Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Báo Đen

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Báo Đen
Chương 80: 80: Hiếu Khách


Khả Ni bị chồng cấm đi lại, cô phải ở nhà dưỡng thai.

Nay nghe tin tên trộm là em gái Tiger LK, Tiger còn đích thân tới tổng bộ nên cô cũng muốn tới đó xem sao.

Có chút tò mò dung nhan cô gái to gan ấy, và mùi hương đặc biệt kia.
Từ khi Hoắc Liên mang thai thì Vu Thần dính bạn gái như sam, chỉ có thể để Phan Anh đưa chủ mẫu đi mới yên tâm được.
Phan Anh đẩy cô ngồi xe lăn tới chỗ mấy người, tới cửa đã nghe thấy tiếng phụ nữ hét thất thanh làm Khả Ni hơi sợ.

Vốn cô khá bạo, nhưng từ khi biết mình mang thai tâm lý lại nhát hẳn đi.
Đi vào, cô hốt hoảng nhìn thấy cảnh một cô gái với bàn tay cắm nguyên con dao trên bàn.
- Phu nhân!
Hoắc Long nhìn thấy vợ cũng bất ngờ, cô không cho Phan Anh báo với chồng là mình sẽ tới vì biết kiểu gì anh cũng không đồng ý.
- Xin thứ lỗi cho chúng tôi.

Tôi mừng là cô vẫn ổn.
Tiger LK nhìn thấy cô ngồi xe lăn cũng xuống nước.
Khả Ni không quan tâm mấy người đàn ông, cô nói với Phan Anh:
- Mau xử lý vết thương cho cô ấy.
- Cô ta là kẻ suýt làm em và con....

- Qua rồi, sơ cứu cho cô ấy đi!
Khả Ni gắt lên, lẽ ra cô phải ghét kẻ làm cô và đứa bé rơi vào nguy hiểm mới phải.

Nhưng cô nhận ra trong cái rủi có cái may, nếu không có chuyện thì cô cũng chả biết trong mình tồn tại một sinh linh bé nhỏ.

Có thai cũng làm tính khí cô thất thường và khó đoán.
Phan Anh nhìn Hoắc Long, anh thở dài gật đầu một cái.

Rồi đám thuộc hạ mang tới một hộp cứu thương.
Tất cả đều im lặng nhìn Phan Anh băng bó cho Sulli, còn Sulli đau đớn, mắt đỏ ngầu.
- Chuyện này đến đây thôi!
Khả Ni thấy Sulli LK được băng bó xong mới lên tiếng tiếp.
Nếu vợ đã nói vậy thì Hoắc Long cũng chỉ đành bằng lòng.

Tiger LK cũng đã thể hiện thành ý của mình rồi.

Nói đi cũng phải nói lại, lần trước là Tiger LK thả họ đi.
- Cảm ơn cô, tôi nhất định sẽ dạy dỗ nó nghiêm khắc.


Nói rồi Tiger sai người đỡ em gái từ chỗ Phan Anh về phía mình, rồi nhìn Hoắc Long.
- Lần này đã làm anh bị ảnh hưởng.

Tôi sẽ đáp lễ!
- Thôi khỏi, may mắn cho cô ta có người anh là cậu.
Tiger LK mỉm cười, định đưa Sulli đang kiệt sức đi ngay.

Khả Ni nhìn cô gái mắt xanh, tóc bạch kim xinh đẹp mà không nỡ.
- Nghỉ ngơi một hôm rồi hãy đi.

Bay đường dài sang Châu Âu cũng rất mệt.
Tiger LK lần này thực sự nể phục chủ mẫu Hoắc Liên Bang, trong lòng còn dấy lên một tia hâm mộ.
Hoắc Long lại nhìn Phan Anh.
- Sắp xếp cho họ phòng ở Lytte Centre đi.
Anh không muốn bị coi là hẹp hòi, nên đã cho họ ở khách sạn cao cấp nhất do Vu thị quản lý.
Sulli LK được đỡ ra cửa, sắc mặt nhợt nhạt vẫn quay đầu nhìn người phụ nữ trên xe lăn.
- Cảm ơn cô, xin lỗi đã làm cô tổn thương!
Khả Ni mỉm cười, ít nhất là cô gái đó đã tự mở miệng mà nói lời xin lỗi tới mình.
Phan Anh đích thân chỉ đạo bố trí phòng cao cấp nhất cho hai anh em ông trùm họ LK.

Anh tới phòng Sulli:
- Nếu cần thêm gì hãy báo cho nhân viên, luôn có người túc trực sẵn sàng nhận lệnh để thực hiện bất cứ yêu cầu gì của cô.
Sulli gật gật đầu, Phan Anh ra tới cửa bất ngờ nghe thấy lời nói lí nhí phía sau:
- Cảm ơn đã băng bó tay cho tôi!
Phan Anh không quay lại, môi hơi nhếch lên như cười, rồi đi thẳng ra ngoài.

 
Chương 81: 81: Qua Qua Lại Lại


Hôm sau, Phan Anh lại phụ trách tiễn anh em nhà LK về.

Khả Ni nghĩ đến lúc gặp Sulli khi mua trà sữa, bèn cho Phan Anh chuẩn bị một thùng trà sữa pha sẵn của hãng trà sữa kia với đủ các vị khác nhau.
Phan Anh đưa một phong thư nhỏ cho Sulli LK trước khi cô lên máy bay với anh trai để về nước.
- Chủ mẫu có thứ gửi cho cô.
Sulli LK nhìn một thùng to hơi bất ngờ, nhận phong thư từ Phan Anh.

Do tay trái bị thương, cô không thể dùng một tay mở ra xem được.
Phan Anh như hiểu ý, bèn giúp cô bóc ra.

Sulli cẩn thận nhận lấy, tay khẽ chạm vào ngón tay đối phương.
Cả hai nhìn vào mắt nhau.

Sulli xấu hổ cúi xuống rồi đọc lời nhắn Khả Ni gửi mình.
" Tặng cô một chút trà sữa, do bảo quản nên tôi chỉ có thể tặng loại pha sẵn, nhưng hương vị không khác là bao.

Chúc cô mau lành, tôi rất thích mùi hương đặc biệt của cô!"
Sulli mỉm cười, Khả Ni thật chu đáo và tinh tế.

Cô ấy cũng vị tha nữa.

Trong lòng Sulli LK cảm thấy rất thiện cảm với vị chủ mẫu Hoắc Liên Bang này.
Phan Anh đối diện chăm chú quan sát từng biểu cảm trên mặt đối phương, từ đôi mắt xanh biếc di chuyển đọc từng chữ, đến đôi môi nhỏ nhắn mỉm cười.


Là người Châu Âu nên Sulli LK có nước da trắng, trên mặt còn có vài chấm tàn nhang và tóc bạch kim đặc trưng.
Một giây nào đó, Phan Anh cảm thấy Sulli LK là một cô gái đáng yêu, thay vì là một tên trộm to gan nào đó.
Lên máy bay riêng, Sulli cầm hai ly trà sữa pha sẵn, bảo anh trai bóc ra, túi to túi nhỏ, còn có mấy viên đen đen trắng trắng.
- Lại cái quần què gì vậy?
- Milk tea!
- Trà + sữa!
- Chuẩn luôn.
- Kì cục!
Sulli đổ nước nóng vào ly giấy, mùi hương thơm lừng bốc lên khiến Tiger LK khá thích thú.

Cô thả đá viên vào, rồi đổ mấy gói trân châu, khuấy đều rồi nếm thử, gật đầu tấm tắc:
- Very good!! Nể lắm cho anh một ly đấy, em chưa tính vụ anh đâm em đâu.

Tiger cốc đầu đứa em láu cá, lấy một chiếc ống hút to đi kèm ly rồi uống thử.
- Khá hay ho.

Em kiếm thứ này ở đâu vậy?
- Chủ mẫu Hoắc Liên Bang vừa ship qua đây.

Vì món này mà em bị tóm đấy!
Tiger LK nghe vậy thì sặc trà sữa:
- Mẹ kiếp, chỉ em mới bị bắt vì cái lí do ngớ ngẩn như vậy.

Nghiện món này hả?
- Ngon mà, vị trà thơm, thêm sữa béo béo, lại có mấy cái viên dai dai nhai vui vui.


Châu Âu làm gì có.

Uống hết chắc em phải lên mạng mua quá.
- Thiếu mỗi nước làm dâu Châu Á thôi!
- Biết đâu đấy, có thể em sẽ quay lại đây.
Sulli LK nghe anh phàn nàn, trong đầu lại nảy số luôn hình ảnh Phan Anh mới kì.
- Xin người, chả ai thích con gái phá phách thích trộm đồ đâu.

Với cả Châu Á người ta có nhiều tiêu chuẩn lấy vợ lắm.

Văn hoá khác nhau, em sẽ không thích nghi được đâu.

Mà thôi, ở anh nuôi cũng được, chỉ cần em đừng có gây chuyện nữa.
Sulli chả thèm để tâm lời anh trai nói.

Về nước, cô đã tự làm một loại nước hoa mới và gửi cho Khả Ni.
" Tôi đã làm một mùi hương riêng cho chị, yên tâm, hoàn toàn từ thiên nhiên, an toàn cho bà bầu và trẻ nhỏ.

Lần nữa cảm ơn chị, trà sữa cả tôi và Tiger đều thích!"
Phan Anh cũng hơi bất ngờ khi anh cũng nhận được một chai nước hoa handmade.
" Cái này để cảm ơn anh đã băng bó tay cho tôi.

Mùi hương độc nhất vô nhị đó, đảm bảo cả thế giới không ai đụng hàng.

- Sulli- "
Anh mở ra ngửi thử, rất được, đúng gu của anh.

Thậm chí đó còn là chai nước hoa Phan Anh hay sử dụng nhất.

Anh đâu biết Sulli đã phải vò đầu bứt tai để chưng cất nước hoa cho mình, nó còn cầu kì hơn cả chai nước hoa cô tặng Khả Ni nữa.

 
Chương 82: 82: Dần Được Ghi Nhận


Khả Ni thèm ăn mì cay, cô thèm mọi thứ có vị cay mà Hoắc Long không cho.
Dù tăng hơn 10kg nhưng cô vẫn ngồi trên đùi chồng, anh xoa xoa cái bụng to tròn rồi nói:
- Ăn mấy đồ đó không tốt, đợi sinh xong anh sẽ cho em ăn.
Hoắc Liên thì khác, chỉ thèm đồ chua, Vu Thần thắc mắc sao bạn gái lại có thể ăn được cả mấy lát chanh tươi mà kêu vẫn chưa đủ độ.
- Nam cay, nữ chua.

Chẳng phải dân gian hay nói thế sao!
- Thế thì em sẽ có con gái, anh có con trai.
Đúng thật, Khả Ni sinh một bé trai bụ bẫm, Hoắc Liên sinh một bé gái kháu khỉnh.
***
Khả Ni cả thai kì nhìn béo lên lại xinh đẹp hơn hẳn, sinh xong cô lại càng nhuận sắc.

Hoắc Long rất thích ôm vợ đầy đặn như thế, nhưng cô lại nhất quyết muốn phải gầy hơn.
Tưởng vợ sẽ tập yoga hay pilates thôi, không biết ai xui, Hoắc Long bất lực khi vợ lại tập teakwondo nữa.
- Anh không biết môn này rất tốt à!
- Biết, nhưng em có đai đen karate rồi còn gì.
- Em muốn hoàn thiện hơn.
Hoắc Long đã coi nhẹ cô vợ bé nhỏ của mình.


Khả Ni giờ thân thủ rất nhanh nhẹn, né chồng linh hoạt xong còn vật được anh xuống đất.

Mấy lão đại Hoắc Liên Bang được dịp tụ tập ở biệt thự của bang chủ mà há hốc trước một màn vợ chồng nhà này.

Lúc đầu Hoắc Long chọn Khả Ni bị Vu Thần nghĩ cô dụ dỗ mê hoặc, rồi Hoắc phu nhân đồng ý thì mấy trụ cột của tổ chức lại nghĩ do quan hệ anh em kết nghĩa của đấng sinh thành.

Họ nghi ngờ về năng lực của cô ấy.

Nhưng giờ thì địa vị của Khả Ni trong lòng họ chỉ đứng sau Hoắc Long.
Cô ấy đưa công ty điện ảnh Hoắc thị lên đầu ngành, nắm mọi tài nguyên nghệ thuật trong nước.

Nhờ cô mà quan hệ giữa Hoắc Long với ông trùm Tiger LK tốt đẹp hơn hẳn.

Khả Ni cũng là nguyên nhân sâu xa để Hồng Bang Hội không có ý đối đầu Hoắc Liên Bang.
Ngoài cô ấy ra, chẳng ai dám đè bẹp Hoắc Long dưới đất cả.
Cả Thư Kỳ và Hân Nghiên dù hơn tuổi cũng dần trở nên kính nể vị chủ mẫu này.

Nhất là khi Hoắc Thiên ra đời, Khả Ni lại càng được mẹ chồng ưu ái và công nhận.

Hoắc Thiên là con trai Hoắc Long, Vu Yến là con gái Vu Thần.


Tụi nhỏ được các bác các chú gọi thân mật là Tiểu Thiên và Tiểu Yến.

Nếu Hoắc Long suốt ngày phải giành vợ với con trai thì Hoắc Liên lại ghen tị khi con gái chỉ bám bố.

Được 1 tuổi là cả hai đều lững chững biết đi, đáng yêu vô cùng.

Giờ mọi người tụ tập ở biệt thự của nhà bang chủ bàn việc thì ít, ngắm nghía vui đùa với bọn nhóc thì nhiều.

***
Vu Thần quyết định cưới Hoắc Liên, biệt thự cũ là nơi trước kia anh mang biết bao cô gái về chơi bời nên đã nhất quyết đổi nhà mới.

Hoắc Liên tính ham chơi lại sinh con gái, hi vọng Tiểu Yến lớn lên dịu dàng duyên dáng nên Vu Thần xây hẳn một tứ hợp viện siêu to khổng lồ để tặng vợ.

Anh vốn là người thích phong cách hiện đại, tính cách cũng ăn chơi, vậy mà lấy vợ có con gái xong lại trầm ổn bất ngờ.

Tứ hợp viện có hồ, có hòn non bộ, có cả ngự hoa viên.

So với phủ Hoắc gia thì không kém cạnh là bao, thậm chí còn thiết kế theo sở thích của riêng Hoắc Liên nữa.

Hoắc phu nhân ghi nhận người con rể này, đồng thời là đứa con nuôi mình yêu thương lại càng thêm quý mến.

Hoắc Liên từ nhỏ ở phủ Hoắc gia, giờ lấy chồng ở tứ hợp viện xem ra vẫn vô cùng thoải mái, quen thuộc.



 
Chương 83: 83: Bắt Quả Tang


Phan Anh dùng gần hết nước hoa mà Sulli LK tặng rồi, nhưng giờ không có mùi hương nào có thể làm anh hài lòng nữa.
Vu Thần giờ đúng chuẩn bố bỉm sữa, tối ngày bị Tiểu Yến bám dính, Hoắc Liên bất lực phải bê cả con tới Vu Thị.

Vì vậy Phan Anh đi công tác thay Vu Thần nhiều hơn.
Nay ở Paris có triển lãm nước hoa, xong việc anh bèn nghĩ tới đó một chút, biết đâu sẽ gặp được mùi hương ưng ý.
Sulli LK có thể coi là thiên tài trong điều chế hương liệu.

Tiger còn bảo cho cô tiền để làm một thương hiệu nước hoa nếu thích, nhưng không, cô thích đi chôm chỉa hơn:
- Mở công ty tối ngày em sẽ phải lo quản lý, lỗ lãi thật phiền phức.

Thời gian ấy em sẽ làm điều gì đó hay ho hơn.
Cô cũng tới Paris, mục đích để chôm chai nước hoa mới nhất của một thương hiệu hàng đầu thế giới.

Nghe nói đây là mùi hương vô cùng đặc biệt, chỉ duy nhất 1 chai nhỏ được ra mắt mà thôi.

Sulli đâu bỏ qua vụ này được, cô muốn lấy nó về để nghiên cứu.
Sulli không có thiệp mời, tới khu vực gần nơi soát vé, đầu cô đang nảy số 7749 cách để lọt vào và lấy được đồ mình muốn.

Sự kiện đông như vậy, rất khó để lấy nếu nó được đưa ra ngoài, vậy thì chỉ có cách trộm khi chai nước hoa vẫn còn ở phòng lưu trữ.


Đến viện Kristies của Hoắc Long cô còn chôm được, thì chỗ này nhằm nhò gì.
Ngay trước mặt cô có một người đàn ông cao, mặc áo khoác dài.

Tiết trời Paris đang lạnh có tuyết rơi, Sulli đánh giá đối phương là một người có gu và chắc giàu, vì áo khoác đó là sản phẩm mới trong bộ sưu tập của Hermes.

Hẳn người này là khách mời của sự kiện.

Cô tính sẽ nhón trộm thiệp mời của anh ta.
Phan Anh nhận ra mùi hương đặc biệt mà anh vẫn nhớ dù đã lâu.

Là người sành chơi về nước hoa nên anh có khứu giác khá nhạy bén.

Linh tính anh đưa mắt nhìn xung quanh.

Là thân tín của Hoắc Long và Vu Thần, dĩ nhiên Phan Anh cũng là người không tầm thường.
Sulli chưa bao giờ thất bại, chỉ duy nhất lần bị tóm bởi ông trùm Hoắc Liên Bang mà thôi.

Cô coi đó là sự cố bất đắc dĩ vì mua trà sữa mới lộ, lại đúng địa bàn của Hoắc Long, chứ lúc trộm cô vẫn an toàn thoát khỏi viện Kristies.
Bị người đàn ông giữ chặt tay mình, Sulli hốt hoảng làm rơi tấm thiệp xuống đất.

Cô đã quàng khăn kín cả nửa mặt, đeo len để che đi màu xanh của mắt, đội tóc giả màu nâu hạt dẻ.

- Sulli LK?
Cô đang định vặn ngược tay để thoát thân, thì nghe thấy giọng nói cô mong nhớ.

Lạ đời, một kẻ trộm chuyên nghiệp, ngụy trang kín kẽ lại vui mừng khi bị bắt quả tang, đã vậy đối phương còn gọi đích danh trúng phóc.

Ánh mắt Sulli lé lên một tia hồi hộp xen lẫn mong chờ.
Phan Anh nhíu mày nhìn thẳng vào mắt đối phương, màu len khác nhưng chỉ nhìn là anh biết đó là Sulli.

Thì ra mùi hương đó là từ cô ấy.

Có lẽ đó là mùi hương đặc biệt và khó phai nhất trong cuộc đời của anh.
- Tình hình này tôi sợ Hoắc Liên Bang sẽ thành giới hạn của mình mất.
Phan Anh không hiểu lắm, buông tay cô ấy ra.

Sulli lắc lắc cái tay phụng phịu, không hiểu sao trong tiềm thức của Phan Anh, hình ảnh của Sulli auto đáng yêu chứ không phải kẻ trộm đáng ghét.
- Là sao? Cô lại chôm chỉa gì ở đây?
- Lần trước bị ông chủ của anh bắt, lần này bị anh bắt.

...Với cả, ai nói tôi tới chôm chỉa.
- Thế sao lại định trộm đồ của tôi.
- ..

Tôi, tôi muốn vào xem, chỉ xem thôi, nhưng tôi quên vé....!Cơ bản là bệnh nghề nghiệp...
- Nghề trộm cơ đấy!
- ...!Sau lần đó..tôi ..không hề đi trộm lần nào nữa mà.

Thật đó!

 
Chương 84: 84: Bé Con


Cô không cần giải thích hay chứng tỏ điều gì với tôi cả.
Phan Anh nói có vẻ phũ nhưng giây phút Sulli đối diện với anh, cô lại lướt qua suy nghĩ hoàn lương và rửa tay gác kiếm.

Cô không muốn Phan Anh chỉ nhớ về mình là một kẻ trộm, đã vậy còn thảm hại bị ghim tay để anh ấy phải băng bó cho mình.

Tiger chẳng phải từng nói người Châu Á chọn con dâu khắt khe và không ai thích kẻ trộm sao.

Vốn không bận tâm, giờ Sulli lại thật sự bận tâm về điều đó.
Phan Anh đi vào cửa, nghĩ thế nào lại quay lại vẫy vẫy tay:
- Bé con, vào cùng luôn đi.
Sulli đang nghĩ thôi bỏ cuộc, đã bị bắt quả tang mà còn ngoan cố chôm đồ khi đối phương vẫn ở đây thì mất mặt lắm.
Cô ngơ ngác:
- Hả, tôi á?
- Chính cô! Vào đây nhanh lên!
Sulli phân vân, Phan Anh lại đi tới gần, cầm tay cô ấy tiến bước qua cửa.
- Mỗi thiệp mời được đi hai người, dù gì cô cũng mất công tới rồi.
- Anh không cần giải thích hay chứng tỏ điều gì với tôi cả.
Sulli lặp lại câu nói khi nãy của anh, xấu hổ rụt tay lại.


Anh không nói gì, mỗi bước anh đi, lại có một cô bé bẽn lẽn đi sau.

Sulli không dám lại gần Phan Anh quá, cô cảm thấy cứ gần anh là mình lại trở nên ngớ ngẩn.
Phan Anh không quan tâm tới cô.

Anh xem một vòng, thử rất nhiều loại mùi hương, kể cả mùi hương đặc biệt nhất của triễn lãm cũng không làm anh hài lòng.

Anh cảm giác vẫn thiếu thiếu gì đó, không có sự bùng nổ mà anh mong đợi.
Đường phố Paris lên đèn, buổi tối tuyết rơi dày hơn, những toà nhà cổ kính đậm chất kiến trúc Pháp được gìn giữ nguyên sơ.

Ánh đèn vàng nhạt hai bên đường lại càng làm nổi bật từng bông tuyết từ từ rơi xuống.

Không phải tự nhiên mà Paris được mệnh danh là thành phố của tình yêu.

Khung cảnh nơi đây rất nên thơ, đặc biệt hơn khi Sulli nhìn thấy bóng dáng cao lớn cầm ô đứng chờ đèn xanh ở ngã tư đường.
Lẽ ra cô phải đi phía bên kia mới về khách sạn mình ở, nhưng nhìn thấy người đó, cô không chần chừ chạy ra chỗ đèn đỏ để đứng cùng.
Phan Anh nhìn sang thấy là Sulli, anh dịch ô của mình về phía cô ấy.

Sulli nhìn Phan Anh, nhìn chằm chằm rồi mạnh dạn bước sang một bước nhỏ, kiễng chân hôn lên má Phan Anh một cái.

Phan Anh hơi hốt hoảng lùi lại, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh.
- Bé con thích tôi sao?
- Thế anh có thích tôi không?
Sulli ngạc nhiên khi Phan Anh lại hỏi mình câu đó.

Cô tự tin vào nhan sắc lẫn gia thế em gái ông trùm Châu Âu của mình, cộng thêm tính phóng khoáng nên cô đã hỏi ngược lại anh.
- Bé con, chúng ta chênh nhau 6 tuổi đó, có thể tính là khoảng cách thế hệ rồi.
- Vậy là có hay không?
- Tôi không thích cô, bé con à.
- Anh có người mình thích rồi sao?
- Không, chỉ là tôi không có tình cảm với cô.

Và sau này tôi nghĩ mình cũng không có tình cảm với cô.
- Cứ coi kia là lời cảm ơn xã giao của tôi.

Người Châu Âu chỗ tôi hay chào hỏi nhau như vậy mà.

Tạm biệt!
Sulli bối rối quay người đi, được hai bước, cô nhìn lại và nói.
- Tôi không còn bé nữa, tôi đã qua tuổi vị thành niên lâu rồi.
Phan Anh đăm chiêu nhìn bóng lưng nhỏ nhắn giữa màn tuyết rơi dày.

Anh biết thừa cái thơm má kia có ý gì, người Châu Âu nhiều nơi thơm má chào hỏi nhau, nhưng chắc chắn không phải kiểu Sulli dành cho anh.
Người rờI đi nhưng mùi hương vẫn ở lại.
Sulli trong lòng hụt hẫng, là buồn vì bị Phan Anh từ chối nhưng cô lại cố cho rằng mình buồn vì không chôm được chai nước hoa kia.

 
Chương 85: 85: Bố Bỉm Sữa


Hôm nay cuối tuần đẹp trời, Hoắc Liên lại bày đầu rủ hội chị em đi mua sắm.

Các ông bố ở nhà trông con để vợ đi chơi.
3 người phụ nữ của Hoắc Liên Bang có mặt ở trung tâm thương mại.

Hoắc Liên thì lái con Roll Royce mà Vu Thần tặng cô nhân dịp cô sinh Tiểu Yến.

Vì xe thể thao của cô chỉ có 2 chỗ không chở hết được.

Thế là họ đi xe của nhà họ Vu, có dàn vệ sĩ của nhà họ Hoắc, Hân Nghiên hào phóng dùng thẻ đen của nhà họ Mạc, theo trước và sau đều có một xe G63 áp sát để hộ tống.

***
Ở tứ hợp viện của Vu Thần, Mạc Nguyên là thảnh thơi nhất vì chưa có con.

Phan Anh vẫn bên nước ngoài, Bách Tùng xểnh ra là đi hẹn hò Thư Kỳ.

Ngồi ở ngự hoa viên, Vu Thần dạy con gái thả mồi ăn cho đàn cá koi đang bơi dưới hồ.

Cô bé thích thú nhoẻn miệng cười đáng yêu cực kỳ.

Hoắc Liên không biết buộc tóc cho con gái, chỉ biết nịt một chỏm giữa đầu như cây dừa vậy.

Vu Thần lại khéo hơn cả vợ, buộc được hai chỏm hai bên với cái nơ nhỏ xinh xinh.

Hoắc Long cho Tiểu Thiên ngồi ở ghế trẻ em bên cạnh, than thở:
- Thằng nhóc bám mẹ quá, làm hẳn nôi cũi phòng riêng nhưng không ăn thua.


Thật sự, kẻ hai hộp sữa, kẻ không hộp nào.

Mạc Nguyên nghe thế phì cười, Hoắc Long nhìn sang cảnh cáo:
- Tranh thủ tận hưởng đi ông anh, có con mới biết, thế lực nhí này không phải dạng vừa đâu.

Vợ em giờ thiên vị con hơn cả chồng.

Vu Thần cũng nhe nhởn:
- Nhà em cũng chả kém, Tiểu Yến toàn chen vào giữa làm em không sơ múi được gì.

Nản, con bé còn hay ngoắc mồm gọi baba, Liên Liên thì không dỗ nổi, đem cả bỉm cả sữa bê con tới công ty em luôn kìa.

Mạc Nguyên nhàn nhã pha trà, động tác chậm rãi thanh tao.

Anh vốn không cầu kỳ uống trà lắm, nhưng Hân Nghiên lại rất tỉ mỉ và công phu, đam mê với trà đạo, thành ra anh cũng bị lây vợ.
- Gửi bảo mẫu không yên tâm, thì đi gửi bà nội bà ngoại một buổi, rồi hẹn hò hâm nóng tình cảm.

- Chí lí, thế mà em không nghĩ ra.

Hoắc Long như được giác ngộ.
- Lát em triển khai luôn.
- Thế mai tới lượt em.

Vu Thần và Hoắc Long chia nhau ra để đưa con về phủ Hoắc gia nhờ mẹ trông con hộ.


Thế là chỉ lát sau, Hoắc phu nhân thấy con trai xách cháu đích tôn của mình như xách con cún con đi tới.

- Tiểu Thiên của bà! Sao con dám xách cháu ta như xách chó thế.

Tội nghiệp cháu tôi.
Hoắc Long đưa con cho mẹ bế, đẩy thêm 1 cái vali bé xinh.
- Mẹ ơi, trông thằng nhóc giúp con một buổi nhé.
- Được, ta mong còn chả được, chỉ sợ đêm thiếu hơi mẹ thằng bé sẽ quấy.
- Không sao đâu mẹ, nếu không ổn con sẽ tới đón sau.

- Mà hai đứa có việc gì à mà lại đem con tới đây?
- Không có gì ạ, con muốn thay đổi không khí tí ấy mà.

Cho vợ con nghỉ ngơi một hôm.
Hoắc phu nhân gật gù, đâu biết ý đồ đen tối của con trai mình.
- Ừm, thế cũng tốt.

Có con vào là phụ nữ bận bịu cả ngày, rõ ràng chỉ là một đứa bé mà luôn tay luôn chân.

Hai đứa cứ đi hẹn hò đi.
- Hahaa, đúng là mẹ của con.

Thế này phải thường xuyên gửi Tiểu Thiên sang đây mới được.

Như thế biết đâu mẹ lại mau có thêm cháu.
Hoắc phu nhân lườm con trai một cái:
- Cái thằng láu cá này!
Tiểu Thiên ngơ ngác ở trong lòng bà nội, nhìn theo người bố quyền lực đang hớn hở đi về.

Vậy mà Tiểu Thiên ngoan bất ngờ, có lẽ sang nhà Tiểu Yến chơi cả ngày mệt, ở bên bà nội uống sữa bột xong rồi ngủ sớm.

Hoắc Long chu đáo cử cả bảo mẫu sang để phụ mẹ.



 
Chương 86: 86: Mê Em Đến Nghiện H


Khả Ni về biệt thự thấy im ắng khác lạ, thấy chồng đang ngồi nhàn nhã xem tivi ở phòng khách:
- Tiểu Thiên đâu anh?
- Em giờ hỏi con trước tiên cơ đấy.

Anh gửi sang bà nội rồi.
- Em sợ con quấy.
- Không sao, mẹ bảo nó ngoan lắm, ngủ rồi.
Khả Ni lúc này mới yên tâm, vui vẻ ngồi vào lòng Hoắc Long:
- Em mua được một chiếc váy rất đẹp, em muốn anh nhìn trước tiên.
- Được!
Khả Ni kéo tay chồng lên phòng thay đồ.

Cô bước ra ngoài trong ánh mắt ngỡ ngàng của Hoắc Long.

Chiếc váy đỏ sẫm bó sát lấy cơ thể.

Có con nên ngực và mông Khả Ni đầy đặn hơn hẳn, gương mặt cũng sắc sảo, thần thái mặn mà quyến rũ.

Chiếc váy dài chấm đất, nhìn có vẻ kín đáo nhưng lại khoét sâu ở sau lưng.

Khả Ni vén tóc ra trước, để lộ hình xăm báo đen quyền lực.

Hoắc Long chưa từng thấy vợ rực rỡ đến thế.

Cô ấy vốn hay mặc đồ gam màu trung tính hơn.
- Sao nào? Đẹp không?
- Rất đẹp!
Khả Ni hơi hụt hẫng khi chồng chỉ nhận xét cụt ngủn như vậy.
Hoắc Long đứng lên, ôm eo vợ:
- Em đẹp tới nỗi, nhìn em 1s, anh muốn lâm trận ngay lập tức.
Khả Ni mỉm cười, bị Hoắc Long bế thốc lên, một mạch ra khỏi phòng thay đồ, tiến ra phòng ngủ.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, luồn tay kéo khoá sau của chiếc váy xuống.

Khả Ni cũng phối hợp ăn ý, cong người hơi nâng lưng lên.

Hoắc Long từ từ kéo váy xuống, anh thực sự u mê thân hình này.

Ngay từ đầu, Khả Ni không phải cô gái có nhan sắc khuynh thành hay quá xuất sắc, nhưng lại hấp dẫn được ông trùm ngay lần hai người làm tì,nh lần đầu tiên.

Khả Ni sinh con xong lại tập võ, cả người đều săn chắc khoẻ khoắn, càng làm Hoắc Long thêm nghiện.
Anh tham luyến hôn cô, không có kì đà cản mũi Tiểu Thiên ở đây, sẽ không có gì có thể cản được dụ,c vọng của Hoắc Long nữa.
Khả Ni cảm nhận được vật thể to lớn của chồng, hôm nay cô cũng thoải mái vô cùng, không cần vừa làm vừa lo con khóc đòi mẹ nữa.


Cô chống tay xuống giường, hai gối quỳ trên đệm, đón nhận từng đợt công kích mạnh bạo phía sau.

Hoắc Long còn vươn tay nắ,n bóp bộ n.gực căng tròn lắc lư phía trước.
Cả căn phòng giờ chỉ toàn tiếng va chạm của hai thân thể, tiếng rê,n rỉ gợi tình của người phụ nữ.
Hoắc Long không kiềm chế đươc, anh còn tét vào cái mông căng đầy kia, Khả Ni bị kíc.h thích:
- A...a...aaaa!
Cô hét to đến nỗi Hoắc Long phải đưa tay bịt miệng cô lại, giờ chỉ còn tiếng "ưm..mm" mờ ám.
Khả Ni bị giày vò tới hai đầu gối bủn rủn, phải cầu xin đối phương:
- Tha..cho emmmm!
Hoắc Long mỉm cười rút ra, Khả Ni ngay lập tức nằm rạp xuống giường.

Tưởng anh tha, nhưng không, anh lật cô nằm ngửa, gác hai chân vợ lên vai, rồi lại dứt khoát tiến vào.
Tư thế này rất sâu, Khả Ni cảm tưởng anh muốn đâm thủng cô vậy.

Cô quấn quéo, đưa tay chống đỡ phía đầu giường để không bị va đầu vào.
Hoắc Long vừa đưa đẩy vừa nhìn cặp nh,ũ hoa hồng hồng nổi cộm lên, lắc lắc theo từng nhịp rất hài lòng.

Anh không muốn chia sẻ vợ mình với thằng nhóc con trai nữa.

Xem ra phải tìm cách tách nó ra khỏi mẹ mới được.
Hoắc Long giờ điên cuồng chiếm hữu làm Khả Ni mệt muốn xỉu.

Anh làm cô rất lâu, đêm rồi lại gần sáng, cứ như mọi tinh lực bấy lâu chỉ để dành cho lúc này vậy.
Thế mà anh dám nói với mẹ là gửi con để cho vợ nghỉ ngơi.

Có mà để thoả mãn đam mê của anh thì có.
Khả Ni thì khỏi nói, từ hoang mang tới thoả mãn, rồi mệt nằm trong lòng chồng mà thiếp đi.

 
Chương 87: 87: Sinh Nhật Tụi Nhóc


Sắp tới sinh nhật của hai nhóc con Tiểu Yến và Tiểu Thiên.

Hai đứa đẻ sát nhau nên hai nhà tính làm chung một bữa tiệc sinh nhật ấm cúng.
Nói là hai nhà ấm cúng, nhưng mọi người đã hớn hở mong chờ lắm rồi.
Hoắc Long mời cả chị em Hồng Bang Hội và anh em ông trùm Tiger LK tới dự.
Nhân song hỉ này, Khả Ni còn vung tiền cho mấy chục nghìn anh em dưới trướng của Hoắc Liên Bang khiến ai nấy đều cảm kích và nể phục chủ mẫu của mình.

Cô ấy làm gì cũng nghĩ trên nghĩ dưới, giúp cả tổ chức xã hội đen đông đảo thêm gắn bó đoàn kết như một đại gia đình.

Đúng là phụ nữ, nhu có cương có, mềm mềm mỏng mỏng đúng lúc, suy nghĩ thấu đáo sâu sắc, mà nhiều khi cánh mày râu không nghĩ tới được.
Có thể nói, tụi nhóc này sinh ra đã ngậm thìa vàng, đi lùi mới về vạch đích.

Phụ nữ ở Hoắc Liên Bang còn có một điều mà bất kì người phụ nữ nào cũng ao ước, đó là không phải lo một con tiểu tam nào xuất hiện.

Lòng trung thành và chung thủy ở đây cực kỳ cao và được coi trọng.

Thậm chí phụ nữ như Khả Ni có uy không kém chồng.

Cô đã là một "báo đen" thực thụ.

Hồng Vũ Hưng nhìn Khả Ni bây giờ, anh càng thấy sáng suốt khi mình lùi bước.

Yêu đúng người thì sức mạnh bản thân mới được phát triển.

Nếu Khả Ni bên anh, có lẽ cô ấy không thể phát sáng đến vậy.

Anh từ ghen tị chuyển sang ngưỡng mộ Hoắc Long.
***
Tiger LK không tới tham dự sinh nhật được, định sẽ gửi quà mừng, nhưng Sulli lại háo hức nhận sẽ thay mặt anh trai.

Dù bị Phan Anh phũ nhưng Sulli vẫn muốn chinh phục lần nữa.

Càng không có, cô lại càng muốn giành về.

Như việc đi trộm đồ cũng vậy, cũng có thử thách và kích thích riêng.
Sulli được tiếp đón nồng nhiệt ở biệt thự của Khả Ni.

Ai cũng quen thuộc ở đây nên mọi người đều tỏ ra rất thoải mái cứ như nhà mình vậy.
Phan Anh bất ngờ khi thấy Sulli LK xuất hiện ở đây.


Sulli muốn thể hiện thành ý nên đã mặc sườn xám màu hồng nhạt, tóc kẹp lên cho giống người bản địa, cũng là để bớt cảm thấy xa cách ở chốn này.
"Xinh quá".

Phan Anh nhìn cô, không nói gì nhưng trong thâm tâm đã bị ấn tượng sâu sắc.

Sulli mang gương mặt học sinh nhưng thân hình phụ huynh, chiều cao rất ổn vì vốn người Châu Âu đã cao rồi, lại thêm nước da trắng bóc, tóc bạch kim trong trang phục truyền thống.

Cứ phải nói là cực kỳ mới mẻ với Phan Anh.
Cô nhìn anh, má hơi đỏ lên, chỉ cúi chào một cái rồi cùng Khả Ni tới chỗ bọn trẻ.
Sulli chưa bao giờ tiếp xúc với trẻ con, ở hắc bang với anh trai và chỉ đi chôm chỉa nên cô không biết bế tụi nhóc như nào.

Hai đứa trẻ nhìn cô lạ lẫm cùng nhăn nhó lắc lắc cái đầu không theo.
Bất ngờ Phan Anh tiến lại, anh bế Tiểu Yến, còn chỉ cho Sulli cách bế Tiểu Thiên.

Hai nhóc con thấy có người chú quen thuộc thì cũng ngoan ngoãn hơn hẳn.
Khả Ni nhìn thấy cảnh này, bất giác cười rồi lén chụp một bức ảnh.

Nam thanh nữ tú, nam bế bé gái, nữ bế bé trai, ai cũng xinh đẹp ưa nhìn, làm người ta nảy số tới hình ảnh gia đình hạnh phúc.
Nhân dịp vui vẻ, Hoắc Liên muốn chụp ảnh kỉ niệm.

Khả Ni nghĩ nghĩ, cố tình kéo tay Sulli tới cạnh Phan Anh.
Cô ấy bối rối, không quen đi giày cao gót nên trẹo chân hụt cái, may được Phan Anh nhanh tay đỡ kịp.
Sulli ngẩng lên nhìn, bốn mắt họ nhìn nhau.

Một bức ảnh tập thể được in ra, có một đôi không nhìn vào máy ảnh, mà họ nhìn vào đối phương khó tả.

 
Chương 88: 88: Trúng Tiếng Ái Tình


Nay mọi người tụ tập khá vui và rôm rả.

Sulli LK không quen lắm, cô đứng ở ven bể bơi phía trên ,nhìn xuống sân biệt thự ở dưới.

Phan Anh vẫn đang chơi đùa với tụi nhóc, cô nhìn cảnh này bất giác mỉm cười.
Khả Ni là chủ nhà, sợ Sulli cảm thấy cô lập nên luôn để ý cô ấy.

Cô cầm một đĩa hoa quả và bánh ngọt tới chỗ Sulli:
- Nhìn gì vui vẻ vậy?
Sulli nhận lấy đĩa quả, Khả Ni liếc xuống chỗ Phan Anh, rồi lại nhìn cô ấy:
- Cô ở đây mấy hôm rồi hãy đi.
- Thôi, tôi sẽ về nước sớm, không phiền quý vị.
- Không phiền không phiền, xuống đó chơi đi, Phan Anh thích bánh vị rượu rum này lắm.
Sulli LK như ngầm hiểu ý của Khả Ni, bẽn lẽn cầm một chiếc bánh và thìa đi xuống.

Khả Ni nhìn đôi trẻ cười cười.
Sulli LK xấu hổ muốn đưa bánh cho Phan Anh, nhưng phân vân mãi lại không dám, lúc tới thì hừng hực khí thế muốn cua lại người ta, nhưng đối diện thì không còn tí quyết tâm nào.

Cứ cầm mãi, Sulli đành xúc một miếng rồi ăn luôn.
Phan Anh nhìn hành động ấy, yết hầu khẽ rung động.

Anh nhìn Sulli bị lem bánh ở miệng thì nhíu mày.

- Cô bị lem kìa.
- Ồ,..
Sulli xấu hổ nhìn ngang nhìn dọc tìm khăn giấy, thì Phan Anh đã đưa cho cô.
- Cảm ơn anh!
- Không có gì!
Cả hai lại im lặng, không biết nói gì, nên Phan Anh lại rời đi.
Sulli lại đi tìm một chiếc bánh khác, chìa ra cho Phan Anh:
- Ngon lắm, thử đi!
Tưởng Phan Anh sẽ từ chối, nhưng anh lại nhận lấy, tự nhiên ăn ngon lành.
***
Do lần trước là Phan Anh chuẩn bị khách sạn cho anh em nhà LK, nên Khả Ni lại phân phó cậu chuẩn bị phòng cho Sulli.

Nhân tiện đẩy thuyền hai người này luôn.

Cô còn căn dặn Phan Anh hôm sau dẫn Sulli LK đi uống trà sữa nữa.

Tối hôm đó, Phan Anh tiễn Sulli về tận cửa phòng khách sạn.

Cả đoạn đường cả hai không nói gì, Sulli LK thì nhìn ra cửa xe để ngắm thành phố, còn Phan Anh lại thi thoảng liếc sang bên cạnh.
- Cô nghỉ ngơi đi.
- Ừm.


Cảm ơn anh.
Phan Anh gật đầu, định quay người đi, thì Sulli LK bất ngờ kéo kéo vạt áo anh, ánh mắt ngây thơ trong trẻo, màu xanh rất xinh đẹp.
- Anh có nhớ tôi chút nào không?
-...
- Tôi thì luôn nghĩ về anh!
Cô mạnh dạn kiễng lên hôn thẳng vào môi Phan Anh.

Anh bất động, còn cảm nhận được mùi bánh mình thích trên môi đối phương, mùi rum rất dễ chịu.
Sulli buông anh ra, hai người nhìn nhau thăm dò.

Phan Anh bất giác liếm môi mình, sau đó cúi xuống hôn lại Sulli.

Hai người đứng giữa cửa, một người ở trong phòng, một người đứng ngoài phòng đang hôn nhau thắm thiết.
Đám vệ sĩ hơi sửng sốt nhưng đều quay mặt đi chỗ khác.
Phan Anh buông cô ra rồi nói:
- Hẹn mai gặp cô!
Anh rời đi để lại Sulli tẽn tò không hiểu kiểu gì, là có nhớ hay không nhớ đây?
Ngồi trên xe ra về, Phan Anh cởi chiếc cúc trên cùng của áo sơ mi, hít một hơi sâu vẫn thấy ngột ngạt, đành mở cửa sổ ra cho thoáng.
- Chết tiệt!
Anh hơi cáu lên.

Mùi hương của Sulli giờ hiện hữu trên xe của anh, làm anh không khống chế được tâm trạng của mình.
Đêm đó, Sulli không ngủ được, Phan Anh thì tắm cả tiếng đồng hồ với nước lạnh.

Rõ ràng nói sau này sẽ không có tình cảm với người ta, nhưng giờ anh lại chỉ mong tới sáng để gặp cô ấy.
Hình ảnh bé con mặc váy hồng nhạt, cảnh cô bé ấy ăn bánh cứ tua đi tua lại trong trí nhớ của Phan Anh.

Anh đưa tay lên miệng mình sờ sờ, nghiền ngẫm rất lâu mới ngủ được.

 
Chương 89: 89: Còn Thích Tôi Chứ


Sáng nay Phan Anh cảm thấy không khoẻ, có lẽ đêm qua anh tắm nước lạnh hơi lâu.

Nhưng vẫn phải có mặt để dẫn Sulli LK đi uống trà sữa.
Anh gõ cửa nhưng không thấy cô trả lời, lại nhấn chuông tới lần thứ 3, Phan Anh lo lắng cho người lấy khoá dự phòng để mở.
Phòng của Sulli LK là phòng VIP của Lytte Centre, thiết kế như một căn penthouses.

Phan Anh bước vào, cả căn phòng im ắng không một động tĩnh.

Anh khẩn trương đi vào phòng ngủ, cửa phòng hơi hé, anh nhẹ nhàng nhìn qua, thấy Sulli đang cuộn tròn trong chăn ngủ như con mèo lười.

Đúng là doạ người, hẹn nhau đến thế mà tới giờ người ta tới đón đi tà tưa thì vẫn ngủ nướng thế này.
Có một mình, cả cái giường lớn mà cô ấy lăn lộn xoay ngang xoay dọc.

Phan Anh vẫn đứng nhìn, nhìn rất chăm chú là đằng khác.

Thấy cô ấy đang sắp thò đầu ra mép giường , anh rón rén đi vào, nhấc đầu Sulli muốn đặt về phía đầu giường, thì bất ngờ cô ấy mở mắt.

Ngơ ngác mơ màng làm Phan Anh sượng trân thả đầu cô xuống.

Sulli LK chớp chớp mắt, nói giọng nhỏ xíu:
- Anh làm tiếp đi, coi như tôi không biết gì.
Phan Anh đứng thẳng lên, không nói gì định đi ra ngoài.


Sulli vẫn là chiêu cũ, kéo kéo vạt áo anh:
- Đi mà!
3 phần bất lực, 7 phần nuông chiều, anh quay lại rồi khom người đỡ đầu cô nằm dịch vào trong.
Sulli vui vui nhiều chút, nhưng đêm qua cô không ngủ được nên giờ rất mệt.

Cô cũng bị lệch múi giờ và chưa thích nghi được với khí hậu nơi này, nên lại chùm chăn rồi ngủ quên mất.

Vốn định ngủ thêm 5 phút, ai dè cô ngủ một phát tới trưa.

Báo hại Phan Anh đợi mòn mỏi ngoài phòng khách.

Anh ngại không muốn lại đi vào phòng con gái người ta nữa, hơi mệt nên ngồi ở sofa rồi thiếp đi.
Sulli LK biết mình bất lịch sự, nghĩ có lẽ anh ấy đi rồi, cô rối rít bật dậy vớ một chiếc sơ mi rộng mặc vào rồi chạy ra ngoài, lại thấy hình bóng người đó đang dựa lưng ở sofa mắt nhắm nghiền.
Cô đứng nghệt mặt ra nhìn, xong lại quay về phòng mình lấy một chiếc chăn mỏng.

Giờ tới lượt cô rón rén lại gần đối phương, chăn chưa chạm người đã bị Phan Anh tóm lấy.

Lần nữa, Sulli bị anh giữ tay rất chặt.

Quả thực Phan Anh phản xạ rất nhanh và rất tỉnh.
Cô xấu hổ muốn rút tay lại, nhưng Phan Anh lại không buông.


Anh kéo mạnh làm cả người Sulli ngồi hẳn lên đùi mình.
- Cô còn thích tôi chứ?
Sulli LK nhìn mắt anh, nhìn tiếp môi anh, nghĩ vài giây, rồi lại nhìn vào mắt anh gật gật đầu.
- Vì sao cô lại thích tôi?
-...!Vì ...anh cho tôi cảm giác mà người khác ...không thể đem lại được.
- Cảm giác như nào?
-...Khó tả lắm!
Phan Anh nhíu mày nhìn cô, Sulli LK ghé đầu, hôn nhẹ lên môi đối phương.

Giữ im 1-2-3 giây.

Vẫn ở trong lòng Phan Anh, cô nói:
- Không biết cảm giác của anh có giống của tôi không, nhưng khó tả đúng chứ!
Thấy Phan Anh chỉ nhìn mình, ánh mắt giờ có chút đáng sợ.

Sulli LK hơi hoảng, có lẽ cô đã mạo phạm khi cứ tự ý hôn anh tới 3 lần.

Cô muốn rời khỏi người ấy, tự nhiên cô sợ sợ.
Bất ngờ Phan Anh giữ lấy cằm cô, thậm chí có chút mạnh tay làm cô đau.

Anh tiến tới ngấu nghiến Sulli tới mức cô gần như trống rỗng, chỉ biết nắm chặt hai tay vào vạt áo của mình.

Thấy cô dụ dỗ mình xong lại bần thần, Phan Anh nhắc lại:
- Bé con qua tuổi vị thành niên lâu rồi!
Sulli LK nhìn đôi môi ửng hồng của Phan Anh, cô mạnh dạn vòng hai tay qua cổ anh rồi hôn tiếp.

Giờ là cô dẫn dắt, anh ấy đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

 
Chương 90: 90: My First Time H


Sulli LK không an phận, đưa tay cởi khuy áo sơ mi của mình.

Phan Anh giữ lấy tay cô:
- Không được!
- Tôi qua tuổi vị thành niên lâu rồi! Sẽ biết tự chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình.
- Chắc chưa?
Gật gật đầu.
- Sẵn sàng rồi chứ?
Lại gật gật cái đầu.
- Liệu có hối hận không?
-...! Nếu anh làm tổn thương tôi, thì có lẽ tôi sẽ buồn.

Nhưng tôi sẽ không hối hận với quyết định của mình.

Có thể là trải nghiệm, hoặc là một bài học.

Cũng có thể là tình yêu.
- Có vẻ cô am hiểu quá nhỉ?
Sulli LK xấu hổ, lắc lắc đầu:
- Không, lần đầu tôi thổ lộ với ai đó.
- Cô sẽ không phải hối hận đâu!
Anh đưa tay cởi áo sơ mi của mình, thậm chí không nhanh, mà thong thả từng cúc một, vừa làm vừa nhìn Sulli xem liệu cô có đổi ý không.

Nhưng không, cô nhìn từng cử động của đôi tay thon dài, cúc cuối cùng được tháo ra, cô nuốt nước bọt một cái.
Phan Anh nhìn biểu cảm thèm thuồng lộ liễu ấy thì cong môi cười.


Sulli LK thấy phải nhanh lên kẻo Phan Anh đổi ý mất, cô đứng dậy vội vã cầm tay anh đi nhanh vào phòng ngủ.
Đi được vài bước, Sulli bất ngờ khi Phan Anh dừng lại.

Cô đang lúng túng thì anh nói:
- Bé con, nếu phải chủ động thì cũng nên để tôi làm!
Nói rồi, anh bế trọn Sulli LK vào lòng mình, ung dung tiến vào phòng ngủ cứ như anh là chủ nhà ở đây vậy.
Sulli ngồi trên giường một cái liền cởi chiếc áo của Phan Anh hẳn ra rồi ném sang một bên.

Anh cười, giúp cô cởi áo thì phát hiện cô thả rông.

Khi nãy áo quá rộng nên anh không để ý.
- Là bé con cố tình dụ dỗ tôi?
- Không phải, tôi là người theo chủ nghĩa no bra.
Phan Anh cứ nghĩ cô gái này thả rông đi khắp nơi có chút phẫn nộ.

Dù mỗi lần anh gặp cô đều ăn mặc kín đáo nhưng anh không cam tâm.

Bên Châu Âu tụi con gái đều vô tư vậy sao?
Anh đè cô xuống, tức giận bóp chặt ngực cô làm cô đau đớn:
- Anh làm tôi đau!
- Sau này mặc áo ngực cho tôi!
Đây là ra lệnh chứ không phải nhắc nhở.

Anh giữ nguyên tới khi Sulli nhăn nhó gật đầu mới buông ra.
- Tốt!
Sau đó, cái gì tới cũng phải tới.


Giây phút Phan Anh cởi quần, Sulli có chút lo lắng.

Cô chưa từng...
Phan Anh lột nốt cái quần của Sulli, bá đạo lấy tay khuấy động th.ân dưới khiến cô co dúm người.

Khi mà đã trơn tru ẩm ướt, anh nhẹ nhàng tách chân Sulli ra.
Tiến vào có chút khó khăn, Sulli chủ động nói:
- My first time...
Phan Anh bất ngờ, anh mỉm cười:
- Tôi sẽ nhẹ nhàng!
Vậy mà chỉ vài giây sau, Sulli LK hét ầm lên:
- Aaaaaaa...
Phan Anh vội vã trấn an:
- Đừng sợ!
- Anh bảo nhẹ nhàng mà, anh lừa tôi.
Sulli ấm ức khóc thút thít.

Nhưng Phan Anh dừng sao được.
- Lần đầu không tránh khỏi, bé con, xin lỗi em!
Anh bịt miệng cô rồi đưa thằng nhỏ tiếp tục càn quét, chiếm hết tiện nghi của cô gái.

Sulli sợ hãi trước sự mạnh bạo của đối phương.
Phan Anh buông tay ra, lại cúi xuống hôn cô.

Sulli lại bị bịt miệng, nhưng lần này là sự dịu dàng ôn nhu hơn, thân dưới thả lỏng và bắt đầu tiếp nhận dễ dàng hơn chút.
Phan Anh tụt dần xuống cổ, rồi xuống ngực.

Sulli đứ đừ trước cảm giác bị Phan Anh kíc/h thích, anh tham lam vần vò hai bên ngực của cô.

Cứ nghĩ cô thả rông làm anh lại bực, bèn cắn một cái vào nh.ũ hoa làm Sulli cong người kêu một tiếng.
Lần đầu họ làm không quá lâu.

Sulli tê dại cả người được Phan Anh ôm trong lòng.
Hậu quả của việc cố chấp bay từ Châu Âu sang đây để cua đổ người ta là Sulli bị sốt nhẹ sau lần làm tì.nh đầu tiên.
Bù lại kết quả mĩ mãn khi cô chính thức là người phụ nữ của đối tượng mình tốn bao công theo đuổi.

 
Chương 91: C91: Phạt em h


Hoắc Liên nay gửi con về nhà mẹ đẻ, Vu Thần hớn hở tưởng được một ngày riêng tư dính vợ, ai dè cô lấy xe của anh đi đua luôn.

- Cậu Vu, Liên Liên lấy con Lamborghini đi đua rồi. Cảnh sát đuổi theo náo loạn cả con phố.

Phan Anh dửng dưng đi vào báo cáo, từ ngày chính thức làm chồng Hoắc Liên, Vu Thần đã quen với việc dăm bữa nửa tháng lại có giấy phạt gửi về tận nhà. Cảnh sát không dám bắt tiểu thư nhà họ Hoắc, cũng là phu nhân Vu Thị nên chỉ có thể gửi giấy phạt. Nhưng giờ có con rồi, cô ấy mà có làm sao, thì bố con anh tính sao.

Vu Thần theo định vị tìm được con xe yêu dấu của mình.

- Liên Liên, em đứng lại cho anh!

Hoắc Liên hết hồn thấy chồng gọi điện thoại, nhìn qua gương chiếu hậu thấy anh đang đi con Ferrari của mình.

- Em đi tí rồi về.

- Mẹ kiếp, anh tóm được thì em chết chắc.

Hoắc Liên phóng xe khét lẹt, cô chạy, anh đuổi. Vu Thần nâng cánh gió ở xe, tăng tốc đuổi bằng được.

- Xuống xe!!!

Hoắc Liên phụng phịu bị chồng kéo xuống, anh nhét cô vào xe mình, rồi ném chìa khoá xe còn lại cho đám thuộc hạ lái về.

Ngồi trên xe, không ai nói gì, Vu Thần tức giận thấy rõ. Anh không đợi được về tứ hợp viện, cũng không đợi được tới khách sạn nhà mình. Lập tức anh đưa Hoắc Liên vào một khách sạn có tiếng của thành phố ngay gần đó. Khách sạn này không thuộc quản lý của Vu Thị.

Anh để Hoắc Liên ngồi ở ghế chờ, không quên cảnh cáo:

- Ngồi yên đấy, dám chạy anh sẽ chặt chân em.

- Anh dám, anh Long sẽ không tha cho anh đâu.


- Không phải thách, giờ anh là chồng em đó.

Vu Thần nói gì đó với lễ tân, họ ngay lập tức chuyển máy cho anh nghe. Vu Thần chỉ nói đúng 3 câu rồi cầm thẻ VVIP, cục súc lại chỗ Hoắc Liên kéo cô vào thang máy.

- Anh tính làm gì?

- Làm gì lát em sẽ rõ. Em nghĩ vào đây tâm sự?

- Em nghĩ anh muốn giáo huấn hay trách phạt em.

- Đúng là muốn phạt em.

- Mắc mớ gì vào đây.

- Vừa tiện mua khách sạn này.

- Tiện gì chứ?

- Tiện phạt em!

Đúng lúc thang máy tới nơi, Vu Thần lại kéo vợ ra, nhấn thẻ mở cửa, anh ném mạnh cô xuống sofa.

- Anh làm cái quái gì thế!

Hoắc Liên gắt gỏng nhìn Vu Thần, anh nhếch miệng cười, cô hơi hoảng vì lâu nay chưa thấy lại ánh mắt như dã thú muốn nuốt chửng con mồi ấy.

Vu Thần rút sợi ruy băng ở bó hoa trên bàn, không nói gì, giữ chặt tay Hoắc Liên lên trên đầu rồi trói lại.

- Anh định đánh hay tra tấn em?


- Em muốn chơi kiểu nào, anh chiều em kiểu đó.

- Mẹ kiếp, anh đừng có mà ức hiếp em.

- Anh làm gì, chúng ta là vợ chồng mà. Nói, em muốn kiểu nào.

- Thả em raaaaaaa.

- Thôi được rồi, kiểu em thích nhất nhé. Lâu nay chưa thực hành, anh sẽ làm em không thể đi đua xe nữa.

Vu Thần xé toạc chiếc váy ngắn của Hoắc Liên, rồi cởi đồ của mình. Cô hoang mang đỏ mặt.

- Giờ mà anh còn tâm trạng để làm?

- Ngay từ đầu đã là muốn làm!.

||||| Truyện đề cử: Tình Nhân Bí Mật Của Cậu Tôi |||||

Không có dạo đầu, Vu Thần thô bạo tiến vào làm Hoắc Liên nhăn nhó.

- Đây là cách anh phạt em? Để em đứng không nổi?

- Chưa đâu, đoạn hay ở phía sau.

- Ưmm...hhhhhh

Hoắc Liên bị anh làm cho thê thảm, bị trói tay nên chỉ biết chịu trận dưới thân chồng.

- VU THẦNNNN!

Cô hét lên, anh chỉ cười nhạt xảo trá, lập tức bắn hết chất lỏng màu trắng đục nhớp nháp vào sâu bên trong, rồi ghim chặt chân vợ khép vào.

- Cấm được để rơi giọt nào ra ngoài. Em có bầu rồi sẽ khỏi đi đua xe nữa.

- Chẳng qua sinh con xong nên tay lái em mai một thôi. Sau này còn lâu anh mới tóm được em nữa. Đồ xấu xa.

- Đợi em đẻ thêm rồi tính tiếp! Mỗi lần em đi đua xe, anh sẽ cho em đẻ một đứa.
 
Chương 92: C92: Chưa vội


Năm nay Cindy Tkao trong hệ thống đá quý cao cấp Blue Label đề cử chiếc khuy cài ngực áo Plume tái diện chủ đề lông vũ kinh điển. Nó được dùng titan để tạo hình kết hợp 1600 viên ngọc nhiều màu để tạo cảm giác bung xoã của lông vũ, phác hoa với ngọc lục bảo hình giọt nước 30 karat. Cọng lông được bố trí bởi kim cương vàng hình thành tỉ lệ màu sắc vô cùng tráng lệ. Chiếc lông vũ được phủ đầy đá quý lay động và ánh sáng giữa các viên đá quý không ngừng lấp lánh.

Sulli LK lần trước để lỡ viên kim cương xanh nên nay lại nổi máu đạo trích.

Phan Anh sau lần đó đã đưa cô về căn hộ của mình. Cô ấy sốt 2 ngày, nay mới hết ốm, anh ở bên chăm sóc, mua cả trà sữa về nhà. Nhìn cô bé ngồi hút trân châu, mắt xem bản tin sáng ngời, anh đi tới nhấc cả người cô đặt lên đùi mình.

- Thích sao?

- Không.

- Biểu cảm khi nãy đã chống lại em. Thích thì anh mua cho em.

- Đắt lắm.

- Anh không muốn người của mình phải đi chôm chỉa đâu.


- Ai nói em sẽ trộm nó.

- Không trộm mới lạ.

- Được thôi, mua. Anh có biết nó bao nhiêu không, siêu đắt, mà chưa chắc có tiền mua được. Anh sẽ hối hận vì dám mạnh miệng bảo mua cho em

- Chỉ cần em muốn, anh sẽ mang về cho em. Anh đã nói, em sẽ không phải hối hận đâu.

Sulli LK ngoài biết Phan Anh hơn mình 6 tuổi, thích ăn bánh vị rượu rum, và là thân tín của Hoắc Long thì chả biết thêm gì khác.

Cô đâu biết anh cũng được coi là một trụ cột của Hoắc Liên Bang, địa vị ngang Vu Thần và Bách Tùng, chỉ sau Hoắc Long và Mạc Nguyên. Gia thế của anh không phải cha truyền con nối như mấy người kia mà là trẻ mồ côi, được Hoắc lão gia thu nhận năm 13 tuổi, từ ấy sống cùng đám Vu Thần và cống hiến cho tổ chức tới tận bây giờ. Tài sản của anh cũng không thua kém là bao, chỉ là anh sống kín tiếng nhất, lặng lẽ nhất. Chính vì đi lên bằng thực lực như vậy, Hoắc Long rất tin tưởng để Phan Anh kề cận đứa em Vu Thần của mình. Phan Anh rất được việc, đã giao cho anh làm gì thì không cần phải lo lắng.

Anh không phụ trách riêng một lĩnh vực kinh doanh nào của Hoắc Liên Bang, nhưng lại có thể hỗ trợ những người kia bất cứ khi nào cần. Có thể nói, Phan Anh là nhân tố đa zi năng nhất.

- Mai em phải về rồi!


- Nhanh vậy sao? Em có việc gì à.

- Em ở đây mấy ngày rồi. Không bận nhưng đâu thể ở đây mãi được. Đó là quê hương của em.

Sulli LK mong chờ Phan Anh sẽ níu kéo mình ở thêm, nhưng anh lại nói:

- Ừm, mai anh sẽ sắp xếp chuyến bay cho em.

Thậm chí đêm cuối Sulli ở nhà anh, anh cũng chỉ ôm cô ngủ.

***

Sulli LK lên máy bay với tâm trạng khó tả. Anh ấy không nói có yêu cô hay không, cũng không giữ cô ở lại. Cô cảm thấy, có khi nào anh coi cô chỉ là vui chơi qua đường. Anh chăm sóc chiều chuộng cô là để bù đắp do làm cô bị sốt.

Dù nói không hối hận nhưng cô thất vọng nhiều chút. Cô còn không để ý lời nói mua chiếc khuy cài đá quý mà anh đã hứa.

Phan Anh tiễn Sulli đi cũng hụt hẫng không kém. Cô ấy là em gái của Tiger LK, anh không chắc mình và Sulli có thể tiến tới được không. Tình cảm giữa họ là thật, nhưng anh cảm thấy mình phải thận trọng và chu đáo hành động để không xảy ra sai sót gì. Nếu cô ấy làm sao, chắc Tiger LK sẽ không tha cho anh mất. Rồi mối quan hệ giữa Hoắc Liên Bang với ông trùm Châu Âu nữa.

Anh chưa vội khẳng định mối quan hệ với Sulli, sợ sẽ gieo hi vọng cho cô để rồi lại phải thất vọng.

Mùi hương của cô bé giờ hiện hữu ở khắp căn hộ, Phan Anh nhớ cô ấy phát điên lên được.
 
Chương 93: C93: Đưa tận tay


Chiếc khuy cài đá quý mất nửa tháng để có thể về tay chủ nhân do còn mất thời gian làm thủ tục. Vậy mà với năng lực của mình, Phan Anh rút ngắn thời gian còn đúng 9 ngày. Ngày thứ 10 xa Sulli, anh lên máy bay sang Châu Âu tìm cô, mang theo món quà như đã hứa.

10 ngày, không ai liên lạc với ai, Sulli LK không còn hứng thú đi chôm chỉa gì. Tiger cũng thấy lạ khi em gái mình an phận hẳn. Cô có biệt thự riêng nhưng ở một mình quá buồn nên đã tới chỗ anh trai.

- Hey, em đổi ý tính mở công ty nước hoa à? Sao cả tuần đều ở lì trong phòng điều chế thế?

- Không, em làm chơi chơi.

- Chưa thấy em làm chơi chơi mà nghiêm túc vậy. Hay chuyển qua điều chế thuốc cho anh đi. Anh sẽ trả công em hậu hĩnh.

- Không thích, sao anh có thể so sánh sự cống hiến nghệ thuật của em với việc chế đống "bột mì" đó được. Chả liên quan.

- Nhưng anh rất tin tưởng tay nghề của em mà.

Sulli LK cầm ly trà sữa hút hút, từ khi nào đây là món không thể thiếu ở chỗ của cô. Cô còn tăng vài kí vì có những ngày cô uống hằn 2 ly. Dù mỗi lần như vậy cô đều nhớ Phan Anh, nhưng đã nghiện thì khó cai lắm.

- Có người tới tìm cô Sulli. Người đó kêu tên là Phan Anh

Một thuộc hạ vào báo, hai anh em nhìn nhau:

- Em lại gây ra chuyện gì rồi? Lại trộm gì để người ta tìm tới đây?

Sulli LK nghe hai từ "Phan Anh" thì sốc ngang, cô đơ mất vài giây rồi không thèm trả lời Tiger mà chạy rất nhanh ra ngoài.

Tiger LK chưa từng gặp Phan Anh nên không biết đối phương, cũng vô cùng tò mò kẻ nào gan dạ mà dám mò đến tận đây, lại còn tìm đứa em của mình.

Đi ra, họ nhìn thấy một thanh niên Châu Á đi một mình. Tiger LK đánh giá là trông cũng khá, chỉ là năng lực có gì thì chưa rõ.


Sulli bẽn lẽn đi tới chỗ Phan Anh, thi thoảng lại quay lại nhìn anh trai đứng trên sảnh nhìn ra chỗ mình.

- Sao anh biết em ở đây? Nơi này không phải có thể tùy tiện tới, nguy hiểm lắm.

- Muốn sẽ tìm cách, không muốn sẽ tìm lí do.

Rồi anh chìa một hộp quà ra:

- Anh tới thực hiện lời hứa với em. Anh nói được nhất định sẽ làm được.

Sulli nhận lấy, mở hộp ra vô cùng kinh ngạc. Nhìn cô ấy chăm chú quan sát món đồ, Phan Anh bất giác mỉm cười.

- Anh...tới chỉ để đưa nó cho em thôi sao? Có thể gửi cho em mà.

- Anh muốn đích thân đưa tận tay em.

Thực ra anh nhớ cô, nhớ mùi hương của cô, nhớ thân thể cô. Nhưng gặp nhau, cả hai lại chẳng biết nói gì.

Gió làm mái tóc bạch kim bay bay trong gió, Sulli LK vén tóc ra sau:

- Cảm ơn anh!

- Ừm, anh phải đi rồi!

Sulli nhìn anh lái xe đi, nghẹn ngào muốn gọi nhưng không lên tiếng được. Cô thẫn thờ đi vào, Tiger gặng hỏi:


- Hey, tên đó là ai?

- Phan Anh!

- Ai chả biết hắn tên Phan Anh. Cơ mà hắn tới đây hẳn là thân em. Em có bạn từ khi nào vậy? Trước kia em chưa từng có bạn.

- Bạn mới được chưa. Anh ấy là người của Hoắc Long.

- Ồ.

Tiger đoán Sulli đi sinh nhật tụi nhóc nhà Hoắc Liên Bang mà quen người tên Phan Anh kia. Nếu là người của Hoắc Liên Bang thì easy, không phải lo lắng, nếu có làm gì sai, chỉ cần tìm Hoắc Long là xong.

- Gì đó?

Tiger vớ cái hộp trên tay em gái, Sulli đang nghĩ gì đó, cô chẳng bận tâm món quà nữa.

- V~~~~, cái món đồ này, sao em có được. Em đi chôm à?

- Hâm à, chôm thì em cầm luôn cần gì người ta mang tới.

- Hắn tặng em?

- Ừ.

- Wooww, hay là hắn phải lòng em rồi.

Không biết ai phải lòng ai nữa.

- Anh, em đi ra ngoài chút. Em phải nói chuyện với Phan Anh.

- Gì nghiêm trọng vậy. Xảy ra gì anh không biết à?

- Không có gì. Anh giữ lấy, quà của em mà xước thì không tha cho anh đâu. truyện tiên hiệp hay

Sulli vội vàng lấy khoá xe đuổi theo Phan Anh, gấp gáp cứ như nếu bây giờ cô không nói thì sẽ không bao giờ có thể nói được nữa.
 
Chương 94: C94: Phan anh


Sulli LK chặn xe Phan Anh, rồi hùng hổ xuống, gõ gõ cửa xe.

Phan Anh hơi mỉm cười, nhưng vẫn tỏ ra bình thản, hạ cửa xe xuống:

- Em tới đây có việc gì nữa?

- Phan Anh, anh thực sự không còn gì để nói với em sao?

Cô ấy gọi hẳn tên anh.

- Em muốn anh nói gì? Em mong chờ gì ở anh à?

Sulli thò tay qua cửa, mở hằn cửa xe ra, nhoài người túm lấy cổ áo Phan Anh, hôn anh rất cọc luôn.

Phan Anh cảm nhận được mùi hương quen thuộc, anh đẩy cô ra:

- Anh nhớ em, Sulli!

Rồi anh giữ đầu hôn cô, hôn chậm rãi, nhấm nháp, thưởng thức, mân mê.

Về tới biệt thự của Sulli, cô không chần chừ leo lên người Phan Anh. Anh vừa bế cô, vừa hôn cô, vừa di chuyển đặt cô trên thành ghế sofa. Sulli vòng hẳn chân vào người anh, tay ôm cổ, nhìn vào mắt anh.

- Em cũng nhớ anh, Phan Anh!

Phan Anh lấy tay vén tóc cô vào vành tai, ôm lấy cô thật chặt.


- Xin lỗi vì giờ anh mới tới gặp em được.

- Tới còn hơn không!

Sulli LK cười, nụ cười rất đẹp và trong trẻo. Phan Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ phải lòng một cô bé ngoại quốc thua mình những 6 tuổi.

***

Khả Ni thuê hẳn huấn luyện viên teakwondo về, quyết tâm chinh phục đai đen bằng được. Người làm mang điện thoại vào báo:

- Thưa cô, có cậu Tiger gọi!

Khả Ni dừng tập, cô lau mồ hôi, thận trọng nhận lấy điện thoại. Có việc gì mà Tiger lại gọi cô, mà không gọi Hoắc Long chứ?

- Tiger?

- Hello bà chủ Hoắc Liên Bang.

- Cậu có việc gì mà đích thân gọi tôi vậy?

- À, cũng không có gì. Chỗ cô có người tên Phan Anh phải không?

Nghe tới đây Khả Ni ngay lập tức nảy số tới hình ảnh Sulli LK. Cô điềm tĩnh trả lời:

- Có! cậu ấy làm sao à?


- À, hắn vừa mang tặng em tôi một món quà giá trị, nên tôi tò mò.

Khả Ni mỉm cười, hoá ra Phan Anh nghỉ phép là đi tìm Sulli LK.

- Vậy sao! Phan Anh chính là đứa em thân cận mà gia đình tôi coi như ruột thịt. Cậu ấy rất có năng lực.

Khả Ni cố tình nhấn mạnh mối quan hệ của Phan Anh với vợ chồng mình, để đảm bảo cho cậu ấy sẽ không bị lép vế với Sulli LK. Cũng là lời nhắc khéo với Tiger, rằng địa vị của Phan Anh không hề tầm thường.

Tiger dĩ nhiên hiểu, người mà được chủ mẫu Hoắc Liên Bang chỉ đích danh như vậy chứng tỏ là người quan trọng. Động vào không khác gì động vào Hoắc Long và Khả Ni, hay chính là tổ chức Hoắc Liên Bang khét tiếng ở Châu Á. Nhưng Tiger yên tâm hơn hẳn, phải là người xuất sắc mới xứng chơi với đứa em gái của mình. Chỉ sợ Sulli bị tên khốn nào đó lừa gạt thôi. Dù gì cũng trẻ người non dạ, dính là tình yêu là dễ ngờ nghệch hẳn đi.

Khả Ni cất điện thoại, không tập võ nữa mà nghĩ ngợi xa xăm gì đó. Hoắc Long đi ra:

- Nghe nói Tiger LK gọi em. Có việc gì à?

- Về Phan Anh!

- Hả, Phan Anh hành động gì trên địa bàn của Tiger sao?

- Đúng vậy.

- Sao anh không biết?

Khả Ni mỉm cười:

- Nhìn anh nghiêm trọng chưa kìa, không có gì, có vẻ như cậu ấy và Sulli có gì đó. Tiger nói cậu ấy vừa tới tìm Sulli. Không khéo Hoắc Liên Bang lại có một cô dâu ngoại quốc.

- Really?

Khả Ni gật gật đầu.

- Chưa bao giờ thấy Phan Anh dính dáng tới phụ nữ, ở bên Vu Thần từng trăng hoa là thế mà cậu ấy vẫn tâm lặng như nước. Có vẻ mới bị Sulli khuấy động lên rồi.

Khả Ni luôn coi Vu Thần và Phan Anh như em trai mình. Từ ngày làm chủ mẫu, cô thay Hoắc phu nhân quan tâm các em cặn kẽ, không khác gì người chị gái ruột thịt dù họ hơn cô 2 tuổi lận.
 
Chương 95: C95: Yes i do


Tại phòng làm việc ở biệt thự của Hoắc Long, mọi người đang họp. Laptop của Phan Anh kết nối với máy chiếu lớn. Anh quên thoát ô chat nên bỗng màn hình lớn hiện một góc nhỏ.

"Anh ơi!"

Mọi người đều nhìn thấy nick name "Bé Con" liền trêu:

- Oh oh, Bé Con nào đây?

Phan Anh chưa kịp thoát ra, lại có tin nhắn tới.

"Một bức ảnh que 2 vạch đỏ chót"

"icon: ????"

Vu Thần tròn mắt nhìn, Bách Tùng thì cười hớn hở, Mạc Nguyên thì ừm một tiếng, Hoắc Long thì cười tủm tỉm.

- Xin lỗi đã làm gián đoạn mọi người, tôi xin phép ra ngoài chút!

- Xem ra lại tụi nhóc sắp có thêm em rồi!

Hoắc Long nhìn theo nói một câu, Vu Thần đoán già đoán non, Phan Anh hẹn hò lẽ ra anh phải biết đầu tiên mới phải.

Phan Anh vội vã gọi cho Sulli LK:

- Bé Con!

- Ừm.

- Em có đồng ý làm dâu Châu Á không?

- ....

- Anh hứa cho em uống trà sữa cả đời.

- ...

- Anh sẽ cho em hết tài sản của anh!

- ...


- Tấm thân này cũng của em tất, sở hữu trọn đời.

- ... Phan Anh. Em hơi sợ! Có nên...

- KHÔNG ĐƯỢC BỎ!!!

- Ý em là.... Nói cho Tiger biết. Em sợ anh ấy sẽ tức giận.

Khả Ni đi qua thấy Phan Anh đang nghe điện thoại, nét mặt có vẻ gấp gáp. Anh chỉ cúi đầu chào cô một cái.

Vào thấy đám đàn ông đang nói chuyện Bé Con gì đó. Hoắc Long dang tay đón cô vào đùi mình.

- Mấy người có chuyện gì sao?

- Một Bé Con nào đó đang mang thai con của Phan Anh.

Khả Ni bật cười lớn, ai cũng ngạc nhiên sao cô ấy lại cười như vậy. Hoắc Long búng vào mũi cô ấy một cái:

- Tem tém lại!

Đúng lúc Phan Anh đi vào, Vu Thần nhanh miệng định hỏi, chưa gì Phan Anh đã tự giác:

- Sulli LK!

- V~~!

Vu Thần nghe cái tên này sốc ngang. Bách Tùng thì vỗ tay:

- Cậu biết "chơi" đấy!

Khả Ni cũng hùa theo:

- Đỉnh quá, quá đỉnh!!! Cả trâu lẫn nghé luôn!

Hoắc Long vẫn im lặng, Mạc Nguyên hỏi:

- Phải làm cho Hân Nghiên bằng chị bằng em mới được. Phan Anh, tính sao?

- Còn sao nữa, xong họp tôi sẽ đi gặp cô ấy. Phải làm cô ấy gật đầu làm dâu Châu Á mới được.


Rồi Phan Anh nhìn sang Hoắc Long:

- Cậu Long, tôi xin nghỉ vài hôm giải quyết việc cá nhân.

- Ừm, hỏi cưới luôn không. Nếu ngại Tiger LK, tôi và chủ mẫu sẽ đi cùng cậu.

- Tôi sẽ xem tình hình thế nào đã, sẽ báo mọi người sau!

- Được! Cần gì cứ nói.

***

Sulli LK dạo gần đây lại sợ tới phòng điều chế hương liệu, những mùi cô thích nay lại làm cô ám ảnh. Thấy người nôn nao, cô nghĩ nghĩ lên mạng search, rồi hoang mang đi mua que thử.

Một lần ở khách sạn, một lần ở biệt thự của cô, cả hai lần không dùng biện pháp, nhưng chẳng lẽ mới hai lần mà dính ngay được.

Sulli LK ngây thơ nghĩ vậy, nhưng hai cái vạch đỏ đỏ hiện lên làm cô đứng hình, bất giác đưa tay lên bụng.

Tờ mờ sáng hôm sau, Phan Anh có mặt ở trước cửa biệt thự của Sulli LK. Bên ngoài vừa mưa lớn, cả người anh đều ẩm ướt.

- Phan Anh!

Sulli mở cửa, ôm chầm lấy đối phương. Anh lại khom khom người rồi kéo nhẹ cô ra.

- Cẩn thận cái bụng!

- Ò, vẫn phẳng lì mà.

- Nhưng vẫn phải chú ý. Em thấy thế nào? Có không khoẻ ở đâu không?

Phan Anh đã chứng kiến Khả Ni và Hoắc Liên mang bầu rồi chăm con, nên cũng hình dung được đôi chút.

- Vào nhà rồi nói.

Phan Anh thay đồ, rồi ôm Sulli ngồi cuộn tròn trong lòng, họ cùng sưởi ấm bên lò sưởi.

- Em chưa trả lời anh!

- Trả lời gì cơ?

- Em có đồng ý gả cho anh không?

- ... Em.....

- Anh sẽ nói chuyện với Tiger!

- ...

- Nếu em không quen sống ở Châu Á, anh sẽ xin Hoắc Long...

- Yes, I do!

Sulli LK trả lời chắc nịch, rồi ôm lấy cổ Phan Anh.
 
Chương 96: C96: Nhất định làm được


Nhà LK có 4 đời làm trùm Châu Âu, đời Tiger là đời thứ 4. Tiger và Sulli là con của nhân tình, mẹ của họ là một diễn viên nổi tiếng xinh đẹp nhưng lại phải lòng ông trùm. Họ có một anh trai cùng bố khác mẹ, lẽ ra người này mới là kế nhiệm tiếp theo. Tiger LK năm 21 tuổi đã giết người anh này để lên nắm quyền.

Đến Hoắc Long 30 tuổi mới kế nhiệm làm ông chủ Hoắc Liên Bang, nhưng Tiger LK năm 21 tuổi ấy đã nắm trong tay nửa thế giới. Cả hai anh em LK đều hưởng nét đẹp của mẹ, Tiger thậm chí mặt non choẹt như thư sinh, nếu nhìn qua chả ai nghĩ đây là trùm hắc bang có tiếng.

Sulli là người thân duy nhất của Tiger, vì vậy với đứa em này có phần nuông chiều. Bố mẹ đều chết do bị băng đảng khác ám sát từ lâu, Tiger định cả đời không dính vào phụ nữ, hết lòng lo cho đứa em gái nhỏ.

Nay là cơn mưa đầu mùa, Tiger mang một áo choàng được thiết kế riêng tới cho em gái. Cô ấy rất sợ lạnh.

Tiger thong dong đi vào thấy Sulli đang đứng trong bếp.

- Hey!

- Anh?

Sulli hơi bất ngờ.

- Có quà cho em!

Tiger LK lấy trong hộp ra một chiếc áo choàng lớn.

- Khỏi lo lạnh nhé!

- Anh tới không báo trước gì!

- Có bao giờ anh báo trước đâu.

Lúc này, Phan Anh cũng đi ra, trên tay là áo khoác của Sulli. Hai người đàn ông khá bất ngờ.

- Whats the f*ck?


- Xin chào, giờ mới chào hỏi cậu được chính thức. Tôi là Phan Anh!

- Tôi biết anh là Phan Anh, nhưng anh làm cái quần què gì ở nhà em tôi vậy?

Tiger nhìn sang em gái.

- Chúng tôi đang hẹn hò.

Phan Anh đi lại chỗ Sulli, khoác áo lên vai cô ấy và trả lời.

- What? No! When?

Sulli ái ngại gật gật:

- Em...có bầu rồi!

- Ohhhh sh*ttt!

Tiger hung hăng túm lấy cổ Phan Anh, trợn trừng mắt:

- Là anh úp sọt con bé.

- Là em theo đuổi trước!

- Hả?

Sulli đi tới chỗ hai người, gỡ tay anh trai ra khỏi người bạn trai mình.

- Ngồi xuống rồi nói chuyện.


Cô đi ra phòng khách, Phan Anh nhìn Tiger rồi đi theo.

- Tiger, tôi biết việc dựng vợ gả chồng thì sự đồng ý của người thân không phải điều kiện để công nhận mối quan hệ hôn nhân. Nhưng ở Châu Á, chúng tôi rất coi trọng việc gia đình đồng ý và vun vén. Cậu có đồng ý cho Sulli lấy Phan Anh tôi làm chồng không?

Tiger bất ngờ khi Phan Anh nghiêm túc đi thẳng vào vấn đề, anh nhìn Sulli, rồi lướt xuống bụng cô nhìn chằm chằm:

- Sulli, anh ta có tốt với em không?

Gật gật.

- Anh ta có yêu em không?

Tiger không hỏi cô có yêu đối phương không, anh muốn biết Phan Anh yêu em mình như nào.

- Tôi yêu cô ấy. Và sẽ chăm sóc cho mẹ con họ, cậu có thể yên tâm giao cô ấy cho tôi.

Tiger nghĩ xa xăm. Mẹ của họ đã sống một đời với cái danh nghĩa nhân tình khiến hai anh em họ từ nhỏ đã phải đấu tranh khốc liệt để tồn tại. Anh không muốn Sulli sẽ đi vào vết xe đổ đó.

Nhớ lại cảnh Khả Ni ở chỗ mình lần trước, cô ấy khẳng định lòng chung thủy với Hoắc Long và sự trung thành với Hoắc Liên Bang. Tiger nhìn Phan Anh:

- Anh có làm được như Hoắc Long và Khả Ni không?

- ???

- Anh có đảm bảo cả đời sẽ chung thủy và đặt con bé lên vị trí hàng đầu không?

- Tôi nhất định làm được!

Phan Anh kiên định trả lời. Anh hơn Tiger 3 tuổi nhưng lại hồi hộp mong đợi cái gật đầu của đối phương.

Tiger nhìn Sulli hỏi lần nữa:

- Em đồng ý không?

Gật gật.

- Phan Anh, tôi giao Sulli cho anh. Nếu con bé tổn thương dù chỉ 01 lần, kể cả có phải tanh bành với Hoắc Liên Bang, tôi cũng sẽ tính sổ với người em rể này.
 
Chương 97: C97: Một chút bình yên


Vậy là năm ấy, Mạc Nguyên cưới Hân Nghiên, Bách Tùng cưới Thư Kỳ, Phan Anh cưới Sulli LK, Hoắc Liên mang bầu con thứ 2. Thậm chí họ mang bầu san sát nhau, cứ như mấy ông chồng chạy đua với nhau vậy.

Hai băng đảng lớn đều đã thành thông gia với Hoắc Liên Bang, vị thế vốn mạnh này lại càng mạnh hơn.

***

Hoắc Thiên lên 4 tuổi thì được dự lễ đổi đai teakwondo của mẹ. Khả Ni từ đai trắng cơ bản tiến tới được mục tiêu đai đen của mình, thậm chí cô vượt đẳng từ võ sinh lên võ sư. Hoắc Long còn phải trầm trồ trước nỗ lực của vợ, kĩ thuật của cô giờ lướt nhẹ tay cũng làm tắt được một ngọn nến đang cháy rực.

Vu Yến cũng 4 tuổi đã có em trai Vu Thành. Dù bố mẹ cho đi học múa để cô bé nữ tính dịu dàng nhưng có vẻ gen bố mẹ trội quá, toàn bắt nạt em trai và chí choé suốt ngày, không chơi búp bê mà tối ngày lấy mô hình siêu xe của Vu Thần ra nghịch.

Mạc Lâm là con trai Mạc Nguyên, Bách Hoàng là con trai Bách Tùng, Phan Ý Nhi là con gái Phan Anh.

Hoắc Liên Bang mới có thêm hệ mini này, mỗi lần gặp nhau như nhà trẻ. 2 đứa nhóc 4 tuổi và 4 đứa em thơ 2 tuổi.

Sulli LK giờ không những hoà nhập mà hoà tan luôn với hội chị em Hoắc Liên Bang.

Vu Thần vẫn là tự hào khi luôn nhanh nhẹn hơn mọi người, hai nách kẹp hai con, khiến Hoắc Liên từ ấy chưa được đi đua xe thêm lần nào nữa.

Tiểu Thiên thắc mắc:

- Bố ơi, sao bố toàn bế mẹ mà không bế con?

- Vì bố thích!

- Con cũng thích bố bế con!

- Nhưng bố thích mẹ hơn!


- Con cũng thích mẹ nữa.

- Bố thích là đủ rồi.

Hoắc Thiên ỉu xìu nhìn mẹ ngồi trên đùi bố thắm thiết, Khả Ni cấu nhẹ vào người chồng rồi dỗ dành:

- Bố mẹ đều yêu con, mẹ sẽ bế con, được chứ!

- Em lại thiên vị đấy, tối nay con sang bà nội đi.

Khả Ni lườm Hoắc Long:

- Anh ghen với cả con nữa à!

Ngoài sân, Tiểu Yến thắc mắc với Hoắc Liên: .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================

- Mẹ ơi, con muốn được ở nhà chung cư như các bạn ở lớp cơ.


Hoắc Liên nhìn Vu Thần tẽn tò, Vu Thần hỏi con gái:

- Sao con muốn ở chung cư giống các bạn?

- Nhà mình không có thang máy, chạy từ phòng nọ sang phòng kia mệt lắm huhu.

Tất cả mọi người đều bật cười. Lát sau, Tiểu Thiên chạy ra nhìn một dàn xe trong sân biệt thự nhà mình, nhìn xe Rolls Royce của nhà Tiểu Yến xong lại nhìn xe mẹ đưa mình đi học.

- Mẹ lừa con!

Khả Ni hoang mang:

- Ủa, mẹ lừa con gì cơ?

- Mẹ xem, xe nhà mình và xe nhà Tiểu Yến giống nhau, thế mà mẹ bảo xe này rẻ tiền.

- Hả, thật mà, mẹ mua xe cũ người ta rẻ mà, xe mẹ là fake thôi.

- Hông phại đâu, chữ RR này giống xe của chú Thần mà, chú bảo xe này đắt lắm.

Trời đất, sao cái bọn con nít này lại thắc mắc lắm thế không biết. Mấy đứa nhóc kia mới 2 tuổi nhưng cũng nhí nhéo liên hồi dù còn ngọng líu ngọng lô.

Không ngờ cuối buổi Hoắc Long cho con về bà nội thật. Ôm vợ trong lòng hít hà và đôi tay sờ mó không yên phận.

- Em vẫn nghĩ sao anh thích em, gia cảnh em bình thường, nhan sắc cũng không xuất sắc, tài năng không nổi trội...

- Nhưng em ngon!

- Em hỏi thật đấy, cợt nhả quá!

- Thì thật đấy, chẳng phải giờ em đã nâng cấp mình sang một phiên bản tốt hơn rất nhiều sao. Anh rất tự hào về em!

- Cảm ơn anh, đã luôn ủng hộ em.

Khả Ni thấy may mắn khi Hoắc Long có tư tưởng khích lệ vợ phát triển bản thân, chứ không phải bảo cô dựa dẫm vào anh rồi chỉ cần sinh con nối dõi là được.
 
Chương 98: C98: Bắt cóc


Ả Rập Xê Út vừa phát hiện mỏ dầu lớn nhất thế giới, ngay lập tức các tập đoàn lớn và chính phủ các cường quốc đều muốn nhảy vào chia chác và chiếm lĩnh kho báu này.

Châu Á có Hoắc thị bắt tay với chính quyền, Châu Âu có tập đoàn LK, Châu Mỹ có một tập đoàn của băng đảng Brazil. Đều là những tập đoàn lớn mạnh, vừa là xã hội đen nhưng vẫn làm ăn bành trướng mọi lĩnh vực.

Hoắc Long quyết tâm giành lấy vụ này, nếu nắm được nguồn dự trữ và nguồn cung dầu mỏ thì sẽ chả còn bố con thằng nào đấu nổi Hoắc Liên Bang nữa. Hơn nữa, Hoắc thị còn bắt tay và nhận được sự bảo hộ của chính quyền.

Nếu Mỹ có gia tộc Rocke âm thầm thao túng nền kinh tế của Mỹ và thế giới, thì tham vọng của Hoắc Long là Châu Á có Hoắc gia. Chỉ cần đổ xăng, tất cả người dân đều chịu sự chi phối của họ. Dầu mỏ là thứ được thèm khát nhất hành tinh.

Bên băng đảng Brazil rất háu chiến, bọn chúng không kiêng dè Tiger LK vì nghĩ ông trùm này non trẻ. Mà người bọn chúng e dè là ông trùm Hoắc Liên Bang. Châu Á giờ đã thịnh vượng, thậm chí có nhiều sự tiến bộ phát triển hơn cả các châu lục khác.

Một ngày, Khả Ni bỗng nhận được điện thoại của giáo viên:


- Mẹ Tiểu Thiên à, thằng bé mất tích rồi!

Khả Ni chết lặng, lập tức báo cho chồng:

- Ông xã, Tiểu Thiên mất tích.

Cô lo lắng, sợ hãi, nước mắt trực trào. Hoắc Long vội vã trấn an:

- Đừng lo, anh ở đây, đừng lo.

Khả Ni theo Hoắc Long tới đại bản doanh của Hoắc Liên Bang. Những người khác cũng gấp rút có mặt.

Theo CCTV và điều tra được, chính là bọn Brazil nhúng tay vào.

Đồng thời, bọn chúng cũng gửi thông điệp với chính quyền, yêu cầu họ và Hoắc thị phải rút khỏi vụ dầu mỏ nếu muốn con tin được sống.

Hoắc Long nghiến chặt răng, nắm tay nói với người đại diện chính quyền.

- Tôi cho các người 3 tiếng đàm phán, quá 1s, tôi sẽ có cách của mình.


Đứa cháu yêu dấu của các lão đại bị bắt cóc làm giới hắc đạo sôi sục lên. Tiger LK cũng hỏi han, Hồng Bang Hội cũng dùng các nguồn lực và mối quan hệ để cùng Hoắc Liên Bang tìm kiếm nơi Tiểu Thiên bị giam giữ. Chính quyền vừa bị băng đảng Brazil gửi thông điệp, vừa bị Hoắc Long uy hiếp nên cũng ráo riết điều tra. Chính quyền sẽ không từ bỏ vụ này, dầu mỏ là thứ chi phối cả nền kinh tế đất nước. Họ cũng không từ bỏ Hoắc thị được, vì chỉ Hoắc thị mới có số vốn khổng lồ giúp họ khai thác và sản xuất dầu mỏ.

Tìm được nơi giam giữ Tiểu Thiên là một vùng núi hiểm trở và tách biệt, di chuyển vào đó sẽ rất khó khăn.

Đồng hồ điểm qua giây cuối cùng, 3 tiếng đã hết, Hoắc Long không chần chừ hành động theo cách của mình.

Những thiết bị chiến đấu mới nhất mà Hoắc Liên Bang sở hữu bây giờ mới được lấy ra sử dụng. Dàn vũ khí mà tới Hồng gia là dân buôn còn choáng, dàn máy bay công nghệ mới mà Mạc Nguyên "sưu tập" bên Châu Âu khiến Tiger LK cũng ngợp. Thì ra Hoắc Liên Bang khét hơn họ nghĩ rất nhiều, chỉ là chưa ra tay nên chưa ai biết mà thôi.

Hoắc Long từ lâu đã nhìn xa trông rộng, đâu chỉ kinh doanh "tạp hoá" mãi, dĩ nhiên sẽ phải lấn sân sang các lĩnh vực mạnh khác và chuẩn bị cho mình nhiều nguồn dự phòng.

Hoắc Long thoả thuận sẽ rút lui, bọn Brazil còn đòi thêm 1 tỷ USD tiền chuộc, đổi lại cứu được con trai.


Đâu dễ thế, người của Hoắc Long đã nắm trọn hang ổ của bọn chúng. Tên cầm đầu bị bắt đang quỳ dưới chân.

Khả Ni thấy con đã an toàn, cậu bé bị tiêm thuốc ngủ nên đã lịm đi. Cô đưa con cho bác sỹ và đám thuộc hạ để lên máy bay về trước, mình ở lại dù Hoắc Long giục cô nên về.

Cô cúi người, dùng một tay bóp chặt cổ tên đàn ông Châu Mỹ to con, hai mắt hằn lên tia máu vô cùng đáng sợ. Tên đó bị cô bóp chặt tới mức bất động, hai mắt trợn ngược.

Nếu cứ thế, chả mấy chốc tên đó sẽ chết dưới tay Khả Ni. Hoắc Long không muốn tay vợ dính máu, nên đã khuyên cô buông ra, anh sẽ ra tay xử lý kẻ dám động tới con mình.

Khả Ni lần đầu chứng kiến cảnh Hoắc Long giết người. Cô không sợ hãi, lạnh lùng nhìn đầu tên đó lìa khỏi cơ thể.

Thế giới này nếu yếu đuối sẽ không thể tồn tại, chỉ kẻ chiến thắng mới được công nhận. Quá trình không cần biết đúng hay sai, người ta sẽ chỉ nhìn nhận kết quả để biết ai là người chiến thắng.
 
Chương 99: C99: Người phụ nữ quyền lực


Tên trùm Brazil đang ở đại bản doanh bên nước ngoài nghe tin người của mình thất bại, bèn cay cú tập hợp lực lượng muốn ăn miếng trả miếng với Hoắc Long.

Nhưng hắn ngu xuẩn khi đã động vào người đáng lẽ không thể động.

Hoắc Long xử lý tên kia xong, Khả Ni nhìn anh. Không cần nói, họ chỉ nhìn vào mắt đối phương cũng hiểu được suy nghĩ của nhau.

Hoắc Long cho người diệt gọn hang ổ của bọn Brazil. Nếu có lần một sẽ có lần hai, phải diệt cỏ tận gốc.

Một dàn máy bay chở người và vũ khí lập tức bay sang Châu Mỹ. Hồng Bang Hội và Tiger LK muốn góp sức cho "thông gia", cũng ủng hộ sương sương thêm "chút" vũ khí và tên lửa.

Chính quyền hốt hoảng với thế lực hắc bang Hoắc gia này, cũng phải cử máy bay áp sát để hộ tống và nắm được tình hình. Vụ này liên quan tới chính trị và kinh tế, ảnh hưởng lớn tới trật tự cường quốc trên thế giới.

Miền Bắc Brazil, nơi sa mạc nhưng lại có nhiều hồ nước xanh gần vườn quốc gia, chính là đại bản doanh của băng đảng kia. Bầu trời xuất hiện rất nhiều máy bay oanh tạc, những xe jeep leo cồn cát đông như kiến rồi rải khắp khu vực lân cận. Không một sự dư thừa, Hoắc Long cho người phải bắt được tên trùm xỏ mới chắc ăn. Hai bên bắn nhau ác liệt, tên thủ lĩnh chống trả rất lâu.


Dưới bắn nhau, trên bầu trời cũng từng đợt vang rền. Khi vừa xác định đã bắt được tên trùm, người của Hoắc Long ngay lập tức dội bom một vùng sa mạc. Hang ổ của bọn Brazil bị san lấp, hoang tàn và khốc liệt.

Tin tức được lưu truyền trong giới hắc bang, người ta tá hoả nhìn Hoắc Liên Bang bằng một cái nhìn khác. Chính quyền cũng phải họp khẩn các bên để phát ngôn về việc này.

Tiền của Hoắc thị đi đôi với quyền lực. Số tiền khổng lồ chính là quyền lực giúp Hoắc Long không ngán chính quyền. Bọn họ thậm chí còn bị ông trùm này vượt mặt nắm giữ nhiều thiết bị quân sự tân tiến.

Đã vậy còn được sự giúp đỡ của băng đảng khét tiếng khác.

Tên trùm băng đảng Brazil khi đối mặt với người đàn ông Châu Á mới hơn 30 tuổi, thật sự không cam tâm và khuất phục. Hắn xỉ vả Hoắc Long và châm biếm con trai cưng của ông trùm Châu Á.

Khả Ni nắm chặt tay, một cú đá chân khiến hắn lệch mặt, máu phun tung toé.


- Ngươi đã động tới giới hạn của ta.

Cô căm phẫn cho người treo cổ hắn, sau đó xác được ghim lên cây thánh giá đóng bằng cọc gỗ dựng giữa sa mạc. Đây chính là cảnh cáo những kẻ khác, bất kì kẻ nào dám động tới giới hạn của chủ mẫu Hoắc Liên Bang sẽ đều phải chịu sự trừng phạt dã man như vậy.

Hoắc Long chưa từng thấy Khả Ni máu lạnh tới như vậy. Cô ấy mạnh mẽ và "ác" hơn cả tưởng tượng của anh. Trong lòng có chút kinh ngạc và kiêng nể.

Khả Ni ngồi máy bay trở về, cô tỏ ra bình thản đến lạ. Hoắc Long cầm tay cô:

- Em ổn chứ?

- Rất ổn. Đừng lo!

Lại thêm một truyền thuyết mới về bà chủ Hoắc Liên Bang. Đó là người phụ nữ duy nhất khiến giới hắc đạo trên thế giới nể sợ, chưa từng có vị phu nhân ông trùm nào sát phạt quyết đoán như vậy. Khả Ni là cái tên mà nhắc đến cánh đàn ông hắc bang cũng phải kiêng nể vài phần. Cô cũng khiến những người có định kiến về Châu Á có cách nhìn nhận khác hẳn, Châu Á trở nên có vị thế hơn hẳn trên bản đồ xã hội đen trên thế giới.

Về nhà, ôm con trong lòng, cô lại trở về dáng vẻ người vợ, người mẹ ôn nhu dịu dàng. Hoắc Long đúng là được mở mang tầm mắt.

Phụ nữ đôi khi thật đáng gờm!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top