Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 5084


Ngô Bình: “Hôm nay, tôi sẽ lĩnh ngộ Huyền Minh Tiên Khí, trở thành đệ tử đứng đầu Huyền Minh Giáo”.  

 

Vân Thường cười nói: “Đến lúc đó các đệ tử tinh anh sợ rằng cũng chẳng còn dũng khí nhìn thẳng anh nữa mất!”  

 

Quay về Đỉnh Cô Tú không bao lâu, cậu ba Đàm đã đến, vẻ mặt hắn cực kỳ hoảng sợ, thật ra lúc nhìn thấy Chu Thiên Mi, hắn đã hiểu mọi thứ. Tất thảy mọi chuyện căn nguyên đều từ hắn mà ra, nếu không phải hắn để mắt Chu Thiên Mi thì nhà họ Đà sẽ không có kết cục như thế.  

 

Hắn quỳ xuống đất, cầu xin nói: “Công tử, hãy tha cho nhà họ Đà một con đường sống đi, tôi sai rồi, tôi cam nguyện lấy cái chết để đền tội!”  

 

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Anh không cần chết, nhưng anh và người nhà anh phải gánh chịu mọi hậu quả. Không cần cầu xin tôi, tôi sẽ không thương xót anh, quay về chuẩn bị đi”.  

 

Cậu ba Đàm vẫn muốn cầu xin, nhưng bị người ta kéo đi, tiếng khóc lóc xa dần, cuối cùng biến mất.  

Advertisement

 

Chuyện về sau đều có Cừu Quang Thái giải quyết, sau đó thì gọi Tiểu Minh đến.  

 

“Cậu muốn chuẩn bị lĩnh ngộ Tiên Khí rồi sao?”  

 

Ngô Bình: “Trước tiên lĩnh ngộ Huyền Minh Tiên Khí, chỗ ngươi có không?”  

 

Tiểu Minh: “Đương nhiên có”.  

 

Nói xong, Ngô Bình đã biến mất, anh xuất hiện ở một không gian rộng lớn xung quanh ngập tràn ánh sáng. Trong không gian này, có một luồng tiên khí màu vàng, dài vạn dặm, nó giống như một con rồng bơi tới bơi lui. Cho dù cách nó mấy trăm vạn dặm, Ngô Bình cũng cảm nhận được sức mạnh của nó, dường như anh chỉ cần lại gần thì lập tức tan thành tro bụi.  

 

Anh nhíu mày, nói: “Huyền Minh Tiên Khí mạnh thật!”  

 

Tiểu Minh: “Đương nhiên rồi. Dù sao ở vũ trụ chính, nó cũng được xem là sức mạnh rất mạnh”.  

 

Ngô Bình: “Tiếp theo, ta muốn tu luyện Bí Cảnh của vũ trụ chính, loại sức mạnh này rất có ích cho ta”.  

 

Tiểu Minh: “Vậy phải xem cậu có thể hàng phục được tiên khí này không thôi”.  

 

Ngô Bình quan sát một lúc, rồi hỏi: “Nếu ta luyện hóa Huyền Minh Tiên Khí trong điện Tiên Khí trước, điều này có giúp ích cho việc ta luyện hóa nó không?”  

 

Tiểu Minh: “Không có gì hỗ trợ cả, ngược lại sẽ khiến tiên khí có địch ý với cậu”.  

 

Ngô Bình thở dài: “Ta không chắc”.  

 

Tiểu Minh: “Nếu cậu muốn tiến vào vũ trụ chính, tốt nhất nên luyện hóa nó”.  

 

Ngô Bình: “Ồ? Tại sao?”  

 

Tiểu Minh: “Nếu trong thân thể cậu có vài loại tiên khí mạnh thì vũ trụ chính có lẽ sẽ dễ dàng với cậu hơn chút”.  

 
 
Chương 4394


Người con trai đó dáng chân bước nhấc cao, mặt nhếch lên, hừng hực khí thế, khi ánh mắt hắn ta lướt qua Ngô Bình, đột nhiên cảm thấy kinh hãi, vội vàng xoay người xuống ngựa, tiến lên phía trước hành lễ: “Ân nhân, tiểu nhân cuối cùng cũng gặp được ngài!”  

 

Ngô Bình quan sát một lúc mới nhận ra đây chính là con cá lớn kia, nhưng đã đổi sang thân hình khác”.  

 

Anh cười nói: “Sao cậu lại ở đây?”  

 

Người con trai đó nói: “Công chúa đang dừng chân ở hành cung trên đảo, vì vậy tiểu nhân cũng ở đây. Ân nhân, công chúa biết là ngài đã cứu tôi, trong lòng vô cùng cảm kích, ra lệnh cho tiểu nhân tìm được ân nhân. Nếu như ân nhân có thời gian, có thể theo tiểu nhân đến hành cung một chuyến không?”  

Advertisement

 

Ngô Bình suy nghĩ một lát: “Được thôi”.  

 

Người con trai vô cùng mừng rỡ, nhường ngựa cho Ngô Bình, đích thân cưỡi ngựa dẫn đường cho anh.  

Advertisement

 

Chưa đi được bao xa, họ đã đến một căn nhà lớn, bên ngoài là một rừng cây. Đi qua rừng cây mới nhìn thấy chỗ ở, cổng chính đóng chặt, trước cổng có lính canh gác.  

 

Khi đi đến cổng, lính canh mở cổng ra, một đoàn người đi vào.  

 

Vừa bước vào sân, Ngô Bình đã cảm thấy trong sân này có một sự áp chế vô cùng kinh khủng, anh cho rằng bản thân đã hoàn toàn bị khóa chặt, chỉ cần có bất kỳ những cử động bất thường nào, lập tức sẽ bị vài đại trận giết chết.  

 

Người con trai dẫn Ngô Bình đến một đại điện, anh ta vào điện thông báo trước. Không bao lâu sau, bên trong truyền ra một giọng nói: “Mời cậu vào điện nói chuyện”.  

 

Ngô Bình đi vào, anh phát hiện có rất nhiều cô gái đang ngồi trong điện, người nào cũng trẻ tuổi xinh đẹp, sắc nước hương trời, trông vô cùng diễm lệ. Những cô gái này ngồi ở bàn thấp hai bên, toàn bộ đều ngồi quỳ trên đất.  

 

Anh vừa bước vào, những cô gái này đều nhìn anh với vẻ tò mò, có mấy cô gái còn mạnh dạn nháy mắt với Ngô Bình.  

 

Trong đó, có một người con gái ngồi ở trung tâm, cô ấy ăn vận lộng lẫy quý phái, dung mạo cũng xuất chúng nhất trong tất cả những cô gái ở đây, cô nói: “Cảm ơn anh đã cứu tướng quân Bôn Lưu. Tôi là ngũ công chúa của Bắc Hải, vẫn chưa biết đại danh của công tử”.  

 

Ngô Bình: “Lý Huyền Bình. Cứu người chỉ là tiện tay mà thôi, không đáng nhắc tới”.  

 

Người con gái nói: “Nghe tướng quân Bôn Lưu nói, thực lực của công tử xuất chúng, không biết có bằng lòng dốc sức vì bổn cung hay không?”  

 

Ngô Bình: “Tôi tự do tự tại, không thích bị gò ép, xin công chúa hãy mời người tài giỏi hơn”.  

 

Ngũ công chúa cười nói: “Nếu công tử không muốn, bổn cũng cũng không miễn cưỡng. Đang ngồi ở đây là những cô gái xinh đẹp nhất đảo này, công tử thích cô gái nào, có thể trực tiếp đưa đi”.  

 

Ngô Bình nói: “Không cần đâu”.  

 

Sắc mặt ngũ công chúa trầm xuống: “Công tử không ưng họ sao?”  

 

Ngô Bình nói: “Không phải là không ưng, chỉ là tôi không cần”.  

 

Ngũ công chúa nhẹ nhàng nói: “Nếu công tử đã không cần, Bân Lưu, ngươi giết mấy người này cho cá ăn đi”.  
 
Chương 5085


Thân thể Ngô Bình lập tức cứng đờ, hoàn toàn không thể động đậy, sau đó lại bị tiên khí cuốn theo bay tới bay lui. Nhưng nguyên thần của anh vẫn giữ được tỉnh táo, nguyên thần lao ra ngoài cơ thể.  

 

Tiên khí tuy mạnh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến nguyên thần anh quá nhiều, cộng thêm nguyên thần anh cũng rất mạnh, bỗng chốc đã ngao du trong tiên khí.  

 

Chẳng mấy chốc, anh phát hiện trong tiên khí có một vòng xoáy năng lượng, bên trong còn có bốn lá bùa lóe sáng, anh suy nghĩ trong lòng, lập tức biết được đây chính là trung tâm của tiên khí, chỉ cần khống chế được nó thì có thể kiểm soát được toàn bộ tiên khí!  

 

Nguyên thần của anh lập tức lao qua, nhưng vừa đến gần thì bốn lá bùa đã di chuyển, tạo ra lực kéo hùng mạnh, muốn phá nát nguyên thần anh.  

 

Ngô Bình thét lớn một tiếng, bùa chú ngưng tụ thành đại trận bảo vệ quanh người, đồng thời toàn bộ bí lực cũng được sử dụng. Chỉ nhìn thấy bùa chú bên ngoài nguyên thần không ngừng tan biến, nhưng anh vẫn thành công tiến đến gần trung tâm tiên khí, dùng đại trận bao vây bốn bùa chú kia.  

 

Sau khi cắt đứt liên lạc giữa trung tâm và bên ngoài thì lập tức ngừng di chuyển, khí tức cũng trở nên ấm hơn.  

Advertisement

 

Ngô Bình vươn tay, nắm chặt bốn lá bùa, sau đó dùng hết sức nguyên thần luyện hóa. Ở bên ngoài, tiên khí đã mất khống chế, lập tức bắt đầu tấn công Ngô Bình, linh phù của anh liên tục biến mất.  

 

“Rầm!”  

 

Bốn là bùa bị Ngô Bình thu vào nguyên thần, rất nhanh sau đó đã yên tĩnh lại. Giây tiếp theo, anh cảm thấy thần niệm của mình thoáng chốc đã khuếch trương, bao phủ linh khí Huyền Minh khắp từng ngóc ngách.  

 

Mắt anh sáng rực, nói: “Ngưng tụ!”  

 

Lúc này, toàn bộ Huyền Minh Tiên Khí ngưng tụ về phía anh, dung nhập vào nguyên thần. Sau đó, nguyên thần quay về thân thể, đồng thời đưa Huyền Minh Tiên Khí vào trong chủ khiếu.  

 

Thân thể lập tức khôi phục lại năng lực hành động, anh lau mồ hôi, lẩm bẩm nói: “Mệt thật!”  

 

Tiểu Minh: “Chúc mừng, luyện hóa tiên khí đầu tiên, sau này luyện hóa tiên khí khác thì sẽ nhẹ nhàng hơn bây giờ nhiều”.  

 

Ngô Bình: “Luyện hóa Huyền Minh Tiên Khí trước, còn lại thì sau này tính tiếp”.  

 

Nói xong, anh quay về chỗ cũ, sau đó lập tức tiến đến điện Tiên Khí.  

 

Đệ tử tinh anh, có thể vào điện Tiên Khí bất cứ lúc nào, chỉ cần nói một tiếng với trưởng lão là được.  

 

Đến điện Tiên Khí, trước điện không một bóng người, mãi đến khi anh đến trước cửa điện thì bên cạnh mới xuất hiện một trưởng lão, cười nói: “Ngô công tử, cuối cùng anh cũng đến điện Tiên Khí rồi”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Tôi muốn thử xem, có thể có được tiên khí không”.  

 

Trưởng lão gật đầu: “Mời”. Nói xong, lập tức mở cửa điện.  

 

Sau cửa điện, có một màn sáng, trong màn sáng có ẩn chưa ba luồng tiên khó, một loại trong đó chính là Huyền Minh Tiên Khí.  

 

Trưởng lão này còn muốn nói thêm, nhắc nhở thêm, nhưng không ngờ Ngô Bình một bước đã đi vào trong.  

 
 
Chương 4395


Ngũ công chúa bật cười, khi cười vẻ mặt cô ta không hề có dáng vẻ con người nên có, trở nên rất huênh hoang. Dù sao yêu cũng chỉ là yêu, tính tình tàn ác, nói trở mặt là trở mặt.  

 

“Ở đây không ai có thể làm trái ý của ta, mặc dù anh có ơn với Bôn Lưu nhưng cũng không thể”.  

 

Ngô Bình hừ một tiếng: “Con người tôi không thích người khác uy hiếp mình”.  

 

Nói rồi anh vung tay lên, phụ nữ xinh đẹp ở khắp điện đều bị anh thu vào hết trong Động Thiên, sau đó anh sải bước đi về phía Ngũ công chúa.  

Advertisement

 

Ngũ công chúa sửng sốt, sau đó cười nói: “Chẳng phải anh đã thu hết vào rồi sao?”  

 

“Bốp!”  

 

Advertisement

Ngô Bình đánh một cái lên mặt cô ta, Ngũ công chúa sửng sốt, sau đó  trên mặt xuất hiện rất nhiều vảy, hai bên má đều có những vết nứt hệt mang cá.  

 

“Anh dám đánh tôi?”  

 

“Bốp!”  

 

Ngô Bình lại đánh thêm một cái nữa, sau đó giơ tay ra xách cô ta lên, lạnh nhạt nói: “Một con cá yêu mà thôi, cô tưởng mình là công chúa thật đấy à?”  

 

Ngũ công chúa muốn phản kháng nhưng bị Ngô Bình túm lại, cô ta không thể nào động đậy.  

 

“Dẫn tôi đến hang Yêu!”, anh nói.  

 

Ngũ công chúa ngạc nhiên, sau đó tức giận nói: “Anh đến hang Yêu làm gì?”  

 

Ngô Bình: “Nghe Bôn Lưu nói, tất cả yêu ở Bắc Hải đều có liên quan đến hang Yêu, tôi muốn đi xem thử ra sao”.  

 

Vẻ tức giận của Ngũ công chúa dần biến mất, cô ta nói: “Nếu anh đã muốn đi thì tôi dẫn anh đi là được chứ gì”.  

 

Tướng quân Bôn Lưu đó khiếp sợ, ngây ngốc đứng đó không dám động đậy, vì hắn biết rõ thực lực của Ngô Bình.  

 

Ở một bên khác, Ngũ công chúa biến thành một con cá lớn màu vàng trốn vào đại dương, Ngô Bình đi theo sau nó.  

 

Bơi được vài tiếng, không biết đi được bao xa rồi, phía trước xuất hiện một cái hang dưới đáy biển rất lớn. Động này không ngừng hút hết lượng nước biển lớn vào trong, cái hang tối đen như mực.  

 

Ngũ công chúa quay đầu lại nhìn Ngô Bình: “Đây là hang Yêu, anh dám vào không?”  

 

Ngô Bình hiểu ra tại sao nữ yêu này lại muốn dẫn anh đến đây. Anh không thể nhìn thấu được hang Yêu này.  

 

Anh hỏi: “Chẳng phải đã nói sinh linh vào trong hang Yêu sẽ biến thành yêu sao?”  

 

Ngũ công chúa: “Đó chính là yêu thú đời đầu, như đám yêu thú bọn ta đều là đời sau của yêu thú đời thứ nhất. Theo những gì cha ta nói, yêu thú đời đầu tiên ở cả Bắc Hải không quá một trăm con yêu thú. Một trăm yêu thú đời đầu này dần được sinh ra trong rất nhiều năm”.  

 

Đúng lúc này, Ngô Bình nhìn thấy một mạch nước ngầm xuất hiện, nước trong đó vòng xoáy với tốc độ cao, kéo theo rất nhiều tôm cá vào hang Yêu.  

 
 
Chương 5086


 Lúc này, điện Tiên Khí bỗng chấn động, mặt đất rung chuyển, toàn bộ Huyền Minh Giáo đều rung chuyển. Giáo chủ lập tức xông đến.  

 

Năm đó sư tổ từng để lại một câu, sau này nếu mặt đất rung chuyển, chắc chắn là có người đã luyện hóa được tiên khí!  

 

Ông ấy đến điện Tiên Khí trên không, Ngô Bình đúng lúc từ trong điện đi ra.  

 

“Là cậu ấy!”  

 

“Ngô Bình, đi theo tôi!”. Giáo chủ Trương Cổ Nguyệt thấp giọng nói.  

 

Sau đó, hai người đi đến nơi ở của Trương Cổ Nguyệt, bảo mọi người lui xuống.  

Advertisement

 

“Giáo chủ có gì dặn dò?”, Ngô Bình bình tĩnh hỏi.  

 

Trương Cổ Nguyệt nghiêm túc hỏi: “Ngô Binh, có phải cậu luyện hóa tiên khí rồi không?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Đệ tử đã luyện hóa Huyền Minh Tiên Khí”.  

 

Trương Cổ Nguyệt vô cùng kinh ngạc, nói: “Luyện hóa Huyền Minh Tiên Khí! Cậu có biết, năm đó ngay cả tổ sư gia, cũng chỉ có được một ít, nhưng cũng không thể luyện hóa được nó không?”  

 

Ngô Bình: “Đệ tử biết”.  

 

Trương Cổ Nguyệt bật cười: “Đúng là trời giúp Huyền Minh Giáo ta rồi! Nhưng mà Ngô Bình, tạm thời tôi vẫn chưa thể báo với bên ngoài chuyện này, trừ phi cậu có thực lực đủ mạnh để bảo vệ bản thân!”  

 

Ngô Bình: “Ý giáo chủ là, bên ngoài nếu biết tin này, thì sẽ nhắm vào đệ tử?”  

 

Trương Cổ Nguyệt gật đầu: “Huyền Minh Giáo chúng ta ở đây cũng được xem là thế lực lớn, nhưng xung quanh cũng có mấy thế lực đối đầu, một khi bọn họ biết đến cậu, chắc chắn sẽ tận dụng mọi thứ để trừ khử cậu”.  

 

Ngô Bình nhớ đến người lúc trước muốn giết mình, lạnh nhạt nói: “Vậy trước tiên không cần nói ra. Chủ cần nói đệ tử có được một ít Huyền Minh Tiên Khí là được”.  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Ừ, sau này cậu chính là đệ tử đứng đầu!”

Ngô Bình: “Giáo chủ, tài nguyên đệ tử đứng đầu có được nhiều hơn đệ tử tinh anh sao?”  

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Sau này một nửa tài nguyên Huyền Minh Giáo thuộc về cậu rồi!”  

 

Ngô Bình kinh ngạc: “Một nửa tài nguyên!”  

 

Trương Cổ Nguyệt: “Nhưng thân là đệ tử đứng đầu, cậu cũng phải gánh vác trách nhiệm, phía Bắc của Huyền Minh Giáo là Kim Long Môn, phía Tây là Quỷ Thủy Tông, phía Tây có Cự Tượng Môn, phía Nam có Huyết Man Giáo. Bốn thế lực này, quan hệ giữa Kim Long Môn và chúng tôi là tệ nhất, Quỷ Thủy Tông và Huyết Man Giáo thi thoảng cũng có tranh chấp, Cự Tượng Môn phía Tây thì quan hệ không tệ”.  

 

“Kim Long Môn vẫn luôn tranh đoạt tài nguyên quan trọng với Huyền Minh Giáo ta, mấy năm nay chúng ta đều ở thế hạ phong. Sau này có thể đoạt về những tài nguyên kia hay không, phải dựa vào cậu!”  

 

Ngô Bình: “Giáo chủ yên tâm, không bao lâu nữa, đệ tử sẽ lấy lại toàn bị những thứ Kim Long Môn đã đoạt”.  

 
 
Chương 4396


Lúc này giọng của Núi thần vang lên: “Nếu cậu muốn xuống dưới, tôi có thể đảm bảo cho cậu không gặp chuyện gì cả”.  

 

Ngô Bình: “Tiền bối biết lai lịch của hang Yêu này sao?”  

 

Núi thần: “Nếu ta không lầm, cái gọi là hang Yêu này hẳn là một trong các bảo vật quan trọng kỷ nguyên của kỷ nguyên này, tác dụng của nó là mở ra sự tiến hóa cho các sinh vật. Đương nhiên, tôm cá bình thường này tiến đây đều sẽ chết, nhưng cậu thì khác, cậu đã đi trên con đường tiến hóa của bản thân, sau khi vào đó cậu chỉ có thể như hổ mọc thêm cánh, như cá gặp nước. Tất nhiên, chủ yếu là có tôi ở bên cạnh bảo vệ cậu”.  

 

Ngô Bình: “Vậy tôi xuống dưới thử xem?”  

Advertisement

 

Núi thần: “Năng lượng của bảo vật này có hạn, đi vào càng sớm thì càng nhận được nhiều ích lợi”.  

 

Ngô Bình nhìn Ngũ công chúa hỏi: “Cô nói xem tôi có dám xuống không?”  

Advertisement

 

Ngũ công chúa cười mỉa: “Dù là cha ta cũng chỉ biết nhìn không dám…”  

 

Cô ta còn chưa nói hết câu, Ngô Bình đã biến mất, ảnh nhảy vào trong vực sâu vô tận, bị bóng tối bao vây.  

 

Ngũ công chúa ngớ người, lẩm bẩm: “Sao anh ta dám!”  

 

Lúc này tướng quân Bôn Lưu vội vàng chạy đến, nhìn xung quanh rồi hỏi: “Ân nhân đâu rồi?”  

 

Ngũ công chúa bình tĩnh nói: “Anh ta vào hang Yêu rồi”.  

 

Tướng quân Bôn Lưu hoảng sợ: “Vào hang Yêu? Công chúa, cô không khuyên anh ta sao?”  

 

Ngũ công chúa nhìn Bôn Lưu, hắn vội cúi đầu: “Ý của tôi là ân nhân từng cứu mạng tôi, tôi không muốn anh ta xảy ra chuyện gì cả”.  

 

Ngũ công chúa lạnh lùng nói: “Cái người ngang ngược này có chết thì cũng đã chết rồi”, nói rồi cô ta rời đi không hề ngoái đầu lại nhìn, trong lòng đã chắc chắn Ngô Bình sẽ chết bên trong.  

 

Ngô Bình và vô số tôm cá bị vòng xoáy hút vào vực sâu, vòng xoáy xoay vòng xuống dưới. Trong lúc này, liên tục xuất hiện đủ loại áp lực khủng khiếp, tôm cá lần lượt bị xé nát, chỉ có những con cực kỳ may mắn mới tiếp tục đi xuống dưới.  

 

Nhưng cứ xuống được một đoạn thì sức mạnh kéo xé lại xuất hiện, mỗi lần như thế lại mạnh hơn. Không lâu sau tất cả tôm cả đều chết, chỉ có Ngô Bình tiếp tục bị cuốn xuống dưới.  

 

Đến cuối cùng, sức mạnh đã trở nên vô cùng đáng sợ, Ngô Bình phải gắng hết sức chống trả lại nó.  

 

Không biết qua bao lâu, cuối cùng anh cũng dừng lại giữa không trung tối đen như mực. Trong bóng tối có rất nhiều xúc tu sợi tơ, mảnh như sợi tóc vươn về phía anh.  

 

Cả đoạn đường bị hút xuống lúc nãy đã khiến anh rất mệt, anh nhắm mắt lại để mình lơ lửng giữa không trung, không muốn động đậy.  

 

Nhưng anh cảm nhận được những sợi tơ này không có ác ý mà thân thiết tiếp xúc với làn da anh, sau đó phân tán tia sáng đâm vào từng tế bào của anh.  

 

Ngô Bình trợn to mắt, anh cảm nhận được những tia sáng này đang mô phỏng và tính toán với cơ thể anh, từ đó tìm ra được con đường tiến hóa tối ưu nhất.  

 

Anh ngạc nhiên nói: “Núi thần, chuyện này cũng thần kỳ quá”.  

 
 
Chương 5087


Trương Cổ Nguyệt gật đầu: “Rất lớn. Bây giờ bọn họ không ra tay, chẳng qua là muốn tiêu hao tiềm lực của Minh Huyền Giáo. Hiện tại, nếu bọn họ biết cậu đã có Huyền Minh Tiên Khí, nhất định sẽ cử người đến làm hại cậu”.  

 

Ngô Bình: “Không sao, chỉ cần không phải cao thủ Đạo Cảnh thì đệ tử sẽ khiến bọ họ đến được không về được”.  

 

Trương Cổ Nguyệt cười ha ah: “Được! Đợi đến khi Kim Long Môn phát hiện ra thực lực thật sự của cậu, có lẽ cậu đã sớm vững mạnh rồi”.  

 

Nói rồi, ông ấy đưa cho Ngô Bình một chiếc nhẫn chứa đồ, nói: “Bên trong có rất nhiều tiền Huyền Minh, dùng nó có thể mua được phần lớn vật phẩm nội bộ Huyền Minh Giáo. Nhưng những thứ đồ đó không có tác dụng gì nhiều cho cậu”.  

 

Nói rồi ông ấy lại đưa một chiếc chìa khóa cho Ngô Bình, nói: “Đây là tầng thứ hai nhà kho, chỉ có dùng chìa khóa này mới có thể mở được. Đồ đạc bên trong đó không cần dùng tiền Huyền Minh, cậu tùy ý sử dụng. Đương nhiên, nếu cậu có đồ gì không dùng đến cũng có thể để bên trong, để lại cho người sau dùng”.  

 

Ngô Bình hai tay nhận lấy nhẫn chứa đồ và chìa khóa, nói: “Cảm ơn giáo chủ!”  

Advertisement

 

Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Đáng tiếc con gái tôi đã gả hết cả rồi, nếu không đã chọn cậu làm rể rồi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Đệ tử cũng lấy làm tiếc”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nhìn anh: “Vậy sao? Vậy nếu cậu không chê, thì tôi sẽ gả hai cô con gái nuôi cho cậu, cậu thấy sao?”  

 

Ngô Bình ngây người, anh chỉ là thuận miệng nói mà thôi, vội vàng muốn từ chối, lại nghe thấy Trương Cổ Nguyệt nói tiếp: “Tôi biết tiền đồ cậu sáng lạng, bởi vì sợ cậu chê cười, vì vậy trong lòng tuy có ý, nhưng lại không đành nói ra. Bây giờ nếu cậu đã vui vẻ như vậy thì tốt rồi. Hai cô con gái nuôi này của tôi, tôi nuôi dưỡng từ mười năm trước, vẻ ngoài xinh đẹp. Ban đầu, có hàng nghìn cô gái được tuyển chọn kỹ được huấn luyện, cuối cùng chỉ có mấy chục người ở lại. Đến khi bọn họ trưởng thành, người phù hợp với tiêu chuẩn chỉ có hai người họ thôi”.  

 

Ngô Bình biết hiện tại không thể từ chối, chỉ đành nói: “Cám ơn giáo chủ!”  

 

Trương Cổ Nguyệt rất vui mừng nói: “Ừ. Tôi bảo hai đứa đến bên chỗ cậu trước, đợi khi cậu ổn định rồi thì chọn ngày làm lễ”.  

 

Cáo từ Trương Cổ Nguyệt, Ngô Bình quay về núi kể lại chuyện này cho mấy người Vân Thường.  

 

Vân Thường: “Từ lâu đã nghe nói giáo chủ bí mật nuôi dưỡng mỹ nhân tuyệt sắc, xem ra là thật”.  

 

Ngô Bình: “Cũng không biết ông ấy nghĩ gì, chọn tới chọn lui nuôi dưỡng mỹ nữ dùng làm gì, bản thân ông ấy cưới sao?”  

 

Vân Thường: “Không phải bản thân ông ấy cưới, mà là để tặng người. Nếu tôi đoán không nhầm thì vốn giáo chủ muốn lôi kéo “Thanh Thủy Gia” bên phía Tây kia”.  

 

Ngô Bình: “Thanh Thủy Gia? Thế gia tu chân?”  

 

Vân Thường gật đầu nói: “Thanh Thủy Gia không phải là thế gia bình thường, bọn họ làm việc cho người của vũ trụ chính, vì vậy địa vị ở vũ trụ Minh Cổ rất cao, ngay cả Minh Huyền Giáo cũng phải kéo quan hệ với họ”.  

 

Ngô Bình: “Làm việc cho người của vũ trụ chính là làm gì?”  

 

Vân Thường: “Chỗ bọn em tuy là vũ trụ phụ, nhưng tu sĩ vũ trụ chính cũng thường đến thám hiểm hoặc tu luyện, nếu nơi này có người của bọn họ giúp đỡ thì bọn họ sẽ càng thuận lợi hơn”.  

 

Ngô Bình bỗng suy nghĩ trong lòng: “Anh nhớ em từng nói, trong một số vũ trụ Đạo Cảnh có những không gian hư thực cùng tồn tại, bọn họ muốn đi, là đến nơi như vậy sao?”  

 
 
Chương 4397


“Ầm!”  

 

Một tiếng động vang lên trong bóng tối, ánh sáng rực rỡ xuất hiện, sau đó lần lượt đi vào mắt trái và mắt phải Ngô Bình làm anh tạm thời không nhìn thấy gì.  

 

Đến khi mắt anh dẫn thích nghi thì đã nhìn rõ được mọi thứ ở đây. Xung quanh là vô số bộ phận nhúc nhích, bên trên có rất nhiều sợi tơ vươn dài ra nhẹ nhàng đung đưa.  

 

Advertisement

Nhìn thấy rõ tình hình ở đây, Ngô Bình nói: “Núi thần, chúng ta nên đi rồi”.  

 

Nói rồi một lực đẩy được sinh ra, anh được nâng lên trên, mấy giây sau đã ra khỏi hang Yêu.  

 

Advertisement

Sau đó anh lên khỏi mặt biển, duỗi tay chân ra, cười nói: “Cảm giác rất kỳ lạ, chắc là mình có thể đột phá cảnh giới Tiên Hoàng rồi”.  

 

Nói rồi anh bèn biến mất, đi đến đế quốc Thiên Võ.  

 

Trong hoàng cung của đế quốc Thiên Võ, Ngô Bình vung tay một cái, các mỹ nữ trong điện Ngũ công chúa đáp xuống, Ngô Bình bảo Đường Tử Di hỏi lần nữa, nếu muốn ở lại thì làm cung nữ, nếu không muốn thì đưa bọn ra khỏi cung, cho họ một ít tiền để họ tự kiếm sống.  

 

Các cung nữ này không có nhiều quyền tự chủ trên đảo, đây là lần đầu tiên đến hoàng cung, nơi này chẳng khác nào nơi ở trong mơ của họ, đa số đều đồng ý ở lại làm cung nữ.  

 

Sắp xếp cho mấy người này xong, Ngô Bình lập tức bế quan chuẩn bị đột phá.  

 

Năng lượng trong tế bào và thông tin mà hang Yêu truyền đạt giúp Ngô Bình biết mình nên làm thế nào. Vì thế anh tu luyện vô cùng thuận lợi, chỉ hơn nửa ngày anh đã đột phá đến cảnh giới Thần Tiên tầng thứ sáu.  

 

Tầng thứ tư Thần Tiên gọi là Tiên Biến; tầng thứ năm Thần Tiên tên là Động Huyền; tầng thứ sáu Thần Tiên thì gọi là Thần Cơ.

Cảnh giới Thần Cơ, vô cùng huyền diệu, đến được cảnh giới này, Ngô Bình chớp mắt đã biết nhân quả, nghe tiếng đã biết tương lai, thần cơ diệu toán, có thể nhìn thấu bí mật đất trời!  

 

Bước vào Thần Cơ Cảnh thì anh đã tư cách đột phá đến cảnh giới tiếp theo, Thần Tiên Thất Cảnh.  

 

Thần Tiên Thất Cảnh, thuộc giai đoạn thứ ba của Thần Tiên, gọi là Tiên Hoàng! Tiên Hoàng, có nghĩa là hoàng thất trong cõi tiên, cho nên cảnh giới này không phải chuyện đùa.  

 

Ngô Bình thử đột phá, nhưng cảnh giới Thần Cơ của anh khiến anh ý thức được rằng bây giờ chưa phải lúc, còn thiếu vài cơ duyên và điều kiện. Đương nhiên, nếu anh miễn cưỡng đột phá, thì cũng có thể trở thành Tiên Hoàng, nhưng như vậy sẽ không viên mãn, sẽ để lại một vài tai họa ngầm.  

 

Bỗng nhiên, trong lòng anh khẽ động, thầm nói: “Xem ra, mình phải đến tiên vực Cửu Lôi một chuyến, giải quyết gọn ghẽ thần yêu kia”.  

 

Vốn dĩ, anh cảm nhận được, thần yêu kia là một cơ duyên lớn đối với hắn, lần này đi nhất định sẽ có thu hoạch lớn!  

 

Đã lâu rồi anh không đến tiên vực Cửu Lôi, lần trước rời đi, đã là mấy năm trước rồi. Nhưng anh đã để Thượng Quan Linh Nhi ở lại nơi đó thay anh xử lý mọi việc.  
 
Chương 5088


Ngô Bình đi vào phòng tu luyện của anh, bắt đầu tu luyện công pháp Bí Cảnh.  

 

Âm thanh của Tiểu Minh vang lên: “Cậu thật sự muốn tu luyện Bí Cảnh?”  

 

Ngô Bình: “Đúng vậy. Không phải anh nói, tu luyện Bí Cảnh có lợi ích rất lớn sao?”  

 

Tiểu Minh: “Tu luyện Bí Cảnh cực kỳ khó. Nhưng, Bí Lực Cảnh là của Luyện Khí tầng mười, thực ra chính cậu đã chuẩn bị cho Bí Cảnh rất tốt rồi, chỉ là tu sĩ bình thường không thể đạt yêu cầu”.  

 

Ngô Bình: “Bí lực là sức mạnh chung của cả vũ trụ chính và vũ trụ phụ, ta nghĩ cứ nghiên cứu và tu luyện thêm chắc chắn sẽ có ích cho việc tiến vào vũ trụ chính sau này”.  

 

Advertisement

Tiểu Minh: “Nếu cậu đã kiên trì muốn tu luyện, vậy tôi sẽ truyền cho cậu công pháp tu luyện Bí Cảnh mạnh nhất trong vũ trụ chính, Thiên Huyền Bí Kinh”.  

 

Nói xong, trong đầu Ngô Bình đã xuất hiện một bộ công pháp, chính là Thiên Huyền Bí Kinh. Công pháp này, Ngô Bình thử tìm hiểu, lại không biết vì sao mà trong đầu lại trống rỗng, gần như không thể suy nghĩ.  

 

Anh kinh sợ nói: “Chuyện gì vậy, ta không thể tìm hiểu được Thiên Huyền Bí Kinh!”  

 

Tiểu Minh: “Chuyện này rất bình thường. Cho dù là tu sĩ vũ trụ chính thì trong vạn người cũng chỉ có một hai người có thể hiểu đơn giản chút ít kinh này. Người có thể hiểu hết hoàn toàn Thiên Huyền Bí Kinh, trong trăm vạn người vẫn không một ai. Ngoài ra, vũ trụ chính và vũ trụ phụ dù sao cũng khác nhau, cách thứ tư duy hai bên cũng có điểm khác biệt rất lớn, chuyện  này khiến anh càng khó để hiểu nó hơn”.  

 

Ngô Bình nheo mắt: “Ta vẫn không tin!”  

 

Nói xong, anh lấy ra bút giấy, chuẩn bị ghi lại từng chữ một của Thiên Huyền Bí Kinh trong đầu vào giấy.  

 

Thế nhưng, anh vừa viết nét đầu tiên, trong đầu lại trống rỗng, tay cũng bắt đầu run rẩy, cả người chảy mồ hôi lạnh.  

 

Tiểu Minh: “Khó hơn cả lên trời, thực sự không được thì cứ từ bỏ đi, tu luyện từ cảnh giới Thần Thông cũng không tệ”.  

 

Ngô Bình cười lạnh: “Cho dù chỉ có thể viết được một chữ, tôi cũng phải viết bằng được”.  

 

Trong bóng tối, dường như có một luồng sức mạnh, luồng sức mạnh vô địch tác động lên người anh, khiến anh không thể suy nghĩ, không thể viết chữ.  

 

Anh trừng lớn mắt, bí lực trong thân thể liên tục chảy vào hai tay, tiến vào ngòi bút. Bí lực khai thông hai vũ trụ phụ và chính, sức mạnh của nó có thể giúp Ngô Bình chống lại luồng sức mạnh vô địch kia.  

 

Khi toàn bộ bí lực đã tiến vào tay đang cầm bút của anh, ngòi bút cuối cùng cũng bắt đầu chầm chậm chuyển động. Năm phút sau, anh viết ra một chữ đầu tiên, nhưng chỉ một chữ này mà anh mệt đến mồ hôi đầy mình, cả người mỏi nhừ.  

 

Tiểu Minh: “Không tệ, viết ra được một chữ, thì có thể viết được chữ thứ hai, chỉ là thời gian sẽ lâu hơn chút. Nhưng cậu không cần phải cảm thấy phiền phức, chuyện này đối với cậu cũng là một kiểu rèn luyện”.  

 

Ngô Bình: “Rèn luyện gì?”  

 

Tiểu Minh: “Sức mạnh ngăn cản ngươi này có lẽ cũng sẽ giống với năng lượng cản trở mà anh cảm nhận được khi tiến vào vũ trụ chính, nếu anh làm quen được với nó thì khi đến vũ trụ chính cũng sẽ không thấy quá đột ngột”.  

 
 
Chương 4398


 Ngô Bình gật đầu: “Anh nghĩ đã đến lúc rồi”.  

 

Thượng Quan Linh Nhi biết chuyện đó nguy hiểm thế nào, cô ấy khẽ thở dài: “Nhưng mà…”  

 

Ngô Bình: “Không cần lo lắng, anh nhất định sẽ thành công”.  

 

Ở bên cạnh Thượng Quan Linh Nhi một lúc, anh lại nói chuyện với chủ nhân của sấm sét.  

Advertisement

 

Chủ nhân của sấm sét cười nói: “Cuối cùng anh cũng nghĩ thông rồi”.  

 

Ngô Bình: “Chủ nhân của sấm sét, sau khi luyện hóa thần yêu, tôi hy vọng cũng có thể hấp thụ được một phần sức mạnh Lôi Nhãn, cũng tiện để tu luyện Lôi Thần Quyết Vạn Giới”.  

 

Advertisement

Vạn Giới Lôi Thần Quyết này có uy lực rất lớn, tuy anh không cần thiết phải tu luyện, nhưng Thượng Quan Linh Nhi thì có thể, anh quyết định, nhân cơ hội này nâng cấp tu vi của Thượng Quan Linh Nhi.  

 

Chủ nhân của sấm sét: “Có thể, Lôi Nhãn kia ẩn chứa bên trong sức mạnh vô biên, có được nó rồi, tốc độ tu luyện Vạn Giới Lôi Thần Quyết sẽ rất nhanh, nhiều nhất là ba tháng là có thể tu luyện đến trên ba mươi trọng”.  

 

Ngô Bình: “Tôi muốn để Thượng Quan Linh Nhi tu luyện, đến lúc đó mong chủ nhân của sấm sét chỉ giáo cô ấy thêm!”  

 

Chủ nhân của sấm sét: “Nếu anh không yên tâm thì tôi có thể nhận cô ấy làm đồ đệ. Có quan hệ đồ đệ rồi, tôi còn có thể không tận tâm hay sao?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Chủ nhân của sấm sét, thực lực hiện tại của ông, có thể đạt đến trình độ cao thủ mấy Kỷ Nguyên?”  

 

Chủ nhân của sấm sét: “Miễn cưỡng cũng được xem như trình độ cao thủ hai trăm triệu nguyên, nhưng nếu tôi luyện hóa Lôi Nhãn, lập tức có thể trở thành cao thủ Tứ Kỷ Nguyên”.  

 

Ngô Bình: “Cao thủ Tứ Kỷ Nguyên? Vậy cũng rất lợi hại rồi”.  

 

Sau khi hai bên thỏa thuận xong, Ngô Bình lại xuống mặt đất, vết nứt trên mặt đất không ngừng tuôn ra hoàng khí. Sau đó, anh hóa thành một bóng mờ, chui sâu vào trong đất men theo khe nứt.  

 

Rất nhanh sau đó, anh đã đến được thế giới dưới lòng đất mênh mông. Một Lôi Nhãn khổng lồ hình lốc xoáy trôi lơ lửng trên không, vòng xoáy này có đường kính hơn trăm mét, bắn ra từng tia chớp.  

 

Những tia chớp này, đan xen thành mười vạn lá bùa sấm chớp, trấn áp quái vật bên dưới.  

 

Cùng lúc đó, một luồng khí màu vàng ngưng tụ thành mười sợi xích, khóa chặt quái vật này, khiến nó không thể động đậy.  

 

Hình dạng của quái vật tựa người nhưng cũng không giống người, vóc dáng cao hơn mười mét, lớp ngoài cơ thể là một lớp vảy màu vàng, có sáu mắt, mỗi một con mắt đều có hai đồng tử, vì vậy trông vô cùng kỳ dị.  

 

Chủ nhân của sấm sét: “Lý Huyền Bình, anh chuẩn bị xong chưa?”  

 

Ngô Bình: “Được rồi!”  

 

“Rầm rầm!”  

 

Lôi Nhãn được chủ nhân của sấm sét kích hoạt, toàn bộ bùa sấm bắt đầu phát sáng, ngưng tụ thành vô số xiềng xích sấm chớp, siết chặt quái thú.  

 

Ngô Bình đáp xuống gần quái vật, tay nắm một dây xích do luồng khingưng tụ, dây xích rung lên, bỗng nhiên phân tán, hóa thành một bóng người, lao về phía Ngô Bình.  

 
 
Chương 5089


 Cũng có nghĩa, với tốc độ hiện tại, nếu anh muốn viết hết toàn bộ thì mất khoảng một tháng.  

 

Lúc này Vân Thường đi đến, nói: “Lão gia, hôm nay là ngày tụ hội đệ tử tinh anh, có cần đi không?”  

 

Ngô Bình ngây người: “Bây giờ tôi là đệ tử đứng đầu, đi làm gì?”  

 

Vân Thường cười nói: “Giáo chủ vẫn chưa tuyên bố ra ngoài. Nhưng, hai cô con gái nuôi của giáo chủ hôm qua đã đến rồi, vẫn đợi anh ở bên ngoài”.

Ngô Bình: "Ừ, dẫn mấy cô ấy tới gặp anh đi".  

 

Trong đại sảnh, hai cô gái nhẹ nhàng bước vào cửa, cả hai quả nhiên đều có vẻ ngoài xinh đẹp, ngay cả Chu Khuynh Thành cũng phải nhún nhường ba phần. Hơn nữa, mỗi cái gia tay nhấc chân của hai cô đều toát ra một nét gì đó rất tao nhã khiến người ta vừa thấy đã thích.  

 

Advertisement

Hai cô gái đều có dáng người cân xứng, nước da trắng nõn. Cô có dáng người đẫy đà hơn mặc áo đỏ, cô thon thả hơn mặc đồ màu vàng.  

 

Hai cô bước tới nhẹ nhàng quỳ xuống chào: "Bích Đào, Như Tuyết ra mắt công tử!"  

 

Ngô Bình đánh giá hai cô, đúng là không thể bắt bẻ, không hổ là Cổ Nguyệt ngàn dặm mới tìm được một, tuyển ra đều là người đẹp tuyệt sắc.  

 

Anh khẽ gật đầu bảo: "Từ giờ trở đi, các cô hãy coi nơi này thành nhà, không cần phải khách sáo".  

 

“Vâng thưa công tử!”, hai người nhìn nhau mỉm cười. Trước đó, các cô đều lo lắng người mình đi theo quá lạnh lùng cứng nhắc thì mình cũng khó sống.  

 

Ngô Bình ngồi xuống, định uống trà. Người hầu vừa bưng trà tới, Bích Đào đã đặt nước trà sang bên nói: "Công tử, Bích Đào rất giỏi pha trà, để tôi làm cho".  

 

Ngô Bình cười nói: "Vậy hả? Nếu cô biết pha trà, vậy phải chuẩn bị một ít trà ngon mới được".  

 

Bích Đào: "Công tử, lúc đến Bích Đào có mang theo một ít, anh nếm thử xem mùi vị thế nào".  

 

Cô ấy nói xong bèn lấy một cái hộp nhỏ mở ra, bên trong thoang thoảng mùi trà. Ngô Bình là cao thủ nên vừa ngửi đã lộ ra vẻ kinh ngạc đầy vui vẻ nói: "Trà này rang tốt ghê, giống cũng tốt, ừ còn dùng cả linh dược, có thể coi là linh trà".  

 

Bích Đào mừng rỡ, vui vẻ nói: "Hóa ra, công tử cũng hiểu trà, Bích Đào nể sát đất luôn".  

 

Cô ấy thành thạo pha trà xong rồi bưng đến trước mặt Ngô Bình.  

 

Như Tuyết cũng không ở không, đi đến sau lưng Ngô Bình nói: "Công tử, Như Tuyết có biết vài cách mát xa, anh có muốn thử xem không ạ?"  

 

Ngô Bình: "Được rồi".  

 

Một đôi tay ngọc ngà nắn bóp bả vai anh, mỗi cái ấn đều vừa đúng, Ngô Bình lập tức cảm thấy hết sức thoải mái, cười nói: "Các cô đã được huấn luyện từ bé nên chắc cũng chịu rất nhiều khổ đúng không?"  

 

Như Tuyết: "Nếu không nhịn được thì sẽ chẳng thể bộc lộ tài năng và không có cơ hội đi theo công tử. Anh là đệ tử đứng đầu, là cậu ấm cô chiêu, là hy vọng trong tương lai của Huyền Minh Giáo chúng tôi. Có thể theo hầu bên cạnh anh là niềm vinh hạnh lớn nhất trong cuộc đi hai người chúng tôi".  

 

Ngô Bình: "Ừ, các cô đúng là rất may mắn. Trước đó, hình như giáo chủ định đưa hai cô ra ngoài đúng không?"  

 
 
Chương 4399


 Đồng thời, núi thần cũng tỏa ra sức mạnh khủng khiếp, hỗ trợ cho anh!  

 

Quái vật kia bỗng ngẩng đầu, sáu con mắt đầy hung hãn, miệng rống lớn, đồng thời bộc phát toàn bộ sức lực. Sức mạnh của nó vô biên, vừa giãy dụa đã lập tức tránh được xiềng xích sấm sét, đấm một quyền về phía Ngô Bình.  

 

Vẻ mặt Ngô Bình lạnh lẽo, anh vung tay, vững vàng đỡ lấy một đòn tấn công của quái vật tạo thành do thần và yêu kết hợp.  

 

“Ầm!”  

Advertisement

 

Đỡ được một quyền, anh lại trở tay đánh một quyền Tận Thế, đánh vào ngực thần yêu.  

 

Thần yêu thét lớn một tiếng, cong mình như tôm. Ngô Bình một chân đá nó rơi xuống đất, sau đó tấn công từ xa, thoáng chốc đã đánh ra hơn trăm quyền!  

 

Advertisement

Đồng thời, chủ nhân của sấm sét cũng đang sử dụng sức mạnh Lôi Nhãn, giúp Ngô Bình trấn giết thần yêu.  

 

“Ầm!”  

 

Thần yêu quá mạnh, nó kịp thời phản công, một quyền đã đánh gãy xương sườn Ngô Bình.  

 

Lúc này, Ngô Bình sử dụng hết toàn bộ kỹ năng, hơn nữa còn mượn sức mạnh của núi thần và Chân Hoàng, lại có cả chủ nhân của sấm sét giúp đỡ bên cạnh.  

 

Những cho dù như vậy, anh cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ thế cân bằng.  

 

“Ầm!”  

 

Trên người thần yêu mọc ra một cái đuôi, đuôi sắc nhọn như lưỡi đao, đột nhiên, thoáng chốc đâm qua cơ thể Ngô Bình.  

 

Ngô Bình lập tức lại tung ra vài cú đấm, khéo léo thoát ra khỏi sự kiểm soát của đối phương.  

 

Cuộc chiến ác liệt vẫn tiếp tục diễn ra, tình hình Ngô Bình càng lúc càng tệ, đến cuối cùng gần như bị đánh đến không còn sức đánh trả, thần yêu cười hung tợn, đánh từng quyền liên tiếp vào người anh. Quần áo Thiên Đế đã bị đánh đến rách nát, không thể bảo vệ được anh.  

 

Núi thần: “Sức của tôi rất mạnh, không thể thi triển được toàn bộ”.  

 

“Rầm!”  

 

Vừa nói xong, anh lại bị đánh một quyền bay đi.  

 

Lau vết máu nơi khóe miệng, Ngô Bình bỗng điểm tay. Vốn dĩ, anh cố gắng sử dụng tuyệt học của điện đường Cực Võ, Thiên Cương Chỉ.  

 

Lúc trước anh tu luyện Thiên Cương Chỉ, không thể thành công, bây giờ trong lúc cấp bách lại tu luyện thuận lợi, vừa điểm, thì một con mắt của thần yêu kia đã bị xuyên qua, rống gào một tiếng.  

 

Trận chiến tiếp tục, Ngô Bình không biết đã đánh bao nhiêu hồi, toàn bộ tuyệt kỹ võ thuật đã sử dụng một lượt, tất cả đều luyện thành thục.  

 

Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, đến ngày thứ ba, Thiên Cương Chỉ của Ngô Bình cuối cùng cũng giúp anh miễn cưỡng kéo lại chút ưu thế.  

 

Một quái vật, một loài người, đánh như không biết mệt. Bọn họ đều bị thương nặng nề, nhưng những vết thương này trên người bọn họ không đáng nhắc đến, chớp mắt đã có thể khôi phục.  

 

Đến ngày thứ tư, âm thanh chủ nhân của sấm sét bỗng vang lên: “Lý Huyền Bình, anh còn không hạ được nó nữa thì tôi sợ rằng không thể kiên trì được nữa đâu!”  
 
Chương 5090


 Vân Thường cười bảo: "Chúng tôi đã ở chung hơn một ngày rồi nên cũng hiểu nhau, giờ đã là chị em cột chèo".  

 

Ngô Bình gật đầu: "Hai người các cô thì tôi chỉ có thể cho làm thiếp mà thôi, hy vọng các cô đừng cảm thấy tủi".  

 

Bích Đào cười nói: "Công tử, chúng tôi có thể đi theo bên cạnh anh đã là vinh hạnh rất lớn rồi, nào còn dám tơ tưởng gì khác chứ? Đừng nói là thiếp, dù là tỳ nữ bên cạnh thôi thì chúng tôi cũng đã thấy đủ rồi".  

 

Ngô Bình uống một ngụm trà, mùi vị quả nhiên rất thơm bèn nói: "Hai người các cô cũng có tu luyện nhưng đều là Luyện Khí. Sau này, tôi sẽ giúp các cô tăng tu vi lên".  

 

Cảm ơn công tử, hai cô đồng thanh đáp.  

 

Advertisement

Làm quen với hai cô một chút, thời gian cũng đã đến lúc nên Vân Thường bèn nói: "Công tử, tiệc đệ tử tinh anh sắp bắt đầu rồi, giờ chúng ta đi luôn hay sao?"  

 

Ngô Bình: "Được, tôi sẽ đi ngay bây giờ".  

 

Anh đứng dậy lại bị Vân Thường kéo lại, cô ấy cười nói: "Công tử, anh phải thay đồ đã. Tuy bộ này cũng được, nhưng có hơi không hợp với trường hợp lắm. Hôm qua, mấy người chúng tôi đi ra ngoài một chuyến đã chọn cho anh mấy bộ quần áo, giờ đi thử xem sao nhé?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Cũng được".  

 

Năm cô gái, mỗi người chọn cho Ngô Bình hai bộ đều vô cùng vừa người và trông rất đẹp. Ngô Bình bèn chọn một bộ đi thay.  

 

Vân Thường: "Công tử, đệ tử tinh anh để ý nhất là mặt mũi. Anh không thể đi một mình được, dẫn năm người chúng tôi theo đi".  

 

Ngô Bình ngẩn ra: "Dẫn theo hết ư?"  

 

Vân Thường cười nói: "Đệ tử tinh anh ít nhất cũng phải dẫn theo ba bốn tỳ nữ để thể hiện thân phận của mình. Mấy người chúng tôi tự cảm thấy vẻ ngoài của mình cũng khá xinh đẹp".  

 

Ngô Bình trái lại cũng không có ý kiến gì, nói: "Ừ, vậy đi cùng đi".  

 

Vì thế, Vân Thường, Chu Khuynh Thành, Chu Thiên Mi, Bích Đào, Như Tuyết lần lượt ăn diện đẹp đẽ, lại dẫn theo một vài người hầu. Mười mấy người đi theo Ngô Bình đi đến nơi tổ chức tiệc tinh anh.  

 

Tin tức Ngô Bình là đệ tử đứng đầu vẫn chưa được truyền ra, người ngoài cũng không biết, còn tưởng rằng anh chỉ là đệ tử tinh anh. Giờ phút này, trong buổi tiệc, tám đệ tử tinh anh đều đến. Quả nhiên y như lời Vân Thường nói, mỗi một đệ tử tinh anh đều dẫn theo hơn mười người hầu, trong đó đa số là các tiểu thiếp xinh đẹp.  

 

Buổi tiệc của tám người lại có hơn trăm người ở hiện trường.  

 

Lúc này, tám đệ tử tinh anh lần lượt ngồi ở những chỗ khác nhau, chỉ có vị trí cuối cùng là không có ai, đó là để lại cho Ngô Bình. Vị trí đó cũng không được tốt, nhưng cũng chẳng phải là kém nhất.  

 

Bấy giờ, trong số tám người có một gã đệ tử tinh nói: "Vị Ngô sư đệ mới đến cũng chảnh ghê, vậy mà giờ còn chưa đến".  

 
 
Chương 4400


 Bỗng nhiên, không gian xung quanh chợt thay đổi. Thì ra, anh đã đột phá đến tầng thứ nhất Vũ Vương Công, tạo ra một cánh cổng không gian, nhốt thần yêu vào trong. Còn xiềng xích sấm sét thì phong ấn cánh cổng này lại từng tầng từng tầng.  

 

Sau đó, Ngô Bình lại lĩnh hội được tầng thứ hai, tầng thứ ba Vũ Vương Công. Một khi tu luyện đến tầng thứ ba thì anh cũng chính là chủ nhân không gian!  

 

Thế nhưng, thần yêu không cho anh thời gian, vừa đột phá đến tầng thứ hai, cánh cổng không gian kia đã bị phá vỡ, thần yêu xông ra ngoài, hai bên lại tiến vào cuộc ác chiến.  

 

Advertisement

Thế nhưng, lúc này Ngô Bình đã chiếm ưu thế, một quyền một cước, đều đánh thần yêu thảm hại.  

 

Đến ngày thứ năm, Ngô Bình lại phong ấn lần nữa, còn nhân cơ hội đột phá đến tầng thứ ba Vũ Vương Công.  

 

Lần này, cuối cùng Ngô Bình cũng chiếm được thế chủ động, anh lập tức thả thần yêu ra ngoài, dùng Vũ Vương Công đối phó với nó.  

Advertisement

 

Đánh đến ngày thứ bảy, thần yêu đã sắp không chống đỡ nổi, nhưng lại đán không chết, còn chủ nhân sấm sét thì cũng dần dần đến cực hạn.  

 

“Liệt Thiên Chưởng! Chết đi cho ta!”  

 

Đánh một hồi, Ngô Bình bỗng thi triển võ học phần sau của Vũ Vương Công, Liệt Thiên Chưởng. Anh đánh ra một chưởng thẳng vào giữa ngực thần yêu.  

 

“Răng rắc!”  

 

Cuối cùng, đòn tấn công này của anh đánh vào đầu thần yêu, sau đó móc ra từ trong thân thể nó một luồng sáng chín màu, đây chính là mật mã sinh mệnh của thần yêu!   

 

Trước đó, anh đã từng luyện hóa một thần yêu thứ phẩm, thu lợi rất lớn. Bây giờ, mật mã sinh mệnh của thần yêu chân chính rõ ràng càng hoàn hảo hơn!  

 

Chủ nhân sấm sét nói: “Lý Huyền Bình! Anh nhất định phải trong ba ngày luyện hóa mật mã sinh mệnh này, nếu không thần yêu sẽ dựa vào đó mà sống lại!”  

 

Ngô Bình: “Ba ngày đủ rồi. Chủ nhân sấm sét, anh giúp Linh Nhi tu hành đi”.  

 

Thượng Quan Linh Nhi được anh đưa đến nơi này, cùng với Lôi Nhãn bắt đầu tu luyện Vạn Giới Lôi Thần Quyết, bởi vì có Lôi Nhãn và sức mạnh sấm sét, lại có thêm chủ nhân sấm sét chỉ điểm, tốc độ tu luyện của Thượng Quan Linh Nhi tăng vọt!  

 

Ngô Bình cũng không nhàn rỗi, anh dựa vào Thần Tiên Kinh, nội dung Thái Thanh đạo kinh, cùng với sự hiểu biết của bản thân, cũng bắt đầu hấp thụ mật mã sinh mệnh này.  

 

Cũng may trước đó anh cũng từng hấp thụ một phần mật mã sinh mệnh của thần yêu, lần này đã có kinh nghiệm, tiến hành rất thuận lợi.  

 

Chưa đến một ngày, anh đã hấp thụ hoàn toàn mật mã sinh mệnh, chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân!  

 

Sau khi mật mã sinh mệnh được hấp thụ, cảnh giới Thần Tiên trì trệ cuối cùng cùng cũng đột phá, anh thuận lợi đột phá đên Thần Tiên tầng bảy, Trụ Quang Cảnh!  

 

Trụ Quang Cảnh, trụ có nghĩa là thời gian, Trụ Quang Cảnh có nghĩa anh đã sở hữu năng lực thăm dò thời gian và ảnh hưởng thời gian! Mà khi có được loại năng lực này thì được gọi là Tiên Hoàng!   

 

Sau đó, Ngô Bình lại lần lượt đột phá đến Thái Nhất Hoàng Cực Kinh hai mươi chín, rồi ba mươi, rồi đạt đến Chân Vương viên mãn!  

 
 
Chương 5091


 Mã Ngoan cười hì hì nói: "Các sư huynh đều có cảnh giới Thần Thông, còn có thực lực cực mạnh. Ngô Bình anh ta còn chẳng phải là tu sĩ Thần Thông, dựa vào cái gì trở thành đệ tử tinh anh? Lẽ nào chỉ với sự thể hiện trong kỳ sát hạch thôi à?"  

 

Hoắc Đình nhàn nhạt nói: "Giáo chủ đã quyết định thì đương nhiên có suy nghĩ riêng, anh đừng có mà nói lung tung".  

 

Bấy giờ, ngoài cửa chợt truyền đến một giọng nói: "Ồ, có người cảm thấy không phục hả? Đứng ra, để anh đây nhìn một cái coi nào".  

 

Lúc giọng nói cất lên, ngoài cửa buổi tiệc cũng xuất hiện bóng dáng Ngô Bình.  

 

Ngô Bình đến nhưng những đệ tử tinh anh có mặt ở đây lại chẳng có đứng lên, họ đều dùng một ánh mắt soi mói nhìn anh, có hai người còn cười lạnh.  

 

Sự cạnh tranh giữa các đệ tử tinh anh là vô cùng khốc liệt, những người này bản năng cảm thấy khó chịu với Ngô Bình, cũng không chào đón anh gia nhập.  

Advertisement

 

Đám Vân Thường, Chu Khuynh Thành đằng sau Ngô Bình, ai ai cũng xinh đẹp, càng khỏi phải nói đến Bích Đào và Như Tuyết. Các cô lập tức khiến những người đẹp trong buổi tiệc giẫm dưới chân, tỏa sáng lấp lánh, không ai có thể canh tranh với các cô.  

 

Hoắc Đình mỉm cười nói: "Ngô sư huynh, chúng tôi đã chờ anh rất lâu rồi đó".  

 

Ngô Bình nhìn về phía Hoắc Đình hỏi: "Nghe giọng điệu của anh thì chờ tôi khiến anh khó chịu à?"  

 

Hoắc Đình không ngờ Ngô Bình lại trực tiếp như vậy, hắn là người mạnh nhất trong số các đệ tử tinh anh, đương nhiên cũng không dễ chọc bèn nhàn nhạt nói: "Tôi đúng là cảm thấy khó chịu với anh. Lần đầu tiên mọi người tụ tập lại đến trễ, làm vậy rất bất lịch sự".  

 

Vân Thường nói: "Hoắc sư huynh, chúng tôi không muốn mà là đến đúng lúc, chỉ là các anh đến quá sớm mà thôi".  

 

“Hỗn láo, ở đây đến lượt một tỳ nữ như cô lên tiếng sao?”, Mã Ngoan quát, đứng bật dậy ra vẻ như muốn ra tay.  

 

Ngô Bình híp mắt lại: "Anh là ai, người con gái của tôi mà cũng là loại người như anh có thể quát sao? Quỳ xuống, tự vả miệng ba mươi cái cho tôi!"

Anh vừa thốt ra câu này thì tất cả mọi người đều giật mình, sự mạnh mẽ của Ngô Bình khiến mọi người cảm thấy rất bất ngờ.  

 

“Bộp”.  

 

Một đệ tử tinh anh khác đập mạnh bàn: “Ngô Bình, anh đừng có ngông cuồng, một tinh anh mới đến như anh, đến tu vi cảnh giới Thần Thông cũng chưa đạt đến, mọi người nể mặt anh nên mới ở đây, anh đừng có không biết tốt xấu”.  

 

Ngô Bình lạnh lùng đáp: “Ồ, không biết tốt xấu sao? Anh đang nói tôi đấy à?”  

 

Người đó trừng mắt nói: “Đang nói anh đấy”.  

 

Ngô Bình: “Các người vốn không xứng ngồi chung với bổn công tử, nên nói là tôi nể mặt các người mới đúng”.  

 

Người đó giận tái mặt: “Một người mới như anh có tư cách gì mà ngông cuồng như thế”.  

 

Mã Ngoan nói: “Sư huynh, không cần phí lời với hắn, để tôi thử xem công phu của hắn thế nào”.  

 

Mã Ngoan vừa nói vừa tiến về phía Ngô Bình, ánh mắt tràn đầy sát khí.  

 
 
Chương 4401


 Một khi tu vi được đột phá thì mật mã sinh mệnh của thần yêu cuối cùng cũng bị anh kiểm soát hoàn toàn.  

 

Đến khi anh mở mắt ra thì đã là một tháng sau, Thượng Quan Linh Nhi vẫn đang tu hành dưới Lôi Nhãn, tốc độ rất nhanh.  

 

Chủ nhân sấm sét nói: “Qua hai tháng nữa, cô ấy có thể xuất sư rồi!”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Chủ nhân sấm sét, cám ơn anh. Tôi ra trước, Linh Nhi giao cho anh vậy. Đợi sau khi cô ấy thành công thì bảo cô ấy đến đế quốc Thiên Võ tìm tôi”.  

 

Chủ nhân sấm sét cười nói: “Được!”  

 

Đi ra khỏi lòng đất, Ngô Bình tìm đến Hạ Sở Sở và Liễu Nhan, hai cô gái là bạn bè mà anh quen biết của tiên vực Cửu Lôi, xem như là hồng nhan tri kỷ của anh vậy.  

Advertisement

 

Nhìn thấy Ngô Bình, hai cô gái đều sụt sùi.  

 

Liễu Nhan nói: “Anh Huyền Bình, bây giờ anh đã là chủ nhân của tiên vực này rồi, không biết anh định thế nào?”  

 

Ngô Bình: “Tiên vực này, để nó tự sinh tự diệt vậy, nếu có tôi ảnh hưởng vào, trái lại cũng không tốt. Còn mọi người, có nguyện ý đi theo tôi rời khỏi nơi này không?”  

 

Liễu Nhan và Hạ Sở Sở nhìn nhau, đều gật đầu: “Nguyện ý!”  

 

Ngô Bình nói: “Mọi người, cứ đến cung ta dẫn dắt một đội vệ binh đi”.  

 

Cứ như vậy, Ngô Bình dẫn theo hai cô gái quay ngược lại đế quốc Thiên Võ. Sau khi về cũng, anh thi triển Chân Hoàng, khiến hai cô gái lập tức đã có được thể chất Thái Cổ Chân Nhân thời đầu, sau đó tiếp tục tu luyện trên nền tảng này, tiến cảnh nhanh chống!  

 

Để sắp xếp cho hai cô gái, Ngô Bình lại sắp xếp hai đội vệ binh, một là Tử Nhan Vệ, do Liễu Nhan làm đội trưởng, nhóm còn lại là Sở Nhân Vệ, do Hạ Sở Sở làm đội trưởng. Hai đội vệ binh đều do các cô gái xinh đẹp đảm nhiệm, mà những thị vệ nữ này, không có ngoại lệ đều được Ngô Bình ban cho thân phận Thái Cổ Chân Nhân thời đầu.  

 

Trên thực tế, thân là Chan Hoàng, anh có thể ban thưởng cao nhất cho người khác là thực lực Chân Hoàng, chỉ là thân phận như vậy quá mạnh, số lượng có hạn, anh sẽ không tùy tiện dùng đến.  

 

Ngô Bình về đến nhà chưa được mấy ngày, đã có một cành liễu bay đến, trực tiếp rơi vào tay anh. Anh biết, đây chính là càn liễu do Liễu thần đưa cho anh sau khi đã khôi phục sức lực.   

 

Khi cầm lấy cành liễu, anh khẽ suy nghĩ trong lòng, giấy tiếp theo đã bay lên không trung, quan sát xung quanh. Lúc này, anh nhìn thấy không ít nơi trong đế quốc Thiên Võ có lốc xoáy đen ẩn hiện. Lốc xoáy này nối liền trời đất, to lớn, hùng vĩ tựa như xuyên qua cả hai giới, chứng tỏ có chuyện khôn hay xảy ra!  

 

Đây chính là năng lực của Thần Cơ Cảnh, chuyện xấy chưa kịp xảy ra, thì anh đã có thể dự đoán được.  

 

“Chẳng lẽ là tà ma sao?”  

 

Nghĩ đến đây, anh lập tức đến chỗ mà lốc xoáy xuất hiện. Đây là một vùng núi hoang, xung quanh không có bóng dáng người nào xuất hiện. Anh vừa xuất hiện, mặt đất bỗng trồi lên một bàn tay ma quỷ tối đen, vồ về phía anh.  

 

Thế nhưng hơi thở anh cực kỳ kinh khủng, bàn tay ma quỷ vừa chạm vào anh, lập tức biến mất, không còn lại gì, dưới mặt đất lại truyền đến tiếng than đau đớn.  

 

Anh cười lạnh: “Thứ ma quỷ gì thì ra hết đây cho ta!”  
 
Chương 5092


 “Thì ra là anh”. Ngô Bình nhìn đối phương, ánh mắt cực kì lạnh lùng: “Tốt lắm, tôi đang muốn tìm anh đây”.  

 

Tên Mã Ngoan đó vừa tiến lại gần, vẫn chưa kịp thi triển phép thần thông thì đã bị một sức hút kéo về trước mặt Ngô Bình. Không biết tại sao, cổ của hắn bị Ngô Bình bóp chặt, cả người mất hết sức lực, mặt đỏ lập tức đỏ bừng lên vì ức chế.  

 

“Đồ chó, mày cũng xứng gào thét trước mặt tao sao?”  

 

“Rắc rắc”.  

 

Anh vừa dứt lời thì mạnh tay bẻ gãy cổ của Mã Ngoan.  

 

Đương nhiên, Mã Ngoan là tu sĩ, sức sống rất mạnh, cổ gãy nhưng vẫn không chết, có điều hắn đã đau đến mức đầu ướt đẫm mồ hôi, miệng liên tục kêu lên đau đớn.  

Advertisement

 

“To gan”.  

 

Các đệ tử tinh anh ai cũng nổi giận, tu sĩ lúc nãy nói Ngô Bình không biết tốt xấu xông thẳng qua, ánh sáng màu tím phát ra từ trong tay trút xuống đầu anh.  

 

Lúc ánh sáng tím chỉ còn cách đầu Ngô Bình nửa mét thì bỗng dưng nổ tung, cùng lúc đó, cơ thể của đệ tử tinh anh đó run lên, hắn nôn ra máu. Hắn vô cùng kinh ngạc, không ngờ phép thần thông có sức sát thương kinh người của mình vẫn chưa chạm đến được cơ thể anh thì đã bị phá giải rồi, đấy là phép gì thế?  

 

Ngô Bình tiến đến trước mặt người đó, nhìn chằm chằm vào mắt hắn rồi lạnh lùng nói: “Giờ thì anh hiểu tại sao tôi nói anh không xứng rồi chứ?”  

 

Uy áp đáng sợ đó của anh khiến đệ tử tinh anh này tái mặt, cả người run lên, cảm thấy kinh hãi từ tận sâu trong tâm hồn. Hắn là người thông minh nên liền run run nói: “Sư huynh, tiểu đệ có mắt không tròng, không biết sự lợi hại của sư huynh, tiểu đệ đáng chết, tiểu đệ xin lỗi sư huynh”.  

 

Hắn lùi lại vài bước rồi cúi lạy Ngô Bình.  

 

Ngô Bình “ừ” một tiếng rồi nói: “Dù sao thì mọi người cũng là đồng môn, tôi cũng không so đo với anh nữa”.  

 

Anh vừa nói vừa bước đến trước mặt Hoắc Đình, lạnh lùng nói: “Anh tên Hoắc Đình đúng không? Bắt đầu từ hôm nay, vị trí này là của tôi, anh đứng dậy đi”.  

 

Hoắc Đình nổi giận, lạnh lùng nói: “Anh cũng to gan đấy, dám nói chuyện như thế với tôi”.  

 

Vân Thường: “Hoắc Đình, bây giờ công tử nhà tôi là đệ tử số một của Huyền Minh giáo, anh ấy có quyền quản lý tất cả đệ tử tinh anh và đệ tử chân truyền, anh nhường chỗ cho anh ấy là hợp với ý trời”.  

 

Cái gì? Đệ tử số một?  

 

Hội trường náo động, tất cả mọi người đều tỏ vẻ không thể tin nổi.  

 

Hoắc Đình lên cao giọng, nói: “Đệ tử số một? Vớ vẩn, không thể nào”.  

 

Ngô Bình đưa tay phải ra, lòng bàn tay xuất hiện một luồng Huyền Minh Tiên Khí, sau đó biến thành một bức phù văn. Bức phù văn vừa xuất hiện thì tất cả mọi người ở đó đều có cảm giác sức mạnh trong người mình đang bị khống chế. Tất cả công pháp mà họ tu luyện đều bắt nguồn từ công pháp được sư tổ dựa vào Huyền Minh Tiên Khí tạo ra. Vì vậy, một khi gặp phải tiên khí huyền hoàng thật sự, sức mạnh của họ sẽ bị khống chế hoàn toàn.  

 

“Tiên khí huyền hoàng”. Hoắc Đình hít một hơi thật sâu, sau đó từ từ đứng dậy, quỳ một chân xuống đất: “Tiểu đệ Hoắc Đình ra mắt đại sư huynh”.  

 

Tất cả đệ tử của Huyền Minh giáo đều phải gọi đệ tử số một là đại sư huynh, Hoắc Đình cũng không ngoại lệ.  

 
 
Chương 4402


Anh cười nhạt: "Có chút năng lực này mà cũng dám tới đế quốc Thiên Võ giương oai à?"  

 

Dứt lời, anh giậm chân, mặt đất rung chuyển, con quái vật lập tức nổ tung, những con mắt bên trong cũng văng ra, lơ lửng trong không trung. Chúng nó nối nhau xếp thành hàng dài, vô số ánh mắt nhìn Ngô Bình chằm chằm, muốn khống chế anh.  

 

Ý thức của Ngô Bình trở nên mơ hồ trong tích tắc, anh giật mình, thực lực của quái vật này mạnh thật! Anh giơ một ngón tay ra điểm chỉ, không gian vặn vẹo rồi nổ ra một cái hố đen hút hết những con mắt này vào trong, hoá thành tro bụi!  

 

Giết chết quái vật, lốc xoáy màu đen trên trời lại càng lúc càng lớn, tựa hồ như có hàng trăm vạn tiếng quỷ hồn khóc than truyền ra từ trong đó.  

Advertisement

 

Vân Tịch ở ngay gần đó, cô ấy vội chạy tới hỏi: "Huyền Bình, đó là thứ gì vậy?"  

 

Ngô Bình khẽ than: "Rắc rối rồi đây".   

Advertisement

 

Vân Tịch: "Rắc rối gì ạ?"  

 

Ngô Bình: "Là tà ma, lần này lực lượng của chúng cực kỳ hùng mạnh. Con mà anh vừa đánh chết, đến Đạo Tổ cũng không phải là đối thủ của nó đâu!"  

 

Vân Tịch cả kinh: "Mạnh vậy sao?"  

 

Ngô Bình: "Tà ma có thể thao túng người khác, hấp thụ sức mạnh và trí tuệ của họ, một khi để chúng nó lớn mạnh thì Nhân tộc hoàn toàn không phải là đối thủ của chúng nó!"  

 

Vân Tịch: "Đúng vậy. Rốt cuộc ai đã tạo ra tà ma đáng sợ thế này!"  

 

Ngô Bình: "Dù là ai, bây giờ nó cũng đã trở thành rắc rối rồi. Trong đế quốc Thiên Võ đã có nhiều nơi xuất hiện lượng lớn tà ma, anh phải nghĩ cách giết hết bọn chúng mới được !"  

 

Vân Tịch: "Huyền Bình, anh có cách gì đối phó không?"  

 

Ngô Bình: "Có thì có nhưng đối phó với chúng nó cũng rất tốn sức".   

 

Anh suy nghĩ một lát rồi nói: "Tà ma uy hiếp đến cả đại lục Hồng Hoang, cũng uy hiếp đến Tiên Giới, thế nên đây không phải là chuyện của mình anh".   

 

Nghĩ đến đây, anh viết ngay một bức phi thư. Phi thư vừa gửi đi, chẳng mấy chốc đã đến tay Thiên soái.  

 

Thiên soái không ngờ tà ma lại xuất hiện đầu tiên ở đế quốc Thiên Võ, ông ấy lập tức tới gặp Đại Thiên Tôn.   

 

Một canh giờ sau, Tiên Đình phái sứ giả tới truyền đạt thư bổ nhiệm của Tiên Đình, bổ nhiệm Lý Huyền Bình làm thần tướng diệt ma, phụ trách quét sạch tà ma ở phía Nam của Nam Thiên Môn.  

 

Giao thư bổ nhiệm xong, sứ giả nói: "Thần tướng, lát nữa ba triệu tiên binh sẽ đến, quân lương tương ứng cũng sẽ được chuyển đến sau".  

 

Ngô Bình vừa tiễn sứ giả đi thì thư của Thiên soái cũng đến. Trong thư ông ấy nói nhất định phải xem trọng chuyện tà ma này, nếu không không chỉ mình đế quốc Thiên Võ mà cả đại lục Hồng Hoang cũng sẽ phải chịu tai kiếp. Ông ấy biết thực lực và thân phận thật sự của Ngô Bình, thế nên đã giao trọng trách này cho anh, đồng thời cung cấp cho anh đủ tài nguyên.  

 

Ông ấy còn nói Tiên Đình đang thiết lập Trảm Ma Quân chuyên lùng giết tà ma, sau khi thành lập xong, tốp đầu tiên sẽ gửi đến cho Ngô Bình.  
 
Chương 5093


 Đệ tử tinh anh nôn ra máu lớn tiếng, run run nói: “Đại sư huynh, tiểu đệ đáng chết, tiểu đệ không biết huynh đã là đệ tử số một, nếu không, chắc chắn sẽ không dám bất kính với huynh như vậy”.  

 

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Không đánh không quen biết, đều là chuyện nhỏ cả, tôi sẽ không để bụng đâu”.  

 

Hoắc Đình luôn kính sợ các cao thủ, bây giờ hắn biết sự cách biệt của hai bên thì điều chỉnh lại thái độ ngay, xác định rõ vị trí của mình, hắn lập tức nói: “Đại sư huynh, chúng tôi vẫn luôn thiếu một lãnh đạo giống như anh, sự xuất hiện của đại sư huynh là may mắn của các tiểu đệ”.  

 

Ngô Bình nói: “Mặc dù tôi biết anh đang nói lời khách sáo nhưng anh nói đúng, sự xuất hiện của tôi có lợi cho các anh”.  

 

Hoắc Đình: “Tiểu đệ không hề nghi ngờ về chuyện này, đại sư huynh, mời anh ngồi”.  

 

Ngô Bình ngồi lên vị trí tốt nhất, Hoắc Đình thì ngồi bên trái anh, dáng vẻ lắng nghe rất chăm chú.  

Advertisement

 

Ngô Bình đảo mắt nhìn quanh tám đệ tử tinh anh, cười, nói: “Các anh không hổ danh đều là tinh anh của Huyền Minh giáo, tu vi đều rất khá, tư chất cũng rất tốt”.  

 

“Không dám nhận. Tư chất của chúng tôi so với đại sư huynh như hạt ánh sáng so với mặt trời trên cao, cách nhau mười vạn tám ngàn dặm”.  

 

Đám đệ tử tinh anh đó thi nhau nịnh bợ, Ngô Bình nghe xong thì phất tay: “Trước khi tôi đến, có phải các anh đang bàn bạc làm sao để làm khó tôi không?”  

 

Anh vừa thốt ra thì tất cả đều im lặng.  

 

Cuối cùng, Hoắc Đình đã phá tan bầu không khí, hắn thở dài: “Bởi vậy mới nói chúng tôi có mắt không tròng. Không ngờ lại dám bất kính với đại sư huynh, thật đáng bị phạt. Đại sư huynh, anh phạt chúng tôi sao cũng được, chúng tôi chấp nhận hết”.  

 

Ngô Bình cười, nói: “Không cần phải phạt nữa, nói về Gia Cát của các anh xem thử trước đi”.  

 

Hoắc Đình bối rối, nói: “Đại sư huynh, thật ra ý này là của tôi, trước đó chúng tôi định sau khi anh đến sẽ nói lời khiêu khích, để anh đối phó với Tiêu Phá Thiên của Kim Long Môn”.  

 

Ngô Bình: “Ồ, Tiêu Phá Thiên? Hắn là người thế nào?”  

 

Hoắc Đình: “Địa vị của Tiêu Phá Thiên ở Kim Long Môn chắc cũng tương đương với đại sư huynh, cũng là đệ tử giỏi nhất những năm gần đây. Nghe nói bây giờ hắn đã là Thần Thông tầng bảy, xếp thứ ba trong số đệ tử tinh anh ở Kim Long Môn.  

 

Ngô Bình: “Thần Thông tầng bảy? Tu vi đâu có thấp. Lý do các anh khích tôi ra tay là gì?”  

 

Hoắc Đình: “Đại sư huynh, anh có biết đệ nhất mỹ nhân của Huyền Minh giáo chúng ta không?”  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Chưa nghe nói”.  

 

Hoắc Đình lại thở dài: “Đó là vì nửa năm trước, đệ nhất mỹ nhân Thượng Quan Băng Lan bị hắn bắt cóc, nhốt trong Kim Long Môn”.  

 

Ngô Bình chau mày: “Sao Kim Long Môn dám bắt cóc đệ tử của Huyền Minh giáo chúng ta?”  

 

Hoắc Đình: “Vì Kim Long Môn mạnh hơn chúng ta, mặc dù chúng ta biết chuyện này nhưng cũng chỉ đành bó tay”.  

 
 
Chương 4403


Trong kho báu đầu tiên khi Thông Thiên mở ra, anh đã có được một lượng lớn sách, trong đó có sách liên quan đến tà ma.  

 

Anh đọc hết tất cả những sách có liên quan tới tà ma, sau đó nhắm mắt suy nghĩ. Trí tuệ của Đại Thánh đúng là phi thường, chẳng mấy chốc anh đã có kế hoạch.  

 

Anh lấy lò luyện đan ra luyện chế đan dược chống lại tà ma. Điểm đáng sợ của tà ma là nó có thể nhập vào con người, từ đó khiến bản thân chúng mạnh mẽ thêm. Hơn nữa, khi tà ma mạnh đến một mức độ nhất định, nó có thể nhân bản chính mình, một nhân thành hai, hai nhân thành bốn, sau đó sắp xếp nhiều tà ma hơn ở bên cạnh mình.  

 

Advertisement

Vậy nên việc đầu tiên anh cần làm là luyện chế đan dược ngăn cản tà ma nhập vào cơ thể người, hơn nữa đan dược này còn có thể trục xuất tà ma ra khỏi những ai đã bị tà ma nhập.  

 

Rất nhanh, anh lấy đan dược ra thử nghiệm đồng thời tiến hành cải thiện. Ngày hôm sau, anh đã luyện ra được đan dược hoàn chỉnh, tên là Khu Ma Đan.   

 

Sau đó anh yêu cầu Tiên Đình cung cấp thêm dược liệu để luyện chế đan dược này, đồng thời phái người đưa một phần đan dược đến Tiên Đình, để quan viên ở Tiên Đình thử nghiệm hiệu quả của đan dược.  

Advertisement

 

Đan dược vừa được đưa đi không lâu thì ba triệu tiên binh đã đến nơi.  

 

Ngô Bình đã được tiếp xúc với tiên binh Tiên Đình từ lâu rồi. Ba triệu đại quân này chia thành ba phần, mỗi phần được một Đốc tướng quân thống lĩnh. Đốc tướng quân tương đương quan nhị phẩm, chức vị Thần tướng của Ngô Bình cao hơn bọn họ, đương nhiên là võ quan nhất phẩm rồi!  

 

Những Đốc tướng quân này đều đã kinh qua sinh tử, bây giờ bỗng nhiên lại bị phái tới làm thuộc hạ cho một kẻ không ai biết tên nên bọn họ đều thấy không phục.  

 

Ba triệu tiên binh vừa tới đã đóng trú ở những nơi khác nhau.  

 

Ngô Bình đã cho người chuẩn bị lều lớn từ trước, thế mà ba vị Đốc tướng quân này đều không đến bái kiến. Anh hiểu ra ngọn nguồn sự việc nên phái người cầm binh phù của mình truyền cho bọn họ.  

 

Quân lệnh như núi, ba người này có kiêu căng thế nào cũng không dám làm trái, thế nên mỗi người đều dẫn theo vài thống lĩnh tới bái kiến Ngô Bình.  

 

Vừa gặp mặt, Ngô Bình đã phát hiện thực lực của ba vị Đốc tướng quân đều không yếu, toàn là cường giả cảnh giới Đại Đạo Quân, thống lĩnh bên cạnh họ cũng đa phần là cao thủ cảnh giới Đạo Quân.  

 

Ba người tới lều lớn đều không bước lên bái kiến mà chỉ chào một câu ngoài miệng: "Tham kiến thần tướng".   

 

Ngô Bình cũng không tức giận, anh cười nói: "Các vị đường xa tới đây đã vất vả rồi, tôi đã cho người chuẩn bị rượu thịt, tối nay thiết đãi các anh em một bữa no nê".  

 

Sau đó anh nói: "Ba vị tiên đốc tự giới thiệu về mình đi".   

 

Một người đàn ông mặc giáp bạc bước lên trước nói: "Mạt tướng Lý Trảm Thần, tiên đốc của Xích Hoả Quân, xin ra mắt thần tướng".   

 

Ngô Bình cười nói: "Được, thì ra là Lý tiên đốc".   

 

Người thứ hai mặc trọng giáp màu đen nói: "Mạt tướng là Vũ Thiên Lăng, tiên đốc của Lăng Tiên Quân, xin ra mắt thần tướng".   

 

Ngô Bình: "Trông có vẻ tuổi tác của Lăng tiên đốc không lớn lắm".   

 

Vũ Thiên Lăng: "Bẩm Thần tướng, năm nay mạt tướng ba mươi chín tuổi".   
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom