Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3158


Chương 3158

Mà tộc Nạp Lan cũng thật sự cần phụ thuộc vào Nạp Lan Ca.

Mà lúc này, sau khi trải qua chuyện khi nãy, người của tộc Nạp Lan có cảm giác nguy cơ mãnh liệt chưa từng có, họ đã suy nghĩ kỹ rồi, sau khi trở về phải kiểm soát hậu bối của mình cho đàng hoàng.

Đối với họ bây giờ, củng cố địa vị của Nạp Lan Ca ở vũ trụ Quan Huyên mới là quan trọng nhất.

Lúc này, một ông lão đột nhiên đi vào điện, ông lão cung kính hành lễ với Nạp Lan Ca: “các chủ, Gia chủ Lý Sơn của nhà họ Lý ở bên ngoài cầu kiến”.

Nạp Lan Ca nhìn ông lão, mỉm cười nói: “Bá thúc vẫn nên gọi cháu là Tiểu Ca thì tốt hơn, dẫu sao cháu cũng do thúc chăm từ nhỏ đến lớn”.

Ông lão được gọi là Bá thúc chần chừ một lúc rồi nói: “Nhưng quy tắc…”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Về đến nhà mình, cháu không thích có nhiều quy tắc như thế, mọi thứ cứ như cũ là được rồi”.

Bá thúc nhìn Nạp Lan Danh, Nạp Lan Danh gật nhẹ đầu, lúc này ông ấy mới cười gọi: “Tiểu Ca”.

Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Cho Lý gia chủ vào đi”.

Bá thúc nói: “Được!”

Dứt lời, ông ấy lui xuống.

Không lâu sau đó, dưới sự hướng dẫn của Bá thúc, Lý Sơn chậm rãi đi vào, trong tay ông ta còn đang ôm một cái hộp.

Lý Sơn vừa đi vào đã lập tức quỳ xuống, run rẩy nói: “Bái kiến các chủ”.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Lý Sơn tộc trưởng đứng lên nói chuyện đi”.

Lý Sơn vội vàng lắc đầu: “Nhà họ Lý chúng ta có tội, đã mạo phạm các chủ, ta…”

Nói đến đây, ông ta đặt cái hộp xuống đất rồi mở nó ra.

Bên trong là đầu của Lý Thanh.

Lý Sơn run rẩy nói: “Ta đã xử tử con trai của mình rồi…”

Nạp Lan Ca lạnh nhạt nhìn thoáng qua cái đầu kia, sau đó nói: “Lý gia chủ, chuyện này kết thúc ở đây, ông về đi”.

Lý Sơn lập tức như trút được gánh nặng, vội dập đầu mấy cái: “Cảm ơn đại ơn đại đức của các chủ…”

Lúc đến đây, ông ta rất sợ Nạp Lan Ca sẽ trách tội nhà họ Lý, bây giờ Nạp Lan Ca muốn tiêu diệt nhà họ Lý hoàn toàn không cần nói thẳng, chỉ một ánh nhìn đã đủ khiến nhà họ Lý biến mất trên cõi đời này mười nghìn lần rồi.

Sau khi Lý Sơn đi, một trưởng lão của tộc Nạp Lan ở bên cạnh chần chừ một lúc rồi nói: “Có cần điều tra nhà họ Lý này không?”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Kết thúc ở đây thôi”.

Đương nhiên cô biết không ai là hoàn hảo, đừng nói nhà họ Lý, dù có điều tra nhà Nạp Lan cũng sẽ xuất hiện vấn đề.

Mà cô cũng biết vấn đề xuất hiện ở nhà họ Lý và nhà Nạp Lan chỉ là một phần nhỏ của vũ trụ này, không nói đến nơi nào khác, tình huống trong vũ trụ Tiểu Quân còn nghiêm trọng hơn nơi này gấp trăm gấp nghìn lần.

Lúc rời đi Tần Quan từng nói với cô một câu: Cứ từ từ, không thể nôn nóng.

Đúng là không thể nôn nóng!

Nhà họ Dương không thể thay đổi toàn bộ vũ trụ trong nháy mắt được, những chuyện này chỉ có thể đi từng bước một mà thôi.

Trách nhiệm nặng nề và lâu dài.
 
Chương 3159


Chương 3159

Nạp Lan Ca thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Chuẩn bị một chút, ngày mai con sẽ đi đến nhà họ Diệp”.

Dù nhà họ Diệp và Diệp Quân không có quan hệ huyết thống, nhưng Diệp Quân vẫn luôn xem nhà họ Diệp là nhà của mình, con dâu là cô trở về, đương nhiên cũng phải đến đó chào hỏi.

Nhà họ Diệp.

Lúc Diệp Quân đến nhà họ Diệp, hắn phát hiện người của Diệp tộc đều đang đợi trước cửa.

Thấy cảnh này, Diệp Quân nhất thời sửng sốt.

Vì hắn cũng không nói hôm nay sẽ về nhà họ Diệp.

Khi nhìn thấy Diệp Quân, người của toàn bộ Diệp tộc đều rất hưng phấn, có một vài người của Diệp tộc còn vội vàng vẫy tay, hô to: “Diệp Quân ca…”

Diệp Quân ca!

Năm đó khi hắn vẫn là thế tử của nhà họ Diệp, thế hệ trẻ trong nhà đều gọi hắn như thế.

Diệp Quân đi tới trước mặt mọi người, hắn nhìn về phía Diệp Tiêu dẫn đầu, mỉm cười chào hỏi: “Tộc trưởng”.

Diệp Tiêu cũng cười: “Về là tốt rồi, về là tốt rồi, đi, vào trong nói chuyện”.

Diệp Quân gật đầu.

Diệp Quân và Diệp Tiêu ngồi sóng vai trong đại điện, hai bên phía dưới hai người là một nhóm trưởng lão của Diệp tộc đang đứng.

Diệp Quân cười nói: “Các trưởng lão, đã lâu không gặp”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, mấy trưởng lão của Diệp tộc đều nở nụ cười.

Vẫn là Tiểu Quân trước đây.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Diệp Tiêu, mỉm cười hỏi: “Tộc trưởng, gần đây Diệp tộc vẫn ổn chứ?”

Diệp Tiêu gật đầu: “Mọi thứ đều ổn”.

Vì Diệp Quân nên nhà họ Diệp vẫn luôn là đối tượng được thư viện Quan Huyên chú trọng quan tâm, cũng vì thế nên nhà họ Diệp phát triển rất nhanh chóng, dù vẫn thua kém một vài thế lực cao cấp trong vũ trụ Quan Huyên, nhưng tất cả mọi người đều biết sau này nhà họ Diệp nhất định sẽ trở thành một thế lực hàng đầu.

Phải biết rằng nhà họ Diệp không chỉ có Diệp Quân mà còn có Diệp Khải nữa.

Diệp Khải cũng là con cưng của trời!

Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay, mấy chục chiếc nhẫn không gian chậm rãi bay đến trước mặt mấy trưởng lão.

Khi nhìn thấy Tổ Nguyên trong nhẫn không gian, tất cả trưởng lão vô cùng mừng rỡ, nhưng lại không nhận mà nhìn Diệp Tiêu trước mặt, Diệp Tiêu khẽ mỉm cười: “Nếu Tiểu Quân đã cho thì mọi người cứ nhận lấy đi”.

Lúc này tất cả trưởng lão mới nhận lấy.

Thật ra trong các họ hàng thân thuộc của Diệp Quân, nhà họ Diệp là khiêm tốn nhất, tiếng tăm của con cháu nhà họ Diệp ở bên ngoài cũng là tốt nhất, mà tất cả công lao của việc này đương nhiên đều là của Diệp Tiêu.

Lúc trước sau khi thân phận của Diệp Quân bại lộ, Diệp Tiêu vẫn luôn kiểm soát người trong tộc rất tốt, ông biết rõ nhà họ Diệp chỉ là một gia tộc nhỏ, dù Diệp Quân vẫn luôn coi mình như người nhà họ Diệp, nhưng nếu nhà họ Diệp không biết khiêm tốn làm người thì chắc chắn sẽ diệt vong.

 
 
Chương 3160


Chương 3160

Phải biết rằng ví dụ của nhà họ An vẫn còn đó.

Nhà họ An năm đó lớn mạnh đến mức nào?

Diệp Quân chợt nói: “Tộc trưởng, Diệp Khải đệ đâu ạ?”

Diệp Tiêu cười đáp: “Trước đó thằng bé có gửi tin về, nói là đi cùng chủ nhân bút Đại Đạo đến chỗ nào đó tu luyện”.

Diệp Quân sửng sốt: “Chủ nhân bút Đại Đạo?”

Diệp Tiêu gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân im lặng.

Lúc trước sau khi rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, hắn vẫn chưa gặp lại người này, không ngờ ông ta lại đi tìm Diệp Khải đệ.

Ông ta muốn làm gì?

Hắn không cảm thấy chủ nhân bút Đại Đạo sẽ hại Diệp Khải, chỉ thấy tò mò mà thôi.

Diệp Tiêu chợt nói: “Con đi nghỉ ngơi trước đi, sáng ngày mai phải đi gặp mấy đứa nhóc trong nhà, vì biết con về nên một vài con cháu của nhà họ Diệp ở thư viện đều đã chạy về rồi…”

Diệp Quân cười đáp: “Được”.

Dứt lời, hắn đứng dậy rời đi.

Một trưởng lão vội nói: “Tiểu Quân, để ta dẫn cậu đi…”

Diệp Quân cười to: “Nhị trưởng lão, đây là nhà ta mà, có nhắm mắt lại vẫn có thể đi được”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Nhị trưởng lão và mấy trưởng lão khác của nhà họ Diệp đều cười to.

Sau khi Diệp Quân đi rồi, Nhị trưởng lão hơi cảm thán: “Nhà họ Diệp của chúng ta có Tiểu Quân và Diệp Khải thật sự là phúc ba đời”.

Nhà họ Diệp bây giờ cũng giống như nhà Nạp Lan, dù thực lực tổng thể không phải đứng đầu, nhưng chắc chắn không có ai trong vũ trụ Quan Huyên dám coi thường.

Lúc này, một trưởng lão đột nhiên nói: “Không phải phúc ba đời, phải nói là nhờ Tộc trưởng năm đó sáng suốt, nếu năm đó Tộc trưởng nhẫn tâm thì sao nhà họ Diệp có thể có địa vị như ngày hôm nay được?”

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Năm đó tu vi của Diệp Quân không còn, có không ít trưởng lão tán thành phế truất chức vị Thế tử của hắn, nếu không vì Diệp Tiêu ra sức ngăn cản thì nhà họ Diệp sao có thể có được huy hoàng như hôm nay được?

Diệp Tiêu lắc đầu: “Làm việc làm người không thẹn với lương tâm là được rồi.



Diệp Quân quay về viện của mình, trạch viện rất sạch sẽ, rõ ràng là có người quét dọn thường xuyên.

Vẫn là cảm giác trước đây!

Diệp Quân ngồi xuống thềm đá, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mỉm cười nói: “Tháp gia, chúng ta đã bắt đầu từ nơi này đấy”.

Dưới bầu trời sao, Diệp Quân nằm lẳng lặng trên thềm đá, ngẩng đầu nhìn lên tinh không vô tận.

Lúc này, suy nghĩ của hắn quay về năm đó.

Năm đó tu vi biến mất một cách khó hiểu khiến hắn vô cùng sợ hãi, vội vàng đi thoái vị và từ hôn…

Nghĩ đến đây, Diệp Quân không nhịn được bật cười, khi đó hắn thật sự đã sợ chết khiếp, sợ bị nhằm vào, cho nên vội vã muốn phát triển tầm thường một khoảng thời gian.

Tiểu Tháp chợt cảm thán: “Năm đó ngươi còn khá biết điều, bây giờ thì ngày càng không nghiêm chỉnh rồi”.
 
Chương 3146


Chương 3146

Mọi người: .“..”

Diệp Quân nghe Ngao Dư An nói vậy thì ngẩn ra một thoáng rồi cười phá lên.

Các tộc nhân tộc Thiên Long còn lại cũng bật cười.

Ngao Thiên Thiên khẽ mỉm cười, xoa đầu Ngao Dư An đầy cưng chiều.

Quan hệ giữa cô và Ngao Dư An trước kia vốn đã thân thiết, có thể nói là như hình với bóng. Về sau cô ấy bắt đầu tiếp quản công việc từ gia tộc nên cả hai không còn gặp nhau thường xuyên như trước đó, nhưng tình cảm vẫn thắm thiết như xưa.

Bỗng Diệp Quân vươn tay, gọi cả nghìn chiếc nhẫn xuất hiện, bay đến trước mặt mỗi tộc nhân tộc Thiên Long.

Bên trong mỗi chiếc nhẫn đều là mười Tổ Nguyên!

Toàn tộc tộc Thiên Long sôi trào trước khi bùng nổ trong tiếng hoang hô: “Thiếu chủ!!!”

Ngao Thiên Thiên nhìn Diệp Quân với ánh mắt dịu dàng.

Đêm xuống.

Diệp Quân và Ngao Thiên Thiên ngồi sóng vai nhau trên bậc thềm trong viện. Nàng tựa vào vai chàng, ngẩng đầu nhìn không trung, khẽ nói: “Lúc bé muội rất thích ngồi ở đây ngắm nhìn trời sao vô tận”.

Diệp Quân cười cười hỏi lại: “Vì sao?”

Ngao Thiên Thiên: “Có lẽ là thích cảm giác yên tĩnh này”.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn bầu trời sâu thẳm.

Ngao Thiên Thiên bỗng hỏi: “Huynh nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không?”

Diệp Quân gật đầu: “Nhớ, lúc ấy ta đến Thanh Châu để thưa kiện…”

Hắn không khỏi bật cười với một cái lắc đầu, nhưng rồi nụ cười chợt tắt khi nghĩ đến một người…

Ở thư viện Thương Lan, đã có một người con gái… suýt nữa đã sinh cho hắn một đứa con…

Ngao Thiên Thiên bỗng nói: “Khi ấy muội đi tìm huynh là để báo thù”.

Diệp Quân cười lên: “Vậy sao tự dưng lại đổi ý?”

Ngao Thiên Thiên cong môi: “Chắc vì huynh đẹp trai”.

Diệp Quân tự dưng cạn lời.

Đẹp trai à?

Hắn không để tâm lắm, dù sao thì một thằng đàn ông vẫn nên dựa vào sức mạnh hơn.

Nhưng nhan sắc của phụ nữ thì hắn để ý nhé…

Ngao Thiên Thiên cười nói: “Huynh biết không, lúc ấy ta nghe tin huynh đến Thanh Châu cáo trạng với vua thì bội phục vô cùng. Bởi nhà họ An là một con quái vật khổng lồ, chỉ một kiếm tu cỏn con như huynh làm sao khiến nó rung chuyển được? Nhưng huynh vẫn đi làm…”

Nhà họ An?

Diệp Quân mỉm cười: “Thật ra khi ấy ta cũng không nắm chắc phần thắng, tất cả chỉ là đánh cược một phen, cũng không còn lựa chọn nào khác”.

Hắn thần cảm khái trong lòng.

Bởi nếu hắn không phải con trai của cha hắn, nếu không có Tháp gia bảo vệ, thì hắn hoàn toàn không thể đặt chân đến Thanh Châu.

Nói cách khác, hắn thắng được nhà họ An vì chống lưng của hắn mạnh hơn.

Nếu là một người nào khác, e rằng đã sớm chết mất xác.
 
Chương 3147


Chương 3147

Đi kiện ư?

Nực cười.

Ngao Thiên Thiên cong môi: “Huynh khi ấy vẫn còn yếu, không có chỗ dựa, nhưng sự kiên quyết và chấp nhất ấy đã khiến muội kính nể. Vì vậy nên muội mới đổi ý muốn làm bạn với huynh… Nào ngờ chính quyết định này lại cứu lấy bản thân muội và tộc Thiên Long”.

Bởi nếu không làm vậy thì cô ấy và cả tộc đã sớm biến mất trên đời.

Diệp Quân nắm lấy tay cô ấy: “Có lẽ đây chính là ý trời để chúng ta gặp nhau, yêu nhau…”

Ngao Thiên Thiên nguýt hắn: “Càng lúc càng dẻo miệng”.

Rồi nhẹ nhàng ôm cánh tay hắn: “Nhưng ai bảo muội thích nghe”.

Diệp Quân bật cười.

Rồi nói: “Không còn sớm nữa, đi nghỉ thôi”.

Đi nghỉ?

Hai chữ này khiến mặt Ngao Thiên Thiên đỏ như gấc chín.

Bởi vì Ngao Thịnh sắp xếp cho cả hai ở chung phòng.

Đã cưới nhau rồi thì đây là chuyện đương nhiên, tộc Thiên Long không ngu đến nỗi lại đi chuẩn bị hai phòng riêng biệt.

Diệp Quân nhìn cô gái thẹn thùng trong tay mình, trong lòng dâng lên cảm giác khác lạ. Hắn bật cười, vứt Tháp gia ra ngoài, bế bổng Ngao Thiên Thiên đi vào phòng.

Tiểu Tháp: “…”

Những âm thanh không hợp với thiếu nhi nhanh chóng tràn ra.

Nhiều ngày sau.

Diệp Quân rời khỏi tộc Thiên Long. Hắn vốn định đưa Ngao Thiên Thiên đi, nhưng cô ấy lại muốn ở lại cùng tộc nhân thêm một chút.

Hắn cũng không nhiều lời, bởi vì điểm dừng chân kế tiếp chính là Nạp Lan Ca và thành Hoang Cổ.

Trong Thiên Long Điện.

Ngao Thiên Thiên ngồi ở ghế chủ tọa với một nhóm cường giả tộc Thiên Long đứng trước mặt.

Ngao Thịnh ngồi kế bên cô ấy.

Ngao Thiên Thiên mở miệng: “Các vị thúc phụ, ta cho mời các vị đến đây là để bàn về tương lai tộc Thiên Long”.

Mọi người gật gù. Một trưởng lão cung kính lên tiếng: “Thiên Thiên nói đi, chúng ta đều lắng nghe”.

Ngao Thiên Thiên bắt đầu: “Thư viện Quan Huyên ngày càng lớn mạnh. Tộc Thiên Long chúng ta vì ta mà có địa vị đặc biệt ở thư viện, khiến đệ tử trong tộc khó tránh khỏi sinh lòng kiêu ngạo, làm ra một ít việc vô lễ…”

Cô ấy quét mắt nhìn một lượt: “Có không?”

Không ai đáp lời.

Chắc chắn có.

Ngao Thiên Thiên lại hỏi: “Các trưởng lão có còn nhớ nhà họ An không?”

Nhà họ An?

Bầy rồng im lặng. Đương nhiên là nhớ chứ sao không, bởi năm xưa tộc Thiên Long và nhà họ An suýt nữa đã bắt tay với nhau để cùng tiêu diệt Diệp Quân, nếu không có Ngao Thiên Thiên quyết liệt ngăn cản, e rằng bọn họ đã diệt tộc rồi.
 
Chương 3148


Chương 3148

Ngao Thiên Thiên: “Tiểu Quân muốn thành lập một trật tự mới lấy nòng cốt là Quan Huyên Pháp, vì vậy nếu tộc Thiên Long ta muốn trở thành hậu phương vững chắc nhất của huynh ấy thì tốt nhất là nên đứng ra làm gương”.

Ngao Thịnh gật đầu: “Chính xác. Tộc Thiên Long chúng ta đã được Tần các chủ quan tâm đặc biệt, bằng không đã không thể có nhiều tài nguyên của thư viện như vậy…”

Bọn họ mỗi năm đều có thể cử mười người đến thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các, có thể nói là được Tần các chủ săn sóc đến tận răng.

Bởi vì chỉ cần đặt chân vào hai nơi đó, tương lai của họ sẽ xán lạn vô cùng. Hai nơi này đang không ngừng mở rộng ra bên ngoài, vì vậy người của nó sẽ rất được trọng dụng.

Nhưng trung tâm của tộc Thiên Long vẫn là Ngao Thiên Thiên.

Cô ấy tiếp tục: “Ngoài ra, chúng ta phải chuẩn bị tâm lý rằng trong tương lai khi Tiểu Quân thành công, có thể sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của rất nhiều thế lực. Khi ấy chúng ta không nên xuất hiện cho thêm loạn…”

Ngao Thịnh cười nói: “Con yên tâm, bọn ta tuyệt đối sẽ không trở thành gánh nặng cho con hay khiến con khó xử. Nếu thật sự có ngày ấy, tộc Thiên Long chúng ta sẽ là người đầu tiên ủng hộ các con”.

Các trưởng lão còn lại cũng đồng loạt gật đầu.

Nếu Ngao Thiên Thiên không phải là vợ của Diệp Quân thì họ sẽ còn cân nhắc đến bản thân và gia tộc; nhưng Ngao Thiên Thiên và Diệp Quân đã là vợ chồng, sau này nếu sinh con thì thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các có lẽ sẽ không thoát khỏi tay nó.

Tuy bây giờ nghĩ còn hơi sớm nhưng không phải là bất khả thi!

Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Việc phải làm trước mắt là quản thúc tộc nhân cho tốt, bảo họ sống khiêm nhường. Nếu có kẻ gây rối xuất hiện, phải lập tức trừng trị, không được nương tay”.

Ngao Thịnh gật đầu: “Con yên tâm, mấy lão già chúng ta sẽ quản lý bọn trẻ thật tốt”.

Ngao Thiên Thiên bỗng đẩy một chiếc nhẫn sang cho ông ấy: “Trong này có ít máu tươi con xin được của một vị trưởng bối, có thể tăng cường huyết mạch tộc Thiên Long chúng ta. Cha và các vị trưởng lão hãy dùng trước, còn lại mang chia cho những người có thiên phú cao trong tộc”.

Ngao Thịnh liếc nhìn chiếc nhẫn, khi cảm nhận được năng lượng của giọt máu tươi bên trong thì đanh mặt lại: “Vật này quá quý giá, Thiên Thiên giữ lại mà dùng”.

Ngao Thiên Thiên lại lắc đầu: “Con không cần”.

Bởi huyết mạch của cô ấy đã đạt đến giới hạn cá nhân nhờ sự giúp sức của Nhị Nha và Tiểu Bạch, đêm qua lại cùng Diệp Quân tiến tới một bước nên lại lần nữa đột phá, vì vậy huyết mạch thông thường hiện giờ không có tác dụng với cô nữa.

Nghe con gái nói vậy, Ngao Thịnh chần chừ: “Cảnh giới của con đã đến đâu rồi?”

Những con rồng khác rối rít ghé mắt đầy tò mò.

Ngao Thiên Thiên ngẫm nghĩ một hồi: “Bây giờ con có muốn diệt tộc Thiên Long thì cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi”.

Bầy rồng: “…”



Thần điện Quan Huyên.

Nạp Lan Ca ngẩng lên từ công văn trên bàn, thấy một thanh niên đang đứng trước cửa.

Cô đặt cây bút trong tay xuống, cười hỏi: “Về rồi sao?”

Diệp Quân bước vào, đi đến trước mặt cô: “Chúng ta về thành Hoang Cổ thôi”.

Nạp Lan Ca cong môi: “Được”.

Rồi nói với Lý Bán Tri: “Công việc sắp tới của thư viện xin giao cho dì”.
 
Chương 3149


Chương 3149

Bà ấy mỉm cười: “Con đi đi”.

Diệp Quân bèn nắm tay Nạp Lan Ca rời đi.

Lý Bán Tri mỉm cười nhìn theo, khe khẽ lắc đầu rồi bắt đầu làm việc.

Bên ngoài, Diệp Quân hỏi: “Tiểu Ca này, huynh nhớ muội đã là Các chủ Tiên Bảo Các…”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Muội không giúp được gì nhiều”.

Diệp Quân chợt thấy đau lòng: “Vất vả rồi”.

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Không có gì, vất vả nhất phải là mẹ cơ, không chỉ quản lý Tiên Bảo Các mà còn trông nom thư viện, thật sự rất mệt mỏi”.

Diệp Quân bèn cười: “Huynh hiểu vì sao cha lại buông tay sớm như vậy rồi”.

Nạp Lan Ca lắc đầu cười.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phương xa, thì thầm: “Thành Hoang Cổ… hoài niệm ghê”.

Nạp Lan Ca bỗng nói: “Có người đang đợi huynh”.

Diệp Quân nghi ngờ hỏi lại: “Ai cơ?”

Nạp Lan Ca: “Đoán xem?”

Diệp Quân cười: “Sắp tới huynh chỉ ở bên muội thôi, không muốn gặp bất kỳ ai hết”.

Nạp Lan Ca khe khẽ cong môi: “Huynh nói đấy nhé”.

Diệp Quân: “…”

Thấy Nạp Lan Ca cười như không cười, Diệp Quân nhất thời có dự cảm xấu, nhưng lúc này đương nhiên là hắn không thể sửa lời.

Nhưng trong lòng hắn cũng hơi nghi ngờ.

Có ai đang đợi hắn chứ?

Hắn vẫn khá chung tình trong chuyện tình cảm mà?

Diệp Quân lắc đầu, cũng không suy nghĩ thêm nữa.

Hai người nhanh chóng đi tới thành Hoang Cổ.

Vì hai người không muốn làm ầm ĩ nên cũng không thông báo trước với Diệp tộc và tộc Nạp Lan.

Trên đường phố của thành Hoang Cổ rất náo nhiệt, Diệp Quân dắt tay Nạp Lan Ca chậm rãi bước đi.

Vì năm đó đại hôn của Diệp Quân, Tần Quan đã mở rộng thành Hoang Cổ, cho nên thành Hoang Cổ hiện tại khá sầm uất và khí thế.

Sự xuất hiện của Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhất thời thu hút sự chú ý của không ít người xung quanh, dù sao hai người đều rất đẹp, đặc biệt là Nạp Lan Ca. Cô đi trên đường như thần tiên hạ phàm, không chỉ đàn ông mà ngay cả một vài cô gái cũng nhìn không dời mắt.

Mà sở dĩ người ở đây không nhận ra Diệp Quân và Nạp Lan Ca là vì sau khi rời khỏi thành Hoang Cổ, hai người gần như chưa từng quay lại, dù có người cảm thấy họ hơi quen mắt, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên kéo Diệp Quân đi tới trước một sạp hàng nhỏ, Nạp Lan Ca mỉm cười nói: “Cho hai bát mì Dương Xuân”.

Sau đó, cô kéo Diệp Quân ngồi xuống ghế gỗ bên cạnh.

Hai người lập tức thu hút ánh nhìn của một vài thực khách.

Thấy xung quanh thỉnh thoảng có người nhìn tới, Diệp Quân đột nhiên đứng dậy cười to: “Đây là thê tử của ta, mọi người đừng nhìn nữa”.
 
Chương 3150


Chương 3150

Mọi người: “…”

Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ, cô không nói gì mà chỉ nắm chặt tay Diệp Quân.

Hai bát mì nóng hổi nhanh chóng được bưng lên.

Chủ quán là một ông lão lưng còng, ông ta đặt mì xuống trước mặt hai người, sau đó nhìn về phía Nạp Lan Ca, ông ta thoáng chần chừ rồi nói: “Cô nương này, ta thấy cô hơi quen mắt”.

Nạp Lan Ca cười nói: “Trước kia ta thường hay đến đây ăn mì”.

Ông lão vội cười nói: “Thì ra là thế…”

Dứt lời, ông ta lui xuống.

Nạp Lan Ca nhìn bát mì nóng hôi hổi trước mặt, trong mắt xuất hiện chút gợn sóng: “Trước kia cha lo lắng cho sự an toàn của muội nên rất hạn chế cho muội ra ngoài, muội rất hay lén chạy ra ngoài đến đây ăn mì…”

Nói đến đây, cô lắc đầu cười khẽ: “Khi đó còn trẻ, không có quá nhiều phiền não, niềm vui cũng rất đơn giản, một bát mì là đủ rồi”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Chúng ta đang tu luyện, ngày càng trở nên mạnh hơn, sống ngày càng lâu hơn, những thứ từng quan tâm trước đây có thể cũng sẽ ngày càng phai nhạt… Cái giá của việc trưởng thành là không ngừng bỏ qua những điều chúng ta quan tâm…”

Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn về phía Nạp Lan Ca, dịu dàng nói: “Dù tương lai có thay đổi thế nào thì tình yêu của huynh với muội cũng sẽ không thay đổi”.

Tiểu Tháp: “…”

Nạp Lan Ca liếc hắn một cái: “Huyên thuyên”.

Tuy là nói thế, nhưng trên mặt cô lại mang theo nụ cười động lòng người.

Diệp Quân cười to, sau đó bắt đầu ăn mì.

Nạp Lan Ca cũng bắt đầu ăn, sau khi ăn hai miếng, cô mỉm cười nói: “Vẫn là hương vị trước đây”.

Diệp Quân chợt nói: “Tiểu Ca, huynh có một thắc mắc, đó là ban đầu lúc chúng ta đính hôn vì sao muội lại không từ chối? Ta nhớ lúc đấy chúng ta vẫn chưa quen nhau mà”.

Nạp Lan Ca mỉm cười nói: “Không phải trước đấy chúng ta có mâu thuẫn với nhà họ Lý sao? Khi đó tộc Nạp Lan yếu thế, nên muốn tìm một thế lực viện trợ…”

Diệp Quân hỏi: “Thế nên đã chọn nhà họ Diệp à?”

Nạp Lan Ca cười nói: “Thật ra lúc chọn nhà họ Diệp, cha của muội đã từng âm thầm điều tra huynh rất lâu”.

Diệp Quân chớp mặt: “Huynh đã qua được sát hạch của nhạc phụ đại nhân à?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Cha nói với muội là huynh rất tốt, dù là nhân phẩm hay tiềm lực tương lai đều rất tốt, đương nhiên nếu muội không đồng ý thì cha cũng sẽ không ép buộc”.

Diệp Quân cười nói: “Cuối cùng muội vẫn đồng ý”.

Nạp Lan Ca khẽ giải thích: “Dù sao muội cũng phải làm gì đó cho gia tộc mà”.

Diệp Quân im lặng.

Nạp Lan Ca lại nói: “Sau đó thiên phú của muội bộc phát, được thư viện chú ý, mà tu vi của huynh lại biến mất một cách khó hiểu… Tiếp theo thì xảy ra chuyện huynh đến từ hôn”.

Nhớ đến những chuyện trước đây, Diệp Quân cũng không nhịn được bật cười: “Lúc đó huynh từ hôn, cứ nghĩ rằng sẽ rất thuận lợi, nhưng không ngờ lại bị muội từ chối, lúc trở về huynh còn luôn thấy khó hiểu”.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Nạp Lan Ca: “Lúc đó vì sao muội lại từ chối vậy?”
 
Chương 3151


Chương 3151

Nạp Lan Ca nhẹ giọng nói: “Năm đó nhà Nạp Lan của muội vì liên hôn với Diệp tộc nên mới thoát khỏi một vài tai hoạ, nhà Nạp Lan vẫn luôn nhớ rõ ơn tình này, sau đó tu vi của huynh biến mất, rơi vào vực sâu của cuộc đời, nếu nhà Nạp Lan vì thế mà huỷ hôn ước với huynh thì quá là không có nghĩa khí”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Dù thế nào thì kết cục ngày hôm nay vẫn là tốt nhất”.

Nạp Lan Ca nhìn về phía Diệp Quân, mỉm cười nói: “Bây giờ nhìn lại thì rõ ràng là muội trèo cao rồi”.

Trèo cao!

Thật ra sau khi thân phận của Diệp Quân bại lộ, đã có không biết bao nhiêu thế lực hâm mộ và ghen tị với tộc Nạp Lan, vì đây thật sự là trèo cao.

Tộc Nạp Lan chỉ là một gia tộc nhỏ ở địa phương, nhưng cũng nhờ vào hôn sự này mà trở thành gia tộc lớn hàng đầu cả vũ trụ.

Dù thực lực tổng thể của họ không mạnh, nhưng địa vị của họ lại cao hơn những thế lực khác.

Dẫu sao hiện tại Nạp Lan Ca cũng là Các chủ của Tiên Bảo Các, còn quản lý cả thư viện Quan Huyên.

Nữ chủ nhân của thế lực mạnh nhất toàn vũ trụ.

Mà tất cả những thứ này đều không phải vì tộc Nạp Lan mạnh hay là giỏi, mà là vì gả cho một thế lực mạnh.

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, Diệp Quân cười to, hắn nắm chặt tay Nạp Lan Ca, dịu dàng nói: “Có thể cưới được muội là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này của Diệp Quân huynh”.

Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Ngày càng ba hoa”.

Diệp Quân cười to.

Sau khi ăn xong, hai người trả tiền, đang định đứng dậy rời đi thì có mấy người đàn ông chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca.

Dẫn đầu là một người đàn ông mặc áo dài trắng, tay cầm quạt ngọc, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp.

“Lý Thanh công tử của nhà họ Lý…”

Nơi này có người nhận ra thân phận của người tới.

Lý Thanh vẫn luôn nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca, hắn ta cười khẽ, chắp tay nói: “Không biết cô nương xưng hô thế nào?”

Nghe thấy thế, có một vài người xung quanh cau mày.

Rõ ràng công tử nhà họ Lý này thích cô nương đây!

Nhưng chẳng lẽ công tử nhà họ Lý không nhận ra cô nương này đã mang thai rồi sao?

Định cướp người à?

Dù hiện tại người ở thành Hoang Cổ đều phải tuân theo Quan Huyên Pháp, không thể bắt nạt người khác, nhưng mọi người đều hiểu rõ Quan Huyên Pháp không thể ràng buộc được tất cả mọi người.

Dù nhà họ Lý trong thành Hoang Cổ không bằng được tộc Nạp Lan và Diệp tộc, nhưng cũng là một gia tộc lớn, quan hệ và thực lực cũng hơn hẳn những người bình thường.

Nạp Lan Ca không trả lời Lý Thanh mà quay đầu nhìn Diệp Quân bên cạnh, Diệp Quân cười nói: “Đây là thê tử của ta”.

Lý Thanh mỉm cười nhìn Diệp Quân: “Sao công tử này lại nhỏ mọn thế? Ta chỉ hỏi thôi chứ đâu có ý gì khác”.

Một người đàn ông áo đen bên cạnh Lý Thanh cũng cười nói: “Đúng thế, chỉ hỏi thôi cũng không được à?”

Diệp Quân nhìn người đàn ông, cười đáp: “Không được”.
 
Chương 3152


Chương 3152

Người đàn ông áo đen híp mắt: “Vậy ta càng muốn hỏi thì sao?”

Diệp Quân đang định ra tay thì lại bị Nạp Lan Ca ngăn cản, cô khẽ mỉm cười: “Bọn họ làm gì có tư cách để huynh ra tay chứ?”

Dứt lời, cô nhìn về phía Lý Thanh: “Các người là người nhà họ Lý à?”

Lý Thanh mỉm cười: “Thì ra cô nương cũng biết nhà họ Lý”.

Nạp Lan Ca lại hỏi: “Hiện tại gia chủ của nhà họ Lý là ai?”

Lý Thanh nhíu mày: “Cô hỏi vấn đề này làm gì?”

Lúc này, một hư ảnh chợt xuất hiện sau lưng Nạp Lan Ca, hư ảnh cung kính hành lễ: “Các chủ, Gia chủ của nhà họ Lý hiện tại là Lý Sơn, cũng là một trưởng lão của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu”.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Ta cảm thấy Lý Thanh công tử này không đơn giản, đi điều tra xem trước kia hắn ta có từng làm chuyện phạm pháp nào không…”

Hư ảnh kia cung kính hành lễ: “Ta sẽ đi ngay”.

Dứt lời, ông ta lui xuống.

Mà lúc này, sắc mặt Lý Thanh dần trở nên nặng nề, hắn ta nhìn chằm chằm Nạp Lan Ca: “Cô là ai?”

Nạp Lan Ca không trả lời vấn đề này mà kéo Diệp Quân đi về phía xa, đồng thời nói: “Bảo Lý Sơn đến tộc Nạp Lan gặp ta, ta muốn một lời giải thích hợp lý”.

Tộc Nạp Lan!

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, có người ở bên cạnh thốt lên: “Trời ạ… Cô ấy là Nạp Lan Ca tiểu thư …”

Nạp Lan Ca!

Nghe thấy lời này, toàn bộ con phố thoáng chốc sôi trào, vô số người đồng loạt nhìn về phía Nạp Lan Ca, mà lúc này, bọn họ mới chợt hiểu ra, thì ra cô gái trông khá quen mặt này là Nạp Lan Ca.

Chủ mẫu hiện tại của vũ trụ Quan Huyên!

Lúc này đám người Lâm Túc như bị điện giật, ngồi xụi lơ dưới đất.

Lại có người nói: “Thiếu niên kia… hắn… Hắn là Thiếu chủ Diệp Quân…”

Diệp Quân!

Nghe thấy lời này, toàn bộ con phố trở nên sôi trào.

Diệp Quân có thể nói là nhân vật truyền kỳ ở thành Hoang Cổ.

Dù hắn có thân phận gì, người của thành Hoang Cổ cũng chỉ biết hắn xuất thân từ nơi này.

Diệp Quân!

Nạp Lan Ca!

Họ quay lại rồi.

Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp thành Hoang Cổ như bệnh truyền nhiễm, sau đó, vô số người đuổi theo Nạp Lan Ca…

Lý Thanh ngồi xụi lơ trên đường, sắc mặt xám xịt.

Đám thiếu niên ở sau lưng hắn ta cũng tái mặt, vô cùng tuyệt vọng.

Bọn họ dám ngang nhiên đi trêu ghẹo Nạp Lan Ca.

Toi đời rồi!

Nhà họ Lý.

Lúc Gia chủ Lý Sơn của nhà họ Lý nhận được tin tức này, Lý Sơn với thân thể nặng hơn trăm cân lập tức ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
 
Chương 3153


Chương 3153

Ông lão báo tin đang đứng trước mặt Lý Sơn run rẩy nói: “Gia chủ… Nạp Lan các chủ nói cô ấy muốn ngài đến tộc Nạp Lan cho cô ấy một lời giải thích thoả đáng… Còn Thanh thiếu gia, cậu ấy…”

Lý Sơn nhẹ giọng nói: “Có chuyện ta đã che giấu lâu như thế, cũng nên để lộ ra chân tướng rồi”.

Ông lão nhìn Lý Sơn với vẻ nghi ngờ.

Lý Sơn nói tiếp: “Thật ra Lý Thanh không phải con trai của ta…”

Ông lão: “…”

Trong điện, Lý Sơn ngồi xụi lơ dưới đất, trông như già đi mấy chục tuổi.

Trêu ghẹo Nạp Lan Ca?

Ông ta biết con trai của mình hơi không ra hồn, tính cách trăng hoa, bên ngoài có không ít nợ phong lưu, nhưng ông ta không ngờ con trai lại đi trêu ghẹo Nạp Lan Ca.

Đó là ai chứ?

Đó là Thiếu chủ mẫu của thư viện Quan Huyên, Các chủ đương nhiệm của Tiên Bảo Các đấy!

Lý Sơn biết lần này nhà họ Lý hoàn toàn toi đời rồi.

Lúc này, một thiếu niên vội chạy vào trong đại điện, sau đó quỳ xuống trước mặt Lý Sơn, nói với giọng điệu run rẩy: “Cha, cứu con với…”

Người đó chính là Lý Thanh.

Lý Sơn nhìn con trai đang vô cùng sợ hãi trước mặt, hai tay ông ta nhẹ nhàng đỡ lấy gò mà của Lâm Túc, Lâm Túc vội nói: “Cha, cứu con với, con biết lỗi rồi, con không biết cô ta là Nạp Lan các chủ, con…”

Lý Sơn đột nhiên nói: “Ra đi thanh thản”.

Dứt lời, hai tay ông ta đột nhiên dùng lực.

“Rắc!”

Một tiếng xương gãy vang lên, đầu của Lý Thanh lập tức xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.

Lý Thanh trợn tròn mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, đến lúc chết hắn ta cũng không ngờ cha của hắn lại sẽ giết hắn.

Ông lão bên cạnh cũng tỏ vẻ rất ngạc nhiên, nhất thời sững sờ không biết phải làm gì.

Lý Sơn lạnh lùng nói: “Để đầu nó vào hộp, theo ta đi đến tộc Nạp Lan”.

Ông lão vẫn còn đang ngây người.

Lúc này Lý Sơn đột nhiên quay đầu, hai mắt ông ta đỏ sậm, gào thét như dã thú: “Còn không mau đi đi”.

Ông lão lấy lại tinh thần, lập tức chạy nhanh ra ngoài đi tìm hộp…

Lý Sơn ở trong điện chậm rãi nhắm mắt lại, hai tay siết chặt không biết đang nghĩ gì.



Tộc Nạp Lan.

Tin tức Diệp Quân và Nạp Lan Ca trở lại thành Hoang Cổ nhanh chóng được truyền đi, không lâu sau đó tộc Nạp Lan đã nhận được tin tức. Lúc tộc Nạp Lan nhận được tin tức này, toàn bộ gia tộc nhất thời trở nên xôn xao. Vì thế Nạp Lan Danh đã dẫn theo mọi người trong gia tộc đứng đợi trước cửa từ lâu.

Nạp Lan Ca!

Địa vị cái tên này ở tộc Nạp Lan hiện tại đã vượt xa bất cứ tiên tổ nào trong gia tộc.

Bây giờ cô đang đứng ở vị trí đầu trong gia phả!
 
Chương 3154


Chương 3154

Trong ánh mắt chờ mong của người trong tộc Nạp Lan, cuối con phố phía xa có một nam một nữ chậm rãi đi tới.

Khi nhìn thấy hai người, tất cả người của tộc Nạp Lan đều trở nên hưng phấn.

Nạp Lan Danh đang dẫn đầu cũng nở nụ cười.

Người đến chính là Nạp Lan Ca và Diệp Quân.

Khi nhìn thấy người của tộc Nạp Lan đều ra ngoài nghênh đón, Nạp Lan Ca lắc đầu cười khẽ, tỏ vẻ bất đắc dĩ, thật ra cô không thích khoa trương như thế, nhưng cô cũng biết hiện tại mình có muốn khiêm tốn cũng không được.

Đừng nói tới thành Hoang Cổ, dù đi đến bất cứ đâu ở vũ trụ Quan Huyên cũng sẽ dẫn tới xôn xao.

Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, cười nói: “Đi thôi”.

Nạp Lan Ca gật đầu, hai người nhanh chóng đi tới trước cửa tộc Nạp Lan, Nạp Lan Danh vội cung kính hành lễ: “Bái kiến Thiếu các…”

Nhưng còn chưa nói hết, lão ta đã được một lực lượng dịu dàng đỡ dậy.

Diệp Quân cười nói: “Nhạc phụ đại nhân đừng làm thế”.

Nạp Lan Danh khẽ mỉm cười: “Không thể bỏ qua những phép tắc này được…”

Nói xong lão ta vẫn muốn hành lễ, nhưng sức mạnh dịu dàng đó lại đỡ lão ta dậy, lão ta không thể nào cúi người xuống được.

Nạp Lan Danh cười khổ.

Thực lực của thiếu niên trước mắt này đúng là ngày càng mạnh.

Lúc này, Nạp Lan Ca mỉm cười nói: “Cha, chúng ta đi vào trước đã”.

Nạp Lan Ca gật đầu: “Được”.

Người của tộc Nạp Lan ở sau lưng lão ta vội vàng lui sang hai bên nhường đường.

Nạp Lan Danh dẫn Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi tới một đại điện, trong đại điện chỉ còn lại một vài trưởng lão cốt cán của tộc Nạp Lan.

Còn những người khác cũng không rời đi mà đứng bên ngoài không ngừng tò mò quan sát Diệp Quân ở bên trong.

So sánh với trước đây, Diệp Quân hiện tại đã ít đi một chút trẻ trung, nhiều hơn một chút trưởng thành.

Trong tộc Nạp Lan cũng luôn lưu truyền câu chuyện về Diệp Quân và Nạp Lan Ca, đặc biệt là chuyện Diệp Quân đến tộc Nạp Lan từ hôn trước đây.

Hiện tại rất nhiều người của tộc Nạp Lan đều thấy vui mừng vì trước đây Nạp Lan Ca không từ hôn, nếu không tộc Nạp Lan hoàn toàn không thể có được địa vị như bây giờ, phải biết rằng hiện tại người của tộc Nạp Lan đi ra bên ngoài, chỉ cần nói mình là người của tộc Nạp Lan thì gần như đều được nể mặt.

Dù bây giờ trong thư viện Quan Huyên, thực lực tổng thể của tộc Nạp Lan vẫn chưa được xem là cao cấp nhất, nhưng tất cả mọi người đều biết sau này chắc chắn tộc Nạp Lan sẽ trở thành gia tộc lớn hàng đầu.

Vì có Nạp Lan Ca, hơn nữa Nạp Lan Ca còn đang mang thai.

Một khi đứa bé được sinh ra, thì địa vị của tộc Nạp Lan sẽ được nâng lên một lần nữa.

Ở trong điện, Nạp Lan Danh chợt nói: “Tiểu Ca, Tiểu Quân, lần này hai đứa về đây là vì chuyện gì thế?”

Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Nhớ nhà nên về thăm”.

Nghe thấy lời của Nạp Lan Ca, mấy người của tộc Nạp Lan ở trong điện đều bật cười.

Dù thân phận của Nạp Lan Ca hiện tại đã khác với trước đây, nhưng cô vẫn là Nạp Lan Ca đó, vẫn là người của tộc Nạp Lan.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Huynh trở về thăm Diệp tộc trước nhé? Muội xử lý xong một vài chuyện ở đây sẽ đến Diệp tộc tìm huynh”.
 
Chương 3155


Chương 3155

Diệp tộc!

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Có lẽ hiện tại Diệp tộc đã biết được tin tức của hắn, đương nhiên không thể thiên vị tộc Nạp Lan hơn Diệp tộc được.

Diệp Quân đứng dậy tạm biệt, mấy người của tộc Nạp Lan vội vàng đứng lên tiễn hắn đi.

Đợi sau khi Diệp Quân đi, Nạp Lan Danh chần chừ một lúc rồi nói: “Tiểu Ca, con có chuyện gì muốn dặn dò sao?”

Nạp Lan Ca gật đầu.

Nạp Lan Danh mỉm cười: “Con nói đi”.

Nạp Lan Ca nhẹ giọng nói: “Cha, hiện tại thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các ngày càng lớn mạnh, cũng quản lý ngày càng nhiều vũ trụ tinh hà… Mọi người không thể tưởng tượng nổi nó lớn mạnh đến mức nào đâu”.

Mấy người nhóm Nạp Lan Danh im lặng, đúng thế, thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các vẫn luôn mở rộng ra bên ngoài, có thể nói ngoài một vài người và thế lực, rất nhiều thế lực vẫn chưa biết thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các bây giờ lớn mạnh đến mức nào.

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Tộc Nạp Lan bây giờ phát triển rất nhanh chóng, đây là một chuyện tốt, cũng có thể là một chuyện xấu, cha có hiểu ý con không?”

Nạp Lan Danh nói: “Tiểu Ca, con lo lắng người trong tộc vì con mà làm xằng làm bậy ở bên ngoài à?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Phải”.

Nạp Lan Danh lập tức nói: “Việc này con cứ yên tâm, chúng ta vẫn luôn kiểm soát người trong tộc, nếu xuất hiện người làm xằng làm bậy, chắc chắn chúng ta sẽ không bỏ qua”.

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên lấy một quyển trục ra đưa cho Nạp Lan Danh, Nạp Lan Ca nghi ngờ hỏi: “Đây là?”

Nạp Lan Ca đáp: “Cha xem thử đi”.

Nạp Lan Danh mở ra xem, sắc mặt lão ta thoáng chốc trở nên khó coi, sau đó, lão ta đột nhiên quay đầu nhìn một ông lão bên cạnh, giận dữ quát to: “Nạp Lan Cổ, Nạp Lan Lăng, không ngờ các ngươi lại giấu ta làm những chuyện này”.

Dứt lời, lão ta ném quyển trục xuống trước mặt hai vị trưởng lão. Sắc mặt hai trưởng lão đều thay đổi, bọn họ thoáng chần chừ rồi cầm quyển trục lên xem thử, sau đó cả hai đều tái mặt.

Nạp Lan Ca nhìn thoáng qua hai người rồi nói: “Hai vị trưởng lão ra ngoài trước đi”.

Nạp Lan Cổ run rẩy nói: “Tiểu Ca…”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Ra ngoài trước đi”.

Nạp Lan Cổ còn muốn nói gì đó nhưng Nạp Lan Danh ở bên cạnh chợt quát to: “Còn không mau ra ngoài”.

Nạp Lan Cổ và Nạp Lan Lăng không dám nói gì nữa, lập tức đi ra ngoài.

Các trưởng lão khác trong điện đưa mắt nhìn nhau, vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Nạp Lan Danh khẽ thở dài: “Tiểu Ca, ta… xấu hổ quá! Ta không ngờ bọn họ lại lén ta dùng quyền lực để kiếm lợi ích cho mình ở bên ngoài…”

Tộc Nạp Lan là nhà mẹ đẻ của Nạp Lan Ca, một vài trưởng lão có vai vế trong tộc muốn kiếm lợi ích cho mình là một chuyện quá đơn giản, ví dụ như vị trí trong thư viện Quan Huyên, hai trưởng lão đích thân đến thư viện Quan Huyên nói một tiếng, bọn họ gần như không thể không nể mặt.
 
Chương 3156


Chương 3156

Dù sao giang hồ không chỉ mỗi chém giết, mà còn phải biết cách cư xử nữa.

Như thế cũng không nể mặt thì sao ngươi có thể đi xa hơn?

Vì thế mấy năm qua, một vài trưởng lão của tộc Nạp Lan cũng âm thầm dùng thân phận đặc biệt của mình để mưu lợi cho mình, dù bộ phận chấp pháp của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu biết điều này cũng chọn mắt nhắm mắt mở, vì bọn họ là trưởng bối của Nạp Lan Ca.

Bộ phận chấp pháp ở tổng bộ biết được chuyện này cũng không làm gì mà chọn báo cáo với Nạp Lan Ca.

Bọn họ thật sự không dám giải quyết.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Cha không cần quá áy náy, xuất hiện chuyện thế này cũng là bình thường, vì con người đều tham lam mà”.

Nạp Lan Danh cười khổ không đáp.

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Cha, sau này Tiểu Quân muốn xây dựng một trật tự vũ trụ hoàn toàn mới, mà trật tự vũ trụ này sẽ lấy Quan Huyên Pháp làm nền tảng. Vì thế tộc Nạp Lan chúng ta là thân tộc bên cạnh Tiểu Quân nên phải làm một tấm gương sáng, nếu không mọi người sẽ không thấy tin tưởng”.

Nạp Lan Danh gật đầu: “Ta biết”.

Nạp Lan Ca nói tiếp: “Bây giờ rất nhiều gia tộc và tông môn đều đang nhìn chằm chằm tộc Nạp Lan chúng ta cùng với Diệp tộc và tộc Thiên Long, nếu chúng ta không làm theo Quan Huyên Pháp thì bọn họ cũng sẽ bằng mặt không bằng lòng thực hiện cho có với thư viện, vì thế tộc Nạp Lan chúng ta phải làm gương”.

Nói đến đây, ánh mắt cô dần trở nên lạnh lẽo.

Nạp Lan Danh thoáng chần chừ, sau đó hỏi: “Hai người Tứ thúc của con…”

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Theo Quan Huyên Pháp thì nên xử lý thế nào?”

Nạp Lan Ca trầm giọng nói: “Người dùng quyền lực kiếm lợi ích cho mình sẽ bị cách chức, người phạm tội nghiêm trọng sẽ bị phế bỏ tu vi, tước đoạt tất cả tài sản…”

Nói đến đây, lão ta nhìn về phía Nạp Lan Ca, tỏ vẻ ấp úng.

Nạp Lan Ca nói: “Phế bỏ tu vi, tước đoạt tất cả tài sản, hơn nữa đuổi ra khỏi tộc Nạp Lan”.

Nghe cô nói thế, cao thủ của tộc Nạp Lan trong điện đều sợ hãi.

Đuổi khỏi tộc Nạp Lan!

Thế này coi nhưng huỷ hoại hoàn toàn rồi!

Nạp Lan Danh muốn nói lại thôi, lời đã đến khoé miệng, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Nạp Lan Ca thì cuối cùng vẫn không dám nói.

Nạp Lan Ca chợt cất lời: “Cha, pháp này là do gia đình chúng ta đặt ra, nếu chúng ta không tuân thủ thì người đời ai sẽ tuân thủ đây?”

Nói đến đây, cô nhìn thoáng qua tất cả trưởng lão xung quanh: “Đúng thấy bây giờ con là chủ mẫu của thư viện, các chủ của Tiên Bảo Các, mọi người có tin không, nếu con làm sai, chắc chắn sẽ có người lập tức thay thế vị trí của con”.

Lúc này, sắc mặt các cao thủ của tộc Nạp Lan xung quanh đều trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.

Vị trí của Nạp Lan Ca chắc chắn sẽ vững sao?

Đương nhiên là không!

Phải biết rằng bên cạnh Diệp Quân không chỉ có mỗi một cô gái là Nạp Lan Ca, còn có Ngao Thiên Thiên của tộc Thiên Long thường xuyên sóng vai chiến đấu với Diệp Quân kia và hai người ở Chân vũ trụ.

Thực lực của tộc Thiên Long hay Chân vũ trụ đều cao hơn tộc Nạp Lan.

 
 
Chương 3157


Chương 3157

Nạp Lan Ca có thể trở thành chủ mẫu, trông coi Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên chủ yếu vì cô là người phụ nữ đầu tiên Diệp Quân cưới, hơn nữa còn được cha mẹ làm chứng.

Nếu Nạp Lan Ca không ổn thì thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các sẽ tiếp tục để cô quản lý sao?

Nghĩ đến đây, người của tộc Nạp Lan lập tức cảm thấy nguy hiểm.

Phải biết rằng vinh nhục của tộc Nạp Lan hiện tại đều dựa hết vào Nạp Lan Ca, nếu địa vị của Nạp Lan Ca sa sút thì địa vị của tộc Nạp Lan cũng sẽ sa sút theo.

Lúc này, một trưởng lão của tộc Nạp Lan trầm giọng nói: “Hai người Nạp Lan Lăng chết tiệt này đúng là quá tệ hại”.

Các trưởng lão còn lại cũng đồng loạt gật đầu.

Những lúc thế này đương nhiên phải dốc hết sức giữ vững địa vị của Nạp Lan Ca ở vũ trụ Quan Huyên, Nạp Lan Ca không thể làm chuyện gì ảnh hưởng đến thể diện và địa vị của cô được, tuyệt đối không thể gây trở ngại cho cô.

Nạp Lan Ca nhìn người của tộc Nạp Lan trong điện, cô gật đầu, thật ra cô cũng không quan tâm vị trí này cho lắm, nhưng cô biết rõ nếu cô không nói thế thì sẽ không thể được người của tộc Nạp Lan thật sự coi trọng.

Chỉ khi khiến người của tộc Nạp Lan cảm nhận được nguy cơ thật sự bọn họ mới có thể coi trọng, cũng mới chủ động giúp đỡ cô.

Dù sao cũng là người trong tộc mình, đương nhiên cô cũng không hy vọng họ bị kề dao vào cổ.

Lúc này, Nạp Lan Danh trầm giọng nói: “Tiểu Ca, trước kia chúng ta đều không nhận ra vấn đề này… Con yên tâm, từ nay về sau chắc chắn ở tộc Nạp Lan sẽ không xảy ra chuyện như mấy người Nạp Lan Lăng nữa”.

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Lúc này, Nạp Lan Ca đột nhiên mở lòng bàn tay, mấy chục chiếc nhẫn không gian chậm rãi bây đến trước mặt mọi người.

Khi nhìn thấy thứ bên trong nhẫn không gian, mọi người thoáng sửng sốt, sau đó thì vô cùng mừng rỡ.

Trong nhẫn không gian là Tổ Nguyên trong truyền thuyết.

Tổ Nguyên đó!

Đây là linh khí lợi hại nhất được biết của vũ trụ hiện tại!

Ngoài ra, trong nhẫn không gian còn có một vài thần vật và công pháp tu luyện.

Nạp Lan Ca nhìn mọi người, sau đó nói với giọng điệu thành khẩn: “Tộc Nạp Lan muốn trở nên mạnh mẽ hơn đều phải nhờ vào các thúc bá, mà đây không phải một chuyện đơn giản, trọng trách nặng nề và lâu dài”.

Tâm trạng tất cả trưởng lão rất phức tạp, trái tim của Tiểu Ca vẫn hướng về tộc Nạp Lan.

Mà lúc này, họ lại càng muốn đánh đám người Nạp Lan Lăng kia một trận, bọn họ dám làm ra chuyện ảnh hưởng đến danh tiếng của Tiểu Ca, đúng là không thể tha thứ.

Đuổi khỏi tộc Nạp Lan đã là nhẹ nhàng lắm rồi!

Nạp Lan Danh nhìn Nạp Lan Ca trước mặt, tâm trạng lão ta rất phức tạp, thủ đoạn của Tiểu Ca bây giờ thật sự ngày càng lợi hại rồi.

Rõ ràng tồn tại trong thư viện Quan Huyên cũng không phải một chuyện đơn giản, nếu không có chút thủ đoạn thì không biết sẽ bị người bên dưới lừa gạt như thế nào nữa.

Nạp Lan Danh biết chắc chắn con gái của mình không thích cuộc sống tranh giành đấu đá như thế, nhưng lão ta cũng biết rõ bây giờ muốn quay lại là không thể nào.

Dẫu sao Diệp Quân cũng cần một người vợ hiền.
 
Chương 3158


Chương 3158

Mà tộc Nạp Lan cũng thật sự cần phụ thuộc vào Nạp Lan Ca.

Mà lúc này, sau khi trải qua chuyện khi nãy, người của tộc Nạp Lan có cảm giác nguy cơ mãnh liệt chưa từng có, họ đã suy nghĩ kỹ rồi, sau khi trở về phải kiểm soát hậu bối của mình cho đàng hoàng.

Đối với họ bây giờ, củng cố địa vị của Nạp Lan Ca ở vũ trụ Quan Huyên mới là quan trọng nhất.

Lúc này, một ông lão đột nhiên đi vào điện, ông lão cung kính hành lễ với Nạp Lan Ca: “các chủ, Gia chủ Lý Sơn của nhà họ Lý ở bên ngoài cầu kiến”.

Nạp Lan Ca nhìn ông lão, mỉm cười nói: “Bá thúc vẫn nên gọi cháu là Tiểu Ca thì tốt hơn, dẫu sao cháu cũng do thúc chăm từ nhỏ đến lớn”.

Ông lão được gọi là Bá thúc chần chừ một lúc rồi nói: “Nhưng quy tắc…”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Về đến nhà mình, cháu không thích có nhiều quy tắc như thế, mọi thứ cứ như cũ là được rồi”.

Bá thúc nhìn Nạp Lan Danh, Nạp Lan Danh gật nhẹ đầu, lúc này ông ấy mới cười gọi: “Tiểu Ca”.

Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Cho Lý gia chủ vào đi”.

Bá thúc nói: “Được!”

Dứt lời, ông ấy lui xuống.

Không lâu sau đó, dưới sự hướng dẫn của Bá thúc, Lý Sơn chậm rãi đi vào, trong tay ông ta còn đang ôm một cái hộp.

Lý Sơn vừa đi vào đã lập tức quỳ xuống, run rẩy nói: “Bái kiến các chủ”.

Nạp Lan Ca bình tĩnh nói: “Lý Sơn tộc trưởng đứng lên nói chuyện đi”.

Lý Sơn vội vàng lắc đầu: “Nhà họ Lý chúng ta có tội, đã mạo phạm các chủ, ta…”

Nói đến đây, ông ta đặt cái hộp xuống đất rồi mở nó ra.

Bên trong là đầu của Lý Thanh.

Lý Sơn run rẩy nói: “Ta đã xử tử con trai của mình rồi…”

Nạp Lan Ca lạnh nhạt nhìn thoáng qua cái đầu kia, sau đó nói: “Lý gia chủ, chuyện này kết thúc ở đây, ông về đi”.

Lý Sơn lập tức như trút được gánh nặng, vội dập đầu mấy cái: “Cảm ơn đại ơn đại đức của các chủ…”

Lúc đến đây, ông ta rất sợ Nạp Lan Ca sẽ trách tội nhà họ Lý, bây giờ Nạp Lan Ca muốn tiêu diệt nhà họ Lý hoàn toàn không cần nói thẳng, chỉ một ánh nhìn đã đủ khiến nhà họ Lý biến mất trên cõi đời này mười nghìn lần rồi.

Sau khi Lý Sơn đi, một trưởng lão của tộc Nạp Lan ở bên cạnh chần chừ một lúc rồi nói: “Có cần điều tra nhà họ Lý này không?”

Nạp Lan Ca lắc đầu: “Kết thúc ở đây thôi”.

Đương nhiên cô biết không ai là hoàn hảo, đừng nói nhà họ Lý, dù có điều tra nhà Nạp Lan cũng sẽ xuất hiện vấn đề.

Mà cô cũng biết vấn đề xuất hiện ở nhà họ Lý và nhà Nạp Lan chỉ là một phần nhỏ của vũ trụ này, không nói đến nơi nào khác, tình huống trong vũ trụ Tiểu Quân còn nghiêm trọng hơn nơi này gấp trăm gấp nghìn lần.

Lúc rời đi Tần Quan từng nói với cô một câu: Cứ từ từ, không thể nôn nóng.

Đúng là không thể nôn nóng!

Nhà họ Dương không thể thay đổi toàn bộ vũ trụ trong nháy mắt được, những chuyện này chỉ có thể đi từng bước một mà thôi.

Trách nhiệm nặng nề và lâu dài.
 
Chương 3159


Chương 3159

Nạp Lan Ca thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Chuẩn bị một chút, ngày mai con sẽ đi đến nhà họ Diệp”.

Dù nhà họ Diệp và Diệp Quân không có quan hệ huyết thống, nhưng Diệp Quân vẫn luôn xem nhà họ Diệp là nhà của mình, con dâu là cô trở về, đương nhiên cũng phải đến đó chào hỏi.

Nhà họ Diệp.

Lúc Diệp Quân đến nhà họ Diệp, hắn phát hiện người của Diệp tộc đều đang đợi trước cửa.

Thấy cảnh này, Diệp Quân nhất thời sửng sốt.

Vì hắn cũng không nói hôm nay sẽ về nhà họ Diệp.

Khi nhìn thấy Diệp Quân, người của toàn bộ Diệp tộc đều rất hưng phấn, có một vài người của Diệp tộc còn vội vàng vẫy tay, hô to: “Diệp Quân ca…”

Diệp Quân ca!

Năm đó khi hắn vẫn là thế tử của nhà họ Diệp, thế hệ trẻ trong nhà đều gọi hắn như thế.

Diệp Quân đi tới trước mặt mọi người, hắn nhìn về phía Diệp Tiêu dẫn đầu, mỉm cười chào hỏi: “Tộc trưởng”.

Diệp Tiêu cũng cười: “Về là tốt rồi, về là tốt rồi, đi, vào trong nói chuyện”.

Diệp Quân gật đầu.

Diệp Quân và Diệp Tiêu ngồi sóng vai trong đại điện, hai bên phía dưới hai người là một nhóm trưởng lão của Diệp tộc đang đứng.

Diệp Quân cười nói: “Các trưởng lão, đã lâu không gặp”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, mấy trưởng lão của Diệp tộc đều nở nụ cười.

Vẫn là Tiểu Quân trước đây.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Diệp Tiêu, mỉm cười hỏi: “Tộc trưởng, gần đây Diệp tộc vẫn ổn chứ?”

Diệp Tiêu gật đầu: “Mọi thứ đều ổn”.

Vì Diệp Quân nên nhà họ Diệp vẫn luôn là đối tượng được thư viện Quan Huyên chú trọng quan tâm, cũng vì thế nên nhà họ Diệp phát triển rất nhanh chóng, dù vẫn thua kém một vài thế lực cao cấp trong vũ trụ Quan Huyên, nhưng tất cả mọi người đều biết sau này nhà họ Diệp nhất định sẽ trở thành một thế lực hàng đầu.

Phải biết rằng nhà họ Diệp không chỉ có Diệp Quân mà còn có Diệp Khải nữa.

Diệp Khải cũng là con cưng của trời!

Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay, mấy chục chiếc nhẫn không gian chậm rãi bay đến trước mặt mấy trưởng lão.

Khi nhìn thấy Tổ Nguyên trong nhẫn không gian, tất cả trưởng lão vô cùng mừng rỡ, nhưng lại không nhận mà nhìn Diệp Tiêu trước mặt, Diệp Tiêu khẽ mỉm cười: “Nếu Tiểu Quân đã cho thì mọi người cứ nhận lấy đi”.

Lúc này tất cả trưởng lão mới nhận lấy.

Thật ra trong các họ hàng thân thuộc của Diệp Quân, nhà họ Diệp là khiêm tốn nhất, tiếng tăm của con cháu nhà họ Diệp ở bên ngoài cũng là tốt nhất, mà tất cả công lao của việc này đương nhiên đều là của Diệp Tiêu.

Lúc trước sau khi thân phận của Diệp Quân bại lộ, Diệp Tiêu vẫn luôn kiểm soát người trong tộc rất tốt, ông biết rõ nhà họ Diệp chỉ là một gia tộc nhỏ, dù Diệp Quân vẫn luôn coi mình như người nhà họ Diệp, nhưng nếu nhà họ Diệp không biết khiêm tốn làm người thì chắc chắn sẽ diệt vong.

 
 
Chương 3160


Chương 3160

Phải biết rằng ví dụ của nhà họ An vẫn còn đó.

Nhà họ An năm đó lớn mạnh đến mức nào?

Diệp Quân chợt nói: “Tộc trưởng, Diệp Khải đệ đâu ạ?”

Diệp Tiêu cười đáp: “Trước đó thằng bé có gửi tin về, nói là đi cùng chủ nhân bút Đại Đạo đến chỗ nào đó tu luyện”.

Diệp Quân sửng sốt: “Chủ nhân bút Đại Đạo?”

Diệp Tiêu gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân im lặng.

Lúc trước sau khi rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, hắn vẫn chưa gặp lại người này, không ngờ ông ta lại đi tìm Diệp Khải đệ.

Ông ta muốn làm gì?

Hắn không cảm thấy chủ nhân bút Đại Đạo sẽ hại Diệp Khải, chỉ thấy tò mò mà thôi.

Diệp Tiêu chợt nói: “Con đi nghỉ ngơi trước đi, sáng ngày mai phải đi gặp mấy đứa nhóc trong nhà, vì biết con về nên một vài con cháu của nhà họ Diệp ở thư viện đều đã chạy về rồi…”

Diệp Quân cười đáp: “Được”.

Dứt lời, hắn đứng dậy rời đi.

Một trưởng lão vội nói: “Tiểu Quân, để ta dẫn cậu đi…”

Diệp Quân cười to: “Nhị trưởng lão, đây là nhà ta mà, có nhắm mắt lại vẫn có thể đi được”.

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Nhị trưởng lão và mấy trưởng lão khác của nhà họ Diệp đều cười to.

Sau khi Diệp Quân đi rồi, Nhị trưởng lão hơi cảm thán: “Nhà họ Diệp của chúng ta có Tiểu Quân và Diệp Khải thật sự là phúc ba đời”.

Nhà họ Diệp bây giờ cũng giống như nhà Nạp Lan, dù thực lực tổng thể không phải đứng đầu, nhưng chắc chắn không có ai trong vũ trụ Quan Huyên dám coi thường.

Lúc này, một trưởng lão đột nhiên nói: “Không phải phúc ba đời, phải nói là nhờ Tộc trưởng năm đó sáng suốt, nếu năm đó Tộc trưởng nhẫn tâm thì sao nhà họ Diệp có thể có địa vị như ngày hôm nay được?”

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Năm đó tu vi của Diệp Quân không còn, có không ít trưởng lão tán thành phế truất chức vị Thế tử của hắn, nếu không vì Diệp Tiêu ra sức ngăn cản thì nhà họ Diệp sao có thể có được huy hoàng như hôm nay được?

Diệp Tiêu lắc đầu: “Làm việc làm người không thẹn với lương tâm là được rồi.



Diệp Quân quay về viện của mình, trạch viện rất sạch sẽ, rõ ràng là có người quét dọn thường xuyên.

Vẫn là cảm giác trước đây!

Diệp Quân ngồi xuống thềm đá, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mỉm cười nói: “Tháp gia, chúng ta đã bắt đầu từ nơi này đấy”.

Dưới bầu trời sao, Diệp Quân nằm lẳng lặng trên thềm đá, ngẩng đầu nhìn lên tinh không vô tận.

Lúc này, suy nghĩ của hắn quay về năm đó.

Năm đó tu vi biến mất một cách khó hiểu khiến hắn vô cùng sợ hãi, vội vàng đi thoái vị và từ hôn…

Nghĩ đến đây, Diệp Quân không nhịn được bật cười, khi đó hắn thật sự đã sợ chết khiếp, sợ bị nhằm vào, cho nên vội vã muốn phát triển tầm thường một khoảng thời gian.

Tiểu Tháp chợt cảm thán: “Năm đó ngươi còn khá biết điều, bây giờ thì ngày càng không nghiêm chỉnh rồi”.
 
Chương 3161


Chương 3161

Diệp Quân cười to: “Tháp gia, năm đó ta cũng bị ngươi lừa không ít lần mà”.

Tiểu Tháp cũng bật cười.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại.

Nhớ lại trước đây đến bây giờ thật sự như một giấc mơ vậy.

Lúc đó ước mơ của hắn chỉ là gia nhập thư viện Quan Huyên, dẫn dắt Diệp tộc trở thành gia tộc lớn nhất Nam Châu.

Không ngờ rằng thư viện Quan Huyên là của nhà hắn mở ra.

Càng không ngờ gia tộc của hắn lại là gia tộc mạnh nhất toàn bộ vũ trụ Quan Huyên.

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Tháp gia, có thể kể cho ta chuyện của cha và ông nội ta không?”

Tiểu Tháp nói: “Sao tự nhiên muốn nghe kể chuyện của họ vậy?”

Diệp Quân cười đáp: “Chỉ muốn nghe một chút thôi mà”.

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Hai người họ không tốt số như ngươi, dù cha ngươi là thiếu gia thế hệ thứ hai, nhưng ông nội ngươi cũng không để lại cho ông ấy cái gì để thừa kế, cuộc sống của ông ấy vất vả hơn ngươi nhiều, nếu không nhờ cô cô váy trắng của ngươi vẫn luôn che chở thì e rằng cha ngươi không sống được lâu như thế…”

Nói đến đây, nó cũng khẽ thở dài.

Không thể không nói năm đó chủ nhân thật sự nuôi thả hơi quá đáng.

Nhưng nghĩ đến những gì chủ nhân từng gặp phải thì nó cũng thấy thấu hiểu.

Diệp Huyên có một muội muội váy trắng bảo vệ, còn chủ nhân năm đó thì không có một ai bảo vệ cả…

Bây giờ nó cũng cảm thấy chủ nhân có thể sống sót thật sự là một chuyện khá khó tin.

Tiếp sau đó, Tiểu Tháp bắt đầu kể một vài chuyện trước đây của Kiếm Chủ Thanh Sam và Kiếm Chủ Nhân Gian cho Diệp Quân nghe.

Diệp Quân cũng im lặng lắng nghe.

Mãi đến khi trời sáng Tiểu Tháp mới kể xong.

Sau khi nghe xong, Diệp Quân mãi không nói gì.

Tiểu Tháp chợt hỏi: “Sao ngươi lại muốn biết quá khứ trước đây của họ?”

Diệp Quân khẽ đáp: “Một là vì tò mò, hai là để mình biết những gì mình có được hôm nay đều do cha ông liều mạng mới có được, mình nên quý trọng nó”.

Tiểu Tháp im lặng.

Đúng thế, những gì Diệp Quân có được hôm nay thật sự là do đời trước liều mạng mới có được.

Dù là Dương tộc hay thư viện Quan Huyên, nếu không có người của nhà họ Dương tích luỹ qua hai đời thì Diệp Quân hoàn toàn không thể phát triển nhanh như thế được.

Tiểu Tháp nói: “Dù là cha hay ông nội ngươi, họ cũng đều hy vọng ngươi có thể tốt hơn, thậm chí là vượt qua họ, nhưng họ cũng không muốn ngươi quá áp lực, nói một cách khác là không muốn ngươi sống mệt mỏi như họ trước đây. Cho nên cha và mẹ ngươi vẫn luôn nói với ngươi là, nếu ngươi thật sự không muốn thừa kế gia sản thì họ cũng sẽ không nói gì, vì trong mắt họ, gia sản này còn không quan trọng bằng một sợi tóc của ngươi”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Ta biết, nhưng ta vẫn muốn liều mạng một lần”.

Làm người dù thế nào cũng phải tạo ra sự nghiệp cho riêng mình mà.

Tiểu Tháp nói: “Vậy thì bắt đầu từ việc thành lập trật tự đi”.
 
Chương 3162


Chương 3162

Diệp Quân gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn lên chân trời, chân trời đã một màu trắng xoá.

Trong vô thức đã trò chuyện với Tháp gia cả đêm.

Lúc này, một cô gái chợt xuất hiện trước cửa viện, thấy cô gái, Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó cười chào hỏi: “Nam tỷ”.

Diệp Nam!

Con gái của Diệp Tiêu.

Lúc trước ở nhà họ Diệp, Diệp Nam và hắn rất thân thiết, sau đó Diệp Nam đi đến thư viện Quan Huyên, hai tỷ muội cũng gặp nhau ít hơn, nhưng tình cảm vẫn luôn rất tốt.

Diệp Nam mặc váy dài màu xanh nhạt, tóc dài buông xoã, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng, vô cùng tao nhã.

Diệp Nam mỉm cười nói: “Cha nói đệ về nên ta bèn chạy về từ thư viện, bây giờ muốn gặp đệ một lần cũng không phải chuyện dễ dàng”.

Diệp Quân cười nói: “Là lỗi của ta”.

Diệp Nam đi tới trước mặt Diệp Quân, cô ấy quan sát Diệp Quân một lúc, sau đó cười nói: “Trưởng thành hơn nhiều rồi”.

Diệp Quân mỉm cười: “Bây giờ Diệp Nam tỷ vẫn ở thư viện Quan Huyên của Nam Châu sao?”

Diệp Nam gật đầu.

Diệp Quân nói: “Tỷ có thể đi đến vũ trụ Tiểu Quân…”

Nhưng Diệp Nam lại lắc đầu: “Cha nói con cháu nhà họ Diệp chúng ta không nên được ưu tiên, phải đi từng bước một”.

Diệp Quân im lặng.

Diệp Nam mỉm cười nói: “Ta cảm thấy như thế cũng rất tốt, dựa vào sự cố gắng của mình để đi đến vũ trụ Tiểu Quân vẫn khác với việc dựa vào quan hệ. Hơn nữa nhà họ Diệp chúng ta đã được quan tâm rất nhiều, vì thế chỉ cần ta cố gắng hơn một chút, muốn đi đến vũ trụ Tiểu Quan vẫn là một chuyện vô cùng đơn giản”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Diệp Nam hỏi: “Lần này về định ở lại bao lâu?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: “Chắc sắp đi rồi”.

Diệp Nam khẽ thở dài, sắc mặt hơi tối tăm.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Đành chịu thôi, bên ngoài còn rất nhiều chuyện phải xử lý”.

Diệp Nam cười nói: “Trước khi đi có thể đến thư viện xem thử, rất nhiều người trong thư viện đều chờ mong được gặp đệ, nếu không vì Viện trưởng ngăn cản, e rằng tất cả đệ tử của thư viện Quan Huyên đều muốn đến thành Hoang Cổ rồi”.

Thư viện Quan Huyên!

Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn phải đi xem thử rồi”.

Đương nhiên hắn cũng có thiện cảm với thư viện Quan Huyên của Nam Châu, lúc trước thư viện Quan Huyên ở Nam Châu đã giúp đỡ hắn rất nhiều.

Còn có một điều đáng nói là hiện tại Nam Châu đã trở thành châu đứng đầu, đứng trên cả Thanh Châu.

Vì chuyện năm đó mà Thanh Châu dần sa sút, đương nhiên vũ trụ Quan Huyên cũng không cố tình chèn ép.

Chủ yếu là nhà họ An không còn huy hoàng như trước đây nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom