Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Dịch Full 

Chương 360: Đấu với nàng nhớ mang theo não 01


Một tiếng gầm giận dữ vang lên, uy nghiêm lạnh lùng, nhất thời bên trong học đường lặng ngắt như tờ.

Yên tĩnh trong chớp mắt, lại vang lên những âm thanh vù vù quỳ xuống đất, dập đầu, tố khổ, cầu xin tha thứ......

Hoàng đế vẻ mặt đóng băng, sau ót như bị nện trúng, giáo dục nhiều đứa nhỏ như vậy, chưa từng có tình trạng này xảy ra.

Hắn nhìn về phía Triệu học sĩ trước mặt.

Triệu học sĩ đã tỉnh lại đúng lúc, khóc đầm đề trên khuôn mặt già nua, phủ phục ở dưới đất thống khổ,“Bệ hạ, bệ hạ, lão thần vô năng, vô năng a. Phụ tá bệ hạ an bang trị quốc, lão thần cũng không cần chớp mắt, không phải nói khoác lác, lão thần không có gì vấn đề gì nan giải, nhưng là...... Trẻ bướng khó dạy, khó hơn cả lên trời a!”

Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Giới nhìn nhau cười, sau đó vội cúi đầu quỳ rạp trên mặt đất ô ô khóc.

Hoàng đế thật sự là bị bọn họ chọc tới hồ đồ, nhìn quét một vòng, lạnh lùng nói:“Người đâu, đem bọn chúng đều đưa vào trong viện.”

Lấy tư thái của bọn họ như hiện tại, cũng không cần đi Linh Thính đường, hay Thánh Hiền đường , chỉ xứng ở trong sân viện chịu thẩm tra.

Đại thái giám Lưu Ngọc lập tức sai người ta chuyển long ỷ đến cho hoàng đế ngồi, lại lấy ghế mời thái tử ngồi, sau đó lại sai người đỡ Triệu học sỹ lên an ủi.

Lại có người đem nhóm học sinh phân làm hai nhóm, vô tội, ngồi ở một bên, tham dự vào liền quỳ gối trên đất lạnh như băng.

Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Giới thành thật an phận quỳ .

Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư cũng chưa từng gặp qua tình huống này, cũng chưa từng chịu qua loại ủy khuất này.

Hoàng Phủ Giới mặc áo choàng thêu long rộng thùng thình, tay ở dưới ống tay áo gắt gao cầm lấy tay Tô Mạt, như sợ nàng chạy mất vậy.

Hắn quay đầu lặng lẽ nháy mắt với nàng,“Ngươi lá gan rất lớn nha.”

Tô Mạt hơi hơi giương khóe miệng, hừ một tiếng, nàng là cố ý.

Trong cung không giống với Tô gia, Tô gia nhỏ, hơn nữa là người cùng nhà, có trưởng bối quản, chỉ cần có lý thì tốt rồi.

Trong cung thì khác, trong cung là nơi giẫm lên xương cốt của nhau mà trèo lên.

Nếu nàng không đủ mạnh, sẽ bị người ta nuốt sống.

Không cẩn thận chọc giận long nhan, có khả năng chết không có chỗ chôn, nhưng long nhan cũng có nhiều cách chọc giận.

Chọc tức long nhan, có đôi khi cũng có thể đạt được sự chú ý ngoài dự đoán.

Đương nhiên, bản thân cần có bản lĩnh.

Nay đối với nàng mà nói, mình không thiếu đầu óc, nhưng thiếu quyền lực và thế lực.

Ở trong cung, Tĩnh thiếu gia cũng không được.

Nàng nhất định phải tự mình bảo vệ bản thân, bảo hộ hắn, tận khả năng giúp hắn.
 
Chương 361: Đấu với nàng nhớ mang theo não 02


Nàng nhất định phải tự mình bảo vệ bản thân, bảo hộ hắn, tận khả năng giúp hắn.

Người có thể hoàn thành tâm nguyện của nàng cũng chỉ có hoàng đế mà thôi.

Nàng giờ còn nhỏ, nếu Hoàng Phủ Kha tùy hứng, hoặc giở trò xấu, canh chứng lúc người ta không chú ý dùng mánh khóe, sai tiểu thái giám giết chết nàng, vậy nàng không phải là chết lãng nhách sao.

Nàng gặp phải nữ hài tử rất không phân rõ phải trái, cũng giống như tú tài gặp phải binh thôi.

Nam nhân nói lý lẽ, nữ nhân không nói lý lẽ.

Nàng không thể lấy mạng của mình ra đùa giỡn.

Cho nên có thể bảo vệ mạng sống của nàng cũng chỉ có chính nàng.

Nếu muốn bảo vệ cái mạng của mình lâu dài, sẽ phải nắn gân bọn chúng trước, thứ nhất là có thể khiến bọn chúng biết sợ hãi, làm cho các nàng ta biết, nàng cũng không phải là dễ chọc vào.

Nàng chẳng những muốn gây sự với bọn hắn, còn muốn sau khi gây sự xong còn làm cho hoàng đế cảm thấy nàng có lý.

Dù sao lời của hai tên ngu ngốc kia đã nới ra, mọi người đều nghe thấy, lấy ra mách tội, một câu đã đủ bọn chúng phải chịu tội rồi.

Nếu không phải Hoàng quý phi sủng ái các nàng, hừ!

Hoàng đế lạnh lùng quét bọn họ liếc mắt một cái,“Rốt cuộc sao lại thế này? Mới có ngày đầu tiên đã ra tay đánh nhau, còn ra thể thống gì!”

Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư lập tức khóc như núi sập, chỉ vào Tô Mạt liệt kê từng cái tội trạng của nàng.

Khuôn mặt Hoàng đế càng ngày càng trầm, nghe công chúa và Tống tiểu thư vậy mà nói ra lời lẽ thô tục, hắn cau mày nhăn mặt, hắn làm như vô tình liếc Thái tử một cái.

Thái tử trong lòng trầm xuống, đuôi chân mày càng giương lên, khinh trách mắng:“Chỉ cho phép trần thuật, không được mắng chửi người.”

Hoàng Phủ Kha bĩu môi, hừ một tiếng, bảo một tiểu cung nữ đem sự tình kể một lần, đơn giản là nói Tô Mạt giờ lên lớp mắc lỗi, tiên sinh chỉ trích nàng, kết quả nàng ngụy biện, còn giận chó đánh mèo với người khác, lấy nghiên mực đánh Tống tiểu thư.

Thái tử sắc mặt phiền muộn, nhìn về phía Tô Mạt,“Đúng như thế không?”

Đại tiểu thư thấy sự việc không đơn giản, vội quỳ gối bên cạnh Tô Mạt,“Thỉnh bệ hạ cùng thái tử điện hạ minh xét. Tiểu muội nhà ta từ trước đến nay luôn hiểu chuyện, cư xử ôn nhu khiêm tốn, cũng chưa từng lớn tiếng nói chuyện với người khác, lại càng không tranh chấp với người ta. Hôm nay quả thật có người rất quá đáng.”

Nàng cúi đầu không nói nữa.

Nàng vốn người cực kỳ xinh đẹp, làn da mịn màng, nay đã từ từ trưởng thành, mơ hồ có bộ dáng thướt tha của thiếu nữ, gục đầu xuống lộ ra cái cổ trắng nõn tinh tế, bên tai có đeo một chiếc khuyên tai ngọc thạch đung đưa, làm cho người ta say mê không thôi.

Tầm mắt của Thái tử dừng trên người nàng, sau đó nhìn về phía Tô Mạt,“Là ngươi động thủ trước.”
 
Chương 362: Đấu với nàng nhớ mang theo não 03


Tầm mắt của Thái tử dừng trên người nàng, sau đó nhìn về phía Tô Mạt,“Là ngươi động thủ trước.”

Tô Mạt gật đầu, nàng quỳ thẳng đứng, cất giọng trong trẻo nói:“ Người ta nói có cái nên làm, có việc không nên làm, sĩ khả sát bất khả nhục. Ta rõ ràng là người trong sạch, vì sao lại bị người ta vu là đê tiện thấp hèn? Ta đã động thủ, cho dù có gây thương tích cho người khác, cũng bất quá là ta đền tội. Nhưng bị người khác làm nhục tổ tiên phụ mẫu, thì chính là tội lớn bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa. Ta há có thể chỉ vì chính mình yếu đuối mà tham sống sợ chết? Có người vũ nhục phụ mẫu ta, ta sẽ lấy mạng hắn.”

Nàng biết hoàng đế là kẻ trọng danh tiếng nhất, hắn rõ ràng cướp ngôi vị hoàng đế trong tay Nữ đế, cứ nhất định phải nói là được nhường ngôi.

Chính mình bị người vu cho con gái riêng, điều này đối với người cổ đại mà nói, đã là thù hận lớn nhất rồi, tương đương với việc giết phụ mẫu, diệt tổ tông của nàng.

Hoàng đế quả nhiên trên mặt có biểu cảm, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Hoàng Phủ Kha,“Các ngươi cũng quá vô pháp vô thiên. Thân phận công chúa cao quý, cũng không quy củ, chuyên hoành hành ngang ngược. Tuổi còn nhỏ đã như thế, trưởng thành còn như thế nào nữa?”

Tống tiểu thư vừa nghe thấy vậy vội quỳ xuống đất nói:“Bệ hạ, cũng là Tô Mạt không chịu học trước. Nàng ta rõ ràng không tôn kính tiên sinh, không đọc sách, còn muốn cãi bướng với tiên sinh, chọc tức tiên sinh, chúng ta thấy quá đáng mới vì tiên sinh mà dạy nàng ta một bài học.”

*(Tiên sinh là xưng hô thầy giáo thời cổ đại TQ).

Hoàng đế lại nhìn về phía Tô Mạt,“Trẫm cho các ngươi đến đây học, chẳng lẽ sai rồi, ngươi không muốn tới học?”

Tô Mạt rũ mắt xuống, làm ra vẻ biểu tình dịu dàng,“Bệ hạ, không phải như thế. Thần nữ thực thích đọc sách, thuở nhỏ nhận được sự giáo dưỡng của phụ thân. Chỉ là tiên sinh dạy những sách ta đã thuộc lòng rồi, cho nên nhất thời ham chơi, lơ là nghe tiên sinh giảng, tiên sinh tới hỏi, thần nữ rất cung kính tiên sinh, không dám có nửa điểm không tôn trọng.”

Hoàng đế nhìn về phía Triệu học sĩ.

Triệu học sĩ là thư sinh, có khí phách, không chịu quyền thế bức bách, hoàng quyền hoặc là quyền thế của Quốc Công cũng không có thể áp bức hắn.

Đối với người đọc sách mà nói, thanh danh là nặng nhất.

Hoàng đế vẫn là tin hắn.

Hắn đứng lên hành lễ, không trả lời, ngược lại hỏi Tô Mạt trước, vậy ngươi đem những điều ta giảng hôm nay đọc lại nghe một chút.

Tô Mạt cắn môi, căn bản không biết tiên sinh nói đoạn nào, nhưng mơ hồ nhớ rõ một câu, liền một mạch đọc làu làu cả quyển “ Đại học” ra, dù sao cũng không có bao nhiêu chữ.
 
Chương 363: Bắt đầu con đường dục vọng


Trong gió lạnh, thanh âm lanh lảnh của nàng vang lên như nước chảy leng keng, róc rách rất êm tai, ngay cả đến hoàng đế cũng đều nghe đến nhập tâm.

Trên mặt Triệu học sĩ lại mỉm cười, liên tục gật đầu, khen:“Hài tử giỏi, rất tốt.”

Hắn vén áo bào quỳ xuống đất nói với hoàng đế:“Bệ hạ, thần có một yêu cầu quá đáng.”

Hoàng đế tâm tình tốt hơn rất nhiều, cười nói:“Triệu ái khanh miễn lễ.”

Triệu học sĩ cười nói:“Vẫn thỉnh bệ hạ đừng trách phạt Tô Mạt. Thần còn muốn thỉnh nàng ta làm giám thị học đường, giúp đỡ thần quản chế nhóm học sinh này, thần sẽ giảng bài riêng cho nha đầu đó, thời gian khác, nàng ta đều có thể tự do hành sự.”

Hoàng đế nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, Triệu học sĩ này con người vừa ngang tàng lại kiêu ngạo, tự xưng là thanh lưu, thế nhưng đối nàng ta lại nhìn với cặp mắt khác, cũng không tránh được người khác sẽ đánh giá nàng khác đi.

Hắn cười nói:“Chuẩn tấu.”

Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư tức giận đến sắc mặt đều đen lại, không nghĩ tới hoàng đế chẳng những không xử phạt Tô Mạt, còn......

Hoàng Phủ Kha cơ trí, nhìn về phía tam tiểu thư, nháy mắt cho nàng ta mộ cái, Tô tam tiểu thư này vẫn muốn theo phe nàng.

Hoàng Phủ Kha vẫn ghét bỏ nàng ta là người què, không thèm quan tâm đến, hôm nay rất tốt đã phát huy công dụng, Tô Hinh Nhi chầm chậm đi qua, Hoàng Phủ Kha nói vài câu với nàng ta.

Tô Hinh Nhi do dự một chút, Hoàng Phủ Kha hừ lạnh một tiếng.

Tô Hinh Nhi lập tức quỳ xuống đất, cũng không ngờ được có người mở miệng trước, dĩ nhiên là nhị tiểu thư, nàng ta nói:“Bệ hạ, nếu không xử phạt gia muội, vậy cũng không cần thể xử phạt công chúa và Tống tiểu thư. Dù sao cũng là gia muội sai trước, đi học không chuyên tâm, lại chủ động đánh người. Đều nói quân tử động khẩu không động thủ. Gia muội cũng có chỗ không đúng. Thần nữ về sau nhất định cẩn thận một chút, quản chặt muội muội, sẽ không gây phiền toái thêm cho bệ hạ nữa.”

Hoàng đế ngưng mắt nhìn về phía nàng ta, ánh mắt trầm xuống, lập tức cười nhẹ,“Nếu đã như thế, vậy thì làm như ý ngươi đi.”

Nhị tiểu thư vừa nghe vậy liền cười đến dịu dàng xinh đẹp, tạ ơn đứng dậy.

Tô Hinh Nhi tức giận đến mày liễu dựng thẳng, nhưng cũng vô dụng.

Tô Mạt cũng không để ý, đây là cuộc chiến của những kẻ mạnh, nắm bắt được cơ hội, ai ngắm chuẩn thời cơ, sẽ tất có cơ hội thể hiện bản thân.

Chỉ có thể nói, nhị tiểu thư cũng là người không thể xem thường được.
 
Chương 364: Điều này mà cũng muốn khống chế nàng 01


Tô Mạt nhân cơ hội nói:“Bệ hạ, vì sao không cho Thái tử điện hạ, Nhị hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử bọn họ đến đây cùng nhau học tập? Có các huynh trưởng ở đây, chúng thần thân làm đệ đệ muội muội , tự nhiên cũng không sinh sự nữa.”

Hoàng đế hơi suy nghĩ, nhìn về phía Triệu học sĩ.

Triệu học sĩ cười nói:“Bệ hạ, nhóm người điện hạ quả thật có thể đến. Nhất là Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ, học vấn rất giỏi, có thể là tấm gương để cho bọn họ cũng biết được sự chênh lệch.”

Hoàng đế nhìn Tô Mạt gật đầu cười nói:“Chuẩn !”

Tô Mạt cảm thấy vui vẻ, như vậy là có thể cùng nhau học tập với Tĩnh thiếu rồi.

Bởi vì trận đại chiến học đường kia cho nên tạm thời nghĩ ngơi chỉnh đốn lại nửa ngày, Hoàng quý phi đem nhóm nữ hài tử kêu đến cung điện của nàng, sắc mặt rất xấu răn dạy một chút, đặc biệt đối Tống tiểu thư, trách cứ nàng ta không hiểu chuyện, gây loạn.

Khiến Tống tiểu thư tức giận đến nỗi lá phổi như nổ tung ra.

Tô Mạt đạt được mục đích của chính mình, đương nhiên sẽ không tiếp tục sinh sự, lại khôi phục biểu hiện giả dối là im lặng.

Lương phi thướt tha tiến đến, cười nói:“Tỷ tỷ quá coi đó là vấn đề rồi. Bất quá là bọn nhỏ cãi nhau ầm ĩ, nhà ai lại không có vài đứa nhỏ, nhà nhà đều như thế . Trước đây lúc còn nhỏ Thái tử điện hạ không phải còn cưỡi lên trên người Giác nhi đánh cho một trận sao, vừa đánh còn vừa nói ‘Cho ngươi từ nơi này cút đi, về sau cấm không được đi Đông Hoa Môn, nghe thấy không?’ tiểu hài tử mà, đều là như vậy , cũng không phải sinh ra liền có hiểu biết. Mấu chốt là cần bề trên dạy dỗ.”

Lương phi trước có một công chúa đã xuất giá rồi, ôn nhu hiền huệ, rất có danh tiếng tốt. Hiện nay Ngũ điện hạ cũng ôn tồn lễ độ, được các đại thần yêu quý, đều cũng là do nàng ta dạy bảo tốt.

Lương phi đi đến trước mặt Tô Mạt cùng đại tiểu thư, cười cười,“Thật sự là những đứa nhỏ đáng yêu, ta như thế nào sao lại không có hai nhi tử a, các ngươi đều làm con dâu của ta vậy thì tốt quá.”

Đại tiểu thư biến sắc, Tô Mạt lại cười cười,“Nương nương, làm con dâu của ngài có cái gì tốt sao, có kẹo ăn không?”

Lương phi mím môi cười yếu ớt,“Đứa nhỏ này, còn chưa hiểu gì hết. Làm dâu chính là có nam nhân thương ngươi. Muốn ăn cái gì thì nói cho hắn nghe, hắn tự nhiên sẽ đem cho ngươi.”

Nàng mấy ngày nay tật cũ lại tái phạm, muốn ăn một loại trái cây do Nam Hải tiến cống, Hoàng đế cũng sai người ban cho.

Nàng nói những điều này đơn giản là vì chọc tức Hoàng quý phi thôi.

Hoàng quý phi cười lạnh một tiếng, nhưng cũng không phát tác,“Theo ta a, làm người chớ có đắc ý quá sớm, cẩn thận đến răng của cũng không còn đó.”
 
Chương 365: Điều này mà cũng muốn khống chế nàng 02


Tô Mạt thầm nghĩ, các nàng ta tốt nhất cứ đấu ngươi chết ta sống đi, như vậy mới để cho Hoàng Phủ Cẩn lưu lại một con đường sống.

Ở trong lòng của nàng, không có gì là nên hay không nên, nếu hắn muốn làm hoàng đế, nàng sẽ tận lực giúp hắn.

Nếu hắn muốn tiêu dao không bị ràng buộc, nàng sẽ giúp hắn khôi phục tự do.

Đương nhiên muốn đạt được tự do, thì trước đó sẽ phải sở hữu một quyền lực thật lớn, làm cho người ta không thể thao túng hắn, hắn mới có thể tự do được.

Nàng là nữ nhân, nhưng tuyệt đối không phải kẻ yếu, sẽ không diễn cái loại tiết mục nát bét hay diễn là nam nhân vì theo đuổi quyền thế mà cô phụ nữ nhân.

Nếu đủ yêu hắn, sẽ không chỉ muốn làm một loại cây tơ hồng chờ hắn đến yêu, lại càng không muốn làm một kẻ địch tự cho mình là chính nghĩa cao quý lạnh lùng đến thương tổn hắn.

Tự mình phải biết chính mình muốn cái gì, có thể tiếp nhận hắn thì phải giúp hắn, yêu hắn hết lòng, không thể đón nhận hắn rồi lại bỏ rơi hắn, xác định rõ ràng từ trước, sau này đỡ phải dây dưa giằng co.

Nhìn hai nữ nhân kia ta một câu ngươi một câu chém ra lời nói sắc bén, Tô Mạt ra dấu cho đại tiểu thư đi ra ngoài đi dạo một chút.

Hai người ở trong sân đi dạo vài bước, Hoàng Phủ Giới đuổi theo đến, nhìn Tô Mạt nói:“Ngươi rất lợi hại, về sau hai ta là huynh đệ !”

Tô Mạt toát mồ hôi lạnh, nàng sao lại là huynh đệ ? Chẳng lẽ không đủ ôn nhu sao?

Hoàng Phủ Giới tiến lên kéo tay nàng,“Về sau hai ta cùng nhau đọc sách, cùng nhau tập viết, ta sẽ đối tốt với ngươi.”

Đầu Tô Mạt như to ra, đại tiểu thư lại cả kinh, vội ngăn hắn ra, trách nhẹ mắng:“Thất điện hạ sao có thể như thế, gia muội là nữ hài tử, về sau phải xuất giá.”

Hoàng Phủ Giới hừ một tiếng, hơi hơi híp mắt,“Nàng phải gả cho ai?”

Đại tiểu thư không để ý tới hắn, lôi kéo Tô Mạt vôi tránh đi, dặn dò nói:“Cách hắn xa một chút.”

Tô Mạt gật gật đầu,“Vâng.”

Hai người đi được trong chốc lát, lúc trở về chỗ Hoàng quý phi, lại đụng phải Ngũ hoàng tử.

Hắn thấy hai người, cười nói:“Ta nghe người ta nói chuyện các ngươi đánh nhau, lập tức đến xem, không bị thiệt thòi chứ.”

Hai người nói cảm tạ, Tô Mạt lắc đầu,“Không đâu, Ngũ điện hạ đi ra ngoài sao? Về sau có thể cùng nhau đọc sách rồi.”

Mặc kệ vị Ngũ hoàng tử này dụng tâm như thế nào, mặt ngoài mọi người hòa hòa khí khí, cũng không có gì không tốt.

Nàng cũng không muốn cứ phải bày ra cái bộ dáng đề phòng tất cả mọi người, cũng không phải bị mắc chứng vọng tưởng bị hại.

Ngũ hoàng tử ôn tồn lễ độ, thái độ nhã nhặn giống như đại ca ca nhà hàng xóm, lại có một loại khí chất cao quý, làm cho người ta có cảm giác ấm áp như gió xuân đồng thời cũng có cảm giác xa cách.
 
Chương 366: Điều này mà cũng muốn khống chế nàng 03


Ngũ hoàng tử ôn tồn lễ độ, thái độ nhã nhặn giống như đại ca ca nhà hàng xóm, lại có một loại khí chất cao quý, làm cho người ta có cảm giác ấm áp như gió xuân đồng thời cũng có cảm giác xa cách.

Ít nhất Tô Mạt cảm giác được như thế.

So với Tĩnh thiếu gia cái kiểu mặt ngoài lạnh lùng đạm mạc, nội tâm lại ôn nhu săn sóc, là khác biệt .

Ngũ điện hạ nói chuyện với các nàng vài câu, sau đó cùng đi trở về chỗ Hoàng quý phi, rồi từ biệt quý phi cùng Lương phi, mấy người họ lại về học đường đi bái kiến Triệu tiên sinh.

Sau khi bị giáo huấn một trận, nhìn canh giờ cũng không còn sớm gì nữa, ai liền về nhà nấy.

Tô Trì cùng Tô Việt vẫn đang đợi các nàng, ngồi xe ngựa của phủ Thái tử chuẩn bị cho Tô Trì, cùng nhau về nhà.

Tô Trì sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm Tô Mạt trong phút chốc, thản nhiên nói:“Ngươi thế nào lại có thể cùng Thập tam công chúa đánh nhau?”

Tô Mạt giương mi, nói:“Ta không muốn cùng nàng ta đánh nhau, là nàng ta muốn cùng ta đánh nhau.”

Nàng chỉ muốn tìm một người để thị uy mà thôi, là bất kì ai cũng không quan hệ, ai chọc vào nàng thì sẽ lấy kẻ đó làm nạn nhân.

Để cho bọn chúng biết, nàng hiển nhiên là không dễ chọc vào đâu.

Hoàng đế nhiều tử nữ như vậy, chỉ cần không tổn thương đến long mạch, không chạm đến mặt mũi thanh danh của hắn, cho dù là công chúa xảy ra chuyện, vẫn theo lệ trừng phạt.

Tô Trì thấy nàng có thái độ tự cho là đúng, bị làm cho tức giận, sắc mặt trầm xuống, giọng nói cũng đông cứng lại,“Về sau vào cung, phải lấy lợi ích Tô gia làm trọng. Nhớ kỹ ngươi không phải là một người, đi sai một bước, đều có thể dẫn tới họa sát thân. Lại nói, thập tam công chúa là nữ nhi do hoàng quý phi thân sinh, là muội tử ruột của thái tử điện. Ngươi nên cùng công chúa đồng tâm hiệp lực mới đúng. Đánh nhau với công chúa, vậy không phải làm cho kẻ địch vui sướng sao?”

Tô Mạt kinh ngạc nói:“Đại ca, ai là kẻ địch?”

Nàng còn nhỏ như vậy, không hiểu được là đương nhiên a, bọn họ tâm cơ mưu lợi công danh cũng quá lớn đi.

Tô Việt vội hoà giải,“Đại ca, Mạt nhi cũng còn nhỏ, không hiểu những điều này, về sau từ từ dạy là được. Với lại Thập tam công chúa gian xảo tùy hứng, đối Mạt nhi nói ra những lời quá mức vô lễ. Đừng nói Mạt nhi, bất luận kẻ nào đều cũng không thể nhịn được.”

Tô Trì lạnh lùng nói:“Ta nói chuyện, có phần ngươi xen miệng vào sao?”

Trọn vẹn bày ra cái dáng vẻ huynh trưởng.

Tô Mạt bĩu môi, không nhìn hắn, ngược lại hướng Tô Việt cười cười.

Tô Việt nhìn nàng một cái, ý bảo nàng đừng đối nghịch cùng Tô Trì, để tránh âm thầm bị thiệt thòi.

Tô Mạt gật đầu ý bảo mình đã hiểu rồi.
 
Chương 367: Nàng không dễ bị điều khiển 01


Bên kia nhị tiểu thư nói:“Đại ca nói rất đúng, chúng ta ở bên ngoài, nên chung vai sát cánh với nhau. Đại ca là thư đồng của Thái tử, chúng ta nên sát cánh cùng Thái tử ,Quý phi nương nương, không thể xa lạ quá mức, làm cho người khác có tâm tư lợi dụng.”

Tô Trì gật đầu,“Nhị muội nói đúng rồi, hôm nay ngươi làm cũng đúng. Phải nên làm như thế.”

Nói xong lại liếc đại tiểu thư một cái, không vui nói:“Ngươi là đại tỷ, hẳn là biết phải quản thúc tiểu muội mới đúng. Như thế nào có thể để nàng ta tùy tính làm bậy, làm sai quy củ?”

Đại tiểu thư dung mạo lạnh nhạt, nhưng cũng không có điều gì muốn nói, nàng không có cảm tình gì với vị đại ca này, hắn từ nhỏ đã rời nhà tiến cung.Trong nhà hết thảy mọi việc đều lấy hắn làm trọng, nàng có được tính là cái gì đâu? Hắn chỉ bo bo lo cho lợi ích của chính mình, chưa từng nghĩ cho các nàng.

Mạt nhi bị người ta làm cho nhục nhã như vậy, hắn thân làm ca ca , không có một câu khuyên giải an ủi thì thôi, ngược lại toàn bộ đều là trách cứ, làm sao có thể khiến người ta bội phục đây?

“Tống tiểu thư vũ nhục thanh danh của phụ thân, đại ca cũng nên để bụng mới phải.”

Đại tiểu thư nói ra một câu lạnh nhạt, lại khiến Tô Trì lần nữa bị chọc tức, tức giận đến nỗi lông mày hắn dựng đứng lên, không nói ra lời, hung hăng hừ một tiếng.

Về nhà, không thiếu được Vương phu nhân đã biết tin tức, lại bày ra bộ dáng trưởng bối răn dạy.

Lão phu nhân thản nhiên nói:“Được rồi, cũng không có gì to tát cả. Chuyện tiểu hài tử thôi, chỉ cần người lớn không làm sai thì sẽ không sao hết. Trẻ nhỏ, cũng không cần nghe sự an bài của người lớn.”

Vương phu nhân nói,“Nương nói đúng, chỉ là ta nghe người ta nói Ngũ tiểu thư cùng Ngũ điện hạ quan hệ với nhau khá thân mật. Lương phi nương nương kia còn coi trọng đại tiểu thư, ngũ tiểu thư nhà chúng ta, nhưng thật ra muốn nhòm ngó đến gia thế của các nàng. Nhu nhi của chúng ta quý giá vô cùng, như thế nào có thể......”

“Đủ rồi!” Lão phu nhân lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng ta,“Ngươi cũng không phải người hồ đồ, hiện tại sao lại mở to mắt nói ra những lời hồ đồ như thế.”

Tô Trì hừ một tiếng,“Tổ mẫu cũng đừng trách cứ mẫu thân, Ngũ muội muội cùng Ngũ điện hạ có quan hệ tốt, mọi người đều nhìn thấy, hai người đó nói nói cười cười, tỏ vẻ thân thiết, hoàn toàn không để ý cái gì gọi là quy củ lễ nghi. Cho dù còn nhỏ không hiểu chuyện đi nữa, nhưng những việc như đi đứng, ăn nói, cùng người nào giao thiệp, người nào không thể giao thiệp, những điều đó cũng hẳn là nên dạy cho nàng ta biết.”

Lão phu nhân liếc mắt nhìn hắn, ngầm có ý uy nghiêm, Tô Trì cảm thấy run lên, vội cúi đầu không nói.

Không dám tiếp tục kêu gào.
 
Chương 368: Nàng không dễ bị điều khiển 02


Lão phu nhân nói:“Tất cả đều im lặng chút đi, lão gia các ngươi cũng đã sắp trở lại rồi.”

Đang nói thì bọn nha hoàn nói lão gia đã trở lại.

Tô Nhân Vũ sải bước tiến vào, vài đứa nhỏ lập tức tiến lên thỉnh an.

Hắn khoát tay áo, cố ý nhìn Tô Mạt một cái, không che dấu được ý cười treeb khóe miệng, nói với lão phu nhân:“Nương chắc đã nghe nói có vài tên khỉ đại náo học đường rồi chứ.”

Lão phu nhân cười rộ lên ha ha,“Đã làm ta tức chết mà, thật là...... tiểu nha đầu vừa đáng yêu lại đáng giận kia.”

Tô Nhân Vũ cười nói:“Cũng không có gì, bệ hạ còn nói là, cũng phải có nha đầu không sợ chuyện này giúp kìm chế Thập tam công chúa, nếu không sẽ trở nên kiêu căng không biết thành bộ dáng gì nữa. Trừ Tống tiểu thư ra, các tiểu thư khác tiến cung, không có một ai không bị nàng ta âm thầm bắt nạt. Thiên kim tiểu thư Lý đại nhân năm đó đi theo mẫu thân tiến cung, đã bị nàng ta đẩy xuống ao Sen, đến bây giờ vẫn còn để lại bênh tật.”

Lão phu nhân cười đến rất là nhã nhặn,“Vẫn là Mạt nhi của chúng ta tốt, có gan có trí, đương nhiên không phải là dạng mềm mại yếu ớt như tiểu thư Lý gia có thể so sánh được.”

Tô Trì tức giận đến cắn răng phất tay áo, nhưng cũng không dám phát tác, dù sao trong nhà có lão phu nhân cùng phụ thân, hắn bất quá là tôn tử, chỉ có phục tùng chứ không có tư cách được phản kháng.

Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Tô Mạt một cái, tiểu nha đầu này nếu không phải còn có một chút giá trị lợi dụng thì tuyệt đối là sẽ không để cho nàng ta sống ở trên thế gian này.

Hoàng Phủ Cẩn là hoàng tử không được sủng ái, lại cũng thật sự quái lạ, hoàng đế một bên chán ghét hắn, một bên trọng dụng hắn.

Binh quyền có một nửa ở trong tay hắn, thật sự làm cho người ta khó bề tưởng tượng.

Tô Trì trong lòng cáu kỉnh, bèn nói:“Ta còn có việc, muốn về trong cung trước.” Thỉnh an xong liền vội vàng cáo lui.

Hắn đi rồi, những người khác cũng đều tự mình trở về viện của mình, lão phu nhân tựa vào trên gối kê đầu, sắc mặt ủ dột.

Vương phu nhân tiến lên nói:“Nương, như vậy cũng không phải là biện pháp. Nếu để Thái tử cho là chúng ta một dạ hai lòng......”

Lão phu nhân thản nhiên nói:“Yên tâm, sẽ không đâu. Ta bảo ngươi liệt kê ra mối quan hệ giữa các gia tộc, đã có chưa?”

Vương phu nhân lập tức sai nha đầu đi lấy, nay nàng ta tuy rằng đương gia, nhưng bất quá là con rối của lão phu nhân, quyết định nằm ở trong tay lão phu nhân, nàng ta chỉ thi hành mệnh lệnh thôi.

Lão phu nhân nhìn thoáng qua,“Đem cái này đi dạy cho bọn nhỏ biết, về sau ở trong cung, xa cách hay gần gũi, trong lòng cũng biết nên làm sao.”
 
Chương 369: Học đường là thiên hạ của nàng 01


Vương phu nhân lập tức đáp ứng, dẫn theo các mụ mụ nha hoàn đi.

Tô Mạt cùng đại tiểu thư đi được một đoạn, nhị tiểu thư đuổi theo, vội vàng giải thích nói:“Đại tỷ, Ngũ muội muội, ta cũng vì muốn mọi người đều tốt, cho nên mới......”

Đại tiểu thư hừ lạnh,“Ngươi không cần giải thích, chúng ta cũng chưa nói ngươi cái gì cả.”

Nhị tiểu thư lập tức rơi lệ, nũng nịu nhát gan nói:“Đại tỷ giáo huấn là đúng, về sau ta không dám nữa.”

Tô Mạt xem bộ dáng nàng ta diễn trò, cười cười,“Nhị tỷ, nếu đã làm rồi, sẽ không hối hận gì cả. Cần gì phải đuổi theo chúng ta rồi giải thích? Dù sao chúng ta cũng sẽ không công khai đối phó ngươi, cũng sẽ không đối xử thật tốt với ngươi nữa, ngươi cũng biết điều đó, cần gì phải tới đây diễn trò chứ?”

Đạo đức giả như vậy nàng cũng chịu đủ rồi, không bằng nói huỵch toẹt ra, mọi người trong lòng đều hiểu rõ ràng, không cần cứ phải ở trước mặt nàng giả vờ yếu ớt, nàng không khoái cái món đó.

Nhị tiểu thư sửng sốt một chút, nước mắt lưng tròng nhìn Tô Mạt,“Ngũ muội muội, ngươi, ngươi như thế nào có thể nói như vậy chứ?”

Tô Mạt cười cười, lôi kéo đại tiểu thư vào viện của mình, phân phó hạ nhân đóng cửa.

Ngày hôm sau y như cũ sáng sớm đã phải rời giường, sau đó ngồi xe đi vào trong cung, lão phu nhân cùng Vương phu nhân không quên dặn dò, chú ý cái gì, nên làm cái gì, không nên làm cái gì.

Tô Mạt nghe tai này chui ra tai kia, dù sao sự khuyên dạy của bọn họ không phải vì muốn tốt cho nàng, bất quá là vì muốn nắm nàng trong tay thôi.

Nàng vốn là ở lại Tô gia vì Tô Nhân Vũ, nếu Tô Nhân Vũ nay đã ở trên chiến tuyến của nàng thì nàng tựa hồ còn để tâm cái gì nữa chứ?

Việc còn lại chính là phải đối phó những người đó.

Đêm qua Tô Nhân Vũ còn đi đến phòng quan tâm nàng một phen, bảo nàng không cần sợ, nếu chịu ủy khuất gì liền nói với hắn, hắn nhất định sẽ bảo hộ cho nàng.

Tuy rằng hắn không giỏi biểu đạt, nhưng nàng có thể từ trong ánh mắt hắn nhìn ra, hắn là nguyện ý hy sinh vì nàng.

Nếu hắn có thể vì nàng nguyện ý trả giá hết thảy, đến hoàn lại trách nhiệm làm phụ thân, vậy nàng đương nhiên cũng nên biết lý lẽ, sẽ không làm cho phụ thân khó xử.

Nàng sẽ làm một tiểu thư khuê các thực sự.

Vẫn như cũ là một loạt quy củ tiến cung, vào Thái Học viện, Tô Mạt lại tự do tự tại hẳn lên, tiến vào trong phòng, chỉ thấy Hoàng Phủ Cẩn im lặng ngồi ở một góc.

Hắn mặc một thân cẩm bào màu đen thêu kim tuyến, lạnh lùng như băng, tuấn nhã như ngọc, tuy rằng không nói lời nào, nhưng loại cốt khí cường đại kia lại không hề bị trở ngại mà phát tiết ra, khiến cho người ta nhìn thấy mà sợ.
 
Chương 370: Học đường là thiên hạ của nàng 02


Vị trí bên cạnh hắn đều không có người ngồi, không ai dám ngồi chung với hắn.

Tô Mạt nghĩ tới đi, đột nhiên bị người khác ngăn lại.

Hoàng Phủ Giới vui mừng nhìn nàng,“Tô Mạt, ta chờ ngươi hơn nửa ngày rồi, sao giờ mới đến. Ngươi ngồi cùng ta đi.”

Tô Mạt nhíu mi,“Ta ngồi cùng tỷ tỷ, ngươi là nam hài tử, ta là nữ hài tử, không thể ngồi cùng nhau .”

Hoàng Phủ Giới thất vọng nhìn nàng, bĩu môi, lấy ra cái cung dây thun của mình nói,“Cái này cho ngươi chơi đó.”

Không chấp nhận cho Tô Mạt cự tuyệt liền nhét vào trong lòng nàng, bày ra một tư thế nếu ngươi dám trả lại ta, ta sẽ không tốt với ngươi nữa.

Tô Mạt cười cười,“Đa tạ, ta đây sẽ không khách khí chơi vài ngày.”

Hoàng Phủ Giới vui vẻ cười, vẻ mặt ngạo nghễ nói:“Chơi thì chơi.”

Đại tiểu thư nhíu mi nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, Tô Mạt lập tức đem cung trả lại cho Hoàng Phủ Giới,“Tỷ tỷ của ta không cho ta lấy đồ của người khác.”

Hoàng Phủ Giới trong thoáng chốc xù lông lên,“Cái gì người khác, ta chỉ là tặng cho ngươi chơi đùa.”

Tô Mạt lắc đầu, Hoàng Phủ Giới lập tức nổi giận,“Ngươi như thế nào có thể như vậy. Ta là một đại nam nhân, cùng chơi với ngươi cái tiểu nữ oa nhi, ngươi còn chịu thiệt gì nữa ?”

Tô Mạt ngẩn ra, tiểu tử này, rõ ràng miệng còn hôi sữa, còn nói nàng là nữ oa nhi.

Nàng hừ nói:“Ngươi không phải còn nhỏ hơn sao.”

So với nàng còn nhỏ hơn hai tháng đó.

Hoàng Phủ Giới thấy nàng như vậy càng bực bội,“Ai cần chơi với ngươi chứ? Ta bất quá là chọc ngươi thôi.” Hắn một tay đoạt lại cái cung, hầm hừ ngồi ở trên ghế.

Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm ôn nhuận trong trẻo của Ngũ hoàng tử, sau đó là thanh âm có chút trầm lãnh của Thái tử.

“Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ tới .”

Mọi người một trận ồn ào.

Tô Mạt quay đầu lại nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn ngồi ở chỗ kia, tầm mắt lạnh băng của hắn vượt qua bao sự cản trở để tìm gặp ánh mắt nàng.

Tô Mạt nhếch khóe môi, hướng hắn hấp háy mắt.

Hoàng Phủ Cẩn cụp mắt xuống, cúi đầu, khóe môi không tự chủ được nhếch lên.

Thái tử cùng Ngũ điện hạ đều nhìn qua phía Tô Mạt bên này, một người mặc cẩm bào màu vàng thêu hình rồng, một người khác mặc áo bào tím sẫm, một người ôn nhuận như ngọc, một người tuấn mỹ âm nhu.

Tô Mạt thấy Ngũ điện hạ nhìn nàng, bèn cười cười, lập tức liền đụng phải ánh mắt âm trầm của Tô Trì.
 
Chương 371: Học đường là thiên hạ của nàng 03


Tô Mạt thấy Ngũ điện hạ nhìn nàng, bèn cười cười, lập tức liền đụng phải ánh mắt âm trầm của Tô Trì.

Tô Mạt bĩu môi, chưa gặp qua kiểu người như Tô Trì vậy , cho dù là phe cánh đối địch, mọi người cũng là nói cười giỡn với nhau, không thấy Hạng Vũ muốn nấu chín phụ thân của Lưu Bang, hắn đều nói phân cho hắn một bát canh thịt sao?

Kia mới là chính khách không biết xấu hổ.

Xem Thái tử cùng Ngũ điện hạ cũng không ganh ghét ra mặt, chẳng lẽ nàng là muội muội của thư đồng Tái tử nên chính nghĩa từ chối nói : ta là người của Thái tử, ngươi cách ta xa một chút?

Cũng có điểm quá buồn cười!

Triệu học sĩ hôm nay tinh thần phơi phới, mặc một thân áo bào mới, nghe nói là bệ hạ ban cho, tấm áo hôm trước bị mực nước nhiễm phải rồi.

Hắn quét mắt thấy phía dưới một cái, hôm nay mọi người đều quy củ, thực hợp hắn tâm ý.

Hắn hướng Tô Mạt ngoắc,“Tô Mạt, ngươi lại đây.”

Tô Mạt đứng dậy, thực nhu thuận đi qua, hành lễ với tiên sinh.

Triệu học sĩ chỉ ra một đoạn trong sách, cười dài nói:“Ngươi học thuộc trước một lần.”

Tô Mạt biết phương diện học thuộc lòng tại đây có khối người biết, hôm qua nàng bất quá là vì muốn đạt được mục đích có một phần đãi ngộ tốt, cũng không muốn gây chú ý a.

Cho nên nàng nói:“Tiên sinh, Thái tử cùng các vị điện hạ đều ở đây, đệ tử không dám lỗ mãng.”

Triệu học sĩ vuốt râu cười ha ha, trêu ghẹo nói:“Ngươi tiểu nha đầu này, hôm qua ngay cả tiên sinh thiếu chút nữa cũng đánh, hôm nay còn nói bản thân không dám lỗ mãng?”

Tô Mạt vội quỳ xuống bồi tội,“Thỉnh tiên sinh trách phạt, đệ tử cũng không dám nữa . Hôm qua thật sự là lần đầu.”

Triệu học sĩ đem nàng nâng dậy, càng thêm thích nàng, thấy nàng tuổi còn nhỏ. Bề ngoài nhu hòa mang nét đẹp tĩnh lặng, bên trong là đức tính mạnh mẽ như gió như sấm, là một nữ hài tử không cho phép bị khinh thường.

Hơn nữa không thể coi nàng là tiểu nữ nhi, phải coi nàng như một người trưởng thành có trí tuệ.

Triệu học sĩ cười nói:“Không sao, ngươi cứ việc đọc thuộc. Thái tử điện hạ bọn họ đều đã biết đọc thuộc, nhưng vẫn có nhiều người chưa biết đọc thuộc .”

Tô Mạt thấy hắn thành khẩn, liền hắng giọng, bắt đầu đọc lanh lảnh "Thang chi, 《 Bàn Minh 》 viết: "Cẩu nhật tân, nhật nhật tân, hựu nhật tân." (Dịch : Lời Bàn minh của vua Thang nói rằng: Gột rửa cáu bẩn, trở thành con người mới, ngày ngày đổi mới, lại càng phải mới nữa.)

《 Khang Cáo 》 viết: "Tác tân dân." (Thiên Khang cáo (Chu thư) nói: Phải cải tạo những di dân [của nhà Thương] trở thành những người dân mới [của triều Chu].《 Thi 》 viết: "Chu tuy cựu bang, kì mệnh duy tân." Thị cố quân tử vô sở bất dụng kì cực. . . . . ." (Dịch: Kinh Thi nói rằng: "Chu tuy là nước cũ [từ triều Ân] nhưng đã chịu mệnh Trời, mệnh ấy là mới". (Thi. Đại nhã. Văn Vương, chương I) Bởi thế người quân tử [đối với mọi việc trên] chẳng có việc gì là không dụng tâm dụng lực đến triệt để (mọi việc đều mang hết sức lực của mình).

Nàng hành văn liền mạch lưu loát đọc thuộc hết, thanh âm thanh thúy êm tai, lanh lảnh như tiếng chim Hoàng oanh.
 
Chương 372: Học đường là thiên hạ của nàng 04


Nàng hành văn liền mạch lưu loát đọc thuộc hết, thanh âm thanh thúy êm tai, lanh lảnh như tiếng chim Hoàng oanh. Triệu học sĩ coi đó như là một loại hưởng thụ, nói:“Hôm nay, các ngươi mỗi người đều phải đọc thuộc 5 thiên trong sách ‘Đại học’, sao chép 5 lần, ngày mai phải đọc thành thục, từ nay trở đi......”

Nhìn bộ dáng Triệu học sĩ thoải mái mãn nguyện như vậy, phía dưới mọi người oán thầm hắn, đừng có mà thu được ái đồ, liền đem người khác đều trở thành Tô Mạt , mọi người đều có được đầu óc kia của nàng sao?

Học sinh phía dưới bắt đầu oán giận, Triệu học sĩ trừng mắt, thước kẻ trong tay gõ gõ,“Không thương lượng gì hết, các ngươi đem bài chép giao cho Tiểu Mạt Mạt.”

Sau đó bảo bọn họ tự đọc sách, lại lôi kéo tay Tô Mạt, hỏi nàng mấy tuổi , thích cái gì, lại hỏi nàng biết đọc thuộc lòng, còn biết đọc thứ gì khác nữa không .

Tô Mạt nói thực lưu loát, ánh mắt Triệu học sĩ đều biến đầy tinh tú hết rồi , vui mừng gật đầu liên tục.

Lương tâm của Tô Mạt đang âm thầm rơi lệ, Triệu học sĩ, xin lỗi đã lừa ngài, kỳ thật ta một chút cũng không thích mấy thứ này.

Bất quá là đầu óc tốt, liền nhớ kỹ mà thôi.

Triệu học sĩ vung tay lên, cười hiền từ nói:“Tiểu Mạt Mạt có thể nghỉ ngơi.”

Sau đó lại bắt đầu đem đám người Thái tử ai giảng giải sách.

Thái tử cùng Ngũ điện hạ đương nhiên sẽ không chỉ học ‘Đại học’, bọn họ muốn học Sử ký, sách Chiến Quốc, và nhiều sách khác nữa.

Nay Thái tử đã giảng đến thông giám, Ngũ điện hạ đương nhiên cũng không kém cạnh.

Triệu học sĩ đối Tô Mạt cười nói:“Tiểu Mạt Mạt, ngươi giúp tiên sinh một việc?”

Tô Mạt đáp ứng:“Tiên sinh cứ việc phân phó.”

Triệu học sĩ vuốt râu nói:“Ngươi đi kiểm tra bọn họ đọc thuộc lòng đi.”

Tô Mạt vừa nghe thấy nghĩ đây không phải là việc của tổ trưởng sao? Nàng gật gật đầu, cười nói:“Tuân lệnh.”

Nhóm Hoàng tử Công chúa bọn họ, cũng không phải ai ai đều hiếu học, đại đa số ngược lại thích lười nhác ham chơi, căn bản không tự nguyện đọc sách, Tô Mạt lần lượt kiểm tra mấy người, kết quả bọn họ đều đọc vấp váp ngập ngừng không có nổi một người đọc rành mạch hết đoạn.

Nàng nhìn tiểu hoàng tử mới chỉ bảy , tám tuổi, hơi cười nói:“Không vội, từ từ đọc.”

Dù sao thời điểm nàng xem náo nhiệt là có tâm tư nhất, còn không sợ làm náo nhiệt lớn hơn nữa.

Tiểu hoàng tử kia gấp gáp đến độ mặt đều đỏ lên, mồ hôi không ngừng rơi xuống tí tách, cuối cùng nghẹn không được nói được, gấp đến độ hắn thấp giọng cầu xin tha thứ:“ Mạt Mạt tốt bụng, ngươi tha ta đi. Ta cho ngươi ăn kẹo.”
 
Chương 373: Học đường là thiên hạ của nàng 05


Hắn lấy ra cái tráp nhỏ có đựng kẹo nhét vào trong lòng Tô Mạt, Tô Mạt ngơ ngác, còn nhỏ như vậy đã biết hối lộ người khác?

Nàng định cự tuyệt tiểu tử kia thì hắn đã vui sướng hài lòng nói:“Được rồi, ta đọc xong rồi, tiếp tục đến người phía sau.”

Không đợi Tô Mạt cự tuyệt, hắn lập tức đẩy người ngồi cùng bàn bên cạnh lên,“Tiểu Trọng, đến phiên ngươi.”

Tên nam hài tử kia vừa nghe thấy, bản thân cũng chưa học thuộc lòng, thôi thì liền đem món đồ chơi yêu thích của mình là quả cầu linh lung đưa cho Tô Mạt,“Nhanh đi tới phía sau đi.”

Sau đó liền đem Tô Mạt đẩy về phía sau, phía sau có người biết đọc thuộc, nhưng đại đa số cũng không biết đọc thuộc lòng, liền nhét đồ vào tay Tô Mạt.

Bàn tay nhỏ bé của Tô Mạt vỗ nhẹ trên bàn một cái,“Các ngươi đừng quá đáng a.”

Nàng trợn mắt với bọn họ liếc một cái, hừ một tiếng,“Nếu nam hài tử không đọc được, vậy nữ hài tử đọc trước.”

Nàng đi đến phía bắc, đi tới trước mặt đại tiểu thư, cất giọng lanh lảnh nói:“Đại tỷ tỷ, ngươi đọc trước đi.”

Đại tiểu thư mím môi cười, thanh âm như ngọc vang lên trong suốt, cũng đem mấy chương tiên sinh phân phó đọc thuộc lòng ra, Tô Mạt quay đầu nhìn về phía nam hài tử,“Thế nào? Thắng các ngươi rồi chứ .”

Hoàng Phủ Giới không phục nói:“Nàng ta lớn hơn chúng ta.”

Tô Mạt nhất bĩu môi, đi đến Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư trước mặt, hơi hơi cười nhìn các nàng.

Hoàng Phủ Kha mặt sưng lên đỏ bừng, nàng ta cũng không có học thuộc, luôn nói chuyện thầm thì to nhỏ.

Tống tiểu thư phẫn nộ nhìn Tô Mạt, thấp giọng trách cứ nói:“Ngươi việc gì phải tìm phiền toái ở chỗ chúng ta?”

Tô Mạt tới gần một chút, thấp giọng nói:“Các ngươi không tìm ta, ta sẽ không tìm các ngươi .”

Hoàng Phủ Kha lập tức nói:“Được rồi, ngươi đi tìm người khác đi.”

Tô Mạt nhìn về phía Tống tiểu thư,“Ngươi phải xin lỗi ta, ta sẽ giải vây cho ngươi, nếu không, hôm nay ngươi chắc chắn sẽ phải đọc thuộc.”

Đứng trước mặt tất cả mọi người bị mất mặt, nữ hài tử khác nam hài tử, nam hài tử nghịch ngợm quen thói, không sao cả, nữ hài tử lại khác.

Tống tiểu thư tức giận đến khóe miệng run rẩy, Tô Mạt ung dung nhìn nàng ta, một chút cũng không sốt ruột.

Nàng đứng ở bên cạnh, chậm rì rì nói:“Ta rất kiên nhẫn a?”

Tống tiểu thư tức giận đến muốn phát tác, lại nhớ tới đêm qua phụ thân tức giận ra sao, đành phải chịu đựng, tháo xuống cái vòng trang sức trên người,“Cái này cho ngươi.”

Tô Mạt lắc đầu,“Ngươi chỉ cần nói tiếng xin lỗi với ta là được rồi.”
 
Chương 374: Học đường là thiên hạ của nàng 06


Các nàng thấp giọng nói chuyện, người khác nghe không thấy, biết là Tống tiểu thư sẽ không biết đọc thuộc lòng, nam hài tử lại bắt đầu đùa bỡn.

Tống tiểu thư bị chọc giận đến mức muốn ngất xỉu đi, cúi đầu trong cổ họng lẩm bẩm một tiếng, cũng nghe không rõ là cái gì, Tô Mạt cũng không cùng nàng ta so đo, chỉ cần nàng ta cúi đầu là tốt rồi.

Tô Mạt cười cười.

Hoàng Phủ Giới giương giọng nói:“Tô Mạt, ngươi đừng làm tàng, nữ hài tử các ngươi chẳng lẽ liền lợi hại hơn chúng ta. Như thế nào lại không đọc thuộc a! Mau đọc đi!”

Vì hôm qua Tô Mạt đối với hắn lạnh nhạt, hắn vốn định qua lại thân thiết với nàng đột nhiên thấy thật mất mát, nếu đối nàng tốt dẫn không gây chú ý được, vậy sẽ quấy rối nàng.

Tô Mạt ngẩng đầ lên, nhìn về phía tiểu thị nữ bên cạnh Tống tiểu thư, mi thanh mục tú, ánh mắt trong suốt, miệng lẩm bẩm, cười nói:“Tiểu thư có thể đọc hay không phải nhìn nha hoàn. Nếu nha đầu đều biết, tiểu càng thư lợi hại hơn , ngươi đọc xem.”

Tiểu nha đầu kia quả nhiên dùng chất giọng trẻ con non nớt, đem mấy thiên Triệu tiên sinh yêu cầu đều đọc một mạch ra.

Tống tiểu thư cùng Hoàng Phủ Kha vỗ tay đắc ý quay đầu hướng nam hài tử nói:“Như thế nào!”

Nam hài tử không còn lời nào để nói.

Đi qua chỗ nhị tiểu thư cùng Tô Hinh Nhi, Tô Mạt lại không bảo các nàng đọc, nhị tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, không có lên tiếng.

Tô Hinh Nhi lại nhịn không được, cả giận:“Tô Mạt, ngươi có ý tứ gì chứ?”

Tô Mạt kinh ngạc quay đầu,“Sao vậy ?”

Tô Mạt chỉ biết Tô Hinh Nhi khẳng định nhịn không được, có quyền lợi không dùng quá thời hạn sẽ trở thành phế thải a, lúc này không trừng trị nàng ta, nàng ta còn tưởng rằng bản thân mình rất lợi hại đi.

Tô Mạt cười cười,“Ngươi cùng nhị tỷ tỷ khẳng định là biết đọc. Không cần kiểm tra a. Ta tin tưởng các ngươi.”

Hừ, muốn thể hiện, cũng phải xem nàng có đồng ý cho cơ hội hay không!

Tô Mạt lại đến hỏi mấy nữ hài tử khác, có người biết đọc , có người không biết .

Một tiểu công chúa xấp xỉ sáu tuổi, bởi vì không biết đọc, gấp gáp đến độ khóc “Oa oa” đứng lên.

Tô Mạt vội dỗ nàng ta,“Đừng khóc, đừng khóc, cho ngươi cái này chơi đó.”

Nàng lập tức liền đem quả cầu linh lung của vị tiểu hoàng tử kia đưa cho nàng ta.

Tiểu công chúa vừa thấy có đồ chơi, liền vui vẻ, hì hì cười rộ lên.

Tô Mạt lau mồ hôi, đã biết bản thân là lớp trưởng kiêm bảo mẫu nha.

Quả thực là nhà trẻ mà.

Lúc đi qua Hoàng Phủ Cẩn, nàng dừng lại một chút, lại không đi kiểm tra hắn, xoay người đi.

Hoàng Phủ Cẩn lập tức kéo lấy làn váy của nàng,“Tiểu nha đầu, ta thì sao?”
 
Chương 375: Học đường là thiên hạ của nàng 07


Tô Mạt quay đầu nhìn hắn, thần sắc của hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, ánh mắt trong suốt, mơ hồ lóe lên ánh sáng.

Tuổi hắn bằng với tuổi của Thái tử, đương nhiên là phải do Triệu học sĩ đặc thù chiếu cố, nhưng hắn cũng không lạnh không nóng, một mình quái gở ngồi ở chỗ này.

Trong lòng nàng có điểm khó chịu, bởi vì sự cô độc của hắn, còn chuyện hắn bị người khác cô lập.

Nàng cười cười, liếc hắn,“Không được quấy rối, ngươi đều đã biết đọc, cũng không phải là tiểu hài tử.”

Hoàng Phủ Cẩn mím môi, chỉ cảm thấy những người khác đều không tồn tại, trong mắt hắn chỉ có nàng,“Ta khó mới có được chút thời gian đến đây.”

Suy cho cùng hắn bận thật sự, cũng không giống mấy tên hoàng tử tối ngày lang thang khắp nơi, nếu không có nàng ở trong này, cho dù hoàng đế có cầu hắn, hắn cũng không thích thú gì đến đây?

****

Ở thời điểm hắn không hiểu chuyện, có lẽ là bọn họ cô lập hắn.

Nhưng từ khi hắn lớn lên, hắn khinh thường kết giao cùng bọn họ.

Nhưng tiểu nha đầu tựa hồ không hiểu rõ, ngược lại nghĩ hắn thực đáng thương.

Hắn cười cười, cũng không sao, nàng cứ cho là như vậy, sẽ đối với hắn rất tốt hơn chút.

Hoàng Phủ Giới chuồn đến phía sau, thấy Hoàng Phủ Cẩn túm lấy váy của Tô Mạt, nhịn không được lớn tiếng nói:“Nhị ca, ngươi không thể khi dễ nữ sinh!”

Lập tức hắn lại chống nạnh nhìn Tô Mạt, bĩu môi trách cứ nói:“Ngươi lén lút làm gì? Ta còn chưa đọc đâu!”

Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt một cái, hắn buông ngón tay ra, lúc nàng xoay người, bàn tay chạm vào bàn tay nhỏ bé của nàng.

Tô Mạt hai má ửng đỏ, quay đầu trừng mắt với Hoàng Phủ Giới, tiểu tử này lại tới đây chặn họng súng, nàng thở phì phì ngồi xuống ghế,“Tốt, ngươi liền đọc thuộc Luận Ngữ xem sao.”

Hoàng Phủ Giới kháng nghị nói:“Tiên sinh dặn dò đọc “Đại học”, ngươi kêu ta đọc Luận Ngữ là có ý tứ gì.”

Đuôi lông mày Tô Mạt giương lên, hừ nói:“Cái gì có ý tứ gì. Ngươi chủ động đi lên thể hiện, không phải là biết nhiều hơn một chút sao? Chỉ biết mỗi tiên sinh phân phó nội dung hay sao, đến khoe ra cái gì chứ?”

Hoàng Phủ Giới tức giận hầm hừ chà chân, chạy về vị trí của mình, hung hăng lấy ra sách Luận Ngữ, bắt đầu nghiến răng nghiến lợi học.

Tô Mạt cũng không quản hắn, lập tức đi kiểm tra người khác, cuối cùng đem kết quả kiểm tra tổng kết một chút, đối với vài vị hối lộ kia, nàng không có trực tiếp cho qua cửa, cũng không có không nể mặt, mà là sửa lại thành cách nói khác.

Biết đọc thuộc thì là ‘ rất ưu tú’.

Không đọc thuộc được thì nói là ‘ đọc chậm’, ham chơi thì nói là ‘thiếu chăm chỉ’......
 
Chương 376: Dụ địch bại lộ 01


Triệu học sĩ phân biệt điểm danh, làm cho bọn họ đọc hai câu kiểm tra thí điểm, cảm thấy đúng, liền đối với vài người không biết đọc thuộc nói:“Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ, tư chất so với các ngươi tốt hơn nhiều , nhưng hai người bọn họ đều là ngày đêm khổ đọc. Các ngươi tư chất còn không bằng, nay lại ham chơi, đương nhiên càng không được. Từ hôm nay trở đi, ai không biết đọc thuộc, mỗi ngày phải lưu lại thêm một cái canh giờ.”

Bên trong học đường lập tức nổ tung.

Nhóm biết đọc thoải mái không ngại, nhóm không biết đọc thuộc đăm chiêu ủ dột.

Hoàng Phủ Giới lớn tiếng nói:“Làm như vậy làm gì chứ, hơi quá đáng. Khi dễ người khác nha!”

Vài tiểu hoàng tử đều phụ họa theo hắn.

Triệu tiên sinh nói:“Bài của hôm nay, chờ các ngươi tìm Tiểu Mạt Mạt đọc xong mới được đi về nhà. Hôm nay không đọc được, ngày mai phải ở lại thêm một canh giờ. Ai đọc được rồi một canh giờ đó có thể tự do chơi đùa. Nếu ai không nghe, bệ hạ có ban thưởng cho ta ‘thượng phương bảo thước’ đó .”

Hắn hướng Tô Mạt vẫy tay,“Tiểu Mạt Mạt, ngươi tới đây.Thượng phương bảo thước này, ngươi cầm lấy. Ai không đọc thuộc được, không nghe lời, bất hảo, cứ trừng phạt. Sau lưng ngươi có Tiên sinh ta chống đỡ, có bệ hạ nữa.”

Tô Mạt vui rạo rực tiếp nhận lấy, mấy tiểu hoàng tử sắc mặt đen như đất, kêu oai oái một vùng, Hoàng Phủ Kha mấy người bọn chúng lại càng tức giận đến méo mó mặt mày.

“Không có cách nào học được nữa, lớp học này cũng không thể đến nữa rồi ! Tiên sinh bất công.”

Hoàng Phủ Kha thở phì phì ôm cánh tay, lắc lắc thân mình ngồi phịch về phía sau ghế.

Triệu tiên sinh cũng không để ý tới nàng ta.

Dù sao nhóm công chúa đến đây đọc sách chính là phải chịu chút đúc thúc.

Mấu chốt là mấy vị hoàng tử.

Một cái quyết định của Triệu tiên sinh, làm cho chúng hoàng tử khổ không chịu nổi.

Vốn là buổi sáng đọc sách, giảng sách, buổi chiều tiên sinh giảng chút phong tục nhân gian, nhân tình thế thái, lịch sử điển cố.

Đến buổi chiều vị chính khoảng tầm 3 giờ chiều ở thời gian hiện đại, học sinh có thể nghỉ ngơi tự do hoạt động, sau đó chuẩn bị về nhà .

Nay Triệu tiên sinh thêm vào một quy định kêu những người không biết đọc thuộc phải ở lại thêm một canh giờ, tức là hai tiếng đồng hồ, phải chờ tới sau 5 giờ chiều rồi .

Đối với Thái tử và người thích đọc sách thì không sao cả, đối với Hoàng Phủ Cẩn cái kiểu người trời sanh tính cô lãnh này cũng không vấn đề, nhưng đối với đám người trời sanh tính thích chơi đùa ầm ĩ, trẻ nhỏ không thích bó buộc mà nói, quả thực rất thống khổ a.
 
Chương 377: Dụ địch bại lộ 02


Vì thế có người bắt đầu giả bệnh, có người nói đau đầu, có người nói đau chân, tóm lại toàn thân trên dưới tất có chỗ bị đau.

Triệu học sĩ đem quyền lực giao cho Tô Mạt, còn đem thượng phương bảo thước đưa cho nàng , vậy thì có thể tùy tiện đánh người.

Vì vậy cho dù là nhóm hoàng tử công chúa cũng không dám không nghe lời nàng.

“Tô nữ học sĩ, ta thật sự đau bụng”

Vị Thập nhị điện hạ kia đã từng hối lộ qua Tô Mạt mặt mày nhăn nhó cầu xin, hắn hẹn sẵn là sẽ cùng đi câu cá, cần câu đều đã giấu kĩ rồi.

Tô Mạt nhìn hắn vắt chéo chân, ôm ngực, cười nói:“Bụng đau, như thế nào lại ôm ngực?”

Thập nhị điện hạ phản ứng cũng mau,“Tô nữ học sĩ không biết chứ, bụng đau quá mức, liền hướng lên trên đau.”

Tô Mạt cười cười, bàn tay nhỏ bé vung lên,“Được, ngươi đi đi. Ngày mai đến sớm một chút.”

Thập nhị điện hạ ghé sát vào Tô Mạt, nhỏ giọng nói:“Muốn đi ra ngoài, phải có giấy của tiên sinh. Ngươi cầu xin tiên sinh viết cho một cái.”

Tô Mạt nghĩ một chút, đến hỏi Triệu tiên sinh, Triệu tiên sinh nói cho nàng đại diện toàn quyền.

Tô Mạt mừng rỡ.

Điều này làm cho các tiểu hoàng tử đều bắt đầu hối lộ nàng, thậm chí bắt đầu ra giá, 5 lượng bạc một tờ.

“Nữ học sĩ, nữ tể tướng, nữ......”

Một đám bọn họ tặng cho Tô Mạt những lời tâng bốc, chọc Hoàng Phủ Giới tức giận đến nỗi gạt phăng ra, trách cứ nói:“Thứ không có tiền đồ, không phải học thuộc lòng xong rồi tất cả mọi chuyện đều ổn thỏa sao?”

Vài đứa nhỏ hét lên:“Thất ca chỉ biết nói nghe rõ hay, ngươi nghĩ rằng đầu óc chúng ta đều có thể đọc thuộc lòng sách sao. Có Thái tử ca ca biết đọc thì tốt rồi. Chúng ta đọc cái gì chứ? Lại không cần phải phê duyệt tấu chương? Ngươi xem nhị ca ca...... Hắn cũng không cần học, biết giết người là tốt rồi!”

Có người hì hì cười, chỉ chỉ vào góc Hoàng Phủ Cẩn vẫn đang yên lặng ngồi.

Tô Mạt nhíu mi, trừng mắt nhìn hắn một cái, cả giận nói:“Ngươi, lưu lại. Năm mươi lượng bạc cũng không được. Những người khác, 5 lượng bạc lấy đến đây, là có thể lĩnh giấy .”

Vài người bọn họ vừa nghe thấy lập tức vui mừng đi chuẩn bị, còn một người lại ủ rũ , không biết đã đắc tội gì với Tô Mạt, cầu nửa ngày cũng không được, liền bắt đầu mặt dày mày dạn lăn qua lăn lại.

Những người biết đọc sách cũng đã sớm trở về, cũng không ai quản bọn họ, dù sao bọn họ ngày thường huynh đệ lông bông với nhau, cũng không vấn đề gì.

Lúc này Tô Mạt đột nhiên nghe được thanh âm của Hoàng Phủ Cẩn, ôn nhu nói ,“Tiểu nha đầu, mau chóng thoát khỏi bọn chúng đi, ta mang nàng đi chơi.”
 
Chương 378: Dụ địch bại lộ 03


Tô Mạt quay đầu, đã thấy Hoàng Phủ Cẩn đang chống cằm, ở nơi đó hờ hững nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ý, hắn cùng nàng nói chuyện sao?

Nàng nhìn những người khác, bọn họ giống như đều không có phản ứng gì.

Đây là “Truyền âm nhập mật” trong truyền thuyết sao?

Chỉ có người muốn nghe mới nghe thấy?

Nàng cũng muốn học! Quá lợi hại đi.

Như vậy chẳng phải là hai người có thể trước công chúng nói chuyện bí mật sao?

Tô Mạt nhìn thoáng qua tiểu hoàng tử ở trước thư án nàng khóc lóc om sòm kia, cười nói:“Ngươi, mười lượng đem đến đây, là có thể đi rồi.”

Vị tiểu hoàng tử này làm gì có tiền, lại bắt đầu muốn khóc, sau đó đành phải cởi xuống ngọc bội thay thế.

Tô Mạt lắc đầu,“Cái này không nên.”

Trên người tiểu hoàng tử đều được cấp cố định, có ghi lại, đánh mất sẽ rất phiền toái, huống chi đưa cho nàng, người ta sẽ nói nàng lừa bịp.

Bạc thì sao, nàng cười cười, đương nhiên rất có tác dụng.

Đây chính là bạc của nàng, muốn dẫn dụ ra kẻ ghi hận trong lòng đối với nàng......

Bị giày vò hơn nửa canh giờ, Tô Mạt đi báo cáo với Triệu học sĩ.

Triệu học sĩ xoa xoa thái dương, nhấp ngụm trà, vui rạo rực nhìn nàng,“Nếu không phải ngươi, ta cũng thật không giáo dưỡng được đám binh nữ nhi kia. Tiểu Mạt Mạt, đến đây, coi như cảm tạ, ta cho ngươi mấy quyển sách.”

Triệu học sĩ thật cẩn thận từ trong một cái hộp gỗ mang phong cách cổ xưa lấy ra cuốn sách.

Tô Mạt tiếp cận đi qua thì thấy, là sách tiếng Phạn......

Nàng đổ mồ hôi lạnh, đại học sĩ ơi, nàng xem không hiểu a.

Triệu học sĩ cười cười, phủ phủ bìa mặt sách,“Lần tới ta sẽ dạy cho ngươi.”

Tô Mạt dùng sức gật đầu, tuy rằng nàng không phải thực sự thích, nhưng cũng phải học, ai bảo chính mình có cái đầu óc thông minh chứ?

Cho dù không có hứng thú, học được cũng là kiến thức của mình.

Hơn nữa nàng biết chữ Latin, biết tiếng Pháp, Đức, Italy, nhưng lại không biết tiếng Phạn.

Vừa vặn!

Triệu học sĩ học thức uyên bác, hơn nữa cũng không tham dự tranh đấu chính trị, cho nên hoàng đế tín nhiệm hắn vô cùng, Tô Mạt đương nhiên biết điểm ấy, cho nên mới tạo mối quan hệ tốt với Triệu học sĩ.
 
Chương 379: Dụ địch bại lộ 04


Nếu không, nàng cũng không làm mất thể diện thục nữ mà đi đại náo học đường a.

Nàng cũng không phải là thiếu nữ hăng hái sôi nổi!

Triệu học sĩ xem nàng vẻ mặt sốt ruột, cảm thấy rất kích động, liền đọc một đoạn ngắn, tuy rằng thực khó đọc, hắn cũng rất hưởng thụ, một bộ dáng còn đọng lại dư vị.

Hắn giải thích choTô Mạt,“Đoạn này có ý là ‘bão nguyên thủ nhất, tâm tùy ý động, thân bất động tâm.......”

Tô Mạt nghe được ánh mắt đều trợn tròn lên, đây...... đây không phải là võ công bí tịch sao?

Nàng run rẩy hỏi:“Tiên sinh, đây là sách gì?”

Triệu học sĩ lén lút nói:“Đây là ‘thông thiên bí quyết’, ngươi học cho cẩn thận, nói không chừng có thể trở thành người đầu tiên có thể lĩnh ngộ được chân lý đó.”

Tô Mạt kinh ngạc nói:“Tiên sinh, ngài không lĩnh ngộ được sao?”

Triệu học sĩ nét mặt già nua ửng đỏ, cười ha ha, vuốt râu nói:“Ta chỉ là biết chút chút mà thôi.”

Tô Mạt đầu óc thông minh, cùng tiên sinh học một khắc, liền cũng có thể đọc được năm sáu câu, Triệu học sĩ rất vừa lòng, để cho nàng tan học đi về.

Tô Mạt cung kính hành lễ xong, sau đó vui sướng hài lòng chạy đi tìm Hoàng Phủ Cẩn.

“Tô Mạt?” Một thanh âm ôn nhuận truyền đến, Hoàng Phủ Giác từ bên cạnh bước tới, hướng nàng cười cười.

Tô Mạt vội hành lễ,“Ngũ điện hạ vừa đi đâu sao? Chúng ta tan học rồi.”

Hoàng Phủ Giác gật đầu,“Đúng vậy. Ta từ chỗ Hoàng quý phi lại đây, đại tỷ ngươi ở nơi đó chờ ngươi.”

Tô Mạt nói cảm tạ,“Vậy ta đi qua đó.”

Hoàng Phủ Giác ngăn nàng lại, cười nói:“Như thế nào lại gấp như vậy, ta đi làm chút chuyện, đi cùng ngươi trở về cũng tốt.”

Tô Mạt hơi hơi nhíu mi, nàng còn muốn cùng Hoàng Phủ Cẩn nói chuyện nữa.

Hoàng Phủ Giác đột nhiên cúi người, cùng nàng mặt đối với mặt, cười nói:“Tiểu nha đầu chính là quá mức đa tâm, nghĩ rằng ta tính kế ngươi hả. Ta bất quá là muốn giúp ngươi. Có người đi đến chỗ Hoàng quý phi cáo trạng, nói ngươi nhận hối lộ, vơ vét tài sản tiền vật. Không thể để phụ hoàng biết, vậy ngươi có thể bị chịu phạt. Phụ hoàng ghét nhất bị giở trò .”

Tô Mạt nhướng mi, cáo trạng? Hẳn phải là Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư , hừ, nàng sớm đã có đối sách, sợ cái gì?

Lại nói nàng thu khoản tiền này, cũng không phải là tùy tiện thu, mà là có dụng ý .

Nàng cất giọng giòn tan nói:“Cảm tạ Ngũ điện hạ nhắc nhở. Ta sẽ không nói cho người ta biết ngươi đã nói qua với ta chuyện này.”

Hoàng Phủ Giác cười lang lảnh, ôn hòa tao nhã,“Cho dù ngươi nói, chẳng lẽ ta sợ sao? Ta nếu đã nói với ngươi thì sẽ không sợ .”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top