Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Dịch Full 

Chương 2549


Chương 2549

“Trong mắt của bọn họ, chị vẫn luôn phải cần người khác bảo vệ, không nghĩ rằng hiện tại chị cũng có đủ năng lực để bảo vệ người mà mình muốn bảo vệ.

Chị muốn bảo vệ con cái của chị, chồng của chị, người nhà của chị, bạn thân của chị…. Em bây giờ hãy còn nhỏ, đợi sau này em có thực lực, em mới biết được, con người chỉ có mạnh mẽ lên mới có thể bảo vệ những người thân yêu của mình.”

“Em xem, bây giờ em có lòng muốn bảo vệ cha mẹ của mình cũng không bảo vệ được. Em muốn giúp đỡ Phó Lâm cũng không có cách cố gắng hết mình. Cho nên sự việc không hẳn là tồi tệ như em nghĩ.

Cô vừa lái xe vừa thật lòng nói, theo dõi phản ứng của Chu Đình từ trong gương.

Cách làm của Lư Thanh Vân có lẽ hơi khiếm khuyết, nhưng cũng không †hể một mực phủ định.

Bọn họ vẫn nên ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng, sẽ luôn có một phương pháp hài hoà nhất.

Mẹ ruột muốn có người con, nhưng người con lại muốn ở lại bên cạnh cha mẹ nuôi.

Thật ra cô đều hiểu rõ, sau khi có con, lại càng hiểu được tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ.

Chu Đình nghe vậy, tâm tư trầm trọng đứng lên.”Em… Em vần không có cách nào chấp nhận được, em không phải là người nhà họ Chu. Ba mẹ em gọi gần hai mươi năm trời, bọn họ lại không phải là cha mẹ ruột của em. Nhưng em thực sự có thể cảm nhận được tình yêu của bọn họ, bọn họ thật sự rất yêu em, yêu em trai của em, đây mới là người một nhà.”

“Nhưng hiện tại….đột nhiên xuất hiện thêm một người, nói là mẹ ruột của em, muốn mang em đi, em cảm thấy thật bưồn cười.”

“Chị nghĩ…bà ấy cũng phải chịu rất nhiều đau khổ, nếu như bà ấy không yêu em, càng sẽ không tìm lại em sau hơn hai mươi năm. Bà ấy mang thai mười tháng sinh ra em, lẽ nào bà ấy không kiểm tra trước là nam hay nữ sao? Chưa kể mẹ chồng bà ấy trọng nam khinh nữ nghiêm trọng như vậy, khẳng định là sẽ đi kiểm tra. Nhưng bà ấy vẫn kiên trì sinh ra em, bà ấy đang dùng cách thức của mình để yêu em, chỉ là em không có cách nào chấp nhận mà thôi. Giống như cha mẹ của chị, chưa từng gặp mặt cũng có lẽ là đã qua đời rồi, nhưng họ sinh ra chị, chị đã rất cảm kích rồi.”

“Nếu bà ấy không sinh chị ra, chị nghĩ cả đời này chị cũng không gặp được Cố Thành Trung, không phải sao?”

Lời này xem như nói trúng tim của Chu Đình.

Nếu như không có Lư ThanhVân, cô cũng sẽ không lưu lạc đến Đà Nẵng, gặp được ba mẹ của hiện tại, gặp được Phó Lâm của hiện tại.

Hơn nữa, ba mẹ cũng là nhiều lần cân nhắc mới giữ cô lại.

Nếu như ba mẹ không phải là người tốt gì, khẳng định cô sẽ vì bản thân mà †ìm đến một gia đình khác.

Mấy năm nay tuy không gặp mặt, bà ấy cũng âm thầm giúp đỡ cho nhà họ Chu rất nhiều.

Ba mẹ mấy năm nay không ngừng một bước lên mây, mỗi ngày lại trở nên tốt hơn, cũng đều có công lao của bà ấy.

Cô không thể một câu phủ định, sự tôn tại của những gì bà ấy đã bỏ ra.

 
 
Chương 2550


Chương 2550

Vừa nghĩ đên đây trong lòng cô rối như tơ vò, vốn dĩ tâm trạng rất đối nghịch, bây giờ dường như lại càng thêm nhiều rối rắm.

“Cho nên, nói chuyện đàng hoàng, sẽ có biện pháp giải quyết.”

“Chỉ mong như vậy đi, nhưng em cảm thấy…..không dễ dàng gì để sống chung với bà ấy.”

Cô mân mê các ngón tay, nói đến có phần hơi bất đắc dĩ.

Cô tuy rằng mới gặp bà ấy lần đầu tiên vào ngày hôm qua, lại đã cảm nhận được sự cường thế của bà ấy.

“Em mới chỉ nghe qua có một đoạn mà?”

“Cái gì?”

“Thượng đế không phải là vạn năng, thế gian rất nhiều người khẩn cầu, ông ấy không có cách nào chiếu cố, cho nên ông ấy sáng tạo ra người mẹ. Vì con cái người mẹ sẽ là vạn năng.”

Chu Đình nghe nói như thế, ngẩn người một lúc lâu, không biết vì sao mũi lại chua xót.

Thượng đế không phải là vạn năng, từ đó sáng tạo ra người mẹ.

Bởi vì con cái, người mẹ là vạn năng.’Con gái vốn yếu đuối, nhưng người mẹ vô cùng mạnh mẽ. Bà ấy vì muốn có thể mang em trở về, từng bước từng bước đi đến địa vị cao nhất của nhà họ Thích. Nếu như bà ấy có sự lựa chọn, ai cũng đều hy vọng sẽ là một con chim nhỏ bé trốn phía sau người đàn ông, chính vì người đàn ông của bà ấy không bảo vệ được bà ấy, mâu thuãn giữa bà ấy và mẹ chồng mới trở nên gay gắt. Thực ra…bà ấy cũng rất đáng thương phải không?”

Chu Đình nghe những lời này, cũng không thể chịu được, mũi chua xót, nước mắt lặng lẽ chảy ra.

Cô vội vàng lau đi, ảo não nói: “Chị Trúc Linh, rốt cuộc chị đứng ở bên nào vậy? Em đến tìm chị, là hy vọng chị giúp em thuyết phục bà ấy, nhưng chị….nhưng chị làm sao lại luôn nói những lời tốt về bà ấy vậy.”

“Đến nhà họ Chu gặp bà ấy, chị tự nhiên sẽ giúp em, nhưng chị cũng hy vọng em có thể hiểu bà ấy. Có thể do chị có con rồi, bây giờ trở thành mẹ của ba đứa trẻ, nên biến thành lảm nhảm rồi. Chị hy vọng bọn em mỗi người nhường một bước, tìm một giải pháp hoà hợp nhất.” Cô ấy cười nói.

“Chị Trúc Linh….em cảm thấy chị thay đổi rồi.” Cô sờ sờ mũi, nói.

“Thay đổi chỗ nào?” “Lúc trước…lúc trước khi ở nhà hàng, vẫn luôn cảm thấy chị rất yếu đuối, chị cũng rất dễ bị tổn thương. Lúc đó khi Phó Lâm xuất hiện, có nguy cơ rất lớn đối với tập đoàn Cố Linh. Em cảm thấy chị rất bất lực.

Nhưng bây giờ nhìn lại….dường như bất cứ vấn đề gì trong mắt chị cũng đều không phải là vấn đề, sẽ từ từ giải quyết, chị càng…chị càng lợi hại hơn rồi.”

Hứa Trúc Linh nghe thấy những lời như vậy nhịn không được bật cười, quả nhiên lấy chồng có con, suy nghĩ cũng trưởng thành lên rất nhiều Chu Đình nhỏ hơn mình vài tuổi, nhưng cách suy nghĩ của hai người đã sớm không ở cùng một cảnh giới.

Đây không phải là sự khác biệt, đợi cô ấy kết hôn, tự có đứa con của mình, cô ấy cũng sẽ trở thành bản thân mình của hiện tại.

“Cho nên bây giờ không phải chị đang bảo vệ em sao?”

“Thật ra những lời chị nói em đều có thể nghe hiểu, em có thể hiểu được bà ấy, chỉ là không biết bà ấy có thể hiểu em hay không.”

Cô đau đầu nói.

Nếu thực sự có thể mỗi người nhường một bước, tìm được một giải pháp hoà hợp thì tốt rồi.

Rất nhanh xe đã dừng trước cổng nhà họ Chu, bên ngoài nhà họ Chu toàn bộ là những người cao lớn mặc đồ đen, nhìn thấy là muốn doạ người rồi.

Chu Đình đi vào mà không bị bất cứ sự cản trở nào nhưng bọn họ lại ngăn cản Hứa Trúc Linh.
 
Chương 2551


Chương 2551

“Không có sự phân phó của bà chủ/phu nhân, ngoại trừ người nhà họ Chu và cô cả/đại tiểu thư ra, bất cứ ai cũng không được ra vào.”

“Tôi cứ muốn thì sao?”

“Cô cả, đừng làm khó dễ chúng tôi…..” Anh ta vẫn chưa nói dứt lời, Chu Đình đã hung hăng đá một cái.

Người kia lùi về sau vài bước, cũng cho mở cổng.

“Đừng tưởng rằng bộ dáng cao lớn như vậy tôi sẽ sợ anh, bạn trai của tôi còn lợi hại hơn anh nhiều.” Cô tức giận nói, sau đó dẫn Hứa Trúc Linh đi vào.

Lư Thanh Vân nghe thấy động tĩnh, đi xuống lầu.

Cô nhìn thấy ba mẹ của mình, cung kính bưng trà cho bà ta, cúi đầu khom lưng, dáng vẻ sợ hãi thì rất khó chịu.

Mẹ Chu còn ôn hoà khuyên cô, thái độ đối với Lư Thanh Vân tốt một chút, suy cho cùng cũng là mẹ con ruột thịt.

Cô chợt nhớ đến lời Hứa Trúc Linh nói, chỉ có bản thân mình trở nên mạnh mẽ mới có thể bảo vệ người mà mình quan tâm, nhưng bây giờ cô có tư cách gì mà đối đầu với Lư Thanh Vân chứ?

“Ba mẹ, mọi người làm sao phải hầu hạ bà ấy? Bà ấy không có chân không có tay sao?”

“Tiểu Đình, nhỏ tiếng một chút, bà chủ Thích là bà chủ nhà quyền thế bên cạnh có rất nhiều người giúp việc, lần này lại không có mang theo, chúng ta chăm sóc một chút cũng không có việc gì”

XMG 5… ; “Được rồi, con nếu như thật sự muốn tốt cho chúng ta, con cũng nên ngoan một chút.” Ba Chu nói: “Bà ấy lấy mạng sống của mẹ con ra gây khó dễ, chúng ta nếu chết hết rồi, vậy em trai con phải làm thế nào? Chúng ta còn phải chuẩn bị của hồi môn cho con, đợi con xuất giá, chúng ta chưa muốn chết.”

Chu Đình nghe nói như thế, nước mắt rơi đây mặt.

“Bà chủ Thích, tôi đến đây tìm bà thương lượng.” “Không vội, tôi chỉ là rất †ò mò cô chủ Cố đến đây làm gì? Đây là chuyện của nhà họ Thích chúng tôi, ngày hôm qua là một người không liên quan của nhà họ Cố, đã một phen quấy rối, hôm nay lại đến một người, một chút cũng không giống cách cư xử của gia đình giàu có quyền thế, hành vi không phóng khoáng không lên được mặt bàn.

“Bà chủ Thích, thẳng thắn mà nói bà là nhà nghèo gả vào nhà giàu, còn tôi thì không phải vậy.”

Hứa Trúc Linh không chút sợ hãi trước ánh mắt của Lư Thanh Vân, cô ấy thực sự rất lợi hại, người phụ nữ mạnh mẽ số một số hai thì sao chứ?

Về mặt quyền lực, nhà họ Cố không sợ bất cứ ai. “Nhà họ Hứa tuy không tính là gia đình giàu có gì, nhưng cũng là gia đình tâng lớp trung lưu. Lại nói cậu và dì của tôi cũng đều là những nhân vật uy tín danh dự, tôi và Cố Thành Trung là môn đăng hộ đối. Không hề là do chúng tôi suy nghĩ không phóng khoáng mà là do bà chủ Thích làm người không tốt bụng. Đứa trẻ được sinh ra chính là vật phẩm thuộc quyền sở hữu của bà sao?”

“Đó là đương nhiên, là tôi cho nó sinh mệnh!”

Lư Thanh Vân nói theo lý thường tình phải có, giọng nói vô cùng vang dội.

“Cô ấy cầu xin bà?”

Câu nói này làm cho Lư Thanh Vân nghẹn lại không nói được.

Hứa Trúc Linh không nhanh không chậm ngồi xuống, rót cho ba Chu mẹ Chu một ly nước.

“Chú và dì ngồi xuống đi ạ, đừng mệt quá, uống chút trà.”
 
Chương 2552


Chương 2552

“Nhưng mà…… % “Đây là nhà của mọi người, mọi người sợ cái gì. Bà ta nếu như dám động vào một sợi tóc của các người, cháu đảm bảo bà ta sẽ không toàn thân rời khỏi Đà Nẵng.”

“Thật là lớn giọng.”

Lư Thanh Vân hai tay khoanh trước ngực, chau mày nói, hoàn toàn coi thường câu nói này.

Hứa Trúc Linh nghe nói như thế, tay đang rót trà hơi run nhẹ, sau đó pâng một tiếng, đặt mạnh chén trà xuống bàn, phát ra âm thanh trong trẻo, mọi người ở trong phòng đều nghe thấy.

Lư Thanh Vân trong nháy mắt hung hăng chàu mày, liếc cô.

“Bà có thể thử xem, lời của tôi rốt cuộc là thật hay giả.” Hứa Trúc Linh hung dữ nhìn bà ta: “Trong mắt tôi Chu Đình vẫn luôn là em gái của tôi, sau này cũng sẽ là người nhà họ Cố. Bà sinh ra cô ấy thì thế nào? Bà vắng mặt hơn hai mươi năm, không có một ngày làm tròn trách nhiệm của người mẹ ruột, bây giờ bà đến đây bắt cô ấy đi theo bà sao?

Đạo lý gì vậy? Cô ấy cầu xin bà sinh cô ấy ra sao? Cầu xin bà mang cô ấy cho người khác sao?”

“Bà chủ Thích, nếu bà khiêm nhường, nói chuyện tử tế, tôi cũng xem như là vãn bối của bà, tôi và bà cùng khiêm nhường. Nhưng nếu như bà hiển nhiên đối đầu với tôi, tôi việc gì phải cho bà mặt mũi, người nhà họ Cố chúng tôi yếu hơn ai sao?”

Cố Thành Trung từng nói qua.

Bọn họ không chủ động tìm phiền †oái, nhưng phiền toái tìm tới thì cũng không sợ.

Trước kia cô không hiểu đạo lý này, nhưng bây giờ…cô thông hiểu đạo lý.

Người khác đối với cô tốt, cô sẽ đáp lại gấp mười lần, một trăm lân.

Nhưng người khác nói lời châm chọc với cô, không chút khách khí, thì cô cũng không giữ mặt mũi tình nghĩa cho đối phương.

Lòng người đều là hỗ trợ lần nhau, mọi người đều là lần đầu tiên làm người, dựa vào đâu mà cô ấy phải uổng công bị người khác ức hiếp?

Lư Thanh Vân năm nay cũng hơn bốn mươi tuổi rồi, còn Hứa Trúc Linh lớn hơn con gái bà ta không bao nhiều, nhưng cảnh giới này so với bản thân cũng không khác biệt lắm.

Cô gái trẻ trước mặt, có đôi mắt sáng ngời, ánh mắt đầy sức mạnh, không hề tỏ ra yếu đuối.

Lưng thẳng tắp, tuy thân thể trông yếu ớt nhưng thực lực bên trong không thể coi thường.

Cô ấy giống như một tiểu vũ trụ bùng nổ, khiến người khác không khỏi ngưỡng mộ.

Lư Thanh Vân hung hăng chau mày, nghiến răng nói: “Cô chỉ là một người ngoài, nhúng tay vào việc nhà họ Thích chúng tôi, không hợp lý lắm nhỉ?”

“Cô ấy là vợ tương lai của em trai chồng tôi, sau này sẽ là người một nhà, nói đến cùng thì cũng coi như là chuyện của nhà họ Cố chúng tôi. Mọi người ai cũng biết cô ấy và Phó Lâm đã đính hôn, nhưng không mấy người biết cô ấy đường đường là con gái nhà họ Thích.”

“Nếu xem xét sự việc dưới góc độ của dư luận, tôi cũng rất tò mò, đại đa số dân mạng ủng hộ bà hay là cảm thấy Chu Đình nên ở lại bên cạnh chú và dì.

Sự tình làm náo loạn lên cũng không tốt đẹp gì, đối với danh tiếng nhà họ Thích không hề tốt, không bằng mỗi người nhường một bước.”

Cô thay đổi giọng điệu, đánh một cái tát cho một quả táo, hiện tại cô đã học được rồi.

“Cô nói, nhường một bước như thế nào?”

Lư Thanh Vân thấy cô đưa ra một lối thoát, cũng không tiếp tục giữ thái độ.

Chu Đình hiện tại không mong gặp chính mình, người mẹ như bà ta trong lòng cũng rất khó chịu.
 
Chương 2553


Chương 2553

Nếu như có biện pháp hoà dịu bà ta tự nhiên sẵn lòng.

Bà ta phấn đấu hơn hai mươi năm, cuối cùng cũng có thể từng bước từng bước nắm chặt quyền lực của nhà họ Thích trong tay, chính là muốn sau khi Chu Đình trở về không phải chịu khổ.

Bà ta trả giá tất cả, đều là vì đứa con gái này.

Chỉ có ông trời mới biết, bà ta rốt cuộc yêu thương đứa con gái này đến mức nào, chỉ có điều tình yêu của bà ta không thể nào lộ ra ngoài mặt.

Hai mươi năm nay, bà ta đi qua đi lại như thế nào, tự mình đều biết.

Con bé bi bô tập nói, sẽ hô cha mẹ.

Con bé chuẩn bị đi nhà trẻ, trên lưng đeo cặp sách nhỏ.

Con bé bị bạn cùng lớp bắt nạt, con bé ăn cơm đánh vỡ chén, khi học tiểu học có một cậu bé tỏ tình với con bé …..

Con bé trưởng thành rồi, trở nên xinh đẹp duyên dáng yêu kiều, là một đại cô nương.

Con bé đến kỳ kinh nguyệt, khóc lóc nức nở.

Con bé thích một bạn nam cùng lớp, còn viết thư tình.

Con bé lên đại học, bắt đầu độc lập mạnh mẽ hơn…..

Tất cả những điều này bà ta đều biết, bà ta không hề tham dự vào, nhưng vẫn luôn biết, thậm chí lặng lẽ bảo vệ, hộ tống.

Chỉ là những gì bà ta trả giá Chu Đình không hề hay biết.

“Chu Đình có thể nhận bà, nhưng cô ấy cũng không có cách nào rời khỏi cuộc sống ở đây, cô ấy có thể trở về nhà họ Thích nhận tổ quy tông, nhưng cũng muốn thường xuyên trở về đây, ở bên đây. Ngoài ra, chuyện của cô ấy và Phó Lâm thuộc về tự do yêu đương, tôi hy vọng bà không nhúng tay vào.”

“Không có khả năng!”

Cảm xúc của Lư Thanh Vân đột nhiên kích động, đập bàn đứng lên.

“Trước mặt cô có thể đưa ra vô số điều kiện, tôi đều có thể đồng ý, nhưng duy nhất cái cuối cùng.” “Nếu như không phải vì con bé tuỳ tiện cùng người khác đính hôn, tôi cũng không phải sốt ruột như bây giờ, cho dù mẹ chồng của tôi không mất, tôi cũng sẽ ra mặt ngăn cản. Con gái của tôi mới bao lớn, Phó Lâm kia lại bao nhiêu tuổi rồi?

Chồng già vợ trẻ, các người chỉ thấy ngọt ngào trước mặt, còn tương lai thì sao?” “Đợi khi hắn ta bảy mươi tám mươi tuổi, đến cuối cùng chịu khổ chỉ có Chu Đình. Cô gả cho một người đàn ông lớn hơn cô, tôi tôn trọng cô, hiểu cô, nhưng tôi cũng tin người thân của cô nhất định ngăn cản cô. Tôi chỉ hy vọng con gái của tôi có thể tìm được một người đàn ông, khi già rồi vẫn có thể chăm sóc con bé như cũ, chứ không phải đến già rồi, con bé lại phải chăm sóc một người sắp chết.

“Lớn hơn nhiều tuổi như vậy, tóm lại cũng là sẽ chết trước, về sau nhiều năm cô đơn lạnh lẽo như vậy thì phải làm sao?” Cảm xúc của Lư Thanh Vân vô cùng kích động.
 
Chương 2554


Chương 2554

Những lời này vang vọng trong đầu của Hứa Trúc Linh và Chu Đình.

Tuổi tác, đây đúng là một vấn đề.

Hiện tại cảm thấy ngọt ngào, nhưng thời gian trôi dần, sẽ dẫn đến tai hại.

Cơ thể người, qua 60 tuổi giống như bước qua đường ranh giới.

Bây giờ thân thể Cố Đình Sâm đã suy yếu, đi đường cần gậy chống, bệnh nặng không có nhưng bệnh nhẹ chưa từng dứt.

Còn có Úy Lam, cô cũng coi như còn trẻ, chồng già vợ trẻ….thời gian là vấn đề lớn nhất.

Nếu Cố Đình Sâm đi rồi, vậy thì để lại cho Úy Lam chính là những đau khổ trong thời gian dài.

Hai mươi năm trước chưa gặp đúng người, hai mươi năm sau có thể phải sống trong cô đơn.

Tóm lại…sẽ có một người phải đi trước.

Lời vừa nói ra, toàn thể mọi người im lặng.

Cuối cùng, trong phòng đồng thời vang lên hai giọng nói.

“Đương nhiên tôi bằng lòng…”

Hứa Trúc Linh và Chu Đình gần như đồng thanh.

Hai người cùng nhìn nhau một cái, Hứa Trúc Linh cười, đôi mắt chứa một †âng nước mắt, lặng lẽ lau chùi. “Đúng vậy, tôi không dám nghĩ chuyện của sau này, thân thể người rồi sẽ phải xuống dốc, anh ấy lớn hơn tôi 10 tuổi, sẽ già nhanh hơn tôi một chút, có thể đi trước tôi rất lâu. Theo tỷ lệ sinh tử, tuổi thọ của phụ nữ cao hơn đàn ông, cho nên…

…cuộc sống cô đơn này sẽ rất lâu, rất lâu.” “ Đầu nói rằng người già nói không muốn sống là giả, nhưng tôi nghĩ, tôi già rồi, tôi không sợ chết, không sợ xảy ra điều ngoài ý muốn. Tôi rất yêu con của tôi, tôi hy vọng trong tương lai có thể đi cùng con tôi một đoạn thời gian, nhưng trước khi tôi yêu chúng, tôi yêu sâu đậm..

…bố của chúng.”

“Nếu như thật sự…Cố Thành Trung thật sự đi trước tôi, tôi không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, tôi sẽ tiếp tục sống. Tôi sẽ chăm sóc con của tôi, thay anh ấy chăm sóc chúng. Những ngọt ngào mà anh ấy đem đến cho tôi, đủ để tôi chống đỡ những khổ cực trong tương lai.”

Hứa Trúc Linh nói từng câu từng chữ, mỗi câu đều đánh vào lòng Lư Thanh Vân.

“Bà Thích…”

Chu Đình nhỏ giọng nói.

“Mẹ là mẹ con.”

Lư Thanh Vân nói. “Nhưng bây giờ tôi cũng không thể chấp nhận được, rất cảm ơn vì bà đã sinh ra tôi, nếu không tôi cũng không gặp được bố mẹ tôi, gặp được chị Trúc Linh, gặp được Phó Lâm.

Cũng cảm ơn bà đã quan tâm đến nhà họ Chu, để cuộc sống của tôi không túng thiếu. Cuộc sống hơn hai năm qua của tôi rất tốt, thật sự rất cảm ơn bà, tôi có thể cảm nhận được, vì tôi bà đã bỏ ra rất nhiều.”

“Vậy vì sao con không bằng lòng quay về với mẹ?”

“Tôi bằng lòng rút lui, đi với bà, nhưng tôi hy vọng bà không hạn chế tự do của tôi, tôi muốn ở lại đây. Tôi lớn lên ở đây, bọn họ đều ở đây.”

“Vậy còn mẹ? Con có biết những năm này mẹ vì để con quay về mà đã bỏ ra cái gì không? Các người có người đàn ông yêu các người, vậy tôi có cái gì? Các người căn bản không biết tôi đã trải qua điều gì, cho nên không có tư cách để tôi phải nhân từ với các người.”
 
Chương 2555


Chương 2555

“Tôi cũng không có bảo bà nhân từ với chúng tôi, tôi chỉ hy vọng bà không làm hại đến chúng tôi.” Chu Đình gấp gáp nói.

“Những lời chị Trúc Linh nói cũng là những lời tôi muốn nói. Những ngọt ngào mà anh ấy đem đến cho tôi, đủ để tôi chống đỡ những khổ cực trong tương lai.”

Chu Đình vội vàng nói.

“Con còn quá trẻ, con vẫn chưa thể đưa ra quyết định đúng đắn…”

“Về mặt pháp luật, tôi đã trưởng thành rồi, bố mẹ tôi đều là giáo viên, bọn họ dạy tôi tam quan đúng đăn, tôi có thể chịu trách nhiệm với quyết định của bản thân.”

Sống lưng Chu Đình thẳng tắp, ánh mắt sáng rực, có hồn nhìn bà ta. “Trên đường, tôi vân luôn nói với chính mình, phải hiểu cho bà, nhưng tôi cũng rất sợ bà không hiểu tôi. Bà sinh ra tôi, tôi rất cảm kích, nhưng tương lai của tôi phải do tôi làm chủ. Bà nên biết, tôi ở đây rất vui vẻ, rất hạnh phúc, bà chắc hẳn phải biết…”

Lư Thanh Vân sau khi nghe những lời này, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, nhưng rất nhanh lau đi. Bà nhìn lên trân nhà, cứng rắn ép nước mắt chảy ngược về rồi nói: “Mẹ chỉ biết, mẹ có thể cho con cuộc sống tốt hơn. Mẹ có thể cho phép con thường xuyên quay về thăm bố mẹ nuôi, nhưng không cho phép con tiếp tục qua lại với Phó Lâm. Con gái của mẹ, xứng với những người tài trẻ tuổi tốt nhất, Phó Lâm là cái gì chứ?”

“Chuyện này không cần phải thương lượng thêm nữa, nếu không cũng đừng trách mẹ không khách khí. Nếu như con còn không quay về, người nhà họ Thích sẽ không ngồi không mà không quản chuyện này đâu. Con không nghĩ cho bản thân thì cũng phải nghĩ cho bố mẹ nuôi con, dẫu sao họ cũng nuôi con hơn 20 năm”

“Chuyến bay vào sáng ngày mai, con về cùng với mẹ, mẹ muốn nói với mọi người con là con mẹ.”

“Vậy tôi và Phó Lâm…”

“Đủ rồi, không cần phải nói nữa, mẹ đã thỏa hiệp rất nhiều rồi.”

Lư Thanh Vân cứng rắn nói.

Năm nay bà 40 rồi, phải chấp nhận đứa con rể ngoài 30, bà không làm được.

Con gái bà không ai lấy sao mà phải gả cho thằng đàn ông như vậy?

“Bà …bà rõ ràng là không nói lý.”

Chu Đình tức giận nói.

Lư Thanh Vân không tiếp lời, trở mình rời đi.

Mà thanh niên kia vẫn chưa rời đi, khoảng 1314 tuổi, dáng vẻ hiếu kỳ với mọi thứ.

Anh ta đi đến trước mặt Chu Đinh rồi nói: “Chị chính chị gái em?”

“Tôi không phải, tôi là chị của Chu Đan.”

“Em mặc kệ, chị chính là chị của em. Chị à, em cũng mang quà đến cho chị nè, chị đi theo em.”

Thích Vân Xuyên vui vẻ nói, kéo theo Chu Đình đến gian phòng, nhưng Chu Đình lại không khách khí mà hất tay anh 1a.

Thiếu niên ngã trên mặt đất, đôi mắt mở to nhìn cô với vẻ không thể tin được.

Chu Đình cũng ý thức được cảm xúc của mình quá kích động, muốn đỡ anh ta đứng dậy, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có hành động.

Cô không phải là người nhà họ Thích.

“Cậu không sao chứ, Vân Xuyên.”
 
Chương 2556


Chương 2556

Ngược lại Chu Châu lại chạy đến, mới hai ngày ngắn ngủi đã thân với nhau.

Thích Vân Xuyên từ mặt đất đứng dậy rồi nói: “Chị, em tên là Thích Vân Xuyên, trước đó chị không quen em cũng không sao, sau này chị biết em rồi đó. Em là em trai chị, em sẽ giống với nam tử hán, sẽ bảo vệ chị.”

“Chị, em cũng như vậy.”

Chu Châu cũng nói theo.

Chu Đình bỗng cảm thấy khó chịu.

“Chị à, thực sự Vân Xuyên đã đem đến cho chị rất nhiều quà, chị đi xem đi, được không?”

Chu Châu chủ động kéo tay Chu Đình, năn nỉ thay cho Vân Xuyên.

Chu Đình nhìn Thích Vân Xuyên, người em trai tự dưng có.

Anh ta mở to đôi mắt như ngọc lưu ly, nhìn cô chăm chú, trong đó là mắt sáng chói lọi.

Vẻ chờ đợi cùng với sự cẩn thận dè dặt đó của anh ta, sợ cô sẽ lại lần nữa đẩy cậu ra.

Cuối cùng thì cô cũng không thể độc ác với anh ta, đi vào phòng cùng với anh ta.

Thích Vân Xuyên mở cánh tủ ra, bên trong đều là đồ chơi cao cấp, seri siêu nhân Marvel, tất cả đều là đồ thủ công đắt đỏ, còn có cả máy chơi game, đĩa chơi game gì đó.

Ngoài ra, còn có rất nhiều thú nhồi bông mà con gái thích chơi, búp bê bịd, thậm chí còn có váy ngắn, túi xách nhỏ của con gái. “Chị, những thứ này…đều là em chuẩn bị cho chị, em…em cũng không biết chị thích gì, em liền để lại những thứ em thích. Những thứ này…đều là những thứ bình thường em không nỡ chạm vào, còn có những linh kiện hỏng rồi nữa, chị đừng để ý.”

“Em cũng không biết chị cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu, những thứ này…

đều là cỡ thông thường, chị có thể mặc được, em thấy chị gái người ta đều có rất nhiều váy đẹp, chị gái của Thích Vân Xuyên em sao có thể không có chứ.”

“Còn có còn có…”

Anh ta mở túi xách của mình ra, lấy lợn tiết kiệm ra, bên trong đã đầy ắp, còn có mấy tấm thẻ ngân hàng. Những thứ này đều là tiền mừng tuổi em nhận được, đều là của chị hết, em không cần nữa, em cũng không có bạn gái, không cần thiết phải tiêu tiền, chị cầm lấy mua mỹ phẩm chăm sóc da, đương nhiên chị xinh đẹp như vậy, căn bản không cần những thứ đó. Cái này, là do em tự kiếm được, em rất thông minh đó, năm nào em cũng giành được học bổng ở trường, những thứ này em cho chị hết.”

“Em còn mua đồ ăn vặt cho chị, đều là những thứ em thích ăn, cũng không biết chị có thích không, nhưng không phải con gái đều thích ăn socola sao?

Tất cả các nhãn hàng, hàng nhập khẩu em đều mua cả, chị cứ từ từ mà ăn.”

„ Chu Đình nhìn một lượt, trong chốc lát ánh mắt chợt mơ hồ, dòng lệ ấm nóng tràn đầy trong khóe mắt.

Cô không ngờ được, người em trai chưa từng gặp này của cô lại chuẩn bị cho cô nhiều quà đến vậy.

Chu Châu đứng bên cạnh cảm thấy ngại ngùng, gãi đầu nói: “Chị, em không có nhiều, nhưng mà…tiền mừng tuổi mỗi năm của em đều sẽ đưa cho chị hết. Đồ chơi của em cũng là của chị, chị cứ lấy đi”

“Chị…chị không thể nhìn thấy Vân Xuyên mà ghét em được.”

“Sao lại chuẩn bị cho tôi nhiều như vậy?”

Cô nghẹn ngào hỏi lại.

 
 
Chương 2557


Chương 2557

Thích Vân Xuyên nghe thấy vậy, gãi đầu nói: “Bởi vì… mẹ nói, cả đời này em không nợ bất kỳ người nào, chỉ nợ mỗi chị. Xin lỗi…chị.”

Giọng anh ta bỗng chốc khàn đi, đôi mắt sáng trong ấy cũng hơi ẩm ướt.

“Em xin lỗi… em cướp đi tình yêu của bà nội và bố, mẹ nói, những thứ này đều là chúng ta mỗi người một nửa, mà em…em lại độc chiếm tất cả, độc chiếm mẹ nhiều năm như vậy, không chia sẻ với chị, em xin lỗi chị”

“Em lớn rồi, là con trai, em sẽ bảo vệ chị, ai cũng không thể làm hại chị.”

“Chị, em cũng sẽ bảo vệ chị, bọn em đều bảo vệ chị, chúng em đều là con trai.”

Chu Châu và Thích Vân Xuyên nắm chặt tay, giọng nói chân thành vang lên.

Chu Đình nghe thấy lời này, sớm đã rơi nước mắt.

Trước đây Chu Đình còn cảm thấy có một người mẹ như Lư Thanh Vân, là điều không thể nào hiểu nổi.

Nhưng giờ đây, cô lại bị cảm động đến mơ hồ.

“Chị, chị đừng khóc nữa, là…là vì không thích sao?”

Chu Đình lắc đầu, lau nước mắt rồi nói: “Không phải, chị rất thích, cảm ơn em đã chuẩn bị cho chị những thứ này.”

“Chị thích là tốt.”

Thích Vân Xuyên cười lên, ngây ngô vuốt tóc.

Anh với Chu Châu bằng tuổi nhau, nhưng lớn hơn cậu hai tháng, nhưng lại trưởng thành hơn Chu Châu nhiều, có thể là do môi trường sống tạo nên.

“Vậy… chị sẽ về nhà cùng với em sao?”

“Chị không đi, nhà chị ở đây.”

Vừa rồi, Chu Châu còn nói thay cho Thích Vân Xuyên, mà bây giờ lại trở mặt, hung ác nói.

Lúc này Chu Đình cũng rất phức tạp, sờ đầu hai đứa trẻ, cô rất bất hạnh, bị bố mẹ ruột bỏ rơi, nhưng cô cũng rất may mắn.

Cô gặp được bố mẹ nuôingười đối xử rất tốt với cô, có một em trai yêu thương cô.

Mà bố mẹ ruột cô chưa từng từ bỏ cô, cô lại có thêm một người em trai ưu 1ú.

Những điều này, đều là những thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu được.

“Em không có cướp đi bất cứ thứ gì của chị, chị ở đây rất vui vẻ, chị mất đi một số thứ, nhưng cũng có được rất nhiều. Em cứ chơi với Chu Châu đi, chị đi nói chuyện với bà Thích.”

“Cân chị đi cùng em không?”

Hứa Trúc Linh nói.

Cô nhẹ nhàng lắc đầu, lân này, cô tin mình có thể.

Một mình cô đi lên tầng hai, cô thấy cửa phòng vân chưa khóa, quên cả gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa đi vào, đúng lúc mình thấy Lư Thanh Vân đang lau nước mắt.

Thấy có người đi vào, lập tức lau khóe mắt, định đứng lên.

“Bà Thích…”

Cô lẩm nhẩm mở miệng, không thể duy trì tâm trạng đối địch.

“Nếu con đến là để thuyết phục mẹ, không thể nào!”
 
Chương 2558


Chương 2558

“Bà biết hết mọi chuyện ở đây, đúng không?”

“Đương nhiên, con là con mẹ, mỗi ngày con làm gì mẹ đều biết. Mặc dù mẹ không có bên con một ngày nào, nhưng mỗi ngày con làm gì mẹ đều biết.”

“Tôi và Phó Lâm đã trải qua rất nhiều điều, tôi biết anh ấy lớn tuổi, nhưng tôi không cảm thấy giữa chúng tôi có khoảng cách. Anh ấy nghe lời tôi, bằng lòng điên cuồng cùng với tôi, huyên náo với tôi, tôi biết, những lo ngại mà bà nói đều tôn tại, thời gian trôi đi rồi, sẽ thấy được những tai hại đó.

Nhưng tôi không thể vì những thứ này mà từ chối anh ấy, tôi muốn kết hôn với anh ãy.

“Con vấn còn nhỏ…”

“Tôi không còn nhỏ nữa rồi, tôi là người trưởng thành rồi, tôi có thể chịu trách nhiệm với hành vi của mình, cũng mời bà Thích chịu trách nhiệm với hành vi năm đó của bà. Tôi thích anh ấy không phải là chớp nhoáng, mà là thích từng chút từng chút một, tôi cũng từng nghĩ đến việc kiềm chế, ngăn không cho bản thân hãm sâu vào đó, nhưng chuyện tình cảm không phải là chuyện mà tôi có thể làm chủ được, nếu đã yêu rồi, vậy tôi cũng không che dấu nữa.

Gặp được một người mà tôi yêu anh ấy, anh ấy cũng yêu tôi, không phải rất khó sao?”

“Đã từng, mẹ cũng đã rất yêu bố con, bố con cũng yêu mẹ sâu đậm.

Nhưng ông ấy đã cho mẹ cái gì? Cho mẹ cuộc hôn nhân, sau đó hủy hoại mẹ.

Có một số chuyện, rõ ràng con biết nó xảy ra với mẹ, vậy tại sao còn không tránh né. cuối cùng phạm phải sai lầm.”

“Trước khi mẹ kết hôn thì đã biết bà nội con là người cương liệt, bố con ở nhà không có tiếng nói, nhưng mẹ nghĩ nhà họ Thích bố con là con cả, sau này thâu tóm quyền lực, rồi sẽ phải chịu trách nhiệm, lên tiếng vì vợ và con cái.

Mẹ kết hôn với tâm trạng may mắn, nhưng đạt được lại là thất vọng. Kết hôn rồi không thể ly hôn. Cuộc sống của những người giàu không giống như trong tưởng tượng, mỗi ngày mẹ đều sống rất khổ cực.”

“Mẹ một lần rồi lại một lần hy vọng, nhưng kết quả thu được cũng là một lần rồi một lần thất vọng. Đến khi con được sinh ra, mẹ càng tuyệt vọng, hoàn toàn mất đi lòng tin với người đàn ông này.”

“Mẹ đi siêu âm, biết là con gái, mẹ rất lo lắng, một mực giấu chuyện này, mua báo cáo của bác sĩ chuyên khoa, cho răng bà nội con sẽ vì một sinh mệnh sẽ rộng lượng bỏ qua, nhưng bà †a ác độc như thế, vẫn không cho giữ lại con. Bà ta muốn đưa con cho một họ hàng ruột thịt nuôi, mẹ không nỡ, mẹ nghĩ nếu con lớn lên trong gia đình như thế, con sẽ tự ti cũng sẽ hận mẹ. Bởi vậy mẹ mới ác độc bỏ rơi con, tìm cho con một gia đình học giả, để con có thể trưởng thành tốt hơn.”

“Bây giờ mẹ có năng lực để bảo vệ con, có thể cho con một thứ tốt đẹp, con cũng không cần phải ngưỡng mộ quyền lực người nhà họ Cố nữa, nhà họ Thích chúng ta cũng không yếu, con chính là thiên kim tiểu thư nhà họ Thích, đến lúc đó, người trẻ tuổi tài cao muốn lấy con nhiều không đếm xuể, là con chưa thấy thôi, nên mới chọn tên mặt liệt như vậy.”

Tên mặt liệt…

Hai người đang nghe trộm bên ngoài thấy vậy, tức đến nỗi suýt chút nữa quay lưng rời đi.

Trước đó khi nghe thấy Lư Thanh Vân nói đến vấn đề tuổi tác, đợi đến khi già rồi, vấn đề sẽ xuất hiện, tâm trạng của cả Phó Thành Trung và Phó Lâm đều trầm xuống.

Nhưng bây giờ khi Phó Lâm nghe thấy bốn chữ “tên mặt liệt”, mặt anh tái xanh.

Cố Thành Trung muốn cười, nhưng không dám cười. Hai người đã sớm lắp thiết bị nghe trộm ở nhà họ Chu rồi, tất cả đều là công lao của Phó Thanh Viên.
 
Chương 2559


Chương 2559

“Bà Thích, người đàn ông mặt liệt trong mắt bà, là người bằng lòng vì tôi bỏ ra tính mạng, vì tôi mà bằng lòng cải tà quy chính, là người vì tôi mà bằng lòng thu lại móng vuốt mà sống khép nép. Tôi hy vọng bà có thể tôn trọng lựa chọn của tôi, cũng đừng tùy ý bôi nhọ người khác.”

“Bảo tôi theo bà về, có thể. Nhưng bảo tôi từ bỏ Phó Lâm, không thể nào!”

Lư Thanh Vân tức đến cả người đều run rẩy, nhưng suy nghĩ lại, chỉ cần cô chịu quay về nhà họ Thích, bà sẽ công khai tuyển con rể.

Đến lúc đó, vô số đàn ông ưu tú đến cửa, cũng có thể để cho Chu Đình lựa chọn, biết đâu gặp được một người trẻ hơn, đẹp hơn Phó Lâm cô lại động tâm thì sao.

Con gái thì dễ thay đổi, hôm nay yêu người này, mai lại yêu người khác.

Hơn nữa…

Cứ cho là không có gì ngăn cản được cô, bà cũng sẽ để cho Chu Đình vẻ vang mà gả đi. mà không cần phải lo gả cho người mà danh tiếng không môn đăng hộ đối.

Nhà bà mới không thèm liên hôn với nhà họ Cố, nếu như là Cố Thành Trung thì còn miễn cưỡng lọt được vào mắt, một tên đàn ông họ Cố không có nghề ngỗng gì, bà không thèm để mắt đến.

Bà xuất thân từ tầng lớp trung lưu, gả đến hào môn, cho rằng mình đã gả cho tình yêu của đời mình, nhưng sự thật chứng minh, sớm chết chìm bởi nước bọt của người ngoài kia rồi.

Cho nên mọi người đều cười bà là gà rừng bay lên cành cao, trở thành phượng hoàng.

Cho dù bà dùng nhiều năm chứng minh, bà vốn là phượng hoàng, nhưng không ai tin cả.

Mọi người nhìn bà, không công nhận những gì bà bỏ ra, chỉ biết bà là mợ chủ nhà họ Thích.

Cho dù bà không ngăn cản được gì, thì cũng phải cho con gái bà nhà mẹ tốt nhất, để sau khi cô gả đi, khiến cho nhà chồng không ai dám bắt nạt, khiến cho người ngoài không ai dám nói gì.

Tấm lòng của bố mẹ, đều là vì con cái cả.

“Được, vậy chúng ta mỗi người nhường một bước, mẹ không ngăn cản con và Phó Lâm, con phải ngoan ngoãn theo mẹ về nhà.”

“Được, tôi đồng ý với bà.”

“Vậy con cũng nên đổi xưng hô đúng không?”

“Xin lỗi, tôi vẫn chưa làm được.”

Cô nhẹ nhàng lắc đầu, khiến cho lòng Lư Thanh Vân đau nhói.

Chu Đình đi xuống, ông bà Chu vẻ mặt lo lắng nhìn cô, hai người cũng không nỡ để cô rời đi, nếu không phải sự xuất hiện của Lư Thanh Vân, bọn họ cũng quên Chu Đình không phải là con ruột của họ rồi.

“Bố mẹ, ngày mai con phải đi theo bà ấy, sau đó con sẽ nhanh chóng quay lại, mọi người đừng lo lắng cho con.”

“Con về nhà họ Thích, tính tình phải tốt một chút, đừng tức giận với bà Thích, người một nhà có thù oán gì thì cũng phải gỡ bỏ thôi.”

Bà Chu lau nước mắt nói, mặc dù không nỡ, nhưng bà cũng vui mừng cho Chu Đình, có gia đình như vậy, về sau cô sẽ có mọi thứ tốt hơn.

Cho dù là tâm mắt hay là gì đi nữa, đều sẽ có được cấp bậc cao nhất.

Tính cách con người tất nhiên là quan trọng, nhưng cũng cần có điều kiện vật chất nâng lên nữa.

Nếu như bạn chỉ có 100 tệ, thì chỉ có thể mua được đồ 100 tệ.

Nhưng nếu bạn có 1000 tệ, bạn có thể chọn được đồ tốt hơn.
 
Chương 2560


Chương 2560

Hôm sau, một hàng ba người họ lên máy bay về Huế, ở đây rõ ràng là giàu có hơn một chút, Chu Đình đi theo Lư Thanh Vân về nhà, những người còn lại ở lại khách sạn.

Rất nhanh, người nhà họ Thích đến, chào đón viện ngọc quý đã mất tích nhiều năm, dấy lên một dàn sóng lớn.

Cố Thành Trung đưa Hứa Trúc Linh ra ngoài ăn chơi phóng túng, để lại một mình Phó Lâm ở quán rượu đau đầu.

Không có con cái bên cạnh, quả thực rất nhẹ nhàng, nhưng cũng rất nhớ nhung, cứ cách vài tiếng lại gọi điện thoại một lần, thấy chúng ngoan ngoãn cô mới yên tâm.

Cố Thành Trung đưa cô đến phố thương mại phồn hoa, trước khi anh đến đã chuẩn bị tốt chiến lược, chỗ nào có đồ ăn ngon, chỗ nào có cửa hàng trà sữa ngon, ở đâu có chỗ vui chơi, anh đều biết rất rõ ràng.

Hứa Trúc Linh lân đầu đến đây, sớm đã mắt hoa mày loạn rồi, không phân rõ đông tây nam bắc nữa.

Cố Thành Trung năm tay cô, giống như nắm rõ đường vậy, dắt cô đi khắp nơi.

Cho dù dạ dày cô có lớn đến đâu đi nữa, thì cũng ăn no rồi.

“Không được rồi, em không ăn nổi nữa, thực sự rất nhiều rồi, em…em để lại lần sau ăn”

“Vậy đưa em đi mua quần áo.”

“Em cũng không cần.”

“Muốn mua cho em, sản phẩm mới của D&E ra rồi, đưa em đi xem.”

“Là trang phục của nhà thiết kế Từ Bảo Thiến sao?”

“Ừm, em mặc rất đẹp, không ai thích hợp hơn em cả, anh kiểm tra rồi, nơi hàng đến nhanh nhất là chỗ này, anh đã hẹn trước cho em rồi.”

“Cố Thành Trung…có phải anh đã sắp xếp hết rồi phải không?”

“Lẽ nào không nên thế sao? Ra ngoài đi du lịch, anh mang não, em chỉ cần đi theo anh là được, anh tìm nơi ăn uống, mua mọi thứ cho em, Nếu không cần đàn ông, cần chồng làm gì?”

Cố Thành Trung bày ra dáng vẻ “đó là đương nhiên” khiến cô dở khóc dở cười, nhưng không có nhiều đàn ông tự giác được như anh?

“Chúng ta đến không phải là để giúp Phó Lâm sao?”

“Nhưng cũng không đáng ngại, chúng ta cứ ăn chơi trước đã, sống ở Đà Nẵng lâu như vậy, đến nơi khác hưởng thụ một chút cũng tốt. Em chiều ba đứa nhỏ, anh xem em như con cái mà chiều chuộng. Trong thời gian này em đã vất vả nhiều rồi, anh muốn em nghỉ ngơi thật tốt.”

Anh sờ nhẹ đầu cô, nhẹ nhàng nói.

Hành động sờ đầu này khiến tim cô thấy ấm áp.

Cô cười lên, đi theo anh vào cửa hàng, vừa đi vừa ngắm bỗng chốc cảm thấy bụng cũng không khó chịu nữa.

Hai người bước vào khu hàng hóa mới, hàng giới hạn một bộ, là một chiếc váy màu vàng ngỗng, chiết eo, trông rất tươi trẻ.

Bên trên còn có lông vũ, xoay người một cái, trông giống như tiên tử vậy.

Cô không thể không thừa nhận, mắt nhìn của Cố Thành Trung cực kỳ tốt.
 
Chương 2561


Chương 2561

“Chào ngài, ngài là ngài Cố phải không? Tôi đã thấy thông tin ngài đặt hẹn trước trên mạng rồi, mời ngài đi bên này, thử một chút, kích thước không hợp sẽ có nhà thiết kế riêng của chúng tôi giúp ngài sửa, giới hạn một bộ, bởi vì…nhà thiết kế Từ chúng tôi rất lười, tự tay thiết kế một bộ xong, là ra ngoài chơi cùng với chồng rồi.”

Nhân viên cửa tiệm mỉm cười giải thích.

Nhân viên cửa tiệm cầm lấy bộ trang phục đưa cho cô thử kích thước, may là không có bất kỳ chênh lệch nào.

“Trúc Linh, em ở đây thử quần áo, anh đi mua cho em mấy cái túi xách, dẫu sao mỗi lần em ra ngoài đều là anh đeo.”

Lời này vừa dứt, nhân viên phục vụ bên cạnh cười thầm.

Sau khi Cố Thành Trung rời đi, nhân viên cửa tiệm không nhịn được nói: “Chồng chị đúng là rất thương chị, lúc đặt hẹn ở trên mạng, ngài ấy rất tỉ mỉ, nói chiếc váy này rất thích hợp với khí chất của chị, còn chưa bán ra, không nói hai lời liền mua luôn.”

“Ừm, anh ấy rất tỉ mỉ.”

“Không đâu, không đâu, lúc đàn ông yêu chị thì họ mới tỉ mỉ, với những cô gái khác chắc chắn sẽ không như vậy.

Chị đúng là rất hạnh phúc.”

Nhân viên tiệm chân thành nói, Hứa Trúc Linh nghe thấy thế, khóe miệng dịu dàng câu lên.

Đúng vậy, chỉ có yêu bạn, thì đàn ông họ mới cẩn thận tỉ mỉ.

Cô vào phòng thay đồ, căn bản là không có vấn đề gì, hoàn toàn có thể đóng gói mang về.

“Có vừa người không?”

“Ừm, không cần đổi số đo đâu, rất vừa người.”

“Vóc dáng cô chủ rất đẹp.” Đúng lúc này có người bước vào, nhìn thấy chiếc váy trên người Hứa Trúc Linh, ánh mắt bỗng sáng lên.

“Trời ạ, đây là hàng mới sao? Hôm nay tôi biết tin đã nhanh chóng đến đây, thế này cũng quá là đẹp rồi, chủ tiệm, tôi muốn cái này, phiền cô gói lại cho Ai tôi.

“Thật ngại quá, đây là hàng giới hạn, mẫu này chỉ có một bộ, đã được vị khách này mua rồi. Cô Thích có muốn xem mâu khác hay không?”

“Tôi trả gấp ba lần giá.” Đối phương không chớp mắt lấy một cái, khoanh tay trước ngực, khí thế cao ngạo nói.

“Thật xin lỗi, cô ấy đã trả tiền rồi.”

“Ồ? Vậy sao? Vậy tôi trả cho cô giá gấp ba lần, nếu như vẫn không được thì cô tự ra giá, chiếc váy này cũng chỉ có 5 vạn, vốn không đắt, hàng xa sỉ cũng chỉ có mười mấy hai mươi vạn, trên trăm vạn cũng có, cô đổi chiếc khác đi, cái này đưa tôi?”

Hàng mới này nếu trong đám đồ xa xỉ, quả thực không đắt. giá cả cũng rất phải chăng rồi, nhưng lại cực kỳ đẹp, khiến người mặc trông thanh thuần tươi trẻ.

Hơn nữa, bộ này là do nhà thiết kế làm thủ công, không có sản xuất hàng loạt.

Đây là điều khó có được, cả Huế cũng chỉ có cửa tiệm này có, những nơi khác vốn không nhận được tin tức.

Giá cả không phải là vấn đề, quan trọng là tấm lòng của Cố Thành Trung.

“Xin lỗi, đây là chồng tôi tặng cho tôi, tôi sẽ không bán. Chào cô, giúp tôi gói lại.”

Nhân viên cửa tiệm đang chuẩn bị đóng gói, lại không ngờ rằng cô Thích lại đưa tay ra ngăn cản.
 
Chương 2562


Chương 2562

“Cô là lân đầu tiên đến cửa hàng này sao? Tôi thích cái gì, không phải cứ trực tiếp đem đi? Nếu như hóa đơn vẫn chưa kê, vậy tôi vẫn còn cơ hội. Mấy người trả lại tiền cho cô ta. Ngoài ra tôi đền cho cô gấp ba, được chưa?”

“Cô Thích… bộ trang phục này đã hoàn lưu, phía sau vấn còn hàng mới giống như thế, chỉ có điều là không phải nhà thiết kế Từ làm mà thôi.

“Cô không hiểu tiếng người sao? Tôi muốn chiếc này.”

“Nhưng mà…”

nhân viên cửa tiệm vốn muốn nói thêm gì đó, không ngờ tính cách người đó ác liệt, thái độ cũng không tốt, thế mà lại giơ cao tay, một cái tát ác độc rơi xuống.

Mặt nhân viên cửa tiệm bỗng chốc sưng đỏ, nước mắt cũng rơi xuống, nhưng không dám khóc thành tiếng.

“Đóng gói lại cho tôi.”

Cô ta dùng khẩu khí mệnh lệnh nói, các nhân viên khác cũng run lẩy bẩy, thế mà không một ai dám can thiệp vào, nhưng nhìn tính xấu của cô ta liền hiểu rõ, rõ ràng là không phải lần đầu tiên như vậy rồi.

Đúng lúc này, cô ta thoáng thấy Hứa Trúc Linh đang cầm điện thoại quay video, cô ta lập tức nhăn mày.

“Cô đang làm gì vậy?”

“Cô đánh người, tôi quay lại, sau đó tung lên mạng để mọi người bình luận.”

“Cô bị bệnh sao? Tôi đánh cô à?

Đừng quay nữa.”

Sắc mặt Thích Cẩm Nhi trong nháy mắt trở nên khó coi, muốn đi đến giật điện thoại, nhưng lại bị Hứa Trúc Linh linh hoạt tránh được.

Cô thu điện thoại về, bỏ vào túi áo.

“Hoặc là cô ngoan ngoãn xin lỗi cô ấy, hoặc là tôi tung đoạn video này lên mạng. Tôi không cần biết cô là ai, tôi chỉ biết, việc này chắc chắn sẽ gây lên làn sóng lớn.”

“Cô to gan thật đấy. Cô biết tôi là ai không? Đây là địa bàn của ai, tòa nhà thương nghiệp lớn như vậy, nhà tôi có cổ phần ở đây đó.”

“Rồi sao?” Hứa Trúc Linh chớp mắt, gương mặt vô tôi nhìn cô ta.

Cho dù là thế, vậy thì đã sao?

Thích Cẩm Nhi thấy thế, tức giận đến run người, con đàn bà này rốt cuộc chui từ đâu ra vậy?

Chỉ cần là người Huế, đều sẽ biết đến tính khí Thích Cẩm Nhi cô, muốn cái gì được cái đó, ai cũng nhường côi Con đàn bà này rõ ràng là gan lớn bằng trời mài Cô ta không do dự mà bước lên phía trước, vung tay muốn tát cô, nhưng không ngờ Hứa Trúc Linh lại lật tay nắm chặt lấy tay cô ta, sau đó một cái tát rơi xuống…

Thích Cẩm Nhi bị dọa đến mở to đôi mắt, đôi đồng tử đột ngột co rụt lại.

Nhưng…

Cái tát dừng ngay trước mặt cô ta, không có rơi xuống, nhưng chưởng phong đã quét đến mặt cô ta.

Cô ta bị dọa đến há hốc mồm thở dốc.

“Cô…cô định đánh tôi?”

“Là cô định đánh tôi, tôi chỉ là đang tự vệ mà thôi.”
 
Chương 2563


Chương 2563

“Tôi… tôi thấy cô là không biết sống chết, cô biết tôi là ai không? Tôi là Thích Cẩm Nhi, con gái nhà họ Thích, thế mà cô lại dám đối xử với tôi như thế. Tôi liều mạng với cô…”

Cô đã bao giờ phải chịu oan ức như thế, tức đến đỏ mặt, dùng cả chân tay vừa đánh vừa đạp về phía cô.

Cô cách cô ta quá gần, nên không tránh được, đúng lúc này, một người ở phía sau xông đến, mạnh mẽ ôm lấy cô vào lòng.

Mà Thích Cẩm Nhi lại đạp lên bắp chân Cố Thành Trung, mà Cố Thành Trung không nhúc nhích chút nào.

Ánh mắt anh nhìn cô đầy sự quan tâm rồi hỏi: “Em không sao chứ?”

“Em không sao, anh…còn anh thì sao?”

Cô căng thẳng hỏi lại.

“Anh không sao, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chiếc váy anh đặt cho em, bị cô Thích này nhìn trúng, sau đó cãi nhau, không cho em đóng gói mang đi, còn đánh cả nhân viện cửa tiệm, em đã quay lại rồi, có chứng cứ trong tay.”

“Ừm, gọi bảo vệ đi.”

Anh nhàn nhạt nói.

“Không… không thể được. Cô ấy là con gái nhà họ Thích đó, nhà cô ấy có cổ phần ở đây, thực sự là không đắc tội được…” Nhân viên cửa hàng gấp gáp nói.

Thích Cẩm Nhi nghe thế, đắc ý nhìn bọn cô.

Cô ta không ngờ rằng lại gặp được người đẹp trai như vậy, suýt chút nữa bị câu mất hồn phách rồi.

Chỉ đáng tiếc, người đẹp trai như vậy lại ôm người phụ nữ nhạt nhẽo như thế, không có chút thẩm mỹ nào, làm gì có được vóc dáng xuất sắc như bản thân chứ.

“Nhà họ Thích, theo như tôi biết thì nhà họ Thích do Thích Tuấn làm chủ.

Vợ ông ta nắm giữ quyền, bọn họ chỉ có một đứa con trai, và một người con gái vừa công khai. Tôi thấy cũng không phải cô.”

“Thích Tuấn là bác cả tôi, nhà họ Thích đương nhiên là do người phụ nữ đó làm chủ, nhưng nhà tôi cũng có cổ phần.”

“Chỉ có 20% cổ phần tis tẹo đó thôi sao? Trong tay bác cô nắm 60% cổ phần kìa.”

Sắc mặt Thích Cẩm Nhi bỗng chốc trâm xuống.

“Thứ cho tôi nói thẳng, tôi chính là coi thường cô, 20% cổ phần đó cũng không phải là của cô, cô đây là lấy lông gà làm lệnh tiễn sao? Hay là cáo giả oai hùm? Cô là ai chứ? Dám tranh quần áo với vợ tôi? Cô xứng sao?”

“Anh nói cái gì? Anh dám nói lại lần nữa sao?”

Thích Cẩm Nhi tức đến xì khói, sắc mặt biến thành màu gan heo.

Cô ta dậm chân, tay chỉ vào mặt anh, phẫn nộ hét lên.

“Sao nào? Đến tiếng người cũng nghe không hiểu sao?”

“Anh! Tôi liều mạng với anh.”

Thích Cẩm Nhi phẫn nộ cực điểm, trực tiếp cầm lấy bình hoa trang trí trên quày bán hàng, hung ác đập vỡ.

Bọn họ bất ngờ, không kịp tranh đi, nhưng phản ứng theo bản năng của đàn ông lại là lấy lưng đỡ lấy bình hoa, ôm khư khư lấy Hứa Trúc Linh trong lòng.

Bình hoa rơi trên lưng anh, âm thanh vang lên, ngay sau đó rơi xuống đất.

Bình hoa không nhẹ, lông mày Cố Thành Trung bỗng chốc nhăn lại, thậm chí phát ra một tiếng rên nhẹ.
 
Chương 2564


Chương 2564

Cho dù chỉ là thoáng qua, nhưng cô đang dựa vào lòng anh, rất gần với anh, nên nghe rất rõ ràng.

Trong khoảnh khắc đó, tin cô đau nhói.

Thích Cẩm Nhi vẫn tiếp tục la lối om sòm, nhưng lại bị nhân viên ngăn lại.

“Cô Thích, không thể đạp nữa, sẽ làm người khác bị thương…”

“Mấy người cút đi cho tôi, tôi muốn đánh chết đôi cẩu nam nữ này, xé nát miệng bọn họ, ai bảo họ nói linh tỉnh…”

“Em không sao chứ? Trúc Linh?”

Cố Thành Trung quan sát cô, thấy cô hoàn toàn không bị thương mới thở nhẹ một hơi.

“Vậy anh thì sao?”

“Anh là đàn ông.”

Bốn chữ ngắn gọn, giống như không gì địch nổi.

Anh là đàn ông, cho nên anh phải gánh chịu rất nhiều rất nhiều, một khắc đó, cô nghe mà muốn khóc. Đáng chết, người phụ nữ điên này dám bắt nạt chồng cô.

Nắm tay Hứa Trúc Linh bỗng chốc năm chặt, trực tiếp kéo tay Cố Thành Trung, kéo anh ra phía sau lưng.

Cô thấy dưới đất toàn mảnh vụn, tim cô run rẩy kịch liệt.

Cũng nay không có đạp vào đầu, nếu đập trúng rồi, vậy không biết sẽ thế nào?

Lúc này, Thích Cẩm Nhi vẫn còn đang lôi lôi kéo kéo với nhân viên cửa hàng.

Cô trực tiếp bước về phía trước rồi nói: “Mấy người bỏ ra, ngược lại tôi muốn xem cô ta muốn làm gì?”

Nhân viên cửa hàng có người do dự, có người thất thần, Thích Cẩm Nhi dùng sức giấy dụa.

Phản ứng đầu tiên của cô ta là tiếp tục lấy bình hoa để ném, nhưng Hứa Trúc Linh đã sớm chú ý đến động tác này của cô ta, lấy trước cô ta, đột ngột nhắm đúng mặt cô ta.

“Sao? Vẫn còn muốn thêm lần nữa à? Cô có muốn nếm thử cảm giác bình hoa này nở hoa trên người cô không?”

“Cô dám?”

Thích Cẩm Nhi ưỡn ngực, không chút sợ hãi nhìn cô.

Hứa Trúc Linh nghe thấy thế, nguy hiểm híp mắt lại, trực tiếp đặt bình hoa ở chỗ không với tới ở sau cô.

Thích Cẩm Nhi thấy cô không dám ra tay, nhịn không nổi đắc ý nhìn cô rồi cười.

Cô ta còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Hứa Trúc Linh đã quay ngược lạ, trở tay tát cô ta một bạt tai.

“Vừa rồi, tôi không đánh oô, vì cô không có tồi tệ đến mức độ này.”

“Cô…cô dám đánh tôi, bố mẹ tôi còn chưa đánh tôi bao giờ, từ nhỏ đến lớn tôi…

Cô ta còn chưa nói hết lời, Hứa Trúc Linh đã đổi hướng tát cô ta.

Cái tát thứ hai này, hoàn toàn khiến cho Thích Cẩm Nhi lú lẫn luôn, cô ta thực sự không nghĩ răng Hứa Trúc Linh lại dám đánh cô ta lần hai.

Cô ta ôm hai bên mặt, chỉ cảm thấy nóng rát, rất đau, có chút tê liệt luôn rồi.

Cô ta phản ứng lại, giống như phát điên mà xông lên phía trước, mà cô thì lại nhẹ nhàng tránh được.
 
Chương 2565


Chương 2565

Mà Thích Cẩm Nhi vồ hụt, cả người nhếch nhác ngã xuống đất, vừa hay ngã lên những mảnh vỡ trên mặt đất.

“Tê…. đau.”

Nước mắt Thích Cẩm Nhi trong chốc lát tuôn ra, những chỗ không có quần áo che như cánh tay, bắp chân đều chảy máu.

Nhân viên cửa hàng đều kinh ngạc đến biến sắc, lập tức đỡ cô ta dậy.

“Mấy người… mấy người thật to gan, mấy người đợi đó cho tôi, tôi nhất định không bỏ qua cho các người đâu.”

“Cô Thích, tôi đưa cô đi bệnh viện, nếu như để lại sẹo thì không tốt đâu.”

Con gái đều rất quan tâm trên người có sẹo hay không.

Thích Cẩm Nhi cắn chặt răng, ghi nhớ sâu sắc dáng vẻ của hai người rồi mới không cam tâm mà rời đi.

Mà trong của tiệm, lộn xộn khắp phòng, nhân viện đang quét dọn vệ sinh.

Cô không phải là bên có lỗi, đều là do Thích Cẩm Nhi bắt nạt người quá đáng.

Nhân viên của hàng đóng gói chiếc váy xong, vẻ mặt xin lỗi đưa cho cô, đưa đến cho cô những trải nghiệm mua hàng không tốt, bọn họ cảm thấy rất áy náy.

Ngược lại cô không lo lắng cho bản thân, mà lo lắng cho cửa hàng này.

Nhân viên cửa hàng nói: “Tôi sẽ báo chuyện này lệnh Tổng bộ, nhãn hiệu D&E chúng tôi không phải dễ bắt nạt đâu, hơn nữa cũng đã ký hợp đồng rồi, cho dù muốn chúng tôi đi thì cũng phải bồi thường một khoản lớn tiền vi phạm hợp đồng.”

Cố Thành Trung nghe vậy, đưa ra danh thiếp của mình: “Tôi đã từng gặp Diên, nếu anh ấy không chê, Đà Nẵng vĩnh viên chào đón hàng hóa của anh ấy.”

“Cảm ơn ngài.”

Cố Thành Trung ôm lấy Hứa Trúc Linh rời đi, trên miệng vẫn treo nụ cười, cô khó hiểu nhìn anh: “Anh cười cái gì?

Chính mình bị đánh, có phải đánh trúng não rồi không? Chúng ta đi bệnh viện đi, em không yên tâm.”

“Anh không sao. Người đàn ông của em dù có bị sắt đánh phải cũng không sao. Ngược lại là em,…em bảo vệ anh, vì anh mà lộ ra vẻ tức giận, quả thực rất mê người.”

“Giống như sư tử nhe nanh múa vuốt vậy, bảo vệ vật săn của mình, khiến anh rất vui vẻ.”

“Đó là đương nhiên, anh là người đàn ông của em, cả đời này chỉ có một người phụ nữ là em mới được bắt nạt anh, người khác bắt nạt anh sao được chứ? Tính khí em bình thường rất tốt, em vấn luôn nhường cô ta, là cô ta quá đáng.”

Cô tức đến thở phì phò, giây phút nhìn thấy Cố Thành Trung bị thương, cô nghĩ cũng không nghĩ mà đứng ra, hận không thể ăn miếng trả miếng.

Cô thật sự rất muốn có thể lấy bình hoa đập cô ta, để cô ta biết được rốt cuộc đau đến nhường nào, để sau này xem cô ta có dám hay không.

Nhưng cô vẫn mềm lòng.

Cuối cùng cô ta cũng coi như gieo nhân nào gặt quả nấy, ngã trên chính mảnh vỡ bình hao mà cô ta vứt.

“Em không sợ Thích Cẩm Nhi gây rắc rối cho em sao? Cô ta là người nhà họ Thích.”

“Em không gây rắc rối cho cô ta là đã khách khí với cô ta rồi, cô ta còn mặt mũi gây rắc rối cho em sao? Nếu như thật sự không biết sống chết là gì, vậy thì em sẽ thay bố mẹ cô ta, dạy cô ta cách làm người.”

Sắc mặt Cố Thành Trung trầm xuống vài phần, những lời nói có lực tràn trên bờ môi mỏng.
 
Chương 2566


Chương 2566

“Tiếp theo sẽ đi đâu?”

“Anh chọn cho em mấy chiếc túi với giày, để anh đi lấy.”

Hứa Trúc Linh phụ trách ăn uống, đồ đạc đều do Cố Thành Trung cầm, để ở thùng dự trữ phía sau một đống, nhưng vấn rất nhiều.

Hứa Trúc Linh còn đem quà cho ba đứa con, còn có Cố Ngọc Vy và Nguyên Doanh, những người khác nữa.

Cơ bản mỗi người đều để ý đến rồi.

Mà hôm nay cũng là ngày mà Chu Đình nhận tổ quy tông, nhưng cô không có đổi tên, vẫn kiên trì để tên cũ, Thích Tuấn không có bất kì quyền phát ngôn nào trong nhà, trước đây nghe lời mẹ, bây giờ nghe lời vợ, không có chút năng lực, cũng không quản lý chuyện của tập đoàn, cơ bản chính là vung tay mặc kệ, ở bên ngoài ăn chơi phóng tùng, cũng không dám làm loạn với Lư Thanh Vân, ngược lại rất an phận.

Bên ngoài đều nói ông không phải đàn ông, đến vợ mình cũng không trấn áp được.

Lúc còn trẻ cũng từng bao nuôi tiểu tam, nhưng bị Lư Thanh Vân phát hiện, tiểu tam bị ép phải bỏ đứa con, chuyện này loạn đến ai ai cũng biết.

Thích Tuấn cũng bị mất hết thể diện, cuối cùng bị Lư Thanh Vân lôi về nhà, từ đó đành thành thật, cũng coi như nhìn rõ được vợ mình.

Ông ta cho dù có lòng muốn tìm phụ nữ, thì cả tỉnh Huế này cũng không ai dám, sợ đắc tội với cọp cái Lư Thanh Vân này.

Lư Thanh Vân đưa cô đi gặp họ hàng nhà họ Thích, lại đi đến tập đoàn gặp các thành viên hội đồng quản trị, cô phát hiện những người này trước mặt Lư Thanh Vân có oán mà không dám nói, tức giận cũng không dám nói một câu.

Những năm nay, quyết sách cường quyền của Lư Thanh Vân, cũng từng xoay chuyển tình thế, thiết lập được địa vị cao quý đảm đương nhà họ Thích.

Từ xưa đến nay, chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó nuôi.

Lư Thanh Vân là loại điển hình, lòng dạ hiểm độc, sát phạt quả quyết, chỉ có mệnh lệnh cao nhất với tuyệt đối phục tùng.

Trên danh nghĩa có một hai người chú, một người cô.

Người cô gả đi xa, để liên hôn, cơ bản sẽ không gặp mặt.

Hai người chú đều là cổ đông, chú hai chiếm cổ phần nhiều hơn một chút, chú ba cơ bản xoay theo chú hai, chỉ đâu đánh đó.

Hai người chú đều mang một bụng hiểm độc, đều ngấp nghé miếng bánh này, nhưng lại ngại quyền thế Lư Thanh Vân, bọn họ cũng không thể không e dè, nhưng những thủ đoạn ngầm thì lại không ngừng, tóm lại cũng gây ra sóng gió không lớn không nhỏ.

Cả nhà họ Thích này rất kìm nén, chỉ có một mình Lư Thanh Vân là có quyền quyết định, những người khác đều phải phục tùng.

Công khai truyền thông, mở buổi họp công bố, tất cả được tiến hành theo thứ tự.

Nhưng cố chưa lộ mặt, bởi vì cô không thích.

Nhưng tên của cô đã truyền khắp ngõ to xóm nhỏ rồi, quá khứ của cô cũng bị người ta đào ra, một tia cũng không bỏ qua.

Cho dù mọi người đều biết cô đã có chồng chưa cưới, nhưng cũng phải dùng toàn lực để ứng phó, hơn nữa Lư Thanh Vân cũng đã công khai với truyền thông là cô độc thân, hy vọng có thể tìm được người tài trẻ tuổi ở Huế. Tin tức vừa đưa ra, tất cả đàn ông ở Huế đều sục SôI…
 
Chương 2567


Chương 2567

Phó Lâm thời thời khắc khắc để ý tin tức ở Huế, cảm thấy bản thân bỗng nhiên xuất hiện thêm nhiều tình địch.

Kể từ lúc Chu Đình về nhà họ Thích, anh đã ba ngày liên tiếp không gặp cô rồi.

Vì bây giừo cô là con gái nhà hào môn, cần phải học rất nhiều lễ nghi và quy tắc, như vậy về sau mới có thể ung dung đối mặt với các loại lễ hội hào môn, mới không bị người khác chê cười.

Chu Đình đã bị nhốt ở nhà rất nhiều ngày, bị một người phụ nữ dạy cái này dạy cái nọ, nghe nói người phụ nữ này là quản gia của bà nôi, năm đó khi Lư Thanh Vân gả đến cũng là người này dạy.

Trên dưới nhà họ Thích đều phải tôn trọng mà gọi bà một tiếng quản gia, đến Lư Thanh Vân gặp bà ta cũng phải khách khí, dâu sao thì cũng đã phục vụ nhà họ Thích từ nhỏ, chồng bà ta cũng vì cứu một vị gia chủ mà không may qua đời, để lại cô nhi quả phụ. Thêm vào đó, bà cũng là nhìn Thích Tuấn trưởng thành, bà cụ lúc còn trẻ không đủ sữa, mấy đứa trẻ đều bú sữa bà La này, do đó lúc bà cụ qua đời, trong nhà này, thứ bậc của bà La này là cao nhất, cũng được mọi người tôn kính.

Bà La rất nghiêm khắc, 7 giờ trời còn chưa sáng, thì bà đã gọi cô dậy, học một mạch đến 10 giờ tối mới để cô nghỉ ngơi.

Cho dù ngủ, ban đêm cũng lén đến, thấy tướng ngủ của cô khó coi, không nói hai lời bèn lấy gậy đánh vào chân cô.

Cũng không phải là quá đau, nhưng lúc đang ngủ, đột nhiên bị giật mình, ai cũng không vui được.

Từ lễ nghi ăn uống đến tư thế đứng ngồi, còn có ngôn ngữ chào hỏi với người khác, thậm chí đến ngay cả năm bán của các nhãn hiệu cao cấp cũng phải thuộc.

Còn có cả nếm rượu đỏ, nếm đồ ăn ngon hay tốt.

Ngược lại những thứ này cô đã thành thạo, nhưng những thứ khác, cô thật sự rất chán chường.

Đặc biệt là bà La không cho cô câm dao, cảm thấy con gái phải có dáng vẻ của con gái, là tiểu thư khuê các chứ không phải là con gái nhà bình thường.

Hiện tại trong những gia đình hào môn đều có đều bếp chuyên nghiệp, sau này cô gả đi thì cũng là bà chủ, cũng không phải xuống bếp.

Trên tay cô có vết chai, bây giờ mỗi ngày đều phải matxa tay.

Gáy cô có đường vân nhỏ, cũng không ngừng phải matxa chườm nóng.

Mới có ngắn ngủi ba ngày mà cô cảm thấy giống như ba năm vậy, mỗi giây mỗi phút đều là giày vò vạn phần.

Quan trọng nhất là bà La xem thường cô, cũng xem thường La Thanh Vân.

Bởi vì ngay từ đầu bà cụ đã không muốn bà gả vào, là bà không lay chuyển được con trai bà lấy chết để ép bà, mới đồng ý để bà gả vào.

Lư Thanh Vân lúc học những quy tắc này, cũng chịu không ít khổ cực.

Hiện tại cùng với hai người cậu kia của cô đang nhìn chằm chằm, muốn tóm lấy sơ hở của Lư Thanh Vân, đều muốn ra tay với Chu Đình, cho nên bà La càng thêm nghiêm khắc.

Hiện giờ cô phải đứng thẳng, để quyển sách lên đầu đã 1 tiếng rồi, để luyện tư thế đứng.

Cô chỉ thấy toàn thân cứng nhắc, đầu có chút hoa rồi.

Buổi sáng cô ăn chưa no thì đã bị bà La kéo đi rồi, nói thiên kim tiểu thư chỉ có thể ăn no ba phần, quan trọng là dáng vẻ đẹp mà không thể ăn quá nhiều.

“Kết thúc rồi sao, tôi…tôi sắp không chịu được nữa rồi.”

“Mới thế đã không thể chịu được?
 
Chương 2568


Chương 2568

Cô còn muốn trở thành con gái nhà họ Thích nữa không? Lúc bà chủ còn sống, biết người phụ nữ đó làm trái với nguyện vọng của người, đưa cô quay về, chắc chắn sẽ tức đến chết cũng không nhắm mắt.” “Cô cho rằng tôi muốn dạy cô sao? Nếu không phải là bố cô đến xin tôi, tôi mới lười phí công sức với cô.

Tôi đã một bó tuổi rồi, hưởng thụ tuổi già không tốt sao? Quả nhiên là người ở dưới quê lên, dạy cô chính là rắc rối, giống hệt mẹ cô năm đó, ngu không ai bằng.”

“Những lễ nghỉ này, vốn dĩ là khi các người vừa sinh ra đã phải dạy rồi, tuân tự tiến lên. Bây giờ cố gắng chắp vá, người khác cũng nhìn ra được. Các người đều từ nhà nghèo mà ra, khí chất trên người không thể thay đổi được, giống hệt mẹ cô, tôi nhìn một cái là có thể thấy được khí chất nghèo mà hủ lậu †ừ trong xương..”

Bà La lảm nhảm không ngừng, chỗ nào cũng nói xấu mẹ con cô, người bên cạnh cũng không dám xem vào.

Cô nghe chả thấy có cảm giác gì, cô lại thấy chả sao cả, cô đúng là xuất thân từ nhà nghèo mà ra, cô cũng không hiếm lạ gì thiên kim tiểu thư.

Nhưng mẹ đẻ cô dù gì cũng vì nhà này mà sinh con sinh cái, phục vụ mẹ chồng và chồng, bảo vệ sản nghiệp của bố đẻ cô, nếu không sợ rằng đã sớm bị hai người cậu kia của cô cướp đi rồi.

Mẹ đẻ cô vất vả như vậy, kết quả vì những lễ nghỉ bỏ đi này mà bị hạ thấp triệt để.

Cô tức đến nỗi cầm quyển sách trên đầu ném xuống dưới chân bà La, bà ta vẫn đang tíu ta tíu tít nói không ngừng, lại bị hành động của Chu Đình dọa khiến cho toàn thân run rẩy, lập tức sắc mặt trầm xuống nhìn cô bằng ánh mắt bất thiện.

“Cô còn tức giận đấy à? Những thứ cô vừa học đâu rồi? Rốt cuộc cô có còn muốn làm con gái nhà họ Thích nữa không?”

“Tôi nói cho bà biết, tôi không muốn làm, là mợ chủ nhà họ Thích mấy người xin tôi về đó.”

“G2, ˆ “Ngoài ra, bà là ai chứ? Cho dù bà có ơn với nhà họ Thích, vậy thì cũng chỉ là người hầu già của nhà họ Thích, Bọn họ tôn trọng bà, kính trọng bà, là để cho bà cậy già lên mặt sao? Mẹ đẻ tôi ở nhà họ Thích là ai chứ? Bà cụ chết rồim vậy nhà này do bà ấy làm chủ đúng chứ? Bà cũng dám nghị luận bà chủ nhà họ Thích, ai cho bà cái gan đó hả?”

“Cô… con ranh này, thế mà lại dám nói với tôi như thế sao? Cô có biết tôi đã bỏ ra bao nhiêu vì nhà họ Thích không, chồng tôi cũng vì…”

“Đủ rồi, vẫn giọng điệu cũ rích ấy nói không biết bao lần rồi, nếu không phải vì điều này, bà còn có thể ở lại nhà họ Thích cậy già lên mặt được sao? Bà có ơn với nhà họ Thích, liên quan đến tôi sao? Bà cứu tôi sao? Nếu đã không có thì bà bớt nói trước mặt tôi đi. Bà đi tìm bà Thích và ông Thích mà nói, kể khổ với người khác, nói công lao to lớn của chồng bà, thì không có ích gì đâu.”

“Bà mẹ góa con côi, ở nhà họ Thích đã được chăm sóc rất nhiều rồi, nếu không bà còn có được đãi ngộ như ngày hôm nay. Lấy ơn trả ơn, bà cũng nên tận lưucj với trách nhiệm của bà, nếu như tôi còn nghe thấy bà nói chúng tôi từ nhà nghèo mà ra nữa, khí chất nghèo mà hủ lậu từ trong xương, thì đừng trách tôi không khách khí với bà, nói cứ như bà không phải từ nhà nghèo mà ra vậy. Nếu như là con cái nhà hào môn, sao phải đi làm người hầu cho người khác.”

“Bà Thích tốt xấu gì cũng có mệnh trở thành phượng hoàng thật sự, nhưng có người ấy mà, cả đời chỉ có thể lăn lộn trong bùn đất. Mà tôi ấy, thì chẳng thèm gì hào môn thế gia, tôi là được mời về. Bà Thích để bà dạy tôi, chứ chẳng phải là để đến để chì chiết, giày T vò tôi.

“Trẻ nhỏ không thể day…trẻ nhỏ không thể dạy…” Bà La tức đến run rẩy, chỉ tay vào Chu Đình: “Cái thứ như cô, ai cũng không thể dạy nổi. Tôi không dạy nữa, cho dù ông chủ bà chủ có xin tôi, tôi cũng không dạy nữa.”

“Như vậy là tốt nhất, bà cho rằng tôi thèm muốn được bà dạy sao? Học những thứ này, chẳng lẽ có thể che đi được sự xấu xa trong lòng người sao?”

Cô không khách khí nói lại.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top