Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4955


 Ngô Bình: “Nói vậy thì bảo bối này có sứ mệnh à?”  

 

Thường Thiên Sách: “Cụ thể thế nào tôi không rõ, tôi chỉ cảm thấy biết đâu tin này có ích cho Thiên Thánh”.  

 

Ngô Bình cười, nói: “Anh đang hi vọng tôi đi tìm báu vật đó đúng không?”  

Advertisement

 

Thường Thiên Sách: “Thiên Thánh có thể tìm được là tốt nhất, nếu không tìm được cũng không mất gì”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết những điều này”.  

Advertisement

 

Thường Thiên Sách cười hehe: “Thiên Thánh khách sáo rồi, đều là chuyện tôi nên làm. Phải rồi, đây là thân phận thần tộc của nhà họ Thường tôi”.  

 

Anh ta vừa nói vừa đưa cho Ngô Bình một ngọc phù, nói: “Bóp nát ngọc phù, phù văn bên trong sẽ vào trong cơ thể của Thiên Thánh, trở thành dấu hiệu của thần tộc, có điều là thân phận thần nhân”.  

 

Ngô Bình: “Thần nhân cũng được”.  

 

Thường Thiên Sách ở lại hoàng cung chơi một ngày, nói chuyện tán dóc với Ngô Bình, hôm sau mới tạm biệt và rời đi.  

 

Ngô Bình tiễn Thường Thiên Sách về xong thì không đến thần giới ngay. Anh ở lại thiên đình lĩnh hội thêm một thời gian nữa, sau đó mở rộng tiên đạo, biến nó thành một loại công pháp mà mọi người trên thế gian đều có thể luyện, thế thì còn tốt hơn cả Nhân Đạo Tiên Đồ.  

 

Công pháp này vừa hoàn thành thì anh quay về Huyền Nguyên Môn, truyền thụ tiên đạo mới cho các đệ tử, sau đó lệnh cho họ tuyên truyền sâu rộng.  

 

Thật ra tiên đạo mới có uy lực không bằng Nhân Đạo Tiên Đồ nhưng phạm vi đối tượng của nó rộng hơn, dù là yêu, thần, người hay thậm chí là thực vật, động vật, cũng đều có thể tu luyện.  

 

Tiên đạo này được Ngô Bình đặt tên là Huyền Nguyên Tiên Đạo. Sau khi Huyền Nguyên Tiên Đạo ra đời, anh lại mở một thời không ngoài Kim Tiên giới, đặt tên là Huyền Nguyên giới.   

 

Trong Huyền Nguyên giới cũng có công đức, hễ ai tu tiên thành công đều có thể vào Huyền Nguyên tiên giới tu luyện.  

 

Ngô Bình ở lại trong Huyền Nguyên tiên giới hơn mười ngày, vừa hay Huyền Nguyên Môn nằm trong thần thổ Thông Thiên, Thần Thổ tự hình thành thiên địa. Chỗ này còn có một việc anh chưa làm xong, đó là vào Thượng Thiên giới, có được sáu bảo tàng khác.  

 

Thông Thiên từng nói với anh, Tiên Tổ để lại bảy bảo tàng, trước đây anh đã tìm được một cái, vẫn còn lại sáu cái chưa tìm ra.  

 

Lúc đến lại Thượng Thiên giới, giọng của Thông Thiên lại vang lên: “Cuối cùng thì cậu cũng đã quay lại”.  

 

Ngô Bình hỏi thẳng: “Nhiệm vụ thứ hai là gì?”  

 
 
Chương 5643: “Ngươi là quái vật gì?”


Đương nhiên, chuyện quan trọng nhất là anh đã đạt đến tầng thứ mười Thần Thông nên cần phải trùng sinh để tu hành lại. Giờ anh có thể đột phá lên Đạo cảnh luôn, nhưng làm vậy sẽ có hiểm hoạ lớn. Nếu muốn loại bỏ những nguy hiểm ấy thì anh cần trùng sinh một kiếp, chỉ có như vậy thì mới có nền móng vững chắc như tu sĩ ở vũ trụ chính.

Sau khi về Cửu Dương Anh, Ngô Bình đã nhìn thấy Liễu Tam Tương và Häc Tướng. Biết anh đến, tông chủ Thần Bằng của Ngạo Thế Đan Tông đã tới nghênh đón, nói là sẽ mở tiệc chiêu đãi anh nhưng đã bị Ngô Bình từ chối.

Anh chào tạm biệt Thần Bằng rồi dẫn Liễu Tam Tương, Ninh Chức Tuyết, Hắc Tương, Băng Ngọc và Hồ Tông Linh quay lại Đại Ngũ Hành Giới.

Bây giờ, tu vi của Ngô Bình đã rất cao. Lần này anh quay lại thế giới linh đài thuộc tầng thứ chín Đạo cảnh thì nhìn nhận mọi thứ rõ ràng hơn. Anh thấy phía sau Đại Ngũ Hành Giới còn nối liền với một thế giới khác, mà thế giới ấy lại nối liền với rất nhiều thế giới linh đài giống Đại Ngũ Hành Giới.

Có khá nhiều thế giới ở vũ trụ chính, trong đó Hỗn Độn Giới là có cấp bậc cao nhất, tiếp đến là Tiên Giới và Linh Giới. Trong đó có 36 Tiên Giới nổi tiếng, Tiên Giới Thái Ất và Tiên Giới Nguyên Sử là hai trong 36 Tiên Giới nổi tiếng ấy, còn Linh Giới thì có đến mấy trăm cái.

Ngô Bình nghỉ thế giới nối liền với phía sau của Đại Ngữ Hành Giới có thể là một Tiên Giới hay Linh Giới nào đó.

Anh không nghĩ ngợi nhiều mà đi đến Thái Chân Môn một chuyến, sau đó gặp Thái Chân Lão Tổ Tả Thiên Thu. Thái Chân Lão Tổ cũng đã có tu vi tầng thứ bảy Thần Thông, nhưng so với Ngô Bình thì kém hơn rất nhiều.

Lần này gặp lại, hai người đã có sự chênh lệch lớn.

Thái Chân Lão Tổ cảm thán rồi trò chuyện với Ngô Bình trong vườn thuốc rất lâu.

Sau đó, anh lại đến Thiên Khanh. Nơi này khá thần bí, anh muốn xuống tầng cuối cùng xem bên trong còn có thứ gì hay không.

Lần trước, anh đã xuống đến vị trí sâu hơn 8000 mét và †ìm được huyết thịt Thần Minh, quả Xà Thần. Lần n ày, anh muốn tiếp tục xuống sâu hơn để xem còn thứ gì không.

Sau khi xuống qua độ sau 8000 mét thì cảm giác áp lực đã mạnh hẳn, nhưng thực lực của Ngô Bình đã mạnh hơn trước rất nhiều nên chút áp lực này không là gì với anh cả.

Lúc này, anh cảm thấy có một luồng sức mạnh rất ngang ngược. Ngô Bình khởi động khả năng nhìn xuyên thấu thì nhanh chóng phát hiện cách đó không xa có một cái cây cổ thụ.

Phải đến hai người mới ôm hết cái cây này, thân cây có màu xanh, chỗ nào cũng có vết nứt. Cây cao đến vài chục. mét, hơn nữa còn toả ra mùi thơm thoang thoảng.

Ngô Bình nhìn chăm chú vào cái cây thì chợt trên cây xuất hiện một con mắt, nó cũng nhìn anh chăm chäm, sau đó rễ cây dưới đất ngoi lên, loáng cái đã quấn vào chân Ngô Bình rồi kéo anh xuống dưới.

Ngô Bình nhấc chân lên, một sức mạnh khủng khiếp đã chặt đứt cái rễ, sau đó anh cười lạnh một tiếng rồi tung một đòn vào thân cây.

Một tiếng động lớn vang lên, vỏ cây nổ tung để lộ ra thân cây bên trong, có một chất dịch như máu chảy ra. Bên trong cây lại là m áu thịt, chứ không phải sợi thực vật. Lúc này, trên cây đã có cả trăm con mắt đang nhìn Ngô Bình với vẻ giận dữ.

Anh hỏi: “Ngươi là quái vật gì?”

Đột nhiên có tiếng động vang lên, Ngô Bình nhanh chóng né đi thì thấy có một quả cao hơn hai mét rơi xuống, nó có màu vàng, dài hai mét, rộng một mét, hai phía đầu nhọn, ở giữa tròn xoe. Sau khi rơi xuống, nó đã nổ tung rồi có một con quái vật hình người nhảy ra, nó có cái miệng chim, đôi mắt trông cũng rất quỷ dị.

Nó không mặc quần áo, trên người toàn lông màu vàng, nó vừa xuất hiện thì đã hét lên rồi tấn công Ngô Bình.

Ngô Bình vào thế rồi chiến đấu với nó, tuy anh không dùng hết sức nhưng đã dùng đến 50 phần trăm sức rồi mà cũng chỉ đánh ngang cơ với nó thôi.
 
Chương 4956


Thông Thiên: “Tiên Tổ cho rằng chân hoàng và thánh hoàng là thích hợp tu tiên nhất”.  

 

Ngô Bình: “Còn nhiệm vụ thứ sáu và thứ bảy là gì?”  

 

Thông Thiên: “Nhiệm vụ thứ sáu là đánh thức những bức tượng đó. Thực lực bây giờ của cậu rất mạnh, chắc chuyện này không khó với cậu. Nhiệm vụ thứ bảy là phải khiến tiên đạo xuất hiện trên Lăng Thiên Vạn Đạo”.  

 

Ngô Bình nói: “Vậy tôi đánh thức những bức tượng này vậy”.  

Advertisement

 

Anh nói xong thì đến chỗ đặt những bức tượng, phát ra một luồng tiên âm. Tiên âm vừa vang lên thì tất cả các bức tượng đều động đậy, những luồng khí tức mạnh mẽ nối tiếp nhau vút lên trời.  

 

Lúc họ khôi phục lại ý thức thì đều nhìn về phía Ngô Bình, còn cơ thể Ngô Bình thì toát ra khí tức tiên đạo,  khiến họ cảm thấy kính sợ, quỳ hết xuống đất.  

 

Advertisement

Ngô Bình nói: “Các vị đều có chút căn cơ, nhưng chưa từng học được tiên đạo thật sự, bây giờ tôi truyền thụ tiên đạo lại cho mọi người, sau đó hãy đến Huyền Nguyên giới tu luyện đi”.  

 

Anh dứt lời thì vung tay áo, mấy vạn bức tượng liền biến mất hết, vào trong Huyền Nguyên tiên giới của anh.  

 

Anh giải quyết hết những bức tượng thì mỉm cười, nói: “Thông Thiên, ông xuất hiện đi”.  

 

Thông Thiên: “Sao lại nói thế?”  

 

Ngô Bình thản nhiên đáp: “Năm xưa sau khi tiên tộc diệt vong, có dòng giống lưu truyền lại. Tiên tổ lại là người cùng tạo ra dòng giống tiên, lại có thể tạo ra Tam Trùng Thiên ở đây. Nếu tôi đoán không nhầm thì ông chính là tiên tổ, tiên tổ chính là ông, đúng không?”  

 

Tiếng cười lớn từ hư không truyền đến, một sinh linh hình người nhưng đầu lại mọc đầy lông vàng xuất hiện, mắt của ông ta cũng màu vàng, ông ta nói: “Cậu rất thông minh”.  

 

Ngô Bình nhìn đối phương: “Tiên tổ?”  

 

Sinh linh đó gật đầu: “Tôi là tiên tổ, tiên tộc duy nhất còn sống, sao cậu dám chắc tôi là Thông Thiên?”  

 

Ngô Bình: “Bây giờ cảnh giới của tôi không thấp hơn ông, đương nhiên có thể cảm nhận được ông. Cộng thêm một số manh mối trước đây, không khó để nhìn thấu ông”.  

 

Tiên tổ nói: “Tôi tạo ra Thông Thiên thần thổ là muốn tạo ra tiên đạo mới, vì tôi biết rõ, tiên đạo vốn có không phù hợp với kỷ nguyên mới”.   

 

“Vì vậy đến ông cũng không thể khiến tiên đạo xuất hiện trên Chư Thiên Vạn Đạo, nên ông mới cần thiên kiêu nhân tộc giúp đỡ”.  

 

Tiên tổ nói: “Đúng vậy, bản thân tiên tộc chúng tôi không cách nào nghịch thiên đổi mệnh cho mình, nhưng nhân tộc các cậu thì lại có thể, các cậu sinh ra vốn đã là phi thường, cũng chỉ có các cậu mới có thể giúp tiên đạo tiến hóa”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng sự tiến hóa của tiên đạo không phải chuyện tốt cho nhân tộc”.  

 

Tiên tổ: “Sao lại không phải chuyện tốt? Tương lai công pháp này sẽ đồng hóa tất cả nhân tộc, biến nhân tộc yếu đuối thành tiên tộc dũng mãnh”.  

 

Ngô Bình cười khẩy: “Cái gì mà thần tộc, tiên tộc, đều không bằng nhân tộc. Nguyện vọng của ông e là không cách nào thực hiện”.  

 

Tiên tổ thở dài: “Vốn dĩ muốn xem cậu hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, giờ xem ra cậu không còn cơ hội nữa”.  

 

Ngô Bình: “Sao hả? Ông muốn ra tay với tôi sao?”  
 
Chương 5644: Quái cây thần kỳ


Đối phó với một con quái vật mặt chim mà Ngô Bình đã phải dùng đến 50 phần trăm sức lực, giờ có thêm hai con nhỏ một con to cùng tấn công anh thì anh lập tức thấy bị chèn ép. ngay. Nhưng anh đã thi triển một tài năng, các Tương hợp. nhất cùng bốn loại áo thuật thì mới miễn cưỡng giữ thế cân bằng.

Sau khi giao chiến một lúc, Ngô Bình thấy cứ như vậy không phải cách hay nên đã sử dụng một Thát Nhất Đạo Phù.

Anh chưa chính chức dùng phù chú này bao giờ, nay vừa thi triển thì đạo phù đã toả ra sát quang kinh thiên như tia sét chiếu sang không gian.

Sau khi tia phù quang ấy quét qua, ba con quái vật đã năm gọn dưới đất, con đầu to bị chém thành hai nửa, con nhỏ thì đầu lìa khỏi cổ, đã bị đạo phù chém chết.

Ngô Bình cảm thán nói: “Đúng là phù chú do cường giả Hỗn Độn làm có khác, mạnh thật đấy!”

Con mắt trên cây trợn trừng, sau đó trên đó đã xuất hiện một cái miệng run giọng nói: “Xin đừng giết tôi”.

Ngô Bình cười mỉa: “Giờ mới biết xin tha à? Ban nãy ngươi còn đòi giết ta cơ mà?”

Cái cây khẩn thiết nói: “Tôi sai rồi”.

Ngô Bình hỏi: “Ngươi là thứ gì?”

Cái cây: “Tiểu nhân vốn là hạt giống của thời thượng cổ, sau đó đã đâm chổi ở đây. Trong quá trình trương thành, tiểu nhân đã căn nuốt khá nhiều sinh linh lợi hại nên đã có được. chút thành tựu như bây giờ”.

Ngô Bình hỏi: “Mấy thứ đó đều là quả của ngươi à?”

“Là sức mạnh chuyển hoá từ quả, nhưng các quả này chưa chín, không thì chưa chắc đã thua”.

Ngô Bình nhảy lên ngọn cây thì thấy trên này còn tám quả nữa, màu sắc cùng kích cỡ của chúng không giống nhau. Anh dùng kiếm bổ một quả ra thì thấy bên trong chứa đầy chất dịch màu vàng.

Anh dùng tay quệt một cái đưa lên miệng nếm thử thì thấy có dược lực bức người, anh có thể dùng các dược lực. này để luyện chế một loại đan dược có khả năng nâng cao. thể chất và lực tinh thần.

Anh lập tức trả lại chất dịch lên vỏ quả, đòng thời hái hết chúng xuống rồi nói: “Ta lấy hết chỗ quả này”.

Tuy cái cây rất xót của nhưng không dám nói gì.

Ngô Bình không đi xuống sâu tiếp nữa, mới ở 9000 mét mà anh đã gặp một con quái vật mạnh thế này rồi, chắc hẳn thứ bên dưới anh sẽ khó mà chống lại được nên anh quyết định lần sau sẽ quay lại khám phá tiếp.

Anh rời khỏi Thiên Khanh rồi trở lại vườn thuốc.

Liễu Tam Tương cũng vẫn tu luyện, hiện giờ đã ở tầng thứ chín Thần Thông.

“Công tử, người chỉ cần trải qua đại thần kiếp nữa và ngưng tụ ra dương thần là có thể chuyển thế trùng sinh rồi'.

Ngô Bình: “Ừm, không biết còn bao lâu nữa đại thần kiếp mới đến, nhưng đúng là vẫn cần chuẩn bị một chút”.

Anh ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi vẫn cần đến thế tục một chuyến để sắp xếp trước”.

Liễu Tam Tương: “Thân phận của công tử tôi đã sắp xếp xong rồi, có muốn đi xem không?”

Ngô Bình hỏi: “Thân phận gì thế?”
 
Chương 4957


Tiên tổ cười nhạo: “Vậy à? Nhưng cậu sắp mất đi ý thức, trở thành Tiên tộc”.  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Ông vẫn không hiểu”.  

 

Nói rồi anh mở ra tất cả khí tức quanh người, kích hoạt Thần Hỏa Công, sau đó một cái cực lớn vòng xoáy được hình thành trên đỉnh đầu anh.  

 

Advertisement

Vòng xoáy người vừa xuất hiện, tiên tổ đã cảm nhận được lực hút cực lớn, đồng thời còn có một sức mạnh kiềm chế ông ta lại.  

 

Ông ta ngạc nhiên nói: “Đây là cái gì?”  

 

Advertisement

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Thân là công cụ thì phải có giác ngộ của công cụ, sao có thể có lòng tham được?”  

 

Cả Thượng Thiên Giới, Trung Thiên Giới, Hạ Thiên Giới đều bắt đầu sụp đổ biến thành năng lượng ban đầu, liên tục chảy vào trong vòng xoáy trên đỉnh đầu Ngô Bình.  

 

Chẳng mấy chốc không gian này biến mất, họ đang ở trên bầu trời của thần thổ thiên thông. Mà lúc này năng lượng mà tất cả Tiên tộc trong vũ trụ tích trữ lần lượt được kích hoạt, một lượng lớn năng lượng được Tiên tộc tích trữ ở kỷ nguyên này mất kiểm soát bay đến chảy vào trong vòng xoáy.  

 

Lực hút ngày càng mạnh, cuối cùng tiên tổ cũng không chịu được nữa, thở dài: “Lẽ nào bọn tôi chỉ là công cụ thật sao?”  

 

Vừa nói hết chữ cuối cùng, cơ thể ông ta hóa thành vô số năng lượng, cũng bị hút vào vòng xoáy.  

 

Vài giây sau, vòng xoáy biến mất, năng lượng nó hút được ngưng tụ thành Tiên đạo nguyên thủy nhất trong người Ngô Bình.  

 

Ngô Bình khoanh chân lại ngồi giữa trời cao, dốc hết toàn lực lĩnh hội Tiên đạo nguyên thủy. Lần này kéo dài đến hai mươi mấy ngày, sau khi lĩnh hội thành công, anh lập tức viết ra thứ bốn mươi chín Chí Tôn Đại Đạo, Tiên đạo bản nguyên vào trong hư không.  

 

“Ầm!”  

 

Vũ trụ chấn động, Ngô Bình cảm thấy cả vũ trụ đều tương thích với mình hơn, anh cũng vì thế mà bước đến cảnh giới tiếp theo trong cảnh giới vũ trụ, cảnh giới Thượng.  

 

Bây giờ anh có thể sử dụng sức mạnh vũ trụ tương đối khả quan, thậm chí vũ trụ trong người anh cũng có sự thay đổi, tương ứng với vũ trụ Chấn Đán.  

 

Anh đột phá không lâu thì bầu trời bị nứt toạc ra, một bóng người cao lớn xuất hiện. Dưới chân ông ta là gió và lửa, quanh người có cả sấm chớp lôi đình, chậm rãi bước đi giữa không trung, khí tức ngút trời.  

 

Ông ta xuất hiện khiến cả vũ trụ đều rung chuyển như thể đã thần phục dưới chân ông ta.  

 

Người đàn ông này có lông mày dài, mắt hẹp, sải bước lớn đi về phía Ngô Bình, cuối cùng đứng trước mặt anh. Khi ông ta đến gần, cơ thể của Ngô Bình cũng nhanh chóng trở nên lớn hơn, cũng biến thành một người khổng lồ để đối đầu với ông ta.  

 

Hai người đứng đối diện nhau, cùng nhìn chằm chằm đối phương.  

 

Ngô Bình: “Ông là người thu thập đến từ vũ trụ chính phải không?”  

 
 
Chương 5645: “Đi chơi ở thế tục”.


“Người này tên gì?”

“Cũng là Ngô Bình”, Liễu Tam Tương cười nói: “Năm xưa, tôi tìm trong vài trăm người trùng tên thì thấy cậu ta phù hợp. nhất”.

“Cụ thể sẽ thế nào?”, Ngô Bình hỏi.

Liễu Tam Tương: “Tôi sẽ dẫn Ngô Bình rời khỏi trường. Sau đó, Vương Thế An sẽ cướp thân phận của cậu ta, còn công tử sẽ biến thành hình dạng của cậu ta. Nhưng nếu làm thế thì tu vi của công tử sẽ mất hết, phải tu luyện lại từ đầu. Đương nhiên, một khi công tử bắt đầu tu luyện thì tu vi sẽ nhanh chóng khôi phục ngay”.

Ngô Bình: “Không sao, nhưng người này mình sẽ xử lý thế nào?”

Liễu Tam Tương: “Đón cậu ta đến Cửu Dương Cảnh rồi cho sống sung sướng. Thân phận của Ngô Bình này có khiếm khuyết bẩm sinh. Đến đây rồi, chẳng những cậu ta thành người khoẻ mạnh, mà còn có nhiều tiền để tiêu và sống một cuộc sống trong mơ. Với cậu ta mà nói thì đây là một chuyện tốt, chắc chẳn cậu ta sẽ rất vui”.

Ngô Bình gật đầu: “Ừm'. Liễu Tam Tương: “Công tử, còn một chuyện nữa. Sau khi trùng sinh, trong ba năm công tử sẽ không được gặp người

bên ngoài, nhất là kết giao với người khác”.

Ngô Bình: “Thế tôi mang theo mấy thứ như đan dược. được chứ?”

“Đương nhiên không được”, lúc này, Vương Thế An đã biến mất từ lâu chợt xuất hiện. Trông cậu ta có vẻ đã khôi phục tu vi, gương mặt thì đang tươi cười.

Ngô Bình: “Tiểu An, ngươi đi đâu thế hả?”

Vương Thế An: “Đi chơi ở thế tục”.

Ngô Bình: “Ban nãy ngươi bảo ta không được mang đồ của mình theo ư?”

Vương Thế An: “Sau khi trùng sinh, ký ức của ngươi sẽ mất hết, như thế mới có thể tiếp nhận được ký ức của chủ thể”.

Ngô Bình cam mày: “Còn phải đổi sang ký ức của người khác ư? Thế thì biến luôn thành người khác à?”

Vương Thế An: “Chỉ là ban đầu thôi, hơn nữa chúng ta sẽ giữ lại một chút kinh nghiệm cùng trí thông minh cho ngươi, ví dụ như công pháp, luyện đan và y thuật”.

Ngô Bình thoáng thấy do dự, giờ anh còn cách Đạo cảnh không bao xa nữa mà lại bị hoán đổi ký ức và trở thành một

người bình thường, chuyện này có vẻ không hay cho lắm.

Vương Thế An nhìn anh rồi cười nói: “Sao, định rút à?”

Ngô Bình: “Dẫu sao cũng phải trùng sinh môt lần, kiểu gì cũng thấy phiền”.

'Vương Thế An: “Ngươi có Thần Môn thì phong ấn tu vi vào đó, khi nào tu vi tăng lên thì tu vi trước kia sẽ dần khôi phục, quá trình này sẽ rất nhanh, cùng lắm ba năm thôi”.

Ngô Bình: “Tiểu An, tại sao nhất định phải trùng sinh ở thế tục, có chuyện gì ngươi giấu ta đúng không?”

Vương Thế An bật cười: “Thật ra ngươi có biết hay không cũng thế thôi, cứ làm theo ta bảo là được. Tuy thế tục không có nhiều cường giả, nhưng lại là cội nguồn của Tiên đạo, nguồn gốc của Nhân tộc. Ta nói cho ngươi biết các nhân vật lớn trong lịch sử hầu hết đều từ thế tục mà ra đấy. Số còn lại cũng có liên quan đến người của thế tục, vì dụ như bố mẹ là người thế tục chẳng hạn”.

Liễu Tam Tương gật đầu: “Đúng là vậy. Từ xưa đến nay các nhân vật lớn đều có xuất thân từ thế tục. Thế tục này như rễ cây ấy, tuy rễ cảm dưới đất nhưng có thể nuôi lớn cây. Nếu không còn rễ thì chẳng mấy mà cây khô héo”.

Vương Thế An: “Thật ra còn một chuyện nữa mà các người không biết. Các nhân vật lớn đó hầu hết đều luân hồi vài lần trong thế tục, cuối cùng mới có thành tựu phi phàm và trở thành thánh và tôn”.

Ngô Bình: “Nói vậy thì ta cần đến đó trùng sinh một lần, nhưng không có ký ức thì sẽ nguy hiểm lảm”.

Vương Thế An: “Không phải lo, ở đấy toàn người phàm, chúng ta đều giữ lại một phần ký ức nên người ở đó không làm gì được mình đâu. Vả lại, mình cũng cần mạo hiểm mà”.
 
Chương 4958


Người đến: “Đúng thế, cậu đã tu luyện đến bước này, dĩ nhiên sẽ có nguồn năng lượng dồi dào, là vật quý giá với tôi đấy”.  

 

Ngô Bình: “Đây không phải là lần đầu tiên ông đến?”  

 

“Đương nhiên, cứ cách mười năm tôi sẽ đến “cảnh giới Thái Hư” một lần”.  

 

Advertisement

“Thì ra nó gọi là Thái Hư”, Ngô Bình lẩm bẩm.  

 

Người đến nói: “Cảnh giới Thái Hư là do tổ sư của môn phái tôi sáng tạo ra, trải qua hàng ngàn năm phát triển đã hoàn thiện và có trật tự của chính nó, cho nên mới sinh ra sinh linh hư ảo như các người”.  

 

Advertisement

“Ông đang ở cảnh giới nào?”, Ngô Bình hỏi.  

 

Người đến: “Tôi là bí cảnh cấp hai nên cậu tốt nhất đừng có ý muốn phản kháng, ngoan ngoãn để tôi nuốt chửng đi, như thế cậu sẽ ít đau đớn hơn”.  

 

Ngô Bình nhìn ông ta, không để lộ cảm xúc ra ngoài nói: “Lúc đầu tổ sư của ông khai sáng cảnh giới Thái Hư chắc chắn đã tốn không ít công sức nhỉ”.  

 

Người đến cười nói: “Điều đó là đương nhiên. Lúc sáng lập ra cảnh giới Thái Hư, tổ sư không chỉ vận dụng công lực của bản thân mà còn sử dụng đại trận Thái Hư. Có thể nói năng lượng ở cảnh giới Thái Hư này mạnh hơn tổ sư của tôi gấp cả ngàn lần. Hơn nữa đã phát triển mấy chục ngàn năm, quy mô lớn hơn lúc đầu mấy vạn lần”.  

 

Ngô Bình: “Chắc hẳn cảnh giới của tổ sư ông hơn ông nhỉ”.  

 

Người này nói: “Tổ sư chúng tôi là cường giả Thần Thông tầng thứ tám, dĩ nhiên hơn hẳn bọn tôi rồi”.  

 

Ngô Bình: “Nếu đã thế thì sao ông còn dám đến tiêu diệt tôi?”  

 

Đối phương nhíu mày: “Cậu nói sao?”  

 

Ngô Bình khẽ thở dài: “Mặc dù tôi là sinh linh ở Hư Cảnh nhưng lại có thể khống chế vũ trụ Chấn Đán, hơn nữa tổng năng lượng vũ trụ Chấn Đán mạnh hơn tổ sư của ông rất nhiều, mà thực lực của tổ sư ông lại mạnh hơn ông. Cho nên xét về lý thuyết sức mạnh mà tôi kiểm soát có thể giết chết ông trong tích tắc”.  

 

Đối phương hơi sửng sốt, sau đó cười nhạo: “Mạnh hơn tôi rất nhiều? Cậu nghiêm túc đấy à?”  

 

“Không ngại thì cứ thử xem”.  

 

Người này: “Được thôi, tôi sẽ khiến cậu hết hi vọng! Nhớ lấy, người nuốt chửng cậu tên là Hoắc Vô Quân”.  

 

“Rầm!”  

 

Bàn tay to lớn của ông ta lao đến, trong lòng bàn tay có một ngọn lửa đang cháy hừng hực, thế mà ông ta cũng tu luyện Thần Hỏa Công giống Ngô Bình.  

 
 
Chương 5646: Nghịch Thiên Cải Mệnh Đan


Mấy người trò chuyện một lát thì Ngô Bình dẫn họ về Tiên Giới Nguyên Sử.

Tại đỉnh Tinh của Thần Châu ở Tiên Giới Nguyên Sử.

Ngô Bình về nhà một cái thì lấy thịt linh Thần Minh, quả của quái cây và một ít chân dược ra. Anh đã lấy được rất nhiều phương thức luyện đan trong động Kim Đỉnh, cũng đã có được kinh nghiệm cùng trí tuệ của người trong đó. Bây giờ, trong đầu anh đã hình thành một suy nghĩ to gan, đó là luyện chế một loại đan dược tăng tư chất toàn diện.

Loại đan dược này không giống như Thiên Kiêu Đan, mà là đan dược nâng cao thể chất từ trong căn cốt và huyết mạch, không chỉ nâng cao thể chất, mà còn có thần hồn, trí tuệ hay thậm chí là thay đổi vận mệnh của một người.

Đan dược này có liên quan đến nhiều thứ, nếu Ngô Bình muốn luyện chế nó thì cần dùng đạo phù và chú pháp lấy được ở tiên điện Thái Ất, sau đó dung nhập các tài năng vào trong đan dược thì mới có thể luyện chế được loại đan dược mà anh mong muốn.

Anh ở nhà nghiên cứu ba ngày, tới ngày thứ tư thì mới bắt đầu luyện chế.

Do đan dược quá toàn diện nên Ngô Bình lấy tên cho nó là Nghịch Thiên Cải Mệnh Đan, tên này có nghĩa là sau khi uống đan dược xong thì người bình thường cũng có thể thay đổi số phận và có thành tựu lớn.

Lò thứ nhất, anh đã cho năng lượng vô thượng duy độ cao cùng một loại chú pháp luyện chế vào. Chú pháp n ày liên tục rèn luyện hình thế, khiến người uống có tiên thể vô thượng. Anh đã thành công, nhưng chưa đạt kết quả như mình muốn nên vẫn luyện tiếp.

Lò thứ hai, anh cho thêm hai loại chú pháp, một loại tăng vận khí và một loại tăng trí thông mình vào. Lần này lại thành công, hơn nữa thành phẩm còn là đan dược thượng phẩm.

Lò thứ ba, Ngô Bình cho hẳn ba loại phù lực vào, chúng có thể nâng coa tinh thần, phòng ngự và ngộ tính. Thành quả là một lò đan dược thượng thượng phẩm, hiệu quả đã khá ổn.

Lò thứ tư, Ngô Bình lại dùng thêm chút tài năng để bổ sung toàn bộ khiếm khuyết, tăng dược lực lên tiếp. Hơn nữa, các dược lực này có thể hỗ trợ lẫn nhau rồi sinh ra hiệu quả gấp đôi lúc trước. Thành quả ở lần này là đan dược cực phẩm.

Tuy là cực phẩm nhưng Ngô Bình vẫn thấy có chỗ nào đó thiêu thiếu, anh suy nghĩ mới rồi mới để ba viên đan dược trước mặt rồi thêm giảng pháp cho chúng.

Anh nói rất lâu, các đan dược dần xuất hiện tám cái lỗ ở mặt trên, bên dưới thì là chín cái, chất lượng của chúng cũng cứ thế tăng dần, từ cực phẩm lên thành tuyệt phẩm.

Ngô Bình đã chia đan dược của lò thứ nhất cho Häc. Tướng, Hồ Tông Linh và Phương Phương. Dù đây chỉ là đan dược bán thành phẩm, nhưng cũng có thể nâng cao thực lực cùng tư chất cho họ, hiệu quả bét cũng ngang đan dược cấp 8 trở lên.

Đan dược của lò thứ hai thì anh chia cho Bích Đào, Như Ngọc, Ninh Chức Tuyết để nâng cao tư chất cho họ.

Đan dược của lò thứ ba thì có hiệu quả hơn một bậc, anh đã đưa cho Vân Thường, Chu Khuynh Thành và Chu Thiên Mi. Đan dược của lò này có cấp bậc gần như là cao nhất rồi nên ba cô gái đều có thu hoạch lớn.

Ba viên đan dược của lò thứ tư thì Ngô Bình dành cho Đường Băng Vân, Vân Tịch và Lạc Ngưng Đan.

Ba cô gái uống Nghịch Thiên Cải Mệnh Đan xong thì cơ thể và tinh thần đều có sự lột xác, tu vi tăng thần tốc. Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, họ liên tục đột phá lên cảnh giới Thần Anh.

Trong thời gian đó, Ngô Bình lại luyện chế thêm chín lò đan dược tương tự, chất lượng đều là tuyệt phẩm và tổng cộng có 27 viên.
 
Chương 4959


 Hai bên lại lao vào nhau, ánh mắt Ngô Bình lóe lên một tia sáng, mặc dù chiêu này không thể áp chế được đối phương nhưng anh cũng không bị thương, chứng tỏ những suy đoán lúc trước của anh không hề sai, có thể sử dụng sức mạnh vũ trụ để đối phó với người thu nhặt.  

 

“Thần Hỏa Phần Thiên”, anh hét lên, cơ thể bỗng biến thành hỏa quang lao đến chỗ đối phương.  

 

Hoắc Vô Quân xoa xoa hai tay, hai ngọn hỏa long bay đến va chạm với ngọn lửa của Ngô Bình. Lần này Ngô Bình không lùi phía sau, ngược lại ngọn lửa thuận thế bay lên, lập tức nuốt chửng ngọn lửa của đối phương.  

 

Advertisement

Thật ra ngọn lửa này do hỏa nguyên tạo ra, là vật đại bổ.  

 

“Cái gì?”, một đòn tấn công chẳng có tác dụng gì, Hoắc Vô Quân cực kỳ ngạc nhiên.  

 

Advertisement

Đồng thời ngọn lửa mà Ngô Bình biến thành đã quấn lấy người ông ta, lập tức nuốt lấy ông ta.  

 

Hoắc Vô Quân đến đây không phải là cơ thể của ông ta mà là nguyên thần. Xét về bản chất thì ông ta và Ngô Bình chẳng khác là mấy.  

 

“A…”, ông ta hét lên thảm thiết, cả người đau đớn, năng lượng không ngừng bị hút hết.  

 

Thấy sức mạnh nguyên thần bị hút hết một phần ba, Hoắc Vô Quân gào lên: “Biến!”  

 

Thoáng chốc một tia sáng lao ra từ trong người ông ta, sau đó ông ta biến mất đâu không thấy, rõ là bảo vật bảo vệ trong nguyên thần của ông ta đã phát huy tác dụng.  

 

Trước khi đi, Hoắc Vô Quân còn tức giận quát: “Tôi nhớ cậu rồi đấy! Cậu đợi đấy, không bao lâu nữa tôi sẽ đến, đến lúc đấy sẽ khiến cậu sống không bằng chết”.  

 

“Hừ! Nếu ông đến nữa thì tôi sẽ luyện hóa ông hoàn toàn”.  

 

Đánh bại người thu nhặt, Ngô Bình cảm thấy thoải mái, anh đã hấp thu một phần ba năng lượng của đối phương làm cho thực lực của anh tăng lên không ít.  

 

Lúc này trong đầu Khưu Hóa Long lại vang lên giọng nói: “Không thể tin được! Anh thế mà có thể đánh bại nguyên thần của cường giả bí cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Không có gì là không thể cả, vốn dĩ tôi mạnh hơn ông ta. Nếu không vì tôi đang ở cảnh giới Thái Hư thì chỉ một ngón tay cũng có thể bóp chết ông ta”.  

 

Khưu Hóa Long thở dài: “Bây giờ tôi đã thông suốt rồi, có thể cho anh mượn Hư Linh Châu”.  

 

Ngô Bình nhướng mày: “Ồ?”  

 

Khưu Hóa Long: “Nhưng tôi cũng có điều kiện, anh phải giúp tôi thoát khỏi đó”.  

 

Ngô Bình: “Cậu là người muốn tiêu diệt cả vũ trụ Chấn Đán, tôi không thể thả cậu đi”.  

 
 
Chương 5647: “Vậy tôi có thể thử”.


Sau khi phát đan dược xong, anh đưa hết mọi người vào. duy độ cao để tu luyện.

Loáng cái lại nửa tháng nữa trôi qua, trong thời gian này Ngô Bình đã đến Tiên Giới Thái Ất hai chuyến, thời gian còn lại thì đều dành để luyện đan, đồng thời chỉ dẫn và huấn luyện các thầy luyện đan của đan uyển.

Đã ba tháng kể từ ngày anh rời khỏi núi Nguyên Sử. Anh đã hứa với viện trưởng lão là cách ba tháng sẽ về đó một lần.

Vì thế, anh xử lý công việc xong thì đến đó ngay.

Ngô Bình vừa đáp xuống trước đại điện của núi Nguyên Sử thì đã có một tu sĩ thanh niên xuất , người đó quan sát anh rồi hỏi: “Anh là Ngô Bình - người đứng đầu đại hội quần hùng hả?”

Ngô Bình gật đầu: “Đúng, lâu rồi không quay lại nên nay tôi đến một chuyến”.

Tu sĩ kia: “Vừa hay các trưởng lão đang họp trong điện, anh vào đi”.

Ngô Bình đi vào, tám trưởng lão mà anh gặp lần trước vẫn ở đây, nhưng ai nấy đều có vẻ nghiêm nghị như đang gặp một chuyện gì đó rất nghiêm trọng.

Thấy Ngô Bình đi vào, tám trưởng lão như tám người khổng lồ đều mừng ra mặt, một trưởng lão nói: “Thiên kiêu đến từ Tiên Giới U Thiên rất mạnh, nhưng chúng ta cũng có Ngô Bình cơ mà? Tôi thấy nên để Ngô Bình đi gặp hắn”.

Một trưởng lão khác nói: “Tôi e không được, người kia được mệnh danh là thiên kiêu trong tốp ba của mười đại Tiên Giới, đại hội quần hùng của chúng ta chỉ nằm trong phạm vi Tiên Giới Nguyên Sử thôi, còn thiếu một bậc”.

Ngô Bình nghe xong thì hỏi: “Các vị trưởng lão, có chuyện gì vậy, có thể nói tôi nghe được không?”

Một trưởng lão đáp: “Núi Nguyên Sử chúng ta vừa khai phá được một Linh Giới Ất Mộc, sau đó Tiên Giới U Thiên cũng cử ngoi đến, giờ hai bên đang xung đột, ai cũng muốn chiếm Linh Giới kia”.

“Hai bên đã giao tranh nhiều lần, kết quả là đều bị thương tổn. Cuối cùng có một nhân vật lớn đến, hai bên quyết định cử đệ tử cảnh giới Thần Thông của mình ra tỉ thí. Đệ tử của bên nào thẳng thì bên đó sẽ có được Linh Giới”.

Ngô Bình: “Linh Giới này có quan trọng với núi mình không?”

“Có chứ, trong đấy có rất nhiều thần dược tuyệt thế, chúng ta mà có được nó thì chẳng khác nào tìm được kho báu, đã thế còn dùng không hết nữa”.

Ngô Bình chớp mắt nói: “Vậy tôi có thể thử”.

Trưởng lão kia lắc đầu: “Cậu không được, người kia là thiên kiêu trong tốp ba của mười đại Tiên Giới đấy”.

Ngô Bình thờ ơ nói: “Lế nào còn có ai phù hợp hơn tôi à?”

Anh nói tiếp: “Thật ra tôi đã từng đến Thiên Khuyết, hơn nữa còn lấy được thứ hạng, tôi nghĩ mình đủ tư cách tham gia chuyến này”.

Các trưởng lão nhìn nhau, một người nói: “Không phải chúng tôi không tin cậu, mà là người kia quá mạnh, từng chém chết cả cường giả tầng thứ chín Đạo cảnh rồi. Nhỡ cậu không đánh lại rồi bị đánh chết thì chúng ta vừa mất Linh Giới kia, lại vừa mất một thiên kiêu”.
 
Chương 4960


 Ngô Bình: “Cậu vẫn nên ở lại đây một thời gian đi, nhưng tôi đảm bảo với cậu là không quá lâu đâu”.  

 

Khưu Hóa Long do dự một lúc rồi nói: “Được rồi, anh đến lấy Hư Linh Châu”.

Khi Ngô Bình đến lòng đất của cảnh giới Ỷ Thiên lần nữa, Khưu Hóa Long đã mất đi sự kiêu ngạo trước đó, thay vào đó hắn lại trở nên khá lịch sự, hắn nói: “Hư Linh Châu là một món chí bảo, tôi có được nó là nhờ may mắn, cho đến nay tôi chưa thể lĩnh hội được tác dụng thần kỳ của nó, chỉ có thể dựa vào nó để đi vào cảnh giới Thái Hư”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Khưu Hóa Long, Hư Linh Châu này có thể đi vào bất kỳ một vũ trụ phụ nào sao?”  

 

Khưu Hóa Long: "Đương nhiên, nó vốn dĩ là một pháp bảo nối liền tinh thần và vật chất, hiện thực và hư ảo. Nghe nói tu vi của người chế tạo ra nó vượt ra ngoài cảnh giới Thần Thông, là một đại tài của Đạo Cảnh”.  

 

Advertisement

“Đạo Cảnh?”  

 

Khưu Hóa Long: “Đúng thế, cũng tương đương với Đạo Quân và Đại Đạo Quân bên chỗ các anh”.  

 

Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Ý cậu là tu vi của những người bên ngoài đó thậm chí còn kém xa chúng tôi?”  

 

Khưu Hóa Long: “Chẳng có gì kỳ lạ cả, mặc dù các anh đang sống trong hư ảo nhưng đã phát triển rất nhiều năm, nhiều kỷ nguyên đã sinh ra vô số sự thiên kiêu, tu vi của các anh cao hơn cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Thật ra đây cũng là nguyên nhân rất nhiều cường giả tạo ra vũ trụ phụ, là để đào tạo kinh nghiệm tu hành của các sinh linh này, để nghiên cứu con đường tu hành của các anh, cuối cùng nuốt chửng các anh để tìm linh cảm”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng vật chất và tinh thần thì không giống nhau”.  

 

Khưu Hóa Long nói: “Tất nhiên là khác nhau rồi. Nhưng sau Thần Thông tầng thứ năm thì phải lập ra Linh đài, Nguyên Anh sẽ ẩn náu trong đó. Anh nghĩ thử xem thời không của Nguyên Anh và vũ trụ của các anh có gì khác nhau?”  

 

Hắn tiến đến một bước nói: “Thật ra tôi đề nghị anh nên nắm chắc trật tự cao nhất, nó được sử dụng giữa thực hư. Nếu anh có thể nắm chắc trật tự cao nhất thì sẽ có cơ hội biến hư thành thật”.  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn đã nhắc nhở”.  

 

Khưu Hóa Long: “Còn nữa, thật ra vũ trụ phụ cũng có cấp bậc, tu vi của người sáng lập càng cao, cấp bậc của vũ trụ cũng sẽ càng cao. Vũ trụ Chấn Đán của anh chỉ là một vũ trụ rất bình thường trong tất cả các vũ trụ”.  

 

Ngô Bình: “Chẳng phải trong vũ trụ Chấn Đán sẽ sinh ra trật tự cao nhất sao?”  

 

Khưu Hóa Long: “Anh vẫn chưa hiểu sao? Sở dĩ vũ trụ Chấn Đán sinh ra trật tự cao nhất không phải vì nó mạnh thế nào mà là vì nó đã sinh ra một cường giả như anh”.  

 

Ngô Bình như nghĩ đến gì đó: “Có phải anh biết vũ trụ phụ mạnh nhất ở đâu không?”  

 

Khưu Hóa Long: “Điều này còn phụ thuộc vào Hư Linh Châu. Vũ trụ Chấn Đán và một phần của vũ trụ có thể kết nối với nhau, cường giả trong vũ trụ có thể qua lại với nhau. Nhưng vũ trụ phụ mạnh mẽ bị cô lập với các anh, phải nhờ vào Hư Linh Châu mới có thể đến đó được”.  

 
 
Chương 5648: “Tham kiến các vị trưởng lão”.


Chương 2412: Núi Nguyên Sử, Giang Sơ Nhan

Ngô Bình biết rõ nếu được hái thuốc tự do trong ba năm thì gân như anh sẽ hái được hết dược liệu quý, cơ hội này sao anh có thể bỏ qua được.

Trưởng lão nói: “Việc này rất quan trọng nên chúng tôi sẽ lệnh cho một người đi theo cậu”.

Ngay sau đó có một cô gái tiến vào, cô ấy rất xinh đẹp, không thua kém bất kỳ mỹ nữ nào mà Ngô Bình từng gặp. Cô ấy mặc váy màu trằng, khi bước đến gần cho người ta cảm giác như trăm hoa đua nở, chim hót véo von.

Cô gái hành lễ nói: “Tham kiến các vị trưởng lão”.

“Giang Sơ Nhan, cô là người thông minh, một trong những cô gái xuất sắc nhất của núi Nguyên Sử. Bây giờ, lệnh cho cô đi theo Ngô Bình để bồi dưỡng tình cảm, chờ khi thời cơ chín muồi thì hai người sẽ kết hôn và sinh con.

Ngô Bình nhìn Giang Sơ Nhan rồi thầm nghĩ tại sao những người này không bàn trước với mình? Nhưng anh không nói ra, bởi đây là một trong các điều kiện mà núi Nguyên Sử từng đề ra rồi.

Giang Sơ Nhan bình tĩnh đáp: “Vâng”.

“Ừm, hành trình mấy ngày tới sẽ do cô sắp xếp, lui xuống đi”.

Ngô Bình và Giang Sơ Nhan cùng rời khỏi đại điện, vừa ra ngoài, Giang Sơ Nhan đã lễ phép nói: “Công tử, hay chúng ta đến chỗ công tử trước nhé?”

Ngô Bình: “Chỗ của tôi ư?”
 
Chương 4961


 Ngô Bình: “Đạo Cảnh tầng chín! Vũ trụ chính như thế chỉ sợ mạnh hơn vũ trụ Chấn Đán gấp cả ngàn lần”.  

 

Khưu Hóa Long: “Anh có biết nguyên nhân thật sự tôi đến vũ trụ Chấn Đán là gì không?”  

 

Ngô Bình hỏi: “Lẽ nào không phải là tiêu diệt vũ trụ Chấn Đán sao?”  

Advertisement

 

Khưu Hóa Long: “Nói là muốn hấp thu nó cũng không sai. Tôi biết tư chất của mình rất bình thường, muốn đột phá thì phải dùng đến cách đặc biệt. Cảnh giới Thái Hư được cường giả Thần Thông lập ra, nếu tôi lấy mất năng lượng ở đây, thì có thể có một phần bản lĩnh của cường giả Thần Thông. Cũng với đạo lý đó, nếu tôi đi vào thế giới tinh thần do cường giả Đạo Cảnh để cướp đoạt, cắn nuốt, tôi cũng có thể có được một phần bản lĩnh của cường giả Đạo Cảnh”.  

 

Ngô Bình: “Thì ra là thế, xem ra không ít người cũng làm giống cẫu”.  

Advertisement

 

Khưu Hóa Long: “Đúng thế, có rất nhiều, tôi biết có đến bốn năm người. Tôi nói những điều này là vì muốn nói với anh rằng nếu anh có thể đi vào những vũ trụ lớn mạnh đó để tu luyện, anh sẽ có được thực lực mạnh mà trước nay chưa từng có. Nhất là Đại Ngũ Hành Giới, kết cấu và thời tiết ở đó đã gần như vũ trụ chính. Vài sinh linh lớn mạnh trong đó thậm chí có thể dễ dàng đi lại giữa thực hư. Ở Đại Ngũ Hành Giới, họ là tu vi tối thượng nhất, đến vũ trụ chính, một khi đã thích nghi với môi trường ở đó, họ lại càng là sự tồn tại giống như Thần Minh”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng người như thế không nhiều đâu nhỉ?”  

 

“Đương nhiên là cực kỳ hiếm thấy, chỉ có vài người có thể làm được”, hắn nói tiếp: “Nhưng tôi lại không khuyên anh đi tìm Đại Ngũ Hành Giới ngay, bây giờ việc anh phải làm là luyện hóa vũ trụ Chấn Đán, trở thành chủ nhân của vũ trụ”.  

 

Ngô Bình: “Chủ nhân của vũ trụ?”  

 

“Đúng thế, trở thành người mạnh nhất trong vũ trụ Chấn Đán. Như thế anh sẽ có sức mạnh tương đương với sức mạnh của cả vũ trụ Chấn Đán, đồng thời lấy nó làm chỗ dựa để hấp thụ năng lượng của vũ trụ chính, tăng cường sức mạnh của mình. Đến lúc đó, anh mới có tư cách đi vào Đại Ngũ Hành Giới, dù sao cảnh giới Thần Thông và Đạo Cảnh cũng cách nhau cả mười tám ngàn dặm. Nếu anh quá yếu, có thể sẽ bị tiêu diệt ngay khi đi vào đó”.  

 

“À phải rồi, trong Đại Ngũ Hành Giới có vài nơi là nằm giữa hư và thực, thậm chí có một số nơi có cảnh giới Thực, cho nên tu sĩ ở vũ trụ chính thường xuyên vào Đại Ngũ Hành Giới để thăm dò và tìm tài nguyên tu luyện”.  

 

Ngô Bình: “Nói như thế thì Đạo Cảnh tầng chín là tu vi cao nhất của vũ trụ chính?”  

 

Khưu Hóa Long: “Dù sao tu vi mạnh nhất mà lịch sử ghi chép lại thì cũng chỉ mới đạt đến Đạo Cảnh tầng chín, có lẽ có người đạt đến tầng mười nhưng không ai biết”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Khưu Hóa Long, tạm thời tôi sẽ thả cậu đi. Nhưng cậu vẫn không thể rời khỏi vũ trụ Chấn Đán, tôi sẽ cho cậu vào vũ trụ của tôi để hồi phục”.  

 

Khưu Hóa Long mừng rỡ: “Cảm ơn”.  

 

Vừa dứt lời, Ngô Bình đã chặt đứt dây xích, Khưu Hóa Long lập tức thu nhỏ người lại, biến thành một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi.  
 
Chương 5649: Núi Nguyên Sử, Giang Sơ Nhan


Ngô Bình biết rõ nếu được hái thuốc tự do trong ba năm thì gân như anh sẽ hái được hết dược liệu quý, cơ hội này sao anh có thể bỏ qua được.

Trưởng lão nói: “Việc này rất quan trọng nên chúng tôi sẽ lệnh cho một người đi theo cậu”.

Ngay sau đó có một cô gái tiến vào, cô ấy rất xinh đẹp, không thua kém bất kỳ mỹ nữ nào mà Ngô Bình từng gặp. Cô ấy mặc váy màu trằng, khi bước đến gần cho người ta cảm giác như trăm hoa đua nở, chim hót véo von.

Cô gái hành lễ nói: “Tham kiến các vị trưởng lão”.

“Giang Sơ Nhan, cô là người thông minh, một trong những cô gái xuất sắc nhất của núi Nguyên Sử. Bây giờ, lệnh cho cô đi theo Ngô Bình để bồi dưỡng tình cảm, chờ khi thời cơ chín muồi thì hai người sẽ kết hôn và sinh con.

Ngô Bình nhìn Giang Sơ Nhan rồi thầm nghĩ tại sao những người này không bàn trước với mình? Nhưng anh không nói ra, bởi đây là một trong các điều kiện mà núi Nguyên Sử từng đề ra rồi.

Giang Sơ Nhan bình tĩnh đáp: “Vâng”.

“Ừm, hành trình mấy ngày tới sẽ do cô sắp xếp, lui xuống đi”.

Ngô Bình và Giang Sơ Nhan cùng rời khỏi đại điện, vừa ra ngoài, Giang Sơ Nhan đã lễ phép nói: “Công tử, hay chúng ta đến chỗ công tử trước nhé?”

Ngô Bình: “Chỗ của tôi ư?”

Giang Sơ Nhan: “Vâng, đại hội vừa kết thúc thì các trưởng lão đã thu xếp chỗ ở cho công tử rồi”.

Ngô Bình gật đầu: “Ừ”. Giang Sơ Nhan dẫn Ngô Bình lên một đỉnh núi, có một ngôi nhà lớn trong rừng trúc, đây chính là nhà của anh ở núi Nguyên Sử.

Vào nhà rồi, Giang Sơ Nhan mới nói: “Chưa có ai ở đây, lát tôi sẽ dẫn thêm người đến cho công tử chọn vài người hầu gái”. Ngô Bình: “Ừm, cô cứ sắp xếp đi”.

Giang Sơ Nhan đi tìm người, Ngô Bình nhân đó về nhà một chuyến, sau đó dẫn Ngọc Nô, Hồng Nhan, Mộc Lan và Khinh Vĩ đến núi này. Dẫu sao đây cũng là những người quen của anh, dù gì cũng đáng tin hơn người của núi Nguyên Sử.

Nhờ đan dược của Ngô Bình mà bốn cô gái này đều đã tăng tu vi đến Bí cảnh, tuy họ không làm được việc gì lớn, nhưng hầu hạ anh thì không thành vấn đề.

Sau khi anh quay lại thì đã thấy có hàng trăm cô hầu gái đứng trong sân, Ngô Bình bảo nhóm Mộc Lan chọn hơn chục người.

Chọn người xong, Giang Sơ Nhan nói: “Công tử, vị kia của. Tiên Giới U Thiên đã đến Tiên Giới Nguyên Sử rồi, hai bên đã hẹn quyết đấu sau ba ngày nữa. Trong thời gian này, xin công tử hãy nghỉ ngơi dưỡng sức để đánh bại đối thủ, sau đó giành vinh quang về cho núi Nguyên Sử”.

Ngô Bình: “Cô biết gì về người đó không?”

Giang Sơ Nhan: “Sơ Nhan chỉ biết người này tên là Lâm Xung Tiêu, thiên kiêu số một của Tiên Giới U Thiên, tầng thứ mười Thần Thông. Nghe nói, người này đã tham gia đấu lối đài Thiên Khuyết và được xếp thứ 84 trên bảng Đại Tiên”.

Ngô Bình: “Ra là đã có tên trên bảng Đại Tiên, bảo sao lại nổi tiếng thế”.
 
Chương 4962


 Ngô Bình: “Anh nói không sai. Bây giờ tôi phải trở thành chủ nhân của vũ trụ trước, đồng thời nắm giữ trật tự cao nhất. Vũ trụ Chấn Đán vẫn còn rất nhiều cường giả, thực lực của tôi chưa chắc đã thắng được họ”.  

 

Khưu Hóa Long: “Ít nhất họ không dám khiêu khích công tử”.  

 

Cuối cùng Ngô Bình đã giải quyết được “ác ma”, cảnh giới Ỷ Thiên cũng không cần phải tồn tại nữa, mười gia tộc lớn đều phân tán đi khắp nơi, trở thành mười vị vua của đại lục Thiên Võ.  

 

Advertisement

Về đến Thiên đình, Ngô Bình bắt đầu nghiên cứu Hư Linh Châu. Trước đó anh đã lĩnh hội được Nhị Thập Tứ Đồ từ Hư Linh Châu, đồng thời ghép chúng lại với nhau, thế là có thể liên tục hấp thu năng lượng của vũ trụ chính.  

 

Bây giờ anh có được Hư Linh Châu thật nhưng lại có một cảm ngộ khác.  

 

Đúng lúc này, Hư Linh Châu tiến vào trong vũ trụ của anh, hình ảnh lúc trước lập tức biến mất, tái dung nhập vào Hư Linh Châu, mà bề ngoài của Hư Linh Châu cũng phát ra vô số tia sáng, ngưng tụ thành một đại trận thực hư.  

Advertisement

 

Trước đó Ngô Bình đã lĩnh hội được Thái Hư Đại Đạo, chuyên tu hư huyễn. Bây giờ anh dựa vào Hư Linh Châu để suy tính hư huyễn đạt đến mức cực hạn, Thái Hư Đại Đạo dần toàn vẹn.  

 

Lần vất vả tu luyện này bất giác đã khiến anh mất hết mười năm, đến khi anh suy tính cho Thái Hư Đại Đạo đến mức toàn vẹn, anh cũng đã kết thúc quá trình tìm hiểu Hư Linh Châu.  

 

Anh thi triển Thái Hư Đại Đạo, tạo ra một cảnh giới Thái Hư, pháp tắc trong huyễn cảnh giống với hiện thực, anh có thể suy tính Đại Đạo ở trong đó.  

 

Đường Tử Di bỗng đánh thức anh từ trong ảo cảnh đó.  

 

“Huyền Bình, tu luyện có thu hoạch được gì không?”  

 

Ngô Bình thức tỉnh, bấm ngón tay tính toán, ngạc nhiên nói: “Mười năm rồi sao”.

Đường Tử Di: “Anh mới biết à”.  

 

Ngô Bình vội ra khỏi nơi bế quan và nhìn thấy một thiếu nữ xinh đẹp đứng bên cạnh Đường Tử Di, định thần lại thì mới nhận ra là con gái Lý Tử Huyền.  

 

Mắt anh sáng lên: “Khả Nhi”.  

 

Lý Tử Huyền sà vào lòng bố, nũng nịu: “Bố”.  

 

Ngô Bình cười, nói: “Con của bố đã lớn thế này rồi”.  

 

Đường Tử Di trách móc: “Anh chưa từng bế quan lâu như thế”.  

 

Ngô Bình: “Cứ tu luyện là lại quên mất thời gian, Tử Di, bên ngoài không có gì thay đổi chứ?”  

 

“Có rất nhiều việc đã xảy ra, có điều bọn em đều ứng phó được”.  

 

Ngô Bình nói: “Nào, vào trong nhà ngồi, từ từ nói anh nghe”.  

 

Ba người họ vào phòng sách, Đường Tử Di tóm tắt sơ lược những chuyện đã xảy ra trong mười năm qua.  

 
 
Chương 5650: “Chỉ e họ sẽ phải thất vọng thôi”.


Ngô Bình hỏi Giang Sơ Nhan: “Cô không mang họ Hồng Mông, chắc không mang huyết mạch của Nguyên Sử Đạo Tôn hả?”

Giang Sơ Nhan đáp: “Ngoài bản tộc ra thì núi Nguyên Sử còn có bốn tông và hai viện, đều là hậu duệ huyết mạch của sáu đệ tử của Nguyên Sử Đạo Tôn. Giang Thị nhà em là Giang Tông - thuộc một trong bốn tông”.

Sau khi trò chuyện một lát, Ngô Bình đã vào một căn phòng yên tĩnh, sau đó lấy lò luyện đan ra luyện đan. Anh còn một ít máu thịt thần linh nên chuẩn bị luyện chế thêm ít đan dược để nâng cao thực lực cho nhóm Mộc Lan.

Ngô Bình luyện đan bên trong, còn Giang Sơ Nhan ở ngoài.

Cô ấy hỏi Mộc Lan: “Công tử biết luyện đan ư?”

Mộc Lan cười đáp: “Đúng thế, công tử nhà tôi là thầy luyện đan Kim Đỉnh, còn là Đại Ti Đan của hoàng triều Thái Ất, quản lý việc luyện đan trong thiên hạ”.

Giang Sơ Nhan ngẩn ra, thầy luyện đan Kim Đỉnh, đã thế còn là Đại Ti Đan của hoàng triều.

Cô ấy ngẩn ngơ mãi mới nói: “Mộc Lan, các cô đi theo công tử lâu rồi à?”

Mộc Lan: “Đúng, năm xưa chúng tôi còn ở một thế giới rất nhỏ, không có nhiều người tu hành. Về sau, công tử nhà tôi đã từng bước tiến bộ đến đây từ vũ trụ cấp thấp đấy”.

Giang Sơ Nhan cảm thán: “Tôi nghe nói những người từ dưới ấy lên đây có tỉ lệ thành công ất thấp. Nhưng một khi có chỗ đứng rồi thì sẽ có thành tựu rất cao”.

Mộc Lan: “Công tử nhà tôi luôn tạo ra kỳ tích, con đường đi của công tử trải đầy những truyền kỳ”.

Sau đó, Mộc Lan hỏi: “Giang cô nương, cô muốn lấy công tử à?”

Giang Sơ Nhan cúi đầu xuống: “Trước đó tôi còn thấy bực với sắp xếp của môn phái, nhưng giờ xem ra là tôi không xứng với công tử rồi”.

Mộc Lan cười nói: “Đó là duyên phận của hai người”.

Mấy cô gái trò chuyện vui vẻ, Ngô Bình mở cửa đi ra rồi đưa ba viên đan dược cho Mộc Lan, Hồng Nhan và Ngọc Nô: “Các cô uống đi, sau đó tu luyện theo những gì tôi truyền thụ”.

Dứt lời, anh lại quay vào luyện đan. Không lâu sau, anh mang hai viên đan dược ra, một viên đưa cho Khinh Vũ, một viên đưa cho Giang Sơ Nhan.

Giang Sơ Nhan nhìn viên đan dược trong tay mà run rẩy ông tử, đây là đan dược gì vậy?”

Ngô Bình cười nói: “Đây là Nghịch Thiên Cải Mệnh Đan tôi dùng các dược liệu còn xót lại luyện chế đấy, tuy không bằng các viên trước, nhưng cũng có khoảng 40 phần trăm hiệu quả, tên nó la Nghịch Thiên Đan.

Giang Sơ Nhan hỏi: “Công tử, đây là đan dược cấp mấy?” Ngô Bình đáp: “Giữa cấp 17 và 18”.

Giang Sơ Nhan vội nói: “Công tử, thứ này quý quá... tôi không thể nhận được”.

Mộc Lan cười nói: “Giang cô nương, nếu cô không coi công tử nhà tôi là người ngoài thì nhận đi”.

Ngô Bình chỉ nói: “Mấy hôm nữa, tôi sẽ bế quan lĩnh ngộ vài thứ, các cô đừng làm phiền”, nói rồi, anh quay vào phòng.

Thời gian trôi qua rất nhanh, loáng cái đã hết ba ngày.

Sáng sớm, Ngô Bình đã mở cửa đi ra. Trong thời gian qua, anh đã nghiền ngẫm lại truyền thqaf của Thái Ất Đạo Tôn nên có được rất nhiều thu hoạch.

Giang Sơ Nhan vội nói: “Công tử, Lâm Xung Tiêu đã đến núi Nguyên Sử rồi, đi cùng còn có Thiên Tàn Đạo Quân và các. nhân vật lớn của Tiên Giới U Thiên. Xem ra họ rất tin tưởng Lâm Xung Tiêu này”.

Ngô Bình: “Chỉ e họ sẽ phải thất vọng thôi”.

Giang Sơ Nhan: “Công tử, chúng ta đến gặp các trưởng lão trước đã, họ có chuyện muốn nói”.

Ngô Bình trở lại đại điện, tám trưởng lão không còn hình dạng khồng lồ nữa, họ đều đứng trong điện chờ anh. Thấy anh đến, một tu sĩ nửa râu đen nửa râu trảng cười nói: “Ngô Bình, cậu chuẩn bị đến đâu rồi?”
 
Chương 4963


 Ba năm trước, đại quân thần nhân lại đến tấn công, gây ra thiệt hại lớn cho đế quốc Thiên Võ, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh lùi.  

 

Quan trọng nhất là hiện nay trong thiên hạ, cả tu sĩ tu luyện Nhân Đạo Tiên Đồ và tu sĩ tu luyện Tiên Đạo nguyên thủy cũng đều gia tăng nhanh.  

 

Chuyện này thì Ngô Bình biết, vì anh có thể cảm nhận được những thay đổi này từ Thiên Tiên giới, Kim Tiên giới, Huyền Nguyên giới.  

 

Advertisement

Bây giờ chuyện mà anh quan tâm là đại quân thần nhân, anh chau mày nói: “Tử Di, lúc nãy em nói đội quân thần nhân này đang trở nên mạnh hơn à?”  

 

Đường Tử Di gật đầu: “Không biết vì lý do gì, thần tộc bắt đầu cho thần nhân địa vị rất cao, nhưng yêu cầu họ phải tấn công đế quốc Thiên Võ”.  

 

Advertisement

Ngô Bình cười lạnh lùng: “Đấy là cách dùng người trị người cũ rích của bọn họ. Ừ. Xem ra anh cũng phải đi vấn đề của thần tộc mới được”.  

 

Đường Tử Di: “Huyền Bình, không cần nóng vội, các con đều lớn cả rồi, mười năm chưa được gặp anh, anh ở nhà mấy ngày đã”.  

 

Ngô Bình cười, nói: “Đương nhiên rồi, anh cũng muốn thăm các con”.  

 

Lúc Ngô Bình ra khỏi khuôn viên thì bỗng dưng ngây người. Khắp nơi trên đường đều là xe hơi, hơn nữa những chiếc xe này đều không chạy bằng dầu mà chạy bằng linh thạch và năng lượng tiền bùa.  

 

Ngoài những chiếc xe hơi tương tự như xe hơi ở trái đất ra còn có rất nhiều phương tiện công cộng, tàu hỏa đầu đạn di chuyển với tốc độ cao trên không trung.  

 

Ngoài ra, anh còn nhìn thấy trường học, trường học không chỉ dạy tu hành mà còn dạy kiến thức khoa học. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, khoa học kỹ thuật ở đại lục Hồng Hoang đã phát triển mạnh, phát minh ra một số kỹ thuật phù hợp với người bình thường.  

 

Đường Tử Di cảm thán: “Huyền Bình, may mà anh là ông tổ của chúng tiên, có công đức khống chế các tu sĩ này, vì vậy họ mới ngoan ngoãn làm quan, quản lý từng khu vực, không có lòng riêng. Nếu không thì đại lục Hồng Hoang lớn như thế, không ai có thể trị vì nó được”.  

 

Ngô Bình cười, nói: “Xem ra cuộc sống của người dân khá tốt”.  

 

“Chuyện đó là đương nhiên rồi, cuộc sống của người dân sung túc, ai cũng nhớ đến cái tốt của anh, nhà nhà người người cung phụng bài vị trường sinh của anh”.  

 

Ngô Bình gật đầu, sau đó quay về cung, gặp mặt mọi người.  

 

Bố mẹ và ông bà nội đều khỏe, các con cũng đã lớn, đáng nói nhất là Ngô Mi đã cưới chồng, đàng trai là một tu sĩ đạo tôn, đến từ học viện Vạn Đạo, là thiên tài số một của học viện Vạn Đạo, tên là Lạc Vân Phong.  

 

“Anh cả”. Lạc Vân Phong nhìn thấy Ngô Bình thì vô cùng kích động, anh ta là người rất thần tượng Ngô Bình.  

 

Ngô Bình thấy anh ta khôi ngô, nghe bố mẹ nói anh ta cũng đối xử với Ngô Mi rất tốt thì mỉm cười, nói: “Tiểu Lạc, cậu phải đối xử tốt với Tiểu Mi đó”.  

 

Lạc Vân Phong: “Anh cả, chuyện đó là chắc chắn rồi”.  

 
 
Chương 5651: Trận chiến khốc liệt với Lâm Xung Tiêu


Ngô Bình hỏi: “Tự nhiên mọc ra thêm một viện, không phải chỉ có mỗi cái vỏ bọc chứ ạ?”

Trưởng lão râu đen trắng cười nói: “Đương nhiên là không, cậu là Đại Ti Đan của hoàng triều Thái Ất nên có hiểu biết về đan uyển.

Nói thật, viện Đan Đạo của núi Nguyên Sử chỉ có mạnh hơn đan uyển, chứ không có chuyện kém hơn.

Dược liệu cùng thuế đan dược của núi Nguyên Sử sẽ do cậu quản lý hết. Mỗi người ở Tiên Giới Nguyên Sử mà mua hay bán một viên đan dược nào thì đều phải nộp thuế cho cậu.

Thậm chí, cậu còn có thể quy định giá cho đan dược và dược. liệu, quy định thế lực nào được mua, thế lực nào không được mua. Vì rất nhiều đan dược và dược liệu quý cần mua tư. chất”.

Ngô Bình sáng mắt lên, quyền lực của viện Đan Đạo này lớn quá, còn hơn cả đan uyển Thái Ất kia. Dẫu sao đan uyển cũng là của hoàng triều, còn viện Đan Đạo là của Tiên Giới Nguyên Sử.

Ngô Bình nói: “Các vị trưởng lão tin tưởng tôi vậy ư?”

Trưởng lão kia: “Chúng tôi cũng mới nhận được tin cậu là thầy luyện đan Kim Đỉnh.

Vì thế, chúng tôi nghĩ cậu đã nhận được truyền thừa trong động Kim Đỉnh. Hơn nữa, nếu đánh thẳng trận này thì chúng ta sẽ có được Linh Gi ộ mở viện Đan Đạo cũng hợp tình hợp lý.

Đương nhiên, viện này cũng chỉ có một thầy luyện đan như cậu mới đủ tư cách quản lý thôi”.

Ngô Bình gật đầu: “Được, tôi nhận”.

Một nữ tu khoảng 30 tuổi để đầu trọc, mặc đồ màu trắng mỉm cười nói: “Ngô Bình, cuộc tỉ thí lần này rất quan trọng.

Tiên Giới U Thiên cực kỳ tự tin, vì thế đã đánh cược rất cao. Đương nhiên, chúng tôi cũng tự tin về cậu nên cũng đánh cược cao không kém. Nói thẳng ra là nếu bên nào thua thì sẽ bị tổn thất nặng nề”.

Ngô Bình chớp mắt hỏi: “Tôi có thể biết hai bên cá cược không?”

Nữ trưởng lão kia: “Nếu cậu thẳng thì đan dược của chúng ta có thể bán đến Tiên Giới U Thiên, đồng thời còn được bán độc quyền. Ngoài ra, chúng ta còn có thể chiêu mộ đệ tử ở đó, để thiên tài của bọn họ gia nhập vào môn phái của Tiên Giới Nguyên Sử”.

Ngô Bình rất ngạc nhiên: “Tiên Giới U Thiên dám đưa ra điều kiện thế này chứng tỏ họ rất tự tin”.

Nữ trưởng lão: “Vì thế ban nấy tôi mới nói vậy”.

Ngô Bình: “Nếu tôi thắng thì Tiên Giới U Thiên có quyt không nhỉ?”

Nữ trưởng lão lắc đầu: “Không, vì chuyện này có nhiều bên làm chứng. Nếu họ dám nuốt lời thì sẽ mất nhiều thứ hơn những gì đã cược”.

Ngô Bình gật đầu nói: “Các vị trưởng lão cứ chờ tin tốt của tôi”.

Trưởng lão râu đen trắng nói: “Trận đấu lần này sẽ diễn ra ở tiên lôi Cửu Long. Đến lúc đó sẽ có rất nhiều người xem. Cậu mà thắng thì sẽ vang danh thiên hạ, còn thua thì cũng sẽ được nhiều người biết đến”.

Ngô Bình: “Các vị trưởng lão chắc chẳn sẽ không phải thất vọng đâu”.

Sau đó, Ngô Bình đi theo tám bọn họ đến tiên lôi Cửu Long. Tiên lôi này là một liên đài khổng lồ, xung quanh có ảo. ảnh của chín con rồng uống lượn.

Lúc này tiên lôi đang ở trên cao, xung quanh có người xem.

Ngô Bình vừa đến, Giang Sơ Nhan đã nói: “Công tử, nhất định anh sẽ đánh bại đối thủ”.

Lúc này có một cái bục lớn xuất hiện trên tiên lôi, trên đó khắc đầu phù văn, mộ người đàn ông cao lớn khôi ngô bay tới rồi bước lên tiên lôi.

Nữ trưởng lão nói với Ngô Bình: “Lên đi!”
 
Chương 4964


 “Sau này có mấy thanh niên các con trong nhà thì bố yên tâm ra ngoài lăn lộn rồi”. Anh nói.  

 

Lý Dược Sư vuốt mũi, nói: “Bố, con có chuyện muốn nói với bố”.  

 

Ngô Bình: “Nói đi, chuyện gì?”  

 

Advertisement

Lý Dược Sư cúi đầu, ngại ngùng nói: “Con và một cô gái thần tộc yêu nhau, có điều nhà cô ấy không đồng ý. Lần trước con đến thần vực, bị bố cô ấy cầm kiếm chém con, may mà tu vi của con cao, đánh cho ông ấy một trận”.  

 

Ngô Bình tròn mắt: “Con đánh bố chồng tương lai của con á?”  

 

Advertisement

Lý Dược Sư bối rối: “Đánh kẻ yếu, không kịp thu tay, con cũng không ngờ thưc lực của ông ấy lại kém đến vậy”.  

 

Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Đỉnh Nhi, nhà đó là người thế nào, Chính Thần hay Tân Thần?”  

 

“Là thần nhân”. Lý Dược Sư nói: “Ở thần vực Đấu Hư, mặc dù không thuộc tám gia tộc lớn nhưng thực lực cũng không kém”.  

 

Ngô Bình: “Sao các con lại quen biết nhau?”  

 

Lý Thuần Thuần cười, đáp: “Bố, nửa năm trước anh cả đến thần vực Đấu Hư lăn lộn, tạo được tiếng tăm rất lớn, đánh nhau với người ta nên mới quen biết nhau. Phải rồi, chị ấy tên là Chu Dung”.  

 

Ngô Bình nhìn Lý Dược Sư: “Đỉnh Nhi, con đến thần vực Đấu Hư làm gì?”  

 

Lý Dược Sư gãi đầu, nói: “Đại quân Thần Nhân tấn công Thiên Võ hai lần, con muốn đi thăm dò tình hình thử, biết địch biết ta”.  

 

Ngô Bình: “Vậy con đã thăm dò được gì rồi?”  

 

Lý Dược Sư phấn chấn: “Bố, hiện tại tình hình của các thần vực đều na ná nhau, họ xây dựng thần triều dưới sự giúp đỡ của thần tộc, chẳng hạn thần triều Đấu Hư ở thần vực Đấu Hư đã nắm giữ gần nửa thần vực, hơn nữa không lâu nữa sẽ có thể nhất thống thần vực. Đến lúc đó, họ sẽ có thể tập trung tài nguyên, bồi dưỡng binh mã tấn công đế quốc Thiên Võ của chúng ta”.  

 

Ngô Bình: “Nói như vậy thì bây giờ đế quốc Thiên Võ của chúng ta đang là kẻ địch chung của thần vực rồi?”  

 

Lý Dược Sư: “Không chỉ có mỗi chúng ta, còn có đại Thiên Tôn đó nữa. Bây giờ thực lực của Đại Thiên Tôn rất hùng mạnh, thậm chí móng vuốt còn với tới cả các vũ trụ khác, . Hơn nữa, con còn nghe nói tu vi của Đại Thiên Tôn đã đạt đến cấp vũ trụ, bây giờ thần tộc cũng không làm được gì ông ta”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Xem ra tên Đại Thiên Tôn này thật không đơn giản”.  

 

Lý Dược Sư: “Ngoài Đại Thiên Tôn ra, còn có một nhóm thần nhân của thần vực tạo phản, giờ đang là một vùng hỗn loạn. Ngoài ra, nội bộ thần tộc cũng có vấn đề, Tân Thần và Chính Thần mâu thuẫn, mâu thuẫn của Cổ Thần và Chính Thần rất gay gắt”.  

 

Ngô Bình: “Vậy con có nghe nói thần tộc có đánh mất bảo bối gì quý giá không?”  

 
 
Chương 5652: “Cửu Tương hợp nhất, giết!”


Ngô Bình đột nhiên biến mất trên lôi đài, tất cả ảo ảnh đã bị mất mục tiêu.

Cùng lúc đó, xung quanh lôi đài xuất hiện chín Tương chí tôn, các Tương này đều không giống nhau, mỗi cái đều có khí tức rất mạnh, đồng thời âm thầm kết thành sát trận.

“Đây là ... Tương chí tôn!”, có người hô lên, các trưởng lão trong viện trưởng lão cũng đều trợn tròn mắt.

“Cửu Tương hợp nhất, giết!”

Giọng nói của Ngô Bình vang lên, sàn lôi đài xuất hiện trận văn kỳ diệu. Đây là áo thuật mạnh nhất mà Ngô Bình biết - là thuật Thiên Áo, uy lực của nó rất mạnh.

Trên không trung xuất hiện một lưỡi liềm khổng lồ đen kịt, chỉ có phía rìa phát ra sát quang, sau đó mạnh mẽ chém xuống.

Dưới luồng uy áp khủng khiếp ấy, Lâm Xung Tiêu đã lộ ra chân thân, hắn hét lên rồi giơ hai tay tạo quyết, phía sau có một bàn tay màu vàng xuất hiện rồi tiếp chiêu lưỡi liềm kia.

Cheng!

Một tiếng động lớn vang lên, lưỡi liềm cố định trên cao, còn bàn tay thì đã bắt được nó, tia lửa toé ra.

Thấy thế, người của Tiên Giới U Thiên đều thở phào một hơi, có người cười nói: “Tuy người này cũng có chút tài năng, nhưng so với Lâm Xung Tiêu thì còn kém xa”.

Nhưng đúng lúc này, lại có thêm một Tương chí tôn của Ngô Bình xuất hiện dưới mặt đất, nó chui từ dưới lên rồi tung một chưởng vào chân Lâm Xung Tiêu.

Rắc!

Chân của Lâm Xung Tiêu đã gãy, hẳn đau đớn kêu lên rồi bỏ chạy.

Nhưng trên không cũng có một Tương xuất hiện rồi tung một chưởng ấn vào đầu hắn, Lâm Xung Tiêu thấy trước mắt tối đen rồi bị đán ngã.

Lúc này, 12 Tương chui từ dưới đất lên rồi đánh cho Lâm Xung Tiêu một trận tơi bời, gần như không còn ra hình người nữa.

Người của Tiên Giới U Thiên đều ngẩn ra, người của núi Nguyên Sử cũng không kém, không ai biết có chuyện gì đang xảy ra.

“Biến!”

Đột nhiên Lâm Xung Tiêu hét lên, quanh người bản ra tia sét, đôi mắt cũng phun chớp. Một cái kích xuất hiện trong tay hắn rồi bắn về phía Tương của Ngô Bình.

Người hẳn dần bay lên cao, quanh người giăng đầy tia sét, khí tức trở nên vô cùng đáng sợ. Hän nhìn chăm chăm vào Ngô Bình rồi gẵn giọng nói: “Ngươi đã chọc tức được ta rồi, đón nhận cơn giận của ta đây!”

Hắn điểm tay một cái, bàn tay nằm chặt lưỡi liềm chợt dùng sức.

Rắc!

Lưỡi liềm đã bị bàn ta bẻ gấy, sau đó đập mạnh về phía Ngô Bình.

Anh tránh sang một bên rồi cười nói: “Đúng là cường giả trên bảng Đại Tiên có khác, quả nhiên cũng có chút tài năng. Nhưng ban nấy ta chỉ đùa với ngươi thôi, giờ mới nghiêm túc này”.

Sau đó, anh thu khí tức lại rồi tung một quyền về phía Lâm Xung Tiêu.

Phụt!

Lâm Xung Tiêu không kịp phản ứng, mũi đã trúng ngay một đòn làm xương gãy nát, máu tươi ứa ra, hẳn đau đến tái mặt.

Phụt!

Quyền của Ngô Bình rơi xuống như mưa, mỗi đòn của anh trông có vẻ đơn giản nhưng thật ra lại chứa ý nghĩa của võ thuật, tiếp đó có bốn ảo ảnh Tương xuất hiện.

“Đây là truyền thừa của Nguyên Sử Đạo Tôn!”, mọi người của núi Nguyên Sử đều sáng mắt lên với vẻ hưng phấn.

Lâm Xung Tiêu liên tục bản sấm sét ra, nhưng chúng đánh lên người Ngô Bình lại như không, trái lại anh còn đánh hăng hơn. Một trận quyết đấu giờ lại thành một bên bị đánh.

Loáng cái, Lâm Xung Tiêu đã bị đánh biến dạng, mắt sưng, mũi gãy, tóc rụng, chân tay gãy, thảm không kể đâu cho hết.

“Tiếp đi, bẳn sét tiếp đi, chán rồi à?”, Ngô Bình vừa đánh vừa chế giễu hän, làm Lâm Xung Tiêu tức đến mức hộc mấy ngụm máu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom