Dịch Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 581


Sau cùng Armir thành công kết liễu con quái vật, nhưng binh lính xung quanh lại tử thương nặng nề, đau đớn mà bị đống hắc thủy ăn mòn da thịt.

“Không được! Máy trị liệu không thể nào ngăn chặn đám hắc thủy này cắn nuốt linh khí, một khi linh khí bị ăn mòn cạn kiệt thì bọn họ tất cả sẽ chết!”

Một lời này của y sư vừa truyền ra, tất cả các binh sỹ còn sống sót mặt như tro tàn, đã có người vui vẻ mà cười: “Không sao, đồng đội chết tới xác còn không lành lặn, ta chết vẫn còn có thể có thời gian viết cho bảo bối ở nhà một lá thư cơ mà…”

Trong không khí trầm trọng ấy, một giọng nói yếu ớt vang lên: “Để… để ta…”

Một y sư thân hình nhỏ nhắn chạy tới, một thân áo giáp da màu trắng vô cùng nhẹ nhàng đi tới bên cạnh một binh sỹ bị hắc thủy ăn mòn tới mức cẳng chân chỉ còn lại xương trắng. Hai tay của nàng phát ra ánh sáng màu vàng nhạt nhè nhẹ, thần kì như vậy, sự ăn mòn dưới chân của hắn đã dừng lại.

“Ah!!? Ta được… sống rồi!!? Ta sống rồi…” Người lính ngơ ngẩn một lúc thì bật khóc nức nở, nắm chặt lấy tay của y sư àm nói: “Cảm tạ… cảm tạ…”

Nàng vừa định nói gì đó, cánh tay lại bị người nắm lấy giẳng ra khỏi tay của tên binh lính, trong ánh mắt ngỡ ngàng của hắn, ngài Armir mặt lạnh ôm lấy y sư bé xíu vào lòng, lạnh lùng nói: “Nàng còn phải cứu người, ngươi tự mình đi tới phòng cứu thương đi!”

Các binh lính xung quanh: “…”

Anh linh bị thương nọ: “…” Ta chỉ là đang bày tỏ lòng cảm kích thôi mà…

Nữ ý sử cựa mình trong ngực Armir tướng quân, lại bị hắn đè lại, ôm lấy đi tới chỗ của các thương binh, tất nhiên Armir đại nhân cũng không quên buông một câu: “Đợi nàng cứu hết bọn họ, ta sẽ tính sổ một lượt với nàng, Mia!”

Mia: “He he…”

Cuối ngày đó tin tức tướng quân phu nhân tới doanh trại, lại còn là một thần y cứu mạng mấy chục mạng người bay lượn khắp doanh trại, không ít người chen chúc muốn được thấy mặt tướng quân phu nhân, tụ tập trước nơi ở của Armir, lại bị Armir đại nhân không chút nhân từ tất cả đều bị đuổi về!
 
Chương 582


“Em nói xem, tôi nên trừng phạt em như thế nào!?” Redick cười cười, bàn tay nắm lấy cằm của Mia, lực đạo không thể khống chế được khiến cho nàng hơi đau đớn nhíu mi.

Mia nắm lấy tay của Redick lên rỉ: “Em đau… ngài thả tay ra…”

Redick bấy giờ mới giật mình nhận ra bản thân đã không thể khống chế được tâm tình, phiền muộn thả tay ra, ôm nâng lấy Mia ngồi lên đùi, tựa cằm lên vai của cô mà lẩm bẩm: “

Em có tin là tôi sẽ liều cái mạng này với em không…”

Nàng mím mím môi, nắm tay nhỏ bé vỗ vỗ lên đầu của Redick, xoa xoa mái tóc xù mềm mại của hắn. “Ta tự biết ở nơi an toàn mà, doanh trại sẽ bảo vệ y sư thật tốt. Không phải hôm nay ta đã cứu được rất nhiều người sao?”

Mia mỉm cười, hai tay xoa xoa vào nhau: “Hơn nữa, lỡ như ngài bị thương mà ta không thể nhanh chóng tới cứu viện, chẳng phải là sẽ thật không may sao? Có ta ở đây, ta sẽ không để ngài bị thương đâu!”

Redick lại muốn nổi giận, nhưng là nhìn vào đôi mắt trong suốt màu vàng nhạt kia của Mia, cơn giận lại tất cả đều biến thành bất đắc dĩ. Hắn tung hoành ngang dọc cũng mấy chục năm rồi, cuối cùng lại thua trắng toàn bộ thẻ đánh bạc lên cô bé này.

Cong muốn nói thêm điều gì, thế nhưng Mia vừa mở miệng, đầu lưỡi đã bị người giữ lại, nụ hôn mãnh liệt tới nỗi khiến cho cô hoa mắt chóng mặt, theo bản năng ôm lấy cổ của Redick thật chặt, cơ thể run run lại mềm nhũn mặc người hái lượm.

“Ta…” Redick động động cổ họng, bên trong khô nóng khó nhịn, thế nhưng hắn lại càng quan tâm hơn cô bé dưới thân.

Mia chớp đôi mắt ướt nhẹp nhìn hắn, cô biết vì sao Redick dừng lại, nam nhân này rất truyền thống, đều muốn sắp xếp hôn lễ đêm động phòng mới chạm vào cô. Thế nhưng những thứ như là đêm đầu tiên gì đó mới càng khiến cho Mia thêm đau đớn.

“Tại sao ngài lại dừng lại? Là em không đủ tốt sao?” Mia nhìn thẳng vào mắt Redick, thế nhưng hai hàng lệ trong suốt lại chảy xuống gò má: “Hay là… ngài chê em bẩn?”

Redick chấn động tới sững người. Hắn không ngờ được nàng lại vì vậy mà cảm thấy bị tổn thương. Làm một nam nhân thời điểm này thì còn đo dự gì nữa, do dự sẽ chỉ khiến cho Mia thêm tổn thương mà thôi. Redick cúi xuống ôm lấy Mia, nhẹ bước đi tới giường lớn. Hắn hôn lên trán của nàng, kiên quyết nói: “Em là đẹp nhất, tin tưởng giao cho ta!”
 
Chương 583


“Thật sự ư!!? Rồi sau đó tướng quân làm gì!!?” Lỵ Á đang nghe tới phấn khích rân rân, cả người nóng bừng, bám lấy tay của Mia mong chờ hỏi.

Mia cũng đỏ mặt không kém, miệng nhỏ “Ai nha ai nha” một tiếng, chỉ muốn tìm một góc nào đó mà che mặt lẩn đi. Lỵ Á vừa nhìn liền biết, đêm qua hai người này chắc chắn là rất kịch liệt.

Cổ họng cô thở ra hơi nóng, khuôn mặt tiện hề hề cười: “Làm sao, cơ bắp của tướng quân cậu sờ còn chưa đủ đúng không… ôi những thớ cơ tuyệt đẹp… tớ mà được liếm một cái thôi, gãy lưỡi chết tớ cũng… cam tâm tình nguyện!”

“Lỵ Á!” Mia dở khóc dở cười.

Cái cô nàng Lỵ Á này là một cường giả cấp 8 chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn cho các y sư trong doanh trại, nơi này cực kỳ trân quý y sư, người như Lỵ Á còn có 4 người nữa, bảo vệ khu ở của y sư kín kẽ không góc chết.

Lỵ Á ha ha cười, trong lòng lại thở dài một tiếng, ánh mắt lén lút nhìn về hướng bắc.

Ngày hôm nay là ngày tổng tiến công của toàn bộ chiến dịch, tất cả các nhánh quân đều đã được huy động để đi theo chỉ đạo của Hắc Phượng điện hạ và Redick tướng quân, tổng tấn công đẩy lùi toàn bộ quái vật biển sâu lùi sâu vào cực địa.

Sự thật chính là, toàn bộ y sư trong doanh trại đều đã được đưa theo đội ngũ rồi, chỉ có mình Lỵ Á ở lại bảo vệ Mia trong doanh trại.

Cô thực sự ghen tỵ với Mia, có thể được nam nhân đó cưng chiều, sủng tới mức này.

Nhưng là trong lòng Lỵ Á luôn có chút gì đó hoang mang lo lắng, cô có một phần huyết mạch mạch của “Già Cổ tộc”, có thể cảm nhận được thiên địa linh khí, một phần nào có thể đoán được về tương lai.

Mặc kệ cô nói thế nào, quân đội vẫn kiên quyết tiến tới tổng tấn công, Hắc Phượng vẫn đưa ra quyết định. Hắn nói hắn không tin tưởng cái gọi là thiên mệnh.

Lỵ Á thở dài, cô nhìn sang Mia đang ngồi ở một góc sắp xếp lại đồ vật. Nhiệm vụ của cô lần này chính là bảo vệ Mia, cho dù có phải hi sinh toàn bộ tính mạng, vẫn phải đảm bảo mang được Mia lành lặn trở về Hắc quốc.
 
Chương 584


“Redick, nhìn cái gì vậy? Còn không mau tới giúp chúng ta sắp xếp phòng tuyến?” Hắc Dạ đang ở một bên gọi lên, Redick lúc này mới thu lại tâm tư, ừ một tiếng đi tới.

Lần này phòng tuyên s được xây dựng đã cách doanh trại hơn 30 km, sau đó sẽ liên tục đẩy cao dồn ép lũ quái vật phải đi thẳng vào tuyệt địa, sau đó lợi dụng địa hình ở tuyệt địa, quân đội sẽ xây dựng cấm linh trận, giam cầm lại toàn bộ lũ quái vật bên trong.

“Ắt xì!” Hắc Dạ nhảy nhảy cái mũi, đội lên chiếc mũ long cừu. “Trời ạ… nơi này đúng là không phải để cho người sống.”

“Tới, chúng ta đang hầm canh gà đây.” Một vị đầu bếp cười khà khà nói, không ít người đã tập hợp lại đứng xung quanh khu vực nhóm lửa để sưởi ấm.

Ở nơi lạnh lẽo bậc nhất lục địa này, linh khí bên trong bọn họ phải liên tục tiêu hao để chống chọi lại cái lạnh, có thể sưởi ấm một chút sẽ bớt đi một chút tiêu hao linh khí. Cũng không cần phải nói, lạnh như thế mà có một bát canh gà uống sẽ sung sướng thế nào.

“Phù… oa… thật nóng.” Hắc Dạ cầm bát canh mà giãy lên liên tục, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười. “Lão Vương, canh gà này thơm thật.”

“Ha ha ha…”

Hắn uống canh gà nóng hầm hập, trong lòng lại không tự chủ được mà suy nghĩ, lúc này nàng đang làm gì, có phải là lại đang cứu mạng một ai đó hay không?

Nơi này thật lạnh lẽo, nói tới ấm áp, đều không nơi nào có thể sánh bằng ở cạnh nàng.

Bên trong lều chính của Redick Hoàng Lâm tướng quân và Hắc Phượng.

“Bọn chúng có dị động ư?” Hắc Phượng nhìn vảo điểm đỏ chi chít bên trên bản đồ, lạnh giọng hỏi.

“Đúng vậy. Có lẽ là phát hiện ra kế hoạch của chúng ta, đừng đoàn quái vật lớn đang tiến lại gần phòng tuyến, đặc biệt là còn được dẫn đầu bởi hai con quái vật cấp 9!”

Quái vật biển sâu cấp 9!
 
Chương 585


“Sắp rồi sao…” Redick cùng Hắc Dạ đứng trên phòng tuyến nhìn biển quái vật nườm nượp, bên trong lòng cũng là một trận thở dài. Hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng đội quân, tiếp theo sẽ là một trận tử chiến không chết không thôi.

“Hi vọng Long thần sẽ che chở cho ta!” Hắc Dạ cười lớn, còn Redick lại càng thêm trầm trọng.

“Ngươi làm sao vậy? Ngươi trông không giống thường ngày cho lắm, hay là ngươi sợ hãi?” Hắc Dạ tò mò hỏi Redick. Bình thường họ Hoàng này mặc dù im lạng nhưng cũng sẽ rất tự tin.

“Ta sợ.” Redick gật đầu, trong mắt là tia sầu lo khổ não. “Mia của ta đang ở phía sua, chỉ cách nơi này 30 km mà thôi. Nếu như nơi này thất thủ, ta chết đi, nàng cũng sẽ táng thân ở nơi này.”

Hắn không sợ chết, không sợ bị quái vật ăn tươi nuốt sống, hắn là sợ bản thân ngã xuống sẽ không thể bảo vệ được Mia ở phía sau. Nàng theo hắn tới nơi này, thành hay bại, sẽ liên quan tới sống chết của nàng.

Hắc Dạ im lặng chạm vào nơi ngực trái, ánh mắt có chút kiên quyết quyết tuyệt, lấy ra một chiếc túi gấm nhỏ, ném qua cho Redick, bâng khươ nói: “Lần này ta làm nhiệm vụ thâm nhập sâu vào bên trong lòng địch, nếu như có chuyện gì, ngươi gửi chiếc túi này về Hắc Long Thành – Mẫu Đơn Các dùm ta.”

Redick nhăn mày, muốn ném trả lại ngay cho Hăc Dạ: “Đồ của ngươi, ngươi tự mình đem trở về!”

“Ha ha… chỉ là đề phòng bất trắc mà thôi!” Hắc Dạ giơ nắm đấm lên. “Thực lực của ta mà ngươi cũng không tin tưởng sao? Uổng công mối thâm giao lâu năm này!”

Redick nhìn hắn thoắt một cái đã biến mất, thở dài đem chiếc túi gấm bỏ vào trong túi áo. Có lẽ quả thưc là nên đề phòng bất trắc một chút, hắc có phải cũng nên để lại lời nhắn gì đó cho bảo bối của hắn không?

Quân đội nhanh chóng tập hợp, đi tới khu vực chỉ định theo bố cục quân sự, sẵn sàng nghênh đón quái vật. Khi con quái vật biển sâu đầu tiên đặt chân vào vạch đỏ, cuộc chiến ngay lập tức bắt đầu!
 
Chương 586


“Điện hạ, phía đông xuất hiện 3 con quái vật cấp 8 đang quần ẩu, yêu cầu chi viện gấp!”

“Để ta tới!” Redick cau mày, vừa nói xong liền tức tốc bay tới khu vực đó, càng chần chờ lâu người chết sẽ càng nhiều.

Hắn đến nơi đã nhìn thấy hơn 10 quân nhân cấp 7 đang cố gắng kết nối trận pháp để ngăn cản bước tiến của 3 quái vật cấp 8, chỉ tiếc khoảng cách đẳng cấp quá lớn, trận pháp cũng không đủ để xoay chuyển tình thế.

“Để ta tới, dùng trận pháp hỗ trợ ta!” Redick nhìn 3 con quái vật to lớn, phía sau lưng cũng là một mảnh lạnh.

Hắn triệu hồi ra chiến thương, lao thẳng tới một con quái vật to lớn nhất đâm thẳng xuống không chút chần chừ. Sợ hãi thì sao chứ? Phía sau lưng hắn chính là Mia, chính là cả một quốc gia cần bảo vệ. Làm quân nhân sinh ra, cho dù sợ cũng không thể lùi bước, chỉ có thể tiếp tục mà tiến tới, chiến đấu cho tới khi hoặc là chiến thắng mỉm cười, hoặc là thịt nát, xương tan!

“Bộc lưu thương thức!”

Redick hét lớn, trên trời mây gầm gió nổi, một bóng thương khổng lồ trong suốt sắc lạnh xuất hiện trên trời, khiến cho tất cả mọi người đều bị áp bức tới muốn ngừng thở. Quá mạnh mẽ rồi!

“Cấm thuật: Thiên Thương Phá!”

Theo một tiếng hô gọi, chiến thương khổng lồ hạ thẳng xuống đầu ba con quái vật, xuyên thẳng qua cơ thể khổng lồ của bọn chúng tựa như xuyên qua một miếng thịt lợn tươi ngon, máu thịt bị đập nát văng ra khắp nơi.

“Oah… ngài ấy chiến thắng rồi! Ngài Redick đã thành công giết chết 3 con quái vật khổng lồ đó rồi!!!!” Tất cả quân nhân vui sướng hét ầm lên, một bộ dáng phát tiết toàn bộ uất ức trong lòng. Vừa nãy anh em tốt của bọn họ đều bị những thứ kinh tởm này ăn thịt, chà đạp, bọn họ đều muốn phát điên rồi, đều đã nghĩ liều mạng với bọn chúng.

Redick thở dốc mỉm cười, tay chân lại đều phát run, một thức Cấm thuật vừa nãy đã tiêu hao toàn bộ linh lực bên trong hắn. Thế nhưng, đáng giá!
 
Chương 587


“Ta…” Redick mỉm cười, vừa định nói gì đó, lồng ngực lại đột nhiên một trận quặn đau, hắn ngơ ngác nhìn xuống lồng ngực đã bị một cái móc câu sắc bén đâm xuyên qua của bản thân, trợn mắt muốn quay đầu ra phía sau, chiếc móc câu lại ngay lập tức bị rút ra, khiến cho cơ thể của hắn ngã ngào xuống phía trước.

Những người xung quanh thì đã sớm chấn kinh, nhìn con quái vật to lớn như một ngọn núi trước mắt, cảm giác tam quan sắp vỡ nát.

Đây chính là… con quái vật biển sâu cấp 10 – quái vật vương trong truyền thuyết!

“Agh!!!!!!!!!!”

Hắc Dạ đang đi sâu vào bên trong tuyệt địa đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm rống to khủng khiếp ở bên phía phòng tuyến, hắn muốn quay trở lại trợ giúp mọi người, lại chỉ có thể cắn răng quay người tiếp tục nhiệm vụ.

Nhiệm vụ của hắn lần này chính là trọng tâm của kế hoạch, lắp đặt cấm chế ở bên trong tuyệt địa, nếu như tìm thấy thứ gì quan trọng của lũ quái vật biển sâu cũng ngay lập tức tiêu hủy.

Nhiệm vu này ngoại trừ Hắc Dạ ra ai cũng không thể làm, bởi vì chỉ có mình Hắc Dạ hiểu biết thứ cấm chế này, một khi thành công cấm chế, cho dù phòng tuyến kia thất bại cũng không sao, bởi vì mục đích nhốt lại lũ quái vật biển sâu bên trong tuyệt địa đã hoàn thành.

“Còn hai mắt trận nữa, cùng với tâm trận ở ngay chính giữa khu vực cao nhất của tuyệt địa!”

Hắc Da nhìn lên đỉnh vách cheo leo, vận dụng linh lực xuống dưới chân, nhảy một cú bay thẳng lên phía trên. Hắn thở dốc một hơi, lấy ra một viên Linh thạch cấp 9, cẩn thận vẽ một vòng tròn ma pháp, sau đó khảm nó vào giữa.

Tới lúc này mọi thứ đã hoàn thành, một cỗ nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng hắn. Hắc Dạ mỉm cười, động thân nhanh chóng rời khỏi tuyệt địa.

Sau đó 5 phút, hắn đứng ở bên ngoài, dùng một viên linh thạch cấp 9 làm vật dẫn, mở ra cấm chú cấp 10 phong ấn lại toàn bộ tuyệt địa. Hắc Dạ mỉm cười nghĩ, rốt cuộc từ ngày hôm nay, sẽ không còn quái vật biển sâu quấy rối ở cực bắc này nữa.

Hắn lấy ra máy truyền tin, khi đang bấm nhiệm vụ hoàn thành, lồng ngực lại bị xuyên thủng.
 
Chương 588


Một lần nữa khi Redick mở mắt ra, đập vào mắt hắn là một trần nhà trắng xóa cùng mùi thuốc sát trùng của bệnh viện.

“Đây là…” Redick khó có thể tin mà ngồi bật dậy, trên ngực lại nhói đau tới thấu tim khiến cho hắn thở dốc mà ngã xuống giường bệnh, tiếng loảng xoảng bên trong phòng bệnh ngay lập tức thu hút sự chú ý của một nữ y tá bên ngoài, nàng lập tức mở cửa đi vào phòng bệnh, sau đó tới đỡ Redick ngồi lại lên giường, còn gắt gỏng nói:

“Anh cảm thấy bản thân bị thương chưa đủ nặng hả!!? Anh đã suýt chết đấy, nếu không phải Cẩm viện trưởng vận dụng hết sức lực, cái mạng này của anh cũng không cứu lại được đâu!”

Redick thở dốc, sau đó nắm lấy tay của nàng hỏi: “Đây là… đây là đâu!!?”

Nàng chớp mắt, sau đó mỉm cười: “Tiên sinh, ngài hiện tại đang ở Bệnh viện Mẫu Đơn – Kim Thịnh Thành!”

Kim Thịnh Thành!!?

Redick kinh ngạc tới không thể nào thốt nên lời. Rõ ràng hắn nên đã chết ở cực bắc rồi, khi đó con quái vật vương cấp đã một móc câu xuyên thủng tim của hắn, sau đó Redick đã đau đớn tới ngất đi cơ mà!!?

Khi Redick còn đang mộng bức, cửa phòng bệnh mở ra, một cô gái với khuôn mặt lạnh lẽo đi vào, nữ y tá lại cười chào hỏi: “Cẩm viện trưởng! Ngài tới xem bệnh nhân sao? Hắn tỉnh lại rồi, miệng vết thương cũng hồi phục không tồi!”

Cẩm Nhuệ gật đầu: “Cô đi ra ngoài đi, tôi có chuyện riêng muốn nói cùng bệnh nhân.”

Đợi cô y tá rời đi, Redick liền choáng váng, Cẩm viện trưởng này vậy mà nổi điên đột nhiên nắm lấy cổ áo hắn. Nếu không phải nghe nói cô ta là người đã cứu mạng hắn, Redick thật sự đã nổi giận mà cho cô ta một trận rồi!

“Cô… làm gì!!? Tôi đắc tội cô?” Redick khó hiểu hỏi.

“Nói đi!” Cẩm Nhuệ lạnh băng gằn giọng: “Rốt cuộc là tại sao ngươi lại giữ đồ vật của Hắc Dạ!!? Còn hắn rốt cuộc là ở đâu rồi!!?”
 
Chương 589


“Ha ô… mấy ngày trước thật sự là hù chết ta! Trên đại sảnh của chúng ta lại đột ngột xuất hiện một người toàn thân đầy má, lồng ngực một lỗ thủng thấu tới tim…” Lye đang quét dọn đại sảnh lẩm bẩm, ngày đó nghĩ đại đến giờ mà kinh.

Mẫu Đơn đang cắn hạt dưa bên cạnh nghe nói vậy cũng nhớ lại.

Ngày đó Mẫu Đơn Các vẫn như thường tiếp khách buôn bán, đột nhiên một ma pháp trận hiện ra ở chính giữa đại sảnh, ánh sáng chói lòa, chốc lát sau một người đột ngột xuất hiện bên trong trận pháp, lại còn bị thương rất nặng, máu chảy đầm đìa.

Mặc dù nàng bất ngờ, lại ngay lập tức phân phó tinh linh tới trợ giúp hắn giữ mạng, lại nhanh chóng gọi cho Cẩm Nhuệ. Người này vừa nghe là có người bị thương bị truyền tống tới Mẫu Đơn Các, không chút lề mề dập điện thoại mang theo một đội ngũ y tá cùng giường bệnh chạy tới.

Chỉ là nàng vừa lật ra khuôn mặt của hắn để nhìn, lại đột ngột kinh hô, khuôn mặt lạnh tanh lại đầy thê lương cùng hoang mang.

Mẫu Đơn nhớ rõ Cẩm Nhuệ trước nay cho dù là đối với chuyện của Lam Tu cũng không thất thố tới vậy. Rõ ràng người này trong âm thầm đã có gì đó thay đổi, tồn tại một người nào tác động rất mạnh lên tâm lý của nàng ta rồi.

Sau đó mặc dù Cẩm Nhuệ đưa người này đi về bệnh viện ở Kim Thịnh Thành để cứu chữa, thế nhưng nhiệt độ trên người nàng ta không hề có lấy một tia độ ấm nào, giống như một người đang cực độ tuyệt vọng.

“Haizz… cũng không biết Hắc Phượng lúc nào sẽ trở về, sắp tới lễ thất tịch rồi…”Nàng thở dài thầm nghĩ.

“Phịch.”

Cẩm Nhuệ mặc dù đã cố gắng giữ bình tĩnh, thế nhưng nàng vừa đóng lại cánh cửa phòng riêng, cả người đã ngồi bệt xuống đất, hốc mắt đỏ bừng lên mà ôm lấy cánh tay run run.

Đồ ngốc đó… nguy hiểm như thế… lại dám đưa đồ của nàng cho người khác dùng. Nếu như ngươi xảy ra chuyện gì thì ta sẽ phải làm sao đây? Hay là ngươi ngay từ đầu đã không nghĩ sẽ trở về. Nàng đau đớn che lấy mắt mà rên rỉ không thành tiếng. Chuyện đã tới nỗi này, nàng chỉ còn có thể chờ đợi vào kì tích mà thôi.
 
Chương 590


Mấy ngày sau vết thương của Redick đã khá khẩm hơn, hắn bắt đầu tìm hiểu thông tin về xung quanh, sau đó liền phát hiện về Mẫu Đơn Các có cánh cửa thong thẳng tới Hắc Long Thành, không chút do dự mà xuất viện trở về Hắc Long Thành.

Trở về hắn mới biết, chiến dịch đã thành công, toàn bộ quái vật tàn dư cũng đã bị tiêu diệt không còn, từ bây giờ lũ quái vật biển sâu ở cực bắc sẽ không thể ra khỏi tuyệt địa được nữa.

Thế nhưng Redick lại cảm thấy kì lạ, vô cùng kì lạ…

Hắn nhớ tới con quái vật vương cấp đã một móc câu đâm xuyên lồng ngực của hắn kia, lại nhìn khuôn mặt vui vẻ của binh lính trước mặt, da đầu một mảnh run lên. Không đúng, hoàn toàn không đúng!

Chắc chắn là chiến dịch này sẽ không thể thành công dễ dàng như thế!

“Hắc Dạ đâu!!? Hắn trở về chưa? Thật sự là hắn đã bày xong cấm chế rồi sao? Người đâu?” Redick vội vàng nắm lấy tay của vị binh lính kia mà hỏi.

“Tướng quân… Hắc đại nhân… hắn…” Trong mắt của người này hiện lên một vệt buồn bã “Trong quá trình bày cấm chế, Hắc đại nhân bị quái vật biển sâu tấn công, đã mãi mãi nằm lại nơi tuyệt địa rồi, tới xác cũng không thể mang về bởi vì đã bị tuyết lớn toàn bộ vùi lập.”

“Tướng quân, xin hãy nén bi thương. Ngày mai hoàng đế sẽ cho phát quốc tang.”

Redick cảm giấc lồng ngực như bị ứ động lại, hắn nhớ tới giọng nói thống khổ bi thương của Cẩm Nhuệ, nhớ tới Hắc Dạ ném cho hắn chiếc túi gấm với vẻ mặt quyết tuyệt. Hắn lật ra quần áo trong túi, lấy chiếc túi gấm mở ra.

Bên trong nào có lá thư gì, chỉ có một viên đá dịch chuyển ngàn kim khó cầu mà thôi.

“Agh!” Redick bật cười, cười tới bi thương, dọa cho tất cả mọi người xung quanh đều hoảng hốt chạy tới “tướng quân tướng quân”. Sau đó trước mắt mọi người, Redick phun ra một búng máu đen, ngã xuống ngất đi.

“Mạng của ngươi không phải ta cứu, mà là Hắc Dạ đã đổi cho người.” – Cẩm Nhuệ.
 
Chương 591: (Bão 9)


#Cá Basa

“Ngươi đã trở về.” Mẫu Đơn nhìn nam nhân một thân khí lạnh đứng bên ngoài cửa phòng, mỉm cười giang ra hai tay, một chốc sau hắn liền đã lao vào lòng nàng, cúi đầu vào bên trong lồng ngực ấm áp.

“Ta…” Hắc Phượng cất giọng khàn khàn, tựa như cổ họng khô khốc hoàn toàn không hề có lấy một chút sức sống. “Ta lúc đó nếu như không đồng ý hắn làm nhiệm vụ đó… nếu như ta tự mình tới làm…”

“Chắc chắn Hắc Dạ đã không chết!”

Một câu nói này của Hắc Phượng như đã lấy mất toàn bộ sức lực của hắn.

Mẫu Đơn thở dài, cũng chỉ có thể im lặng nghe Hắc Phượng nói. Một nữ nhân thông minh lúc này tốt nhất không nên nói gì, cho hắn một vòng tay ấm áp, nghe hắn nói, đau lòng vì hắn là đủ rồi.

Cũng không biết Hắc Phượng đã xưng tội hết bao lâu, khi Mẫu Đơn nhận ra hắn đã mệt mỏi tới thiếp đi trời cũng đã tối rồi.

Tiểu Hắc Kim vừa đi ọc về nghe thấy phụ thân đã về hai chân nhảy cẫng lên, vui vẻ chạy tới phòng của mẫu thân, lại nhìn thấy ngài nằm trên ghế dài, gối đầu lên đầu gối của mami mà ngủ say như một đứa trẻ.

“Mami…”

Mẫu Đơn bất ngờ nhìn tiểu Hắc Kim đang đứng ngẩn tò te ngoài cửa, nhẹ nhàng đưa tay lên miệng nhỏ “Suỵt…” một tiếng, lại vẫy vẫy nó lại gần.

“Bịch bịch…” Con bé hào hứng chạy tới, leo lên trên ghế dài mà nằm xuống trong ngực của Hắc Phượng, thích thú nheo mắt ôm chầm lấy eo hắn, còn nhe răng ranh cắn một ngụm nước miếng lên mặt của hắn.

“Ha ha… nghịch ngợm!”

Mẫu Đơn xoa xoa tóc của Hắc Kim, lại nhìn khuôn mặt ngủ say của Hắc Phượng, trong lòng tê tê. Có lẽ thời gian mấy tháng vừa rồi hắn đã rất mệt mỏi thực sự, rồi cái chết của Hắc Dạ lại khiến cho đại nam nhân này sụp đổ, Hắc Dạ ít ra cũng được tính là thúc thúc của hắn, vô cùng thân thiết từ bé.
 
Chương 592: (Bão 10)


#Cá Basa

Cẩm Nhuệ ngồi bên trong Mẫu Đơn Các, nhìn người bên ngoài ra đường cầm theo di ảnh của Hắc Dạ đi tuẫn hành trên phố, trong lòng cũng không còn tư vị gì nữa, chỉ còn trống rỗng.

Một viên đá dịch chuyển kia, Cẩm Nhuệ đã phải dùng 2 tỷ kim tệ để đổi với hệ thống, còn mắc nợ 1 tỷ kim tệ nữa.

Nhưng là Hắc Dạ lại nhường lại cơ hội sống cho kẻ khác.

“Đừng sụp đổ.” Mẫu Đơn đi tới từ phía sau, nhẹ nhàng đặt tay lên vai của nàng vỗ vỗ. “Hắn có lẽ vẫn còn sống ở đâu đó.”

Lời này Mẫu Đơn nói ra bản thân nàng cũng không tin tưởng nổi. Tới hoàng thất Hắc quốc cũng đã tổ chức quốc tang cho Hắc Dạ rồi, hắn đã chết mà còn không tìm được thi thể, thực sự là một cái chết thê lương lạnh lẽo.

“Ta biết.”

Cẩm Nhuệ nhìn đoàn người bên ngoài đều mặc một màu áo trắng, lại ngơ ngẩn nhìn xuống dưới bản thân. Nàng ngày hôm nay vậy mà cũng lấy nhầm áo rồi, từ bao giờ nàng lại mặc cái màu trắng tang thương này vậy?

“Ha ha…” Cẩm Nhuệ lắc đầu cười một tiếng khô khốc, sau đó lại quay lưng rời đi.

Từ ngày hôm đó, Cẩm Nhuệ đã không còn mặc lại màu tím thêm một lần nào nữa, giống như nàng chưa bao giờ yêu thích màu sắc đó, cũng chưa bao giờ… phải đau lòng vì một kẻ ngu ngốc nào kia.

“Haizzz….” Mẫu Đơn nhìn bóng lưng đơn độc của Cẩm Nhuệ rời khỏi Mẫu Đơn Các, cũng có chút không biết nói gì, Hắc Dạ này cũng khá ít thân thiết với nàng, cảm giác của nàng cũng không lớn lắm, chỉ có thương tiếc cho một người anh hùng, cùng với một chút oán giận vì đã khiến cho Cẩm Nhuệ thần hồn phách lạc như vậy mà thôi.

Lễ quốc tang diễn ra trong vòng 3 ngày, toàn thủ đô ngừng lại các hoạt động vui chơi, ăn chay và tưởng nhớ cho người anh hùng vẫn lạc.

Duy độc ở một nơi nào đó, một cô gái diện vô biểu tình lôi một người trượt dài trên tuyết, đi bên cạnh một con quái vật khổng lồ đầy móc câu bay lượn.

===

Ai đoán được thân phận cô gái bí ẩn, hôm nay + 1 chương ^^~

100.5k phiếu + 4 chương ^^~
 
Chương 593


#Cá Basa

Trước khi ý thức của Hắc Dạ chìm vào bóng tối, hắn giống như nghe thấy tiếng của hai người đang trò chuyện, có lẽ là liên quan tới hắn. Có người tới cứu hắn sao?

“Ngươi tỉnh rồi?”

Khi Hắc Dạ lấy lại được ý thức mở mắt ra lần nữa, hắn nhận ra bản thân vẫn còn đang ở cực bắc, trước mắt chính là một cô gái có khuôn mặt khá quen thuộc, nhưng là hắn chưa nhớ ra đã gặp ở đâu.

“Là… cô cứu tôi?” Hắc Dạ mờ mịt động động cánh tay, lồng ngực bị thương mặc dù đã khép miệng, vẫn làm cho hắn khó chịu không thở được như bình thường.

“Ta chỉ là trả lại ân tình cho Cẩm viện trưởng thôi.” Nàng không quá tự nhiên quay người đi, lục lọi nhẫn trữ vật một chút, sau đó ném qua cho Hắc Dạ một túi bánh mì dã chiến. “Ăn đi, sau đó trở về Hắc quốc của ngươi. Cho ta gửi lời cảm ơn và hỏi thăm tới Cẩm viện trưởng.”

Hắc Dạ gật đầu nhận lấy, lại nhìn xung quanh: “Chỉ có cô và tôi?”

Ánh mắt của cô gái lóe lóe: “Đúng vậy, ta là Res, còn ngươi?”

“Hắc Dạ.”

Hắn nhìn chằm chằm Res, sau đó giật mình chỉ vào cô: “Cô… cô có phải là cô gái lúc đó bị người suýt giết chết, sau đó được Cẩm Nhuệ cứu về, lại đột phá cấp 10 đó phải không?”

Res không hề che dấu, gật đầu. Nói tới trước khi rời khỏi Kim Thịnh Thành, nàng cũng đã tỉ mỉ hỏi về tình hình của bản thân lúc đó rồi, cũng nhớ rõ cái tên của người đã cứu mình để sau nàng sẽ tìm cơ hội báo ân.

May mắn nàng có tới nhìn qua Cẩm viện trưởng, thấy cái mặt của nam nhân này lúc nào cũng ở bên cạnh nàng ấy, mới nhân tiện vớt về cho hắn một cái mạng ở giữa cực bắc lạnh lẽo này.

“Một cường giả cấp 10, cũng không trách cô có thể cứu được mạng của tôi dưới tay con quái vật vương đó.” Hắc Dạ thở phào, nghi vấn cũng tiên tan, tập trung ăn thực vật và hồi phục sức khỏe, hắn muốn trở về Hắc quốc gặp Cẩm Nhuệ ngay lúc này rồi.

===

H qua Cá đi ăn sn với gia đình về trễ hì hì, hôm nay sẽ có 5 chương như h qua đã hứa ^^~

=> Đáp án như trên, là Res
 
Chương 594


#Cá Basa

“Ta chỉ có thể tiễn ngươi tới đây thôi, ta còn có công việc cần làm ở cực bắc.” Res chỉ tay về phía doanh trai ở phía xa. “Đó là doanh trại của Hắc quốc các ngươi, chỉ cần ngươi đi một đoạn là tới rồi, chắc cũng không cần ta hộ tống chứ?”

“Cảm ơn cô.” Hắc Dạ gật đầu cười.

“Cho ta gửi lời hỏi thăm tới Cẩm viện trưởng, ơn cứu mạng của nàng, ta sẽ luôn ghi nhớ!” Res mỉm cười, nụ cười đầu tiên của nàng từ khi cứu ra Hắc Dạ tới bây giờ.

Hắc Dạ vẫy vẫy tay: “Nói tới, cuối cùng mạng này của ta vẫn là hưởng phúc của Cẩm Nhuệ, ha ha…”

Hắc Dạ thoắt một cái đã biến mất, Res đứng nhìn hắn tới khi không còn dấu vết, lúc này mới cúi đầu xuống móc móc ngực áo: “Ngươi bị tắc thở chết rồi hay sao? Còn không may ló ra ngoài.”

“Oa phù… ngộp chết ta… ta không ngờ được ngực của cô thế mà lại cúp C đó, ho ho ho…” Từ bên trong ngực áo ủa Res, một tiểu quái vật phiên bản mi ni nhảy ra, vài cái móc câu uốn lượn bám chặt lấy áo của cô để cố định thân thể không để rơi xuống.

“Lại nói cô để ta tha cho hắn một mạng làm gì, giết 1 tên cường giả cấp 9 thì sẽ đưa tới cho ta biết bao nhiêu linh khí rồi, giết tầm vài chục ngàn tên là ta lại trở lại cơ thể cũ được rồi.” Tiểu quái vật quơ quơ móc câu. “Hôm đó ta đã giết hụt một tên dùng ma pháp thuấn không chạy mất, tới tên này cô lại không cho ta giết.”

“Ha… đại lục này hiện tại cấp 10 đều chỉ có 5 tên, ngươi nghĩ lấy ra vài chục ngàn cấp 9 cho ngươi giết cũng dễ dàng quá nha!” Res cười lạnh, ngón tay đè ép cái đầu bé xíu của nó. “Nếu như ta không tới giúp ngươi giảm xuống xiềng xích cấm chề, đừng nói tới giết cường giả, ngươi có thoát được khỏi cái tuyệt địa đó hay không cũng là vấn đề đấy!”

“Res đại mỹ nhân, giao tình chúng ta cũng tới hơn ngàn năm rồi, sao em có thể lạnh lùng như thế với tôi…” Tiểu quái vật chít chít khóc. “Còn nhớ ngày xưa em luôn miệng gọi tôi Mythas ca ca…”

“Ta ngày xưa làm bạn với Mythas thần linh tộc linh nhân, chứ không làm bạn với một đầu quái vật biển sâu… hừm…” Res hắc ám cười, dùng ngón tay chà đạp tiểu quái vật. “Mythas ca ca, lần này không nghe lời, ta sẽ đè bẹp ca thành một con nhái, nghe hiểu không?”
 
Chương 595


#Cá Basa

Giao tình của Mythas – nay là tiểu quái vật vương cấp cùng Res phải nói là nghiệt duyên, hắn ngày xưa là thần linh tộc linh nhân, tộc người đông đảo chỉ sau nhân tộc của thần nhân loại, bởi vậy nên hắn là một vị thần rất mạnh.

Mythas lúc đó tới thăm nhà của Quang minh thần thì nhìn thấy Res và Alan, không nói 1 lời quỳ xuống cầu hôn Res, sau đó bị Res hợp lực cùng Quang minh thần đánh đuổi đi, sau này hắn vẫn thường xuyên liên lạc với Res, còn thường xuyên nói xấu Alan và Quang minh thần với nàng.

“Ta đã bảo rồi, tên Alan đó hoàn toàn là một tên bạch nhãn lang, nói em cưới tôi không phải tốt rồi sao? Để rồi tới người yêu cũng bị hắn giết!” Tiểu quái vật chít chít rống hống hống.

“Cưới anh? Nếu lúc đó tôi cưới anh thì chắc bây giờ tôi cũng làm một đầu quái vật biển sâu rồi.” Res mỉm cười. “Biết bao nhiêu năm nay tộc của anh vẫn cứ mãi dậm chân ở đây, không chạm tới nổi một góc áo của đại lục đó thôi.”

“Còn không phải là do tên Alan tiểu nhân dó dám nguyền rủa tộc của tôi sao! Lần này em phải giúp tôi, tôi sẽ cùng em tiêu diệt tên tiểu nhân đó!” Mythas chít chít kêu. “Chỉ cần tộc linh nhân của ta đặt chân được tới vùng đất trung tâm của đại lục thì tất cả sẽ trở lại hình dáng ban đầu, tơi lúc đó 10 tên Alan ta cũng không sợ!”

“Không dễ dàng như vậy.” Res thở dài. Cô ở bên cạnh Alan đã tới cả ngàn năm, làm soa có thể không biết chỗ cường đại của hắn chứ. “Alan hắn ở bên trong lãnh địa thần điện của hắn, 10 tên Quang minh thần cũng sẽ đánh không lại hắn đâu. Hắn quá khủng bố.”

“Thiên a, ta mới chỉ ngàn năm làm quái vật mà thôi, hắn lại mạnh mẽ như vậy rồi!!?”

Mythas nhớ lại liền đau lòng. Ngày đó các thần linh khác vẫn lạc ở Long đảo, chỉ còn lác đác một vài tiểu thần cùng với hắn lười đi chung với thần nhân loại còn tồn tại, tên Alan kia vẫn không buông tha, dùng Res lừa hắn đi tới tuyệt địa ở cực bắc, sau đó dùng Thần thuật hạ lời nguyền làm cho toàn bộ tộc linh nhân bao gồm cả Mythas trở thành quái vật.

Chỉ có thể đi trở lại đại lục rồi sau đó chạm tay vào viên đá thánh quang trung tâm ở Thiên quốc Kim Thịnh Thành, lời nguyên mới được hóa giải. Đó chính là lý do của cuộc chém giết ngàn năm nay của quái vật biển sâu và nhân loại.

Từng làm thần linh cao coa tại thượng, bây giờ lại thành một con quái vật đầy móc câu xấu xí, Mythas mỗi lần nhớ tới đều như mắc chứng hậm hực, cả người đều không vui.
 
Chương 596


#Cá Basa

“Không sao, ta còn có thể liên hệ thêm vài người nữa, ta biết một vài vị trí của tiểu thần còn sống sót. Trước hết, để ta mang ngươi tới Kim thịnh Thành hóa nhân hình đã, cũng tiện thể… thăm lại ân nhân.” Res mỉm cười.

Để đánh bại Alan, một người thì không thể, đội quân cuồng tín đoàn dưới tay mà Alan bồi dưỡng cũng vô cùng mạnh mẽ nữa.

“Cũng đúng, không thể để cho hắn hồi sinh lại người đã chết kia, như vậy sẽ phá vỡ phép tắc của đại lục, toàn thể đại lục sẽ tẫn diệt.” Mythas đau đầu quơ quơ móng vuốt. “Ta thật sự không hiểu nổi đầu óc điên cuồng của hắn! Vì một người mà diệt sát toàn bộ thần linh, rồi sẵn sàng hủy diệt cả 1 thế giới! Nói hắn tình thánh hay là đồ ngu đây?”

Cho dù cô gái kia có sống lại, sau đó thế giới này pháp tắc sụp đổ, thần hay người rồi cũng chết thành một đoàn, hắn hồi sinh có ý nghĩa sao?

Res thở dài, lẩm bẩm nói:

“Alan, hắn từ lâu đã điên rồi.”

Người ác độc không đáng sợ, càng đáng sợ hơn chính là kẻ điên, đáng sợ hơn kẻ điên là kẻ điên có mục đích, vì mục đích đó, hắn sẽ điên cuồng tới nỗi không ai có thể tưởng tượng được.

Và làm sao mà người bình thường như ngươi và chúng ta có thể hiểu được suy nghĩ trong đầu một kẻ điên chứ?

“…”

Sau nửa ngày liên tục đi qua các cửa dịch chuyển, Hắc Dạ đã có thể trở lại được Hắc Long Thành, một mặt phờ phạc nhìn khắp nơi đều treo di ảnh của hắn, hắn lại còn được tạc tượng đứng sừng sững trước quảng trường thời đại nữa.

Hắn nhớ lại phản ứng như thấy ma của những binh lính trong quân doanh khi nhìn thấy hắn vẫn còn sống trở về, đau đầu không thôi.

Ai cũng cho rằng hắn đã chết… như vậy Cẩm Nhuệ thì sao? Nàng biết tin hắn chết thì sẽ lạnh lùng quay đi, hay sẽ đau lòng mà tưởng nhớ hắn? Hắc Dạ biết hắn suy nghĩ có chút tiện, nhưng là hắn thật sự rất mong được biết phản ứng của nàng lúc đó a!
 
Chương 597


#Cá Basa

“Ngươi… ngươi còn sống sao…” Redick kinh ngạc tới bật ngã, lắp bắp chạy tới nắm lấy vai của Hắc Dạ, vành mắt sưng húp đỏ bừng lên. “Ta lúc đó… ngươi… tại sao lại đưa đá dịch chuyển cho ta?”

“Đá dịch chuyển!!?” Hắc Dạ bất ngờ thốt lên: “Ngươi nghĩ ta có tiền mua nổi loại đá này sao?”

Trong đầu hắn xoẹt qua hình ảnh của một chiếc túi gấm màu đỏ, giật mình hỏi: “Chẳng lẽ... trong chiếc túi gấm ấy là…”

“Đúng vậy, là một viên đá dịch chuyển được đặt địa điểm tại một nơi gọi là Mẫu Đơn Các. Ta lúc đó bị quái vật vương cấp tập kích bị thương nặng, nếu không nhờ viên đá dịch chuyển trong chiếc túi mà ngươi đưa thì ta đã bị nó giết chết ở trận địa rồi.” Redick cảm khái nói, lại vỗ vỗ vai của Hắc Dạ.

“Một mạng này là ngươi đã nhường cho ta, ta nhất định sẽ quý trọng thật tốt!” Redick không biết phải nói gì để diễn tả lòng cảm kích của hắn.

Ngày đó hắn trở về nhà nhìn thấy Mia một mặt mộng bức và không thể tin, sau đó vỡ òa mà ngã nhào vào lòng hắn khóc lớn, Redick đã biết bản thân may mắn tới mức nào. May mắn, vẫn còn có thể tiếp tục bảo vệ người hắn yêu, vẫn còn sống sót thật tốt.

Hắc Dạ cười lớn, hèn mọn nói: “Ta thực ra cũng đau biết trong túi gấm đó chứa những gì, nếu như ta biết nó là một viên đá dịch chuyển, có mơ ta cũng sẽ không bao giờ đưa nó cho ngươi!”

Cả hai người nhìn nhau cười lớn, lúc này Redick mới nhớ ra: “Ta đã đưa viên đá cho Cẩm viện trưởng của Mẫu Đơn Các rồi, nếu như ngươi muốn lấy lại thì tới gặp nàng ta a. nàng ta nói đó là viên đá nàng đưa cho ngươi, ta sử dụng xong cũng nên trả lại, dù sao nàng cũng đã cứu mạng ta.”

Thế nhưng Redick nghĩ lại tới khuôn mặt lạnh tanh của Cẩm Nhuệ khi nhận lại viên đá, sau gáy vẫn luôn có chút lạnh…

“Ha ha… tới lúc đó cũng đừng làm cho nàng ta tức giận… phụ nữ tức giận thực đáng sợ…” Redick lạnh run: “Nàng chắc cũng nghĩ cậu đã chết rồi đó, tới gặp đừng làm cho nàng ta quá sốc, cái biểu cảm kia như đã muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.

Trong ánh mắt “cậu tự lo thân đi” của Redick, Hắc Dạ mò mẫm tới Mẫu Đơn Các.

===

Ngày mai 101k phiếu lại 5 chương nhé:>
 
Chương 598


#Cá Basa

“Hôm nay quả là một ngày đẹp trời, ngươi nói xem, nơi tốt đẹp nhất của Kim Thịnh Thành hiện tại còn không phải là bệnh viện chúng ta sao. Tiền lương cao, gia đình sức khỏe được đảm bảo thăm khám mỗi tháng…”

“Đúng vậy đúng vậy, may mắn ta sở hữu thủy hệ ma pháp có tính chất trị liệu mới nhận được một phần công tác tốt đẹp tới như vậy…”

“Nói lại, Cẩm viện trưởng thật sự là một thần y hiếm thấy trên đời, ngày đó ta vừa mới chỉ là một thực tập sinh đã thấy ngài ấy cứu mạng cho một vị cường giả bị thủng lỗ trên đầu, nửa sống nửa chết. Vài hôm trước lại nhìn thấy Cẩm viện trưởng cứu về một vị tướng quân trọng thương của Hắc quốc…”

“Rầm!”

Hai người y tá vô cùng vui vẻ trò chuyện, thế nhưng vừa đi gần tới căn phòng của viện trưởng liền nghe thấy tiếng đồ đạc đổ vỡ, giống như bên tỏng đang có đánh nhau.

“Chuyện gì vậy!!?”

“Nhanh… nhanh tới xem viện trưởng!” Hai người vội vàng chạy tới, một người mạnh bạo hơn giơ tay vừa định gõ cửa, không ngờ được lại nghe thấy tiếng thét lớn của Cẩm Nhuệ:

“Anh cút ra ngoài! Cút ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy mặt anh nữa! Sao anh còn chưa đi chết đi!”

“Đừng như vậy… Cẩm Nhuệ… tôi yêu em!”

“Ôi ôi ôi ôi ôi…” Hai nữ y tá ôm chầm lấy nhau, sắc mặt đỏ rực mà kề sát tai vào cửa nghe lén.

“Nói vậy là cuối cùng Hắc đại nhân cũng tỏ tình rồi! Ta còn tưởng còn lâu nữa ngài ấy mới dám đâu!” Một nữ y tá chít chít kêu. Chuyện tình cảm của Hắc Dạ với Cẩm Nhuệ bên trong bệnh viện ai ai cũng rõ, Cẩm Nhuệ chắc chắn cũng sớm biết 1 2 rồi, nàng chỉ là chờ đợi Hắc Dạ chủ động mà thôi.

“Ôi… tiếp tục… tiếp tục! Cố lên Hắc đại nhân!”

===

Sorrì các nàng hôm nay bão bùng ta bận không ngóc đầu lên được.
 
Chương 599


#Cá Basa

Khi hai cô nàng y tá đang vô cùng hào hứng theo dõi diễn biến bên trong phòng của viện trưởng, một tiếng “Chát” kinh khủng vang lên, khiến cho sắc mặt của hai người cứng lại.

Không phải chứ…

Viện trưởng, ngài cũng quá tàn nhãn rồi…

Thực ra bên trong cũng không giống như hai người nghĩ, Cẩm Nhuệ một mặt đỏ bừng bị Hắc Dạ ép vào trong tường, bàn tay nhỏ vừa tung ra cái tát vạn ác cũng bị người nắm lại ngậm trong miệng.

“Dâm ma!” Cẩm Nhuệ lên một cái nâng gối, hung hãn muốn khiến cho Hắc Dạ đoạn tử tuyệt tôn, không ngờ được lại bị Hắc Dạ vững vàng dùng hai chân kẹp lại, muốn khiến cho một cường giả cấp 9 đoạn tử tuyệt tôn cũng đâu dễ dàng như vậy…

“Ôi… tiểu nương tử quá hung hãn… nàng là muốn phải thủ tiết cả đời vì ta đúng không?” Hắc Dạ méo mó nói, dưới háng cũng như có một cơn gió thoáng qua lạnh run.

“Hừ! Ai thủ tiết vì ngươi!!? Đồ khốn nạn!” Vành mắt của Cẩm Nhuệ đỏ lên, nàng cắn môi tới bật máu, khiến cho Hắc Dạ lại một đợt đau lòng, xuýt xoa nhẹ nhàng chạm lên đôi môi bị Cẩm Nhuệ dằn vặt tới sưng đỏ: “Nàng làm vậy không biết sẽ làm ta đau lòng hả?”

“Làm ngươi đau lòng!!?”

Nói tới đây Cẩm Nhuệ liền tức giận mà cười lạnh, hai mắt chỉ kém phát ra tia X quang hủy diệt: “Ngươi thì không làm ta đau lòng sao!!? Hả!!?”

Hắc Dạ mỉm cười, xoa xoa tóc của Cẩm Nhuệ, gục đầu xuống vai của nàng: “Là lỗi của ta, nhưng khiến cho nàng có thể đua lòng vì ta, ta thực vui mừng. Thực sự nếu sau này nàng vì ta mà không thể yêu ai nữa, ta sẽ rất hạnh phúc. Nàng biết đó, ta rất ích kỷ… ta…”

Cẩm Nhuệ nghe không nổi nữa, nắm lấy tóc của Hắc Dạ túm đầu hắn lên, đôi mắt màu tím nhìn chằm chằm khuôn mặt đáng đánh đòn này: “Ngươi nói nhiều quá! Những lúc này không phải ngươi chỉ cần cúi xuống hôn ta là đủ rồi sao!!?”

Nói đoạn, nàng kéo lấy cổ áo của Hắc Dạ kéo xuống, hung hăng hôn lên môi hắn!
 
Chương 600


#Cá Basa

“Rồi sau đó…” Mẫu Đơn cười tới tận mang tai nhìn khuôn mặt càng lúc càng đỏ bừng của Cẩm Nhuệ, phe phẩy chiếc quạt trên tay trước mặt nàng: “Lại nói, cô cũng phải gần 30 rồi, vẫn còn một bộ dáng ngây thơ xử nữ này sao?”

Nàng cảm khái: “Năm đó tôi 20 tuổi mà đã một nách 5 con rồi đó…”

Cẩm Nhuệ: “…”

Đúng rồi, ai mà sánh lại cô chứ…

“Không phải vấn đề này… dù sao… có thể gặp được đúng người, tôi đã thấy đủ hạnh phúc rồi.” Cẩm Nhuệ mỉm cười, xoa xoa chiếc nhẫn bạch ngọc trên ngón áp út.

Mẫu Đơn mắt sắc nhìn thấy, kéo kéo khóe miệng cười trộm. Hắc Dạ người này mặc dù nhìn thoáng qua có vẻ đơn giản, nhưng thực chất cũng rất khôn khéo, hắn chỉ cần tìm thấy được cơ hội để chủ động thì sẽ ngay lập tức nắm lấy không buông, làm cho một mối quan hệ tiến xa tít tắt.

Cẩm Nhuệ dù sao… cũng đã chờ đợi quá lâu rồi.

Nàng nhìn ánh mắt hạnh phúc lấp lánh của Cẩm Nhuệ, thực sự cảm thấy có lẽ, tình yêu thực sự có thể mang lại hạnh phúc cho một người, Cẩm Nhuệ đã chịu quá nhiều đau khổ, quá nhiều tiếc nuối.

Nàng đã vượt qua được tất cả, như vậy có được hạnh phúc chính là đương nhiên.

Mẫu Đơn nhìn ra Kim Thịnh Thành nhộn nhịp người qua lại bên ngoài cánh cửa, trong lòng một thoáng thanh minh.

Nàng đã từng trốn tránh khỏi tình yêu quá mãnh liệt của 5 người kia, thực sự là nàng quá nhút nhát, nàng hoảng sợ trước tình cảm quá lớn của bọn họ, sợ hãi bản thân sẽ phạm sai lầm… Sợ sẽ yêu và được yêu.

Thế nhưng lần này nàng nhất định phải thay đổi, phải cố gắng mở lòng ra cảm nhận tình cảm của bọn họ. Yêu và được yêu sẽ rất hạnh phúc, không có gì đáng sợ cả. Mẫu Đơn tự nhủ bản thân như vậy.

===

Agh agh agh... truyện đã bước qua con số 600 rồi QAQ

Anyway, chúc mừng chiến thắng của đội tuyển Việt Nam ^^~
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom