Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 892: Không có biến cố cũng sẽ không có trưởng thành


Hiện tại An Ngạn Quân cực kỳ nghiêm cẩn, cũng là bởi vì lúc còn trẻ, chuyện này ảnh hưởng quá lớn.

Cũng bởi chuyện này đã tạo thành thói quen có thái độ vô cùng nghiêm cẩn của An Ngạn Quân.

Lúc đó may mắn không xảy ra tình huống quá nghiêm trọng nên An Ngạn Quân cũng không có bị xử phạt, dù sao ai cũng sẽ có lúc phạm sai lầm, các phương diện chữa bệnh còn chưa hoàn thiện,

An Ngạn Quân nghe xong, vội vàng lắc đầu, nói:

- Chuyện này không trách bà, nói thật, tôi còn phải cảm ơn bà.

Điều An Ngạn Quân nói là thật.

Không có biến cố cũng sẽ không có trưởng thành, những năm này, tính cách nghiêm cẩn giúp ông bớt đi không ít thua thiệu

Sau một lúc, bà lão lại tiếp tục nói:

- Sau đó còn có một việc... Tôi một lần thái thịt làm đầu ngón tay bị thương, đi bệnh viện lại gặp cậu, tôi... Tôi không dám nói tôi kiện cậu, khi đó cậu thấy tôi không có tiền, không đành lòng cứ để tôi đi như thế, cho nên đã khâu cơ miễn phí cho tôi, còn tự mình xuất tiền túi mua chỉ khâu cơ... Tôi thật sự là vô cùng cảm kích.

- Sau đó tôi muốn đi cảm ơn cậu, thế nhưng lúc đi Đông Đại Nhị viện tìm cậu thì mọi người nói cậu đã đổi công tác... Ai...

- Không nghĩ tới hôm nay lại gặp được cậu, còn tự mình giúp đỡ ông già nhà tôi

- Bác sĩ An, năm đó là do tôi hồ đồ, hi vọng không gây cho cậu nhiều ảnh hưởng không tốt.

Sau khi nghe xong, An Ngạn Quân không nhịn được cười nói

- Tốt, hai ông bà cứ trở vẽ đi, sớm nghĩ ngơi một chút, không cần để ý, đây là việc tôi phải làm.

Ông lão lắc đầu:

- Không được, chủ nhiệm An, có ân báo ân, mặc dù chúng tôi không học thức, nhưng đạo lý này vẫn hiểu

Nói xong, ông lão kéo bạn già qua, chân thành cuối đầu đối với An Ngạn Quân một cái:

- Chủ nhiệm An, cậu là người tốt, chúng tôi vĩnh viễn nhớ kỹ ân tình của cậu!

... 

Có đôi khi, cuộc sống chính là trùng hợp như vậy, bên trong tràn ngập khúc chiết, bất kỳ chuyện gì cũng sẽ đều ảnh hưởng đến sự trưởng thành của chúng ta

Nhưng lòng tốt thì sẽ luôn được báo đáp.

Hiện tại Trần Thương đã không cần quản người bệnh, không cần ngày nào cũng đi khám cho người bệnh ở mỗi phòng, càng không cần phải viết những bệnh án rườm rà.

Thời gian của anh bây giờ giống như tự do, đại đa số là xử lý sự vụ cấp cứu khẩn cấp, an bài phẫu thuật.

Nhiều khi, vì quan sát tình huống người bệnh sau phẫu thuật, cũng tiến hành ước định hiệu quả sau phẫu thuật, vẫn sẽ kiểm tra thêm phòng, nhưng trên cơ bản là đi theo hướng dẫn bác sĩ chủ trị kiểm tra người bệnh.

Giao ban xong, lão Trần cầm một đống khoảng mười bệnh án đưa cho Trần Thương:

- Đi thôi, kiểm tra người bệnh đi.

Trần Thương theo thói quen ôm một đống lớn bệnh án, bỗng nhiên nghĩ lại, không đúng!

- Lão đại à, tôi kháng nghị, tôi có ý kiến, bây giờ tôi không phải là bác sĩ cấp dưới của ông! Ông không thể đối với tôi như vậy.

Trần Binh Sinh ồ một tiếng:

- Tôi biết rồi, sau đó thì sao?

Trần Thương: ..

Trong lúc nhất thời nghẹn lời không nói được gì:



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 893: Nhiệm vụ học hỏi lẫn nhau?


...

...

Người bệnh trong tay Trần Binh Sinh, có không ít đều qua tay Trần Thương làm phẫu thuật, trông thấy Trần Thương cùng Trần Binh Sinh tiến đến, Mọi người đều vui vẻ, nhao nhao đứng dậy biểu thị cảm tạ.

Dù sao phẫu thuật thành công, đây cũng là một sự tình vui mừng.

Nhưng hiện tại kiểm tra người bệnh cùng trước kia không giống chính là, Trăn Thương không phải là vai trò "Người qua đường Giáp”, “Thực tập sinh Ất" khi đó.

Cho dù là ôm bản bệnh án bộ dạng một điểm không có thay đổi, nhưng thái độ người bệnh cải biến hoàn toàn khác biệt

Hiện tại, Trần Thương là bác sĩ chính có không ít người bệnh trong bọn họ, mọi người nhìn chỗ khâu của mình, đã cảm thấy hài lòng cực kỳ.

- Báo sĩ Trần, nếu như không phải chỗ khâu của tôi còn đau, căn bản tôi không nghĩ ra mình làm phẫu thuật, vết thương kia xử lý thật là tốt!

- Đúng vậy, bác sĩ Trần tôi cảm thấy khâu ở chỗ cậu rất nhanh sẽ liền lại!

....

Nghe thấy người bệnh nói, lão Trần biết rõ, nhất định đây không phải khen mình, tốt nhất đừng nhận lời, bằng không sẽ rất lúng túng.

Trần Thương mang theo khẩu trang, cũng nhìn không ra biểu tình gì, hỏi mấy vấn đề, nhìn một chút vết thương, tiếp tục kiểm tra người bệnh trong phòng.

Trần Bỉnh Sinh đi ra phòng bệnh, giữ chặt Trần Thương:

- Tiểu Trần, chờ một chút... Buổi sáng cậu có chuyện gì không?

Trần Thương sững sờ, sáng hôm nay mình thật đúng là không có phẫu thuật

- Không có chuyện gì, thế nào lão đại?

Trần Binh Sinh trầm ngâm một lát, khụ khụ một tiếng:

- Chuyện này, buổi sáng tôi có hai ca phẫu thuật nội soi, cậu dạy tôi một chút nội soi vết thương nhỏ nhất làm sao, tôi thấy nó rất lợi hại

[ Đinh! Phát động nhiệm vụ học hỏi lẫn nhau, dạy Trần Bỉnh Sinh xử lý phương pháp nội soi vết thương nhỏ, Trần Binh Sinh báo đáp lại dạy cho anh: Thuật mở miệng thăm dò đường mật. ]

Trần Thương hơi sững sờ!

Còn có thể có kiểu này nữa à?

Nhiệm vụ học hỏi lẫn nhau?

Cảm thấy không tệ!

Cho dù là không có ban thưởng, Trần Thương cũng sẽ dụng tâm dạy Trần lão đại phẫu thuật nội soi vết thương nhỏ, thuận tiện mình nhận một ban thưởng, chuyện dệt hoa trên gấm này nhất định không thể từ chối.

Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng nói:

- Đương nhiên không thành vấn đề.

Người với người vẫn là có khác biệt rất lớn.

Khi Trần Thương đang nghiên cứu ra phương pháp phẫu thuật nội soi vết thương nhỏ, trong viện vẫn tương đối coi trọng, từng để cho rất nhiều bác sĩ ngoại khoa đến học tập, nhưng đại đa số đều nhìn một lần hai lần đã bỏ đi.

Cơ bản rất nhiều người không coi ra gì!

Có thể họ cảm thấy đây là chuyện râu ria 

Dù sao vết thương của nội soi đã rất nhỏ, mọi người cảm thấy đi làm lại cái này không có ý nghĩa, thậm chí rất nhiều người sẽ cảm thấy Trần Thương và Vương Dũng là hai tiểu hậu sinh, cũng có một số người vì mặt mũi tới.

Có thể do chủ nhiệm căn dặn, họ đi nhìn một lần coi như đi ngang qua sân khấu, căn bản sẽ không để ý.

Thậm chí nhiệm vụ của Trần Thương lúc đó đều bị ngâm nước nóng, không nhận được ban thưởng.

Trần Binh Sinh có thể chủ động đưa ra học tập, kỳ thật đã rất đáng quý.

Hai người kết bạn đi đến phòng phẫu thuật, vừa vặn Lưu Kiện đi ra, nhìn thấy hai người cười cười.

- Ồ, tiếu Trần, lại cùng lão Trần phẫu thuật?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 894: Chờ ra toà án đi


Chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, Lưu Kiện gây tê thành công.

Phẫu thuật bắt đầu, Trần Thương dẫn đầu cầm. dao phẫu thuật, nói với Trăn Bỉnh Sinh:

- Lão đại, thật ra hạch tâm của nội soi vết thương. nhỏ là ở chỗ xử lý vết cắt, quan trọng nhất là lựa chọn rạch ra, đầu tiên phải lựa chọn phương pháp rạch ra thích hợp, tiếp đó chính là lựa chọn độ sâu của vết cắt, cần cân nhắc cả phương pháp khâu lại

Trần Bỉnh Sinh nghe rất chân thành, cũng không có ngượng ngùng gì, dù sao là học tập phải khiêm tốn thỉnh giáo.

Bởi vì phẫu thuật nội soi là gây mê toàn thân, vì lẽ đó hai người trò chuyện cũng rất thẳng thắn, vạn nhất người bệnh tỉnh lại thì trong lòng khẳng định sẽ sợ một chút.

Kỹ năng [ rạch ra ]của Lão Trần là cấp đại sư, lĩnh ngộ tương đối sâu, khi nghe Trần Thương nói, nhưng vẫn chỉ là vấn đề lý thuyết, còn cần một đoạn thời gian để thích ứng.

Hơn nữa nội soi vết thương nhỏ còn cần cân nhắc đến khâu lại hậu kỳ, thậm chí sớm chuẩn tiến hành vết cắt để khâu lại.

Ca phẫu thuật thứ nhất là Trần Thương mở miệng và khâu lại, ca thứ hai lão Trần có chút kích động, mặc dù kết quả kém hơn Trần Thương rất nhiều, nhưng mà nếu so với lúc trước mình khâu lại đích thật là có cải thiện một chút.

Hai ca phẫu thuật kết thức, lão Trần còn có phẫu thuật khác, mà Trần Thương thì có chuyện, cho nên về khoa cấp cứu.

Khi ước chừng hơn mười một giờ, bỗng nhiên người nhà người bệnh giường 11 rùm beng với bác sĩ chủ quản Vương Dũng,

Trần Thương thấy thế, vội vàng đi tới.

Nghe thấy một người đàn ông cao lớn hùng hổ đứng tại ở trong phòng bệnh, chỉ vào mặt Vương Dũng chửi ầm lên.

Trong khi đó khuôn mặt Vương Dũng đỏ lên, muốn giải thích, nhưng rõ ràng người bệnh không cho anh cơ hội nói!

Người đàn ông cao gần một mét chín, rất cường tráng, nếu mà so sánh, Vương Dũng cao không đến 1m75, thân hình gầy yếu hơn rất nhiều. 

Nhưng!

Cũng không phải bởi vì thua kém hình thể mà Vương Dũng không có mắng lại hoặc là phản bác, vì đang trong bệnh viện, phát sinh ầm ĩ đánh nhau với người bệnh thì đều là xử lý bác sĩ.

- Ba tôi không phải bị viêm túi mật à? Vào nhập viện còn không cho phẫu thuật? Anh có phải bác sĩ hay không?

- Trên mạng người ta nói, bị viêm túi mật phẫu thuật càng sớm càng tốt, thời gian để càng lâu càng, dễ làm bệnh tình nặng thêm!

- Hôm qua anh nói cần kiểm tra hoàn thiện, hiện tại đã có kết quả kiểm tra, còn không cho chuẩn bị phẫu thuật, anh có phải chờ tôi nhét phong bì tiền cho. anh hay không?

- Khốn nạn!

- Bác sĩ như anh tôi thấy nhiều rồi, đừng để tôi gặp anh ở ngoài!

Người đàn ông thấy Vương Dũng không lên tiếng, cho là anh có chút đuối lý, thế là càng thêm đúng lý không tha người!

Lời mảng người cũng càng khó nghe! 

Hơn nữa mắng chửi người giống như video trên mạng chửi bới bác sĩ

Nói cái gì không thu được phong bì không cho an bài phẫu thuật, cứ thế làm bệnh tình người bệnh tăng lên.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 895: Anh còn không biết xấu hổ nói tôi?


Nhưng...

Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, cần mang một cái găng tay trước, sau đó đi ra.

Dù sao không mang găng tay, lực lượng mình không có tăng thêm... Vạn nhất đánh nhau, chẳng phải mình bị thua thiệt à?

Tăng thêm lực lượng + 5, tương đương với 50%, Trần Thương vốn cao lớn cường tráng, hơn nữa cấp cứu ngày thường cũng đều là việc tốn thể lực, càng thêm rèn luyện người.

Dù cho người đàn ông cáo lớn này, cũng nhất định có thể so sánh được.

Trần Thương đi tới, nhàn nhạt nói ra:

- Anh trước buông tay ra, có chuyện gì, anh nói với tôi, nếu như anh nghĩ ngờ trị liệu của chúng tôi, anh có thể khiếu nại, thậm chí là báo cảnh sát, đều có thể!

Người đàn ông to con trông thấy Trần Thương, mặt không đổi sắc mảy may:

- Đây là cứu binh?

Trần Thương lắc đầu, con mắt nhìn chằm chằm người nam tử:

- Đây không phải binh cũng không phải đánh nhau, ở đây là bệnh viện, anh buông tay ra.

Người đàn ông sững sờ, nhìn sang Trần Thương:

- Đi gọi chủ nhiệm các anh tới, tôi không nói chuyện với anh! Hôm nay không nói rõ ràng cho chúng khẳng định không buông ra anh ta.

Trần Thương tùy ý đặt tay lên trên tay người đàn ông, dùng sức bắt một cái, lập tức một lực lượng mạnh mẽ truyền đến, người đàn ông vội vàng buông Vương Dũng ra.

Lập tức người đàn ông có chút giật mình!

Lực lượng vừa rồi của Trăn Thương làm anh ta chấn kinh

Căn bản anh ta không ngờ... Vị bác sĩ nhỏ này lại có sực lực lớn như vậy.

Hành động này của Trần Thương lập tức làm quần chúng chung quanh vây xem cũng kinh ngạc.

Dù sao buổi sáng thứ hai, người bệnh cấp cứu vẫn rất nhiều, những xung đột này không có không vây xem đạo lý.

Kỳ thật, người bệnh càng thêm dễ dàng bị người bệnh đưa vào trong đó, dù sao trong ngành nghề chữa bệnh, rất nhiều người cảm thấy người bệnh là quần thể yếu thế, vì cùng là người bệnh, bản năng đối với người đàn ông tin mấy phần.

Dù sao Trần Thương tùy ý một cái, lại đẩy tay người đàn ông cao lớn ra như vậy, loại cảm giác rung động này, hình ảnh cực kỳ đặc sắc!

Bác sĩ này nhìn nhỏ con lại sức lực lớn như vậy!

Có thể nhẹ nhàng gạt tay của người đàn ông to lớn ra, cái này... Dùng sức lực lớn bao nhiêu?.

Người dần ông thấy Trần Thương cường thế như vậy, cũng không nhịn được sửng sốt một chút.

Trần Thương đứng không, nói với Vương Dũng:

- Cầm bệnh lịch giường 11 tới đây cho tôi.

Vương Dũng hít một hơi thật sâu, liếc mắt cảm kích nhìn Trần Thương, nhẹ gật đầu, đi qua một bên.

Mà người đàn ông đang muốn nói chuyện, Trần Thương trừng mắt nhìn anh ta, nói ra:

- Tôi xem một chút bệnh lịch trước, anh đợi chút lại nói.

Trần Thương nói có lý có cứ, mấu chốt còn có lực lượng, điều này làm cho người đàn ông không lời nào để nói. 

Sau một lát, Vương Dũng cầm cái kẹp bệnh lịch đi tới, sau đó căm kết quá kiểm tra của người bệnh, phía trên có ghi chép kỹ càng bệnh án.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 896: Còn ngại không đủ mất mặt hả


Dù sao Vương Dũng cũng là người trẻ tuổi, bị người chỉ vào mặt mắng, trong lòng tự nhiên cũng khó chịu!

Mỗi chữ mỗi câu có lý có cứ nói ra, lập tức để người đàn ông không biết nói gì!

Mà chung quanh nghe xong, cũng là nhao nhao khịt mũi coi thường.

Gòn tưởng rắng là người tốt lành gì, không ngờ là một người như vậy.

Người đàn ông thấy thế, lập tức nghẹn lời, mặt đỏ tía tai, muốn phản bác, dù sao chuyện đã vỡ lở ra, anh ta chỉ là một người đãn còn sợ làm lớn chuyện?

Nhưng mà, ngay lúc này, ở ngoài đi vào ba người vào hai nam một nữ, nhìn bộ dáng, số tuổi đều phải lớn hơn người đàn ông một chút.

Vừa rồi ba người này đã sớm nghe được lời nói của Trần Thương và Vương Dũng, thì tức giận đến tay phát run!

Một người đàn ông lớn tuổi chỉ vào người đàn ông kia tức giận mắng to:

- Lão tứ, ba bị viêm túi mật ba ngày em mới đưa đến bệnh viện, em muốn cho ba chết hả?

Một câu chất vấn để cho mọi người hiểu rõ, đây là người một nhà!

Người phụ nữ lớn tuổi hơn vội vàng chạy vào phòng bệnh chăm sóc ba mình.

Một người đàn ông khác thì thở dài, sao anh không biết tính tình em trai này của mình chứ?

Cả ngày chơi bời lêu lống, không làm việc đàng hoàng.

Hai anh trai và một chị gái đều làm việc ở xa, nói cho anh ta tiền để chăm sóc ba mẹ, hai vợ chồng anh ta cũng nguyện ý.

Chỉ có một người cha già nên ba người đều nghĩ, thuê người trông nom không bằng để em trai mình. trông vừa vặn trợ cấp tiền cho cậu ta.

Người già có thể xài bao nhiêu tiền?

Cuối cùng tiền không phải cho em trai mình à?

Thế nhưng không ngờ, ba bị phát tác viêm túi mật ba ngày, quả thực là hai vợ chồng này không có phát hiện?

Làm sao có thể?! 

Chỉ cần để tâm một chút thì sao chuyện có thể như vậy?

Viêm túi mật là bệnh gì, tất cả mọi người biết!

Hơn nữa bản thân người cha già đã có bệnh án từ trước.

Ngày thường hai người anh trai và một chị gái đều cho không ít tiền, làm sao lại không có tiền xem. bệnh phẫu thuật?

Rõ rằng hai ngày trước còn gọi điện thoại nói ba bị phát tác viêm túi mật, ba người bọn họ mỗi người đều gửi trở về năm ngàn khối tiền, kết quả xử lý nắm viện lại thiếu phí?

Ý tứ này sao không biết?

Lão nhị vội vàng nói với Vương Dũng và Trần Thương:

-Bác sĩ, đều là lỗi của chúng tôi, tôi xin lỗi các anh, các anh đại nhân không so đo tiểu nhân, em trai tôi khinh suất, không hiểu chuyện, nhất định các anh phải mau cứu ông ấy!

Lúc này, người phụ nữ lớn tuổi cũng chạy ra.

- Bác sĩ, nhất định anh phải mau cứu cha tôi!

Người chung quanh nhịn không được lắc đầu, thở dài.

Mỗi nhà đều có chuyện khó nói!

Gặp gỡ người đần này, thật sự hung hăng càn quấy, loạn quấy nước đục!

Trần Thương thở dài, trước tiên cấp cứu người bệnh rồi nói sau, anh nhớ kỹ... Anh đã làm qua loại phẫu thuật này trong không gian ảo.

Quay người đập vào vai Vương Dũng đang sợ, nhìn thoáng qua:

- Tỉnh táo một chút.

Vương Dũng lắc đầu:

- Tôi không có chuyện gì!

Người đàn ông to lớn thấy Vương Dũng nói khó nghe như vậy, lập tức giận dữ nói:

- Anh nói như vậy mà nghe được à?

- Nói giống như tôi muốn hại chết ba tôi vậy?

- Anh cho rằng mỗi người đều giống bác sĩ các anh à? Chúng tôi ở đây đều hiểu những thứ này à?

Anh trai người đàn ông thấy thế, nhịn không được gầm thét một tiếng: 

~ Đủ rồi! Còn ngại không đủ mất mặt hả?'

Người đàn ông cho dù đang tức giận thấy thế cũng là nhịn không được hừ một tiếng, tức giận đi ra khỏi phòng cấp cứu, miệng không quên nói to:

- Tôi có việc gấp phải đi, các anh ở lại, tôi mặc kệ!

Người anh cả thấy thế, lập tức vô cùng tức giận.

Thế nhưng đây là ở bệnh viện, nói ra chỉ có thể làm người ta chê cười

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 897: Có thể thành công không


Trần Thương gật đầu: 

- Đúng, dựa theo kiểm tra cùng kết quá kiểm nghiệm, trước hết căn khống chế triệu chứng toàn thân, chọn ngày phẫu thuật.

Sau khi nói xong, Trần Thương nhìn thoáng qua Vương Dũng:

- Anh nghỉ một lát trước, tôi đi xem người bệnh một chút.

Người anh cả thấy thế vội vàng đi theo Trần Thương vào phòng bệnh.

Hiện tại, cảm xúc Vương Dũng có chút không ổn định, Trần Thương cũng hi vọng anh ta nghỉ ngơi một chút, bình phục lại tâm tình.

Vương Dũng gật đầu, trở về phòng làm việc.

Trần Thương đi đến nhìn ông lão cực kỳ cao lớn năm ở trên giường khiến cho giường bệnh nhìn rất nhỏ!

Trần Thương đoán chừng tối thiểu nhất ông lão có hơn hai trăm cân, thân cao một mét tám mấy, cho dù là hơn tám mươi tuổi vẫn có thể bảo trì minh mẫn này hơn nữa ông lão rất mập.

Cho dù là nằm ở nơi đó cũng có thể trông thấy cái bụng to nổi bật.

Vương Dũng cũng dụng tâm, dùng điện tâm đồ cho ông lão, nhưng mà... Tình huống vẫn còn có chút hỏng bét.

Ngay từ đầu người đàn ông kia căn bản không chăm sóc được ông lão, thuê nhân viên chăm sóc người bệnh ở bệnh viện, Trần Thương cũng nhận biết, là một người phụ nữ trên năm mươi tuổi, bình thường làm nhân viên chăm sóc người bệnh phòng cấp cứu, có họ chăm sóc kỳ thật yên tâm hơn so với người nhà người bệnh chăm sóc.

Dù đã phẫu thuật sỏi thận nhưng vẫn tái phát? Làm cách nào?

Trần Thương nói ra:

- Cô ơi, đưa phim chụp X-quang cho tôi.

Nhân viên chăm sóc người bệnh gật đầu, từ bên trong đầu giường lấy toàn bộ kết quả kiểm tra đem ra.

Trần Thương nhìn lại.

Mà Vương Dũng trở lại phòng làm việc, tỉnh táo lại cũng hết giận, ngồi trên ghế, có chút không nỡ đi qua đi lại, dù sao cũng là người bệnh của anh, ông lão lớn tuối như vậy, bình thường bệnh viện khẳng định không nhất định nhận.

Người nhà... Người nhà là người nhà, ông lão là vô tội.

Cứ suy nghĩ như vậy đi tới đi lui mấy phút sau, cơn tức giận của Vương Dũng cũng tiêu tan.

Hết giận, thế nhưng Vương Dũng ngồi không yên, nghĩ dù sao ông lão là anh đích thân nhận vào, bệnh tình không ổn định.

Tự an ủi bản thân một phen, Vương Dũng vội vàng đứng lên đi đến phòng bệnh.

Thực sự làm bác sĩ luôn phải điều tiết tâm lý, bằng không khắng định sẽ xảy ra vấn đề.

Vương Dũng tiến đến phòng bệnh thì Trần Thương đã xem hết phim chụp X-quang, đang kiểm tra kỹ càng thể trạng ông lão.

Chỉ là...

Càng hiểu tình huống ông lão, Trần Thương càng lo lắng bất an!

Tình huống, hình như so với tưởng tượng của anh còn nghiêm trọng hơn.

Con trai cả của ông lão nhìn thấy biểu tình này của Trần Thương, lập tức biến sắc.

Đổng Cường Sinh nhịn không được hỏi: 

- Bác sĩ, thế nào?

Trần Thương nhìn ông lão, nhịn không được nói ra:

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 898: Ăn ngay nói thật.


Nghĩ tới đây, Trần Thương không có xúc động, nhìn Đổng Cường Sinh, nói:

- Như vậy đi, mọi người nghỉ ngơi trước, tôi sẽ mau chóng nói một câu với chủ nhiệm chúng tôi, nhanh chóng tổ chức thảo luận ca bệnh, để mỗi chuyên gia phòng ban chúng ta cùng nhau thảo luận tình huống người bệnh, mau chóng đưa ra quyết định, thế nào?

Đổng Cường Sinh trầm ngâm một lát, nhẹ gật đầu:

- Được! Vậy bác sĩ khổ cực rồi!

Trần Thương gật đầu, cùng Vương Dũng rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi đi ra, Trần Thương gọi điện thoại cho Lý Bảo Sơn, nói lại một lần tình huống của người bệnh.

Lý Bảo Sơn vừa vặn kết thúc phẫu thuật, biết được tin tức lập tức trở lại khoa cấp cứu, liên hệ Trương Hữu Phúc, và chủ nhiệm khoa truyền máu.

Lúc này đã gần mười hai giờ, Lý Bảo Sơn hùng hổ trở về khoa cấp cứu, căn bản không kịp thay quần áo, đã đi đến phòng bệnh. 

Xem người bệnh xong, sắc mặt tối sầm lại.

Tình huống có chút đặc biệt!

Thế là lại lần nữa gọi điện thoại thúc giục mỗi vị chủ nhiệm, mau chóng thảo luận đưa ra một cái quyết định.

Mười hai giờ rưỡi trưa, bọn người khoa ngoại Trương Hữu Phúc, Lý Bảo Sơn tụ tập trong phòng làm việc, bắt đầu thảo luận.

Bây giờ tiếp tục nội khoa trị liệu như trước?

Hay là mau chóng an bài phẫu thuật?

Làm phẫu thuật thì ai làm!

Làm phẫu thuật loại gì!

Đây đều là vấn đề.

Tình huống người bệnh tương đối đặc biệt, độ khó làm phẫu thuật rất lớn, bởi vì ổ bụng bản thân đã bị dính liền cực kỳ nghiêm trọng, cắt bỏ túi mật căn bản không có khả năng, nói câu không dễ nghe, hiện tại xung quanh tam giác Calot khả năng đã nát hết, chỉ cần tách rời, khẳng định sẽ tổn thương đến gan, thậm chí động mạch, bên trong ổ bụng bị nhiễm trùng một khu vực rất lớn, tình huống cực kỳ kém, một chút xử lý không tốt thậm chí có thể xảy ra mạng người.

Mọi người không để ý tới ăn cơm, Trương Hữu Phúc gọi điện thoại lại kêu Tiền Lượng tới.

Đông Đại Nhất viện và tỉnh Nhị gần nhau ngay lập tức phát huy ra ưu thế, Tiền Lượng vừa ăn cơm, tranh thủ thời gian gọi xe chạy tới

Cho đến khi biết được tình huống người bệnh, trăm tư một lát, cũng có kết luận không tốt chút nào!

- Người bệnh quá béo, tầng mỡ dày như vậy, bên dưới dính liền nghiêm trọng như vậy, phẫu thuật khẳng định sẽ xây ra vấn đề.

Tiền Lượng không có khoe khoang, chỉ là ăn ngay nói thật.

- Hiện tại nói như vậy, có thể nếm thử tạo miệng phẫu thuật túi mật, nhưng... Có một vấn đẽ, đó chính là khả năng tìm không thấy túi mật!

Nói đến đây, Tiền Lượng nhìn người nhà, cũng chính là con trai lớn của ông lão - Đổng Cường Sinh nói:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 899: Tích cực phối hợp


Đống Cường Sinh hỏi Tiền Lượng.

Tiên Lượng nói:

- Một ngày thì có thể, nhưng không thể kéo thêm nữa, tuy bây giờ tình hình người bệnh đã ổn định, nhưng chúng tôi lắng sẽ chuyển biến xấu, nếu bây giờ tiến hành chữa trị nội khoa duy trì thì không thành vấn đề, chủ yếu là lo lắng nếu không phẫu thuật, bệnh tình sẽ năng hơn, bởi vì tình trạng này chúng tôi đã từng gặp, chữa trị nội khoa vô hiệu lại không phẫu thuật, sẽ phát triển rất nhanh.

Đổng Cường Sinh gật đầu, quyết định, nhân lúc này ra ngoài gọi điện thoại.

Không lâu sau, Đổng Cường Sinh liên lạc với chủ nhiệm ngoại khoa gan mật bệnh viện 301, chủ nhiệm Chu Hoành Quang.

Chủ nhiệm Chu là nhân vật đứng đầu lĩnh vực ngoại khoa gan mật toàn quốc, bây giờ trong nội bộ ngành đều biết, chủ nhiệm Chu sắp được bình chọn là viện sĩ của viện khoa học.

Chu Hoành Quang rất nể mặt Đổng Cường Sinh, quyết định sẽ đến tỉnh Đông Dương trong đêm nay.

Đống Cường Sinh đương nhiên là vô cùng hưng phấn. 

Vội vàng vào phòng bệnh nói:

- Chủ nhiệm Tiền, chủ nhiệm Lý, tôi đã liên lạc với chủ nhiệm Chu của bệnh viện 301, anh ta nói đêm nay sẽ đến, chúng ta có thể quyết định vào ngày mai không? Hôm nay tạm thời giữ cho ổn định thôi

Vừa nghe như vậy, mọi người lập tức ngây ngốc. Tiền Lượng tò mò hỏi:

-Chủ nhiệm Chu, người anh nói là Chu Hoành Quang à?

Đổng Cường Sinh gật đầu:

- Đúng, chính là chủ nhiệm Chu.

Nếu đã như vậy rồi, mọi người tự nhiên không nói gì nữa.

Dù sao...chủ nhiệm Chu là nhân vật đứng đầu trẻ tuổi ngoại khoa gan mật Trung Quốc, sắp được chọn làm viện sĩ, phó chủ tịch ngoại khoa gan mật Trung Quốc, chức vụ này, quá lớn rồi!

Lúc này mọi người mới nhìn về phía Đổng Cường Sinh, có năng lực lớn như vậy, giỏi lắm!

Nhưng chuyện này với họ mà nói không phải chuyện xấu, thậm chí là chuyện tốt. 

Chủ nhiệm Chu đến, bất kể chữa được hay không, đều không liên quan nhiều đến họ, trách nhiệm và can đảm cũng giảm nhẹ hơn chút, hơn nữa nói không chừng có thể tạo mối quan hệ với chủ nhiệm Chu, sau này mời đến tỉnh Đông Dương họp hoặc phẫu thuật cũng tiện lợi.

Chín giờ sáng hôm sau, Đổng Cường Sinh đích thân đưa Chu Hoành Quang đến bệnh viện Tỉnh Nhị Viện

Mà hôm nay Tiền Lượng chẳng làm gì cả, giao ca từ sớm đã đến khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện, khoa ngoại gan mật tỉnh Đông Dương, Tiền Lượng và Chu Hoành Quang có quen biết, cũng coi như bạn bè cũ, quan hệ giữa hai người rất tốt, thường cùng đi họp.

Nhìn Chu Hoành Quang bước vào, Tiền Lượng vội vàng lên đón:

- Chủ nhiệm Chu, đã lâu không gặp!

Chu Hoành Quang nhìn thấy Tiền Lượng, mỉm cười:

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 900: Trợ thủ số một


Phẫu thuật rất nhanh được chuẩn bị, Chu Hoành Quang là người mổ chính, Tiền Lượng và Chu Hữu Phúc cùng Lý Bảo Sơn phối hợp, ca phẫu thuật này, người có thể tham gia ít nhất cũng là cấp chủ nhiệm.

Nhưng..ngoại lệ duy nhất chính là Trần Thương.

Lý Bảo Sơn lớn tuổi như vậy rồi, thực ra không cần đến đây thêm náo nhiệt, ông ta đến để cho Trần Thương thêm can đảm!

- Tiểu Trần, cậu cũng qua đây học hỏi đi, cơ hội học tập này rất hiếm có!

Lý Bảo Sơn cười nói.

Tiền Lượng cũng gật đầu:

- Đúng, Tiểu Trần, cậu qua đây, chủ nhiệm Chu, không đúng, sắp phải sửa lại gọi viện sĩ Chu rồi, đây là nhân vật đứng đầu trước mắt của ngoại khoa gan mật trong nước, cậu phải nhìn cho kỹ đấy.

Trần Thương gật đầu:

- Thầy Chu, xin chào.

Chu Hoành Quang mỉm cười nhìn Lý Bảo Sơn:

- Chủ nhiệm Lý, đây là học trò của ông à? 

Lý Bảo Sơn mỉm cười:

- Bác sĩ trong khoa chúng tôi, rất có thiên phú ngoại khoa, học gì cũng nhanh, làm phẫu thuật cũng giỏi.

Chu Hoành Quang không phủ nhận cười cười, nhẹ gật đầu.

Anh ta nhìn ra được, Lý Bảo Sơn muốn cho Trần Thương một cơ hội, thế là dứt khoác thuận nước đẩy thuyền:

- Tiểu Trần, cậu làm trợ thủ số một cho tôi, có được không?

Trần Thương nghe xong, lập tức ánh mắt sáng lên, trợ thủ số một tốt đấy!

Điều này có nghĩa là mức độ được tham dự phẫu thuật cao hơn, càng có cơ hội lén học thầy!

Nghĩ đến đây, Trần Thương gật đầu:

- Cám ơn chủ nhiệm Chu.

Mấy người Trương Hữu Phúc cũng cười, nói thật, họ đã nhìn thấy nhiều người tài giỏi phẫu thuật, cũng không để ý một hai ca thế này, nhưng Tiểu Trần chỉ mới bắt đầu, thiếu luyện tập và học hỏi.

Tình huống bệnh nhân đặc biệt, nếu gây tê cục bộ, sẽ khá nhiều phiền phức, phần cơ bụng và màng bụng đều cần tiến hành gây tê, nghĩ tới nghĩ lui, trực tiếp dùng gây tê toàn bộ.

Chu Hoành Quang nhận dao phẫu thuật, bắt đầu từ phía dưới xương sườn bên phải, nhẹ nhàng rạch một dao, kéo xuống một cái một vết rách xuất hiện, vết cắt khá dài.

Trần Thương hiểu, có lẽ là vì để túi mật lộ ra hoàn toàn, thuận lợi cho việc phẫu thuật.

Vết khách không ngừng mở lớn, tầng mỡ dày trong lúc phẫu thuật xuất hiện trong tăm mắt, Trần Thương vội vàng giúp đỡ.

Sau một phen bận rộn, phần bụng lộ ra, sau khi toàn bộ ổ bụng mở ra, một mùi hôi truyền đến!

Tình huống dường như còn tệ hơn so với mình nghĩ, mà Trần Thương nhìn vào ổ bụng, kết dinh vô cùng nghiêm trọng, mùi hôi này có lẽ do dịch mủ viêm 'rong túi mật, lây nhiễm ổ bụng đã rất nghiêm trọng.

Mà Trần Thương nhìn vào ổ bụng, là một đám yêu quái màu đỏ, gương mặt đầy vẻ quái lạ!

Sau khi Chu Hoành Quang nhíu mày thì vẫn tiếp tục bắt đầu phẫu thuật mà không hề có ý dừng lại. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 901: Quái vật thủ lĩnh biến dị!


Tất cả điều đó làm độ khó trong ca phẫu thuật của Chu Hoành Quang giảm xuống mức thấp nhất.

Bởi vì việc tách rời kiểu này hay dính liền với các cơ quan tổ chức khác rất cao, cũng như việc người bệnh bị nhiễm trùng bụng này có thể vô tình làm tổn thương tới các cơ quan nội tạng khác, đấy chính là điều thách thức rất lớn đối với các trợ thủ.

Mà Trần Thương thì tay nghề vững vàng cùng tay mất lanh lẹ hỗ trợ, đối với Chu Hoành Quang mà nói giống như hổ thêm cánh!

Chu Hoành Quang cũng có chút hiếu kỳ về người trẻ tuổi này, xem bộ quả thật không tệ.

Cuộc phẫu thuật vẫn tiếp tục tiến hành.

Các khoang phức tạp bên trong đã được làm sạch đến bảy tám phần.

Lúc này, túi mật dưới đáy cũng bắt đầu lộ ra.

Nhưng...

Đáy túi mật rõ ràng là có lớn hơn và dày hơn, xung quanh giống như có chất lỏng giống như mật dạng mủ.

Giờ nhìn vào mắt Trần Thương sẽ thấy những tin tức xuất hiện liên tiếp. 

Quái vật viêm ruột thừa sinh mủ, cấp 50, quái vật thủ lĩnh biến dị, sự co dãn túi mật quá cao, nhất định phải cẩn thận, mật có thể nhiễm trùng, cẩn thận nhiễm trùng đến các tổ chức xung quanh...

Trần Thương sững sờ!

Quái vật thủ lĩnh biến dị!

Đây là vô cùng gần tới giới hạn sự tồn tại của Boss.

Nghĩ đến thôi, Trần Thương cũng không nhịn được mà nuốt một ngụm nước miếng, mình muốn đoạt con quái vật này, giờ làm sao bây giờ?'

Nhưng bên cạnh người này là? NPC truyền kỳ nha, thật sự là khó mà...

Trần Thương nhìn xem quái vật viêm ruột thừa kết mủ này, thực ra thì anh đã có một ý tưởng trước khi phẫu thuật, và thậm chí ý tưởng này còn giống hệt của chủ nhiệm, rõ ràng là chính mình cũng có thể phẫu thuật...

Đáng tiếc, anh bị tên ngoại lai NPC truyền kỳ này cướp quái rồi.

Nghĩ tới thôi Trần Thương đã không khỏi có chút đau lòng và tiếc hận. Được rồi, đánh trợ thủ cũng được...

Nghĩ tới đây, Trần Thương hít sâu một hơi, làm tốt công việc mà mình nên làm, tận lực không thèm suy nghĩ quá nhiều.

Chu Hoành Quang cầm qua kim châm cứu, chuẩn bị châm cứu, Trần Thương tranh thủ thời gian đem sa đệm nước muối đặt ở xung quanh túi mật, bảo hộ nghiêm mật.

Chu Hoành Quang nhịn không được cười cười, tiểu tử này, cũng không tệ!

Tác phong của Trần Thương nhìn có vẻ như vô ý, kỳ thật việc này rất căn thiết, chỉ tiết này, có thể đem lại hiệu quả hữu hiệu trong việc phòng ngừa sự nhiễm bẩn ở mật lan ra những vị trí xung quanh.

[ Đinh! Độ thiện cảm của Chu Hoành Quang + 5.]

Trần Thương bất động thanh sắc, so với độ thiện cảm, thứ mà Trần Thương càng muốn có chính là Boss biến dị.

Đây là điểm mấu chốt quyết định nhất khi phẫu thuật, trước khi bắt đầu làm phẫu thuật cần dùng kim châm cứu đem túi mật tiến hành châm cứu để giảm sức ép, sau đó dùng đao nhọn khâu lại một cái hầu bao lớn nhỏ thích hợp.

Chu Hoành Quang có kinh nghiệm phong phú, chút động tác ấy căn bản không đáng kể.

Phẫu thuật được tiến hành đâu vào đấy.

Chu Hoành Quang dùng đao nhọn rạch ở ví ương, dùng máy hút dịch hút sạch sẽ vật bên trong túi mật, cho đến bây giờ, phẫu thuật đã tới hồi kết thúc.

Phẫu thuật mổ túi mật, chính là sử dụng trong trường hợp túi mật không có cách nào cắt bỏ dưới tiến hành của trị liệu làm dịu, sau khi dẫn lưu khí ổn định, phẫu thuật có thể kết thúc.

Nhưng..

Trần Thương không hiểu....



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 902: Tự tìm phiền phức!


Trải qua một ca phẫu thuật, Chu Hoành Quang đối với chàng trai trẻ này cũng có một chút hảo cảm, bởi vì vừa rồi cậu ta làm trợ thủ cho mình, rõ ràng là ông có thể cảm giác được kỹ thuật của Trần Thương. cũng không tệ, đối với các chỉ tiết trong ca phẫu thuật đều nắm chảo rất đúng chỗ.

Là một tài năng đáng được trọng dụng.

Bởi vậy, khi nhìn thấy mi tâm Trần Thương khóa. chặt nhìn chằm chằm đáy túi mật mà có chút ngẩn người, rõ ràng có chút hiếu kỳ, cậu ta đang suy nghĩ gì?

Trần Thương nghe thấy Chu Hoành Quang hỏi mình, nhịn không được nói:

- Chu lão sư... Tôi muốn nhìn khu tam giác Calot một chút, còn có phía trên ống mật cùng xung quanh ống gan.

Một câu này đã khiến Chu Hoành Quang lập tức ngây ngẩn cả người

Ngay cả Tiền Lượng cùng Trương Hữu Phúc cũng lập tức kinh ngạc.

Hiện tại tình huống của lão giả rất đặc biệt, khu tam giác Calot khẳng định là không thể tách rời, phẫu thuật chỉ là để hở đáy túi mật, như vậy có thể giảm tỉ lệ nguy hiểm của ca phẫu thuật xuống mức thấp nhất, mà người bệnh cũng mới có thể chịu nổi!

Thế nhưng lúc này, hành vi của Trần Thương rõ ràng đã khiến mọi người có chút không hiểu.

Phẫu thuật đã kết thúc, sau khi đám người bệnh khôi phục, có thể lấy ống dẫn lưu ra thế là được.

Tiếp đó, ba tháng sau có thể làm cất bỏ túi mật lần thứ hai, để phòng ngừa ngày sau triệu chứng sỏi mật lại tái phát.

Trần Thương hít sâu một hơi:

- Tôi cảm giác giống như... Bỏ sót thứ gì?

Vừa nghe đến đây, không thể nghỉ ngờ là đánh vào mặt Chu Hoành Quang.

Nhưng, Trần Thương lại nhất định phải nói ra như vậy, bởi vì việc này liên quan đến tính mạng và sức khỏe con người.

Một khi khâu lại ổ bụng vạn nhất có cái tình huống gì đặc biệt, đều vô cùng phiền phức, thậm chí sẽ khiến nguy hiểm đến tính mạng.

Vốn là một người già đã hơn tám mươi tuổi...Sức chịu đựng làm sao mà mạnh như vậy được! 

Vốn Trần Thương còn cho rằng Chu Hoành Quang sẽ tức giận, nhưng hoàn toàn ngược lại, Chu Hoành Quang ngừng tay, có chút hãng hái nhìn Trần Thương:

- Ồ? Cậu cảm thấy bỏ sót ở đâu?

Hai người Tiền Lượng cùng Trương Hữu Phúc nhịn không được xấu hổ một hồi, trong lòng khẩn trương muốn chết, tiểu Trần cậu, đây không phải đang làm loạn à?

Tự tìm phiền phức!

Tiểu tử cậu không vuốt mông ngựa là được rồi, nói vài lời dễ nghe sẽ chết à?

Lúc này nói bỏ sót cái gì, có thể bỏ sót cái gì chứ?

Đang lúc Trần Thương định nói chuyện, y tá bỗng nhiên nói:

- Trong ống dẫn lưu chảy máu!

Lập tức!

Tất cả mọi người biến sắc!

Tập trung nhìn vào, quả nhiên, từ trong ống dẫn lưu chảy ra máu!

Vì sao lại có máu?

Máu từ đâu ra? 

Lúc này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Đột nhiên bị chảy máu, khiến Chu Hoành Quang biến sắc, lông mày nhíu chặt, thần sắc lo lắng!

Bỗng nhiên ông nghĩ đến Trần Thương vừa nói, ở đâu có vấn đề!?

Chẳng lẽ tiểu Trần phát hiện?

Lập tức mắt nhìn chấm chẩm Trần Thương:

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 903: Ống mật biến dị


Nhưng cuối cùng đến hiện tại đã rõ, khi anh thấy máu chảy xuống từ ống dẫn dịch, bỗng nghĩ đến khi mình huấn luyện ở không gian ảo đã gặp một loại người bệnh đặc biệt.

Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng nhìn mọi người. Lớn tiếng nói:

- Trước tiên đừng cầm máu!

Một câu làm tất cả mọi người ngây ngẩn! Mọi người nhất thời sững sờ!

Không cầm máu?

Mặc dù máu chảy không phải rất nhanh, nhưng mà... Không cầm máu là tình huống như thế nào?

Trần Thương nói với y tá:

- Lấy kẹp tách rồi cho tôi!

- Dao phẫu thuật!

Trần Thương không giải thích quá nhiều, nói quá nhiều đều là nói nhảm, còn không bằng động thủ, thực tế hơn nhiều.

Hơn nữa, sợ nhất là lúc này mù quáng cầm máu. 

Bởi vì bản thân người bệnh có hội chứng tăng áp cửa tính mạch, tăng áp cửa tĩnh mạch khiến dây chăng gan - tá tràng bị thô to, giãn tĩnh mạch dễ gây ra băng huyết trong. Nếu lúc này cầm máu sẽ dễ gây ngộ thương động mạch gan, cửa tĩnh mạch cũng giống như ống mật, thậm chí còn tình huống nửa bước khó đi, lâm vào tình trạng khó xử, đâm lao phải đi theo lao.

Vì lẽ đó, lúc này Trần Thương nhất định phải ổn định thế trận!

Trần Thương thận trọng xem xét khu vực tam giác Calot, điều anh muốn làm không phải là tách rời túi mật, mà muốn tìm kiếm ống gan trong khu vực gan.

Anh ta muốn nghiệm chứng ý nghĩ của mình!

Bị chảy ra chút máu cũng không phải sợ vì đã lưu tại ống dẫn, mọi việc đều thuận tiện, mấu chốt vấn đề là, nhất định phải tìm vấn đề xảy ra ở chỗ nào.

Rất nhanh, sau khi Trần Thương tách rời, liên tiếp những cái tên màu đỏ xuất hiện trong tầm mắt Trần Thương!

[ Ống mật biến dị ]

Không chỉ có Trần Thương, khi mọi người thấy một màn nãy tất cả đều biến sắc! 

Sắc mặt Chu Hoành Quang vô cùng cả kinh!

Rốt cuộc ông ta cũng biết chuyện gì đang xảy ra!

Khi nhìn đến vị trí kết nối ống gan và ống mật, Chu Hoành Quang lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Viêm túi mật và ống mật bị biến dị!

Trách không được lại chảy máu...

Lúc này, ba người Tiền Lượng, Trương Hữu Phúc, Lý Bảo Sơn đều phát hiện ra vấn đề.

Viêm túi mật cấp tính có ống mật biến dị!

Túi mật bởi phát tác chứng viêm cấp tính bốn ngày nên các tổ chức đã bị phá hỏng, mà lúc này, ống mật ở bên gan phải đã bị mở miệng, chỉ phối các phần phân nhánh của ống gan bên phải của ống gan phụ, khiến cho ống gan và ống mật biến dị giao nhau nên rất dễ bị xem nhẹt

Một khi xuất hiện loại biến dị giao nhau này, chỉ cần trong lúc phẫu thuật hơi không chú ý, dù cho chỉ là câm ống dẫn lưu vào, cũng có thể tạo thành tổn thương.

Mà một nguyên nhân nữa là tình huống của người bệnh rất đặc biệt!

Ngay từ đầu đã không có kế hoạch tiến hành cắt hành túi mật, hơn nữa nếu tách rời túi mật khẳng định sẽ tổn thương đến ống gan.

Chúng viêm cấp tính của túi mật cấp tính giao với ống mật biến dị, rất dễ gây ra chảy máu trong giống với ống mật tổn thương. Mà nếu như lúc này người bệnh lại có thêm chứng tăng áp tĩnh mạch cửa và giãn tĩnh mạch lại càng dễ gây ra băng huyết trong



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 904: Rõ ràng chân tướng!


Thế nhưng lúc này, phẫu thuật đã tiến vào một cục diện giằng co.

Ngay lúc này, việc cần làm là loại bỏ nguyên nhân, tìm được chỗ bị chảy máu, tiếp đó cầm máu.

Thế nhưng quá trình này cần phải cực kỳ tinh tế, một chút ngoài ý muốn cũng không thể xuất hiện.

Chu Hoành Quang muốn ra tay, thế nhưng... khi thấy bộ dáng của Trần Thương, bỗng nhiên dừng động tác trên tay lại.

Nói thật, quá trình loại bỏ việc chảy máu này, nhất định cần phải cẩn thận cẩn thận lại càng cẩn thận, hơn nữa mấu chốt là ngươi phải tìm ra chỗ bị chảy máu.

Mặc dù không cần cắt bỏ túi, nhưng mà... Chính bởi vì không thể làm to chuyện, độ khó của phẫu thuật bởi vậy mới tăng lên.

Con mắt Trần Thương nhìn chăm chú ống gan, ống mật, túi mật, ống gan phụ...

Bỗng nhiên, Trần Thương nhìn thấy tại vị trí dịch túi mật chảy ra, giao nhau với ông gan phụ và ống mật giữa giống như bị dính liền!

Ánh mặt Trần Thương sáng lên! 

Rõ ràng chân tướng!

Vốn là bị sưng tấy gây ra mủ, rất dễ dàng tổn thương ống gan, mà lúc này lại xuất hiện dính, càng khiến tổn thương gia tăng. Nhất là trong lúc phẫu thuật, dù có là phẫu thuật nhỏ cũng sẽ gây tổn hại cho tổ chức của cơ thể, dù sao cũng là trên cơ thể khai một đao!

Giờ khắc này!

Trần Thương lập công!

Chu Hoành Quang hưng phấn nhìn chằm chằm vào chỗ gan mật giao nhau, sắc mặt hưng phấn kích động, một loại cảm giác sống sót sau tai nạn bỗng nhiên xuất hiện.

May mắn đã phát hiện ra!

Băng không lại một lần nữa mở bụng, khẳng định. sẽ tạo thêm một lần tổn thương nghiêm trọng a, khi đó, khả năng sẽ khiến giãn tĩnh mạch ổ bụng xuất huyết.

Lúc đó, người bệnh cứu là không cứu nổi nữa.

Chu Hoành Quang bỗng nhiên có cảm giác may mẫn đến cực điểm!

Không chỉ có ông ta, Tiền Lượng và Trương Hữu Phúc cùng mấy người khác cũng là hô hấp đồn dập, có chút cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Hưng phấn, sợ hãi, bất an, phức tạp, may mắn...

Đủ kiểu tâm tình trong lòng mọi người thật lâu sâu vẫn không thể tần đi

Làm phẫu thuật chính là như vậy, ngươi là bác sĩ ngoại khoa, ngươi nhất định phải có mắt ưng, nhạy bén mà khống toàn cục, phát hiện được điểm mấu chốt!

Trong một ca phẫu thuật, cũng tuyệt đối không thể chỗ nào có vấn đề Dẽ chỉ kiểm tra chỗ đó, bởi vì thân thể là một chỉnh thể thống nhất, nhất định phải xem xét toàn bộ.

Viêm túi mật cấp tính phát tác rất nghiêm trọng, nhưng mà cùng với loại này, ống mật biến dị giao nhau lại càng là cực kỳ nghiêm trọng.

Ngay lúc này, Trần Thương đứng dậy, cầm dao phẫu thuật và kẹp tách rời đưa cho y tá, sau đó nhìn Chu Hoành Quang:

- Chủ nhiệm Chu, ngài tới đi.

Một câu, lại lần nữa làm mọi người trợn tròn mất!

Chu Hoành Quang mặt mũi ngập tràn biểu cảm không hiểu:??? 

...Lúc này, không phải anh nên tự mình hả? Lại giao thành quả thẳng lợi cho tôi?

Hoàn toàn chính xác!

Nếu một ca phẫu thuật này của Trần Thương truyền đi, tuyệt đối là một tồn tại kinh người

Dù sao, phát hiện lỗi mà Chu Hoành Quang - một viện sĩ tiêu chuẩn bỏ sót, tiếp đó còn tìm ra nguyên nhân bệnh, ngăn cơn sóng dữ. Thế nhưng ngay tại khi công thành danh toại, lại đem thành quả thắng lợi chắp tay nhường cho người khác?

Loại này thao tác... Đúng là 666!

Đến ngay cả mấy chủ nhiệm xung quanh cũng là mí mắt trực nhảy.

Lúc này, Trần Thương cũng không đoái hoài tới mặt khác, chỉ có thế ăn ngay nói thật:

- Chủ nhiệm Chu, tôi... Không quá am hiểu chữa trị ống gan, ngài tới đi!

Một câu, làm Chu Hoành Quang kém chút nữa lệ rơi đầy mặt!

Thật là đứa trẻ tốt! 

Là một người thành thật!

Lúc này, Chu Hoành Quang vô cùng yêu quý danh tiếng của mình, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, đối với việc bình chọn viện sĩ của ông ta mà nói, đều là một chướng ngại vật.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 905: Lạc hậu thì phải ăn đòn.


Thật là một đứa trẻ tốt, phẫu thuật phức tạp như vậy cũng có thể làm, vấn đề khó khăn như thế đều có thể tìm được, một cái ống mật nho nhỏ, sao lại không được?

Ai...

Chu Hoành Quang đã hiểu rõ, đây là Trần Thương muốn giúp mình!

Hơn nữa giúp vô cùng thấu đáo!

Một câu nói “Tôi không am hiểu phụ trách phẫu thuật một mình” thực sự khiến cho trong lòng lão Chu ấm áp.

Để cho chính mình đủ thế diện!

Mà Tiền Lượng nhìn thấy Trần Thương, tâm tư chính là hối hận không kịp.

Sớm biết tiểu tử này tốt như vậy, khi đó Tiền Lượng ta dù là không căn mặt mũi cũng phải cướp Trần Thương đến tay!

Nghĩ đến một cái hạt giống tốt như vậy trơ mắt chạy đi, trong lòng Tiền Lượng chua xót.

Lúc trước ngươi không nên cố chấp khoe khoang làm gì? 

Trần Thương nhất định phải viết luận văn cái gì!

Ngươi còn đem chức chủ tịch ngoại khoa Gan

Mật của ngươi ra kiêu ngạo.

Hiện tại ngươi tiếp tục đem ra a!?

Trong lòng Tiền Lượng uất ức một bụng.

Nghĩ tới đây, hắn cũng hận không thể đảo ngược thời gian, trở lại ngay lúc Trần Thương kiểm tra biên chế, một tay túm lấy Trần Thương, nói cho hắn biết:

- Trần Thương, tôi muốn làm thầy của cậu! Cái gì cũng không căn, cậu chính là ngớ ngẩn tôi cũng sẵn lòng!

Đáng tiếc... Không có thuốc hối hận, chỉ có thể trơ. mắt ếch ra nhìn Trần Thương chuyển tâm tư ra bên ngoài ôm ấp hoài bão.

Ai....

Đây là một cái chuyện cũ so với bi thương càng bi thương hơn.

Mà Trương Hữu Phúc so sánh ra hơn nhiều, nhìn thấy Trần Thương, nhìn chằm chằm!

Khắp khoa ngoại chúng ta chính là thiếu nhân tài như ngươi vậy. 

Nói đến đây, vụng trộm liếc Lý Bảo Sơn một cái.

Thế nhưng mà, chỉ thấy mắt Lý Bảo Sơn chính trực ngoắc ngoắc nhìn mình chăm chú.

Trong ánh mắt tràn ngập trêu tức cùng cảnh cáo: Trần Thương là người của ta, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!

Trương Hữu Phúc khóe miệng giật giật một cái, cái tên Lý than đen này, chờ xem!

...

...

Chu Hoành Quang tiếp nhận dao phẫu thuật, vào ờ phút này, hắn cảm giác độ ấm trên dao phẫu thuật này dường như truyền lại tin tưởng cùng phó thác của Trần Thương.

Minh không thể phụ lòng anh ta!

Đúng!

Nghĩ tới đây, trong lòng Chu Hoành Quang ý chí chiến đấu sục sôi, lần này, phẫu thuật đặc biệt thuận lợi.

[ Đinh! Chu Hoành Quang độ thiện cảm + 20! ]

Trần Thương thở dài. 

Ta muốn độ thiện cảm của hắn có làm được cái gì?

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 906: Tại sao phải cảm ơn?


Thời gian từng giây từng phút trôi qua

Mặc dù trong lòng Trần Thương phản nàn, thế nhưng nhiệm vụ trong tay một phân một hào không có trì hoãn.

Bồng nhiên, đỉnh một tiếng, âm thanh nhắc nhở của hệ thống âm vang lên.

Trần Thương lập tức ngây ngẩn cả người!

Đinh! Chúc mừng anh đã học trộm thành công, nhận được kỹ năng phẫu thuật cao cấp: thuật chữa trị lá gan bị tổn thương (cấp chuyên gia) bản không hoàn chỉnh! ]

Lúc đầu Trần Thương thật vui vẻ, nhưng vừa nhìn thấy bản không hoàn chỉnh thì lập tức trong lòng có ý kiến.

Mình là một người hoàn chinh, giờ lại nhận được bản không hoàn chỉnh...

Nhưng mà, lúc này, Trần Thương không có thời gian để ý vấn đề này, trước phẫu thuật cái đã.

Một hồi lại tán dóc và hệ thống.

... 

Bởi vì chuyện lúc trước, lần này Chu Hoành Quang nghiêm túc rất nhiều, mỗi một chỉ tiết nhỏ đều xử lý cực kỳ tỉ mi.

Điều này làm cho Trần Thương cũng không khỏi hơi xúc động, cao thủ chính là cao thủ!

Trách không được là truyền kỳ NPC đây này.

Ngay cả đồng chí Hữu Phúc so với người ta, cũng kém rất nhiều a.

Ước chừng qua mười mấy phút, phẫu thuật hoàn toàn kết thú.

Chu Hoành Quang phẫu thuật kết thúc xong, không có đóng ổ bụng, mà là theo thói quen đem dao nhỏ đưa cho y tá.

Sau đó lui ra phía sau một bước.

Ngày thường anh ta trên cơ bản đến lúc này, liền sẽ rời đi phòng phẫu thuật, nhiệm vụ đóng bụng phía sau thuộc về việc của trợ thủ hoặc là thực tập sinh.

Đây là bao nhiêu năm qua đã thành thói quen.

Trần Thương thấy thế, cũng thuần thục và y tá cầm qua kìm khâu, chuẩn bị bất đầu đóng ổ bụng khâu lại 

Thế nhưng là lúc này, Chu Hoành Quang bỗng nhiên xấu hổ một hồi!

Trong lòng thầm mắng một tiếng: Giỏi cho Chu Hoành Quang ngươi, phô trương càng lúc càng lớn a, tiểu bác sĩ Trần người ta giúp ngươi đại ân như thế, còn cho ngươi thể diện lớn như vậy, ngươi để người ta làm việc vặt đóng bụng làm công việc không có hàm lượng kỹ thuật như thế, hơn nữa một câu cảm ơn cũng không nói, đem đại gia làm thói quen thật sao?

Vừa mới lui ra phía sau một bước, Chu Hoành Quang lại tranh thủ thời gian hướng phía trước.

Thế nhưng khi trông thấy Trần Thương cầm kìm khâu lên chuẩn bị khâu lại.

Ngay lập tức, Chu Hoành Quang nhịn không được lúng túng, tiến không được lùi không xong.

Nghĩ tới đây, Chu Hoành Quang nhịn không được nói một tiếng:

- Cảm ơn.

Câu cảm ơn này, tất cả mọi người xung quanh đều ngây ngẩn cả người!

Ngay cả Trần Thương cũng vẻ mặt kinh ngạc và nghi vấn. 

Tại sao phải cảm ơn?

Trần Thương cười xấu hổ:

- Đây là việc tôi phải làm mà!

Lý Bảo Sơn cũng mim cười một tiếng:



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 907: Tuổi ngày càng lớn


Từ từ sẽ đến, từ từ sẽ đến, dù sao Trần Thương còn trẻ, ngày tháng sau này còn dài lắm...

Trần Thương khâu lại rất nhanh, cũng cực kỳ ổn, từng tầng từng tầng đóng ổ bụng.

Nói thật, đây là lần Trần Thương khâu cái bụng khó khăn nhất.

Tăng mỡ quá dày...

Mấy chủ nhiệm rảnh rỗi đến nhằm chán, đều mang tâm tư, cũng không có giao lưu, đều nhìn Trần Thương khâu lại.

Dù sao trong lòng một đám lão cáo già này đều đánh chủ ý lên người Trần Thương!

Thế nhưng mà...

Lúc đầu vốn là vô tâm nhìn Trần Thương khâu lại, nhưng vừa nhìn cái này, lại trợn tròn mắt.

Bởi vì Trần Thương khâu lại tinh tế tỉ mi, kim khâu che giấu rất tốt, hơn nữa đường chỉ và khoảng cách lựa chọn vừa đúng, giống như dùng thước cặp kẹp chặt khoảng cách chính xác!

Điều này làm cho mấy người hô hấp càng đồn dập hơn. 

Một đôi tay này!

So với tay phụ nữ còn nữ tính hơn!

Đây là một đôi tay ngoại khoa trời sinh!

Hơn nữa, Trần Thương cảm giác khoảng cách và không gian thực sự là quá tốt rồi.

Chu Hoành Quang càng xem càng thấy vui!

Tiền Lượng thì càng xem càng hối hận!

Trương Hữu Phúc lại là càng xem càng trông mà thèm!

Lý Bảo Sơn thì càng nhìn mấy người... Càng sợ.

Cái này mẹ nó... Sẽ không phải là một đám sói à?

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Lý Bảo Sơn hơi hối hận, khi mỗi lần kéo Trần Thương đi ra ngoài khoe khoang thanh thế, luôn luôn có một đám người nhìn chằm chằm ngấp nghé.

Không được, trở về phải nghĩ một chút biện pháp!

Sau khi Trần Thương khâu lại đường chỉ cuối cùng, tất cả mọi người lại lần nữa nhìn vết khâu, nhịn không được hít một hơi thật sâu.

Chu Hoành Quang nhịn không được cảm khái một tiếng, cao thủ là cái gì? 

Vế trên là: Trên có thể bên trong phẫu thuật nghỉ nan vẽ mắt cho rồng.

Vế dưới là: Dưới có thế trong lúc khâu lại vùng bụng biếu hiện tỉnh diệu.

Hoành phi là: Đúng là tài năng tuyệt vời!

Khâu lại này, nếu ở 301, cũng là cực kỳ xinh đẹp.

Trương Hữu Phúc như không có học thức, trong lòng nói thầm một câu: Mẹ nó, 66666 6666...

Tiền Lượng cũng thở dài, ông phát hiện, tiểu Trần này chỗ nào cũng tốt, chỉ có mỗi một cái không tốt là thích giấu dốt.

Rõ ràng có bản lãnh lớn như vậy, thế nhưng vì sao đều giấu đi.

Mỗi lần gặp đều là một lần phát hiện mới.

Tiền Lượng nhịn không được lắc đầu.

Mà thôi, mà thôi!

Nhưng lời nói trong thế giới của người trưởng thành được chôn giấu ở trong lòng!

Tuổi ngày càng lớn,

Thì những lời nói đó chôn càng sâu! 

Cũng giống như bên trong phòng phẫu thuật lúc này, rõ ràng bốn người đều thèm muốn có được Trần Thương, thế nhưng vẫn chuyện trò vui vẻ với nhau như cũ, một chút cũng không có cái gọi là tư thế chuẩn bị đánh nhau giữa “tình địch".

Ca phẫu thuật thành công khiến tâm trạng của tất cả mọi người đều buông lỏng ra rất nhiều.

Chu Hoành Quang nhìn Lý Bảo Sơn nở nụ cười:

- Chủ nhiệm Lý, bệnh viện Tỉnh Nhị Viện của các ông thật sự là địa linh nhân kiệt, tiểu Trần ở đây chắc chắn có thể tiến xa hơn! Đây thực sự là cái một nền tảng vững chắc.

Lý Bảo Sơn cười nói:

- Chủ nhiệm Chu đang chê cười chúng tôi à, bệnh viện 301 ai mà không biết? Sau này nếu có cơ hội đi thực tập ở bệnh viện của chủ nhiệm Chu, chắc chắn phải tạo điều kiện cho chúng tôi.

Chu Hoành Quang gật đầu mỉm cười"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 908: Khi phẫu thuật kết thúc


Chu Hoành Quang mặt hài lòng đánh giá Trần Thương:

- Tiểu Trần, sau này nếu có cơ hội, đến 301 đi thăm quan một chút, người trẻ tuổi cần học hỏi và giao tiếp nhiều hơn.

Mặc dù Lý Bảo Sơn đã cảnh giác, nhưng cũng không thể làm gì được.

Mặc dù ông biết rõ Trần Thương đi 301 có thể như một cái bánh bao thịt, giống như đánh chó cũng có đi không có về, nhưng mà... Dù sao cũng chắc chắn phải đi, bởi vì bệnh viện 301 là một trong số ít bệnh viện có tiếng trong nước, khoa ngoại gan mật của bệnh viện cũng nằm trong hệ thống đứng đầu của khu vực.

Mặc dù thật sự không nỡ, nhưng Lý Bảo Sơn vẫn sẽ đưa Trần Thương đi, dù sao chuyện này đối với tương lai Trần Thương mà nói, là một chuyện tốt!

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn làm theo lời của Chu Hoành Quang, nói:

- Đúng vậy, tiểu Trần, nếu như cậu muốn đi bệnh viện 301 bồi dưỡng, thì bây giờ hãy đi theo chủ nhiệm Chu, đây chính là một trong những ngoại khoa gan mật tốt nhất ở trong nước chúng ta, nếu như cậu đi theo chủ nhiệm Chu, chắc chắn có thể học thêm rất nhiều thứ!

Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức gật đầu cười một tiếng, nói:

- Đúng, sau này cậu sẽ đi theo tôi.

Tiền Lượng nhịn không được oán thầm trong lòng vài câu, dù sao đây chính là học trò mình chọn từ trước, bây giờ lại bị người ta cướp đi, trong lòng cảm thấy rất khó chịu!

Trần Thương tự nhiên mỉm cười:

- Vậy thì tôi cảm ơn chủ nhiệm Chu trước.

Chu Hoành Quang gật nhẹ đầu:

- Không có gì, không có gì!

Nói thật, Trần Thương cho Chu Hoành Quang quá nhiều bất ngờ ngoài ý muốn, ông thật sự không nghĩ tới lần này đến tỉnh Đông Dương sẽ có những chuyện này xây ra.

Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Hoành Quang bỗng nhiên tò mò hỏi:

- Chủ nhiệm Lý, khoa cấp cứu của bệnh viện các ông phát triển thế nào rồi? Khoa cấp cứu ở bên Kinh đô chúng tôi, giải quyết mọi chuyện đều không tốt! 

Lý Bảo Sơn gật đầu:

- Ừm, ông cũng biết tình trạng ở khoa cấp cứu, cả nước đều chung tình hình như nhau, các bác sĩ có tay nghề không muốn đến đây, mà số lượng biên chế hằng năm của khoa cấp cứu chúng tôi không nhiều, chính vì thế chúng tôi chỉ có thể thêm số lượng máu mới nhiều một chút, có điều, bệnh viện cũng không thể giữ được, dù sao cũng vì đại ngộ của khoa cấp cứu, cho nên, việc thay thế những người trẻ tuổi nhanh hơn, nhưng mà ở lại cũng tốt, khi đó cũng vì nguyên nhân đó mà tiểu Trần ở lại

- Tiểu Trần tốt nghiệp đại học chính quy, sau này, đến khoa cấp cứu làm việc, phải mất đến ba năm rèn luyện, mới có được thành quả như ngày hôm nay, suy cho cùng, người ở bên ngoại khoa đều do rèn luyện mà có được, người trẻ tuổi ở khoa cấp cứu, đều được thử nghiệm làm phẫu thuật, cho nên tiến bộ cũng nhanh.

Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức sững sờ, không ngờ rằng Trần Thương lại tốt nghiệp đại học chính quy?

Điều này có nghĩa là gì?

Sức dẻo dai cực kì lớn!

Khi bệnh viện muốn tuyển người, những tố chất cần có là gì? Và biểu hiện tờ chất cần có nhu thế nào mới đúng?

Trình độ!

Mà khi ở cấp độ của một chủ nhiệm, mọi người nhìn vào chính là sự dẻo dai và tài năng được phát triển theo thời gian, nói một cách dễ hiểu, chính là:

Thiên phú!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 909: Những tố chất cần có


Lý Bảo Sơn đã hỏi y tá trưởng trong phòng phẫu thuật, rất trung hợp, có đến tận ba ca phẫu thuật vào sáng nay.

Lý Bảo Sơn lập tức cười nói:

- Chủ nhiệm Chu, vừa hay có mấy ca phẫu thuật, tất cả đều là cấp cứu, chúng ta hãy đi xem một chút đi.

...

...

Ban đầu Vương Dũng có hai ca phẫu thuật vào. buổi sáng, có điều... Rất rõ ràng, những người phẫu thuật của ông Đổng mới đến toàn là những người có quyền có tiếng ở bệnh viện 301, thật sự không tới lượt mình thể hiện

Thế là, Vương Dũng dứt khoát làm một ca phẫu thuật khác trước thời hạn, đây là một ca phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật.

Khi phẫu thuật, bỗng nhiên cửa phòng giải phẫu mở, có mấy người đi vào.

Vương Dũng không thế để ý đến chuyện gì khác vào lúc này, tiếp tục hoàn thành những bước cuối và của ca phẫu thuật, nghiêm túc xử lí, cẩn thận khâu vết mổ.

Hiện tại, Vương Dũng có không ít bệnh nhân ở khoa cấp cứu, danh tiếng cũng rất tốt, từ khi phẫu thuật nội soi tối thiểu vết thương được hoàn thành, càng ngày càng nhiều người tìm đến anh làm phẫu thuật

Hơn nữa, so sánh với Trần Thương, thì có thể nói Lý Bảo Sơn càng cực kì hài lòng với Vương Dũng.

Dù sao thì Vương Dũng cũng theo Lý Bảo Sơn hơn hai năm, luôn là một trợ thủ đắc lực, năm những kiến thức cơ bản một cách vững chắc.

Nhưng mà... Quần trọng tên tiểu tử này là một người thật thà, không giống như Trần Thương, “Hái hoa ngắt cỏ, “Trêu hoa ghẹo nguyệt”, làm nhiều người đối với anh có hứng thú.

So sánh với Trần Thương, Vương Dũng càng khiến ông bớt lo hơn!

...

Sau khi tay Vương Dũng hoàn thành nút thất cuối và việc khâu, anh mới ngẩng đầu nhìn mọi người, rồi mỉm cười:

- Chủ nhiệm! Chủ nhiệm Trương, Chủ nhiệm Tiền... Chủ nhiệm Chu

Vương Dũng chào hỏi từng người một.

Chu Hoành Quang nhìn vào phần bụng của người bệnh một chút, cười nói:

~ Còn chưa bắt đầu à?

'Vương Dũng sững sở, ông có bị mù không? Những mà anh không dám nói như vậy:

- Vừa hay mới làm xong.

Chu Hoành Quang sững sờ, nhìn bông cầm máu ở xung quanh, lập tức sửng sốt một chút:

- Còn vết thương thì sao?

Vương Dũng:

- Chủ nhiệm Chu, vết thương đã khâu tốt, vì là phẫu thuật nội soi, cho nên vết thương không rõ ràng.

Chu Hoành Quang lập tức cảm thấy kinh ngạc, tôi còn không biết nó là phẫu thuật nội soi à, phẫu thuật nội soi cũng phải có vết thương chứ, vậy vết thương ở đầu rồi?

Lý Bảo Sơn cười nói:

- Chủ nhiệm Chu, ông đến gần đây để nhìn rõ một chút.

Chu Hoành Quang hoang mang, đến gần nhìn một chút, lập tức nhìn thấy vết tích của mũi khâu được ẩn đi một cách hoàn hảo, sau khi vừa nhìn thấy điều này, lập tức chết lặng!

Cái này... Cái này làm sao mà làm được?

Chu Hoành Quang ngẩng đầu nhìn Vương Dũng một chút, nhìn thì cũng tăm hai mươi tuổi so với Trần Thương không lớn hơn bao nhiêu cá!

Cái này cũng... Quá... Quá kỳ diệu mà!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 910: Khẳng định là trùng hợp!


Từ phòng phẫu thuật đi ra, thật lâu Chu Hoành Quang vẫn không thể tiêu tán hết ngỡ ngàng!

Tuổi của Vương Dũng và Trần Thương không xê xích bao nhiêu, thế mà cũng lợi hại như vậy.

Mặc dù không biết kỹ năng phẫu thuật của cậu ta như thế nào, nhưng chỉ riêng kỹ năng xử lý vết thương này cũng đã đủ để nhìn ra thực lực của cậu ta.

Người trẻ tuổi, rất không tệ!

Chỉ đáng tiếc là ông lại bỏ qua ca phẫu thuật của cậu ta, aiz...

Việc này khiến Chu Hoành Quang rất kinh hãi, dù sao chỉ là trong khoa cấp cứu của một cái Tỉnh Nhị Viện nho nhỏ vậy mà ngọa hổ tàng long, xuất hiện đến tận hai bác sĩ tuổi trẻ tài cao!

Điều này cực kì có ý vị.

Nghĩ tới đây, Chu Hoành Quang lại cảm thấy có khả năng là trùng hợp?

Khẳng định là trùng hợp!

Nghĩ tới đây, ông ta quyết định đi xuống phòng phẫu thuật, hy vọng có thể nhìn thấy một ca phẫu thuật tương đối hoàn chỉnh.

Trông thấy dáng vẻ khiếp sợ của Chu Hoành Quang, trong lòng Lý Bảo Sơn vô và đắc ý cũng rất vui vẻ.

Trong lòng của Lý Bảo Sơn đắc ý vô và, chỉ kém lấy bài kinh kịch “Lấy trí dọa Hổ” ra, chọn một đoạn ngâm nga... 

Ở phòng phẫu thuật bên cạnh đã có mấy người đi vào. Chu Hoành Quang rất hiếu kì trong phòng phẫu thuật chuẩn bị thực hiện loại phẫu thuật gì.

Sau khi mở cửa đi vào, Chu Hoành Quang phát hiện trong phòng là một cô gái trẻ, tuổi không lớn, tương đương với bọn Trần Thương. Dường như còn chưa bắt đầu phẫu thuật, cuối và cũng có thể quan sát một ca phẫu thuật hoàn chỉnh!

Lý Bảo Sơn cười cười, hỏi:

- Tiểu Tần, phẫu thuật cái gì?

Tân Duyệt nói:

- Chủ nhiệm, phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa.

Chu Hoành Quang bất động thanh sắc đứng vừa, phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa, tuy không có quá nhiều kỹ thuật nhưng lại có thể khảo nghiệm kiến thức phẫu thuật cơ bản, thông qua việc phẫu thuật có thể nhìn ra rất nhiều chỉ tiết. kỹ

Nghĩ tới đây, Chu Hoành Quang cũng rửa mắt mà đợi.

Phẫu thuật bắt đầu, Tân Duyệt cầm lấy dao phẫu thuật, sau khi tiêu độc nhẹ nhàng rạch một dao, một chỗ khâu không đến 2 cm xuất

Ngay lúc này, Chu Hoành Quang lập tức sững sờ, chỗ khâu nhỏ như vậy, đây là phẫu thuật nội soi? Hay là...

Nhưng cách thao tác của Tân Duyệt thao tác thì đây cũng không phải nội soi, hơn nữa lại chỉ có một cái lỗ, ông ta lại lập tức sửng sốt thêm chút nữa.

Tân Duyệt thao tác đâu vào đấy, Chu Hoành Quang đứng phía sau quan sát, ánh mắt quan sát phẫu thuật rất tốt.

Cuối cùng Chu Hoành Quang cũng rõ ràng, đây là phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa bằng vết mổ nhỏ.

Nhưng Chu Hoành Quang rất nhanh đã phát hiện, người bệnh ruột thừa này không đơn giản, dường như không đơn giản là viêm ruột thừa, mà là viêm ruột thừa sịnh mủ. Ca phẫu thuật này dùng vết mổ nhỏ có vẻ không hợp?

Phải tranh thủ thời gian mở rộng vết cắt đi!

Chu Hoành Quang không nhịn được lo lắng.

Thế nhưng chỉ thấy Tân Duyệt không chút hoang mang. Lúc này, cô nói với y tá:

- Chếch về phía bên trái 15 cm, xuống dưới 10 độ...

Y tá dường như cũng sớm quen với loại phương pháp này, vội vàng điều chỉnh giường phẫu thuật.

Sau khi y tá điều chỉnh giường phẫu thuật, Chu Hoành Quang kinh ngạc phát hiện tầm mắt phẫu thuật còn tốt hơn trước!

Lần này, Chu Hoành Quang trợn tròn mắt?

Ca phẫu thuật này... Phương pháp vết mổ nhỏ lại còn có thể dùng như thế này?

Mẹ nó, trước kia làm sao ông lại không biết?  

Đối với những thông tin biến động của hệ thống ngoại khoa, Chu Hoành Quang vô và coi trọng, bình thường luôn theo dõi các tạp chí mới nhất.

Vậy mà dường như chưa từng thấy được những kỹ năng này nha?

Nhìn Tân Duyệt phẫu thuật, Chu Hoành Quang bắt đầu hoài nghỉ nhân sinh.

Ba ca phẫu thuật kém chút nữa làm viện sĩ Chu bối rối.

Mặc dù những ca phẫu thuật này đều không khó, thậm chí rất đơn giản, thế nhưng lại áp dụng các loại thuật thức cách tân hơn nhiều so với truyền thống. Trước mắt, lĩnh vực ngoại khoa đang khuyết thiếu một loại lực lượng linh hồn: Cách tân!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 911: Ngọa hổ tàng long


Ông lại không biết nói cái gì cho phải.

Trần Thương nhìn Tân Duyệt phẫu thuật, không nhịn được tán thưởng, không tệ, không tệ, có tiến bộ!

Lúc ấy là Tân Duyệt và Trần Thương cùng nhau viết luận văn về vết mổ nhỏ. Bình thường Trần Thương cũng dạy cho cô làm sao để phẫu thuật, điều chỉnh ánh mắt như thế nào, hiện tại cô tiến bộ rất nhanh nha.

Một lát nữa tan tầm phải ban thưởng cho cô thật tốt! Tặng cái gì thì tốt đây?

Một ly trà sữa?

Hơi nhiều!

Nếu không tặng một cái thơm yêu thương.

Nghĩ tới đây, Trần Thương cười dâm một tiếng...

...

...

Chu Hoành Quang quan sát hết ca phẫu thuật, trong lòng rất phức tạp.

Sau khi ra khỏi phòng phẫu thuật, Chu Hoành Quang nhìn Lý Bảo Sơn, lại nhìn Tân Duyệt nói:

- Aiz! Chủ nhiệm Lý thật sự là lợi hại nha, tôi không nghĩ tới trong một khoa cấp cứu lại có nhiều người trẻ tuổi ưu tú như vậy, toàn một đám người mang tuyệt kỹ!

- Thật là ngọa hổ tàng long nha!

Sau khi nghe xong lời này, trong lòng Lý Bảo Sơn vô và thoải mái.

Cảm giác được chủ nhiệm của một bệnh viện đứng đầu cả nước khích lệ sao lại tốt đến vậy?

Trách không được người người đều thích được vuốt mông ngựa!

Hóa ra lại có cảm giác sảng khoái như thế này!

Lý Bảo Sơn vội vàng cười lắc đầu:

- Khách khí, khách khí!

Trương Hữu Phúc đứng vừa nhìn Lý Bảo Sơn cười tươi như hoa, trong lòng không nhịn được oán thầm vài câu: Để ông ra vẻ! Nhìn sắc mặt ông, cũng cười đến hở cả răng hàm rồi, còn khách khí!

Nghĩ tới đây, Trương Hữu Phúc thở dài, đây đều là công lao của tiểu Trần nha!

Hai loại phẫu thuật đều do tiểu Trần tự mình nghiên cứu ra, chỉ cần bắt được tiểu Trần, về sau cái gì cũng không cần lo!

Tiền Lượng thế nào lại không biết? 

Trong lòng ông ta đã ghen tị đến chết với lão Trần. Đối với cách phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa bằng vết mổ nhỏ này có thể tuyệt đối khẳng định là tài năng của Trần Thương.

Chu Hoành Quang lắc đầu, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lý Bảo Sơn nói:

- Chủ nhiệm Lý, tôi cũng không phải là khách sáo đâu, hai loại phẫu thuật này đại biểu ý nghĩa không giống nhau, quan trọng nhất chính là các ông đã bồi dưỡng được một thế hệ có tư duy cách tân, là loại người mà ngoại khoa của chúng ta không thể thiếu!

- Đặc biệt là loại đầu tiên kia, cách thức tối thiểu vết thương.

khi nội soi xâm lấn tối thiểu, thật sự là rất có ý nghĩa! Nếu như có thể khiến nó phát dương quang đại, tuyệt đối có thế tạo phúc cho càng nhiều người bệnh!

- Chủ nhiệm Lý, đây là thuật thức nghiên cứu mới của ngài sao? Tôi cảm thấy chúng ta có thể hợp tác!

Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy, mặt mo đỏ ửng:

- Cái này... Không phải do tôi nghiên cứu ra!

Chu Hoành Quang nghe xong, lập tức lại vô và kinh ngạc:



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top