Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 4373


 Anh vừa nói dứt câu thì có đệ tử vội vã chạy vào báo: “Môn chủ, có ba kẻ bất lương xông vào, còn giở trò với các đệ tử ạ”.  

 

Ly Mộng tiên tử đứng dậy rồi nhìn ra ngoài, sau đó biến sắc mặt nói: “Hỏng rồi, đó là ba công tử của Âm Dương Cốc”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Âm Dương Cốc gì cơ?”  

 

Ly Mộng tiên tử thở dài nói: “Bệ hạ, cách đây 800 dặm có một sơn cốc rất lớn tên là Âm Dương Cốc. Sơn cốc này rơi từ trên trời xuống, hình như được một vị đại năng nào đó chuyển đến đây”.  

Advertisement

 

“Mấy hôm trước, chính ba người này đã xông vào Tố Nữ Môn rồi giở trò đồi bại với cả môn phái. Khi đi, họ còn bắt theo hơn 30 nữ đệ tử của môn phái đó. Những người còn lại, không tàn tật thì cũng chết, rất thảm thương”.  

 

Ngô Bình: “Có biết rõ lai lịch của họ không?”  

 

Ly Mộng tiên tử lắc đầu: “Không ạ, nhưng tu vi của họ đều rất cao. Ví dụ như ba vị công tử này, khi họ đến Tố Nữ Môn làm chuyện xấu, có Đạo Quân thấy chướng mắt nên đã ra tay ngăn cản, nhưng cuối cùng đã bị Tử công tử trong số đó đánh chết”.  

Advertisement

 

“Kinh, chém chết được cả Đạo Quân cơ à, thú vị đấy!”, Ngô Bình nổi hứng nói: “Cho họ vào đi!”  

 

Có đệ tử ra ngoài thông báo, ba người kia nhanh chóng đi vào trong điện, thấy toàn mỹ nữ ở đây, cả ba đều nở nụ cười gian xảo.  

 

“Được đấy, bao nhiêu người đẹp chờ mình thế này, chúng ta không được phụ lòng các em đâu đấy, ha ha…”, tên mặc hoàng bào cười nói.

Ly Mộng tiên tử lạnh lùng nói: “Ba công tử là ai? Đến Ngọc Nữ Môn chúng tôi có việc gì?”  

 

Người đàn ông mặc áo bào tím đáp: “Nhiều người đẹp ở một chỗ thế này mà không có đàn ông ở cùng nên chúng tôi nổi lòng từ bi đến đây san sẻ nỗi buồn với mọi người”.  

 

Dứt lời, ca ba cùng cười ngặt nghẽo.  

 

Các đệ tử của Ngọc Nữ Môn đều biến sắc mặt, ba người này đúng là phách lối!  

 

Đinh Nhu lạnh giọng nói: “Đừng có càn rỡ, nếu các người không rời khỏi đây ngay thì đừng trách chúng tôi là ác!”  

 

Người đàn ông mặc áo vàng bật cười rồi tiến lại gần Đinh Nhu, sau đó giơ tay định nâng cằm cô ấy. Song, hắn vừa giơ tay ra thì đã bị Ngô Bình bắt lấy cổ tay.  

 

Tên kia lập tức thấy cổ tay đau nhói, xương kêu răng rắc rồi vỡ vụn.  

 

Hắn vừa ngạc nhiên vừa giận dữ quát: “Thả tay ra!”  

 

Uỳnh!  

 

Ngô Bình vung tay, tên đó đã ngã sõng soài, đầu đập mạnh vào nền đá rồi nằm im bất động.  

 

Hai tên còn lại hết hồn hết vía, thực lực của bọn họ ngang nhau, nhưng người này đã đánh một trong số họ ngất xỉu, đúng là quá mạnh!  

 

Tên mặc áo tím trầm giọng nói: “Anh bạn là ai? Có biết lai lịch của chúng tôi không?”  

 

Ngô Bình: “Biến ngay, không thì tiếp theo sẽ đến anh đấy”.  

 

Tên kia hừ lạnh rồi nói: “Này, chúng tôi là người của Âm Dương…”  

 

Uỳnh!  

 
 
Chương 5065


 Nghe xong, Ngô Bình không khỏi tò mò, âm thầm hỏi: “Sư tôn, trong hộp báu đó là gì vậy ạ?”  

 

Cừu Quang Thái đáp: “Là một món báu vật trong vũ trụ Đạo cảnh tầng chín, nghe nói đã rơi xuống từ vũ trụ chính. Năm đó có tổng cộng mười hộp báu rơi xuống. Chín hộp đầu tiên đã được mở ra, trong mỗi hộp đều có một luồng năng lượng đặc biệt. Chín luồng năng lượng trong những hộp báu ấy, chỉ có một người mở ra hấp thụ, rồi từ đó nhận được lợi ích cực lớn. Sau cùng, người đó đã trở thành sự tồn tại tối thượng của vũ trụ đó”.  

 

Ngô Bình rất đỗi kinh ngạc: “Sao ông ta lại có được báu vật phi phàm như vậy? Không sợ người khác biết rồi sẽ cướp sao?”  

 

Cừu Quang Thái nói: “Vì con vẫn chưa nghe kết cục của tám người còn lại?”  

 

Ngô Bình có linh cảm không lành: “Họ không nhận được lợi ích sao ạ?”  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái đáp: “Trong tám người còn lại, có sáu người tan thành tro bụi ngay tại chỗ, chết rất thê thảm. Còn một người thì bị đông thành tượng băng ngay tại chỗ. Người thứ tám đỡ hơn một chút, nhưng cũng biến thành kẻ điên. Nhưng dù là kẻ điên, người đó vẫn rất mạnh, cuối cùng bị rất nhiều cao thủ hợp sức giết chết”.  

 

Ngô Bình sững sờ: “Nói vậy là tỉ lệ thành công chỉ có một phần chín ư?”  

 

Cừu Quang Thái bảo: “Có lẽ năng lượng bên trong cần một người có thể chất đặc biệt mới chịu được”.  

 

Ngô Bình cảm thán: “Đây mà là hộp báu gì chứ, hộp giết người mới phải!”  

 

Cừu Quang Thái nói: “Tuy vậy nhưng nó vẫn là báu vật. Nếu con thắng được nó thì dù không sử dụng, cũng sẽ bán được khối tiền”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vâng. Sư tôn yên tâm, hộp báu này chắc chắn sẽ thuộc về con”.  

 

Trong lúc cả hai trao đổi, Quách Diệu Huyền đã bước ra, thờ ơ nói: “Trong vòng năm chiêu, tôi sẽ đánh cậu trọng thương, hoặc đánh chết cậu”.  

 

Ngô Bình nhướng mày: “Tôi sẽ không đánh chết anh, mà sẽ khiến anh sống không bằng chết”.  

 

Quách Diệu Huyền khẽ lắc đầu: “Miệng càng huênh hoang, thua sẽ càng thảm hại. Cần chi phải thế?”  

 

“Ầm!”  

 

Dưới chân Ngô Bình và Quách Diệu Huyền đột nhiên sáng bừng trận văn, một luồng sức mạnh cực lớn khoá chặt Ngô Bình.  

 

Nhìn thấy cảnh này, Cừu Quang Thái cả kinh: “Thần Thông!”  

 

La Càn Anh đắc ý nói: “Cừu Quang Thái, nhìn cho rõ vào, đây không phải là Thần Thông đơn thuần mà là Thần Thông sát trận”.  

 

Thần Thông sát trận sử dụng sát trận để tăng cường uy lực của Thần Thông. Có những người tuy là Bán Bộ Thần Thông nhưng vẫn có thể dùng sát trận tu luyện Thần Thông.  

 
 
Chương 4374


Các đệ tử của Ngọc Nữ Môn thấy hai trong số ba tên càn rỡ đã bất tỉnh nhân sự, tên còn lại bỏ chạy thì lập tức cảm thấy an toàn hơn hẳn.  

 

Sau khi Hồng Hoang thống nhất, họ luôn thấy sợ hãi và có cảm giác bất an. Dù sau đó đã xử lý được Cự Linh Môn thì họ vẫn chưa thể yên tâm hoàn toàn được.  

 

Các thế lực như Ngọc Nữ Môn chung quy vẫn phải dựa vào một thế lực lớn nào đó, hiện giờ sau khi ý thức được sức mạnh của Ngô Bình, cuối cùng thì họ đã yên tâm thật sự.  

 

Ly Mộng tiên tử cười nói: “Bệ hạ, xử lý hai tên này sao bây giờ?”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Kệ họ, cứ để đó, nếu tôi đoán không nhầm thì Âm Dương Cốc sẽ cho người đến nhanh thôi”.  

 

Đinh Nhu: “Bệ hạ, Âm Dương Cốc có nhiều cao thủ lắm, chúng ta có cần chuẩn bị trước và mời vài cao thủ đến không?”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Có cái Âm Dương Cốc cỏn con thôi mà, không cần đâu”.  

 

Ly Mộng tiên tử: “Đúng thế, kệ họ đi!”  

 

Ngô Bình ngồi thêm một lát thì Ly Mộng tiên tử bắt đầu nói vào chuyện chính: “Bệ hạ, Đinh Nhu đã có tình cảm với người từ lâu, nhưng không tiện nói ra. Hôm nay, sư phụ là tôi xin được lên tiếng thay con bé. Nếu bệ hạ ban ơn thì hãy cho con bé vào cung làm quý phi để hầu hạ người được không ạ?”  

 

Trong cung của Ngô Bình không thiếu phụ nữ, anh thì sao cũng được nên hỏi Đinh Nhu: “Đinh Nhu, cô muốn thế nào?”  

 

Đinh Nhu đỏ mặt, lúc Ngô Bình chưa đến, cô ấy còn thoáng do dự, là con gái thì ai chẳng có mộng tưởng hão huyền. Song, khi Ngô Bình đứng trước mặt cô ấy thì sức hút trí mạng của anh đã khiến cô ấy quên mất chính mình.  

 

Cô ấy ngập ngừng rồi nói: “Dân nữ nguyện ý đi theo bệ hạ”.  

 

Ngô Bình: “Cô không cần làm khó mình, người tu hành chúng ta sống là nhờ vào ý chí”.  

 

Đinh Nhu cười nói: “Dân nữ thật lòng muốn vậy”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ sắc phong cho cô làm quý phi”.  

 

Các đệ tử khác mừng rỡ, Đinh Nhu vào cung rồi thì sau này họ sẽ có chỗ dựa.  

 

Không lâu sau, có hai đường kiếm một đen một trắng xuất hiện trên không của Ngọc Nữ Môn. Hai luồng kiếm khí khủng bố ấy che phủ bầu trời, cùng với đó là một giọng nói vang lên.  

 

“Người ở trong mau ra chịu chết, không thì tôi sẽ san bằng cả Ngọc Nữ Môn!”  

 

Ngô Bình cười lạnh nói: “Om sòm!”  

 

Dứt lời, anh giơ tay phải lên chộp lên không, một bàn tay phát sáng đã phá tan lớp sương mù dày đặc và xé rách không gian, sau đó túm lấy ông lão đang ngồi tu luyện trên đài sen rồi lôi cổ xuống điện của Ngọc Nữ Môn.  

 

Ông lão cố giãy giụa nhưng chỉ thấy đầu váng mắt hoa, chờ ông ta ngồi vững thì thấy Ngô Bình đang ngồi ở phía trước lạnh lùng nhìn mình. Luồng uy áp khủng khiếp từ anh khiến da đầu ông ta tê dại, trán thì mướt mồ hôi.  

 

“Đại Thánh?”, ông ta hô lên.  

 

Ngô Bình: “Ông là chủ của Âm Dương Cốc à?”  

 

Ông lão vội vàng quỳ xuống nói: “Tiểu nhân là cốc chủ của Âm Dương Cốc, tham kiến Đại Thánh!”  

 
 
Chương 5066


Dứt lời, anh tiến lên một bước, linh lực dưới chân lan ra, hình thành một đại trận tên là Thiên Sát linh trận!   

 

Chỉ có những thiên tài cực kỳ cao cường và tài năng mới có thể sở hữu linh trận. Từ xưa đến nay, số lượng tu sĩ có được linh trận ở cảnh giới Luyện Khí chỉ đếm trên đầu ngón tay!  

 

Nhưng Ngô Bình hiện đã làm được. Anh dùng linh lực của mười hai khiếu chính, cùng linh lực của thiên khiếu và địa khiếu, sáng tạo ra một đại trận có uy lực rất mạnh, Thiên Sát linh trận!  

 

Nhìn thấy trận văn của linh trận của Ngô Bình, mọi người đều sững sờ. Đây là linh trận ư?  

 

“Trời ơi! Linh trận, đó là linh trận sao?”, một vị trưởng lão kinh ngạc thốt lên, môi còn run rẩy.  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái cũng sửng sốt nhìn trận văn, không nói được lời nào, song cơ thể đang run lẩy bẩy.  

 

“Không thể nào? Nghe nói trong lịch sử của vũ trụ Minh Cổ chỉ có bảy, tám tu sĩ Luyện Khí có linh trận thôi, cậu ấy có thể làm được sao?”  

 

Khó trách đám người này cảm thấy kinh ngạc. Thiên tài số một Huyền Minh Giáo nghe có vẻ rất ghê gớm, nhưng chẳng đáng là gì trong vũ trụ Minh Cổ hiện nay, e rằng còn chẳng lọt vào top năm trăm.  

 

Nhưng cái danh top mười cảnh giới Luyện Khí của vũ trụ Minh Cổ thì quá đáng sợ! Vì những người có thể lọt vào danh sách này nhất định sẽ trở thành kẻ mạch chí tôn lừng lẫy cổ kim!  

 

La Càn Anh lẩm bẩm: “Không thể nào! Không có tu sĩ Luyện Khí nào có thể có linh trận, trừ phi…”  

 

“Đây thật sự là linh trận”, một người đàn ông mặc áo vàng to rộng bước vào đại sảnh, khí khái uy nghiêm, vóc người cao lớn, khí tức quanh người cũng khủng khiếp vô cùng. Theo sau người này là một đoàn tu sĩ có tu vi cao thâm. Hoá ra, đây chính là giáo chủ của Huyền Minh Giáo, Trương Cổ Nguyệt.  

 

Nhìn thấy giáo chủ, mọi người đồng loạt cúi lạy.  

 

Trương Cổ Nguyệt không trả lời, mắt nhìn chằm chằm vào Ngô Bình vì cảm nhận được Ngô Bình sắp ra tay.  

 

Quả nhiên, giây tiếp theo…  

 

“Soạt!”  

 

Linh trận đột nhiên sáng rực, Thần Thông sát trận bên ngoài sụp đổ chỉ trong nháy mắt. Quách Diệu Huyền rên lên, mười mấy vị trí trên cơ thể nổ tung, máu thịt văng tung toé.  

 

Chỉ trong tích tắc, anh ta đã bị nổ đến mức biến dạng, nội tạng cũng lộ ra ngoài. Anh ta đau đớn vô cùng, nguyên khí bị tổn hại nặng nề.  

 

Hoá ra cảnh giới của anh ta chưa đủ để thi triển Thần Thông, nhưng vì muốn nhanh chóng giết chết Ngô Bình, nên anh ta đã cưỡng ép kích hoạt Thần Thông bằng đại trận. Sau khi Thần Thông bị Ngô Bình phá, anh ta dĩ nhiên sẽ bị “cắn trả” dữ dội.

La Càn Anh vội vàng đỡ lấy đệ tử và dốc sức cứu chữa. Nhưng ông ta cũng biết vị đệ tử thiên tài này của mình đã phế rồi!  

 
 
Chương 4375


Ngô Bình: “Dạy dỗ không nghiêm ư? Nếu không có tôi ở đây, chắc ông đã san bằng Ngọc Nữ Môn rồi còn gì?”  

 

Ông lão tái mặt nói: “Tiểu nhân sai rồi ạ!”  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: “Sai đúng thì để nói sau, giờ tôi hỏi Âm Dương Cốc các ông có nguồn gốc thế nào?”  

 

Ông lão: “Tiểu nhân vốn là tán tu ở Thiên Ngoại, Âm Dương Cốc là một món pháp bảo Động Thiên mà tôi luyện chế ra. Gần đây, khi Hồng Hoang thống nhất, tôi thấy linh khí ở đây dồi dào nên đã chuyển Âm Dương Cốc đến gần đây rồi khai tông lập phái!”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Cái loại thất đức như ông mà cũng đòi khai tông lập phái ư?”  

 

Ông lão đỏ mặt, nhưng vẫn không dám cãi lại một câu: “Đại Thánh dạy chí phải!”  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Dẫn người của ông đi ngay! Nhưng để Âm Dương Cốc lại!”  

 

Ông lão tái mặt, Âm Dương Cốc là nền móng tu hành của ông ta nên đương nhiên không thể đưa cho ai hết: “Đại Thánh, Âm Dương Cốc là pháp khí bản mệnh của tiểu nhân nên không thể mất được ạ”.  

 

Ngô Bình: “Không sao, để tôi đánh chết ông luôn”.  

 

Ông lão nắm chặt tay thành quyền: “Đại Thánh, tuy thực lực của tiểu nhân kém người, nhưng cũng là nhân vật có máu mặt, bạn bè có ở khắp nơi…”  

 

Chát!  

 

Ngô Bình tát cho ông ta một cái rồi nói: “Ông tưởng là Đạo Tổ thì giỏi lắm à?”  

 

Cái tát này đã đánh cho linh hồn ông ta xuất khiếu, một luồng sức mạnh ập vào linh đài khiến linh đài của ông ta suýt sụp đổ.  

 

Ông ta hét lên rồi vội vàng quỳ xuống: “Tiểu nhân sai rồi, xin Đại Thánh tha mạng!”  

 

Ngô Bình cười lạnh: “Nể tình ông đã vất vả tu hành nên hôm nay tôi không giết ông. Mau giao Âm Dương Cốc ra đây và dẫn người của ông đi ngay!”  

 

Sau cú tát đó, ông lão đã biết được sức mạnh của Ngô Bình nên không dám làm trái lời anh nữa, vì thế đã ngoan ngoan đưa Âm Dương Cốc cho anh rồi dẫn tất cả đệ tử trong cốc bỏ chạy.  

 

Sau khi Âm Dương Cốc thu nhỏ lại thì trông như một rặng ngọn núi, có chín ngọn núi xung quanh, ở giữa là một sơn cốc có phong cảnh đẹp như tranh.  

 

Sau khi thu nhỏ, Âm Dương Cốc chỉ to như bàn tay, Ngô Bình cầm nó rồi không khỏi khen ngợi về chất liệu tạo ra thứ này, bảo sao cốc chủ không nỡ đưa cho anh.  

 

Thấy Ngô Bình đã cướp được Âm Dương Cốc, Đinh Nhu hỏi: “Bệ hạ, người định luyện hoá nó ạ?”  

 

Ngô Bình: “Ừ, Âm Dương Cốc này được lắm, bên trong có đại trận phòng ngự. Luyện hoá nó thì cho Ngọc Nữ Môn chuyển đến đây”.  

 

Dứt lời, đôi tay anh đã phát sáng rồi luyện hoá nó.  

 

Tuy cấm chế của Âm Dương Cốc rất mạnh, nhưng Ngô Bình đã biết Âm Dương Đại Đạo từ lâu nên vẫn nhanh chóng luyện hoá nó thành công.  

 

Sau đó, anh ném Âm Dương Cốc lên cao, nó rơi mạnh xuống một vùng vắng vẻ cách Ngọc Nữ Môn không xa.  
 
Chương 5067


 Trương Cổ Nguyệt bật cười ha hả, đi đến trước mặt Ngô Bình, vừa quan sát anh vừa hỏi: “Cậu từ đâu đến đây?”  

 

Câu hỏi này có phần kỳ lạ. Ngô Bình thoáng kinh ngạc, lẽ nào đối phương nhìn ra lai lịch thân phận của anh?  

 

Trong tích tắc, anh quyết định trả lời thành thật: “Thưa giáo chủ, đệ tử đến từ vũ trụ phụ khác”.  

 

Trương Cổ Nguyệt khẽ gật đầu: “Tôi cảm nhận được sức mạnh của vũ trụ chính rất nồng đậm từ trên người cậu. Chắc chắn cậu đến từ vũ trụ Đạo cảnh cao hơn”.  

 

Lời này vừa thốt ra, Ngô Bình cũng sững người. Sao đối phương lại nghĩ thế nhỉ?  

 

Advertisement

Những người còn lại còn kinh ngạc hơn. Đến từ vũ trụ Đạo cảnh hơn, là Đạo cảnh tầng bảy hay tầng tám đây?  

 

Hoá ra theo quan niệm của tu sĩ ở vũ trụ Đạo cảnh, vũ trụ có cấp bậc càng cao thì tu sĩ ở đó càng mạnh, tương lai càng xán lạn. Ví dụ như cùng mức tu vi, tu sĩ của vũ trụ Đạo cảnh tầng bốn sẽ có thể dễ dàng giết chết tu sĩ ở vũ trụ Đạo cảnh tầng ba, chênh lệch rất rõ ràng!  

 

Ngô Bình đáp ngay: “Đệ tử đến từ vũ trụ Đạo cảnh tầng sáu”.  

 

Đúng lúc, anh vừa nghe Vân Thường nói về tình hình ở vũ trụ Đạo cảnh tầng sáu nên mới trả lời như vậy.  

 

Trương Cổ Nguyệt rất vui: “Chẳng trách cậu lại xuất sắc như vậy. Có điều, cậu tu luyện ở vũ trụ của cậu chẳng phải sẽ có tiền đồ hơn à, sao lại chạy đến đây?”  

 

Ngô Bình đang nghĩ xem nên giải thích thế nào thì Trương Cổ Nguyệt đã xua tay: “Không cần nói nữa, chắc hẳn cậu cũng có nỗi khổ riêng. Sau này cậu cứ tu luyện ở Huyền Minh Giáo, sau khi lớn mạnh rồi nhớ phải chiếu cố các sư huynh đệ ở Huyền Minh Giáo nhé”.  

 

Ngô Bình đáp: “Vâng, đệ tử đã ghi nhớ”.  

 

Đoạn, Trương Cổ Nguyệt nói với Cừu Quang Thái: “Quang Thái, nhiều năm nay con vẫn luôn mong muốn nhận được một đệ tử giỏi. Không ngờ bây giờ con lại khiến mọi người kinh ngạc đến vậy, tìm được một thiên kiêu, tốt lắm!”  

 

Cừu Quang Thái vội đáp: “Đều nhờ phúc của bậc làm cha mẹ”.  

 

Trương Cổ Nguyệt nói: “Được rồi, tiếp tục đại hội bái sư đi”.  

 

Sau đó không còn ai dám gây sự với Ngô Bình, càng không có ai dám khiêu chiến anh. Dù sao anh cũng là thiên kiêu đến từ vũ trụ cao hơn, làm sao họ có thể so bì với anh?  

 

Sau khoảng một giờ rưỡi, đại hội bái sư mới kết thúc. Lúc này, Trương Cổ Nguyệt tuyên bố với mọi người: “Từ nay trở đi, Ngô Bình thăng cấp thành đệ tử ưu tú của Huyền Minh Giáo!”  

 

Ngô Bình vội vàng cảm ơn, Cừu Quang Thái còn vui mừng hơn.  

 
 
Chương 4376


Ngô Bình dẫn mọi người của Ngọc Nữ Môn vào đó.

Âm Dương Cốc rất lớn, dù Ngô Bình đã chuyển hết các toà nhà của Ngọc Nữ Môn đến đó thì cũng chỉ chiếm một diện tích rất nhỏ. Cả chín ngọn núi đều có đại trận, nhưng ba đại trận trong số đó chưa được tạo dựng xong, tạm thời chỉ có sáu đại trận đã xong bước đầu rồi thôi.  

 

Các đệ tử nữ nhìn ngó xung quanh thì thấy linh khí ở nơi này rất dồi dào, phong cảnh thì tuyệt đẹp, tóm lại là hơn vị trí lúc trước của họ rất nhiều.  

 

Trong Âm Dương Cốc có đủ các cung điện to nhỏ, ít cũng phải đến cả nghìn cái. Ngoài ra, trên chín ngọn núi cũng có một phong cách kiến trúc và phong cảnh riêng.  

Advertisement

 

Ví dụ, có một ngọn núi trồng toàn trúc, ngọn núi khác thì toàn thác nước rồi hình thành một đầm nước khổng lồ.  

 

Âm Dương Cốc tự hình thành một thế giới riêng, nhưng không đóng kín nên nước ở bên ngoài vẫn chảy vào được, mà nước bên trong cũng có thể chảy ra ngoài.  

Advertisement

 

Ly Mộng tiên tử mừng rỡ nói: “Có Âm Dương Cốc này rồi thì Ngọc Nữ Môn sẽ đứng vững cả chục nghìn năm”.  

 

Ngô Bình: “Nếu biết cách sử dụng thì cả trăm nghìn năm cũng không thành vấn đề”.  

 

Ly Mộng tiên tử khẽ thở dài: “Tiếc là truyền thừa của Ngọc Nữ Môn quá tầm thường, tôi đã vất vả tu luyện ở nửa đời người mà tu vi cũng chỉ đến vậy mà thôi”.  

 

Nghe bà ấy nói vậy, Ngô Bình nghĩ tới một chuyện. Cách đây không lâu, anh đã lấy được một hạt châu ở Cự Linh Môn, đây là một bộ công pháp thiên phẩm, mỗi người sẽ nhìn thấy một bối cảnh khác nhau.  

 

Vì anh đã có tu vi cao rồi nên có thể nhìn thấy bản chất của nó.  

 

Vì thế, anh đã lấy hạt châu ra rồi truyền sức mạnh vào, hạt châu lập tức biến thành một sức mạnh vô thượng thần kỳ, sau đó chui vào trong người anh.  

 

Ngô Bình nhắm mắt lại một lúc thì đã có lý giải bước đầu về bộ công pháp này, nó có tên là Vạn Giới Chí Tôn Công - một cái tên nghe rất oách, nhưng uy lực thậm chí còn ác chiến hơn tên gọi.  

 

Trước kia, khi cảm ngộ một bộ công pháp thiên phẩm khác là Thiên Cực Kiếm Kinh, Ngô Bình chỉ có thể quan sát từ một góc độ, nhưng giờ thì đã khác, tu vi của anh đã đủ cao, trí tuệ đủ lớn để nhìn thấu bản chất của bộ công pháp này rồi.  

 

Sức mạnh từ hạt châu biến thành đã trở thành nền móng để Ngô Bình tu luyện công pháp này, sức mạnh ấy vận chuyển một chu thiên trong người anh, từ đó anh lập tức đột phá tầng thứ nhất của công pháp ngay.  

 

Vạn Giới Chí Tôn Công có  12 tầng, nhưng chỉ vài tiếng sau, Ngô Bình đã luyện đến tầng thứ ba. Sang ngày thứ hai, anh lại đột phá liên tiếp đến tầng thứ sáu.  

 

Thực lực của cảnh giới thứ sáu này tương đương với cảnh giới Đại Thánh của anh, vì thế anh tu luyện không gặp khó khăn gì. Nhưng nếu muốn tu luyện tiếp các tầng phía sau thì độ khó sẽ tăng lên gấp nhiều lần.  

 

Mọi người thấy Ngô Bình ngồi tu luyện thì đều đứng yên lặng ở một bên, không dám làm phiền anh.  

 

Đột nhiên, Ngô Bình mở mắt, Vạn Giới Chí Tôn Công ở tầng thứ sáu đã khiến anh hiểu rõ về bản chất của công pháp này, anh mỉm cười rồi nói: “Bây giờ, tôi sẽ truyền cho mọi người một bộ công pháp độc nhất vô nhị có tên là Cửu Thiên Huyền Công”.  

 
 
Chương 5068


Cừu Quang Thái đáp: “Cũng không chỉ có nguyên nhân này. Không trở thành cảnh giới Thần Thông sẽ không được xem là kẻ mạnh”.  

 

Đương nhiên là Ngô Bình biết, cảnh giới Thần Thông sẽ sở hữu sức mạnh Thần Thông, có thể phi thiên độn địa, đó mới là mục tiêu mà các tu sĩ theo đuổi.  

 

“Đệ tử đã rõ, nhất định sẽ nỗ lực tu luyện ạ”.  

 

Cừu Quang Thái nói: “Bây giờ con là đệ tử ưu tú, địa vị rất cao. Đa số trưởng lão đều sẽ khách sáo nhún nhường khi gặp con. Hơn nữa, con sẽ nhận được thêm nhiều tài nguyên, cộng với sự bồi dưỡng của ta, tương lai con sẽ có triển vọng rất phi phàm. Song sân khấu của con chắc chắn sẽ không chỉ giới hạn ở Huyền Minh Giáo, thậm chí là không giới hạn ở vũ trụ Minh Cổ. Khi con đủ mạnh, con nhất định phải đến vũ trụ Đạo cảnh cao hơn”.  

 

Ngô Bình đáp: “Bất luận đệ tử đi đến đâu, cũng sẽ không quên công ơn dạy dỗ của sư tôn!”  

 

Advertisement

Cừu Quang Thái cười ha ha: “Có câu này của con, ta cảm thấy vui hơn việc đạt được bất cứ thứ gì. Có điều trước khi đi đến giai đoạn cao hơn, con vẫn còn rất nhiều chặng đường phải đi. Hãy tĩnh tâm, chăm chỉ tu luyện và cố gắng cải thiện bản thân. Con sẽ phát hiện, tu vi của con càng cao, nhận thức của con về thế giới này sẽ càng sâu sắc, đồng thời sẽ cảm nhận được sự nhỏ bé của chính mình”.  

 

Lúc này Ngô Bình mới hỏi: “Sư tôn, vũ trụ Minh Cổ là vũ trụ Đạo cảnh tầng ba, trật tự Đại Đạo ở đây có phải không bằng vũ trụ Đạo cảnh tầng bốn hay không ạ?”  

 

Cừu Quang Thái đáp: “Có chênh lệch, nhưng không nhiều. Bây giờ con đang tu luyện ở vũ trụ Đạo cảnh tầng ba, sau khi con trở về sẽ phát hiện, tu vi của con sẽ không giảm xuống là bao, chỉ hơi trôi nổi một chút, nhưng sẽ nhanh chóng hồi phục như thường”.  

 

Ngô Bình nói: “Như vậy thì đệ tử có thể yên tâm tu luyện cảnh giới Thần Thông ở đây rồi ạ”.  

 

Cừu Quang Thái bảo: “Việc di chuyển giữa các vũ trụ Đạo cảnh rất thuận tiện. Chờ đến khi có Thần Thông, con có thể đi thăm thú khắp nơi để tăng thêm trải nghiệm. Đặc biệt là đến vũ trụ Đạo cảnh tầng chín, thậm chí là vũ trụ tầng mười để thử vận may”.  

 

Ngô Bình đáp: “Vâng”.  

 

Hai thầy trò nói chuyện rất lâu, đến khi trời tối mịt, anh mới trở về đỉnh Cô Tú.  

 

Khi trở về, anh thấy các nữ đệ tử trẻ trung xinh đẹp đứng khắp nơi trên đường. Ai cũng nhìn anh bằng ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí còn bạo dạn hôn gió.   

 

Ngô Bình vội rảo bước nhanh hơn, trở về đỉnh núi.  

 

Nhìn thấy anh có vẻ bối rối, Vân Thường cười bảo: “Sư huynh không trò chuyện vài câu với những cô gái dưới núi sao?”  

 

Ngô Bình trả lời: “Có gì đáng nói đâu. Đám người này sao lại chặn kín đường đi thế, nhìn anh như nhìn khỉ vậy”.  

 

Vân Thường nói: “Sư huynh của em ơi, bây giờ anh là nhân vật làm mưa làm gió, là đệ tử ưu tú trẻ tuổi nhất, còn được giáo chủ khen ngợi. Quan trọng hơn, anh còn là thiên tài đến từ vũ trụ Đạo cảnh tầng sáu, áp đảo tất cả đệ tử ưu tú”.  

 

Ngô Bình bảo: “Thì có gì đâu, còn vũ trụ Đạo cảnh tầng bảy, tầng tám nữa kia mà”.  

 

Vân Thường đáp: “Nhưng thiên tài của  Đạo cảnh tầng bảy và Đạo cảnh tầng tám sao lại đến vũ trụ Đạo cảnh cấp thấp như vũ trụ Minh Cổ này kia chứ? Vậy nên hiện giờ sư huynh chính là nhân vật hiếm có”.  

 
 
Chương 4377


 Dứt lời, anh ấn tay lên đỉnh đầu của Ly Mộng tiên tử, một luồng sức mạnh diệu kỳ tiến vào người bà ấy, bắt đầu thay đổi cả thể xác và tinh thần của Ly Mộng tiên tử.  

 

Một tiếng sau, Ngô Bình thả tay ra, Ly Mộng tiên tử ngồi xếp bằng xuống đất rồi cảm nhận sự biến hoá trong người mình, đồng thời tu luyện Cửu Thiên Huyền Công mà Ngô Bình vừa truyền cho.  

 

Sau đó, Ngô Bình lại truyền công pháp này cho Đinh Nhu, giúp cả hai sư đồ họ cùng tu luyện.  

 

Advertisement

Kiểu thay đổi thể chất này rất tốn tinh lực, sau khi giúp họ xong, Ngô Bình phải nghỉ ngơi một lúc.  

 

Nhưng bây giờ chưa phải lúc để anh nghỉ ngơi nên anh đã nói với mọi người: “Họ sẽ tỉnh lại trong hai đến ba ngày tới, mọi người hãy trông coi cẩn thận, tôi đi trước đây”.  

 

Ngô Bình rời khỏi Âm Dương Cốc rồi đến Đan Vương lâu ở đế quốc Thiên Võ để đưa hết đan dược luyện chế trong mấy ngày qua cho Lãnh Như Yên.  

Advertisement

 

Đan Vương lâu ở đây đã đi vào hoạt động, ngày nào cũng đông nghịt khách. Vì thế, Đường Tử Di đã gọi Lãnh Như Yên tới hỗ trợ, cô ấy am hiểu việc kinh doanh nên có thể dễ dàng quản lý nơi này.  

 

Lãnh Như Yên thấy Ngô Bình đến thì cười nói: “Huyền Bình, may mà anh đến, không thì đang thiếu hàng để bán đây”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Bán đan dược có lợi nhuận cao nên chúng ta phải tranh thủ”.  

 

Lãnh Như Yên: “Ý anh là mấy nữa sẽ không bán được giá nữa ư?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Đương nhiên, cái gì hiếm thì mới quý. Em xem đi, ngày nào chúng ta cũng bán một lượng lớn đan dược ra. Chưa chắc đã có người uống hết đan dược mua về, mà mua về tích trữ, thậm chí làm bảo vật trong nhà. Cứ thế thì lâu dần, đan dược sẽ mất giá”.  

 

Lãnh Như Yên hiểu ngay: “Ừm, xem ra chúng ta cần chuẩn bị nhanh thôi”.  

 

Ngô Bình: “Sau này, mỗi năm mình sẽ đổi mới một phần ba đan dược một lần, thế thì cứ ba năm chúng ta lại có loại hàng mới, như vậy sẽ không bị mất giá trị của hàng hoá”.  

 

Lãnh Như Yên: “Cách này hay! Thế thì anh chịu khó chút vậy. Em chỉ lo anh dành nhiều thời gian để luyện đan quá thì ảnh hưởng đến việc tu hành thôi”.  

 

Ngô Bình: “Có ảnh hưởng cũng phải chịu, vì trước mắt kiếm tiền là quan trọng nhất”.  

 

Nói rồi, anh chợt nhớ đến một chuyện nên chuyển chủ đề: “Như Yên, anh chuẩn bị bồi dưỡng cả nghìn Thánh Nhân, hay em làm Thánh Nhân đầu tiên được anh bồi dưỡng đi?”  

 

Lãnh Như Yên ngẩn ra: “Em có thể làm Thánh Nhân ư?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Vào thời trư thánh trị thế, có nhiều Thánh Nhân đều do Đại Thánh tạo ra. Dù em chỉ có tư chất và xương cốt bình thường thì anh cũng có thể biến em thành Thánh Nhân được, đó là tài năng của Đại Thánh”.  

 

Lãnh Như Yên: “Huyền Bình, sao bảo con người đều có số cả rồi cơ mà?”  

 

Ngô Bình: “Ừ, nhưng khi anh tu luyện trước kia đã trải qua cảnh giới Đoạt Thiên, tiến vào cảnh giới Thiên Mệnh rồi, vì thế nếu anh muốn biến em thành Thánh Nhân thì em sẽ là Thánh Nhân”.  
 
Chương 5069


 Ngô Bình đáp: “Cứ như vậy thì áp lực của anh sẽ rất lớn”.  

 

Vân Thường cười nói: “Trong tương lai, sư huynh sẽ khiến tất cả mọi người phải há hốc vì kinh ngạc”.  

 

Ngô Bình thở dài: “Nào có dễ dàng như thế. Dù anh có mạnh ở vũ trụ Minh Cổ thì cũng chỉ là gà mờ khi đến vũ trụ cao hơn mà thôi”.  

 

Vân Thường bảo: “Chưa chắc đâu, em tin tưởng sư huynh”.  

 

Ngô Bình mỉm cười: “Em có lòng tin với anh đấy nhỉ”.  

 

Lúc này, Chu Thiên Mi và Chu Khuynh Thành cùng đến gặp Ngô Bình. Chu Khuynh Thành cất lời: “Chúc mừng anh trở thành đệ tử ưu tú!”  

 

Advertisement

Ngô Bình đáp: “Ừ, hai người đã quen với nơi này chưa?”  

 

Chu Khuynh Thành đáp: “Cả hai chị em đều rất thích nơi này”.  

 

Ngô Bình bảo: “Vậy thì tốt. Sau này cần gì thì cứ nói với Vân Thường nhé”.  

 

Vân Thường cười nói: “Sư huynh, thật ra Khuynh Thành và Thiên Mi đến đây để nói với anh một chuyện”.   

 

Ngô Bình hỏi: “Chuyện gì vậy?”  

 

Vân Thường trả lời: “Khuynh Thành và Thiên Mi hy vọng có thể trở thành vợ lẽ của anh. Như vậy họ mới có được địa vị tốt ở Huyền Minh Giáo, người khác cũng không dám ức hiếp họ nữa”.  

 

Ngô Bình nhăn nhó: “Sao hai người lại nghĩ vậy? Đang yên lành, sao đột nhiên lại làm vợ lẽ? Ở đây tôi vẫn chưa lấy vợ, vợ lẽ ở đâu ra chứ?”  

 

Vân Thường nói: “Không sao mà. Họ chỉ là vợ lẽ. Sau này sư huynh lấy vợ, họ vẫn là vợ lẽ, không ảnh hưởng gì cả”.  

 

Ngô Bình định từ chối thì bỗng thấy hai chị em Chu Khuynh Thành đang rất lo lắng, thậm chí đôi mắt còn rưng rưng, tựa như chỉ cần anh cự tuyệt thì họ sẽ chẳng còn nơi nương tựa vậy.

Ngô Bình đã hiểu suy nghĩ của hai chị em họ, họ đều rất xinh đẹp, nhưng xinh đẹp nhiều khi cũng là một loại phiền phức, không biết sẽ có bao nhiêu đàn ông có ý đồ với họ.  

 

Bây giờ, họ đã gặp một chỗ dựa đáng tin cậy như Ngô Bình nên chỉ muốn trở thành người phụ nữ của anh, sau này ít ra cũng sẽ không lo bị bắt nạt.  

 

Hiểu ra vấn đề xong, Ngô Bình cười nói: “Làm vợ bé là thiệt cho hai cô lắm đấy, hãy suy nghĩ cho kỹ”.  

 

Nghe thấy Ngô Bình không định từ chối nữa, hai cô gái mừng rỡ rồi vội nói: “Không sao đâu ạ, sau này chắc chắn công tử sẽ là nhân vật lớn có tầm cỡ, kiếp này được làm người phụ nữ của công tử chính là vinh hạnh của chúng em”.  

 

Ngô Bình nhìn sang Vân Thường, anh biết chắc chắn cô ấy đã dạy họ nói vậy.  

 

Vân Thường cười nói: “Sư huynh, em cũng muốn làm vợ bé của anh, có được không?”  

 

Lúc này, đương nhiên Ngô Bình không thể từ chối, dẫu sao đến hai chị em Khuynh Thành còn thành vợ bé của anh được, huống gì là Vân Thường?  

 

Ngô Bình: “Tuỳ em”.  

 

Vân Thường mừng rỡ rồi cùng chị em Khuynh Thành hành lễ: “Ông xã”.  

 
 
Chương 4378


Ngô Bình dùng bản lĩnh của Đại Thánh rồi truyền một phần thánh lực sang cho Lãnh Như Yên, đồng thời mượn thánh đường để nâng cao thể xác và tinh thần của cô ấy. Nhờ đó, dù Lãnh Như Yên có là một viên đá bình thường thì cũng có thể dễ dàng tiến vào cảnh giới Thánh.  

 

Đương nhiên Ngô Bình cũng hao tổn một phần thánh lực vì giúp Lãnh Như Yên, có lẽ hơn một năm sau anh cũng khó mà lấy lại được. Điều này khiến Ngô Bình không thể liên tục bồi dưỡng Thánh Nhân, dẫu sao từ xưa đến nay Đại Thánh mạnh nhất cũng chỉ bồi dưỡng được 800 Thánh Nhân mà thôi, chứ chưa thể đạt đến con số 1000 như anh dự định.  

 

Thời gian ở thánh đường khác với bên ngoài, Lãnh Như Yên ở đây ba năm thì bên ngoài mới qua một ngày. Trong thời gian này, cô ấy không ngừng tu luyện, rèn luyện hình thể, nâng cao tinh thần và tu luyện công pháp Thánh đạo mà Ngô Bình truyền thụ cho.  

 

Advertisement

Cuối cùng, cô ấy đã trở thành một Thánh Nhân trong năm thứ ba, hơn nữa còn đạt đến tầng thứ hai của cảnh giới là Thánh Linh.  

 

Sau khi rời khỏi thánh đường, quanh người Lãnh Như Yên đã toả ra thánh uy cực mạnh. Lần này, khi cô ấy nhìn Ngô Bình thì thấy anh uy nghi khác lạ. Ngô Bình của lúc này cao vạn trượng, đầu đội trời chân đạp đất, toàn thân ánh lên lửa thánh màu vàng, phái sau có thánh quang huy hoàng, dường như trong cơ thể anh đang che giấu một sức mạnh vô tận, khiến Lãnh Như Yên vừa nhìn đã phải hàng phục.  

 

Advertisement

Lãnh Như Yên ngẩn ra rồi lẩm bẩm: “Huyền Bình, không ngờ anh mạnh thế đấy. Nếu không trở thành Thánh Nhân thì không bao giờ em thấy được rõ thực lực của anh”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Em cứ chịu khó tu luyện thì sau này cũng được như anh thôi”.  

 

Lãnh Như Yên đi tới ôm anh rồi dịu dàng nói: “Bây giờ em mới biết đấy. Anh này, các chị em khác đều có con với anh rồi, hay chúng ta cũng sinh một tiểu Thánh đi?”  

 

Ngô Bình sờ mũi rồi nói: “Ừ, sinh một tiểu Thánh Nhân cũng hay đấy!”  

 

Lãnh Như Yên lập tức kéo anh vào phòng, một Thánh Nhân, một Đại Thánh cùng làm việc trai gái như bao cặp đôi bình thường khác.  

 

Ngày hôm sau, Ngô Bình rời khỏi phòng rồi nói: “Như Yên, anh cũng dạy em cách luyện đan rồi, mấy ngày tới anh hãy luyện chế nhiều đan dược một chút, giờ anh phải đến Thái Thanh Tiên Giáo một chuyến”.  

 

Chào Lãnh Như Yên xong, Ngô Bình về Côn Luân Kiếm Cung tìm Lam Hâm, sau đó cả hai cùng về Thái Thanh Tiên Giáo.  

 

Phiêu Miểu tiên tử biết họ sắp đến nên đã chờ sẵn cùng với lão tổ Huyền Đô.  

 

Đôi bên gặp mặt, Ngô Bình tiến lên hành lễ.  

 

Lão tổ Huyền Đô cười nói: “Huyền Bình, con đến đúng lúc lắm, ta đang có chuyện cần nói với con đây”.  

 

Ngô Bình: “Vâng ạ”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử: “Để con nói cho ạ. Huyền Bình, con cũng biết rồi đấy, đại thế giới Thái Thanh của chúng ta chỉ ở cấp thấp nhất, bên trên còn có đại thế giới Thượng Thanh và đại thế giới Ngọc Thanh nữa. Con biết sự khách biệt của ba đại thế giới này rồi đúng không?”  

 

Ngô Bình: “Con từng nghe Nguyên Hạc kể Thái Thanh là bảo địa tu tiên, Thượng Thanh tu tiên thành chân, còn Ngọc Thanh tu chân thành thánh”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử: “Con mới biết sơ qua thôi. Thái Thanh có nhiều truyền thừa Tiên đạo, Thượng Thanh có truyền thừa của Chân Nhân thái cổ và các Thánh Nhân, còn Ngọc Thanh thì có truyền thừa của trư thánh và tiên đình ở các kỷ nguyên”.  
 
Chương 5070


Cuộc sống trên đỉnh Cô Tú rất sung túc, anh có ba người đẹp bầu bạn, mỗi ngày ngoài tu luyện ra thì lại luyện đan, thi thoảng thì xuống núi để lấy tài nguyên về tu luyện.  

 

Loáng cái, anh đã sống ở đỉnh Cô Tú được nửa tháng, trong thời gian đó, Ngô Bình đã luyện chế được khá nhiều đan dược và củng cố tu vi vững vàng.  

 

Hôm nay, anh cảm thấy cơ thể mình đã đủ điều kiện để đột phá Huyền Môn, vì thế bắt đầu đột phá tầng thứ tám của Luyện Khí là cảnh giới Huyền Môn.  

 

Huyền Môn là một cánh cửa được mở từ linh lực, sau cánh cửa nối liền với một thời không huyền diện của vũ trụ chính. Sau khi mở cánh cửa ấy, cơ thể và thần hồn của tu sĩ sẽ có sự thay đổi lớn.  

 

Theo ghi chép trong sách thì chất lượng linh khí càng tốt thì cấp bậc của cánh cửa càng cao. Huyền Môn có cấp bậc càng cao thì không gian vũ trụ chính ở bên trong càng rộng, lợi ích cũng nhiều hơn.  

 

Huyền Môn có cấp thấp nhất là thập phẩm, tiếp đó tăng lên dần cho đến nhất phẩm.  

Advertisement

 

Không nhiều tu sĩ của vũ trụ Minh Cổ mở được Huyền Môn, những ai mở được thì cũng chỉ mở được cấp thập phẩm. Có thể nói rằng trong 100 tu sĩ mở được Huyền Môn thì đến 98 người chỉ mở được cấp thập phẩm.  

 

Chỉ có khoảng một phần trăm mở được cấp cửu phẩm, còn bát phẩm thì vô cùng hiếm.  

 

Huyền Mon có cấp bậc cao nhất trong lịch sử của Huyền Minh Giáo là cấp lục phẩm và chỉ có đúng một người làm được. Tu sĩ mở được cấp thất phẩm cũng không nhiều, cộng gộp hết lại chưa quá mười người. Trong các giáo chủ của ngày trước thì cũng chỉ có một người mở được Huyền Môn thất phẩm.  

 

Vì Huyền Môn quá quan trọng nên Ngô Bình đã củng cố tu vi nửa tháng và rèn luyện linh lực, muc đích là để mở được Huyền Mon với cấp cao.  

 

14 loại linh phù đã tập trung trong người anh, chúng có rất nhiều cách tổ hợp nên anh không thể thử từng cái, mà chỉ dựa vào cảm giác để phán đoán, nhưng thử mãi vẫn chưa đạt được yêu cầu như anh mong muốn.  

 

Sau hơn chục lần thử, Ngô Bình mất kiên nhẫn nói: “Tiểu Minh, có đó không?”  

 

Tiểu Minh là ý chí của vũ trụ Minh Cổ, Ngô Bình đã giúp nó đối phó với người xâm nhập.  

 

Mãi sau không thấy nó có phản ứng gì, Ngô Bình thở dài nói: “Bạn bè kiểu gì mà lúc cần lại mất hút thế?”  

 

Nhưng vẫn im lìm, Ngô Bình đang định từ bỏ thì cuối cùng cũng có một giọng nói vang lên.  

 

“Cậu tìm tôi có việc gì?”, đây chính là giọng của Tiểu Minh.  

 

Ngô Bình cười nói: “Lâu lắm không gặp, ta đang chuẩn bị mở Huyền Môn, nhưng không biết phải làm thế nào, ngươi giúp ta được không?”  

 

Tiểu Minh: “Tư chất hiện giờ của cậu cũng ổn rồi, tôi đoán sau này cậu sẽ có thành tựu rất lớn”.  

 

Ngô Bình: “Bỏ qua mấy câu khen ngợi đi, ngươi có giúp ta được không?”  

 

Tiểu Minh: “Được, nhưng cậu phải lập giao ước với tôi”.  

 

Ngô Bình chớp mắt: “Giao ước gì?”  

 
 
Chương 4379


Ngô Bình trợn tròn mắt: “Sư tổ cũng phải khai báo ạ?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Có gì đâu mà ngạc nhiên thế, nhưng nếu gặp tình huống nguy hiểm đến tính mạng thì các cao thủ ở đó cũng phải nhờ chúng ta đến chi viện”.  

 

Ngô Bình: “Lẽ nào chuyện người định nói với con có liên quan đến Thượng Thanh?”  

 

Lão tổ Huyền Đô gật đầu: “Đúng thế, cứ một trăm năm chúng ta đều cử một người đến đại thế giới Thượng Thanh một lần để tham gia đại hội Thượng Thanh”.  

Advertisement

 

“Đại hội này được tổ chức một trăm năm một lần, mỗi lần chỉ chọn ra 60 người dự thi. Chúng ta chỉ có một suất thôi”.  

 

Ngô Bình: “Mình chỉ có một suất thôi ạ?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Con đừng bực, thật ra đệ tử của Thượng Thanh xuất sắc hơn của chúng ta rất nhiều, hơn nữa họ cũng không chịu ảnh hưởng của Khuyên Giới”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Con phải làm gì ở đại hội này ạ?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Đại hội này sẽ xếp thứ hạng cho các thiên kiêu, sau khi vượt qua các bài kiểm tra, 10 thiên kiêu mạnh nhất sẽ được đi trên con đường Chân Thánh. Con đường này có đủ các kho báu mà người trước để lại, chỉ cần con đủ may mắn, thực lực mạnh thì chắc chắn sẽ có thu hoạch”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử: “Nhưng muốn lọt vào tốp mười của đại hội thì khó lắm, đương nhiên chúng ta đều tin tưởng con vì con rất mạnh”.  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Con còn nhớ Trương Ngọc Hoàng không?”  

 

Ngô Bình: “Có ạ, hắn cũng tham gia ạ?”  

 

“Ừ, mục đích của hắn là đến con đường Chân Thánh và đi đến cuối để lấy được khó báu quý nhất”, lão tổ Huyền Đô nói tiếp: “Nghe đâu, kho báu cuối cùng này có thể giúp người ta trở thành Chân Hoàng, Thánh Hoàng. Hơn nữa, một khi lấy được nó thì sẽ trở thành giới chủ của đại thế giới Thượng Thanh”.  

 

Ngô Bình: “Giới chủ!”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Ừ, giới chủ là người có quyền lực nhất ở đại thế giới Thượng Thanh”.  

 

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Sao Trương Ngọc Hoàng cũng giành được một suất vậy ạ?”  

 

Phiêu Miểu tiên tử: “Thật ra có hai người có thực lực trên hắn, họ là Trương Ưng Thiên và Thần Phá Tiêu”.  

 

Ngô Bình thấy trùng hợp nên nói: “Con biết Trương Ưng Thiên, nhưng Thần Phá Tiêu là ai ạ?”  

 

Phiêu Miểu tiên tử: “Thần Phá Tiêu là một thiên tài đỉnh cấp khác của Khuyển Giới, thậm chí người này còn nổi tiếng hơn cả con ở Khuyên Giới này đấy”.  

 

Ngô Bình: “Nổi tiếng thì có ích gì, đánh nhau phải thắng thì mới là giỏi”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử bật cười nói: “Là ta nghĩ nhiều, thực lực của con chẳng thua gì sư tôn, thì sao phải sợ họ nhỉ?”  

 

Ngô Bình hỏi: “Sư tổ, khi nào thì mình đến đó ạ?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Còn chưa đến ba tháng nữa. Trong thời gian này, con hãy cô gắng tu luyện để năng cao thực lực, tốt nhất hãy thành Thánh Vương hay Chân Vương”.  

 

Ngô Bình: “Thánh Vương thì khó, nhưng con đã là Chân Vương rồi”.  

 

Bọn họ trò chuyện thêm một lúc thì lão tổ Huyền Đô nhắc đến chuyện luyện đan rồi lấy mấy phương pháp luyện đan ra hỏi Ngô Bình có luyện được hay không. Anh nhìn thì thấy mình luyện được, chỉ cần có đủ dược liệu là xong.  

 
 
Chương 5071


Tiểu Minh: “Khi có người ngoài xâm nhập mà tôi không thể xử lý được thì cậu phải tới giúp, hỗ trợ tôi giải quyết họ”.  

 

Ngô Bình: “Vũ trụ chính cao cấp hơn nơi này nhiều lắm, sao các sinh linh cứ đến đây?”  

 

Tiểu Minh: “Ai mà biết được”.  

 

Ngô Bình: “Giao ước này có thời hạn bao lâu?”  

 

Tiểu Minh: “Mười năm”.  

 

Ngô Bình: “Thế thôi à? Tại sao không phải là 100 hay 1000 năm?”  

 

Tiểu Minh: “Tôi đang dùng thời gian ở vũ trụ chính, các vũ trụ đều có thời gian khác nhau, nên dùng thời gian của vũ trụ chính là chuẩn nhất”.  

 

Ngô Bình: “Thế mười năm của vũ trụ chính là bao lâu?”  

Advertisement

 

Tiểu Minh: “Từ lúc sinh ra đến giờ, tôi đã trải qua hơn 1300 năm theo giờ của vũ trụ chính rồi”.  

 

Ngô Bình: “Đổi sang giờ của vũ trụ này là bao lâu?”  

 

Tiểu Minh: “Khoảng hơn 15 tỷ năm”.  

 

Ngô Bình suýt nữa nhảy dựng lên: “Đùa nhau à? Thế ta phải bảo vệ nơi này đến bao giờ?”  

 

Tiểu Minh: “Sau này chắc chắn cậu sẽ đến vũ trụ chính đúng không? Chờ cậu đến đó rồi thì 10 chẳng vèo cái là hết à?”  

 

Ngô Bình cười khẩy: “Nhưng nếu ta không đi thì sao? Chẳng lẽ phải làm người bảo vệ cho nơi này đến hết đời à?”  

 

Tiểu Minh: “Xuất sắc như cậu làm gì có chuyện ở đây mãi”.  

 

Ngô Bình lắc đầu, đang chuẩn bị từ chối yêu cần này thì chợt có một giọng nói khác vang lên trong đầu anh.  

 

“Đúng thế, đừng đồng ý, đến vũ trụ tôi đi”, đây là giọng nói của đàn ông.  

 

Tiểu Minh nổi giận: “Bàn Nguyên, ngươi dám đến địa bàn của ta ư?”  

 

Giọng nói có tên là Bàn Nguyên cười nói: “Ta cao cấp hơn ngươi nên thích đến thì đến thôi”.  

 

Ngô Bình: “Ngươi ở vũ trụ Đạo cảnh cao cấp hơn à?”  

 

Bàn Nguyên: “Đúng thế, ta ở vũ trụ Đạo cảnh tầng thứ bảy”.  

 

Tiểu Minh: “Hừ, tầng thứ bảy thì sao? Bản chất của ngươi cũng như ta thôi, đều là không gian do cường giả mở ra”.  

 

Bàn Nguyên: “Bản chất giống nhau, nhưng cấp bậc thì khác”.  

 

Nó lại nói với Ngô Bình: “Cậu thấy sao? Đến chỗ chúng tôi đi, tôi sẽ cho cậu điều kiện tốt hơn. Chỉ cần cậu làm người bảo vệ cho chúng tôi thôi”.  

 

Ngô Bình: “Sao ngươi biết ta?”  

 

Bàn Nguyên: “Minh Cổ kể, tôi thấy cậu rất có tiền đồ”.  

 

Ngô Bình định hỏi tiếp nhưng giọng nói của Nguyên Bàn đã biến mất, hình như bị Minh Cổ đuổi đi.  

 

Tiểu Minh: “Đừng có tin lời nó”.  
 
Chương 4380


 Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Sư tôn lại nhận thêm đệ tử ạ?”  

 

Lam Hâm cười nói: “Sư đệ, tiểu sư muội được sư tổ coi là kỳ tài đấy, em đi gặp cũng sẽ phải ngạc nhiên”.  

 

Nghe thấy thế, Ngô Bình tò mò hỏi: “Tiểu sư muội đâu ạ?”

Đúng lúc này, có một nữ đệ tử vội vàng chạy vào báo: “Thiên Tôn, không hay rồi, Long sư muội đã đánh thế tử nhà họ Thành bị thương, nhà họ Thành đang đuổi đến đây rồi ạ”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử giơ tay đỡ trán, hình như chuyện này không chỉ xảy ra một lần, bà ấy hỏi: “Long Tinh Nhi đang ở đâu?”  

Advertisement

 

“Sư tôn. Tinh nhi đây ạ”.  

 

Ngay sau đó, có một cô gái khoảng 17, 18 tuổi xinh đẹp như hoa đi vào, cô ấy cúi đầu xuống, dáng người dỏng cao, tóc buộc cao hai bên.  

 

Advertisement

Phiêu Miểu tiên tử sa sầm mặt nói: “Long Tinh Nhi, tại sao con lại ra ngoài gây chuyện thế hả? Ta đã bắt con cấm túc nửa tháng rồi, con ra ngoài khi nào hả?”  

 

Long Tinh Nhi cúi thấp đầu nói: “Sư tôn, Tinh Nhi sai rồi, tại người nhà của con bị người ta bắt nạt nên con mới phải về”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử lập tức thay đổi thái độ rồi hỏi: “Nhà con làm sao?”  

 

Long Tinh Nhi đỏ hoe mắt nói: “Chị con đi mua vải, sau đó đã lọt vào mắt xanh của một tên ác bá, nên bị hắn bắt về nhà hắn. Chị con có giữ một lá bùa, khi gặp nguy hiểm sẽ bóp vỡ nó để báo cho con biết”.  

 

“Con đã dạy cho tên đó một bài học nhớ đời, ngoài ra còn lấy hết giả sản của nhà hắn đem chia cho người nghèo. Ai ngờ hậu thuẫn của tên đó đã tìm đến quản gia của nhà họ Thành rồi cử cao thủ đến đối phó con. Con cứ đánh hết lớp này lại có lớp khác đến, cuối cùng thế tử của nhà họ Thành đã ra mặt, nhưng cũng bị con đánh cho lên bờ xuống ruộng”.  

 

Nghe thấy thế, Ngô Bình cười nói: “Sư muội làm đúng lắm, loại đó đáng bị ăn đòn!”  

 

Phiêu Miểu tiên tử lừ mắt nhìn Ngô Bình: “Nếu con bảo vệ sư muội con như thế thì chuyện này ta giao cho con đấy”.  

 

Ngô Bình: “Vâng, con sẽ đi với sư muội”.  

 

Lam Hâm cười nói: “Long sư muội, đây là Lý sư huynh của em đấy”.  

 

Long Tinh Nhi quan sát Ngô Bình rồi chớp mắt nói: “Anh là Lý sư huynh ạ? Sư huynh, cuối cùng em cũng được gặp anh rồi”.  

 

Thì ra, không chỉ sư tôn, mà các sư tỷ khác cũng đều hết lời khen ngợi Ngô Bình. Dần dà, hình tượng của anh đã trở nên rất vĩ đại trong Long Tinh Nhi.  

 

Ngô Bình cười nói: “Sư muội, chúng ta là người một nhà nên đừng khách sáo. À, người nhà họ Thành đến rồi à?”  

 

Long Tinh Nhi gật đầu: “Họ không dám xông vào đây nên đang đứng chửi bới ở lối vào của đại thế giới Thái Thanh”.  

 

Ngô Bình: “Đi, sư huynh sẽ xử lý chuyện này cho em”.  

 

Dứt lời, cả hai cùng biến mất ngay.  

 

Lam Hâm: “Sư tôn, sư đệ nóng tính lắm, cậu ấy mà đi khéo nhà họ Thành ra bã đấy ạ”.  

 

Phiêu Miểu tiên tử cười khẩy nói: “Người của Thái Thanh Kiếm Cung ta đâu thể để người khác bắt nạt, ta cũng muốn cho nhà họ Thành ấy một bài học. Tiêu diệt họ luôn cũng được”.  

 

Lam Hâm lắc đầu, bấy giờ mới nhớ ra ngày xưa sư tôn của mình còn nóng tính hơn sư đệ Huyền Bình nhiều.  

 

Lúc này, Ngô Bình và Long Tinh Nhi đã xuất hiện ở trước cổng của Thái Thanh Tiên Giáo, hiện có cả đám người đang đứng chửi bới ở đây, đi đầu là một người phụ nữ, bà ta có vóc dáng cao lớn, đôi mắt thì dữ tợn.  

 

Các đệ tử canh cổng đều nổi giận, đang chuận bị bẩm báo chuyện này lên trên. Nhưng đột nhiên thấy Ngô Bình đến thì họ đều dừng bước.  
 
Chương 5072


Tiểu Minh: “Đương nhiên, Bàn Nguyên kia không có 300 luồng tiên khí này đâu, nó chỉ có hơn chục luồng thôi”.  

 

Ngô Bình: “Rốt cuộc các luồng tiên khí ấy có lai lịch thế nào?”  

 

Tiểu Minh: “Thật ra chúng từ 300 đồ vật chứa pháp lực và thần thông ở vũ trụ chính. Nếu cậu có được chúng rồi thì sao này đến vũ trụ chính có thể dễ dàng tìm thấy các món đồ kia và sử dụng chúng”.  

 

Ngô Bình: “Tại sao các tiên khí này lại chui vào vũ trụ Minh Cổ?”  

 

Tiểu Minh: “Tôi cũng không rõ, chắc do duyên”.  

 

Ngô Bình: “Luyện hoá chúng xong thì có lợi ích gì với tôi bây giờ?’  

 

Advertisement

Tiểu Minh: “Cậu không cần luyện hoá hết đâu, nhưng mỗi khi luyện hoá được một luồng thì cậu sẽ có một pháp lực. Chờ cậu thành cường giả Thần Thông rồi thì các pháp lực ấy cũng trở thành thần thông”.  

 

Ngô Bình: “Tôi nhớ trật tự tu hành ở vũ trụ chính còn một bí cảnh trước cảnh giới Thần Thông mà”.  

 

Tiểu Minh: “Đúng, đó là thứ tự tu hành của tu sĩ ở vũ trụ chính”.  

 

Ngô Bình: “Không biết ta có thể tu luyện bí cảnh ấy không?”  

 

Tiểu Minh: “Khó lắm, trật tự ở vũ trụ như chúng ta đang ở có thiếu sót, vì thế không thể tu hành bí cảnh được. Nhưng cậu có thể thử, biết đâu lại thành công”.  

 

Ngô Bình: “Khó ở chỗ nào?”  

 

Tiểu Minh: “Vũ trụ Đạo cảnh không thể cung cấp trật tự và quy luật tương ứng cho mười tầng Bí Cảnh. Nhưng nếu cậu tu luyện Bí Cảnh thì có thể đè đầu cưỡi cổ được tất cả thiên kiêu ở vũ trụ Đạo cảnh”.  

 

Ngô Bình phì cười nói: “Nhưng làm thế nào tôi mới tu luyện được mười tầng Bí Cảnh?”  

 

Tiểu Minh: “Thì vào trong không gian tương tự như vũ trụ chính mà tu luyện”.  

 

Ngô Bình sáng mắt lên: “Có nơi đó à?”  

 

Tiểu Minh: “Nếu Huyền Môn của cậu đạt đến cấp nhất phẩm thì thế giới sau cánh cửa gần như giống hệt với vũ trụ chính. Sau đó, cậu cứ tu luyện trong Huyền Môn của mình thôi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Thế chắc ngươi có công pháp tu luyện của mười tầng Bí Cảnh đúng không?”  

 

Tiểu Minh: “Này, chỉ có các môn phái mạnh ở vũ trụ chính mới công pháp ấy thôi, nhưng may cho cậu là người mở ra vũ trụ Minh Cổ này lại là một trong các đệ tử của môn phái ấy đấy”.  

 

Ngô Bình: “Có công pháp rồi thì tôi chỉ chỉ cần mở Huyền Môn thôi”.  

 

Tiểu Minh: “Cậu thích mở lúc nào thì mở, tôi sẽ giúp cậu mở Huyền Môn mạnh nhất”.  

 

Ngô Bình: “Tốt quá!”  

 

Anh chuẩn bị qua một chút để ngưng tụ Huyền Môn, nhưng đúng lúc này, giọng nói của Nguyên Bàn lại vang lên.  

 
 
Chương 4381


Người phụ nữ vung tay lên: “Bắt con khốn ấy lại!”  

 

Chát!  

 

Ngô Bình bất thình lình xuất hiện trước mặt bà ta rồi tặng cho bà ta một cái tát, sau đó lạnh lùng nói: “Ăn nói cho cẩn thận, tôi thấy bà mới là con khốn đấy”.  

 

Những người khác thấy chủ mẫu của mình bị đánh thì đều đồng loạt ra tay với Ngô Bình.  

 

Nhưng anh chẳng thèm nhìn mà chỉ vung tay lên, tất cả bọn họ đều bất động trên không, họ vẫn có  thể suy nghĩ, nhưng không thể cử động.  

Advertisement

 

Người phụ nữ biến sắc mặt rồi hỏi: “Cậu là ai?”  

 

Ngô Bình: “Tôi là Lý Huyền Bình, đệ tử của Thái Thánh Tiên Giáo, nhà họ Thành các người bắt nạt sư muội của tôi thì không yên với tôi đâu”.  

 

Người phụ nữ tái mặt: “Cậu muốn thế nào?”  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Dám chạy tới tận đây để chửi bới, các người cũng to gan đấy. Bây giờ, tôi đang rất có hứng thú với các người, để tôi xem các người giỏi đến đâu nào”.  

 

Dứt lời, anh tung một quyền về phía người phụ nữ: “Gọi chồng bà đến đây mà cứu bà, không thì tôi sẽ đánh chết bà luôn đấy”.  

 

Người phụ nữ nhìn thấy ánh mắt hung ác của Ngô Bình thì lập tức nổi sợ, sau đó vội vàng gọi chồng mình là gia chủ của nhà họ Thành đến.  

 

Nhà họ Thành là một trong năm gia tộc lớn của đại thế giới Ngũ Hồ, còn nhà của Long Tinh Nhi thì sinh sông ở khu vực thuộc quyền quản lý của nhà họ Thành, vì thế nếu nhà cô đắc tội với họ thì gần như sẽ không còn đường sống nữa.  

 

Nhưng Long Tinh Nhi rất may mắn, cô ấy không chỉ là đệ tử của Phiêu Miểu tiên tử, mà còn là sư muội của Ngô Bình.  

 

Gia chủ của nhà họ Thành tên là Thành Duy Sơn, ông ta đã có tu vi Đạo Quân. Nhà họ Thành có thể trở thành một trong năm gia tộc lớn cũng nhờ có một lão tổ với tu vi cao thâm. Điều này khiến cho người trong gia tộc này rất phách lối, ví dụ như vợ của Thành Duy Sơn, bà ta dám chạy đến Thái Thanh Tiên Giáo để chửi bới.  

 

Thành Duy Sơn đang tiếp một vị khách quan trọng ở nhà thì nhận được tin của vợ mình, ông ta lập tức nổi đoá rồi thầm mắng vợ mình suy nghĩ nông cạn, không dưng lại ra ngoài gây chuyện.  

 

Ông ta mặc áo bào màu lam, làn da đen nhẻm, ngoài ra còn để râu xồm xoàm. Lúc này, đang có một người thanh niên người đối diện với ông ta, đây là cường giả số một của đại thế giới Ngũ Hồ, đệ tử của Ngũ Hồ Tán Tiên, bọn họ đã thương lượng một chuyện bí mật.  

 

Người thanh niên trông rất tuấn dật, anh ta cười hỏi: “Thành huynh, có chuyện gì à?”  

 

Thành Duy Sơn thở dài đáp: “Vơ tôi đang bị bắt nên muốn tôi tới cứu, không thì sẽ bị người ta đánh chết”.  

 

Người thanh niên hừ lạnh nói: “Là ai mà khẩu khí lớn thế!”  

 

Thành Duy Sơn: “Nghe nói là đệ tử của Thái Thanh Tiên Giáo!”  

 

Người thanh niên cau mày: “Thái Thanh Tiên Giáo đã có một Đạo Tôn trấn thủ, đúng là khó thật, Thành huynh định tính sao?”  

 

Thành Duy Sơn: “Dẫu sao đó cũng là một thế lực lớn, chắc họ sẽ không làm khó tôi đâu, cứ đến đó rồi tính”.  

 

Người thanh niên gật đầu: “Cũng được, giờ tôi cũng rảnh, để tôi đi cùng”.  

 

Thành Duy Sơn mừng rỡ: “Được”.  

 

Người thanh niên có thực lực mạnh hơn Thành Duy Sơn, sư tôn của anh ta là cường giả siêu cấp của Ngũ Hồ Tán Tiên, có anh ta đi cùng thì Thái Thánh Tiên Giáo cũng phải nể mặt ông ta phần nào.  

 

Trong lúc chờ người đến, Ngô Bình hỏi Long Tinh Nhi: “Sư muội, nhà em có những ai? Sao không đón đến đây luôn?”  

 

Long Tinh Nhi: “Sư huynh, Tinh Nhi còn một chị gái, một em trai, bố mẹ và một bà nội đã hơn 80 tuổi. Nhà em không chịu chuyển đến đây vì bà nội quen sống ở đó rồi”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, ra là thế, tên bắt nạt chị em sao rồi?”  

 

Long Tinh Nhi: “Em đánh cho hắn lên bờ xuống ruộng nên mới chọc tới nhà họ Thành đấy, tên này là con riêng của người phụ nữ đanh đá kia kìa”.  
 
Chương 4382


Người phụ nữ ngẩn ra, tên này định đánh nhau với lão tổ tông nhà bà ta ư? Sao anh có thể tự tin như thế!  

 

Không lâu sau, Thành Duy Sơn và người thanh niên đã đến. Thành Duy Sơn nhìn người phụ nữ đang nằm dưới đất thì chắp tay nói: “Thành Duy Sơn của nhà họ Thành đến thăm hỏi Thái Thanh Tiên Giáo, cậu bạn, không biết vợ tôi đã làm gì sai mà cậu lại đối xử với bà ấy như thế?”  

 

Ngô Bình nhìn Thành Duy Sơn rồi đáp: “Ác phụ này đã dung túng cho con riêng của mình làm chuyện xấu bắt nạt nhà sư muội tôi. Sư muội tôi ra tay trừng trị thì bà ta dám đến tận đây chửi bới. Ha ha, dù chúng tôi có dễ tính đến mấy thì cũng không thể bỏ qua cho bà ta được”.  

 

Advertisement

Thành Duy Sơn: “Đây đúng là lỗi của vợ tôi, lão tổ tông nhà tôi là bạn nhiều năm với lão tổ Huyền Đô, mong cậu nể mặt tình nghĩa đôi bên mà bỏ qua cho vợ tôi lần này”.  

 

Ngô Bình: “Tha cho bà ta cũng được, nhưng nhà sư muội tôi sống ở đại thế giới Ngũ Hồ, ông phải hứa là không được động đến họ”.  

 

Thành Duy Sơn cười nói: “Chuyện nhỏ, nhà họ Thành đảm bảo sẽ giữ an toàn cho họ, ngoài ra còn cung cấp thêm cho họ ruộng đất, cậu thấy sao?”  

Advertisement

 

Nếu Thành Duy Sơn đã nhắc đến lão tổ Huyền Đô thì Ngô Bình phải nể mặt, anh nói: “Nếu vậy thì ông dẫn người đi đi”.  

 

Thành Duy Sơn đang định dẫn người đi thì Long Tinh Nhi ở bên cạnh Ngô Bình chợt bật khóc.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Sư muội, sao thế?”  

 

Long Tinh Nhi vừa khóc vừa nói: “Sư huynh, bố mẹ em bị người ta đánh chết rồi!”  

 

Ngô Bình biến sắc mặt, những người tu hành như họ sẽ phát hiện ra ngay nếu người thân của mình bị sát hại. Anh nổi giận rồi hỏi Thành Duy Sơn: “Là nhà ông làm đúng không?”  

 

Thành Duy Sơn cũng nhăn mặt nói: “Tôi cũng không rõ, để tôi về điều tra”.  

 

Ngô Bình túm lấy Long Tinh Nhi rồi xé rách thời không, lập tức xuất hiện ở nhà của cô ấy tại đại thế giới Ngũ Hồ.  

 

Lúc này, có một cặp vợ chồng đang nằm dưới đất, người bị chặt đầu, người bị chém đứt đôi người, gần đó còn có một cụ bà chết dưới lưỡi đao.  

 

Khi họ đến thì có một người đàn ông dẫn theo đám thuộc hạ đang kéo một cô gái xinh đẹp khoảng 20 tuổi ra ngoài.  

 

Cô gái khóc đến bật máu, đôi mắt chứa đầy vẻ tuyệt vọng.  

 

Người đàn ông cười lạnh: “Em gái cô ghê gớm lắm hả? Giờ tôi giết cả nhà cô và ngủ với cô, để xem nó làm gì được nào?”  

 

Nhìn thấy thế, Long Tinh Nhi hét lên rồi định ra tay, nhưng đã bị Ngô Bình kéo lại, anh thờ ơ nói: “Bình tĩnh, có sư huynh ở đây thì hắn không chạy thoát được đâu”.  

 

“Thằng khốn kia!”  

 

Lúc này, nhóm Thành Duy Sơn cũng đã đến, nhìn thấy hành vi độc ác của người thanh niên, ông ta hốt hoảng vì biết có chuyện lớn rồi nên hét lên.  

 

Người này chính là con trai của ông ta cùng người vợ kia, hắn tên là Thành Thiên Nhất.  

 

Thành Thiên Nhất nhìn thấy Thành Duy Sơn đến thì cười nói: “Bố, sao bố lại đến đây? Nhà họ Long này không biết tốt xấu nên con đã giết hết…”  
 
Chương 5073


Bàn Nguyên: “Trong vũ trụ của ta có 36 chủ khiếu, gấp ba lần của ngươi luôn. Nếu chúng ta gộp chủ khiếu của nhau lại thì sẽ là 48 cái, như thế thì Ngô Bình có thể dễ dàng ngưng tụ Huyền Môn nhất phẩm hơn”.  

 

Tiểu Minh rất lý trí nên hỏi ngay: “Điều kiện của ngươi là gì?’  

 

Bàn Nguyên: “Ta muốn kết bạn với Ngô Bình”.  

 

Tiểu Minh ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Được, ta đồng ý”.  

 

Không chờ Ngô Bình nói gì thì anh đã biến mất, ngay sau đó thì xuất hiện trong một không gian lạ lẫm. Anh vừa xuất hiện thì đã có 36 tia sáng chui vào người, sau đó mở 36 chủ khiếu ở bên trong.  

 

Các chủ khiếu tự hình thành, sau đó kết nối với 36 loại linh lực của vũ trụ chính.  

Advertisement

 

Ngô Bình không chờ Bàn Nguyên lên tiếng thì đã ngưng tụ linh phù ngay.  

 

Không biết bao lâu sau, 36 linh phù mới đã xuất hiện, tiếp đó là 48 cái.  

 

Bàn Nguyên và Tiểu Minh cùng chỉ dẫn cho Ngô Bình, nên anh đã có được cách sắp xếp tổ hợp hoàn hảo để kết thành linh trận. Các loại linh phù kết hợp với nhau, hình thành một linh trận có lực trường phi phàm. Sau đó đã có một điểm sáng xuất hiện trong người Ngô Bình, nó chính là một thời không thần bí của vũ trụ chính.  

 

Tia sáng đó không tồn tại bao lâu thì đã nổ tung rồi biến thành một cánh cửa. Đằng sau cánh cửa là một không gian mênh mông, ở đây không có linh khí nhưng lại có trật tự hoàn chỉnh.  

 

Huyền Môn của Ngô Bình phát ra tiên quang cửu sắc, bề mặt có vô vàn phù văn kỳ diệu.  

 

Bàn Nguyên nói: “Huyền Môn này còn trên cấp nhất phẩm rồi đấy”.  

 

Lúc này chân khí, linh lực và thần hồn của Ngô Bình đều đã tiến vào bên trong Huyền Môn.  

 

Huyền Môn rất thần kỳ, bất kỳ sức mạnh nào tiến vào trong cũng được củng cố thêm. Ví dụ như chân khí của Ngô Bình vừa lượn một vòng ở đây thì đã có uy lực mạnh hơn rất nhiều rồi.  

 

Mở Huyền Môn xong, Ngô Bình chợt có một cảm giác nguy hiểm đến gần, anh lao ngay ra ngoài rồi ngửa cổ nhìn lên trời.  

 

Một đường kiếm khí màu đen dài cả chục nghìn mét đang bay từ phía Tây tới, một luồng sát khí đang tiến về phía anh.  

 

“Có người định giết mình”, Ngô Bình nhăn mặt.  

 

“Tiểu Minh, Bàn Nguyên, có người muốn giết ta!”  

 

Tiểu Minh bình tĩnh nói: “Chúng tôi chỉ giúp được cậu thôi, chứ không can thiệp vào những chuyện xảy ra trong vũ trụ này được, nếu cậu không né được thì sẽ bị giết”.  

 

Ngô Bình nói: “Nhưng sức mạnh ấy lớn quá, ta sợ không chống đỡ được”.  

 

Bàn Nguyên: “Cậu đã hấp thu bao linh khí của vũ trụ chính rồi thì không phải sợ ai hết”.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Tuy là thế nhưng người này mạnh lắm đất, chắc là tu sĩ cảnh giới Thần Thông rồi”.  

 
 
Chương 5074


Linh trận tạo thành một tấm lá chắn to lớn, nó vừa hình thành thì đường kiếm kia đã ập xuống.  

 

Cheng!  

 

Lá chắn nứt toác, đường kiếm chém xuống mặt đất, nhưng Ngô Bình đã biến mất từ lâu. Thì ra anh đã thi triển thuật độn thổ để rời khỏi đây và che giấu luôn khí tức của mình.  

 

Đường kiếm mất mục tiêu nên xoay tròn tại chỗ một lúc rồi biến mất.  

 

Chuyện này đã làm kinh động tới nhiều tu sĩ, trong đó có cả các cao thủ của Huyền Minh Giáo.  

 

Ngô Bình đang trốn trong một hang động, anh hỏi: “Tiểu Minh, ai định giết ta đó?”  

Advertisement

 

Tiểu Minh: “Một kiếm tu ở đây, thực lực của người này rất mạnh, nhưng tại sao muốn giết cậu thì tôi không rõ”.  

 

Ngô Bình: “Người đó ở đâu?”  

 

Tiểu Minh: “Tốt nhất cậu đừng đi tìm người ta, giờ cậu chưa phải đối thủ của họ đâu”.  

 

Ngô Bình thở dài nói: “Xem ra ta phải nhanh chóng tăng thực lực thôi, 300 luồng tiên khí đâu?”  

 

Tiểu Minh: “Bình tĩnh, cậu luyện đến tầng thứ mười của Luyện Khí đi đã”.  

 

Tầng thứ chín của Luyện Khí là Đoàn Thần, tầng thứ mười là Bí Lực.  

 

Đoàn Thần chính là rèn luyện linh niệm trở thành linh thần, sau đó hợp nhất với ý chí của mình, từ đó tạo ra nguyên thần mạnh mẽ.  

 

Có nguyên thần rồi thì có thể làm được nhiều chuyện mà trước giờ không thể và trở thành một cao thủ Luyện Khí thật sự.

Ngô Bình: “Được rồi, vậy ta sẽ tu luyện đến tầng thứ mười trước. À Tiểu Minh, với trình độ hiện giờ nếu ta đến vũ trụ chính thì sẽ có tu vi thế nào?”  

 

Tiểu Minh ngẫm nghĩ rồi đáp: “Giờ cậu mà đến vũ trụ chính thì tương đương với một nhân vật trong một bức tranh nào đó trên tường, có thể đó là một bức tranh rất đẹp, nhưng ngoài để ngắm ra thì không còn tác dụng nào khác”.  

 

Ngô Bình nhăn mặt, trước đó anh cứ tưởng chỉ cần hấp thu được sức mạnh của vũ trụ chính và tu luyện công pháp ở đó thì có thể trở thành cường giả mạnh mẽ, nhưng giờ xem ra anh nhầm to rồi.  

 

Anh không hề thoái chí mà hỏi tiếp: “Có cách nào khiến ta đến vũ trụ chính rồi có thể trở thành vương giả không?”  

 

Tiểu Minh lắc đầu: “Không, dù cậu có mạnh đến mấy ở đây thì khi đến đó rồi cũng chẳng là gì cả”.  

 

Giọng nói của Bàn Nguyên chợt vang lên: “Sao lại không? Nếu cậu có thể nhận được nhiều nguyện lực hương khói trong nhân gian thì có thể trở thành thần ở vũ trụ chính đấy. Nguyên lực hương khói trong nhân gian cũng có thần thông mà, nếu cậu có nó rồi thì sẽ hơi bị đỉnh ở vũ trụ chính luôn”.  

 

Tiểu Minh: “Bàn Nguyên, ngươi đừng có phát biểu tối kiến, làm như lấy được nguyên lực dễ thế à? Năm xưa, những người lấy nguyện lực đã có kết quả thế nào, ngươi quên rồi ư?”  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom