Dịch Thần Y Trở Lại

Chương 5014


 Ngô Bình thờ ơ nói: “Điều này chứng tỏ anh chẳng hiểu gì về sức mạnh cả”.  

 

Dứt lời, anh mặc kệ hắn ta rồi kéo Vân Thường rời đi.  

 

Cao Hải cười nói: “Ngô sư đệ, ở lại đã. Chú đánh bại Trình Vệ rồi là có được thân phận đệ tử chân truyền cấp hai đấy. Cho nên cậu phải đến đại điện thăng cấp để lấy danh hiệu của đệ tử chân truyền cấp hai”.  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn anh, em sẽ đi luôn”.  

 

Vân Thường cười nói: “Sư huynh lợi hại quá, vừa đến đã trở thành đệ tử chân truyền rồi”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Vân Thường, Huyền Minh Giáo có bao nhiêu đệ tử chân truyền cấp hai?”  

 

Vân Thường: “Có gần 200 trong tổng số 3000 đệ tử”.  

 

“Đệ tử chân truyền cấp một thì sao?”  

 

Vân Thường: “Cấp này thì có gần 50 người, đương nhiên trên chân truyền còn có đệ tử tinh anh, nhưng giờ chỉ có đúng tám người thôi, họ đều là tu sĩ cảnh giới Thần Thông”.  

 

Ngô Bình: “Đệ tử chân truyền cấp một có ai ở cảnh giới Thần Thông không?”  

 

Vân Thường: “Không, ai ở cảnh giới Thần Thông thì cũng lên thành tinh anh hết rồi”.  

 

Ngô Bình: “Đệ tử chân truyền cấp một có yêu cầu gì về cảnh giới không?”  

 

Vân Thường: “Về lý thì không, nhưng cơ bản đều phải đạt từ tầng thứ bảy cảnh giới Luyện Khí trở lên. Đương nhiên nếu sư huynh có thể đánh bại một đệ tử chân truyền cấp một thì sẽ giành được thân phận của người đó luôn. Đãi ngộ của đệ tử cấp này rất tốt, đó là thân phận mà mọi đệ tử đều ao ước”.  

 

Ngô Bình: “Không vội, chờ anh lên cảnh giới Luyện Khí rồi sẽ đột phá lên cấp này sau”.  

 

Trong lúc nói chuyện, họ đã đến đại điện thăng cấp. Ngô Bình đã trở thành đệ tử chân truyền cấp hai, sau khi đến đây, anh thấy trưởng lão phụ trách luôn nhìn mình với ánh mắt rất lạ.  

 

Ra khỏi đó xong, Ngô Bình hỏi: “Vân Thường, tại sao trưởng lão kia nhìn anh lạ thế nhỉ?”  

 

Vân Thường: “Vì đã mấy chục năm rồi không có đệ tử nào thăng cấp lên thành đệ tử chân truyền cấp hai nhờ khiêu chiến vượt cấp, cho nên người ta mới thấy tò mò. Huyền Minh Giáo còn có một quy tắc bất thành văn là đệ tử nào khiêu chiến vượt cấp thành công sẽ bị trả thù, sau đó liên tục bị các cường giả mạnh mẽ hơn khiêu chiến”.  

 

Ngô Bình cau mày: “Liên tục bị khiêu chiến ư? Họ định làm gì vậy?”  

 

Vân Thường: “Chẳng đệ tử chân truyền nào muốn bị khiêu chiến, vì như thế là đụng đến lợi ích của họ. Vì vậy, có nhiều đệ tử chân truyền đã kéo bè kết phái, ai dám khiêu chiến người trong nhóm họ thì sẽ bị cả nhóm trả thù”.  

 

Ngô Bình cười mỉa: “Tuỳ họ, anh không ngại cho thêm vài tên bị thương đâu”.  

 
 
Chương 4324


Ngô Bình: “Luyện lại lò khác đi xem nào”.  

 

Lần này, Kim Song Nhi đã làm mọi bước rất tốt, ngay khi mở lò đã có năm viên đan dược bay ra và rơi xuống tay cô ấy.  

 

Ngô Bình nhìn thì thấy là đan dược nhất phẩm, hơn nữa không còn cách cấp vương phẩm bao xa nữa.  

 

Advertisement

Anh cười nói: “Phải thế chứ! Kim Song Nhi, cô muốn nhận tôi làm sư phụ thật hả?”  

 

Kim Song Nhi gật đầu kiên định: “Thì con gọi người là sư phụ nãy giờ còn gì?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Tôi chưa từng nhận đồ đệ luyện đan, mà cũng không muốn nhận. Thế này đi, tôi tạm thời sẽ là thầy dạy luyện đan của cô. Nếu cô học được và nổi tiếng rồi thì hãy tự mưu sinh bằng nghề luyện đan. Nhưng trước khi cô thành công thì cứ ngoan ngoãn làm đan đồng cho tôi đi đã”.  

Advertisement

 

Kim Song Nhi cười nói: “Con biết rồi ạ”.  

 

Dạy Kim Song Nhi luyện đan xong, Ngô Bình luyện chế được một ít đan dược thì trời đã sáng. Hôm nay chính là ngày cửa hàng đan dược của anh khai trương.  

 

Cửa hàng của anh lấy tên chính thức là Đan Vương lâu, tên cửa hàng cũng chính là thân phận của anh.  

 

Buổi lễ khai trương đương nhiên càng náo nhiệt càng tốt. Vì thế, Ngô Bình đã bày hơn một trăm vân đài. Các vân đài này lơ lửng trên không, bên dưới là bàn ghế, đủ chỗ cho rất nhiều người.  

 

Ngoài vân đài ra, anh còn mua mười con thuyền tiên, chúng đều dài cả vài nghìn mét, trên thuyền cũng bày tiệc.  

 

Tin tức lan đi, rất nhiều người tới xem náo nhiệt. Vì tiệc chiêu đãi rộng nên ai cũng được tham gia, có người lên vân đài, người lên thuyền tiên, sau đó bàn luận về Đan Vương Lâu.  

 

“Lấy hẳn cái tên này nghe oách quá nhỉ!”, có người nói: “Bao năm rồi, Tiên giới có Đan Vương nào đâu”.  

 

“Khoa trương thì có ích gì, vấn đề là đặt tên vậy dễ đắc tội với người khác lắm”.  

 

“Họ lấy tên vậy chắc có Đan Vương thật đấy”.  

 

“Đùa nhau à! Nếu có Đan Vương thì ai chẳng biết, còn chờ đến bây giờ ngồi đoán già đoán non chắc?”  

 

“Cái tên không quan trọng, lát phải xem có mua được đan dược ở đây không đã”.  

 

Người đón khách là Đào Như Tuyết, sau này cô ấy sẽ là chủ của Đan Vương Lâu nên bây giờ buộc phải lộ diện, còn Ngô Bình chỉ đứng phía sau.  

 

Lúc này, bỗng có một con tàu chiến khổng lồ xuất hiện rồi dừng ở cách đó không xa, con tàu che mất ánh sáng mặt trời, tạo ra một bóng râm che kín Đan Vương Lâu.  

 

Mọi người đều nhìn thấy nó, lập tức có người hô lên: “Là tàu chiến của Lục gia!”  

 

Thấy thế, Ngô Bình cau mày. Liễu Chí Mưu cũng nghiêm mặt nói: “Công tử, Lục gia này là con trai thứ sáu của anh cả Đại Thiên Tôn”.  

 
 
Chương 5015


 Hai người đi tới cửa hàng đồ cũ của Huyền Minh Giáo, đây là sản nghiệp của môn phái, có rất nhiều đồ ở bên trong, đồ ở các vị trí khác nhau thì có giá khác nhau, đệ tử của Huyền Minh Giáo đều thích đến đây tìm tòi.  

 

Khi Ngô Bình đến nơi thì nhìn thấy 12 cánh cửa lớn đều đang mở, liên tục có đệ tử của Huyền Minh Giáo ra vào.  

 

Anh thoáng ngạc nhiên nói: “Cửa hàng đồ cũ này to thế!”  

 

Vân Thường: “Vâng, bên trong có nhiều đồ quý phết đấy”.  

 

Ngô Bình: “Đồ đạc trong đây đều từ đâu ra?”  

 

Vân Thường: “Đệ tử của Huyền Minh Giáo thường xuyên ra ngoài làm việc, đồ họ cướp được hầu hết đều bán cho nơi này. À, cửa hàng này cũng liên kết với bên ngoài nên nguồn hàng rất dồi dào”.  

Advertisement

 

Nói rồi, cả hai cùng đi vào cánh cửa thứ tư, bên trong có lò luyện đan cũ mà Vân Thường từng nói.  

 

Họ vừa vào đã nhìn thấy rất nhiều giá hàng, giá nào cũng chất kín đồ. Đi sâu thêm vào trong thì thấy đây là một nơi chuyên chứa những món đồ có kích thước lớn như lò luyện, bàn sách, ngoài ra còn có một lò luyện đan cao như một người lớn.  

 

Khi Ngô Bình nhìn thấy cái lò luyện đan ấy thì tim bỗng đập mạnh, theo kinh nghiệm của mình, anh thấy lò luyện này rất phi thường, chắc chắn là tinh phẩm.  

 

Anh hỏi: “Vân Thường, cái em bảo là nó đấy à?”  

 

Vân Thường gật đầu: “Vâng, anh thấy được không?”  

 

Ngô Bình: “Rất được”, nói rồi, anh đi đến gần để nghiên cứu.  

 

Anh chạm tay lên thân lò để truyền linh lực vào thì lập tức thấy được tình hình ở bên trong. Đúng là lò luyện đan này đã bị hư hại, nhưng không quá nghiêm trọng, có mấy lỗ phun thuốc bị chặn cùng vài chỗ hỏng hóc ở phần kết cấu thôi, chỉ cần sửa lại một chút là được.  

 

Vân Thường đã gọi một đệ tử tạp dịch của cửa hàng đến rồi hỏi: “Cái này bao nhiêu tiền?”  

 

Đệ tử đó nhìn xong thì nói: “Tôi sẽ bán cho hai người theo giá hàng phế phẩm, 980 nghìn tiền Tinh”.

Vân Thường: “Phế phẩm gì mà những 980 nghìn? Đắt quá!”  

 

Đệ tử kia cười nói: “Sư tỷ, chị cũng biết mà, thứ để luyện chế ra lò luyện đan này rất quý, tôi ra giá như vậy là rất phải chăng rồi”.  

 

Ngô Bình: “Được, tôi mua”.  

 

Dét lời, anh khiêng lò luyện đan lên rồi đi thanh toán.  

 

Chưởng quỹ thấy có người mua cái lò luyện đan ấy thì không khỏi cười nói: “Từ năm đầu tiên tôi đến đây thì đã thấy nó rồi, không ngờ hôm nay lại bán đi được”.  

 

Ngô Bình: “Thế ông biết lai lịch của nó không?”  

 
 
Chương 4325


“Đại lão gia này chẳng có bản lĩnh gì, chỉ lấy vợ sinh con là giỏi. Khi còn là người phàm, vì vừa xấu vừa nghèo nên 40 tuổi rồi, ông ta cũng không lấy được vợ. Sau này thành Đại Đạo Quân và biến thành một chàng trai tuấn tú, cứ rảnh ra là ông ta lại xuống nhân gian yêu đương nhăng nhít. Mà lần nào cũng sinh ra một người con, cứ thế tính đến nay, ông ta đã có cả trăm người phụ nữ ở đế đô rồi”.  

 

“Vì quá đông con nên đại lão gia đặt tên con theo thứ tự luôn, cứ lần lượt gọi là Đại gia, Nhị gia, Tam gia… Lục gia này là người xuất sắc nhất trong mấy người con của lão, chủ yếu là có tài buôn bán đan dược, hắn có đến mấy trăm thầy luyện đan dưới trướng đấy, trong đó có ba thầy luyện đan năm sao, chín đại sư luyện đan bốn sao”.  

 

Ngô Bình híp mắt lại: “Nói vậy là Lục gia này đến kiếm chuyện với chúng ta rồi”.  

 

Advertisement

Liễu Chí Mưu thở dài: “Nếu thế thì đúng là phiền phức!”

Chỉ U: “Công tử, tôi lại thấy chưa chắc Lục gia nay đã đến kiếm chuyện. Tôi nghe nói Lục gia là người rất hiếu khách, thích kết giao với các anh hùng trong thiên hạ và cũng rất tôn trọng các thầy luyện đan. Cũng có thể vì nghe nói ở đây có Đan Vương nên Lục gia mới đến”.  

 

Ngô Bình: “Không cần biết hắn đến với mục đích gì, tạm để đó rồi hoàn thành lễ khai trương đi đã”.  

 

Advertisement

Đúng lúc này, Ngô Bình chú ý ấy có mấy người vây quanh Đào Như Tuyết nên lập tức đi qua. Anh thấy trong số đó có một người thanh niên cười nói rôm rả với Đào Như Tuyết: “Cô xinh thật đấy, không biết đã có gia đình chưa?”  

 

Đào Như Tuyết lạnh mặt đáp: “Chào công tử, chồng tôi chính là chủ của Đan Vương lâu, xin công tử tự trọng!”  

 

“Tự trọng? Giờ tôi đang rất tự trọng đấy chứ”, nói rồi, gã giơ tay định chạm vào vai của Đào Như Tuyết.  

 

Đào Như Tuyết cảm thấy người mình nằng nặng, cô ấy lập tức vung tay, tên kia bay ra xa rồi ngồi phịch xuống đất, mấy tên đi cùng gã nổi giận nói: “Dám đánh Đinh công tử à, tôi thấy đan lâu này không muốn khai trương nữa rồi đấy”.  

 

Thấy thế, Ngô Bình biết ngay lại có kẻ đến kiếm chuyện nên trầm giọng nói: “Nếu là khách mua hàng thì chúng tôi sẽ tiếp đón chu đáo, còn đến gây sự thì đừng trách tôi là ác!”  

 

“Khẩu khí lớn quá nhỉ! Anh thử ra tay đi tôi xem nào!”  

 

Lập tức có một luồng khí tức khủng khiếp ập tới, một cường giả cấp Đạo Tô xuất hiện rồi lạnh giọng nói: “Ai đánh cháu tôi bị thương thế hả, mau ra chịu chết”.  

 

Ông ta vừa nói dứt câu thì có một chưởng ấn khổng lồ ngưng tụ từ pháp lực tiến tới, chưởng ấn này do rất nhiều phù văn tạo thành, bên trong còn có mấy chục đại trận sát sinh, năm đại trận trấn áp và chỉ có cường giả cấp Đạo Tổ mới thi triển được.  

 

Thấy bàn tay ấy sắp đánh trúng người mình, Ngô Bình đang định ra tay thì có một đoá sen khổng lồ xuất hiện, nó phóng ra rất nhiều tia sáng để chặn bàn tay ấy lại trên không.  

 

Đạo Tổ đó mặc áo bào màu đỏ, đầu đội mũ miện màu tím, dáng vẻ là một người đàn ông trung niên để râu dài bạc trắng, ông ta cười mỉa nói: “Kẻ nào dám chống lại Diệt Tuyệt Đạo Tổ ta đây?”  

 

“Cái gì! Ông ta là Diệt Tuyệt Đạo Tổ ư!”, có người ngạc nhiên hô lên.  

 

Cũng có người không biết nên hỏi: “Diệt Tuyệt Đạo Tổ là ai?”  

 

“Diệt Tuyệt Đạo Tổ chưa nhiều tuổi lắm đâu, là cường giả siêu cấp bước ra từ trong mộ tiên. Khi ông ta vẫn còn là Đạo Quân thì đã giết được Đạo Tổ rồi. Đến nay, ông ta đã thăng cấp lên thành Đạo Tổ, thực lực chắc còn khiếp hơn rồi, e các Đạo Tôn bình thường cũng không đánh lại được”.  

 

“Mộ tiên là nơi nào thế? Người từ đó ra mạnh lắm à?”  
 
Chương 5016


 Về đến nơi rồi, Ngô Bình lập tức lấy nước để cọ rửa mặt ngoài của lò luyện, sau đó chui vào trong lò, chốc chốc lại lấy vài linh kiện nhỏ cùng các dụng cụ sửa chữa ra, đồng thời dùng sợi thép thông các lỗ bị tắc của lò.  

 

Chờ anh sửa xong thì trời đã tối, trước đó anh đã nhờ Vân Thường ra ngoài mua cho mình ít than linh dùng để luyện đan, giá của loại đan này rất đắt. Ngoài than linh ra, anh còn bảo Vân Thường mua một bộ sách về dược liệu cho anh nghiên cứu.  

 

Linh dược ở đây đương nhiên khác linh dược ở Chấn Đán, nếu Ngô Bình muốn luyện đan thì cần hiểu rõ về dược liệu ở nơi này.  

 

Sửa lò luyện đan xong, anh bắt đầu châm lửa, sau đó vừa đốt than vừa nghiên cứu sách cho đến khi trời sáng.  

 

Khi mặt trời ló dạng, Vân Thường mang bữa sáng đến: “Sư huynh, anh đã làm việc cả đêm rồi, giờ ăn chút gì đi đã”.  

Advertisement

 

Ngô Bình gật đầu, sau đó vừa ăn vừa đọc sách tiếp, mắt anh không hề rời khỏi cuốn sách.  

 

Vân Thường ngồi cạnh nhìn anh với vẻ dịu dàng.  

 

Ăn xong, Ngô Bình phủi tay rồi hỏi: “Vân Thường, em đã mua dược liệu mà anh bảo chưa?”  

 

Vân Thường gật đầu: “Em mua rồi, đang để ở bên ngoài”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, giờ anh sẽ luyện chế Nguyên Linh Đan cho em”.  

 

Vân Thường run lên: “Sư huynh, anh sẽ luyện chế Nguyên Linh Đan ư?”  

 

Ngô Bình gật đầu: “Vũ trụ Minh Cổ khác với vũ trụ của anh nên không rõ kết giới luyện đan sẽ thế nào, để anh thử”.  

 

Lò luyện đan đã được đốt cả đêm, các tạp chất bên trong đã bị loại trừ hết. Ngô Bình vỗ vào than lò, một luồng khí bay ra, bên trong lò đã hoàn toàn sạch sẽ, sau đó anh bắt đầu hạ lửa để luyện đan.  

 

Quy trình luyện đan của anh đã khác trước, có nhiều bước anh tạm thời chưa làm được, chỉ có thể tối giản hết mức có thể. Nửa tiếng sau, anh đã cho hết dược liệu vào trong rồi đậy nắp lại, thi thoảng anh lại đập tay vào thân lò.  

 

Cấu tạo trong lò rất phức tạp, muốn khống chế nó toàn diện là điều cực khó. Vì thế, Ngô Bình đã khởi động khả năng nhìn xuyên thấu để quan sát sự biến đổi ở bên trong để tiện điều chỉnh. Nhờ vào kinh nghiệm luyện đan phong phú, dược lực ở bên trong nhanh chóng ngưng tụ. Chờ thời cơ chín muồi, anh đập mở nắp lò, một luồng đan khí ba màu bay ra rồi bị anh bắt lấy.  

 

Đan khí gặp lạnh thì nhanh chóng co lại rồi kết thành một viên đan dược to như hạt lạc trong tay Ngô Bình, sau đó toả ra hương thuốc thơm nồng.  
 
Chương 4326


Thái Hoa Đạo Tôn có dung nhan tuyệt sắc, toả ra khí tức chí tôn đại đạo khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc.  

 

Thái Hoa Đạo Tôn thờ ơ nói: “Rời khỏi đây ngay, không đừng trách bản Đạo Tôn giết chết ông!”  

 

“Trời ơi, Đạo Tôn đến đấy!”  

 

Diệt Tuyệt Đạo Tổ nhìn thấy Thái Hoa Đạo Tôn thì híp mắt lại nói: “Giết tôi ư? Tưởng Đạo Tôn là mạnh lắm à?”  

Advertisement

 

Thái Hoa Đạo Tôn bình thản nói: “Ông ngông nghênh vậy cũng nhờ từng đến mộ tiên thôi, nhưng tư chất của ông chưa là gì so với tôi đâu, bản tôn đã từng lên tầng hai của mộ tiên rồi”.  

 

Nghe thấy thế, Diệt Tuyệt Đạo Tổ run lên rồi nói: “Không thể nào! Chưa từng có ai sống sót ra khỏi nơi đó cả”.  

 

“Tôi đây chứ ai!”, Thái Hoa Đạo Tôn nói.  

Advertisement

 

Diệt Tuyệt Đạo Tổ đang hống hách lập tức cúi đầu rồi lễ phép nói: “Ban nãy tại hạ đã vô lễ, xin Đạo Tôn thứ tội”.  

 

Thái Hoa Đạo Tôn: “Hôm nay là ngày khai trương cửa hàng của bạn tôi, nếu ông đến chúc mừng thì chúng tôi chào đón, còn đến sinh sự thì để tôi tiếp!”  

 

Diệt Tuyệt Đạo Tổ vội nói: “Ban nãy là do cháu tôi sai trước”.  

 

Dứt lời, ông ta tức giận lườm cháu mình rồi mắng: “Quỳ xuống xin lỗi mau!”  

 

Tên kia quỳ xuống trước mặt Đào Như Tuyết rồi nói: “Xin lỗi, tôi sai rồi!”  

 

Đào Như Tuyết lạnh giọng nói: “Biến!”  

 

Tên đó nhanh chóng dẫn đám thuộc hạ rời đi, còn Diệt Tuyệt Đạo Tổ thì tìm một chỗ ngồi xuống nghiêm chỉnh, không dám ho he gì nữa.  

 

Mọi người xung quanh lại tiếp tục bàn tán: “Diệt Tuyệt Đạo Tổ không sợ trời không sợ đất mà lại sợ Thái Hoa Đạo Tôn nhỉ? Thái Hoa Đạo Tôn là Đạo Tôn, nhưng thực lực của Diệt Tuyệt Đạo Tổ vẫn trên cơ cơ mà?”  

 

Có người hiểu biết hơn nói: “Chưa nghe à? Thái Hoa Đạo Tôn đã lên tầng hai của mộ tiên rồi!”  

 

“Tầng hai của mộ tiên ư? Lẽ nào mộ tiên không chỉ có một tầng à?”  

 

Người đó gật đầu: “Ít người biết chuyện này lắm. Nhà tôi có một tổ tiên là cường giả đã từng ở mộ tiên nên tôi có biết chút ít. Mộ tiên có ba tầng, hầu hết mọi người chỉ vào được tầng một. Nếu lên được tầng hai thì sẽ nhận được lợi ích to lớn hơn. Nhưng tầng này rất nguy hiểm, nghe đâu nguy hiểm hơn tầng một mười lần”.  

 

Mọi người đều rất kinh ngạc, điều này chứng tỏ thực lực của Thái Hoa Đạo Tôn còn trên hẳn Diệt Tuyệt Đạo Tổ.  

 

Ngô Bình mỉm cười bước tới nói: “Chị Lạc, cảm ơn chị đã ra tay tương trợ”.  

 

Lạc Ngưng Đan cười nói: “Nếu tôi không ra tay thì người đó cũng không địch lại cậu được”.  

 

Ngô Bình: “Chị Lạc, sao tôi chưa từng nghe chuyện chị vào mộ tiên thế?”  

 

Nhắc đến nơi ấy, Lạc Ngưng Đan tỏ vẻ khiếp sợ rồi nói: “Cả đời này tôi không bao giờ muốn nhắc đến nơi quỷ quái ấy, vì thế chưa kể với ai”.  

 

Ngô Bình: “Chị Lạc nhất định đã trải qua nhiều chuyện không hay ở đó, thế thôi đừng nhắc đến nữa”.  

 

Lạc Ngưng Đan: “Khi nào rảnh, tôi sẽ kể cậu nghe sau”.  
 
Chương 5017


Vân Thường nhắm mắt lại rồi cảm nhận bốn loại dươc lực đang vận chuyển trong người mình, sau đó chúng tập trung thành một luồng sức mạnh xâm nhập vào kinh mạch của cô ấy để tăng chất lượng của chân khí. Cô ấy mừng rỡ nói: “Sư huynh, đan dược này ít cũng phải cấp thượng phẩm, thậm chí là truyền thế luôn”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Thế thì tốt”.  

 

Vân Thường: “Quá tốt luôn ấy, sư huynh, anh có biết Nguyên Linh Đan em từng uống trước kia là cấp gì không?”  

 

Ngô Bình hỏi: “Cấp gì?”  

 

Vân Thường thở dài: “Bất nhập phẩm”.  

 

Advertisement

Ngô Bình ngạc nhiên: “Thật ư?”  

 

Vân Thường: “Chỉ đệ tử có bối cảnh mới được uống đan dược nhập phẩm, nhưng họ cũng chỉ mua được linh đan hạ phẩm thôi, còn linh đan trung phẩm thì chỉ có con cháu của các trưởng lão mới đủ tư cách để dùng”.  

 

Ngô Bình: “Không ngờ đan dược tốt lại hiếm đến vậy”.  

 

Vân Thường: “Đương nhiên, Huyền Minh Giáo có mấy thầy luyện đan thôi, đan dược tốt do họ luyện chế ra đều để cho người bên trên dùng, chứ đệ tử bình thường như bọn em làm gì có cửa”.  

 

Ngô Bình: “Vân Thường, đan dược anh luyện chế ra xử lý sao bây giờ?”  

 

Vân Thường ngẫm nghĩ rồi nói: “Tạm thời không thể để cho người khác biết, nếu anh muốn bán đan dược thì mình có thể tới thành Tam Hà Tiên, đến đó mới bán được với giá cao”.  

 

Ngô Bình: “Ừ, anh sẽ luyện chế thêm, sau đó mang đến đó bán”.  

 

Vân Thường hào hứng như một đứa trẻ: “Tốt quá rồi, bán đan dược xong thì sư huynh sẽ có tài nguyên để tu hành”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Vân Thường, em đang ở tầng thứ năm của Luyện Khí à?”  

 

Vân Thường gật đầu: “Vâng, uống đan dược của anh xong, em đã đột phá lên tầng thứ năm rồi”.  

 

Ngô Bình: “Anh cảm thấy chân khí trong người em không tinh thuần, còn lẫn nhiều tạp chất. Sắp tới, anh sẽ luyện chế thêm ít Thuần Nguyên Đan để tăng chất lượng chân khí cho em”.  

 

Thuần Nguyên Đan là đan dược quý hơn Nguyên Linh Đan, vì nó có thể tăng chất lượng chân khí, tu sĩ bình thường không thể mua được.  

 

Vân Thường sáng mắt lên: “Anh có phương thức luyện chế Thuần Nguyên Đan ư?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Lúc đọc sách về dược liệu, anh thấy có ví dụ về đan dược này. Nhưng anh thấy phương thức luyện chế đó hơi có vấn đề, cần sửa đổi một chút. Giờ em đi mua thêm ít dược liệu cho anh đi”.  

 

Vân Thường gật đầu: “Vâng”.  

 
 
Chương 4327


 Ngô Bình mời Lạc Ngưng Đan lên hàng ghế đầu, sau đó nhìn thấy có một tu sĩ ăn vận bình thường nhưng vẫn toát ra khí chất sáng ngời xuất hiện. Trông thấy người đó, anh sáng mắt lên rồi ra đón: “Thiên soái!”  

 

Hoá thân Thanh Minh của anh đang làm việc dưới trướng của Thiên soái, vì thế khi nhận được thiếp mời của Ngô Bình, Thiên soái đã vui vẻ đến dự lễ khai trương.  

 

“Cái gì, Thiên soái ư!”  

 

Mọi người kinh ngạc khi thấy một người có địa vị cao trong thiên đình là Thiên soái cũng quen chủ của Đan Vương lâu.  

Advertisement

 

Thiên soái cười nói: “Cậu là Đan Vương cơ mà, kiểu gì tôi cũng phải lấy lòng chút chứ”.  

 

Ngô Bình vội nói: “Thiên soái cứ đùa, sau này có gì cần thì cần Thiên soái nói một câu, Ngô Bình sẽ giúp hết sức. Gì không nói, chứ luyện đan thì tôi thừa sức”.  

 

Advertisement

Thiên soái cười lớn nói: “Tôi chỉ cần câu nói này thôi”.  

 

Xếp chỗ cho Thiên soái xong, nhóm người của Thái Thanh Tiên Giáo đã đến chúc mừng, bao gồm cả Huyền Đô Lão Tổ và Phiêu Miểu Đạo Quân.

Nhìn thấy lão tổ, Ngô Bình kinh ngạc phát hiện, ông ấy đã bước vài cảnh giới Đạo Tôn, khí tức quanh người vô cùng huyền diệu.  

 

Anh cười nói: “Chúc mừng sư tổ đột phá”.  

 

Lão tổ Huyền Đô cười nói: “Con chỉ chúc mừng ta thôi sao?”  

 

Ngô Bình vừa nhìn thì phát hiện khí tức của Phiêu Miểu Tiên Tử đã là cấp Đạo Tổ, anh cười nói: “Sư tôn, người cũng đột phá rồi sao?”  

 

Phiêu Miểu Đạo Tôn khẽ gật đầu: “Ta có thể đột phá, cũng nhờ lần trước ta với con giảng giải kiếm đạo, chuyện này giúp ta rất nhiều”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Vẫn là tư chất của sư tôn tốt”.  

 

Lão tổ Huyền Đô nói: “Thật ra sắp tới người đột phá được rất nhiều, thậm chí có một số người trong một khoảng thời gian ngắn đã từ cảnh giới Đạo Quân bước vào cảnh giới Đạo Tổ”.  

 

Ngô Bình cảm thấy chấn động, anh nói: “Ý của sư tổ là chuyện này liên quan đến sự khôi phục từng bước của trật tự Đại Đạo?”  

 

Lão tổ Huyền Đô gật đầu: “Có lẽ là nguyên nhân này. Đại Đạo hoàn chỉnh, kỳ thực càng dễ thành công. Đại Đạo thiếu hụt, việc tu hành giai đoạn đầu có thể dễ dàng. Nhưng càng về sau, tu luyện càng khó. Đặc biệt đến cấp Đạo Quân, Đạo Tổ, muốn thăng cấp thì khó gấp mười lần so với ở trong môi trường hoàn chỉnh”.  

 

Ngô Bình: “Nói như vậy, e rằng trong giới Khuyển sẽ sinh ra lượng lớn Đạo Tổ và Đạo Tôn?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Nhưng chuyện này cũng không phải là chuyện tốt”.  

 

Ngô Bình ngạc nhiên: “Sao sư tổ lại nói vậy?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Đại họa sắp bắt đầu, người có tu vi càng cao, trái lại càng dễ chịu sự đe dọa của đại họa. Huyền Bình, lần này sư tổ ta chưa chắc có thể sống tiếp. Nếu như ta chết, vẫn phải nhờ con trông nom tiên giáo Thái Thanh rồi”.  

 

Ngô Bình lấy làm kinh hãi: “Sư tổ, người đừng nói những lời không may, tu vi của người uyên thâm như thế, chắc chắn có thể bình an vượt qua!”  

 

Lão tổ Huyền Đô xua xua tay: “Tình hình của ta, ta biết rõ. Một khoảng thời gian dài ta tu luyện ở trong môi trường thiếu hụt, vì vậy căn cơ của ta cũng không ổn định. Với tình trạng này, ta rất dễ sẽ gục xuống trong đại họa”.  

 
 
Chương 5018


Anh vừa cất đan dược đi thì Trương Toàn hớt hải chạy vào: “Công tử, không hay rồi, tiểu thư Vân Thường đã bị người của hiệu thuốc bắt lại”.  

 

Ngô Bình nhíu mày: “Bình tĩnh, kể rõ tôi nghe xem nào, sao họ lại bắt cô ấy?”  

 

Trương Toàn: “Tiểu thư đi mua thuốc, không biết làm sao lại cãi nhau với cậu chủ ở đó, tên kia bảo tiểu thư trộm dược liệu của họ nên phải lục soát người. Đương nhiên tiểu thư không chịu nên hai bên đã động thủ, tiểu nhân thấy thế nên về báo cho công tử ngay”.  

 

Ngô Bình nổi giận: “Dẫn đường đi”.

Ngô Bình và Trương Toàn nhanh chóng đến cửa hàng thuốc, cửa hàng này nằm bên trong Huyền Minh Giáo, do một người thân của một trưởng lão mở. Tuy không cạnh tranh lại với dược đường của Huyền Minh Giáo, nhưng giá bán ở nơi này thấp hơn nên việc kinh doanh vẫn khá khấm.  

 

Lúc này, Vân Thường đang bị một đóng người bao vây, sau đó la hét đòi soát người cô ấy.  

Advertisement

 

Ngô Bình đẩy bọn họ ra rồi đi vào nói: “Ai định soát người?”  

 

Đám kia không dám nói gì, một người thanh niên trong số đó trừng mắt quát: “Tôi, cô ta ăn cắp thuốc của tôi, tôi phải soát người”.  

 

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Soát người cũng được thôi, nhưng nếu như anh không tìm thấy gì thì sao?”  

 

Người thanh niên hừ nói: “Thì thôi chứ sao, còn muốn gì nữa?”  

 

Ngô Bình: “Thế à, giờ tôi nghi anh đã lấy cắp 10 triệu tiền Tinh của tôi, giờ tôi phải lục soát cả cửa hàng của anh”.  

 

Người thanh niên nổi giận: “Tôi lấy trộm 10 triệu tiền Tinh của anh ư? Thần kinh à?”  

 

Ngô Bình: “Anh một mực khẳng định người khác lấy đồ của mình trong khi không có bằng chứng gì, thì tôi cũng nói được”.  

 

Người thanh niên thẹn quá hoá giận rồi vung tay lên gọi người: “Người đâu, dạy thằng này một bài học cho tao”.  

 

Hai cao thủ cảnh giới Luyện Khí xông ra, một người ấn vai Ngô Bình, một người bẻ cổ tay anh. Ngô Bình lách người một cái rồi tung cú đấm trúng bụng một tên, sau đó húc khuỷu tay vào huyệt thái dương của tên khác.  

 

Hai tên này chưa kịp kêu lên tiếng nào thì đã ngã xuống sùi bọt mép.  

 

Người thanh niên kinh hãi, không ngờ Ngô Bình lại giỏi đánh đấm như thế nên hoảng loạn nói: “Anh đừng làm bậy, cậu tôi là trưởng lão của Huyền Minh Giáo đấy”.  

 

Ngô Bình: “Còn muốn soát người nữa không?”  

 

Người thanh niên nuốt nước miếng, trong chuyện này phần thắng không nghiêng về phía hắn. Tuy cậu hắn là trưởng lão ở Huyền Minh Giáo, nhưng đã nhiều lần dặn hắn không được làm bậy. Nếu chuyện này mà đến tai cậu hắn thì dù hắn vớt vát được thể diện thì cũng bị mắng một trận tơi bời. Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn quyết định dừng lại: “Hôm nay tôi tha cho anh đấy”.  

 

Vân Thường: “Cái gì mà tha? Anh đã vu oan cho tôi, chuyện này phải nói cho rõ”.  

 
 
Chương 4328


 Phiêu Miêu Đạo Tổ: “Ta cũng có một linh cảm, chỉ sợ khó vượt qua được tai kiếp này. Huyền Bình, nếu những người như vi sư không còn nữa, những đệ tử còn lại đều phải nhờ con dìu dắt và bảo vệ rồi”.  

 

Ngô Bình kinh hãi: “Sư tôn, sao người lại nói những lời này?”  

 

Phiêu Miểu cười nói: “Huyền Bình, đây là một thời kỳ lớn, trong đại họa cũng có cơ duyên lớn. Tu vi của con vẫn luôn bị áp chế, đến nay vẫn chỉ là Địa Tiên. Nhưng trên thực tế, con đã là Đại Thánh hoặc Chân Vương. Thành quả như vậy, cho dù là vi sư hiện tại cũng thua kém”.  

 

Advertisement

Lão tổ Huyền Đô nói: “Đúng vậy. Huyền Bình, trước khi đại họa ập đến, con tạm thời đừng đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên”.  

 

Ngô Bình: “Sư tổ, tại sao vậy ạ?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Đây là linh cảm của bọn ta, thân là Đạo Tôn, linh cảm của ta sẽ không sai đâu. Ta cũng từng gặp những Đạo Tôn khác, bọn ta đều cho rằng, đại họa lần này sẽ tiến hành 'thu hoạch' cường giả cảnh giới cao trong Nhân tộc”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Thu hoạch?”  

 

Lão tổ Huyền Đô gật đầu: “Nói cách khác, những Đạo Tôn, Đạo Tổ như bọn ta, tám chín phần mười đều phải chết, trở thành vật hi sinh đầu tiên của đại họa”.  

 

“Đây là âm mưu của Thần tộc sao?” Ngô Bình nghiến răng nói.  

 

Lão tổ Huyền Đô khẽ lắc đầu: “Không phải, đây là vận mệnh, là thiên đạo, là sự biến đổi của vũ trụ. Bọn ta đều cho rằng, sau đại họa sẽ hình thành một thế giới rộng lớn mà thống nhất của người tu hành. Nếu như Nhân tộc có thể kiên trì đến cuối cùng, chắc chắn sẽ sản sinh ra càng nhiều Thiên Kiêu. Mà Huyền Bình con là một trong những hy vọng của Nhân tộc”.  

 

Ngô Bình: “Sư tổ, nếu mạo hiểm lớn như vậy, tại sao người không bỏ trốn ngay đi?”  

 

Lão tổ Huyền Đô khẽ thở dài: “Chuyện này sao có thể tránh né được? Đây là mệnh trời! Con phải biết rằng, những cường giả kỳ nguyên đó cũng có thể sẽ ngã xuống trong đại họa”.  

 

Ngô Bình: “Đại họa lần này có ảnh hưởng gì đến Thần tộc không?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Bọn ta suy đoán, ảnh hưởng của đại họa lần này đối với Thần tộc e rằng không hề nhỏ hơn Nhân tộc, Thần tộc cũng phải có nhiều cường giả ngã xuống. Có thể lần này sẽ khiến thế lực thứ ba vùng dậy”.  

 

Nói đến thế lực thứ ba, lão tổ Huyền Đô mang theo vẻ mặt sầu lo: “Cuối cùng sẽ như thế nào, thật sự khó mà nói!”  

 

Phiêu Miểu: “Huyền Bình, con không cần phải nghĩ nhiều, bắt đầu từ bây giờ, nâng cao thực lực, thu thập tài nguyên, chờ đợi thời cơ thích hợp”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng con cảm thấy thế lực hiện tại của Đại Thiên Tôn cũng đã mạnh, lẽ nào ông ấy không thế thay đổi tất cả những chuyện này?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Hoàn toàn ngược lại, nguyên nhân chính là ngay cả Đại Thiên Tôn cũng không chắc chắn ứng biến được với đại họa, ông ta mới phát động mọi thứ này trước, thống nhất đại lục hồng hoang. Vốn dĩ kế hoạch này phải nghìn năm nữa mới tiến hành”.  

 

Nói đến đây, ông cười nói: “Những chuyện này còn xa, Huyền Bình con không cần phải nghĩ nhiều. Mau đi tiếp khách đi”.  

 

Ngô Bình đi đến chỗ khách mời, trong lòng lại vô cùng nặng trĩu, trời đất bất nhân, coi vạn vật như chó rơm. Cục diện sau này, bản thân mình có thể kiểm soát không, có thể bảo vệ được người bên cạnh không?  

 

Lúc này, anh chợt nghe thấy một tiếng cười hư ảo: “Nghe nói nơi đây có Đan Vương xuất hiện, ra đây cho ông xem nào!”  
 
Chương 5019


 Tuần tra Kim Ưng có thân phận rất đặc biệt trong Huyền Minh Giáo, chuyên phụ trách việc tuần tra nên còn được gọi là trưởng lão Kim Ưng, ngoài ra còn có nhiệm vụ quản lý các nhân viên đặc biệt của Huyền Minh Giáo. Ngoài giáo chủ ra thì trưởng lão Kim Ưng có thể điều tra toàn bộ nhân viên, tạp dịch hay trưởng lão của Huyền Minh Giáo, người bị điều tra cũng phải ra sức phối hợp.  

 

Thấy tuần tra Kim Ưng xuất hiện, Vân Thường cũng cuống lên rồi hành lễ.  

 

Tuần tra Kim Ưng nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Cậu là người mới đã đánh bại Trình Vệ hả?”  

 

Ngô Bình chắp tay: “Vâng, tham kiến tuần tra Kim Ưng”.  

 

Người đàn ông cười nói: “Nghe nói cậu đã có biểu hiện rất xuất sắc trong lúc kiểm tra, ngoài ra còn đánh bại cường giả Luyện Khí. Được đấy, sau này chắc chắn sẽ có thành tựu lớn”.  

 

Advertisement

Ngô Bình: “Tuần tra quá khen”.  

 

Người đàn ông: “Tôi là tuần tra cấp một, tên là Cừu Quang Thái, sau này có việc gì thì cậu cứ đến tìm tôi”.  

 

Nghe thấy thế, Ngô Bình biết ngay người này đang có ý lôi kéo mình nên nhận lời ngay: “Cảm ơn tuần tra”.  

 

Sau đó, Cừu Quang Thái nhìn sang người thanh niên rồi lạnh giọng hỏi: “Có chuyện gì thế hả?”  

 

Người thanh niên toát mồ hôi lạnh, chuyện này không to cũng không nhỏ, nếu không thu xếp ổn thoả thì sẽ liên luỵ đến cậu của hắn: “Thưa đại nhận, là hiểu lầm thôi ạ”.  

 

Vân Thường: “Anh cố ý vu oan cho tôi lấy trộm thuốc rồi đòi soát người tôi mà giờ lại bảo là hiểu lầm à?”  

 

Cừu Quang Thái nghe xong thì lạnh giọng nói: “Trước kia, tôi nể mặt cậu của cậu nên luôn bỏ qua cho cậu. Nhưng chuyện hôm nay thì không cho qua được rồi”.  

 

Người thanh niên quỳ xuống đất nói: “Đại nhân, tiểu nhân biết lỗi rồi, xin đại nhân tha cho lần này ạ”.  

 

Cừu Quang Thái nhìn sang Ngô Bình rồi cười nói: “Ngô Bình, cậu muốn tôi phạt cậu ta thế nào?”  

 

Rõ ràng ông ấy đang muốn Ngô Bình mang ơn mình, anh cười nói: “Thật ra chuyện này cũng không to tát gì, bỏ qua đi ạ”.  

 

Cừu Quang Thái cười nói: “Cậu rộng lượng quá, nhưng tôi không thể cho qua được”.  

 

Ông ấy nhì người thanh niên rồi nói: “Giờ cậu hãy miễn phí số thuốc mà cô ấy mua, nhớ lần sau đừng bắt nạt người khác nữa:.  

 

“Vâng, tiểu nhân sẽ không thu tiền ạ”, tên kia vội nói.  

 

Ngô Bình: “Cảm ơn Cừu trưởng lão”.  

 
 
Chương 4329


 Bên hông gã ta treo một lò đan cao mấy chục thước, quanh lò đan cũng treo rất nhiều đầu lâu.  

 

Nhìn thấy quái vật này, trong đám người có người hét toáng lên: “Là Nhân Trù Tử!”  

 

Ngô Bình hỏi người bên cạnh: “Ai là Nhân Trù Tử?”  

 

Advertisement

Có người nói: “Nhân Trù Tử là một thứ do Thần tộc và sinh linh hỗn mang sinh ra, thực lực vô cùng mạnh, thích ăn thịt người. Cái lò đan bên hông gã ta chính là dùng để hầm thịt người. Ôi, nghe nói gã ta từng ăn rất nhiều cường giả cấp Đạo Tổ, thậm chí còn từng ăn Đạo Tôn”.  

 

Ngô Bình tức giận nói: “Một tên ác ma như này mà không có ai ra tay tiêu diệt sao?”  

 

“Không ai dám động vào gã. Mẹ của gã ta là cường giả cấp Thần Đế. Cha của gã lại là 'Bàn Nguyên' trong sinh linh hỗn mang”.  

Advertisement

 

Ngô Bình cũng biết Bàn Nguyên, đó là một thứ cực lớn mạnh trong sinh linh hỗn mang, sức ăn kinh người. Sự kinh khủng của Bàn Nguyên nằm ở chỗ, mỗi lần nó nuốt một loại sinh linh thì có thể có được thiên phú và sức mạnh của sinh linh đó.  

 

Sinh linh mà Bàn Nguyên ăn càng nhiều, thực lực sẽ càng mạnh, sau đó có thể ăn càng nhiều sinh linh mạnh hơn. Điều này khiến cho Bàn Nguyên khủng bố vô cùng, ngay cả Thần tộc cũng không dám động vào nó.  

 

Nghe nói, Nữ đế đó của Thần tộc là bị người đàn ông do Bàn Nguyên hóa thành cưỡng hiếp, rồi sinh ra Nhân Trù Tử này.  

 

Nhân Trù Tử thấy không ai để ý đến gã, liền nặng nhọc vất lò luyện đan trên đất, bàn tay to lớn vồ một cái, vồ ngay một tên Đạo Quân đang sợ chết khiếp trên bục mây vào trong tay, một tiếng “Rắc rắc” vặn đứt đầu, gã ta cười một cách quái dị: “Ngửi cũng thơm đó, ông đây hầm một nồi canh trước thử xem sao”.

Nhân Trù Tử trực tiếp ném người vào trong lò luyện đan, lửa bùng lên dưới lò, mùi thơm thịt nướng nhanh chóng đã truyền ra.  

 

Nhân Trù Tử này lại ở trước ăn thịt người mặt mình, Ngô Bình tức giận, bỗng chốc đã dời đến trước mặt gã, hóa thân thành người khổng lồ nghìn mét, nhấc đối phương lên như xách gà con vậy.  

 

Nhân Trù Tử này, từng ăn thịt đạo tổ, lúc này nằm trong tay Ngô Bình lại không có sức chống trả, bị túm lên giữa không thét lên: “Thả ta ra!”  

 

Ngô Bình lạnh lùng nhìn gã: “Thịt của mày, không biết mùi vị thế nào đây?”  

 

Nói xong, anh nhấn Nhân Trù Tử vào trong lò luyện đan, vốn dĩ lò luyện đan không chứa nổi thân thể khổng lồ của gã, nhưng Ngô Bình dùng sức, trực tiếp nén gã thành một khối thịt, đè vào trong, hơn nữa bên dưới còn nổi lửa lớn.  

 

Nhân Trù Tử kêu la thảm thiết, trong lò luyện đan truyền ra mùi cháy sém, đầu gã bỗng lộ ra ngoài lại bị Ngô Bình nhấn vào trong.  

 

Liên tục nhấn ba lần, Nhân Trù Tử nói lớn: “Cứu mạng! Ta biết sai rồi!”  

 

Ngô Bình thấp giọng hỏi: “Ai bảo ngươi đến kiếm chuyện?”  

 

Nhân Trù Tử: “Là Điện Đan Hoàng bảo tôi đến, nói sau khi thành công thì sẽ cho ta lợi ích”.  

 

Điện Đan Hoàng? Ngô Bình hỏi: “Cụ thể là người nào?”  

 

Nhân Trù Tử: “Một vị thầy luyện đan của Điện Đan Hoàng, tên là Lục Dưỡng Cơ”.  
 
Chương 5020


Ngô Bình: “Cừu trưởng lão, chúng ta đến nơi khác nói chuyện được không?”  

 

Cừu Quang Thái gật đầu: “Được, phía trước có quán trà, mình thuê một phòng riêng nhé”.  

 

Ngô Bình: “Được, để đệ tử mời trưởng lão chén trà”.  

 

Ba người đi vào quán trà ở đối diện, vừa thấy Cừu Quang Thái đến, ông chủ đã xếp cho họ phòng tốt nhất rồi mang trà thượng hạng lên.  

 

Ngô Bình nói: “Cừu trưởng lão, không giấu gì ông, đệ tử đang chuẩn bị luyện đan”.  

 

Cừu Quang Thái kinh ngạc hỏi: “Cậu biết luyện đan ư?”  

Advertisement

 

Ngô Bình gật đầu: “Tuy trình độ rất bình thường, nhưng đệ tử vẫn muốn thử luyện chế các đan dược cơ bản. Vân Thường đang cần Nguyên Linh Đan nên đệ tử muốn luyện chế cho cô ấy”.  

 

Cừu Quang Thái hỏi: “Đã luyện thành chưa?”  

 

Ngô Bình thở dài: “Luyện thành rồi, nhưng chỉ thành công một lần, chất lượng cũng rất xoàng”.  

 

Nói rồi, anh lấy một viên Nguyên Linh Đan ra.  

 

Anh đã dùng chút mánh hạ cấp của viên đan dược, nó đã thành cấp bất nhập phẩm.  

 

Nhưng Cừu Quang Thái nhìn thấy xong không hề có vẻ chê bôi mà nói: “Thì vẫn là thành công mà! Ngô Bình, cậu đúng là thiên tài, bảo sao lại có biểu hiện xuất sắc trong hôm kiểm tra như thế”.  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Đệ tử chẳng dám kể cho ai, sợ bị người ta chê cười”.  

 

Cừu Quang Thái không cho là vậy: “Cậu cứ luyện đan tiếp đi, kiểu gì cũng có ngày thành thầy luyện đan tài ba”.  

 

Nói đến đây, ông ấy chợt vỗ vào đầu rồi lấy mấy quyền sách cổ trong thắt lưng ra: “Tôi thích sưu tầm đồ cổ, đây toàn là sách liên quan đến luyện đan, chắc sẽ có giúp ích cho cậu”.  

 

Thấy thế, Ngô Bình mừng rỡ, chắc đây là sách của vũ trụ chính nên mới có khí tức đặc biệt.  

 

Anh nói: “Cừu trưởng lão, thứ này quý quá, đệ tử không dám nhận”.  

 

Cừu Quang Thái cười phá lên: “Không sao, tôi rất thích những người trẻ tuổi tài ba như cậu. À, sao cậu lại nhận Liễu trưởng lão làm sư phụ thế?”  

 

Ngô Bình kể lại chuyện trước đó, Cừu Quang Thái nghe xong thì nói: “Địa vị của Liễu trưởng lão trong Huyền Minh Giáo rất bình thường, nhân tài như cậu đi theo ông ấy chỉ có thiệt”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Đệ tử không dám nghĩ vậy, chỉ cần nỗ lực là được ạ”.  

 

Cừu Quang Thái hỏi: “Ngô Bình, cậu có muốn nhận tôi làm sư phụ không?”
 
Chương 4330


 Trong đám người, sắc mặt Diệt Tuyệt Đạo Tổ trắng nhợt, lúc này ông ta mới hiểu, vừa nãy nếu không phải Tháo Hoa Đạo Tôn ra mặt ngăn lại, thì kết cục của ông ta e rằng cũng chẳng hơn gì Nhân Trù Tử này!  

 

Cũng nhìn thấy sự đáng sợ của Ngô Bình, những người vốn muốn đến gây chuyện, đều dập tắt suy nghĩ này, bởi vì tự thấy cũng không thể chọc vào!  

 

“Vương Mẫu giá lâm!”  

 

Advertisement

Ngô Bình vừa ném lò luyện đan vào trong động thiên thì nghe thấy phía xa có người lớn giọng nói, sau đó nhìn thấy một tòa cung điện khổng lồ do tám con chim phượng kéo xuất hiện.  

 

Cung điện dừng cách đó không xa, Ngô Bình vội tiến lên nghênh đón, mặc dù anh gửi lời mời, nhưng không ngờ Vương Mẫu lại nể mặt anh như vậy.  

 

Vương Mẫu vẫn trang nghiêm như vậy, xung quanh là mười sáu thị nữ đi theo, bà ấy cười nói: “Chúc mừng thầy luyện đan Lý, khai trương đan lâu”.  

Advertisement

 

Ngô Bình vội nói: “Cung nghênh Vương Mẫu thánh giá!”  

 

Vương Mẫu cười nói: “Lý công, con gái ta khá nghịch ngợm, mong cậu quan tâm đôi chút”.  

 

Ngô Bình ngây người, con gái?  

 

Ngay lúc này, Kim Song Nhi cười đi đến, nói với Vương Mẫu: “Mẹ!”  

 

Lúc này Ngô Bình mới biết, Kim Song Nhi này chính là con gái của Vương Mẫu!  

 

Anh vội nói: “Không biết cô là công chúa, lúc trước thất lễ rồi”.  

 

Kim Song Nhi nói: “Thầy, thầy đối xử với con rất tốt, con đã học được thuật luyện đan rất lợi hại”.  

 

Cô ấy phấn khích nói với Vương Mẫu: “Mẹ, thầy con là đan vương nhất phẩm đấy!”  

 

Vương Mẫu cười nói: “Vậy sao? Lý công tử đã phát triển, ngoài dự liệu của tôi rồi”.  

 

Mọi người xung quanh đều kinh sợ: “Cái gì, gã thật sự là đan vương sao, hơn nữa còn là nhất phẩm?”  

 

“Trời ạ, đan vương nhất phẩm, chẳng trách anh ta đặt tên nơi này là Đan Vương lâu, quả là danh xứng với thực mà!”  

 

Chào đón Vương Mẫu như khách mời danh dự, Đào Như Tuyết tuyên bố Đan Vương lâu chính thức khai trương, rất nhiều đan dược cũng được bày ra, để khách tham quan và mua sắm.  

 

Những đan dược này của Ngô Bình, có một ít là anh luyện chế, có đan dược cấp cao, cũng có đan dược số lượng lớn. Còn có một vài là do Thái Hoa Đạo Tôn cho, đa phần là đan dược cao cấp. Ngoài ra, còn có đan dược do Dược Tổ để lại, một phần đan dược có được từ nhà họ Vạn.   

 

Đan dược nhiều chủng loại, số lượng lớn, nhất là đan dược cấp cao cực kỳ nhiều, khiến mọi người hoa cả mắt, không ít người đều kinh ngạc lên tiếng.  

 

“Thế mà còn có cả Chuyển Sinh Đan! Nghe nói uống đan dược này, có thể chuyển sinh đầu thai thành thiên kiêu, hơn nữa còn giữ được ký ức kiếp trước, thật sự tồn tại loại đan dược này sao?”  

 

“Đây là… Chân Nhân Đan? Sau khi nuốt xuống, lập tức sở hữu huyết mạch mười đời Thái Cổ Chân Nhân, sao có thể chứ!”  
 
Chương 5021


 Cừu Quang Thái mừng rỡ, trước đó ông ấy đã nhận hai đệ tử rồi, nhưng một người chết ngoài ý muốn, người kia thì không có tài cáng gì, nay gặp một thiên tài như Ngô Bình nên ông ấy lại muốn nhận thêm đệ tử.  

 

Ông ấy cười nói: “Được, cậu về hỏi ý kiến Liễu trưởng lão đi đã, tôi nghĩ chắc ông ấy sẽ đồng ý thôi”.  

 

Ngô Bình: “Vâng, đệ tử đi ngay ạ”.  

 

Say đó, Cừu Quang Thái uống hết một chén trà rồi rời đi.  

 

Ngô Bình và Vân Thường cũng rời đi ngay sau đó, anh định thanh toán, nhưng ông chủ không lấy tiền và bảo là muốn mời bọn họ.  

 

Advertisement

Hai người đi về thì Vân Thường chợt reo lên: “Sư huynh nhận Cừu Quang Thái làm sư phụ thì tốt quá rồi”.  

 

Ngô Bình tò mò hỏi: “Sao em vui thế? Chỉ là anh nhận thêm một sư phụ nữa thôi mà”.  

 

Vân Thường cười nói: “Sư huynh, anh có biết Cừu Quang Thái còn một thân phận gì nữa không?”  

 

Ngô Bình: “Không”.  

 

Vân Thường: “Vợ của ông ấy là con gái của giáo chủ đấy’.  

 

Ngô Bình giật mình: “Ông ấy là con rể của giáo chủ ư?”  

 

Vân Thường gật đầu: “Vì thế, ông ấy có địa vị cao trong môn phái lắm”.  

 

Ngô Bình: “Lạ nhỉ, người như ông ấy mà lại không kiếm được đệ tử thiên tài nào”.  

 

Vân Thường: “Giáo chủ có năm người con gái, bốn cô khác đều có chồng rất giỏi, nhưng Cừu trưởng lão thì hơi kém hơn một chút, vì thế ông ấy luôn muốn thu nhận các đệ tử thiên kiêu để bồi dưỡng nhằm tăng thế lực cho mình. Nhưng ông ấy không may, vì đệ tử thiên tài đầu tiên đã chết ở ngoài, đệ tử thứ hai thì trúng độc nên tư chất còn thua cả người thường. Nhiều năm qua, ông ấy luôn mong tìm được một đệ tử mới”.  

 

Ngô Bình nhướn mày: “Cũng khổ, đệ tử thứ nhất chết, đệ tử thứ hai trúng độc, hay có người hại ông ấy?”  

 

Vân Thường: “Em không rõ, nhưng giáo chủ không có con trai mà chỉ có năm người con rể, sau này muốn tìm người thừa kế Huyền Minh Giáo thì khả năng cao sẽ chọn trong số này. Vì thế, thật ra năm người con rể luôn có quan hệ cạnh tranh với nhau”.  

 

Ngô Bình: “Là giáo chủ rồi thì sinh một đứa con trai đâu có khó?”  

 

Vân Thường nhỏ giọng nói: “Nghe nói giáo chủ bị yểm bùa nên con trai sinh ra đều chết yểu”.  
 
Chương 4331


 “Nơi này có Chân Như Tiên Đan, bên trên có viết, sau khi nuốt vào, có thể trở thành cao thủ Chân Tiên trung kỳ, đạt được Chân Tiên Cực Cảnh, là thật sao?”  

 

“Ngũ Hành Bổ Tiên Đan! Uống đan này, sẽ bù lại khuyết điểm lớn cho việc tu hành Địa Tiên!”. Một vị Chân Tiên sáng bừng hai mắt, tu hành ở giai đoạn Địa Tiên của anh ta rất nông cạn, khiến anh ta ở giai đoạn Thiên Tiên bị hạn chế, là kiểu Chân Tiên Trung thực lực rất yếu, hơn nữa đời này có khó cũng không thể đột phá được.  

 

“Đan dược này, tôi mua!”, anh ta nói ngay.  

 

Advertisement

Ngũ Hành Bổ Thiên Đan, là đan dược Vương Phẩm, giá bán mười tỷ đồng Thần Long. Vị Chân Tiên này, bỏ ra toàn bộ gia sản, cắn ra mua lấy, sau đó nuốt ngay tại chỗ.  

 

Lúc này, tất cả mọi người trong dược đường đều yên lặng, nhìn chằm chằm tu sĩ nuốt Ngũ Hành Bổ Thiên Dược kia.  

 

Advertisement

Qua vài phút, tu sĩ này bỗng ngồi xếp bằng xuống đất, sức mạnh đan dược trong thân thể bắt đầu vận chuyển, ánh sáng năm màu di chuyển bên ngoài thân thể anh ta. Dần dần anh ta có thể cảm nhận được, một vài khuyết điểm ở giai đoạn Địa Tiên, từ từ được lấp đầy.  

 

“Đan dược tốt, đan dược tốt!”. Hai mắt anh ta phát sáng, thích thú la lớn.  

 

Lúc này, lập tức có người đi qua, nói: “Quý khách, chúng tôi có phòng thử đan chuyên biệt, anh có thể đến phòng đó, phòng thử đan sẽ yên tĩnh hơn”.  

 

Vị tu sĩ kia cười nói: “Không cần, tôi có thể cảm nhận được, thân thể mình có thay đổi. Tốt, rất tốt! Nuốt Ngũ Hành Bổ Thiên Đan này, chắc chắn ta có thể tu luyện được giai đoạn sau của Chân Tiên, thậm chí còn có cơ hội tiến đến cảnh giới Đạo Quân!”  

 

Nhìn thấy có người uống đan dược ngay tại chỗ, hiệu quả lại tốt như vậy, lập tức càng có nhiều người tiến đến mua Ngũ Hành Bổ Thiên Đan. Thế nhưng, Ngũ Hành Bổ Thiên Đan chỉ có mười viên, rất nhanh đã bán sạch, khiến những người không mua được đều hối hận, tại sao không ra tay từ sớm chứ?  

 

Nhân viên bán hàng cười nói: “Các vị khách quý chớ có lo lắng, nếu mọi người cần đan dược này, có thế đặt trước bây giờ, sau này có hàng rồi, chúng ta sẽ liên lạc với các vị đầu tiên”.  

 

Bỗng chốc, đám người bắt đầu đặt hàng, chỉ trong mười mấy phút ngắn ngủi, đã có hơn một trăm người đặt trước.  

 

Một quái nhân với ngũ quan như thể bị hòa tan bỗng xuất hiện, hắn nhìn chằm chằm một miếng đan dược, mãi lúc lâu vẫn không quyết định. Đan này, tên là “Vạn Linh Giải Độc Đan”, được coi là giải được tất thảy mọi loại độc.  

 

Nhân viên bán hàng như hiểu rõ hắn đang lo lắng hiệu quả của đan dược này, cười nói: “Quý khách, anh bị trúng độc sao?”  

 

Tu sĩ có ngũ quan xấu xí này là một vị thần tiên, hắn gật đầu, nói: “Năm đó ta bị kẻ thù hạ độc, thân thể bị tổn hại nặng nề. Kể từ đó, tu vi của ta không thể tăng lên, hơn nữa độc tố không thể loại sạch hết, khiến ta trôi qua mỗi ngày vô cùng đau khổ”.  

 

Nhân viên bán hàng: “Vậy anh không cần do dự, có thể thử xem loại đan dược này của chúng tôi”.  

 

Người này nhìn giá, một trăm hai mươi nghìn Đạo Tệ, hắn cắn răng, lập tức mua đan dược, sau đó nuốt ngay tại chỗ.  

 

Sau khi đan dược vào bụng, hóa thành một luồng sức mạnh mát lạnh, chớp mắt đã nắm bắt được độc tố ẩn nấp trong thân thể hắn, sau đó xóa sạch nó. Đồng thời, đan dược cũng đang khôi phục thân thể và nguyên thần mà lúc trước hắn bị tổn thương.  

 

Vì vậy, mọi người đều giương mắt nhìn theo, tu sĩ xấu xí này, hương mặt đang dần dần khôi phục bình thường, cảm nhận được trong thân thể đang có sự biến đổi, hắn bỗng thở dài một hơi, hơi thở trong thân thể bỗng chuyển động, bỗng đột phá lên một cảnh giới nhỏ, từ Thần Tiên trung kỳ, tiến đến Thần Tiên hậu kỳ!

“Đan dược thật thần kỳ!”. Hắn vui mừng, cẩn trọng thi lễ với Ngô Bình, sau đó lập tức rời đi, hắn phải lập tức bế quan, thử tiến lên Chân Tiên!  
 
Chương 5022


 Vân Thường: “Giờ Cừu trưởng lão đang rất cần một đệ tử thiên tài để vớt vát thể diện, kiểu gì cũng ưu tiên tài nguyên cho anh. Ông ấy kiếm lắm đấy, nhiều trưởng lão và đệ tử đều bị ông ấy nắm thóp nên thu nhập của ông ấy khá lắm”.  

 

Ngô Bình bật cười: “Xem ra ở đâu cũng thế nhỉ”.  

 

Hai người nói chuyện thêm một lát thì Ngô Bình mang dược liệu mới đi luyện chế Thuần Nguyên Đan. Nhờ những kinh nghiệm trước đó nên lần này, anh đã thuận tay hơn nhiều, thành quả là một lò đan dược nhất phẩm.  

 

Khi anh lấy một viên đan dược ra đưa cho Vân Thường, cô ấy gần như không dám tin vào mắt mình rồi lẩm bẩm: “Không ngờ trong đời em lại được uống đan dược tốt thế này”.  

 

Ngô Bình: “Gì đến mức ấy, có một viên đan dược thôi mà”.  

 

Vân Thường thở dài nói: “Anh không biết đấy thôi, đệ tử cấp thấp như bọn em chỉ được uống đan dược bất nhập phẩm, nhưng toàn phải làm việc gian khổ nhất, đã thế còn hay bị đệ tử khác bắt nạt”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Sau này sẽ khác, có anh rồi thì em sẽ được sung sướng”.  

 

Vân Thường phì cười: “Xem ra số em cũng hên ra phết”.  

 

Ngô Bình: “Đương nhiên, làm người phụ nữ của anh thì sao mà khổ được? Chắc chắn em sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời”.  

 

Vân Thường liếc anh một cái: “Vâng vâng, nhờ anh cả”.  

 

Ngô Bình ôm cô ấy vào lòng rồi nói: “Vân Thường, anh sẽ biến em trở thành nữ đệ tử giỏi nhất ở Huyền Minh Giáo”.  

 

Vân Thường cười hỏi: “Tại sao không phải là đệ tử giỏi nhất, mà lại là nữ đệ tử?”  

 

Ngô Bình: “Vì đệ tử giỏi nhất là anh, em chỉ xếp thứ hai thôi”.  

 

Vân Thường ôm cổ anh rồi nói: “Em không quan tâm vị trí thứ nhất hay thứ hai, chỉ cần được ở cạnh anh là em mãn nguyện rồi”.  

 

Ngô Bình: “Vân Thường, nhà em có xa đây không?”  

 

Vân Thường: “Không xa lắm, khoảng hơn 3000 dặm thôi, nhưng nửa năm em chưa về nhà rồi”.  

 

Ngô Bình: “Đâu có xa đâu mà em không thường xuyên về nhà?”  

 

Vân Thường thở dài: “Bố không thích em, vì em đã làm trái hôn sự mà bố sắp xếp”.  

 

Ngô Bình: “Hôn sự của em ư? Bố em bắt em lấy người mà em không thích à?”  

 

Vân Thường: “Nếu chỉ là lấy người em không thích thì em vẫn cố lấy được, dẫu sao cũng là sống với ai đó cho qua ngày thôi, không thích vẫn có thể ở với nhau được. Nhưng đây bố lại bắt em lấy một tà tu, hay còn được gọi là Độc Lang Quân. Độc Lang Quân này còn cay độc hơn cả cái tên, mỗi tháng anh ta đều lấy một người vợ rồi hạ độc chết người ta. Theo em biết thì đã có hơn một trăm cô gái xấu số chết trong tay anh ta rồi”.  

 

Ngô Bình nghe xong thì nổi giận: “Bố em không biết những chuyện này à?”  

 
 
Chương 4332


Mấy người này, ngoài Thái Hoa Đạo Tôn thì hai bên đều rất quen thuộc. Mà sau khi bọn họ biết thân phận Thái Hoa Đạo Tôn, cũng kinh ngạc, rõ ràng đều từng nghe đến danh tiếng của bà ấy.  

 

Kim Song Nhi thì ngồi bên cạnh Vương Mẫu, Vương Mẫu nhìn con gái mình, cười hỏi: “Song Nhi, không phải con nói phải quan sát Lý công tử hay sao? Lâu như vậy, con thấy con người hắn thế nào?”  

 

Kim Song Nhi cười nói: “Song Nhi rất khâm phục Lý công tử”.  

 

Vương Mẫu cười nói: “Vậy, mẹ sẽ nói thẳng với Lý công tử”.  

Advertisement

 

Kim Song Nhi cúi đầu, dường như có chút ngại ngùng.  

 

Vương Mẫu: “Lý công tử, tôi muốn gả con gái tôi Song Nhi cho cậu, không biết ý cậu thế nào?”  

Advertisement

 

Ngô Bình nói: “Cảm tạ Vương Mẫu đã yêu thích, chỉ là tôi đã có vợ con, sao có thể xứng với công chúa chứ?”  

 

Vương Mẫu lạnh nhạt nói: “Đó đều là suy nghĩ của người bình thường, cậu là thiên kiêu Nhân tộc, đại thánh đương thời, còn là hoàng đế của đế quốc Thiên Võ, nào phải lo những chuyện này? Cậu chỉ cần đồng ý, những thứ này không phải vấn đề”.  

 

Phiêu Miểu cười nói: “Huyền Bình, đây là chuyện tốt, cậu còn đang do dự điều gì?”  

 

Lão tổ Huyền Đô cũng cười nói: “Đây là duyên trời định, Huyền Bình, con đừng do dự nữa, mau đồng ý đi”.  

 

Ngô Bình biết, nếu từ chối thì chẳng khác nào không nể mặt Vương Mẫu, hơn nữa anh đã đến được vị trí này rồi, phải cân nhắc những chuyện ngoài phạm vi nhi nữ tình trường. Ngay lập tức, anh thi lễ với Vương Mẫu: “Tạ Vương Mẫu nâng đỡ, cảm tạ tiểu công chúa không chê bai tại hạ”.  

 

Kim Song Nhi cười nói: “Nhưng mà, cưới con có chút rắc rối đấy”.  

 

Ngô Bình hỏi: “Công chúa, là rắc rối gì?”  

 

Kim Song Nhi: “Lúc trước, người đến nhà con cầu hôn rất nhiều, toàn đều bị con từ chối. Nếu bọn họ biết con gả cho sư phụ, nhất định sẽ không phục, sau đó còn tìm cớ gây chuyện với anh”.  

 

Nghe đến đây, Ngô Bình cười nói: “Chuyện này không là gì cả”.  

 

Kim Song Nhi: “Còn nữa, không chừng bố con sẽ thử thách sư phụ. Mặc dù ông ấy không quan tâm đến con bao nhiêu, nhưng hôn nhân đại sự, người làm cha cũng phải hỏi đến”.  

 

Ngô Bình: “Chuyện này cũng không vấn đề gì”. Đối với bản thân, anh cũng có tự tin.  

 

Vương Mẫu cười nói: “Chuyện này cứ quyết định như vậy, hôm nay chúng ta thương lượng ngày đại hôn luôn đi”.  

 

Lúc này, trên chiến thuyền có vài bóng người bay ra, một người trong đó có vẻ ngoài cao lớn anh tuấn, chính là con trai thứ sáu của Đại lão gia, được gọi là Lục gia.  

 

Lục gia đi một vòng các sảnh, sau đó tiến thẳng đến bên này. Ngồi ở nơi này đều không phải người tầm thường, hắn chào Vương Mẫu, Thiên soái trước rồi khẽ gật đầu với lão tổ Huyền Đô, cuối cùng chắp tay hành lễ với Thái Hoa Đạo Tôn.  

 

Ngô Bình nói: “Lục gia đại giá quang lâm, không kịp đón từ xa!”  

 

Lục gia cười nói: “Tôi không mời mà đến, mong Đại Thánh không thấy phiền”.  

 
 
Chương 5023


 Vân Thường gật đầu: “Ngày xưa, anh trai em có tư chất rất tốt, từng là đệ tử thiên tài của Huyền Minh Giáo. Nhưng sau một lần đi vào rừng độc hái thuốc đã bị người ta đánh. Người đó đã cướp áo chống độc cuat anh ấy nên chất độc trong rừng đã ngấm vào da của anh em, khiến anh ấy bị trúng độc. Chờ khi anh ấy ra khỏi rừng thì đã hấp hối rồi, nhiều năm qua, bố em nghĩ mọi cách để giải độc cho anh ấy. Nghe nói Độc Lang Quân có đan dược chữa trị, bố em định đưa em đến để đổi”.  

 

Ngô Bình lắc đầu: “Bố em cũng thật là!”  

 

Vân Thường: “Bố luôn nghĩ em sớm muộn cũng đi lấy chồng nên lấy ai cũng được”.  

 

Ngô Bình: “Anh có thể luyện chế được Hoá Độc Đan, không cần xin tên Độc Lang Quân kia đâu”.  

 

Vân Thường sáng mắt lên: “Thật ạ?”  

 

Advertisement

Ngô Bình gật đầu: “Ừ, nhưng anh cần đến khu rừng độc kia để hái ít dược liệu”.  

 

Vân Thường: “Không vội, anh trai em trúng độc nhiều năm chứ không phải vài ba ngày. Sư huynh, anh cứ tu luyện để tăng thực lực trước đi”.  

 

Ngô Bình: “Chuyện này dễ mà, anh cần nghĩ cách xin ý kiến của Liễu trưởng lão đã, không thì sẽ khiến người khác nghi ngờ”.  

 

Vân Thường: “Trưởng lão có một hoá thân mà, bảo hoá thân trả lời thư cũng được. Chờ anh thành đệ tử của Cừu Quang Thái rồi là ổn hết”.  

 

Ngô Bình: “Ừ”.  

 

Dứt lời, anh lấy một phong thư ra rồi viết lên đó, anh đang viết cho “Liễu trưởng lão”, nói mình muốn nhận Cừu Quang Thái làm sư phụ, hi vọng ông ấy sẽ ủng hộ.  

 

Viết xong, Ngô Bình bảo Trương Toàn mang thư đi gửi.

Vài phút sau, hóa thân của Ngô Bình ở vũ trụ Chấn Đán mở mắt ra, bên ngoài có người gõ cửa nói: “Trưởng lão Liễu, Huyền Minh Giáo gửi thư đến, có gửi cho người”.  

 

“Đem vào đây”, ông ta nói.  

 

Có người đẩy cửa bước vào đưa thư Ngô Bình viết cho ông ta.  

 

Hóa thân nhìn thoáng qua rồi lạnh nhạt nói: “Ngô Bình muốn nhận truyền sư thứ hai làm sư phụ, đây là chuyện tốt. Cậu trả lời lại cho cậu ấy giúp tôi”.  

 

“Vâng”.  

 

Người đó lập tức ra ngoài, nhanh chóng gửi thư đi.  

 

Không lâu sau, Ngô Bình nhận được thư phản hồi, là viết thay chứ không phải chữ viết của trưởng lão Liễu.  

 

Cầm lấy lá thư, Ngô Bình cười nói: “Bây giờ thì chắc chắn rồi”.  

 
 
Chương 4333


 Lục gia cười nói: “Đại Thánh, chúng ta không cần khách khí với nhau, ở nhà tôi xếp thứ sáu, hơn Đại Thánh vài tuổi, nếu không chê thì cứ gọi tôi một tiếng Lục gia, gọi anh xưng em”.  

 

Lục gia này rõ ràng là muốn làm quen. Vung tay không đánh người vui cười, Ngô Bình nói: “Nếu Lục gia đã nói như vậy thì em cung kính không bằng tuân mệnh, em là Lý Huyền Bình, hân hạnh được gặp Lục gia”.  

 

Lục gia này tên là Tô Diệc Hùng, là một người con khá tài giỏi của đại lão gia, hắn cười nói: “Các vị tiền bối cao nhân ở đây thì tôi cũng không làm phiền nữa, đổi hôm khác anh lại đến làm phiền cậu em vậy”.  

 

Nói vài câu, Tô Diệc Hùng đã chào tạm biệt.  

Advertisement

 

Phiêu Miểu: “Có hơi kỳ lạ, Tô Diệc Hùng người này ngoài mặt khách khí, thực ra trong lòng lại rất cao ngạo. Lúc trước hắn từng gặp sư tôn, cũng không khách sáo đến vậy, hôm nay lại rất khách khí với Huyền Bình, hơn nữa trông còn rất thật lòng”.  

 

Lão tổ Huyền Đô lạnh nhạt nói: “Đương nhiên là vì có chuyện cần nhờ vả rồi. Ta nghe nói, thời gian trước cậu ta bị người ta cướp mất một lô đan dược, tổn thất rất nhiều. Hắn đã nhận tiền cọc người ta, nếu đến hạn mà không giao được đan dược, thì phải bồi thường gấp mười lần”.  

 

Advertisement

Ngô Bình nghe vậy cũng khá thú vị, bèn hỏi: “Là người nào mà lớn gan như vậy, còn dám đặt quy tắc với Lục gia?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Lai lịch của đối phương cũng rất lớn, là con trai của một vị cao thủ Kỷ Nguyên, vừa thành lập một tông môn, cần một lượng lớn đan dược. Tô Diệc Hùng nhận đơn hàng này, vốn dĩ có thể kiếm được một khoản lớn, nào ngờ đan dược lại bị mất. Nếu chuyện này mà không xử lý tốt, thì cả nhà họ Diệc hắn cũng phải táng gia bại sản”.  

 

Ngô Bình: “Nghiêm trọng vậy sao? Một lô đan dược thôi mà, nếu Đại Thiên Tôn ra mặt, cũng tìm ra dễ dàng”.  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Hiện tại Đại Thiên Tôn không có ở đây, đi đâu thì không ai biết, vì thế hiện tại không ai có thể giúp được cậu ta”.  

 

Phiêu Miểu: “Đồ đệ thấy có vẻ như kẻ nào đó đã gài bẫy sẵn Tô Diệc Hùng”.  

 

Lão tổ Huyền Đồ: “Chắc chắn là vậy”.  

 

Ngô Bình: “Sư tổ, nếu Tô Diệc Hùng này nhờ vả con, con nên giúp hay không?”  

 

Lão tổ Huyền Đô: “Nếu con giúp cậu ta thì đồng nghĩa phá hủy chuyện lớn của chủ mưu đứng sau, người dám gài bẫy Tô Diệc Hùng như vậy, chắc chắn lai lịch không nhỏ, rất có khả năng có liên quan đến vị cao thủ Kỷ Nguyên kia”.  

 

Nhắc đến cao thủ Kỷ Nguyên, Ngô Bình hói: “Thực lực cao thủ Kỷ Nguyên, có lẽ là trên Đạo Tôn?”  

 

Vương Mẫu: “Cao thủ Kỷ Nguyên, có một tiêu chuẩn chuyên dùng để phân chia thực lực, trong đó cao thủ Nhị Kỷ là yếu nhất, lên trên là cao thủ Tam Kỷ, cao thủ Tứ Kỷ”.  

 

Ngô Bình: “Vương Mẫu, nói như vậy thì lịch sử của Kỷ Nguyên càng lâu thì thực lực sẽ càng mạnh?”  

 

Vương Mẫu cười nói: “Cũng gần như vậy, nhưng cũng chưa chắc hoàn toàn. Mỗi khi trải qua một kỷ nguyên, trong thân thể những cao thủ này sẽ hình thành một ấn ký kỷ nguyên, ấn ký này có thể tăng cường thực lực của bọn họ, hơn nữa mỗi khi tăng thêm một ấn ký kỷ nguyên, thực lực có thể tăng gấp bội. Ví dụ, cao thủ Nhị Kỷ ở trước mặt cao thủ Tứ Kỷ, thì cao thủ Tứ Kỷ gần như là nghiền nát những cấp khác”.  

 

Ngô Bình rất kinh ngạc: “Nói vậy thì thực lực của cao thủ Thập Kỷ, là gấp hai trăm lần cao thủ Nhị Kỷ?”  

 

Vương Mẫu nói: “Đây là với trạng thái bình thường, đương nhiên cũng có cao thủ Kỷ Nguyên phá vỡ ấn ký kỷ nguyên, trở thành cao thủ Siêu Kỷ Nguyên. Chỉ là, cao thủ Siêu Kỷ Nguyên vạn người mới có một, số lượng cực kỳ ít”.  

 

Ngô Bình: “Không biết khắp thiên hạ có bao nhiêu cao thủ Kỷ Nguyên?”  

 

Vương Mẫu: “Cái đó thì không nói rõ được. Một vài cao thủ Kỷ Nguyên ở ngoài vũ trụ thỉnh thoảng sẽ vào vũ trụ chúng ta. Cao thủ Kỷ Nguyên của chúng ta, cũng có khả năng đi đến vũ trụ khác trải qua kiếp nạn Kỷ Nguyên, đạt được ấn ký kỷ nguyên”.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom