Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 500


Chương 500

Biệt thự Long Cung, rất nổi tiếng trong giới thượng lưu của cả tỉnh thành. Đó là một tòa nhà kiểu lâu đài có diện tích khoảng ba mẫu Anh.

Tất cả mọi thứ lắp đặt và bố trí bên trong có thể so sánh với cung điện Long Vương. Ngoại trừ sự sang trọng đẹp đẽ của nó, thì quan trọng hơn là chủ nhân của nó.

Phan Long, thái tử gia của một trong bốn gia tộc lớn ở tỉnh thành.

Mặc dù Phan Long xếp hàng thứ hai trong gia đình, nhưng anh trai của hắn ta đã bước vào con đường làm quan, ít nhất ngoài mặt đã rời khỏi giới kinh doanh.

Gần như cả tỉnh thành đều biết, Phan Long mới là người đứng đầu đế chế kinh doanh của nhà họ Phan trong tương lai.

Phan Long cũng không phụ sự kỳ vọng cao của gia tộc, sau khi bước vào công ty gia đình rất nhanh đã thể hiện sự tài giỏi của mình, mở rộng lãnh thổ kinh doanh cho gia tộc, được mệnh danh là “Tiểu Lang Vương”.

Tên của thái tử gia, có thể nói là danh xứng với thực.

Quyền thừa kế doanh nghiệp gia đình hàng chục tỷ khiến cho Phan Long mới ba mươi tuổi, trông có vẻ âm u và khôn ngoan vượt xa những người cùng tuổi.

Hắn ta nằm trong một hồ bơi nước nóng trong nhà của Long Cung, bên cạnh là nữ quản gia trẻ tuổi tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, có vóc dáng và khuôn mặt đủ để tham gia cuộc thi sắc đẹp đến báo cáo.

“Thiếu gia, Mục Phi Phi tiểu thư đã đến.”

Phan Long nhìn nữ quản gia trẻ tuổi, ánh mắt lướt quá dáng người có lồi có lỗm của cô ta rồi dừng lại trên khuôn mặt trẻ trung “Ta thích cô hơn, gọi ta là chủ nhân.”

Nữ quản gia trẻ tuổi bối rối, hơi đỏ mặt nói: “Vâng. Thưa chủ nhân.”

Phan Long hài lòng gật đầu “Mời ngôi sao lớn vào đi.”

“A Long!” Mục Phi Phi chưa đến nhưng tiếng cười đã đến trước.

Cô ta đẩy cửa ra, khoảnh khắc nhìn thấy Phan Long, đôi mắt cô ta lấp lánh giống như một kẻ bủn xỉn nhìn thấy núi vàng vậy.

“Mau nhìn xem, em mang thứ gì đến cho anh này.”

“Viên thuốc kim cương do bác sĩ hoàng gia Kyoto tự tay điều chế, có hiệu quả rất tốt. Biết bao nhiêu người tốn tiền cũng không mua được đâu.”

“Em cũng là nhờ vào rất nhiều mối quan hệ mới mua được mấy lọ này. Biết anh trăm công nghìn việc nên đặc biệt mang đến bồi bổ cho anh đấy.”

“Anh phải uống đúng giờ đấy nhé. Yên tâm, uống hết thì lần sau em sẽ nghĩ cách để mua.”

Phan Long nhìn Mục Phi Phi cười nói: “Em quan tâm đến sức khỏe của anh như vậy, thế nào, thật sự muốn kết hôn với anh?”

“Ngôi sao lớn của chúng ta muốn từ bỏ con đường ngôi sao rồi sao?”

Mục Phi Phi đỏ mặt, hờn dỗi nói: “Anh nói nhảm gì thế? Nhiều người vậy mà!”

Phan Long phất tay nói: “Các người có thể lui đi.”

Nữ quản gia trẻ tuổi thoáng do dự, nói: “Có cần chuẩn bị đồ bơi cho tiểu thư Mục Phi Phi không ạ?”

Phan Long nhìn Mục Phi Phi, trưng cầu ý kiến của cô ta.

Mục Phi Phi nói: “Không cần đâu. Tôi không thích ngâm nước nóng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 501


Chương 501

Sau khi quản gia, người hầu và vệ sĩ lui đi, dưới sự ra hiệu của Phan Long, Mục Phi Phi cởi quần áo ra.

Bơi về phía Phan Long giống như nàng tiên cá.

“Không có lương tâm, nếu em không tìm anh có phải mãi mãi anh cũng sẽ không chủ động tìm em không?”

“Phan Long, có phải trong lòng anh hoàn toàn không có em không?”

Phan Long đưa cho Mục Phi Phi một ly rượu vang, nói: “Anh thực sự rất bận.”

“Không phải biết cô sắp đến đây ký hợp đồng người phát ngôn, tôi đã lập tức bảo quản gia sắp xếp khách sạn giúp cô rồi sao.”

“Ngoan, đợi qua khoảng thời gian này anhi hết bận chúng ta sẽ đi nghỉ ở Châu u.”

“Thật?” Mục Phi Phi kích động.

“Nghe nói gần đây em đang học lặn?” Phan Long kề sát bên tai cô ta nói.

“Ừm… Vậy lần sau chúng ta cùng đi lặn ở Châu u.” Mục Phi Phi thất thần.

“Anh không đợi được nữa, bây giờ để anh xem trước.” Nói xong, Phan Long nhấn đầu Mục Phi Phi xuống nước.

Mục Phi Phi uống vài ngụm nước vùng vẫy thoát ra, sắc mặt thay đổi. Cô ta không vui nói: “Anh làm gì vậy? Anh điên rồi!”

Phan Long bật cười ha ha, nói: “Ngôi sao lớn, anh muốn kiểm tra kỹ năng lặn của em như thế nào thôi.”

“Nào, lặn thêm lần nữa cho anh xem nào!”

Mục Phi Phi có chút tức giận, nói: “Em không làm được. Phan Long, anh đang chơi em đấy à!”

Phan Long nói: “Ngày mai đến trung tâm thương mại nhà chúng ta, vừa nhập một lô túi mẫu mới, em tha hồ chọn.”

Mục Phi Phi cười nói: “Em không thiếu túi.”

Phan Long “Em muốn cái gì?”

Mục Phi Phi “Gần đây có tư bản muốn quay ‘Thần Vương Lệnh’, đó là đại I số một trên Internet, nghe nói đã mời đội ngũ sản xuất của Hollywood.”

“Em muốn đóng nữ chính.”

Phan Long cười nói: “Anh cũng nghe nói. Nhưng, phía tư bản là môn sinh bên An lão gia tử.”

“Anh không thể hứa cho em vai nữ chính. Ừm, giữ nữ ba, cố gắng nữ thứ. Anh chỉ có thể đồng ý với em như vậy.”

“Thật? Em biết trong lòng A Long anh có em mà.”

Mục Phi Phi cắn răng, hít sâu một hơi lặn xuống nước.

Ở dưới nước, bắt đầu nhiều kiểu biểu diễn.

Nhìn Mục Phi Phi giống như nàng tiên cá bị mình chơi đùa trong lòng bàn tay, Phan Long bật cười ha ha.

Đôi mắt u ám, lóe lên sự điên cuồng “Tô Tô!”

“Năm năm trước tôi không có được cô, năm năm sau, cô cũng sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay tôi!”

“Tần Thiên, tao sẽ tự tay bắt mày băm thành nhiều mảnh trước linh đường của em gái tao!”

“Kẻ thù của nhà họ Phan ta, không ai có thể sống sót!”

“Phan Long ta, chính là vị vua chân chính của tỉnh thành!”

“Ta là vua!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 502


Chương 502

“Ô!”

“Phan Long, tên điên này, anh quả thực là ác quỷ!”

Mục Phi Phi lao ra khỏi nước, thở hồng hộc.

Phan Long bật cười đắc ý, đột nhiên ngừng cười nhìn Mục Phi Phi và nói: “Không phải đêm mai em có buổi tiệc sao?”

“Để anh sắp xếp. Anh sẽ mời tất cả những nhân vật nổi tiếng của tỉnh thành đến cổ vũ cho em.”

“Không những thế, anh cũng sẽ đồng ý tham dự cùng em với tư cách là bạn đồng hành, thế nào?”

“Thật?” Mục Phi Phi kích động ôm Phan Long, làm nũng: “Em biết, trong lòng anh có em.”

“A Long, thật sự ở trong giới giải trí những năm này em cũng mệt rồi. Anh suy nghĩ một chút rồi cưới em về nhà đi.”

“Em sẽ không ăn không ngồi rồi. Danh tiếng của em sẽ mang đến rất nhiều lợi ích không thể tưởng cho tập đoàn Phan thị các anh.”

“Anh có thể tham khảo ông chủ Lưu và Nãi Muội, họ là trường hợp ràng buộc thành công nhất giữa ngôi sao và kinh doanh.”

“Tiết kiệm được biết bao nhiêu chi phí người phát ngôn!”

Ngón tay của Phan Long lướt trên làn da trơn bóng, hắn ta lơ đãng nói: “Bây giờ không phải là lúc, em đợi thêm chút nữa đi!”

“Đợi anh làm xong việc lớn trước mắt đã!”

“Nhị thiếu gia, tứ thiếu gia xin gặp.” Ngoài cửa, vang lên giọng nói của nữ quản gia.

Mục Phi Phi vội nói: “A Hổ đến sao? Em tránh một chút.”

“Không cần.” Phan Long ôm Mục Phi Phi nói: “Em sắp trở thành vợ anh, đều là người một nhà cả đừng xem như người ngoài.”

Mục Phi Phi kích động đến đỏ mặt.

Phan Long nói “Bảo A Hổ vào đi.”

Phan Hổ, được vệ sĩ đẩy vào bằng xe lăn.

“A Hổ, anh sao thế?”

“Đã xảy ra chuyện gì?!” Nhìn thấy Hổ thiếu nhà họ Phan hô mưa gọi gió lại ngồi trên xe lăn, Mục Phi Phi rất sốc.

Khóe mắt Phan Hổ giật mạnh, hắn ta nở nụ cười gượng gạo nói: “Cảm ơn Mục tiểu thư quan tâm. Tôi chỉ là không cẩn thận nên mới bị thương.”

“Anh hai và Mục tiểu thư đã có chuyện cần bàn, vậy thì lát nữa em lại đến. Nói xong, hắn ta quay xe lăn muốn rời đi.

“A Hổ.” Phan Long gọi: “Anh và Mục tiểu thư đã bàn xong rồi.”

“Hơn nữa, sau này em nên sửa miệng gọi cô ấy là chị hai.”

“Đều là người một nhà, có gì cứ nói đi.”

“Phải không? Vậy chúc mừng chị hai.” Ánh mắt của Phan Hổ có chút khác thường.

Vẻ mặt Mục Phi Phi cũng né tránh, hơi không dám nhìn Phan Hổ.

Thực ra, người cô ta biết đầu tiên là Phan Hổ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 503


Chương 503

Lúc đó cô ta gặp một chút rắc rối, Phan Hổ là fan của cô ta. Sau khi nghe nói, vị Hổ thiếu của nhà họ Phan này đã dẫn tứ đại kim cang xuất hiện.”

Sau khi biết được thân phận của Phan Hổ, lúc đó đối phương đã quỳ xuống.

Mục Phi Phi bị xúc động bởi phong độ của Phan Hổ nên chủ động nương thân, hai người đã trải qua khoảng thời gian vui sướng không ai biết.

Sau đó, Phan Long và Mục Phi Phi biết nhau trong một buổi tiệc.

Buổi tiệc đó, là do Phan Hổ sắp xếp.

Vốn Phan Hổ muốn khoe khoang mình có được ngôi sao lớn, là fan thành công nhất.

Tuy nhiên, Mục Phi Phi không cho Phan Hổ công khai quan hệ của họ với lý do yêu cầu công việc.

Sau khi gặp Phan Long, Mục Phi Phi mới biết, người được gọi là Hổ thiếu chẳng qua chỉ là con trai nuôi của chủ nhân nhà họ Phan mà thôi.

Đối với nhà họ Phan, cũng chỉ là một tay sai trung thành.

Người thừa kế thực sự của nhà họ Phan, là Long thiếu Phan Long.

Sau buổi tiệc, cô ta nhanh chóng chia tay Phan Hổ với lý do tính cách không hợp. Rơi vào vòng tay của Phan Long.

Sau việc này Phan Hổ rất tức giận, hắn ta lập tức quyết định chôn vùi tất cả mọi thứ ở trong lòng mãi mãi.

Ở trong lòng hắn ta, nhà họ Phan là ân nhân. Phan Long là anh hai hắn ta kính trọng nhất.

Đừng nói chỉ là một ngôi sao, cho dù là đầu của Phan Hổ hắn, chỉ cần anh hai muốn hắn cũng sẽ hiến dâng không hề do dự.

“A Hổ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Là ai đánh anh bị thương, ở địa phận tỉnh thành này ai dám ra tay với Hổ thiếu của nhà họ Phan chứ?”Để di dời sự lúng túng, Mục Phi Phi lại hỏi.

Nói thật, cô ta vẫn quan tâm Phan Hổ từ tận đáy lòng.

Bởi vì cô ta biết, Phan Long chỉ xem cô ta như một món đồ chơi. Kể cả những nhân vật nổi tiếng từng ở bên cạnh cô ta, tất cả họ đều chỉ muốn tìm sự kích thích mà thôi.

Chỉ có Phan Hổ mới từng khiến cho cô ta thật sự cảm nhận được tình yêu nóng bỏng từ tuổi trẻ.

Chỉ có điều cô ta biết, thứ cô ta cần không phải là tình yêu nóng bỏng mà là quyền lực và sự giàu có

Nhiều năm ở trong giới giải trí đã quen với danh lợi chìm nổi, cô ta phải tìm được một cái cây đủ lớn để làm chỗ dựa cho nửa đời sau.

Không ai có thể nổi tiếng mãi. Mà đối với sự hết hạn không thể tránh khỏi ấy, gả vào một gia đình giàu có và gắn được cái mác phu nhân nhà giàu chính là quang vinh cuối cùng của họ.

Phan Hổ không trả lời Mục Phi Phi mà nhìn Phan Long nói: “Ngũ đại sát thủ, đều đã đến đủ.”

“Tiếp theo, anh hai định làm thế nào?”

“Tần Thiên và người đàn bà của hắn đã vào ở khách sạn, chỉ cần anh hai gật đầu thì em sẽ đích thân dẫn họ đi giết người.”

“Tần Thiên là ai? Mục Phi Phi nghi ngờ.

Phan Long vỗ vỗ cô ta, nói: “Rót ly rượu đưa qua cho em tư.”

Mục Phi Phi hơi do dự, cô ta không muốn đối mặt với Phan Hổ lắm.

Nhưng sau khi do dự, sợ Phan Long sẽ nghi ngờ cô ta vội vàng bước ra, nhanh chóng mặc áo choàng tắm vào, tự mình rót một ly rượu vang đắt tiền đưa đến trước mặt Phan Hổ.

Cúi đầu nhận rượu, Phan Hổ nói: “Cảm ơn chị hai.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 504


Chương 504

“A Hổ, đừng căng thẳng. Nào, chúng ta cạn ly.” Phan Long nằm trong hồ nước, nâng ly với Phan Hổ trong không khí.

Uống xong hắn ta mới cười nói: “Phải bình tĩnh.”

“A Hổ, em cố gắng ở cùng với ngũ đại sát thủ. Khi thời cơ đến, anh sẽ sử dụng họ.”

“Chỉ có điều trước đó, anh muốn chơi thật vui trước đã. A Hổ, em yên tâm anh nhất định sẽ trả thù cho em và Mỹ Nhi.”

“Đợi anh bắt được Tần Thiên, đến lúc ấy sẽ giao cho em tự mình giết hắn.”

“Đúng rồi, sắp đến sinh nhật của An lão gia tử. Hai nhà kia chắc cũng sẽ không nhàn rồi, em phải cử thêm người trông chừng họ.”

“Có tình hình gì thì lập tức báo cáo.”

“Em biết rồi anh hai. Vậy em không quấy rầy anh và chị dâu nữa.” Phan Hổ để ly xuống, quay xe lăn rời đi.

Cuối cùng Mục Phi Phi cũng nhận ra rằng, có chuyện lớn sắp xảy ra.

Cô ta hoảng sợ nói: “A Long, đã xảy ra chuyện gì?”

“Tần Thiên là ai? Có phải hắn đã đánh A Hổ tàn tật không?”

Phan Long cười nói: “Em sẽ gặp được nhanh thôi.”

“Có lẽ em không biết Tần Thiên, nhưng em chắc chắn không xa lạ gì với vợ của hắn.”

Mục Phi Phi nhíu mày: “Là ai?”

“Tô Tô, nữ chủ tịch xinh đẹp của tập đoàn Tô Ngọc.”

Mục Phi Phi sững sờ, thay đổi sắc mặt “Chủ nhân của Tô Ngọc Cao?”

“Chính là công ty tìm em làm người phát ngôn?”

Phan Long cười gật đầu “Đêm mai, chúng ta sẽ đi gặp đôi cẩu nam nữa đó.”

“Trước đó, em cứ ở nơi này. Đi, lấy viên thuốc kim cương cho anh.”

Mục Phi Phi run rẩy. Từ trong mắt Phan Long, cô ta nhìn thấy sự độc ác của ma quỷ.

Cô ta biết, mình đã trở thành phần trong kế hoạch trả thù của Phan Long. Cô ta rất sợ.

Nếu sớm biết, cô ta nhất định sẽ không nhận trở thành người phát ngôn này, cũng sẽ không chạy đến tỉnh thành dâng tận cửa.

Không ai muốn cuốn vào trong giông tố của những gia đình giàu có thế này. Bởi vì thần tiên đánh nhau, rất có thể tiểu quỷ sẽ gặp tai họa.

Cô ta vẫn có chút hiểu biết này.

Cô ta muốn trốn thoát nhưng cô ta cũng biết, Phan Long sẽ không cho cô ta cơ hội này.

Chuyện đã đến nước này, cô ta chỉ có thể cắn chặt răng xông về phía trước.

Đồng thời trong lòng cô ta vẫn có một tia hi vọng, đó chính là sau khi giúp đỡ Phan Long lần này sẽ thật sự có cơ hội bước vào nhà họ Phan.

Ngày hôm sau, tất cả đều rất bình yên.

Buổi tối là buổi tiệc, sắp đến thời khắc gặp được ngôi sao lớn và nhiều người nổi tiếng, Tô Tô và Liễu Thanh đặc biệt căng thẳng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 505


Chương 505

Họ kiểm tra đi kiểm tra lại quá trình của buổi tiệc, đây là lần đầu tiên tập đoàn Tô Ngọc xuất hiện trước công chúng, sợ sẽ xảy ra sai sót.

Muốn tìm chị Xuân tham khảo giúp một lần nữa, nào ngờ điện thoại của chị Xuân trực tiếp tắt máy. Tô Tô đích thân đến gõ cửa, chị Xuân không vui nói có chuyện gì thì đợi cô ta ngủ dậy rồi nói.

Mãi cho đến buổi chiều, chị Xuân mới uể oải thức dậy. Nhìn đồ vật và quy trình mà Tô Tô và Liễu Thanh quy định cho buổi tiệc, cô ta ném thẳng sang một bên.

“Đồ uống và bánh ngọt quá tệ, chẳng ra sao cả. Đổi hết đi.”

“Rượu vang phải là rượu Bordeaux cổ điển, bánh ngọt thì các người đến khách sạn Michelin mời đầu bếp đến làm tại chỗ.”

Tô Tô tức đến nỗi nói không nên lời. Dựa theo tiêu chuẩn của chị Xuân, họ sẽ phải chi trả hàng triệu đồng cho một buổi tiệc.

Không chỉ vậy, chị Xuân còn lạnh lùng cười nói “Tôi và tiểu thư Mục Phi Phi sẽ chỉ định danh sách khách mời tham gia, các cô không cần lo lắng.”

“Còn, nếu các cô muốn mời thì phải có được sự đồng ý của tôi.”

Liễu Thanh tức giận nói “Hóa ra chúng tôi tốn nhiều tiền như vậy, cũng không có tư cách mời khách ư?”

“Chị Xuân, có phải chị quá đáng lắm rồi không?”

Chị Xuân lạnh lùng cười nói: “Cô hiểu cái gì.”

“Chắc cô sẽ không cảm thấy buổi tiệc đêm nay, các cô là nhân vật chính đấy chứ? Làm ơn đi, các cô chỉ chịu trách nhiêm thanh toán mà thôi. Nhân vật chính thực sự là ngôi sao lớn của chúng tôi.”

“Tiếc tiền sao? Cô không nghĩ thử xem, đây là ngôi sao của chúng tôi lợi dụng quan hệ của mình để mở rộng mối quan hệ cho các cô đấy.”

“Những người tham dự đều rất cao quý. Chỉ dựa vào một công ty nhỏ mới thành lập như các cô thì cả đời cũng đừng mong tiếp xúc được mối quan hệ này.”

“Vui vẻ đi!”

“Không biết cả thế giới có biết bao nhiêu người cầm rất nhiều tiền, chen nhau vỡ đầu để mời ngôi sao lớn của chúng tôi mà còn chưa có cơ hội đấy.”

Liễu Thanh tức không nói nên lời.

Tô Tô nghiến răng, nhịn. Vẫn câu nói đó, đã lấy ra chục triệu đồng cho chi phí người phát ngôn hàng, thì cũng không thể vì chút ít tiền này mà việc sắp thành lại hỏng được.

“Tôi lập tức sắp xếp theo ý của chị Xuân. Quả thực đây là lần đầu tiên chúng tôi làm việc này, nên có vài chỗ không làm tốt, mong chị Xuân chỉ bảo thêm.”

Chị Xuân lạnh lùng cười nói: “Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi.”

“Đây là số điện thoại khác của tôi, bên dưới là số tài khoản ngân hàng. Gần đây tôi chuẩn bị mua nhà còn thiếu năm trăm nghìn.”

“Xem như là tôi mượn chủ tịch Tô trước vậy.”

Tô Tô nghiến răng. Mở miệng ra là năm trăm nghìn, quá ghê gớm.

Nói là mượn, nhưng ai cũng biết đây chính là một đi không trở lại.

Nhưng, tất cả đều vì sự nghiệp, phải nhịn!

“Nghe nói bên ngoài thành phố có Thần Long quán không tệ, rất linh nghiệm. Gần đây tôi ngủ không ngon, tâm thần luôn hoảng hốt nên muốn đi xin xăm.”

“Chủ tịch Tô, tôi biết cô bận không có thời gian đi cùng tôi. Vậy bảo nhân viên pháp chế này của cô đi cùng tôi đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 506


Chương 506

Ánh mắt của cô ta rơi trên người Tần Thiên.

Tần Thiên tức cười. Động cơ lớn thật, một người quản lý nhỏ bé cũng dám bảo hắn đi dạo phố cùng.

Hắn sầm mặt nói: “Tôi không đi.”

“Cậu từ chối tôi?” Chị Xuân lập tức không vui.

Tần Thiên muốn nói gì đó thì Tô Tô vội nói: “Không có, hắn nói hắn rất mong chờ.”

“Chị Xuân, để hắn đi cùng chị. Thuận tiện có thể bảo vệ chị.”

Tần Thiên kéo Tô Tô sang một bên, nghiến răng nói thầm: “Em vì người đàn bà thối tha này mà không cần chồng mình!”

Tô Tô thấp giọng nói: “Ngoan, nghe lời. Trở về em sẽ thưởng cho anh.”

Trong lòng Tần Thiên rung động, vội nói: “Thưởng gì?”

Tô Tô xì một tiếng: “Dù sao cũng là thứ anh muốn.”

Tần Thiên còn muốn nói gì đó nhưng Tô Tô đã trợn mắt. Ý là đừng được nước làm tới, anh cứng đầu nữa thử xem?

“Được thôi.” Tần Thiên chỉ có thể đồng ý trong bất lực.

Qua báo cáo của cấp dưới, hắn biết Mục Phi Phi và Phan Long luôn ở Long Cung không lộ diện. Nên tạm thời sẽ không gây rắc rối.

Hơn nữa, Tô Tô có Lãnh Phong và những người bảo vệ, sự an toàn sẽ không có vấn đề.

Hắn cũng muốn tiếp xúc với chị Xuân này một chút, hi vọng có thể đào được một vài nội tình liên quan đến Mục Phi Phi.

Chị Xuân nở nụ cười, ném túi xách cho Tần Thiên và nói: “Đi theo tôi, sẽ có thêm nhiều năng lực.”

“Yên tâm đi anh chàng đẹp trai, tôi sẽ không để cho cậu chịu thiệt đâu.”

Cô ta kiêu ngạo giống như một nữ vương, đi ra khỏi khách sạn.

Bên ngoài thành phố, mặt trời tỏa sáng rực rỡ. Dưới chân núi Thần Long, du khách đông đúc.

Điều khiến cho Tần Thiên suýt nữa tức điên là Vương Nghênh Xuân này lại bung lụa, xấu xí thích gây chú ý.

Nói gì là cô ta muốn tìm lại cảm giác yêu đương thời thiếu nữ, bảo Tần Thiên nhập vai chăm sóc cô ta giống như mối tình đầu.

Vì “phần thưởng” của Tô Tô nên Tần Thiên năm lần bảy lượt kiềm chế. Theo chỉ thị của Vương Nghênh Xuân, mua mực nướng, kẹo hồ lô và nhiều món ăn vặt mà các bé gái thích ăn cho cô ta.

Và búp bê.

Còn chưa lên núi vào Thần Long Quán thì tay trái tay phải của hắn đã xách đầy đồ. Quá đáng hơn là trên cổ còn treo mấy con heo Peppa.

Nếu để các anh em của Thần Vương Điện nhìn thấy cảnh này, có lẽ Tần Thiên cũng muốn chết.

Không còn cách nào khác, vì “phần thưởng” của vợ!”

Oai phong như hắn lại rơi vào trong tay của một người phụ nữ. Chính Tần Thiên cũng cảm thấy hơi không tự trọng.

Cuối cùng, lên núi đến bên ngoài Thần Long Quán.

Vương Nghênh Xuân ỏn à ỏn ẻn nói: “Gần đây người ta luôn ngủ không ngon, có khi nửa đêm tỉnh giấc mở mắt cho đến trời sáng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 507


Chương 507

“Cũng không biết là làm sao.”

“A Thiên, cậu cảm thấy tôi làm sao nhỉ?”

“Chắc sẽ không mắc bệnh gì chứ?”

A Thiên? Tần Thiên nổi da gà đầy người. Thầm nói, cô không chỉ bị bệnh mà còn bệnh rất nặng.

May mà kiềm chế lại được, hắn mỉm cười nói: “Chị Xuân, chắc là do chị quá cô đơn đấy.”

“Có lẽ đến lúc yêu đương rồi.”

Vương Nghênh Xuân đỏ mặt nói: “Vậy cậu cảm thấy, phụ nữ giống như tôi thì người đàn ông như thế nào mới xứng được với tôi.”

Nói xong, cô ta nhích người lại gần.

Tần Thiên vội lùi về sau một bước, nói: “Cái này tôi cũng không biết. Hay là, chúng ta đi vào hỏi Thần Long đạo sĩ đi.”

Thần Long Quán trên núi Thần Long, con đường Thần Long trong Thần Long Quán.

Vẫn có chút tiếng tăm.

Cho nên liên tục có người dâng hương.

“Vậy được, cậu nhất định phải xin xăm thượng thượng cho tôi, nếu không người ta sẽ không tha cho cậu đâu.”

Cô ta yểu điệu nắm cánh tay Tần Thiên bước lên cầu thang. Vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy hai người phụ nữ đi ra từ trong Thần Long Quán, sắc mặt không khỏi thay đổi.

“Sao họ ở đây?”

Tần Thiên sửng sốt vội ngẩng đầu lên nhìn, cũng không khỏi ngây người.

Hai người phụ nữ đó, người trước mặt tuy chỉ có duyên gặp một lần nhưng vừa nhìn hắn vẫn nhận ra được, là chị Vinh người quản lý của Liễu Như Ngọc.

Người phụ nữ phía sau chị Vinh, mặc dù đeo kính râm đội mũ rất thấp, hoàn toàn không nhìn thấy mặt.

Nhưng, vừa nhìn Tần Thiên liền biết chính là thiên hậu Liễu Như Ngọc.

Sao họ ở đây?

Tần Thiên lập tức phản ứng kịp, muốn xoay người tránh đi. Nhưng bất đắc dĩ, Liễu Như Ngọc và chị Vinh đều đã nhìn sang.

“Vương Nghênh Xuân, cô đến đây làm gì?” Giọng nói của Chị Vinh không vui.

Mà Liễu Như Ngọc lại nhìn chằm chằm Tần Thiên, ngạc nhiên nói: “Tần tiên sinh! Sao anh đến đây?”

Cuộc chạm trán bất ngờ, khiến cả bốn người đều sững sờ.

Sau khi phản ứng lại, sắc mặt bốn người đều rất đặc sắc.

Cái gọi là cùng ngành là kẻ thù, thì hai người quản lý như chị Vinh và Vương Nghênh Xuân đã nhiều lần đụng độ, không ai chịu thua ai.

Chị Vinh nhận ra Tần Thiên chính là người đàn ông đã ở cùng với Liễu Như Ngọc ở thành phố Lan. Lúc đó chị ta đã cảnh cáo Tần Thiên tránh xa Liễu Như Ngọc.

Nói Tần Thiên muốn nhân cơ hội theo đuổi ngôi sao lớn, nên bỏ cuộc đi.

Chị ta còn khuyên Liễu Như Ngọc nhất định phải cảnh giác với loại người như Tần Thiên.

Vì lý do này, Liễu Như Ngọc còn cãi nhau với chị Vinh. Nói Tần tiên sinh không phải là người như thế.

Bảo chị Vinh đừng có định kiến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 508


Chương 508

Bây giờ, Tần Thiên lại ở cùng với Vương Nghênh Xuân. Hơn nữa, tay trái là kẹo hồ lô, tay phải là mực nướng. Trên cổ còn treo mấy con heo Peppa.

Đây là nịnh bợ Vương Nghênh Xuân ư? Hay là muốn thông qua Vương Nghênh Xuân, để lấy lòng Mục Phi Phi phía sau cô ta?

Quả thực là một tên đàn ông cặn bã.

Mặc dù Liễu Như Ngọc đang che mặt, nhưng khoảnh khắc này có thể cảm nhận ra được cô ta cực kỳ thất vọng.

Vương Nghênh Xuân không biết chuyện giữa Tần Thiên và Liễu Như Ngọc, cô ta cố ý ôm cánh tay Tần Thiên, lạnh lùng cười nói: “Không ngờ người quản lý kim bài danh tiếng lẫy lừng trong giới lại dẫn kim chủ của mình đến dạo đạo quán.”

“Không biết là đến cầu sự nghiệp hay là cầu nhân duyên đấy.”

“Chắc sẽ không phải là cầu con đấy chứ.”

“Cô nói cái gì?” Chị Vinh không quen cô ta, thấy Vương Nghênh Xuân bôi nhọ Liễu Như Ngọc, chị ta đi lên tát cô ta một bạt tay.

“Con khốn, quản lý tốt cái miệng của cô đi!”

“Còn muốn so đo với Liễu Như Ngọc của chúng tôi khắp nơi thì cũng phải tự lượng sức mình, các người có xứng không?”

Vương Nghênh Xuân che mặt, tức giận đến mức không nói nên lời.

Địa vị ngôi sao quyết định địa vị giang hồ, ở trong giới Mục Phi Phi thật sự không thể nào sánh được với Liễu Như Ngọc dù là về dư luận hay độ nổi tiếng.

Cho nên, cô ta cũng không dám phách lối với chị Vinh.

Trog cơn tức giận, cô ta đẩy Tần Thiên nói: “Cậu là người chết à?”

“Tôi cũng đã bị đánh rồi, cậu còn không nhanh ra tay.”

“Mau trả thù cho tôi đi!”

Tần Thiên nhíu mày. Liễu Như Ngọc luôn nhìn chằm chằm hắn, bất đắc dĩ hắn cũng không biết nên giải thích thế nào.

“Nói cho tôi biết, anh có quan hệ gì với cô ta?” Liễu Như Ngọc mở miệng, giọng nói có chút kích động.

Tần Thiên muốn nói gì đó nhưng Vương Nghênh Xuân vội nói: “Cậu ta có quan hệ gì với tôi, lẽ nào cô còn không nhìn ra được sao?”

“Thế nào, chẳng lẽ một thiên hậu ngọc nữ như cô muốn giành bạn trai với tôi sao?”

“Nếu cô nhìn trúng cậu ta thì tôi nhường cho cô cũng không sao. Chỉ là tin tức này, cũng đủ nóng đấy.”

Chị Vinh tức giận nói: “Con khốn, cô muốn chết à?”

“Nói nhảm thêm một câu nữa, có tin bà đây xé rách miệng của cô không hả!”

“Như Ngọc nhà chúng tôi, làm sao có thể nhìn trúng loại đàn ông thối tha này. Cũng chỉ có cô mới xem là bảo bối thôi.”

Trong mắt Vương Nghênh Xuân bùng lên lửa giận “Sớm muộn cũng có một ngày, bà đây sẽ để cho cô đẹp mặt!”

Chị Vinh lạnh lùng cười nói: “Tôi chờ đây. Chỉ sợ cô không sống được đến ngày đó ấy chứ.”

“Như Ngọc, chúng ta đi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 509


Chương 50

Chương 509

她拉着柳如玉便走。路过秦天身边,还呸的一口,“渣男!”

Chị ta kéo Liễu Như Ngọc rời đi. Khi đi ngang qua bên cạnh Tần Thiên còn hừ một tiếng, “Đồ cặn bã!”

“Quản lý tốt cái miệng của cậu, đừng nói mình biết Liễu Như Ngọc. Danh tiếng của chúng tôi không phải là thứ mà loại cặn bã như cậu có thể làm tổn hại.”

Tần Thiên im lặng cười khổ. Tình huống này, cho dù hắn có hàng trăm cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng.

Không đúng, tại sao hắn phải giải thích? Giữa hắn và Liễu Như Ngọc cũng chỉ có duyên gặp mặt một lần, dường cũng không cần thiết phải giải thích.

Không ngờ, hôm nay lại có thể chiếm được hào quang của Liễu Như Ngọc, Vương Nghênh Xuân kích động giống như một con gà mái vừa biết đẻ trứng, ríu ra rít rít, vô cùng phấn khởi.

“Hôm nay nhất định là xăm thượng thương, đi mau!”

Sự kiên nhẫn của Tần Thiên tiêu hao gần hết, chỉ có thể miễn cưỡng đối phó Vương Nghênh Xuân, kết thúc sớm trở về sớm.

Bởi vì nếu không ngoài dự đoán thì buổi tiệc đêm nay, sẽ là phần quan trọng nhất.

Mục Phi Phi và Phan Long đều sẽ xuất hiện.

Tùy tiện bốc một quẻ xăm, khi định rời đi thì lời nói của một đạo sĩ bên cạnh đã thu hút sự chú ý của Tần Thiên.

“Ở cùng với rồng, bàn tay ma quỷ của Tần Vương, thiên hạ vô song… Rốt cuộc là ý gì?”

“Haizz, con người bây giờ thật là ăn no rửng mỡ.”

Hả?

Tần Thiên sửng sốt, nói: “Đạo sĩ, ngươi đang nói gì vậy?”

“Cái gì bàn tay ma quỷ của Tần Vương, thiên hạ vô song.”

Đạo sĩ cười nói: “Vừa rồi có một cô gái, kiên trì hỏi sư phụ của chúng tôi nơi này có rồng hay không.”

“Có biết Tần Vương bàn tay ma quỷ thiên hạ vô song hay không, ngài nói đây không phải nực cười sao.”

“Cô gái kia trông như thế nào, ngươi còn nhớ không?”

“Nhớ chứ. Chắc cô ta là con nhà giàu. Bảo vệ mình rất kín kẽ, đeo khẩu trang, kính đen, đội mũ.”

Vương Nghênh Xuân không nhịn được nói: “Vậy không phải là Liễu Như Ngọc sao? Không ngờ cô ta cũng mê tín như vậy.”

“Chắc chắn cô ta mắc bệnh gì đó, nên đến nơi này cầu phương thuốc dân gian.”

“Đây là một tin tức lớn, tôi sẽ lập tức tung tin để đè ép sự kiêu ngạo của cô ta!”

Đôi mắt Tần Thiên lạnh lẽo, nói: “Nếu cô dám tiết lộ tin tức này, tôi sẽ giết cô đấy.”

“Cậu nói cái gì?” Vương Nghênh Xuân sững sờ, nhìn vào ánh mắt Tần Thiên cô ta lập tức sợ mất vía.

Cô ta không ngờ, một người đàn ông trông đep trai thế kia lại sẽ có ánh mắt đáng sợ đến vậy.

Bất giác, cô ta buông tay đang kéo cánh tay Tần Thiên ra.

“Thời gian không còn sớm nữa, về thôi.” Tần Thiên hừ lạnh một tiếng, cảm thấy trò hề nên kết thúc. Sải bước đi ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 510


Chương 510

Trước đây Liễu Như Ngọc gọi điện thoại nói với hắn sắp đến tỉnh thành, tổ chức sinh nhật cho một người rất quan trọng với cô ta, còn hẹn hắn gặp mặt.

Tại sao, cô ta lại đích thân đến Thần Long Quán, tìm cái gì Thần Long, bàn tay ma quỷ của Tần Vương.

Bàn tay ma quỷ của Tần Vương, không phải đang nói chính mình sao?

Đủ loại nghi ngờ khiến cho Tần Thiên trong chốc lát cũng lười phải điều tra.

Bởi vì, buổi tiệc buổi tối quá quan trọng với hắn.

Vội vàng trở về khách sạn, Tô Tô vội nói: “Thế nào rồi? Anh không đắc tội với chị Xuân đấy chứ?”

Tần Thiên nhìn thấy Tô Tô đã thay lễ phục, tóc búi cao vô cùng xinh đẹp.

Hắn mở cờ trong bụng, nhưng lại cố ý sầm mặt xuống nói: “Em còn mặt mũi để hỏi!”

“Sau này đừng tìm anh vì chuyện này nữa. Lẽ nào em không biết trong lòng anh chỉ có em.”

“Vậy mà em lại bảo anh đi cùng một kẻ tâm thần.”

Tô Tô cười nói: “Được rồi được rồi, em biết rồi. Đây không phải là vì đại cuộc hay sao.”

“Em cảm ơn anh, được rồi chứ?”

Tần Thiên nhoẻn miệng cười nói: “Cảm ơn thế nào?”

“Phần thưởng đã hứa với anh, bây giờ cũng nên thực hiện rồi nhỉ.”

Tô Tô hơi đỏ mặt, nói: “Em không nhớ phần thưởng gì cả.”

Tần Thiên nghiến răng nói: “Nếu em dám dở trò, anh sẽ phá hỏng buổi tiệc này ngay lập tức đấy.”

“Anh dám!” Tô Tô nghiến răng nói: “Anh muốn làm gì?”

Tần Thiên nuốt nước miếng, nói: “Cho anh hôn một cái.”

Nhìn người vợ quyến rũ trước mặt, hắn cảm thấy nếu có thể hôn một cái thì những đau đớn khi bị Vương Nghênh Xuân dày vò vào buổi chiều cũng đáng.

Tô Tô đỏ mặt nói: “Anh nhanh chút. Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi.”

Tần Thiên bình tĩnh lại, chậm rãi hôn cô.

Tô Tô theo bản năng ngửa ra sau.

Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Liễu Thanh gấp gáp đi vào “Chủ tịch, cô xong chưa? Sắp bắt đầu rồi.”

Nhìn thấy cảnh trước mặt, cô ta cũng đứng hình.

“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy gì cả. Mọi người tiếp tục.” Cô ta phản ứng kịp, xoay người rời đi.

Cuộc chạm trán bất ngờ, khiến cả bốn người đều sững sờ.

Sau khi phản ứng lại, sắc mặt bốn người đều rất đặc sắc.

Cái gọi là cùng ngành là kẻ thù, thì hai người quản lý như chị Vinh và Vương Nghênh Xuân đã nhiều lần đụng độ, không ai chịu thua ai.

Chị Vinh nhận ra Tần Thiên chính là người đàn ông đã ở cùng với Liễu Như Ngọc ở thành phố Lan. Lúc đó chị ta đã cảnh cáo Tần Thiên tránh xa Liễu Như Ngọc.

Nói Tần Thiên muốn nhân cơ hội theo đuổi ngôi sao lớn, nên bỏ cuộc đi.

Chị ta còn khuyên Liễu Như Ngọc nhất định phải cảnh giác với loại người như Tần Thiên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 511


Chương 511

Vì lý do này, Liễu Như Ngọc còn cãi nhau với chị Vinh. Nói Tần tiên sinh không phải là người như thế.

Bảo chị Vinh đừng có định kiến.

Bây giờ, Tần Thiên lại ở cùng với Vương Nghênh Xuân. Hơn nữa, tay trái là kẹo hồ lô, tay phải là mực nướng. Trên cổ còn treo mấy con heo Peppa.

Đây là nịnh bợ Vương Nghênh Xuân ư? Hay là muốn thông qua Vương Nghênh Xuân, để lấy lòng Mục Phi Phi phía sau cô ta?

Quả thực là một tên đàn ông cặn bã.

Mặc dù Liễu Như Ngọc đang che mặt, nhưng khoảnh khắc này có thể cảm nhận ra được cô ta cực kỳ thất vọng.

Vương Nghênh Xuân không biết chuyện giữa Tần Thiên và Liễu Như Ngọc, cô ta cố ý ôm cánh tay Tần Thiên, lạnh lùng cười nói: “Không ngờ người quản lý kim bài danh tiếng lẫy lừng trong giới lại dẫn kim chủ của mình đến dạo đạo quán.”

“Không biết là đến cầu sự nghiệp hay là cầu nhân duyên đấy.”

“Chắc sẽ không phải là cầu con đấy chứ.”

“Cô nói cái gì?” Chị Vinh không quen cô ta, thấy Vương Nghênh Xuân bôi nhọ Liễu Như Ngọc, chị ta đi lên tát cô ta một bạt tay.

“Con khốn, quản lý tốt cái miệng của cô đi!”

“Còn muốn so đo với Liễu Như Ngọc của chúng tôi khắp nơi thì cũng phải tự lượng sức mình, các người có xứng không?”

Vương Nghênh Xuân che mặt, tức giận đến mức không nói nên lời.

Địa vị ngôi sao quyết định địa vị giang hồ, ở trong giới Mục Phi Phi thật sự không thể nào sánh được với Liễu Như Ngọc dù là về dư luận hay độ nổi tiếng.

Cho nên, cô ta cũng không dám phách lối với chị Vinh.

Trog cơn tức giận, cô ta đẩy Tần Thiên nói: “Cậu là người chết à?”

“Tôi cũng đã bị đánh rồi, cậu còn không nhanh ra tay.”

“Mau trả thù cho tôi đi!”

Tần Thiên nhíu mày. Liễu Như Ngọc luôn nhìn chằm chằm hắn, bất đắc dĩ hắn cũng không biết nên giải thích thế nào.

“Nói cho tôi biết, anh có quan hệ gì với cô ta?” Liễu Như Ngọc mở miệng, giọng nói có chút kích động.

Tần Thiên muốn nói gì đó nhưng Vương Nghênh Xuân vội nói: “Cậu ta có quan hệ gì với tôi, lẽ nào cô còn không nhìn ra được sao?”

“Thế nào, chẳng lẽ một thiên hậu ngọc nữ như cô muốn giành bạn trai với tôi sao?”

“Nếu cô nhìn trúng cậu ta thì tôi nhường cho cô cũng không sao. Chỉ là tin tức này, cũng đủ nóng đấy.”

Chị Vinh tức giận nói: “Con khốn, cô muốn chết à?”

“Nói nhảm thêm một câu nữa, có tin bà đây xé rách miệng của cô không hả!”

“Như Ngọc nhà chúng tôi, làm sao có thể nhìn trúng loại đàn ông thối tha này. Cũng chỉ có cô mới xem là bảo bối thôi.”

Trong mắt Vương Nghênh Xuân bùng lên lửa giận “Sớm muộn cũng có một ngày, bà đây sẽ để cho cô đẹp mặt!”

Chị Vinh lạnh lùng cười nói: “Tôi chờ đây. Chỉ sợ cô không sống được đến ngày đó ấy chứ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 512


Chương 512

“Như Ngọc, chúng ta đi!”

她拉着柳如玉便走。路过秦天身边,还呸的一口,“渣男!”

Chị ta kéo Liễu Như Ngọc rời đi. Khi đi ngang qua bên cạnh Tần Thiên còn hừ một tiếng, “Đồ cặn bã!”

“Quản lý tốt cái miệng của cậu, đừng nói mình biết Liễu Như Ngọc. Danh tiếng của chúng tôi không phải là thứ mà loại cặn bã như cậu có thể làm tổn hại.”

Tần Thiên im lặng cười khổ. Tình huống này, cho dù hắn có hàng trăm cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng.

Không đúng, tại sao hắn phải giải thích? Giữa hắn và Liễu Như Ngọc cũng chỉ có duyên gặp mặt một lần, dường cũng không cần thiết phải giải thích.

Không ngờ, hôm nay lại có thể chiếm được hào quang của Liễu Như Ngọc, Vương Nghênh Xuân kích động giống như một con gà mái vừa biết đẻ trứng, ríu ra rít rít, vô cùng phấn khởi.

“Hôm nay nhất định là xăm thượng thương, đi mau!”

Sự kiên nhẫn của Tần Thiên tiêu hao gần hết, chỉ có thể miễn cưỡng đối phó Vương Nghênh Xuân, kết thúc sớm trở về sớm.

Bởi vì nếu không ngoài dự đoán thì buổi tiệc đêm nay, sẽ là phần quan trọng nhất.

Mục Phi Phi và Phan Long đều sẽ xuất hiện.

Tùy tiện bốc một quẻ xăm, khi định rời đi thì lời nói của một đạo sĩ bên cạnh đã thu hút sự chú ý của Tần Thiên.

“Ở cùng với rồng, bàn tay ma quỷ của Tần Vương, thiên hạ vô song… Rốt cuộc là ý gì?”

“Haizz, con người bây giờ thật là ăn no rửng mỡ.”

Hả?

Tần Thiên sửng sốt, nói: “Đạo sĩ, ngươi đang nói gì vậy?”

“Cái gì bàn tay ma quỷ của Tần Vương, thiên hạ vô song.”

Đạo sĩ cười nói: “Vừa rồi có một cô gái, kiên trì hỏi sư phụ của chúng tôi nơi này có rồng hay không.”

“Có biết Tần Vương bàn tay ma quỷ thiên hạ vô song hay không, ngài nói đây không phải nực cười sao.”

“Cô gái kia trông như thế nào, ngươi còn nhớ không?”

“Nhớ chứ. Chắc cô ta là con nhà giàu. Bảo vệ mình rất kín kẽ, đeo khẩu trang, kính đen, đội mũ.”

Vương Nghênh Xuân không nhịn được nói: “Vậy không phải là Liễu Như Ngọc sao? Không ngờ cô ta cũng mê tín như vậy.”

“Chắc chắn cô ta mắc bệnh gì đó, nên đến nơi này cầu phương thuốc dân gian.”

“Đây là một tin tức lớn, tôi sẽ lập tức tung tin để đè ép sự kiêu ngạo của cô ta!”

Đôi mắt Tần Thiên lạnh lẽo, nói: “Nếu cô dám tiết lộ tin tức này, tôi sẽ giết cô đấy.”

“Cậu nói cái gì?” Vương Nghênh Xuân sững sờ, nhìn vào ánh mắt Tần Thiên cô ta lập tức sợ mất vía.

Cô ta không ngờ, một người đàn ông trông đep trai thế kia lại sẽ có ánh mắt đáng sợ đến vậy.

Bất giác, cô ta buông tay đang kéo cánh tay Tần Thiên ra.

“Thời gian không còn sớm nữa, về thôi.” Tần Thiên hừ lạnh một tiếng, cảm thấy trò hề nên kết thúc. Sải bước đi ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 513


Chương 513

Trước đây Liễu Như Ngọc gọi điện thoại nói với hắn sắp đến tỉnh thành, tổ chức sinh nhật cho một người rất quan trọng với cô ta, còn hẹn hắn gặp mặt.

Tại sao, cô ta lại đích thân đến Thần Long Quán, tìm cái gì Thần Long, bàn tay ma quỷ của Tần Vương.

Bàn tay ma quỷ của Tần Vương, không phải đang nói chính mình sao?

Đủ loại nghi ngờ khiến cho Tần Thiên trong chốc lát cũng lười phải điều tra.

Bởi vì, buổi tiệc buổi tối quá quan trọng với hắn.

Vội vàng trở về khách sạn, Tô Tô vội nói: “Thế nào rồi? Anh không đắc tội với chị Xuân đấy chứ?”

Tần Thiên nhìn thấy Tô Tô đã thay lễ phục, tóc búi cao vô cùng xinh đẹp.

Hắn mở cờ trong bụng, nhưng lại cố ý sầm mặt xuống nói: “Em còn mặt mũi để hỏi!”

“Sau này đừng tìm anh vì chuyện này nữa. Lẽ nào em không biết trong lòng anh chỉ có em.”

“Vậy mà em lại bảo anh đi cùng một kẻ tâm thần.”

Tô Tô cười nói: “Được rồi được rồi, em biết rồi. Đây không phải là vì đại cuộc hay sao.”

“Em cảm ơn anh, được rồi chứ?”

Tần Thiên nhoẻn miệng cười nói: “Cảm ơn thế nào?”

“Phần thưởng đã hứa với anh, bây giờ cũng nên thực hiện rồi nhỉ.”

Tô Tô hơi đỏ mặt, nói: “Em không nhớ phần thưởng gì cả.”

Tần Thiên nghiến răng nói: “Nếu em dám dở trò, anh sẽ phá hỏng buổi tiệc này ngay lập tức đấy.”

“Anh dám!” Tô Tô nghiến răng nói: “Anh muốn làm gì?”

Tần Thiên nuốt nước miếng, nói: “Cho anh hôn một cái.”

Nhìn người vợ quyến rũ trước mặt, hắn cảm thấy nếu có thể hôn một cái thì những đau đớn khi bị Vương Nghênh Xuân dày vò vào buổi chiều cũng đáng.

Tô Tô đỏ mặt nói: “Anh nhanh chút. Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi.”

Tần Thiên bình tĩnh lại, chậm rãi hôn cô.

Tô Tô theo bản năng ngửa ra sau.

Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Liễu Thanh gấp gáp đi vào “Chủ tịch, cô xong chưa? Sắp bắt đầu rồi.”

Nhìn thấy cảnh trước mặt, cô ta cũng đứng hình.

“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy gì cả. Mọi người tiếp tục.” Cô ta phản ứng kịp, xoay người rời đi.

“Liễu Thanh, đợi một chút!”

Tô Tô vội vàng đẩy Tần Thiên ra, gấp gáp kêu lên muốn đuổi theo ra ngoài.

Tần Thiên biết, một khi bỏ lỡ cơ hội này thì muốn để cho người phụ nữ này đi vào khuôn khổ, còn khó hơn lên trời.

Hắn quả quyết ra tay, nắm lấy tay cô hơi dùng sức kéo cô vào lòng.

Tô Tô mềm mại kêu lên, không tự nguyện nhào vào trong lòng Tần Thiên.

Tần Thiên thuận thế ôm eo Tô Tô, cúi đầu đặt nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng.

Tiếp xúc bất ngờ khiến Tô Tô mở to đôi mắt.

Nếu không tính lần năm năm trước, thì đây vẫn là lần đầu tiên chính thức.

Nhất thời, cô không phản ứng kịp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 514


Chương 514

Tần Thiên cảm thấy mình đang ôm hương thơm của cả mùa xuân, không khỏi một tiến thêm một bước.

“Khốn kiếp!” Tô Tô phản ứng kịp, gầm lên giận dữ, đẩy mạnh hắn ra chạy trốn.

“Vợ anh xin lỗi.”

“Anh không phải cố ý.” Tần Thiên còn cho rằng sự táo bạo của mình đã tổn thương Tô Tô, nên hơi lo sợ.

Chạy đến cửa, Tô Tô quay đầu nhìn Tần Thiên đang đờ ra, đỏ mặt nói: “Còn ngây ra đó làm gì, thay quần áo tham gia buổi tiệc cùng em!”

“Tuân lệnh!” Tần Thiên bất ngờ, trong nháy mắt tràn đầy sức sống.

Nơi tổ chức buổi tiệc đầy những nhân vật nổi tiếng.

Gần như những người có máu mặt của cả tỉnh thành đều đến. Lời mời của thái tử gia nhà họ Phan, sân khấu của ngôi sao lớn Mục Phi Phi, ai không muốn xuất hiện chứ?

Họ ăn mặc đẹp đẽ. Tất cả đàn ông đều mặc đồ vest thượng hạng đặt may thủ công ở Ý, vô ý đưa tay lên sẽ lộ ra chiếc đồng hồ đủ để người bình thường vất vả cả đời.

Phụ nữ, ăn mặc trang điểm xinh đẹp. Gần như đeo hết lên người tất cả đồ trang sức có trong nhà.

Túi xách cầm trong tay không có kim cương, cũng ngại cầm ra.

Người không biết còn tưởng đây là buổi triễn lãm hàng xa xỉ.

Chỉ có điều, tất cả hào quang của họ đều bị lấy đi khi Tần Thiên và Tô Tô xuất hiện.

Tần Thiên có khuôn mặt thanh tú, đôi mắt sâu. Khoác lên mình kiểu áo Tôn Trung Sơn bình thường, thật khó che giấu được vẻ điển trai.

Tô Tô sáng chói, khí chất cao quý. Mặc một bộ váy dạ hội không tính là nổi tiếng, cả người từ trên xuống dưới cũng không có bất cứ phụ kiện sang trọng nào.

Nhưng, tóc mây vấn cao giống như tiên nữ trên mây.

Nắm bắt thời cơ, Liễu Thanh giới thiệu “Xin chào các vị khách mời.”

“Rất vui được hân hạnh đón tiếp mọi người đến tham dự buổi tiệc ký kết hợp đồng giữa tập đoàn Tô Ngọc chúng tôi và cô Mục Phi Phi.”

“Bây giờ chính thức giới thiệu một chút, vị này là chủ tịch của chúng tôi, cô Tô Tô. Vị này là chồng của cô Tô, Tần Thiên tiên sinh.”

Đây là lần đầu tiên Tô Tô và Tần Thiên tham gia sự kiện như thế này, hơn nữa còn với thân phận là vợ chồng. Sự ngại ngùng bởi nụ hôn bất ngờ lúc trước vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Trong chốc lát, có hơi căng thẳng và lo lắng.

Tần Thiên thay đổi trạng thái bình thường, phá vỡ sự im lặng trước.

“Cảm ơn các vị đã vui lòng đến dự. Công ty của vợ tôi vừa thành lập không lâu, mong mọi người sau này quan tâm nhiều hơn.”

“Phu nhân, da của bà thật sự rất đẹp. Nếu có thể kết hợp với Tô Ngọc Cao của chúng tôi, chắc chắn sẽ càng thêm rạng rỡ.”

“Tiểu thư, khí chất của cô thật sự tiêu biểu cho phụ nữ phương Đông chúng ta. Thật trùng hợp, Tô Ngọc Cao là do vợ tôi đặc chế và khai thác dựa theo làn da của phụ nữ phương Đông.”

“Tôi đề nghị với cô, nếu có cơ hội thì nhất định hãy thử một lần. Tin rằng sẽ có bất ngờ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 515


Chương 515

“Anh trai, anh là bạn trai của vị tiểu thư đây sao? Không thể không nói, anh thật sự có con mắt tinh tường.

Hắn nho nhã lễ độ, chào hỏi một cách dí dỏm và khéo léo.

Ngay cả Tô Tô cũng kinh ngạc. Cô không ngờ, người đàn ông này lại còn có một mặt như thế.

Đi giữa những nhân vật nổi tiếng, khiêm tốn lịch sự nhưng lại tự nhiên toát ra khí chất quý tộc từ trong xương.

Trước đây, Tô Tô luôn cho rằng Tần Thiên chỉ là một người trong giang hồ. Đánh giết còn được, chứ không thể xuất hiện công khai được.

Không ngờ, lại mang đến cho cô bất ngờ như vậy.

Nếu Tô Tô biết, ngoài thân phận là chủ nhân của Thần Vương Điện thì môi trưởng trưởng thành và những nhân vật nổi tiếng tiếp xúc từ nhỏ của hắn, bất cứ ai cũng hơn xa những người có mặt tại đây vài con phố.

Có lẽ cô sẽ không nghĩ như vậy.

Nhà họ Tần ở Tây Bắc là gia tộc lớn tiếng tăm lẫy lừng khắp cả nước.

Dù rằng Tần Thiên trước đây chỉ là một đại thiếu gia không được yêu thích, nhưng mà lạc đà đánh chết ngựa.

Chịu ảnh hưởng của Tần Thiên, chẳng mấy chốc Tô Tô cũng trở nên thoải mái.

Nhờ vào sự giáo dục tốt cùng với tự tin vào vẻ đẹp tự nhiên đã giúp cô có thể đứng cùng Tần Thiên chào hỏi khách ở hội trường.

“Liễu tổng, Tần tiên sinh và Tô tiểu thư thật là một cặp đôi trời sinh nhỉ.”

“Thật quá xứng đôi!” Ở một góc xa xa, Lâm Tước nói với vẻ mặt hâm mộ.

Liễu Thanh nhấp một ngụm rượu vang, thở ra rồi cười nói: “Việc lớn đã hoàn thành!”

“Vốn tôi còn lo lắng họ sẽ bị ức hiếp trong buổi tiệc. Bây giờ xem ra, họ là nhân vật chính trời sinh.”

“Tôi cảm thấy dường như đi theo đúng người rồi. Lâm Tước, cô thì sao?”

Lâm Tước cười nói: “Tôi cũng thế.”

“Nhưng mà Liễu tổng này, sao Mục Phi Phi còn chưa đến? Cô ta mới phải là nhân vật chính chứ.”

Nói đến điều này, Liễu Thanh có hơi đói lẫn tức giận. Cô ta lạnh lùng cười nói: “Ra vẻ thôi!”

“Có những người thích đến muộn để nâng cao giá trị của bản thân, thật nhàm chán.”

Lâm Tước bĩu môi “Dù sao tôi cũng không có cảm tình gì với cô ta. Cũng là ngôi sao, nhưng nếu đổi lại là Liễu Như Ngọc chắc chắn sẽ không đến muộn.”

Liễu Thanh cười nói: “Cô ta dựa vào đâu mà so với Liễu Như Ngọc. Càng là người có thực lực thật sự thì càng khiêm tốn, ở phương diện này Liễu Như Ngọc mới là ngôi sao chân chính.”

“Chỉ đáng tiếc, cô ta là người mà chúng ta có tốn tiền cũng không mời được.”

Hai người đang tán gẫu thì ngoài cửa vang lên một giọng nói kích động.

Vương Nghênh Xuân từ bên ngoài chạy tới, lớn tiếng nói “Các vị, các vị nghe tôi nói!”

“Bây giờ chúng ta hãy dành một tràng pháo tay nồng nhiệt để chào đón sự xuất hiện của ngôi sao lớn tiểu thư Mục Phi Phi, và bạn trai đêm nay của cô ấy Phan công tử Phan Long!”

Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả mọi người trong buổi tiệc đều nhìn sang.

Tô Tô chào khách và uống vài ngụm rượu vang, khuôn mặt xinh đẹp lúc này hơi ửng đỏ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 516


Chương 516

Cô kích động nói với Tần Thiên: “Mục Phi Phi sắp đến rồi!”

“Anh chuẩn bị một chút, lát nữa chúng ta đến mời rượu cô ta.”

Tần Thiên không nói chuyện. Hắn nhìn chằm chằm về phía cửa, nụ cười trên mặt dần biến mất, ánh mắt cũng trở nên thâm sâu khó dò.

Cuối cùng, Phan Long và Mục Phi Phi cùng nhau xuất hiện ở cửa.

Không thể không nói, khí thế của họ rất mạnh. Đột nhiên, đám đông trở nên náo động, tất cả đều đi lên.

“Phan công tử!”

“Mục tiểu thư!”

“Cuối cùng mọi người cũng đến rồi.”

“Trời ơi, hôm nay rốt cuộc cũng nhìn thấy được mặt thật của ngôi sao lớn.”

“Phan công tử, có vẻ như quan hệ của các người không bình thường nhỉ. Nói mau, có phải đã gần quan được ban lộc rồi hay không?”

“Phan công tử và Mục tiểu thư thật là trai tài gái sắc, một cặp trời sinh.”

Tiếng khen ngợi không ngớt.

Tần Thiên nhìn Tô Tô, thấp giọng nói: “Vợ, em sao thế?”

Tô Tô hoàn hồn, nói: “Kỳ lạ, sao em cảm thấy Phan công tử này hơi quen… Có thể là hoa mắt.”

Mặc dù cô muốn cười, muốn nói thoải mái một chút. Nhưng nụ cười của cô nhợt nhạt, giọng nói run rẩy mất kiểm soát.

Cả người cũng run rẩy, thậm chí có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

“Có thể là quá mệt. Hay là anh đưa em về nghỉ ngơi nhé.” Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Tô, trong lòng Tần Thiên đau như dao cứa.

Đột nhiên hắn thay đổi ý định. Hắn không muốn Tô Tô gặp mặt Phan Long, không muốn vết sẹo đã phủ đầy bụi trong tim cô lại một lần nữa bị xé toạc ra một cách tàn nhẫn và đẫm máu.

Hắn quyết định sau buổi tiệc sẽ tìm cơ hội trực tiếp giết chết Phan Long, để tên này biến mất mãi mãi. Để cho Tô Tô sau này không nhìn thấy hắn nữa.

Đáng tiếc, đã muộn rồi.

“Đây chính là nữ chủ tịch xinh đẹp tiếng tăm lừng lẫy, tiểu thư Tô Tô đây sao?” Phan Long lớn tiếng nói, sau đó tách ra khỏi đám người đi về phía Tô Tô.

”Anh là ai?”

”Anh từng gặp tôi rồi sao?” Nhìn Phan Long đang đi tới, ánh mắt Tô Tô đầy sự hoảng sợ.

Ác ma trong ác mộng từng khiến cô hoảng sợ bây giờ đang đứng trước mặt cô. Không, đây không phải thật.

Có chết cô cũng không muốn tin.

Cho nên cô cố gắng giữ sự bình tĩnh của mình. Nhưng cơ thể lại không nghe theo, cô lùi dần về sau.

Đồng thời cả người cô run rẩy. Đó là sự sợ hãi từ trong lòng.

Nếu như đã không thể trốn thoát thì chỉ có thể đối mặt. Tần Thiên đau lòng ôm lấy Tô Tô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 517


Chương 517

Giờ phút này hắn chỉ có thể dùng đôi tay mạnh mẽ này của mình làm điểm tựa và an ủi cô.

Phan Long đã chuẩn bị mà đến, đương nhiên hắn ta sẽ không dễ dàng buông tha cho Tô Tô. Hắn ta nhẫn nại lâu như vậy chính là vì muốn thấy vẻ mặt này của Tô Tô.

Hắn ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn, vì hắn ta cảm thấy mình giống như thượng đế vậy, tất cả đều trong sự khống chế của mình.

Người phụ này quả nhiên càng xinh đẹp và thú vị hơn năm năm trước.

Xảy ra chuyện gì vậy? Đột nhiên xảy ra chuyện rồi lại hấp dẫn mọi người vây quanh mình.

”Cô Tô thấy tôi rất quen mắt sao?” Bề ngoài thì Phan Long rất nho nhã lịch sự, nụ cười dịu dàng, vừa nhìn đã cảm thấy đây là một thiếu gia nhà giàu được dạy dỗ tử tế.

Hắn ta ra vẻ đang nhớ lại: ”Tôi nhớ ra rồi.”

”Năm năm trước tôi có đến Long Giang công tác, đã từng gặp một người phụ nữ ở đây. Khoan hãy nói, bây giờ nhớ lại mới thấy rất giống cô Tô đấy.”

”Cô Tô, người kia không phải là cô đấy chứ?”

Mục Phi Phi ôm cánh tay Phan Long, cười lạnh nói: ”Cô Tô, hóa ra cô đã sớm gặp A Long rồi.”

”Có phải lúc đó cô đã rung động với một người đàn ông ưu tú như A Long không?”

”Nói, có phải cô đã quyến rũ anh ấy không?”

”Tôi không biết!”

”Đừng hỏi tôi!”

”Tôi không biết!”

”Tôi chưa từng gặp anh ta!”

Cả người Tô Tô run rẩy như đang bị chó dữ đuổi theo, mồ hôi lạnh toát ra khắp người khiến cô giống như một con chim nhỏ rơi xuống nước.

Nếu như không phải Tần Thiên đang ôm cô thật chặt thì chắc cô đã sớm sụp đổ.

”Bà xã, đừng sợ. Có anh ở đây.” Tần Thiên nhỏ giọng an ủi.

”Bà xã?” Phan Long nhíu mày, ánh mắt hắn ta cuối cùng cũng nhìn về phía Tần Thiên.

Giờ phút này, sự tức giận trong mắt hắn ta đã khó mà kiềm chế được.

”Năm năm trước tôi may mắn quen cô Tô ở viện dưỡng lão Long Giang. Lúc đó tôi còn bị cô Tô làm cho ngẩn người.”

”Sau đó nghe nói cô ấy đã trốn nhà đi cùng một người giao hàng nhỏ vào ngày tết.”

”Người giao thức ăn kia đúng là cóc ăn thịt thiên nga, lắc mình một cái đã thành con rể nhà giàu.”

”Người giao thức ăn đó không phải là anh đấy chứ?”

”A Long, anh nói thật sao?” Mục Phi Phi ngẩn ra rồi bật cười ha ha.

”Anh Tần này, nhìn anh tuấn tú lịch sự như vậy, không ngờ anh lại là người như vậy đấy.”

”Anh và vợ mình đúng là một đôi cẩu nam nữ.”

”Vậy mà còn muốn tôi làm người đại diện cho sản phẩm của mấy người, dạng người như hai người thì có thể làm được sản phẩm gì tốt chứ, thiếu chút nữa tôi bị hai người lừa rồi.”

”Bây giờ tôi tuyên bố, tôi hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Tô Ngọc. Đồng thời tôi cũng cảnh tỉnh mọi người, nhất định phải cảnh giác cao độ, đừng mua sản phẩm của người phụ nữ này.”

”Cẩn thận đừng để bị lừa!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 518


Chương 518

Nghe lời Mục Phi Phi nói, tất cả mọi người đều ồn ào. Bọn họ nhao nhao lên án Tô Tô và Tần Thiên.

Trước đây không lâu họ vẫn là cặp đôi thần tiên, là nhân vật sáng tỏa sáng khắp hội trường. Chỉ nháy mắt đã thành người bị mọi người phỉ nhổ.

Liễu Thanh đứng ở một bên thấy vậy cũng không nhịn được nữa.

Tô Ngọc Cao có thể đi đến ngày hôm nay cũng có rất nhiều tâm huyết của cô ta. Không ngờ mọi thứ lại bị sụp đổ chỉ trong giây lát.

”Mục Phi Phi, cô đừng có mà ngậm máu phun người!”

”Tô Ngọc Cao đã được giám định bởi chuyên gia, hơn nữa chúng tôi còn nhận được giải nhất cuộc thi trang điểm quốc tế!”

”Cuộc thi trang điểm quốc tế?” Mục Phi Phi cười lạnh nói: ”Cô Tô, chắc cô nhớ rõ cô đã dùng cái gì để đổi lấy cái giải thưởng đó.”

Lúc này sắc mặt Tô Tô tái nhợt, ý thức hỗn loạn, cô đã không thể suy nghĩ và nói chuyện bình thường. Cô chỉ có thể run rẩy nắm chặt lấy quần áo Tần Thiên.

Liễu Thanh muốn xông tới nhưng lại bị Lâm Tước ngăn lại.

Thật bất ngờ, vệ sĩ thân cận Lâm Tước phụ trách bảo vệ Tô Tô lúc này lại đang rất bình tĩnh.

Cô ấy trầm giọng nói với Liễu Thanh: ”Tiên sinh sẽ xử lí.”

Một câu đã thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối với Tần Thiên.

”Họ Tần kia, sao anh không nói chuyện?”

”Nếu như anh đã sợ như vậy thì có phải nợ máu anh nợ Phan gia chúng tôi nên trả lại rồi không?” Phan Long nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu.

Cuối cùng hắn ta cũng nói ra mục đích thật của mình.

Lần này hắn ta đến đây là muốn nhục nhã Tô Tô, đồng thời cũng muốn để Tần Thiên trả nợ máu bằng máu!

Sắc mặt Tần Thiên vẫn luôn rất bình tĩnh. Hắn nhìn Phan Long nói: ”Tôi chỉ có một câu hỏi, vì sao năm năm trước anh lại gặp được vợ tôi?”

Phan Long cười ha ha nói: ”Anh Tần, để tôi cho anh làm một con quỷ biết rõ mọi việc vậy.”

”Năm năm trước, tôi cố ý đến Long Giang để giải quyết tình địch cho em gái.”

”Cô Tô, tôi làm cũng không tồi đấy nhỉ? Cảm giác ngồi trên xe lăn năm năm thế nào?”

”Ma quỷ… Ma quỷ… Anh ta chính là ma quỷ… Dẫn tôi đi, mau đưa tôi…” Tô Tô trốn bên cạnh Tần Thiên lẩm bẩm nói.

Tần Thiên gật nhẹ đầu, đến bây giờ hắn đã có câu trả lời cho thắc mắc của mình.

Lúc đó Phan Mỹ Nhi muốn gả cho Tiết Nhân, Phan Long là anh trai nên đã đứng ra điều tra Tiết Nhân, hắn ta tra được anh ta từng thích Tô Tô.

Cho nên Tô Tô chính là tình địch của Phan Mỹ Nhi. Có khả năng sẽ uy hiếp đến hạnh phúc của Phan Mỹ Nhi.

Thế nên Phan Long tự mình đến Long Giang để phá hủy Tô Tô. Mà hắn ta đã là được.

Nếu như Tần Thiên không quay về, có lẽ bây giờ Tô Tô vẫn đang ngây ngốc ngồi trên xe lăn.

Chỉ là trọng sinh thật tốt.

Tần Thiên ôm chặt Tô Tô, đau lòng nói: ”Bà xã đừng sợ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 519


Chương 519

”Hôm nay anh sẽ vĩnh viễn khiến ma quỷ này biến mất trên thế giới trước mặt em.”

”Em nhìn cho thật rõ, sau này em không cần tiếp tục sợ hãi nữa.”

Đây chính là cách giải quyết mà Tần Thiên nghĩ ra. Để ma quỷ trong lòng Tô Tô xuất hiện, sau đó tiêu diệt trước mặt cô ấy.

Chỉ có như vậy Tô Tô mới có thể thoát khỏi bóng ma tâm lí.

Ai ngờ ngay lúc Tần Thiên chuẩn bị ra tay, Tô Tô đột nhiên kinh hãi kêu lên một tiếng. Không biết cô lấy sức ở đâu mà đẩy được Tần Thiên ra.

”Ma quỷ!”

”Không được chạm vào tôi!”

Cô giống như bị điên mà lao ra khỏi phòng.

”Tô Tô!”

”Chủ tịch!” Lâm Tước và Liễu Thanh đứng gần cửa lập tức đuổi theo.

Tần Thiên nhìn Phan Long, trong mắt là sát khí dày đặc: ”Tập hợp tất cả cao thủ của nhà họ Phan các người đi, để họ bảo vệ anh cho tốt vào!”

”Vì đêm nay, tôi sẽ đích thân đến giết anh!”

Nói xong hắn xoay người đuổi theo.

Phan Long không mang theo vệ sĩ, vì hắn ta biết Tần Thiên sẽ không ra tay với mình trong buổi tiệc rượu này.

Hắn ta cắn răng nói: ”Anh Tần, tôi đợi anh ở Long Cung. Anh có gan thì cứ đến đi!”

”Đi!” Hắn ta kiêu căng mang Mục Phi Phi rời đi.

”Tô Tô, mau mở cửa!”

”Tô Tô, em vẫn ổn chứ? Em mở cửa cho anh được không?” Tần Thiên vội vàng gõ cửa.

Cửa mở, Lâm Tước thấp giọng nói: ”Tiên sinh, cảm xúc của phu nhân không ổn lắm, cô ấy không muốn gặp người khác. Hay là ngài đợi một chút đi. Cho cô ấy chút thời gian.”

”Ngài yên tâm, có tôi và Liễu tổng ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Tần Thiên gật đầu nói: ”Lâm Tước, tôi giao cho cô.”

Hắn lùi lại một bước, lớn tiếng nói: ”Lãnh Phong nghe lệnh!”

”Có!”

”Tôi lệnh cho anh mang người đến canh giữ nơi này, nếu có bất kì người lạ nào muốn vào căn phòng này giết chết không tha!”

”Cam kết sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Tần Thiên quay người, một mình bước nhanh ra ngoài.

Giờ phút này hắn như một bóng ma được tự do bước trong bóng tối.

”A Long, anh nói xem, Tần Thiên kia thật sự đến sao?”

Biệt thự Long Cung, trong suối nước nóng, Mục Phi Phi thấp thỏm nói.

Phan Long chỉ mặc một cái quần bơi, hắn ta ôm lấy Mục Phi Phi.

Trên khay trước mặt là rượu vang đỏ quý giá. Và một khẩu súng lục làm bằng vàng ròng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom