Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 200: 200: Tiểu Đà Tinh Của Ảnh Đế Đỉnh Lưu 38


Tuy rằng đã được điều trị, nhưng vẫn còn có chút đau.

Cũng không thể ăn những đồ mình muốn nữa.

Vừa nghĩ đã cảm thấy không vui rồi.

"Haizzz.

"
Đường Tuế thở dài một tiếng.

"Chờ em quay xong kì đầu tiên của chương trình, anh sẽ mua bánh ngọt cho em ăn.

"
Lục Cảnh Ngôn bỗng nhiên nói, khiến Đường Tuế lập tức vui vẻ ra mặt.

Ánh mắt cô sáng lên, hai tay đan lại đặt trước ngực.

"Được.

"
Lục Cảnh Ngôn thấy khuôn mặt bánh bao mềm mại của cô, khóe miệng hơi cong lên, nhịn không được vươn tay nhéo nhéo.

Hành động theo bản năng này khiến vẻ mặt anh khẽ thay đổi.

Cũng may là Đường Tuế không có gì bất thường.

Vậy là, Lục Cảnh Ngôn thở phào một hơi.

Mắt nhìn thẳng về phía trước.

Giữa trưa, Đường Tuế lại tiếp tục ăn cháo.

Buổi tối, vẫn là cháo.


Cô ngồi trên sô pha, buồn bã ôm bụng mình.

Rõ ràng là mấy ngày nay cô đều phải uống cháo.

Lục Cảnh Ngôn nhìn thì đang xem kịch bản nhưng hồn vía thì ở trên mây, ánh mắt thường dừng lại trên người Đường Tuế.

Cô gái nhỏ mặc một váy trắng, tay chân tinh tế trắng noãn lộ ra bên ngoài, tóc được vén gọn lên sau tai, để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn điềm đạm pha chút đáng yêu.

Đường Tuế ngồi nghiêng người, ánh mắt phiếm hồng.

Lục Cảnh Ngôn có chút đau lòng.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Cảnh Ngôn -10, tổng còn 40.

Đường Tuế vừa nghe vậy, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn Lục Cảnh Ngôn.

Hở, Lục Cảnh Ngôn quá đỗi dịu dàng, cô có làm gì đâu ta.

Vậy mà anh đã tự mình thanh trừ giá trị hắc hóa, cứ đà này, cô rất nhanh có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.

"Lục Cảnh Ngôn, sáng mai em phải ra ngoài quay chương trình, ít nhất một tuần không có ở nhà, vậy anh phải ăn cơm kiểu gì bây giờ?"
Đường Tuế bỗng nhiên nhớ đến chuyện này.

Lục Cảnh Ngôn có bệnh kén ăn.

"Vậy đến lúc đó, em nhớ call video cho anh, để cùng anh ăn cơm.

"
Lục Cảnh Ngôn nhướng mày.

Chỉ cần ăn cơm cùng Đường Tuế, nhìn thấy cô ăn là anh cũng có thể ăn.

Đường Tuế nghe vậy, cảm thấy cách này cũng khá hay.


Vậy là gật đầu.

"Được đó, được đó.

"
Đường Tuế đang ôm mặt nên lời nói ra có chút không rõ ràng.

Nhưng lời này rơi vào tai Lục Cảnh Ngôn, lại trở nên vô cùng mềm mại êm tai.

Sáng sớm hôm sau, Đường Tuế xách hành lý ra cửa.

Lúc này, trời vẫn còn tờ mờ sáng.

Cô vừa mở cửa ra đã ngửi thấy mùi thơm của bữa sáng.

Thế mà Lục Cảnh Ngôn đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi.

"Sao anh dậy sớm thế?"
Lục Cảnh Ngôn múc một chén cháo, đặt về phía bàn đối diện.

"Thói quen thôi.

"
"Vẫn còn kịp giờ, em ăn một chút rồi hãy đi.

"
Đường Tuế gật đầu.

Cô ngồi xuống, cùng ăn sáng với Lục Cảnh Ngôn.

Vừa ăn được vài miếng đã nghe thấy tiếng mở cửa, trợ lý Diệp Phong của Lục Cảnh Ngôn đẩy cửa vào.

Lục Cảnh Ngôn buông đũa xuống, nhẹ giọng nói với Đường Tuế: "Để Diệp Phong đưa em đến sân bay.

"
Đường Tuế cũng không từ chối, gật đầu đồng ý.

Ăn cháo xong, Đường Tuế càng cảm thấy miệng nhạt vô cùng, hơn nữa vài ngày tiếp theo cũng không có thứ gì ngon để ăn, tâm trạng của cô đột nhiên xấu đi.

"Chờ em về, anh sẽ dẫn em đi ăn một bữa tiệc lớn.

"
Lục Cảnh Ngôn cảm thấy bộ dáng tức giận của cô hệt như con chuột lang nhà vậy.

.

 
Chương 201: Chương 201


"Ừ, được.

"
Đường Tuế khẽ gật đầu, nghĩ giá trị hắc hóa của anh còn 40, cũng không nhiều lắm.

Hiện giờ phải quay xong gameshow này trước, hoàn thành nhiệm vụ.

Đường Tuế vẫy tay với Lục Cảnh Ngôn rồi xuống lầu theo Diệp Phong.

Có một tòa sơn trang, chương trình này đã hot bạo ngay từ kỳ đầu tiên đến giờ.

Người tham gia luôn có năm người, 4 nam, 1 nữ.

Tống Thiên Thiên, nữ chính trong cốt truyện, có một hệ thống nhiệm vụ có thể đổi ngoại hình và dáng người.

Cho nên Đường Tuế biết, những ngôi sao nữ gặp tai nạn trong lúc tham gia chương trình trước kia, không chết thì bị thương, trên cơ bản đều do hệ thống nhiệm vụ này gây ra.

Tống Thiên Thiên cảm thấy loại nhiệm vụ này táng tận lương tâm, nhưng đồng thời cô ta lại không thể kiềm chế bản thân làm nhiệm vụ, đổi điểm số.

Cho nên qua mấy năm, ngoại hình và vóc dáng của Tống Thiên Thiên ngày càng hoàn hảo, xinh đẹp hơn, nước lên thuyền lên, hạng thành nữ minh tinh hạng 1.

Bởi vì trong người Tống Thiên Thiên có hệ thống nên phàm là người đàn ông cô ta muốn chinh phục, trên cơ bản đều không tầm thường.

Trong chương trình có bốn người đàn ông, một là ảnh đế Lưu Chấn Đông, một là idol Long Hạo, hai người còn lại là nam diễn viên mới nổi Hà Vân Tường và La Chí Nam.

Kịch bản gameshow khá thú vị, hơn nữa với vẻ ngoài đỉnh cao của Tống Thiên Thiên, năng lực ở các phương diện khác cũng rất mạnh, nên gameshow này luôn nổi bần bật.


Khi Đường Tuế tới nơi, năm người bọn họ có mặt ở đó.

Trên mặt Tống Thiên Thiên nở một nụ cười nhẹ, thấy Đường Tuế đi tới, cô ta vội vàng chào hỏi.

"Tuế Tuế, cuối cùng cô cũng tới, ha ha, chương trình này của chúng ta trước giờ có mỗi tôi là con gái, chán chết đi được, cuối cùng bây giờ cũng có thêm một người, tôi rất vui đó!"
"Cuối cùng cũng không còn cô đơn.

"
Tống Thiên Thiên cực kỳ thân thiện nắm tay Đường Tuế.

Cô ta cụp hàng mi mảnh dài che đi vẻ không hài lòng trong ánh mắt.

Từ nhan sắc ban đầu của cô ta đã được hệ thống nâng lên đến level max, trên cơ bản là không thể nào đẹp hơn nữa.

Bây giờ nhìn Đường Tuế tới đây, Tống Thiên Thiên thấy dáng người cô trước vểnh sau cong, làn da toàn thân mịn màng như tuyết.

Gương mặt chỉ nhỏ bằng bàn tay.

Đôi mắt mênh mông sương mù, hàng mi dài khẽ rung động, cả cơ thể mềm mại giống như chạm vào một chút sẽ vỡ tan.

Rõ ràng trên mạng, cô là một người phụ nữ thô tục không chịu nổi.

Đường Tuế trước mặt này, đẹp đến mức khiến người ta phải ganh tị.

"Thiên Thiên, cô nói thế là chúng tôi không vui đâu, chẳng lẽ bình thường chúng tôi không chơi với cô sao?"

Lưu Chấn Đông khoanh tay trước ngực, cười như không cười nhìn Tống Thiên Thiên.

"Anh Đông, em sai rồi.

"
Tống Thiên Thiên nói xong, còn tinh nghịch lè lưỡi.

"Hừ, nên phạt, trưa nay phải ăn thêm hai bát cơm.

"
Hà Vân Tường nhướng mày, nở nụ cười xấu xa.

"Vâng, được thôi.

"
Tống Thiên Thiên cười, gật đầu.

Đôi mắt cô ta đảo qua đảo lại trên hai người Hà Vân Tường và Đường Tuế.

Chợt che miệng cười.

"Sáng nay em có xem chương trình kẻ dẫn đường, hai người đều lên hot search.

"
"Vân Tường, anh là bạn trai của Tuế Tuế à?"
Tống Thiên Thiên rất có hứng thú hỏi.

Cô ta vừa dứt lời, những người còn lại đều nhất trí đổ dồn ánh mắt về phía hai người họ.

Không đề cập đến chuyện này còn tốt, vừa nhắc tới, vẻ mặt Hà Vân Tường liền khó coi, khinh thường liếc Đường Tuế một cái.

"Sao có thể, tôi không quen biết cô ta.

".

 
Chương 202: Chương 202


Đường Tuế này có tiếng ké fame trong giới.

Anh ta cũng không đoán được mình lại bị ké.

Hà Vân Tường hừ lạnh một tiếng, không thèm nhìn Đường Tuế.

Bầu không khí lập tức trở nên cứng đờ.

Tống Thiên Thiên duỗi tay bịt kín miệng, ngại ngùng nhìn Đường Tuế.

"Tôi xin lỗi, hình như tôi đã nói sai gì rồi.

"
Đường Tuế rút tay mình ra khỏi cánh tay Tống Thiên Thiên, lùi ra sau hai bước.

Rồi nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu.

"
Tống Thiên Thiên nghe giọng cô, thế mà cũng mềm mại như vậy, nhất thời khó chịu trong lòng.


Cô ta mím môi, lại hỏi: "Tuế Tuế, tôi rất tò mò, nhà cô có kịch bản Đường Thời Minh Nguyệt, hơn nữa lại sống trong chung cư Lam Thành, tôi nghĩ, bạn trai của cô hẳn là Vân Tường, nhưng hai người đều phủ nhận, chẳng lẽ là! A! "
Tống Thiên Thiên giả vờ đoán ra, rồi lại sợ tới mức bịt kín miệng.

Những người xung quanh đều sôi nổi ngầm hiểu.

Có thể quay Đường Thời Minh Nguyệt, còn có thể mua căn hộ ở Lam Thành, ngoại trừ Hà Vân Tường ra thì chính là Lục Cảnh Ngôn.

Mọi người đều biết, Lục Cảnh Ngôn mặc dù đối xử với người ngoài lịch sự nhã nhặn, thường hay lễ phép quá mức, nhưng bình thường sẽ không muốn có quan hệ cá nhân với đồng nghiệp.

Hà Vân Tường còn chướng mắt loại phụ nữ như Đường Tuế, chứ đừng nói đến Lục Cảnh Ngôn.

Bởi vì chương trình được livestream.

Nên lúc này phần bình luận đã bắt đầu mắng chửi, đặc biệt là fans của Hà Vân Tường và Lục Cảnh Ngôn.

"Trời ạ, cô Đường Tuế này đúng là ké fame quá đáng, một minh tinh tép riu, thấp kém quá đấy.

"
"Tôi phục rồi, vốn tưởng ké fame Hà Vân Tường là quá lắm rồi, sao cô ta còn dám ké cả Lục Cảnh Ngôn?"
"Cô ta nghĩ mình là ai mà ké fame đại thần đỉnh lưu thế, tôi nghe mà thấy xấu hổ dùm!"

"Mới đầu thấy Đường Tuế livestream ăn, tôi còn nghĩ có lẽ cô ta bị công ty quản lí lừa, bây giờ nhìn sắc mặt của cô ta, đúng là buồn nôn.

"
"Sau Đường Tuế chắc không phải còn đại gia nào đó ấy chứ! Người như cô ta mà cũng xứng tham gia gameshow này chắc?"
"Phụt ha ha, tôi nghĩ gameshow này khắc tất cả ngôi sao nữ ngoại trừ Tống Thiên Thiên đấy, rửa mắt mong chờ Đường Tuế sẽ thê thảm thế nào.

"
"Ngồi chờ Đường Tuế thê thảm!"
Tống Thiên Thiên đã nhận ra ánh mắt của những người xung quanh nhìn Đường Tuế mang theo ý khinh thường, không còn sự kinh diễm như trước.

Trong lòng cô ta không khỏi bắt đầu cười trộm.

"Tuế Tuế? Sao cô không nói gì thế!"
Tống Thiên Thiên nghiêng đầu, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng ngậm vào miệng, trừng lớn mắt, khó hiểu nhìn Đường Tuế.

Đường Tuế chớp mắt, nhẹ giọng hỏi: "Hồi trước tôi cũng có đọc tin tức, nói cô là vị hôn thê của Lục Đình Hạo, cũng có xem hot search nói cô và Hà Vân Tường là người yêu, còn có cô với ai mà thường xuyên lui tới quán cà phê gì đó, rốt cuộc tin nào mới là thật thế?"
Đường Tuế học vẻ ngây thơ khờ khạo của cô ta, giả bộ dò hỏi.

Trong nháy mắt, Tống Thiên Thiên cứng đờ tại chỗ, cô ta chưa từng bị ai hỏi như thế cả.

Cô ta cười xấu hổ, cắn chặt môi, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

Tống Thiên Thiên đang chuẩn bị nói gì đó, Đường Tuế đã lùi lại một bước.

Ngạc nhiên hỏi: "Tôi hỏi sai rồi sao?"
"À, tôi thấy cô cũng hỏi tôi như thế nên tôi cứ tưởng chúng ta là bạn bè thân thiết chứ, Thiên Thiên, chắc cô không trách tôi đâu nhỉ!".

 
Chương 203: Chương 203


Tống Thiên Thiên lập tức sững sờ.

Trước nay cô ta chưa từng gặp được một kẻ không biết xấu hổ như vậy.

Quả là gặp được đối thủ.

"Tôi! đương nhiên coi cô như bạn bè rồi.

"
Tống Thiên Thiên cười khan, chợt lại lên tiếng: "Mấy người trên mạng đều bịa đặt vô căn cứ, tôi với họ đều là bạn bè thôi.

"
Đường Tuế vừa nghe vậy lại gật đầu.

Trong lòng Tống Thiên Thiên tràn ngập tức giận.

"Đương nhiên tôi không tin rồi! Chuyện của tôi, tôi còn không rõ sao?"
Vừa dứt lời, Tống Thiên Thiên liền cảm thấy cô ta đang tự bê đá đập chân mình.

Cô ta cắn chặt răng, ngón tay cũng chợt siết chặt lại.

Đường Tuế chết tiệt này.

Đúng là nhanh mồm nhanh miệng.

"Tuế Tuế, được rồi, chúng ta đều không cần để ý mấy tin tức lung tung lộn xộn trên mạng.

"
Tống Thiên Thiên kéo ống tay áo Đường Tuế, ngượng ngùng cười.

Đúng lúc này, đạo diễn Khang Bình đi tới.


Nhìn đám người bọn họ đều vây quanh một chỗ thì nở nụ cười, tầm mắt như có như không quét qua người Đường Tuế.

Đây chính là cô gái Lục Cảnh Ngôn nhờ bà chăm sóc cẩn thận.

Nhìn xem, có rất người yêu thích đây này.

"Vâng, đạo diễn.

"
Tống Thiên Thiên mỉm cười chào.

Những người còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Khang Bình.

Khang bình vỗ tay, trợ lý bên cạnh nhanh chóng lấy một thùng carton tới.

"Vẫn giống trước, mỗi người chọn một số, dựa vào vận may.

"
Vừa nghe Khang Bình nói vậy, Lưu Chấn Đông lập tức cười ha ha, ra hiệu với Tống Thiên Thiên.

“Nói về vận may thì nhất định Thiên Thiên tốt hơn.


Long Hạo nhún vai: "Dù sao tôi cũng là người Châu Phi, mọi người cứ chọn đi, còn lại để tôi là được.

"
"Từ từ đã, đạo diễn, cô nói trước xem, chọn cái này! Chọn xong rồi thì làm gì, đưa nhiệm vụ hay đưa chúng tôi chỗ ở.

"
La Chí Nam nhanh chóng hỏi.

"Mọi người chọn trước đi đã.


"
Khang Bình không trực tiếp trả lời, chỉ mỉm cười, ý bảo bọn họ rút thăm trước.

Đường Tuế đứng một bên, nhìn mấy người họ nói đùa.

Bỗng nhiên, cô nghe được một âm thanh máy móc.

"Nhiệm vụ, để Đường Tuế rút thăm đầu tiên, phần thưởng là sức lực vô hạn trong một ngày.

"
Khi Đường Tuế đang cảm thấy kỳ lạ, Tống Thiên Thiên đứng một bên vội vui vẻ kéo Đường Tuế, đi tới trước hộp carton.

"Tuế Tuế, cô bốc trước đi.

"
Đường Tuế nhìn vẻ mặt tươi cười chân thành không chờ nổi của Tống Thiên Thiên.

Trong lòng cũng hiểu ra.

Âm thanh vừa rồi cô nghe được là hệ thống của Tống Thiên Thiên giao nhiệm vụ cho cô ta.

"Tôi vừa tới đã phá vỡ truyền thống của các cô cũng không tốt lắm, hơn nữa, các tiền bối còn chưa bốc thăm mà tôi đã bốc trước, không tốt đâu.

"
Đường Tuế lắc đầu, khước từ.

Hà Vân Tường nhìn Đường Tuế không vừa mắt, lúc này thấy Tống Thiên Thiên còn nhường nhịn, anh ta lập tức nói.

"Thiên Thiên, em làm gì thế, bình thường đều là em lên trước, em cứ bốc đi.

"
Trước đây Hà Vân Tường giúp đỡ, Tống Thiên Thiên sẽ rất vui vẻ, nhưng bây giờ Hà Vân Tường như vậy, hoàn toàn cản trở cô ta chứ giúp được gì.

Cô ta mím môi, lắc đầu.

"Đây là lần đầu tiên Tuế Tuế tới đây mà, khó khăn lắm mới có một cô gái tới chơi với em, em phải để Tuế Tuế ở lại đây chứ.

"
Tống Thiên Thiên hơi sốt ruột, thúc giục Đường Tuế.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, cô ta có thể nhận được sức lực vô hạn, đến lúc đó, làm những việc khác sẽ tiện lợi hơn nhiều.

.

 
Chương 204: Chương 204


Đường Tuế lắc đầu, dường như hơi lo lắng nhìn thoáng qua Hà Vân Tường.

Tống Thiên Thiên đã nhận ra sự lo lắng của Đường Tuế, cô ta lập tức cười nói: "Tuế Tuế, cô đừng sợ, tính tình Vân Tường hung dữ như thế đấy.

"
"Thật ra anh ấy là người tốt.

"
Hà Vân Tường nhìn bộ dạng dong dài của Đường Tuế, giận sôi máu.

Anh ta đang yên lành thì bị cô ké fame, vẫn còn đang tức giận đây.

"Cô ta không bốc thì để tôi bốc.

"
Hà Vân Tường trực tiếp bước qua, duỗi tay cầm một tờ giấy lên.

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh.

Khi Tống Thiên Thiên lấy lại tinh thần, nhiệm vụ của cô ta đã thất bại.

“Nhiệm vụ thất bại, thu hồi mắt to lóng lánh.

"
Đường Tuế nghe được âm thanh máy móc này, cô nghiêng đầu, đôi mắt to ngập nước nhìn Tống Thiên Thiên.

Quả nhiên phát hiện, đôi mắt to sáng ngời của Tống Thiên Thiên đã biến mất, thay vào đó là một đôi mắt đờ đẫn không có thần thái gì.

Gương mặt tinh xảo quả nhiên kém hơn nhiều.

Sắc mặt Tống Thiên Thiên tức khắc tối sầm lại, cô ta cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.


"Thiên Thiên, em bốc đi.

"
Long Hạo mỉm cười, để Tống Thiên Thiên bốc trước.

Tống Thiên Thiên cúi đầu, bây giờ cô ta không nhìn vào gương cũng biết, đôi mắt mình chắc chắn rất xấu.

Hừ, chờ sau khi nhiệm vụ được thông báo, muốn mạng của Đường Tuế, cô ta tuyệt đối không lưu tình.

"Được.

"
Tống Thiên Thiên mỉm cười ngọt ngào, đi qua rút thăm.

Mọi người lần lượt bốc thăm, Đường Tuế là người bốc cuối cùng.

Sau khi tất cả mọi người đều cầm một tấm thẻ trong tay, Khang Bình mỉm cười.

"Tấm thẻ này chính là môi trường cư trú của mọi người.

"
Nói xong, trợ lý đạo diễn bên cạnh liền cầm 6 bức ảnh tới cho bọn họ xem.

Trên mỗi bức ảnh đều được đánh số từ 1 đến 6.

Đường Tuế bốc được số 1, cô nhìn thấy ảnh chụp nhà mình, đó là chỗ đẹp nhất trong sáu ngôi nhà, là tốt nhất.

"Chà chà chà, được lắm, tôi không phải người tệ nhất nữa rồi.

"
"Tôi cũng không tệ lắm.


"
Long Hạo nhìn nhà mình, rất vừa lòng.

"A, Thiên Thiên không được may mắn lắm nhỉ!"
La Chí Nam cầm ảnh chụp của mình, cuối cùng nhìn thoáng qua Tống Thiên Thiên.

Thế mà là một căn nhà lụp xụp ẩm thấp, trên trong chẳng có thứ gì, chỉ có một chiếc đèn dầu và một chiếc giường gỗ.

Khá là đơn sơ.

Chương trình này của bọn họ có ratings cực kỳ cao là bởi vì! Nó rất chân thật.

Bất kể là gì, bạn bốc được cái gì thì là cái đó, hơn nữa, bọn họ đều đang livestream.

Cái này hoàn toàn không có cách nào làm giả.

Tống Thiên Thiên cắn chặt răng, nhặt tấm ảnh ngôi nhà lụp xụp của mình lên.

Dưới hàng mi mảnh dài là ánh mắt oán độc.

Nếu cô ta hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn sẽ không xui xẻo đến vậy.

Căn phòng tốt nhất chắc chắn là của cô ta.

Bây giờ ngược lại Đường Tuế được lợi.

Nhưng mà! Không sao, sau này còn có những nhiệm vụ khác, cô ta chắc chắn sẽ không thua nữa.

"Được rồi, bây giờ mọi người nhanh chóng mang hành lý về phòng mình, nửa tiếng sau đến đây tập hợp.

"
Khang Bình nói xong liền tủm tỉm cười nhìn bọn họ rời đi.

"Thiên Thiên, anh cầm vali giúp em.

"
Đường ở nông thông không được bằng phẳng cho lắm, pa-lăng của vali căn bản không thể trượt trơn tru được, vì vậy nhất định phải nâng lên.

Hà Vân Tường một tay cầm vali lớn của mình, lại đi tới trước mặt Tống Thiên Thiên đề nghị giúp đỡ.

.

 
Chương 205: Chương 205


Trước đây Tống Thiên Thiên vẫn luôn thiết lập hình tượng người phụ nữ thép, chuyện gì cũng làm được.

Hôm nay cô ta không có được sức lực vô hạn, nếu tự xách vali thì nhất định sẽ rất mệt.

Cho nên cũng không từ chối: “Được, vậy cảm ơn anh, Vân Tường.


Hà Vân Tường vẫn luôn tập thể hình, sức lực rất mạnh, huống chi anh ta cũng rất muốn xào CP với Tống Thiên Thiên.

Hà Vân Tường xách vali đi phía trước.

Tống Thiên Thiên xoay đầu lại nhìn Đường Tuế.

“Này, Tuế Tuế có cần tôi nói với bọn họ xách vali giúp cô không.


Tống Thiên Thiên thấy Đường Tuế vẫn đang đứng, trong ánh mắt mang theo sự đau lòng.

Bọn họ nghe Tống Thiên Thiên nói như vậy, vẻ mặt vô cùng xấu hổ.

Đường Tuế nghe vậy thì lắc đầu.

Giọng nói dịu dàng giống như ăn kẹo bông gòn.

“Không cần đâu.

” Cô nói xong thì dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn xách vali của mình lên, ngẩng đầu bước đi.

Mặt không đỏ, hơi thở ổn định, không chút phập phồng.


Ngược lại là Lưu Chấn Đông, dường như phải mất nhiều sức mới xách được vali lên, bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo.

Đi một bước còn phải nghỉ ngơi hai bước.

“Để tôi giúp cho.


Con đường này rất nhỏ hẹp, chỉ đủ cho một người đi.

Đường Tuế thấy anh ta cực khổ như vậy thì không nhịn được mở miệng.

“Hình… Hình như anh không đi nổi.


Lưu Chấn Đông thấy cô gầy yếu, vali của mình lại lớn, còn cao hơn cô, thật sự không thích hợp.

“Không sao.


“Anh đi phía trước nên hơi ngán đường.


Đường Tuế nói xong, cầm vali bên cạnh anh ta lên, cất bước đi về phía trước.

Khí thế hừng hực, không chút phập phồng.

Lưu Chấn Đông nhìn Đường Tuế như vậy, giật mình há to miệng.

Rồi nhìn Tống Thiên Thiên phía sau: “Tiểu Đường khỏe thật.



Lưu Chấn Đông nói xong thì vội vàng đuổi theo.

Trong lòng Tống Thiên Thiên có chút không thoải mái.

Từ khi cô ta có hệ thống thì vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng có cảm giác mơ màng như hiện tại.

Dường như mọi chuyện đang vượt tầm kiểm soát của cô ta.

Đường Tuế giúp Lưu Chấn Đông xách vali đến chỗ của anh ta, sau đó mang vali của mình về phòng mình.

Quả nhiên là phòng tốt nhất, có lũy tre xanh bao quanh, tường trắng và ngói đỏ, đây là hình ảnh của năm tháng bình yên.

Đường Tuế đẩy cửa đi vào, tất cả đồ dùng bên trong khá hiện đại.

Ở chỗ này cả đời cũng không sao cả.

Nhất là bên ngoài phòng ngủ còn có một dòng suối nhỏ, nước chảy róc rách, nghe âm thanh này cảm thấy rất thoải mái.

Phòng livestream đầy mưa đạn, lập tức bị spam.

“Đường Tuế lớn lên quá đẹp! Nhan sắc bùng nổ.


“Cô ấy không trang điểm thì phải, sao làn da lại tốt vậy chứ.


“Hừ, Đường Tuế làm gì đẹp bằng Thiên Thiên!”
“Cảm thấy Tống Thiên Thiên đẹp, hoàn toàn có thể đến phòng livestream của Tống Thiên Thiên!”
“Còn ở đây so sánh cái gì, người đẹp không cần bị so sánh, ok?”
Khi tất cả mọi người quay về phòng của mình thì sẽ có phòng livestream dành cho từng người.

Đường Tuế không quá nổi tiếng nên có ít người trong phòng livestream nhất.

Bởi vì Đường Tuế lên hot search, nên cũng có độ hot nhất định, không ít người vào đây xem cô.

.

 
Chương 206: Chương 206


Đường Tuế đứng nghỉ ngơi một lát, có chút đói bụng, cô mặt mày ủ ê sờ mặt của mình, răng vẫn còn đau nhức.

Cô vừa đến nơi, mọi người đã đến đông đủ, dường như đang chờ cô.

Tống Thiên Thiên cười nhìn Đường Tuế: “Tuế Tuế đến trễ rồi! Là vì phòng quá thoải mái nên có chút lưu luyến sao?”
Cô ta nói xong thì mím môi cười.

Hà Vân Tường liếc mắt nhìn Đường Tuế: “Lần sau nên có ý thức về thời gian.


Đường Tuế nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay: “Đạo diễn nói nửa tiếng, hiện tại mới hai mươi phút, nhưng mọi người đều ở đây, chắc tôi đến trễ thật!”
“Thật sự rất xin lỗi mọi người.


Đường Tuế nói, áy náy cười cười.

“Cô không đến trễ, không thấy đạo diễn vẫn chưa tới sao?”
Bởi vì chuyện xách vali nên Lưu Chấn Đông có ấn tượng rất tốt với Đường Tuế.

Nhưng…
Lưu Chấn Đông theo bản năng nhìn Tống Thiên Thiên nhiều hơn một chút.

Lúc trước anh ta cũng không cảm thấy Tống Thiên Thiên không đúng chỗ nào, hôm nay lại cảm thấy hình như cô ta đang cố ý.

Tống Thiên Thiên nhận ra ánh mắt của Lưu Chấn Đông, cũng không né tránh, ngược lại nở nụ cười tươi với Lưu Chấn Đông.


Lưu Chấn Đông ngây ra, có phải mình đã hiểu lầm gì đó hay không.

Lúc mọi người nói chuyện phiếm, Khang Bình đi tới.

“Mọi người sắp xếp đồ đạc xong rồi thì hiện tại bắt đầu làm nhiệm vụ, có tổng cộng sáu người, có thể chia làm ba đội, đương nhiên đây chỉ là đề nghị của tôi, mọi người có thể chia đội theo ý của mình, hoàn thành nhiệm vụ để thu hoạch điểm tích lũy.

” Khang Bình nói xong, lại dừng một chút: “Điểm tích lũy cuối cùng có thể đổi lấy cơm tối.


Khang Bình nói xong thì lui sang một bên, để bọn họ tự giải quyết.

“Thiên Thiên, chúng ta là bạn đồng hành tốt, chúng ta chung một đội đi.


Hà Vân Tường nhanh chóng đứng ở trước mặt Tống Thiên Thiên.

“Tôi cũng muốn chung đội với Thiên Thiên.


La Chí Nam cũng đứng qua đó.

Từ trước đến nay Tống Thiên Thiên vẫn luôn rất may mắn, hơn nữa cô ta biết rất nhiều thứ, siêu lợi hại, mọi người cũng thích đi theo cô ta.

“Thầy Lưu cảm thấy thế nào?”
Long Hạo nhìn Lưu Chấn Đông, lễ phép hỏi.

Lúc anh ta đến đây thì người môi giới đã cẩn thận dặn dò, không được thân thiết với Đường Tuế, người này rất thích ké fame.


Nếu bị cô quấn lấy thì rất xui xẻo.

Anh ta là idol, nếu trêu chọc loại người này thì giống như bỗng nhiên chọc phải miếng thịt tanh.

Trước nay anh ta luôn đi theo Lưu Chấn Đông.

Lưu Chấn Đông nhìn Đường Tuế bên cạnh, nhìn cô gái nhỏ đứng một người ở bên kia, có chút đáng thương bất lực.

Anh ta cũng biết Long Hạo, chắc chắn sẽ đi theo mình.

Nếu anh ta chọn Tống Thiên Thiên, tên nhóc này chắc chắn cũng sẽ đi theo.

Vậy thì Đường Tuế chỉ có một mình.

Haiz, dù sao buổi tối cũng không thích hợp ăn quá nhiều, không lấy được điểm tích lũy cũng không quan trọng.

“Tôi đi theo Tiểu Đường.


Lưu Chấn Đông đi tới trước mặt Đường Tuế.

Long Hạo thấy vậy, không có cách nào khác nên cũng đi qua.

“Tôi đi theo thầy Lưu.


Khang Bình thấy bọn họ đã chia đội xong, cũng bắt đầu thông báo nhiệm vụ.

“Mọi người có thể lựa chọn thực hiện những nhiệm vụ này theo số điểm, điều kiện tiên quyết là mọi người nhất định phải chú ý an toàn, nhất là Tiểu Đường, cô vừa đến đây, nhất định phải chú ý đó.


Khang Bình cũng rất bất đắc dĩ, không biết vì sao gần đây nữ diễn viên tham gia đều xảy ra chuyện, không chết cũng bị thương, tuy rằng không hề liên quan đến ekip, nhưng ảnh hưởng vẫn rất lớn.

.

 
Chương 207: Chương 207


Khang Bình vừa mới nói xong, ánh mắt mọi người đồng thời nhìn về phía Đường Tuế.

Đường Tuế dịu dàng cười nói: “Tôi sẽ chú ý.


Lưu Chấn Đông cũng đưa tay vỗ vai Đường Tuế.

“Tiểu Đường, cô đừng lo lắng, chúng ta cứ tùy tiện làm nhiệm vụ, có thể làm được thì được, không có cơm tối cũng không quan trọng, đúng lúc gần đây chúng tôi muốn giữ vóc dáng một chút.


Long Hạo không nói thêm gì, nhưng Lưu Chấn Đông đã nói như vậy, anh ta cũng chỉ có thể gật đầu.

Đường Tuế gật đầu: “Vâng, được.


“Chúng ta làm nhiệm vụ này trước đi.


“Quét dọn chuồng gà và nhặt trứng gà.


Long Hạo vừa thấy nhiệm vụ này, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

“Tôi không làm được, tôi ghét nhất là động vật mỏ nhọn, vừa nhìn là tê cả da đầu.


Long Hạo lắc đầu từ chối, đừng nói đi quét dọn chuồng gà, còn phải nhấc gà mái lên lấy trứng gà.


Chuyện này có độ khó cấp luyện ngục luôn đó.

Đương nhiên chỉ có anh ta nghĩ như vậy.

“Không sao, anh có thể đứng bên ngoài, giúp chúng tôi cầm trứng gà!”
Đường Tuế cảm thấy nhiệm vụ này rất đơn giản.

Chuồng gà ngoài dơ ra cũng không có vấn đề gì khác.

“Được rồi, đi thôi!”
Long Hạo thấy hai người bọn họ muốn làm nhiệm vụ này, cũng không nói gì nữa, đành gật đầu.

Ba người cùng đi tới chuồng gà.

Quả nhiên vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, cỏ khô trên mặt đất dính vào nhau, đầy phân gà, ngay cả trong không khí cũng mang theo mùi hôi thối tanh nồng.

“Ọe! ”
Lưu Chấn Đông vừa vén ống tay áo lên, đang định đi vào quét dọn thì ngửi thấy mùi này.

“Xem ra nhiệm vụ này còn khó khăn hơn chúng ta tưởng.


Lưu Chấn Đông nhìn tờ giấy trong tay, khó trách chuồng gà có nhiều điểm tích lũy như vậy, khoảng năm mươi điểm.

“Thầy Lưu, lát nữa chúng ta đi vào, lùa gà sang một bên trước vậy thì có thể quét dọn dễ dàng hơn.



Đường Tuế đeo khẩu trang, mặc tạp dề, đeo bao tay da.

Lưu Chấn Đông thấy cô gái nhỏ đáng yêu đã trang bị đầy đủ, mình mà còn đứng ở đây thì có vẻ làm kiêu.

Anh ta nghe Đường Tuế nói vậy, cũng quan sát địa hình.

Sau đó lập tức gật đầu.

“Được.


Rồi cũng mặc đồ vào.

Long Hạo đứng ở sau nhìn chuồng gà dơ bẩn như vậy, mình lại không thể giúp đỡ, cũng có chút xấu hổ.

Nếu gà tụ tập lại một nơi thì anh ta cũng có thể hỗ trợ quét dọn.

Vậy là anh cũng cầm đồ mặc vào.

Lúc này, những bình luận đầy vẻ châm chọc nổi lên.

“Thật là buồn cười, không phải Đường Tuế cho rằng gia cầm sẽ nghe lời đấy chứ!”
“Cười chết tôi, ngày đầu tiên đến đây đã bắt đầu chỉ huy người khác.


“Xì, chúng ta cứ chờ đi, xem lát nữa cô ta mất mặt thế nào!”
“Đừng nói nữa, tôi sắp cười đến chết rồi, còn muốn gà tụ lại một chỗ, cô cho rằng mình là ai!”
Mưa bình luận chê cười bay qua, Đường Tuế cũng không biết.

Cô và Lưu Chấn Đông đứng trong chuồng gà, Đường Tuế lập tức đi tới một bên, thét to với đám gà bên đó.

Đường Tuế cực kỳ nghiêm túc mà nói chuyện với đám gà.

.

 
Chương 208: Chương 208


Thấy dáng vẻ này của cô, Lưu Chấn Đông lập tức phì cười.

Đột nhiên, anh ta cảm thấy cô gái Tiểu Đường này rất đáng yêu.

Đi vào, rồi nói chuyện với đàn gà.

Long Hạo đứng bên ngoài, mặc dù không nói gì nhưng đôi mắt mắt lộ ra bên ngoài lại cong lên.

Đúng lúc này, bình luận chế giễu cũng càng nhiều hơn.

“Ha ha ha! ”
“Tiếng cười của lầu trên quấy rầy đến tôi.


“Tuy tôi cảm thấy Đường Tuế rất ngu ngốc, nhưng không ngờ tới lại ngu đến mức nói chuyện với gà.


“Cảm ơn, đúng là tôi bị ngốc.


Ngay lúc nhiều người đều đang giễu cợt thì lại thấy đám gà kia, dưới câu nói của Đường Tuế, tất cả đều chậm rãi dịch về một bên.

Nếu một hai con thì cũng không có gì.

Nhưng hết con này đến con khác lại lũ lượt đi qua.

Hơn nữa, tất cả đều chen chúc vào trong một góc vắng vẻ, dáng vẻ không dám thở mạnh.

“Ừm, rất ngoan!”
Đường Tuế thấy vậy, khẽ gật đầu.

Hài lòng khen ngợi một tiếng.


Lưu Chấn Đông:!
Long Hạo:!
Vậy cũng được luôn?
“Thầy Lưu, chúng ta cứ thu dọn rơm rạ bẩn này ra ngoài trước đã.


Đường Tuế nghiêng đầu, nhìn Lưu Chấn Đông ở bên cạnh.

“Được.


Lưu Chấn Đông khẽ gật đầu, nói.

Hai người bắt đầu cầm lấy cào cỏ, nhanh chóng dọn dẹp lại đám rơm bẩn thỉu ở đây.

Long Hạo đứng bên ngoài thấy bọn họ bận rộn thì thấy áy náy.

Anh ta nhìn đàn gà mỏ nhọn, thấy chúng hình như chúng đang đứng bất động thì cũng cầm lấy cào cỏ, đi tới.

“Anh đừng vào, đằng kia có ống nước đúng không? Đợi lát nữa, anh đứng đấy cọ rửa nền đất đi.


Đường Tuế quay người lại, thấy dáng vẻ đi tới đi lui của Long Hạo thì vội nói.

“Được.


Long Hạo nghe vậy thì cuống quýt gật đầu.

“Tiểu Đường, có phải cô đã từng học ngôn ngữ động vật không?”
Lưu Chấn Đông nhìn đám gà đang nơm nớp lo sợ đứng đó, rồi lại nhìn sang Đường Tuế đang chăm chỉ cúi đầu, nhịn không được hỏi thăm.

“Không có.



Đường Tuế không khỏi phì cười.

“Vậy có lẽ đây là duyên phận trời sinh giữa cô với bọn chúng.


Lưu Chấn Đông suy nghĩ một lúc mới nghĩ ra một lý do như vậy.

Đường Tuế cúi đầu, khẽ gật đầu.

“Có lẽ vậy.


Nhưng trong lòng lại cười thầm.

Cô là nhân sâm tinh đó! Từ nhỏ đã sinh trưởng trong Vân Khuê Linh Cảnh, nên không giống với những tiểu tinh dưới phàm trần.

Tụi nó đương nhiên sẽ sợ cô.

Đường Tuế mím môi, cười thầm.

Chẳng mấy chốc, vết bẩn trên rơm rạ đều đã được đám người Đường Tuế rửa trôi, Long Hạo cũng đúng lúc dùng nước rửa sạch nền đất.

Sau khi dọn xong một nửa, Đường Tuế và Lưu Chấn Đông lại cùng nhau làm ổ gà.

Long Hạo lấy rơm rạ sạch trải lên, bên này mọi thứ đều đã được dọn sạch.

Sau khi bọn họ làm xong bên này, Đường Tuế lại để cho đàn gà đi qua.

Nếu như trước đó là sự trùng hợp, thì bây giờ! cả đàn gà đều ngoan ngoãn như học sinh tiểu học băng qua đường khi tan học vậy.

Hai người Lưu Chấn Đông và Long Hạo liếc nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt của đối phương.

Đúng là chuyện lạ có thật.

Chẳng mấy chốc, chuồng gà đã được bọn họ quét dọn sạch sẽ.

Đúng lúc này, Khang Bình cười tít mắt đi tới.

“Các người có thể kích hoạt nhiệm vụ mới.

Nếu Long Hạo có thể lấy trứng gà ra, thì có thể đạt thêm 50 điểm tích lũy nữa!”.

 
Chương 209: Chương 209


Khang Bình vừa thốt ra lời này, ánh mắt mọi người lập tức sáng lên.

Đùa à, bận rộn làm việc mệt gần chết mới được năm mươi điểm tích lũy.

Bây giờ lại có người nói với bọn họ, chỉ cần để Long Hạo lấy trứng gà ra là có thể đạt thêm năm mươi điểm tích lũy nữa! Cảm giác này thực sự quá phê rồi.

Thấy hai người bọn họ như vậy, Khang Bình lập tức mỉm cười nhìn Long Hạo.

“Long Hạo, cậu cảm thấy thế nào?” Trong lòng Long Hạo rất là rầu rĩ, một mặt cảm thấy năm mươi điểm này rất dễ lấy, nhưng khi nhìn lại đám động vật mỏ nhọn lại thấy rất kinh khủng: “Tôi có thể đi vào chung với cậu.


Đường Tuế đi tới trước mặt Long Hạo, ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói.

Long Hạo suy nghĩ, cô ở chuồng gà đã đạt tới trình độ nói một không hai.

Mấy con gà này đều xem cô là thủ lĩnh.

Ngẫm nghĩ một lúc, vẻ mặt anh ta dường như cũng không còn sợ như vậy nữa.

“Đạo diễn, Tiểu Đường có thể đi vào cùng tôi không?”
Long Hạo xoay người lại hỏi.

Khang Bình cũng không biết chuyện xảy ra trước đó.

Nên nghe Long Hạo nói vậy bà cũng không quan tâm lắm.

“Đương nhiên là có thể.


Khang Bình khoanh tay lại, bình tĩnh đứng ở một bên, yên lặng chờ Long Hạo đi qua.


“Tiểu Đường, cô vào chung với tôi.


Long Hạo đi vào cùng Đường Tuế, rất hiển nhiên đã xem Đường Tuế thành bùa hộ mệnh của mình.

“Được.


Đường Tuế gật đầu, đi vào trước.

Cô chỉ huy đàn gà đứng sang một bên, rồi lại cùng Long Hạo đi lấy trứng gà.

Rất dễ dàng đã có thể lấy hết trứng gà trong ổ.

Hai người lần lượt bước ra ngoài, đặt cái giỏ đầy trứng gà xuống đất.

“Đạo diễn, điểm tích lũy.


Lưu Chấn Đông vô cùng đắc ý chìa tay về phía Khang Bình.

Vẻ mặt Khang Bình lúc này vô cùng buồn cười.

Bà đang chờ xem trò cười của Long Hạo đây.

Ai ngờ?
Long Hạo đã dễ như ăn cháo thành công lấy được trứng gà.

Hóa ra Bug của trò chơi này chính là Đường Tuế! Mặt mũi Khang Bình tối sầm, đưa thẻ tích lũy qua cho anh ta.

“Ha ha ha, cảm ơn.



Lưu Chấn Đông cất thẻ tích lũy đi, dẫn Đường Tuế và Long Hạo Ly ra ngoài.

Mưa bình luận lúc này đã bị ha ha ha càn quét.

“Đường Tuế quá vipro, đó là kỹ năng gì vậy?”
“Tôi thực sự rất cảm ơn Đường Tuế vì đã chăm sóc cho anh trai của chúng tôi như thế.


“Hì hì, anh trai nhà chúng tôi mới không phải vì ở cạnh Đường Tuế mới không sợ động vật mỏ nhọn đâu.


Thỉnh thoảng vẫn có không ít bình luận bôi đen Đường Tuế, nhưng rất nhanh sau đó, tất cả đều bị những bình luận khôi hài cũng như cảm ơn quét đi.

“Tiểu Đường, cô nghĩ xem bây giờ chúng ta đến bên kia bắt cá có được không?”
Lưu Chấn Đông hỏi Đường Tuế.

Rõ ràng là đã xem Đường Tuế thành đội viên chủ lực.

“Có thể, nghe theo thầy Lưu.


Đường Tuế gật đầu, vô cùng ngoan ngoãn.

Lưu Chấn Đông nghe cô gọi vậy, lập tức xua tay.

“Tuế Tuế, tôi lớn hơn cô.

Sau này cô gọi anh Lưu là được rồi.

Đừng gọi thầy Lưu nữa, nghe khách sáo quá.


Lưu Chấn Đông rất thích Đường Tuế, cô gái ngoan ngoãn lanh lợi như vậy rất được mọi người yêu thích.

Còn đi vào chuồng gà quét dọn nữa, không sợ bẩn, không sợ mệt, làm việc gọn gàng lưu loát.

Bình thường thì mấy cô gái yểu điệu như cô có bao giờ làm mấy việc bẩn và cực này đâu.

.

 
Chương 210: Chương 210


“Được ạ, anh Lưu.”
Đường Tuế gật đầu.
Long Hạo ở bên cạnh suy nghĩ, cũng nhỏ giọng nói: “Tiểu Đường, nếu không cô cũng đừng gọi tôi là anh Hạo nữa, gọi Hạo Hạo được không?”
Dù sao bọn họ cũng vừa trải qua tình đồng chí.
“Được.”
Đường Tuế không quan tâm đến mấy thứ này lắm, chỉ là một tiếng xưng hô mà thôi.
Nếu bọn họ muốn vậy thì cô cũng thuận theo.
Đường Tuế vung cánh tay nhỏ lên, đi theo sau hai người họ.
“Tiểu Đường, để tôi đưa cái mũ cho cô mang.

Mặt cô phơi nắng đến đỏ bừng rồi kìa.”
Nói rồi Long Hạo đưa mũ rơm đang mang trên đầu cho cô.
“Không cần đâu.”
“Cảm ơn.”
Vậy là Đường Tuế cũng chỉ có thể cảm ơn.
Ba người bọn họ lại đi thêm vài bước, lúc sắp đến bờ sông.
Đường Tuế chợt nghe thấy âm thanh máy móc.
“Phải tìm cách để Đường Tuế rơi xuống sông.


Nếu thành công...!thưởng mắt hạnh rực rỡ, nếu thất bại thì lấy lại đôi chân thon dài.”
Đường Tuế nghe vậy liền biết đám người Tống Thiên Thiên cũng đang ở gần đây.
Quả nhiên, khi bọn họ đi đến ngã rẻ thì nhìn thấy ba người Tống Thiên Thiên đứng bên cây cổ thụ.
“Ôi, anh Lưu, các anh cũng tới rồi à.

Có phải đến bây giờ vẫn chưa có điểm tích lũy nào không?”
Lúc nói chuyện Hà Vân Tường còn cực kỳ giễu cợt liếc Đường Tuế một cái.
Ha ha, đi theo loại người như Đường Tuế sao mà có điểm được.
Sợ là tối nay bọn anh ta ở đây ăn ngon, còn bọn Đường Tuế chỉ có thể uống nước lã thôi.
Đúng là cười ẻ.
Nghe Hà Vân Tường nói vậy, Long Hạo cảm thấy có chút khó chịu.
Trước đó anh ta cũng có một vài thành kiến với Đường Tuế, nên nếu có nghe được cũng xem như chưa nghe.
Nhưng bây giờ thì khác.
Giờ anh ta đã xem Đường Tuế là bạn của mình.
Giờ nghe mấy cái ý nghĩa sâu xa trong lời nói của Hà Vân Tường, anh ta cảm thấy siêu cấp khó chịu.
“Các cậu đạt được bao nhiêu điểm tích lũy rồi?”
Long Hạo hỏi ngược lại.
Hà Vân Tường được hỏi đúng vấn đề, cười cợt: “Cũng không nhiều lắm, có hai mươi điểm thôi.”
“Haizzz, nhiệm vụ lần này thực sự quá khó.


Cũng may là chúng ta có nữ thần may mắn Thiên Thiên.

Nếu không thì chúng tôi ở đây cũng không may mắn như vậy.”
Hà Vân Tường tâng bốc xong, còn nhướng mày lên.
Long Hạo gật đầu đồng ý.
“Đúng là không nhiều thật.”
La Chí Nam cũng tỏ vẻ khó hiểu.
Sắc mặt của Tống Thiên Thiên cũng cứng đờ ra.
“Anh Lưu, lấy thẻ tích lũy của chúng ta ra.”
Long Hạo kéo Lưu Chấn Đông đến bên cạnh, Lưu Chấn Đông là người lớn tuổi nhất, tuy anh ta không so đo với mấy người nhỏ tuổi, nhưng vẫn lấy hai tấm thẻ tích lũy năm mươi điểm ra.
“Một trăm điểm!”
La Chí Nam nhìn thẻ tích lũy, nhịn không được thét lớn lên.
“Sao các người lại có một trăm điểm được!”
“Ha ha, lát nữa các người xem chương trình chẳng phải sẽ biết ngay sao.”
Lưu Chấn Đông cất thẻ tích lũy đi, lại nhìn vào ao cá trước mặt.
“Tiểu Đường, nhiệm vụ lần này là câu một con cá, có thể nhận được ba mươi điểm.”
Đường Tuế gật đầu, thật ra chuyện này rất đơn giản.
“Anh Lưu, không thì chúng ta đi cùng nhau đi!”
Mặc dù Tống Thiên Thiên rất ghen tị khi bọn họ đột nhiên có được một trăm điểm.
Nhưng nghĩ đến nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành của mình thì cô ta vẫn tranh thủ một phen.
Chỉ cần khiến Đường Tuế rơi xuống nước là cô ta có thể lấy lại đôi mắt sáng ngời.
Phải biết rằng, bởi vì gần đây mất đi đôi mắt to làm cô ta phải dậy sớm hơn một tiếng mỗi ngày để trang điểm.
Cho nên!
Bất kể như thế nào, cũng phải làm cho Đường Tuế rơi xuống nước!.

 
Chương 211: Chương 211


“Cùng nhau? Nếu chúng ta làm cùng nhau thì điểm tích lũy sẽ tính thế nào?”
Long Hạo không hiểu.
“Nếu chúng ta ở cùng nhau mà câu được cá, thì đương nhiên là mỗi bên một nửa điểm tích lũy à.”
Tống Thiên Thiên khẽ mỉm cười.
“Vẫn là thôi đi.

Điểm tích lũy vốn không nhiều lắm, chỉ có bốn mươi, nếu chia đều ra thì quá ít.”
Hà Vân Tường nhíu mày, có chút không muốn chia điểm tích lũy này ra cho nhóm Đường Tuế.
Bọn họ đã ở đây một lúc lâu, có lẽ sẽ nhanh chóng câu được cá thôi.
“Anh Lưu, anh thấy thế nào?”
Tống Thiên Thiên hỏi thẳng Lưu Chấn Đông, hoàn toàn không để ý đến ý kiến của những người khác.
Dù sao cuối cùng đều là do Lưu Chấn Đông quyết định.
Vốn tưởng chuyện đã ván đóng thành thuyền.
Ai ngờ đâu, ngay sau đó, Tống Thiên Thiên lại thấy Lưu Chấn Đông nhìn sang Đường Tuế.
Đường Tuế lắc đầu.
“Tôi cảm thấy không cần thiết.”
Lưu Chấn Đông nghe thấy lời này, thì biết rõ chắc chắn Đường Tuế đã có cách, nắm chắt được tình hình.
Vậy là anh ta cười gật đầu.
Từ chối Tống Thiên Thiên.
“Thiên Thiên, chúng tôi định tự làm, mọi người cứ làm chuyện của mọi người đi.”

Tống Thiên Thiên sững sờ tại chỗ, cô ta vốn tưởng chuyện này đã chắc 100%.
Nhưng cô ta không ngờ rằng mình lại bị từ chối, còn là bị Đường Tuế từ chối như vậy.
Hơn nữa, từ lúc nào mà mối quan hệ của bọn họ lại trở nên tốt đẹp đến vậy, Đường Tuế vậy mà có thể làm trưởng nhóm.
Hà Vân Tường thấy Đường Tuế từ chối thì bĩu môi hừ lạnh.
“Thiên Thiên, chúng ta hoàn toàn có thể tự mình làm, không cần người khác.”
Nếu không phải Tống Thiên Thiên muốn hoàn thành nhiệm vụ thì tìm bọn họ liên minh làm mẹ gì.
Hiện tại....!
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
2.

Nhị Triều Hoàng Hậu - Dương Vân Nga
3.

Đợi Mùa Phượng Nở
4.

Đau Đến Mấy Vẫn Yêu
=====================================

Ánh mắt Tống Thiên Thiên sáng rực, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Đường Tuế, đăm chiêu suy nghĩ.
“Thiên Thiên, cô nghĩ ra cách để câu được cá chưa?”
Thấy vẻ mặt Tống Thiên Thiên nghiêm túc như thế, Hà Vân Tường cực kỳ thán phục.
Anh ta vẫn luôn thích Tống Thiên Thiên, Tống Thiên Thiên có làm bất cứ chuyện gì cũng đều cảm thấy bình thường.
“Chúng ta cũng đi qua xem xem.”
Tống Thiên Thiên nào có quan tâm đến chuyện câu cá? Bây giờ tâm trí của cô ta đều là phải làm thế nào để khiến Đường Tuế rơi xuống nước.
Hừ.
Đoàn người cùng nhau đứng bên bờ sông, lặng lẽ nhìn mặt sông.
Khóe mắt Đường Tuế vẫn không ngừng đảo qua Tống Thiên Thiên.
Cô khẽ hừ lạnh một tiếng.
Trước đó cô đã nghe thấy âm thanh máy móc kia rồi, cho nên cũng biết được ý đồ của Tống Thiên Thiên.
Đúng lúc này, cô nhìn thấy Tống Thiên Thiên lao thẳng tới.
Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh, Đường Tuế nhanh chóng né ra.
Tống Thiên Thiên trợn to mắt, vươn tay định túm lấy ai đó, nhưng lại phát hiện xung quanh không có bất kỳ ai.
“Bùm chíu…”, Tống Thiên Thiên rơi xuống sông.
“A!”
Ngay khi bị rơi xuống, cô ta hét lớn lên: “Cứu mạng, cứu mạng với!”
Cô ta vô cùng chật vật ở dưới sông, hai tay không ngừng đạp nước.
Những người còn lại nhìn thấy đều vô cùng lo lắng.
“Mau đến cứu người!”
Hà Vân Tường tiến lên phía trước vài bước, hét lên với tổ đạo diễn.
Vẻ mặt của tổ đạo diễn cũng có chút lúng túng.
“Thiên Thiên, cô đứng lên đi, nước chỗ này rất cạn.”
Kèm theo đó tiếng la của một người.
Tống Thiên Thiên ngừng đạp nước, sững sờ đứng lên, nhìn mực nước sông, chỉ đến ngang phần eo của mình.
Trong lúc đang ngẩn người..

 
Chương 212: Chương 212


Hệ thống: “Nhiệm vụ thất bại, thu hồi đôi chân thon dài.


Nghe vậy, Tống Thiên Thiên đứng yên trong nước không dám nhúc nhích.

Đôi mắt đã không còn, đôi chân dài mà cô ta kiêu ngạo bây giờ cũng không còn nữa?
“Thiên Thiên, đến đây, tôi kéo cô lên.


Hà Vân Tường đứng trên bờ, vươn tay về phía Tống Thiên Thiên.

Sắc mặt Tống Thiên Thiên rất khó coi, hôm nay vì để khoe đôi chân dài của mình nên cô ta chỉ mặc một chiếc quần đùi.

Nếu bây giờ cứ vậy mà ra ngoài thì chẳng phải đôi chân voi của cô ta sẽ lộ ra sao.

Cùng lúc đó, Đường Tuế cũng nghe thấy âm thanh máy móc kia, nên cực kỳ thích thú vòng hai tay trước ngực, nhìn Tống Thiên Thiên.

Cô thực sự rất muốn biết nếu không có đối chân thon dài thì dáng vẻ của Tống Thiên Thiên sẽ như thế nào.

Dưới ánh nhìn của mọi người, cơ thể của Tống Thiên Thiên lắc lư, cuối cùng ngã xuống sông.

“Này, đừng chụp hình nữa, mau đến cứu người đi.


Một trận nhốn nháo.

Tống Thiên Thiên được người khác quấn chặt trong chiếc khăn tắm, rồi ôm đi.

Đường Tuế đứng trên bờ, vẻ mặt có chút tiếc nuối.

Đúng là quá đáng tiếc mà.

Không thể nhìn thấy gì cả.


Sau khi Tống Thiên Thiên rời đi, năm người còn lại cũng đứng trên bờ.

Sắc mặt Hà Vân Tường rất khó coi, anh ta hung dữ trừng Đường Tuế.

“Lúc Thiên Thiên vừa mới ngã xuống, tại sao cô lại tránh ra?”
Giọng Hà Vân Tường đầy vẻ chất vấn.

“Tôi không tránh ra, chẳng lẽ chờ cô ta đụng vào sao?”
Đường Tuế ngoẹo đầu hỏi lại.

“Vậy thì cô cũng không thể né ra được.


Gương mặt Hà Vân Tường vô cùng đen, anh ta ước gì người bị té lúc này là Đường Tuế.

“Hà Vân Tường, cậu đừng quá đáng.


Long Hạo không thể nhìn nổi nữa.

Chuyện này vốn không liên quan gì đến Đường Tuế cả.

“Hừ.


Hà Vân Tường cười lạnh một tiếng.

Anh ta quay đầu, nhìn La Chí Nam ở một bên.

“Bây giờ Thiên Thiên không ở đây, chúng ta phải cố gắng kiếm điểm tích lũy, để buổi tối Thiên Thiên được ăn ngon một chút.


La Chí Nam gật đầu.


“Ào ào ào.


Anh ta vừa dứt lời, dưới mặt sông, lại bắt đầu nổi lên từng đợt gợn sóng.

Bỗng dưng, một con cá lớn từ trong sông nhảy ra, nhảy thẳng vào trong ngực Đường Tuế.

Đường Tuế ngơ ngác ôm con cá lớn đứng đấy.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều sững sờ, không hiểu tại sao vấn đề lại phát triển theo hướng này.

Gì thế này?
“Tiểu Đường, cô có thể hiểu được con cá nói chuyện sao?”
Lưu Chấn Đông không kìm được lên tiếng hỏi.

Đường Tuế nở nụ cười trong veo.

“Đương nhiên là không.


“Chúng ta đi đổi điểm tích lũy thôi.


Lưu Chấn Đông nhận lấy con cá lớn từ tay cô, đi theo nhóm đạo diễn đổi thẻ tích lũy.

Yên lặng đi tới gần Đường Tuế.

Anh ta luôn cảm thấy dường như trên người Đường Tuế có một loại ma lực nào đó.

Hà Vân Tường và La Chí Nam cũng ngơ ngác nhìn Đường Tuế.

Đúng lúc này, mưa bình luận cũng bắt đầu quét qua màn hình.

“What what what? Thực sự có cơ sở khoa học sao?”
“Ha ha ha, thật nực cười mà, có phải Tống Thiên Thiên rơi xuống nước, làm con cá chép đó giật mình không nhỉ.


“Một con cá dễ dàng tới tay như vậy.

Con mẹ nó, tôi cảm thấy có khi nào Đường Tuế là cẩm lý không!”
“Mẹ nó, đợi lát nữa tôi phải đi một vòng quanh Đường Tuế, ha ha ha, nhất định sẽ có vận may!”
“Mấy người vẫn còn ở đây khoác lác à, không ai cảm thấy Đường Tuế rất mất lễ phép ư? Vậy mà không giúp Tống Thiên Thiên, hại Tống Thiên Thiên rơi xuống nước.

”.

 
Chương 213: Chương 213


“Đúng vậy, đáng lẽ Thiên Thiên của chúng ta sẽ không rơi xuống nước, bây giờ còn không biết người như thế nào.


“Phụt, đừng đùa nữa được không? Nước chỗ đó cũng không sâu mà, hơn nữa, Tống Thiên Thiên bình thường không phải là người phụ nữ thép à? Như nào? Hôm nay người phụ nữ thép không thể đứng dậy à.


Vốn dĩ fans hâm mộ của Tống Thiên Thiên còn muốn giẫm Đường Tuế một đợt, ai ngờ lại nhanh chóng bị vả mặt.

Đường Tuế này đúng là khắc tinh của cô ta, từ khi gặp cô, cô ta không còn may mắn nữa.

Tống Thiên Thiên nhìn chằm chằm mình trong gương, không còn đôi mắt to sáng ngời, nhìn thế nào cũng không vừa mắt.

Cô ta lại cúi đầu xuống, nhìn đôi chân của mình trong quần ống rộng.

Cho dù đã mặc quần ống rộng, đôi chân cũng không thẳng chút nào.

Thật sự rất xấu xí!
Không được, cô ta phải nhanh chóng ra ngoài, tiếp tục làm nhiệm vụ để nhanh chóng lấy lại những thứ này.

Xấu xí như vậy thật sự khiến cô ta rất khó chấp nhận được.

Sắc mặt Tống Thiên Thiên lạnh lẽo đi, cô ta cầm cọ trang điểm trên bàn, chuẩn bị trang điểm.

Hiện tại phần lớn điểm tích lũy bên ngoài đều bị nhóm Đường Tuế lấy được.

Cho đến bây giờ, hai người Long Hạo và Lưu Chấn Đông đều không tin được bọn họ có thể giả xì dầu tinh khiết như vậy.

Giúp bà cụ lấy áo sơ mi từ trên cây cổ thụ xuống.


Đường Tuế không nói hai lời liền trèo lên cây, chưa đầy mấy phút, đã lấy được áo sơ mi cho bà cụ.

Giúp bác Vương chuyển gạo.

Một bao gạo bình thường đều là hai ba trăm cân, phải hai người đàn ông bình thường cùng nhau khiêng mới được, vừa khiêng thở hồng hộc, đi một bước nghỉ ba bước.

Đường Tuế nhẹ nhàng dùng một tay nâng một bao lên, bước đi thong thả, đặt vào trong xe máy kéo của bác Vương.

Chỉ mới vài phút, hơn mười bao gạo đã được Đường Tuế chuyển xong.

Là vậy đó!
“Anh Lưu, còn nhiệm vụ gì nữa không?” Đường Tuế ngẩng đầu, khuôn mặt đỏ ửng, rất dễ thấy.

Lông mi thon dài cũng khẽ rung lên.

Người xinh xắn làm người khác yêu thích đang đứng ở đây đúng là một em gái dễ thương.

Nhưng mà!
Hai người Lưu Chấn Đông và Long Hạo nhìn thoáng qua nhau.

Cái dáng vẻ một tay nhấc bao gạo mấy trăm cân kia, không phải là của mãnh nam hả?
Đáng sợ.

“Hết rồi, đều làm sạch hết rồi, chúng ta có thể quay trở về ngủ nghỉ.


Lưu Chấn Đông chưa bao giờ nghĩ đến trong chương trình thực tế này sẽ có một ngày nhàn nhã như vậy.

Ha ha ha, có thể đi ngủ rồi.


“Đạo diễn không phân nhiệm vụ, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi.


Lưu Chấn Đông nói một câu với Khang Bình xong, thì cả bọn rời đi.

Khang Bình:?
Nhưng bà cũng không còn cách nào.

Nhiệm vụ thực sự đã hết sạch rồi, điểm tích lũy đều bị bọn họ lấy hết.

Đúng lúc đó, Tống Thiên Thiên chậm chạp đi đến.

“Vân Tường, chúng ta đi làm nhiệm vụ thôi.


Mặt Hà Vân Tường tối sầm, xua tay.

“Nhiệm vụ đều bị Đường Tuế làm xong hết, kết thúc rồi.


Nói xong, Hà Vân Tường xám xịt rời đi.

Tống Thiên Thiên:?
Đường Tuế chết tiệt này đúng là vật ngáng đường mình mà.

Nếu như sau này hệ thống có đưa ra nhiệm vụ quá đáng hơn, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.

Đường Tuế quay về nơi ở, vừa mới tắm rửa, lau tóc xong.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Cảnh Ngôn +5, tổng là 55.

Đường Tuế:?
Cô không có làm gì nhé, sao giá trị hắc hóa lại tăng chứ.

Cô thậm chí còn không thèm lau mái tóc đang ướt của mình, trực tiếp cầm điện thoại gọi video cho Lục Cảnh Ngôn.

Chỉ mới một giây đã được kết nối.

.

 
Chương 214: Chương 214


Đường Tuế nhìn Lục Cảnh Ngôn trên màn hình, chớp mắt một cái.

“Lục Cảnh Ngôn, tâm trạng của anh không tốt hả?”
Giọng nói mềm mại như mây trên trời.

Tâm trạng Lục Cảnh Ngôn vốn đang không tốt, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuế, nghe giọng cô, không hiểu sao anh lại cảm thấy ngọt ngào như uống mật.

Tự nhiên lại vui vẻ lên.

Anh thoáng siết chặt tay lại.

“Ừm.


Giọng anh trầm ấm, có chút buồn buồn.

“Vậy phải làm sao anh mới có thể vui vẻ được.


Đường Tuế mở to mắt, cắn chặt môi dưới, trong lòng có chút thấp thỏm.

“Ngày mai em sẽ bay về, chúng ta ra ngoài ăn siêu ngon luôn nha.


“Tiết mục của em kết thúc sớm như vậy hả?”
Lục Cảnh Ngôn hơi nhíu mày.

“Đúng vậy, anh có xem phát trực tiếp không? Tốc độ hoàn thành tương đối nhanh, hì hì.


“Chưa xem.


Lục Cảnh Ngôn trả lời, ánh mắt cũng mất tự nhiên dời đi chỗ khác.

“Vậy lúc năm giờ anh nhớ xem nha.


Buổi tối em sẽ ăn tiệc lớn đó, đến lúc đó anh nhìn em ăn cơm, xem thử có ăn được chút nào không.


Đường Tuế nghĩ đến chứng biếng ăn của anh thì vô cùng lo lắng.

“Ừm.


Lục Cảnh Ngôn khẽ gật đầu.

Dừng lại một lúc mới nói tiếp.

“Nhưng mà anh không muốn ra ngoài ăn, em có thể nấu cơm ở nhà không?”
Nghe Lục Cảnh Ngôn nói vậy, Đường Tuế mỉm cười.

Tự nhiên niềm nở lên.

Cô luôn cảm thấy mình rất giỏi đó.

“Được ạ, em sẽ nấu cho anh ăn.


Đường Tuế gật đầu, nụ cười trên môi càng thêm rực rỡ.

“Được.


Lục Cảnh Ngôn gật đầu.

“Anh chuẩn bị quay phim, em nghỉ ngơi đi.


Lục Cảnh Ngôn nhìn thấy có người đi về phía mình, nên nói vài câu với Đường Tuế rồi cúp điện thoại.

Bọn người Mạc Thành đi tới, thấy Lục Cảnh Ngôn mất tự nhiên cúp điện thoại thì sôi nổi trêu chọc.


“Cảnh Ngôn, cậu đang gọi điện thoại với ai đấy?”
Lục Cảnh Ngôn cất điện thoại vào, gật đầu.

Rồi cầm tablet lên mở chương trình phát trực tiếp, rời đi.

Mạc Thành:???
“Tôi không nhìn lầm chứ, vừa rồi Lục Cảnh Ngôn mới gật đầu sao.


Mạc Thành là bạn thời đại học của Lục Cảnh Ngôn, là bè lũ chung phòng kí túc xá.

Anh ta luôn cho rằng với tính cách lạnh nhạt này của Lục Cảnh Ngôn, có lẽ sẽ cô độc đến cuối đời.

Ai ngờ anh còn có bạn gái.

Vậy là Mạc Thành nhanh chóng đuổi theo.

“Cảnh Ngôn? Cái tên nhà cậu, không trung thực nhé! Yêu đương vụng trộm mà không giới thiệu cho tôi biết.


!
Hơn năm giờ chiều.

Đường Tuế tỉnh giấc, ngửa mặt lên trời, dụi dụi đôi mắt to ngấn nước rồi bước ra ngoài.

Cô vừa mới đứng ở cổng làng thì hai người Long Hạo và Lưu Chấn Đông đã đứng đợi bên ngoài.

“Tiểu Đường, cùng nhau ăn cơm đi.


Đường Tuế gật đầu, đi theo hai người họ vào cổng làng.

Ngôi làng không lớn, chỉ cần bước vài bước là đã đến cổng làng.

Ở một chỗ đất trống, có hai cái bàn, trên bàn vừa có cháo loãng và dưa cải, vừa có cua hoàng đế, tôm hùm và súp vi cá mập.

Quả thật giống như Khang Bình nói, càng nhiều điểm tích lũy thì bữa tiệc sẽ càng xa hoa.

Một bàn lớn đồ ăn, hương thơm tỏa khắp nơi.

Đường Tuế liếm môi, bỗng nhiên bên tai vang lên giọng nói máy móc.

“Nhiệm vụ, ăn con tôm hùm lớn mà Đường Tuế đưa cho, phần thưởng là đôi chân dài, nếu thất bại thì thu hồi làn da nõn nà.


“Nhiệm vụ, làm gãy cánh tay của Đường Tuế, sẽ thay đổi cho cô một gương mặt mới.

”.

 
Chương 215: Chương 215


Tống Thiên Thiên vừa nghe thấy những nhiệm vụ này, gương mặt lập tức xán lạn, khóe miệng cũng hơi cong lên.
Đúng là nhiệm vụ tốt, cô ta rất thích.
Một cánh tay của Đường Tuế là có thể đổi lấy một nhan sắc mới, thật sự rất tốt.
Quá tốt.
Đường Tuế đang ăn thì đột nhiên nghe hệ thống ác độc này nói như vậy, đôi mắt trong veo mờ mịt lộ ra vẻ không biết phải làm sao.
Cô cứ tưởng Luân Hồi Kính là phiền nhất rồi.
Bây giờ nghe âm thanh của hệ thống này, cô cảm thấy...!đây mới gọi là độc ác.
Còn muốn cánh tay nhỏ của cô.
Đường Tuế cúi thấp đầu xuống, liếc nhìn cánh tay trắng bóc của mình, khịt mũi hừ lạnh
Mơ đẹp đấy.
“Đường Tuế, ăn tôm hùm đi, mùi vị rất ngon.”
Long Hạo gắp cho cô một miếng thịt, đặt vào trong chén cô.
“Cảm ơn.”
Đường Tuế gật đầu, hu hu, hai ngày nay cô đều húp cháo, miệng rất nhạt, rất khó chịu.
Chỉ là...!không biết có quá dầu mỡ quá không!

Nhưng mà ngon quá đi.
Đường Tuế liếm môi, lại tiếp tục ăn ngấu nghiến.
Mặc kệ, chỉ muốn ăn.
Thấy Đường Tuế ăn không ngừng nghỉ như vậy, Lưu Chấn Đông không khỏi sững sờ.
“Tiểu Đường, nữ diễn viên các cô không phải rất chú ý đến vóc dáng sao? Cô ăn như vậy không sao chứ?”
Long Hạo là idol, bình thường đều cực kỳ chú trọng đến dáng vẻ của mình, nên thấy đồ ăn ngon cũng chỉ ăn mấy miếng.
Nhưng mà bây giờ!
Thấy Đường Tuế ăn thế này, hình như rất ngon nhỉ.
Vậy là anh ta không kìm được, cũng bắt đầu ăn không ngừng nghỉ luôn.
“Ngon lắm hả?”
Lưu Chấn Đông có chút nghi ngờ, thứ anh ta ăn cũng giống bọn họ mà ta: “Ngon cực luôn!”
Đường Tuế nói xong thì cầm cái càng tôm hùm bự chà bá lửa lên, thỏa mãn ăn.
Lưu Chấn Đông...!Anh ta thấy mà thèm, nhưng bây giờ lượng cholesterol trong người anh ta hơi cao, nên chỉ có thể ăn một ít thực phẩm giàu protein mà thôi.
Nhưng mà...!thôi kệ đi.
Vậy là cả ba người bắt đầu vùi đầu vào ăn, giống như thể đang thi đấu.

Mưa bình luận: Một bữa no say.
“Ha ha, trước đây tôi rất thích xem livestream ăn uống của Đường Tuế, nhìn mà cũng thấy thèm, nhìn rất ngon mà không ăn được.”
“Khà khà, tôi nữa.

Tôi cũng cảm thấy Đường Tuế ăn rất ngon, siêu ngon.”
“Hu hu hu, tôi không có tôm hùm lớn để ăn nên đành order một chậu tôm hùm đất vậy.”
“Bình thường con yêu nhà chúng ta không ăn nhiều như thế.

Đúng là hiếm có, vậy mà lại nhìn thấy anh ấy giành đồ ăn!”
“Ha ha ha đúng vậy, từ khi nào mà Long Hạo có thể ăn nhiều như vậy?”
“Đường Tuế có một ma lực khiến cho người khác muốn cướp đồ ăn với cô ấy.”
Đường Tuế ở bên này đang ra sức ăn, những người xung quanh cũng nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Tống Thiên Thiên nhìn thấy đĩa tôm đã không còn nhiều nữa, nếu cô ta còn không hành động, nhiệm vụ sẽ lại thất bại.
Cô ta cụp mắt xuống, ánh mắt càng thêm oán độc.
“Vân Tường, có phải anh cũng muốn ăn không?”
Tống Thiên Thiên lại ngẩng đầu lên, lấy tay che miệng cười, nhìn Hà Vân Tường bên cạnh.
Bây giờ Đường Tuế ăn ngon như vậy, anh ta thật sự rất đói, cũng rất ăn.
“Haizzz, thực ra lúc chúng ta thắng cũng sẽ gọi đội thua lại ăn chung.”
Tống Thiên Thiên thở dài một hơi, ánh mắt như có như không nhìn thoáng qua con tôm hùm ở trước mặt Đường Tuế..

 
Chương 216: Chương 216


Phải nhanh lên một chút, sắp bị ăn sạch rồi.

Cô ta vô cùng sốt sắng.

"Anh Lưu, cho bọn em ăn một miếng chứ.

"
La Chí Nam bên kia cũng ngửi thấy mùi thơm, có hơi không nhịn được.

"Được, mọi người tới đây.

"
Lưu Chấn Đông nhìn thoáng qua, bàn của họ có rất nhiều, nên gật dầu.

Không ăn hết thì lãng phí, không bằng để mọi người ăn cùng nhau.

"Thiên Thiên, đi thôi.

"
La Chí Nam kéo tay Tống Thiên Thiên, ba người bọn họ ngồi vây quanh.

"Những thứ khác mọi người cứ ăn thoải mái nhưng đừng động vào tôm hùm này, Tiểu Đường chúng tôi thích nó.

"
Lưu Chấn Đông cũng phát hiện Đường Tuế thích ăn tôm hùm này, ăn không ngừng.

Bọn họ có thể đạt được thắng lợi, điểm tích lũy cơ bản đều dựa vào Đường Tuế, bảo mấy người họ ăn cùng chỉ là không muốn lãng phí mà thôi, chứ tuyệt đối không được cướp đồ ăn yêu thích của Đường Tuế.

"Ha ha ha, tôi không thích ăn tôm hùm.


"
"Tôi cũng không ăn.

"
Sắc mặt Hà Vân Tường cứng đờ, dù sao những thứ anh ta đang ăn đều đổi bằng điểm của Đường Tuế.

Anh ta không có cảm tình với Đường Tuế nên trong lòng cứ thấy là lạ.

"Tuế Tuế, cô có thể cho tôi ăn một miếng được không?"
Tống Thiên Thiên rất sốt ruột.

Đặc biệt là khi thấy đĩa tôm hùm không còn bao nhiêu, nếu cô ta không hỏi xin Đường Tuế, số tôm hùm này sẽ nhanh chóng hết sạch.

Không chỉ đôi chân dài không quay về mà làn da mịn màng cũng bị tước mất.

Làn da của cô ta vốn nổi tiếng lẫy lừng trong giới, nếu không còn nó, ánh mắt cư dân mạng sắc bén như vậy, chắc chắn sẽ phát hiện ra.

Cô ta không muốn như vậy, cho nên bất kể lúc này không thích hợp chút nào, vì hoàn thành nhiệm vụ, Tống Thiên Thiên vẫn mở miệng xin.

Tất cả mọi người nhìn nhau.

Cái miệng nhỏ hồng hồng của Đường Tuế cắn đũa, chớp mắt nhìn Tống Thiên Thiên.

"Tôi không muốn cho.

"
Đường Tuế từ chối thẳng thừng, sau đó gắp nốt hai miếng thịt tôm còn lại vào bát của mình.

Cúi đầu, bắt đầu ăn.


Cô ta cúi đầu, đôi tay buông thõng bên người, run rẩy.

Hệ thống: Nhiệm vụ thất bại, thu hồi làn da trắng trẻo mịn màng.

Nghe được âm thanh này, vẻ mặt Tống Thiên Thiên cực kỳ hoảng sợ.

Cơ thể bất giác run bần bật.

Cô ta cúi đầu nhìn cánh tay mình, làn da đã xạm đi như làn da trước kia, lỗ chân lông hơi to, lông tơ cũng dày hơn.

Không!
Cô ta không muốn bộ dạng xấu xí như vậy lại xuất hiện trên mặt mình một lần nữa.

Không được!
Hà Vân Tường bên cạnh thấy Tống Thiên Thiên dường như sắp khóc, trong lòng anh ta cảm thấy Đường Tuế làm thế rất quá đáng.

Vừa chuẩn bị mở miệng lại nghĩ tới, Tống Thiên Thiên cũng không phải rất thích tôm hùm.

Hơn nữa, vừa rồi anh Lưu đã nói, Đường Tuế thích ăn tôm hùm, bọn họ có thể ăn những thứ khác mà.

Dù sao điểm tích lũy đều do Đường Tuế kiếm được, một bàn đồ ăn lớn, mọi người đều được ăn thoải mái, chỉ có tôm hùm là không được ăn, cũng có gì không phải đâu.

Đây là lần đầu tiên Hà Vân Tường cảm thấy Tống Thiên Thiên làm vậy không đúng.

Vấn đề rất lớn.

Anh ta nhíu mày, không mở miệng.

Những người ở đây, ngay cả Hà Vân Tường cũng suy nghĩ như vậy thì những người còn lại cũng phát hiện tương tự.

Tống Thiên Thiên cúi đầu, trong lòng cảm thấy cực kỳ phẫn hận.

"Hệ thống, trước đó tôi còn một nghìn điểm tích lũy phải không? Tôi muốn mua một viên thuốc nguyền rủa.

"
Tống Thiên Thiên hung tợn nói.

.

 
Chương 217: Chương 217


Hệ thống: Thuốc nguyền rủa trị giá 500, ký chủ, cô có chắc là cần không?
Tống Thiên Thiên: Tôi cần, nhanh lên, tôi muốn nguyền rủa Đường Tuế bị cây đại thụ bên cạnh đổ xuống đè chết! Đè chết!
Hệ thống: Đưa thuốc nguyền rủa lên, bắt đầu nguyền rủa.

Vừa nghe đến đây, Tống Thiên Thiên liền thỏa mãn trong lòng.

Chỉ cần giết chết khắc tinh Đường Tuế này, hệ thống sẽ sắp xếp người khác, đến lúc đó cô ta sẽ từ từ lấy lại tất cả những gì mình đã mất.

Ha, cũng không khó chịu cho lắm.

Tống Thiên Thiên khẽ ngẩng đầu, lén lút quan sát Đường Tuế.

Đường Tuế vẫn ăn uống vui vẻ như cũ, miệng bóng loáng lên vì dầu mỡ.

Khóe miệng cô ta cong lên ý chắc chắn là vậy.

Bất cứ ai dám cản đường cô ta đều không có kết quả tốt đẹp.

Ngay khi Tống Thiên Thiên đang vui sướng khi người gặp họa, những người khác đều không hề hay biết chuyện gì.

Cây đại thụ bên phải Đường Tuế đổ xuống.

Đường Tuế vẫn liên tục ăn như cũ.

Tay trái cô cầm một cái đùi gà gặm, bàn tay còn lại thì đưa lên cao.

Khi cây đại thụ đổ xuống, Đường Tuế dùng tay đỡ lấy.

Nụ cười trên mặt Tống Thiên Thiên dần dần biến mất, cô ta không thể tin được.


Đường Tuế này không phải người à?
Cây đại thụ to lớn như vậy, phải ít nhất bốn người đàn ông trưởng thành dang tay mới có thể ôm hết được.

Thế mà Đường Tuế có thể giơ tay ra chống đỡ? Cô không phải là người đúng không.

ngôn tình ngược
Tống Thiên Thiên kinh ngạc, nội tâm gầm lên giận dữ.

"Hệ thống, mày làm sao thế? Nhanh lên! Tôi muốn đè chết Đường Tuế, nhanh đè chết cô ta đi.

"
Hệ thống cũng cực kỳ buồn bực, thế mà có thể thoát khỏi nguyền rủa của nó.

Cái này khác với dự tính của nó.

Vậy là nó lại tiếp tục tăng sức ép cho Đường Tuế.

Đường Tuế cúi đầu, ăn mấy thứ linh tinh, khuôn mặt nhỏ hồng hào lộ ra ý cười chế giễu.

Cô kiêu ngạo hừ một tiếng, chỉ là một hệ thống cấp thấp, còn dám hành động bừa bãi trước mặt cô? Cô không có cách nào thoát khỏi Luân Hồi Kính, là vì bị trói buộc khi bị ném vào 3000 thế giới, nếu cô chống lại Luân Hồi Kính, sẽ bị phản phệ.

Nhưng dù thế thì cũng không đến lượt bị một hệ thống rác rưởi này bắt nạt.

Đường Tuế dùng sức vung ra, cái cây muốn ép xuống bị cô quăng ra ngoài.

Rơi xuống bãi đất trống, biến thành một đống gỗ phế thải.

!!!
Trong phút chốc, tất cả mọi thứ xung quanh đều yên lặng đi.


Long Hạo dụi dụi mắt, mắt anh ta bị mờ hả ta?
"Tiểu Đường, sức lực này của em là bẩm sinh đúng không?"
Lưu Chấn Đông gượng cười, tay nắm đũa cũng bỗng nhiên siết chặt.

“Vâng.


Đường Tuế gật đầu.

Rồi tiếp tục ăn.

Bên kia, mặt Tống Thiên Thiên xanh mét như tàu lá, ngón tay không ngừng run rẩy.

Cô ta cảm nhận được trong đầu mình tràn ngập âm thanh dòng điện.

Tiếng rẹt rẹt cảnh báo.

"A! "
Hai tay Tống Thiên Thiên ôm đầu, trong miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ngất xỉu ra đất.

Tống Thiên Thiên bỗng nhiên gặp sự cố, tạm thời dừng việc quay phim, livestream cũng phải dừng lại.

Chương trình hoãn lại, đêm đó Đường Tuế đi máy bay trở về.

Vừa mới đến sân bay thì nhận được cuộc gọi từ Tống Bân.

"Tuế Tuế à, bọn anh ở khu B, em cứ đi thẳng đến đây là được.

"
"Dạ, anh Tống.

"
Đường Tuế cúp máy, kéo vali hành li đi tới khu B.

Đến khu B, Đường Tuế nhìn thấy xe của Lục Cảnh Ngôn, vừa mới chuẩn bị qua đó, bỗng nhiên có một chiếc xe dừng lại trước mặt cô.

.

 
Chương 218: Chương 218


Cửa xe được hạ xuống, Long Hạo ngồi trong xe, nhìn cô mỉm cười.

"Tuế Tuế, không có ai tới đón cô hả? Có muốn tôi đưa cô về không?"
Đường Tuế vừa mới định lắc đầu từ chối.

Lại thấy một ánh đèn lóe lên, sau đó có một chiếc xe ngừng trước mặt bọn họ.

Đường Tuế:???
Xe của Lục Cảnh Ngôn?
Vẻ mặt Tống Bân cạn lời ló đầu ra khỏi xe, vẫy tay với Đường Tuế.

"Tuế Tuế, lên xe đi.

"
"Có người tới đón tôi rồi, cảm ơn anh, tôi đi trước đây.

"
Nói xong, Đường Tuế lại vẫy tay với Long Hạo, xoay người lên xe của Tống Bân.

Vốn tưởng rằng chỉ có Tống Bân đến đón cô, nhưng vừa lên xe, lại thấy Lục Cảnh Ngôn ngồi bên kia.

Gương mặt nhỏ mềm mại tràn ngập sự ngạc nhiên và mừng rỡ.

Cơ thể mềm mại nhỏ nhắn lập tức nhào vào lồng ngực Lục Cảnh Ngôn.

"Lục Cảnh Ngôn, anh đến đón hả?"
Gương mặt Đường Tuế tràn đầy ý cười trong suốt, tay ôm eo Lục Cảnh Ngôn, ngẩng đầu, cười hì hì nhìn anh.

Trước đó nhìn Đường Tuế và Long Hạo đứng chung một khung hình, Lục Cảnh Ngôn thấy hơi khó chịu trong lòng.

Cảm giác chua xót, xa lạ vốn không thuộc về anh bỗng càn quét khắp người anh.


Nhưng!
Hiện tại đều đã tan biến.

"Có phải anh nhớ em không?"
Đường Tuế thấy Lục Cảnh Ngôn không hé năng, thì lại ngẩng đầu lên, đôi mắt to đen láy nhìn thẳng vào Lục Cảnh Ngôn.

Thật ra khi hỏi câu hỏi này, Đường Tuế cũng không rất muốn Lục Cảnh Ngôn trả lời.

Chỉ là! Lục Cảnh Ngôn đã trả lời.

"Ừ.

"
Anh đáp.

Sau đó, cũng không dời mắt đi mà vẫn dừng trên người Đường Tuế.

Đường Tuế hơi ngạc nhiên, cô há hốc miệng, có chút không biết phải làm sao.

Trong lòng cũng bắt đầu lan tràn cảm giác ngọt ngào.

Bàn tay nhỏ nắm chặt lấy quần áo anh, gương mặt nháy mắt đỏ bừng như vừa mới uống rượu xong.

Lục Cảnh Ngôn khẽ mỉm cười, duỗi tay chạm vào gương mặt nóng bừng của Đường Tuế.

Tống Bân ngồi ở ghế phụ, nâng tay đỡ trán, không nói nên lời.

Quá hiển nhiên, hai người này đã diễn giả thành thật.

Nhưng mà như vậy cũng khá tốt, yêu nhau rồi thì bệnh kén ăn của Lục Cảnh Ngôn cũng có thể chữa khỏi.


"Em mệt quá.

"
Đường Tuế giống như không xương, dựa vào người Lục Cảnh Ngôn.

"Anh đưa em đi ăn ngon.

"
Lục Cảnh Ngôn hơi cụp mắt, ánh mắt thâm tình.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Cảnh Ngôn -10, tổng còn -10, củ cải nhỏ quá pro.

Đường Tuế nghe Luân Hồi Kính nói vậy, mềm mại cười.

"Ăn gì thế?"
Cô ngẩng đầu, đôi mắt to trong veo, chớp chớp nhìn chằm chằm Lục Cảnh Ngôn.

"Ăn thịt nướng, còn có một người bạn của anh nữa, anh đưa em đi gặp một lần.

"
Lục Cảnh Ngôn thấy cô dựa vào người mình, bàn tay nhỏ bé đặt lên chân anh.

Thầm cân nhắc một phen rồi duỗi tay cầm tay cô.

Sau khi nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đó, Lục Cảnh Ngôn theo bản năng nhìn Đường Tuế một cái.

"Ăn thịt nướng à, em thích.

"
Đường Tuế gật đầu.

Đúng lúc cô vừa đi máy bay mấy tiếng liền, đói sắp chết rồi.

Lúc đến nơi, Lục Cảnh Ngôn nắm tay cô cùng nhau xuống xe, đi thẳng vào phòng.

Khi hai người vừa xuất hiện, bầu không khí ồn ào trong phòng nháy mắt im bặt đi.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào cái nắm tay của bọn họ.

.

 
Chương 219: Chương 219


Mạc Thành dụi dụi mắt, anh ta vốn tưởng Lục Cảnh Ngôn đang lừa mình, không ngờ, vậy mà lại là thật.

Mạc Thành còn chưa tin lắm.

"Không phải.

"
Lục Cảnh Ngôn thản nhiên đáp lại, sau đó nắm tay Đường Tuế, hai người cùng nhau ngồi xuống.

"Ha ha ha! Tôi biết ngay đó không phải là thật mà, người như cậu sao mà có bạn gái được, tôi còn chưa có cơ mà.

"
Mạc Thành xua tay, lại thoáng nhìn qua Đường Tuế.

"Cậu tìm diễn viên ở đâu đấy, chẳng qua, cô gái nhỏ này nhìn quen quen.

"
Lúc này, trong đầu Đường Tuế cũng dần hiện ra một số cốt truyện.

"Thầy Mạc Thành, hồi trước chúng ta từng quay hí kịch cùng nhau rồi.

"
Mạc Thành:???
"Từng quay hí kịch cùng nhau á?"
Vẻ mặt anh ta sững sờ, hoàn toàn không nhớ gì.

"Có, tôi còn chụp ảnh chung với anh, đăng lên weibo nữa.

"
Nghĩ nghĩ, Đường Tuế nhanh chóng tìm trong album bức ảnh chụp chung với Mạc Thành, đưa qua.

Mạc Thành cầm điện thoại của Đường Tuế, nhìn người phụ nữ trang điểm lòe loẹt trên ảnh, rồi lại nhìn Đường Tuế trước mặt.

Mẹ nó đây mà là cùng một người sao?
"Khó trách tôi cứ cảm thấy quen mắt.


"
Mạc Thành gượng cười, trả lại điện thoại.

Nhất thời, anh ta lại nhìn Lục Cảnh Ngôn đầy chế giễu.

"Cảnh Ngôn, không có bạn gái cũng không sao mà, cậu làm mấy chuyện quanh co này đúng là vô nghĩa.

"
"Cùng lắm thì anh em ta, tôi với cậu cùng nhau cô đơn đến già.

"
Mạc Thành nói xong, lại đám lên ngực mình một cái.

Lục Cảnh Ngôn chỉ nhẹ nhàng nhìn anh ta một cái, chợt lấy ra một quyển sổ màu đỏ từ trong túi, cạch, ném quyển sổ lên bàn.

"Quả thật không phải bạn gái tôi, cô ấy là vợ tôi.

"
Mạc Thành:???
Đùa cái gì thế, vợ?
Mạc Thành nhanh chóng đứng dậy, bước tới trước mặt bọn họ, cầm cuốn sổ chứng nhận kết hôn trên bàn lên, mở ra xem.

"Không phải là đồ giả đấy chứ?"
Bị điên à!
"Thật 100%.

"
Lục Cảnh Ngôn hơi nhướng mày, cầm đũa lên, gắp đồ ăn cho Đường Tuế.

Lục Dao vốn đang ngồi cười nhìn bọn họ, thấy Lục Cảnh Ngôn ném giấy chứng nhận kết hôn ra, cũng vội vàng chạy tới.

"Vậy mà thật này.

"

"Anh trai, anh kết hôn rồi.

"
Lục Dao vui mừng ra mặt.

Lục Cảnh Ngôn khẽ gật đầu.

"Chị dâu.

"
Lục Dao nhìn Đường Tuế, cười hì hì gọi một tiếng.

"Ừ.

Đường Tuế đang ăn, bỗng nhiên nghe Lục Dao gọi vậy, cũng mỉm cười đáp lại.

Đây chính là Lục Dao.

Trong cốt truyện gốc, cái chết của Lục Dao đã cắt đứt cọng rơm cuối cùng của Lục Cảnh Ngôn.

Nguyên nhân là vì, Lục Dao đi làm trợ lý cho Tống Thiên Thiên, bởi vì quan hệ với Lục Đình Hạo, nên sinh ra tình cảm với Lục Đình Hạo.

Hơn nữa, Tống Thiên Thiên kỳ ba kia biết rõ Lục Đình Hạo yêu cô ta, mà còn nhất quyết tác hợp Lục Dao và Lục Đình Hạo, cuối cùng!
Mới dẫn tới thảm kịch.

"Mọi người ngồi xuống ăn cùng đi.

"
Tống Bân gọi quản lí mang thức ăn lên, rất nhanh sau, các món ăn đã đầy bàn.

Mạc Thành cũng ngồi xuống, ngón tay thon dài nắm lấy giấy chứng nhận kết hôn của Lục Cảnh Ngôn.

Màu đỏ tươi kích thích tới anh ta rồi.

Hồi lâu sau, Mạc Thành mở miệng.

"Tôi cảm thấy, cái này không thể nào là sự thật.

"
"Làm gì có ai lúc nào cũng kè kè giấy chứng nhận kết hôn bên người chứ?"
"Hừ.

"
Lục Cảnh Ngôn đứng dậy, đi tới trước mặt anh ta, đoạt lấy giấy chứng nhận kết hôn từ trong tay anh ta về, đặt vào túi mình.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top