Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 752: Còn may mà không tới chậm!


Trần Thương nhịn không được thở dài, Mạnh lão sư, sau này cô làm phẫu thuật có thể mặc một bộ vừa người hay không, nếu không quá nhỏ bó chặt thì chính là quá lớn trống rỗng.

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm thấy áp lực lớn nhất khi mình và Mạnh lão sư cùng một chỗ làm phẫu thuật không phải ở trên bàn phẫu thuật, mà là ở bồn rửa tay..

...

Sau khi tiến vào phòng phẫu thuật, ba người mặc đồ phẫu thuật.

Lúc này, bác sĩ gây tê đã làm tốt công tác chuẩn bị, chờ đợi phẫu thuật bắt đầu.

Cát Hoài nhìn Trần Thương, nhỏ giọng nói:

- Tiểu Trần cố lên!

Mạnh Hi cũng khẳng định, nhẹ gật đầu.

Mà bác sĩ gây tê thì xấu hổ cười một tiếng, thận trọng lựa chọn một công việc không tệ, nhìn tiểu Trần phẫu thuật là một chuyện vô cùng sung sướng.

Trần Thương nhìn ba người họ, nhịn không được oán thầm vài câu.

Đám người các người, chuẩn bị tỉnh thần mà chấn kinh đi! 

Nghĩ tới đây, Trần Thương cố ý nhìn thoáng qua Mạnh lão sư, dù sao... Đây mới thực sự là người cần phải chấn kinh, hai người khác... Khán giả mà thôi.

Nhìn Mạnh lão sư biểu lộ kiểu không màng danh lợi, hư vô, Trần Thương bỗng nhiên rất chờ mong.

Trần Thương quay người, nhìn y tá chuẩn bị dụng cụ.

Hai mắt bản ra ánh sáng cường giả, hai tay mở ra, trong lòng khẽ ngâm một tiếng: Dao đến!

Giờ khắc này, dao phá thương khung, khí thế như hồng.

Khi Trần Thương chuẩn bị xong, bỗng nhiên cửa phòng mở ra, một bóng người vội vã đi vào.

Hạ Cao Phong sững sờ, vừa vặn nhìn thấy Trần Thương đưa tay, lập tức nhếch miệng cười một tiếng:

- Vừa mới bắt đầu à, vừa kịp vừa kịp! Lão Tiền vào đi.

Chỉ thấy Tiền Lượng cùng Hạ Cao Phong lén lút đi vào, không có mặc đồ phẫu thuật mà đứng ở sau lưng mọi người.

- Còn may mà không tới chậm!

Tiền Lượng gật đầu: 

- Ừm, chúng ta tính toán thời gian vừa kịp.

Một phen này khiến Trần Thương trợn tròn mắt.

Mẹ nó, đám người các người, khinh người quá đáng, nghiện xem kịch thật rồi à?

Hạ Cao Phong cười nói:

- Tiểu Trần bắt đầu đi.

Trần Thương trợn trắng mắt:

- Dao đến!

Y tá chuẩn bị kỹ càng dao phẫu thuật nghe vậy thì hơi sững sờ, nhìn Trần Thương như vậy, nhịn không được thở dài, aizz, tư thế như vậy cũng vô dụng thôi 'Đáng tiếc một bộ thân xác thối tha.

Trần Thương tiếp nhận dao phẫu thuật, bắt đầu thao tác của mình!

Phẫu thuật là gây tê cục bộ, người đàn ông trông thấy nhiều chủ nhiệm tiến đến như thế, trong lòng lập tức vui mừng, xem ra đây là một ca phẫu thuật ổn.

Gây tê xong, Trần Thương bắt đầu chậm chạp. nâng dao chuẩn bị bắt đầu, mà Cát Hoài đã chuẩn bị xong bông vải căm máu.

Phương pháp mổ ngực của Trần Thương là điểm sáng trong phẫu thuật!

Dù sao mỗi lần khi Trần Thương mở ngực, rạch da, tách rời bộ vị, đều rất nhẫn mịn.

Trần Thương thận trọng cắt bỏ xương sụn của sườn thứ sáu bên trái, lúc này, nhũ bên trong động mạch hở ra, Trần Thương nhìn Cát Hoài.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 753: Thiên y vô phùng!


Hạ Cao Phong bảo Tiền Lượng đến xem phẫu thuật, cũng không phải đến xem chê cười.

Mà khi Trần Thương lựa chọn vết cắt lại rất đúng chỗ.

Nói thật, mổ là phương thức mà Trần Thương am hiểu nhất, từ phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ đến phẫu thuật nội soi xâm lấn, xử lý vết thương nhỏ lại đến phẫu thuật mổ khí quản lấy dị vật ra.

Mấy loại phẫu thuật này, Trần Thương đối với 'thao tác mổ đều vô cùng nằm chắc đúng chỗ.

Có thể nói như vậy, thao tác mổ của Trần Thương là một loại bản lĩnh cao thâm, anh cân nhắc đến chữa trị cuối cùng, cách anh mổ không chỉ là một loại mổ, mà là một loại cân nhắc kỹ lưỡng.

Vì vậy, mặc dù ngay từ đầu Trần Thương không quá am hiểu mổ màng tim, không đủ kinh nghiệm phong phú, thậm chí mỗi lăn căn hai ba dao mới có thể mổ được!

Nhưng, Trần Thương đổi với việc lựa chọn vết mổ đã khiến Hạ Oao Phong vô cùng khiếp sợ!

Bởi vì đây là một loại lý niệm của Trần Thương! 

Điều này làm cho hai mắt Hạ Cao Phong quả thực đã tỏa sáng, vì vậy sau đó mời Tiền Lượng đến xem, cũng là để phân tích, hai người bọn họ hi vọng thông qua ca phẫu thuật này của Trần Thương, suy nghĩ cùng thảo luận cấp độ càng sâu chút.

Tỉ như...

Phải chăng có thể thông qua phẫu thuật mổ này. đến cải thiện rất nhiều ca phẫu thuật và hiệu quả trị bệnh?

Đây là một vấn đề rất có giá trị nghiên cứu.

'Đến mức vì sao Trần Thương lại cân nhắc đến những vật này, Hạ Cao Phong có thể hiểu, giải thích duy nhất chính là thiên phú.

Khả năng bản thân Trần Thương cũng không biết tại sao mình lại lựa chọn cách mổ này?

Nếu Trần Thương biết rõ suy nghĩ của hai người họ thì khẳng định sẽ cười nhạo một tiếng, dù sao phương pháp mổ của mình là thông qua lựa chọn tốt nhất từ con mắt rồi đưa ra một loại phương thức mổ, khi thực hiện phẫu thuật đồng thời có mục đích, có thể hữu hiệu giảm xuống tổn thương, tốt hơn nữa là sẽ giảm bớt tác dụng phụ...

.... 

...

Nhưng khi nghe thấy lời của hai người họ, Trần Thương sẽ nhịn không được ớn lạnh một cái.

Ngay cả khoé miệng Mạnh Hi cũng nổi lên nụ cười, ý vị sâu xa.

Cát Hoài càng không nhịn được muốn bật cười.

Đương nhiên, đây không phải đang cười nhạo, mà là một loại thiện ý, đơn thuần cảm thấy... Cảm thấy xem tất hay.

Được rồi, Cát Hoài cam đoan, chính mình không có chế giễu Trần Thương, dù sao ai không phải vì để xem mà tới!

Thế nhưng, ngay lúc này, tay phải Trần Thương cầm đao, nhẹ vạch một cái, màng tim trong nháy mắt mở ra!

Không có chút nào sơ hở!

Thiên y vô phùng!

Đặc sắc tuyệt luân!

Một dao kia lập tức khiến ba người trợn tròn mắt.

Hạ Cao Phong lập tức đần độn tại chỗ.

Bởi vì một dao kia của Trần Thương so với... So với chính mình có lẽ đều một chút cũng không kém!

Thật, vừa rồi cách mà Trần Thương rạch ra buồng tim rất thuần thục thật sự là so với bất luận kẻ nào ở đây đều không kém.

Hơn nữa, Trần Thương đối với việc lựa chọn vết mổ vốn là rất cao thâm, tăng thêm cách rạch rất thuần thục cao siêu, một dao kia, khiến tim Hạ Cao Phong đập thình thịch.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 754: Toàn diện!


Hẳn là trùng hợp.

Nhưng mà...

Trần Thương mới chỉ vừa mới bắt đầu biểu diễn.

Sau khi rạch màng tim ra liền tiến hành mở cửa sổ dẫn lưu, lúc này, đao công của Trần Thương được anh phát huy vô cùng tỉnh tết

Mà quay ra nhìn trợ thủ Cát Hoài, cảm thấy hắn có chút mờ mịt,

Rốt cuộc ai là người đẩy hẳn ra làm phụ trợ?

Hiện tại Cát Hoài chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là người mà hắn đang phụ trợ chính là AD số một thế giới!

Vốn tưởng rằng phụ trợ sẽ thống kê quá trình AD chậm rãi xanh lên.

Mà thật không ngờ tới, mới bắt đầu có 3 phút, mà đã có thể một mình trực tiếp giết Ad và phụ trợ của đối phương!

Mà... Bản thân mình làm phụ trợ như vậy mà không được hỗ trợ?

Đúng là con mẹ nó chứ.

Đã nói là phụ trợ sẽ mang theo Ad siêu thần? 

Xảy ra chuyện gì vậy?

Rõ ràng lần này nhân vật phẫu thuật chính là Cát Hoài, giờ bỗng nhiên lại có chút hoài nghĩ vẽ vấn để này.

Từ đầu tới giờ hẳn không chỉ ngẩng đầu một lần, cốt yếu là để nhìn xem rốt cuộc thì người làm phẫu thuật đứng đối diện hắn có phải là Trần Thương hay không.

Trần Thương, đúng là Trần Thương!

Cái này thật sự là không sai!

Nhưng mà người phẫu thuật chính là ai? Rốt cuộc có phải là Trần Thương hay không? Cái này mới tách ra mấy ngày?

Cũng chưa đến hai ba ngày đâu?

Mới ba ngày không gặp kẻ sĩ, có thể lau mắt để nhìn tiếp thật sao.

Nghĩ tới đây, nếu không phải hiện tại Cát Hoài đang đeo găng tay, thì hắn rất muốn đưa tay lên xoa xoa con mắt, nhìn xem có phải là đầu óc mình bị đổ nước vào đến úng rồi không...

Cái này quá huyền ảo. 

Trong đầu hẳn còn nhớ rõ mới ba ngày trước thủ pháp của Trần Thương vẫn còn non nớt như cũ.

