Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2886


Chương 2886

Nói xong, ông ta giậm chân phải.

Rầm!

Hư không vỡ vụn, Bắc Phong lao về phía Diệp Quân như một quả đạn pháo.

Gần như cùng lúc đó, Diệp Quân cũng biến mất tại chỗ, kiếm quang xẹt qua.

Rầm rầm!

Ngay sau đó, những tiếng nổ vang lên giữa trời đất.

Diệp Quân càng lúc càng trở nên dũng mãnh hơn, mặc dù hắn vẫn bị áp chế hoàn toàn, nhưng khí thế không hề thua kém Bắc Phong, chỉ là thực lực vẫn kém xa, dù sao cảnh giới của Bắc Phong cũng cao hơn hắn, hơn nữa còn là một con yêu thú.

Sức chiến của yêu thú mạnh hơn nhiều so với cường giả cùng cấp bậc, mà vị trước mắt còn không phải yêu thú thông thường.

Nếu dùng kiếm Thanh Huyên, hắn có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của Bắc Phong, nhưng lần này hắn không muốn dùng.

Hắn muốn đấu một trận công bằng.

Bùm!

Hai người lại đồng thời lui về phía sau ngàn trượng rồi mới dừng lại.

Sau khi dừng lại, huyết mạch trong người Diệp Quân sôi trào, từng luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ không ngừng phun ra từ trong cơ thể, sau đó lan tỏa xung quanh.

Trên người Bắc Phong cũng tỏa ra luồng khí tức yêu thú mạnh mẽ, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, cho đến bây giờ ông ta cũng rất kinh ngạc, vì ông ta không ngờ chàng trai cảnh giới Đế Quân trước mặt lại mạnh tới vậy, có thể đánh với ông ta đến tận bây giờ.

Thật bất ngờ!

Bắc Phong chậm rãi mở mắt, ông ta quyết định không trì hoãn nữa, bởi vì ông ta phát hiện chàng trai trước mặt ngày càng mạnh.

Thiên tài chiến đấu!

Càng trì hoàn thì ông ta càng bất lợi.

Bắc Phong đột nhiên mở mắt.

Bùm!

Một bức tượng thần cao ngàn trượng đột nhiên xuất hiện phía sau Bắc Phong.

Dùng thần tính ngưng tụ thành thần tượng.

Thấy Bắc Phong ngưng tụ tượng thần, Diệp Quân cũng từ từ nhắm mắt lại, huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân trong cơ thể dâng trào, cả hai luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ tràn đầy trong cơ thể hắn.

Lúc này, tượng thần phía sau Bắc Phong đã ngưng tụ xong, thần tượng cao tới ngàn trượng, sừng sững giữa tinh không, uy nghiêm không gì sánh được, tản ra khí tức hủy diệt trời đất.

Lúc này, cả tinh hà đều trở nên nhỏ bé trước mặt tượng thần.

Bắc Phong tức giận nghiêng người, tung một quyền.

Tượng thần cũng tung một quyền.

Quyền này thiêu rụi cả tinh hà, sau đó hoàn toàn biến mất.

Uy lực của quyền này mạnh hơn nhiều so với quyền trước.

Diệp Quân mở mắt, trong mắt là biển máu, hắn rút kiếm chém tới.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.
 
Chương 2887


Chương 2887

Kiếm này hội tụ sức mạnh của hai loại huyết mạch.

Hai người đều tung ra những đòn mạnh nhất.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang vọng trong không trung, sau đó từng luồng sức mạnh đáng sợ tràn ra xung quanh.

Nhưng lúc này, tượng thần sắp bị phá vỡ lại tung cú đấm về phía Diệp Quân.

Cú đấm cuối cùng.

Sau khi tung cú đấm, tượng thần trở nên hư ảo, sức mạnh của cú đấm này còn mạnh hơn cú đấm vừa rồi.

Thấy vậy, Diệp Quân không màng tới cơ thể khó chịu, trong lòng thầm nghĩ, vô số kiếm ý trong cơ thể phóng ra, sau đó hóa thành kiếm quang chém về phía cú đấm kia.

Lúc này, tinh không tăm tối tràn ngập kiếm quang.

Vô số kiếm quang va chạm với quyền ý, từng luồng sức mạnh đáng sợ hóa thành sóng xung kích, tỏa ra xung quanh.

Cả tinh hà trở nên hỗn loạn.

Cứ như vậy, một lúc lâu sau, cơn bão sức mạnh mới dần lắng xuống, lúc này, Diệp Quân và Bắc Phong cách nhau mấy vạn trượng.

Một người một thú nhìn nhau từ xa.

Sắc mặt Diệp Quân tái nhợt, toàn thân nứt ra như mạng nhện, máu tươi tràn ra.

Đối diện hắn, tình trạng của Bắc Phong cũng không tốt, sắc mặt ông ta tái nhợt, trên người có mấy chục nhát kiếm, tuy không sâu nhưng kiếm của Diệp Quân đã xuyên qua lớp phòng ngự của ông ta, dù sao cũng mang theo sức mạnh của hai loại huyết mạch.

Bắc Phong nhìn Diệp Quân với vẻ mặt khó coi, điều lạ thường nhất trên người Diệp Quân không phải là sức mạnh huyết mạch, mà là khả năng tự phục hồi, nếu không có khả năng tự phục hồi nhanh chóng thì Diệp Quân đã chết từ lâu rồi.

Không thể đánh chết tên này, trừ khi có một đòn sát chiêu.

Nghĩ vật, Bắc Phong cảm thấy vô cùng bất lực vì ông ta không có cách nào để giết Diệp Quân bằng một đòn.

Ông ta không ngờ mình lại bất lực trước một vị cường giả cảnh giới Đế Quân, đương nhiên Diệp Quân cũng không thể làm gì ông ta trong thời gian ngắn này.

Nhưng ông ta biết rõ nếu cứ tiếp tục trì hoãn thì ông ta sẽ gặp bất lợi.

Lúc này, thương thế trên người Diệp Quân đã bình phục cơ bản, thấy vậy, Bắc Phong càng nhíu chặt mày hơn.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Phong: “Lại lần nữa!”

Nóng xong hắn lại hóa thành một đạo kiếm quang phóng về phía Bắc Phong.

Nhát kiếm này càng mạnh mẽ hơn.

Thấy Diệp Quân đánh tới, Bắc Phong cũng lao lên.

Đánh đến nước này, chỉ có một trong hai bên có thể sống sót, lúc này, ai nhường người đó thua.

Vì vậy lúc này chỉ có thể đánh đến cùng.

Cứ như vậy, Diệp Quân và Bắc Phong điên cuồng chiến đấu, mỗi nhát kiếm, mỗi cú đấm đều cùng hết sức lực, thời không xung quanh hai người liên tục bị phá vỡ, cuối cùng bị sức mạnh của hai người xóa sổ hoàn toàn.
 
Chương 2888


Chương 2888

Khi trận chiến ngày càng trở nên khốc liệt, thần thức của Diệp Quân cũng dần kém đi, đồng thời sức chiến của hắn càng lúc càng mạnh, cuối cùng, khi hắn đối đầu trực diện với Bắc Phong, hắn không hề yếu thế.

Bắc Phong càng đánh càng mạnh, bởi vì ông ta phát hiện thương thế của Diệp Quân phục hồi quá manh, nhanh đến mức ông ta cảm thấy bất thường, nếu đánh tiếp, ông ta chắc chắn sẽ bị chàng trai này ép chết.

Nhưng nếu thua một cường giả cảnh giới Đế Quân thì ông ta sẽ bị tất cả yêu thú giễu cợt cả đời, ông ta không thể chịu nổi điều này.

Nghĩ đến đây, ông ta thầm niệm một đoạn chú cổ, một lắc sau, một đạo hư ấn từ trong cơ thể ông ta phóng lên trời.

Bùm!

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã bị đạo hư ấn kia đánh bay.

Đạo hư ấn hóa thành thần quang luẩn quẩn trong tinh không, vô số sợi xích tinh phóng về phía Diệp Quân, trong nháy mắt đã trói chặt khu vực quanh Diệp Quân.

Lúc này, Diệp Quân không thể động đậy được nữa.

Thần vật của cường giả cảnh giới Thần Đạo!

Hơn nữa còn là thần vật có thần tính.

Thấy vậy, Diệp Quân nhíu mày nói: “Ông định dùng ngoại vật sao?”

Bắc Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi cũng có thể dùng!”

Diệp Quân trầm mặc một lát rồi nói: “Ta vốn còn có chút gánh nặng tâm lý, nhưng ông đã nói vậy thì…”

Vừa nói hắn vừa xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn.

Vèo!

Ngay khi Diệp Quân nắm lấy kiếm Thanh Huyên, hắn chém một nhát.

Xoẹt!

Sợi xích quấn quanh người hắn bị chém đứt.

Thấy thế, sắc mặt Bắc Phong thay đổi, lúc này Diệp Quân đã biến thành tia kiếm quang đánh đến trước mặt ông ta.

Nhát kiếm này khác với những nhát kiếm trước đó.

Nó khiến lông tơ của Bắc Phong dựng đứng, cả người lạnh toát.

Khí tức tử vong.

Lúc này Bắc Phong lý trí hơn, không định đối đầu trực diện với hắn mà lùi về sau.

Xoẹt!

Nhát kiếm này của Diệp Quân chém vào không trung.

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Bắc Phong cách đó cả ngàn trượng, không khỏi nhíu mày.

Bắc Phong nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân: “Đây là kiếm gì thế?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Kiếm của cha ta”.

Kiếm Thanh Huyên: “…”

Bắc Phong thường nhíu mày, lúc ông ta có điều ngờ vực, Diệp Quân lại lần nữa biến thành kiếm quang đánh đến chỗ ông ta.

Bắc Phong hoảng hốt, không dám cứng rắn đối đầu, lập tức biến thành luồng ánh sáng đen rồi biến mất ở tận cuối tinh không.
 
Chương 2889


Chương 2889

Thấy Bắc Phong bỏ chạy, Diệp Quân cạn lời.

Hắn không định đuổi theo vì hắn biết rõ nếu cường giả ở cấp bậc như Bắc Phong muốn trốn chạy thì hắn không còn cách nào khác.

Diệp Quân nhắm mắt lại, lúc này trong người hắn tràn đầy hai luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ, không thể nào phát ti3t.

Rất khó chịu.

Bây giờ hắn muốn đánh nhau.

Thế mà hắn nghĩ đến Nhị Nha.

Diệp Quân đã hơi mất lý trí, lập tức nói: “Nhị Nha, ra đây đánh một trận đi”.

Lúc này Nhị Nha xuất hiện trước mắt Diệp Quân.

Tiểu Bạch nhìn Diệp Quân, chớp mắt, rất ngạc nhiên.

Nhị Nha thờ ơ nhìn Diệp Quân: “Chắc chắn chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn”.

Nhị Nha biến mất khỏi đó.

Diệp Quân vội cất kiếm Thanh Huyên, đổi thành ý kiếm, hắn vẫn sợ làm Nhị Nha bị thương nhưng ngay sau đó hắn lại hối hận.

Xoẹt!

Hắn còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy bụng như bị búa bổ, sau đó cả người văng ra xa, người hắn nứt toác, máu bắn tung tóe.

Sau khi văng ra xa, Diệp Quân vẫn chưa kịp phản ứng đã cảm nhận được luồng sức mạnh đáng sợ lại đánh tới.

Diệp Quân: “…”

Bụp bụp bụp!

Chẳng mấy chốc từng tiếng nặng nề vang lên, sau đó là tiếng Diệp Quân cầu xin vang lên: “Bà cô Nhị Nha… đừng đánh nữa…”

Nghe Diệp Quân cầu xin, Nhị Nha mới dừng tay, lúc này Diệp Quân nằm dưới đất, hơi thở nặng nề.

Bị đánh đến ngơ ngác.

Diệp Quân ngờ vực sao thực lực của Nhị Nha lại hệt như câu đố chưa được giải vậy?

Có lúc trông có vẻ cũng không mạnh lắm nhưng khi bản thân đánh với cô bé thì lại bị đánh đến mức không kịp trở tay.

Quá bất bình thường!

Nhị Nha lấy một cây kẹo hồ lô ra li3m, sau đó nhìn Diệp Quân như đang hấp hối: “Thực lực vẫn chưa đủ mạnh, phải cố gắng hơn”.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Bạch bay tới trước ngực Diệp Quân, sau đó lấy một vật không biết là gì bỏ vào miệng Diệp Quân, Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cả người bị một luồng năng lượng bí ẩn bao quanh. Thoáng chốc vết thương khắp người hồi phục ngay lập tức, không những thế, hắn còn cảm thấy khắp người tràn đầy sức mạnh.

Diệp Quân nhìn Tiểu Bạch, ngờ vực nói: “Đó là gì?”

Tiểu Bạch phấn khích vùng vẫy móng vuốt.

Diệp Quân không hiểu bèn nhìn Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói: “Đó là kẹo que”.

Hả?
 
Chương 2890


Chương 2890

Diệp Quân hoang mang.

Tiểu Bạch cũng ngơ ngác.

Nhị Nha ôm Tiểu Bạch lên, khẽ nói: “Đừng nói cho nó biết, nếu không ngày nào nó cũng đòi đấy”.

Tiểu Bạch chớp mắt, chỗ hiểu chỗ không.

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, Nhị Nha nói gì thế?”

Tiểu Tháp im lặng một hồi rồi nói: “Giữa ngươi và họ… ta chọn họ”.

Diệp Quân: “…”

Dù có ở trước mặt Kiếm Chủ Nhân Gian và Kiếm Chủ Thanh Sam, nó cũng sẽ chọn Tiểu Bạch và Nhị Nha, chứ đừng nói là giữa Diệp Quân và họ.

Hai tiểu tổ tông này quả thật không thể đắc tội, nếu không họ sẽ trừng phạt ngươi rất mạnh tay.

Diệp Quân bất lực, chỉ đành điều trị vết thương trước.

Đánh nhau với Bắc Phong, hắn bị thương cũng không quá nặng, nhưng bị Nhị Nha đánh mấy cái suýt nữa đã khiến hắn xong đời.

Nhị Nha thờ ơ nhìn Diệp Quân đang trị thương, sau đó ôm Tiểu Bạch quay về trong Tiểu Tháp.

Khoảng nửa canh giờ sau, vết thương của Diệp Quân hoàn toàn hồi phục.

Lúc này một cô gái bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người đến chính là Trấn Nam Tuyết của Trấn tộc.

Nhìn thấy Trấn Nam Tuyết, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Nam Tuyết cô nương, cô…”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Ngươi thế mà lại đánh bại được Bắc Phong”.

Cô ta vẫn luôn âm thầm chú ý tới Diệp Quân, vì cô ta biết khu vực Cổ Hoang chắc chắn sẽ tìm đến Diệp Quân, nếu Diệp Quân không thể sống sót, vậy thì hợp tác giữa họ sẽ trở nên vô nghĩa, thế nên cô ta vẫn mong thế lực đằng sau Diệp Quân có thể chống lại được sự trả thù của khu vực Cổ Hoang.

Nhưng cô ta không ngờ thanh niên kiếm tu trước mặt này lại đánh bại Bắc Phong.

Phải biết rằng, Bắc Phong là cường giả có sáu phần thần tính cảnh giới Thần Đạo đấy.

Diệp Quân lắc đầu: “May mắn thôi”.

Diệp Quân biết rõ sở dĩ hắn có thể đánh thắng Bắc Phong là nhờ vào kiếm Thanh Huyên, nếu không hắn rất khó đánh bại đối phương.

Trận chiến này cũng khiến hắn hiểu rõ thực lực của mình, một cường giả có sáu phần thần tính là cực hạn hiện giờ của hắn, nếu là cường giả có bảy phần thần tính thì chắc chắn hắn đánh không lại, cho dù có kiếm Thanh Huyên, hắn cũng chưa chắc có thể đánh bại.

Giống như bây giờ, nếu hắn có kiếm Thanh Huyên cũng không phải là đối thủ của Nhị Nha.

Thế nên hắn chưa từng nghĩ có kiếm Thanh Huyên thì sẽ là vô địch.

Trấn Nam Tuyết khẽ lắc đầu: “Bắc Phong là vị chiến tướng đứng đầu dưới trướng Bắc Tề Vương, sức chiến đấu của ông ta cực kỳ đáng sợ, ta không ngờ ngươi lại có thể đánh bại ông ta… Diệp công tử, ta đánh giá thấp ngươi rồi”.

Diệp Quân cười nói: “Cô đến tìm ta có chuyện gì sao?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Về cơ bản ta đã giải quyết xong chuyện của Đạo Thị…”

Nói đến đây cô ta nhìn Diệp Quân: “Nhưng bây giờ có một vấn đề, đó là vì trước đó ngươi đã giết rất nhiều quản lý của Đạo Thị nên các Đạo Thị xuất hiện tình trạng mất khống chế, nhân lực không đủ…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết chuyện này, cô yên tâm, đến lúc đó sẽ có người đến xử lý”.

Trấn Nam Tuyết hơi tò mò: “Có người đến hả?”
 
Chương 2891


Chương 2891

Diệp Quân gật đầu, tầng quản lý cốt yếu đó chắc chắn phải là người của mình mới được nên hắn không giao quyền lợi này cho Trấn Nam Tuyết.

Trấn Nam Tuyết khẽ gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa, cô ta biết rõ Diệp Quân sẽ không để cô ta sắp xếp người của cô ta vào quản lý.

Diệp Quân bỗng nói: “Nam Tuyết cô nương, khu vực Cổ Hoang này có bao nhiêu yêu tướng như Bắc Phong?”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Dưới trướng của mỗi vị yêu vương ít nhất có hai yêu tướng, mỗi yêu tướng ít nhất có sáu phần thần tính…”

Nghe nói thế, Diệp Quân nhíu mày, xem ra mình vẫn đánh giá thấp khu vực Cổ Hoang này rồi.

Yêu tướng đều có ít nhất sáu phần thần tính, vậy yêu vương thì sao? Còn yêu thần đó nữa.

Mẹ nó chứ!

Phải tìm thêm người rồi.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân thầm nói: “Nhị Nha, có thể liên hệ với mấy người bên phía mẹ ta không?”

Khoảng cách quá xa, bùa truyền âm của hắn đã không còn tác dụng nên chỉ đành tìm Nhị Nha xin giúp.

Nghe Diệp Quân nói, Nhị Nha hơi ngạc nhiên: “Liên hệ họ làm gì?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Có một thế lực rất mạnh muốn đến đánh ta, ta phải gọi vài người giúp”.

Nhị Nha thầm thở phào, sau đó hơi bất mãn: “Cháu trai, ta nói này, có ta đi theo ngươi mà còn có người bắt nạt ngươi được sao? Ngươi chỉ cần gây chuyện, để ta đến giải quyết”.

Diệp Quân toát mồ hôi, mấy lời này…

Nhị Nha lại nói: “Trước đó mẹ ngươi còn hỏi ta ngươi ở bên này thế nào, ta đã trả lời bà ấy là ngươi khá ổn, bảo bà ấy muộn chút hẳn đến nên… Tóm lại, có ta đi theo ngươi, ngươi chỉ cần phiêu lưu thôi”.

Diệp Quân im lặng không nói.

Nhị Nha đánh rất giỏi.

Nhưng Nhị Nha và Tiểu Bạch không đáng tin cậy lắm.

Hai vị tổ tông này có đôi khi còn lừa gạt mình nữa.

Nhưng Nhị Nha đã nói thế thì hắn cũng không tiện gọi thêm người.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân lập tức gật đầu: “Cũng phải, có Nhị Nha ở đây, ta còn sợ ai nữa? Ta chẳng sợ ai cả, cho dù cha có đến, ta cũng dám đánh ông ấy một chưởng…”

Nhị Nha cười nói: “Đến lúc đó ta sẽ nói với Tiểu Huyên Tử”.

Diệp Quân bật cười ha hả.

Lúc này, Trấn Nam Tuyết bỗng nói: “Diệp công tử, mặc dù ngươi đã đánh bại thần tướng Bắc Phong nhưng khu vực Cổ Hoang chắc chắn sẽ không tha cho ngươi. Những gì ngươi làm đã khiến họ cảm thấy mất mặt, mà với thế lực lớn mạnh này, thể diện quan trọng hơn cả tính mạng nên tiếp theo…”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta biết”.

Trấn Nam Tuyết hỏi: “Người nhà của ngươi…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nam Tuyết cô nương, cô có thể điều động hệ thống tình báo của Trấn tộc các cô không?”

Trán Nam Tuyết do dự một lúc, sau đó nói: “Chỉ có thể điều động một bộ phận thôi… Ngươi muốn ta theo dõi khu vực Cổ Hoang giúp ngươi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
 
Chương 2892


Chương 2892

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Không thành vấn đề, ta sẽ phái người theo dõi chúng, nếu chúng có bất kỳ động tĩnh gì, ta sẽ thông báo cho ngươi bất kỳ lúc nào, nhưng… nếu yêu vương của chúng đích thân xuất hiện thì người của ta không thể làm gì được cả”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.

Trấn Nam Tuyết lại nói: “Đạo Thị sắp mở rồi, người của ngươi phải nhanh lên mới được, còn nữa…”

Cô ta vừa nói vừa đưa cho Diệp Quân một cuốn sổ: “Cuốn sổ này ghi lại tất cả tài sản được cất giữ trong kho hiện nay của Đạo Thị. Đương nhiên, phần lớn đều không thể dịch chuyển vì mỗi Đạo Thị đều cần quay vòng vốn… Ngươi đọc đi để hiểu rõ về Đạo Thị mà chúng ta đang quản lý hiện giờ”.

Diệp Quân nhận lấy cuốn sổ, sau đó nói: “Tiếp theo bên Đạo Thị tạm thời đều do cô sắp xếp, còn người quản lý thì để ta sắp xếp”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu, sau đó nói: “Ngươi bảo trọng”.

Dứt lời, cô ta xoay người đi.

Sau khi Trấn Nam Tuyết đi, Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó đi vào trong Tiểu Tháp.

Ở một bên khác, có hai người đang theo dõi Diệp Quân đi vào Tiểu Tháp.

Chính là người phụ nữ váy trắng và Kiếm Chủ Nhân Gian.

Kiếm Chủ Nhân Gian ngẩng đầu lên nhìn phía, khẽ nói: “Khu vực Cổ Hoang…”

Người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy bình tĩnh nói: “Tiêu diệt sao?”

Tiêu diệt sao?

Nghe người phụ nữ váy trắng nói thế, Kiếm Chủ Nhân Gian ngạc nhiên.

Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói: “Bất cứ lúc nào cũng có thể”.

Kiếm Chủ Nhân Gian lắc đầu khẽ cười: “Trước tiên không vội, tạm thời xem tình hình”.

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Ừ”.

Kiếm Chủ Nhân Gian bỗng thấy hơi tò mò: “Thanh Nhi, rốt cuộc muội mạnh đến mức nào?”

Người phụ nữ váy trắng vuốt mái tóc bị gió thổi loạn ra sau tai, bình tĩnh nói: “Nói là vô địch thì vẫn hơi khiêm tốn”.

Kiếm Chủ Nhân Gian: “…”

Người phụ nữ váy trắng quay sang nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian: “Huynh tin không?”

Kiếm Chủ Nhân Gian bật cười: “Tin chứ”.

Người phụ nữ váy trắng cong môi cười.

Kiếm Chủ Nhân Gian ngẩng đầu lên nhìn tận cuối tinh không, khẽ nói: “Kẻ thù của tên nhóc đó hơi nhiều rồi đấy”.

Cả một đường đi theo phía sau, ông ấy nhận ra kẻ thù của Diệp Quân ngày càng nhiều, hơn nữa ngày càng mạnh.

Ông ấy quả thật không yên tâm lắm.

Nhưng ông ấy biết rõ cũng không thể cứ đi theo mãi thế này.

Kiếm Chủ Nhân Gian nắm chặt lấy tay người phụ nữ váy trắng, khẽ nói: “Giải quyết xong chuyện ở đây, chúng ta sẽ đi”.

Người phụ nữ váy trắng khẽ gật đầu: “Ừ”.



Sau khi quay lại Tiểu Tháp, Diệp Quân lập tức ngồi xuống, khoanh chân lại, nhắm mắt tĩnh khí ngưng thần.

Trận đánh trước đó khiến hắn lĩnh hội được rất nhiều.
 
Chương 2893


Chương 289

Chương 2893

Cần phải nâng cao kiếm kỹ Tuế Nguyệt chồng chéo và thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.

Vì không được kiếm Thanh Huyên hỗ trợ, hai kiếm kỹ này chẳng có sức đe dọa nào với cường giả có sáu phần thần tính.

Khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn nâng cao cảnh giới và kiếm đạo nhưng hắn lại không biết nâng cao kiếm kỹ này thế nào.

Kiếm kỹ này là kiếm kỹ loại trưởng thành, có thể tiếp tục thăng cấp.

Mà mục đích hiện giờ của hắn là nâng cao uy lực của bản thân hai kiếm kỹ này.

Bản chất của Tuế Nguyệt chồng chéo là biến hóa vạn ngàn thời không, mỗi một thời không xuất kiếm, sau đó chồng chéo lên thời không hiện tại.

Bản chất là chồng chéo.

Hắn đã có thể liên hệ thi triển hai lần thời không Tuế Nguyệt chồng chéo, đây là cực hạn trước đó của hắn nhưng bây giờ hắn muốn đột phá thêm lần nữa.

Nếu đã có thể liên tiếp thi triển hai lần thời không Tuế Nguyệt chồng chéo thì chắc chắn có thể ba lần, bốn lần, thậm chí là năm lần…

Nghĩ thế hắn bèn lập tức làm ngay.

Trong khoảng thời gian sau đó, Diệp Quân bắt đầu điên cuồng tu luyện kiếm kỹ của mình, khi tu luyện kiếm kỹ, hắn không có dùng đến bất kỳ sức mạnh huyết mạch hay ngoại lực nào, mà chỉ sử dụng kiếm ý vô địch của mình.

Đáng nói là qua trận đánh lần này, hắn nhận ra kiếm ý vô địch của hắn cũng mạnh lên rất nhiều.

Ở một bên khác, Nhị Nha và Tiểu Bạch đang chỉ dạy Ngao Thiên Thiên.

Chiến đấu!

Nhị Nha đang dạy Ngao Thiên Thiên tất cả các loại kỹ năng chiến đấu, cô bé đã từng đánh nhau rất nhiều lần, hơn nữa từng đi theo An Võ Thần, thế nên kinh nghiệm chiến đấu của cô bé rất phong phú, nhất là về mặt sử dụng sức mạnh.

Được Nhị Nha và Tiểu Bạch chỉ dạy, thực lực của Ngao Thiên Thiên cũng nhanh chóng tăng vọt, không chỉ thế bây giờ cô ấy đã đạt đến Thần Cảnh đỉnh cao, chỉ còn một chút nữa là đến Đạo Cảnh.

Quan trọng nhất là Tiểu Bạch lại tăng cường trang bị cho Ngao Thiên Thiên.

Đúng thế, bây giờ cả người Ngao Thiên Thiên đều là thần trang.

Nếu Diệp Quân không có kiếm Thanh Huyên, chắc chắn hắn đánh không lại Ngao Thiên Thiên.

Hôm nay trong tinh không, Ngao Thiên Thiên bỗng nhìn Nhị Nha: “Nhị Nha tiền bối, có phải người che giấu thực lực của mình đi không?”

Trong khoảng thời gian đấu với Nhị Nha này, cô ấy nhận ra thực lực của Nhị Nha hơi bất thường, khi đánh với người ngoài, thực lực của cô bé có vẻ như vậy nhưng khi đánh với người của mình, sức mạnh của cô bé mạnh đến mức hoang đường.

Nhị Nha kiếm kẹo hồ lô, bình tĩnh nói: “Không”.

Ngao Thiên Thiên hơi ngờ vực.

Nhị Nha ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi có nghĩ thế giới này cần một trật tự không?”

Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Cần chứ”.

Trên đường đi đến đây, mỗi một nơi đều tôn sùng cường giả, cực kỳ loạn.

Nhị Nha lại lắc đầu: “Ta lại nghĩ trật tự có hay không cũng được, dù sao ta rất mạnh, không ai có thể làm gì được ta, người có thể bắt nạt ta thì trật tự đó cũng không quản được đối phương”.
 
Chương 2894


Chương 2894

Ngao Thiên Thiên chớp mắt: “Còn có người có thể bắt nạt người à?”

Nhị Nha nói: “Chỉ có hai người”.

Dĩ nhiên Ngao Thiên Thiên không hỏi là hai người nào, vấn đề này nói đến không tiện, phải đổi chủ đề.

Ngao Thiên Thiên nói: “Nhưng Tiểu Quân muốn tạo ra trật tự…”

Nhị Nha gật đầu: “Ta biết”.

Ngao Thiên Thiên do dự một chốc, sau đó nói: “Người không muốn thế giới này có trật tự nhưng lại giúp huynh ấy, tại sao?”

Nhị Nha nói: “Vì nó là người thân”.

Ngao Thiên Thiên sửng sốt.

Nhị Nha nói: “Người của mình thì mình nên giúp”.

Ngao Thiên Thiên mỉm cười, phải nói rằng, người nhà họ Dương đều rất tốt với Tiểu Quân, dĩ nhiên cũng rất tốt với cô ấy.

Nhị Nha nghĩ một lúc rồi nói: “Thật ra kẻ yếu mới cần có trật tự, bản thân cường giả thực sự đã là trật tự, giống như cha, ông nội và cô cô của Tiểu Quân, với họ có trật tự hay không cũng chẳng có gì khác biệt, vì cho dù có cũng không thể kiểm soát được họ”.

Ngao Thiên Thiên hơi khó hiểu: “Vậy tại sao họ còn muốn để Tiểu Quân thiết lập trật tự?”

Nhị Nha nghiêm túc nói: “Luyện tập”.

Ngao Thiên Thiên trầm giọng nói: “Luyện tập ư?”

Nhị Nha gật đầu: “Ngươi không nghĩ Tiểu Quân cần rèn luyện sao?”

Ngao Thiên Thiên khẽ nói: “Cần chứ”.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Thân là gia chủ, thế này là may mắn nhưng đồng thời cũng là bất hạnh, vì cha mẹ của nó đều rất mạnh, nó chắc chắn không thể trở thành đời thứ hai thật sự, hơn nữa họ quá kỳ vọng vào nó, mong nó sẽ đi vào một con đường hoàn toàn mới”.

Ngao Thiên Thiên hơi khó hiểu: “Con đường hoàn toàn mới?”

Nhị Nha gật đầu: “Nhân tính”.

Ngao Thiên Thiên trầm giọng nói: “Ta biết, đến cảnh giới Thần Đạo thì phải bắt đầu tu luyện thần tính, Tiểu Quân…”

Nhị Nha nói: “Nó không thể tu luyện thần tính, đến lúc đó sẽ có người dạy nó”.

Ngao Thiên Thiên hơi tò mò: “Ai thế?”

Nhị Nha cúi người thấp giọng nói một câu với Ngao Thiên Thiên.

Ngao Thiên Thiên ngạc nhiên nói: “Thế mà lại là…”

Nhị Nha gật đầu.

Ngao Thiên Thiên im lặng không nói.

Nhị Nha nói: “Con đường của Tiểu Quân trước đây hơi vội vàng, nhưng gần đây rất vững chắc. Sau khi nó đạt đến cảnh giới Thiên Đạo, nó phải đi một con đường hoàn toàn mới, đến lúc đó nó mới có thể tự đi con đường của mình…”

Nói đến đây cô bé bỗng nhìn Ngao Thiên Thiên: “Sao các ngươi còn chưa động phòng?”

Ngao Thiên Thiên không ngờ Nhị Nha lại đột nhiên hỏi đến chuyện này, mặt cô ấy lập tức đỏ bừng.

Nhị Nha nghiêm túc nói: “Ngươi động phòng với nó, các ngươi không chỉ có thể hòa hợp với nhau hơn mà ngươi còn có thể mạnh hơn, vì cháu trai có ba loại sức mạnh huyết mạch, ngươi có thể sử dụng sức mạnh huyết mạch của nó để nâng cao bản thân”.

Ngao Thiên Thiên hơi cúi đầu xuống: “Sau này hẵng nói”.
 
Chương 2895


Chương 2895

Dĩ nhiên cô ấy ngại chủ động trong chuyện này, khoảng thời gian này Diệp Quân vội vàng chiến đấu và vội vàng tu luyện, không có thời gian nghĩ đến mấy chuyện này.

Nhị Nha lạnh nhạt nhìn Ngao Thiên Thiên, sau đó nói: “Có cần bỏ thuốc cho nó không?”

Ngao Thiên Thiên: “?”

Cuối cùng Nhị Nha chỉ đành từ bỏ ý định trước sự phản đối quyết liệt của Ngao Thiên Thiên.

Thật ra cô bé rất muốn bỏ thuốc cho Diệp Quân, cũng không có ý đồ gì khác, chỉ cảm thấy rất vui.

Thấy Nhị Nha gật đầu, Ngao Thiên Thiên thở phào vì cô ấy biết Nhị Nha có thể làm ra bất cứ chuyện gì.

Bỏ thuốc!

Nghĩ đến đây Ngao Thiên Thiên lắc đầu khẽ cười, hình như khá thú vị đấy.

Nhị Nha bỗng nói: “Tiến đến cảnh giới Nhân Đạo thôi”.

Ngao Thiên Thiên không suy nghĩ nữa, sau đó gật đầu.

Tiếp tục tu luyện.



Khu vực Cổ Hoang.

Trong dãy núi Bắc Tề, Bắc Phong cung kính đứng trong một đại điện, cách trước mặt ông ta không xa là một người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên mặc một bộ áo dài khá rộng, khí chất bá đạo không giận mà uy.

Người này chính là Bắc Tề Vương, một trong bốn yêu vương của khu vực Cổ Hoang.

Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân: “Ngươi thua rồi à?”

Sắc mặt Bắc Phong hơi khó coi: “Đúng thế, người này có một thanh thần kiếm, thần kiếm đó có thể dễ dàng phá vỡ phòng vệ của ta”.

Không thể không nói, ông ta cũng hơi ấm ức, cho dù Diệp Quân có thần vật gì, ông ta bị một cường giả cảnh giới Đế Quân đánh bại chắc chắn ông ta sẽ trở thành trò cười của khu vực Cổ Hoang.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, ông ta vẫn quyết định quay về nói sự thật vì ông ta nhận ra thanh niên này thật sự không đơn giản, hơn nữa lai lịch của hắn cũng không tầm thường, gia tộc bình thường không thể đào tạo ra được một thiên tài yêu nghiệt như vậy.

Bắc Tề Vương đứng dậy: “Chắc là vật Thần Nhất để lại cho hắn”.

Thần Nhất!

Bắc Phong im lặng một lúc, người này là người cực kỳ lợi hại, thời đại của Thần Nhất, dù là khu vực Cổ Hoang cũng phải cúi đầu trước người này.

Hết cách rồi, mười phần thần tính quả thật quá hoang đường.

Bây giờ điều họ có thể điều tra là Diệp Quân là người truyền thừa của Thần Nhất.

Bắc Phong bỗng nói: “Triệu hồi Thần Dã”.

Một ông lão lui ra ngoài, không lâu sau, Thần Dã bước vào trong điện.

Thần Dã nhìn Bắc Tề Vương đang ngồi ở vị trí giữa, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp, hơi cúi người.

Bắc Tề Vương nhìn Thần Dã: “Ngươi từng qua lại với Diệp Quân, nói một chút về người này xem”.

Sắc mặt Thần Dã trở nên nghiêm trọng, khu vực Cổ Hoang muốn ra tay với Diệp Quân thật rồi.

Bắc Phong liếc nhìn Thần Dã, bây giờ ông ta cũng hơi tò mò về Diệp Quân đó.

Thần Dã trầm giọng nói: “Ta cũng không biết thân phận thật của hắn, nhưng người này cực kỳ không đơn giản, vì còn một ác thú và Linh Tổ đi theo bên cạnh hắn”.
 
Chương 2896


Chương 2896

Nói xong, ông ta nhìn Bắc Tề Vương.

Sở dĩ ông ta tiết lộ những điều này là hy vọng có thể đánh tan suy nghĩ định nhằm vào Diệp Quân của khu vực Cổ Hoang.

Mặc dù bây giờ ông ta đã gia nhập khu vực Cổ Hoang nhưng ông ta vẫn không muốn trở thành kẻ thù của Diệp Quân, ngoại trừ tình bạn lúc ban đầu, còn một nguyên nhân khác, đó là trực giác nói cho ông ta biết khu vực Cổ Hoang chưa chắc có thể đánh lại Diệp Quân.

Bắc Tề Vương bỗng nói: “Trong tay Diệp Quân đó có phải có một cuốn sách cổ màu đen không?”

Thần Dã nhìn Bắc Tề Vương, ông ta do dự rồi gật đầu.

Bắc Tề Vương nheo mắt: “Nghe nói cuốn sách cổ này là ghi chép mà Thần Nhất để lại, bên trong có cách tu luyện của các tầng thần tính cảnh giới Thần Đạo, không chỉ thế, còn có cách tu luyện mười phần thần tính”.

Nói đến đây lão ta đứng lên: “Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến rồi”.

Đích thân đi một chuyến.

Nghe Bắc Tề Vương nói vậy, trong lòng Thần Dã thầm thở dài.

Ông ta biết, khu vực Cổ Hoang không quá để ý đến chút lợi ích của Đạo Thị, nhưng khu vực Cổ Hoang chắc chắn sẽ không bỏ qua cho truyền thừa Thần Nhất trên người Diệp Quân.

Truyền thừa Thần Nhất!

Không chỉ có khu vực Cổ Hoang, e là Trấn tộc và nhà họ Thần đều có suy nghĩ đó.

Đối với người tu luyện mà nói, ghi chép của Thần Nhất có cám dỗ quá lớn.

Dứt lời, Bắc Tề Vương tiến lên phía trước một bước, biến mất cùng Bắc Phong, lão ta biết rất rõ, nếu muốn lấy được cuốn sách cổ của Thần Nhất, thì phải càng nhanh càng tốt. Bởi vì các yêu vương, Trấn tộc và nhà họ Thần có khả năng cũng sắp ra tay.

Trong điện, Thần Dã khẽ lắc đầu, thật ra ông ta vẫn muốn khuyên nhủ, nhưng ông ta biết, vị yêu vương trước mắt này sẽ không nghe theo lời khuyên của ông ta.

Bởi vì ông ta chẳng là gì trong mắt đối phương, nếu ông ta lên tiếng khuyên nhủ, e rằng không những không được cảm ơn, mà có khi còn gặp nguy hiểm.

Thần Dã lại lắc đầu, sau đó xoay người rời đi.

. . .

Nhà họ Thần.

Hôm nay, một ông lão rời khỏi nhà họ Thần cùng với một cô gái trẻ tuổi.

Ông lão mặc áo choàng đen, râu tóc bạc trắng, cô gái bên cạnh ông ta mặc một bộ váy trắng như tuyết, cực kỳ tao nhã.

Cô gái đột nhiên nói: “Đại trưởng lão, ông nói xem liệu Diệp Quân có đưa cuốn sách cổ kia cho chúng ta không?”

Ông lão bình tĩnh nói: “Không đâu”.

Cô gái nhìn về phía ông lão, ông lão lại nói: “Không sao cả, chúng ta có thể cướp”.

Cô gái yên lặng.

Ông lão ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sắc mặt không chút cảm xúc: “Người nào có thực lực thì sẽ có được đồ vật trong thiên hạ”.

Cô gái đột nhiên hỏi: “Đại trưởng lão, tại sao lúc đầu Thần Nhất lại rời khỏi nhà họ Thần?”

Sắc mặt ông lão đột nhiên trở nên khó coi.
 
Chương 2897


Chương 2897

Cô gái nhìn ông lão, chờ đợi câu trả lời.

Trên thực tế, thế hệ trẻ của nhà họ Thần ngày nay đều không biết tại sao Thần Nhất lại rời khỏi nhà họ Thần, đây có thể nói là điều cấm kỵ trong nhà họ Thần, điều cấm kỵ mà không ai dám nhắc đến.

Vì vậy, nhiều người chỉ biết rằng nhân vật huyền thoại Thần Nhất đến từ nhà họ Thần, chứ không biết tại sao lúc đầu Thần Nhất lại rời khỏi nhà họ Thần.

Ông lão như đang nhớ lại chuyện xưa, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, cuối cùng khẽ thở dài.

Cô gái không hiểu, nên vẫn tiếp tục hỏi: “Đại trưởng lão, có thể kể chút không?”

Ông lão nhìn cô gái bên cạnh, nghĩ đến thân phận đặc biệt của đối phương, ông ta hơi do dự, sau đó nói: “Cụ thể là thế nào thì ta cũng không biết, ta chỉ biết rằng, ban đầu Thần Nhất nảy sinh mâu thuẫn với gia chủ nhà họ Thần và các trưởng lão, còn mâu thuẫn gì thì ta cũng không rõ, chỉ biết rằng Thần Nhất đã chém chết sáu vị trưởng lão cùng một lúc…”

Nói đến đây, ông ta khẽ lắc đầu: “Lần nội chiến đó suýt đã mang đến tai họa ngập đầu cho nhà họ Thần”.

Cô gái hạ giọng nói: “Với thiên phú đáng sợ của Thần Nhất, gia tộc chắc chắn sẽ phải dốc sức bồi dưỡng, không thể nào nảy sinh mâu thuẫn…”

Ông lão gật đầu: “Đúng vậy, đây cũng là điểm mà rất nhiều người trong tộc nghi ngờ, nhưng ta đoán, có lẽ có liên quan đến một cô gái”.

Cô gái nhìn về phía ông lão, ông lão nói: “Ta từng nghe ông nội ta nói rằng, năm đó Thần Nhất thích một cô gái, nhưng gia tộc không đồng ý cho Thần Nhất theo đuổi cô gái đó…Có lẽ đó chính là nguyên nhân, nhưng cụ thể là như thế nào thì ta cũng không rõ”.

Nói đến đây, ông ta thấp giọng thở dài: “Nếu ban đầu gia tộc không để xảy ra chuyện đó, Thần Nhất vẫn ở lại nhà họ Thần thì Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang đã sớm bị chúng ta tiêu diệt. Không những thế, cho dù là khu vực Tiên Linh cũng phải cúi đầu xưng thần trước nhà họ Thần ta”.

Nói xong, trong mắt ông ta hiện lên vẻ phức tạp. Quả thật, nếu năm đó Thần Nhất ở lại nhà họ Thần, với thực lực khủng khiếp của Thần Nhất, cộng thêm nhà họ Thần thì trong cả vũ trụ, ai có thể trở thành đối thủ của nhà họ Thần được đây?

Nhà họ Thần sẽ trở thành gia tộc đứng đầu vũ trụ!

Đáng tiếc, cuối cùng Thần Nhất vẫn cắt đứt quan hệ với gia tộc và rời khỏi nhà họ Thần, mà khi Thần Nhất rời đi, không phải chỉ là một cú đả kích nhỏ đối với nhà họ Thần.

Cô gái đột nhiên nói: “Ta đã điều tra Thần Nhất, người này có tính cách hiền lành, không phải loại người tàn bạo…”

Ông lão trầm giọng nói: “Thần Tuyết, cẩn thận lời nói”.

Cô gái nhìn về phía ông lão, ông lão nghiêm túc nói: “Thần Tuyết, ta lắm miệng nói thêm một câu, cô có địa vị đặc biệt, tương lai chắc chắn sẽ phi phàm, nhưng cô phải biết rằng, bây giờ chỗ đứng của cô còn chưa vững, nếu bây giờ cô điều tra những chuyện này, để thế hệ trước biết được, cô…”

Cô gái tên Trần Tuyết bình tĩnh nói: “Ta hiểu ý của Đại trưởng lão”.

Ông lão khẽ gật đầu: “Tốt nhất là không nên đề cập đến chuyện này, tránh khiến mấy lão già kia không vui, mà bọn họ không vui cũng không phải chuyện tốt đối với cô”.

Thần Tuyết gật đầu: “Ta hơi tò mò, chỉ vậy thôi”.

Lật lại bản án?

Cô ta chắc chắn không có suy nghĩ này, bây giờ cô ta còn chưa có năng lực đó, hơn nữa, Thần Nhất đã lựa chọn binh giải, dù lật lại bản án cũng không có ý nghĩa gì.

Dường như nghĩ đến điều gì đó, Thần Tuyết đột nhiên nói: “Diệp Quân có thể có được truyền thừa Thần Nhất, chắc chắn không phải người bình thường, chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn”.
 
Chương 2898


Chương 2898

Ông lão gật đầu: “Đương nhiên rồi, người này có thể chém chết Đạo Nhiên, chắc chắn là một vị thiên tài tuyệt thế, tuy nhiên, dù có yêu nghiệt thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là con kiến nhỏ bé trước mắt các đại gia tộc mà thôi, trừ phi thực lực của hắn đã đạt đến trình độ như Thần Nhất, hoặc sau lưng hắn có cường giả cấp bậc như Thần Nhất…”

Nói đến đây, ông lão bật cười: “Mà rõ ràng, chuyện này chắc chắn là không thể nào”.

Nhân vật như Thần Nhất, triệu năm cũng không có nổi một người, mặc dù Diệp Quân cũng yêu nghiệt, nhưng bây giờ, hắn chắc chắn không thể có thực lực kinh khủng như Thần Nhất. Còn thế lực đằng sau Diệp Quân, nếu thế lực đó có thể có cường giả cấp bậc Thần Nhất thì nhà họ Thần không thể không biết.

Thần Tuyết nhìn Đại trưởng lão ở bên cạnh, không nói gì.

Trực giác nói cho cô ta biết, Diệp Quân này chắc chắn không đơn giản, bởi vì loại người dám coi thường Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang để đi hủy diệt Đạo Thị, hoặc là loại người ngu dốt không biết sợ, hoặc là căn bản không sợ khu vực Cổ Hoang và Đạo Thị.

Cô ta càng nghiêng về lý do đằng sau hơn.

Ngay lúc này, thời không trước mặt Đại trưởng lão đột nhiên rung chuyển, một lúc sau, sắc mặt Đại trưởng lão trầm xuống: “Bắc Tề Vương đã đi tìm Diệp Quân rồi”.

Thần Tuyết cau mày.

Sắc mặt Đại trưởng lão u ám nói: “Yêu vương sẽ không đích thân ra tay chỉ vì chuyện của Đạo Thị, rõ ràng, vị yêu vương kia cũng đến vì cuốn sách cổ của Thần Nhất, đi thôi…”

Nói xong, ông ta và Thần Tuyết biến mất tại chỗ.

. . .

Bên trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đứng ở trong một vùng tinh không, cặp mắt hắn khép hờ, khí tức cuồn cuộn.

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân đột nhiên mở mắt, bỗng chốc, toàn bộ tinh không đều trở nên hư ảo, ngay sau đó, một thanh kiếm lao ra từ thời không trước mặt.

Ầm!

Toàn bộ thế giới trong Tiểu Tháp rung lên dữ dội.

Khóe miệng Diệp Quân hơi nhếch lên.

Thực hiện liên tục thời không Tuế Nguyệt chồng chéo ba lần!

Trong năm năm qua, hắn vẫn luôn tu luyện kiếm kỹ này, hôm nay, cuối cùng cũng đã thành công.

Hắn suy tính, uy lực này đã tăng lên ít nhất không chỉ gấp mấy lần so với trước đó, nếu cộng thêm kiếm Thanh Huyên và sức mạnh huyết mạch, uy lực tăng lên sẽ càng thêm kinh khủng.

Vốn dĩ hắn định gọi Nhị Nha tới để thử kiếm kỹ, nhưng vẫn từ bỏ ý định.

Hắn không muốn bị đánh.

Thực lực của Nhị Nha thật sự hơi khủng bố.

Dường như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Quân đi vào trong biển mây, sâu trong biển mây đó, Ngao Thiên Thiên đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, trên người tỏa ra khí tức mạnh mẽ.

Lúc này, khí tức của Ngao Thiên Thiên càng lúc càng mạnh, biển mây xung quanh không ngừng cuộn trào.

Diệp Quân nở nụ cười, rõ ràng, Ngao Thiên Thiên đang muốn đột phá.

Ngay lúc này, Nhị Nha đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Diệp Quân đang định lên tiếng, Nhị Nha đã nói: “Có khí tức mạnh mẽ đang đến gần”.
 
Chương 2899


Chương 2899

Diệp Quân lập tức rời khỏi Tiểu Tháp, ngay khi vừa rời khỏi Tiểu Tháp, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên lao tới, khiến trời đất nơi hắn đang đứng sôi sục.

Sắc mặt Diệp Quân đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Cách Diệp Quân ngàn trượng, thời không đột nhiên bị nứt lìa, sau đó, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.

Người vừa tới chính là Bắc Tề Vương.

Bên cạnh Bắc Tề Vương, còn có yêu tướng Bắc Phong.

Nhìn thấy Bắc Tề Vương, sắc mặt Diệp Quân trở nên nghiêm túc hơn, hắn biết người này chắc chắn là yêu vương, bởi vì khí thế của đối phương quá kinh khủng, Bắc Phong căn bản không thể so sánh.

Người này phải để Nhị Nha đánh!

Lúc này, Nhị Nha cũng xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô bé thản nhiên nhìn Bắc Tề Vương, vẻ mặt bình tĩnh.

Bắc Tề Vương cũng nhìn Nhị Nha, ngay khi thấy Nhị Nha, lão ta hơi cau mày.

Trước khi đến đây, lão ta đã biết, bên cạnh Diệp Quân có một con ác thú, chỉ là lão ta không ngờ rằng ác thú đó lại là một cô bé.

Điều này khiến lão ta cảm thấy hơi bất ngờ.

Bắc Tề Vương nhìn về phía Diệp Quân: “Giao cuốn sách cổ kia ra đây, ta sẽ để ngươi chết nhẹ nhàng hơn”.

Sống?

Lão ta chắc chắn sẽ không để một thiên tài như vậy sống sót, mặc dù lão ta không sợ, nhưng cũng không muốn chuốc thêm phiền phức.

Có thể giải quyết phiền phức ngay bây giờ thì cần gì phải chờ đến sau này?

Diệp Quân lùi về phía sau một bước, nói: “Nếu ông đánh thắng được bà cô Nhị Nha nhà ta, ta sẽ lập tức đầu hàng”.

Nếu Nhị Nha cũng bị đánh bại thì hắn quả thật không cần phải đánh nữa.

Bắc Tề Vương thản nhiên nhìn Nhị Nha, sau đó nói: “Cô bé chính là sức mạnh của ngươi à?”

Diệp Quân vội vàng gật đầu: “Đúng vậy”.

Bắc Tề Vương bình tĩnh nói: “Vậy ta sẽ giết chết cô bé trước mặt ngươi!”

Nói xong, lão ta đột nhiên đánh một chưởng về phía khoảng không trước mặt Nhị Nha.

Trời đất bỗng biến mất!

Mặt Nhị Nha không cảm xúc, cô bé giơ tay lên đánh một chưởng.

Ầm!

Trong nháy mắt, yêu tướng Bắc Phong và Diệp Quân ở bên cạnh bị đánh bay ra xa hàng vạn trượng.

Khi cả hai dừng lại, hai người đồng thời nhìn về phía Nhị Nha và Bắc Tề Vương, nơi đó đã trở thành một mảnh đen tối.

Nhưng Nhị Nha và Bắc Tề Vương đều không lùi nửa bước.

Dần dần sắc mặt của Diệp Quân trở nên nghiêm trọng.

Đúng như dự đoán, bây giờ hắn vẫn chưa thể chống lại cường giả có bảy phần thần tính.

Bắc Tề Vương nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm trọng hiếm thấy, bởi vì lão ta nhận ra, lão ta đã đánh giá thấp cô bé trước mắt này rồi.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, thản nhiên nhìn Bắc Tề Vương, bình tĩnh nói: “Chỉ có thế thôi sao?”
 
Chương 2900


Chương 2900

Chỉ vậy thôi á?

Nghe Nhị Nha nói vậy, Bắc Tề Vương lập tức nhíu mày, nhưng rất nhanh ánh mắt liền trở nên lạnh lùng.

Bao năm nay, lão ta chưa bị ai khiêu khích như vậy.

Bắc Tề Vương tiến lên một bước, với một bước này, thời không chỗ lão ta và Nhị Nha đột nhiên trở nên vặn vẹo.

Bắc Tề Vương tung ra một quyền.

Bùm!

Ngay lập tức, một quyền mang sức mạnh như nước lũ lao thẳng về phía Nhị Nha.

Nhìn thấy quyền này, sắc mặt Diệp Quân nhất thời lập tức đanh lại, hắn phát hiện Bắc Tề Vương này không phải chỉ mạnh hơn tên yêu tướng kia một xíu thôi đâu.

Đây không phải là kẻ mà hắn bây giờ có thể chống lại, dù thêm cả kiếm Thanh Huyên cũng không thể.

Khi thực lực của đối thủ đủ mạnh, thì dù bản thân kiếm Thanh Huyên không sợ nhưng bản thân hắn lại không thể đỡ được.

Mà thực lực của Bắc Tề Vương trước mặt, hơn hắn rất nhiều.

Đối mặt với cú đấm kinh hoàng của Bắc Tề Vương, Nhị Nha vẫn vô cảm, khi đường quyền đó lao tới, cô bé liền giơ tay ra.

Bùm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng trong không trung, sau đó, một loạt sóng xung kích đáng sợ lập tức lan ra xung quanh, Diệp Quân và Bắc Phong kia trực tiếp bị thổi bay hàng vạn trượng.

Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn nhanh chóng nhìn về phía khu vực đánh nhau ở phía xa, nhưng vào lúc này, hắn chỉ có thể nhìn thấy hai bóng mờ ảo.

Nhị Nha đang đấu với Bắc Tề Vương, tốc độ của cả hai kinh hoàng đến mức ngay cả Diệp Quân cũng không thể nhìn rõ.

Mà cách Diệp Quân không xa, thần sắc Bắc Phong ngưng trọng chưa từng có, lúc này ông ta cả kinh, bởi vì ông ta không ngờ thực lực của ác thú này lại kinh khủng như vậy, có thể sánh ngang với Bắc Tề Vương.

Đồng thời, ông ta lại có chút vui mừng.

Bởi vì khi ông ta lao tới định giết Diệp Quân, con ác thú này đã không công kích ông ta, nếu không, ông ta đã chết rồi.

Như nghĩ tới điều gì, Bắc Phong không khỏi quay đầu nhìn về phía Diệp Quân đang ở bên cạnh, ông ta nhìn thật sâu vào Diệp Quân, lúc này ông ta mới phát hiện ra hình như bọn họ đã đánh giá thấp Diệp công tử này.

Một người có thể khiến cho ác thú đi theo chắc chắn không đơn giản.

Bùm!

Đúng lúc này, cách đó không xa lại có một tiếng động lớn vang lên, sau đó, một làn sóng khí chấn động tràn ra trong nháy mắt.

Bắc Phong thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía khu vực đánh nhau cách đó không xa, giờ khắc này thời không nơi đó đã trở nên tối đen như mực.

Lúc này, Nhị Nha đang đối mặt với Bắc Tề Vương ở phía xa.

Nhị Nha thong thả lấy ra một viên kẹo, bóc ra, sau đó bắt đầu liếm.

Mà đối diện với cô bé, vẻ mặt Bắc Tề Vương lại trở nên ngưng trọng hơn trước.

Bởi vì đấu trận này, lão ta chẳng được lợi lộc gì, không chỉ như vậy, lão ta còn phát hiện thực lực của yêu thú trước mắt, còn mạnh hơn so với tưởng tượng của lão ta.
 
Chương 2901


Chương 2901

Nhị Nha đột nhiên nói: “Đến lượt ta ra tay”.

Nói xong, cô bé giậm chân phải, cả người như đạn pháo đánh về phía Bắc Tề Vương.

Bùm!

Giờ khắc này, trời đất trực tiếp vỡ vụn.

Bắc Tề Vương hơi nheo mắt, tiến lên một bước và đấm về phía đầu Nhị Nha.

Tuy nhiên, khi nắm đấm của lão ta đánh vào đầu Nhị Nha, sắc mặt của lão ta thay đổi rõ rệt, ngay sau đó lão ta bay ngược ra ngoài, ngay khi bay ra ngoài, toàn bộ cánh tay phải của lão ta nổ tung từng inch một, máu bắn tung tóe.

Nhìn thấy vậy, Bắc Phong ở cách đó không xa mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy không thể tin được: “Làm sao thế đc…”

Còn Diệp Quân thì nở nụ cười trên môi, Nhị Nha vẫn bá đạo như vậy!

Bắc Tề Vương sau khi dừng lại, liền nhìn thoáng qua thân thể của mình, vừa rồi va chạm không chỉ có cánh tay phải của lão ta bị nát, mà thân thể của lão ta cũng bị nứt ra.

Thật là một sức mạnh đáng sợ!

Bắc Tề Vương ngước nhìn Nhị Nha, người đang liếm kẹo ở đằng xa, sốc.

Nhị Nha khẽ liếc nhìn: “Chỉ vậy thôi hả?”

Lại bị khinh thường, trong mắt Bắc Tề Vương lóe lên một tia lạnh lẽo, lão ta đột nhiên chậm rãi giơ tay trái lên, trong khoảnh khắc, một luồng uy thú kinh khủng từ trong cơ thể lão ta quét ra, uy áp cường đại như thủy triều lao về phía Nhị Nha.

Cảm nhận được lực uy thú đáng sợ này, Diệp Quân nhíu mày, hắn nhanh chóng phóng thích kiếm ý để chống đỡ.

Bên kia, Bắc Phong liên tục rút lui, tránh xa khu vực đánh nhau.

Yêu thú cấp cao có huyết mạch áp chế yêu thú cấp thấp, cho nên ông ta không dám đối mặt với uy thú của Bắc Tề Vương.

Ở phía xa, khi Nhị Nha nhìn thấy sức mạnh uy thú của Bắc Tề Vương, trong mắt cô bé hiện lên một tia khinh thường, giận dữ gầm lên.

Bùm!

Một luồng uy thú mạnh mẽ hơn lan tỏa ngay lập tức, trong nháy mắt, uy thú do Bắc Tề Vương phóng ra trực tiếp bị phá vỡ, sau đó, Nhị Nha lao về phía trước và lại tung quyền về phía Bắc Tề Vương.

Với đòn đánh này, Nhị Nha giống như một dòng nước lũ vỡ bờ, không thể ngăn cản được.

Con ngươi của Bắc Tề Vương đột nhiên co rút lại, lão ta gầm lên một tiếng dữ dội, trong nháy mắt liền khôi phục bản thể, giống như một con rồng, có ba đầu ba tay, cao tới trăm thước, khi khôi phục bản thể, khí tức của lão ta đột nhiên dâng trào dữ dội!

Sức mạnh chiến đấu mạnh nhất của yêu thú, còn ở dạng bản thể!

Tuy nhiên, Nhị Nha không hề sợ hãi, tung từng quyền về phía Bắc Tề Vương.

Bùm!

Trong khoảng đấu, tiếng nổ không ngừng vang lên.

Và mặc dù Bắc Tề Vương đã khôi phục bản thể, nhưng lão ta vẫn bị Nhị Nha áp chế hoàn toàn, bị đánh đến mức chỉ biết tháo chạy.

Nhìn thấy cảnh này, Bắc Phong có chút bối rối.

Như này là như nào?

Khôi phục bản thể, còn bị đánh đến mức này?
 
Chương 2902


Chương 2902

Không đúng!

Phải nói rằng lúc này, Bắc Phong thực sự hoảng loạn.

Phải biết, Bắc Tề Vương có 7 phần thần tính, lão ta là một trong hai siêu cấp cường giả ở khu vực Cổ Hoang, mà trong trường hợp khôi phục bản thể, với 7 phần thần tính, cơ hồ có rất ít đối thủ, lúc này đây, lão ta lại bị đánh đến mức chỉ biết tháo chạy!

Con ác thú này mạnh như vậy sao?

Như nghĩ tới điều gì, Bắc Phong do dự một chút, sau đó chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Quân.

Thấy Bắc Phong đi tới, Diệp Quân nhíu mày: “Làm gì đấy?”

Bắc Phong liếc nhìn Nhị Nha ở phía xa và nói: “Ác thú này là của ngươi à?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ông đang hỏi thừa đấy”.

Hắn không nói dối, Nhị Nha đi theo ông nội, khi ông ấy mất, cô bé thuộc về cha hắn, khi cha hắn mất, cô bé đương nhiên thuộc về hắn, và còn có Tiểu Bạch nữa.

Nghe Diệp Quân nói vậy, Bắc Phong có chút hiếu kỳ: “Ngươi yếu như vậy, sao ác thú này lại đi theo ngươi?”

Diệp Quân cau mày: “Ta yếu sao?”

Bắc Phong hơi sửng sốt.

Yếu sao?

Tên này hình như không yếu.

Diệp Quân nhàn nhạt liếc Bắc Phong một cái: “Đây chính là yêu vương khu vực Cổ Hoang sao? Ta thấy chẳng ra làm sao cả”.

Sắc mặt Bắc Phong đột nhiên trở nên có chút khó coi.

Diệp Quân tiếp tục nói: “Khu vực Cổ Hoang có bốn yêu vương à?”

Bắc Phong trầm giọng nói: “Năm”.

Diệp Quân cau mày: “Năm?”

Bắc Phong gật đầu.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Thực lực của yêu thần các ông như nào?”

Yêu thần!

Nghe được hai chữ này, thần sắc Bắc Phong lập tức trở nên cung kính: “Yêu thần tất nhiên là vô địch rồi”.

Diệp Quân hỏi: “Thần tính bao nhiêu?”

Bắc Phong lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Mặc nhìn Bắc Phong, Bắc Phong nghiêm túc nói: “Ta thật sự không biết, yêu thần đã lâu không xuất hiện rồi”.

Diệp Quân im lặng.

Hắn biết tông chủ Quá Khứ Tông có 9 phần thần tính, nếu như yêu thần cũng có 9 phần thần tính, như vậy thì có chút phiền phức.

Bắc Phong đột nhiên nói: “Nghe nói ngươi còn có Linh Tổ!”

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn về phía Bắc Phong: “Khu vực Cổ Hoang các ông không có sao?”

Bắc Phong lắc đầu: “Không có”.

Diệp Quân có chút khó hiểu: “Khu vực Cổ Hoang ngay cả Linh Tổ cũng không có à? Các ông nghèo thế à?”
 
Chương 2903


Chương 2903

Bắc Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói lời nào.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Chỉ có một yêu vương tới thôi à, các ông có vẻ coi thường ta nhỉ!”

Bắc Phong trầm giọng nói: “Ngươi đang hơi kiêu ngạo đấy”.

Diệp Quân nhìn Bắc Phong nói: “Yêu vương của các ông sắp thua rồi”.

Bắc Phong nghe vậy, vội vàng quay đầu nhìn về phía khoảng đấu, khi nhìn thấy tình hình đang diễn ra, sắc mặt nhất thời tối sầm lại, đúng như lời Diệp Quân nói, Bắc Tề Vương giờ phút này đã hoàn toàn bị trấn áp.

Thua chỉ là vấn đề thời gian!

Bắc Phong trầm giọng nói: “Nếu như yêu vương bị đánh bại, tin ta đi, khu vực Cổ Hoang sẽ sống mái với các ngươi…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Sao cũng được”.

Bắc Phong có chút khó hiểu: “Ngươi thật sự không sợ khu vực Cổ Hoang chút nào sao?”

Diệp Quân: “Nhà ta có mười ác thú”.

Bắc Phong lập tức nói: “Ngươi nói điêu”.

Đương nhiên, ông ta sẽ không tin mấy câu mà Diệp Quân chém gió, đối với ác thú mà nói, một con đã quá lắm rồi, còn mười con…

Diệp Quân đột nhiên hỏi: “Thực lực Bắc Tề Vương này ở mức độ nào trong các đại yêu vương của Yêu tộc?”

Bắc Phong trầm giọng nói: “Thứ ba”.

Thứ ba!

Diệp Quân cau mày.

Bùm!

Đúng lúc này, Bắc Tề Vương ở phía xa bị Nhị Nha đánh bay ra xa hàng vạn trượng.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Bắc Phong nhất thời tối sầm lại, ông ta biết Bắc Tề Vương đã hoàn toàn bại trận.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Dưới tình huống nào, yêu thần của các ông sẽ đích thân tới giết ta?”

Bắc Phong nhìn Diệp Quân: “Ngươi hỏi cái này làm gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta đi chuẩn bị gọi người trước”.

Bắc Phong cười lạnh nói: “Tin ta đi, nếu yêu thần thật sự tới giết ngươi, gọi người cũng vô dụng”.

Diệp Quân cười nói: “Cô cô ta đánh nhau rất giỏi”.

Bắc Phong lắc đầu: “Vô dụng, thực lực của yêu thần vượt quá sức tưởng tượng của ngươi”.

Diệp Quân nhìn Bắc Phong: “Đến lúc đó hãy để họ so tài một trận”.

Bắc Phong gật đầu: “Được, nếu như yêu thần muốn đích thân đến giết ngươi, ta sẽ sớm thông báo cho ngươi, sau đó ngươi đi báo cho cô cô của ngươi một tiếng”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Bùm!

Đúng lúc này, Bắc Tề Vương phía xa lại lần nữa bị đánh bay, lần này khi dừng lại, bản thể yêu thú trực tiếp nứt ra, vô số máu tươi từ trong cơ thể phun ra, máu tươi trong nháy mắt nhuộm đỏ cả một vùng!

Mặt khác, Nhị Nha chẳng làm sao cả và vẫn đang liếm kẹo.
 
Chương 2904


Chương 2904

Bắc Tề Vương sau khi dừng lại, chậm rãi ngẩng đầu nhìn Nhị Nha cách đó không xa, trên mặt vô cùng ngưng trọng: “Ngươi…”

Sau trận chiến này, lão ta phát hiện không chỉ có thực lực của cô gái nhỏ trước mắt này rất đáng sợ, mà phòng ngự của thân thể này cũng cực kỳ đáng sợ, lão ta căn bản không thể đả thương được cô bé.

Phòng thủ và sức mạnh không bằng đối thủ!

Điều này khiến Bắc Tề Vương khó chấp nhận được.

Nhị Nha không tiếp tục tấn công mà quay sang nhìn Diệp Quân: “Ta đã đánh cho tàn phế rồi, giờ đến lượt ngươi”.

Diệp Quân: “…”

Đến mình rồi!

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Bắc Tề Vương, hắn chần chờ một chút, sau đó nói: “Hay ngươi giết đi!”

Bắc Tề Vương mặc dù đã bị trọng thương, nhưng trực giác nói cho hắn biết, hắn vẫn đánh không lại.

Nhị Nha cong môi và nói: “Được”.

Cô bé nói xong quay đầu nhìn về phía Bắc Tề Vương xa xa, vừa định ra tay, Bắc Tề Vương đột nhiên xoay người, biến mất trên bầu trời.

Bỏ trốn?

Diệp Quân sửng sốt.

Nhị Nha cũng cau mày, cô bé không ngờ lão này lại chạy trốn.

Vẻ mặt Bắc Phong ở một bên có chút khó coi.

Đường đường là yêu vương mà lại chạy trốn à?

Diệp Quân nhìn Bắc Phong với vẻ mặt kỳ lạ.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quân, sắc mặt Bắc Phong càng khó coi hơn.

Nhưng, ông ta vẫn có thể hiểu được, bởi vì nếu như yêu vương không chạy trốn, lão ta sẽ đi đời nhà ma.

Sức mạnh của ác thú này thực sự vượt xa dự liệu của họ.

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Bắc Phong quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, ông ta do dự một chút, sau đó ôm quyền nói: “Diệp thiếu gia, chúng ta gặp sau”.

Nói xong quay người bỏ chạy.

Lúc này nếu Diệp Quân có ý định giết ông ta, thì ông ta coi như toi đời.

Diệp Quân cũng không có ý định giết Bắc Phong, hắn nhìn về phương hướng Bắc Tề Vương rời đi phía xa xa, nhíu chặt mày.

Thực lực của Bắc Tề Vương cũng vượt quá dự liệu của hắn!

Mặc dù hiện tại cảnh giới của hắn đã tăng lên, nhưng hắn hiểu rằng, hắn với Bắc Tề Vương này vẫn còn chênh lệch rất lớn.

Tất nhiên, nếu tung hết các át chủ bài, cộng thêm Ngao Thiên Thiên và kiếm Thanh Huyên, thì không phải là không có sức để đánh một trận.

Nhị Nha đột nhiên nói: “Người phải thể hiện thực lực của mình ra”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ”.

Nhị Nha đột nhiên nói: “Đi, ta sẽ đưa ngươi đến một nơi”.

Diệp Quân có chút tò mò: “Đi đâu?”

Nhị Nha nói: “Đi”.
 
Chương 2905


Chương 2905

Nói xong, cô bé dẫn theo Diệp Quân và biến mất tại chỗ.

Ở một bên khác.

Bắc Tề Vương dừng lại, hai mắt hơi nhắm lại, vết thương trên người đang chậm rãi lành lại.

Sắc mặt Bắc Tề Vương âm trầm, có chút khó coi.

Lão ta không ngờ rằng mình lại thua một con ác thú không chút tiếng tăm gì.

Bắc Tề Vương từ từ nhắm mắt lại.

Kể từ khi lão ta đấu với con ác thú đó, lão ta thấy rằng đến cuối cùng, đối thủ cũng không khôi phục trạng thái bản thể.

Phải biết rằng sau khi khôi phục bản thể, sức chiến đấu của yêu thú mới là mạnh nhất.

Nói cách khác, đối phương đã không làm hết sức mình.

Sau khi nghĩ đến đây, sắc mặt Bắc Tề Vương đột nhiên trở nên khó coi hơn.

Lúc này, Bắc Phong xuất hiện bên cạnh Bắc Tề Vương, trầm giọng nói: “Vương, thần vừa nhận được tin tức, trưởng lão nhà họ Thần – Thần Cố đã mang tiểu thư nhà họ Thần đi tìm Diệp Quân”.

Bắc Tề Vương nhíu mày: “Thần Cố?”

Bắc Phong gật đầu: “Đúng vậy”.

Bắc Tề Vương đột nhiên hỏi: “Bọn họ đâu?”

Bắc Phong nói: “Một dãy núi vô danh cách đây mười ngàn dặm về phía bên phải”.

Bắc Tề Vương lập tức nói: “Đi thôi”.

Hai yêu đang định rời đi, nhưng đúng lúc này, như nghĩ tới cái gì, Bắc Tề Vương đột nhiên nói: “Ta đấu với ác thú kia, bọn họ hẳn là không biết đâu nhỉ?”

Bắc Phong trầm giọng nói: “Chắc không biết đâu, bọn họ vừa mới tới thế giới này thôi”.

Bắc Tề Vương khẽ gật đầu: “Đi thôi”.

Nói xong, hai yêu trực tiếp biến mất tại chỗ.



Trong một dãy núi, Thần Cố và Thần Tuyết đang chuẩn bị tìm kiếm Diệp Quân, thì lúc này, thời không trước mặt họ đột nhiên nứt ra, sau đó, Bắc Tề Vương và Bắc Phong chậm rãi bước ra ngoài.

Nhìn thấy Bắc Tề Vương, Thần Cố nhíu mày.

Bắc Tề Vương bình tĩnh nói: “Thần Cố, đã lâu không gặp”.

Thần Cố nhàn nhạt nói: “Có chuyện gì sao?”

Bắc Tề Vương đi thẳng vào vấn đề: “Muốn giết Diệp Quân để lấy nhật ký của Thần Nhất sao?”

Thần Cố cau mày.

Bắc Tề Vương cười nói: “Thần Cố, ông nói cho ta xem xem nhà họ Thần làm như này là như nào đây? Lúc đầu người nhà ông đuổi hắn ra ngoài, giờ lại muốn nhật ký của hắn, không thấy muối mặt à?”

Ánh mắt Thần Cố trở nên lạnh lùng: “Chuyện này liên quan đến ông à?”

Bắc Tề Vương cười nói: “Đương nhiên là có liên quan, bởi vì Diệp Quân là tử địch của khu vực Cổ Hoang ta, cho nên đồ vật trên người hắn đương nhiên là của khu vực Cổ Hoang”.

Thần Cố cười lạnh một tiếng: “Bắc Tề Vương, ông điên rồi sao? Diệp Quân là tử địch của khu vực Cổ Hoang ông, cho nên đồ vật trên người hắn đều là của ông?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom