Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3183


Chương 3183

Rất nhiều người còn quỳ xuống.

Sợi kiếm ý này đại diện cho điều gì?

Đại diện cho sự tán thành của Diệp Quân!

Có sợi kiếm ý này, người ngoài sẽ nhìn An Khinh Hàn thế nào?

Họ nhất định đối đãi với An Khinh Hàn như truyền nhân của Diệp Quân!

Từ nay về sau, ai dám bắt nạt nhà họ An nữa chứ?

Diệp Quân cũng không nghĩ nhiều, nhưng nhà họ An sẽ nghĩ vậy, vì với Diệp Quân, chỉ là một sợi kiếm ý nho nhỏ, nhưng với nhà họ An, đây không chỉ như một lá bùa hộ mệnh cho An Khinh Hàn, còn là bùa hộ mệnh cho cả nhà họ An.

Diệp Quân cười nói: “Hy vọng nhìn thấy các cô ở tổng viện”.

Nói xong, hắn kéo Nạp Lan Ca quay người rời đi.

Tổng viện!

Đám cường giả nhà họ An lại vội vàng cung kính hành lễ.

Thác Bạt Yêu Yêu nhìn về phía xa, nhẹ giọng nói: “Viện trưởng này không giống như ta nghĩ”.

An Khinh Hàn khẽ gật đầu: “Quả thật”.

Nói xong, cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía xa, trong mắt ánh vẻ phức tạp.

Thật ra, khi biết Diệp Quân đang quan sát cuộc tỷ võ, cô ấy căng thẳng hơn bất cứ ai, vì cô ấy biết, cô ấy muốn thay đổi vận mệnh của mình và nhà họ An thì nhất định phải đứng đầu, hơn nữa, so với việc gia nhập tổng viện, cô ấy càng có niềm tin sẽ đạt được hạng nhất.

Nhưng cô ấy cũng biết, chỉ một câu của người đàn ông đó cũng có thể khiến cô ấy và nhà họ An muôn đời không trở mình được.

Điều khiến cô ấy không ngờ nhất là người đàn ông này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của cô ấy, không chỉ giúp cô ấy giành được hạng nhất, mà còn cho cô ấy nhiều ưu đãi vậy.

Viện trưởng!

Thư viện Quan Huyên!

An Khinh Hàn chậm rãi nhắm mắt lại, giờ khắc này, cô ấy đột nhiên có một mục tiêu.

Gia nhập tổng viện thư viện Quan Huyên!

Bảo vệ vũ trụ Quan Huyên!



Trên ngã tư đường, Diệp Quân và Nạp Lan Ca chậm rãi bước đi.

Thanh Châu, Thanh Thành.

Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, đây là nơi cha từng ở. Cũng bởi vì Kiếm Chủ Nhân Gian nên Thanh Thành nhiều năm nay không hề thay đổi, toàn bộ giữ lại nguyên trạng.

Thanh Thành cũng cực kỳ phồn hoa, vì hàng năm đều có vô số người tới đây dạo chơi.

Dù sao, đây là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian từng sinh ra.

Ở hai bên đường dẫn tới nhà họ Diệp, Diệp Quân và Nạp Lan Ca phát hiện có không ít kiếm tu ngồi xếp bằng, mấy kiếm tu này tới đây, thật ra lý do rất đơn giản, vì Kiếm Chủ Nhân Gian sinh ra ở nơi này.

Nơi này từng sinh ra một kiếm tu rất giỏi!

Chắc chắn là một vùng đất phong thủy!

Rất nhiều người sẵn lòng tin tưởng điều này.
 
Chương 3184


Chương 3184

Diệp Quân nhìn lướt qua bốn phía, nhẹ giọng nói: “Chỉ khi thành công, người khác mới sẵn sàng đi tìm hiểu quá khứ của ngươi, nghe lại chuyện ngươi từng chịu khổ ngày xưa”.

Nói xong, hắn lắc đầu bật cười.

Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một giọng nói: “Vị trí này là của ta”.

Nghe vậy, Diệp Quân liếc nhìn, ở cửa lớn nhà họ Diệp gần đó, hai gã kiếm tu đang tranh giành một vị trí.

Hai người tranh giành rất quyết liệt, thiếu điều rút kiếm.

Diệp Quân nghi hoặc: “Nhà họ Diệp mặc kệ chuyện này sao?”

Nạp Lan Ca lắc đầu mỉm cười: “Chắc là quản không được”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng đúng”.

Khi nói chuyện, hai người đã tới trước cửa nhà họ Diệp, thấy Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi tới, một gã kiếm tu mặc áo trắng lập tức đề phòng: “Các ngươi làm gì vậy?”

Diệp Quân cười nói: “Tới thăm hỏi nhà họ Diệp”.

Tên kiếm tu mặc áo trắng cười nhạt: “Chắc đây là lần đầu ngươi tới đây nhỉ?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, nói: “Lần thứ hai”.

Tên kiếm tu áo trắng lạnh nhạt nói: “Ngươi nghĩ nhà họ Diệp sẽ cho ngươi vào hả? Đừng nằm mơ nữa”.

Người tranh giành với gã kiếm tu áo trắng là một gã kiếm tu mặc áo sợi đay, gã nhìn Diệp Quân, nói: “Lão đệ, chúng ta đều muốn vào nhà họ Diệp, nhưng đó là chuyện không thể, đừng nói là chúng ta, kể cả người của nhà họ Diệp cũng không thể tùy tiện bước vào sân mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng ở”.

Diệp Quân bừng tỉnh, lúc trước hắn có thể vào là nhờ có Diệp Trúc Tân dẫn đường.

Diệp Trúc Tân!

Nghĩ vậy, Diệp Quân không khỏi mỉm cười, hắn vẫn rất có thiện cảm với nhà họ Diệp này, vì lúc trước khi hắn đánh trận sống chết với Lục Thiên, thế hệ trẻ của nhà họ Diệp đều tới trợ lực cho hắn, hơn nữa, nhà họ Diệp còn tặng hắn một cặp phi kiếm!

Mà lúc đó, hắn còn chưa để lộ thân phận.

Diệp Quân mỉm cười, đến trước cửa lớn gõ nhẹ.

Thấy cảnh tượng này, khuôn mặt gã kiếm tu áo trắng và gã kiếm tu mặc áo sợi đay lập tức biến sắc, vội lùi ra sau.

Diệp Quân nghi hoặc: “Các ngươi làm gì vậy?”

Kiếm tu áo trắng trầm giọng nói: “Ngươi điên rồi sao? Nhà họ Diệp đã từng nói, ngồi tu luyện ở bên ngoài bọn họ sẽ không quản, nhưng nếu dám gõ cửa quấy rầy thì bọn họ sẽ không tha”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, nói: “Các vị đạo hữu, tu luyện vẫn cần dựa vào bản thân, có thể lấy một người làm mục tiêu, nhưng không thể quá đà, nếu quá đà…”

Gã kiếm tu áo trắng lập tức giận dữ nói: “Ngươi nghi ngờ tín ngưỡng của bọn ta hả?”

Diệp Quân: “…”

Gã kiếm tu áo trắng điên tiết nói: “Ngươi biết gì về kiếm đạo, ngươi có biết sau khi chúng ta tới đây tu luyện, tu vi kiếm đạo đã tăng lên rất nhiều, tu luyện ở đây, dường như Kiếm Chủ Nhân Gian cùng tồn tại với bọn ta, ngươi hiểu cảm giác này không? Hiểu không hả?”

Diệp Quân: “…”

Gã kiếm tu mặc áo sợi đay bên cạnh cũng nói: “Một kiếm tu không có tín ngưỡng, thật đáng buồn…”

Nói xong, gã liếc xéo Diệp Quân: “Người như ngươi mà cũng có thể cưới được vợ, đúng là trời không có mắt”.
 
Chương 3185


Chương 318

Chương 3185

Nghe kiếm tu áo sợi đay nói thế, Nạp Lan Ca nắm chặt lấy tay Diệp Quân, mím môi cười.

Diệp Quân cảm thấy hơi cạn lời.

Dĩ nhiên hắn cũng biết được mình sai.

Như những gì hai người trước mặt này nói, thật ra tín ngưỡng cũng là một động lực.

Dĩ nhiên vận dụng tốt thì là động lực, còn không thì là sai lầm.

Mấy kiếm tu trước mặt này đến đây tu luyện quả thật là một chuyện tốt với bản thân họ, vì họ tín ngưỡng Kiếm Chủ Nhân Gian, mà nơi này từng là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian sinh sống.

Cảm giác đó.

Cũng chỉ có người tin tưởng mới có thể trải nghiệm được.

Lúc này cánh cửa Diệp phủ bỗng mở ra, thấy thế, kiếm tu ở một bên đều lùi về sau.

Bây giờ nhà họ Diệp có địa vị không hề thấp trong thư viện Quan Huyên, thực lực của rất mạnh, không phải là người mà họ có thể đắc tội.

Người bước ra là một ông lão, khi nhìn thấy Diệp Quân, ông lão sửng sốt, sau đó quỳ xuống: “Kính chào viện trưởng”.

Thấy thế mọi người đều sửng sốt.

Cái quái gì thế?

Sao người nhà họ Diệp lại quỳ như thế?

Diệp Quân cũng hơi ngạc nhiên: “Ông biết ta à?”

Ông lão run giọng nói: “Năm đó lúc viện trưởng đến Diệp phủ, ta từng gặp viện trưởng”.

Diệp Quân cười nói: “Thì ra là thế, mau đứng lên đi”.

Nói xong hắn vung tay phải lên, ông lão được một luồng kiếm ý dịu dàng đỡ đứng lên.

Ông lão vội vàng xoay người chạy vào trong phủ.

Một lúc sau, tộc trưởng hiện giờ của nhà họ Diệp – Diệp Lâm dẫn người Diệp tộc ra đón.

Diệp Lâm dẫn người nhà họ Diệp đồng loạt quỳ xuống, đồng thanh nói: “Cung nghênh viện trưởng”.

Ở đằng xa!

Vừa nghe nói thế, mấy kiếm tu ở trước cổng Diệp phủ đều ngây người.

Viện trưởng ư?

Đây là viện trưởng thư viện Quan Huyên hiện giờ – Diệp Quân đó à?

Đầu óc kiếm tu áo trắng và kiếm tu áo sợi đay bên cạnh Diệp Quân trống rỗng.

Mẹ kiếp!

Đây là viện trưởng Diệp Quân hả?

Diệp Quân mỉm cười: “Các vị không cần đa lễ, chúng ta vào trong nói chuyện đi”.

Vì hắn thấy người bên ngoài càng lúc càng nhiều.

Diệp Lâm vội nói: “Mời”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó kéo Nạp Lan Ca đi vào trong Diệp phủ.

Đợi sau khi Diệp Quân, Nạp Lan Ca và người Diệp phủ đi khuất, kiếm tu áo trắng bỗng run giọng nói: “Đó… đó là viện trưởng…”

Kiếm tu áo sợi đay hơi ngơ ngác gật đầu.
 
Chương 3186


Chương 3186

Kiếm tu áo trắng ngồi phịch xuống đất, toát cả mồ hôi lạnh: “Chúng ta thế mà lại gặp được viện trưởng thư viện Quan Huyên”.

Kiếm tu áo sợi đay cũng cảm thấy không chân thật chút nào.

Với họ, những người như vậy chỉ là người trong truyền thuyết.

Vừa rồi họ không chỉ gặp được mà còn nói chuyện với đối phương.

Có thể khoác lác chuyện này cả đời đấy…



Trong Diệp phủ.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca ngồi vào vị trí giữa.

Diệp Quân bảo Diệp Lâm ngồi xuống, mà có nói thế nào Diệp Lâm cũng không ngồi, Diệp Quân cũng cảm thấy bất lực, chỉ đành mặc ông ấy.

Diệp Quân uống một hớp trà, sau đó nói: “Trúc Tân cô nương không ở trong tộc à?”

Diệp Lâm cười nói: “Giờ cô ấy đang ở vũ trụ Tiểu Quân”.

Diệp Quân nói: “Tổng viện ư?”

Diệp Lâm mỉm cười: “Đúng thế”.

Diệp Quân hơi ngờ vực: “Ta ở tổng viện mà sao không gặp được cô ấy?”

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân: “Lần nào huynh về cũng chỉ ở một lúc, sao có thể gặp được cô ấy chứ?”

Diệp Quân khẽ cười.

Đúng là lần nào về hắn cũng chỉ ở lại có một lúc, đừng nói là người khác, ngay cả thời gian dành cho Nạp Lan Ca cũng chẳng nhiều.

Diệp Quân nhìn Diệp Lâm, hắn mỉm cười, sau đó xòe bàn tay ra, một chiếc nhẫn chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Lâm.

Diệp Lâm nói: “Viện trưởng, đây…”

Diệp Quân cười nói: “Diệp Quân ta vẫn luôn nhớ đến ơn tình nhà họ Diệp tặng kiếm và giúp đỡ ta năm đó, đây là chút tấm lòng của ta, Diệp tộc trưởng đừng từ chối”.

Diệp Lâm do dự một chốc, sau đó nói: “Cảm ơn viện trưởng”.

Nói xong ông ấy nhận lấy chiếc nhẫn.

Diệp Quân mỉm cười: “Ta muốn đến chỗ ở trước kia của cha”.

Diệp Lâm nói: “Ta dẫn viện trưởng đi”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó nắm tay Nạp Lan Ca đứng dậy rồi đi cùng Diệp Lâm.

Trên đường đi, Diệp Quân bỗng nói: “Mấy kiếm tu bên ngoài kia…”

Diệp Lâm cười khổ nói: “Bọn ta cũng không còn cách nào khác, vì năm nào cũng có rất nhiều kiếm tu đến đây học tập. Lúc đầu bọn ta cũng cố gắng thuyết phục họ nhưng không có tác dụng, lâu dần bọn ta cũng chỉ có thể mặc kệ họ. Rất nhiều kiếm tu còn muốn vào nơi mà Kiếm Chủ Nhân Gian từng sống, nhưng bọn ta đã từ chối”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn quay đầu lại nhìn, sau đó xòe bàn tay ra, một tia kiếm ý bỗng xuất hiện trên con đường trước cổng Diệp phủ, cùng lúc đó một giọng nói bỗng vang vọng cả con đường: “Đây là ý kiếm của ta, mong nó sẽ có thể giúp ích cho các vị”.

Thật ra hắn hiểu hành động của những kiếm tu này, vì không thể gia nhập vào thư viện Quan Huyên, truyền thừa kiếm đạo bên ngoài lại cực kỳ ít.

Một kiếm tu muốn nâng cao thực lực của mình, đường đi thật sự quá ít.

Nếu hôm nay hắn đã gặp được, dĩ nhiên vẫn muốn để lại chút cơ duyên ở đây.
 
Chương 3187


Chương 3187

Còn mấy kiếm tu này có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì chỉ đành xem khả năng của họ thế nào.

Sau khi tia kiếm ý của Diệp Quân xuất hiện, các kiếm tu ngoài cổng Diệp phủ vui mừng khôn xiết.

Họ biết đây là cơ hội viện trưởng trao cho họ.

Diệp Lâm ở trong Diệp phủ cười khổ.

Diệp Quân làm thế thì sau này Thanh Thành sẽ có nhiều kiếm tu hơn nữa.

Nhưng đây cũng là chuyện tốt.

Cũng chính vì Kiếm Chủ Nhân Gian, mấy năm nay Thanh Thành mới có thể luôn sầm uất như vậy.

Mấy năm nay Thanh Thành phát triển cực kỳ nhanh, dù là một số thành ở vũ trụ Tiểu Quân cũng chưa chắc đã sầm uất như Thanh Thành.

Cũng chính vì thế mà mấy năm nay thiên tài và yêu nghiệt ở Thanh Thành cũng vô cùng nhiều.

Bây giờ Diệp Quân để lại một tia kiếm ý ở đây, sẽ làm cho Thanh Thành trở nên náo nhiệt hơn, hơn nữa kiếm ý này lại để trước cổng Diệp phủ.

Người Diệp phủ có thể được thơm lây.

Nói xong Diệp Quân và Nạp Lan Ca đã đi đến nơi ở trước kia của Kiếm Chủ Nhân Gian, còn Diệp Lâm lặng lẽ đi ra ngoài.

Diệp Quân kéo Nạp Lan Ca vào trong, nhìn khung cảnh bên trong, vẻ mặt Diệp Quân hơi phức tạp.

Sau khi cuộc trò chuyện với Tiểu Tháp trước đó, hắn biết được rất nhiều chuyện về cuộc đời của cha mình, hắn biết lúc đầu cha mình rất không được lòng nhà họ Diệp, không chỉ bị chính người trong tộc của mình ruồng bỏ, cha còn suýt chết ở Diệp tộc…

Thật ra sau đó dù cha có thể tiêu diệt Diệp tộc nhưng cha không làm thế.

Diệp Quân biết cha không có bất kỳ tình cảm nào với Diệp tộc cả.

Không có tình cảm dĩ nhiên cũng không có hận thù.

Diệp Quân dẫn Nạp Lan Ca đi vào trong phòng, ở cách đó không xa, hắn lại nhìn thấy hai tượng đất lúc trước đã gặp.

Một là cha, còn một là Diệp Linh cô cô.

Diệp Quân đang định đi đến sờ vào hai tượng đất đó, ngay lúc này một giọng nói vang lên từ đằng sau: “Này!”

Diệp Quân xoay người lại, một người phụ nữ đã đứng phía sau hắn.

Người đến chính là Diệp Linh.

Diệp Quân mỉm cười: “Linh cô cô”.

Diệp Linh cười nói: “Lần trước không nói cho con biết thân phận thật, không trách ta chứ?”

Diệp Quân lắc đầu: “Sao mà trách được”.

Diệp Quân khẽ cười, sau đó nhìn Nạp Lan Ca: “Đứa con dâu này xinh đẹp thật đấy”.

Nạp Lan Ca mỉm cười: “Cảm ơn cô cô”.

Diệp Linh cười nói: “Sao hai con lại rảnh rỗi đến đây thế?”

Diệp Quân nói: “Con đây thăm cha, cũng tiện thể thăm cô cô”.

Diệp Linh đi đến một bên ngồi xuống, bà ấy cười nói: “Thật ra ca ca cũng không thích quay lại nơi này lắm nhưng ta vẫn thích nơi này, vì ta đã ở đây hơn mười năm với huynh ấy, tất cả những điều tốt đẹp của chúng ta đều ở đây cả”.
 
Chương 3188


Chương 3188

Diệp Quân khẽ nói: “Cô cô vẫn định chờ cha ở đây sao?”

Diệp Linh chớp mắt: “Cha con không nói gì với con sao?”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Nói gì ạ?”

Diệp Linh cười nói: “Huynh ấy không nói, vậy thì ta cũng không tiện nói nhiều thêm”.

Diệp Quân tỏ ra ngờ vực.

Diệp Linh cười nói: “Sau này con sẽ biết”.

Diệp Quân cười khổ.

Diệp Linh bỗng bước đến trước mặt Nạp Lan Ca, bà ấy nhẹ nhàng xoa bụng Nạp Lan Ca, cười nói: “Là trai hay gái?”

Nạp Lan Ca thì thầm nói một câu bên tai Diệp Linh, Diệp Linh bật cười.

Diệp Quân cạn lời.

Thật ra hắn muốn biết giới tính của đứa bé là chuyện hết sức dễ dàng, nhưng hắn vẫn không muốn làm thế.

Vì với hắn, trai gái gì cũng được, hắn đều thích.

Diệp Linh bỗng nhìn Diệp Quân: “Nghe nói con muốn thiết lập một trật tự mới?”

Diệp Quân gật đầu: “Vâng ạ”.

Diệp Linh cười nói: “Năm đó ca ca cũng muốn làm chuyện này, nhưng sau đó huynh ấy nhận ra bản thân không hợp làm thế, nên đã giao nhiệm vụ này cho con”.

Nói đến đây bà ấy thấp giọng thở dài: “Muốn thiết lập một trật tự mới không phải là chuyện đơn giản”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng là không dễ làm nhưng con sẽ cố gắng”.

Diệp Linh mỉm cười: “Cố lên”.

Diệp Quân cười nói: “Giờ cô cô đang ở đâu?”

Diệp Linh trước mặt không phải là bản thể mà chỉ là hư tượng, hắn lại không thể nhìn được bản thể của bà ấy, điều này khiến hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Phải biết rằng, với thực lực hiện giờ của hắn hoàn toàn có thể phân thân để nhìn bản thể.

Nhưng hắn lại không nhìn thấy bản thể của Diệp Linh.

Diệp Linh cười nói: “Ta ở một nơi rất xa nơi này”.

Diệp Quân còn muốn hỏi thêm nhưng Diệp Linh lại nói: “Ta vẫn còn vài việc gấp, không nói chuyện với con nữa”.

Nói xong bà ấy bỗng lấy một chiếc hộp ra đưa cho Nạp Lan Ca: “Đây là quà tặng cho bảo bối trong bụng con, đợi lúc nào ta có thời gian, ta sẽ đến tìm hai đứa”.

Nói xong bà ấy biến mất.

Diệp Quân lắc đầu: “Cô cô này… cởi mở hơn lần trước rất nhiều”.

Nạp Lan Ca hơi tò mò mở hộp ra, vừa mở chiếc hộp, bên trong vang lên tiếng nhạc vui tai, bên trong hộp là một người tí hon đang nhảy múa, rất đẹp.

Thấy thế Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn nhau cười.

Hai vợ chồng ở trong phòng một lúc rồi rời đi, lúc rời đi Diệp Quân còn quay đầu lại nhìn, khẽ nói: “Không biết sau này cha có quay lại nhìn nó một lần nữa không…”

Diệp Quân và Nạp Lan Ca rời khỏi Thanh Thành, hai người họ về tổng viện của thư viện Quan Huyên.

Trong tiểu viện, Diệp Quân nằm trên ghế, bên cạnh là Nạp Lan Ca, cô mặc một bộ váy màu đỏ nhạt, dung mạo tuyệt thế.
 
Chương 3189


Chương 3189

Nạp Lan Ca đang báo cáo cho Diệp Quân về sự phát triển của thư viện Quan Huyên trong những năm qua.

Diệp Quân vốn định phủi tay không làm, nhưng lần này Nạp Lan Ca không nuông chiều hắn nữa.

Bởi vì lúc Tần Quan rời đi đã dặn dò cô rằng Diệp Quân có thể không lo toan chuyện này, nhưng tất cả mọi chuyện hắn đều phải biết, để hắn có chừng mực.

Thật ra Tần Quan cũng biết rõ Diệp Quân không thể vướng vào những chuyện vặt vãnh này. Đối với thư viện Quan Huyên, Diệp Quân bây giờ là chỗ dựa vững chắc, thư viện không thể hỗn hoạn nổi, bởi vì các khía cạnh của thư viện Quan Huyên đã dần trưởng thành và có thể tự vận hành.

Đương nhiên phải có người xây dựng phương hướng và chính sách.

Trước đây tất cả mọi chuyện đều do Tần Quan làm, nhưng bây giờ, Tần Quan muốn Diệp Quân trở thành người lo liệu.

Diệp Quân cũng hiểu điều này.

Diệp Quân nằm trên ghế, yên lặng lắng nghe.

Vẻ mặt Diệp Quân dần trở nên nghiêm túc, bởi vì hắn phát hiện không biết từ lúc nào thư viện Quan Huyên đã nắm giữ hàng vạn vũ trụ và tinh vực.

Đơn giản mà nói, nơi mà hắn đi qua đều đã thuộc về vũ trụ Quan Huyên.

Hơn nữa Tần Quan cũng đã bắt đầu giới thiệu rộng rãi Quan Huyên Pháp ở các vũ trụ khác.

Quan Huyên Pháp dần trở thành luật pháp và quy tắc của vũ trụ.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Quân dần thêm phần nghiêm túc.

Bởi vì một khi Quan Huyên Pháp trở thành quy luật trong vũ trụ thì sau này sẽ phát sinh rất nhiều vấn đề, ví dụ như nếu Quan Huyên Pháp không công bằng, người dùng pháp không đúng thì Quan Huyên Pháp sẽ trở thành ác pháp, như vậy thì trật tự mới cũng trở thành trật tự xấu.

Vấn đề này rất nghiêm trọng.

Diệp Quân quay lại nhìn Nạp Lan Ca, Nạp Lan Ca cũng hiểu ý của Diệp Quân, lập tức nói: “Chúng ta có đội ngũ lớn mạnh đang không ngừng cải thiện Quan Huyên Pháp, không chỉ vậy, ở một số nơi đặc biệt, chúng ta còn định ra Quan Huyên Pháp đặc biệt.

Diệp Quân nhẹ nhàng nói: “Khi mở rộng Quan Huyên Pháp, chắc đã gặp phải rất nhiều vấn đề và khó khăn nhỉ?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân lắc đầu thở dài.

Lúc này hắn mới phát hiện việc thiết lập trật tự vũ trụ hoàn toàn mới không phải là điều mà một mình hắn có thể làm được.

Bởi vì việc này không chỉ dựa vào thực lực.

Nhà họ Dương dựa vào nền tảng và thực lực để đạt được như ngày hôm nay…

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Còn một vấn đề nữa, đó là nội bộ thư viện bắt đầu xuất hiện các phe phái rồi”.

Diệp Quân nhìn Nạp Lan Ca: “Các phe phái ư?”

Nạp Lan Ca gật đầu.

Diệp Quân nói: “Muội nói đi”.

Nạp Lan Ca ngập ngừng nói.

Diệp Quân cười nói: “Nhà họ Nạp Lan cũng tính là một phe phái sao?”

Nạp Lan Ca khẽ gật đầu: “Đúng vậy”.
 
Chương 3190


Chương 3190

Diệp Quân im lặng.

Nạp Lan Ca liếc nhìn Diệp Quân, nói: “Bây giờ đại cục chia làm bốn phe, gồm tộc Nạp Lan, tộc Thiên Long, Chân vũ trụ còn lại là phe của một số thế lực ở Tuế Nguyệt trường hà, về phần những thế lực nhỏ, bọn họ cũng đã bắt đầu lập nhóm…”

Nói đến đây, trong mắt cô hiện lên vẻ lo lắng: “Mẹ từng nói mặc dù bây giờ thư viện Quan Huyên đã đoàn kết hơn nhưng nội bộ cũng bắt đầu xuất hiện nhiều vấn đề, một khi nhà họ Dương không có ai cai quản thì thư viện sẽ sụp đổ ngay lập tức, hơn nữa còn phá hủy toàn bộ vũ trụ”.

Diệp Quân nói: “Huynh đã lường trước được những vấn đề này, nhưng không ngờ chúng lại đến nhanh như vậy”.

Nạp Lan Ca nói: “Mấu chốt của vấn đề là thiết lập một trật tự hoàn toàn mới, đây là mục đích của nhà họ Dương, nhưng lại không phải là mục đích của tất cả các thế lực. Mục đích của bọn họ là đạt được nhiều lợi ích trong trật tự mới này”.

Diệp Quân gật đầu: “Đây cũng là điều bình thường”.

Nạp Lan Ca khẽ gật đầu: “Chúng ta cũng đang cố gắng cân bằng thế lực trong nội bộ thư viện, đồng thời phân chia lợi ích một cách công bằng…”

Cô nắm tay Diệp Quân: “Cho dù Quan Huyên Pháp có thực sự phổ biến thì nó cũng không thể cân bằng toàn bộ vũ trụ, càng không thể đứng ra giải quyết Vũ Trụ Kiếp. Muội từng hỏi mẹ những vấn đề này rồi, mẹ nói đến lúc đó để huynh giải quyết, chúng ta là vợ chồng, có một số vấn đề muội không hỏi huynh, nhưng không có nghĩa là muội không muốn biết…”

Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, cười nói: “Huynh cũng không muốn giấu muội, chỉ là có một số chuyện bây giờ nói ra không có ý nghĩa gì cả”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Muội hiểu”.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía xa: “Vũ Trụ Kiếp…”

Chân tỷ!

Lúc này, hắn nhớ tới người phụ nữ trấn áp Vũ Trụ Kiếp.

Lúc này hắn cũng ý thức được thì ra Vũ Trụ Kiếp trong vũ trụ này đáng sợ hơn nhiều so với Vũ Trụ Kiếp ở bên ngoài.

Bởi vì Vũ Trụ Kiếp nơi này đã bị trấn áp vô số lần.

Ác Đạo!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, thời gian của hắn không còn nhiều nữa.

Nạp Lan Ca nhẹ nhàng hỏi: “Lúc nào huynh đi?”

Cô biết Diệp Quân sắp phải đi rồi.

Diệp Quân quay lại nhìn Nạp Lan Ca, cười nói: “Huynh ở cùng muội thêm một thời gian nữa”.

Nạp Lan Ca không từ chối, khẽ gật đầu nói: “Vâng”.

Diệp Quân ở thư viện bầu bạn với Nạp Lan Ca nửa tháng, trong nửa tháng này, hắn không tu luyện, ban ngày cùng Nạp Lan Ca làm việc, buổi tối ngủ cùng Nạp Lan Ca…

Nửa tháng sau, Diệp Quân rời đi.

Ở cửa đại điện, Nạp Lan Ca ngẩng đầu nhìn đạo kiếm quang biến mất trên bầu trời, hồi lâu không nói gì.

Từ khi thành thân với Diệp Quân đến nay, đây là khoảng thời gian họ ở bên nhau lâu nhất.

Nếu có thể lựa chọn, cô vẫn hy vọng có thể trở thành một đôi tình nhân bình thường với Diệp Quân, bởi vì cô không có nhiều tham vọng về quyền lực.

Nhưng cô biết, thân phận của Diệp Quân khiến hắn không thể làm người bình thường.

Điều cô nên làm bây giờ là hỗ trợ thật tốt cho Diệp Quân.
 
Chương 3161


Chương 3161

Diệp Quân cười to: “Tháp gia, năm đó ta cũng bị ngươi lừa không ít lần mà”.

Tiểu Tháp cũng bật cười.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại.

Nhớ lại trước đây đến bây giờ thật sự như một giấc mơ vậy.

Lúc đó ước mơ của hắn chỉ là gia nhập thư viện Quan Huyên, dẫn dắt Diệp tộc trở thành gia tộc lớn nhất Nam Châu.

Không ngờ rằng thư viện Quan Huyên là của nhà hắn mở ra.

Càng không ngờ gia tộc của hắn lại là gia tộc mạnh nhất toàn bộ vũ trụ Quan Huyên.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Tháp gia, có thể kể cho ta chuyện của cha và ông nội ta không?”

Tiểu Tháp nói: “Sao tự nhiên muốn nghe kể chuyện của họ vậy?”

Diệp Quân cười đáp: “Chỉ muốn nghe một chút thôi mà”.

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Hai người họ không tốt số như ngươi, dù cha ngươi là thiếu gia thế hệ thứ hai, nhưng ông nội ngươi cũng không để lại cho ông ấy cái gì để thừa kế, cuộc sống của ông ấy vất vả hơn ngươi nhiều, nếu không nhờ cô cô váy trắng của ngươi vẫn luôn che chở thì e rằng cha ngươi không sống được lâu như thế…”

Nói đến đây, nó cũng khẽ thở dài.

Không thể không nói năm đó chủ nhân thật sự nuôi thả hơi quá đáng.

Nhưng nghĩ đến những gì chủ nhân từng gặp phải thì nó cũng thấy thấu hiểu.

Diệp Huyên có một muội muội váy trắng bảo vệ, còn chủ nhân năm đó thì không có một ai bảo vệ cả…

Bây giờ nó cũng cảm thấy chủ nhân có thể sống sót thật sự là một chuyện khá khó tin.

Tiếp sau đó, Tiểu Tháp bắt đầu kể một vài chuyện trước đây của Kiếm Chủ Thanh Sam và Kiếm Chủ Nhân Gian cho Diệp Quân nghe.

Diệp Quân cũng im lặng lắng nghe.

Mãi đến khi trời sáng Tiểu Tháp mới kể xong.

Sau khi nghe xong, Diệp Quân mãi không nói gì.

Tiểu Tháp chợt hỏi: “Sao ngươi lại muốn biết quá khứ trước đây của họ?”

Diệp Quân khẽ đáp: “Một là vì tò mò, hai là để mình biết những gì mình có được hôm nay đều do cha ông liều mạng mới có được, mình nên quý trọng nó”.

Tiểu Tháp im lặng.

Đúng thế, những gì Diệp Quân có được hôm nay thật sự là do đời trước liều mạng mới có được.

Dù là Dương tộc hay thư viện Quan Huyên, nếu không có người của nhà họ Dương tích luỹ qua hai đời thì Diệp Quân hoàn toàn không thể phát triển nhanh như thế được.

Tiểu Tháp nói: “Dù là cha hay ông nội ngươi, họ cũng đều hy vọng ngươi có thể tốt hơn, thậm chí là vượt qua họ, nhưng họ cũng không muốn ngươi quá áp lực, nói một cách khác là không muốn ngươi sống mệt mỏi như họ trước đây. Cho nên cha và mẹ ngươi vẫn luôn nói với ngươi là, nếu ngươi thật sự không muốn thừa kế gia sản thì họ cũng sẽ không nói gì, vì trong mắt họ, gia sản này còn không quan trọng bằng một sợi tóc của ngươi”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Ta biết, nhưng ta vẫn muốn liều mạng một lần”.

Làm người dù thế nào cũng phải tạo ra sự nghiệp cho riêng mình mà.

Tiểu Tháp nói: “Vậy thì bắt đầu từ việc thành lập trật tự đi”.
 
Chương 3162


Chương 3162

Diệp Quân gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn lên chân trời, chân trời đã một màu trắng xoá.

Trong vô thức đã trò chuyện với Tháp gia cả đêm.

Lúc này, một cô gái chợt xuất hiện trước cửa viện, thấy cô gái, Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó cười chào hỏi: “Nam tỷ”.

Diệp Nam!

Con gái của Diệp Tiêu.

Lúc trước ở nhà họ Diệp, Diệp Nam và hắn rất thân thiết, sau đó Diệp Nam đi đến thư viện Quan Huyên, hai tỷ muội cũng gặp nhau ít hơn, nhưng tình cảm vẫn luôn rất tốt.

Diệp Nam mặc váy dài màu xanh nhạt, tóc dài buông xoã, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng, vô cùng tao nhã.

Diệp Nam mỉm cười nói: “Cha nói đệ về nên ta bèn chạy về từ thư viện, bây giờ muốn gặp đệ một lần cũng không phải chuyện dễ dàng”.

Diệp Quân cười nói: “Là lỗi của ta”.

Diệp Nam đi tới trước mặt Diệp Quân, cô ấy quan sát Diệp Quân một lúc, sau đó cười nói: “Trưởng thành hơn nhiều rồi”.

Diệp Quân mỉm cười: “Bây giờ Diệp Nam tỷ vẫn ở thư viện Quan Huyên của Nam Châu sao?”

Diệp Nam gật đầu.

Diệp Quân nói: “Tỷ có thể đi đến vũ trụ Tiểu Quân…”

Nhưng Diệp Nam lại lắc đầu: “Cha nói con cháu nhà họ Diệp chúng ta không nên được ưu tiên, phải đi từng bước một”.

Diệp Quân im lặng.

Diệp Nam mỉm cười nói: “Ta cảm thấy như thế cũng rất tốt, dựa vào sự cố gắng của mình để đi đến vũ trụ Tiểu Quân vẫn khác với việc dựa vào quan hệ. Hơn nữa nhà họ Diệp chúng ta đã được quan tâm rất nhiều, vì thế chỉ cần ta cố gắng hơn một chút, muốn đi đến vũ trụ Tiểu Quan vẫn là một chuyện vô cùng đơn giản”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Diệp Nam hỏi: “Lần này về định ở lại bao lâu?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: “Chắc sắp đi rồi”.

Diệp Nam khẽ thở dài, sắc mặt hơi tối tăm.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đành chịu thôi, bên ngoài còn rất nhiều chuyện phải xử lý”.

Diệp Nam cười nói: “Trước khi đi có thể đến thư viện xem thử, rất nhiều người trong thư viện đều chờ mong được gặp đệ, nếu không vì Viện trưởng ngăn cản, e rằng tất cả đệ tử của thư viện Quan Huyên đều muốn đến thành Hoang Cổ rồi”.

Thư viện Quan Huyên!

Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn phải đi xem thử rồi”.

Đương nhiên hắn cũng có thiện cảm với thư viện Quan Huyên của Nam Châu, lúc trước thư viện Quan Huyên ở Nam Châu đã giúp đỡ hắn rất nhiều.

Còn có một điều đáng nói là hiện tại Nam Châu đã trở thành châu đứng đầu, đứng trên cả Thanh Châu.

Vì chuyện năm đó mà Thanh Châu dần sa sút, đương nhiên vũ trụ Quan Huyên cũng không cố tình chèn ép.

Chủ yếu là nhà họ An không còn huy hoàng như trước đây nữa.
 
Chương 3163


Chương 3163

Trước đây thế hệ trẻ của Thanh Châu mạnh là vì thế hệ trẻ của nhà họ An mạnh, nhà họ An đại diện cho Thanh Châu, mà hiện tại nhà họ An sa sút, đương nhiên Thanh Châu cũng dần sa sút theo.

Thật ra Diệp Quân cũng biết điều này, vì lúc trước Nạp Lan Ca từng nhắc đến với hắn.

Dù nhà họ An không bị tiêu diệt nhưng địa vị của bọn họ bây giờ cũng rất lúng túng.

Rất nhiều thế lực nội bộ của thư viện Quan Huyên đều tránh né họ, các tài nguyên và lợi ích trước kia không chỉ không còn mà còn bị người khác nhằm vào.

Lúc gặp nạn, đương nhiên có không ít người giẫm đạp.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca cũng đã giao hẹn về vấn đề này, sau khi giải quyết xong chuyện ở Nam Châu thì họ sẽ cùng đến Thanh Châu một chuyến.

Một là giải quyết một vài chuyện, hai là xem thử nơi mà cha từng ở lại.

Lúc này, một trưởng lão đi đến cửa viện, ông cúi người nói: “Tiểu Quân, Tiểu Ca dẫn theo một vài người của Diệp tộc đến đây”.

Diệp Quân đứng dậy, cười nói: “Nam tỷ, đi thôi”.

Dứt lời, hắn và Diệp Nam rời khỏi trạch viện.

Trước cửa phủ nhà họ Diệp.

Nạp Lan Danh, Nạp Lan Ca và một vài người của Diệp tộc chậm rãi đi tới, bên phía nhà họ Diệp thì có Diệp Tiêu và Diệp Quân đích thân nghênh đón.

Nạp Lan Ca chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Tiêu, cúi người hành lễ: “Chào cụ”.

Diệp Tiêu cười to, sau đó nói: “Không cần đa lễ, chúng ta đi vào thôi”.

Hôm nay, phủ nhà họ Diệp tổ chức tiệc rượu, mấy chục nghìn người tập trung với nhau, không chỉ thế vì sau đó ngày càng có nhiều người đến bên ngoài Diệp tộc, nhà họ Diệp lại mở rộng tiệc rượu, mời cả người bên ngoài.

Đến tối.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi trên đường, xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có hai người họ.

Nạp Lan Ca đột nhiên chủ động nắm tay Diệp Quân, mỉm cười nói: “Muội rất thích cảm giác trở về thế này, vì đây mới giống như cuộc sống”.

Diệp Quân cũng gật đầu.

Cuộc sống!

Trong khoảng thời gian trở về thành Hoang Cổ, hắn cảm nhận được khói lửa nhân gian, đời người chính là như thế, chứ không phải tu luyện, liên tục tu luyện.

Rất nhiều lúc, tu luyện thật sự sẽ làm nhân tính mờ nhạt.

Phải biết rằng, một người tu luyện muốn bế quan thường sẽ mất mấy trăm, thậm chí mấy nghìn năm, sau khi người đó xuất quan thì thế gian đã thay đổi, những người đã từng ở bên cạnh còn được mấy ai?

Dù vẫn còn thì gặp lại nhau sao có thể được như ban đầu?

Nạp Lan Ca đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Đến tận bây giờ, muội vẫn thấy lo lắng, lo lắng sau này huynh sẽ trở thành một kẻ điên cuồng chỉ biết tu luyện…”

Diệp Quân cười nói: “Không đâu, thứ nhất trong lòng huynh, muội mãi mãi là quan trọng nhất, thứ hai huynh tu luyện trong tháp, tu luyện mười năm trong tháp chỉ bằng một ngày ở bên ngoài, cho nên sẽ không xuất hiện tình huống như thế”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Hy vọng trăm nghìn năm sau, chúng ta vẫn sẽ như bây giờ”.

Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn sẽ như thế”.
 
Chương 3164


Chương 3164

Hai người tay trong tay chậm rãi đi về phía xa.

Hai người cứ trò chuyện như thế, nói về quá khứ, nói về hiện tại, nói về tương lai.

Dù hai người đã thành hôn, nhưng vẫn luôn ở cạnh nhau thì ít còn xa cách thì nhiều, rất ít khi trò chuyện được với nhau như thế.

Khi nói đến vấn đề con cái, hai người xuất hiện chút bất đồng.

Vì truyền thống của nhà họ Dương là nuôi thả, đương nhiên Nạp Lan Ca không muốn con mình bị nuôi thả như thế.

Có người mẹ nào có thể chịu được con mình từ nhỏ đã không ở bên cạnh mình chứ?

Diệp Quân cười nói: “Muội không thích nuôi thả thì chúng ta sẽ không nuôi thả”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Chúng ta dạy dỗ đàng hoàng là được rồi”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy sinh thêm mấy đứa nữa nhé?”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Nạp Lan Ca lập tức đỏ mặt, cô liếc hắn một cái: “Đứa này còn chưa sinh ra đã muốn sinh thêm đứa nữa rồi…”

Diệp Quân cười to.

Nạp Lan Ca chợt nói: “Ngày mai phải đi đến thư viện Quan Huyên”.

Diệp Quân gật đầu: “Sau khi đến đó thì lại đi Thanh Châu, sau đó cũng nên rời đi rồi”.

Nạp Lan Ca nói: “Nhà họ An hiện tại…”

Nói đến đây, cô nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Sao huynh có thể tức giận vì chuyện này được?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Lần này đi đến Thanh Châu còn có một chuyện nữa, đó là xem thử tác dụng của Quan Huyên Pháp ở nơi đó, dù người bên dưới vẫn luôn truyền tin tức và mức độ tiến triển cho muội, nhưng muội vẫn muốn đích thân đi xem sao”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, mỉm cười nói: “Không còn sớm nữa, đã đến lúc nghỉ ngơi rồi”.

Diệp Quân chớp mắt: “Bây… Bây giờ có làm được không?”

Nạp Lan Ca trừng Diệp Quân: “Suy nghĩ linh tinh cái gì đấy?”

Diệp Quân cười to, sau đó hai người từ từ biến mất trên đường.

Buổi tối, ở trong phòng.

Giọng nói của Diệp Quân đột nhiên vang lên: “Huynh chỉ sờ một cái thôi, không làm gì cả…”

“…”

Mặt trời đã lên cao.

Diệp Quân chậm rãi mở mắt, hắn cúi đầu nhìn xuống, Nạp Lan Ca đang nằm trong lòng hắn, mềm mại như một chú mèo con.

Nhìn dáng vẻ của người đẹp quyến rũ đang nằm trong lòng, trong người Diệp Quân không khỏi lại xuất hiện một ngọn lửa không tên.

Như nhận ra điều gì, Nạp Lan Ca chợt ngẩng đầu trừng Diệp Quân.

Diệp Quân cười to, sau đó trở mình…

Mấy “ngày” sau.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca rời khỏi thành Hoang Cổ.

Lúc đi, họ cũng chỉ thông báo cho Diệp Tiêu và Nạp Lan Danh.
 
Chương 3165


Chương 3165

Trong điện.

Diệp Tiêu và Nạp Lan Danh đứng trước cửa, hai người ngẩng đầu nhìn lên chân trời, mãi không nói một lời.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Tiêu khẽ nói: “Lần này sau khi rời đi, cũng không biết bao giờ mới trở lại”.

Nạp Lan Danh cũng khẽ thở dài.

Diệp Tiêu chợt nói: “Ta nghe nói gần đây ông xử lý không ít tộc nhân”.

Nạp Lan Danh gật đầu: “Nếu không nhờ Tiểu Ca nói với ta, ta cũng không biết trong tộc lại có nhiều người làm chuyện phạm pháp như thế”.

Nói đến đây, lão ta nhìn về phía Diệp Tiêu, Diệp Tiêu cười khổ: “Đương nhiên nhà họ Diệp chúng ta cũng có, nhưng Tiểu Quân không nói những chuyện này với chúng ta”.

Nạp Lan Danh khẽ nói: “Dù người ngoài thấy tộc Nạp Lan ta và nhà họ Diệp ông vô cùng oai phong, nhưng thật ra chúng ta lại như đi trên lớp băng mỏng, vì không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào chúng ta, có ý đồ với chúng ta…”

Diệp Tiêu gật đầu: “Chúng ta cũng nên cẩn thận, tránh đi sai một bước sẽ không thể quay đầu lại”.

Nạp Lan Danh mỉm cười nói: “Làm cái chức gia chủ này đúng là mệt mỏi!”

Diệp Tiêu cũng cười to.

Đúng thế, họ cảm thấy làm gia chủ đúng là quá mệt mỏi.

Nhưng họ lại không thể mặc kệ, vì nếu họ mặc kệ thì không biết nhà Nạp Lan và Diệp tộc sẽ hỗn loạn như thế nào nữa.

Thật ra họ cũng thấy tương lai gia tộc của mình khá mơ hồ.

Vì quyền lực của Diệp Quân và Nạp Lan Ca thật sự quá lớn, mà hiện tại Diệp tộc và tộc Nạp Lan hoàn toàn không có trợ giúp gì với hai người họ, hơn nữa, trong vũ trụ Quan Huyên, thực lực của Diệp tộc và tộc Nạp Lan cũng vô cùng nhỏ yếu, nhưng địa vị lại rất cao.

Nói một cách đơn giản là địa vị không phù hợp với thực lực.

Rất nhiều tộc nhân ngày càng hống hách, đặc biệt là ở bên ngoài, người trong hai tộc hoặc ít hoặc nhiều đều có cảm giác hơn người.

Họ cảm thấy rất lo lắng vì chuyện này.

Lần này Nạp Lan Ca về tộc xử lý mấy trưởng lão có thực quyền rõ ràng là đang cảnh cáo tộc Nạp Lan!

Lúc này, Diệp Tiêu đột nhiên cười khẽ: “Trách nhiệm nặng nề và lâu dài”.

Nạp Lan Danh cười nói: “Đừng nghĩ đến những chuyện này nữa, đi uống mấy chung rượu đi”.

Hai người cười to rời đi.



Thư viện Quan Huyên ở Nam Châu.

Khi Diệp Quân và Nạp Lan Ca đến thư viện, trước sơn môn đã người đông nghìn nghịt.

Đều là học viên và đạo sư của thư viện Quan Huyên.

Gần như đều đến đông đủ.

Thấy cảnh này, Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn nhau cười khẽ, tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Khi nhìn thấy Diệp Quân và Nạp Lan Ca, tất cả học viên của thư viện Quan Huyên đứng ở sơn môn đều bắt đầu xôn xao, vội vàng vẫy tay hô hào.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca đáp xuống, người dẫn đầu là Viện trưởng Chu Phu của thư viện Quan Huyên.

Hai người vừa đến trước sơn môn, Chu Phu đã dẫn theo tất cả học viên đồng loạt hành lễ.
 
Chương 3166


Chương 3166

Diệp Quân mỉm cười nói: “Mọi người không cần đa lễ”.

Mọi người nhìn Diệp Quân và Nạp Lan Ca bằng ánh mắt vô cùng tò mò, đặc biệt là những người mới gia nhập thư viện Quan Huyên kia.

Diệp Quân và Nạp Lan Ca chính là nhân vật truyền thuyết trong thư viện Quan Huyên ở Nam Châu.

Đặc biệt là Diệp Quân!

Thật ra dù Diệp Quân không phải Thiếu chủ của thư viện Quan Huyên thì danh tiếng của hắn ở Nam Châu vẫn rất cao, vì hắn đã dẫn dắt Nam Châu đánh bại Thanh Châu lúc đó vẫn còn hống hách ngạo mạn, giúp Nam Châu nêu cao tên tuổi từ đó.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía người đàn ông ở một bên, khi nhìn thấy đối phương, Diệp Quân nhất thời ngạc nhiên: “Tiêu huynh”.

Người đàn ông này chính là Tiêu Qua.

Tiêu Qua mỉm cười nói: “Diệp huynh, đã lâu không gặp”.

Diệp Quân nhìn thẻ bài gỗ trước ngực Tiêu Qua, sau đó nói: “Bây giờ huynh là đạo sư trong thư viện à?”

Tiêu Qua gật đầu: “Sau khi ra ngoài dạo chơi, cuối cùng phát hiện ta vẫn thích nơi này hơn, cho nên trở lại làm đạo sư”.

Diệp Quân cười nói: “Cảm giác làm đạo sư thế nào?”

Tiêu Qua cười to: “Cũng không tệ, khi nào rảnh huynh có thể thử”.

Sau đó, hai người đều cười to.

Lúc này, Tiêu Qua chợt nói: “Lần này huynh có muốn tham gia thi đấu Thượng Giới không?”

Diệp Quân sửng sốt: “Thi đấu Thượng Giới?”

Tiêu Qua cười nói: “Huynh quên rồi à? Thi đấu Thượng Giới ba năm một lần, lúc này vừa khéo đã đến ngày. Lần trước huynh không ở đây, lần này huynh trùng hợp có thời gian, có muốn đi xem thử không?”

Ba năm!

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Đã sáu năm trôi qua rồi”.

Tiêu Qua gật đầu: “Sáu năm trước, chuyện mấy người chúng ta đi tới Thượng Giới tham gia tỷ võ dường như mới chỉ diễn ra ngày hôm qua”.

Diệp Quân cười đáp: “Đúng thế”.

Tiêu Qua cười nói: “Lần này đến cũng đã đến, hay là ở thêm hai ngày đi?”

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nạp Lan Ca, Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Vậy thì ở thêm hai ngày nữa nhé?”

Diệp Quân cười đáp: “Được”.

Tiêu Qua cười to: “Lần này có hai người tham gia, cuộc tỷ võ chắc chắn sẽ náo nhiệt hơn bao giờ hết”.

Diệp Quân cũng bật cười, hắn thật sự thấy hơi chờ mong.

Giấc mơ của các thiếu niên thiếu nữ.

Với những người trẻ tuổi này, họ tu luyện nhiều năm như thế là vì có thể đạt được một thứ hạng cao, sau đó nâng cao tên tuổi, giành vinh quang cho châu lục, cho gia tộc của mình.

Lúc trước khi đến Thượng Giới, hắn cũng có mơ ước.

Nhớ đến những khung cảnh trước đây, Diệp Quân bật cười, không thể không nói tuổi trẻ thật sự rất vui vẻ.
 
Chương 3167


Chương 3167

Sau khi trò chuyện với mấy người nhóm Tiêu Qua một lúc lâu, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi tới núi Bán Thanh.

Nơi này là chỗ ở của đạo sư Phí Bán Thanh của họ trước đây.

Ở trên núi, Diệp Quân tò mò nói: “Tiểu Ca, sao đạo sư lại không có ở đây?”

Nạp Lan Ca bình tĩnh đáp: “Bà ấy đã không còn ở Nam Châu nữa”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nạp Lan Ca: “Không còn ở Nam Châu nữa?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Bà ấy ở vũ trụ Tiểu Quân rồi”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên, hắn không ngờ Phí Bán Thanh lại đi đến vũ trụ Tiểu Quân.

Nạp Lan Ca nhìn xung quanh, cười nói: “Thật là nhớ nhung nơi này”.

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Nạp Lan Ca đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Nếu huynh không phải Thiếu chủ của thư viện Quan Huyên, thì huynh nói xem bây giờ chúng ta đang làm gì?”

Diệp Quân cười đáp: “Thế có lẽ huynh đã đi đời nhà ma rồi. Ha ha…”

Nếu hắn không phải Thiếu chủ của thư viện Quan Huyên, thì trong trận đấu với nhà họ An lần đó có lẽ hắn đã chết rồi.

Nạp Lan Ca nhẹ giọng nói: “Cũng đúng”.

Nói đến đây, cô chợt hỏi một cách nghiêm túc: “Tiểu Quân, huynh nói xem sau này khi chúng ta thành lập một trật tự hoàn toàn mới, mọi thứ thật sự đều có thể công bằng sao? Giống như trước đây khi chúng ta đối mặt với nhà họ An, nếu có Quan Huyên Pháp thì thật sự có thể giải quyết triệt để chuyện như thế ư?”

Diệp Quân lắc đầu: “Chắc chắn là không thể, vì nơi nào có người thì nơi đó sẽ có tranh đấu, sẽ có tình người… Bất cứ quy tắc và pháp luật này cũng không thể công bằng tuyệt đối”.

Nạp Lan Ca im lặng, Diệp Quân cười nói: “Nhưng sau khi Quan Huyên Pháp thông dụng, chắc chắn có thể giảm bớt chuyện như thế xảy ra, hơn nữa cũng có thể khiến một vài thế lực phải kiêng dè, không đến mức làm chuyện xấu một cách trắng trợn.

Nạp Lan Ca gật đầu, lúc trước nhà họ An dám làm chuyện xấu xa trước mấy trăm giới, hành động đó có thể nói là rất khoa trương.

Còn công bằng tuyệt đối?

Ở bất cứ thời đại nào cũng không thể xuất hiện.

Làm người ai có thể không có suy nghĩ ích kỷ được?

Nạp Lan Ca quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Dù thế nào thì muội cũng sẽ ủng hộ huynh”.

Diệp Quân nắm chặt tay Nạp Lan Ca, nhẹ giọng nói: “Ta biết việc này sẽ rất mệt mỏi, nhưng ta cảm thấy chúng ta thật sự nên làm gì đó, dù không thể công bằng với tất cả mọi người, nhưng chỉ cần có thể để đa số người được đối xử công bằng thì chúng ta cũng đã thành công rồi”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Huynh dẫn muội đến một nơi”.

Dứt lời, hắn bèn đưa Nạp Lan Ca đi tới tháp thí luyện.

Nạp Lan Ca thắc mắc.

Diệp Quân cười nói: “Trước đây khi tu luyện ở nơi này từng gặp một cô nương, là Diệp Vũ của nhà họ Diệp, cô ấy đã cho ta huy hiệu này…”

Dứt lời, hắn lấy huy hiệu kia ra.
 
Chương 3168


Chương 3168

Diệp Quân khẽ nói: “Lúc đó ta rất vui vẻ, cực kỳ cực kỳ vui vẻ, vì đây là một sự nhận định”.

Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, một tia kiếm ý chậm rãi bay ra.

Nạp Lan Ca cười nói: “Huynh cũng muốn để một phần thưởng ở nơi này à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười, cô không nói gì mà chỉ nắm chặt lấy tay hắn.

Diệp Quân cười nói: “Không biết sau này ai sẽ đến đây, sau đó nhìn thấy kiếm ý này của huynh”.

Nạp Lan Ca cười nói: “Dù là ai nhìn thấy huynh, chắc chắn người đó cũng sẽ rất kích động và vui vẻ”.

Diệp Quân cười to.

Sau khi hai người rời khỏi tháp thí luyện thì trở lại núi Bán Thanh, hai người ngồi trên tảng đá lớn cứ ôm nhau như thế, ánh nắng chiều bao phủ chân trời phía xa, đẹp không tả xiết.

Hai người cứ ôm nhau trò chuyện như thế, cứ như có chuyện nói mãi không hết.

Đêm khuya.

Bầu trời đầy sao.

Nạp Lan Ca nằm trong lòng Diệp Quân, khi sắp chìm vào giấc ngủ, cô chợt nhỏ giọng nói: “Mấy ngày nay muội rất vui vẻ”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Huynh cũng thế”.

Nạp Lan Ca cười khẽ sau đó ôm chặt lấy Diệp Quân, không bao lâu đã chìm vào giấc ngủ say.

Diệp Quân dịu dàng ôm lấy Nạp Lan Ca, ngẩng đầu nhìn vào chỗ sâu trong tinh không, nhân tính? Thần tính?

Bây giờ chắc chắn hắn là nhân tính, nhưng hắn biết rõ theo thời gian dần trôi, tình cảm và tình thân của mọi người sẽ ngày càng phai nhạt…

Nhưng chắc chắn là có ngoại lệ.

Ví dụ như mấy người cha, mẹ và cô cô váy trắng của hắn…

Họ đều là cao thủ hàng đầu, nhưng họ chưa từng vứt bỏ tình thân.

Cho nên cuối cùng vẫn còn có nhân tính.

Sau khi ở lại thư viện Quan Huyên hai ngày, Diệp Quân và Nạp Lan Ca cùng mấy đại diện là Chu Phu và Tiêu Qua đi tới Thượng Giới.

Khi họ đến Thượng Giới, người của thư viện Quan Huyên ở Thượng Giới đã đợi ở lối vào Thượng Giới từ lâu.

Khi Diệp Quân nhìn thấy Viện trưởng của thư viện Quan Huyên ở Thượng Giới, hắn nhất thời sửng sốt.

Người này không phải ai khác mà chính là Triệu Tố.

Lúc trước khi đến Thượng Giới hắn từng tiếp xúc với bà ấy một hai lần.

Khi nhìn thấy Diệp Quân, Triệu Tố vội cung kính hành lễ: “Bái kiến Viện trưởng”.

Lúc cúi đầu, trong mắt bà ấy loé lên cảm xúc phức tạp.

Hai người gặp lại nhau lần nữa, tình huống hôm nay đã hoàn toàn khác biệt.
 
Chương 3169


Chương 3169

Diệp Quân nhìn người phụ nữ trước mặt, cười nói: “Triệu viện trưởng, đã lâu không gặp”.

Triệu Tố khẽ mỉm cười, “Hoan nghênh Viện trưởng đến Thượng Giới.”

Diệp Quân gật đầu, sau đó nhìn về phía một cô gái bên cạnh Triệu Tố, cô gái mặc một chiếc váy dài màu đỏ thẫm, trông đẹp như tranh vẽ.

Người này là Lạc Chiêu Kỳ, chủ tịch học viên của thư viện Quan Huyên ở Thượng Giới năm đó.

Thấy Diệp Quân nhìn về phía mình, Lạc Chiêu Kỳ khẽ mỉm cười, sau đó hành lễ, tâm trạng của cô ta cũng khá là phức tạp.

Khi đó cô ta từng có tiếp xúc với Diệp Quân, nhưng hai người không thể xem là bạn bè, thậm chí còn không được tính là người quen.

Mà nguyên nhân đương nhiên là vì nhà họ An.

Dù lúc đầu cô ta và Triệu Tố đều coi trọng Diệp Quân, nhưng khi nhà họ An không có đạo đức và ngang ngược ra tay, cả cô ta và Triệu Tố đều không ngăn cản.

Đương nhiên Diệp Quân cũng không tức giận vì điều này, hắn cũng hiểu với tình huống ban đầu, dù có một trăm Triệu Tố và Lạc Chiêu Kỳ cũng không thể chống lại nhà họ An.

Hơn nữa, sau chuyện này Triệu Tố cũng từng tố cáo nhà họ An với tổng viện của thư viện Quan Huyên.

Đây cũng là nguyên nhân khiến bà ấy có thể tiếp tục làm Viện trưởng của thư viện Quan Huyên ở Thượng Giới.

Lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Đi đến thư viện thôi.”

Triệu Tố vội vàng đáp: “Xin mời.”

Mọi người đi đến thư viện Quan Huyên ở Thượng Giới, còn Tiêu Qua thì quyết định về nhà, dù sao thì nhà của y cũng ở Thượng Giới.

Khi Diệp Quân đến thư viện Quan Huyên ở Thượng Giới thì hắn cũng đã tới nhà họ Tiêu, lúc đó họ đến Thượng Giới, nhà họ Tiêu đã giúp đỡ họ rất nhiều.

Đến ngày thứ ba, thi đấu Thượng Giới bắt đầu.

Vân Thành.

Vào ngày này, có hàng ngàn học viên của thư viện Quan Huyên đến từ các châu tập trung trong Vân Thành, bên ngoài Vân Thành cũng rất đông người.

Thật sự là người đông nghìn nghịt!

Đông người hơn bất cứ kỳ thi đấu nào trước đó.

Vì lần này có Diệp Quân và Nạp Lan Ca đích thân phụ trách.

Trong Vân Thành, mấy ngàn học viên ngẩng đầu nhìn lên bục cao ở phía xa, trên bục cao, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đang ngồi ở giữa, ngồi hai bên họ là Triệu Tố và những người khác.

Trong mắt mấy nghìn người tràn đầy phấn khích.

Diệp Quân!

Viện trưởng của thư viện Quan Huyên.

Diệp Quân có danh tiếng rất cao trong thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên, vì vũ trụ Quan Huyên hiện tại đã trở thành thế lực mạnh nhất trong chư thiên vạn giới, vượt qua cả Chân vũ trụ đáng sợ nhất trước đây.

Mấy năm qua, sự tích của Diệp Quân cũng đã lan rộng khắp vũ trụ Quan Huyên.

Ví dụ như chuyện năm đó khi Diệp Quân lãnh đạo vũ trụ Quan Huyên chiến đấu với Chân vũ trụ…

Lúc này, Triệu Tố đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Viện trưởng có muốn nói vài lời không?”
 
Chương 3170


Chương 3170

Những người khác cũng đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: “Vậy ta sẽ nói vài câu”.

Dứt lời hắn chậm rãi đứng lên, khi nhìn thấy Diệp Quân đứng lên, xung quanh lập tức trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Diệp Quân chậm rãi đảo mắt nhìn những khuôn mặt non nớt của các học viên, khẽ mỉm cười nói: “Các học viên, thay mặt thư viện Quan Huyên, ta xin gửi lời chào đến mọi người, chúc mọi người đạt được kết quả lý tưởng trong cuộc thi này… Gặp nhau là duyên, hôm nay ai giành được hạng nhất, phu thê chúng ta sẽ tặng cho người đó một món quà bí ẩn”.

Món quà bí ẩn!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, các học viên lập tức trở nên phấn khích.

Triệu Tố ở bên cạnh Diệp Quân khẽ mỉm cười, bà ấy nhìn các học viên bên dưới, phải nói rằng người hạng nhất kỳ này cực kỳ may mắn.

Quà tặng gì đó chỉ là thứ yếu, điều thực sự quan trọng là cơ hội và tiếng thơm này.

Được Diệp Quân và Nạp Lan Ca khen ngợi, tương lai của người này chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió.

Những nhân vật cấp cao trong vũ trụ Tiểu Quân chắc chắn sẽ quan tâm một cách điên cuồng. Phải biết rằng người bình thường rất khó có thể thăng cấp từ địa phươg, ví dụ như bà ấy từng là người đúng đầu cuộc thi, nhưng đến tận bây giờ bà ấy vẫn chưa thể đến được vũ trụ Tiểu Quân.

Nói thật thì thi đấu Thượng Giới vẫn có chất lượng, nhưng chất lượng cũng không quá cao.

Nếu nói đến chất lượng thật sự thì chỉ có thi đấu của Đại Thiên Thế Giới cùng với thi đấu Chân Huyên do vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ cùng tổ chức mà thôi.

Vì thế dù có đạt được hạng nhất trong thi đấu thượng giới, nếu không có bối cảnh vững chắc và được quý nhân giúp đỡ, thì ngươi muốn tiến vào tổng viện vẫn là một chuyện khó khăn.

Còn Diệp Quân đương nhiên là một trường hợp đặc biệt.

Lúc này, lời nói của Diệp Quân lại là một cơ hội lớn cho những người trẻ tuổi hiện tại.

Thế giới này là như thế, nhiều lúc ngươi vất vả cả đời cũng không bằng một câu nói của ai đó.

Chu Phu và những người khác cũng tỏ vẻ hâm mộ.

Người được hạng nhất trong thi đấu lần này đúng là có phúc.

Rõ ràng một vài học viên ở bên dưới cũng hiểu điều này nên đều rất hưng phấn.

Lúc này, Diệp Quân chợt cất lời: “Bắt đầu”.

Bắt đầu!

Hắn vừa dứt lời, trong Vân Thành đột nhiên xuất hiện một cổ uy áp bí ẩn.

Khi uy áp này xuất hiện, rất nhiều người ở trong thành đều thay đổi sắc mặt.

Lúc đầu mọi người đều vẫn ổn, nhưng dần dần khi uy áp ngày càng mạnh mẽ, nhiều người bắt đầu không thể chịu đựng được nữa.

Tuy nhiên vì Diệp Quân và Nạp Lan Ca đang ở đây nên nhiều người đều cố gắng kiên trì.

Lúc này tự nhiên không thể rơi xuống quá nhanh, nếu không sẽ quá xấu hổ.

Lúc này, Triệu Tố ở bên cạnh Diệp Quân đột nhiên cười nói: “Vào lần trước chưa đến nửa khắc đã có mấy trăm người ngã xuống, lần này đã một khắc trôi qua mà vẫn chưa có ai ngã xuống, xem ra họ đều không muốn mất mặt trước Viện trưởng và Các chủ”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Thế hệ trẻ là tương lai của thư viện, trừ việc mở rộng ra thế giới bên ngoài, thư viện còn phải coi trọng những học viên trẻ tuổi này nhiều hơn”.

Triệu Tố gật đầu, không dám trả lời câu nói này.
 
Chương 3171


Chương 3171

Nạp Lan Ca nắm tay Diệp Quân, cất lời: “Sau khi trở về, việc này cứ giao cho muội”.

Diệp Quân mỉm cười nói với Nạp Lan Ca: “Vất vả cho muội rồi”.

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Đều là người một nhà, nói mấy câu này làm gì”.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn xuống, lúc này một số học viên đã không chịu đựng được nữa nên bắt đầu ngã xuống.

Sau đó, ngày càng nhiều học viên ngã xuống.

Diệp Quân đã bị thu hút bởi ba người.

Hai chàng trai và một cô gái.

Từ khi bắt đầu đến giờ, ba người họ đều không hề bị uy áp làm ảnh hưởng.

Lúc này, Triệu Tố bên cạnh Diệp Quân lên tiếng: “Thiếu niên mặc áo choàng trắng là học viên Lý Vũ đến từ Thượng Giới của chúng ta, là học viên ưu tú nhất của chúng ta lần này”.

Chu Phu ở bên cạnh cũng cất lời: “Thanh niên mặc áo bào đen kia tên là Nam Phong…. Cậu ta là thiên tài xuất sắc nhất của thư viện Quan Huyên chúng ta ở Nam Châu, cũng… là người của nhà họ Nam”.

Diệp Quân nhìn về phía Chu Phu: “Nhà họ Nam?”

Nạp Lan Ca chợt nói: “Nam Huyền”.

Nam Huyền!

Diệp Quân chợt nhớ ra, lúc trước khi hắn vừa đến thư viện Quan Huyên ở Nam Châu đã từng xảy ra một trận chiến sinh tử với Nam Huyền.

Ngoài ra hắn còn nhớ một người phụ nữ, chính là Nam Thanh Việt từng muốn giết hắn và Nạp Lan Ca trước đây, người phụ nữ kia cũng là người nhà họ Nam.

Diệp Quân nhìn về phía thiếu niên áo choàng đen, cất lời: “Cậu ta là người nhà họ Nam à?”

Chu Phu gật đầu, sau đó lén nhìn thoáng qua Diệp Quân, trong lòng vẫn thấy hơi lo lắng.

Khoảng thời gian này sở dĩ ông ấy không dẫn thiếu niên này đi gặp Diệp Quân cũng là vì nguyên nhân đó.

Diệp Quân chợt nói: “Lúc trước sau khi Nam Huyền chết, nhà họ Nam đã làm thế nào?”

Chu Phu vội nói: “Nhà họ Nam lập tức phái người đến xin lỗi Diệp tộc, làm rõ một vài hiểu lầm…”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Chu viện trưởng không cần phải lo lắng, ta không phải người thù dai, chuyện năm đó đã qua, sao ta có thể truy cứu nữa chứ?”

Chu Phu nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vì Nam Phong này thật sự là một nhân tài, hơn nữa phẩm chất cũng rất tốt.

Lúc này, Diệp Quân nhìn về phía cô gái kia, cô gái mặc áo choàng màu mây, hai tay chắp sau lưng, bên hông thắt ruy băng màu đen, mái tóc dài được một cây trâm gỗ búi lên, phần đuôi tóc buông xuống như đuôi ngựa, trông rất sạch sẽ và nhẹ nhàng.

Diệp Quân hỏi: “Cô nương này là ai?”

Chu Phu và Triệu Tố đều im lặng.

Diệp Quân nhìn hai người họ, cảm thấy hơi khó hiểu.

Triệu Tố do dự một lúc rồi nói: “An Khinh Hàn của nhà họ An”.

Diệp Quân sửng sốt: “Nhà họ An ở Thanh Châu ư?”

Triệu Tố gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân nhất thời thấy hứng thú, hắn nhìn về phía An Khinh Hàn, An Khinh Hàn đang khép hờ mắt, uy áp kia hoàn toàn không có tác dụng với cô ta.
 
Chương 3172


Chương 3172

Triệu Tố và Chu Phu lén nhìn sắc mặt Diệp Quân, lúc này Diệp Quân cười hỏi: “Hai vị Viện trưởng, trong lòng các người ta là một người nhỏ mọn như thế sao?”

Động tác lén lút của hai người đương nhiên không giấu được hắn, thực lực của hắn bây giờ đã vượt xa trong tưởng tượng của hai người rồi.

Triệu Tố cười khổ: “Đương nhiên không phải”.

Diệp Quân cười nói: “Đúng là giữa ta và nhà họ An đã xảy ra rất nhiều chuyện không vui, nhưng bọn họ đã bị trừng phạt rồi, hơn nữa những chuyện này không liên quan gì đến tiểu bối của nhà họ An, sao ta có thể đi gây chuyện với những tiểu bối này được?”

Dứt lời, hắn lại nhìn xuống An Khinh Hàn rồi nói: “Cô ta là người đại diện cho thế hệ trẻ của nhà họ An à?”

Triệu Tố gật đầu: “An cô nương này rất không tầm thường… Bây giờ cô ta đã là người đứng đầu thế hệ trẻ của Thanh Châu rồi, về phần rốt cuộc yêu nghiệt đến mức nào thì chúng ta cũng không biết được, nhưng có lẽ kỳ thi lần này có thể khiến cô ta để lộ thực lực chân chính của mình”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta rất chờ mong”.

Nói đến đây, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trên bầu trời Vân Thành, lúc này trên bầu trời Vân Thành có mấy trăm chiếu ảnh đám mây đang xoay tròn.

Rõ ràng là mấy trăm châu đều có thể nhìn thấy cảnh tượng ở đây.

Cũng giống như năm đó, giành được vị trí thứ nhất thật sự không chỉ là lấy thể diện cho bản thân mà còn là lấy thể diện cho thư viện của mình và cả châu.

Diệp Quân nhìn Chu Phu: “Nam Phong có tự tin vào bản thân không?”

Chu Phu cười đáp: “Có!”

Bởi vì Diệp Quân nên bây giờ Nam Châu có được tài nguyên tốt nhất trong các châu, còn Nam Phong được Nam Châu dốc toàn lực đào tạo, mục tiêu là vì vị trí đầu tiên.

Châu từng giành được vị trí đầu tiên sẽ không thể nào chú ý đến vị trí thứ hai và thứ ba nữa.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Triệu Tố, Triệu Tố khẽ mỉm cười: “Lý Vũ nói cậu ta cũng rất tự tin’”.

Diệp Quân cười nói: “Vậy chúng ta cứ đợi mà xem”.

Khoảng một canh giờ giờ trôi qua, trong toàn bộ thành phố chỉ còn lại mấy chục người.

Lúc này, sát hạch đã kết thúc.

Triệu Tố nhìn Diệp Quân, Diệp Quân khẽ mỉm cười đứng dậy, sau đó tuyên bố bắt đầu vòng thứ hai, nhưng vào lúc này, An Khinh Hàn đang nhắm mắt đột nhiên chậm rãi đứng dậy, cô ta nhìn về phía Diệp Quân: “Viện trưởng đại nhân, ta cảm thấy không cần thiết lãng phí thời gian như vậy, chúng ta có thể bắt đầu vòng cuối cùng luôn”.

Nói xong, cô ta xoay người nhìn tất cả học viên phía sau: “Một mình ta chiến đấu với tất cả các ngươi!”

Cô ta vừa cất lời, xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh.

Một mình đánh với tất cả mọi người!

Toàn bộ Vân Thành yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Tất cả mọi người đều nhìn An Khinh Hàn với vẻ mặt khó tin.

Phải biết rằng ở đây còn có mấy chục thiên tài cao cấp đến từ các châu, sao cô ấy lại dám nói ra lời như thế?

An Khinh Hàn nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt rất bình tĩnh, nét mặt của cô ấy như đang nói với mọi người là cô ấy nghiêm túc.

Đương nhiên Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, hắn cũng không ngờ rằng cô nương trước mặt lại muốn một mình đấu với tất cả mọi người.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom