạ chứ!

Trần Thương trực tiếp nói ra:

- Rất tuyệt!

Đào Mật khóe miệng giật một cái!

Tôi là muốn cậu vuốt mông ngựa à?

- Cụ thể một chút!

Trần Thương mắt trợn trảng, lão gia hỏa này, ngại mình khen không tốt?

Có tin mình gọi cha vợ tới hay không?

Trần Thương:

- Tôi cảm thấy rất có cái nhìn đại cục, người bệnh kết quả hình ảnh rất khó coi ra bộ vị dính liền, hơn nữa khu vực vôi hoá tương đối nhiều, lựa chọn mở dọc xương ức đối với thuật dã cùng thao tác đều cực kỳ thuận tiện, hơn nữa, mấu chốt nhất là, trong lúc phẫu thuật, thủ pháp của ông cực kỳ ổn định, hơn nữa cực kỳ cân nhắc chu đáo, tôi cảm thấy đối với khôi phục hậu kỳ của người bệnh và giảm bớt phương diện di chứng, phải nói là có ảnh hưởng rất lớn!

Trần Thương nói một phen, làm cho tinh thần Đào Mật thanh thản!

Ông cực kỳ cao hứng.

Đào Mật cam đoan, Trần Thương nhất định là phát ra từ phế phủ, bằng không sẽ không chân thành như thế.

Nhưng...

Tôi đâu có muốn nghe cậu vuốt mông ngựa?

Mặc dù mông ngựa rất thơm...

Nhưng tôi muốn nghe đề nghị, nghĩ đến sau hôm nay muốn đi Đông Đại Nhất viện làm mẫu phẫu thuật, 'Đào Mật quyết định thật tốt đề cao chính mình, tốt nhất có thể phát hiện chưa đủ.

- Tiểu Trần, cậu không có đề nghị gì để cải tiến à? ví dụ như khuyết điểm? Ví dụ như có chỗ nào cần cải thiện?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 809: Thật mệt mỏi!


Nghĩ tới đây, Trần Thương khụ khụ một tiếng, hắng giọng một cái:

- Việc này, chủ nhiệm, tôi phải nói với ông mấy điểm, điểm thứ nhất, lựa chọn vết cắt: Ông hoàn toàn có thể cải tiến một cái Mở ngực trước - bên đổi thành 'Mở ngực ngoài trái trước + mở dọc xương ức, nếu như vậy, không chỉ sẽ không tổn thương đến phổi, hơn nữa.

- Điểm thứ hai, lúc ông phân li thần kinh.

- Điểm thứ ba, tách rồi cùng cắt bỏ vôi hoá, khi biết ông một dao xuống dưới nhìn không thấy tình huống cơ tim, hoàn toàn có thể...

...

Trần Thương nói ra khuyết điểm, cái này thu lại không được!

Lưu loát thốt ra mấy ngàn chữ, cơ bản không tạm ngừng, há miệng liền nói, hạ bút thành văn!

Chúng ta là người có văn hóa, am hiểu cái gì?

Nói chuyện!

Trần Thương một hơi nói đến miệng khô, rốt cục nhẹ nhàng thở ra, bưng lên tách trà Chính Sơn trước mặt, uống một hớp cho thấm giọng!

Dễ chịu...

Nguyên lai nói ra thoải mái như thế?

Trần Thương nhìn mặt Đào Mật đen lại, đắc ý thưởng thức nước trà

Đào Mật trực tiếp trợn tròn mắt, lời nói của Trần Thương mặc dù... Cực kỳ không xuôi tai, không có dễ chịu như vuốt mông ngựa, thế nhưng thực sự để ông được lợi rất nhiều.

Đến tình trạng này của ông, trên cơ bản một chút có thể hiểu ra.

Nhiều năm trí thức tích lũy đã sớm giúp ông có cơ sở đột phá, mà bây giờ Trần Thương chỉ điểm một phen, tự nhiên sẽ có đột phá! 

Nhưng...

Đào Mật ngay từ đầu là kích thích, dù sao Trần Thương nói rất có lý, hoàn toàn chính xác có thể để cho ông có chỗ tiến bộ.

Thế nhưng...

Trần Thương càng nói càng nhiều, càng nói càng rộng, càng nói cũng càng rộng lớn hơn lúc trước.

Đào Mật không kiềm chế được!

Ông có cảm giác đạo tâm của mình bất ổn, kém chút sập đổ.

Thật vất vả nhìn Trần Thương nghỉ ngơi, Đào Mật rốt cục nhẹ nhàng thở ra.

Còn tốt... Còn tốt...

Cuối cùng đã nói xong.

Nhưng những lời này thật rất có đạo lý, về sau nhất định dụng tâm suy nghĩ một chút, như thế nào đề cao.

Đào Mật đang muốn nói chuyện.

Chỉ thấy Trần Thương uống xong ly nước, cảm giác trạng thái tăng trở lại, trực tiếp cười nói ra:

- Chủ nhiệm Đào, chúng ta nói tiếp đi, kỳ thật, tôi cảm giác còn có rất nhiều chỗ có thể cải thiện cùng đề cao!

Đào Mật lập tức sững sờ: ? ? ?

Trần Thương hưng phấn nhẹ gật đầu:

- Lúc ông phẫu thuật, đặc biệt là lúc tách rời màng tim cùng phân li mạch máu ở trái tim, có một động tác theo thói quen, nhìn như không nhiều lắm ảnh hưởng, nhưng rất dễ dàng sẽ làm bị thương thần kinh ở giữa, tôi nghĩ có thể hay không...

Trần Thương càng nói càng hăng hái!

Càng nói càng kích thích!

Thế nhưng Đào Mật cảm giác chính mình có chút không được đau thận, mà lại là đau ở thận dương, mồ hôi chảy ra!

Ông ngồi bất động một chỗ, mồ hôi liên tục không ngừng rơi xuống từng giọt

Đào Mật cắn răng một cái, không được, không thể nghe tiếp nữa!

Lại nghe đạo tâm thật sẽ sập!

Nhưng nhìn Trần Thương vẫn nói thao thao bất tuyệt. 

Đào Mật cố ý cầm điện thoại lên:

- Alo, alo? À! Có người bệnh à, được, được, được, tôi lập tức ra ngay!

Làm bộ cúp điện thoại, Đào Mật xấu hổ cười một tiếng:

- Tiểu Trần, chuyện này, có một bệnh nhân cũ, tôi phải đi nhìn xem... Nếu không cậu nhìn, hôm nào trò chuyện tiếp?

Trần Thương gật đầu, cười nói ra:

- Nói chuyện với Chủ nhiệm Đào thật thoải mái!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 810: Canh thừa thịt nguội.


Trần Thương trở lại trong khoa, đã khoảng mười hai giờ, một ca phẫu thuật hơn hai giờ là quá bình thường.

Trần Thương phát hiện trong khoa cũng đã không còn ai, nhưng đã làm xong một ca phẫu thuật, Trần Thương cũng mất đi động lực, dứt khoát mua thức ăn ngoài rồi ngồi trong phòng trực ban bắt đầu ăn, ăn xong vừa vặn ngủ một giấc.

Phòng trực ban cấp cứu, kê hai chiếc giường tầng, ý là có thể ngủ bốn người, hơn nữa có hai phòng trực ban.

Tám chỗ ngủ, thỏa mãn tất cả bác sĩ ở đây nghỉ ngơi!

Trần Thương ăn cơm, lập tức buồn ngủ, nằm xuống đã ngủ say.

Khoan hãy nói, giường cấp cứu như có một loại ma lực, làm cho người nằm xuống là muốn đi ngủ.

Đúng, đây chính là cái gọi là tự mang BUFF!

Trong sinh hoạt đặc biệt thế này, tự mang vật phẩm của mình còn thật nhiều, ví dụ như góc nhỏ máy tính, như phòng thay quần áo... 

Khi Trần Thương cảm giác ngủ say sưa, bỗng nhiên nghe thấy một người đứng tại bên cạnh mình kêu gọi.

-~ Bác sĩ Tiểu Trần, bác sĩ tiểu Trần!

Trần Thương mở to mắt, phát hiện là y tá Nhạc Nhạc, lập tức đứng dậy:

- Thế nào Nhạc Nhạc?

Nhạc Nhạc nói ra:

- Có một người ăn cá, xương cá kẹt trọng cuống họng. Bác sĩ Thạch đang giúp đỡ người ta xử lý, nếu không anh đi xem thử?

Trần Thương nhìn một nửa cơm hộp mình còn chưa kịp ném, thở dài.

Xương cá kẹt trong cuống họng .

Tôi! Canh thừa thịt nguội.

Loại người bị kẹt xương cá này, ở khoa cấp cứu cũng rất phổ biến, Trăn Thương duỗi lưng một cái.

Sau đó hỏi:

- Ăn cá gì? 

Nhạc Nhạc liếc mắt: 

- Tôi không biết rõ?

Trần Thương mặc áo blouse lập tức đi ra bên ngoài.

Dù sao, cá không giống, xương cá cũng không giống, cân nhắc đến hậu quả cùng phương án trị liệu cũng sẽ không giống.

Nếu như chỉ là một gai nhỏ chút xíu, râu ria, nhưng có xương cá vừa mảnh vừa dài, cũng rất dễ dàng làm bộ vị quan trọng bị thương.

Nhạc Nhạc quay đầu nhìn một nửa đồ ăn không ăn trên bàn ăn, hỏi:

- Bác sĩ Tiểu Trần, anh không ăn nữa tôi dọn cho anh nhé? Mùa hè để đó sẽ bốc mùi đấy!

Trần Thương gật đầu:

- Ăn chứ!

Nhạc Nhạc lại liếc mắt một cái, đi theo Trần Thương ra ngoài:

- Bác sĩ Trần, anh nói một tháng anh kiếm nhiều như vậy, thế nào còn không đổi được thói quen tiết kiệm!

Trần Thương cắt một tiếng: 

- Đây là cần kiệm không phải tiết kiệm, đúng rồi, người bệnh ở đâu?

Nhạc Nhạc chạy lên phía trước mấy bước: - Tôi dẫn anh đi.

Vừa nói chuyện, vừa mang theo Trần Thương đi.

Đến đại sảnh cấp cứu, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, đeo cà vạt màu đen, quần tây, giày da ngồi ở chỗ đó, sờ ngực, cầm lý nước liên tục uống!

Bên cạnh thì vợ anh ta lo lắng nói:

- Uống chút dấm!

Khi nói chuyện, đưa một bình giấm chua trong tay tới.

Người đàn ông trợn trắng mắt:

- Đều uống một bình! Trong bụng chua không chịu được, lại uống sẽ xảy ra vấn đề!

Vợ anh ta cũng là lo lắng suông.

Hai người cũng không lớn lầm, bộ dáng hơn ba mươi tuổi, nhìn bộ dáng người đàn ông giống như là một người bán hàng.

Trông thấy Trần Thương tới, hai người vội vàng đứng lên:

- Bác sĩ.

Trần Thương nhẹ gật đầu:

- Ừm, ngồi đi!

Hai người ngồi xuống, sau đó Trần Thương hỏi:

- Xương cá kẹt bao lâu rồi?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 811: Cái này cũng quá phúc hậu


Sau khi nói xong, người đàn ông sờ ngực, cảm giác có chút đau đớn.

- Ngày thường cũng hay bị kẹt lại, nhưng... Cũng không có việc gì, cảm giác không biết lúc nào liền tốt

- Thế nhưng lần này, đã hai ngày, cảm giác càng ngày càng đau, buổi trưa tôi ăn cơm, cảm giác càng không thoải mái, nên tranh thú thời gian tới đây kiểm tra

L Đinh! Phát động nhiệm vụ cấp cứu đặc biệt, trợ giúp nhổ xương cá bên trong thực quản của người bệnh ra, cứu vớt người bệnh, nhiệm vụ hoàn thành nhận được ban thưởng: Sửa chữa thoát vị hoành (cấp đại sư), có tiếp nhận hay không? ]

Trần Thương lập tức sửng sốt.

Hệ thống hôm nay đây là có việc gì vui à?

Nhổ một cái xương cá nho nhỏ ra mà cho phần thưởng phong phú như thế!

Cái này cũng quá phúc hậu đi?

Nghĩ tới đây, Trần Thương còn có chút không thích ứng.

Trần Thương tiện tay lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, một cái nhiệm vụ nho nhỏ này, mình không tiếp 

nhận mới là đồ đần.

Nhưng sau khi Trần Thương nghe thấy người đàn ông nói, trong lòng lập tức có chút sửng sốt, hai ngày..

Trần Thương nhìn người đàn ông sờ ngực, chẳng lẽ xương cá kẹt ở chỗ sâu trong thực quản?

Để cho an toàn, Trần Thương vẫn quyết định dựa theo quá trình từng bước một làm.

- Anh há mồm ra, tôi xem một chút!

Trần Thương cầm điện thoại, mở ra đèn pin.

Quả nhiên, không thu hoạch được gì

Hắn là đến thực quản?

Hiện tại tình huống này, liên hệ phòng nội soi, chuẩn bị nội soi đi.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói với người bệnh:

- Đi phòng nội soi đi, nhìn xem đến cùng là tình huống gì, xương cá kẹt ở chỗ nào, có thể lấy ra thì trực tiếp lấy.

Người đàn ông nhẹ gật đầu:

- Ôi... Xúi quẩy, một con cá phải mất hơn một trăm khối tiền, hơn ngàn khối tiền, thua thiệt chết rồi 

Vợ anh ta cười mắng một câu:

- Lúc này anh còn nghèo!

Người đàn ông cười cười, trấn an vợ anh ta một tiếng:

- Em ở đây đợi anh đi, anh đi cùng bác sĩ là được rồi.

Ngưi đàn ông nói trắng ra cũng là không muốn để cho vợ anh ta lo lắng.

Hơn nữa, nhổ lấy xương cá cũng không phải chuyện lớn gì.

Tất cả mọi người không có lo lắng!

Kể cả Trần Thương cũng không để ý.

Nhổ ra là tốt.

Cấp cứu gặp kẹt xương cá quá nhiều.

Cùng nhau đi đến phòng nội soi

Lúc này bởi vì là lúc ở giữa nghỉ trưa, phòng nội soi không có ai làm.

Nói trắng ra, nội soi cùng những phòng ban như khoa tổng kiểm, phòng siêu âm, khoa X-Quang, thời gian tan tầm của người ta chuẩn xác, đến một chút liền tan tăm, dưới tình huống bình thường sẽ không tăng ca.

Đương nhiên, ngoại trừ bác sĩ trực ban.

Nhưng những bác sĩ trực ban phụ trợ này, chỉ tiếp nhận cấp cứu cùng hội chẩn khẩn cấp đặc biệt, đương nhiên là ngoại trừ VIP, khám bệnh bình thường hoặc là khu nội trú tới, cơ bản không tiếp nhận.

Nhưng đến khoa cấp cứu sẽ không như vậy, người bệnh tới khoa cấp cứu, bình thường đều phải tiếp nhận.

Lại thêm, hiện tại Trần Thương có quan hệ rất tốt với chủ nhiệm Tiêu Hà, tăng thêm bình thường cũng hay đến phòng nội soi.

Vì lẽ đó Trần Thương ở đây cũng coi là có chút quan hệ.

Người đàn ông cũng xử lý thủ tục rất nhanh, tiến vào phòng nội soi.

Lư Tiểu Quân cũng là lão bác sĩ phòng nội soi, thời gian cũng không ngắn, sau khi chào hỏi Trần Thương một tiếng thì bảo người đàn ông ngồi xuống.

Sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ, nội soi bắt đầu thăm dò vào thực quản.

Thế nhưng... 

Nửa ngày không có phát hiện.

Lần này, Lư Tiểu Quân cũng hơi sửng sốt, kẹt xương cá ông thấy rất nhiều, nhưng.... Loại tình huống này vẫn là lần đầu tiên.

Cầm nội soi dần hướng xuống phía dưới, lập tức nhìn thấy!

Nhưng... Lư Tiểu Quân nhìn xem vị trí này, cùng với kích thước của xương cá, lập tức ngây ngẩn cá người.

Trần Thương nhịn không được nói ra:

- Nhổ?

Lư Tiểu Quân lập tức lắc đầu!

- Không thể nhổ!

Trần Thương ngây ngẩn cả người:

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top