Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 141


Chương 141

Căn biệt thự khu Diamond này là nhà cổ của nhà Mộ Dung, bọn họ ở tại đây từ rất lâu về trước, nhưng nơi này cách xa nơi Mộ Dung Dịch làm – Công ty quản lý nghệ sĩ Quốc tế Nghệ Tân, vì thế, Mộ Dung Dịch có căn biệt thự khác của riêng mình, hiện giờ Mộ Dung Dịch cùng Tô Nhược Vân sống cùng nhau ở bên đó.

Mộ Dung Thụy ngồi chính giữa sofa, Lâm Thanh Phượng ngồi bên trái ông ta, Tô Nhược Vân ngồi một mình trên một chiếc sofa đơn, Mộ Dung Dịch ngồi trên một chiếc sofa đơn khác đối diện Tô Nhược Vân.

Mộ Dung Ngọc thì ngồi ở một bên, dáng vẻ xem kịch hay.

Mắt Tô Nhược Vân sung đỏ, rõ ràng là đã khóc rất lâu rồi.

Nghe Lâm Thanh Phượng kể chuyện tối hôm nay, Mộ Dung Thụy cực kì tức giận, mặc dù không tận mắt nhìn thấy, nhưng đại khái cũng biết có chuyện gì.

“A Dịch, rốt cuộc chuyện hôm nay là thế nào? Con nói rõ cho bố!” Mộ Dung Thụy tức giận gầm lên.

Mộ Dung Dịch vừa chuẩn bị nói, Tô Nhược Vân đã cướp lời trước.

“Bác trai, nếu bác muốn mắng thì mắng con đi, đều là do con không tốt, con không nên tin lời của chị, vốn hôm nay không định để chị ấy đến, nhưng chị ấy nói tuyệt đối sẽ không gây chuyện, con chỉ muốn cho chuyện này qua đi, nào ngờ được mục đích của chị ấy lại là..”

Tô Nhược Vân quả thật khó mà nói ra, cúi thấp thút thít khóc lên.

“Tôi nói này, sao ông còn có thể trách A Dịch chứ? Đây đều là do con nhóc chết tiệt kia gây ra! Cô ta muốn nhà Mộ Dung chúng ta thân bại danh liệt!”

Lâm Thanh Phượng đương nhiên sẽ bênh vực con trai của mình.

“Không có lửa làm sao có khói?” Mộ Dung Thụy trợn mắt tức giận.

Mộ Dung Ngọc phụt cười thành tiếng: “Bố, cách so sánh này của bố không hợp lý nha, bố nói anh con là…?

Haha..”

“Ngọc!” Lâm Thanh Phượng lườm Mộ Dung Ngọc một cái.

Tô Nhược Vân ngẩng đầu nói tiếp: “Bác trai, thật sự không liên quan đến A Dịch, là do chị con, là do chị ấy quyến rũ A Dịch, chị ấy nói muốn trả thù con!”

“Đúng đấy, ông xem Vân Vân cũng hiểu rõ rồi, sao ông còn không hiểu chứ?” Lâm Thanh Phượng võ võ đùi Mộ Dung Thụy: “Được rồi, ông đừng tức giận nữa, chuyện này không trách A Dịch nhà chúng ta được, đều là lỗi của con nhóc chết tiệt kia”

Biểu cảm trên mặt Mộ Dung Thụy dễ chịu hơn một chút, nếu chỉ là lời một phía của Lâm Thanh Phượng, có lẽ không ta sẽ không bỏ qua như vậy.

Nhưng lại thêm lời của Tô Nhược Vân, ông ta không thể không suy xét lại.

“A Dịch, con cũng không nhỏ nữa, hôm nay là lễ đính hôn của con và Vân Vân, cũng coi như là người đã bước một chân vào hôn nhân sau này làm việc cũng nên cẩn trọng một chút, đặc biệt là mấy người phụ nữ không ra gì kia, đều xóa sạch quan hệ cho bố!”

Mộ Dung Thụy vẫn coi như hiểu rõ con trai mình.

“Con biết rồi, bố”

“Được rồi, cũng không sớm nữa, tối nay các con đừng đi nữa, nghỉ ở đây đi” Mộ Dung Thụy đứng dậy, đi thẳng lên gác.

Lâm Thanh Phượng lập tức đi tới bên cạnh Tô Nhược Vân: “Vân Vân, con lên tầng nghỉ trước đi, hôm nay con chịu ấm ức rồi”
 
Chương 142


Chương 142

Tô Nhược Vân lắc đầu: “Không ấm ức, bác gái, con không cảm thấy ấm ức”

Lâm Thanh Phượng nhìn Mộ Dung Ngọc: “Ngọc, đưa chị dâu lên phòng khách nghỉ ngơi”

Mộ Dung Ngọc mím môi cười: “Mẹ, phòng khách gì chứ?

Chị dâu đã sớm sống cùng anh con rồi, ở phòng anh con là được rồi mài”

Tô Nhược Vân liền xấu hổ cúi đầu.

Lâm Thanh Phượng võ đầu: “Con xem mẹ này, hai đứa đã đính hôn rồi, cũng phải, vậy đưa chị dâu con lên phòng anh con đi”

“Vâng ạ!” Mộ Dung Ngọc liền kéo tay Tô Nhược Vân lên tầng.

Lâm Thanh Phượng nhìn Mộ Dung Dịch: “A Dịch, con ở đây chờ mẹ một lát”

Nói xong, Lâm Thanh Phượng cũng lên tầng, không lâu sau lại đi xuống, trong tay còn cầm một chiếc một gỗ màu khá cổ, đặt vào tay Mộ Dung Dịch.

“Chuyện hôm nay nói cho cùng vẫn thiệt thòi cho Vân Vân, lát nữa con đưa cái này cho con bé, nói là quà đính hôn”

“Mẹ, đây không phải…”

Mộ Dung Dịch nhận ra chiếc hộp này, bên trong là một chiếc vòng ngọc, đây chính là bảo bối gia truyền của nhà họ Mộ Dung, do con dâu mỗi đời giữ.

Thứ này đã truyền hơn 10 đời rồi, chiếc vòng ngọc này không chỉ đơn giản là miếng ngọc quý giá, còn là đồ cổ, hoàn toàn không thể mua được trên thị trường, giá trị liên thành.

“Không có gì không thỏa đáng cả, biểu hiện của Vân Vân hôm nay khiến mẹ rất ngạc nhiên, con bé ấy, một lòng suy nghĩ cho nhà chúng ta, hôm nay mọi chuyện cũng hoàn toàn lo cho đại cục, giỏi hơn cái con bé Tô Lam kia nhiều! Đứa con dâu này, mẹ nhận chắc rồi”

Mộ Dung Dịch hơi ngẩn ngơ.

“Con về nghỉ đi” Lâm Thanh Phượng xoa đầu Mộ Dung Dịch, trong mắt tràn đầy tình yêu đối với con trai.

Mộ Dung Dịch cầm hộp gỗ trong tay, cảm thấy nặng trình trịch, nhưng vẫn làm theo ý Lâm Thanh Phượng, đi lên tầng.

Tô Nhược Vân đã tẩy trang xong, nhưng đôi mắt sưng đỏ vẫn không thể che đi dấu vết đã từng khóc nhiều.

“Anh Dịch, nghỉ sớm thôi: Mộ Dung Dịch ngồi trên giường, đưa chiếc hộp gỗ cho ‘Tô Nhược Vân: “Đây là quà đính hôn mẹ tặng cho cô”

Tô Nhược Vân mở hộp gỗ, thấy chiếc vòng bên trong liền ngây ngốc.

“Anh Dịch, có phải quá quý giá rồi không?”

“Bảo cô cầm thì cứ cầm đi”

‘Trên mặt Mộ Dung Dịch xẹt qua tia nghi ngờ: “Vân Vân, chuyện hôm nay có phải cô làm không?”

‘Tô Nhược Vân hoảng hốt sợ hãi nhìn Mộ Dung Dịch: “Anh Dịch, sao anh có thể nghĩ như thế chứ? Có phải chị em gọi điện nói gì với anh không?”

“Không, là tôi đoán thế”

“Anh Dịch! Tình cảm em dành cho anh, trời đất có thế chứng giám! Em để ý đến anh như thế, cho dù em muốn làm chuyện gì hãm hại chị ấy, em cũng không thể đưa chị ấy lên giường của anh được! Coi như em hiểu rồi, thì ra mục đích dựng nên vở kịch này của chị ấy là thế này!

Chị ấy muốn ly gián anh và em!”

Tô Nhược Vân lại khóc lên, nước mắt trào ra.

“Được rồi, được rồi, đừng có khóc nữa, tôi chỉ thuận miệng nói thế mà thôi!” Mộ Dung Dịch nhíu mày.
 
Chương 143


Chương 143

Nghĩ kĩ lại, Mộ Dung Dịch cảm thấy Tô Nhược Vân nói cũng có lý, sao cô ta có thể đưa tình địch lên giường người đàn ông của mình cơ chứ?

Vậy lẽ nào thật sự là Tô Lam?

Cũng có khả năng, Tô Lam không định lên giường với mình, cô đã tính toán hết mọi thứ, chỉ muốn thấy mình mất mặt mà thôi.

Haha…

Người phụ nữ này.

Tô Nhược Vân khit mũi, sau đó liền khoác lấy cánh tay Mộ Dung Dịch.

“Anh Dịch, nhất định anh phải tin em, em yêu anh, chỉ cần là chuyện làm tổn hại đến anh, em nhất định sẽ không làm”

Thấy khuôn mặt điềm đạm đáng yêu của Tô Nhược Vân, lòng Mộ Dung Dịch cũng mềm di.

Anh ta giơ tay nhẹ lau nước mắt trên mặt Tô Nhược Vân: “Ngủ đi, chuyện này cho qua đi, sau này không ai được nhắc lại nữa”

Tô Nhược Vân khẽ tựa lên lồng ngực Mộ Dung Dịch, hai tay ôm lấy eo anh ta.

“Anh Dịch, liệu anh có không cần em nữa không? Chị đã tốn hết tâm tư như thế, thật sự em rất sợ đến một ngày, anh cũng không cần em nữa”

Cô ta nói mang theo chút nức nở, ai nghe thấy cũng nhịn không được cảm động.

Mộ Dung Dịch khẽ xoa đầu cô ta: “Đã đính hôn rồi, em còn nghĩ linh tinh gì thế?”

“Vâng, có câu này của anh Dịch thì em yên tâm rồi, chúng ta ngủ thôi”

“ừ” Nói thật lòng, Mộ Dung Dịch quay sang yêu Tô Nhược ‘Vân, thật sự là nhìn trúng sự ngoan ngoãn hiểu chuyện của cô ta, không vui, tùy tiện hai câu là có thể dỗ được.

Quan trọng nhất là, cô ta rất nghe lời, anh ta bảo đi hướng đông, cô ta tuyệt đối không dám đi hướng tây.

Còn Tô Lam, tính cách quật cường, đến mức một người đàn ông trưởng thành như anh ta cũng không chịu đựng nổi!

Chuyện cô đã quyết định, anh đừng hòng thay đổi được.

“Đúng rồi, đại diện Blossom Love kia công ty đã lấy được rồi, không phải em luôn thích nhãn hiệu đó sao?

Lần này để em làm người đại diện là được!”

Hôm nay xảy ra chuyện như này, mặc dù Mộ Dung Dịch cảm thấy Tô Lam cố ý sắp đặt, nhưng dù sao anh ta cũng có trách nhiệm.

Nếu không phải anh ta vẫn còn tình cảm với Tô Lam, anh ta cũng sẽ không mắc bấy, hơn nữa chuyện này người chịu uất ức nhất vẫn là Tô Nhược Vân.

Thấy vị hôn phu của mình nằm trên giường với một người phụ nữ khác, cô ta còn phải cố gắng gượng cười tiếp đãi khách khứa, quả thật thiệt thòi cho cô ta.

“Thật sao?”

Hai mắt Tô Nhược Vân sáng lên, Blossom Love nhanh chóng thâm nhập thị trường mấy năm gần đây, đồng thời dùng tốc độ kinh người chiếm được chỗ đứng trong thị trường mỹ phẩm, rất nhiều ngôi sao nữ đều cực kì coi trọng nhãn hiệu này.
 
Chương 144


Chương 144

Với nhãn hiệu hàng đầu quốc tế, nhưng Blossom Love cũng coi như là nổi bật trong các nhãn hiệu mỹ phẩm.

Trước kia, người đại diện của Blossom Love đều là những người có độ nhận diện cực kì cao.

Blossom Love cực kì giỏi tuyên truyền quảng cáo, video quảng cáo mỗi năm đều cực kì chấn động, ngôi sao nữ đang nổi hiện giờ – Đường Thi Dao trước kia chỉ là một diễn viên vô danh tiểu tốt, sau trở thành người đại diện của Blossom Live, một video quảng cáo liền khiến cô ta một bước lên mây.

Vì thế, đại diện cho Blossom Love là vị trí mà rất nhiều ngôi sao nữ tranh nhau sứt đầu mẻ trán, đặc biệt là những ngôi sao nhỏ muốn thăng tiến.

“Vài ngày nữa đi ký hợp đồng”

“Tốt quá! Anh Dịch! Anh quả thật đối xử với em tốt quá!”

Tô Nhược Vân ôm Mộ Dung Dịch, giống như một chú mèo ngoan ngoãn.

Mộ Dung Dịch không nói gì, điều mà có thể làm cho cô ta, chỉ có thế này thôi.

Tối nay là đêm đính hôn của họ, một chân đã bước vào.

cánh cửa hôn nhân, chuyện tối nay cần làm đương nhiên cũng không ít.

Một hồi mây mưa qua đi, Mộ Dung Dịch đã chìm vào giấc ngủ.

Tô Nhược Vân nằm trên giường, phấn khích đến không ngủ được.

Hôm nay kế hoạch của cô ta vốn chỉ muốn mẹ tỏ thái độ với Tô Lam, xem Tô Lam có dám có ý đồ với Mộ Dung Dịch nữa không, cũng muốn nhà Mộ Dung nghiêm khác chặt đứt liên hệ giữa Mộ Dung Dịch và Tô Lam.

Như vậy, cũng căn bản cắt đứt quan hệ của hai người, tránh cho cô ta sau này phải lo lắng.

Không ngờ, lại còn thu về nhiều như vậy.

Lâm Thanh Phượng tặng cô ta chiếc vòng gia truyền, có nghĩa là cô ta đã ngồi vững chiếc ghế thiếu phu nhân tương lai nhà Mộ Dung rồi.

Lấy được vị trí đại diện cho Blossom Love, sự nghiệp.

của cô ta đoán rằng cũng có khả năng một bước lên mây.

Quả là không được quá đắc ý!

Tô Lam, đòi đấu với tôi?

Ha ha, nằm mơ đi!

Khu Rainbow.

Hôm sau, Tô Lam bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc, người gọi cho cô là nhân viên của đoàn phim, nói với cô, vì lịch trình của đạo diễn khác có vấn đề, tạm thời cô không cần về đoàn phim, có thể tiếp tục nghỉ phép, cụ thể bao giờ phải quay lại sẽ thông báo sau.

Tô Lam khẽ cười, ông trời vẫn không quá bạc bẽo với cô.

Mặc dù đến lúc mặc đồ diễn, vết thương trên người cũng không thấy được, nhưng khuôn mặt sưng thế này căn bản không thể quay phim được.

Đối với một diễn viên, khuôn mặt quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

May là đoàn phim còn cho cô tiếp tục nghỉ, bằng không cô thật sự không biết nên xử lý thế nào.

Tô Lam bỗng nhíu mày, không đúng nha!

Cô nhanh chóng xuống giường, chạy vào nhà tắm, soi gương, quay người lại.

Phía sau lại có vết thoa thuốc!
 
Chương 145


Chương 145

Tối qua, vì cô không có cách nào với tới phía sau lưng, vì thế chỉ có thể thoa thuốc lên chỗ có thể với tới, mà giờ đây, lưng chỗ cô không với tới cũng đã được thoa thuốc!

Cô về lại phòng mình, lọ thuốc trên tủ đầu giường cũng vơi đi không ít.

Quả đúng là có người thoa thuốc cho cô.

Triệu Ni Ni sao?

Không thể nào!

Nghĩ tới chuyện cô ta bỏ bột ớt vào thuốc của cô, sao cô ta có thể tốt với cô thế chứ?

Vậy chỉ còn lại một người, chồng của cô.

Tô Lam chọn một bộ quần áo thoải mái trong tủ của mình, đánh răng chăm chút đơn giản rồi xuống tầng.

Triệu Ni Ni đã dậy rồi, đang làm bữa sáng trong bếp.

Từ lần Tô Lam sốt cao nhập viện lần trước, Triệu Ni Ni đã bắt đầu nấu cơm cho cô, mặc dù cũng chẳng tận tâm làm lắm.

Thấy Tô Lam đã dậy, Triệu Ni Ni lườm cô một cái.

“Ra ngoài chờ đi! Mới sáng sớm, còn phải phục vụ cô!”

Triệu Ni Ni vừa đảo nồi cháo vừa lẩm bẩm.

“Tối qua có phải ông chủ cô về không?” Tô Lam hỏi.

Triệu Ni Ni nghe vậy, lập tức xoay người lại: “Tô Lam, có phải cô thèm đàn ông đến điên rồi không? Ông chủ bận như thế, sao có thể vê chứ?”

“Ừ” Tô Lam không nói gì, xoay người định rời đi.

“Này! Cô quay lại cho tôi! Cô… vết thương trên người sao rồi?”

Thuốc cô ta đưa cho cô có thêm bột ớt, theo lý mà nói, cô nên đau đến chết đi sống lại mới đúng!

Tô Lam quay người lại, cong khóe miệng: “Nhờ phúc của cô, rất tốt, vài ngày nay tôi đều ở nhà, một ngày ba bữa làm cho tử tế vào”

Nói xong, Tô Lam xoay người ra phòng khách.

“Hứ! Cô..” Triệu Ni Ni tức đến giậm chân, dáng vẻ đó thật sự coi mình như nữ chủ nhân rồi!

Nhổ vào!

€ó điều, sao bột ớt của cô ta không có tác dụng chứ?

Không đúng nha!

Tô Lam ngồi trên sofa trong phòng khách, cô chắc chắn tối qua chồng mình nhất định đã về nhà, bằng không cũng không tìm được người thứ ba thoa thuốc cho cô nữa.

Chắc chắn người đàn ông này về muộn quá, không kịp báo cho cô, cũng không nói với Triệu Ni Ni, vốn định ngủ với cô, kết quả phát hiện trên người cô đều là vết thương.

Anh không cưỡng ép làm tình với cô, mà lại thoa thuốc cho cô.

Điều này khiến Tô Lam cực kì hài lòng.

Cô lấy điện thoại nhắn cho anh một tin nhắn.
 
Chương 146


Chương 146

Dark Region Ngay lúc này, trong phòng làm việc chủ tịch, Quan Triều Viễn đang cực kì tức giận.

Doãn Cẩn cúi đầu, không dám thở mạnh.

Sắc mặt Quan Triều Viễn tái mét, trên đất toàn là tài liệu, từng trang từng trang rơi tung tóe.

Mỗi khi nhớ tới dáng vẻ tối qua của Tô Lam, Quan Triều Viễn liền cảm thấy lồng ngực cực kì nồng giận!

Đặc biệt là chiếc thắt lưng đứt đôi kia, vậy mà dám đánh cô tới đứt cả thắt lưng!

Đánh người phụ nữ của anh thành cái dạng gì rồi?

“Tôi bảo cậu tìm người quản lý mà sao tốn công thế? ĐM có phải cậu không muốn làm nữa không?” Quan Triều Viễn vỗ mạnh lên bàn.

“Chủ tịch Quan, hiện giờ người quản lý của Tinh Hoàng rời đi rất nhiều, quả thật không có ai đặc biệt ổn, hơn nữa, yêu cầu của anh quả thật cũng..”

Nhất định không được là nam!

Nữ thì phải thành thục ổn trọng, tính cách nghiêm chỉnh.

Còn phải lớn hơn Tô Lam ít nhất mười tuổi.

Năng lực nghiệp vụ cao, trong một năm có thể khiến Tô Lam nổi tiếng.

Cái nghề quản lý này, vốn là nhiều nam ít nữ, yêu cầu thứ nhất đã loại mất một lượng lớn người quản lý.

‘Yêu cầu của người quản lý nữ này còn nhiều như vậy…

Đối với Tinh Hoàng – nơi đã có một lượng lớn người quản lý rời đi, tìm một người như vậy quả thật còn khó hơn lên trời.

“Yêu cầu của tôi làm sao?” Quan Triều Viễn tức giận gầm lên: “Ba tỷ, tìm cho cô ấy người quản lý khó đến thế sao?”

Doãn Cẩn bỗng nhanh trí: “Chủ tịch Quan, có một người có lẽ có thể được”

“Ai?”

Lập tức tiến tới, tìm trong đống giấy trên mặt sau đó lấy tư liệu về một người ra.

Từ Tinh Như.

Doãn Cẩn đang định đưa tư liệu về Từ Tinh Như cho Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn liền trầm mặt xuống.

“Nói cho tôi nghe! Đừng để tôi xem! Không có tâm trạng!”

Giờ anh đang điên cuồng như muốn giết người.

“Vâng, chủ tịch Quan, người tôi nghĩ tới là Từ Tinh Như, cô ấy từng là người nâng lên vài ảnh đế ảnh hậu, còn tìm ra thiên vương nhạc số, năng lực nghiệp vụ không cần nói, năm nay ba mươi tuổi, là một người quản lý nữ danh tiếng râm rộ”

Doãn Cẩn báo cáo rõ ràng đâu ra đấy.

Đôi mắt màu lam của Quan Triều Viễn khẽ động, nghe có vẻ không tồi.

“Chỉ là, chủ tịch Quan, Quốc tế Nghệ Tân đang trả lương cao chuẩn bị mời Từ Tinh Như qua đó, nghe nói bọn họ có một người mới cực kì quan trọng, muốn để Từ Tinh Như làm người quản lý của cô ta”

“Cho dù bỏ bao nhiêu tiền, cho dù trói lại cũng phải bắt cô ta tới làm người quản lý cho Tô Lam, dám tranh người với tôi, cho hắn ta mười lá gan!”

Quan Triều Viễn nghiến răng nghiến lợi nói.

Vừa nghĩ tới người cầm quyền Quốc tế Nghệ Tân là Mộ Dung Dịch, mà Mộ Dung Dịch là bạn trai cũ của Tô Lam, Quan Triều Viễn liền hận tới nghiến răng.
 
Chương 147


Chương 147

“Vâng!”

Quan Triều Viễn còn định nói gì đó, điện thoại bỗng reo lên một tiếng, anh lập tức cầm lên xem, liền thấy là tin nhắn Tô Lam gửi tới.

“Tối qua là anh về sao? Là anh thoa thuốc cho tôi sao?”

Quan Triều Viễn lập tức trả lời: “Còn đau không?”

“Đỡ nhiều rồi, làm việc đi, không làm phiền anh nữa”

Doãn Cẩn lén ngẩng đầu lên.

ĐM! Anh thấy gì đây?

BOSS lớn vừa rồi còn mang dáng vẻ muốn ăn thịt người, giờ trên mặt lại là nụ cười dịu dàng như nắng mùa thu.

Thân thiết dễ gần như thế, dịu dàng như dòng nước.

Anh dụi mắt còn cho rằng bản thân đã bị Quan Triều Viễn dày vò thành bệnh, xuất hiện ảo giá!

Quan Triều Viễn còn đang cẩn thận trả lời tin nhắn.

“Muốn ăn gì thì bảo giúp việc làm cho, mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi tử tế đi”

“Được, trời nắng nóng, tránh nóng cẩn thận, uống nhiều nước vào.”

Thấy lời dặn dò của Tô Lam, Quan Triều Viễn cười càng tươi, duỗi tay lấy ly nước trên bàn.

Hử?

Hết rồi.

Anh đang chuẩn bị đi rót nước, liền thấy Doãn Cẩn như đầu gỗ đứng trước mắt, sắc mặt liền trầm xuống.

“Sao cậu vẫn còn ở đây?”

“Tôi lập tức đi!” Doãn Cẩn lập tức xoay người rời đi, rời khỏi chốn thị phi này.

Vừa rồi nhất định là bà chủ!

Anh còn chưa từng thấy có ai khiến BOSS lớn chớp mắt nở nụ cười như thế, xem ra sau này phải nịnh nọt bà chủ nhiều nhiều!

Tô Lam nhìn chăm chằm dòng chữ trên màn hình, mặc dù chưa từng gặp người đàn ông này, nhưng cô luôn cảm thấy anh là một người đàn ông rất dịu dàng.

Đều nói đàn ông càng lớn tuổi, thì càng biết thương vợ, xem ra người đàn ông bốn mươi tuổi này quả thật là như vậy.

Mặc dù chênh lệch tuổi tác nhiều như thế, nhưng Tô Lam cảm thấy, chỉ cần anh đối xử tốt với, có gì mà không được chứ?

Tô Lam xoa bụng mình, nếu có thể mang thai sớm một chút thì tốt.

Cô ở nhà năm ngày liền, mặt đã đỡ sưng, vết thương trên người cũng vì luôn kiên trì thoa thuốc nên cũng khỏi rất nhanh.

Năm ngày này, cô ăn ngon, ngủ tốt, trước giờ chưa từng thoải mái như vậy, dường như trong cái rủi cũng có cái may.

Đoàn phim gọi điện tới, muốn cô nhanh chóng sáp xếp quay lại đoàn phim.
 
Chương 148


Chương 148

Tô Lam cũng nghỉ ngơi hòm hòm rồi, lập tức sắp xếp đồ chuẩn bị quay lại.

Triệu Ni Ni cũng coi như thở phào một hơi, mấy ngày nay, mỗi ngày thư ký Doãn Cẩn đều gọi một cuộc điện thoại đến hỏi chuyện của Tô Lam, cô ta không dám lơ là chút nào, lần này Tô Lam thực sự phải đi rồi, cô ta cũng thở phào một hơi.

Tô Lam vừa ra khỏi cửa, lúc chuẩn bị gọi xe, chiếc LaFerrari màu lam quen mắt kia đã đỗ bên cạnh cô.

“Xem ra hồi phục khá tốt nha” Trên mặt Quan Triều Viễn treo nụ cười xán lạn.

Không biết có phải đã quen với việc đột nhiên xuất hiện của người đàn ông này hay không, Tô Lam đã thấy lạ mà không sợ, trực tiếp mở cửa xe ngồi vào trong.

Quan Triều Viễn nhíu mày: “Ai cho cô lên xe?”

“Tôi cho tôi lên xe! Lễ nào không phải anh đến đón tôi sao? Nể mặt sự ân cần của anh, tôi liền tha thứ cho.

chuyện anh không có việc gì cứ lượn lờ quanh khu nhà tôi: Tô Lam thắt dây an toàn, nhìn Quan Triều Viễn: “Đi thôi”

Quan Triều Viễn cũng cạn lời, đưa Tô Lam đi thẳng tới Diêm Thành.

Đến cổng, Tô Lam đang định xuống xe, một lọ thuốc nhỏ màu trắng liền xuất hiện trước mặt cô.

“Cái gì đây?”

“Thuốc xóa sẹo, nghe nói thứ này xóa sẹo rất tốt, đảm bảo da cô còn mềm mại nhẫn nhụi hơn ban đầu, cũng không biết có thật hay không, cô cầm dùng thử giúp tôi”

Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn, khóe miệng khẽ giương lên.

Người đàn ông này rõ ràng là cố ý mua quà cho mình, còn nói vừa đẹp khách để quên, rõ ràng muốn giúp cô xóa sẹo, lại cứ nói không tin tưởng muốn cô dùng thử cho anh.

Người đàn ông này…

Tô Lam cũng không tiện trực tiếp bóc mẽ anh, đón lấy lọ thuốc.

“Được, vậy tôi thử giúp anh, sau này nói cho anh biết hiệu quả” Vừa nói, Tô Lam vừa cất lọ thuốc vào trong túi của mình.

Cô không xuống xe luôn, mà một cánh tay đặt lên vai của Quan Triều Viễn.

“Tôi nói này người anh em, anh cứ luôn lòng và lòng vòng thế này, cẩn thận sau này không lấy được vợ đâu!”

Cô cười, võ mạnh lên vai Quan Triều Viễn hai cái, xuống xe.

Mặt Quan Triều Viễn mang ý cười xấu xa nhìn bóng lưng cô rời đi.

Anh chả thèm lo! Anh đã có vợ rồi, hơn vữa vợ anh chính là cô đấy! Đồ ngốc!

Quay lại đoàn phim, Tô Lam lại bắt đầu việc khua chiêng gõ mõ quay phim.

Chỉ là, bên phía Tô Nhược Vân lại nhận được một tin chấn động.

“Cô nói gì cơ? Từ Tinh Như đã bị Tinh Hoàng cướp mất rồi?”

Tô Nhược Vân kinh ngạc nhìn trợ lý Hoàng Xán của mình.

Dường như Hoàng Xán đã hiểu rõ tính khí của Tô Nhược Vân, biết rõ chuyện này sẽ khiến Tô Nhược Vân cực kì tức giận, cô ta lập tức hạ thấp giọng, sợ rằng bản thân mình sẽ nói gì đó chọc giận Tô Nhược Vân.

“Vâng, người phụ trách của công ty nói như vậy”

“Tin tức có đúng không? Đừng nói là tin vỉa hè gì đó!”
 
Chương 149


Chương 149

“Tin tức cực kì chính xác, nghe nói là Từ Tinh Như đã ký tiếp hợp đồng với Tinh Hoàng, trước đó cô ta là người quản lý của Tỉnh Hoàng, chẳng qua vì gần đây Tinh Hoàng đi xuống, hợp đồng cứ kéo dài mãi vẫn chưa ký, giờ xác định đã ký tiếp rồi”

Hoàng Xán vừa nói vừa cẩn thận quan sát sắc mặt của Tô Nhược Vân.

Từ khi Tô Nhược Vân ra mắt đã liên tục ra lệnh cho người quản lý của công ty liên hệ với Từ Tinh Như, bất luận ra giá bao nhiêu cũng phải mời được cô ta về.

Trước kia Từ Tinh Như nâng lên bao nhiêu ngôi sao, Quốc tế Tinh Hoàng mãi không gượng dậy nổi, nghệ sĩ dưới quyền cô ta cũng vì kết hôn sinh con mà giải nghệ, căn bản cô ta đang ở trạng thái ngừng công tác.

Ngừng công tác không quan trọng, bao nhiêu công ty giải trí muốn cướp cô ta vào tay, ra giá cũng cao mãi không ngừng.

Lúc đầu Tô Nhược Vân biết Từ Tinh Như không dễ cướp được, vì thế đã nói trước với người phụ trách của công ty, ra giá bao nhiêu cũng phải cướp được.

Công ty cũng biết rõ thân phận của Tô Nhược Vân, chuyện cô ta giao cho chắc chắn cũng sẽ tận tâm tận lực mà làm.

Vốn cho răng chuyện đã thành rồi, vì cô ta đã âm thầm nói chuyện riêng với Từ Tinh Như, Từ Tinh Như cũng nói rằng sẽ suy nghĩ, mấy ngày sau sẽ trả lời.

Nhưng kết quả, Từ Tinh Như lại quay về Quốc tế Tinh Hoàng.

“Đầu óc cái cô Từ Tinh Như này có vấn đề có phải không? Quốc tế Tinh Hoàng sắp không xong rồi! Cô ta quay về làm gì chứ?”

Tô Nhược Vân nắm chặt tay thành quyền, hận không thể lập tức lôi Từ Tinh Như ra đánh một trận.

“Không sao, chị Nhược Vân, chắc chắn công ty sẽ sắp xếp người quản lý khác tốt hơn dẫn dắt chị, chị yên tâm đi”

Điều này, đương nhiên Tô Nhược Vân sẽ không nghi ngờ, thế nhưng, cô ta càng muốn có được Từ Tinh Như!

Một người nghệ sĩ tốt, có thể nổi tiếng hay không, ngoài tiềm chất của bản thân và cơ hội ra, quan trọng nhất chính là người quản lý!

Giới giải trí bây giờ, hai người quản lý nổi tiếng nhất, một người là Từ Nguyệt Như bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên, người còn lại chính là Từ Tinh Như, hai người này còn là chị em ruột.

Từ Nguyệt Như bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên đương nhiên không động đến được, người có thể động vào chỉ có thể là người không có nghệ sĩ dưới quyền như Từ Tinh Như.

Giờ thì hay rồi, công cốc rồi!

“Cô nói xem Tinh Hoàng cho Từ Tinh Như cái gì chứ?

Khiến cô ta chỉ ngắn ngủi vài ngày đã thay đổi ý định”

Tô Nhược Vân không hiểu được, quả thật nghĩ không ra.

Bản thân cô ta là vị hôn thê của Mộ Dung Dịch, lễ đính hôn đã lên trang đầu báo suốt bảy ngày liền, còn chiếm lấy tin hot nhiều trang báo lớn.
 
Chương 150


Chương 150

Chỉ dựa vào điểm này, Từ Tinh Như không cần quá cố gắng, cũng có thể khiến mình nổi tiếng, lại còn có lương cao cám dỗ.

Vậy mà cô ta vẫn chọn quay về cái công ty sắp phá sản Quốc tế Tinh Hoàng kia.

“Nghe nói… Từ Tinh Như qua đó dẫn dát một nghệ sĩ mới ra mắt, nghe nói là người mà năm nay Tinh Hoàng muốn bồi dưỡng”

“Nghệ sĩ vừa ra mắt?” Tô Nhược Vân cẩn thận nghĩ.

“Chị Nhược Vân, Tô Lam kia vừa ký hợp đồng với Tinh Hoàng, không có lẽ người Từ Tinh Như dẫn dắt chính là cô ta chứ?” Hoàng Xán dè dặt hỏi.

Tô Nhược Vân lườm Hoàng Xán: “Sao có thể chứ? Sao Tô Lam có thể may mắn như thế chứ, nếu thật sự Từ Tinh Như đồng ý, trừ khi đầu óc Từ Tinh Như hỏng rồi!”

“Cũng phải.”

Hai người đang nói chuyện, điện thoại của Tô Nhược Vân reo lên, cô ta liền cầm điện thoại lên xem.

Là tin nhắn của Mộ Dung Dịch.

“Người quản lý mời về cho em là La Thần, chờ bộ phim này của em quay xong, hai người gặp mặt sau”

Thấy nội dung trên màn hình, Tô Nhược Vân cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực!

La Thần!

Vậy mà Mộ Dung Dịch lại mời La Thần tới làm người quản lý cho cô ta!

Trong giới giải trí, người quản lý nổi tiếng ngoài hai em song Như ra, người nổi tiếng nhất chính là La Thần!

La Thần nổi tiếng sớm hơn hai chị em song Như, diễn viên ca sĩ nổi tiếng được anh ta dẫn dắt nhiều vô số kể, chỉ có điều, sau này anh ta rút khỏi giới giải trí.

Quan trọng hơn là, La Thần còn là thây của Từ Tinh Như!

Năm đó Từ Tinh Như chính là trợ lý của La Thần!

Như này thì Tô Nhược Vân yên tâm rồi.

“Cái cô Từ Tinh Như này nha, thật sự không may mắn, cho dù dẫn dắt ai, xin lỗi, đều bị tôi giãm đạp dưới chân!

Ai bảo cô ta không có mắt nhìn cơ chứ!”

Tô Nhược Vân cười xem nhẹ.

Quá trình quay của “Yên hồng thiên hạ” đang diễn ra hừng hực khí thế, giờ đang là lúc quay đến đoạn căng thẳng nhất.

Cảnh quay của Tô Nhược Vân gần đây khá sát nhau, cô †a cũng không có thời gian chống đối Tô Lam nữa.

Lại thêm, tự cô ta cho rằng trong tay mình đã có thứ vũ khí bí mật khiến Tô Lam mãi mãi rút khỏi giới giải trí, cũng cảm thấy đấu với loại đầu óc như Tô Lam quá nhàm chán.

Điều này khiến Tô Lam cực kì hài lòng.

Cho dù giữa đường chậm trễ không ít thời gian, Tô Lam vừa quay lại liền nhanh chóng nhập vai, quá trình quay phim cũng cực kì thuận lợi.

Gióng trống khua chiêng quay phim khoảng một tháng, cuối cùng Tô Lam có thể kết thúc quay rồi.
 
Chương 151


Chương 151

Vốn tối nay sẽ kết thúc, nhưng kết quả đạo diễn Lâm Xuyên vốn luôn yêu cầu nghiêm khắc cảm thấy có một cảnh phim chưa quá hài lòng, quyết định ngày mai sẽ quay lại, vì thế, lịch kết thúc quay của Tô Lam bị dừng lại.

Tối đến, Tô Lam nằm trên giường trằn trọc không ngủ được.

Có lẽ là vì Tường Vi là vai diễn quan trọng đầu tiên của cô, sắp phải tạm biệt nó rồi, có chút không nỡ.

“Ting..” Điện thoại đột nhiên kêu lên một tiếng, cô giật mình.

Tô Lam với lấy điện thoại trên tủ đầu giường.

Một tin nhắn wechat.

Bá tước lưu manh: Lưu Ly, ngày mai đóng máy rồi? Có ngạc nhiên nha.

Nhìn dòng chữ trên màn hình, Tô Lam đen mặt.

Người đàn ông này bị điên sao?

“Ông anh, giờ chỗ tôi là một giờ sáng!”

Bá tước lưu manh: Ừ ừ ừ, tôi quên là chúng ta lệch múi giờ, mau ngủ đi, bảo bối, tặng em một bài hát ru.

Tiếp đó Tô Lam liền nhận được một đoạn voice chat từ Bá tước lưu manh.

Quả nhiên là một bài hát ru!

Cô liền vứt điện thoại sang một bên, xoay người chuẩn bị đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Tô Lam thức giấc từ rất sớm, đón chào cảnh quay cuối cùng của bản thân.

Thay xong đồ diễn, trang điểm xong, chăm chỉ chào hỏi mỗi một nhân viên trong đoàn phim.

Cảnh phim này là cảnh đối đầu của cô và Tô Nhược Vân.

Trước kia vì thời gian quay phim của hai người không khớp, nên tìm diễn viên đóng thế, ai diễn cảnh người nấy, lần này là hai người thật sự đối đầu.

Tô Lam và Tô Nhược Vân không có quá nhiều cảnh đối đầu trong phim, cô cũng không muốn dây dưa nhiều.

Một lần là xong!

Trường quay vang lên tiếng võ tay nhiệt tình, Tô Nhược Vân liền ra hiệu bảo Hoàng Xán phát quà cho nhân viên đoàn phim.

Thì ra hôm nay cũng là ngày kết thúc quay của Tô Nhược Vân.

Vậy mà hai người bọn họ lại kết thúc quay cùng một ngày.

Đột nhiên Tô Lam có chút không biết làm sao, Tô Nhược Vân dày công chuẩn bị quà cho nhân viên đoàn phim, bản thân lại không có, lấy ra so sánh quá rõ ràng.

Đạo diễn Lâm Xuyên tự mình tặng hoa tươi cho hai người, đây là quy định không thành văn của đoàn phim.

Bên ngoài bỗng có người chạy tới.

“Xin hỏi ai là cô Tô? Bên ngoài có quà tặng cho cô!”
 
Chương 152


Chương 152

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía anh giao chàng mặc đồ giao hàng kia.

“Ôi, chị Nhược Vân, hôm nay kết thúc quay phim, còn có người tặng chị quà nha! Nhất định là thiếu gia Mộ Dung!”

“Đúng đó, thiếu gia Mộ Dung mãi chưa lộ mặt, thì ra là đợi đến cuối cùng mới xuất chiêu nha!”

“Chao ôi, có người chồng tốt thế này, quả thật khiến người khác ngưỡng mộ chết mất!”

Tiếng hâm mộ xung quanh vang lên không ngớt.

Tô Nhược Vân cũng cực kì đắc ý, cô ta quay bộ phim này cũng gần 2 tháng, luôn muốn Mộ Dung Dịch đến đoàn phim thăm hỏi, nhưng quả thật Mộ Dung Dịch quá bận, không ngờ đến lúc kết thúc phim, anh ta lại tặng quà tới.

Hoàng Xán cũng lấy cánh tay huých Tô Nhược Vân.

“Chị Nhược Vân, thiếu gia Mộ Dung nhà chúng ta cũng quá chu đáo rồi! Mãi không đến đoàn phim thăm chị, đây không phải là bù đắp cho chị sao?”

Trong lòng Tô Nhược Vân đã vui như hoa nở, nhưng ngoài miệng vân mang nụ cười nhàn nhạt.

“Trời ơi, mọi người đừng nói linh tinh nữa”

“Cô Tô, làm phiền ký nhận giúp tôi với” Anh giao hàng thúc giục.

Tô Nhược Vân và Hoàng Xán đi thẳng ra ngoài, phía sau một đám người đi theo, mọi người rất tò mò món quà của Mộ Dung Dịch là gì.

“Tôi đoán là kim cương, thiếu gia Mộ Dung giàu như thế, quà tặng chắc chắn sẽ không tầm thường”

“Có lẽ là đá quý, chắc chắn chúng ta chưa từng thấy!”

Mọi người đều rộn ràng đoán xem món quà này là gì.

Đương nhiên Tô Nhược Vân là người tò mò nhất, vừa ra khỏi cổng, xộc vào mũi là một mùi hương thơm nồng.

‘Wow…

Thời khác lúc cả đám phụ nữ ra khỏi cổng, tất cả đều ngạc nhiên đến ngây người!

Hoa hồng bảy màu Ecuador!

Đầy một xe!

Cực kì rực rỡ xuất hiện trước mắt mọi người.

Nhìn có vẻ là chín trăm chín mươi chín đóa hoat “Ôi… Thiếu gia Mộ Dung quả thật quá lãng mạn!”

“Trời ơi, trời ơi, trái tim thiếu nữ của tôi trỗi dậy rồi!”

“Tôi cũng rất muốn có một người chồng tốt như này nha!”

Tô Nhược Vân nhìn chín trăm chín mươi chín đóa hồng bảy màu rực rỡ này, cũng không khống chế được trái tim loạn nhịp.

Mộ Dung Dịch tặng cho cô ta không ít thứ, hoa tươi cũng rất nhiều, nhưng bạo tay thế này vẫn là lần đầu tiên!

“Nghe nói năm nay vì thời tiết nên sản lượng hoa hồng Ecuador không hề cao, giá hoa hồng năm hay cao nhất từ trước đến giời”

“Nghe nói là lượng hàng cung cấp có hạn, lượng mua cũng bị khống chết”

“Trời ơi, giá của chín trăm chín mươi chín đóa hồng này…

Thiếu gia Mộ Dung quả thật bạo tay nha!”
 
Chương 153


Chương 153

Cả đám con gái ríu ra ríu rít, cực kì ngưỡng mộ Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân cũng là lần đầu nhìn thấy nhiều hoa hồng đẹp thế này.

Anh chàng giao hàng thúc giục: “Cô Tô, phiền cô ký tên”

Tô Nhược Vân nhanh chóng nhận lấy đơn giao hàng, hào sảng ký tên mình lên.

Nhanh chóng chạy về phía hoa hồng bảy màu, cẩn thận đỡ lấy một bông, khẽ ngửi, thơm quá đi…

Anh chàng giao hàng nhìn chữ ký bên trên, lập tức nhíu mày lại.

“Đưa chỗ hoa hồng này lên xe của tôi đi” Trên mặt Tô Nhược Vân mang theo sự đắc ý.

Mấy nhân viên giao hàng phía sau anh chàng kia đang chuẩn bị dỡ đồ, thì anh chàng phụ khách chữ ký kia lập tức kêu một tiếng: “Chờ chút!”

Anh ta đi tới trước mặt Tô Nhược Vân: “Xin hỏi cô tên là gì?

Tô Nhược Vân trợn trắng mắt, không thèm để ý đến anh chàng trước mặt.

Hoàng Xán lập tức tiến tới: “Anh mù à? Đây là tiểu thư Tô Nhược Vân, là vị hôn thê của ông chủ Quốc tế Nghệ Tân ~ Mộ Dung Dịch!”

Đây là cái tên rất vang dội.

Tin rằng không lâu sau, cô cũng có thể thêm vào phía sau thêm một dòng diễn viên nổi tiếng Tô Nhược Vân.

“Tô Nhược Vân?” Anh chàng giao hàng gãi đầu: “Sai rồi, sai rồi, chúng tôi không phải giao cho cô Tô Nhược Vân, chúng tôi giao cho cô Tô Lam cơi”

Tô Nhược Vân lập tức đổi sắc mặt: “Không thể nào!”

“Đúng đó, sao có thể chứ? Ai sẽ bạo tay tặng quà cho Tô Lam thế này chứ?” Hoàng Xán liên phụ họa theo.

Anh chàng giao hàng lấy giấy giao hàng ra, chỉ cái tên Tô Lam bên trên, nói: “Quả thật là Tô Lam nha”

Sắc mặt Tô Nhược Vân càng thêm khó coi.

Đám con gái vừa rồi còn thầm thì ngưỡng mộ Tô Nhược.

Vân, cũng cảm thấy khó xử lạ thường.

“Tô Lam, xin hỏi cô Tô Lam là ai?” Anh chàng giao hàng hét vào trong.

Tô Lam đang nói chuyện với nhân viên đoàn phim, được nhân viên nhắc nhở, cuối cùng cũng đi ra.

“Cô Tô Lam, làm phiền ký nhận giúp tôi.” Anh chàng giao hàng liền đưa giấy giao hàng tới.

Anh chàng Tô Lam nhìn chỗ hoa hồng khoa trương kia, trong đầu liền hiện ra bóng dáng một người.

Xong rồi!

Cái tên nhóc kia tối qua nói muốn tạo bất ngờ cho cô, sao cô lại quên mất chuyện này chứ?

Tô Lam lập tức ký tên, thấy trên đó viết tên Tô Nhược Vân, cô ngẩn ra.

Đoán là lại làm loạn lung tung lên rồi.

Thấy Tô Lam ký tên, Tô Nhược Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Anh chàng giao hàng thấy Tô Lam ký tên liền thở phào một hơi, coi như đưa đúng người rồi.

“Này, chờ chút!” Tô Lam liền gọi bọn họ lại.

“Còn có chuyện gì sao, cô Tô?” Anh chàng giao hàng lễ độ hỏi lại.

“Các anh chuyển chỗ này quay lại đi. Tôi ở đây không có chỗ để”
 
Chương 154


Chương 154

“Hả?” Anh chàng giao hàng khó xử, vất vả chuyển từ xa đến đây, vậy mà giờ lại bắt chuyển về?

Mọi người ở đó cũng cả mặt ngơ ngác!

Hoa hồng đẹp thế này, vậy mà Tô Lam lại không cần!

Vừa rồi mặc dù Tô Nhược Vân không đổi sắc mặt, nhưng cũng thấy được cô ta rất thích.

Mà Tô Lam lại không cần?

“Cô Tô, hay là tặng mọi người cũng được, chúng tôi vất vả chuyển từ xa tới, cô lại bảo chúng tôi mang trở về?”

Tô Lam quay người lại: “Mọi người ai thích thì lấy đi”

“Tô Lam, cô nói thật sao?”

“Thật, thoải mái lấy, nhiều như vậy, tôi cũng không cầm đi được, mọi người thích thì lấy về đi”

Vài diễn viên kém nổi tiếng và nhân viên đoàn phim như ong vỡ tổ, tôi hai đóa, cô ba đóa, rất nhanh đã cướp mất một nửa.

Tô Nhược Vân đứng im tại chỗ, còn có vài người thân thiết với cô ta, cũng không lộ ra vẻ khinh bỉ.

“Cảm ơn cô, Tô Lam!”

“Tô Lam, cô thật hào phóng!”

Những người lấy hoa cảm ơn Tô Lam tới tấp.

Rất nhanh, một xe hoa chỉ còn lại non nửa xe.

Anh chàng giao hàng cũng thông minh, bàn bạc với Tô.

Lam một lát, đưa tới mấy quán bán hoa gần đó bán giá thấp, Tô Lam cũng đồng ý.

Rất nhanh đã thu về hai nghìn tệ, Tô Lam lấy số tiền này mua một ít hồng trà lại quay lại, phát cho nhân viên đoàn phim.

Hiện giờ trời nóng lên rồi, hồng trà mát trực tiếp giúp mọi người hạ nhiệt, Tô Lam còn để lại tiếng thơm.

Tô Nhược Vân tức đến giậm chân.

Hồi lâu sau, lại có một anh chàng giao hàng đi tới.

“Cô Tô, có quà của cô, làm phiền ký nhận giúp tôi”

Tô Nhược Vân vô thức tiến lên một bước, song lại thu chân về, nhỡ nào lần này không phải thì sao?

Hoàng Xán nghĩ nghĩ rồi nói: “Chị Nhược Vân, Tô Lam không có quan hệ gì nhiều, không thể nào lại tặng cho cô ta chứ? Lần này chắc chắn là thiếu gia Mộ Dung, có thể lấy lại mặt mũi không phải xem lần này thế nào rồi”

Tô Nhược Vân cần chặt răng, đúng vậy, người Tô Lam quen biết cũng chỉ có mấy người.

Người tặng hoa đoán chắc là tên trai bao cô ta thấy hôm trước, thời buổi này trai bao cũng rất giàu có, được vài phú bà bao nuôi, mua một xe hoa có lẽ không thành vấn đề.

Đoán là cũng chỉ có một người như vậy, không thể nào còn có người tặng quà cho Tô Lam nữa.

Vì thế, quà lần này chắc là do Mộ Dung Dịch tặng.

Hy vọng quà của Mộ Dung Dịch có thể giúp mình lấy lại mặt mũi, bằng không hôm nay mất mặt chết mất!

Nghĩ như vậy, Tô Nhược Vân sải bước đi ra.

Hai người nhìn ra ngoài, cái gì cũng không có!

Chỉ có một anh chàng giao hàng!
 
Chương 155


Chương 155

“Quà của cô Tô ở đâu?” Hoàng Xán quát một tiếng.

Anh chàng giao hàng liền đi tới: “Ở trong túi của tôi, làm phiền ký tên giúp tôi”

“Ở trong túi?” Hai mắt Hoàng Xán liền tỏa sáng, hưng phấn nắm lấy tay Tô Nhược Vân.

“Chị Nhược Vân, nhất định là đá quý! Là đá quý!”

Tô Nhược Vân nhếch khóe miệng, biểu cảm “có gì mà kinh ngạc thế”, đón lấy đơn giao hàng.

Lần này cô ta để ý hơn, nhìn tên trên đơn giao hàng.

Nhưng khi nhìn thấy cái tên kia, Tô Nhược Vân liền trợn trừng mắt, tròng mắt suýt nữa rớt ra ngoài!

Tô Lam!

Lại là Tô Lam!

Thế nhưng, đơn hàng đã nhận rồi, nếu cô ta lùi lại, chác chẳẵn sẽ mất mặt chết mất!

Không được! Tuyệt đối không được để Tô Lam chiếm hết nổi bật!

“Có vấn đề gì sao, cô Tô?”

“À… không có gì” Tô Nhược Vân nhếch khóe miệng, liền ký tên Tô Lam lên.

Anh chàng giao hàng nhìn tên, lấy chiếc hộp vuông thành góc cạnh ra, lễ phép đặt vào trong tay Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân chỉ cảm thấy cực kì nhục nhã, chờ anh chàng giao hàng này đi, cô ta liền xé đơn giao hàng đi, như vậy sẽ không có ai biết thứ này là tặng cho Tô Lam nữa.

“Vậy được, tôi đi đây” Anh chàng giao hàng xoay người rời đi.

Tô Nhược Vân vừa thở phào một hơi.

“Chị Nhược Vân, thứ gì vậy, mau lấy ra cho chúng em xem với!” Hoàng Xán bỗng kêu lên.

Lúc ký tên, Hoàng Xán không nhìn tên, thấy Tô Nhược.

Vân ký lên, còn cho rằng thật sự là quà tặng cho Tô Nhược Vân.

Sắc mặt Tô Nhược Vân liền nhanh chóng thay đổi.

Anh chàng giao hàng nghe thấy lời này lập tức quay người lại: “Cô không phải là Tô Lam?”

Hoàng Xán không biết xảy ra chuyện gì, nhìn anh chàng giao hàng, lại nhìn khuôn mặt tái xanh của Tô Nhược Vân, liền hiểu ra.

Lúc này, một vài diễn viên thấy Tô Nhược Vân ra ngoài, liền đi theo.

Kết quả họ liền thấy cảnh này.

Anh chàng giao hàng liền giäng lấy chiếc hộp vuông thành sắc cạnh trong tay Tô Nhược Vân.

“Sao cô lại mạo danh nhận hàng chứ?”

Mặc dù Tô Nhược Vân đã ra mắt, nhưng dù sao bộ phim đầu tiên vẫn chưa tung ra, trừ khi là người luôn theo dõi giới giải trí, bằng không sẽ không biết cô ta.

Anh chàng này ngày ngày vất vả giao hàng, nào có thời gian xem tin giải trí, đương nhiên sẽ không biết cô ta.

Anh chàng giao hàng cầm chiếc hộp kia, hét lớn vào trong: “Cô Tô Lam, cô Tô Lam, cô có hàng ký gửi!”

Tô Lam nghe thấy liền đi ra.

“Cái gì?”

“Xin lỗi vừa rồi có người giả mạo ký tên cô, thật sự xin lỗi” Anh chàng giao hàng liên tục xin lỗi.
 
Chương 156


Chương 156

Nhân viên trong đoàn phim và các diễn viên nhìn Tô Nhược Vân cách đó không xa, liền biết có chuyện gì xảy ra.

Chắc chắn là Tô Nhược Vân lại nhận vơ lấy hàng , kết quả thấy tên của Tô Lam, không có đường lùi, vì thế ký tên của Tô Lam, định mơ hồ cho qua chuyện.

Kết quả…

Tô Nhược Vân đứng ở đó, chỉ cảm thấy lồng ngực tức nghẹn, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống!

Tô Lam nhận lấy hộp quà: “Làm phiền anh rồi”

“Không có gì!” Anh chàng giao hàng cười rồi rời đi.

Bây giờ, tất cả mọi người đều đang xem trò cười của Tô Nhược Vân!

Đường đường là bà chủ tương lai của Quốc tế Nghệ Tân, vậy mà lại bị một người không có thân phận, không có bối cảnh vượt mặt!

Vô cùng nực cười!

Tô Lam mở chiếc hộp ra, bên trong có một chiếc lược, còn có một tờ giấy nhắn.

“Em yêu, chúng ta sẽ gặp nhau nhanh thôi, nhớ là phải nhớ anh đó”

Đề tên: Giản Ngọc.

Lúc thấy cái tên này, Tô Lam hơi ngẩn ngơ.

Anh lại xuất hiện rồi…

Ngay lúc Tô Lam ngây người, chỉ nghe thấy “bốp” một tiếng vang dội, mọi người đều ngạc nhiên.

Tô Lam nhìn về phía phát ra âm thanh kia.

Chỉ thấy Hoàng Xán ôm mặt, nước mắt rơi lã chã: “Chị Nhược Vân, em, em không cố ý…

“Không nhìn rõ ràng đã bảo tôi ký! Cô làm việc như thế Sao?”

Tô Nhược Vân quát xong, sải bước đi ra khỏi cổng.

Hôm nay, cô ta mất hết mặt mũi!

Hoàng Xán chỉ đành đi theo.

Tô Lam cảm thấy hôm nay không khỏi quá nổi bật rồi, sau khi tạm biệt đạo diên Lâm Xuyên, liền vội vàng rời đi.

Trong đầu cô chỉ có hai chữ.

Giản Ngọc, Giản Ngọc, Giản Ngọc.

Anh lại xuất hiện rồi, phải làm sao đây?

Về đến nhà, Tô Lam vẫn ngẩn ngơ như cũ, cô cầm chiếc lược trong tay.

Đây không phải là một chiếc lược bình thường, chỉ đơn giản là chất liệu, cô đã không biết rõ.

Màu rất cũ, nhưng có thể nhìn ra vốn dĩ ban đầu là màu trắng, các góc cạnh dường như cũng không ngay ngắn, mỗi một răng lược, đều giống như… răng người.

Dáng vẻ kỳ lạ này khiến Tô Lam nghi ngờ rốt cuộc đây có phải là cái lược không.

Ngay khi cô cảm thấy kỳ lạ, điện thoại lại vang lên.

Thấy số điện thoại trên màn hình, Tô Lam không nhịn được trợn trắng mắt, sau đó nghe máy.
 
Chương 157


Chương 157

“Hello, Lam! Hoa hồng tôi tặng cô có thích không thế?”

“Thích cái đầu anh ý!” Tô Lam không hề khách khí phản kích.

“ĐMI Cô không thích? Cô có biết ông đây mất bao công mới mua được chỗ hoa đó không? Hoa hồng Ecuador năm nay sản lượng giảm, giờ cung cấp cũng giới hạn rồi, cực kì đắt đó! Tôi phải nhờ người của chú tôi bên đó mua cho, nếu để chú tôi biết, không đánh chết tôi mới lại”

“Còn nữa, chỉ riêng tiền vận chuyển máy bay sang đây đã hơn ba mươi nghìn đó, lại thêm tiền mua hoa, ông đây đã tiêu tận một trăm mười nghìn!”

“ừ”

Đối mặt với sự lên án đầy gắt gỏng của vị “ông đây” kia, Tô Lam chỉ đơn giản trả lời một chữ “ừ”.

Người bên kia bỗng không tức giận nữa: “Hoa hồng của tôi đâu?”

“Một nửa tặng cho người khác “Tặng người khác? Tô Lam, tôi tốn bao công sức kiếm hoa hồng tặng cô, vậy mà cô lại tặng người khác?”

Có thể nghe thấy rõ ràng đối phương cực kì cáu giận, tức đến thở hồng hộc: “Vậy còn một nửa nữa đâu?”

“Bán rồi”

“Bán rồi?”

Sét đánh giữa trời quang!

“Tô Lam, cô không phải là người, vậy mà mang hoa tôi tặng đi bán?”

“Bán thì sao chứ? Nhiều như vậy, anh bảo tôi để đâu chứ, còn không bằng anh đưa hết tiền vận chuyển hàng không gì đó với tiền hoa cho tôi? Như vậy nói không chừng tôi còn thích hơn”

“Cô cô cô… Cô không có chút lãng mạn nào sao?”

“Không có.”

“Tô Lam!”

Điện thoại ngắt rồi, đối phương đã hộc máu mà chết.

Tô Lam lại thở dài, nhìn cái tên trên danh bạ wechat kia, nghĩ nghĩ rồi gửi một tin nhắn.

Có thể công khai nịnh nọt bà chủ rồi “Anh Ngọc, có ở đó không?”

Lịch sử trò chuyện của hai người trống trơn.

Tin trả lời của đối phương nhanh chóng truyền tới: “Sao vậy, em yêu, có thích quà anh tặng không?”

Tô Lam từ từ thở dài một hơi: “Anh Ngọc, em kết hôn rồi”

Không biết vì sao, Tô Lam chờ rất lâu, vẫn mãi không chờ được đối phương trả lời.

Tin đã gửi đi giống như đá chìm đáy biển, cũng không biết anh có thấy không, hay là vì bận, nhất thời không thể trả lời.

Dù sao, rồi anh cũng sẽ nhìn thấy.

Đúng vậy, cô kết hôn rồi, hy vọng anh đừng dây dưa nữa.

Đóng máy rồi, Tô Lam lại vì sự xuất hiện đột ngột của người này, không hề thoải mái chút nào.

Cô nằm trên giường, mãi không thể ngủ được.

Mặt khác Tòa nhà Dark Region đèn đuốc sáng trưng, toàn thể nhân viên tăng ca!

Gần đây toàn bộ Dark Region đều bị bao phủ trong bầu không khí đè nén, mỗi nhân viên đều cảm thấy như sắp ngạt thở.
 
Chương 158


Chương 158

Thực ra, cổ phiếu của Dark Region luôn nằm tít trên đầu, thành tích các công ty con của Dark Region cũng ngày càng đi lên, mức tiêu thụ của trò chơi mới nhất cũng phá kỉ lục…

Dark Region hoàn toàn ổn, thứ không không ổn chính là BOSS lớn của bọn họ!

Gần đây không biết BOSS lớn làm sao, rõ ràng cái gì cũng tốt, nhưng cái gì anh cũng không vừa lòng, cứ luôn tăng ca.

Tăng ca, tăng ca, tăng ca!

Nhân viên đều lén lút trêu nhau, cậu cả của Quan Triều Viễn đến rồi, vì thế tính tình nóng nảy, tính cách khác thường…

Cái này giống y hệt như dì cả của phụ nữ.

Phòng họp bị bao phủ bởi một tầng mây đen, tất cả mọi người không dám thở mạnh.

Rõ ràng trò chơi mới vừa tung ra thị trường, Quan Triều Viễn liền yêu cầu bọn họ lập tức đưa ra phương án mới.

Có cần gấp gáp vậy không? Đọc tại truyen1 . one để ủng hộ chúng mình lên chương mới nhé!

Doãn Cẩn đứng phía sau Quan Triều Viễn, lén lút lấy điện thoại ra, bên trong có một tin nhắn chưa đọc.

Lúc thấy tin nhắn kí, Doãn Cẩn bỗng cảm thấy cả người nhẹ nhõm!

Bà chủ, bà chủ đóng máy rồi!

Vì Quan Triều Viễn không thích trong phòng họp có âm thanh gì khác, anh vừa vào phòng họp liền để chế độ im lặng, vì thế tin nhắn này đã được năm tiếng rồi mới nhìn thấy.

Năm tiếng nha!

Cũng có nghĩa là cuộc họp đã diễn ra năm tiếng rồi!

Thấy mọi người đều mệt mỏi rã rời, Quan Triều Viễn lại như chú gà chọi.

“Còn không đưa ra được phương án mới, các người đều cút hết cho tôi!”

Doãn Cẩn liền đi tới, nói vài câu bên tai Quan Triều Viễn.

Sắc mặt Quan Triều Viễn từ tối tăm liền chuyển thành rạng rỡ: “Tan họp”

Nói xong, anh liền đứng lên, sải bước ra ngoài.

Doãn Cẩn thở phào một hơi.

“Thư ký Doãn, anh nói gì với chủ tịch Quan vậy? Vừa rồi chủ tịch Quan còn đang tức giận, mà chốc lát, liền trời quang mây tạnh rồi?”

“Đúng đó, thư ký Doãn, biết vậy anh phải nói sớm với chủ tịch Quan nhai”

Doãn Cẩn hừ hai tiếng, anh cũng muốn nói sớm mà.

“không có chuyện của mấy người nữa, tan họp rồi, về nhà đi, hôm nay không sao rồi”

“Thư ký Doãn, anh chắc chắn không? Tối qua đều về nhà rồi, nửa đêm lại gọi chúng tôi tới, anh có chắc có thể về không?”

Quan Triều Viễn khiến đám người này sắp hoài nghi nhân sinh rồi.

Mười hai giờ đêm bị gọi đến công ty họp, đã không phải lần đầu!

“Tôi chắc chăn, về hết đi, đêm nay chắc chắn không sao”

Lúc này cả đám người mới giải tán.

Lúc Doãn Cẩn về tới phòng làm việc của chủ tịch, Quan Triều Viễn đang chuẩn bị đi ra ngoài.
 
Chương 159


Chương 159

“Cô ấy về lúc nào? Sao không nói sớm với tôi?” Quan Triều Viễn chất vấn.

“Vì cứ họp mãi, tôi cũng không nhìn điện thoại, nên mới bỏ lỡ”

“Được rồi, bớt nói nhảm, chuẩn bị xe, về khu Rainbow!”

Doãn Cẩn nào dám chậm trễ, người đàn ông bị cấm dục một tháng quả thật quá đáng sợ!

Trên đường, Doãn Cẩn cũng cố gắng đi nhanh hết cỡ, mãi cho tới khí thấy Quan Triều Viễn mở mắt, anh mới dám nói chuyện.

“Chủ tịch Quan, thật ả, tôi có đề nghị, không biết có nên nói hay không”

“Nói”

“Sao chủ tịch Quan không nói thân phận của mình cho phu nhân chứ? Thứ nhất, người khác e ngại thân phận của chủ tịch Quan, tuyệt đối sẽ không dám làm phiền phu nhân nữa, thứ hai, những người bắt nạt phu nhân kia, chắc c không dám ra tay nữa, dù sao phu nhân cũng có chủ tịch Quan hậu thuẫn”

Quan Triều Viễn không nói gì.

“Thứ ba, sau này chủ tịch Quan đi tìm phu nhân cũng có thể đường đường chính chính đi tìm, nói chuyện yêu đương với phu nhân có phải tốt hơn không?”

Sống cuộc sống vợ chồng bình thường, như vậy không tốt sao?

Nghe ba điều này, Quan Triều Viễn liền mở to mắt, không thể nghi ngờ, điều thứ ba có sức hấp dẫn nhất đối với anh.

Tô Lam tìm người đàn ông khác sinh con, Quan Triều Viễn đã tìm hiểu rõ lý do.

Còn về Tô Lam và Mộ Dung Dịch, Quan Triều Viễn cũng biết chắc chắn hai người này không có khả năng.

Giờ điều duy nhất anh cần làm rõ chính là Tô Lam có từng lên giường với Mộ Dung Dịch không.

Mặc dù anh tị mới là lần đầu tiên, nhưng Dạ Bân từng nói cách làm người của Mộ Dung Dịch, không có khả năng suốt năm năm không động đến cô, hơn nữa cái đó của phụ nữ tốn vài trăm là có thể làm lại được.

ho rằng đêm đó của anh và Tô Lam Thế nhưng, anh cảm thấy Tô Lam không phải loại người như vậy.

Không có bất kì chứng cứ nào, chỉ là cảm giác.

Cho dù bọn họ từng làm chuyện đó, nhưng đã qua rồi, không phải sao?

“Tôi suy nghĩ đã” Quan Triều Viễn đáp lời.

Doãn Cẩn cười cười, rồi lập tức thu lại nụ cười của mình.

Anh không thể để BOSS lớn nhìn thấy tâm tư của mình.

Nếu thân phận của bà chủ công khai, vậy chẳng phải anh có thể công khai nịnh nọt bà chủ rồi?

Haha…

Lúc Quan Triều Viễn đến khu Rainbow đã là một giờ sáng, Triệu Ni Ni đã sớm ngủ rồi, lúc anh chuẩn bị xuống xe, lại ngồi trở lại.

“Cậu đi mua một hộp bao cao su cho tôi” Quan Triều Viễn ra lệnh.

Doãn Cẩn ngây người, nhưng không nói gì, ngoan ngoãn đi chuẩn bị, nhanh chóng mua về đưa cho Quan Triều Viễn.

“Cậu về đi” Quan Triều Viễn tiện tay nhét hộp bao cao su vào túi, đi thẳng lên tầng.

Doãn Cẩn biết đêm nay sợ là Quan Triều Viễn không ra nữa, vì thế lái xe rời đi.
 
Chương 160


Chương 160

BOSS lớn của anh không chỉ dứt khoát nhanh gọn trong công việc, mà chuyện trên giường, cũng cực kì lâu!

Trong biệt thự rất yên tĩnh.

Quan Triều Viễn chạy thẳng lên phòng ngủ của Tô Lam, không đợi Tô Lam tỉnh lại, anh đã xé rách đồ ngủ của cô.

Phải biết rằng anh đã cấm dục một tháng rồi!

Tô Lam tỉnh lại, liền chìm vào sóng triều Quan Triều Viễn tạo ra.

Mây mưa qua đi.

Tô Lam đã say ngủ.

Quan Triều Viễn thỏa mãn mặc quần áo, nhìn khuôn mặt yên tĩnh của Tô Lam, anh khẽ hôn lên, đột nhiên không muốn đi nữa.

Ở đây ôm cô ngủ sẽ thích đến thế nào?

Còn nhớ lúc ở bệnh viện, anh ôm cô ngủ ba ngày liền.

Nghĩ như vậy, Quan Triều Viễn không tiếp tục mặc quần áo nữa, mà lại năm lên giường, ôm Tô Lam vào lòng.

Ngay lúc anh thay đổi tư thế, không cẩn thận va vào thứ gì đó trên tủ đầu giường.

Trong màn đêm, đôi mắt màu lam có thể nhìn rất rõ ràng.

Đó là một chiếc hộp vuông thành sắc cạnh.

Quan Triều Viễn tò mò cầm lấy, mở chiếc hộp, một tờ giấy nhần rơi ra.

Anh lập tức nhặt lên.

“Em yêu, chúng ta sẽ gặp nhau nhanh thôi, nhớ là phải nhớ anh đó”

Đề tên: Giản Ngọc.

Tay phải của anh cầm lấy chiếc lược, chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng rực, anh lập tức buông chiếc lược ra!

Dòng máu màu lam nhuộm lấy lòng bàn tay anh.

Dark Region.

Phòng làm việc của chủ tịch.

Doãn Cẩn vừa đến công ty liền bị Quan Triều Viễn gọi tới, Vui rạo rực đi vào trong phòng làm việc, vốn tưởng là chuyện công khai thân phận của bà chủ, kết quả vừa bước vào liền cảm thấy một dòng khí u ám ập tới.

Lại nhìn lên, khuôn mặt Quan Triều Viễn quả thật đen như đáy nồi!

Anh liền thu lại nụ cười, cả người cứng ngắc, đến sợi lông tơ cũng không dám làm càn.

Tối qua chuyện phòng the không vừa ý?

Cãi nhau với bà chủ?

Đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, sao một đêm đã thế này rồi?

Không hợp lý nha!

Đầu óc Doãn Cẩn tràn đầy thắc mắc.

“Chủ tịch Quan, anh tìm tôi có chuyện gì?”

“Lập tức điều tra tất cả tư liệu về Tô Lam cho tôi! Một chút cũng không được bỏ qua!” Ánh mắt hung ác của Quan Triều Viễn nhìn thẳng về phía trước.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top