Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 800: Bỏ đi


Kỳ thật, cái Trần Thương đưa cho Ngô Ngọc Thụ chỉ là một sợi dây dẫn hổ.

Trong lòng Đào Mật đối với chuyện này sớm đã không thoải mái.

Ngoại khoa tim đích thị là hệ thống khoa ngoại, mà bác sĩ khoa ngoại nhiều khi năng lực chẩn đoán còn chính xác hơn bác sĩ nội khoa.

Đây là sự thật.

Nhưng mà khi thấy nguyên đám các báo sĩ nội khoa ngay cả ống nghe bác sĩ cũng không mang theo, 'Đào Mật có chút tức giận.

Lời nói của Đào Mật vẫn rất có ảnh hưởng, ít nhất là nguyên đám đều chạy lấy ống nghe bác sĩ đeo vào, bây giờ họ mới giống dáng vẻ bác sĩ.

Đừng tưởng rằng người lớn tuổi nhất định mạnh sợ với học sinh, kiến thức y khoa rất nhiều và cực kỳ phức tạp, nếu bạn không thực hành thường xuyên, bạn vẫn quên mất nó.

Vì lẽ đó, nhất định phải tăng cường năng lực chẩn đoán bệnh của báo sĩ, các người không phải robot phẫu thuật, càng không phải dựa vào máy móc, thiết bị để xem bệnh, các người là chân chính bác sĩ nha.

...

....

Cuộc sống của Trần Thương bây giờ vốn là hai điểm tạo thành một đường thẳng, nhưng bây giờ lại có nhiều thêm một nhiệm vụ, cứ mỗi đêm nhất định phải cùng cô bạn gái dễ thương Tân Duyệt đi dạo, thuận tiện gia tăng tình cảm của hai người.

Cũng giống như lúc này: [ Đinh! Đi tản bộ thành công, độ thiện cảm của Tân Duyệt +1 ]

Chà, hẹn hò có thể tăng thêm độ thiện cảm, cái này thật tuyệt vời

Điều duy nhất không hợp lý chính là, vì sao độ thiện cảm giữa anh và viện trưởng Tân lại giảm đĩ

[ Đinh! Độ thiện cảm của Tân Hiếu Uyên -0.5]

Trần Thương nhịn không được mà thở dài.

Bỏ đi, bỏ đi!

Anh có Tần Duyệt, còn sợ trị không được ông ta sao?

Trần Thương lắc đầu, không chút nào căng thẳng, cho thấy anh không có áp lực gì. 

Bên cạnh Tỉnh Nhị viện có một cái công viên, vào mùa hè mỗi buổi tối, nơi này rất náo nhiệt, nghe đám cô chú nhảy múa Tần Duyệt cũng ngẫu hứng chạy vào nhảy một lúc.

Tâm khoảng mười giờ, Trần Thương đưa Tần Duyệt đến dưới lầu, nhìn cô vui vẻ đi lên lầu tâm trạng của Trần Thương cũng khá đi nhiều.

Về đến nhà, anh mới phát hiện có cuộc gọi nhỡ của chủ nhiệm Đào.

Trần Thương vội vàng cầm điện thoại gọi lại:

- Chủ nhiệm Đào, ông tìm tôi có chuyện gì à? Vừa rồi tôi không nghe thấy điện thoại reo.

Đào Mật nhịn không được chửi thầm một câu, tuy nhiên ông vẫn giả vờ cười ha ha n

- Cái này, ngày mai Ngô Ngọc Thụ sẽ phẫu thuật, ông ta dù gì cũng là bệnh nhân mà cậu đưa đến, ngày mai tôi sẽ tự mình làm phẫu thuật, nếu như cậu có thời gian thì hãy đến giúp tôi một tay đi!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 801: Không thú vị


Cúp điện thoại, trong đầu Trần Thương hiện lên khuôn mặt của Đào Mật đeo mắt kính với vẻ mặt nghiêm túc, làm anh không thể nhịn được cười

Trần Thương từng phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt, mở sách kỹ năng ra, Trần Thương chọn kích hoạt rồi tiến vào không gian huấn luyện

Hình ảnh quen thuộc xuất hiện ngay trước mắt Trần Thương, vẫn là chế độ dạy học.

Một lăn nữa nghiên cứu lại cách phẫu thuật màng tim, tim, mạch máu, giải phẫu lồng ngực.

Quá trình này không thể nào thiếu trong mỗi khoá đào tạo, chuyện này đối với Trần Thương mà nói không phải là chuyện xấu, nhưng mà... Trần Thương có cái nhược điểm duy nhất là khi nhìn gần người bị giải phẫu, luôn không nhịn được mà nghĩ nếu như tim người này có vấn đề, thì nên giải phẫu chỗ nào mới tốt?

Bài giảng tiếp theo là mở vị trí.

Vị trí phẫu thuật mở màng tim khác biệt rất lớn, cần phải dựa theo mô hình đã học mà chọn một chỗ thích hợp để mở, như vậy mới tốt hơn là trực tiếp phẫu thuật bằng mắt không dựa theo hình ảnh, nhìn nó như là một vấn đề nhỏ nhoi nhưng thật ra có ảnh hưởng rất lớn.

Khi một loạt các phẫu thuật xuất hiện trước mặt Trần Thương, anh lăn lượt mô phỏng, lần lượt phẫu thuật theo, biến nó thành từng cái kinh nghiệm khắc sâu vào trong đầu.

Không biết qua bao lâu Trần Thương mới mở mắt ra, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

[ Đinh! Phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt: cấp đại sư, tác dụng đặc biệt: 1, an toàn: Thủ pháp inh xảo giúp bạn tránh tổn thương các mạch máu không cần thiết, dây thần kinh và màng bảo vệ tim; 2: tỉ mỉ: thao tác tỉnh ví tuyệt vời, khi bạn lấy ra và phân tích buồng tim, có thể giúp bạn phân tích tuyệt vời, nâng cao xác suất thành công của phẫu thuật]

Trần Thương nhìn hai kỹ năng này hết sức hài lòng!

Tuy nhiên, thật ra Trần Thương thu hoạch được. không chỉ có nhiêu đây, anh còn thu hoạch được rất nhiều thứ, ví dụ như lựa chọn vết mổ, mặc dù nó không phải tác dụng đặc biệt gì, nhưng Trần Thương cảm. thấy nó so với tác dụng đặc biệt không yếu kém.

....

.... 

Sau khi rửa mặt, Trần Thương lên giường sớm hơn thường ngày, anh mở điện thoại lên, phát hiện cô bạn gái xinh đẹp Tân Duyệt gửi một dòng tin nhản.

- Từ khi tách ra, em nhớ anh đến 18 lần.

Trần Thương đọc đến tin nhắn cuối, nhịn không được mà cười to, rất muốn gửi, khoe với bạn bè là

- Trải nghiệm khi có một cô bạn gái siêu cấp đáng yêu là gì?

Không đúng!

Trần Thương bỗng nghĩ đến một vấn đề, hình như vô tình anh lại hoàn thành thêm một nhiệm vụ.

Nghĩ đến đây, Trần Thương không kịp trả lời tin nhần của Tăn Duyệt, vội vàng mở ra giao diện của màn hình áo.

Quả nhiên!

Trần Thương nhìn thấy hai cái phần thưởng chưa nhận.

Một cái nhiệm vụ mỗi ngày đều sẽ có một cái túi quà may mắn nhỏ.

Còn một cái thì:

[ Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ: Có một bạn gái xinh đẹp, nhận được phần thưởng, kỹ năng sơ cấp của Tỉnh Nhiên: Kỹ năng cố định xương sườn bên trong!]

[Kỹ năng cố định xương sườn bên trong: cấp Đại sư; tác dụng đặc biệt: 1, kiên cố; 2, chính xác]

Trần Thương choáng váng, kỹ năng cấp Đại sư này quá đã.

Đây là một kỹ năng thường được sử dụng trong ngoại khoa lồng ngực.

Ây, lại vô tình nhận được kỹ năng của bạn cùng khoá Tỉnh Nhiên.

Kỹ thuật cố định xương sườn bên trong còn được gọi là kỹ thuật cố định xương sườn gãy xương bên rong, là một loại kỹ năng phẫu thuật thường được sử dụng bởi ngoại khoa lồng ngực.

Nếu như tình thơ ý họa một chút, xương sườn hẳn là một cửa sổ mở ra tâm hồn!

Nhưng Trần Thương có chút không hiểu, bạn gái Tân Duyệt không nghe lời à?

Phải biết nhiệm vụ bạn gái thứ hai là [Tìm bạn gái vừa xinh đẹp lại dễ sai bảo!]

Trần Thương cảm thấy bạn gái nhỏ của mình rất thú vị? 

Thế nhưng vì cái gì mà không tính là vừa xinh đẹp vừa có ích?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 802: Đến xem phẫu thuật


Trần Thương đi vào bệnh viện thật sớm, đặt bữa sáng đã mua ở trên bàn làm việc của Tần Duyệt. Chỉ đơn giản là một phần sữa đậu nành, một cái bánh bao, một quả trứng luộc nước trà

Sáng sớm Tần Duyệt rời giường tương đối trẻ, bình thường chỉ uống chén sữa bò đã chạy đi làm

Trần Thương quyết định mua bữa sáng thật sớm cho cô.

Vừa vặn quay người, anh đã nhìn thấy Tần Duyệt vội vã chạy vào, trong tay còn mang theo một phần bữa sáng.

Nhìn thấy Trần Thương, cô cười hì hì như hiến bảo. vật, con mắt cong cong, vô cùng khả ái:

- Anh cầm đi, mua cho anh bữa sáng!

Trần Thương nhìn khóe miệng Tần Duyệt còn dính sữa bò, nhịn không được cười, giơ tay lên lau cho sạch sẽ:

- Sao không ngủ nhiều một chút?

Tân Duyệt cười nói:

- Em muốn mua bữa sáng cho anh.

Trần Thương nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt Tăn Duyệt, sau đó chỉ trên mặt bàn:

- Anh đã sớm ăn rồi! Mua cho em bữa sáng, nhân lúc còn nóng ăn, anh đi xem thử Khiêm nhỉ ca có cần hỗ trợ gì không?

- Sau này cứ ngủ thêm một lúc, anh sẽ mua bữa sáng cho em!

Tân Duyệt bắt đầu cười ngây ngô, đột nhiên cảm thấy mình trở thành người hạnh phúc nhất toàn thế giới.

Lén lút hôn lên khuôn mặt của Trần Thương một cái.

Lúc này, Thạch Na vừa vặn đi đến, Tân Duyệt vội vàng đi tới:

- Lão sư, mua bữa sáng cho ông!

Thạch Na lập tức sửng sốt một chút:

- Nói đi, tiểu Tân, hôm nay có chuyện gì?

Tần Duyệt vội vàng cười nói ra:

- Không có chuyện gì, chính là mua nhiều.

Thạch Na nghỉ ngờ ồ một tiếng, nhìn bữa sáng trên bàn Tăn Duyệt, như có điều suy nghĩ... 

...

...


Chừng mười giờ sáng, Trần Thương nhận được điện thoại của Đào Mật:

- Tiểu Trần, đến phòng phẫu thuật số 4, chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật.

Trần Thương vội vàng gật đầu, đứng dậy đi đến phòng phẫu thuật.

Trần Thương không muốn tự thân động thủ, đương nhiên, Đào Mật cũng không có khả năng để Trần Thương động thủ, dù sao không có người nào lại lấy an toàn của người bệnh ra nói đùa

Lại nói, phẫu thuật co thất viêm màng ngoài tim bản thân phẫu thuật chính là tính nguy hiểm tương đối cao, nếu như màng tim cùng trái tìm lớp màng bên ngoài dính liền bị nghiêm trọng, một khi tách rời xảy ra vấn đề, làm tổn thương trái tim, hoặc là làm tổn thương mạch vành, mạch máu chung quanh, ai sẽ là người chịu trách nhiệm?

Trần Thương rửa tay xong, Tiền Lâm cùng một vị đồng học ngoại khoa tim đi tới, bỗng nhiên cười nói:

- Ồ? Trần lão sư, tại sao anh lại ở chỗ này? 

Từ lần trước, Trần Thương giảng cho lớp học bên trong đồng học về sau, anh liền nhiều một cái ngoại hiệu “Trần lão sư”

Ừ, tối thiểu so với Thương lão sư nghe tốt hơn nhiều.

Trần Thương cười nói:

- Đến đây xem phẫu thuật !

Tiền Lâm nghe xong, hiếu kỷ hỏi:

- Khoa các anh có phẫu thuật?

Trần Thương:

- Không có! Ngoại khoa tim, phẫu thuật co thắt viêm màng ngoài tim, hai ngày trước tôi không phải đưa đến một người bệnh tới khoa các anh sao? Hôm nay, chủ nhiệm Đào bảo có phẫu thuật, để tôi tới xem một chút.

Lời này vừa nói ra, Tiền Lâm cùng vị bạn học kia lập tức sửng sốt, chẳng lẽ.

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm nuốt ngụm nước miếng!

Thận trọng hỏi:

- Anh nói là Ngô Ngọc Thụ à?'

Trần Thương gật đầu: 

- Ừ! Đúng, chính là Ngô Ngọc Thụ, các anh cũng biết người bệnh kia?

Tiền Lâm hai người liếc nhau, sao có thể không biết?

Bởi vì người bệnh này, chủ nhiệm Đào có thể nói là nổi trận lôi đình, tất cả mọi người đều phải đề cao kiểm tra tố dưỡng thể trạng của mình.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 803: Ưu tú có lỗi à?


Thật sự chính là thắng nhãi này!

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm hận không thể căm quyển sách nhỏ trong túi đập trên mặt Trần Thương, tiếp đó chỉ vào Trần Thương mắng to một tiếng: cẩu tặc! Đều tại anh, gần đây nói như thế nào mà ánh mắt Đào lão sư xem tôi càng ngày càng ghét bỏ, đều tại anh! Anh đúng là chó chết

Nghĩ tới đây, Tiên Lâm nghiến răng nghiến lợi, lòng đầy căm phẫn nhìn Trần Thương:

- Trần cẩu tặc, anh... Anh hủy tiền đồ của tôi!

Trần Thương trợn tròn mắt, vừa rồi còn kêu Trần lão sư thân cận như vậy, hiện tại đã gọi mình là cẩu tặc

A, đàn ông!

- Tôi không phải tiểu ân nhân của anh à? Sao lại thành cẩu tặc rồi? Tên mập mạp lật lọng chết băm này!

Tiền Lâm mắt hổ trừng một cái:

- Anh còn không biết xấu hổ nói? Đều tại anh! Anh biết không! Hiện tại ánh mắt chủ nhiệm Đào nhìn tôi càng ngày càng ghét bỏ, đều muốn đem trục xuất tôi khỏi sư môn thật nhanh! 

Tiền Lâm bộ dạng cực kỳ hung hãn muốn biểu hiện ra anh ta rất tức giận!

Chỉ là, bộ dạng này không những không hung hãn mà bản mặt tròn ngây thơ chân thành kia lại càng trông giống gấu trúc. Trần Thương trông thấy bộ dáng thô lỗ này thở dài, mà thôi người đẹp trai không thèm chấp nhặt với người xấu.

Thấy bộ dạng Trần Thương không hề lay động, Tiền Lâm lập tức iu xìu, nghĩ lại, muốn để lão sư coi trọng chính mình, giết Trần Thương cũng vô dụng, chỉ có để Trần Thương phụ trợ mình thôi.

- Trần ân nhân, không, Trần lão sư, Trần đại gia, hai chúng ta thương lượng một chuyện được không?

Trần Thương hiếu kỳ ghé mắt:

- Chuyện gì?

Tiền Lâm ủy khuất vô cùng, đáng thương nói:

- Anh có thể đừng biểu hiện ưu tú như thế hay không?

Đồng Học Giáp gật đầu một cái thật mạnh biểu lộ tán đồng nhìn Trần Thương:

- Anh ưu tú như thế, sẽ lộ ra chúng tôi bị nhược trí vậy. 

Trần Thương bất đắc dĩ thở dài.

Ưu tú có lỗi à?

...

...

Dưới tình huống hứa hẹn ba ly trà sữa cộng thêm một nồi lầu của Tiền Lâm, Trần Thương đồng ý hôm nay không nghiêm túc phẫu thuật, không huyễn kỹ, không làm gì hết, tốt nhất có thể không lên tiếng, không nói một lời nào.

Trần Thương cảm thấy cuộc làm ăn này hẳn là vững vàng!

Thậm chí đã quyết định, chờ làm phẫu thuật xong, chia sẻ tin tức tốt này cho Tân Duyệt, nói cho cô, người đàn ông của cô đã kiếm một nồi lẩu cho cô, đúng rồi... Không làm gì chỉ chơi cảm giác luôn rất không tệ.

Vừa vặn Đào Mật đi tới, trông thấy ba người đều đang rửa tay.

Nhìn thấy Trần Thương bèn mỉm cười, giống như. nắng ấm tháng ba, gió nhẹ tháng tư, thân thiết nói:

- Tiểu Trần, lát nữa cậu làm trợ thủ cho tôi đi!

Trần Thương gật đầu cười: 

- Được rồi chủ nhiệm.

Đào Mật mim cười càng nhìn càng hài lòng, Trần Thương là không kiêu không gấp, dáng dấp cũng đẹp trai, mấu chốt là năng lực mạnh:

- Được, coi như không tệ!

Sau khi nói xong, nhìn Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp, biến sắc, lập tức xụ mặt

- Tiền Lâm, Tiểu Dương, các cậu cùng tiểu Trần là một lớp phải không?

Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp bất đắc dĩ gật đầu. Đào Mật thở dài:

- Không phải lão sư nói các cậu nhưng mà các cậu phải bỏ công sức học tập nhiều một chút, gần son thì đỏ gần mực thì đen, các cậu cùng tiểu Trần đi vào, học tập thôi

Sau khi nói xong, Đào Mật thở dài, đi đến phòng phẫu thuật.

Lưu lại ba người đứng ở cửa ra vào.

Trần Thương thở dài:

- Tôi...

Tiền Lâm nắm chặt hai nắm đấm: 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 804: Mở dọc xương ức


Bầu không khí bên trong phòng phẫu thuật tựa hồ cũng không khẩn trương như vậy.

Dù sao có chủ nhiệm Đào Mật tự mình mổ chính, mọi người dù sao đều buông lỏng.

Trương Văn Phú là phụ trợ, Trần Thương hắn là phụ trợ thứ hai, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thì thuộc về ánh mắt phụ trợ, bắt ngoéo thất nút vân vân.

Nhưng chuyện này đối với hai người đã rất hài lòng.

Đừng tưởng rằng mỗi học sinh đều có thể đến bàn phẫu thuật, mà lại là mầm non nghiên cứu sinh.

Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, gây tê sư Lưu Kiện ở bên cạnh nói chuyện phiếm cùng chủ nhiệm Đào, y tá Viện Viện dưới ánh mắt hâm mộ của Tiền Lâm và Đồng Học Giáp mặc áo phẫu thuật cho Trần Thương.

Nhưng Trần Thương chợt nhớ tới một chuyện, vấn đề lựa chọn phẫu thuật mở miệng như thế nào.

Nghĩ tới đây, anh quay người:

- Viện Viện, lấy phiếu kiểm tra lại đây, tôi xem X-quang ngực cùng siêu âm một chút. 

Khổng Viện Viện nhẹ gật đầu, cầm phim chụp X-quang ra, sau khi Trăn Thương nhìn thấy, khẽ nhíu mày.

Dựa theo X-quang ngực này, màng tim của người bệnh lúc này dính liền nhất định là có, nhưng Trần Thương cần phân rõ ràng chính là bộ vị dinh liền ở nơi nào, bởi vì bộ vị dính liền khác biệt, rạch mở miệng là không giống.

Kết quả X-quang xuống, hình dáng trái tim rõ ràng không theo quy tắc, có chút cứng ngắc, bên trên trung thất tăng rộng, Trần Thương nhìn có chút trăm mặc.

Đào Mật thấy thế, lập tức trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần thưởng thức, ông biết rõ Trần Thương. đang làm gì.

Mà Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp thấy ánh mắt lão sư, cực kỳ thức thời, quay người không do dự đi đến sau lưng Trần Thương, nhìn phim chụp X-quang liên tiếp gật đầu.

Tiền Lâm như có điều suy nghĩ gật đầu

- À, đúng, chính là chỗ nào, điểm vôi hoá kia!

Đồng Học Giáp cũng là liên tục phụ họa:

- Ừ, đúng vậy, thật là nhiều. 

Trần Thương: ..

...

...

Mấy phút sau, tâm lý Trần Thương nắm chắc.

Đối với một vị bác sĩ ngoại khoa thì tâm lý nằm chắc là mấu chốt nhất, cũng là quan trọng nhất, chuyện này có ý nghĩa là anh ta đối với một ca phẫu thuật này có một cái quy hoạch cụ thể, từ mở đầu đến kết thúc.

Phẫu thuật cũng rất nhanh bắt đầu.

Đào Mật cầm dao phẫu thuật, đắn đo một phen. sau đó bắt đầu động thủ.

Một màn này, Trần Thương hiểu ý tứ chủ nhiệm Đào.

Lựa chọn là “Mở dọc xương ức”!

Không hổ là lão chủ nhiệm, từ mở miệng, đã để hai mắt Trần Thương tỏa sáng.

Trương Văn Phú thì mí mắt giật một cái, vội vàng cầm băng gạc cầm máu, Trần Thương bất động thanh sắc căm cái kẹp tới, tất nhiên chủ nhiệm Đào lựa chọn vết cắt này, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn gia tăng thuật dã, quan tâm đến cả hai bên trái tìm. 

Nếu như vậy, nhất định muốn chuẩn bị cái kẹp trước, mới có thể chuẩn bị các bước tiếp theo tốt hơn.

Quả nhiên, Đào Mật đầu cũng không ngẩn lên, một câu:

- Kẹp tách rời!

Vừa nghe vậy, Trần Thương đã đưa cái kẹp tới.

Đào Mật nhịn không được ngẩng đầu, thấy kẹp tách rời trong tay Trần Thương, lập tức nhịn không được cười.

Có phụ trợ thế này, làm phẫu thuật rất thư thái.

Sau đó, trên cơ bản khi chủ nhiệm Đào cần bất kỳ vật gì ở bất cứ thời gian nào đều được Trần Thương thích hợp xử lý tốt, thậm chí khi cần tách rời còn chủ động đưa tay trợ giúp, hoàn toàn không cần chủ nhiệm Đào nhắc nhở.

Một ca phẫu thuật, Trương Văn Phú nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, có một loại cảm giác nhìn bốn huynh đệ?

Nhanh! Quá nhanh!

