Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Chương 1020


Vậy thì, Diêm Vương đây kêu anh chết lúc canh ba, thì tuyệt đối sẽ không giữ anh đến canh năm đầu.

Cái tên Diêm Vương không phải tự dưng mà có, mà đó là do mọi người cùng nhất trí gọi như vậy.

Họ cảm thấy Lệ Đình Tuấn là người nham hiểm, mỗi hành độc của anh đều thâm độc vô cùng, chỉ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.


Tuy nhiên, anh là người có địa vị, có quyền
thế, từ giới ngầm trong xã hội đen đến những người quyền thế ngoài ánh sáng anh đều không là một ai.

Người nào bị anh tính kế thì cũng chỉ biết sống từng ngày trong phiền muộn, lo lắng chứ chẳng biết làm gì hơn, không dám phản kháng.

“Anh.” Khi phải đối mặt với Lệ Đình Tuấn, mà không phải chuyện tốt gì, ngược lại còn bị anh tính kế, người đàn ông kia hung hăng trừng mắt lên nhìn anh, giận nhưng cũng không dám nói gì.

Một lúc sau, anh ta nghiến răng nghiến lợi hỏi ngược lại: “Vậy nếu tôi thua?”
“Anh thua sao.” Lệ Đình Tuấn nhướng mày, khóe môi khẽ nhếch lên thành đường cong đẹp mắt: “Vậy thì xin thứ lỗi, cái thân xác đó của anh, tôi được toàn quyền xử lí”
Người đàn ông kia bị Lệ Đình Tuấn nheo mày nhìn mà phát sợ, sắc mặt anh ta dần trở nên trắng bệch.


Nhưng nếu để nói, bản hợp đồng này không chỉ quan trọng với anh ta, mà còn quan trọng với cả Lệ Đình Tuấn, vậy nên anh ta chỉ có thể đánh cược thử một lần xem sao, phải khiến Lệ Đình Tuấn xé bỏ bản hợp đồng đó!
“Được, vậy thử đánh cược một phen!” Sau vài giây, người đàn ông nhướng mày, hung tợn nói.

“Chơi ba ván, ai thắng hai thì thắng luôn” Lệ Đình Tuấn nhướng mày, hờ hững nói: “Để tránh việc anh nói tôi cố tình chèn ép, anh quay trước đi.”
Người đàn ông kia không nói gì, anh ta duỗi tay bắt lấy quân đạo Thụy Sĩ, sau đó lập tức bắt đầu trò chơi, bắt đầu vòng quay đầu tiên.

Lệ Đình Tuấn nhìn xuống, từ tốn quan sát điểm dừng của lưỡi dao.

Lần quay thứ nhất, anh thắng.

Ngay sau đó, người đàn ông kia tiếp tục quay vòng thứ hai, lần này Lệ Đình Tuấn thua.


Lần quay thứ ba, người đàn ông nắm quân đao Thụy Sĩ trong tay, đang có chuẩn bị quay lần cuối thì đột nhiên, Lệ Đình Tuấn cúi người về phía trước, ngón trỏ của bàn tay phải khẽ đặt trên lưỡi đao, ngăn đường quay của Đối Phương.

“Anh dám bày trò chơi bẩn với tôi?” Lệ Đình Tuấn ngước mắt lên nhìn chằm chằm người đàn ông kia, nhẹ giọng hỏi.

Con dao này năm nào anh ta cũng mang theo dùng, chắc chắn là có ẩn ý gì bên trong, nếu không thì vừa rồi Trạm Khánh Minh sao lại thua tệ đến mức chỉ còn một cái quần và một cái áo.

Ngay lập tức, sắc mặt người đàn ông kia lập tức có sự biến hóa, tuy nhiên, anh ta còn chưa kịp lên tiếng thì mu bàn tay bỗng truyền đến cơn đau đến thấu xương.

Anh ta thậm chí còn chưa kịp nhìn thấy Lệ Đình Tuấn ra tay lúc nào, nhưng lúc này đây, anh ta thấy lưỡi dao kia đã xuyên qua bàn tay anh ta, khiến tay anh ta dính chặt vào bàn!.


 
Chương 1021


Sau hai giây, người đàn ông rít lên và hét lớn: “Lệ Đình Tuấn, anh không tuân theo quy tắc.”
Tay trái của Lê Đình Tuấn đánh ra một cú đấm rồi kẹp cổ đối phương, sau đó anh đứng dậy khẽ nói với anh ta: “Anh có biết tôi là ai không mà đòi cùng tôi nói quy tắc hả?”
“Bây giờ tôi sẽ nói cho anh biết, quy tắc là do tôi đặt ra.

Tôi muốn làm như thế nào thì sẽ như thế ấy, anh muốn làm ngược lại với tôi à? Nằm mơ đi”
Trạm Khánh Minh nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu trước mặt thì không khỏi nhíu mày.


Anh ta tặc lưỡi thở dài, rồi lấy tay che mắt lại để cho Lê Đình Tuấn phát huy hết sức mạnh của bản thân.

Anh ta không biết rằng liệu Lệ Đình Tuấn đã sớm nhận ra con dao này có vấn đề hay không.

Nhưng dù thế nào đi nữa thì người bên kia đã xúc phạm Kiều Phương Hạ thì Lê Đình Tuấn có thể tìm ra hàng trăm lý do để dạy dỗ anh ta.

Mấy người đi cùng người đàn ông bên kia định ra tay thì Trạm Khánh Minh có ý tốt khuyên bọn họ một câu: “Cẩn thận”
Lệ Đình Tuấn chính là người mà có thể đánh được một trăm người như bọn họ khiến họ khó lòng mà sống nổi.

Mười phút sau, quản lý câu lạc bộ nghe được tin tức thì cũng vội vàng chạy tới.

Khi anh ta nhìn thấy Lê Đình Tuấn đã dạy dỗ kẻ kia nhìn không ra hình người nữa liền vội vàng nói: “Cậu hai Lệ, mong cậu kiềm chế hơn ạ.

Nếu để xảy ra tai nạn chết người thì sẽ không hay lắm đâu ạ.”
Lệ Đình Tuấn nhẹ nhàng hất đối phương ra và quay lại nhìn người quản lý.


Người quản lý không dám khuyên can gì nhiều.

Xung quanh đều có rất nhiều người vây quanh xem.

Người quản lý không nói thì Lê Đình Tuấn cũng biết nếu để xảy ra tai nạn chết người sẽ gây ra hậu quả gì.

Anh ta nơm nớp lo sợ run rẩy đưa khăn ra và đề nghị được lau tay cho Lê Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn nhận lấy rồi thong thả lau vết máu còn chưa kịp khô đang dính trên tay.

Khi chuẩn bị rời đi thì anh nhìn thấy một bóng dáng rất quen thuộc đang đứng trong đám đông đang vây quanh xem.

Tô Minh Nguyệt cũng hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Lê Đình Tuấn ở đây.

Hai người nhìn nhau, Lê Đình Tuấn lại liếc nhìn Trạm Khánh Minh, Trạm Khánh Minh liếc nhìn.


Tô Minh Nguyệt rồi nói: “Đừng hiểu lầm, tôi không có kích động cô ta.”
Trước đây Lê Đình Tuấn còn chưa tính sổ chuyện anh ta hâm nóng tình cảm với Kiều Phương Hạ, nếu bây giờ lại hiểu lầm chuyện của Tô Minh Nguyệt thì chỉ sợ hôm nay anh ta đã xong đời rồi.

Ngay khi Trạm Khánh Minh nói ra lời này thì lập tức sắc mặt của Tô Minh Nguyệt trở nên vô cùng khó coi.

Lê Đình Tuấn lại liếc nhìn cô ta.

Thật ra Lê Đình Tuấn không ngờ rằng Tô Minh Nguyệt đã sa sút đến mức phải cặp kè với doanh nhân giàu có.

“Đi thôi” Anh cũng không nhiều lời mà lạnh lùng nói về phía Trạm Khánh Minh.

Mấy người vừa bước ra khỏi cổng câu lạc bộ thì phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói đầy sốt ruột: “Đình Tuấn.”.


 
Chương 1022


Trạm Khánh Minh nhìn thoáng qua phía sau, nhìn thấy Tô Minh Nguyệt đuổi theo sau thì anh ta liền biết điều nói với Lệ Đình Tuấn: “Tôi ra xe đợi anh trước.”
Lệ Đình Tuấn nhìn Trạm Khánh Minh bước nhanh tới trước thì không khỏi nhíu mày.

Anh bước chậm lại rồi quay đầu nhìn Tô Minh Nguyệt đã đuổi theo tới trước mặt.

Ngay từ lần trước, anh đã nói rõ với Tô Minh Nguyệt rằng anh sẽ không quan tâm đến cô ta nữa.


Nếu cô ta không còn trí nhớ thì anh cũng không ngại nói lại cho cô ta nghe.

Tô Minh Nguyệt ăn mặc hơi mỏng manh, đêm khuya ở thành phố Hạ Du có hơi lạnh nên sắc mặt của cô ta hơi tái nhợt vì lạnh.

Cô ta đi đến bên cạnh Lệ Đình Tuấn, gượng cười đẩy đau khổ: “Đình Tuấn, anh đừng hiểu lầm.

Em chỉ muốn nói với anh chuyện xảy ra ở nước Hàn Lăng lần trước mà thôi.”
Lệ Đình Tuấn càng nhíu mày sâu hơn, anh liếc nhìn cơ thể đang run rẩy của cô ta.

“Đình Tuấn, anh cũng biết đấy.

Lúc ở khách sạn hôm ấy, thật sự là em không thể cầm lòng nổi.

Hơn nữa trong tình hình đó… thật sự là em không cố ý đâu.

Nếu em biết lúc đó Kiều Phương Hạ cũng ở trong phòng thì em tuyệt đối sẽ không bao giờ hôn anh”

Nghe thấy lời nói của Tô Minh Nguyệt, Lệ Đình Tuấn cảm thấy hơi buồn cười.

Anh lạnh lùng đáp lại: “Không phải vấn đề là cô ấy có ở đó hay không?”
Mà là bất cứ lúc nào, bất cứ chỗ nào thì Tô Minh Nguyệt phải hiểu rằng anh không có bất cứ ý đồ gì với cô ta.

Vì vậy cô ta không nên vượt qua ranh giới.

Tô Minh Nguyệt sững sờ, cô ta mở miệng định nói gì đó nhưng lại bị những lời nói của Lệ Đình Tuấn làm nhục khiến cô ta không biết phải nói gì.

Sau vài giây nữa, cô ta mới khẽ trả lời: “Em nghe nói là sau đó Kiều Phương Hạ cũng mất đi đứa bé nên em nghĩ có phải chuyện này có liên quan gì đến em hay không.

Em.”
“Đúng là có liên quan đến cô” Lệ Đình Tuấn cụp mắt xuống, lạnh lùng nhìn cô ta rồi không đợi cho cô ta nói hết câu đã ngắt lời cô ta.

“Tuy nhiên, sau này tôi nghĩ rằng thật ra mọi lỗi lầm đều là tại tôi.


Nếu tôi không lo chuyện bao đồng thì sẽ không xảy ra những chuyện như vậy?
Tô Minh Nguyệt ngước mắt lên và nhìn anh lần nữa, khuôn mặt cô ta lại càng trở nên xám xịt.

“Cho nên, cô nghe đã hiểu chưa hả?” Lệ Đình Tuấn đưa tay ra và nhẹ nhàng nắm lấy cái cằm của cô ta và nói.

“Hay là cô muốn tôi lặp lại những lời nói mà lần trước tôi đã nói với cô, tốt nhất là cố nên cút xa ra khỏi tôi càng xa càng tốt.”
Tô Minh Nguyệt buộc phải nhìn đối diện với anh.

Cô ta nhìn thấy sự ghê tởm không hề che giấu trong đôi mắt của Lệ Đình Tuấn.

Bây giờ anh hận cô ta, căm ghét cô ta..


 
Chương 1023


“Nếu cô lại xuất hiện trước mặt tôi một lần nữa thì đừng trách tôi tính sổ với cô” Lệ Đình Tuấn nhìn cô ta chằm chằm, tiếp tục lạnh lùng nói với cô ta: “Tôi không so đo tính toán sai lầm của cô, xem như đây là lần cuối cùng tôi chưa cho cô chút thể diện còn lại.”
Dứt lời anh liền hất tay ra một cách dứt khoát.

Tô Minh Nguyệt bị anh hất ra khiến cô ta lảo đảo, lùi qua bên cạnh hai bước.

Lệ Đình Tuấn không còn hứng thú tán gẫu với cô ta nữa, anh xoay người bước nhanh về phía xe của mình.


Trong xe, Trạm Khánh Minh nhìn Lệ Đình Tuấn lên xe ngồi yên vị xong thì sau đó anh ta lại liếc nhìn Tô Minh Nguyệt đang nhìn chằm chằm vào họ bằng đôi mắt đầy kinh ngạc thì nói: “Thật là đáng thương quá…”
Lệ Đình Tuấn liếc nhìn anh ta rồi lạnh lùng đáp: “Nếu anh muốn thương hoa tiếc ngọc thì tôi cũng không ngăn cản.”
“Cô ấy cũng đã ra ngoài để tiếp rượu rồi” Trạm Khánh Minh nhìn vào mắt của anh rồi nhướng mày trả lời: “Nghe nói bên kia còn không đưa số tiền trợ cấp ít ỏi cuối cùng cho cô ấy”
“Cô ta tự làm tự chịu” Lệ Đình Tuấn trả lời mà vẫn không thay đổi sắc mặt.

Trạm Khánh Minh lại thở dài thườn thượt rồi đưa chiếc áo khoác vừa cởi ra cho vệ sĩ bên ngoài xe và nói: “Đưa cho cô ta đi.

Nếu để đông lạnh thành cái gì thì sẽ xui xẻo lắm đấy” Tô Minh Nguyệt nhìn vệ sĩ xoay người cầm lấy cái áo đưa cho cô ta thì ngẩn ra, sau đó mặc vào và khịt khịt mũi hỏi: “Là áo của Đình Tuấn phải không?”
Cô ta biết ngay là Lệ Đình Tuấn sẽ không bỏ mặc cô ta mà.

Vệ sĩ chỉ nhìn cô ta mà không thay đổi sắc mặt và cũng không lên tiếng, sau đó xoay người trở về bên cạnh xe.


Tô Minh Nguyệt nhìn chiếc xe của Lệ Đình Tuấn rời đi và nắm chặt chiếc áo khoác đang khoác trên vai cô ta.

Cô ta biết rằng Lệ Đình Tuấn sẽ không tuyệt tình với cô ta như vậy.

Sáng hôm sau, Kiều Phương Hạ đến đoàn làm phim sớm hơn so với mọi người.

Cô ngồi ở
phía sau hậu trường của đoàn làm phim và mở điện thoại xem lướt qua bản tin.

Đúng lúc, cô lướt qua một mẩu tin nói về Lệ Đình Tuấn.


Tin tức viết rằng anh đã tấn công một đại biểu nhân dân toàn quốc trong một câu lạc bộ tư nhân ở thành phố Hạ Du vào tối hôm qua, chi tiết cụ thể không được viết trên bản tin.

Người ta nói rằng người kia đã được đưa đến bệnh viện.

Nguyên nhân xảy ra tranh chấp giữa hai người được cho là do Lệ Đình Tuấn thấy tình cũ Tô Minh Nguyệt uống rượu với người khác nên tức giận và ra tay thể hiện màn anh hùng cứu mỹ nhân.

Khi Kiều Phương Hạ đọc đến đây thì cô không khỏi cau mày.

Mà bên dưới còn kèm theo một bức ảnh, mặc dù bức ảnh rất mờ do được chụp từ khoảng cách xa nhưng có thể lờ mờ nhìn ra được chính là Lệ Đình Tuấn đang ôm cằm của Tô Minh Nguyệt và nói chuyện với cô ta..


 
Chương 1024


Kiều Phương Hạ quá quen thuộc với bóng dáng của hai người bọn họ rồi, cho dù chỉ là một
cái bóng thì cô vẫn có thể nhận ra được.

Cô nhìn chằm chằm vào bức ảnh, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng hơn.

Thật giống với những chuyện mà Lệ Đình Tuấn sẽ làm.

Cuối cùng, anh vẫn còn luyến tiếc Tô Minh Nguyệt.


Ngay lúc đó Hà Vận bước tới và khẽ hỏi: “Đang xem cái gì vậy?”
“Không có gì” Sau đó Kiều Phương Hạ lạnh lùng thoát ra khỏi trang tin tức, khóa điện thoại rồi đưa cho Hà Vận.

Hà Vận cầm lấy điện thoại di động của cô, định nói gì đó với cô thì Từ Đình Vinh đã đi tới rồi đưa điện thoại di động của anh ta cho Hà Vận và khẽ chào cô: “Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng” Kiều Phương Hạ mỉm cười với anh ta và đáp lại một cách lịch sự.

Hôm nay cô hẹn hò với Từ Đình Vinh nhưng không hiểu sao khi cô ở cùng với Từ Đình Vinh lại có cảm giác cẩn thận dè dặt hơn nhiều so với việc ở cùng với Ty Hoàng Nam vào ngày hôm qua.

Khi Kiều Phương Hạ và Từ Đình Vinh chào hỏi thì Ty Hoàng Nam cũng đi đến đây và anh ta liếc nhìn Kiều Phương Hạ một cách im lặng mà không hề lên tiếng ai oán trách móc gì cả, như thể Kiều Phương Hạ đã làm chuyện gì có lỗi với anh ta lắm vậy đó.

Từ Đình Vinh và Chu Thoại My được ghép thành một cặp, còn Kiều Phương Hạ và Ty Hoàng Nam thì sẽ ghép thành một cặp.

Chuyện này rất ít người biết.

Dù sao thì đây cũng là quyết định tạm thời của lãnh đạo cấp cao của đài truyền hình.


Khi tập thể xuất hiện trên máy quay, Kiều Phương Hạ lặng lẽ liếc về phía Tây Hoàng Nam và thấy rằng anh ta có vẻ đang rất suy sụp.

Hơn nữa khi Kỷ Khanh Ngọc đang nói chuyện với anh ta thì khuôn mặt của anh ta như thể không nghe thấy gì, cũng chưa từng phản ứng lại với Kỷ Khanh Ngọc dù chỉ một lần.

Kiều Phương Hạ hiểu được cô và Ty Hoàng Nam bị buộc phải ghép thành đối, không phải vì Ty Hoàng Nam.

Như vậy, nguyên nhân chính là do bên Chu Thoại My.

Hơn nữa Chu Thoại My vẫn cứ một mực nhìn trộm về phía cô và Từ Đình Vinh.

Mỗi lần Từ Đình Vinh và cô hơi xích lại gần nhau là vẻ mặt của Chu Thoại My sẽ tỏ vẻ khó chịu.

Có vẻ như Chu Thoại My rất thích Từ Đình Vinh.

Chỉ là lên hình một chương trình thôi mà, không ngờ Chu Thoại My lại nghiêm túc như thế.


Trước đây Hà Vận đã cung cấp cho Kiều Phương Hạ thông tin của Từ Đình Vinh.

Anh ta là phó chủ tịch của một công ty niêm yết trên thị trường và dường như là một doanh nghiệp gia đình.

Những người có địa vị này xuất hiện trên chương trình hiển nhiên là do Internet phát triển nhanh chóng trong những năm gần đây và địa vị của các ngôi sao giải trí trong nước ngày càng cao.

Anh ta yêu đương trên loại chương trình này thì tự nhiên có thể khiến cho doanh nghiệp gia đình sẽ gia tăng sự ảnh hưởng trong nhân dân.

Chỉ sợ rằng Ty Hoàng Nam xuất hiện trong chương trình này cũng vì những lý do tương tự.

Tất cả đều có nguyên nhân giống nhau, đều là để có thể cải thiện sự nghiệp của họ..


 
Chương 1025


Thông tin của Ty Hoàng Nam rõ ràng chỉ nói rằng anh ta có chỉ số thông minh tuyệt vời, sau khi hoàn thành bằng tiến sĩ năm hai mươi hai tuổi thì anh ta đứng ra thành lập công ty đầu tư vào các trò chơi thi đấu thể thao.

Nhưng Hà Vận và Kiều Phương Hạ chỉ lặng lẽ nhắc đến gia đình của Ty Hoàng Nam và biết bối cảnh gia đình của anh ta không bình thường.

Có điều Hà Vận lại không nói tỉ mỉ về chuyện này như thế nào.

Một trong ba khách mời nam còn lại thì có một người là người mẫu, một người là giáo sư trẻ của một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài, người còn lại là nhà vô địch quyền anh ngầm từng đoạt huy chương vàng.


Năm người đàn ông này, bất kỳ người đàn ông nào lấy ra thân phận của họ ở bên ngoài máy
quay ra so thì đều là những tài năng trẻ khiến người ta cứ thao thao bất tuyệt về họ mãi không thôi.

Nhưng so với thế hệ siêu giàu thứ hai của Từ Đình Vinh và gia cảnh thâm hậu của Ty Hoàng Nam thì thân phận của ba người còn lại đúng là có hơi ảm đạm.

Quả thực, nếu có là Chu Thoại My thì cô cũng sẽ chọn Từ Đình Vinh vì dù sao hai nhà cũng xứng đôi vừa lứa.

Còn những cái khác thì Kiều Phương Hạ không biết.

Lúc ấy cô cũng chỉ nhìn lướt qua tài liệu của họ và không hỏi Hà Vận thêm bất cứ điều gì nữa.

Suy cho cùng, cô tham gia chương trình này là vì tiền và danh tiếng của mình chứ không phải vì tình yêu.


“Đại khái nội quy hôm nay chính là như vậy, trước năm giờ nhớ mua đồ ăn xong rồi trở về” Hà Vận thông báo nội quy xong rồi lại dặn dò thêm một câu.

Ty Hoàng Nam không khỏi nhíu mày, kêu anh ta đi mua đồ ăn với Kỷ Khanh Ngọc thì còn khó chịu hơn là để anh ta đi chết.

Loại nữ diễn viên õng ẹo giả tạo này thoạt nhìn đã biết chỉ là một cái gối thêu hoa chứ chẳng có tài năng gì.

Ngoại trừ gây phiền phức cho người khác thì chẳng có ích lợi gì cả.

Khi mọi người giải tán, Từ Đình Vinh nhìn thấy Kiều Phương Hạ mang một cái túi trên lưng có vẻ hơi nặng bèn đưa tay ra nói: “Tôi giúp cô cầm nha?”
“Không cần đâu, tôi có thể tự mình mang nó được.

Nó cũng không nặng lắm” Kiều Phương Hạ vội lịch sự từ chối.

Ty Hoàng Nam ở bên cạnh đang đợi Kỷ Khanh Ngọc trở về phòng lấy kem chống nắng liền nhìn bọn họ bằng ánh mắt như chuông đồng.


Khi Ty Hoàng Nam thấy thái độ của Kiều Phương Hạ đối với Tân Hoài Cẩn có vẻ xa cách thì anh ta mới thấy nhẹ nhõm trong lòng.

“Chị chơi vui vẻ nha” Khi cả hai đi ngang qua Ty Hoàng Nam thì anh ta mỉm cười chào hỏi với Kiều Phương Hạ.

“Đương nhiên” Kiều Phương Hạ chưa kịp nói lời nào thì Từ Đình Vinh đã thay cô lạnh lùng đáp lại một câu.

Ty Hoàng Nam đảo mắt liếc nhìn Từ Đình Vinh.

Hai người nhìn nhau vài giây, rõ ràng có một luồng điện ngầm tranh cao thấp đang mạnh mẽ chuyển động..


 
Chương 1026


Từ Đình Vinh thu lại ánh mắt trước rồi bước ra ngoài.

Kiều Phương Hạ nhìn về phía Ty Hoàng Nam và nói: “Cậu cũng chơi vui vẻ nha!
Ngay lập tức Ty Hoàng Nam lấy từ trong túi áo khoác của mình ra hai bức ảnh mà anh ta và Kiều Phương Hạ đã chụp ngày hôm qua rồi quơ quơ về phía Kiều Phương Ha.

Kiều Phương Hạ nhìn cách cư xử trẻ con của anh ta thì không khỏi bật cười.

Thật ra thì Ty Hoàng Nam làm việc rất thận trọng.


Khi Kiều Phương Hạ hẹn hò với anh ta vào ngày hôm qua thì cô có thể cảm nhận rõ ràng rằng anh ta là người rất mực thước và có trật tự.

Nhưng ở trước mặt cô lại tỏ vẻ trẻ con như đứa trẻ lên ba với đủ loại động tác mờ ám.

Từ Đình Vinh đang đợi cô ở bên ngoài nên Kiều Phương Hạ cũng lập tức đi ra ngoài.

Khi hai người lên xe, Từ Đình Vinh liếc mắt nhìn Kiều Duy Nhất rồi liền âm thầm khởi động xe và bật điều hòa.

Nhiệt độ buổi sáng nay vẫn còn hơi thấp.

Thời tiết hôm nay không ấm như hôm qua mà Kiều Phương Hạ lại chỉ mặc một bộ váy mỏng nên chắc chắn là sẽ lạnh.

Kiều Phương Hạ ngồi ở ghế phụ, liếc nhìn động tác của anh ta rồi tự mình kéo dây an toàn.

Lúc cô cúi đầu xuống, Từ Đình Vinh lại đột nhiên nghiêng người về phía cô.

Trong nháy mắt, hai người cúi sát gần nhau khiển Kiều Phương Hạ sững sờ.


Sau
đó cô vô thức lùi ra xa vài cm rồi ngước mắt lên nhìn anh ta.

Từ Đình Vinh cũng nhìn cô, anh ta dừng lại vài giây rồi khẽ cười: “Tôi thử nhiệt độ điều hòa ở chỗ cô như thế nào thôi mà”
Sau đó, anh ta rút bàn tay phải đang đặt trên lỗ thông hơi điều hòa không khí ở bên cạnh Kiều Phương Hạ về.

Kiều Phương Hạ không lên tiếng cũng không nhìn anh ta mà chỉ im lặng cúi đầu tiếp tục thắt dây an toàn.

Đợi trong xe ấm áp hơn thì Từ Đình Vinh vừa bật gps trong xe lên vừa bất thình lình khẽ hỏi Kiều Phương Hạ: “Có phải Hoàng Nam rất dễ thương không?”
“Đúng vậy” Kiều Phương Hạ gật đầu.

Ngày hôm qua khi cô và Ty Hoàng Nam cùng ở trong xe với nhau, không có cảm giác trang trọng chút nào.

Hơn nữa, Ty Hoàng Nam đã chia sẻ rất nhiều chủ đề với cô.

Anh ta còn hàn huyên với cô về thể thao điện tử.


Ty Hoàng Nam cũng biết biệt hiệu của cô là An Dương, anh ta còn nói về những chuyện lúc nhỏ như xem phim hoạt hình.

Bởi vậy nửa ngày hẹn hò trôi qua một cách nhanh chóng và dễ dàng.

Nhưng với Từ Đình Vinh, hai người lên xe cùng với nhau mà Kiều Phương Hạ cảm
thấy thật là gượng gạo.

Đặc biệt là trong tình huống camera được gắn trên xe, hai người chụp ảnh theo sau không hề ở trên xe cùng với họ mà chỉ có hai người ở cùng nhau.

“Hôm nay muốn đi chơi ở đâu? Bữa trưa muốn ăn gì?” Từ Đình Vinh im lặng vài giây, sau đó hỏi Kiều Phương Hạ.

“Hay là đi ăn trưa trước đi? Cuối tuần có khá nhiều người trên đảo Châu Sa.

Tôi đoán sẽ phải xếp hàng trong nhà ăn đấy” Kiều Phương Hạ nghĩ ngợi một lát rồi ngập ngừng hỏi..


 
Chương 1027


Trước khi Ty Hoàng Nam hẹn hò với cô vào ngày hôm qua thì anh ta đã vạch ra một kế hoạch rất chi tiết.

Vừa lên xe, anh ta đã lấy trong túi ra một tấm bản đồ và đánh dấu nhiều điểm quan trọng bằng những vòng tròn rồi để cho Kiều Phương Hạ lựa chọn.

Có lẽ trước khi quay chương trình thì Ty Hoàng Nam đã tấn công chiếm đóng gọn đảo Châu Sa rồi.

“Ừ! Từ Đình Vinh hờ hững gật đầu trả lời: “Tùy cô quyết định”.

“Tôi nghe nói có một nhà hàng kiểu Thái ở gần đây và xa hơn một chút là một nhà hàng kiểu phương đồng.


Thức ăn ở đó cũng rất ngon” Từ Đình Vinh vừa nói vừa nhập địa chỉ trong bảng hướng dẫn và bảo Kiều Phương Hạ xem.

“Sau đó, chúng ta sẽ ở đây ăn tối và hỏi nhân viên nhà hàng xem những nơi đáng đến nhất ở đảo Châu Sa.

Cô cứ việc lựa chọn những nơi mà cô thấy hứng thú.

Trước ba giờ chúng ta đều có thể vui chơi thỏa thích”
Kiều Phương Hạ nghe không bỏ sót những lời nói của Từ Đình Vinh thì giật mình.

.

Truyện mới cập nhật
“Làm sao vậy?” Từ Đình Vinh thấy Kiều Phương Hạ không nói lời nào thì quay lại nhìn cô rồi trầm giọng hỏi.

“Hay là cô không thích hai nhà hàng này, chúng ta đổi nhà hàng khác nha?”
Tối qua Kiều Phương Hạ nghe Chu Thoại My nói Từ Đình Vinh nói rất ít nên cô đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi.

Tuy nhiên, Từ Đình Vinh thực sự là người nói nhiều và nói rất nhiều.

Điều này có hơi nằm ngoài dự đoán của cô.


Hai người nhìn nhau, Kiều Phương Hạ cười với anh ta và trả lời: “Không có gì đâu, đồ ăn nhà hàng phương Đông đó rất ngon”
“Vậy thì đi ăn đồ ăn của nhà hàng phương Đông đi” Từ Đình Vinh gật đầu, nhập địa chỉ nhà hàng vào.

Thật ra vào ngày hôm qua, khi Kiều Phương Hạ hẹn hò với Ty Hoàng Nam thì bọn
họ đã đi ngang qua nhà hàng kia.

Đó là một nhà hàng bốn sao, khá đắt tiền.

Cô suy nghĩ một lát, sau đó hỏi Từ Đình Vinh: “Tiền của anh cỏ..”
“Đủ” Từ Đình Vinh chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng, sau đó anh ta quay đầu xe đi về phía nhà hàng.

Hai mươi phút sau, cả hai dừng lại ở lối vào của nhà hàng.

Khoảng mười một giờ, không có nhiều người đến ăn lắm nên khi hai người bước vào thì liền có chỗ ngồi ngay.

Từ Đình Vinh lo lắng cho thân phận nghệ sĩ của Kiều Phương Hạ sẽ bị lộ nên anh ta yêu cầu một phòng riêng nhỏ.

Vị trí phòng riêng ngay sát bờ biển, mở cửa sổ nhìn ra có thể nhìn thấy cảnh bờ cát rất đẹp.

Kiều Phương Hạ bước vào phòng trước, cô chống cằm ngồi bên cửa sổ và nhìn ra ngoài một lúc.


Ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào, kèm theo đó là tiếng ồn ào của du khách đang nô đùa, điều này rất dễ chịu.

Từ Đình Vinh yêu cầu người phục vụ đưa thực đơn vào rồi anh ta ngồi xuống đối diện với Kiều Phương Hạ.

Anh ta ngước mắt lên và hững hờ liếc nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần.

Kiều Phương Hạ vô tình quay lại và bắt gặp ánh mắt của Từ Đình Vinh.

linh cũng không hề giấu giếm rằng anh ta đang thưởng thức vẻ đẹp của Kiều Phương Hạ.

Anh ta đưa thực đơn cho cô và trầm giọng nói: “Vừa rồi tôi có hỏi người phục vụ, họ nói rằng ở gần đây có dự án lặn với ống thở, khá là đặc biệt.

Cô có hứng thú không?”
Lặn với ống thở ư?
Kiều Phương Hạ chỉ hơi nhướng mày..


 
Chương 1028


Thời tiết chỉ hơn mười độ C, chắc chắn nước biển sẽ rất lạnh.

Trong tình hình này thì cô không thể xuống nước được.

“Tôi sợ lạnh” Cô cười cười rồi đáp.

“Vậy thì thôi, không đi nữa” Từ Đình Vinh gật đầu, sau đó nói: “Ở đây còn có một đường hầm dưới biển khá nổi tiếng và đẹp.

Hôm qua cô có đi với Ty Hoàng Nam đến đó không?”

“Hôm qua chúng tôi đã đến thiên đường dưới đáy biển vui chơi rồi, nhưng đường hầm dưới biển thì vẫn chưa đi” Kiều Phương Hạ chỉ lắc đầu đáp.

“Muốn đi không? Từ Đình Vinh cười nhạt hỏi cô.

“Được, đi” Dù sao thì tất cả đều đi du lịch bằng quỹ của chương trình nên Kiều
Phương Hạ không quan tâm là đi đâu, chỉ cần vui là được rồi.

“Cô có tính cách thật tốt” Từ Đình Vinh vừa nhìn xuống thực đơn vừa khẽ nói.

Đây là lần đầu tiên Kiều Phương Hạ nghe Từ Đình Vinh khen mình, sau khi suy nghĩ một chút thì cô liền hỏi anh ta: “Vậy anh thích người có tính cách như thế nào?
“Người có tính cách gần giống như cô” Từ Đình Vinh đáp rồi vẫn thong thả xem thực đơn mà không hề ngẩng đầu lên.

Động tác của Kiều Phương Hạ thì lại hơi khựng lại.

Cô không ngờ Từ Đình Vinh lại nói chuyện thẳng thắn như vậy.

“Nhưng chúng ta vẫn chưa hiểu biết về nhau đủ nhiều, có lẽ tôi không phải như những gì anh nghĩ?” Cô dừng lại và đáp lại một cách tử tế.

“Cho nên mới là gần giống chứ không phải tuyệt đối.” Từ Đình Vinh đáp lại với nụ cười trên môi.


Kiều Phương Hạ im lặng một lúc mà vẫn không lên tiếng.

Dù sao thì Hà Vận đã quy định một cách cứng nhắc là cô và Ty Hoàng Nam sẽ
tạo thành một đôi nên lúc này cô nên im lặng thay vì tiếp tục đáp lại lời tán tỉnh mập mờ của Từ Đình Vinh.

Cô lặng lẽ nhìn thực đơn đang cầm trên tay, cả căn phòng chìm vào im lặng.

“Cô có thể ăn đồ lạnh không?” Mãi một lúc lâu sau, Từ Đình Vinh mới hỏi lại cô.

Sau khi đắn đo thì Kiều Phương Hạ trả lời: “Không được.”
“Vừa vặn, ở đây có món “Mã Đề Lộ” được nhân viên giới thiệu là rất đặc biệt.

Tôi nhớ là cô không thích ăn những thứ linh tinh như kem nên nếu cô không ăn được lạnh
thì có thể thử món “Mã Đề Lộ” này xem?” Từ Đình Vinh ngước mắt lên nhìn cô và hỏi một cách nhẹ nhàng.

Người đàn ông này thực sự rất chu đáo, rất biết cách quan tâm và rất biết cách nói chuyện.

Nó hoàn toàn khác với cảm giác nhiệt tình của Ty Hoàng Nam ngày hôm qua.

Kiều Phương Hạ nhìn anh ta gật gật đầu trả lời: “Được, vậy Mã Đề Lộ đi.”

Lúc Kiều Phương Hạ gọi món thì cô đặc biệt chú ý đến giá cả.

Lúc nhân viên bán hàng giúp hai người họ gọi món xong thì Kiều Phương Hạ tính toán là họ sẽ phải ăn gần triệu sáu cho bữa ăn này.

Nếu dùng AA thì mỗi người là tám trăm.

Như vậy thì vẫn có thể dư lại một ít tiền để đi siêu thị mua đồ ăn.

Cô đã cố gắng hết sức để tiết kiệm, vì vậy cô đã gọi hai món điểm tâm và món mì hoành thánh đặc trưng.

Từ Đình Vinh cũng gọi hai món đặc trưng của nhà hàng và một món chính.

Khi dùng bữa xong, không đợi nhân viên phục vụ lại tính tiền thì Kiều Phương Hạ đã lấy từ trong túi ra tám trăm đưa cho Từ Đình Vinh.

Từ Đình Vinh liếc nhìn số tiền cô đưa cho thì cười nhạt đáp: “Ai lại để cô trả tiền chứ?”.


 
Chương 1029


“Lát nữa còn phải đi siêu thị” Kiều Phương Hạ khẽ hạ giọng nhắc nhở: “Vé vào cửa đường hầm dưới đáy biển chắc là ba trăm một vé đúng không?”
Từ Đình Vinh lấy ra số tiền còn thừa của ngày hôm qua rồi mỉm cười với Kiều Phương Hạ và nói: “Cô thấy có đủ không?”
Kiều Phương Hạ tính nhẩm, thế mà anh ta còn lại hơn triệu sáu.

“Cùng lắm thì cô mời tôi bữa tối nha.

Chi phí nguyên liệu nấu ăn do cô trả” Từ Đình Vinh lại cười.


Ngày hôm qua anh ta và Chu Thoại My theo hệ thống AA, cộng thêm Chu Thoại My đang giảm cân nên buổi tối cô ta không ăn món chính cho nên tối hôm qua anh ta căn bản không tiêu hết bao nhiêu tiền cả.

Và mục đích của đoàn phim tặng một ngàn tệ cho các cặp tình nhân chính là vì điều này.

Nếu các nam khách mời không cân bằng được chén nước thì khán giả có thể dễ dàng nhìn ra manh mối.

Khi Từ Đình Vinh vừa nghe thấy quy tắc này thì trong lòng anh ta liền rõ ràng ngay.

Mục đích của anh ta cũng rất rõ ràng, đó chính là được kết đối với Kiều Phương Hạ.

Sau khi Kiều Phương Hạ suy nghĩ đắn đo một lúc thì cô nghĩ dù sao tiền này cũng
là do đoàn phim đưa nên dùng của ai cũng giống nhau mà thôi.

Nghĩ vậy nên cô cũng không nhăn nhó gì cả, cũng không tiếp tục giằng co với Từ Đình Vinh nữa và thu lại tiền của cô.

Đường hầm dưới biển cách đó không xa, chỉ ở ngay bên cạnh đó nên hai người ăn cơm xong vì để tiêu thực mà vừa tán gẫu mỗi người một câu đã bước ra đến cửa rồi.

Khi Từ Đình Vinh đi mua vé, Kiều Phương Hạ nhìn thấy một người trông giống như một người quản lý bước nhanh ra ngoài và kính cẩn nói chuyện với Từ Đình Vinh.


Kiều Phương Hạ đứng hơi xa nên cô không nghe thấy rõ là họ đang nói gì.

Hai phút sau, Từ Đình Vinh quay lại với tấm vé trên tay và bước tới chỗ Kiều Phương Hạ nói: “Thật là may mắn dễ sợ luôn.

Nghe nói rằng những ngày này cá heo thường xuất hiện thành từng đàn ở gần biển.

Nói không chừng chúng ta có thể gặp được chúng”
Kiều Phương Hạ gật đầu, sau đó nhìn về phía phòng bán vé và thấy quản lý liền đóng cửa sổ bán vé và đề ra dòng chữ “Đã bán hết vé”
“Đi thôi” Từ Đình Vinh đã đi được vài bước, quay đầu lại khẽ gọi Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, liền đi theo Từ Đình Vinh đi vào bên trong.

Đang vào giờ ăn trưa nên trong đường hầm dưới biển có rất ít khách du lịch.

Hơn nữa mọi người đều lặng lẽ thưởng thức cảnh đẹp dưới đáy biển trong đường hầm nên không ai để ý rằng họ đang quay các chương trình nghệ thuật.


“Thực ra có một câu chuyện nhỏ về đường hầm dưới biển này, cô có muốn nghe không?” Từ Đình Vinh bước chậm lại, đợi Kiều Phương Hạ đi đến bên cạnh rồi mới thì thầm với cô.

“Câu chuyện gì vậy?” Kiều Phương Hạ tò mò nhìn anh ta.

Quả thật trước đây cô chưa từng nghe câu chuyện đằng sau đường hầm dưới biển này.

Từ Đình Vinh dừng lại một lúc rồi chậm rãi nói: “Đảo Châu Sa cách bờ biển 10.6 km, đi qua ba hòn đảo nhỏ.

Đường hầm chúng ta đang đứng hiện tại dài 5.2 km, nửa còn lại vẫn đang được sửa chữa.

Có lẽ nó sẽ được hoàn thành trong năm năm nữa”
“Chờ khi nó được hoàn thành thì sẽ là đường hầm quan sát dưới nước hoàn toàn trong suốt dài nhất thế giới”
“Nhà thiết kế thiết kế đường hầm dưới biển chỉ vì một người phụ nữ mà đã thiết kế công trình khổng lồ gần như bất khả thi này”.


 
Chương 1030


“Hai mươi năm trước, đảo Châu Sa còn chưa được mở rộng, toàn bộ những người sống trên đảo đều là dân bản địa, có một học sinh nhà nghèo đỗ được đại học mỹ thuật Q.

Khi lên đại học, anh ta làm việc ngoài giờ ở hội học sinh, quen biết hoa khôi khoa ngoại ngữ năm đó, hai người vừa gặp đã yêu”
“Nhưng nhà của nữ sinh khoa ngoại ngữ rất giàu, khi cô ta lên năm tư, nhà cô ta cho cô ta một cơ hội ra nước ngoài học trao đổi bốn năm ở một trường đại học danh giá, cùng lúc đó, nam sinh kia lại nhận được lời mời làm việc trả lương cao tại một thành phố khác”
“Lúc đó tất cả mọi người đều không chắc chắn về tương lai, nam sinh lại muốn ở lại thành phố lân cận vì cô gái mình yêu, chờ cô ta quay lại.


Nhưng nữ sinh này không muốn vì mình mà làm chậm trễ nam sinh có tài năng hơn người, một đêm trước khi cô ta đi, cô ta hẹn nam sinh đó ra, ở ngay đổi diện đảo Châu Sa, chỉ về bên này đảo, dằn lòng tàn nhẫn nói, trừ phi đảo Châu Sa có thể nối liền với đất liền, nếu không thì bọn họ không thể đến bên nhau”
Kiều Phương Hạ sửng sốt: “Vì thế.”
“Vì thế, tám năm sau, lúc nữ sinh trở về sau khi phát triển từ nước ngoài, muốn làm thủ tục chuyển quốc tịch, trước khi cô ta đi, cô ta lại đến gần đảo Châu Sa, trùng hợp thấy được côn trình lớn này.” Từ Đình Vinh mỉm cười đáp.

“Sau đó lại trùng hợp nghe người ta nói, kỹ sư chính của công trình này chính là nam sinh năm ấy”
Từ Đình Vinh kể câu chuyện cũ này bằng chất giọng trầm thấp êm ái, có mấy phần hương vị rung động lòng người.

“Vậy cuối cùng bọn họ có ở bên nhau không?” Kiều Phương Hạ im lặng một lát, quay đầu hỏi Từ Đình Vinh.

.


Google ngay trang — T RUMtгuyen.M E —
“Lúc đó cô gái kia đã có hôn phu ở nước ngoài rồi, đang định kết hôn, nhưng một năm sau, cô ta vẫn kiên quyết bỏ qua tương lai tốt đẹp rộng mở của mình ở nước ngoài, giải trừ hôn ước với hôn phu rồi về đây”
“Bây giờ bọn họ đã có một đứa con thông minh, học tiểu học rồi”
“Vậy thì tốt.” Kiều Phương Hạ thở phào.

Có lẽ là cô thấy sinh ly tử biệt nhiều quá rồi, nên không nghe nổi câu chuyện tình yêu đau thương.

Một lát sau, cô lại hỏi: “Sao anh biết chuyện này?”
Từ Đình Vinh vừa cười vừa trả lời: “Vì nhân vật chính của câu chuyện này là dì và dượng tôi”
Kiều Phương Hạ sửng sốt, nhớ đến quản lý ở cửa trông có vẻ quen biết với Từ Đình Vinh, mà công ty nhà anh ta cũng có liên quan đến nghề chế tạo thuyền bè.


Cũng có nghĩa là rất có thể đường hầm đáy biển này do nhà Từ Đình Vinh đầu tư?
Kiều Phương Hạ giật mình, hai người nhìn nhau mấy lần, bỗng nhiên có vài cái bóng thật lớn từ từ bơi qua bên ngoài đường hầm.

Đầu tiên là chỉ có vài con, sau đó cỏ càng nhiều cá heo bơi qua đỉnh đầu bọn họ.

Cho dù kiến thức của Kiều Phương Hạ rất rộng nhưng đây là lần đầu tiên trong đời cô nhìn thấy cảnh đẹp nhiều cá heo bơi qua đầu cô như thế này.

Cô ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn chúng nó bơi qua, lòng rung động quá chừng..


 
Chương 1031


Từ Đình Vinh đứng bên cạnh, Kiều Phương Hạ nhìn cá heo, anh ta nhìn Kiều Phương Hạ.

Anh ta bình tĩnh nhìn vẻ vui mừng ngạc nhiên của cô, tiếp tục chậm rãi nói với cô: “Ngụ ý của cá heo là tình yêu và hy vọng”
Khi anh ta nói chuyện, nhẹ nhàng kéo đầu ngón tay Kiều Phương Hạ.

Tay Kiều Phương Hạ đơ trong chốc lát, cô liếc mắt nhìn anh ta.


“Chương trình này tôi không đùa đâu” Đáy mắt Từ Đình Vinh tràn đầy ý cười nhìn cô, nói tiếp.

Xung quanh không một bóng người, chỉ có hai thợ chụp ảnh đang quay lại cảnh đẹp duy mỹ khiến người ta rung động.

Bàn về tán tỉnh, Từ Đình Vinh khá là đỉnh.

Chương trình mà bọn họ quay chụp đã là mùa thứ ba, có thể chắc chắn rằng đây chính là tập lãng mạn cao cấp nhất trong ba mùa.

Huống chi đây mới chỉ là kì đầu tiên trong mùa thứ ba mà đã nóng sốt như vậy, sau khi chiều, không cần bàn đến tỷ lệ lượt xem cho chương trình này.

Kiều Phương Hạ bình tĩnh nhìn Từ Đình Vinh một lát, dĩ nhiên là lòng cô có kinh ngạc.

Nhưng đây là một chương trình yêu đường, hơn nữa những điều kinh ngạc thú vị

mà Lê Đình Tuấn cho cô vẫn nhiều hơn một chút nên Kiều Phương Hạ vẫn còn tỉnh táo.

Cô im lặng một lát, án chừng thời gian quay chụp xong, lập tức rút tay mình ra khỏi tay Từ Đình Vinh.

Sau một lúc lâu, cô im lặng quay về.

Từ Đình Vinh liếc mắt nhìn bóng lưng rời khỏi đây của cô, một lát sau, anh ta từ từ đi theo.

Có thể là vì biểu hiện của anh ta quá thẳng thắn nên dọa Kiều Phương Hạ giật mình, quãng đường đi từ đường hầm dưới đáy biển lên xe, Kiều Phương Hạ không nói thêm một câu nào nữa.

Từ Đình Vinh chạy kịp tới xe, lúc khởi động, anh ta nhìn Kiều Phương Hạ, nhẹ nhàng hỏi: “Có phải là vừa rồi tôi nói trực tiếp quá, dọa cô sợ rồi không?”
“Không có” Kiều Phương Hạ không nhìn anh ta, mỉm cười bình tĩnh đáp.

Vẫn là câu cũ, ai cũng là người trưởng thành cả rồi, không phải học sinh trung học yêu đương, nên Kiều Phương Hạ hiểu được một cách lý trí, Từ Đình Vinh chỉ vì hiệu quả của chương trình thôi.


Hơn nữa hai người bọn họ mới gặp hai lần, Kiều Phương Hạ chưa bao giờ tin cái gì là vừa gặp đã yêu.

Cho dù vừa gặp đã yêu thật thì cũng là vì nhan sắc, nếu Từ Đình Vinh là một người nông cạn như vậy thật, thế thì coi như lúc trước cô nhìn nhầm người, cô cho rằng anh ta là người chín chắn chững chạc mà.

Hơn nữa Từ Đình Vinh đã lớn tuổi, nhìn tư liệu khách mời, hình như là hai mươi chín tuổi, nếu còn ngây thơ như thế thì cô không còn gì để nói.

Nếu đổi lại là Chu Thoại My có ý với anh ta, hẳn là màn diễn vừa rồi đã khiến người ta động lòng.

Nhưng từ trước đến nay, tư bản luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, rõ ràng Từ Đình Vinh làm vì ích lợi cho công ty của nhà mình, lấy danh nghĩa đẹp đẽ như vậy để che đậy dã tâm cực lớn, cô không thích cái kiêu niêm yết giá công khai như vậy..


 
Chương 1032


May mắn là vừa rồi người xuống đường hầm đáy biển với anh ta là cô chứ không phải nữ khách mời khác, nếu không thì chắc chắn đã bị lời ngon tiếng ngọt của anh ta lừa gạt.

“Chúng ta đi siêu thị đi, đã muộn rồi, trước năm giờ, chúng ta quay lại khách sạn” Kiều Phương Hạ im lặng vài giây rồi nhẹ nhàng nói với Từ Đình Vinh.


“Được.” Từ Đình Vinh thấy vẻ mặt cô vẫn bình thường, không biết lòng cô đang nghĩ gì.

Vì Kiều Phương Hạ không phản cảm với anh ta nên anh ta không nói gì nữa, khởi động xe lái về phía siêu thị.

Trên đường đi, Từ Đình Vinh im lặng một lát rồi hỏi Kiều Phương Hạ: “Tối nay cô muốn ăn gì?”
“Cái gì cũng được, nấu vài món ăn gia đình hằng ngày?” Thái độ của Kiều Phương Hạ hệt như lúc vừa xuất phát ở khách sạn, trả lời Từ Đình Vinh với kiểu có tí khoảng cách.

“Vậy cô thích ăn đồ ăn nhà có mùi vị như thế nào? Chua ngọt hay cay?”
“Tôi là người thành phố Hạ Du, thích chua ngọt” Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi đáp.


“Vậy cô thích… thịt kho thơm không?” Từ Đình Vinh suy tư một lát rồi hỏi ngược lại.

“Được, cái gì cũng được” Kiều Phương Hạ thờ ơ gật đầu.

Khi hai người xuống xe, vừa hay trông thấy Kỷ Khanh Ngọc và Ty Hoàng Nam cũng đến cửa siêu thị, vẻ mặt Ty Hoàng Nam lạnh lùng hờ hững, không nói chuyện với Kỷ Khanh Ngọc.

Trùng hợp anh ta quay đầu lại, trông thấy hai người Kiều Phương Hạ cũng đến, hai mắt lập tức sáng lên, nhiệt tình kêu: “Chị!”
Kiều Phương Hạ không ngờ lại trùng hợp như vậy, sẽ gặp phải Ty Hoàng Nam ngay ở cổng siêu thị.


Cô quay đầu nhìn Từ Đình Vinh ở bãi đỗ xe sau lưng, thấy anh ta đã đi đến đây, bèn nhìn Ty Hoàng Nam, mỉm cười nhàn nhạt đáp: “Trùng hợp thế”
“Không trùng hợp” Kỷ Khanh Ngọc cười như không cười, trả lời: “Bọn tôi đã ở cổng siêu thị một lát rồi”
Kỷ Khanh Ngọc nói xong, chỉ về phía khu trò chơi điện tử.

Hơn hai giờ, Ty Hoàng Nam và cô ta đã đến đây rồi, cô ta không biết chơi điện tử nhưng Ty Hoàng Nam cứ một mực chơi, cô ta hết cách rồi, chỉ đành kiên trì giả bộ hứng thú, cùng chơi với anh ta một lát.

Hai người chơi gần một tiếng, Ty Hoàng Nam càng lúc càng không yên lòng, trong lòng Kỷ Khanh Ngọc hiểu được Ty Hoàng Nam đang chờ Kiều Phương Hạ, anh ta muốn đi dạo siêu thị với Kiều Phương Hạ, nhưng lại không thể vạch trần trước màn ảnh..


 
Chương 1033


Cô ta thấy cũng đã muộn rồi, sắp ba giờ rưỡi, không nhịn được giục hai lần, lúc này Ty Hoàng Nam mới không cam lòng rời khỏi khu trò chơi điện tử, đến siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn.

Ai ngờ còn chưa đi vào thì Kiều Phương Hạ và Từ Đình Vinh đã đến rồi.

Kiều Phương Hạ nhìn về phía khu trò chơi điện tử, nhìn gấu bông mà Ty Hoàng Nam đang ôm trong ngực, cô mỉm cười hỏi anh ta: “Hai người lấy được từ khu trò chơi điện tử à?”

“Đúng vậy, sáu chục, lấy được hai con” Ty Hoàng Nam gật đầu đáp.

Trong túi xách của Kỷ Khanh Ngọc cũng có một con búp bê trời nắng tay to, vừa nhìn là biết mới, hẳn là lấy cùng nơi với gấu bông của Ty Hoàng Nam, chỉ to một phần ba so với búp bê Ty Hoàng Nam cầm.

“Này” Ty Hoàng Nam lập tức cười tủm tỉm đưa gấu bông trong ngực ra.

“Cho tôi à?” Kiều Phương Hạ hơi kinh ngạc.

Anh ta nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, không phải hôm qua chị đi ngang qua một cửa hàng bán đồ chơi, đã nói tôi và con husky kia hơi giống hả? Vừa hay tối trông thấy trong máy gấu bông có nên lấy.”
Hôm nay là cuộc hẹn của Ty Hoàng Nam và Kỷ Khanh Ngọc, anh ta lại tặng đồ cho cô, hình như không đúng lắm? Kiều Phương Hạ do dự mấy giây, vẫn không nhận.

Ty Hoàng Nam bèn dứt khoát nắm tay Kiều Phương Hạ, nhét gấu bông husky vào lồng ngực Kiều Phương Hạ, anh ta nói: “Tôi tặng gấu bông của tôi cho chị”.


“Ngày mai, sau khi kết thúc quay chụp chúng ta sẽ không gặp nhau trong một tuần, chị nhìn đến nó sẽ nhớ tới tôi.”
Kiều Phương Hạ cụp mắt nhìn gấu bông trong ngực, dở khóc dở cười.

Cô chưa nói gì thì Từ Đình Vinh vẫn luôn im lặng nhìn hai người bọn họ bỗng giơ tay cầm husky, lạnh nhạt nói: “Tôi cầm giúp cô”
Kiều Phương Hạ chưa nói nhận quà, Từ Đình Vinh lại cầm giúp cô, cô không thể trả lại được.

Cô im lặng một lát nói thì thầm nói với Ty Hoàng Nam: “Vậy cảm ơn cậu”
Ty Hoàng Nam nghe chữ cảm ơn này, lộ vẻ không vui lắm.

Nhưng anh ta chưa kịp nói gì, Từ Đình Vinh lại nói: “Đã trễ rồi, đi vào mua đồ trước đã”
Anh ta vừa nói vừa nắm chặt cổ tay Kiều Phương Hạ, đi vào cửa siêu thị.


Có camera quay chụp, Kiều Phương Hạ bị kéo đi mà chưa kịp phản ứng, cũng không thể giấy ra khỏi tay Từ Đình Vinh.

Hai người đi vài bước, cô định rút tay về thì Từ Đình Vinh đã thả lỏng ra rồi, đi qua một bên kéo xe mua sắm, nhẹ nhàng ném husky của Ty Hoàng Nam lên xe.

Vừa rồi suốt dọc đường, vẻ mặt Từ Đình Vinh chả có gì bất thường, sau khi Ty Hoàng Nam tặng con chó này cho cô, vẻ mặt Từ Đình Vinh lập tức trở nên u ám.

Kiều Phương Hạ nhận ra anh ta đang tức giận, nhưng cô không biết nên nói gì, dù sao đây cũng là chương trình hẹn hò, đám người Hà Vận đấu quy định không thể nói chuyện với người khác..


 
Chương 1034


Vào siêu thị, gần như bọn họ không hề nói chuyện với nhau suốt cả quá trình, Từ Đình Vinh bình tĩnh hỏi vài câu Kiều Phương Hạ muốn ăn gì, lấy đồ ăn xong là đi tính tiền.

Lúc chờ tính tiền, lại gặp hai người Ty Hoàng Nam và Kỷ Khanh Ngọc.

Kiều Phương Hạ vô thức liếc nhìn xe đồ ăn của bọn họ, thấy rõ những gì bọn họ mua, lập tức nghẹn lời: “…”
“Tối nay hai người ăn cái đó?” Qua một lát cô mới hỏi hai người bọn họ.


“Đúng vậy, tôi và Kỷ Khanh Ngọc không biết nấu ăn, đỡ phiền phức” Ty Hoàng Nam trả lời theo lẽ thường.

Anh ta cầm hai nồi lẩu tự nấu lên quầy tính tiền, anh ta có thể bỏ tiền cho Kỷ Khanh Ngọc mua một nồi lẩu tự nấu đã tốt lắm rồi, vốn là anh ta định mua hai gói mì về nấu, cùng lắm thì mua thêm hai cái trứng và rau xanh, không thể nhiều hơn.

Lẩu tự nấu đã xa hoa hơn dự đoán của anh ta nhiều lắm.

Kỷ Khanh Ngọc đứng bên cạnh cười nói: “Tôi và Ty Hoàng Nam đều là người từ bé đã không nấu cơm, vậy cũng tốt”
Thậm chí Kiều Phương Hạ đã tưởng tượng đến tương lai khi cảnh này được chiếu, bình luận trên màn hình cũng dân cư mạng sẽ dày đặc đến mức này.

Mà trái lại bên phía hai người bọn họ, từ xe đồ ăn mà Từ Đình Vinh mua, đêm nay không nấu được tám món thì cũng là sáu món.

Ty Hoàng Nam đang tính tiền còn quay lại nhìn về phía hai người bọn họ, ngẫm nghĩ rồi quay đầu nghiêm túc hỏi người quay phim đi theo mình: “Chị Vận có nói là cho ăn cơm ké hay không?”
“… Các anh các chú quay phim đồng loạt im lặng.

“Vậy tôi tự về hỏi thôi” Ty Hoàng Nam đăm chiêu đáp.


Dù gì để tránh Kiều Phương Hạ và Từ Đình Vinh ở cùng nhau, anh ta mất mặt hay không cũng chả sao.

“Tôi thêm món cho hai người?” Ty Hoàng Nam quay đầu hỏi Kiều Phương Hạ.

Lúc anh ta nói chuyện, cầm chảo nồi tự nấu ra khoe khoang: “Đây là lầu cay đó nha!”
Kiều Phương Hạ không nhịn được bật cười thành tiếng, tên nhóc này đáng yêu muốn nổ tung được ấy, hoàn toàn không tương xứng với thiết lập học giỏi lạnh lùng của anh ta chút nào.

“Không may rồi, tối nay bọn tôi sẽ làm lẩu tôm” Từ Đình Vinh nhìn anh ta, lạnh lùng nói.

Rõ ràng Từ Đình Vinh có ý không chào đón Ty Hoàng Nam đến chỗ bọn họ ăn chực.

“Chị ơi” Ty Hoàng Nam tự động không để ý đến câu trả lời của Từ Đình Vinh, nhìn Kiều Phương Hạ bằng ánh mắt trông mong.


Kiều Phương Hạ không nhịn được buồn cười, nhưng kiểu gì cô cũng phải nể mặt Từ Đình Vinh.

Cô nghĩ ngợi rồi nói với Ty Hoàng Nam: “Đợi lát nữa rồi nói sau, cậu về hỏi chị Vân xem, cô ấy nói không được thì là không được.”
Dứt lời, vẻ mặt Từ Đình Vinh trở nên nặng nề.

Ty Hoàng Nam thanh toán rất nhanh, trước khi đi còn luyến tiếc tạm biệt với Kiều Phương Hạ và Từ Đình Vinh: “Lát nữa gặp!”
Từ Đình Vinh cau mày nhìn Ty Hoàng Nam, Ty Hoàng Nam nhướng mày với anh ta, rõ ràng trong mắt có ý khiêu khích.

Trước đó anh ta nói tiếng người với Từ Đình Vinh, Từ Đình Vinh không chịu nghe, thể thì đừng trách anh ta.

Siêu thị rất gần khách sạn bọn họ ở, chỉ đi xe mười phút là đến, trên đường trở về, Từ Đình Vinh lại im như thóc..


 
Chương 1035


Khi xuống xe, Kiều Phương Hạ giúp đỡ ra cốp sau lấy đồ ăn, vừa đụng vào túi nhựa, Từ Đình Vinh đã đi đến, thản nhiên nói: “Để tôi làm cho”
Kiều Phương Hạ ngại ngùng rút tay về, đứng một bên nhìn anh ta mấy lần.

Từ Đình Vinh lấy đồ ăn xong cả rồi, im lặng đi đến phòng bếp đã được tổ tiết mục chuẩn bị trước cùng Kiều Phương Hạ, đặt đồ ăn xuống rồi quay người đi ra phòng khách bên ngoài trước.


Kiều Phương Hạ suy tư, cô yên lặng rửa tay cho sạch rồi lấy đồ ăn trong túi to ra, bắt đầu chuẩn bị.

Từ Đình Vinh biết nấu ăn thì để anh ta làm, cô giúp đỡ.

Cô vừa xử lý hai con tôm to, Từ Đình Vinh đã xắn tay áo sơ mi đi vào, đứng sau lưng cô nhìn hai lần, chợt giơ tay cầm lấy con tôm trên tay Kiều Phương Hạ, thì thầm: “Làm từ phần đuôi tôm này, sẽ càng dễ xử lý chỉ đen của tôm hơn”
Gần như Kiều Phương Hạ bị anh ta ôm vào ngực, thân thể cô cứng đờ trong nháy mắt.

“Được.” Bỗng sau mấy giây, cô nhẹ giọng trả lời.

Đợi Từ Đình Vinh buông tay, cô mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Hồi lâu, cô quay đầu liếc nhìn Từ Đình Vinh đang xử lý thịt nạc trong bồn rửa, thấp giọng hỏi: “Anh vừa đến hỏi chị Vân xem có tới ăn chực được không hả?”

“Ừ” Từ Đình Vinh nhàn nhạt trả lời.

“Vậy.”
“Chị Vân nói chúng ta tự sắp xếp đi.” Kiều Phương Hạ còn chưa nói gì, Từ Đình Vinh đã nói tiếp.

Anh ta dứt lời, quay đầu nhìn Kiều Phương Hạ một cái.

Kiều Phương Hạ cân nhắc ngồi xuống, nếu như giờ phút này cô không chủ động nói gì với anh ta, sẽ có quá nhiều dấu vết của kịch bản cài sẵn.

“Có phải vừa nãy anh tức giận không?” Cô thu hồi ánh mắt, vừa lạnh nhạt chế biến tôm vừa thấp giọng hỏi: “Chính là lúc Hoàng Nam nói muốn tới chỗ chúng ta ăn chực đó.”
“Ừ, đúng là có chút tức giận” Cô vừa dứt lời, Từ Đình Vinh đã nhẹ nhàng trả lời.


Dừng một chút, anh ta lại hỏi: “Cho nên giữa tôi và Ty Hoàng Nam, cô sẽ chọn ai?”
Kiều Phương Hạ bị câu hỏi gọn gàng dứt khoát của anh ta hỏi cho cả người ngây ngẩn, cô nhìn vào mắt anh ta.

Hai người nhìn nhau một cái, Từ Đình Vinh để thịt trên tay xuống, quay người hướng về phía cô nói: “Tôi biết, có thể vấn đề này hơi khó trả lời, nhưng tôi rất muốn biết thái độ trước mắt của cô.”
Vẻ mặt của Từ Đình Vinh nhìn rất chân thành, nghiêm túc đến nỗi không hiểu sao Kiều Phương Hạ có chút chột dạ.

Phòng bếp lâm vào yên tĩnh..


 
Chương 1036


“Thật sự là tôi còn chưa nghĩ ra.” Hồi lâu, Kiều Phương Hạ thở dài trả lời: “Bởi vì thật ra khoảng cách giữa tôi và anh gần hơn, cá nhân tôi lại không quá ưa thích những nơi xa xôi, Hoàng Nam phải bay ra nước ngoài tranh tài quanh năm, còn có luyện tập khép kín”.

“Thế thì sao?” Từ Đình Vinh yên lặng nghe cô nói xong, hỏi ngược lại.

“Nhưng… Tôi cũng không biết nói thế nào, trước mắt đúng là chủ đề giữa tôi và Hoàng Nam nhiều hơn một chút, bởi vì, tuổi tác của chúng tôi gần nhau” Kiều Phương Hạ thành khẩn trả lời.

Từ Đình Vinh khẽ cười nói: “Không sao hết.


Tôi cảm thấy, chí ít hôm nay tôi có thể nhận được một giải thưởng khuyến khích rồi?”
Kiều Phương Hạ im lặng hồi lâu, nhẹ gật đầu.

“Phòng của họ ở dưới tầng, cô mà không xuống mời, có lẽ bọn họ đã nấu xong nồi tự đun rồi” Từ Đình Vinh cười với cô, thấp giọng nói.

Nói xong, anh ta quay người tiếp tục xử lý thịt trong bồn rửa.

Kiều Phương Hạ nhìn theo bóng lưng của anh ta, thật ra trong thời điểm phụ nữ lựa chọn, trong lòng cũng sẽ giãy giụa giống như vậy, nhất là khi đối phương chủ động nhượng bộ, lấy lùi làm tiến.

Kiều Phương Hạ không hiểu sao cảm thấy có lỗi với Từ Đình Vinh.

Cảm thấy mình có chút giống mấy tên đàn ông cặn bã một chân đạp hai thuyền trên ti vi.

Cô không biết mình bị làm sao nên đã chọn đến chương trình này để tự hành hạ bản thân.


Kiều Phương Hạ ngầm thở dài, giữ im lặng cầm trên tay mấy con tôm đã chế biến xong, rửa sạch tay, đi xuống tầng mời mấy người Ty Hoàng Nam lên.

Xuống tầng đi đến phòng mấy người Tây Hoàng Nam mới phát hiện cửa phòng của bọn họ đang mở, một mình Kỳ Khanh Ngọc ngồi trên ghế sô pha xem tạp chí.

Kiều Phương Hạ đi đến cửa phòng khách nhìn Kỷ Khanh Ngọc, Kỷ Khanh Ngọc cũng nhìn cô, Kiều Phương Hạ lập tức hỏi: “Mọi người đã ăn chưa?”
“Chưa” Kỷ Khanh Ngọc lắc đầu.

“Vậy mọi người lên chỗ chúng tôi ăn đi, Từ Đình Vinh đang chuẩn bị xào rau rồi” Kiều Phương Hạ lập tức nhiệt tình mời mọc.

Đang nói chuyện, cô nhìn xung quanh hỏi: “Hoàng Nam đâu?”
“Không biết, anh ta ra ngoài được một lúc rồi, hẳn là đi tìm chị Vận” Kỳ Khanh Ngọc đứng dậy trả lời.

“Vậy cô lên phòng chúng tôi trước đi, tôi đến chỗ chị Vận tìm anh ấy!” Kiều Phương Hạ lập tức nói.

Camera đang quay, hai người nói chuyện đều khách khách sáo sáo, giống như quan hệ rất tốt.


“Được, tôi đi lên xem có thể giúp gì hay không” Kỳ Khanh Ngọc gật đầu trả lời.

Hai người ra cửa rồi mỗi người đi một ngả, Kiều Phương Hạ trực tiếp đi của phòng của Hà Vận.

Ngoài cửa có rất nhiều người, Kiều Phương Hạ nhìn một chút đã thấy thợ quay phim của Ty Hoàng Nam dập máy đứng ở bên ngoài, lập tức hỏi người đó một câu: “Hoàng Nam ở bên trong à?”
“Đang ở trong đó.

Dáng vẻ của thợ quay phim muốn nói lại thôi, do dự khẽ gật đầu.

Kiều Phương Hạ không để anh ta nghĩ nhiều, trực tiếp gõ cửa rồi tiến vào.

Ty Hoàng Nam đang đứng trên ban công, quay đầu nhìn thấy Kiều Phương Hạ tiến vào, vẻ mặt lập tức có chút không thể diễn tả..


 
Chương 1037


Kiều Phương Hạ nhìn anh ta một cái, có chút không hiểu mở miệng nói: “Không phải nói muốn đến chỗ tôi ăn cơm à? Ở đây làm cái gì?”
Lúc Kiều Phương Hạ hỏi câu này, bỗng nhiên phát hiện ra một tia khác lạ, dường như bên trong căn phòng không có một ai nói chuyện, vô cùng yên tĩnh.

Cô lập tức thuận theo ánh mắt của Ty Hoàng Nam nhìn sang, vừa hay bắt gặp vẻ mặt bình tĩnh của Lệ Đình Tuấn, mắt đối mắt.

Lệ Đình Tuấn???

Làm sao bỗng nhiên anh lại xuất hiện ở chỗ này?
Kiều Phương Hạ run lên mấy giây, lập tức nhẹ nhàng gạt ống kính của mình và thợ quay phim sang một bên, đồng thời tắt micro trên người anh ta.

Thợ quay phim sáng suốt dập máy ảnh lui ra ngoài.

Hà Vận cũng không biết Lệ Đình Tuấn đột nhiên lại tới.

Anh đã tới đây hơn một tiếng, trực tiếp tìm bọn họ xem băng ghi hình ngày hôm qua và ngày hôm nay.

Hôm qua tương tác cùng Ty Hoàng Nam không tệ, không có bất kì hành động thân mật nào, quá phận nhất chính là mấy bức ảnh chụp chung gần đây.

Hôm nay với Từ Đình Vinh thì không giống như thế, camera trên xe chụp lại, bọn họ có đến vài lần tiếp xúc mập mờ.


Buổi chiều, bọn họ mang theo thắt lưng xuống đường hầm dưới biển, Từ Đình Vinh nắm tay Kiều Phương Hạ.

Không thể kiểm soát tiến độ giữa các khách mời quay phim, chưa kể đây là chương trình yêu đương, không thể hạn chế những hành động như nắm tay, nhưng điều khiển Hà Vận không nghĩ tới chính là, Từ Đình Vinh lại ra tay nhanh như vậy.

Quan hệ giữa Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn, đương nhiên là cô ta biết.

Chính bởi vì biết, cho nên cô ta mới ở chỗ này một lát, nhìn những hình ảnh trên màn hình, trong lòng càng thêm run sợ.

Hình ảnh đường hầm dưới biển vừa được tua nhanh hai phút, Kiều Phương Hạ đã đến.

“Đi ra ngoài hết đi” Lệ Đình Tuấn nhìn Kiều Phương Hạ mấy lần, mặt không cảm xúc thấp giọng nói với những người xung quanh.

Hà Vận tắt máy quay, lúc đi qua người Kiều Phương Hạ thì nhỏ giọng nói với cô: “Anh ta đã xem hết rồi.”

Kiều Phương Hạ giữ im lặng đứng tại chỗ, nhìn từng người trong phòng đi ra ngoài.

“Anh, thật ra.” Trên ban công, Ty Hoàng Nam nhỏ giọng gọi Lệ Đình Tuấn, muốn vì Kiều Phương Hạ giải thích cái gì đó.

“Cậu cũng ra ngoài” Lệ Đình Tuấn không đợi Ty Hoàng Nam nói chuyện, lạnh lùng trả lời.

Kiều Phương Hạ hoàn toàn giật mình, nửa ngày sau mới chuyển mắt kinh ngạc nhìn về phía Ty Hoàng Nam.

Anh?
Cho nên, Lệ Đình Tuấn là anh trai của Ty Hoàng Nam???.


 
Chương 1038


Ty Hoàng Nam đã sớm nói với Kiều Phương Hạ anh ta quen biết cô, làm sao cô lại không nhớ ra, anh ta như vậy cũng không tính là nói dối cô.

Anh ta yên lặng nhìn Kiều Phương Hạ một cái, vốn dĩ còn muốn che chở cho Kiều Phương Hạ, nhưng giờ phút này cũng chỉ thường mà không giúp được gì.

Hôm nay anh ta đã cố gắng đang quấy rầy hành trình của Từ Đình Vinh và Kiều Phương Hạ, nhưng tiến độ của Từ Đình Vinh thật sự quá nhanh.


Anh ta yếu ớt thở dài, lúc đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, chỉ bất đắc dĩ nhìn cô.

Thẳng đến khi bên trong căn phòng chỉ còn lại hai người Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn mới nhấc chân chậm rãi đi tới trước mặt cô.

Bây giờ Kiều Phương Hạ mới hiểu được, vì sao lần trước cô lại nhìn thấy Lệ Đình Tuấn trong đài truyền hình, rất hiển nhiên, Lệ Đình Tuấn là một trong những nhà đầu tư của chương trình này.

Mà anh có thể đồng ý để cô tới tham gia chương trình này là bởi vì Ty Hoàng Nam cũng ở đó.

Bỗng nhiên tối hôm qua Hà Vận để có chọn Ty Hoàng Nam, chỉ sợ cũng là bởi vì ý của Lệ Đình Tuấn.

“Cố ý chọc giận anh?” Lệ Đình Tuấn nhìn cô nhẹ giọng mở miệng hỏi.


Sau mấy giây, sắc mặt của Kiều Phương Hạ nhẹ nhàng trả lời: “Anh Lệ nói hay thật đấy, em cũng không biết anh là một trong những nhà đầu tư, làm sao lại cố ý chọc giận anh hả?”
Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm vào cô nói: “Hẳn là chính em cũng nhìn ra được, Từ Đình Vinh không đơn giản chỉ vì hiệu quả chương trình mới thổ lộ với em.

Mà chuyện của Đường Nguyên Khiết Đan, anh tự nhiên.”
Lệ Đình Tuấn không nhắc đến Đường Nguyên Khiết Đan còn tốt, vừa nhắc tới, sắc
mặt của Kiều Phương Hạ càng thêm lãnh đạm: “Đây là công việc của em, công việc và chuyện riêng tư em có thể phân biệt rõ ràng”
Lệ Đình Tuấn không nhịn được khẽ nhíu mày.

Bởi vì anh điều Đường Nguyên Khiết Đan đi mà cô khó chịu với anh như thế? Còn cố ý thân cận với khách mời trong chương trình?
“Kiều Phương Hạ, rốt cuộc trong lòng em anh quan trọng hay là Đường Nguyễn Khiết Đan quan trọng?” Anh nhíu mày, trầm giọng hỏi cô.


Khuôn mặt Kiều Phương Hạ không biểu cảm ngước mắt nhìn về phía anh: “Chuyện của Khiết Đan em đã nói rồi, nếu tất cả đều là lỗi của cô ấy, em sẽ không so đo với anh cái gì.”
“Huống chi, em chỉ đang quay một chương trình tạp kỹ, vì hiệu quả của chương trình và nắm tay khách mời nam một chút thôi mà, anh Lệ tự mình làm cái gì, trong lòng em rõ ràng”
Kiều Phương Hạ dứt lời lại lạnh lùng nói: “Em còn phải tiếp tục quay chương trình, khách mời còn đang chờ em ở trên tầng, anh Lệ cứ tự nhiên”
Nói xong liền quay người đi ra ngoài.

Vừa đi được hai bước, Lệ Đình Tuấn đã kéo cô trở về đè lên tường.

Hai người nhìn nhau một cái, đáy mắt Lệ Đình Tuấn có tức giận phun trào, hạ giọng nói: “Vậy ngược lại em nói xem, anh đã làm cái gì? Hửm?”.


 
Chương 1039


Kiều Phương Hạ im lặng mấy giây, gọn gàng dứt khoát trả lời: “Anh Lệ vì tình cũ mà ra tay đánh nhau trong câu lạc bộ tư nhân, chuyện giật gân như thế cũng lên báo cả rồi, còn cần tôi nói rõ sao?”
“Tình cũ gì cơ?” Lệ Đình Tuấn im lặng mấy giây, không nhịn được nhíu mày: “Ai là tình cũ của anh?”
Nửa đêm hôm qua Lệ Đình Tuấn về công ty họp, mãi đến buổi sáng tám chín giờ mới tan họp, giữa trưa đến khách sạn nói chuyện hợp đồng, xử lý xong tất cả mọi chuyện đã lập tức chạy tới, vốn dĩ muốn để cho Kiều Phương Hạ ngạc nhiên, tiện thể nói chuyện Đường Nguyên Khiết Đan với cô.

Căn bản là anh không biết những tin tức lá cải này.

“Chẳng lẽ không phải vì Tô Minh Nguyệt mà anh mới ra mặt đánh nhau với người ta sao?” Kiều Phương Hạ không nhịn được nhíu mày hỏi ngược lại.


Lệ Đình Tuấn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cô thêm vài lần, kiềm chế lửa giận trong lòng, lập tức lấy điện thoại di động trong túi ra, tìm kiếm tên mình trên mạng ngay trước mặt Kiều Phương Hạ.

Tìm kiếm có nửa phút, lúc này mới phát hiện, lại có truyền thông đưa tin tối hôm qua anh vì cứu Tô Minh Nguyệt nên mới ra tay.

Anh cắn răng ngước mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ: “Miệng lưỡi của truyền thông mà em cũng tin? Không tin tưởng anh như vậy sao?”
“Ảnh chụp luôn luôn chân thật đấy?” Kiều Phương Hạ không chút nghĩ ngợi hỏi ngược lại.

“Bởi vì lúc ấy cô ta kéo anh bảo có lời muốn nói, anh.


Kiều Phương Hạ không chờ anh nói xong đã lạnh lùng nói: “Cô ta bảo anh ăn cứt anh cũng ăn à?”
“Kiều Phương Hạ!” Lệ Đình Tuấn lập tức gầm thét một tiếng.

Nguyên nhân khiến con của bọn họ không còn một phần là do Tô Minh Nguyệt, Kiều Phương Hạ cảm thấy cho dù cô không nói, trong lòng Lệ Đình Tuấn cũng nên biết một ít.


Bác sĩ cũng sớm đã nói, con của bọn họ không còn chủ yếu là bởi vì cảm xúc của cô chập trùng quá lớn để lại tai hoạ ngầm.

Vốn dĩ cô cũng không định so đo cái gì, dù sao Tô Minh Nguyệt cũng là mẹ ruột của Đình Trung, mà cô lại mất bình tĩnh trước đứa trẻ vô tội như Đình Trung.

Nhưng cô vừa rời khỏi Lệ Đình Tuấn, chân sau anh đã chạy đi làm anh hùng cứu mỹ nhân, ai mà có thể chịu nổi chuyện này chứ?
Anh nói anh biết sai.

Đây chính là cái anh gọi là biết sai.

“Buông ra” Kiều Phương Hạ điều chỉnh hô hấp, tiếp tục lãnh đạm nói.

Lệ Đình Tuấn giữ im lặng nhìn cô, đột nhiên cúi đầu hôn xuống, ngăn chặn mối của cô.

Kiều Phương Hạ bị anh đè trên tường, không chỗ để trốn, trơ mắt nhìn anh hôn tới.


Nửa phút sau, Lệ Đình Tuấn thở hổn hển buông lỏng cố, nhẹ giọng hỏi: “Tỉnh táo chưa?”
Kiều Phương Hạ chỉ lạnh lùng trả lời: “Tỉnh táo không nổi.

Anh chỉ khiến tôi cảm thấy buồn nôn.


Vừa dứt lời, Lệ Đình Tuấn lại anh ngăn chặn đôi môi của cô.

Hai người hôn đến không thở nổi mới dừng lại, Lệ Đình Tuấn nhẹ nhàng đè lên trán cô, dùng âm thanh khàn khàn hỏi: “Lần này tỉnh táo rồi chứ?”
Kiều Phương Hạ lựa chọn không nói lời nào.

.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top