Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 800


 

 “Cậu đang đùa à?”  

 

“Là ông đùa với tôi trước.”  

 

 

Lâm Phong nói xong cúp điện thoại.  

 

 

Cùng lúc đó trong phòng họp.  

 

 

Bộ trưởng Chiến, Bộ trưởng Bộ chấp pháp, Bộ trưởng Bộ tình báo đang nhìn chằm chằm vào Long Soái.  

 

 

Thấy ông ấy để điện thoại xuống, Chiến Thiên Hổ lập tức hỏi:  

 

Adv

 

“Sao hả, thằng nhóc Lâm nói sao?”  

 

 

“Cậu ta không muốn trốn!”  

 

 


Long Soái dừng lại một chút, nói tiếp:  

 

 

“Không chỉ thế còn tiêu diệt luôn nhà họ Chu rồi.”  

 

 

Adv

Dứt lời, bầu không khí yên lặng như chết.  

 

 

Mấy lão già há mồm trợn mắt một hồi lâu chưa lấy lại tinh thần.  

 

 

“Chúng ta nên làm gì đây?”  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu hỏi.  

 

 

“Làm gì được nữa? Nếu Lâm Phong muốn cứng đối cứng với nhà họ Lận, chúng ta chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi!” Long Soái bất đắc dĩ đáp.  

 

 

…  

 

 

Trong một biệt thự sang trọng, Doãn Diệu mặc một bộ đồ ngủ màu hồng gợi cảm, tay cầm ly rượu vang đỏ, nằm trên ghế salon.  

 

 

Hiện tại tâm trạng cô ta đang rất tốt, hận không thể hát mấy bài, diễn tả tâm trạng vui sướng của mình.  

 

 

Ngày mai, cùng lắm ngày mai nhà họ Lận sẽ tới!  

 

 

Với thực lực của Lâm Phong, dù nhà họ Lận thắng được thì cũng bị thương vong nặng nề!  

 

 

“Lận Vô Song, trước kia mày giết cả nhà tao, còn nhẹ dạ thả tao đi, đây chính là sai lầm lớn nhất đời mày!”  

 

 

“Doãn Diệu này thề sẽ từ từ gặm nhấm nhà họ Lận tới chết, tiêu diệt cả nhà!”  

 

 

Trong mắt Doãn Diệu thoáng qua sự oán hận.  

 

 

Cô ta không tiếc bán đứng cơ thể để gả cho một người không yêu mình là Phùng Mục Trần, vì cái gì?  

 

 

Chính là vì lợi dụng Phùng Mục Trần báo thù!  


 

 

Cô ta còn biết ngoại trừ tiểu sư đệ lợi hại này, Phùng Mục Trần còn có mấy vị sư huynh, sư tỷ khác!  

 

 

Nhất là đại sư huynh, cường đại tới mức khiến người khác hoảng sợ!  

 

 

Cho nên sau này chỉ cần tiếp cận được đại sư huynh là cô ta sẽ có cách khiến người đó đi đối phó với nhà họ Lận, đạt được mục đích của mình!  

 

 

…  

 

 

Đêm hôm đó chắc chắn là một đêm phong ba bão táp.  

 

 

Bởi vì các thế lực lớn còn đang bàn tán ầm ĩ về chuyện nhà họ Lận thì có tin nhà họ Chu bị diệt sạch!  

 

 

Mà người làm chuyện này chính là Lâm Phong.  

 

 

Tin này vừa xuất hiện, đã khiến mọi người khiếp sợ vô cùng.  

 

 

Có người đoán Lâm Phong muốn tiêu diệt nhà họ Chu là vì trước đó bọn họ bàn tán không hay về anh, nên chọc giận anh.  

 

 

Có người đoán chuyện này liên quan đến nhà họ Lận!  

 

 

Dù sao trước đó thiếu chủ Chu Chiến của bọn họ cũng có quan hệ không tệ với Lận Vô Song, nên Lâm Phong tiêu diệt cánh chim này trước khi nhà họ Lận tới.  

 

 

Nói chung, có nhiều ý kiến không giống nhau.  

 

 

Chỉ là có một cái mọi người đều đồng ý, đó chính là thiên hạ này phải thay đổi, ngày mai ở thủ đô sẽ có một màn gió tanh mưa máu!  

 

 

Lâm Phong và nhà họ Lận đại chiến, rất có thể sẽ thay đổi thế cục của thủ đô!  

 

 

Tất cả mọi người đang mong đợi ngày mai đến sớm một chút…  

 

 



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 801


 Gia chủ Lận Trần, thiếu chủ Lận Vô Song cùng với nhiều lão tổ Võ Thần khác quang minh chính đại đi từ phía đông vào thủ đô.  

 

Khí tức kinh khủng trong cơ thể họ được thả ra, xông thẳng lên trời, che khuất nó, dường như đang thông báo cho mọi người ở thủ đô rằng hôm nay nhà họ Lận bọn họ mạnh mẽ ập tới, sẽ quét sạch mọi địch nhân!  

 

 

“Thật là đáng sợ, đây là nền tảng của nhà họ Lận ư?”  

 

 

“Ôi trời ơi, thực lực như thế này, Lâm Phong lấy gì chống lại đây? Có khi trước mặt những cường giả này chân cậu ta sẽ nhũn ra ấy chứ?”  

 

 

“Lâm Phong có mềm không tôi không biết, chứ tôi thì rồi! Ai đó mau tới đỡ tôi với!”  

 

 

Adv

Võ giả của các thế gia ở thủ đô tụ tập một chỗ, đi theo đằng sau nhà họ Lận một khoảng xa, nhỏ giọng bàn tán, giọng nói hơi run run.  

 

 

Tối hôm qua họ nghĩ tới rất nhiều khả năng, chỉ không ngờ nhà họ Lận lại bá đạo, phách lối như thế!  

 

 

Nghênh ngang xông vào thủ đô, không kiêng nể cái gì!  


 

 

…  

 

 

Adv

“Cũng thú vị.”  

 

 

Bên trong khách sạn, thần thức của Lâm Phong đảo qua một lượt, khi thấy nhà họ Lận phái nhiều cường giả tới như thế, anh nở nụ cười giễu cợt.  

 

 

Cơ thể nhúc nhích một cái, biến mất ngay tại chỗ.  

 

 

…  

 

 

Bên kia, đám người Long Soái cũng nhận được tin tức, lập tức tập hợp lại một chỗ.  

 

 

Bọn họ không định né tránh, mà đứng trên đường cái lẳng lặng đợi Lận Trần tới.  

 

 

Sau lưng bọn họ còn có rất nhiều võ giả mạnh, có thể thấy Chân Long Chi Tử đời trước và đời này, thậm chí còn có vài lão già kinh khủng cực kì, cả người tỏa ra khí tức không biết tên.  

 

 

Mà mấy lão già này hiển nhiên chính là Chân Long Chi Tử những đời trước nữa!  

 

 

Mấy đời Chân Long Chi Tử xuất hiện, quả thực là từ cổ chí kim chưa từng có.  

 

 

Để làm gì?  

 

 

Vì một Lâm Phong mà đám người Long Soái muốn sống mái với nhà họ Lận luôn sao?  

 

 

Đám người võ giả vây xem cực kì kinh sợ nghĩ.  

 

 

“Nhà họ Lận ngang nhiên xông vào thủ đô như thế là muốn làm gì?”  

 

 

“Chẳng lẽ muốn thị uy với mấy lão già này sao?” Vẻ mặt Long Soái lạnh như băng.  

 

 

Bởi vì chuyện giữa Lâm Phong và nhà họ Lận vốn là việc tư, hai bên không giải quyết được cũng có thể kiếm dược một chỗ mà giải quyết!  

 

 

Mà bây giờ Lận Trần không hề che giấu, gần như đã hấp dẫn hết sự chú ý của mọi người ở thủ đô, mục đích rõ ràng là không đơn giản.  

 

 

“Khó trách, thế gia tiên đạo ngủ đông đã lâu, có lẽ muốn mượn việc đối phó với Lâm Phong để xuất hiện trước thế tục…”  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu dừng lại một lát, nói tiếp:  

 

 

“Mà dù sao cũng là thế gia, muốn thị uy với chúng ta thì đúng là hơi quá…”  

 

 

“Con mẹ nó, nếu như nhà họ Lận không nể mặt ai như thế, chúng ta cũng không cần nể mặt họ! Đánh đi, xem ai lợi hại!”  

 

 

Chiến Thiên Hổ rất hung hăng.  

 

 

Long Soái lười để ý đến ông ấy, đưa mắt nhìn Phùng Mục Trần nói:  

 

 

“Cậu không báo cho Lâm Phong chứ?”  

 

 

“Không đâu, mà nó cũng cảm ứng được thôi.”  

 

 

Phùng Mục Trần lắc đầu.  

 

 

Lúc này, một ánh sáng xẹt qua, Lâm Phong xuất hiện trước mặt mọi người.  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 802


“Lâm Phong! Tôi bảo cậu đừng tới, cậu hà tất phải vậy chứ?”  

 

 

Long Soái nhìn Lâm Phong, vẻ mặt phức tạp.  

 

 

“Chuyện của tôi, đương nhiên tôi phải tự mình giải quyết!”  

 

 

“Hơn nữa tôi đã kiểm tra người Lận gia rồi, thực sự không chịu nổi một đòn! Chút nữa các người cứ đứng bên cạnh nhìn là được.”  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt đáp.  

 

 

Đám người Long Soái nghe vậy nhất thời không nói nên lời.  

 

Adv

 

Tại sao Lâm Phong lúc nào cũng tự tin như vậy, không hề biết sợ là gì?”  

 

 

“Ầm ầm ầm~”  

 


 

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên truyền tới tiếng động dữ dội, giống như thiên quân vạn mã đi qua, khiến cho mặt đất khẽ rung chuyển.  

 

 

Nhìn từ xa, đúng là có rất nhiều người đang lao về phía này, dẫn đầu là rất nhiều võ giả của Lận gia.  

 

 

Adv

Theo sau bọn họ có rất nhiều võ giả của các thế gia lớn tới xem kịch, phải có trên vạn người, trông có vẻ khí thế bừng bừng, chấn động lòng người….  

 

 

Nhìn thấy một màn này, Long Soái khẽ nheo mắt lại, lập tức ra lệnh nói.  

 

 

“Tới rồi! Mọi người chú ý phòng bị!”  

 

 

“Vâng!”  

 

 

Ba đời Chân Long Chi Tử, những võ giả cường hãn của các bộ phận lớn đều vẻ mặt ngưng trọng, đôi mắt bọn họ dán chặt vào phía trước.  

 

 

…..  

 

 

Chỉ một lúc sau, rất nhiều cường giả của Lận gia đã đi tới gần.  

 

 

Lận Trần vẻ mặt bình tĩnh, không hề có chút biểu cảm.  

 

 

Còn Lận Vô Song vừa liếc nhìn đã thấy Lâm Phong, đôi mắt hắn đỏ au, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, trong lòng cảm thấy rất không cam lòng.  

 

 

Tại sao?  

 

 

Tại sao cổ tổ lại bắt mình quỳ xuống xin lỗi Lâm Phong?  

 

 

Mà lại còn quỳ trước mặt rất nhiều người!  

 

 

Nếu như có thể, hắn thà cùng chết với Lâm Phong ngay lúc này còn hơn!  

 

 

Nhưng, hắn biết rằng bản thân không thể là đối thủ của Lâm Phong, cũng không thể trái trái mệnh lệnh của cổ tổ được!  


 

 

Lúc này, Long Soái bước tới trước một bước, lạnh lùng nói:  

 

 

“Lận gia chủ, ân oán cá nhân mà thôi, ông không cần phải gióng trống khua chiêng như thế chứ?”  

 

 

“Long Soái, lời này của ông sai rồi! Lận gia chúng tôi không có ân oán cá nhân gì với Lâm Phong cả!”  

 

 

Lận Trần lắc đầu.  

 

 

Long Soái nghe vậy thì trong lòng trầm xuống.  

 

 

Nhìn dáng vẻ này, Lận Trần rõ ràng là muốn tử chiến mà!  

 

 

Đám người Tư Đồ Vân Tiêu thấy vậy tất cả đều cảm thấy căng thẳng, thúc đẩy chân khí trong cơ thể, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào…  

 

 

“Ồ? Vậy sao? Người của Lận gia tàn nhẫn như vậy ư?”  

 

 

Lâm Phong vẻ mặt băng lạnh, trong nháy mắt đi đến trước mặt Lận Trần, chuẩn bị bắt đầu chém chiết!  

 

 

Nhưng đúng lúc này, Lận Trần lại không hề né tránh mà cúi đầu kính cẩn.  

 

 

“Phịch!”  

 

 

Lận Vô Song đứng phía sau lưng ông ta cũng quỳ sạp xuống đất.  

 

 

“Ơ????”  

 

 

Đồng tử của Lâm Phong khẽ co lại.  

 

 

Những người khác ở hiện trường cũng đều rơi vào trạng thái ngớ người!  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 803


 “Cậu Lâm! Tôi đã điều tra rõ mọi chuyện rồi, là do con trai tôi không cẩn thận đắc tội với cậu, cho nên hôm nay tôi cố ý đưa nó tới đây là để xin lỗi cậu….”  

 

“Giữa chúng ta căn bản không có ân oán cá nhân, mọi chuyện đều là lỗi của Lận gia chúng tôi! Thực sự rất xin lỗi!”  

 

 

Lận Trần nở một nụ cười nói.  

 

 

Mặc dù ánh mắt khác thường của những người xung quanh khiến ông cảm thấy rất xấu hổ, nhưng chỉ cần có thể khiến Lâm Phong tha thứ, ông ta cũng không thể lo nhiều đến thế được!  

 

 

Mệnh lệnh của cổ tổ đối với người của Lận gia mà nói chính là thánh chỉ!  

 

 

Adv

Hôm nay, nếu như không thể xoa dịu mối quan hệ với Lâm Phong, lúc trở về Lận gia sẽ chỉ có đường chết.  

 

 

“Vô Song! Còn không mau xin lỗi cậu Lâm?”  

 

 

Lận Trần lại hừ lạnh một tiếng.  

 

 

Thân thể Lận Vô Song run lên, nghiến răng nghiến lợi nói:  

 

 

Adv

“Cậu Lâm! Là tôi có măt mà không thấy Thái Sơn, đắc tội với cậu! Mong cậu tha tội!”  

 

 

Lâm Phong nhìn hai ba con Lận gia, đôi mắt khẽ động!  

 

 

Dáng vẻ này của hai người họ trông không giống như đang giả vờ, nhưng rốt cuộc là nguyên nhân gì ép buộc đối phương phải quỳ xuống xin lỗi mình dưới ánh mắt của mọi người như vậy?  

 

 

“Tôi đã giết mấy Võ Thần của Lận gia ông rồi!”  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

 

“Chuyện nhỏ….Lận gia tôi cái gì không nhiều, chỉ có Võ Thần là nhiều! Chết đi vài tên cũng là chuyện rất bình thường.”  

 

 

Lận Trần mỉm cười đáp lời.  

 

 

“Két~”  

 

 

Lâm Phong đột nhiên tóm lấy cổ Lận Vô Song sau đó nâng hắn lên lạnh lùng nói:  

 

 

“Vậy nếu tôi giết con trai ông thì sao?”  

 

 

Lần Trần như chết lặng.  

 

 

Ông ta nhìn con trai giãy giụa không ngừng, hít một hơi thật sâu, tiếp tục mỉm cười nói:  

 

 

“Nếu như có thể loại bỏ được cơn giận trong lòng cậu Lâm, mọi thứ đều có thể được!”  

 

 

“….”  

 

 

Lâm Phong im lặng!  

 

 

Quả thực là từ trước tới giờ, chưa bao giờ không nói nên lời tới vậy….  

 

 

Lận gia đột ngột xuất hiện như thế khiến anh có chút bất ngờ!  

 

 

Đám người Long Soái bên cạnh vẻ mặt cũng đều ngây ngốc, rõ ràng là không thể hiểu được!  

 

 

Trong đám người có Doãn Diệu là đang nắm chặt nắm đấm,  

 

 

Tại sao lại như vậy?  

 

 

Lận gia hùng mạnh sao lại có thể nhượng bộ Lâm Phong?  

 

 

Chuyện này khiến cho mọi kế hoạch trước đó của cô đều tan thành mây khói….  

 

 

“Haha, cậu Lâm! Thứ bên trong này, xem như là Lận gia chúng tôi làm quà tạ lỗi với cậu….”  

 

 

Lúc này, Lận Trần đột nhiên lấy ra một chiếc túi càn khôn đưa cho Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn bên trong ước chừng phải có hơn vạn linh thạch, còn có một vài linh dược quý hiếm, đan dược các loại,….  

 

 

“Ông cũng hào phóng đấy!”  

 

 

Lâm Phong nói.  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 804


 Lận Trần nhìn thấy Lâm Phong cất túi càn khôn đi thì trong lòng mừng rỡ, vội vàng nói:  

 

 

Đây là mệnh lệnh của cổ tổ nhà chúng tôi, cụ thể tại sao thì tôi cũng chưa rõ lắm!”  

 

 

Nghe được lời này, hai mắt Lâm Phong hơi nheo lại.  

 

 

Anh đương nhiên không thể nào biết cổ tổ gì đó của Lận gia được!  

 

 

Chẳng lẽ lại là lão già âm thầm giờ trò nữa?  

 

 

Adv

“Nếu như ông đã nói thế, vậy thì bỏ đi vậy, sau này làm việc cần thận một chút, Lận gia tồn tại lâu như vậy, không dễ dàng gì!”  

 

 

Lâm Phong nhàn nhạt nói.  

 

 

Dù sao thì anh cũng chẳng có thâm thù đại hận gì với Lận gia cả, bây giờ gia chủ của Lận gia đem theo con trai không những quỳ xuống xin lỗi mình trước mặt mọi người, lại còn tặng một một món quà lớn như vậy….anh còn có thể nói gì được chứ?  


 

 

“Đúng là như thế! Lận gia chúng tôi thật không dễ dàng gì!”  

 

 

Adv

Lận Trần thở dài nói: “Cậu Lâm, nếu như không có chuyện gì nữa, vậy thì chúng tôi không làm phiền nữa! Nếu có thời gian có thể tới Lận gia chúng tôi làm khách…”  

 

 

……  

 

 

Người của Lận gia đến nhanh mà đi cũng nhanh!  

 

 

Mà khi Lận gia rời đi, ánh mắt những người ở hiện trường nhìn Lâm Phong rõ ràng đều thay đổi, họ trở nên vô cùng kính sợ….  

 

 

Lúc này, bọn họ mới đột ngột nghĩ đến, dường như mình đã bỏ qua một chuyện!  

 

 

Lâm Phong còn trẻ mà đã có thực lực mạnh như vậy, bối cảnh của anh e là cũng thâm sâu khó lường!  

 

 

Mà bây giờ, gia chủ của Lận gia lại đích thân đưa con trai tới để xin lỗi, điều này chắc chắn đã chứng minh được suy đoán trong lòng bọn họ.  

 

 

“Lâm Phong, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”  

 

 

Long Soái bước tới vẻ mặt nghi hoặc nhìn Lâm Phong.  

 

 

Thanh niên trước mặt này thực sự hết lần này tới lần khác khiến ông thay đổi thế giới quan của mình….  

 

 

“Thực ra, tôi cũng không rõ!”  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

……  

 

 


Long Soái cũng không gặng hỏi, mỉm cười nói:  

 

 

“Bất luận thế nào! Mọi việc cuối cùng cũng xem như không còn nguy hiểm…”  

 

 

Lâm Phong gật đầu, đang định nói thì ngay lúc đó điện thoại reo lên, là Trương Đống gọi tới!  

 

 

“Cậu Lâm, chuyện cậu bảo tôi điều tra đã có manh mối rồi.”  

 

 

“Số điện thoại bí ẩn kia là số điện thoại ảo, có điều tôi vẫn dựa theo nguồn gốc của tín hiệu để xác định vị trí của số đó!”  

 

 

“Lát nữa tôi sẽ gửi anh video giám sát, người trong đoạn video đó có thể chính là chủ của số điện thoại.”  

 

 

Nói xong, Trương Đống gửi tới một đoạn video ngắn.  

 

 

Lâm Phong mở video ra xem, trên màn hình đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Doãn Diệu….  

 

 

“Quả nhiên liên quan tới cô!”  

 

 

Lâm Phong nhìn về phía Doãn Diệu ở trong đám người, trong mắt hiện lên một tia sát ý.  

 

 

…….

 

Thấy Lâm Phong đột nhiên lạnh lùng nhìn về phía mình, Doãn Diệu trong lòng không khỏi hồi hộp!  

 

Chẳng lẽ chút thủ đoạn trước đó của mình bị Lâm Phong phát hiện rồi?  

 

 

Có điều rất nhanh, cô ta đã bình tĩnh lại!  

 

 

Đừng nói là mình chỉ gọi vài cuộc điện thoại, cho dù là cho Lâm Phong vài cái bạt tai, Lâm Phong cũng có thể làm gì được chứ?  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 805


“Mục Trần, nếu đã không còn chuyện gì nữa, em cũng mệt rồi! Muốn quay về ngủ một lát!”  

 

“Được! Có cần anh tiễn em không?”  

 

 

Phùng Mục Trần véo nhẹ má Doãn Diệu, mỉm cười nói.  

 

 

Giờ đây nguy cơ cận kề, trái tim căng thẳng của cô ta cũng trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.  

 

 

“Không cần đâu! Chút nữa mọi người chắc còn chuyện khác, một mình em về được rồi!”  

 

 

Adv

Nói xong, Doãn Diệu điềm nhiên như không có gì liếc nhìn Lâm Phong, sau đó xoay người rời đi!  

 

 

Thế nhưng, đúng vào lúc này.  

 

 

“Cô đứng lại cho tôi!”  


 

 

Lâm Phong lạnh lùng nói.  

 

 

Adv

“Sao thế? Cậu có chuyện gì sao?”  

 

 

Doãn Diệu mặt không chút biểu cảm nhìn Lâm Phong.  

 

 

“Soạt~”  

 

 

Trong nháy mắt, Lâm Phong đã tới trước người Doãn Diệu, tóm lấy cổ cô ta và nâng cô ta lên, lạnh lùng nói:  

 

 

“Gan của cô lớn quá đấy, không ngờ lại dám giở thủ đoạn sau lưng tôi, lợi dụng tôi?”  

 

 

“Tôi…Tôi không hiểu cậu đang nói gì!”  

 

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Doãn Diệu đỏ bừng lên, sắp ngạt thở đến nơi!  

 

 

Mà cảnh tượng bất ngờ này cũng khiến cho tất cả mọi người có mặt đều bị sốc!  

 

 

Khoảnh khắc tiếp theo.  

 

 

“Tiểu sư đệ, cậu đang làm gì vậy? Mau buông ra cho anh!”  

 

 

Đột nhiên vẻ mặt của Phùng Mục Trần trở nên lạnh lùng, vươn tay nắm lấy cổ tay của Lâm Phong, ra hiệu cho Lâm Phong mau buông ra!  

 

 

Ánh mắt Lâm Phong khẽ động, suy nghĩ một chút sau đó vẫn quyết định tạm thời buông tha cho Doãn Diệu!  

 

 

Anh thấy rằng, chỉ cần mình nói rõ mọi chuyện, có lẽ lục sư huynh sẽ chính tay trừ khử người phụ nữ này!  

 

 

“Tiểu sư đệ, anh thực sự không hiểu cậu, ngang ngược mấy cũng phải có mức độ chứ?”  

 

 

“Đối với người của mình mà cũng ra tay tàn nhẫn như vậy, cậu xem cậu hành hạ Doãn Diệu thành cái gì rồi? Sắp ngất luôn rồi kìa!?  

 

 

Phùng Mục Trần rất tức giận liếc nhìn Lâm Phong, sau đó, không đợi Lâm Phong trả lời, anh ta lại nhẹ nhàng vỗ lưng của Doãn Diệu, lo lắng hỏi: “Diệu Diệu, em không sao chứ?”  

 

 

“Em khó chịu quá…khụ khụ….”  

 

 

Doãn Diệu ho liên tiếp mấy tiếng, cuối cùng khom lưng ngồi xổm trên mặt đất, giả vờ làm ra dáng vẻ rất khó chịu!  

 

 

Phùng Mục Trần thấy vậy vẻ mặt khó chịu, quay đầu nhìn Lâm Phong trầm giọng nói: “Tiểu sư dệ, cậu không thấy là nên cho anh một lý do sao?”  

 

 

“Sở dĩ Lận gia biết hết mọi chuyện là do người phụ nữ này đã để lộ tin tức. Bao gồm cả việc tại sao em sẽ từ Kim Lăng tới đây, cũng là do cô ta truyền tin!”  

 

 

“Mục đích của cô ta chính là lợi dụng em để diệt trừ Lận gia!”  

 

 

Lâm Phong nói xong lại nhìn Doãn Diệu đang ngồi xổm trên mặt đát, cười lạnh nói: “Lục sư huynh, em đã nói với anh từ sớm rồi, người phụ nữ này không phải hạng tốt đẹp gì! Mục đích cô ta đi theo anh chính là để lợi dụng chúng ta mà thôi!!”  

 

 

Lời này vừa nói ra, đám người Long Soái đều không thể tin được mà nhìn Doãn Diệu.  

 

 

Nói như vậy, cục diện như hiện tại hoàn toàn là do người phụ nữ này âm thầm khiêu khích, một tay cô ta tạo thành cả?  

 

 

Phùng Mục Trần nghe vậy lập tức dời anh mắt về phía Doãn Diệu, nhíu mày hỏi: “Diệu Diệu, cậu ấy nói đều là thật sao?”  

 

 

“Anh tin cậu ta hay tin em? Em nói em không có! Anh tin không?”  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 806


 “Cô tàn nhẫn với bản thân, với người khác lại càng tàn nhẫn, nhưng tuyệt đối đừng nên dây vào tôi! Lâm Phong tôi là người mà cô không bao giờ có thể dây vào nổi!”  

 

Nói xong, Lâm Phong trực tiếp nắm tay pháp ấn, đánh ra một luồng ấn ký màu vàng xâm nhập vào trong thức hải của Doãn Diệu!  

 

 

Ấn ký quỷ lỗi!  

 

 

Pháp thuật này không giống soát hồn thuật, ấn ký quỷ lỗi có thể tạm thời khống chế tâm trí của người khác!  

 

 

Có điều với trình độ khôi lỗi thuật hiện tại của Lâm Phong, chỉ có thể khống chế một vài kẻ yếu thôi….  

 

 

Adv

“Tiểu sư đệ, đệ đang làm gì vậy?”  

 

 

Phùng Mục Trần vẻ mặt hơi thay đổi.  

 

 

“Một pháp thuật nhỏ mà thôi!”  


 

 

Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

 

Adv

Cùng với sự xâm nhập của ấn ký quỷ lỗi, ánh mắt của Doãn Diệu trở nên trống rỗng.  

 

 

“Cô dâng mình cho lục sư huynh, có phải vì để lợi dụng chúng tôi giúp cô báo thù Lận gia hay không?”  

 

 

“Kể cả Lận gia và tôi, có phải là cô báo tin hay không?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng hỏi.  

 

 

Doãn Diệu vẻ mặt đờ đẫn trả lời: “Đúng thế! Đều do tôi làm!”  

 

 

“Nếu như không phải vì báo thù, sao tôi có thể để cho Phùng Mục Trần có được thân thể của tôi?”  

 

 

“Đáng tiếc Phùng Mục Trần quá yếu đuối quá hèn nhát! Nếu mà anh ta quyết đoán bằng nửa cậu thôi tôi cũng không tới mức phải làm như vậy!”  

 

 

Lời này vừa nói ra, toàn hiện trường trở nên náo động!  

 

 

Sắc mặt Phùng Mục Trần càng trắng bệch hơn, chỉ cảm thấy tâm can vô cùng đau đớn, thân thể loạng choạng, suýt chút ngã nhào xuống đất!  

 

 

Doãn Diệu là người phụ nữ đầu tiên của anh ta!  

 

 

Anh ta cũng thực sự thích Doãn Diệu, vì thế mà anh ta thậm chí còn có ý định cưới cô….  

 

 

Thế nhưng, trong lòng Doãn Diệu mình lại kinh khủng như vậy.  

 

 

Lâm Phong liếc nhìn lục sư huynh, mặc dù thực tế rất tàn khốc, nhưng có một số chuyện buộ phải nói rõ ràng, mới kịp khiến lục sư huynh hiểu rõ được người phụ nữ trước mặt này là hạng chẳng ra gì!  

 


 

“Sao cô chắc chắn tôi có thể giúp cô báo thù?”  

 

 

Lâm Phong tiếp tục hỏi.  

 

 

“Không có! Trong kế hoạch của tôi, tôi định lợi dụng anh làm tiêu hao sức mạnh của Lận gia trước, sau đó lại lợi dụng đại sư huynh của Phùng Mục Trần để đạt được mục đích báo thù của tôi!”  

 

 

Doãn Diệu trả lời.  

 

 

“Đại sư huynh? Haha…Cô cũng biết tính kế thật đấy, đến cả đại sư huynh của tôi mà cũng bị cô tính kế!”  

 

 

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, cố nhịn sự thôi thúc muốn tát chết Doãn Diệu, tiếp tục hỏi: “Chuyện Lận Vô Song bị ám sát có liên quan tới cô không?”  

 

 

“Chuyện này không phải do tôi làm!”  

 

 

Doãn Diệu thẫn thờ trả lời.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy thì không hỏi thêm nữa, xua tay làm Doãn Diệu tỉnh táo trở lại!  

 

 

Vẻ mặt đờ đẫn của Doãn Diệu đột nhiên trở lại bình thường!  

 

 

Trong lòng cô ta cực kỳ hoảng sợ.  

 

 

Mặc dù không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, thế nhưng khẳng định tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt cả!

 

"Lâm Phong, vừa rồi cậu đã làm gì với tôi?"  

 

Doãn Diệu lớn tiếng hỏi.  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 807


 Đột nhiên.  

 

Anh ta tát mạnh vào mặt Doãn Diệu!  

 

 

Cú tát này trực tiếp làm sưng nửa khuôn mặt của Doãn Diệu, khóe miệng không ngừng chảy máu...  

 

 

"Phùng Mục Trần, anh... anh dám đánh em?"  

 

 

Doãn Diệu ôm mặt, không thể tin nhìn Phùng Mục Trần.  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

Adv

 

Cô ta phát hiện ra điều không ổn!  

 

 

Phùng Mục Trần luôn điên cuồng vì cô ta, sao anh ta có thể đánh nữ thần của mình chứ!  

 

 


Cô ta nhìn xung quanh.  

 

 

Khi phát hiện ánh mắt của mọi người xung quanh đều vô cùng lạnh lẽo.  

 

Adv

 

Lập tức trong lòng chùng xuống, biết rằng những việc mình làm rất có thể đã bị bại lộ khi lúc cô ta thất thần!  

 

 

Nghĩ đến đây.  

 

 

Doãn Diệu không chút do dự, lập tức quỳ xuống ôm lấy đùi Phùng Mục Trần, khổ sở cầu xin:  

 

 

"Mục Trần! Em biết sai rồi..."  

 

 

"Nhưng anh hiểu em mà! Em chỉ muốn báo thù cho người nhà đã mất của mình thôi, anh tha thứ cho em lần này đi. Sau này em nhất định sẽ một lòng một dạ theo anh! Đảm bảo sẽ hầu hạ anh thật thoải mái!"  

 

 

"Anh bảo em làm gì, em đều nguyện ý!"  

 

 

.....  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Phùng Mục Trần mềm lòng.  

 

 

Nhìn người phụ nữ từng chung chăn gối ngày nào giờ đây quỳ dưới thân mình, không ngừng run rẩy khóc lóc...  

 

 

Tin rằng không người đàn ông nào có thể nhẫn tâm nhìn.  

 

 

"Sư đệ, hay là tha thứ cho em ấy một lần đi?"  

 

 

Phùng Mục Trần nhỏ giọng nói, có chút không dám nhìn Lâm Phong.  

 

 

Lâm Phong cau mày, rất thất vọng!  

 


 

Mặc dù trước đây lục sư huynh vẫn luôn tỏ ra do dự, nhưng anh không ngờ vào thời điểm này, lục sư huynh vẫn như vậy!  

 

 

"Lục sư huynh, khi nên dứt khoát thì phải dứt khoát!"  

 

 

"Anh không nỡ ra tay, vậy để em giúp anh đi!"  

 

 

Lâm Phong lắc đầu.  

 

 

Trực tiếp một chưởng đánh Doãn Diệu đang giả đáng thương thành sương máu!  

 

 

"Xoẹt~"  

 

 

Máu tươi bắn tung tóe lên người Phùng Mục Trần!  

 

 

Phùng Mục Trần ngây người nhìn cảnh này, nửa ngày không hoàn hồn!  

 

 

Long Soái, Tư Đồ Vân Tiêu và những người khác đều có vẻ mặt phức tạp, trong lòng có một cảm xúc không nói nên lời!  

 

 

Lý trí mà nói, họ đều hiểu rằng Doãn Diệu là người phụ nữ độc ác và thủ đoạn, cô ta làm ra những chuyện như vậy thì nên giết. Nhưng dù sao thì cô ta cũng từng là sư muội của bọn họ, nhìn cô ta chết thảm như vậy, trong lòng họ vẫn có chút không đành lòng.  

 

 

Tất cả bọn họ đều cho rằng Lâm Phong làm vậy là đúng!  

 

 

Nhưng xét về tình lý, họ lại cảm thấy Lâm Phong làm vậy có chút không ổn...  

 

 

Con người không phải thánh hiền, ai mà không phạm sai lầm?  

 

 

Tại sao không thể nể tình mà chừa cho cô ta một con đường sống?  

 

 

Lúc này, Phùng Mục Trần đột nhiên chuyển đôi mắt đỏ hoe về phía Lâm Phong, hỏi:  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 808


 Lâm Phong bình tĩnh đáp lại.  

 

"Nhưng rõ ràng là anh đã bảo cậu tha cho em ấy..."  

 

 

Phùng Mục Trần nắm chặt nắm đấm, từng chữ một nói.  

 

 

"Không cần phải nói nhiều, trong thế giới quan của em chỉ có đen và trắng, không có màu xám!"  

 

 

"Cô ta đã chọn con đường này thì phải trả giá cho sai lầm của mình!"  

 

 

Lâm Phong dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói:  

 

Adv

 

"Lục sư huynh, nếu anh cảm thấy em làm vậy tổn thương đến anh! Vậy thì anh hãy hận em, em cũng không có ý kiến gì!"  

 

 

"Thậm chí có một ngày nào đó, thực lực của anh vượt qua em, giết chết em, em cũng không nói gì!"  

 

 

"Bởi vì cho dù thời gian quay ngược trở lại, có làm lại một lần nữa, em vẫn sẽ làm như vậy!"  

 

 

...  

 

 

Adv

Nói xong.  

 

 

Lâm Phong trực tiếp quay người rời đi!  

 

 

Anh không muốn áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác, cũng không muốn để suy nghĩ của người khác ảnh hưởng đến quyết định của mình, cho nên lúc này lựa chọn rời đi là tốt nhất!  

 

 

Phùng Mục Trần tiễn Lâm Phong rời đi.  

 

 

Cuối cùng hai tay che mặt, hai đầu gối từ từ quỳ xuống vũng máu đó!  

 

 

"Mục Trần, thật ra Lâm Phong làm vậy cũng không tính là sai..."  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu không nhịn được lên tiếng khuyên nhủ.  

 

 

Sau đó, Long Soái, Chiến Thiên Hổ và những người khác cũng lần lượt lên tiếng...  

 

 

"Tôi hiểu suy nghĩ của sư đệ, mọi người không cần khuyên nữa!"  

 

 

Phùng Mục Trần lắc đầu.  

 

 

Nhưng vừa dứt lời.  

 

 

Cơ thể anh ta đột nhiên run lên, miệng phun ra một ngụm máu tươi.  

 

 

"Mục Trần!"  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu và những người khác thấy cảnh này, sắc mặt hơi đổi, vội vàng tiến lên đỡ Phùng Mục Trần...  

 

 


Long Soái kiểm tra một chút, trầm giọng nói:  

 

 

"Mục Trần quá đau buồn, bây giờ trạng thái rất kém! Mọi người về trước rồi nói tiếp."  

 

 

...  

 

 

Ngày hôm đó.  

 

 

Nhà họ Lận hùng hổ kéo đến, quỳ xuống trước mặt Lâm Phong!  

 

 

Ngoài ra, việc Lâm Phong giết chết người phụ nữ của lục sư huynh, lục sư huynh vì cái chết của người phụ nữ này mà đau buồn đến mức hộc máu, trong nháy mắt đã lan truyền khắp thủ đô.  

 

 

Sự lạnh lùng tàn nhẫn của Lâm Phong.  

 

 

Một lần nữa được thể hiện rõ nét trước mặt mọi người...  

 

 

Các gia tộc lớn ở thủ đô đều coi Lâm Phong như điều cấm kỵ, đưa anh vào danh sách những người tuyệt đối không được phép trêu chọc!  

 

 

...  

 

 

Bên kia.  

 

 

Lận Trần, Lận Vô Song và những người khác cũng đã trở về Côn Luân.  

 

 

"Lâm Phong! Mày đúng là quá đáng!"  

 

 

Trong đại sảnh!  

 

 

Lận Vô Song nhìn tin tức nóng hổi trên điện thoại, đôi mắt đỏ hoe, hơi thở gấp gáp.  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 809


 Kết quả là lại có người chụp ảnh, rồi còn làm hẳn một bài viết đứng đầu trang nhất!  

 

Gần một triệu cư dân mạng ở bên dưới bình luận rôm rả, nói rằng Lận Vô Song hắn là đồ bỏ đi!  

 

 

Thật sự là nhẫn nhục có hạn!  

 

 

"Chuyện này cứ thế cho qua đi, con cũng đừng nghĩ đến chuyện trả thù! Tên Lâm Phong này chúng ta chỉ có thể kết giao, không thể đắc tội!"  

 

 

Thấy vẻ mặt đỏ bừng của con trai, Lận Trần lập tức cảnh cáo.  

 

 

"Tại sao chứ? Con là Lận Vô Song, chẳng lẽ không có sĩ diện sao?"  

 

Adv

 

"Sĩ diện quan trọng, hay mạng sống quan trọng?"  

 

 

"Con muốn cả hai!"  

 

 


"Cút xa ra, tin tao đánh chết mày không?"  

 

 

Lận Trần lạnh lùng nói.  

 

 

Adv

Lận Vô Song nghe vậy thì nghiến răng nghiến lợi, không dám nói thêm gì nữa.  

 

 

"Được rồi! Dạo này đừng đi đâu hết, cứ ở trong tộc mà tu luyện! Tính thời gian thì một tháng sau, bí cảnh ở sa mạc Tây Hải sẽ mở ra!"  

 

 

"Đến lúc đó sẽ có cường giả của các nước đến để tìm kiếm cơ duyên, cũng là cơ hội tốt để con rèn luyện!"  

 

 

"Ba, ba nói đến sa mạc Tây Hải ở Trung Á sao?"  

 

 

Lận Vô Song trong lòng khẽ động!  

 

 

"Đúng vậy! Sa mạc Tây Hải cứ mỗi trăm năm lại mở ra một lần, bên trong có cơ duyên do cường giả vô thượng để lại!"  

 

 

"Tổ tiên đời thứ tám của tộc ta nhờ đến sa mạc Tây Hải mà đột phá lên cảnh giới trên cả Võ Thần!"  

 

 

Lận Trần nghiêm túc nói.  

 

 

Nghe xong câu này.  

 

 

Trong mắt Lận Vô Song lóe lên một tia sáng!  

 

 

Nếu như mình có thể đột phá lên cảnh giới trên cả Võ Thần, có lẽ có thể đấu tay đôi với Lâm Phong, để Lâm Phong biết rằng mình cũng có thực lực!

 

Thủ đô.  

 

Trong một căn phòng bí mật.  

 

 

Có một kiếm khách mặc áo xanh đang ngồi xếp bằng.  

 

 


Còn bên cạnh kiếm khách.  

 

 

Là một người đàn ông lạ mặt, toàn thân bao phủ trong làn khói đen nhàn nhạt.  

 

 

Người đàn ông đang cầm một thiết bị liên lạc đặc biệt, cung kính nói chuyện điện thoại với ai đó!  

 

 

Hai người này không phải ai khác!  

 

 

Chính là hai sát thủ Võ Thánh trung kỳ đã ám sát Lận Vô Song trước đó...  

 

 

Chỉ thấy sau khi nói chuyện một lúc, Ám Vương trực tiếp cúp điện thoại, miệng phát ra tiếng cười khặc khặc.  

 

 

"Tiến sĩ Annie nói thế nào?"  

 

 

Kiếm khách áo xanh lên tiếng hỏi.  

 

 

"Phùng Mục Trần buồn bã đến nỗi hộc máu, hiện tại đang rất yếu ớt! Ý của tiến sĩ Annie, tất nhiên là bảo chúng ta đi giết Phùng Mục Trần!"  

 

 

Ám Vương nói xong, lại có chút âm u nói:  

 

 

"Chết tiệt! Lần trước suýt nữa thì giết được Lận Vô Song! Không ngờ trên người Lận Vô Song lại có bùa hộ mệnh do nhân vật đó để lại, nếu không phải hai chúng ta chạy nhanh, thì suýt chút nữa đã mất mạng!"  

 

 

Kiếm khách áo xanh nghe vậy thì cau mày nói:  

 

 

"Phùng Mục Trần không giống Lận Vô Song, thực lực của tên đó rất mạnh, cho dù hiện tại đang ở trong trạng thái không tốt, thì hai chúng ta cũng không chắc có thể hạ được tên đó!"  

 

 

"Yên tâm đi! Bên tổng bộ sẽ gọi át chủ bài chủ bài đang ẩn núp ở Yến Giao, chúng ta chỉ hỗ trợ thôi!"  

 

 

Ám Vương nói.  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 810


 Màn đêm nhanh chóng buông xuống.  

 

Sau khi Lâm Phong trở về khách sạn, nghĩ đến dáng vẻ đau khổ của lục sư huynh vào ban ngày, tâm trí rất hỗn loạn, khó có thể bình tĩnh lại.  

 

 

“Chẳng lẽ mình thực sự làm sai rồi sao?"  

 

 

Lâm Phong đứng trước cửa sổ sát đất.  

 

 

Nhìn ra cảnh đêm sáng rực rỡ của thủ đô, vẻ mặt có chút buồn bã.  

 

 

Nói thật.  

 

 

Adv

Lúc này anh thực sự có chút hối hận!  

 

 

Không phải hối hận vì đã giết chết Doãn Diệu.  

 

 

Mà hối hận vì không nên giết một cách công khai như vậy!  

 


 

Rõ ràng là anh có thể giấu lục sư huynh, âm thầm giết chết Doãn Diệu, như vậy cục diện có lẽ sẽ tốt hơn nhiều, không đến nỗi căng thẳng như vậy!  

 

 

"Thôi! Đúng sai do mình, khen chê do người, được mất không bàn!"  

 

Adv

 

Lâm Phong thở dài một hơi, trực tiếp ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt lại hít thở.  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

 

Anh lại mở mắt ra!  

 

 

Sau một hồi suy nghĩ.  

 

 

Anh vẫn quyết định đi tìm lục sư huynh để nói chuyện tử tế...  

 

 

...  

 

 

Bên kia.  

 

 

Trong một căn biệt thự xa hoa.  

 

 

Phùng Mục Trần chắp mười ngón tay, một mình ngồi trên ghế sofa, ngẩn người ra.  

 

 

Ngôi biệt thự này là anh ta đặc biệt mua cho Doãn Diệu!  

 

 

Hai người cùng ở đây, hoàn thành đại sự của đời mình...  

 

 

Thậm chí là vào tối qua.  

 

 

Hai người còn cùng nhau chơi đùa trên ghế sofa...  

 

 

Nhớ lại từng cảnh từng cảnh trong quá khứ.  

 

 

Phùng Mục Trần không khỏi thở dài.  

 


 

Anh ta biết tính cách của sư đệ là như vậy, cũng biết Doãn Diệu thực sự đã quá đáng, nhưng lại khó có thể vượt qua được rào cản trong lòng.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

"Xoẹt~"  

 

 

Một con dao găm phá cửa xông vào, bay về phía anh ta.  

 

 

Phùng Mục Trần nhanh tay nhanh mắt, duỗi hai ngón tay kẹp lấy con dao găm.  

 

 

"Ai?"  

 

 

Anh ta lạnh lùng nhìn về phía cửa.  

 

 

Thì thấy hai người thong thả đi vào!  

 

 

Chính là kiếm khách áo xanh và Ám Vương!  

 

 

"Giỏi, quả là không hổ danh là Chân Long Chi Tử mạnh nhất thế hệ này! Khi đó, Lận Vô Song đỡ một đao của tao, cũng không dứt khoát như mày!"  

 

 

Vừa bước vào, Ám Vương đã cười tủm tỉm nói.  

 

 

Ánh mắt Phùng Mục Trần khẽ động, lập tức nhận ra thân phận của Ám Vương.  

 

 

Vạn Kha!  

 

 

Một trong những tán tu nổi tiếng nhất thủ đô.  

 

 

Thực lực ở cấp Võ Thánh trung kỳ, từng gây chấn động kinh đô vì được các gia tộc lớn tranh nhau chiêu mộ!  

 

 

Trước đây, Tư Đồ Vân Tiêu cũng định kéo người này vào Bộ chấp pháp, nhưng vì không tra ra được lai lịch của Vạn Kha, nên cuối cùng đành thôi!  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 811


 Người này không đi theo con đường chính đạo, nên bị Vô Cực Kiếm Thánh đuổi khỏi phái Thục Sơn, cuối cùng cũng đến thủ đô, cấu kết với Vạn Kha...  

 

 

"Trước đó hai bọn mày ám sát Lận Vô Song phải không?"  

 

 

Phùng Mục Trần lạnh lùng hỏi.  

 

 

"Không sai!"  

 

 

Vạn Kha rất thoải mái thừa nhận, sau đó lại cười gằn nói:  

 

 

"Lận Vô Song có một tấm bùa hộ mệnh do tổ tiên để lại, khiến hắn may mắn trốn thoát, không biết tối nay có ai đến cứu mày không?"  

 

Adv

 

"Ha ha, tao còn đang lo không biết tìm sát thủ thế nào, hai bọn mày lại tự đưa đến tận cửa!"  

 

 

"Thật sự cho rằng tao là loại ngu ngốc như Lận Vô Song sao?"  

 

 

Phùng Mục Trần cười lạnh một tiếng, ra tay trước, đấm về phía Vạn Kha.  

 

 

“Bạo Vũ Lê Hoa!"  

 

Adv

 

Đồng tử Vạn Kha co lại.  

 

 

Nhanh chóng vung cả hai tay  

 

 

Phóng ra hàng ngàn cây kim thép sáng loáng nhưng lại ẩn chứa khí đen!  

 

 

"Xoẹt xoẹt xoẹt~"  

 

 

Vô số cây kim bay tới trước mặt Phùng Mục Trần.  

 

 

Phùng Mục Trần không tránh không né, một quyền phá ngàn kim, cuối cùng hung hăng đánh vào ngực Vạn Kha!  

 

 

Trong lúc hoảng hốt.  

 

 

Vạn Kha nhanh chóng duỗi hai cánh tay trái phải bắt chéo vào nhau, muốn đỡ lấy cú đấm này!  

 

 

Kết quả.  

 

 

"Rắc" một tiếng,  

 

 

Hai cánh tay của gã ta gãy vụn, cả người bay thẳng ra ngoài, đập mạnh xuống đất, nửa ngày không bò dậy được!  

 

 

Cùng lúc đó.  

 

 

"Vù~"  

 

 

Một luồng kiếm khí kinh khủng ập đến từ phía sau Phùng Mục Trần.  

 

 

Là Phương Bất Phàm ra tay!  

 

 

Gã ta vung kiếm giữa không trung, kiếm ý tứ phía, có khí thế chém đứt mọi thứ!  

 

 

"Chết đi!"  

 

 

Phương Bất Phàm sắc mặt lạnh lùng, một kiếm chém về phía Phùng Mục Trần!  

 

 

Nhưng ngay sau đó.  

 

 

"Cạch!"  

 

 

Phùng Mục Trần trực tiếp vươn tay bắt lấy thanh kiếm dài của Phương Bất Phàm, nhẹ nhàng dùng sức.  

 

 

"Rắc!"  

 

 

Thanh kiếm gãy vụn!  

 

 

Dưới lực đạo khủng khiếp này, Phương Bất Phàm cũng bị chấn bay ra ngoài, đập mạnh vào bức tường ngăn cách của biệt thự...  

 

 

Phùng Mục Trần vứt thanh kiếm gãy trong tay xuống, ánh mắt lạnh lẽo, thản nhiên nói:  

 

 

"Chỉ bằng hai con sâu kiến bọn mày, cũng muốn giết tao? Thật là buồn cười!"  

 

 

Nói xong.  

 

 

Anh ta lấy điện thoại ra định gọi cho Long Soái đến bắt người, hai người này rất khả nghi, có lẽ có thể hỏi ra chút gì đó!  

 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 812


Nghe lời của Vạn Kha, trong lòng Phùng Mục Trần lập tức căng thẳng.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Phía sau đột nhiên có một trận gió lạnh ập đến.  

 

 

"Ai?"  

 

 

Phùng Mục Trần đột nhiên xoay người, tung một quyền về phía sau.  

 

 

Trước mắt rõ ràng không có gì, nhưng nắm đấm lại chọi trúng một vật thể!  

 

Adv

 

"Ầm!"  

 

 

Không khí rung động, phát ra một tiếng trầm đục.  

 

 


Nhưng rất nhanh mọi thứ đã bình lặng trở lại!  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Adv

Sắc mặt Phùng Mục Trần nghiêm trọng, không chút do dự, thân hình nhảy vọt dựa lưng vào góc tường, thần thức cuồn cuộn tràn ra, muốn tìm ra kẻ giết người trong bóng tối!  

 

 

Tuy nhiên.  

 

 

Thần thức quét qua!  

 

 

Trong phòng ngoài anh ta, Phương Bất Phàm, Vạn Kha thì không còn ai khác!  

 

 

Lúc này, Vạn Kha cười dữ tợn:  

 

 

"Ha ha... Phùng Mục Trần, tao đã nói tối nay chính là ngày chết của mày! Mày không thể trốn thoát!"  

 

 

Phùng Mục Trần không để ý đến Vạn Kha.  

 

 

Tình hình có chút không ổn!  

 

 

Rốt cuộc là thứ gì mà có thể phớt lờ thần thức của mình?  

 

 

Anh thu hồi thần thức.  

 

 

Một đôi mắt lạnh lẽo lóe lên tia sáng, tỉ mỉ quan sát từng ngóc ngách trong đại sảnh.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Phía trước lại có một luồng gió lạnh ập đến.  

 

 

"Hừ!"  

 

 


"Tao muốn xem mày là thần thánh phương nào!"  

 

 

"Nhật Chiếu Quang Hoa!"  

 

 

Phùng Mục Trần nhanh chóng kết ấn bằng hai tay, trong lòng bàn tay đột nhiên sinh ra một luồng ánh sáng chói mắt.  

 

 

"Vù~"  

 

 

Ánh sáng tỏa ra bốn phía,  

 

 

Bao phủ một năng lượng cực kỳ khủng khiếp, tấn công vào khu vực phía trước!  

 

 

"Ầm!"  

 

 

"Rầm!"  

 

 

"Ầm!"  

 

 

Theo hướng Phùng Mục Trần đứng.  

 

 

Cho dù là bàn ghế hay ghế sofa đều trong nháy mắt hóa thành mảnh vụn!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

"Gào~"  

 

 

Sinh vật ẩn núp trong bóng tối cũng phát ra một tiếng gầm thấp, thân hình khô quắt dưới ánh sáng trắng chói mắt lóe lên rồi biến mất...  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

 

Nó lại biến mất không thấy, ẩn núp hoàn toàn!  

 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 813


Nhưng anh vẫn kịp thấy được dáng vẻ của đối phương.  

 

 

Tóc tai bù xù, quần áo rách rưới, thân hình gầy gò, mặt xanh nanh vàng, toàn thân tỏa ra sát khí cực kỳ nồng đậm...  

 

 

Đối phương không phải là người, mà là một con cương thi!  

 

 

Một con cương thi có thể tàng hình!  

 

 

Chẳng lẽ là... Phi cương?  

 

 

Sắc mặt Phùng Mục Trần trở nên nghiêm trọng.  

 

Adv

 

Theo cách nói của Đạo gia.  

 

 

Cương thi là chỉ khi con người chết đi, ba hồn tan biến, còn bảy phách bị trói buộc trong thi thể, do đó có thể khống chế cơ thể hành động!  

 

 

Hơn nữa thi thể chỉ có ba hồn nên không thể luân hồi.  

 

 

Vì vậy.  

 

 

Adv

Cương thi được gọi là siêu thoát khỏi tam giới, không nằm trong ngũ hành!  

 

 

Cương thi có thể được chia thành các cấp độ.  

 

 

Bạch cương, Hắc cương, Khiêu cương, Phi cương, Hạn Bạt...  

 

 

Trong đó Phi cương là do Khiêu cương hấp thụ ánh trăng âm u mà biến đổi, hành động nhanh nhẹn, nhảy nhót như bay, hút tinh phách mà không để lại vết thương ngoài...  

 

 

Đến bước này của cương thi.  

 

 

Đã thành tinh, từng bước sinh ra ý thức của riêng mình, hiểu được một số thuật pháp U Minh...  

 

 

Mà theo thời gian tồn tại khác nhau.  

 

 

Thực lực của mỗi một con Phi cương sẽ không giống nhau.  

 

 

Một số con Phi cương tồn tại hàng nghìn năm, sắp hóa thành Hạn Bạt, ngay cả đại năng Hóa Thần Cảnh cũng chưa chắc có thể hạ được!  

 

 

Tất nhiên.  

 

 

Con trước mắt này còn lâu mới đạt đến mức độ Hạn Bạt!  

 

 

"Hai người bọn mày thật không sợ chết, lại còn ngầm nuôi dưỡng thứ tà ác như thế kia!"  

 

 

Phùng Mục Trần lạnh lùng liếc nhìn Phương Bất Phàm và Vạn Kha, trong lòng lại đang suy nghĩ tại sao Phi cương không tấn công hai tên này?  

 

 

"Ke ke, chỉ cần có thể giết được mày! Mọi thứ đều có thể dùng!"  

 


 

Vạn Kha cười lạnh lẽo.  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

"Vù vù~"  

 

 

Con Phi cương trong bóng tối lại bắt đầu một đợt tấn công,  

 

 

Phùng Mục Trần rõ ràng có thể cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ truyền đến, muốn hút sạch tinh khí trong cơ thể anh ta...  

 

 

Đối mặt với thứ tà ác chưa biết này.  

 

 

Anh ta cũng không dám khinh thường,  

 

 

Ngay lập tức ngồi xếp bằng, bảo vệ tâm thần!  

 

 

Đồng thời.  

 

 

Từng đạo phù văn màu vàng tỏa ra từ trong cơ thể anh ta.  

 

 

Sức mạnh thần thánh mênh mông trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đại sảnh, chống lại sức mạnh tà ác của Phi cương, hình thành trạng thái giằng co!  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Phương Bất Phàm và Vạn Kha đều kinh ngạc!  

 

 

Con Phi cương này là tổ chức ngầm nuôi dưỡng mấy chục năm, tiêm vào đủ loại thuốc quý...  

 

 

Có thể bay trên trời, đi dưới đất, tàng hình đấu pháp, sức chiến đấu kinh người!  

 



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 814


 Vạn Kha sợ hãi nói.  

 

Phương Bất Phàm trong lòng có chút bất an.  

 

 

Hiện tại tình hình đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của bọn họ.  

 

 

"Mày nói thử coi, nó có thể giết chết Phùng Mục Trần không?"  

 

 

"Chắc… chắc là có thể ha?"  

 

 

Vạn Kha cũng không dám chắc!  

 

Adv

 

"Không được! Nơi này quá nguy hiểm, chúng ta phải rời khỏi đây trước đã..."  

 

 

Phương Bất Phàm cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất, chuẩn bị rời khỏi hiện trường!  

 


 

Gã ta thật sự sợ rồi!  

 

 

Ngay cả lúc trước bị đuổi khỏi phái Thục Sơn, suýt bị sư phụ Vô Cực Kiếm Thánh giết chết, gã ta cũng chưa từng sợ hãi như vậy...  

 

Adv

 

Vạn Kha do dự một lát, cũng đi theo sát phía sau!  

 

 

Dù sao thì việc cần làm cũng đã làm!  

 

 

Nếu cuối cùng Phi cương không phải là đối thủ của Phùng Mục Trần, bọn họ ở lại đây cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi!  

 

 

Mà ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong từ bên ngoài nhanh chóng đi vào, đụng mặt hai người!  

 

 

“Con mẹ nó là mày!"  

 

 

Đồng tử Vạn Kha co lại.  

 

 

Phương Bất Phàm càng thêm lạnh cả người, đôi mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, không nói nên lời!  

 

 

"Sao thế? Thấy tao thì kinh ngạc dữ vậy sao?"  

 

 

Trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười.  

 

 

Nhưng nụ cười này rơi vào mắt hai người, quả thực còn đáng sợ hơn cả ác quỷ!  

 

 

Đúng lúc nguy cấp.  

 

 

Vạn Kha gấp gáp nghĩ ra cách, vội vàng nói:  

 


 

"Lâm thiếu, lục sư huynh của cậu bị tà vật tấn công, hai chúng tôi đang chuẩn bị đi tìm người giúp đỡ! May mà cậu tới! Cậu mau đi phụ sư huynh đi, chúng tôi tiếp tục tìm ai đó tới cứu viện!”  

 

 

Nói xong!  

 

 

Vạn Kha đưa cho Phương Bất Phàm một ánh mắt, hai người bèn tính toán đi vòng qua Lâm Phong rời khỏi đây...  

 

 

"Rắc!"  

 

 

Lâm Phong đột nhiên đưa tay bóp nát cổ Vạn Kha.  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Phương Bất Phàm chỉ cảm thấy hai chân run rẩy, suýt nữa ngã nhào xuống đất!  

 

 

Nếu nói đối với Phùng Mục Trần.  

 

 

Gã ta còn có ý định chống cự, nghĩ rằng liều mạng, có lẽ còn có thể chạy thoát...  

 

 

Vậy thì trước mặt Lâm Phong.  

 

 

Gã ta hoàn toàn không nảy sinh một chút ý định phản kháng nào!  

 

 

Người đàn ông này quá mạnh, mạnh đến mức chỉ cần nhìn hắn chút thôi, gã ta đã mềm nhũn cả người, tay chân mất hết sức lực...  

 

 

"Lâm... Lâm thiếu! Tôi cái gì cũng không biết, tôi thật sự cái gì cũng không biết! Đều là Vạn Kha dẫn tôi đến đây..."  

 

 

Phương Bất Phàm sắc mặt trắng bệch, khổ sở cầu xin.  

 

 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 815


 Lâm Phong hơi lắc đầu.  

 

Sau đó, ánh mắt chuyển hướng vào phòng khách của biệt thự!  

 

 

Thực ra trên đường đến đây.  

 

 

Anh đã dùng thần thức quét qua một lượt.  

 

 

Nhưng ngay cả anh.  

 

 

Cũng không thể phát hiện ra sự tồn tại của Phi cương!  

 

 

Adv

Chỉ biết trong bóng tối có một sinh vật tà ác đang đánh nhau với lục sư huynh...

 

"Ẩn mình trong hư không, che giấu thần thức? Có chút thú vị..."  

 

Đôi mắt sâu thẳm của Lâm Phong dần trở nên hư ảo, thậm chí còn lóe lên một tia sáng màu tím vàng.  

 

 

Tử Kim Nhãn Thuật!  

 

 

Có thể nhìn thấu mọi ảo ảnh trên thế gian!  

 

 

Adv

Rất nhanh.  

 

 

Thân hình của Phi cương hiện ra trong mắt Lâm Phong.  

 

 

"Mẹ nó, bố mày còn tưởng là thứ gì đó lợi hại, hóa ra chỉ là một con cương thi nhỏ!"  

 

 

Lâm Phong thờ ơ đưa tay ra, trong không trung vỗ về phía Phi cương...  

 

 

"Gào!"  

 

 

Đôi mắt phi cương đỏ ngầu, gầm lên một tiếng.  

 

 

Nó tạm thời từ bỏ việc đấu với Phùng Mục Trần, thay vào đó đưa bàn tay đen dài khô quắt ra, muốn chống lại đòn tấn công của Lâm Phong.  

 

 

Ngay sau đó!  

 

 

Lâm Phong nắm lấy bàn tay đen của phi cương, hơi dùng sức.  

 

 

"Xé!"  

 

 

Cả cánh tay phải của phi cương bị xé toạc một cách thô bạo...  

 

 

Mà cảnh tượng này.  

 

 

Phùng Mục Trần cũng lập tức cảm ứng được.  

 

 

Anh ta mở mắt quay đầu lại, khi nhìn thấy Lâm Phong, trên mặt hiện lên một tia phức tạp, nhưng vẫn nói:  

 

 

"Cẩn thận một chút, đây là một con Phi cương thành tinh!"  

 


 

"Không sao!"  

 

 

Lâm Phong lắc đầu, sau đó bước ra một bước, trong nháy mắt đã đến trước mặt Phi cương.  

 

 

"Gào~"  

 

 

Phi cương gầm lên một tiếng,  

 

 

Cơ thể khô quắt biến mất trong không khí.  

 

 

Nó đã có ý thức của riêng mình, cũng biết rằng mình không phải là đối thủ của người đàn ông trước mặt này, vì vậy muốn tàng hình trốn thoát.  

 

 

"Tàng hình của mày đối với tao không có tác dụng,"  

 

 

Lâm Phong hờ hững.  

 

 

Vươn tay tùy ý bóp lấy cổ Phi cương.  

 

 

Phi cương liên tục gầm lên, trong miệng đột nhiên phun ra một ngụm khí đen nồng nặc, lao thẳng vào mặt Lâm Phong.  

 

 

"Phù~"  

 

 

Lâm Phong cũng thở ra một ngụm linh khí.  

 

 

Linh khí và khí đen giao nhau, dần dần tan biến...  

 

 

Ngay sau đó.  

 

 

"Cộp!"  

 

 

Đầu của Phi cương bị Lâm Phong kéo đứt một cách thô bạo.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 816


 Một con Phi cương mạnh mẽ như vậy, trong tay Lâm Phong lại giống như một món đồ chơi...  

 

 

Lúc này.  

 

 

Cơ thể gã ta giống như một cái sàng không ngừng run rẩy!  

 

 

Gã ta sợ chết!  

 

 

Thật sự rất sợ chết!  

 

 

Năm đó, chính vì sợ chết, gã ta đã bỏ rơi sư muội nhỏ bé ngây thơ, khiến sư muội chết thảm ở nước ngoài, nên mới bị trục xuất khỏi phái Thục Sơn!  

 

Adv

 

Sắc mặt Phùng Mục Trần phức tạp.  

 

 

Mặc dù anh ta đã nhiều lần chứng kiến sức mạnh của sư đệ, nhưng lần này vẫn cảm thấy chấn động!  

 


 

Con Phi cương này!  

 

 

Một mình anh ta nhất thời không thể hạ gục được, nhưng sư đệ lại dễ dàng giải quyết!  

 

Adv

 

Nói cách khác.  

 

 

Ngay cả anh ta khi ở trước mặt sư đệ, cũng chỉ là một nhân vật tầm thường mà thôi!  

 

 

"Bụng của nó hẳn là có một viên thi hạch, là vật cực âm của thế gian! Cậu lấy nó ra, ngày sau có lẽ sẽ dùng đến!"  

 

 

Phùng Mục Trần nói!  

 

 

Lâm Phong nghe vậy gật đầu, một luồng kiếm khí dễ dàng cắt bụng của Phi cương.  

 

 

Quả nhiên có một viên thi hạch bên trong!  

 

 

Thi hạch toàn thân đen sì, giống như cục than,  

 

 

Bên trong ẩn chứa một luồng khí âm tà nồng nặc, nếu người thường cầm vào tay, e rằng sẽ lập tức hóa thành tượng băng...  

 

 

"Anh có muốn thứ này không?"  

 

 

Lâm Phong hỏi.  

 

 

"Cậu giữ lấy đi!"  

 

 

Phùng Mục Trần đáp lại.  

 

 

Lâm Phong gật đầu, không từ chối, cất thi hạch vào túi Càn Khôn.  

 

 


Ngay sau đó.  

 

 

Anh lại đưa tay ra, cách một khoảng tóm lấy Phương Bất Phàm.  

 

 

"Lâm thiếu, tôi sai rồi! Tôi thực sự biết mình sai rồi! Đừng giết tôi, tôi không muốn chết!"  

 

 

Phương Bất Phàm khổ sở cầu xin.  

 

 

Lâm Phong không hề lay động, trực tiếp thi triển thuật soát hồn...  

 

 

Rất nhanh.  

 

 

Phương Bất Phàm không còn giãy dụa nữa, giống như bị động kinh, miệng sùi bọt mép, co giật từng cơn.  

 

 

"Thế nào? Soát được thông tin gì không?"  

 

 

Phùng Mục Trần hỏi.  

 

 

Lâm Phong sắp xếp lại trí nhớ của Phương Bất Phàm một cách đơn giản, sau đó kể lại từng cái một!  

 

 

Sau khi Phương Bất Phàm bị trục xuất khỏi phái Thục Sơn, tâm lý dần dần trở nên méo mó, cuối cùng bị thế lực nước ngoài dụ dỗ, trở thành chó săn của thế lực nước ngoài.  

 

 

Còn về Vạn Kha.  

 

 

Người này có thể coi là con lai!  

 

 

Ba gã ta là một ninja Nước Oa, giỏi thuật ám sát, còn mẹ gã ta là một cô gái làm việc trong hộp đêm ở nước M.  

 

 

Cả hai hiện đều nghe theo lệnh của một tiến sĩ tên là Annie trong phòng thí nghiệm số 9.  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 817


 "Năm trăm năm là một vòng luân hồi..."  

 

"Năm xưa các tiền bối bảo vệ quốc gia, thương vong thảm hại! Nợ máu này, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đòi lại gấp đôi!"  

 

 

......  

 

 

Sau khi dọn dẹp phòng khách xong.  

 

 

Lâm Phong và Phùng Mục Trần ngồi trên ghế sofa, cùng nhau xem bộ phim Tây Du Ký đang chiếu trên tivi, không ai nói gì...  

 

 

Im lặng hồi lâu.  

 

Adv

 

Lâm Phong lên tiếng:  

 

 

"Chuyện ban ngày..."  

 

 

"Chuyện đã qua thì cho qua đi, bây giờ cứ bận tâm đến chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả!"  

 

 

Phùng Mục Trần ngắt lời Lâm Phong.  

 

Adv

 

Lâm Phong sâu sắc nhìn Phùng Mục Trần.  

 

 

Cũng không nói thêm gì nữa!  

 

 

Đây là một loại ăn ý giữa những người đàn ông...  

 

 

Anh hiểu, tôi hiểu, mọi người đều hiểu!  

 

 

Cứ như vậy.  

 

 

Trong bầu không khí hoàn toàn tĩnh lặng.  

 

 

Hai người tiếp tục xem bộ phim Tây Du Ký đang chiếu trên tivi...  

 

 

Khoảng hơn mười hai giờ đêm.  

 

 

Lâm Phong đứng dậy, tạm biệt ra về.  

 

 

Phùng Mục Trần tiễn Lâm Phong đi, thở dài một hơi!  

 

 

......  

 

 

Sau khi Lâm Phong trở về khách sạn, anh hiếm khi châm một điếu thuốc lá Hoa Tử để hút.  

 

 

Nhìn phản ứng của Lục sư huynh tối nay.  

 

 


Anh biết mình và lục sư huynh không thể quay về như trước được nữa!  

 

 

Doãn Diệu giống như một cái gai, đâm sâu vào trái tim lục sư huynh, ngay cả khi bây giờ nhổ cái gai này ra, vẫn sẽ để lại vết thương...  

 

 

Tuy nhiên.  

 

 

Xét về góc độ của một người đàn ông,  

 

 

Thực ra Lâm Phong cũng khá hiểu cách làm của lục sư huynh, vì vậy cứ thuận theo tự nhiên đi...  

 

 

Dù sao thì trên thế giới này.  

 

 

Không tồn tại đạo lý ai nhất định phải nhường nhịn ai.  

 

 

......  

 

 

Sáng hôm sau.  

 

 

Lâm Phong bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là Vân Trung Thiên, người chấp pháp ở Kim Lăng gọi đến!  

 

 

"Cậu Lâm, không ổn rồi! Lý Tiểu Khả mất tích rồi."  

 

 

"Có ý gì?"  

 

 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

Trong đầu anh hiện lên câu nói kỳ lạ mà Lý Tiểu Khả nói với mình hôm qua, trong lòng có chút bất an.  

 

 

"Tôi cũng không biết! Rõ ràng tối qua cô ấy vẫn còn trong phòng bệnh, sáng nay mở cửa ra thì người đã không thấy đâu nữa! Nhưng cô ấy để lại một bức thư tuyệt mệnh!"  



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 818


 Hôm qua.  

 

 

Sau khi ăn Thối Thể Đan mà Lâm Phong đưa, mỗi người ít nhiều gì cũng đột phá được một hoặc hai cảnh giới nhỏ!  

 

 

Đang vô cùng phấn khích, thì phát hiện Lý Tiểu Khả đã biến mất!  

 

 

Điều này khiến mấy người thấy lạnh cả sống lưng,.  

 

 

Bảo vệ tốt Lý Tiểu Khả,  

 

 

Là nhiệm vụ mà Lâm Phong đặc biệt giao cho họ!  

 

Adv

 

Kết quả là bây giờ.  

 

 

Họ đã làm hỏng chuyện!  

 

 

Với tính cách của cậu Lâm, họ không xác định được liệu mình có bị nổ tung thành một đám sương máu hay không!  

 

 

"Cậu…cậu Lâm!"  

 

 

Adv

Thấy Lâm Phong đến.  

 

 

Mấy người vội vàng lau mồ hôi trên trán, lên tiếng gọi.  

 

 

Lâm Phong trước tiên dùng thần thức quét một vòng xung quanh, thấy không có gì bất thường, mới trầm giọng nói:  

 

 

"Thư tuyệt mệnh đâu?"  

 

 

"Ở... ở đây!"  

 

 

Vân Trung Thiên vội vàng lấy ra bức thư tuyệt mệnh mà Lý Tiểu Khả để lại!  

 

 

Lâm Phong nhận lấy lá thư xem.  

 

 

Anh từng thấy chữ viết của Lý Tiểu Khả, nên chữ viết không có vấn đề gì...  

 

 

Còn nội dung của bức thư,  

 

 

Phần lớn là bày tỏ sự không nỡ và buồn bã...  

 

 

Ngoài ra.  

 

 

Lý Tiểu Khả cũng tỏ tình với anh ở cuối thư.  

 

 

Nói rằng ngay cả khi đến một thế giới khác, cũng tuyệt đối sẽ không quên anh!  

 

 

"Thế giới khác rốt cuộc là có ý gì?"  

 


 

Lâm Phong cau mày.  

 

 

Tiểu Khả và Tiểu Dao giống nhau, tính tình rất đơn thuần,  

 

 

Lúc này đột nhiên nói phải đến một thế giới khác, chắc chắn là bị ai đó dụ dỗ, nếu bị lừa thì phải làm sao?  

 

 

Nghĩ đến đây!  

 

 

Lâm Phong đột nhiên đấm mạnh vào cánh cửa, đập nát tan tành cánh cửa!  

 

 

Hối hận!  

 

 

Hối hận vô cùng!  

 

 

Trước đây Tiểu Khả nói những lời kỳ lạ như vậy, sao anh lại không để tâm, hỏi cho kỹ?  

 

 

Em gái bị sư phụ đưa đi!  

 

 

Tiểu Khả cũng đột nhiên biến mất!  

 

 

Chỉ trong thời gian ngắn, anh đã mất đi hai người thân!  

 

 

"Mấy người ăn phân để lớn lên à? Ngay cả một người cũng không trông coi được sao?"  

 

 

Lâm Phong đột nhiên lạnh lùng nhìn Vân Trung Thiên và những người khác!  

 

 

Vài người lập tức thấy tê cả da đầu, lòng lạnh đi một nửa!  

 

 

"Cậu Lâm, chuyện của Tiểu Khả tôi cũng không biết nữa!"  

 



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
Chương 819


 Lý Tiểu Khả chỉ là một cô gái mười tám tuổi bình thường, sao trên người cô ấy lại liên tục xảy ra những chuyện tà môn như vậy!  

 

"Ý ông là em ấy biến mất một cách vô cớ?"  

 

 

Lâm Phong trầm giọng hỏi.  

 

 

"Đúng vậy! Tôi có thể thề..."  

 

 

"Bệnh viện Nhân dân số 1 là bệnh viện tốt nhất Kim Lăng! Nơi nào cũng có camera giám sát, mấy chúng tôi lại túc trực ở bên ngoài!"  

 

 

Adv

"Cho nên dù Lý Tiểu Khả có đi ra khỏi phòng bệnh hay nhảy từ cửa sổ xuống, chúng tôi cũng đều phát hiện ra! Cô ấy đúng là biến mất một cách vô cớ!"  

 

 

Vân Trung Thiên cười khổ liên tục.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, sắc mặt biến ảo không ngừng.  

 

 

Anh tin rằng Vân Trung Thiên sẽ không dám lừa mình chuyện này!  

 

 

Adv

Còn việc biến mất một cách vô cớ.  

 

 

Chỉ có hai khả năng!  

 

 

Một là Tiểu Khả thực sự đã xuyên không đến một thế giới khác!  

 

 

Hai là có một nhân vật siêu cấp cường hãn, mang Tiểu Khả dịch chuyển tức thời rời đi, tốc độ nhanh đến mức ngay cả camera giám sát cũng không phản ứng kịp!  

 

 

Nghĩ đến đây.  

 

 

Lâm Phong một lần nữa phóng thần thức ra, tìm kiếm mọi thứ xung quanh, thần thức khổng lồ gần như bao phủ cả bệnh viện!  

 

 

Ngay lúc này.  

 

 

Anh phát hiện ra một điều bất thường!  

 

 

Tại quảng trường trước cửa bệnh viện.  

 

 

Có một người đàn ông trung niên có ánh mắt sâu thẳm đang nhìn vào phòng bệnh này!  

 

 

Hơn nữa, người đàn ông trung niên dường như đã nhận ra thần thức của anh, khóe miệng thậm chí còn nở một nụ cười khó hiểu, rồi quay người rời khỏi bệnh viện!  

 

 

"Là tên đó?"  

 

 

Sắc mặt Lâm Phong đột nhiên lạnh đi.  

 

 


“Cậu Lâm, sao vậy?”  

 

 

Vân Trung Thiên cùng những người khác vội vàng lên tiếng.  

 

 

“Mấy người ở đây chờ!”  

 

 

Lâm Phong ra lệnh một câu, sau đó lập tức đuổi theo hướng người đàn ông trung niên!  

 

 

Nhưng rất nhanh.  

 

 

Anh lại kinh ngạc!  

 

 

Tốc độ của người đàn ông trung niên cực nhanh, trong nháy mắt đã đi được trăm dặm!  

 

 

Đợi đến khi anh đuổi kịp.  

 

 

Hai người đã xuất hiện trên một ngọn núi hoang vu ngoại ô Kim Lăng!  

 

 

“Là anh đã mang Tiểu Khả đi?”  

 

 

Lâm Phong lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên đang quay lưng về phía mình.  

 

 

Người đàn ông trung niên nghe vậy quay người lại, trong đôi mắt đột ngột hiện lên một tia hoang mang nhưng nhanh chóng biến mất, mỉm cười nói:  

 

 

“Không ngờ cậu còn có chút thực lực!”  

 

 

“Tôi hỏi anh, anh không nghe thấy sao?”  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top