Thế nhưng hiện tại, ngay vào thời điểm này, Trần Thương rạch buồng tim ra, lưu thuật thật sự vượt ra khỏi tăm nhận biết của Cát Hoài.

Bởi vì... kỹ năng phẫu thuật so với chính bản thân anh ta còn tốt hơn nhiều.

Ngay cả lúc còn là nghiên cứu sinh, thầy giáo của mình là Hạ Cao Phong chủ nhiệm cũng đâu có trình độ như thế?

Hạ Cao Phong đứng sau lưng, nuốt một ngụm nước miếng, chấn kinh một lúc lâu, miệng há lâu đến mức bị khô.

Liếm liếm đôi môi khô khốc, Hạ Cao Phong rơi vào trầm mặc.

Mẹ nó chứ, đây là loại yêu nghiệt gì đây?

Hạ Cao Phong sinh lòng ác ý, muốn giữ Trần Thương lại trong viện Đông Đại Nhất!

Ngoại khoa tâm của Đông Đại Nhất viện đang rất cần một nhân tài như vậy!

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong thâm ý nhìn thoáng qua Trần Thương, sau đó lại quay người liếc mắt với Tiền Lượng, nhỏ giọng nói:

- Lão Tiền, nói chuyện một chút đi!

Tiền Lượng đã sớm nhìn ra tâm tư của ông bạn Hạ Cao Phong, hẳn như đang suy nghĩ gì đó, sắc mặt trầm tư gật nhẹ đầu:

- Đi, ra ngoài rồi nói!

Hạ Cao Phong vốn tưởng rằng bản thân làm tốt sẽ được một xuất chuẩn bị đi hiệp thương, nhưng rốt cuộc... Trần Thương lại thay phiên làm phẫu thuật rửa sạch màng tim, khiến trong lòng hắn lộp bộp!

Thủ pháp rất quen thuộc!

Mủ dịch màng tìm được rửa sạch, rửa sạch vật bài tiết... Nhìn thao tác phẫu thuật kiểu này thì thấy đơn giản.

Nhưng thực chất lại không phải thế!

Đặc biệt là tính vật bài tiết mú, nếu như rửa mà không sạch, rất dễ khiến cho trái tim và màng tim dính liền lại với nhau, như vậy sẽ tạo ra bất lợi nghiêm trọng ảnh hưởng đến quá trình khôi phục trái tìm sau này.

Nên thủ pháp để rửa sạch những thứ này bao gồm rất nhiều yếu tố!

Tinh tế! 

Tỉnh xảo!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 755: Thật sự là chấn kinh!


Hai mắt Mạnh Hi bỗng nhiên trừng to, nói thật hiện tại trong lòng cô cực kỳ lo lắng bất an.

Thật sự, chuyện này khiến cô có chút rung động.

Bởi vì cho tới bây giờ cô vẫn không nghĩ tới Trần thương chính là người làm phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tìm người trong phòng cấp cứu kia.

Nhưng mà, hiện giờ cô lại vô cùng kiên định tin tưởng.

Rất có thể Trần Thương là người như thế.

Thủ pháp phẫu thuật tương tự!

Trình tự phẫu thuật tương tự!

Giọng nói tương tự!

Đã có rất rất nhiều điểm tương tự rồi.

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi có chút không thể tưởng tượng nổi, vốn tưởng rằng người thực hiện trong đó là một chủ nhiệm cấp cao, thật không ngờ lại chính là một vị bác sĩ bình thường, hơn nữa... Lại chính là học sinh của mình.

Nghĩ tới đây, hô hấp Mạnh Hi cảm giác có chút gấp rút, nội tâm có vài kích động nhỏ, cũng có chút xúc động!

Thấp thỏm!

Phức tạp!

Còn không hiểu sao lại cảm thấy có chút vui vẻ.

Nói thật, loại cảm giác này quá kì quái!

[ Đinh! Ngài thao tác thành công khiếp sợ Mạnh Hi lão sư, đồng thời vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, thu hoạch được vượt mức ban thưởng: 1, độ thiện cảm + 15; 2, Nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng cấp thấp của Mạnh Hi. ]

Trần Thương nhận đến hệ thống nhắc nhở thật không có bất kỳ cái gì đắc ý.

Anh cam đoan, tối đa anh cũng chỉ cười thăm không đến mười phút, cộng thêm tối về một đêm

Nhìn thấy Mạnh Hi giật mình, Trần Thương đột nhiên cảm thấy thoải mái cảm giác bùng nổ!

Phẫu thuật tiếp tục tiến hành.

Trần Thương thận trọng rửa sạch, sau đó khâu vết mổ, đặt ống thông.

Từng bước một, đâu vào đấy, không nóng không vội.

Lúc này, Hạ Cao Phong đã chắc chẳn!

Trần Thương chính là người ở khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện làm phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tim!

Chấn kinh!

Thật sự là chấn kinh!

Cậu ta mới bao nhiêu tuổi?

Hơn hai mươi tuổi đã có thể làm được tình trạng này, thật là có chút khó có thể tưởng tượng.

Nếu như nói tuổi trẻ là vốn liếng, mà hiện tại Trần Thương chính là nhà tư bản!

Mà nhà tư bản này hết lần này tới lần khác còn có. gia tài bạc triệu!

Thật sự là đáng sợ.

Hạ Cao Phong càng nhìn Trần Thương, càng cảm thấy là bảo bối.

Nhân tài như vậy, lưu tại chỗ Lý Bảo Sơn thực sự là có chút phung phí của trời.

Nhân tài như vậy hắn là đặt ở tâm ngoại khoa mới có thể phát sáng phát nhiệt 

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong quyết định phải nói chuyện này với Tin Lượng, nhìn xem có thể đào Trần Thương tới hay không.

Đây chính là tiềm lực.

Lúc này, ánh mắt Hạ Cao Phong nhìn Trần Thương, ánh mắt tràn đầy giống như Tiền Lượng.

Mà Tiền Lượng cũng có chút như năm mơ

Người này... Tiểu Trần mặc dù là khoa cấp cứu, nhưng làm phương hướng phẫu thuật không phải phố ngoại cùng ngoại gan mật à?

Đối với Trần Thương, Tiền Lượng vẫn rất hiểu rõ.

Thậm chí có thể nói là rất có quyền nói chuyện.

Dù sao ông là tự mình chứng kiến Trần Thương thông qua khảo hạch biên chế của tỉnh Nhị viện,

Một ca phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ kia đã khiến Tiền Lượng hai mắt tỏa sáng.

Về sau, còn có phẫu thuật túi mật cho Phòng lão tiên sinh...

Một loạt chuyện này đều để trước mắt anh sáng lên có chút rung động.

Thế nhưng vô luận rung đông như thế nào lúc 

này trông thấy Trần Thương đứng trên bàn phẫu thuật ngoại khoa tim, làm ca phẫu thuật lợi hại như thế này, anh đều có chút chấn kinh.

Thật chẳng lẽ có người có thể làm đến vượt giới thành công sao?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 756: Không phải người ngu


Cấp cứu là một phòng ban làm mọi thứ.

Nơi này là bệnh viện Hoàng bộ trường quân đội.

Có thể nói bất kỳ một nhân tài trong lĩnh vực nào đều có thể đạt được thi triển.

Vì như thế, Trần Thương thật sự là học được rất nhiều thứ từ đại võ đài này.

Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không khỏi hơi xúc động.

Có lẽ, ngoại khoa gan mật, ngoại khoa tim những nơi này đều không phải sân khấu thích hợp nhất với Trần Thương mà là khoa cấp cứu!

Bởi vì Trần Thương thật sự quá toàn năng.

Giờ khắc này, Tiền Lượng nhìn Trăn Thương có chút kinh ngạc.

Có lẽ trong nước, Trần Thương có thể trở thành chuyên gia đệ nhất trong lĩnh vực cấp cứu?

Cấp cứu... Là ngành học mới, không có người đạo sư nào chính là lĩnh vực cấp cứu, đại đa số đều có một cái chuyên nghiệp,

Thế nhưng Trần Thương lại khóa chặt chuyên nghiệp của mình ở khoa cấp cứu.

Nghĩ tới đây, Tiền Lượng lại có chút sợ. 

Tiền đồ bất khả hạn lượng! Thật sự là như vậy.

Nếu như Trần Thương thật có thể trở thành chuyên gia trong lĩnh vực cấp cứu, đường mà những người đi trước chưa từng đi qua, tuyệt đối cậu ta sẽ lưu danh sử sách, thành tích đối với phát triển sự nghiệp, khỏe mạnh nhân loại trước nay chưa từng có.

Cấp cứu!

Giống như chưa từng có một người có thể làm được tất cả phẫu thuật cấp cứu, bất luận là Đông Đại Nhất Viện hay là Tỉnh Nhị Viện, bất luận là Vương Hướng Quân hay là Lý Bảo Sơn, bọn họ đều chỉ am hiểu một lĩnh vực nào đó mà thôi.

Nhưng hôm nay, Tiền Lượng loáng thoáng đã thấy hình thức ban đầu của Trần Thương.

Ông không biết khi Trần Thương mở ra hai cánh, như diều gặp gió bay lên chín vạn dặm mình có thể trông thấy hay không.

Vào giờ phút này, Tiền Lượng chỉ muốn trợ giúp người thanh niên này, thực hiện giấc mộng của cậu ta!

Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không còn chấp nhất Thương muốn đến Đông Đại Nhất viện hay không. 

Bởi vì bất luận ở nơi nào, Trần Thương đều là một tồn tại lấp lánh.

....

....

Cát Hoài có chút trầm mặc, nếu như ngay từ đầu dao thứ nhất của Trần Thương là trùng hợp, những dao. sau đó là cái gì?

Cát Hoài không phải người ngu!

Anh biết rõ, Trần Thương đây không phải trùng hợp. Mà là thiên phú! Là năng lực! Là trình đột

Anh ta an tĩnh nhìn Trần Thương phẫu thuật, thận trọng hỗ trợ, không có ý khác.

Lúc này, sao anh còn không rõ, tuyệt đối Trần Thương lặng lẽ học thêm ngoài giờ, mà lại là khóa học VIP.

Thật tất lợi hại?

Mới làm bao lâu, đã có đề cao lớn như thế.

Đợi một thời gian, cậu ta sẽ trưởng thành đến tình trạng gì.

Nghĩ tới đây, Cát Hoài không khỏi không cảm khái một tiếng: Thật khoác lác! 

Phẫu thuật chậm rãi tiến hành.

Được sự giúp đỡ của Cát Hoài, rất nhanh tới giai đoạn kết thúc.

Cát Hoài nhìn Trần Thương, chân thành cảm khái một tiếng:

- Tiểu Trần, thiên phú cậu thật tốt! Mới có mấy ca phẫu thuật, cậu đã phát triển đến tình trạng này, đoán chừng không được bao lâu nữa có thể vượt qua tôi.

Cát Hoài nói là lời trong lòng, Trần Thương thiên phú rất cao, thế nhưng cũng cần học tập và không ngừng phẫu thuật, học kỹ năng mới

Dù sao phẫu thuật màng tim vén vẹn chỉ là mở ra cửa lớn trái tim mà thôi.

Hiện tại mới có thể nhìn thấy trái tim.

Trần Thương cười nhạt một tiếng:

- Đều là Cát lão sư dạy thật tốt

Cát Hoài nghe xong, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.

Đúng!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 757: Hai lần phát dục


Phẫu thuật kết thúc, Mạnh Hi nhìn hai tay Trần Thương, sao còn không rõ vì sao lại cảm thấy quen thuộc như vậy.

Bởi vì đây chính là đôi tay trong video phẫu thuật kia!

Hai người căn bản chính là một người!

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi bỗng nhiên muốn cười.

Vừa rồi bọn họ hỏi Trần Thương, bọn họ còn không tin.

Hiện tại tin chưa?

Rung động...

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên trong lòng Mạnh Hi sinh ra một loại cảm giác kiêu ngạo không hiểu!

Mạnh Hi nhìn Trần Thương, cười nói:

- Phẫu thuật thoát vị hoành màng ngoài tim cậu làm rất không tệ! Chỉ tiết xử lý cũng rất tốt.

Cát Hoài vừa vặn nghe thấy:

- Cái gì phẫu thuật? Thoát vị hoành màng ngoài tim? Đây không phải một ca phẫu thuật sinh mủ viêm màng tìm cấp tính à? 

Hạ Cao Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hận không thể đem Cát Hoài nấu rõi tái tạo một cái, trực tiếp nói ra:

- Hôm nay anh xem video, anh quên rồi à? Một ca phẫu thuật phòng cấp cứu thoát vị hoành màng ngoài tìm cộng thêm chèn ép tim chính là tiểu Trần làm!

Sau khi nói xong, còn cảm thấy chưa hết giận, nhỏ giọng thầm thì một câu:

- Đầu óc heo....

Cát Hoài nghe được về sau, lập tức mắt trợn tròn, trừng to mắt nhìn chằm chằm Trần Thương:

- Cậu! ... Cậu... Cậu!

Một tuần sau công tác tiếp tục cường độ cao, Trần Thương khó được nghênh đón hai ngày nghỉ.

Trần Thương nghỉ ngơi một ngày thứ bảy, cũng không đi đâu cả.

Chỉ muốn ngủ đến tự nhiên tỉnh, tỉnh lại nằm ở rên giường nhìn điện thoại, xem video, xem phim, đọc tiểu thuyết, giữa trưa gọi thức ăn ngoài, buổi chiều tiếp tục ngủ, buổi tối thức đêm xem kịch.

Một ngày như vậy nhất định rất phong phú!

Có đôi khi Trần Thương đặc biệt chờ mong có một ngày chính mình sinh hoạt như vậy.

Cái gì cũng không cần nghĩ, trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác liền nghỉ ngơi, liền đi ngủ.

Buổi tối cho cha mẹ gọi điện thoại, thao thao bất tuyệt nửa giờ, căn dặn Trần Thương có thời gian được tìm người yêu.

Thuận tiện cũng gọi điện thoại cho Trần Lạc, nhưng gần đây cậu ta còn bận hơn cả mình.

Trần Thương không biết, học viện Truyền Thông bận rộn như vậy à?

...

...

Gần đây, sự nghiệp Phó Ngọc Lan phát triển rất thuận lợi, trở lại đội vũ đạo tất cả mọi người đều thấy được biến hóa của cô.

Chỉnh hình trong lĩnh vực này không tính là chuyện ghê gớm gì.

Chỉnh ngực càng là không quan trọng Dù sao phụ nữ dễ dàng nhất tiếp nhận chỉnh hình.

Không tính bởi vì cái khác, mà là bởi vì các cô luôn luôn giỏi tìm đủ kiểu lý do thuyết phục chính mình.

Phụ nữ chính là một loại sinh vật kỳ quái như vậy.

Người khác nói phục cô rất khó.

Nhưng nếu bản thân tự thuyết phục chính mình. lại rất dễ dàng,

Tựa như một thỏi son môi, các cô luôn có thể tìm được đủ kiểu lý do mua sắm, lên cao đến nhân sinh triết lý, xuống đến dân sinh muôn màu.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 758: Ai bảo cô chỉnh?


Một đám người hiếu kỳ nhìn chằm chằm biến hóa mới của cô, nếu không phải Phó Ngọc Lan che tay ở trước ngực, nguyên một đám đã sớm ra tay bóp thử!

Có thể nói, mọi người đối với biến hóa của Phó Ngọc Lan tràn ngập tò mò, ăn mặc quần áo huấn luyện bó sát người, dáng người phác hoạ có lồi có lõm, cực kỳ mê người!

Có thể nói đường cong cùng cảm giác đẹp đẽ của người phụ nữ đều rất tốt quy hoạch ra.

Lúc này, Phó Ngọc Lan đứng ở trong đám người, cực kỳ loá mắt!

Dù sao sân khấu biểu hiện ra không chỉ là biểu diễn vũ đạo, còn bao gồm thân thể mỹ cảm, đường cong ..., thiếu một thứ cũng không được.

Trong lòng Phó Ngọc Lan tự nhiên vô cùng vui vẻ, trong lòng đắc ý cũng là phát huy vô cùng tỉnh tế.

Dù sao chính cô nhìn mình trong gương không chỉ một lần.

Mỗi ngày tỉnh lại, chuyện đầu tiên cô làm là nhìn chăm chính mình trong gương, trong lòng vẫn có chút khó có thể tin.

Hiện tại rốt cục hoàn toàn khôi phục, có thể về đơn vị khiêu vũ, thấy bộ dạng của mọi người, Phó Ngọc Lan đột nhiên cảm thấy một trăm vạn này không có chút nào thua thiệt!

Phó Ngọc Lan nhìn bên cạnh bọn nữ lưu manh. này, lập tức bất đắc đĩ ngồi xổm người xuống, sợ đám người này xé quần áo mình!

Dù sao...

Đội vũ đạo kể cả huấn luyện viên cũng đều là nữ.

Các cô thật có thể làm được.

Ngay khi mọi người chuẩn bị xuống tay thì huấn luyện viên đi đến.

Mọi người vội vàng xếp thành hàng, chuẩn bị sẵn sàng.

Đội vũ đạo bọn họ thuộc về công ty giải trí truyền thông thuộc đội ngũ vũ đạo, cùng tất cả công ty giải trí lớn đều có hợp tác, bình thường ra ngoài thường nhảy vũ đạo.

Mà một chỉ đội ngũ này nhưng là đội ngũ minh tinh, thu hoạch được không ít giải thưởng.

Huấn luyện viên sau khi đi vào nói:

- Mọi người im lặng, tôi có một chuyện muốn nói 

Mọi người vội vàng đứng im trong đội ngũ, vểnh tai, nghiêm túc nghe.

Huấn luyện viên cười nói:

- Là một chuyện tốt, công ty quyết định hợp tác với đoàn nghệ thuật dân gian Tây Hà, cùng nhau tập luyện một bài vũ đạo, tranh thủ năm nay có thể lên tiết mục cuối năm.

Lời này vừa nói ra, mọi người yên tĩnh.

Dù sao hàng năm công ty đều sẽ chuẩn bị lên tiết mục cuối năm.

Thế nhưng tiết mục cuối năm xưa nay không đến lượt bọn họ.

Năm nay phải cùng thường ngày.

Đến mức hợp tác cùng cái gì đoàn nghệ thuật dân gian, năm nào không hợp tác?

Thật sự cho rằng lên tiết mục cuối năm đơn giản như vậy à.

Huấn luyện viên phủi tay:

- Được rồi, trước huấn luyện hình thể, tiếp đó làm nóng người, chuẩn bị bắt đầu huấn luyện.

Hoạt động luyện tập bắt đầu, huấn luyện viên con mắt tùy ý nhìn lại.

Bỗng nhiên trông thấy biến hóa của Phó Ngọc Lan, lập tức ngây ngẩn cả người.

Sắc mặt cô biến đổi, vội vàng đi tới, nhìn Phó Ngọc Lan, giọng nói có chút nghiêm khác:

- Ai bảo cô chỉnh?

Cô đánh giá Phó Ngọc Lan vẫn còn rất cao, dù sao cũng là một thiếu nữ rất có thiên phú, cũng rất cố gắng.

Thế nhưng lúc này, cô nhìn thấy Phó Ngọc Lan làm phẫu thuật bơm ngực, lập tức có chút không vui.

Dù sao cô ta là khiêu vũ, mỗi ngày vận động cường độ lớn như vậy, chỉnh ngực khẳng định sẽ có ảnh hưởng rất, bất lợi.

Trường hợp như vậy không phải số ít.

Phó Ngọc Lan thấy huấn luyện viên phê bình mình, lập tức mặt đỏ lên, nói thật, huấn luyện viên đối với cô rất tốt, trong lòng cô cũng biết, hiểu rõ huấn luyện viên là vì tốt cho cô, vì vậy nên cô cũng giảo biện.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 759: Thật không ảnh hưởng


Lúc này, xung quanh những thiếu nữ trong đội vũ đạo lập tức sáng mắt lên.

Nói thật, các cô cũng rất chờ mong, dù sao nữ nhân nào không muốn chính mình càng thêm hoàn mỹ một chút.

Thế nhưng tựa như huấn luyện viên nói như vậy, cái nghề của các cô này có thể chỉnh à? Không có cái gì bất lợi ảnh hưởng à?

Nghĩ tới đây, mọi người đều tò mò nhìn Phó Ngọc Lan, nếu như... Phó Ngọc Lan thật không ảnh hưởng, các cô cũng muốn đi chỉnh một cái.

Thiếu nữ, ai không có cái lòng thích cái đẹp.

Huấn luyện viên thấy thế, do dự một chút, nguyên bản cô còn nghĩ bồi dưỡng trọng điểm Phó Ngọc Lan, năm nay vũ đạo tiết mục để cô làm C vị, thế nhưng... Đừng ra vấn đề gì!

Nghĩ tới đây, huấn luyện viên có chút đản đo một phen:

- Được thôi, cô đến một đoạn bản mo- rát, sau đó tới đoạn làm nóng người, tôi xem một chút.

Phó Ngọc Lan gật đầu, lập tức đứng dậy biểu diễn, bắt đầu.

Một màn biếu diễn liền làm mọi người trợn tròn mắt.

Chính huấn luyện viên cũng nhịn không được trừng to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn thấy, cái này... Hình thể quá đẹp!

Hoàn toàn chính xác, thật rất đẹp!

Phối hợp nhẹ nhàng nhảy dáng múa, và vẻ thướt tha mềm mại dáng người... mọi thứ đều đẹp như vẽ!

Tất cả mọi người đều giật mình!

Nhất làm cho huấn luyện viên kinh ngạc chính là, hình như không có bất kỳ giả thể gì mang tới cảm giác cồng kềnh, mọi chuyện đều tự nhiên mà thành, cảm giác giống như thật,

Lần này làm huấn luyện viên ngây ngẩn cả người!

Không bao lâu, Phó Ngọc Lan nhảy xong, nhìn mọi người một cái, sau đó nhìn xem huấn luyện viên, nói ra:

- Huấn luyện viên, không ảnh hưởng, thật không ảnh hưởng, chính tôi đã ở nhà luyện tập rất nhiều lần.

Huấn luyện viên có chút giật mình, nhưng sự thực bày ở trước mặt, cô nguyên có chút khó có thể tin! 

Cô thấy nhiều phụ nữ phẫu thuật chỉnh ngực sau chính là bởi vì như thế, cô cũng càng thêm hiểu rõ những vật này mang không tiện.

Lúc này, trông thấy Phó Ngọc Lan biểu diễn lập tức huấn luyện viên có chút mờ mịt, thật... Lợi hại !

Sao lại có thể như thế?

Ngành nghề vũ đạo thật không thiếu người bệnh đi chỉnh hình, thế nhưng có rất nhiều người chỉnh xong sau hối hận, cũng bởi vì không thế thỏa mãn các cô đang khiêu vũ hoàn thành các loại động tác.

Hơn nữa không phải là của mình đồ vật, ở động tác độ khó cao một chút, thậm chí là thời điểm so sánh khảo nghiệm động tác hình thể một chút, thậm chí sẽ ảnh hưởng thị giác hiệu quả

Chuyện này rất phổ biến.

Huấn luyện viên đã sớm thấy nhiều, thậm chí còn gặp qua rất nhiều người không thể không đi phẫu thuật lại lần nữa, lấy ra giả thể, thế nhưng như vậy, đối tuyến ngực lại tạo thành lăn nữa tổn thương,

Cho nên nói, đối với vũ đạo người đến nói, vì cái gì đáng người trọng yếu? Cũng là bởi vì khó được!

Chỉnh hình bơm ngực rất không thích hợp. 

Nhưng huấn luyện viên nhìn Phó Ngọc Lan phía xa, cơ hồ thiên y vô phùng, vốn là dáng người rất không tệ, hiện tại càng thêm hoàn mỹ!

Thật không ảnh hưởng?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 760: Đến cùng đắt cỡ nào?


Phó Ngọc Lan nghe xong, lập tức hưng phấn lên. 

Lĩnh đội?

Hình như rất không tệ.

Bây giờ cô bỗng nhiên mong đợi đoàn đội chính mình có thể tiến vào tiết mục cuối năm, đến lúc đó, cũng có thế trong lý lịch các cô càng thêm tỏa sáng một bút, đối với sự phát triển của cô sẽ tốt hơn.

Cho tới trưa kết thúc luyện tập, trong lúc nghỉ ngơi, một đám người vây quanh Phó Ngọc Lan.

- Lan Lan, cô chỉnh ở đâu vậy, giới thiệu một chút cho chúng tôi có được hay không?

- Đúng thế, Lan Lan, quá dễ nhìn, tôi quá ao ước!

- Đúng, bản thân chúng tôi khiêu vũ ít hơn nhiều quá hạn chế chúng tôi phát triển.

- Không sai, tôi đã nhỏ nhiều năm, tôi cũng muốn thử cảm giác làm nữ nhân lớn xem sao.

...

Một đám người náo nhiệt cực kỳ.

Chính huấn luyện viên cũng bu lại

- Tiểu Lan, kỳ thật nếu như không có quá nhiều ảnh hưởng, tôi đề nghị cô có thể đề cử cho mọi người.

- Dù sao vũ đạo quan trọng nhất chính là một hiệu quả chỉnh thể, cần chỉnh thể hợp tác, tôi cảm thấy... Các cô có thể trao đổi lẫn nhau câu thông một phen.

- Đến lúc đó, chúng ta nói không chừng thành. công được chọn, cơ hội cũng có thể lớn hơn một chút!

Nghe thấy huấn luyện viên cũng nói như vậy, tất cả mọi người lập tức gật đầu!

- Đúng, Lan Lan, chúng tôi không muốn lĩnh đội, tôi chỉ muốn lớn!

- Không sai, tôi cũng vậy, tôi làm ngực phẳng rất nhiều năm, chỉ muốn lớn một chút!

- Cô thỏa mãn chúng tôi đi, Lan Lan...

Nghe thấy mấy người nói kiểu này, Phó Ngọc Lan

- Thật ra, không phải tôi không nói, mà là... Người này thật rất lại hại, hơn nữa, người ta bận bịu muốn chết, nếu không phải chị tôi giới thiệu, nói không chừng tôi còn đang phải xếp hàng!

- Hơn nữa... Thật sự có chút đắt, mặc dù đáng giá, nhưng thật đắt! 

Mặc dù mọi người đều là dân khiêu vũ, nhưng là cũng không phải là tất cả mọi người đều có nhiều tiền như vậy

Đương nhiên, đám người này vẫn rất có tiền, dù cho chính mình không có thì người yêu mình hoặc cha mẹ cũng có.

Nhìn ánh mắt của mọi người, Phó Ngọc Lan ăn ngay nói thật:

- Một trăm vạn!

- Nguyên bộ xuống tổng cộng ước chừng phí tổn một trăm vạn.

Lời này vừa nói ra, lập tức người chung quanh yên Tĩnh lại, nghẹn họng trân trối nhìn Phó Ngọc Lan, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng.

Đây cũng quá đắt?

Một trăm vạn!

Hố người à?

Tất cả mọi người đều có ý nghĩ này.

Đây là một trăm vạn, không phải mười vạn, cái giá tiền này thật quá đất đều găn sánh bằng minh tinh.

Đại đa số người đã bắt đầu bỏ cuộc giữa chừng. 

Nhưng... Còn có một số có chút ước mơ.

Dù sao một trăm vạn tới làm một cái ngực, người bình thường làm không được?

Cho nên sự tình chỉnh ngực tạm thời gác lại.

Nhưng chuyện này cũng không có lắng lại.

Khi luyện múa kết thúc mọi người cùng nhau đi tắm rửa, đều là các thiếu nữ, hơn nữa bình thường hay cùng nhau tắm rửa nên cũng không có ngượng ngùng gì.

Kể cả huấn luyện viên cũng theo mọi người cùng nhau đi tắm.

Rất nhanh, tất cả mọi người nhìn Phó Ngọc Lan... lúc này, ánh mắt lập tức thay đổi!

Thật nhìn rất đẹp!

Mặc quăn áo còn không cảm thấy, nhưng bây giờ, mọi người nhìn rất rõ ràng, rõ rằng...

-Trong lúc nhất thời, mọi người trợn tròn mắt.

Có người bắt đầu động thủ

Một phen vui đùa ầm ĩ sau đó rất nhanh có người đưa ra quyết định!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 761: Trả góp


Buổi tối, Phó Ngọc Lan vẽ đến phòng lấy điện thoại ra liên hệ với Trần Thương

- Bác sĩ Trần, Chào anh.

Trần Thương trông thấy là Phó Ngọc Lan, tò mò hỏi:

-À! Tiểu Lan, chào cô, có chuyện gì à?

Phó Ngọc Lan mới đem chuyện bên này nói một phen:

- Bác sĩ Trần... Thật không có chuyện gì không tốt, chỉ là chị em chúng tôi quá nhiều người muốn chỉnh luôn, nhưng giá cả có chút quá đắt... Đương nhiên, tôi không phải nói giá tiền này cao, kỳ thật tôi cảm thấy một trăm vạn rất đáng giá, nhưng bọn họ đều muốn làm một cái.

- Bọn họ muốn để tôi hỏi một chút, có thể trả góp hay không?

Lời này mới ra, thật đúng là làm cho Trần Thương do dự!

Anh thật đúng là không biết bệnh viện chỉnh hình có thể trả góp hay không? 

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói ra:

- Tôi giúp cô hỏi một chút

Nối xong, Trần Thương trực tiếp bấm điện thoại Trương Chí Tân, nói ra chuyện trả góp.

Sau khi Trương Chí Tân nghe xong, lập tức vỗ trán một cái!

- Trời ơi, tiểu Trần, cậu quả thực là một thiên tài ! Biện pháp tốt như vậy cũng có thế nghĩ ra được, có thế! Tuyệt đối có thể!

- Trả góp được, đúng như vậy, đích thật là có thể gia tăng rất nhiều khách hàng tiềm năng!

Trương Chí Tân đầu óe xoay chuyển rất nhanh, nháy mắt hiểu được trong đó ý nghĩa ở nơi nào.

Do đó, Trần Thương quyết định hẹn sáu cô gái này sẽ làm phẫu thuật nâng ngực vào tuần tới

Trần Thương có chút sung sướng.

Dù sao, đây cũng là...6 triệu nha.

Bất kể người bệnh và bệnh viện sẽ phân chia như thế nào, Trần Thương không phải phân chia giống như vậy, những số tiền kia bệnh viện Chí Tân đều đưa đến đầy đủ cho Trần Thương. 

Nghĩ đến đây, Trần Thương cảm thấy thật phấn khích!

Rốt cuộc nói như thế nào, thì anh cũng chỉ là một bác sĩ không nổi tiếng, phải mất rất nhiều thời gian mới có thể kiếm đủ nhiều tiền như vậy?

Khả năng cả một đời có thể kiếm một bộn tiền.

Nghĩ tới đây, Trần Thương phấn khích hẳn lên.

-Tuy nhiên, Trần Thương còn chưa có ý thức được rằng tầm ảnh hướng của anh chỉ mới bắt đầu phát triển, và đần dần sẽ có nhiều người tìm đến anh.

Cuối cùng, nhóm người bệnh đầu tiên cũng ra ngoài, lúc này tăm ảnh hưởng của anh đã đạt đến đỉnh cao, bây giờ Trần Thương mới thực sự bắt đầu tức giận.

Ngành chữa bệnh khác với những ngành còn lại.

Anh coi trọng nhất là sự tuyên truyền danh của mình với người bệnh, cũng chính là cái gọi là truyền miệng.

...

...

Sau khi quyết định phẫu thuật, khoảng thời gian này anh cần chuẩn bị tốt trước khi phẫu thuật, suy cho cùng không nên làm việc dư thừa mà cần yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 762: Việc lớn


Ngồi trên xe, Trần Thương tiện tay lấy mở ra phần thưởng.

[Một kỹ năng cấp thấp ngẫu nhiên từ Mạnh Hi]

Tiện tay nhấn kích hoạt.

Trần Thương đối với giá trị món đồ này cũng không ôm quá nhiều hy vọng

Dù sao kỹ năng cấp thấp ngẫu nhiên sẽ ra được cái gì?

Khẳng định không phải là đồ tốt.

[ Đinh! Xin chúc mừng, anh đã nhận được một máy hệ thống tạo nhịp tim: Vật phẩm màu tím!]

Trần Thương đầy sững sờ!

Mắt lập tức trợn tròn.

Tốt... đúng là một kỹ năng tốt nha.

Máy hệ thống chỉnh nhịp tim!

Hay còn được gọi là máy lập trình tạo nhịp tim điều khiển tự động.

Chủ yếu là những cái máy chỉnh nhịp tim cho người bệnh kia thường hay trục trặc do nhiều nguyên nhân, nên chúng cần phải kiểm tra thường xuyên.

Kỳ thật nói thắng ra thì máy điều hoà nhịp tim giống như một lập trình viên

Đây là một kỹ năng phẫu thuật cấp hai trong phẫu thuật tim.

Nó...thật khó để nói ra.

Bởi vì bình thường mà nói, xưa nay người bệnh không bao giờ đến khoa cấp cứu vì máy tạo nhịp tim, cái họ đến tìm là bác sĩ chữa bệnh tim của họ.

Dù sao khi đó, không ai cho là máy điều hoà tim là phương tiện thuận tiện nhất.

Trên thực tế, dần đần sẽ phát hiện một chuyện là người bệnh đang chậm rãi hiểu biết nhiều hơn.

Có rất nhiều người bệnh hiểu rõ căn bệnh lâu dài của mình còn chuyên nghiệp hơn cả bác sĩ

Vì vậy, bọn họ biết mình xảy ra vấn đề ở chỗ nào.

Đặc biệt là người bệnh nội khoa thần kinh và người bệnh nội khoa tim.

Bọn họ đối với bệnh tật của chính mình hiểu rất rõ... Thậm chí hiểu rõ đến nỗi còn có thể chỉ dẫn người khác dùng thuốc. 

Tuy nhiên, tốt hơn hết vẫn nên thận trọng đối với thứ đồ này.

...

...

Sau khi đón xe đến một toà nhà mới nhất, cô gái của bộ phận môi giới đã đứng đó và chờ đợi khách hàng.

Hiện tại, suy nghĩ của Trần Thương tương đối đơn giản, tốt nhất không nên mua giá quá đắt, chỉ cần tìm một cái nhà không tệ có bố trí ba phòng là được.

Dù sao nếu mua căn nhà quá lớn, tự một mình mình ở thì không cần thiết lâm.

Ba gian phòng cho dù sau này có kết hôn ở cũng đủ rồi.

Nói ra nhu cầu của mình một lần, Trần Thương nhìn lại một trong số các ngôi nhà, và trong đầu anh cũng đã có một số ý định.

Mặc kệ lời dụ ngọt của cô gái bán nhà, Trần Thương vẫn quyết định rời đi.

Dù sau xung quanh vẫn còn rất nhiều ngôi nhà, Trần Thương cũng không ngu ngốc đến nỗi khi chỉ vừa xem một lần là mua. 

Thế nhưng đi lang thang một hồi, Trần Thương đột nhiên cảm thấy một mình đi coi nhà thật nhàm chán.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định tìm người đi coi nhà cùng mình.

Anh lấy điện thoại ra và thuần thục bấm một cái dãy số.

- Này? Đã cuối tuần rồi còn quấy rầy bản đại tiểu thư đi ngủ, cậu có biết đây là tội đáng chết ngàn lần. không?

Giọng nói lười biếng của Tân Duyệt vang lên, tựa hồ quả thật còn đang ngủ.

Trần Thương cười to:

-Ngủ cái gì, mau ngồi dậy cùng tôi làm một việc vô cùng lớn đi!

Tần Duyệt đang mặc đồ ngủ, nghe anh nói việc lớn, liền lập tức cười khẩy:

- Lớn là lớn bao nhiêu?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 763: Không có địa vị


Lúc này khoảng hơn mười giờ sáng, ở trong phòng khách Tân Hiếu Uyên đang nằm trên ghế salon xem tivi, vợ ông thì căm điện thoại tựa hồ đang cày, phim gì đó.

Trông thấy Tần Duyệt bỗng nhiên thức dậy đi rửa mặt, Tân Hiếu Uyên có chút sững sở.

- Hôm nay con mình làm gì mà dậy sớm như vậy?

Vợ ông khẽ nhíu mày, cầm điện thoại không biết bận rộn cái gì đó:

- Không biết, ôi, ông đừng có làm phiền tôi, không thấy tôi đang bận à?

Tần Hiếu Uyên ngồi bật dậy, buông cái điều khiển tivi xuống.

Ông như thế nào cứ cảm thấy có gì đó không đúng, đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Ông không biết diễn tả làm sao.

Đây là trực giác của một người cha...

Quả nhiên, nhìn Tần Duyệt chạy tới chạy lui sửa soạn bản thân, trong lòng Tân Hiếu Uyên kêu lộp bộp.

Đứa con này, tốc đô rửa mặt của nó nhanh hơn thường ngày, nó đang chuẩn bị làm một việc rất rất lớn nha!

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên vội vàng mang dép đứng lên, cẩn thận không phát ra tiếng động đi đến phòng ngủ của Tân Duyệt, căm lấy điện thoại và mở màn hình lên...

Mật khẩu điện thoại là gì?

Hình như là: % $ $@

Mình có nên xem hay không?

Do dự cả buổi, Tân Hiếu Uyên vẫn là có chút không an tâm.

Trong lòng ông xuất hiện hai Tần Hiếu Uyên đấu tranh gay gắt.

Tân Hiếu Uyên A: Xem! Làm gì mà không thế xem, lỡ như có chuyện lớn xảy ra thì sao?

Tăn Hiếu Uyên B: Không nên xem, đây là đời tư của con gái mình mà

Sau một thời gian đấu tranh tư tưởng, điện thoại bỗng nhiên vang lên, Tân Hiếu Uyên bị tiếng chuông dọa đến giật mình.

Ông buông điện thoại xuống, rón rén chạy ra ngoài. 

Sợ bị Tần Duyệt phát hiện.

Vợ ông thấy thế, lập tức cười khẩy một cái:

- Đồ không có tương lai! Đi xem lén chuyện đời tư của con mình!

Tần Hiếu Uyên mặt mũi đỏ ửng:

- Bà nói bậy bạ, đây làm sao được gọi là xem trộm chuyện đời tư của con gái? Tôi là một người có văn hoá, tôi là đang quan tâm quan hệ bên ngoài của con mình!

- Lại nói, cuối cùng tôi cũng không có xem nha!

Sau khi nói xong, Tân Hiếu Uyên bỗng nhìn vợ chằm chằm.

- Bà không thấy lo lắng à? Con gái của chúng ta đã trưởng thành bà không quan tâm à?

Bà trừng mắt nói:

- Ông gấp gáp thì được cái gì? Không lẽ gấp gáp thì được tích sự à? Chẳng lẽ tôi phải thay con kết hôn? Hay tôi sinh con hộ con gái luôn?

- Tôi nói cho ông biết, nếu như tôi lo lắng thì cũng bị ông làm cho tức chết rồi, Tân Hiếu Uyên tôi nói cho ông biết, thời mãn kinh của tôi thật vất vả mới đi qua, ông có để thời mãn kinh của tôi quay trở lại. 

Tần Hiếu Uyên thở dài, giận mà không dám nói gì.

Tần Hiếu Uyên ngồi đàng hoàng ở trên ghế sa lon.

Vợ vừa qua khỏi thời kì mãn kinh, còn gái cũng đã qua tuổi dậy thì.

Theo lý thuyết đây là khoảng thời gian ít lo lắng nhất đối với Tân Hiếu Uyên.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 764: Là một cô gái tốt!


Càng lo hơn là nếu Tân Nguyệt tìm một kẻ không ra gì để gửi gắm cả đời!

Tần Hiếu Uyên vừa làm cha lại vừa làm mẹ!

Ban ngày ở bệnh viện có rất nhiều việc phải làm, ban đêm khi về đến nhà cũng còn rất nhiều công việc chưa làm.

Cả thân và tâm đều mệt mỏi!

So với ông Tần, bà Tân nghĩ thoáng hơn rất nhiều, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên.

Nhưng mà, tấm lòng của người cha đối với đứa con gái này cũng là hết lòng rồi, tình cảm này tuyệt đối xuất phát từ trái tim.

Nếu ai dám bắt nạt con gái ông, cho dù ngày thường Tần Hiếu Uyên ông có hiền lành lịch sự đến đâu thì lúc đó ông cũng dám dùng cả tính mạng mình để đòi lại công bằng cho con gái

Đây chính là hòn ngọc quý của cả nhà, là tri kỷ bảo bối.

Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, Tần Hiếu Uyên nôn nóng bất an, đứng ngồi không yên, ông không thể kìm nén sự lo lắng của mình! 

Vợ của Tân Hiếu Uyên bị làm phiền đến khó chịu, không nhịn được nói một câu!

- Ông qua đây! Tôi dạy cho ông một chiêu!

Tân Hiếu Uyên vội vàng đi tới

- Chiêu gì? Mau nói cho tôi!

Bà Tần cười thần bí:

- Ông không nghĩ kĩ một chút, lúc này ai có thể gọi điện thoại cho Duyệt Duyệt nhà chúng ta?

- Ông không muốn biết tại sao hôm nay Duyệt Duyệt lại đặc biệt trang điểm như thế?

- Hôm nay Duyệt Duyệt rời giường sớm như vậy, lại mất công dọn dẹp, tắm rửa rồi trang điểm. Vừa lúc lại có một cuộc điện thoại gọi đến. Ông nghĩ xem có thể là ai?

- Ai có thể gọi điện thoại vào lúc này chứ?!

Bà Tần giống như Gia Cát Lượng cùng Tư Mã Ý, trong mắt mang theo ý cười, dường như đoán được mọi chuyện!

Mắt Tân Hiếu Uyên bỗng nhiên sáng lên!

Đúng vậy!

Sao bản thân mình có thể ngủ ngốc như vậy! 

Còn ai có thể gọi điện thoại cho Duyệt Duyệt vào lúc này?

Người gọi cuộc điện thoại này chắc chắn là nguyên nhân Duyệt Duyệt trang điểm.

Nghĩ tới đây, mắt Tân Hiếu Uyên tròn xoe mở rộng, nghĩ đến một giải pháp hoàn hảo.

Lén nhìn điện thoại của Duyệt Duyệt một chút thì sẽ biết là ai gọi, cũng sẽ không bị Duyệt Duyệt phát hiện ai đã động điện thoại.

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên cẩn thận đi đến phòng ngủ của Tân Duyệt, đi một hồi, đột nhiên cảm thấy dép lê bất lợi cho công việc điều tra của mình, dứt khoát đem dép lê đặt ở cửa ra vào, cầm lấy điện thoại xem xét, ba cuộc gọi nhỡ.

Hơn nữa...

Quan trọng hơn!

Ba cuộc gọi nhỡ tất cả đều là Trần Thương!

Hơn nữa... Wechat còn có rất nhiều tin tức, chỉ có thể nhìn thấy một câu:

- Tôi đang ở dưới lầu!

Cả người Tân Hiếu Uyên lập tức cứng lại! 

Bỗng nhiên, ông nghe thấy bên ngoài bà Tần gọi một tiếng:

- Lão Tần, lấy giúp tôi cái điện thoại!

Tần Hiếu Uyên biến sắc, biết rõ là bà Tân đang nhắc nhở mình, vội vàng buông điện thoại xuống, vội vàng chạy đến trên ghế sa lon, nằm xuống!

Bà Tân nhỏ giọng nói:

- Lập tức đi ra!

Tần Hiếu Uyên bối rối, vỗ ngực, chuyện này thật sự kích thích, giống như một tên trộm.

Đây là nhà mình mà...

Tại sao phải sợ?

Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên thở dốc một cái.

Lúc này Tần Duyệt đi ra, ngày thường Tân Duyệt rất ít trang điểm nhưng hôm nay lại trang điểm nhẹ nhàng, trang phục lại không quá cầu kì, vừa nhìn là thấy một cô gái xinh đẹp.

Ngày thường Tân Duyệt cột tóc đuôi ngựa để lắc lư tùy ý, kết hợp với hàng lông mày thanh tú càng làm cho Tần Duyệt thêm xinh đẹp.

Tần Hiếu Uyên nhìn mà trong lòng đau xót! 

Là một cô gái tốt!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 765: Nên làm cái gì đây?


Tân Duyệt bắt đầu thay quần áo, hôm nay thời tiết tốt, Tân Duyệt hiếm khi chọn cho mình một cái váy kiểu dáng nữ tính, kết hợp với một đôi giày cao gót xinh xinh, mà không phải một bộ áo thun quần jean rộng thùng thình cùng giày thể thao.

Nhìn thấy Tần Duyệt mặc bộ đồ này, mẹ Tần cả người sững sờ!

Bây giờ đâu còn tâm trạng lướt xem video!

-Trong lòng nói thầm một câu: Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lần trước đưa Tần Duyệt đi xem mắt phong cách ăn mặc không phải như vậy, vậy mà hôm nay lại chủ động trang điểm, hơn nữa... Mặc bộ đồ như thế, còn mang giày cao gót? ? ?

Nhìn Tân Duyệt, mẹ Tần được mở rộng tầm mắt trong lòng thầm nghĩ: Nhất định có chuyện không

Bà Tân trừng mắt nhìn Tăn Hiếu Uyên, nháy mắt ra hiệu: Con gái ông có chuyện!

Tân Hiếu Uyên sao lại có thể không biết, mí mắt trái giựt giựt: Tôi đương nhiên biết rõ! 

Bà Tần tiếp tục: Ông còn không đi quan tâm, nhanh đi hỏi một chút?

Mặt Tần Hiếu Uyên đen lại: Sao bà lại không hỏi! Bà Tân mắt hổ trừng một cái: Tôi nói ông có đi hỏi hay không?

Tần Hiếu Uyên sợ hãi, ông đứng dậy nhìn Tần Duyệt trước tấm gương trên sàn, nhịn không được hỏi:

- Duyệt Duyệt, trưa nay con có ăn cơm ở nhà không?

Tần Duyệt cười hì hì đeo túi xách đi đến trước cửa nhà:

- Cha mẹ con đi, bữa trưa con sẽ không ăn cơm ở nhà.

Tần Hiếu Uyên liền vội vàng hỏi:

- Vậy bữa tối thì sao?

Tân Duyệt do dự một chút:

- Không chắc nữa!

Tần Hiếu Uyên lập tức dọa đến run tẩy một cái, buổi tối còn không chắc chắn...

- Hmm...này, Duyệt Duyệt, ngày mai con còn phải đi làm, về sớm nghỉ ngơi một chút. 

Tần Duyệt gật đầu:

- Dạ, con biết rồi, cha mẹ, con đi!

Nói xong, Tân Duyệt đóng cửa đi ra ngoài.

Tần Hiếu Uyên ở trong lòng cực kì căng thẳng.

Còn may là chủ nhật... Nếu không, ban đêm Tần Duyệt không về ngủ nên thì làm sao đây?

Làm cha thì nên dạy con như thế nào cho phải?

Con gái này cũng đề hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, khuyên thế nào cho nó hiểu đây?

Tần Hiếu Uyên trong lòng cảm thấy thật là khó!

Nghĩ tới nghĩ lui, Tân Hiếu Uyên cảm thấy mình phải làm chút chuyện gì đó.

Nên làm cái gì đây?

Đúng rồi!

Bỗng nhiên, trong đầu Tân Hiếu Uyên nảy ra một thượng sách.

Bản thân mình không thể thuyết phục Tần Duyệt, vậy thì thuyết phục Trần Thương là biện pháp tốt nhất!

Đợi đến hơn mười giờ đêm, để khoa cấp cứu gọi điện thoại cho Trần Thương, nói có người bệnh, sau đó để Trần Thương tới xem một chút..

Thượng sách!

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên cảm thấy mình là một nhân tài!

Dù sao thì nhà của Trần Thương cũng gần bệnh viện, coi như là nhắc nhở cậu ta về nhà sớm.

Nghĩ vậy, Tân Hiếu Uyên cảm thấy biện pháp này tuyệt vời vô cùng.

Nhưng mà, phải nói sớm với bên khoa cấp cứu trước.

Nghĩ tới đây, Tần Hiếu Uyên vội vã đi đến ban công, dựa trên bệ cửa sổ, nhìn xuống dưới lầu.

Sợ khi nấy xem nhầm người.

Cũng may, toà nhà dành cho nhân viên công chức là một toà nhà kiểu cũ, tầng lầu không cao, có thể trông thấy có một người đàn ông đang đứng dưới lầu rõ ràng.

Không phải Trần Thương thì là ai?

Sau khi nhìn xong, tâm trạng Tần Hiếu Uyên cực kì phức tạp.

- Đây là ai vậy? 

Tần Hiếu Uyên bỗng nhiên trông thấy bà Tân cũng nằm ở trên bệ cửa sổ, nhìn chàng trai phía dưới lầu đang đi bộ cùng còn gái mình, giọng điệu hết sức lo lảng hỏi Tần Hiếu Uyên.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 766: Mua nhà


Vì để lão Tần có thể phát triển tốt hơn, mẹ của Tân Duyệt đã chuẩn bị từ chức.

Nhưng cũng coi là có cơ duyên xảo hợp, dịp đó, việc thay đổi nhân sự dễ dàng hơn hiện tại rất nhiều, mẹ Tần Duyệt có cơ hội chuyển sang làm việc hành chính!

Thế là Ký Như Vân được chuyển giao sang làm việc tại bộ phận hành chính.

Hơn thế nữa, sự nghiệp của Ký Như Vân phát triển rất thuận lợi. Theo sau các nhà lãnh đạo cũ, hiện giờ bà là Chủ nhiệm của Trung tâm An sinh xã hội tỉnh Đông Dương, có thực quyền.

Cái này làm Ký Như Vân thi thoảng lại thở dài, căn bản là vì gia đình hy sinh mà trở thành lãnh đạo.

Mỗi lần hai vợ chồng cãi nhau, Ký Như Vân chỉ nói một câu đã làm lão Tân lập tức nghỉ ăn cơm!

- Tôi vì cái nhà này, vì sự nghiệp của ông mà bị điều đến làm hành chính, giờ lại làm chủ nhiệm! Tôi vì cái nhà này bỏ ra nhiều như thế! Tôi dễ dàng à?

Câu nói này làm lão Tân giận mà không dám nói, ông luôn cảm thấy không phải là ủy khuất mà giống như là uy hiếp...

Nói bóng gió chính là ông phải ngoan ngoãn nghe theo tôi, tôi là lãnh đạo của ông, cẩn thận ngày đó tôi không cao hứng, có thể sẽ đến bệnh viện ông kiểm tra bảo hiểm y tế! 

Không bằng nói, Tân gia hiện giờ thực lợi hại!

Tần Hiếu Uyên là viện trưởng Tỉnh Nhị viện, vợ Ký Như Vân là chủ nhiệm Trung tâm Bảo an xã hội tỉnh Đông Dương, đây cũng coi là một nhà hào môn của y tế tỉnh Đông Dương.

...

...

Ký Như Vân tò mò nhìn xuống dưới lầu, luôn cảm thấy là lạ, bà quay người nhìn sang Tân Hiếu Uyên.

Có vẻ bối rối lại ngạc nhiên hỏi Tân Hiếu Uyên:

- Ông Tần. Ông...Ông có phải có chuyện gì giấu tôi không?

Tần Hiếu Uyên mặt không đổi sắc, tìm không đập nhanh, hừ lanh một tiếng, Tân mỗ tôi chả lẽ uổng bao. năm làm viện trưởng!

Lập tức nhíu mày, nhàn nhạt nói:

- Làm sao có thế? Hai chúng ta thì có cái bí mật gì?

Sau khi nói xong, ông nhanh chóng quay vào phòng thay quần áo tử tế:

- Đúng rồi bà xã, Duyệt Duyệt ra ngoài hẹn hò, chúng ta cũng không thể bạc đãi chính mình, tôi đi mua đồ ăn, trưa nay tôi xuống bếp!

Nói xong, Tân Hiếu Uyên vội  đứng dậy, gấp gáp ra

Vừa xuống lầu, Tân Hiếu Uyên thở dài, bà vợ này. thật là đáng sợ!

Ông gấp gáp xuống lầu, thứ nhất là để tránh né lão bà truy vấn, thứ hai là để xem có thể đuổi kịp Duyệt Duyệt hay không, xem hai người đi đâu?

Đáng tiếc, ông vừa đến ngã rẽ thì đã thấy Tần Duyệt cùng Trần Thương lên một chiếc taxi.

....

Mặt Trần Thương kinh ngạc mà nhìn Tân Duyệt:

- Wow, cô mặc váy?

- Tôi biết cô ba năm, đây là lần đầu tiên thấy cô trang điểm nha!

- Khoan hãy nói, đúng là rất xinh đẹp!

Nhìn vẻ mặt Trần Thương hoa sỉ khen mình, trong lòng Tần Duyệt dạt dào đắc ý, nhưng miệng nhỏ thì chu lên, hai tay khoanh trước ngực, giả trang bộ dạng không thèm ngó tới 

- Đúng rồi, cậu nói có mua bán lớn muốn gọi tôi, là chuyện gì?

Trần Thương cười hắc hắc:

Tuyệt đối là mua bán lớn, là loại hơn trăm vạn!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 767: Áp lực thật lớn


Tân khu Hải An cách Tỉnh Nhị Viện không xa, là thôn Thành Trung bị phá dỡ, về đó sát nhập với thành phố, xây dựng nên khu dân cư mới. Sau đó quy hoạch, là lộ tuyến số một của tàu điện ngầm, giao thông thuận tiện, tiếp giáp công viên Sâm Lâm, hoàn cảnh rất được, các phương diện đều không tệ. Hiện tại, mấy tòa nhà trong thành phố đều chuẩn bị bán.

Trần Thương cũng là dạo qua một vòng, sau đó mới phát hiện ra.

Nhưng mà... không ngờ mình còn chưa nói ra đã bị Tần Duyệt trực tiếp vạch trần.

Một chút tính khiêu chiến đều không có!

Nghĩ đến đây, Trần Thương có chút thất vọng Còn nghĩ, mình vung tiền như rác mua nhà làm chấn kinh Tân Duyệt, để cho cô biết cái gì gọi là tài đại khí thô!

Hiện tại xem ra đã thất bại!

Tài xế ca ca là người hay nói, trực tiếp nói

- Tiểu huynh đệ, hai người các ngươi đây là chuẩn bị kết hôn nên đi mua phòng cưới hả?

Trần Thương vốn định phủ định, thế nhưng nghĩ lại, bỗng nhiên trong lòng quỷ dị cười một tiếng, nhìn thoáng qua Tân Duyệt với vẻ mặt trêu tức, thở dài một hơi thật sâu, một mặt lại bất đắc dĩ nói:

- Đúng vậy, mua phòng cưới, dù sao hiện tại tiếu cô nương quá thực tế, không nhà không gả!

Tần Duyệt sững sờ, nhìn ánh mắt hài hước của Trần Thương, lập tức kịp phản ứng, cẩu tặc kia... Tổn hại danh tiếng của bổn cô nương!

Lúc này, tài xế bỗng nhiên nói:

- Ai nha, tiểu huynh đệ, như vậy chính là cậu không đúng. Tiểu cô nương người ta xinh đẹp như thế, nam nhân theo đuổi khẳng định là xếp một hàng dài! Nếu tôi mà là cậu, dù làm lụng vất vả một chút cũng cảm thấy mỹ mãn, có một bà xã xinh đẹp như thế đợi sẵn ở nhà khẳng định là rất hạnh phúc! Phòng ở cố gắng một chút mua, lại nói cậu cưới ai mà không phải mua nhà?

Trần Thương lập tức muốn nói một tiếng mẹ nó!

Người anh em, câu là nam nhân có được hay không, vấn đề này không phải nên thống nhất cùng một mặt trận với tôi à?

Nghĩ tới đây, Trần Thương thở dài, quyết định đánh ván nữa: 

- Mấu chốt là mẹ của cô ấy đã đòi tôi đến 20 vạn sính lễ!

Nói xong, Trần Thương cảm thấy còn chưa đủ, lại bồi thêm:

- Còn muốn một chiếc xe 20 vạn!

- Gây cho tôi áp lực thật lớn!

Quả nhiên, vừa nghe lời này, tài xế đại ca trầm mặc, nhìn Trần Thương một cái thật sâu, không thể trêu vào, không thể trêu vào!

Tần Duyệt nhìn Trần Thương, tức giận đến nghiến răng. Hận không thể móc ra đại đao 40 mét, đâm Trần Thương 30 cái, lại tránh đi những nơi yếu hại làm Trần Thương mình đầy vết cắt.

Tân Duyệt bỗng ung dung nói:

- Mẹ em nói, khi nào em kết hôn sẽ cho một bộ phòng ở, một chiếc xe cùng 50 vạn phí trang trí mà!

Nghe đến đó, tài xế suýt thì phanh gấp.

Bất bình nói:

-  Người anh em à, cậu nha, mẹ vợ còn cho thêm trợ lực!

Thế là, trên đường đi, tài xế ca ca thao thao bất tuyệt bắt đầu đủ kiểu giáo dục đối với Trần Thương, từ tài sản trước hôn nhân đến di sản của mẹ vợ, đặt tên cho con, đến về sau quy hoạch như thế nào... Lại đến như thế nào lấy lòng mẹ vợ, vân vân.

Không thể không nói, tài xế xe taxi thực sự là một nghề nghiệp toàn năng

Khuyết điểm duy nhất là khi Trần Thương xuống xe, cả đầu đều ông ông, tất cả đều là tư tưởng cho người ở rể.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 768: Tatami


Hôm nay, Trần Thương chợt phát hiện mang theo Tần Duyệt đến xem phòng ở, quả thực là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt.

Bởi vì Tân Duyệt tựa hồ hiểu rất nhiều thứ!

Mang theo Trần Thương cùng cô gái bán nhà đi tới lui trong phòng, từ nguyên vật liệu đến phí điện nước đều hỏi kỹ càng, kể cả công cán...Cái gì đều nói rõ ràng.

Đứng sau lưng Tân Duyệt, bỗng nhiên Trần Thương có cảm giác Tần Duyệt là nữ chủ nhân ký phòng ở.

Hơn nữa, Tân Duyệt thật cực kỳ có trách nhiệm.

Cô đối với các loại chỉ tiết ánh sáng gian phòng, thoát nước, bố cục đều có thể lưu tâm đến.

Điều này làm cho Trần Thương thật cực kỳ cảm kích!

Trần Thương cảm thấy Tân Duyệt thật sự là dụng tâm đang giúp mình chọn lựa phòng ở, thậm chí Trần Thương có một loại ảo giác.

Chính là Tân Duyệt là đang chọn tuyển gian phòng mình thích.

- Gian phòng này làm phòng ngủ chính là ánh nắng không tốt lảm, tôi không thích!

- Nơi này làm phòng vệ sinh tôi cảm thấy không quá phủ hợp...

- Tôi cảm thấy nơi này có thể làm một thư phòng, nhưng mà nếu như vậy...

...

Trên đường đi, Tần Duyệt nói nhiều nhất là “Tôi cảm thấy”.

Lời này không những khiến Trần Thương không có một chút không thoải mái, ngược lại cảm thấy rất vui vẻ.

Loại cảm giác này thật rất kỳ diệu.

Trần Thương muốn nói còn nói không ra.

Tần Duyệt tựa hồ cực kỳ hưởng thụ quá trình này, cô mang theo Trần Thương giới thiệu đến.

- Nơi này để một loạt ghế sô pha, chỗ này để Tatami, dùng cửa ngăn cách kéo đẩy chính là một phòng trà nhỏ....

(DG: Tatami  (畳)  là một loại sản phẩm (tạm gọi là tấm nệm) được dùng để lát mặt sàn nhà truyền thống của Nhật Bản.) 

- Anh nhìn xem ban công dạng này kỳ thật có thể làm thành một thư phòng.

....

Tần Duyệt đối với thiết kế bên trong phòng tựa hồ có một loại khứu giác, không biết là dựa theo ý nghĩ của cô tới hay là dạng cô ưa thích.

Theo Trần Thương, Tân Duyệt là một người hiểu được sinh hoạt.

Như thế nào anh cũng không nghĩ ra người đang làm việc bên trong giống người ở trong bệnh viện làm việc cùng anh, trong sinh hoạt là một cô gái nhỏ tràn đây các loại ảo tưởng.

Nhìn Tân Duyệt một thân váy liền áo đi tới đi lui trong phòng, đón ánh nắng, Trần Thương đột nhiên cảm thấy mọi thứ thật rất tốt đẹp.

Cơ hồ tất cả nhân viên bán nhà đều coi hai người trở thành hai vợ chồng sắp kết hôn.

Ngay từ đầu Trần Thương còn giải thích một câu, sau đó không thèm nói nói.

Dù sao, giống như nhân viên bán nhà nói:

- Ngoại trừ nhân viên nữ bán nhà, chưa từng có một cô gái nào sẽ cùng đi với đàn ông đi xem phòng ở nghiêm túc như vậy!

Điều này làm cho Trần Thương không khỏi có chút đỏ mặt.

..

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 769: Thật là đúng dịp


Đã giữa trưa 12:30.

Nếu như không phải bụng Tân Duyệt ục ục vang lên, hai người đoán chừng còn không cảm thấy mệt mỗi.

Trần Thương có chút xấu hổ:

- Tần Duyệt, chúng ta trước đi ăn chút cơm đi, nghỉ ngơi một chút, lát nữa quay lại xem.

Tần Duyệt nhẹ gật đầu, khuôn mặt tươi cười ngẩn lên trời, không có một chút mệt nhọc cùng mệt mỏi, ngược lại có chút kích thích, cười hì hì nói

- Hôm nay anh muốn dẫn tôi đi ăn cái gì ngon?

Trần Thương nhịn không được nói:

- Cô muốn ăn ở đâu cũng được, hôm nay cô giúp tôi rất nhiều, tôi phát hiện mang theo cô thật sự là lựa chọn sáng suốt. Cô quá giỏi, cái gì cũng hiểu, không có cô đoán chừng tôi còn muốn bị dao động.

Tần Duyệt vỗ ngực một cái:

- Đúng thế, trước kia tôi muốn làm chính là nhà thiết kế, chuyên môn làm thiết kế nội thất.

Trần Thương không nhịn cười được: 

- Vậy sau này nhà của tôi giao cho cô đến thiết kế được không?

Tần Duyệt nghe xong, cười nói

- Giao cho tôi thiết kế? Anh không sợ vợ anh không thích à?

Trần Thương mỉm cười, như có điều suy nghĩ nói một câu:

- Cô ấy hẳn sẽ thích.

Tần Duyệt không nói chuyện, thế nhưng trong lòng thầm đắc ý.

Hai người vừa đi ra ngoài vừa nói, trò chuyện liên quan tới thiết kế gian phòng, liên quan tới lựa chọn đồ dùng trong nhà.

Nơi này không có chỗ ăn cơm, căn đi một đoạn đường không gần.

Bỗng nhiên đối diện trông thấy một nam một nữ tay cầm tay đi tới.

Trần Thương sững sờ, không nhịn cười được.

Người quen! 

Chính là người con trai khâu trên mặt kia. 

Người con trai cầm tay một người phụ nữ mặc quần áo thời thượng đắt tiền, rất thân mật.

Trần Thương nhịn không được lắc đầu, cuộc sống của người có tiền chính là không giống, hai ngày trước còn nói hối cải để làm người mới muốn theo đuổi Tân Duyệt, hiện tại đã lập tức đổi một mỹ nhân khác!

Ái chà, ao ước!

Tân Duyệt cũng vừa vặn nhìn thấy, trong lòng cười lạnh một tiếng, Trương Phàm này thật sự là chó không đổi được đớp cứt, vừa mới thổ lộ với mình, ngay sau đó lập tức đã mang theo cô gái khác đến xem phòng ở.

Thật sự là có thể!

Bất quá Tân Duyệt cũng không quan trọng, dù sao không có quan hệ gì với mình, người ta lựa chọn cách sống không có quan hệ gì với mình cả?

Tần Duyệt cùng Trần Thương nghĩ như vậy.

Thế nhưng Trương Phàm không nghĩ như vậy!

Anh ta ngẩng đầu cũng vừa mới trông thấy Tân Duyệt cùng Trần Thương kết bạn mà đi, lập tức trợn tròn mắt.

Sắc mặt biến đổi, anh ta bất động thanh sắc vội vàng buông tay cô gái ra, vội vàng đi tới, nói ra:

- Tiểu Duyệt, thật là đúng dịp!

Tân Duyệt nhẹ gật đầu, cười cười, không có xen vào việc của người khác, mà tiếp lời:

- Thật là đúng dịp!

Trương Phàm nhìn thoáng qua Trần Thương, hơi sững sờ, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tân Duyệt:

- Cô đến xem phòng ở đây à?

Tần Duyệt lắc đầu:

- Tôi đến xem nhà cùng bạn.

Trương Phàm hơi sửng sốt một chút, cười cười, ra vẻ hào phóng nói ra:

- Bác sĩ Trần mua nhà à? Ngôi nhà lớn nào? Tôi có người bạn làm quản lý ở đây, nói không chừng có thể có chút ưu đãi.

Trần Thương thấy thế, lắc đầu:

- Không cần làm phiên, đại khái tôi chỉ nhìn xem, cũng không gấp gáp mua ngay.

Anh đổi với Trương Phàm không có một chút ấn tượng tốt. 

Bây giờ nói lời đơn giản này là muốn giả vờ ở trước mặt Tần Duyệt, Trần Thương mới sẽ không cho hắn cơ hội này.

Mà Tân Duyệt không nghĩ như vậy !

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 770: Diễn kịch thật rất khó.


Tự nhiên Trần Thương sẽ không chấp nhặt với hắn.

Nhưng...

Trần Thương nghĩ lại, bỗng nhiên cầm tay Tần Duyệt, nói ra:

-Đi thôi, chúng ta trước đi ăn cơm, lát nữa quay lại xem tiếp.

- Việc này cũng không cần làm phiền Trương tiên sinh.

Trương Phàm thấy Trần Thương bỗng nhiên kéo tay Tần Duyệt, lập tức biến sắc!

Lên cơn giận dữ!

Anh ta trừng to trơ mắt nhìn xem Trần Thương cầm tay Tần Duyệt đi xa.

Trương Phàm tức giận đến biến sắc, căm lấy điện thoại đập mạnh trên mặt đất!

Ta mẹ nó!

Hỗn đản!

Trương Phàm tức giận toàn thân phát run, thân thể đều có chút run rẩy.

Nghĩ đến thời điểm Trần Thương cầm tay Tân Duyệt, ý muốn giết người Trương Phàm đều có.

Bởi vì Trương Phàm thật sự rất thích Tần Duyệt à?

Đúng! Nhưng cũng không đúng.

Chủ yếu vẫn là người mình ưa thích bị người khác. cướp đi.

Cảm giác không cam lòng.

Cực kỳ khó chịu!

Càng nghĩ càng khó chịu!

Mà lúc này, người phụ nữ bên cạnh nhìn Trương Phàm, cười một tiếng xem thường, để ngươi giả vờ.

Nhưng.

Cô sẽ không nói với người cho mình tiền như vậy?

Cô thừa lúc vẳng nhà mà vào là thời điểm thích hợp nhất.

Cô đã nghe vào trong tai toàn bộ lời nói vừa rồi của Trương Phàm.

Bạn của anh ta là nhà xây dựng căn hộ nhỏ hai phòng, lời nói có trọng lượng?

Cô căn một căn hộ hai phòng đơn giản lại thích hợp.

Đến mức Trương Phàm nghĩ như thế nào... Có bao nhiêu bạn gái... Điều này đều không quan trọng.

Quan trọng là chính mình có thể đi theo húp chút canh hay không, nếu có thể ăn được thịt thì tốt nhất rồi.

Hơn nữa... Tốt nhất tìm thêm mấy bạn gái, đừng cả ngày đến phiền mình.

Mỗi lần làm qua loa, cảm giác thật cực kỳ không thoải mái, còn chưa có bắt đầu, đối phương đã kết thúc rồi, vậy mà hết lần này tới lần khác còn phải giả vờ bộ dạng mình rất thỏa mãn.

ôi....

Diễn kịch thật rất khó.

Đặc biệt mình phải diễn trọn vẹn để đẩy lòng tin của anh ta.

Nghĩ tới đây, cô đều cảm thấy Trương Phàm hạn chế phát triển sự nghiệp truyền hình điện ảnh của cô.

Hơn nữa quan trọng nhất chính là...

Mình còn phải trái lương tâm khen anh ta mạnh cỡ nào... 

Chuyện này quá mẹ nó mệt mỏi.

Nếu như anh ta tìm thêm mấy bạn gái nữa thì sẽ không tới phiền mình.

Nghĩ tới đây, người phụ nữ tính kế trong đầu...

Nhưng mà... Ngay lúc này, một bảo vệ bảo an khí thế hung hãng đi tới.

Trên tay áo tay mang theo một phù hiệu màu vàng.

- Này anh kia, không nhìn thấy nơi này viết cái gì à?

Trương Phàm đang tại nổi nóng, nơi nào còn lo lắng chuyện gì khác, thấy bảo vệ đi tới, cũng là một mặt ngây dại khó hiểu.

- Thế nào?

Bảo vệ ngẩng đầu ưỡn ngực chỉ cái biển dựng thẳng một bên:

- Thấy không? Cấm ném rác lung tung!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 771


Nghĩ tới đây, trong lòng Trương Phàm tức giận thiếu chút nữa bạo tạc.

Tức giận còn không dám biểu hiện ra ngoài, còn không dám nổi giận, sợ vết khâu trên khuôn mặt rách ra dữ tợn.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác tức giận muốn bùng nổ, muốn phát ti3t, cũng không dám hô to.

Ném đi điện thoại của mình, còn bị người nói ném rác rưởi còn phải tùy chỗ thận trọng thanh lý.

Thật sự tức chết người mà!

Trong lòng Trương Phàm cực kỳ bực bội, chỉ

muốn phát ti3t, thế nhưng không có cách nào, ủy khuất nước mắt kém chút chảy ra.

Quay người bỗng nhiên trông thấy người phụ nữ, rốt cục Trương Phàm nghĩ đến một biện pháp có thể phát ti3t!

...

Mà lúc này, đại não Tân Duyệt cũng có chút đứng máy.

Mặc cho bàn tay nhỏ của mình bị Trần Thương lôi kéo túm đi.

Trong lòng ngẩn ngơ.

Trong đầu tất cả đều biến thành bột nhão.

Tâm tình của cô thật phức tạp...

Tần Duyệt cảm giác tim đập hơi quá nhanh, khoa học nội tim của cô không tốt, không biết đến cùng là nhịp tim nhanh kịch phát trên thất (SVT) quá nhanh hay là Nhịp tim nhanh thất (VT) quá nhanh.

Thật rất căng thẳng.

Cô cảm giác hô hấp của mình càng ngày càng gấp rút, có chút bất an, có chút khẩn trương, có chút khó khăn.

Đây chính là điềm báo nhồi máu cơ tim à?

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt rất gấp gáp cùng bất an.

Muốn lấy ra điện thoại quay số điện thoại 120 trước hay không, đến lúc đó cứu viện cũng có thể nhanh một chút.

So sánh với Trần Thương, kỳ thật Tân Duyệt càng thêm đơn thuần, thậm chí cô đã lớn như vậy đều không có bạn trai một lần.

Thích một người bạn trai khác phái cho tới nay đều chưa từng nói ra.

Vì lẽ đó đột nhiên bị Trần Thương cường thế lôi kéo tay rời đi như vậy, trong lòng Tân Duyệt kích động muốn chết.

Cô thích Trần Thương không?

Khẳng định là thích!

Nhưng thích bao nhiêu thì chính cô cũng không biết.

Cô chỉ biết là:

Công việc của Trần Thương cô đều nguyện ý đi làm.

Trần Thương bận rộn cô đều muốn giúp.

Trần Thương yêu cầu, cô đều sẽ hết sức làm tốt, cho dù là tăng giờ làm việc thức đêm đều phải làm tốt.

Lúc này, bị Tần Thương lôi kéo đi xa, trong lòng thật sự là kích động, vui vẻ, ấm áp, còn cảm giác căng thẳng.

Trần Thương cảm giác cực kỳ thoải mái.

Bàn tay lớn nắm tay nhỏ, mềm nhũn, cảm giác này cực kỳ dễ chịu.

Kỳ thật, Trần Thương ngay từ đầu chính là hờn dỗi, trông thấy Trương Phàm giả vờ khó chịu, thuận thế lôi kéo Tân Duyệt đi ra.

Thế nhưng...

Cầm tay bây giờ không nỡ buông ra.

Thẳng đến hai người đi ra mấy chục mét, lúc gọi xe Trần Thương muốn lấy điện thoại ra đón xe, vẫn không nỡ buông tay ra.

Dù sao cảm giác nắm ở trong tay trong lòng cực kỳ dễ chịu, cũng rất vui vẻ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top