Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 820


 

 Lâm Phong chăm chú nhìn Người đàn ông trung niên, trong lòng cuồn cuộn sóng gió!  

 

Thực lực của người này cực mạnh!  

 

 

Tuyệt đối là người mạnh nhất mà anh từng gặp kể từ khi xuống núi!  

 

 

“Được rồi! Tôi có thể trả lời cậu ba câu hỏi, cậu hỏi đi!”  

 

 

Người đàn ông trung niên nói.  

 

 

Adv

Lâm Phong nghe vậy liền đè nén sát ý trong lòng, hỏi:  

 

 

“Là anh đã mang Tiểu Khả đi?”  

 

 


“Không sai! Em ấy vốn dĩ phải bước lên chín tầng trời, không phải hạng kiến hôi như mấy cậu có thể so sánh!”  

 

 

Người đàn ông trung niên gật đầu trả lời.  

 

Adv

 

Ánh mắt Lâm Phong hơi dao động, không phản bác gì, tiếp tục hỏi:  

 

 

“Cái thế giới khác mà Tiểu Khả nói là gì? Anh mang em ấy đi, có phải là để ý đến cơ thể của em ấy không?”  

 

 

“Thế giới khác, cho dù tôi có nói cho cậu biết, cậu cũng không thể hiểu được!”  

 

 

“Đó là một vùng đất hoang vu, nơi cường giả đứng đầu nhiều như mây, chỉ cần bọn họ nổi giận thì thây chất đầy đồng, một kiếm quét ngang, chém đứt chín tầng mây xanh!”  

 

 

“Vạn vật đều bị huỷ diệt, chỉ có tu đạo là vĩnh hằng,”  

 

 

Nghe được những lời này.  

 

 

Đồng tử Lâm Phong co lại, có thêm một phần nhận thức về người trước mắt này!  

 

 

Thực sự có thế giới như vậy sao?  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Người đàn ông trung niên tiếp tục nói:  

 

 

“Còn câu hỏi thứ ba của cậu, càng là chuyện vô căn cứ! Bản thể của tôi cũng là một phụ nữ, sao có thể để ý đến thân thể của em ấy?”  

 

 

“Bản thể?”  

 

 

Lâm Phong bắt được từ khóa.  

 

 

“Thanh niên, cậu đã hỏi hết ba câu hỏi! Có thể yên tâm lên đường rồi…”  

 

 

Sắc mặt Người đàn ông trung niên đột nhiên thay đổi.  

 

 

Vẻ hòa ái vừa rồi đã trở nên lạnh lùng vô tình, toàn thân tràn ngập sát ý nồng đậm!  

 

 

Lâm Phong không chút biểu cảm.  

 

 

Anh đã sớm đoán được cảnh này!  

 

 

Vì người đàn ông trung niên cố ý dẫn mình tới đây, chắc chắn là muốn gây bất lợi cho mình!  

 

 

“Thực ra tôi vốn không muốn giết cậu!”  

 

 

“Nhưng Lý Tiểu Khả quá thích cậu! Cậu chính là chướng ngại vật lớn nhất trên con đường thành đạo của em ấy! Để em ấy không còn gì vướng bận, tôi chỉ có thể trừ khử cậu, diệt trừ hậu hoạ về sau!”  

 

 

“Tu đạo là nghịch thiên mà đi, nhất định phải cắt đứt nhân quả hồng trần!”  

 

 

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói ra câu mà Lâm Phong vẫn luôn ghét nhất!  

 

 

“Vứt mẹ cái lý lẽ nghịch thiên mà đi, cắt đứt nhân quả hồng trần giùm cái!!”  

 

 

“Lão già tôi còn không phục, việc gì tôi phải nghe anh?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 821


 

“Tính cậu rất ngông! Ở một khía cạnh nào đó, cậu giống y hệt tôi hồi trẻ…”  

 

“Nhưng hồi còn trẻ tôi có đủ thực lực để mà ngông, còn cậu?”  

 

 

“Có thực lực này không?”  

 

 

Người đàn ông trung niên cười phá lên, anh ta hờ hững lắc đầu.  

 

 

Hành vi của Lâm Phong trông có vẻ rất đáng sợ, nhưng ở trong mắt anh ta lại như một thằng hề đang nhe nanh múa vuốt trên sân khấu, cùng lắm cũng chỉ cười khì một tiếng…  

 

 

“Bùm!”  

 

Adv

 

Lâm Phong lập tức biến mất tại chỗ, lao thẳng về phía người đàn ông trung niên như một quả lựu đạn!  

 

 

“Tốc độ nhanh lắm, nhưng lực còn quá yếu!”  

 


 

Người đàn ông trung niên bình tĩnh, chỉ chìa tay phải về phía Lâm Phong đang lao tới, nhẹ nhàng bóp lại, miệng nói:  

 

 

“Trói!”  

 

Adv

 

“Ầm!”  

 

 

Một luồng linh khí thiên địa cuồn cuộn được phóng ra, tạo thành một tấm lưới lớn màu vàng ngay giữa không trung rồi bao trùm lấy Lâm Phong.  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

Một uy áp thiên địa lớn mạnh đè lên Lâm Phong, khiến anh đang chuẩn bị phá lưới ra ngoài không thể động đậy.  

 

 

“Ha ha… Đây là thực lực của cậu đấy à?”  

 

 

Người đàn ông trung niên để hai tay sau lưng, cười khẽ một tiếng, nhìn Lâm Phong đang mắc kẹt trong tấm lưới vàng với vẻ mặt khinh miệt.  

 

 

Lâm Phong thử vùng vẫy nhưng lại phát hiện mình càng dùng sức, tấm lưới màu vàng này càng siết chặt hơn, uy áp thiên địa kia sẽ càng kinh khủng hơn.  

 

 

Anh quyết định không giãy giụa nữa.  

 

 

Nhưng nếu nhìn kỹ hơn sẽ phát hiện toàn thân anh đang phát sáng rực rỡ, gân cốt và mạch máu như thể đang bành trướng.  

 

 

Giờ phút này, cả người anh như được sơn một lớp sơn màu vàng!  

 

 

“Rách ra cho tôi!”  

 

 

Lâm Phong hét to một tiếng.  

 

 

“Roẹt!”  

 

 

Ánh sáng vàng rực rỡ phóng thẳng lên chín tầng mây, khiến cho tấm lưới màu vàng kia rách một lỗ lớn.  

 

 

Sau đó Lâm Phong lao ra khỏi lỗ rách trên lưới, vô số uy áp thiên địa đáng sợ lập tức ào tới trước mặt người đàn ông trung niên, anh tung một đấm!  

 

 

“Cậu…”  

 

 

Lúc này người đàn ông trung niên đang để hai tay sau lưng, dương dương tự đắc hưởng thụ khoái cảm có được từ hành động ra vẻ, không hề ngờ được Lâm Phong có thể thoát khỏi lưới của mình, vậy nên khi vội vàng đỡ đòn đã bị Lâm Phong đánh văng ra xa.  

 

 

Anh ta va vào trong lòng núi, khiến cho ngọn núi xuất hiện một vết lõm rộng khoảng vài centimet.  

 

 

“Vèo!”  

 

 

Nhưng ngay giây sau, người đàn ông trung niên chạy từ trong núi ra ngoài.  

 

 

Lúc này trông anh ta hơi nhếch nhác, máu chảy ra từ khoé miệng, không còn dáng vẻ dương dương tự đắc như vừa rồi.  

 

 

“Thể chất của cậu cũng mạnh đấy!”  

 

 

Người đàn ông trung niên lau máu trên khoé miệng, bình thản nói.  

 

 

“Vậy sao? Tôi có thể mạnh hơn nữa đây này!”  

 

 

Lâm Phong lại tung một đấm, tốc độ cực nhanh, không gian ở những nơi nắm đấm đi qua đều móp méo, lần lượt phát ra các tiếng nổ đùng đoàng.  

 

 

Người đàn ông trung niên vẫn với vẻ mặt lạnh lùng, không hề sợ hãi, vung tay đấm một cú.  

 

 

Chẳng qua chỉ là một tên Nguyên Anh kỳ thôi, lẽ nào có thể nghịch thiên được?  

 

 

Trong phút chốc, nắm đấm của hai người va chạm nhau phát ra tiếng nổ vang trời!  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 822


Người đàn ông trung niên hít vào một hơi, lập tức rút tay về, đúng lúc này Lâm Phong lại đấm thêm một cú.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Người đàn ông trung niên tiếp tục bị đánh văng ra xa rồi nặng nề ngã xuống đất, khiến cho mặt đất xuất hiện một cái hố lớn.  

 

 

“Đây là thực lực của anh đấy à?”  

 

 

“Tôi thực sự không biết ai cho anh tự tin để ra vẻ trước mặt tôi nữa?”  

 

 

Adv

Lâm Phong đứng lơ lửng trên không trung nhìn xuống hố, quần áo tung bay theo gió, trông hệt thần ma.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Vừa dứt lời, anh lại giơ tay phải lên, linh khí điên cuồng trào ra rồi biến thành một bàn tay khổng lồ ngay giữa không trung.  


 

 

Nơi nào bàn tay khổng lồ đi qua, không gian nơi đó cũng như muốn rách ra, đè về phía cái hố.  

 

 

Adv

“Ầm!”  

 

 

Trong nháy mắt bụi bặm mù mịt, mặt đất rung chuyển!  

 

 

Vị trí nơi hai người đang đứng cứ như bị đè xuống mấy chục centimet, cuối cùng tạo thành một dấu bàn tay khổng lồ trên mặt đất.  

 

 

Đúng lúc này.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Trên trời bỗng hạ xuống một tia sét tím to bằng thùng nước, đánh thật mạnh lên người Lâm Phong khiến anh rơi từ trên không trung xuống đất, tạo ra một tiếng va chạm nặng nề.  

 

 

Cùng lúc đó, người đàn ông trung niên lao ra khỏi hố.  

 

 

Lúc này trông anh ta cực kỳ nhếch nhác, máu dính khắp cả người hệt như huyết nhân!  

 

 

Nét mặt anh ta lạnh như băng, đôi mắt lạnh lùng nhìn chòng chọc vào Lâm Phong.  

 

 

Anh ta chỉ cảm thấy vô cùng nhục nhã.  

 

 

Ngay cả ở thế giới kia, anh ta cũng chưa từng bị thương nặng đến vậy!  

 

 

Hơn nữa anh ta cảm thấy rất bất thường.  

 

 

Đáng lý ra ở cái nơi hoang vu, thiên địa phong toả, đại đạo thiếu thốn, linh khí cạn kiệt này…  

 

 


Cùng là Nguyên Anh kỳ, nếu ở thế giới của anh ta thậm chí còn chẳng mạnh bằng một tu giả Kim Đan, nhưng… sức chiến đấu của Lâm Phong lại gần như đạt tới Xuất Khiếu Cảnh!  

 

 

“Không ngờ cậu chỉ là một kẻ Nguyên Anh kỳ ở vùng đất bỏ hoang này mà thực lực lại mạnh đến vậy, tôi đã coi thường cậu rồi!”  

 

 

Người đàn ông trung niên lau máu dính trên mặt, thản nhiên nói.  

 

 

Lâm Phong bò từ dưới đất dậy, khẽ lắc cổ vài cái làm phát ra tiếng xương khớp răng rắc.  

 

 

Một chữ đã!  

 

 

Hai chữ quá đã!  

 

 

Anh chưa đánh nhau với ai kiểu đó bao giờ.  

 

 

Từ khi xuống núi cho đến nay, đây là lần đầu tiên anh bị người khác đánh ngã xuống đất, điều này khiến cho máu toàn thân anh như đang bốc cháy, vô cùng kích động!  

 

 

“Chiêu vừa rồi của anh là Ngự Lôi Thuật đúng không?”  

 

 

Lâm Phong rất hứng thú hỏi.  

 

 

“Hừ!”  

 

 

Người đàn ông trung niên không trả lời, thi triển pháp ấn rồi đột nhiên chỉ cánh tay lên trời, lạnh lùng nói:  

 

 

“Sét đánh!”  

 

 

“Rầm rầm rầm!”  

 

 

Vùng trời trên đầu hai người đột nhiên kéo mây đen dày đặc, đánh xuống mấy tia sét tím như thể thiên kiếp đang kéo đến.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 823


 Người đàn ông trung niên lạnh nhạt lên tiếng.  

 

 

Khi mấy tia sét tím kia sắp đánh trúng Lâm Phong, thì lúc này trong tay Lâm Phong đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm.  

 

 

Anh cầm kiếm bản mệnh chém về phía vô số tia sét tím dày đặc trên không kia.  

 

 

“Vù!”  

 

 

Kiếm khí bay vút đi, vô số tia sét tím bị chém đứt ngang, kể cả những đám mây đen trên trời cũng bị chém thành hai nửa, rung một lúc rồi tản đi.  

 

Adv

 

Tiếp theo.  

 

 

Lâm Phong lại chém một nhát về phía người đàn ông trung niên.  

 

 

Người đàn ông trung niên không né kịp, hét lên một tiếng thảm thiết, bị chém đứt một cánh tay…  

 

 

“Ngự kiếm thuật của tôi so sánh với Ngự Lôi Thuật của anh thế nào ấy nhỉ?”  

 

Adv

 

Lâm Phong bình tĩnh nhìn người đàn ông trung niên.  

 

 

Anh ta bụm vết thương, mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, không còn thư thái như vừa rồi, nét mặt trở nên vô cùng khiếp sợ.  

 

 

Hoá ra thứ người này am hiểu nhất không phải thể thuật mà là kiếm pháp!  

 

 

Một nhát kiếm hạ được Cửu Thiên Ngự Lôi Thuật của anh ta, thực lực này đã mạnh hơn rất nhiều tu giả Xuất Khiếu Cảnh khác!  

 

 

Ở vùng đất bỏ hoang này xuất hiện một tu giả có thể đấu vượt cấp khiến anh ta thực sự rất khó chấp nhận được.  

 

 

Đồng thời anh ta biết mình không đánh thắng được Lâm Phong.  

 

 

Dù sao nây giờ anh ta cũng chỉ là một ý niệm mà thôi!  

 

 

Với lại cơ thể phàm nhân này không chịu được năng lượng quá lớn, nếu không thì sẽ nổ tung…  

 

 

“Cậu tên là Lâm Phong đúng không? Tôi nhớ cậu rồi đó! Một ngày nào đó bản thể của tôi sẽ đến tìm cậu, mong rằng lúc đó cậu vẫn còn tự tin như ngày hôm nay!”  

 

 

Người đàn ông trung niên nhìn Lâm Phong thật kỹ.  

 

 



 


Lâm Phong nghe vậy bèn híp mắt lại, chìa tay ra định tóm lấy người đàn ông trung niên.  

 

Nhưng lúc này cơ thể của anh ta chợt mềm nhũn rồi ngã phịch xuống đất.  

 

 

Lâm Phong túm lấy cơ thể của anh ta kiểm tra, phát hiện cơ thể của người này đã gần thối rữa, thức hải cũng vô cùng lộn xộn…  

 

 

Dù cứu sống được thì cũng sẽ chỉ có thể trở thành người thực vật!  

 

 

Thế là sau một lúc chần chừ, anh biến ra một tia linh hoả để đốt cơ thể của người đàn ông trung niên thành tro tàn, coi như giúp anh ta bớt đau khổ!  

 

 

“Ở trong mắt cao thủ tu tiên chân chính, tính mạng của người thường còn chẳng bằng cỏ rác!”  

 

 

Lâm Phong không cảm thấy bất ngờ chút nào về tình huống này.  

 

 

Từ trong cuộc đối thoại trước đó, sau khi người đàn ông trung niên nói bản thể của mình là một người phụ nữ, anh đã đoán được đối phương chỉ là một mảnh thần hồn…  

 

 

Mà có thể dùng một mảnh thần hồn để khống chế một người bình thường, đạt tới thực lực này rất có thể cảnh giới thật sự của đối phương đã trên Hóa Thần, nhưng có lẽ vẫn chưa đạt đến Độ Kiếp Cảnh.  

 

 

Bởi vì anh đã đánh nhau với lão già rất nhiều lần.  

 

 

Nếu ông ta nghiêm túc, chỉ cần uy áp của một mảnh thần hồn thôi đã có thể đánh bại anh rồi…  

 

 

“Một thế giới khác? Vùng đất bỏ hoang…”  

 

 

“Xem ra thế giới này còn có rất nhiều bí mật mà mình không biết!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 824


 Cùng lúc đó.  

 

 

Tại một nơi tiên khí mịt mờ, hương thơm ngào ngạt, lầu quỳnh điện ngọc.  

 

 

Có một cô gái xinh đẹp với khí chất lạnh lùng chậm rãi mở mắt ra, sát ý xẹt qua trong đôi mắt đẹp ấy.  

 

 

“Hay cho một thằng nhóc, không ngờ cậu ta lại có thể đấu vượt cấp, với thực lực ấy ở bên này cũng có thể được coi là thiên tài bẩm sinh, truyền nhân môn phái rồi!”  

 

 

“Đáng tiếc thiên đạo bên đó tự đặt ra giới hạn, một mảnh thần hồn đi vào đã là cực hạn rồi. Nếu bản thể của mình đến đó chắc chắn sẽ khiến cho thiên đạo nổi giận!”  

 

 

Nói xong.  

 

Adv

 

Cô ta cố dằn cơn giận trong lòng, nói với ra ngoài cửa:  

 

 

“Người đâu!”  

 


 

Một lát sau.  

 

 

Một nữ đệ tử xinh xắn bước nhanh vào.  

 

 

Adv

“Sư phụ!”  

 

 

“Lát nữa sẽ có một cô gái tên là Lý Tiểu Khả đến, con ra cổng đón rồi dẫn cô ấy tới linh trì tắm rửa để loại bỏ hơi thở phàm trần! Sau đó đi Dược Các nhận một viên Vong Trần Đan cho cô ấy uống!”  

 

 

“Khi nào xong thì dẫn cô ấy tới gặp ta!”  

 

 

“Vâng, thưa sư phụ!”  

 

 

Nữ đệ tử cung kính gật đầu, sau đó xoay người rời đi.  

 

 

Cô gái lạnh lùng dõi mắt nhìn theo nữ đệ tử rồi từ từ nhắm mắt lại, chuẩn bị lấy lại bình tĩnh, thua một tu giả Nguyên Anh khiến cho cô ta cực kỳ bực bội.  

 

 

Đúng lúc này.  

 

 

Một uy áp thiên địa đáng sợ đột nhiên bao trùm cả người cô ta.  

 

 

Con ngươi của cô ta khẽ co lại, cô ta muốn đứng dậy, nhưng bất kể cô ta có vùng vẫy thế nào thì vẫn vô ích.  

 

 

Cô ta cung kính hỏi:  

 

 

“Không biết là vị tiền bối nào đến?”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Cô ta bị đánh văng ra xa rồi hộc ra một búng máu, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên trắng bệch.  

 

 

Lúc này các cao thủ khác trong tông môn cũng cảm ứng được điều này, hơn mười siêu cao thủ lập tức xuất hiện trong phòng,  


 

 

Đặc biệt trong số đó có một bà lão tóc trắng xoá có thực lực mạnh nhất, cơ thể bà ta lúc ẩn lúc hiện như thể hoà tan vào hư không.  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

 

“Ầm!”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

“Ầm!”  

 

 

Rất nhiều võ giả bao gồm cả bà lão tóc trắng lần lượt hộc máu ngã gục xuống đất, vô cùng kinh hãi.  

 

 

“Rốt cuộc là vị tiền bối nào ghé chơi vậy ạ, nếu Lăng Vân Các tôi có đắc tội chỗ nào thì xin hãy rộng lòng tha thứ cho!”  

 

 

Bà lão tóc trắng căng thẳng nói.  

 

 

“Đây chỉ là một bài học cho các cô thôi, nếu lần sau các cô còn dám tới vùng đất bỏ hoang bắt nạt người khác, tôi sẽ giết cả tông môn các cô, từ già cho đến trẻ luôn!”  

 

 

Trong không gian vang lên một giọng nói già nua.  

 

 

Nghe vậy, các cao thủ Lăng Vân Các đều run lên, vội vàng gật đầu trả lời:  

 

 

“Dạ vâng! Vãn bối đã biết!”  

 

 

Câu này vừa dứt.  

 

 

Trong không gian không còn ai đáp lời nữa.  

 

 

Nhưng dù vậy, các cao thủ Lăng Vân Các vẫn không hề dám hành động, vẫn cứ cúi đầu yên lặng chờ đợi.  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 825


 

 “Tôi lén xuất một mảnh thần hồn xuống vùng đất bỏ hoang đi dạo loanh quanh, kết quả phát hiện một cô gái có thể chất thuần âm hoàn hảo…”  

 

Cô gái lạnh lùng kể rõ đầu đuôi câu chuyện.  

 

 

Sau khi nghe xong, ánh mắt bà lão khẽ chớp, cũng không biết đang nghĩ gì.  

 

 

Hồi lâu sau, bà ta mới lạnh giọng bảo:  

 

 

“Nể tình cô tìm được thể chất thuần âm nên tôi sẽ tạm thời tha cho cô!”  

 

 

Adv

“Có điều kể từ hôm nay, trước khi thiên đạo tự động mở, cô không được phép đến đó nữa!”  

 

 

“Có mấy lão quái vật dùng vùng đất bỏ hoang làm chiến trường, đang ngấm ngầm bố trí bàn cờ, chơi một ván cờ lớn để được thành tiên! Bây giờ ai đến đó cũng sẽ gặp xui xẻo cả thôi…”  

 

 


…  

 

 

Ở nơi khác.  

 

 

Adv

Lâm Phong nghỉ ngơi lấy sức một lát rồi quay lại Bệnh viện Nhân dân số 1 ở Kim Lăng.  

 

 

Khi thấy Lâm Phong đến, đám người Vân Trung Thiên, Vương Nhạc Hiên và Đàm Thiên Hồng vội vàng đứng dậy khỏi ghế, trên trán lại bắt đầu toát mồ hôi.  

 

 

“Cậu… Cậu Lâm, tình hình sao rồi?”  

 

 

Vân Trung Thiên cố gượng cười nhưng trong lòng lại vô cùng thấp thỏm, sợ tự dưng sẽ bị tát chết.  

 

 

“Tôi đã điều tra rõ vụ này rồi, quả thật không liên quan nhiều đến các ông!”  

 

 

Lâm Phong trả lời.  

 

 

Mấy người Vân Trung Thiên nghe vậy đều thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy ngọn núi lớn đè nặng trên lưng cuối cùng cũng được tháo dỡ.  

 

 

“Lát nữa tôi sẽ rời Kim Lăng, các ông tự tu luyện đi nhé, có việc gì có thể liên lạc với tôi…”  

 

 

Lâm Phong nhìn mấy người Vân Trung Thiên, khẽ lắc đầu.  

 

 

Nhớ hồi trước lúc mới xuống núi, anh nghĩ rằng đám người Vân Trung Thiên và Vương Nhạc Hiên rất lợi hại, đại diện cho sức chiến đấu đỉnh cao của Đại Hạ.  

 

 

Nhưng sau khi đến Thập Vạn Đại Sơn ở Vân Xuyên, liên minh Nam Lĩnh và thủ đô, anh mới phát hiện giới võ đạo ở Kim Lăng còn quá yếu!  

 

 

“Cậu đi nhanh thế! Hay ở lại ăn tối rồi hẵng đi? Chúng tôi đã đặt bàn của một nhà hàng lớn ở Kim Lăng cho cậu rồi!”  

 

 

Vân Trung Thiên vội nói.  

 

 

Mặc dù họ rất sợ Lâm Phong, nhưng khi Lâm Phong sắp đi, họ lại cảm thấy hơi lưu luyến!  

 

 

Không biết từ khi nào Lâm Phong đã trở thành nhân vật chủ chốt của họ, là niềm tự hào của giới võ đạo Kim Lăng!  

 

 

Chỉ cần Lâm Phong còn ở đây, bất kể có xảy ra chuyện gì, họ cũng sẽ không bao giờ sợ hãi!  

 

 

“Thôi!”  

 

 

Đương nhiên Lâm Phong không muốn ở lại ăn bữa cơm, đã lâu lắm rồi anh chưa gặp Y Nặc và con gái nên muốn về Vân Xuyên càng sớm càng tốt!  

 

 

Nhưng lúc này, Vương Nhạc Hiên bỗng lên tiếng:  

 

 

“Cậu Lâm, mấy ngày nữa sẽ diễn ra cuộc thi đấu Giang Nam. Theo tin tức nhận được, hôm nay cao thủ võ đạo của các thành phố khác ở tỉnh Giang Nam sẽ tới Kim Lăng! Chúng tôi cảm thấy không ổn lắm nên lão Vân mong cậu có thể ở lại thêm một thời gian nữa.”  

 

 

“Như vậy chúng tôi sẽ cảm thấy tự tin hơn! Mong cậu…”  

 

 

“Vương Nhạc Hiên, ông đừng có nói lung tung!”  

 

 

Vân Trung Thiên vội ngắt lời Vương Nhạc Hiên.  

 

 

Thật ra ông ấy mời Lâm Phong ăn cơm không phải vì cuộc thi đấu Giang Nam, nhưng bây giờ Vương Nhạc Hiên nói như thế làm cho ý tứ cũng thay đổi, nghe như ông ấy đang cài bẫy Lâm Phong vậy!  

 

 

Nghe thấy lời Vân Trung Thiên, Vương Nhạc Hiên thở dài một hơi rồi giữ im lặng.  

 

 

Thấy thế, Lâm Phong suy tư một lúc rồi gật đầu:  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 826


 Chú thích: Tác giả nhắc lại các cảnh giới tu tiên, gồm mười cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp.  

 

Xuất Khiếu là một bậc thang chuyển từ luyện thể sang tu hồn, khi đạt đến Xuất Khiếu Cảnh sẽ có thể xuất thần hồn.  

 

 

Đó là một bước ngoặt rất quan trọng.

 

Giang Nam có sáu thành phố, bao gồm thành phố Kim Lăng, thành phố Kinh Hàng, thành phố Vô Tướng, thành phố Tô Châu, thành phố Lư Châu và thành phố Dương Châu!  

 

Mỗi năm sáu thành phố này sẽ tổ chức một cuộc thi đấu võ đạo, mục đích là căn cứ vào đó để phân chia tài nguyên cho năm sau!  

 

 

Adv

Trong đó tài nguyên bao gồm tất cả các lĩnh vực, từ sản xuất công nghiệp công nghệ cao cho tới ăn uống giải trí bình thường, một số mặt tài nguyên tu võ từ trên phân phát xuống dưới…  

 

 

Xếp hạng càng cao sẽ càng nhận nhiều tài nguyên tu võ, tiền tài càng nhiều!  

 

 

Vì sao giới võ đạo Kim Lăng càng ngày càng yếu?  


 

 

Đó là bởi vì Kim Lăng đã liên tục đứng chót trong các cuộc thi đấu mười năm gần đây…  

 

Adv

 

…  

 

 

Lúc này. trong một trang viên xa hoa ở thành phố Kim Lăng. đại biểu của các thế gia võ đạo ở năm thành phố khác đã tập trung một chỗ.  

 

 

Thực lực những người này không hề tầm thường, trong đó có không ít cường giả Tông Sư Cảnh Cảnh…  

 

 

Đừng thấy những nơi khác có nhiều Tông Sư Cảnh Cảnh, nhưng ở Giang Nam, Tông Sư Cảnh như một sự tồn tại tối cao, là sự chú ý của hàng vạn người, đón nhận mọi sự tôn kính!  

 

 

“Thời gian trôi qua nhanh thật! Thoáng cái đã cuối năm!”  

 

 

“Các vị, còn ba ngày nữa là diễn ra thi đấu, mọi người có ý kiến gì không?”  

 

 

Một người đàn ông áo xám ngồi trên một chiếc sô pha bọc da, cười nói với võ giả của các thế gia.  

 

 

Người đó tên Lục Gia Lâm.  

 

 

Là gia chủ của nhà họ Lục - võ đạo thế gia số một thành phố Vô Tương, cũng là một vị võ giả Tông Sư Cảnh hậu kỳ!  

 

 

Giờ phút này trong lòng ông ta đang ôm cô gái xinh đẹp gợi cảm, vẻ mặt đầy thoải mái và thỏa mãn!  

 

 

Ngoài ông ta ra, bên cạnh các võ giả khác đều có một đến hai cô gái xinh đẹp hầu hạ…  

 

 

Mục đích phấn đấu của đàn ông là gì?  

 

 

Đương nhiên là địa vị, tiền và gái xinh trẻ tuổi.  

 

 

Tuy bọn họ là nhân vật lớn đại diện của một thành phố nhưng cũng không ngoại lệ!  

 

 

Bên ngoài ít khi nói cười, thật ra lại âm thầm tụ tập để hưởng thụ những gì mình muốn…  

 

 

“Lục gia chủ, tham gia cuộc thi đấu chỉ như cưỡi ngựa xem hoa mà thôi!”  

 

 

“Mọi người đến thành phố Kim Lăng trước cũng là để chơi còn gì?”  

 

 

“Trong sáu thành phố ở Giang Nam, gái Kim Lăng vẫn xinh tươi nhất!”  

 

 

Gia chủ Bao Nhất Hàn của võ đạo thế gia số một thành phố Lư Châu cười tủm tỉm.  

 

 

Vừa dứt lời, đại diện ba thành phố còn lại cũng chỉ đảo mắt, không hề phản bác!  

 

 

Thứ tự đại hội năm rồi lần lượt là thành phố Vô Tướng, thành phố Lư Châu, thành phố Kinh Hàng, thành phố Tô Châu, thành phố Dương Châu và thành phố Kim Lăng!  

 

 

Thứ tự này đã mười năm chưa từng thay đổi!  

 

 

Thực lực Lục Gia Lâm của thành phố Vô Tướng được xưng là số một Giang Nam, sau lưng nhà họ Lục có đại tông môn lánh đời Thất Tinh Môn chống lưng, nên không ai dám trái ý ông ta!  

 

 

Nếu ai dám phản bác, kết cục sẽ rất thảm!  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 827


 Lúc ấy đứng nhất dưới lên chính là thành phố Lư Châu, nhưng Bao Nhất Hàn của thành phố Lư Châu là một tay nịnh nọt lão luyện, cũng bởi vậy mà bây giờ đã nhảy lên đứng thứ hai!  

 

 

Lúc này, Lục Gia Lâm bỗng dời ánh mắt nhìn về phía đại biểu thành phố Kinh Hàng.  

 

 

Người này là một người phụ nữ có dáng người đẫy đà, tuy rằng thoạt nhìn không còn quá trẻ nhưng cũng có sức hút riêng!  

 

 

Cô ta tên Trương Thiến.  

 

 

Là gia chủ nhà họ Trương của thành phố Kinh Hàng!  

 

Adv

 

Phải công nhận Trương Thiến này cũng là một người phụ nữ nhiều mưu mô, vào năm mười tám tuổi đã gả cho lão gia chủ hơn chín mươi tuổi nhà họ Trương!  

 

 

Đến khi lão gia chủ nhà họ Trương qua đời, không biết cô ta dùng cách gì mà nắm giữ được nhà họ Trương, có thể nói là hạng người không đơn giản!  


 

 

“Đại biểu của thành phố Kinh Hàng năm vừa rồi không phải người nhà họ Vương sao? Sao năm nay lại thành cô?”  

 

 

Adv

Lục Gia Lâm cười hỏi.  

 

 

Người phụ nữ che miệng khẽ cười một tiếng, vẻ mặt trở nên quyến rũ, nói:  

 

 

“Lục gia chủ có điều không biết, bây giờ nhà họ Vương đã không còn nữa rồi.”  

 

 

“Hả? Lão Vương Hữu Chí kia cũng đâu phải loại người đơn giản?”  

 

 

Lục Gia Lâm kinh ngạc hỏi.  

 

 

Đại biểu mấy thành phố khác cũng tỏ ra tò mò.  

 

 

“Tôi không biết rõ tình hình cụ thể, chỉ biết rằng nhà họ Vương đắc tội với người không nên dây vào!”  

 

 

“Tất cả cao thủ của nhà họ Vương dưới chân núi Phổ Đà đã bị người đó giết sạch!”  

 

 

Không biết Trương Thiến nghĩ đến chuyện gì, trên gương mặt xinh đẹp tỏ ra sợ hãi!  

 

 

Trận núi Phổ Đà khiến các thế gia lớn ở thành phố Kinh Hàng tổn thất nghiêm trọng, tất cả người đi đều đã chết!  

 

 

Mà lúc ấy cô ta bận quản lý nhà họ Trương nên không đi, bây giờ nghĩ lại chuyện này vẫn thấy sợ!  

 

 

Nghe Trương Thiến nói, những người ở đó đều đảo mắt.  


 

 

Không lâu trước đây, có tin đồn trên núi Phổ Đà có linh mạch, các võ giả ở Giang Nam đều chạy đến, kết quả sau đó không hề có tin tức gì truyền ra, hóa ra là vì tất cả đã chết!  

 

 

“Nhưng tôi rất muốn biết ai quyết đoán mà tiêu diệt nhà họ Vương như vậy?”  

 

 

Lục Gia Lâm hỏi.  

 

 

“Tôi chỉ biết là một thanh niên, nghe nói là đại ca của Huyết Thủ Nhân Đồ Diệp Thiên Tâm, nhà họ Vương giết Huyết Thủ Nhân Đồ của nhà họ Diệp nên đương nhiên đại ca này ra tay vì đàn em!”  

 

 

Trương Thiến lắc đầu nói.  

 

 

“Đại ca của Huyết Thủ Nhân Đồ?”  

 

 

Lục Gia Lâm ngẩn ra.  

 

 

Trước đây Huyết Thủ Nhân Đồ cũng có tiếng ở tỉnh Giang Nam, nhưng không phải vì có thực lực mạnh mà là vì khả năng kháng đòn đánh!  

 

 

Nghe nói mỗi lần Huyết Thủ Nhân Đồ bị người ta vây đánh thương nặng đều chạy thoát được, sau đó hồi phục lại bình thường trong thời gian rất ngắn, chạy ra làm nhiều việc ác đến mức khiến người liên minh võ đạo rất đau đầu!  

 

 

Sau một lát suy tư, Lục Gia Lâm lắc đầu, cười nói:  

 

 

“Thôi! Không cần phải lo chuyện này! Tên đại ca này diệt được nhà họ Vương, tôi cũng có thể diệt được nhà họ Vương! Nếu anh ta xuất hiện, họ Lục này cũng không sợ!”  

 

 

“Ha ha, đó là đương nhiên! Các thế gia ở tỉnh Giang Nam làm gì có ai không biết đến tuy danh của Lục gia chủ chứ?”  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 828


 Tuy hai em trong lòng trẻ đẹp nhưng vẫn thua xa kiểu phụ nữ đã có chồng như Trương Thiến!  

 

 

Ông ta đẩy hai em xinh đẹp trong lòng ra, đứng dậy đi đến chỗ Trương Thiến.  

 

 

Trương Thiến mặt mày hớn hở, đôi tay thon dài đè xuống ghế sô pha, vẫn không nhúc nhích nhìn Lục Gia Lâm đi về phía mình, không hề tỏ ra hoảng sợ.  

 

 

Thấy vậy, các võ giả khác đều ngầm hiểu, thi nhau đứng lên chào rồi rời khỏi đó!  

 

 

Nhưng ngay lúc này, di động Lục Gia Lâm vang lên, ông ta lấy máy ra xem, hóa ra là người chấp pháp Vân Trung Thiên của Kim Lăng gọi cho mình!  

 

 

Adv

Lão già này gọi cho mình làm gì?  

 

 

Chẳng lẽ là muốn đại diện cho giới võ đạo thành phố Kim Lăng để cầu xin mình?  

 

 


Lục Gia Lâm kết nối điện thoại, chào hỏi đôi ba câu sau đó cúp máy, miệng nở nụ cười mỉa mai.  

 

 

Bao Nhất Hàn chú ý đến nụ cười đó, bèn vội vàng hỏi:  

 

 

Adv

“Lục gia chủ, ai gọi đến vậy?”  

 

 

“Là lão già chấp pháp Vân Trung Thiên của Kim Lăng!”  

 

 

Lục Gia Lâm khẽ cười một tiếng, nói tiếp:  

 

 

“Lão già đó thấy đám chúng ta đến đây trước, có lẽ hoảng sợ nên muốn mời mọi người ăn một bữa cơm ở khách sạn thành phố Kim Lăng để tâm sự, nói gì mà xúc tiến tình hữu nghị đôi bên!”  

 

 

“Ha ha ha!”  

 

 

Đám Bao Nhất Hàn và Trương Thiến nghe vậy thì bật cười thành tiếng!  

 

 

Cuối cùng võ giả thành phố Kim Lăng cũng biết sợ sao?  

 

 

Nhưng mà bây giờ lấy lòng xin tha có phải muộn quá rồi không?  

 

 

“Lục gia chủ, chúng ta có đi không?”  

 

 

Bao Nhất Hàn cười hỏi.  

 

 

“Đi chứ! Người khác mời khách sao lại không đi?”  

 

 

“Mấy người đi trước đi, tôi và Trương gia chủ có chút việc, cần phải giao lưu bàn bạc một lát, tí nữa chúng tôi qua đó sau!”  

 

 


“Nhớ kỹ! Chừa lại thể diện cho bọn họ, đừng quá đáng quá, nếu không lát nữa tôi qua không còn gì hay nữa!”  

 

 

Lục Gia Lâm dặn dò.  

 

 

“Vâng!”  

 

 

Bao Nhất Hàn cười quái dị, sau đó đi đến khách sạn Kim Lăng với đại biểu các thành phố khác!  

 

 

Chờ sau khi mọi người đi hết, Lục Gia Lâm mới nhìn về phía Trương Thiến bằng ánh mắt mờ ám, Trương Thiến không e dè mà đứng lên, vươn đôi tay ôm lấy eo Lục Gia Lâm, cười quyến rũ nói:  

 

 

“Không biết Lục gia chủ muốn giao lưu bàn bạc gì với tôi đây?”  

 

 

Trong khách sạn lớn ở Kim Lăng, tại phòng tổng thống.  

 

 

Lâm Phong, Vân Trung Thiên, Vương Nhạc Hiên và Đàm Thiên Hồng đang ngồi quanh một cái bàn, nói chuyện.  

 

 

Sau một hồi trao đổi, Lâm Phong cũng biết đại khái tình hình sáu thành phố của tỉnh Giang Nam.  

 

 

Cũng biết đến cuộc thi toàn Giang Nam quan trọng thế nào với mỗi thành phố!  

 

 

Mười năm qua, tình hình của Kim Lăng rất thê thảm.  

 

 

“Thực ra tôi rất tò mò, Kim Lăng cũng coi như là một thành phố lớn mà, sao giới võ đạo lại yếu như thế?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, hình như có điều khó nói.  

 

 

Vương Nhạc Hiên ngồi cạnh lại thẳng thắn:  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 829


 “Sau đó nhà họ Kim, thế gia đứng đầu của Kim Lăng đắc tội nhà họ Lục của thành phố Vô Tương, nên bị diệt môn, hai cường giả Tông Sư cảnh của nhà họ cũng bị giết chết! Từ đó về sau Kim Lăng chúng ta bị nhà họ Lục nhắm vào, lần nào cũng bị chèn ép, càng ngày càng yếu!”  

 

Nói tới đây, gương mặt Vương Nhạc Hiên đã hoàn toàn lạnh đi, trong lòng phẫn nộ!  

 

 

Ba đường chủ Tam Khẩu Đường cũng tức giận vô cùng!  

 

 

Lâm Phong nghe xong thì lại bình tĩnh, bởi vì giới võ đạo tàn khốc như thế, có thực lực mới có tôn nghiêm!  

 

 

Không có thực lực, chỉ là con kiến hôi trước mặt cường giả thôi. Người ta dùng một tay bóp chết được bạn, cần gì phải nói chuyện đạo lý?  

 

Adv

 

Ví dụ dễ hiểu hơn, giết một con gà có cần hỏi ý kiến nó không?  

 

 

Hiển nhiên là không.  

 

 


“Nhà họ Lục rất lợi hại à?” Lâm Phong hỏi.  

 

 

“Bọn họ rất mạnh, nhưng chủ yếu là Thất Tinh Môn đứng sau bọn họ, môn phái này mạnh hơn Huyền Linh Môn nhiều, hình như còn có cao thủ Võ Thánh.” Vân Trung Thiên nói.  

 

Adv

 

“Võ Thánh?” Lâm Phong cười phá lên.  

 

 

Nếu là lúc trước nghe thấy thế thì anh có thể hơi hưng phấn một chút.  

 

 

Nhưng bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa rồi!  

 

 

“Được rồi, tôi hiểu đại khái quy định của cuộc thi toàn Giang Nam rồi.”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói một câu rồi tựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, chờ đối phương đến.  

 

 

Đám người Vương Nhạc Hiên thấy vậy thì nhìn nhau, cũng im lặng.  

 

 

…  

 

 

Cứ như thế chừng mười phút, mấy người Bao Nhất Hàn đi vào phòng tổng thống.  

 

 

Khóe miệng Bao Nhất Hàn hơi nhếch lên, nhìn về phía Vân Trung Thiên, nói:  

 

 

“Vân chấp pháp, đã lâu không gặp.”  

 

 

“Lục Gia Lâm đâu?” Vân Trung Thiên nhíu mày hỏi.  

 

 

“Gia chủ đang làm chuyện quan trọng, bảo chúng tôi tới trước để mọi người không phải chờ lâu, nói chúng tôi không nể mặt ai.”  

 


 

Bao Nhất Hàn cười híp mắt nói.  

 

 

Bận chuyện quan trọng?  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên đều thấy hơi bất an.  

 

 

Đây không phải thành phố Vô Tương, Lục Gia Lâm có thể làm gì?  

 

 

Chẳng lẽ lại âm thầm bày trò gì ư?  

 

 

Vân Trung Thiên nhìn Lâm Phong, phát hiện Lâm Phong không muốn nói gì, nên bảo:  

 

 

“Vậy chờ Lục Gia Lâm tới rồi chúng ta nói chuyện tiếp.”  

 

 

“Không cần, có lẽ gia chủ không xong trước một tiếng được đâu, chúng ta nói chuyện trước đi…”  

 

 

Bao Nhất Hàn lạnh nhạt nói.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe xong thì cau mày. Không biết mới là đáng sợ nhất!  

 

 

Lục Gia Lâm này thủ đoạn độc ác, nếu như định làm gì ở Kim Lăng thì không ổn.  

 

 

Đúng lúc này, Lâm Phong mở mắt ra nhìn Vân Trung Thiên, nhíu mày nói:  

 

 

“Ông nói thẳng với hắn đi, đừng lãng phí thời gian!”  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 830


Bao Nhất Hàn cắt ngang lời Vân Trung Thiên nói, vẻ mặt trêu ngươi.  

 

Các địa biểu khác cũng tỏ vẻ chế giễu, cảm thấy Vân Trung Thiên đúng là hơi đần.  

 

 

Vân Trung Thiên nghe vậy, vừa định lên tiếng thì Lâm Phong lạnh lùng nói:  

 

 

“Một người chết mà thôi, không cần chờ. Lần thi đấu này Kim Lăng sẽ đứng thứ nhất, còn các người thì sao cũng được.”  

 

 

Anh nói xong, bầu không khí lập tức yên tĩnh!  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên đều lộ ra vẻ kính sợ.  

 

Adv

 

Còn nụ cười trên môi nhóm người Bao Nhất Hàn vụt tắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong.  

 

 

Một thanh niên chừng ba mươi tuổi mà thôi, đã phách lối tới vậy rồi?  

 

 


Trước đó tuy Lâm Phong đã làm nhiều chuyện nhưng cũng chỉ giới hạn ở Kim Lăng và Kinh Hàng, còn ở những nơi khác thì chưa đi qua.  

 

 

Cho nên bọn họ chưa từng nhìn thấy Lâm Phong!  

 

Adv

 

“Tôi nói chứ hôm nay tại sao Kim Lăng lại to gan làm càn như thế, thì ra là tìm được trợ thủ. Chỉ là trông cậu ta có vẻ hơi trẻ ấy nhỉ?”  

 

 

Đại biểu Tô Vô Danh của Tô Châu không nhịn được mà cười rộ lên.  

 

 

“Anh là ai?”  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía Tô Vô Danh.  

 

 

“Tôi là người của nhà họ Tô ở Tô Châu, Tô…”  

 

 

Tô Vô Danh còn chưa nói hết đã bị Lâm Phong biến thành đống thịt vụn.  

 

 

“Được rồi, Tô Châu bị loại, các người còn ai ý kiến thì nói ra, giới võ đạo của Kim Lăng luôn dân chủ, thích nghe ý kiến của mọi người.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

Đám người Bao Nhất Hàn đều biến sắc.  

 

 

Dù gì Tô Vô Danh cũng là một cường giả Tông Sư sơ kỳ, nhưng lại bị thanh niên trông tầm thường này tát một cái chết.  

 

 

Người này không đơn giản!  

 

 

Vẻ mặt đám người Bao Nhất Hàn đều nghiêm túc hơn hẳn, thu hồi sự khinh thường ban nãy.  

 

 

“Không biết người anh em này là đệ tử của ai? Có thể nói ra không, biết đâu chúng ta có quen biết.”  

 

 

Bao Nhất Hàn nặn ra một nụ cười.  

 

 

Dừng lại một chút, hắn nói tiếp:  

 

 

“Hơn nữa Kim Lăng cho cậu được bao nhiêu, thì chúng tôi có thể cho cậu gấp mấy lần.”  

 

 

“Chỉ bằng con kiến hôi như mày mà cũng đòi biết tao?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, tát bay Bao Nhất Hàn ra ngoài.  

 

 

“Bao gia chủ!”  

 

 

Những người đi cùng hắn giật mình, lập tức tiến lên đỡ hắn dậy.  

 

 

Bao Nhất Hàn lau máu tươi bên môi, vẻ mặt u ám.  

 

 

Thanh niên này không chỉ mạnh mà còn kiêu ngạo!  

 

 

Hành động không theo lẽ thường.  

 

 

“Yêu cầu của các người, tôi không tự quyết định được. Chỉ có thể gọi Lục gia chủ tới đây, nói chuyện với các người thôi.”  

 

 

Bao Nhất Hàn lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Phong nghe xong không đáp lời.  

 

 

Bao Nhất Hàn thấy vậy, cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động ra gọi cho Lục Gia Lâm, nói lại chuyện vừa xảy ra.  

 

 

Hắn thấy, thực lực của Lâm Phong rất mạnh nhưng chắc chắn không thể đánh bại được nhà họ Lục!  

 

 

Bởi vì sau lưng nhà họ Lục là Thất Tinh Môn!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 831


Cúp điện thoại, Bao Nhất Hàn nhìn Lâm Phong, trên mặt xuất hiện nụ cười châm chọc.  

 

“Cậu…”  

 

 

Hắn vừa định nói gì thì bị Lâm Phong tát cho một cái!  

 

 

Rầm!  

 

 

Bao Nhất Hàn chết luôn tại chỗ.  

 

 

Gương mặt Lâm Phong rất bình thản.  

 

Adv

 

Bao Nhất Hàn còn sống chỉ để gọi cú điện thoại kia mà thôi, cũng là vì bây giờ anh lương thiện hơn nhiều rồi.  

 

 

Nếu là lúc trước, đám người kia vừa vào phòng là đã biến thành thịt vụn hết rồi!  

 

 

…  


 

 

Lúc này, bầu không khí yên lặng đáng sợ.  

 

 

Adv

Cho dù là đám người Vân Trung Thiên cũng không biết nên nói gì.  

 

 

Nơi này đâu còn thương lượng gì nữa, hoàn toàn là đơn phương tàn sát.  

 

 

Cậu Lâm vẫn là cậu Lâm, chẳng thay đổi gì.  

 

 

Khi Bao Nhất Hàn và Tô Vô Danh đã chết, chỉ còn lại đại biểu của thành phố Dương Châu, Dương Phàm của nhà họ Dương cùng với mấy người đi theo hầu…  

 

 

Thấy Lâm Phong nhìn mình, đám người Dương Phàm run run, cúi đầu không dám đối mặt với Lâm Phong.  

 

 

“Không cần sợ, các người ngoan chút thì tôi không giết. Ngồi xuống, chúng ta tâm sự một chút.”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 

“Không… không dám.”  

 

 

Trên mặt Diệp Phàm xuất hiện nụ cười khó coi hơn cả khóc.  

 

 

Lâm Phong nghe xong, bình tĩnh nhìn Diệp Phàm, không nói gì.  

 

 

Diệp Phàm cảm thấy nổi hết da gà, vội vàng ngồi xuống.  

 

 

“Anh là người thành phố nào?”  

 

 

“Dương Phàm của nhà họ Dương ở Dương Châu.”  

 

 

“Dương Châu rất đẹp, sau này có cơ hội tôi sẽ đến chơi.”  

 

 

…  

 


 

Bầu không khí đột nhiên hòa thuận hơn.  

 

 

Khi mọi người đang nói chuyện, Diệp Phàm phát hiện Lâm Phong vừa giết người không ghê tay bây giờ lại cực kì ôn hòa.  

 

 

Điều này khiến anh ta rất sợ hãi! Người có thể dễ dàng khống chế tâm trạng của mình thực sự rất đáng sợ!  

 

 

Đúng lúc này, Lục Gia Lâm mang theo Trương Thiến đến, đá văng cửa phòng, đi nhanh vào.  

 

 

Vẻ mặt Lục Gia Lâm lạnh như băng, còn Trương Thiến lại hồng hào vui vẻ!  

 

 

Nếu nhìn kĩ trên trán cô ta còn đang rịn mồ hôi, dường như vừa trải qua một trận chiến sinh tử!  

 

 

Lục Gia Lâm liếc nhìn một lượt, lạnh lùng hỏi:  

 

 

“Diệp Phàm, đám Bao Nhất Hàn đâu?”  

 

 

“Bọn… bọn họ…”  

 

 

Diệp Phàm nhìn Lâm Phong, không dám trả lời.  

 

 

Lục Gia Lâm nhìn vết máu trên đất, đoán được tất cả.  

 

 

Anh ta đưa mắt nhìn Lâm Phong, trong mắt có sát ý thoáng qua, nói:  

 

 

“Người mà Bao Nhất Hàn vừa nhắc đến trong điện thoại là mày?”  

 

 

“Đúng, là tao.”  

 

 

“Có phải mày ăn gan hùm mật gấu không hả? Dám đụng đến người của tao!”  

 

 

Rầm!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 832


 Lục Gia Lâm là một Tông Sư hậu kỳ, vậy mà không phải đối thủ của thanh niên này!  

 

 

Trương Thiến thì cứng lại, xoa xoa mồ hôi trên trán.  

 

 

Đôi mắt xinh đẹp của cô ta nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, luôn cảm thấy người này có vẻ quen thuộc. Dù sao… trước đó Lâm Phong đến thủ đô đại khai sát giới, đương nhiên cũng sẽ có ảnh chụp lại…  

 

 

“Chẳng lẽ là anh ta!”  

 

 

Cơ thể Trương Thiến run lên, lập tức lấy điện thoại ra mở lên xem ảnh chụp.  

 

 

Adv

Trong tấm ảnh chính là Lâm Phong! Biết được thân phận của anh rồi, Trương Thiến lập tức lùi về sau mấy bước.  

 

 

Cô ta rất thông minh, biết trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết nên tuyệt đối không dính vào lúc này!  

 

 

Nếu như nhà họ Lục có bản lĩnh giải quyết Lâm Phong thì cô ta cứ hầu hạ Lục Gia Lâm là được, không thiệt! Còn nếu Lâm Phong giải quyết nhà họ Lục thì cô ta cũng có thể nói mình bị Lục Gia Lâm ép buộc, gây dựng mối quan hệ với Lâm Phong!  

 

 

Một thanh niên ba mươi tuổi, khí huyết phương cương chắc chắn sẽ không từ chối cô ta.  

 

 

Adv

Cô ta chỉ cần khoe ra một chút là đối phương phải chịu thua!  

 

 

Nghĩ tới đây, Trương Thiến mỉm cười.  

 

 

Đây là lợi thế của một phụ nữ xinh đẹp!  

 

 

Có thể công có thể thủ, tất cả nằm trong lòng bàn tay.  

 

 

Lúc này, Lục Gia Lâm bò dậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giật mình hỏi:  

 

 

“Rốt cuộc mày là ai?”  

 

 

“Tao là ai không quan trọng, quan trọng là mày mau gọi điện cho Thất Tinh Môn đi để họ cứu mày!”  

 

 

“Trong vòng nửa tiếng nữa không có ai thì tao sẽ tống mày xuống dưới cho gặp mặt đám Bao Nhất Hàn luôn! Sau đó tao sẽ tự tìm đến Thất Tinh Môn, không để cơ hội hối hận nào cho bọn chúng nữa!”  

 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

Giết Lục Gia Lâm thì đơn giản nhưng Thất Tinh Môn đứng sau anh ta mới là phiền toái lớn, nên anh sẽ giải quyết hết!  

 

 

Coi như là kết thúc nhân quả của Kim Lăng!  

 

 

Hiện giờ em gái đã được sư phụ đưa đi, Tiểu Khả thì đến thế giới khác, cho nên anh đã chẳng còn mối lo nào ở Kim Lăng nữa, hoặc chẳng bao giờ tới đây nữa…  

 

 

Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng truyền tới:  

 


 

“Đúng là phách lối, ngay cả Thất Tinh Môn của tôi mà cũng không để vào mắt!”  

 

 

Mọi người đưa mắt nhìn qua.  

 

 

Có một đám người đi tới, cầm đầu là một lão già mặc áo xanh, khí tức hùng hậu, bước chân vững vàng, có vẻ sâu không lường được.  

 

 

“Đại trưởng lão!”  

 

 

Lục Gia Lâm nhìn thấy ông ta, vẻ mặt thay đổi!  

 

 

Thực ra trước khi tới đây, anh ta đã cố tình gửi chút thông tin cho bên Thất Tinh Môn.  

 

 

Thứ nhất là Thất Tinh Môn tương đối gần Kim Lăng, thứ hai là muốn mượn cơ hội lấy lòng Thất Tinh Môn, để bọn họ tới Kim Lăng chơi một chút, bồi dưỡng tình cảm hai bên.  

 

 

Nhưng anh ta chỉ liên lạc với một trưởng lão ngoại môn của Thất Tinh Môn mà thôi!  

 

 

Nhưng hoàn toàn không ngờ đại trưởng lão của Thất Tinh Môn cũng tới!  

 

 

“Gia Lâm, đại trưởng lão vẫn luôn ở Võ Hồn đỉnh phong mà không đột phá nên muốn xuống núi đi chơi một lần, thả lỏng tâm trạng!”  

 

 

Lúc này, một người đàn ông trung niên đứng sau đại trưởng lão nói.  

 

 

Điều này khiến đám Trương Thiến, Diệp Phàm cực kì khiếp sợ!  

 

 

Lục Gia Lâm kích động suýt ngất!  

 

 

Võ Hồn đỉnh phong?  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 833


 “Đúng vậy, nhìn thấy tôi còn không mau quỳ xuống xin tha thứ? Tôi còn cho cậu được chết toàn thây!”  

 

 

Đại trưởng lão trả lời.  

 

 

Ông ta hoàn toàn không để Lâm Phong vào mắt. Hoặc phải nói là, đám người ở đây chỉ như hạt cát trong mắt ông ta.  

 

 

Ông ta xuống núi để tâm trạng thoải mái, tìm cơ hội đột phá Võ Thánh, nếu không thì còn lâu ông ta mới ở đây.  

 

 

Nhưng đúng lúc này, một cái tát đã biến ông ta thành làn sương máu!

 

Thấy Lâm Phong vậy mà lại dám chủ động công kích, đại trưởng lão vô cùng tức giận!  

Adv

 

Người này là ai vậy?  

 

 

Võ Hồn đỉnh phong.  

 

 


Có thể nói, cái tát này của Lâm Phong như đang ném mặt ông ta vào trong hố xí, chà đạp lên tôn nghiêm của ông ta vậy.  

 

 

"Thất Tinh Quyền!"  

 

Adv

 

Đại trưởng lão gầm lên một tiếng.  

 

 

Ông ta nhanh chóng vung hai nắm đấm lên, tạo thành vô số quyền ảnh* giữa không trung.  

 

 

*quyền ảnh: bóng của nắm đấm  

 

 

Những quyền ảnh này chồng chất lên nhau, được tô điểm bằng những gợn linh khí lăn tăn, trông vô cùng đáng sợ!  

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Lục Gia Lâm, Dương Phàm và Trương Thiến không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh hãi!  

 

 

Đây chính là Võ Hồn đỉnh phong.  

 

 

Bọn họ chỉ đứng bên cạnh thôi mà đã bị gió mạnh thổi từ nắm đấm thổi đến khiến gò má đau nhức!  

 

 

Nhưng đối diện với sự tấn công mạnh mẽ của đại trưởng lão, Lâm Phong lại không bị ảnh hưởng chút nào.  

 

 

Lòng bàn tay anh nhẹ nhàng vung qua, phá hủy toàn bộ quyền ảnh, cuối cùng còn hung hăng đánh mạnh vào người đại trưởng lão!  

 

 

"Rầm!"  

 

 

Dưới sức mạnh vô biên, đại trưởng lão dễ dàng bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đập lên cửa chính phòng riêng, khiến cửa lớn vỡ tan thành từng mảnh!  

 

 

"Khụ khụ..."  

 

 

Đại trưởng lão che ngực, trong miệng không ngừng nôn ra máu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong tràn đầy vẻ kinh hãi!  

 


 

Võ Thánh!  

 

 

Người này chắc chắn là Võ Thánh!  

 

 

Chỉ có cường giả cấp bậc Võ Thánh thì mới có thể dễ dàng đánh bại ông ta như vậy!  

 

 

Về phần cấp bậc cao hơn là Võ Thần, ông ta không dám nghĩ tới, vì Lâm Phong còn quá trẻ...  

 

 

Giờ khắc này...  

 

 

Toàn trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.  

 

 

Rất nhiều đệ tử của Thất Tinh Môn đứng cách đó không xa nhìn Lâm Phong, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.  

 

 

Dương Phàm im lặng.  

 

 

Gương mặt xinh đẹp của Trương Thiến đỏ bừng, đôi mắt chăm chú nhìn Lâm Phong, trong lòng tràn đầy phấn khích.  

 

 

Lục Gia Lâm thì lại nắm chặt nắm đấm, khó có thể chấp nhận sự thật này!  

 

 

Lão già Vân Trung Thiên này tìm đâu ra người lợi hại như vậy tới giúp chứ?  

 

 

Trong đầu anh ta chợt nhớ tới một việc.  

 

 

Không lâu trước đây, tổng chấp pháp Long Ngạo Thiên tỉnh Giang Nam đã đến thành Kim Lăng.  

 

 

Lẽ nào chính là người trước mắt này?  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 834


 Anh ta không chút do dự quỳ thụp hai chân xuống đất, cung kính nói với Lâm Phong:  

 

"Là tôi có mắt như mù, đắc tội tiền bối! Xin tiền bối tha cho!"  

 

 

Giờ phút này, mấy cái như tôn nghiêm gì đó đều không quan trọng!  

 

 

Sống mới là chân ai!  

 

 

Sức mạnh của Lâm Phong đã vượt quá sức tưởng tượng của anh ta, ngay cả đám người trong Thất Tinh Môn cũng đều phải kính sợ, lúc này không dám hé răng nửa lời chứ đừng nói là anh ta!  

 

 

"Bùm!"  

 

Adv

 

Lâm Phong nhẹ nhàng thở ra một luồng linh khí.  

 

 

Lục Gia Lâm còn chưa kịp phản ứng đã bị nổ thành một đám mưa máu!  

 

 

"Hít..."  

 

 

Mọi người trong đây thấy vậy thì đều không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh, lòng bàn chân tê dại!  

 

Adv

 

Trái lại là Lâm Phong, từ đầu đến cuối vẻ mặt anh đều không có chút biến hóa nào!  

 

 

Anh thấy, mỗi người đều có giá trị tồn tại của riêng mình.  

 

 

Giá trị tồn tại của Bao Nhất Hàn chính là để cho Lục Gia Lâm tới!  

 

 

Cho nên khi Lục Gia Lâm tới, Bao Nhất Hàn sẽ không cần thiết phải sống nữa!  

 

 

Mà ý nghĩa tồn tại của Lục Gia Lâm chính là để cho Thất Tinh Môn tới, thế nên khi đại trưởng lão của Thất Tinh Môn tới, Lục Gia Lâm cũng sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa!  

 

 

Thế giới này rất đơn giản!  

 

 

Muốn sống tốt thì nhất định phải thể hiện ra giá trị của mình!  

 

 

Nếu bản thân không có chút giá trị lợi dụng gì cả, vậy nhất định phải kết thúc trong bi kịch!  

 

 

Đúng lúc này, đại trưởng lão Thất Tinh Môn chật vật đứng dậy từ trong đống đổ nát!  

 

 

Giờ phút này ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong của ông ta tràn đầy kiêng kỵ và kính nể.  

 

 

Người thanh niên này tuyệt đối không phải người thường!  

 

 

Giết người như giẫm chết kiến hôi!  

 

 

Mà quan trọng là, thực lực của người này thâm sâu khó dò, thấp nhất cũng là Võ Thánh... Người mạnh như vậy tuyệt đối không thể trêu chọc!  

 

 

Chí ít, không phải là người mà Thất Tinh Môn bọn họ có thể chọc nổi!  

 

 

Nghĩ tới đây, đại trưởng lão lau máu trên khóe miệng, cung kính nói với Lâm Phong:  

 

 

"Việc này đều là do Lục Gia Lâm gây ra, tôi cũng không biết tình hình bên trong như thế nào!"  

 

 

"Bây giờ tôi bị tiền bối dạy dỗ một trận là đúng. Khẩn xin tiền bối nể mặt Thất Tinh Môn mà tha cho tôi!"  

 

 

Những lời này vừa nói ra, vẻ mặt mọi người trong hiện trường đều cực kỳ phức tạp.  

 

 

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể ngờ sau khi bị đánh, đại trưởng lão Thất Tinh Môn không những không tức giận mà còn chủ động cầu xin tha thứ chứ?  

 

 

"Lúc ông vừa vào đã nói gì ấy nhỉ? Muốn tôi quỳ xuống nhận chết, như vậy thì sẽ để tôi toàn thây?"  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía đại trưởng lão, bình tĩnh nói.  

 

 

Đại trưởng lão nghe vậy trong lòng lộp bộp một tiếng, nhưng ngoài mặt vẫn cố nặn ra nụ cười nói:  

 

 

"Khả năng là tiền bối có điều không biết, môn chủ Thất Tinh Môn chúng tôi cũng là cường giả Võ Thánh!"  

 

 

"Vậy ông còn không mau gọi hắn ra đây?"  

 

 

Lâm Phong đáp.  

 

 

"Cậu..."  

 

 

Đại trưởng lão nhất thời cứng họng, trong lòng thấy hơi bất an.  

 

 

Ông ta biết hôm nay mình đá phải sắt rồi!  

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 835


Mọi người nghe tiếng thì lập tức nhìn lại.  

 

 

Chỉ thấy một hòa thượng trẻ tuổi đang chậm rãi bước tới.  

 

 

Hòa thượng môi hồng răng trắng, khuôn mặt tuấn tú, áo cà sa trắng trên người càng mang đến cảm giác tao nhã thoát tục, không nhiễm bụi trần!  

 

 

Tay trái cậu ta cầm một cây Thiền trượng hoa văn mạ vàng, tay phải làm thủ ấn phật, trên cổ đeo một chuỗi tràng hạt.  

 

 

Nhìn bề ngoài chuỗi tràng hạt có vẻ bình thường, nhưng thật ra bên trong có ẩn chứa sức mạnh.  

 

 

Lâm Phong vừa liếc mắt đã nhận ra tràng hạt và Thiền trượng vàng này đều là pháp khí!  

 

Adv

 

"Cậu là ai?"  

 

 

Lâm Phong hứng thú hỏi.  

 


 

"A di đà phật, tiểu tăng Hiểu Tâm nhà Phật!"  

 

 

Hòa thượng trẻ tuổi đáp lời.  

 

 

Adv

Nghe thấy vậy, đại trưởng lão kinh ngạc, vội vàng nói:  

 

 

"Tôi nghe nói, trong Phật môn có đại Phật tử đương thời pháp hiệu là Hiểu Tâm, lẽ nào chính là tiểu sư phụ ngài?"  

 

 

"Thí chủ khen lầm rồi, người trong Phật môn không nói chuyện hư danh!"  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm cười thiện lành.  

 

 

Những lời này rõ ràng là đang thừa nhận thân phận của mình!  

 

 

Nhất thời, mọi người có mặt tại hiện trường để lộ vẻ sùng bái, kính trọng!  

 

 

Người ta nói rằng, mỗi một thế hệ Phật tử đều là chuyển thế của Phật chân chính, với lòng từ bi vĩ đại, vì phổ độ chúng sinh mà giáng thế!  

 

 

Hơn nữa, loại cấp bậc yêu nghiệt như Phật tử này, gần như chính là đại diện cho thế hệ thanh niên đỉnh cao của nước Đại Hạ.  

 

 

Thực lực thâm sâu khó lường, không ai có thể dò được!  

 

 

Lúc này, Lâm Phong có chút hứng thú hỏi:  

 

 

"Lão thiền sư Ngộ Xa là gì của cậu?"  

 

 

"Ngộ  là sư thúc của tiểu tăng! Ông ấy đã đến Kim Lăng cách đây không lâu!"  

 

 

"Chỉ là có một chuyện không thỏa đáng! Quỷ Lệ của Quỷ Ảnh Tông kia đã được cảm hóa nghìn năm, không dễ dàng gì, đáng tiếc lại bị ngài giết chết!"  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm vô cùng tiếc nuối nói.  


 

 

"Ha ha..."  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì cười lớn thành tiếng!  

 

 

Không thể không nói, những người trong Phật môn này rất thú vị, ai nấy đều lòng dạ như bi, như thánh mẫu chuyển thế vậy!  

 

 

"Lâm thí chủ, mỗi một lần giết chóc đều là một cọc nhân quả, mỗi một lần cứu rỗi đều là một lần gieo thiện!"  

 

 

"Tục ngữ có câu, chỉ có làm việc thiện tích đức thì mới có thể thông thuận từ đầu đến cuối!"  

 

 

"Sát tâm của ngài quá nặng, cứ mãi như thế thì nghiệp hỏa quấn thân! Sau này độ kiếp, e là sẽ gặp phải đại họa!"  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm nghiêm túc nói.  

 

 

"Cậu nói rất có lý, nhưng tôi không nghe đấy!"  

 

 

Lâm Phong khẽ cười một tiếng:  

 

 

Đột nhiên, anh vươn tay ra, nắm lấy đại trưởng lão trong tay, chơi đùa nói:  

 

 

"Cậu xuất hiện lúc này, không phải vì muốn cứu ông ta đấy chứ?"  

 

 

"Phật tử cứu tôi với!"  

 

 

Sắc mặt đại trưởng lão trắng bệch!  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm nhíu mày, thở dài một hơi nói:  

 

 

"Lâm thí chủ, ta từ bi không muốn ra tay với ngài, ngài hãy thả ông ấy ra đi, tránh gây phiền toái!"  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 836


Phật tử Hiểu Tâm yên lặng nhìn, một lúc lâu không nói gì.  

 

Mà lúc này, đám người đứng ở đó đã chết lặng.  

 

 

So với phật tử Hiểu Tâm cao thượng như thánh thần, Lâm Phong cho bọn họ cảm giác như ma quỷ trong địa ngục…  

 

 

Kiêu ngạo ngông cuồng, làm chủ một cõi…  

 

 

“Đêm nay cậu gieo nhân, nhân này sẽ sớm kết thành quả…”  

 

Adv

 

Phật tử Hiểu Tâm đột nhiên nói.  

 

 

“Thế ư?”  


 

 

Lâm Phong cười khẽ một tiếng, chợt vỗ một chưởng về phía phật tử Hiểu Tâm.  

 

 

Adv

“A di đà phật.”  

 

 

Đôi mắt cậu ta hơi nhúc nhích, cầm thiền trượng duỗi về phía trước một cái, trong miệng niệm phật hiệu.  

 

 

Từng ký hiệu màu vàng từ trong miệng cậu ta phun ra, đổ vào thiền trượng, tạo thành một vòng sáng màu vàng!  

 

 

Một giây sau.  

 

 

“Đùng!”  

 

 

Bàn tay to của Lâm Phong vỗ mạnh lên vòng sáng vàng.  

 

 

Lát sau, vòng sáng đó vang lên tiếng răng rắc, nứt ra.  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm ở trong vòng sáng cũng lảo đảo.  

 

 

Sau khi cậu ta ổn định được cơ thể, khóe miệng rỉ máu tươi, trên gương mặt tuấn tú cũng lộ vẻ kinh hãi.  

 

 

“Một con kiến hôi mà thôi, dựa vào đâu mà nói chuyện nhân quả với tôi?”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, nói tiếp:  

 


 

“Đại trưởng lão Thất Tinh Môn vừa đến đã muốn giết tôi, muốn tôi quỳ xuống xin lỗi mới cho tôi chết toàn thây? Sao hả? Tôi chỉ có thể bị giết chứ không thể giết ông ta đúng không? Nếu đúng như lời mày nói, trên đời có nhân quả, vậy Lâm Phong tôi vừa là nhân vừa chính là quả!”  

 

 

“Ai có thể phạt tôi? Ai quản được tôi?”  

 

 

Dứt lời, trên trời bỗng ùn ùn mây đen, sấm sét đùng đùng, dường như thiên đạo đang tức giận!  

 

 

Dị tượng lần này cũng khiến đám người có mặt ở đây mặt cắt không còn chút máu!  

 

 

Quá ngông cuồng!  

 

 

Lâm Phong thật sự quá kiêu căng!  

 

 

Lời anh nói ra đã vượt quá phạm vi chấp nhận của bọn họ, phá vỡ thế giới quan từ trước tới nay…  

 

 

“Cậu…”  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm cũng giật mình sợ hãi!  

 

 

“Cút đi, nể mặt lão thiền sư Ngộ Xa, tôi để lại cho ngài một mạng. Lâm Phong này còn chưa đến lượt ngài dạy dỗ!”  

 

 

Lâm Phong hờ hững nói.  

 

 

Phật tử Hiểu Tâm nghe xong, nhìn chằm chằm Lâm Phong một lát, không nói thêm gì, lập tức quay người rời đi.  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 837


 Sau khi phật tử Hiểu Tâm rời đi, Lâm Phong đưa mắt nhìn đám đệ tử Thất Tinh Môn còn lại.  

 

 

Mấy tên này chú ý thấy ánh mắt của Lâm Phong, cơ thể run rẩy, đều cầu xin tha thứ:  

 

 

“Tiền bối tha mạng, chuyện này không quan hệ gì với chúng tôi, chúng tôi chỉ đi theo đại trưởng lão mà thôi.”  

 

 

“Vù vù!”  

 

 

Lâm Phong bắn linh hỏa về phía một người trung niên, biến người đó thành tro.  

 

Adv

 

Tên này là người đứng sau Lục Gia Lâm, là yếu tố mấu chốt trong đám võ giả Thất Tinh Môn ở đây, cho nên phải chết!  

 

 

Còn những người khác…  

 

 

Lâm Phong suy nghĩ một lát, kéo tấm trải bàn xuống, dùng linh khí làm bút, viết một chữ “Kiếm” lên đó, sau đó ném khăn trải bàn cho đám đệ tử Thất Tinh Môn.  

 

 

Adv

“Các người cầm thứ này về cho Môn chủ xem, nói giúp tôi một câu…”  

 

 

“Nói… nói gì.”  

 

 

Một đệ tử căng thẳng hỏi.  

 

 

“Bắt đầu từ hôm nay, an nguy của Kim Lăng gắn liền với Thất Tinh Môn, nếu Kim Lăng gặp chuyện không may, tôi sẽ đi diệt Thất Tinh Môn.”  

 

 

Lâm Phong hờ hững nói.  

 

 

Đám đệ tử nghe xong đều nuốt nước bọt, vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng chuồn khỏi phòng bao.  

 

 

Lâm Phong nhìn đám người đi xa, vẻ mặt bình tĩnh.  

 

 

Trên tấm vải kia có một luồng kiếm ý của anh, chỉ cần Môn chủ Thất Tinh Môn không phải người ngu thì sẽ biết làm thế nào.  

 

 

…  

 

 

Sau đó Lâm Phong nhìn đám người Vân Trung Thiên, trong lòng không hiểu sao lại hơi chán nản.  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên này là nhóm võ giả đầu tiên anh gặp sau khi xuống núi.  

 


 

Mà từ sau này trở đi anh và những người này sẽ không gặp nhau nữa…  

 

 

Con người khi còn sống thường như thế, càng tiến về phía trước sẽ càng gặp nhiều người, nhiều chuyện.  

 

 

Nhưng những việc này cuối cùng cũng trở thành quá khứ, người có thể ở lại bên cạnh làm bạn lại càng ít.  

 

 

“Cậu Lâm, lần này thật sự cảm ơn cậu.”  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên cảm ơn không ngừng.  

 

 

Có thể tưởng tượng được, sau chuyện này, Kim Lăng chắc chắn là một bước lên mây…  

 

 

“Không cần cảm ơn.”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, còn nói thêm:  

 

 

“Nếu chuyện này đã xong thì tôi đi trước…”  

 

 

“Cậu Lâm!”  

 

 

Đám người Vân Trung Thiên không muốn chút nào, nhưng vào lúc này lại không biết nên nói gì.  

 

 

Thế nhân cho rằng Lâm Phong lạnh lùng vô tình, giết người như ngóe!  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 838


 

 Lâm Phong thở hắt ra một hơi, hóa thành một luồng sáng biến mất ngoài trời đêm.  

 

Đám người Vân Trung Thiên đứng trước cửa sổ, nhìn về phía xa, ánh mắt phức tạp.  

 

 

Vương Nhạc Hiên không nhịn được, hỏi.  

 

 

“Lão Vân, lần tạm biệt này, ông nói xem bao giờ cậu Lâm mới đến thành phố Kim Lăng này tiếp?”  

 

 

“Hoặc là mai sẽ tới, hoặc là…”  

 

 

Adv

Vân Trung Thiên dừng một lát, không nói tiếp, nhưng Vương Nhạc Hiên, Đàm Thiên Hồng đều đoán được nửa câu sau.  

 

 

Đúng lúc này…  

 

 


“Hì hì, mấy ông già này sao cứ phải lo được lo mất thế.”  

 

 

Trương Thiến tiến lên một bước, cười khanh khách.  

 

Adv

 

Cô ta vốn muốn chinh phục Lâm Phong, nhưng chuyện vừa rồi khiến cô ta sợ hãi. Thầm nghĩ nếu mình quyến rũ Lâm Phong, chắc chắn sẽ chết!  

 

 

Ó với Lâm Phong, đám người Vương Nhạc Hiên dễ đối phó hơn.  

 

 

Trong mắt cô ta, chỉ cần có được mấy lão già này cũng chẳng khác nào được Lâm Phong bảo vệ!  

 

 

…  

 

 

Đêm khuya, trong đại điện của Thất Tinh Môn.  

 

 

Đám đệ tử cúi đầu quỳ trên đất, không dám thở mạnh.  

 

 

Bọn họ vừa trở lại, cũng kể lại những chuyện xảy ra trong khách sạn cho Môn chủ.  

 

 

Môn chủ đầu tiên là giận dữ, nhưng khi thấy trên khăn trải bàn có chữ “Kiếm” thì tỉnh táo lại, cứ nhìn khăn trải bàn chừng một tiếng không nói chuyện.  

 

 

“Môn… Môn chủ, chúng ta làm gì bây giờ?”  

 

 

Một đệ tử hỏi.  

 

 

“Sáng mai xuống núi đến Kim Lăng.”  

 

 

“Đi báo thù ư?”  

 

 


“Báo thù cái quần, đến xin lỗi!”  

 

 

Nói nửa câu sau, giọng của ông ta đã run run.  

 

 

Thật là đáng sợ!  

 

 

Rốt cuộc là ai có thể viết ra kiếm khí kinh khủng như thế, dù là Võ Thần cũng còn lâu mới đạt được trình độ này đi?  

 

 

…  

 

 

Đêm dài, trăng sáng sao thưa.  

 

 

Thành phố Vân Xuyên.  

 

 

Lâm Phong yên lặng quay về nhà họ Trần, chui vào chăn của Trần Y Nặc, ôm cô ấy từ phía sau.  

 

 

“Ai?”  

 

 

Trần Y Nặc giật mình tỉnh giấc, sợ hãi kêu lên.  

 

 

“Anh!”  

 

 

Trong bóng tối vang lên giọng nói của Lâm Phong.  

 

 

Trần Y Nặc nghe xong cười vui vẻ, lập tức xoay người lại, sờ sờ mặt Lâm Phong, nhỏ giọng hỏi:  

 

 

“Hơn nửa đêm sao đột nhiên anh lại quay về.”  

 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

 
Chương 839


 

Ba giờ, Lâm Phong tựa vào đầu giường, đốt một điếu thuốc lên hút, cảm thấy mệt mỏi bị quét sạch, cực kì thoải mái!  

 

Trần Y Nặc tựa đầu trước ngực anh, trên gương mặt tươi cười còn chút mồ hôi…  

 

 

Hai người lâu ngày gặp lại, tình cảm nồng nàn, ôm chặt lấy nhau, nói mấy chuyện hai vợ chồng thường nói.  

 

 

Từ miệng Trần Y Nặc, Lâm Phong cũng biết sau khi mình rời khỏi, nhà họ Trần xảy ra một đống chuyện…  

 

 

Adv

Trong đó có ba chuyện khiến Lâm Phong chú ý.  

 

 

Thứ nhất, Trần Bắc Huyền nhờ có Thối Thể Đan, bế quan giác ngộ, đột phát Võ Hồn Cảnh…  

 

 


Chuyện thứ hai là về Diệp Thiên Tâm!  

 

 

Từ sau khi lão ta biết chịu đòn sẽ mạnh hơn thì ngày nào cũng gây chuyện thị phi, xin được ngược đãi!  

 

Adv

 

Đáng tiếc, lão ta càng ngày càng mạnh, bây giờ không ai dám động tới nữa.  

 

 

Cho nên mấy ngày trước, Diệp Thiên Tâm và ba vợ Trần Sơn kề vai sát cánh, rời khỏi Vân Xuyên, nói cho hay thì là ra ngoài trải nghiệm…  

 

 

Nhưng Trần Y Nặc luôn cảm thấy ba mình và Diệp Thiên Tâm dính lấy nhau, có gì đó sai sai…  

 

 

Nhưng Lâm Phong không để ý!  

 

 

Dù sao hai người cũng là người độc thân, coi như là có gì đó với nhau…  

 

 

…  

 

 

Còn chuyện thứ ba là con gái Tiểu Luyến Luyến.  

 

 

Gần đây Tiểu Luyến Luyến cực kì thích ngủ, mỗi ngày hai mươi tư tiếng thì đã có hai mươi tiếng nằm ngủ rồi…  

 

 

Còn bốn tiếng còn lại dùng để ăn, đồng thời ăn cực nhiều, gần như gấp trăm lần người thường.  

 

 

Đơn giản là: Ăn nhanh, tiêu hóa nhanh, ị nhiều hơn!  

 

 

“Con gái trừ ngủ và ăn nhiều ra còn gì khác lạ không?”  

 

 

Lâm Phong nhíu mày.  

 

 

“Cái này à…”  

 

 

Trần Y Nặc suy nghĩ một lúc, mới nói:  

 

 

“Lớn nhanh nữa có tính không? Trong khoảng thời gian này con gái đã cao lên chừng 20cm, hiện tại đã 1m3 rồi!”  

 

 

Nghe đến đây, Lâm Phong giật mình!  

 

 

Đúng là Tiểu Luyến Luyến đã chín tuổi, nhưng vì nguyên nhân thể chất nên cô bé chỉ như một đứa trẻ năm tuổi…  

 

 

Mà từ lúc mình rời Vân Xuyên rồi về lại đây, cũng không tới nửa tháng!  

 

 

Nói cách khác, chỉ mười ngày con gái đã cao hơn 20cm, cơ thể nhanh chóng dậy thì!  

 

 

Quá khó tin!  

 

 

“Tiểu Luyến Luyến hiện tại đang ngủ với ai?”  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top