Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3173


Chương 3173

Kiêu ngạo?

Tự tin?

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Cô chắc chứ?”

An Khinh Hàn gật đầu.

Lúc này, Triệu Tố ở bên cạnh chợt nói: “Viện trưởng, như thế không đúng với quy tắc”.

Diệp Quân cười nói: “Quy tắc do con người đặt ra đương nhiên là có thể thay đổi”.

Triệu Tố hơi do dự, nhưng cũng không nói gì nữa.

Diệp Quân nhìn về phía những thiên tài yêu nghiệt sau lưng An Khinh Hàn: “Mọi người thì sao?”

Lúc này, Nam Phong của Nam Châu chậm rãi bước ra, cậu ta cúi người với Diệp Quân: “Viện trưởng, ta đồng ý đánh một trận với An cô nương”.

Diệp Quân nhìn về phía An Khinh Hàn, An Khinh Hàn bình tĩnh nói: “Được”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy hai người bắt đầu đi”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, những người khác đồng loạt lùi về phía sau, để lại cho hai người một sàn đấu khổng lồ.

Thanh Châu đại chiến với Nam Châu!

Người của mấy trăm châu lập tức cảm thấy hưng phấn.

Lần gần nhất Thanh Châu đại chiến với Nam Châu là sáu năm trước, lần đó Diệp Quân chiến đấu với thiên tài của nhà họ An, mà đó cũng là lần đầu tiên Thanh Châu thua trận trong gần nghìn năm qua.

Hôm nay lịch sử tái diễn, Thanh Châu đại chiến với Nam Châu một lần nữa.

Nam Phong nhìn chằm chằm An Khinh Hàn, cậu ta chắp tay: “Xin chỉ giáo”.

Dứt lời, cậu ta giẫm chân phải một cái.

Bụp!

Một tiếng khí nổ vang vọng, sau đó một tia quyền mang đánh thẳng về phía An Khinh Hàn.

Còn An Khinh Hàn thì chậm rãi nhắm mắt lại, khi nắm đấm của Nam Phong cách cô ấy khoảng mấy tấc, cô ấy đột nhiên biến mất như bóng ma, trong nháy mắt khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, Nam Phong kia đã bị đánh bay xa mấy chục trượng!

Nam Phong vừa mới dừng lại, An Khinh Hàn đã xuất hiện trước mặt cậu ta, sắc mặt Nam Phong thoáng chốc thay đổi, vừa định ra tay nhưng nắm đấm của An Khinh Hàn đã đánh lên ngực cậu ta.

Bốp!

Nam Phong lập tức bị đánh bay cả trăm trượng.

Sau khi dừng lại, Nam Phong thầm thấy sợ hãi, cậu ta không dám che giấu thực lực thêm nữa, lập tức khí tụ đan điền, vận chuyển tâm pháp, trong nháy mắt, cánh tay của cậu ta đã bắt đầu bốc cháy, sau đó, cậu ta chợt vung tay phải về phía trước.

Oanh!

Một ngọn lửa cao gần trăm trượng lập tức kéo về phía An Khinh Hàn.

An Khinh Hàn ở phía xa nhìn sóng lửa kéo đến, nét mặt không chút cảm xúc, cô ấy giẫm nhẹ chân phải, lập tức bay đi tựa như sao băng.

Lúc này, trong đầu Diệp Quân chợt vang lên giọng nói của Tiểu Tháp: “Truy Tinh”.

Ầm!

Sóng lửa cao trăm trượng ở phía xa thoáng chốc vỡ tan tành, cùng lúc đó, Nam Phong bị đánh bay đi xa mấy trăm trượng, cuối cùng đập mạnh xuống đất, mặt đất sụp đổ, đá vụn bắn tung toé.
 
Chương 3174


Chương 317

Chương 3174

Thua trận!

Xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Đại diện của Nam Châu cứ thế bị đánh bại rồi sao?

Tất cả mọi người đều thấy bất ngờ.

Tất cả mọi người của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu nhìn An Khinh Hàn trong hình ảnh với vẻ mặt khó tin.

Nam Châu cứ thế bị đánh bại rồi…

Còn bên phái Thanh Châu, vô số học viên của thư viện xôn xao.

Lần này họ vốn không có hy vọng gì, vì trong trận thi đấu lần trước, Thanh Châu đã bị loại từ rất sớm.

Họ không ngờ rằng lần này người của nhà họ An đã đứng ra.

Nhà họ An!

Gia tộc Võ Thần cổ xưa này!

An Khinh Hàn nhìn những học viên xung quanh: “Các ngươi có thể xông lên cùng một lúc, ta đang nói chuyện rất nghiêm túc”.

Dứt lời, một ý chí đáng sợ kéo ra từ trong cơ thể của cô ấy, trong nháy mắt ý chí này khiến những người trước mặt cô ấy liên tục lùi lại.

Trên bục xem trận chiến, ngoài Diệp Quân và Nạp Lan Ca thì tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy.

“Ý chí Võ Thần!”

Triệu Tố nhìn chằm chằm An Khinh Hàn, trong mắt tràn đầy nỗi sợ hãi.

Những người còn lại cũng vô cùng kinh ngạc.

Võ Thần!

Nhà họ An này lại xuất hiện một vị Võ Thần nữa?

Triệu Tố tỏ vẻ cay đắng.

Nhà họ An này hơi lợi hại quá rồi đó.

Một tộc có ba Võ Thần?

Sắc mặt những người còn lại cũng rất phức tạp, mọi người vốn cho rằng sau chuyện lần trước nhà họ An sẽ dần sa sút, trở thành một thế lực hạng ba, không ngờ cuối cùng nhà họ An lại xuất hiện thêm một Võ Thần.

Đây rõ ràng là ông trời không tuyệt đường sống của nhà họ An!

Một vị Võ Thần!

Theo quy trình bình thường thì người này sẽ được tổng viện của thư viện Quan Huyên đưa đi, sau đó dốc toàn lực đào tạo.

Đương nhiên việc này còn phải xem thái độ của người đàn ông bên cạnh nữa.

Nếu hắn vẫn còn bất mãn với nhà họ An, thì chỉ cần tỏ vẻ bất mãn dù là một chút, nhà họ An vẫn sẽ bị chèn ép đến chết.

Võ Thần?

Một Võ Thần vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành vẫn chẳng là gì với Viện trưởng này.

Nghĩ thế, rất nhiều người không nhịn được mà đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân.

Cảm nhận được ánh mắt của những người xung quanh, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, đương nhiên hắn hiểu ý những người này, nhưng hắn cũng không nói gì nhiều mà nhìn về phía mọi người sau lưng An

Khinh Hàn: “Cô ấy muốn một mình đánh với tất cả các người, các người có thể chọn đánh hay không đánh”.
 
Chương 3175


Chương 3175

Mọi người im lặng.

Đánh hội đồng?

Nói thật thì bọn họ cũng không muốn lắm, vì dù thắng thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng nếu không cùng xông lên thì ai có thể thắng được một vị Võ Thần chứ?

Không thấy đại diện của Nam Châu cứ thế bị đánh bại rồi sao?

Lúc này, Lý Vũ đại diện cho Thượng Giới chậm rãi bước ra, cậu ta nhìn chằm chằm An Khinh Hàn: “Xin chỉ giáo”.

Dứt lời, cậu ta lập tức xông lên, một sức mạnh đáng sợ lao thẳng về phía An Khinh Hàn.

Lúc này, cơ thể An Khinh Hàn thoáng chốc trở nên hư ảo, sau đó một tia tinh mang loé lên.

Oanh!

Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Lý Vũ kia đã bị đánh bay tận trăm trượng, khi rơi xuống, mặt đất dưới chân cậu ta thoáng chốc sụp đổ, cùng lúc đó người của Lý Vũ cũng nứt ra, máu tươi bắn tung toé.

Hoàn toàn thua trận!

Xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Trong đầu Diệp Quân chợt vang lên giọng nói khá phức tạp của Tiểu Tháp: “Trục Nguyệt”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Tháp gia?”

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: “Đây là tuyệt kỹ nổi tiếng của Tịnh chủ mẫu năm đó… Sau đó từng truyền cho Tú tiểu chủ mẫu… Không ngờ hôm nay vẫn có thể nhìn thấy”.

Diệp Quân nhìn về phía An Khinh Hàn, nói thật thì hắn cũng hơi bất ngờ, vì ý chí của cô gái này thật sự là ý chí Võ Thần.

Nói cách khác nhà họ An thật sự xuất hiện thêm một vị Võ Thần nữa.

Mà lúc này, vô số người ở Thanh Châu đang liên tục hoan hô.

Võ Thần!

Nhà họ An xuất hiện một vị Võ Thần!

Vị Võ Thần này còn đánh bại đại diện của Thượng Giới và Nam Châu một cách áp đảo.

Đứng nhất!

Không có gì hồi hộp cả!

Sau sáu năm, Thanh Châu đã giành lại được vinh dự thuộc về mình.

Rất nhiều người vui mừng đến mức rơi nước mắt.

Đây là vinh dự của tất cả mọi người ở Thanh Châu.

Tất cả học viên trong Vân Thành đều im lặng, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Võ Thần!

Họ biết rằng mình đã không còn bất cứ hy vọng nào nữa.

Vị trí đứng đầu lại bị Thanh Châu giành về rồi.

Trên chỗ khán đài, nét mặt Chu Phu cũng khá phức tạp, lần này có Diệp Quân ở đây, Nam Châu vốn có thể biểu hiện tốt hơn, nhưng ông ấy không ngờ nhà họ An lại xuất hiện một Võ Thần, hơn nữa thực lực còn kinh khủng như thế, hoàn toàn áp đảo Thượng Giới và Nam Châu.

Đây đúng là ông trời không tuyệt đường sống của nhà họ An!
 
Chương 3176


Chương 3176

Lúc này, Diệp Quân chậm rãi đi tới trước mặt An Khinh Hàn, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Quân.

Tất cả học viên của Thanh Châu cũng đều ngừng hoan hô, căng thẳng nhìn Diệp Quân trong màn ảnh.

Đương nhiên họ phải căng thẳng rồi!

Lúc trước Diệp Quân suýt bị nhà họ An giết chết, hơn nữa khi Diệp Quân đến Thanh Châu còn bị rất nhiều thế hệ trẻ ở Thanh Châu làm khó làm dễ, đặc biệt là lúc ở thư viện của Thanh Châu, hắn còn suýt bị đánh chết.

Dù An Khinh Hàn giành được hạng nhất, nhưng nếu Diệp Quân không thừa nhận hạng nhất này thì cũng là vô ích.

Dẫu sao quyền lực cuối cùng của cuộc thi này cũng là của thư viện Quan Huyên, mà thư viện Quan Huyên là của Diệp Quân.

An Khinh Hàn im lặng nhìn Diệp Quân.

Dù nét mặt cô ấy rất bình tĩnh, nhưng hai tay lại vô thức nắm chặt lại.

Đương nhiên cô ấy cũng biết chuyện giữa Diệp Quân và nhà họ An, nhưng khi đó cô ấy vẫn còn nhỏ, hơn nữa cô ấy còn thuộc về dòng thứ, vì thế đều không có tư cách tham dự vào rất nhiều chuyện của gia tộc. Cô ấy chỉ biết là sau lần đó, địa vị của nhà họ An đã rơi xuống nghìn trượng, mọi thứ đều đã thay đổi.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên cười nói: “Chúc mừng”.

Chúc mừng?

Nghe thấy lời của Diệp Quân, vô số người của Thanh Châu lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Hai tay đang siết chặt của An Khinh Hàn cũng chậm rãi buông lỏng.

Diệp Quân nhìn về phía những người ở sau lưng An Khinh Hàn: “Còn ai muốn khiêu chiến với An cô nương nữa không?”

Mọi người đều im lặng.

Còn đánh gì nữa?

Thấy không còn ai khiêu chiến, Diệp Quân gật đầu rồi nhìn về phía An Khinh Hàn, hắn mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian chậm rãi bay đến trước mặt An Khinh Hàn, khi nhìn thấy thứ bên trong, tất cả mọi người đều không thể giữ được bình tĩnh.

Tổ Mạch!

Không ngờ lại là một Tổ Mạch!

Mấy người nhóm Triệu Tố nhìn Diệp Quân với vẻ khó tin, thế này có phải hào phóng quá rồi không?

An Khinh Hàn cũng hơi kinh ngạc, cô ấy không ngờ Viện trưởng này lại cho mình một Tổ Mạch!

Nhà họ An hiện tại khá nghèo, vì sau sự kiện năm đó, quy mô sản nghiệp của bọn họ gần như đều thu nhỏ lại, cuộc sống cực kỳ eo hẹp, người trong tộc còn sống trong lo lắng đề phòng, vì Diệp Quân bây giờ đã là Viện trưởng.

Bọn họ đều sợ Diệp Quân sẽ trả thù nhà họ An!

Mà người ngoài cũng sợ điều này, nên cũng không dám hợp tác thân thiết với nhà họ An.

Vì thế mấy năm nay nhà họ An sống khá khó khăn.

Mà lúc này, Diệp Quân làm thế rõ ràng là đang nói với người đời, những chuyện trước đây đều đã qua rồi.

Đây là một thái độ của Diệp Quân!

Lúc này, vô số thế lực trong bóng tối đã chuẩn bị đi làm thân với nhà họ An.

Một Võ Thần mới!
 
Chương 3177


Chương 3177

Thế này không đáng để kết thân sao?

Hơn nữa Diệp Quân cũng không có ý trách nhà họ An.

An Khinh Hàn nhìn nhẫn không gian trước mặt, nhất thời hơi không biết làm sao.

Tổ Mạch này là một thứ trong truyền thuyết.

Với cô ấy, ngay cả Tổ Nguyên cũng là một thứ không thể có, đừng nói chi là Tổ Mạch.

Lúc này Diệp Quân chợt cười hỏi: “Chê ít à?”

An Khinh Hàn vội lắc đầu: “Không… Không phải…”

Nhìn cô gái hơi bối rối trước mặt, Diệp Quân nhất thời bật cười, đúng là người trẻ tuổi! Sự bình tĩnh trước đó ít nhiều gì vẫn chứa đựng chút nguỵ trang.

Đương nhiên có thể làm được như thế đã là xuất sắc lắm rồi.

Lúc này Nạp Lan Ca cũng đi đến, cô mở lòng bàn tay, một quyển trục chậm rãi bay đến trước mặt An Khinh Hàn: “Đây là võ điển do người của Võ Các nghiên cứu được, có lẽ sẽ có ích cho cô”.

An Khinh Hàn vội nói: “Thứ này…”

Diệp Quân cười ngắt lời: “Chúng ta đang muốn đến nhà họ An, cô có thể dẫn chúng ta đi không?”

An Khinh Hàn ngây người.

Đi đến nhà họ An?

Nghe thấy lời của Diệp Quân, An Khinh Hàn tỏ vẻ nghi ngờ.

Diệp Quân cười nói: “Có được không?”

An Khinh Hàn thoáng do dự, sau đó nói: “Viện trưởng, ngài đi đến nhà họ An để làm gì thế?”

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Chỉ đi xem thử thôi”.

An Khinh Hàn gật đầu: “Được”.

Sau đó, Triệu Tố bắt đầu ban thưởng cho An Khinh Hàn.

Phần thưởng hạng nhất lần này vẫn vô cùng phong phú, không chỉ có công pháp tu luyện mà còn có linh bảo, đương nhiên hoàn toàn không là gì với phần thưởng của Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Diệp Quân đi tới trước mặt Nam Phong, sắc mặt cậu ta u ám, vẻ mất mát lộ rõ trên mặt.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Thắng thua trong một lúc chẳng là gì cả, con đường tương lai còn rất dài, đừng vì thế mà mất đi ý chí chiến đấu”.

Nam Phong nhìn về phía Diệp Quân, cậu ta siết chặt hai tay: “Ta khiến Viện trưởng và Nam Châu thất vọng rồi”.

Diệp Quân lắc đầu: “Ta không thất vọng, nhớ kỹ, thua một lúc không đáng sợ, sợ là mình không chấp nhận được điều đó, bị người khác đánh bại một cách quang minh chính đại không có gì mất mặt cả, hiểu không?”

Nam Phong gật đầu: “Ta hiểu rồi, Nam Châu chúng ta có thể thắng, cũng có thể thua”.

Diệp Quân cười nói: “Thế mới đúng”.

Nam Phong nhìn Diệp Quân: “Viện trưởng, ta sẽ thi vào tổng viện bằng thực lực của mình”.

Diệp Quân cười đáp: “Chờ mong ngươi đến tổng viện”.

Tổng viện!

Hắn biết gần như tất cả học viên đều muốn thi vào tổng viện, nơi đó mới thật sự là sàn đấu lớn, vì ở nơi đó ngươi không chỉ có thể nhìn thấy thiên tài yêu nghiệt cao cấp đến từ vũ trụ Quan Huyên mà còn có thể nhìn thấy thiên tài siêu cấp đến từ ngoài vũ trụ Quan Huyên nữa.
 
Chương 3178


Chương 3178

Có thể nói dù An Khinh Hàn đến tổng viện của thư viện Quan Huyên cũng chưa chắc là người mạnh nhất, vì nơi đó thật sự có rất nhiều thiên tài và yêu nghiệt.

Mà muốn thi vào tổng viện còn là một chuyện rất khó khăn, việc này không chỉ cần cố gắng mà còn cần thiên phú vô cùng cao nữa.

Sau khi thi đấu kết thúc, Diệp Quân và Nạp Lan Ca cũng không ở lại Thượng Giới mà đi theo An Khinh Hàn đến Thanh Châu.

Sau khi mấy người nhóm Diệp Quân và Nạp Lan Ca rời đi, Triệu Tố đứng trên bầu trời của Vân Thành nhìn về chân trời phía xa, nhẹ giọng nói: “Có lẽ hắn không có khả năng sẽ đến đây một lần nữa”.

Lạc Chiêu Kỳ mặc váy dài màu đỏ thẫm đứng bên cạnh bà ấy mỉm cười nói: “Đúng thế, dù có thể gặp lại lần nữa e rằng cũng sẽ là rất lâu về sau”.

Trong mắt Triệu Tố loé lên cảm xúc phức tạp.

Với thiên phú và thực lực của bà ấy, gần như không có khả năng đi tới tổng viện của thư viện Quan Huyên.

Cơ hội?

Đời người chắc chắn sẽ gặp mấy cơ hội có thể thay đổi số phận, nhưng không phải ai cũng nắm bắt được.

Lúc trước bà ấy cũng rất coi trọng Diệp Quân, nhưng khi Diệp Quân bị nhà họ An ức hiếp, cuối cùng bà ấy lại chọn im lặng.

Nếu nói không hối hận thì chắc chắn là không thể.

Vì bà ấy biết rõ nếu lúc trước bà ấy đứng ra ngăn cản nhà họ An, dù cuối cùng không ngăn cản được, nhưng chỉ cần bà ấy ra mặt, thì cuộc đời của bà ấy sẽ khác nhiều so với bây giờ.

Thậm chí còn có thể tiến vào nội các tổng viện của thư viện Quan Huyên.

Phải biết rằng hiện tại những người từng giúp Diệp Quân trước đây gần như đều đã đi đến tổng viện của thư viện Quan Huyên rồi.

Lạc Chiêu Kỳ cũng thầm thở dài, cô ta hiểu Triệu Tố, vì nếu có thể đi đến tổng viện thì cũng đồng nghĩa với việc số phận hoàn toàn thay đổi.

Đi đến tổng viện, ngươi sẽ có một sân chơi lớn hơn, thậm chí còn có thể mượn nơi đó đi ra vũ trụ bên ngoài.

Mà bây giờ, Triệu Tố chỉ có thể ở trong thư viện này, hơn nữa cả vị trí Viện trưởng của thư viện cũng không thể ngồi vững, vì bây giờ Viện trưởng của thư viện đều theo chế độ bầu cử, nói cách khác mấy năm này bà ấy là Viện trưởng, nhưng mấy năm sau thì chưa chắc.

Lúc này, Triệu Tố chợt cười khẽ: “Số phận đã định”.

Sau đó, bà ấy xoay người rời đi.

Lạc Chiêu Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sau đó cũng rời đi.



Nhà họ Tiêu.

Tiêu Qua ngồi trên thềm đá uống rượu một mình.

Bên cạnh y có một quyển cổ tịch và một chiếc nhẫn không gian.

Đó là thứ Diệp Quân để lại cho y lúc rời đi.

Quyển cổ tịch đó chính là Quan Huyên Pháp, bên trong nhẫn không gian cũng có một Tổ Mạch.

Lúc này, Chu Phu chậm rãi đi tới bên cạnh Tiêu Qua, ông ấy ngồi xuống cạnh y, cười hỏi: “Sao vậy?”

Tiêu Qua cười khổ: “Năm đó con cũng kiêu ngạo, muốn đuổi theo nhịp bước của họ, nhưng lại phát hiện khoảng cách giữa con và họ ngày càng xa…”
 
Chương 3179


Chương 3179

Chu Phu nói: “Nên cuối cùng con mới lựa chọn trở về Nam Châu à?”

Tiêu Qua gật đầu.

Chu Phu khẽ thở dài, đương nhiên ông ấy hiểu tâm trạng của Tiêu Qua, năm đó y và Diệp Quân đều là những người yêu nghiệt nhất Nam Châu, thực lực không chênh lệch nhiều với Diệp Quân, nhưng sau đó hai người lại cách nhau ngày càng xa…

Tiêu Qua uống ực một ngụm rượu, sau đó cười nói: “Tiêu Qua con không phải kiểu người ghét huynh đệ phát triển hơn mình, con chỉ cảm thấy bất đắc dĩ… Con cũng muốn phát triển cùng với hắn, sóng vai tác chiến với hắn… Nhưng con biết chuyện đó là không thể. Lần này gặp mặt, có lẽ sẽ là lần cuối…”

Chu Phu vỗ vai Tiêu Qua, sau đó nói: “Đời người chính là một hành trình, trong hành trình này có một vài người đi được một lúc sẽ biến mất, đối với Diệp Quân con chính là người đã biến mất. Còn đối với con thì người khác cũng là người đã biến mất. Con nghĩ tới những người bạn lúc con vừa đến thư viện đi… Những người đó không đuổi kịp bước chân của con, không phải họ cũng sẽ từ từ biến mất trong thế giới của con sao?”

Tiêu Qua im lặng.

Chu Phu khẽ cười nói: “Nếu có thể cùng đi với nhau đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thể cũng chẳng sao, chúc phúc là được rồi. Hơn nữa ta tin tưởng rằng các con vẫn sẽ là bạn”.

Tiêu Qua gật đầu: “Con hiểu”.

Chu Phu ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời, nhẹ giọng nói: “Cao thủ luôn cô đơn, Tiểu Quân càng đi càng xa, người bên cạnh chắc chắn cũng sẽ ngày càng ít đi…”

Tiêu Qua mỉm cười: “Dù thế nào thì hy vọng một ngày nào đó hắn sẽ có thể quay lại thăm nơi này một lần nữa”.

Chu Phu cười đáp: “Đúng vậy”.



Thanh Châu.

Khi Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi theo An Khinh Hàn đến nhà họ An, toàn bộ nhà họ An đều ra ngoài đón tiếp.

Gia chủ của nhà họ An hiện tại tên là An Hoà, khoảng ba mươi tuổi, lúc này đương nhiên hắn ta cũng căng thẳng và lo lắng, hắn ta không ngờ Viện trưởng này lại đến nhà họ An.

Trước cửa phủ nhà họ An, An Hoà và một nhóm người nhà họ An chậm rãi quỳ xuống, nhưng lúc quỳ xuống, một sức mạnh đã dịu dàng đỡ họ dậy.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Không cần đa lễ”.

An Hoà vội nói: “Viện trưởng, mời vào trong”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó dắt tay Nạp Lan Ca đi vào trong phủ nhà họ An.

Lúc này người của nhà họ An đang cố mặt đều đang tò mò quan sát Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Đương nhiên cũng có rất nhiều người thầm thấy lo lắng, vô cùng căng thẳng.

Trong đại điện.

Diệp Quân ngồi cùng Nạp Lan Ca, còn An Hoà và các trưởng lão của nhà họ An thì đứng một bên với vẻ dè dặt.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Lần này ta đến đây không phải để trả thù, mọi người đừng nghĩ nhiều”.

Đương nhiên hắn đã quên chuyện của nhà họ An rồi, dẫu sao năm đó cha cũng đã xử lý nhà họ An.

Hơn nữa hắn còn từng được hai vị Võ Thần của nhà họ An giúp đỡ.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, An Hoà thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó cung kính hành lễ: “Viện trưởng, chuyện năm đó là lỗi của nhà họ An, ta đại diện nhà họ An xin lỗi ngài”.
 
Chương 3180


Chương 3180

Dứt lời, hắn ta cúi thấp người xuống.

Các tộc nhân còn lại trong điện cũng vội vàng hành lễ.

Diệp Quân gật đầu: “Chuyện này kết thúc ở đây, lần này ta đến nhà họ An cũng không vì chuyện gì cả, chỉ muốn đến xem thử thôi”.

Nói đến đây, hắn cũng thấy hơi bùi ngùi.

Vì hắn phát hiện dù nhà họ An xuất hiện hai vị Võ Thần, nhưng thật ra tình cảm của hai vị Võ Thần này với nhà họ An cũng không quá sâu sắc.

Hắn cũng có thể hiểu được.

Cũng giống như lần trước khi hắn đi tới nhà họ Tần ở hệ Ngân Hà.

Vì sao Tần Quan lại không trở về?

Vì dù có trở về thì nơi đó cũng rất xa lạ.

Những người thân cùng thời đại đều đã không còn, những người còn lại thật ra đã thành người xa lạ.

Theo thời gian dần trôi, trừ người thân thiết nhất, những tình thân tình bạn còn lại đều sẽ ngày càng phai nhạt.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía An Khinh Hàn, cười nói: “Nha đầu này rất có thiên phú, có thể chú trọng đào tạo, cho cô ấy đến tổng viện đi”.

Nghe thấy thế, An Hoà lập tức mừng rỡ, đang muốn hành lễ thì An Khinh Hàn đã nói: “Ta muốn dựa vào thực lực của mình thi vào tổng viện của thư viện”.

Diệp Quân cười nói: “Ta có thể hiểu, nhưng với năng lực của cô, có lẽ ở hạ giới và Đại Thiên Thế Giới rất ít ai là đối thủ của cô, nếu như thế còn không bằng sớm ngày đi tới tổng viên gặp những thiên tài và yêu nghiệt khác thì hơn?”

An Khinh Hàn nhất thời động lòng.

Vì cô ấy cũng cảm thấy áp đảo người khác không có ý nghĩa gì cả, mà thiên tài và yêu nghiệt chân chính đều ở tổng viện của thư viện, vì thế nếu muốn luân bàn với họ thì chỉ có thể đi tới tổng viện của thư viện thôi.

Nghĩ vậy, cô ấy gật đầu: “Được”.

Thấy An Khinh Hàn đã đồng ý, cao thủ nhà họ An trong điện đều rất phấn khởi.

Thật ra bọn họ vốn thấy rất lo lắng, không biết An Khinh Hàn có thể đến tổng viện không, phải biết rằng vì chuyện năm đó, rất nhiều người của tổng viện đều không muốn tiếp xúc với nhà họ An, không chỉ thế mà thậm chí còn có người gây chuyện với nhà họ An. Mà bây giờ có những lời này của Diệp Quân thì từ nay về sau sẽ không còn ai dám làm thế nữa, nhà họ An cũng có thể phát triển nhanh chóng, trở mình một lần nữa.

Nghĩ vậy, An Hoà lập tức dẫn đầu nhóm người nhà họ An quỳ xuống.

Bọn họ biết nếu Diệp Quân không lên tiếng, nhà họ An sẽ rất khó trở mình, dù có An Khinh Hàn cũng thế. Vì toàn bộ vũ trụ đều là của thư viện Quan Huyên, thư viện Quan Huyên mới có tài nguyên tốt nhất, nếu An Khinh Hàn không thể vào thư viện Quan Huyên, thiên phú của cô ấy có tốt đến mấy cũng khó mà phát triển.

Còn về nhà họ An, dưới tình huống bị người khác xa cách như thế thì làm sao mà trở mình được.

Nhưng lúc này từ thái độ của Diệp Quân, sau này thư viện sẽ không còn phân biệt đối xử với nhà họ An nữa, ngoài ra chắc chắn thư viện Quan Huyên cũng sẽ biết chuyện Diệp Quân coi trọng An Khinh Hàn, mà một khi biết được, chắc chắn bọn họ sẽ chú trọng quan tâm An Khinh Hàn…

Người bên dưới đều làm việc theo thái độ của người bên trên.

Sau khi ở lại một lát, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đứng dậy rời đi, mấy người nhóm An Hoà và An Khinh Hàn đưa hai người ra cửa, lúc này, phía xa chợt có một giọng nói vang lên: “Khinh Hàn, cô giành được hạng nhất rồi à! Lợi hại thật đấy… Ta đã nói đám ranh con ở Nam Châu sao có thể là đối thủ của cô được, chỉ có một Diệp Quân xuất hiện mà người của Nam Châu bọn họ còn tưởng mình là thần…”
 
Chương 3181


Chương 3181

Mọi người: “…”

An Khinh Hàn vội nói: “Thác Bạt Yêu Yêu… Cô đừng có nói bậy…”

Giờ phút này, sắc mặt của đám người nhà họ An đều trở nên xám như tro tàn.

Thứ quái quỷ gì vậy?

Diệp Quân thấy người tới, mỉm cười không lên tiếng.

Người tới là một cô gái không lớn tuổi lắm, chỉ mười lăm mười sáu tuổi, mặc một chiếc váy dài màu đỏ nhạt, thắt bím tóc dài, trên cánh tay phải quấn một cái roi, vừa đi vừa nhảy nhót, cực kỳ hào hứng chạy về phía An Khinh Hàn.

Nghe An Khinh Hàn nói vậy, cô gái tên Thác Bạt Yêu Yêu chẳng thèm để ý: “Sợ gì chứ? Tên Diệp Quân đó cũng không ở đây… Hơn nữa, trước kia không phải cô hay nói hắn là…”

An Khinh Hàn đột nhiên chạy tới trước mặt Thác Bạt Yêu Yêu, lập tức bịt chặt miệng cô ấy: “Đừng nói nữa”.

Mọi người: “…”

Đám người nhà họ An càng biến sắc.

Cô gái nhà họ Thác Bạt này sao vẫn điên khùng vậy chứ?

Lúc này, Thác Bạt Yêu Yêu cũng thấy có gì đó không đúng lắm, cô ấy đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng mắt ở Diệp Quân, nhìn thấy Diệp Quân, cô ấy nhất thời tò mò: “Anh chàng đẹp trai, ngươi là ai vậy?”

Diệp Quân cười nói: “Ta chính là Diệp Quân mà cô vừa nói đó”.

“Mẹ kiếp!”

Thác Bạt Yêu Yêu trợn mắt, lập tức nhảy dựng lên: “Ngươi… Ngươi…”

Diệp Quân: “Ta thế nào?”

Thác Bạt Yêu Yêu chớp mắt, lập tức ngã xuống.

Diệp Quân không nói gì.

Người này lại còn giả chết.

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Hỏi cô ấy xem, có phải tiên tổ của cô ấy có một vị tên là Thác Bạt Tiểu Yêu không?”

Mặc dù Diệp Quân nghi hoặc, nhưng vẫn nghe theo, hắn nhìn Thác Bạt Yêu Yêu đang giả chết, cười nói: “Cô gái, tiên tổ nhà họ Thác Bạt của cô có ai tên là Thác Bạt Tiểu Yêu không?”

Nghe Diệp Quân nói vậy, Thác Bạt Yêu Yêu lập tức ngồi dậy, cô ấy nghi hoặc: “Sao ngươi biết?”

Tiểu Tháp trong cơ thể Diệp Quân nói: “Cũng được coi là người quen của cha ngươi. Cô bé này cũng không đáng tin cậy giống như tiên tổ của cô bé…”

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Là thế nào?”

Tiểu Tháp cười nói: “Năm đó cha ngươi gặp chuyện phiền toái, người đó bảo đi gọi người giúp đỡ, sau đó không thấy tăm hơi đâu nữa”.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp nói tiếp: “Khi cho vài lợi ích, tiên tổ của cô ấy đúng là từng giúp cha ngươi không ít, mặc dù lần cuối lại cho cha ngươi leo cây”.

Diệp Quân mỉm cười, xòe tay ra. Một chiếc nhẫn không gian từ từ bay tới trước mặt Thác Bạt Yêu Yêu.
 
Chương 3182


Chương 3182

Thác Bạt Yêu Yêu hơi nghi hoặc: “Cái này là gì?”

Diệp Quân cười nói: “Tiên tổ nhà cô là bạn cũ của cha ta, đây là một chút tâm ý của ta, cô đừng từ chối”.

Vẻ mặt Thác Bạt Yêu Yêu lập tức trở nên u ám.

Diệp Quân hỏi: “Sao vậy?”

Thác Bạt Yêu Yêu cúi đầu, trầm mặc một lúc lâu, nhẹ giọng nói: “Chuyện giữa tiên tổ với Kiếm Chủ Nhân Gian… Năm đó tiên tổ về tới gia tộc đã yêu cầu người trong tộc đi giúp đỡ, nhưng người trong tộc không đồng ý, không chỉ vậy, bọn họ còn sợ tiên tổ làm liên lụy tới người trong tộc, vậy nên giam tiên tổ lại…”

Diệp Quân nhíu mày.

Thác Bạt Yêu Yêu trầm giọng nói: “Do đó tiên tổ buồn bực không vui… Tuy Kiếm Chủ Nhân Gian sau đó cũng bình yên vô sợ, nhưng tiên tổ không còn mặt mũi gặp ông ấy, cuối cùng buồn bực mà chết… Nhà họ Thác Bạt ta cũng sợ đắc tội với Kiếm Chủ Nhân Gian nên vẫn luôn che giấu chuyện này…”

Diệp Quân trầm mặc, hắn không ngờ chuyện lại là vậy.

Tiểu Tháp đột nhiên cũng nhẹ giọng nói: “Lúc trước có lẽ tiểu chủ đã đi xem”.

Kiếm Chủ Nhân Gian từng quay lại Thanh Châu mấy lần, nhưng không đến nhà họ Thác Bạt.

Một nỗi tiếc nuối!

Diệp Quân cũng hơi bùi ngùi, đúng là đời người vô thường!

Diệp Quân nhìn về phía Thác Bạt Yêu Yêu, hắn chỉ tay, một kiếm ý đột nhiên tiến vào giữa trán Thác Bạt Yêu Yêu.

Thác Bạt Yêu Yêu nghi hoặc: “Đây là gì?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đây là một sợi kiếm ý của ta, thời khắc nguy cấp, cô có thể gọi ta tới”.

Nghe Diệp Quân nói vậy, đám cường giả nhà họ An ở giữa sân lập tức lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ.

Gọi Diệp Quân tới ư?

Chuyện này tương đương với việc ở vũ trụ Quan Huyên, Thác Bạt Yêu Yêu là vô địch!

Hơn nữa, sau khi lãnh đạo cấp cao của thư viện Quan Huyên nhận được tin này, nhất định sẽ âm thầm chiếu cố Thác Bạt Yêu Yêu. Nói cách khác, tương lai của Thác Bạt Yêu Yêu sẽ một bước lên mây.

Thác Bạt Yêu Yêu trừng mắt nhìn: “Chỉ có thể gọi một lần thôi sao?”

Diệp Quân cười nói: “Cô muốn gọi mấy lần?”

Thác Bạt Yêu Yêu do dự, nói: “Ta… Ta muốn gọi hai lần…”

Nghe Thác Bạt Yêu Yêu nói vậy, đám cường giả nhà họ An lập tức bất mãn, cô nhóc này tham lam thật đấy!

Diệp Quân tò mò: “Tại sao?”

Thác Bạt Yêu Yêu nhìn lướt qua An Khinh Hàn bên cạnh, nói: “Khinh Hàn là bạn tốt nhất của ta, chúng ta đã từng nói, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, cho nên, ta muốn cô ấy cũng có một lần…”

Nghe Thác Bạt Yêu Yêu nói vậy, đám cường giả nhà họ An lập tức xấu hổ.

An Khinh Hàn nhẹ nhàng nắm chặt tay Thác Bạt Yêu Yêu, mỉm cười: “Ta không cần đâu”.

Nghe Thác Bạt Yêu Yêu nói vậy, Diệp Quân hơi bất ngờ, xã hội này, có rất nhiều lúc, có nạn cùng chịu rất dễ, có phúc cùng hưởng thì thật sự quá khó.

Cô gái nhỏ trước mặt lại có thể nghĩ cho bạn mình, thật hiếm có.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía An Khinh Hàn, xòe tay, một sợi kiếm ý cũng tiến vào giữa trán An Khinh Hàn.

Thấy cảnh tượng này, người nhà họ An lập tức mừng như điên.
 
Chương 3183


Chương 3183

Rất nhiều người còn quỳ xuống.

Sợi kiếm ý này đại diện cho điều gì?

Đại diện cho sự tán thành của Diệp Quân!

Có sợi kiếm ý này, người ngoài sẽ nhìn An Khinh Hàn thế nào?

Họ nhất định đối đãi với An Khinh Hàn như truyền nhân của Diệp Quân!

Từ nay về sau, ai dám bắt nạt nhà họ An nữa chứ?

Diệp Quân cũng không nghĩ nhiều, nhưng nhà họ An sẽ nghĩ vậy, vì với Diệp Quân, chỉ là một sợi kiếm ý nho nhỏ, nhưng với nhà họ An, đây không chỉ như một lá bùa hộ mệnh cho An Khinh Hàn, còn là bùa hộ mệnh cho cả nhà họ An.

Diệp Quân cười nói: “Hy vọng nhìn thấy các cô ở tổng viện”.

Nói xong, hắn kéo Nạp Lan Ca quay người rời đi.

Tổng viện!

Đám cường giả nhà họ An lại vội vàng cung kính hành lễ.

Thác Bạt Yêu Yêu nhìn về phía xa, nhẹ giọng nói: “Viện trưởng này không giống như ta nghĩ”.

An Khinh Hàn khẽ gật đầu: “Quả thật”.

Nói xong, cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt ánh vẻ phức tạp.

Thật ra, khi biết Diệp Quân đang quan sát cuộc tỷ võ, cô ấy căng thẳng hơn bất cứ ai, vì cô ấy biết, cô ấy muốn thay đổi vận mệnh của mình và nhà họ An thì nhất định phải đứng đầu, hơn nữa, so với việc gia nhập tổng viện, cô ấy càng có niềm tin sẽ đạt được hạng nhất.

Nhưng cô ấy cũng biết, chỉ một câu của người đàn ông đó cũng có thể khiến cô ấy và nhà họ An muôn đời không trở mình được.

Điều khiến cô ấy không ngờ nhất là người đàn ông này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của cô ấy, không chỉ giúp cô ấy giành được hạng nhất, mà còn cho cô ấy nhiều ưu đãi vậy.

Viện trưởng!

Thư viện Quan Huyên!

An Khinh Hàn chậm rãi nhắm mắt lại, giờ khắc này, cô ấy đột nhiên có một mục tiêu.

Gia nhập tổng viện thư viện Quan Huyên!

Bảo vệ vũ trụ Quan Huyên!



Trên ngã tư đường, Diệp Quân và Nạp Lan Ca chậm rãi bước đi.

Thanh Châu, Thanh Thành.

Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, đây là nơi cha từng ở. Cũng bởi vì Kiếm Chủ Nhân Gian nên Thanh Thành nhiều năm nay không hề thay đổi, toàn bộ giữ lại nguyên trạng.

Thanh Thành cũng cực kỳ phồn hoa, vì hàng năm đều có vô số người tới đây dạo chơi.

Dù sao, đây là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian từng sinh ra.

Ở hai bên đường dẫn tới nhà họ Diệp, Diệp Quân và Nạp Lan Ca phát hiện có không ít kiếm tu ngồi xếp bằng, mấy kiếm tu này tới đây, thật ra lý do rất đơn giản, vì Kiếm Chủ Nhân Gian sinh ra ở nơi này.

Nơi này từng sinh ra một kiếm tu rất giỏi!

Chắc chắn là một vùng đất phong thủy!

Rất nhiều người sẵn lòng tin tưởng điều này.
 
Chương 3184


Chương 3184

Diệp Quân nhìn lướt qua bốn phía, nhẹ giọng nói: “Chỉ khi thành công, người khác mới sẵn sàng đi tìm hiểu quá khứ của ngươi, nghe lại chuyện ngươi từng chịu khổ ngày xưa”.

Nói xong, hắn lắc đầu bật cười.

Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một giọng nói: “Vị trí này là của ta”.

Nghe vậy, Diệp Quân liếc nhìn, ở cửa lớn nhà họ Diệp gần đó, hai gã kiếm tu đang tranh giành một vị trí.

Hai người tranh giành rất quyết liệt, thiếu điều rút kiếm.

Diệp Quân nghi hoặc: “Nhà họ Diệp mặc kệ chuyện này sao?”

Nạp Lan Ca lắc đầu mỉm cười: “Chắc là quản không được”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng đúng”.

Khi nói chuyện, hai người đã tới trước cửa nhà họ Diệp, thấy Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi tới, một gã kiếm tu mặc áo trắng lập tức đề phòng: “Các ngươi làm gì vậy?”

Diệp Quân cười nói: “Tới thăm hỏi nhà họ Diệp”.

Tên kiếm tu mặc áo trắng cười nhạt: “Chắc đây là lần đầu ngươi tới đây nhỉ?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, nói: “Lần thứ hai”.

Tên kiếm tu áo trắng lạnh nhạt nói: “Ngươi nghĩ nhà họ Diệp sẽ cho ngươi vào hả? Đừng nằm mơ nữa”.

Người tranh giành với gã kiếm tu áo trắng là một gã kiếm tu mặc áo sợi đay, gã nhìn Diệp Quân, nói: “Lão đệ, chúng ta đều muốn vào nhà họ Diệp, nhưng đó là chuyện không thể, đừng nói là chúng ta, kể cả người của nhà họ Diệp cũng không thể tùy tiện bước vào sân mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng ở”.

Diệp Quân bừng tỉnh, lúc trước hắn có thể vào là nhờ có Diệp Trúc Tân dẫn đường.

Diệp Trúc Tân!

Nghĩ vậy, Diệp Quân không khỏi mỉm cười, hắn vẫn rất có thiện cảm với nhà họ Diệp này, vì lúc trước khi hắn đánh trận sống chết với Lục Thiên, thế hệ trẻ của nhà họ Diệp đều tới trợ lực cho hắn, hơn nữa, nhà họ Diệp còn tặng hắn một cặp phi kiếm!

Mà lúc đó, hắn còn chưa để lộ thân phận.

Diệp Quân mỉm cười, đến trước cửa lớn gõ nhẹ.

Thấy cảnh tượng này, khuôn mặt gã kiếm tu áo trắng và gã kiếm tu mặc áo sợi đay lập tức biến sắc, vội lùi ra sau.

Diệp Quân nghi hoặc: “Các ngươi làm gì vậy?”

Kiếm tu áo trắng trầm giọng nói: “Ngươi điên rồi sao? Nhà họ Diệp đã từng nói, ngồi tu luyện ở bên ngoài bọn họ sẽ không quản, nhưng nếu dám gõ cửa quấy rầy thì bọn họ sẽ không tha”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, nói: “Các vị đạo hữu, tu luyện vẫn cần dựa vào bản thân, có thể lấy một người làm mục tiêu, nhưng không thể quá đà, nếu quá đà…”

Gã kiếm tu áo trắng lập tức giận dữ nói: “Ngươi nghi ngờ tín ngưỡng của bọn ta hả?”

Diệp Quân: “…”

Gã kiếm tu áo trắng điên tiết nói: “Ngươi biết gì về kiếm đạo, ngươi có biết sau khi chúng ta tới đây tu luyện, tu vi kiếm đạo đã tăng lên rất nhiều, tu luyện ở đây, dường như Kiếm Chủ Nhân Gian cùng tồn tại với bọn ta, ngươi hiểu cảm giác này không? Hiểu không hả?”

Diệp Quân: “…”

Gã kiếm tu mặc áo sợi đay bên cạnh cũng nói: “Một kiếm tu không có tín ngưỡng, thật đáng buồn…”

Nói xong, gã liếc xéo Diệp Quân: “Người như ngươi mà cũng có thể cưới được vợ, đúng là trời không có mắt”.
 
Chương 3185


Chương 318

Chương 3185

Nghe kiếm tu áo sợi đay nói thế, Nạp Lan Ca nắm chặt lấy tay Diệp Quân, mím môi cười.

Diệp Quân cảm thấy hơi cạn lời.

Dĩ nhiên hắn cũng biết được mình sai.

Như những gì hai người trước mặt này nói, thật ra tín ngưỡng cũng là một động lực.

Dĩ nhiên vận dụng tốt thì là động lực, còn không thì là sai lầm.

Mấy kiếm tu trước mặt này đến đây tu luyện quả thật là một chuyện tốt với bản thân họ, vì họ tín ngưỡng Kiếm Chủ Nhân Gian, mà nơi này từng là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian sinh sống.

Cảm giác đó.

Cũng chỉ có người tin tưởng mới có thể trải nghiệm được.

Lúc này cánh cửa Diệp phủ bỗng mở ra, thấy thế, kiếm tu ở một bên đều lùi về sau.

Bây giờ nhà họ Diệp có địa vị không hề thấp trong thư viện Quan Huyên, thực lực của rất mạnh, không phải là người mà họ có thể đắc tội.

Người bước ra là một ông lão, khi nhìn thấy Diệp Quân, ông lão sửng sốt, sau đó quỳ xuống: “Kính chào viện trưởng”.

Thấy thế mọi người đều sửng sốt.

Cái quái gì thế?

Sao người nhà họ Diệp lại quỳ như thế?

Diệp Quân cũng hơi ngạc nhiên: “Ông biết ta à?”

Ông lão run giọng nói: “Năm đó lúc viện trưởng đến Diệp phủ, ta từng gặp viện trưởng”.

Diệp Quân cười nói: “Thì ra là thế, mau đứng lên đi”.

Nói xong hắn vung tay phải lên, ông lão được một luồng kiếm ý dịu dàng đỡ đứng lên.

Ông lão vội vàng xoay người chạy vào trong phủ.

Một lúc sau, tộc trưởng hiện giờ của nhà họ Diệp – Diệp Lâm dẫn người Diệp tộc ra đón.

Diệp Lâm dẫn người nhà họ Diệp đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh nói: “Cung nghênh viện trưởng”.

Ở đằng xa!

Vừa nghe nói thế, mấy kiếm tu ở trước cổng Diệp phủ đều ngây người.

Viện trưởng ư?

Đây là viện trưởng thư viện Quan Huyên hiện giờ – Diệp Quân đó à?

Đầu óc kiếm tu áo trắng và kiếm tu áo sợi đay bên cạnh Diệp Quân trống rỗng.

Mẹ kiếp!

Đây là viện trưởng Diệp Quân hả?

Diệp Quân mỉm cười: “Các vị không cần đa lễ, chúng ta vào trong nói chuyện đi”.

Vì hắn thấy người bên ngoài càng lúc càng nhiều.

Diệp Lâm vội nói: “Mời”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó kéo Nạp Lan Ca đi vào trong Diệp phủ.

Đợi sau khi Diệp Quân, Nạp Lan Ca và người Diệp phủ đi khuất, kiếm tu áo trắng bỗng run giọng nói: “Đó… đó là viện trưởng…”

Kiếm tu áo sợi đay hơi ngơ ngác gật đầu.
 
Chương 3186


Chương 3186

Kiếm tu áo trắng ngồi phịch xuống đất, toát cả mồ hôi lạnh: “Chúng ta thế mà lại gặp được viện trưởng thư viện Quan Huyên”.

Kiếm tu áo sợi đay cũng cảm thấy không chân thật chút nào.

Với họ, những người như vậy chỉ là người trong truyền thuyết.

Vừa rồi họ không chỉ gặp được mà còn nói chuyện với đối phương.

Có thể khoác lác chuyện này cả đời đấy…



Trong Diệp phủ.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca ngồi vào vị trí giữa.

Diệp Quân bảo Diệp Lâm ngồi xuống, mà có nói thế nào Diệp Lâm cũng không ngồi, Diệp Quân cũng cảm thấy bất lực, chỉ đành mặc ông ấy.

Diệp Quân uống một hớp trà, sau đó nói: “Trúc Tân cô nương không ở trong tộc à?”

Diệp Lâm cười nói: “Giờ cô ấy đang ở vũ trụ Tiểu Quân”.

Diệp Quân nói: “Tổng viện ư?”

Diệp Lâm mỉm cười: “Đúng thế”.

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Ta ở tổng viện mà sao không gặp được cô ấy?”

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân: “Lần nào huynh về cũng chỉ ở một lúc, sao có thể gặp được cô ấy chứ?”

Diệp Quân khẽ cười.

Đúng là lần nào về hắn cũng chỉ ở lại có một lúc, đừng nói là người khác, ngay cả thời gian dành cho Nạp Lan Ca cũng chẳng nhiều.

Diệp Quân nhìn Diệp Lâm, hắn mỉm cười, sau đó xòe bàn tay ra, một chiếc nhẫn chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Lâm.

Diệp Lâm nói: “Viện trưởng, đây…”

Diệp Quân cười nói: “Diệp Quân ta vẫn luôn nhớ đến ơn tình nhà họ Diệp tặng kiếm và giúp đỡ ta năm đó, đây là chút tấm lòng của ta, Diệp tộc trưởng đừng từ chối”.

Diệp Lâm do dự một chốc, sau đó nói: “Cảm ơn viện trưởng”.

Nói xong ông ấy nhận lấy chiếc nhẫn.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta muốn đến chỗ ở trước kia của cha”.

Diệp Lâm nói: “Ta dẫn viện trưởng đi”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nắm tay Nạp Lan Ca đứng dậy rồi đi cùng Diệp Lâm.

Trên đường đi, Diệp Quân bỗng nói: “Mấy kiếm tu bên ngoài kia…”

Diệp Lâm cười khổ nói: “Bọn ta cũng không còn cách nào khác, vì năm nào cũng có rất nhiều kiếm tu đến đây học tập. Lúc đầu bọn ta cũng cố gắng thuyết phục họ nhưng không có tác dụng, lâu dần bọn ta cũng chỉ có thể mặc kệ họ. Rất nhiều kiếm tu còn muốn vào nơi mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng sống, nhưng bọn ta đã từ chối”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn quay đầu lại nhìn, sau đó xòe bàn tay ra, một tia kiếm ý bỗng xuất hiện trên con đường trước cổng Diệp phủ, cùng lúc đó một giọng nói bỗng vang vọng cả con đường: “Đây là ý kiếm của ta, mong nó sẽ có thể giúp ích cho các vị”.

Thật ra hắn hiểu hành động của những kiếm tu này, vì không thể gia nhập vào thư viện Quan Huyên, truyền thừa kiếm đạo bên ngoài lại cực kỳ ít.

Một kiếm tu muốn nâng cao thực lực của mình, đường đi thật sự quá ít.

Nếu hôm nay hắn đã gặp được, dĩ nhiên vẫn muốn để lại chút cơ duyên ở đây.
 
Chương 3187


Chương 3187

Còn mấy kiếm tu này có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì chỉ đành xem khả năng của họ thế nào.

Sau khi tia kiếm ý của Diệp Quân xuất hiện, các kiếm tu ngoài cổng Diệp phủ vui mừng khôn xiết.

Họ biết đây là cơ hội viện trưởng trao cho họ.

Diệp Lâm ở trong Diệp phủ cười khổ.

Diệp Quân làm thế thì sau này Thanh Thành sẽ có nhiều kiếm tu hơn nữa.

Nhưng đây cũng là chuyện tốt.

Cũng chính vì Kiếm Chủ Nhân Gian, mấy năm nay Thanh Thành mới có thể luôn sầm uất như vậy.

Mấy năm nay Thanh Thành phát triển cực kỳ nhanh, dù là một số thành ở vũ trụ Tiểu Quân cũng chưa chắc đã sầm uất như Thanh Thành.

Cũng chính vì thế mà mấy năm nay thiên tài và yêu nghiệt ở Thanh Thành cũng vô cùng nhiều.

Bây giờ Diệp Quân để lại một tia kiếm ý ở đây, sẽ làm cho Thanh Thành trở nên náo nhiệt hơn, hơn nữa kiếm ý này lại để trước cổng Diệp phủ.

Người Diệp phủ có thể được thơm lây.

Nói xong Diệp Quân và Nạp Lan Ca đã đi đến nơi ở trước kia của Kiếm Chủ Nhân Gian, còn Diệp Lâm lặng lẽ đi ra ngoài.

Diệp Quân kéo Nạp Lan Ca vào trong, nhìn khung cảnh bên trong, vẻ mặt Diệp Quân hơi phức tạp.

Sau khi cuộc trò chuyện với Tiểu Tháp trước đó, hắn biết được rất nhiều chuyện về cuộc đời của cha mình, hắn biết lúc đầu cha mình rất không được lòng nhà họ Diệp, không chỉ bị chính người trong tộc của mình ruồng bỏ, cha còn suýt chết ở Diệp tộc…

Thật ra sau đó dù cha có thể tiêu diệt Diệp tộc nhưng cha không làm thế.

Diệp Quân biết cha không có bất kỳ tình cảm nào với Diệp tộc cả.

Không có tình cảm dĩ nhiên cũng không có hận thù.

Diệp Quân dẫn Nạp Lan Ca đi vào trong phòng, ở cách đó không xa, hắn lại nhìn thấy hai tượng đất lúc trước đã gặp.

Một là cha, còn một là Diệp Linh cô cô.

Diệp Quân đang định đi đến sờ vào hai tượng đất đó, ngay lúc này một giọng nói vang lên từ đằng sau: “Này!”

Diệp Quân xoay người lại, một người phụ nữ đã đứng phía sau hắn.

Người đến chính là Diệp Linh.

Diệp Quân mỉm cười: “Linh cô cô”.

Diệp Linh cười nói: “Lần trước không nói cho con biết thân phận thật, không trách ta chứ?”

Diệp Quân lắc đầu: “Sao mà trách được”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nhìn Nạp Lan Ca: “Đứa con dâu này xinh đẹp thật đấy”.

Nạp Lan Ca mỉm cười: “Cảm ơn cô cô”.

Diệp Linh cười nói: “Sao hai con lại rảnh rỗi đến đây thế?”

Diệp Quân nói: “Con đây thăm cha, cũng tiện thể thăm cô cô”.

Diệp Linh đi đến một bên ngồi xuống, bà ấy cười nói: “Thật ra ca ca cũng không thích quay lại nơi này lắm nhưng ta vẫn thích nơi này, vì ta đã ở đây hơn mười năm với huynh ấy, tất cả những điều tốt đẹp của chúng ta đều ở đây cả”.
 
Chương 3188


Chương 3188

Diệp Quân khẽ nói: “Cô cô vẫn định chờ cha ở đây sao?”

Diệp Linh chớp mắt: “Cha con không nói gì với con sao?”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Nói gì ạ?”

Diệp Linh cười nói: “Huynh ấy không nói, vậy thì ta cũng không tiện nói nhiều thêm”.

Diệp Quân tỏ ra ngờ vực.

Diệp Linh cười nói: “Sau này con sẽ biết”.

Diệp Quân cười khổ.

Diệp Linh bỗng bước đến trước mặt Nạp Lan Ca, bà ấy nhẹ nhàng xoa bụng Nạp Lan Ca, cười nói: “Là trai hay gái?”

Nạp Lan Ca thì thầm nói một câu bên tai Diệp Linh, Diệp Linh bật cười.

Diệp Quân cạn lời.

Thật ra hắn muốn biết giới tính của đứa bé là chuyện hết sức dễ dàng, nhưng hắn vẫn không muốn làm thế.

Vì với hắn, trai gái gì cũng được, hắn đều thích.

Diệp Linh bỗng nhìn Diệp Quân: “Nghe nói con muốn thiết lập một trật tự mới?”

Diệp Quân gật đầu: “Vâng ạ”.

Diệp Linh cười nói: “Năm đó ca ca cũng muốn làm chuyện này, nhưng sau đó huynh ấy nhận ra bản thân không hợp làm thế, nên đã giao nhiệm vụ này cho con”.

Nói đến đây bà ấy thấp giọng thở dài: “Muốn thiết lập một trật tự mới không phải là chuyện đơn giản”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng là không dễ làm nhưng con sẽ cố gắng”.

Diệp Linh mỉm cười: “Cố lên”.

Diệp Quân cười nói: “Giờ cô cô đang ở đâu?”

Diệp Linh trước mặt không phải là bản thể mà chỉ là hư tượng, hắn lại không thể nhìn được bản thể của bà ấy, điều này khiến hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Phải biết rằng, với thực lực hiện giờ của hắn hoàn toàn có thể phân thân để nhìn bản thể.

Nhưng hắn lại không nhìn thấy bản thể của Diệp Linh.

Diệp Linh cười nói: “Ta ở một nơi rất xa nơi này”.

Diệp Quân còn muốn hỏi thêm nhưng Diệp Linh lại nói: “Ta vẫn còn vài việc gấp, không nói chuyện với con nữa”.

Nói xong bà ấy bỗng lấy một chiếc hộp ra đưa cho Nạp Lan Ca: “Đây là quà tặng cho bảo bối trong bụng con, đợi lúc nào ta có thời gian, ta sẽ đến tìm hai đứa”.

Nói xong bà ấy biến mất.

Diệp Quân lắc đầu: “Cô cô này… cởi mở hơn lần trước rất nhiều”.

Nạp Lan Ca hơi tò mò mở hộp ra, vừa mở chiếc hộp, bên trong vang lên tiếng nhạc vui tai, bên trong hộp là một người tí hon đang nhảy múa, rất đẹp.

Thấy thế Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn nhau cười.

Hai vợ chồng ở trong phòng một lúc rồi rời đi, lúc rời đi Diệp Quân còn quay đầu lại nhìn, khẽ nói: “Không biết sau này cha có quay lại nhìn nó một lần nữa không…”

Diệp Quân và Nạp Lan Ca rời khỏi Thanh Thành, hai người họ về tổng viện của thư viện Quan Huyên.

Trong tiểu viện, Diệp Quân nằm trên ghế, bên cạnh là Nạp Lan Ca, cô mặc một bộ váy màu đỏ nhạt, dung mạo tuyệt thế.
 
Chương 3189


Chương 3189

Nạp Lan Ca đang báo cáo cho Diệp Quân về sự phát triển của thư viện Quan Huyên trong những năm qua.

Diệp Quân vốn định phủi tay không làm, nhưng lần này Nạp Lan Ca không nuông chiều hắn nữa.

Bởi vì lúc Tần Quan rời đi đã dặn dò cô rằng Diệp Quân có thể không lo toan chuyện này, nhưng tất cả mọi chuyện hắn đều phải biết, để hắn có chừng mực.

Thật ra Tần Quan cũng biết rõ Diệp Quân không thể vướng vào những chuyện vặt vãnh này. Đối với thư viện Quan Huyên, Diệp Quân bây giờ là chỗ dựa vững chắc, thư viện không thể hỗn hoạn nổi, bởi vì các khía cạnh của thư viện Quan Huyên đã dần trưởng thành và có thể tự vận hành.

Đương nhiên phải có người xây dựng phương hướng và chính sách.

Trước đây tất cả mọi chuyện đều do Tần Quan làm, nhưng bây giờ, Tần Quan muốn Diệp Quân trở thành người lo liệu.

Diệp Quân cũng hiểu điều này.

Diệp Quân nằm trên ghế, yên lặng lắng nghe.

Vẻ mặt Diệp Quân dần trở nên nghiêm túc, bởi vì hắn phát hiện không biết từ lúc nào thư viện Quan Huyên đã nắm giữ hàng vạn vũ trụ và tinh vực.

Đơn giản mà nói, nơi mà hắn đi qua đều đã thuộc về vũ trụ Quan Huyên.

Hơn nữa Tần Quan cũng đã bắt đầu giới thiệu rộng rãi Quan Huyên Pháp ở các vũ trụ khác.

Quan Huyên Pháp dần trở thành luật pháp và quy tắc của vũ trụ.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Quân dần thêm phần nghiêm túc.

Bởi vì một khi Quan Huyên Pháp trở thành quy luật trong vũ trụ thì sau này sẽ phát sinh rất nhiều vấn đề, ví dụ như nếu Quan Huyên Pháp không công bằng, người dùng pháp không đúng thì Quan Huyên Pháp sẽ trở thành ác pháp, như vậy thì trật tự mới cũng trở thành trật tự xấu.

Vấn đề này rất nghiêm trọng.

Diệp Quân quay lại nhìn Nạp Lan Ca, Nạp Lan Ca cũng hiểu ý của Diệp Quân, lập tức nói: “Chúng ta có đội ngũ lớn mạnh đang không ngừng cải thiện Quan Huyên Pháp, không chỉ vậy, ở một số nơi đặc biệt, chúng ta còn định ra Quan Huyên Pháp đặc biệt.

Diệp Quân nhẹ nhàng nói: “Khi mở rộng Quan Huyên Pháp, chắc đã gặp phải rất nhiều vấn đề và khó khăn nhỉ?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân lắc đầu thở dài.

Lúc này hắn mới phát hiện việc thiết lập trật tự vũ trụ hoàn toàn mới không phải là điều mà một mình hắn có thể làm được.

Bởi vì việc này không chỉ dựa vào thực lực.

Nhà họ Dương dựa vào nền tảng và thực lực để đạt được như ngày hôm nay…

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Còn một vấn đề nữa, đó là nội bộ thư viện bắt đầu xuất hiện các phe phái rồi”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca: “Các phe phái ư?”

Nạp Lan Ca gật đầu.

Diệp Quân nói: “Muội nói đi”.

Nạp Lan Ca ngập ngừng nói.

Diệp Quân cười nói: “Nhà họ Nạp Lan cũng tính là một phe phái sao?”

Nạp Lan Ca khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.
 
Chương 3190


Chương 3190

Diệp Quân im lặng.

Nạp Lan Ca liếc nhìn Diệp Quân, nói: “Bây giờ đại cục chia làm bốn phe, gồm tộc Nạp Lan, tộc Thiên Long, Chân vũ trụ còn lại là phe của một số thế lực ở Tuế Nguyệt trường hà, về phần những thế lực nhỏ, bọn họ cũng đã bắt đầu lập nhóm…”

Nói đến đây, trong mắt cô hiện lên vẻ lo lắng: “Mẹ từng nói mặc dù bây giờ thư viện Quan Huyên đã đoàn kết hơn nhưng nội bộ cũng bắt đầu xuất hiện nhiều vấn đề, một khi nhà họ Dương không có ai cai quản thì thư viện sẽ sụp đổ ngay lập tức, hơn nữa còn phá hủy toàn bộ vũ trụ”.

Diệp Quân nói: “Huynh đã lường trước được những vấn đề này, nhưng không ngờ chúng lại đến nhanh như vậy”.

Nạp Lan Ca nói: “Mấu chốt của vấn đề là thiết lập một trật tự hoàn toàn mới, đây là mục đích của nhà họ Dương, nhưng lại không phải là mục đích của tất cả các thế lực. Mục đích của bọn họ là đạt được nhiều lợi ích trong trật tự mới này”.

Diệp Quân gật đầu: “Đây cũng là điều bình thường”.

Nạp Lan Ca khẽ gật đầu: “Chúng ta cũng đang cố gắng cân bằng thế lực trong nội bộ thư viện, đồng thời phân chia lợi ích một cách công bằng…”

Cô nắm tay Diệp Quân: “Cho dù Quan Huyên Pháp có thực sự phổ biến thì nó cũng không thể cân bằng toàn bộ vũ trụ, càng không thể đứng ra giải quyết Vũ Trụ Kiếp. Muội từng hỏi mẹ những vấn đề này rồi, mẹ nói đến lúc đó để huynh giải quyết, chúng ta là vợ chồng, có một số vấn đề muội không hỏi huynh, nhưng không có nghĩa là muội không muốn biết…”

Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, cười nói: “Huynh cũng không muốn giấu muội, chỉ là có một số chuyện bây giờ nói ra không có ý nghĩa gì cả”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Muội hiểu”.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía xa: “Vũ Trụ Kiếp…”

Chân tỷ!

Lúc này, hắn nhớ tới người phụ nữ trấn áp Vũ Trụ Kiếp.

Lúc này hắn cũng ý thức được thì ra Vũ Trụ Kiếp trong vũ trụ này đáng sợ hơn nhiều so với Vũ Trụ Kiếp ở bên ngoài.

Bởi vì Vũ Trụ Kiếp nơi này đã bị trấn áp vô số lần.

Ác Đạo!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, thời gian của hắn không còn nhiều nữa.

Nạp Lan Ca nhẹ nhàng hỏi: “Lúc nào huynh đi?”

Cô biết Diệp Quân sắp phải đi rồi.

Diệp Quân quay lại nhìn Nạp Lan Ca, cười nói: “Huynh ở cùng muội thêm một thời gian nữa”.

Nạp Lan Ca không từ chối, khẽ gật đầu nói: “Vâng”.

Diệp Quân ở thư viện bầu bạn với Nạp Lan Ca nửa tháng, trong nửa tháng này, hắn không tu luyện, ban ngày cùng Nạp Lan Ca làm việc, buổi tối ngủ cùng Nạp Lan Ca…

Nửa tháng sau, Diệp Quân rời đi.

Ở cửa đại điện, Nạp Lan Ca ngẩng đầu nhìn đạo kiếm quang biến mất trên bầu trời, hồi lâu không nói gì.

Từ khi thành thân với Diệp Quân đến nay, đây là khoảng thời gian họ ở bên nhau lâu nhất.

Nếu có thể lựa chọn, cô vẫn hy vọng có thể trở thành một đôi tình nhân bình thường với Diệp Quân, bởi vì cô không có nhiều tham vọng về quyền lực.

Nhưng cô biết, thân phận của Diệp Quân khiến hắn không thể làm người bình thường.

Điều cô nên làm bây giờ là hỗ trợ thật tốt cho Diệp Quân.
 
Chương 3191


Chương 3191

Tựa như nghĩ tới điều gì đó, Nạp Lan Ca cúi đầu nhìn bụng mình đang lớn lên, cười nói: “Lần sau cha con trở về chắc là lúc con ra đời…”



Sau khi rời khỏi vũ trụ Quan Huyên, Diệp Quân đến tộc Thiên Long, sau đó dẫn Ngao Thiên Thiên đến Chân vũ trụ.

Trong Chân Thần Điện.

Có một cô gái đang xem giấy tờ.

Cô gái này mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, bụng hơi nhô lên.

Cô gái này là Từ Thụ.

Lúc này, Từ Thụ cảm nhận được điều gì đó, nàng ta ngẩng đầu nhìn ra cửa đại điện, không biết từ lúc nào đã có một người đàn ông đứng đó.

Người tới chính là Diệp Quân.

Nhìn thấy Diệp Quân, Từ Thụ cười nói: “Về rồi à?”’

Diệp Quân tiến vào, những người khác nhìn thấy Diệp Quân liền lui ra.

Bây giờ, Diệp Quân không chỉ là vua của vũ trụ Quan Huyên, mà còn là vua của Chân vũ trụ.

Diệp Quân đi tới trước mặt Từ Thụ, cười nói: “Đi dạo cùng ta đi”.

Từ Thụ gật đầu: “Được”.

Hai người rời khỏi Chân Thần Điện.

Từ Thụ nói: “Kể cho ta nghe chuyện lúc huynh ở ngoài đi”.

Diệp Quân cười nói: “Muội có thứ thú với chuyện này à?”

Từ Thụ gật đầu.

Diệp Quân nói: “Thật ra cũng không có gì để kể”.

Từ Thụ lườm Diệp Quân.

Diệp Quân bật cười, sau đó nói về những gì đã xảy ra trong thời gian qua.

Sau khi nghe xong, Từ Thụ nói: “Không ngờ vũ trụ lại rộng lớn như vậy, hơn nữa bên ngoài còn có rất nhiều nền văn minh mà chúng ta chưa biết tới”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta cũng rất bất ngờ”.

Từ Thụ nói: “Sau này huynh định tiếp tục ra ngoài mạo hiểm sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Từ Thụ ngập ngừng rồi thôi.

Diệp Quân nắm lấy tay Từ Thụ, cười nói: “Ta hiểu ý của muội, bây giờ vũ trụ Quan Huyên đã lớn mạnh, đã đến lúc dừng lại ổn định thư viện, đúng không?”

Từ Thụ gật đầu: “Thư viện và Tiên Bảo Các gần như đã nắm vững trụ vũ và thế giới, nội bộ thư viện không ổn định lắm, còn có rất nhiều vấn đề…”

Diệp Quân nói: “Ta biết nhưng ta vẫn muốn ra ngoài xông pha, ngắm nhìn thế giới”.

Từ Thụ ngẫm nghĩ rồi gật đầu: “Cũng được, huynh ở lại thư viện cũng chẳng giúp được gì”.

Diệp Quân lườn: “Muội nói gì vậy chứ?”

Từ Thụ cười nói: “Chẳng phải mọi chuyện huynh đều đùn đẩy cho người khác sao?”
 
Chương 3192


Chương 3192

Chương 3192

Diệp Quân cười nói: “Ta nghe nói Chân vũ trụ đã tự lập một phái?”

Từ Thụ gật đầu: “Không còn cách nào khác. Không chỉ Chân vũ trụ ta mà nội bộ thư viện đã bắt đầu phân phe phái, mỗi phe phái đều rất vững chắc, không từ thủ đoạn để tham gia nội các, muốn giành nhiều tiếng nói hơn… Vấn đề này huynh phải chú ý”.

Nói đến đây, nàng ta nhìn Diệp Quân: “Vấn đề này cần huynh giải quyết”.

Diệp Quân cười lớn: “Yên tâm đi, ta sẽ không đùn đẩy vấn đề này cho con trai ta giải quyết đâu”.

Cha có thể ‘gài bẫy’ con, nhưng hắn không muốn vậy.

Từ Thụ cũng gật đầu, thư viện Quan Huyên bây giờ đã không còn là thư viện Quan Huyên ban đầu nữa, đừng nói là con trai của Diệp Quân, mà ngay cả Diệp Quân cũng phải vật lộn để giải quyết những vấn đề này.

Diệp Quân hỏi: “Từ Nhu đâu?”

“Còn nhớ đến ta à?”

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng Diệp Quân.

Diệp Quân quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái cách đó không xa, nàng ta mặc một bộ váy màu vàng nhạt, nhẹ nhàng thanh nhã

Người tới chính là Từ Nhu.

Diệp Quân cười: “Sao có thể quên tỷ được chứ?”

Vừa nói hắn vừa đưa tay trái ra.

Từ Nhu nhìn tay trái của Diệp Quân: “Ngươi nằm mơ đi”.

Diệp Quân cười lớn rồi hỏi tiếp: “Từ Kính đâu?”

Từ Thụ đáp: “Từ Kính đi tu luyện rồi, bây giờ không biết ở đâu nữa”.

Diệp Quân hơi bất ngờ: “Đi tu luyện sao?”

Từ Thụ gật đầu: “Đi rất lâu rồi”.

Diệp Quân hơi lo lắng.

Từ Thụ cười nói: “Yên tâm đi, trên người tỷ ấy có bảo vật của Chân tỷ, người bình thường không thể đả thương tỷ ấy”.

Chân tỷ!

Nghe vậy, ba người cùng trầm mặc.

Diệp Quân nói: “Chúng ta đi tìm Chân tỷ”.

Từ Nhu và Từ Thụ đồng thanh nói: “Được”.

Diệp Quân cười lớn: “Đi thôi”.

Nói xong hắn dẫn theo hai cô gái biến mất tại chỗ.

Lần này, không chỉ đi thăm Chân tỷ, mà hắn còn muốn nhân tiện đấu với Ác Đạo.

Chết tiệt.

Có kiếm Thanh Huyên trong tay, chém chết cô ta.

Diệp Quân dẫn hai cô gái đến Kiếp Giới.

Vừa bước vào Kiếp Giới, Diệp Quân đã cảm nhận được uy lực đáng sợ.

Vũ Trụ Kiếp!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, uy lực này mạnh hơn lúc đầu rất nhiều.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom