Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 480


Chương 480

“Anh ta nói, lúc trước chúng tôi cứu viện không hết mình cho nên đuổi chúng tôi khỏi công ty. Giao trách nhiệm cho chúng tôi đến tìm Tần tiên sinh, để ngài xử lý.”

“Tần tiên sinh, đây là điện thoại của anh Cẩu.”

Nói xong, Lãnh Phong đưa đến thoại đến trước mặt Tần Thiên.

Tần Thiên để điện thoại bên tai, nói: “Nhị Cẩu, muốn làm gì?”

Trần Nhị Cẩu cười nói: “Lão đại, sau khi gặp được anh em đã có một quyết định. Chỉ có điều, lúc đó đám nhóc Lãnh Phong còn có vài việc chưa bàn giao.”

“Hơn nữa, sợ anh từ chối. Cho nên em không lập tức nói cho anh biết.”

“Bây giờ, công việc của họ đã bàn giao xong. Em đưa họ đến cho anh, anh xem rồi làm đi.”

“Đã nói rồi đấy nhé. Nếu anh không nhận thì để cho họ tự sinh tự diệt đi.”

“Dưới trướng Thiên Thuẫn em, đã không có chỗ của họ nữa rồi!”

Tần Thiên mỉm cười.

Hắn biết, Trần Nhị Cẩu giao đội hành động đặc biệt dưới trướng cũng xem như là nhóm người có trình độ cao nhất trong an ninh Thiên Thuẫn cho mình.

Nói trắng ra là bởi vì cậu ta quan tâm mình, cho nên lo lắng cho sự an toàn của mình.

Xét theo một vài chuyện xảy ra trước đây, Tần Thiên cảm thấy rằng sự xuất hiện của nhóm người Lãnh Phong đúng lúc bù đắp cho lỗ hổng về mặt an ninh.

Long viên rộng lớn, cần gấp bảo vệ chuyên nghiệp.

Hắn không muốn xảy ra chuyện giống như đêm qua Kim đuôi Bọ Cạp xâm nhập thêm lần nữa.

Có thể nói, đêm hôm qua, chỉ cần hắn trở về muộn vài giây thì tất cả sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.

Cho nên, hắn lựa chọn chấp nhận ý tốt của Trần Nhị Cẩu.

“Nhị Cẩu, cảm ơn cậu.” Hắn thấp giọng nói.

Trần Nhị Cẩu lớn tiếng nói: “Lão đại, anh nói vậy là vả mặt em sao?!”

“An ninh Thiên Thuẫn phụ trách bảo vệ tất cả sản nghiệp dưới trướng Thần Vương Điện. Bây giờ, công ty của chị dâu cũng thuộc Thần Vương Điện nhỉ.”

“Cho nên, cử người bảo vệ cũng là trách nhiệm của Trần Nhị Cẩu em.”

“Ha ha ha ha!”

“Từ nay về sau, bên cạnh lão đại anh cũng có người của em. Tên Nhiếp Thanh Viễn kia sẽ không có tư cách khoe khoang với em!”

“Cái đó lão đại, phiền anh hỏi một chút, chuyện chị dâu giới thiệu bạn thân cho em thế nào rồi?”

Tần Thiên không vui nói: “Chỉ có một người ly dị có con. Nếu cậu đồng ý thì chuyện gì cũng dễ nói, nếu không đồng ý thì cút!”

Sợ Trần Nhị Cẩu lải nhải không ngừng, Tần Thiên trực tiếp cúp điện thoại.

“Thiếu chủ, hóa ra là người của mình à. Xem ra là tôi quá căng thẳng rồi.” Tàn Kiếm hơi ngại ngùng cười nói.

Tần Thiên nghiêm túc nói: “Chú Tàn, cháu biết các anh em đều lo lắng cho cháu.”

“Cảm ơn mọi người.”

“Bây giờ, cháu chính thức giới thiệu một chút.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 481


Chương 481

“Vị này là Lãnh Phong. Tướng quân đắc lực dưới trướng Cẩu Thiên Vương của Thần Vương Điện cháu. Lần này đến đây là để bảo vệ sự an toàn của cháu.”

“Lãnh Phong, vị này là một trong tứ đại quỷ sai của Diêm Vương Điện, Tàn Kiếm.”

“Các anh em khác, bây giờ đều là thành viên của Thiên Phạt.”

Nghe giới thiệu xong, Lãnh Phong cũng ngạc nhiên.

Đối với tên tuổi của Diêm Vương Điện, anh ta đã như sấm bên tai.

Huống chi, ông lão tàn tật trước mặt này lại là một trong tứ đại quỷ sai!

Đó là nguyên lão duy nhất còn lại!

Anh ta hành lễ, cung kính lẫn hổ thẹn nói: “Tàn lão tiền bối, là vãn bối vô lễ, mong ngài tha thứ!”

Tàn Kiếm bật cười ha ha.

“Quả nhiên là những người tài năng xuất hiện từ thế hệ này sang thế hệ khác, thế hệ mới thay thế thệ hệ cũ.”

“Mọi người đã là thuộc của Thần Vương Điện thì chúng ta đều là người một nhà.”

“Người anh em, tôi thích tính cách của cậu. Có cơ hội thì đến sơn trang Mãnh Thú chơi nhé.”

“Thiếu chủ, chúng tôi cáo từ trước.”

Nhìn Tàn Kiếm và những người khác rời đi, Lãnh Phong không nhịn được nói: “Anh Thiên, sơn trang Mãnh Thú là nơi nào?”

“Rất vui sao?”

Trong mắt Tần Thiên lộ ra nụ cười không thể che giấu.

Hắn nghiêm túc nói: “Ừm, rất vui!”

“Lãnh Phong, có cơ hội có thể dẫn anh em đến đó chơi.”

Lãnh Phong hô to lần nữa: “Tuân mệnh!”

“Lãnh Phong dẫn theo tiểu đội Cô Lang, báo cáo với anh Thiên!”

Tần Thiên muốn nói gì đó, nhưng Tô Tô và Dương Ngọc Lan ở phía xa, một người xách ấm nước một người cầm ly trà, vội vàng chạy đến.

“Tần Thiên, sao nhóm người kia đi rồi?”

“Bận rộn cả buổi, ở lại uống ly nước đã!”

Tần Thiên dở khóc dở cười.

Tô Tô thấp giọng nói: “Mặc dù những người đó rất hung dữ, nhưng em nhìn ra được họ đều vì anh.”

“Hơn nữa em gái Ngưng Sương cũng ở trong đó. Họ đều là đồ đệ của anh à?”

“Em đã nói, mọi người đều là người một nhà.”

“Nhưng cho dù nói thế nào thì Lãnh Phong và họ đều không nghe em. Đều nghi ngờ đối phương là người xấu.”

“Cuối cùng thì anh cũng trở về.”

“Nếu không thật sự sẽ đánh nhau đấy.”

Dương Ngọc Lan cũng vội nói: “Đúng rồi Tần Thiên, họ là ai vậy?”

Tần Thiên cười nói: “Mẹ, họ đều là những người bạn trong giang hồ của con. Bây giờ không sao rồi.”

“Chào chị dâu.” Lãnh Phong nhìn Tô Tô, cười toe toét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 482


Chương 482

Họ cũng xem như là người quen cũ. Lúc ở Milan, chính Lãnh Phong dẫn người bảo vệ Tô Tô đến triển lãm sắc đẹp nhận giải thưởng.

Ấn tượng của Tô Tô với nhóm người Lãnh Phong rất tốt.

Bị gọi chị dâu trước mọi người, Tô Tô vừa ngại ngùng vừa buồn cười.

Cô hờn dỗi nói với Tần Thiên: “Nhị Cẩu phái những người này đến là có ý gì?”

Tần Thiên cười nói: “Nhị Cẩu nói, sợ em không giới thiệu bạn thân cho cậu ta nên phái thuộc hạ đến để canh chừng em.”

Tô Tô phụt cười, nói: “Nói với Nhị Cẩu, em chỉ có một người bạn thân chính là Cung Lệ.”

“Ly dị có con. Cậu ta muốn thì yêu, không muốn thì thôi.”

Thần Thiên vội cười nói: “Thật trùng hợp, vừa rồi anh cũng trả lời cậu ta như vậy.”

“Vợ, thực ra em không cần để ý cậu ta đâu. Tên này rất lăng nhăng, không phải một loại người với anh.”

Tô Tô trừng mắt nhìn Tần Thiên, không nhịn được cười nói: “Em chưa từng thấy ai mặt dạn mày dày như vậy!”

“Được rồi, không nói với anh nữa. Anh tiếp đãi Lãnh Phong và các anh em nhé.”

“Em phải đi công ty, hôm nay phải nói rõ chi tiết về hợp đồng và quy trình tiếp theo với quản lý của Mục Phi Phi.”

Lâm Tước đến đón, Tô Tô vội vã lên xe rời đi.

Dương Ngọc Lan bận việc cung cấp của tập đoàn y tế nên cũng đi làm.

Sắc mặt Tần Thiên trở nên nghiêm trọng. Tô Tô và Dương Ngọc Lan hoàn toàn không biết rằng, đêm hôm qua trong giấc ngủ thực ra họ đã đi qua cánh cửa địa ngục.

Tần Thiên quyết không cho phép xảy ra chuyện này thêm lần nào nữa.

Hắn trầm giọng nói: “Lãnh Phong, bắt đầu từ bây giờ, sự an toàn của Long viên này và người nhà tôi đều giao cho cậu và các anh em của tiểu đội Cô Lang.”

“Tôi không muốn xảy ra bất cứ bất trắc nào. Cậu hiểu chứ?”

Lãnh Phong và tiểu đội Cô Lang, tâm trạng cùng lúc rét lạnh.

Họ nghiêm túc nói: “Xin tiên sinh yên tâm!”

“Bắt đầu từ bây giờ, nếu phu nhân có bất cứ bất trắc nào, xin hãy chặt đầu tôi!”

Tần Thiên gật đầu. Hắn vẫn rất tin tưởng vào lòng trung thành và năng lực của Lãnh Phong và tiểu đội Cô Lang.

Phải biết rằng, cho dù ở an ninh Thiên Thuẫn họ cũng thuộc về sự tồn tại siêu nhiên. Những nhiệm vụ bảo vệ thi hành thường là những nhân vật quan trọng trong giới chính trị của mọi quốc gia.

Lãnh Phong vung tay: “Nghe lệnh của tôi!”

“Lão lục, cậu đi công ty của phu nhân, chịu trách nhiệm toàn bộ công tác bảo vệ!”

“Lão tứ, cậu liên lạc với tài xế của phu nhân, chắc chắn tất cả các vấn đề an ninh cho phu nhân khi ra ngoài, không được xảy ra sai sót.”

“Những người khác, lập tức tiến hành bố trí Long viên. Tất cả ngóc ngách bên trong và tất cả đội ngũ nhân viên đều phải kiểm tra kỹ càng, tìm hiểu tận gốc rể, tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn.”

“Những bước tường cao xung quanh và nội bộ Long viên, không được để lại góc chết nào, lắp camera giám sát xung quanh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 483


Chương 483

“Những người khác, để lại hai người ở cổng. Còn lại đi theo tôi đến phòng giám sát tổng!”

“Rõ!” Nghe lệnh của Lãnh Phong, tiểu đội Cô Lang tuân theo, nhanh chóng tiến hành hành động.

Tần Thiên rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Với sự gia nhập của đội này, sau này cho dù là công ty hay ở nhà, hoặc là Tô Tô ra ngoài cũng có thể đảm bảo không có sai sót.”

Hắn cũng có thể yên tâm.

Và cùng lúc này.

Tỉnh thành, biệt thự của Phan Mỹ Nhi.

Bởi vì gọi điện thoại cho Phan Mỹ Nhi không được, lo lắng sẽ có chuyện bất trắc gì đó xảy ra nên Phan Hổ vội vàng chạy đến, thì bị cảnh tượng trước mắt khiến cho choáng váng.

Phan Mỹ Nhi chảy hết máu, trần truồng nằm trong vũng máu.

Cả căn biệt thự, kể cả mười mấy vệ sĩ chuyên nghiệp không còn ai sống sót.

Quá thảm khốc!

Đường đường là thiên kim đại tiểu thư nhà họ Phan, là người hô mưa gọi gió ở tỉnh thành lại có kết cục như thế này.

Phan Hổ bị sốc, biết chuyện này quá lớn, hắn ta không gánh vác nổi nên lập tức gọi điện thoại cho Phan Long người đứng đầu gia tộc trong tương lai.

“Cô ta là ai?” Mặt Phan Long không cảm xúc. Sau khi kiểm tra chi tiết, hắn chỉ vào xác Kim đuôi Bọ cạp hỏi.

Phan Hổ biết không giấu được, nên nói ra chuyện Phan Mỹ Nhi tự mình liên lạc với tổ chức Rắn Hổ Mang ở nước ngoài.

Theo suy đoán, rất có thể người phụ nữ này chính là thành viên của tổ chức Rắn Hổ Mang.

Phan Long nhíu mày thật sâu.

Là Tần Thiên ra tay sao? Hắn ta hơi khó tin.

“Nhị công tử, trên điện thoại có một video!” Một thuộc hạ phát hiện ra chiếc điện thoại kia, vội vàng đưa cho Phan Long.

Sau khi xem xong, Phan Long và Phan Hổ đồng thời thay đổi sắc mặt.

Phan Hổ kêu lên: “Là bọn chúng!”

“Tiểu đội Thiên Phạt, thay trời trừng phạt!”

“Chính là bọn chúng, xông vào biệt thự của em, ra tay với tổ chức Bọ cạp Thái!”

Xem đến cuối cùng, đích thân Tần Thiên lộ diện, những lời nói với Phan Mỹ Nhi cùng lúc khiến cho hai anh em ớn lạnh cũng giận tím mặt.

“Quả nhiên là Tần Thiên!”

“Chết tiệt, rốt cuộc hắn lôi kéo được những cao thủ này từ đâu!”

Phan Long nghiến răng.

Phan Hổ nuốt nước miếng, nói: “Anh hai, bây giờ nên làm thế nào?”

“Chuyện của chị Mỹ Nhi, có nên để cho ba biết không?”

Phan Long thở dài: “Chuyện lớn như vậy, muốn giấu cũng giấu không được. A Hổ, đi cùng anh đến gặp ba đi.”

“Các ngươi, thu dọn thi thể của tiểu thư, theo ta đi gặp chủ nhân.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 484


Chương 484

“Còn những người khác đốt cháy cùng với căn biệt thự này đi.”

Nhà cũ của nhà họ Phan.

Phan Hữu Chí, chủ nhân của nhà họ Phan. Người trí dũng kiệt xuất tay trắng dựng nên cơ đồ, bây giờ là một trong bốn gia tộc lớn của tỉnh thành, nhìn xác của con gái im lặng rất lâu.

Trên mặt ông ta không có bất cứ cảm xúc nào.

Nhưng, vô hình trung với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cả người đã già đi không dưới mười tuổi.

Phan Long và Phan Hổ bên cạnh như thể đang đi trên lớp băng mỏng, như ngồi trên chông, không dám nói một câu.

Người trí dũng kiệt xuất tuy đã già nhưng mưu mô khó lường.

Rất lâu sau, Phan Hữu Chí kéo tẩm vải trắng lên che mặt Phan Mỹ Nhi.

Ông ta nhìn Phan Long, lạnh lùng nói: “Việc đã đến nước này, con là anh hai định làm thế nào?”

Phan Long giật mình, vội nói: “Chuyện này, con cũng có trách nhiệm. Con sẽ dốc hết sức trả thù cho em gái.”

“Nhưng, sắp đến sinh nhật của ông cụ An. Xin ba hãy nêu hành động cụ thể!”

“Ừm.” Phan Hữu Chí gật đầu, nói: “Bây giờ, ta có ba yêu cầu với con.”

“Đầu tiên, sắp sinh nhậtt ông cụ An Quốc. Trong buổi tiệc sẽ quyết định bố cục tiếp theo của tỉnh thành.”

“Cho nên, cho dù con có bất cứ hành động nào cũng không được ảnh hưởng đến nhà họ Phan chúng ta.”

“Thứ hai.”

“Con đường làm quan của anh cả con đang thuận lợi, năm nay hứa hẹn sẽ tiến thêm một bước. Những năm này, chúng ta đã cố ý phai nhạt quan hệ của nó với gia đình chính là để không gây trở ngại cho nó vào thời điểm quan trọng.”

“Cho nên, con không được ảnh hưởng con đường làm quan của anh cả con.”

“Thứ ba…”

Trong mắt Phan Quốc Chí hiên lên vẻ tàn nhẫn. Người trí dũng kiệt xuất rung chuyển trời đất nửa đời người này, cuối cùng cũng không nuốt xuống được cơn giận này.

“Lúc chôn cất em gái con, ta hi vọng có thể nhìn thấy đầu của Tần Thiên.”

“Ta chỉ có ba yêu cầu này, còn lại, con đi làm đi.”

“Ta trao quyền cho con, có thể sử dụng tất cả các tài nguyên và mối quan hệ của nhà họ Phan.”

“A Long, ta đặt kỳ vọng cao vào con. Trận chiến này không chỉ là để trả thù cho em gái con mà còn liên quan đến niềm kiêu hãnh của nhà họ Phan chúng ta.”

“Và, liệu con có thể thuận lợi quản lý nhà họ Phan trong tương lai hay không.”

“Ta hi vọng, con sẽ không để cho ta thất vọng.”

Phan Long sợ hãi nói: “Vâng, ba!”

“Con đi sắp xếp ngay lập tức, chắc chắn sẽ không để cho ba thất vọng!”

Rời khỏi nhà cũ, Phan Long nơm nớp lo sợ.

“Anh hai, anh quyết định làm thế nào?” Phan Hổ lo lắng hỏi.

Phan Long thở dài, nói: “A Hổ, ba cho phép anh có thể sử dụng tất cả sức mạnh của nhà họ Phan để đối phó Tần Thiên.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 485


Chương 485

“Theo như thường lệ, chỉ một mình Tần Thiên hoàn toàn không đáng lo lắng. Đích thân anh sẽ dẫn người giết đến Long Giang, cũng sẽ lấy đầu của hắn.”

“Nhưng, hai điều giao ước trước đây với ba quả thực khiến cho anh khó xử lý.”

“Bây giờ chúng ta đã biết, Tần Thiên không phải một mình, bên cạnh hắn cũng có vài cao thủ liều chết.”

“Một khi đánh nhau, nhà họ Phan chúng ta sẽ có tổn thất gì, hoặc là nói, ầm ĩ ra tiếng động quá lớn sẽ không thể không ảnh hưởng đến sinh nhật của ông cụ An và con đường làm quan của anh cả.”

”Xem ra mọi chuyện vẫn phải bàn tính lâu dài.”

Phan Hổ gật đầu, nói: “Em hiểu!”

“Anh hai, em lập tức phái thêm người đi Long Giang nghe ngóng tin tức.”

“Hi vọng có thể tìm được cơ hội thích hợp, giết chết Tần Thiên trong một lần hành động.”

Chuyện đã đến nước này, Phan Long chỉ có thể gật đầu.

“Đồng thời, gửi tin cho năm cao thủ trong nhà chúng ta. Bảo họ tập hợp đầy đủ ở Long Giang với tốc độ nhanh nhất.”

Phan Hổ ngạc nhiên, nói: “Anh hai, anh muốn sử dụng ngũ đại cao thủ kia?”

Phan Long lạnh lùng nở nụ cười, nói: “Chúng ta tốn nhiều tiền nuôi chúng như vậy, bây giờ là lúc để chúng báo đáp.”

“Ngũ đại cao thủ ra mặt, anh không tin họ Tần còn có thể nổi lên gợn sóng.”

“Vâng anh hai, em lập tức sắp xếp!”

Nói xong, Phan Hổ ra lệnh cho thuộc hạ đẩy hắn ta rời đi.

Lúc này, quản gia theo sát bên cạnh giúp đỡ Phan Long vội vàng đi vào, mỉm cười nói: “Nhị công tử, tiểu thư Mục Phi Phi gọi điện đến muốn nói chuyện với ngài.”

Phan Long đang phiền lòng, không vui nói: “Cô ta tìm tôi có thể có chuyện gì? Ông nói với cô ta tôi đang bận, không rãnh.”

Kiểu sao nữ như Mục Phi Phi, ở trong mắt người bình thường là người cao không thể với.

Nhưng, ở trong mắt siêu cấp phú nhị đại như Phan Long hoàn toàn không hiếm lạ gì. Hắn ta có thể tùy tiện gọi là đến ngay, vẫy là đi.

Trên thực tế, sau khi quen biết trong một buổi tiệc cao cấp, Mục Phi Phi biết thân phận của Phan Long đã bắt đầu theo đuổi hắn ta một cách cuồng nhiệt.

Thậm chí còn bày tỏ, chỉ cần Phan Long đồng ý cưới mình thì cô ta sẽ rút lui khỏi giới giải trí, yên tâm làm một bà chủ giàu có chăm sóc chồng và nuôi dạy con cái.

Phan Long luôn không đồng ý Mục Phi Phi.

Ít nhất là cho đến bây giờ, đối với hắn ta Mục Phi Phi chỉ là một công cụ để giải trí.

Thời điểm bây giờ, nhà họ Phan mây đen dày đặc, hắn ta làm gì có tâm trạng để đối phó với Mục Phi Phi

Quản gia nhận được lợi ích của Mục Phi Phi, lại lần nữa mỉm cười nói: “Mục tiểu thư nói, hai ngày nữa cô ấy sẽ có một buổi lễ ký kết hợp đồng ở chỗ chúng ta.”

“Dường như là trở thành người phát ngôn cho một hãng mỹ phẩm nào đó.”

“Cô ấy nói, nếu thiếu gia rãnh thì cô ấy có thể bay đến trước ở cùng thiếu gia.”

“Đồng thời, còn chuẩn bị quà cho thiếu gia.”

Phan Long lạnh lùng cười nói: “Với địa vị của cô ta, làm sao sẽ chạy đến chỗ chúng ta ký hợp đồng, còn không phải là cố ý tiếp cận tôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 486


Chương 486

“Cũng xem như cô ta có lòng.”

“Ông nói với cô ta, trước mắt tôi có việc quan trọng phải xử lý, quả thực không có tâm trạng. Cô ta làm việc của cô ta đừng đến tìm tôi.”

“Vâng.” Quản gia chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Phan Hổ bên cạnh không nhịn được nói: “Mục Phi Phi trở thành người phát ngôn của hãng mỹ phẩm nào? Nhãn hiệu bình thường không thể mời được cô ta nhỉ.”

“Theo như tôi biết, tỉnh chúng ta dường như không có nhãn hiệu nào lớn cả.”

Quản gia suy nghĩ một chút, cười nói: “Tôi nhớ ra rồi, tên là Tô Ngọc Cao.”

“Dường như là sản phẩm mới của một xí nghiệp ở Long Giang chúng ta, nghe nói đã đạt được giải thưởng lớn gì đó ở quốc tế. Cho nên Mục Phi Phi tiểu thư mới hạ mình đồng ý.”

Tô Ngọc Cao!

Nghe thấy cái tên này, Phan Hổ và Phan Long cùng thay đổi sắc mặt.

Phan Hổ kích động nói: “Anh hai, là công ty của vợ Tần Thiên!”

“Em nhớ ra rồi!”

“Để trả thù Tần Thiên và người phụ nữ này, trước đây chị Mỹ Nhi đã từng dùng một vài quan hệ, cắt đứt kênh phân phối của họ.”

“Không ngờ, họ lại tìm đến Mục Phi Phi làm người phát ngôn, còn muốn đến tỉnh thành mở họp báo!”

Phan Long cũng kích động nói: “Cái gọi là giải thưởng lớn, chính là giải thưởng họ nhận được khi đi triển lãm sắc đẹp quốc tế ở Milan!”

“Nhanh, thông báo cho Mục Phi Phi, nói rằng tôi rất nhớ cô ta. Bảo cô ta mau chóng bay đến gặp tôi!”

“Vâng!” Quản gia vội vàng rời đi.

Phan Long cảm thấy, dường như mình đã nắm bắt được cơ hội.

Nói ra, hắn ta và Phan Mỹ Nhi thậm chí là Tiết Nhân đã chết, ngòi nổ của tất cả mọi chuyện có thể có những chuyện này đều là vì người phụ nữ tên Tô Tô này gây ra.

Bây giờ muốn đối phó Tần Thiên, vẫn phải bắt đầu ra tay từ Tô Tô. Nhất định sẽ khiến cho Tần Thiên khó chịu hơn là tự tay giết Tần Thiên.

Hủy diệt Tô Tô trước rồi lại hủy diệt Tần Thiên, thì em gái đã chết cũng có thể nhắm mắt.

“Trời cũng giúp ta!”

“Thật sự là trời cũng giúp ta mà!”

Hắn ta không nhịn được bật cười ha ha.

Long Giang.

Tần Thiên rất bất ngờ khi nhận được điện thoại của Liễu Thanh. Hắn không khỏi có chút nghi ngờ.

Hắn biết, người phụ nữ mạnh mẽ đến từ tư bản Thiên Phú này, trong lòng luôn có vài thành kiến với mình. Bình thường rất ít khi nói chuyện với mình.

Sao lại chủ động gọi điện thoại đến đây?

“Liễu tổng, có chuyện gì.” Anh bắt máy, nhàn nhạt nói.

Trong điện thoại giọng của Liễu Thanh trầm thấp, trông có vẻ lo lắng, nói: “Là chuyện ký hợp đồng người phát ngôn với Mục Phi Phi.”

“Ồ?” Tần Thiên nhướng mày: “Có gì khó khăn sao?”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 487


Chương 487

“Tôi nghe Tô Tô nói, không phải đã bàn bạc tương đối rồi sao.”

Liễu Thanh nói: “Bàn bạc tương đối rồi. Nhưng, bây giờ có một biến số.”

“Vốn, chúng tôi muốn mời Mục Phi Phi đến công ty chúng tôi ký hợp đồng, tham quan nhà máy và nhà kho, đồng thời biến những điều này thành điểm nhấn của buổi họp báo.”

“Ban đầu, Mục Phi Phi cũng đồng ý.”

“Nhưng đột nhiên cô ta thông báo với người quản lý, tạm thời giở quẻ. Muốn tổ chức buổi họp báo ký hợp đồng ở tỉnh thành.”

“Lý do là, Long Giang quá nhỏ bé không xứng với địa vị của cô ta.”

Tần Thiên cười nói: “Điều này cũng có thể hiểu được. Dù sao cũng là ngôi sao, phải dựa vào địa vị để kiếm sống.”

“Cô là thấy đi tỉnh thành có vấn đề gì sao?”

Liễu Thanh nói: “Mục Phi Phi đơn phương đặt địa điểm tổ chức họp báo ký kết hợp đồng ở khách sạn Kiệt Long. Hơn nữa còn yêu cầu chúng tôi phải tổ chức buổi tiệc chào mừng cô ta vào tối ngày hôm trước.”

“Những người tham gia sẽ do cô ta mời. Chi phí cụ thể sẽ do chúng ta chi trả.”

“Những điều này đều không quan trọng. Tần tiên sinh, chắc anh không quên khách sạn Kiệt Long chứ?”

Nụ cười trên mặt Tần Thiên biến mất, trông có vẻ thâm sâu khó dò.

Hắn thấp giọng nói: “Sản nghiệp của nhà họ Phan.”

“Đúng.” Liễu Thanh trầm giọng nói: “Trước đây không lâu, Phan Mỹ Nhi đã đến làm ầm lên, trực tiếp cắt đứt kênh phân phối của chúng ta.”

“Mặc dù trong khoảng thời gian này trời yên biển lặng, nhưng chúng ta chủ động đưa đến cửa tôi sợ cô ta sẽ nhảy ra làm loạn.”

“Chủ tịch Tô không biết những chuyện này, khăng khăng đồng ý với yêu cầu này của Mục Phi Phi. Tôi khuyên không được.”

“Tần tiên sinh, ngài xem có phải ngài nên đích thân khuyên phu nhân một chút không?”

“Buổi họp báo lần này vô cùng quan trọng với công ty, tuyệt đối không thể có bất cứ bất trắc nào.”

Lần đó, Phan Mỹ Nhi dẫn người xông vào công ty, vênh váo hung hăng không ai bì nổi.

Một cú điện thoại đã cắt đứt tất cả các kênh phân phối đã bàn xong, khiến cho sự cố gắng của Liễu Thanh và Tô Tô trở nên vô ích.

Chuyện này, đã để lại cho họ bóng ma rất lớn.

Đến bây giờ nói đến Phan Mỹ Nhi và nhà họ Phan, trong lòng họ vẫn còn sợ hãi.

Lần này, nhờ vào sự nổi tiếng và lưu lượng của Mục Phi Phi, phá vỡ phong tỏa của Phan Mỹ Nhi và nhà họ Phan là cách làm duy nhất của họ.

Nhưng, cụ thể có thể đạt được hiệu quả mong đợi hay không thì cũng chưa hoàn toàn nắm chắc.

Thời điểm này, tổ chức họp báo ở khách sạn Kiệt Long chẳng khác nào dâng đến tận cửa, cũng khó trách Liễu Thanh sẽ căng thẳng như vậy.

Chỉ là cô ta và Tô Tô không biết, từ sau khi Phan Mỹ Nhi đến gây rối, khoảng thời gian này trông có vẻ yên ổn nhưng đằng sau đó lại xảy ra những chuyện chấn động ra sao.

Tổ chức Bọ cạp Thái, tổ chức Chim Ưng và gần đây nhất là tổ chức Rắn Hổ Mang.

Tất cả đều là những nhóm sát thủ hàng đầu nổi tiếng thế giới.

Có thể nói, chỉ cần bất cẩn một chút thì Tần Thiên đã chết rất nhiều lần.

May mà, tất cả đối thủ đều đã chết. Mà hắn, vẫn sống rất tốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 488


Chương 488

“Tiên sinh, sao ngài không nói chuyện?”

“Lẽ nào, ngài cũng không có cách nào thuyết phục Tô Tô sao? Hay là, nói cho cô ấy biết chân tướng đi.”

“Nói khách sạn Kiệt Long là sản nghiệp của nhà họ Phan, đến lúc ấy chắc chắn Phan Mỹ Nhi sẽ đến quấy rối.”

Thấy Tần Thiên không nói chuyện, Liễu Thanh hơi sốt ruột.

Tần Thiên cười nói: “Không cần đâu.”

“Làm theo yêu cầu của Mục Phi Phi đi.”

“Yên tâm. Phan Mỹ Nhi mãi mãi sẽ không xuất hiện nữa đâu.”

“Còn nhà họ Phan…”

Trong mắt Tần Thiên dâng lên sát khí: “Hi vọng họ có thể tự giải quyết ổn thỏa.”

Liễu Thanh im lặng một lúc, nói: “Được.”

Cô ta biết, Tần Thiên biết rõ có nguy hiểm vẫn muốn làm như thế này, chắc chắn đã có chuẩn bị chu đáo.

Đã như thế, cô ta cũng không cần phải kiên trì nữa.

Suy cho cùng, mặc dù cô ta là tổng giám đốc nhưng rốt cuộc cũng là người ngoài.

Nói trắng ra, suy cho cùng thì tập đoàn Tô Ngọc cũng là của Tô Tô và Tần Thiên. Cô ta chỉ là một người làm thuê.

Cúp điện thoại, sắc mặt Tần Thiên u ám đến đáng sợ.

Phan Mỹ Nhi đã chết, Tần Thiên không lo cô ta sẽ nhảy ra làm loạn.

Nhưng, còn một người khác mới là người khiến cho Tần Thiên thực sự quan tâm.

Đó chính là, Phan Long!

Khách sạn Kiệt Long là khách sạn năm sao sang trọng nhất tỉnh thành. Mục Phi Phi chọn địa điểm ở nơi đó, không có gì đáng trách.

Nhưng, đến lúc đó có gặp Phan Long hay không?

Mặc dù Tô Tô không biết cái tên này, nhưng, chỉ cần nhìn thấy Phan Long chắc chắn sẽ nhận ra.

Bình thường mọi người đều cố ý không nhắc đến chuyện năm năm trước,.

Nhưng Tần Thiên biết, đó chính là một vết sẹo rất sâu, khắc sâu ở trong lòng Tô Tô.

Thậm chí có vài lần trong đêm, Tần Thiên đang thiền ở trong phòng cũng có thể nghe thấy Tô Tô phòng bên cạnh giật mình tỉnh dậy trong giấc mơ.

Ngoài mặt có vẻ như cô đã quên chuyện đó.

Nhưng, chuyện đó đã trở thành cơn ác mộng vẫn đang hành hạ cô.

Con ác quỷ đó, suýt chút nữa đã cưỡng hiếp cô.

Mặc dù cô đã nhảy xuống, giữ gìn được sự trong sạch. Nhưng, lại bị liệt trên xe đủ năm năm!

Tinh thần cũng xuất hiện vấn đề.

Dẫn đến trong năm năm ấy, ăn uống đi tiêu đi tiểu đều không biết, chỉ có thể dựa vào sự chăm sóc của Dương Lan Ngọc.

Kiểu áp bức và lăng nhục này, quả thực không dám nhớ lại.

Tần Thiên tin rằng, chuyện đó và ác quỷ kia nhất định là người mà cả đời này Tô Tô cũng không muốn nhớ lại và không muốn nhìn thấy nhất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 489


Chương 489

Nếu lúc này nhìn thấy Phan Long, có phải cô sẽ không chịu nổi không?

Đây mới là điều Tần Thiên lo lắng nhất.

Nhưng, có những chuyện chỉ có thể đối mặt. Chỉ có thể giải quyết trực tiếp thì mới có thể thật sự buông xuống.

Trốn tránh, mãi mãi không có tác dụng.

Gần như hắn có thể biết trước rằng, đến lúc ấy Tô Tô chắc chắn sẽ bị kích thích mạnh. Nhưng, hắn cũng chỉ có thể cứng rắn làm như thế.

Hắn muốn để cho Tô Tô, thật sự thoát ra khỏi cơn ác mộng đó.

Hơn nữa, Phan Long đã sống quá lâu rồi.

Lãnh Phong đi vào xin ý kiến “Anh Thiên, ngày mai chị dâu sẽ đi tỉnh thành, vào ở khách sạn Kiệt Long.”

“Buổi tối, tổ chức một buổi tiệc chào đón ngôi sao ở khách sạn.”

“Ngày kia, sẽ tham dự buổi họp báo lễ ký kết hợp đồng ở khách sạn.”

“Chuyện này, ngài biết không?”

Tần Thiên gật đầu, mặt không cảm xúc nói: “Cậu đi sắp xếp đi.”

“Đến lúc ấy, tôi cũng sẽ cùng đi.”

“Rõ!” Lãnh Phong xoay người rời đi.

Tần Thiên không biết đã gặp qua biết bao nhiêu sát thủ đáng sợ hơn Phan Long gấp trăm lần. Nhưng lần này, không biết tại sao lòng dạ hắn lại có chút rối bời.

Lúc này, điện thoại lại lần nữa vang lên, là một dãy số lạ chưa từng thấy.

Hắn nhíu mày, trực tiếp cúp điện thoại.

Không ngờ sẽ bị cúp điện thoại, mà đối phương là một người đàn ông, Liễu Như Ngọc cầm điện thoại, rất lâu cũng không có phản ứng.

Cô ta tức giận đến mức muốn đập nát điện thoại.

Nhưng nghiến răng, cuối cùng vẫn dè dặt gửi đi một tin nhắn.

Nghe thấy âm thanh, Tần Thiên tiện tay mở ra xem.

Vẫn là dãy số xa lạ vừa rồi: Tần tiên sinh, còn nhớ tôi không?

Hả?

Tần Thiên trả lời: Cô là?

Đối phương: Liễu Tiểu Hoa.

Liễu Tiểu Hoa? Tần Thiên sững sờ một chút, sau đó không nhịn được bật cười.

Nhớ đến cuộc gặp gỡ bất ngờ với ngôi sao lớn này lúc ở Ý.

Hắn có ấn tượng tốt với Liễu Như Ngọc. Khi Tô Tô và Liễu Thanh quyết định tìm Mục Phi Phi làm người phát ngôn, hắn còn từng giới thiệu Liễu Như Ngọc.

Theo ý kiến của Tô Tô và Liễu Thanh, thì địa vị của Liễu Như Ngọc còn cao hơn Mục Phi Phi nhiều.

Chỉ có điều, Liễu Như Ngọc không bao giờ nhận trở thành người phát ngôn thương mại, nên Tần Thiên mới từ bỏ suy nghĩ này.

Hắn trực tiếp gọi điện thoại lại, nói: “Ngôi sao lớn, cô tìm tôi có việc sao?”

Lại lần nữa nghe thấy giọng nói từ tính mà trầm thấp này, không biết tại sao trong lòng Liễu Như Ngọc lại có chút hỗn loạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 490


Chương 490

Cô ta nhớ đến những chuyện đã xảy ra khi ở cùng với Tần Thiên, đỏ mặt nói: “Không có chuyện gì thì không thể tìm anh sao?”

“Sao thế, có phải quấy rầy anh tán gái rồi không.”

Tần Thiên cười nói: “Làm gì có.”

“Chỉ là tôi cảm thấy, một ngôi sao lớn trăm công nghìn việc như cô có thể nhớ điện thoại cho một người bình thường như tôi, có hơi bất thường.”

Liễu Như Ngọc xì một tiếng, nói: “Sao tôi nghe giống như anh đang chửi tôi thế!”

“Anh mới trăm công nghìn việc đấy!”

“Thực ra, cũng không có chuyện gì…”

“Chỉ là… hai hôm nữa tôi sẽ đến tỉnh thành các anh, tôi nhớ hình như anh từng nói anh ở Long Giang đúng không?”

“Long Giang có xa tỉnh thành không?”

“Nếu tiện thì gặp mặt nhé.”

“Anh đừng hiểu lầm, chỉ là tôi muốn mời anh một bữa cơm. Cảm ơn anh đã bảo vệ tôi khi ở nước ngoài.”

Tần Thiên nhớ đến chuyện mình từng ôm ngôi sao lớn này ở trong ngực khi ở trong căn phòng tối đen của tên cướp ở Anpơ, hơi thở của cô ta gấp gáp, cơ thể mềm mại run rẩy.

Trong lòng hắn, cũng không không khỏi dâng lên một vài gợn sóng.

Dù sao hắn cũng là đàn ông. Hơn nữa, còn là một người đàn ông rất bình thường.

Nhận ra mình lơ đãng, hắn vội chuyển chủ đề nói: “Cô đến tỉnh thành của chúng tôi làm gì?”

Liễu Như Ngọc nói sự thật: “Tôi phải tham dự sinh nhật của một người rất quan trọng với tôi.”

Tần Thiên suy nghĩ một chút, nói: “Vậy được thôi. Đến lúc đó hẵng nói.”

“Được, cứ quyết định vậy nhé.” Liễu Như Ngọc vội vàng cúp điện thoại, như trút được gánh nặng.

Thậm chí cô ta còn hơi đỏ mặt vì phấn khích.

Ngoài cửa, chị Vinh nữ quản lý đi vào, nhìn thấy cảnh này giống như gặp ma giữa ban ngày.

“Em sao thế?”

“Nói chuyện điện thoại với ai mà phấn khích thành thế kia? Chị nói chứ đại tiểu thư, không phải em đang phát tình đấy chứ?”

“Hừ, chị mới phát tình đấy!”

“Chị suốt ngày nghĩ đến đàn ông!” Liễu Như Ngọc vội vàng phản công, che đậy sự hoảng hốt của mình.

Chị Vinh cười nói: “Chị nghĩ đến đàn ông thì làm sao? Chị đâu có phủ nhận.”

“Ngược lại là em, người tình trong mộng quốc dân của chị.” Chị Vinh trêu chọc nói: “Tuổi cũng không còn nhỏ nữa, khi nào mới yêu đương lần đầu tiên hả?”

Liễu Như Ngọc đỏ mặt mắng: “Chị đây là đang khuyến khích em yêu đương sao?”

“Nếu em thật sự yêu đương, chị có thể chịu đựng được?”

Chị Vinh cười nói: “Vậy thì chịu không nổi!”

“Ngôi sao lớn của tôi ơi, hình ảnh trong mắt công chúng của chúng ta là ngọc nữ trong sáng. Một khi bị công khai tình yêu sẽ có phiền phức lớn.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 491


Chương 491

Không biết nghĩ đến cái gì, Liễu Như Ngọc có hơi im lặng.

Chị Vinh vội kéo tay cô, nói: “Những điều chị nói đều là suy nghĩ cho sự nghiệp của em. Nhưng chị biết tính cách của em.”

“Em yên tâm, chị tuyệt đối sẽ không dùng sự nghiệp để cố tình làm khó dễ tình cảm của em.”

“Chỉ cần em có người yêu, em hoàn toàn có thể tận hưởng một tình yêu ngọt ngào. Chỉ có điều, tạm thời đừng công khai là được.”

“Chị nói, chắc em sẽ không thật sự có người yêu rồi chứ?”

“Cậu ta là ai?”

Không đợi Liễu Như Ngọc trả lời, chị ta giống như phát hiện ra một lục địa mới, nói: “Đệch!”

“Chắc sẽ không phải là cái tên gặp ở Milan lần trước chứ?”

“Không được, tuyệt đối không được!”

“Tên đó hoàn toàn không xứng với em!”

“Nếu em muốn tìm, hoặc là con ông cháu cha, hoặc cũng phải là đại gia hàng đầu chứ.”

Nghĩ đến lần trước từ Milan trở về, Liễu Như Ngọc thường ngẩn ngơ mất tập trung, thỉnh thoảng còn bất chợt cười khúc khích một mình.

Chị Vinh như đối mặt với kẻ thù.

“Chị đừng nói bậy, em không có!”

“Em với Tần tiên sinh chỉ tình cờ gặp nhau, đã không liên lạc nữa rồi.”

Liễu Như Ngọc chuyển chủ đề, quan tâm nói

“Nói mau, chị đi mời ông cụ Vương Bá Niên của hiệp hội y học thế nào rồi?”

“Ông ấy có đồng ý đến khám bệnh cho gia gia không?”

Chị Vinh thở dài nói: “Ông cụ Vương là chủ tịch hiệp hội y học, luôn được gọi là thần y, quan lại quyền quý tìm ông ấy khám bệnh đều chen vỡ cửa đấy.”

“Chị đã nhờ rất nhiều quan hệ, cuối cùng mới gặp được ông ấy.”

“Như Ngọc, em phải có tâm lý chuẩn bị.”

Trong lòng Liễu Như Ngọc lộp bộp, thấp giọng nói: “Chị nói đi.”

Chị Vinh thấp giọng nói: “Bệnh tình của ông cụ, chị đã nói kỹ càng chi tiết cho Vương Bá Niên. Cũng đưa cho ông ấy xem những phiếu kiểm tra kia.”

“Ông ấy nói thế nào?”

“Ông ấy nói, theo như phương pháp điều trị thông thường thì quả thực không cứu được. Cũng chỉ được mười ngày nửa tháng mà thôi.”

Mắt của Liễu Như Ngọc lập tức đỏ hoe. Mặc dù đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng, ai không ôm một chút hi vọng chứ?

Khoảnh khắc này, nghe Vương Bách Niên một chuyên gia y học nói như vậy chẳng khác nào cuối cùng nhận bản án tử hình.

Chị Vinh ôm vai Liễu Như Ngọc, đưa khăn giấy cho cô lau mắt, dịu dàng nói: “Chị biết, ông cụ có ơn với em. Lại nhận em làm cháu gái nuôi.”

“Những năm này, mặc dù ông ấy không trực tiếp ra mặt, nhưng nếu không có quan hệ của ông ấy thì con đường ngôi sao của em cũng sẽ không suôn sẻ đến vậy.”

Liễu Như Ngọc nghẹn ngào nói: “Ông ấy chính là gia gia ruột của em! Là người thân thiết nhất đời này của em!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 492


Chương 492

Chị Vinh an ủi nói: “Chị biết.”

“Cho nên lúc đó, chị đã kiên trì cầu xin Vương Bá Niên, cho dù thế nào, có thể đích thân đến khám được không.”

“Ông cụ Vương nói, người sống trên đời có ai sẽ không chết?”

“Có đôi khi, chết cũng là một loại giải thoát. Nên buông xuống thì phải buông xuống.”

Liễu Như Ngọc lau mắt, cắn răng nói: “Không được!”

“Em không cam lòng!”

“An gia gia là người tốt như vậy, làm sao có thể không sống lâu được chứ. Em lại nghĩ cách khác!”

“Chị Vinh, chị ra nước ngoài tìm xem có thể tìm được phương pháp điều trị tiên tiến nào không. Cho dù… cho dù có thể kéo dài tuổi thọ thêm vài năm cũng được.”

“Chị yên tâm, tiền không phải vấn đề!”

Chị Vinh trừng mắt nhìn Liễu Như Ngọc: “Bây giờ em còn có tiền sao?”

Liễu Như Ngọc cắn răng nói: “Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh cho gia gia thì em có thể làm bất cứ chuyện gì.”

“Em có thể làm giám khảo tuyển chọn tài năng, đi quay phim truyền hình, phim mạng, tham gia gameshow, thậm chí nhận trở thành người phát ngôn thương mại.”

“Chỉ cần kiếm tiền đều được cả, chị đi sắp xếp đi!”

Chị Vinh thở dài, nói: “Đứa trẻ ngốc nghếch.”

“Em cảm thấy, An lão gia tử là người thiếu tiền?”

Liễu Như Ngọc không nói chuyện.

“Nhưng mà…” Chị Vinh nhíu mày nói: “Sau khi Vương Bá Niên biết An lão gia tử sống ở tỉnh thành phía Nam, vẻ mặt có hơi khác thường.”

“Chị cố gắng cầu xin, ông ta chỉ nói một câu.”

“Lời gì?” Liễu Như Ngọc vội hỏi.

“Ông ta nói gì, An lão gia tử ở cùng với Rồng, nếu không nên chết thì đương nhiên Rồng sẽ ban phúc cho ông ấy.”

“Lão già này, chắc không phải là kẻ lừa đảo đấy chứ. Cái gì mà Rồng hay không Rồng, đây không phải là nói linh tinh sao.”

Liễu Như Ngọc nói: “Ông ta còn nói gì không?”

“Chị Vinh chị từ từ nghĩ.”

“Chị nhớ ra rồi!” Chị Vinh nói: “Lúc chị sắp đi, ông ta còn nói một câu. Tôi bó tay với căn bệnh này.”

“Nhưng, bàn tay ma quỷ của Tần Vương, thiên hạ vô song.”

“Chị hỏi ông ta bàn tay ma quỷ của Tần Vương là gì, ông ta cũng không nói nhiều thêm một câu.”

“Ông ta nói, hôm nay đã nói đủ nhiều rồi. Phần còn lại phải xem cơ duyên của chúng ta và bệnh nhân.”

Liễu Như Ngọc lẩm nhẩm nói: “Bàn tay ma quỷ của Tần Vương, thiên hạ vô song… Chắc chắn ông cụ Vương đang gợi ý cho chúng ta điều gì đó.”

“Còn cái gì ở cùng với Rồng, thần long ban phúc…”

“Chị Vinh, có phải ông cụ Vương nói là chỗ An gia gia ở có cao nhân ở không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 493


Chương 493

“Chỉ cần chúng ta tìm được cao nhân đó, thì có thể chữa khỏi bẹnh cho gia gia?”

“Chắc chắn là thế!”

“Bàn tay ma quỷ của Tần Vương, chính là manh mối ông ấy cho chúng ta. Mau đi thôi, bây giờ chúng ta đi tỉnh Nam.”

Chị Vinh bất đắc dĩ nói: “Đây không phải là mò kim đáy bể sao!”

Nhưng, chị ta biết tình cảm của Liễu Như Ngọc với An gia gia, biết rằng Liễu Như Ngọc sẽ không từ bỏ bất kỳ hi vọng nào.

Chị ta cũng chỉ có thể vội vàng thu dọn hành lý, sắp xếp hành trình.

Chị ta có thể trở thành người quản lý theo sát bên cạnh thiên hậu cấp ngôi sao Liễu Như Ngọc này, cũng là do năm đó An lão gia tử sắp xếp.

Có thể nói, An lão gia tử cũng đối xử tốt với chị ta.

Từ tận đáy lòng, chị ta cũng rất hi vọng sẽ có một con rồng từ trên trời giáng xuống, kéo dài tuổi thọ cho An lão gia tử thêm ba mươi năm nữa bằng cách xoay chuyển trời đất.

Đó thật sự là ông trời có mắt, thần quang chiếu sáng khắp nơi.

Lúc này, trên cao tốc từ Long Giang đến tỉnh thành, một chiếc Range Rover màu đen đang lao như tên bắn.

Tần Thiên ngồi cùng Tô Tô ở hàng ghế sau.

Nhìn Tô Tô có hơi căng thẳng, hắn không nhịn được cười nói: “Vợ à, thực ra anh cảm thấy tốn nhiều tiền tìm người phát ngôn như vậy có hơi không đáng giá.”

“Anh đã xem ảnh của Mục Phi Phi, nói thật, còn kém xa em.”

“Hay là, chúng ta đá cô ta đi. Đích thân em làm người phát ngôn.”

“Tô Ngọc Cao độc nhất vô nhị, chủ tịch xinh đẹp như ngọc, có thể xem như mở ra một giai thoại đấy.”

“Dẹp anh đi!” Tô Tô xì một tiếng, không nhịn được bật cười: “Ban ngày ban mặt, đừng nói xằng bậy với em!”

Liếc mắt nhìn Tần Thiên, Tô Tô lạnh lùng cười nói: “Anh nói câu kia là có ý gì, nếu lời đàn ông nói đáng tin thì heo cũng biết leo cây!”

“Họ Tần, không ngờ bề ngoài anh trông đạo mạo trang nghiêm nhưng thực ra lại lẻo mồm lẻo mép như vậy.”

“Đây là anh thực hành với em, xong ra ngoài lừa gạt những cô gái không biết gì sao?”

Tần Thiên thề: “Lời anh nói hoàn toàn là lời thật lòng. Nếu không em hỏi Lâm Tước đi.”

“Lâm Tước, cô nói xem có phải chủ tịch Tô xinh đẹp hơn Mục Phi Phi nhiều không?”

Lâm Tước tóc ngắn giàu kinh nghiệm, thuộc kiểu ít nói. Nhưng lái xe trên đường yên tĩnh, nghe lời Tần Thiên nói cô mím môi cười nói.

“Chủ tịch, lần này, heo biết leo cây thật đấy.”

“Tiên sinh nói đúng.”

“Mục Phi Phi trang điểm vào mới tạm bằng một nửa cô, nếu tẩy đi lớp trang điểm có lẽ cũng không bằng được một phần ba.”

“Nếu chủ tịch tham gia tham gia vào cuộc thi sắc đẹp, chắc chắn sẽ giành được giải nhất.”

Tô Tô cười nói: “Tước Nhi, cô còn chưa có bạn trai đừng bị Tần Thiên dẫn lệch.”

“Đúng rồi Tước Nhi, cô thích kiểu người như thế nào? Tần Thiên có một người anh em tôi thấy cũng được, hay là giới thiệu cho cô nhé?”

Lâm Tước đỏ mặt, tập trung tinh thần lái xe, không nói thêm câu nào nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 494


Chương 494

Cô ấy càng không nói chuyện, Tô Tô càng hăng hái. Phụ nữ trời sinh bị kích thích muốn làm mai, liên tục truy hỏi.

Ngay cả Tần Thiên cũng dở khóc dở cười.

Nhưng theo cách này, bầu không khí căng thẳng cuối cùng đã dịu đi một chút.

Chẳng mấy đã ra khỏi cao tốc, đi vào địa phận tỉnh thành.

Thực ra, vốn định ngày mai mới đến, bởi vì ngày mai mới là buổi tiệc chào đón Mục Phi Phi.

Nhưng bởi vì quá xem trọng, nên hôm nay Tô Tô vội vàng đến.

Cô muốn kiểm tra hội trường trước, giám sát trang trí, chắc chắn mỗi một chi tiết.

Đồng thời, theo đề nghị của Liễu Thanh, tốt hơn hết thì họ nên chiêu đãi các phương tiện truyền thông khác nhau vào tối hôm nay để chào hỏi trước.

Để các phương tiện truyền thông đưa nhiều thông tin tích cực hơn trong tương lai.

Ngày nay, quyền ngôn luận ở trong tay truyền thông. Họ mới là miệng của Chúa trời có thể đảo lộn trắng đen, khuyến khích quần chúng.

Đến khách sạn Kiệt Long, Lãnh Phong và những người khác đã đợi ở bên ngoài.

Nhìn thấy Tần Thiên và Tô Tô, Lãnh Phong vội đi tới trầm giọng nói: “Phòng đều đã sắp xếp xong, anh Thiên và chị dâu có thể vào ở.”

“Lãnh Phong, vất vả cho cậu rồi.” Tần Thiên gật đầu mỉm cười.

Hắn nhìn khách sạn Kiệt Long hùng vĩ trước mặt, chỉ thấy rực rỡ và lộng lẫy.

Không hổ là khách sạn tốt nhất tỉnh thành, bảo vật trấn gia của nhà họ Phan.

Buổi sáng Liễu Thanh đã đến.

Bởi vì công ty vẫn chưa có thu nhập, cho nên họ cũng không dám xa hoa lãng phí nhưng cũng không thể quá bủn xỉn.

Chỉ có thể thuê ba phòng hạng trung ở một tầng.

Một phòng cho Tô Tô và Tần Thiên ở.

Một phòng cho Liễu Thanh, Lâm Tước và hai nhân viên nữ khác.

Phòng còn lại cho anh em của đội bảo vệ Lãnh Phong.

Cho dù như thế, khi bước vào phòng Tô Tô vẫn không nhịn được le lưỡi, nói: “Căn phòng thật xa hoa!”

“Đây phải rất nhiều tiền nhỉ?”

Liễu Thanh cười nói: “Hai nghìn tệ một đêm, xem như là phòng hạng trung của nơi này.”

Tô Tô không thể tin nổi nói: “Phòng hai nghìn mới tính là hạng trung. Vậy phòng cao cấp nhất nơi này phải bao nhiêu tiền?”

Liễu Thanh cười nói: “Phòng bạch kim tám nghìn tám một đêm. Phòng suite ba nghìn ba một đêm. Phòng hoàng đế tám mươi tám nghìn một đêm.”

Tô Tô cười nói: “Thật không biết có cái gì tốt, không phải chỉ là một nơi để ngủ thôi sao.”

“Nhưng mà Liễu tổng này, đợi chúng ta kiếm được nhiều tiền rồi, có cơ hội cũng thuê một phòng hoàng đế để nâng cao kiến thức nhé.”

Liễu Thanh cười khổ: “Chỉ sợ không cần đợi đến sau này, có lẽ chẳng mấy chốc thì sẽ gặp được đấy.”

“Sao nói thế?” Tô Tô không hiểu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 495


Chương 495

Liễu Thanh nghiêm túc nói: “Người quản lý của Mục Phi Phi liên hệ với tôi, nói rằng Mục Phi Phi thay đổi hành trình bay đến trước, dự kiến gần tối sẽ đến.”

“Cô nghĩ xem, với địa vị và tính cách kén chọn của cô ta còn không phải yêu cầu chúng ta thuê phòng hoàng đế cho cô ta à.”

Tô Tô cắn răng nói: “Rộng rãi ra đi!”

“Sản phẩm của chúng ta lần này có thể thành công hay không, phải xem cô ta. Chúng ta thuê phòng hoàng đế cho cô ta!”

Liễu Thanh gật đầu, nói: “Đợi cô ta đến rồi hẵng nói đi. Chủ tịch, chúng ta thảo luận trước danh sách truyền thông muốn mời trong buổi tiệc tối hôm nay một chút.”

“Chúng ta đều là lần đầu tiên làm công việc này, tôi lo sẽ có thiếu sót.”

Hai người lập tức tập trung vào công việc. Nhìn dáng vẻ hết sức chuyên chú của họ, Tần Thiên có hơi buồn chán, lững thững đi ra khỏi phòng.

Khách sạn sang trọng, biện pháp an ninh cũng rất thích hợp, khắp nơi đều có camera giám sát.

Mỗi hành lang đều có vài bảo vệ tinh thần cao đang đứng.

Tất cả, trông có vẻ yên bình. Nhưng Tần Thiên có trực giác đằng sau những chiếc camera khắp mọi nơi này, có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm họ.

Hắn cảm giác, Phan Long đã biết họ đến.

Đối phương giống như một tên thợ săn, đang yên lặng chờ đợi thời cơ ở phía sau.

Tần Thiên dặn dò Lãnh Phong cử người đứng gác ở cửa phòng Tô Tô 24/24. Không để cho bất cứ người lạ nào đến gần khi chưa được cho phép..

Nếu Tô Tô rời khỏi phòng, chỉ cần Tần Thiên không ở đây, Lãnh Phong phải cử người bảo vệ sát sao.

Càng lúc càng đến thời gian buổi tiệc, rất nhiều thư mời đều đã gửi đi.

Nhưng, Tô Tô và Liễu Thanh luôn cảm thấy vẫn có vài chỗ thiếu sót.

Chính vào lúc họ nhíu mày suy nghĩ thì có một người phụ nữ đeo kính đen, mặc hàng hiệu đi vào phòng.

“Đứng lại.”

“Cô là ai? Muốn làm gì?” Người của tiểu đội Cô Lang, lập tức đi lên ngăn lại.

Người phụ nữ tháo kính đen xuống, lạnh lùng cười nói: “Địa vị không lớn, ngược lại chiêu bài không nhỏ.”

“Đồ chó mắt mù, nhìn cho kỹ xem tôi là ai!”

“Đi nói với Tô Tô và Liễu Thanh, đến quán cà phê gặp tôi!”

Anh em Cô Lang nhíu mày, Tần Thiên bên cạnh phất tay, dường như hắn đã đoán được thân phận của người phụ nữ này.

Đúng lúc Liễu Thanh đi ra khỏi phòng, nhìn thấy người phụ nữ, bất ngờ nói: “Chị Xuân!”

“Chị đã đến rồi à!”

“Tiểu thư Mục Phi Phi đâu? Nào, mời vào phòng.”

“Chủ tịch Tô của chúng tôi đang ở đây.”

Nghe thấy giọng nói, Tô Tô cũng đi ra chào đón, nhiệt tình nói.

“Nghe danh tiểu thư Mục Phi Phi đã lâu. Bây giờ chúng ta sắp trở thành đối tác vẫn chưa gặp được cô ấy.”

“Chị Xuân, mau giới thiệu cho chúng tôi đi.”

Chị Xuân, chính là người quản lý của Mục Phi Phi. Cho đến bây giờ chính là cô ta thay mặt Mục Phi Phi đàm phán chuyện người phát ngôn với Tô Tô và Liễu Thanh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 496


Chương 496

Mục Phi Phi vẫn chưa lộ diện.

Nhìn thấy Tô Tô, chị Xuân hừ một tiếng, lạnh lùng cười nói: “Vào phòng nói đi.”

Cô ta giống như chủ nhân, nghênh ngang đi thẳng vào phòng.

Vừa đi vào, cô ta không nhịn được nhíu mày nói: “Chỗ nhỏ như vậy, người sao ở?”

“Không thoáng khí, không có phòng khách, không có phòng gym. Tôi nói, tập đoàn Tô Ngọc của các người cũng là một công ty lớn, chắc sẽ không keo kiệt bủn xỉn như vậy đâu nhỉ?”

“Chỉ ở nơi này?”

Tô Tô cười nói: “Đây chỉ là chỗ ở tạm thời của chúng tôi, đương nhiên không thể để cho ngôi sao lớn ở nơi này được.”

“Chị Xuân, Mục Phi Phi đâu?”

“Cô ấy không đến cùng chị ư?”

Chị Xuân nhìn xung quanh nói: “Tôi không cách nào bàn chuyện với các người ở nơi như thế này được.”

“Phòng hoàng đế nơi này cũng tạm, không đắt. Các người mau thuê một phòng, chúng ta đến đó bàn.”

Nói xong, xoay người bỏ đi.

Tô Tô và Liễu Thanh đưa mắt nhìn nhau, có chút bất lực.

Đây không phải lần đầu tiên họ lãnh hội được sự kén chọn của chị Xuân, nhưng vẫn cảm thấy đối phương có chút quá đáng.

Nói trắng ra, cô ta cũng chỉ là một người quản lý nho nhỏ mà thôi.

Nhưng, bây giờ có việc nhờ người ta. Cuối cùng, họ quyết định thuận theo.

“Tôi lập tức đi thuê phòng. Chị Xuân, phiền chị đợi một chút.” Liễu Thanh vội vàng đi ra ngoài, cắn răng thuê một phòng hoàng đế tầng cao nhất một đêm tám mươi tám nghìn.”

“Vậy còn được.” Đi vào phòng, chị Xuân giãn cơ thể mũm mỉm ra giống như nữ vương trở về nhà.

Cô ta ném túi xách lên sô pha, đá giày cao gót ra, lấy một chai rượu vang đỏ đắt tiền từ trong tủ rượu mở ra rót một ly.

Lắc lắc ly rượu vang, nhìn thấy Tần Thiên đứng ở cửa, cô ta không vui hỏi: “Hắn là ai?”

“Tô tổng, Liễu tổng, chúng ta bàn việc, cô dẫn theo một người đàn ông đến làm gì?”

“Lẽ nào, các cô còn sợ tôi ăn các cô sao?”

Tô Tô vội nói: “Chị Xuân, chị hiểu lầm rồi. Người đó, ừm, hắn là pháp chế mới đến của công ty chúng tôi.”

“Pháp chế?” Chị Xuân cười, nói: “Cũng rất đẹp trai, làm pháp chế chẳng phải lãng phí sao.”

“Anh chàng đẹp trai, có hứng thú vào giới nghệ thuật không?”

“Nếu cậu có ý thì đợi tôi rãnh, có thể đến tìm tôi. Dựa vào tài nguyên và mối quan hệ của tôi, bảo đảm trong vòng ba năm cậu sẽ lên tuyến một.”

Ánh mắt cô ta nhìn Tần Thiên có hơi khác thường.

Trong mắt Tần Thiên hiện lên vẻ sắc bén, muốn nói gì đó nhưng Tô Tô bên cạnh đang ra sức nháy mắt với hắn. Ra hiệu cho hắn tuyệt đối không được xung đột với chị Xuân.

Tần Thiên chỉ đành mỉm cười nói: “Cảm ơn chị Xuân.”

“Nếu cần, nhất định tôi sẽ nhờ chị Xuân giúp đỡ.”

Chị Xuân cười nói: “Cậu đi đúng đường đấy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 497


Chương 497

Tô Tô thấy chị Xuân bỏ qua đề cập chuyện của Mục Phi Phi. Phải biết rằng, Mục Phi Phi mới là trọng điểm của họ.

Cô không nhịn được hỏi: “Chị Xuân, chị thấy phòng cũng đã thuê xong rồi, có thể mời Mục Phi Phi đến rồi chứ?”

“Chúng ta gặp nhau trước, cũng tiện làm quen với nhau một chút.”

Chị Xuân lắc lắc ly rượu vang, lạnh lùng cười nói: “Ngôi sao có địa vị như Mục Phi Phi, chẳng lẽ dễ gặp như vậy sao.”

“Các cô đợi đi, buổi tiệc đêm mai, cô ấy đương nhiên sẽ xuất hiện.”

Liễu Thanh ngạc nhiên nói: “Không phải Mục Phi Phi đã đến rồi sao?”

“Vả lại, chúng tôi cũng đã thuê phòng cho cô ấy rồi, lẽ nào cô ấy không đến?”

Chị Xuân cười lạnh lùng nói: “Mục Phi Phi há có thể ở nơi như thế này ư. Người qua kẻ lại, tốt xấu lẫn lộn. Lỡ như bị thợ săn ảnh chụp được thì làm sao?”

“Các cô yên tâm, đương nhiên cô ấy đã có nơi ở tốt hơn rồi. Còn là nơi nào, các cô không cần phải biết.”

Tô Tô và Liễu Thanh đều có chút tức giận.

Tô Tô nói: “Vậy chị bảo tôi thuê phòng hoàng đế đắt như vậy làm gì?”

Chị Xuân cười lạnh lùng nói: “Tôi ở!”

“Tô tổng, tôi đã bận rộn chuyện của các cô nhiều ngày như vậy. Lẽ nào thuê phòng cho tôi các cô lại tiếc vậy sao?”

Tô Tô tức giận đến mức muốn nói gì đó, nhưng Liễu Thanh vội vàng cắt ngang, nói: “Chị Xuân nói cười rồi.”

“Chi phí người phát ngôn hàng chục triệu chúng tôi cũng không tiếc, đừng nói là khách sạn hàng chục nghìn.”

“Chị Xuân, nếu đã như thế, đúng lúc chúng tôi còn có chút việc muốn nhờ chị giúp cân nhắc một chút.”

“Chị xem danh sách buổi tiệc này, những truyền thông này có phù hợp không, có thiếu sót gì không.”

“Hơn nữa, chị cũng thường xuyên tiếp xúc với truyền thông, kinh nghiệm phong phú, chúng tôi nên chú ý những gì?”

Chị Xuân nhận lấy danh sách, tùy tiện liếc nhìn rồi thuận tay vứt sang một bên, nói: “Tiệc rượu là thứ yếu. Các cô chuẩn bị phong bì lì xì cho mỗi đơn vị bao nhiêu?”

Hả?

Tô Tô và Liễu Thanh đều có chút bất ngờ.

“Còn phải bỏ phong bì lì xì ư?” Tô Tô ngạc nhiên nói.

Chị Xuân cười nói: “Đương nhiên rồi, các cô là người ngoài ngành. May mà gặp được tôi đấy.”

“Phải, các cô có thương hiệu, Phi Phi nhà chúng tôi có lưu lượng. Nhưng chắc các cô sẽ không cho rằng, chỉ dựa vào những điều này thì truyền thông sẽ ra sức tuyên truyền đấy chứ?”

“Họ có nhiều tin tức để đưa như vậy, tại sao phải đưa tin của các cô?”

“Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó đối phó. Hiểu rồi chứ?”

Hóa ra là như thế.

Tô Tô thở ra, nói: “Vậy theo ý chị Xuân thì nên bỏ phong bì cho mỗi đơn vị bao nhiêu là phù hợp?”

Chị Xuân tùy tiện chỉ vào bảng danh sách, nói: “Các đơn vị này lưu lượng khá lớn, người của họ đến cho dù là phóng viên hay quay phim, mỗi người năm nghìn đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 498


Chương 498

“Những đơn vị này kém hơn một chút, mỗi người ba nghìn.”

“Còn lại cũng chỉ là cho đủ số, nhưng cũng không thể lạnh nhạt. Mỗi người hai nghìn đi.”

“Nhớ, nhất định phải là tiền mặt. Hơn nữa không được quá rõ ràng, phải kẹp bên trong tài liệu của các cô. Hiểu không?”

Hay thật, Tô Tô và Liễu Thanh ước tính sơ qua, chỉ một dự án lại cho chó ăn ít nhất trăm nghìn.

Người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, họ cắn rắng, nhịn!

Liễu Thanh cười nói: “Truyền thông cũng có phong bì lì xì, đương nhiên cũng sẽ không thiếu phần của chị Xuân chị.”

“Sau khi việc thành công, chúng tôi sẽ cảm ơn chị lần nữa.”

Chị Xuân cười nói: “Của tôi thì dễ nói rồi, đến lúc đó tôi sẽ nói với các cô.”

“Được rồi, tôi mệt rồi muốn nghỉ ngơi. Buổi tiệc gặp mặt truyền thông buổi tối tôi sẽ không tham dự. Các cô xem rồi tiếp đãi đi.”

Đây là muốn đuổi người.

Nhưng, vào lúc nhóm người Tô Tô chuẩn bị rời đi thì chị Xuân gọi Tần Thiên lại, đưa cho hắn một tờ danh thiếp và nói.

“Nói thật, điều kiện ngoại hình và khí chất của cậu đều không tệ.”

“Muốn vào giới giải trí kiếm tiền, có thể liên hệ với tôi.”

“Có bỏ ra thì mới có thu hoạch; muốn thu hoạch thì phải bỏ ra. Cậu hiểu không?”

“Cảm ơn chị Xuân.” Tần Thiên mỉm cười nhận lấy danh thiếp, nói: “Tôi hiểu.”

Ra khỏi phòng, Tô Tô rất tức giận, nghiến răng nói: “Một người quản lý nho nhỏ, lại xoay chúng ta mòng mòng!”

“Một mình cô ta, có cần phải ở căn phòng tốt như thế không?”

“Tôi còn tưởng Mục Phi Phi sẽ đến, bận rộn lâu như vậy cũng không cho gặp mặt, thật quá đáng!”

Liễu Thanh nói: “Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó đối phó mà. Đây là nguyên văn lời chị Xuân đấy.”

“Theo như tôi thấy, đây mới chỉ là bắt đầu. Không chừng tiếp sau cô ta sẽ làm khó chúng ta ở nơi nào đó.”

“Nhưng mà…” Cô ta chuyển chủ đề, nhịn cười nói: “Muốn hòa toàn nắm bắt được chị Xuân cũng không phải không thể. Phải xem chủ tịch có nỡ hay không thôi.”

Tô Tô nói: “Ý gì?”

Liễu Thanh cười nói: “Dường như cô ta… nhìn trúng Tần tiên sinh. Chủ tịch Tô, cô nỡ không?

Nghĩ đến ánh mắt của chị Xuân khi nhìn Tần Thiên và những lời khiêu khích vừa rồi của cô ta, Tô Tô tức đến mức đưa chân lên đá Tần Thiên một cú.

Tần Thiên trợn mắt nói: “Gì vậy?”

“Anh không làm gì cả có được không?”

“Lẽ nào đẹp trai cũng là lỗi của anh?”

Tô Tô tức giận nói: “Đẹp trai có ích lợi rắm gì? Có thể tiết kiệm được cho em hàng chục triệu phí người phát ngôn không?”

“Nếu có thì bây giờ em sẽ tặng anh cho mụ già kia!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 499


Chương 499

Mặt Tần Thiên đầy hắc tuyến, tức giận nói: “Em vô lý thật ấy!”

“Ông không hầu!”

Hắn tức điên đi ra bên ngoài.

Tô Tô không nhịn được cười nói: “Có bản lĩnh thì anh vĩnh viễn đừng trở về!”

“Ai hiếm chứ!”

Gần tối, Tô Tô và Liễu Thanh mở tiệc chiêu đãi các phương tiện truyền thông khác nhau ở sảnh tiệc. Tạo mối quan hệ tốt trước.

Tần Thiên bảo Lãnh Phong cử người đi bảo vệ, hắn không tham gia mà gọi một cuộc điện thoại, “Tra cho tôi. Mục Phi Phi xuống máy bay lúc mấy giờ.”

“Sau khi xuống máy bay đã đi đâu.”

“Bây giờ, cô ta ở đâu.”

Rất nhanh, hắn đã nhận được trả lời.

“Mục Phi Phi xuống máy bay lúc bốn giờ chiều, được xe của nhà họ Phan đón đi ở sân bay.”

“Cô ta đi đến biệt thự Long Cung của Phan Long.”

“Mãi cho đến bây giờ vẫn chưa đi.”

Cái gì?

Nghe thấy báo cáo, Tần Thiên rất kinh ngạc.

Trước đó, hắn không nghi ngờ Mục Phi Phi.

Mục Phi Phi chỉ định khách sạn Kiệt Long, Tần Thiên cũng chỉ nghĩ đơn giản rằng đó chỉ là sự phô trương bản thân của ngôi sao.

Tất cả điều này với nhà họ Phan đều là tình cờ.

Lần này chợt có hứng, bảo người đi điều tra hành tung của Mục Phi Phi, Tần Thiên cũng hoàn toàn chỉ là có chút tò mò.

Muốn biết ngôi sao lớn thần bí này, đã đến tỉnh thành nhưng lại không lộ diện rốt cuộc là đang làm gì.

Tuyệt đối không ngờ tới!

Rất rõ ràng, Mục Phi Phi với Phan Long đã quen biết từ trước!

Nếu không, sẽ lên xe của nhà họ Phan ngay khi vừa xuống máy bay. Sau khi đi đến biệt thự Long Cung của Phan Long, đến bây giờ cũng chưa rời đi!

Có thể thấy rằng, cả buổi lễ ký kết hợp đồng tiếp theo chính là một cái bẫy đã được thiết kế công phu!

Mục Phi Phi chỉ là một người con gái, sẽ không có mưu tính lớn như vậy.

Chắc chắn là Phan Long!

Tất cả những điều này, đều là do Phan Long đứng ở đằng sau giật dây!

Mẹ kiếp, năm năm trước hắn ta suýt nữa đã hại chết Tô Tô.

Bây giờ, lại điều khiển Mục Phi Phi dẫn dắt Tô Tô đến tỉnh thành, vào ở khách sạn dưới tên nhà chúng.

Lòng dạ lang sói, đã lộ rõ chân tướng!

Trong mắt Tần Thiên hiện lên sát khí, trong lúc xúc động suýt nữa hắn đã lao ra ngoài xông đến biệt thự Long Cung, giết Phan Long ngay tại chỗ.

Nhưng, cuối cùng hắn vẫn kiềm chế lại.

Phan Long, không phải mày muốn chơi sao? Vậy được, ông đây sẽ từ từ chơi thật vui với mày!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom