Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 840: Nói đưa là đưa


- Chào ngài, ngài là Trần Thương, Trần tiên sinh phải không?

Giọng nói của đối phương vào khoảng bốn mươi tuổi, đàn ông trung niên, chất giọng rõ ràng hùng hậu, hẳn là rất khỏe mạnh, đây là hình ảnh Trần Thương cho ra với tư cách một bác sĩ.

Trần Thương ừ một tiếng:

- Vâng, chào anh, tôi là Trần Thương.

Vương Chí vội vàng nói:

- Trần tiên sinh, chào anh, tôi là giám đốc của địa ốc Trịnh thị tân khu Hải Ngạn - Vương Chí.

- Trịnh tổng để tôi thẩm tra đối chiếu một tin tức với ngài, là vấn đề hoàn thành thủ tục phòng ở.

Trần Thương nghe xong mới nhớ tới chuyện kia.

Lần trước chính anh gọi điện thoại cho Trịnh Quốc Đàm muốn mua bộ phòng ở kia, sang tuần này bởi vì nhiều việc cho nên quên mất chuyện này.

- Nha! Quản lý Vương, ngài tốt.

Vương Chí cười nói:

- Trần tiên sinh, ngài nhìn xem khi nào có thời gian, thuận tiện đến phòng kinh doanh của chúng tôi một chuyến, chúng tôi chứng thực đem phòng...

Trần Thương xem xét thời gian, giờ này đi bệnh viện cũng không có chuyện gì, dứt khoát không đi.

- Bây giờ tôi sẽ qua, ngài chờ một chút.

Trần Thương nói thẳng.

Vương Chí gật đầu

- Ừm, không cần vội, tới nơi gọi điện thoại cho tôi.

Sắc mặt Trần Thương vui mừng, nghĩ đến việc lập tức sẽ có phòng ở, trong lòng tràn ngập đắc ý.

Thừa dịp Tần Duyệt còn chưa biết, Trần Thương quyết định cho cô một kinh hi.

Còn về chuyện tiền bạc... Tiền của Trần Thương bây giờ trước sau có khoảng 300 vạn, nhưng mà... Đến cuối tuần có mấy ca phẫu thuật chỉnh ngực hẹn trước, hắn là cũng không sai biệt lắm đủ rồi?

Vội vã đi tân khu Hải Ngạn, Vương Chí đã phái người đứng chờ ở cửa ra vào.

Nhân viên công tác trực tiếp đưa Trần Thương vào bên trong phòng làm việc của Vương Chí.

Ngay từ đầu, Trần Thương cho rằng sẽ cực kỳ phiền phức, nhưng không nghĩ tới tất cả đều được giản lược.

Một bên có người chuyên giảng giải các loại hạng mục cần chú ý, việc Trần Thương cần phải làm là ký tên.

Bỏ ra không đến hai mươi phút, Trăn Thương đã làm xong tất cả.

Thế nhưng mà...

Trần Thương phát hiện một chuyện, không căn giao tiền à?

Vì sao không có giao tiền, lí lẽ ở đâu?

Trần Thương vẻ mặt vô cùng nghỉ hoặc nhìn Vương Chí:

- Quản lý Vương, cái này... Tiền giao ở chỗ nào?

Vương Chí lập tức ngây ngẩn cả người, nhưng mà lập tức kịp phản ứng, mỉm cười:

- Trần tiên sinh nói giỡn, đây là phòng ở Trịnh tổng tặng ngài, sao còn căn dùng tiền!

Mắt Trần Thương tức trợn tròn:



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 841: Không thể không nói.


Sau khi nói xong, Trần Thương đứng dậy, gọi điện thoại cho Trịnh Quốc Đàm.

Trịnh Quốc Đàm trông thấy điện thoại của Trần Thương gọi đến, nhận:

- Alo? Bác sĩ Trần, chào cậu. 

Trần Thương gật đầu:

- Trịnh tổng, chào ông.

Trần Thương lời còn chưa dứt, Trịnh Quốc Đàm lại hỏi:

- Bác sĩ Trần, tôi đã bảo quản lý Vương bàn bạc với cậu, chúng tôi mau chóng trang trí phòng ở, cậu cứ đưa ra yêu cầu trang trí cho quản lý Vương, ở chỗ chúng tôi có đoàn đội chuyên phụ trách việc này.

Trần Thương nghe xong, lập tức đi ra bên ngoài:

- Trình tổng, cái này... Quá quý giá, tôi thực sự không thể nhận.

Trịnh Quốc Đàm cười nói:

- Bác sĩ Trần, có mấy lời tôi sẽ trực tiếp nói, khi đó cậu khâu cho Nhược Vận, hiện tại khôi phục đặc biệt tốt, Trịnh Quốc Đàm tôi cực kỳ cảm kích!

Nói đến đây, Trịnh Quốc Đàm có chứt đỏ mặt, mỗi lần nhớ tới mấy vạn nguyên tiền này, hắn có chút không thích ứng:

- Tôi là thật tâm muốn kết bạn với bác sĩ Trần, có thể giúp bác sĩ Trần cũng không nhiều, cậu nói cậu muốn mua nhà, tôi lại bán nhà, đây không phải vừa vặn để tôi trả cái â n tình à? Lại nói, vết sẹo trên mặt vợ tôi còn phải cần cậu đến giúp đỡ nữa!

- Vì lẽ đó, chuyện này cậu cũng đừng có khách khí với tôi làm gì, tôi cũng hỏi thăm rồi, bây giờ mỗi lần cậu làm phẫu thuật chỉnh hình giá cả đều lên đến trăm vạn, tôi đây cũng là sớm trèo cao một chút, vạn nhất Về sau có công việc gì, tôi cũng tiện mở miệng.

Trần Thương nghe xong:

- Cái này...

Trịnh Quốc Đàm nói tới đây, bỗng nhiên phản ứng:

- Tiểu Trần, cậu bây giờ là biên chế của Tỉnh Nhị viện à?

Trần Thương ừ một tiếng:

- Ừm, vấn đề biên chế vừa vặn giả quyết không bao lâu.

Trịnh Quốc Đàm nói thầm một tiếng:

- Nha... Là thế này à!

- Tiểu Trần, như vậy đi, vấn đề phòng ở, tôi tặng cho cậu, cậu chắc cũng lo lẳng sợ xảy ra vấn đề, dù sao tuổi trẻ tài cao, không căn thiết bởi vì chút tiền này của tôi mà suy nghĩ thành bộ dạng này, cậu đưa điện thoại cho Vương Chí, tôi nói với anh ta. 

Trần Thương đưa điện thoại cho Vương Chí, hai người thông qua điện thoại bàn bạc.

Dường như là đang thương lượng vấn đề hạ giá như thế nào.

Trần Thương nghe thấy cái gì mà phòng trợ cấp đặc biệt, phòng tập thể... Còn có hoạt động hạ giá của thương nghiệp, gói quà mua sắm...

So sánh với Trịnh tổng, Vương Chí nói rất chỉ tiết rõ ràng.

Rốt cục, không biết qua bao lâu, Vương Chí nhì Trần Thương, tay ra hiện một cái OK, sau đó trả điện thoại lại cho Trần Thương.

Trịnh Quốc Đàm nói:

- Tiểu Trần, nếu cậu suy nghĩ nhiều như vậy thì cậu mua phòng ở dựa theo ưu đãi đặc biệt đi, hơn nữa là đi theo lộ tuyến mua phòng của đoàn, tôi để công ty mở hoạt động đặc biệt, cậu là hộ khách trúng thưởng...

Trần Thương nghe được lời này như lọt vào trong sương mù, nhưng mà... Không thể không nói... Người ta thủ đoạn thực sự là quá nhiều.

Cuối cùng, Trần Thương vẫn tốn chút tiền. 

Bỏ ra một trăm vạn. 

Nhưng mà... Cái gì đồ dùng trong nhà, trang trí, các loại phần mềm phần cứng trợ cấp một đống lớn!

Trần Thương xem như thấy rõ.

Trịnh tổng đã quyết tâm phải biến 100 vạn này. làm ra hiệu quả của mấy trăm vạn, tiếp đó lại còn cho anh.

...

...

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 842: Tình đầu ý hợp


Nhiều thêm một người bạn là nhiều thêm một con đường!

Trần Thương không phải một đứa bé, sống trong xã hội này cũng không phải là đơn giản như vậy, người với người kết giao cũng là như thế.

Trần Thương có lòng kết giao, mà trong lòng Vương Chí lại càng vui vẻ, dưới “Tình đầu ý hợp”, quan hệ của hai người tự nhiên là nước chảy thành sông.

Sau thời gian một bữa cơm, hai người nâng ly cạn chén, xưng huynh gọi đệ.

Về đến nhà, tâm trạng Trần Thương có chút bành trướng, chỉ một đêm đã giải quyết xong xuôi vấn đề phòng ở, rửa mặt một phen rồi nằm ở trên giường, chuẩn bị cho Tần Duyệt một kinh hi, đợi cuối tuần, mang cô đến dạo chơi, thuận tiện thiết kế một hình ảnh tương, chuẩn bị tốt việc thiết kế trang trí cùng đồ dùng nội thất.

Trần Thương cũng biết, trang trí nhà vô cùng tốn kém, vì lẽ đó, lần này, Trịnh Quốc Đàm thật sự đã cho Trần Thương ưu đãi rất lớn.

Nghĩ đến bộ dáng vui vẻ của Tăn Duyệt sau khi nhìn thấy phòng ở, Trần Thương cảm thấy trong lòng đắc ý, cảm giác mọi thứ đều đáng giá!

Trần Thương cầm lấy điện thoại, gửi một tin nhắn cho Tần Duyệt:

- Buổi chiều hôm nay, anh đã làm một chuyện cực lớn!

Tần Duyệt vừa vặn cầm điện thoại, nhìn thấy tin nhần của Trần Thương gửi tới, lập tức bị dọa đến khẽ run rẩy!

Cái tên Trần Thương này... Cũng quá không biết xấu hổ rồi!

Đại thẩm... Cô... Thật là đáng sợ?

Nhìn kỹ, phát hiện Trần Thương gửi tin là: một kiện đại thẩm, nhịn không được cười phun ra, cái này, đánh chữ sai cũng quá có hồn.

(DG: "Một kiện đại thẩm” đọc lái sẽ là “một chuyện đại sự”)

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt yên lặng trả lời một câu:

- Chia tay đi! Em không muốn làm người thứ ba.

Tiếp đó lại tăng thêm câu:

- Anh bắt em cõng loại công việc táng tận lương tâm này, giờ còn tới nói cho em? Anh muốn để em phát biểu bình luận kiểu gì?

Trần Thương sững sờ, lập tức mộng bức!

Chờ đợi khích lệ ở nơi đó?

Hiếu kỳ ở nơi đó?

Tại sao phải chia tay?

Cái gì mà kẻ thứ bat

Trần Thương quay đầu nhìn kỹ câu nói anh ta mới vừa gửi đi, lập tức trợn tròn mắt!

Dở khóc dở cười!

“Hôm nay, anh đã làm một kiện đại thẩm!”

Con mẹ nó, lỗi chính tả cũng thật đáng sợ.

Nhưng mà, Tân Duyệt khẳng định đã phát hiện.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được gửi một cái sticker chảy mồ hôi:

- Đánh chữ sai. Là chuyện lớn...

Tân Duyệt gửi lại một sticker một đứa bé đầu đội một cái mũ xanh mơn mởn.

(DG: Sticker: nhãn dán) 

Trần Thương không nhịn được cười, nha đầu này, quá biết đùa! 

Tuyệt đối là ba ngày không trêu chọc anh ta là không được!

Trần Thương cười hắc hắc:

- Chủ nhật này anh cho em niềm vui bất ngờ.

Tân Duyệt

- Đại thẩm mang thai? Nhanh như vậy à? Đã có con rồi?

Trên đầu Trần Thương, tất cả đều là hắc tuyến, lập tức hận không thể cầm lấy điện thoại ném thắng mặt Tân Hiếu Uyên, còn có thể vui sướng tán gẫu hay không.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 843: Trộm tình


Lão Tần có chút chân chờ, hôm nay Trân Thương cũng không trực ban, Tân Duyệt cũng không trực ban, không có chuyện lớn gì, vì sao không tản bộ?

Chẳng lẽ cãi nhau?

Bởi vì cái gì?

Phòng ở à?

Nghĩ tới đây, lão Tân bỗng nhiên biến sắc, đứa con rể này... Mặc dù ngoài miệng nói không tốt lắm, nhưng mà.. Tỉ mỉ nghĩ lại kỳ thật tốt vô cùng, tối thiểu ông vẫn tương đối hài lòng.

Tần Duyệt và Trần Thương cũng có thể xem như trai tài gái sắc, Duyệt Duyệt thật vất vả mới tìm được một người vừa mắt, phải thành đôi.

Không thế để cho bọn nhỏ bởi vì việc phòng ở mà tình cảm ràng buộc không phát triển

Hơn nữa, Tân Hiếu Uyên cảm thấy tiểu Trần rất tốt, đặc biệt là tiền đồ phát triển.

Nhưng mà dù sao cũng là đứa bé từ trong thôn ra, cũng không dễ dàng, cần phát triển thật tốt, không được bởi vì vấn đề phòng ở mà làm chậm trễ tương lai.

Lão Tân càng nghĩ càng nặng nề, càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy không bỏ xuống được.

Nhìn thấy con gái ngồi trên ghế sa lon chơi điện thoại, lão Tân sả vào gần:

- Duyệt Duyệt, lần trước con nói vấn đề muốn mua phòng ở... Ba ba hiện tại cảm thấy rất thích hợp!

Tần Hiếu Uyên vẻ mặt thành thật nói.

Ký Như Vân bị lão Tần đột nhiên nói một câu làm cho sửng sốt.

Mà Tân Duyệt cũng nghẹn họng nhìn trân trối.

- Bal Ba thật sự cảm thấy phù hợp?

Tần Duyệt một mặt kinh hi.

Không nghĩ tới cha cô lại thật sự sẽ đáp ứng!

Dù sao đây cũng không phải là số tiền nhỏ.

Nhưng mà... Cô nghĩ sẽ lén lút mua phòng, tuyệt đối mang đến cho Trần Thương một kinh hi!

Tần Hiếu Uyên nhẹ gật đầu:

- Ừm, hiện tại ba cảm thấy chúng ta cũng nên mua bộ phòng ở, dù sao tiền đặt ở ngân hàng càng ngày càng tệ, còn không bằng mua phòng ở để bảo quản lâu dài. 

- Ngay từ đầu, ba và mẹ con cho là sau khi con tốt nghiệp sẽ muốn đi phát triển ở Bắc Thượng Quảng, nghĩ đến lúc đó, cùng con một bộ phòng ở tại một thành thị gần đó, cho con tiện cơm nước.

- Hiện tại con định cư ở An Dương, ba mẹ cũng cảm thấy hẳn là nên mua phòng ở!

Lời này mới nói ra, Tân Duyệt bị lão Tần làm cho cái mũi chua chua.

Nhịn không được ôm lão Tăn công, thút thít thì thầm nói:

- Ba, người thật tốt!

Lão Tần nhịn không được trong lòng ấm áp, lại càng quyết định muốn mua bộ phòng này.

Hơn nữa, lão Tần cảm thấy, nếu Trần Thương cùng Tân Duyệt thật sự kết hôn, ông mua phòng ở cho hai đứa tuyệt không thua thiệt!

Vì sao nói như vậy?

Tân Duyệt gả cho Trần Thương, nhưng hai người đều làm việc tại thành phố An Dương, thời gian ở cùng người nhà khẳng định nhiều hơn so với ở cùng bố mẹ Trần Thương.

Ông cùng với vợ sau này già rồi, cũng không thể ít gây phiền phức cho Trần Thương.

Còn có... Ông chỉ có một cái cô con gái như vậy, về sau tiền ông kiếm được còn để cho ai? Chính mình có thể tiêu? Không phải đều là để cho gia đình Trần Thương à?

Nghĩ thoáng một chút, nhìn lâu dài một chút, ông lưu lại tiền, phòng ở làm gì đâu?

Còn không bằng lấy tiền để cho hai đứa cao hứng một chút, sau này có thể rơi cái tốt cũng không tệ rồi.

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên cảm thấy hắn là nên làm công tác tư tưởng cho vợ một chút.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 844: Trợ thủ


Sau khi giao ban, lão Trần thần bí cười cười nhìn Trần Thương, nhìn thấy bộ dáng chột dạ của Trần Thương.

- Lão đại! Ông cũng đã kết hôn... Đừng nhìn tôi như vậy, nhìn làm tôi rất sợ hãi! Cẩn thận tôi nói cho chị dâu...

Trần Binh Sinh một bạt tay vỗ nhẹ đầu Trần Thương:

- Hỗn tiểu tử, tôi đánh chết cậu! Tan tầm đừng vội đi, ăn cơm với tôi, thuận tiện hỏi cậu chút chuyện.

Khoảng thời gian này lão Trần tương đối bận rộn, từ khi chiến tranh lạnh cùng ngoại khoa cấp cứu, lại đến thời kỳ mập mờ hiện tại, lão Trăn phẫu thuật càng ngày càng nhiều, hơn nữa đại đa số vẫn là bệnh nhân của ngoại khoa.

Trần Bỉnh Sinh tận mắt nhìn thấy Trần Thương từng bước một đi lên, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Dù sao cậu ta cũng giống như đồ đệ của ông, có thể thành công là vô cùng tốt.

Trần Thương bỗng nhiên cười nói:

- Hắc hắc, lão đại, cùng nhau làm, hôm nay rảnh rỗi, cho tôi làm trợ thủ của ông đi.

Nói xong, Trần Thương đứng dậy đuổi theo sau Trần Bỉnh Sinh.

Lão Trần thấy thế, hơi sửng sốt một chút, trong lòng lại ấm áp, cười nói:

-Đi thôi.

Kỳ thật, loại  tình huống phụ giáo ở bệnh viện này, ba năm đã là tối đa. Bình thường, người mới tới bệnh viện đều được các bác sĩ lão luyện trợ giáo nửa năm một năm sẽ xuống núi, chính mình tự quản lý bệnh nhân.

Lúc này, tất cả mọi người là quan hệ đồng nghiệp, thậm chí đã có chút trở thành quan hệ cạnh tranh, vì lẽ đó quan hệ của rất nhiều bác sĩ và bác sĩ phụ giáo không giống với lão sư chân chính, cũng chính là trong quá trình dạy dỗ, rất ít ai có thể giống như lão Trần, móc tim móc phổi dạy cho Trần Thương.

Đối với người này, trong lòng Trần Thương hiểu rõ, sau khi nhập chức, lão Trần đối với anh coi như không tệ, khi anh kiếm được ít tiền, mỗi ngày đều đi theo lão Trần ăn uống miễn phí, bằng không sao có thể để dành được hai vạn nguyên?

Nếu như nói tiền là chuyện nhỏ, dạy dỗ Trần Thương xử sự làm người, những thứ trong sách vở không có được, đây cũng không phải là chuyện nhỏ.

Vì lẽ đó, cho tới nay, tình cảm cùng tình nghĩa của Trần lão đại, anh đều ghi tạc trong lòng.

Trên đường, lão Trần bỗng nhiên cười híp mắt hỏi:

- Gần đây tìm được người yêu rồi à?

Trần Thương cười ha ha một tiếng, cũng không có che giấu:

- Hắc hắc, lão đại, bị ông phát hiện rồi?

Lão Trần cũng ha ha nở nụ cười:

- Chút tiểu tâm tư của cậu, có thể giấu diếm được tôi à?

Trần Thương cười nói:

- Ừm, cũng chỉ vừa mới bắt đầu, không bao lâu đâu.

Lão Trần chậc chậc một tiếng:

- Tiểu cô nương Tân Duyệt không tệ, tính cách hay các mặt khác đều tốt vô cùng, hơn nữa tính cách cậu bình chân như vại, cùng tiểu Tần một chỗ vừa hay bổ sung cho nhau!

- Tiểu tử cậu có ánh mắt, nắm chặt thời gian hạ thủ, đây chính là vị trí rể hiền của viện trưởng Tần, sau này tôi còn phải ôm đùi cậu đấy.

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:

- Đến lúc đó tôi làm chủ nhiệm, tôi cho ông làm phó chủ nhiệm.

Lão Trần vỗ một cái vào đầu Trần Thương:

- Tiểu tử, tôi nói cậu mập cậu còn đùa à.

- Tôi nghe Chí Tân nói khoảng thời gian này cậu không có đi bệnh viện chỉnh hình?.

Trần Thương thở dài:

- Gần đây quá bận rộn, lúc rảnh còn phải cùng lão sư làm phẫu thuật, cuối tuần tôi đi xem phòng ở, bên kia có bệnh nhân tôi sẽ đi qua, trên cơ bản hẹn phải hẹn trước tôi mới đi qua, ngày thường cũng không đi

Lão Trần nghe thấy Trần Thương mua nhà, lập tức cười nói:

- Mua nhà? Đủ tiền không? Không đủ tôi đi tìm chị dâu cậu lấy cho cậu một chút.

Trần Thương nghe xong vội vàng cười cười, từ chối hảo ý của lão Trần:

- Đủ rồi, đủ rồi, đến lúc sửa xong rồi, cùng nhau đi dạo đi.

Trần Binh Sinh như có điều suy nghĩ nhìn Trần Thương, khuyên:

- Cái kia... Tiểu Trần, cậu đừng vội, cũng đừng quá mệt mỏi, tiền kiếm không xong, kiếm không đủ cũng không sao, cậu còn trẻ. Chờ đến tuổi cậu thành chủ nhiệm, tiền tiêu không hết.

- Nếu như cậu thiếu tiền, cậu nói với tôi, trong tay tôi cùng tẩu tử cậu có chút tiền dư, tuyệt đối không nên ngượng ngùng:

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 845: Truy cầu nghề nghiệp


Nói đến đây, Trương Chí Tân tiến đến bên cạnh Trần Binh Sinh:

- Ai, anh Trần, hiện tại tôi rất thống khổ, đều sắp bị bệnh trăm cảm!

Trần Bỉnh Sinh hiếu kỳ hỏi:

- Có chuyện gì?

Trương Chí Tân:

- Tôi nói với anh một việc, bắt đầu từ tháng thứ. hai tiểu Trần đi khỏi, tôi cùng cậu ta phẫu thuật, tôi đều không có sờ qua dao phẫu thuật! Anh nói tôi có thể không phiền muộn không?

- Mỗi lần cùng cậu ta phẫu thuật, tôi đều là phụ trợ, ai... thật đau lòng.

Trần Binh Sinh cười lạnh một tiếng:

- Cái nhà tư bản nhà cậu còn không biết xấu hổ nói ra, tiểu Trần còn không phải làm việc cho cậu à!

Trương Chí Tân đỏ mặt:

- Tôi đây là truy cầu nghề nghiệp! Tôi cũng có mơ ước có được hay không?

Nói đến đây, Trương Chí Tân cười cười, ánh mắt nhìn sang Trần Thương:

- Hôm nay tôi mổ chính?

Trần Bỉnh Sinh:

- Có thế!

Trương Chí Tân nhìn Trần Thương:

- Tiểu Trần à, hôm nay để Trương lão sư tôi phơi bày cho cậu một ít cái gì gọi là kĩ xảo phẫu thuật cao cấp! Thêm một chút kiến thức cái gì là phẫu thuật lớn!

Trần Thương cũng hiếu kì, lập tức hỏi:

- Phẫu thuật cái gì?

Trương Chí Tân cười cười, nói

- Phẫu thuật cắt bỏ tá tràng tuyến tụy, chưa thấy. qua đúng không?

Trần Thương gật đầu, thật đúng là anh chưa thấy qua.

Cắt bỏ toàn bộ tá tràng tuyến tụy là loại phẫu thuật cấp bốn, anh thật đúng là chưa tiếp xúc, trong lúc nhất thời cũng có chút chờ mong, nhưng mà... Đối với biểu lộ trang bức của Trương Chí Tân, Trần Thương ngoảnh mặt làm ngơ. 

Vừa nói chuyện, hai người vừa đi vào phòng phẫu thuật.

Trần Binh Sinh bàn giao bệnh án cho Trần Thương.

Cảnh tượng như thế này chính xác là đã sắp hai tháng chưa từng xảy ra, từ sau khi Lý Bảo Sơn làm điều chỉnh, Trần Thương rất ít cùng phẫu thuật với lão Trần.

Trương Chí Tân nghe nói mình mổ chính, lập tức trong lòng vui vẻ, tâm thần thanh thản.

- Tiểu Trần, nhớ kỹ thắt nút bắt ngoéo hút dịch! Trần Thương liếc một cái, tiểu nhân đắc chí.

Lúc này, Trương Hữu Phúc bỗng nhiên đi ngang qua, trông thấy Trần Thương, không biết chuẩn bị đi đâu dừng bước lại, tiến đến

- Y? Tiểu Trần, hôm nay có phẫu thuật à?

Trương Chí Tân cùng Trần Binh Sinh trông thấy Trương Hữu Phúc, lập tức cười nói

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 846: Một tin mừng


Nghe thấy chủ nhiệm Trương muốn cướp mổ chính, Trương Chí Tân cảm thấy như muốn hôn mê!

Trần Binh Sinh thấy thế, kém chút cười ra tiếng.

Nhìn Trương Chí Tân một mặt như quả mướp đẳng, Trương Hữu Phúc cười nói

- Đừng lo lắng, có tôi đây.

Nói đến đây, Trương Hữu Phúc hạ quyết tâm muốn để Trần Thương biết một chút cái gì gọi là phẫu thuật cao cấp.

Trương Chí Tân nhịn không được trong lòng thở dài một tiếng, sinh không gặp thời, trang bức một chút làm sao lại khó như vậy?

Phẫu thuật cất bỏ tá tràng tuyến tụy bỏ độ khó vẫn là rất cao, thuộc về giới hạn của tế bào ung thư tại tuyến tụy, không có nhiều người bệnh thay đổi.

Giai đoạn chuẩn bị trước phẫu thuật cực kỳ phiền phức, dạng phẫu thuật này, tối thiểu phải có hai bác sĩ chủ trị lớn tuổi phối hợp lẫn nhau.

Sau khi tiêm vitamin K, chủ nhiệm khoa gây tê tự mình gây tê. 

Thời gian phẫu thuật rất dài, cố gắng gây tê để bình ổn, phòng ngừa xảy ra thiếu oxi và huyết áp thấp.

Đồng chí Trương Hữu Phúc hôm nay rõ ràng muốn trước mặt Trần Thương thể hiện kỹ năng, cầm dao phẫu thuật trong tay, ở trên phần bụng rạch một vết cắt hình cung!

Tiếp theo từ phía phần sườn bên phải bắt đầu mở miệng, cắt đứt cơ bắp thành bụng, dây chẳng.

Đến khi tuyến tụy và tá tràng lộ ra, Trần Thương. lập tức trừng to mắt, nhịn không được nói:

-Mẹ nó...

Lập tức ba người ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Trần Thương.

Trương Hữu Phúc cho là thao tác của mình chinh phục Trần Thương, bất động thanh sắc mịt mờ cười cười, thế này mới đúng chút.

Trương Chí Tân nhịn không được thở dài: "Mới thế này đã giật mình?"

Mà kỳ thật Trần Thương không phải cảm khái cái này!

Mà là anh phát hiện một chuyện kinh khủng.

Đó chính là, anh lại có thể thấy giới hạn xâm nhập của tế bào ung thư!

Quá mẹ nó kinh khủng?

Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy hô hấp của mình đều có chút đồn dập.

Anh thấy rõ ràng phía trên tên của [ tuyến tụy ] cùng [ ống dẫn tuyến tụy ] đều có một khu vực màu đỏ.

L Ung thư tuyến tụy; cấp 78, ung thư tuyến tụy chưa khếch tán... ]

Trần Thương thấy phía trên tuyến tụy có một khu vực màu đỏ, có nhiều chỗ là màu lục, chuyện này ý nghĩa là... Khu vực màu đỏ là khu vực đã bị tế bào ung thư khuếch tán.

Mà màu lục thì là tổ chức tuyến tụy khỏe mạnh!

Phát hiện này đối với Trần Thương mà nói quả thực là một chuyện cực lớn!

Vì sao lại nói như vậy?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 847: Thật quá quỷ dị!


Tuyến tụy với tư cách là tuyến thể bài tiết insulin, có ảnh hưởng rất quan trọng đối với việc điều tiết lượng đường trong máu của cơ thể.

Nếu như tuyến tụy bị cắt, muốn xử lý bệnh tiểu đường sau phẫu thuật là cực kỳ khó khăn cùng phiền phức.

Dù sao mỗi bộ phận trên thân thể bị cắt đi không. phải có thể tùy ý nhẹ nhõm!

Đến hiện tại, ruột thừa cũng càng ngày càng có. nhiều cắm giác tồn tại.

Thế nhưng mà...

Nếu như phẫu thuật tuyến tụy có thể bảo tồn dù là 20% tổ chức phần đuôi của tuyến tuy, việc khôi phục xử lý sẽ không khó khăn giống cắt bỏ toàn bộ tuyến tụy.

Khác biệt của hai cái thực sự là quá lớn!

Thế nhưng Trần Thương nhìn thì nhìn cũng không dám nói chuyện!

Anh có thể trông thấy rõ ràng, kỳ thật người bệnh có mười bốn phần trăm tổ chức tuyến tụy không bị tế bào ung thư xâm nhập, nhưng một khi phẫu thuật nhất định phải cất toàn bộ 

Bởi vì lo lắng tế bào ung thư khuếch tán!

Lúc này, trong lòng Trần Thương hỗn loạn không chịu nổi.

Anh tôi muốn nói, nhưng khẳng định không thể nói, có nói cũng khẳng định không ai tin.

Đây là sự thực!

Thậm chí dẫn tới họa sát thân cho anh cũng không phải không có khả năng!

Làm sao bây giờ?

Có thể làm sao?

Tại thời khắc này, Trần Thương cực kỳ bất lực.

Có lẽ, chỉ có làm cho bản thân trưởng thành, khi làm phẫu thuật ung thư, chính mình mới có thể chân chính phát huy tác dụng của hệ thống được!

Nghĩ tới đây, Trần Thương yên lặng nhìn phẫu thuật được tiến hành.

Đủ loại cảm giác xông lên đầu.

Cố lên nha!

Trần Thương!

... 

...

Bên trong phòng phẫu thuật, bốn người không lên tiếng, nghiêm túc tiến hành ca phẫu thuật khó khăn, quái vật cấp 70, Trần Thương lần đầu tiên gặp được, cho dù là đối với Trương Hữu Phúc mà nói cũng không thể chủ quan!

Ngay lúc này, bỗng nhiên một mùi hôi thối truyền đến!

Cách một lớp khẩu trang hướng vọt vào trong lỗ mũi.

Ngay lúc phẫu thuật, mặt Trương Hữu Phúc bỗng nhiên biến sắc!

Cái mùi thối này quá quen thuộc.

Nghĩ tới đây, Trương Hữu Phúc nhịn không được nhíu chặt mi tâm, thân hình lắc một cái!

Đường ruột đã nứt ra?

Nghĩ tới đây, trên người Trương Hữu Phúc nhịn không được toát ra từng đợt mồ hôi lạnh.

Vạn nhất lúc này đường ruột rạn nứt, đô khó của phẫu thuật sẽ gia tăng rất nhiều.

Thế nhưng bây giờ ông lại thiếu phương pháp, nghĩ tới đây, Trương Hữu Phúc vội vàng nói với TrầnBỉnh Sinh đứng bên cạnh:

- Binh Sinh, nhìn xem chỗ nào bị phá vỡ!

-Trần Binh Sinh gật đầu, bởi vì ông cũng ngửi được cỗ mùi hôi thối này!

Vì sao ruột lại rạn nứt?

Thật quá quỷ dị!

Cái này nếu như khiến cho ổ bụng lây nhiễm, tuyệt đối sẽ gia tăng độ khó của phẫu thuật!

Thế nhưng mà...

Trần Thương nhìn ổ bụng, lập tức tò mò.

Bởi vì anh căn bản không có phát hiện cái tên màu đỏ nào!

Chẳng lẽ là mắt mệt nên nghỉ ngơi rồi?

Đây là lần đầu tiên con mắt nhìn không ra vấn đề, chẳng lẽ là... Cái này mùi thối này làm mờ mắt?

Nghĩ tới đây, Trần Thương tranh thủ thời gian trừng mắt nhìn, vẫn không có trông thấy.

Lần này, Trần Thương luống cuống!

Dị năng của mình không thể bị cái mùi thối này làm mờ mắt được? 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 848: Ảnh hưởng quá lớn


Trương Chí Tân nói một câu “Đánh rắm” khiến cả phòng phẫu thuật lâm vào một bầu không khí xấu hổ cùng cục diện bất đắc dĩ.

Nhưng mà còn tốt, so với căng thẳng lo nghĩ khủng hoảng vừa nãy đã tốt hơn nhiều.

Ít nhất, người bệnh trên bàn phẫu thuật không có xây ra vấn đề gì!

Mọi người nhịn không được chậm rãi thở dài, tiếp đó lại hít một hơi dài...

Nhưng mà nghĩ đến Trương Chí Tân, một hơi này quả thực là hít tới một nửa đã bị đánh gãy!

Thực sự là hít vào không nổi!

Ngay cả chủ nhiệm khoa gây tê cũng không nhịn được khụ khụ một tiếng, lén lút ra cửa sau hít thở thông khí!

Mẹ nhà nó quá thối!

Mùi thối giống bệnh tắc ruột.

Sáng nay ông ăn cái gì vậy? Có thể ăn ra cái mùi này.

Nghĩ tới đây, ngay lập tức một trận tâm tắc. 

Mấy tiểu y tá muốn cười mà không dám cười chỉ có thể kìm nén.

Mấy người Trương Hữu Phúc ngược lại là tốt hơn nhiều, đối với mùi thối, bọn họ ngửi nhiều, cũng không thèm để ý chút mùi vị đấy.

Mấu chốt là, cái đánh rắm này... ảnh hưởng quá lớn.

Phải biết, trên bàn phẫu thuật, bất kỳ đồ vật gì đều là thông tin phản hồi.

Thông qua mùi đã có thể biết rõ rất nhiều thứ.

Trương Hữu Phúc hung tợn trừng mắt Trương Chí Tân, Trương Chí Tân ngượng ngùng cười một tiếng.

Nếu ông có hệ thống, lúc này tuyệt đối là có một mảng lớn tin tức [ độ thiện cảm -n ]

Trần Thương rốt cục nhẹ nhàng thở ra, không khí khẩn trương được hóa giải triệt  để.

Thì ra không phải mắt anh xảy ra vấn đề!

....

....

Phẫu thuật tiến hành như thường lệ, công việc của Trần Thương là thắt nút bắt ngoéo, dù sao hai bác sĩ chủ trị lớn tuổi còn đứng bên cạnh, căn bản không tới phiên anh làm.

Ba người đều có kinh nghiệm phong phú, kỹ thuật thành thạo.

Ca phẫu thuật, có kinh ngạc nhưng không nguy hiểm, kết thúc mỹ mãn.

Sóng gió nhỏ duy nhất cũng là do Trương Chí Tân gây nên,

Trần Thương cực kỳ lo lẳng... Cái đánh rắm này có thể ảnh hưởng đến việc khép lại vết thương cùng với sự hồi phục của người bệnh hay không?

Sẽ không khiến cho ổ bụng nhiễm khuẩn chứ?

Nghĩ tới đây, nhịn không được lắc đầu....

Sau khi phẫu thuật, ba người Trần Thương vô cùng tự giác kéo dãn khoảng cách với Trương Chí Tân, sợ ông lại đánh rằm một cái nữa.

Dù sao tất cả mọi người đều là bác sĩ, biết rõ một vấn đề, đó chính là có thể thả ra một cái đánh rắm thối như thế, tuyệt đối là sẽ thả ra cái thứ hai, cần phải kịp thời kéo dãn khoảng cách.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 849: Dở khóc dở cười


Sau khi nói xong, Trương Hữu Phúc cảm giác rất có mặt mũi, dù sao « ngoại khoa Gan mật Trung Hoa » cũng là một tạp chí hết sức lợi hại trong lĩnh vực gan mật.

Nghĩ đến tiểu tử Trần Thương này lòng dạ rất cao, phát biểu của cậu ta chính là trọng tâm tập san. Trong các tạp chí về lĩnh vực ngoại khoa Gan mật trong nước, Trương Hữu Phúc đều có một ít bằng hữu, dù sao bình thường bên niên hội thường chạm mặt, mọi người một tới hai đi cũng tương đối quen.

Nếu như Trần Thương có hai bản luận văn không tệ, đối với bình chọn này có ý nghĩa to lớn, vì lẽ đó Trương Hữu Phúc mới có thể quan tâm như thế.

Bản thân lý lịch của Trần Thương còn chưa đủ, nếu như nghiên cứu khoa học cũng không được, rất khó được mọi người tiếp nhận và tán thành.

Trần Thương nghe Trương Hữu Phúc nói, tức có. chút xấu hổ, nhưng nghĩ đến « cấy ghép lá gan» là do Tân Duyệt tìm thầy của cô Hứa Mặc nhờ quan hệ mới có thể nhanh chóng được xét duyệt, vì lẽ đó, Trần Thương cảm thấy lời Trương Hữu Phúc nói có khả năng thực hiện được! 

Do đó, ánh mắt sáng lên, cười một tiếng, có chút xấu hổ nói:

- Chủ nhiệm Trương, tôi là gửi cho một tạp chí nước ngoài... Một tạp chí của nước Anh.

Trương Hữu Phúc lập tức sửng sốt, cười cười trêu chọc nói:

- Tiểu tử cậu ánh mắt rất cao, thế nào, chướng mất tạp chí trong nước của chúng ta à? Kỳ thật hiện tại trong nước chúng ta, rất nhiều ngoại lực không ngừng đề cao ảnh hưởng, rất nhiều cơ cấu thu nhận của nước ngoài càng ngày càng được coi trọng.

- Hơn nữa không ít tạp chí nước ngoài chính là phô trương thanh thế, lực ảnh hưởng chân chính cũng không phải rất lớn, đặc biệt là độ tán thành của các. vấn đề ngành nghề, còn cần phải nghiên cứu

- Tiểu tử cậu vô thanh vô tức, lăn sau khi cậu phát biểu luận văn cùng tôi thương lượng một chút, tôi cho cậu một vài đề nghị.

Trương Hữu Phúc nói rất hợp lý.

Hiện tại không ít tập san trong nước phát triển rất không tệ, lực ảnh hưởng đến thế giới cũng càng ngày càng cao, ảnh hưởng cấp lũy thừa mà kéo lên. 

Hơn nữa, cũng không phải cứ nghe nước ngoài là đã rất trâu bò, kỳ thật cũng không phải như thế, hơn nữa còn dính đến một cái vấn đề gọi là trình độ tán thành ngành nghề.

Có lẽ có một vài tập san là trọng tâm, hơn nữa ảnh hưởng cũng không thấp, nhưng khả năng về sau phát biểu của cậu đối với trình độ tán thành ngành nghề cũng không phải cực kì cao.

Đây đều là chuyện thường gặp.

Vì lẽ đó, Trương Hữu Phúc mới nói như vậy, hơn nữa, ông cảm thấy tiểu Trần dù sao cũng không có học qua nghiên cứu sinh, trình độ đối với nghiên cứu khoa học không phải cực kỳ cao, khả năng khi phát biểu, văn Chương tồn tại một chút cảm tính, đây đều là điều có thể lý giải

Trương Hữu Phúc cũng là có hảo tâm muốn trợ giúp Trần Thương!

Sau khi nghe xong, Trần Thương nhẹ gật đầu:

- Vâng, về sau thực sự phải cùng chủ nhiệm Trương liên lạc giao lưu trao đổi

- Chỗ tôi gửi bản thảo chính là « tạp chí ngoại khoa nước Anh », trước mắt còn không có bất luận tin tức xác nhận gì, khả năng... Phải đợi không biết bao lâu, nghe nói bên đó sơ thẩm phải mất một tháng.

Trần Thương vừa dứt lời, phát hiện bên trong phòng làm việc khi nãy còn vừa nói vừa cười, hiện giờ. đã lâm vào một trận yên lặng.

Trương Hữu Phúc bỗng nhiên cảm giác trái tìm lập tức giật mạnh, cảm giác giống như nhồi máu cơ tim.

Ngay đến Trương Chí Tân và Trần Binh Sinh cũng liếc nhau, trong ánh mắt tràn đầy ý cười, nhưng chỉ có thể nhịn xuống không cười.

Dù sao... « tạp chí ngoại khoa nước Anh » là tạp chí thuộc top 10 thế giới về lĩnh vực ngoại khoa!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 850: Cấy ghép lá gan


Trần Binh Sinh cười nói:

- Cậu căn bản không hiểu rõ những tạp chí này, « cấy ghép lá gan » cùng với «tạp chí ngoại khoa nước Anh » là cùng một cấp bậc, nhưng ảnh hưởng lại là rất cao, nhất là trong lĩnh vực ngoại khoa Gan mật, cậu muốn gửi đến chỗ đó, chỉ xét duyệt cũng cần phải mất một năm! Tiếp đó sắp xếp bản thảo mất một năm, đoán chừng năm sau là có thể trông thấy luận văn.

Trương Hữu Phúc cũng cười nói:

- Hai năm trước tôi gửi một bản luận văn, sửa lại bảy lần, cuối cùng vẫn... Bị từ chối nhã nhãn, năm nay tôi thử lại lần nữa.

Trần Binh Sinh thở dài:

- Tôi nếu có một phần văn Chương ở « cấy ghép lá gan », khả năng năm nay phù hợp cao không phải là vấn đề lớn.

Đây không phải chuyện gì mất mặt, toàn bộ tỉnh Đông Dương, người có thể gửi luận văn trên « lá gan cấy ghép » chỉ đếm trên đầu ngón tay, người nào không phải là bác sĩ kì cựu. Lúc ấy, tại niên hội, Tiền Lượng được phát một lần đã làm cả niên hội oanh động. 

Trần Thương nghe thấy Trần Binh Sinh nói về chức danh, lập tức hiếu kỳ:

- « Cấy ghép lá gan » có thể có nhiều tác giả chứ? Đối với đồng tác giả?

Trương Hữu Phúc gật đầu:

- Có thể, loại tạp chí cỡ lớn thế này, ảnh hưởng tương đối cao, cân nhắc đến mỗi một bản luận văn đều có đông đảo người tham dự, vì lẽ đó mà suy tính hẳn là tác giả có thể là mấy người, tính tác giả thứ hai cũng có thể lấy ra viết bên trong lý lịch của mình, đều rất hữu dụng, nếu như Bỉnh Sinh có một bản trên « lá gan cấy ghép », cho dù là tác giả thứ hai, tăng chức danh có lẽ không phải vấn đề lớn

Trần Thương nghe xong, lập tức yên tâm, khi đó anh đã ghi Tân Duyệt ở vị trí tác giả thứ nhất, Trần Bỉnh Sinh đặt ở mục đồng tác giả, dù sao... Trần lão đại dù sao cũng thuộc tổ đối chiếu!

Lúc ấy, thuật thức phẫu thuật nội soi vết thương tối thiểu, Trần Thương lấy ca bệnh của lão Trần xem như đối chiếu, vì lẽ đó, thuận theo tự nhiên ông trở thành cùng một tác giả.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được nói ra:

- Vậy thì không thành vấn đề, lần trước tôi phát biểu một bản « thuật thức phẫu thuật nội soi vết thương tối thiểu » trên luận văn ông chính là đồng tác giả, lão đại ông có phải nên mời tôi ăn cơm hay không?

Trần Binh Sinh nhịn không được cười cười, hỏi:

- Vậy cậu gửi bài luận văn đó trên tạp chí nào?

Luận văn trước sau hai tháng đã được gửi, có thể là tạp chí tốt nào chứ?

Vì lẽ đó Trần Bỉnh Sinh cho rằng Trần Thương chỉ tùy tiện phát biểu một bài luận văn, nhưng dù là như vậy, trong lòng ông cũng rất cảm cảm động.

Trần Thương gật đầu, đương nhiên nói:

Tôi gửi bài trên « cấy ghép lá gan »!

Câu nói này, cực kỳ không đúng lúc!

Không sai!

Tất cả mọi người sau khi nghe được câu này, lập tức trừng to mắt nhìn Trần Thương, trên mặt viết đầy ngạc nhiên

Tiếp đó lập tức tối tăm!

Trần Bỉnh Sinh ngây ngẩn cả người

- Cậu nói cái gì? Cậu gửi bài chính là « cấy ghép lá gan »?

Trần Thương gật đầu:

- Đúng vậy, chỉ là còn không có thấy tạp chí, nhưng mà cũng sắp rồi, lập tức sẽ được gửi, cũng không biết có thể được đặng lên báo trước niên hội hay không, nhưng mà đã xác nhận là sớm phát rồi!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 851: Luận văn này là trang đầu!


Lập tức Trương Chí Tân vẫn là không dám tin tưởng:

- Cậu ... Không phải Photoshop để đùa tôi chứ? Trần Thương liếc mắt

- Tôi rảnh lắm hả, đã thấy bài đăng có được hay không, tôi cho ông xem một cái ảnh chụp, chỉ là còn chưa được gửi tới

Trần Thương mở hình ảnh trang bìa tạp chí cùng trang mục lục và tình hình cụ thể ra

Lần này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người!

Một vẻ mặt xa lạ nhìn Trần Thương.

Trần Bỉnh Sinh thì là ha ha ha cười.

- Mẹ nó, tôi lại có thể phát biểu một bài « cấy ghép lá gan », ngưu bức ngưu bức! Tiểu Trần, giữa trưa chúng ta ăn đồ ăn ngon đi!

Trần Bỉnh Sinh là thật cao hứng!

Bởi vì một bài viết in trên tập san đỉnh cấp có ý nghĩa thực sự không tầm thường.

Một bài trên « cấy ghép lá gan », trên cơ bản có thể khiến cho Trần Binh Sinh dễ dàng thăng chức lên bác sĩ chủ nhiệm!

Tỉnh Đông Dương đều không có mấy bài, đây đối với việc tăng điểm nghiên cứu khoa học của bệnh viện có trợ giúp rất lớn.

Trương Hữu Phúc cùng Trương Chí Tân một mặt kinh ngạc, ao ước, ghen ghét, phức tạp nhìn ảnh chụp trên điện thoại di động, chậm chạp không nỡ buông ra.

Trương Hữu Phú có chút ao ước được giống Trần Binh Sinh.

Luận văn này là trang đầu!

Đến khi thành bác sĩ chủ nhiệm, hơn nhau chỉ ở luận văn, thành quả học thuật gì đó nha.

Khi đó, Tiền Lượng đã có một lần có bài trên « cấy ghép lá gan » đã gây nên một hồi pháo nổ vang trong niên hội.

Trương Hữu Phúc nhìn ảnh chụp của bản xác nhận thông tin, trong lòng trăm xuống, có một loại tâm lý gọi là hâm mộ và ủy khuất bắt đầu sinh ra.

Trương Chí Tân so sánh với chủ nhiệm Trương Hữu Phúc còn ngưu bức hơn nhiều!

- Tiểu Trần... Cái này, thương lượng một vấn đề được chứ? Nhìn cậu mới phát biểu luận văn, có thể thêm tên tôi vào tác giả thứ hai hay không?! cậu gửi bản thảo cho «tạp chí ngoại khoa nước Anh », tôi không muốn tác giả thứ nhất, tác giả thứ hai là được rồi! cậu nghĩ thế nào?

Trương Chí Tân một mặt nịnh nọt nói.

Trần Binh Sinh nhịn không được chế giễu:

- Chậc chậc, làm nũng mà muốn làm tác giả thứ hai à? Quá đơn giản rồi!

Trương Chí Tân đỏ mặt một trận:

- Mau cút đi! Ông, cái người no không biết kẻ chết đói!

Vào giờ phút này, Trương Hữu Phúc một mặt hưng phấn nói:

- Tiểu Trần! Một bản luận văn này là đủ rồi, một cái quản sự!

-« Cấy ghép lá gan » luận văn này tuyệt đối đủ để cậu được bình chọn là quản sự lĩnh vực ngoại khoa Gan mật của tỉnh Đông Dương chúng ta, cậu cũng quá trâu bò!

- Cậu mới bao nhiêu lớn đã có thể phát biểu đến « cấy ghép lá gan », tôi đã hơn bốn mươi tuổi... Quá xấu hổ... 

Trần Thương cũng có chút ngượng ngùng:

- Cái này, tôi kỳ thật... Là đi cửa sau.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 852: Bỏ gốc lấy ngọn


Hôm nay lão Trần rất cao hứng, giữa trưa nhất định phải lôi kéo Trần Thương đi ăn đồ ngon.

Trương Chí Tân cũng muốn đi, thế nhưng, xét thấy hôm nay dạ dày ông tôi không tốt lâm, lão Trần đã cho ông tôi số điện thoại của vị bạn học cũ khoa tỳ vị, hẹn rước lấy số, quyết định xin thuốc cho ông tôi uống.

Bằng không, hôm nay cơm ăn cái gì cũng đừng nghĩ sẽ thơm!

Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của toàn. bộ tiệm cơm, hoặc là ảnh hưởng đến khẩu vị của tất cả mọi người!

Trong ánh mắt u oán của Trương Chí Tân, Trần lớn Trần bé, hai người dắt nhau đi tới một nhà hàng không tệ ăn uống.

Ban đầu còn nghĩ uống vài chén, thế nhưng buổi chiều còn trực ban, buổi tối Trần Thương lại có ca đêm, tự nhiên không thể uống được gì

Đồ ăn cực kỳ phong phú, hai người vừa ăn vừa cười nói.

Đã qua một đoạn thời gian dài hai người không hề ngồi cùng nhau như bây giờ, vừa ăn cơm vừa tán gẫu.

Trước kia, cả ngày Trần Thương đều theo phía sau lão Trần giống như tùy tùng

- Tiểu Trần, lần này rất cảm ơn cậu.

Lão Trần cười cười,

- Đến, lấy trà thay rượu, kính cậu một ly.

Trần Thương vội vàng cười nói:

- Lão đại khách khí, ông dạy tôi nhiều thứ như vậy, tôi đều không nói cái gì, đây thì coi là gì chứ?

Nói đến đây, Trần Thương xấu hổ cười một tiếng:

- Lại nói, ông cũng thật sự tham gia, dù sao đối chiếu ca bệnh, tất cả đều là ông làm.

Lời này nói ra, hai người lại nhìn nhau cười một tiếng.

Trần Bỉnh Sinh cười cười, uống ngụm nước trà, con mắt nhìn chẩm chắm Trần Thương, nhịn không được cười nói:

- Thật sự là đã trưởng thành, ngay từ đầu tôi còn có chút không thích ứng đấy.

- Thói quen có cậu đi theo sau mông, hai tháng này bất thình lình không có, tôi còn không thích ứng nha.

Trần Thương cúi đầu cười cười, không nói chuyện. Ngay từ đầu Trần Thương cũng có chút không quen, nhưng mà đoạn thời gian kia quá bận rộn nên cũng không nghĩ nhiều, vẫn nghĩ tìm thời gian cùng Trần lão đại ngồi xuống ăn một bữa cơm, uống chút rượu, tâm sự nhưng luôn vội vàng không có cơ hội.

Trần Bỉnh Sinh cười nói:

- Bây giờ cậu cũng coi là lực lượng nhân tài của khoa cấp cứu chúng ta

Trần Thương cười ha ha một tiếng, tiện thể vuốt mông ngựa:

- Đây đều là do lão đại cậu dạy dỗ tốt.

Lão Trần lắc đầu:

- Rèn sắt còn cần tự thân sắt cứng rắn, tiểu tử cậu thiên phú tốt, học cái gì cũng nhanh, nói thế tôi còn có chút hối hận, lại cứ một mực để cậu nán lại ở phòng cấp cứu.

- Cậu trời sinh là bác sĩ ngoại khoa, trước tới nay tôi chưa từng gặp qua ai thiên phú tốt hơn cậu, nếu tôi để cậu tiếp xúc với phẫu thuật sớm hơn một chút, nói không chừng hiện tại cậu đã có thể một mình đảm đương.

- Nhưng mà cho dù là hiện tại, cậu làm phẫu thuật cũng rất lợi hại, bất kỳ phẫu thuật nào vào tay cậu đều thực hiện rất nhanh, hình như luôn có thể nắm chắc đến tinh túy. Nói thật, lúc cậu phẫu thuật ruột thừa cùng phẫu thuật cắt bỏ túi mật cắt bỏ thuật tôi cũng đã thấy, so với ta, cậu làm còn tốt hơn.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 853: Chữa bệnh không chỉ vẻn vẹn có phẫu thuật


Bồng nhiên Trần Thương cảm giác được rất nhiều thứ trước kia không xuất hiện giờ lại xuất hiện trong đầu.

Lão Trần tiếp tục nói:

- Mục đích chữa bệnh là cứu người, mà phẫu thuật chỉ là một loại thủ đoạn trị liệu, cậu phẫu thuật rất tốt, tôi thừa nhận đây là thiên phú của cậu, nhưng cậu nhất định phải ghi nhớ, chữa bệnh không chỉ vẻn vẹn có phẫu thuật.

- Tôi muốn nói với cậu những thứ này là để cậu không thể mê mang mà quên đi mục đích chính!

- Cậu là một bác sĩ, không phải một thợ thủ công, cậu không phải chỉ cần biết điêu khắc, cậu còn cần phải nhìn xem có căn điêu khắc hay không. Với tư cách là một bác sĩ ngoại khoa, việc cậu cần làm không chỉ là làm tốt một ca phẫu thuật, còn cần phải chuẩn đoán bệnh tật rõ ràng, phân rõ bệnh tật, mạch suy nghĩ v trị liệu phong phú, hoàn thiện phương án trị liệu đồng thời thuật, biết kiến thức trị liệu nội khoa...

- Vì lẽ đó cậu nhất định không thể tự đại, không thể bởi vì làm tốt mấy ca phẫu thuật mà mê mang chính mình, con đường học y dài đẳng đẳng, bác đại tỉnh thâm, thứ cậu cần học tập còn rất nhiều! 

Lão Trần nói một phen là để Trần Thương cảm thấy mình có chút may mắn, thậm chí là để cho tâm trạng thanh tỉnh.

Chính mình biết làm bao nhiêu loại phẫu thuật rồi?

Nhiều nhất là mười mấy loại, nhưng mà cậu thật sự nắm giữ chắc mười mấy loại bệnh tật sao?

Anh cần phải chú ý đến các hạng mục, phương án trị liệu, vân vân...

Hoàn toàn chính xác, phẫu thuật là công việc anh cần làm tốt. Nhưng mà nếu chỉ làm mỗi phẫu thuật thì anh có thể trở thành một bác sĩ ngoại khoa ưu tú, hay thậm chí trở thành một bác sĩ chủ nhiệm hợp cách không? Chỗ nào để anh chỉ làm mỗi phẫu thuật?

Chẩn đoán bệnh, trị liệu, phẫu thuật, hậu phẫu, thiếu một thứ cũng không được!

Làm phẫu thuật tốt sẽ có rất nhiều ưu thế, nhưng ngoại trừ phẫu thuật, thứ anh ta có thể làm càng nhiều!

Bất kỳ một bác sĩ lâm sàng nào, không nói đến người khác, nói ngay Cát Hoài, tri thức lâm sàng của anh ta, Trần Thương thúc ngựa cũng không đuổi kịp. 

Đương nhiên, cái này cần một quá trình, trong quá trình học tập kỹ năng phẫu thuật, Trần Thương cũng có thể được rất nhiều trí thức chuyên nghiệp, nhưng cũng không thể trở thành một người đơn thuần chỉ phẫu thuật, mà việc phải làm là trở thành một bác sĩ tốt.

Từ chẩn đoán bệnh đến trị liệu, từ phẫu thuật đến hậu phẫu đều cần phải làm tốt.

Dù sao, khi anh trở thành bác sĩ chủ nhiệm, tất cả bệnh nhân, nhân viên phòng ban sẽ ỷ lại vào anh, anh sẽ là bác sĩ chủ chốt của cả phòng ban vậy nên nhất định cần hoàn thiện bản thân.

Vì lẽ đó, y học là con đường không có lõi về.

Phải có quyết tâm sống đến già, học đến già!

...

...

Ăn một bữa cơm mất hai giờ, lão Trần và Trần Thương nói rất nhiều thứ, cũng nói rất nhiều hạng mục cần chú ý.

Mang lại lợi ích không nhỏ cho Trần Thương.

Rất nhiều đều là kiến thức trên sách không có, cũng có rất nhiều điều là cảm ngộ nhân sinh của lão Trần. 

Bận rộn từ sáng đến tận trưa, phẫu thuật cấp cứu cho hai người bệnh viêm ruột thừa cấp tính, Trần Thương mổ chính, Vương Dũng trợ thủ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 854: Thời gian dài bao lâu!


Ca đêm là lúc tốt nhất để khảo nghiệm bác sĩ, độc lập đối mặt với người bệnh, xử lý người bệnh đều căn năng lực cực mạnh.

Giống như lão Trần đã nói, anh là bác sĩ, phẫu thuật chỉ là thủ đoạn. Xét đến cùng, cái anh cần học tập chính là làm như thế nào để cho người bệnh thậm chí là cho người nhà người bệnh một câu trả lời thỏa đáng.

Lúc hơn bảy giờ chiều, Trăn Thương dùng lò vi sóng hâm nóng đồ ăn thừa lúc trưa Lão Trần gọi hơi nhiều, không ít món ngon, hai người căn bản không ăn được bao nhiêu.

Trần Thương sợ lãng phí, dứt khoát dùng hộp cơm gói mang về, giữ lại để buổi tối ăn bữa khuya.

Trạm y tá của bệnh viện có hai cái lò vi sóng dùng chung, thứ nhất là để tiện cho người bệnh, thứ hai cũng vừa vặn tiện cho nhân viên y tế.

Bởi vì bình thường lúc cấp cứu sẽ hay gặp phải tình huống là đang ăn cơm được một nửa, bỗng nhiên người bệnh được đưa đến đành phải buông đồ ăn đi làm việc.

Làm xong thì đô ăn cũng đã nguội. 

Vì lẽ đó, lò vi sóng ở bệnh viện trở thành đồ dùng gia dụng được hoan nghênh nhất.

Trông thấy Trần Thương mang theo đồ ăn đi tới, mấy tiểu y tá của trạm y tá lập tức bu lại.

- Wow, mới ngửi đã thấy ngon rồi, bác sĩ Trần, người gặp đều phải có phần!

Y tá Nhạc Nhạc cười hì hì cầm đũa chạy tới.

Hiểu Yến cũng hung hăng hít mũi một cái:

- Có đầu cá kho tiêu!

Trần Thương nhịn không được trợn trăng mắt:

- Lỗ mũi của cô nhạy bén quá rồi đấy!

Đồ ăn rất nhiều, Trần Thương cũng không muốn ăn một mình, mọi người cũng không để ý, chủ yếu là thích náo nhiệt.

Ước chừng khi hơn chín giờ, chính là thời gian phòng cấp cứu cảnh giác nhất, cũng là thời gian bận rộn nhất.

Phòng cấp cứu bên này vừa vặn hết bận, thì liên tiếp nhận được điện thoại của 120 gọi đến thông báo làm tốt công tác chuẩn bị cấp cứu cho một người phụ nữ uống thuốc ngủ tự sát. 

Trong lòng Trần Thương khẩn trương, lại một lần nữa nâng cao cảnh giác!

Trần Thương hỏi:

- Thời gian dài bao lâu!

Trung tâm cấp cứu nói:

- Nhiều nhất năm tiếng, khi mẹ của người phụ nữa này đến, cô ta đã hôn mê, hơn nữa, trên người chẳng chịt vết thương.

Cúp điện thoại, Trần Thương bắt đầu gấp gáp sắp xếp phòng thẩm tách. Bình thường, đối với những người bệnh trúng độc thuốc ngủ, nếu được phát hiện sau khi dùng thuốc từ sáu đến mười hai giờ hẳn là kịp thời rửa ruột, dù sao cũng chưa hấp thu toàn bộ chất độc.

Nhưng đối với người bệnh đã hôn mê hay người bệnh bị vô niệu cần thiết phải kịp thời chuẩn bị phòng lọc máu.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 855: Xuất hiện chứng kali


Các bác sĩ lôi kéo Trần Thương tới, bắt đầu bàn giao bệnh tình.

- Tình huống hơi phức tạp một chút

Vị bác sĩ này tuổi cũng không nhỏ, khoảng bốn mươi tuổi, nói một câu làm Trần Thương ngây ngẩn cả người.

Trần Thương hỏi:

- Thế nào?

Bác sĩ đó nói ra:

- Trên người rất nhiều vết thương, bên đùi bị tụ huyết, hơn nữa có nhiều nơi cơ bắp bị đè ép tổn thương, bị vô niệu, cậu chú ý một chút, trước hoàn thiện kiểm tra đi, bằng không... Có khả năng xảy ra vấn đề.

Sau khi nói xong, vị bác sĩ trung niên thấy Trần Thương tuổi cũng không lớn lảm, nói tiếp:

- Chú ý cảm xúc người nhà người bệnh một chút, tình huống... Có vẻ khá phức tạp!

Nói xong, cùng hộ lý hoàn tất thủ tục bàn giao rồi gấp gáp rời đi.

Người phụ nữ trung niên đi vào bệnh viện, sau khi trông thấy Trần Thương, giống như bắt được cọng cỏ 

cứu mạng. Trực tiếp chạy tới, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, lệ rơi đầy mặt!

- Van cầu cậu, van cầu cậu, bác sĩ, mau cứu con gái tôi đi, nó mới 26 tuổi!

- Van cầu cậu, cậu nhất định phải mau chóng cứu nó, nó còn trẻ!

Trần Thương không để ý an ủi người nhà người bệnh vài câu, vội vàng nói với y tá Nhạc Nhạc:

- Đưa đến phòng cấp cứu, nhớ giám sát, lấy máu kiểm tra gấp.

Giao phó xong, Trần Thương nhìn người đàn ông trung niên:

~ Anh bình tĩnh một chút, chúng tôi làm cấp cứu trước.

Người đàn ông gật đầu:

~ Ừm, làm phiền bác sĩ.

Cùng người đàn ông trung niên nói chuyện Trần Thương mới nhìn rõ, trên hàm răng ông tôi phiếm hồng, hẳn là cắn lợi nên chảy máu, trong mắt tràn đầy tơ máu, hình như cả người ẩn giấu phẫn nộ, chỉ là cỗ phần nộ bị anh ta dùng lý trí hung hăng đ è xuống.

Trần Thương thấy thế, nheo nheo mắt! 

Lúc này, thiếu niên kia quay người chạy ra ngoài:

- Đồ chó, con mẹ nó chứ, tao giết mày! Mày đánh chị của tạo thành dạng này, nếu chị của tao làm sao, tao giết cả nhà mày!

Người đàn ông trung niên thấy thế, đột nhiên gầm hét một tiếng:

- Mày đứng lại đấy cho tao!

Thiếu niên dừng lại, bỗng nhiên thu tay, la lớn:

- Năm ở trên giường chính là chị của tao!

Người đàn ông trung niên nghe thấy, cối lòng tan nát, vỗ vỗ ngực:

- Đó là con gái tao!

....

...

Bên trong phòng cấp cứu.

- Giãn đồng tử!

- Phản chiếu ánh sáng biến mất.

- Chống phản xạ biến mất!

- Huyết áp 60/30 mmHg! Còn đang hạ xuống! 

~ Tim đập nhanh hơn! 120 lần/phút!

Lúc này, kết quả kiểm tra mẫu máu lúc trước được đưa đến.

Khi nhìn thấy chỉ số creatin kinase, Trần Thương lập tức sứng sốt, 11 vạn!

Quá cao!

Creatin kinase lên đến mười mấy vạn, nhất định phải mau chóng chuẩn bị chạy thận nhân tạo.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 856: Bất kì lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng


Lúc này, trạng thái người bệnh cực kỳ không ổn định.

Huyết áp tiếp tục hạ xuống, áp suất cao nhất chỉ có 60, áp suất thấp nhất thì gần 30!

Mặt Trần Thương biến sắc, lập tức cho tiêm dopamine tĩnh đẩy, sau khi tiêm 210 gram dopamine, huyết áp lần nữa chậm chạp tăng trở lại, nhịp tim cũng bắt đầu hạ xuống, đến 100 lần mỗi phút.

Toàn bộ phòng cấp cứu tràn ngập không khí khẩn trương!

Nhạc Nhạc rửa ruột, Hiểu Yến đang giúp đỡ.

Nhưng mà...

Dù rất cố gắng nhưng Trần Thương căn bản không thể đảm bảo người bệnh có thể cấp cứu thành công.

Bởi vì chỉ đơn thuần uống nhiều thuốc ngủ như vậy đã đủ nguy hiểm, thậm chí còn có thể nguy hiểm tính mạng.

Hiện tại lại thêm Tiêu cơ vân, chứng kali trong máu cao... 

Rất nhiều triệu chứng!

Tổng hợp cùng một chỗ!

Chỉ có một cái kết luận: Người bệnh... Nguy hiểm trùng điệp!

Một vấn đề mấu chốt là d*c vọng cầu sinh của người bệnh tựa như cũng không mãnh liệt.

Có đôi khi, trong lúc cấp cứu, cái gì cũng có thể gặp qua.

D*c vọng cầu sinh này cũng thực sự tồn tại.

Có lẽ dùng máy móc hiện đại kiểm tra đo lường không ra.

Nhưng mà thực sự là khi cấp cứu Trần Thương cũng đã gặp qua những trường hợp như thế này.

Giống như người đàn ông bị dây thép xuyên qua, nếu như là người bình thường, khả năng tử vong cực lớn.

Nhưng... Cứ vậy mà đại hán kia đã gắng gượng vượt qua.

Có thế trong lòng của anh ta đều chứa gia đình!

Có thể ý chí của anh ta so với sắt thép còn cứng rắn hơn. 

Nhưng mà.. người tự sát, rất khó nói.

Đều nói y học cứu sống người, Phật độ người hữu duyên.

Kỳ thật, y học cứu sống người còn có một lời thích, là y học có thể trị chính là những người không, muốn chết, đối với người một lòng muốn chết mà nói, bất kỳ thuốc gì cũng trị không được!

Rất nhiều người rõ ràng cảm giác không thể cứu sống nổi, thế nhưng có một loại gọi là d*c vọng cầu sinh để họ có thể gắng gượng vượt qua.

Trần Thương cầm thông báo bệnh tình nguy hiểm đi ra ngoài, để người nhà xem xét tình hình và ký tên vào tờ cam kết phẫu thuật.

Người phụ nữ ngồi ở nơi hẻo lánh cuộn mình rơi lệ, thiếu niên ở một góc phẫn nộ phát run, cầm điện thoại bấm bấm không biết đang viết gì, chỉ có người đàn ông trung niên đứng ở đẳng xa không nói một lời, phòng cấp cứu không cho hút thuốc, trong miệng ông ta ngậm một điếu thuốc, đầu m út đã bị nhai nát, máu tươi thuận theo đầu thuốc, nhuộm đỏ thân điếu thuốc.

Trần Thương nhìn người đàn ông trung niên:

- Chào anh, đây là... Thư thông báo bệnh tình. nguy kịch, để tôi nói cho anh một chút tình huống đi. 

Người đàn ông nghe xong, lập tức sững sờ, thiếu chút nữa đứng không vững!

Sau khi người đàn ông nghe thấy Trần Thương nói câu này, lập tức ngây người

Nhưng vẫn ráng chống đỡ tinh thần, nghiêm túc nghe hết lời nói của Trần Thương.

Nhưng mà khi Trần Thương nói ra câu "bất kì lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng”

Rõ rằng nhìn thấy cơ thể người đàn ông run rẩy, sau đó vội vàng vịn vào bàn trực của y tá, mới không khiến bản thân ngã xuống, thuốc lá đang ngậm bên khóe môi trong lúc lơ đãng bị cắn đứt, cả người giống như mất đi sức chống đỡ.

Sắc mặt Trần Thương thay đổi, lập tức đỡ người đàn ông, quan tâm hỏi:

- Không sao chứ!?

Người đàn ông vội vàng lắc đầu, gắng gượng nở nụ cười, nhưng vết máu ở khóe môi khiến anh ta trông vô cùng dữ tợn.

- Không có gì, tôi ký tên.

Tuy người đàn ông đã nói vậy, nhưng...tay cầm bút vẫn đang run rẩy, dùng rất nhiều sức lực, mới ký. 

xong tên mình, nhưng khi dùng sức hoặc là quá mạnh, hoặc là quá nhẹ, chỗ mạnh quá khiến giấy bị rách.

Trần Thương vội vàng trở về, liên hệ phòng thẩm tách.

Trước khi xe cứu thương đến phòng thẩm tách đã bắt đầu chuẩn bị.

Bây giờ sau khi nhận điện thoại, nói với Trần Thương:

- Bất kì lúc nào cũng có thể đưa đến đây.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 857: Báo cảnh sát đi.


Trần Thương nói với Hiểu Yến:

- Mannitol lợi tiểu.

Sau khi làm xong hết công tác chuẩn bị, Trần Thương đang định xuất phát, tiến hành một lần kiểm tra cặn kế cho cô gái:

Trên cơ thể có nhiều chỗ tổn hại, nhưng vết thương không sâu, máu đã đông lại.

Hai bên đùi đều bị tụ máu, thậm chí...có chút giống thi ban.

Cánh tay, dưới chân, bên trong háng, nách nhiều chỗ bị đè ép tổn thương, đây có lẽ là nguyên nhân chủ Yếu của tiêu cơ vân...

Khi đặt ống dẫn vào sâu tĩnh mạch, Trần Thương đã cầm kéo cắt bỏ phần áo.

Nhưng đột nhiên phát hiện!

Trước ngực cô gái có khắc mấy chữ không theo quy tắc:

- Tôi là chó của SJ!

Chữ không theo quy tắc nào cả!

Hoàn toàn không giống tiệm xăm làm ra!

Ngược lại giống như khi bị người khác ngược đãi dùng bứt máy viết.

Lúc này, Nhạc Nhạc và Hiểu Yến không nhịn được toàn thân run rẩy!

Đây là bị ngược đãi?

Bạo lực gia đình?

Hay là gì khác?

Sao lại hung tàn như vậy!

Ngay cả Trần Thương cũng không nhịn được run

Chẳng trách cô gái này muốn tự sát.

Trần Thương không dám nghĩ, nhưng lại nói với Nhạc Nhạc bên cạnh mình

- Báo cảnh sát đi.

Nhạc Nhạc ngây người, vội vàng gật đầu:

- Được được!

Trần Thương biết, chuyện này đã không đơn giản là vụ án tự sát nữa, có lẽ đã phát triển đến một sự việc nào đó mà bản thân không nên quản.

Vội vàng đưa vào phòng thẩm tách.

Đối phương nhìn thấy Trần Thương đến, bác sĩ trong phòng thẩm tách không nhịn được nói:

- Bác sĩ Trần, hay là anh đặt ống dẫn đi?

Trần Thương gật đầu:

- Được!

Từ lần trước sau khi xảy ra chuyện nhà máy hóa công, tin tức Trần Thương lén làm ống dẫn cũng lan rộng, hơn nữa còn được mọi người khen ngợi trên hội nghị.

Mọi người tự nhiên cũng biết đến sự tồn tại của Trần Thương.

Cho nên sau này khi có nhu cầu thẩm tách người bệnh, tình hình khá nghiêm trọng, đều sẽ trực tiếp gọi cho Trần Thương, mời Trần Thương đến thẩm tách.

Trần Thương thành thục bắt đầu thao tác, lúc đang xử lý, đột nhiên một cuốn vở nhỏ từ túi quần rơi ra.

Trần Thương ngơ ngẩn, vội vàng nhặt lên, nói với y tá phòng thẩm tách đứng bên cạnh:

- Lấy găng tay bọc lại.

Cuốn vở không lớn, cỡ lòng bàn tay, vừa khéo có thể dùng găng tay cao su sử dụng một lần bọc lại. 

Y tá vội vàng gật đầu chạy đi lấy găng tay.

Mà Trần Thương vội vàng bắt đầu thẩm tách.

Trần Thương bây giờ đã sớm không còn như lúc đầu, trình độ và kỹ thuật, quan trọng nhất là can đảm đã không còn so sánh được với lúc ban đầu nữa

Dùng lời nói của Tiểu Lâm, bác sĩ Tiểu Trần bây. giờ có chút giống chủ nhiệm rồi

Thẩm tách đặt ống dẫn rất nhanh đã hoàn thành, bắt đầu tiến hành thẩm tách dịch.

Mà lúc này, Trần Thương nhìn thấy mannitol lợi tiểu phát huy tác dụng.

Lúc này cũng bắt đầu công việc thẩm tách cơ.

Tiếp theo...

Có thể phải dựa vào chính người bệnh.

Nhân lúc này, Trần Thương tiện tay cầm cuốn số mà người bệnh đánh rơi ban nãy.

Sau khi lật ra, bên trong viết...

- Di chúc.

- Tôi là một cô gái toàn thân dơ bẩn tràn ngập tội ác, có lẽ tôi không xứng ở thế giới này, giãy dụa như loài giòi bọ. 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 858: Bạo lực gia đình.


Nhưng khi Trần Thương nhìn lại phần cuối lăn nữa, nhịn không được da đầu tê dại.

- Em yêu anh, Tôn Kỵ, nhưng... em không thể thay đổi quá khứ của mình, em mệt quá, gánh vác quá nhiều thứ, em không xứng với anh

- Anh đánh em, em không oán hận anh, anh mắng em cũng không sao, nhưng... anh không cần sỉ nhục em nữa.

- Em yêu anh yêu đến mức hèn mọn, em cảm thấy bản thân không đáng sống trên đời nữa.

Phía sau còn có rất nhiều rất nhiều.

Nhưng ngày tháng không phải hôm nay.

Trần Thương lập tức ngây người.

Tiếp tục lật về sau mấy trang, Trần Thương không nhịn được nuốt nước miếng.

Cô ấy muốn tự sát không phải lần đầu tiên.

Chỉ là lần này thật sự đã có đủ dũng khí.

Anh cũng biết rốt cuộc sự việc là như thế nào rồi.

 Bạo lực gia đình

Tự sát!

Tẩy não!

Rốt cuộc là cái gì khiến một cô gái yêu đến mức hèn mọn như vậy?

Có thể so sánh mình với giòi bọ?

Nhìn gương mặt cô gái, không phải quá đẹp, nhưng tất đáng yêu, một cô gái như vậy bạn có thể ra tay được sao?

Nhớ lại cảnh tượng ban nãy ở sảnh cấp cứu.

Trần Thương đột nhiên hiểu ra gì đó!

Có lẽ, cái nhà này sớm đã biết là chuyện gì.

Có lẽ họ không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Đến cùng là cái gì đã dung túng người đàn ông?

Trần Thương không hiểu!

Nhưng một loại cảm xúc phẫn nộ không ngừng sinh sôi.

Tuy làm một người bác sĩ không nên đưa vào tình cảm như vậy.

Nhưng Trần Thương cũng là người!

Nhìn thấy chuyện thê thám vô nhân đạo như vậy, sao có thể bỏ qua.

Cô gái hôn mê, còn chưa tỉnh lại.

Vào lúc này, Trần Thương vô cùng hi vọng bản thân có thể cứu sống cô gái, thật sự hi vọng như thế!

Thẩm tách huyết dịch khá tốn thời gian, sau khi kết thúc, Trần Thương nhìn thời gian, khoảng 2 giờ sáng.

Trần Thương đẩy người bệnh, liên hệ ICU, căn đưa người bệnh qua đó.

Tình huống bây giờ, tuy đã qua khỏi thời kì nguy. hiểm, nhưng cần phải cẩn thận giám sát, làm đủ công tác chuẩn bị

Cảnh sát đang đợi.

Người phụ nữ trung niên đứng đó khóc lóc thê thảm:

- Đều tại tôi, sớm biết đó là tên sức sinh như vậy, có làm thế nào tôi cũng không gả con gái cho cậu ta.

Nhìn thấy Trần Thương đến, cả đám người vội vàng tiến lên.

- Sao rồi? 

- Bác sĩ, không sao chứ? 

- Bác sĩ! Chị tôi...

Trần Thương thở dài, lắc đầu:

- Còn chưa tỉnh lại, nhưng...các chỉ số đã ổn định, tạm thời không nguy hiểm tính mạng, cần đến ICU giám sát nghiêm ngặt, cụ thể vẫn cần thời gian.

Nghe Trần Thương nói không nguy hiểm đến tình mạng, mọi người không nhịn được thở phào một hơi.

Vào lúc này, Trần Thương xòe tay lấy ra cuốn sổ:

- Tôi tìm thấy cuốn sổ, trên người cô ấy, hi vọng giúp ích cho mọi người.

Trần Thương lấy cuốn sổ ra.

Lúc này, tất cả mọi người đều sững sờ.

Hai người cảnh sát đứng ở đầu chỉ hơi khựng lại một chút, sau đó cũng giơ tay nhận lấy.

Ngay khi mở ra, nhìn thấy hai chữ "Di chúc”, lập tức trái tìm hai người xiết chặt lại!

Vật này... vật này rất quan trọng cho vụ án.

Người nhà của cô gái nhìn cảnh sát, người đàn ông trung niên trước cũng là kinh ngạc một cái, hai mắt nhìn nhìn chằm chằm cảnh sát, mong đợi nói:

- Tôi... Tôi có thể nhìn cái đó được không? 

Hai cảnh sát nhìn nhau, rồi đưa cuốn sổ cho đối phương:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 859: Đây là một sự bất đắc dĩ.


Quả nhiên, hai tay người đàn ông lật mở cuốn sổ ra, thận trọng nhìn từng câu từng chữ, mỗi một câu trong đó cứ như có một con dao đang cứa ở trong lòng!

Mỗi một câu, giống như có một cây kim đâm vào trong lòng bàn tay!

Rất đau!

...

...

Trần Thương bất lực thở dài, nhiên không có ý định đi an ủi, quan tâm bọn họ, bây giờ còn có rất nhiều chuyện quan trọng cần phải xử lý.

Mà Nhạc Nhạc và Tiểu Yến có chút sợ hãi nhìn người con gái!

Một lúc sau, bác sĩ ICU Trịnh Vĩnh Quân đến, Trần Thương bắt đầu bàn giao lại công việc cho ông, người đàn ông 40 tuổi nhìn thấy như vậy, tức giận đến không thế nào không mắng một tiếng:

- Đồ súc sinh!

Con bé vẫn còn nhỏ, vậy mà kẻ nào có thể xuống tay tàn nhẫn đến như vậy!

Khắp người chỉ trừ có khuôn mặt và trên cánh tay là không có vết thương, còn ngoài ra đẳng sau lớp quần áo đều có vết thương.

Dưới màn hình, các triệu chứng nguy hiểm có thể từng thời từng khắc mà xuất hiện, đêm nay khẳng định phải thức suốt đêm. 

Cấp cứu, xưa nay chưa bao giờ dừng lại!

Vừa vặn truyền hết nước biển, một lần nữa kiểm tra creatine kinase (CK) gấp.

Mượn chuyện này, Trình Vĩnh Quân đưa người bệnh vào trong phòng chăm sóc đặc biệt, ở đó các thiết bị máy móc đều được chuẩn bị sẵn sàng.

Đêm nay, đối với đám người nhà kia là một đêm ác mộng!

Đối với Trần Thương mà nói, những việc này. không phải là chưa từng gặp qua

Ngay cả hội chứng tiêu cơ vân, Trăn Thương cũng từng thấy qua rồi.

Uống thuốc ngủ tự sát, Trần Thương cũng đã gặp và xử lý qua.

Nhưng mà...

Việc bạo lực gia đình!

Bạo lực gia định nghiêm trọng như vậy, Trần Thương là lần đầu thấy qua.

Mỗi lần nhớ lại những dòng chữ được ghi chép bên trong cuốn sổ là bản thân liền tức giận, trong đầu tái hiện lại những hình ảnh tội ác tày trời, Trần Thương cảm thấy kẻ phạm tội kia căn phải nhận hình phạt  thích đáng.

Nhưng dù sao, anh cũng chỉ là một bác sĩ chứ không phải quan toà.

Dù cho tên tội phạm kia có nằm trên bàn phẫu thuật, anh phải làm bổn phận của người bác sĩ, tận tâm tận lực chữa trị cho anh ta.

Giờ khắc này, Trần Thương cảm giác được, với tư cách một người bác sĩ điều khó khăn nhất, có lẽ không phải là kỹ thuật hay trình độ.

Mà là nhìn thấy thắng trầm của cuộc sống, nhưng lại không thể hành sự theo cảm tính của mình.

Đây là một sự bất đắc dĩ.

Có lẽ....

Nếu trời có tình trời cũng già.

Con đường đúng đản trên thế gian rất thăng trầm.

Giây phút này, Trần Thương đã hiểu rõ ý nghĩa sâu sắc của câu nói này. 

Trong đó, có vài lần tim cô gái đột ngột ngừng đập, cũng may cấp cứu kịp thời mới sống sót được.

Trần Thương nhìn trên máy đếm nhịp tìm nhảy lên đường cong, hình như đây chính là tâm hồn yếu ớt của cô bé này.

Trần Thương cảm giác vào giờ phút này, cô bé so với mình nhỏ hơn một tuổi đang nằm trên giường này đây, tựa như một con thỏ với linh hồn bị nhốt lại, không thể chịu tra tấn thêm một khắc nào nữa, cô đang trốn tránh, vì lý do đó... hiện tại cô vẫn chưa tỉnh lại.

Lúc sau nhận được cuộc điện thoại cấp cứu, Trần Thương cùng Trịnh Vĩnh Quân rời đi trở lại phòng cấp. cứu.

Lúc này, cấp cứu có thêm một người bệnh mới đến

Trần Thương lại bắt đầu công việc bận rộn.

Đêm nay, Trần Thương đặc biệt sợ mình sẽ rảnh rỗi



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top