Anh em đang cùng hành động phẫu thuật....

Bởi vì chủ nhiệm cùng Trăn Thương hợp tác quá mật thiết, mà Trương Văn Phú căn bản không giúp được gì, cảm giác tay chân vụng về một chút!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 805: Thật rất giỏi!


Toàn bộ quá trình cực kỳ tỉnh vi, lúc này Trần Thương mới phát hiện tay của chủ nhiệm Đào rất ổn định!

Cho dù Trần Thương đã là phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt cấp đại sư, đối với chủ nhiệm Đào cũng không nhịn được cảm khái mấy phần.

Thật rất giỏi!

Chỉ có thể nói là mỗi người mỗi vẻ.

Có thể hỗ trợ tiến bộ, cái nhìn đại cục của chủ nhiệm Đào tốt hơn so với Trần Thương nhiều, điểm này. từ khi mở miệng đã có thể phát hiện ra

Cho rằng ưu điểm loại phẫu thuật vết cắt “Mở dọc xương ức” này hết sức rõ ràng, có thể nói đổi với tầm mắt có thể nhìn được bên trong vết cắt tốt hơn, hơn nữa có thể đồng thời quan tâm hai bên trái phải của tim, còn có thể triệt để cắt bỏ màng tim, cho dù là rong lúc phẫu thuật có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng thuận tiện xử lý! Điểm này, rất phù hợp với tình huống của Ngô Ngọc Thụ.

Bởi vì thời gian bệnh tình bản thân Ngô Ngọc Thụ đã rất dài, không phẫu thuật thì rất khó tiến hành chuẩn xác tình huống màng tim, cái này mới mở miệng, trực tiếp làm.

Nhưng cũng không phải không có khuyết điểm, Trần Thương cảm giác, nếu như vết cắt song thiết đổi thành "Mở ngực trái trước ngoài + mở dọc xương ức” sẽ tốt hơn một chút.

Cứ như vậy, rõ ràng sẽ giảm bớt ảnh hướng đối với công năng của phối.

Không ảnh hưởng toàn cục!

Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.

Màng tim bại lộ, trong mắt Trần Thương xuất hiện liên tiếp tin tức:

[Quái viêm màng ngoài tim co thắt, Lv 55, cấp Tỉnh Anh, dính liền tương đối nghiêm trọng, cần cẩn thận tách rời. ]

Trần Thương hơi sững sờ, quả nhiên không phải viêm màng ngoài tim co thắt bình thường.

Quả nhiên!

Lúc này, Đào Mật vừa vặn rạch màng tim ra, thế nhưng tình huống trước mắt khiến ông hơi sững sờ.

Còn chưa đạt tới mặt ngoài cơ tim!

Bởi vì trái tim cùng lớp màng bên ngoài đã dính liền đến mức không phân biệt được!

Điều này nói rõ, trái tim cùng màng tim tầng bẩn cùng tầng vách dính liền nghiêm trọng.

Đào Mật lập tức cảm khái, còn may mình lựa chọn vết cắt này!

Bằng không thì phiền toái...

Mà lúc này, Trần Thương đã đưa lưỡi dao tới.

Bởi vì tình huống này, cần tiến hành tách rời ngay!

Lập tức khiến Đào Mật sững sờ: tiểu Trần này phát hiện thế nào?

Mặt ngoài Đào Mật không có chút rung động nào nhưng trong lòng đã sớm sóng to gió lớn, phẫu thuật chính là như vậy, chỉ tiết rất quan trọng.

Mà Trần Thương đối với mỗi một bước đều cực kỳ nắm chắc trôi chảy, thậm chí Đào Mật không làm ra bước kế tiếp, anh đã làm dự định tốt bước kế tiếp!

Như vậy làm sao không khiến cho Đào Mật khiếp sợ được?

Điều này có ý gì đã rất rõ ràng: Trần Thương không chỉ biết phẫu thuật viêm màng tim co thất, hơn nữa có thể nói là am hiểu! Thậm chí không hề kém hơn mình!

Nghĩ tới đây, trong lòng Đào Mật rung động, thật sự là ai cũng không nghĩ ra!

Tiểu Trần này thật sự là... 

Ai....

...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 806: Công lao của Trần Thương


Giờ khắc này, Đào Mật giống như có thể cảm nhận được thống khổ của Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp!

Cùng một chỗ với dạng biến thái này, hơn nữa bị chính mình so sánh, thật là cực kỳ bất lực...

Nghĩ tới đây, Đào Mật nhẹ nhàng thở ra, tựa hồ mình đối với bọn họ quá hà khắc, về sau phải chú ý cảm thụ của bọn họ mới được.

Dù sao... Không phải mỗi người đều là thiên tài.

Được rồi!

Ánh mắt Đào Mật nhìn Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp nhu hòa mấy phần.

Thế nhưng...

Cái ánh mắt này xem ở trong mắt Tiền Lâm cùng, Đồng Học Giáp quả thực giống như một đạo sấm sét bổ xuống!

Chấn kinh!

Tiền Lâm quá sợ hãi, con mẹ nó, mình lại làm cái gì sai?

Mình đến cùng làm sai cái gì vậy? 

Ánh mắt cổ vũ cũng có lỗi à?

Thế nhưng nghĩ đến ánh mắt của chủ nhiệm Đào, Tiền Lâm chính là bất an cùng sợ hãi.

Tiền Lâm mình có tài đức gì?

Lại có thể được đến ánh mắt nhu hòa như thế của chủ nhiệm Đào?

Minh đến cùng làm gì sai chứ?

Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là ánh mắt mình nhìn buồng tim không đủ nhiệt tình?

Hoặc là... Hoặc là bởi vì tình yêu của mình đối với trái tìm không đủ sâu lằng?

Cái ánh mắt này, rất nguy hiểm!

Bởi vì Tiền Lâm từ trong ánh mắt chủ nhiệm Đào, thấy được: Thương hại, trấn an, lý giải, đồng ý, bất đắc dĩ... Còn có mấy phần cảm khái!

Cái này cực kỳ không bình thường!

Không chỉ có là Tiền Lâm, ngay cả Đồng Học Giáp cũng không nhịn được thở dài, nuốt ngụm nước miếng!

Trong lòng không có chút rung động nào, trái tim như nước đọng...

Một ngày này rốt cục muốn tới sao? 

Chẳng lẽ mình muốn trở thành nghiên cứu sinh thứ nhất bị đạo sư trục xuất sư môn sao?

Nghĩ tới đây, Đồng Học Giáp trong lòng tràn đầy bi ai.

Quay người nhìn thấy Tiền Lâm bỗng nhiên tâm Tình tốt mấy phần.

Dù sao, mình cũng không phải người duy nhất.

Ừ, tối thiểu có người làm bạn!

Nghĩ tới đây, Đồng Học Giáp tự an ủi mình mấy phần.

...

...

Phẫu thuật tiến hành chậm chạp.

Trần Thương mang theo tinh thần học tập, đem phẫu thuật đầu đuôi ngọn nguồn xem hết.

Có Trần Thương trợ giúp, tiến độ phẫu thuật của Đào Mật cũng tăng nhanh mấy phần.

Bỗng nhiên, Trần Thương lập tức nhận đến thanh âm hệ thống nhắc nhở!

L Đinh! Học trộm thành công, nhận được kỹ năng: phẫu thuật viêm màng ngoài tim co thắt của Đào Mậu Cấp Đại sư. ]

Trần Thương lập tức trợn tròn mắt.

Con mẹ nó...

Kỹ năng học trộm này!

Ngày thường, khi cần nó trộm kia nó không ăn trộm, không đúng, khi học tập thì không học tập!

Hiện tại học một kỹ năng mình đã có.

Trần Thương oán thầm không thôi, hận không thể hút ra hết tích dịch lồng ngực kia phun đến trên mặt. Tiền Lâm.

Minh đã có phẫu thuật viêm màng tim co thắt, hiện tại lại có một cái.

Lập tức, Trần Thương lại nhận đến thanh âm hệ thống nhắc nhở!

[ Đinh! Kiểm tra cho thấy anh đã có phẫu thuật viêm màng tim co thắt, cho nên được gia tăng đặc hiệu phẫu thuật. ]

[Phẫu thuật viêm màng tim co thất: cấp Đại sư; đặc hiệu: 1, an toàn, 2, tỉ mi, 3, tách rời tỉnh chuẩn; 4, di chứng nhỏ. ]

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 807: Còn kém một chút.


Dù sao...

Ngày thường, loại phẫu thuật này cũng không phải Trương Văn Phú mổ chính, ông chỉ là trợ thủ thứ nhất mà thôi, cấp trên còn có thật nhiều chủ nhiệm mà, ông làm tốt việc ông nên làm là được.

Hôm nay phẫu thuật, Trần Thương đem chức trách phụ trợ phát huy vô cùng tỉnh tế, đem chủ nhiệm Đào thao tác từ cấp đại sư trực tiếp tăng lên tới cấp tông sư!

Đây chính là tác dụng phụ trợ.

Lúc này, Trương Văn Phú nhìn Trần Thương ánh mắt tràn đầy lửa nóng.

Chờ kết thúc phẫu thuật sau khi trở về nhất định phải cùng Trần Thương này trò chuyện thật tốt, học tập lẫn nhau một chút.

...

...

Không bao lâu, phẫu thuật kết thúc.

Ánh mắt Đào Mật nhìn xem Trần Thương có chút quái dị.

Ông luôn cảm giác Trần Thương đối với ca phẫu thuật này tựa hồ có rất nhiều kiến giải cùng ý nghĩ khác biệt.

Điều này làm cho Đào Mật lòng ngứa ngáy một chút 

Làm một vị bác sĩ ngoại khoa, sự tình nguyện ý nhất chính là không ngừng đề cao năng lực phẫu thuật của mình, phát hiện bản thân chưa đủ.

Thế nhưng là đến tình trạng của Đào Mật, có thể có bao nhiêu người phát hiện thiếu sót của ông đây?

Cho dù là những tiểu bác sĩ như Trương Văn Phú phát hiện, cũng không nhất định dám nói!

Đương nhiên, cũng không đủ lý giải, cũng căn bản không phát hiện được!

Phẫu thuật này, đứng ở độ cao không giống, tầm mắt của anh cùng cự ly lý giải sẽ kém rất nhiều.

Mặc dù Trần Thương từ đầu tới đuôi một câu không nói, thậm chí biểu lộ đều không có quá rõ rằng dị thường.

Nhưng Đào Mật là ai?

Lão chủ nhiệm hơn năm mươi tuổi, gặp qua không biết bao nhiêu người!

Nhìn người nhìn công việc thế nhưng rất nắm chắc, hẳn trông thấy nhiều lần Trần Thương suy nghĩ có chút nhíu mày, loại ánh mắt kia, cực kỳ giống thời điểm mình đối đãi tiểu bác sĩ!

Nghĩ tới đây, Đào Mật trong lòng cực kỳ ngứa ngáy.

Đến cùng mình làm không tốt chỗ nào?

Phải biết, trước đây mấy ngày, Hạ Cao Phong vừa mời mình đi Đông Đại Nhất viện làm phẫu thuật viêm màng tim co thắt, đồng thời căn cứ phẫu thuật làm một chuyên đề tọa đàm.

Hiện tại bằng vào năng lực của mình, muốn trấn trụ đại đa số người là không có vấn đề!

Nhưng nếu muốn trấn trụ Hạ Cao Phong còn chưa đủ!

Còn kém một chút.

Mà Trần Thương, chính là cơ hội để mình đột phá điểm này.

Nghĩ tới đây, Đào Mật không kịp chờ đợi, quay người nói ra:

- Tiểu Trần, lát nữa đến phòng làm việc của tôi, có chút việc cần nói với cậu!

Trần Thương một mặt mờ mịt, nhẹ gật đầu.

...

...

Mà Đào Mật sau khi nói xong, nhìn Tiền Lâm. 

cùng Đồng Học Giáp, mỉm cười, cực kỳ giống một lão. sư hiền hòa.

Lúc này, Đào Mật cảm thấy, không nên so sánh trình độ hai người với Trần Thương, thật là không cùng một cấp độ.

Hắn nên tùy theo tài năng tới đâu thì dạy tới đó!

Dù sao, không phải mỗi người đều giống Trần Thương.

Nghĩ tới đây, Đào Mật nhìn hai người.

- Tiểu Tiền, Tiểu Dương, biểu hiện hôm nay không tệ, trở về sau xem sách thật kỹ, mang video phẫu thuật về, nhìn cho kỹ, học tập một chút, tranh thủ lăn sau, các cậu tới làm trợ thủ cho tôi!

Sau khi nói xong, Đào Mật ánh mắt khích lệ vỗ vỗ vai Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp.

Tiếp đó quay người rời đi.

Lưu lại hai người một mặt kinh ngạc.

Tiền Lâm có chút mắt trợn tròn.

- Lão sư như thế nào đổi tính rồi? Bỗng nhiên đối với chúng ta tốt như vậy?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 808: Không có ánh mắt!


Phẫu thuật xong, Tiền Lâm cùng Đồng Học Giáp trăm mối cảm xúc ngổn ngang!

Nhìn Trần Thương muốn nói lại thôi.

Trần Thương quay người, cũng là muốn nói lại thôi.

Hai bên cùng nhau thở dài.

Hết thảy đều không nói nên lời.

Mà Trương Văn Phú chuẩn bị gọi lại Trần Thương, muốn trò chuyện chút tâm đắc sau khi trải nghiệm phụ 'trợ, thế nhưng thấy Đào Mật cẩn thận từng li từng tí nhìn chằm chằm Trần Thương, cũng há mồm ấp úng nửa ngày, không nói ra.

Trông thấy chủ nhiệm Đào mang theo Trần Thương rời đi, Trương Văn Phú u oán nhìn bóng lưng Đào Mật, không cam lòng lầu bầu một tiếng: Hừ! Ông đã mất đi một người phụ trợ có lòng cầu tiến.

Nếu như tôi học xong kỹ năng phụ trợ của Trần Thương, tiện nghĩ còn không phải chủ nhiệm các ông sao?

Không có ánh mắt! 

...

...

Đào Mật mang theo Trần Thương trở lại bên trong phòng làm việc ngoại khoa tim, bảo Trần Thương ngồi xuống.

Trần Thương có chút không hiểu, tại sao Đào Mật phải tìm mình?

Nhịn không được hỏi:

- Chủ nhiệm Đào? Ông có cái gì nói thẳng là được!

Đào Mật mỉm cười:

- Không vội vàng, ngồi xuống, uống trà trước.

Tiếp đó lấy ra trong ngăn kéo hai hộp lá trà ngon, tủm tỉm cười nhìn Trần Thương:

- Tiểu Trần, uống Long Tỉnh hay là Chính Sơn?

Trần Thương lo lắng bất an, vô sự hiến ân căn không phải lừa đảo tức là đạo chích!

Chẳng lẽ Chủ nhiệm Đào là cứu binh viện trưởng Tần mời tới?

Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng nói: 

- Không cần, chủ nhiệm, nếu như ông không có việc gì, tôi trở vẽ phòng cấp cứu.

Đào Mật vội vàng nói:

- Ngồi một chút, cấp cứu thiếu cậu cũng vẫn tiến hành như thường, đừng nóng vội!

Tiểu Trần, tôi gọi cậu tới, kỳ thật là muốn trò. chuyện với cậu liên quan tới ca phẫu thuật hôm nay một chút.

Trần Thương nghe đến phẫu thuật, lúc này mới ngồi xuống.

Đào Mật nhìn Trần Thương, như có điều suy nghĩ nói:

- Tiểu Trần cậu hắn là biết làm phẫu thuật viêm màng tim co thắt?

Trần Thương gật đầu, ăn ngay nói thật:

- Vâng, biết.

Đào Mật nghe xong, lại lăn nữa gật đầu:

- À! Vậy hôm nay cậu nhìn tôi phẫu thuật, có ý nghĩ gì?

Trần Thương căn bản không cần suy nghĩ, bởi vì hôm nay phẫu thuật, anh nhìn rất chân thành, cũng cực kỳ cẩn thận, tự nhiên có thể phân biệt rõ ràng, hơn nữa... Trọng yếu nhất chính là, hiện tại kỹ năng của Đào Mật cũng ở trong túi sách của mình, hợp hai làm một cùng kỹ năng của mình, không hiểu rõ mới là lạ chứ!

Trần Thương trực tiếp nói ra:

- Rất tuyệt!

Đào Mật khóe miệng giật một cái!

Tôi là muốn cậu vuốt mông ngựa à?

- Cụ thể một chút!

Trần Thương mắt trợn trảng, lão gia hỏa này, ngại mình khen không tốt?

Có tin mình gọi cha vợ tới hay không?

Trần Thương:

- Tôi cảm thấy rất có cái nhìn đại cục, người bệnh kết quả hình ảnh rất khó coi ra bộ vị dính liền, hơn nữa khu vực vôi hoá tương đối nhiều, lựa chọn mở dọc xương ức đối với thuật dã cùng thao tác đều cực kỳ thuận tiện, hơn nữa, mấu chốt nhất là, trong lúc phẫu thuật, thủ pháp của ông cực kỳ ổn định, hơn nữa cực kỳ cân nhắc chu đáo, tôi cảm thấy đối với khôi phục hậu kỳ của người bệnh và giảm bớt phương diện di chứng, phải nói là có ảnh hưởng rất lớn!

Trần Thương nói một phen, làm cho tinh thần Đào Mật thanh thản!

Ông cực kỳ cao hứng.

Đào Mật cam đoan, Trần Thương nhất định là phát ra từ phế phủ, bằng không sẽ không chân thành như thế.

Nhưng...

Tôi đâu có muốn nghe cậu vuốt mông ngựa?

Mặc dù mông ngựa rất thơm...

Nhưng tôi muốn nghe đề nghị, nghĩ đến sau hôm nay muốn đi Đông Đại Nhất viện làm mẫu phẫu thuật, 'Đào Mật quyết định thật tốt đề cao chính mình, tốt nhất có thể phát hiện chưa đủ.

- Tiểu Trần, cậu không có đề nghị gì để cải tiến à? ví dụ như khuyết điểm? Ví dụ như có chỗ nào cần cải thiện?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 809: Thật mệt mỏi!


Nghĩ tới đây, Trần Thương khụ khụ một tiếng, hắng giọng một cái:

- Việc này, chủ nhiệm, tôi phải nói với ông mấy điểm, điểm thứ nhất, lựa chọn vết cắt: Ông hoàn toàn có thể cải tiến một cái Mở ngực trước - bên đổi thành 'Mở ngực ngoài trái trước + mở dọc xương ức, nếu như vậy, không chỉ sẽ không tổn thương đến phổi, hơn nữa.

- Điểm thứ hai, lúc ông phân li thần kinh.

- Điểm thứ ba, tách rồi cùng cắt bỏ vôi hoá, khi biết ông một dao xuống dưới nhìn không thấy tình huống cơ tim, hoàn toàn có thể...

...

Trần Thương nói ra khuyết điểm, cái này thu lại không được!

Lưu loát thốt ra mấy ngàn chữ, cơ bản không tạm ngừng, há miệng liền nói, hạ bút thành văn!

Chúng ta là người có văn hóa, am hiểu cái gì?

Nói chuyện!

Trần Thương một hơi nói đến miệng khô, rốt cục nhẹ nhàng thở ra, bưng lên tách trà Chính Sơn trước mặt, uống một hớp cho thấm giọng!

Dễ chịu...

Nguyên lai nói ra thoải mái như thế?

Trần Thương nhìn mặt Đào Mật đen lại, đắc ý thưởng thức nước trà

Đào Mật trực tiếp trợn tròn mắt, lời nói của Trần Thương mặc dù... Cực kỳ không xuôi tai, không có dễ chịu như vuốt mông ngựa, thế nhưng thực sự để ông được lợi rất nhiều.

Đến tình trạng này của ông, trên cơ bản một chút có thể hiểu ra.

Nhiều năm trí thức tích lũy đã sớm giúp ông có cơ sở đột phá, mà bây giờ Trần Thương chỉ điểm một phen, tự nhiên sẽ có đột phá! 

Nhưng...

Đào Mật ngay từ đầu là kích thích, dù sao Trần Thương nói rất có lý, hoàn toàn chính xác có thể để cho ông có chỗ tiến bộ.

Thế nhưng...

Trần Thương càng nói càng nhiều, càng nói càng rộng, càng nói cũng càng rộng lớn hơn lúc trước.

Đào Mật không kiềm chế được!

Ông có cảm giác đạo tâm của mình bất ổn, kém chút sập đổ.

Thật vất vả nhìn Trần Thương nghỉ ngơi, Đào Mật rốt cục nhẹ nhàng thở ra.

Còn tốt... Còn tốt...

Cuối cùng đã nói xong.

Nhưng những lời này thật rất có đạo lý, về sau nhất định dụng tâm suy nghĩ một chút, như thế nào đề cao.

Đào Mật đang muốn nói chuyện.

Chỉ thấy Trần Thương uống xong ly nước, cảm giác trạng thái tăng trở lại, trực tiếp cười nói ra:

- Chủ nhiệm Đào, chúng ta nói tiếp đi, kỳ thật, tôi cảm giác còn có rất nhiều chỗ có thể cải thiện cùng đề cao!

Đào Mật lập tức sững sờ: ? ? ?

Trần Thương hưng phấn nhẹ gật đầu:

- Lúc ông phẫu thuật, đặc biệt là lúc tách rời màng tim cùng phân li mạch máu ở trái tim, có một động tác theo thói quen, nhìn như không nhiều lắm ảnh hưởng, nhưng rất dễ dàng sẽ làm bị thương thần kinh ở giữa, tôi nghĩ có thể hay không...

Trần Thương càng nói càng hăng hái!

Càng nói càng kích thích!

Thế nhưng Đào Mật cảm giác chính mình có chút không được đau thận, mà lại là đau ở thận dương, mồ hôi chảy ra!

Ông ngồi bất động một chỗ, mồ hôi liên tục không ngừng rơi xuống từng giọt

Đào Mật cắn răng một cái, không được, không thể nghe tiếp nữa!

Lại nghe đạo tâm thật sẽ sập!

Nhưng nhìn Trần Thương vẫn nói thao thao bất tuyệt. 

Đào Mật cố ý cầm điện thoại lên:

- Alo, alo? À! Có người bệnh à, được, được, được, tôi lập tức ra ngay!

Làm bộ cúp điện thoại, Đào Mật xấu hổ cười một tiếng:

- Tiểu Trần, chuyện này, có một bệnh nhân cũ, tôi phải đi nhìn xem... Nếu không cậu nhìn, hôm nào trò chuyện tiếp?

Trần Thương gật đầu, cười nói ra:

- Nói chuyện với Chủ nhiệm Đào thật thoải mái!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 810: Canh thừa thịt nguội.


Trần Thương trở lại trong khoa, đã khoảng mười hai giờ, một ca phẫu thuật hơn hai giờ là quá bình thường.

Trần Thương phát hiện trong khoa cũng đã không còn ai, nhưng đã làm xong một ca phẫu thuật, Trần Thương cũng mất đi động lực, dứt khoát mua thức ăn ngoài rồi ngồi trong phòng trực ban bắt đầu ăn, ăn xong vừa vặn ngủ một giấc.

Phòng trực ban cấp cứu, kê hai chiếc giường tầng, ý là có thể ngủ bốn người, hơn nữa có hai phòng trực ban.

Tám chỗ ngủ, thỏa mãn tất cả bác sĩ ở đây nghỉ ngơi!

Trần Thương ăn cơm, lập tức buồn ngủ, nằm xuống đã ngủ say.

Khoan hãy nói, giường cấp cứu như có một loại ma lực, làm cho người nằm xuống là muốn đi ngủ.

Đúng, đây chính là cái gọi là tự mang BUFF!

Trong sinh hoạt đặc biệt thế này, tự mang vật phẩm của mình còn thật nhiều, ví dụ như góc nhỏ máy tính, như phòng thay quần áo... 

Khi Trần Thương cảm giác ngủ say sưa, bỗng nhiên nghe thấy một người đứng tại bên cạnh mình kêu gọi.

-~ Bác sĩ Tiểu Trần, bác sĩ tiểu Trần!

Trần Thương mở to mắt, phát hiện là y tá Nhạc Nhạc, lập tức đứng dậy:

- Thế nào Nhạc Nhạc?

Nhạc Nhạc nói ra:

- Có một người ăn cá, xương cá kẹt trọng cuống họng. Bác sĩ Thạch đang giúp đỡ người ta xử lý, nếu không anh đi xem thử?

Trần Thương nhìn một nửa cơm hộp mình còn chưa kịp ném, thở dài.

Xương cá kẹt trong cuống họng .

Tôi! Canh thừa thịt nguội.

Loại người bị kẹt xương cá này, ở khoa cấp cứu cũng rất phổ biến, Trăn Thương duỗi lưng một cái.

Sau đó hỏi:

- Ăn cá gì? 

Nhạc Nhạc liếc mắt: 

- Tôi không biết rõ?

Trần Thương mặc áo blouse lập tức đi ra bên ngoài.

Dù sao, cá không giống, xương cá cũng không giống, cân nhắc đến hậu quả cùng phương án trị liệu cũng sẽ không giống.

Nếu như chỉ là một gai nhỏ chút xíu, râu ria, nhưng có xương cá vừa mảnh vừa dài, cũng rất dễ dàng làm bộ vị quan trọng bị thương.

Nhạc Nhạc quay đầu nhìn một nửa đồ ăn không ăn trên bàn ăn, hỏi:

- Bác sĩ Tiểu Trần, anh không ăn nữa tôi dọn cho anh nhé? Mùa hè để đó sẽ bốc mùi đấy!

Trần Thương gật đầu:

- Ăn chứ!

Nhạc Nhạc lại liếc mắt một cái, đi theo Trần Thương ra ngoài:

- Bác sĩ Trần, anh nói một tháng anh kiếm nhiều như vậy, thế nào còn không đổi được thói quen tiết kiệm!

Trần Thương cắt một tiếng: 

- Đây là cần kiệm không phải tiết kiệm, đúng rồi, người bệnh ở đâu?

Nhạc Nhạc chạy lên phía trước mấy bước: - Tôi dẫn anh đi.

Vừa nói chuyện, vừa mang theo Trần Thương đi.

Đến đại sảnh cấp cứu, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, đeo cà vạt màu đen, quần tây, giày da ngồi ở chỗ đó, sờ ngực, cầm lý nước liên tục uống!

Bên cạnh thì vợ anh ta lo lắng nói:

- Uống chút dấm!

Khi nói chuyện, đưa một bình giấm chua trong tay tới.

Người đàn ông trợn trắng mắt:

- Đều uống một bình! Trong bụng chua không chịu được, lại uống sẽ xảy ra vấn đề!

Vợ anh ta cũng là lo lắng suông.

Hai người cũng không lớn lầm, bộ dáng hơn ba mươi tuổi, nhìn bộ dáng người đàn ông giống như là một người bán hàng.

Trông thấy Trần Thương tới, hai người vội vàng đứng lên:

- Bác sĩ.

Trần Thương nhẹ gật đầu:

- Ừm, ngồi đi!

Hai người ngồi xuống, sau đó Trần Thương hỏi:

- Xương cá kẹt bao lâu rồi?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 811: Cái này cũng quá phúc hậu


Sau khi nói xong, người đàn ông sờ ngực, cảm giác có chút đau đớn.

- Ngày thường cũng hay bị kẹt lại, nhưng... Cũng không có việc gì, cảm giác không biết lúc nào liền tốt

- Thế nhưng lần này, đã hai ngày, cảm giác càng ngày càng đau, buổi trưa tôi ăn cơm, cảm giác càng không thoải mái, nên tranh thú thời gian tới đây kiểm tra

L Đinh! Phát động nhiệm vụ cấp cứu đặc biệt, trợ giúp nhổ xương cá bên trong thực quản của người bệnh ra, cứu vớt người bệnh, nhiệm vụ hoàn thành nhận được ban thưởng: Sửa chữa thoát vị hoành (cấp đại sư), có tiếp nhận hay không? ]

Trần Thương lập tức sửng sốt.

Hệ thống hôm nay đây là có việc gì vui à?

Nhổ một cái xương cá nho nhỏ ra mà cho phần thưởng phong phú như thế!

Cái này cũng quá phúc hậu đi?

Nghĩ tới đây, Trần Thương còn có chút không thích ứng.

Trần Thương tiện tay lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ, một cái nhiệm vụ nho nhỏ này, mình không tiếp 

nhận mới là đồ đần.

Nhưng sau khi Trần Thương nghe thấy người đàn ông nói, trong lòng lập tức có chút sửng sốt, hai ngày..

Trần Thương nhìn người đàn ông sờ ngực, chẳng lẽ xương cá kẹt ở chỗ sâu trong thực quản?

Để cho an toàn, Trần Thương vẫn quyết định dựa theo quá trình từng bước một làm.

- Anh há mồm ra, tôi xem một chút!

Trần Thương cầm điện thoại, mở ra đèn pin.

Quả nhiên, không thu hoạch được gì

Hắn là đến thực quản?

Hiện tại tình huống này, liên hệ phòng nội soi, chuẩn bị nội soi đi.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói với người bệnh:

- Đi phòng nội soi đi, nhìn xem đến cùng là tình huống gì, xương cá kẹt ở chỗ nào, có thể lấy ra thì trực tiếp lấy.

Người đàn ông nhẹ gật đầu:

- Ôi... Xúi quẩy, một con cá phải mất hơn một trăm khối tiền, hơn ngàn khối tiền, thua thiệt chết rồi 

Vợ anh ta cười mắng một câu:

- Lúc này anh còn nghèo!

Người đàn ông cười cười, trấn an vợ anh ta một tiếng:

- Em ở đây đợi anh đi, anh đi cùng bác sĩ là được rồi.

Ngưi đàn ông nói trắng ra cũng là không muốn để cho vợ anh ta lo lắng.

Hơn nữa, nhổ lấy xương cá cũng không phải chuyện lớn gì.

Tất cả mọi người không có lo lắng!

Kể cả Trần Thương cũng không để ý.

Nhổ ra là tốt.

Cấp cứu gặp kẹt xương cá quá nhiều.

Cùng nhau đi đến phòng nội soi

Lúc này bởi vì là lúc ở giữa nghỉ trưa, phòng nội soi không có ai làm.

Nói trắng ra, nội soi cùng những phòng ban như khoa tổng kiểm, phòng siêu âm, khoa X-Quang, thời gian tan tầm của người ta chuẩn xác, đến một chút liền tan tăm, dưới tình huống bình thường sẽ không tăng ca.

Đương nhiên, ngoại trừ bác sĩ trực ban.

Nhưng những bác sĩ trực ban phụ trợ này, chỉ tiếp nhận cấp cứu cùng hội chẩn khẩn cấp đặc biệt, đương nhiên là ngoại trừ VIP, khám bệnh bình thường hoặc là khu nội trú tới, cơ bản không tiếp nhận.

Nhưng đến khoa cấp cứu sẽ không như vậy, người bệnh tới khoa cấp cứu, bình thường đều phải tiếp nhận.

Lại thêm, hiện tại Trần Thương có quan hệ rất tốt với chủ nhiệm Tiêu Hà, tăng thêm bình thường cũng hay đến phòng nội soi.

Vì lẽ đó Trần Thương ở đây cũng coi là có chút quan hệ.

Người đàn ông cũng xử lý thủ tục rất nhanh, tiến vào phòng nội soi.

Lư Tiểu Quân cũng là lão bác sĩ phòng nội soi, thời gian cũng không ngắn, sau khi chào hỏi Trần Thương một tiếng thì bảo người đàn ông ngồi xuống.

Sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ, nội soi bắt đầu thăm dò vào thực quản.

Thế nhưng... 

Nửa ngày không có phát hiện.

Lần này, Lư Tiểu Quân cũng hơi sửng sốt, kẹt xương cá ông thấy rất nhiều, nhưng.... Loại tình huống này vẫn là lần đầu tiên.

Cầm nội soi dần hướng xuống phía dưới, lập tức nhìn thấy!

Nhưng... Lư Tiểu Quân nhìn xem vị trí này, cùng với kích thước của xương cá, lập tức ngây ngẩn cá người.

Trần Thương nhịn không được nói ra:

- Nhổ?

Lư Tiểu Quân lập tức lắc đầu!

- Không thể nhổ!

Trần Thương ngây ngẩn cả người:

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 812: Không lạc quan lắm


Không thể không nói Lưu Tiểu Quân là một bác sĩ có kinh nghiệm phong phú. Kinh nghiệm nội soi phong phú, kinh nghiệm lâm sàng lại càng khó lường. Ngay khi nhìn thấy tình huống này, thật nhanh đã quyết định ngăn cản ý nghĩ rút xương cá ra của Trần Thương.

Mà người bệnh rõ ràng có chút không hiểu nổi, chẳng phải chỉ là một cái xương cá thôi sao? Rút ra là tốt!

Thế là anh ta trực tiếp hỏi:

- Bác sĩ, vì sao không trực tiếp lấy ra?

Trần Thương được Lư Tiểu Quân nhắc nhở cũng nháy mắt hiểu được tình huống hiện tại.

Rất đơn giản, ngươi không biết tình trạng bên ngoài thực quản là tình huống gì!

Các mạch máu biến dạng phức tạp trong lồng ngực, hơn nữa, cùng với các loại cơ quan khí quan, vị trí, phương hướng,.. Nói không dễ nghe, lỡ như xương cá đâm vào mạch máu... Hậu quả khó mà lường được.

Nghĩ tới đây, Trần Thương quan sát người bệnh, nghiêm túc giải thích:

- Vị trí này rất đặc biệt, hơn nữa... bây giờ vẫn không thể xác định được kích thước và chiều dài xương cá, tùy tiện nhổ ra rất dễ xảy ra vấn đề!

Người bệnh hơi sửng sốt, rõ ràng có chút không tin!

- Không đến mức đấy chứ? Trước kia tôi cũng bị hóc rồi... Ăn mấy miếng cơm nuốt xuống là được...

Hoàn toàn chính xác, biện pháp phổ biến trong dân gian chính là như thế, khi bị xương cá hóc ở cổ họng đều dựa theo biện pháp nuốt mạnh một miếng cơm, cưỡng ép xương cá trôi xuống.

Nhưng mà!

Sau khi nghe được câu nói này, mặt Lư Tiểu Quân và Trần Thương càng thêm biến sắc.

Bởi vì xương cũng không phải thứ gì nghiêm trọng, nếu như xương cá bé, hoàn toàn có thể bị nương theo đồ ăn đi xuống thực quản. Nhưng, ngươi đã nghĩ đến khả năng khác chưa?

Nếu như xương cá đâm vào vách thực quản, ngươi dùng đồ ăn đè xương cá xuống, xương cá liền như một chiếc đinh, bị đồ ăn đẩy xuống như một cái định đâm vào vách thực quản!

Thậm chí nghiêm trọng: 

“Cái đinh” này còn có thể đâm vào cả “hàng xóm” bên cạnh ví dụ như khí quản hay động mạch chủ!

Đây là một vấn đề lớn!

Nghĩ tới đây, Lư Tiểu Quân tranh thủ thời gian kéo người bệnh đi chụp X-quang, chỉ vào phim chụp. X-quang nói:

- Anh nhìn đi, đây là phim chụp xương cá, hiện tại xương cá bên trong thực quản chỉ lộ ra chưa đến bốn milimet, anh có biết như thế này có ý nghĩa là gì không?

Sắc mặt Lư Tiểu Quân nghiêm trọng, nghiêm túc nói:

- Chuyện này nghĩa là, khả năng một bộ phận rất dài của xương cá đã đâm xuyên qua vách thực quản, tiến vào lõng ngực! Mà sở dĩ tôi không cho nhổ ra cũng bởi vì nơi xương cá đã đi sâu vào trong, phía sau là động mạch chủ! Một khi nhổ ra, sẽ giống như suối phun, khả năng đến cơ hội cấp cứu cũng không có!

Người bệnh nghe xong, mặt lập tức biến sắc.

Hắn nhìn sắc mặt của Trần Thương và Lư Tiểu Quân thận trọng, căn bản không hề giống như đang nói đùa. 

Động mạch chủ ngực là cái gì? Người bệnh vẫn có chút không cam tâm.

Anh biết rõ CT là cái gì, một lăn kiểm tra CT mất mấy trăm vạn đấy!

Lư Tiểu Quân nhịn không được nói:

- Nói như thế này với anh, động mạch chủ ngực là cơ quan lớn nhất, dày nhất của mạch máu. Nơi này có áp lực lớn nhất, giống như súng bắn nước cao áp, một khi hình thành lỗ thủng, máu sẽ phun ra ngoài giống như đập lớn vỡ đê. Lúc đó anh muốn cấp cứu cũng không có cách nào cứu!

Mặc dù Lư Tiểu Quân so sánh có khoa trương, nhưng đây đều là lời nói thật.

Trần Thương cũng hiểu rõ loại tình huống này khắng định không thể trì hoãn! Nói với Lư Tiểu Quân một tiếng cảm ơn rồi đứng dậy rời đi.

...

...

Người bệnh bị Lư Tiểu Quân nói đến mức này cũng bị dọa sợ.

Sau khi đến phòng cấp cứu, vội vàng chuẩn bị làm kiểm tra 

Vợ của người bệnh thấy thế cũng vội vàng hỏi:

- Bác sĩ. Chuyện này, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Chồng tôi... sẽ không xảy ra vấn gì chứ?

Trần Thương lắc đầu:

- Tình huống bây giờ ai cũng không dám đảm bảo, giờ xuống dưới hoàn thiện kiểm tra lại nói sau, nhìn xem tình huống như thế nào đã.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 813


Bác sĩ khoa X-quang chỉ vào phim chụp X-quang trên màn hình vi tính, sắc mặt ngưng trọng, thậm chí có chút nghiêm túc nói:

- Cậu thấy chưa? Đây chính là cái xương cá, một đầu đã đâm sâu qua vách thực quản, đâm thẳng vào trong động mạch chủ ngực!

Trần Thương nhìn hình ảnh lõng ngực cực kỳ rõ ràng!

Tự nhiên nhìn thấy rất rõ ràng!

- Đến hình tiếp theo để tôi nhìn một chút!

Nhìn liên tiếp mấy phim chụp X-quang, càng về sau Trần Thương càng trợn tròn mắt.

Tình huống so với mình nghĩ còn nghiêm trọng hơn!

Thậm chí có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.

Trần Thương ấn duyệt năng lực cấp hoàn mỹ, rong đầu trực tiếp thành hình ảnh xương cá đâm vào rong lồng ngực người bệnh.

Lúc này, xương cá nào còn chỗ nào giống với một cái xương cá bình thường, lúc có kết quả hình ảnh,

Trần Thương cảm giác giống như một cái hung khí!

Liền giống như một thanh Nguyệt Loan Đao, chặn ngang thực quản cùng động mạch chủ ngực!

Một khi mù quáng rút ra, tất nhiên sẽ thành công đâm động mạch chủ một lỗ thủng, tuyệt đối sẽ xảy ra băng huyết. Đến lúc đó, dù có cấp cứu cũng sẽ nhất định không kịp!

Trần Thương lập tức cảm thấy hô hấp đồn dập.

Tranh thủ thời gian xử lý thủ tục nằm viện, đến phòng giám sát ICU kiểm tra các triệu chứng bệnh tật, tổ chức chuyên gia hội chấn, chuẩn bị phẫu thuật!

Tình huống hiện tại đã không còn là tình huống đơn giản như Trần Thương tưởng tượng nữa. Bởi vì tình huống còn đang phát triển, xương cá đã đâm vào động mạch chủ ngực, có quỷ mới biết có thể sẽ làm huyết áp tăng cao sinh ra chuyện gì không?

Có quỷ mới biết có thể sẽ nương theo vận động trong thực quản mà lệch đi hay không!

Một khi lệch đi. Hậu quả... không cần nghĩ. Tuyệt đối mười phần nguy hiểm.

Lúc này, người bệnh đã từ phòng chụp CT đi ra.

Trần Thương đi đến, nói rõ tình huống một phen, sau đó nói:

- Để vợ anh làm thủ tục nhập viện, đến phòng quan sát nghỉ ngơi trước!

Khuôn mặt người bệnh nam hốt hoảng tái nhợt Nói thật, lúc này anh đã sợ đến trợn tròn mắt. Căn bản không nghĩ tới hóc xương cá sẽ nguy hiểm đến như thế! Thậm chí còn sẽ nguy hiểm đến tính mạng?

Điều này đến trong tiểu thuyết cũng không có khả năng, vậy mà lại xảy ra ở trong hiện thực!

Anh rất muốn hỏi Trần Thương một câu, có phải là nói đùa hay không?

Thế nhưng, nhìn sắc mặt nghiêm túc của Trần Thương, anh cũng không rõ là nơi nào đã xảy ra chuyện gì!

Cho đến khi đến phòng cấp cứu, Trần Thương dặn vợ của người bệnh xử lý thủ tục nhập viện, tiếp đó lại vội vàng đi chuẩn bị bảng theo dõi

Sau một phen bận rộn, đến hơn ba giờ, các bác sĩ sôi nổi đi vào phòng làm việc.

Lúc này Trần Thương mới hoàn toàn tỉnh ngộ!

Hệ thống làm sao lại có thể ban thưởng cho một cái xương cá nho nhỏ!

Trần Thương nhịn không được lắc đầu!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 814: Đây không phải lúc nói đùa.


Ngay trong ngày hôm đó, người bệnh được đưa vào trong phòng giám sát có thiết bị giám sát, tất cả các triệu chứng bệnh tật đều được đặc biệt chú ý!

Mà người bệnh và vợ biết sự việc nguy hiểm như vậy thì lòng càng lo lắng sợ hãi!

Cả ngày, hai người căn bản nên làm gì đều làm, nên ăn cũng ăn một chút, nên uống cũng uống một chút, nên đi tiểu cũng không làm ít đi. Lúc người bệnh được đưa vào trong phòng giám sát, vợ anh không được tiến vào, chỉ có thể ở bên ngoài cầu nguyện, thậm chí trong lòng có chút hối hận!

Nếu như đưa chồng đến bệnh viện sớm một chút có lẽ sẽ không nguy hiểm đến thế này.

Hoàn toàn chính xác, nếu như đến sớm một chút thì xương cá chắc chẩn sẽ không đi vào sâu như vậy, đây là điều chắc chắn không thể nghỉ ngờ.

Nhiều khi, bệnh tật đều là do không để ý mà càng trở nên nghiêm trọng!

...

...

Tình huống của người bệnh được chú ý đặc biệt. 

Bệnh viện lập tức căn cứ vào tình huống của người bệnh, tổ chức khoa cấp cứu, ngoại khoa tim, ngoại khoa phổi, tai mũi họng, phòng nội soi, khoa ngoại, khoa X-Quang, khoa gây tê các loại đều tiến hành đại hội xem bệnh khẩn cấp!

Trần Thương là lần đầu tiên làm chủ trì hội chuẩn! Mà lại là một lần tố chức hội chuẩn khổng lồ.

Trong phòng thảo luận vô cùng an tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Trần Thương, nhìn chằm chằm trên màn hình lớn hiển thị hình ảnh kết quả.

Nhìn thấy hình ảnh nguy hiểm này, tất cả mọi người đều khẽ nhíu mày, thăn sắc trầm lặng.

Toàn bộ phòng làm việc vô cùng an tĩnh!

Nghiêm tức, tràn ngập ngưng trọng.

Đây không phải lúc nói đùa.

Bởi vì công việc cấp cứu lần này liên quan đến nhiều ngành học, liên lụy đến đông đảo các phòng ban, bởi vậy nhất định phải tổ chức, tiến hành phù hợp với các khoa.

Hơn nữa, muốn thông qua sự bàn bạc của mọi người, đưa ra quyết định cuối cùng, từ đó có thứ tự tiến hành công tác cứu viện. 

'Đào Mật, Lý Bảo Sơn, Trương Hữu Phúc, Tiêu Hà, Lưu Kiện... Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Trần Thương!

Đang ngồi, đều là nhân vật có mặt mũi, thậm chí có thể nói là lực lượng trung tâm của Tỉnh Nhị Viện.

Chỉ có Trần Thương là trẻ tuổi nhất.

Thế nhưng lại không ai dám xem thường anh.

Bởi vì Trần Thương một lần lại một lần dùng thành tích chỉnh phục bọn họ, để bọn họ không có lời nào để nói.

Bảy tám chủ nhiệm phòng ban, phó chủ nhiệm đều nhìn chằm chằm Trần Thương.

Trần Thương hít sâu một hơi, nói không khẩn trương là giả.

Khi đó có Bạch Khâu Ân làm trợ lý nên chính mình mới có thể không chút kiêng kỵ đối đầu với cấp cứu cây thép xuyên ngực. Mà lăn này, mặc dù chỉ là một cái xương cá, nhưng tạo thành tốn thương cùng khả năng sinh ra hậu quả nghiêm trọng, cũng không thua kém cây thép xuyên ngực lần trước!

Vì lẽ đó, nếu Trần Thương nói mình không khẩn trương, đây là không thể nào! 

Nhưng mà, khẩn trương thì khẩn trương, công vẫn phải tiến hành bình thường,

Thảo luận đã tiến hành mười mấy phút. Mọi người cũng đều phát biểu cái nhìn của mình, và nhằm vào tình huống của người bệnh mà đưa ra phương án phẫu thuật.

Trần Thương nhìn Đào Mật, trực tiếp hỏi

- Chủ nhiệm Đào, loại tình huống này, muốn lấy xương cá ra nhất định bảo vệ an toàn cho động mạch chủ ngực, ông có suy nghĩ gì?

Đào Mật gật đầu, trịnh trọng nói:

- Kỳ thật, mặc dù bây giờ hình ảnh kết quả không nhìn thấy tình huống bên ngoài mạch máu, nhưng dựa vào kinh nghiệm của tôi thì xương cá đã đâm vào thực quản người bệnh hai ngày, đây là vấn đề rất nghiêm trọng, chính là lỗ hổng ở mạch máu sẽ có thể bị nhiễm. trùng và thối rửa. Hơn nữa, hiện tại lỗ hổng ở mạch máu khẳng định là cảng ngày càng yếu ớt, vì lẽ đó, việc cấp bách, khẩn yếu nhất cũng là nguy cấp nhất là cam đoan tính an toàn cho mạch máu.

- Loại tình huống này, cần che chắn lỗ hổng ở mạch máu thật kiên cố, có thể dùng động mạch chủ ngăn cản, như thế tương đối thích hợp. 

Tiêu Hà nghe xong lời này, vội vàng phát biểu:

- Nếu như có thể cam đoan ngực động mạch chủ an toàn, cái này đơn giản, có thể trực tiếp nội soi để lấy xương cá ra!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 815: Gặp quỷ à?


Điều này mang ý nghĩa tính nguy hiểm của phẫu thuật giảm xuống một chút.

Kế hoạch tiếp tục bắt đầu, lúc này, chủ nhiệm phòng nội soi Tiêu Hà lên sân, bắt đầu điều khiển nội soi đường tiêu hóa, thăm dò vào sâu trong thực quản chuẩn bị tiến hành lấy xương cá ra!

Nhưng mà, một sự việc làm cho tất cả mọi người đều không ngờ đến phát sinh

Nội soi thăm dò vào bên trong đó, chợt phát hiện xương cá biến mất!

Gặp quỷ à?

Tiêu Hà lập tức trợn tròn mất.

Ông lặp đi lặp lại dùng thiết bị thăm dò không ngừng tìm kiếm, tại vị trí lúc trước được định vị cũng tìm nhiều lần, nhưng cuối cùng không có tìm được xương cá!

Tất cả mọi người ở đây đều như nằm mơ.

Người tự mình làm nội soi cho người bệnh - Lư Tiểu Quân cũng sững sờ, ông đương nhiên kinh ngạc.

- Mới vừa rồi còn ở đây? Làm sao lại biến mất?

Tiêu Hà lập tức nhíu mày. 

Không tìm được, kế hoạch nội soi lấy xương cá ra trực tiếp thất bại!

Lúc này, người bệnh còn nằm trên bàn phẫu thuật

Mà xương cá lại biến mất.

Làm sao bây giờ?

Tất cả mọi người lập tức bắt đầu thảo luận!

- Có phải vì dao động của phẫu thuật thực quản lúc trước làm xương cá vỡ ra mà đâm vào lồng ngực hay không!

Trương Hữu Phúc suy nghĩ.

Đào Mật gật đầu:

- Ừm, có khả năng, các người nhìn phương hướng này đo!

Khi đang nói chuyện, Đào Mật chỉ vào bức CT trên tường, nói:

- Mọi người nhìn xem, xương cá là đâm nghiêng vào lồng ngực, cũng chính là ở cái góc độ này tiến vào động mạch chủ, mà phương hướng máu chảy của động mạch chủ ngực lại là kiểu này, mà phương hướng dao động của thực quản cũng trùng hợp là phương hướng này, nếu như là như vậy, có thể giải thích được! 

- Xương cá có thể là theo dòng chảy của mạnh trong động mạch chủ tiến xuống dưới, phối hợp với dao động của thực quản, đã xuyên qua thực quản, tiến vào lồng ngực, thậm chí là tiến vào bên trong động mạch chủ!

Sau khi trao đổi, tình huống lúc này lại lần nữa trở nên phức tạp.

Lúc này căn bản không có khả năng nội soi lấy xương cá ra!

Nhất định phải mở ngực tra kiểm tra, quyết định phương án phẫu thuật khác.

Cùng với toàn bộ đoàn đội phụ trợ phía dưới, phương án phẫu thuật lập tức được điều chỉnh!

Lúc này, Trần Thương trở thành trọng tâm của đoàn đội.

Trần Thương cực kì am hiểu thuật mở ngực.

Điểm này mọi người đều biết.

Lúc này, tất cả mọi người đưa ánh mắt nhìn về phía Trần Thương, trong ánh mắt tràn đầy kỳ vọng.

Bàn phẫu thuật chính là như vậy.

Qua năm cửa chém sáu tướng, mỗi người đều có chức trách của mình! 

Cũng như chủ nhiệm Đào ngăn cản động mạch, bảo vệ mạch máu động mạch chủ.

Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, Trần Thương không có khiếp sợ, ngược lại tự tin gật đầu, tiếp nhận dao. phẫu thuật Giờ khắc này, phẫu thuật mới chính thức bắt đầu! Trần Thương dựa theo hình ảnh kết quả, lựa chọn vị trí kỹ càng, tiến hành mở ngực.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 816: Đương nhiên phải có thể!


Đào Mật nhìn sắc mặt ngưng trọng của Trần Thương, nhịn không được hỏi:

- Tiểu Trần... Có thể chứ?

Trần Thương hít sâu một hơi. Lúc này còn có thể nói không được à?

Đương nhiên phải có thể!

Đối mặt với lõng ngực phức tạp căn từng bước một tách ra các bộ phận bị dinh liền, loại bỏ vật bài tiết.

Mỗi một bước đều cần tiến hành vô cùng cẩn thận

Tất nhiên mỗi người ở đây đều hiểu lần phẫu thuật này độ khó cao bao nhiêu!

Đầu tiên, vách thực quản đã tổn thương, căn vá!

Tiếp theo, vách mạch máu vì đã được gắn giá không cần vá, nhưng xung quanh mạch máu thối nát, lớp màng bên ngoài khẳng định là căn làm sạch, phòng ngừa tốn thương lan ra sẽ khiến bệnh nặng thêm.

Thân thể như một quả táo. Nát một lỗ nhỏ, nếu như không đem phần hư thối chung quanh chỗ bị nát bỏ đi toàn bộ, dọn dẹp sạch sẽ, quả táo này không bao lâu sẽ mục nát toàn bộ!

Bởi vậy, mặc dù mạch máu không cần khâu lại, nhưng làm sạch vết thương là việc không thể thiếu, làm sạch vết thương ở động mạch chủ ngực cần Đào Mật tự mình động thủ.

Khâu lại?

Không thể nào!

Tổn thương như thế, một khi khâu lại sẽ khiến động mạch chủ ngực chật hẹp, đây là động mạch chủ, một khi chật hẹp, vấn đề càng nhiều.

Có vách ngăn cản nên cũng không cần lo lắng!

Nhưng mà khó khăn nhất là tìm được đúng dị vật!

Như thế nào tìm kiếm được cái xương cá kia!

Một cái xương cá dài nhỏ bén nhọn nằm trong lồng ngực tuyệt đối là một nhân tố không ổn định!

Tìm kiếm cái xương cá rồi lấy nó từ trong lồng ngực cũng là một việc khó!

Phẫu thuật tiến hành cẩn thận.

-Tách các bộ phận bị dính liền là một việc có mười điểm kỹ thuật và cũng khảo nghiệm thủ pháp làm việc của bác sĩ.

Giống như ổ bụng dính liền, một đám bộ phận cùng cơ quan nội tạng bị vật bài tiết làm dính liền vào một chỗ, thời gian dài, rất dễ dàng gây tổn thương các cơ quan nội tạng và chức năng vốn có.

Hơn nữa!

Tổ chức trong lồng ngực gồm mạch máu, cơ quan nội tạng so với ổ bụng còn yếu ớt hơn,

Nói hình tượng một chút là da bánh mỏng, nhân bánh nhiều, dễ bị rơi ra!

Thấy cảnh này, Đào Mật, Lý Bảo Sơn cùng mấy người khác đều giữ yên lặng.

Trần Thương bắt đầu thận trọng thực hiện.

Thực quản cùng khí quan dính liền, thực quản cùng mạch máu dính liền, thần kinh cùng mạch máu dính liền.

Trần Thương ra tay cực kỳ ổn, thật sự là cực kỳ ổn, thận trọng nhẹ nhàng bóc ra từng cái, bởi vì chỉ cần dùng sức hơi mạnh, vạn nhất sẽ làm cho khí quản bị kéo xuống, cái này sẽ phiền phức lớn hơn nữa.

Mọi người cũng đau cả đầu, một cái xương cá nho nhỏ, ai có thể nghĩ tới khiến cho lòng ngực chịu nhiều thương tổn đến thế!

Thật sự là có nghĩ cũng nghĩ không ra!

Trách không được ngực đau, nếu như ngực không đau, trái tìm đều sẽ đau!

Lồng ngực dính liền từng bước một được hóa giải.

Mà các bác sĩ đứng xung quanh xem Trần

Thương phẫu thuật cũng không khỏi sợ hãi và thán phục.

Thật là tham vọng không có nhỏ!

Tuổi còn nhỏ mà có năng lực như vậy, trách không được có thể được những chủ nhiệm này tín nhiệm và tôn trọng.

Đây cũng là nguyên nhân các y tá phòng phẫu thuật đối Trần Thương nhiệt tình như thế.

Bởi vì các nàng là một đám cực kỳ tinh mắt!

Y tá phòng phẫu thuật luôn là mắt cao hơn đầu, đối với những tiểu bác sĩ không có chút khách khí, cấp trên an bài cho ngươi phẫu thuật, nếu ngươi tới chậm, tuyệt đối không thể thiếu một trận chửi mắng!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 817: Phẫu thuật kết thúc mỹ mãn


...

...


Trần Thương đâu vào đấy dọn dẹp sạch sẽ lồng ngực, hiện giờ cần tìm xương cá!

Chuyện này đối với tất cả mọi người mà nói, muốn tìm xương cá là một công việc vô cùng khó khăn.

Nhưng mà, duy chỉ có Trăn Thương là ngoại lệ!

Chuyện này với hân mà nói, độ khó khăn tương đương với ván đã đóng thuyền, đơn giản.

Trần Thương trên cơ bản quét mắt một vòng đã có thể trông thấy.

Màu xanh [ khí quản 1, [ động mạch vô danh], [ động mạch chủ )...

Ngay lập tức, một cái danh tự màu đỏ xuất hiện trong mắt Trần Thương!

[xương cá ]!

Một cái tên cực kỳ đỏ chói bất mắt, lúc này xương cá dường như đã đâm tận gốc vào bên trong động mạch chủ ngực! Đầu nhọn lộ ra bên ngoài chưa đến hai - ba milimet! 

Dù là các chủ nhiệm kiến thức rộng rãi, thấy cảnh này cũng không khỏi hít một hơi sâu!

Đúng là mẹ nó khoác lác.

Cả Đào Mật cũng nói một tiếng:

- Xương cá thật là không an phận!

Hoàn toàn chính xác, thật sự là một cái xương cá không nghe lời, có theo đuổi, xương cá hư hỏng!

Lúc này, phương án trị liệu rất đơn giản, cần một người kẹp xương cá ra.

Thế nhưng mà... Ai lên?

Mọi người không tự chủ được đảo mắt, nhìn chăm chú về phía Trần Thương,

Bởi vì tất cả mọi người tin tưởng hắn, người trẻ tuổi này thủ pháp vững vàng như lão cẩu, sẽ không xảy ra vấn đề.

Trần Thương trông thấy mọi người mong đợi nhìn chính mình cũng có chút tự hào cùng kiêu ngạo nho nhỏ.

Xem ra, bàn tay ta nhỏ, đạt được tán thành.

Ừm!

Không tệ! 

Nghĩ tới đây, Trần Thương quay người:

- Kẹp mạch máu!

Y tá vội vàng đưa dụng cụ tới.

Trần Thương tay phải tiếp nhận kẹp mạch máu, nín hơi ngưng thần, thận trọng đem xương cá rút ra.

Nhưng mà.. Nửa ngày không nhổ xong!

Cái xương này phải dài cỡ nào?

Trần Thương nhịn không được kinh hãi.

Hắn không dám tăng tốc tiết tấu.

Chờ lúc xương cá được nhổ ra toàn bộ!

Mọi người nhất thời sợ ngây người

Bởi vì cái xương cá này dài khoảng chừng 4 centimet.

Cái này cũng... Quá mẹ nó dọa người

Dù cho là đoàn đội phẫu thuật có kiến thức rộng rãi, toàn bộ các chủ nhiệm lớn, đặc biệt là chủ nhiệm Tiêu Hà của phòng nội soi và bác sĩ Lư Tiểu Quân cũng ngạc nhiên hiếm thấy.

- Đây không phải là cây tăm nhựa plastic chứ? 

Sao lại dài như vậy!

Tiêu Hà nhíu mày.

Mọi người vội vàng tiếp nhận “Hung khí”, nhìn kỹ!

- Không đúng! Giống dây chà răng! Ông xem..

- Không đúng, chắc là xương cái

- Nhưng mà, xương cá dài như vậy, sao có thể nuốt vào được?

....

Một cái x.ương cá làm cả phòng phẫu thuật náo nhiệt

Một đám chủ nhiệm vui vẻ như đứa trẻ, cầm lấy xương cá

Một mặt là vui vẻ, đã tìm được kẻ cầm đầu.

Một mặt là kinh ngạc, xương cá dài như vậy làm thế nào tiến vào trong bụng.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 818: Sẽ không bạc đãi


Khi người bệnh tỉnh lại, phát hiện chính mình nằm trên giường trong phòng quan sát.

Hiện tại anh đã không còn là trọng điểm cần quan sát trong phòng giám sát nữa, hẳn là bớt đi một phần tiền.

Dù sao phí tổn một ngày hết mấy ngàn, gia định bình thường chịu không nổi.

Vi một cái xương cá, đoán chừng anh ta đã tiêu hết mười mấy vạn phí rồi?

Cho dù có bảo hiểm y tế, đoán chừng cũng phải hết mấy vạn!

Người vợ thấy anh tỉnh lại vô cùng vui vẻ!

- Chồng à, anh đã tỉnh!

Đầu óc của anh choáng váng, mở to mắt:

- Phẫu thuật xong rồi à?

Người vợ gật đầu:

- Vâng, đã xong, cũng rất thuận lợi, anh đừng động đậy, bây giờ vết thương còn chưa có lành đâu!

Nói thật, làm xong phẫu thuật, người bệnh đối với toàn bộ quá trình không có ấn tượng gì. 

Mà vợ anh ta lại ngồi tại bên trên giường suy nghĩ miên man.

Vì một cái xương cá mà khiến cho gia đình bị đá kích thành như thế này!

Mấy vạn khối tiền đối với gia đình là một đả kích nặng nề.

Phòng quan sát tương đối lớn, mỗi một giường bệnh đều có rèm che xung quanh. Điều này làm cho người bệnh đang khẩn trương bối rối sau khi cấp cứu có một tia cảm giác an toàn.

Tấm rèm tựa như là một cái tấm màn che, cũng giống một bức tường ẩn, người bệnh ở bên trong cùng người nhà nói tình hình trong nhà.

- Phẫu thuật... Tốn không ít tiền hả?

- Vâng...

- Bao nhiêu?

- Anh không cần để ý! Dưỡng bệnh thật tốt, có em đây!

- Chúng ta hoãn mua phòng lại!

Người đàn ông thở dài:

- Bán nhà cửa mua không nổi phòng ở... 

Người vợ mỉm cười:

- Chúng ta thuê phòng! Em cảm thấy thuê phòng vô cùng tốt, tiện lợi lại thực tế!

- Em nói cho anh nghe, em học kinh tế, giá mua phòng lớn hơn tiền thuê nhà một tháng 300 lần, khả năng mua được là bọt biển! Như vậy, khẳng định phòng cho thuê phù hợp hơn...

- Còn có, em nghe nói sang năm giá phòng ở thành phố An Dương giảm, nói không chừng chúng ta trong họa có phúc đấy!

Nghe vợ an ủi, bỗng nhiên cái mũi của bệnh nhân. nam chua chua, có vợ như thế, còn cầu mong gì?

Nhìn vợ nở nụ cười kiên cường, anh nhịn không được xiết chặt tay của cô. Quyết định, cả đời này anh sẽ không bạc đãi cô gái này, vợ yêu!

Trước cửa kính bên ngoài phòng quan sát, nghe cuộc trò chuyện của người đàn ông với vợ, bác sĩ Hồ của nội khoa cấp cứu bỗng nhiên thở dài:

- Bán nhà bán cửa cũng mua không nổi phòng ở, chúng ta làm bác sĩ cũng nhìn không nổi bệnh mà! 

...

Kịch bản tương tự cũng xảy ra ở ngoại khoa Tim.

Ngô Ngọc Thụ phẫu thuật cực kỳ thành công, nằm ở trên giường, người vợ hơn năm mươi tuổi là Trình Ái Mai đặt bát cháo nấu xong ở bên giường, tỏa. ra từng đợt hơi nóng.

Đây là cháo long nhãn hạt sen mà Ngô Ngọc Thụ thích nhất.

Ngày thường uống được, nhưng thỉ thoảng cũng mua chút nếm thử, Trình Ái Mai cũng bận rộn, không phải mỗi ngày đều nấu được cho lão.

- Vợ à, lần này phẫu thuật, bỏ ra bao nhiêu tiền vậy?

Ngô Ngọc Thụ có chút bận tâm.

Trình Ái Mai cười cười, trấn an nói:

- Tiền không có lại kiếm tiếp, anh an tâm dưỡng bệnh đi!

Ngô Ngọc Thụ năm ở trên giường, nhịn không được nhẹ nhàng thở ra

-Ai da, đã bao lâu không rồi anh có ngủ một giấc ngon như thế! Thật là thoải mái! 

Trình Ái Mai nhìn chồng, nhìn người đàn ông của mình ngày đó hãng hái biết bao, lúc này nếp nhăn trên mi tâm đã tạo thành chữ Xuyên, có chút đau lòng:

- Hôm nào, em nói bác sĩ gây tê tiêm cho anh một mũi, anh ngủ tiếp một giấc.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 819: Có thể không ăn cá được không?


Nghĩ tới đây, Trình Ái Mai nhịn không được nói:

- Chồng à, anh đừng quá mệt mỏi! Thật, nếu như anh bệnh, cái nhà này sẽ sụp đổ mất, tiền phòng ở, con cháu tự có phúc của con cháu. Hai chúng ta có thể có bao nhiêu năng lực!

Ngô Ngọc Thụ thở dài:

- Không phải cũng vì anh không muốn làm con trai mệt mỏi sao! Áp lực lớn như vậy, nó chỉ vừa mới lên chức, đã phải gánh thêm mấy trăm vạn tiền đi vay để mua phòng, chuyện này rất bất lợi với việc phát triển của con chúng ta.

Ngô Ngọc Thụ là người trí thức, khoa trưởng của một xí nghiệp nhà nước, cũng xem như có chút quyền lực, có chút kiến thức.

- Con trai mới vừa vặn cất bước, nếu như áp lực quá lớn, sẽ dễ thay đổi tính tình, khí sắc đều có chút táo bạo là không được!

- Anh nghĩ, anh đã lớn tuổi như thế này rồi, cũng không thèm để ý những thứ này, có thể kiếm nhiều tiền một chút thì kiếm nhiều thêm một chút, con trai có thế bớt đi chút áp lực thì ít đi thêm một chút áp lực! 

Lúc này sắp kết hôn rồi, lễ hỏi, trang trí, phòng ở, cái này đều phải căn đến tiền.

Nói đến đây, Ngô Ngọc Thụ nhịn không được lại thở dài.

Trình Ái Mai thấy thế, vội vàng nói:

- Giờ mua không nối xe chúng ta sẽ mua muộn một chút, phí trang trí chúng ta sẽ góp lại từ từ, gấp gáp cũng không làm được gì!

Ngô Ngọc Thụ nhìn vợ, nhịn không được nói:

- Vợ yêu à, lần này phẫu thuật, anh đã suy nghĩ rất nhiều, anh đã cảm thấy bản thân có lỗi với em, em theo anh cũng không có mấy ngày được hưởng phúc, ngày thường anh đối với em cũng không có chăm sóc thật tốt, ai... Chờ sau này anh về hưu, mỗi ngày anh sẽ nấu cơm cho ngươi, còn em đi quảng trường nhảy múa, anh ở nhà làm việc nhà, nấu nướng cơm nước.

Trình Ái Mai cười cười nhìn lão Ngô, trong lòng ấm áp.

Mà lúc này, ngoài cửa, Ngô Quỳnh đã sớm lệ rơi đầy mặt.

Nghe cha nói, Ngô Quỳnh cảm giác trong lòng rất không thoải mái, giống như bị kim châm vào vậy. 

Nghĩ đến cha ngày thường xụ mặt không thích nói chuyện, thậm chí nhiều lúc sắc mặt cũng không tốt. Kì thực, Ngô Quỳnh không cao hứng.

Ngô Ngọc Thụ không thích biểu đạt tình cảm của chính mình, có chuyện gì buồn bực cũng để ở trong lòng, trách nhiệm cũng tự mình gánh vác trên lưng.

Một mình anh gánh chịu gánh nặng của cả một ngôi nhà, có thể không mệt mỏi à?

Nghĩ tới đây, trong lòng Ngô Quỳnh cực kỳ khó. chịu!

...

...

(Lời tác giả: Mỗi  cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Thấy qua nhiều việc như thế này, ban đầu cho rằng không thể thay đổi tâm ta như sắt. Thế nhưng kết quả lại phát hiện, kỳ thật, trong cuộc sống không thể nào mất đi một phần cảm động).

Tối nay Mạnh Hi nghỉ ngơi, cho nên Trần Thương không căn phải đi Đông Đại Nhất viện.

Thời gian rảnh rồi thanh nhàn trôi qua, Trần Thương đi đến bên người Tần Duyệt, cười hắc hắc:

- Buổi tối muốn ăn cái gì? Anh mời khách! 

Tân Duyệt chớp mắt:

- Bên kia mới mở một nhà hàng lấu cá, nếu không... Đi ăn một chút?

Trần Thương biến sắc:

- Có thể không ăn cá được không?

Tân Duyệt tò mò nhìn Trần Thương:

- Vì sao vậy? Cá ăn rất ngon nha!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top