Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị
Chương 2055


Chương 2055

Lục Viên xuất thân là nông dân, khi còn trẻ cũng từng trải qua chiến loạn.

Ở thời đại ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, còn phải chú ý mưa bom bão đạn trên trời từng giây từng phút, kiêng dè người khác là một chuyện rất cao thượng.

Lục Viên cũng không phải một người cao thượng.

Sau khi thành lập nhà họ Lục, ông ta vẫn luôn nói với con cháu mình, người không vì mình, trời tru đất diệt.

Con ông ta thấm nhuần những lời này, lại truyền những lời này cho cháu ông ta, cũng chính là Lục Kiệu.

Dựa vào loại tinh thần này, nhà họ Lục không ngừng lớn mạnh, cuối cùng biến thành gia tộc đứng đầu trong ba đại hào môn Giang Thành.

Ông ta là một thế hệ kiêu hùng.

Kiêu hùng như thế nào?

Thuận theo thời thế chiến loạn mà sinh tồn, thà rằng mình phụ người trong thiên hạ, nhưng người trong thiên hạ không thể phụ mình.

Vậy nên, khi Tử La Lan nói ra, ai bắt được Lý Khinh Hồng hoặc là Vương Tử Lam, thì có thể không thể chết, nhà họ Lục không hề do dự mà ra tay.

Còn mạng của những gia tộc khác sao?

Ông ta không từng suy xét qua.

Một kẻ kiêu hùng như vậy, lại bị Vương Nhất dọa cho bệnh tim tái phát mà chết.

Khiến cho người ta thổn thức, khiến cho.

người ta cảm thán.

Thế sự vô thường!

Cả sân vận động đều lặng ngắt như tờ, tràn ngập một loại bi thương sâu sắc.

Lục Viên đã chết, những gia tộc khác cũng vui vẻ gì, ngược lại, lại có một loại cảm giác bi thương như câu một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Ai cũng biết, Lục Viên tuy răng đã quá bảy mươi, nhưng vấn là định hải thân châm của nhà họ Lục.

Lục Viên đã chết, khoảng cách nhà họ Lục đi đến diệt vong, đã không còn xa nữa rồi.

Nhà họ Lục diệt vong, ngay sau đó, sẽ là nhà ai?

Tất cả các gia tộc đều căng như dây cung, ngẩng đầu nhìn lên phía Tử La Lan.

Tử La Lan vần đứng ở phía trên, vẻ mặt nghiền ngẫm: ‘Vậy mà chết rồi à? Chẳng thú vị gì cả.”

Theo những lời này vừa ra, ánh mắt những gia tộc phía dưới nhìn cô ta không hề giống nhau.

Không hề cẩn thận dè dặt như trước đây, mà ngược lại, trong mắt đều ngập tràn tức giận, Coi mạng người như cỏ rác như vậy, cho dù cuối cùng có hoàn thành yêu cầu của cô ta, bọn họ thật sự có thể sống sao?

Ánh mắt Vương Nhất thương xót nhìn những gia tộc đó.

Bọn họ cho răng đang tự cứu mình, không ngờ răng, vẫn khó lòng thoát được cái chết.

Cách nói thuận thì sống nghịch thì chết, vốn đã chẳng hề tồn tại.

Đừng nói bọn họ, chính Lý Tỉnh Sở phía sau Tử La Lan, cũng bị dọa sợ im lặng như ve sâu mùa đông, mồ hôi lạnh chảy ròng.

“Anh giết ông nội tôi…”

Đột nhiên, Vương Nhất nghe được một giọng nói trâm thấp lạnh lẽo.
 
Chương 2056


Chương 2056

Tâm mắt mọi người, lại tập trung xuống người Lục Kiện đang quỳ dưới sân vận động.

Anh ta vấn quỳ gối, nhưng lúc này đã ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo oán độc nhìn chăm chăm Vương Nhất.

Vương Nhất nhíu mày, nhưng vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như trước: “Chính ông nội anh tái phát bệnh tim mà chết, liên quan gì đến tôi?

“Nếu không phải anh khiến cho ông nội tôi sợ hãi, ông ấy sao có thể tái phát bệnh tim chứ?”

Lục Kiện lạnh băng nói ra, anh ta chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Vương Nhất, như thể đang nhìn kẻ thù giết cha.

Ánh mắt Vương Nhất cũng dần lạnh xuống: “Nhà họ Lục các người không nên chết sao? Bắt vợ con tôi, ngay cả một bé gái năm tuổi cũng không tha, theo tôi thấy, ông ta chết chưa hết tội.”

“Có lẽ tôi hắn là nên ra tay với các người sớm, để lại cũng chỉ là tai họa.”

Ngữ khí của Vương Nhất bình tĩnh, như thể đang nói một chuyện bình thường vậy.

Ngay cả khi Lục Viên không tái phát bệnh tim, Vương Nhất cũng sẽ bóp gấy cổ ông ta.

Chẳng qua bệnh tim của Lục Viên tái phát, sẽ ít thê thảm hơn mà thôi.

“Hơn nữa, anh không nên hận tôi, nếu có hận cũng nên hận người phụ nữ phía trên kia.”

Vương Nhất chuyển đề tài, chỉ về phái Tử La Lan đang ở phía trên nói với Lục Kiệu.

Những lời này, lại càng chọc giận sát ý trong lòng Lục Kiện.

“Anh giết ông nội tôi, cũng không hối hận, một khi đã như vậy, vậy anh tìm chết đi!”

Anh ta điên cuồng gào lên, Lục Kiện đột nhiên lấy súng lục bên hông của vệ sĩ, chỉ về phía Vương Nhất.

Bùm!

Tức khắc, trong mắt tất cả mọi người đều là cảnh giác.

“Lục Kiệu, anh muốn làm gì, mau bỏ súng xuống!”

Hạ Lãm tức giận mắng Lục Kiệu.

Nhưng Lục Kiệu không những không bỏ súng xuống, ngược lại còn chầm chậm đi tới.

Trên mặt anh ta tràn ngập điên cuồng: “Vương Nhất, ông nội tôi đã chết, tôi cũng không còn gì nuối tiếc, giết anh, bái tế linh hồn ông tôi trên cao, đây là điều duy nhất tôi có thể làm cho ông ấy!”

“Không được…”

Lý Khinh Hồng lúc này đã ở bên phía họ Lý, ôm Vương Tử Lam thất thanh kêu lên sợ hãi.

“Càng lúc càng thú vị…

Tử La Lan rất hứng thú nhìn tình hình phía dưới, đúng lúc nhắc nhở: “Còn nửa tiếng nữa, mong các vị chú ý thời gian.”

Những lời này không thể nghỉ ngờ càng khiến mọi người thêm áp lực.

Thời gian bom nổ, còn nửa tiếng.

Mục Lang, Võ Sỉ cũng cảm giác được áp lực.

Ánh mắt Vương Nhất lạnh lẽo liếc Tử La Lan một cái, sau đó ánh mắt bình tĩnh nhìn Lục Kiệu.

Đây là lần thứ hai trong ngày, anh bị người khác dùng súng chỉ vào đầu.

Một người dùng sũng chĩa về phía anh là Hồng Giác Hải, đã chết rồi.
 
Chương 2057


Chương 2057

Anh bất đắc dĩ gật đầu với Lục Kiệu: “Anh sẽ không thật sự cảm thấy, dựa vào một khẩu súng có thể giết tôi chứ?”

Hai mắt Lục Kiệu nhìn chằm chằm anh, lắc đầu: “Tôi biết, chỉ dựa vào một khẩu súng không thể giết được anh, dù sao La đại sư của hiệp hội võ đạo cũng không phải đối thủ của anh.”

Vương Nhất không nói gì, chỉ nheo đôi mắt lại, đánh giá anh ta rất lâu.

Lục Kiệu không phải kẻ ngốc, đối với anh cho dù là súng ống cũng không có khả năng đối phó được với anh.

Đoàng!

Nhưng ngay sau đó, anh ta đột nhiên thay đổi hướng súng, nhắm ngay vào Lý Khinh Hồng đứng ở phía họ Lý.

“Anh không sợ súng, nhưng vợ anh thì sao?”

Hành động này, tất cả mọi người đều không ngờ tới.

Tức khắc, sắc mặt Lý Khinh Hồng tái nhợt.

Sắc mặt Vương Nhất cũng biến đổi, cả khuôn mặt đều trở nên vô cùng lạnh lùng.

Anh không ngờ được răng, ngay trước mặt anh, Lục Kiện còn dám làm tổn thương vợ anh.

Lý Thế Nhân đã bảo vệ Lý Khinh Hồng, Vương Nhất cũng yên tâm hơn một chút.

Ánh mắt anh trầm xuống: “Dưới tình huống này, anh còn cơ hội nổ súng sao?”

Lục Kiệu không nói gì, chỉ tiếp tục chĩa súng vào Lý Khinh Hồng.

Chẳng qua, súng anh ta cầm trong †ay, lòng bàn tay đã đầy mồ hôi.

Lý Thế Nhân chắc chăn là cao thủ, cho dù có lệnh của Tử La Lan, không thể ra tay, nhưng cũng có thể bảo vệ Lý Khinh Hồng.

Viên đạn căn bản không làm bị thương được Lý Khinh Hồng.

Nhưng chỉ cần Lục Kiệu còn cầm súng, mọi người đều không thể buông lỏng được.

Lực chú ý của mọi người đều tập trung trên người Lục Kiệu.

Ai cũng không nhìn thấy, một bóng dáng đang lặng lẽ tới gần.

Gã đi tới phía sau Lý Khinh Hồng, đột nhiên đẩy mạnh cô một cái!

Đột nhiên dưới tình huống không phòng bị, Lý Khinh Hồng bị đẩy ra ngoài, thân thể lập tức mất cân băng, lảo đảo lao về phía trước.

Vương Tử Lam trong lòng cũng ngã xuống theo.

“Tử Laml”

Cho dù có bị ngã, Lý Khinh Hồng vấn bảo vệ con gái mình.

Một chút biến chuyển này khiến Lục Kiệu chú ý.

Anh ta không chút do dự bắn một phát.

Đoàng!

Một viên đạn nháy mắt bắn ra từ nòng súng đen ngòm.

“Khinh Hồng!”

Sắc mặt Vương Nhất thay đổi, cả người theo bản năng nhào về phía Lý Khinh Hồng.

Lý Thế Nhân cũng không ngờ rằng sẽ có người ở phía sau đẩy mạnh Lý Khinh Hồng, sắc mặt cũng thay đổi.

Nhưng mà đã chậm.
 
Chương 2058


Chương 2058

Khi tất cả mọi người đều cho răng Lý Khinh Hồng chắc chăn sẽ chết, một bóng người cũng lao như điên về phía Lý Khinh Hồng.

Đúng là Vương Nhất, anh dùng máu thịt của mình, bảo vệ Lý Khinh Hồng chặt chẽ.

Phụt!

Cũng trong nháy mắt, viên đạn kia cũng xuyên thủng lưng Vương Nhất.

Một đóa hoa máu đỏ tươi nở rộ, máu tươi chớp mắt nhuộm đỏ vạt áo Vương Nhất.

Im lặng.

Bốn phía yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, không thể tin được một màn này.

Ai cũng không ngờ, Vương Nhất sẽ bảo vệ Lý Khinh Hồng như điên loạn.

Ngay cả Lý Thế Nhân cũng không ngờ tới, nhìn một màn này, yết hầu ông ta lên xuống, tựa như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vần nhịn xuống.

“Vương Nhất!”

Ngây ngốc nhìn vài giây, Lý Khinh Hồng lúc này mới phản ứng lại, ôm chặt bả vai Vương Nhất, vẻ mặt đầy hoảng loạn.

“Anh chảy máu, chảy nhiều máu quá…”

Nước mắt Lý Khinh Hồng cũng như ngọc trai rơi xuống, điên cuồng lấy khăn giấy ra lau cho Vương Nhất.

Nhưng cho dù có lau thế nào, cũng không lau sạch được, ngược lại càng chảy ra nhiều hơn.

Thậm chí còn băn lên mặt Lý Khinh Hồng.

Vương Nhất ôm Lý Khinh Hồng, cười nói: “Anh không sao cả, vết thương nhỏ không đáng lo.”

“Anh còn nói không đáng lo, đã chảy nhiều máu như vậy, sao anh còn muốn xông ra?”

Lý Khinh Hồng khóc đến nồi không nhìn ra dáng vẻ gì.

Nhìn Lý Khinh Hồng như vậy, tất cả mọi người nhìn nhau.

Mấy người Hạ Lãm, thậm chí đã quên mất kêu ra tiếng.

Từ khi nào, Lý Khinh Hồng lại thể hiện một mặt cảm xúc yếu mềm như vậy với người bên ngoài chứ?

Cũng chỉ vì Vương Nhất bị thương, mới có thể khóc thành như vậy.

“Ha ha ha…”

Phía sau truyền đến tiếng cười lớn của Lục Kiệu: “Họ Vương kia, quả nhiên Lý Khinh Hồng chính là điểm yếu của anh, tôi muốn nhìn xem, anh có thể ăn mấy viên đạn!”

Hai mắt Vương Nhất lạnh băng: “Anh cho răng, tôi trúng một viên đạn, thì không được nữa sao?”

Giọng nói vừa ra, Vương Nhất vậy mà chậm rãi đứng dậy.

ÔI Rõ ràng đã trúng một viên đạn, lại như thể người không sao cả.

Thấy một màn này, tất cả mọi người đều giật mình.

Lục Kiện cũng giật mình: “Anh… Anh sao lại không xảy ra chuyện gì?”

Người bình thường, khi trúng đạn, cho dù chỉ là bả vai cũng chẳng thể đứng dậy nổi.

Sao Vương Nhất lại chỉ như bị muỗi đốt vậy?

Vương Nhất lạnh lùng cười, cũng không nói gì.

Trên chiến trường anh bị thương nặng, vẫn có thể đỉnh thiên lập địa.
 
Chương 2059


Chương 2059

Đừng nói đến chỉ bị một viên đạn nhỏ nhoi bắn trúng vai.

Đối với anh mà nói, căn bản chẳng ảnh hưởng gì cả.

Ngay sau đó, hai mắt Vương Nhất bắn ra hai mũi nhọn: “Nổ súng với vợ con tôi, không ai cứu được anh đâu!”

Vừa dứt lời, một chân Vương Nhất hung tợn đá về phía Lục Kiệu.

Lực chân mạnh mẽ, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều thay đổi sắc mặt.

Nếu ai phải chịu một đạp này, chắc chắn sẽ bị đá chết tươi!

Lục Kiệu cũng sợ hãi, vừa định nổ súng, đột nhiên trên tay truyền đến một cơn đau đớn.

Sau đó đã mất đi cảm giác.

Vương Nhất nắm lấy cảng tay Lục Kiệu, bẻ mạnh.

Rắc rắc.

Gổ tay của anh ta bị bẻ gấy chín mươi độ, còn mơ hồ thấy được cả xương trắng.

MA.”

Hiện trường truyền đến tiếng kêu như giết lợn của Lục Kiệu.

Anh ta ôm lấy cánh tay bị gấy, súng lục xoảng một tiếng rơi xuống đất.

“Kết thúc rồi, nhà họ Lục, đã bị hủy diệt.”

Ngữ khí của Vương Nhất nhàn nhạt, ngay lúc chuẩn bị chấm dứt Lục Kiệu.

Vù vù vù…

Phía sau đột nhiên truyền đến một cơn gió sắc bén, đánh úp sau lưng Vương Nhất.

Vương Nhất căn bản cũng không định trốn, quay đầu đấm một quyền qua.

Bốp!

Bóng dáng kia loảng xoảng lùi lại mấy bước, kinh ngạc nhìn Vương Nhất.

Ánh mắt Vương Nhất hơi run rẩy.

Đó là một vũ khí chiến tranh.

Chăn một chiêu trí mạng cuối cùng của Vương Nhất, không phải ai khác mà chính là vũ khí chiến tranh của tổ chức quỷ quái.

Tất cả bọn họ đều là kết quả sinh ra của những thứ quỷ quái đã trải các loại thí nghiệm, một nửa là máy móc kim loại, một nửa lại là cơ thể sống.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ánh mắt Vương Nhất lạnh lẽo, nhìn chăm chăm những vũ khí chiến tranh đó: ‘Các người, cũng muốn nhúng tay vào sao?”

Thù với lũ quỷ quái này, anh đương nhiên Sẽ tìm thời gian phù hợp thanh toán, nhưng không phải bây giờ.

Còn Lục Kiệu, đã sợ tới mức không được, run rẩy trốn đến phía sau đám người, vẻ mặt hoảng sợ nhìn vũ khí chiến tranh kia.

“Cứu tôi, cứu tôi…”

Những người nhà họ Lục khác, vẻ mặt cũng đều nghiêm nghị, cảnh giác nhìn Vương Nhất và vũ khí chiến tranh.

Bọn họ rất rõ ràng, vũ khí chiến tranh cũng không phải đứng về phía bọn họ.

Đặc biệt là khi cỗ máy chiến tranh vừa xuất hiện, đã phong tỏa toàn bộ sân vận động, hơn nữa đã băn chết mấy người không tuân thủ quy tắc.
 
Chương 2060


Chương 2060

Vũ khí chiến tranh sẽ cứu Lục Kiệu, vậy thì nhất định là đã nghe lệnh của Tử La Lan.

“Khà khà, thực lực của anh quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nôi đủ để ảnh hưởng đến cân băng của trò chơi, nhưng tôi sẽ không hạn chế anh.”

Phía trên bỗng truyền đến tiếng cười của Tử La Lan.

Vẻ mặt cô ta mang ý cười nhìn Vương Nhất, ánh mắt kai tựa như đang nhìn một tác phẩm nghệ thuật.

“Tôi sẽ khiến những cỗ máy chiến tranh đó gia nhập cục diện, để lúc thích hợp duy trì cân băng, vừa lúc cũng có thể trải nghiệm tình hình ổn định của vũ khí.

Dứt lời, cô ta nhìn về phía nhà họ Lục: “Có thể sống sót hay không, phải xem tạo hóa của các người.”

Vừa dứt lời, mấy người Lục Kiệu hai mặt nhìn nhau, sắc mặt tái nhợt.

Tử La Lan đã nói rất rõ ràng.

Cô ta để những cỗ máy chiến tranh này gia nhập cuộc chiến, căn bản không phải nổi lên lòng tốt, cứ nhà họ Lục gì, mà là thử nghiệm tính năng của vũ khí chiến tranh.

Bằng một lần thực nghiệm.

Mọi người đều là chuột bạch.

Vương Nhất cười nhạo: “Thứ lỗi cho tôi nói thắng, những thứ vũ khí chiến tranh này, căn bản là chẳng thể dùng.”

Ánh mắt Tử La Lan trầm xuống, nhìn Vương Nhất nói: “Sao anh biết nó vô dụng?”

“Đây là thí nghiệm vĩ đại nhất, nếu phát minh này thành công, đủ để thay đổi vận mệnh thế giới!”

Trong mắt Tử La Lan mang theo cuồng nhiệt sâu thẳm, nói.

Vương Nhất không nói chuyện nữa, chỉ ngơ ngác nhìn những vũ khí chiến tranh đó.

Tiến bộ của con người cũng không rời khỏi chiến tranh.

Từ xưa đến nay, cho dù là nơi nào giành được thắng lơi, đều có thể mang đến phát triển vượt bậc.

Mà thứ thúc đẩy tất cả, chính là tiền.

Những vũ khí chiến tranh này nếu thật sự được nghiên cứu chế tạo thành công, tương lai có thể thay thế binh lính chiến trường tham chiến hay không, thay thế toàn bộ, trở thành một cỗ máy chiến tranh trên chiến trường sao?

Vậy sẽ thất sự là vũ khí sinh ra để giết chóc.

May mà những vũ khí chiến tranh này còn đang trong giai đoạn thử nghiệm.

“Không ai được phép coi thường vũ khí chiến tranh của tôi, giết hắn cho tôi!”

Tử La Lan chỉ vào Vương Nhất, ra lệnh cho vũ khí chiến tranh.

Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng!

Nhất thời, bốn phương tám hướng đều truyền đến âm thanh chấn động mặt đất.

Các vũ khí chiến tranh vốn đang trấn thủ ở các cửa ra vào của sân vận động, tất cả đều tập trung lại đây.

Số lượng dày đặc ước chừng phải hơn một trăm cô.

Mỗi một vũ khí chiến tranh thân hình đều cao lớn, một nửa là cơ thể sống, một nửa là kim loại chế tạo thành.

Phần nửa thân thể máy trang bị đủ loại kiểu dáng vũ khí lạnh từ đao, thương đến mâu, rìu.
 
Chương 2061


Chương 2061

Tất cả chúng đều lao về phía Vương Nhất, hào hùng sát khí.

“Vương Nhất!”

Thấy một màn như vậy, Lý Khinh Hồng như điên rồi, muốn chạy về phía Vương Nhất.

Nhưng đã bị Lý Thế Nhân giữ chặt lại: “Không thể qua đó! Nguy hiểm!”

Những gia tốc khác nhìn thấy những vũ khí chiến tranh này, cũng đều sợ hãi.

Một vài cao thủ của hiệp hội võ đạo, sắc mặt cũng nghiêm nghị.

Những vũ khí chiến tranh mang nửa thân kim loại này, dùng toàn lực đánh ra, đánh vào có thể bị rách da, mà khi vũ khí chiến tranh dùng một quyền đấm qua, khả năng sẽ chết tươi luôn.

Thế này thì phải đánh thế nào?

Bị rất nhiều vũ khí chiến tranh bao vây ở giữa, Vương Nhất căn bản không có bất kỳ sợ hãi nào, mà ngẩng đầu nhìn về phía Tử La Lan, hỏi.

“Các người nghiên cứu những vũ khí chiến tranh này là vì lý do gì?”

Tử La Lan cũng không kiêng dè chút nào: “Rất đơn giản, chúng ta đoán ra, chiến tranh tương lai, rất có khả năng sẽ sẽ trở về thời đại chiến tranh vũ khí lạnh.

“Vũ khí nóng có thể thay thế được thời đại vũ khí lạnh, nguyên nhân là ở con người, nếu biến binh lính thành những vũ khí chiến tranh toàn thân bọc sắt thép, vũ khí nóng không phải sẽ vô dụng sao?”

Nghe Tử La Lan nói xong, gần như tất cả mọi người đều theo bản năng lạnh cả người.

Không ngờ tới, người đàn bà này vân là một kẻ cuồng chiến tranh…

Thật ra, cô ta nói có vài phần đạo lý.

Thời đại vũ khí nóng súng ống có thể thay thế thời đại vũ khí lạnh, nguyên nhân rất lớn chính là phát minh ra thuốc súng.

Nếu thân thể có thể đao thương bất nhập, thời đại súng ống không phải sẽ vô dụng sao?

Trừ phi là vụ khí hạt nhân hạng nặng, nếu không lông tóc chẳng hao tổn gì.

Vương Nhất cười cười nói: ‘Lời này là vô căn cứ, bà thật sự cho rằng mớ sắt vụn này sẽ có tác dụng sao?”

“Vậy, thử xem?”

Tử La Lan cười lạnh một tiếng, sau đó ra lệnh: “Lên cho tôi!”

Âm ầm ầml Tức khắc, tất cả mọi người nhìn thấy, tất cả vũ khí chiến tranh đều lao về phía Vương Nhất.

Mấy trăm bóng dáng, trực tiếp bao phủ Vương Nhất.

Thậm chí không hề ra tay, chỉ đè ép xuống, đã bao phủ Vương Nhất rồi.

Bát Thấy một màn như vậy, sắc mặt tất cả mọi người tái nhợt, mở to hai mắt.

Đám người Hạ Lãm, Hồ Hoàng Việt gương mặt không thể tưởng tượng, không thể tin nhìn một màn trước mắt.

Thân thể Lý Khinh Hồng cũng mềm nhũn, ngã ngồi dưới đất, ngơ ngác nhìn một màn này.

Ai có thể ngờ được, trước mặt nhiều vũ khí chiến tranh như vậy, Vương Nhất sao có thể chịu một kích.

Bị vũ khí chiến tranh bao phủ, xác suất còn sống gần như bằng không!

Lục Kiệu cũng ngơ ngác nhìn một màn này, ngay sau đó, anh ta điên cuồng cười lên.

“Ha ha ha…”

“Đúng là không biết lượng sức mình, so với những vũ khí chiến tranh này sao, anh là cái rắm gì!”
 
Chương 2062


Chương 2062

“Còn muốn giết tôi! Tới đây đi! Tới giết tôi đi! Ha ha ha ha…”

Biết Vương Nhất bị vũ khi chiến tranh giết chết, Lục Kiện vui sướng mà cười ha ha.

Tử La Lan phía trên cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Không ai có thể khinh thường vũ khí chiến tranh của cô ta.

“Vậy thì như anh mong muốn.”

Đột nhiên, những vũ khí chiến tranh phía dưới đều truyền đến một âm thanh quen thuộc.

Nghe thấy âm thanh này, Lục Kiệu vốn đang cười to cũng như thấy quỷ, tiếng cười đột nhiên im bặt.

Ngay cả Tử La Lan cũng không thể tin nổi mà nhìn về.

Hô hô hô…

Chỉ nghe thấy một loạt tiếng động phá gió, cô ta theo bản năng quay đầu nhìn lại.

Một khối cánh tay đã trở thành một đống sắt vụn, như thiên thạch ném về phía cô ta.

“Cái gì?!”

Tử La Lan cũng đã chịu đủ kinh hãi, gương mặt đẹp cũng trăng bệch.

Đây rõ ràng là một nửa phần kim loại của vũ khí chiến tranh, vậy mà bị Vương Nhất xé thành hai nửa, rồi ném qua đây.

Bị kim loại ném đến, có lẽ là sống sờ sờ bị ném tới.

“Cẩn thận!”

Người đàn ông cách đó không xa vẫn luôn không nhúc nhích xuất hiện bên cạnh Tử La Lan, lôi cô ta ra.

Loảng xoảng!

Vị trí cô ta vừa đứng, ầm ầm sập xuống.

 

 

 

Chương 646 TÔI LÀ ẨN CHỦ Thang máy bị cánh tay kim loại kia đập rơi xuống, phát ra tiếng động inh tai nhức óc.

Không có thang máy, người đàn ông mặc áo choàng chỉ có thể đưa Tử La Lan đến chỗ cao nhất của khán đài.

Giờ Tử La Lan đã sợ tới mức mặt cắt không còn giọt máu, chỉ cần người đàn ông mắc áo choàng chậm thêm chút nữa thôi là cô ta sẽ bị đập chết.

Cảnh này khiến mọi người ấn tượng rất sâu đậm.

Hơn nữa theo ánh nhìn của mọi người, thấy Vương Nhất sừng sững phía trên gần đó, nhìn mọi người với ánh mắt hờ hững.

“Vương Nhất!”

“Ngài Vương!”

Lý Khinh Hồng, vượt qua những người khác, cũng rốt rít hét lên.

Vừa rồi khi tất cả các binh khí chiến tranh bao vây, mọi người đều cảm thấy Vương Nhất phải chết không nghi ngờ.

 
 
Chương 2063


Chương 2063

Sắc mặt Tử La Lan đen xì, không khó đoán, chắc cô ta cũng chạy trốn giữa chừng.

Lục Kiệu thấy cảnh đó cũng sợ đến mức hôn bay phách lạc.

“Sao… Sao anh không chết?”

Trên mặt Vương Nhất hiện lên nụ cười khinh thường: “Đống sắt vụn đó sao có thể khiến tôi bị thương được chứ?”

Vừa dứt lời, Vương Nhất đã buông người nhảy xuống.

Sau đó anh đi về phía Lục Kiệu.

“Chẳng phải anh để tôi giết anh sao, tôi sẽ làm như anh mong muốn.”

Giọng điệu Vương Nhất bình thản, bước nhanh về phía Lục Kiệu.

Thình thịch!

Lục Kiệu sợ tới mức ngồi lăn lông lốc dưới đất, liên tục lùi ra đằng sau.

“Đừng đến đây… Phu nhân, cứu tôi, cứu tôi!”

Lục Kiệu tuyệt vọng hét to, anh ta nhận ra từ ánh mắt Vương Nhất rằng anh thật sự muốn giết anh ta.

Nhưng chính Tử La Lan cũng rất sợ, cô ta nào có sức để quản người khác?

Răng rắc!

Vương Nhất trực tiếp bóp gấy cổ Lục Kiệu.

Tất cả quá trình đều vô cùng nhanh chóng, cứ như xảy ra trong chớp mắt.

Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại, cơ thể Lục Kiệu đã mềm oặt ngã xuống đất.

“Từ nay về sau, Giang Thành không còn nhà họ Lục!”

Tiếng nói bình tĩnh của Vương Nhất quanh quẩn vang vọng trong sân vận động, các gia tộc xung quanh nhìn nhau.

Hạ Lãm và Hồ Hoàng Viện nhìn nhau, không ngờ nhà họ Lục tranh đấu với họ gần nửa thế kỷ lại diệt vong như vậy?

Những người khác của nhà họ Lục cũng như thế, vẻ mặt họ ngây dại.

Thình thịch…

Thình thịch…

Thình thịch…

Sau đó họ tuyệt vọng quỳ xuống cúi đầu với Vương Nhất.

“Ngài Vương, chúng tôi không phải dòng chính của nhà họ Lục, kệ chuyện của họ, anh có thể buông tha cho chúng tôi được không…”

Vương Nhất liếc nhìn tất cả bọn họ, anh nói †o: “Tất cả các gia tộc, gia chủ từng ra tay với vợ và con gái của tôi, người nào tự sát, thì tôi mới buông tha cho gia tộc đó, nếu không, kết cục của nhà họ Lục chính là kết cục của các người!”

Rầm!

Những lời nói vừa ngôn cuồng vừa thẳng thắn này khiến cho sắc mặt những gia tộc từng ra tay với Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam đều trở nên xám tro.

Các gia tộc, gia chủ sợ đến mức nhũn cả người, chẳng lẽ họ phải lấy cái chết để chứng minh hay sao?

Lúc này, Tử La Lan đã trở lại bình thường, cô ta nhìn Vương Nhất với ánh mắt quái gở, nói: “Tôi mới có tư cách quyết định tất cả mọi người ở đây, anh chỉ may mắn tránh thoát được sự tấn công của cỗ máy chiến tranh mà thôi.”

Vương Nhất buồn cười nhìn cô ta: “Cô nghĩ răng tôi gặp may sao?”
 
Chương 2064


Chương 2064

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Sắc mặt Tử La Lan khó coi: “Anh phản ứng rất nhanh, ngay khi cỗ máy chiến tranh tấn công, anh đã né tránh, còn tiện tay phá hủy binh khí chiến tranh!”

Giọng nói Tử La Lan chứa đầy giận dữ, mồi một binh khí chiến tranh cần phải thí nghiệm rất nhiều lần mới có thể chế tạo thành công.

Ít nhất phải tốn khoảng trăm triệu mới có thể chế tạo được nhưng lại bị Vương Nhất phá hủy dễ dàng như vậy.

Sao Tử La Lan lại có thể không đau lòng được cơ chứ?

Vương Nhất cười: “Hay là cô bảo những binh khí chiến tranh đó tấn công tôi lần nữa thử xem, cô sẽ phát hiện ra chúng nhanh chóng báo hỏng thôi.”

“Anh nghĩ tôi không dám sao?”

Lúc này Tử La Lan đã giận đến mất lý trí.

Cô ta đang định ra lệnh cho cỗ máy chiến tranh khác tiếp tục tấn công thì người đàn ông mặc áo choàng bên cạnh giữ cô ta lại, chỉ đồng hồ cát đã thấy đáy.

Lúc này Tử La Lan mới tỉnh táo lại, cô ta nhìn Vương Nhất với ánh mắt lạnh lùng: “Mối thù này lần sau tôi sẽ trả đủ cho anh.”

Nhiệm vụ của cô ta là dụ Ẩn chủ ra.

Nếu không, cô ta làm to chuyện, bắt nhiều người làm con tin thế để làm gì?

Cô ta quay về dáng vẻ cười tươi lộ lúm đồng tiên như hoa, nhìn tất cả mọi người: “Sắp hết một tiếng rồi, các người vẫn chưa bắt được Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, cũng chẳng lôi được Ẩn chủ ra, Vậy các người nói tôi nên chừng phạt các người thế nào đây?”

Giọng nói của Tử La Lan vẫn dễ nghe như cũ, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy sát ý đậm sâu.

Râm!

Ngay lập tức, sắc mặt mọi người đều trở nên tái nhợt.

Nếu không tìm thấy Ẩn chủ trong thời gian quy định, cô ta sẽ kích nổ tất cả bom tại sân vận động này.

“Nếu không tìm thấy người mà tôi muốn tìm, vậy các người còn có tác dụng gì đâu?

Hay là… Tất cả chết hết đi?”

Tử La Lan từ từ lấy một chiếc điều khiển từ xa, trên mặt nở nụ cười tàn nhãn.

Lúc này trái tim mọi người đều giật thót.

Sắc mặt Mục Lang đen xì: ‘Cô đừng làm bậy, nơi này hoàn toàn chẳng có Ẩn chủ mà cô muốn tìm!”

Anh ta chắc chăn Ẩn chủ không có ở đây, thì sao có thể tìm thấy người đó?

Trong mắt Tử La Lan hiện lên một tia sắc bén: “Tôi nói có là có, chẳng qua các người không phát hiện ra mà thôi.”

Nói xong, cô ta liếc nhìn Vương Nhất với ánh mắt kỳ lạ.

Thật ra cô ta đã phát hiện ra người phù hợp, nhưng vẫn chưa chắc chăn.

Bắt nhà họ Lục và những gia tộc khác bắt Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam cũng chỉ để thử.

Nhưng dĩ nhiên Ẩn chủ không hề cắn câu.

“Chờ chút!”

Bõng nhiên Võ Si lên tiếng, ông ta nói với Tử La Lan: “Nếu cô kích nổ tất cả bom ở đây, vậy ít nhất vụ nổ cũng sẽ ảnh hưởng trong phạm vi một trăm dặm, chúng tôi chết vì vụ nổ, cô cũng thế. Vậy cô muốn chết cùng chúng tôi hay sao?”
 
Chương 2065


Chương 2065

Những gia tộc khác như bắt được cọng rơm cứu mạng, họ nhìn chằm chằm Tử La Lan.

Họ tình nguyện tin cô ta đang nói quá.

Nhưng Tử La Lan chỉ cười nhạt: “Các ông không cần lo chuyện này, chỉ cần các ông muốn thì kể cả bom nổ tôi cũng không chết.”

Âm ầm!

Cô ta vừa nói xong, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc và sợ hãi.

Khi bom nổ, cô ta sống sót như thế nào.

Ánh mắt Vương Nhất dừng trên người đàn ông mặc áo choàng đằng sau Tử La Lan.

Sắc mặt anh trở nên lạnh lẽo, người đàn ông mặc áo choàng này hẳn là ‘Dơi’ mà trước kia đối mặt với anh.

Dơi thật sự!

Anh nhớ mang máng, Dơi có thể bay.

Vương Nhất cười mỉa mai rồi nói Tử La Lan: ‘Cách mà cô nói chỉ e cũng phải nhờ người đẳng sau đưa cô rời khỏi đây đúng không?”

Gương mặt Tử La Lan cứng đờ, Vương Nhất nói vậy như xuyên thủng ý định của cô ta.

Thật ra, ngay lúc phát nổ, cô ta sẽ để con dơi đưa mình rời khỏi đây.

Dù sao mấy người bác Lâm đã bị cô ta vứt bỏ.

Ông ta đã gần hết giá trị lợi dụng, chờ xong việc này, ông ta sẽ hết tác dụng.

Tử La Lan không trả lời, chỉ nhìn mọi người nói: “Nếu các ông không tìm ra người mà tôi cần, vậy các ông cũng hết tác dụng.”

Vừa dứt lời, cô ta định kích nổ quả bom.

Trái tim mọi người đều nhảy vọt lên, thậm chí còn có người ôm chặt nhau.

Nếu bom nổ thì mọi người đều phải chết!

“Chờ chút!”

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Nhất với ánh mắt ngạc nhiên.

“Hả?”

Tử La Lan cũng nhìn Vương Nhất với ánh mắt kinh ngạc: “Anh muốn nói gì sao?”

Cô ta thấy Vương Nhất chậm rãi bước lên phía trước: “Tôi biết người cô muốn tìm ở đâu.”

Âm ầm!

Anh vừa nói xong, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Ngay cả Mục Lang, cũng nhìn anh đầy khó tin.

Anh nói là Ẩn chủ thật sự sao?

“Anh ta ở đâu?”

Vẻ mặt Tử La Lan vô cùng kích động.

Vương Nhất cười: “Tôi có thể nói cho cô, nhưng cô phải thả tất cả mọi người rời khỏi đây trước đã.”

Ngay lập tức ánh mắt Tử La Lan tối sầm: “Không thể nào!”

Nếu Vương Nhất lừa cô ta, vậy chẳng phải cô ta sẽ thất bại trong gang tấc hay sao?
 
Chương 2066


Chương 2066

Trên mặt Vương Nhất vẫn hiện lên nụ cười nhạt: “Anh chọn đường sống sao?”

“Mục đích của cô chỉ là để tìm người, không tiếc nổ chết tất cả mọi người có nghĩa là cô không quan tâm đến tính mạng của họ, với cô thì họ chẳng có chút giá trị nào.”

“Tôi không giống họ, tôi biết người cô muốn tìm, còn nhiều giá trị hơn, nên lấy hay bỏ, cô không biết chọn nên chọn cái nào ư?”

Nói đến đây, Vương Nhất nhìn cô ta với ánh mắt hài hước.

Quả nhiên, Tử La Lan im lặng.

Sắc mặt cô ta thay đổi liên tục như đnag do dự.

Cuối cùng, cô ta hỏi: ‘Vậy anh muốn chứng minh thế nào răng anh không lừa tôi?”

“Tôi không chứng minh được, cũng coi như tin tưởng nhau mà thôi, làm bất cứ điều gì đều phải chấp nhận nguy hiểm.”

Không ngờ, Vương Nhất lại nói như vậy.

Sắc mặt Tử La Lan càng đen hơn, cô ta nhìn chằm chăm Vương Nhất, định tìm kiếm manh mối trên người anh.

Nhưng tiếc rằng, Vương Nhất dầu muối không ăn, hoàn toàn chẳng có chút sơ hở nào.

Đúng như Vương Nhất nói, nếu không tìm thấy người cần tìm thì bắt cóc nhiều người như vậy cũng vô ích.

Lúc lâu sau, Tử La Lan đáp ứng yêu cầu của Vương Nhất: “Vậy được rồi, tôi thả họ.”

Cô ta vừa nói xong, mọi người đều cảm thấy kinh ngạc và vui mừng.

Con dơi đẳng sau Tử La Lan cũng giật mình nhìn cô ta.

Két kétI Cửa sân vận động mở ra, người các gia tộc lao ra ngoài như điên.

Bên ngoài có nhiều chiếc xe thiết giác, một nhóm người cầm súng chĩa vào trong.

“Đừng nổ súng, là chúng tôi!”

Thấy người dân trong sân vận động, họ cũng buông súng xuống.

“Vương Nhất…

Lý Khinh Hồng nhìn về phía Vương Nhất với ánh mắt lo lắng.

Thật ra cô ta không muốn Vương Nhất làm chuyện như vậy.

Cô ta là vợ anh nên cũng có ý muốn riêng.

Cô ta không muốn hy sinh chồng mình vì mọi người!

Nhưng cô ta chẳng giúp được gì.

“Đi thôi.”

Lạc Thanh Hiền túm mạnh Lý Khinh Hồng và Vương Tử lam kéo đi.

Thấy các cô đã rời đi, ánh mắt Vương Nhất trở nên mềm mại.

Nhưng nó nhanh chóng quay về lạnh lẽo.

“Như lời hứa, tôi đã thả tất cả mọi người, vậy nói cho tôi biết, Ẩn chủ đang ở đâu?”

Tử La Lan nhìn về phía Vương Nhất, hỏi.

Bác Lâm cũng vội chạy thoát ra ngoài, sân vận động to như thế chỉ còn một đống ngổn ngang và ba người Vương Nhất, Tử La Lan, cả con dơi.
 
Chương 2067


Chương 2067

Binh khí chiến tranh đứng bao vây xung quanh.

Cô ta thấy Vương Nhất khẽ cười, giọng điệu bình tĩnh nói: “Tôi chính là Ẩn chủ.”

Tôi chính là Ẩn chủ.

Tiếng nói bình tĩnh của Vương Nhất vang vọng khắp sân vận động hỗn loạn, một cũng lâu vẫn chưa tan biết.

Tử La Lan nhìn Vương Nhất với vẻ khó tin.

Anh là Ẩn chủ?

Sao có thể?

Nhưng người đàn ông mặc áo choàng đăng sau rất bình tĩnh, cứ như không hề bất ngờ.

Một lúc sau, bỗng nhiên Tử La Lan cười 1o.

Cười xong, trong nháy mắt nét mặt cô ta trở nên dữ tợn: “Anh đùa tôi sao? Sao anh có thể là Ấn chủ được?”

“Anh nói Ấn chủ, là người trộm danh tiếng của Ẩn chủ để tham gia đại hộ Bắc Cảnh đó hả?”

Giống con dơi, Tử La Lan cũng tận mắt thấy toàn bộ đại hộ Bắc Cảnh, cô ta biết trong đại hội này có một người lấy danh Ấn chủ bồng nhiên xuất hiện, vô cùng tài giỏi, anh ta đã quyết chuyến với Lý Thế Nhân rồi cuối cùng, lại vì họ mà trận đánh bị phá hủy.

Nhưng cũng không thể phủ nhận sự mạnh mẽ của ‘Ẩn chủ’.

Quả thật anh rất thích hợp làm người được chọn để làm Vật chứa, nhưng vẫn kém xa Ẩn chủ thật sự.

Vương Nhất lắc đầu, nụ cười trên mặt vân giữ nguyên: “Cô sai rồi, tôi không nói nhầm, tôi chính là Ấn chủ.”

“Cô sai người đi bắt Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam để dụ Ẩn chủ, thật ra đó là cách đúng đăn nhất.”

Nói đến đây, Vương Nhất vẫn không quên khen ngợi Tử La Lan: “Quả thật cô đã thành _ công, vì tôi chính là Ẩn chủ, Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam là vợ và con gái của tôi.”

Nghe đến đó, vẻ mặt Tử La Lan hơi ngạc nhiên.

Nếu vậy có vẻ Vương Nhất đúng là Ẩn chủ.

Nhưng Tử La Lan vẫn cảm thấy hơi khó tin.

Cô ta đã điều tra thông tin của Vương Nhất, anh ta chỉ là một đứa con ở rể mà nhà họ Lý không thèm nhận, sao có thể là Ấn chủ danh tiếng vang dội được cơ chứ?

Tử La Lan do sự một lúc lâu, sau đó nhìn chăm chăm Vương Nhất rồi nói tiếp: “Anh lấy chứng cứ ra tôi mới tin anh là Ẩn chủ.”

“Chứng cứ?”

Vương Nhất cười nhạt, sau đó tiện tay lấy một chiếc huy chương tỏa ánh sáng vàng rực rỡ từ trong ngực, cười nói: “Cái này được coi là chứng cứ không?”

“Huy chương bảo vệ đất nước…”

Ánh mắt của Tử La Lan và người đàn ông mặc áo choàng lập tức thay đổi, họ nhìn huy chương Vương Nhất đang cầm với ánh mắt khó tin.

Huy chương tỏa ánh vàng rực rỡ như được mạ vàng.

Đây là huy chương bảo vệ đất nước.

Chỉ có cống hiến quan trọng với đất nước mới được đặc cách trao tặng huy chương này.

Nửa thế kỷ trước có một người cũng có Huy chương bảo vệ đất nước, nhưng đó là một ông lão mà cả đất nước phải biết ơn.
 
Chương 2068


Chương 2068

Trong gần 50 năm qua, người đạt được Huy chương bảo vệ đất nước trẻ nhất trong lịch sử là Ẩn chủ của nước H.

“Anh thật sự là Ẩn chủ?”

Vẻ mặt Tử La Lan chấn động, có cái này cuối cùng cô ta cũng phải tin.

“Người này, cô chắc chắn sẽ biết.”

Vẻ mặt Vương Nhất ẩn chứa ý cười.

Ngay sau đó, anh lấy một chiếc mặt nạ kim loại rồi đeo lên.

Ngau lập tức, khí chất cả người Vương Nhất xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Cứ như thanh kiếm sắc bén rút ra khỏi vỏ, chấn động linh hồn người ta.

Ngay lập tức sắc mặt Tử La Lan thay đổi: “Là anh? Anh chính là Ẩn chủ, anh không lừa ai hết!”

Vương Nhất lại tháo mặt nạ, nhìn cô ta mỉm cười.

Lúc này Tử La Lan mới hiểu rốt cuộc mọi chuyện như thế nào.

Thật ra Vương Nhất đã sớm công bố thân phận là Ẩn chủ của anh với mọi người.

Chẳng qua, không ai tin, Ẩn chủ này là Ẩn kia.

Bất cứ ai lấy danh Ẩn chủ, họ đều coi như hưởng ké danh tiếng, lừa đời lấy tiếng.

Thời đại này là như vậy, có đôi khi anh nói sự thật nhưng lại chẳng có ai tin anh.

Người mặc áo choàng chẳng nói lời nào, chỉ nhìn Vương Nhất với ánh mắt bình thản.

Vương Nhất cũng thản nhiên liếc nhìn anh ta.

Không biết tại sao, Vương Nhất cảm thấy có một hơi thở quen thuộc từ trên người con dơi kia.

Cứ như họ đã biết nhau từ rất lâu về trước.

“Nói đi, các cô tìm tôi làm gì.”

Vương Nhất thu hồi ánh nhìn, rồi lại nhìn về phía Tử La Lan, hỏi.

Khi nói câu này, anh phóng ra một chút khí thế.

Bây giờ đã đến gaii đoạn đàm phán, mà đàm phán quan trọng nhất là khí thế.

Ở mặt này, Vương Nhất tự tin, anh chắc chăn không yếu hơn người khác.

Ánh mắt Tử La Lan nghiêm túc, nếu phải đối mặt với Ẩn chủ thật sự thì cô ta phải cẩn thận.

Cô cười: ‘Rất đơn giản, ‘Võng Lượng ‘ bọn tôi cũng không có ý xấu, trái lại chúng tôi đến đây để giúp anh giải quyết vấn đề.’ “Giải quyết vấn đề?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vương Nhất nheo mắt, nhìn cô ta với ánh mắt cảnh giác.

Tử La Lan cười, nói tiếp: ‘Mấy năm gần đây, chắc chắn anh đang tìm kiếm một người.”

“Người anh em tốt của anh, Tiêu Minh.”

“hH Nghe thế, ánh mắt Vương Nhất càng thêm tối đen, thậm chí sâu trong mắt còn có một tia sát ý lạnh lẽo.

Chuyện của Tiêu Minh vấn luôn là cái gai trong lòng anh.

Đây cũng là lý do tại sao anh hận tổ chức ‘Võng Lượng.

Lúc này Tử La Lan nhắc lại chuyện trước kia, như gợi lại sát ý của Vương Nhất.

“Cô thật sự nghĩ răng tôi không dám giết cô đúng không?”

Giọng điệu Vương Nhất lạnh lẽo, nói.
 
Chương 2069


Chương 2069

Trong lòng Tử La Lan sợ hãi, nhưng cô ta vân cười nói: ‘Đương nhiên không phải, tôi tin răng nếu anh muốn giết tôi thì kể cả thuộc hạ của tôi có ngăn anh thì tôi vẫn sẽ mất mạng.”

Vương Nhất không nói gì, chờ cô ta nói tiếp.

Tử La Lan cười, nói tiếp: ‘Nhưng anh sẽ không giết tôi vì chỉ có tôi biết Tiêu Minh đang ở đâu.”

“Anh ấy ở đâu?”

Ánh mắt Vương Nhất lạnh lẽo, anh hỏi.

Tử La Lan cười khanh khách: “Anh đừng vội, cứ từ từ nghe tôi nói đã.”

“Đầu tiên, tôi có thể nói cho anh, người anh em tốt của anh vẫn còn sống, vẫn còn đang sống rất hạnh phúc, anh ta cũng có một người phụ nữ để âu yếm…”

Nói tới đây, Tử La Lan liếc nhìn đống hoang tàn phía sau.

Ở đó có một người phụ nữ đang đứng sững sờ như một pho tượng.

Cô ta không nhúc nhích mà im lặng rất lâu.

Vương Nhất cũng không nói gì, chỉ cảm thấy xót thương cho Khương Nhã My.

Một người phụ nữ, chờ anh ta ba năm, nhưng cuối cùng kết quả lại như vậy.

Tử La Lan cười, nói tiếp: ‘Chỉ cần anh chấp nhận một yêu cầu của tôi là tôi sẽ lập tức cho anh nhìn thấy Tiêu Minh.”

Vương Nhất híp mắt nhìn cô ta: “Yêu cầu gì?

Tử La Lan cười nói: “Tham gia vào ‘Võng Lượng, trở thành đồng bọn của chúng tôi, như thế anh có thể gặp được Tiêu Minh.”

Aml Cô ta vừa nói xong, khí thế trên người Vương Nhất lập tức bùng bổ, anh nhìn cô †a với ánh mắt nguy hiểm lạnh lùng.

“Cô muốn chết sao.”

Nói đùa, anh hận Võng Lượng nhất, sao có thể tham gia Võng Lượng?

Chuyện này chẳng khác nào phản bội đất nước!

“Anh đừng vội, cứ nghe tôi nói hết đã.”

Tử La Lan cười lớn nói: “Võng Lượng chúng tôi có thể thay đổi tương lai của thế giới, bất cứ quốc gia nào không nghe theo đều sẽ bị hủy diệt.”

“Anh biết vụ án toàn nhà nổ mạnh mười năm trước chữ? Chính chúng tôi gây ra đó.”

Giọng điệu Tử La Lan bình tĩnh, cứ như đang kể một chuyện hết sức bình thường: “Nếu anh tham gia với chúng tôi, chúng tôi sẽ không hạn chế sự tự do của anh, anh vẫn có thể sống hạnh phúc với vợ và con gái mình, còn có thể gặp được Tiêu Minh, sao lại không làm cơ chứ?”

Vương Nhất không nói, chỉ lạnh lùng nhìn Cô ta.

Lời này của Tử La Lan nghe như mời chào nhưng thực chất lại là đe doạ.

Mối đe doạ rất rõ ràng!

Đồng thời Vương Nhất cũng rất ngạc nhiên, không ngờ vụ nổ toà nhà thế giới gây chấn động toàn cầu mười mấy năm trước lại là do Võng Lượng làm.

Việc làm này là để thể hiện sức mạnh của Võng Lượng đối với Vương Nhất.

Đây là tổ chức bí ẩn giàu có không ai địch nổi, thế lực trải rộng khắp thế giới.

Trở thành kẻ thù của tổ chức quốc tế thế này chẳng phải tự tìm cái chết sao?
 
Chương 2070


Chương 2070

Cho dù có là Ẩn chủ nước H thì cũng phải thần phục!

Sau đó nói cho Vương Nhất những lợi ích khi gia nhập Võng Lượng, dựa trên nền tảng không tước đi cuộc sống vốn có rồi cho lợi nhuận.

Vừa ban ân vừa đe doại Khiến người khác không thể từ chối!

Thấy Vương Nhất không nói gì, nụ cười trên mặt Tử La Lan càng thêm quái dị, cô ta hỏi: “Thế nào? Gia nhập vào tổ chức của chúng tôi không có hại gì với anh, chỉ có lợi, anh không có lý do gì để từ chối cả.”

Ánh mắt Vương Nhất lãnh đạm: “Các cô bắt đại ca của tôi tức là kẻ thù của tôi, tôi không làm được việc đầu hàng trước kẻ thù.”

Vì vậy Tử La Lan lại càng cười vui vẻ hơn: “Xem ra Ẩn chủ cũng là kẻ không có não!”

“Trên đời nào có kẻ thù vĩnh viễn? Chỉ cần có lợi ích thì không người bạn nào không thể kết!”

“Anh nói chúng tôi bắt đại ca của anh?

Đúng, chúng tôi đã bắt nhưng chúng tôi không làm hại anh ta, ngược lại bây giờ anh ta còn sống rất tốt.”

Tử La Lan nhìn Vương Nhất, nói: “Với anh ta thì đây là một cơ hội, một vận may, anh ta biết ơn chúng tôi là sự thật không thể chối cãi. Kết quả thế này anh và cô Khương có còn hận chúng tôi nữa không?”

Vương Nhất im lặng hồi lâu mới nói: “Đây chỉ là lời nói một phía của cô, tôi còn chưa được gặp Tiêu Minh làm sao tin được các cô?”

Tử La Lan bình tĩnh nói: “Anh không thể không tin, Lãnh Nhan – thuộc hạ của anh đã trở về tổ chức Võng Lượng, với cô ta mà nói, điều này cũng như trở về “nhà” của mình, nói lên răng cô ta cũng thấy Võng Lượng là nơi nuôi dưỡng, đào tạo cô tal”

“Nói thêm một điều nữa đi.”

Tử La Lan dừng một chút rồi nói tiếp: ‘Anh biết vì sao ba năm trước chúng tôi lại bắt Tiêu Minh đi không?”

“Vì sao?”

Vương Nhất nhướng mày hỏi.

“Bởi vì trong cả Ẩn Vu của nước H này chỉ có ba người là cậu, Tiêu Minh và Khương Nhã My là được chúng tôi ưng ý thôi.”

“Khi đó chúng tôi đã xếp thú hạng, thứ tự ưu tiên là anh, Tiêu Minh, Khương Nhã My’ “Nói cách khác mục tiêu tối ưu ban đầu của chúng tôi không phải Tiêu Minh, mà là… anh.”

Ánh mắt Tử La Lan bỗng chốc trở nên sâu thắm, cô ta nhìn chăm chằm vào Vương Nhất nói.

“151”

Vương Nhất rất ngạc nhiên.

“Đúng thế, tiềm lực của anh mới là vô hạn, chỉ là nhiệm vụ đó nên là do anh thi hành nhưng Tiêu Minh lại tình nguyện thay anh đi hoàn thành nên mới trở thành vật thế thân cho anh.”

Tử La Lan nói xong những lời này không chỉ Vương Nhất bị sốc mà Khương Nhã My đăng sau đống đổ nát cũng run rẩy kịch liệt, không thể tin được.

“Cho nên lần này các cô quay lại là muốn tôi gia nhập vào tổ chức của các cô?”

Vương Nhất nhìn cô ta bằng ánh mắt sắc bén, hỏi.

“Đúng thế”

Tử La Lan không phủ nhận: “Không chỉ tôi thấy tiếc mà đến thủ lĩnh của chúng tôi cũng cảm thấy tiếc, nếu là anh thì Võng Lượng sẽ không còn đối thủ nữa.”
 
Chương 2071


Chương 2071

Nói đến đây Tử La Lan đưa tay về phía Tử La Lan: “Nói nhiều như vậy, cũng đã bố trí rất nhiều rồi, mục đích của chúng tôi chỉ có một, đó là hoàn thành tâm nguyện chưa hoàn thành từ ba năm trước.”

“Đây là thành ý của chúng tôi, bây giờ phải xem anh lựa chọn thế nào.”

Tử La Lan chân thành nhìn Vương Nhất: “Gia nhập vào tổ chức của chúng tôi thì anh sẽ là Ẩn chủ của nước H, vợ và con gái anh hay Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam, sẽ không còn ai bắt nạt ức hiếp vợ con anh nữal”

Nghe đến đây, Vương Nhất lắc đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.

“Thứ cho tôi từ chối”

Nói bao nhiêu, lãng phí bao nhiêu nước bọt nhưng lại nhận được câu trả lời này, ánh mắt Tử La Lan bỗng trở nên u ám.

“Anh chắc chứ?”

Cuối cùng Tử La Lan thẹn quá hoá giận, trong giọng điệu cũng mang theo vẻ đe doa.

“Chắc chắn.”

Vương Nhất nhàn nhạt nói: ‘Ngày nào tôi còn là Ấn chủ của nước H thì sẽ lấy mình làm tấm gương sáng, quyết không đầu hàng trước địch!”

“Có ân báo ân, có oán báo oán, tôi có cách báo thù của mình chứ không phải gia nhập vào tổ chức của các cô.”

Giọng nói trầm thấp như thể thổi còi phản công, vang vọng khắp nơi này.

Khương Nhã My đăng sau đống đổ nát đã khóc từ lâu.

Cô ta căn răng thật chặt cố gắng không để mình khóc thành tiếng.

Vương Nhất nói không sai, yêu và hận bắt đầu từ cô ta thì cũng nên kết thúc từ cô ta.

Mặc dù đã biết được chân tướng, nhưng cô ta cũng phải đi tìm kết quả của sự thật.

Ánh mắt Tử La Lan hoàn toàn trầm xuống, còn loé lên một tia sát ý: “Anh từ chối tôi không sợ tôi cho nổ tất cả bom ở nơi này à?”

“Cô cứ thử đi?”

Vương Nhất nhìn cô ta bằng ánh mắt mỉa mai, giọng điệu ngông cuồng kiêu ngạo.

Nhưng Tử La Lan không ấn nút ngay.

Bom là con át chủ bài cuối cùng của cô †a, chưa tới lúc thực sự cần thiết thì cô ta không thể ấn.

“Nếu anh không đồng ý thì tôi chỉ có thể cho người đánh anh đến khi nào anh đồng ý thôi!”

Tử La Lan lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Vương Nhất bật cười: ‘Cô chắc chắn muốn chơi trò vũ lực với tôi chứ?”

Tử La Lan chế nhạo: ‘Anh vấn chưa biết định nghĩa thế nào là đối thủ mạnh rồi!”

“Vậy ư?”

Ý cười trên mặt Vương Nhất càng rõ hơn: “Ba năm trước Võng Lượng mất đi hàng nghìn tinh anh, các cô có biết những tỉnh anh đó đi đâu rồi không?”

Cơ mặt Tử La Lan co giật, cô ta nhìn Vương Nhất bằng ánh mắt hung dữ.

Điều này còn cần phải hỏi à?

Ba năm trước tuy họ thành công bắt được Tiêu Minh nhưng khi chuẩn bị rút lui thì bị một mình Vương Nhất chặn đánh.

Tổng cộng có ba nghìn tinh anhI Tất cả đều bị chôn vùi trong một hẻm núi Tên tuổi của Vương Nhất cũng vang khắp toàn thế giới.
 
Chương 2072


Chương 2072

Võng Lượng tổn thất nặng nề, cuối cùng dưới cơn thịnh nộ đã mời bát đại chí tôn từ khắp các nơi trên thế giới cùng tới nước H với ý định thực hiện ‘kế hoạch giết Ẩn’.

Vấn là Vương Nhất.

Một mình đứng trên đỉnh núi U Hằng nghênh đón.

Đại chiến ba ngày ba đêm, cuối cùng một mình Vương Nhất giết được hết toàn bộ bát đại chí tôn của thế giới.

Lúc này hung danh Ẩn chủ đã trở nên nổi tiếng khắp thế giới, ai ai cũng biết nước H đã có Ẩn chủ.

Chỉ cần Ẩn chủ ở nước H một ngày thì hoà bình của nước H có thể được đảm bảo.

Bây giờ Vương Nhất nhắc lại chuyện này chính là vạch trần vết sẹo của Võng Lượng.

“Giết cho tôi!”

Tử La Lan thẹn quá hoá giận, phẫn nộ quát lên với Dơi.

Đồng thời Tử La Lan còn đưa điều khiển từ xa điều khiển bom cho Dơi, khi nào ấn nổ bom do anh ta quyết định.

Nói xong Tử La Lan rời khỏi đây.

Nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người, Khương Nhã My đăng sau đống đổ nát cũng rời khỏi đây.

Cô ta còn có nhiệm vụ quan trọng hơn, đó là tháo dỡ bom.

Vương Nhất dùng đuôi mắt liếc nhìn bóng lưng Khương Nhã My, chiến trường bên ngoài đành giao cho cô ta.

Bên trong và bên ngoài phòng thể dục thực ra là một thể.

Vương Nhất phải ngăn Dơi nhấn bom để tranh thủ thời gian cho Khương Nhã My tháo bom.

“Anh chính là Dơi?”

Vương Nhất nheo mắt nhìn Dơi rồi hỏi.

Bốp!

Dơi không nói lời nào mà trực tiếp tung năm đấm vào mặt Vương Nhất.

Vương Nhất lập tức bị đánh bay.

“Đây là thực lực của Ẩn chủ à? Cũng chỉ có thế thôi!”

Giọng Dơi lạnh nhạt, bốn cợt.

Vương Nhất nhanh chóng đứng dậy, lau vết máu bên khoé miệng.

Anh không nói gì, chỉ nhìn Dơi với vẻ mặt lạnh lùng.

Từ Dơi, Vương Nhất cảm nhận được một luông dao động rất mạnh mẽ.

Cộp cộp cộp!

Phía sau lại vang lên tiếng bước chân nặng nề trầm thấp.

Những vũ khí chiến đấu cũng bao vây lại đây.

Vương Nhất lạnh lùng nhìn Dơi: ‘Các người chỉ biết lấy nhiều hiếp ít thôi à?”

Giọng Dơi khàn khàn, anh ta cười khẩy: “Anh không phải là Ẩn chủ của nước H sao? Ẩn chủ của nước H lấy một địch trăm, hắn là chuyện thường như cơm bữa chứ?”

Vương Nhất vẫn im lặng, mặc dù có thể đánh trả nhưng anh vẫn chỉ có thể chịu bị đánh.

Nếu cảnh này bị người ngoài nhìn thấy thì chắc chắn họ sẽ vô cùng kinh ngạc.
 
Chương 2073


Chương 2073

Cùng lúc đó, bên ngoài phòng thể chất đã có rất nhiều người vây quanh.

Đau phần là các gia tộc đến từ các thành phố khác nhau, họ tập trung bên ngoài phòng thể chất không một ai rời đi.

Họ đến vì đại học biên giới phía Bắc, trước khi có kết quả, họ không thể rời đi.

Bên ngoài, ngoài xe bọc thép trong chiến trường Giang Thành ra thì còn có một chiếc xe cấp cứu.

Những người bị thương đã được đưa tới bệnh viện.

Lý Mộng Đình cũng đã được khiêng lên xe cứu thương, có Lý Thiên Dương và Văn Bội Cầm đi cùng.

Lý Khinh Hồng giao Vương Tử Lam cho Lạc Thanh Hiền, sau đó bất chấp tất cả chạy về phòng thể chất.

Vương Nhất vẫn đang trong phòng thể chất, cô không thể đi được.

Cô phải ở lại với anh.

Cho dù chết thì cũng phải chết cùng nhau.

Nhưng có người đã kéo cô lại.

Nguy Thương Kiều lạnh lùng nhìn cô: “Nếu không phải ba cô bảo tôi không cho cô vào thì tôi cũng chẳng thèm để ý đến cô đâu!”

“Tránh rat”

Lúc này Lý Khinh Hồng không có thời gian tranh luận với bà ta, cô đẩy bà ta ra, tiếp tục xông vào.

Chát!

Nguy Thương Kiều tát mạnh vào mặt cô, phần nộ quát lên: “Cô làm loạn đủ chưa?

Khó khăn lắm mới thoát ra được mà cô còn định chui đầu vào chỗ chết nữa à?”

Thực ra bà ta chỉ mong Lý Khinh Hồng đi vào.

Nhưng Lý Thế Nhân đã ra lệnh không được cho cô vào.

Vì vậy dù bà ta ghét Lý Khinh Hồng đến mấy cũng phải giữ cô lại.

“Chồng tôi ở bên trong, anh ấy hy sinh thân mình để cứu tất cả mọi người ở đây, tại sao không có ai muốn đi vào cứu anh ấy?”

Lý Khinh Hồng đỏ mắt, điên cuồng gào thét.

Chỉ mới nói một câu mà nước mắt cô đã tuôn ra, trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng.

“Cho tôi vào!”

Cô cứ lao vào trong như một kẻ điên.

Bảo vệ ở cửa kéo thế nào cũng vô ích.

Lý Tuyết Nhi cũng ôm chặt cô, khóc lóc nói: Chị, vô ích thôi, phòng thể chất đã bị phong toả rồi, không vào được đâu!”

Lúc này Nguy Thương Kiều sải bước tiến lên: “Cô muốn biết tình hình của chồng cô đúng không? Tôi đi hỏi giúp cô!”

Nói xong bà ta chạy tới hỏi bảo vệ: “Có thể giúp tôi vào xem tình hình bên trong phòng thể chất được không, xem người tên Vương Nhất còn sống không?”

Bảo vệ gật đầu: “Chờ chút.”

Anh ta nhìn vào trong rồi nhanh chóng đi ra.

Anh ta lắc đầu: “Vô phương cứu chữa, thuộc hạ của Tử La Lan đang điên cuồng đánh hội đồng anh ta, bên cạnh còn có một vài vũ khí chiến đấu, anh ta sắp bị đánh chết rồi.”
 
Chương 2074


Chương 2074

“Thật không?”

Nguy Thương Kiều nghe vậy thì trong lòng mừng như điên.

Bà ta đi tới trước mặt Lý Khinh Hồng, nhìn cô từ trên cao xuống: ‘Gô đừng ôm hy vọng nữa, Vương Nhất sắp bị đánh chết rồi!”

Âm…

Dứt lời, Lý Khinh Hồng lảo đảo ngã xuống đất, cô không chịu nổi cú sốc này mà ngất đi.

Không biết bao lâu sau Lý Khinh Hồng mới từ từ tỉnh lại, phát hiện Vương Tử Lam đang ở bên giường nhìn mình với ánh mắt đáng thương.

“Mẹ, sao ba vấn chưa về…”

Cô bé uể oải không có tinh thân, đôi mắt to long lanh còn có chút sương mù, hiển nhiên là vừa mới khóc xong.

Lý Tuyết Nhi cũng buồn bã ngồi bên cạnh cô bé, không nói lời nào.

Chuyện Vương Nhất một mình ở lại cứu tất cả mọi người là rất vĩ đại, nhưng cũng rất khiến người khác cảm động.

Nhưng trên đời này, người dễ bị lãng quên nhất chính là người tốt.

Sẽ chẳng có ai nhớ đến họ cải Thậm chí nhiều người chỉ nghĩ đến mình, không ai nghĩ rằng Vương Nhất vẫn còn ở trong phòng thể chất, không ai nghĩ đến việc đi cứu anh.

Nghĩ đến chuyện trước khi hôn mê, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Khinh Hồng tái nhợt, toàn thân khẽ run.

Nguy Thương Kiều nói với cô rằng Vương Nhất sắp bị đánh chết trong phòng thể chất rồi, cô không chịu nổi cú sốc này nên đã ngất đi.

“Tuyết Nhi, chị hôn mê bao lâu rồi?”

Mặt Lý Khinh Hồng phờ phạc, cô đè nén nỗi buồn trong lòng lại rồi hỏi.

Lý Tuyết Nhi đáp: ‘Một tiếng rồi, đây là bệnh viện số ba Giang Thành, bệnh viện số một và số hai đều đã kín giường.”

Phòng thể chất phát nổ đổ sập, rất nhiều người bị thương dân đến việc bệnh viện quá tải.

Nhưng điều Lý Khinh Hồng quan tâm không phải điều này, cô im lặng cố gắng ngăn không cho nước mắt rơi xuống.

Đã một giờ trôi qua, tình hình trong phòng thể chất thế nào rồi?

Vương Nhất đã bị đánh chết chưa?

Vương Tử Lam cũng cảm nhận được điều gì, cô bé kéo nhẹ áo cô: “Mẹ, có phải ba sẽ không về nữa không?”

Lời nói của con gái khiến Lý Khinh Hồng không kìm được nữa, nước mắt cứ thế tuôn rơi.

Cô vừa khóc vừa gượng cười đáp: ‘Không đâu, ba có việc bận, sẽ về nhanh thôi.”

Con gái còn nhỏ, cô không muốn con biết tin ba đã không còn nữa.

Nhưng giấy không gói được lửa, đến cuối cùng chắc chăn Vương Tử Lam vẫn sẽ biết tin dữ này.

“Thật không ạ?”

Vương Tử Lam rụt rè hỏi, nắm chặt tay Lý Khinh Hồng thật chặt.

Cô bé đã năm tuổi, tuy vẫn nhỏ nhưng rất thông minh, từ khi mẹ hôn mê là cô bé đã nhìn ra một số dấu hiệu.

Lý Khinh Hồng gật đầu, bế Vương Tử Lam lên giường.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top