Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Chương 2095


Chương 2095

Sự chậm trễ này đã khiến tên anh xuất hiện trong danh sách tử vong, mọi người đều nghĩ rằng anh đã chết!

“Anh xin lõi…

Vương Nhất liên tục nói xin lỗi, Lý Khinh Hồng đã khóc nhiều đến mức không thể khóc thành tiếng nữa, cô ta không ngừng đấm mạnh vào ngực anh.

Vương Nhất hứng chịu, đột nhiên, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía những chàng trai trẻ kia.

“Các người… định làm gì vợ tôi?”

Lúc này, đám trai trẻ đó đã bị sát khí trên người Vương Nhất dọa cho muốn tè ra quần.

Bọn họ không nhịn được nhìn về phía Ngụy Thương Kiều.

“Không phải bà nói chồng của cô ta đã chết rồi sao?”

“Tại sao người vân còn sống vậy?”

Thậm chí còn có người hỏi: ‘Rốt cuộc anh †a còn sống hay đã chết?”

Lúc này, bên tai truyền đến giọng nói lạnh lẽo của Vương Nhất: “Sống hay chết, tự mình cảm thụ một chút, chẳng phải sẽ biết sao?”

Âm!

Sắc mặt của đám người trẻ tuổi kia lập tức thay đổi rõ rệt, còn chưa kịp xoay người lại thì trước mặt đã tối sầm, cả người bay ngược ra ngoài.

Thanh niên kia chậm rãi ngã xuống, cũng không bao giờ đứng dậy nữa, trực tiếp bị đá chết.

Trong mất Vương Nhất tràn ngập sát khi: “Giết sạch toàn bội”

“Vâng!”

Thiết Diện cùng Hồng Phật ở phía sau trực tiếp ra tay.

Một người toàn thân bị cắm đầy kim châm màu đen, đau đớn tột cùng đến chết.

Một người khác bị Hồng Phật xem như vật chứa cổ trùng, rất nhiều cổ trùng dày đặc bò ra khỏi cơ thể.

Tướng mạo lúc chết cực kỳ khủng khiếp.

Một luồng khí lạnh lẽo cực độ bao trùm toàn bộ linh đường.

Mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập trong mắt, mọi người vô thức rùng mình!

Ai có thể ngờ được Vương Nhất không những không chết mà còn sống sót trở về!

Những thủ đoạn tính kế của Ngụy Thương Kiều đối với Lý Khinh Hồng chỉ sợ đã khơi dậy sát khí sâu sắc trên người Vương Nhất.

Vương Nhất thậm chí còn chẳng thèm liếc nhìn thi thể của đám người trẻ kia, anh đột nhiên chậm rãi xoay người, nhìn chằm chăm Ngụy Thương Kiều, giọng nói cực kỳ đáng sợ.

“Bà thật sự cho răng mình là bà chủ của Lý thị thì tôi không dám giết bà sao?”

Với một tiếng nổ lớn, Vương Nhất đá mạnh vào người Ngụy Thương Kiều, cả người bà †a bay ngược ra ngoài như một con diều đứt dây.

Bà ta phun ra mấy ngụm máu tươi, thở hốn hển, ánh mắt hoảng sợ nhìn Vương Nhất.

Dưới ánh mắt chăm chú của bà ta, Vương Nhất bước đến trước mặt bà ta, rầm một tiếng, anh nhấc chân và giãm lên người Ngụy Thương Kiều.

“Ạ.

Ngay lập tức, bà ta cảm thấy như thể mình bị một tảng đá nặng đè lên, suýt chút nữa thì tất thở mà chết.
 
Chương 2096


Chương 2096

“Vương, Vương Nhất, cậu dám động đến tôi?”

Ánh mắt Ngụy Thương Kiều hoảng sợ nhìn Vương Nhất.

Vào giờ phút này, bà ta cảm nhận được một luồng tử khí nồng nặc trên người Vương Nhất.

Vương Nhất thật sự dám giết bà ta!

“Tôi không chỉ dám động đến bà mà còn dám giết bà nữa!”

Vương Nhất lạnh lùng nói: “Tôi còn chưa chết, người nào dám để vợ tôi tái giá?”

Đi cùng những lời này, Vương Nhất đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chăm vào những vị khách tham dự tang lễ kia.

Phịch phịch…

Ngay lập tức, một số vị khách có định lực kém đã hoảng sợ tới mức phun ra máu tươi, trực tiếp ngất xỉu.

“Anh rể! Dừng tay!”

Đột nhiên, có một tiếng khóc nức nở vang lên từ trong đám đông.

Lý Tuyết Nhi chạy như điên đến, ngã phịch xuống trước mặt Vương Nhất.

Cô ta rơm rớm nước mắt cầu xin Vương Nhất: ‘Anh rể, em cầu xin anh hãy tha cho mẹ em đi.”

“Em biết mẹ em không thích chị gái, nghĩ đủ biện pháp muốn đuổi chị ấy ra khỏi Lý thị, nhưng cho dù bà ấy xấu xa đến thế nào thì cũng là mẹ ruột của eml”

Khuôn mặt Lý Tuyết Nhi vô cùng vặn vẹo, đây là thời điểm đau khổ nhất đối với cô ta.

Một bên là anh rể mà cô ta thích, một bên là mẹ ruột của cô ta, cô ta không thể đưa ra lựa chọn!

“Anh rể, em cầu xin anh! Em thay mẹ xin lỗi mọi người, thật sự xin lỗi!”

Lý Tuyết Nhi cúi đầu.

Lý Khinh Hồng bước đến, cũng läc đầu với Vương Nhất.

Vương Nhất cuối cùng cũng rút chân đang chuẩn bị giãm xuống kia.

Mọi thứ giống như những gì Lý Tuyết Nhi nói, đó là mẹ ruột của cô ta.

Vì chừa thể diện cho Lý Tuyết Nhi, anh cũng không thể gi ết chết Ngụy Thương Kiều.

“Hy vọng người làm mẹ như bà đừng khiến Tuyết Nhi khó xử nữa.”

Vương Nhất lạnh lùng nói.

Hoàn cảnh của Lý Tuyết Nhi có chút giống Lý Mộng Đình trước đây.

Tất cả bọn họ đều có một người mẹ ích kỷ, không từ thủ đoạn làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích của bản thân.

Châu Mỹ Ngọc còn làm nhiều điều hơn Ngụy Thương Kiều, nhưng đến khi Châu Mỹ Ngọc bị bắt thì Lý Mộng Đình cũng là người đau khổ nhất.

Lòng người cũng là thịt, cho dù mẹ ruột của họ đã từng làm tổn thương họ đến mức nào thì những cô gái ấy cũng không muốn nhìn thấy mẹ ruột của mình chết.

Huống hồ tất cả những gì mà Ngụy Thương Kiều làm đều vì muốn tốt cho Lý Tuyết Nhi.

Vương Nhất cuối cùng cũng buông tha cho Ngụy Thương Kiều.

Anh hy vọng Ngụy Thương Kiều từ nay về sau có thể hối cải để làm người mới, đừng có những suy nghĩ đấu tranh vô nghĩa nưa.

“Mẹ, mẹ hứa với chị gái và anh rể đi, sau này sẽ không đối đầu với bọn họ nữa.
 
Chương 2097


Chương 2097

Chúng ta đều là người cùng một nhà, đừng chém giết lân nhau nữa, được không?”

Lý Tuyết Nhi ôm chặt lấy Ngụy Thương Kiều, rơm rớm nước mắt nói.

Trên mặt Ngụy Thương Kiều vẫn còn mang theo sự sợ hãi sau khi được sống sót, nhưng sâu trong ánh mắt lại chứa một tia oán hận.

Loại oán hận này là do trước đây đã sợ hãi quá mức nên mới dần dần biến chất.

“Mẹ có thể đồng ý, nhưng chị của con nhất định cũng phải hứa sau này sẽ không tranh đoạt tài sản của Lý thị cùng con, và còn…

chức vị gia chủ nữa!”

Lời nói của Ngụy Thương Kiều là đang nói với Lý Tuyết Nhi, nhưng ánh mắt của bà ta vấn dán chặt vào người Lý Khinh Hồng, trong mắt mang theo thù hận sâu sắc.

Còn có sợ hãi.

Lý Khinh Hồng quá xuất sắc, cũng quá xinh đẹp, giống như tập hợp hàng ngàn ưu điểm trong một thân thể vậy.

Một người phụ nữ xinh đẹp và giỏi giang đến đâu cũng sẽ trở nên thua kém trước mặt cô ta.

Toàn bộ những thứ này đều được thừa hưởng từ đệ nhất mỹ nhân Yên Kinh hai mươi năm trước, Lạc Thanh Hiền.

Mà bà ta cũng chỉ là một kẻ thứ ba được nữ thần may mắn chiếu cố, vĩnh viên không thể so sánh với những con phượng hoàng xinh đẹp như Lạc Thanh Hiền và Lý Khinh Hồng.

Ghét bỏ một người không cần nhất thiết phải có lý do.

Nếu bạn xinh đẹp và xuất sắc hơn người kia, bạn sẽ trở thành đối tượng của sự oán hận.

Ngụy Thương Kiều quá sợ hãi Lạc Thanh Hiền, cho nên bà ta cũng sợ hãi con gái của người kia, Lý Khinh Hồng.

Bà ta muốn Lý Khinh Hồng phải cam đoan!

“Điều này là không thể nào!”

Không đợi Lý Khinh Hồng mở lời, hiện trường lập từ truyền đến một giọng nói vô cùng uy nghiêm. .

Lạc Thanh Hiền dẫn theo Lạc Thanh Thủy và một nhóm người trong gia tộc Lạc thị bước đến.

Đám đông lập tức nhường đường.

Vào giờ phút này, sắc mặt của Lạc Thanh Hiền cực kỳ u ám, đặc biệt là khi nhìn về phía Ngụy Thương Kiều, trong mắt tràn ngập sát khí nông đậm.

Hai mươi năm trước, khi bà ta bị cướp chồng cũng chưa từng sinh ra sát ý như vậy đối với Ngụy Thương Kiều, nhưng bây giờ, Lạc Thanh Hiền chỉ muốn gi ết chết người kia ngay lập tức.

“Con rể của tôi còn chưa chết mà bà đã vội vàng tổ chức tang lễ cho nó, còn tìm người âm mưu làm nhục con gái của tôi.

Ngụy Thương Kiều, bà thật sự cho răng có sự che chở của Lý Thế Nhân thì tôi không dám động đến bà sao?”

Lạc Thanh Hiền lạnh lùng nói, trên người có một luồng sát khí lạnh lẽo.

Bà ta đã nghe hết mọi chuyện, phản ứng đầu tiên sau khi nghe xong chính là muốn giế t chết người đàn bà Ngụy Thương Kiều này!

Nhìn thấy Lạc Thanh Hiền đến, Ngụy Thương Kiều sợ đến mất hồn mất vía.
 
Chương 2098


Chương 2098

Mặc dù Lý Tuyết Nhi cũng rất sợ, nhưng cô †a vần cố gắng ngăn Lạc Thanh Hiền lại.

“Dì Lạc, con biết mẹ con đã làm sai, nhưng chị gái và anh rể cũng đã tha thứ cho chúng con, xin dì cũng hãy tha thứ cho mẹ con đi ạt”

Ánh mắt của Lạc Thanh Hiền nhu hòa hơn một chút: ‘Đứa bé ngoan, chuyện này không liên quan đến con.”

Đồng thời, bà ta nhìn về phía Vương Nhất và Lý Khinh Hồng, thấy hai người đều lắc đầu, bà ta cũng không truy cứu nữa.

Nhưng cũng phải tranh thủ một chút.

“Bảo con gái của tôi rời khỏi Lý thị, không tranh đoạt bất kỳ tài sản nào, chuyện này là không thể nào!”

“Trên đời này, không thể nhượng bộ, đây là ranh giới cuối cùng.”

Thái độ của Lạc Thanh Hiền rất rõ ràng, không thể nhượng bộ.

Hai người phụ nữ nhìn chằm chằm nhau, một người vô cùng uy nghiêm, một người vừa tức giận vừa khiếp sợ.

Lý Tuyết Nhi không nhịn được lùi về sau một bước, không nhịn được trốn ra sau lưng Lý Khinh Hồng.

Không biết tại sao, hai người đều có cùng một loại ảo giác.

Những ân oán chưa được giải quyết của thế hệ trước sẽ chuyển đến thế hệ của các cø.

“Chị, chúng ta sẽ mãi là chị em tốt cả đời, đúng không?”

Bàn tay nhỏ bé của Lý Tuyết Nhi lạnh ngắt, giọng nói cũng run rẩy.

Lý Khinh Hồng im lặng gật đầu, chỉ nhẹ nhàng nắm tay cô ta.

Từ đầu đến cuối, Vương Nhất không hề lên tiếng.

Một mình anh cũng không thể giải quyết được những vấn đề còn sót lại của lịch sử gia tộc.

Anh chỉ có thể làm mọi thứ trong khả năng của mình để phòng ngừa những chuyện tàn khốc nhất xảy ra thôi.

Buổi tối, đêm đã khuya.

Nhưng đèn trong phòng của Ngụy Thương Kiều vân sáng trưng, trước mặt bà ta là Lý Tuyết Nhi đang ngồi gục đầu ủ rũ.

“Tuyết Nhi, đừng trách mẹ nhãn tâm, mẹ cũng chỉ vì nghĩ cho con thôi!”

Ngụy Thương Kiều trải lòng: “Làm sao con lại đến đây, mẹ cũng không nhiều lời nữa.

Nhưng trong mắt của ba con, ông ấy vẫn luôn lấy chị gái của con làm chủ. Năng lực của nó mạnh hơn con, sức ảnh hưởng cũng lớn hơn con, người sẽ thừa kế gia nghiệp sau này cuối cùng cũng chỉ là con hoặc là nói”

Lý Tuyết Nhi không ngừng lắc đầu, rơi nước mắt nói: “Có liên quan gì đâu ạ? Cho dù là con hay là chị gái thì quan hệ của chúng con vấn sẽ luôn rất tốt!”

“Hồ đồ!”

Ngụy Thương Kiều bày ra vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: ‘Quan hệ giữa con và nó vấn đang tốt đẹp là vì hiện tại nó còn chưa năm giữ gì cả. Hai người đều là công chúa của Lý thị, một khi nó lên nắm quyền thì nó có còn xem con là em gái hay không?”

“Con là một đóa hoa trong nhà kính, mẹ đã bôn ba tranh đấu ở bên ngoài nhiều năm như vậy, chẳng lẽ mẹ còn có thể gạt con sao? Trong hào môn vương tộc, thân tình là thứ không đáng tin tưởng nhất!”

“Ngoài trừ mẹ ra thì con tuyệt đối không thể tin tưởng bất cứ ai, hiểu chưa?”

Những lời này thật sự khiến trái tim của Lý Tuyết Nhi đau đớn, cơ thể cô ta run lên, nước mắt lập tức trào ra.
 
Chương 2099


Chương 2099

“Một ngày nào đó, con sẽ hiểu được dụng tâm khổ sở của mẹ. Con phải sớm hiểu được, nếu không sau này mẹ con chúng ta sẽ không có chỗ đứng trong Lý thị này.”

Đêm đó, Lý Tuyết Nhi không thể ngủ được cả đêm.

Cô ta không ngờ được là Lý Khinh Hồng cũng không ngủ được.

Các cô đều sợ một ngày nào đó, bọn họ sẽ trở mặt thành thù.

Đêm khuya, trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng ở Giang Thành.

Một bóng người màu đen như con dơi đáp xuống mái nhà.

Đứng bên cạnh anh ta là một người phụ nữ phương Tây trong bộ trang phục hoàng tộc màu tím yêu dị.

Cô ta hờ hững liếc nhìn Dơi: “Giải quyết xong chưa?”

Dơi lắc đầu, trâm giọng đáp: ‘Anh ta rất mạnh, bom nổ cũng bị gỡ bỏ, nếu như không phải tôi nhanh chóng chạy thoát được thì đã khai báo sự thật ở nơi đó rồi.”

“Phế vật!”

Tử La Lan tức giận ngay tại chõ, biểu tình vô cùng hung dữ.

Nhưng rất nhanh, cô ta đã bình tĩnh trở lại, thản nhiên nói: “Xem ra tôi đã quá nóng vội, có lẽ chúng ta nên đổi mục tiêu.”

“Đổi mục tiêu?”

Dơi hơi sửng sốt.

“Không sai, ba năm trước, Vương Nhất mới là mục tiêu của chúng ta, nhưng trời xui đất khiến thế nào lại bắt nhầm Tiêu Minh.

Sự thật chứng minh, trừ phi do đích thân quân thượng ra tay, nếu không cũng không thể bắt được Vương Nhất. Chúng ta phải thay đổi sách lược.”

Tử La Lan bình tĩnh phân tích: “Chúng ta phải chuyển qua người tốt nhất tiếp theo, tìm kiếm Khương Nhã My.”

“Người phụ nữ kia…

Dơi có chút do dự: “So với Vương Nhất và Tiêu Minh thì năng lực tổng hợp của cô ta kém xa”

“Cũng tốt hơn là trở về với hai bàn tay trắng”

Tử La Lan lạnh lùng nói: “Trong tổ chức thì người thực hiện cấp năm sao không nhiều, anh có biết vì sao có bao nhiêu người luôn lăm le vị trí của tôi không?”

“Nói một cách tương đối thì bắt được Khương Nhã My cũng dễ dàng hơn.”

Tử La Lan đột nhiên mỉm cười: ‘Cái này phải để ‘át chủ bài” của tôi ra tay.”

Một người đàn ông lạnh lùng bước ra từ phía sau Tử La Lan.

Anh ta là Tiêu Minh.

Đại hội Bäc Cảnh đã kết thúc, các gia tộc ở khäp nơi và hiệp hội võ đạo đều đã lần lượt rời khỏi Giang Thành.

Mặc dù kết quả cuối cùng của đại hội Bắc Cảnh vẫn chưa chọn ra được, nhưng mọi người đều nghĩ rằng quán quân cuối cùng nhất định là một trong hai người Ẩn Chủ hoặc Lý Thế Nhân.

Những gia tộc khác đã nếm mùi thất bại đều không hưởng được chút lợi lộc nào cả.

Đây chính là sự tàn khốc của đại hội Bắc Cảnh, chỉ khi giành được vị trí thứ nhất mới có thế thu hút sự chú ý của mọi người.
 
Chương 2100


Chương 2100

Rất nhiều gia tộc đều có suy nghĩ không đạt được hạng nhất thì chính là thất bại, nhưng không ngờ lại chẳng được lợi lộc gì.

Không chỉ như vậy, bọn họ còn suýt chút nữa bỏ mạng tại đây. Hiện tại Giang Thành chính là nơi chôn cất những gia tộc này, bọn họ muốn nhanh chóng rời khỏi Giang Thành ngay trong đêm.

Nhưng đây không phải là một chuyện tồi tệ đối với các gia tộc bản xứ ở Giang Thành.

Mặc dù kết quả của đại hội Bắc Cảnh vấn chưa được quyết định, nhưng ít nhất nó đã thay đổi rất lớn vận mệnh của nhiều gia tộc.

Chẳng ai ngờ được nhà họ Lục sẽ diệt vong chỉ trong một đêm, một số tàn dư của nhà họ Lục cũng trốn chạy khỏi Giang Thành ngay trong đêm.

Sản nghiệp của nhà họ Lục bị nhà họ Hồ và nhà họ Hạ chia nhau năm giữ.

Hiện tại, Giang Thành chỉ có hai hào môn lớn.

Hơn nữa, hai hào môn lớn này đều lấy Vương Nhất làm chỗ dựa.

Khi mặt trời vừa mọc, Vương Nhất và gia đình dự định trở về Thiên An.

Đại hội Băc Cảnh đã kết thúc, chỉ nhánh do tập đoàn Lệ Tỉnh thành lập ở Giang Thành cũng đã hoạt động bình thường, nói chung nhiệm vụ to lớn của chuyến đi đến Giang Thành này đã hoàn thành được khoảng bảy tám phần.

“Cung tiên ngài Vương!”

“Cung tiễn ngài Vương!”

Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt dẫn theo quân đội riêng của mình, cung kính cúi đầu hành lễ với bóng lưng của Vương Nhất.

Giọng nói vang dội thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh, bọn họ đều kinh ngạc cảm thán.

“Đây chính là chàng trai trẻ mà nhà họ Hạ và nhà họ Hồ đều quy thuận, anh ấy cũng còn trẻ tuổi quá nhỉ?”

Những người xung quanh đều là người dân của Giang Thành, nhưng bọn họ không tham gia đại hội Bắc Cảnh, đương nhiên cũng chưa từng nhìn thấy dung mạo thật sự của Vương Nhất.

Nhưng bọn họ biết một chuyện, đó chính là nhà họ Hạ và nhà họ Hồ đều quy thuận một chàng trai trẻ tuổi.

Không ngờ người đó lại còn trẻ như vậy!

“Hiện tại, Giang Thành do hai nhà họ Hồ và họ Hạ năm quyền, hai gia tộc này đều nghe lệnh của chàng trai trẻ kia, cũng tương đương với việc anh ấy năm trong tay toàn bộ Giang Thành!”

“Không thể nào!”

“Hơn nữa, tôi nghe nói anh ấy không phải là người của Giang Thành, mà đến từ Thiên An. Hiện tại phần lớn các gia tộc ở Thiên An cũng hợp nhất lại thành một khối bền vững.”

“Một người nắm trong tay Giang Thành, hai tỉnh thành quan trọng € và G ở Thiên An, còn có hiệp hội võ đạo đi theo nữa. Anh ấy chính là vị vua mới của thành phố € và G đấy!”

Cuối cùng, có người chăm chú nhìn vào bóng lưng của Vương Nhất và nói như vậy.

Hiện trường yên lặng trong chốc lát. Sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người càng thêm sùng bái.

Đặc biệt là một số cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, bọn họ thậm chí còn liếc mắt đưa tình, có vẻ đã vừa ý Vương Nhất.

“Đừng suy nghĩ nữa, người ta đã kết hôn, vợ của anh ấy còn là trưởng công chúa của Lý thị, coi chừng người khác đấy!”

Lập tức có người đứng ra cắt đứt suy nghĩ của các cô gái đó.

Còn có người đào ra được những chuyện mà trước đây Vương Nhất từng trải qua.
 
Chương 2101


Chương 2101

“Nghe nói trước kia anh ấy chỉ là con nuôi của một gia tộc nhỏ ở Thiên An. Vì gia tộc mà trở thành con rể của nhà giàu có họ Kim ở Thiên An, nhưng trong đêm tân hôn, anh ấy đã bỏ trốn, sau đó khi anh ấy xuất hiện trở lại thì đã qua năm năm sau.”

“Cái gì? Rốt cuộc năm năm qua anh ấy đã trải qua những chuyện gì? Anh ấy như thể đã hoàn toàn lột xác vậy!”

Tiếng bàn luận càng thêm kinh ngạc.

“Không biết, có lẽ cũng chỉ có mình anh ấy biết đáp án thôi.”

Mọi người có mặt ở đây không ai không tràn đầy khao khát.

“Kim lân nào phải vật sống trong ao hồ, một khi gặp được bão to gió lớn thì sẽ hóa thành rồng. Năm năm trước, anh ấy cũng giống như chúng ta vậy, đều chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nhưng năm năm sau, anh ấy đã trở thành vị vua mới của hai thành phố C€ và GI”

“Cũng chỉ có Yên Kinh mới là chiến trường chính của anh ấy.”

Xung quanh đều là những giọng nói như vậy, Vương Nhất cũng không nói lời nào, chỉ yên lặng dân Lý Khinh Hồng vào trong xe.

Người đời chỉ nhìn thấy sự thành công huy hoàng của anh, nhưng bọn họ không biết rằng đẳng sau sự thành công đó là vô số lần giao đấu lấy mạng đổi mạng của anh.

Nhiều lần anh đã từng có ý định từ bỏ, chính nhờ Lý Khinh Hồng đã tiếp thêm sức mạnh giúp anh kiên trì hơn.

Điều này đã trở thành một niềm tin.

Ba người đi đến chi nhánh của tập đoàn Lệ Tinh, tuyên bố bổ nhiệm Phương Huệ làm ngườ phụ trách của chỉ nhánh, sau đó rời khỏi Giang Thành.

Thương hội Giang Bình do La Chí Viễn đang quản lý, toàn bộ Giang Thành và Thiên An đã được thống nhất.

Vương Nhất nhẹ nhàng năm tay Lý Khinh Hồng, dịu dàng nói: “Bước kế tiếp chính là Yên Kinh.”

Lý Khinh Hồng mỉm cười, khẽ gật đầu.

Trước khi thành lập tập đoàn Lệ Tỉnh, cô ta đã thê sẽ đưa tập đoàn đến Yên Kinh. Hiện tại, điều đó sẽ sớm thành hiện thực.

Tỉng tingI Đang lúc này, Vương Nhất nhận được một cuộc gọi lạ.

Mặc dù đã có ghi chú, nhưng Vương Nhất vân cảm thấy có chút không thực tế khi nhìn thấy tên người gọi.

Là Tân Hồng Long gọi tới.

“Chuyện gì vậy?”

Vương Nhất thản nhiên hỏi.

Mặc dù Vương Nhất và Tần Hồng Long đã đạt thành thỏa thuận chung, nhưng dưới tình huống bình thường, Tần Hồng Long cũng sẽ không gọi điện thoại cho Vương Nhất.

Dù sao mối quan hệ của bọn họ cũng là một bí mật.

Tần Hồng Long gọi điện thoại tới nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.

Chỉ nghe Tần Hồng Long bình tĩnh nói: “Tân thị của chúng tôi vân chưa rời đi, đang ở Thiên An chuyển máy bay, nhưng bọn họ muốn đi gặp một người trước.”

“Là người trong hoàng tộc nước H.”

Vương Nhất hơi nheo mắt lại.
 
Chương 2102


Chương 2102

Phía trên vương tộc Yên Đô còn tồn tại một gia tộc lâu đời và cao cấp hơn, hoàng tộc nước H. Và anh biết bí mật này.

Nhưng anh cũng chưa từng gặp qua thành viên thật sự của hoàng tộc nước H.

“Bọn họ đến làm gì?”

Anh hỏi.

Tân Hồng Long nói: “Tôi cũng không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng xem ra hoàng tộc nước H không vừa lòng trước sự thất bại của Tân thị. Tân Vũ thay thế Thái Kim Phụng trở thành người liên lạc giữa vương tộc và hoàng tộc cũng khó thoát tội.”

Khi nói câu này, Tân Hồng Long đè thấp giọng nói, nhưng giọng điệu lại rất phấn khích.

Tân Hồng Long rất vui mừng khi có thể làm suy yếu thêm sức ảnh hưởng của Tân Vũ.

“Ngoài ra, Thái Kim Phụng cũng phải trình diện”

Tần Hồng Long lại nói thêm chuyện này.

Nghe vậy, Vương Nhất lập tức thay đổi ánh mắt, nói: “Sân bay Thiên An phải không?

Tôi sẽ đến ngay.”

Sau khi cúp điện thoại, Vương Nhất nheo mắt lại thật sâu.

Thấy vậy, Lý Khinh Hồng lập tức hỏi: ‘Làm sao vậy?”

Vương Nhất do dự một chút, nhưng vân không nói cho Lý Khinh Hồng biết chuyện của hoàng tộc nước H.

Dù sao cũng có rất ít người trên thế giới biết đến sự tồn tại của hoàng tộc nước H.

Lý Khinh Hồng thậm chí cũng không biết đến sự tồn tại của hoàng tộc nước HI “Không phải đại hội Bắc Cảnh vừa mới kết thúc sao. Anh tính đến sân bay để tiên một người.”

Lý Khinh Hồng gật đầu: “Vậy anh đi trước đi, đi sớm về sớm.”

Vương Nhất nhanh chóng đến sân bay Thiên An, sau đó nhìn quanh tìm kiếm gì đó.

Đột nhiên, anh nhìn thấy được một người phụ nữ mặc trang phục màu trắng đứng thẳng người trong đám đông, ánh mắt lập †ức sáng ngời, vội vàng bước tới.

“Nhạc SiI”

Vương Nhất bước đến bên cạnh cô ta.

Nhạc Sỉ có chút kinh ngạc: “Thiếu chủ, sao anh lại đến đây?”

Trong đám người, Nhạc Si mặc một bộ Hán phục màu trắng, cực kỳ bắt mắt, muốn không tìm được cũng khó.

Vương Nhất không nói lời nào kéo cô ta thẳng đến nơi mà Tân Hồng Long đã nói.

“Thiếu chủ, anh muốn dấn tôi đi đâu?”

Nhạc Sỉ vô cùng kinh ngạc, trên gương mặt còn có chút ửng hồng.

Cho đến bây giờ, cô ta cũng chưa từng tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy, cho dù người kia là Vương Nhất.

Vương Nhất chỉ trả lời năm từ.

“Giúp cô tìm đáp án.”

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, Thái Kim Phụng lập tức ngạc nhiên.

Rất ít người biết Thái Kim Phụng trước đây cũng không phải là Nhạc Sỉ.
 
Chương 2103


Chương 2103

Cô ta thuộc về hoàng tộc nước H, đến Tần thị với tư cách là người liên lạc giữa hoàng tộc nước H và gia tộc đó.

Thiên nữ trời sinh thánh thiện, cô phương tự thưởng, ẩn dật và độc lập.

Mọi người trong Tần thị bao gồm Tần Hồng Long cũng đều không dám đến gần cô †a, chỉ có duy nhất Tân Vũ, hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, xem nhau như tri kỷ.

Nhưng mà mọi thứ đều là lừa dối và lợi dụng.

Thái Kim Phụng không thể rung động, Tần Vũ đã lợi dụng điều này để đá Thái Kim Phụng ra khỏi vị trí Thiên Nữ và cướp lấy nó.

Hiện tại người liên hệ giữa Tần thị và hoàng tộc nước H chính là Tân Vũ.

Đây cũng là tâm bệnh của Thái Kim Phụng, hơn nữa bây giờ vẫn chưa tìm ra được câu trả lời.

“Nếu như tôi đoán không sai thì người của hoàng tộc nước H đã đến, cô phải trở về cùng bọn họ đúng không?”

Vừa chạy, Vương Nhất vừa quay đầu sang, nghiêm túc nhìn cô ta và hỏi.

Thái Kim Phụng vô cùng kinh ngạc: “Thiếu chủ, vậy là anh đã biết tất cả?”

Sau đó, cô ta rơi vào im lặng.

Người liên lạc giữa Tân thị và hoàng tộc chỉ có thể có một người, thậm chí có thể nói là dùng để giám sát Tần thị.

Thái Kim Phụng cũng không thích công việc này.

Vương Nhất lại lắc đầu: “Cô không thể đi như vậy, cho nên về phía hoàng tộc bên kia, tôi sẽ đi cùng cô.”

Thái Kim Phụng cũng không hề từ chối, chỉ là mở miệng muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói câu nào.

“Bên này.”

Lúc này, Tân Hồng Long vấy tay với Vương Nhất.

Tân Hồng Long một mình chống gậy đi đến.

Vương Nhất liếc nhìn Tân Hồng Long: “Ông nội anh và Tần Vũ đâu?”

Tân Hồng Long cười nói: “Đang chờ ở bên trong, lát nữa đi vào, chúng ta còn phải diễn một màn kịch.”

Vương Nhất đương nhiên biết anh ta đang ám chỉ điều gì.

Nhìn thấy Thái Kim Phụng, Tần Vĩnh Nghiêm và Tân Vũ đều đứng lên, như thể muốn nói điều gì đó.

Nhưng khi nhìn thấy Vương Nhất ở bên cạnh, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.

Những gì vốn dĩ muốn nói đều đột ngột không thể thốt ra khỏi miệng.

“Tại sao anh lại ở chỗ này?”

Ánh mắt của Tần Vũ hơi nghiêm lại, lên tiếng hỏi.

Vương Nhất cười nói: “Còn nhớ tôi nói gì chứ? Tôi sẽ để anh cho Nhạc Si một câu trả lời. Hiện tại đã đến lúc rồi.”

Tân Vũ lập tức nhìn về phía Thái Kim Phụng.

Chỉ thấy ánh mất nhìn về phía Tần Vũ của Thái Kim Phụng đã sớm bình tĩnh trở lại, không còn chút dao động của năm xưa.

Tần Vũ lấy lại tinh thần, mỉm cười nói với Thái Kim Phụng: “Kim Phụng, đã lâu không gẠp.

Thái Kim Phụng cũng không thay đổi sắc mặt: ‘Vốn dĩ chúng ta nên sớm gặp mặt nhau.”
 
Chương 2104


 

Chương 2104

Đúng như Thái Kim Phụng đã nói, thời điểm Tần thị đến Thiên An, người vốn dĩ nên đến phải là Tần Vũ, nhưng cuối cùng lại là Tân Nam đến.

Tần Vũ hít sâu một hơi, nói: “Cô muốn hỏi chuyện gì?”

Nào ngờ Thái Kim Phụng chỉ khẽ lắc đầu, bình thản nói: “Tâm của anh đã không còn trong sạch nữa, cũng không còn tư cách đánh đàn và chơi cờ cùng tôi.”

“Một quân cờ được đánh với sự độc ác trong lòng thì cuối cùng sẽ lật ngược bàn cờ thôi.”

Chỉ thấy người đàn ông cao lớn mặc áo Tôn Trung Sớn bước đi khí thế như một con rồng, khuôn mặt lãnh đạm, bất kể nhìn ai cũng đều cao cao tại thượng.

Không chỉ như vậy, từ trên người đàn ông trung niên này, mọi người đều cảm nhận được một luồng khí thế cường đại.

Có thể thấy rằng ông ta cũng là một vị cao thủ.

Đăng sau ông ta còn có hơn mười người đàn ông vạm vỡ và cường tráng đang đứng.

Mỗi một vệ sĩ ít nhất đều đã luyện ra được nội lực, là một võ giả hàng thật giá thật.

Để các võ giả đồng ý làm vệ sĩ thì có thể thấy người đàn ông trung niên này tôn quý như thế nào.

“Hoàng tộc nước H…”

Vương Nhất dán mắt nhìn chăm chằm người đàn ông trung niên kia, hơi nheo mắt lại, không thể không xem trọng.

Mà ba người Tần Vĩnh Nghiêm, Tân Vũ, Tân Hồng Long theo bản năng cúi đầu, cung kính hô một tiếng.

“Xin chào ngài Bát.”

“Tân Bát… Tần Bát lại đến đây!”

Sắc mặt của Thái Kim Phụng đứng bên cạnh Vương Nhất đột nhiên trở nên tái nhợt.

Vương Nhất kinh ngạc một lúc, sau đó nhìn về phía Thái Kim Phụng: “Cô biết ông ấy?”

Thái Kim Phụng trịnh trọng gật đầu: ‘Ông ấy là một trong những cao thủ lợi hại nhất hoàng tộc nước H, nhưng địa vị của ông ấy trong hoàng tộc cũng không tính là cao, cùng lắm chỉ xem như người hầu thôi!”

Nghe vậy, sắc mặt của Vương Nhất cũng trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều.

Chỉ là một người làm mà đã có thực lực cường đại như vậy, nếu là hoàng tộc chính thống thì thực lực sẽ còn mạnh đến thế nào?

Anh còn nhớ Tần Hồng Long từng nói qua, tất cả mọi người trong hoàng tộc nước H đều có võ công, trở thành một cường giả đỉnh cao trong hoàn cảnh như vậy lại càng không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng một cường giả như vậy thường sẽ không xuất thế, trừ khi có chuyện gì đó có tác động rất lớn.

Đột nhiên, Vương Nhất hơi sửng sốt một lúc, anh nhớ lại một chuyện.

Khi đó, Tân Nam muốn Nhạc Sỉ bồi rượu, đi bên cạnh anh ta là một lão giả có thực lực cường đại tên là Tần Thập Thất.

Tân Bát, Tân Thập Thất, phía sau họ Tần đều là những con số Trùng hợp sao?

Trong lúc đang nghĩ ngợi, Tần Bát đã bước đến trước mặt.

Ông ta vẫy tay ra hiệu, hơn mười tên VỆ SĨ sau lưng xếp thành một hàng, phong tỏa nơi này.

Sân bay đông đúc người qua lại, nhưng vì Sự tồn tại của bọn họ mà nơi này đã bị cô lập, căn bản không có người nào dám đến gần.

Tần Bát dùng ánh mắt sắc bén như chim ưng liếc nhìn một vòng mọi người ở đây, sau đó lạnh lùng cười nói: “Vương tộc Yên Đô các người thật đúng là một đám phế vật, tôi cũng đã ra mặt nói chuyện với Mục Lang, để ông ta chp các người mượn cường giả mạnh nhất Tây Cảnh, vậy mà lại không lấy được thắng lợi ở đại hội Bắc Cảnh. Xem ra ngay từ lúc bắt đầu, tôi cũng không nên đặt kỳ vọng vào các người.”
 
Chương 2105


Chương 2105

“Vâng, ngài Bát, chúng tôi biết sai rồi…’ Đối mặt với sự chế giêu và chất vất của Tân Bát, cho dù là Tân Vĩnh Nghiêm, hay là Tân Vũ thì bọn họ cũng đều không dám phản bác câu nào.

Vương Nhất lặng lẽ đứng bên cạnh quan sát.

Tần Vĩnh Nghiêm là gia chủ của vương tộc Yên Đô, năm nay đã hơn bảy mươi tuối nhưng lại phải hành đại lễ như vậy trước mặt một người hâu của hoàng tộc nước H.

Sự chênh lệch giữa hai người có thể nói là khoảng cách giữa trời và đất!

“Hừ, Tần Vũ, cậu cũng suy nghĩ kỹ lại đi, xem nên giải thích như thế nào với hoàng tộc!”

Tần Bát lạnh lùng cười nói và liếc nhìn Tần Vũ.

Vương Nhất đứng ở một bên lẳng lặng lắng nghe và nhận ra được một số tin tức.

Mục Lang không phải vì thể diện của Tần Vĩnh Nghiêm nên mới đại diện cho Tần thị tham gia đại hội Bắc Cảnh, mà là vì có giao thiệp với hoàng tộc nước H nên mới đồng ý.

“Vâng, Tần Vũ sẽ gánh vác trách nhiệm!”

Tân Vũ chỉ đành phải thỏa hiệp.

Cảnh tượng quá mức khiếp sợ này khiến người qua đường cũng phải kinh ngạc theo dõi.

Thoạt nhìn bọn họ trông rất giống đang đóng phim.

Tân Bát lại nói: ‘Đây là một chuyện, còn một chuyện khác, tôi phải đưa cô trở về.”

Tầm mắt của Tần Bát cuối cùng cũng dừng lại trên người Thái Kim Phụng, vẻ mặt bình tĩnh chất vấn: “Đáng lẽ năm năm trước cô đã phải trở về hoàng tộc, tại sao đến bây giờ vấn còn chưa trở về?”

Cả người Thái Kim Phụng hơi chấn động, sau đó nhẹ giọng nói: “Tôi có chuyện muốn làm, không muốn trở về hoàng tộc.”

“Láo xược!”

Tân Bát hét lớn một tiếng, tiếng hét như sấm, toàn bộ sảnh chờ ở sân bay đều vang vọng âm thanh của ông ta.

“Suy cho cùng cô cũng chỉ là một nha hoàn của hoàng tộc, vậy mà lại dám không quay về sao? Sau khi trở về, cô sẽ phải tiếp nhận trừng phạt của hoàng tộc!”

“Rút xương, móc gân, móc mắt, cô chọn một cái đi!”

Vào giờ phút này, một luồng nội lực cường giả hàng thật giá thật tản ra.

Tần Bát trừng mắt nhìn Thái Kim Phụng.

Thái Kim Phụng bị loại khí thế này áp bức đến mức không thở nổi.

Cô ta cũng chỉ biết một chút võ công, không thể so sánh với một cao thủ như Tân Bát.

Ngay cả Tần Thập Thất mà cô ta còn khó đối phó nữa!

Trong lòng Vương Nhất chấn động, hình phạt của hoàng tộc nước H lại tàn khốc đến vậy.

Đây đã là thời hiện đại, vậy mà bọn họ còn giữ những tập tục cổ xưa như thế.

Tân Vĩnh Nghiêm dường như đã sớm biết chuyện này, ông ta vội vàng nói: “Ngài Bát, máy bay của chúng tôi sắp cất cánh rồi, chúng tôi có thể rời đi trước được không ạ”

“Đi đi”

Tần Bát không kiên nhẫn mà phất tay một cái.

Tân Vĩnh Nghiêm và Tần Vũ như được đại xá, vội vàng lên máy bay.

Khi Tân Hồng Long đi ngang qua Vương Nhất, anh ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Vương Nhất.
 
Chương 2106


Chương 2106

Ánh mắt kia không cần nói cũng biết là có ý cảnh cáo cùng nhắc nhở.

Thực lực của hoàng tộc rất mạnh mẽ, cho dù chỉ là một người làm thì người bình thường cũng không thể chống lại.

Vương Nhất hiện tại là đồng minh của anh ta, Tân Hồng Long cũng không hy vọng Vương Nhất sẽ chết dưới tay của Tần Bát.

Tần Vũ cũng quay đầu lại, ánh mắt thương xót nhìn Thái Kim Phụng, có lẽ theo những gì anh ta nghĩ thì Thái Kim Phụng sắp bị ép buộc đưa về hoàng tộc nước H.

“Đi thôi, Thái Kim Phụng, cùng tôi trở về hoàng tộc nhận tội!”

Tần Bát vô cùng bình tĩnh, sải bước đi về phía Thái Kim Phụng.

Nhưng chỉ mới đi được một bước thì ông †a chợt dừng lại.

Một bóng người xuất hiện ngăn giữa Tần Bát và Thái Kim Phụng, vẻ mặt bình thản nhìn ông ta.

“Thăng nhóc kia, cậu là người theo đuổi Thái Kim Phụng à?”

Tân Bát cau mày, nghiêm nghị nhìn Vương Nhất.

Ngay từ đầu, ông ta đã nhìn thấy Vương Nhất, nhưng anh đứng sau lưng Thái Kim Phụng, ăn mặc vô cùng bình thường, vừa nhìn đã thấy chắc hẳn là một người theo đuổi Thái Kim Phụng.

Dù sao Thái Kim Phụng cũng là “Nhạc Sỉ”, người mê muội Nhạc Sỉ nhiều vô số kể.

Thỉnh thoảng lại có một số người hâm mộ não tàn chăn trước mặt cô ta cũng là chuyện bình thường.

Thái Kim Phụng vừa định lên tiếng phủ nhận, nhưng Vương Nhất lại liếc nhìn cô ta một cái, giành quyền trả lời trước: “Ông muốn nghĩ như vậy thì cứ cho là vậy đi.”

“Chẳng qua người ta đã không muốn đi cùng ông, ông lại mạnh mẽ cưỡng ép cô ấy đi, có phải quá thất lễ rồi không?”

Vương Nhất nheo mắt nhìn Tần Bát, nói.

“Cậu nói gì? Lặp lại lần nữa?”

Sắc mặt Tân Bát trầm xuống, trong mắt hiện lên tia uy hiếp nồng đậm.

Bộp!

Vừa dứt lời, Vương Nhất lập tức hành động, tát một cái thật mạnh vào mặt ông ta.

Nửa bên mặt của Tân Bát lập tức sưng lên, hơn nữa cả người còn lảo đảo lùi về sau mấy bước!

“Một tên người làm mà cũng dám đứng sủa như chó trước mặt tôi sao?”

Vương Nhất mỉa mai nhìn Tần Bát, lạnh lùng cười nói.

Thái Kim Phụng kinh ngạc đến mức trợn to hai mắt. Vương Nhất thế mà lại dám đánh Tần Bát!

Xôn xaol Động tĩnh ở bên này cũng thu hút sự chú ý của đám vệ sĩ bên cạnh.

Bọn họ cũng có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.

Bọn họ biết rất rõ thực lực của Tần Bát, nhưng ông ta lại bị một chàng trai trẻ tát gục xuống ở bên ngoài?

Sau khi định thần lại, bọn họ lập tức bao vây Vương Nhất, trên mặt lộ ra vẻ hung dữ.

Đối mặt với sự uy hiếp của Tần Bát, khuôn mặt của Vương Nhất vấn lãnh đạm, không để tâm chút nào.

Thật ra thì từ tên của Tân Bát và Tân Thập Thất, anh đã có một sự hiểu biết đại khái về thực lực của hoàng tộc nước H.

Vệ sĩ phải luyện ra được nội lực thì mới gọi là tiêu chuẩn.
 
Chương 2107


Chương 2107

Toàn dân trong hoàng tộc đều biết võ công, nhưng võ đạo cũng không quá khó luyện, những người thật sự có thể lọt vào mắt của anh cũng không có mấy người.

Cho nên anh căn bản không hề để tâm đến cái người tên Tần Bát này.

“Lui ra.”

Vương Nhất không quay đầu lại, nhưng lời nói trầm thấp kia là đang nói với Thái Kim Phụng.

Trong lòng Thái Kim Phụng khẽ run lên, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Cô ta có chút do dự.

Chỉ nghe Vương Nhất lại nói: ‘Cô chỉ cần biết một điều, trên thế giới này không có gia tộc nào khiến tôi cảm thấy kiêng dè cả.

Hoàng tộc hay vương tộc gì đó đối với ta mà nói chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”

“Thiếu chủ…”

Thái Kim Phụng hơi cảm động, cuối cùng vân yên lặng lùi ra phía sau Vương Nhất.

“Thăng nhóc kia, cậu biết chúng tôi là ai không? Sao lại dám ra tay với ngài Bát?”

Những vệ sĩ kia nhìn Vương Nhất với vẻ mặt hung dữ.

Lúc này, Tân Bát cũng bước đến, mặc dù không nói chuyện nhưng vẫn hung hăng nhìn chăm chằm Vương Nhất: ‘Cậu dám làm nhục hoàng tộc nước H?”

Vương Nhất vô cùng bình tĩnh trả lời: “Chỉ nói sự thật thôi, tại sao lại nói là làm nhục?”

Bùm!

Vương Nhất vừa nói ra những lời này, sắc mặt của Tần Bát và toàn bộ đám thuộc hạ của ông ta đều biến sắc, đôi mắt tối sâm lại.

Hoàng tộc nước H rất ít xuất thế, nhưng bọn họ vấn nắm bắt chuẩn xác rất nhiều xu hướng của người đời.

Điều này không thể tách rời khỏi “Thiên Nữ” mà họ đã cử đi đến nơi này.

Đúng vậy, hoàng tộc nước H không chỉ có duy nhất một “Thiên Nữ’ là Thái Kim Phụng.

Nhưng cho đến bây giờ, bọn họ cũng chưa thấy qua một người trẻ tuổi nào lại không kính trọng hoàng tộc nước H như vậy.

Là do người này không biết nên không sợ, hay chỉ đơn thuần là một kẻ lỗ mãng?

“Thằng nhóc này, xem ra cậu còn chưa biết chúng tôi là ai.”

Sắc mặt Tần Bát âm trầm nhìn Vương Nhất Và nói.

Lúc đầu, ông ta chỉ cho răng Vương Nhất là một người theo đuổi Nhạc Sỉ thôi, nhưng hiện tại xem ra không phải vậy.

Không phải anh theo đuổi Thái Kim Phụng, mà là Thái Kim Phụng… đi theo anhI “Chúng tôi là người của hoàng tộc nước H, vương tộc Yên Đô, cậu chắc hẳn đã từng nghe qua rồi chứ? Đó đều là những gia tộc phụ thuộc vào chúng tôi để tồn tại.”

Tần Bát sợ địa vị của Vương Nhất thấp kém, chưa từng nghe qua hoàng tộc nước H nên cố tình giải thích thêm cho anh hiểu.

Lúc nói chuyện, lông mày và ánh mắt của ông ta mang theo vẻ kiêu ngạo bẩm sinh, nhìn Vương Nhất và những người khác đang chờ ở sân bay như thể đang nhìn những kẻ thấp kém.

Bọn họ đều là những quý tộc của vương triều nước H, hơn hẳn tất cả những người khác.

Nói như vậy, nếu thế giới hủy diệt, chỉ có rất ít người được xem như hạt giống để bảo tồn, và bọn họ chính là những hạt giống quý giá được giữ lại giữa hàng ngàn người!
 
Chương 2108


Chương 2108

Nói xong, Tần Bát tiếp tục nhìn Vương Nhất.

Vốn tưởng rằng Vương Nhất sẽ khiếp sợ, nhưng không ngờ Vương Nhất vẫn khó đoán như trước, trên mặt thậm chí còn có chút châm chọc.

“Hoàng tộc thì thế nào, hoàng tộc thì có thể tùy tiện dẫn người khác đi sao?”

Ngay sau đó, Vương Nhất trực tiếp ra lệnh: “Cho các người một phút, mau chóng rời đi, nếu không tôi cũng không ngại để các người ngồi máy bay đến nhưng phải dùng xe cứu thương về đâu.”

Lời nói này vô cùng cuồng ngạo, sau khi Tân Bát đã tiết lộ thân phận thật sự của bọn họ mà anh vân không xem bọn họ ra gì.

Tần Bát và các vệ sĩ của hoàng tộc đều ngây người, không thể tin được nhìn Vương Nhất.

Thái Kim Phụng cũng kinh ngạc nhìn Vương Nhất, nhất thời không nói được lời nào.

Cô ta biết Vương Nhất đang ra mặt giúp cô ta.

Sau khi định thần lại, ánh mắt của Tần Bát dần trở nên nguy hiểm, trong con ngươi đen láy lóe lên một tia sát khí lạnh lẽo.

“Thăng nhóc kia, cậu có biết người mà cậu muốn bảo vệ là ai không?”

“Cô ta là Thiên Nữ của Tần thị hoàng tộc!

Chậm trễ không chịu quay về gia tộc, gia tộc đã không còn kiên nhãn với cô ta nữa rồi!”

“Chờ đợi cô ta sẽ chỉ là những hình phạt tàn khốc nhất, rút xương, móc mắt,…

Chẳng lẽ cậu cũng muốn chịu trừng phạt cùng cô ta sao?”

Nghe những lời này, toàn thân Thái Kim Phụng phát lạnh, một trong những nguyên nhân quan trọng khiến cô ta không muốn trở về gia tộc chính là sợ những hình pháp của hoàng tộc.

Vương Nhất nghe xong thì chỉ thản nhiên mỉm cười: ‘Không biết hình pháp trong hoàng tộc của các người có tàn nhãn hơn so với khổ hình ở Bắc Cảnh không?”

Dùng những lời nói kia dọa người khác thì còn được, nhưng hù dọa Vương Nhất thì chẳng khác nào đang múa đao lớn trước cửa Quan Công.

Tân Bát không nói gì, nhưng sắc mặt dần trở nên tối sầm lại.

“Tôi đã cho cậu mấy cơ hội nhưng cậu lại không biết quý trọng, vậy thì đừng trách tôi tàn nhân, cậu và Thái Kim Phụng cùng nhau quay về hoàng tộc đi!”

“Bại”

Đột nhiên, có một tiếng gọi lảnh lót vang lên trong sân bay rộng lớn.

Trong sân bay có rất nhiều âm thanh hôn tạp, nhưng Vương Nhất vẫn nghe thấy tiếng gọi này.

Toàn bộ sát khí trên người anh tản đi, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô bé mặc váy công chúa đang chạy đến sau lưng mình.

Cô bé xinh đẹp dễ thương này không ai khác chính là Vương Tử Lam.

Cô bé rất hào hứng chạy về phía Vương Nhất, trên tay còn cầm một cây kẹo que bảy sắc cầu vồng thật lớn, thậm chí còn chưa bóc vỏ.

Vương Nhất lập tức mất hứng thú với Tần Bát, trực tiếp bế con gái lên, trên mặt xuất hiện một nụ cười thật tươi hiếm thấy.

“Sao con lại đến đây một mình vậy?”

Trước khi đến sân bay, anh đã nói qua với Lý Khinh Hồng, nhưng Vương Tử Lam lại xuất hiện ở đây, nhất định là có người dẫn cô bé đến.

Đôi mắt của Vương Tử Lam cong thành hình trăng lưỡi liềm: ‘Mẹ bận công việc nên đi làm rồi ạ, là dì nhỏ dẫn con đến đây, dì đang ở bên ngoài đợi cơn.”
 
Chương 2109


Chương 2109

“Hóa ra là vậy.”

Vương Nhất chợt hiểu ra.

Sau đó, cô bé sờ gò má của Vương Nhất, đột nhiên bĩu môi nói: “Hiện tại con cũng không muốn xa ba một chút nào cả, ba đi đâu cũng dân con theo đi.”

Nghe vậy, Vương Nhất cũng rơi vào trầm mặc.

Đại hội Bắc Cảnh bị đánh bom, hầu hết tất cả mọi người đều cho rằng anh đã chết.

Vương Tử Lam cũng vậy.

Chỉ khi mất đi rồi mới biết quý trọng.

Hiện tại, Vương Tử Lam ngày càng bám dính lấy Vương Nhất, chỉ ước gì trên người Vương Nhất đeo một chiếc túi lớn, sau đó nhét mình vào đó.

Vương Nhất mỉm cười đồng ý: “Được rồi, ba đi bất cứ chỗ nào cũng sẽ dẫn con theo.”

Vương Tử Lam lập tức hớn hở, đưa cây kẹo mút bảy màu trong tay cho anh.

“Ba ba, con cho bai”

Vương Nhất tràn đầy kinh ngạc hỏi: “Đây là cái gì?”

“Dì nhỏ mua cho con, dì bảo thích ai nhất thì mua tặng người đó một cây, sẽ mang lại may mắn”

Vương Tử Lam mỉm cười rất vui vẻ.

“Thật sao? Vậy sao Tử Lam không mua cho mẹ con?”

“Mua cho mẹ rồi, mẹ cũng đã ăn xong, Tử Lam cũng ăn rồi, chỉ còn ba vân chưa ăn kẹo.”

Nghe vậy, nụ cười của Vương Nhất càng thêm rạng rỡ, có được một cô con gái ngoan ngoãn và hiểu chuyện như vậy quả thực là một điều hạnh phúc.

“Chờ ba một chút.”

Vương Nhất đặt Vương Tử Lam xuống, sau đó nhìn về phía Tần Bát, vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi không có hứng thú ra tay ở chỗ này, ông cũng đã thấy rồi, con gái của tôi đang ở đây, mau chạy nhanh đi, đừng để mất mạng.”

Giọng điệu như ra lệnh khiến Tân Bát cực kỳ khó chịu.

Ông ta là người của hoàng tộc nước H, cho dù chỉ là một người hầu thì vẫn luôn được người khác tôn kính.

Sao lại có thể để cho một người trẻ tuổi đối xử như vậy?

Tân Bát giận dữ bật cười: “Thôi được, nếu cậu đã nhất quyết muốn tìm cái chết thì tôi sẽ cho cậu trải nghiệm thực lực của hoàng tộc nước H, đến lúc đó, tôi sẽ cho cậu một cơ hội dập đầu cầu xin tha thứ.”

Nói xong, ông ta chậm rãi giơ một tay lên, sau đó đầu ngón tay bắt đầu dùng lực và búng một phát.

Phùi Một luồng nội lực mạnh mẽ vô hình nhanh chóng băn ra, nhắm thẳng về phía Vương Tử Lam.

Nói chính xác là bắn vào cây kẹo mút cầu vồng trong tay Vương Tử Lam.

Rắc rắc!

Cây kẹo que bảy màu vỡ thành từng mảnh và rơi xuống đất, biến thành từng miếng kẹo bể nát.

Tai nạn này cũng khiến Vương Tử Lam ngây ngẩn cả người.

Cô bé đang định đưa cây kẹo mút cho ba, nhưng chớp mắt một cái, cây kẹo đã không còn nữa.

Cô bé cúi đầu xuống, ngơ ngác nhìn cây kẹo đã vỡ vụn trên mặt đất. Lúc này, Tử Lam mới nhận ra cây kẹo đã không còn nguyên vẹn.
 
Chương 2110


Chương 2110

Trong lúc nhất thời, tiếng khóc vang vọng bốn phía, vô cùng chói tai.

Vương Nhất cũng kinh ngạc nhìn Tân Bát.

Không phải kinh ngạc vì thực lực của Tần Bát, mà là ngạc nhiên vì lựa chọn của ông ta.

Anh còn tưởng rằng Tần Bát sẽ ra tay với chính anh, không ngờ ông ta lại động thủ với cây kẹo mút của con gái mình.

Đứng cách xa năm mét, một cái búng tay, chỉ bằng nội lực đã có thể đánh vỡ cây kẹo mút rất cứng.

Sức mạnh này thật sự đã vượt quá giới hạn của người bình thường.

Nhưng ánh mắt của Vương Nhất lại từng chút một trở nên lạnh lùng.

Nhiệt độ trong toàn bộ sảnh chờ của sân bay lập tức giảm xuống đến mức đóng băng, tất cả mọi người đều rùng mình.

– Vương Nhất nhẹ nhàng bế Vương Tử Lam lên, liên tục an ủi.

Nhưng Vương Tử Lam vấn không ngừng khóc lớn.

‘Ba, cây kẹo bị hỏng rồi… kẹo mút bị hỏng rÓI…

“Ngoan, ba sẽ kêu ông ta mua cái khác cho con, đừng khóc nữa.”

“Thật không ạ?”

Vương Tử Lam ngừng khóc, nhìn Vương Nhất một cách đáng thương.

“Ba có bao giờ nói dối con khi nào chưa?”

Vương Nhất mỉm cười, sau đó bình tĩnh nhìn về phía Tần Bát: “Ông đã làm con gái của tôi khóc”

Tân Bát bật cười thành tiếng: “Không phải chỉ làm hỏng một cây kẹo mút thôi à? Nếu như cậu không mau cút đi thì ngay cả con gái của cậu sợ rằng cũng sẽ gặp xui xẻo đấy!”

Thực lực của ông ta rất mạnh mẽ, cho nên ông ta không hề sợ hãi chút nào.

Búng tay bắn nát cây kẹo mút cũng chỉ là một loại uy hiếp của ông ta.

Vì vậy, Vương Nhất không nói thêm gì nữa.

Nhưng Thái Kim Phụng nhạy bén cảm nhận được sát khí dày đặc đang ngưng tụ lại trên người Vương Nhất.

Kia chỉ là một cây kẹo mút.

Nhưng nó không chỉ là một cây kẹo mút.

“Ông đã cho tôi thấy thực lực của hoàng tộc nước H, vậy được thôi, tôi cũng sẽ cho ông biết thế nào mới là thực lực thật sự.”

Khi lời nói vô cùng bình tĩnh của Vương Nhất được thốt ra, Vương Nhất cũng giơ một tay lên và búng một phát.

Phụp!

Lực đạo của cái búng tay này còn mạnh mế hơn rất nhiều so với cái búng tay vừa rồi của Tân Bát, trực tiếp xuyên thủng bả vai của Tân Bát.

HẠ”

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nơi, bả vai của Tần Bát xuất hiện một lỗ thủng chảy máu đầm đìa.

Máu chảy ròng ròng.

Phụp phụp phụp!

Tiếp theo, Vương Nhất lại lần lượt búng ba phát nữa.

Bả vai còn lại của Tần Bát và hai đầu gối trái phải cũng bị đâm thủng.
 
Chương 2111


Chương 2111

Phich!

Ông ta không thể đứng thẳng, cả người mất hết sức lực nằm trên mặt đất.

“Đây…

Cảnh tượng này khiến các vệ sĩ đến từ hoàng tộc nước H vô cùng sửng sốt.

Cho dù ở trong hoàng tộc nước H thì cũng không có cường giả nào đạt được trình độ như vậy!

Tân Bát nằm trên mặt đất, ánh mắt vô cùng khiếp sợ, cả người run lẩy bẩy.

Bộp.

Đột nhiên, đầu của ông ta bị ai đó giãm lên.

Vương Nhất nhẹ nhàng thở dài: ‘Ông nói xem tại sao lại làm vỡ cây kẹo mút của con gái tôi hả? Đi mua một cây giống hệt như vậy, nếu không thì cái búng tay tiếp theo sẽ băn vào đầu ông đấy.”

Vừa dứt lời, đâu Tần

Vào lúc này, sân bay đông nghịt người.

Tất cả mọi người đều dừng chân lại, vô cùng ngạc nhiên nhìn vào chuyện đang xảy ra ở nơi này.

Bọn họ căn bản không biết rõ chuyện gì vừa xảy ra, thậm chí cũng không thấy người nào cầm súng cả, nhưng Tần Bát lại bị xuyên thủng người một cách kỳ quái, tứ chỉ bị hủy hoại.

Cũng không phải không ai nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, Thái Kim Phụng và đám vệ sĩ của hoàng tộc nước H đều là người luyện võ, cho nên bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng.

Nội lực thâm hậu của Vương Nhất đã xuyên thủng bả vai và đầu gối của Tần Bát.

Lúc trước Tần Bát cũng đã dùng nội lực trực tiếp làm vỡ cây kẹo mút của Vương Tử Lam.

Cũng chính vì hành động tưởng chừng như nhỏ bé kia lại hoàn toàn khơi dậy sát khí của Vương Nhất.

Nội lực của Tần Bát đã đủ mạnh mẽ, nhưng nội lực của Vương Nhất còn vượt xa ông ta, có thể thấy được thực lực của Vương Nhất đã đạt tới trình độ khinh khủng cỡ nào?

“Cậu… Cậu dám đánh ngài Bát tàn phế?”

Qua một lúc lâu, đám vệ sĩ của hoàng tộc nước H mới kịp phản ứng lại, ánh mắt trở nên hoảng sợ.

Vương Nhất tỏ vẻ dửng dưng: ‘Ai bảo ông ta dám làm vỡ kẹo que của con gái tôi?”

Nghe vậy, tất cả mọi người đều sững sờ.

Không ai nghĩ tới bi kịch này xảy ra chỉ vì một cây kẹo mút tâm thường.

Đây quả thực chỉ là một cây kẹo que bảy màu bình thường, nhưng Vương Tử Lam lại rất thích nó.

Cô bé còn muốn tặng nó cho ba như một món quà.

Đây cũng là lần đầu tiên Vương Nhất nhận được một món quà từ con gái, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.

Tuy nhiên, tất cả đều bị Tần Bát phá hủy.

Cho nên Vương Nhất tức giận đến mức không thể kiềm chế.

Vương Nhất đạp vào đầu Tân Bát, lạnh lùng lên tiếng: “Cho các người mười phút, đi mua một cây kẹo que giống hệt như vậy cho tôi, nếu không thì ông sẽ chết!”

Tân Bát bị giãm dưới chân, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, cố nén cơn sợ hãi trong lòng xuống, gần như là tức giận hét lớn: “Các người đứng ngây người đó làm gì, còn không mau đi mua?”

Những vệ sĩ của hoàng tộc nước H lập tức choáng váng.

Bọn họ đều đến từ hoàng tộc nước H, bây giờ lại muốn bọn họ làm chân chạy vặt chỉ để mua một cây kẹo que thôi sao?
 
Chương 2112


Chương 2112

Nhưng đám vệ sĩ vẫn không dám làm trái lệnh, vội vàng đi mua.

Mặc dù Tần Bát chỉ là người hầu trong hoàng tộc, nhưng cũng xem như là người của hoàng tộc, nếu như ông ta chết ở bên ngoài thì đám vệ sĩ như bọn họ nhất định phải chịu trách nhiệm.

Hình phạt của hoàng tộc thật sự rất tàn khốc.

Tần Bát sợ đến mức mất hồn mất vía, vội vàng nói: “Tôi đã kêu ta bọn thuộc hạ đi mua, có phải chỉ cân mua một cây giống hệt như vậy thì cậu sẽ bỏ qua cho tôi không?”

Người càng có thân phận tôn quý thì càng sợ chết.

Ông ta đã nhận ra được sát khí của Vương Nhất đối với mình.

Vương Nhất gật đầu một cái, nhưng cũng không buông ông ta ra: “Nếu trong vòng mười phút mà mua kịp thì tôi tạm tha cho ông một mạng. Nhớ kỹ đó, sinh mạng của ông chỉ còn lại mười phút thôi.”

Nghe được lời nói lạnh như băng kia, Tân Bát sợ đến mức suýt ngất xỉu, sao còn có chút phong thái của cao thủ hoàng tộc nữa?

Hiện tại ông ta chính là cá nằm trên thớt!

Rất nhanh, những vệ sĩ kia đã chạy về.

Tần Bát vội vàng hỏi: ‘Kẹo que đâu?”

Những vệ sĩ kia lúng túng đáp: “Ngài, ngài Bát, chủ tiệm vừa rồi nói cô bé này đã mua cây kẹo mút cuối cùng, bán sạch hết rồi.”

“Cái gì? Bán hết rồi?”

Tân Bát nghe xong thì sắc mặt lập tức thay đổi rõ rệt.

Vương Tử Lam bật khóc thành tiếng: ‘Kẹo que bán hết rồi… Con muốn kẹo quel”

Vương Nhất vội vàng dõ dành, đồng thời ánh mắt cũng trở nên lạnh lùng, giãm vào đầu Tần Bát mạnh hơn.

Dùng sức mạnh như vậy, đầu của ông ta giống như một quả trứng gà, có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào.

“Ông còn có bảy phút.”

Giọng nói của Vương Nhất cực kỳ lạnh lùng.

Tần Bát sợ chết khiếp, không ngừng hét lớn: “Vậy thì vận dụng quan hệ, tìm nhà máy, người buôn bán sỉ, trong vòng bảy phút nhất định phải mua cho bằng được một cây kẹo mút bảy màu giống hệt cây kẹo lúc nấy!”

Ông ta gần như rống lớn lên, thật sự sợ hãi đến cực điểm.

Những vệ sĩ kia nhanh chóng đi thực hiện.

Rất nhanh, toàn bộ thị trường buôn bán sỉ kẹo ngọt của Thiên An sôi sục hẳn lên.

Chỉ thị khẩn cấp được phát ra: Thu mua kẹo mút bảy màu của trẻ em với giá cao.

Một cây kẹo mút có giá ba triệu đồng!

Thu mua số lượng lớn, chỉ trong vòng bảy phút!

Ngay khi tin tức này được đưa ra, tất cả những người buôn bán sỉ kẹo ngọt đều phát điên lên, có vô số người sẵn sàng bán hết.

Chuyện này cũng lên hot search, ba triệu một cây kẹo mút, dân đến một cuộc thảo luận sôi nổi thật lớn.

Mà người khởi xướng Vương Nhất vẫn đang giãm lên đầu của Tần Bát, chờ bảy phút kết thúc.

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, thời gian trôi qua từng giây từng phút.

 
 
Chương 2113


Chương 2113

Cuối cùng, vào thời điểm kim giây về 0, đám vệ sĩ kia thở hổn hển chạy đến, mỗi người đều ôm một giỏ kẹo mút bảy màu.

“Mua được rồi! Tổng cộng là mười giỏ kẹo que bảy màu!”

Vương Tử Lam lập tức ngừng khóc khi thấy nhiều kẹo que bày trước mặt.

Nhảy xuống khỏi vòng tay của Vương Nhất và chạy đến cạnh những chiếc giỏ đựng kẹo mút, cô bé vô cùng vui mừng.

“Nhiều kẹo mút như vậy sao?”

Cô bé tùy tiện câm một cây kẹo lên, sau đó sốt ruột mở bao nilong ra, chủ động đưa cho Vương Nhất.

“Ba, ăn đi ạI”

Cây kẹo vừa rồi còn chưa kịp ăn đã bị đập vỡ, lân này cô bé muốn đích thân đút kẹo cho Vương Nhất.

Sát khí trên người Vương Nhất lập tức biến mất, thậm chí anh còn nở nụ cười, há miệng ra ăn kẹo que do con gái của mình đút cho.

“Ba, ăn ngon không?”

Vương Tử Lam nín khóc mỉm cười hỏi.

“Ngon lắm”

Vương Nhất không nhai nuốt mà để que kẹo từ từ tan ra trong miệng mình.

Ngọt ngào giống như dòng suốt ngọt chảy trong lòng Vương Nhất, thấm vào tận tim gan.

Vương Nhất lại bế Vương Tử Lam lên.

Nhưng lần này, anh ôm cô bé rất chặt.

Mỗi một người cha khi nhận được món quà do con gái tự tay tặng thì cho dù đắt tiên hay rẻ tiền, người cha đều sẽ xem nó như bảo vật vô giá.

Vào giờ phút này, Vương Nhất cảm thấy tất cả những điều mà mình trải qua trong quá khứ đều rất đáng giá.

“Bây giờ có thể thả tôi ra được rồi chứ?

Kẹo cũng đã mang đến rồi!”

Đột nhiên, dưới chân truyền đến tiếng thở hổn hển của Tần Bát.

Đầu gối và bả vai của ông ta đang không ngừng chảy máu, ông ta thật sự sắp ngất xỉu vì đau đớn.

Vương Nhất ôm con gái vào lòng, nụ cười trên mặt cũng biến mất, anh buông chân ra, tức giận nói: “Kêu người tới khiêng ông đi đi!”

Trên mặt Tần Bát tràn đầy khuất nhục, còn có thù hận vô cùng sâu sắc.

Ông ta đến đây để dân Thái Kim Phụng đi.

Nhưng với tình hình hiện tại của bản thân, căn bản rất khó để dẫn Thái Kim Phụng trở về hoàng tộc.

Nhiệm vụ thất bại!

Thuộc hạ của hoàng tộc nước H bước đến khiêng Tần Bát đi.

“Không có việc gì đâu.”

Vương Nhất ôm con gái, quay đầu mỉm cười với Thái Kim Phụng.

“Cảm ơn”

Nhạc Sỉ thốt ra hai từ “cảm ơn’ từ tận đáy lòng.
 
Chương 2114


Chương 2114

“Anh rể!”

Vương Nhất dân Vương Tử Lam rời khỏi sân bay, một người phụ nữ xinh đẹp trong †rang phục công sở từ phía đối diện bước lại gần.

Ngay từ ánh nhìn đầu tiên, Vương Nhất đã có chút hoảng hốt.

“Tuyết Nhi.”

Vương Nhất bước lên chào đón.

“Anh rể, hôm nay anh có thể đi cùng em được không?”

Lý Tuyết Nhi bước đến trước mặt Vương Nhất, mỉm cười hỏi.

Vương Nhất cười gật đầu: “Đương nhiên là được.”

Đưa Vương Tử Lam trở về nhà, chơi đùa cùng cô bé cho đến khi Lý Khinh Hồng tan sở, Lý Tuyết Nhi mới lên tiếng chào hỏi, nói muốn ‘mượn’ Vương Nhất một chút.

“Đi thôi nào.”

Lý Tuyết Nhi rất tự nhiên năm lấy cánh tay của Vương Nhất.

Vương Nhất khẽ cau mày, đang định lên tiếng nhắc nhở.

Nhưng Lý Tuyết Nhi đột nhiên nói: “Anh rể, hãy để em ôm cánh tay của anh như vậy đi”

“Em đến để nói lời tạm biệt.”

Sau khi Lý Tuyết Nhi nói ra những lời này, bầu không khí vui vẻ ban đầu lập tức trở nên đông cứng lại.

Dưới ánh nhìn chằm chằm của Vương Nhất, đôi mắt của Lý Tuyết Nhi đột nhiên đỏ lên, phủ lên một lớp sương mù.

Mới nói một câu, nước mắt Lý Tuyết Nhi liền rơi xuống.

Vương Nhất nhẹ giọng hỏi: “Tạm biệt, cô muốn đi đâu?”

“Về nhà.”

Lý Tuyết Nhi nói.

“Nhà ở Yên Kinh.”

Lý Tuyết Nhi suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm.

Thế là, Vương Nhất không nói gì nữa, chìm vào sự trầm mặc sâu xa.

Thực ra, từ lâu anh đã biết rằng một ngày như vậy sẽ đến.

Dù sao Ngụy Thương Kiều mới là vợ hiện tại của Lý Thế Nhân, cho nên thiên kim tiểu thư của Lý Thị chỉ có một người, đó chính là Lý Tuyết Nhi.

Lý Khinh Hồng đã là quá khứ rồi.

Nếu không phải là Lý Thế Nhân luôn cảm thấy áy náy, kiên trì muốn làm hòa với Lý Khinh Hồng, Lý Thị căn bản sẽ không thừa nhận Lý Khinh Hồng là thiên kim đại tiểu thư của Lý Thị.

Cộng với mối quan hệ như nước với lửa giữa thế hệ trước, hai chị em chắc chắn sẽ đi vê phía đối lập nhau.

Ngày này, cuối cùng cũng đến rồi.

Trên khuôn mặt Vương Nhất cố gắng nở ra một nụ cười, anh nhẹ nhàng xoa đầu Lý Tuyết Nhi và cười nói: “Về nhà cũng tốt, có thể thấy rằng chú Lý đã xem cô là người nối nghiệp mà bồi dưỡng.”

Lý Tuyết Nhi lau nước mắt trên mặt, hết khóc lại cười: “Đừng nói chuyện này nữa, mẹ em đã về Yên Kinh trước rồi, em về muộn một hôm, đã mua vé ngày mai rồi. Vì vậy hôm nay là ngày cuối cùng của em ở Thiên An.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top