Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 205


Chương 205

Người mở cửa không phải là Tiêu Mạch Nhiên, mà là Hạ Liên.

Vì hôm nay Tiêu Mạch Nhiên có khá nhiều cảnh quay, có lẽ cũng mệt rồi, Tô Lam không tiện làm phiền cô ta, vì thế đưa hộp bánh cho Hạ Liên rồi quay về.

Tiêu Mạch Nhiên trong phòng ngủ đang đắp mặt nạ, đọc kịch bản.

“Ai ở bên ngoài thế?”

“À, là Tô Lam, cô ta nói có bánh quy tự mình làm, tặng chị Mạch Nhiên ăn thử”

Tiêu Mạch Nhiên ngẩng đầu nhìn hộp bánh quy trên tay Hạ Liên, nở nụ cười.

“Đứa nhỏ này, cũng không biết tôi đang giảm cân, em cất vào tủ lạnh đi”

“Vâng”

Hạ Liên xoay người cất hộp bánh quy vào tủ lạnh, rồi không để ý đến nữa.

Cô ta đi theo Tiêu Mạch Nhiên, cũng ăn sung mặc.

sướng, nào có thể để ý đến bánh quy rẻ tiền thế này chứ?

Hai ngày quay đầu để diễn viên khởi động đã kết thúc, mọi người đều trở nên quen thuộc, quay phim cũng thuận lợi hơn nhiều.

Hôm nay có một cảnh hay, đó là cảnh hôn đầu tiên giữa Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam.

Triều Thành và Hạ Phi Tuyết từ nhỏ lớn lên với nhau, tuổi mười lăm mười sáu tình đầu chớm nở, bọn họ trao cho nhau nụ hôn đầu đời.

Biết hôm nay có cảnh hôn, Mục Nhiễm Tranh hưng phấn đến không ngủ được.

Đương nhiên Tô Lam cũng căng thẳng, dù sao cũng là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của cô.

“Lam, Nhiễm Tranh, lát nữa có cảnh hôn, hai người luyện tập trước một chút” Đạo diễn nói.

Mục Nhiễm Tranh liền phấn chấn: “Đạo diễn, lát nữa lựa góc quay hay là hôn thật thế?”

Vừa nói, Mục Nhiễm Tranh còn không có ý tốt nhìn Tô Lam.

Có phải thèm thường sắc đẹp của tôi không

“Cảnh này của chúng ta, chủ yếu làm nổi bật lên sự vô lo vô nghĩ của hai đứa trẻ, nhất định phải cực kì tôn trọng nghệ thuật, như vậy mới tạo sự đối lập rõ nét với phần sau, lát nữa phải có một cảnh quay cận cảnh, vì thế, lúc đầu là lựa góc quay, lúc quay cận cảnh vẫn phải hôn thật”

“Được nha!”

Mục Nhiễm Tranh đáp một tiếng, mặt mày vui vẻ!

Tô Lam hung dữ lườm anh một cái.

Từ đầu cô đã đoán được, tuyến tình cảm của hai nhân vật từ đầu khá mang tính nghệ thuật và đơn thuần, phải tạo sự đối lập rõ nét với cảnh chia tách về sau.

Đến lúc đó nhất định sẽ quay cận cảnh.

Cuối cùng cũng phải quay rồi.

Máy tạo gió khiến vô số cánh hoa đào tung bay nhảy múa xung quanh, nhất thời đám con gái ở hiện trường ai nấy đều rực cháy trái tim thiếu nữ.

Cảnh lãng mạn như này, quay cảnh hôn cùng người đẹp trai như Mục Nhiễm Tranh, quả thật quá hời cho Tô Lam.

Tô Lam thật sự hận không thể nhường cơ hội này cho người khác.

“Tốt, các bộ phận vào vị trí, action!”

“Thành ca! Chàng nhìn xem, hoa đào thật đẹp!” Hạ Phi Tuyết mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, khoác chiếc áo ngoài màu trắng, xoay người trong khung cảnh cánh hoa bay đầy trời.
 
Chương 206


Chương 206

“Tuyết Nhi, nàng chạy chậm chút, cẩn thận bị ngã” Triều Thành bước đi ổn trọng, đi theo phía sau cô.

“Đẹp quá..” Hạ Phi Tuyết đứng bên cạnh Triều Thành, duỗi tay ra, đón lấy một cánh hoa đào, mặt cười tươi như hoa.

“Đẹp sao?”

“Vâng!” Khuôn mặt Hạ Phi Tuyết nở nụ cười thanh xuân xán lạn.

“Không bằng Tuyết Nhi của ta”

Hạ Phi Tuyết ngẩng đầu lên, đón lấy ánh mắt dịu dàng của Triều Thành.

Môi từ từ lại gần…

“OKI Duyệt!”

Đạo diễn cực kì vừa ý với diễn xuất của hai người: “Nào, đừng động đậy, trực tiếp quay cận cảnh”

Triều Thành nắm lấy cánh tay Hạ Phi Tuyết, tay của Hạ Phi Tuyết đặt bên eo Triều Thanh, hai người bốn mắt nhìn nhau.

“Thành ca, chàng sẽ luôn yêu thiếp chứ?” Hạ Phi Tuyết chớp chớp đôi mắt sáng ngời.

“Ừ, ta nguyện yêu Tuyết Nhi của ta như hoa đào, chỉ cần mùa xuân vẫn còn, hoa đào sẽ nở rộ”

Hạ Phi Tuyết mỉm cười.

Tiếp đó là máy quay cận cảnh.

Triều Thành tiến lại gần đôi môi của Hạ Phi Tuyết, quay cận cảnh cần hai người giữ nguyên tư thế rất lâu.

Thế nhưng, khi Mục Nhiễm Tranh sáp chạm vào môi Hạ Phi Tuyết, anh liền thất thần…

“Cắt! Nhiễm Tranh, ánh mắt của cậu không đúng!”

Mục Nhiễm Tranh lại bị NG (*).

Mặc dù tên nhóc này luôn bỡn cợt, nhưng khi quay phim lại cực kì chuyên nghiệp, căn bản đều một lần là xong, trước giờ chưa từng NG.

Hạ Phi Tuyết ngước mắt, khuôn mặt Mục Nhiễm Tranh đỏ tới tận mang tai.

Đương nhiên chỉ tiết này cũng bị đạo diễn nhìn thấy.

“Nhiễm Tranh, cái tên diễn viên lão làng như cậu, quay bao nhiêu cảnh hôn rồi, sao hôm nay còn đỏ mặt chứ?”

Mục Nhiễm Tranh cười lúng túng.

“Đạo diễn, không phải là tại tôi chưa quen với diễn viên này hay sao…”

Không quen?

Tô Lam trừng mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh.

“Hắc Thổ, quay cho tử tết Đừng có thất thần!” Tô Lam nhỏ giọng nhắc nhở.

“Nhiễm Tranh, môi cậu cứng ngác!”

“Nhiễm Tranh! Hồn cậu bay đi đâu rồi?”

“Nhiễm Tranh, không đúng, không đúng, cảm giác không đúng!”

Mục Nhiễm Tranh không những bị NG, mà còn liên tục.

Cuối cùng, đạo diễn không thể không từ bỏ, dù sao không thể làm lỡ tiến độ quay phim, vì thế, cảnh này được đẩy ra phía sau, dù sao phần trước đều dùng được, chỉ là một cảnh quay cận cảnh mà thôi.

Mục Nhiễm Tranh có cảm giác cực thốn!
 
Chương 207


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 207

Tối qua vì chuyện này mà anh mãi không ngủ được, hôm nay đến thời khắc quan trọng thật sự, lại quá kích động, không xuống tay được!

Thật sự là khóc không ra nước mắt!

Quan trọng là chuyện NG này đối với anh, quá nhục nhã!

“Hắc Thổi ĐM anh lúc quan trọng lại gây chuyện!” Tô Lam mang giọng điệu chất vấn.

“Cô biết cái quái gì! Tối qua tôi không ngủ được, trạng thái không tốt.”

Mục Nhiễm Tranh cực kì ảo não.

“Sao lúc anh quay với Tiêu Mạch Nhiên, trạng thái lại tốt thế chứ? Hừi”

Tô Lam bỗng cười xấu xa: “Không lẽ anh thèm thuồng sắc đẹp của bổn cô nương, hahaha..”

Mục Nhiễm Tranh hung dữ nhìn chằm chằm Tô Lam.

Đúng đấy, Tô Lam, tôi thích cô, lẽ nào cô không cảm nhận được sao?

Chính vì anh có tình cảm cực kì nồng cháy với cô, vì thế, lúc quay phim, anh không phân đâu là diễn xuất, vì thế, mới thất thân!

“Hôm khác ông đây sẽ khiến cô choáng ngợp!”

Mục Nhiễm Tranh cũng không dễ bắt nạt.

“Được thôi, vậy tôi chờ xem!”

[Diendantruyen.Com] Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


phi”, độ nổi bật hoàn toàn vượt qua “Khuynh quốc khuynh thành” vốn có hai ngôi sao lớn, dù sao thời buổi này, đi theo tuyến gây hài dường như dễ phổ biến hơn.

Đây cũng là lý do vì sao Quốc tế Nghệ Tân đầu tư nhiều tiền vào “Tuyệt thế sủng phi”, hơn nữa còn vì nâng đỡ nghệ sĩ của mình – Tô Nhược Vân.

Mà quảng cáo Blossom Love của Tô Nhược Vân cũng được tung ra, trong thời gian ngắn, độ nổi tiếng của Tô Nhược Vân “vút” bay thẳng lên trời.

Cuộc đọ sức giữa La Thần và Từ Tinh Như, xem ra vẫn là La Thần đi trước một bước cực kì vui vẻ.

Bộ phim này do Tỉnh Hoàng đầu tư, diễn viên chính cũng đều là người của Tinh Hoàng, mọi người chung sống cực kì hòa hợp.

Mà ở một diễn biến khác, Tô Nhược Vân luôn trong trạng thái tuyên truyền tạo hiệu ứng cho “Tuyệt thế sủng phi”, vẫn còn chưa bắt đầu quay, cái gì mà ảnh poster, trang chủ tuyên truyền đã bát đầu chiếm lấy các bảng xếp hạng tìm kiếm trên weibo.

“Tuyệt thế sủng phi” giống với “Khuynh quốc khuynh thành”, đều là cải biên từ IP, “Khuynh quốc khuynh thành” đi theo con đường quốc gia thiên hạ, mà “Tuyệt thế sủng phi” đi theo con đường gây cười.

Trong thời gian ngắn, người xem dường như cực kì trông đợi “Tuyệt thế sủng phi”, độ nổi bật hoàn toàn vượt qua “Khuynh quốc khuynh thành” vốn có hai ngôi sao lớn, dù sao thời buổi này, đi theo tuyến gây hài dường như dễ phổ biến hơn.

Đây cũng là lý do vì sao Quốc tế Nghệ Tân đầu tư nhiều tiền vào “Tuyệt thế sủng phi”, hơn nữa còn vì nâng đỡ nghệ sĩ của mình – Tô Nhược Vân.
 
Chương 208


Chương 208

Mà quảng cáo Blossom Love của Tô Nhược Vân cũng được tung ra, trong thời gian ngắn, độ nổi tiếng của Tô Nhược Vân “vút” bay thẳng lên trời.

Cuộc đọ sức giữa La Thần và Từ Tinh Như, xem ra vẫn là La Thần đi trước một bước.

Doãn Cẩn: “..”

Có cần gấp vậy không?

“Buổi tối đến thăm có phải không hay lắm không?”

“Có gì không hay? Tôi đi thăm Tô Lam, người khác kệ hết!”

“Vâng”

Doãn Cẩn như đi guốc trong bụng Quan Triều Viễn, trực tiếp hỏi thăm phòng khách sạn của Tô Lam, tối liền dẫn Quan Triều Viễn đến Diêm Thành.

Diêm Thành vào buổi tối vẫn còn vài bộ phim cổ trang đang quay, nhưng Tô Lam đã dừng quay rồi.

Doãn Cẩn cũng nghe ngóng rồi mới tới.

Hiện giờ khách sạn đã hoàn toàn yên tĩnh.

“Cậu chờ tôi ở xe” Quan Triều Viễn ra lệnh, chân dài sải bước xuống xe, đi thẳng tới tầng tám khách sạn.

(*) NG: những cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng. Những cảnh quay hỏng sẽ bị loại bỏ và quay lại phân khúc đó.

Tầng tám khách sạn là phòng tích hợp, là phòng tốt nhất của khách sạn.

Các nhân vật quan trọng đều ở tầng này.

Hiện giờ đã là nửa đêm, phần lớn mọi người đều đã nghỉ ngơi, trong khách sạn cực kì yên tĩnh, mọi người bận rộn cả ngày, tối đến đương nhiên sẽ nghỉ ngơi thật tốt.

Quan Triều Viễn đi thang máy lên thẳng tầng tám, thang máy từ từ mở ra.

Vì lần đầu tới, Quan Triều Viễn không biết rõ cấu tạo trong khách sạn, vừa ra khỏi thang máy liền thấy phòng đối diện là 810, anh đã sai Doãn Cẩn nghe ngóng, Tô Lam ở phòng 816.

Đây là đối diện thang máy, ngoài phòng 810, Quan Triều Viễn thật sự không biết 816 đi hướng nào, chỉ đành đi về phía trước xem.

Anh rẽ trái, lúc thấy phòng 809, cuối cũng cũng biết lẽ ra phòng 816 ở phía bên phải, vì thế, liền quay lại.

Lúc vừa tới thang máy, cửa thang máy lại mở ra lần nữa.

Tiêu Mạch Nhiên và trợ lý Hạ Liên mặt mày mệt mỏi đi ra.

Hôm nay cảnh quay của cô khá nhiều, hơn nữa phần lớn đều là cảnh đêm, vì thế mới quay tới giờ này.

Tiêu Mạch Nhiên vừa ngước mắt thấy Quan Triều Viễn, liền ngây người.

Quan Triều Viễn cũng không ngờ sẽ gặp Tiêu Mạch Nhiên ở đây.

Cũng ngây người.

“A Viễn..”

Tiêu Mạch Nhiên vừa rồi mặt mày còn mệt mỏi, lúc thấy Quan Triều Viễn liền tràn đầy sức sống!

Vừa ngạc nhiên vừa vui mừng!

“Sao anh lại tới đây?” Tiêu Mạch Nhiên liền ra khỏi thang máy, đứng trước mặt Quan Triều Viễn.

“À… Tôi…”

Không đợi Quan Triều Viễn giải thích, Tiêu Mạch Nhiên nhìn theo hướng Quan Triều Viễn đi tới, liền chắc chản là Quan Triều Viễn tới tìm mình, chắc là không tìm thấy, giờ đang chuẩn bị rời đi.

“Anh đến phòng tôi rồi sao? Anh nên báo trước với tôi một tiếng, hôm nay tôi có cảnh quay đêm, giờ mới về”
 
Chương 209


Chương 209

Hạ Liên cũng biết hai người khó khăn lắm mới gặp mặt, vì thế vội vàng nói.

“Chủ tịch Quan, mau vào thôi, gần đây chị Mạch Nhiên bận như thế, hai người hiếm khi có cơ hội gặp mặt”

Nói rồi, Hạ Liên đi thẳng về phía trước, chuẩn bị mở cửa.

Tiêu Mạch Nhiên cũng nở nụ cười dịu dàng với Quan Triều Viễn.

“Đi thôi”

Quan Triều Viễn nhíu mày, chắc chắn là tên nhóc thối Dạ Bân kia chưa nói chuyện anh đã kết hôn với Tiêu Mạch Nhiên, cái tên nhóc thối này!

Nhưng giờ anh cũng không thoái thác được, chỉ đành đến phòng Tiêu Mạch Nhiên một chuyến.

Phòng 808.

Quan Triều Viễn ngồi lên sofa, Tiêu Mạch Nhiên vội vàng sai Hạ Liên chuẩn bị chút đồ ăn và đồ uống.

Hạ Liên mở tủ lạnh, xong rồi!

Trong tủ lạnh giờ không còn gì cả, chỉ còn hộp bánh quy mà Tô Lam tặng và vài chai nước khoáng.

Mấy ngày nay vì Tiêu Mạch Nhiên đang giảm cân, nên trong tủ lạnh của bọn họ cũng không có gì ăn.

Nếu ngôi sao nữ giảm cân, đó là chuyện cực kì đáng sợ, đừng nói là không ăn đồ ăn vặt, đến nước ngọt cũng không được chạm vào, mấy ngày nay, Tiêu Mạch Nhiên đều chỉ uống nước khoáng.

Thế nhưng, Quan Triều Viễn đến, không thể đến hụm nước cũng không cho chứ?

Hạ Liên liền lấy hai chai nước khoáng, tiện tay cầm theo hộp bánh quy của Tô Lam.

Có còn hơn không, đúng chứ?

Hạ Liên lúng túng đặt chai nước và hộp bánh quy lên bàn.

Tiêu Mạch Nhiên nhìn, mặt cũng hơi lúng túng.

Nhưng chẳng mấy chốc, mặt cô liền khôi phục nụ cười dịu dàng.

“Hiện giờ chúng tôi ở đoàn phim rất vất vả, cũng không có gì để mời anh”

Tiêu Mạch Nhiên nhìn hộp bánh quy, nói tiếp: “Hộp bánh này khá ngon, đây là Tô Lam của đoàn phim tặng tôi, nói là tự tay mình làm”

“Tô Lam?” Quan Triều Viễn liền phấn chấn.

Ánh mắt nhìn chằm chằm hộp bánh quy, trên từng miếng bánh đều có quả mâm xôi khô, cực kì đáng yêu.

Anh tiện tay cầm lấy một miếng.

“Đúng vậy, là vai nữ thứ phụ trong “Yên hồng thiên hạ, là một cô bé khá lanh lợi, cũng là nghệ sĩ của Tinh Hoàng chúng ta, xuất không tồi, nếu được, công ty có thể coi trọng bồi dưỡng”

Tiêu Mạch Nhiên vẫn không quên nâng đỡ Tô Lam một chút.

Trong lòng cô cũng đang nghĩ, hiện giờ lời mình nói có lẽ cũng có chút trọng lượng.

“Ừ, có thể suy xét”

Quan Triều Viễn mỉm cười, đưa bánh quy lên miệng cắn một miếng.

Xốp giòn ngọt…

Rất ngon.

Không ngờ cô bé kia nấu ăn tốt, làm đồ ăn nhẹ cũng giỏi.

“A Viễn, hôm nay anh tới…”
 
Chương 210


Chương 210

Quan Triều Viễn liền đứng dậy: “Không còn sớm nữa, cô nghỉ ngơi sớm đi”

“À… Nếu đã đến rồi..”

Vốn Tiêu Mạch Nhiên muốn giữ Quan Triều Viễn lại, nhưng thấy giờ đã là nửa đêm, cô là thân con gái, nếu giữ một người đàn ông ở lại thì hơi cởi mở quá.

“Cũng tốt, mỗi ngày anh đều làm việc rất mệt mỏi, vậy về nghỉ ngơi sớm đi”

Quan Triều Viễn hạ tầm mắt nhìn hộp bánh quy, tiện tay nhấc lên.

“Hộp bánh này khá ngon, có thể tặng tôi không?”

Tiêu Mạch Nhiên cũng ngạc nhiên, thời gian cô quen biết Quan Triều Viễn cũng không ngắn, trước giờ chưa từng thấy Quan Triều Viễn để ý đến đồ ăn vặt gì.

“Được, anh thích ăn thì cầm lấy đi”

“Vậy thì cảm ơn”

Nói xong, Quan Triều Viễn cầm hộp bánh quy, lập tức rời đi.

Tiêu Mạch Nhiên thấy Quan Triều Viễn rời đi, mỉm cười.

Hạ Liên thấy Quan Triều Viễn đi rồi, thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng.

“Chị Mạch Nhiên, chủ tịch Quan quá chu đáo, đêm rồi còn đến thăm chị, xem ra chủ tịch Quan cũng rất thích chị nha”

“Đừng nói linh tỉnh”

“Em nói sự thật mà!”

Tiêu Mạch Nhiên cúi đầu mỉm cười, không nói thêm gì nữa.

Quan Triều Viễn sải bước ra ngoài, vốn định đi tìm Tô Lam, kết quả cánh cửa phòng bên cạnh Tô Lam mở ra.

Mục Nhiễm Tranh thò đầu ra ngoài.

Nửa đêm, anh hơi đói, gọi đồ ăn ngoài, không ngờ còn chưa đưa tới.

Vì đây là Diêm Thành, phần lớn người ở tại Diêm Thành đều là diễn viên và nhân viên đoàn phim, thời gian làm việc của họ sẽ rất muộn, thường xuyên gọi đồ ăn ngoài, vì thế cửa hàng bên này đều mở cửa 24/7.

Mục Nhiễm Tranh vừa thò đầu ra liền thấy Quan Triều Viễn đi từ phía bên kia tới.

Bên đó là phòng của Tiêu Mạch Nhiên!

Lẽ nào chú đến thăm Tiêu Mạch Nhiên?

Nửa đêm canh ba, cô nam quả nữ.

Mục Nhiễm Tranh đang định quay về, liền bị Quan Triều Viễn phát hiện.

ˆCh… Chú…

Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng, đi thẳng về phía Mục Nhiễm Tranh, không nói hai lời liền vào trong phòng.

“Chú, cái này, nửa đêm tìm cháu có việc sao?” Mục Nhiễm Tranh liền lắp bắp nói.

“Không có chuyện gì”

Không có chuyện gì thì chú đến làm chỉ?

Trong lòng Mục Nhiễm Tranh bị đả kích nặng nề.

“Nửa đêm canh ba rồi chú, cháu vừa gọi đồ ăn ngoài, hay là chú… cùng nhau…”
 
Chương 211


Chương 211

Quan Triều Viễn căn bản không để ý đến Mục Nhiễm Tranh, ánh mắt lướt một lượt rồi nhìn anh.

Mục Nhiễm Tranh liền đứng thẳng đừ, vừa cúi đầu liền thấy hộp bánh quy trong tay Quan Triều Viễn.

Hộp bánh quy này là do Tô Lam làm, anh nhận ra.

“Có bánh quy sao?”

“À… cái đó… không, không có!”

Mục Nhiễm Tranh lập tức phủ nhận, bánh quy Tô Lam tặng cho anh, anh không nỡ ăn.

Không thể để người đàn ông này lấy đi được!

Quan Triều Viễn híp mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh.

Mục Nhiễm Tranh liền cúi thấp đầu.

Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng, đi thẳng về phía tủ lạnh.

“Chú! Cháu thật sự không có bánh quy! Thật sự không.

có! Chú mà muốn anh bánh quy, cháu đi mua cho chú nha?”

Mục Nhiễm Tranh lập tức chạy theo phía sau mông Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn không hề để ý trò này của anh, đi thẳng tới phía tủ lạnh.

Mục Nhiễm Tranh nhanh hơn một bước, chắn phía trước tủ lạnh.

“Chú, thật sự không có bánh quy đâu!”

Chú anh điên rồi sao? Tự dưng lại muốn ăn bánh quy.

“Hơn nữa, đêm rồi ăn bánh quy không tốt đâu.”

“Ba..”

Đếm ngược?

Từ khi còn nhỏ, Mục Nhiễm Tranh sợ nhất là khi Quan Triều Viễn đếm ngược, khi đếm đến một chính là lúc chú ấy đánh anh!

“Hai Ngay khi môi Quan Triều Viễn mở ra lần nữa, Mục Nhiễm Tranh nhanh chóng tránh ra.

Quan Triều Viễn lườm anh ta, mở tủ lạnh, một hộp bánh quy đặt ở vị trí rất bắt mắt, anh liền duỗi tay ôm hộp bánh vào lòng.

“Chú, chú chú chú…”

“Ngủ sớm đi” Quan Triều Viễn ném lại một câu rồi đi thắng ra cửa.

” Mục Nhiễm Tranh bĩu môi, chỉ có thể mở to mắt nhìn hộp bánh quy mình không nỡ ăn bị Quan Triều Viễn mang đi mất.

“Chú ruột của cháu à, chú không thể để lại cho cháu hai miếng bánh sao? Biết thế đã ăn hết rồi!”

Hiện giờ anh hối hận đến thối ruột!

Vì sao không nỡ ăn?

Giờ hay rồi, hời cho chú anh!

Quan Triều Viễn ôm hai hộp bánh quy đi thẳng ra khỏi khách sạn.

Doãn Cẩn chờ ở bên ngoài, vốn cho rằng còn cần chờ một lúc nữa, kết quả đang chuẩn bị ngủ thì thấy Quan Triều Viễn ôm thứ gì đó đi ra.

Quan Triều Viễn trèo thẳng lên xe.

“Đi về”

“Vâng, chủ tịch Quan” Doãn Cẩn cố gắng tỉnh táo trở lại, khởi động máy.

Trong lòng vẫn đang khó hiểu?
 
Chương 212


Chương 212

Sức lực của chủ tịch Quan trước giờ đều rất tốt, khó khăn lắm mới gặp nhau, lẽ nào không lên bám dính lấy phu nhân sao? Sao nhanh như vậy đã ra rồi?

Anh ta nhìn qua gương chiếu hậu.

Một cái liếc mắt này đáng giá!

Hai cái hộp trong tay Quan Triều Viễn lại là bánh quy!

Phải biết rằng, anh ta theo bên người Quan Triều Viễn đã nhiều năm, trước giờ chưa từng thấy Quan Triều Viễn ăn thứ này!

Trời đất ơi, người đàn ông đang yêu!

Dark Region Phòng làm việc chủ tịch Quan Triều Viễn bận rộn trước bàn làm „ nhìn có vẻ †âm trạng không tồi, trên bàn đặt hai hộp bánh quy, thỉnh thoảng anh lại nhìn một cái, mắt cười vui vẻ.

Chuông trên bàn reo lên, anh ấn nút nghe.

Bên trong truyền đến tiếng của Doãn Cẩn.

“Chủ tịch Quan, cậu Dạ tới”

“Bảo cậu ta vào đây”

“Vâng”

Một lúc sau, Dạ Bân khệnh khạng đi vào.

“Tôi nói này Quan Triều Viễn ơi là Quan Triều Viễn, giờ gặp cậu sao mà khó thế, đến tôi cũng phải thông báo sao?”

Dạ Bân nhìn chăm chú, vừa nhìn liền thấy bánh quy trên bàn của Quan Triều Viễn, anh nhanh chóng chạy tới.

Đang chuẩn bị duỗi tay lấy bánh, tay của Quan Triều Viễn liền nhanh chóng kéo hộp bánh đi, tay của Dạ Bân liền đập lên bàn.

“Huhu… Cậu cũng quá ích kỉ rồi nha! Ăn cái bánh thôi mài”

“Bánh này không thể ăn” Quan Triều Viễn lạnh lùng nói.

“Vì sao không thể ăn? Không phải chỉ là một hộp bánh thôi sao? Lúc tôi đến còn chưa ăn cơm, đang đói đây này, cho tôi hai miếng bánh lót dạ, lúc khác trả cậu sau”

“Cậu không trả nổi”

Dạ Bân vừa nghe lời này liền cảm thấy giống như bản thân vừa bị nhục nhã.

“Sao mà không trả nổi? Cậu coi thường tôi đúng không?

Mặc dù Dạ Bân tôi không làm ở công ty như anh cả tôi, nhưng tốt xấu gì tôi cũng là cậu hai! Một hộp bánh quy còn không mua nổi sao?”

Quan Triều Viễn lườm Dạ Bân.

“Bảo cậu không mua nổi thì là không mua nổi”

“Hứ! Vậy tôi mua cho cậu xem! Cậu nói cho tôi biết mua ở đâu?” Dạ Bân càng thêm không phục.

Quan Triều Viễn ngẩng đầu, cười đến xuân tâm nhộn nhạo.

“Người phụ nữ của tôi làm”

Phụt…

Dạ Bân chỉ cảm thấy tự mình đau lòng!

Ánh mắt khi nói “người phụ nữ của tôi làm” của Quan Triều Viễn vừa rồi, cực kì kiêu ngạo và tự hào.
 
Chương 213


Chương 213

“Quan Triều Viễn, cậu và Tô Lam nói rõ ràng rồi?”

Quan Triều Viễn liền thu lại nụ cười, cẩn thận cất hộp bánh quy vào ngăn kéo.

Thấy dáng vẻ của Quan Triều Viễn, Dạ Bân càng cảm thấy bản thân mù rồi, dáng vẻ Quan Triều Viễn nhìn hộp bánh kia quả thật giống như…

Nhìn người yêu mình.

“Chưa”

“Chưa nói rõ ràng, vậy bánh quy là thế nào”

Quan Triều Viễn không muốn nói, bánh quy này là do anh mặt dày vô sỉ cướp về.

“Cậu quản lắm thế?” Mắt Quan Triều Viễn khẽ độn: còn chưa hỏi cậu, tại sao chưa nói với Tiêu Mạch Nhiên chuyện tôi đã kết hôn?”

Vừa nghe lời này, mắt Dạ Bân liền nhanh chóng chuyển động.

“Gần đây không phải tôi… không có thời gian sao?”

Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng.

“Cậu là người rảnh nhất thành phố Z, còn dám nói mình không có thời gian?”

“Cậu..

Dạ Bân không tiếp quản công ty của gia tộc, sau khi tốt nghiệp đại học luôn rảnh rỗi ở nhà, ai cũng không rảnh bằng anh ta!

“Được được được, tôi thừa nhận, tôi không mở lời được, lúc gọi điện thoại cho cô ấy, không dám nói, cậu cũng phải cho tôi chút thời gian chứ, để tôi tìm cơ hội nói tử tế, dù sao Mạch Nhiên cũng là con gái mà”

Quan Triều Viễn nhướn mày.

“Được, cậu nắm chắc thời gian, nếu quả thật cậu không làm được chuyện này, vậy tôi không làm phiền nữa”

“Này, đừng đừng đừng! Tôi làm, tôi làm..”

Nói cho cùng Dạ Bân cũng đau lòng cho Tiêu Mạch Nhiên, dù sao tình cảm từ nhỏ đến lớn, nếu Quan Triều Viễn đích thân mở miệng, tên nhóc này lại không hiểu nói giảm nói tránh, cũng không biết thương hoa tiếc ngọc.

Anh nghĩ thôi, cũng cảm thấy cảnh tượng đó khủng bố thế nào.

Đến lúc đó, Tiêu Mạch Nhiên không khỏi đau lòng muốn chết, còn không không bằng để anh nói tử tế, giảm bớt tổn thương.

Quan Triều Viễn không để ý đến Dạ Bân nữa.

“Tôi nói này, A Viễn, nếu cậu đã để ý Tô Lam đến thế, không bằng nhanh chóng nói rõ ràng đi, tránh cho có người nhòm ngó vợ cậu”

Dạ Bân lập tức chuyển chủ đề.

Quan Triều Viễn ngẩng đầu, anh đã có ý định như vậy.

Đối với chuyện đã qua, dường như anh đã không muốn biết nữa, anh chỉ biết, có lẽ anh để ý đến Tô Lam.

Anh đau lòng vì cô, không muốn khiến cô chịu đựng nhiều thế nữa.

“Tôi đã bắt đầu lên kế hoạch rồi”

Nghe Quan Triều Viễn nói như vậy, Dạ Bân liền hứng thú, đi thẳng tới trước bàn làm việt “Tôi nói này, cậu ý, phải tìm một cơ hội, cho vợ cậu một surprise lớn vào!”

Dạ Bân cổ vũ một cách khoa trương.

“Cậu có ý tưởng gì?”
 
Chương 214


Chương 214

“Nếu cậu cứ tùy tiện nói với cô ấy thế này, thì chán chết, cậu phải chọn một dịp đặc biệt, cho cô ấy một bất ngờ, như vậy mới lãng mạn!”

Dạ Bân nghĩ thôi đã cảm thấy cực kì kích động.

Một dịp đặc biệt, một cơ hội thích hợp…

Quan Triều Viễn rơi vào trầm tư.

Dạ Bân bỗng búng tay.

“Giải Kim Điệp mỗi năm một lần sắp đến rồi!”

“Giải Kim Điệp?”

Về giải Kim Điệp, Quan Triều Viễn cũng nghe nói ít nhiều, công ty lớn như Dark Region, tài trợ cho nhiều trao giải thưởng lớn, giải Kim Điệp là một trong số đó.

“Đúng vậy, giải Kim Điệp, Tô Lam nhà cậu giờ đang là nghệ sĩ của Tỉnh Hoàng, đương nhiên có cơ hội tham gia”

“Nhưng Tô Lam mới quay một bộ phim điện ảnh, còn là vai nữ thứ phụ, cơ hội được đề cử không lớn”

“Cái này thì chưa chắc, bình luận trên mạng của Tô Lam vẫn khá tốt, đến tác giả nguyên tác của Yên hồng thiên hạ’ cũng công khai khen ngợi Tô Lam thể hiện vai diễn Tường Vi này cực kì tốt, hiện giờ rất nhiều phim điện ảnh đều muốn có giải, có thể đưa lên tuyệt đối không bỏ lỡ, không chừng cô ấy có thể được đề cử giải nữ phụ thì sao?”

Dạ Bân và Tiêu Mạch Nhiên quen biết đã lâu, đối với vài chuyện trong giới giải trí cũng hiểu rõ.

“Lại nói, cho dù không được đề cử, cô ấy đến làm khách mời, đấy không phải một câu của cậu là xong à?”

Quan Triều Viễn gật đầu, nói cũng đúng.

Tham gia lễ trao giải Kim Điệp, không phải chỉ có người được đề cử, khách mời cũng có thể tham gia.

“Đến lúc đấy, cậu ý, ăn mặc trang trọng xuất hiện, đảm bảo Tô Lam nhà cậu sẽ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng!” Dạ Bân dương dương đắc ý.

Quan Triều Viễn lườm Dạ Bân, chẳng qua, chuyện như này vẫn nên tính toán cẩn thận đã.

Diêm Thành Tối qua bị chú đột kích bất ngờ, cướp đi bánh quy của mình, cả đêm Mục Nhiễm Tranh đều nén giận!

Đến mức sáng sớm nay tức không chịu nổi.

Anh mặc đồ diễn, đang đứng một bên hóng mát, Tô Lam thấy xung quanh không có ai liền đi tới vỗ vai anh.

“Này! Hắc Thổ”

Mục Nhiễm Tranh quay đầu sang một bên, không để ý đến cô.

“Tiểu Hắc!”

Mục Nhiễm Tranh vẫn không để ý đến cô.

“Đại Hắc!” Tô Lam hét lớn một tiếng.

Mục Nhiễm Tranh liền bịt miệng Tô Lam lại: “Có thể nhỏ tiếng chút không, người biết chuyện còn biết cô gọi tôi, người không biết còn cho rằng cô gọi chó hoang đấy!”

Tô Lam gỡ tay Mục Nhiễm Tranh ra.

“Hôm nay trạng thái không tốt lắm, hôm nay nhân viên trang điểm của anh nói với tôi, anh cứ cáu mãi, sao thế?”
 
Chương 215


Chương 215

Vừa nhắc tới, Mục Nhiễm Tranh lại tức giận.

“Còn không phải vì cô! Bánh quy của tôi bị chú tôi cướp mất rồi!”

“Chú anh cướp bánh quy của anh liên quan gì tới tôi Lam trừng mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh.

“Cô.”

Mục Nhiễm Tranh liền thu lời lại, chuyện này vẫn chưa thể nói.

“Ai bảo cô tặng tôi bánh quy chứ?”

“ĐM, anh ăn cướp rồi còn la làng à? Đáng đời anh không được ăn, nếu anh ăn trước đi thì đã không bị cướp rồi!”

Tô Lam võ đầu Mục Nhiễm Tranh.

“Này, chú anh đến á?” Bây giờ Tô Lam mới chú ý đến vấn đề này.

“Chú ấy đến thăm? Không đúng nha, nửa đêm thăm hỏi gì chứ”

“Chú tôi đến tìm Tiêu Mạch Nhiên”

“À ở Tô Lam “à” một tiếng mang ẩn ý sâu xa, lập tức hiểu, nửa đêm đến tìm Tiêu Mạch Nhiên, ý tứ không thể rõ ràng hơn được nữa.

“Tôi không biết, về sau cô đền tôi một hộp! Không! Hai hộp! Ba hộp là tốt nhất!”

Mục Nhiễm Tranh giơ ba ngón tay ra.

“Tôi đền anh cái quái gì? Là chú anh cướp của anh, anh nên tìm chú anh mà đòi, tìm tôi làm gì?”

“Ai bảo cô là…”

“Tôi là gì?”

“Bạn tốt nhất của tôi!” Mục Nhiễm Tranh nói xong, liền quay đầu sang một bên.

Gay go, anh suýt chút nữa nói ra rồi.

Chú ơi là chú, thật sự chú cho cháu bài toán khó quát “Thế còn tạm được, được rồi, được rồi, về sau chờ tôi rảnh, làm cho anh tám hộp mười hộp”

“Thật sao?”

Tô Lam gật đầu.

“Cô tốt như vậy? Không phải thèm thuồng sắc đẹp của tôi chứ?” Mục Nhiễm Tranh vuốt cằm mình.

“Thèm thuồng cái quái gì? Tôi không muốn anh ảnh hưởng tới trạng thái quay phim của tôi thôi, quay xong sớm cho xong việc! Tôi cảnh báo anh, hôm nay mà còn NG, cẩn thận tôi đánh cho anh một trận!”

Tô Lam võ đầu Mục Nhiễm Tranh một cái, liền chuẩn bị rời đi.

Ai ngờ lúc này, điện thoại của cô reo lên.

Là Từ Tinh Như gọi tới.

“Alo, chị Tình Như, có chuyện gì sao?”

“Lam, cô được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất tại giải Kim Điệp”

“Cái gì?”

Tô Lam bỗng chốc như được tiếp thêm sức mạnh: “Thật sao?”

“Thật sự, tôi vừa nhận được tin tức”

“Vâng”

Tô Lam cười vui sướng.
 
Chương 216


Chương 216


“Chẳng qua, đừng ôm hy vọng quá nhiều, đất diễn vai Tường Vy của cô quá ít, hơn nữa lần này cạnh tranh rất hơn, lần này hãy mang tâm thái tham dự mà không đoạt giải, tham gia cho mở mang tầm mắt”


“Em hiểu”


Mặc dù Từ Tinh Như nói như vậy, nhưng Tô Lam không hề buồn.


Có thể được đề cử, đó là là sự khẳng định lớn nhất dành cho cô.


“Chẳng qua, nếu cô không đạt giải cũng là chuyện tốt, nếu cô đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất, đây chắc chắn là một tin lớn, đến lúc đó tất cả giới truyền thông đề đặt sự chú ý lên người cô, hơn nữa một khi vai diễn của cô có chút sơ sót nào, đều sẽ bị người khác phóng đại vô hạn, ngược lại làm xấu đi danh tiếng của cô”


“Em hiểu, chị Tinh Như, em chỉ đi mở mang tầm mắt”


“Được, cô hiểu là được, tôi cúp máy trước đây, có có cuộc gọi đến”


Ngất máy, Tô Lam vui mừng hớn hở.


Mục Nhiễm Tranh lập tức đi tới: “Chuyện tốt gì thế, xem cô vui chưa kìa?”


Tô Lam quay người lại: “Tôi kể cho anh nghe một tin tốt, tôi được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất của giả Kim Điệp!”


“Cũng trong dự liệu…”


Mục Nhiễm Tranh không hề cảm thấy ngạc nhiên.


“Sao lại trong dự liệu, anh tự tin về tôi thế sao?”


“Diễn xuất của cô hoàn toàn có thể quét ngang một loạt người mới, đừng nói là người mới, cho dù đã quay vài bộ phim rồi cũng không so được với cô! Đừng nói là đề cử, cho dù đạt giải cũng là chuyện sớm muộn!”


“Ê, không nhận ra nha, Hắc Thổ lại đánh giá tôi cao đến thết”


“Đừng gọi tôi là Hắc Thổ nữa!”


“Vậy tôi gọi anh là Tiểu Hắc? Đại Hắc?”


“Tô! Lam!”


Giải Kim Điệp là giải hạng hai trong ni mặc dù chỉ là giải hạng hai, nhưng gần gây cùng với bình xét trao giải ngày càng chính thức, độ chuyên nghiệp có thể so sánh với hạng một, mọi người cũng ngày càng chú ý đến giải này.


Giải Kim Điệp năm nay sáp được tổ chức, trước mắt đã công bố danh sách đề cử.


Mục Nhiễm Tranh được đề cử giải nam diễn viên xuất sắc nhất, đối với người nhận loại giải này đến mỏi tay như Mục Nhiễm Tranh, đương nhiên không để ý đến loại giải thế này.


Tiêu Mạch Nhiên được đề cử giải nữ diễn viên xuất sắc nhất, cô đã lâu không nhận giải, lần này đương nhiên rất coi trọng.


Cùng được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất với Tô Lam là Tô Nhược Vân, Tiêu Vũ, Lư Phi Phi.


Tô Nhược Vân đương nhiên là dựa vào biểu hiện trong “Yên hồng thiên hạ”, Tiêu Vũ không phải là người mới, lần này đã là lần thứ ba được đề cử rồi, mấy lần trước đều không đạt giải, còn Lư Phi Phi cũng là lần thứ hai được đề cử, hai người đều nhìn chằm chằm vào giải thưởng này.


Tô Nhược Vân vừa được đề cử, Quốc tế Nghệ Tân đã bắt đầu tiến hành tuyên truyền.


Cảm giác như nhất định phải đoạt giải.


Phách lối như thế, phù hợp với phong cách trước giờ của La Thần.
 
Chương 217


Chương 217


Mà bên phía Từ Tinh Như chỉ đơn giản đăng một bài weibo, cảm ơn giải Kim Điệp đã công nhận những gì Tô Lam bỏ ra, cách nói kia cực kì khiêm tốn.


Đối với chuyện Tô Lam được đề cử giải nữ phụ xuất sắc nhất của giải Kim Điệp, Quan Triều Viễn cũng cảm thấy cực kì ngoài ý muốn.


Vượt ngoài dự liệu, lại cảm thấy cực kì hãnh diện.


Không hổ là người phụ nữ của Quan Triều Viễn anh.


Như vậy, anh không cần tốn tâm tư dùng danh nghĩa của công ty mời Tô Lam đến làm khách mời nữa.


Anh cần tính toán thật tốt, lúc đó nên xuất hiện với thân phận thế nào.


“Thư ký Doãn, nghe ngóng một chút, năm nay giải nữ phụ xuất sắc nhất của giải Kim Điệp năm nay, ai có hy vọng đoạt giải nhất?”


Doãn Cẩn đã sớm mong mỏi được nịnh bợ bà chủ! Đã sớm nghe ngóng được rồi!


“Tôi đã sớm nghe ngóng cho chủ tịch Quan rồi, nữ phụ xuất sắc nhất năm nay, Tô Nhược Vân là người có hy vọng nhất, bên phía Quốc tế Nghệ Tân cũng đã thông qua quan hệ, về giải thưởng này cũng thể hiện quyết tâm đoạt được.”


Quan Triều Viễn nhíu chặt mày.


“Chẳng qua, chủ tịch Quan, giải Kim Điệp không phải giải hạng 1, phía sau có thể thao túng, dựa vào sức ảnh hưởng của Dark Region chúng ta, nâng phu nhân lên vị trí nữ phụ xuất sắc nhất, không phải là chuyện khó, chỉ là vấn đề tiêu bao tiên mà thôi, chỉ là…”


“Chỉ là cái gì?”


“Người quản lý của phu nhân – Từ Tinh Như cho rằng, lần này phu nhân không đoạt giải lại là chuyện tốt”


“Vì sao?”


“Vi phu nhân vừa mới vào vai nữ thứ phụ, nếu dựa vào vai này mà bắt đầu đoạt giải, đến lúc đó giới truyền thông sẽ thổi phồng không kiêng nể gì, một khi vai diễn sau này của phu nhân có chút gì khiến khán giả không vừa lòng, lập tức phu nhân sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, ngược lại gây bất lợi cho phu nhân”


“Là như vậy..”


Quan Triều Viễn như đang suy nghĩ gì đó.


“Chủ tịch Quan, thật ra phu nhân có đoạt giải hay không không quan trọng, nếu phu nhân đoạt giải, vậy chủ tịch Quan lấy thân phận khách mời xuất hiện, cho phu nhân bất ngờ, nếu phu nhân không đoạt giải, chủ tịch lên sân khấu trực tiếp công khai thân phận với phu nhân, há chẳng phải vừa ngạc nhiên vừa vui mừng sao?”


Quan Triều Viễn nghĩ kỹ lời mà Doãn Cẩn nói, dường như rất có lý.


“Vậy cứ làm thế đi”


“Vậy chúng ta còn thao túng phía sau không?”


Quan Triều Viễn lắc đầu.


“Không cần nữa, là của cô ấy, người khác cũng không giành được, tùy duyên đi”


“Vâng, chủ tịch”


“Cậu đi nói với bên phía giải Kim Điệp, nói là tôi chuẩn bị xuất hiện với vai trò khách mời trao giải cho giải nữ phụ xuất sắc nhất, ngoài ra, bảo họ chuẩn bị thêm một khách mời trao giải nữa”


“Vâng”


Giải Kim Điệp sáp bắt đầu, bên phía Tô Nhược Vân đã bắt đầu chuẩn bị lễ phục mặc ở lễ trao giải.
 
Chương 218


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 218


Những ngày này, Tô Nhược Vân cũng quay phim ở Diêm Thành, chẳng qua, hai đoàn phim không hề gặp nhau, cảnh bọn họ cần cũng rất ít khi cùng một địa điểm.


Vì Tô Nhược Vân phải chuẩn bị cho việc tham gia lễ trao giải Kim Điệp, đoàn phim đặc biệt không tiếp tục quay nữa.


Đối với đoàn phim mà nói, diễn viên của đoàn phim đoạt giải lúc này là một chuyện cực kì tốt, chuyện này có thể khiến bộ phim đang quay chưa chiếu đã nổi tiếng, độ phổ biến cũng cao hơn.


Trong khách sạn Tô Nhược Vân đang đánh giá lễ phục mà mình mặc khi tham gia lễ trao giải, lần này Quốc tế Nghệ Tân cũng quyết tâm đoạt giải, đặc biệt mời nhà thiết kế nổi tiếng thế giới – Susan đặc biệt thiết kế lễ phục cho Tô Nhược.


“Không cần nữa, là của cô ấy, người khác cũng không giành được, tùy duyên đi”


“Vâng, chủ tịch”


“Cậu đi nói với bên phía giải Kim Điệp, nói là tôi chuẩn bị xuất hiện với vai trò khách mời trao giải cho giải nữ phụ xuất sắc nhất, ngoài ra, bảo họ chuẩn bị thêm một khách mời trao giải nữa”


“Vâng”


Giải Kim Điệp sáp bắt đầu, bên phía Tô Nhược Vân đã bắt đầu chuẩn bị lễ phục mặc ở lễ trao giải.




“Được rồi, cô Tô, lễ phục đã không còn vấn đề gì nữa, bộ lễ phục này còn cần phối hợp với một số trang sức vòng ngọc phong cách cổ điển, tôi đã nói với thiếu gia Mộ Dung, cậu ấy nói sẽ sắp xếp”


“Được”


Susan để lễ phục lại rồi rời đi.


“Chị Nhược Vân, chị mặc bộ lễ phục này quả thật quá đẹp! Đặc biệt có phong thái nữ hoàng!”


Đương nhiên Hoàng Xán sẽ không bỏ qua cơ hội nịnh nọt tốt như này.


“Đến lúc đó chắc chắn chị Nhược Vân sẽ được vinh danh nữ phụ xuất sắc nhất”


Tô Nhược Vân nhìn bản thân trong gương, không khỏi nhướn mày.


“Nghe nói Tô Lam cũng vào vòng trong?”


“Vâng, chẳng qua, vai nữ thứ phụ quèn như cô †a sao có khả năng so sánh với chị Nhược Vân chứ? Hơn nữa, công ty đã bát đầu chạy hoạt động rồi, giải nghệ sĩ mới nhất định là của chị Nhược Vân”


Tô Nhược Vân cười cười: “Tô Lam ơi Tô Lam, có chết cô cũng không thắng được tôi!”


Mộ Dung Dịch, cô ta muốn.


Sự nghiệp, cô ta muốn.


Giải thưởng, cô ta cũng muốn!


Chỉ cần ép chết Tô Lam, Mộ Dung Dịch mới ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay cô ta!
 
Chương 219


Chương 219


Dường như Tô Lam không có hứng thú gì với giải Kim Điệp, vẫn cứ ngoan ngoãn đóng phim như thường, nghĩ tới lúc đến tham gia lễ trao giải Kim Điệp có thể thấy không ít ngôi sao tiền bối, cô vẫn rất hưng phấn.


Còn một người không có hứng thú với giải Kim Điệp nữa chính là Mục Nhiễm Tranh.


Không biết có phải do đoạt được quá nhiều giải không, Mục Nhiễm Tranh không hề có chút hứng thú nào với giải thưởng như giải Kim Điệp.


Thế nhưng, quản lý Phùng Khiêm lại cực kì coi trọng.


Một năm trước Mục Nhiễm Tranh cơ bản đều ở nước.


ngoài, một năm nay, độ nổi tiếng trong nước đã có phần đi xuống, mặc dù sự trở lại của anh, cũng khiến độ nổi tiếng khôi phục một chút, nhưng tiêu chuẩn cơ bản nhất để đánh giá một diễn viên vẫn là tác phẩm.


Tác phẩm giúp Mục Nhiễm Tranh vào vòng trong là một bộ phim điện ảnh quay từ hai năm trước, vì lý do thẩm ra, bộ phim này bị lùi lịch một năm mới được lên sóng.


Nếu như đoạt được giải này, vậy độ nổi tiếng trong nước của Mục Nhiễm Tranh cũng quay trở lại như trước kia.


Phùng Khiêm đã sắp xếp lễ phục mà Mục Nhiễm Tranh mặc hôm đó theo số đo của anh, là bộ vest đỏ thẫm lấp lánh phù hợp với phong cách của Mục Nhiễm Tranh, trang phục bling bling sáng lấp lánh, cực kì chói mắt.


Mục Nhiễm Tranh còn không thèm nhìn đã bảo Phùng Khiêm đặt xuống.


“Anh Khiêm, em thấy anh phí công rồi, căn bản em không định đi”


“Cậu nhỏ của tôi ơi! Sao lại không đi chứ?”


“Chỉ là cái giải Kim Điệp quèn mà thôi, cũng không phải chưa từng đoạt giải”


“Nhiễm Tranh, lần này có ý nghĩa rất quan trọng với cậu, cậu nhất định phải đi, anh đã nghe ngóng rồi, giải lần này căn bản chính là của cậu, nếu cậu đoạt giải, toàn bộ độ nổi tiếng của cậu sẽ trở lại!”


“Trở lại thì sao, không trở lại thì sao chứ?”


Mục Nhiễm Tranh vẫn mang thái độ nhàn nhạt như cũ.


Giờ anh không có hứng thú với bất kì cái gì.


Mắt Phùng Khiêm khẽ động.


“Nhiễm Tranh, cậu có nghe nói Lam cũng vào vòng trong chưa?”


“Cô ấy vào vòng trong rất kỳ lạ sao? Cô ấy là sinh viên giỏi đó! Diễn xuất tốt như thế, không vào vòng trong mới lại”


Nghe giọng điệu của Mục Nhiễm Tranh, cực kì tán thưởng Tô Lam.


“Vì thế, sao cậu có thể bỏ qua cơ hội tốt thế này để vai kề vai với Tô Lam chứ?”


Phùng Khiêm giơ hai tay ra nhún vai.


Mục Nhiễm Tranh nhìn Phùng Khiêm, không hiểu anh có ÿ9ì.


“Tôi cũng nghe ngóng qua cho Lam, vài chuyên gia trong hội bình xét lần này cực kì hài lòng với biểu hiện của Tô Lam, lần này khả năng cô ấy đoạt giải rất lớn, tám chín phần mười là cô ấy!”


Mắt Mục Nhiễm Tranh sáng lên, về chuyện Tô Lam vào.


vòng trong, anh không thấy kỳ lạ chút nào, nhưng kết quả một vai nữ thứ phụ giành được giải tân binh, thật sự là hiếm có.


“Tôi còn nghe nói bên phía đoàn phim “Yên hồng thiên hạ’ không chuẩn bị đi thảm đỏ cùng nhau, đến lúc đó cậu có thể cùng đi thảm đỏ với Lam, nhỡ đâu Lam thật sự đoạt giải, cậu cũng đoạt giải thì sao?”
 
Chương 220


Chương 220


Phùng Khiêm lập tức võ tay: “Cậu nói có phải rất hay hay không?”


Mục Nhiễm Tranh nghĩ kĩ một hồi, đối với anh mà nói, đó là dụ hoặc rất lớn!


Phùng Khiêm thấy Mục Nhiễm Tranh dường như hơi dao động, lập tức nói tiếp: “Cậu nhất định đừng bỏ qua cơ hội này, đến lúc đó hai người mỗi người một cúp, khiến người khác chú ý thế nào chứ?”


“Được, em đi!” Mục Nhiễm Tranh võ đùi.


Phùng Khiêm liền thở phào một hơi.


Từ lúc còn ở nước ngoài, Phùng Khiêm đã biết tên nhóc.


Mục Nhiễm Tranh này có ý với Tô Lam, lôi Tô Lam ra chắc chắn có tác dụng!


Quả nhiên!


Vì Tô Lam bên này vẫn đang quay “Khuynh quốc khuynh thành”, bên phía đoàn phim vì không để lỡ thời gian, chỉ có hai ngày trao giải mới cho diễn viên nghỉ.


Vì thế, đến lúc đó, Tô Lam trực tiếp đi từ Diêm Thành tới nơi tổ chức lễ trao giải.


Từ Tinh Như lập tức đưa lễ phục tới.


Tối đến, đã dừng quay, lúc này Tô Lam mới mặc thử lễ phục của mình.


Không khác lắm với lễ phục lần trước Từ Tinh Như đặt cho Tô Lam, cũng là một bộ lễ phục màu hồng nhạt.


Chỉ là lần này lễ phục rõ ràng đắt tiền hơn một chút, hoa văn phía trên dùng sợi vàng móc lên, rực rỡ gấm hoa, không nhìn kỹ thì không thấy rõ, nhìn từ xa, sợi vàng mới từ từ sáng lấp lánh.


Bộ này cực kì phù hợp với nữ diễn viên mới vào nghề như Tô Lam.


Kích cỡ vừa chuẩn, Tô Lam cởi ra, chờ mai rồi mặc.


“Cốc cốc cốc…”


€ó người gõ cửa.


Tô Lam đặt lễ phục lên sofa rồi đi ra mở cửa.


Vừa mở ra, vậy mà lại nhìn thấy Tô Nhược Vân.


Sau khi rời khỏi đoàn phim “Yên hồng thiên hạ” lúc trước, Tô Lam thật sự không hề cùng xuất hiện với Tô Nhược Vân.


Mặc dù cô biết Tô Nhược Vân cũng quay phim ở Diêm Thành, nhưng mãi cũng không thấy.


“Chị, lâu rồi không gặp”


“Nửa đêm canh ba, có chuyện gì?” Tô Lam không định cho cô ta vào trong.


Tô Nhược Vân duỗi tay đẩy Tô Lam, đi thẳng vào phòng.


“Đến cửa cũng không cho vào, đây là cách đón khách của chị sao?”


Tô Lam cười lạnh: “Chủ còn không mời, cố tình xông vào, đây là cách làm khách của cô sao?”


Đối với sự ngang ngược vô lý của Tô Nhược Vân, dường như Tô Lam đã quen rồi.


“Nói đi, rốt cuộc cô muốn làm gì?”


Tô Nhược Vân xoay người mỉm cười.


“Nghe nói chị muốn tranh với tôi giải nữ phụ xuất sắc nhất?”
 
Chương 221


Chương 221


Giọng nói của Tô Nhược Vân dường như rít lên, giọng điệu tràn đầy khinh thường.


“Xin lỗi, hội bình xét lại cứ chọn tôi”


Tô Nhược Vân trừng mắt nhìn Tô Lam.


“Dựa vào chị cũng dám tranh với tôi, tôi nói cho chị biết, chị sớm chết tâm đi. A Dịch là của tôi, nhà Mộ Dung, ảnh hậu tương lai, đều là của tôi, đến giải tân binh ngày mai cũng là của tôi!”


Cô ta nghiến răng nghiến lợi nói, dường như hận không thể nuốt Tô Lam vào bụng.


Tô Lam bỗng bật cười.


Nụ cười này khiến Tô Nhược Vân không hiểu ra sao, lẽ nào chị ta tức quá sao?


Tại sao lại cười chứ?


“Chị cười cái gì?”


“Cười cô quá tự ti”


“Tôi tự tỉ? Nực cười!” Tô Nhược Vân nhịn không được hừ lạnh một tiếng.


“Nếu cô không tự ti, cần gì đến chỗ tôi khoe khoang?


Nếu cô có tự tin tuyệt đối có thể khống chế những thứ cô vừa nói, cái gì Mộ Dung Dịch, cái gì nhà Mộ Dung, cả ảnh hậu và giải tân binh gì đó nữa, cô cần gì đến chỗ tôi thể hiện chứ?”


“Nói cho cùng vẫn là sâu trong lòng cô không tự tin, nếu cô tự tin nắm chắc tất cả, vậy có thể bình chân như vại chờ tôi bị loại, đến lúc đó lại châm chọc tôi, há chẳng phải càng sung sướng hơn sao?”


Những lời này của Tô Lam khiến mặt Tô Nhược Vân lúc trắng lúc đỏ.


Đúng là bị cô nói trúng rồi!


Tô Nhược Vân đến đây một chuyến, chính là muốn thăm dò thái độ của Tô Lam.


Mặc dù lần này Quốc tế Nghệ Tân ra sức nâng cô ta lên vị trí nữ phụ xuất sác nhất, cũng không chắc rằng bên phía Tô Lam có hành động gì hay không.


“Được rồi, không còn sớm nữa, vẫn nên nghỉ ngơi dưỡng sức chuẩn bị cho lễ trao giải ngày mai đi, tôi còn chờ cô tỏa sáng làm mù mắt chó của tôi đấy!” Tô Lam đi tới cửa, mở cửa phòng ra.


Cô làm tư thế “mời”: “Không tiễn”


Tô Nhược Vân liếc qua sofa, bên trên đặt một bộ lễ phục mà không che chắn gì, màu hồng nhạt.


€ô ta thuận tay cầm lên.


“Đây là lễ phục chị mặc ngày mai sao? Ha… cũng chỉ có nghệ sĩ công ty thấp kém như chị mới chọn loại màu này”


Bỗng Tô Nhược Vân buông tay, lễ phục rơi thẳng xuống đất.


“Chao ôi, quả thật rất xin lỗi! Không cẩn thận lỡ tay rồi”


Tô Nhược Vân lại không cẩn thận cầm cốc thuốc nước trên bàn, lại không cẩn thận làm đổ nước ra sàn, không lệch chút nào, vừa đẹp đổ lên bộ lễ phục.


Thuốc nước bắn ra xung quanh…


°GÖn Tô Lam vừa đứng ở cửa, lúc cô phát hiện ra ý đồ của Tô Nhược Vân đã không kịp ngăn cản nữa.


“Chao ôi, quả thật ngại quá, chị, thật sự tôi không cố ý, chị người lớn rộng lượng, chắc chản sẽ không so đo với †ôi đúng không? Haha…”


Tô Nhược Vân che miệng cười.


Tô Lam hận không thể xé rách khuôn mặt kia của cô †a, nhưng cô biết, làm thế cũng không có tác dụng gì.


Tô Nhược Vân lắc eo đi đến trước mặt Tô Lam.
 
Chương 222


Chương 222


“Nếu chị cần lễ phục, có thể đến tìm tôi, tôi là thiếu phu nhân tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, chỉ vài phút là có thể có lễ phục”


“Cảm ơn cô!” Tô Lam không mang thiện ý nói lớn tiếng.


“Không cần khách sáo”


Ngay khi Tô Nhược Vân chuẩn bị ra khỏi cửa, Tô Lam duỗi chân ngáng đường, Tô Nhược Vân còn đang chìm đắm trong niềm vui sướng làm hỏng lễ phục của Tô Lam, hoàn toàn không hề ngờ được.


Cả người ngã thẳng về phía trước!


“Ôi..”


Ngã vồ ếch trên mặt đất.


“Tô Lam, chị… ái tôi sao lại không cẩn thận thế chữ, ngã đau rồi, thiếu gia Mộ Dung sẽ đau lòng đó”


Tiếp đó, Tô Lam đóng cửa “rầm” một cái.


Tô Nhược Vân nằm nhoài trên mặt đất nửa ngày mới đứng dậy.


Cô ta dùng sức đá vào cửa.


“Tô Lam, chị đợi đó cho tôi!”


Tô Lam đi về phía bộ lễ phục của mình, mặc dù đã trút giận, nhưng lễ phục của cô cũng hỏng rồi.


Mấy ngày nay, vì cô có vài cảnh hành động phải quay, trên người có vài vết thương, vì thế mới mua thuốc nước.


Phụ thân của Hạ Phi Tuyết là một võ tướng, Hạ Phi Tuyết cũng kế thừa phụ thân mình, võ công lợi hại, có thể lên chiến trường giết địch, vì thế, cảnh-hành động của Tô Lam không hề ít. ƒ Mấy ngày nay tập trung quay những cảnh hành động này, trên người cô không ít chỗ xanh tím.


Thuốc nước này có tác dụng thông máu tan bầm, màu sắc cũng là màu nâu đậm điển hình, chỗ thuốc nước này đổ hết lên trên lễ phục màu hồng, từng mảng, từng mảng.


Tô Lam trực tiếp gọi Mục Nhiễm Tranh và Phùng Khiêm ở phòng bên cạnh sang.


Lúc thấy bộ lễ phục, Mục Nhiễm Tranh cũng thật sự đau đầu.


“ĐMI Con bé Tô Nhược Vân kia không ra gì cả!” Mục Nhiễm Tranh thầm nắm chặt tay thành quyền.


“Được rồi, đừng thảo luận cô ta có ra gì không nữa, bộ lễ phục này ngày mai không thể mặc được nữa, tôi biết làm sao giờ?”


Giờ quan trọng nhất vẫn là lễ phục.


“Tôi là đàn ông, cũng không thể cho cô mượn lễ phục được!”


Mục Nhiễm Tranh bỗng búng tay: “Hay là tôi mượn bạn tôi cho cô một bộ?”


Phùng Khiêm lập tức nói: “Cậu mau thôi đi, đây không phải là giúp Lam, mà là hại cô ấy!”


Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh cùng nhìn Phùng Khiêm.


“Hai người nghĩ mà xem, lễ phục mượn được, nếu đã từng mặc, vậy con mắt tinh tường của giới truyền thông vừa nhìn là biết! Đến lúc đó Lam mặc lễ phục của người khác lên thảm đỏ, đây không phải là không tôn trọng giải Kim Điệp sao? Hơn nữa, người khác bị mượn cũng không vui, đây không phải là mượn hào quang của người ta sao?”


“Vậy tôi mượn một bộ chưa từng mặc không phải là được rồi sao?”


“Cậu nhỏ của tôi ơi, lễ phục của ngôi sao phần lớn đều là đặt may, động một chút cũng phải mấy trăm nghìn tới hàng triệu, người ta làm lễ phục chắc chắn cũng là vì có dịp gì để mặc, cậu mượn rồi, người ta mặc cái gì? Không phải dịp phù hợp mặc lễ phục, ai sẽ may chứ?”
 
Chương 223


Chương 223


“Hơn nữa, nếu thật sự có người đồng ý cho cậu mượn, số đo thì sao? Nếu mặc lễ phục không vừa số đo của Tô Lam mà đi thảm đỏ, cậu cảm thấy giới truyền thông sẽ viết thế nào?”


Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh nghĩ lại, rất có lý.


Mặc đồ người ta từng mặc, sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của Tô Lam.


Mặc đồ người ta chưa từng mặc, chắc là người ta cũng không vui vẻ gì.


Nhưng giờ phải làm sao đây?


“Thế phải làm sao giờ?” Mục Nhiễm Tranh cũng thấy khó khăn: “Bây giờ mà làm chắc chắn không kịp được”


Tô Lam thầm thở dài một hơi.


“Không còn sớm nữa, hai người về trước đi, ngày mai còn phải quay phim nửa ngày nữa, chuyện lễ phục tối nay tôi nghĩ đã”


Mục Nhiễm Tranh lo ngay ngáy nhìn Tô Lam.


“Lam, cô đừng vội, tôi về gọi điện cho nhà thiết kế tôi quen trước kia, hỏi xem chỗ anh ấy có còn bộ lễ phục nào phù hợp có thể mượn được không, hoặc dứt khoát tôi mua đứt luôn”


“Được, vậy làm phiền anh”


“Anh em chúng ta còn khách sáo gì chứ?”


Tiên Mục Nhiễm Tranh và Phùng Khiêm xong, Tô Lam nhìn bộ lễ phục bị hỏng của mình, lòng như lửa đốt.


Từ Tinh Như đặt bộ lễ phục này chắc chắn cũng tốn không ít tiền.


Nếu cô không có lễ phục, đi thảm đỏ kiểu gì? Tham gia lễ trao giải thế nào?


Đột nhiên, trong đầu cô vụt qua bóng dáng một người — A Viễn.


Lần trước, A Viễn tặng cô bộ lễ phục tham gia tiệc đính hôn của Tô Nhược Vân, mặc dù là hàng nhái, nhưng đến những thiên kim tiểu thư thường ngày sống trong hàng hiệu cũng không nhận ra là hàng nhái!


Tô Lam liền gọi điện cho A Viễn.


“Alo, A Viễn, anh ngủ chưa?”


“Chưa, sao thế?”


Vốn Quan Triều Viễn không cần ngủ nhiều, lúc này đang chơi game ở nhà, thấy cuộc gọi của Tô Lam cũng thật sự bất ngờ.


“Tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ”


“Nói”


“Lễ phục nhái lần trước anh tặng cho tôi, còn có thể tìm một kiểu khác cho tôi không? Tôi có việc gấp!”


Anh tặng cô rõ ràng không phải là hàng nhái nha!


Là hàng thật giá thật đó!


“Cô tìm lễ phục làm gì?”


“Kể ra chuyện dài lắm, ngày mai tôi phải tham gia lễ trao giải Kim Điệp, nhưng hôm nay lễ phục của tôi bị người khác làm hỏng rồi, giờ tôi thật sự không tìm được đồ thích hợp, chợt nhớ anh có thể kiếm được, liền gọi điện hỏi thử”


“Có thể”


Quan Triều Viễn không hề do dự đáp lại, vốn anh cũng chuẩn bị một bộ lễ phục cho cô, định bảo cô thay trước khi tham gia lễ trao giải.
 
Chương 224


Chương 224


“Thật sự được sao?”


A Viễn nhận lời một cách thoải mái như thế, khiến Tô Lam cảm thấy cực kì bất ngờ.


“Tôi lừa cô bao giờ chưa?”


“Vậy được, đúng rồi, mai tôi phải tham gia lễ trao giải, Kiêm Mặc đi du lịch còn chưa quay về, tôi có vé vào, tặng anh”


Quan Triều Viễn thật sự cảm thấy quá buồn cười, anh đến lễ trao giải còn cần vé?


Đương nhiên không cần!


“Được”


“Ngày mai chúng tôi đều tạm thời nghỉ ngơi ở khách sạn gần nơi tổ chức lễ trao giải, tôi ở phòng 305, đến lúc đó anh đến phòng tôi tìm tôi, đưa lễ phục cho tôi, sau đó tôi đưa vé cho anh”


“ừ”


“Vậy tôi cảm ơn anh trước”


“Trước giờ tôi không nhận cảm ơn mồm”


“Vậy, sau này tôi nấu cơm cho anh ăn?”


“Cứ nợ đã”


Chờ anh công khai thân phận, cô chính là vợ danh chính ngôn thuận của anh, nấu cơm cho anh không phải là chuyện rất đôi bình thường sao?


Anh có thể chịu thiệt thế này sao?


“Vậy được, cúp nhá, ngủ ngon”


“Ngủ ngon”


Ngắt máy, cuối cùng Tô Lam cũng yên tâm hơn một chút.


Chẳng qua, cô cũng rất cảm khái, mặc dù A Viễn chỉ là trai bao mà thôi, nhưng con người anh dường như rất nghĩa khí, có người bạn như này cũng không tồi.


Tô Lam lại nhắn tin cho Mục Nhiễm Tranh, vì lo lắng anh đã ngủ rồi, không dám gọi điện thoại.


“Chuyện lễ phục đã giải quyết xong rồi”


Mục Nhiễm Tranh nào có ngủ được chứ?


Anh đang lòng như lửa đốt gọi cho nhà thiết kế mà mình quen, hỏi xem chỗ bọn họ có lễ phục nào thích hợp có thể mượn được không, kết quả mượn một vòng vẫn không mượn được.


Lúc này liền nhận được tin nhắn của Tô Lam.


“Làm thế nào vậy?”


“Người bạn lần trước tôi nói với anh, A Viễn ý, ngày mai anh ấy sẽ đưa lễ phục đến khách sạn, yên tâm nha, ngủ sớm đi”


Mục Nhiễm Tranh nhìn màn hình điện thoại, hơi thất thần.


Quả nhiên vẫn là chú anh tài giỏi!


Nếu là người khác, e rằng anh còn cần hỏi Tô Lam xem có tin được không, nhưng nếu là chú anh, anh không cần hỏi nữa.


Chuyện này chắc chắn giải quyết được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top