Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Hôn Trộm 55 Lần

Dịch Full Hôn Trộm 55 Lần
Chương 780: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (39)


Khoảng hơn mười phút trôi qua, Hứa Gia Mộc đột nhiên lên tiếng: “Tương Tư.”

Rất nhiều khi anh đều gọi cô là Tống Tương Tư, chỉ có rất ít lần, anh mở miệng gọi cô là Tương Tư.

Tiếng nói của anh, âm điệu rất nhẹ nhàng, ở trong bóng đêm, thẳng tắp đâm vào trái tim của cô.

Tống Tương Tư nghiêng đầu, trong mắt như mang theo ánh sáng: “Ừhm?”

“Tối mai, trong trận chung kết chọn lựa nữ chính của Holywood, có phải là mời cô đến làm khách quý không?”

“Đúng.” Nhắc đến vấn đề này, Tống Tương Tư cũng có chút tức giận, không nhịn được mở miệng nói: “Là người đại diện của tôi, thật sự là có gan lớn, không để cho tôi được yên tĩnh một thời gian, hiện tại tôi đang nghỉ ngơi, nghỉ ngơi, nghỉ ngơi! Kết quả trong lúc nghỉ ngơi, lại bắt tôi đến làm khách quý, không phải chỉ có mấy trăm vạn sao? Tôi thiếu sao? Tôi. Còn có những người đó có thể biểu diễn so được với tôi sao? Tôi còn phải đi xem bọn họ biểu diễn? Tôi, thật sự là tức chết tôi rồi!”

Đối mặt với sự phẫn nộ của Tống Tương Tư, Hứa Gia Mộc cực kỳ bình tĩnh: “Vậy ngày mai cô giúp tôi.”

“Cái gì?” Tống Tương Tư liền yên tĩnh trở lại trong nháy mắt.

“Ngày mai trước khi Kiều Kiều lên biểu diễn, nghĩ cách để cho tôi đi lên sân khấu, tranh thủ cho tôi chỉ 10 phút thôi, 10 phút là đủ rồi.”

Này vốn là một yêu cầu cực kỳ khó xử, nhưng Tống Tương Tư lại cực kỳ hưng phấn: “Ý của anh là, ngày mai tôi đi làm khách quý, chắc sẽ không nhàm chán.”

“...” Hứa Gia Mộc thực sự cảm thấy đôi khi, não của Tống Tương Tư được cấu tạo khác người bình thường, anh như là đang tìm kiếm gì đó, hỏi: “Có khó khăn gì không?”

“Có thể có khó khăn gì.” Tống Tương Tư nhăn mặt, không cho là đúng nói: “Tôi nói cho anh biết, chỉ cần bản nữ vương mở miệng, đừng nói 10 phút, 10 tiếng đồng hồ bọn họ cũng phải cho tôi! Không cho tôi, tôi liền quăng người rời đi, không thèm khách mời gì đó!

Nói tới đây, Tống Tương Tư giơ tay lên, vỗ vỗ bả vai của Hứa Gia Mộc: “Nếu ngày mai tôi quăng người rời đi, bọn họ cũng không cho tôi 10 phút, thì tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, anh giúp tôi hoàn lại!”

Hứa Gia Mộc: “...”

-

Ngày diễn ra trận chung kết, 5 giờ tối, trợ lý lái xe đến Cẩm Tú viên đón Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo.

Đến hội trường thi đấu, sau khi chạm mặt Triệu Manh, Kiều An Hảo mới biết được, chuyện xấu lại vừa tràn lan trên mạng.

Là mấy tấm hình Lục Cẩn Niên ăn cơm cùng với nhà sản xuất phim và đạo diễn, trong phim này, có khoảng 30% là đầu tư của Lục Cẩn Niên, càng thêm nhiều người biết chuyện lộ ra, trận đấu này, mặc cho cô biểu diễn tốt như thế nào, cuối cùng chắc chắn nữ chính cũng không phải là cô.

Vốn là gần đây đã có không ít chuyện xấu của Kiều An Hảo, tin tức này vừa mới đưa ra, lại có thêm một đống người lao vào công kích cô, nói khó trách nhân phẩm của cô lại kém như vậy, mấy lần trước có thể đi vào đến chung kết, hóa ra là có chỗ dựa, lại có thêm một số người khác công kích Lục Cẩn Niên.

Kiều An Hảo chỉ là qua loa nhìn hai mắt, tiện đưa điện thoại di động cho Triệu Manh.

Loại chuyện xấu này, giờ phút này, cô không có sức để ý đến, mặc kệ người khác mắng cô thế nào, đều không sao cả, để cho cô luôn có biện pháp có thể xoay người lại!

-

Trước khi Hứa Gia Mộc đến hội trường, liền quay lại Hứa gia một chuyến!

Lúc Hàn Như Sơ nhìn thấy anh, đặc biệt kinh ngạc, sau đó nhào lên, ôm lấy anh.
 
Chương 781: Em mang thai (1)


Lúc Hàn Như Sơ nhìn thấy anh, đặc biệt kinh ngạc, sau đó nhào lên, ôm lấy anh, sau cùng giống như mít ướt, miệng lại nói: “Gia Mộc, rốt cuộc con cũng đến thăm mẹ rồi à? Con tha thứ cho mẹ rồi, phải không?

Hứa Gia Mộc không nói chuyện, chỉ đứng tại chỗ, tùy ý đến Hàn Như Sơ ôm, về sau anh nhìn thời gian không sai khác là bao, rời đi, trước khi đi, còn thuận tay trộm một phần văn kiện trong thư phòng của Hứa Gia.

-

Kiều An Hảo đứng thứ tám, cho nên là người biểu diễn sau cùng.

Nhân viên hóa trang chỉ có bốn người, cho nên Kiều An Hảo đến phòng hóa trang còn chờ một lúc, mới đợi được người trang điểm rảnh rỗi.

Kiều An Hảo ngồi trước gương trang điểm, đang định nói cho người trang điểm biết đêm nay mình sẽ mặc trang phục gì lên thi đấu, để cô ấy có thể hóa trang cho phù hợp, lại nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng ở vị trí thứ hai từ trong phòng thay đồ đi ra, lời đến bên miệng của Kiều An Hảo lập tức dừng lại, sau đó ánh mắt liền bị Lâm Thi Ý hấp dẫn.

Cô nhìn trang phục cổ trang màu hồng, kiểu tóc và cách trang điểm đều là tạo hình cổ đại.

Những thứ này không phải là trọng điểm, trọng điểm là... trên người cô ta, trang phục giống hệt như của cô.

“Kiều Kiều, sao quần áo của Lâm Thi Ý lại giống hệt cậu thế? Cô ta sẽ lên sân khấu trước cậu, làm sao bây giờ? Chúng ta đã đến đây gấp gáp, lại không mang quần áo, trên trận đấu này, khó khăn nhất chính là quần áo giống hệt nhau.”

Kiều An Hảo nghe đến Triệu Manh nói thầm bên tai, mới đưa tầm mắt từ trên người Lâm Thi Ý trở về, đưa cho Triệu Manh một vẻ mặt trấn an, sau đó nói với nhân viên trang điểm: “Cho tôi đồ trang sức và trang điểm đơn giản, có thể phối hợp với bộ váy trên người tôi là được.”

Thật ra, điệu múa cổ kia, cô vốn là không nghĩ muốn múa, chỉ là, đụng quần áo với Lâm Thi Ý, cô vẫn có phần chán ghét.

Như thế nào mà hai người có thể khéo như thế? Chọn cùng một bộ đồ?

Lúc Lâm Thi Ý lên biểu diễn, vừa lúc Kiều An Haỏ trang điểm xong, cô và Triệu Manh ngồi trong phòng nghỉ, Kiều An Hảo không quan tâm đến tiết mục của Lâm Thi Ý, nhưng lúc cô ta báo tên điệu múa của mình, lông mày liền nhíu lại.

Quần áo giống nhau không nói, còn giống cả tiết mục?

Mấu chốt là, tiết mục này, là cô và Lục Cẩn Niên nghĩ ra, ngay cả Triệu Manh và trợ lý đều không biết! Làm sao mà Lâm Thi Ý biết được.

Liền tính không ra Lâm Thi Ý có thể thăm dò được tin tức ở đâu, nhưng cũng biết, Lâm Thi Ý làm như vậy, đơn giản nghĩ là giành trước tiết mục của cô, làm cho tiết mục mà cô đã chuẩn bị tỉ mỉ liền bị ngâm nước nóng.

Vốn dĩ Kiều An Hảo đã hơi chán ghét, bây giờ hoàn toàn chán ghét rồi.

Điệu múa của Lâm Thi Ý, khác với bố trí của Kiều An Hảo, mặc dù không đặc sắc như của cô, nhưng cũng có thể nhảy được một điệu múa khó như vậy, cũng là giành được sự ủng hộ của cả hội trường, thậm chí ban giám khảo cũng cho điểm cao.

Sau khi Lâm Thi Ý đi vào trong hậu trường, lại vẫn cố ý va chạm đưa cho Kiều An Hảo một ánh mắt khiêu khích.

Năm người tiếp theo, cũng vô cùng đặc sắc.

Đợi cho phần biểu diễn của bảy người hoàn tất, Kiều An Hảo đi lên sân khấu, xuyên qua hành lang dài, Kiều An Hảo có thể nghe thấy lời nói và chấm điểm của giám khảo, ngay tại lúc sau khi xuất hiện kết quả cuối cùng, người dẫn chương trình đang chuẩn bị hô tên của cô, thì Tống Tương Tư – khách mời của đêm nay, đột nhiên đã mở miệng: “Thực xin lỗi, tôi muốn cắt ngang một chút.”
 
Chương 782: Em mang thai (2)


Người dẫn chương trình nuốt lại lời vừa đến bên miệng mà nở nụ cười nói: “Mời cô Tương Tư nói.”

Tống Tương Tư giơ micro, hơi kéo lại gần miệng một chút, mở miệng nói: “Tiết mục đêm nay khiến cho tôi rất cao hứng, để tôi là khách mời của trận chung kết đêm nay, cho nên tôi cố ý chuẩn bị cho mọi người một sự bất ngờ, hiện tại đến lúc kết thúc trận đấu, chỉ còn một người cuối cùng, cho nên trước đó, tôi muốn xin 10 phút từ nhà sản xuất, để mang đến sự bất ngờ này, có thể chứ?”

Hiển nhiên người dẫn chương trình bị yêu cầu này của Tống Tương Tư làm cho sửng sốt, anh theo bản năng quay đầu nhìn về phía lãnh đạo ngồi một bên, hiển nhiên vì chưa được thông báo qua, lãnh đạo cũng có chút kinh ngạc.

Tống Tương Tư không hề cho lãnh đọa thời gian phản ứng, trực tiếp cầm micro, đứng lên, đối với người xem đằng sau vẫy vẫy tay, lại mở miệng nói: “Tối nay, các bạn của tôi có đến đây xem, xin hỏi, các bạn có mong chờ sự bất ngờ của tôi không?

Lục ban đầu, chỉ có vài người nói là “mong chờ”, đến sau cùng biến thành đồng thanh hô lên, âm thanh chỉnh tề mà vang dội, quả thực như muốn chôn vùi tất cả hội trường.

Vốn dĩ mấy vị lãnh đạo còn đang ngồi một chỗ, thấp giọng thương lượng với nhau xem chuyện gì đang xảy ra, nhìn thấy phản ứng mãnh liệt phía dưới hội trường, hiển nhiên không cho Tống Tương Tư 10 phút, khẳng định là sẽ bị mọi người kháng nghị, mấy người đó liền gật đầu, sau đó nhân viên công tác đưa micro cho một vị lãnh đạo, ông ta nói: “Có thể.”

Người dẫn chương trình lập tức thu hồi kịch bản trong tay, mở miệng nói: “Trước khi người cuối cùng lên biểu diễn, trước hết chúng ta hãy xem xem khách mời của đêm nay - Tống Tương Tư – nữ thần mang tới kinh ngạc gì đây?”

Người dẫn chương trình giơ tay lên, làm một tư thế mời với Tống Tương Tư.

Tống Tương tư tự nhiên nói một câu “cảm ơn”, nhưng vẫn đứng ở vị trí khách mời của mình mà không có đi lên sâu khấu, ngược lại, lại nhìn quanh một phen, đối với một phương hướng, lên tiếng: “Mời.”

Người xem dưới sân khấu bị Tống Tương Tư làm ra hành động như vậy, biến thành tất cả đều sững sờ, lặng ngắt như tờ.

Qua tầm mười giây đồng hồ, mọi người nhìn thấy có một người, vóc dáng rất cao, bước chân vô cùng ổn định đi từ bên trái bước lên sân khấu, dẫm từng bậc cầu thang một.

Màn hình lớn trước sân khấu, xuất hiện một gương mặt vô cùng đẹp trai, cả người mặc tây trang màu lam.

Anh đứng ở giữa sân khấu, bởi vì trong tay không có micro, nhìn về bên trái hai lần, người dẫn chương trình mới hoàn hồn, đưa micro của mình cho anh.

Anh cúi đầu với người dẫn chương trình một cái, bảy tỏ cảm ơn, sau đó xoay người, cúi đầu 90 độ với người bên dưới, sau đó đứng thẳng, mở miệng, liền phá tan sự nghi ngờ và khó hiểu của hội trường: “Chào mọi người, tôi là chủ tịch hội đồng quản trị đương nhiệm của Hứa thị - Hứa Gia Mộc.”

Hứa Gia Mộc... Ba chữ kia nói ra, hội trường vốn đang vô cùng yên tĩnh, bắt đầu có tiếng nói chuyện vang lên, sau đó ngày càng ồn ào hơn, cuối cùng trở nên có chút loạn.

“Hứa Gia Mộc? Không phải là chồng trước của Kiều An Hảo sao?”

“Đúng vậy, sao hôm nay anh ta lại xuất hiện ở đây?”
 
Chương 783: Em mang thai (3)


“Hiện tại không biết là trong hồ lô của Tống Tương Tư bán thuốc gì, không phải nói là bất ngờ sao?”

“Đúng rồi, tôi còn tưởng là Tống Tương Tư muốn lên sân khấu ca hát?”

...

Mặc cho phía dưới xôn xao ồn ào, Hứa Gia Mộc lại cực kỳ ung dung bình tĩnh, mặt mày không có chút nào dậy sóng, anh nhìn thẳng về phía trước, giơ micro lên, tiếp tục mở miệng nói: “Tôi cực kỳ cảm ơn Tống Tương Tư, cô Tống đã cho tôi tranh thủ chút ít thời gian, đồng thời cũng cảm ơn nhà sản xuất đồng ý cho tôi 10 phút này, tôi đứng trên sân khấu này, không phải tới biểu diễn, mà tới giải thích với mọi người.”

Hứa Gia Mộc nói là giải thích, khiến cho không khí trong hội trường lại yên tĩnh trở lại.

-

Kiều An Hảo đứng ở phía sau sân khấu, nhìn Hứa Gia Mộc trên màn hình, trong mắt cũng có chút kinh ngạc.

Làm sao anh ấy có thể đột nhiên đến đây?

Còn có, anh muốn giải thích? Giải thích cái gì?

-

Hôm nay là trận chung kết của cô, Lục Cẩn Niên không thể đi từ hậu trường, cho nên cố ý dẫn theo trợ lý, ngồi ở trên hàng ghế Vip quan sát.

Mấy lần tham gia biểu diễn của Kiều An Hảo, đây là lần đầu tiên anh tới xem, hai lần trước, anh đều ngồi trong xe vừa xem trực tiếp vừa chờ cô.

Bởi vì sợ người chung quanh nhận ra, Lục Cẩn Niên cố ý đội mũ lưỡi trai, thuận tiện dựng thẳng cổ áo gió lên, che đi nửa gương mặt.

Lục Cẩn Niên đặc biệt đến xem cô, đối với những lần biểu diễn trước đó thì không có hứng thú, vừa ngồi xuống, liền cúi đầu nghịch điện thoại.

Trợ lý ngồi bên cạnh, trái lại cực kỳ kích động, thường đến bên tai anh, hoặc là va chạm cánh tay anh, nói “Lục tổng, anh nhìn xem, dáng vẻ cô gái kia thật sự quá xinh đẹp.”, “Lục tổng, người này biểu diễn hay quá.”

Đại đa số anh đều coi như trợ lý vô hình, ngẫu nhiên cũng ghét bỏ cậu ta phiền, ngẩng đầu liếc mắt nhìn cậu ta một cái, sau đó trợ lý lập tức chưng ra vẻ mặt lấy lòng nói: “Thế nhưng, tôi tin tưởng, nhất định cô Kiều là tuyệt nhaats1”

Haha... vuốt đuôi ngựa! Lục Cẩn Niên âm thầm cười nhạo hai tiếng trong lòng, sau đó quay đầu tiếp tục nhìn điện thoại, nhưng trên mặt rõ ràng treo một vẻ mặt bức người “này vẫn cần cậu phải nói sao?”

Trước khi Kiều An Hảo lên sân khấu, Lục Cẩn Niên ngẩng đầu hai lần.

Lần đầu tiên là khi bên tai vang lên tiếng nhạc quen thuộc, phản xạ có điều kiện tưởng rằng là Kiều An Hảo, bởi vì khoảng cách gần, anh nhìn thấy đó là Lâm Thi Ý, mà cô ta mặc quần áo giống Kiều An Hảo như đúc.

Vũ đạo và bộ váy này, đều là anh giúp Kiều An Hảo chọn, cũng không có nói cho ai khác, sao Lâm Thi Ý lại giống hệt?

Tiết mục của Kiều Kiều làm sao bây giờ? Có người múa điệu này trước, Kiều Kiều mà tiếp tục múa, rõ ràng không chiếm ưu thế rồi.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Lâm Thi Ý không ngừng xoay tròn trên sân khấu, ánh mắt có chút lạnh.

Lần thứ hai anh ngẩng đầu, là lúc Tống Tương Tư xin 10 phút, có người đi lên sân khấu, trợ lý tiến đến bên tai anh, giọng nói hết sức kinh ngạc: “Lục tổng, là anh Hứa.”

Anh còn chưa rõ là anh Hứa nào, liền nghe đến tiếng nói từ trên sân khấu truyền đến của Hứa Gia Mộc, sau đó anh theo bản năng nắm chặt điện thoại di động, ngẩng đầu, chăm chú nhìn Hứa Gia Mộc.

-

Trên mặt Hứa Gia Mộc quét xuống một nụ cười nhạt: “Tôi nghĩ, các vị ở đây, cùng với khán giả xem ti vi, biết tên của tôi, bởi vì gần đây vẫn chú ý đến chuyện xấu tung trên mạng của cô Kiều!”
 
Chương 784: Em mang thai (4)


“Không sai, đúng là trước đây tôi có hôn ước với cô Kiều, nhưng lúc đó, tôi và cô ấy, trừ hôn ước ra, không hề có bất kỳ tình cảm nào, đơn giản mà nói, mấy năm nay, cô Kiều chỉ là một người bạn tốt của tôi thôi.”

“Nếu tôi và cô Kiều làm nghi thức kết hôn rất bề bộn kia, có thể xem như kết hôn mà nói, như thế, tôi và cô Kiều đúng là từng kết hôn, nhưng trên thực tế, tôi và cô Kiều cũng không phải một cặp đôi được pháp luật bảo vệ, cho đến bây giờ, tôi vẫn độc thân, mà là độc thân từ trước đến giờ, đơn giản mà nói, nghĩa là chúng tôi không hề đăng ký kết hôn.

Lời nói của Hứa Gia Mộc, bình bình hòa hoãn, nhưng lời trong miệng anh nói ra giống như sấm rền, ầm vang nổ mạnh cả hội trường, bùng nổ khiên tất cả trở nên hỗn loạn.

Hứa Gia Mộc vẫn duy trì dáng vẻ ban đầu, giơ micro, chậm rãi mở miệng: “Còn có, tấm hình kết hôn mà mọi người nhìn thấy trên mạng, Hứa Gia Mộc trong đó, cũng không phải tôi.”

Dư vì của lời nói trước còn chưa hết, hiện tại lại xảy đến, không đơn giản chỉ là người xem kích động, ngay cả ban giám khảo cũng không còn bình tĩnh, thậm chí trong đó có một vị giám khảo cũng không nhịn được thốt ra một câu: “Chẳng lẽ trên thế giới này còn có hai Hứa Gia Mộc sao?”

“Không sai, đã từng có hai Hứa Gia Mộc.” Hứa Gia Mộc khẳng định, khiến hội trường rộ lên.

Bởi vì có một giám khảo hỏi, các giám khảo khác cũng không nhịn được mở miệng nói: “Hai Hứa Gia Mộc? Ý của anh Hứa là sinh đôi?”

“Hứa Gia Mộc kia, là anh trai của tôi?” Hứa Gia Mộc, tiếp tục mở miệng, gằn từng chữ nói: “Lục Cẩn Niên.”

Lần này, cả hội trường liền ầm ĩ hoàn toàn.

“Lục Ảnh đế? Lục Ảnh đế và anh đúng là có điểm giống, nhưng cũng không hoàn toàn.”

“Từ tấm ảnh xem ra, người kia rõ ràng là anh Hứa, chỉ là trên mặt có vài vết sẹo.”

“Vấn đề này chúng ta chưa nói đến, tôi cho mọi người xem thứ này trước.” Hứa Gia Mộc nói xong, liền lấy ra một phần văn kiện, đưa cho người dẫn chương trình: “Có thể làm phiền anh đưa tấm hình này phóng lên màn hình lớn được không?”

“Được.”

“Cảm ơn.” Hứa Gia Mộc lễ độ nói một tiếng.

“Không khách khí.” Người dẫn chương trình lập tức cầm văn kiện đi vào trong hậu trường.

Qua tầm năm phút đồng hồ, trên màn hình lớn liền xuất hiện những tấm ảnh.

Lực chú ý của mọi người đều đặt trên những tấm ảnh đó, tất cả hội trường lặng ngắt như tờ, ảnh chụp đưa ra cách nhau 20 giây, mỗi một tấm đưa đến, đợi đến tấm cuối cùng, Hứa Gia Mộc mở miệng nói: “Đây là bệnh án của tôi ở bệnh viện, theo những tấm hình này, nói vậy mọi người có thể tinh tường nhận ra, thời gian tôi tỉnh lại, là ngày mùng năm tháng chín, không phải mùng năm tháng hai.”

“Nhưng là, tôi nghĩ, lại có rất nhiều người nghi ngờ, bởi vì ngày mùng năm tháng hai, Hàn Như Sơ rõ ràng đã mở họp báo, nói người nối nghiệp của Hứa thị đã tỉnh lại, mà lúc ấy truyền thông còn có ảnh chụp của tôi, đến sau đó còn có ảnh tôi tham gia dạ tiệc.”

“vấn đề như thế, tới cùng là tin tức là thật hay lời tôi nói là thật?”
 
Chương 785: Em mang thai(5)


Hứa Gia Mộc vứt xong vấn đề này, liền lâm vào im lặng, anh vẫn nhìn về phía trước, mí mắt cũng rũ xuống.

Tuy anh nhìn có vẻ thật bình tĩnh, nhưng qua màn hình lớn, có thể nhìn rõ từng nét trên mặt anh, vẫn có một chút khốn đốn, như là đang đấu tranh để đưa ra một quyết định nào đó.

Hứa Gia Mộc im lặng tầm một phút đồng hồ, tất cả mọi người đều cho rằng anh sẽ không nói gì, đột nhiên anh liền lấy từ trong túi ra một chiếc USB, đưa cho người dẫn chương trình nói: “Phiền anh phát cho mọi người nghe, để mọi người có thể hiểu rõ.”

Người dẫn chương trình nghi ngờ, mở miệng nói: “Được.”

Lúc anh vươn tay ra định lấy chiếc USB, đột nhiên Hứa Gia Mộc lại dùng lực lấy nó trở lại, sắc mặt của anh ấy có chút nhợt nhạt, môi căng ra, qua một lúc thật lâu mới đặt ở trong tay người dẫn chương trình.

Hội trường vang lên tiếng đối thoại.

“Mẹ, con có thể hỏi mẹ một vấn đề không?”

“Gia Mộc, con hỏi đi.”

“Có phải mẹ đã biết sớm là anh trai thích Kiều Kiều?”

“Gia Mộc, đột nhiên con hỏi cái này làm gì?”

“Mẹ, lúc trước con hôn mê nằm trong bệnh viện, khi nào tỉnh lại đều không đoán trước được, mà lúc đó Hứa thị lâm vào nguy hiểm, mẹ vì muốn duy trì Hứa thị mà tìm anh và Kiều Kiều, thật ra con nghĩ, dựa theo tính cách của anh trai, làm sao có thể đột nhiên đồng ý đề nghị này, tới sắm vai của con, đến bây giờ con mới biết được, là vì Kiều Kiều.”

“Gia Mộc...”

“Mẹ, mẹ đã sớm biết là anh trai thích Kiều Kiều, đúng không? Lúc ấy mẹ dùng Kiều Kiều làm mồi dụ, vì thế anh ấy mới đồng ý, cùng Kiều Kiều đóng vai vợ chồng, đúng không?”

“Gia Mộc, đã lâu con chưa trở về thăm mẹ, rất không dễ gì mới quay lại một lần, có thể đừng nói đến những chuyện đó được không... Bọn họ...”

“Mẹ, những tin tức trên mạng này đều là mẹ lan truyền ra đúng không? Địa chỉ của anh trai và Kiều Kiều, cũng là mẹ tiết lộ cho phóng viên biết? Còn có lúc Kiều Kiều và anh ấy ăn cơm, hai tấm ảnh đó, lúc trước không phải con đã xé đi sao? Tại sao mẹ vẫn còn? Mẹ, anh ấy và Kiều Kiều, bọn họ đã giúp đỡ nhà chúng ta, vì sao hiện giờ mẹ lại xoay người hại bọn họ?

“Gia Mộc, con đừng nóng vội... Mẹ đảm bảo, mẹ đảm bảo đây là lần cuối cùng...”

Đoạn đối thoại đến đây, đột nhiên dừng lại, đến sau đó rốt cuộc đã nói những gì, không ai biết được.

Hội trường lúc này, vô cùng an tĩnh đến mức quỷ dị.

Hứa Gia Mộc đứng trên sân khấu, lẳng lặng giơ microphone lên: “Tôi nghĩ, cái gì mọi người cũng đã nghe thấy không cần tôi phải nói nhiều? Những lời này được ghi lại, có thể đã giải thích toàn bộ mọi chuyện?”

Mẹ của anh làm nhiều chuyện sai lầm như vậy, anh phẫn nộ, anh oán hận, nhưng là anh không nghĩ tới, có một ngày như thế này, anh vậy mà đứng ở vị trí đối địch với mẹ.

Anh biết, mẹ trông ngóng anh về nhà, người mẹ để ý nhất trên thế giới này, chính là đứa con trai bất hiếu này.

Hôm nay anh trở về, mẹ thật sự sự cực kỳ vui vẻ, nhưng là bà lại không biết, anh trở về là có mục đích, anh trở về để cố ý nói với mẹ những lời này.

Trong lòng anh rất rõ ràng, sau khi đoạn đối thoại này được tung ra ngoài, những lời lẽ nhục mạ trên mạng sẽ chuyển từ trên người Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên đến mẹ của anh.
 
Chương 786: Em mang thai (6)


Nhưng là, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vô tội... người sai là mẹ của anh, anh rất muốn làm một đứa con trai hiếu thuận, nhưng là, anh từ chối nhiều ngày như vậy, nhưng không thể trơ mắt nhìn, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hỏa, hai người quan trọng trong sinh mệnh của anh, sau cùng lại bị buộc phải đi xa xứ.

Nếu là hai bên, nhất định phải phản bội lại một bên, anh chỉ có thể lựa chọn một bên.

Bây giờ trên mặt Hứa Gia Mộc đã không còn vẻ ung dung bình tĩnh, mà trở thành nghiêm trọng vô cùng: “Tôi hi vọng sau khi tôi đứng ra giải thích làm rõ sự thật, mọi người có thể dừng lại việc công kích Kiều An Hảo, cảm ơn mọi người.”

Tay Hứa Gia Mộc cầm microphone, đặt xuống bên người, sau đó cúi đầu, nói một câu: “Thật xin lỗi.”

Ba chữ kia, không có thêm tiền tố gì.

Người biết, biết anh đang nói cho Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo nghe.

Người không hiểu, lại cho rằng anh đang giải thích vì mẹ mình.

Ước chừng anh vẫn duy trì động tác khom người đến nửa phút, mới đứng thẳng lên, đưa microphone cho người dẫn chương trình, xoay người đi về phía hậu trường.

-

Kiều An Hảo nhìn thấy Hứa Gia Mộc đi về lối ra trên màn hình, theo bản năng quay đầu, sau đó thấy anh đẩy cửa ra, hướng về phía mình.

Sắc mặt của anh rất kém, bước đi cũng rất nhanh

Lúc đi qua bên người Kiều An Hảo, cô lên tiếng hô một câu: “Anh Gia Mộc.”

Hứa Gia Mộc dừng bước, sau cùng chỉ gật đầu, một câu cũng không nói, liền sải bước rời đi.

-

Bởi vì đột nhiên Hứa Gia Mộc xuất hiện, khiến trận đấu bị cắt ngang, không khí cũng ngưng lại, người dẫn chương trình cố ý cho quảng cáo năm phút, để mọi người điều chỉnh trạng thái.

Bởi vì là trận đấu trực tiếp, Hứa Gia Mộc xuất hiện, đã bị người khác thu lại, rồi đăng lên trên mạng.

Những người vốn hận thấu xương Kiều An Hảo ở trên mạng, sớm đã không thể mắng cô, thế nhưng còn có một số người khác vẫn níu lấy chuyện cô thi đấu mà mắng tiếp, nhưng đúng là đại đa số mọi người đều nghĩ rằng sự thật đúng là hù chết người, cũng có không ít người tốt trước kia mắng cô, lại chạy đến sina của cô giải thích.

-

Năm phút trôi qua rất nhanh.

Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu, sau đó long trọng báo danh những người tham gia chung kết.

-

“Lục tổng, cô Kiều sắp lên sân khấu, có muốn tôi đưa cho anh một cái không?” Lúc không biết gì, trợ lý đưa một chiếc thanh huỳnh quang phát sáng đến trước mặt Lục Cẩn Niên.

Ngây thơ, Lục Cẩn Niên thầm mắng một câu, vốn không có nhận lấy, tầm mắt lại gắt gao theo dõi sân khấu.

Không cần khinh thường! Trong lòng trợ lý hô một câu, sau đó giơ mỗi tay một cái, miệng hô lên: “cô Kiều, cố lên!”

Theo tiếng nhạc vang lên, cửa chậm rãi mở ra, để lộ nhân vật chính mà anh ngồi đợi cả đêm.

Phía trước sân khấu có bảy người dự thi, đều đã ăn mặc rất long tọng, chỉ riêng Kiều An Hảo mặc một chiếc váy dài đơn giản, tóc dài dịu dàng xõa xuống sau ót, cũng không có nhiều đồ trang sức.
 
Chương 787: Em mang thai (7)


Không phải sẽ múa cổ đại sao? Sao không mặc trang phục múa? Cũng không tạo hình? Chẳng lẽ cứ như vậy nhảy?

Lục Cẩn Niên cau mày, sau đó nghe thấy tiếng hỏi của người dẫn chương trình: “Kiều An Hảo, hai lần trước cô đã biểu diễn rất đặc sắc, bây giờ dự định mang đến cho mọi người tiết mục gì đây?”

“Thật ra vốn là đã chuẩn bị một tiết mục đặc sắc cho mọi người, thế nhưng vì một số nguyên nhân, vừa mới bị tôi thay đổi.”

Kiều An Hảo trên sân khấu, duyên dáng yêu kiều.

Vừa thay đổi? Là vì Lâm Thi Ý sao? Ánh mắt của anh bỗng nhiên lạnh xuống.

Người dẫn chương trình hỏi: “Kiều An Hảo định chuẩn bị tiết mục gì?”

Kiều An Hảo nói với màn hình: “Một chuyện xưa.”

“Một chuyện xưa?” Người dẫn chương trình bày ra một dáng vẻ hết sức hứng thú: “Vậy thì để sân khấu lại cho Kiều An Hảo, để chúng ta chờ xem tiết mục của cô ấy, một chuyện xưa.”

Trên sân khấu chỉ còn lại mình Kiều An Hảo, cô lặng im một lúc, mới giơ micro lên, đem những lời mình đã sắp xếp rất tốt ở trong đầu nói ra: “Anh nói, anh đợi em 13 năm, 13 năm, nói ra chỉ ba chữ đơn giản, lại cất giấu tất cả 5000 đêm ngày dài dằng dặc, nhưng là, anh không biết, anh khắc sâu trong trí nhớ của em, là anh chờ em suốt sáu giờ, một đêm kia rõ ràng đã hẹn trước sẽ ăn cơm, em lại bội ước, ban đêm có mưa, anh lại cố chấp không chịu đi, anh gửi cho em rất nhiều tin nhắn, vẫn còn thông báo một câu, anh ở chỗ này chờ em, nơi nào cũng không đi.”

Lục Cẩn Niên nghe thế, vẻ mặt liền ngừng lại trong nháy mắt, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo trên sân khấu, không rời ra được.

Trợ lý tiến đến bên tai anh, nhỏ giọng nói: “Lục tổng, có phải cô Kiều nói anh không?”

Kiều An Hảo mỉm cười: “Lúc đến trường, em thường nhìn qua cửa sổ, nhìn thấy anh ở trong phòng học cầm bút vẽ tranh, lúc đó, em rất tò mò cuối cùng là anh vẽ cái gì, chỉ là em chưa từng có cơ hội để hỏi, qua nhiều năm, có một ngày em đi tìm anh, ở trong phòng anh thấy được một chồng giấy, bên trên đều vẽ một cô gái, có rất nhiều dáng vẻ khác nhau, đẩy xe ô tô, nằm sấp trên bàn ngủ, cắn bút vì không làm được bài... cô gái ấy, là em lúc còn trẻ.”

Hóa ra, những bức tranh này, cô đã lấy được trong biệt thự Nghi Sơn.

Khóe môi anh không nhịn được cong lên.

“Có một lần quay phim, xảy ra sự cố ngoài ý muốn, em bị ngã từ trên vách đá xuống, bên dưới là dòng sông nước chảy cuồn cuộn, chỉ trong nháy mắt, đã trôi đi rất xa, lúc ấy em thật sự cảm thấy mình sắp chết, nhưng là em không muốn chết, em cố gắng đấu tranh, sau cùng vẫn hôn mê, về sau lúc mở mắt ra, lại thấy anh toàn thân ướt sũng, một giây đó, em cảm thấy mình chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này, bởi vì em chết cũng có người đi cùng.” Giọng nói của cô rất dịu dàng, nói tới đây, khóe môi của cô vẫn cố gắng giương lên như cũ, nhưng trong mắt đã đầy nước.

“Mùa thu năm trước, bởi vì hai người bạn hút thuốc phiện, mà em lại quan hệ rất tốt với một người trong đó, cho nên liền bị liên lụy, bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, anh đau lòng em bị mọi người mắng, vì thế đứng ra, nói rằng mình chính là đứa con riêng bị gièm pha, sau đó để cho mình hứng chịu hết bẩn thỉu đen tối, đều bị vạch trần trước mặt mọi người, chính vì bảo vệ em.”
 
Chương 788: Em mang thai (8)


Kiều An Hảo nói đến đây, nước mắt đã chảy xuống.

Cả giám khảo và người xem ngồi bên dưới, vẻ mặt cũng có chút ngưng trọng.

Kiều An Hảo cố gắng kéo khóe môi, tiếp tục nhẹ nhàng chậm rãi nói: “Anh có một đoạn thời gian, rời xa em, trước khi rời đi, còn viết một phong thư cho một người bạn, phong thư rất dài, nội dung công việc

chỉ ở trang một, ba trang sau, mỗi một câu, đều có quan hệ đến em, ngay cả câu sau cùng, bên trong cũng là tên của em.”

Kiều An Hảo không nhịn được sụt sịt mũi, mang theo sự nức nở nói: “Thật lâu về sau, em mới biết được, anh đã đến Mỹ, lúc em ăn cơm cùng anh ở một nhà hàng Trung Quốc ở Mỹ, bởi vì chỉ ăn một mình, nên em chỉ gọi một phần đồ ăn, kết quả anh cầm thực đơn trong tay, đồ ăn cũng không xem, liền gọi vài món thêm, đều là những món em thích, giờ này khắc này, em thật sự muốn hỏi anh một câu, tới cùng là anh đã ngồi ở đây bao nhiêu lần, lại không nói thiếu một món nào em thích ăn, cho nên mới không hề xem thực đơn, có thể gọi được hết?”

“Lúc quay Thần kiếm, điều kiện của đoàn làm phim rất khổ cực, có cả đêm, có kẻ trộm thâm nhập vào phòng của em, lúc ấy kẻ trộm kia muốn cầm gối để làm em ngạt thở, là anh xuất hiện, thế nhưng rất nhanh lại rời đi, lúc đó, anh và em vẫn chia xa, đó là lần thứ hai anh cứu em, nếu ở thời cổ đại, cứu mạng một lần là lấy thân báo đáp, như thế em muốn lấy thân báo đáp anh hai lần, cả đời này, và kiếp sau nữa...”

...

Kiều An Hảo nói xong lời cuối cùng, đa số mọi người dưới khán đài, không rơi nước mắt thì đều đỏ mắt lên.

“Không phải tôi muốn khoe ra, cũng không phải muốn nói hạnh phúc, tôi cực kỳ hạnh phúc, cho dù là thế, cũng sẽ không chết, tôi chỉ muốn đứng ở sân khấu này, kể lại những chuyện anh ấy đã từng làm cho tôi, đều đã nói một lần, tôi muốn nói cho anh ấy, tuy tôi chứ từng nói bao giờ, nhưng trong lòng tôi đều nhớ rõ.”

“Sau cùng, em muốn nói với anh một câu.” Kiều An Hảo nói, cô đưa ra một bàn tay.

“Em.” Tay cô làm một hình bao.

“Yêu.” Hình kéo.

“Anh,” Kéo biến thành tảng đá.

“lục tổng, cô Kiều thông báo thổ lộ với anh trước toàn thế giới đó nha.” Trợ lý đến bên tai Lục Cẩn Niên nói thầm.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Kiều An Hảo trên sân khấu, khuôn mặt mang theo chút kích động.

Anh vừa mới nghĩ, đêm nay anh sẽ không thấy cô múa điệu kia mà tiếc nuối, lại không nghĩ rằng, cô mang đến cho anh sự bất ngờ như thế.

Bao, kéo, đá.

Anh đã từng thông báo với cô bằng thủ ngữ.

Vật đổi sao dời, cô đứng dưới ánh đèn sân khấu, thông báo lại với anh, biến thành ngôn ngữ cả cơ thể và lời nói.

Lúc này Kiều An Hảo thật sự có một sự kích thích, ở phía sau còn thêm một câu: “Yêu anh 13 năm”, nhưng là cô nghĩ đến, phong thư mình đã viết, ở trong tay nhiều năm như thế, cũng chưa được đưa ra ngoài, mà lại cảm thấy không cam lòng, vì thế liền hung hăng nuốt lời xuống, áp chế sự kích động nhảy lên, sau đó cúi đầu nói: “Chuyện xưa của tôi đến đây là hết, cảm ơn mọi người.”

Cả hội trường đều yên lặng.

Sau cùng vẫn là trợ lý vỗ tay đầu tiên, sau đó mọi người bắt đầu vỗ tay, cuối cùng đến cả hội trường, vô tay như pháo nổ.
 
Chương 789: Em mang thai (9)


Trợ lý nhìn thấy Lục Cẩn Niên ngồi bên cạnh, ánh mắt bình tĩnh nhìn Kiều An Hảo trên sân khấu, mà những người khác ở xung quanh đều vỗ tay, không nhịn được đẩy anh: “Lục tổng, anh không vỗ tay sao? Anh là đang ám chỉ vừa rồi cô ấy biểu diễn không tốt sao?”

Bệnh thần kinh... Lục Cẩn Niên liếc mắt nhìn trợ lý, tầm mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, tay lại giơ lên, vì cô mà vỗ tay.

Haha... không có tôi nhắc, anh biết vỗ tay sao? Trợ lý quay đầu lắc lắc huỳnh quanh trong tay: “Kiều An Hảo, tôi ủng hộ cô đứng nhất!”

-

Người dẫn chương trình đi lên sân khấu, đứng bên cạnh cô: “Vừa mới nghe cô kể chuyện xưa cực kỳ cảm động, phía dưới, các vị giám khảo, mới cho điểm.”

Người chủ trì đưa tay đối với các vị giám khảo.

Từ trái đến phải, các vị giám khảo lần lượt mở miệng.

“chuyện xưa cực kỳ cảm động, thần thái rất sinh động, nếu đơn thuần chỉ là xem biểu diễn thì quá xuất sắc, tôi cho điểm tuyệt đối.”

“Đơn giản là hướng về một câu chuyện xưa, tôi cho điểm tuyệt đối...”

“Nghe xong chuyện xưa của cô, tôi cảm thấy tình yêu rất tươi đẹp, tôi mong hai người hạnh phúc, điểm tuyệt đối.”

....

Sau cùng, là vị khách quý đêm nay, Tống Tương Tư, cô nghiêng đầu, nhìn Kiều An Hảo nở nụ cười chói lọi, sau đó ngẩng đầu: “Ở trong mắt tôi, cô ấy là nữ chính tốt nhất để Holywood nên chọn.”

“Oa..., toàn bộ là điểm tuyệt đối, cô Kiều lần này đã chinh phục toàn bộ ban giám khảo, sau đây chúng ta khẩn trương tiến vào giai đoạn tổng kết.” Người dẫn chương tình nói xong, mọi người bắt đầu tiến hành công đoạn cuối cùng.

“Hiện tại Kiều An Hảo đang đẩy lên thứ tư.”

“Thứ ba”

“A... thứ hai rồi...”

“Số liệu còn đang thay đổi.”

“Bắt đầu đếm ngược nào.”

“Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một!”

Lúc người dẫn chương trình đếm xong, Kiều An Hảo vừa lúc vươn lên vị trí thứ nhất, như vậy sau cùng, người dẫn chươn trình liền kích động: “Chúc mừng cô, Kiều An Hảo, cô đã trở thành quán quân trong cuộc lựa chọn nữ chính của Holywood, phía dưới chúng ta bắt đầu chuẩn bị hợp đồng, sau đó là nghi thức ký hợp đồng, cho mới đại điện từ Holywood và toàn bộ đạo diễn phụ trách bộ phim này lên ký hợp đồng cùng cô Kiều.”

Tiếng nhạc vang lên, trợ lý vui vẻ nhìn Lục Cẩn Niên nói: “Lục tổng, chúc mừng, cô Kiều đứng thứ nhất rồi.”

“Không cần khách khí.” Cực kỳ hiển nhiên, Lục Cẩn Niên được tỏ tình trước mắt mọi người, tâm tình rất tốt, phá lệ cũng phản ứng lại trợ lý cả đêm chỉ làm những điều vô nghĩa.

“Lục tổng, cô Kiều đứng nhất, anh có nên mời chúng tôi ăn cơm không?”

Cũng không phải cậu đứng thứ nhất, muốn mời cũng là mới Kiều An Hảo... Lục Cẩn Niên không hề nghĩ ngợi đáp lại một câu: “Không có hứng thú.”

“Tôi đi tìm cô Kiều bảo cô ấy mời tôi ăn cơm, nhất định cô ấy sẽ đồng ý.” Trợ lý quay đầu, trong lòng yên lặng châm chọc một câu, keo kiệt!

Lục Cẩn Niên nghiêng mắt chăm chú nhìn trợ lý, sau đó đột nhiên nhớ đến gì đó, mở miệng nói: “Thẩm Minh Triết, nếu tôi nhớ không nhầm, Kiều Kiều vừa nói tôi viết bưu kiện cho một người, là cậu đi? Rõ ràng tôi đã nói cho cậu là không được đưa cho cô ấy?”

Không xong, vừa rồi chỉ lo kích động vì cô Kiều được giải thưởng, vậy mà quên mất mình đã phản bội anh ta.
 
Chương 790: Em Mang thai (10)


Trợ lý nghiêm mặt, không dám nhìn Lục Cẩn Niên.

“Còn có, chuyện xấu kia, cậu có thể giải thích cho tôi, làm sao Kiều Kiều biết được?”

Trợ lý cắn răng, lần này thật sự chết chắc rồi.

“Cô ấy sao mà biết được, trong đêm tình nhân, tôi đứng đợi cô ấy?”

Trái tim trợ lý đều đã ngừng đập.

Nhưng vào lúc này, Kiều An Hảo trên sân khấu, lại đột nhiên giơ micro lên, mở miệng nói: “Thật xin lỗi, hợp đồng này tôi không thể ký được.”

Trợ lý bị dọa đến sợ run rẩy, nghe được Kiều An Hảo nói những lời này, giống như tóm được cọng rơm cứu mạng, lập tức quay đầu: “Lục tổng, cô Kiều giành được giải nhất, kết quả lại không ký hợp đồng.”

Lục Cẩn Niên cũng bị Kiều An Hảo bất ngờ nói những lời này mà sửng sốt, hoàn toàn chẳng quan tâm đến chuyện tính sổ với trợ lý, trực tiếp ngẩng đầu, nhìn về phía chính giữa sân khấu.

Cả hội trường bên dưới đều bị câu nói của Kiều An Hảo làm cho kinh ngạc.

Người dẫn chương trình giơ micro lên, có chút không thể tin được hỏi lại: “Kiều An Hảo, cô vừa nói gì thế? Nói hợp đồng này cô không thể ký được?”

“Vâng.” Kiều An Hảo cực kỳ bình tĩnh gật đầu một cái.

Nhìn thấy lần thứ hai Kiều An Hảo trả lời, không khí trong hội trường lại trở nên xao động.

Tới tham gia thi đấu, giành được giải nhất, vậy mà lại không ký hợp đồng? Đây là ý gì thế?

Cực kỳ rõ ràng, những người tổ chức và giám khảo đều trở nên mất hứng.“Lục tổng, sao cô Kiều lại không ký? Đây là cơ hội rất tốt, đi Holywood, sau khi trở về có thể giành được vị trí ảnh hậu!” TRợ lý ra vẻ tiếc nuối.

Lục Cẩn Niên vì thông báo của cô mà sự vui sướng cũng tiêu mất.

Vô là vì anh đầu tư vào bộ phim này, bị trên mạng nói anh cầm tiền cho mỹ nhân đi dạo chơi, nên mở miệng từ chối vai nữ chính này sao?

Theo cách nghĩ của Lục Cẩn Niên, đã có giám khảo hỏi: “Kiều An Hảo, tôi muốn biết, cô không ký hợp đồng vì lý do gì? Là vì người đầu tư vào bộ phim này là CEO của Hoàn ảnh truyền thông Lục Cẩn Niên, mà cô bị người khác nói là đi cửa sau để giành giải nhất, cô muốn chứng minh không phải nên mới từ chối à?”

Một giám khảo khác cũng mở miệng: “Đây là trận đấu, nhất định người giành giải nhất phải đóng nữ chính, không phải nhà cô, cô muốn thế nào cũng được, làm phiền cô Kiều tôn trọng đoàn làm phim, tôn trọng giám khảo, tôn trọng những người khán giả bên dưới và khán giả đang xem truyền hình!”

“Thực xin lỗi, đối với quyết định này của tôi, tôi chỉ có thể nói, thật xin lỗi!” Thái độ của Kiều An Hảo cự kỳ chân thành, sau đó giơ Micro lên nói: “Lúc đầu tôi cũng không biết, chồng tôi Lục Cẩn Niên là người đầu tư bộ phim này, thắng thắn mà nói, tôi báo danh đi thi, tôi cố gắng hoàn thành tốt nhất mỗi lần tham gia, là vì tôi muốn cho anh ấy không phải mất mặt, tôi biết, mặc kệ chúng tôi có làm hay không làm sai, anh ấy đầu tư bộ phim này, tôi nhất định không thể danh chính ngôn thuận, nhưng là, tôi dám cam đoan nói, nếu có thể, tôi tuyệt đối sẽ không vì những lời nói trên mạng mà lấy lí do thoái thác không ký hợp đồng, chẳng những tôi sẽ không buông tay, mà tôi còn cố gắng diễn tốt nhất, chứng minh cho mọi người thấy, nữ chính này chính là tôi, tôi chính là nữ chính xứng đáng của bộ phim này.”

“Nhưng rất tiếc, ngày hôm qua, tôi đi bệnh viện, tiết mục mà tôi đã chuẩn bị cẩn thận cũng không thể mang ra trình diễn, mà đổi thành kể một câu chuyện xưa.”

Kiều An Hảo dừng một lát, còn nói: “Vì tôi mang thai rồi.”
 
Chương 791: Thư tình của năm ấy (1)


Kiều An Hảo dừng một lát, còn nói: “Vì tôi mang thai rồi.”

-

Lục Cẩn Niên đang nghe thấy Kiều An Hảo nói ngày hôm qua đến bệnh viện, lông mày liền nhíu lại.

Bệnh viện? Ngày hôm qua Kiều Kiều đến bệnh viện? Sao anh lại không biết?

Trợ lý nghĩ đến ngày hôm qua xế chiều Lục Cẩn Niên nhận được điện thoại của Kiều An Hảo gọi đến, cũng có chút khẩn trương nói: “Lục tổng, ngày hôm qua cô Kiều gọi điện cho anh, khóc nhiều như thế, có phải liên quan gì đến bệnh viện không? Chẳng lẽ cô Kiều có bệnh bất trị...”

Trợ lý còn chưa nois hết, liền nhận được ánh mắt lạnh buốt của Lục Cẩn Niên, lập tức sợ đến mức giơ tay lên che miệng, sau một lúc, mới thật cẩn thận nói: “Lục tổng, tôi vừa lỡ lời, nói lỡ...”

Lục Cẩn Niên không thèm phản ứng lại trợ lý, trực tiếp quay đầu, nhìn về Kiều An Hảo đang đứng trên sân khấu, trong lòng lại vì suy đoán vừa rồi của trợ lý mà trở nên bất an.

Chẳng lẽ, thật sự là bị bệnh khó trị.

Suy đoán này trong đầu Lục Cẩn Niên, còn chưa hoàn toàn thành hình, bên tai lại nghe được giọng nói êm ái của Kiều An Hảo: “Tôi mang thai rồi.”

Lục Cẩn Niên ngồi ở vị trí khách VIP, nhìn chằm chằm cô, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, vẻ mặt lạnh nhạt giống như vừa rồi người phụ nữ của anh vẫn chưa nói gì.

Trợ lý ngồi bên cạnh, cũng bị bốn chữ này của Kiều An Hảo làm cho kích động.

Ngay cả khán giả và giám khảo, lại bị bốn chữ này của cô làm cho sửng sốt.

-

“đứa bé này, tôi muốn giữ nó, cho nên trước khi đứa bé ra đời, tôi sẽ không tiếp nhận phim hay quảng cáo nào, đối với tình hình đột phát này, tôi chỉ có thể nói, thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật sự xin lỗi.” Kiều An Hảo lại cúi đầu.

Lời giải thích này của Kiều An Hảo, khiến tất cả mọi người ở đây không thể tìm ra được một cái cớ phản bác nào.

Không thể vì một bộ phim, mà khiến đứa bé xảy ra chuyện gì, dù sao, đó cũng là một sinh mệnh.

Nhưng là, nếu giải nhất không diễn nữ chính, nếu không để cho Kiều An Hảo, chẳng lẽ lại giành cho giải nhì?

Ngay lúc lãnh đạo đang âm thầm đưa ra đối sách, đạo diễn Holywood nghe được người dẫn chương trình bên cạnh phiên dịch lại lời nói của Kiều An Hảo, sau đó gật gật đầu, vươn tay nói một câu: “Chúc mừng.”

Kiều An Hảo vội vàng đưa tay ra, bắt tay với đạo diễn.

Sau đó, đạo diễn liền giơ micro nói: “Đây là chuyện rất vui mừng, tôi sẽ cùng với người phụ trách bộ phim này chuẩn bị, tranh thủ sau khi đứa bé ra đợi, thì mới bắt tay vào tiến hành.”

-

Lần thứ hai Kiều An Hảo nói đến đứa bé, Lục Cẩn Niên vầ để lộ tư thái lạnh lùng nhàn nhạt, nhìn Kiều An Hảo duyên dáng trên sân khấu, lại nháy mắt một lần, sau đó là lúc đạo diễn mở miệng nói, anh mới không phản ứng kịp vừa rồi cô nói cái gì, ánh mắt như là có tật xấu, nháy một cái, lại nháy một cái, sau đó liền mang theo ve mặt không hiểu ra sao bình tĩnh nói với trợ lý: “Vừa rồi Kiều Kiều nói gì thế?”

Trên mặt trợ lý tràn đầy vui vẻ, có chút kích động nói: “Lục tổng, cô Kiều nói cô ấy mang thai rồi.”
 
Chương 792: Thư tình của năm ấy (2)


“Ừhm, tôi biết rồi.” Lục Cẩn Niên giống như đang nghe trợ lý thông báo công việc, thật bình tĩnh gật đầu một cái, nhưng mà động tác chỉ làm được một nửa, cả người lại giống như bị dừng hình, cũng không thèm nhúc nhích.

Một loại vui sướng không cách nào diễn tả, ứa lên trong trái tim anh, đến sau cùng, Lục Cẩn Niên mạnh mẽ vươn tay, bắt được cánh tay của trợ lý, giọng nói vì quá kích động mà mang theo chút run rẩy: “Kiều Kiều mang thai rồi hả?”

Trợ lý bị đau gật đầu thật mạnh: “Lục tổng, chúc mừng anh, về sau anh cũng giống tôi, được làm ba ba rồi!”

Lúc này, Kiều An Hảo trên sân khấu đã hoàn thành nghi thức ký hợp đồng, người dẫn chương trình đang bắt đầu kết thúc.

Đột nhiên Lục Cẩn Niên đứng lên, trợ lý bị hoảng sợ, ý thức được chung quanh có nhiều người như vậy đang nhìn anh, liền vươn tay ra, kéo áo anh: “Lục tổng, anh ngồi xuống trước đi.”

Từ đầu đến cuối Lục Cẩn Niên không để ý đến trợ lý, trực tiếp bỏ qua tay cậu ta, liền đi xuống chỗ khách Vip, sải bước đến bậc thang, bỏ qua sự ngăn cản của nhân viên bảo an, trực tiếp đi lên sân khấu.

Lúc này người dẫn chương trình đang kết thúc, mọi người đều chuẩn bị về lối ra, liền ngay cả nhân viên công tác cũng đang chuẩn bị đóng cửa quay chụp, người bên dưới cũng đứng lên rời đi, lại đột nhiên thấy có người xông lên sân khấu, mọi người không nhịn được nhao nhao nhìn lại, mấy người dự thi đnag đi về hậu trường cũng dừng bước, quay đầu, nhìn người đi lên sân khấu, ngay cả Kiều An Hảo cũng tò mò nhìn lại.

Người kia đội mũ lưỡi trai, che đi nửa gương mặt, bước đi rất nhanh, thẳng tiến về phía cô.

Bởi vì Lục Cẩn Niên ngược sáng, khiến người khác không thấy rõ mặt anh, Kiều An Hảo chỉ cảm thấy có một cảm giác mãnh liệt đánh tới, mọi người còn chưa kịp phản ứng, người nọ liền nắm lấy cánh tay của cô, cô vừa muốn tránh ra, lại nghe được âm thanh quen thuộc: “Em mang thai rồi à?”

Hóa ra là Lục Cẩn Niên, thế nhưng hiện giờ không phải anh nên ở trong xe chờ cô sao, sao có thể ở đây?

Trong lòng Kiều An Hảo tràn đầy nghi ngơ, lại nhìn anh gật đầu, giọng nói rất nhẹ: “Ừhm, ngày hôm qua mới kiểm tra, được một tháng rồi.”

Lục Cẩn Niên chỉ cảm thấy trái tim mình cực kỳ vui vẻ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra ngoài, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm Kiều An Hảo: “Nói cách khác, anh được làm ba ba rồi à?”

“Ừhm.” Kiều An Hảo tiếp tục gật đầu, mặt mày mang một chút cười yếu ớt.

“Vậy vì sao hôm qua không nói cho anh biết.” đột nhiên giọng nói của Lục Cẩn Niên lên cao, giống như anh gầm lên.

Kiều AN Hảo đang cười, bị anh nói như thế, trong lòng liền có chút tủi thân, không phải cô muốn thông báo vào hôm nay để cho anh bất ngờ sao?

Kiều An Hảo mất hứng rũ mắt xuống, vừa định tránh thoát khỏi tay anh đang đặt trên tay mình, nhanh chóng rời đi, đột nhiên lại bị anh bế lên.

Kiều An Hảo theo bản năng giơ tay lên ôm lấy cổ anh, không nghĩ qua lại hất mũ lưỡi trai của anh xuống.

Hàng người đang xem nhìn thấy rõ mặt anh, nhanh chóng lấy di động bắt đầu quay lại, hai nữ sinh ngồi phía sau trợ lý, kích động hô lên: “Người vừa ngồi trước mặt chúng ta là Lục Cẩn Niên!”
 
Chương 793: Thư tình của năm ấy (3)


“Đúng rồi, sao lại không nhận ra, nếu không đã có thể chụp ảnh chung rồi ký tên rooif1”

“Thật đáng tiếc...” -

Kiều An Hảo bị anh ôm một đường từ sân khấu đến bãi đỗ xe.

Lục Cẩn Niên mở cửa xe, thật cẩn thận đặt cô trên ghế lái phụ, sau đó điều chỉnh lại chỗ ngồi cho thoải mái, khiến không gian của cô nhiều thêm một chút, lúc điều chỉnh còn không ngừng hỏi cô đã được chưa.

Hiện giơ, tuy Kiều An Hảo đã mang thai, nhưng vì mới một tháng, cho nên không khác gì bình thường, thật sự ngồi thế nào cũng đều không sao, lúc đối mặt với câu hỏi của Lục Cẩn Niên, lại trả lời một câu “Như vậy là được rồi” “Cứ vậy đi, không cần điều chỉnh nữa.”

Nhưng là Lục Cẩn Niên lại cứ mân mê ở đó: “Như vậy à? Cùng với lúc nãy, lúc nào thoải mái hơn?... Góc độ này thì sao? Có thể thoải mái hơn không? Hay là thế này?”

Đến sau cùng, Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên lải nhải đến phát phiền, cô không nhịn được đảo mắt, không thèm phản ứng lại, Lục Cẩn Niên nhìn ra được cô mất hết kiên nhẫn, đành phải vội vàng duy trì góc độc này, sau cùng kéo dây an toàn, vẫn không nhịn được hỏi một câu: “Kiều Kiều, em xác định tư thế này là thoải mái nhất?”

“Lục Cẩn Niên...” tính tình vẫn luôn dịu dàng, lúc này cũng bị Lục Cẩn Niên làm cho phát hỏa, nhưng cô chỉ tức giận kêu tên của anh, Lục Cẩn Niên lập tức “bốp” một cái cởi bỏ dây an toàn, tiếp tục điều chỉnh chỗ ngồi: “Không được, tư thế ngồi này, dây an toàn có thể ảnh hưởng đến bụng em, khiến bảo bảo không phát triển tốt.”

Kiều An Hảo quay đầu, hít một hơi thật sâu, đè lại khí nóng trong ngực, cố gắng duy trì nụ cười nói với anh: “Bác sĩ nói, bảo bảo bây giờ còn chưa thành hình, chỉ là một hạt đậu nhỏ mà thôi, cho nên, chúng ta ngồi thế nào cũng không liên quan.”

“Bác sĩ nói? Anh ta chắc là lang băm rồi, con của anh làm sao có thể là hạt đậu nhỏ?” Lục Cẩn Niên vừa phản bác, vừa tiếp tục mân mê chỗ điều chỉnh ghế ngồi, sau đó lôi dây an toàn ra khua tay múa chân, phát hiện thế nào thì nó cũng buộc vào bụng dưới của cô, sau cùng trực tiếp khom người, thẩn cẩn thận ôm cô lại, nói trợ lý: “Cậu lái xe đi, tôi và Kiều Kiều ngồi sau.”

“Vâng, Lục tổng.” Trợ lý vội vàng mở cửa sau, Lục Cẩn Niên như đang cầm báu vật, vô cùng nhẹ nhàng đặt cô vào, sau đó ngồi xuống, thuận thế khép cửa lại.

Chỗ ngồi phía sau không thể điều chỉnh như ghế trước, Lục Cẩn Niên sợ cô không thoải mái, cầm gối ôm, đặt vào sau lưng cô: “Kiều Kiều, như này nhé? Như này có thể thoải mái hơn không?”

Nói xong, lại thay một chiếc gối ôm lớn hơn: “Cái gối ôm này thoải mái không? Hay cái kia vừa hơn?”

“Hay là dựa vào cả hai cái?”

Lại tới nữa.... Tuy đây là yêu thương che chở, nhưng là quá quá đáng rồi, cũng khiến người ta phiền.

Lần này Kiều An Hảo trực tiếp không nói gì, rút hết hai chiếc gối ôm sau lưng ra, dùng lực nhét vào trong lòng anh, cũng không nhìn lấy một cái, chỉ nói với trợ lý: “Quay lại Cẩm Tú Viên.”
 
Chương 794: Thư tình của năm ấy (4)


Đối với Kiều An Hảo mặt lạnh không nói gì, Lục Cẩn Niên không có chút giận dỗi nào, ngược lại vẫn vươn tay nắm tay cô, nâng cánh tay kia lên, che ở trước mặt cô, để tránh lúc trợ lý khởi động xe, bởi vì quán tình mà cô nghiêng người về trước, không cẩn thận lại đập đầu vào ghế xe, đương nhiên miệng anh cũng không nhàn rỗi, vẫn không ngừng mở miệng nói với trợ lý ở đằng trước: “Chậm một chút, đi chậm một chút! Cậu đi nhanh như vậy làm gì? Trên xe có người mang thai, lái chậm một chút, phía trước là đèn đỏ, mau dừng xe! Lái chậm một chút!

Kiều An Hảo lúc đầu còn có thể than thở tốc độ xe quá chậm, còn không bằng có người đẩy, nhưng là ngại Lục Cẩn Niên vậy mà giơ tay lên sau lưng cô, ôn tồn khuyên nhủ an toàn là quan trọng nhất, thêm nũa trợ lý không dám đắc tội với anh, chỉ có thể nghe theo anh mà không ngừng giảm tốc độ, cho nên sau cùng Kiều An Hảo ngậm miệng lại giả chết, sau đó mãi mới lết về đến cửa Cấm Tú viên.

Xe dừng lại ổn định ,Kiều An Hảo tiện tay đẩy cửa xe, Lục Cẩn Niên lại xoa bóp bả vai, để cho trợ lý tắt máy, anh mới nhanh chóng mở cửa xe, xuống xe, đi sang bên này mở cửa giúp cô, sau khi chờ cô đi xuống, liền vươn tay đỡ cô.

Kiều An Hảo đẩy Lục Cẩn Niên ra, nhẹ nhàng đi vào trong Cẩm Tú viên.

Lục Cẩn Niên nhận túi xách của cô từ trợ lý, vội vàng đuổi theo, đi được hai bước, nghĩ đến chuyện trợ lý nói với cô, quay đầu, để lại một câu: “Thẩm Minh triết, cậu đừng tưởng rằng chuyện đó xong rồi, hôm nào tôi tính sổ với cậu!”

Sau đó liền đuổi theo Kiều An Hảo, lại đỡ cô: “Kiều Kiều, chúng ta không vội, từ từ đi, cẩn thận không ngã.”

Kiều An Hảo dừng bước, xoay người, thật sự nhìn anh nói: “Lục Cẩn Niên, con mới được một tháng, không cần khẩn trương như vậy.”

“Được được.” Lục Cẩn Niên không hề phản bác mà gật đầu phụ hòa, miệng lại nhắc nhở: “Kiều Kiều, cẩn thận, đằng trước là cầu thang, chậm một chút....”

Kiều An Hảo hít sâu một hơi, không thể nói thêm gì.

Vào phòng, Lục Cẩn Niên lập tức khom người xuống, cầm dép lê, đặt trước mặt cô, sau đó ngồi xổm trước mặt cô, giúp cô cởi dây giày, tự mình giúp cô đổi giày.

Trở lại phòng ngủ, Kiều An Hảo mở ti vi lên xem theo thói quen, sau đó ôm đệm, ngồi trên sofa, xem phát lại trận chung kết.

Lục Cẩn Niên như là chuyển động xung quanh cô, đưa nước, lại cắt hoa quả, sau đó vẫn cầm laptop, tìm hiểu thông tin về phụ nữ mang thai, thường thường lại quay sang hỏi cô.

Thế nhưng sự thực chứng minh, hỏi cũng như không hỏi, Kiều An Hảo không cần nói, sau cùng anh lại vào trong cửa hàng mua bán trên mạng, mua hết sách về phụ nữ mang thai.

Mua xong, Lục Cẩn Niên gập máy tính xuống, ngồi bên cạnh cô, cầm tăm xuyên vào một miếng táo, nhét vào trong miệng Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, anh thật sự là ba ba rồi à?”

Đây là lần thứ tám Lục Cẩn Niên mở miệng hỏi vấn đề này, Kiều An Hảo lần thứ tám gật đầu khẳng định một cái, “Ừhm” một tiếng, sau đó mở miệng cắn táo.

Lục Cẩn Niên đợi cô ăn xong, lại cầm một quả hồ đào, lột vỏ, đưa đến miệng cô: “Kiều kIều, bảo bảo đã được một tháng đúng không?”
 
Chương 795: Thư tình của năm ấy(5)


Editor: Xiu Xiu

Kiều An Hảo “Ừhm” đến mức chẳng muốn “Ừhm” nữa, chỉ nhẹ gật đầu một cái, vừa mở miệng nuốt một quả nho, tầm mắt chưa từng rời khỏi màn hình tivi một phân nào.

Lục Cẩn Niên cầm tăm xiên nho cho cô: “Kiều Kiều, em nói xem, anh được coi như làm cha rồi hả?”

Kiều An Hảo giơ tay lên, có chút đau đầu.

Lục Cẩn Niên vội vàng đặt tăm xuống, giơ tay lên, giúp Kiều An Hảo xoa xoa: “Kiều Kiều, em có chỗ nào không thoải mái à? Chúng ta đi gặp bác sĩ nhé? Em phải biết rằng, hiện tại em không chỉ có một mình...”

Kiều An Hảo mạnh mẽ chụp lấy tay của Lục Cẩn Niên, đứng lên: “Lục Cẩn Niên, từ lúc tối hôm nay anh biết em mang thai, đến bây giờ, trong lời nói của anh, không có câu nào không nhắc đến bảo bảo?”

Nói xong, Kiều An Hảo liền hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, đi về phía phòng tắm.

Lục Cẩn Niên vội vàng đứng lên, bắt kịp Kiều An Hảo: “Kiều Kiều...”

“Anh không muốn nói chuyện với em!” Kiều An Hảo quay người, mở miệng ngắt lời anh, giơ tay lên, chỉ vào anh, lòng đầy căm phẫn nói: “Lục Cẩn Niên, em nói cho anh, anh quan tâm bảo bảo như vậy, xem nhẹ em, em sẽ nói cho bảo bảo biết, lúc đầu ở Mỹ, ngày hôm sau lúc em đã mang thai con của anh, anh lại để cho em uống thuốc tránh thai, muốn giết chết bảo bảo!”

Lục Cẩn Niên há to mồm, sau đó trong đầu tính toán qua, thời gian mang thai một tháng... Thật đúng là một đêm kia... Lục Cẩn Niên lập tức sợ đến mức hồn bay phách tán, theo bản năng muốn mở miệng nói chuyện với cô, kết quả người phụ nữ lại bước vào phòng tắm, không cho anh mở miệng nói bất kỳ thứ gì, mạnh mẽ kéo cửa phòng tắm lại.

-

Kiều An Hảo tắm rửa xong, đi từ trong phòng tắm ra, như cũng không thèm phản ứng lại anh, bò lên giường, đắp chăn, liền nhắm hai mắt lại.

Lục Cẩn Niên tiến vào phòng tắm, vội vàng tắm rửa một cái, cũng đi theo lên giường, thuận thế tắt đèn.

Mượn ánh sáng mờ nhạt của ngọn đèn ngủ, Lục Cẩn Niên nghiêng đầu nhìn Kiều An Hảo đang giận dỗi, sau đó lén lút vươn tay, tìm tay cô, bị bỏ ra, lại cầm, lại bị bỏ ra, lại cầm, lần này không bỏ ra nữa đâu.

Lục Cẩn Niên nhéo nhéo cánh tay không xương mềm mại của cô, thì thào mở miệng: “Kiều Kiều, anh rất vui, em đừng giận anh nữa!”

Thật ra Kiều An Hảo cũng không giận dỗi cái gì, cô đã sớm lường trước sau khi anh biết mình có thai sẽ cực kỳ kích động, nhưng là không nghĩ đến anh lại kích động đến mức cả đêm đều quay xung quanh bảo bảo, hoàn toàn xem nhẹ cô, trong lòng có chút ghen tuông, lúc tắm rửa, cô cũng không còn giận gì nữa,

chẳng qua phụ nữ đụng tới người đàn ông mình yêu, sẽ trở nên già mồm cãi lão, rõ ràng muốn giẫm xuống một bậc thang, lại cứ muốn đợi anh tự đưa cho mình bậc thang đó, mới đi xuống dưới, nhưng lại không tình nguyện, rõ ràng trong lòng đã nở thành vườn hoa, lại chỉ dịu dàng nói một tiếng: “Ừhm.”

Lục Cẩn Niên thử thăm dò đụng chạm vào người cô, nhìn thấy cô không né tránh mình, sau đó liền vươn tay ôm cô vào lòng, như là nói thề, nghiêm túc mở miệng: “Kiều Kiều, anh sẽ là một người cha tốt, thế nhưng, trước khi là một người cha tốt, chắc chắn anh sẽ là một người chồng tốt.”

Đây là anh đang gián tiếp ám chỉ, con đã có, anh tất nhiên sẽ thật vui vẻ, nhưng con cái vẫn không quan trọng bằng cô sao?

Kiều An Hảo nhích lại gần Lục Cẩn Niên, giọng nói mềm mại hơn: “Thật ra em biết, anh vì lần trước bảo bảo có chuyện ngoài ý muốn, nên lần này mới khẩn trương như vậy, vừa rồi tính tình của em cũng không tốt.”
 
Chương 796: Thư tình của năm ấy (6)


Lục Cẩn Niên ôm lấy Kiều An Hảo, ôm thật lâu, mới cúi đầu, nói bên tai cô, âm thanh mang theo chút mê hoặc, mở miệng nói: “Kiều Kiều, cám ơn em, anh sẽ dùng cả đời còn lại của anh để đối xử tốt với em.”

Cám ơn em đã yêu anh.

Cám ơn em đã bằng lòng làm vợ của anh.

Cám ơn em đã mang thai con của anh.

Ngàn lời vạn tiếng không thể nào biểu đạt được hết sự cảm ơn của anh dành cho em, cho nên, anh sẽ sử dụng cả quãng đời còn lại, cố gắng đối xử thật tốt với em.

Cả đời.

Hư ảo như thế nào, xa xỉ như thế nào, nhuwnng lại từ trong miệng anh nói ra, liền khiến người ta có cảm giác vô vùng tin cậy.

Kiều An Hảo giơ tay lên, ôm lấy eo của anh.

Bóng đêm rất yên tĩnh, hai người lẳng lặng nằm trên giường ôm lấy nhau.

Qua không biết bao lâu, Lục Cẩn Niên đột nhiên lên tiếng: “Kiều Kiều, em ngàn vạn lần đừng nói cho bảo bảo biết, chuyện anh từng để em uống thuốc tránh thai...”

Lục Cẩn Niên còn chưa nói xong, Kiều An Hảo đã lập tức ngẩng đầu, khiến anh lập tức chuyển lời: “Kiều Kiều, màn biểu diễn đêm nay của em thật sự rất đặc sắc.”

Kiều An Hảo chưa bao giờ biết, Lục Cẩn Niên cao ngạo lãnh đạm, vậy mà có lúc lắc lư theo gió, không nhịn được bật cười, sau đó nghĩ đến những tin đồn xấu bị đồn thổi trên mạng, vì thế liền tò mò mở miệng hỏi: “Lục Cẩn Niên, bộ phim điện ảnh kia của Holywood, anh thật sự có đầu tư vào sao?”

“Ừhm, chồng của Lộ Tây cũng là một trong những đạo diễn của bộ phim đó, có sự bàn bạc của anh và cậu ấy.” Lục Cẩn Niên tường tận giải thích, sau đó lại bổ sung: “Lần trước anh đến Mỹ, là vì bộ phim đó.”

Kiều An Hảo đột nhiên nghĩ đến lúc trước khi anh rời đi, viết một phong thư cho trợ lý, nói giúp cô lấy được vị trí diễn viên, vì thế không nhịn được mở miệng nói: “Lục Cẩn niên, anh báo danh cho em, em đi dự thi, trên đường còn có nhiều tin tức xấu như thế, thành tích có phải không khả quan lắm không?”

“Không có.” Lục Cẩn Niên đảm bảo nhìn cô, giọng nói ôn hòa: “Anh lấy mình ra đảm bảo, tất cả những thành tích của em ở trận đấu đó, đều là sự thật, không có bất kỳ việc gì cả.”

Dừng một lát, giọng nói của Lục Cẩn Niên từ từ: “Thật ra, Kiều Kiều, bản thân anh muốn cho em đi cửa sau, thế nhưng, lúc ấy anh nghĩ muốn đến trận chung kết mới cho em đi cửa sau, bởi vì thời gian trước trận đấy, anh có rất nhiều tin tưởng với em, chỉ là không nghĩ đến, cuối cùng ở trận tranh tài đó, chính em lại biểu diễn xuất chúng như thế, chinh phục tất cả giám khảo.”

Lần đầu tiên Kiều An Hảo được Lục Cẩn Niên nghiêm túc khen ngợi như thế, khuôn mặt nhỏ nhắn không nhịn được đỏ lên, sau đó liền vùi vào trong lòng anh, tuyệt không e lệ nói: “Lục Cẩn Niên, quả thực là em quá lợi hại, em cũng thấy bội phục bản thân em rồi!”

-

1 giờ sáng, lúc Trình Dạng tỉnh lại, phát hiện Kiều An Hạ vậy mà không hề đi ngủ, cô đang đưa lưng về phía anh, xem điện thoại.

Ánh sáng trên màn hình, khiến da thịt vốn đã trắng nõn của cô lại càng trở nên hoàn mỹ tinh tế.

Trình Dạng hô một tiếng “Hạ Hạ”, người phụ nữ không nghe thấy, vì thế Trình Dạng ngồi dậy, nhìn về phía màn hình điện thoại của cô.”

Thị lực của Trình Dạng rất tốt, tuy cách một khoảng, nhưng chăm chú nhìn màn hình di động một lúc, vẫn có thể thấy rõ ràng đó là chương trình phỏng vấn Lục Cẩn Niên.

Sắc mặt của Trình Dạng, lập tức trở nên nghiêm túc.
 
Chương 797: Thư tình của năm ấy (7)


Sắc mặt của Trình Dạng, lập tức trở nên nghiêm túc.

Anh nhớ tới, đêm nay, là lúc diễn ra trận chung kết Holywood lựa chọn diễn viên chính, Kiều An Hảo đã có thai, Lục Cẩn Niên kích động xông lên sân khấu, Kiều An Hạ lúc đó đang cười tít mắt nói: “Kiều Kiều mang thai, em trở thành dì rồi.”, ngay lập tức liền ngừng lại, cô nhìn không rời mắt khỏi màn hình, mãi đến khi hình ảnh được cắt thành những quảng cáo nhỏ, anh hô lên vài tiếng để đánh động cô, cô cũng không có phản ứng, say cùng anh chỉ có thể phiền muộn đứng lên, rời khỏi nhà, đi vài vòng ở khu vườn bên dưới rồi mới trở lại.

Có một số việc, anh đã tận mắt nhìn thấy, anh cũng biết rõ, có thể là vì thích, cho nên mới tự làm tổn thương chính mình, tự làm cho bản thân trở thành một người đần độn, coi như cái gì cũng không biết.

Nhưng là, lần một lần hai còn có thể nhẫn nhịn, ba bốn lần cũng có thể nhẫn nhịn, anh đã không biết, đây là Kiều An Hạ biết Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo kết hôn, sau đó cô đã bao nhiêu lần mất ngủ mà ngồi trong đêm khuya khoắt nhìn Lục Cẩn Niên.

Kiều An Hạ vẫn nhìn đến khi video clip kết thúc, rốt cuộc không nhịn được giơ tay lên, bụm miệng, nhẹ nhàng nức nở khóc.

Trình Dạng an tĩnh ngồi ở một bên, nhìn rất bình tĩnh, không hề quấy rầy cô.

Kiều An Hạ khóc rất lâu, mới ngừng lại được, cô để điện thoại di động ở bên gối, kéo tai nghe điện thoại xuống, xốc chăn lên, như là muốn xuống giường, kết quả lại thấy được một bóng người, khiến cô sợ đến run rẩy, liền quay đầu đi, sửng sốt một phen, mới nở một nụ cười: “Trình Dạng, sao anh lại dậy rồi?”

Ánh mắt của Trình Dạng vẫn như cũ không hề chớp nhìn chằm chằm Kiều An Hạ, một câu cũng chưa nói.

Từ khi Kiều An Hạ và Trình Dạng hẹn hò với nhau đến nay, lần đầu tiên anh nhìn cô như vậy, trong lòng cô nổi lên cảm giác kinh hoàng không nói nên lời, ánh mắt cô né tránh mấy lần, sau đó vươn tay, tóm lấy tay của anh, nhưng mà, đầu ngón tay của cô vừa mới đụng đến đầu ngón tay của anh, anh liền phản ứng rất mãnh liệt hất tay của cô ra, cả người mạnh mẽ xốc chăn lên, nhặt quần áo trên mặt đất, nhanh chóng mặc vào, sau đó đi ra ngoài cửa.

Kiều An Hạ vội vàng đuổi theo, vươn tay tóm lấy cánh tay của anh: “Trình Dạng, anh tức giận phải không?”

“Em cảm thấy được sao?” Thật ra anh đã không hề nghĩ sẽ nổi giận với cô, anh vẫn cố đè ép nó trong lồng ngực, nhưng là lúc này lại thế nào cũng không thể tìm cách đè ép nổi nửa: “Kiều An Hạ, anh thật sự chịu đủ rồi, nếu trong lòng em thật sự như vậy, không thể bỏ xuống người khác được, chúng ta liền chia tay đi.”

Chia tay? Kiều An Hạ bỗng dưng trợn to mắt, ngay cả chính cô vào lúc này cũng không rõ ràng lắm vì sao lại nghe được hai chữ đó lúc này, cô phản xạ có điều kiện thực ra chính là vẻ mặt này.

Trình Dạng nói xong câu kia, mới ý thức được mình vừa nói gì, buông mi mắt xuống, cánh môi run run, nghĩ muốn giải thích với Kiều An Hạ, nhưng là sau cùng vẫn không nói ra miệng, chỉ rút cánh tay ra khỏi tay của cô, xoay người rời đi.

Mãi đến khi cửa phòng khách, truyền đến tiếng đóng là, Kiều An Hạ mới hồi phục tinh thần, cô chớp chớp mắt, giơ tay lên, sờ sờ trái tim mình, xác định nhiều lần, mới ý thức được, mình vì một câu chia tay của Trình Dạng mà sợ hãi và kinh hoàng.

Trước đây cô có nhiều bạn trai như vậy, đều không phải lúc nào cũng là cô chủ động chia tay, nhưng là cho dù những người đó có chia tay trước với cô, cô cũng cảm thấy không sao cả, cùng hiện tại, hoàn toàn khác nhau.

Rốt cuộc là cô làm sao vậy?
 
Chương 798: Thư tình của năm ấy (8)


Ngày hôm sau là đại hội cổ đông mỗi năm một lần, Lục Cẩn Niên nhất định phải tham gia.

Hội nghị diễn ra vào buổi sáng lúc 10 giờ, 7:30 anh rời giường, đi đến nhà ăn, nấu một nồi cháo loãng.

Trợ lý sợ kẹt xe sẽ làm anh muộn nên tám giờ rưỡi liền lái xe đến Cẩm Tú Viên chờ anh.

Lúc đó, Lục Cẩn Niên đang ở trên lầu đỡ Kiều An Hảo rời giường, trợ lý đợi ở dưới lầu tầm 15 phút, mới nhìn thấy Lục Cẩn Niên giống như đang hầu hạ thái hậu nương nương, thật cẩn thận che chở cho Kiều An Hảo đi xuống lầu.

Trợ lý vốn tưởng rằng rốt cuộc có thể xuất phát, kết quả ai ngờ lục Cẩn Niên vậy mà không chút hoang mang ngồi trong phòng ăn giúp Kiều An Hảo ăn bữa sáng, hoàn toàn không hề có khái niệm về thời gian, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo ăn xong một bát cháo, một ly sữa và một quả trứng gà, mới không nhanh không chậm đi lên lầu thay quần áo.

Lúc Lục Cẩn Niên mặc quần áo, cô liền vụng trộm lén lút nhét lá thư tình vào trong áo khoác của anh, thuận thế cũng để luôn ví tiền của anh vào đó, sau đó mới đưa lại cho anh, vừa lúc anh mặc vào.

Lục Cẩn Niên tao nhã mặc áo khoác, vừa cài nút vừa nói với Kiều An Hảo: “giữa trưa có thể anh sẽ ăn cơm cùng các cổ đông, cũng chưa về, đến lúc đó anh sẽ bố trí người đưa cơm trưa cho em.”

Kiều An Hảo buồn cười gật đầu, cầm cà vạt quấn lên cổ áo của anh, vừa thắt lại giúp anh, sau đó vỗ vỗ ngực anh nói: “Ví tiền của anh em để ở bên trong rồi.”

“Ừhm.” Lục Cẩn Niên cúi đầu, hôn một cái lên gò má của cô, vừa đi ra ngoài, vừa nói: “Còn có, hiện giờ em đang có thai , tốt nhất là đừng nên ra khỏi cửa, nếu muốn đi dạo phố hay đi chơi đâu đó, chờ anh xong việc, sẽ dẫn em đi.”

“Được.” Miệng Kiều An Hảo đồng ý, đi theo sau lưng anh xuống lầu, đi đến phòng khách.

Trợ lý chờ ở cửa, trong lòng lo lắng như thiêu đốt: “Lục tổng, hiện tại chỉ còn có 40 phút nữa là họp rồi.”

Lục Cẩn Niên gật đầu một cái, vừa đi giày, lại mở miệng nói với Kiều An Hảo: “A..., đúng rồi, trong tủ lạnh có hoa quả, anh đã rửa sạch sẽ, lấy ra là có thể ăn được rồi.”

“Ừhm.” Kiều An Hảo cong môi nở nụ cười.

Lục Cẩn Niên cúi đầu, lại hôn cô, mới theo sau trợ lý đi lên xe.

Kiều An Hảo đứng trước ngưỡng cửa nhà, vẫy vẫy tay.

Khởi động xe, chậm rãi quay đầu, lúc vừa qua cửa nhà, Lục Cẩn Niên hạ cửa kính xe xuống: “Có cái gì không thoải mái hoặc là không làm được, nhất định phải gọi điện thoại cho anh, biết không?”

-

Hội nghị tiến hành từ lúc 10 giờ đến 12 giờ trưa, mới kết thúc được một nửa.

Giữa trưa ăn cơm ở một khách sạn lớn ở Bắc Kinh, trong lúc ăn cơm, Lục Cẩn Niên còn tìm cớ rời khỏi bữa cơm, gọi một cuộc điện thoại cho Kiều An Hảo, xác nhận cô ở nhà vẫn khỏe mạnh, mới trở về bàn tiệc.

Cơm nước xong, Lục Cẩn Niên thanh toán.

Anh chăm chú nhìn người phục vụ đưa giấy tờ lên, sau đó liền lấy ví tiền trong túi áo ra, lúc lấy ra hơi mắc kẹt, mãi mới lấy ra được đưa cho người phục vụ.

Anh ký tên, đưa ví tiền trở về túi, lại phát hiện bên trong có thứ gì đó.

Anh nhíu mày, sờ sờ bên trong, mới lấy ra thì thấy được là một phong thư màu lam nhạt.
 
Chương 799: Thư tình của năm ấy (9)


Anh nhíu mày, sờ sờ bên trong, mới lấy ra thì thấy được là một phong thư màu lam nhạt.

Nhìn phong thư này có vẻ cũ, chung quanh đều đã sờn màu, mặt trên còn có hình trái tim màu đỏ đã phai màu.

Cái này nhìn có vẻ giống như thư tình mà hồi còn đi học, mấy nữ sinh thường hay đưa cho anh... Kiều An Hảo đặt trong túi áo của anh à?

Lục Cẩn Niên cầm phong thư chần chừ một lúc, còn chưa mở ra xem, trợ lý tò mò sáp lại gần: “Lục tổng, đây là cái gì, thấy có vẻ giống thư tình?”

Cho dù trợ lý không nói, anh nhìn lá thư này, cũng liên tưởng đến thư tình... Dù sao, lúc anh đến trường, trong ngăn bàn luôn không thiếu mấy loại thư tình đủ màu sắc sặc sỡ này, chỉ là lúc đó trong lòng anh chỉ có một người, đối với người khác không hề có bất kỳ hứng thú gì cả, cũng không muốn có hứng thú gì, cho nên cũng không mở ra xem bao giờ, trực tiếp cầm hết đi ném vào thùng rác.

Thế nhưng, không thấy nội dung bên trong, không thể xác định có phải thư tình hay không, nhưng là Lục Cẩn Niên nghe thấy trợ lý nói là đỏ mặt, sau đó liền nhanh chóng gấp phong thư đó lại, bỏ vào trong túi áo, đứng lên nhàn nhạt nói: “Về công ty đi.”

Dọc đường về công ty, Lục Cẩn Niên ngồi ở ghế sau, đều chỉ nghĩ về lá thư này.

Khó trách Kiều Kiều chủ động đưa áo khoác cho anh, hóa ra là vì muốn đưa phong thư này cho anh, tới cùng là có chuyện gì, cô không thể giáp mặt nói cho anh nghe, mà phải dùng đến phương thức này?

Ba giờ chiều, còn có hội nghị, đến công ty, đã là hai giờ rưỡi, Lục Cẩn Niên trở lại văn phòng của mình, khóa trái cửa, sau đó đến ngồi trước bàn làm việc, từ trong túi áo lấy ra phong thư này, anh cũng không rõ rốt cuộc mình bị làm sao nữa, vậy mà trong lòng có một sự khẩn trương, giống như cảm giác lần đầu tiên anh tiếp xúc gần gũi với Kiều An Hảo thời niên thiếu.

Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm phong thư đó, mới hít sâu một hơi, đầu ngón tay có chút khẩn trương mở nó ra, từ bên trong rút ra được một tờ giấy màu hồng phấn.

Trái tim của anh đặc biệt nhảy lên, lúc còn trẻ, trong trường thường hay có trào lưu xếp giấy thành hình trái tim, anh ít nói hướng nội, rất khó mở miệng đi tìm người dạy mình, cho nên lúc đó, liền nhìn trộm hai nữ sinh đang gấp giấy, lúc ấy anh đã học xong nhưng lại khiến một trong hai người đó hiểu lầm, cho rằng anh có ý với cô ấy, lúc tan học buổi tối, còn ngăn anh lại, nói chủ nhật có thể đi xem phim cùng với cô ấy hay không?

Ngón tay của anh run run mở trái tim đó ra, sau đó đem tờ giấy trải phẳng lên mặt bàn, trong lòng bàn tay đầy mồ hôi, anh nuốt nước miếng một cái, mới cúi đầu, nhìn dòng chữ trên lá thư.

Những chữ viết này xem ra còn rất non nớt và ngây ngô, có chút giống với nét chữ hiện giờ của Kiều An hảo, nhưng có vẻ giống nét chữ của cô thời đi học hơn.

Dòng đầu tiên, là năm chữ, và một dấu chấm câu.

Bạn học Lục Cẩn Niên.

Cực kỳ mạo muội viết cho bạn phong thư này, hi vọng sẽ không gây phiền toái cho bạn.

“Phiền”, sau chữ này còn có một icon mặt cười, khiến Lục Cẩn Niên không nhịn được cười.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top