Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Hôn Trộm 55 Lần

Dịch Full Hôn Trộm 55 Lần
Chương 760: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (19)


“Là lạ?” Lông mày của anh nhíu lại, vươn tay sờ trán cô, thấy nhiệt độ vẫn bình thường, lại có chút lo lắng: “Muốn đi bệnh viện kiểm tra không?”

“Không cần...” Kiều An Hảo nói, lại cắn một miếng trứng ốp lếp, phát hiện cảm giác không thoải mái kia lại khôi phục bình thường: “Hiện giờ em lại không có việc gì rồi.”

“...” Lục Cẩn Niên dừng một lát, ngồi trở lại ghế ăn cơm, cầm lấy bánh mỳ, lại mở miệng nói một câu: “Nếu không thoải mái, không cần gượng ép, vẫn nên đi bệnh viện thì hơn.”

-

Buổi tối tham gia thì đầu, ở cửa có rất nhiều phóng viên.

Thế nhưng may mà ở đây được bố trí nhiều bảo an, tuy đèn flash không ngừng, nhưng Kiều An Hảo lại ung dung đi vào trường quay.

Kiều An Hảo đối với trận đấu lần này, thật ra trong lòng cũng không nắm chắc nhiều lắm, có nhiều chuyện như vậy, vốn dĩ cô đang được bỏ phiếu ở vị trí thứ nhất, hiện giờ đã tụt đến cả chục hạng, nhà sản xuất không hủy bỏ tư cách dự thi của cô, có lẽ là vì muốn khoan dung độ lượng, rất có thể theo trận đấu lần này sẽ thuận thế đá cô đi.

Mặc kệ là như thế nào, nếu cố gắng, Kiều An Hảo vẫn ổn định tâm tình, cố gắng phát huy hết khả năng của mình.

Tiết mục mà cô chuẩn bị, cực kỳ nổi bật, cũng rất rung động lòng người.

Chỉ là chuyện tin đồn, rốt cuộc vẫn ảnh hưởng rất lớn đến cô, cho dù thực lực được bày ra, nhưng sau cùng những người xem lại vỗ tay rất tẻ nhạt, nghe qua cũng chỉ như có lệ.

Những vị giám khảo này, có thể là sợ mình nếu cho cô điểm cao, sẽ phải chịu liên lụy bởi những tin đồn trên mạng, cho nên chấm điểm cực kỳ khiêm tốn, chỉ riêng một diễn viên đã nhiều tuổi, ở trong giới cũng tương đối có ảnh hưởng, nhưng không hề cố kỵ điều gì mà cho cô điểm tuyệt đối.

Lúc ấy, bà ấy có cho lời bình là: “Tôi muốn tuyển chọn một nữ chính xuất sắc nhất, cho nên tôi chỉ xem biểu diễn của cô mà chấm điểm,mà phần biểu diễn của cô, tôi cho điểm tuyệt đối.”

Kéo theo điểm của bà ấy, vốn là Kiều An Hảo không có cách nào tiến vào chung kết, cuối cùng lại dựa vào thành tích đứng thứ tám mà lọt vào chung kết.

Trận chung kết diễn ra vào chủ nhật tuần sau, bởi vì nguyên nhân trận đấu đêm nay, vốn dĩ mấy ngày hôm trước đã được lui lại, lại bị mọi người lật lại, sau đó vẫn nhục mạ như cũ.

Kiều An Hảo đã bị mắng quá một lần, đối với lần này, trái lại có vẻ vô cảm hơn nhiều.

Thậm chí đêm đó, để ăn mừng Kiều An Hảo lọt vào chung kết, Lục Cẩn Niên còn tổ chức một bữa tối trong ánh nến.

Kế tiếp Kiều An Hảo bắt đầu chuẩn bị cho trận chung kết, cô thảo luận cùng Lục Cẩn Niên, chọn rất lâu, sau cùng quyết định đóng Triệu Phi Yến, múa một điệu cổ.

Vì để cho đạo diễn kinh diễm, Lục Cẩn Niên cố ý mời một biên đạo múa lâu năm đến giúp đỡ cô.

Kiều AN Hảo từng học múa qua, tuy mấy năm nay không được luyện tập siêng năng như trước kia, dưới sự trợ giúp của biên đạo, chỉ có thể miễn cưỡng được một chút, muốn nhảy một điệu kinh động lòng người, chắc cần cô phải siêng năng khổ luyện mấy ngày rồi.
 
Chương 761: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (20)


Hai ngày đầu, Kiều An Hảo rất tích cực.

Lúc đầu, Lục Cẩn Niên còn ở trong phòng nhìn cô, về sau xem cô quay tới quay lui, khiến anh cũng choáng váng, động tác ngày càng linh động mê người, mà anh đã có chút quáng mắt, sau cùng đơn giản là lúc cô luyện tập liền đi vào thư phòng xử lý công việc.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt liền đến ngày thứ tư, đến trận đấu cũng còn hai ngày nữa.

Kiều An Hảo ăn xong cơm chiều, cùng Lục Cẩn Niên đi tản bộ trong Cẩm Tú viên, Lục Cẩn Niên vì tiết mục của cô mà cố ý chuẩn bị hẳn một phòng tập cho cô, trong nền nhạc du dương, tiếp tục đi dạo, Lục Cẩn Niên đứng ở cửa, hai tay khoanh trước ngực, nhìn một chút, không nhịn được lắc đầu, đóng cửa lại, đi vào thư phòng.

Lúc anh mở máy tính lên, lại thấy có tin nhắn gửi đến, là Ngụy tổng gửi aho anh bản thiết kế, phía dưới còn có một đoạn: “Lục tổng, đây là bản thiết kế dựa theo yêu cầu của anh, anh xem còn cần thay đổi gì nữa không?

Lục Cẩn Niên nhìn bản thiết kế, là nhẫn bạch kim, ngọc thạch xanh, cao quý hiếm có, nhưng anh lại cảm thấy như còn thiếu chút gì đó, sau cùng suy nghĩ rất lâu, liền trả lời lại: “Trên nhẫn bạch kim khắc thêm hai chữ Lục Kiều giúp tôi, sau đó, trên chiếc nhẫn nữ kia khắc thêm chữ shmily.

See, how, much, i, love, you.

Xem anh yêu em đến nhường nào.

Đó là những năm gần đây, anh đưa thông báo cho cô.

Mỗi một quà tặng anh đưa cho cô, đều có những chữ này.

Trên nhẫn cưới, sao có thể thiếu được?

-

Kiều An Hảo một hơi múa xong.

Bởi vì múa quá mức kịch liệt, chảy nhiều mồ hôi, đứng trước gương, lấy tay lau hai lần, sau đó uống nước rất nhiều, cầm lấy điện thoại, nhìn xem có gì không, nói chuyện tào lào mấy câu với Triệu Manh, sau đó lại bật nhạc, tiếp tục nhảy.

Lúc cô nhảy đến đoạn cao trào, đột nhiên mạnh mẽ dừng lại, vươn tay ôm bụng, ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Như thế nào đột nhiên lại đau bụng...

Lông mày của cô nhăn lại, qua nửa phút, phát hiện còn đang đau, theo bản năng muốn gọi Lục Cẩn Niên sang, kết quả trong tích tắc cô vừa muốn mở miệng, bụng lại bình thường trở lại, cảm giác đau đớn kia đột nhiên không thấy gì nữa.

Kiều An Hảo bĩu môi, chậm rãi đứng lên, đè lại bụng của mình, không hề có bất kỳ cảm giác đau đớn nào, giống như vừa rồi cô chỉ có ảo giác.

Kiều An Hảo đứng tại chỗ xoay một vòng, bụng vẫn bình thường, vì thế liền chà chà chân, làm một động tác hạ thắt lưng, sau đó lộn ngược ra sau... vẫn là một chút vấn đề cũng không có, nhưng cô không nói nên lời vì sao, liền cảm thấy trong lòng hơi hoang mang rối loạn.

Tâm tình bất ổn, múa càng không tốt, chăm chỉ mấy ngày, đêm nay cũng nên nghỉ, cô đóng cửa phòng, tắt nhạc, trực tiếp đi về phòng ngủ, tắm rửa một cái, đi lên giường, chui vào trong chăn, lấy điện thoại ra.
 
Chương 762: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (21)


Kiều An Hảo nhận ra dãy số kia, là hai ngày trước cô gọi điện đến cửa hàng may đồ cổ trang đặt trang phục, có thể là cô không nghe điện thoại, nên gửi tin nhắn cho cô, nói trang phục đã làm xong, hỏi ngày mai cô có thời gian không, phái người đưa tới, Kiều An Hảo thuận tay trả lời lại, liền nói một chữ có: “Có”, đối phương rất nhanh trả lời lại: “Được, xế chiều ngày mai, khoảng 1 giờ, sẽ mang đến.”

Lần này Kiều An Hảo không trả lời lại, cô vào Sina theo thói quan, nhưng là nghĩ đến nhìn những tin đồn đó sẽ khiến mình rộn lòng, vì thế ném điện thoại sang một bên, mở ti vi, tùy tiện tìm một tiết mục giải trí nào đó xem, kết quả nhìn nhìn, lại ngủ thiếp đi.

-

Lục Cẩn Niên bận đến chín giờ, sau đó khép lại máy tính, anh duỗi người, đứng lên đi ra khỏi thư phòng, phát hiện hành lang vô cùng yên tĩnh, cũng không có nhạc vang lên, vì thế liền buồn bực đẩy cửa phòng tập ra, bên trong trống không, sớm không thấy người.

Hai ngày trước, dù anh có thúc giục thế nào, cô cũng đều bất động, mỗi lần đều phải để anh bức bách ôm đi, thế nào hôm nay chưa đến chín giờ, đã không thấy đâu rồi?

Lục Cẩn Niên đẩy cửa phòng ngủ, nghe thấy có tiếng cười trong ti vi truyền đến, anh quay đầu theo bản năng, vốn tưởng rằng nhìn thấy vợ mình đang hứng trí bừng bừng xem ti vi, kết quả ai ngờ, cô đang dựa lưng vào đệm, nghiêng đầu ngủ say.

Sợ là mấy ngày nay nhảy đến mệt chết được? Đã vậy còn ngủ sớm...

Lục Cẩn Niên hơi bất đắc dĩ đi đến bên giường, rút đệm sau lưng cô đi, để đầu cô nằm lên trên gối, đắp chăn xong, sau đó tắt ti vi, thuận tay tắt đèn, đứng bên giường nhìn khuôn mặt của cô một lúc, liền cúi đầu hôn cô, rồi vào phòng tắm.

Tắm rửa xong, Lục Cẩn Niên nằm lên giường, theo thói quen ôm Kiều An Hảo đang ngủ say vào trong lòng, nhớ lại thời gian này, mỗi lần trước khi ngủ đều ân ái, mà nay... Không biết có phải vì không muốn đánh thức cô hay không, nguyên nhân vì không thể làm chuyện xấu, Lục Cẩn Niên vậy mà phát hiện giờ phút này mình vô cùng kích thích, sau cùng rõ ràng anh đã nhắm mắt lại, trong lòng đếm trọn vẹn 1000 con dê, mới đi vào giấc ngủ.

Kiều An Hảo ngủ say, mơ một giấc mơ, mơ thấy một đứa bé trắng trẻo mập mạp nhìn cô toét miệng cười, cười cười, lại đột nhiên nhảy lên, nhảy vào trong bụng cô, sau đó cô giống như phản xạ có điều kiện, cảm giác được đau bụng một phen, cả người liền tỉnh lại.

Mở to mắt, bên trong chỉ có ánh đèn ngủ mờ nhạt, Lục Cẩn Niên ở bên cạnh đang ngủ say, bụng vẫn thoải mái, không hề cảm nhận được gì, điều này chứng tỏ vừa rồi chỉ là cô nằm mơ.

Nhưng là Kiều An Hảo lại không ngủ tiếp được, trong đầu đều quẩn quanh hình ảnh đứa bé kia nahyr vào bụng mình.

Sau buổi tối khiêu vũ đó, xuất hiện kích động, lại bò đầy trong lòng cô.

Cô trợn tròn mắt, miên man suy nghĩ rất lâu, sau đó mới phản ứng kíp, tới cùng có gì không đúng rồi.

Sau đó liền mò mẫm di động của mình, tìm lại nhật ký ghi ký ghi kỳ sinh lý, phát hiện đã bị muộn nửa tháng rồi.

Tuy nói nguyệt sự của cô trước giờ đều không đúng, cũng không thể nói được gì.
 
Chương 763: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (22)


Nhưng là bây giờ nguyệt sự đến chậm, cô và Lục Cẩn Niên thì làm không thiếu chuyện xấu.

Kiều AN Hảo bắt đầu đếm lại số ngày sau khi gặp anh, lần đầu hai người làm chuyện xấu, đã cách hiện tại một tháng, nói cách khác, có thể cô thật sự đã mang thai rồi.

Từng vì chuyện thờ ơ với bản thân mà sinh non, bị người ta hãm hại, lần này cô vẫn nên cẩn thận hơn, trực tiếp tìm trên mạng, chọn mấy tiệm thuốc hay bán đồ cho phụ nữ có thai.

Tuy lúc này cô cũng không chắc chắn là mình mang thai, nhưng là suy nghĩ đến khả năng có thể mình đã mang thai, tâm tình của cô không hiểu sao lại có chút chờ mong, kích động, còn có cả lo lắng khẩn trương.

Cô chưa từng làm mẹ, đây là lần đầu tiên... hơn nữa còn là con của cô với Lục Cẩn Niên...

Kiều AN Hảo còn chưa xác định mình mang thai hay không, không nhịn được giơ tay lên, mò xuống vùng bụng bằng phẳng của mình, cắn môi dưới, một người lại không yên lòng trong đêm khúy, bắt đầu có vô số ý nghĩ kỳ lạ.

Cô nhất định sẽ nuôi nẩng đứa bé lớn dần, sau đó ghi lại cuộc sống của nó từng chút một, đợi đến ngày nó kết hôn, làm quà tặng nó.

Dáng vẻ cô xinh đẹp như vậy, Lục Cẩn Niên chính là... Kiều AN Hảo nghiêng đầu liếc mắt nhìn khuôn mặt người đàn ông đang ngủ say, cho dù ngày đêm thời gian dài đã qua, trong nháy mắt đó khi cẩn thận đánh giá lại, vẫn có chút hoảng hốt, qua một lúc lâu, cô mới chớp chớp mắt, tiếp tục ý nghĩ vừa rồi.... Lục Cẩn Niên đẹp trai như vậy, bảo bảo nếu là bé gái sẽ vô cùng xinh đẹp, nếu là bé tri, sẽ khí chất mê người... nghĩ đến đây, Kiều An Hảo không nhịn được haha cười vui vẻ.

Trong đầu cô ảo tưởng rất nhiều về chuyện của bảo bảo, nghĩ đến sau cùng, đột nhiên tâm tình lại có chút khổ sở.

Cô bây giờ, bị người ta mắng như vậy, chuyện cô đồng thời câu dẫn hai người đàn ông mọi người đều biết, đợi đến khi bảo bảo trưởng thành rồi, đi học, tiếp xúc với bạn bè, nếu có người nói với nó, nói đến những tin đồn bây giờ của cô thì làm sao bây giờ?

Kiều An Hảo lại nghĩ đến lúc trước khi bà cụ nói về chuyện của anh với mình, có thể bảo bảo sẽ bị cô lập giống như anh không?

Tuy những thứ này đều là mình cô nghĩ ra, nhưng là lòng của cô cũng theo đó mà đau đớn, những tình huống này chưa chắc đã xảy ra, nhưng nếu sau khi xảy ra, sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo rất nhiều.

Cô không thể để cho đứa bé của mình, cũng bị ảnh hưởng.

Tuy anh có nói qua, anh sẽ giải tuyết, sẽ ổn định trở lại, nhưng là, tình hình bây giờ không có bằng chứng, làm sao anh có thể giải quyết.

Kiều An Hảo càng nghĩ, vẻ mặt càng trở nên nghiêm túc, đến sau cùng, trong lòng liền đưa ra một quyết định.

Nếu cô thật sự mang thai... cô muốn đi di dân với anh.

Nếu đất nước này, cô mang tiếng xấu, cả đời đều bị bêu danh, như thế thì vì đứa bé, bọn họ cần rời đi, tìm cho bảo bảo một thế giới thanh thuần, để nó có thể khỏe mạnh lớn lên.

-

Kiều An Hảo suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng lúc đi vào giấc ngủ đã là sáng sớm.

Thời gian trước Lục Cẩn Niên để trợ lý bố trí phỏng vấn cho mình, là hôm nay, lúc ba giờ chiều.
 
Chương 764: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (23)


Mười hai giờ anh ra khỏi cửa, 11 giờ anh đi tắm rửa, hô cô dậy, kết quả sau khi rửa mặt chải tóc xong, thay quần áo, từ trong phòng tắm đi ra, Kiều An Hảo vẫn đang ngủ.

Lục Cẩn Niên đi đến bên giường, xách cô ra khỏi chăn.

Kiều An Hảo mơ màng mở mắt, lời nói ra có một chút vô lực: “Để làm gì.”

“Anh có việc cần ra ngoài, đồ ăn của em anh để trong hộp giữ nhiệt, cơm trưa em còn chưa ăn, nhớ rõ một lúc nữa phải ăn đấy.”

Mí mắt của cô giống như đang đánh nhau, nhìn anh gật đầu một cái.

Dáng vẻ kia khiến anh có chút không đành lòng mắng cô, chỉ sờ sờ đầu cô, đặt cô về trên giường, hôn một cái, rồi chỉnh lại quần áo rời đi.

-

Lục Cẩn Niên đi được năm phút, chuông cửa lại vang lên.

Kiều An Hảo liên tục bị quấy rầy giấc ngủ, có chút căm tức xốc chăn lên, đi mở cửa, phát hiện là người đưa trang phục đến, cô ký tên, sau đó tùy tiện vứt nó lên sofa, vừa ngáp vừa định lên lầu, chuông cửa lại vang lên.

Kiều An Hảo phát điên xoay người, vẫn là đưa đồ, cô vừa ngáp, vừa ký tên, sau đó ném vào trên sofa, đi lên lầu, giẫm lên được mấy bậc cầu thang, đột nhiên nghĩ không biết trong đó là cái gì, sau đó dừng lại, lập tức xoay người, vọt tới sofa, ôm cái hộp, đi lên lầu, tìm kéo, mở ra, thì ra là mấy đồ hôm qua cô đặt ở tiệm thuốc.

Kiều An Hảo lôi hết toàn bộ ra, sau đó ngồi chồm hổm trên bồn cầu, nhìn chằm chằm chúng, nhìn không rời mắt.

Qua tầm năm phút, cái thứ nhất có hai vạch.

Còn chưa quá ba giây, cái thứ hai cũng hai vạch.

Cùng lúc đó, cái thứ ba thứ tư đều hai vạch.

Ngay sau đó, thứ năm thứ sáu thứ bảy cũng có kết quả, đều là hai vạch.

Kiều An Hảo không thể tin được, cầm những que thử thai này so sánh, sau đó trong đầu chậm rãi lóe lên ý nghĩ: mang thai rồi...

Đúng là cô mang thai rồi, cả bảy cái đều là hai vạch.

Kiều An Hảo thật kích động lập tức đứng lên khỏi bồn cầu, sau đó trố mắt một cái, vội vàng nhắc nhở mình lao ra khỏi phòng tắm gọi điện tho Lục Cẩn Niên.

Có thể anh đang bận nên không nghe điện thoại của cô.

Kiều An Hảo có chút tiếc nuối cúp điện thoại, thế nhưng tâm tình vui sướng không vì tiếc nuối này mà giảm đi.

Thế nhưng, rất nhanh nụ cười của cô liền cứng lại.

Tối qua lúc cô đang múa, có đau bụng.

Điều đó là sao? Có thể là bảo bảo có chuyện gì không?

Có thể là vì đứa đầu tiên cô sinh non, tâm lý của Kiều An Hảo liền trở nên bất an.

Không được, cô muốn đến bệnh viện kiểm tra xem, nhỡ đâu có chuyện gì, còn có thể phát hiện sớm một chút, để còn nghĩ cách.
 
Chương 765: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (24)


Lục Cẩn Niên có việc gấp, không thể đi cùng cô được.

Nhưng nếu anh không ở đây, một mình cô ra cửa cũng không được... Nhưng là, nếu chậm trễ, Bảo Bảo có việc gì thì làm sao bây giờ?

Kiều An Hảo đứng ngồi không yên đi tới đi lui trong phòng, nghĩ một lát, sau cùng liền lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Manh.

Tin đồn đã được gần 10 ngày, trong thời gian này, Kiều An Hảo ngoài việc tham gia trận đấu ngày đó thì đều chưa ra khỏi cửa.

Tuy những tin đồn đó cũng đã giảm nhiệt hơn một nửa, nhưng cô vẫn không có can đảm như trước kia, cái gì cũng không quan tâm trực tiếp đi ra khỏi cửa, nếu một khi bị người khác phát hiện ra, sợ là sẽ bị bao vây lại, không có cách nào thoát thân, huống chi hiện giờ trong bụng cô còn có Bảo Bảo, chen tới chen lui, nếu ngã sấp xuống, thì vô cùng nguy hiểm.

Cho nên, Kiều An Hảo đi ra cửa trước, tiến hành trang bị toàn người, thế cho nên lúc Triệu Manh lái xe vào trong sân, nhìn thấy dáng vẻ của cô lên xe mình, bị dọa đến nhảy dựng lên.

-

Trước khi Triệu Manh tới, đã liên hệ với bác sĩ ở khoa phụ sản cho Kiều An Hảo, lúc lái xe đến dưới hầm để xe, lập tức liền có y tá đợi ở dưới đưa cô lên bằng thang máy chuyên dụng.

Tuy Kiều An Hảo đã dùng que thử thai, nhưng đến bệnh viện, bác sĩ vẫn để cô xét nghiệm máu và nước tiểu.

Mang thai là chuyện bình thường của phụ nữ, nhưng Kiều An Hảo ngồi một mình trong phong chờ đợi kết quả kiểm tra của bác sĩ vẫn có chút khẩn trương.

Qua khoảng 15 phút, bác sĩ cầm kết quả đi ra, cô đưa cho Kiều An Hảo, bên trên đều là thuật ngữ y học, Kiều An Hảo nhìn không hiểu, chỉ nhìn thoáng qua, liền ngẩng đầu nhìn bác sĩ.

“Cô Kiều, chúc mừng cô, đúng là cô đã có thai, thai nhi đã được một tháng.”

Một tháng.... Đó không phải là do lần cô ở Mỹ, hạ thuốc với Lục Cẩn Niên sao?

Cô đã nói, lúc ấy trong bụng cô đã có tiểu bảo bảo đi, Lục Cẩn Niên còn không tin...

Kiều An Hảo âm thầm “a” một tiếng, vội vàng hỏi thầy thuốc vào chuyện chính: “Tối hôm qua lúc tôi khiêu vũ, có thấy đau bụng một chút, không biết Bảo Bảo có vấn đề gì không?”

“Cô Kiều, cô không cần lo lắng, thai nhi rất khỏe mạnh.” Bác sĩ khẽ cười, đưa cho Kiều An Hảo một nụ cười trấn an: “Tối hôm qua đau bụng, rất có thể là do động tác khiêu vũ có vẻ kịch liệt, làm động đến thai nhi, không chảy máu thì không có vấn đề gì, thế nhưng trước khi đến thời gian ba tháng, có vẻ nguy

hiểm, đề nghị cô nên tĩnh dưỡng, đương nhiên, tĩnh dưỡng không phải là nằm trên giường tĩnh dưỡng, thi thoảng đi tản bộ cũng rất có lợi đối với cơ thể.”

Kiều An Hảo thật sự chú ý, ghi tạc từng lời của bác sĩ vào trong lòng.

“Còn có, nhớ rõ một tháng nữa, đến bệnh viện làm siêu vi B, kiểm tra lại tim thai.” Thầy thuốc nói xong, nghĩ một chút, lại bổ sung: “A,... đúng rồi, cô Kiều, tôi có kễ vitamin B11 cho cô uống, cô hãy nhờ cô Triệu cầm đơn thuốc này đi thanh toán thì sẽ nhận được, nhớ rõ ngày nào cũng phải uống đúng giờ.”

“Cảm ơn bác sĩ.” Kiều An Hảo nhợt nhạt cười, liền nhìn về phía Triệu Manh, Triệu Manh lập tức cầm ví tiền đi ra ngoài.

Rất nhanh, Triệu Manh liền trở lại, trong tay là hộp vitamin B11.

Bác sĩ ở khoa phụ sản vẫn bố trí một y tá đưa bọn họ đi xuống bãi đỗ xe, lúc lên xe, Triệu Manh liền khẩn cấp lấy điện thoại ra, nói với Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, lúc mình đi thanh toán tiền, nhìn thấy trên tivi đang trực tiếp về Lục Ảnh đế nhà các cậu đó.”
 
Chương 766: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc


Bác sĩ ở khoa phụ sản vẫn bố trí một y tá đưa bọn họ đi xuống bãi đỗ xe, lúc lên xe, Triệu Manh liền khẩn cấp lấy điện thoại ra, nói với Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, lúc mình đi thanh toán tiền, nhìn thấy trên tivi đang trực tiếp về Lục Ảnh đế nhà các cậu đó.”

Kiều An Hảo nhíu mày: “Trực tiếp? Trực tiếp cái gì?”

“Là gì mà ước hẹn của đại thần...” Triệu Manh vừa nói, vừa trực tiếp vào mạng.

Bởi vì xe đỗ dưới lòng đất, tín hiệu đứt quãng, tốc độ internet rất chậm, Triệu Manh liền đặt điện thoại sang một bên, trực tiếp khởi động xe, chạy ra ngoài, sau đó tìm một nơi tương đối ít xe đỗ dừng lại, lại một lần nữa lấy điện thoại ra, vào xem video.

Ước chừng quá nửa phút, trong di động của Triệu Manh truyền đến tiếng nói của người dẫn chương trình: “Vừa nói nhiều chuyện như thế về kế hoạch phát triển trong tương lai của Lục tổng đối với Hoàn Ảnh Truyền thông, tiếp đến chúng tôi muốn hỏi một vấn đề cá nhân của Lục tổng, đó chính là sắp tới anh có định tham gia một bộ phim nào không?”

Triệu Manh đưa điện thoại di động đặt vào trên giá đỡ, Kiều An Hảo nhìn vào màn hình, Lục Cẩn Niên mặc một bộ tây trang màu đen, một người anh tuấn xuất chúng ngồi trền ghế sofa, hai chân thon dài vắt lên nhau, xem ra vô cùng cao quý, mà lại không mất phần tao nhã, trên trán vẫn tản mát ra sự trong trẻo lạnh lùng như cũ, làm nổi bật lên khí chất thần bí cao ngạo không thể mạo phạm của anh.

Anh cố ý dừng vài giây, như là thật sự muốn suy nghĩ sau khi người dẫn chương trình đưa ra câu hỏi, mở miệng nói: “Tạm thời tôi vẫn chưa có quyết định gì.”

“Thật sự có phần đáng tiếc, tôi nghĩ có rất nhiều người đang xem tiết mục này, trong lòng đều cảm thấy mất mác, dù sao tất cả mọi người vẫn muốn có thể thường xuyên nhìn thấy Lục Ảnh đế xuất hiện trên ti

vi.” Người dẫn chương trình vì phối hợp không khí, giọng điệu còn mang theo sự tiếc nuối, thế nhưng rất nhanh, liền chuyển đến vấn đề tiếp theo: “Chúng ta đều biết, từ năm trước đến bây giờ, khoảng nửa năm, Lục tổng vẫn giao chuyện trong công ty cho người khác đi xử lý, trong thời gian đó, Lục tổng vẫn hưởng thụ an nhàn sao? Hay vẫn luôn triển khai công tác mới?”

“Công tác mới thì không có triển khai, chỉ đầu tư, chơi đùa thị trường chứng khoán một chút.” Âm thanh của Lục Cẩn Niên rất tùy ý.

“Thị trường chứng khoán? Gần đây thị trường chứng khoán đúng là cực kỳ hoang vắng... tôi thấy không ít bạn bè của tôi, đều cực kỳ thảm hại, không biết Lục tổng có bị lỗ vốn chút nào không?”

Lục Cẩn Niên trả lời thật sự khiêm tốn: “Vận khí của tôi khá tốt, tạm thời còn chưa bị lỗ vốn.”

“Lục tổng có thể nói cho mọi người biết được, lợi nhuận anh thu lại như thế nào được không?”

“Khoảng gấp đôi.”

“Gấp đôi?” Người dẫn chương trình hô một tiếng: “Lục tổng có thể tiết lộ là anh thu được gấp đôi của bao nhiêu tiền không?”

Lục Cẩn Niên buông rèm mắt xuống, không nói gì.

Người dẫn chương trình trái lại thấy anh không nói gì, liền lập tức chuyển đề tài: “Được rồi, cái này là vấn đề riêng tư, chúng ta vẫn không nên hỏi, thế nhưng tôi còn muốn lắm điều hỏi một câu, Lục tổng kiếm được nhiều tiền như thế thì làm thế nào tiêu cho hết.”

Thật ra người dẫn chương trình đang cảm thán, cũng nhớ Lục Cẩn Niên không muốn nhắc đến vấn đề này, cho nên cảm thán xong, liền đặt microphone xuống, nhìn thoáng qua kịch bản ở bên dưới, nhìn xem nên phỏng vấn tiếp cái gì.

Ai ngờ Lục Cẩn Niên ở bên cạnh, tạm dừng một chút, cũng rất bình tĩnh mở miệng, nói ba chữ: “Nuôi Kiều Kiều!”
 
Chương 767: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (26)


Lúc người dẫn chương trình hỏi Lục Cẩn Niên mua cổ phiếu vào với giá bao nhiêu, Triệu Manh còn tò mò hỏi Kiều An Hảo một câu: “Kiều Kiều, chồng cậu mua vào với giá bao nhiêu.”

Kiều An Hảo mờ mịt lắc đầu, cô thật sự không biết anh kinh doanh thế nào, tuy anh và cô đã kết hôn, thành vợ chồng hợp pháp, nhưng cô cũng giống những người khác, đều chỉ biết là anh rất nhiều tiền, cụ thể anh có bao nhiêu tiền, cô không biết rõ.

“Kiều Kiều, cậu làm vợ cũng thật là kém, chồng có bao nhiêu tiền cũng không biết...” Triệu Manh chưa phát hết bực tức, trong di động liền truyền đến tiếng nói của anh “nuôi Kiều Kiều”, sau đó Triệu Manh liền há to miệng, giống như không hề nhớ mình vừa nói cái gì, giọng nói liền thay đổi: “Kiều Kiều, tìm không ra được một người thứ hai có thể hạnh phúc như cậu đâu!”

“...” Kiều An Hảo không nói gì, đảo cặp mắt trắng dã nhìn Triệu Manh, sau đó lại nhìn Lục Cẩn Niên trong màn hình, vẻ mặt cô rất bình thản, nhưng là vẫn bị câu nói vừa rồi của anh làm cho tung bay phấp phới.

-

Người dẫn chương trình nghe thấy đột nhiên ah nói ra mấy chữ kia, sửng sốt một lúc, sau đó hai mắt tinh ranh nhìn anh: “Lục tổng kiếm nhiều tiền như vậy là để mang về nuôi vợ sao?”

Người dẫn chương trình có vẻ hứng thú với cuộc sống riêng tư của anh, nhìn thấy anh đã chủ động nói ra, liền đặt xuống kịch bản ở trong tay, nhìn anh hỏi: “Lục tổng, không ngại chia sẻ chuyện cũ của anh và cô Kiều chứ?”

Lục Cẩn Niên lạnh nhạt mở miệng: “Tôi rất thích ý kiến này.”

“lục tổng và cô Kiều quen nhau khi nào? Như thế nào mà quen nhau?”

Thời gian đã trôi qua rất lâu, nhưng chuyện cũ vẫn còn khắc sâu trong đầu, giống như mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua, Lục Cẩn Niên nghĩ cũng không cần nghĩ liền mở miệng nói: “Tôi biết cô ấy, là nửa học kỳ đầu của cấp ba, lúc ấy mỗi ngày tan học đều cùng đá cầu trên sân thể dục với mấy người bàn, thường xuyên thấy cô ấy đạp xe đi qua, lúc ấy đã chú ý rồi.”

Có thể là do nhớ lại hồi ức, ánh mắt của anh trở nên rất dịu dàng: “Thế nhưng, tôi chú ý đến cô ấy, nhưng là không có chủ động làm quen.”

“Làm quen?” Người dẫn chương trình có chút giật mình.

“Ừm.” Lục Cẩn Niên cưc kỳ bình tĩnh đáp lại: “Thế nhưng có một lần, tôi từng tiếp xúc gần gũi với cô ấy một chút.”

“Tiếp xúc gần gũi?” Người dẫn chương trình rất tò mò.

“Đó là học kỳ hai của năm thứ ba, trời mưa rất to, tôi và cô ấy cùng trú mưa ở dưới một mái hiên.

“Nghe qua cực kỳ lãng mạn... có câu hát của Chu Kiệt Luân là, nó như thế nào nhỉ?” người dẫn chương trình nói đến đây, liền nghiêng đầu một cái, suy nghĩ một lúc, kết quả cô vẫn chưa nghĩ ra, Lục Cẩn Niên luôn ít nói ngồi ở bên cạnh, lại chủ động mở miệng: “Đẹp nhất không phải trời mưa, mà là mái hiên anh cùng em trú mưa.”

“Đúng, là câu này, xem ra Lục tổng có thể nhớ rõ câu hát này, cũng có thể hiểu rõ và đồng cảm với nó.” Người dẫn chương trình cười cười, sau đó hỏi: “Lục tổng, có phải vì một lần đó mà anh thích trời mưa không?”
 
Chương 768: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (27)


Lục Cẩn Niên: “Có.”

...

“Kiều Kiều, Lục Ảnh đế đã thích cậu từ hồi cấp ba à?” Triệu Manh ngồi bên cạnh không nhịn được liền phát biểu ý kiến.

Kiều An Hảo cũng không để ý đến Triệu Manh, mà chỉ chăm chú nhìn anh trên màn hình di động, nhớ đến thời điểm quay Khuynh Thành thời gian, cô bị trợ lý của anh dẫn vào phòng, lúc ấy cô đưa cơm chiều cho anh, một đêm kia khi trời mưa xuống, cô cực kỳ kích động chạy ra phía trước cửa sổ, nhìn chằm chằm từng hạt mưa nhỏ bên ngoài, lúc ấy anh còn hỏi cô, cô cũng thích trời mưa sao?

Cô tinh tường nhớ rõ, giọng nói của anh lúc ấy, còn mang theo một chút vui vẻ.

Chỉ là cô không nhớ rõ, tới cùng là tại sao anh lại vui vẻ, cô nói đúng, sau đó còn hỏi anh, có phải cũng thích trời mưa không?

Đại loại đó là lần mà anh và cô nói chuyện nhiều nhất sau khi gặp lại.

Một đêm đó, anh nói anh vì một người, mà thích trời mưa xuống, trong lòng cô còn cảm thấy có kích động nho nhỏ, bởi vì cô cũng giống anh, cũng thích trời mưa, vì anh.

Cho đến bây giờ, cô mới giật mình, hóa ra, giữa bọn họ có nhiều điểm tương đồng như vậy, là vì đối phương.

-

“Lục tổng nói, mãi mới làm quen với cô Kiều, có phải nghĩa là, anh thầm mến cô ấy suốt một năm?”

Lục Cẩn Niên buông mí mắt xuống, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng lại có chút thương cảm ẩn giấu trong đó: “Không phải một năm, mà là 13 năm.”

“13 năm?” người dẫn chương trình hoàn toàn bị con số này làm cho hoảng hốt: “13 năm cũng không phải một thời gian ngắn ngủi, rất nhiều người đều từng yêu đơn phương, nhưng cuối cùng đều bị đánh bại bởi hiện thực, Lục tổng sao có thể kiên trì như thế?”

“Cũng không phải tôi muốn kiên trì, mà là tôi không thể không kiên trì, bởi vì, lúc đầu, tôi đều đưa hết tất cả tình cảm cho cô ấy, từ nay về sau, không còn dư lại chút tình cảm nào cho người khác.” Lục Cẩn Niên nói lời này, vẻ mặt rất lạnh nhạt, nhưng giọng nói lại sâu sắc thâm tình vô cùng.

Người dẫn chương trình ngồi bên cạnh, bị anh làm cho ngẩn ra, tạm dừng một lúc mới hỏi: “Lục tổng làm sao để thông báo với cô ấy?”

Lục Cẩn Niên chưa bao giờ nói đến tình cảm và cuộc sống riêng tư của mình ở trước mặt truyền thông, bây giờ lại không hề có bất kỳ che giấu và trốn tránh nào, thẳng thắn nói ra: “Lúc đầu, tôi đưa cho cô ấy một món quà sinh nhật, đều phải phát tờ rơi suốt mấy tuần liền, đừng nói có thể cho cô ấy một cuộc sống tốt, ngay cả củi gạo dầu muối tương dấm chua trà, những thứ cơ bản nhất, tôi cũng không thể cho cô ấy.”

“Lục tổng sợ người phụ nữ mình thích, đi theo mình sẽ phải chịu khổ, cho nên vẫn không hề nói ra?”

Lần này anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.

“Nhưng là, nếu tôi nhớ không nhầm, sáu năm trước, Lục tổng đã giành được giải thưởng Nam phụ xuất sắc nhất, lúc đó thù lao đóng phim của anh đã rất cao rồi? Hoàn toàn có thể cho cô Kiều một cuộc sống tốt đẹp, tại sao anh vẫn không thổ lộ?”

“Tôi có đi thổ lộ...” Nhớ tới đêm hôm đó, anh từ Trường Sa đi về Bắc Kinh, đi suốt một đêm, chỉ vì hôm sau là sinh nhật của cô, nói với cô một câu sinh nhật vui vẻ và anh yêu cô, kết quả đổi lấy lại là: “Chỉ là, tôi còn chưa kịp thổ lộ, đã biết được cô ấy có hôn ước với người khác.”

“Người khác?” Về tin đồn của Kiều An Hảo, sợ là người dẫn chương trình cũng có nghe thấy: “Là anh Hứa Gia Mộc sao?”
 
Chương 769: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (28)


“Người khác?” Về tin đồn của Kiều An Hảo, sợ là người dẫn chương trình cũng có nghe thấy: “Là anh Hứa Gia Mộc sao?”

Lục Cẩn Niên “Ừhm” một tiếng, đưa ra đáp án.

“Nói chuyện đến đây, tôi nghĩ chúng ta không thể quên được gần đây có một tin đồn thất thiệt ở trên mạng.” Người dẫn chương trình liền trở nên nghiêm túc: “Tôi nghĩ, Lục tổng cũng nhất định đã từng xem qua những ảnh chụp này, mà Lục tổng cũng vừa nói, cô Kiều và anh Hứa có hôn ước với nhau, như thế, xin hỏi Lục tổng, cô Kiều và anh Hứa ly hôn, có phải thật sự giống như những tin đồn trên báo viết hay không, có liên quan đến anh không?”

Có thể bởi vì Lục Cẩn Niên đang ở đây, người dẫn chương trình không đưa ra câu hỏi sắc bén trực tiếp giống như những phóng viên từng quậy phá ở Cẩm Tú Viên, câu hỏi rất uyển chuyển.

Nhưng hàm nghĩa, cũng như nhau, đơn giản là đang hỏi anh, thật sự những tin đồn trên mạng, Kiều An Hảo ngoại tình bên ngoài, vì Lục Cẩn Niên nên mới vứt bỏ Hứa Gia Mộc có đúng hay không?

Lúc Lục Cẩn Niên bị hỏi đến vấn đề này, vẻ mặt anh rất bình tĩnh không có chút nào bối rối, giống như người bị nhục mạ trên mạng vốn không phải là Kiều An Hảo, anh mở miệng, âm thanh nhạt nhẽo giống như lúc nói về Hoàn Ảnh truyền thông trước đó: “Nếu tất cả mọi người đều tin những ảnh chụp này là sự thức, cô cảm thấy tôi trả lời vấn đề này hay không còn quan trọng sao?”

Người dẫn chương trình bị anh hỏi lại, ngớ ra một lúc, mới cười nói: “Ý tứ trong lời nói của anh, là thật sự mọi chuyện vốn không giống như trong suy nghĩ của mọi người sao?”

Lục Cẩn Niên giống như vừa rồi, vẫn không trả lời vấn đề này một cách chính diện, vẫn hỏi lại như cũ: “Nếu tôi nói không phải, thì có ai tin tưởng tôi?”

Bây giờ người dẫn chương trình không biết nên nói gì.

Lục Cẩn Niên hít một hơi, tiếp tục nói: “Nếu một người đàn ông thật sự thích một người phụ nữ, tôi nghĩ không ai muốn đi hủy diệt thanh danh của cô ấy.”

“Nếu tôi thật sự muốn cậy góc tường, tôi có thể ra tay vào năm năm trước, khi giữa bọn họ chỉ có hôn ước, tôi sẽ không để người tôi yêu biến thành người không thể yêu, cũng không trơ mắt đứng nhìn tôi và cô ấy mất đi năm năm.”

“Với tôi mà nói, tôi chỉ cần nghĩ đến có thể nhìn thấy cô ấy là đã thấy thỏa mãn, tôi chưa từng hy vọng xa với cô ấy có thể trở thành vợ của tôi.”

“Đương nhiên, tôi nói những lời này, mọi người chưa chắc sẽ tin tưởng, dù sao nói miệng thì cũng coi như không có chứng cớ, ảnh chụp vẫn rành rành ra đấy.”
 
Chương 770: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (29)


Trong giới giải trí, tất cả mọi người biết, Lục Cẩn Niên chưa bao giờ tham gia chương trình phỏng vấn nào, cũng không nói đến vấn đề tình cảm riêng tư, mà hôm nay, Lục Cẩn Niên ngồi ở đây, từng bước từng bước trả lời từng vấn đề của người chủ trì, đến sau cùng hữu ý vô ý lại đặt vấn đề trên người Kiều An Hảo, đối mặt với mấy vấn đề linh tinh của người dẫn chương trình, rất phối hợp trả lời, mục đích chính là vì giờ phút này để cho người dẫn chương trình mở miệng hỏi về chuyện tin đồn ồn ào trên mạng mấy ngày qua.

Từ đầu tới cuối, nhìn như là một hồi phỏng vấn cực kỳ bình thường, nhưng không ai biết, thật ra anh đã sớm đặt bẫy cho người dẫn chương trình từng bước rơi vào.

Anh không có chứng cơ chứng minh lúc trước người kết hôn cùng với Kiều An Hảo là anh, cho nên anh chỉ có thể sử dụng cách này, làm rõ được một chút.

Đương nhiên sức thuyết phúc rất thấp, vốn rất khó để mọi người tin tưởng, nhưng là, anh vẫn muốn thử.

Chẳng những anh muốn thử, mà còn muốn tuyên bố trước mặt toàn thế giới, là anh nhất định sẽ đối xử tốt với cô.

Cho dù toàn bộ thế giới không cảm động, nhưng có liên quan không?

Anh chỉ muốn để cô vui vẻ.

-

Lục Cẩn Niên nói “Tôi có từng thổ lộ qua...” Lúc nghe những lời này, Kiều An Hảo hoàn toàn sửng sốt.

Anh từng thổ lộ với cô sao? Sao cô lại không hay biết? Chuyện này là thế nào?

Nhưng là trong đầu cô còn đang nghi ngờ, còn chưa đưa ra được đáp án, Lục Cẩn Niên lại nghiêm túc nói.

Triệu Manh vốn đang vừa xem trực tiếp vừa phát biểu ý kiến đều đã yên tĩnh trở lại.

Bên trong xe, chỉ có tiếng nói dễ nghe của Lục Cẩn Niên.

“Bởi vì, tôi muốn để cho cô ấy biết, cho dù cả thế giới có ruồng rẫy cô ấy, tôi cũng sẽ không hề do dự đứng bên cạnh cô ấy, đối nghịch lại với cả thế giới.

Rõ ràng giọng nói của anh rất nhẹ, nhưng lại khiến người ta có cảm giác rung động mãnh liệt.

Kiều An Hảo đã từng cảm kích và rung động trước Lục Cẩn Niên nhiều lần như thế, lại vẫn vì những lời này, không nhịn được giơ tay lên che miệng mình.

“Kiều Kiều, mặc kệ có bao nhiêu người nói em không tốt, mặc kệ có nhiều lời đồn đại xấu xí thế nào vây quanh em, anh đều vẫn sẽ luôn nâng niu em trong lòng bàn tay, thương yêu chiều chuộng em.”

“Thật xin lỗi, lúc này không thể cùng em, chịu đựng chung những lời mẳng mỏ này, nhưng là, anh sẽ cố gắng che chở cho em.”

Giọng nói của anh nhẹ nhàng chậm chạp, anh lạnh lùng như vậy, vẻ mặt cũng thờ ơ như thế, nhưng vẫn cứ luôn hâm nóng lòng cô.

Không biết có phải phụ nữ có thai dễ xúc động hay không, đột nhiên Kiều An Hảo có thể rơi nước mắt.

Trước khi anh rời khỏi nhà, chỉ nói với cô, anh có chút việc bận.

Cô biết mình đang mang thai, gọi điện cho anh, anh không nghe, khi đó vì không thể chia sẻ niềm vui với anh đầu tiên mà cảm thấy có chút tiếc nuối.

Thậm chí cô còn lo lắng bé con trong bụng xuất hiện chuyện gì, muốn đến bệnh viện kiểm tra chỉ có thể tìm Triệu Manh, trong lòng không cần nói cũng biết có bao nhiêu ảm đạm.

Nhưng là không nghĩ tới, người đàn ông này,trong lúc cô bị người khác công kích đến mình đầy thương tích, một lần duy nhất không ở bên cô, thực ra là đi ra ngoài, giữ gìn cho cô.

Một lúc trước, còn đang an ủi bản thân, bị toàn thế giới mắng như thế, Lục Cẩn Niên lại bận bịu, lúc này lại cảm thấy được, có thể có được một Lục Cẩn Niên như vậy, cho dù cả đời cô mang tiếng xấu, cô cũng cam chịu.

Người đàn ông tốt, không phải sẽ lập tức làm cho mình đầu óc chóng váng mà là sẽ cưng chiều mình đến không còn gì bằng.
 
Chương 771: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (30)


Đều nói, tình thâm lâu rồi chỉ như bầu bạn, yêu thương không cần nhiều lời.

Nhưng là, rõ ràng cô cũng yêu anh 13 năm, nhưng vì sao khi anh nói anh yêu cô 13 năm như thế, có vẻ như tình yêu của cô lại trở nên nhỏ bé không đáng nhắc tới.

Người đàn ông kí... vĩnh viễn đều là dáng vẻ lạnh lùng, ít nói, bạn lải nhải nói mấy chục câu, anh cũng chỉ biết rồi “Ừhm”, “Được” như vậy, đôi khi sẽ cảm thấy rất buồn tẻ, không nhịn được lại đổi tính đổi nết đùa giỡn anh.

Nhưng là, người đàn ông ít nói như thế, một khi mở miệng, liền đi thẳng vào lòng người.

Kiều An Hảo vậy mà tìm được một người nguyện vì cô mà chống lại cả thế giới.

-

Cuộc phỏng vấn của Lục Cẩn Niên kết thúc, trở lại phòng nghỉ, lôi điện thoại ra liền thấy cuộc gọi nhỡ của Kiều An Hảo, anh không hề nghĩ ngợi liền gọi lại. Điện thoại vang lên vài tiếng tút tút mới được Kiều An Hảo đón nhận, bên trong truyền đến không phải là giọng nói mềm mại của cô mà là tiếng nức nở.

Cả người anh liền trở nên căng thẳng trong nháy mắt: “Kiều Kiều? Sao vậy?”

“Em...” Kiều An Hảo chỉ nói một chữ, bởi vì khóc lâu, trở nên nấc cục.

Trái tim Lục Cẩn niên, liền lo lắng như thiêu đốt, không hề nghĩ ngợi xoay người, xin lỗi người của đài truyền hình định tối nay mời mình ăn cơm nói: “Thật xin lỗi, vợ tôi có chút chuyện, tôi phải về nhà trước, hôm nào tôi sẽ bố trí mời mọi người.”

“Không sao, Lục tổng, anh bận thì cứ đi trước, hôm nào gặp lại.”

Lục Cẩn Niên lại nói một tiếng xin lỗi rồi quay đầu, nói với trợ lý: “Chuẩn bị xe nhanh lên, quay về Cẩm Tú viên.”

Kiều An Hảo trong điện thoại không dễ dàng gì mới ổn định lại được cảm xúc, nghe được tiếng động của anh, khóc càng lớn hơn.

Lục Cẩn Niên nghe thấy tiếng khóc, đi từ trong đài truyền hình ra rất nhanh, vừa ngồi lên xe đã thúc giục trợ lý, sau đó thi thoảng lại an ủi cô mấy câu.

Đài truyền hình ở đoạn trung tâm thành phố phồn hoa tấp nập, lúc này lại là tan tầm, tắc đường vô cùng, xe thường xuyên phải dừng lại, Kiều An Hảo nghe được tiếng thúc giục trợ lý của anh liên tục trong điện thoại.

“Không phải bảo cậu nhanh lên sao!”

“Có biết lái xe không thế?”

“Cho tôi xuống xe, xuống xe, mở cửa ra!”

Tuy không phải rống Kiều An Hảo, nhưng Kiều An Hảo vẫn bị anh quát đến run sợ, sau đó theo bản năng sờ bụng của mình, hít hít cái mũi, dịu dàng mở miệng: “Lục Cẩn Niên...”

Vốn dĩ Lục Cẩn Niên đang định đẩy cửa xuống xe, nghe được âm thanh của anh, lập tức dừng động tác lại, thật cẩn thận mở miệng nói: “Sao vậy? Kiều Kiều, anh ở đây?”

“Em, ... em không sao...” Bởi vì KIều An Hảo không dừng được nức nở, lời nói đều bị đứt quãng, sau đó cô lại nghĩ đến mình vừa khóc to như thế, không nhịn được nín khóc mà cười, sau đó vừa lau nước mắt, vừa nén giận nói với Lục Cẩn Niên: “Đều tại anh... nếu không phải anh, sao em lại khóc được?”

“Anh?” Lúc anh bị hỏi như thế quả thực đã bị dọa bay hết nửa cái hồn vía, anh làm gì mà khiến cô khóc thành như vậy?
 
Chương 772: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (31)


Lục Cẩn Niên do dự trong chốc lát liền mở miệng nói “Thật xin lỗi”, kết quả trong điện thoại truyền đến giọng nói nghẹn ngào của Kiều An Hảo: “Lục Cẩn Niên, cảm ơn anh.”

Chỉ là sáu chữ đó, lại khiến anh hiểu rõ được rốt cuộc tại sao cô lại khóc như thế trong nháy mắt.

Sự lo lắng trong lòng, rốt cuộc cũng đi xuống, thân thể bị căng cứng cuối cùng cũng có thể thả lỏng, Lục Cẩn Niên tựa vào ghế xe, xe đang dừng ở ven đường,

anh khoát tay với trợ lý, ý bảo cậu ta tiếp tục lái xe, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: “Em xem trực tiếp?”

“Ừhm.” Kiều An Hảo còn đang nức nở, thế nhưng so với vừa rồi, hiện giờ cảm xúc đã vững vàng hơn rất nhiều: “Hiện giờ anh đang ở đâu?”

“Trên đường về nhà.”

“A...” Kiều An Hảo lên tiếng, theo bản năng mở miệng: “Lục Cẩn Niên, em...”

Cô muốn nói, cô mang thai rồi.

Nhưng là lời đến đầu môi, lại nghĩ đến anh đã bỏ lỡ là người đầu tiên, trễ một chút biết được tin tức này cũng không sao.

Tối mai là trận chung kết, sau khi cô múa xong, có thể mượn sân khấu, học dáng vẻ hôm nay của anh, trả lại cho anh cảm giác vui mừng rung động của cô.

Chỉ là không biết, Lục Cẩn Niên khi nghe được cô mang thai, lúc đó sẽ phản ứng như thế nào?

“Sao vậy?” đợi một lúc, cũng không thấy tiếng của cô, Lục Cẩn Niên lên tiếng hỏi.

“Không sao, là em đột nhiên muốn ăn quả hạch.” Kiều An hảo vội vàng thu lại suy nghĩ trong đầu, cực kỳ tự nhiên chuyển vấn đề.

“Được, anh mua về nhà cho em.” Lục Cẩn niên đáp ứng: “Còn muốn ăn gì nữa không?”

“Ừhm...” Kiều An Hảo nghĩ một lúc nhớ đến bác sĩ nói lúc mình mang thai sẽ muốn ăn thứ gì đó, sau đó nói với anh: “Qủa táo, ô mai, nho, cá trích, trứng chim, sữa... đúng rồi, còn có móng heo.”

“Móng heo?” Lục Cẩn Niên ngạc nhiên: “Không phải em ghét ăn móng heo nhất sao?”

Kiều An Hảo làm nũng: “Hiện giờ em muốn ăn...”

Lục Cẩn Niên liền thỏa hiệp trong nháy mắt: “Được, anh mua về cho em.”

“Ừhm, anh ở nhà chờ em.”

-

Hứa Gia Mộc có để quên một phần hợp đồng ở nhà, chạng vạng qua lấy, nhận được clip mà Tống Tương Tư gửi đến, anh hỏi lại một câu: “Gì thế?”

Tống Tương Tư rất chảnh trả lời lại anh: “Không biết tự nhìn à?”, sau đó cũng không thèm phản ứng tiếp.

Vì thế, anh chỉ có thể nhấn vào rồi tự mình xem.

Hứa Gia Mộc vốn tưởng rằng Tống Tương Tư gửi clip về cô, ai ngờ, là cuộc phỏng vấn của Lục Cẩn Niên.

Ban đầu cuộc phỏng vấn, đều nói về phương châm phát triển của Hoàn Ảnh truyền thông trong tương lại, Hứa Gia Mộc không yên lòng, vừa nhìn điện thoại, vừa dừng xe trước cửa nhà.

Anh cầm chìa khóa, đang định đẩy cửa xe đi xuống, trong di động lại truyền đến câu hỏi cực kỳ vớ vẩn của người dẫn chương trình: “Lục tổng, không ngại chia sẻ chuyện cũ của anh và cô Kiều chứ?”

Đối với sự hiểu biết của Hứa Gia Mộc về Lục Cẩn Niên, không nhịn được cười khẽ một tiếng, trong lòng còn đang nghĩ, người dẫn chương trình này không phải tự tìm mất mặt sao? Anh trai của anh có khi nào nói việc riêng của mình ra ngoài đâu?

Kết quả, ngoài dự đoán của anh, Lục Cẩn Niên vậy mà nói, tôi rất vui lòng.
 
Chương 773: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (32)


Hứa Gia Mộc không nhịn được đứng bất động bên cạnh xe theo dõi màn hình điện thoại.

Trong clip, Lục Cẩn Niên nhìn thật sự rất ung dung tự tại, lúc anh nói về Kiều An Hảo, trên mặt không giấu được sự dịu dàng.

Anh vẫn đều biết, Lục Cẩn Niên có thích một người phụ nữ.

Mà sở dĩ anh biết, là lúc cùng Lục Cẩn Niên uống rượu, vô ý nói ra, thế nhưng chỉ nói qua một chút, sau đó liền ngủ thiếp đi.

Anh cũng rất tò mò, Lục Cẩn Niên thích người nào.

Nhưng là không nghĩ đến, người mà Lục Cẩn Niên thích, lại là Kiều An Hảo.

Trong quá trình Hứa Gia Mộc xem Lục Cẩn Niên phỏng vấn, nghĩ đến lúc trước mình có nhờ anh ấy đi mua bánh ngọt tổ chức sinh nhật cho Kiều An Hảo, của Hắc Thiên Nga, giá cả đều lên đến 5 con số, lúc ấy anh đưa tiền cho anh ấy, anh ấy lại trả lại cho anh, khi đó anh còn đặc biệt quan tâm hỏi: “Anh, anh làm gì có tiền mà mua bánh ngọt?” Lục Cẩn Niên cực kỳ lạnh nhạt nói một câu: “Anh có.”

Thật ra anh nhớ lại lúc đưa tiền cho anh, chỉ là anh ấy không cần, nên anh không đưa nũa, sợ anh bị tổn thương lòng tự trọng.

Nhưng là về sau, có một đoạn thời gian rất dài, buổi tối anh gọi anh ấy đi chơi bóng, anh ấy đều từ chối.

Đã lâu rất lâu, lúc đến quán bar chơi đùa, nghe người phục vụ ở đó nói, anh ấy đã làm ở đây mấy tháng.

Khi đó, anh không nghĩ nhiều, cũng không nghĩ được đến nhiều như vậy, hiện tại, anh ấy vừa nói như vậy, anh mới hiểu được, tiền mua bánh ngọt đó, là do anh ấy làm thêm kiếm ra.

Về sau anh ấy có tiền, nhưng không nói gì, là vì anh ấy biết, Kiều An Hảo có hôn ước với anh.

Anh nhớ rõ, có một lần ở bữa tiệc, anh ấy hỏi qua mình, có phải muốn kết hôn với Kiều An Hảo hay không?

Anh nói là có.

Anh ấy còn hỏi, đại Kiều hay là tiểu Kiều?

Anh nói tiểu Kiều.

Là vì một câu trả lời đó của anh, mà anh ấy mới buông tha cho người phụ nữ mà mình đã thích nhiều năm sao?

Bởi vì anh là em trai, cho nên Kiều Kiều là vị hôn thê của em trai, anh ấy chắc chắn sẽ không dây dưa, là ý này sao?

Hốc mắt Hứa Gia Mộc bỗng trở nên có chút hồng.

Năm tháng trôi qua, đảo mắt đã qua nhiều năm như vậy, vốn nghĩ rằng một sự việc, anh đều biết, nhưng là hiện tại, anh mới biết được, anh không hề biết gì cả.

Người anh trai cao ngạo của anh, cho tới bây giờ, đều coi anh là người thân duy nhất, thậm chí vì người thân này, mà tự bức bách bản thân bỏ xuống người phụ nữ mình yêu.

Thật ra, thật ra anh ấy nào đâu biết rằng, không phải như thế... anh không nhất định phải cưới Kiều Kiều, chỉ là kết hôn với người đã quen biết nhiều năm vẫn tốt hơn mà thôi.

Nếu anh biết, anh ấy thích Kiều Kiều, anh nhất định, nhất định, nhất định sẽ không nói mình chọn Kiều Kiều.

Anh nhất định, nhất định, nhất định sẽ giúp hỗ trợ anh ấy, theo đuổi Kiều Kiều.

Thậm chí, giờ khắc này, lúc người phụ nữ mà anh ấy yêu nhất bị mọi người mắng mỏ, anh ấy cũng chỉ đứng ra giữ gìn bảo vệ cho cô ấy, lại không muốn vạch trần Hứa Gia Mộc lúc trước chính là anh ấy đóng giả.

Hứa Gia Mộc để điện thoại vào trng túi, hơi nghiêng đầu, hít sâu một hơi, muốn đem nước mắt trong hốc mắt trở về, lại nhìn thấy có một chiếc xe dừng trước cửa biệt thự, Kiều An Hảo từ trên xe bước xuống, cầm trong tay một chồng giấy, phất tay với người trong xe, sau khi xe rời đi, liền xoay người đi mở cửa, kết quả lại không nghĩ tới, giấy trong tay bay tán loạn lung tung.
 
Chương 774: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (33)


Kiều An Hảo đang ấn mật mã liền dừng lại, cúi xuống nhặt chúng lền.

Gió cuối đông hơi lớn, đường lại là hướng nam bắc, Kiều An Hảo nhặt được ba bốn tờ, gió thổi qua, mấy trang còn lại lại bay về phía Hứa Gia Mộc.

Kiều An Hảo vừa đuổi theo, vừa khom người đi nhặt, lúc cô đuổi đến trước hai tờ giấy trên bãi cỏ, rốt cuộc chúng cũng dừng lại, cô còn chưa kịp nhặt, cũng đã có người khom lưng xuống nhặt cho cô.

Kiều An Hảo nói một tiếng cảm ơn, ngẩng đầu, vẻ mặt hơi cứng ngắc, sau đó hô một tiếng: “Anh Gia Mộc.”

Hứa Gia Mộc hơi hật đầu một cái, vừa mới chuẩn bị đưa hai tờ giấy vừa nhặt được trong tay cho Kiều An Hảo, ánh sáng nơi khóe mắt lại bị mấy chữ trên đó hấp dẫn, liền đưa lên trước mặt mình đọc, nghiêm túc nhìn một lần, tay cầm giấy có hơi dùng lực, ngẩng đầu, mang theo vài phần kích động và không thể tin nổi mở miệng nói: “Kiều Kiều, em mang thai rồi hả?”

“Ừhm.” Kiều An Hảo nhẹ nhàng gật đầu một cái.

“Được bao lâu rồi?” Tầm mắt của Hứa Gia Mộc rơi vào trên bụng của cô, nhìn vẫn cực kỳ bằng phẳng, cũng không khác bình thường là mấy.

Kiều An Hảo nói: “Mới một tháng.”

“Anh...” Hứa Gia Mộc dừng lại, sau cùng lại nói tiếp: “Anh, anh ấy biết chưa?”

Kiều An Hảo lắc đầu: “Còn chưa biết, em cũng vừa mới biết chiều nay.”

“Ừhm.” Hứa Gia Mộc gật đầu, nhìn chằm chằm tờ đơn khám thai một lúc, sau đó nghĩ đến mẹ mình đã làm cô sinh non, có chút hổ thẹn cúi đầu thấp hơn xuống, qua thật lâu sau, Hứa Gia Mộc mới lại mở miệng nói: “Vậy từ giờ trở đi, em phải cẩn thận chú ý hơn đấy.”

Hàm ý ẩn sau những lời này, Kiều An Hảo hiểu rõ.

Đứa bé đầu tiên không còn, là cô lơ là và sơ xuất, đứa thứ hai chắc chắn sẽ không thể để xuất hiện bất cứ sai lầm nào.

Kiều An Hảo “Ừhm” một tiếng: “Cảm ơn anh, anh Gia Mộc, em chắc chắn sẽ cẩn thận.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Hứa Gia Mộc liên tục lặp lại hai lần, sau cũng không nói gì nữa, cũng không biết mình còn có thể nói gì.

Kiều An Hảo thấy anh im lặng, cũng im lặng theo, đứng thật lâu, Kiều An Hảo lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh này: “Anh Gia Mộc, nếu không có chuyện gì, em về nhà trước đây.”

“Được, được.” Hứa Gia Mộc liên tục trả lời hai lần: “Nơi này gió to lắm, lại lạnh nữa, đừng để bị cảm, phụ nữ có thai không được uống thuốc, nhanh trở về đi.”

“Ừhm.” Kiều An Hảo đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm hai tờ giấy trong tay Hứa Gia Mộc.

Hứa Gia Mộc không biết đang suy nghĩ gì, người có chút không yên lòng.

Kiều An Hảo đành phải lên tiếng nhắc nhở: “Anh Gia Mộc, tờ giấy khám của em.”

“A...” Hứa Gia Mộc đột nhiên phản ứng kịp, vội vàng đem tờ đơn đưa cho Kiều An Hảo, cũng không biết sao lại thế này, động tác của anh có chút luống cuống.

“Anh Gia Mộc, anh không sao chứ?”

“Không sao.” Hứa Gia Mộc lắc đầu, lại nói một lần: “Nhanh trở về đi.”

“Tạm biệt.”

“Tạm biệt.”

Kiều An Hảo nhìn Hứa Gia Mộc nở nụ cười một cái, xoay người, trở về biệt thự.

Hứa Gia Mộc đứng tại chỗ, mãi đến khi Kiều An Hảo vào phòng, anh vẫn duy trì tư thế hiện tại.
 
Chương 775: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (34)


Editor: Xiu Xiu

Kiều An Hảo về đến nhà, trước tiên liền đi vào toilet nhặt que thử thai bị ném trên đất lê, lấy một cái túi rác rồi bỏ vào, thuận tay cầm tờ giấy xét nghiệm của bệnh viên đi vòng quanh phòng ngủ tìm chỗ giấu đi, sau cùng cúi người trên tấm thảm lông, đình nhét xuống bên dưới, lại thấy một chiếc hộp sắt quen thuộc.

Kiều An Hảo sửng sốt một phen, kéo hộp sắt ra ngoài, mở ra, thấy bên trong có một tập nhân dân tệ đã cũ, vé máy bay, vé xe lửa, lại còn có một phong thư màu lam nhạt.

Đây là lúc sinh nhật Lục Cẩn Niên, bởi vì muốn cho anh một sự bất ngờ nên muốn tặng cho anh, chỉ có thể giấu nó ở dưới sàn, về sau lại cho rằng anh hại mình sinh non, lúc chia tay với anh, chỉ lo suy nghĩ những sự việc đó, cũng quên mất chiếc hộp sắt này không còn ở trong rương hành lý của mình.

Nếu không phải hôm nay, trong lúc vô ý phát hiện ra, không biết chiếc hộp sắt này còn ngây ngốc ở dưới giường bao lâu.

Kiều An Hảo nhìn chằm chằm nó một lúc, sau đó khóe môi hơi cong lên, để que thử thai và kết quả xét nghiệm vào trong hộp sắt, đóng nắp lại, sau đó đẩy trở về dưới sàn.

-

Hứa Gia Mộc trở lại khu Tô Uyển, Tống Tương Tư đang mặc tạp dề đứng nấu cơm trong nhà bếp.

Phòng bếp theo kiểu mở, Hứa Gia Mộc đứng ở chỗ đổi giày có thể liếc thấy cô đang cầm con dao, không có một chút tư duy thẩm mỹ xẻo quả dưa chuột.

Cũng không biết cô đang làm gì, mùi khói trong phòng sặc sụa, cô nghe được tiếng mở cửa, che miệng, ho khan một tiếng, quay đầu, mở miệng nói với Hứa Gia Mộc: “Về rồi à? Về rồi thì ăn cơm đi.”

Sau đó cũng không chờ anh đáp lời, liền quay đầu lại, giống như giết người, hai tay nắm chuôi dao, không ngừng băm chặt cả thớt và quả dưa chuột, sau đó bắt lại, đặt ở hai cái bát, mỗi tay bưng một cái, dùng lực “bốp” một cái đặt trên bàn ăn, cau mày nhìn Hứa Gia Mộc đang chăm chú quan sát cô: “Thất thần gì thế? Anh không ăn cơm sao?”

“Ừhm.” Hứa Gia Mộc lên tiếng, đi vào toilet rửa sạch tay, ngồi đối diện với Tống Tương Tư, mới vừa cầm đũa lên, nhìn thấy trong bát là một đống màu đen, sợ đến mức đũa trong tay “bang bang” rơi xuống trên bàn: “Tống Tương Tư, em có thể nói cho tôi biết, đây là thứ gì không?”

Tống Tương Tư vén mi mắt lên, nói một cách bình tĩnh: “Mì sốt tương, thế nào, không được à?”

“Mì sốt tương? Nhà em làm mì sốt tương như vậy à?” hứa Gia Mộc lại cầm đũa lên, nhíu mày nhìn đám dưa chuột được cắt không cùng kích cỡ ở trong bát, còn không nhìn ra thứ màu đen đó là gì, vẻ mặt ghét bỏ nở nụ cười: “Ha Ha, tôi thực sự không nhìn ra.”

Theo lời nói của anh, Tống Tương Tư liền một tay bắt lấy bát trước mặt anh, không nói hai lời muốn đổ vào thùng rác, Hứa Gia Mộc nhanh tay lẹ mắt lấy trở lại, cầm đũa, dùng lực quấy đều, mới miễn cưỡng kẹp lên một cọng mì sợi, đưa vào trong miệng, một giây sau, Hứa Gia Mộc liền với lấy cốc nước, rầm rầm uống vào một ngụm lớn: “Tống Tương Tư, em thả vào bao nhiêu muối?”
 
Chương 776: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (35)


Editor: Xiu Xiu

“Không nhiều lắm.” Tống Tương Tư cầm lấy ấm nước, rót vào trong bát của anh, dùng đũa quấy hai lần, sau đó đặt bát trở về trước mặt anh: “Như vậy chắc là không mặn nữa.”

Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm bát mì sốt tương khủng bố kia, vẻ mặt co rút, tuy cực kỳ miễn cưỡng nhưng vẫn cầm lấy đũa, bắt đầu ăn.

Khóe môi của cô câu lên một nụ cười nhạt nhẽo, cúi đầu, tiếp tục ăn bát mì sốt tương mà chính cô cũng biết là rất khó nuốt.

Hứa Gia Mộc ăn non nửa bát, rốt cuộc không chịu đựng được nữa buông đũa xuống: “Tống Tương Tư, em nói xem em như vậy, mì sốt tương cũng không làm được, về sau ai sẽ lấy em?”

Tống Tương Tư nắm chặt chiếc bát, sức lực càng tăng thêm, môi cô đang cười trong nháy mắt liền ngưng trệ.

Về sau ai sẽ lấy em... đây là ý nói rằng, trong lòng anh, vẫn không có ý muốn kết hôn với cô sao?

Chỉ là một lát, trên mặt Tống Tương Tư lại lấy lại nụ cười diễm lệ, ngẩng đầu, nhìn Hứa Gia Mộc, miệng nói mà không chút nào khách khí: “Không cần anh đánh rắm, dù sao cũng sẽ không lấy anh?”

Lúc trước, mỗi lần Tống Tương Tư nói thô tục, đều bị Hứa Gia Mộc răn dạy, mà bây giờ, trái lại lúc anh nghe được cô nói những lời này lại sửng sốt, ngược lại không hề chú ý đến cô vừa nói tục.

Anh nhìn chằm chằm cô tầm năm giây, tay cầm đũa, gõ bàn có tiết tấu: “Tôi chỉ đang bày tỏ đồng cảm với chồng tương lai của em.”

“Tôi thay anh ấy cảm ơn cả nhà anh!” Tống Tương Tư cười lạnh đáp một câu, sau đó mạnh mẽ đứng lên, bưng cả hai bát mì trên bàn, đổ hết vào thùng rác, sau đó đi vào nàh bếp, đưa lưng về phía Hứa Gia Mộc đang ngồi trước bàn ăn, hốc mắt đỏ lên.

Tống Tương Tư rửa chén, nước mắt lộp độp rơi xuống, tiếng nước chảy rất lớn, vừa lúc che giấu đi tiếng nức nở của cô.

Thế nhưng hai chiếc nát, cô lại rửa đến tận mười phút, đến cuối cùng, vẫn thuận tay rửa lại lần nữa mới đặt vào khay, sau đó xoay người , nhìn Hứa Gia Mộc chẳng biết từ lúc nào đã rời khỏi bàn ăn, đứng ở ban công phòng khách hút thuốc.

Cơm chiều tệ như vậy, chắc là anh vẫn chưa ăn no rồi.

Tống Tương Tư mở tủ lạnh ra, cầm hai hộp mì ăn liền, cho nước sôi vào, qua một phút, bưng ra ban công, đặt xuống chiếc bàn tròn bên ngoài: “Cho anh ăn cái này.”

Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn thấy hai bát mì đang bốc hơi nóng, gật đầu một cái, lại hút thêm một hơi, mới dụi tắt khói thuốc, kéo một cái ghế ra rồi ngồi xuống.

Tống Tương Tư cũng không rời đi, nhàn nhã tựa vào một bên cửa thủy tinh: “Anh vừa mới một mình ở ngoài này nghĩ gì thế?”

Động tác ăn mì của Hứa Gia Mộc dừng lại, qua một lúc liền nói: “Kiều Kiều mang thai rồi.”

“Là sao, đó là chuyện tốt.” Tống Tương Tư nở nụ cười chói lọi, thầm chúc mừng Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên trong lòng: “Lục Ảnh đế chắc là rất vui.”

Thế nhưng vui vẻ xong, Tống Tương Tư lại nghĩ đến gần đây Kiều An Hảo bị dính vào mấy tin đồn thất thiệt kia, không nhịn được liền lắc đầu: “Thế nhưng, bảo bảo này cũng thương cảm, hiện giờ mẹ nó đang bị người ta mắng mỏ như thế, tương lai còn dài, sợ rằng cũng sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, giống như Lục Ảnh đế, bóng ma thời thơ ấu, cả đời bất hạnh...”

Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại di động, Tống Tương Tư ngừng nói, đi vào phòng.
 
Chương 777: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (36)


Hứa Gia Mộc gắp một sợi mì, chuẩn bị đưa vào trong miệng, dừng một lát, lại để đũa xuống.

Trong phòng lờ mờ truyền đến âm thanh vênh váo tự đắc của Tống Tương Tư, giống như là vì người đại diện muốn thông báo cho cô cái gì cô không thích, nên cô đang răn dạy đối phương.

Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm dáng vẻ của cô, liền đứng lên đi đến trước cửa sổ, nhìn hàng vạn ánh đèn ở bên ngoài, đốt một điếu thuốc, lúc hương nicotin lấp đầy trong phổi, trong đầu anh lại xẹt qua chín chữ vừa rồi Tống Tương Tư nói ra: “Bóng ma thời thơ ấu, cả đời bất hạnh.”

-

Chương trình Lục Cẩn Niên tham gia, tối thiểu cũng có một chút tác dụng, tối thiểu thì những fan thân thiết nhiều năm của anh vẫn bị những lời nói kia làm cho cảm động.

Nhất là một câu kia “Nếu tôi thật sự muốn cậy góc tường, thì vào năm năm trước lúc bọn họ mới chỉ có hôn ước tôi đã ra tay rồi, tôi sẽ không để cho người tôi yêu biến thành người tôi không thể yêu, tôi cũng không trơ mắt nhìn giữa tôi và cô ấy mất đi đúng năm năm.” Vẫn lại là khiến người khác xúc động, để cho không ít người cảm nhận được, có lẽ là truyền thông ác ý, cố ý dẫn đường.

Thế nhưng, chính anh nói như thế, nói miệng không bằng chứng, tin tưởng, cũng chỉ là một phần rất nhỏ.

Nhưng là, lại vẫn vì tin và không tin, ở trên mạng lại nảy ra một cuộc khẩu chiến.

Chỉ tiếc, hôm nay Kiều An Hảo liên tiếp gặp được hai chuyện vui mừng, từ đầy đã chẳng quan tâm đến những chuyện ở trên mạng, vốn không biết ở đó đã ầm ĩ lật trời như thế nào.

-

Nếm qua cơm chiều, Lục Cẩn Niên đi vào thư phòng xử lý công việc, trở lại phòng ngủ, vậy mà nhìn thấy Kiều An Hảo ru rú trên giường xem điện thoại, không nhịn được kinh ngạc hỏi một câu: “Ngày mai là chung kết, em không tập múa à?”

Kiều An Hảo nhanh chóng thoát ra khỏi trang web tư vấn về phụ nữ có thai, để điện thoại xuống, không hề e lệ nói với anh: “Em đã luyện đến mức thượng thừa, không cần phải luyện nữa.”

“haha, Kiều Kiều, em kiếm cớ lười biếng thì có.” Lục Cẩn Niên cười hai tiếng, liền bò lên giường, ôm Kiều An Hảo, theo bản năng lại đưa tay vào trong áo ngủ của cô dò xét, Kiều An Hảo nghĩ đến lời khuyên của bác sĩ, liền vội vàng ấn chặt tay anh lại: “Lục Cẩn Niên, ngày mai em còn phái thi đấu, anh phải bảo tồn thể lực cho em.”

Lục Cẩn Niên nhìn thái độ kiên quyết của cô, liền thỏa hiệp: “Được rồi, ngày phải phải trả lại.”

Kiều An Hảo nở một nụ cười với anh, nói: “Được.”

Trong lòng còn âm thầm nghĩ, vẫn còn muốn tối mai trả lại? Sợ là cứng rắn của người nào đó đến tối mai đứng không đứng nổi.”

-

Thời gian còn sớm, bởi vì không thể làm chuyện xấu, hai người cũng không bận gì, đành phải tùy ý nói chuyện phiếm.

Lúc đầu Lục Cẩn Niên bởi vì sinh lý còn chưa được thỏa mãn, còn có chút mạnh mẽ, thế nưng về sau, thể xác và tinh thần đề đặc biệt bình tĩnh lại.

Thật ra ôm vợ yêu như vậy, yên tĩnh nằm trên giường, chỉ cần trò chuyện đơn giản, cũng là một loại hạnh phúc.

Cho tới sau cùng, Kiều An Hảo liền nghĩ đến tối qua nửa đêm cô tỉnh lại, nghĩ đến sau khi mình mang thai, có ý nghĩ muốn di dân, vì thế liền ngẩng đầu, nhìn anh mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, chúng ta xuất ngoại đi?”

Lục Cẩn Niên tưởng Kiều An Hảo muốn đi du lịch, nghĩ đến gần đây mấy tin đồn trên mạng khiến cô phiền lòng, vì thế liền không hề dị nghị mở miệng nói: “Được, muốn đến nước nào chơi? Ngày mai anh có thể để trợ lý bố trí.”
 
Chương 778: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (37)


“Không phải em muốn đi chơi” Kiều An Hảo biết anh hiểu sai ý của mình, liền lắc đầu: “Em muốn đi di dân.”

“Sao đột nhiên có quyết định này?” Lục Cẩn Niên nhăn mày, như là hiểu ra gì đó, lại hỏi: “Bởi vì những tin đồn trên mạng sao?”

Lục Cẩn Niên hỏi liên tục hai vấn đề, sau đó liền buông mí mắt xuống: “Kiều Kiều, thật xin lỗi, vẫn không thể bảo vệ tốt cho em.”

Nếu có thể, anh thật sự rất muốn cùng cô, ở nơi cô lớn lên từ nhỏ, có rất nhiều hồi ức của cô, người thân, bạn bè sống đến đầu bạc răng long.

Nhưng là không nghĩ tới, cuối cùng thì trong lòng cô vẫn để ý, thậm chí để ý đến mức muốn rời khỏi nước.

Bởi vì câu nói sau cùng của Lục Cẩn Niên, liền cảm động, cô gắt gao ôm lấy eo của anh, sau đó nhỏ giọng mở miệng nói: “Thật ra, không phải em để ý những tin đồn nhảm đố, mà là em không muốn để cho con của chúng ta, lúc sinh ra sẽ bị ảnh hưởng bởi những chuyện đó.”

“Lục Cẩn Niên, anh có biết... Những chỉ chỉ trỏ trỏ đó sẽ là bóng ma rất lớn đối với con trẻ, chúng ta sang một nước khác, cho dù không có quá nhiều người quen, nhưng cũng không sao, bạn bè có thể làm quen lại một lần nữa, quan trọng hơn là chúng ta vẫn có nhau, không phải sao?”

Đúng vậy, quan trọng hơn là, chúng ta có nhau, mặc kệ là ở thành phố nào, đất nước nào, ở góc nào của trái đất này, quan tọng hơn là Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo có thể ở bên nhau, thì chính là kết cục hoàn mỹ nhất.

Có câu nói như thế nào?

Chỗ nào lòng yên bình là quê hương.

Nơi nào có Kiều An Hảo, chính là nhà của Lục Cẩn Niên.

Mà nơi nào có Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo nhất định theo đến.

Lục Cẩn Niên nghĩ đến đây, nhẹ nhàng gật đầu nói: “Được, chúng ta di dân, nghe theo em.”

Kiều An Hảo cười nham nhở, mặc dù nói đã sinh ra và lớn lên ở thành phố này hơn hai mươi năm, thật sự trong lòng cô có chút không nỡ, có thể là vì con, lại vẫn thấy đáng, dù sao, thế gian nhiều vô số chuyện, nào có cái gì hoàn mỹ không tỳ vết, nhưng là vẫn còn có chút tiếc nuối, thế nhưng, hai người vẫn có nhau là tốt rồi.

Như là sợ Lục Cẩn Niên nhìn ra sự tiếc nuối trong lòng mình, Kiều An Hảo liền nói đến rất nhiều chuyện sau khi bọn họ di dân, giống như kể chuyện cổ tích, vô cùng hoàn mỹ.

“Chúng ta có thể mua một căn nhà xinh đẹp, ở trong sân đặt một cái xích đu, lúc mặt trời lặn đến đây, lúc chạng vạng cũng có thể ở trong sân uống cà phê...”

“Chúng ta có thể nuôi hai con chó, em thích Labrador, bởi vì nó là giống chó thông minh nhất, sau đó có thể đi theo chúng ta và bảo bảo đi chơi...”

“Còn có, Lục Cẩn Niên, về sau bảo bảo mà làm chuyện xấu, anh phải mắng nó, còn em sẽ khuyên nhủ nhẹ nhàng, như vậy ở trong lòng bảo bảo, em là người tốt nhất...”

“Đợi bảo bảo lớn hơn một chút, chúng ta có thể lái xe đi khắp thế giới...”

-

Lúc ban đêm Tống Tương Tư tỉnh lại, phát hiện Hứa Gia Mộc đang nằm bên cạnh mình vậy mà không thấy đâu nữa.

Cô cầm điện thoại di động, nhìn thoáng qua thời gian, đã là 1 giờ sáng, có một thông báo chưa đọc, là Kiều An Hảo gửi đến lúc 11 giờ: “Chị Tương Tư, em và Lục Ảnh đế đã thương lượng xong, chúng ta chuẩn bị đi di dân, chị xem lúc nào có thời gian thì em mời chị ăn cơm.”

Di dân? Là vì những tin đồn trên mạng sao? Bây giờ lại có thai, nếu như còn ở lại trong nước, sốt ruột, không dễ dưỡng thai, không dễ để cho bảo bảo lớn dần.

Nguyên nhân là vì thời gian đã muộn, Tống Tương Tư cũng không trả lời lại cô.
 
Chương 779: Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (38)


Nguyên nhân là vì thời gian đã muộn, Tống Tương Tư cũng không trả lời lại cô, cô lấy điện thoại xuống giường, mặc áo khoác vào, đi ra phòng ngủ, nhìn thấy Hứa Gia Mộc đang đứng một mình ở ban công phòng khách, hút thuốc.

Cũng không biết anh đã đứng ở đó được bao lâu, hút được bao nhiêu điếu, mùi khói trên ban công đã bay vào nhà, đến nồng nặc.

Tống Tương Tư mở cửa, chậm rãi đi tới.

Hứa Gia Mộc kẹp điếu thuốc vào một tay, cúi đầu, nhìn điện thoại đến thất thần, thế cho nên lúc cô đi đến ban công, anh cũng không hề phát hiện ra.

Trong di động truyền đến âm thanh của Lục Cẩn Niên, Tống Tương Tư nghe ra được, là chương trình hôm qua Lục Cẩn Niên tham gia.

Hứa Gia Mộc chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, nhiệt độ ngoài ban công khá thấp, lạnh khiến người ta phát run, Tống Tương Tư đành phải xoay người, trở lại phòng ngủ, cầm một tấm thảm, quay trở lại choàng lên người anh.

Hứa Gia Mộc quay đầu, nhìn thoáng qua Tống Tương Tư, sau đó dừng video trên điện thoại, hút một hơi, hỏi: “Sao em lại tỉnh dậy?”

Tống Tương Tư nhìn bên cạnh vương vãi rất nhiều tàn thuốc, lông mày nhăn lại, muốn nói sao anh lại hút nhiều thuốc như thế, nhưng vẫn dừng lại, cô biết, mấy ngày này tâm trạng của anh cũng không tốt, cô cũng biết, trong lòng anh đang do dự điều gì, một bên là anh của anh và người bạn tốt nhất, một bên là mẹ của anh, đúng là hơi khó để lựa chọn.

Từ xưa đến nay, đại nghĩa diệt người thân, đều được lưu truyền thiên cổ, nhưng là ai lại biết, những người đó, là trong quá trình đại nghĩa diệt người thân, tới cùng có bao nhiêu đau đớn thống khổ, đối với bọn họ mà nói, những ca tụng này, giống như hết lần này đến lần khác chà lên vết sẹo.

Tống Tương Tư chớp mắt, nói: “Đi toilet, nhìn thấy anh không ở đó, liền đi ra đây.”

Dừng một lát, Tống Tương Tư còn nói: “Trời lạnh thế này, sao anh không mặc áo khoác, bị bệnh thì sao giờ?”

Nếu anh không xảy ra tai nạn xe cộ, trước lúc cô mở miệng trước nói kết thúc quan hệ của hai người, Tống Tương Tư dù là nữ vương cao ngạo ở bên ngoài, nhưng trước mặt anh, vĩnh viễn đều là dáng vẻ thấu tình đạt lý, vô cùng dịu dàng như nước.

Có lẽ là cô cực kỳ nghe lời thuận theo anh, cho nên anh mới nán lại bên cô bảy năm, anh cũng chưa nghĩ tới sẽ tách ra khỏi cô.

Hiện tại, đột nhiên cô lại dùng dáng vẻ quan tâm đó hỏi anh, trái lại khiến cho anh có chút kinh ngạc, thậm chí có phần mất hồn.

Tống Tương Tư bị anh nhìn chăm chú có chút không được tự nhiên, cô chuyển tầm mắt, ngón tay vô tình đụng phải điện thoại trong túi, sau đó như là nhớ tới cái gì, sờ soạn lấy ra, mở tin nhắn Kiều An Hảo gửi cho cô, đưa tới trước mặt Hứa Gia Mộc nói: “Anh của anh và Kiều Kiều chuẩn bị ra nước ngoài rồi?”

“Ra nước ngoài?” Hứa Gia Mộc nghi ngờ hỏi một câu, liền cúi đầu cẩn thận đọc một lượt tin nhắn của Kiều An Hảo, sắc mặt liền trắng xanh trong nháy mắt.

Đây là cô muốn di dân sao?

Có nghĩa là từ nay về sau, sẽ không quay lại nữa sao?

Mẹ anh, làm mọi nguyện ra thế này, sau cùng chỉ có thể chọn con đường đi xa xứ sao?

“Tôi nghĩ là bởi vì bảo bảo, chắc là bọn họ cũng không muốn đứa trẻ vừa sinh ra, sau đó đã mang theo lời đồn tứ tung.”

Hứa Gia Mộc không nói tiếp, chỉ chậm rãi quay đầu, nhìn chằm chằm bóng đêm mênh mông bên ngoài, dáng vẻ trầm mặc.

Tống Tương Tư cũng không quấy rầy anh, ban đêm an tĩnh như vậy, lặng lẽ ở bên anh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top