Dịch [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Nàng Vừa Mềm Vừa Ngọt

Chương 139: 139: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (27)


Edit: Tiểu Manh

(Bởi vì Hạng Tinh gọi mẹ chồng tương lai của ẻm là chị nên xưng hô hiện tại sẽ vẫn là em-chị nha.)

Trông thật cao cấp.

Nhưng đợi cô thấy rõ biểu tượng nào đó trên đỉnh tòa nhà, lại đột nhiên giật mình.

Hình như nó...

Là biểu tượng của Kỳ gia.

Cô nhìn thấy nó trong cốt truyện, trên hợp đồng bất bình đẳng mà nguyên chủ đã từng kí...

Những nguyên liệu nấu ăn tạp nham kỳ lạ lại đột nhiên xuất hiện trong đầu, khiến Hạng Tinh không nhịn được mà run rẩy cả người, yên lặng lùi lại hai bước.

Nhưng đột nhiên lại được một đôi tay vươn ra đỡ sau lưng một chút.

Cô ngơ ngác quay đầu lại, chỉ thấy gương mặt Chung Lê đang nở nụ cười cực kỳ thân thiết, nháy mắt với cô.

“Sao vậy?... Nơi này là trung tâm thương mại tốt nhất thành phố Nam Phong, mua sắm chỗ khác thì không tốt lắm!”

“... Ừm.”

Hạng Tinh ngơ ngác, cuối cùng khẽ gật đầu.

Cũng phải.

Sợ gì chứ, cô lại không phải chị gái nguyên chủ, cô mới không sợ hai mẹ con Viên Tuyết đâu!

Hơn nữa, cho dù bọn họ có đến thì cũng không chắc sẽ gặp được.

Nghĩ vậy, cô bình tĩnh lại, hít một hơi thật sâu.

Cũng nở nụ cười ngọt ngào như đóa hoa nở rộ với Chung Lê, chủ động ôm cánh tay của bà.

“Em sẽ đi mua sắm với chị!”

“Được! Chúng ta thẳng tiến nào!”

Một động tác nho nhỏ suýt chút nữa khiến Chung Lê phấn khích đến nỗi bay lên, gần như muốn biểu diễn phát điện tại chỗ.

Hai người nắm tay nhau bước nghênh ngang vào trung tâm thương mại Kỳ thị.

Càn quét từ tầng một đến tầng năm, lại càn quét từ tầng năm xuống tầng hầm.

Cuối cùng dừng lại ở thế giới ẩm thực ở tầng hầm, bắt đầu ăn từ đầu này đến đầu kia.

Trong quá trình mua sắm, Hạng Tinh luôn cảm thấy khá kỳ lạ.

Hình như cô cũng không thấy Chung Lê trả tiền, hầu như đều cầm đồ rồi rời đi, sau đó đổi sang một cửa hàng khác.

Mà kỳ lạ hơn là các nhân viên của những cửa hàng đó thậm chí cũng không có thái độ ý kiến với bà ấy.

...

Trong lúc đi mua sắm, cuối cùng từng vấn đề Hạng Tinh tích góp từng tí một trong lòng tràn ra.

“... Chị Chung Lê ơi.”

Một tay của cô giơ hamburger của McDonald, tay còn lại nhẹ nhàng kéo góc áo của Chung Lê đang ăn hamburger của Burger King, không được nhịn mở miệng hỏi, “Vì sao chúng ta mua đồ với ăn uống mà không cần trả tiền vậy ạ?”

Nơi này cũng không phải là mặt bằng hoạt động dưới quyền Tần gia mà nhỉ.

—— Chẳng lẽ, Tần gia và Kỳ gia là anh em tốt có quan hệ hợp tác à?

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

510

128

170

Nghĩ vậy, trong lòng cô không khỏi buồn rầu chút xíu.

Không thể nào...

“Hửm?”

Chung Lê đang ăn hamburger đến nỗi dính dầu đầy miệng, hình tượng phu nhân cũng không biết ném tới nơi xa xôi hẻo lánh nào, quay đầu lại nhìn Hạng Tinh.

Bà nuốt hamburger, khẽ đảo đôi mắt xinh đẹp, chợt cong đôi môi đỏ tươi một cách đầy ẩn ý.

Giọng điệu lạnh lùng, “Là ông chủ của bọn họ nợ chúng ta.”

“... Hả.”

Hạng Tinh nghiêng đầu, không hiểu lắm.

Ông chủ của Kỳ thị còn không phải là Kỳ Thiên Hành, ông ba ruột khờ khạo của chị gái nguyên chủ à...

Mà nói cũng khéo ghê.

Vừa mới nhắc Kỳ Thiên Hành, một phía khác của phố ẩm thực, một người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da, trông cực kỳ khí thế, bước đi nhàn nhã về phía hai người trong sự vây quanh của một đám vệ sĩ.

Trong ánh mắt khó hiểu của người qua đường, vây quanh hai người.

“Ơ kìa, ngọn gió nào đưa chủ tịch Kỳ của chúng ta đến đây vậy?”

Chung Lê chậm rãi lau miệng, cười châm chọc đứng dậy.

Ôm ngực, nhìn thẳng ông mà không hề sợ hãi.

“... A Lê.”

Kỳ Thiên Hành sửng sốt một chút, ngay sau đó nở nụ cười gượng hơi cứng đờ, “Bà đến đây lặng lẽ âm thầm, cũng không nói một tiếng nào, hại tôi không chuẩn bị gì...”

“Nếu không phải thành phố Nam Phong của các người chỉ lớn như bàn tay, ngoại trừ nơi này cũng không có nơi nào khác để tôi đi thì ông cho rằng tôi muốn đến sao?”

Chung Lê khinh bỉ không hề nể mặt.

Chợt kéo tay Hạng Tinh, “Tiểu Tinh Nhi đi thôi, chúng ta đi ăn lẩu, không cần quan tâm ông chú kỳ lạ này.”
 
Chương 139: 139: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (27)


Edit: Tiểu Manh

(Bởi vì Hạng Tinh gọi mẹ chồng tương lai của ẻm là chị nên xưng hô hiện tại sẽ vẫn là em-chị nha.)

Trông thật cao cấp.

Nhưng đợi cô thấy rõ biểu tượng nào đó trên đỉnh tòa nhà, lại đột nhiên giật mình.

Hình như nó...

Là biểu tượng của Kỳ gia.

Cô nhìn thấy nó trong cốt truyện, trên hợp đồng bất bình đẳng mà nguyên chủ đã từng kí...

Những nguyên liệu nấu ăn tạp nham kỳ lạ lại đột nhiên xuất hiện trong đầu, khiến Hạng Tinh không nhịn được mà run rẩy cả người, yên lặng lùi lại hai bước.

Nhưng đột nhiên lại được một đôi tay vươn ra đỡ sau lưng một chút.

Cô ngơ ngác quay đầu lại, chỉ thấy gương mặt Chung Lê đang nở nụ cười cực kỳ thân thiết, nháy mắt với cô.

“Sao vậy?... Nơi này là trung tâm thương mại tốt nhất thành phố Nam Phong, mua sắm chỗ khác thì không tốt lắm!”

“... Ừm.”

Hạng Tinh ngơ ngác, cuối cùng khẽ gật đầu.

Cũng phải.

Sợ gì chứ, cô lại không phải chị gái nguyên chủ, cô mới không sợ hai mẹ con Viên Tuyết đâu!

Hơn nữa, cho dù bọn họ có đến thì cũng không chắc sẽ gặp được.

Nghĩ vậy, cô bình tĩnh lại, hít một hơi thật sâu.

Cũng nở nụ cười ngọt ngào như đóa hoa nở rộ với Chung Lê, chủ động ôm cánh tay của bà.

“Em sẽ đi mua sắm với chị!”

“Được! Chúng ta thẳng tiến nào!”

Một động tác nho nhỏ suýt chút nữa khiến Chung Lê phấn khích đến nỗi bay lên, gần như muốn biểu diễn phát điện tại chỗ.

Hai người nắm tay nhau bước nghênh ngang vào trung tâm thương mại Kỳ thị.

Càn quét từ tầng một đến tầng năm, lại càn quét từ tầng năm xuống tầng hầm.

Cuối cùng dừng lại ở thế giới ẩm thực ở tầng hầm, bắt đầu ăn từ đầu này đến đầu kia.

Trong quá trình mua sắm, Hạng Tinh luôn cảm thấy khá kỳ lạ.

Hình như cô cũng không thấy Chung Lê trả tiền, hầu như đều cầm đồ rồi rời đi, sau đó đổi sang một cửa hàng khác.

Mà kỳ lạ hơn là các nhân viên của những cửa hàng đó thậm chí cũng không có thái độ ý kiến với bà ấy.

...

Trong lúc đi mua sắm, cuối cùng từng vấn đề Hạng Tinh tích góp từng tí một trong lòng tràn ra.

“... Chị Chung Lê ơi.”

Một tay của cô giơ hamburger của McDonald, tay còn lại nhẹ nhàng kéo góc áo của Chung Lê đang ăn hamburger của Burger King, không được nhịn mở miệng hỏi, “Vì sao chúng ta mua đồ với ăn uống mà không cần trả tiền vậy ạ?”

Nơi này cũng không phải là mặt bằng hoạt động dưới quyền Tần gia mà nhỉ.

—— Chẳng lẽ, Tần gia và Kỳ gia là anh em tốt có quan hệ hợp tác à?

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

510

128

170

Nghĩ vậy, trong lòng cô không khỏi buồn rầu chút xíu.

Không thể nào...

“Hửm?”

Chung Lê đang ăn hamburger đến nỗi dính dầu đầy miệng, hình tượng phu nhân cũng không biết ném tới nơi xa xôi hẻo lánh nào, quay đầu lại nhìn Hạng Tinh.

Bà nuốt hamburger, khẽ đảo đôi mắt xinh đẹp, chợt cong đôi môi đỏ tươi một cách đầy ẩn ý.

Giọng điệu lạnh lùng, “Là ông chủ của bọn họ nợ chúng ta.”

“... Hả.”

Hạng Tinh nghiêng đầu, không hiểu lắm.

Ông chủ của Kỳ thị còn không phải là Kỳ Thiên Hành, ông ba ruột khờ khạo của chị gái nguyên chủ à...

Mà nói cũng khéo ghê.

Vừa mới nhắc Kỳ Thiên Hành, một phía khác của phố ẩm thực, một người đàn ông trung niên mặc vest đi giày da, trông cực kỳ khí thế, bước đi nhàn nhã về phía hai người trong sự vây quanh của một đám vệ sĩ.

Trong ánh mắt khó hiểu của người qua đường, vây quanh hai người.

“Ơ kìa, ngọn gió nào đưa chủ tịch Kỳ của chúng ta đến đây vậy?”

Chung Lê chậm rãi lau miệng, cười châm chọc đứng dậy.

Ôm ngực, nhìn thẳng ông mà không hề sợ hãi.

“... A Lê.”

Kỳ Thiên Hành sửng sốt một chút, ngay sau đó nở nụ cười gượng hơi cứng đờ, “Bà đến đây lặng lẽ âm thầm, cũng không nói một tiếng nào, hại tôi không chuẩn bị gì...”

“Nếu không phải thành phố Nam Phong của các người chỉ lớn như bàn tay, ngoại trừ nơi này cũng không có nơi nào khác để tôi đi thì ông cho rằng tôi muốn đến sao?”

Chung Lê khinh bỉ không hề nể mặt.

Chợt kéo tay Hạng Tinh, “Tiểu Tinh Nhi đi thôi, chúng ta đi ăn lẩu, không cần quan tâm ông chú kỳ lạ này.”
 
Chương 140: 140: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (28)


Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ)

“Vâng ~”

Nghe thấy hai chữ ăn lẩu, cốt truyện gốc liên quan trong đầu Hạng Tinh lập tức bay theo gió, háo hức đuổi kịp bước chân của Chung Lê.

“...A Lê!”

Kỳ Thiên Hành hơi bất đắc dĩ tiến lên hai bước, dường như còn muốn nói gì đó với Chung Lê.

Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua cô gái nhỏ xinh đáng yêu phía sau bà.

Ngay lúc nhìn thấy gương mặt có vẻ quen thuộc đến lạ thường, ông đột nhiên giật mình.

Đứa, đứa nhỏ này...

Kỳ Thiên Hành giống như nhìn thấy gì đó khủng khiếp, trên mặt lập tức tràn đầy chấn động, càng không nhịn được mà híp mắt nhìn chăm chú.

Sau khi xác nhận thấy rõ mấy lần, ông không khỏi hít hà một hơi.

Con bé...

Sao con bé trông giống Văn Văn quá vậy!

Trong mơ hồ, Kỳ Thiên Hành đột nhiên ý thức được điều gì, không khỏi bước nhanh hơn, chuyển sang chặn ở trước mặt Chung Lê.

“A Lê, con bé là ai?”

Mặc dù ông hỏi Chung Lê, nhưng ánh mắt dò xét như chim diều hâu vẫn đang nhìn chằm chằm Hạng Tinh.

Nhìn chằm chằm cô đến mức cả người cô hơi khó chịu, có vẻ không vui mà nhăn khuôn mặt nhỏ lại, dứt khoát núp sau lưng Chung Lê.

“Con bé là ai thì liên quan gì đến ông?”

Chung Lê không hề che giấu mà dang hai tay ra che chở Hạng Tinh.

Bà nhướng mày cười lạnh, “Kỳ Thiên Hành, nếu ông có gan ngăn cản tôi, tốt nhất là ông phải giới thiệu cho tôi tiệm lẩu tương đối ngon của nhà các ông, nếu không ông sẽ biết tính tình của Chung Lê tôi như thế nào.”

Nói xong, bà nhìn lướt qua một đám vệ sĩ đang căng thẳng giằng co, tươi cười càng sâu xa, “Những người này cũng không phải là đối thủ của tôi đâu.”

Lời này vừa nói xong, Hạng Tinh bỗng chốc mở to đôi mắt ướt mềm, ánh mắt sáng ngời.

Chẳng lẽ chị Chung Lê cũng là người tập võ!

Cô hít mũi, như bị ma xui quỷ khiến mà đặt tay lên cánh tay của Chung Lê, cẩn thận nhéo một chút.

—— Quả nhiên rất rắn chắc!

Ánh mắt cô gái nhìn Chung Lê bỗng chốc chuyển thành điên cuồng sùng bái.

“A Lê... đã qua nhiều năm rồi, vì sao bà vẫn muốn như vậy?”

Dường như Kỳ Thiên Hành bị thái độ của Chung Lê khiến ông cảm thấy tổn thương, buồn bã cụp mắt xuống.

Sau khi dừng một chút, cuối cùng vẫn tránh ra.

Ông chỉ tay về phía trước cách đó không xa, thở dài, “Quán Nhiệt Lạt Phương Chu* ở ngã rẽ phía trước là quán của chúng tôi đứng đầu bảng xếp hạng ẩm thực trong quý trước.”

[*热辣方舟 nhiệt lạt phương chu: tên quán lẩu, dịch ra là chiếc thuyền cứu nạn nóng bỏng =))))]

“Cảm ơn.”

Chung Lê lạnh lùng đáp lại hai chữ, dẫn Hạng Tinh nghênh ngang rời đi.

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

720

180

240

Bỏ lại Kỳ Thiên Hành đang ngây người tại chỗ.

Sau một lúc lâu, nắm chặt hay tay, quay người rời đi.

...

Chờ hai nữ nhân tiêu diệt một nồi lẩu uyên ương thượng hạng của Nhiệt Lạt Phương Chu thì đã là buổi chiều.

Rốt cuộc cảm thấy thỏa mãn mà ưỡn bụng, xách theo túi lớn túi nhỏ, nghênh ngang rời khỏi trung tâm thương mại Kỳ thị.

“Tiểu Tinh Nhi à, nếu em chưa mua đủ thì lần sau chúng ta đến tiếp, chúng ta dốc hết sức quét sạch hàng hóa, dù sao cũng không cần tiêu đồng nào! Hi hi ha ha...”

Chung Lê cười hi hi ha ha suốt từ cổng lớn đến bãi đỗ xe.

Nhưng mà không lâu sau, bà đột nhiên không cười nổi nữa.

Đột nhiên có hơi chột dạ mà ho nhẹ một tiếng, vội vàng núp sau lưng Hạng Tinh.

“Ừm?”

Vẻ mặt Hạng Tinh mơ màng nhìn bà, dừng một chút, rồi lại giống như đột nhiên cảm giác được gì đó.

Không khỏi quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy phía trước cách đó không xa, không biết Tần Việt xuất hiện khi nào, anh đang lặng lẽ bước về phía hai người.

Anh nhanh chóng bước đến bên người Hạng Tinh, cầm túi lớn túi nhỏ trong tay cô rồi đưa cho bí thư Ngô phía sau anh.

Chợt nắm lấy tay nhỏ của cô, giống như lo lắng cho cô mà nắm chặt.

Sự mệt nhọc của anh đã tan biến, vẻ mặt trở nên hồng hào, đôi mắt nâu nhìn chằm chằm bà mẹ nhà mình đang giả vờ ngắm phong cảnh.

“Quý bà Chung Lê, bà đến đây làm gì đấy?”

“...”

Cảm nhận được giọng điệu lạnh lùng của con trai, Chung Lê nhanh chóng giương mắt, nói đại khái, “Đi mua sắm đấy, còn có thể làm gì nữa...”
 
Chương 140: 140: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (28)


Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ)

“Vâng ~”

Nghe thấy hai chữ ăn lẩu, cốt truyện gốc liên quan trong đầu Hạng Tinh lập tức bay theo gió, háo hức đuổi kịp bước chân của Chung Lê.

“...A Lê!”

Kỳ Thiên Hành hơi bất đắc dĩ tiến lên hai bước, dường như còn muốn nói gì đó với Chung Lê.

Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua cô gái nhỏ xinh đáng yêu phía sau bà.

Ngay lúc nhìn thấy gương mặt có vẻ quen thuộc đến lạ thường, ông đột nhiên giật mình.

Đứa, đứa nhỏ này...

Kỳ Thiên Hành giống như nhìn thấy gì đó khủng khiếp, trên mặt lập tức tràn đầy chấn động, càng không nhịn được mà híp mắt nhìn chăm chú.

Sau khi xác nhận thấy rõ mấy lần, ông không khỏi hít hà một hơi.

Con bé...

Sao con bé trông giống Văn Văn quá vậy!

Trong mơ hồ, Kỳ Thiên Hành đột nhiên ý thức được điều gì, không khỏi bước nhanh hơn, chuyển sang chặn ở trước mặt Chung Lê.

“A Lê, con bé là ai?”

Mặc dù ông hỏi Chung Lê, nhưng ánh mắt dò xét như chim diều hâu vẫn đang nhìn chằm chằm Hạng Tinh.

Nhìn chằm chằm cô đến mức cả người cô hơi khó chịu, có vẻ không vui mà nhăn khuôn mặt nhỏ lại, dứt khoát núp sau lưng Chung Lê.

“Con bé là ai thì liên quan gì đến ông?”

Chung Lê không hề che giấu mà dang hai tay ra che chở Hạng Tinh.

Bà nhướng mày cười lạnh, “Kỳ Thiên Hành, nếu ông có gan ngăn cản tôi, tốt nhất là ông phải giới thiệu cho tôi tiệm lẩu tương đối ngon của nhà các ông, nếu không ông sẽ biết tính tình của Chung Lê tôi như thế nào.”

Nói xong, bà nhìn lướt qua một đám vệ sĩ đang căng thẳng giằng co, tươi cười càng sâu xa, “Những người này cũng không phải là đối thủ của tôi đâu.”

Lời này vừa nói xong, Hạng Tinh bỗng chốc mở to đôi mắt ướt mềm, ánh mắt sáng ngời.

Chẳng lẽ chị Chung Lê cũng là người tập võ!

Cô hít mũi, như bị ma xui quỷ khiến mà đặt tay lên cánh tay của Chung Lê, cẩn thận nhéo một chút.

—— Quả nhiên rất rắn chắc!

Ánh mắt cô gái nhìn Chung Lê bỗng chốc chuyển thành điên cuồng sùng bái.

“A Lê... đã qua nhiều năm rồi, vì sao bà vẫn muốn như vậy?”

Dường như Kỳ Thiên Hành bị thái độ của Chung Lê khiến ông cảm thấy tổn thương, buồn bã cụp mắt xuống.

Sau khi dừng một chút, cuối cùng vẫn tránh ra.

Ông chỉ tay về phía trước cách đó không xa, thở dài, “Quán Nhiệt Lạt Phương Chu* ở ngã rẽ phía trước là quán của chúng tôi đứng đầu bảng xếp hạng ẩm thực trong quý trước.”

[*热辣方舟 nhiệt lạt phương chu: tên quán lẩu, dịch ra là chiếc thuyền cứu nạn nóng bỏng =))))]

“Cảm ơn.”

Chung Lê lạnh lùng đáp lại hai chữ, dẫn Hạng Tinh nghênh ngang rời đi.

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

720

180

240

Bỏ lại Kỳ Thiên Hành đang ngây người tại chỗ.

Sau một lúc lâu, nắm chặt hay tay, quay người rời đi.

...

Chờ hai nữ nhân tiêu diệt một nồi lẩu uyên ương thượng hạng của Nhiệt Lạt Phương Chu thì đã là buổi chiều.

Rốt cuộc cảm thấy thỏa mãn mà ưỡn bụng, xách theo túi lớn túi nhỏ, nghênh ngang rời khỏi trung tâm thương mại Kỳ thị.

“Tiểu Tinh Nhi à, nếu em chưa mua đủ thì lần sau chúng ta đến tiếp, chúng ta dốc hết sức quét sạch hàng hóa, dù sao cũng không cần tiêu đồng nào! Hi hi ha ha...”

Chung Lê cười hi hi ha ha suốt từ cổng lớn đến bãi đỗ xe.

Nhưng mà không lâu sau, bà đột nhiên không cười nổi nữa.

Đột nhiên có hơi chột dạ mà ho nhẹ một tiếng, vội vàng núp sau lưng Hạng Tinh.

“Ừm?”

Vẻ mặt Hạng Tinh mơ màng nhìn bà, dừng một chút, rồi lại giống như đột nhiên cảm giác được gì đó.

Không khỏi quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy phía trước cách đó không xa, không biết Tần Việt xuất hiện khi nào, anh đang lặng lẽ bước về phía hai người.

Anh nhanh chóng bước đến bên người Hạng Tinh, cầm túi lớn túi nhỏ trong tay cô rồi đưa cho bí thư Ngô phía sau anh.

Chợt nắm lấy tay nhỏ của cô, giống như lo lắng cho cô mà nắm chặt.

Sự mệt nhọc của anh đã tan biến, vẻ mặt trở nên hồng hào, đôi mắt nâu nhìn chằm chằm bà mẹ nhà mình đang giả vờ ngắm phong cảnh.

“Quý bà Chung Lê, bà đến đây làm gì đấy?”

“...”

Cảm nhận được giọng điệu lạnh lùng của con trai, Chung Lê nhanh chóng giương mắt, nói đại khái, “Đi mua sắm đấy, còn có thể làm gì nữa...”
 
Chương 140: 140: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (28)


Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ)

“Vâng ~”

Nghe thấy hai chữ ăn lẩu, cốt truyện gốc liên quan trong đầu Hạng Tinh lập tức bay theo gió, háo hức đuổi kịp bước chân của Chung Lê.

“...A Lê!”

Kỳ Thiên Hành hơi bất đắc dĩ tiến lên hai bước, dường như còn muốn nói gì đó với Chung Lê.

Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua cô gái nhỏ xinh đáng yêu phía sau bà.

Ngay lúc nhìn thấy gương mặt có vẻ quen thuộc đến lạ thường, ông đột nhiên giật mình.

Đứa, đứa nhỏ này...

Kỳ Thiên Hành giống như nhìn thấy gì đó khủng khiếp, trên mặt lập tức tràn đầy chấn động, càng không nhịn được mà híp mắt nhìn chăm chú.

Sau khi xác nhận thấy rõ mấy lần, ông không khỏi hít hà một hơi.

Con bé...

Sao con bé trông giống Văn Văn quá vậy!

Trong mơ hồ, Kỳ Thiên Hành đột nhiên ý thức được điều gì, không khỏi bước nhanh hơn, chuyển sang chặn ở trước mặt Chung Lê.

“A Lê, con bé là ai?”

Mặc dù ông hỏi Chung Lê, nhưng ánh mắt dò xét như chim diều hâu vẫn đang nhìn chằm chằm Hạng Tinh.

Nhìn chằm chằm cô đến mức cả người cô hơi khó chịu, có vẻ không vui mà nhăn khuôn mặt nhỏ lại, dứt khoát núp sau lưng Chung Lê.

“Con bé là ai thì liên quan gì đến ông?”

Chung Lê không hề che giấu mà dang hai tay ra che chở Hạng Tinh.

Bà nhướng mày cười lạnh, “Kỳ Thiên Hành, nếu ông có gan ngăn cản tôi, tốt nhất là ông phải giới thiệu cho tôi tiệm lẩu tương đối ngon của nhà các ông, nếu không ông sẽ biết tính tình của Chung Lê tôi như thế nào.”

Nói xong, bà nhìn lướt qua một đám vệ sĩ đang căng thẳng giằng co, tươi cười càng sâu xa, “Những người này cũng không phải là đối thủ của tôi đâu.”

Lời này vừa nói xong, Hạng Tinh bỗng chốc mở to đôi mắt ướt mềm, ánh mắt sáng ngời.

Chẳng lẽ chị Chung Lê cũng là người tập võ!

Cô hít mũi, như bị ma xui quỷ khiến mà đặt tay lên cánh tay của Chung Lê, cẩn thận nhéo một chút.

—— Quả nhiên rất rắn chắc!

Ánh mắt cô gái nhìn Chung Lê bỗng chốc chuyển thành điên cuồng sùng bái.

“A Lê... đã qua nhiều năm rồi, vì sao bà vẫn muốn như vậy?”

Dường như Kỳ Thiên Hành bị thái độ của Chung Lê khiến ông cảm thấy tổn thương, buồn bã cụp mắt xuống.

Sau khi dừng một chút, cuối cùng vẫn tránh ra.

Ông chỉ tay về phía trước cách đó không xa, thở dài, “Quán Nhiệt Lạt Phương Chu* ở ngã rẽ phía trước là quán của chúng tôi đứng đầu bảng xếp hạng ẩm thực trong quý trước.”

[*热辣方舟 nhiệt lạt phương chu: tên quán lẩu, dịch ra là chiếc thuyền cứu nạn nóng bỏng =))))]

“Cảm ơn.”

Chung Lê lạnh lùng đáp lại hai chữ, dẫn Hạng Tinh nghênh ngang rời đi.

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

720

180

240

Bỏ lại Kỳ Thiên Hành đang ngây người tại chỗ.

Sau một lúc lâu, nắm chặt hay tay, quay người rời đi.

...

Chờ hai nữ nhân tiêu diệt một nồi lẩu uyên ương thượng hạng của Nhiệt Lạt Phương Chu thì đã là buổi chiều.

Rốt cuộc cảm thấy thỏa mãn mà ưỡn bụng, xách theo túi lớn túi nhỏ, nghênh ngang rời khỏi trung tâm thương mại Kỳ thị.

“Tiểu Tinh Nhi à, nếu em chưa mua đủ thì lần sau chúng ta đến tiếp, chúng ta dốc hết sức quét sạch hàng hóa, dù sao cũng không cần tiêu đồng nào! Hi hi ha ha...”

Chung Lê cười hi hi ha ha suốt từ cổng lớn đến bãi đỗ xe.

Nhưng mà không lâu sau, bà đột nhiên không cười nổi nữa.

Đột nhiên có hơi chột dạ mà ho nhẹ một tiếng, vội vàng núp sau lưng Hạng Tinh.

“Ừm?”

Vẻ mặt Hạng Tinh mơ màng nhìn bà, dừng một chút, rồi lại giống như đột nhiên cảm giác được gì đó.

Không khỏi quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy phía trước cách đó không xa, không biết Tần Việt xuất hiện khi nào, anh đang lặng lẽ bước về phía hai người.

Anh nhanh chóng bước đến bên người Hạng Tinh, cầm túi lớn túi nhỏ trong tay cô rồi đưa cho bí thư Ngô phía sau anh.

Chợt nắm lấy tay nhỏ của cô, giống như lo lắng cho cô mà nắm chặt.

Sự mệt nhọc của anh đã tan biến, vẻ mặt trở nên hồng hào, đôi mắt nâu nhìn chằm chằm bà mẹ nhà mình đang giả vờ ngắm phong cảnh.

“Quý bà Chung Lê, bà đến đây làm gì đấy?”

“...”

Cảm nhận được giọng điệu lạnh lùng của con trai, Chung Lê nhanh chóng giương mắt, nói đại khái, “Đi mua sắm đấy, còn có thể làm gì nữa...”
 
Chương 141: 141: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (29)


Edit: Tiểu Manh

“Không thể đi dạo chỗ khác được à, cứ phải đến nơi này.”

Tần Việt giống như bất đắc dĩ mà nhìn Chung Lê, cũng tiện tay nhận đồ trong tay bà, tiếp tục đưa cho bí thư Ngô.

Anh đột nhiên quay người lại, nắm tay Hạng Tinh bước về phía xe.

Sau khi đưa bé con đang có vẻ mặt ngơ ngác ngồi vào ghế phụ, anh quay đầu lại nhìn mẹ mình đang lấm la lấm lét theo sau.

Không khỏi chuyển hướng bí thư Ngô, dặn dò cậu, “Đưa bà ấy về nhà, tiện thể đặt trước một vé máy bay về đế đô trong tối nay cho bà ấy.”

“……Gì đấy?!”

Chung Lê nghe vậy, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp lập tức suy sụp, chỉ thiếu bước khóc lóc om sòm tại chỗ, “Tiểu Việt Việt! Sao con lại có thể vô tình với mẹ mình như vậy ahuhu!!!”

Tần Việt nghe vậy thì sắc mặt có vẻ không kiên nhẫn, lấy điện thoại ra lắc trước mặt bà: “Là ba nói con đóng gói mẹ về, thậm chí ông ấy còn quấy rầy thời gian đi ngủ mà con khó khăn lắm mới có được.”

Nói xong, nam nhân chợt đưa mắt ra hiệu về nơi nào đó xung quanh.

Số 6 dẫn theo hai đàn em xông lên một cách nhanh chóng, vây quanh Chung Lê.

“……Không, mẹ không trở về đâu……A! Tiểu Tinh Nhi!! Mau cứu chị ~~!!”

Hạng Tinh nằm bò trên cửa sổ xe, nhìn Chung Lê đang kêu gào thảm thiết bị kéo lên một chiếc xe khác, trong lòng chợt xuất hiện không nỡ.

Cô hơi cau mày lại, trong vô thức há mồm mở miệng muốn nói chút gì đó.

Giây tiếp theo, đôi mắt ướt mềm lại đột nhiên bị một bàn tay to lớn che khuất tầm mắt.

“Đừng để ý đến bà ấy.”

Giọng nói hơi trầm của nam nhân mơ hồ lộ ra vẻ bất đắc dĩ vang lên từ phía sau.

Anh dừng một chút, bỗng cười nhẹ nói, “Đi theo anh đến một nơi, sau đó chúng ta đi ăn ngon nhé?”

“……Vâng!”

Hạng Tinh lập tức quay người lại, nhanh chóng thắt dây an toàn, ngồi nghiêm túc ngay ngắn.

Xe Porsche rời đi nghênh ngang trong tiếng kêu gào của Chung Lê.

Cho đến khi xe của bí thư Ngô cũng rời khỏi, hai bóng người mới bước ra chậm rãi từ phía sau một chiếc xe nào đó trong bãi đậu xe ngoài trời.

“Mẹ.”

Thiếu niên trạc tuổi Hạng Tinh vặn vẹo cả gương mặt thanh tú, nghiến răng nghiến lợi, “Không ngờ cô ta lại thông đồng với Tần gia!”

“Từ chất vấn vừa rồi của ba con thì e là Chung Lê cũng đã biết thân phận của cô ta, hôm nay……là bà ta cố ý dẫn đến cho ba con xem!”

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

164

41

55

Người phụ nữ trung niên trang điểm đậm bên cạnh hắn ta cũng tức giận đến mức nắm chặt tay lại, móng tay cũng sắp đâm chặt vào lòng bàn tay.

Bà ta dừng một chút, không nén nổi tức giận mà liếc mắt nhìn con trai nhà mình, trầm giọng trách hỏi, “Nam Thành, không phải con nói sẽ ký hợp đồng với cô ta về dưới trướng của chúng ta sao? Vì sao còn chưa hành động?”

“……Con đã hành động rồi, ngay cả tiền ký hợp đồng và hợp đồng con cũng đã gửi cho cô ta, nhưng có lẽ là cô ta hoàn toàn không xem!”

Kỳ Nam Thành nói kiểu châm chọc, hừ một tiếng, “Cũng phải, thông đồng với Tần đại công tử rồi thì sợ là tiền của chúng ta cũng không thể thuyết phục cô ta.”

Ồ, tính tình đú trai này thật sự giống bà mẹ tiểu tam của cô ta……

Kỳ Nam Thành đang nghĩ vậy thì đột nhiên bị mẹ mình gõ mạnh vào đầu một chút.

“Vậy thì nhanh chóng nghĩ cách khác cho mẹ! Nói bậy ở đây thì có ích gì?”

Viên Tuyết tức giận, trừng mắt nhìn hắn ta.

Đáy mắt dần dần lộ ra vẻ hoảng loạn.

Nếu không nhanh lên thì sớm muộn gì Chung Lê cũng sẽ tra ra được chân tướng năm đó.

Đến lúc đó, bà ta nói với Thiên Hành……thì không phải là xong đời!

……

Một bên khác, Hạng Tinh đi theo Tần Việt đến cửa của một khu công nghiệp kỹ thuật số.

Nam nhân dẫn cô xuống xe, tiếp tục nắm tay cô, đi trên con đường đi bộ trong khu công nghiệp có phong cảnh tuyệt đẹp giống như công viên nhỏ.

Đi đến tầng dưới của một tòa nhà cao nhất trong khu công nghiệp.
 
Chương 141: 141: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (29)


Edit: Tiểu Manh

“Không thể đi dạo chỗ khác được à, cứ phải đến nơi này.”

Tần Việt giống như bất đắc dĩ mà nhìn Chung Lê, cũng tiện tay nhận đồ trong tay bà, tiếp tục đưa cho bí thư Ngô.

Anh đột nhiên quay người lại, nắm tay Hạng Tinh bước về phía xe.

Sau khi đưa bé con đang có vẻ mặt ngơ ngác ngồi vào ghế phụ, anh quay đầu lại nhìn mẹ mình đang lấm la lấm lét theo sau.

Không khỏi chuyển hướng bí thư Ngô, dặn dò cậu, “Đưa bà ấy về nhà, tiện thể đặt trước một vé máy bay về đế đô trong tối nay cho bà ấy.”

“……Gì đấy?!”

Chung Lê nghe vậy, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp lập tức suy sụp, chỉ thiếu bước khóc lóc om sòm tại chỗ, “Tiểu Việt Việt! Sao con lại có thể vô tình với mẹ mình như vậy ahuhu!!!”

Tần Việt nghe vậy thì sắc mặt có vẻ không kiên nhẫn, lấy điện thoại ra lắc trước mặt bà: “Là ba nói con đóng gói mẹ về, thậm chí ông ấy còn quấy rầy thời gian đi ngủ mà con khó khăn lắm mới có được.”

Nói xong, nam nhân chợt đưa mắt ra hiệu về nơi nào đó xung quanh.

Số 6 dẫn theo hai đàn em xông lên một cách nhanh chóng, vây quanh Chung Lê.

“……Không, mẹ không trở về đâu……A! Tiểu Tinh Nhi!! Mau cứu chị ~~!!”

Hạng Tinh nằm bò trên cửa sổ xe, nhìn Chung Lê đang kêu gào thảm thiết bị kéo lên một chiếc xe khác, trong lòng chợt xuất hiện không nỡ.

Cô hơi cau mày lại, trong vô thức há mồm mở miệng muốn nói chút gì đó.

Giây tiếp theo, đôi mắt ướt mềm lại đột nhiên bị một bàn tay to lớn che khuất tầm mắt.

“Đừng để ý đến bà ấy.”

Giọng nói hơi trầm của nam nhân mơ hồ lộ ra vẻ bất đắc dĩ vang lên từ phía sau.

Anh dừng một chút, bỗng cười nhẹ nói, “Đi theo anh đến một nơi, sau đó chúng ta đi ăn ngon nhé?”

“……Vâng!”

Hạng Tinh lập tức quay người lại, nhanh chóng thắt dây an toàn, ngồi nghiêm túc ngay ngắn.

Xe Porsche rời đi nghênh ngang trong tiếng kêu gào của Chung Lê.

Cho đến khi xe của bí thư Ngô cũng rời khỏi, hai bóng người mới bước ra chậm rãi từ phía sau một chiếc xe nào đó trong bãi đậu xe ngoài trời.

“Mẹ.”

Thiếu niên trạc tuổi Hạng Tinh vặn vẹo cả gương mặt thanh tú, nghiến răng nghiến lợi, “Không ngờ cô ta lại thông đồng với Tần gia!”

“Từ chất vấn vừa rồi của ba con thì e là Chung Lê cũng đã biết thân phận của cô ta, hôm nay……là bà ta cố ý dẫn đến cho ba con xem!”

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

164

41

55

Người phụ nữ trung niên trang điểm đậm bên cạnh hắn ta cũng tức giận đến mức nắm chặt tay lại, móng tay cũng sắp đâm chặt vào lòng bàn tay.

Bà ta dừng một chút, không nén nổi tức giận mà liếc mắt nhìn con trai nhà mình, trầm giọng trách hỏi, “Nam Thành, không phải con nói sẽ ký hợp đồng với cô ta về dưới trướng của chúng ta sao? Vì sao còn chưa hành động?”

“……Con đã hành động rồi, ngay cả tiền ký hợp đồng và hợp đồng con cũng đã gửi cho cô ta, nhưng có lẽ là cô ta hoàn toàn không xem!”

Kỳ Nam Thành nói kiểu châm chọc, hừ một tiếng, “Cũng phải, thông đồng với Tần đại công tử rồi thì sợ là tiền của chúng ta cũng không thể thuyết phục cô ta.”

Ồ, tính tình đú trai này thật sự giống bà mẹ tiểu tam của cô ta……

Kỳ Nam Thành đang nghĩ vậy thì đột nhiên bị mẹ mình gõ mạnh vào đầu một chút.

“Vậy thì nhanh chóng nghĩ cách khác cho mẹ! Nói bậy ở đây thì có ích gì?”

Viên Tuyết tức giận, trừng mắt nhìn hắn ta.

Đáy mắt dần dần lộ ra vẻ hoảng loạn.

Nếu không nhanh lên thì sớm muộn gì Chung Lê cũng sẽ tra ra được chân tướng năm đó.

Đến lúc đó, bà ta nói với Thiên Hành……thì không phải là xong đời!

……

Một bên khác, Hạng Tinh đi theo Tần Việt đến cửa của một khu công nghiệp kỹ thuật số.

Nam nhân dẫn cô xuống xe, tiếp tục nắm tay cô, đi trên con đường đi bộ trong khu công nghiệp có phong cảnh tuyệt đẹp giống như công viên nhỏ.

Đi đến tầng dưới của một tòa nhà cao nhất trong khu công nghiệp.
 
Chương 141: 141: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (29)


Edit: Tiểu Manh

“Không thể đi dạo chỗ khác được à, cứ phải đến nơi này.”

Tần Việt giống như bất đắc dĩ mà nhìn Chung Lê, cũng tiện tay nhận đồ trong tay bà, tiếp tục đưa cho bí thư Ngô.

Anh đột nhiên quay người lại, nắm tay Hạng Tinh bước về phía xe.

Sau khi đưa bé con đang có vẻ mặt ngơ ngác ngồi vào ghế phụ, anh quay đầu lại nhìn mẹ mình đang lấm la lấm lét theo sau.

Không khỏi chuyển hướng bí thư Ngô, dặn dò cậu, “Đưa bà ấy về nhà, tiện thể đặt trước một vé máy bay về đế đô trong tối nay cho bà ấy.”

“……Gì đấy?!”

Chung Lê nghe vậy, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp lập tức suy sụp, chỉ thiếu bước khóc lóc om sòm tại chỗ, “Tiểu Việt Việt! Sao con lại có thể vô tình với mẹ mình như vậy ahuhu!!!”

Tần Việt nghe vậy thì sắc mặt có vẻ không kiên nhẫn, lấy điện thoại ra lắc trước mặt bà: “Là ba nói con đóng gói mẹ về, thậm chí ông ấy còn quấy rầy thời gian đi ngủ mà con khó khăn lắm mới có được.”

Nói xong, nam nhân chợt đưa mắt ra hiệu về nơi nào đó xung quanh.

Số 6 dẫn theo hai đàn em xông lên một cách nhanh chóng, vây quanh Chung Lê.

“……Không, mẹ không trở về đâu……A! Tiểu Tinh Nhi!! Mau cứu chị ~~!!”

Hạng Tinh nằm bò trên cửa sổ xe, nhìn Chung Lê đang kêu gào thảm thiết bị kéo lên một chiếc xe khác, trong lòng chợt xuất hiện không nỡ.

Cô hơi cau mày lại, trong vô thức há mồm mở miệng muốn nói chút gì đó.

Giây tiếp theo, đôi mắt ướt mềm lại đột nhiên bị một bàn tay to lớn che khuất tầm mắt.

“Đừng để ý đến bà ấy.”

Giọng nói hơi trầm của nam nhân mơ hồ lộ ra vẻ bất đắc dĩ vang lên từ phía sau.

Anh dừng một chút, bỗng cười nhẹ nói, “Đi theo anh đến một nơi, sau đó chúng ta đi ăn ngon nhé?”

“……Vâng!”

Hạng Tinh lập tức quay người lại, nhanh chóng thắt dây an toàn, ngồi nghiêm túc ngay ngắn.

Xe Porsche rời đi nghênh ngang trong tiếng kêu gào của Chung Lê.

Cho đến khi xe của bí thư Ngô cũng rời khỏi, hai bóng người mới bước ra chậm rãi từ phía sau một chiếc xe nào đó trong bãi đậu xe ngoài trời.

“Mẹ.”

Thiếu niên trạc tuổi Hạng Tinh vặn vẹo cả gương mặt thanh tú, nghiến răng nghiến lợi, “Không ngờ cô ta lại thông đồng với Tần gia!”

“Từ chất vấn vừa rồi của ba con thì e là Chung Lê cũng đã biết thân phận của cô ta, hôm nay……là bà ta cố ý dẫn đến cho ba con xem!”

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

164

41

55

Người phụ nữ trung niên trang điểm đậm bên cạnh hắn ta cũng tức giận đến mức nắm chặt tay lại, móng tay cũng sắp đâm chặt vào lòng bàn tay.

Bà ta dừng một chút, không nén nổi tức giận mà liếc mắt nhìn con trai nhà mình, trầm giọng trách hỏi, “Nam Thành, không phải con nói sẽ ký hợp đồng với cô ta về dưới trướng của chúng ta sao? Vì sao còn chưa hành động?”

“……Con đã hành động rồi, ngay cả tiền ký hợp đồng và hợp đồng con cũng đã gửi cho cô ta, nhưng có lẽ là cô ta hoàn toàn không xem!”

Kỳ Nam Thành nói kiểu châm chọc, hừ một tiếng, “Cũng phải, thông đồng với Tần đại công tử rồi thì sợ là tiền của chúng ta cũng không thể thuyết phục cô ta.”

Ồ, tính tình đú trai này thật sự giống bà mẹ tiểu tam của cô ta……

Kỳ Nam Thành đang nghĩ vậy thì đột nhiên bị mẹ mình gõ mạnh vào đầu một chút.

“Vậy thì nhanh chóng nghĩ cách khác cho mẹ! Nói bậy ở đây thì có ích gì?”

Viên Tuyết tức giận, trừng mắt nhìn hắn ta.

Đáy mắt dần dần lộ ra vẻ hoảng loạn.

Nếu không nhanh lên thì sớm muộn gì Chung Lê cũng sẽ tra ra được chân tướng năm đó.

Đến lúc đó, bà ta nói với Thiên Hành……thì không phải là xong đời!

……

Một bên khác, Hạng Tinh đi theo Tần Việt đến cửa của một khu công nghiệp kỹ thuật số.

Nam nhân dẫn cô xuống xe, tiếp tục nắm tay cô, đi trên con đường đi bộ trong khu công nghiệp có phong cảnh tuyệt đẹp giống như công viên nhỏ.

Đi đến tầng dưới của một tòa nhà cao nhất trong khu công nghiệp.
 
Chương 142: 142: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (30)


Edit: Tiểu Manh

Hạng Tinh nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh tòa nhà dựng thẳng một hàng chữ lớn.

Kình Thiên Entertainment.

Cô đột nhiên hơi kinh ngạc.

Từ từ, không phải cốt truyện nói xí nghiệp của Tần gia đều ở đế đô à?

Chẳng lẽ đây là chi nhánh gì đó.

......Nhưng mà đây không phải là trọng tâm, trọng tâm là Tần Việt đột nhiên dẫn cô đến đây làm gì.

Cuối tuần.

Hạng Tinh trần đầy dấu chấm hỏi được Tần Việt nắm tay bước vào đại sảnh tòa nhà.

Bởi vì cuối tuần nên trong công ty ngoại trừ nhân viên bảo vệ và quét dọn thay phiên trực thì không có ai.

Cho đến khi cô và Tần Việt đi thang máy lên tầng 18.

Thang máy mới mở ra, cô đã nghe thấy bên ngoài vang lên các loại tiếng gọi ầm ĩ náo nhiệt và tiếng gõ bàn phím cạch cạch.

"Lên đường lên đường! Ấy, đối diện đẩy tháp này!!!"

"Người đi rừng đang hời hợt đúng không?......"

"WTF tôi lãng phí kỹ năng rồi!......"

"......"

Không sai, trong khu làm việc trước mắt, một đám nhân viên nhìn qua có vẻ tăng ca lại đang lập nhóm chơi game...... Ngôn Tình Hài

Hạng Tinh dừng một chút, không khỏi lén lút nhìn Tần Việt.

Hình như anh cũng không tức giận vì nhìn thấy hình ảnh biếng nhác như vậy.

Chỉ vội vàng nhìn lướt qua rồi tiếp tục dắt cô bước về phía văn phòng gần khu làm việc.

Rất nhanh, một vài nhân viên cũng nhìn thấy hai người.

"Ấy?......"

Không biết là ai kinh ngạc mà thì thầm một tiếng, ngay sau đó, tất cả nhân viên đều dừng động tác trong tay, sôi nổi trừng lớn mắt, tập trung nhìn hai người.

Điều khiến Hạng Tinh không lường trước được là chuyện bọn họ kinh ngạc lại không phải boss nhà mình đột nhiên đến thăm......

"Trời ạ, cô em đáng yêu này là ai?......bạn gái của boss à?"

"Nhìn qua thật nhỏ, giống như học sinh!"

"Boss vốn dĩ cũng là sinh viên, chuyện này rất bình thường mà......"

"Tôi lại cảm thấy cô gái này khá quen mắt......hình như tôi đã thấy gương mặt phúng phính kia ở đâu thì phải?"

Trong tiếng thắc mắc, Hạng Tinh được Tần Việt dẫn vào trong văn phòng.

Cô nhìn Tần Việt không nói một lời, trên mặt lại không cảm xúc, không hiểu sao trong lòng lại hơi lo lắng.

Trong lúc cửa kính mờ đóng lại, cô không nhịn được bước nhanh hai bước, trực tiếp ôm lấy cánh tay anh.

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

390

98

130

Ngẩng đầu nhỏ mềm mại lên, đôi mắt sáng trong nhìn anh, khẽ nói: "Tần Việt, bởi vì bọn họ chơi game nên anh không vui à?"

Cũng đúng, bình thường boss sẽ không thích nhân viên lơ là nhiệm vụ.

"...... Hửm?"

Tần Việt khẽ đáp lại, hơi cụp mắt xuống nhìn cô.

Anh không khỏi bật cười lắc đầu, xoa đầu nhỏ đang gục trên cánh tay anh, "Bọn họ vẫn luôn như vậy, chỉ cần không ảnh hưởng đến tiến độ công việc, anh sẽ không quản."

"Vậy ạ......"

Hạng Tinh có vẻ hiểu mà gật đầu.

Là boss hòa nhã.

Cô thả lỏng một chút, hỏi tiếp, "Vậy anh dẫn em đến đây để làm gì ạ?"

Tần Việt khẽ cười.

Anh không trực tiếp trả lời cô mà dẫn cô đến trước máy tính trên bàn làm việc.

Anh ngồi xuống ghế làm việc trước, sau đó mới nhẹ nhàng kéo cô qua rồi ôm cô ngồi lên đùi anh.

Tay phải vòng qua người cô, nắm con chuột trên bàn, nhẹ nhàng khởi động máy tính đang ngủ đông.

Một trang web đã cấu trúc xong xuất hiện trên màn hình máy tính.

Hạng Tinh nghiêm túc nhìn mấy lần, không khỏi che miệng, hơi giật mình.

Đây......hẳn là nền tảng kiểu phát sóng trực tiếp trực tuyến mới trong cốt truyện.

Cấu hình ngắn gọn, giao diện rõ ràng rành mạch, nhưng lại không mất sự phong phú và đa dạng trong phân loại nội dung.

Thoạt nhìn trang web phát sóng trực tiếp này tốt hơn Cơm Nắm rất nhiều.

Nhưng mà vị trí tên trang web và LOGO vẫn trống không.
 
Chương 142: 142: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (30)


Edit: Tiểu Manh

Hạng Tinh nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh tòa nhà dựng thẳng một hàng chữ lớn.

Kình Thiên Entertainment.

Cô đột nhiên hơi kinh ngạc.

Từ từ, không phải cốt truyện nói xí nghiệp của Tần gia đều ở đế đô à?

Chẳng lẽ đây là chi nhánh gì đó.

......Nhưng mà đây không phải là trọng tâm, trọng tâm là Tần Việt đột nhiên dẫn cô đến đây làm gì.

Cuối tuần.

Hạng Tinh trần đầy dấu chấm hỏi được Tần Việt nắm tay bước vào đại sảnh tòa nhà.

Bởi vì cuối tuần nên trong công ty ngoại trừ nhân viên bảo vệ và quét dọn thay phiên trực thì không có ai.

Cho đến khi cô và Tần Việt đi thang máy lên tầng 18.

Thang máy mới mở ra, cô đã nghe thấy bên ngoài vang lên các loại tiếng gọi ầm ĩ náo nhiệt và tiếng gõ bàn phím cạch cạch.

"Lên đường lên đường! Ấy, đối diện đẩy tháp này!!!"

"Người đi rừng đang hời hợt đúng không?......"

"WTF tôi lãng phí kỹ năng rồi!......"

"......"

Không sai, trong khu làm việc trước mắt, một đám nhân viên nhìn qua có vẻ tăng ca lại đang lập nhóm chơi game...... Ngôn Tình Hài

Hạng Tinh dừng một chút, không khỏi lén lút nhìn Tần Việt.

Hình như anh cũng không tức giận vì nhìn thấy hình ảnh biếng nhác như vậy.

Chỉ vội vàng nhìn lướt qua rồi tiếp tục dắt cô bước về phía văn phòng gần khu làm việc.

Rất nhanh, một vài nhân viên cũng nhìn thấy hai người.

"Ấy?......"

Không biết là ai kinh ngạc mà thì thầm một tiếng, ngay sau đó, tất cả nhân viên đều dừng động tác trong tay, sôi nổi trừng lớn mắt, tập trung nhìn hai người.

Điều khiến Hạng Tinh không lường trước được là chuyện bọn họ kinh ngạc lại không phải boss nhà mình đột nhiên đến thăm......

"Trời ạ, cô em đáng yêu này là ai?......bạn gái của boss à?"

"Nhìn qua thật nhỏ, giống như học sinh!"

"Boss vốn dĩ cũng là sinh viên, chuyện này rất bình thường mà......"

"Tôi lại cảm thấy cô gái này khá quen mắt......hình như tôi đã thấy gương mặt phúng phính kia ở đâu thì phải?"

Trong tiếng thắc mắc, Hạng Tinh được Tần Việt dẫn vào trong văn phòng.

Cô nhìn Tần Việt không nói một lời, trên mặt lại không cảm xúc, không hiểu sao trong lòng lại hơi lo lắng.

Trong lúc cửa kính mờ đóng lại, cô không nhịn được bước nhanh hai bước, trực tiếp ôm lấy cánh tay anh.

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

390

98

130

Ngẩng đầu nhỏ mềm mại lên, đôi mắt sáng trong nhìn anh, khẽ nói: "Tần Việt, bởi vì bọn họ chơi game nên anh không vui à?"

Cũng đúng, bình thường boss sẽ không thích nhân viên lơ là nhiệm vụ.

"...... Hửm?"

Tần Việt khẽ đáp lại, hơi cụp mắt xuống nhìn cô.

Anh không khỏi bật cười lắc đầu, xoa đầu nhỏ đang gục trên cánh tay anh, "Bọn họ vẫn luôn như vậy, chỉ cần không ảnh hưởng đến tiến độ công việc, anh sẽ không quản."

"Vậy ạ......"

Hạng Tinh có vẻ hiểu mà gật đầu.

Là boss hòa nhã.

Cô thả lỏng một chút, hỏi tiếp, "Vậy anh dẫn em đến đây để làm gì ạ?"

Tần Việt khẽ cười.

Anh không trực tiếp trả lời cô mà dẫn cô đến trước máy tính trên bàn làm việc.

Anh ngồi xuống ghế làm việc trước, sau đó mới nhẹ nhàng kéo cô qua rồi ôm cô ngồi lên đùi anh.

Tay phải vòng qua người cô, nắm con chuột trên bàn, nhẹ nhàng khởi động máy tính đang ngủ đông.

Một trang web đã cấu trúc xong xuất hiện trên màn hình máy tính.

Hạng Tinh nghiêm túc nhìn mấy lần, không khỏi che miệng, hơi giật mình.

Đây......hẳn là nền tảng kiểu phát sóng trực tiếp trực tuyến mới trong cốt truyện.

Cấu hình ngắn gọn, giao diện rõ ràng rành mạch, nhưng lại không mất sự phong phú và đa dạng trong phân loại nội dung.

Thoạt nhìn trang web phát sóng trực tiếp này tốt hơn Cơm Nắm rất nhiều.

Nhưng mà vị trí tên trang web và LOGO vẫn trống không.
 
Chương 142: 142: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (30)


Edit: Tiểu Manh

Hạng Tinh nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh tòa nhà dựng thẳng một hàng chữ lớn.

Kình Thiên Entertainment.

Cô đột nhiên hơi kinh ngạc.

Từ từ, không phải cốt truyện nói xí nghiệp của Tần gia đều ở đế đô à?

Chẳng lẽ đây là chi nhánh gì đó.

......Nhưng mà đây không phải là trọng tâm, trọng tâm là Tần Việt đột nhiên dẫn cô đến đây làm gì.

Cuối tuần.

Hạng Tinh trần đầy dấu chấm hỏi được Tần Việt nắm tay bước vào đại sảnh tòa nhà.

Bởi vì cuối tuần nên trong công ty ngoại trừ nhân viên bảo vệ và quét dọn thay phiên trực thì không có ai.

Cho đến khi cô và Tần Việt đi thang máy lên tầng 18.

Thang máy mới mở ra, cô đã nghe thấy bên ngoài vang lên các loại tiếng gọi ầm ĩ náo nhiệt và tiếng gõ bàn phím cạch cạch.

"Lên đường lên đường! Ấy, đối diện đẩy tháp này!!!"

"Người đi rừng đang hời hợt đúng không?......"

"WTF tôi lãng phí kỹ năng rồi!......"

"......"

Không sai, trong khu làm việc trước mắt, một đám nhân viên nhìn qua có vẻ tăng ca lại đang lập nhóm chơi game...... Ngôn Tình Hài

Hạng Tinh dừng một chút, không khỏi lén lút nhìn Tần Việt.

Hình như anh cũng không tức giận vì nhìn thấy hình ảnh biếng nhác như vậy.

Chỉ vội vàng nhìn lướt qua rồi tiếp tục dắt cô bước về phía văn phòng gần khu làm việc.

Rất nhanh, một vài nhân viên cũng nhìn thấy hai người.

"Ấy?......"

Không biết là ai kinh ngạc mà thì thầm một tiếng, ngay sau đó, tất cả nhân viên đều dừng động tác trong tay, sôi nổi trừng lớn mắt, tập trung nhìn hai người.

Điều khiến Hạng Tinh không lường trước được là chuyện bọn họ kinh ngạc lại không phải boss nhà mình đột nhiên đến thăm......

"Trời ạ, cô em đáng yêu này là ai?......bạn gái của boss à?"

"Nhìn qua thật nhỏ, giống như học sinh!"

"Boss vốn dĩ cũng là sinh viên, chuyện này rất bình thường mà......"

"Tôi lại cảm thấy cô gái này khá quen mắt......hình như tôi đã thấy gương mặt phúng phính kia ở đâu thì phải?"

Trong tiếng thắc mắc, Hạng Tinh được Tần Việt dẫn vào trong văn phòng.

Cô nhìn Tần Việt không nói một lời, trên mặt lại không cảm xúc, không hiểu sao trong lòng lại hơi lo lắng.

Trong lúc cửa kính mờ đóng lại, cô không nhịn được bước nhanh hai bước, trực tiếp ôm lấy cánh tay anh.

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

390

98

130

Ngẩng đầu nhỏ mềm mại lên, đôi mắt sáng trong nhìn anh, khẽ nói: "Tần Việt, bởi vì bọn họ chơi game nên anh không vui à?"

Cũng đúng, bình thường boss sẽ không thích nhân viên lơ là nhiệm vụ.

"...... Hửm?"

Tần Việt khẽ đáp lại, hơi cụp mắt xuống nhìn cô.

Anh không khỏi bật cười lắc đầu, xoa đầu nhỏ đang gục trên cánh tay anh, "Bọn họ vẫn luôn như vậy, chỉ cần không ảnh hưởng đến tiến độ công việc, anh sẽ không quản."

"Vậy ạ......"

Hạng Tinh có vẻ hiểu mà gật đầu.

Là boss hòa nhã.

Cô thả lỏng một chút, hỏi tiếp, "Vậy anh dẫn em đến đây để làm gì ạ?"

Tần Việt khẽ cười.

Anh không trực tiếp trả lời cô mà dẫn cô đến trước máy tính trên bàn làm việc.

Anh ngồi xuống ghế làm việc trước, sau đó mới nhẹ nhàng kéo cô qua rồi ôm cô ngồi lên đùi anh.

Tay phải vòng qua người cô, nắm con chuột trên bàn, nhẹ nhàng khởi động máy tính đang ngủ đông.

Một trang web đã cấu trúc xong xuất hiện trên màn hình máy tính.

Hạng Tinh nghiêm túc nhìn mấy lần, không khỏi che miệng, hơi giật mình.

Đây......hẳn là nền tảng kiểu phát sóng trực tiếp trực tuyến mới trong cốt truyện.

Cấu hình ngắn gọn, giao diện rõ ràng rành mạch, nhưng lại không mất sự phong phú và đa dạng trong phân loại nội dung.

Thoạt nhìn trang web phát sóng trực tiếp này tốt hơn Cơm Nắm rất nhiều.

Nhưng mà vị trí tên trang web và LOGO vẫn trống không.
 
Chương 143: 43: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (31)


Edit: Tiểu Manh

Hạng Tinh nghiêng đầu, không khỏi cẩn thận nhớ lại tên trang web trong cốt truyện.

Nhưng cô còn chưa tìm kiếm được manh mối gì, cái trán lại đột nhiên bị đánh nhẹ, khiến cô không thể không lấy lại tinh thần.

"Ngẩn người làm gì vậy?"

Tần Việt nhìn dáng vẻ ngẩn ngơ của bé con, đôi môi hồng nhạt bất đắc dĩ cong lên.

Đưa tay nhéo gương mặt tròn mềm mụp kia, giọng nói trầm khàn, cười hỏi, "Bé, em giúp anh đặt tên được không?"

"......Em á?"

Hạng Tinh giật mình, giơ tay chỉ vào mình, vẻ mặt kinh ngạc.

Đặt tên là một việc lớn......

Liệu có phải quá qua loa rồi không? Không mở họp để thảo luận một chút hoặc tìm cái đại sư đến đây tính bát tự rồi đặt à?

"Đúng vậy, em đấy."

Tần Việt cười khẽ gật đầu, đôi mắt nâu dịu dàng nhìn cô, "Cứ việc đặt đi, đặt không hay anh sẽ không trách em."

"Vậy ạ."

Hạng Tinh như hiểu như không gật đầu.

Được rồi, đặt tên thôi.

Vậy để cô nghĩ một cái tên hay.

Tiểu gia hỏa nhéo cái cằm xinh xắn, cố gắng động não.

Đầu óc xoay chuyển hai vòng, đôi mắt ướt mềm đột nhiên sáng ngời, lập tức vỗ tay nhỏ, cười nói, "Gọi là "phát sóng trực tiếp Xíu Mại" được không?"

Ăn ngon lại dễ nhớ.

Còn có thể đánh một trận với Cơm Nắm đáng chết kia của Kỳ gia!

Nghĩ vậy, cô không khỏi nắm chặt nắm tay nhỏ, khua tay múa chân hai cái theo bản năng.

Vừa vặn nam nhân bên cạnh lại cau mày suy nghĩ một chút, chợt lắc đầu.

"Không được, tên miền này đã được đăng ký rồi."

Anh cười nhẹ, tiện tay mở trang web đăng ký tên miền.

Thao tác mấy lần, chỉ thấy một dãy thông tin trang web được liệt kê có liên quan đến món tráng miệng và đồ ăn.

"Bên phía Cơm Nắm lo lắng người khác lấy tên đồ ăn sẽ ké fame của bọn họ, âm thầm đăng ký tên đồ ăn và món tráng miệng thường thấy."

"......À."

Hạng Tinh không khỏi gãi cổ, cái miệng nhỏ hơi trề ra.

Chậc, thật gian xảo.

Cô tiếp tục cố gắng suy nghĩ, gần như muốn lấy ra trình độ tri thức của nguyên chủ hai đời trước cộng thêm đời này, tham khảo từng chữ một.

......

Kết quả, vẫn không có manh mối nào tốt.

Cuối cùng, chỉ có thể hơi bỏ cuộc mà quay đầu qua, nhìn nam nhân với vẻ đáng thương, "Có thể cho em chút gợi ý để lấy linh cảm được không?"

"Ừm......"

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

733

183

244

Nhìn khuôn mặt nhỏ bị anh chọc đến mức rối loạn như một cuộn chỉ rối, trông ngây thơ đáng yêu khó tả, Tần Việt chỉ cảm thấy trong lòng vui vẻ vì thực hiện được ý xấu.

Nhưng vẫn nhịn cười, ra vẻ tự hỏi.

Một lát sau, anh cho cô một gợi ý, "Có hàm ý tương đối chí khí vĩ mô; nét bút đơn giản, thuận tiện cho người dùng ghi nhớ. Em có thể suy nghĩ theo hai hướng này một chút."

"Chí khí lại dễ nhớ à......"

Cô ghi nhớ nghiêm túc, tiếp tục cố gắng động não.

Cho đến khi một câu nói tương tự khẩu hiệu mà cô đã xem từ phim truyền hình đột nhiên xuất hiện trong đầu.

Chuẩn bị và nghiền ngẫm một lát, Hạng Tinh lại nhìn Tần Việt với đôi mắt lấp lánh.

""Thiên Thu" thì sao ạ?"

Cô gật gù đắc ý một cách nghiêm túc, ""Thiên thu vạn tái, nhất thống giang hồ"! Đủ chí khí nhỉ?"

"......Thiên Thu?"

Nghe thấy hai chữ này, Tần Việt lại không hiểu sao mà dừng một chút, đôi mắt nâu nheo lại một chút.

Thấy vậy, trong lòng Hạng Tinh lại lo sợ bất an, không khỏi hỏi thật cẩn thận, "Không hay ạ?......Hay là quá sến súa?"

"......"

Tần Việt không trả lời ngay.

Nhưng mà anh cũng không để cô chờ lâu lắm.

Rất nhanh, nam nhân giống như hiểu ra gì đó, đôi mắt nâu đột nhiên sáng lên.

Đôi môi đỏ nở nụ cười vô cùng rõ ràng, anh hài lòng mà gật đầu với cô, "Tên này hay, dùng nó đi."

Thiên Thu.

Bích thiên tinh nguyệt chiếu thiên thu*.

Thật sự là cái tên hay.

[*Trích trong bài thơ 奏免衢婺丁钱 của tác giả 胡则, không có bản dịch thơ nên tui dịch thô, hiểu sơ là "trời xanh sao trăng chiếu chiếu rọi ngàn đời"]
 
Chương 143: 43: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (31)


Edit: Tiểu Manh

Hạng Tinh nghiêng đầu, không khỏi cẩn thận nhớ lại tên trang web trong cốt truyện.

Nhưng cô còn chưa tìm kiếm được manh mối gì, cái trán lại đột nhiên bị đánh nhẹ, khiến cô không thể không lấy lại tinh thần.

"Ngẩn người làm gì vậy?"

Tần Việt nhìn dáng vẻ ngẩn ngơ của bé con, đôi môi hồng nhạt bất đắc dĩ cong lên.

Đưa tay nhéo gương mặt tròn mềm mụp kia, giọng nói trầm khàn, cười hỏi, "Bé, em giúp anh đặt tên được không?"

"......Em á?"

Hạng Tinh giật mình, giơ tay chỉ vào mình, vẻ mặt kinh ngạc.

Đặt tên là một việc lớn......

Liệu có phải quá qua loa rồi không? Không mở họp để thảo luận một chút hoặc tìm cái đại sư đến đây tính bát tự rồi đặt à?

"Đúng vậy, em đấy."

Tần Việt cười khẽ gật đầu, đôi mắt nâu dịu dàng nhìn cô, "Cứ việc đặt đi, đặt không hay anh sẽ không trách em."

"Vậy ạ."

Hạng Tinh như hiểu như không gật đầu.

Được rồi, đặt tên thôi.

Vậy để cô nghĩ một cái tên hay.

Tiểu gia hỏa nhéo cái cằm xinh xắn, cố gắng động não.

Đầu óc xoay chuyển hai vòng, đôi mắt ướt mềm đột nhiên sáng ngời, lập tức vỗ tay nhỏ, cười nói, "Gọi là "phát sóng trực tiếp Xíu Mại" được không?"

Ăn ngon lại dễ nhớ.

Còn có thể đánh một trận với Cơm Nắm đáng chết kia của Kỳ gia!

Nghĩ vậy, cô không khỏi nắm chặt nắm tay nhỏ, khua tay múa chân hai cái theo bản năng.

Vừa vặn nam nhân bên cạnh lại cau mày suy nghĩ một chút, chợt lắc đầu.

"Không được, tên miền này đã được đăng ký rồi."

Anh cười nhẹ, tiện tay mở trang web đăng ký tên miền.

Thao tác mấy lần, chỉ thấy một dãy thông tin trang web được liệt kê có liên quan đến món tráng miệng và đồ ăn.

"Bên phía Cơm Nắm lo lắng người khác lấy tên đồ ăn sẽ ké fame của bọn họ, âm thầm đăng ký tên đồ ăn và món tráng miệng thường thấy."

"......À."

Hạng Tinh không khỏi gãi cổ, cái miệng nhỏ hơi trề ra.

Chậc, thật gian xảo.

Cô tiếp tục cố gắng suy nghĩ, gần như muốn lấy ra trình độ tri thức của nguyên chủ hai đời trước cộng thêm đời này, tham khảo từng chữ một.

......

Kết quả, vẫn không có manh mối nào tốt.

Cuối cùng, chỉ có thể hơi bỏ cuộc mà quay đầu qua, nhìn nam nhân với vẻ đáng thương, "Có thể cho em chút gợi ý để lấy linh cảm được không?"

"Ừm......"

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

733

183

244

Nhìn khuôn mặt nhỏ bị anh chọc đến mức rối loạn như một cuộn chỉ rối, trông ngây thơ đáng yêu khó tả, Tần Việt chỉ cảm thấy trong lòng vui vẻ vì thực hiện được ý xấu.

Nhưng vẫn nhịn cười, ra vẻ tự hỏi.

Một lát sau, anh cho cô một gợi ý, "Có hàm ý tương đối chí khí vĩ mô; nét bút đơn giản, thuận tiện cho người dùng ghi nhớ. Em có thể suy nghĩ theo hai hướng này một chút."

"Chí khí lại dễ nhớ à......"

Cô ghi nhớ nghiêm túc, tiếp tục cố gắng động não.

Cho đến khi một câu nói tương tự khẩu hiệu mà cô đã xem từ phim truyền hình đột nhiên xuất hiện trong đầu.

Chuẩn bị và nghiền ngẫm một lát, Hạng Tinh lại nhìn Tần Việt với đôi mắt lấp lánh.

""Thiên Thu" thì sao ạ?"

Cô gật gù đắc ý một cách nghiêm túc, ""Thiên thu vạn tái, nhất thống giang hồ"! Đủ chí khí nhỉ?"

"......Thiên Thu?"

Nghe thấy hai chữ này, Tần Việt lại không hiểu sao mà dừng một chút, đôi mắt nâu nheo lại một chút.

Thấy vậy, trong lòng Hạng Tinh lại lo sợ bất an, không khỏi hỏi thật cẩn thận, "Không hay ạ?......Hay là quá sến súa?"

"......"

Tần Việt không trả lời ngay.

Nhưng mà anh cũng không để cô chờ lâu lắm.

Rất nhanh, nam nhân giống như hiểu ra gì đó, đôi mắt nâu đột nhiên sáng lên.

Đôi môi đỏ nở nụ cười vô cùng rõ ràng, anh hài lòng mà gật đầu với cô, "Tên này hay, dùng nó đi."

Thiên Thu.

Bích thiên tinh nguyệt chiếu thiên thu*.

Thật sự là cái tên hay.

[*Trích trong bài thơ 奏免衢婺丁钱 của tác giả 胡则, không có bản dịch thơ nên tui dịch thô, hiểu sơ là "trời xanh sao trăng chiếu chiếu rọi ngàn đời"]
 
Chương 143: 43: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (31)


Edit: Tiểu Manh

Hạng Tinh nghiêng đầu, không khỏi cẩn thận nhớ lại tên trang web trong cốt truyện.

Nhưng cô còn chưa tìm kiếm được manh mối gì, cái trán lại đột nhiên bị đánh nhẹ, khiến cô không thể không lấy lại tinh thần.

"Ngẩn người làm gì vậy?"

Tần Việt nhìn dáng vẻ ngẩn ngơ của bé con, đôi môi hồng nhạt bất đắc dĩ cong lên.

Đưa tay nhéo gương mặt tròn mềm mụp kia, giọng nói trầm khàn, cười hỏi, "Bé, em giúp anh đặt tên được không?"

"......Em á?"

Hạng Tinh giật mình, giơ tay chỉ vào mình, vẻ mặt kinh ngạc.

Đặt tên là một việc lớn......

Liệu có phải quá qua loa rồi không? Không mở họp để thảo luận một chút hoặc tìm cái đại sư đến đây tính bát tự rồi đặt à?

"Đúng vậy, em đấy."

Tần Việt cười khẽ gật đầu, đôi mắt nâu dịu dàng nhìn cô, "Cứ việc đặt đi, đặt không hay anh sẽ không trách em."

"Vậy ạ."

Hạng Tinh như hiểu như không gật đầu.

Được rồi, đặt tên thôi.

Vậy để cô nghĩ một cái tên hay.

Tiểu gia hỏa nhéo cái cằm xinh xắn, cố gắng động não.

Đầu óc xoay chuyển hai vòng, đôi mắt ướt mềm đột nhiên sáng ngời, lập tức vỗ tay nhỏ, cười nói, "Gọi là "phát sóng trực tiếp Xíu Mại" được không?"

Ăn ngon lại dễ nhớ.

Còn có thể đánh một trận với Cơm Nắm đáng chết kia của Kỳ gia!

Nghĩ vậy, cô không khỏi nắm chặt nắm tay nhỏ, khua tay múa chân hai cái theo bản năng.

Vừa vặn nam nhân bên cạnh lại cau mày suy nghĩ một chút, chợt lắc đầu.

"Không được, tên miền này đã được đăng ký rồi."

Anh cười nhẹ, tiện tay mở trang web đăng ký tên miền.

Thao tác mấy lần, chỉ thấy một dãy thông tin trang web được liệt kê có liên quan đến món tráng miệng và đồ ăn.

"Bên phía Cơm Nắm lo lắng người khác lấy tên đồ ăn sẽ ké fame của bọn họ, âm thầm đăng ký tên đồ ăn và món tráng miệng thường thấy."

"......À."

Hạng Tinh không khỏi gãi cổ, cái miệng nhỏ hơi trề ra.

Chậc, thật gian xảo.

Cô tiếp tục cố gắng suy nghĩ, gần như muốn lấy ra trình độ tri thức của nguyên chủ hai đời trước cộng thêm đời này, tham khảo từng chữ một.

......

Kết quả, vẫn không có manh mối nào tốt.

Cuối cùng, chỉ có thể hơi bỏ cuộc mà quay đầu qua, nhìn nam nhân với vẻ đáng thương, "Có thể cho em chút gợi ý để lấy linh cảm được không?"

"Ừm......"

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

733

183

244

Nhìn khuôn mặt nhỏ bị anh chọc đến mức rối loạn như một cuộn chỉ rối, trông ngây thơ đáng yêu khó tả, Tần Việt chỉ cảm thấy trong lòng vui vẻ vì thực hiện được ý xấu.

Nhưng vẫn nhịn cười, ra vẻ tự hỏi.

Một lát sau, anh cho cô một gợi ý, "Có hàm ý tương đối chí khí vĩ mô; nét bút đơn giản, thuận tiện cho người dùng ghi nhớ. Em có thể suy nghĩ theo hai hướng này một chút."

"Chí khí lại dễ nhớ à......"

Cô ghi nhớ nghiêm túc, tiếp tục cố gắng động não.

Cho đến khi một câu nói tương tự khẩu hiệu mà cô đã xem từ phim truyền hình đột nhiên xuất hiện trong đầu.

Chuẩn bị và nghiền ngẫm một lát, Hạng Tinh lại nhìn Tần Việt với đôi mắt lấp lánh.

""Thiên Thu" thì sao ạ?"

Cô gật gù đắc ý một cách nghiêm túc, ""Thiên thu vạn tái, nhất thống giang hồ"! Đủ chí khí nhỉ?"

"......Thiên Thu?"

Nghe thấy hai chữ này, Tần Việt lại không hiểu sao mà dừng một chút, đôi mắt nâu nheo lại một chút.

Thấy vậy, trong lòng Hạng Tinh lại lo sợ bất an, không khỏi hỏi thật cẩn thận, "Không hay ạ?......Hay là quá sến súa?"

"......"

Tần Việt không trả lời ngay.

Nhưng mà anh cũng không để cô chờ lâu lắm.

Rất nhanh, nam nhân giống như hiểu ra gì đó, đôi mắt nâu đột nhiên sáng lên.

Đôi môi đỏ nở nụ cười vô cùng rõ ràng, anh hài lòng mà gật đầu với cô, "Tên này hay, dùng nó đi."

Thiên Thu.

Bích thiên tinh nguyệt chiếu thiên thu*.

Thật sự là cái tên hay.

[*Trích trong bài thơ 奏免衢婺丁钱 của tác giả 胡则, không có bản dịch thơ nên tui dịch thô, hiểu sơ là "trời xanh sao trăng chiếu chiếu rọi ngàn đời"]
 
Chương 144: 144: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (32)


Edit: Tiểu Manh

Hơn nữa, so với chuyện này.

Ánh mắt Trần Việt khẽ lay động, lặng lẽ nhìn về phía bé con đang vui vẻ vỗ tay vì tên mình đặt được tiếp nhận.

Trái tim khẽ run.

Ở một khía cạnh nào đó, thật ra anh cũng rất muốn thử thiên thu vạn tái* một lần.

[*千秋万载 thiên thu vạn tái: chỉ một khoảng thời gian cực kỳ dài]

Nghĩ vậy, nam nhân cong khóe môi, thu hồi mọi suy nghĩ trong lòng.

“Vậy tên cứ quyết định như vậy.”

Anh cầm con chuột, nhấn vào phần dành cho LOGO một chút, nhập hai chữ Thiên Thu vào trước.

Lại tiếp tục cười nhẹ nhìn cô, “Tiện thể, em cũng giúp anh nghĩ ra linh vật của trang web được không?”

“……Thế tiểu Bạch thì sao ạ.”

Hạng Tinh cũng không cần nghĩ ngợi mà buột miệng nói ra.

Lần này Áp Áp khó khăn lắm mới có thân thể, cho nó biệt danh tự hào một chút, về sau nói không chừng sẽ mang ơn cô, đối xử với cô càng tốt hơn.

Cô âm thầm cười khẽ, đánh bàn tính nhỏ trong lòng.

Lúc này, Tần Việt cũng lại không do dự, trực tiếp quyết định: “Có thể.”

Mặc dù ban đầu anh muốn dùng hamster nhỏ, nhưng nếu cô muốn dùng vịt thì dùng vịt thôi.

Quyết định xong tất cả từ tên đến linh vật, Hạng Tinh chỉ thấy Tần Việt cầm điện thoại nội bộ trên bàn, bấm mấy con số.

Chỉ nghe thấy bên ngoài đột nhiên xảy ra rối loạn một hồi, hình như tập trung chạy về phía chỗ nào đó.

Bên này, nam nhân cũng đỡ cô, từ từ đứng lên.

“Bé, em ở đây chờ một lát nhé, chờ anh họp xong, chúng ta đi ăn bữa tiệc thịnh soạn.”

Anh khẽ cười, xoa nhẹ đầu nhỏ của Hạng Tinh.

“Vâng ạ ~”

Cô nở nụ cười tràn đầy chờ mong, gật đầu với anh.

Nam nhân chợt quay người rời đi.

Nhưng mà, mới đi được vài bước, anh lại ngừng lại một chút, quay người lại lần nữa.

Thấy vậy, Hạng Tinh sửng sốt một chút, đôi mắt ướt mềm hơi mở to.

Lại thấy anh khẽ cười một tiếng, đột nhiên bước nhanh hơn, trực tiếp tiến lại gần cô.

“……?”

Trên đầu cô từ từ xuất hiện dấu chấm hỏi, lùi lại hai bước theo phản xạ có điều kiện.

Nhưng lại chặn mình ở cửa sổ sát đất sau lưng.

Cùng lúc đó, nam nhân cũng tiến gần đến trước mặt cô.

Anh cong đôi môi đỏ gợi cảm, một tay nhẹ nhàng xoa gương mặt tròn mềm mại của cô, một tay khác thì khuỷu tay chống mạnh lên cửa sổ thủy tinh.

Hoàn toàn không cho Hạng Tinh cơ hội phản ứng, anh cúi đầu, hôn lên đôi môi hồng ướt át như thạch trái cây.

Không dừng lại lâu hơn, nhanh chóng buông ra, lui ra sau.

“Đừng chạy lung tung, biết không?”

Giọng nói Tần Việt khàn khàn, cười nhẹ như cảnh cáo.

Ngay trong ánh mắt gần như thẫn thờ của cô, quay người bước ra khỏi văn phòng với vẻ mặt phè phỡn.

“……”

Một hồi lâu, Hạng Tinh mới lấy lại tinh thần, vô thức mím đôi môi hồng.

Vừa rồi hình như cô bị tấn công bất ngờ……

……

Một tuần sau.

Phiên bản máy tính và APP của “phát sóng trực tiếp Thiên Thu” ra mắt mạnh mẽ.

Bởi vì nền tảng mới của Kình Thiên Entertainment hoạt động dưới quyền của trùm giải trí Tần gia, hợp tác vượt giới cộng thêm hiệu ứng biển chữ vàng đã khiến phát sóng trực tiếp Thiên Thu xông lên top xu hướng tìm kiếm với tốc độ ánh sáng.

Còn có phát sóng ủng hộ của các loại chủ phòng mà trước đó đoàn đội đã đào từ các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn, càng thu hút không ít đối tượng người dùng từ bốn phương tám hướng, thúc đẩy lưu lượng truy cập lớn.

Dẫn đến doanh thu đã trực tiếp đột phá trăm triệu chỉ ngay trong ngày nền tảng ra mắt.

Đám người lão Triệu và đoàn đội của Tần Việt nâng ly chúc mừng, Kỳ Nam Thành lại tức méo miệng.

Tên Tần Việt này lại đào người của hắn ta một cách trắng trợn táo bạo, đoạt lưu lượng của hắn ta!

Rõ ràng là anh ta muốn đối chọi với mình!

Chỉ vì Hạng Tinh đúng không……

Nhớ tới Hạng Tinh, ánh mắt Kỳ Nam Thành lạnh lùng, cầm một phần tài liệu trên bàn.

Cười nham hiểm vài tiếng.

“‘Em gái’ tốt của tôi, hào môn cũng không phải là nơi dễ dàng bước vào nha……”

Áp Áp: Tỉnh lại đi, cậu chỉ là em trai thôi.
 
Chương 144: 144: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (32)


Edit: Tiểu Manh

Hơn nữa, so với chuyện này.

Ánh mắt Trần Việt khẽ lay động, lặng lẽ nhìn về phía bé con đang vui vẻ vỗ tay vì tên mình đặt được tiếp nhận.

Trái tim khẽ run.

Ở một khía cạnh nào đó, thật ra anh cũng rất muốn thử thiên thu vạn tái* một lần.

[*千秋万载 thiên thu vạn tái: chỉ một khoảng thời gian cực kỳ dài]

Nghĩ vậy, nam nhân cong khóe môi, thu hồi mọi suy nghĩ trong lòng.

“Vậy tên cứ quyết định như vậy.”

Anh cầm con chuột, nhấn vào phần dành cho LOGO một chút, nhập hai chữ Thiên Thu vào trước.

Lại tiếp tục cười nhẹ nhìn cô, “Tiện thể, em cũng giúp anh nghĩ ra linh vật của trang web được không?”

“……Thế tiểu Bạch thì sao ạ.”

Hạng Tinh cũng không cần nghĩ ngợi mà buột miệng nói ra.

Lần này Áp Áp khó khăn lắm mới có thân thể, cho nó biệt danh tự hào một chút, về sau nói không chừng sẽ mang ơn cô, đối xử với cô càng tốt hơn.

Cô âm thầm cười khẽ, đánh bàn tính nhỏ trong lòng.

Lúc này, Tần Việt cũng lại không do dự, trực tiếp quyết định: “Có thể.”

Mặc dù ban đầu anh muốn dùng hamster nhỏ, nhưng nếu cô muốn dùng vịt thì dùng vịt thôi.

Quyết định xong tất cả từ tên đến linh vật, Hạng Tinh chỉ thấy Tần Việt cầm điện thoại nội bộ trên bàn, bấm mấy con số.

Chỉ nghe thấy bên ngoài đột nhiên xảy ra rối loạn một hồi, hình như tập trung chạy về phía chỗ nào đó.

Bên này, nam nhân cũng đỡ cô, từ từ đứng lên.

“Bé, em ở đây chờ một lát nhé, chờ anh họp xong, chúng ta đi ăn bữa tiệc thịnh soạn.”

Anh khẽ cười, xoa nhẹ đầu nhỏ của Hạng Tinh.

“Vâng ạ ~”

Cô nở nụ cười tràn đầy chờ mong, gật đầu với anh.

Nam nhân chợt quay người rời đi.

Nhưng mà, mới đi được vài bước, anh lại ngừng lại một chút, quay người lại lần nữa.

Thấy vậy, Hạng Tinh sửng sốt một chút, đôi mắt ướt mềm hơi mở to.

Lại thấy anh khẽ cười một tiếng, đột nhiên bước nhanh hơn, trực tiếp tiến lại gần cô.

“……?”

Trên đầu cô từ từ xuất hiện dấu chấm hỏi, lùi lại hai bước theo phản xạ có điều kiện.

Nhưng lại chặn mình ở cửa sổ sát đất sau lưng.

Cùng lúc đó, nam nhân cũng tiến gần đến trước mặt cô.

Anh cong đôi môi đỏ gợi cảm, một tay nhẹ nhàng xoa gương mặt tròn mềm mại của cô, một tay khác thì khuỷu tay chống mạnh lên cửa sổ thủy tinh.

Hoàn toàn không cho Hạng Tinh cơ hội phản ứng, anh cúi đầu, hôn lên đôi môi hồng ướt át như thạch trái cây.

Không dừng lại lâu hơn, nhanh chóng buông ra, lui ra sau.

“Đừng chạy lung tung, biết không?”

Giọng nói Tần Việt khàn khàn, cười nhẹ như cảnh cáo.

Ngay trong ánh mắt gần như thẫn thờ của cô, quay người bước ra khỏi văn phòng với vẻ mặt phè phỡn.

“……”

Một hồi lâu, Hạng Tinh mới lấy lại tinh thần, vô thức mím đôi môi hồng.

Vừa rồi hình như cô bị tấn công bất ngờ……

……

Một tuần sau.

Phiên bản máy tính và APP của “phát sóng trực tiếp Thiên Thu” ra mắt mạnh mẽ.

Bởi vì nền tảng mới của Kình Thiên Entertainment hoạt động dưới quyền của trùm giải trí Tần gia, hợp tác vượt giới cộng thêm hiệu ứng biển chữ vàng đã khiến phát sóng trực tiếp Thiên Thu xông lên top xu hướng tìm kiếm với tốc độ ánh sáng.

Còn có phát sóng ủng hộ của các loại chủ phòng mà trước đó đoàn đội đã đào từ các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn, càng thu hút không ít đối tượng người dùng từ bốn phương tám hướng, thúc đẩy lưu lượng truy cập lớn.

Dẫn đến doanh thu đã trực tiếp đột phá trăm triệu chỉ ngay trong ngày nền tảng ra mắt.

Đám người lão Triệu và đoàn đội của Tần Việt nâng ly chúc mừng, Kỳ Nam Thành lại tức méo miệng.

Tên Tần Việt này lại đào người của hắn ta một cách trắng trợn táo bạo, đoạt lưu lượng của hắn ta!

Rõ ràng là anh ta muốn đối chọi với mình!

Chỉ vì Hạng Tinh đúng không……

Nhớ tới Hạng Tinh, ánh mắt Kỳ Nam Thành lạnh lùng, cầm một phần tài liệu trên bàn.

Cười nham hiểm vài tiếng.

“‘Em gái’ tốt của tôi, hào môn cũng không phải là nơi dễ dàng bước vào nha……”

Áp Áp: Tỉnh lại đi, cậu chỉ là em trai thôi.
 
Chương 144: 144: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (32)


Edit: Tiểu Manh

Hơn nữa, so với chuyện này.

Ánh mắt Trần Việt khẽ lay động, lặng lẽ nhìn về phía bé con đang vui vẻ vỗ tay vì tên mình đặt được tiếp nhận.

Trái tim khẽ run.

Ở một khía cạnh nào đó, thật ra anh cũng rất muốn thử thiên thu vạn tái* một lần.

[*千秋万载 thiên thu vạn tái: chỉ một khoảng thời gian cực kỳ dài]

Nghĩ vậy, nam nhân cong khóe môi, thu hồi mọi suy nghĩ trong lòng.

“Vậy tên cứ quyết định như vậy.”

Anh cầm con chuột, nhấn vào phần dành cho LOGO một chút, nhập hai chữ Thiên Thu vào trước.

Lại tiếp tục cười nhẹ nhìn cô, “Tiện thể, em cũng giúp anh nghĩ ra linh vật của trang web được không?”

“……Thế tiểu Bạch thì sao ạ.”

Hạng Tinh cũng không cần nghĩ ngợi mà buột miệng nói ra.

Lần này Áp Áp khó khăn lắm mới có thân thể, cho nó biệt danh tự hào một chút, về sau nói không chừng sẽ mang ơn cô, đối xử với cô càng tốt hơn.

Cô âm thầm cười khẽ, đánh bàn tính nhỏ trong lòng.

Lúc này, Tần Việt cũng lại không do dự, trực tiếp quyết định: “Có thể.”

Mặc dù ban đầu anh muốn dùng hamster nhỏ, nhưng nếu cô muốn dùng vịt thì dùng vịt thôi.

Quyết định xong tất cả từ tên đến linh vật, Hạng Tinh chỉ thấy Tần Việt cầm điện thoại nội bộ trên bàn, bấm mấy con số.

Chỉ nghe thấy bên ngoài đột nhiên xảy ra rối loạn một hồi, hình như tập trung chạy về phía chỗ nào đó.

Bên này, nam nhân cũng đỡ cô, từ từ đứng lên.

“Bé, em ở đây chờ một lát nhé, chờ anh họp xong, chúng ta đi ăn bữa tiệc thịnh soạn.”

Anh khẽ cười, xoa nhẹ đầu nhỏ của Hạng Tinh.

“Vâng ạ ~”

Cô nở nụ cười tràn đầy chờ mong, gật đầu với anh.

Nam nhân chợt quay người rời đi.

Nhưng mà, mới đi được vài bước, anh lại ngừng lại một chút, quay người lại lần nữa.

Thấy vậy, Hạng Tinh sửng sốt một chút, đôi mắt ướt mềm hơi mở to.

Lại thấy anh khẽ cười một tiếng, đột nhiên bước nhanh hơn, trực tiếp tiến lại gần cô.

“……?”

Trên đầu cô từ từ xuất hiện dấu chấm hỏi, lùi lại hai bước theo phản xạ có điều kiện.

Nhưng lại chặn mình ở cửa sổ sát đất sau lưng.

Cùng lúc đó, nam nhân cũng tiến gần đến trước mặt cô.

Anh cong đôi môi đỏ gợi cảm, một tay nhẹ nhàng xoa gương mặt tròn mềm mại của cô, một tay khác thì khuỷu tay chống mạnh lên cửa sổ thủy tinh.

Hoàn toàn không cho Hạng Tinh cơ hội phản ứng, anh cúi đầu, hôn lên đôi môi hồng ướt át như thạch trái cây.

Không dừng lại lâu hơn, nhanh chóng buông ra, lui ra sau.

“Đừng chạy lung tung, biết không?”

Giọng nói Tần Việt khàn khàn, cười nhẹ như cảnh cáo.

Ngay trong ánh mắt gần như thẫn thờ của cô, quay người bước ra khỏi văn phòng với vẻ mặt phè phỡn.

“……”

Một hồi lâu, Hạng Tinh mới lấy lại tinh thần, vô thức mím đôi môi hồng.

Vừa rồi hình như cô bị tấn công bất ngờ……

……

Một tuần sau.

Phiên bản máy tính và APP của “phát sóng trực tiếp Thiên Thu” ra mắt mạnh mẽ.

Bởi vì nền tảng mới của Kình Thiên Entertainment hoạt động dưới quyền của trùm giải trí Tần gia, hợp tác vượt giới cộng thêm hiệu ứng biển chữ vàng đã khiến phát sóng trực tiếp Thiên Thu xông lên top xu hướng tìm kiếm với tốc độ ánh sáng.

Còn có phát sóng ủng hộ của các loại chủ phòng mà trước đó đoàn đội đã đào từ các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn, càng thu hút không ít đối tượng người dùng từ bốn phương tám hướng, thúc đẩy lưu lượng truy cập lớn.

Dẫn đến doanh thu đã trực tiếp đột phá trăm triệu chỉ ngay trong ngày nền tảng ra mắt.

Đám người lão Triệu và đoàn đội của Tần Việt nâng ly chúc mừng, Kỳ Nam Thành lại tức méo miệng.

Tên Tần Việt này lại đào người của hắn ta một cách trắng trợn táo bạo, đoạt lưu lượng của hắn ta!

Rõ ràng là anh ta muốn đối chọi với mình!

Chỉ vì Hạng Tinh đúng không……

Nhớ tới Hạng Tinh, ánh mắt Kỳ Nam Thành lạnh lùng, cầm một phần tài liệu trên bàn.

Cười nham hiểm vài tiếng.

“‘Em gái’ tốt của tôi, hào môn cũng không phải là nơi dễ dàng bước vào nha……”

Áp Áp: Tỉnh lại đi, cậu chỉ là em trai thôi.
 
Chương 145: 145: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (33)


Edit: Tiểu Manh

Bên kia, trang viên Tần gia.

Hạng Tinh ôm một túi khoai tây chiên, trốn ở trong phòng.

Nhìn laptop nhỏ và thiết bị thu âm của mình, nhìn chủ phòng rõ ràng đã đăng ký cũng chứng nhận ký hợp đồng, ngay cả người hâm mộ cũng ngưỡng mộ mà qua đây theo dõi, phòng phát sóng trực tiếp Star Thương Thương lại chậm chạp chưa phát sóng.

Cô buồn bực phồng khuôn mặt nhỏ lên.

Phát sóng trực tiếp Thiên Thu cũng đã nổi tiếng gần một tuần, Tần Việt vẫn không cho cô phát sóng.

Các người hâm mộ cũng sắp cho rằng đây là một tài khoản cương thi.

Ngay cả các bạn học cũng thỉnh thoảng lại đây nói lời khách sáo, muốn hỏi một chút thời gian phát sóng trực tiếp cụ thể.

Kết quả cô cũng không trả lời được lời nào, chỉ có thể giả vờ mơ hồ.

Rất nhiều lần cô muốn hỏi Tần Việt, nhưng một tuần gần đây anh lại thật sự quá bận.

Mỗi ngày cũng chỉ có thời gian về nhà ngủ là có thể nhìn thấy anh.

Nhìn anh mệt mỏi cả người, gần như vừa mới ôm lấy cô đã trực tiếp ngủ sâu, Hạng Tinh hoàn toàn không đành lòng hỏi thêm gì.

Tình trạng như vậy vẫn luôn kéo dài đến sáng sớm chủ nhật.

“Bé, hôm nay đến công ty phát sóng trực tiếp với anh nhé.”

Trong lúc ăn sáng, Tần Việt bỗng dưng nói một câu, suýt chút nữa khiến trứng gà mới vừa lột xong trong tay Hạng Tinh bay ra ngoài.

Cô ngơ ngác quay đầu, nhìn nam nhân đang đọc báo.

Chớp mắt với vẻ không chắc chắn, cô khẽ hỏi, “Em thật sự có thể mở phát sóng trực tiếp sao?”

“Trông anh giống như đang lừa em à?”

Tần Việt đặt tờ báo xuống, khẽ cười ngước đôi mắt nâu lên.

Anh cầm khăn ăn, nhẹ nhàng lau sạch sốt salad còn sót lại trên gương mặt tròn kia.

Đôi môi hồng hơi cong lên, nhẹ nhàng nói, “Trước đó không cho em mở là vì đang thảo luận một quảng cáo sản phẩm…Ngày hôm qua đã thảo luận xong.”

“Cho nên thứ em ăn trong phát sóng trực tiếp hôm nay là chocolate của nhãn hiệu này.”

Anh đẩy điện thoại qua, chỉ vào trang web quảng cáo trên màn hình.

Hạng Tinh cụp mắt nhìn qua, ánh mắt không khỏi sáng lên, nở nụ cười phấn khích lại vui sướng.

Nhãn hiệu này là nhãn hiệu chocolate cô thích nhất!

Viên chocolate hạt dẻ nhà bọn họ cô ăn bao nhiêu cũng sẽ không ngán!

Nghĩ vậy, cô chỉ cảm thấy khắp người hiện lên bong bóng vô cùng hạnh phúc, vui vẻ ngây ngất một hồi.

Tần Việt nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kia của cô, trái tim cũng trở nên cực kỳ mềm mại.

Không khỏi vươn tay, dùng sức xoa đầu nhỏ mềm mụp kia.

Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua Áp Áp đang gặm đồ ăn bên chân, ánh mắt nam nhân hơi dao động, cười càng tươi hơn: “Đúng rồi, Tiểu Bạch cũng nhận được quảng cáo thức ăn cho vịt và tã giấy, hôm nay cùng nhau đi làm.”

“…Tiểu Bạch cũng có sao?”

Hạng Tinh bật cười mấy tiếng, không khỏi âm thầm như tên trộm nháy mắt với Áp Áp nghe xong đang sững sờ.

【 Xem, mi được thơm lây nhờ ta đấy. 】

Cô cười hì hì với nó trong đầu.

Cười đến mức vẻ mặt Áp Áp không phục: 【 Cái gì, rõ ràng là ta làm linh vật nên mới nổi tiếng đấy nhé. 】

Cũng không hổ nó diễn nhiều truyện cổ tích như vậy cho thằng nhóc Tần Việt này.

Xem như anh còn biết có ơn tất báo.



Một giờ sau, Hạng Tinh xách theo lồng vịt, lại đến tầng mười tám của Kình Thiên Entertainment.

Lần này vừa ra khỏi cửa thang máy, cô đã nghe thấy những tiếng khẽ nói và hít hà.

“Trời ạ, thật sự là Thương Thương! Bộ phận điều hành không gạt người!”

“Người thật còn muốn đáng yêu hơn trong màn hình…”

“A! Là cô ấy! Nửa tháng trước không phải cô ấy đi theo boss đến đây sao! Tôi có ấn tượng nha!”

“Các cậu nói xem có phải cô ấy là bạn gái boss không? Hahaha tôi muốn lén đu cp!…”

Tần Việt vẫn như mọi khi, không để ý đến đám nhân viên chuyên gia nhiều chuyện này mà dẫn cô vào một phòng họp siêu lớn.
 
Chương 145: 145: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (33)


Edit: Tiểu Manh

Bên kia, trang viên Tần gia.

Hạng Tinh ôm một túi khoai tây chiên, trốn ở trong phòng.

Nhìn laptop nhỏ và thiết bị thu âm của mình, nhìn chủ phòng rõ ràng đã đăng ký cũng chứng nhận ký hợp đồng, ngay cả người hâm mộ cũng ngưỡng mộ mà qua đây theo dõi, phòng phát sóng trực tiếp Star Thương Thương lại chậm chạp chưa phát sóng.

Cô buồn bực phồng khuôn mặt nhỏ lên.

Phát sóng trực tiếp Thiên Thu cũng đã nổi tiếng gần một tuần, Tần Việt vẫn không cho cô phát sóng.

Các người hâm mộ cũng sắp cho rằng đây là một tài khoản cương thi.

Ngay cả các bạn học cũng thỉnh thoảng lại đây nói lời khách sáo, muốn hỏi một chút thời gian phát sóng trực tiếp cụ thể.

Kết quả cô cũng không trả lời được lời nào, chỉ có thể giả vờ mơ hồ.

Rất nhiều lần cô muốn hỏi Tần Việt, nhưng một tuần gần đây anh lại thật sự quá bận.

Mỗi ngày cũng chỉ có thời gian về nhà ngủ là có thể nhìn thấy anh.

Nhìn anh mệt mỏi cả người, gần như vừa mới ôm lấy cô đã trực tiếp ngủ sâu, Hạng Tinh hoàn toàn không đành lòng hỏi thêm gì.

Tình trạng như vậy vẫn luôn kéo dài đến sáng sớm chủ nhật.

“Bé, hôm nay đến công ty phát sóng trực tiếp với anh nhé.”

Trong lúc ăn sáng, Tần Việt bỗng dưng nói một câu, suýt chút nữa khiến trứng gà mới vừa lột xong trong tay Hạng Tinh bay ra ngoài.

Cô ngơ ngác quay đầu, nhìn nam nhân đang đọc báo.

Chớp mắt với vẻ không chắc chắn, cô khẽ hỏi, “Em thật sự có thể mở phát sóng trực tiếp sao?”

“Trông anh giống như đang lừa em à?”

Tần Việt đặt tờ báo xuống, khẽ cười ngước đôi mắt nâu lên.

Anh cầm khăn ăn, nhẹ nhàng lau sạch sốt salad còn sót lại trên gương mặt tròn kia.

Đôi môi hồng hơi cong lên, nhẹ nhàng nói, “Trước đó không cho em mở là vì đang thảo luận một quảng cáo sản phẩm…Ngày hôm qua đã thảo luận xong.”

“Cho nên thứ em ăn trong phát sóng trực tiếp hôm nay là chocolate của nhãn hiệu này.”

Anh đẩy điện thoại qua, chỉ vào trang web quảng cáo trên màn hình.

Hạng Tinh cụp mắt nhìn qua, ánh mắt không khỏi sáng lên, nở nụ cười phấn khích lại vui sướng.

Nhãn hiệu này là nhãn hiệu chocolate cô thích nhất!

Viên chocolate hạt dẻ nhà bọn họ cô ăn bao nhiêu cũng sẽ không ngán!

Nghĩ vậy, cô chỉ cảm thấy khắp người hiện lên bong bóng vô cùng hạnh phúc, vui vẻ ngây ngất một hồi.

Tần Việt nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kia của cô, trái tim cũng trở nên cực kỳ mềm mại.

Không khỏi vươn tay, dùng sức xoa đầu nhỏ mềm mụp kia.

Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua Áp Áp đang gặm đồ ăn bên chân, ánh mắt nam nhân hơi dao động, cười càng tươi hơn: “Đúng rồi, Tiểu Bạch cũng nhận được quảng cáo thức ăn cho vịt và tã giấy, hôm nay cùng nhau đi làm.”

“…Tiểu Bạch cũng có sao?”

Hạng Tinh bật cười mấy tiếng, không khỏi âm thầm như tên trộm nháy mắt với Áp Áp nghe xong đang sững sờ.

【 Xem, mi được thơm lây nhờ ta đấy. 】

Cô cười hì hì với nó trong đầu.

Cười đến mức vẻ mặt Áp Áp không phục: 【 Cái gì, rõ ràng là ta làm linh vật nên mới nổi tiếng đấy nhé. 】

Cũng không hổ nó diễn nhiều truyện cổ tích như vậy cho thằng nhóc Tần Việt này.

Xem như anh còn biết có ơn tất báo.



Một giờ sau, Hạng Tinh xách theo lồng vịt, lại đến tầng mười tám của Kình Thiên Entertainment.

Lần này vừa ra khỏi cửa thang máy, cô đã nghe thấy những tiếng khẽ nói và hít hà.

“Trời ạ, thật sự là Thương Thương! Bộ phận điều hành không gạt người!”

“Người thật còn muốn đáng yêu hơn trong màn hình…”

“A! Là cô ấy! Nửa tháng trước không phải cô ấy đi theo boss đến đây sao! Tôi có ấn tượng nha!”

“Các cậu nói xem có phải cô ấy là bạn gái boss không? Hahaha tôi muốn lén đu cp!…”

Tần Việt vẫn như mọi khi, không để ý đến đám nhân viên chuyên gia nhiều chuyện này mà dẫn cô vào một phòng họp siêu lớn.
 
Chương 145: 145: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (33)


Edit: Tiểu Manh

Bên kia, trang viên Tần gia.

Hạng Tinh ôm một túi khoai tây chiên, trốn ở trong phòng.

Nhìn laptop nhỏ và thiết bị thu âm của mình, nhìn chủ phòng rõ ràng đã đăng ký cũng chứng nhận ký hợp đồng, ngay cả người hâm mộ cũng ngưỡng mộ mà qua đây theo dõi, phòng phát sóng trực tiếp Star Thương Thương lại chậm chạp chưa phát sóng.

Cô buồn bực phồng khuôn mặt nhỏ lên.

Phát sóng trực tiếp Thiên Thu cũng đã nổi tiếng gần một tuần, Tần Việt vẫn không cho cô phát sóng.

Các người hâm mộ cũng sắp cho rằng đây là một tài khoản cương thi.

Ngay cả các bạn học cũng thỉnh thoảng lại đây nói lời khách sáo, muốn hỏi một chút thời gian phát sóng trực tiếp cụ thể.

Kết quả cô cũng không trả lời được lời nào, chỉ có thể giả vờ mơ hồ.

Rất nhiều lần cô muốn hỏi Tần Việt, nhưng một tuần gần đây anh lại thật sự quá bận.

Mỗi ngày cũng chỉ có thời gian về nhà ngủ là có thể nhìn thấy anh.

Nhìn anh mệt mỏi cả người, gần như vừa mới ôm lấy cô đã trực tiếp ngủ sâu, Hạng Tinh hoàn toàn không đành lòng hỏi thêm gì.

Tình trạng như vậy vẫn luôn kéo dài đến sáng sớm chủ nhật.

“Bé, hôm nay đến công ty phát sóng trực tiếp với anh nhé.”

Trong lúc ăn sáng, Tần Việt bỗng dưng nói một câu, suýt chút nữa khiến trứng gà mới vừa lột xong trong tay Hạng Tinh bay ra ngoài.

Cô ngơ ngác quay đầu, nhìn nam nhân đang đọc báo.

Chớp mắt với vẻ không chắc chắn, cô khẽ hỏi, “Em thật sự có thể mở phát sóng trực tiếp sao?”

“Trông anh giống như đang lừa em à?”

Tần Việt đặt tờ báo xuống, khẽ cười ngước đôi mắt nâu lên.

Anh cầm khăn ăn, nhẹ nhàng lau sạch sốt salad còn sót lại trên gương mặt tròn kia.

Đôi môi hồng hơi cong lên, nhẹ nhàng nói, “Trước đó không cho em mở là vì đang thảo luận một quảng cáo sản phẩm…Ngày hôm qua đã thảo luận xong.”

“Cho nên thứ em ăn trong phát sóng trực tiếp hôm nay là chocolate của nhãn hiệu này.”

Anh đẩy điện thoại qua, chỉ vào trang web quảng cáo trên màn hình.

Hạng Tinh cụp mắt nhìn qua, ánh mắt không khỏi sáng lên, nở nụ cười phấn khích lại vui sướng.

Nhãn hiệu này là nhãn hiệu chocolate cô thích nhất!

Viên chocolate hạt dẻ nhà bọn họ cô ăn bao nhiêu cũng sẽ không ngán!

Nghĩ vậy, cô chỉ cảm thấy khắp người hiện lên bong bóng vô cùng hạnh phúc, vui vẻ ngây ngất một hồi.

Tần Việt nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc kia của cô, trái tim cũng trở nên cực kỳ mềm mại.

Không khỏi vươn tay, dùng sức xoa đầu nhỏ mềm mụp kia.

Ánh mắt vô tình nhìn thoáng qua Áp Áp đang gặm đồ ăn bên chân, ánh mắt nam nhân hơi dao động, cười càng tươi hơn: “Đúng rồi, Tiểu Bạch cũng nhận được quảng cáo thức ăn cho vịt và tã giấy, hôm nay cùng nhau đi làm.”

“…Tiểu Bạch cũng có sao?”

Hạng Tinh bật cười mấy tiếng, không khỏi âm thầm như tên trộm nháy mắt với Áp Áp nghe xong đang sững sờ.

【 Xem, mi được thơm lây nhờ ta đấy. 】

Cô cười hì hì với nó trong đầu.

Cười đến mức vẻ mặt Áp Áp không phục: 【 Cái gì, rõ ràng là ta làm linh vật nên mới nổi tiếng đấy nhé. 】

Cũng không hổ nó diễn nhiều truyện cổ tích như vậy cho thằng nhóc Tần Việt này.

Xem như anh còn biết có ơn tất báo.



Một giờ sau, Hạng Tinh xách theo lồng vịt, lại đến tầng mười tám của Kình Thiên Entertainment.

Lần này vừa ra khỏi cửa thang máy, cô đã nghe thấy những tiếng khẽ nói và hít hà.

“Trời ạ, thật sự là Thương Thương! Bộ phận điều hành không gạt người!”

“Người thật còn muốn đáng yêu hơn trong màn hình…”

“A! Là cô ấy! Nửa tháng trước không phải cô ấy đi theo boss đến đây sao! Tôi có ấn tượng nha!”

“Các cậu nói xem có phải cô ấy là bạn gái boss không? Hahaha tôi muốn lén đu cp!…”

Tần Việt vẫn như mọi khi, không để ý đến đám nhân viên chuyên gia nhiều chuyện này mà dẫn cô vào một phòng họp siêu lớn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom