Dịch Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 621


#Cá Basa

Những kẻ xung quanh Thần Ly chỉ nghe thấy tiếng đàn, còn bên trong đầu của hắn lại truyền tới một khung hồi ức.

Theo tầm mắt của hắn, chỉ nhìn thấy một bóng lưng cô quạnh trước mặt. Nàng cất tiếng nói, lại tựa như than thở khôn nguôi: “Kiếm Ca, tới bao giờ… ngươi mới không luyện loại ma kiếm đó nữa? Bá phụ bá mẫu trên trời biết được ngươi luyện thứ ma kiếm này, tới chết cũng không thể nhắm mắt!”

Kiếm Ca sao? Thần Ly nheo mắt, có lẽ đây chính là Kiếm thần năm đó chăng?

Bóng lưng cao lớn kia không quay lại, chỉ cất giọng nói khàn khàn bi thương trả lời: “A Mộc, thù diệt tộc này ta nhất định phải báo! Không phải bọn chúng phế bỏ đan điền, không cho ta lần nữa tu luyện lại, thảm hại mà sống ư? Ta sẽ dùng thanh kiếm này, giết từng kẻ một, báo thù cho gia tộc chết oan uổng của ta!”

Một cơn đau lòng trào dâng trong ngực của A Mộc, nàng không tự chủ được nhớ về thiếu niên tài hoa nhất đô thành năm xưa, bây giờ khiến cho hắn trở thành một kẻ phế vật, chịu thù tang gia mà không thể báo, có thể tàn nhẫn hơn nữa sao?

A Mộc tiến tới ôm lấy thắt lưng của hắn, nước mắt đã ướt đẫm khuôn mặt. Lúc này chí của hắn đã quyết, một nữ nhân như nàng làm sao có thể cản lại hắn, nàng, cũng chưa có tư cách đó.

“Kiếm Ca, giao tình thanh mai trúc mã của chúng ta, ta chỉ muốn ngươi hứa với ta.. hứa với ta… sau khi trả xong thù diệt tộc, trở về, được không? Trở về, đừng luyện loại ma kiếm này nữa… trở về với ta…”

A Mộc nhìn bóng lưng hắn xa dần, bàn tay run rẩy ôm lấy mặt mà gào khóc. Tới cuối cùng, Kiếm Ca hắn vẫn không đồng ý thỉnh cầu của nàng.

Tàn ảnh trước mắt Thần Ly biến mất, hắn giật mình nhìn lại xung quanh, tiếng đàn cũng đã ngừng bặt, tiếng cười hi hi ha ha của thiếu nữ cũng không còn.

“Điện hạ? Nãy giờ chúng ta gọi ngài ngài đều không phản ứng, có chuyện gì sao?” Một tên hầu cận lo lắng nhìn Thần Ly.

“Không có gì.” Thần Ly hạ mắt nhìn chiếc đàn, quay người tiếp tục tiến vào.
 
Chương 622


#Cá Basa

Càng đi vào sâu bên trong, cổ vật bọn họ gặp được càng nhiều, những cổ vật này ít nhiều đều truyền vào bên trong thần thức của Thần Ly một ít kí ức vụn vỡ.

Có A Mộc bị thân sinh ép thành thân tới cuối cùng phải bỏ nhà đi biệt xứ không dám trở về, một mình tìm tới Kim Lăng vì nghe nói ở nơi đó có tin tức của Kiếm Ca. Chỉ là nàng chỉ nghe được tin tức hắn đã thành công trả thù, nhưng lại tiếp tục tu luyện ma kiếm, thành tựu được người người ngưỡng mộ, tôn xưng Kiếm Vương.

Nàng lúc đó mới rõ, bản thân bên trong lòng của Kiếm Ca, sức nặng đều không bằng danh vọng và sức mạnh.

Lời hứa năm xưa, có lẽ chỉ có mình nàng đặt ở trong lòng, còn đối phương chỉ coi như gió thoảng qua tai, không quan tâm, cũng không muốn nhớ tới.

A Mộc không còn nổi dũng khí để tìm gặp Kiếm Ca, nàng một mình lưu lạc trên Hy quốc, dùng tiếng cầm để mưu sinh, thấm thoắt cứ như vậy trải qua 20 năm.

20 năm lưu lạc, tin tức về Kiếm Ca, nay đã trở thành Kiếm thần chưa bao giờ gián đoạn mà truyền vào trong tai nàng, nhưng là A Mộc đã không còn quan tâm nữa rồi, bởi vì nàng sắp sửa kết hôn.

Sau 20 năm lưu lạc không có mục tiêu, A Mộc đã quên được mối tình thưở thiếu thời ngây ngốc, tìm thấy cho bản thân một trượng phu để dựa dẫm, ngày lên kiệu hoa, nàng vuốt khóe mắt đã có nếp nhăn, mỉm cười tô lên son đỏ thiệp hồng.

Không có nỗi buồn nào không thể quên, chờ đợi một lời hứa mà người kia đã không còn nhớ tới, chỉ là chờ đợi vô vọng. Vứt bỏ bọn chúng đi, hạnh phúc sẽ tìm tới chỗ nàng thôi.

A Mộc nắm lấy tay của trượng phu, bàn tay thô ráp của người luyện võ, hoàn toàn không giống với bàn tay đầy vết chai vì luyện kiếm trước kia, trong lòng lại chua xót tới lạ thường. Vì sao tới cuối cùng, người kia vẫn như một vết đao cắt sâu vào tim, biết bao nhiêu năm trôi qua, nàng vẫn không thể nào hoàn toàn quên lãng.

Chỉ là nhất bái thiên địa còn chưa xong, đã có người tới phá hôn, người này lại là người đã từng quen.

Sau đó trượng phu của A Mộc thả ra bàn tay của nàng mà cười lớn.
 
Chương 623


#Cá Basa

A Mộc liếc mắt lên khỏi khăn hỉ, ngơ ngác nhìn khuôn mặt nàng đã luôn khắc sâu trong tim.

Hai đứa trẻ nhà cạnh bên chơi đùa từ bé, bé trai nghịch ngợm cõng bé gái bị trầy chân trên đường về, hoàng hôn đỏ rực lộng lẫy đùa giỡn sau lưng hai đứa nhỏ. Bé gái đỏ mặt ngửi hương thơm thảo mộc thoang thoảng trên tóc của bé trai, miệng nhỏ đô đô nói: “Ngươi lại luyện kiếm, luyện xong lại phải tắm thảo mộc chữa trị. Ngươi luyện không thấy phiền ư? Lúc nào cũng bận luyện kiếm, không chịu chơi cùng ta!”

“Ta tên là Lụy Kiếm Ca a, ta không luyện kiếm, vậy thì là không phải là người nhà họ Lụy!” bé trai hùng hồn giơ thanh kiếm gỗ trên tay lên, lại bởi vì mất thăng bằng mà lảo đảo đứng không vững, suýt chút nữa đều làm rơi người trên lưng.

“Ah… xin lỗi xin lỗi… ha ha…”

A Mộc mân mê môi, lại mang theo trẻ con nói lớn: “Ta ngày mai sẽ mang cầm sang đàn cho ngươi nghe, đàn tới bao giờ ngươi không còn luyện kiếm nữa, trở về chơi cùng ta mới thôi!”

“Không thể nào! Ta sẽ mãi mãi luyện kiếm cho ngươi xem! Ngươi phải làm tiểu nương tử đàn cầm cho ta luyện kiếm, ngươi đàn, ta luyện! Tựa như phụ thân cùng mẫu thân của ta vậy!” Kiếm Ca hoàn toàn bỏ lơ vẻ khó chịu trong giọng nói của A Mộc, trong đầu vẽ ra một cảnh tượng vô cùng xinh đẹp nên thơ.

“Ai thèm làm tiểu nương tử của ngươi!!!”

Lúc đó cô bé đã nghĩ, đồ ngốc Kiếm Ca, ngươi lúc nào cũng chỉ luyện kiếm của ngươi mà thôi, có bao giờ để ý tới ta đâu…

Để hôm nay, ta đã là tiểu nương tử của kẻ khác rồi!

A Mộc buồn bã nhìn Kiếm Ca trước mặt, lại nhận ra, hắn hình như đã nhận không ra nàng nữa rồi, ánh mắt nhìn nàng đều nhìn như một kẻ xa lạ.

“Kiếm Thần đại giá quang lâm, ha ha ha… Thế nào, tìm thấy ta vui vẻ không? Ta ngày xưa diệt cả nhà ngươi, ngươi lại chém giết cả nhà chúng ta, không phải chúng ta hòa nhau rồi sao?” Trượng phu của A Mộc đang đứng bên cạnh đột nhiên cười nói, khiến cho A Mộc thất kinh nhìn sang hắn.
 
Chương 624


#Cá Basa

“Ngươi… giết… Lụy gia?” A Mộc dường như không thể nào tin mà nhìn chằm chằm nam nhân đã theo đuổi nàng suốt 5 năm này, thế nhưng đáp lại nàng chỉ là tràng cười ha hả lạnh lẽo.

“Không cần nói nhiều, dư nghiệt còn lại của Hạ gia!” Lụy Kiếm Ca cười lạnh, kiếm trong tay xuất ra nhanh như quỷ mị, đâm thẳng vào mi tâm của kẻ trước mắt.

Nhưng là hắn lại đâm trúng một lồng ngực mềm mại, không thể nào tin nhìn dư nghiệt của Hạ gia đem nương tử váy đỏ thế chỗ, thanh ma kiếm xuyên thẳng qua lồng ngực nàng, sau đó trong phút chốc hút sạch cả linh hồn của nàng vào thân kiếm.

A Mộc còn chưa kịp nhận ra bản thân đã chết đi, linh hồn đã bị ma kiếm hút sạch, mềm nhĩn ngã xuống đất.

Lụy Kiếm Ca tức giật rút kiếm ra muốn chém chết kẻ ti tiện này, lại không ngờ, họ Hạ đó cười lớn, cười tới chảy nước mắt, ánh mắt đắc ý kia khiến cho Lụy Kiếm Ca như muốn phát điên, huy kiếm lên gằn giọng hỏi: “Ngươi cười cái gì? Muốn cười cho thỏa sức trước khi chết ư?”

Hạ Thẩm Đình nâng lên đầu của A Mộc, vạch ra hỉ khăn đỏ thẫm, quay khuôn mặt chết không nhắm mắt của nàng về phía Lụy Kiếm Ca, nụ cười trên mặt đều sắp vặn vẹo: “Kiếm Thần cao cao tại thượng, ngươi nhìn nàng, nhìn khuôn mặt này mà xem, có phải là người mà ngươi đã gặp ở đâu không? Ta nói cho ngươi biết, nàng ngày hôm nay vốn dĩ sẽ là nương tử của ta, cùng ta kết bái giao đường, sau đó nửa đời sau đều thuộc về ta!”

“Lâm Tư Mộc của ngươi vốn dĩ sẽ trở thành nương tử của ta, nhưng nàng đã bị ngươi đâm chết rồi đó! Linh hồn cũng bị ma kiếm mà ngươi lấy làm tự hào nuốt sạch!”

Nói tới đây hắn đã cười tới run cả người, ánh mắt tan rã nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Lâm Tư Mộc, nước mắt đã ướt đẫm khuôn mặt. Có lẽ phút đầu tiên là để trả thù Lụy Kiếm Ca diệt Hạ gia, nhưng sau đó, hắn không rõ vì sao bản thân lại yêu nữ nhân này, yêu nàng một thân phiêu bạt giang hồ, yêu cầm kỹ nhất đỉnh lại đầy vẻ tang thương, muốn thay thế một Lụy Kiếm Ca tàn nhẫn chăm sóc cho nàng!

“Lụy Kiếm Ca, ngày hôm nay là ngươi ép ta!”

Hạ Thẩm Đình nhìn Lụy Kiếm Ca đã sững người ra nhìn chằm chằm A Mộc đã chết, thế nhưng trong tim hắn lại không hề có cảm giác thành tựu khi trả thù, chỉ có đau đớn và hối hận. A Mộc… nàng có tha thứ cho ta không… Hắn rút ra một thanh đao giấu trên người, tự mình cứa cổ, trợn mắt ngã xuống, an tâm nhìn bàn tay nắm liền với A Mộc, an tâm nhắm mắt. Hi vọng, kiếp sau tình cảm này có thể không chút nhuốm bẩn, mà yêu nàng.
 
Chương 625


#Cá Basa

“Đến rồi, đây có lẽ là căn phòng cất giữ bảo tàng năm xưa của Kiếm thần!” Kẻ đạo mộ đứng trước một cánh cửa lớn với hoa văn cổ xưa, phấn khích nói với thái tử sau lưng.

Thần Ly dường như vẫn chưa hoàn hồn khỏi ký ức hỗn độn mà A Mộc cho hắn thấy, gật đầu bước tới nhìn cánh cửa.

“Có ai có phương pháp mở cửa ra hay không?”

Những người xung quanh lắc lắc đầu.

Kẻ đạo mộ đi tới sờ sờ cánh cửa rắn chắn, trong đầu liên tục xoay chuyển một hồi lại một hồi. Cánh cửa này vật liệu chắc chắn, không hề có vết tích lỗ khóa nào, giống như là hai khối sắt hoàn mỹ dung hợp vào nhau không chút kẽ hở vậy.

Kì quái, như vậy chỗ nào để khống chế cổng đóng mở vậy?

Thần Ly suy nghĩ một lúc, sau đó đột ngột hỏi: “Vừa nãy đi trong lối hầm có ai giữ lại các cổ vật trên đường đi không?”

Những người xung quanh nhìn nhau, sau đó một người đi ra, móc ra từ trong vòng không gian những món đồ linh tinh, đàn cổ, y phục nữ, chuông bạc, vòng tay…

Cho tới một chiếc chuôi kiếm gãy…

“Đưa chuôi kiếm đó cho ta!” Thần Ly giật mình, nhận lấy chuôi kiếm từ tay của người giữ đồ kia. Hắn vuốt ve hoa văn bên trong chuôi kiếm, cùng với lưỡi kiếm gãy màu đen đã có một phần rỉ sét.

Vừa nãy toàn bộ hắn đều chứng kiến kí ức của A Mộc, mà lại bỏ qua những thứ trên đường đi tưởng chừng như không liên quan kia. Chuôi kiếm này, vậy mà lại là của thanh ma kiếm trên tay Lụy Kiếm Ca – Kiếm thần!

Nếu như Thần Ly đoán không lầm, có lẽ thanh kiếm mà A Quang nói hắn tìm kiếm – thanh ma kiếm này đã bị chính chủ nhân của nó bẻ gãy, sau đó vứt lại ở trong khu hầm cổ này!
 
Chương 626


#Cá Basa

“Đến rồi, đây có lẽ là căn phòng cất giữ bảo tàng năm xưa của Kiếm thần!” Kẻ đạo mộ đứng trước một cánh cửa lớn với hoa văn cổ xưa, phấn khích nói với thái tử sau lưng.

Thần Ly dường như vẫn chưa hoàn hồn khỏi ký ức hỗn độn mà A Mộc cho hắn thấy, gật đầu bước tới nhìn cánh cửa.

“Có ai có phương pháp mở cửa ra hay không?”

Những người xung quanh lắc lắc đầu.

Kẻ đạo mộ đi tới sờ sờ cánh cửa rắn chắn, trong đầu liên tục xoay chuyển một hồi lại một hồi. Cánh cửa này vật liệu chắc chắn, không hề có vết tích lỗ khóa nào, giống như là hai khối sắt hoàn mỹ dung hợp vào nhau không chút kẽ hở vậy.

Kì quái, như vậy chỗ nào để khống chế cổng đóng mở vậy?

Thần Ly suy nghĩ một lúc, sau đó đột ngột hỏi: “Vừa nãy đi trong lối hầm có ai giữ lại các cổ vật trên đường đi không?”

Những người xung quanh nhìn nhau, sau đó một người đi ra, móc ra từ trong vòng không gian những món đồ linh tinh, đàn cổ, y phục nữ, chuông bạc, vòng tay…

Cho tới một chiếc chuôi kiếm gãy…

“Đưa chuôi kiếm đó cho ta!” Thần Ly giật mình, nhận lấy chuôi kiếm từ tay của người giữ đồ kia. Hắn vuốt ve hoa văn bên trong chuôi kiếm, cùng với lưỡi kiếm gãy màu đen đã có một phần rỉ sét.

Vừa nãy toàn bộ hắn đều chứng kiến kí ức của A Mộc, mà lại bỏ qua những thứ trên đường đi tưởng chừng như không liên quan kia. Chuôi kiếm này, vậy mà lại là của thanh ma kiếm trên tay Lụy Kiếm Ca – Kiếm thần!

Nếu như Thần Ly đoán không lầm, có lẽ thanh kiếm mà A Quang nói hắn tìm kiếm – thanh ma kiếm này đã bị chính chủ nhân của nó bẻ gãy, sau đó vứt lại ở trong khu hầm cổ này!
 
Chương 627


Quả thực đặt vào trong trạng thái tinh thần của Lụy Kiếm Ca lúc đó, nữ hài thanh mai trúc mã bị kẻ thù diệt gia lừa gạt kết thành phu thê, sau đó bản thân dùng ma kiếm giết chết nàng, còn hút sạch linh hồn vào trong thân kiếm, khiến cho nàng cả cơ hội đầu thai chuyển kiếp cũng không có… quá đáng thương.

Thần Ly nghĩ, nếu như có kẻ dám làm vậy với Mẫu Đơn, hắn sẽ khiến cho cả gia tộc 9 đời kẻ đó không thể siêu sinh, còn nếu như chính hắn gây ra chuyện đó với nàng như Lụy Kiếm Ca gây ra với A Mộc…

Nghĩ tới đều thấy đáng sợ, mỗi ngày còn sống có lẽ đều là để tự dằn vặt chính bản thân mình…

Thần Ly suy nghĩ cầm thanh kiếm trên tay, sau đó đi tới trước cánh cửa, nhẹ nhàng, dùng thân kiếm vỡđể vào giữa khe hở của hai cánh cửa, một chốc sau, một tiếng lách cách nhẹ nhàng vang lên, khe hở dần dần mở rộng, sau đó… cánh cửa hoàn toàn mở ra.

“Dễ dàng như vậy!!?” Mọi người trầm trồ ồ lên.

Kẻ đạo mộ thì lại hai mắt sáng bừng, trong đầu nhanh chóng ghi chép lại một cách nữa để mở cửa mộ. Đây sẽ là một bí quyết mở cửa mộ vô cùng quý giá, đào mộ vài chục năm rồi hắn mới lại hưng phấn thế này.

“Két… ầm….”

Cửa đã mở.

Trước mắt tất cả mọi người chính là một chiếc quan tài bằng pha lê đặt trên một trận pháp duy trì băng giá, rõ ràng là để bảo quản cho thân xác nằm bên trong quan tài kia.

“Đó là ai? Một nữ nhân ư?”

Ánh mắt Thần Ly hiểu rõ, người nằm bên trên kia chính là A Mộc, nữ nhân bị Kiếm thần một kiếm đâm xuyên mà chết, hóa ra sau đó nàng được hắn mang tới nơi này để an táng.

Theo ánh mắt của Thần Ly, một nửa thanh ma kiếm vẫn đang nằm trên lồng ngực của A Mộc, giống như Lụy Kiếm Ca không thể lấy nó ra khỏi thi thể của nàng vậy!
 
Chương 628


“Điện hạ, ở nơi này có một cuốn sổ tay!”

Cuốn sổ tay nhanh chóng được đưa tới tay của Thần Ly, hắn nheo mắt, lật mở ra tấm bìa sách đã hơi ố vàng.

“Ngày hôm nay, ta lại thất bại.

Ma kiếm giống như bất mãn với sự thù hận của ta, chặt chẽ mà bắm chặt vào trong thi thể của nàng, một khi rút ra nó đe dọa sẽ cắn nuốt thể xác của nàng tới không còn một mảnh vụn, ta không thể để cho nàng cứ như vậy tan biến khỏi thế giới này. Thế nhưng ta không hối hận thời khắc kia đã bẻ gãy nó, bởi nếu không làm vậy, tới cả tàn hồn của nàng ta cũng không thể giữ lại nổi.

Nhưng không sao, ta chắc chắn, sẽ hồi sinh được nàng!”

“Ta đã tìm ra được phương pháp để xóa bỏ pháp tắc của thế giới này, chỉ cần dùng thần cách của 1 thần linh, cùng với 1 cơ thể chứa đầy đủ sức mạnh, gọi về linh hồn của nàng trở về thể xác, như vậy sẽ có thể hồi sinh được nàng!

May mắn ta gặp được A### (Chữ nơi này bị mờ đi), có hắn cùng trợ giúp, ta mới tìm ra được cách để hồi sinh cho nàng! A Mộc, ta đã từ bỏ ma kiếm rồi, chúng ta một lần nữa gặp lại, được không?”

“Hồi sinh người chết!!?” Thần Ly đọc tới đây đã rùng mình. Thực sự, điều này có thể sao?

Thế nhưng hiển nhiên đoạn phía sau đã nói rõ.

“Tại sao các ngươi lại ngăn cản ta!!! Các ngươi rõ ràng không thể hiểu được cảm giác mất mát này, nỗi đau này!!! Ta muốn hồi sinh A Mộc thì có gì sai hay sao? ####, giúp ta! Ta muốn giết hết toàn bộ bọn chúng!

Chỉ cần lũ thần linh ngu ngốc này toàn bộ chết hết, sẽ không ai có thể ngăn cản chúng ta hồi sinh nàng nữa! Cản trở ta, tất cả đều phải chết!!!”

Cuốn nhật ký kết thúc ở đây,Thần Ly thở dốc, sau đó đem nó cất vào bên trong lồng ngực. Hắn không thể hiểu rõ sự tình phía sau những dòng chữ này, nhưng có lẽ người đã nói hắn tới nơi này – A Quang, sẽ hiểu rõ.
 
Chương 629


Lúc này ở Mẫu Đơn Các, Trương Đại Ngưu sau một thời gian chờ đợi dài đằng đẵng (theo hắn cảm nhận là thế) đã được sắp xếp một căn phòng để gặp mặt Bỉ Ngạn.

Bỉ Ngạn được Rye mang tới trước cửa phòng, nhẹ nhàng bước vào. Trương Đại Ngưu hai mắt lom lom nhìn trước cửa phòng, vừa nhìn thấy bóng dáng của Bỉ Ngạn bước vào, trong lòng liền dậy sóng bi thương.

Bỉ Ngạn càng lớn lại càng giống mẫu thân của nàng – Hạ Hi, mái tóc đen tuyền như thác nước, ánh mắt ôn nhu lại nhiều thêm một tia linh khí linh động như nhật nguyệt tinh không. Chưa kể tới khí chất mị hoặc chúng sinh trên người nàng, luôn khiến cho biết bao nam nhân xiêu lòng mê đắm.

Tuy nhiên trong mắt Trương Đại Ngưu không có mê đắm, chỉ có thưởng thức cùng hoài niệm khôn nguôi. Bỉ Ngạn nhìn thấy liền giật mình, lần đầu tiên có người dùng ánh mắt tựa như trưởng bối nhìn nàng như vậy.

“Nghe nói ngài tìm gặp ta sao?” Bỉ Ngạn vốn dĩ cho rằng hôm nay gặp mặt là fan hâm mộ, lại không ngờ được trường hợp này, có chút câu nệ cười nói.

Trương Đại Ngưu lúc này mới từ trong hồi ức giật mình tỉnh lại, ha ha xoa xoa đầu, miệng rộng cười lớn nói: “Hữu ngộ hữu ngộ! Bỉ Ngạn à, ta là Trương Đại Ngưu, là người quen cũ của Hạ Hi – mẫu thân của con. Vài hôm trước ta nghe ngóng được tin tức về con liền ngay lập tức thu xếp tới đây. Không biết…”

Sau đó Trương Đại Ngưu không nói nổi nữa, bởi vì hai mắt của Bỉ Ngạn đã đỏ bừng, sắp rơi lệ.

“A… ta… ta không…” Trương Đại Ngưu hoảng hồn đi tới, hai tay luống cuống muốn lau lệ cho cô bé, lại nhận ra bản thân nhà quê thô lỗ, không dám chạm vào nàng, chạm vào chỉ sợ sẽ làm nàng càng thêm sợ hãi.

Sau đó Bỉ Ngạn vành mắt đỏ bừng xông tới, liên tục dùng tay đấm vào ngực Trương Đại Ngưu, vừa đánh vừa khóc lớn khiến cho Rye và Lệ Tiêu đang đứng bên ngoài cũng phải ngơ ngẩn.

“Tại sao…” Nàng nước mắt đều ướt đẫm mặt, giọng nói khàn khàn run rẩy mà chất vấn Trương Đại Ngưu: “Vì sao… tới bây giờ ngươi mới tới tìm mẫu thân… tại sao bây giờ mới tới tìm chúng ta!!!”
 
Chương 630


Tại sao bây giờ mới tới? Tại sao hắn bây giờ mới tới!!?

Bỉ Ngạn vừa liên tục đánh vào lồng ngực của Trương Đại Ngưu, vừa nức nở không thành lời.

Mẫu Thân của nàng, nàng chờ suốt 10 năm, chờ tới khi nhắm mắt xuôi tay vẫn không quên nói với Bỉ Ngạn, phụ thân của ngươi tên Trương Đại Ngưu, là một người đàn ông cao lớn thật thà, thân cao gần 2 mét, khuôn mặt chữ điền phúc hậu…

Chỉ là hắn lại không biết tới sự tồn tại của hai mẹ con Bỉ Ngạn.

Năm đó Hạ Hi trở về gia tộc chính là bởi vì bị ép hôn với một công tử ca quyền quý họ Triệu, thế nhưng trăm nghĩ vạn nghĩ cứu được Hạ Hi về, nàng lại mang dã chủng bên ngoài, triệt để làm cho Triệu công tử ca phát điên.

Kẻ bỉ ổi tiện nhân này không những vứt thẳng thư từ hôn vào mặt Hạ Hi trong ngày tân hôn, còn đe dọa Hạ gia phải đuổi nàng ra khỏi phủ, không trợ cấp giúp đỡ, ép buộc Hạ Hi phải khổ sở bần cùng mà sinh con.

Hạ Hi quật cường trong mùa đông lạnh giá đó sinh hạ được Bỉ Ngạn dưới sự giúp đỡ của một nữ tì trung thành, chống chọi vượt qua được mùa đông đó, nàng dùng toàn bộ hi vọng cất bước trở lại ngọn núi của Trương Đại Ngưu.

Thế nhưng, nơi đó không có người!

Trương Đại Ngưu đã mang toàn bộ anh em rời núi lập nghiệp, chỉ còn lại Hạ Hi ngỡ ngàng nhìn xung quanh, cảnh còn người mất, chỉ còn lại nàng cùng đứa con không còn chỗ dựa, nàng sau đó trở về liền khóc rất lâu rất lâu, khóc tới khi không còn khóc nổi nữa.

Câu chuyện về Trương Đại Ngưu luôn được Hạ Hi kể lại cho Bỉ Ngạn, nói nàng phải nhớ kĩ phụ thân, để khi gặp được hắn thì nhận ra, hắn sẽ chăm sóc cho nàng. Trước phút lâm chung vì đau ốm, Hạ Hi vẫn không quên nhắn nhủ với nàng như vậy.

“Nếu như ngươi tìm được chúng ta sớm hơn… mẫu thân đã không vì bệnh tật không có tiền chữa trị mà chết… lũ người Triệu gia đó luôn chặn đường sinh nhai của chúng ta… nếu như ngươi chịu tìm nàng… nàng sẽ không bỏ ta mà đi sớm như thế…” Bỉ Ngạn hét lên những oán hận tích tụ suốt bấy nhiêu năm, không chịu nổi ngã quỵ xuống đất mà khóc.
 
Chương 631


Trương Đại Ngưu bây giờ chỉ còn biết sững sờ mà đỡ lấy Bỉ Ngạn, trong đầu trống rỗng xoay quanh những lời nói cùng nàng.

Hạ Hi mang thai nên bị đuổi khỏi Hạ gia?

Hạ Hi nàng… đã chết rồi?

Bởi vì hắn không tìm kiếm hai mẹ con, khiến cho nàng phải khổ cực kiếm sống nuôi con của hai người bọn hắn, phải chết trong khốn cùng bệnh tật?

“Ta… ta đã làm gì thế này… Rốt cuộc mấy chục năm qua ta đã làm gì…” Hai hàng lệ nóng hổi rơi đầy mặt Trương Đại Ngưu. Hắn ôm chầm lấy Bỉ Ngạn, tê tâm liệt phế, dùng toàn bộ sức mạnh để vững vàng ôm nàng, đắng ngắt xin lỗi nàng.

Mẫu Đơn đứng ở bên ngoài cửa nhìn vào hai cha con đang phát tiết cảm xúc mấy chục năm trong lòng kia, trái tim cũng trĩu nặng. Nàng thật sự nhớ cha mẹ ở thế giới bên kia, bọn họ ở trên thiên đường, có phải cũng đang mỉm cười nắm tay nhau, không phải chịu cảnh chia ly như Trương Đại Ngưu và Hạ Hi chứ?

Mặc dù cuộc gặp gỡ có chút… nước tràn bờ đê, Bỉ Ngạn vẫn không chịu tha thứ cho Trương Đại Ngưu, oán hận của con bé suốt mười mấy năm với người phụ thân đã tàn nhẫn vô tâm lãng quên hai mẹ con nàng, không phải dễ dàng mà xóa bỏ như vậy.

Oán hận thứ này một khi đã quen, đột nhiên muốn hóa giải sẽ rất khó.

“Mẫu Đơn tiểu thư, chuyện ngài cưu mang Bỉ Ngạn lúc nó khó khăn nhất ta thực sự là vô vàn cảm kích, nguyện làm trâu làm ngựa đền đáp ngài… chỉ là…” Trương Đại Ngưu lúc này đã là người của Mẫu Đơn Các, đầu lĩnh trực tiếp điều hành Vạn thính lâu, một mặt nhờ vả nịnh hót đứng bên cạnh nàng châm trà.

“Ngài thử nói nói với Bỉ Ngạn một chút, nói tốt với nàng về ta… ngài xem… nó lúc nào nhìn ta cũng đều một khuôn mặt lạnh, ta chỉ là muốn hỏi một chút về mộ của Hạ Hi cũng đều coi ta như không khí…”

“Lão Trường à…” Mẫu Đơn mỉm cười, vỗ vỗ bàn tay của hắn một chút. “Người ngoài như ta không thể xen vào chuyện nhà các ngươi được, chuyện này tốt nhất vẫn là để thời gian dần dần xoa dịu đi, ngươi cố gắng trải lòng với Bỉ Ngạn một chút, hiểu lầm nào rồi cũng qua.”
 
Chương 632


Trương Đại Ngưu nghe theo lời của Mẫu Đơn, luôn tìm cách gặp gỡ chăm sóc Bỉ Ngạn từng chút một, Mẫu Đơn tin tưởng sớm thôi hắn sẽ lấy lại được sự tin tưởng từ Bỉ Ngạn. Bỉ Ngạn mặc dù oán hận, nhưng trái tim lại rất lương thiện, sớm muộn cũng đều sẽ tha thứ cho phụ thân của nàng, dù sao đó cũng là người thân máu mủ còn lại duy nhất trên đời này của nàng cơ mà.

Nàng nghĩ nghĩ, sau đó vung tay, Mẫu Đơn Các mở lễ hội lớn ăn mừng Bỉ Ngạn tiểu thư gặp lại cố nhân thân sinh!

Lễ hội này sẽ kéo dài 3 ngày 3 đêm, đăng đèn kết hoa, toàn bộ tiêu phí bên trong Mẫu Đơn Các giảm một nửa, cũng sắp xếp cho mọi người ăn uống một vài món miễn phí, bên ngoài còn có sắp xếp đồ ăn từ thiện cho những người hành khất hoặc hoàn cảnh khó khăn.

Người người nhà nhà đếu vui vẻ, buôn bán của Mẫu Đơn Các trong 3 ngày đó vậy mà lại lời nhiều hơn lỗ, còn lời hơn bình thường gấp 2 lần. Rõ ràng đôi khi kích cầu tiêu dùng sẽ mang lại hiệu quả lớn bất ngờ!

Rye đếm tiền sắp đếm tới đêm cũng mơ thấy kim tệ mà cười tỉnh!

Trong lúc mọi người vẫn còn vui vẻ ăn mừng, bên trong Vạn thính lâu, Trương Đại Ngưu tăng ca làm việc thì ánh mắt lăng lệ nhìn tài liệu trên tay.

Vạn thính lâu này của Mẫu Đơn Các dựa vào hệ thống mà trở thành tổ chức nắm bắt được thông tin đệ nhất Thần chi đại lục, thế nhưng thực ra, thông tin không phải nhiều mà lại tốt.

Thông tin càng nhiều sẽ càng loạn, càng khó sàng lọc và liên kết để chỉ ra đầu mối đúng đắn, nói đúng hơn là nhiều mà tạp, ít mà tinh. Ở Vạn thính lâu các tinh linh và ác ma giỏi về thu thập, lại không hiểu cách sắp xếp, phân loại, phân tích và liên kết các nguồn thông tin lại với nhau.

Điều này lại là sở trường chính của Trương Đại Ngưu.

Hắn cùng tổ chức T-X không phải là dựa dẫm vào nguồn thông tin khổng lồ để buôn bán, -bọn họ dùng phương thức mua bán – trao đổi với nhiều nguồn thông tin khác nhau, sau đó tập hợp và phân loại, phan tích chúng ra, từ đó nắm bắt được những thông tin cần thiết, cái nào tạp nham cần loại bỏ, cái nào là thông tin chính xác 100%!
 
Chương 633


Cách làm mỗi bên khác nhau, bởi vậy nên khi Trương Đại Ngưu tới Vạn thính lâu tiếp quản, hắn đều phải hung tàn mà dạy dỗ lại mấy người làm việc bên trong một chút. Bọn tinh linh và ác ma làm việc văn phòng trong Vạn thính lâu quá mức tệ hại, chỉ biết tiếp nhận thông tin rồi bỏ xó, hoàn toàn là một lũ vô dụng!

Khối lượng thông tin của Vạn thính lâu nhanh chóng được chải vuốt mượt mà, lại được phân tích liên kết với nhau, từ đó Trương Đại Ngưu lần đầu tiên nhận ra, Thần chi đại lục này lại đang tồn tại một tổ chức lớn đáng sợ tới như vậy!

Quang Minh giáo đình!

Bất cứ dấu vết nào từ các cuộc xung đột giữa các tiểu quốc, hay là cái chết của 1 vài vị quan trong đại đế quốc lớn, dịch bệnh làm hại cả đại lục, thảm án, bắt cóc, mất tích… nơi nào cũng đều có thông tin về bọn chúng.

Xúc tua của đám Quang Minh giáo đình vươn dài tới đáng sợ! Đáng sợ hơn là chưa một ai biết về điều này cả, kể cả Trương Đại Ngưu cùng tổ chức T-X trước nay đều không biết 1 chút gì về tổ chức giáo đình mờ ám này!

Bọn họ tiếp xúc không tới!

Còn Vạn thính lâu thì tiếp xúc tới mà lại phân tích không ra đám người này!

Không chút nghi ngờ nào, Trương Đại Ngưu đóng dấu lên con dấu “khẩn cấp”, niêm phong lại bì thư, giao cho con ác ma làm nhiệm vụ chuyển vận tới thư phòng của Mẫu Đơn, còn gằn giọng dặn dò: “Phải giao tận tay nàng, không được chậm trễ!”

“Vâng!”

Theo mức độ bành trướng của đám Quang Minh giáo đình này, bọn chúng cần phải bị tiêu diệt, càng sớm càng tốt!

“Một tổ chức như vậy ngấm ngầm phát triển cả năm, im hơi lặng tiếng không một ai biết, rốt cuộc là bọn chúng đã làm cách nào để giấu khỏi tất cả mọi người? Ta không tin tổ chức của ta lại kém cỏi tới mức một chút cũng không thăm dò được dấu vết của bọn chúng!”

Trương Đại Ngưu càng tự hỏi càng cảm thấy hoang mang.
 
Chương 634


“Ừm… như vậy cậu không thể rút được lưỡi kiếm ra, cho nên mang luôn cả xác của cô gái tên A Mộc này về đó hả?” A Quang cảm thấy đầu sắp nứt hết cả ra, buồn bực nhìn quan tài pha lê được đặt bên cạnh, trong lòng liên tục gào thét: “Người cũng đã chết rồi, tại sao cái tên này vẫn còn mang thi thể người ta đi lung tung vậy nè!”

“Lưỡi của ma kiếm vẫn còn đang ghim trong lồng ngực cô ta.” Thần Ly nhàn nhạt nói ra lý do.

“Ta biết, ta chỉ cần cái chuôi kiếm này thôi cũng đủ rồi!” A Quang lắc lắc chiếc chuôi kiếm trước mặt Thần Ly: “Còn cô gái kia, tốt nhất là cậu nên mang cô ta về lại băng trận ử trong cổ mộ đi, đó là mộ cổ được thiết kế riêng để chống lại sự thi biến của cô ta, nếu như rời đi lâu…”

“Không kịp rồi.”

A Quang quay người lại, sau đó vỗ trán. A Mộc ở bên trong quan tài đột nhiên mở nắp quan tài ra, ngồi dậy ngơ ngác nhìn hai người bọn họ, ánh mắt đờ đãn trống rỗng.

Thí nghiệm trước kia của Kiếm thần, thực ra đã thành công một nửa. Hắn âm thầm hồi sinh lại A Mộc trước khi các thần linh khác biết, khi bọn họ tới ngăn cản hắn thì đã muộn, A Mộc đã sống lại. Tuy nhiên linh hồn nàng bị tổn thương, Kiếm thần hồi sinh lại không phải “A Mộc”, mà là một con quái vật không có linh hồn!

“Grào!” A Mộc đột ngột phát điên xông tới, hàm răng sắc nhọn hung tàn mà hướng tới A Quang hòng cắn xé, sức lực vậy mà lớn tới rợn người, khiến cho A Quang chật vật lắm mới chế ngự được nàng ta lại.

“Con bà nó! Nhanh tới giúp ta đem nàng bỏ lại vào quan tài!” A Quang dở khóc dở cười nắm tóc của A Mộc lại, nhét một đống vải vào miệng nàng đề phòng nàng tự ăn mất đầu lưỡi của chính mình.

“Nàng làm sao vậy?” Thần Ly tò mò hỏi. Hắn đọc trong nhật ký đều cho rằng Kiếm thần này đã hoàn toàn nắm chắc thành công hồi sinh được A Mộc rồi chứ?

“Nàng hả? Nàng bị thiếu mất 3 phần hồn, bởi vậy nên không giữ được nhân trí, trở thành một loại quái vật luôn tìm cách tấn công kẻ khác để “đoạt hồn”, lấy lại 3 phần hồn cho bản thân nàng.” A Quang nhìn hàm răng của A Mộc mà lạnh gáy. “Thế nhưng vô ích, hồn của nàng đã bị ma kiếm cắn nuốt không còn một mảnh, nàng sẽ mãi mãi là một con quái vật ăn thịt người không có nhân tính!”
 
Chương 635


Thần Ly giúp A Quang chế ngự lại A Mộc bỏ vào trong quan tài, dán lên một tấm trận pháp niêm phong lại, nhìn A Mộc điên cuồng giãy dụa bên trong, ánh mắt lấp lóe.

“Sao? Có hứng thú gì với cô nàng sao?” A Quang nhìn khuôn mặt vặn vẹo nhưng cũng có nét khuynh thành tuyệt sắc của A Mộc, huých huých Thần Ly cười nói: “Khẩu vị của ngươi cũng đủ nặng a…”

Thần Ly không bận tâm A Quang thổ tào, nghiên túc nhìn chăm chú cô gái trong quan tài, sua đó quay sang hỏi A Quang: “Linh hồn bị tổn thương nên mới không thể hồi sinh thành công, như vậy… nếu như linh hồn vẫn còn nguyên vẹn thì sao?”

A Quang vừa nghe vậy, nụ cười trên môi liền phai nhạt đi nhanh chóng, ánh mắt cảnh cáo Thần Ly không chút che dấu: “Những lời đó tốt nhất ngươi nên giữ trong lòng, đừng bao giờ nói ra lần thứ hai. Thứ tà thuật hồi sinh người chết này là vi phạm pháp tắc của đại lục, năm đó ta… à, là Quang minh thần niệm tình anh em sinh tử có nhau của Kiếm thần mới không giết hắn, chỉ giam cầm hắn lại tách ra khỏi A Mộc này không cho phép tiếp tục tiếp xúc.”

“Thứ người dám tơ tưởng hồi sinh người chết như ngươi, ở trước kia đều bị lôi ra chém đầu thị chúng, người hay thần đều không tha!”

Thần Ly nghe lời đe dọa của A Quang thì chỉ gật đầu. Hắn biết A Quang sẽ không nói cho hắn, thế nhưng hắn câu trả lời hắn đã biết rồi.

Có thể, chỉ cần linh hồn vẫn còn nguyên vẹn, thần cách của thần linh, thân xác nguyên vẹn hoặc có thể thay thế.

Thần Ly không quá quan tâm tới cái gọi là pháp tắc, có thêm một ká bào tẩy cho bản thân hắn không ngại, dù là ma pháp hay tà pháp gì đó. Có những người nếu như không thể để mất đi, vậy thì hắn sẽ không cho phép nàng rời xa hắn.

Kể cả cái chết cũng đừng hòng mang nàng rời đi khỏi hắn!

“Chậc! Đồ điên này!” A Quang bị thái độ này của Thần Ly khiến cho máu nóng muốn phun trào. Loại ánh mắt độc chiếm điên cuồng này hắn đã từng nhìn thấy rất nhiều lần.

Lụy Kiếm Ca là một, tên Thần Ly này là hai, cùng với… tên Alan kia!
 
Chương 636


#Cá Basa

“Dù sao ngươi cũng nên từ bỏ cái suy nghĩ đó đi. Thời đại trước kia thần linh to nhỏ đều có, thần cách không khó kiếm, thời đại này tới cả một tên cường giả cấp 11 cũng không có, ngươi đào đâu ra thần cách để hồi sinh người ta hả?” A Quang nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là ngồi xuống đàm đạo cùng Thần Ly.

Hắn không muốn nhìn tên tiểu bối này đi vào con đường lầm lạc a. Những kẻ dây vào cái thứ tà pháp hồi sinh người chết này, không chết cũng cả đời bất hạnh…

“Không có thần…” Ánh mắt Thần Ly lóe lóe. “Vậy thì ta sẽ tạo ra thần…”

Không có gì là không thể, chỉ cần hắn muốn, hắn sẽ dùng mọi cách để đoạt được, không từ thủ đoạn!

“Ha ha…” A Quang bị chọc tức tới bật cười, đôi mắt nheo lại thành một đường nhìn kỹ lại thanh niên ngông cuồng tự đại bên cạnh.

Một lời này, hắn cũng đã từng nghe qua. Nếu không phải là chắc chắn tới không thể chắc chắn hơn, hắn đã cho rằng người tên Thần Ly này chính là Alan cải trang ở bên cạnh hắn. Hai tên này, rõ ràng mạch não đều điên cuồng giống nhau tới rợn người!

“Ta mặc kệ ngươi. Dù sao ngươi muốn hồi sinh người chết như Kiếm thần, ta sẽ là người đầu tiên… giết chết ngươi!” A Quang hung hăng cười trong lòng, một tên tiểu bối như Thần Ly, chỉ cần xóa bỏ được huyết ước, hắn muốn giết một thì một, giết mười thì mười!

Mặc dù xảy ra chút khúc mắc, nhưng thỏa thuận lập ra giữa hai người vẫn còn, không thể nói trở mặt là trở mặt.

Quan tài chứa đựng A Mộc được đem về cổ mộ, sau khi đặt lên trên băng trận phong ấn, nàng cũng đột ngột an tĩnh lại, nhưng một khi đã tỉnh thig không thể nhắm mắt, A Mộc cứ như vậy mở to đôi mắt trống rỗng nhìn trên trần nhà, không chút sinh khí.

“Thật sự là một nữ nhân đáng thương.. chết rồi, cũng không thể an nghỉ yên bình.” A Quang thở dài, lấy ra một mảnh vải đen che lại quan tài. Ánh mắt đó trống rỗng tới đáng sợ, hắn cũng không dám đối diện quá lâu.

A Mộc, thà rằng ngươi cứ như vậy, mãi mãi ngủ say mãi mãi, không muộn phiền.
 
Chương 637


#Cá Basa

Cửa hầm mộ dần dần đóng lại, A Quang dán lên một tấm phù trận cấp 10 phong ấn lại cửa động, nơi này xem như sẽ mãi mãi triệt để biến mất dưới mắt của người bình thường.

Thần Ly sau khi rời đi, ngay lập tức đưa tay ra nhìn A Quang: “Địa điểm tiếp theo là ở đâu?”

Hành trình của hắn để đi tìm đủ 5 món thần vật, đã hoàn thành được 1/5!

Thế nhưng trước khi hai người rời đi hầm mộ lại không hay biết rằng ở phía xa xa, một bóng đen mờ ảo luôn hiện hữu theo dõi bọn họ, ngay khi nhìn thấy bọn họ rời đi, khóe miệng âm tàn khẽ nhếch lên.

“Tìm thấy rồi…”

Mấy ngày nay nhờ vào lễ hội mà việc làm ăn của Mẫu Đơn Các lên nhanh như diều gặp gió, doanh thu lợi tức nhận được từ các bộ điện ảnh và phim truyền hình cũng lục tục gửi về cho Mẫu Đơn, đã ngót nghét 20 tỷ kim tệ.

“10 tỷ kim tệ, đã đủ để xây dựng cổng dịch chuyển thứ 3 rồi.” Mẫu Đơn mở ra bản đồ của Thần chi đại lục, bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu.

Hạng mục xây dựng cuối cùng cần hoàn thành là cổng dịch chuyển thứ 3 cần 10 tỷ kim tệ, sau đó là 10 tỷ kim tệ nữa sẽ đầy đủ nâng cấp Mẫu Đơn Các lên cấp 9.

“Kí chủ, trước khi ngài nâng cấp Mẫu Đơn Các lên cấp 9, ta có chuyện cần nghiêm túc thông báo với ngài. Sau khi nàng nâng Mẫu Đơn Các lên cấp 9, hệ thống sẽ yêu cầu kí chủ một số nhiệm vụ cần hoàn thành mới có thể nâng cấp lên cấp 10 – cấp bậc cao nhất của Mẫu Đơn Các.”

“Đặc biệt sau khi hoàn thành nâng lên cấp 10, chúng ta có thể mang kí chủ trở về thế giới trước kia của ngài.”

Mẫu Đơn vốn dĩ đang khí định thần nhàn lắng nghe, sau khi nghe tới hai chữ “trở về” nàng liền giật mình một lúc lâu, trong đầu là ngàn vạn xoay chuyển.

Trở về?

Nâng cấp hệ thống lên cấp 10 sau đó nàng có thể trở về địa cầu sao?

===

107k phiếu đề cử sẽ có BÃO cấp 10 nha nha nha =3=

Like và coment nhiệt tình thì ngày mai 5 chương =v=/
 
Chương 638


#Cá Basa

Mẫu Đơn thực ra lúc trước đã luôn nghĩ tới chuyện trở về. Làm một người địa cầu biết bao nhiêu năm, cho dù ở nơi đó đã không còn người thân quen thuộc, không còn một ngôi nhà đúng nghĩa để quay lại, suy cho cùng tình cảm của nàng với địa cầu trước kia vẫn hơn xa so với cái dị giới lạ lẫm này.

Nhưng là trả qua quá nhiều chuyện, dị giới, cũng không còn lá cái dị giới đáng sợ mà nàng lần đầu đặt chân tới nữa.

Nơi này đã trở thành “nhà” của nàng.

Ở đây nàng đã xây dựng được một ngôi nhà cho bản thân, những người xung quanh đều vô cùng tốt đẹp, những đứa con máu mủ ruột thịt của nàng, cùng với rất nhiều… rất nhiều thứ khác, những điều đã xuất hiện, sau đó khiến cho nàng mỗi ngày thức giấc đều cảm thấy rất hạnh phúc.

Lạnh lẽo cô đơn ở địa cầu kia, có lẽ nếu như quay lại nàng sẽ chịu đựng không nổi.

Quen thuộc ấm áp, bắt buộc bản thân phải trở về với nỗi cô đơn sẽ vô vùng đáng sợ, nàng chắc chắn sẽ không buông tay hạnh phúc ở nơi này!

“Kí chủ?” Hệ thống gần đây cũng không dám tự tiện thăm dò cảm xúc của Mẫu Đơn nữa, chỉ có thể ù ù cạc cạc mà hỏi: “Ý của ngài như thế nào?”

“Ha… không cần đâu.”

Nàng mỉm cười.

Đã sớm không cần thiết phải quay trở về nữa rồi, hiện tại, Mẫu Đơn Các mới là nhà của cô!

“Không còn sớm nữa, nhanh đi ngủ đi.” Một bàn tay thon dài khoác lên người Tạ Mẫu Đơn một chiếc áo khoác lông ấm áp. Tiết trời Thiên quốc dạo gần đây đã trở nên lạnh lẽo, tuyết trắng phủ khắp nền trời, nhiệt độ bên trong Mẫu Đơn Cac sẽ bị ảnh hưởng bởi khu vực thời tiết của các cổng dịch chuyển chia đều, cho nên cũng đã bắt đầu có chút lạnh giá.

Nàng mỉm cười, để mặc nam nhân ôm lấy ngang lưng mang vào giường. Đã bảo rồi, quen thuộc với ấm áp sẽ nghiện, thật sự, khó mà dứt khỏi được.
 
Chương 639


#Cá Basa

“Đôi lúc… ta thực sự không rõ bản thân là yêu thích… hay chỉ là quen thuộc các ngươi tồn tại bên cạnh mà thôi…”

Mẫu Đơn nằm trên lồng ngực rộng lớn của Bạch Nhâm Tịnh, có chút mê man nhìn gò má lành lạnh của hắn.

Ngày đó Thiên Vân Nhận sau khi rời đi nói chuyện riêng cùng 4 người còn lại về tình trạng của nàng, bọn họ giống như mỗi người đều phân chia rõ ràng thời gian ở bên cạnh nàng, không để cho nàng cô đơn lấy một giây một khắc.

“Hừm… nàng nghĩ nhiều như vậy làm gì?” Bạch Nhâm Tịnh khó hiểu hỏi, hắn dùng ánh mắt trong suốt kia nhìn vào mắt Mẫu Đơn, chắc nịch từng từ mà nói: “Nàng chỉ cần trả lời ta một câu, nàng ở bên cạnh ta là thoải mái hay là khó chịu? Nếu như nàng khó chịu, vậy thì ta sau này sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt nàng…”

Hắn còn chưa kịp nói xong, miệng đã bị một nụ hôn ngọt ngào chặn lại.

Mẫu Đơn vừa lòng nhìn Bạch Nhâm Tịnh đã câm miệng lại, sau khi hôn đủ hương vị bạc hà lành lạnh trong miệng hắn thì lại dựa vào lồng ngực rộng lớn mà nàng yêu thích.

Nàng thì thào: “Ngươi đừng nói như vậy. Ta rất quý trọng các ngươi. Trước kia có lẽ đã từng oán hận… thế nhưng suy cho cùng đó là định mệnh ép buộc chúng ta nhất định phải gặp nhau, nhất định phải dây dưa không rõ…”

“Như ngươi nói, trân trọng hiện tại là đủ rồi, đúng không?”

“Ta không yêu cầu các ngươi phải làm gì cho ta, nhưng các ngươi đã trả giá vì ta rất nhiều, cũng đem tình cảm của bản thân đặt lên ta. Tình yêu sét đánh này từ lâu ta đã không tin rồi, nhưng ta càng tin tưởng tình cảm là bồi dưỡng dựa vào những ngày tháng ở bên cạnh nhau…”

Tạ Mẫu Đơn nàng đã triệt để hiểu rõ, hiện tại mới là thứ nàng cần phải quý trọng. Hạnh phúc đã ở trong tay của nàng rồi, tại sao phải từ chối mà đẩy nó đi xa? Chỉ cần giang rộng vòng tay đón nhận, bảo vệ chăm sóc và nâng niu gia đình “nhỏ” này của nàng là đủ rồi.

Nàng cũng không ngại gia đình này “hơi” nhiều người, càng nhiều người thì sẽ càng nhiều vui vẻ được chia sẻ cùng nhau, đúng nghĩa của một đại gia đình Mẫu Đơn Các!
 
Chương 640


#Cá Basa

Sáng sớm hôm sau, Mẫu Đơn Các tiếp tục kinh doanh như bình thường, chỉ là đội ngũ xây dựng thần bí đã lâu không gặp lại đột ngột xuất hiện, chiếm lĩnh lấy một góc của đại sảnh, bắt đầu lục tục làm việc của bản thân.

“Ôi, lại sắp sửa xuất hiện công trình mới sao?”

“Liệu có phải là sắp sửa có thêm một cổng dịch chuyển thứ 2? Như vậy chuyện làm ăn của chúng ta lại một lần nữa bạo tạc rồi!”

Rye cũng ngay lập tức nhận được nhiều phản hồi tích cực từ phía các khách hàng, nhiều nhất chính là hỏi Mẫu Đơn Các là đang xây dựng thứ gì, có phải là sắp sửa mở thêm cổng dịch chuyển như đã nói đi, hay thuận tiện hỏi thăm xem bao giờ Bỉ Ngạn và Bạch Liên, Cẩm Nhuệ ra phim mới.

Cẩm Nhuệ mặc dù hiện tại đã hoàn toàn bỏ qua mấy chuyện trong ngành giải trí, chỉ tập trung chăm chút cho bệnh viện Mẫu Đơn, thế nhưng sức hút của nàng vẫn là khó có thể bỏ qua, não tàn phấn thi thoảng vẫn nhớ mong cầm ảnh của nàng ra liếm liếm cầu an ủi.

“Đúng vậy, sắp tới Mẫu Đơn Các chúng ta sắp sửa khai trương chi nhánh mới ở thành thị lớn.”

“Cổng dịch chuyển lần này sẽ đi tới thành thị nào thì ta xin phép giữ bí mật, đó là bí mật thương mại của chúng ta.”

“Vâng, phim mới của Bỉ Ngạn sẽ ra mắt vào đầu tháng 8, thỉnh đón chờ, lần này Bỉ Ngạn tiểu thư sẽ có một cuộc lột xác ngoạn mục về khí chất của nhân vật diễn, chắc chắn sẽ khiến cho mọi người có cái nhìn mới về thực lực của nàng!”

“Xin lỗi, nơi này chúng ta hiện tại không tiếp tục tiếp nhận người xin làm thuê… ngươi có thể để lại thông tin và số điện thoại, bao giờ có cơ hội chúng ta sẽ liên lạc với ngươi.”

Một buổi sáng bận rộn của Mẫu Đơn Các, tới chiều thì cổng dịch chuyển đã xây dựng xong, trong ánh mắt hưng phấn của mọi người, Rye dần tiến tới cánh cửa màu trắng tuyền xinh đẹp cùng với dây ruy băng khánh thành màu đỏ thắt nơ.

“Như vậy, lễ khánh thành cổng dịch chuyển thứ 3 của Mẫu Đơn Các chính thức mở ra!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom