Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2866


Chương 2866

Có Tiểu Tháp và Tổ Mạch, chỉ cần không phải người quá ngu xuẩn thì muốn tăng thần tính đương nhiên không phải quá khó khăn, mà những người trước mắt có thể đi đến ngày hôm nay chắc chắn đều không phải những người ngu ngốc.

Khâu Cổ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Có thể chứng minh cho chúng ta thấy không?”

Diệp Quân cười đáp: “Có thể”.

Dứt lời hắn lập tức đưa ba vị yêu thú vào trong Tiểu Tháp, vừa tiến vào bên trong, sắc mặt ba người nhóm Khâu Cổ đều lập tức thay đổi.

Thật ra trước khi đến Thần Dã cũng đã cho họ biết chuyện Tiểu Tháp rồi, nhưng họ vẫn hơi không tin nên muốn đích thân đến xem thử.

Mà lúc này nét mặt ba người đều vô cùng nặng nề, họ không ngờ trên đời thật sự có một thần vật kinh khủng như thế.

Sau nỗi khiếp sợ thì chính là cảm giác hưng phấn bủa vây, vì họ phát hiện linh khí nơi này rất dồi dào, bên ngoài hoàn toàn không thể nào sánh bằng. Lúc này họ mới thật sự tin tưởng Diệp Quân không phải đang lừa gạt họ mà thật sự có thể giúp họ nâng cao thần tính.

Diệp Quân nhìn Khâu Cổ dẫn đầu: “Thấy thế nào?”

Khâu Cổ trầm giọng hỏi: “Diệp công tử, kẻ thù của cậu là…”

Diệp Quân nhất thời cau mày.

Thấy cảnh này, Khâu Cổ thầm hoảng hốt, vội vàng nói: “Ý của ta là chúng ta cần phải đi theo cậu bao lâu?”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Được rồi, ba vị vẫn nên trở về Sơn Hải Giới cùng Thần Dã tiền bối thì hơn”.

Dứt lời, hắn lập tức đưa ba người ra khỏi Tiểu Tháp.

Cả ba yêu thú đều ngơ ngác.

Chuyện gì thế này?

Diệp Quân cũng không nói chuyện với họ nữa mà chắp tay với Thần Dã: “Tiền bối, hẹn gặp lại sau”.

Sau đó, hắn dẫn Nhị Nha, Tiểu Bạch và cô gái váy trắng xoay người rời đi.

Thần Dã nhìn Diệp Quân đã đi xa với nét mặt phức tạp.

Khâu Cổ trầm giọng hỏi: “Thần Dã, hắn làm thế là sao?”

Thần Dã nhẹ giọng nói: “Thật ra hắn hoàn toàn không cần chúng ta giúp đỡ… Có thể nói là nếu chúng ta gia nhập, đương nhiên là hắn sẽ vui vẻ, nhưng không có chúng ta gia nhập cũng không ảnh hưởng gì đến hắn cả”.

Ba người nhóm Khâu Cổ im lặng.

Thần Dã quay đầu nhìn về phía Khâu Cổ: “Khâu Cổ, với thiên phú và tài nguyên của các ngươi hiện tại, các ngươi cảm thấy mình cần bao lâu để đạt được năm phần thần tính?”

Khâu Cổ im lặng một lúc lâu mới nói: “Không biết”.

Thần Dã nhẹ giọng nói: “Nhưng nếu ngươi đi theo hắn thì chưa đến một trăm năm, chắc chắn các ngươi có thể thăng cấp một lần nữa… Nhưng ngươi có thể mang đến gì cho hắn? Ngươi mắc phải một sai lầm là còn chưa giúp đỡ hắn đã bắt đầu nói điều kiện rồi…”

Nói đến đây ông ta lắc đầu: “Ngươi nghĩ gì thế”.

Khâu Cổ cười khổ: “Ta không muốn mãi mãi khuất phục trước một người”.

Đối với yêu thú của Yêu tộc, phục tùng một người có thể nói là chuyện vô cùng xấu hổ.

Thần Dã im lặng.
 
Chương 2867


Chương 2867

Đúng thế, dù thực lực của Sơn Hải Giới thua xa khu vực Cổ Hoang nhưng dù gì cũng từng chiến đấu với khu vực Cổ Hoang, nếu bây giờ phục tùng một người thì bọn họ đều không thể chấp nhận được, cũng không thể vượt qua khúc mắc trong lòng mình.

Đây cũng là lý do Thần Dã từ chối.

Như nghĩ đến điều gì, Khâu Cổ đột nhiên nói: “Cô bé đi theo bên cạnh hắn trước đó là ác thú trong truyền thuyết ư?”

Thần Dã gật đầu.

Khâu Cổ hơi nghi ngờ: “Tại sao cô bé lại phục tùng trước một con người?”

Thần Dã lắc đầu cười khẽ: “Ngươi cảm thấy cô bé giống như đang phục tùng sao?”

Khâu Cổ chần chừ một lúc rồi đáp: “Hình như là không phải”.

Thần Dã cười nói: “Vị Diệp công tử này rất kính trọng cô bé, hơn nữa nếu xét theo vai vế, cô bé vẫn luôn gọi Diệp công tử là cháu trai, mà Diệp công tử cũng chưa từng cãi lại, không chỉ có thể mà còn ngầm chấp nhận điều này…”

Nói đến đây ông ta lắc đầu cười khẽ: “Thật ra ta cũng thấy rất nghi ngờ vấn đề này”.

Khâu Cổ trầm giọng nói: “Hắn có thể đối phó với khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc không?”

Thần Dã im lặng.

Không thể không nói, khoảng thời gian đi theo Diệp Quân này, thực lực của Diệp Quân và những người đứng sau hắn khiến ông ta vô cùng khiếp sợ, nhưng ông ta cũng không dám nói Diệp Quân có thể chống lại khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc, vì thực lực của hai thế lực này thật sự quá kinh khủng.

Hai thế lực siêu cấp này vẫn luôn cường đại từ thời xưa đến tận bây giờ, cũng chỉ đến thời đại Thần Nhất, khi mà Thần Nhất đứng trên đỉnh cao mới có thể chèn ép bọn họ một chút ma thôi.

Dù Diệp Quân rất yêu nghiệt nhưng rõ ràng hiện tại hắn không có thực lực đó.

Khâu Cổ bình tĩnh: “Thế thì chúng ta cứ mỏi mắt mong chờ đi”.

Nói thật thì ông ta cũng hơi khó chịu, phải biết rằng bọn họ cũng có cảnh giới Thần Đạo, bọn họ muốn giúp đỡ Diệp Quân đã xem như nể mặt hắn rồi.

Nhưng thái độ của Diệp Quân lại như thế thật sự khiến bọn họ hơi mất mặt.

Lúc này, thời không trước mặt bọn họ đột nhiên nổ tung, sau đó có một ông lão áo trắng chậm rãi bước ra.

Khi ông lão áo trắng này xuất hiện, sắc mặt mấy người Thần Dã đang có mặt đều thoáng chốc thay đổi, vì bọn họ cảm nhận được một uy áp đáng sợ, uy áp kia như hàng triệu ngọn núi lớn đè lên người bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy khó thở.

Ít nhất là sáu phần thần tính!

Thần Dã chợt nhìn về phía ngực trái của ông lão áo trắng, nơi đó có dấu ấn của một con yêu thú, nhìn thấy dấu ấn yêu thú này, Thần Dã lập tức nói với giọng điệu kinh ngạc: “Đây là… ông là người của khu vực Cổ Hoang…”

Khu vực Cổ Hoang!

Ông lão áo trắng nhìn Thần Dã đang dẫn đầu nhóm người: “Ngươi là Thần Dã đúng không?”

Thần Dã trầm giọng đáp: “Phải”.

Ông lão áo trắng lạnh lùng nói: “Bắt đầu từ bây giờ Sơn Hải Giới sẽ được khu vực Cổ Hoang tiếp quản, nếu mấy người các ngươi đã đạt tới cảnh giới Thần Đạo thì đi theo ta đến khu vực Cổ Hoang…”

Thần Dã hơi nghi ngờ: “Đi đến khu vực Cổ Hoang làm gì?”

Ông lão áo trắng cau mày: “Đương nhiên là để phục vụ cho yêu thần”.

Phục vụ cho yêu thần!
 
Chương 2868


Chương 2868

Thần Dã hơi ngơ ngác.

Mà lúc này Khâu Cổ kia chợt hỏi: “Phục vụ cho yêu thần có thể nhận được lợi ích gì?”

“Láo xược!”

Ông lão áo trắng đột nhiên quát to một tiếng, tiếng quát này vừa vang lên, Khâu Cổ kia đã lập tức như bị sét đánh liên tục lùi lại, trong miệng có máu tươi chảy ra.

Mấy người Thần Dã đều kinh ngạc.

Ông lão áo trắng lạnh lùng nhìn vào khuôn mặt tái mét của Khâu Cổ: “Phục vụ cho yêu thần là vinh hạnh của ngươi, ngươi lại còn đòi lợi ích, ngươi muốn chết đúng không?”

Khâu Cổ tỏ vẻ mơ hồ, tuy thầm thấy giận dữ nhưng cũng không dám nói gì.

Sắc mặt Thần Dã hơi khó coi, ông ta do dự một lúc rồi hỏi: “Các hạ, vì sao khu vực Cổ Hoang đột nhiên muốn tiếp quản Sơn Hải Giới vậy?”

Ông lão áo trắng lạnh lùng nhìn thoáng qua ông ta rồi nói: “Đây là quyết định của yêu thần”.

Thần Dã im lặng.

Ông lão lại nói: “Bây giờ các người lập tức đi theo ta đến khu vực Cổ Hoang, còn về Sơn Hải Giới thì chúng ta đã phái người tiếp quản rồi…”

Nói xong lão ta lạnh lùng nhìn Khâu Cổ ở cách đó không xa: “Còn nữa đừng nói ta không nhắc nhở các ngươi, đến khu vực Cổ Hoang rồi nên nhớ đừng hỏi nhiều, làm việc theo lệnh là được”.

Dứt lời lão ta xoay người biến mất ở phía xa.

Sắc mặt mấy người nhóm Khâu Cổ lập tức trở nên vô cùng khó coi!

Cả sắc mặt Thần Dã cũng không ngoại lệ, ông ta không ngờ khu vực Cổ Hoang này lại ngang ngược như thế…

Phục tùng khu vực Cổ Hoang!

Sắc mặt Thần Dã nhất thời trở nên hơi phức tạp.

Khâu Cổ đột nhiên gằn giọng nói: “Không bằng… chúng ta đi tìm Diệp công tử kia đi?”

Nhưng Thần Dã lại lắc đầu: “Đã muộn rồi”.

Ông ta hiểu rõ tính cách của Diệp Quân, lúc tốt thì rất tốt, lúc xấu thì vô cùng xấu xa, đặc biệt là lúc trở nên tàn nhẫn, có thể nói là tàn nhẫn vô cùng!

Bây giờ bọn họ đi tìm Diệp Quân chắc chắn Diệp Quân sẽ không cần.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thần Dã nhất thời cảm thấy khổ sở.

Khâu Cổ trầm giọng nói: “Khu vực Cổ Hoang đã xuất hiện… Có lẽ bọn họ sẽ đi tìm Diệp công tử này”.

Thần Dã nhẹ giọng nói: “Nếu như đoán không lầm thì có lẽ bọn họ đã đi rồi”.

Ở một nơi khác, Diệp Quân còn chưa đi bao lâu thì đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, hắn chợt dừng bước quay đầu nhìn lại.

Chỗ bên phải cách hắn mười mấy trượng có một người đàn ông trung niên mặc trường sam đang đứng đó.

Đối phương xuất hiện không chút tiếng động.

Người đàn ông mặc trường sam nhìn Diệp Quân: “Có thể nói chuyện một lát không?”

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Ông là người của Trấn tộc hay là khu vực Cổ Hoang?”

Người đàn ông cười nói: “Diệp công tử thử đoán xem?”

Diệp Quân lắc đầu: “Đừng giở mấy trò này ra, vào thẳng vấn đề luôn đi”.
 
Chương 2869


Chương 2869

Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Quân, nụ cười trên mặt ông ta dần biến mất: “Khu vực Cổ Hoang của chúng ta chiếm bốn phần lợi nhuận của Đạo Thị, mà bây giờ tất cả của cải của Đạo Thị đều nằm trong tay ngươi, ngươi phải đưa bốn phần lợi nhuận kia đây”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy chuyện Đạo Thị nhiều lần phái người giết ta thì phải tính sổ thế nào đây?”

Người đàn ông lắc đầu: “Chuyện này không liên quan gì đến chúng ta cả, chúng ta cho ngươi một ngày để suy nghĩ. Một ngày sau nếu người vẫn không chịu đưa, thì khu vực Cổ Hoang xin đảm bảo với ngươi, dù thế lực sau lưng ngươi như thế nào thì nó cũng sẽ biến mất khỏi cõi đời này, đương nhiên là kể cả ngươi nữa”.

Dứt lời ông ta xoay người rời đi.

“Đợi đã!”

Diệp Quân chợt cất lời.

Người đàn ông xoay người nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân chợt biến thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Kiếm Thanh Huyên!

Sắc mặt người đàn ông thoáng chốc thay đổi, ông ta không ngờ Diệp Quân trước mắt lại ra tay, mà đợi đến khi ông ta lấy lại tinh thần thì kiếm của Diệp Quân đã đến nơi.

Vụt!

Đầu của người đàn ông lập tức rơi xuống.

Máu tươi bắn khắp nơi!

Diệp Quân im lặng thu hồi nhẫn không gian của người đàn ông rồi nói: “Chưa từng có ai dám nói chuyện với ta như thế đâu”.

Dứt lời hắn xoay người rời đi.

Người đàn ông mặc trường sam: “…”

Vào khoảnh khắc gi ết chết người đàn ông, Diệp Quân đã biết hành động này có ý nghĩa thế nào.

Có nghĩa là khai chiến!

Nhưng chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề với hắn.

Hắn là một người sẵn sàng nói phải trái, nhưng hắn biết rõ cuộc đời này chỉ khi ngươi đủ mạnh người khác mới sẽ nói phải trái với ngươi.

Sau khi Diệp Quân rời đi không lâu, thời không nơi hắn đang ở chợt rung động, sau đó có hai người xuất hiện.

Một nam một nữa!

Cô gái mặc trường bào màu trắng, tóc buộc đuôi ngựa cực kỳ khí phách, xinh đẹp tuyệt trần, người đàn ông bên cạnh cô ta mặc một bộ áo gấm, dung mạo giống với cô ta khoảng sáu bảy phần, anh tuấn bất phàm.

Người đàn ông trầm giọng nói: “Tỷ tỷ, người này kiêu ngạo quá”.

Cô gái khẽ nhếch môi: “Đúng là rất kiêu ngạo, người của khu vực Cổ Hoang mà nói giết là giết… Đúng là không đơn giản”.

Người đàn ông nói: “Xem ra chúng ta cũng không thể nói chuyện với hắn ta được”.

Cô gái đột nhiên hỏi: “Đệ nói xem vì sao hắn dám phách lối như thế?”

Người đàn ông hờ hững đáp: “Tiêu diệt được đạo cung nên tự tin thái quá”.

Dứt lời, hắn ta lắc đầu: “Một đạo cung nho nhỏ có là cái gì đâu, có lẽ hắn ta cho rằng thực lực của Trấn tộc chúng ta và khu vực Cổ Hoang chỉ mạnh hơn đạo cung này một chút, vì thế mới có thể không kiêng nể gì như thế, tiếc là hắn ta nghĩ sai rồi. Một đạo cung nho nhỏ sao có thể so sánh với nền tảng của Trấn tộc chúng ta được”.
 
Chương 2870


Chương 2870

Cô gái lắc đầu: “Đệ sai rồi”.

Người đàn ông xoay người nhìn về phía cô gái, hắn ta cau mày: “Sai rồi?”

Cô gái bình tĩnh hỏi: “Nếu đệ đấu tay đôi với hắn ta thì đệ có bao nhiêu khả năng chiến thắng?”

Sắc mặt người đàn ông nhất thời trở nên khó coi.

Diệp Quân này là người đã gi ết chết chủ nhân Đạo Nhiên của Đạo Thị, mà Đạo Nhiên kia là cao thủ năm phần thần tính.

Thực lực của hắn ta bây giờ đương nhiên không phải đối thủ của cao thủ năm phần thần tính.

Cô gái bình tĩnh nói: “Trông hắn cũng không lớn tuổi nhưng lại có thực lực đáng sợ đến thế, đệ cảm thấy chuyện này có bình thường không?”

Người đàn ông lắc đầu: “Trên đời này không thể có một thế lực lớn siêu cấp thứ tư được, nếu có thì chúng ta không thể nào không biết”.

Nhưng cô gái lại lắc đầu: “Không thể nói một cách tuyệt đối như thế được, vũ trụ vô cùng rộng lớn, chuyện gì cũng có thể xảy ra”.

Người đàn ông trầm giọng hỏi: “Thế ý của tỷ là sao?”

Cô gái cười nói: “Lần này cha bảo chúng ta đến xử lý chuyện này rõ ràng là muốn rèn luyện chúng ta, đây là một cơ hội với hai tỷ muội chúng ta, nếu xử lý ổn thoả, sau này hai tỷ muội chúng ta sẽ có được nhiều cơ hội hơn, địa vị của chúng ta trong gia tộc cũng sẽ ngày càng ổn định…”

Nói đến đây, cô ta nhìn bóng lưng Diệp Quân đã rời đi ở phía xa: “Ta muốn đưa ra một quyết định to gan”.

Người đàn ông hơi ngạc nhiên: “Quyết định to gan?”

Cô gái gật đầu: “Đúng thế”.

Người đàn ông hơi tò mò: “Quyết định gì vậy?”

Nhưng cô gái chỉ cười chứ không nói.

Người đàn ông bĩu môi: “Lại tỏ thái độ này rồi”.

Diệp Quân quay về Đạo Thị lúc trước, vì nơi này có rất nhiều sức mạnh trận pháp của đại lão gia trì nên dù trải qua mấy lần đại chiến vẫn không bị huỷ diệt.

Nhưng bây giờ Đạo Thị đã không còn ai, cũng không có cửa hàng nào kinh doanh nữa.

Không chỉ có Đạo Thị này mà gần như tất cả Đạo Thị hiện tại đều trong trạng thái ngừng kinh doanh.

Không ai dám mở tiệm buôn bán vào lúc này.

Nguyên nhân đương nhiên là vì đạo cung vừa bị tiêu diệt, tất cả mọi người đều đang chú ý, theo dõi xem trong Diệp Quân, khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc thế lực nào sẽ chiến tháng.

Đương nhiên bọn họ đánh giá cao khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc hơn.

Diệp Quân nhìn Đạo Thị vắng vẻ, hắn biết hắn phải mau chóng nghĩ cách giải quyết triệt để chuyện của Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang, nếu không e rằng Đạo Thị này sẽ không hoạt động lại được nữa.

Vào lúc Diệp Quân chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có hai tiếng bước chân vang lên từ bên cạnh.

Diệp Quân xoay người nhìn lại, cách đó không xa có một nam một nữ chậm rãi đi tới.

Diệp Quân im lặng nhìn hai người.

Hai người đi tới trước mặt Diệp Quân, cười nói: “Chào Diệp công tử, ta tên Trấn Nam Tuyết, người bên cạnh là đệ đệ của ta Trấn Lăng”.
 
Chương 2871


Chương 2871

Trấn tộc!

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Có chuyện gì sao?”

Trấn Nam Tuyết chỉ vào cửa hàng nhỏ ở một bên: “Vào trong nói chuyện nhé?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được”.

Ba người tiến vào trong cửa hàng nhỏ, sau khi ngồi xuống, Trấn Nam Tuyết lấy một bầu rượu và ba cái chung ra, cô ta rót cho Diệp Quân một chung, sau đó cười nói: “Đây là tiên nhưỡng vạn năm của Trấn tộc ta, Diệp công tử nếm thử đi”.

Diệp Quân cũng không từ chối, hắn cầm chung rượu lên uống cạn, rượu vừa chảy xuống bụng, Diệp Quân đã có cảm giác như một ngọn lửa đang bốc cháy. Nhưng sau đó hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên, vì hắn phát hiện tu vi của mình được gia tăng.

Có thể gia tăng tu vi!

Lúc này Trấn Lăng cất lời: “Rượu này được nấu từ Tổ Nguyên và các loại linh thảo linh quả quý giá, dù là cao thủ cảnh giới Thần Đạo uống vào cũng có thể gia tăng tu vi”.

Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Đúng là quý giá”.

Trấn Lăng bình tĩnh nói: “Không quý giá gì, trong Trấn tộc chúng ta rượu này cũng chỉ là một thứ tầm thường… Dù là hạ nhân của Trấn tộc cũng có thể uống được”.

Diệp Quân hiểu ra, thì ra đến đây để khoác lác.

Diệp Quân chợt nói: “Nơi này quá sơ sài, không phù hợp để tiếp đón khách quý, chúng ta đổi sang một nơi khác trò chuyện đi”.

Dứt lời hắn lập tức đưa hai tỷ muội vào trong Tiểu Tháp.

Vừa tiến vào bên trong, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết đã lập tức thay đổi.

Rõ ràng hai người đã phát hiện nơi này khác với bên ngoài.

Sắc mặt Trấn Nam Tuyết hơi nặng nề, cô ta cất lời: “Diệp công tử, thời gian trong tháp này…”

Diệp Quân gật đầu: “Mười năm trong tháp bằng một ngày bên ngoài”.

Nghe thấy thế hai tỷ muội nhìn nhau, trong lòng rung động không thôi.

Thấy hai chị em khiếp sợ như thế, Diệp Quân tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao thế, Trấn tộc các người không có thứ này à? Không thể nào?”

Hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết: “…”

Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân, hắn ta biết người này đang khoe khoang.

Diệp Quân lại nói: “Thay đổi thời gian đơn giản như thế… Trấn tộc… thật sự không có à?”

Nghe thấy câu này, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết càng khó coi hơn.

Trấn Lăng trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ này rất phổ biến trong gia tộc các ngươi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Không giấu diếm gì ngươi, đúng là rất phổ biến, thế hệ trẻ trong gia tộc chúng ta gần như mỗi người đều có một cái”.

Tiểu Tháp: “…”

Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Mỗi người một cái?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Trấn Lăng cười nhạt: “Diệp công tử có nói quá không đấy? Thần vật thế này dù nhìn khắp toàn bộ vũ trụ cũng rất hiếm có, mà nhà ngươi lại mỗi người có một cái? Ngươi nói khoác đúng không!”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hiếm có? Lăng huynh nói sai rồi, ở nhà họ Dương chúng ta thần vật thế này thật sự chỉ là một thứ tầm thường, nếu ngươi không tin thì ta lại cho ngươi xem thứ khác”.

Trấn Lăng lập tức nói: “Ngươi mau lấy ra ta xem thử”.
 
Chương 2872


Chương 2872

Diệp Quân không nhanh không chậm lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa tới trước mặt Trấn Lăng: “Ngươi xem thử đi”.

Khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết lập tức trở nên vô cùng nặng nề.

Hai người đều là người trải sự đời, vì thế khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên đã lập tức nhận ra thứ này không đơn giản.

Trấn Lăng cầm kiếm Thanh Huyên lên, hắn ta sờ s0ạng nó một lúc lâu, sau đó như nghĩ đến điều gì, hắn ta lấy một tấm khiên cổ ra, nhẹ nhàng rạch một đường lên trên.

Rẹt!

Tấm khiên cổ lập tức bị chém làm hai như cắt đậu phụ.

Thật khó tin.

Hai tỷ muội đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy nỗi khiếp sợ, phải biết rằng tấm khiên cổ của bọn họ là thần vật cảnh giới Thần Đạo, nhưng nó lại yếu ớt dưới thanh kiếm này như thế?

Không bình thường!

Diệp Quân cười nói: “Thanh kiếm này thế nào?”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng hỏi: “Diệp công tử, thanh kiếm này là?”

Diệp Quân đáp: “Kiếm Thanh Huyên, mỗi người trong thế hệ trẻ của nhà họ Dương chúng ta đều có một thanh kiếm!”

Kiếm Thanh Huyên: “…”

Mỗi người một thanh!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, khoé miệng Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng đều khẽ giật.

Đương nhiên bọn họ không tin nhà của Diệp Quân có thể giàu có như thế, mỗi người có một thanh kiếm thế này?

Quá khoa trương!

Đương nhiên là bọn họ không tin.

Mà lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Nam Tuyết cô nương, Lăng huynh, gia tộc lớn như Trấn tộc các ngươi mỗi tháng có bao nhiêu bổng lộc?”

Trấn Lăng trầm giọng nói: “Mỗi tháng có hai trăm Tổ Nguyên…”

“Cái gì?”

Diệp Quân đột nhiên đứng phắt dậy: “Mỗi tháng chỉ có hai trăm Tổ Nguyên, ít vậy sao?”

Yết hầu Trấn Lăng lăn lộn: “Như thế… còn ít à?”

Diệp Quân khẽ thở dài, sau đó không nói gì.

Trấn Lăng thoáng do dự rồi hỏi: “Nhà… nhà các ngươi mỗi tháng được bao nhiêu?”

Diệp Quân vung tay áo, hai mươi Tổ Mạch xuất hiện sau lưng hắn, hắn bình tĩnh nói: “Nhà chúng ta không phát Tổ Nguyên, chỉ phát Tổ Mạch, mỗi tháng phát một Tổ Mạch”.

Trấn Lăng: “…”

Trấn Nam Tuyết: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Không thể không nói, khi nhìn thấy những Tổ Mạch này, cả Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng đều cảm thấy kinh hãi.

Hai mươi Tổ Mạch!

Thế này thật sự hơi quá rồi đó.
 
Chương 2873


Chương 2873

Tổ Mạch đấy!

Hơn nữa bọn họ phát hiện một vài Tổ Mạch của Diệp Quân còn có phẩm chất rất tốt, dù là Trấn tộc cũng không có Tổ Mạch tốt như thế.

Dương tộc này giàu có đến thế à?

Hai tỷ muội đều bị ngạc nhiên.

Lúc này, bọn họ bắt đầu thấy nửa tin nửa ngờ với lời nói của Diệp Quân rồi.

Ngươi nói hắn khoe khoang, nhưng hắn thật sự cho ngươi thấy bảo bối.

Có điều nếu nói mỗi tháng Dương tộc này đều phát một Tổ Mạch… Thì bọn họ thật sự thấy không tin cho lắm. Vì trực giác cho bọn họ biết đây gần như là chuyện không thể nào, nhưng người trước mặt lại có thể lấy ra một lượt tận hai mươi Tổ Mạch.

Chuyện này thật sự hơi khó tin.

Thấy hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết im lặng, Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Hôm nay hai vị đến tìm ta là vì chuyện gì vậy?”

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng rồi nói: “Diệp công tử, không giấu gì ngươi, hôm nay hai tỷ đệ chúng ta đến đây là vì chuyện Đạo Thị”.

Diệp Quân gật đầu: “Có thể đoán ra được”.

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Diệp công tử, trong của cải của Đạo Thị có ba phần là của Trấn tộc ta”.

Diệp Quân không nói gì, hắn chỉ cầm bầu rượu Trấn Nam Tuyết đưa cho mình lên rót một chung, sau đó uống một hớp.

Trấn Nam Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quân đợi câu trả lời từ hắn.

Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Nam Tuyết cô nương, chắc cô cũng đã biết rõ đầu đuôi chuyện này, ta cũng không vòng vo nhiều. Ta muốn nói là, ta không muốn trở thành kẻ thù với Trấn tộc, nhưng bây giờ Đạo Thị đã là của ta, không ai có thể lấy đi được, còn về của cải ở Đạo Thị…”

Nói đến đây, hắn cười nói: “Nam Tuyết cô nương, vừa nhìn hai tỷ muội các cô đã biết là người làm nên việc lớn, ta cảm thấy chúng ta có thể nghĩ đến vấn đề lâu dài”.

Nghe thấy thế, Trấn Nam Tuyết lập tức thấy hứng thú: “Mời Diệp công tử nói”.

Diệp Quân cất lời: “Ta sẽ mở lại Đạo Thị”.

Trấn Nam Tuyết hơi cau mày: “Mở lại Đạo Thị?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế, không chỉ có thế mà ta còn muốn mở rộng kinh doanh của Đạo Thị, trước đây Đạo Thị chỉ phục vụ những tầng lớp cao, nhưng bây giờ ta quyết định sẽ phát triển Đạo Thị đến tất cả tầng lớp. Như thế thứ nhất thị trường của chúng ta sẽ trở nên rộng lớn, lợi nhuận đương nhiên cũng sẽ lớn hơn”.

Trấn Nam Tuyết im lặng.

Lúc trước Đạo Thị chỉ nhằm vào cao thủ cấp cao, khả năng tiêu thụ của những cao thủ này rất cao, nhưng cũng rất ít người. mà bây giờ Diệp Quân muốn buôn bán cho tất cả mọi người, như thế lợi nhuận chắc chắn sẽ vô cùng to lớn.

Trấn Nam Tuyết do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, như thế có lẽ Đạo Thị sẽ thiếu đi tính bí ẩn…”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Cần tính bí ẩn làm gì?”

Trấn Nam Tuyết cứng họng.

Đúng thế.

Cần tính bí ẩn làm gì?

Mở Đạo Thị đương nhiên là để kiếm tiền, không phải càng nhiều người sẽ càng tốt sao?
 
Chương 2874


Chương 2874

Diệp Quân lại nói: “Thật ra ý của ta là sau khi chúng ta mở cửa hoàn toàn Đạo Thị còn có thể mở một nơi giao dịch cao cấp riêng. Nơi giao dịch đó cũng tương đương với Đạo Thị hiện tại, chỉ có người có thân phận và thực lực nhất định mới được tiến vào nơi giao dịch này, như thế những cao thủ cấp cao kia cũng sẽ cảm thấy thoải mái”.

Cái này cũng giống như chơi game vậy, chỉ có cao thủ giàu có mà không có cao thủ bình dân, vậy chắc chắn trò chơi này sẽ không thể tồn tại lâu dài. Vì sau khi cao thủ giàu có nạp tiền xong mà không có cao thủ bình dân cho bọn họ bón hành thì bọn họ lấy đâu ra cảm giác vui vẻ đây?

Trấn Nam Tuyết nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử muốn để chúng ta góp vốn sao?”

Diệp Quân cười nói: “Hai người có thể đại diện Trấn tộc không?”

Trấn Lăng thoáng chần chừ, đang định lên tiếng thì Trấn Nam Tuyết đã nói: “Có thể”.

Diệp Quân nhìn thoáng qua Trấn Lăng, sau đó nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Thật sự có thể à?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế.”

Diệp Quân im lặng một lát rồi cười nói: “Ta có thể cho Trấn tộc hai phần lợi nhuận…”

Trấn Nam Tuyết mặc cả: “Ba phần”.

Diệp Quân lắc đầu: “Chỉ hai phần thôi”.

Trấn Nam Tuyết lại nói: “Nếu là ba phần, Trấn tộc của ta…”

Nói đến đây cô ta đột nhiên im lặng.

Vì lúc này cô ta mới nhớ ra mình cũng không có quá nhiều quyền phát biểu ở Trấn tộc.

Diệp Quân nhìn Trấn Nam Tuyết đợi cô ta nói tiếp.

Bị Diệp Quân nhìn chăm chú, Trấn Nam Tuyết lạnh lùng nói: “Diệp công tử, theo ta được biết khu vực Cổ Hoang không hề thân thiện với ngươi”.

Diệp Quân cười đáp: “Ta không quan tâm”.

Trấn Nam Tuyết im lặng.

Diệp Quân nhìn cô ta: “Trấn tộc muốn ba phần cũng được, nhưng Trấn tộc có thể cho ta cái gì?”

Trấn Nam Tuyết đáp: “Mạng lưới quan hệ và lòng tin”.

Diệp Quân cười nói: “Nói rõ ta nghe xem”.

Trấn Nam Tuyết giải thích: “Khi nãy lúc chúng ta ở Đạo Thị, toàn bộ Đạo Thị vắng vẻ không một bóng người, mà ngoài Đạo Thị này chắc chắn những chỗ khác cũng là như thế, tại sao lại vậy? Đó là vì bây giờ mọi người đều không tin Diệp công tử có thể xử lý được Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang… Vì Diệp công tử quá bí ẩn, xuất hiện quá bất ngờ, mọi người đều mang thái độ quan sát với Diệp công tử”.

Nói đến đây cô ta khẽ mỉm cười: “Nhưng nếu cho bọn họ biết Trấn tộc ta đã hợp tác với ngươi, thì ta tin rằng những nhà buôn vẫn còn đang quan sát kia sẽ lập tức có lòng tin với Đạo Thị của chúng ta, thậm chí còn không cần ngươi đến từng nhà tìm bọn họ, bọn họ sẽ chủ động đến tìm ngươi yêu cầu đi vào Đạo Thị…”

Diệp Quân gật đầu: “Còn gì nữa không?”

Trấn Nam Tuyết nói tiếp: “Mạng lưới quan hệ! Mạng lưới quan hệ của Trấn tộc ta rất khổng lồ, có sự giúp đỡ của chúng ta, Đạo Thị của ngươi muốn mở chợ có thể giảm thiểu rất nhiều phiền phức, không chỉ có thể việc ngươi muốn mở rộng quy mô của Đạo Thị cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều… Đương nhiên dù không có sự giúp đỡ của Trấn tộc chúng ta Diệp công tử vẫn có thể giải quyết những vấn đề này, nhưng cũng sẽ cần một khoảng thời gian nhất định, mà thời gian chắc chắn rất quý báu với Diệp công tử, đúng không?”

Diệp Quân cười đáp: “Đúng”.

Trong lòng Trấn Nam Tuyết hơi thở phào nhẹ nhõm.
 
Chương 2875


Chương 2875

Diệp Quân đột nhiên nói: “Khu vực Cổ Hoang…”

Trấn Nam Tuyết lắc đầu một cách dứt khoát: “Diệp công tử, về khu vực Cổ Hoang thì chúng ta không thể nào giúp ngươi được, vì nếu chúng ta giúp ngươi chẳng khác nào khai chiến trực tiếp với khu vực Cổ Hoang, mà nếu khai chiến với bọn họ sẽ chỉ có lợi cho nhà họ Thần mà thôi… Hơn nữa chúng ta cảm thấy khai chiến với khu vực Cổ Hoang vì Đạo Thị là một chuyện không đáng giá”.

Diệp Quân im lặng.

Trấn Nam Tuyết lại nói: “Nhưng chúng ta có thể âm thầm giúp đỡ ngươi”.

Diệp Quân cười hỏi: “Âm thầm?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế, ví dụ như tin tình báo gì đó, ta tin Diệp công tử cần những điều này”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì chúc chúng ta hợp tác vui vẻ”.

Trấn Nam Tuyết thầm thấy mừng rỡ: “Ngươi đồng ý rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Trấn Nam Tuyết chớp mắt vì bất ngờ, cô ta không ngờ Diệp Quân lại đồng ý một cách sảng khoái như thế.

Diệp Quân nói: “Nam Tuyết cô nương, nếu muốn khôi phục Đạo Thị thì còn cần làm rất nhiều chuyện, mà cô biết đấy, ta còn phải xử lý phiền phức là khu vực Cổ Hoang, vì thế ta muốn cô tạm thời giúp ta quản lý Đạo Thị, cô thấy sao?”

Trấn Nam Tuyết hơi bất ngờ: “Ta quản lý Đạo Thị?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Trấn Nam Tuyết hơi khó hiểu: “Vì sao lại chọn ta?”

Diệp Quân cười đáp: “Vì Nam Tuyết cô nương có năng lực”.

Trấn Nam Tuyết ngẫm nghĩ rồi nói: “Diệp công tử, ta sẵn sàng quản lý Đạo Thị, cũng tự tin rằng mình có thể quản lý thật tốt, nhưng mà… ngươi không thấy lo lắng gì về gia tộc của ta sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không có gì phải lo lắng cả, ta tin tưởng hai tỷ đệ các cô”.

Nghe thấy thế, Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng nhìn nhau, cuối cùng Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Nếu Diệp công tử đã tin tưởng chúng ta thì Diệp công tử cứ yên tâm, ta sẽ để Đạo Thị bắt đầu kinh doanh trong khoảng thời gian nhanh nhất, đồng thời mở rộng quy mô của Đạo Thị”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy bây giờ chúng ta thảo luận về khu vực Cổ Hoang đi”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Khu vực Cổ Hoang có năm vị cao thủ tuyệt thế, trong đó người mạnh nhất là yêu thần, thực lực cao thâm khó lường, không rõ sâu cạn. Tiếp theo là bốn đại yêu vương, bốn đại yêu vương này đều là cao thủ sáu phần thần tính, hơn nữa bọn họ còn là yêu thú nên sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, ngoài ra dưới trướng mỗi người bọn họ còn có một quân đoàn yêu thú lớn mạnh…”

Quân đoàn yêu thú!

Diệp Quân ra vẻ đăm chiêu.

Vì hắn phát hiện Nhị Nha rất có khả năng khiến yêu thú sợ hãi, đây là một sự áp đảo về huyết mạch.

Trấn Nam Tuyết nói tiếp: “Ngoài ra khu vực Cổ Hoang còn có một chủng tộc bí ẩn tên là thần tộc Người Khổng Lồ, thật ra bọn họ không phải yêu thú, nhưng bọn họ lại là đồng minh với yêu thú của khu vực Cổ Hoang, quan hệ cực kỳ thân thiết, vì thế ngươi cũng phải cẩn thận với thần tộc Người Khổng Lồ này…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó nói: “Ta vừa nhận được tin tức khu vực Cổ Hoang vừa phái người đến Sơn Hải Giới, thu phục toàn bộ yêu thú ở nơi đó…”

Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời cau mày: “Thu phục Sơn Hải Giới?”
 
Chương 2876


Chương 2876

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân thắc mắc: “Tại sao?”

Trấn Nam Tuyết lắc đầu: “Không biết, chuyện này có hơi kỳ lạ, vì mệnh lệnh này không phải do yêu vương mà là yêu thần tự mình đưa ra. Dưới tình huống bình thường, Sơn Hải Giới vốn không đáng để yêu thần chú ý tới, vì Sơn Hải Giới hiện tại đã không thể bằng với Sơn Hải Giới trước đây…”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Thôi mặc kệ bọn họ, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn”.

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, gật đầu: “Có lẽ Diệp công tử đã có cách đối phó rồi”.

Diệp Quân đang định đáp lời thì Trấn Nam Tuyết đột nhiên nhíu mày.

Diệp Quân hỏi: “Sao vậy?”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Diệp công tử, đã có một vị yêu vương rời khỏi khu vực Cổ Hoang…”

Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Chúng ta đi thôi!”

Dứt lời, hắn dẫn theo Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng rời khỏi Tiểu Tháp, Diệp Quân nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Việc mở lại Đạo Thị như thế nào sẽ do cô toàn quyền xử lý”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Được, ta phải trở về gọi một phải người đến giúp đỡ”.

Diệp Quân nói: “Chúng ta hôm khác gặp lại”.

Dứt lời hắn xoay người rời đi.

Sau khi Diệp Quân rời đi, Trấn Lăng trầm giọng nói: “Tỷ tỷ, Diệp công tử này không đơn giản đâu!”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng là như thế”.

Trấn Lăng thoáng do dự, sau đó nói: “Hình như chúng ta không thể đại diện cho Trấn tộc…”

Hai người họ đều không phải Thế tử, vì thế thật ra cũng không có quá nhiều quyền phát biểu trong Trấn tộc, lần này sở dĩ phái bọn họ đến xử lý chuyện này một mặt là muốn rèn luyện bọn họ, còn có một lý do là Thế tử của Trấn tộc quá bận nên không có thời gian tới, nếu không gần như không thể đến lượt bọn họ.

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Ta biết, nhưng chúng ta muốn hợp tác với hắn thì chỉ có thể nói như thế thôi… Hơn nữa ta cảm thấy chắc là hắn cũng biết quyền phát biểu của chúng ta ở Trấn tộc cũng không lớn…”

Trấn Lăng hơi nghi ngờ: “Vậy vì sao hắn còn chọn hợp tác với chúng ta? Chẳng lẽ… hắn thích tỷ tỷ?”

Trấn Nam Tuyết ngại đến mức đỏ bừng mặt, thẳng tay đánh một cái lên đầu Trấn Lăng: “Biến!”

Trấn Lăng: “…”

Sau khi rời khỏi Đạo Thị, Diệp Quân đi tới một vùng tinh không.

Diệp Quân hơi tò mò nhìn cuối tinh không vô tận phía xa: “Mộc Nguyên tiền bối, thực lực hai tổ thú Âm Dương này thế nào ạ?”

Lúc trước hắn không đi thu phục hai con tổ thú Âm Dương này là vì thực lực của hắn vốn không đủ, nhưng bây giờ hắn cảm thấy đã gần đủ rồi.

Nhưng hắn vẫn khá tò mò với hai tổ thú Âm Dương này.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Đều có cấp bậc Thần Đạo, nhưng ta không biết là có mấy phần thần tính, vì đã rất lâu không gặp bọn chúng rồi”.

Diệp Quân chợt hỏi: “Ông và hai vị Thần Tướng cũng đạt tới cảnh giới Thần Đạo rồi nhỉ?”

Mộc Nguyên cười nói: “Đúng thế, đây là nhờ có sự giúp đỡ của Diệp công tử cả”.

Ba người họ đi theo Diệp Quân nên vẫn luôn tu luyện trong Tiểu Tháp, mà tu luyện mười năm trong Tiểu Tháp cũng chỉ tương đương với một ngày bên ngoài, không chỉ có thể còn có thể sử dụng thoải mái Tổ Mạch và Tổ Nguyên…

Cũng vì lý do đó nên ba người họ mới thăng cấp nhanh như thế.
 
Chương 2877


Chương 2877

Lúc này Mộc Nguyên thật sự cảm thấy vô cùng vui mừng vì đã chọn đi theo Diệp Quân, nếu không ông ta muốn đột phá cảnh giới Thần Đạo là một chuyện quá khó khăn.

Nghe thấy lời xác nhận của Mộc Nguyên, Diệp Quân cũng bật cười.

Thực lực của Mộc Nguyên và hai vị Thần Tướng được tăng lên đương nhiên cũng là một chuyện tốt với hắn, dẫu sao Mộc Nguyên và hai Thần Tướng cũng là trợ tướng đắc lực của hắn.

Như nghĩ đến điều gì, Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Thần đồ cũng đã tu luyện đến cấp bậc Thần Đạo rồi”.

Thần đồ!

Diệp Quân hơi sững sờ, hắn mở lòng bàn tay, thần đồ xuất hiện trong tay hắn.

Hắn đã suýt quên mất thần đồ này rồi.

Cũng đành chịu, từ sau khi có kiếm Thanh Huyên hắn đã không quá hứng thú với thần vật khác nữa rồi.

Lúc này thần đồ vô cùng hưng phấn và hơi rung động.

Thật ra lúc đầu nó chỉ còn cách cảnh giới Thần Đạo một bước, tiếc là một bước này còn khó hơn lên trời. Hơn nữa khi đó địa vị của nó trong Thần Điện không hề cao, vì thế nó hoàn toàn không có tài nguyên gì, tất cả tài nguyên gần như đều thuộc về thần ấn, cũng vì lý do đó nên lúc trước nó thăng cấp rất chậm.

Mà từ sau khi đi theo Diệp Quân, nó phát hiện chủ nhân mới này rất rộng rãi, không chỉ cho nó tu luyện trong Tiểu Tháp còn cho nó sử dụng Tổ Mạch Tổ Nguyên miễn phí.

Quan trọng nhất là còn không cần nó phải làm việc!

Việc này cũng khiến nó cảm thấy hơi ngại.

Bây giờ nó ngày càng cảm thấy thần ấn kia chắc chắn là một kẻ ngu xuẩn, nếu thần ấn chịu ở lại nơi này thì với thiên phú và sự đặc biệt của nó, chắc chắn nó sẽ thăng cấp lên một tầm cao mới.

Cảm nhận được sự hưng phấn của thần đồ, Diệp Quân cười nói: “Chúc mừng”.

Thần đồ vui vẻ vội nói: “Cảm ơn chủ nhân”.

Diệp Quân cười khẽ, như nghĩ đến điều gì, hắn lấy một quyển cổ tịch màu đen mà Thần Nhất để lại ra, nhìn cổ tịch màu đen trong tay. Trước kia thần đồ từng nói đây là một quyển sổ Thần Nhất để lại, nhưng hắn cảm thấy chắc chắn nó không đơn giản như thế!

Tiếc là trước đây hắn giết Đạo Nhiên quá vội, không kịp hỏi đối phương rốt cuộc đây là cái gì.

Mà lúc này Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Diệp thiếu đang nghi ngờ rốt cuộc thứ này là gì à?”

Diệp Quân gật đầu.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Ta cảm thấy có thể trong đây tiết lộ làm cách nào để đạt tới mười phần thần tính”.

Mười phần thần tính!

Diệp Quân cau mày, trước mắt đã biết Thần Nhất là cao thủ có thần tính cao nhất, đã đạt tới mười phần trong truyền thuyết.

Mộc Nguyên nói tiếp: “Diệp thiếu, có lẽ người của nhà họ Thần có thể đọc hiểu chữ trên thứ này…”

Nhà họ Thần!

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, lúc trước hắn muốn đến thăm hỏi nhà họ Thần, mà nhà họ Thần này lại nói hắn không có tư cách thăm hỏi.

Rõ ràng hắn không thể mang thứ này đến nhà họ Thần để hỏi.

Diệp Quân không suy nghĩ nhiều nữa mà cất cổ tịch màu đen vào, hắn không hề có hứng thú làm cách nào đạt đến mười phần thần tính, dẫu sao hắn cũng không đi con đường thần tính.
 
Chương 2878


Chương 2878

Nhưng hắn cũng thấy hơi lo lắng.

Vì hắn không đi theo thần tính, thế sau khi đến cảnh giới Thần Đạo hắn phải tu luyện thế nào đây?

Đây là một vấn đề!

Diệp Quân lắc đầu tạm thời không nghĩ đến vấn đề này nữa, đi tốt con đường trước mắt mới là quan trọng nhất.

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không xa xa rồi nói: “Mộc Nguyên tiền bối, còn bao lâu mới đến thế?”

Mộc Nguyên đáp: “Sắp rồi”.

Diệp Quân gật nhẹ đầu, hắn tăng tốc biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối tinh không.

Không lâu sau đó Diệp Quân đi tới một vùng tinh không tĩnh mịch, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, tinh quang xung quanh mờ tối như một vũng nước đọng, rất không bình thường.

Thần thức của Diệp Quân trải ra như một tấm lưới, sau đó hắn cau mày, vì lúc thần thức của hắn tiếp xúc với phạm vi cách đó nghìn trượng thì bị một sức mạnh vô hình ngăn cản.

Diệp Quân nhìn về phía xa, nơi đó trống không chẳng có gì cả. Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Diệp thiếu, có lẽ phía trước là Âm Dương Giới trong truyền thuyết”.

Âm Dương Giới!

Diệp Quân hỏi: “Là nơi ở của hai tổ thú Âm Dương à?”

Mộc Nguyên nói: “Đúng thế”.

Diệp Quân cười hỏi: “Ông nghĩ chúng sẽ chịu nói chuyện với ta không?”

Mộc Nguyên cười khổ: “Không biết nhưng nếu chúng chịu giúp đỡ thì đó sẽ là một trợ lực lớn với cậu”.

Diệp Quân gật đầu, bây giờ hắn thật sự rất cần người giúp đỡ.

Cũng không thể dựa hết vào gia đình được!

Đương nhiên cảm giác dựa vào gia đình thật sự rất thoải mái.

Nghĩ đến đây Diệp Quân không khỏi cười ha hả, bây giờ hắn rất hiểu cảm giác của cha năm đó.

Sinh ra trong một gia đình thế này, ngươi không muốn làm vua dựa dẫm cũng khó!

Chẳng mấy chốc Diệp Quân đã tiến vào Âm Dương Giới, vừa tiến vào Âm Dương Giới hắn đã cảm nhận được hai hơi thở cực kỳ mạnh mẽ. Sau đó một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hư ảnh như có sức mạnh gì đó bao phủ nên vô cùng mơ hồ, không nhìn rõ lắm.

Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.

Lúc này Mộc Nguyên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân.

Mộc Nguyên chắp tay rồi nói: “Thú Thánh đại nhanh, đây là Diệp công tử, chính là người thừa kế của Thượng Thần”.

Hư ảnh cất lời: “Có thần ấn không?”

Sắc mặt Mộc Nguyên hơi khó coi, vì thần ấn đã bị cướp đi rồi, ông ta thoáng do dự rồi nói: “Có thần đồ”.

Hư ảnh cau mày: “Thần đồ là cái gì?”

Thần đồ: “???”

Thấy đối phương không biết thần đồ, Mộc Nguyên nhất thời hơi lúng túng, vậy phải làm sao đây? Ông ta không còn cách nào khác chỉ có thể nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi lấy quyển cổ tịch màu đen kia ra.

Thấy cổ tịch màu đen, hư ảnh kia chậm rãi siết chặt hai tay.
 
Chương 2879


Chương 2879

Diệp Quân nhìn chằm chằm hư ảnh không nói gì.

Một lúc lâu sau đó hư ảnh đột nhiên mở lòng bàn tay: “Đưa ta xem thử”.

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu.

Với khoảng cách gần như thế chắc chắn đối phương có thể thấy rõ.

Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.

Bầu không khí xung quanh chợt trở nên căng thẳng.

Sắc mặt Mộc Nguyên hơi u ám, lúc này ông ta cũng cảm thấy có chuyện gì đó không đúng, sao hai tổ thú Âm Dương này lại có ý muốn cướp đồ vậy?

Mộc Nguyên chần chừ một lát rồi nhắc nhở: “Thánh Thú đại nhân, Diệp công tử này thật sự là người thừa kế của Thượng Thần… đừng làm ảnh hưởng hoà khí”.

Ông ta biết rõ thực lực của Diệp Quân bây giờ hoàn toàn không cần phải sợ Thánh Thú trước mắt, đặc biệt là trong tay Diệp Quân còn có một thần kiếm đáng sợ như vậy. Ngoài ra trong cơ thể Diệp Quân còn có Nhị Nha cô nương kia, theo phỏng đoán của ông ta nếu Nhị Nha cô nương kia muốn đánh Thánh Thú trước mắt thì chắc là dễ như bỡn.

“Ảnh hưởng hoà khí?”

Thánh Thú kia cười khinh bỉ: “Mộc Nguyên ông đang đùa à? Ông tìm bừa một người đến nói là người thừa kế của chủ nhân, sau đó muốn chúng ta đi theo, ông chắc chắn đầu óc của ông không có vấn đề gì chứ?”

Mộc Nguyên sa sầm mặt.

Diệp Quân lắc đầu rồi quay đầu nhìn về phía Mộc Nguyên: “Chúng ta đi thôi”.

Mộc Nguyên gật đầu: “Ừm.”

Lúc này ông ta mới hiểu được một chuyện là những người và thú trước đây chỉ tôn trọng Thần Nhất, bọn họ hoàn toàn không thừa nhận Diệp Quân, dù bọn họ biết Diệp Quân thật sự là người thừa kế của Thần Nhất bọn họ cũng sẽ không thừa nhận, vì trong mắt bọn họ Diệp Quân hoàn toàn không có tư cách kế thừa truyền thừa của Thần Nhất, bọn họ mới là người có tư cách nhận được truyền thừa nhất.

Dù sao bọn họ đều là người từng đi theo Thần Nhất trước đây.

Nghĩ thế Mộc Nguyên không khỏi lắc đầu cười khẽ, ông ta vẫn suy nghĩ đơn giản quá rồi.

Nhưng đồng thời ông ta lại thấy hơi không phục, bây giờ Diệp Quân thật sự không mạnh bằng Thần Nhất, nhưng ông ta biết rõ thành tựu của thiếu niên trước mắt trong tương lai chắc chắn sẽ không thua kém gì Thượng Thần Thần Nhất, đương nhiên ông ta sẽ không nói ra những suy nghĩ này vì ông ta biết chắc chắn những người gọi là thần kia sẽ coi thường.

Mộc Nguyên xoay người rời đi theo Diệp Quân.

Diệp Quân cũng không hề thấy thất vọng mà còn rất bình tĩnh, dù là những yêu thú ở Sơn Hải Giới hay hai Thánh Thú trước mắt, nếu họ đồng ý đi theo hắn đương nhiên là tốt, nhưng nếu không muốn đi theo hắn thì cũng chẳng sao.

Cố gắng nâng cao thực lực của mình mới là cách tốt nhất!

Nhưng lúc này hư ảnh kia chợt nói: “Đợi đã”.

Diệp Quân xoay người nhìn về phía hư ảnh kia: “Có chuyện gì sao?”

Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Để quyển cổ tịch kia lại”.

Để cổ tịch lại!

Nghe thấy lời của hư ảnh sắc mặt Mộc Nguyên lập tức trở nên khó coi: “Thánh Thú đại nhân, cổ tịch đó là do Thượng Thần để lại cho Diệp công tử, ông…”
 
Chương 2880


Chương 2880

“Im miệng!”

Hư ảnh lạnh lùng nhìn thoáng qua Mộc Nguyên.

Mộc Nguyên giận dữ nói: “Thánh Thú ông điên rồi sao? Cậu ấy là người thừa kế do Thượng Thần chọn, ông muốn cướp đồ của hắn có từng nghĩ tới Thượng Thần chưa?”

Hư ảnh lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộc Nguyên: “Nếu ông còn không chịu im miệng lát nữa ta sẽ nuốt sống ông!”

“Súc vật!”

Mộc Nguyên giận dữ mắng: “Đồ súc vật không có não nhà ngươi, ngươi cho rằng ông đây đang mắng ngươi à? Ông đây là đang cứu ngươi đấy đồ ngu…”

“Láo xược!”

Hư ảnh kia giận dữ vung tay áo, một khí thế đáng sợ kéo về phía mng, khí thế yêu thú mạnh mẽ lập tức chấn động khiến toàn bộ tinh không sôi trào.

Cảnh giới Thần Đạo bốn phần thần tính!

Mà vào khoảnh khắc hư ảnh kia ra tay, Diệp Quân đột nhiên vung tay áo để kiếm Thanh Huyên bay đi.

Oanh!

Hư ảnh kia lập tức bị chém lùi xa cả vạn trượng, ông ta vừa dừng lại đã có tiếng rắc rắc vang lên do thứ gì đó nứt ra.

Hư ảnh kia ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân với ánh mắt khó tin: “Thanh kiếm này của ngươi là kiếm gì mà có thể chém vỡ thân thể của ta…”

Diệp Quân lạnh nhạt nhìn thoáng qua hư ảnh, sau đó hoá thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Thấy Diệp Quân ra tay, Mộc Nguyên lắc đầu thở dài: “Ta thật sự muốn cứu ngươi mà!”

Thấy Diệp Quân đánh tới, sắc mặt thánh thú lập tức biến đổi.

Nếu là vừa nãy, thánh thú còn khá coi thường Diệp Quân, nhưng giờ phút này, thánh thú đã bắt đầu cảm thấy hơi kiêng dè.

Chỉ một nhát kiếm đã có thể phá tan cơ thể của thánh thú!

Người trước mắt thật sự chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân thôi sao?

Sao có thể chứ?

Ngay lúc thanh thú đang cảm thấy khó tin, thanh kiếm của Diệp Quân đã giết tới trước mặt.

Hư ảnh không dám lơ đễnh, lập tức hét lên, bất chợt đấm một cú về phía Diệp Quân.

Hư ảnh vẫn lựa chọn cách đối đầu trực diện!

Hư ảnh không tin người chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân ở trước mặt này lại có thể vượt qua mình!

Hư ảnh muốn thử một lần.

Phịch!

Khi nắm đấm và thanh kiếm vừa tiếp xúc, một người một thú liên tục bị đẩy lui, lúc hư ảnh lùi lại, cánh tay bỗng nổ tung thành từng mảnh, không chỉ vậy, cơ thể bị nứt ra giống như mạng nhện, máu tươi chậm rãi chảy ra, trông vô cùng kinh khủng.

Hư ảnh mới vừa dừng lại, còn chưa kịp phản ứng, một thanh kiếm đã đâm thẳng vào giữa trán.

Ầm!

Hư ảnh bị cố định tại chỗ, không thể động đậy.

“Khoan đã!”
 
Chương 2881


Chương 2881

Lúc Diệp Quân đang định ra tay chém chết, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên cạnh.

Diệp Quân khẽ cau mày, xoay người nhìn sang, cách đó không xa có một cô gái đang bước tới, cô gái mặc váy hồng, xinh đẹp diễm lệ.

Lúc này, Mộc Nguyên trầm giọng nhắc nhở: “Âm Thú”.

Diệp Quân nhìn cô gái trước mắt, không nói gì, lặng lẽ chờ đợi cô gái nói tiếp.

Cô gái cúi người về phía Diệp Quân: “Mong Diệp công tử tha cho Dương Thú một con đường sống, hai người bọn ta bằng lòng đi theo Diệp công tử…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Không cần”.

Dứt lời, hắn vung kiếm lên.

Xoẹt!

Hư ảnh bị kiếm Thanh Huyên nuốt chửng.

Sắc mặt cô gái lập tức trở nên dữ tợn, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, nắm chặt hai tay, nhưng lại không ra tay.

Diệp Quân thản nhiên nhìn cô gái: “Lúc Dương Thú định cướp bóc, ngươi ở trong bóng tối, tại sao ngươi không ra ngăn cản?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Đánh thắng thì giết, không đánh được thì cầu xin tha thứ sao?”

Cô gái hơi cúi đầu, không để Diệp Quân nhìn thấy được nỗi căm hận trong mắt cô ta.

Diệp Quân đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, một thanh kiếm chợt giết về phía cô gái, sắc mặt cô gái nhanh chóng biến đổi, không kịp suy nghĩ nhiều, hai tay cô ta tung ra một chiêu, một luồng khí tức đáng sợ bộc phát từ trong cơ thể cô ta, nhưng trong phút chốc đã bị đâm bởi kiếm Thanh Huyên, thanh kiếm xuyên thẳng qua ngực cô gái.

Cô gái không thể tin nổi nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta không sợ ngươi trả thù, tuy nhiên, ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội này”.

Dứt lời, hắn vung kiếm.

Xoẹt!

Cô gái nhanh chóng bị nuốt chửng bởi kiếm Thanh Huyên.

Diệp Quân cất hai chiếc nhẫn không gian, sau đó xoay người rời đi.

Tại chỗ, Mộc Nguyên thấp giọng thở dài, sắc mặt phức tạp.

Khi hai tổ thú Âm Dương đi theo Thần Nhất, chúng vô cùng cung kính khiêm tốn, hơn nữa, khi đó, bọn chúng quản lý tất cả yêu thú trong vũ trụ Thần Nhất, tính cách rất tốt. Ông ta không ngờ rằng, hai tổ thú Âm Dương hôm nay lại tham lam như vậy.

Quả nhiên, ai rồi cũng khác.

Nhân tính!

Lúc này Mộc Nguyên chợt hiểu tại sao Thần Nhất lại không đích thân xử lí những người này.

Bởi vì thất vọng!

Rất thất vọng!

Khi nhân tính không bị ràng buộc, thì sẽ lộ ra bản chất thật.

Việc dùng tình yêu để cảm hóa tất cả mọi người trên thế giới là hoàn toàn vớ vẩn, chỉ có tài năng và ý chí kiên cường mới có thể trấn áp được bản tính xấu xa của con người. Nghĩ đến đây, Mộc Nguyên không khỏi quay đầu nhìn về chỗ Diệp Quân ở phía xa. Ông ta phát hiện ra một điều, Diệp Quân bình thường rất dễ nói chuyện, tính tình cũng rất tốt, nhưng khi người này trở nên tàn nhẫn thì cũng rất tàn nhẫn, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào!
 
Chương 2882


Chương 2882

Mộc Nguyên nhìn xung quanh, sau đó xoay người rời đi.

Bên ngoài Âm Dương Giới, Mộc Nguyên đi theo Diệp Quân, nhiều lần muốn lên tiếng nhưng lại thôi.

Diệp Quân cười nói: “Tiền bối Mộc Nguyên muốn nói gì sao?”

Mộc Nguyên hơi do dự, sau đó nói: “Diệp công tử, lần này là sơ sót của ta”.

Diệp Quân lắc đầu: “Không liên quan đến ông, chờ sau khi ta xử lý xong toàn bộ chuyện ở này, ta sẽ đến nơi được gọi là Thần Điện, cắt đứt quan hệ với từng thuộc hạ của Thần Nhất năm đó”.

Mộc Nguyên gật đầu: “Nên vậy”.

Vũ trụ Thần Nhất chắc chắn cần phải thống nhất, mà Diệp Quân muốn thống nhất vũ trụ Thần Nhất, thì thứ đầu tiên phải giải quyết chính là Thần Điện.

Thật ra đối với Diệp Quân mà nói, dù Thần Điện hay khu vực Cổ Hoang, hắn đều không quan tâm lắm, điều mà hắn thật sự quan tâm là Quá Khứ Tông.

Quá Khứ Tông đã lâu không có động tĩnh gì, điều này khiến hắn cảm thấy hơi bất an.

Cô gái kia chắc chắn sẽ không tùy tiện bỏ qua như vậy.

Diệp Quân lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía hai chiếc nhẫn không gian trong tay, hơi kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, hai tổ thú lại có tới bốn Tổ Mạch!

Bốn Tổ Mạch!

Cộng với số Tổ Mạch của hắn, bây giờ hắn đã có tới hai mươi bốn Tổ Mạch.

Nhưng vẫn chưa đủ, bởi vì hắn muốn bồi dưỡng thêm càng nhiều cường giả cảnh giới Thần Đạo, so với việc chiêu mộ cường giả cảnh giới Thần Đạo, chi bằng tự mình bồi dưỡng, dù sao cũng có Tiểu Tháp, không mất quá nhiều thời gian.

Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Mộc Nguyên, sau đó nói: “Ông làm giúp ta một việc”.

Mộc Nguyên vội nói: “Xin cứ căn dặn”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ông đi chiêu mộ giúp ta một vài Thần Tướng năm đó vẫn còn sống sót, chỉ cần bọn họ bằng lòng đi theo ta, ta sẽ cố gắng hết sức giúp bọn họ đạt tới cảnh giới Thần Đạo”.

Hắn phát hiện, tố chất chiến đấu của những Thần Tướng đó đều rất tốt, nếu có thể bồi dưỡng thành cường giả cảnh giới Thần Đạo, sức chiến đấu chắc chắn sẽ không tầm thường.

Mộc Nguyên cười nói: “Đây là một ý kiến hay, những Thần Tướng kia đều được Thần Điện tận tâm bồi dưỡng, nếu bọn họ có thể đạt tới cảnh giới Thần Đạo, sức chiến đấu của bọn họ sẽ vô cùng đáng sợ, hơn nữa, bọn họ không có cái gọi là sự kiêu ngạo của các vị thần, khá dễ chiêu mộ”.

Diệp Quân gật đầu: “Ông hãy mang theo một ít Tổ Nguyên”.

Nói xong, hắn đưa cho Mộc Nguyên một chiếc nhẫn không gian.

Trên thế giới này, chỉ nói suông thì chưa đủ, vẫn phải cho điều gì đó thực tế mới được.

Mộc Nguyên nhận lấy chiếc nhẫn không gian, sau đó nói: “Cậu Diệp cứ chờ tin tức của ta”.

Nói xong, ông ta quay người rời đi.

Sau khi Mộc Nguyên rời đi, Diệp Quân nhìn về phía cuối tinh không, nhẹ giọng nói: “Chắc mẹ sắp tới rồi nhỉ?”

Hắn biết, với năng lực của mẹ hắn, rất nhiều thế lực của Tuế Nguyệt trường hà đã được thống nhất, mà sau khi thống nhất các thế lực của Tuế Nguyệt trường hà, thực lực của Dương tộc chắc chắn sẽ tăng lên, với thực lực hiện giờ của Dương tộc, đến thời đại cổ xưa này, không dám nói là có thể càn quét tất cả mọi thứ, nhưng chắc chắn là không có nhiều kẻ thù.
 
Chương 2883


Chương 2883

Đương nhiên, nếu ông nội và cha cũng gia nhập, thì chắc chắn có thể càn quét tất cả.

Hắn biết rất rõ, cha và ông nội bây giờ chắc chắn không có hứng thú với những thứ này.

Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, đang định xoay người rời đi, nhưng ngay lúc này, dường như cảm nhận được gì đó, hắn cau mày, xoay người nhìn lại, thời không cách đó không xa đột nhiên rung động, một luồng khí tức đáng sợ đang cuồn cuộn kéo tới.

Người chưa tới, khí tức đã tới!

Khu vực Cổ Hoang?

Diệp Quân lẳng lặng nhìn thời không, chẳng mấy chốc, thời không đột nhiên chậm rãi nứt lìa, ngay sau đó, một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo bào rộng lớn từ từ bước ra.

Khi người đàn ông trung niên này bước ra, toàn bộ tinh không bắt đầu tan biến.

Sắc mặt Diệp Quân vẫn bình tĩnh.

Lúc này, Nhị Nha dẫn theo Tiểu Bạch xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Nhị Nha thản nhiên nhìn người đàn ông trung niên, li3m kẹo hồ lô, ánh mắt cũng rất bình tĩnh.

Tiểu Bạch ngồi ở trên bả vai Nhị Nha nhìn người đàn ông trung niên, vung nắm đấm nhỏ, sau đó lại vỗ vai Nhị Nha.

Ý như muốn nói, muốn đánh nhau sao? Người ở bên cạnh ta đánh nhau rất giỏi đấy.

Sau khi người đàn ông trung niên bước ra, ông ta quan sát Nhị Nha và Tiểu Bạch, cuối cùng mới liếc nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân nói: “Nghe nói khu vực Cổ Hoang có bốn yêu vương, không biết ông là ai?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Ta không phải yêu vương”.

Diệp Quân cau mày, trong lòng hơi khiếp sợ, thần tính của người trước mắt này ít nhất cũng đã đạt tới sáu phần, vậy mà không phải là yêu vương?

Hình như hắn đã đánh giá thấp khu vực Cổ Hoang rồi.

Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta là yêu tướng Bắc Phong, thuộc hạ của Bắc Tề Vương, hôm nay ta tới đây là để lấy đầu của ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Đầu của ta ư?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân cười ha hả: “Nếu ông có bản lĩnh thì tới đây mà lấy”.

Người đàn ông trung niên nói: “Đến ngay đây!”

Dứt lời, ông ta bước thẳng về phía trước một bước, đấm mạnh về phía Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha không có ý định ra tay.

Diệp Quân kéo vạt áo Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói: “Quá yếu, ngươi tự giải quyết đi”.

Nói xong, cô bé đưa Tiểu Bạch trở lại bên trong Tiểu Tháp.

Khuôn mặt Diệp Quân cứng đờ.

Quá yếu ư?

Bất lực, Diệp Quân chỉ có thể đích thân ra tay, thân hình hắn rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang giết về phía Bắc Phong.

Lần này, hắn không dùng kiếm Thanh Huyên!

Bởi vì hắn muốn xem thực lực thật sự của cường giả cảnh giới Thần Đạo có sáu phần thần tính là như thế nào.

Nhưng một khắc sau …
 
Chương 2884


Chương 2884

Chương 2884

Ầm!

Vùng tinh không đột ngột sụp đổ, Diệp Quân bị một sức mạnh khủng khiếp đánh bay ra hàng vạn trượng.

Ngay khi vừa dừng lại, cơ thể hắn xuất hiện vô số vết nứt, sau đó, trong miệng phun ra một ngụm máu.

Chỉ một cú đấm đã làm hắn bị thương nặng!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về chỗ Bắc Phong ở phía xa, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng trước nay chưa từng có.

Lúc này hắn mới nhận ra, cường giả cảnh giới Thần Đạo có năm phần thần tính không thể nào so sánh được với cường giả có sáu phần thần tính, đúng là khác biệt một trời một vực.

Bắc Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói lời nào, ông ta lại một lần nữa bước lên trước, sau đó, vung nắm đấm về phía Diệp Quân.

Không có bất kì đòn thừa thãi nào, vô cùng đơn giản, trực tiếp, nhưng cũng rất bạo lực, cú đấm này mang theo sức mạnh khủng khiếp hủy diệt trời đất khiến Diệp Quân không thở nổi.

Ánh mắt Diệp Quân lạnh như băng, trong đầu hắn vừa thoáng qua một ý niệm, trong phút chốc, cơ thể hắn phát ra hàng nghìn ý kiếm, hàng nghìn ý kiếm đó nhanh chóng hội tụ thành một thanh kiếm.

Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo!

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Ngay khi nắm đấm và thanh kiếm tiếp xúc, vô số kiếm quang vỡ tan tành, sau đó, Diệp Quân lại bị đánh bay ra ngoài.

Khoảnh khắc Diệp Quân bị đánh bay, Bắc Phong đột nhiên đấm mạnh về phía Diệp Quân, hét lớn: “Tinh hà vỡ nát”.

Ầm!

Cú đấm này vừa được tung ra, vô số quyền mang tràn ngập khắp tinh hà, bỗng chốc toàn bộ tinh hà vô tận hóa thành tro bụi, trở thành một mảnh đen tối…

Rầm!

Diệp Quân bị một quyền đánh bay vạn trượng.

Tinh không xung quanh trở nên đen kịt, quyền ý và sức mạnh cuồng bạo không ngừng tàn phá, dường như muốn hủy diệt tất cả.

Sau khi dừng lại, một vệt máu trào ra từ khóe miệng Diệp Quân, không chỉ vậy, cơ thể hắn đã bị xé nát, máu tươi không ngừng phun ra.

Diệp Quân lau vết máu nơi khóe môi, hắn nhìn về phía Bắc Phong, trong mắt không chút sợ hãi, ngược lại, ý chí chiến đấu càng thêm mạnh mẽ.

Đây mới là cường giả thực sự.

Diệp Quân xòe tay ra, trong nháy mắt, ngàn vạn kiếm ý như thủy triều tuôn ra từ lòng bàn tay hắn.

Lúc này, Bắc Phong lại tung một cú đấm về phía hắn.

Với cú đấm này, kiếm ý vô địch trong khu vực của Diệp Quân ngay lập tức bị khống chế.

Nhưng Diệp Quân không tiến mà lùi, đâm kiếm về phía trước.

Vẫn lựa chọn đối đầu trực diện.

Đến cấp bậc như bọn họ, bất kỳ kỹ năng nào cũng trở nên vô dụng, bởi vì sức mạnh của ai cũng đủ để phá hủy tinh hà, vì vậy cái gọi là kỹ năng vô cùng nực cười trước sức mạnh này.
 
Chương 2885


Chương 2885

Một lực mạnh giáng xuống!

Khi quyền và kiếm tiếp xúc, một luồng sức mạnh đáng sợ bùng phát ngay trước mặt hai người họ. Diệp Quân lại bị đánh bay, nhưng lần này, Bắc Phong đột nhiên nhảy lên rồi lao về phía Diệp Quân, như diều hâu vồ lấy con mồi.

Bùm!

Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được một luồng sức mạnh hủy diệt trời đất phóng về phía hắn, sức mạnh kia bóp nghẹt hắn, khiến hắn không cách nào hô hấp.

Diệp Quân gầm lớn, huyết mạch phong ma trong cơ thể lập tức thức tỉnh.

Bùm!

Trong nháy mắt, xung quanh biến thành biển máu.

Diệp Quân vung kiếm, kiếm quang phóng ra vạn trượng.

Bùm!

Nhưng trong chớp mắt, kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lại bị đánh bay, có điều, lần này hắn chỉ lùi lại ngàn trượng.

Cho dù đã kích hoạt huyết mạch phong ma được, nhưng vẫn không đủ sức mạnh để chống lại Bắc Phong.

Lần này, Bắc Phong không tiếp tục ra tay, ông ta quan sát Diệp Quân: “Sức mạnh huyết mạch…”

Diệp Quân lau đi vết máu ở khóe miệng, nhếch môi cười nói: “Lại lần nữa”.

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng về phía Bắc Phong.

Bắc Phong nhíu mày, bởi vì ông ta phát hiện năng lực trị thương của Diệp Quân rất nhanh, bình thường mà nói, Diệp Quân tiếp ba quyền của ông ta, không chết thì cũng bị thương nặng, mất đi năng lực chiến đấu, nhưng Diệp Quân lại không như vậy.

Điều này hơi bất thường.

Không nghĩ nhiều nữa, Bắc Phong tiến lên một bước, tay phải nắm chặt thành quyền, tâm pháp trong cơ thể chuyển biến, trong chớp mắt, luồng ánh sáng vàng từ trong cơ thể bùng ra, những luồng ánh sáng vàng đó tụ vào cánh tay phải của ông ta, sau đó ông ta tung cú đấm về phía Diệp Quân.

Rầm!

Cú đấm này vừa tung ra, một tiếng nổ lớn như sấm vang vọng trên tinh không.

Bùm!

Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lại bị đánh bay.

Nhưng lần này, Bắc Phong không định cho Diệp Quân cơ hội nào nữa, ông ta lập tức đuổi theo Diệp Quân.

Đúng lúc này, Diệp Quân đang lùi về phía sau lại xuất kiếm.

Sắc mặt Bắc Phong lập tức thay đổi.

Bùm!

Một luồng kiếm quang bùng lên, Bắc Phong lùi lại vị trí ban đầu.

Sau khi dừng lại, Bắc Phong nhìn tay phải của mình, trên nắm đấm có vết kiếm rất sâu, ông ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với vẻ khó tin: “Hai loại sức mạnh huyết mạch!”

Lúc này, Diệp Quân đã kích hoạt huyết mạch phàm nhân, trong người có 90% huyết mạch phàm nhân.

Sau khi kích hoạt huyết mạch phàm nhân, Diệp Quân cảm nhận được sức mạnh vô tận.

Loại sức mạnh này khiến người bị giãn ra.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Phong, Bắc Phong cười nói: “Thật thú vị”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom