Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 760: Đến cùng đắt cỡ nào?


Phó Ngọc Lan nghe xong, lập tức hưng phấn lên. 

Lĩnh đội?

Hình như rất không tệ.

Bây giờ cô bỗng nhiên mong đợi đoàn đội chính mình có thể tiến vào tiết mục cuối năm, đến lúc đó, cũng có thế trong lý lịch các cô càng thêm tỏa sáng một bút, đối với sự phát triển của cô sẽ tốt hơn.

Cho tới trưa kết thúc luyện tập, trong lúc nghỉ ngơi, một đám người vây quanh Phó Ngọc Lan.

- Lan Lan, cô chỉnh ở đâu vậy, giới thiệu một chút cho chúng tôi có được hay không?

- Đúng thế, Lan Lan, quá dễ nhìn, tôi quá ao ước!

- Đúng, bản thân chúng tôi khiêu vũ ít hơn nhiều quá hạn chế chúng tôi phát triển.

- Không sai, tôi đã nhỏ nhiều năm, tôi cũng muốn thử cảm giác làm nữ nhân lớn xem sao.

...

Một đám người náo nhiệt cực kỳ.

Chính huấn luyện viên cũng bu lại

- Tiểu Lan, kỳ thật nếu như không có quá nhiều ảnh hưởng, tôi đề nghị cô có thể đề cử cho mọi người.

- Dù sao vũ đạo quan trọng nhất chính là một hiệu quả chỉnh thể, cần chỉnh thể hợp tác, tôi cảm thấy... Các cô có thể trao đổi lẫn nhau câu thông một phen.

- Đến lúc đó, chúng ta nói không chừng thành. công được chọn, cơ hội cũng có thể lớn hơn một chút!

Nghe thấy huấn luyện viên cũng nói như vậy, tất cả mọi người lập tức gật đầu!

- Đúng, Lan Lan, chúng tôi không muốn lĩnh đội, tôi chỉ muốn lớn!

- Không sai, tôi cũng vậy, tôi làm ngực phẳng rất nhiều năm, chỉ muốn lớn một chút!

- Cô thỏa mãn chúng tôi đi, Lan Lan...

Nghe thấy mấy người nói kiểu này, Phó Ngọc Lan

- Thật ra, không phải tôi không nói, mà là... Người này thật rất lại hại, hơn nữa, người ta bận bịu muốn chết, nếu không phải chị tôi giới thiệu, nói không chừng tôi còn đang phải xếp hàng!

- Hơn nữa... Thật sự có chút đắt, mặc dù đáng giá, nhưng thật đắt! 

Mặc dù mọi người đều là dân khiêu vũ, nhưng là cũng không phải là tất cả mọi người đều có nhiều tiền như vậy

Đương nhiên, đám người này vẫn rất có tiền, dù cho chính mình không có thì người yêu mình hoặc cha mẹ cũng có.

Nhìn ánh mắt của mọi người, Phó Ngọc Lan ăn ngay nói thật:

- Một trăm vạn!

- Nguyên bộ xuống tổng cộng ước chừng phí tổn một trăm vạn.

Lời này vừa nói ra, lập tức người chung quanh yên Tĩnh lại, nghẹn họng trân trối nhìn Phó Ngọc Lan, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng.

Đây cũng quá đắt?

Một trăm vạn!

Hố người à?

Tất cả mọi người đều có ý nghĩ này.

Đây là một trăm vạn, không phải mười vạn, cái giá tiền này thật quá đất đều găn sánh bằng minh tinh.

Đại đa số người đã bắt đầu bỏ cuộc giữa chừng. 

Nhưng... Còn có một số có chút ước mơ.

Dù sao một trăm vạn tới làm một cái ngực, người bình thường làm không được?

Cho nên sự tình chỉnh ngực tạm thời gác lại.

Nhưng chuyện này cũng không có lắng lại.

Khi luyện múa kết thúc mọi người cùng nhau đi tắm rửa, đều là các thiếu nữ, hơn nữa bình thường hay cùng nhau tắm rửa nên cũng không có ngượng ngùng gì.

Kể cả huấn luyện viên cũng theo mọi người cùng nhau đi tắm.

Rất nhanh, tất cả mọi người nhìn Phó Ngọc Lan... lúc này, ánh mắt lập tức thay đổi!

Thật nhìn rất đẹp!

Mặc quăn áo còn không cảm thấy, nhưng bây giờ, mọi người nhìn rất rõ ràng, rõ rằng...

-Trong lúc nhất thời, mọi người trợn tròn mắt.

Có người bắt đầu động thủ

Một phen vui đùa ầm ĩ sau đó rất nhanh có người đưa ra quyết định!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 761: Trả góp


Buổi tối, Phó Ngọc Lan vẽ đến phòng lấy điện thoại ra liên hệ với Trần Thương

- Bác sĩ Trần, Chào anh.

Trần Thương trông thấy là Phó Ngọc Lan, tò mò hỏi:

-À! Tiểu Lan, chào cô, có chuyện gì à?

Phó Ngọc Lan mới đem chuyện bên này nói một phen:

- Bác sĩ Trần... Thật không có chuyện gì không tốt, chỉ là chị em chúng tôi quá nhiều người muốn chỉnh luôn, nhưng giá cả có chút quá đắt... Đương nhiên, tôi không phải nói giá tiền này cao, kỳ thật tôi cảm thấy một trăm vạn rất đáng giá, nhưng bọn họ đều muốn làm một cái.

- Bọn họ muốn để tôi hỏi một chút, có thể trả góp hay không?

Lời này mới ra, thật đúng là làm cho Trần Thương do dự!

Anh thật đúng là không biết bệnh viện chỉnh hình có thể trả góp hay không? 

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói ra:

- Tôi giúp cô hỏi một chút

Nối xong, Trần Thương trực tiếp bấm điện thoại Trương Chí Tân, nói ra chuyện trả góp.

Sau khi Trương Chí Tân nghe xong, lập tức vỗ trán một cái!

- Trời ơi, tiểu Trần, cậu quả thực là một thiên tài ! Biện pháp tốt như vậy cũng có thế nghĩ ra được, có thế! Tuyệt đối có thể!

- Trả góp được, đúng như vậy, đích thật là có thể gia tăng rất nhiều khách hàng tiềm năng!

Trương Chí Tân đầu óe xoay chuyển rất nhanh, nháy mắt hiểu được trong đó ý nghĩa ở nơi nào.

Do đó, Trần Thương quyết định hẹn sáu cô gái này sẽ làm phẫu thuật nâng ngực vào tuần tới

Trần Thương có chút sung sướng.

Dù sao, đây cũng là...6 triệu nha.

Bất kể người bệnh và bệnh viện sẽ phân chia như thế nào, Trần Thương không phải phân chia giống như vậy, những số tiền kia bệnh viện Chí Tân đều đưa đến đầy đủ cho Trần Thương. 

Nghĩ đến đây, Trần Thương cảm thấy thật phấn khích!

Rốt cuộc nói như thế nào, thì anh cũng chỉ là một bác sĩ không nổi tiếng, phải mất rất nhiều thời gian mới có thể kiếm đủ nhiều tiền như vậy?

Khả năng cả một đời có thể kiếm một bộn tiền.

Nghĩ tới đây, Trần Thương phấn khích hẳn lên.

-Tuy nhiên, Trần Thương còn chưa có ý thức được rằng tầm ảnh hướng của anh chỉ mới bắt đầu phát triển, và đần dần sẽ có nhiều người tìm đến anh.

Cuối cùng, nhóm người bệnh đầu tiên cũng ra ngoài, lúc này tăm ảnh hưởng của anh đã đạt đến đỉnh cao, bây giờ Trần Thương mới thực sự bắt đầu tức giận.

Ngành chữa bệnh khác với những ngành còn lại.

Anh coi trọng nhất là sự tuyên truyền danh của mình với người bệnh, cũng chính là cái gọi là truyền miệng.

...

...

Sau khi quyết định phẫu thuật, khoảng thời gian này anh cần chuẩn bị tốt trước khi phẫu thuật, suy cho cùng không nên làm việc dư thừa mà cần yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 762: Việc lớn


Ngồi trên xe, Trần Thương tiện tay lấy mở ra phần thưởng.

[Một kỹ năng cấp thấp ngẫu nhiên từ Mạnh Hi]

Tiện tay nhấn kích hoạt.

Trần Thương đối với giá trị món đồ này cũng không ôm quá nhiều hy vọng

Dù sao kỹ năng cấp thấp ngẫu nhiên sẽ ra được cái gì?

Khẳng định không phải là đồ tốt.

[ Đinh! Xin chúc mừng, anh đã nhận được một máy hệ thống tạo nhịp tim: Vật phẩm màu tím!]

Trần Thương đầy sững sờ!

Mắt lập tức trợn tròn.

Tốt... đúng là một kỹ năng tốt nha.

Máy hệ thống chỉnh nhịp tim!

Hay còn được gọi là máy lập trình tạo nhịp tim điều khiển tự động.

Chủ yếu là những cái máy chỉnh nhịp tim cho người bệnh kia thường hay trục trặc do nhiều nguyên nhân, nên chúng cần phải kiểm tra thường xuyên.

Kỳ thật nói thắng ra thì máy điều hoà nhịp tim giống như một lập trình viên

Đây là một kỹ năng phẫu thuật cấp hai trong phẫu thuật tim.

Nó...thật khó để nói ra.

Bởi vì bình thường mà nói, xưa nay người bệnh không bao giờ đến khoa cấp cứu vì máy tạo nhịp tim, cái họ đến tìm là bác sĩ chữa bệnh tim của họ.

Dù sao khi đó, không ai cho là máy điều hoà tim là phương tiện thuận tiện nhất.

Trên thực tế, dần đần sẽ phát hiện một chuyện là người bệnh đang chậm rãi hiểu biết nhiều hơn.

Có rất nhiều người bệnh hiểu rõ căn bệnh lâu dài của mình còn chuyên nghiệp hơn cả bác sĩ

Vì vậy, bọn họ biết mình xảy ra vấn đề ở chỗ nào.

Đặc biệt là người bệnh nội khoa thần kinh và người bệnh nội khoa tim.

Bọn họ đối với bệnh tật của chính mình hiểu rất rõ... Thậm chí hiểu rõ đến nỗi còn có thể chỉ dẫn người khác dùng thuốc. 

Tuy nhiên, tốt hơn hết vẫn nên thận trọng đối với thứ đồ này.

...

...

Sau khi đón xe đến một toà nhà mới nhất, cô gái của bộ phận môi giới đã đứng đó và chờ đợi khách hàng.

Hiện tại, suy nghĩ của Trần Thương tương đối đơn giản, tốt nhất không nên mua giá quá đắt, chỉ cần tìm một cái nhà không tệ có bố trí ba phòng là được.

Dù sao nếu mua căn nhà quá lớn, tự một mình mình ở thì không cần thiết lâm.

Ba gian phòng cho dù sau này có kết hôn ở cũng đủ rồi.

Nói ra nhu cầu của mình một lần, Trần Thương nhìn lại một trong số các ngôi nhà, và trong đầu anh cũng đã có một số ý định.

Mặc kệ lời dụ ngọt của cô gái bán nhà, Trần Thương vẫn quyết định rời đi.

Dù sau xung quanh vẫn còn rất nhiều ngôi nhà, Trần Thương cũng không ngu ngốc đến nỗi khi chỉ vừa xem một lần là mua. 

Thế nhưng đi lang thang một hồi, Trần Thương đột nhiên cảm thấy một mình đi coi nhà thật nhàm chán.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định tìm người đi coi nhà cùng mình.

Anh lấy điện thoại ra và thuần thục bấm một cái dãy số.

- Này? Đã cuối tuần rồi còn quấy rầy bản đại tiểu thư đi ngủ, cậu có biết đây là tội đáng chết ngàn lần. không?

Giọng nói lười biếng của Tân Duyệt vang lên, tựa hồ quả thật còn đang ngủ.

Trần Thương cười to:

-Ngủ cái gì, mau ngồi dậy cùng tôi làm một việc vô cùng lớn đi!

Tần Duyệt đang mặc đồ ngủ, nghe anh nói việc lớn, liền lập tức cười khẩy:

- Lớn là lớn bao nhiêu?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 763: Không có địa vị


Lúc này khoảng hơn mười giờ sáng, ở trong phòng khách Tân Hiếu Uyên đang nằm trên ghế salon xem tivi, vợ ông thì căm điện thoại tựa hồ đang cày, phim gì đó.

Trông thấy Tần Duyệt bỗng nhiên thức dậy đi rửa mặt, Tân Hiếu Uyên có chút sững sở.

- Hôm nay con mình làm gì mà dậy sớm như vậy?

Vợ ông khẽ nhíu mày, cầm điện thoại không biết bận rộn cái gì đó:

- Không biết, ôi, ông đừng có làm phiền tôi, không thấy tôi đang bận à?

Tần Hiếu Uyên ngồi bật dậy, buông cái điều khiển tivi xuống.

Ông như thế nào cứ cảm thấy có gì đó không đúng, đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Ông không biết diễn tả làm sao.

Đây là trực giác của một người cha...

Quả nhiên, nhìn Tần Duyệt chạy tới chạy lui sửa soạn bản thân, trong lòng Tân Hiếu Uyên kêu lộp bộp.

Đứa con này, tốc đô rửa mặt của nó nhanh hơn thường ngày, nó đang chuẩn bị làm một việc rất rất lớn nha!

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên vội vàng mang dép đứng lên, cẩn thận không phát ra tiếng động đi đến phòng ngủ của Tân Duyệt, căm lấy điện thoại và mở màn hình lên...

Mật khẩu điện thoại là gì?

Hình như là: % $ $@

Mình có nên xem hay không?

Do dự cả buổi, Tân Hiếu Uyên vẫn là có chút không an tâm.

Trong lòng ông xuất hiện hai Tần Hiếu Uyên đấu tranh gay gắt.

Tân Hiếu Uyên A: Xem! Làm gì mà không thế xem, lỡ như có chuyện lớn xảy ra thì sao?

Tăn Hiếu Uyên B: Không nên xem, đây là đời tư của con gái mình mà

Sau một thời gian đấu tranh tư tưởng, điện thoại bỗng nhiên vang lên, Tân Hiếu Uyên bị tiếng chuông dọa đến giật mình.

Ông buông điện thoại xuống, rón rén chạy ra ngoài. 

Sợ bị Tần Duyệt phát hiện.

Vợ ông thấy thế, lập tức cười khẩy một cái:

- Đồ không có tương lai! Đi xem lén chuyện đời tư của con mình!

Tần Hiếu Uyên mặt mũi đỏ ửng:

- Bà nói bậy bạ, đây làm sao được gọi là xem trộm chuyện đời tư của con gái? Tôi là một người có văn hoá, tôi là đang quan tâm quan hệ bên ngoài của con mình!

- Lại nói, cuối cùng tôi cũng không có xem nha!

Sau khi nói xong, Tân Hiếu Uyên bỗng nhìn vợ chằm chằm.

- Bà không thấy lo lắng à? Con gái của chúng ta đã trưởng thành bà không quan tâm à?

Bà trừng mắt nói:

- Ông gấp gáp thì được cái gì? Không lẽ gấp gáp thì được tích sự à? Chẳng lẽ tôi phải thay con kết hôn? Hay tôi sinh con hộ con gái luôn?

- Tôi nói cho ông biết, nếu như tôi lo lắng thì cũng bị ông làm cho tức chết rồi, Tân Hiếu Uyên tôi nói cho ông biết, thời mãn kinh của tôi thật vất vả mới đi qua, ông có để thời mãn kinh của tôi quay trở lại. 

Tần Hiếu Uyên thở dài, giận mà không dám nói gì.

Tần Hiếu Uyên ngồi đàng hoàng ở trên ghế sa lon.

Vợ vừa qua khỏi thời kì mãn kinh, còn gái cũng đã qua tuổi dậy thì.

Theo lý thuyết đây là khoảng thời gian ít lo lắng nhất đối với Tân Hiếu Uyên.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 764: Là một cô gái tốt!


Càng lo hơn là nếu Tân Nguyệt tìm một kẻ không ra gì để gửi gắm cả đời!

Tần Hiếu Uyên vừa làm cha lại vừa làm mẹ!

Ban ngày ở bệnh viện có rất nhiều việc phải làm, ban đêm khi về đến nhà cũng còn rất nhiều công việc chưa làm.

Cả thân và tâm đều mệt mỏi!

So với ông Tần, bà Tân nghĩ thoáng hơn rất nhiều, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên.

Nhưng mà, tấm lòng của người cha đối với đứa con gái này cũng là hết lòng rồi, tình cảm này tuyệt đối xuất phát từ trái tim.

Nếu ai dám bắt nạt con gái ông, cho dù ngày thường Tần Hiếu Uyên ông có hiền lành lịch sự đến đâu thì lúc đó ông cũng dám dùng cả tính mạng mình để đòi lại công bằng cho con gái

Đây chính là hòn ngọc quý của cả nhà, là tri kỷ bảo bối.

Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, Tần Hiếu Uyên nôn nóng bất an, đứng ngồi không yên, ông không thể kìm nén sự lo lắng của mình! 

Vợ của Tân Hiếu Uyên bị làm phiền đến khó chịu, không nhịn được nói một câu!

- Ông qua đây! Tôi dạy cho ông một chiêu!

Tân Hiếu Uyên vội vàng đi tới

- Chiêu gì? Mau nói cho tôi!

Bà Tần cười thần bí:

- Ông không nghĩ kĩ một chút, lúc này ai có thể gọi điện thoại cho Duyệt Duyệt nhà chúng ta?

- Ông không muốn biết tại sao hôm nay Duyệt Duyệt lại đặc biệt trang điểm như thế?

- Hôm nay Duyệt Duyệt rời giường sớm như vậy, lại mất công dọn dẹp, tắm rửa rồi trang điểm. Vừa lúc lại có một cuộc điện thoại gọi đến. Ông nghĩ xem có thể là ai?

- Ai có thể gọi điện thoại vào lúc này chứ?!

Bà Tần giống như Gia Cát Lượng cùng Tư Mã Ý, trong mắt mang theo ý cười, dường như đoán được mọi chuyện!

Mắt Tân Hiếu Uyên bỗng nhiên sáng lên!

Đúng vậy!

Sao bản thân mình có thể ngủ ngốc như vậy! 

Còn ai có thể gọi điện thoại cho Duyệt Duyệt vào lúc này?

Người gọi cuộc điện thoại này chắc chắn là nguyên nhân Duyệt Duyệt trang điểm.

Nghĩ tới đây, mắt Tân Hiếu Uyên tròn xoe mở rộng, nghĩ đến một giải pháp hoàn hảo.

Lén nhìn điện thoại của Duyệt Duyệt một chút thì sẽ biết là ai gọi, cũng sẽ không bị Duyệt Duyệt phát hiện ai đã động điện thoại.

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên cẩn thận đi đến phòng ngủ của Tân Duyệt, đi một hồi, đột nhiên cảm thấy dép lê bất lợi cho công việc điều tra của mình, dứt khoát đem dép lê đặt ở cửa ra vào, cầm lấy điện thoại xem xét, ba cuộc gọi nhỡ.

Hơn nữa...

Quan trọng hơn!

Ba cuộc gọi nhỡ tất cả đều là Trần Thương!

Hơn nữa... Wechat còn có rất nhiều tin tức, chỉ có thể nhìn thấy một câu:

- Tôi đang ở dưới lầu!

Cả người Tân Hiếu Uyên lập tức cứng lại! 

Bỗng nhiên, ông nghe thấy bên ngoài bà Tần gọi một tiếng:

- Lão Tần, lấy giúp tôi cái điện thoại!

Tần Hiếu Uyên biến sắc, biết rõ là bà Tân đang nhắc nhở mình, vội vàng buông điện thoại xuống, vội vàng chạy đến trên ghế sa lon, nằm xuống!

Bà Tân nhỏ giọng nói:

- Lập tức đi ra!

Tần Hiếu Uyên bối rối, vỗ ngực, chuyện này thật sự kích thích, giống như một tên trộm.

Đây là nhà mình mà...

Tại sao phải sợ?

Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên thở dốc một cái.

Lúc này Tần Duyệt đi ra, ngày thường Tân Duyệt rất ít trang điểm nhưng hôm nay lại trang điểm nhẹ nhàng, trang phục lại không quá cầu kì, vừa nhìn là thấy một cô gái xinh đẹp.

Ngày thường Tân Duyệt cột tóc đuôi ngựa để lắc lư tùy ý, kết hợp với hàng lông mày thanh tú càng làm cho Tần Duyệt thêm xinh đẹp.

Tần Hiếu Uyên nhìn mà trong lòng đau xót! 

Là một cô gái tốt!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 765: Nên làm cái gì đây?


Tân Duyệt bắt đầu thay quần áo, hôm nay thời tiết tốt, Tân Duyệt hiếm khi chọn cho mình một cái váy kiểu dáng nữ tính, kết hợp với một đôi giày cao gót xinh xinh, mà không phải một bộ áo thun quần jean rộng thùng thình cùng giày thể thao.

Nhìn thấy Tần Duyệt mặc bộ đồ này, mẹ Tần cả người sững sờ!

Bây giờ đâu còn tâm trạng lướt xem video!

-Trong lòng nói thầm một câu: Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lần trước đưa Tần Duyệt đi xem mắt phong cách ăn mặc không phải như vậy, vậy mà hôm nay lại chủ động trang điểm, hơn nữa... Mặc bộ đồ như thế, còn mang giày cao gót? ? ?

Nhìn Tân Duyệt, mẹ Tần được mở rộng tầm mắt trong lòng thầm nghĩ: Nhất định có chuyện không

Bà Tân trừng mắt nhìn Tăn Hiếu Uyên, nháy mắt ra hiệu: Con gái ông có chuyện!

Tân Hiếu Uyên sao lại có thể không biết, mí mắt trái giựt giựt: Tôi đương nhiên biết rõ! 

Bà Tần tiếp tục: Ông còn không đi quan tâm, nhanh đi hỏi một chút?

Mặt Tần Hiếu Uyên đen lại: Sao bà lại không hỏi! Bà Tân mắt hổ trừng một cái: Tôi nói ông có đi hỏi hay không?

Tần Hiếu Uyên sợ hãi, ông đứng dậy nhìn Tần Duyệt trước tấm gương trên sàn, nhịn không được hỏi:

- Duyệt Duyệt, trưa nay con có ăn cơm ở nhà không?

Tần Duyệt cười hì hì đeo túi xách đi đến trước cửa nhà:

- Cha mẹ con đi, bữa trưa con sẽ không ăn cơm ở nhà.

Tần Hiếu Uyên liền vội vàng hỏi:

- Vậy bữa tối thì sao?

Tân Duyệt do dự một chút:

- Không chắc nữa!

Tần Hiếu Uyên lập tức dọa đến run tẩy một cái, buổi tối còn không chắc chắn...

- Hmm...này, Duyệt Duyệt, ngày mai con còn phải đi làm, về sớm nghỉ ngơi một chút. 

Tần Duyệt gật đầu:

- Dạ, con biết rồi, cha mẹ, con đi!

Nói xong, Tân Duyệt đóng cửa đi ra ngoài.

Tần Hiếu Uyên ở trong lòng cực kì căng thẳng.

Còn may là chủ nhật... Nếu không, ban đêm Tần Duyệt không về ngủ nên thì làm sao đây?

Làm cha thì nên dạy con như thế nào cho phải?

Con gái này cũng đề hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, khuyên thế nào cho nó hiểu đây?

Tần Hiếu Uyên trong lòng cảm thấy thật là khó!

Nghĩ tới nghĩ lui, Tân Hiếu Uyên cảm thấy mình phải làm chút chuyện gì đó.

Nên làm cái gì đây?

Đúng rồi!

Bỗng nhiên, trong đầu Tân Hiếu Uyên nảy ra một thượng sách.

Bản thân mình không thể thuyết phục Tần Duyệt, vậy thì thuyết phục Trần Thương là biện pháp tốt nhất!

Đợi đến hơn mười giờ đêm, để khoa cấp cứu gọi điện thoại cho Trần Thương, nói có người bệnh, sau đó để Trần Thương tới xem một chút..

Thượng sách!

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên cảm thấy mình là một nhân tài!

Dù sao thì nhà của Trần Thương cũng gần bệnh viện, coi như là nhắc nhở cậu ta về nhà sớm.

Nghĩ vậy, Tân Hiếu Uyên cảm thấy biện pháp này tuyệt vời vô cùng.

Nhưng mà, phải nói sớm với bên khoa cấp cứu trước.

Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên vội vã đi đến ban công, dựa trên bệ cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu.

Sợ khi nấy xem nhầm người.

Cũng may, toà nhà dành cho nhân viên công chức là một toà nhà kiểu cũ, tầng lầu không cao, có thể trông thấy có một người đàn ông đang đứng dưới lầu rõ ràng.

Không phải Trần Thương thì là ai?

Sau khi nhìn xong, tâm trạng Tần Hiếu Uyên cực kì phức tạp.

- Đây là ai vậy? 

Tần Hiếu Uyên bỗng nhiên trông thấy bà Tân cũng nằm ở trên bệ cửa sổ, nhìn chàng trai phía dưới lầu đang đi bộ cùng còn gái mình, giọng điệu hết sức lo lảng hỏi Tần Hiếu Uyên.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 766: Mua nhà


Vì để lão Tần có thể phát triển tốt hơn, mẹ của Tân Duyệt đã chuẩn bị từ chức.

Nhưng cũng coi là có cơ duyên xảo hợp, dịp đó, việc thay đổi nhân sự dễ dàng hơn hiện tại rất nhiều, mẹ Tần Duyệt có cơ hội chuyển sang làm việc hành chính!

Thế là Ký Như Vân được chuyển giao sang làm việc tại bộ phận hành chính.

Hơn thế nữa, sự nghiệp của Ký Như Vân phát triển rất thuận lợi. Theo sau các nhà lãnh đạo cũ, hiện giờ bà là Chủ nhiệm của Trung tâm An sinh xã hội tỉnh Đông Dương, có thực quyền.

Cái này làm Ký Như Vân thi thoảng lại thở dài, căn bản là vì gia đình hy sinh mà trở thành lãnh đạo.

Mỗi lần hai vợ chồng cãi nhau, Ký Như Vân chỉ nói một câu đã làm lão Tân lập tức nghỉ ăn cơm!

- Tôi vì cái nhà này, vì sự nghiệp của ông mà bị điều đến làm hành chính, giờ lại làm chủ nhiệm! Tôi vì cái nhà này bỏ ra nhiều như thế! Tôi dễ dàng à?

Câu nói này làm lão Tân giận mà không dám nói, ông luôn cảm thấy không phải là ủy khuất mà giống như là uy hiếp...

Nói bóng gió chính là ông phải ngoan ngoãn nghe theo tôi, tôi là lãnh đạo của ông, cẩn thận ngày đó tôi không cao hứng, có thể sẽ đến bệnh viện ông kiểm tra bảo hiểm y tế! 

Không bằng nói, Tân gia hiện giờ thực lợi hại!

Tần Hiếu Uyên là viện trưởng Tỉnh Nhị viện, vợ Ký Như Vân là chủ nhiệm Trung tâm Bảo an xã hội tỉnh Đông Dương, đây cũng coi là một nhà hào môn của y tế tỉnh Đông Dương.

...

...

Ký Như Vân tò mò nhìn xuống dưới lầu, luôn cảm thấy là lạ, bà quay người nhìn sang Tân Hiếu Uyên.

Có vẻ bối rối lại ngạc nhiên hỏi Tân Hiếu Uyên:

- Ông Tần. Ông...Ông có phải có chuyện gì giấu tôi không?

Tần Hiếu Uyên mặt không đổi sắc, tìm không đập nhanh, hừ lanh một tiếng, Tân mỗ tôi chả lẽ uổng bao. năm làm viện trưởng!

Lập tức nhíu mày, nhàn nhạt nói:

- Làm sao có thế? Hai chúng ta thì có cái bí mật gì?

Sau khi nói xong, ông nhanh chóng quay vào phòng thay quần áo tử tế:

- Đúng rồi bà xã, Duyệt Duyệt ra ngoài hẹn hò, chúng ta cũng không thể bạc đãi chính mình, tôi đi mua đồ ăn, trưa nay tôi xuống bếp!

Nói xong, Tân Hiếu Uyên vội  đứng dậy, gấp gáp ra

Vừa xuống lầu, Tân Hiếu Uyên thở dài, bà vợ này. thật là đáng sợ!

Ông gấp gáp xuống lầu, thứ nhất là để tránh né lão bà truy vấn, thứ hai là để xem có thể đuổi kịp Duyệt Duyệt hay không, xem hai người đi đâu?

Đáng tiếc, ông vừa đến ngã rẽ thì đã thấy Tần Duyệt cùng Trần Thương lên một chiếc taxi.

....

Mặt Trần Thương kinh ngạc mà nhìn Tân Duyệt:

- Wow, cô mặc váy?

- Tôi biết cô ba năm, đây là lần đầu tiên thấy cô trang điểm nha!

- Khoan hãy nói, đúng là rất xinh đẹp!

Nhìn vẻ mặt Trần Thương hoa sỉ khen mình, trong lòng Tần Duyệt dạt dào đắc ý, nhưng miệng nhỏ thì chu lên, hai tay khoanh trước ngực, giả trang bộ dạng không thèm ngó tới 

- Đúng rồi, cậu nói có mua bán lớn muốn gọi tôi, là chuyện gì?

Trần Thương cười hắc hắc:

Tuyệt đối là mua bán lớn, là loại hơn trăm vạn!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 767: Áp lực thật lớn


Tân khu Hải An cách Tỉnh Nhị Viện không xa, là thôn Thành Trung bị phá dỡ, về đó sát nhập với thành phố, xây dựng nên khu dân cư mới. Sau đó quy hoạch, là lộ tuyến số một của tàu điện ngầm, giao thông thuận tiện, tiếp giáp công viên Sâm Lâm, hoàn cảnh rất được, các phương diện đều không tệ. Hiện tại, mấy tòa nhà trong thành phố đều chuẩn bị bán.

Trần Thương cũng là dạo qua một vòng, sau đó mới phát hiện ra.

Nhưng mà... không ngờ mình còn chưa nói ra đã bị Tần Duyệt trực tiếp vạch trần.

Một chút tính khiêu chiến đều không có!

Nghĩ đến đây, Trần Thương có chút thất vọng Còn nghĩ, mình vung tiền như rác mua nhà làm chấn kinh Tân Duyệt, để cho cô biết cái gì gọi là tài đại khí thô!

Hiện tại xem ra đã thất bại!

Tài xế ca ca là người hay nói, trực tiếp nói

- Tiểu huynh đệ, hai người các ngươi đây là chuẩn bị kết hôn nên đi mua phòng cưới hả?

Trần Thương vốn định phủ định, thế nhưng nghĩ lại, bỗng nhiên trong lòng quỷ dị cười một tiếng, nhìn thoáng qua Tân Duyệt với vẻ mặt trêu tức, thở dài một hơi thật sâu, một mặt lại bất đắc dĩ nói:

- Đúng vậy, mua phòng cưới, dù sao hiện tại tiếu cô nương quá thực tế, không nhà không gả!

Tần Duyệt sững sờ, nhìn ánh mắt hài hước của Trần Thương, lập tức kịp phản ứng, cẩu tặc kia... Tổn hại danh tiếng của bổn cô nương!

Lúc này, tài xế bỗng nhiên nói:

- Ai nha, tiểu huynh đệ, như vậy chính là cậu không đúng. Tiểu cô nương người ta xinh đẹp như thế, nam nhân theo đuổi khẳng định là xếp một hàng dài! Nếu tôi mà là cậu, dù làm lụng vất vả một chút cũng cảm thấy mỹ mãn, có một bà xã xinh đẹp như thế đợi sẵn ở nhà khẳng định là rất hạnh phúc! Phòng ở cố gắng một chút mua, lại nói cậu cưới ai mà không phải mua nhà?

Trần Thương lập tức muốn nói một tiếng mẹ nó!

Người anh em, câu là nam nhân có được hay không, vấn đề này không phải nên thống nhất cùng một mặt trận với tôi à?

Nghĩ tới đây, Trần Thương thở dài, quyết định đánh ván nữa: 

- Mấu chốt là mẹ của cô ấy đã đòi tôi đến 20 vạn sính lễ!

Nói xong, Trần Thương cảm thấy còn chưa đủ, lại bồi thêm:

- Còn muốn một chiếc xe 20 vạn!

- Gây cho tôi áp lực thật lớn!

Quả nhiên, vừa nghe lời này, tài xế đại ca trầm mặc, nhìn Trần Thương một cái thật sâu, không thể trêu vào, không thể trêu vào!

Tần Duyệt nhìn Trần Thương, tức giận đến nghiến răng. Hận không thể móc ra đại đao 40 mét, đâm Trần Thương 30 cái, lại tránh đi những nơi yếu hại làm Trần Thương mình đầy vết cắt.

Tân Duyệt bỗng ung dung nói:

- Mẹ em nói, khi nào em kết hôn sẽ cho một bộ phòng ở, một chiếc xe cùng 50 vạn phí trang trí mà!

Nghe đến đó, tài xế suýt thì phanh gấp.

Bất bình nói:

-  Người anh em à, cậu nha, mẹ vợ còn cho thêm trợ lực!

Thế là, trên đường đi, tài xế ca ca thao thao bất tuyệt bắt đầu đủ kiểu giáo dục đối với Trần Thương, từ tài sản trước hôn nhân đến di sản của mẹ vợ, đặt tên cho con, đến về sau quy hoạch như thế nào... Lại đến như thế nào lấy lòng mẹ vợ, vân vân.

Không thể không nói, tài xế xe taxi thực sự là một nghề nghiệp toàn năng

Khuyết điểm duy nhất là khi Trần Thương xuống xe, cả đầu đều ông ông, tất cả đều là tư tưởng cho người ở rể.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 768: Tatami


Hôm nay, Trần Thương chợt phát hiện mang theo Tần Duyệt đến xem phòng ở, quả thực là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt.

Bởi vì Tân Duyệt tựa hồ hiểu rất nhiều thứ!

Mang theo Trần Thương cùng cô gái bán nhà đi tới lui trong phòng, từ nguyên vật liệu đến phí điện nước đều hỏi kỹ càng, kể cả công cán...Cái gì đều nói rõ ràng.

Đứng sau lưng Tân Duyệt, bỗng nhiên Trần Thương có cảm giác Tần Duyệt là nữ chủ nhân ký phòng ở.

Hơn nữa, Tân Duyệt thật cực kỳ có trách nhiệm.

Cô đối với các loại chỉ tiết ánh sáng gian phòng, thoát nước, bố cục đều có thể lưu tâm đến.

Điều này làm cho Trần Thương thật cực kỳ cảm kích!

Trần Thương cảm thấy Tân Duyệt thật sự là dụng tâm đang giúp mình chọn lựa phòng ở, thậm chí Trần Thương có một loại ảo giác.

Chính là Tân Duyệt là đang chọn tuyển gian phòng mình thích.

- Gian phòng này làm phòng ngủ chính là ánh nắng không tốt lảm, tôi không thích!

- Nơi này làm phòng vệ sinh tôi cảm thấy không quá phủ hợp...

- Tôi cảm thấy nơi này có thể làm một thư phòng, nhưng mà nếu như vậy...

...

Trên đường đi, Tần Duyệt nói nhiều nhất là “Tôi cảm thấy”.

Lời này không những khiến Trần Thương không có một chút không thoải mái, ngược lại cảm thấy rất vui vẻ.

Loại cảm giác này thật rất kỳ diệu.

Trần Thương muốn nói còn nói không ra.

Tần Duyệt tựa hồ cực kỳ hưởng thụ quá trình này, cô mang theo Trần Thương giới thiệu đến.

- Nơi này để một loạt ghế sô pha, chỗ này để Tatami, dùng cửa ngăn cách kéo đẩy chính là một phòng trà nhỏ....

(DG: Tatami  (畳)  là một loại sản phẩm (tạm gọi là tấm nệm) được dùng để lát mặt sàn nhà truyền thống của Nhật Bản.) 

- Anh nhìn xem ban công dạng này kỳ thật có thể làm thành một thư phòng.

....

Tần Duyệt đối với thiết kế bên trong phòng tựa hồ có một loại khứu giác, không biết là dựa theo ý nghĩ của cô tới hay là dạng cô ưa thích.

Theo Trần Thương, Tân Duyệt là một người hiểu được sinh hoạt.

Như thế nào anh cũng không nghĩ ra người đang làm việc bên trong giống người ở trong bệnh viện làm việc cùng anh, trong sinh hoạt là một cô gái nhỏ tràn đây các loại ảo tưởng.

Nhìn Tân Duyệt một thân váy liền áo đi tới đi lui trong phòng, đón ánh nắng, Trần Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ thật rất tốt đẹp.

Cơ hồ tất cả nhân viên bán nhà đều coi hai người trở thành hai vợ chồng sắp kết hôn.

Ngay từ đầu Trần Thương còn giải thích một câu, sau đó không thèm nói nói.

Dù sao, giống như nhân viên bán nhà nói:

- Ngoại trừ nhân viên nữ bán nhà, chưa từng có một cô gái nào sẽ cùng đi với đàn ông đi xem phòng ở nghiêm túc như vậy!

Điều này làm cho Trần Thương không khỏi có chút đỏ mặt.

..

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 769: Thật là đúng dịp


Đã giữa trưa 12:30.

Nếu như không phải bụng Tân Duyệt ục ục vang lên, hai người đoán chừng còn không cảm thấy mệt mỗi.

Trần Thương có chút xấu hổ:

- Tần Duyệt, chúng ta trước đi ăn chút cơm đi, nghỉ ngơi một chút, lát nữa quay lại xem.

Tần Duyệt nhẹ gật đầu, khuôn mặt tươi cười ngẩn lên trời, không có một chút mệt nhọc cùng mệt mỏi, ngược lại có chút kích thích, cười hì hì nói

- Hôm nay anh muốn dẫn tôi đi ăn cái gì ngon?

Trần Thương nhịn không được nói:

- Cô muốn ăn ở đâu cũng được, hôm nay cô giúp tôi rất nhiều, tôi phát hiện mang theo cô thật sự là lựa chọn sáng suốt. Cô quá giỏi, cái gì cũng hiểu, không có cô đoán chừng tôi còn muốn bị dao động.

Tần Duyệt vỗ ngực một cái:

- Đúng thế, trước kia tôi muốn làm chính là nhà thiết kế, chuyên môn làm thiết kế nội thất.

Trần Thương không nhịn cười được: 

- Vậy sau này nhà của tôi giao cho cô đến thiết kế được không?

Tần Duyệt nghe xong, cười nói

- Giao cho tôi thiết kế? Anh không sợ vợ anh không thích à?

Trần Thương mỉm cười, như có điều suy nghĩ nói một câu:

- Cô ấy hẳn sẽ thích.

Tần Duyệt không nói chuyện, thế nhưng trong lòng thầm đắc ý.

Hai người vừa đi ra ngoài vừa nói, trò chuyện liên quan tới thiết kế gian phòng, liên quan tới lựa chọn đồ dùng trong nhà.

Nơi này không có chỗ ăn cơm, căn đi một đoạn đường không gần.

Bỗng nhiên đối diện trông thấy một nam một nữ tay cầm tay đi tới.

Trần Thương sững sờ, không nhịn cười được.

Người quen! 

Chính là người con trai khâu trên mặt kia. 

Người con trai cầm tay một người phụ nữ mặc quần áo thời thượng đắt tiền, rất thân mật.

Trần Thương nhịn không được lắc đầu, cuộc sống của người có tiền chính là không giống, hai ngày trước còn nói hối cải để làm người mới muốn theo đuổi Tân Duyệt, hiện tại đã lập tức đổi một mỹ nhân khác!

Ái chà, ao ước!

Tân Duyệt cũng vừa vặn nhìn thấy, trong lòng cười lạnh một tiếng, Trương Phàm này thật sự là chó không đổi được đớp cứt, vừa mới thổ lộ với mình, ngay sau đó lập tức đã mang theo cô gái khác đến xem phòng ở.

Thật sự là có thể!

Bất quá Tân Duyệt cũng không quan trọng, dù sao không có quan hệ gì với mình, người ta lựa chọn cách sống không có quan hệ gì với mình cả?

Tần Duyệt cùng Trần Thương nghĩ như vậy.

Thế nhưng Trương Phàm không nghĩ như vậy!

Anh ta ngẩng đầu cũng vừa mới trông thấy Tân Duyệt cùng Trần Thương kết bạn mà đi, lập tức trợn tròn mắt.

Sắc mặt biến đổi, anh ta bất động thanh sắc vội vàng buông tay cô gái ra, vội vàng đi tới, nói ra:

- Tiểu Duyệt, thật là đúng dịp!

Tân Duyệt nhẹ gật đầu, cười cười, không có xen vào việc của người khác, mà tiếp lời:

- Thật là đúng dịp!

Trương Phàm nhìn thoáng qua Trần Thương, hơi sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tân Duyệt:

- Cô đến xem phòng ở đây à?

Tần Duyệt lắc đầu:

- Tôi đến xem nhà cùng bạn.

Trương Phàm hơi sửng sốt một chút, cười cười, ra vẻ hào phóng nói ra:

- Bác sĩ Trần mua nhà à? Ngôi nhà lớn nào? Tôi có người bạn làm quản lý ở đây, nói không chừng có thể có chút ưu đãi.

Trần Thương thấy thế, lắc đầu:

- Không cần làm phiên, đại khái tôi chỉ nhìn xem, cũng không gấp gáp mua ngay.

Anh đổi với Trương Phàm không có một chút ấn tượng tốt. 

Bây giờ nói lời đơn giản này là muốn giả vờ ở trước mặt Tần Duyệt, Trần Thương mới sẽ không cho hắn cơ hội này.

Mà Tân Duyệt không nghĩ như vậy !

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 770: Diễn kịch thật rất khó.


Tự nhiên Trần Thương sẽ không chấp nhặt với hắn.

Nhưng...

Trần Thương nghĩ lại, bỗng nhiên cầm tay Tần Duyệt, nói ra:

-Đi thôi, chúng ta trước đi ăn cơm, lát nữa quay lại xem tiếp.

- Việc này cũng không cần làm phiền Trương tiên sinh.

Trương Phàm thấy Trần Thương bỗng nhiên kéo tay Tần Duyệt, lập tức biến sắc!

Lên cơn giận dữ!

Anh ta trừng to trơ mắt nhìn xem Trần Thương cầm tay Tần Duyệt đi xa.

Trương Phàm tức giận đến biến sắc, căm lấy điện thoại đập mạnh trên mặt đất!

Ta mẹ nó!

Hỗn đản!

Trương Phàm tức giận toàn thân phát run, thân thể đều có chút run rẩy.

Nghĩ đến thời điểm Trần Thương cầm tay Tân Duyệt, ý muốn giết người Trương Phàm đều có.

Bởi vì Trương Phàm thật sự rất thích Tần Duyệt à?

Đúng! Nhưng cũng không đúng.

Chủ yếu vẫn là người mình ưa thích bị người khác. cướp đi.

Cảm giác không cam lòng.

Cực kỳ khó chịu!

Càng nghĩ càng khó chịu!

Mà lúc này, người phụ nữ bên cạnh nhìn Trương Phàm, cười một tiếng xem thường, để ngươi giả vờ.

Nhưng.

Cô sẽ không nói với người cho mình tiền như vậy?

Cô thừa lúc vẳng nhà mà vào là thời điểm thích hợp nhất.

Cô đã nghe vào trong tai toàn bộ lời nói vừa rồi của Trương Phàm.

Bạn của anh ta là nhà xây dựng căn hộ nhỏ hai phòng, lời nói có trọng lượng?

Cô căn một căn hộ hai phòng đơn giản lại thích hợp.

Đến mức Trương Phàm nghĩ như thế nào... Có bao nhiêu bạn gái... Điều này đều không quan trọng.

Quan trọng là chính mình có thể đi theo húp chút canh hay không, nếu có thể ăn được thịt thì tốt nhất rồi.

Hơn nữa... Tốt nhất tìm thêm mấy bạn gái, đừng cả ngày đến phiền mình.

Mỗi lần làm qua loa, cảm giác thật cực kỳ không thoải mái, còn chưa có bắt đầu, đối phương đã kết thúc rồi, vậy mà hết lần này tới lần khác còn phải giả vờ bộ dạng mình rất thỏa mãn.

ôi....

Diễn kịch thật rất khó.

Đặc biệt mình phải diễn trọn vẹn để đẩy lòng tin của anh ta.

Nghĩ tới đây, cô đều cảm thấy Trương Phàm hạn chế phát triển sự nghiệp truyền hình điện ảnh của cô.

Hơn nữa quan trọng nhất chính là...

Mình còn phải trái lương tâm khen anh ta mạnh cỡ nào... 

Chuyện này quá mẹ nó mệt mỏi.

Nếu như anh ta tìm thêm mấy bạn gái nữa thì sẽ không tới phiền mình.

Nghĩ tới đây, người phụ nữ tính kế trong đầu...

Nhưng mà... Ngay lúc này, một bảo vệ bảo an khí thế hung hãng đi tới.

Trên tay áo tay mang theo một phù hiệu màu vàng.

- Này anh kia, không nhìn thấy nơi này viết cái gì à?

Trương Phàm đang tại nổi nóng, nơi nào còn lo lắng chuyện gì khác, thấy bảo vệ đi tới, cũng là một mặt ngây dại khó hiểu.

- Thế nào?

Bảo vệ ngẩng đầu ưỡn ngực chỉ cái biển dựng thẳng một bên:

- Thấy không? Cấm ném rác lung tung!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 771


Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Phàm tức giận thiếu chút nữa bạo tạc.

Tức giận còn không dám biểu hiện ra ngoài, còn không dám nổi giận, sợ vết khâu trên khuôn mặt rách ra dữ tợn.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác tức giận muốn bùng nổ, muốn phát ti3t, cũng không dám hô to.

Ném đi điện thoại của mình, còn bị người nói ném rác rưởi còn phải tùy chỗ thận trọng thanh lý.

Thật sự tức chết người mà!

Trong lòng Trương Phàm cực kỳ bực bội, chỉ

muốn phát ti3t, thế nhưng không có cách nào, ủy khuất nước mắt kém chút chảy ra.

Quay người bỗng nhiên trông thấy người phụ nữ, rốt cục Trương Phàm nghĩ đến một biện pháp có thể phát ti3t!

...

Mà lúc này, đại não Tân Duyệt cũng có chút đứng máy.

Mặc cho bàn tay nhỏ của mình bị Trần Thương lôi kéo túm đi.

Trong lòng ngẩn ngơ.

Trong đầu tất cả đều biến thành bột nhão.

Tâm tình của cô thật phức tạp...

Tần Duyệt cảm giác tim đập hơi quá nhanh, khoa học nội tim của cô không tốt, không biết đến cùng là nhịp tim nhanh kịch phát trên thất (SVT) quá nhanh hay là Nhịp tim nhanh thất (VT) quá nhanh.

Thật rất căng thẳng.

Cô cảm giác hô hấp của mình càng ngày càng gấp rút, có chút bất an, có chút khẩn trương, có chút khó khăn.

Đây chính là điềm báo nhồi máu cơ tim à?

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt rất gấp gáp cùng bất an.

Muốn lấy ra điện thoại quay số điện thoại 120 trước hay không, đến lúc đó cứu viện cũng có thể nhanh một chút.

So sánh với Trần Thương, kỳ thật Tân Duyệt càng thêm đơn thuần, thậm chí cô đã lớn như vậy đều không có bạn trai một lần.

Thích một người bạn trai khác phái cho tới nay đều chưa từng nói ra.

Vì lẽ đó đột nhiên bị Trần Thương cường thế lôi kéo tay rời đi như vậy, trong lòng Tân Duyệt kích động muốn chết.

Cô thích Trần Thương không?

Khẳng định là thích!

Nhưng thích bao nhiêu thì chính cô cũng không biết.

Cô chỉ biết là:

Công việc của Trần Thương cô đều nguyện ý đi làm.

Trần Thương bận rộn cô đều muốn giúp.

Trần Thương yêu cầu, cô đều sẽ hết sức làm tốt, cho dù là tăng giờ làm việc thức đêm đều phải làm tốt.

Lúc này, bị Tần Thương lôi kéo đi xa, trong lòng thật sự là kích động, vui vẻ, ấm áp, còn cảm giác căng thẳng.

Trần Thương cảm giác cực kỳ thoải mái.

Bàn tay lớn nắm tay nhỏ, mềm nhũn, cảm giác này cực kỳ dễ chịu.

Kỳ thật, Trần Thương ngay từ đầu chính là hờn dỗi, trông thấy Trương Phàm giả vờ khó chịu, thuận thế lôi kéo Tân Duyệt đi ra.

Thế nhưng...

Cầm tay bây giờ không nỡ buông ra.

Thẳng đến hai người đi ra mấy chục mét, lúc gọi xe Trần Thương muốn lấy điện thoại ra đón xe, vẫn không nỡ buông tay ra.

Dù sao cảm giác nắm ở trong tay trong lòng cực kỳ dễ chịu, cũng rất vui vẻ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 772: Một mực tâm động


Kỳ thật, Trần Thương cũng đang cẩn thận phỏng đoán, anh sợ nếu như mình buông ra, lần sau muốn căm tay lần nữa coi như có chút khó khăn.

Nhìn bộ dạng Tần Duyệt cũng không phản kháng, Trần Thương đột nhiên cảm thấy , Tần Duyệt chắc sẽ không từ chối?

Dù sao... Cô cũng không phản kháng, cứ như vậy đi theo chính mình, hẳn là ngầm cho phép phải không?

Trần Thương không phải người ngu, dù sao từng có kinh nghiệm.

Thông qua mạch đập động mạch ở cố tay, Trần Thương có thể cảm giác được nhịp tim Tân Duyệt rất nhanh, cô ấy cũng căng thẳng giống như mình vậy?

Trần Thương nghĩ tới đây, bỗng nhiên ngây ngô nở. nụ cười.

Mà Tần Duyệt cũng là nhếch miệng nhỏ, con mắt cong cong giống như trăng non, khuôn mặt tươi cười nhìn về phía trước.

Cô cũng muốn như thế đi thẳng xuống dưới.

Hi vọng con đường này một mực dài như vậy, một mực bằng phẳng như thế, một mực ấm áp nắm tay mình như vậy, cuộc sống tương lai, một mực tâm động như thế...

...

...

Hai người đi trên đường cái phơi nằng dưới ánh mặt trời nóng bỏng.

Sau khi người đi đường nhìn thấy, nhao nhao ghé. mất: Hai người dáng dấp đẹp mắt này, làm sao đầu óc lại không dùng được à?

Phơi nẵng dưới ánh mặt trời nóng bỏng, tay trong tay đi trên đường cái, hai người không thể tìm chỗ nào râm mát à?

Không thể không nói, người mới yêu, trí thông minh thật có thể là số âm.

Nhưng căn bản Trần Thương cùng Tân Duyệt sẽ không để ý ánh mắt của người khác.

Lúc này hai người bọn họ giống như hai người ngu ngốc.

Có lẽ, tình yêu không gì hơn như thế này.

Tình yêu cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Có lẽ, tình yêu...  

...

Bên trong một khách sạn 5 sao vô cùng xa hoa nào đó.

Trên mặt của Trương Phàm tràn đầy tự tin!

Ừm, không sai, có tiến bộ!

Năm ở trên giường chậm rãi rít một điếu thuốc, khói thuốc lá chậm rãi phun ra.

Lần này có thể là kỷ lục từ trước đến nay của mình?

Tạo ra một ghi chép mới!

Nghĩ tới đây, Trương Phàm bỗng nhiên hiểu rõ một câu, phẫn nộ thật sẽ khiến con người ta tiến bội

Nhưng mà, tiểu nha đầu Tân Duyệt kia, tại sao lại thích một tiểu bác sĩ quèn chứ?

Nghĩ tới đây, Trương Phàm có chút không nghĩ ra.

"Tiểu tử này có cái gì tốt?

Một tiểu bác sĩ mà thôi, dáng dấp đẹp trai chút?

Nhưng đẹp trai có thể làm cơm ăn à?

Trương Phàm có bố mở bệnh viện tư nhân lập nghiệp. 

Nếu như Trương Phàm có thể dựa vào sự nghiệp chữa bệnh của Tân gia, đối với sự phát triển sau này có thể nói là mọi việc đều thuận lợi.

Phải biết rằng mẹ của Tân Duyệt là Ký Như Vân nói thế nào cũng là người đứng đầu trong tỉnh xã, hiện tại xử lý ở bệnh viện, không có bảo hiểm y tế thì ai cho anh vào?

Hàng năm ở bệnh viện công đều hạn ngạch rất gắt gao.

Huống chỉ là bệnh viện tư nhân?

Hiện tại bệnh viện tư nhân muốn phê chuẩn một hoá đơn thanh toán bảo hiểm y tế, rất khó khăn.

Huống chỉ hiện tại rất nhiều bệnh viện tư nhân đã không phải là thông qua chữa bệnh để kiếm sống.

Rất nhiều bệnh viện tư nhân đi với mục đích kiếm tiền của bộ bảo hiểm y tế.

Vì lẽ đó, bất luận là bố bay mẹ của Trương Phàm đều hi vọng Trương Phàm có thể đến gần Tần Duyệt hơn một chút.

Cô gái ở bên cạnh thật sâu thở dài, mệt mỏi quá!

Tâm mệt mỏi...

Cảm giác giống như từng trải qua một lần cùng Lưu Đức Hoa những gian khó cùng thống khổ.

Nhìn Trương Phàm tỉnh thần thanh thản, dương dương đắc ý cảm giác bành trướng, cô gái biết rõ, trận này, chính mình lại là ảnh đế.

Mà thôi, mà thôi!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 773: Tư nhân lập nghiệp


Mặc dù nói giá đều là một vạn năm, nhưng là có một số nơi cũng đã hai vạn, hơn nữa quan trọng nhất chính là hiện tại trên cơ bản là một phòng một giá.

Một căn hộ trong chung cư, trên cơ bản giá cả sao có thể ít hơn một vạn.

Các loại hướng tốt, cách cục tốt đều rất đấu!

Mà Trần Thương mới đi làm bao lâu?

Chuyển lên chính thức mới được mấy ngày.

Trong nhà lại là nông dân, làm gì có nhiều tiền như vậy?

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt không muốn cho Trần Thương quá nhiều áp lực cùng gánh vác.

Nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên Tân Duyệt linh cơ khẽ động:

- Trần Thương, tôi nghe mẹ của tôi nói, năm nay. thành phố An Dương có thể sẽ hạ giá một chút Hơn nữa hiện tại là tháng mười, giá phòng đang cao, hiện tại cũng không phải lúc nên mua nhà.

- Cái gọi là kim chín ngân mười, chính là nói trong hai tháng này giá cả nhà ở vô cùng bạo tạc, hơn nữa sắp qua tết, năm trước năm sau lại là giá khác, đợi đến tháng năm, tháng sáu năm sau, chúng ta lại cân nhắc? Đến lúc đó giá của cũng có thể tiện nghĩ không ít!

Nói thật Tân Duyệt cũng là vì Trân Thương mà.

suy nghĩ, dù sao đều là giai cấp làm công ăn lương, mua nhà đều là chuyện khó khăn, hơn nữa về sau còn phải phấn đấu thật nhiều năm nữa, nào có dễ dàng như vậy.

Mỗi ngày Trần Thương làm nhiều ca phẫu thuật như vậy, đã cực kỳ khổ cực, Tần Duyệt cũng không. đành lòng nhìn anh mệt mỏi như vậy.

Chờ sang năm, chính mình nếu như cùng... Trần Thương... Cái kia.

Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ của Tần Duyệt bỗng đỏ lên.

Đến lúc đó mua nhà mình sẽ về đòi tiền lão Tần!

Lễ thẳng khí hùng một chút

Hơn nữa, tự mình cũng có thể tích lũy ít tiền, đến lúc đó mua phòng một lần là xong.

Không cần một mình Tr ần Thương mệt mỏi như vậy.

Trần Thương sững sờ, nhìn Tần Duyệt, có chút hăng hái cười nói:

- Thật à?

Tân Duyệt gật đầu:

- Đương nhiên!

Trần Thương sao lại không biết Tân Duyệt đang nghĩ gì, nhìn cái cô gái đơn thuần, đần độn này, quan hệ còn chưa có xác định nhưng đã hướng cùi chỏ ra ngoài.

Không nhịn được một trận ấm lòng.

Hai người mặc dù chưa xác định quan hệ, nhưng, ở trong lòng Tân Duyệt, tay đều đã nắm, thì chính mình đã là người của Trần Thương.

Không phải Tân Duyệt cổ hủ, mà là đối với một phần tình cảm này cô vô cùng tán đồng.

Cô không phải là chưa từng được ai cầm tay, chỉ là... Đây là lần đầu tiên động tâm như thế

Hiện tại, Tân Duyệt toàn tâm toàn ý chỉ muốn vì Trần Thương mà suy nghĩ, thậm chí muốn vì ngôi nhà nhỏ trong tương lai của bọn họ mà suy nghĩ.

Suy nghĩ đến việc làm sao để có thể đem lão Tần xử lý cho sạch sẽ... 

Cuối cùng có thể cấp cho Trần Thương một bộ. phòng ở.

Nhưng hiển nhiên không thực tết

Tần Duyệt nghĩ đến Trần Thương là người sĩ diện, mạnh hơn người như thế, chắc chắn sẽ không muốn tiền của bố mẹ mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 774: Bắt đầu tích lũy tiền.


Vì ngôi nhà của bọn họ mà phấn đấu!

Muốn ăn ngon thì về nhà, để lão Tân mời mình ăn

Không sai!

Không thể để cho Trần Thương tốn tiền.

Đây là tiền trong tương lai của bọn họ.

Sớm mua được phòng, đến cuối tuần thì hai người bọn họ có thể cùng một chỗ dính lấy nhau, cùng ăn lẩu rồi hát một chút.

Nghĩ đến một buổi sáng ấm áp, mình buộc tạp dề chuẩn bị cho Trần Thương một bữa sáng ấm áp.

Nghĩ đến một buổi chiều uể oải, pha một bình trà, Trần Thương nằm trên ghế sa lon, cô nằm trên người Trần Thương, lười biếng ôm nhau cùng một chỗ ngủ trưa.

Nghĩ đến sau khi sinh con, hai người đẩy xe cùng con tản bộ trong công viên.

Đúng rồi, mua nhà thì phải mua cái có ban công rộng một chút!

Nhưng mà... Có ban công có phải là lại đắt hơn rất nhiều không?

Nhưng không sao cả, không có công viên thì đi dưới lầu cũng được.

Cô còn nghĩ tới sau buổi cơm tối, anh cùng mình mỗi người nắm tay một đứa bé, tạo thành một nhà bốn người, tản bộ trong gió đêm.

Đúng thế!

Sau này nếu có hai đứa bé, một đứa gọi là Trần... Một đứa gọi là Trần.

Nghĩ đi nghĩ lại, Tân Duyệt đột nhiên cảm giác được cuộc sống chỉ vừa mới bắt đầu.

Cô không cầu Trần Thương thành đạt ra sao, chỉ mong anh sẽ cả đời yêu mình.

Tần Duyệt càng nghĩ càng thấy thật hạnh phúc.

Càng nghĩ, cô càng đảm chìm trong đó.

Một bữa cơm, hai người ăn không nhiều, thật lâu.

Tân Duyệt cũng bắt đầu đem “Rửa dạ dày bò" mà bản thân tu luyện đến cấp hoàn mỹ kẹp bỏ vào trong chén cho Trần Thương.

Trần Thương cắn một cái, thanh thúy ngon miệng! 

Vừa vặn!

Giơ ngón tay cái lên cho Tăn Duyệt!

Tần Duyệt trông thấy Trần Thương cao hứng cười, cũng vừa lòng thỏa ý, vô cùng vui vẻ, cái này so với mình ăn còn vui vẻ hơn, còn thỏa mãn hơn

Có lẽ...

Tình yêu, không gì hơn cái này.

Tình yêu, cùng lầm cũng chỉ như thế này thôi.

Sau khi thanh toán xong, Trần Thương nói dối Tần Duyệt là đi WC, chạy một cây số đi mua trà sữa hoa quả Tân Duyệt thích nhất.

Lành lạnh, ê ẩm, ngọt ngào.

Trong mắt Tân Duyệt mang ý cười, trong nụ cười giấu tình yêu.

- Sau này không uống Nhất Phương nữa, quá đắt!

Tân Duyệt nhỏ giọng nói.

Trần Thương mỉm cười:

- Về sau em muốn uống gì anh cũng giúp em đi mua.

Một câu nói bình thường, lại để cho Tần Duyệt lập tức cực kỳ cảm động.

Nhìn thấy bộ dáng Trần Thương đầu đổ đầy mồ hôi, Tân Duyệt đột nhiên cảm thấy mình rất hạnh phúc.

Giờ phút này, Tân Duyệt cảm thấy, cho dù Trần Thương không có nhà cửa, không có xe, chỉ cần nguyện ý mua cho mình một ly trà sữa, cô cũng nguyện ý gả cho anh, cùng lắm mình vất vả một chút, cũng có thể kiếm tiền.

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt căm lấy ống hút, ngón trỏ tay phải chống đầu bằng của ống hút, nhẹ nhàng đâm rách nắp trà sữa, không có một chút nước văng ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 775: Ngọt ngào hơn mấy phần


Tình yêu thật sự sẽ làm cho người ta phấn khởi, làm cho người ta quên đi mệt mỏi.

Hai người nghỉ ngơi sơ qua, Tần Duyệt đã lôi kéo Trần Thương nhất định phải đi xem phòng ở.

Trần Thương tất nhiên cũng rất vui vẻ, đi theo Tần Duyệt chạy trước chạy sau.

Buổi chiều lúc nhìn thấy phòng ở, Tăn Duyệt càng thêm vui vẻ và hưng phấn, chạy tới chạy lui trong phòng, chỗ này khoa tay múa chân, chỗ kia sờ sờ.

Sau đó khoa tay múa chân miêu tả cho Trần Thương một cái viễn cảnh.

- Nơi này, chúng ta đặt một cái ghế sô pha, em muốn loại sô pha lớn, loai có thể ngủ ở phía trên đó luôn!

-Nơi này, em muốn nuôi một con mèo nhỏ, mỗi ngày nhàn rồi không có việc gì răn dạy mèo.

- Em muốn đem giường để sát ban công, sáng sớm em muốn dùng trí tuệ nhân tạo trong nhà, nói một tiếng:

- Mở cửa sổ! Đến lúc đó ánh nẵng chiếu vào, chiếu trên mặt, ấm áp cực kỳ ưa thích. 

~ Còn có, em muốn ở phòng ngủ đặt một cái máy. chiếu, buổi tối có thể xem phim! Có điều không cho phép xem phim kinh dị.

...

Không chỉ có Tân Duyệt, ngay cả Trần Thương cũng bị dẫn dắt vào trong đó.

Hai người bọn họ lộn xộn trong phòng, nhìn nơi này, sờ chỗ kia, suy nghĩ như thế nào bố trí trong nhà.

Đây chính là nhà bọn họ, có thể tự do sắp đặt

Hoàn toàn không cần gò bó ở cùng một chỗ với cha mẹ, đây là trời đất thuộc về mình, mình có thể tùy theo ý mình sắp xếp.

Thật vất vả, lúc hai người rốt cục xem xong căn hộ, Tân Duyệt thận trọng hỏi

- Xin chào, một căn hộ này bao nhiêu tiền?

Cô hướng dẫn mỉm cười:

- Quý cô thật có ánh mắt, căn hộ này là phòng có. giá đắt nhất tòa nhà này của chúng tôi.

- Dựa theo giá cả cư xá mà nói, mỗi mét vuông hai vạn ba, thế nhưng căn hộ này một mét vuông gần ba vạn, hơn một trăm hai mươi mét vuông, tính toán tất cả phí tổn mà nói, có thể phải trên dưới 400 vạn! 

Cô hướng dẫn nói lập tức làm Tân Duyệt ngây ngẩn cả người!

400 vạn!

Má ơi.

Tân Duyệt nhịn không được thè lưỡi.

Tiền đặt cọc tính ba mươi phần trăm, cũng phải gần hơn một trăm hai mươi vạn.

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt nhỏ giọng thầm thì nói:

- Rất đắt!

Trần Thương nhìn bộ dạng Tần Duyệt, nhịn không được hít vào một hơi, ra quyết định!

Mua!

Căn hộ này là Trần Thương hài lòng nhất, bất luận giá cả hay bố cục, còn có phương hướng, đều cực kỳ phù hợp ánh mắt của Tân Duyệt.

400 vạn, quả thực không rẻ.

Nhưng...

Muốn gặp được một căn hộ thật sự ưa thích càng không dễ dàng.

Tần Duyệt cười cười, nhìn Trần Thương: 

- Em cảm thấy căn hộ này hơi lớn, chúng mình có muốn đi xem một chút căn hộ nhỏ hơn hay không?

- Dù sao một mình anh lại lớn như thế cũng rất trống trải!

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng Tần Duyệt đã sớm quyết định, lát nữa về nhà nhất định phải đòi cha mẹ mua lại căn hộ này!

Nhất định phải mua lại!

Cô nhìn ra được, Trần Thương rất ưa thích căn hộ này.

Vòng vo một ngày, đây là căn hộ Trần Thương cùng Tần Duyệt nhìn thích nhất.

Nhưng mà 400 vạn, thực sự quá đắt.

Trần Thương khẳng định mua không nối...

Chính mình cũng mua không nổi!

Nếu Trần Thương và mình cùng nhau mua cũng mua không nổi...

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có hai đồng chí lão Tần cùng lão Ký tương đối phù hợp.

Tần Duyệt đã nghĩ kỹ.

Đến lúc đó, để lão Tân mua căn hộ, tiếp đến mình cùng Trần Thương vào ở, đương nhiên, chắc chắn sẽ không vào ở không, bọn mình sẽ đưa tiền thuê nhà.

Mỗi tháng đưa... 1000 đồng tiền thuê nhà không sai biệt lắm, chắc là được?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 776: Chút phí trang trí


Hai người đang muốn ra ngoài, bỗng nhiên trông thấy một cô hướng dẫn khác đi đến.

Rất rõ ràng, căn hộ này sẽ không chỉ có một nhà bọn họ nhìn.

Loại chuyện này rất bình thường.

Chẳng qua...

Khi thấy người đi đến xem phòng là Trương Phàm, lập tức hai người hơi sững sờ.

Trương Phàm trông thấy hai người, chỉ là cười nhạt một tiếng.

Hắn nhìn thật sâu Tân Duyệt một cái, lại dùng ánh mắt lướt qua Trần Thương:

- Duyệt Duyệt, xem căn hộ à, căn hộ này thật là không tệ.

Trương Phàm tùy ý nhìn một nửa xong hỏi cô tiếp thị bán chung cư:

-Căn hộ này bao nhiêu tiền?

Cô tiếp thị bán chung cư mỉm cười, dùng giọng nói giống nhau nói ra:

- Tiên sinh ánh mắt thật tốt, căn hộ này là căn hộ tốt nhất tiểu khu chúng tôi, giá cả ở mức khoảng 400 vạn. Trương Phàm mim cười, nhẹ gật đầu, tùy ý nói ra:

- Ừm, 400 vạn, cũng không đắt!

Nói xong, Trương Phàm tùy ý tắn bộ một vòng, nhìn một chút xong, tán dương:

-Ừm, coi như không tệ, mua đi! 400 vạn thật à?

Một phen, làm Trần Thương cùng Tần Duyệt nhìn trợn tròn mắt.

-Trong lòng Tân Duyệt căng thắng, nhịn không. được muốn nói chuyện.

Ánh mắt Trần Thương vội vàng tỏ ý ngăn lại

Mà Trương Phàm vừa vặn trông thấy một màn này, lập tức cao hứng lên.

Mặc dù ngoài miệng không nói cái gì, nhưng trong lòng tự nhiên rất rõ rằng.

Cô không phải thích tiểu bác sĩ này à?

Ha ha!

Phòng này, đáng tiếc cô mua không nổi đi!

Nhưng mà, Trương Phàm cũng sẽ không đùa cợt Trần Thương, nhưng sẽ không cho sắc mặt tốt gì. 

Trần Thương trông thấy bộ dạng Trương Phàm khí thế hùng hổ vênh vang đắc ý, nhìn Tần Duyệt có chút không vui.

Anh biết rõ Tân Duyệt rất yêu thích căn hộ này.

Lập tức, Trần Thương hạ quyết tâm, muốn mua lại!

Chẳng qua, Trần Thương sẽ không cãi với Trương Phàm.

Lôi kéo Tần Duyệt

-Đi thôi

Tân Duyệt gật đầu, trong lòng rất mất mát, cô cũng không phải quan tâm căn hộ này, mà là trông thấy Trần Thương bị người khác chế nhạo, trong lòng cực kỳ khó chịu.

Sư tử con cũng là có đối tượng bảo vệ!

Trần Thương nhìn tên tòa nhà, thuận tay bấm điện thoại Trịnh Quốc Đàm.

Trần Thương gọi điện thoại cho Trịnh Quốc Đàm mục đích không ở phải muốn đối phương cho mình ưu đãi gì!

Cái này không quan trọng, Trần Thương hi vọng Trịnh Quốc Đàm có thể giúp mình giữ lại căn hộ này. 

Tần Duyệt tâm tình rất không tốt!

Nhìn thấy căn hộ bị tên quỷ đáng ghét Trương Phàm kia cướp đi, tâm tình cô thật không tốt.

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt đối với Trần Thương nói:

- Em muốn đi nhà vệ sinh.

Trần Thương gật đầu:

-Anh giúp em cầm túi.

Tần Duyệt căm điện thoại vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 777: Lão Tần vô cùng tức giận


Con gái nhà mình mà chính mình cũng không nỡ nói nặng một câu, sao có thể để người khác khi dễ chứ?

Nghĩ tới đây, lão Tăn đã một tay mặc quăn áo tử tế, chuẩn bị mang giày đi tìm Trần Thương liều mạng.

Bảo bối của mình, bản thân cũng không nỡ khi dễ, nơi nào đến phiên hỗn tiểu tử này.

Ký Như Vân thấy thế, cũng trợn tròn mắt.

- Thế nào lão Tần?

Tần Hiếu Uyên xụ mặt, trừng to mắt:

- Con gái chúng ta bị người khi dễ, lúc gọi điện thoại kể tủi thân với tôi.

Tần Hiếu Uyên cũng không nhớ được lần trước Tần Duyệt nũng nịu hoặc nói tủi thân như lần này là từ lúc nào.

Nhưng khi nghe thấy bộ dạng Tân Duyệt vừa rồi tủi thân sắp khóc, Tân Hiếu Uyên thiếu chút nữa bùng nổ.

Lão Tần ta chỉ có một cô con gái bảo bối như vậy, hơn nữa rất hiểu chuyện, xưa nay không gây chuyện!  

Hôm nay bị người khi dễ sắp khóc, khẳng định là tiểu tử Trần Thương ngu ngốc kia.

Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên bỗng nhiên lộp bộp một tiếng, sẽ không... Sẽ không là thổ lộ bị từ chối chứ?

Nghĩ tới đây, lão Tần lập tức ngây ngẩn cả người.

Mà lúc này, Ký Như Văn nghe tới đoạn con gái tủi thân sắp khóc, lập tức cũng giật nảy mình, vội vàng đứng lên, như bị điện giật nói:

- Ông đừng gây thêm phiền toái nữa, để tôi hỏi xem là chuyện gì, ngộ nhỡ là giận hờn tiểu tử người ta, ông đừng cho tôi thêm phiền nhiễu nữa!

Ký Như Vân so với Tần Hiếu Uyên, ngược lại tỉnh táo một chút.

Nhận lấy điện thoại, Ký Như Vân vội vàng hỏi:

- Duyệt Duyệt, thế nào? Như thế nào mất hứng rồi?

Tần Hiếu Uyên đã sớm ở một bên gấp đến độ không xong, ồn ào nói:

- Bà mở loa ngoài, để tôi cũng nghe một chút!

Ký Như Vân liếc lão Tần một cái: 

-Nhìn ông kìa, bộ dáng không có chút tiền đồ!

Nói đến đây, tiện tay mở chế độ rảnh tay trên điện thoại.

Tần Duyệt tủi thân mong đợi kể:

-Mẹ, con xem một căn hộ, đặc biệt ưa thích, thế nhưng Trương Phàm nhất định phải tranh đoạt căn hộ kia với con!

Ký Như Vân sững sở, căn hộ? Cái gì căn hộ?

Hôm nay Tần Duyệt là đi xem phòng ốc à?

Nghĩ tới đây, chuyện thứ nhất Ký Như Văn nghĩ tới không phải Trương Phàm, mà là vì sao Tân Duyệt đi xem phòng.

Lão Tần cũng là như thế!

Tại sao Tân Duyệt phải xem phòng?

Là bởi vì muốn dời ra ngoài ở à?

Lão Tần lần thứ nhất mình nghĩ lại, chẳng lẽ bởi vì mình ngày thường làm không tốt hay sao?

Hoặc là mình có thói quen xấu gì để con gái không thích?

Thế nhưng... Đã nhiều năm như vậy, hẳn không phải là bởi vì mình. 

Như thế...

Cứ như vậy!

Trong đầu Lão Tân bỗng nhiên hiện ra một khuôn mặt tươi cười: Trần Thương?

Ta nhổ!

Cái tên hỗn tiểu tử này, cậu nghĩ ngược lại tốt vô cùng, dụ dỗ con gái của tôi không nói, còn muốn lấy đi chút tiền nhỏ nhà tôi nữa hả?

Cái này cũng quá đáng lắm rồi!

Lão Tân cũng không phải không nguyện ý mua nhà cho con gái mình, chính mình chỉ có một đứa con gái như vậy, tiền không cho con gái cho ai?

Nhưng là. . Ngươi tiểu tử này cũng quá hèn hạ rồi?

Còn chưa kết hôn đã bắt đầu đào góc tường con gái bảo bối của minh, cộng thêm một căn hộ?

Lão Tần càng nghĩ trong lòng càng không thoải mái, lại có loại cảm giác ăn dấm.

Trong lòng cảm giác cực kỳ khó chịu.

Ký Như Vân thì thận trọng hỏi:  

- Duyệt Duyệt, căn hộ gì? Con đi xem phòng à?

Tần Duyệt gật đầu:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 778: Ký Như Vân thận trọng nói


Tần Duyệt nhẹ gật đầu, dù sao loại chuyện này. cũng không có cách, người ta buôn bán thì đương nhiên có tiền.

Nhưng không quan trọng.

Chỉ cần cùng Trần Thương, cho dù là thuê phòng gì đều có thể.

Tần Duyệt nghĩ đến Trần Thương, nháy mắt tâm tình tốt hơn, nhưng mà cô hiện tại lo lắng nhất là Trần Thương không vui.

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt vội vàng hàn huyên vài câu với cha mẹ, sau đó chuẩn bị ra ngoài an ủi Trần Thương.

...

...

Mà Trần Thương bên này.

Bấm gọi điện thoại cho Trịnh Quốc Đàm xong, lúc này Trịnh Quốc Đàm đang ở hội nghị.

Bên trong toàn bộ phòng làm việc hơn hai mươi người, đều là quản lý cấp cao của tập đoàn.

Lúc này, điện thoại riêng bỗng nhiên vang lên.

Toàn trường nghe thấy tiếng điện thoại, lập tức yên tĩnh lại.

Trịnh Quốc Đàm có mấy cái điện thoại, nhưng mang theo người chỉ có điện thoại cá nhân, nhìn thấy điện thoại, hơi do dự một chút, thấy màn hình điện thoại gọi đến, hơi sững sờ.

Trần Thương?

Trịnh Quốc Đàm nhìn thấy Trần Thương xong, không có quá mức do dự, nói với mọi người:

- Tôi nhận cú điện thoại

Nói xong đứng dậy căm điện thoại ra ngoài phòng làm việc.

-Alo? Tiểu Trần à? Như thế nào nhớ tới gọi thoại cho tôi vậy?

Trịnh Quốc Đàm vừa cười vừa nói.

Nói thật, Trịnh Quốc Đàm vẫn còn có chút hối hận.

Bởi vì ông cảm giác thẹn với Trần Thương, nghĩ đến chuyện ban đầu, Trịnh Quốc Đàm thậm chí có chút đỏ mặt.

Chân của Từ Nhược Vận đưa cho Trần Thương khâu lại. 

Lúc ấy, Trịnh Quốc Đàm không hiểu rõ giá thị trường, khâu lại xong đưa Trần Thương cầm khoảng bảy, tám vạn.

Thế nhưng, về sau có một lãn mang theo Từ Nhược Vận tham gia một cuộc gặp gỡ tư nhân nước ngoài, biết được một người nhà giàu bản địa vì trị liệu vết sẹo cho vợ trước sau bỏ ra hơn 300 vạn.

Lần này mói làm Trịnh Quốc Đàm khiếp sợ!

Không ngờ đắt như thế?

Nghĩ tới đây, Trịnh Quốc Đàm chỉ chỗ chân Từ Nhược Vận bị thương cho đối phương nhìn một chút.

Đối phương sững sờ nói:

- Khi đó vợ của tôi cũng là trên cánh tay bị bình rượu quẹt làm bị thương, vì để khâu tiêu sẹo trừ bỏ ngẩn, thật sự tốn không ít tiền.

Một câu khiến Trịnh Quốc Đàm hơi đỏ mặt.

Đối phương còn hỏi:

- Trịnh tiên sinh, xin hỏi ông mời bậc thầy ở nơi nào khâu lại vậy? Trình độ khâu này, thật sự rất lợi hại.

Lúc ấy, Trịnh Quốc Đàm nói là một người bạn.

Nhưng trong lòng đã sớm ảo não không thôi!  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 779: Môn triết học thú vị


Lenacus nghe thấy Trịnh Quốc Đàm nói có bạn như vậy, vội vàng cười nói:

- Hi vọng sau này có cơ hội quen biết một chút!

Trịnh Quốc Đàm thì sắc mặt vui mừng, đồng ý.

Lenacus là chủ tịch một công ty đầu tư nước ngoài, Trịnh Quốc Đàm đã quen biết khá lâu rồi, không ngờ lại có thế dựa vào cơ hội này để bền chắc quan hệ với đối phương.

Trịnh Quốc Đàm tất nhiên sẽ nắm lấy cơ hội

Thậm chí Trịnh Quốc Đàm cười nói:

- Vết thương trên đùi Tiểu Từ , tôi chỉ tốn một vạn USD.

Lenacus nghe xong, lập tức cười nói:

- Thật sự là bạn tốt, bằng không, một vạn này của anh ngay cả bóng dáng người ta cũng không gặp được.

- Vì vậy, Trịnh tiên sinh, có cơ hội nhất định phải giới thiệu người bạn tốt này của anh cho tôi biết, tôi thích kết giao bạn bè, đặc biệt là bạn bè có nẵng lực.

Lenacus nói chuyện cực kỳ trực tiếp, người đàn ông đầu trọc hơn năm mươi tuổi, dáng người cực kỳ cường tráng.

Trong lòng Trịnh Quốc Đàm đã sớm xấu hổ không, thôi, khi đó ông còn tưởng rằng bảy, tám vạn đã là không ít đâu, hiện tại xem ra, thật là có chút không lấy ra được.

Nghĩ đến bản thân còn đưa Trần Thương đến nhà mình, hơn nữa còn mời người ta khâu vết sẹo trên mặt cho vợ mình, Trịnh Quốc Đàm có chút ngượng ngùng.

Khi đó chính mình còn rất đắc ý.

Hiện tại xem ra, thật sự nói ra đều cảm thấy mất mặt.

Vi lẽ đó, nhìn thấy điện thoại của Trần Thương, Trịnh Quốc Đàm lập tức đứng dậy nhận.

Trần Thương mim cười:

- Chào Trịnh tổng, thật ra đúng là tôi có một việc phải phiền phức Trịnh tổng.

Trịnh Quốc Đàm nghe vậy, lập tức bắt đầu vui vẻ.

Đến tỉnh trạng như của ông bây giờ, chỉ sợ nợ nhân tình người khác.

Trần Thương chủ động tìm tới cửa, Trịnh Quốc Đàm tất vui vẻ. 

-Ồ? Tiểu Trần, cậu khách khí làm gì, nói đi, có thể giúp đỡ Trịnh Quốc Đàm tôi khẳng định sẽ giúp.

Trần Thương cười nói:

- Là như vậy, Trịnh tổng, tôi đi xem một căn hộ bên trong một cái tòa nhà ở tân khu Hải An của ông, có một căn nhà rất vừa ý nên muốn mua, tiền tôi đã chuẩn bị xong, chẳng qua là có người nhìn trúng trước, vì vậy cần phải làm phiền anh một chút.

Trịnh Quốc Đàm nghe vậy lập tức cười một tiếng, còn tưởng rằng chuyện lớn gì?

Căn hộ của công ty bất động sản nhà mình.

Nghĩ tới đây, Trịnh Quốc Đàm bỗng nhiên linh cơ khẽ động, đúng rồi!

Vợ mình còn phải nhờ Trần Thương hỗ trợ nữa, dứt khoát tặng cho cậu ta là được rồi.

Vừa có thể đổi ân tình, mà nói tới không chừng có thể kết giao với Trần Thương một phen, về sau có gì cần trợ giúp, cũng có thể lui tới lẫn nhau.

Nói tới đây, Trịnh Quốc Đàm nói ra:

-Ồ? Tiểu Trần, cậu nói số phòng cho tôi, chuyện này giao cho tôi là được rồi.

Trần Thương gật đầu, đọc số phòng ra. 

Trịnh Quốc Đàm ghi nhớ xong, nói với Trần Thương:

- Được rồi, tiểu Trần, chuyện này cậu cứ giao cho tôi, cậu trở về nghỉ ngơi thật tốt đi, hôm nào tôi sẽ bảo quản lý đưa cậu qua nhận phòng.

- Chuyện cụ thể, đến lúc đó tôi để quản lý chuyên môn liên lạc với cậu, số điện thoại này đúng không, tôi sẽ bảo người liên hệ cậu ngay.

Trần Thương nghe xong, lập tức ngây ngẩn cả người:

-Vậy thì phiền phức Trịnh tổng.

Trịnh Quốc Đàm khoát tay:

- Được rồi, chúng ta là bạn bè, cũng đừng nói lời khách khí, bây giờ bên tôi đang mở hội nghị, hôm nào có thời gian đến nhà tôi làm khách.

Cúp điện thoại xong, Trịnh Quốc Đàm trở về phòng làm việc.

Nhìn mọi người, hỏi:

- Ai là người phụ trách tòa nhà ở tân khu Hải An?

Lúc này, một quản lý hơn bốn mươi tuổi đứng lên:

- Trịnh tổng, là tôi Trịnh Quốc Đàm nhẹ gật đầu:

- Tôi có người bạn nhìn trúng một căn hộ nơi đó, phòng 808, tầng 2, tòa nhà số 9, cậu an bài một chút đi, tôi sẽ gửi số điện thoại và danh tính tới cho cậu, cậu trước không cần họp, đi xử lý chuyện này trước đi.

Quản lý nghe xong, sao còn không rõ là chuyện gì?

Chuyện tốt!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top