Dịch Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 561


Thần Ly lẳng lặng ngồi bên trong tửu lâu, bầu trời ẩm ướt bên ngoài đổ xuống từng đợt mưa lất phất, lại khiến cho không khí xung quanh se lại lành lạnh. Lạnh như tâm của hắn bây giờ vậy.

Hắn đã tưởng rằng, bản thân không xem trọng chuyện liên quan tới nàng ấy.

Tự tôn của bản thân không cho phép hắn đi giành giật một người đàn bà với những kẻ khác, hắn vốn dĩ cảm thấy nàng không xứng, và hắn không tiện tới vậy.

Chỉ là một lúc đó, ở bên ngoài biết được nàng mây mưa cùng nam nhân khác, ngọn lửa trong lòng như bùng cháy muốn thiêu đốt cả tâm can hắn, chỉ muốn xông vào giết chết kẻ đó, xông vào… bóp chết nàng!

Rõ ràng có thể là đồ của hắn, bây giờ lại trở thành vật trong tay kẻ khác.

Đau đớn, tức giận, càng nhiều chính là ghen tỵ bùng cháy trong tim, khiến cho huyết quản của hắn gào thét, gào thét muốn chiếm đoạt lại bằng được nàng.

“Thời tiết ở Lục quốc dạo gần đây khá bất thường, hi vọng không khiến cho thái tử Thần quốc đây khó chịu.”

Một nam nhân áo đen ưu nhã bước vào bên trong phòng, sau đó không chút khách khí ngồi xuống chiếc ghế đối diện Thần Ly, với tay tới rót xuống một chén rượu.

“Không sao, ta cũng thích trời mưa như thế này.” Thần Ly qua quýt xua tay.

Nam nhân áo đen lẳng lặng nhìn chăm chú vào hắn, sau đó bật cười nói, giọng nói còn giống như kèm theo một tiếng thở dài nỉ non: “Thật sự là quá giống, ngài quá giống một tên bằng hữu của ta. Gen di truyền thứ này, đúng là không lẫn vào đâu được.”

“Bằng hữu của ngươi?” Thần Ly nghi hoặc cùng đề phòng nhìn lại nam nhân kia: “Ý của ngươi là gì?”

“Ha ha ha… xin lỗi ngài, chỉ là một suy nghĩ chạy qua trong đầu rồi phun ra từ lưỡi mà thôi.” Hắn phất phất tay, cũng với ra một bàn tay hướng tới trước mặt Thần Ly: “Dù sao cũng xin chào ngài, ta chính là người sẽ giúp đỡ ngài giải trừ Huyết ước theo như yêu cầu của ngài. Cứ gọi ta là A Quang, điện hạ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 562


“Cần thứ gì cứ nói, ta sẽ cho người mang tới cho ngươi.” Thần Ly rót một chén rượu đem lên môi nhấp nói.

“Cần thứ gì ư?” A Quang cười tới rung cả cơ mặt. Hắn lấy ra từ trong ngực một bức họa, nhẹ nhàng đặt lên bàn, mở ra trước mặt Thần Ly. Thần Ly đặt chén rượu xuống, lẳng lặng nhìn.

Bức họa vẽ xuống một thiếu nữ xinh đẹp nằm trong một lồng kính thủy tinh, nhắm mắt ngủ say. Dung nhan xinh đẹp lại có hàn khí lành lạnh, tựa như một… thi thể.

“Ngài có biết nguồn gốc của Huyết ước không?” A Quang đắc ý cười, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cô gái trên bức họa. “Ta đoán đã mấy trăm năm trôi qua, các người cũng đã sớm quên rồi, phải không?”

Thần Ly không trả lời, ra hiệu cho A Quang tiếp tục nói, ánh mắt lại tập trung nhìn chằm chằm vào cô gái trong bức họa.

A Quang cũng biết không thể nói lý được với mấy tên này, nhún nhún vai, sau đó bắt đầu kể chuyện xưa: “Có một người nọ, hắn yêu một cô gái, chỉ tiếc nàng là người chết, chết tới xác cũng chẳng còn.”

“Nhưng ngươi biết không, hắn si tâm vọng tưởng, muốn hồi sinh nàng, hồi sinh người hắn yêu. Bởi vì vậy, hắn che dấu tất cả, phản bội mọi thứ, bày mưu tính kế để hồi sinh cho người hắn yêu.”

“Sau cùng, hắn biết được phương pháp, cũng không màng tới người đã cưu mang hắn mấy trăm năm, một dao, đâm chết người đó để hồi sinh cho nàng ta.” Trong mắt A Quang hiện lên một vệt tàn nhẫn. “Ngươi nói xem, cảm giác bị người tin tưởng nhất đâm một dao vào ngực, đạp xuống thần đàn sẽ đau đớn như thế nào nhỉ?”

Thần Ly dừng lại một chút, sau đó hắn nhìn A Quang một mặt cà lơ phất phơ, lắc đầu nói: “Làm sao ta biết được. Dù sao, ta sẽ không để bất cứ kẻ nào có cơ hội chạm vào trái tim ta.”

Không để bất cứ kẻ nào chạm vào!?

A Quang đờ ra một lúc, sau đó cười khổ, rót một chén rượu nhấp cạn, ánh mắt mê man nhìn về phía xa xăm: “Nếu như lúc đó, hắn có một nửa sự tỉnh táo của ngươi lúc này… mới tốt làm sao…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 563


“Vậy sao, như vậy chính là kẻ kia vô năng mà thôi.” Thần Ly diện vô biểu tình chà đạp một thoáng, khiến cho A Quang một mặt như ăn phải ruồi.

“Ngươi đừng nói như vậy, nếu như kẻ kia chính là người mà ngươi yêu, ngươi sẽ cam tâm tình nguyện để nàng tới bên cạnh ngươi đúng không?” A Quang sắt thép mà đay nghiến Thần Ly. “Điện hạ, đừng nói với ta ngươi sẽ không để người ngươi yêu tới gần ngươi chứ?”

Người ta yêu?

Thần Ly chớp mắt, trong đầu xoẹt qua một mảnh màu đỏ xinh đẹp lại diễm lệ. Hắn tự hỏi một chốc, sau đó chắc nịch ngẩng đầu lên, nở một nụ cười nói: “Nàng sẽ không.”

Và ta cũng có đủ năng lượng để đảm bảo điều đó.

A Quang trong phút chốc nội thương, cảm giác bản thân bị ném vào mặt một đĩa thức ăn cho chó thúi hoắc, bực mình quay đầu không nói thêm về chủ đề này nữa.

“Như vậy, câu chuyện tình phản bội bi đát kia thì có liên quan gì tới huyết ước của ta?” Thần Ly kéo lại trọng tâm của câu chuyện.

Nhắc tới đây, trong mắt A Quang hiện lên một tia đắc ý, hắn cười gằn mang theo một vẻ thản nhiên cùng thỏa mãn: “Còn làm sao, người kia làm sao có thể để cho tên đó như ý nguyện hồi sinh được nàng ta chứ! Ta… à, hắn dùng toàn bộ thần lực cuối cùng, cùng với 5 thần vật của 5 tên thần linh phong ấn cửa Tử của Thần chi đại lục lại bằng một cái Huyết ước, dùng Huyết ước ngăn chặn linh hồn nàng ta mãi mãi cũng không thể đi tới thế giới này, một khi Huyết ước vẫn còn tồn tại, đừng bao giờ mơ tưởng tới việc hồi sinh lại nàng ta!”

“Phong ấn cửa Tử?” Thần Ly giật giật khóe miệng: “Nói vậy Huyết ước là một cái phong ấn sao?

“Đúng vậy, điện hạ thật thông minh.” A Quang ba phải cười cười. “5 thần vật chính là của 5 vị thần đỡ đầu của 5 đại hoàng tộc các người, bởi vì dùng 5 thần vật đó làm vật dẫn của khế ước, cho nên khế ước được duy trì dựa vào huyết mạch mỗi đời của các người.”

“Khế ước này cần phải duy trì từng đời, cho nên hắn lựa chọn 5 gia tộc có huyết mạch thần linh, với lực sinh tồn và năng lực mạnh mẽ, đảm bảo cho 5 gia tộc tồn tại và phát triển lâu đời, kéo dài khế ước mãi mãi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 564


“Nói vậy cái khế ước này là bởi vì kẻ kia trả thù sao?” Trong mắt Thần Ly ngay lập tức tràn đầy bất mãn cùng bất mãn. “Kéo người khác vào cái kế hoạch trả thù của hắn, lại còn kéo từng đời từng đời! Nếu như ta biết được gia hỏa đó đang ở đâu, nhất định… phải dạy dỗ hắn vào nhát đao!”

A Quang: “Ha ha… bình tĩnh… còn không phải là không có cách nào sao… ngươi sẽ không biết được, hồi sinh người chết là một việc đáng sợ tới thế nào đâu.”

“Hiện tại!” A Quang lấy ra 5 mảnh giấy, đưa cho Thần Ly: “Ta sẽ giúp đỡ ngươi hóa giải huyết ước này, chỉ cần ngươi tập hợp đủ 5 thần vật này cho ta, hình ảnh và thông tin ở phía trên.”

“Cái giá là gì, vì sao ngươi lại liên lạc tự đề cử bản thân với ta?” Thần Ly nhận 5 tấm ảnh, đánh mắt nhìn về phía A Quang.

“Ta chỉ là muốn giúp Lục quốc tranh thủ về một số lợi ích thôi, ta mong điện hạ sẽ cùng Lục quốc của ta tranh thủ làm ăn nhiều 1 chút, nếu như có thể cho Lục quốc tham gia vào hàng ngũ đại đế quốc thì càng tốt.” A Quang mỉm cười. “Giải quyết Huyết ước cũng có lợi cho Lục quốc chúng ta tham gia vào hàng ngũ 5 đại đế quốc, ngài đừng hiểu lầm.”

Thần Ly quan sát sắc mặt của A Quang một lúc lâu, sau đó đem tờ giấy cất vào túi, nhẹ giọng đáp một câu: “Được.”

“Ta sẽ sớm liên lạc với ngươi.”

“Cạch.”

Thần Ly rời đi, cửa phòng đóng lại.

A Quang tự rót cho bản thân một chén rượu, nhìn ra phía dưới khu phố phía dưới màn mưa. Người dân Lục quốc quả thực rất chăm chỉ, lúc nào cũng làm việc, tựa như một con ong cần mẫn.

Hắn uống một bình lại một bình rượu, thế nhưng càng uống lại như càng tỉnh, những kí ức lại trở về dằn vặt trong tim. Rồi sau đó, vết sẹo nơi ngực trái lại nhói lên từng đợt, từng đợt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 565


“Ừm…”

Ánh sáng truyền vào mắt của Kim Thịnh, sau 4 tháng nằm trên giường bệnh, hắn cuối cùng cũng tỉnh lại, khó khăn mở mắt ra.

“Ah!” Một tiếng đổ vỡ vang lên, Kim Thịnh nhìn ra bên ngoài cửa, liền thấy được Bạch Liên một mặt hoảng hốt không thể tin, đẫm lệ uông uông che miệng nhìn hắn chằm chằm, dưới chân là một đĩa hoa quả vỡ nát.

“Tiểu… Liên…” Kim Thịnh mỉm cười, cố gắng cất tiếng từ cổ họng rỉ sét gọi lên tên của Bạch Liên. Hắn biết trong thời gian qua nàng khổ cực rồi, khuôn mặt và hốc mắt đều trở nên hốc hác thế kia.

Bạch Liên không thể nghi ngờ đều đã bật khóc, lao tới ôm chầm lấy Kim Thịnh trên giường.

“Hả? Kim Thịnh tỉnh lại rồi.” Mẫu Đơn đang ngồi bên trong Mẫu Đơn Các nhận được tin cũng nhanh chóng bật dậy, khăn gói đường sữa tới thăm bệnh Kim Thịnh.

Lần này Kim Thịnh ngất đi một phần cũng là do nàng đưa đồ cho hắn, thực ra nàng cũng là hơi chột dạ, nếu như Kim Thịnh thực sự không tỉnh lại, Mẫu Đơn nhất định sẽ đem hệ thống ra làm gỏi một phen!

“Cốc cốc!”

“Vào đi.” Giọng nói của Bạch Liên truyền ra, Mẫu Đơn cùng Rye đẩy cửa tiến vào.

“Nương!” Bạch Liên vui vẻ chạy tới nhận lấy hoa quả trên tay Mẫu Đơn, ánh mắt vui vẻ linh động hơn gấp trăm lần mấy ngày trước. “Hắn tỉnh rồi.”

“Mẫu Đơn tiểu thư.” Kim Thịnh trên giường nhẹ nhàng cúi đầu chào Mẫu Đơn.

“Ồ…” Mẫu Đơn hứng thú nhìn một lượt Kim Thịnh. Thần thái tự tin, sắc mặt tiều tụy nhưng ánh mắt lại vô cùng hữu thần, tỉnh táo, hắn đã khác hoàn toàn cái kẻ thiếu tự tin, đầy bất an mà nàng đã nói chuyện cùng mấy tháng trước.

“Xem ra ngươi đã tìm được thứ mà ngươi muốn rồi.” Mẫu Đơn mỉm cười đi tới.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 566


Kim Thịnh nghe thấy liền cười, ánh mắt bình đạm nhìn ra cửa sổ, nhìn một bầu trời tươi xanh xinh đẹp, ánh sáng trong mắt hắn chưa bao giờ sáng rực rỡ như lúc này. “Đúng vậy, ta đã tìm được, thật may mắn ta đã gặp được ngài, tiểu thư.”

Một tiếng tiểu thư này, chính là biết ơn cùng cảm kích, cũng là thuần phục tuyệt đối dưới chân Mẫu Đơn.

“Vậy sao, chúc mừng ngươi.” Mẫu Đơn cũng rất hài lòng nhìn Kim Thịnh. Một người nhờ vào nàng mà tìm được điều hắn tìm kiếm, nàng cũng rất vui vẻ, còn có tự hào nữa.

Kim Thịnh trước đó giống như một kẻ mù đường chạy loạn trong bóng đêm, không thể tìm được phương hướng chính xác, lại bị áp lực từ người bên cạnh đè tới thở không nổi. Hiện tại, hắn đã nhận được cơ hội mà hắn muốn, cũng đạt được thứ mà hắn khao khát bấy lâu, cả con người như trở thành một viên ngọc tỏa sáng vạn trượng quang mang.

Bạch Liên càng nhìn càng cảm thấy hai người này có gì đó che giấu nàng, cau mày hết liếc đông lại liếc tây.

“Được rồi, tới gọt táo cho hắn ăn đi.” Mẫu Đơn dở khóc dở cười lườm Bạch Liên một cái.

“Vâng.”

“Như vậy, ngươi thu hoạch được gì? Có thể ta cũng rất tò mò rất, dù sao cái nhẫn này vậy mà tốn của ta 10 tỷ kim tệ.” Mẫu Đơn lè lưỡm nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay Kim Thịnh, càng nhìn càng thấy tức tối.

Nếu như hệ thống dám đưa cho nàng một thứ đồ vô dụng trị giá 10 tỷ kim tệ, nàng sẽ làm thịt nó một trận!

Kim Thịnh nhìn theo ánh mắt của Mẫu Đơn, nhìn xuống bàn tay của mình. Hắn bật cười giơ tay lên, xoa xoa chiếc nhẫn trên ngón áp út, ánh mắt ấm áp nhìn chằm chăm Bạch Liên. “Tiểu thư.”

Mẫu Đơn giật mình: “Hửm? Sao đột nhiên ngươi gọi ta trịnh trọng vậy?”

Kim Thịnh cười cười nhìn Bạch Liên đang gọt táo thành hình thỏ, trong mắt lại xoẹt qua một tia tức giận cùng quyết tâm: “Có một thứ, ta cần phải đòi lại!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 567


Kim Thịnh đã ngủ một giấc thật dài, trong giấc mơ đó, hắn đã trở thành Lucias Atlantis – một vị thần linh sống trong thời thượng cổ hơn 1000 năm trước.

Lucias Atlantis từ bé đã là thiên tài yêu nghiệt, chính là niềm tự hào và hi vọng của tộc người Atlantis – một gia tộc vốn đang lụi tàn dần vì bị người cô lập ở bên ngoài đại dương. Và quả đúng như thế, Lucias đã khiến cho cả đại lục phải sững sờ với từng bước đột phá kinh người, thiên phú chói mắt tới nỗi khiến cho ai ai cũng phải ghen tỵ.

Năm Lucias 102 tuổi, hắn đột phá cấp 15, trở thành vị thần linh trẻ tuổi nhất trong lịch sử từng xuất hiện, tới cả Quang minh thần vốn dĩ luôn tự nhận cao quý cũng phải hạ mình tới giao lưu tạo quan hệ với hắn.

Nhờ vào Lucias, tộc người Atlantis đã có được thời kỳ hoàng kim thịnh vương chưa từng có trước nay.

Sau đó Lucias trong một đêm thơ thẩn trên biển rộng, hắn nhìn thấy nàng – người hắn thề nguyện sẽ dành cả đời này để yêu.

Trong đêm tối, tiếng sóng biển vỗ về hòa cùng tiếng hát khi xa khi gần, ngân vang như khiến người lạc vào đáy biển sâu rộng lớn, nàng chỉ để cho hắn nhìn thấy một bóng lưng tuyệt đẹp, nửa khuôn mặt mỹ lệ hơn bất cứ ai hắn từng gặp gỡ, cùng với vảy cá lấp lánh dưới mặt nước.

Lucias cảm thấy người đời nói rằng nhìn thấy mỹ nhân ngư sẽ bị nàng mê hoặc quả là không sai, hắn bị mê rớt mất 1 quả tim rồi.

“Đó chính là Milianes, nữ thần xinh đẹp nhất Thần chi đại lục!” Quang minh thần vô cùng hiểu và lý giải được tâm tình kích động kia của Lucias, dù sao hắn cũng đã từng được nhìn thấy Milianes rồi, quả thực là đẹp tới không thực tế!

“Vậy sao, nàng quả thực rất xinh đẹp.” Lucias nhìn ra đại dương vô tận bên ngoài, lại nhớ tới ánh mắt màu xanh của biển sâu đêm đó. Milianes đẹp nhất có lẽ chính là ở đôi mắt của nàng, ẩn chứa bên trong chính là sóng biển dịu dàng.

“Ta…” Lucias nghiêm túc nhìn Quang minh thần. “Ta muốn cưới nàng!”

Quang minh thần: “…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 568


Sau đó chính là chuỗi ngày Lucias tìm cách gặp gỡ Milianes, hắn tới bất cứ nơi nào hắn nghe nói là nàng sẽ xuất hiện, lại tới một cái bóng lưng cũng không thể thấy.

“Ta nói, là nàng tránh mặt ngươi rồi, còn ở đó ngu ngốc đuổi theo người ta. Mỹ nhân quả nhiên đều là xảo quyệt và lạnh lùng mà, vẫn là Alan của ta tốt đẹp nhất, ngoan ngoãn nghe lời, thông minh lại chăm chỉ!” Quang minh thần tự hào sáng lạn cười.

Ngươi hiểu mà, tâm trạng bản thân hạnh phúc ném cẩu lương cho người khác, tư vị đó rất mỹ vị.

“Alan? Ngươi là nói tới…” Danh tự này xuất hiện, một thân hình mờ mịt thường xuất hiện bên cạnh Quang minh thần hiện ra trong ký ức của Lucias. Người này luôn luôn khiến cho hắn có cảm giác không thích hợp lắm, chỉ là con mắt nhìn người của A Quang hẳn là sẽ không sai.

“Phư phư phư… đừng có ghen tỵ với ta nha….” Quang minh thần đắc ý cười.

“Không, ta cho rằng nàng biết ta theo đuổi nàng, nhưng nàng không từ chối, cũng không tỏ thái độ khó chịu, có thể là nàng yêu thích ta nhưng không dám gặp ta chăng?” Lucias lại nghĩ theo chiều hướng tích cực.

Nghe nói tính tình của Milianes cũng không tốt lắm, đối xử với người nàng ghét cũng rất dã man con ngan, nếu nàng không thích hắn thì hắn sớm đã không có cơ hội bám theo nàng rồi.

“Ngươi a… chỉ là mê luyến sắc đẹp mà thôi, bên ngoài đâu thiếu gì mỹ nhân, tuy là không xinh đẹp bằng Milianes, chỉ là cũng không kém quá nhiều, ta lấy ví dụ như con gái của Ma thần đấy, huyết mạch Mị ma yêu diễm tới cực điểm, đường cong kia phải gọi là… chậc chậc… đường cong ma quỷ.” Quang minh thần thật sự là tiện tới cực điểm, liên tục đề cử hàng loạt mỹ nhân nổi danh xa gần.

“Thấy không, bên ngoài hoa thơm cỏ lạ, loại hình nào mà chẳng có? Chỉ tiếc ta lại càng thích thưởng hoa cúc mò chuối, hic hic…”

“Diễm tục!” Lucias vừa nhớ tới vị Ma nữ nào kia mặt liền tái xanh, hai quả bưởi kia lần đầu gặp mặt thiếu chút nữa làm hắn ngộp chết rồi. “Ta yêu thích Milianes không phải chỉ là bởi vì dung nhan của nàng.”

Nàng đẹp là ở rất nhiều thứ, không phải chỉ có dung nhan mới là xinh đẹp!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 569


Thần chi đại lục cũng không phải lúc nào cũng sóng lặng gió bình, đặc biệt là ở cái thời đại thần linh bay lượn trên trời thế này, đôi khi người đang đi trên đường cũng sẽ bị một ngọn núi đè chết, bởi vì một vị thần nào đó bốc núi về nhà xây gia viên.

Giữa thần linh với nhau lại càng nhiều xích mích.

Ví dụ như con rồng vô liêm sỉ nào đó đi cướp vợ sắp cưới của người ta về làm vợ - người ta nào đó lại là Thần nhân loại đỉnh đỉnh chí tôn xứng danh đệ nhất thần mấy trăm năm nay.

Thần nhân loại mạnh mẽ, nhưng là Long tộc hoàn toàn, hoàn toàn, không hề dễ chơi, nhất là cái tên Long Nhất đó thực lực Thần linh Thượng cấp đỉnh phong, chỉ còn cách Thần linh đỉnh cấp 1 đường ranh giới rất mỏng. Long tộc cũng toàn là trâu bò, thực lực xưng thần đều có tới gần chục con.

Bởi vậy nên Thần nhân loại hắn sẽ không ngu ngốc mà đi chọi rồng một mình, hắn cũng đi kéo bầy đàn.

“Nhân loại liền chỉ có 2 thần, là ta cùng tên kia, bây giờ hắn lại muốn toàn bộ thần linh đi liên hợp đánh rồng, ngươi nói xem, ta là si đần mới đi giúp hắn đánh!” Quang minh thàn rung đùi nhét một trái nho vào miệng. “Còn ngươi Lucias, tên đó có lẽ cũng gửi thỉnh cầu liên minh tới chỗ ngươi đúng không?”

“Ừm, ta không đi, rất phiền. Long Nhất cũng từng có chút giao tình với ta.” Lucias tỉ mỉ đẽo gọt thứ trên tay không quá bận tâm trả lời.

“Ngươi làm gì vậy?” Quang minh thần ngay lập tức nhận ra, cúi đầu chăm chú nhìn: “Ô kìa, nhà ngươi tới mỹ nhân còn chưa thấy mặt đã đi chạm khắc nhẫn cưới rồi sao? Tiểu tử, ngươi tính vừa gặp mặt liền cầu hôn người ta hay gì?”

Lucias: “…”

Hắn không thèm quan tâm tới Quang minh thần nữa, cúi đầu chạm viên ngọc màu xanh lam liên chiếc nhẫn màu vàng một cách cẩn thận, ở bên cạnh đã có một chiếc nhẫn màu xanh lam chạm một viên ngọc màu vàng.

Lam cùng vàng, chính là Ngư tộc cùng tộc Atlantis, cũng là Milianes cùng hắn. Viên ngọc màu xanh lam này chính là viên ngọc hắn cất công tìm kiếm 2 năm ở biển ngọc cực đông, viên ngọc có màu sắc y đúc màu mắt của nàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 570


Nhưng là đời không như mơ, Lucias ngay khi sắp tìm gặp được Milianes, Thần nhân loại tìm tới hắn, sau đó dùng giọng điệu chậm rãi uy hiếp hắn phải tham dự liên minh trừng phạt Long tộc.

“Ngươi cũng biết, ta nói khiến cho Atlantis của ngươi tuyệt tích khỏi đại lục thì ta nói được làm được, tựa như ta đã làm với Ma tộc vậy! Ta không cần ngươi phải ra sức, nhưng ngày đó ta muốn thấy ngươi có mặt ở Long đảo, được không? Ta cần một sự thuyết phục đối với cả đại lục!”

Lucias mặc dù biết tên này là một tân xảo trá, lại không ngờ được hắn dám lấy an nguy của tộc Atlantí để de dọa hắn!

Một lần này, Lucias tự nhủ, bản thân sẽ nhượng bộ một lần vì người của tộc hắn, chỉ duy nhất một lần này thôi.

Sáng sớm hôm sau, Lucias có mặt ở đảo rồng, cùng với vài chục vị thần khác ở trong “Liên minh” do Thần nhân loại dẫn đầu.

Ngay khi các vị thần xé rách phòng hộ của Long đảo xông tới một chém giết tàn sát Long tộc, một cấm thuật cỡ lớn xuất hiện trên bầu trời Long đảo, không, không phải cấm thuật, mà là phong ấn thuật.

Toàn bộ Thần linh ở bên trong Đảo rồng bị phong ấn lại sạch sẽ, Linh khí cũng bị cắt đứt, tín ngưỡng lực bên ngoài đứt đoạn.

Toàn bộ Thần linh – mất đi Thần lực, kể cả Lucias.

Ký ức đến đây liền chỉ còn hỗn loạn và giết hại dã man nghiêng về một phía, có thần bị Long tộc ăn tươi nuốt sống, lại có Long tộc bị xé rách thành hai mảnh. Riêng thần nhân loại, hắn bị Long Nhất – Long thần dẫm nát dưới chân, ở trong Long đảo, Long Nhất chính là chúa tể, huống chi các vị thần khác đều bị mất đi Thần lực.

Lucias đã chiến đấu bằng cả ngọn lửa sinh mệnh cuối cùng, sau đó hắn cũng kiệt lực mà chết trong vô vọng, chôn thây tại long đảo.

Giây phút cuối đời đó, Lucias chạm vào chiếc nhẫn bên trong ngực trái, nước mắt lành lạnh rơi xuống từ khóe mắt. Một chiếc nhẫn này có lẽ sẽ mãi mãi chôn lại Long đảo, còn chiếc nhẫn kia, hắn hi vọng, sẽ có người đem tới trao cho nàng – người mà ta yêu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 571


“Nói vậy ngươi nhận được truyền thừa của Lucias Atlantis sao!!?” Mẫu Đơn trừng mắt tới lớn như một quả trứng gà. Trời mới biết trong cửa hàng hệ thống, nàng tìm tới chỉ là hình ảnh một cái nhẫn sứt mẻ màu xanh lam với hột xoàn màu vàng, trông vừa bẩn vừa chẳng có thẩm mỹ, ghi chú: “Một cái nhẫn có vẻ rất tầm thường lại không hề tầm thường như vậy”, cùng với treo giá 10 tỷ kim tệ.

Nếu không phải nó nằm trong mục thần vật, hệ thống cũng nhiệt tình đề cử, còn nói cái gì mà cái giá này là hời rồi, giảm giá 50% từ 20 tỷ chỉ còn 10 tỷ, không mua là sẽ lỗ, Mẫu Đơn não nước vào cũng sẽ không tuyển nó.

“Ừm, có lẽ…” Ánh mắt của Kim Thịnh đặt lên Bạch Liên đang kinh ngạc nhìn hắn, khóe miệng câu lên một nụ cười dịu dàng. “Đây là duyên phận cũng nên.”

“Lucias Atlantis? Thật sao!?” Bạch Liên kinh ngạc không thôi. Trong kí ức mà Milianes truyền cho nàng, Lucias chính là vị thần của tộc người Atlantis, đại danh đỉnh đỉnh một tên thiên tài yêu nghiệt, vị thần linh hóa thần trẻ tuổi nhất trong lịch sử đại lục từ trước đến nay.

Cũng là người mà Milianes thương nhớ, sau đó u buồn vì cái chết của hắn mà chết theo.

Kim Thịnh mỉm cười nắm tay của Bạch Liên xoa xoa, mùi thức ăn cho chó ngập tràn trong không khí.

Khi Mẫu Đơn đang ra sức phỉ nhổ hai tên không có lương tâm chuyên đi rắc cẩu lương, Kim Thịnh nghiêm túc nhìn nàng nói: “Chuyện này rất quan trọng với ta, cũng là với Bạch Liên cùng hai vị tiền bối trước kia, mong tiểu thư giúp đỡ.”

“Được.”

Một cuộc nói chuyện qua đi, Mẫu Đơn nắm một bức họa rời đi phòng bệnh, tỉ mỉ nhìn. Bức họa này là Kim Thịnh dùng hình ảnh trong kí ức phác thảo ra, một chiếc nhẫn có thiết kế giống hệt với cái mà nàng đưa cho hắn, chỉ có điều chiếc nhẫn này làm bằng vàng, sau đó phía trên đính một viên ngọc màu xanh lam.

“Thật là… người nào thiết kế ra thứ này vậy trời, chẳng có tí thẩm mỹ nào cả!” Mẫu Đơn dở khóc dở cười cầm bức vẽ trở về.

Cũng một bức vẽ như thế, ở tỏng cung điện Thần quốc, Thần Ly vuốt ve mép giấy, lẳng lặng nhìn ngắm kĩ lưỡng. Hắn vừa mới nhớ ra, hình như hắn còn chưa tặng cho Mẫu Đơn món đồ trang sức nào cả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 572


“Ngươi đưa cho ta một cái bức vẽ rồi ta kêu ta giúp ngươi tìm kiếm, việc này chẳng phải bất khả thi hay sao?” Mẫu Đơn hết nói nổi ném bức họa lên bàn, trong lòng thì suy tính nhiều chuyện.

Chuyện chiếc nhẫn này liên quan tới cả Kim Thịnh lẫn Bạch Liên, dù sao nàng cũng phải cố gắng một phen. Kim Thịnh còn nói rằng, tập hợp đủ hai chiếc bên cạnh nhau thì cả hắn cùng Bạch Liên sẽ có chỗ tốt rất lớn, lớn tới mức nào thì còn chưa đong đếm được.

“Đang nghĩ gì vậy?”

Một giọng nói bên cạnh khiến Mẫu Đơn giật mình quay người lại, nàng vỗ vỗ ngực cười: “Thần Ly, chuyện gì vậy? Ngươi làm ta giật cả mình!”

Thần Ly chớp mặt, ngồi xuống bên cạnh Mẫu Đơn, cầm lên bản vẽ nhìn, phút chốc tròng mắt co rút. Hắn bình tĩnh hỏi: “Cái gì đây? Sao em lại có nó? Muốn một chiếc nhẫn thiết kế giống vậy sao?”

“Haizz… ngươi trả lại đây.” Mẫu Đơn lấy tại tờ giấy cất vào trong ngực, cũng không mấy để ý nói: “Đây là một thần vật rất quan trọng, Bạch Liên và Kim Thịnh đều nhờ ta tìm giúp, nghe nói là thần vật của thần Atlantis gì đó.”

Ngón tay của Thần Ly nhẹ nhàng gõ gõ trên bàn, hắn hỏi: “Vậy sao? Hoàng tộc Thần quốc chúng ta chính là huyết mạch trực hệ của tộc người Atlantis còn sót lại, hoàn toàn không hề biết tới sự tồn tại của mấy thứ này. Nàng xem lại có bị sai lầm thông tin ở đâu không?”

“Làm sao có thể sai được?” Mẫu Đơn lắc đầu. Hệ thống đưa ra thông tin chắc hẳn sẽ không sia lệch quá nhiều, Kim Thịnh và Bạch Liên cũng đã xác nhận lại sự tồn tại của cặp nhẫn này rồi.

Một cặp nhẫn, một chiếc cho Kim Thịnh nắm giữ, một chiếc là Lucias làm riêng cho Milianes, trong đó có chứa bảo tàng dành riêng cho Milianes hay người thừa kế của nàng ta là – Bạch liên.

Nhất định nàng phải tìm cách kiếm về chiếc nhẫn đó.

Chắc chắn vậy sao?

Thần Ly híp mắt lại, có vẻ như Mẫu Đơn và hắn cùng nhau săn tìm một món thần vật rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 573


“Ủa, mà hôm nay ngươi tới Mẫu Đơn Các làm gì? Tới thăm tiểu Hạo hay là có chuyện cần nói với ta?” Mẫu Đơn đột nhiên nhớ ra, Thần Ly đột nhiên xuất hiện ở đây quả thực có gì đó kì lạ nha!

“Ừm, ta là tới đưa đồ cho nàng.” Thần Ly ném tới cho Mẫu Đơn một chiếc hộp nhỏ: “Đưa đồ xong rồi ta rời đi đây.”

Và hắn nhanh chóng rời đi thật…

Mẫu Đơn: “Ngươi… ngươi bị gì vậy:v!!?”

Nàng cầm lên chiếc hộp nhỏ ngắm ngía, khỏi phải nói bề ngoài chiếc hộp nhỏ này vậy mà làm rất tinh mỹ, hoa văn mạ vàng vô cùng tinh xảo.

“Cạch.”

“Đây là…” Mẫu Đơn kinh ngạc móc ra một sợ dây chuyền có mặt đá quý màu đỏ, trong lòng yêu thích không thôi. Nàng cười vui vẻ ướm lên ngực, mặt đá sáng lên ánh đỏ đẹp tới nỗi làm cho nàng nao lòng.

Thực sự, nàng rất yêu thích màu đỏ, còn mặt đá nàng là mặt đá màu đỏ đẹp nhất nàng từng thấy. Có thể nói rõ, Thần Ly chọn đồ rất để tâm tới nàng mà không phải chỉ là tuyển bừa một món.

“Ha… xinh đẹp.” Nàng nhẹ nhàng hôn lên mặt đá một cái, lại nhớ tới khuôn mặt đáng ghét kia của Thần Ly, phì cười một tiếng ngân nga.

Ở bên ngoài, Thần Ly vậy mà vẫn chưa rời đi, tựa ở cửa nghe tiếng cười như chuông bạc ngân vang của nàng, khóe miệng bình đạm câu lên. Cũng may hắn tham khảo ý kiến của những nữ hầu trong cung, nếu không chỉ sợ mỹ nhân sẽ không cười được vui vẻ như vậy.

Thế nhưng vừa nghĩ tới bức vẽ chiếc nhẫn trong tay Mẫu Đơn, ánh mắt của Thần Ly nhanh chóng tối lại. Sẽ không ai được phép cản đường hắn xóa bỏ cái Huyết ước này, cho dù có là Mẫu Đơn đi chăng nữa!

Sau khi tiễn cái Huyết ước rườm rà này cút đi, hắn sẽ giết chết từng tên từng tên một, tiễn tất cả bọn chúng xuống làm bạn với Quang minh thần. Mẫu Đơn tất nhiên, chỉ có thể thuộc về một mình hắn mà thôi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 574


“10 tỷ kim tệ, kí chủ xác nhận khấu trừ không? Xác nhận thì hãy nói “đồng ý”, kim tệ sẽ ngay lập tức bị khấu trừ, hệ thống pháo đài mở ra!” Giọng nói đều đều của hệ thống vang lên bên tai Mẫu Đơn, còn mang theo chút cảm xúc vui vẻ háo hức vì sắp nhận được tiền.

Đôi lúc nàng đều tự hỏi cái hệ thống này có phải là sắp thành tinh hay không nữa.

“Ta đồng ý, khấu trừ đi.” Mẫu Đơn lẳng lặng đứng trước pháo đài sừng sững trước mặt, trong lòng cũng có chút kích động.

Một cái pháo đài xây dựng cả trăm tỷ, cuối cùng cũng có thể vì nàng mà sử dụng rồi!

“Đinh!” Theo một tiếng, bên trong tài khoản của Mẫu Đơn tự động khấu trừ 10 tỷ kim tệ, phút chốc, cả tòa pháo đài tựa như sống dậy, từng tiếng ầm ầm phát ra rung động cả nền đất dưới chân Mẫu Đơn.

Vài chục giây sau, tòa pháo đài trước mặt Mẫu Đơn như đã hoàn toàn lột xác, những họng súng kim loại mặc dù chỉ lẳng lặng treo ở đó, vẫn làm cho người ta có cảm giác áp bách tới khó thở. Cả tòa pháo đài sừng sững như một thanh bảo đao luôn sẵn sàng ra khỏi vỏ, xông tới uống máu ăn thịt của kẻ thù.

“Cái này…” Khi Mẫu Đơn đang ngẩn ngơ, hệ thống ngay lập tức lên tiếng: “Xin mời ký chủ đi vào bên trong, thẳng tiến tới phòng điều khiển nơi trung tâm, nơi đó chỉ có ký chủ hoặc người ký chủ cho phép mới có thể tiến vào.”

Nàng gật đầu, động chân đi vào bên trong pháo đài, kiến trúc hiện đại bên trong mang tới cảm giác rất mới mẻ lại quen thuộc, những căn phòng được thiết kế tựa như từng gian phòng nghỉ ngơi của quân đội, thực sự là chuẩn bị hoàn hảo cho thời chiến.

“Hệ thống, ngươi từ đầu nói ta trở thành thiên hạ đệ nhất tú bà, bây giờ ta đã không còn chỉ là một tú bà nữa, trên tay lại có rất nhiều chuyện cần phải lo, còn phải chăm sóc cho rất nhiều người. Bạch Liên, Bỉ Ngạn, Kim Thịnh… các bảo bảo…” Mẫu Đơn sờ sờ mặt tường kim loại bóng loáng, trong mắt hiện lên một tia lo âu. “Bây giờ tới pháo đài ta cũng dựng xong rồi, ngươi nói cho ta xem… ngươi có thực sự chỉ là… một cái hệ thống bồi dưỡng tú bà hay không!?”

Hệ thống: “!!!”

Xong, ký chủ nghi ngờ nó từ bao giờ vậy!!?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 575


“Hừm… hệ thống? Ngươi đâu rồi, tại sao không nói chuyện?” Mẫu Đơn mỉm cười, lại nhẹ giọng kêu lên hệ thống. Nó tưởng rằng bản thân im lặng là sẽ trốn thoát ư?

Hệ thống: “Ký chủ, chuyện này hiện tại ký chủ còn chưa đủ năng lực để biết, nên ngài không cần phải quan tâm. Tới lúc ngài đủ năng lực, và cũng cần biết thì chúng ta sẽ tự động nói cho ngài biết. Hiện tại chúng ta chỉ cần ngài biết, an nguy của ngài chính là liên quan mật thiết tới an nguy của cả đại lục cùng trăm tỷ người dân ở nơi này. Ta hi vọng ngài sẽ biết tự bảo vệ bản thân mình.”

Mẫu Đơn nghe những lời này đều rung động.

Thực sự, quả nhiên đúng như nàng đoán, nàng tới thế giới này đều không phải là ngẫu nhiên, chắc chắn là hệ thống này phía sau che giấu bí mật rất lớn.

An nguy của nàng vậy mà liên kết với an nguy của cả 1 đại lục trăm tỷ dân!

Nàng chớp mắt nghĩ nghĩ, đột nhiên nghi hoặc hỏi: “Ta còn thắc mắc, tại sao đêm đầu tiên ta tới nơi này, ngươi không xuất hiện ngay lúc đó để cứu ta, mà đợi ta bị mấy kẻ kia hành hạ cả 1 đêm rồi ngất đi mới chịu xuất hiện?”

Hệ thống: “…” Kí chủ, xin đừng chọt trúng chỗ đau nữa được không QAQ bổn hệ thống thực sự là có nỗi khổ riêng mà!

“Kí chủ, bổn hệ thống chưa bao giờ muốn làm hại ngài. Còn chuyện đó, kí chủ cùng 5 người kia là bắt buộc phải xảy ra quan hệ ràng buộc lẫn nhau, đó cũng là điều kiện tiên quyết để kích phát hệ thống.”

Nó nói vậy là ý gì? Bọn họ bắt buộc phải xảy ra quan hệ đó ư? Nàng ngay từ đầu đã nghi ngờ, phương thức gặp mặt của 6 người bọn họ rất đáng nghi, nàng là như bị trói lại ném lên giường của bọn họ, một lúc gặp đủ 5 người, lại còn chỉ bị làm 1 lần lại sinh ra 5 cái bánh bao rất phản khoa học nữa!

Là định mệnh, hay là do cố ý sắp đặt?

Trong lòng Mẫu Đơn đột ngột cảm thấy rất khó chịu, nàng rất ghét kẻ nào muốn tự ý sắp đặt cuộc đời của nàng, giống như nàng chính là con rối mặc người tùy ý điều khiển vậy.

Trong lòng Mẫu Đơn, tự động phòng bị hệ thống một chút.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 576


“Phòng điều khiển trung tâm này sử dụng rất đơn giản, có hệ thống quét võng mạc, cho nên chỉ có ngài và người được ký chủ cho phép mới có thể tiến vào. Đặc biệt là hệ thống này vô cùng thông minh, những kẻ có ý đồ xấu với pháo đài nếu như bị máy quét võng mạc quét trúng, ngay lập tức hệ thống pohòng ngực hạch tâm sẽ mở ra, đem hắn biến thành súp thịt sốt cà chua!” Hệ thống tự hào nói. “Bây giờ xin mời ký chủ đứng trước máy quét võng mạc!”

“ừm.” Mẫu Đơn cất bước đứng tới trước vị trí đánh dấu trước cánh cửa kim loại nguyên khối nặng trịch.

“Tích! Xác nhận! Tạ Mẫu Đơn.”

Sau khi giọng nói máy móc vang lên, cánh cửa trước mặt nàng mở ra, một cảm giác hắc khoa kỹ đập thẳng vào mặt Mẫu Đơn. Nàng kinh ngạc nhìn căn phòng rộng lớn này, nhìn căn phòng này, có lẽ đã rộng gấp đôi đại sảnh Mẫu Đơn các hiện tại rồi!

“Ký chủ, xin mời đưa ra chỉ lệnh bất kỳ.” Giọng của hệ thống vang lên, kèm theo đắc ý không thể bỏ qua, nó vô cung tự tin nói: “Đây chính là căn phòng hạch tâm của pháo đài có tên gọi là “Trung tâm kỷ nguyên”, tóm tắt là phòng điều khiển cả tòa pháo đài bằng ý nghĩ và chỉ lệnh của người bên trong.”

“Những người có quyền hạn điều khiển chỉ có kỷ chủ và người mà ký chủ ủy quyền cho hệ thống. Tất cả mọi chỉ lệnh như quan sát toàn bộ 360 góc xung quanh pháo đài và Mẫu Đơn Các…”

Theo giọng của hệ thống, xung quanh không gian rộng lớn liền xuất hiện cánh hình ảnh ba chiều, rõ ràng chính là hình ảnh xung quanh pháo đài, Mẫu Đơn Các người ra vào tấp nập, bệnh viện Mẫu Đơn và Mẫu Đơn giải trí, Kim Thịnh Thành đều xuất hiện. Nói rõ, nơi này có thể quản lý toàn bộ tài sản của Mẫu Đơn Các hiện tại.

“Và toàn bộ vũ khí của pháo đài, một chỉ lệnh, ngài liền có thể điều động tất cả!” Hệ thống lại đổi một đợt hình ảnh. “Hệ thống của pháo đài sơ cấp được trang bị 2 đài Thần pháo cấp 10, mỗi phát pháo bắn ra có năng lượng như 1 đòn toàn lực của cường giả cấp 10, giá tiền mỗi phát 1 tỷ kim tệ, hoan nghêng ký chủ sử dụng nha ^.^.”

Mẫu Đơn: “…” Ngươi được!

Sau 30 phút nghe hệ thống lảm nhảm tới ong ong cả đầu, Mẫu Đơn mới được giải thoát đi ra chiếc pháo đài nằm trong vườn hao này. Nơi này sẽ là lá bài tẩy cuối cùng của Mẫu Đơn Các trong trường hợp khẩn cấp, nàng bây giờ phải nghĩ xem nên giao nơi này cho ai quản lý, đề phòng trường hợp nàng không có mặt ở Mẫu Đơn Các.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 577


Gió biển ở vùng cực bắc thổi sẽ tựa như tát vào da mặt, bỏng rát kèm theo hanh khô khiến cho da mặt phải nứt nẻ đau đớn, những người không có linh lực mạnh mẽ còn có thể nằm ốm liệt giường một thời gian dài.

Chỉ là ở cực bắc này, có những người lính đã bám trụ ở đây cả chục năm, cơ thể càng thêm rắn rỏi, ý chí càng kiên cường, bởi lẽ phía sau lưng của bọn họ là cả một đất nước cần được bảo vệ.

“Lão Trung, nghe nói vài vị chỉ huy mới đên rất mạnh mẽ, có thể đánh lui cả một quái vật cấp 8 đúng không? Bình thường các anh em gặp nó đều dùng máu thịt chặn lại, bây giờ nhẹ nhõm đánh lui thế này quả nhiên rất tuyệt vời. Ta sang năm nếu như còn sống, có thể xin nghỉ phép 10 ngày về gặp Tiểu Mai rồi, nàng sẽ làm cho ta bánh kếp rất ngon.” Một người lính trẻ cười nói, rút ra một hộp thuốc đưa tới trước mặt lão Trung: “Hút một điếu không?”

“Cảm ơn.” Lão Trung ngừng tay băng bó vết thương, nhận lấy một điếu cho vào miệng.

“Ta ở cái nơi này cũng đã 4 năm, không rõ làm sao mà có thể sống sót được tới bây giờ nữa. Mà ta lại càng hâm mộ ngươi, lão Trung ngươi bám trụ ở đây đã 20 năm rồi, lại chưa từng một lần trở về đại lục. Ta mà là ngươi ta đã sớm điên rồi.” Hắn cười khanh khách, tàn thuốc rơi xuống trên mu bàn tay, thế nhưng cái lạnh đã sớm khiến cho cảm giác ở tay tê liệt, một chút đau đớn cũng chẳng cảm thấy.

“Vậy sao? Ta cũng không nhớ nổi, vậy mà đã lâu như vậy rồi…” Lão Trung lẩm bẩm, khói thuốc mờ mịt khiến cho mắt lão cũng mông lung. “Tiểu Niếp, ta ở đại lục đã không còn lấy một người thân, trở về hay không, cũng không quan trọng nữa.”

Tiểu Niếp nghe vậy liền biết mình chọc trúng chỗ đau của lão, thở dài một tiếng, vỗ vỗ vai của lão Trung. “Không sao, nếu vậy, tết năm sau ta tròn 5 năm trưng binh, có thể nghỉ 10 ngày, ngươi cùng ta trở về ăn tết đi.”

“Ha ha… tiểu Mai làm bánh kếp rất ngon, ngươi sẽ thích!” Tiểu Niếp nghĩ tới những niềm vui nho nhỏ ở nhà, thích chí cười tới rung đùi.

Ánh mắt lão Trung lóe lóe, lão cũng không đáp lại, tỉ mỉ cuốn băng trên tay. Cánh tay này đã hỏng rồi, chỉ có thể trở về doanh trại rồi dùng máy trị liệu mới có thể lại dùng được.

“Ta…” Tiểu Niếp đang cười nói, đột ngột lão Trung vồ tới chỗ hắn làm hắn kinh hãi muốn bật thốt lên, nhưng cả người đã bị đẩy ra một đoạn bay ra. Hắn vừa bật người lại định chửi một trận, lại vừa lúc nhìn thấy một cái miệng máu băng qua vồ lấy lão Trung, răng nanh siết nát thịt bắn ra máu tươi từng đợt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 578


“Agh!!!!” Tiểu Niếp hoảng hoạn hét lên, cơ thể được rèn luyện qua 4 năm nay lại tự có phản ứng mà bật lại phía sau tìm cách tháo chạy, loại quái vật khổng lồ này gặp phải thì tốt nhất là tự lo thân mà cầu nguyện.

Hắn chạy lại không thể khống chế được mà quay đầu, đau đớn tuyệt cùng nhìn lão Trung hai mắt đã vô thần, ngoẹo cổ nhìn hắn, khóe miệng lại như có như không mà cười.

Tiểu Niếp như lại, khi lão đẩy hắn ra đã nói rằng: “Mau cút về với vợ của cậu đi!”

“Ah…” Nước mắt trào ra rơi đầy mặt của tiểu Niếp, hắn vừa chạy vừa cắn răng mà khóc, chạy tới nỗi hai chân sắp đứt gãy. Lão Trương đã cứu hắn lấy một mạng, làm sao hắn có thể để lại cái mạng này ở đây.

“Grào!!!!” Con quái vật đã đuổi tới sau lưng của tiểu Niếp, hắn tuyệt vọng quay đầu lại nhìn cái miệng máu khủng bố đang táp tới, khổ sở nhắm mắt lại chờ đợi cái chết.

Chỉ là hắn không chờ thấy đau đớn như đã nghĩ, mà là một đống chấy nhầy dinh dính bắn cả một mặt. Khi tiểu Niếp mờ mịt mở mắt ra, trước mặt đã đứng một bóng người cao lớn.

“Agh… Hắc Phượng điện hạ!” Tiểu Niếp nghẹn ngào kêu lên, chưa bao giờ hắn lại cảm thấy gần cái chết tới thế.

“Trở về đi, cũng đừng quên thu thập di thể của đồng đội ngươi.” Hắc Phượng nhìn mảnh áo treo bên chiếc răng nanh của con quái vật, khe khẽ thở dài.

Tiểu Niếp mím môi, nhắm mắt lại thổng khổ nói: “Vâng!”

Ở trên cực bắc này, chết đi mà vẫn còn có thể nhặt lại di thể, suy cho cùng vẫn là một may mắn khó cầu.

Lúc này một tiểu đội mới chạy tới, lôi kéo xác của quái vật trở về, cũng đem phần di thể còn sót lại của lão Trung ra, chỉ còn lại một nửa phần đầu và một cánh tay cụt. Tiểu Niếp nhận lấy phần di thể, sau đó ôm chầm vào ngực, cắn răng khóc tới thê lương cùng cực.

Là lão Trung cứu mạng hắn, cũng là nhường sự sống cho hắn, mặc dù lão có thể một mình chạy đi mặc kệ hắn sống chết. “Ngươi còn chưa đồng ý với ta… về nhà ta ăn bánh kếp của tiểu Mai làm cơ mà… lão bất tử ngươi…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 579


Không khí ở nơi cực bắc này chính là như vậy, lạnh lẽo, cô độc, nguy hiểm luôn tồn tại ở bất cứ nơi nào.

Hắc Dạ đứng ở phía trên cao nhìn xuống, sau đó hắn thấy được Hắc Phượng một thân sát khi đã trở về, trên mặt còn chưa hết máu tươi của quái vật khô đọng, phía sau là một tiểu đội đang mang về xác của 1 con quái vật biển sâu khổng lồ.

“Lại tới một con quái vật cấp 6 sao?” Hắc Dạ nhảy xuống, đưa cho Hắc Phượng một chiếc khăn ướt.

Hắc Phượng nhận lấy chiếc khăn qua loa lau mặt, trầm giọng nói: “Ta nghĩ bọn chúng đã biết kế hoạch đẩy lùi của chúng ta rồi, cho nên mới phái tới nhiều quái vật cấp 8 tới vậy. Mặc dù bọn quái vật bình thường không có trí tuệ mà chỉ có sức mạnh, nhưng con quái vật vương kia thì lại khác, nó rất thông minh.”

Mọi người thường biết về quái vật biển sâu ở vùng cực bắc và cực đông của Hắc quốc, lại không biết tới sự tồn tại của một con quái vật biển sâu cấp 10, thường được gọi là quái vật vương, sở hữu trí tuệ như con người.

Sự tồn tại của nó quá khủng khiếp, quá cường đại, kể cả hoàng gia cũng phải giấu nhẹm chuyện này đi.

Nhưng đã mấy trăm năm trôi qua nó đã không còn xuất hiện lại nữa, chỉ có lũ quái vật bình thường mới tấn công vào phòng tuyến của quân đội, cũng không quá khó giải quyết,.

“Lần này chúng ta đẩy sâu phòng tuyến của cực bắc, còn cực đông thì chỉ sợ là hơi khó, lực lượng phân tách ra thì lại không đáp ứng đủ võ lực.” Hắc Dạ nhớ tới lần đi nhặt về một cái mạng của Hắc Phượng ở cực đông, ánh mắt nhìn về Hắc phượng: “Ngươi nói xem rốt cuộc ngày đó bọn chúng tấn công cực đông, có phải là biết ngươi ở đó nên muốn giết ngươi không?”

Dựa vào trí tuệ của con quái vật vương kia thì rất có thể, bọn chúng thành công giết Hắc Phượng thì đồng nghĩa giết chết cả 5 đại thái tử của nhân tộc, buôn bán này rất có lời.

“Không cần phải quan tâm chuyện đó nữa.”

Ánh mắt Hắc Phượng lấp lóe, nhìn về hướng chân trời màu đỏ rực, ánh mắt của Hắc Dạ cũng nhìn sang, sau đó hắn bất đắc dĩ cười cười lắc đầu: “Bọn chúng lại tới nữa rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
759,519
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 580


“Armir tướng quân! Cánh trái bị đục thủng một lỗ hổng rồi!” Một vị quan quân nhận được tin tức liền gào lên.

“Ngươi tới tiếp nhận ở đây, để ta mang 1 tiểu đội tới cánh trái lấp lỗ hổng.” Armir vứt xuống xác của một con quái vật biển sâu cấp thấp, gọi tới một tiểu đội xông thẳng tới vùng cánh trái, vừa nhìn từ xa hắn liền lẩm bẩm, quả nhiên, một con quái vật biển sâu cấp 7 đang giày xéo cả một vùng, quân đội rất chật vật xoay sở cũng không thể khống chế được nó.

“Armir tướng quân!” Một người binh sĩ tinh mắt nhìn thấy Armir thì mừng rỡ gọi lên.

“Ah! Tướng quân tới rồi!”

“Tướng quân!”

Chỉ mới vài ngày thôi, uy vọng của Armir đã lan truyền khắp cả doanh trại, độ nhận diện cực cao, ở trong khu vực này thôi không ít người cũng là hắn cứu về một mạng, vô cùng kính nể Armir.

“Để ta!” Armir trầm giọng nói một tiếng hùng hậu, chân vận lực nhảy xuống một khoảng mấy trăm mét, chuẩn xác đá thẳng lên đầu con quái vật biển sâu.

“Tướng quân Armir uy vũ! Nhanh, nhanh đi hỗ trợ tướng quân!”

Một chốc sau quân tâm dâng cao, các binh sĩ cùng nhau hò hét lao tới tiêu diệt các quái vật cấp thấp chung quanh, giúp cho chiến trường của Armir cùng đầu quái vật cấp 8 sạch sẽ đi chút ít.

Armir gọi ra một thanh chiến thương, cầm lấy cán đâm thẳng xuống dưới mắt của con quái vật, khiến cho nó vùng vẫy hét lớn, hàm răng sắc nhọn mở ra bổ thẳng tới hắn.

Hiển nhiên Armir không hề nao núng, linh lực hội tụ nơi cánh tay càng thêm đè ép chiếc thương đâm sâu vào mắt con quái vật.

“Agh!!!!!!” Nó rít gào thét lớn, cơ thể ngầy nhụa bắn ra từng đợt hắc thủy tung tóa xung quanh, không ít binh lính bị dính phải thì thét lên đau đớn, từng mảng da thịt bị ăn mòn nát tan, phút chốc linh lực trong cơ thể cũng bị xói mòn mà đứng trên bờ vực của cái chết
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom