Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Báo Đen

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Báo Đen
Chương 120: 120: Bem Nhau


Tại một khu lớn của bến cảng, người đông như kiến đang hằm hè lẫn nhau.
Hồng Bang Hội áo đen, Bạch Ưng áo trắng.

Cầm đầu có Hồng Vũ Hưng, tóc hất ngược ra sau, ánh mắt cực kỳ sát khí.

Thư Kỳ khoác áo lông bên cạnh, nhếch môi nhìn phía đối diện.
Hoắc Long cùng các thân tín đang đứng trên cao nhất nhìn xuống, vụ này họ không nhúng tay, mà sẽ như trọng tài để phân chia thắng bại của hai đàn em dưới trướng.

Bách Tùng lo cho vợ, nhưng công tư phân minh, anh thấy Thư Kỳ nháy mắt với mình.

Đúng là đàn chị mà, cô ấy là phụ nữ mà chả biết sợ gì.

Bách Tùng biết vợ năng lực, nên điềm tĩnh đứng sau Hoắc Long quan sát tình hình.
Hoắc Long ném một lá cờ đỏ xuống, vừa chạm đất thì lập tức hai bên lao vào đánh nhau.

Vì cả hai bang đều buôn vũ khí, theo luật, họ không được dùng súng.
Thư Kỳ vẫn nhẩn nha giơ tay nhìn bộ móng mới cắt của mình.

Hồng Vũ Hưng đang bem nhau với tên thủ lĩnh Bạch Ưng.

Anh nắm lấy cổ hắn ném mạnh một cái, phủi phủi tay ngạo nghễ.


Tên kia vớ được một thanh gỗ liền bật dậy đánh lại.
Hồng Vũ Hưng cầm một thanh sắt rơi gần đó, hai người lại tiếp tục đấu nhau, đám đàn em cũng đang bem nhau ầm ĩ xung quanh.

Có một kẻ lao tới chỗ Thư Kỳ, ngay lập tức bị cô nhặt một viên đá dưới chân ném mạnh, chiếc áo của hắn bị viên đá lướt qua mà rách một đường dài.
Bách Tùng chỉ biết lắc đầu thở dài, Vu Thần thì thích thú nhìn, Phan Anh im lặng dửng dưng.

Mạc Nguyên ở bên nước ngoài không có mặt.
- Hồng Vũ Hưng khá đó!
Hoắc Long lên tiếng nhận xét.

Lần đầu anh thấy Hồng Vũ Hưng đấm đá, cứ nghĩ đối phương sẽ là kiểu điềm đạm hơn, thì ra cũng "chiến" lắm.

Ông trùm một bang thì nên như thế.
Hồng Vũ Hưng bị đối thủ đá mạnh vào bụng, liền ngã ra sau.

Thư Kỳ chạy tới, ném áo lông vào hắn, rồi cầm một mẩu gỗ bị gãy phi tới.

Mẩu gỗ nhỏ xíu nhưng ghim thẳng vào vai tên thủ lĩnh Bạch Ưng.
- Con đàn bà chết tiệt!
Hồng Vũ Hưng bị đạp mạnh nên lò dò đứng dậy, Thư Kỳ lao lên xử tên dám chửi mình.
Lợi thế của phụ nữ là phản xạ nhanh hơn đàn ông trong một vài tình huống, và Thư Kỳ tận dụng rất tốt.


Cô lách người ra sau, cầm một cây gậy thay kiếm, quật mạnh vào lưng kẻ kia làm hắn ngã nhào ra đất.

Tên thuộc hạ của hắn thì bị Hồng Vũ Hưng bẻ tay ra sau rắc một cái.
Vẫn là phải đích thân hai ông trùm thanh toán nhau mới công bằng, Hồng Vũ Hưng lấy đà nhảy qua đá thẳng mặt tên kia, rồi đấm liên tục làm hắn không kịp chống cự.

Không hổ danh là kẻ tự tay giết người hại mẹ mình lúc 20 tuổi.
Hai chị em nhà Devon bị đánh thuốc mê ngất lịm, nghe thấy ồn ào xung quanh, lúc này thuốc nhạt dần nên tỉnh lại.

Họ không biết đang có chuyện gì, trong container tối om.

Aochi mò mẫm sờ được Aogi, lắc lắc :
- Aogi, tỉnh lại đi.

Devon Aogi lúc này mới tỉnh, nhăn nhó vì cái tay đang bó bột lại bị va đập.
Hồng Vũ Hưng nắm lấy đầu tên thủ lĩnh Bạch Ưng:
- Người đâu?
- ...
Thư Kỳ nóng nảy đi tới cầm đầu hắn đập một phát xuống đất.
- Mẹ kiếp, mày giấu họ ở đâu?
Cô hét lớn, giọng rất bực bội.
Vu Thần bĩu môi nhìn sang Bách Tùng:
- Anh bị vợ bem phát nào chưa? Cứ ngỡ Liên Liên nhà em tính nóng như kem rồi mà vợ anh cũng ghê đó!
Bách Tùng nhìn Vu Thần:
- Cái miệng tem tém lại, cô ấy bem cậu trước đó.



 
Chương 121: 121: Đứt Dây


Aochi ngay lập tức nhận ra giọng người mình thích, là sát thủ, cô ấy rất thính.
Thư Kỳ đang nóng nảy nghe được tiếng huýt sáo.

Cô nhìn về phía container nhỏ cách đó một khoảng, nhìn sang em trai:
- Ở đó!
Ngay khi cô vừa đứng lên bước đi, tên trùm Bạch Ưng liền giật ngược chân cô lại làm cô ngã sấp mặt.

Bách Tùng hết hồn nhìn vợ, thấy Hồng Vũ Hưng dẫm chân nghiến tay tên đó dưới đất.
Thư Kỳ phủi phủi đầu gối, không nói nhiều, sút một phát mạnh tới mức làm tên đàn ông bay ra 2 mét.
Vu Thần tròn mắt nhìn sang Bách Tùng like một cái:
- Bà chị nhà anh "khoẻ" thật!!!!
Bách Tùng không thèm để ý Vu Thần đang hâm mộ bên cạnh, chỉ nhíu mày nhìn vợ mình.
***
Cảnh sát nhận được tin, nếu có Hoắc Long tham gia thì họ không dám dây vào, nhưng nay Hoắc Liên Bang không can dự, lại có Devon Aogi là tội phạm quốc tế.

Thế là một đoàn cảnh sát được điều tới cảng để dẹp loạn.
Bên Bạch Ưng có chi viện tới, muốn phải sống còn với Hồng Bang Hội để giành lại địa bàn.
Đang chuẩn bị lao vào bem nhau tiếp thì tiếng còi xe cảnh sát xen ngang.

Một đoàn cảnh sát được trang bị vũ khí tiếp cận, còn dùng loa cảnh báo:

- Các người hãy phối hợp với cảnh sát, chúng tôi chỉ nhắm tới tên tội phạm đang bị truy nã.

Các người đầu hàng sẽ được cảnh sát khoan hồng, chúng tôi sẽ không làm khó các người.
Tên trùm Bạch Ưng đã bầm dập tơi tả nhưng cười dị:
- Đám cảnh sát này coi thường tao quá.

Bố mày cóc sợ.
Hồng Vũ Hưng đưa tay lau vết máu ở miệng:
- Tiếp tục chứ nhỉ!
Hai người đàn ông kệ mặc xung quanh, lao tới vật nhau.

Thư Kỳ thấy cứ thế này sẽ mất thời gian, mà nếu để hai chị em Devon vào tay cảnh sát sẽ rất phiền, thậm chí là hết cứu.
Cô hét lên:
- Vũ Hưng!
Hồng Vũ Hưng đang ngồi trên người đối thủ đấm liên tiếp, tay đã dính đầy máu.
- ???
- Phải mang họ đi.
Container đã bị khoá chặt, cơ bản là người bên trong không thể ra được.

Thư Kỳ nhìn cuộn dây móc sắt, lại nhìn mấy chiếc oto ở hiện trường, hất hàm với em trai.
Chảy chung dòng máu có khác, Hồng Vũ Hưng hiểu ý chị.


Đấm nốt một cú rồi nhanh chóng tới cuộn dây sắt, mỗi người một móc, kéo mạnh tới chỗ container rồi móc vào hai góc.
Hoắc Long thấy tình hình đã rối, ra lệnh cho người của mình rút lui.

Bách Tùng nhìn vợ, căn dặn thuộc hạ gì đó.
Người ta thấy hai chiếc xe oto đen sì kéo theo một thùng container nhỏ phi ra khỏi mớ hỗn loạn ở bến cảng.

Đám cảnh sát cũng ngơ ngác không ngờ tới việc này, lập tức lên xe đuổi theo và bắn liên tục vào hai chiếc xe kéo theo tội phạm bỏ chạy.
Đám thuộc hạ của bang Bạch Ưng cũng lái moto đuổi theo.

Chị em nhà họ Hồng giờ bị hai thế lực đeo bám.
Thùng container bị lê trên nền đường tạo ra âm thanh rợn óc, chị em nhà Devon ở trong bị lắc cho thê thảm.
Do còn vướng dây kéo, đến khúc cua, cả thùng container bị giật mạnh lật ngược.

E là có kéo được theo thì người bên trong cũng ngỏm mất.

Đuổi giết như này làm loạn cả con phố, những nơi ven đường bị thùng container va vào cũng tan hoang cả.

Cảnh sát còn cho người bắn tỉa từ các toà nhà bên đường vào hai chiếc xe.
- Lên cầu!
Thư Kỳ hét sang xe bên cạnh, lập tức hai xe cùng tăng tốc kéo lê thùng container lên cầu.

Va vấp quá nhiều, chiếc dây móc ở xe Thư Kỳ bất ngờ đứt, xe Hồng Vũ Hưng mất đà, không đủ sức bị thùng container giật ngược lại, xoay một vòng toé lửa rồi cả hai cùng va vỡ thành cầu tạo một chấn động lớn, lao thẳng xuống sông.

Con sông này rất rộng và sâu.

Thư Kỳ phanh xe cháy lốp, sợ hãi ra khỏi xe nhìn xuống dưới, cả xe và thùng container đều chìm dần.

 
Chương 122: 122: Cứu Vợ Cứu Người


Mẹ kiếp.
Thư Kỳ gào lên, xe cảnh sát cũng dừng lại nhìn hiện trường rồi gọi về trụ sở.

Đám người Bạch Ưng không muốn dây vào cảnh sát bèn tản mát rồi mất hút.

Cảnh sát nhìn Thư Kỳ không dám bắt, vì Thư Kỳ không chỉ là người lãnh đạo ở Hồng Bang Hội, mà cô ấy cũng có liên quan tới Hoắc Liên Bang.

Hoắc Liên Bang lại là giới hạn của cảnh sát.
Ở dưới sông, một đội đã được Bách Tùng giao phó mặc đồ lặn và hành động.

Trước khi tới cảng, anh đã lo cho Thư Kỳ, quan sát hết địa hình xung quanh khu vực tranh đấu, thậm chí lo xa mà cho người phân bố khắp các ngóc ngách, cả dưới gầm cầu, vì sợ nếu Thư Kỳ có làm sao thì kịp thời ứng cứu.

Anh không dùng danh nghĩa Hoắc Liên Bang, mà với danh nghĩa là chồng cô ấy.

Chồng cứu vợ là lẽ đương nhiên.
Không ngờ phải dùng tới thật, nhưng là cứu người khác.

Hồng Vũ Hưng thoát được khỏi xe, bơi tới chỗ thùng container nhưng bất lực.

Lại đúng lúc thấy đám người mặc đồ lặn xuất hiện.

Anh hơi lo, nếu là người của cảnh sát thì cứu được Aochi và Aogi ra khỏi mặt nước xong họ cũng bị tống vào tù và xử tử.

Nhưng mấy người đó lại gật đầu với anh, rồi ra hiệu cho anh bơi lùi lại để phá thùng.

Hồng Vũ Hưng chịu không nổi, phải bơi lên mặt nước lấy không khí.
Thư Kỳ nhìn thấy em trai ngóc đầu lên thì lòng nhẹ đi một chút.


Vẫn còn hai người kia nữa.

Cô rối tung lên sai người của mình xuống cứu thì thuộc hạ ghé tai nói nhỏ gì đó.

Lúc này mới thở được một hơi nhẹ ra.

Đám người của Bách Tùng âm thầm đưa hai chị em Devon bất tỉnh vào phía gầm cầu rồi nhanh chóng đưa đi trước khi cảnh sát phát hiện.

Hồng Vũ Hưng cũng được thuộc hạ đưa về, Thư Kỳ lườm mấy tên cảnh sát rồi lập tức rời đi.
Cảnh sát chậm chạp cử người lặn xuống thì không còn gì, chỉ còn thùng container trống trơn dưới đáy sông.

Hồng Vũ Hưng vừa về biệt thự liền bị cảnh sát tới hỏi thăm, anh dửng dưng nói không biết gì.
Hai chị em song sinh được đưa về một biệt thự khác của Bách Tùng.

Phong cách làm việc của Hoắc Liên Bang có khác, một đội y tế đã chờ sẵn.

Chỉ đưa về đây thì đám cảnh sát mới không dám làm phiền.

Thấy Thư Kỳ lành lặn xuất hiện, Bách Tùng ôm cô một cái.

- Em làm anh lo quá!
- Cảm ơn anh.

Em không sao rồi!
Anh buông vợ ra, rồi nhìn mấy bác sỹ đang cấp cứu cho hai cô gái Nhật Bản.


- Họ có chết không?
- Chưa biết, lúc vớt lên đã sơ cứu rồi, nhưng vẫn bất tỉnh.

- Em sẽ không tha cho đám Bạch Ưng.
- Hoắc Long đã xử lý rồi.

Bên đó đã thua kèo, em không cần bận tâm nữa.

Lát sau Hồng Vũ Hưng mặt bầm tím cũng tới, nhìn hai người bệnh lòng xót xa.

Mới đêm qua anh còn lăn lộn với Devon Aogi tới gần sáng, thế mà giờ cô ấy không khác gì cái xác im lìm cả.

Giây phút này, Hồng Vũ Hưng nhận ra tình cảm của mình không chỉ dừng lại ở mức tình một đêm.

May mắn, Devon Aogi bỗng cử động, rồi ho một cái, một ít nước trong miệng trào ra.

Vài phút sau, Devon Aochi cũng mở mắt.

Thần giao cách cảm của những cặp song sinh đúng là không thể đùa được, lại lần nữa họ cùng nhau tỉnh lại.

Aogi thấy Hồng Vũ Hưng thì nhìn không nói gì.

Cô cũng quá mệt để cất lời.

Còn Aochi thấy Thư Kỳ, vẫn cố nở một nụ cười yếu ớt.

Bên này, Khả Ni nghe tin cũng sốc vô cùng.

Tiểu Thiên tình cờ nghe được, đòi mẹ dẫn đi gặp cô xinh đẹp, thế là cô cũng dắt con trai tới đó xem sao.

Hôm sau, người ta còn thấy Tiger LK cũng có mặt.

Địa bàn của Hoắc Long giờ như cái chợ, thập cẩm các bang phái mà chỉ xoay quanh hai cô gái sinh đôi kia.



 
Chương 123: C123: Thể dục


Bên Bạch Ưng cay cú vì bị thua kèo, vừa không bắt được Devon Aogi, vừa bị Hoắc Long kìm chặt hơn ở khu vực Châu Á, thực sự không cam tâm. Tên thủ lĩnh muốn móc nối với một thế lực bên Châu Âu để bật lại Hoắc Liên Bang và giành lại địa bàn chỗ Hồng Bang Hội.

Hắn cho người nổ tung kho hàng của Hồng Vũ Hưng. Có điều hắn thật ngu ngốc, Hoắc Long là ai chứ? Đã vậy, Tiger LK đang ở đây!

***

Hoắc Long ôm vợ đang ngồi trên đùi mình, tay gõ gõ vài cái trên mặt bàn kêu cộc cộc.

- Về vụ nổ kho hàng nhà họ Hồng sao?

- Ừm, giang hồ nghĩ Hoắc Liên Bang thiên vị thông gia nên ghim chặt băng Bạch Ưng để làm khó. Vốn chuyện này chúng ta đứng ngoài rìa. Nhưng có kẻ lại dám manh động, hắn đã coi thường chúng ta. Dù Hoắc Liên Bang không buôn vũ khí thì vẫn là quản lý ở đây, vuốt mặt phải nể mũi. Luật vẫn là luật phải tuân theo.

- Easy, phạm luật thì cho hắn bay màu thôi!

- Dứt khoát nhỉ!

- Đã chơi thì phải theo luật. Em không bao giờ triệt đường ai, nhưng không biết điều thì chịu.

- Có tin bên Bạch Ưng đang móc nối với một băng Châu Âu. Anh còn phải xem bên đó là thế lực nào để đối phó.


- Hỏi Tiger LK!

- Chúng ta không kém cỏi tới mức phải đi hỏi kẻ khác. Mạc Nguyên ở bên đó đang điều tra, nhanh thôi!

Khả Ni cười một cái, Tiger là trùm Châu Âu, hỏi một câu là xong, nhưng ai cũng có uy nghiêm của mình. Cô luồn tay vào áo chồng, nghịch ngợm khắp bụng và ngực làm Hoắc Long nhíu mày:

- Em có biết em đang khơi dậy thứ gì không?

- Biết, nào, em sẽ giúp anh bớt căng thẳng.

Khả Ni càng ngày càng bạo, đang ở thư phòng của chồng, còn ngồi ở bàn làm việc mà cô cũng gạ gẫm công khai thẳng thắn như vậy. Cơ mà ai mà chịu nổi chứ, Hoắc Long thì nghiện vợ, có khi còn ghen tị với con trai nữa.

Cô vừa cởi áo Hoắc Long ra, anh ngồi ghế, cô ngồi trên đùi ôm anh, hai người đang trên đà vào việc thì Tiểu Thiên đẩy của đi vào, tay còn ôm con gấu bông.

- Bố ơi con không thấy mẹ!

- Hả? Con không ngủ tìm mẹ làm gì?

- Ơ, mẹ ở đây à! Sao bố không mặc áo vậy? Bố lại bế mẹ rồi.


Khả Ni vội vàng chỉnh lại áo mình:

- Bố và mẹ tập thể dục, bố con hơi nóng nên cởi áo ra ấy mà. Nào, mẹ sẽ ngủ cùng con nhé.

- Thôi, bố mẹ tập thể dục tiếp đi. Con sẽ tự ngủ vậy. Con chào bố mẹ ạ.

Cậu nhóc hơn 4 tuổi lại dụi mắt ôm gấu bông ra ngoài. Nhìn con lễ phép hiểu chuyện Khả Ni lại không nỡ, nhìn đồng hồ mới hơn 8h tối, hơi sớm nên có lẽ Tiểu Thiên hơi khó ngủ.

Cô định đứng lên để về phòng dỗ con, lại bị Hoắc Long giữ chặt.

- Em không thể đem con bỏ chợ được.

- Kia mới là con anh đó! Con ngủ thì em lại qua chỗ anh.

Khả Ni vẫn muốn dỗ con, Hoắc Long cũng đứng lên, nhưng là giữ cô lại, rồi tiện tay chốt cửa.

- Lớn rồi, phải sinh thêm em cho con trai chúng ta thêm bận rộn thôi.

Anh nghênh ngang vác cả người Khả Ni lên vai, rồi đặt cô ngồi trên bàn làm việc, hai tay rắn rỏi tách hai chân cô ra.

Khả Ni ngả người chống hai tay ra sau, cửa đã chốt nên cô cũng yên tâm hơn hẳn, thả lỏng đón nhận tình yêu của chồng mình.

Tưởng Hoắc Long sẽ làm nhanh để cô còn đi dỗ con, ai dè anh làm cô vặn vẹo đủ kiểu, lúc xong thì đã muộn, Khả Ni ghé qua phòng của con, thấy Tiểu Thiên đã ôm gấu ngủ ngon lành.

Hoắc Long vừa xong việc với vợ thì nghe tin Tiger LK mò đến. Đã khá muộn, xem ra Tiger còn nóng lòng hơn anh nhiều.
 
Chương 124: C124: Tỏ tình hay dụ dỗ


Tôi tới muộn thế này có phiền không?

- Biết phiền mà vẫn tới? Giờ là hợp lý, cậu đến sớm hơn mới là phiền!

Tiger LK không hiểu lắm, ngồi xuống sofa là đi luôn vào vấn đề chính:

- Tôi ghim băng bên Châu Âu rồi. Sao thoát khỏi tai mắt của tôi chứ.

Hoắc Long đứng xỏ tay túi quần nhìn ra ngoài sân biệt thự rồi cong môi cười:

- Cậu đâu liên quan gì ở đây, vì Devon Aochi sao?

- Vụ này có người tôi thích, là có liên quan rồi!

- Quả là thích thật. Devon Aochi thật cố chấp, rõ ràng có thể dựa hơi cậu, thế mà vẫn từ chối.

- Anh giải quyết nốt bọn Bạch Ưng, hay để tôi?

- Nếu cậu muốn tự làm thì đã không tới đây!

- Thì địa bàn của anh mà, sao tôi lấn lướt chủ nhà được.

- Cậu dần biết "chơi" rồi đó.


Hoắc Long nhìn Tiger cười một cái sắc lẹm. Mấy năm trước Tiger còn muốn cho Hoắc Long đăng xuất, giờ lại ngồi đây dĩ hoà vi quý đến vậy.

- Về đi, mai là êm xuôi. Thực ra Hồng Bang Hội có năng lực tự xử lý, nhưng tôi cũng sẽ giải quyết kẻ phạm luật trên địa bàn của mình.

Tiger LK nhìn Hoắc Long một cái, không nói lời nào, gật đầu rồi đứng lên đi về.

Ngay trong đêm đó, bang Bạch Ưng bị Hoắc Liên Bang dí tới tận hang ổ. Hồng Vũ Hưng muốn trả đũa, cũng tìm tới nơi thì thấy tan hoang, tên thủ lĩnh bị đám người Hoắc Liên Bang giữ chặt.

Hoắc Long cho người bàn giao tên đó cho Hồng Vũ Hưng tiếp tục làm việc. Hoắc Liên Bang thị uy thế là đủ rồi, không cần phải tự tay dính thêm máu.

Gần sáng, Hoắc Long nhận được tin nhắn của Hồng Vũ Hưng:

"Cảm ơn!"

Hoắc Long ôm vợ trong lòng đang yên giấc, lướt nhìn điện thoại đăm chiêu với tin nhắn có phần cụt ngủn, bất giác cười rất nhẹ. Anh bỗng có tính toán của riêng mình.

***

Ở biệt thự của Bách Tùng, chị em nhà Devon biết mình liên lụy chị em nhà họ Hồng quá nhiều.

Thư Kỳ không ở đây nhưng Bách Tùng lại tới gặp Devon Aochi.

- Cô khoẻ hơn chưa?

Lần đầu tiên Aochi tiếp xúc với chồng của người mình thích.

- Cảm ơn hai người, tôi và Aogi đều khoẻ hơn rồi. Chúng tôi có thể làm gì để báo đáp đây?

Devon Aochi luôn muốn trả ơn người giúp mình, cô nói y như lần trước nói với Hoắc Long.

- Cô muốn làm việc cho Hoắc Liên Bang không? Chính xác là làm việc cho ông chủ của tôi!

- Hoắc Long? Anh ta từng nói không muốn liên quan tới chúng tôi mà.

- Tình thế thay đổi rồi. Tuy nhiên do cô tùy ý quyết định.

Nếu làm việc cho Hoắc Liên Bang, thì cũng coi như có cơ hội báo đáp Bách Tùng. Làm việc cho Hoắc Long, thì chính là báo đáp ơn tha mạng lần trước. Ở lại nơi này, cũng sẽ có cơ hội để báo đáp chị em nhà họ Hồng. Aochi đã có đáp án cho mình, nhưng vẫn nhìn đối phương:

- Tôi có thể bàn với Aogi không, con bé luôn song hành với tôi. Tách ra sẽ phải tính toán kĩ lưỡng.


- Hoắc Long nói Aogi cũng có thể!

- Cho tôi 2 ngày!

- Được!

***

Cùng lúc đó, Aogi gọi điện cho Hồng Vũ Hưng.

- Vũ Hưng?

Anh hơi bất ngờ khi Aogi gọi tên mình thân mật như vậy. Từ lúc tỉnh lại thì giờ hai người mới nói chuyện.

- Ừm!

- Tôi có thể làm gì cho anh?

- ....

Thấy đối phương không đáp, Aogi giải thích thêm:

- Có ơn tất báo. Tôi không thích mang nợ ai.

- Ở lại làm người của tôi!

Aogi không ngờ Hồng Vũ Hưng lại nói chuyện này. Cô nhàn nhạt đáp:


- Đã là người của anh!

- Khác nhau, sau này vẫn sẽ là người của tôi!

- Tôi giết tên cầm đầu tổ chức sát thủ cũng vì muốn rửa tay gác kiếm, không muốn thuộc sở hữu của ai.

- Ở chỗ tôi cô không cần giết ai nữa.

- Anh muốn tôi là công cụ để thoả mãn bản thân?

Devon Aogi chưa nghe được câu trả lời, nhưng cô lại cảm giác bên kia đang cười.

- Hồng Bang Hội đang trống ghế bà chủ. Cô muốn ngồi không?

- ..... Anh, đang tỏ tình, hay là dụ dỗ tôi?

- Cả hai!

- Anh mới là khắc tinh của sự lãng mạn.

- Không vội, suy nghĩ đi!

Aogi không đáp, cúp máy nhưng lại cười cười. Rất hiếm khi người ta thấy Aogi cười trong trẻo không chút sát khí nào như vậy.
 
Chương 125: C125: Chốt kèo


Aochi!

- Aogi!

Hai chị em cùng lên tiếng, họ bối rối nhìn nhau:

- Chị nói trước đi!

- Hoắc Long muốn chị làm việc cho anh ta.

- Hồng Vũ Hưng muốn em ở lại.

- Em và cậu ấy có chuyện gì à?

- Không có gì, chắc thấy tài năng của chúng ta mà thôi. Chị đồng ý?

- Chưa, chị muốn nói với em đã. Em thì sao?
. Cop‎ qua‎ cop‎ lại,‎ t?ở‎ lại‎ t?a?g‎ chí?h‎ ﹢‎ t‎ ?‎ u‎ m‎ t‎ ?‎ u‎ ?‎ ?‎ ?﹒?N‎ ‎ ﹢


- Nếu chị dưới trướng Hoắc Long, em dưới trướng Hồng Vũ Hưng, chúng ta có thể yên ổn ở đây, cũng không lo phải tách nhau ra. Họ không thù địch, chúng ta không lo đối đầu.

- Sao nay em dễ tính vậy? Chắc không đơn giản là không có gì chứ.

- Nghĩ thoáng chút. Hồng Vũ Hưng nói em không cần giết ai nữa. Thế cũng là rửa tay gác kiếm rồi.

- Nghề của chúng ta là giết người, cậu ấy lại bảo em ở lại mà không cần giết ai nữa. Nghe thật vô lý. Không lẽ, em và cậu ta có tình ý?


- Đâu có!

Aochi hôm rời khỏi biệt thự đã giúp Aogi thay áo do tay em gái vẫn bó bột, cô nhìn thấy vết ở phía sau cổ và vai rất giống vết hickey, nhưng cô không để tâm lắm, nghĩ có lẽ do bị thương để lại. Giờ thấy nghi nghi, có vẻ là thật.

- Đừng làm gì quá phận!

Cô nhắc nhở em gái, dù họ được cứu hết lần này đến lần khác, nhưng suy cho cùng, đã là hắc bang thì không đơn giản, vẫn phải thận trọng và giữ mình.

- Chốt kèo???

Aogi nhìn vào mắt chị, nhận được một cái gật đầu, lòng có chút mừng thầm nhưng mặt vẫn dửng dưng.

- Đợi vài hôm rồi trả lời. Cho họ biết chút cảm giác chờ đợi.

Devon Aochi cười khẩy một cái, Aogi đôi khi tính cách cũng kì lạ lắm.

***

Hồng Vũ Hưng dập điếu thuốc, nhìn Thư Kỳ phân vân mãi mới cất giọng:

- Chị thấy chị em nhà Devon thế nào?

- Thế nào là thế nào? Cụ thể?

- Devon Aogi ấy!


- Em và cô ấy đấu khẩu suốt, đâu lạ gì mà còn hỏi.

- Mỏ hỗn thế, làm em dâu chị được không?

- V~~~, cái gì vậy Hưng?

- Thú vị mà!

- Ừm, nói sao nhỉ! Aochi là bạn chị, nên chị không coi Aogi là người ngoài.

Hồng Vũ Hưng cười tủm tỉm, coi đó là sự công nhận của Thư Kỳ. Cô ấy cũng cười với em trai:

- Vừa gặp đã yêu?

Nếu vừa gặp đã yêu, thì chỉ có thể là Khả Ni mà thôi.

- Đấu khẩu nhiều, nên không có lại thấy thiếu!

Thư Kỳ phì cười, ném cho em trai một mẩu thuốc khác.

- Không đùa đâu đấy, nếu quyết định rồi thì phải lo cho người ta. Aogi vẫn là tội phạm đó!

Hai người có lo lắng Hồng lão gia sẽ phản đối, nhưng Hồng Vũ Hưng không quan tâm ý kiến của bố lắm. Chỉ cần Thư Kỳ thấy được thì chính là được. Tình cảm giữa bố con nhà họ Hồng khá nhạt nhoà, có lẽ do mẹ đã mất, nên gia đình cũng trống vắng không quá đầm ấm.

Cứ như vậy, Devon Aochi hoạt động dưới danh nghĩa của Hoắc Liên Bang, Devon Aogi là người của ông trùm Hồng Bang Hội. Tiger LK vẫn lưu luyến Aochi, tự tuyên bố ai động tới họ chính là động tới mình. Hai cô gái có thế lực chống lưng quá đỉnh, tự nhiên từ kẻ bị truy lùng nay thành người không ai dám tùy tiện động vào.

Aochi vẫn mang danh tội phạm quốc tế, nên cũng biết ý sống âm thầm ở biệt thự của Hồng Vũ Hưng. Cô ngoan ngoãn khác hẳn, không cà khịa hay đấu khẩu với anh, tay đã tháo bột, ngày ngày ở bên Hồng Vũ Hưng xem anh làm việc, tối lại quấn quýt trên giường.

Hồng gia không có một lễ cưới nào, nhưng thuộc hạ ai cũng coi Devon Aogi là bà chủ. Hồng lão gia tuy không thích, nhưng tuổi cao sức yếu, băng đảng đã truyền lại cho con, nên không muốn khuấy đục mọi thứ lên nữa.

Aogi cứ vậy lặng lẽ làm người của Hồng Vũ Hưng, lặng lẽ ngồi lên ghế bà chủ Hồng Bang Hội.

Aochi không ngờ em gái và Hồng Vũ Hưng có tình cảm thật, lúc đầu e ngại, nhưng nghĩ đó là em trai Thư Kỳ, lòng cũng yên tâm vài phần.
 
Chương 126: C126: Tụ tập


Nay là kỉ niệm ngày cưới của Hân Nghiên và Mạc Nguyên. Làm gì cũng có hội, hồi ấy cả Bách Tùng và Phan Anh cũng cưới san sát, nên họ lại có một buổi tụ tập tại phủ mới của nhà họ Mạc, gần giống tứ hợp viện của Vu Thần nhưng hiện đại hơn chút.

Sulli LK há hốc khi nhìn nhà mới của người chị em không khác gì cái bảo tàng thu nhỏ. Trần nhà là những bức tranh nổi tiếng và xa xỉn, được lắp đèn chiếu vô cùng sống động. Mạc Nguyên còn chiều vợ tới mức cho Hân Nghiên hẳn một khu lớn làm nơi để đồ sưu tầm.

Tụi nhóc được các ông bố trông bên ngoài, hội chị em phụ nữ thì được Hân Nghiên dẫn đi thăm các kho báu của mình. Phía sau rèm, trên kệ tường đều là các món đồ cổ tâm huyết của Hân Nghiên, quạt ngọc trai có dây treo thời Thanh ở Thập Tam Lĩnh, các loại đồng hồ đeo tay đính kim cương, ngọc bích, ruby hay mạ vàng đều có cả. Các loại trâm cài đầu từ ngà, ngọc trai, hồng ngọc, thậm chí cả mấy chiếc rương nhỏ xinh đựng vương miện đậm chất Châu Âu cổ đại. Hân Nghiên còn sưu tập được những bộ đĩa, cốc bạc khắc hoa và trạm trổ cầu kì tới từng chi tiết nhỏ nhất.

Ai cũng hứng thú bởi có những món đồ mà bảo tàng cũng không có được. Sulli LK chuyên đi chôm chỉa cũng lần đầu được mở mang tầm mắt. Cô bị thu hút nhất chiếc kiềng cổ có một miếng phỉ thuý cong cong xanh biếc đậm chất Trung Quốc, không nhịn được hỏi:

- Hân Nghiên, chị có bán món đồ này không?

Mọi người đều nhìn về phía Sulli.

- Sulli thích sao?

- Rất ấn tượng ạ!

- Cho em tùy ý trả giá.

Hân Nghiên rất hào phóng, cô có thể sẵn sàng tặng mỗi người một món đáng giá cả gia tài cũng được, nhưng sợ Sulli ngại nên để cô ấy ra giá. Chỉ là thủ tục, bao nhiêu cũng ok hết.


- Chờ em một chút!

Sulli LK trộm nhiều nên biết giá trị của món đồ dao động cỡ bao nhiêu. Cô gọi Phan Anh, thấy anh đứng cùng nhóm đàn ông nên cô lấy điện thoại ra:

- Anh ơi?

- Bé con gọi gì anh?

Dù đã có con nhưng Phan Anh vẫn giữ thói quen gọi vợ như hồi đầu.

- Em muốn mua một món đồ.

- Ừm, em mua gì cũng được.

- Nhưng cái này hơi cao!

- Bao nhiêu nào?


- Kiềng cổ phỉ thúy cỡ hơn 1 triệu USD.

- Wow, Bé con lần đầu thích món đồ như vậy. Em cứ mua đi, anh tặng em. Chút nguyện vọng nhỏ này chẳng lẽ anh không giúp em vui được.

- Vậy lát anh trả tiền cho em nhé.

- Chỉ cần em dùng tiền của anh là anh hạnh phúc rồi. Vợ anh xem ra không còn đam mê chôm đồ nữa, bao nhiêu tiền cũng được hết.

Sulli LK cúp máy cười rạng rỡ, cánh đàn ông cũng thấy Phan Anh cười cười tủm tỉm.

- Phan Anh trả tiền chị nhé. 1 triệu USD đủ không?

Hân Nghiên và Mạc Nguyên rửa tiền nên vấn đề tiền nong rất linh hoạt.

- Quá đủ, thậm chí hời to.

- Em lo chị thiệt thôi.

- Tiền cũng vào nhà chúng ta, đi đâu mà thiệt.

Hân Nghiên đúng là bệnh nghề nghiệp, mời hội chị em tới chơi cũng chốt đơn được món đồ cả triệu USD.

Ai cũng vui vẻ và rôm rả, trên tay những người phụ nữ Hoắc Liên Bang đều có nhẫn kim cương lấp lánh, không ai thua ai. Hoắc Long nhìn vợ xem ảnh cưới của người khác, lòng bỗng thấy thương nhiều hơn, đột nhiên loé lên một ý tưởng, hay là tổ chức một lễ cưới long trọng cho Khả Ni. Lẽ ra năm ấy đã có một hôn lễ, nhưng nhà có tang mà Khả Ni phải chịu thiệt.

Anh không nỡ thấy cô nhìn người khác mà hâm mộ, anh cũng từng khẳng định, ở bên anh, cô sẽ có mọi thứ.
 
Chương 127: C127: Đám cưới thế kỉ


Ngày cưới của ông trùm Hoắc Liên Bang diễn ra vô cùng long trọng. Do trong nước không có nơi nào đủ rộng để tổ chức, Hoắc Long đã tổ chức ở lâu đài bên Châu Âu của mình.

Các khu vực xung quanh và bên trong được bố trí an ninh nghiêm ngặt, chưa bao giờ các bang phái lại tề tựu đông đúc như hôm nay. Các khoảng sân cạnh lâu đài, các dàn xe sang kín mít, cả sân đậu trực thăng cũng tấp nập.

Hoắc Long cực kỳ cưng chiều vợ, ở lâu đài nhưng cô ấy muốn concept truyền thống, anh cũng cho người chuẩn bị cả tháng mới xong. Khả Ni nói màu đỏ phổ thông, anh cho tìm các thợ thủ công nổi tiếng nhất may cổ phục cho hai người.

Bộ cổ phục màu trắng ánh vàng, các đường chỉ thêu dát vàng, các chi tiết nhỏ xíu hoàn toàn thủ công, lấp lánh và cực kỳ sang trọng. Phía sau lưng, là hình thêu một con báo uy nghi, biểu tượng của cặp đôi ông trùm và chủ mẫu Hoắc Liên Bang.

Khả Ni nói hoa cưới héo đi sẽ tiếc lắm, Hoắc Long cho thiết kế một bó hoa đính từ đá quý và ngọc trai thiên nhiên màu trắng, chọn lọc từng viên mà kết thành. Tới trâm cài tóc của cô dâu cũng đồng bộ.

Các khách mời vô cùng phấn khích, nhất là các ông trùm châu lục khác, bởi chưa bao giờ họ được chứng kiến một hôn lễ đậm chất truyền thống mà hoành tráng đến vậy.

Cả một khu rộng lớn được treo đèn lồng đỏ và vàng, trên mỗi chiếc đèn lồng có hình một bông hoa, các dải lụa cùng tone cũng trải dài phía trên cùng các chùm hoa rất lớn. Chính giữa là tượng báo đen uy nghiêm ngạo nghễ, xung quanh hoa đỏ- vàng - trắng xen kẽ vô cùng rực rỡ. Tất cả nền nhà đều được trải thảm đỏ.


Dàn phù dâu và phù rể đều là gà cưng dưới trướng công ty điện ảnh Hoắc thị, ai nấy đều xinh đẹp, bảnh bao, toả sáng cả một vùng.

Đúng 7h30 tối, Khả Hùng nắm tay con gái lên lễ đường. Tất cả ánh đèn đều tắt, chỉ tập trung vào cô dâu xinh đẹp, cũng là người phụ nữ quyền lực nhất nhì giới hắc bang. Hoắc Long muốn dành hào quang này cho người vợ của mình.

Là ông trùm khét tiếng, nhưng giây phút Khả Ni xuất hiện trong bộ cổ phục kiêu sa, trang điểm xinh đẹp động lòng, tóc vấn đơn giản với mấy chiếc trâm lắc lắc nhẹ mà anh không thể nào bình tĩnh được. Quả thực cảm động, mắt anh đã hơi đỏ, nhưng anh không khóc, nhìn cô ấy không rời một giây, cảm giác thời gian như tua chậm để anh khắc cốt ghi tâm cả đời không quên.

Khả Ni dịu dàng thướt tha, tay hơi run khoác chặt tay bố, đi chậm từng bước vững chãi, cả quãng đường chỉ nhìn chồng.

Tiểu Thiên ngồi trong lòng bà nội thấy mẹ liền oà lên trầm trồ:

- Mẹ con thật xinh đẹp quá!

Khả Hùng điềm tĩnh đặt tay con gái vào tay Hoắc Long và nói:


- Bố là người đầu tiên nắm tay con bé, không phải con. Người đầu tiên hôn con bé là bố chứ không phải con. Người đầu tiên bảo vệ con bé, cũng không phải con. Nhưng người đi cùng con bé tới cuối đời là con, chứ không phải bố. Bố biết hai đứa mấy năm nay vẫn luôn thuận hoà, nhưng nếu có một ngày nào đó, thì cũng đừng làm tổn thương con gái của bố nhé!"

Khả Ni giây phút này ním chặt môi, nước mắt chảy ra rưng rưng xúc động, lần đầu cô thấy bố mình ôn nhu đến thế. Ông ấy vốn hơi khô khan và ít thể hiện tình cảm.

Hoắc Long cúi đầu dạ vâng.

- Cảm ơn bố, đã tin tưởng giao phó Khả Ni cho con!

Hai người đàn ông ôm nhau, rồi Hoắc Long cẩn thận lau nước mắt cho Khả Ni. Anh nắm tay vợ vài giây, xoay xoay ngón tay đeo nhẫn của cô, rồi đan tay hai người vào nhau, giơ lên dõng dạc tuyên bố:

- Khả Ni, vợ tôi- chủ mẫu Hoắc Liên Bang!

Một màn pháo giấy tung bay, người người bên dưới vỗ tay rầm rộ.

Ngày hôm ấy, tất cả đàn em dưới trướng Hoắc Liên Bang đều được nhận quà nhân ngày vui của người đứng đầu. Các toàn cao ốc nổi tiếng trong nước và ở gần nơi diễn ra hôn lễ đều được chạy dòng chữ:

- Phu nhân của tôi- Khả Ni ❤️
 
Chương 128: C128: Monika


Tiger LK nổi bật với outfit lạc quẻ không giống ai, ngồi chễm chệ ở bàn khách quý cùng nhóm thân tín của Hoắc Long.

Devon Aochi lướt qua, buồn cười nên cười nhẹ một cái.

Nay Tiger vuốt tóc ra sau, xen kẽ vào lọn tóc nhuộm khác màu. Áo Embroidered Monogram Denim $23.000, quần Embroidered Monogram Denim Pants $ 18.800. Giầy LV Skates $1.500. Vòng cổ LV chain necklace $1.100. Vòng tay LV Monogram Chain Bracelet $6.700, chưa kể kính gì đó đang đeo nữa, lại còn hoạ tiết lấp lánh nhìn khác biệt hẳn với dàn khách mời toàn mặc âu phục.

Nhìn Aochi lại làm Tiger hơi cay, cô ấy năm lần bảy lượt từ chối cậu, thậm chí cậu nói sẽ cho cô ngang ngửa Khả Ni thì cô vẫn không đoái hoài.

Nay tới đây, thế mà lại có một cô gái trong dàn phù dâu thu hút Tiger.

Ok, không được người này thì mình sẽ tìm người khác!

***

Monika là diễn viên mới đầu quân vào công ty điện ảnh của bà chủ Hoắc Liên Bang. Dù mới nhưng lại được Khả Ni để mắt và có ý nâng đỡ.

Là người gốc Hàn Quốc, Monika có vóc dáng cao ráo khoẻ khoắn, gương mặt góc cạnh khác hẳn vẻ đẹp phổ thông. Kiểu kẻ mắt sắc sảo, son môi trầm, trang điểm không hề trắng bóc mà lại thiên nude gợi cảm. Cô ấy để tóc đen tỉa layer, tóc mái bằng thưa nhưng toát vẻ lạnh lùng. Là con gái thì đậm chất soái tỷ, mà làm nam giới cũng rất cool ngầu hút mắt. Đúng là vẻ đẹp phi giới tính.


Khi mà sau nghi thức đám cưới, nhạc sôi nổi được bật lên, Monika chỉ đứng im một chỗ lắc nhẹ đầu và lắc hông một cái cũng thần thái ngút ngàn. Ít ai biết, cô xuất thân là một dance, là người thành lập một nhóm nhảy nổi tiếng.

Thư Kỳ nhìn Monika, Devon Aochi nhìn theo.

Monika chạm ánh nhìn của cô gái Nhật Bản, chớp mắt một cái rồi lạnh lùng quay đi.

Chỉ một giây thôi, thế mà họ nhận ra nhau. Như có một nguồn năng lượng đặc biệt, Aochi biết người kia cùng giới với mình.

Lúc Devon Aochi lại gần Monika, họ lại nhìn nhau, Aochi chủ động cười nhẹ, lần này, Monika cũng gật đầu cười một cái, dù chỉ hơi nhếch môi.

Tiger LK muốn chọc tức Aochi vì từ chối mình, thấy hai cô gái đang đứng gần nhau, cố tình tiếp cận Monika. Cậu vẫn tự tin rằng với profile của mình thì đối phương chắc phải khụy nụy mà bám lấy.

Vậy mà Tiger mới Hello một cái, Monika đã nhận ra có người muốn thả thính mình, quay sang nói với Tiger:

- Tôi thích phụ nữ!


Monika nói xong lại nhìn Devon Aochi chằm chằm. Aochi nghe thấy, cong môi làm Tiger tưởng cô cười mình:

- Devon Aochi, lần cuối, cô thật không muốn làm người của tôi?

Aochi không nhìn Tiger, mà nhìn Monika đáp:

- Tôi thích phụ nữ hơn!

- Vllll, sao hai cô không yêu nhau luôn đi!

Cô hất hàm về phía Monika, lần này Monika cười rất quyến rũ, bước về phía Aochi, ôm eo cô rồi nói:

- Chị!

Tiger LK thật không thể tin có ngày mình nhọ tới mức hai cô gái mình thích quay ra yêu nhau.

Thư Kỳ thấy cảnh này thì vui vẻ cầm ly rượu lắc lắc, Monika quả thực có nguồn năng lượng gì đó. Dù Thư Kỳ không cùng giới với họ, nhưng cô cũng bị vẻ đẹp phi giới tính ấy làm cho phải chú ý. Nếu về đội với cô bạn Aochi thì hợp lý quá rồi.

Tưởng ai xa lạ, là diễn viên công ty điện ảnh Hoắc thị, thì có thể coi hai người đó cùng hội cùng thuyền làm việc cho Hoắc Liên Bang.

Sau vụ này, Tiger LK quyết tâm không thích ai nữa, phụ nữ người ta yêu nhau rồi, vẫn là nên như trước kia, chứ dính vào tí tình yêu mà đã thấy nản rồi.
 
Chương 129: C129: Song hỉ


Khả Ni từ sau khi có con khá chú trọng sức khỏe, hồi bầu Tiểu Thiên cô quá lơ là nên suýt ảnh hưởng xấu tới con. Điều này khiến cô rất áy náy. Ngoài đi khám định kỳ, cô còn lắng nghe từng thay đổi nhỏ của cơ thể.

Trước hôn lễ, Khả Ni phát hiện mình mang thai. Cô chưa vội nói với Hoắc Long, mà để dành sau khi hôn lễ kết thúc sẽ cho chồng một bất ngờ.

Bữa tiệc cưới kết thúc rất muộn, gần sáng họ mới yên vị trong phòng riêng của mình. Khả Ni rón rén cầm một chiếc que thử hai vạch:

- Ông xã!

Hoắc Long theo thói quen ôm vợ ngồi trên đùi, cô lại nói:

- Cẩn thận chút!

Anh nhận lấy vật vợ dúi vào tay mình, tròn mắt:

- Khả Ni, em ốm rồi!

- Hả?

- Dù covid đã qua nhưng thi thoảng vẫn sẽ bị lại. Có khi nào sang Châu Âu làm em bị không?

- Hoắc Long!

- Em mệt ở đâu, anh xem nào!


Khả Ni thở dài, Hoắc Long rối rít đưa tay lên trán cô:

- Không sốt, em có đau họng hay đau đầu không?

- Anh có biết đó là gì không?

- Que test covid.

- Anh đọc chữ nhỏ ở góc đi.

- Hai vạch là dương tính.......

- Gì nữa!

Hoắc Long tròn mắt nhìn, nhìn lại lần nữa. Lần trước biết vợ mang thai thì cũng không có que kiểu này.

Anh không nói gì, ôm chặt vợ rồi gục đầu vào ngực cô.

Anh lấy tay đưa lên mắt, Khả Ni biết biểu hiện này là gì. Cô ôm anh, xoa xoa lưng chồng vỗ về.

- Khả Ni, cảm ơn em rất nhiều! Em lại phải chịu vất vả rồi.

- Không sao cả.


- Anh sẽ cố gắng vì em và các con.

- Ừm, chỉ cần anh ở bên là được.

Hoắc Long mắt lại đỏ lên, sờ sờ vào bụng vợ, anh cẩn thận tới mức không dám sờ mạnh mà vô cùng khẽ khàng.

Anh bế vợ đặt lên giường, giục cô đi ngủ để đảm bảo sức khỏe, còn mình vui tới mức không ngủ được. Sáng sớm tinh mơ, nhóm chat của hội thân tín hiển thị:

" Tụi nhóc có thêm em nữa rồi!"

Ông trùm nhắn tin nên hội anh em ngay lập tức mở xem, sợ có chuyện gì hệ trọng. Ai cũng vỡ oà, đúng là song hỉ.

Tiểu Thiên ở chỗ bà nội, Hoắc Long ôm vợ nguyên một tư thế không hề nhúc nhích tới tận trưa hôm sau. Cô ấy quá mệt cho đám cưới, lại bầu nên ngủ rất nhiều.

Buổi sáng mọi người tụ tập ở lâu đài muốn chúc mừng vợ chồng ông trùm, nhưng bị Hoắc Long từ chối tiếp vì bận ôm vợ ngủ.

Hôn lễ vừa xong, hai đấng sinh thành biết tin mình có thêm cháu, vui mừng vô cùng. Tiểu Thiên còn hồn nhiên nói với bà nội:

- Cháu thích có em lắm bà ơiiiiiiiii! Nếu là em gái giống Tiểu Yến và Nhi Nhi thì càng thíchhhhhh.

Cậu nhóc xem ra rất muốn có em gái.

***

Devon Aochi và Monika sau bữa tiệc cưới cũng ở bên nhau cả đêm. Đây mới là kiểu trúng tiếng sét ái tình, một giây chạm mắt nhau là dính nhau liền.

Devon Aogi dù như hình với bóng với chị nhưng cũng bất ngờ khi Aochi công khai thân mật với một cô gái giữa đám đông. Aogi cũng tới bữa tiệc cùng Hồng Vũ Hưng, giới hắc bang cũng ngạc nhiên khi chị em song sinh này xuất hiện ngang nhiên ở đây. Là lễ cưới của ông trùm nên không ai dám gây chuyện.

Aogi cho người điều tra lí lịch của Monika, cô lo cho chị gái, dù sao họ cũng có thân phận nhạy cảm, sợ những người tiếp cận đều có ý đồ. Kết quả Monika hoàn toàn không liên quan gì tới giới hắc bang. Aogi tạm thời yên tâm, đi vào phòng tắm cùng Hồng Vũ Hưng. Hai người tình cảm rất tốt, tuy nhiên Aogi lại không có suy nghĩ sinh con.
 
Chương 130: C130: Camping


Devon Aochi được cử bảo vệ cho Khả Ni, dù chủ mẫu Hoắc Liên Bang có cả dàn vệ sĩ nhưng Hoắc Long vẫn tin vào năng lực của cô gái người Nhật này.

Monika là tân binh mới nhưng vừa lên sóng đã gây được tiếng vang lớn. Một là vì vẻ đẹp phi giới tính được cả nam lẫn nữ đều yêu thích, hai là bộ phim cô đóng có phân đoạn cưỡi ngựa bắn cung diễn rất đẹp. Nổi tiếng nhất là chỉ quay duy nhất một lần đã đạt, không cần diễn viên đóng thế, lại có cảnh ngựa hí rất ngầu. Nhờ đó, công ty điện ảnh của Khả Ni cũng thu được lợi lớn. Monika được ưu ái hay xuất hiện cùng Devon Aochi.

Khả Ni nhàm chán ở thành phố, cô muốn tới một nơi rộng lớn bao la, cây cối xanh mát, được thưởng thức không khí trong lành. Cô còn muốn được xem động vật nữa. Lần này mang thai khá khoẻ mạnh, cô không thích chỉ ở mãi biệt thự.

Hoắc Long ngoài nhà điều kiện thì cưng vợ vô đối. Thảo nguyên Mông Cổ chính là chốn thiên đường đáp ứng mọi mong muốn của Khả Ni.

Địa bàn Mông Cổ không thuộc bất kì bang phái nào. Nơi này có địa hình kết hợp đặc biệt của các dòng sông chạy quanh các thung lũng,hồ nước rộng lớn, sa mạc hoang vu, dãy núi và thảo nguyên mênh mông. Ở đây ít mưa, mùa mưa chỉ kéo dài ba tháng nên camping rất hợp. Còn có hồ Khovsgol lớn thứ 2 thế giới nữa.


Nghe tin sẽ tới đó, Khả Ni vô cùng phấn khích. Hội thân tín của Hoắc Long cũng sẽ đi cùng.

Bà chủ Hoắc Liên Bang đang có thai nên di chuyển bằng trực thăng, các cặp còn lại vô cùng háo hức, trực tiếp lái xe jeep trên con đường mòn giữa thảo nguyên, vừa đi vừa chiêm ngưỡng khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp.

Họ tới nơi khi ánh hoàng hôn vừa buông xuống, cả một vùng trời nhuộm đỏ vô cùng rực rỡ. Không gì có thể sánh được với màu sắc của tự nhiên, ai cũng trầm trồ trước vẻ đẹp hùng vĩ ấy.

Dân du mục lùa những đàn gia súc là bò và cừu về, những đàn ngựa phi nước đại trên thảm cỏ xanh mướt, gió nhẹ mang hương thơm đồng nội. Sulli LK là dân Châu Âu, nhờ lấy Phan Anh mà nay mới có dịp được nhìn tận mắt vùng đất Mông Cổ huyền thoại. Thư Kỳ lấy điện thoại ra chụp ảnh, Hân Nghiên đưa tay ra khỏi cửa xe cảm nhận từng làn gió. Hoắc Liên vẫn là cầm lái, xe cô ấy đi đầu đoàn.

Hoắc Long đã cho người chuẩn bị các lều trại, an ninh cũng được ưu tiên hàng đầu. Tối ấy, một tiệc nướng được tổ chức bên đống lửa ấm ấp. Đã quá lâu họ chưa được ở giữa nơi thiên nhiên thoải mái như vậy. T???ệ? chí?h ở ﹍ T??? T???e?.V? ﹍


Khả Ni bầu bí nhưng tới đây lại ăn uống ngon miệng. Có đông trùng hạ thảo dân bản địa trực tiếp khai thác trên thảo nguyên. Do quá bổ nên Khả Ni không dám dùng nhiều mà uống sữa bò tươi mới cùng xíu trà và bơ tự làm. Hai vợ chồng Phan Anh mê trà sữa như nhau, tới đây được uống hương vị khác hẳn trở nên thích thú. Sulli còn đặt riêng để mang về cho Tiger thử nữa.

Đầu bếp địa phương thu hoạch hoa hẹ trên thảo nguyên, nghiền nhuyễn thêm muối, ăn kèm thịt nướng vô cùng hợp vị. Thư Kỳ ăn khá nhiều, còn khen:

- Organic đó!!

Hân Nghiên thì thích những loại bát đĩa ở đây. Người ta dùng khay, bát bằng gỗ, nồi hầm bằng đá tự đục tay, cũng có vài món là đồng tinh xảo, cô nổi hứng muốn sưu tầm.

Vu Thần xúc đồ ăn đưa tận miệng vợ làm Hoắc Liên cười tít cả mắt. Hoắc Long cũng không kém, không ăn uống nhiều mà chỉ kè kè chăm vợ. Thấy ai cũng vui vẻ làm anh rất hài lòng.

Devon Aochi nay được phép đưa Monika đi cùng. Hai người rất yên tĩnh, không lên tiếng nhiều, nhưng được tới đây cùng nhau cũng rất biết ơn Khả Ni.
 
Chương 131: C131: Đua ngựa


Sáng sớm, sương còn đọng trên từng nhánh cỏ, những bông hoa vàng, tím nở rộ nhỏ xíu làm điểm nhấn xinh đẹp trên nền cỏ xanh trải dài.

Khả Ni muốn ngắm bình minh nhưng sương khá dày, cô đội mũ lông, Hoắc Long khoác áo thêm cho cô. Mọi cũng dậy khá sớm, họ xem người bản địa đang huấn luyện đại bàng. Con đại bàng lớn sải cánh bay lượn trên bầu trời, chỉ với một tiếng gọi của chủ nhân liền đậu lên vai người đó.

Là biểu tượng của Hồng Bang Hội, Thư Kỳ rất phấn khích, cô cũng muốn thử nhưng con đại bàng đó chỉ nghe tín hiệu của người huấn luyện. Cô nhìn Bách Tùng:

- Hay em cũng nuôi một con!

- Xin em, em ra đây ở hẳn thì nuôi.

Cô bĩu môi, vẫn nhìn con đại bàng lớn với đôi cánh to khoẻ, chiếc mỏ cong cong và cứng cáp.

Sulli LK nói với Phan Anh:

- Nếu Tiger ở đây chắc cũng thích lắm, ở biệt thự của anh ấy có nuôi một con hổ.


Phan Anh cười, Sulli đi đâu cũng nhớ anh trai. Tiger LK cũng rất yêu quý cháu gái, không tiếc Phan Ý Nhi thứ gì. Nếu cháu gái có đòi mặt trăng chắc Tiger cũng nghĩ cách để đưa về ấy chứ.

Hoắc Liên đang ôm một con cừu bé xíu rất đáng yêu, Vu Thần thì ghét lông lá dính vào người, nhưng vì vợ mà vẫn chấp nhận ôm giúp cô một lát.

Mặt trời đã lên, Bách Tùng và Aogi đã tới. Tất cả cùng đến một trường đua ngựa. Dù đã nghe chồng kể con cái các gia đình giàu có thường được học bộ môn quý tộc như cưỡi ngựa từ bé, nhưng nay cô mới được xem chồng cưỡi ngựa.

Khả Ni có Devon Aochi kề cạnh, Hân Nghiên, Sulli và Hoắc Liên cũng ở lại xem. Đám đàn ông mỗi một con ngựa lớn cưỡi chạy mòng mòng quanh sân.

Devon Aogi có biết cưỡi ngựa nhưng cũng ở lại cùng chị gái.

- Có muốn thử không?

Aochi nhìn sang Monika, biết đối phương cưỡi ngựa rất khá.


- Thôi, ngại lắm.

- Không sao, có Thư Kỳ nữa. Em có thể đi cùng cô ấy.

Monika nhìn Khả Ni, được gật đầu thì cũng bẽn lẽn tới chỗ một con ngựa rồi nhảy lên rất nhẹn.

Trong sân có trò cưỡi ngựa bắn cung, mọi người đã tới đây thì cũng thử hết mọi trò. Vu Thần và Phan Anh không giỏi khoản này, toàn trượt. Bách Tùng trúng bia nhưng lệch tâm, Mạc Nguyên và Hoắc Long đều trúng tâm nhận được một tràng vỗ tay rầm rộ.

Hai cô gái duy nhất là Thư Kỳ và Monika cũng thử. Thư Kỳ đồng điệu giống chồng, Monika cũng trúng bia nhưng lệch tâm.

Trên khán đài, Devon Aochi nhíu mày, cô nhận ra Monika cố tình di chuyển lệch một đoạn nhỏ xíu. Bệnh nghề nghiệp nên Aochi rất để ý từng động tác thay đổi nhỏ, có vẻ cô chưa hoàn toàn hiểu người yêu mình.

Chỉ cưỡi ngựa trong sân thì không thể làm hài lòng được Hoắc Long. Ngoài kia là cả thảo nguyên bao la rộng lớn, chỉ loanh quanh ở đây thật lãng phí. Thế là anh trên lưng một con ngựa đen dẫn đầu.

Ngựa Mông Cổ là giống cực kỳ bền sức, có thể chạy 10h liên tục nên từ xưa được mệnh danh là Thiên Lý Mã. Khi phi nước đại, ngựa Mông Cổ sẽ nhoài đầu về phía trước khiến người cưỡi thuận lợi sử dụng vật trên tay mà không lo vướng víu. Chúng cũng là loại ăn cỏ nhưng bền sức hơn ngựa Châu Âu, khi sinh ra đã được sống ở nơi khắc nghiệt nên có khả năng chịu đựng cao, sống linh hoạt trong nhiều môi trường.

Ngựa của Hoắc Long là một con rất ấn tượng, lớn hơn các con khác, mang màu đen tuyền với bờm dài, đuôi lớn, đến ánh mắt cũng khác biệt các con còn lại, mang dáng dấp của kẻ đứng đầu.
 
Chương 132: C132: Công tư phân minh


Devon Aochi nhận ra Monika vẫn đeo bộ cung trên người, lập tức nói với em gái:

- Bảo vệ chủ mẫu giúp chị.

Rồi cô nhảy khỏi khán đài, leo lên một con ngựa cưỡi đuổi theo.

Mọi người không hiểu, Aogi nhìn chị gắt gao.

- Cô ấy sao vậy?

Khả Ni quay sang hỏi Aogi, cô ấy chỉ trả lời ngắn gọn:

- Đừng lo, chị ấy làm việc đều có lí do cả.

Monika đi cuối cùng, cô rẽ vào một rừng cây tách ra khỏi đoàn. Devon Aochi đuổi theo sau nhận ra, cũng rẽ theo hướng đó.

Thư Kỳ bỗng không thấy Monika, bèn quay lại vừa lúc thấy bạn mình rẽ vào rừng cây. Cô quay ngựa đi xem sao. Bách Tùng thấy vậy cũng lo cho vợ mà quay đầu. Hoắc Long thấy lạ liền chuyển hướng xem tình hình.

Thế là một đoàn người cưỡi ngựa băng qua một đoạn rừng cây. Monika quay lại, thấy mọi người đi sau mình bèn lo lắng. Cô rút cung bắn vào phía tán cây, rồi tiếp tục lấy một mũi tên nữa, nhưng con ngựa chạy quá nhanh làm cung lệch hướng chĩa thẳng về phía Aochi.

Aochi rút kiếm chém một phát đứt lìa mũi tên nhọn làm hai rồi đâm thẳng xuống đất. Thư Kỳ thấy không ổn, lấy đoạn dây thừng trên yên ngựa mình quăng một vòng vào đầu ngựa của Monika làm con ngựa giật mình hí lên. Monika ngay lập tức ngã lăn vài vòng trên nền cỏ.


Lôm côm bò dậy, một lưỡi kiềm dài đặt ngay trước cổ Monika. Thư Kỳ cũng nhảy xuống ngựa. Hoắc Long cùng Bách Tùng và các thân tín cũng dừng lại, lững thững ngồi trên lưng ngựa vây quanh Monika mà nhìn xuống.

- Em có âm mưu gì?

Ai cũng nhíu mày trước câu hỏi của Devon Aochi dành cho người yêu. Monika nhìn chằm chằm vào mắt đối phương.

- Chẳng có âm mưu gì cả.

- Đừng có lừa chị. Em nói đi, chị sẽ xin ông chủ giữ mạng cho em.

Monika nhìn Hoắc Long.

- Có người dụ dỗ tôi ra tay với ngài, nhưng tôi cự tuyệt. Tôi nhận ra bất thường phía rừng cây, đoán có kẻ muốn hại ngài nên đã rẽ vào.

Hoắc Long mặt lạnh tanh, nhìn sang Mạc Nguyên và Bách Tùng. Hai người hiểu ý dẫn người về phía Monika vừa bắn cung thì thấy vết máu nhưng không còn người ở đó.

Aochi vẫn giữ kiếm như vậy đợi Hoắc Long đính chính lời Monika nói.

- Vậy là cô cứu tôi? Ai dụ dỗ cô, hắn cho cô thứ gì?


- Tôi không biết, có kẻ gửi tin nhắn cho tôi, nói chỉ cần giết được ngài thì sẽ có phần thưởng 40 triệu USD.

- Cơ hội hiếm vậy sao không ra tay?

Monika nhìn Aochi:

- Tôi không muốn phản bội chị ấy, giết ngài xong thì chị ấy sẽ bị tôi liên luỵ.

Hoắc Long nhếch môi cười:

- Về thôi!

Devon Aochi rút kiếm về. Mọi người đều cưỡi ngựa về trại. Ngựa của Monika khi nãy đã chạy mất nên Aochi đã để người yêu ngồi sau ôm mình. Cả đoạn đường cả hai im lặng khó tả. Aochi không hỏi, Monika cũng không nói hay giải thích lời nào.

Khả Ni thấy cả đoàn người đi về mà mặt ai cũng trầm xuống khác hẳn lúc nãy rất vui vẻ hồ hởi. Hoắc Long cho người điều tra tin nhắn Monika nhận được và lần theo dấu vết chỗ rừng cây, đồng thời tăng cường an ninh cho khu vực họ cắm trại. Vợ gặng hỏi nhưng Hoắc Long sợ cô mang thai sẽ kinh động, đã lệnh cho mọi người không được tiết lộ.

Aochi chỉ báo cáo rằng Monika bị ngã ngựa mà thôi.

Phan Anh đã lặng lẽ nhờ anh vợ điều tra giúp. Nơi này giáp biên giới Nga và gần rừng taiga của Siberia nên Tiger cũng nhanh chóng báo lại.

Phan Anh nói với Hoắc Long:

- Là một băng mới nổi bên Nga!

Hoắc Long không đáp, gọi cho một ông trùm thống trị xã hội đen bên Nga có mối quan hệ làm ăn với Hoắc Liên Bang, một câu thôi, người đó tự biết xử lý kẻ dám dụ dỗ người dưới trướng anh phản bội như nào.

Sau vụ này, Monika được công nhận hơn, Devon Aochi cũng được mọi người nhìn bằng ánh mắt nể nang hơn. Cô ấy đã rất công tư phân minh, công việc ra công việc, người yêu là người yêu, một lần khẳng định lòng trung thành của mình.
 
Chương 133: C133: Ok bae


Về trại của mình, Devon Aochi lạnh lùng với người yêu khiến Monika không chịu nổi, bèn tới ôm lấy Aochi.

Aochi không ôm lại, hai tay buông thõng, Monika đã đẩy cô ấy vào tình huống khó xử.

- Em xin lỗi, lẽ ra em nên nói với chị.

- ....

- Em không biết họ sẽ ra tay như nào và thời điểm nào, em phát hiện bất thường chỗ rừng cây nên mới rẽ vào.

- ....

- Xin lỗi, suýt nữa em đã bắn vào chị!

Aochi thở dài, lúc này mới đưa tay ôm lại đối phương:

- Sau này đừng giấu chị điều gì nữa!

- Ừm!

Monika gật đầu lia lịa, hôn Aochi một cái nồng thắm để lấy lòng.

Devon Aochi bất lực:

- Tha cho em lần này. Không có lần sau đâu, không ai cứu nổi nếu em làm kinh động tới ông chủ. Em tự ý làm việc cũng rất nguy hiểm.

- Em biết rồi, từ đầu em không hề có ý sẽ phản bội.

Aochi nhẹ nhàng ôm Monika:

- Sống yên bình bên chị đi. Em chỉ cần đóng phim và nhảy nhót theo đúng đam mê của mình. Cô gái như em không nên dính vào những âm mưu chết chóc như vậy.

Monika mỉm cười, lại hôn người chị yêu:

- Ok, bae!


Aochi đè cô ấy xuống:

- Chả nghiêm túc gì hết!

Cứ thế hai người làm hoà trong một nốt nhạc, Monika mãn nguyện ôm Aochi trong chăn ấm nệm êm. Ngoài kia tiết trời đêm hơi se lạnh, không khí cũng cực kỳ trong lành dễ chịu.

***

Sau chuyến đi chơi thảo nguyên Mông Cổ với Hoắc Liên Bang hơn tháng, Devon Aogi gần đây trễ kinh. Cô nhớ đêm đó chồng quên mang bao nên họ hơi liều. Cô mua que thử, hai vạch đỏ chót.

Aogi ním chặt môi, từ nhà vệ sinh đi ra, nhìn Hồng Vũ Hưng ngủ ngon lành mà tức.

Cô kéo chăn ra, ngồi dựa đầu giường, chân vắt chéo thở dài. Hồng Vũ Hưng vẫn ngủ, quay ra ôm chân cô, định gối đầu lên đùi vợ.

- Bỏ cái đầu anh raaaaa!

Hồng Vũ Hưng nhận ra giọng Aogi hơi cáu bẳn:

- Ok, sáng sớm ai làm em tức giận vậy!

- Còn ai, anh đó, Hồng Vũ Hưng, tên khốn kiếp nhà anh.

Aogi cầm gối đáp mạnh vào người đàn ông, Hồng Vũ Hưng dụi mắt bắt lấy gối.

- Anh làm gì sai sao? Anh đâu có làm gì đâu nhỉ!

Một cái que được ném vào người anh, anh chậm rãi cầm lên xem, rồi cười phớ lớ.

- Woww, đỉnh quá!

Hồng Vũ Hưng tỉnh như sáo, lững thững cầm que đứng lên đi ra ngoài. Aogi hụt hẫng khi chồng bỏ lại mình, cô cũng đi theo hét lên:

- Anh đó, cái thái độ đó là saoooo?


Hôm nay Thư Kỳ dẫn con trai tới chỗ Hồng Vũ Hưng vì thằng nhóc rất thích chơi với cậu.

Vừa tới thấy Hồng Vũ Hưng cười tươi như hoa, hai tay chắp ra sau, còn Aogi đang hùng hổ theo sát.

- Cậu ơiiiiiii!

Bách Hoàng thấy cậu thì phấn khởi chạy lại đòi bế, Hồng Vũ Hưng cúi đầu:

- Sau này cậu không bế cháu được nhiều nữa.

Thư Kỳ đi vào nhíu mày:

- Lại trêu cháu đấy, nó ăn vạ ra bây giờ.

Hồng Vũ Hưng nhún vai:

- Phải chịu thôi, em phải bế con em rồi.

- Gì mà con em, em có con đâu... Hả?

Thư Kỳ thấy em trai mình tự đắc giơ cái que lắc lắc trước mặt, cô giằng lấy nhìn, rồi cười ha hả.

Aogi đang cay cú nhưng thấy chị chồng ở đây cũng phải tem tém lại.

- Tiểu Hoàng thích có em không?

- Có ạ!

- Tốt, cháu sắp có em để chơi cùng rồi.

Hồng Vũ Hưng nói với đứa cháu nhỏ, rồi quay sang giành lại cái que từ tay chị gái. Anh nhìn Aogi:

- Anh có nên đóng khung nó lại rồi treo lên làm kỉ niệm không?

Aogi đánh bốp vào lưng chồng:

- Lố vừa thôi!

- Em đừng có bạo lực, không tốt cho con đâu.

Rồi anh xoa xoa cái bụng của vợ, Aogi ngại ngùng, nhăn nhó nhìn Thư Kỳ.

Thư Kỳ an ủi động viên em dâu:

- Đừng lo, có gì không biết cứ hỏi chị!
 
Chương 134: C134: Nỗi lòng lần đầu làm mẹ


Ngày Aogi sinh con, Hồng Vũ Hưng vào hẳn phòng đẻ nắm tay cô vượt cạn.

- Mẹ kiếp anh là thằng khốn nạn..

- Sao hôm đó anh dám xả vào trong.....

- Đau chết tôi mấtttttt...

- Tôi sẽ giết annhhh....

- Anh úp sọt tôi phải không!!!!!!!!

- Hồng..Vũ.. Hưng.... Aaaaaaaaaaaaa

- Aochiiii cứuuuu emmmmmm


... Bla bla....

Devon Aogi xổ một tràng chửi bới, tay ghim chặt vào tay chồng tới mức Hồng Vũ Hưng chảy máu cũng không dám nhăn nhó. Anh cũng hết hồn với màn đau đẻ của vợ, không nghĩ cô ấy sinh con vất vả đến vậy. Đau cả mấy tiếng, trong phòng thì quằn quại, bác sỹ còn mắng cô không chịu giữ sức để rặn đẻ mà cứ chửi chồng gào hét không thôi.

Aogi sẽ kiệt sức mất, bác sỹ nói với chồng sản phụ:

- Phải giục sinh thôi!

Hồng Vũ Hưng có đọc sách và tìm hiểu suốt quá trình Aogi mang thai nên có hiểu mang máng vấn đề này. Anh gật đầu, ngay sau đó, bác sỹ thao tác.

Đầu tiên bác sỹ tiến hành tác động vào tử cung nhằm kích thích màng nhầy, rồi đặt thuốc kích thích tố prostaglandin để tử cung co thắt và giãn nở giúp sinh dễ hơn. Tiếp tục tiêm thuốc Oxytocin vào cơ thể Aogi thông qua đường tĩnh mạch. Cuối cùng bấm vỡ ối.

Hồng Vũ Hưng máu me đâm chém không lạ gì, nhưng nhìn quá trình đứa con đầu tiên ra đời mà hoang mang. Tự nhiên thấy có lỗi với Aogi quá chừng.

Cuối cùng, một bé trai chào đời. Anh không vội nhìn con mà lo lắng cho vợ, cô ấy nhễ nhại mồ hôi, tóc rối bù, mắt lim dim mơ màng rồi lịm dần. Bác sỹ cho cô ấy vào phòng hồi sức, rồi cho em bé da kề da với bố.


Nhìn vợ, rồi nhìn đứa nhỏ bé xíu xiu, Hồng Vũ Hưng cảm xúc rối bời. Anh thật sự tò mò cảm giác của đám đàn ông Hoắc Liên Bang có giống mình lúc này không nữa.

Aogi tỉnh lại đau tới mức không đi nổi. Dù có y tá chăm sóc nhưng Thư Kỳ vẫn đích thân tới chăm em dâu mấy ngày ở viện. Aochi cũng có tới, nhưng cô không có kinh nghiệm gì, đều để Thư Kỳ hướng dẫn.

Việc có con đúng là quá sức với Aogi. Cô ấy stress tới bật khóc. Cả quá trình bầu bí cô ấy hết nghén lại tiểu đường thai kì vì ăn quá nhiều KitKat, rồi lại ăn kiêng gầy cả người nhưng vẫn phải đảm bảo cân nặng của con. Mỗi lần tới mốc khám thai, cô lại lo lắng hồi hộp. Cô ghét uống sữa bầu vì nó ngang ngang lợ lợ nhưng vẫn nhắm mắt nhắm mũi cố nuốt. Còn nhớ lần test tiểu đường, người ta bắt cô uống hết cốc nước đường đặc ngọt khé, cô chảy nước mắt suýt phun trào. Và ngày ngày đủ các loại vitamin và viên uống bổ sung canxi và sắt.

Chưa bao giờ cô thấy áp lực như vậy.

Đẻ xong, cô ấy tập tành cho con ti mẹ, sữa không đủ dù được chăm sóc rất chu đáo, cứ 3 tiếng lại ngồi bên cái máy hút sữa. Cô còn thầm nghĩ mình giống một con bò sữa nữa.

Kiếp nạn đau khổ nhất là bị viêm tuyến sữa. Bị người ta đâm chém cô không sợ đau, nhưng cái viêm ở ngực này làm cô sốt đi sốt lại, khóc ầng ậc, trùm chăn kín mít, mồ hôi ướt như tắm.

Hồng Vũ Hưng cũng stress theo. Aogi nhìn anh nước mắt lưng tròng:

- Sao nhìn Khả Ni và Thư Kỳ nuôi con dễ thế, mà em lại khó khăn đến vậy.

Anh lau nước mắt cho cô, rồi nhẹ nhàng đưa kháng sinh và nước ấm cho vợ:

- Sẽ qua thôi, anh sẽ luôn bên em, cố lên Aogi. Con cần em, anh thương em!

Devon Aogi nhìn đứa nhỏ nằm trong nôi, dù ngay lúc đầu cô không hề có ý sẽ sinh con, nhưng bản năng một người mẹ lúc này thôi thúc cô phải mạnh mẽ. Cô ngồi dựa vào người chồng, chậm rãi uống hết chỗ thuốc kia, rồi mệt mỏi thiếp đi trong lòng người đàn ông của mình.
 
Chương 135: C135: Mầm non hắc bang


Oải nhất là tháng đầu tiên, qua 3 tháng 10 ngày mọi thứ dần đi vào quỹ đạo. Hồng Vũ Hưng là một ông trùm giờ kiêm luôn ông bố bỉm sữa tháo vát, thay bỉm cho con rất nhẹn. Dù có người làm nhưng anh vẫn muốn tự mình trải nghiệm và không muốn để lỡ bất kì điều gì ở con trai mình. Còn Aogi có lần thấy bỉm của con thì chạy mất dép, còn suýt cả oẹ luôn.

Hồng Vũ Hưng biết cô vẫn ám ảnh việc sinh đẻ, nên không gây sức ép hay yêu cầu cô gì cả. Anh chỉ mong muốn vợ con khoẻ mạnh, còn lại, anh sẽ lo hết.

Năm ấy, Khả Ni sinh một bé gái, đặt theo đúng cái tên cô thích là Hoắc Côn Lăng. Con trai ông trùm Hồng Bang Hội có tên là Hồng Hạ Vũ, lấy tên đệm của bố làm tên con, ý nghĩa là chàng trai mạnh mẽ và nhiệt huyết. Hai đứa nhỏ cách nhau nửa năm.

****

Tiểu Thiên lần đầu tới viện thăm mẹ sinh em bé, tay cầm bó hoa nhỏ xinh và chiếc túi nhỏ bẽn lẽn đi vào.

Hoắc Long ở cửa đã dặn con các kiểu, nên Tiểu Thiên bước vào rất nhẹ nhàng trật tự.

Khả Ni nhìn con trai mỉm cười, vẫy tay gọi cậu bé lại gần:

- Em gái đó, con thích em gái phải không.

Tiểu Thiên nhìn em bé, gật gật đầu, ánh mắt sáng ngời vui vẻ.

- Con có muốn sờ em không?


Tiểu Thiên gật đầu, nhớ gì đó, xoè bó hoa bé xinh ra:

- Con tặng mẹ ạ, con chúc mẹ và em khoẻ mạnh và sớm về nhà với con.

Khả Ni nhận lấy hoa, rồi xoa đầu con:

- Bố dạy con nói sao?

- Không ạ, bố chỉ bảo con không được nói to làm em sợ thôi.

Nghe vậy, cô cảm giác tan chảy với sự hồn nhiên này.

- À, con có cả quà cho em nữa!

Tiểu Thiên lấy trong túi ra một chiếc bờm màu hồng rất xinh, nói thêm:

- Bà nội bảo em gái thì sẽ đeo nơ màu hồng ạ.


- Em chưa biết nói nên mẹ sẽ thay em cảm ơn con nhé!

- Vâng ạ, con cảm ơn mẹ đã sinh em gái cho con ạ!

Tiểu Thiên sờ nhẹ mặt em, rồi ngại ngùng rón rén sờ sờ tay em, phấn khích toét miệng cười:

- Em thật xinh đẹp!

Người bố đứng sau cũng mỉm cười, thì ra có gia đình, có những đứa trẻ lại hạnh phúc đến vậy.

Hoắc Long nghiêm khắc và hay giành Khả Ni với con trai, nhưng khi có con gái lại cực kỳ cưng nựng. Khả Ni dần hiểu cảm giác bị con giành chồng.

Anh suốt ngày muốn ôm bế con gái nhỏ, Khả Ni còn lo con sẽ bện hơi mà đòi bế nhiều, nhưng Hoắc Long không bận tâm. Dù cô nhóc vẫn bé xíu nhưng ông bô đã lo:

- Đáng yêu như vậy, nuôi nấng hết hơi, sau này quả thực không nỡ gả đi!

- Xin người, chưa gì đã lo con bé lấy chồng.

Khả Ni bật cười, sợ Tiểu Thiên tủi thân, cô cũng san đều tình yêu cho hai đứa. Vậy mà Tiểu Thiên rất hiểu chuyện, cũng yêu em gái rất nhiều.

Đám nhóc mỗi lần gặp nhau đều xoay quanh em gái nhỏ nhất nhà. Thi thoảng Aogi cũng hội ngộ với hội chị em bỉm sữa nhà Hoắc Liên Bang. Khả Ni rất thân thiện, Aogi không có cảm giác bị ra rìa, thậm chí thoải mái tâm sự mẹ bỉm và ngồi nghe mọi người kể chuyện nuôi con rất chăm chú.

Bọn trẻ là sự gắn kết giúp mối quan hệ giữa các gia đình thêm gắn kết và thân thiết hơn. Tụi nhỏ được bố mẹ định hướng phát triển trong một môi trường rất tốt, dù mới là tụi nhóc mấy tuổi nhưng nhóc nào cũng thông minh lanh lợi, lại có gen bố mẹ tốt nên đều xinh xắn dễ thương. Các mầm non hắc bang này mà lớn lên, quả thực đáng mong chờ!
 
Chương 136: C136: Đào hoa đến mệt


Vu Thần gần đây có vài mối làm ăn khá bận, thường đi sớm về khuya khiến Hoắc Liên có chút phiền lòng.

Lần này là một dự án cao ốc với một đại gia người Singapore, người này có một cô con gái đi cùng. Cô ấy thích Vu Thần ra mặt, bất chấp người ta đã một vợ hai con.

Ông ấy mời Vu Thần tới một bữa tiệc kín ở một câu lạc bộ sang trọng. Nơi này toàn những ông lớn đầu ngành và có thế lực, thấy Vu Thần xuất hiện cũng phải nể nang dù anh còn khá trẻ.

Phong cách này thường là kí hợp đồng trên bàn rượu, Vu Thần vừa ngồi xuống, lập tức một kiều nữ có tiếng của câu lạc bộ kè cạnh để phục vụ.

Vu Thần vốn rất nổi tiếng, là thân tín ông trùm Hoắc Liên Bang nhưng đời sống cá nhân trước đây rất bất cần đời, không kín tiếng như các anh em thân tín khác. Tình trường dài như Vạn Lý Trường Thành với đủ các chân dài showbiz không ai không biết. Từ khi lấy Hoắc Liên và có con, anh sống kín kẽ hơn nhiều, nhưng chỉ cần ló dạng vẫn rất gây sự chú ý, còn phong độ hơn hẳn trước kia.

Vì vậy, vẫn nhiều người muốn bám lấy người đàn ông này, những cô gái làng chơi vẫn khao khát được leo lên giường ông chủ Vu Thị dù chỉ một lần.

Kiều nữ kia không ngoại lệ, cũng muốn được đổi đời nhờ một đêm. Chân khùa dọc chân Vu Thần, tay không an phận mà đặt lên sơ mi của anh.

Vu Thần mặt lạnh tanh, muốn tới làm ăn kiếm tiền, lại bị làm phiền nên bỗng khó chịu. Anh giữ lấy tay cô ta, bẻ một cái rắc một ngón tay rồi thả mạnh ra. Cô ta đỏ mặt đau đớn nhưng không dám kêu, ấm ức lùi lại, rồi được người của Vu Thần đưa ra ngoài.

Con gái ông chủ người Singapore chứng kiến hành động phũ phàng này lại càng ấn tượng. Vu Thần trong mắt cô gái lại càng thêm ngầu, bản tính càng khó lại càng muốn chinh phục.


Hợp đồng được kí kết rất vừa ý Vu Thần. Anh cũng nhiệt tình tiễn hai bố con đại gia kia ra sảnh đi về, còn chu đáo mở xe cho họ để thể hiện thành ý. Dù sao hợp đồng này cũng mang cho Vu thị và Hoắc Liên Bang nguồn lợi khổng lồ. Ông ấy ngồi vào xe, cô gái vẫn đứng đối diện Vu Thần. Cô ấy tự nhiên đưa tay chỉnh cà vạt cho anh, anh bất giác lùi lại né tránh.

- Cậu chủ Vu, cà vạt lệch rồi.

Rồi cô đưa tay phủi phủi áo vest của anh, thừa thắng xông lên, ghé sát tai anh nói nhỏ:

- Còn mấy dự án rất lớn, nếu anh hứng thú thì tìm tôi.

Tiện tay cô thả một tấm card số điện thoại vào túi áo của đối phương.

Vu Thần thấy xe rời xa, bèn ném áo khoác cho thuộc hạ:

- Vứt đi cho tôi!

***

Sáng hôm sau là cuối tuần, nhóm thân tín đưa con tới nhà Hoắc Long cho tụi nhỏ chơi đùa với nhau. Nhân tiện Vu Thần cũng báo với anh họ về hợp đồng mới nhất.


Cả nhóm đang ngồi quây quần ở phòng khách lớn, bất ngờ Hoắc Liên đi vào, ném một sấp ảnh lên bàn.

Phan Anh đi sau, gấp gáp nói nhỏ vào tai Vu Thần. Anh nhíu mày, Thư Kỳ tia được chút hình ảnh, bèn lè lưỡi đưa tay ngang cổ ra hiệu "toi rồi" làm đám Hân Nghiên với Sulli LK nín thở.

Khả Ni vừa tập karate đi ra, vẫn còn mặc áo tập được thắt đai đen ngang bụng. Hoắc Long còn chưa kịp nhìn ảnh, đã bị Khả Ni gom vào. Là chủ mẫu, có gì mà cô không biết, nhất là thân tín kề cạnh mỗi ngày. Đang tập võ mà cô đã được thuộc hạ báo tin phải đi ra để giải quyết. truyện đam mỹ

Cô nhìn Hoắc Liên, rồi nhìn sang Vu Thần, dù bằng tuổi Hoắc Liên và thua tuổi Vu Thần nhưng Khả Ni rất ra dáng người đứng đầu:

- Hai người vào trong!

Khả Ni cầm sấp ảnh đi trước, Hoắc Liên bực bội theo sau, Hoắc Long đứng lên cùng Vu Thần cũng tiếp bước.

Sulli LK nhìn Phan Anh, rồi hỏi Thư Kỳ.

- Chuyện gì căng vậy?

- Chuyện vợ chồng người ta thôi!

Bách Tùng không muốn vợ nhiều lời nói chuyện không liên quan tới mình. Nhưng Mạc Nguyên chỉ thở dài:

- Đào hoa đến mệt!

Nói đến đây, mọi người cũng hình dung được vấn đề rồi.
 
Chương 137: C137: Bảo ban khéo léo


Khả Ni hất hàm ra hiệu cho vợ chồng đứa em ngồi xuống, Hoắc Long đứng xỏ tay túi quần dựa cửa quan sát nóc nhà của mình.

Cô ném sấp ảnh vào thùng rác, rồi gọi điện cho Phan Anh xử lý mấy tin hot trên mạng với lố ảnh chụp Vu Thần thân mật với con gái đại gia Singapore ở sảnh khách sạn.

Không vội trách Vu Thần, Khả Ni nhìn Hoắc Liên trước:

- Vợ chồng đóng cửa bảo nhau, dù gì Vu Thần cũng là đàn ông, em phải giữ uy nghiêm cho chồng mình. Xấu người đẹp ai? Anh chị thì không nói, nhưng còn những người khác, dù thân thiết không để ý nhưng em là vợ, phải khéo léo giữ thể diện cho nhau.

Hoắc Liên ấm ức muốn cãi:

- Anh ấy mới có lỗi....

- Chị chưa nói hết!

Khả Ni không nể nang gắt lên:

- Có hai đứa con rồi, thậm chí có con sớm nhất, mà em vẫn tính khí hấp tấp như vậy. Nhìn mấy năm qua xem, Vu Thần chăm lo cho vợ con thế nào, em cũng nên giữ niềm tin với chồng. Vì mấy cái ảnh chụp lén và vài tin lá cải mà đã lục đục rồi, thì sau này sóng to gió lớn sẽ như nào!

Dù em gái bị vợ mắng nhưng Hoắc Long lại mỉm cười. Hoắc Liên lườm anh trai một cái, nhưng vẫn im lặng nghe chị dâu giáo huấn.


Khả Ni quay sang Vu Thần:

- Biết vì sao nguyên tắc của Hoắc Liên Bang là phải chung thủy và trung thành không? Không chỉ Hoắc Liên Bang, mà đến Mafia Ý cũng không phản bội vợ. Bởi vì nếu em có thể phản bội người tin tưởng em, yên tâm nhắm mắt nằm ngủ bên cạnh em, thì em không xứng đáng để được ai tin tưởng.

Vu Thần nhìn thẳng chị dâu:

- Em biết, em thề là em không làm gì có lỗi với Liên Liên!

- Tốt, sau này đừng tùy tiện thề thốt, khi em hay nói ra lời thế, thì lời thề không còn đáng tin nữa.

- Chị dâu nói phải!

Chưa bao giờ Vu Thần khâm phục Khả Ni nhiều như vậy. Ơn giời đây là chị dâu hợp tình hợp lý, bỗng thấy năm xưa bị cô ấy đấm lại quá tốt. Nếu không làm sao có người chị dâu này đứng bảo ban ở đây hôm nay.

- Hãy nhớ, mọi cuộc cãi vã, hiểu lầm hay xung đột đều phải được giải quyết trước khi lên giường đi ngủ. Đừng ngủ ngon đi đối phương phải gặm nhấm nỗi cô đơn, tâm trạng khó chịu và hoài nghi về sự lựa chọn của bản thân. Chỉ cần để sang hôm sau, mỗi người mệt mỏi thêm một chút, là dần dần tự buông xuôi nhau. Mất bao nhiêu lâu để vun đắp, không thể để sụp đổ dễ dàng như vậy được.

Hai người tự biết làm gì rồi đấy. Sống từ bé cùng nhau, đầu ấp tay kề, hai đứa con chung. Ngồi đây mà suy nghĩ đi!


Khả Ni đi ra ngoài, Hoắc Long like vợ một cái rồi đi cùng.

Mọi người bên ngoài thấy hai vợ chồng ông trùm điềm tĩnh đi ra, cũng không ai nói gì về chuyện của hai người kia nữa. Khả Ni phủi phủi vạt áo, thắt chặt đai đen lại:

- Mọi người cứ tự nhiên, ở lại ăn cơm, nay toàn món tụi nhỏ thích!

Trong phòng, Hoắc Liên khi nãy hùng hồn thì giờ ỏn ẻn nhìn chồng:

- Xin lỗi anh, em giận quá mất khôn!

- Ừm, xin lỗi vì đã cho em cảm giác không an toàn khi bên anh!

Hai người ôm nhau làm lành. Lần này họ như được khai sáng, Khả Ni bằng tuổi Hoắc Liên mà Hoắc Liên thấy cô ấy thần kì thật sự. Sao đẻ cùng năm mà lại chín chắn trưởng thành đến thế, hay do cô quá trẻ con và chưa chịu lớn đây!

Lát sau, Vu Thần ôm vai vợ đi ra như chưa hề có cuộc chia ly. Thư Kỳ nhìn chồng nói nhỏ:

- Uầy, chắc phải cầm giấy bút xin Khả Ni chỉ giáo quá, sau quát cho mượt.

Bách Tùng búng mũi vợ:

- Tính quát ai?

- Quát con hihi.
 
Chương 138: C138: Rèn con


Kỉ niệm ngày thành lập công ty điện ảnh Hoắc thị, người ta nhìn thấy chủ mẫu Hoắc Liên Bang cũng là chủ tịch công ty mặc chiếc váy đen hở lưng lộ hình xăm quyền lực. Cô đeo bông tai dài bằng đá quý màu đen, tóc dài hất ra sau, một tay dắt con trai, và địu một bé gái nhỏ trước ngực. Nụ cười giờ quyến rũ sắc sảo, ánh mắt sát phạt có uy hơn. Hình ảnh này lập tức gây sốt bởi sự tự tin của người mẹ, sự đáng yêu của mấy nhóc con. Người ta còn đặt cho con gái nhỏ của bà trùm biệt danh Miss Baby dù cô nhóc còn bé xíu.

Monika giờ không diễn xuất nhiều, cô lên chức giám đốc sáng tạo và biên đạo cho các show giải trí nổi tiếng. Khả Ni nhận thấy cô ấy rất năng lực, sẵn sàng cho Monika đánh lẻ làm riêng, nhưng Monika dính Devon Aochi như sam, quyết ở lại cống hiến tới cùng. Nhờ cô ấy, công ty của Khả Ni bành trướng sang cả thị trường Hàn Quốc, vốn là sân chơi cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, nhưng cũng đã thu về kha khá thành tựu.

Côn Lăng tới tuổi biết đi, chạy chậm ngoài sân bị ngã, Hoắc Long ngay hôm ấy cho người đào tung sân lên để thay gạch lát khác.

Biệt thự có một bể cá lớn Hoắc Long yêu thích, anh dùng cá nước mặn flashlight đen sì với mắt xanh dương phát sáng, khi tắt đèn cả đàn cá bơi lội chỉ hiện hai đôi mắt nhìn rất độc lạ. Mỗi con cá nhỏ có giá cả trăm USD. Vậy mà đến khi Côn Lăng nhìn cá màu đen giật mình oà khóc, Hoắc Long tiễn luôn đàn cá cưng đắt đỏ, thay vào các loại cá màu sắc đỏ- vàng - xanh các loại cho con gái ngắm nhìn. Cô nhóc khi ấy cười tít mắt khiến ông bô cũng hài lòng theo.


Người xưa có câu "lấy nghèo nuôi con trai, lấy giàu nuôi con gái". Ý là con trai phải tự phấn đấu vươn lên. Với các gia đình giàu có, bố mẹ sẽ nghiêm khắc hơn với quý tử, để con tự cảm thấy khó khăn vất vả thì mới thúc đẩy sự tự lập và có trách nhiệm với bản thân, gia đình.

Hoắc Long sinh ra đã ngậm thìa vàng, nhưng anh cũng không được bố lót sẵn đường để đi. Niên thiếu cũng phải khó khăn khổ cực, đấu tranh mưu tính mới có được thành tựu, ngồi lên ghế lãnh đạo cũng không dễ dàng gì. Vì vậy, đến đời Tiểu Thiên, cậu bé cũng phải vượt khó đi lên.

Khả Ni hiểu, cô cũng muốn các con tự lập. Hai đứa nhỏ bị ngã sẽ phải tự đứng lên, không được bố mẹ dìu đỡ dỗ dành, không đổ lỗi cho bất cứ điều gì, mà đều nhìn nhận bản thân bất cẩn trước tiên.


Có lần Khả Ni đón Tiểu Thiên tan học, mưa lớn ngập đường. Các vệ sĩ muốn bế thiếu gia nhỏ vào xe, nhưng bị Khả Ni ngăn cản. Cậu nhóc nhìn đôi giầy yêu thích, ái ngại không muốn bước vào vũng nước trước mặt, thấy các bạn được mẹ bế cũng xoè tay muốn bế.

Khả Ni đi giầy cao gót, lặng lẽ bước xuống, nhóc con thấy mẹ làm vậy cũng làm theo không một lời kêu ca. Lên xe, Khả Ni nhìn đôi giày đẫm nước nói với con trai:

- Chỉ khi tự đi trên đôi chân mình mới là điều vững chãi nhất. Mẹ yêu con, nên mẹ cũng lội nước cùng con đó!

Chính vì vậy, Tiểu Thiên lớn lên tính cách trầm ổn quyết đoán, Côn Lăng thì được nuông chiều có chút ầm ĩ như bù trừ.

Là đàn anh lớn nhất trong đám nhóc, lại là trưởng nam, Hoắc Long đã định hướng Tiểu Thiên sẽ kế nhiệm mình. Không muốn con đánh mất tuổi thơ vì chín ép quá sớm, nhưng anh nhận ra cậu bé rất có thiên bẩm.
 
Chương 139: C139: Thế hệ f2


Phan Ý Nhi 3 tuổi chơi với Hoắc Thiên 5 tuổi, cô bé nhìn chằm chằm cái logo nhô lên đầu xe Roll Royce ở sân nhà anh trai nhỏ. Tiểu Thiên biết xe của mẹ, nhưng vẫn đi ra, bẻ luôn cái logo đưa cho em gái.

Khả Ni nhìn thấy cô bé cầm cái logo xe mình, hoang mang nhìn con trai:

- Là con lấy cho em sao?

- Vâng ạ, Nhi Nhi thích lắm.

Khả Ni lắc đầu, thầm nghĩ thật là dại gái. Cô nhìn con:

- Đó là xe của mẹ, sau này con lớn, con có xe của riêng mình, khi ấy tùy ý con bẻ. Giờ đó không phải đồ của con, tức là con chưa đúng.

Tiểu Thiên ngơ ngác rồi cúi đầu:

- Vâng ạ, con xin lỗi mẹ.

Rồi cậu định lấy lại đồ trong tay Nhi Nhi nhưng cô bé giữ chặt, Khả Ni chỉ đành xoa đầu:

- Các con chơi một lát, rồi tí phải trả mẹ nhé!

***


Một góc khác, Bách Hoàng đang chơi với chị gái Vu Yến.

Tiểu Yến là con gái nhưng nghịch ngợm, lại là đứa được sinh ra đầu tiên nên tính cách bá đạo, cá tính y như Hoắc Liên, làm gì cũng hùng hục. Cô bé mở cánh tủ lấy đồ chẳng may đập vào mặt Bách Hoàng, cậu nhóc nhăn nhó chuẩn bị oà khóc lại được cô chị xoa xoa má rồi thơm chụt cái trong sự ngỡ ngàng của Thư Kỳ. Bách Hoàng nhoẻn miệng cười, ôm chầm lấy Tiểu Yến như chưa hề có cú va đau nào.

***

Lớn hơn, anh em nhà họ Hoắc đều tập karate kid vì ảnh hưởng của mẹ. Bên cạnh đó, Phan Ý Nhi và Hoắc Côn Lăng còn học cả múa.

Con gái nhà họ Phan giỏi bale, còn con gái ông trùm Hoắc Liên Bang thì biết trượt băng. Duy chỉ có con gái Vu Thần cá tính mạnh, cầm máy chơi game mà thành thục lên cấp cao thủ.

Tụi nhóc có tuổi thơ bên nhau vô cùng thân thiết, tình cảm rất tốt, làm gì cũng nhớ đến nhau.

Monika nhìn có chút hâm mộ, Devon Aochi nói nhỏ:

- Mình nhận con nuôi không em?

Nghe câu hỏi từ chị yêu, Monika rất ngạc nhiên, cô chưa từng nghĩ tới việc này.

Một năm sau, đám nhóc nhà Hoắc Liên Bang đón thêm một em bé mới tên Devon Moly, là một bé gái Hàn Quốc được cặp đôi lesbian nhận nuôi. Cô bé có gương mặt bầu bĩnh trắng hồng, má bánh bao phúng phính, mắt tròn xoe, lông mi dài dài, môi nhỏ chúm chím, tay chân ngấn ngấn vô cùng đáng yêu. Vu Thành ngay lập tức yêu mến, có thêm cạ mới nên thích chơi với Moly nhất hội.


Mạc Lâm giống bố nên tính cách cũng kiệm lời, hay chơi cùng Hoắc Thiên, đúng như hai ông bố thân thiết nhau giờ tới lượt hai con trai cũng vậy.

****

Hồng Vũ Hưng rất chăm con, vợ đẻ xong không đãng trí nhưng anh thì đãng trí thay vợ. Nhiều khi con địu trên người nhưng anh lại nháo nhào tìm con trong xe đẩy, làm cho Aogi cười điên luôn.

Hồng Hạ Vũ càng lớn càng láu cá và luôn miệng hỏi tỉ thứ trên đời, chắc do bố mẹ hay cà khịa nên gen trội quá. Devon Aogi dạy con học bài mà đến nhức cái đầu, cô vốn không khéo khoản này.

Một lần Thư Kỳ trổ tài makeup cho em dâu, Hạ Vũ nhìn mẹ không chớp mắt.

- Mẹ ơi nhìn mẹ khác quá!

- Khác như nào?

- Xinh đẹp ạ.

Thư Kỳ đắc ý với tay cọ của mình, Aogi cười cười:

- Con thích không?

- Thích ạ!

Thế là Aogi từ ấy trở đi, mỗi lần ngồi vào bàn học dậy con sẽ trang điểm xinh đẹp. Hồng Hạ Vũ cười nắc nẻ nghe lời mẹ hơn hẳn.

Hồng Vũ Hưng nhìn cảnh mẹ mẹ con còn kiểu này cũng không nhịn được cười, thầm nghĩ bố đây thấy vợ không trang điểm còn thích chứ nói gì. Thật tình, ải mĩ nhân đúng là ải nhiều thử thách.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top