Dịch [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Nàng Vừa Mềm Vừa Ngọt

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146: 146: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (34)


Edit: Tiểu Manh

Vừa mới bước vào, Hạng Tinh đã bị sự phô trương bên trong làm kinh ngạc.

Trong phòng họp ngồi đầy nhân viên, mỗi người một cái laptop, đang vây quanh một vòng trước bàn hội nghị, dáng vẻ bày thế trận chờ quân địch.

Mà một khu vực để trống ở bên kia lại dán lên giấy dán tường bầu trời sao dành riêng cho cô phát sóng trực tiếp, cũng bố trí trọn bộ thiết bị phát sóng trực tiếp.

Bao gồm sôcôla cô sắp ăn, còn có thau vịt và thức ăn cho vịt của Áp Áp.

Nhìn hình ảnh cực kỳ chính thức và nghiêm túc này, trong lòng Hạng Tinh lại cảm thấy hơi căng thẳng.

“Muốn, muốn phát sóng trực tiếp ở chỗ này sao……”

Cô hơi lo lắng co người lại bên cạnh Tần Việt, bàn tay nhỏ vô thức nắm lấy ống tay áo của anh, giật hai lần.

“Ngoan, đừng sợ.”

Tần Việt dịu dàng cong đôi môi đỏ, xoa đầu nhỏ đang hoảng loạn kia.

Anh hơi cúi người, đôi mắt nâu nhìn cô chăm chú thật thắm thiết, ánh mắt bĩnh tĩnh khiến người không tự chủ được mà ổn định.

“Em xem bọn họ là cải thảo là được, hửm?”

Anh nhẹ giọng an ủi, đột nhiên lại gần trán của cô, nhẹ nhàng hôn một cái.

Sau đó mỉm cười khoác đôi vai mảnh khảnh kia, dẫn cô đến trước bàn phát sóng trực tiếp, ngồi xuống.

Cũng may, đối mặt với một bàn sôcôla rực rỡ muôn màu, hương vị đa dạng, căng thẳng trong lòng Hạng Tinh cũng biến mất hơn nửa.

Chỉ cần có ăn thì còn có gì mà phải sợ!

Nghĩ vậy, cô chớp đôi mắt lấp lánh, mở mấy hộp sôcôla với tốc độ ánh sáng rồi xếp trên đĩa hình đám mây trước ống kính.

Thấy cô rốt cuộc thả lỏng, Tần Việt cũng âm thầm thở phào một hơi, hỗ trợ đổ thức ăn cho vịt của Áp Áp, cũng ôm con vịt nào đó lên.

Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, anh dừng một chút, quay người bước về phía các nhân viên.

Vẻ mặt dịu dàng lập tức che giấu, nghiêm túc nhìn lướt qua mọi người.

“Mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Khi nói chuyện, ánh mắt trực tiếp dừng trên người tổng giám của bộ phận thông tin, Tiểu Phương.

Tiểu Phương hiểu ý gật đầu, làm động tác tay OK.

“Rất tốt.”

Tần Việt hơi nhướng mày, chợt nhìn về phía Hạng Tinh, mỉm cười với cô.

Hạng Tinh hít sâu một hơi, cầm con chuột, bấm nút phát sóng.

Đồng thời, bộ phận điều hành Tiểu Kỳ lập tức đưa【 Lâu đài mỹ thực của Star Thương Thương 】lên vị trí đề xuất trên trang chủ.

Người dùng lập tức xông vào giống như thủy triều.

“Ồ! Mặt chủ phòng này phình lên thật đáng yêu quá đi!”

“Thiên Thu còn ký loại mukbang hệ dễ thương này sao…Thật sự quá hiểu trai thẳng chúng tôi rồi đấy!”

“Star Thương Thương…thật quen mắt, có phải hamster mukbang trên Cơm Nắm trước đó không nhỉ?”

“Chờ chút, con vịt kia không phải là vịt LOGO trên trang web của Thiên Thu sao kkkkk.”



Bởi vì liên quan đến chiều hướng mở rộng phát sóng trực tiếp, không lâu sau, đám người hâm mộ của Hạng Tinh ở phát sóng trực tiếp Cơm Nắm cũng tiến vào.

“Thương Thương!! Mẹ rất nhớ con!! Cuối cùng con cũng phát sóng rồi!!”

“A! Nhãn hiệu sôcôla hôm nay không làm mờ!! Thương Thương, có phải con vừa kiếm cơm không!!”

“Trời ạ, Thương Thương rốt cuộc kiếm cơm, mẹ già chảy xuống nước mắt cảm động…”

“Tiểu Bạch béo rồi!”

Nhìn các fan mẹ già đến đúng hẹn, một chút cảm giác căng thẳng cuối cùng trong lòng Hạng Tinh cũng biến mất hầu như không còn, khóe môi như cánh hoa hơi cong lên.

Khoảnh khắc vừa ngọt vừa mềm này suýt chút nữa đánh nát trái tim của người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp, bão bình luận ‘cưng chết tui’ và hàng dài ‘aaaaa’ đầy màn hình…

Mặc dù phòng phát sóng trực tiếp có bầu không khí sung sướng, các nhân viên bên bàn hội nghị lại nghiêm túc nín thở.

Cho đến khi màn hình trong máy tính của Tiểu Phương đột ngột xuất hiện một hộp thông tin.

Cậu giật mình, chợt làm động tác tay ra hiệu với Tần Việt.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146: 146: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (34)


Edit: Tiểu Manh

Vừa mới bước vào, Hạng Tinh đã bị sự phô trương bên trong làm kinh ngạc.

Trong phòng họp ngồi đầy nhân viên, mỗi người một cái laptop, đang vây quanh một vòng trước bàn hội nghị, dáng vẻ bày thế trận chờ quân địch.

Mà một khu vực để trống ở bên kia lại dán lên giấy dán tường bầu trời sao dành riêng cho cô phát sóng trực tiếp, cũng bố trí trọn bộ thiết bị phát sóng trực tiếp.

Bao gồm sôcôla cô sắp ăn, còn có thau vịt và thức ăn cho vịt của Áp Áp.

Nhìn hình ảnh cực kỳ chính thức và nghiêm túc này, trong lòng Hạng Tinh lại cảm thấy hơi căng thẳng.

“Muốn, muốn phát sóng trực tiếp ở chỗ này sao……”

Cô hơi lo lắng co người lại bên cạnh Tần Việt, bàn tay nhỏ vô thức nắm lấy ống tay áo của anh, giật hai lần.

“Ngoan, đừng sợ.”

Tần Việt dịu dàng cong đôi môi đỏ, xoa đầu nhỏ đang hoảng loạn kia.

Anh hơi cúi người, đôi mắt nâu nhìn cô chăm chú thật thắm thiết, ánh mắt bĩnh tĩnh khiến người không tự chủ được mà ổn định.

“Em xem bọn họ là cải thảo là được, hửm?”

Anh nhẹ giọng an ủi, đột nhiên lại gần trán của cô, nhẹ nhàng hôn một cái.

Sau đó mỉm cười khoác đôi vai mảnh khảnh kia, dẫn cô đến trước bàn phát sóng trực tiếp, ngồi xuống.

Cũng may, đối mặt với một bàn sôcôla rực rỡ muôn màu, hương vị đa dạng, căng thẳng trong lòng Hạng Tinh cũng biến mất hơn nửa.

Chỉ cần có ăn thì còn có gì mà phải sợ!

Nghĩ vậy, cô chớp đôi mắt lấp lánh, mở mấy hộp sôcôla với tốc độ ánh sáng rồi xếp trên đĩa hình đám mây trước ống kính.

Thấy cô rốt cuộc thả lỏng, Tần Việt cũng âm thầm thở phào một hơi, hỗ trợ đổ thức ăn cho vịt của Áp Áp, cũng ôm con vịt nào đó lên.

Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, anh dừng một chút, quay người bước về phía các nhân viên.

Vẻ mặt dịu dàng lập tức che giấu, nghiêm túc nhìn lướt qua mọi người.

“Mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Khi nói chuyện, ánh mắt trực tiếp dừng trên người tổng giám của bộ phận thông tin, Tiểu Phương.

Tiểu Phương hiểu ý gật đầu, làm động tác tay OK.

“Rất tốt.”

Tần Việt hơi nhướng mày, chợt nhìn về phía Hạng Tinh, mỉm cười với cô.

Hạng Tinh hít sâu một hơi, cầm con chuột, bấm nút phát sóng.

Đồng thời, bộ phận điều hành Tiểu Kỳ lập tức đưa【 Lâu đài mỹ thực của Star Thương Thương 】lên vị trí đề xuất trên trang chủ.

Người dùng lập tức xông vào giống như thủy triều.

“Ồ! Mặt chủ phòng này phình lên thật đáng yêu quá đi!”

“Thiên Thu còn ký loại mukbang hệ dễ thương này sao…Thật sự quá hiểu trai thẳng chúng tôi rồi đấy!”

“Star Thương Thương…thật quen mắt, có phải hamster mukbang trên Cơm Nắm trước đó không nhỉ?”

“Chờ chút, con vịt kia không phải là vịt LOGO trên trang web của Thiên Thu sao kkkkk.”



Bởi vì liên quan đến chiều hướng mở rộng phát sóng trực tiếp, không lâu sau, đám người hâm mộ của Hạng Tinh ở phát sóng trực tiếp Cơm Nắm cũng tiến vào.

“Thương Thương!! Mẹ rất nhớ con!! Cuối cùng con cũng phát sóng rồi!!”

“A! Nhãn hiệu sôcôla hôm nay không làm mờ!! Thương Thương, có phải con vừa kiếm cơm không!!”

“Trời ạ, Thương Thương rốt cuộc kiếm cơm, mẹ già chảy xuống nước mắt cảm động…”

“Tiểu Bạch béo rồi!”

Nhìn các fan mẹ già đến đúng hẹn, một chút cảm giác căng thẳng cuối cùng trong lòng Hạng Tinh cũng biến mất hầu như không còn, khóe môi như cánh hoa hơi cong lên.

Khoảnh khắc vừa ngọt vừa mềm này suýt chút nữa đánh nát trái tim của người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp, bão bình luận ‘cưng chết tui’ và hàng dài ‘aaaaa’ đầy màn hình…

Mặc dù phòng phát sóng trực tiếp có bầu không khí sung sướng, các nhân viên bên bàn hội nghị lại nghiêm túc nín thở.

Cho đến khi màn hình trong máy tính của Tiểu Phương đột ngột xuất hiện một hộp thông tin.

Cậu giật mình, chợt làm động tác tay ra hiệu với Tần Việt.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 146: 146: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (34)


Edit: Tiểu Manh

Vừa mới bước vào, Hạng Tinh đã bị sự phô trương bên trong làm kinh ngạc.

Trong phòng họp ngồi đầy nhân viên, mỗi người một cái laptop, đang vây quanh một vòng trước bàn hội nghị, dáng vẻ bày thế trận chờ quân địch.

Mà một khu vực để trống ở bên kia lại dán lên giấy dán tường bầu trời sao dành riêng cho cô phát sóng trực tiếp, cũng bố trí trọn bộ thiết bị phát sóng trực tiếp.

Bao gồm sôcôla cô sắp ăn, còn có thau vịt và thức ăn cho vịt của Áp Áp.

Nhìn hình ảnh cực kỳ chính thức và nghiêm túc này, trong lòng Hạng Tinh lại cảm thấy hơi căng thẳng.

“Muốn, muốn phát sóng trực tiếp ở chỗ này sao……”

Cô hơi lo lắng co người lại bên cạnh Tần Việt, bàn tay nhỏ vô thức nắm lấy ống tay áo của anh, giật hai lần.

“Ngoan, đừng sợ.”

Tần Việt dịu dàng cong đôi môi đỏ, xoa đầu nhỏ đang hoảng loạn kia.

Anh hơi cúi người, đôi mắt nâu nhìn cô chăm chú thật thắm thiết, ánh mắt bĩnh tĩnh khiến người không tự chủ được mà ổn định.

“Em xem bọn họ là cải thảo là được, hửm?”

Anh nhẹ giọng an ủi, đột nhiên lại gần trán của cô, nhẹ nhàng hôn một cái.

Sau đó mỉm cười khoác đôi vai mảnh khảnh kia, dẫn cô đến trước bàn phát sóng trực tiếp, ngồi xuống.

Cũng may, đối mặt với một bàn sôcôla rực rỡ muôn màu, hương vị đa dạng, căng thẳng trong lòng Hạng Tinh cũng biến mất hơn nửa.

Chỉ cần có ăn thì còn có gì mà phải sợ!

Nghĩ vậy, cô chớp đôi mắt lấp lánh, mở mấy hộp sôcôla với tốc độ ánh sáng rồi xếp trên đĩa hình đám mây trước ống kính.

Thấy cô rốt cuộc thả lỏng, Tần Việt cũng âm thầm thở phào một hơi, hỗ trợ đổ thức ăn cho vịt của Áp Áp, cũng ôm con vịt nào đó lên.

Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, anh dừng một chút, quay người bước về phía các nhân viên.

Vẻ mặt dịu dàng lập tức che giấu, nghiêm túc nhìn lướt qua mọi người.

“Mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Khi nói chuyện, ánh mắt trực tiếp dừng trên người tổng giám của bộ phận thông tin, Tiểu Phương.

Tiểu Phương hiểu ý gật đầu, làm động tác tay OK.

“Rất tốt.”

Tần Việt hơi nhướng mày, chợt nhìn về phía Hạng Tinh, mỉm cười với cô.

Hạng Tinh hít sâu một hơi, cầm con chuột, bấm nút phát sóng.

Đồng thời, bộ phận điều hành Tiểu Kỳ lập tức đưa【 Lâu đài mỹ thực của Star Thương Thương 】lên vị trí đề xuất trên trang chủ.

Người dùng lập tức xông vào giống như thủy triều.

“Ồ! Mặt chủ phòng này phình lên thật đáng yêu quá đi!”

“Thiên Thu còn ký loại mukbang hệ dễ thương này sao…Thật sự quá hiểu trai thẳng chúng tôi rồi đấy!”

“Star Thương Thương…thật quen mắt, có phải hamster mukbang trên Cơm Nắm trước đó không nhỉ?”

“Chờ chút, con vịt kia không phải là vịt LOGO trên trang web của Thiên Thu sao kkkkk.”



Bởi vì liên quan đến chiều hướng mở rộng phát sóng trực tiếp, không lâu sau, đám người hâm mộ của Hạng Tinh ở phát sóng trực tiếp Cơm Nắm cũng tiến vào.

“Thương Thương!! Mẹ rất nhớ con!! Cuối cùng con cũng phát sóng rồi!!”

“A! Nhãn hiệu sôcôla hôm nay không làm mờ!! Thương Thương, có phải con vừa kiếm cơm không!!”

“Trời ạ, Thương Thương rốt cuộc kiếm cơm, mẹ già chảy xuống nước mắt cảm động…”

“Tiểu Bạch béo rồi!”

Nhìn các fan mẹ già đến đúng hẹn, một chút cảm giác căng thẳng cuối cùng trong lòng Hạng Tinh cũng biến mất hầu như không còn, khóe môi như cánh hoa hơi cong lên.

Khoảnh khắc vừa ngọt vừa mềm này suýt chút nữa đánh nát trái tim của người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp, bão bình luận ‘cưng chết tui’ và hàng dài ‘aaaaa’ đầy màn hình…

Mặc dù phòng phát sóng trực tiếp có bầu không khí sung sướng, các nhân viên bên bàn hội nghị lại nghiêm túc nín thở.

Cho đến khi màn hình trong máy tính của Tiểu Phương đột ngột xuất hiện một hộp thông tin.

Cậu giật mình, chợt làm động tác tay ra hiệu với Tần Việt.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147: 147: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (35)


Ừm.

Tần Việt gật đầu, kéo ghế dựa của mình ra, ngồi trước máy tính.

Bởi vì hiệu quả thu âm mukbang bên phía Hạng Tinh tốt hơn, toàn bộ nhân viên bên này đều sử dụng bàn phím không tiếng động, trao đổi trong phần mềm giao tiếp nội bộ.

Chỉ thấy Tiểu Phương gửi một tấm ảnh chụp màn hình trước.

[Tiểu Phương]: Hẳn là mười tài khoản này, chuỗi địa chỉ IP có cùng tọa độ, vị trí ở gần trung tâm thương mại Kỳ thị.



[Tần Việt]: Tiểu Kỳ, nói quản lý phòng phát sóng chú ý tình hình của mười tài khoản này, nếu có phát hiện gì thì lập tức dùng chức năng mới che chắn.

[Tần Việt]: Bộ tin tức tăng cường trình dịch ngược, ta muốn thông tin đăng ký đằng sau của mười tài khoản này.

[Tiểu Kỳ]: OK~

[Tiểu Phương]: Nhận được!

Bộ vận hành và bộ thông tin bắt đầu hành động một cách mạnh mẽ.

Tần Việt nhìn hình ảnh đang đồng bộ phát sóng trực tiếp trong màn ảnh hình chiếu.

Hạng Tinh đã hì hục thưởng thức viên sôcôla hạt dẻ cô thích nhất.

Ăn đặc biệt thỏa mãn vui vẻ, nam nhân nhìn thấy vậy thì không nhịn được mà cong môi.

Ánh mắt lại quay lại màn hình máy tính càng ngày càng lạnh lùng.

Chuyện đã đến nước này, còn dám khiêu khích anh và bé con của anh.

Rất tốt.

Rất nhanh, bên phía Tiểu Phương lại có phát hiện mới.

[Tiểu Phương]: [hình ảnh]

[Tiểu Phương]: Boss, mười người này đều là nhân viên của Kỳ thị, do tổng thanh tra nhân sự kiêm phu nhân chủ tịch của Kỳ thị, Viên Tuyết, quản lý.

[Tiểu Kỳ]: Bên quản lý phòng phát sóng nói mười tài khoản này đã gửi rất nhiều lời kỳ lạ cô ấy không hiểu, trước tiên thiết lập chỉ bản thân người dùng có thể nhìn thấy.

[Tiểu Kỳ]: Đây là hình ảnh [hình ảnh]

Tần Việt mở hình ảnh để xem.

Bên trên viết: “Đứa nhỏ do chuột sinh ra sẽ đào hang, loại mặt hàng như thế nào thì sinh ra loại mặt hàng như thế đó, mẹ của chủ phòng hamster nhà các bạn cũng giỏi đấy, không đến XX tìm “An Văn” nhìn một chút sao?”

An Văn.

Nam nhân nhẩm tên này, đôi mắt nâu hơi híp lại.

Nếu nhớ không nhầm thì hình như Hạng Văn đã tự đặt cho mình một tên giả dùng trong công việc vì chạy trốn.

Nghĩ vậy, anh lập tức chuyển sang trình duyệt, mở XX ra, tìm hai chữ An Văn.

Hiện ra một bài viết vừa mới đăng không lâu.

Trong bài đăng viết chuyện trước kia của Hạng Văn và Kỳ Thiên Hành một cách khó hiểu lại đảo ngược âm dương.

Còn tặng kèm một số ảnh chụp sau khi Hạng Văn bỏ nhà ra đi, vì nuôi con mà đến câu lạc bộ đêm tiếp rượu.

Tần Việt thở dài.

Trực tiếp cắt trang web thành một ảnh chụp màn hình dài, gửi đến WeChat của Chung Lê.

Sau đó gửi một tin nhắn cho bí thư Ngô.

Thậm chí Hạng Tinh còn chưa ăn xong một khay viên sôcôla hạt dẻ, bài viết kia đã biến mất sạch sẽ trên mạng.



Cùng lúc đó, bên kia.

Các đàn em của Kỳ Nam Thành cũng phát hiện một chút không thích hợp.

Vì sao gửi nhiều bão bình luận con chuột đào hang như vậy, nhưng các người dùng và người hâm mộ trong bão bình luận vẫn không có chút phản ứng nào?

Thậm chí ngay cả quản lý phòng phát sóng giống như bị mù mắt, cũng không quản lý.

Tình trạng như vậy vẫn luôn tiếp diễn gần mười phút, các đàn em rốt cuộc không nhịn được báo cáo tình hình này cho Kỳ Nam Thành.

“…Vì sao không nói sớm!”

Kỳ Nam Thành chửi ầm lên trong điện thoại một trận, đột nhiên dừng lại, không khỏi nhanh chóng mở XX ra.

Quả nhiên.

Bài viết hắn ta vừa mới đăng đã bị xóa bỏ!

Kỳ Nam Thành tức giận đến chết điếng, chửi rủa đi tìm lời giải thích chính.

Kết quả lại phát hiện, chỉ trong vòng hơn mười phút, quản trị viên lại thay người, đổi thành người hắn ta hoàn toàn không quen biết!

Trong hình đại diện của người dùng là một con vịt đang tạo dáng õng ẹo rất quen mắt.

Thậm chí tên của mấy phó quản trị viên đọc lên đặc biệt nối liền.

Chăm chỉ học tập, kỹ năng cần phải nâng cao.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147: 147: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (35)


Ừm.

Tần Việt gật đầu, kéo ghế dựa của mình ra, ngồi trước máy tính.

Bởi vì hiệu quả thu âm mukbang bên phía Hạng Tinh tốt hơn, toàn bộ nhân viên bên này đều sử dụng bàn phím không tiếng động, trao đổi trong phần mềm giao tiếp nội bộ.

Chỉ thấy Tiểu Phương gửi một tấm ảnh chụp màn hình trước.

[Tiểu Phương]: Hẳn là mười tài khoản này, chuỗi địa chỉ IP có cùng tọa độ, vị trí ở gần trung tâm thương mại Kỳ thị.



[Tần Việt]: Tiểu Kỳ, nói quản lý phòng phát sóng chú ý tình hình của mười tài khoản này, nếu có phát hiện gì thì lập tức dùng chức năng mới che chắn.

[Tần Việt]: Bộ tin tức tăng cường trình dịch ngược, ta muốn thông tin đăng ký đằng sau của mười tài khoản này.

[Tiểu Kỳ]: OK~

[Tiểu Phương]: Nhận được!

Bộ vận hành và bộ thông tin bắt đầu hành động một cách mạnh mẽ.

Tần Việt nhìn hình ảnh đang đồng bộ phát sóng trực tiếp trong màn ảnh hình chiếu.

Hạng Tinh đã hì hục thưởng thức viên sôcôla hạt dẻ cô thích nhất.

Ăn đặc biệt thỏa mãn vui vẻ, nam nhân nhìn thấy vậy thì không nhịn được mà cong môi.

Ánh mắt lại quay lại màn hình máy tính càng ngày càng lạnh lùng.

Chuyện đã đến nước này, còn dám khiêu khích anh và bé con của anh.

Rất tốt.

Rất nhanh, bên phía Tiểu Phương lại có phát hiện mới.

[Tiểu Phương]: [hình ảnh]

[Tiểu Phương]: Boss, mười người này đều là nhân viên của Kỳ thị, do tổng thanh tra nhân sự kiêm phu nhân chủ tịch của Kỳ thị, Viên Tuyết, quản lý.

[Tiểu Kỳ]: Bên quản lý phòng phát sóng nói mười tài khoản này đã gửi rất nhiều lời kỳ lạ cô ấy không hiểu, trước tiên thiết lập chỉ bản thân người dùng có thể nhìn thấy.

[Tiểu Kỳ]: Đây là hình ảnh [hình ảnh]

Tần Việt mở hình ảnh để xem.

Bên trên viết: “Đứa nhỏ do chuột sinh ra sẽ đào hang, loại mặt hàng như thế nào thì sinh ra loại mặt hàng như thế đó, mẹ của chủ phòng hamster nhà các bạn cũng giỏi đấy, không đến XX tìm “An Văn” nhìn một chút sao?”

An Văn.

Nam nhân nhẩm tên này, đôi mắt nâu hơi híp lại.

Nếu nhớ không nhầm thì hình như Hạng Văn đã tự đặt cho mình một tên giả dùng trong công việc vì chạy trốn.

Nghĩ vậy, anh lập tức chuyển sang trình duyệt, mở XX ra, tìm hai chữ An Văn.

Hiện ra một bài viết vừa mới đăng không lâu.

Trong bài đăng viết chuyện trước kia của Hạng Văn và Kỳ Thiên Hành một cách khó hiểu lại đảo ngược âm dương.

Còn tặng kèm một số ảnh chụp sau khi Hạng Văn bỏ nhà ra đi, vì nuôi con mà đến câu lạc bộ đêm tiếp rượu.

Tần Việt thở dài.

Trực tiếp cắt trang web thành một ảnh chụp màn hình dài, gửi đến WeChat của Chung Lê.

Sau đó gửi một tin nhắn cho bí thư Ngô.

Thậm chí Hạng Tinh còn chưa ăn xong một khay viên sôcôla hạt dẻ, bài viết kia đã biến mất sạch sẽ trên mạng.



Cùng lúc đó, bên kia.

Các đàn em của Kỳ Nam Thành cũng phát hiện một chút không thích hợp.

Vì sao gửi nhiều bão bình luận con chuột đào hang như vậy, nhưng các người dùng và người hâm mộ trong bão bình luận vẫn không có chút phản ứng nào?

Thậm chí ngay cả quản lý phòng phát sóng giống như bị mù mắt, cũng không quản lý.

Tình trạng như vậy vẫn luôn tiếp diễn gần mười phút, các đàn em rốt cuộc không nhịn được báo cáo tình hình này cho Kỳ Nam Thành.

“…Vì sao không nói sớm!”

Kỳ Nam Thành chửi ầm lên trong điện thoại một trận, đột nhiên dừng lại, không khỏi nhanh chóng mở XX ra.

Quả nhiên.

Bài viết hắn ta vừa mới đăng đã bị xóa bỏ!

Kỳ Nam Thành tức giận đến chết điếng, chửi rủa đi tìm lời giải thích chính.

Kết quả lại phát hiện, chỉ trong vòng hơn mười phút, quản trị viên lại thay người, đổi thành người hắn ta hoàn toàn không quen biết!

Trong hình đại diện của người dùng là một con vịt đang tạo dáng õng ẹo rất quen mắt.

Thậm chí tên của mấy phó quản trị viên đọc lên đặc biệt nối liền.

Chăm chỉ học tập, kỹ năng cần phải nâng cao.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 147: 147: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (35)


Ừm.

Tần Việt gật đầu, kéo ghế dựa của mình ra, ngồi trước máy tính.

Bởi vì hiệu quả thu âm mukbang bên phía Hạng Tinh tốt hơn, toàn bộ nhân viên bên này đều sử dụng bàn phím không tiếng động, trao đổi trong phần mềm giao tiếp nội bộ.

Chỉ thấy Tiểu Phương gửi một tấm ảnh chụp màn hình trước.

[Tiểu Phương]: Hẳn là mười tài khoản này, chuỗi địa chỉ IP có cùng tọa độ, vị trí ở gần trung tâm thương mại Kỳ thị.



[Tần Việt]: Tiểu Kỳ, nói quản lý phòng phát sóng chú ý tình hình của mười tài khoản này, nếu có phát hiện gì thì lập tức dùng chức năng mới che chắn.

[Tần Việt]: Bộ tin tức tăng cường trình dịch ngược, ta muốn thông tin đăng ký đằng sau của mười tài khoản này.

[Tiểu Kỳ]: OK~

[Tiểu Phương]: Nhận được!

Bộ vận hành và bộ thông tin bắt đầu hành động một cách mạnh mẽ.

Tần Việt nhìn hình ảnh đang đồng bộ phát sóng trực tiếp trong màn ảnh hình chiếu.

Hạng Tinh đã hì hục thưởng thức viên sôcôla hạt dẻ cô thích nhất.

Ăn đặc biệt thỏa mãn vui vẻ, nam nhân nhìn thấy vậy thì không nhịn được mà cong môi.

Ánh mắt lại quay lại màn hình máy tính càng ngày càng lạnh lùng.

Chuyện đã đến nước này, còn dám khiêu khích anh và bé con của anh.

Rất tốt.

Rất nhanh, bên phía Tiểu Phương lại có phát hiện mới.

[Tiểu Phương]: [hình ảnh]

[Tiểu Phương]: Boss, mười người này đều là nhân viên của Kỳ thị, do tổng thanh tra nhân sự kiêm phu nhân chủ tịch của Kỳ thị, Viên Tuyết, quản lý.

[Tiểu Kỳ]: Bên quản lý phòng phát sóng nói mười tài khoản này đã gửi rất nhiều lời kỳ lạ cô ấy không hiểu, trước tiên thiết lập chỉ bản thân người dùng có thể nhìn thấy.

[Tiểu Kỳ]: Đây là hình ảnh [hình ảnh]

Tần Việt mở hình ảnh để xem.

Bên trên viết: “Đứa nhỏ do chuột sinh ra sẽ đào hang, loại mặt hàng như thế nào thì sinh ra loại mặt hàng như thế đó, mẹ của chủ phòng hamster nhà các bạn cũng giỏi đấy, không đến XX tìm “An Văn” nhìn một chút sao?”

An Văn.

Nam nhân nhẩm tên này, đôi mắt nâu hơi híp lại.

Nếu nhớ không nhầm thì hình như Hạng Văn đã tự đặt cho mình một tên giả dùng trong công việc vì chạy trốn.

Nghĩ vậy, anh lập tức chuyển sang trình duyệt, mở XX ra, tìm hai chữ An Văn.

Hiện ra một bài viết vừa mới đăng không lâu.

Trong bài đăng viết chuyện trước kia của Hạng Văn và Kỳ Thiên Hành một cách khó hiểu lại đảo ngược âm dương.

Còn tặng kèm một số ảnh chụp sau khi Hạng Văn bỏ nhà ra đi, vì nuôi con mà đến câu lạc bộ đêm tiếp rượu.

Tần Việt thở dài.

Trực tiếp cắt trang web thành một ảnh chụp màn hình dài, gửi đến WeChat của Chung Lê.

Sau đó gửi một tin nhắn cho bí thư Ngô.

Thậm chí Hạng Tinh còn chưa ăn xong một khay viên sôcôla hạt dẻ, bài viết kia đã biến mất sạch sẽ trên mạng.



Cùng lúc đó, bên kia.

Các đàn em của Kỳ Nam Thành cũng phát hiện một chút không thích hợp.

Vì sao gửi nhiều bão bình luận con chuột đào hang như vậy, nhưng các người dùng và người hâm mộ trong bão bình luận vẫn không có chút phản ứng nào?

Thậm chí ngay cả quản lý phòng phát sóng giống như bị mù mắt, cũng không quản lý.

Tình trạng như vậy vẫn luôn tiếp diễn gần mười phút, các đàn em rốt cuộc không nhịn được báo cáo tình hình này cho Kỳ Nam Thành.

“…Vì sao không nói sớm!”

Kỳ Nam Thành chửi ầm lên trong điện thoại một trận, đột nhiên dừng lại, không khỏi nhanh chóng mở XX ra.

Quả nhiên.

Bài viết hắn ta vừa mới đăng đã bị xóa bỏ!

Kỳ Nam Thành tức giận đến chết điếng, chửi rủa đi tìm lời giải thích chính.

Kết quả lại phát hiện, chỉ trong vòng hơn mười phút, quản trị viên lại thay người, đổi thành người hắn ta hoàn toàn không quen biết!

Trong hình đại diện của người dùng là một con vịt đang tạo dáng õng ẹo rất quen mắt.

Thậm chí tên của mấy phó quản trị viên đọc lên đặc biệt nối liền.

Chăm chỉ học tập, kỹ năng cần phải nâng cao.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148: 148: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (36)


“…Tần Việt!”

Kỳ Nam Thành tức giận đến mức gương mặt cũng gần méo mó.

Đáy mắt hắn ta âm u, rời khỏi Tieba*, chuyển hướng sang một mạng xã hội khác.

(*một diễn đàn trực tuyến do công ty Baidu của Trung Quốc lập ra vào năm 2003.)

Một con đường không thông thì hắn ta sẽ không lại đào một con đường khác sao!

Ấp ủ ý tưởng này, hắn đến nhóm hóng chuyện của cộng đồng D, lại đăng nội dung bài viết còn nguyên vừa rồi một lần.

Kết quả lần này hình như chết càng nhanh hơn.

Mới vừa đăng lên, thậm chí bản thân hắn ta cũng còn chưa kiểm tra một lần, bài viết đã đột nhiên biến mất.

“…Con mẹ mày!”

Kỳ Nam Thành chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đổi hố nhảy hố.

Kết quả vẫn giống vậy.

Sao hắn ta có thể biết được, ngay từ lúc Tần Việt động thủ với XX, anh cũng đã bắt được địa chỉ IP của người đăng bài.

Đương nhiên là hắn ta nhảy đến đâu, bên phía Tiểu Phương sẽ đi theo đến đó.

Sau một hồi, Kỳ Nam Thành đã không còn nơi nào để đi.

Lưng càng ớn lạnh mơ hồ.

Vì sao Tần Việt có thể vươn tay dài như vậy trên internet…Hơn nữa, mỗi lần đều có thể bắt được hắn ta ngay lập tức!

Cảm giác này thật sự giống như có một đôi mắt đang nhìn trộm hắn ta mọi lúc ở nơi tối tăm, khiến hắn ta vô cùng sợ hãi.

Cảm giác ngạt thở càng ngày càng trầm trọng đang nối gót, khiến hắn ta không khỏi cuồng loạn quét bàn, ôm chặt đầu, lâm vào suy nghĩ im lặng…



Còn bên kia, phòng phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh.

Trên bàn của Hạng Tinh, cô ăn đến mức chỉ còn lại một khay sôcôla cuối cùng.

Khay sôcôla này có hình vỏ sò, hơn nữa hình như là sản phẩm mới chưa từng ăn, cô vui vẻ để đến cuối cùng.

Trong một đống tên lửa lớn, cô hơi chờ mong cầm lấy một viên, bỏ vào trong miệng.

Nhẹ nhàng cắn nát, một hương vị sốt đậm đà thấm vào ruột gan, thoáng chốc tràn đầy khoang miệng.

Nếm mùi vị hơi kỳ lạ này, Hạng Tinh hơi sửng sốt, lại đột nhiên trừng lớn đôi mắt ướt mềm.

Đây là …sôcôla nhân rượu.

Hơn nữa không phải siro pha với nước, mà là rượu thật!

Đầu của cô lập tức đứng máy một giây.

Không, không xong rồi. đam mỹ hài

Cô không biết uống rượu…

Quả nhiên, vừa nghĩ xong, cô đã cảm thấy trong đầu hơi choáng váng.

Nhưng hiện tại là giai đoạn phát sóng trực tiếp, nếu cứ ngã đầu xuống như vậy…

Hạng Tinh đột nhiên nhớ đến hình ảnh xấu mặt trước màn ảnh phát sóng trực tiếp của nguyên chủ đời trước, không khỏi đột nhiên lắc đầu.

Không được, phải tiếp tục kiên trì.

Dù sao cũng chỉ mấy viên mà thôi, hẳn là sẽ không có chuyện gì…

Nghĩ vậy, vì đánh nhanh thắng nhanh, cô nuốt hết sôcôla trong miệng, ngay sau đó lại cầm lấy viên tiếp theo.

Cắn nó, lại là một mùi rượu khác ập vào.

Cô càng choáng váng…

Cũng may, Áp Áp bên cạnh đang ợ hơi vuốt lông rất nhanh đã ngửi thấy mùi rượu mơ hồ kia.

[…Rượu?]

Nó thắc mắc, không khỏi nhìn thoáng qua Hạng Tinh.

Chỉ thấy trên đôi má tròn trịa phúng phính của cô thực sự bay lên hai đám mây ửng hồng.

Cả người cũng hơi lung lay sắp ngã.

Áp Áp sợ đến mức suýt chút nữa ngã xuống bàn, nhanh chóng kêu hai tiếng quạc quạc với Hạng Tinh, [A Tinh! Cô đừng ăn!]

[…]

Cô cũng không để ý đến nó, bàn tay nhỏ múp míp vẫn vươn về phía khay.

Áp Áp lo lắng đến mức như lửa đốt lông mông.

Hết cách, nó chỉ có thể vỗ cánh phành phạch bay xuống đất, bước lắc lư về phía Tần Việt, vừa kêu quạc quạc vừa xông lên.

“…Quạc quạc quạc!”

Áp Áp uốn éo người xuyên qua bàn hội nghị, đi đến dưới chân Tần Việt, gắng sức cắn ống quần của anh.

Cuối cùng cũng kéo nam nhân đang nhanh chóng đánh mấy trở lại thực tế.

“Sao vậy?”

Anh khẽ hỏi theo bản năng, rồi lại đột nhiên nhận ra gì đó, nhanh chóng nhìn vào màn ảnh hình chiếu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148: 148: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (36)


“…Tần Việt!”

Kỳ Nam Thành tức giận đến mức gương mặt cũng gần méo mó.

Đáy mắt hắn ta âm u, rời khỏi Tieba*, chuyển hướng sang một mạng xã hội khác.

(*một diễn đàn trực tuyến do công ty Baidu của Trung Quốc lập ra vào năm 2003.)

Một con đường không thông thì hắn ta sẽ không lại đào một con đường khác sao!

Ấp ủ ý tưởng này, hắn đến nhóm hóng chuyện của cộng đồng D, lại đăng nội dung bài viết còn nguyên vừa rồi một lần.

Kết quả lần này hình như chết càng nhanh hơn.

Mới vừa đăng lên, thậm chí bản thân hắn ta cũng còn chưa kiểm tra một lần, bài viết đã đột nhiên biến mất.

“…Con mẹ mày!”

Kỳ Nam Thành chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đổi hố nhảy hố.

Kết quả vẫn giống vậy.

Sao hắn ta có thể biết được, ngay từ lúc Tần Việt động thủ với XX, anh cũng đã bắt được địa chỉ IP của người đăng bài.

Đương nhiên là hắn ta nhảy đến đâu, bên phía Tiểu Phương sẽ đi theo đến đó.

Sau một hồi, Kỳ Nam Thành đã không còn nơi nào để đi.

Lưng càng ớn lạnh mơ hồ.

Vì sao Tần Việt có thể vươn tay dài như vậy trên internet…Hơn nữa, mỗi lần đều có thể bắt được hắn ta ngay lập tức!

Cảm giác này thật sự giống như có một đôi mắt đang nhìn trộm hắn ta mọi lúc ở nơi tối tăm, khiến hắn ta vô cùng sợ hãi.

Cảm giác ngạt thở càng ngày càng trầm trọng đang nối gót, khiến hắn ta không khỏi cuồng loạn quét bàn, ôm chặt đầu, lâm vào suy nghĩ im lặng…



Còn bên kia, phòng phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh.

Trên bàn của Hạng Tinh, cô ăn đến mức chỉ còn lại một khay sôcôla cuối cùng.

Khay sôcôla này có hình vỏ sò, hơn nữa hình như là sản phẩm mới chưa từng ăn, cô vui vẻ để đến cuối cùng.

Trong một đống tên lửa lớn, cô hơi chờ mong cầm lấy một viên, bỏ vào trong miệng.

Nhẹ nhàng cắn nát, một hương vị sốt đậm đà thấm vào ruột gan, thoáng chốc tràn đầy khoang miệng.

Nếm mùi vị hơi kỳ lạ này, Hạng Tinh hơi sửng sốt, lại đột nhiên trừng lớn đôi mắt ướt mềm.

Đây là …sôcôla nhân rượu.

Hơn nữa không phải siro pha với nước, mà là rượu thật!

Đầu của cô lập tức đứng máy một giây.

Không, không xong rồi. đam mỹ hài

Cô không biết uống rượu…

Quả nhiên, vừa nghĩ xong, cô đã cảm thấy trong đầu hơi choáng váng.

Nhưng hiện tại là giai đoạn phát sóng trực tiếp, nếu cứ ngã đầu xuống như vậy…

Hạng Tinh đột nhiên nhớ đến hình ảnh xấu mặt trước màn ảnh phát sóng trực tiếp của nguyên chủ đời trước, không khỏi đột nhiên lắc đầu.

Không được, phải tiếp tục kiên trì.

Dù sao cũng chỉ mấy viên mà thôi, hẳn là sẽ không có chuyện gì…

Nghĩ vậy, vì đánh nhanh thắng nhanh, cô nuốt hết sôcôla trong miệng, ngay sau đó lại cầm lấy viên tiếp theo.

Cắn nó, lại là một mùi rượu khác ập vào.

Cô càng choáng váng…

Cũng may, Áp Áp bên cạnh đang ợ hơi vuốt lông rất nhanh đã ngửi thấy mùi rượu mơ hồ kia.

[…Rượu?]

Nó thắc mắc, không khỏi nhìn thoáng qua Hạng Tinh.

Chỉ thấy trên đôi má tròn trịa phúng phính của cô thực sự bay lên hai đám mây ửng hồng.

Cả người cũng hơi lung lay sắp ngã.

Áp Áp sợ đến mức suýt chút nữa ngã xuống bàn, nhanh chóng kêu hai tiếng quạc quạc với Hạng Tinh, [A Tinh! Cô đừng ăn!]

[…]

Cô cũng không để ý đến nó, bàn tay nhỏ múp míp vẫn vươn về phía khay.

Áp Áp lo lắng đến mức như lửa đốt lông mông.

Hết cách, nó chỉ có thể vỗ cánh phành phạch bay xuống đất, bước lắc lư về phía Tần Việt, vừa kêu quạc quạc vừa xông lên.

“…Quạc quạc quạc!”

Áp Áp uốn éo người xuyên qua bàn hội nghị, đi đến dưới chân Tần Việt, gắng sức cắn ống quần của anh.

Cuối cùng cũng kéo nam nhân đang nhanh chóng đánh mấy trở lại thực tế.

“Sao vậy?”

Anh khẽ hỏi theo bản năng, rồi lại đột nhiên nhận ra gì đó, nhanh chóng nhìn vào màn ảnh hình chiếu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 148: 148: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (36)


“…Tần Việt!”

Kỳ Nam Thành tức giận đến mức gương mặt cũng gần méo mó.

Đáy mắt hắn ta âm u, rời khỏi Tieba*, chuyển hướng sang một mạng xã hội khác.

(*một diễn đàn trực tuyến do công ty Baidu của Trung Quốc lập ra vào năm 2003.)

Một con đường không thông thì hắn ta sẽ không lại đào một con đường khác sao!

Ấp ủ ý tưởng này, hắn đến nhóm hóng chuyện của cộng đồng D, lại đăng nội dung bài viết còn nguyên vừa rồi một lần.

Kết quả lần này hình như chết càng nhanh hơn.

Mới vừa đăng lên, thậm chí bản thân hắn ta cũng còn chưa kiểm tra một lần, bài viết đã đột nhiên biến mất.

“…Con mẹ mày!”

Kỳ Nam Thành chưa từ bỏ ý định, tiếp tục đổi hố nhảy hố.

Kết quả vẫn giống vậy.

Sao hắn ta có thể biết được, ngay từ lúc Tần Việt động thủ với XX, anh cũng đã bắt được địa chỉ IP của người đăng bài.

Đương nhiên là hắn ta nhảy đến đâu, bên phía Tiểu Phương sẽ đi theo đến đó.

Sau một hồi, Kỳ Nam Thành đã không còn nơi nào để đi.

Lưng càng ớn lạnh mơ hồ.

Vì sao Tần Việt có thể vươn tay dài như vậy trên internet…Hơn nữa, mỗi lần đều có thể bắt được hắn ta ngay lập tức!

Cảm giác này thật sự giống như có một đôi mắt đang nhìn trộm hắn ta mọi lúc ở nơi tối tăm, khiến hắn ta vô cùng sợ hãi.

Cảm giác ngạt thở càng ngày càng trầm trọng đang nối gót, khiến hắn ta không khỏi cuồng loạn quét bàn, ôm chặt đầu, lâm vào suy nghĩ im lặng…



Còn bên kia, phòng phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh.

Trên bàn của Hạng Tinh, cô ăn đến mức chỉ còn lại một khay sôcôla cuối cùng.

Khay sôcôla này có hình vỏ sò, hơn nữa hình như là sản phẩm mới chưa từng ăn, cô vui vẻ để đến cuối cùng.

Trong một đống tên lửa lớn, cô hơi chờ mong cầm lấy một viên, bỏ vào trong miệng.

Nhẹ nhàng cắn nát, một hương vị sốt đậm đà thấm vào ruột gan, thoáng chốc tràn đầy khoang miệng.

Nếm mùi vị hơi kỳ lạ này, Hạng Tinh hơi sửng sốt, lại đột nhiên trừng lớn đôi mắt ướt mềm.

Đây là …sôcôla nhân rượu.

Hơn nữa không phải siro pha với nước, mà là rượu thật!

Đầu của cô lập tức đứng máy một giây.

Không, không xong rồi. đam mỹ hài

Cô không biết uống rượu…

Quả nhiên, vừa nghĩ xong, cô đã cảm thấy trong đầu hơi choáng váng.

Nhưng hiện tại là giai đoạn phát sóng trực tiếp, nếu cứ ngã đầu xuống như vậy…

Hạng Tinh đột nhiên nhớ đến hình ảnh xấu mặt trước màn ảnh phát sóng trực tiếp của nguyên chủ đời trước, không khỏi đột nhiên lắc đầu.

Không được, phải tiếp tục kiên trì.

Dù sao cũng chỉ mấy viên mà thôi, hẳn là sẽ không có chuyện gì…

Nghĩ vậy, vì đánh nhanh thắng nhanh, cô nuốt hết sôcôla trong miệng, ngay sau đó lại cầm lấy viên tiếp theo.

Cắn nó, lại là một mùi rượu khác ập vào.

Cô càng choáng váng…

Cũng may, Áp Áp bên cạnh đang ợ hơi vuốt lông rất nhanh đã ngửi thấy mùi rượu mơ hồ kia.

[…Rượu?]

Nó thắc mắc, không khỏi nhìn thoáng qua Hạng Tinh.

Chỉ thấy trên đôi má tròn trịa phúng phính của cô thực sự bay lên hai đám mây ửng hồng.

Cả người cũng hơi lung lay sắp ngã.

Áp Áp sợ đến mức suýt chút nữa ngã xuống bàn, nhanh chóng kêu hai tiếng quạc quạc với Hạng Tinh, [A Tinh! Cô đừng ăn!]

[…]

Cô cũng không để ý đến nó, bàn tay nhỏ múp míp vẫn vươn về phía khay.

Áp Áp lo lắng đến mức như lửa đốt lông mông.

Hết cách, nó chỉ có thể vỗ cánh phành phạch bay xuống đất, bước lắc lư về phía Tần Việt, vừa kêu quạc quạc vừa xông lên.

“…Quạc quạc quạc!”

Áp Áp uốn éo người xuyên qua bàn hội nghị, đi đến dưới chân Tần Việt, gắng sức cắn ống quần của anh.

Cuối cùng cũng kéo nam nhân đang nhanh chóng đánh mấy trở lại thực tế.

“Sao vậy?”

Anh khẽ hỏi theo bản năng, rồi lại đột nhiên nhận ra gì đó, nhanh chóng nhìn vào màn ảnh hình chiếu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: 149: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (37)


Chỉ thấy nửa khuôn mặt nhỏ mềm mụp, đỏ bừng kia đang đung đưa qua lại, mơ hồ có cảm giác déjà vu* muốn lắc ra cả khuôn mặt…

(*là một cảm giác cho rằng bản thân đã từng trải nghiệm một thứ gì trước đó.)

Hô hấp của Tần Việt bỗng chốc ngột ngạt, gần như không chút do dự mà đứng dậy chạy qua.

Đỡ lấy Hạng Tinh một cách vững vàng từ sau lưng, lúc này mới ngăn cô ngã quỵ ra phía sau.

Chỉ thấy người đàn ông đau lòng lo lắng giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa trán cô, rồi đặt tay lên gương mặt mềm mụp đã ửng hồng kia.

Nóng.

Anh không khỏi rủ mắt xuống nhìn cô, chỉ thấy cả người bé con cũng gần như rơi vào trạng thái mê man, choáng váng.

Thậm chí còn có mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào xoang mũi anh từng đợt.

Tần Việt lập tức hiểu rõ.

Cô ăn sản phẩm sôcôla nhân rượu mới kia nên bị say…

Nghĩ vậy, anh hơi thở dài một cách bất đắc dĩ.

Đưa tay cầm con chuột theo bản năng, muốn tắt phòng phát sóng trực tiếp cho cô.

Ánh mắt lại vô ý bị bão bình luận tràn ngập màn hình thu hút.

“…Chờ chút? Người đàn ông này là ai??? Vì sao anh ta lại đột nhiên đến ôm Thương Thương của chúng ta vậy!!”

“Trời ạ, hình như Thương Thương ngất rồi…Người này là nhân viên công tác thì phải? Anh ta đến cứu Thương Thương đúng không??”

“Vừa rồi Thương Thương ăn sôcôla nhân rượu đúng không? Chẳng lẽ là say…”

“A a a a đau lòng chết mẹ rồi!! Thương Thương con mau đi nghỉ ngơi!”

Ngoài những người đau lòng Hạng Tinh ra thì còn có một số khác.

“Chờ chút, người này không phải nhân viên công tác đâu nhỉ? Nhân viên công tác có thể mang được đồng hồ Vacheron Constantin hả??”

“Ồ, tay của anh trai này thật đẹp, là tình tay trong mộng* của tôi…”

(*biến đổi từ câu ‘tình nhân trong mộng’)

Chiều hướng của bão bình luận càng ngày càng kỳ lạ, Tần Việt khựng lại, chợt phản ứng lại.

Anh nhanh chóng ấn xuống nút phát sóng trực tiếp.

“Tiểu Kỳ, vào tài khoản phát sóng trực tiếp của Thương Thương, thông báo tắt phát sóng trực tiếp; những người khác tiếp tục theo dõi Kỳ thị.”

Người đàn ông vội vàng nói mấy câu, chợt ôm ngang Hạng Tinh, bước nhanh ra khỏi phòng họp.



Porsche chạy về trang viên Tần gia nhanh như chớp.

Cửa chính bị một chân đá văng, đám người hầu chỉ thấy thiếu gia nhà mình ôm Hạng tiểu thư, vội vàng chạy lên lầu, xông về phòng.

Không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Không phải buổi sáng Hạng tiểu thư còn vô cùng vui vẻ nhảy nhót ra ngoài à, sao lại đột nhiên nằm về rồi?

Lúc đó, người đàn ông đã đặt bé con lên giường của cô.

Nhìn khuôn mặt nhỏ mơ màng say xỉn kia, Tần Việt cau chặt mày lại, không khỏi đứng dậy, muốn bước ra ngoài dặn dò người hầu đưa đồ giải rượu lên.

Nhưng anh còn chưa bước được hai bước, ống quần lại đột nhiên bị kéo.

“A Việt…”

Hạng Tinh nhẹ nhàng kêu.

Người đàn ông lập tức không có ý định rời đi, quay người lại, ngồi xổm bên mép giường.

Một tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang lắc lư lung tung kia, một tay nhẹ nhàng đặt lên cái trán mịn màng của cô, nhẹ nhàng đáp lời.

“Anh ở đây.”

“Ừm…”

Cảm nhận được sự bao phủ khiến người yên tâm, lúc này, lông mày cô cau lại mới giãn ra một chút.

Nhưng vẻ mặt vẫn khó chịu, đôi mắt mơ màng mà mở ra một nửa, đáy mắt ướt mềm mờ mịt.

Chóp mũi nhỏ nhắn hơi hít một chút, tiếp tục lẩm bẩm, “Em chóng mặt quá…”

“…”

Tần Việt mím môi mỏng.

Dứt khoát lấy điện thoại ra, trực tiếp gọi cho quản gia dưới lầu, “Chuẩn bị một chút đồ giải rượu đưa lên đây, cái gì cũng được, càng nhanh càng tốt!”

“…Vâng!”

Dưới lầu lập tức hoảng loạn một lúc.

Rất nhanh, những thứ như thuốc giải rượu, khăn lông chậu nước nóng đều được đưa vào.

Tần Việt lúng ta lúng túng thử hết cho cô một lần.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: 149: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (37)


Chỉ thấy nửa khuôn mặt nhỏ mềm mụp, đỏ bừng kia đang đung đưa qua lại, mơ hồ có cảm giác déjà vu* muốn lắc ra cả khuôn mặt…

(*là một cảm giác cho rằng bản thân đã từng trải nghiệm một thứ gì trước đó.)

Hô hấp của Tần Việt bỗng chốc ngột ngạt, gần như không chút do dự mà đứng dậy chạy qua.

Đỡ lấy Hạng Tinh một cách vững vàng từ sau lưng, lúc này mới ngăn cô ngã quỵ ra phía sau.

Chỉ thấy người đàn ông đau lòng lo lắng giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa trán cô, rồi đặt tay lên gương mặt mềm mụp đã ửng hồng kia.

Nóng.

Anh không khỏi rủ mắt xuống nhìn cô, chỉ thấy cả người bé con cũng gần như rơi vào trạng thái mê man, choáng váng.

Thậm chí còn có mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào xoang mũi anh từng đợt.

Tần Việt lập tức hiểu rõ.

Cô ăn sản phẩm sôcôla nhân rượu mới kia nên bị say…

Nghĩ vậy, anh hơi thở dài một cách bất đắc dĩ.

Đưa tay cầm con chuột theo bản năng, muốn tắt phòng phát sóng trực tiếp cho cô.

Ánh mắt lại vô ý bị bão bình luận tràn ngập màn hình thu hút.

“…Chờ chút? Người đàn ông này là ai??? Vì sao anh ta lại đột nhiên đến ôm Thương Thương của chúng ta vậy!!”

“Trời ạ, hình như Thương Thương ngất rồi…Người này là nhân viên công tác thì phải? Anh ta đến cứu Thương Thương đúng không??”

“Vừa rồi Thương Thương ăn sôcôla nhân rượu đúng không? Chẳng lẽ là say…”

“A a a a đau lòng chết mẹ rồi!! Thương Thương con mau đi nghỉ ngơi!”

Ngoài những người đau lòng Hạng Tinh ra thì còn có một số khác.

“Chờ chút, người này không phải nhân viên công tác đâu nhỉ? Nhân viên công tác có thể mang được đồng hồ Vacheron Constantin hả??”

“Ồ, tay của anh trai này thật đẹp, là tình tay trong mộng* của tôi…”

(*biến đổi từ câu ‘tình nhân trong mộng’)

Chiều hướng của bão bình luận càng ngày càng kỳ lạ, Tần Việt khựng lại, chợt phản ứng lại.

Anh nhanh chóng ấn xuống nút phát sóng trực tiếp.

“Tiểu Kỳ, vào tài khoản phát sóng trực tiếp của Thương Thương, thông báo tắt phát sóng trực tiếp; những người khác tiếp tục theo dõi Kỳ thị.”

Người đàn ông vội vàng nói mấy câu, chợt ôm ngang Hạng Tinh, bước nhanh ra khỏi phòng họp.



Porsche chạy về trang viên Tần gia nhanh như chớp.

Cửa chính bị một chân đá văng, đám người hầu chỉ thấy thiếu gia nhà mình ôm Hạng tiểu thư, vội vàng chạy lên lầu, xông về phòng.

Không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Không phải buổi sáng Hạng tiểu thư còn vô cùng vui vẻ nhảy nhót ra ngoài à, sao lại đột nhiên nằm về rồi?

Lúc đó, người đàn ông đã đặt bé con lên giường của cô.

Nhìn khuôn mặt nhỏ mơ màng say xỉn kia, Tần Việt cau chặt mày lại, không khỏi đứng dậy, muốn bước ra ngoài dặn dò người hầu đưa đồ giải rượu lên.

Nhưng anh còn chưa bước được hai bước, ống quần lại đột nhiên bị kéo.

“A Việt…”

Hạng Tinh nhẹ nhàng kêu.

Người đàn ông lập tức không có ý định rời đi, quay người lại, ngồi xổm bên mép giường.

Một tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang lắc lư lung tung kia, một tay nhẹ nhàng đặt lên cái trán mịn màng của cô, nhẹ nhàng đáp lời.

“Anh ở đây.”

“Ừm…”

Cảm nhận được sự bao phủ khiến người yên tâm, lúc này, lông mày cô cau lại mới giãn ra một chút.

Nhưng vẻ mặt vẫn khó chịu, đôi mắt mơ màng mà mở ra một nửa, đáy mắt ướt mềm mờ mịt.

Chóp mũi nhỏ nhắn hơi hít một chút, tiếp tục lẩm bẩm, “Em chóng mặt quá…”

“…”

Tần Việt mím môi mỏng.

Dứt khoát lấy điện thoại ra, trực tiếp gọi cho quản gia dưới lầu, “Chuẩn bị một chút đồ giải rượu đưa lên đây, cái gì cũng được, càng nhanh càng tốt!”

“…Vâng!”

Dưới lầu lập tức hoảng loạn một lúc.

Rất nhanh, những thứ như thuốc giải rượu, khăn lông chậu nước nóng đều được đưa vào.

Tần Việt lúng ta lúng túng thử hết cho cô một lần.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 149: 149: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (37)


Chỉ thấy nửa khuôn mặt nhỏ mềm mụp, đỏ bừng kia đang đung đưa qua lại, mơ hồ có cảm giác déjà vu* muốn lắc ra cả khuôn mặt…

(*là một cảm giác cho rằng bản thân đã từng trải nghiệm một thứ gì trước đó.)

Hô hấp của Tần Việt bỗng chốc ngột ngạt, gần như không chút do dự mà đứng dậy chạy qua.

Đỡ lấy Hạng Tinh một cách vững vàng từ sau lưng, lúc này mới ngăn cô ngã quỵ ra phía sau.

Chỉ thấy người đàn ông đau lòng lo lắng giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa trán cô, rồi đặt tay lên gương mặt mềm mụp đã ửng hồng kia.

Nóng.

Anh không khỏi rủ mắt xuống nhìn cô, chỉ thấy cả người bé con cũng gần như rơi vào trạng thái mê man, choáng váng.

Thậm chí còn có mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào xoang mũi anh từng đợt.

Tần Việt lập tức hiểu rõ.

Cô ăn sản phẩm sôcôla nhân rượu mới kia nên bị say…

Nghĩ vậy, anh hơi thở dài một cách bất đắc dĩ.

Đưa tay cầm con chuột theo bản năng, muốn tắt phòng phát sóng trực tiếp cho cô.

Ánh mắt lại vô ý bị bão bình luận tràn ngập màn hình thu hút.

“…Chờ chút? Người đàn ông này là ai??? Vì sao anh ta lại đột nhiên đến ôm Thương Thương của chúng ta vậy!!”

“Trời ạ, hình như Thương Thương ngất rồi…Người này là nhân viên công tác thì phải? Anh ta đến cứu Thương Thương đúng không??”

“Vừa rồi Thương Thương ăn sôcôla nhân rượu đúng không? Chẳng lẽ là say…”

“A a a a đau lòng chết mẹ rồi!! Thương Thương con mau đi nghỉ ngơi!”

Ngoài những người đau lòng Hạng Tinh ra thì còn có một số khác.

“Chờ chút, người này không phải nhân viên công tác đâu nhỉ? Nhân viên công tác có thể mang được đồng hồ Vacheron Constantin hả??”

“Ồ, tay của anh trai này thật đẹp, là tình tay trong mộng* của tôi…”

(*biến đổi từ câu ‘tình nhân trong mộng’)

Chiều hướng của bão bình luận càng ngày càng kỳ lạ, Tần Việt khựng lại, chợt phản ứng lại.

Anh nhanh chóng ấn xuống nút phát sóng trực tiếp.

“Tiểu Kỳ, vào tài khoản phát sóng trực tiếp của Thương Thương, thông báo tắt phát sóng trực tiếp; những người khác tiếp tục theo dõi Kỳ thị.”

Người đàn ông vội vàng nói mấy câu, chợt ôm ngang Hạng Tinh, bước nhanh ra khỏi phòng họp.



Porsche chạy về trang viên Tần gia nhanh như chớp.

Cửa chính bị một chân đá văng, đám người hầu chỉ thấy thiếu gia nhà mình ôm Hạng tiểu thư, vội vàng chạy lên lầu, xông về phòng.

Không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Không phải buổi sáng Hạng tiểu thư còn vô cùng vui vẻ nhảy nhót ra ngoài à, sao lại đột nhiên nằm về rồi?

Lúc đó, người đàn ông đã đặt bé con lên giường của cô.

Nhìn khuôn mặt nhỏ mơ màng say xỉn kia, Tần Việt cau chặt mày lại, không khỏi đứng dậy, muốn bước ra ngoài dặn dò người hầu đưa đồ giải rượu lên.

Nhưng anh còn chưa bước được hai bước, ống quần lại đột nhiên bị kéo.

“A Việt…”

Hạng Tinh nhẹ nhàng kêu.

Người đàn ông lập tức không có ý định rời đi, quay người lại, ngồi xổm bên mép giường.

Một tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đang lắc lư lung tung kia, một tay nhẹ nhàng đặt lên cái trán mịn màng của cô, nhẹ nhàng đáp lời.

“Anh ở đây.”

“Ừm…”

Cảm nhận được sự bao phủ khiến người yên tâm, lúc này, lông mày cô cau lại mới giãn ra một chút.

Nhưng vẻ mặt vẫn khó chịu, đôi mắt mơ màng mà mở ra một nửa, đáy mắt ướt mềm mờ mịt.

Chóp mũi nhỏ nhắn hơi hít một chút, tiếp tục lẩm bẩm, “Em chóng mặt quá…”

“…”

Tần Việt mím môi mỏng.

Dứt khoát lấy điện thoại ra, trực tiếp gọi cho quản gia dưới lầu, “Chuẩn bị một chút đồ giải rượu đưa lên đây, cái gì cũng được, càng nhanh càng tốt!”

“…Vâng!”

Dưới lầu lập tức hoảng loạn một lúc.

Rất nhanh, những thứ như thuốc giải rượu, khăn lông chậu nước nóng đều được đưa vào.

Tần Việt lúng ta lúng túng thử hết cho cô một lần.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: 150: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (38)


Cũng may, cũng chỉ là mấy viên sôcôla nhân rượu mà thôi, sau khi Tần Việt loay hoay một lúc, Hạng Tinh cũng xem như dần dần tỉnh lại.

Hơi thở dần trở nên đều đặn, gương mặt tròn mềm mụp cũng không còn đỏ nữa.

Nhưng đôi mắt ướt mềm sáng long lanh kia vẫn hiện lên một chút vẻ mơ màng.

Hàng mi ướt át dính vào nhau thỉnh thoảng lại khẽ rung động, trông vô cùng đáng thương.

Càng lộ ra sự quyến rũ khó có thể diễn tả bằng lời.

Tần Việt đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi khô.

Anh dừng lại một chút, chợt hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng đưa đôi tay của bé con vào trong chăn, cũng kéo chăn đắp lại cẩn thận.

“Em nghỉ ngơi cho khỏe nhé, chờ em tỉnh dậy thì anh sẽ quay lại.”

Anh nhẹ giọng an ủi, lại xoa nhẹ cái đầu mềm mại kia một lúc, rồi đứng dậy định rời đi.

Chỉ nghe sau lưng chợt có vài tiếng sột soạt, ngay sau đó, khuỷu tay nhỏ kia đã trực tiếp ôm chặt lấy eo anh.

“Em không ngủ được…”

Giọng mũi dày đặc mềm mại truyền đến, ngây thơ khó tả, “Muốn anh kể chuyện cho em thì em mới có thể ngủ được.”

“…”

Tần Việt mím đôi môi mỏng, híp mắt lại.

Cuối cùng anh gật đầu, quay người ôm cô vào trong lòng, chợt ngồi xuống đầu giường.

“Được, kể chuyện.”

Anh tùy ý cô kéo mình giống như con bạch tuộc tựa, một tay nhẹ nhàng nâng đầu nhỏ kia lên để cô dựa vào ngực trái của anh.

Lại giống như hơi quở trách nhẹ nhàng dỗ dành, “Nhưng anh chỉ kể một câu chuyện thôi nhé, bởi vì hiện tại em cần phải nghỉ ngơi, biết chưa?”

Nghe tiếng tim đập vững vàng kia, cuối cùng Hạng Tinh cũng dần trở nên bình tĩnh.

Dụi dụi, mơ hồ đáp lời: “Ừm.”

Tần Việt thở phào.

Hơi cụp mắt xuống, trong đôi mắt nâu thoáng hiện lên vẻ ảm đạm trong chớp mắt.

Rồi lại thoải mái cong đôi môi đỏ, giọng trầm từ từ kể chuyện.

“Trước đây, có một cậu bé luôn rất hiếu thắng. Năm đó sau khi cậu bé mười hai tuổi, bởi vì một số chuyện nhỏ nhặt không hợp quan niệm nên đã cãi vã to tiếng với người cha cố chấp của cậu.”

“Đêm hôm ấy, cậu giận dỗi lựa chọn bỏ nhà ra đi, kết quả là…bị đối thủ cạnh tranh của cha cậu bắt cóc, nhốt trong một cái lồng sắt, bị treo trên mặt biển.”

“Cậu biết cha và người nhà của cậu đang dốc hết sức để cứu cậu, nhưng lúc ấy cậu còn rất ngỗ nghịch, trong lòng còn kìm nén cơn giận không chịu thua.”

“Cho nên, trước khi đội cứu hộ đến, cậu đã nghĩ cách tự mở lồng sắt, lặn xuống vùng biển tối tăm…nín thở lặn một mạch, cũng không biết bơi bao lâu, mới bơi trở lại bờ.”

“Sau đó, cậu đã mất đi ý thức bên bờ biển…Khi cậu mở mắt ra lần nữa, cha mẹ và rất nhiều người đều vây quanh cậu, vẻ mặt vui mừng.”

Nói đến đây, Tần Việt mỉm cười.

“Mặc dù mọi người đều hoặc là vui mừng phấn khích, hoặc là mừng đến phát khóc, nhưng cậu lại không nghe thấy bọn họ phát ra bất kỳ âm thanh nào.”

“Từ đó trở đi, thế giới của cậu trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chết chóc…Nhưng cậu cũng không nói cho bất cứ ai, một mình kiên cường chịu đựng, lén lút học tập ngôn ngữ môi để khiến bề ngoài mình nhìn qua đều bình thường.”

“Nhưng cũng bởi vậy mà cậu trở nên càng ngày càng cô độc, không có việc gì thì nhốt mình trong phòng, cũng bởi vì không nghe thấy, không chịu nổi bóng tối quá mức yên tĩnh, từ đó mắc phải chứng mất ngủ.”

“Đương nhiên, gia đình chỉ cho rằng cậu bị chấn thương tâm lý trong vụ bắt cóc lần đó, cho nên cũng chỉ điều trị tâm lý.”

“Mãi cho đến 6 năm sau, dưới sự tình cờ, cậu quen biết một chuyên gia tai mũi họng hàng đầu trong ngành, sau đó mới hoàn toàn giải thoát cậu khỏi nhà giam không tiếng động suốt 6 năm này.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: 150: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (38)


Cũng may, cũng chỉ là mấy viên sôcôla nhân rượu mà thôi, sau khi Tần Việt loay hoay một lúc, Hạng Tinh cũng xem như dần dần tỉnh lại.

Hơi thở dần trở nên đều đặn, gương mặt tròn mềm mụp cũng không còn đỏ nữa.

Nhưng đôi mắt ướt mềm sáng long lanh kia vẫn hiện lên một chút vẻ mơ màng.

Hàng mi ướt át dính vào nhau thỉnh thoảng lại khẽ rung động, trông vô cùng đáng thương.

Càng lộ ra sự quyến rũ khó có thể diễn tả bằng lời.

Tần Việt đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi khô.

Anh dừng lại một chút, chợt hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng đưa đôi tay của bé con vào trong chăn, cũng kéo chăn đắp lại cẩn thận.

“Em nghỉ ngơi cho khỏe nhé, chờ em tỉnh dậy thì anh sẽ quay lại.”

Anh nhẹ giọng an ủi, lại xoa nhẹ cái đầu mềm mại kia một lúc, rồi đứng dậy định rời đi.

Chỉ nghe sau lưng chợt có vài tiếng sột soạt, ngay sau đó, khuỷu tay nhỏ kia đã trực tiếp ôm chặt lấy eo anh.

“Em không ngủ được…”

Giọng mũi dày đặc mềm mại truyền đến, ngây thơ khó tả, “Muốn anh kể chuyện cho em thì em mới có thể ngủ được.”

“…”

Tần Việt mím đôi môi mỏng, híp mắt lại.

Cuối cùng anh gật đầu, quay người ôm cô vào trong lòng, chợt ngồi xuống đầu giường.

“Được, kể chuyện.”

Anh tùy ý cô kéo mình giống như con bạch tuộc tựa, một tay nhẹ nhàng nâng đầu nhỏ kia lên để cô dựa vào ngực trái của anh.

Lại giống như hơi quở trách nhẹ nhàng dỗ dành, “Nhưng anh chỉ kể một câu chuyện thôi nhé, bởi vì hiện tại em cần phải nghỉ ngơi, biết chưa?”

Nghe tiếng tim đập vững vàng kia, cuối cùng Hạng Tinh cũng dần trở nên bình tĩnh.

Dụi dụi, mơ hồ đáp lời: “Ừm.”

Tần Việt thở phào.

Hơi cụp mắt xuống, trong đôi mắt nâu thoáng hiện lên vẻ ảm đạm trong chớp mắt.

Rồi lại thoải mái cong đôi môi đỏ, giọng trầm từ từ kể chuyện.

“Trước đây, có một cậu bé luôn rất hiếu thắng. Năm đó sau khi cậu bé mười hai tuổi, bởi vì một số chuyện nhỏ nhặt không hợp quan niệm nên đã cãi vã to tiếng với người cha cố chấp của cậu.”

“Đêm hôm ấy, cậu giận dỗi lựa chọn bỏ nhà ra đi, kết quả là…bị đối thủ cạnh tranh của cha cậu bắt cóc, nhốt trong một cái lồng sắt, bị treo trên mặt biển.”

“Cậu biết cha và người nhà của cậu đang dốc hết sức để cứu cậu, nhưng lúc ấy cậu còn rất ngỗ nghịch, trong lòng còn kìm nén cơn giận không chịu thua.”

“Cho nên, trước khi đội cứu hộ đến, cậu đã nghĩ cách tự mở lồng sắt, lặn xuống vùng biển tối tăm…nín thở lặn một mạch, cũng không biết bơi bao lâu, mới bơi trở lại bờ.”

“Sau đó, cậu đã mất đi ý thức bên bờ biển…Khi cậu mở mắt ra lần nữa, cha mẹ và rất nhiều người đều vây quanh cậu, vẻ mặt vui mừng.”

Nói đến đây, Tần Việt mỉm cười.

“Mặc dù mọi người đều hoặc là vui mừng phấn khích, hoặc là mừng đến phát khóc, nhưng cậu lại không nghe thấy bọn họ phát ra bất kỳ âm thanh nào.”

“Từ đó trở đi, thế giới của cậu trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chết chóc…Nhưng cậu cũng không nói cho bất cứ ai, một mình kiên cường chịu đựng, lén lút học tập ngôn ngữ môi để khiến bề ngoài mình nhìn qua đều bình thường.”

“Nhưng cũng bởi vậy mà cậu trở nên càng ngày càng cô độc, không có việc gì thì nhốt mình trong phòng, cũng bởi vì không nghe thấy, không chịu nổi bóng tối quá mức yên tĩnh, từ đó mắc phải chứng mất ngủ.”

“Đương nhiên, gia đình chỉ cho rằng cậu bị chấn thương tâm lý trong vụ bắt cóc lần đó, cho nên cũng chỉ điều trị tâm lý.”

“Mãi cho đến 6 năm sau, dưới sự tình cờ, cậu quen biết một chuyên gia tai mũi họng hàng đầu trong ngành, sau đó mới hoàn toàn giải thoát cậu khỏi nhà giam không tiếng động suốt 6 năm này.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 150: 150: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (38)


Cũng may, cũng chỉ là mấy viên sôcôla nhân rượu mà thôi, sau khi Tần Việt loay hoay một lúc, Hạng Tinh cũng xem như dần dần tỉnh lại.

Hơi thở dần trở nên đều đặn, gương mặt tròn mềm mụp cũng không còn đỏ nữa.

Nhưng đôi mắt ướt mềm sáng long lanh kia vẫn hiện lên một chút vẻ mơ màng.

Hàng mi ướt át dính vào nhau thỉnh thoảng lại khẽ rung động, trông vô cùng đáng thương.

Càng lộ ra sự quyến rũ khó có thể diễn tả bằng lời.

Tần Việt đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi khô.

Anh dừng lại một chút, chợt hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng đưa đôi tay của bé con vào trong chăn, cũng kéo chăn đắp lại cẩn thận.

“Em nghỉ ngơi cho khỏe nhé, chờ em tỉnh dậy thì anh sẽ quay lại.”

Anh nhẹ giọng an ủi, lại xoa nhẹ cái đầu mềm mại kia một lúc, rồi đứng dậy định rời đi.

Chỉ nghe sau lưng chợt có vài tiếng sột soạt, ngay sau đó, khuỷu tay nhỏ kia đã trực tiếp ôm chặt lấy eo anh.

“Em không ngủ được…”

Giọng mũi dày đặc mềm mại truyền đến, ngây thơ khó tả, “Muốn anh kể chuyện cho em thì em mới có thể ngủ được.”

“…”

Tần Việt mím đôi môi mỏng, híp mắt lại.

Cuối cùng anh gật đầu, quay người ôm cô vào trong lòng, chợt ngồi xuống đầu giường.

“Được, kể chuyện.”

Anh tùy ý cô kéo mình giống như con bạch tuộc tựa, một tay nhẹ nhàng nâng đầu nhỏ kia lên để cô dựa vào ngực trái của anh.

Lại giống như hơi quở trách nhẹ nhàng dỗ dành, “Nhưng anh chỉ kể một câu chuyện thôi nhé, bởi vì hiện tại em cần phải nghỉ ngơi, biết chưa?”

Nghe tiếng tim đập vững vàng kia, cuối cùng Hạng Tinh cũng dần trở nên bình tĩnh.

Dụi dụi, mơ hồ đáp lời: “Ừm.”

Tần Việt thở phào.

Hơi cụp mắt xuống, trong đôi mắt nâu thoáng hiện lên vẻ ảm đạm trong chớp mắt.

Rồi lại thoải mái cong đôi môi đỏ, giọng trầm từ từ kể chuyện.

“Trước đây, có một cậu bé luôn rất hiếu thắng. Năm đó sau khi cậu bé mười hai tuổi, bởi vì một số chuyện nhỏ nhặt không hợp quan niệm nên đã cãi vã to tiếng với người cha cố chấp của cậu.”

“Đêm hôm ấy, cậu giận dỗi lựa chọn bỏ nhà ra đi, kết quả là…bị đối thủ cạnh tranh của cha cậu bắt cóc, nhốt trong một cái lồng sắt, bị treo trên mặt biển.”

“Cậu biết cha và người nhà của cậu đang dốc hết sức để cứu cậu, nhưng lúc ấy cậu còn rất ngỗ nghịch, trong lòng còn kìm nén cơn giận không chịu thua.”

“Cho nên, trước khi đội cứu hộ đến, cậu đã nghĩ cách tự mở lồng sắt, lặn xuống vùng biển tối tăm…nín thở lặn một mạch, cũng không biết bơi bao lâu, mới bơi trở lại bờ.”

“Sau đó, cậu đã mất đi ý thức bên bờ biển…Khi cậu mở mắt ra lần nữa, cha mẹ và rất nhiều người đều vây quanh cậu, vẻ mặt vui mừng.”

Nói đến đây, Tần Việt mỉm cười.

“Mặc dù mọi người đều hoặc là vui mừng phấn khích, hoặc là mừng đến phát khóc, nhưng cậu lại không nghe thấy bọn họ phát ra bất kỳ âm thanh nào.”

“Từ đó trở đi, thế giới của cậu trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chết chóc…Nhưng cậu cũng không nói cho bất cứ ai, một mình kiên cường chịu đựng, lén lút học tập ngôn ngữ môi để khiến bề ngoài mình nhìn qua đều bình thường.”

“Nhưng cũng bởi vậy mà cậu trở nên càng ngày càng cô độc, không có việc gì thì nhốt mình trong phòng, cũng bởi vì không nghe thấy, không chịu nổi bóng tối quá mức yên tĩnh, từ đó mắc phải chứng mất ngủ.”

“Đương nhiên, gia đình chỉ cho rằng cậu bị chấn thương tâm lý trong vụ bắt cóc lần đó, cho nên cũng chỉ điều trị tâm lý.”

“Mãi cho đến 6 năm sau, dưới sự tình cờ, cậu quen biết một chuyên gia tai mũi họng hàng đầu trong ngành, sau đó mới hoàn toàn giải thoát cậu khỏi nhà giam không tiếng động suốt 6 năm này.”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: 151: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (39)


“Đáng tiếc, thế giới lại có âm thanh, nhưng ác mộng yên tĩnh và đen tối kia vẫn luôn quấn lấy cậu.”

Nói xong, người đàn ông hơi cúi đầu xuống.

Cái cằm tinh xảo hoàn mỹ, nhẹ nhàng tựa vào cái đầu nhỏ vẫn luôn yên lặng kia, cẩn thận vuốt ve.

Đôi môi đỏ khẽ nở một nụ cười mờ nhạt.

“Cũng may, có một ngôi sao rơi xuống từ cửa sổ, rơi vào thế giới của cậu. Từ đó, bóng tối trong giấc mơ của cậu bắt đầu tan biến.”

“Cho nên, bé con à…”

Anh chậm rãi đỡ Hạng Tinh ngồi thẳng dậy một chút, đôi mắt như đá quý lập loè ánh sáng nhạt, nghiêm túc, lại mang theo một chút ý cười, nhìn chăm chú cô.

Giọng điệu nhẹ nhàng, “Em nói xem, cậu ấy nên cảm ơn ngôi sao đó như thế nào?”

“…”

Hạng Tinh ngước đôi mắt ướt mềm mê mang, cũng lặng lẽ nhìn lại anh.

Không nói lời nào, thậm chí khiến anh không thể nhìn thấu màu sắc trong đôi mắt cô.

Tần Việt đột nhiên có chút căng thẳng.

Khựng lại một chút, cuối cùng cười khẽ: “Không trả lời được cũng không sao, đây chỉ là một câu chuyện…”

Chưa nói hết lời, cô gái trước mặt đột nhiên cử động một chút.

Ngay sau đó, đôi tay mảnh mai đột nhiên ôm lấy cổ anh.

Hạng Tinh hít mũi, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ mềm kia.

Hôn.

“…!”

Tần Việt lập tức mở to mắt, ánh mắt hơi ngạc nhiên.

Còn chưa kịp định thần lại, cô lại đột nhiên buông ra, ngược lại gục đầu vào vai bên cổ anh.

“Vậy thì anh cho cô ấy một ngôi nhà…”

Cô nhẹ nhàng nói, “Cho cô ấy ăn ngon uống tốt, đừng để cô ấy lại sống đầu đường xó chợ…lại rơi xuống một khung cửa sổ không xác định khác.”

Lời nói rất nhẹ, rất dịu dàng, rất mơ hồ.

Khiến anh không nghe ra được là lời nói khi say hay là lời nói thật lòng.

Nhưng người ta thường nói uống say thì nói thật.

Cứ coi như là lời nói thật là được.

Nghĩ vậy, Tần Việt nở một nụ cười rạng rỡ, giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ mềm mượt trên vai.

Trịnh trọng gật đầu.

“Được…anh sẽ cho cô ấy một ngôi nhà.”

Dứt lời, anh cười nhẹ, thở dài một hơi.

Đổi sang giọng điệu thoải mái hơn, nhẹ nhàng đỡ cô, hầu hạ cô nằm xuống, “Được, câu chuyện kể xong rồi, em nên nghỉ ngơi…”

“…”

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

346

87

115

Kết quả là người ta đã ngủ từ lâu rồi.

Dường như còn rất nhanh đã bắt đầu mơ.

Dáng vẻ cái miệng nhỏ kia vô thức vô thức chép miệng, thật sự không biết đang thèm cái gì trong mơ.

Nhìn thấy vậy, Tần Việt bật cười liên tục.

Ý nghĩ lóe lên trong đầu, anh lại cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi ướt át của cô.

Đắp chăn lại cho cô, rồi quay người rời đi.



Hạng Tinh bị đánh thức bởi tiếng tít tít tít điên cuồng của điện thoại.

Ban đầu, cô vẫn nằm trên giường trùm chăn kín đầu, cố gắng cách ly vật lý tiếng chuông thông báo đề xuất phiền phức kia.

Kết quả hay rồi, không được bao lâu, những cuộc gọi liên tục chí mạng đã không ngừng bay tới.

“…”

Cô tức giận rời giường, không kiên nhẫn phồng má lên, chộp lấy điện thoại, tức giận trả lời.

“Alo?”

“…Tiểu Tinh!!! Trời ạ!!! Cậu sắp nổi tiếng rồi!!!!”

Tiếng gào thét đòi mạng liên tiếp phát ra từ ống nghe, khiến Hạng Tinh giật mình, lập tức tỉnh táo.

Trương Doanh Doanh ở đầu dây bên kia đầy phấn khích, la hét liên tục, “Tiểu Tinh! Có phải không! Có phải cậu thoát ế rồi không!!”

“…Hả?”

Hạng Tinh khẽ cau mày, vẻ mặt ngơ ngác, “Cậu có ý gì?”

“Cậu còn giấu bọn tớ à!!”

Điện thoại đột nhiên bị ai giật lấy, một cô gái khác có hơi quen tai tiếp lời của Trương Doanh Doanh, tiếp tục hét lên.

“Cậu có biết không, Star Thương Thương và Tần Việt cùng khung hình đã lan truyền điên cuồng trên mạng rồi!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: 151: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (39)


“Đáng tiếc, thế giới lại có âm thanh, nhưng ác mộng yên tĩnh và đen tối kia vẫn luôn quấn lấy cậu.”

Nói xong, người đàn ông hơi cúi đầu xuống.

Cái cằm tinh xảo hoàn mỹ, nhẹ nhàng tựa vào cái đầu nhỏ vẫn luôn yên lặng kia, cẩn thận vuốt ve.

Đôi môi đỏ khẽ nở một nụ cười mờ nhạt.

“Cũng may, có một ngôi sao rơi xuống từ cửa sổ, rơi vào thế giới của cậu. Từ đó, bóng tối trong giấc mơ của cậu bắt đầu tan biến.”

“Cho nên, bé con à…”

Anh chậm rãi đỡ Hạng Tinh ngồi thẳng dậy một chút, đôi mắt như đá quý lập loè ánh sáng nhạt, nghiêm túc, lại mang theo một chút ý cười, nhìn chăm chú cô.

Giọng điệu nhẹ nhàng, “Em nói xem, cậu ấy nên cảm ơn ngôi sao đó như thế nào?”

“…”

Hạng Tinh ngước đôi mắt ướt mềm mê mang, cũng lặng lẽ nhìn lại anh.

Không nói lời nào, thậm chí khiến anh không thể nhìn thấu màu sắc trong đôi mắt cô.

Tần Việt đột nhiên có chút căng thẳng.

Khựng lại một chút, cuối cùng cười khẽ: “Không trả lời được cũng không sao, đây chỉ là một câu chuyện…”

Chưa nói hết lời, cô gái trước mặt đột nhiên cử động một chút.

Ngay sau đó, đôi tay mảnh mai đột nhiên ôm lấy cổ anh.

Hạng Tinh hít mũi, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ mềm kia.

Hôn.

“…!”

Tần Việt lập tức mở to mắt, ánh mắt hơi ngạc nhiên.

Còn chưa kịp định thần lại, cô lại đột nhiên buông ra, ngược lại gục đầu vào vai bên cổ anh.

“Vậy thì anh cho cô ấy một ngôi nhà…”

Cô nhẹ nhàng nói, “Cho cô ấy ăn ngon uống tốt, đừng để cô ấy lại sống đầu đường xó chợ…lại rơi xuống một khung cửa sổ không xác định khác.”

Lời nói rất nhẹ, rất dịu dàng, rất mơ hồ.

Khiến anh không nghe ra được là lời nói khi say hay là lời nói thật lòng.

Nhưng người ta thường nói uống say thì nói thật.

Cứ coi như là lời nói thật là được.

Nghĩ vậy, Tần Việt nở một nụ cười rạng rỡ, giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ mềm mượt trên vai.

Trịnh trọng gật đầu.

“Được…anh sẽ cho cô ấy một ngôi nhà.”

Dứt lời, anh cười nhẹ, thở dài một hơi.

Đổi sang giọng điệu thoải mái hơn, nhẹ nhàng đỡ cô, hầu hạ cô nằm xuống, “Được, câu chuyện kể xong rồi, em nên nghỉ ngơi…”

“…”

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

346

87

115

Kết quả là người ta đã ngủ từ lâu rồi.

Dường như còn rất nhanh đã bắt đầu mơ.

Dáng vẻ cái miệng nhỏ kia vô thức vô thức chép miệng, thật sự không biết đang thèm cái gì trong mơ.

Nhìn thấy vậy, Tần Việt bật cười liên tục.

Ý nghĩ lóe lên trong đầu, anh lại cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi ướt át của cô.

Đắp chăn lại cho cô, rồi quay người rời đi.



Hạng Tinh bị đánh thức bởi tiếng tít tít tít điên cuồng của điện thoại.

Ban đầu, cô vẫn nằm trên giường trùm chăn kín đầu, cố gắng cách ly vật lý tiếng chuông thông báo đề xuất phiền phức kia.

Kết quả hay rồi, không được bao lâu, những cuộc gọi liên tục chí mạng đã không ngừng bay tới.

“…”

Cô tức giận rời giường, không kiên nhẫn phồng má lên, chộp lấy điện thoại, tức giận trả lời.

“Alo?”

“…Tiểu Tinh!!! Trời ạ!!! Cậu sắp nổi tiếng rồi!!!!”

Tiếng gào thét đòi mạng liên tiếp phát ra từ ống nghe, khiến Hạng Tinh giật mình, lập tức tỉnh táo.

Trương Doanh Doanh ở đầu dây bên kia đầy phấn khích, la hét liên tục, “Tiểu Tinh! Có phải không! Có phải cậu thoát ế rồi không!!”

“…Hả?”

Hạng Tinh khẽ cau mày, vẻ mặt ngơ ngác, “Cậu có ý gì?”

“Cậu còn giấu bọn tớ à!!”

Điện thoại đột nhiên bị ai giật lấy, một cô gái khác có hơi quen tai tiếp lời của Trương Doanh Doanh, tiếp tục hét lên.

“Cậu có biết không, Star Thương Thương và Tần Việt cùng khung hình đã lan truyền điên cuồng trên mạng rồi!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 151: 151: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (39)


“Đáng tiếc, thế giới lại có âm thanh, nhưng ác mộng yên tĩnh và đen tối kia vẫn luôn quấn lấy cậu.”

Nói xong, người đàn ông hơi cúi đầu xuống.

Cái cằm tinh xảo hoàn mỹ, nhẹ nhàng tựa vào cái đầu nhỏ vẫn luôn yên lặng kia, cẩn thận vuốt ve.

Đôi môi đỏ khẽ nở một nụ cười mờ nhạt.

“Cũng may, có một ngôi sao rơi xuống từ cửa sổ, rơi vào thế giới của cậu. Từ đó, bóng tối trong giấc mơ của cậu bắt đầu tan biến.”

“Cho nên, bé con à…”

Anh chậm rãi đỡ Hạng Tinh ngồi thẳng dậy một chút, đôi mắt như đá quý lập loè ánh sáng nhạt, nghiêm túc, lại mang theo một chút ý cười, nhìn chăm chú cô.

Giọng điệu nhẹ nhàng, “Em nói xem, cậu ấy nên cảm ơn ngôi sao đó như thế nào?”

“…”

Hạng Tinh ngước đôi mắt ướt mềm mê mang, cũng lặng lẽ nhìn lại anh.

Không nói lời nào, thậm chí khiến anh không thể nhìn thấu màu sắc trong đôi mắt cô.

Tần Việt đột nhiên có chút căng thẳng.

Khựng lại một chút, cuối cùng cười khẽ: “Không trả lời được cũng không sao, đây chỉ là một câu chuyện…”

Chưa nói hết lời, cô gái trước mặt đột nhiên cử động một chút.

Ngay sau đó, đôi tay mảnh mai đột nhiên ôm lấy cổ anh.

Hạng Tinh hít mũi, mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ mềm kia.

Hôn.

“…!”

Tần Việt lập tức mở to mắt, ánh mắt hơi ngạc nhiên.

Còn chưa kịp định thần lại, cô lại đột nhiên buông ra, ngược lại gục đầu vào vai bên cổ anh.

“Vậy thì anh cho cô ấy một ngôi nhà…”

Cô nhẹ nhàng nói, “Cho cô ấy ăn ngon uống tốt, đừng để cô ấy lại sống đầu đường xó chợ…lại rơi xuống một khung cửa sổ không xác định khác.”

Lời nói rất nhẹ, rất dịu dàng, rất mơ hồ.

Khiến anh không nghe ra được là lời nói khi say hay là lời nói thật lòng.

Nhưng người ta thường nói uống say thì nói thật.

Cứ coi như là lời nói thật là được.

Nghĩ vậy, Tần Việt nở một nụ cười rạng rỡ, giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ mềm mượt trên vai.

Trịnh trọng gật đầu.

“Được…anh sẽ cho cô ấy một ngôi nhà.”

Dứt lời, anh cười nhẹ, thở dài một hơi.

Đổi sang giọng điệu thoải mái hơn, nhẹ nhàng đỡ cô, hầu hạ cô nằm xuống, “Được, câu chuyện kể xong rồi, em nên nghỉ ngơi…”

“…”

DÀNH CHO BẠN

Lì xì phòng chat 6.6 Tỷ

Thêm...

346

87

115

Kết quả là người ta đã ngủ từ lâu rồi.

Dường như còn rất nhanh đã bắt đầu mơ.

Dáng vẻ cái miệng nhỏ kia vô thức vô thức chép miệng, thật sự không biết đang thèm cái gì trong mơ.

Nhìn thấy vậy, Tần Việt bật cười liên tục.

Ý nghĩ lóe lên trong đầu, anh lại cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi ướt át của cô.

Đắp chăn lại cho cô, rồi quay người rời đi.



Hạng Tinh bị đánh thức bởi tiếng tít tít tít điên cuồng của điện thoại.

Ban đầu, cô vẫn nằm trên giường trùm chăn kín đầu, cố gắng cách ly vật lý tiếng chuông thông báo đề xuất phiền phức kia.

Kết quả hay rồi, không được bao lâu, những cuộc gọi liên tục chí mạng đã không ngừng bay tới.

“…”

Cô tức giận rời giường, không kiên nhẫn phồng má lên, chộp lấy điện thoại, tức giận trả lời.

“Alo?”

“…Tiểu Tinh!!! Trời ạ!!! Cậu sắp nổi tiếng rồi!!!!”

Tiếng gào thét đòi mạng liên tiếp phát ra từ ống nghe, khiến Hạng Tinh giật mình, lập tức tỉnh táo.

Trương Doanh Doanh ở đầu dây bên kia đầy phấn khích, la hét liên tục, “Tiểu Tinh! Có phải không! Có phải cậu thoát ế rồi không!!”

“…Hả?”

Hạng Tinh khẽ cau mày, vẻ mặt ngơ ngác, “Cậu có ý gì?”

“Cậu còn giấu bọn tớ à!!”

Điện thoại đột nhiên bị ai giật lấy, một cô gái khác có hơi quen tai tiếp lời của Trương Doanh Doanh, tiếp tục hét lên.

“Cậu có biết không, Star Thương Thương và Tần Việt cùng khung hình đã lan truyền điên cuồng trên mạng rồi!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 152: 52: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (40)


“…Hả?”

Hạng Tinh thẫn thờ, lại hả một tiếng.

Cùng khung hình gì cơ…

Cô nhăn mũi, cố gắng nhớ lại.

Trong khoảnh khắc, từng đoạn hình ảnh tràn về như thủy triều, kèm theo một cơn đau đầu kỳ lạ, không ngừng ùa tới.

Từ lúc cô ăn xong viên socola nhân rượu, đến Tần Việt ôm lấy cô, ôm cô đi.

Đến khi về nhà, đến cô quấn lấy anh kể chuyện cho cô.

Nghe xong câu chuyện của anh, lại như bị ma xui quỷ khiến mà hôn anh.

Còn rất không khách sáo mà yêu cầu anh nuôi cô…

Một loạt ký ức lộn xộn khiến đầu nhỏ của cô trở nên rối tung rối mù.

Nhưng cuối cùng cô cũng tỉnh táo lại, chớp đôi mắt ướt mềm một cách ngơ ngác.

Một ban ngày, hình như đã xảy ra rất nhiều chuyện.

“…Tiểu Tinh, cậu có đang nghe không đấy?”

Tiếng hét kỳ lạ của Trương Doanh Doanh lại vang lên.

Hạng Tinh khựng lại một chút.

Hỏi một cách thật thà: “Cậu nói nói cùng khung hình kia, nó ở đâu vậy?”



Trên trang đầu của Weibo.

Hot search #Tình yêu giữa con trai của ông trùm ngành giải trí và nữ streamer nổi tiếng trên mạng bị tiết lộ# đang đứng vững ở vị trí số một trên bảng xếp hạng hot search.

Bấm vào, thực sự hiện lên màn hình phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh, còn có một số hình ảnh.

Ngoài cảnh ăn xong socola nhân rượu kia, còn có người đưa ra hình ảnh chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trên tay Tần Việt – mẫu đặt làm của dòng Les Cabinotiers, so sánh với hình ảnh anh đeo nó từng xuất hiện trong các buổi phỏng vấn trước đây của anh.

Hơn nữa, nền tảng ký hợp đồng của Thương Thương lại là phát sóng trực tiếp Thiên Thu, hoạt động dưới trướng Kình Thiên.

Mọi bằng chứng đều chỉ ra, gần như xác thực mối quan hệ của hai người.

Nhưng chưa hết.

Ngày thường, một số fan vợ, fan bạn gái, fan chị gái của Tần Việt, kèm theo một đám account seeding* kỳ lạ nhảy ra chỉ trích Hạng Tinh ăn mặc keo kiệt, là vì tiền mà leo cao, không biết xấu hổ quyến rũ đại thiếu gia nhà họ Tần.

(*水军: thủy quân, một nhóm người được trả tiền để ngụy trang thành cư dân mạng bình thường để để định hướng truyền thông theo ý mình, viết những bình luận thiếu tính khách quan, có thể là khen hoặc chê một tác phẩm nào đó, phát tán thông tin…)

Mà các fan mẹ và fan nam thẳng của Thương Thương cũng không cam lòng chịu thua, nhiệt tình đáp trả đối phương.

Nhìn trận chiến này, dường như đã tranh cãi hơn nửa ngày.

Hạng Tinh lướt từ đầu đến cuối một cách qua loa, đôi môi hồng mím lại, nghiêng đầu.

Kỳ lạ.

Không phải tình tiết cãi nhau trên Weibo chỉ xảy ra trong trong những bộ phim truyền hình về giới giải trí thôi sao?. truyện kiếm hiệp hay

Không hiểu.

Cô lắc đầu, lại vỗ cái bụng nhỏ kêu ọc ọc.

Ừm, ngủ cả ngày, có hơi đói bụng.

Ăn no rồi tính tiếp.

Nghĩ vậy, cô nhẹ nhàng nhảy xuống giường, chuẩn bị xuống phòng bếp dưới lầu tìm ông chú tìm đầu bếp nổi tiếng để kiếm chút gì đó ngon ngon.

Còn chưa kịp mở cửa, điện thoại lại vang lên tiếng thông báo.

Cô cầm lên xem theo bản năng.

Là thông báo đẩy từ Weibo:

@Tần Việt V: Ai nói bé con bảo bối nhà tôi @Star Thương Thương ăn mặc keo kiệt, ra đây nói chuyện một lát nào?

“…”

Hạng Tinh ngơ ngác.

Cả cư dân mạng hóng drama cũng ngơ ngác.

Ngơ ngác ba giây, Weibo cũng bị đơ, không, là sập rồi.

Cái quần què gì vậy?

Đại thiếu gia nhà họ Tần đang công khai sao?

Còn chưa hết.

Sau khi các lập trình viên Weibo lo lắng không yên sửa xong máy chủ thì phu nhân chủ tịch Tần thị, Chung Lê, có danh xưng là quý bà đẳng cấp giới hào môn cũng nhảy ra.

@Bạn có ăn quả lê không V: Ai nói con dâu bảo bối nhà tôi @Star Thương Thương ăn mặc keo kiệt? Có phải bà không, con quỷ cái? @Ngai Ngai Bạch Tuyết* V.

(*皑皑白雪: ngai ngai bạch tuyết, dịch ra thì nghĩa là ‘tuyết trắng xóa’)

Một giây sau, chủ tịch Tần thị, Tần Ngạn, còn lặng lẽ bấm like cho phu nhân nhà mình.

Ba giây sau, toàn bộ cư dân mạng đều tràn ngập dấu chấm hỏi.

Ai mà không biết Ngai Ngai Bạch Tuyết là phu nhân Kỳ thị luôn đăng lên mạng khoe con trai mình tài giỏi xuất sắc cỡ nào.

Hôm nay bị Tần phu nhân đè đầu mắng như vậy, chẳng lẽ sau lưng Star Thương Thương còn dính dáng đến ân oán hào môn gì sao?

Cứ như vậy, Weibo lại sập, các lập trình viên khóc không ra nước mắt, tiếp tục sửa.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,874
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 152: 52: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (40)


“…Hả?”

Hạng Tinh thẫn thờ, lại hả một tiếng.

Cùng khung hình gì cơ…

Cô nhăn mũi, cố gắng nhớ lại.

Trong khoảnh khắc, từng đoạn hình ảnh tràn về như thủy triều, kèm theo một cơn đau đầu kỳ lạ, không ngừng ùa tới.

Từ lúc cô ăn xong viên socola nhân rượu, đến Tần Việt ôm lấy cô, ôm cô đi.

Đến khi về nhà, đến cô quấn lấy anh kể chuyện cho cô.

Nghe xong câu chuyện của anh, lại như bị ma xui quỷ khiến mà hôn anh.

Còn rất không khách sáo mà yêu cầu anh nuôi cô…

Một loạt ký ức lộn xộn khiến đầu nhỏ của cô trở nên rối tung rối mù.

Nhưng cuối cùng cô cũng tỉnh táo lại, chớp đôi mắt ướt mềm một cách ngơ ngác.

Một ban ngày, hình như đã xảy ra rất nhiều chuyện.

“…Tiểu Tinh, cậu có đang nghe không đấy?”

Tiếng hét kỳ lạ của Trương Doanh Doanh lại vang lên.

Hạng Tinh khựng lại một chút.

Hỏi một cách thật thà: “Cậu nói nói cùng khung hình kia, nó ở đâu vậy?”



Trên trang đầu của Weibo.

Hot search #Tình yêu giữa con trai của ông trùm ngành giải trí và nữ streamer nổi tiếng trên mạng bị tiết lộ# đang đứng vững ở vị trí số một trên bảng xếp hạng hot search.

Bấm vào, thực sự hiện lên màn hình phát sóng trực tiếp của Hạng Tinh, còn có một số hình ảnh.

Ngoài cảnh ăn xong socola nhân rượu kia, còn có người đưa ra hình ảnh chiếc đồng hồ Vacheron Constantin trên tay Tần Việt – mẫu đặt làm của dòng Les Cabinotiers, so sánh với hình ảnh anh đeo nó từng xuất hiện trong các buổi phỏng vấn trước đây của anh.

Hơn nữa, nền tảng ký hợp đồng của Thương Thương lại là phát sóng trực tiếp Thiên Thu, hoạt động dưới trướng Kình Thiên.

Mọi bằng chứng đều chỉ ra, gần như xác thực mối quan hệ của hai người.

Nhưng chưa hết.

Ngày thường, một số fan vợ, fan bạn gái, fan chị gái của Tần Việt, kèm theo một đám account seeding* kỳ lạ nhảy ra chỉ trích Hạng Tinh ăn mặc keo kiệt, là vì tiền mà leo cao, không biết xấu hổ quyến rũ đại thiếu gia nhà họ Tần.

(*水军: thủy quân, một nhóm người được trả tiền để ngụy trang thành cư dân mạng bình thường để để định hướng truyền thông theo ý mình, viết những bình luận thiếu tính khách quan, có thể là khen hoặc chê một tác phẩm nào đó, phát tán thông tin…)

Mà các fan mẹ và fan nam thẳng của Thương Thương cũng không cam lòng chịu thua, nhiệt tình đáp trả đối phương.

Nhìn trận chiến này, dường như đã tranh cãi hơn nửa ngày.

Hạng Tinh lướt từ đầu đến cuối một cách qua loa, đôi môi hồng mím lại, nghiêng đầu.

Kỳ lạ.

Không phải tình tiết cãi nhau trên Weibo chỉ xảy ra trong trong những bộ phim truyền hình về giới giải trí thôi sao?. truyện kiếm hiệp hay

Không hiểu.

Cô lắc đầu, lại vỗ cái bụng nhỏ kêu ọc ọc.

Ừm, ngủ cả ngày, có hơi đói bụng.

Ăn no rồi tính tiếp.

Nghĩ vậy, cô nhẹ nhàng nhảy xuống giường, chuẩn bị xuống phòng bếp dưới lầu tìm ông chú tìm đầu bếp nổi tiếng để kiếm chút gì đó ngon ngon.

Còn chưa kịp mở cửa, điện thoại lại vang lên tiếng thông báo.

Cô cầm lên xem theo bản năng.

Là thông báo đẩy từ Weibo:

@Tần Việt V: Ai nói bé con bảo bối nhà tôi @Star Thương Thương ăn mặc keo kiệt, ra đây nói chuyện một lát nào?

“…”

Hạng Tinh ngơ ngác.

Cả cư dân mạng hóng drama cũng ngơ ngác.

Ngơ ngác ba giây, Weibo cũng bị đơ, không, là sập rồi.

Cái quần què gì vậy?

Đại thiếu gia nhà họ Tần đang công khai sao?

Còn chưa hết.

Sau khi các lập trình viên Weibo lo lắng không yên sửa xong máy chủ thì phu nhân chủ tịch Tần thị, Chung Lê, có danh xưng là quý bà đẳng cấp giới hào môn cũng nhảy ra.

@Bạn có ăn quả lê không V: Ai nói con dâu bảo bối nhà tôi @Star Thương Thương ăn mặc keo kiệt? Có phải bà không, con quỷ cái? @Ngai Ngai Bạch Tuyết* V.

(*皑皑白雪: ngai ngai bạch tuyết, dịch ra thì nghĩa là ‘tuyết trắng xóa’)

Một giây sau, chủ tịch Tần thị, Tần Ngạn, còn lặng lẽ bấm like cho phu nhân nhà mình.

Ba giây sau, toàn bộ cư dân mạng đều tràn ngập dấu chấm hỏi.

Ai mà không biết Ngai Ngai Bạch Tuyết là phu nhân Kỳ thị luôn đăng lên mạng khoe con trai mình tài giỏi xuất sắc cỡ nào.

Hôm nay bị Tần phu nhân đè đầu mắng như vậy, chẳng lẽ sau lưng Star Thương Thương còn dính dáng đến ân oán hào môn gì sao?

Cứ như vậy, Weibo lại sập, các lập trình viên khóc không ra nước mắt, tiếp tục sửa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom