Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2856


Chương 2856

Diệp Quân quay đầu nhìn Triệu Lão bên cạnh, sau đó bảo: “Tuy đạo cung đã bị ta phá, nhưng Đạo Thị vẫn cần tiếp tục vận hành”.

Triệu Lão gật đầu ngay: “Nên vận hành”.

Mỗi năm Đạo Thị đều có thể mang đến lợi ích cực lớn, nếu cứ hủy bỏ luôn thì tiếc quá.

Diệp Quân nhìn Triệu Lão, không nói gì.

Triệu Lão chợt hơi căng thẳng, đương nhiên cũng hơi kích động, bởi vì ông ta biết rất rõ ứng cử viên sáng giá nhất để quản lý Đạo Thị hiện giờ chính là mình.

Diệp Quân cười: “Ông liên lạc với tất cả người Đạo Thị đi, bảo họ đến gặp ta”.

Triệu Lão hơi thất vọng, nhưng rồi vẫn gật đầu, cung kính đáp: “Được”.

Nói xong ông ta lui đi.

Lúc này Thần Dã cũng nói: “Diệp tiểu hữu định để Triệu Lão giúp ngươi quản lý Đạo Thị à?”

Diệp Quân lắc đầu.

Thần Dã cũng hơi ngạc nhiên.

Diệp Quân cười khẽ: “Ta sẽ để người của mẹ ta đến quản lý Đạo Thị!”

Không phải hắn không tin tưởng Triệu Lão, mà là hắn thấy thương hội có thể mang lại lợi ích lớn như Đạo Thị vẫn nên để người của mình quản lý thì thích hợp hơn, lợi nhuận hàng năm thật sự quá nhiều, bản thân hắn lại không có thời gian quản lý, vì thế lâu dần chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

Nghe Diệp Quân nói thế, Thần Dã gật đầu, không nói gì nữa.

Diệp Quân đột nhiên lên tiếng: “Thần Dã tiền bối nói thêm cho ta nghe về khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc đi”.

Thần Dã hơi bất ngờ: “Vì sao?”

Diệp Quân cười: “Đạo Thị này là một phần của họ, ông cảm thấy họ sẽ từ bỏ chứ?”

Thần Dã lắc đầu cười: “Ta cứ tưởng tiểu hữu không để tâm đến bọn họ chứ…”

Diệp Quân khẽ lắc đầu: “Không phải không để tâm, mà là ta không còn lựa chọn nào khác. Đạo Thị ức hiếp ta như vậy, ta chỉ có thể tiêu diệt họ, còn nhân quả sau khi diệt họ thế nào, ta cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng trước khi bọn họ tới tìm ta, ta vẫn phải tìm hiểu thêm về họ”.

Thần Dã trầm giọng bảo: “Thật ra ta cũng không biết nhiều về hai thế lực này lắm, bởi vì bọn họ rất ít khi xuất hiện trước mặt người đời, nói đơn giản là rất bí ẩn, vô cùng bí ẩn”.

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi cũng rất bí ẩn’.

Diệp Quân bật cười: “Ông nội và cha ta quá kín tiếng, còn cô cô của ta…”

Thần Dã tiếp lời: “Cũng rất kín tiếng?”

Diệp Quân gật đầu: “Cả nhà ta đều rất kín tiếng”.

Lúc này Nhị Nha ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Cha ngươi rất biết lừa người”.

Tiểu Bạch gật đầu ngay, tỏ ý đồng ý.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Nhị Nha nói tiếp: “Đi đến đâu cha ngươi cũng lừa người ta…”

Nói đến đây, cô bé nhìn Diệp Quân: “Ngươi thành thật hơn cha ngươi một chút”.

Diệp Quân cười ngượng, không dám nói tiếp.

Nhị Nha có thể nói bừa về cha, nhưng hắn không dám, vì hắn biết rõ dù Nhị Nha có nói trước mặt cha như thế, cha cũng không giận, nhưng hắn thì không, nếu bị đánh thì cũng là cha đánh con, nhận đòn vô ích!
 
Chương 2857


Chương 2857

Nhưng Diệp Quân vẫn tò mò, vì thế hắn hỏi: “Trước đây cha ta giỏi lừa gạt lắm à?”

Nhị Nha gật đầu: “Đúng thế, đi tới đâu hắn cũng lừa, còn mượn ta và Tiểu Bạch không ít đồ, nói là để sau này con trai trả…”

Nói đến đây, cô bé và Tiểu Bạch đều nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân: “???”

Con trai trả?

Mặt Diệp Quân đầy vạch đen, thế là thế nào?

Chuyện này mà cha cũng làm ra được à?

Hơn nữa ở thời đại năm xưa hình như hắn còn chưa ra đời mà? Con trai còn chưa có mà đã bảo mượn tiền xong để con trai trả?

Phải nói là thật sự hơi khó tin đấy.

Nhị Nha nhìn Diệp Quân, vô cùng nghiêm túc nói: “Thật đấy”.

Diệp Quân do dự một lúc rồi đáng thương nói: “Ta nghèo lắm…”

Nhị Nha hờ hững nhìn hắn: “Nhìn ra được”.

Diệp Quân: “…”

Nhị Nha vỗ vai hắn rồi bảo: “Yên tâm đi, chúng ta không bắt ngươi trả tiền đâu, dù sao ngươi vẫn còn nhỏ”.

Diệp Quân lắc đầu cười, không thể không nói cha hắn đỉnh thật đấy, mượn đồ xong để con trai trả?

Người bình thường chắc chắn không làm được chuyện này.

Nhị Nha đột nhiên bảo: “Cháu trai, đi trộm mộ… à không đúng, đi khảo cổ không?”

Diệp Quân bất ngờ: “Khảo cổ?”

Nhị Nha gật đầu: “Đi tìm động phủ bí cảnh cổ xưa, đa phần những động phủ ấy đều không có chủ, chỉ cần tìm được thì sẽ là của chúng ta, khi mẹ ngươi chưa giàu cũng tới đó đấy…”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Tiểu Bạch hưng phấn quơ móng vuốt.

Diệp Quân ngờ vực nhìn Nhị Nha, Nhị Nha liếm kẹo hồ lô rồi bảo: “Ý của ta là mẹ ngươi có rất nhiều thứ thú vị, nhất là thứ có thể nổ”.

Diệp Quân: “…”

Nhị Nha nhìn hắn: “Đi không?”

Diệp Quân lập tức đáp: “Đi!”

Đương nhiên là đi rồi!

Đi theo hai bà cô tổ này không muốn phát tài cũng khó.

Dường như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân lại nói: “Nhưng phải chờ ta vài ngày đã, chờ ta giải quyết xong việc rồi đi cùng hai người, có được không?”

Nhị Nha gật đầu: “Được!”

Trên mặt Diệp Quân hiện lên ý cười, trực giác nói cho hắn biết hắn sắp phát tài rồi.

Bởi vì thứ bình thường thì hai bà cô này không coi trọng, chẳng hạn như Tổ Mạch, nhưng hắn lại coi trọng.

Diệp Quân chuẩn bị thành lập một thế lực lớn, một thế lực độc lập với nhà họ Dương và nhà họ Diệp, thế lực chỉ thuộc về bản thân hắn.
 
Chương 2858


Chương 2858

Hiện giờ hắn đã có số vốn này.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thần Dã: “Tiền bối, Sơn Hải Giới có bao nhiêu cường giả?”

Rõ ràng Thần Dã cũng hiểu ý Diệp Quân, trầm giọng bảo: “Ý ngươi là…”

Diệp Quân nói: “Bây giờ thực lực của tiền bối mạnh nhất Sơn Hải Giới, thống nhất Sơn Hải Giới chắc chắn không thành vấn đề… Ta nói thẳng hơn nhé, ta muốn sau khi tiền bối thống nhất Sơn Hải Giới hãy để Yêu tộc của Sơn Hải Giới đi theo ta”.

Thần Dã im lặng.

Phục tùng!

Đại yêu ở Sơn Hải Giới ngang ngược khó thuần phục, muốn chúng thuần phục một con người chắc chắn còn khó hơn lên trời, cho dù là ông ta cũng không muốn thuần phục con người lắm.

Nhưng ông ta biết rất rõ, có lẽ đây là cơ hội của ông ta và tất cả yêu thú ở Sơn Hải Giới, một cơ hội cực kỳ lớn.

Trong chư thiên thế giới, thực lực của Sơn Hải Giới chỉ có thể xem là tầm trung, so với các thế lực khu vực Cổ Hoang và nhà họ Thần thì còn kém xa, nhưng bây giờ nếu đi theo Diệp công tử trước mắt thì chắc chắn thực lực của Sơn Hải Giới sẽ tăng lên rất nhiều, điều này chắc chắn không phải nghi ngờ, bởi vì Diệp công tử này có tiền, hơn nữa còn có Tiểu Tháp bí ẩn.

Thấy Thần Dã im lặng, Diệp Quân cười hỏi: “Tiền bối cảm thấy khó xử à?”

Thần Dã gật đầu: “Đám yêu thú ấy ngang ngược khó hàng phục, chưa chắc chúng đã thuần phục nhân loại”.

Diệp Quân nhìn Thần Dã: “Thật ra thái độ của chúng không quan trọng, quan trọng là thái độ của tiền bối”.

Thần Dã im lặng.

Đương nhiên ông ta biết ý của Diệp Quân, nếu ông ta chịu thuần phục thì chắc chắn hầu hết yêu thú của Sơn Hải Giới cũng sẽ đồng ý nghe theo.

Nhưng ông ta vẫn không muốn lắm.

Diệp Quân cũng hiểu ý Thần Dã, hắn cười bảo: “Bây giờ tiền bối đang là cảnh giới Thần Đạo bốn phần thần tính à?”

Thần Dã gật đầu.

Diệp Quân tiếp tục hỏi: “Sơn Hải Giới có bao nhiêu yêu thú cảnh giới Thần Đạo?”

Thần Dã suy nghĩ rồi đáp: “Chắc có ít nhất là ba”.

Diệp Quân nói: “Thế này đi, ta giúp tiền bối tăng lên cảnh giới Thần Đạo năm phần thần tính hoặc thậm chí là sáu phần, còn ba cường giả Yêu tộc kia, ta cũng sẽ giúp họ tăng thần tính”.

Cảnh giới Thần Đạo sáu phần thần tính!

Thần Dã cười khổ.

Phải thừa nhận là ông ta hơi rung động.

Bởi vì ông ta biết rõ chỉ dựa vào bản thân ông ta mà muốn đạt tới sáu phần thần tính thực sự rất khó, cho dù là năm phần thần tính cũng rất khó rồi, dù sao ông ta cũng không có nhiều Tổ Mạch, càng không có thần bảo tu luyện nghịch thiên.

Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể cân nhắc”.

Thần Dã khẽ gật đầu: “Ta về thương lượng với họ xem ý họ thế nào”.

Diệp Quân cười: “Được”.

Thần Dã quay người rời đi.
 
Chương 2859


Chương 2859

Diệp Quân đưa Nhị Nha và Tiểu Bạch về Tiểu Tháp, trong Tiểu Tháp, Diệp Quân ngồi khoanh chân, hai mắt từ từ khép lại.

Những trận chiến trong khoảng thời gian này khiến bây giờ hắn cũng có cảm giác mình sắp đột phá, vì thế hắn quyết định tập trung vào cảnh giới, nâng cảnh giới của mình lên một tầng nữa.

Diệp Quân lấy Tổ Mạch ra, sau đó bắt đầu điên cuồng hấp thu Tổ Nguyên.

Còn Ngao Thiên Thiên thì ngày này tu luyện cùng Nhị Nha, bây giờ có Nhị Nha ở đây đúng là cơ hội ngàn năm khó gặp, nhất là Tiểu Bạch cũng ở đây, tu luyện cùng hai bà cô tổ này thật sự quá tuyệt, bây giờ Ngao Thiên Thiên đang rất sướng, bởi vì thi thoảng hai bà cô tổ này lại tặng bảo bối cho cô ấy…

Mục tiêu hiện giờ của Ngao Thiên Thiên là cảnh giới Nhân Đạo!

Ngày hôm nay, Nhị Nha đưa Tiểu Bạch đến một bờ biển, hai người nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng, chính là cô gái trong chiếc quan tài mà họ cướp đi.

Nhìn thấy Nhị Nha và Tiểu Bạch, cô gái hơi ngạc nhiên.

Nhị Nha nhìn cô gái rồi hỏi: “Ngươi không muốn làm vợ của cháu trai ta à?”

Cô gái váy trắng mỉm cười lắc đầu.

Nhị Nha đến bên cô gái váy trắng, liếm kẹo rồi nói tiếp: “Ta nghe cháu trai nói ngươi mất trí nhớ rồi à?”

Cô gái váy trắng gật đầu: “Ký ức trước đây không còn nữa rồi”.

Nhị Nha nói: “Để ta giúp ngươi xem thử”.

Nói xong cô bé kéo tay cô gái váy trắng, sau đó một luồng thần thức bay vào thần hải của cô gái, chẳng mấy chốc Nhị Nha đã nhíu mày.

Cô gái váy trắng hỏi: “Làm sao thế?”

Nhị Nha rút tay về: “Trong thần hải của ngươi có một cánh cửa, ký ức của ngươi hẳn là đã bị cánh cửa đó phong ấn”.

Cô gái váy trắng hỏi: “Ngươi có cách gì không?”

Nhị Nha gật đầu: “Có, một đấm của ta là có thể phá vỡ cánh cửa đó rồi, nhưng ngươi sẽ bị thương, bởi vì cánh cửa đó gắn liền với ngươi”.

Cô gái váy trắng không nói gì.

Nhị Nha liếm kẹo rồi nói tiếp: “Cánh cửa đó có thể là do ngươi tự tạo nên”.

“Hả?”

Cô gái váy trắng hơi giật mình: “Ta tự tạo nên ư?”

Nhị Nha gật đầu: “Đúng, vì cánh cửa đó hợp nhất với cơ thể ngươi”.

Cô gái váy trắng hơi khó hiểu: “Vì sao ta lại tự phong ấn ký ức của mình chứ?”

Nhị Nha ngẫm nghĩ rồi đáp: “Có thể là do ăn no rửng mỡ”.

Cô gái váy trắng: “…”

Nhị Nha lại lấy ra một que hồ lô nữa: “Cháu trai ta nói sau khi nó đột phá sẽ đưa ngươi đi gặp Đà Quan lão nhân đó, khi ấy chắc ngươi sẽ biết thân thế của mình thôi”.

Cô gái váy trắng gật đầu: “Cảm ơn mọi người”.

Nhị Nha nhìn cô gái váy trắng lần nữa sau đó rời đi cùng Tiểu Bạch.

Cô gái váy trắng chợt lên tiếng: “Vì sao ta lại thấy ngươi rất nguy hiểm nhỉ?”

Nhị Nha không ngoảnh đầu lại: “Dù ngươi phong ấn ký ức của mình vì lý do gì thì chúng ta cũng chẳng quan tâm, nhưng ngươi hãy nhớ cháu trai là người của nhà chúng ta, nó không làm hại ngươi, vậy nên ngươi cũng không được làm tổn thương nó, nếu không ta sẽ đánh vỡ đầu ngươi đấy!”

Cô gái váy trắng nhìn Nhị Nha rời đi, ánh mắt lóe lên, không biết đang nghĩ gì.
 
Chương 2860


Chương 2860

Tu luyện không có thời gian, chớp mắt đã mười năm trôi qua.

Lúc này Diệp Quân đang ngồi khoanh chân trên đất như vị hòa thượng ngồi thiền, trên người hắn không có bất kỳ khí tức nào.

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, trong mắt có vẻ từng trải, đồng thời từng luồng khí thế đáng sợ dâng lên từ trong cơ thể hắn.

Cảnh giới Đế Quân!

Mười năm qua hắn đã hấp thu vô số Tổ Nguyên, hơn nữa đều là Tổ Nguyên cực phẩm, mà cho dù như thế hắn cũng cần mười năm mới có thể đột phá.

Phải nói là càng lên cao càng khó.

Diệp Quân phất tay áo, khí thế xung quanh đều biến mất.

Hắn nhìn xung quanh, giây tiếp theo, người hắn rung lên, tới một đỉnh núi. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, trong đám mây, Ngao Thiên Thiên đã khôi phục bản thể, đang yên lặng nằm trong biển mây, mà xung quanh cô ấy cũng có từng luồng khí đáng sợ từ sức mạnh của rồng.

Diệp Quân chấn động, chẳng lẽ Ngao Thiên Thiên cũng sắp đột phá?

Đúng lúc này, như cảm nhận được điều gì, Diệp Quân ra khỏi Tiểu Tháp, Triệu Lão xuất hiện trước mặt hắn, ông ta còn dẫn theo cả trăm người tới cùng nữa.

Hơn trăm người phía sau Triệu Lão đều nhìn Diệp Quân với vẻ cảnh giác, phức tạp, còn có cả oán hận mơ hồ.

Bọn họ đều là người của Đạo Thị, mà họ đã biết chính người trước mắt này đã tiêu diệt Đạo Thị.

Triệu Lão đi tới trước mặt Diệp Quân: “Những người này đều là người phụ trách của Đạo Thị, vẫn có một số người không muốn đến… bọn họ muốn…”

Diệp Quân cười hỏi: “Muốn làm phiên vương à?”

Triệu Lão gật đầu.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Giết đi”.

Triệu Lão giật thót, những người khác cũng sửng sốt.

Diệp Quân nói: “Ghi hết những người không đến lại rồi giết”.

Triệu Lão hoàn hồn xong thì vội gật đầu: “Được”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía những người quản lý Đạo Thị: “Từ hôm nay trở đi, Đạo Thị do nhà họ Dương ta quản lý, mọi quy tắc trước đây đều hủy bỏ, ta sẽ thông báo quy tắc mới cho các ngươi. Nếu các ngươi không muốn ở lại có thể tự rời đi, nhưng không được lấy một xu một cắc nào của Đạo Thị thuộc quyền quản lý của các ngươi”.

Nói rồi hắn nhìn quanh mọi người: “Ai muốn đi thì bây giờ có thể đi”.

Mọi người nhìn nhau rồi rất nhanh, một người đàn ông trung niên mặc áo bào đen chầm chậm bước ra, ông ta chắp tay nói: “Diệp công tử, chúng ta lựa chọn rời khỏi Đạo Thị”.

Nói xong ông ta quay người rời đi.

Mà phía sau ông ta, hơn trăm người cũng đều quay người bỏ đi.

Thấy khung cảnh trước mắt sắc mặt Triệu Lão lập tức trở nên khó coi.

Ông ta không ngờ những người này đều chọn rời đi.

Chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt?

Nhưng sau đó ông ta phát hiện những người này không phải đang lạt mềm buộc chặt mà là thật sự chọn rời đi, thấy thế, ông ta lập tức nhíu mày tỏ vẻ nghi ngờ.
 
Chương 2861


Chương 2861

Diệp Quân cũng không ngăn cản, mặc cho những người này rời đi.

Đối với hắn thì hắn thật sự không hề thiếu nhân tài, Tần Quan đào tạo ra rất nhiều nhân tài, muốn quản lý một Đạo Thị là chuyện quá đơn giản.

Triệu Lão chần chừ một lúc rồi nói: “Diệp thiếu…”

Diệp Quân cười nói: “Không sao đâu Triệu Lão, ông giúp ta theo dõi bọn họ, nếu bọn họ dám mang đồ của Đạo Thị đi thì thẳng tay giết”.

Triệu Lão gật đầu: “Được!”

Nói xong ông ta xoay người rời đi.

Diệp Quân nhìn mọi người đang rời đi ở phía xa, sau đó cũng xoay người đi mất.



Ở bên kia, Triệu Lão tìm đến mọi người.

Triệu Lão nhìn về phía người đàn ông trung niên dẫn đầu, trầm giọng nói: “Nhược Trấn, ngươi có ý gì?”

Người đàn ông trung niên tên Nhược Trấn cất giọng lạnh nhạt: “Triệu Lão, ông cảm thấy hắn ta có thể đối phó với khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc ư?”

Triệu Lão im lặng.

Dù thực lực mà Diệp Quân thể hiện ra vô cùng kinh khủng, nhưng dù sao đó cũng là khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc!

Thế lực lớn siêu cấp chân chính!

Nói thật thì ông ta cũng không có lòng tin tuyệt đối.

Nhưng ông ta biết Diệp công tử kia không hề kiêng sợ khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc.

Nhược Trấn cười khẩy: “Một tiểu tử vắt mũi chưa sạch lại vọng tưởng khống chế Đạo Thị, nếu hắn ta hạ mình tôn trọng chúng ta một chút, trả thù lao phong phú hơn, có lẽ chúng ta sẽ suy xét đến chuyện có ở lại hay không, nhưng hắn ta vẫn luôn tỏ vẻ kiêu căng ngạo mạn như chúng ta cần hắn ta giữ mình lại vậy, đúng là buồn cười”.

Triệu Lão nhìn mọi người, thấy bọn họ đều có vẻ căm phẫn thì lắc đầu không nói gì thêm nữa.

Đám ngu xuẩn này là chưa thấy rõ tình thế!

Nhưng ông ta cũng có thể hiểu được, bình thường mấy người này kiêu căng đã quen, bây giờ đương nhiên không thích thấy người khác kiêu ngạo.

Có lẽ Diệp công tử kia không thể thắng được khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc, nhưng muốn tiêu diệt những người trước mắt vẫn là dễ như trở bàn tay.

Triệu Lão không nói gì thêm mà xoay người rời đi.

Nhược Trấn chợt nói: “Triệu Lão, ông thật sự muốn đi tới cùng với hắn ư?”

Triệu Lão xoay người nhìn về phía Nhược Trấn, Nhược Trấn nhìn chằm chằm ông ta: “Theo ta được biết khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc sắp có động tĩnh rồi. Khi đó có lẽ Diệp công tử này sẽ chết, bây giờ ông quay đầu vẫn còn kịp, nếu không đến lúc đó có hối hận cũng đã muộn rồi…”

Triệu lão lắc đầu, không nhiều lời thêm mà xoay người rời đi.

Nhược Trấn cười khinh thường: “Tự tìm đường chết”.

Sau đó dẫn mọi người rời đi.

Bọn họ cho rằng chắc chắn khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc sẽ không bỏ qua, mà nhất định Diệp công tử kia cũng sẽ không chống lại được hai thế lực lớn này, chỉ cần đến lúc đó Diệp Quân bị gi ết chết thì Đạo Thị vẫn sẽ nằm trong tay bọn họ.

Bọn họ hoàn toàn có thể im lặng theo dõi tình hình làm ngư ông đắc lợi.
 
Chương 2862


Chương 2862

Chương 2862

Diệp Quân trở lại vũ trụ Thần Nhất, hắn dẫn theo Nhị Nha và Tiểu Bạch đi tới tinh không nơi Đà Quan lão nhân đang ở một lần nữa!

Đà Quan lão nhân vẫn còn ở đây!

Dẫu sao kiếm khí của cô gái váy trắng cũng đã trói buộc lại ông ta ở nơi này.

Thấy ba người nhóm Diệp Quân, sắc mặt Đà Quan lão nhân thoáng chốc thay đổi, ông ta hơi hoảng sợ nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch: “Các người…”

Đương nhiên ông ta sẽ không quên đây là hai người đã cướp quan tài mà ông ta bảo vệ đi trước đây.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, lạnh nhạt nói: “Chúng ta làm sao?”

Đà Quan lão nhân: “…”

Diệp Quân đột nhiên nói: “Ông già, ta muốn hỏi thăm ông chuyện này”.

Nghe thấy thế Đà Quan lão nhân quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, khi nhìn thấy hắn, ông ta nhất thời sa sầm mặt: “Ngươi…”

Diệp Quân lập tức gọi cô gái váy trắng ra, khi nhìn thấy cô gái váy trắng sắc mặt Đà Quan lão nhân thoáng chốc thay đổi.

Diệp Quân hỏi: “Cô ta là ai”.

Sắc mặt Đà Quan lão nhân tái mét, ông ta cúi đầu không dám nói một lời.

Ánh mắt Diệp Quân dần trở nên lạnh như băng: “Ta cho ông một cơ hội cuối cùng”.

Đương nhiên hắn không có chút thiện cảm nào với ông già trước mắt cả, lúc trước người này không nói một lời đã muốn đánh hắn. Lúc đó hắn không đánh lại nên chỉ có thể chọn chạy trốn, mà lần này hắn đến đây không chỉ là muốn hỏi lai lịch của cô gái này mà còn muốn trả thù nữa.

Nhưng hắn không ngờ người này lại bị nhốt ở đây.

Thấy sát khí loé lên trong mắt Diệp Quân, Đà Quan lão nhân thầm thấy sợ hãi, ông ta nhìn thoáng qua cô gái váy trắng, chần chừ một lúc rồi nói: “Cô ta là người của nhà họ Thần”.

Diệp Quân cau mày: “Nhà họ Thần?”

Đà Quan lão nhân gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Cùng một gia tộc với Thần Nhất ư?”

Đà Quan lão nhân lại gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân quay đầu nhìn thoáng qua cô gái váy trắng: “Nàng là người của Thần tộc à?”

Nhưng Đà Quan lão nhân lại lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Quân cau mày, Đà Quan lão nhân vội vàng nói: “Ta chỉ biết cô ta đến từ nhà họ Thần chứ không biết cô ta có người trong tộc của Thượng Thần Thần Nhất hay không…”

Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Là Thần Nhất bảo ông trông chừng cô ta sao?”

Đà Quan lão nhân gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân thắc mắc: “Tại sao?”

Đà Quan lão nhân lắc đầu: “Thượng Thần chỉ bảo ta trông chừng cô ta chứ không cho ta biết lý do tại sao, nhưng… Thượng Thần có căn dặn chỉ cần cô ta tỉnh lại thì ta có thể rời đi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn cô gái váy trắng hơi mờ mịt bên cạnh mình, khẽ thở dài, xem ra nếu muốn hiểu rõ hoàn toàn lai lịch của cô gái này thì chỉ có thể đi đến nhà họ Thần trong truyền thuyết kia thôi.

Nhưng hắn cũng biết quan hệ giữa Thần Nhất và nhà họ Thần này không được hoà thuận lắm, nếu cứ thế dẫn cô gái này đến đó e rằng sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng cũng không thể để cô gái này ở bên cạnh mãi được!
 
Chương 2863


Chương 2863

Đà Quan lão nhân muốn nói lại thôi.

Diệp Quân nhìn về phía ông ta: “Nói đi”.

Đà Quan lão nhân trầm giọng nói: “Chắc chắn là cô ta đến từ nhà họ Thần, nhưng Thượng Thần từng nói có trở về nhà họ Thần hay không là do cô ta tự quyết định…”

Nói đến đây ông ta nhìn về phía cô gái váy trắng.

Cô gái váy trắng im lặng một lúc lâu rồi nói: “Trở về”.

Dứt lời cô ta nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc, sau đó vẫn quyết định giúp người giúp cho trót: “Ta dẫn cô đến nhà họ Thần một chuyến, nhưng mà… theo ta được biết quan hệ giữa Thần Nhất và nhà họ Thần không hoà thuận cho lắm, vì thế e rằng quan hệ giữa cô và nhà họ Thần cũng thế, chuyến đi lần này có thể sẽ gặp rất nhiều biến cố…”

Cô gái váy trắng gật đầu: “Ta biết, nhưng ta vẫn muốn đi về xem sao, vì chỉ có trở về nơi đó ta mới có thể biết được rốt cuộc ta là ai”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy thì đi đến nhà họ Thần một chuyến thôi!”

Dứt lời hắn nhìn về phía Đà Quan lão nhân trước mặt: “Ông biết làm sao để trở về nhà họ Thần không?”

Đà Quan lão nhân lắc đầu: “Không biết, ta chưa đến nhà họ Thần bao giờ cả”.

Diệp Quân gật đầu sau đó muốn dẫn mọi người rời đi.

Chỉ có thể đi tìm Triệu Lão thôi.

Lúc này Đà Quan lão nhân chợt nói: “Đợi đã!”

Diệp Quân xoay người nhìn về phía Đà Quan lão nhân, ông ta chần chừ một lúc rồi nói: “Có thể tha cho ta không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không thể”.

Sau đó hắn dẫn Nhị Nha, Tiểu Bạch và cô gái váy trắng rời đi.

Nét mặt Đà Quan lão nhân trở nên cứng đờ, đợi sau khi mấy người nhóm Diệp Quân đi xa, sắc mặt ông ta thoáng chốc trở nên u ám: “Hãy đợi đó! Đợi đó!”

Nói xong ông ta chậm rãi nhắm mắt lại, gằn giọng nói: “Kiếm khí đáng chết này, người phụ nữ chết tiệt…”

Còn chưa nói hết câu thì kiếm khí trong người ông ta đột nhiên rung lên.

Oanh!

Đà Quan lão nhân cứ thế bị giế t chết.

Đà Quan lão nhân: “…”



Ở một nơi khác, Diệp Quân dẫn cô gái váy trắng và Nhị Nha chậm rãi bước đi trong tinh không.

Diệp Quân quay đầu nhìn cô gái váy trắng bên cạnh, thấy nét mặt ủ rũ và dáng vẻ im lặng không nói một lời của cô ta, hắn chần chừ một lúc rồi nói: “Cô đừng suy nghĩ nhiều, đợi đến nhà họ Thần rồi có lẽ cô sẽ biết được mình là ai thôi”.

Cô gái váy trắng ngẩng đầu nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Không có gì”.

Cô gái váy trắng hơi do dự, sau đó nói: “Chúng ta đi đến nhà họ Thần có thể sẽ gặp phiền phức gì không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể là sẽ có”.

 
 
Chương 2864


Chương 2864

Cô gái váy trắng nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Chúng ta chỉ đến để hỏi về thân thế của cô chứ cũng không gây chuyện, cho nên chắc sẽ không có vấn đề to tát gì đâu, nếu bọn họ thật sự muốn đánh chúng ta thì chúng ta cứ bỏ chạy thôi”.

Cô gái váy trắng nở nụ cười, nói một cách chân thành: “Cảm ơn”.

Diệp Quân nhanh chóng tìm đến Triệu Lão.

“Ngươi muốn đi đến nhà họ Thần ư?”

Sau khi nghe thấy ý muốn của Diệp Quân, Triệu Lão nhất thời tỏ vẻ kinh ngạc.

Diệp Quân gật đầu.

Triệu Lão trầm giọng nói: “Muốn đến nhà họ Thần rất khó”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao lại như thế?”

Triệu Lão trầm giọng nói: “Nhà họ Thần không cho phép người bên ngoài đi vào, vì thế nếu người ngoài không được mới thì hoàn toàn không thể tiến vào địa bàn của bọn họ, nếu tự tiện xông vào địa bàn của bọn họ… có thể sẽ dẫn đến hiểu lầm”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Gửi thiệp thăm hỏi đến trước?”

Triệu Lão gật đầu: “Đây cũng có thể xem là một cách hay”.

Diệp Quân gật đầu: “Ông làm giúp ta đi”.

Triệu Lão đáp: “Được!”

Dứt lời ông ta xoay người rời đi.

Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha bên cạnh, cười nói: “Đợi sau khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện chúng ta sẽ đi khảo cổ”.

Nói thật thì bây giờ hắn cũng rất chờ mong việc đi khảo cổ.

Hắn muốn nhanh chóng tạo dựng nên một thế lực khổng lồ, mà việc đó cần phải tiêu tốn rất nhiều tiền của, dù bây giờ hắn rất giàu có nhưng tiền bạc vẫn nên có càng nhiều càng tốt chứ.

Đặc biệt sau lần tu luyện thăng cấp này, hắn càng cảm thấy tiền thật sự rất quan trọng.

Lần này hắn có thể thăng cấp lên cảnh giới Đế Quân đều là nhờ có đủ tài nguyên và Tổ Nguyên, nếu không hắn muốn đạt tới cảnh giới này là một chuyện vô cùng khó khăn.

Không chỉ hắn mà việc tu luyện của Ngao Thiên Thiên cũng cần rất nhiều tài nguyên, đặc biệt là bây giờ cô ấy muốn đột phá cảnh giới Nhân Đạo, mỗi ngày đều tiêu tốn một lượng Tổ Nguyên khổng lồ.

Không thể không nói nuôi một cô vợ thật sự rất tốn tiền.

Lúc này, Triệu Lão vừa rời đi trước đó đã quay lại.

Sắc mặt ông ta hơi khó coi.

Diệp Quân hơi bất ngờ: “Sao thế?”

Triệu Lão sa sầm mặt: “Nhà họ Thần nói Diệp công tử không có tư cách thăm hỏi bọn họ”.

Không có tư cách!

Nghe thấy lời nói của Triệu Lão, Diệp Quân thoáng sửng sốt, sau đó thì lắc đầu cười khẽ.

Triệu Lão trầm giọng nói: “Nhà họ Thần này đúng là ngông cuồng”.

Nhưng Diệp Quân lại cười nói: “Không cho thăm hỏi thì thôi”.

Triệu Lão chần chừ một lúc rồi hỏi: “Diệp công tử không tức giận sao?”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Tức giận gì chứ? Người ta không cho ta đến thăm hỏi thì ta phải tức giận à?”

Dứt lời hắn nhìn về phía cô gái váy trắng bên cạnh: “Tạm thời chúng ta không thể đi đến nhà họ Thần này được, sau này ta sẽ giúp cô suy nghĩ cách để tìm ra thân thế của mình”.
 
Chương 2865


Chương 2865

Cô gái váy trắng gật đầu: “Ta đều nghe theo ngươi”.

Diệp Quân nhìn về phía Triệu Lão: “Những người quản lý của Đạo Thị kia đã rời đi chưa?”

Triệu Lão trầm giọng nói: “Có vài người đã đi, có vài người thì…”

Nói đến đây thì ông ta im lặng.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Người không muốn rời đi cứ thẳng tay gi ết chết”.

Triệu Lão vội vàng gật đầu: “Ta sẽ lập tức đi ngay”.

Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.

Với thực lực của Triệu Lão, những người quản lý kia hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ta.

Mà lúc này thời không bên cạnh Diệp Quân đột nhiên hơi chấn động, sau đó có bốn người chậm rãi xuất hiện.

Người dẫn đầu chính là Thần Dã kia.

Sau lưng Thần Dã còn có ba người đi theo, cả ba đều là cao thủ cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa đều là yêu thú.

Rõ ràng ba vị này là đại lão trong Sơn Hải Giới.

Diệp Quân khẽ mỉm cười nhìn về phía Thần Dã: “Tiền bối”.

Thần Dã gật đầu rồi giới thiệu: “Ba người ở bên cạnh ta lần lượt là Khâu Cổ, Đạo Cơ, Lễ Trấn… Đều là cao thủ cảnh giới Thần Đạo ba phần thần tính”.

Ba người hơi chắp tay với Diệp Quân.

Đương nhiên bọn họ không dám coi thường loài người khiến Thần Dã cũng phải kính trọng này, hơn nữa bọn họ còn biết Đạo Thị là do thiếu niên trước mắt tiêu diệt, không chỉ có thế mà hắn còn đích thân gi ết chết Đạo Nhiên, thực lực này bọn họ còn thua xa.

Diệp Quân nói: “Mọi người quyết định thế nào?”

Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Thần Dã trầm giọng nói: “Tiểu hữu, ta muốn trở lại Sơn Hải Giới, không có ý định nhúng tay vào chuyện bên ngoài nữa”.

Cuối cùng ông ta vẫn chọn không tiếp tục đi theo Diệp Quân.

Dù Diệp Quân có thể mang đến cho ông ta rất nhiều thứ, nhưng ông ta biết rất rõ con đường phía trước sẽ rất nguy hiểm. Vì tiếp theo chắc chắn Diệp Quân sẽ chiến đấu với Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang, còn có Chúng Thần Điện ở vũ trụ Thần Nhất kia nữa.

Lợi ích rất lớn nhưng nguy hiểm cũng tương đương, vì thế ông ta không muốn chọn mạo hiểm thêm nữa.

An phận thoả mãn với những gì mình đang có là đủ rồi.

Với thực lực của ông ta bây giờ thì chậm rãi kiên trì đến năm phần thần tính cũng không khó.

Nghe thấy lời của Thần Dã, Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Ta hiểu rồi”.

Nói xong hắn nhìn về phía ba vị yêu thú sau lưng Thần Dã.

Thần Dã nói: “Họ muốn gặp ngươi một lần, sau đó mới quyết định có đi theo ngươi hay không”.

Khâu Cổ bước ra, trầm giọng nói: “Diệp công tử, cậu thật sự có thể giúp chúng ta nâng cao thần tính sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
 
Chương 2866


Chương 2866

Có Tiểu Tháp và Tổ Mạch, chỉ cần không phải người quá ngu xuẩn thì muốn tăng thần tính đương nhiên không phải quá khó khăn, mà những người trước mắt có thể đi đến ngày hôm nay chắc chắn đều không phải những người ngu ngốc.

Khâu Cổ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Có thể chứng minh cho chúng ta thấy không?”

Diệp Quân cười đáp: “Có thể”.

Dứt lời hắn lập tức đưa ba vị yêu thú vào trong Tiểu Tháp, vừa tiến vào bên trong, sắc mặt ba người nhóm Khâu Cổ đều lập tức thay đổi.

Thật ra trước khi đến Thần Dã cũng đã cho họ biết chuyện Tiểu Tháp rồi, nhưng họ vẫn hơi không tin nên muốn đích thân đến xem thử.

Mà lúc này nét mặt ba người đều vô cùng nặng nề, họ không ngờ trên đời thật sự có một thần vật kinh khủng như thế.

Sau nỗi khiếp sợ thì chính là cảm giác hưng phấn bủa vây, vì họ phát hiện linh khí nơi này rất dồi dào, bên ngoài hoàn toàn không thể nào sánh bằng. Lúc này họ mới thật sự tin tưởng Diệp Quân không phải đang lừa gạt họ mà thật sự có thể giúp họ nâng cao thần tính.

Diệp Quân nhìn Khâu Cổ dẫn đầu: “Thấy thế nào?”

Khâu Cổ trầm giọng hỏi: “Diệp công tử, kẻ thù của cậu là…”

Diệp Quân nhất thời cau mày.

Thấy cảnh này, Khâu Cổ thầm hoảng hốt, vội vàng nói: “Ý của ta là chúng ta cần phải đi theo cậu bao lâu?”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Được rồi, ba vị vẫn nên trở về Sơn Hải Giới cùng Thần Dã tiền bối thì hơn”.

Dứt lời, hắn lập tức đưa ba người ra khỏi Tiểu Tháp.

Cả ba yêu thú đều ngơ ngác.

Chuyện gì thế này?

Diệp Quân cũng không nói chuyện với họ nữa mà chắp tay với Thần Dã: “Tiền bối, hẹn gặp lại sau”.

Sau đó, hắn dẫn Nhị Nha, Tiểu Bạch và cô gái váy trắng xoay người rời đi.

Thần Dã nhìn Diệp Quân đã đi xa với nét mặt phức tạp.

Khâu Cổ trầm giọng hỏi: “Thần Dã, hắn làm thế là sao?”

Thần Dã nhẹ giọng nói: “Thật ra hắn hoàn toàn không cần chúng ta giúp đỡ… Có thể nói là nếu chúng ta gia nhập, đương nhiên là hắn sẽ vui vẻ, nhưng không có chúng ta gia nhập cũng không ảnh hưởng gì đến hắn cả”.

Ba người nhóm Khâu Cổ im lặng.

Thần Dã quay đầu nhìn về phía Khâu Cổ: “Khâu Cổ, với thiên phú và tài nguyên của các ngươi hiện tại, các ngươi cảm thấy mình cần bao lâu để đạt được năm phần thần tính?”

Khâu Cổ im lặng một lúc lâu mới nói: “Không biết”.

Thần Dã nhẹ giọng nói: “Nhưng nếu ngươi đi theo hắn thì chưa đến một trăm năm, chắc chắn các ngươi có thể thăng cấp một lần nữa… Nhưng ngươi có thể mang đến gì cho hắn? Ngươi mắc phải một sai lầm là còn chưa giúp đỡ hắn đã bắt đầu nói điều kiện rồi…”

Nói đến đây ông ta lắc đầu: “Ngươi nghĩ gì thế”.

Khâu Cổ cười khổ: “Ta không muốn mãi mãi khuất phục trước một người”.

Đối với yêu thú của Yêu tộc, phục tùng một người có thể nói là chuyện vô cùng xấu hổ.

Thần Dã im lặng.
 
Chương 2867


Chương 2867

Đúng thế, dù thực lực của Sơn Hải Giới thua xa khu vực Cổ Hoang nhưng dù gì cũng từng chiến đấu với khu vực Cổ Hoang, nếu bây giờ phục tùng một người thì bọn họ đều không thể chấp nhận được, cũng không thể vượt qua khúc mắc trong lòng mình.

Đây cũng là lý do Thần Dã từ chối.

Như nghĩ đến điều gì, Khâu Cổ đột nhiên nói: “Cô bé đi theo bên cạnh hắn trước đó là ác thú trong truyền thuyết ư?”

Thần Dã gật đầu.

Khâu Cổ hơi nghi ngờ: “Tại sao cô bé lại phục tùng trước một con người?”

Thần Dã lắc đầu cười khẽ: “Ngươi cảm thấy cô bé giống như đang phục tùng sao?”

Khâu Cổ chần chừ một lúc rồi đáp: “Hình như là không phải”.

Thần Dã cười nói: “Vị Diệp công tử này rất kính trọng cô bé, hơn nữa nếu xét theo vai vế, cô bé vẫn luôn gọi Diệp công tử là cháu trai, mà Diệp công tử cũng chưa từng cãi lại, không chỉ có thể mà còn ngầm chấp nhận điều này…”

Nói đến đây ông ta lắc đầu cười khẽ: “Thật ra ta cũng thấy rất nghi ngờ vấn đề này”.

Khâu Cổ trầm giọng nói: “Hắn có thể đối phó với khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc không?”

Thần Dã im lặng.

Không thể không nói, khoảng thời gian đi theo Diệp Quân này, thực lực của Diệp Quân và những người đứng sau hắn khiến ông ta vô cùng khiếp sợ, nhưng ông ta cũng không dám nói Diệp Quân có thể chống lại khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc, vì thực lực của hai thế lực này thật sự quá kinh khủng.

Hai thế lực siêu cấp này vẫn luôn cường đại từ thời xưa đến tận bây giờ, cũng chỉ đến thời đại Thần Nhất, khi mà Thần Nhất đứng trên đỉnh cao mới có thể chèn ép bọn họ một chút ma thôi.

Dù Diệp Quân rất yêu nghiệt nhưng rõ ràng hiện tại hắn không có thực lực đó.

Khâu Cổ bình tĩnh: “Thế thì chúng ta cứ mỏi mắt mong chờ đi”.

Nói thật thì ông ta cũng hơi khó chịu, phải biết rằng bọn họ cũng có cảnh giới Thần Đạo, bọn họ muốn giúp đỡ Diệp Quân đã xem như nể mặt hắn rồi.

Nhưng thái độ của Diệp Quân lại như thế thật sự khiến bọn họ hơi mất mặt.

Lúc này, thời không trước mặt bọn họ đột nhiên nổ tung, sau đó có một ông lão áo trắng chậm rãi bước ra.

Khi ông lão áo trắng này xuất hiện, sắc mặt mấy người Thần Dã đang có mặt đều thoáng chốc thay đổi, vì bọn họ cảm nhận được một uy áp đáng sợ, uy áp kia như hàng triệu ngọn núi lớn đè lên người bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy khó thở.

Ít nhất là sáu phần thần tính!

Thần Dã chợt nhìn về phía ngực trái của ông lão áo trắng, nơi đó có dấu ấn của một con yêu thú, nhìn thấy dấu ấn yêu thú này, Thần Dã lập tức nói với giọng điệu kinh ngạc: “Đây là… ông là người của khu vực Cổ Hoang…”

Khu vực Cổ Hoang!

Ông lão áo trắng nhìn Thần Dã đang dẫn đầu nhóm người: “Ngươi là Thần Dã đúng không?”

Thần Dã trầm giọng đáp: “Phải”.

Ông lão áo trắng lạnh lùng nói: “Bắt đầu từ bây giờ Sơn Hải Giới sẽ được khu vực Cổ Hoang tiếp quản, nếu mấy người các ngươi đã đạt tới cảnh giới Thần Đạo thì đi theo ta đến khu vực Cổ Hoang…”

Thần Dã hơi nghi ngờ: “Đi đến khu vực Cổ Hoang làm gì?”

Ông lão áo trắng cau mày: “Đương nhiên là để phục vụ cho yêu thần”.

Phục vụ cho yêu thần!
 
Chương 2868


Chương 2868

Thần Dã hơi ngơ ngác.

Mà lúc này Khâu Cổ kia chợt hỏi: “Phục vụ cho yêu thần có thể nhận được lợi ích gì?”

“Láo xược!”

Ông lão áo trắng đột nhiên quát to một tiếng, tiếng quát này vừa vang lên, Khâu Cổ kia đã lập tức như bị sét đánh liên tục lùi lại, trong miệng có máu tươi chảy ra.

Mấy người Thần Dã đều kinh ngạc.

Ông lão áo trắng lạnh lùng nhìn vào khuôn mặt tái mét của Khâu Cổ: “Phục vụ cho yêu thần là vinh hạnh của ngươi, ngươi lại còn đòi lợi ích, ngươi muốn chết đúng không?”

Khâu Cổ tỏ vẻ mơ hồ, tuy thầm thấy giận dữ nhưng cũng không dám nói gì.

Sắc mặt Thần Dã hơi khó coi, ông ta do dự một lúc rồi hỏi: “Các hạ, vì sao khu vực Cổ Hoang đột nhiên muốn tiếp quản Sơn Hải Giới vậy?”

Ông lão áo trắng lạnh lùng nhìn thoáng qua ông ta rồi nói: “Đây là quyết định của yêu thần”.

Thần Dã im lặng.

Ông lão lại nói: “Bây giờ các người lập tức đi theo ta đến khu vực Cổ Hoang, còn về Sơn Hải Giới thì chúng ta đã phái người tiếp quản rồi…”

Nói xong lão ta lạnh lùng nhìn Khâu Cổ ở cách đó không xa: “Còn nữa đừng nói ta không nhắc nhở các ngươi, đến khu vực Cổ Hoang rồi nên nhớ đừng hỏi nhiều, làm việc theo lệnh là được”.

Dứt lời lão ta xoay người biến mất ở phía xa.

Sắc mặt mấy người nhóm Khâu Cổ lập tức trở nên vô cùng khó coi!

Cả sắc mặt Thần Dã cũng không ngoại lệ, ông ta không ngờ khu vực Cổ Hoang này lại ngang ngược như thế…

Phục tùng khu vực Cổ Hoang!

Sắc mặt Thần Dã nhất thời trở nên hơi phức tạp.

Khâu Cổ đột nhiên gằn giọng nói: “Không bằng… chúng ta đi tìm Diệp công tử kia đi?”

Nhưng Thần Dã lại lắc đầu: “Đã muộn rồi”.

Ông ta hiểu rõ tính cách của Diệp Quân, lúc tốt thì rất tốt, lúc xấu thì vô cùng xấu xa, đặc biệt là lúc trở nên tàn nhẫn, có thể nói là tàn nhẫn vô cùng!

Bây giờ bọn họ đi tìm Diệp Quân chắc chắn Diệp Quân sẽ không cần.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thần Dã nhất thời cảm thấy khổ sở.

Khâu Cổ trầm giọng nói: “Khu vực Cổ Hoang đã xuất hiện… Có lẽ bọn họ sẽ đi tìm Diệp công tử này”.

Thần Dã nhẹ giọng nói: “Nếu như đoán không lầm thì có lẽ bọn họ đã đi rồi”.

Ở một nơi khác, Diệp Quân còn chưa đi bao lâu thì đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, hắn chợt dừng bước quay đầu nhìn lại.

Chỗ bên phải cách hắn mười mấy trượng có một người đàn ông trung niên mặc trường sam đang đứng đó.

Đối phương xuất hiện không chút tiếng động.

Người đàn ông mặc trường sam nhìn Diệp Quân: “Có thể nói chuyện một lát không?”

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Ông là người của Trấn tộc hay là khu vực Cổ Hoang?”

Người đàn ông cười nói: “Diệp công tử thử đoán xem?”

Diệp Quân lắc đầu: “Đừng giở mấy trò này ra, vào thẳng vấn đề luôn đi”.
 
Chương 2869


Chương 2869

Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Quân, nụ cười trên mặt ông ta dần biến mất: “Khu vực Cổ Hoang của chúng ta chiếm bốn phần lợi nhuận của Đạo Thị, mà bây giờ tất cả của cải của Đạo Thị đều nằm trong tay ngươi, ngươi phải đưa bốn phần lợi nhuận kia đây”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy chuyện Đạo Thị nhiều lần phái người giết ta thì phải tính sổ thế nào đây?”

Người đàn ông lắc đầu: “Chuyện này không liên quan gì đến chúng ta cả, chúng ta cho ngươi một ngày để suy nghĩ. Một ngày sau nếu người vẫn không chịu đưa, thì khu vực Cổ Hoang xin đảm bảo với ngươi, dù thế lực sau lưng ngươi như thế nào thì nó cũng sẽ biến mất khỏi cõi đời này, đương nhiên là kể cả ngươi nữa”.

Dứt lời ông ta xoay người rời đi.

“Đợi đã!”

Diệp Quân chợt cất lời.

Người đàn ông xoay người nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân chợt biến thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Kiếm Thanh Huyên!

Sắc mặt người đàn ông thoáng chốc thay đổi, ông ta không ngờ Diệp Quân trước mắt lại ra tay, mà đợi đến khi ông ta lấy lại tinh thần thì kiếm của Diệp Quân đã đến nơi.

Vụt!

Đầu của người đàn ông lập tức rơi xuống.

Máu tươi bắn khắp nơi!

Diệp Quân im lặng thu hồi nhẫn không gian của người đàn ông rồi nói: “Chưa từng có ai dám nói chuyện với ta như thế đâu”.

Dứt lời hắn xoay người rời đi.

Người đàn ông mặc trường sam: “…”

Vào khoảnh khắc gi ết chết người đàn ông, Diệp Quân đã biết hành động này có ý nghĩa thế nào.

Có nghĩa là khai chiến!

Nhưng chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề với hắn.

Hắn là một người sẵn sàng nói phải trái, nhưng hắn biết rõ cuộc đời này chỉ khi ngươi đủ mạnh người khác mới sẽ nói phải trái với ngươi.

Sau khi Diệp Quân rời đi không lâu, thời không nơi hắn đang ở chợt rung động, sau đó có hai người xuất hiện.

Một nam một nữa!

Cô gái mặc trường bào màu trắng, tóc buộc đuôi ngựa cực kỳ khí phách, xinh đẹp tuyệt trần, người đàn ông bên cạnh cô ta mặc một bộ áo gấm, dung mạo giống với cô ta khoảng sáu bảy phần, anh tuấn bất phàm.

Người đàn ông trầm giọng nói: “Tỷ tỷ, người này kiêu ngạo quá”.

Cô gái khẽ nhếch môi: “Đúng là rất kiêu ngạo, người của khu vực Cổ Hoang mà nói giết là giết… Đúng là không đơn giản”.

Người đàn ông nói: “Xem ra chúng ta cũng không thể nói chuyện với hắn ta được”.

Cô gái đột nhiên hỏi: “Đệ nói xem vì sao hắn dám phách lối như thế?”

Người đàn ông hờ hững đáp: “Tiêu diệt được đạo cung nên tự tin thái quá”.

Dứt lời, hắn ta lắc đầu: “Một đạo cung nho nhỏ có là cái gì đâu, có lẽ hắn ta cho rằng thực lực của Trấn tộc chúng ta và khu vực Cổ Hoang chỉ mạnh hơn đạo cung này một chút, vì thế mới có thể không kiêng nể gì như thế, tiếc là hắn ta nghĩ sai rồi. Một đạo cung nho nhỏ sao có thể so sánh với nền tảng của Trấn tộc chúng ta được”.
 
Chương 2870


Chương 2870

Cô gái lắc đầu: “Đệ sai rồi”.

Người đàn ông xoay người nhìn về phía cô gái, hắn ta cau mày: “Sai rồi?”

Cô gái bình tĩnh hỏi: “Nếu đệ đấu tay đôi với hắn ta thì đệ có bao nhiêu khả năng chiến thắng?”

Sắc mặt người đàn ông nhất thời trở nên khó coi.

Diệp Quân này là người đã gi ết chết chủ nhân Đạo Nhiên của Đạo Thị, mà Đạo Nhiên kia là cao thủ năm phần thần tính.

Thực lực của hắn ta bây giờ đương nhiên không phải đối thủ của cao thủ năm phần thần tính.

Cô gái bình tĩnh nói: “Trông hắn cũng không lớn tuổi nhưng lại có thực lực đáng sợ đến thế, đệ cảm thấy chuyện này có bình thường không?”

Người đàn ông lắc đầu: “Trên đời này không thể có một thế lực lớn siêu cấp thứ tư được, nếu có thì chúng ta không thể nào không biết”.

Nhưng cô gái lại lắc đầu: “Không thể nói một cách tuyệt đối như thế được, vũ trụ vô cùng rộng lớn, chuyện gì cũng có thể xảy ra”.

Người đàn ông trầm giọng hỏi: “Thế ý của tỷ là sao?”

Cô gái cười nói: “Lần này cha bảo chúng ta đến xử lý chuyện này rõ ràng là muốn rèn luyện chúng ta, đây là một cơ hội với hai tỷ muội chúng ta, nếu xử lý ổn thoả, sau này hai tỷ muội chúng ta sẽ có được nhiều cơ hội hơn, địa vị của chúng ta trong gia tộc cũng sẽ ngày càng ổn định…”

Nói đến đây, cô ta nhìn bóng lưng Diệp Quân đã rời đi ở phía xa: “Ta muốn đưa ra một quyết định to gan”.

Người đàn ông hơi ngạc nhiên: “Quyết định to gan?”

Cô gái gật đầu: “Đúng thế”.

Người đàn ông hơi tò mò: “Quyết định gì vậy?”

Nhưng cô gái chỉ cười chứ không nói.

Người đàn ông bĩu môi: “Lại tỏ thái độ này rồi”.

Diệp Quân quay về Đạo Thị lúc trước, vì nơi này có rất nhiều sức mạnh trận pháp của đại lão gia trì nên dù trải qua mấy lần đại chiến vẫn không bị huỷ diệt.

Nhưng bây giờ Đạo Thị đã không còn ai, cũng không có cửa hàng nào kinh doanh nữa.

Không chỉ có Đạo Thị này mà gần như tất cả Đạo Thị hiện tại đều trong trạng thái ngừng kinh doanh.

Không ai dám mở tiệm buôn bán vào lúc này.

Nguyên nhân đương nhiên là vì đạo cung vừa bị tiêu diệt, tất cả mọi người đều đang chú ý, theo dõi xem trong Diệp Quân, khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc thế lực nào sẽ chiến tháng.

Đương nhiên bọn họ đánh giá cao khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc hơn.

Diệp Quân nhìn Đạo Thị vắng vẻ, hắn biết hắn phải mau chóng nghĩ cách giải quyết triệt để chuyện của Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang, nếu không e rằng Đạo Thị này sẽ không hoạt động lại được nữa.

Vào lúc Diệp Quân chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có hai tiếng bước chân vang lên từ bên cạnh.

Diệp Quân xoay người nhìn lại, cách đó không xa có một nam một nữ chậm rãi đi tới.

Diệp Quân im lặng nhìn hai người.

Hai người đi tới trước mặt Diệp Quân, cười nói: “Chào Diệp công tử, ta tên Trấn Nam Tuyết, người bên cạnh là đệ đệ của ta Trấn Lăng”.
 
Chương 2871


Chương 2871

Trấn tộc!

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Có chuyện gì sao?”

Trấn Nam Tuyết chỉ vào cửa hàng nhỏ ở một bên: “Vào trong nói chuyện nhé?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được”.

Ba người tiến vào trong cửa hàng nhỏ, sau khi ngồi xuống, Trấn Nam Tuyết lấy một bầu rượu và ba cái chung ra, cô ta rót cho Diệp Quân một chung, sau đó cười nói: “Đây là tiên nhưỡng vạn năm của Trấn tộc ta, Diệp công tử nếm thử đi”.

Diệp Quân cũng không từ chối, hắn cầm chung rượu lên uống cạn, rượu vừa chảy xuống bụng, Diệp Quân đã có cảm giác như một ngọn lửa đang bốc cháy. Nhưng sau đó hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên, vì hắn phát hiện tu vi của mình được gia tăng.

Có thể gia tăng tu vi!

Lúc này Trấn Lăng cất lời: “Rượu này được nấu từ Tổ Nguyên và các loại linh thảo linh quả quý giá, dù là cao thủ cảnh giới Thần Đạo uống vào cũng có thể gia tăng tu vi”.

Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Đúng là quý giá”.

Trấn Lăng bình tĩnh nói: “Không quý giá gì, trong Trấn tộc chúng ta rượu này cũng chỉ là một thứ tầm thường… Dù là hạ nhân của Trấn tộc cũng có thể uống được”.

Diệp Quân hiểu ra, thì ra đến đây để khoác lác.

Diệp Quân chợt nói: “Nơi này quá sơ sài, không phù hợp để tiếp đón khách quý, chúng ta đổi sang một nơi khác trò chuyện đi”.

Dứt lời hắn lập tức đưa hai tỷ muội vào trong Tiểu Tháp.

Vừa tiến vào bên trong, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết đã lập tức thay đổi.

Rõ ràng hai người đã phát hiện nơi này khác với bên ngoài.

Sắc mặt Trấn Nam Tuyết hơi nặng nề, cô ta cất lời: “Diệp công tử, thời gian trong tháp này…”

Diệp Quân gật đầu: “Mười năm trong tháp bằng một ngày bên ngoài”.

Nghe thấy thế hai tỷ muội nhìn nhau, trong lòng rung động không thôi.

Thấy hai chị em khiếp sợ như thế, Diệp Quân tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sao thế, Trấn tộc các người không có thứ này à? Không thể nào?”

Hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết: “…”

Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân, hắn ta biết người này đang khoe khoang.

Diệp Quân lại nói: “Thay đổi thời gian đơn giản như thế… Trấn tộc… thật sự không có à?”

Nghe thấy câu này, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết càng khó coi hơn.

Trấn Lăng trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ này rất phổ biến trong gia tộc các ngươi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Không giấu diếm gì ngươi, đúng là rất phổ biến, thế hệ trẻ trong gia tộc chúng ta gần như mỗi người đều có một cái”.

Tiểu Tháp: “…”

Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Mỗi người một cái?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Trấn Lăng cười nhạt: “Diệp công tử có nói quá không đấy? Thần vật thế này dù nhìn khắp toàn bộ vũ trụ cũng rất hiếm có, mà nhà ngươi lại mỗi người có một cái? Ngươi nói khoác đúng không!”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hiếm có? Lăng huynh nói sai rồi, ở nhà họ Dương chúng ta thần vật thế này thật sự chỉ là một thứ tầm thường, nếu ngươi không tin thì ta lại cho ngươi xem thứ khác”.

Trấn Lăng lập tức nói: “Ngươi mau lấy ra ta xem thử”.
 
Chương 2872


Chương 2872

Diệp Quân không nhanh không chậm lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa tới trước mặt Trấn Lăng: “Ngươi xem thử đi”.

Khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết lập tức trở nên vô cùng nặng nề.

Hai người đều là người trải sự đời, vì thế khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên đã lập tức nhận ra thứ này không đơn giản.

Trấn Lăng cầm kiếm Thanh Huyên lên, hắn ta sờ s0ạng nó một lúc lâu, sau đó như nghĩ đến điều gì, hắn ta lấy một tấm khiên cổ ra, nhẹ nhàng rạch một đường lên trên.

Rẹt!

Tấm khiên cổ lập tức bị chém làm hai như cắt đậu phụ.

Thật khó tin.

Hai tỷ muội đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy nỗi khiếp sợ, phải biết rằng tấm khiên cổ của bọn họ là thần vật cảnh giới Thần Đạo, nhưng nó lại yếu ớt dưới thanh kiếm này như thế?

Không bình thường!

Diệp Quân cười nói: “Thanh kiếm này thế nào?”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng hỏi: “Diệp công tử, thanh kiếm này là?”

Diệp Quân đáp: “Kiếm Thanh Huyên, mỗi người trong thế hệ trẻ của nhà họ Dương chúng ta đều có một thanh kiếm!”

Kiếm Thanh Huyên: “…”

Mỗi người một thanh!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, khoé miệng Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng đều khẽ giật.

Đương nhiên bọn họ không tin nhà của Diệp Quân có thể giàu có như thế, mỗi người có một thanh kiếm thế này?

Quá khoa trương!

Đương nhiên là bọn họ không tin.

Mà lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Nam Tuyết cô nương, Lăng huynh, gia tộc lớn như Trấn tộc các ngươi mỗi tháng có bao nhiêu bổng lộc?”

Trấn Lăng trầm giọng nói: “Mỗi tháng có hai trăm Tổ Nguyên…”

“Cái gì?”

Diệp Quân đột nhiên đứng phắt dậy: “Mỗi tháng chỉ có hai trăm Tổ Nguyên, ít vậy sao?”

Yết hầu Trấn Lăng lăn lộn: “Như thế… còn ít à?”

Diệp Quân khẽ thở dài, sau đó không nói gì.

Trấn Lăng thoáng do dự rồi hỏi: “Nhà… nhà các ngươi mỗi tháng được bao nhiêu?”

Diệp Quân vung tay áo, hai mươi Tổ Mạch xuất hiện sau lưng hắn, hắn bình tĩnh nói: “Nhà chúng ta không phát Tổ Nguyên, chỉ phát Tổ Mạch, mỗi tháng phát một Tổ Mạch”.

Trấn Lăng: “…”

Trấn Nam Tuyết: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Không thể không nói, khi nhìn thấy những Tổ Mạch này, cả Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng đều cảm thấy kinh hãi.

Hai mươi Tổ Mạch!

Thế này thật sự hơi quá rồi đó.
 
Chương 2873


Chương 2873

Tổ Mạch đấy!

Hơn nữa bọn họ phát hiện một vài Tổ Mạch của Diệp Quân còn có phẩm chất rất tốt, dù là Trấn tộc cũng không có Tổ Mạch tốt như thế.

Dương tộc này giàu có đến thế à?

Hai tỷ muội đều bị ngạc nhiên.

Lúc này, bọn họ bắt đầu thấy nửa tin nửa ngờ với lời nói của Diệp Quân rồi.

Ngươi nói hắn khoe khoang, nhưng hắn thật sự cho ngươi thấy bảo bối.

Có điều nếu nói mỗi tháng Dương tộc này đều phát một Tổ Mạch… Thì bọn họ thật sự thấy không tin cho lắm. Vì trực giác cho bọn họ biết đây gần như là chuyện không thể nào, nhưng người trước mặt lại có thể lấy ra một lượt tận hai mươi Tổ Mạch.

Chuyện này thật sự hơi khó tin.

Thấy hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết im lặng, Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Hôm nay hai vị đến tìm ta là vì chuyện gì vậy?”

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng rồi nói: “Diệp công tử, không giấu gì ngươi, hôm nay hai tỷ đệ chúng ta đến đây là vì chuyện Đạo Thị”.

Diệp Quân gật đầu: “Có thể đoán ra được”.

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Diệp công tử, trong của cải của Đạo Thị có ba phần là của Trấn tộc ta”.

Diệp Quân không nói gì, hắn chỉ cầm bầu rượu Trấn Nam Tuyết đưa cho mình lên rót một chung, sau đó uống một hớp.

Trấn Nam Tuyết nhìn chằm chằm Diệp Quân đợi câu trả lời từ hắn.

Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Nam Tuyết cô nương, chắc cô cũng đã biết rõ đầu đuôi chuyện này, ta cũng không vòng vo nhiều. Ta muốn nói là, ta không muốn trở thành kẻ thù với Trấn tộc, nhưng bây giờ Đạo Thị đã là của ta, không ai có thể lấy đi được, còn về của cải ở Đạo Thị…”

Nói đến đây, hắn cười nói: “Nam Tuyết cô nương, vừa nhìn hai tỷ muội các cô đã biết là người làm nên việc lớn, ta cảm thấy chúng ta có thể nghĩ đến vấn đề lâu dài”.

Nghe thấy thế, Trấn Nam Tuyết lập tức thấy hứng thú: “Mời Diệp công tử nói”.

Diệp Quân cất lời: “Ta sẽ mở lại Đạo Thị”.

Trấn Nam Tuyết hơi cau mày: “Mở lại Đạo Thị?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế, không chỉ có thế mà ta còn muốn mở rộng kinh doanh của Đạo Thị, trước đây Đạo Thị chỉ phục vụ những tầng lớp cao, nhưng bây giờ ta quyết định sẽ phát triển Đạo Thị đến tất cả tầng lớp. Như thế thứ nhất thị trường của chúng ta sẽ trở nên rộng lớn, lợi nhuận đương nhiên cũng sẽ lớn hơn”.

Trấn Nam Tuyết im lặng.

Lúc trước Đạo Thị chỉ nhằm vào cao thủ cấp cao, khả năng tiêu thụ của những cao thủ này rất cao, nhưng cũng rất ít người. mà bây giờ Diệp Quân muốn buôn bán cho tất cả mọi người, như thế lợi nhuận chắc chắn sẽ vô cùng to lớn.

Trấn Nam Tuyết do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, như thế có lẽ Đạo Thị sẽ thiếu đi tính bí ẩn…”

Diệp Quân hỏi ngược lại: “Cần tính bí ẩn làm gì?”

Trấn Nam Tuyết cứng họng.

Đúng thế.

Cần tính bí ẩn làm gì?

Mở Đạo Thị đương nhiên là để kiếm tiền, không phải càng nhiều người sẽ càng tốt sao?
 
Chương 2874


Chương 2874

Diệp Quân lại nói: “Thật ra ý của ta là sau khi chúng ta mở cửa hoàn toàn Đạo Thị còn có thể mở một nơi giao dịch cao cấp riêng. Nơi giao dịch đó cũng tương đương với Đạo Thị hiện tại, chỉ có người có thân phận và thực lực nhất định mới được tiến vào nơi giao dịch này, như thế những cao thủ cấp cao kia cũng sẽ cảm thấy thoải mái”.

Cái này cũng giống như chơi game vậy, chỉ có cao thủ giàu có mà không có cao thủ bình dân, vậy chắc chắn trò chơi này sẽ không thể tồn tại lâu dài. Vì sau khi cao thủ giàu có nạp tiền xong mà không có cao thủ bình dân cho bọn họ bón hành thì bọn họ lấy đâu ra cảm giác vui vẻ đây?

Trấn Nam Tuyết nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử muốn để chúng ta góp vốn sao?”

Diệp Quân cười nói: “Hai người có thể đại diện Trấn tộc không?”

Trấn Lăng thoáng chần chừ, đang định lên tiếng thì Trấn Nam Tuyết đã nói: “Có thể”.

Diệp Quân nhìn thoáng qua Trấn Lăng, sau đó nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Thật sự có thể à?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế.”

Diệp Quân im lặng một lát rồi cười nói: “Ta có thể cho Trấn tộc hai phần lợi nhuận…”

Trấn Nam Tuyết mặc cả: “Ba phần”.

Diệp Quân lắc đầu: “Chỉ hai phần thôi”.

Trấn Nam Tuyết lại nói: “Nếu là ba phần, Trấn tộc của ta…”

Nói đến đây cô ta đột nhiên im lặng.

Vì lúc này cô ta mới nhớ ra mình cũng không có quá nhiều quyền phát biểu ở Trấn tộc.

Diệp Quân nhìn Trấn Nam Tuyết đợi cô ta nói tiếp.

Bị Diệp Quân nhìn chăm chú, Trấn Nam Tuyết lạnh lùng nói: “Diệp công tử, theo ta được biết khu vực Cổ Hoang không hề thân thiện với ngươi”.

Diệp Quân cười đáp: “Ta không quan tâm”.

Trấn Nam Tuyết im lặng.

Diệp Quân nhìn cô ta: “Trấn tộc muốn ba phần cũng được, nhưng Trấn tộc có thể cho ta cái gì?”

Trấn Nam Tuyết đáp: “Mạng lưới quan hệ và lòng tin”.

Diệp Quân cười nói: “Nói rõ ta nghe xem”.

Trấn Nam Tuyết giải thích: “Khi nãy lúc chúng ta ở Đạo Thị, toàn bộ Đạo Thị vắng vẻ không một bóng người, mà ngoài Đạo Thị này chắc chắn những chỗ khác cũng là như thế, tại sao lại vậy? Đó là vì bây giờ mọi người đều không tin Diệp công tử có thể xử lý được Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang… Vì Diệp công tử quá bí ẩn, xuất hiện quá bất ngờ, mọi người đều mang thái độ quan sát với Diệp công tử”.

Nói đến đây cô ta khẽ mỉm cười: “Nhưng nếu cho bọn họ biết Trấn tộc ta đã hợp tác với ngươi, thì ta tin rằng những nhà buôn vẫn còn đang quan sát kia sẽ lập tức có lòng tin với Đạo Thị của chúng ta, thậm chí còn không cần ngươi đến từng nhà tìm bọn họ, bọn họ sẽ chủ động đến tìm ngươi yêu cầu đi vào Đạo Thị…”

Diệp Quân gật đầu: “Còn gì nữa không?”

Trấn Nam Tuyết nói tiếp: “Mạng lưới quan hệ! Mạng lưới quan hệ của Trấn tộc ta rất khổng lồ, có sự giúp đỡ của chúng ta, Đạo Thị của ngươi muốn mở chợ có thể giảm thiểu rất nhiều phiền phức, không chỉ có thể việc ngươi muốn mở rộng quy mô của Đạo Thị cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều… Đương nhiên dù không có sự giúp đỡ của Trấn tộc chúng ta Diệp công tử vẫn có thể giải quyết những vấn đề này, nhưng cũng sẽ cần một khoảng thời gian nhất định, mà thời gian chắc chắn rất quý báu với Diệp công tử, đúng không?”

Diệp Quân cười đáp: “Đúng”.

Trong lòng Trấn Nam Tuyết hơi thở phào nhẹ nhõm.
 
Chương 2875


Chương 2875

Diệp Quân đột nhiên nói: “Khu vực Cổ Hoang…”

Trấn Nam Tuyết lắc đầu một cách dứt khoát: “Diệp công tử, về khu vực Cổ Hoang thì chúng ta không thể nào giúp ngươi được, vì nếu chúng ta giúp ngươi chẳng khác nào khai chiến trực tiếp với khu vực Cổ Hoang, mà nếu khai chiến với bọn họ sẽ chỉ có lợi cho nhà họ Thần mà thôi… Hơn nữa chúng ta cảm thấy khai chiến với khu vực Cổ Hoang vì Đạo Thị là một chuyện không đáng giá”.

Diệp Quân im lặng.

Trấn Nam Tuyết lại nói: “Nhưng chúng ta có thể âm thầm giúp đỡ ngươi”.

Diệp Quân cười hỏi: “Âm thầm?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế, ví dụ như tin tình báo gì đó, ta tin Diệp công tử cần những điều này”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy thì chúc chúng ta hợp tác vui vẻ”.

Trấn Nam Tuyết thầm thấy mừng rỡ: “Ngươi đồng ý rồi à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Trấn Nam Tuyết chớp mắt vì bất ngờ, cô ta không ngờ Diệp Quân lại đồng ý một cách sảng khoái như thế.

Diệp Quân nói: “Nam Tuyết cô nương, nếu muốn khôi phục Đạo Thị thì còn cần làm rất nhiều chuyện, mà cô biết đấy, ta còn phải xử lý phiền phức là khu vực Cổ Hoang, vì thế ta muốn cô tạm thời giúp ta quản lý Đạo Thị, cô thấy sao?”

Trấn Nam Tuyết hơi bất ngờ: “Ta quản lý Đạo Thị?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Trấn Nam Tuyết hơi khó hiểu: “Vì sao lại chọn ta?”

Diệp Quân cười đáp: “Vì Nam Tuyết cô nương có năng lực”.

Trấn Nam Tuyết ngẫm nghĩ rồi nói: “Diệp công tử, ta sẵn sàng quản lý Đạo Thị, cũng tự tin rằng mình có thể quản lý thật tốt, nhưng mà… ngươi không thấy lo lắng gì về gia tộc của ta sao?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không có gì phải lo lắng cả, ta tin tưởng hai tỷ đệ các cô”.

Nghe thấy thế, Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng nhìn nhau, cuối cùng Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Nếu Diệp công tử đã tin tưởng chúng ta thì Diệp công tử cứ yên tâm, ta sẽ để Đạo Thị bắt đầu kinh doanh trong khoảng thời gian nhanh nhất, đồng thời mở rộng quy mô của Đạo Thị”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy bây giờ chúng ta thảo luận về khu vực Cổ Hoang đi”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Khu vực Cổ Hoang có năm vị cao thủ tuyệt thế, trong đó người mạnh nhất là yêu thần, thực lực cao thâm khó lường, không rõ sâu cạn. Tiếp theo là bốn đại yêu vương, bốn đại yêu vương này đều là cao thủ sáu phần thần tính, hơn nữa bọn họ còn là yêu thú nên sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, ngoài ra dưới trướng mỗi người bọn họ còn có một quân đoàn yêu thú lớn mạnh…”

Quân đoàn yêu thú!

Diệp Quân ra vẻ đăm chiêu.

Vì hắn phát hiện Nhị Nha rất có khả năng khiến yêu thú sợ hãi, đây là một sự áp đảo về huyết mạch.

Trấn Nam Tuyết nói tiếp: “Ngoài ra khu vực Cổ Hoang còn có một chủng tộc bí ẩn tên là thần tộc Người Khổng Lồ, thật ra bọn họ không phải yêu thú, nhưng bọn họ lại là đồng minh với yêu thú của khu vực Cổ Hoang, quan hệ cực kỳ thân thiết, vì thế ngươi cũng phải cẩn thận với thần tộc Người Khổng Lồ này…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó nói: “Ta vừa nhận được tin tức khu vực Cổ Hoang vừa phái người đến Sơn Hải Giới, thu phục toàn bộ yêu thú ở nơi đó…”

Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời cau mày: “Thu phục Sơn Hải Giới?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom