Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2876


Chương 2876

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân thắc mắc: “Tại sao?”

Trấn Nam Tuyết lắc đầu: “Không biết, chuyện này có hơi kỳ lạ, vì mệnh lệnh này không phải do yêu vương mà là yêu thần tự mình đưa ra. Dưới tình huống bình thường, Sơn Hải Giới vốn không đáng để yêu thần chú ý tới, vì Sơn Hải Giới hiện tại đã không thể bằng với Sơn Hải Giới trước đây…”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Thôi mặc kệ bọn họ, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn”.

Trấn Nam Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, gật đầu: “Có lẽ Diệp công tử đã có cách đối phó rồi”.

Diệp Quân đang định đáp lời thì Trấn Nam Tuyết đột nhiên nhíu mày.

Diệp Quân hỏi: “Sao vậy?”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Diệp công tử, đã có một vị yêu vương rời khỏi khu vực Cổ Hoang…”

Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Chúng ta đi thôi!”

Dứt lời, hắn dẫn theo Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng rời khỏi Tiểu Tháp, Diệp Quân nhìn về phía Trấn Nam Tuyết: “Việc mở lại Đạo Thị như thế nào sẽ do cô toàn quyền xử lý”.

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Được, ta phải trở về gọi một phải người đến giúp đỡ”.

Diệp Quân nói: “Chúng ta hôm khác gặp lại”.

Dứt lời hắn xoay người rời đi.

Sau khi Diệp Quân rời đi, Trấn Lăng trầm giọng nói: “Tỷ tỷ, Diệp công tử này không đơn giản đâu!”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Đúng là như thế”.

Trấn Lăng thoáng do dự, sau đó nói: “Hình như chúng ta không thể đại diện cho Trấn tộc…”

Hai người họ đều không phải Thế tử, vì thế thật ra cũng không có quá nhiều quyền phát biểu trong Trấn tộc, lần này sở dĩ phái bọn họ đến xử lý chuyện này một mặt là muốn rèn luyện bọn họ, còn có một lý do là Thế tử của Trấn tộc quá bận nên không có thời gian tới, nếu không gần như không thể đến lượt bọn họ.

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Ta biết, nhưng chúng ta muốn hợp tác với hắn thì chỉ có thể nói như thế thôi… Hơn nữa ta cảm thấy chắc là hắn cũng biết quyền phát biểu của chúng ta ở Trấn tộc cũng không lớn…”

Trấn Lăng hơi nghi ngờ: “Vậy vì sao hắn còn chọn hợp tác với chúng ta? Chẳng lẽ… hắn thích tỷ tỷ?”

Trấn Nam Tuyết ngại đến mức đỏ bừng mặt, thẳng tay đánh một cái lên đầu Trấn Lăng: “Biến!”

Trấn Lăng: “…”

Sau khi rời khỏi Đạo Thị, Diệp Quân đi tới một vùng tinh không.

Diệp Quân hơi tò mò nhìn cuối tinh không vô tận phía xa: “Mộc Nguyên tiền bối, thực lực hai tổ thú Âm Dương này thế nào ạ?”

Lúc trước hắn không đi thu phục hai con tổ thú Âm Dương này là vì thực lực của hắn vốn không đủ, nhưng bây giờ hắn cảm thấy đã gần đủ rồi.

Nhưng hắn vẫn khá tò mò với hai tổ thú Âm Dương này.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Đều có cấp bậc Thần Đạo, nhưng ta không biết là có mấy phần thần tính, vì đã rất lâu không gặp bọn chúng rồi”.

Diệp Quân chợt hỏi: “Ông và hai vị Thần Tướng cũng đạt tới cảnh giới Thần Đạo rồi nhỉ?”

Mộc Nguyên cười nói: “Đúng thế, đây là nhờ có sự giúp đỡ của Diệp công tử cả”.

Ba người họ đi theo Diệp Quân nên vẫn luôn tu luyện trong Tiểu Tháp, mà tu luyện mười năm trong Tiểu Tháp cũng chỉ tương đương với một ngày bên ngoài, không chỉ có thể còn có thể sử dụng thoải mái Tổ Mạch và Tổ Nguyên…

Cũng vì lý do đó nên ba người họ mới thăng cấp nhanh như thế.
 
Chương 2877


Chương 2877

Lúc này Mộc Nguyên thật sự cảm thấy vô cùng vui mừng vì đã chọn đi theo Diệp Quân, nếu không ông ta muốn đột phá cảnh giới Thần Đạo là một chuyện quá khó khăn.

Nghe thấy lời xác nhận của Mộc Nguyên, Diệp Quân cũng bật cười.

Thực lực của Mộc Nguyên và hai vị Thần Tướng được tăng lên đương nhiên cũng là một chuyện tốt với hắn, dẫu sao Mộc Nguyên và hai Thần Tướng cũng là trợ tướng đắc lực của hắn.

Như nghĩ đến điều gì, Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Thần đồ cũng đã tu luyện đến cấp bậc Thần Đạo rồi”.

Thần đồ!

Diệp Quân hơi sững sờ, hắn mở lòng bàn tay, thần đồ xuất hiện trong tay hắn.

Hắn đã suýt quên mất thần đồ này rồi.

Cũng đành chịu, từ sau khi có kiếm Thanh Huyên hắn đã không quá hứng thú với thần vật khác nữa rồi.

Lúc này thần đồ vô cùng hưng phấn và hơi rung động.

Thật ra lúc đầu nó chỉ còn cách cảnh giới Thần Đạo một bước, tiếc là một bước này còn khó hơn lên trời. Hơn nữa khi đó địa vị của nó trong Thần Điện không hề cao, vì thế nó hoàn toàn không có tài nguyên gì, tất cả tài nguyên gần như đều thuộc về thần ấn, cũng vì lý do đó nên lúc trước nó thăng cấp rất chậm.

Mà từ sau khi đi theo Diệp Quân, nó phát hiện chủ nhân mới này rất rộng rãi, không chỉ cho nó tu luyện trong Tiểu Tháp còn cho nó sử dụng Tổ Mạch Tổ Nguyên miễn phí.

Quan trọng nhất là còn không cần nó phải làm việc!

Việc này cũng khiến nó cảm thấy hơi ngại.

Bây giờ nó ngày càng cảm thấy thần ấn kia chắc chắn là một kẻ ngu xuẩn, nếu thần ấn chịu ở lại nơi này thì với thiên phú và sự đặc biệt của nó, chắc chắn nó sẽ thăng cấp lên một tầm cao mới.

Cảm nhận được sự hưng phấn của thần đồ, Diệp Quân cười nói: “Chúc mừng”.

Thần đồ vui vẻ vội nói: “Cảm ơn chủ nhân”.

Diệp Quân cười khẽ, như nghĩ đến điều gì, hắn lấy một quyển cổ tịch màu đen mà Thần Nhất để lại ra, nhìn cổ tịch màu đen trong tay. Trước kia thần đồ từng nói đây là một quyển sổ Thần Nhất để lại, nhưng hắn cảm thấy chắc chắn nó không đơn giản như thế!

Tiếc là trước đây hắn giết Đạo Nhiên quá vội, không kịp hỏi đối phương rốt cuộc đây là cái gì.

Mà lúc này Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Diệp thiếu đang nghi ngờ rốt cuộc thứ này là gì à?”

Diệp Quân gật đầu.

Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Ta cảm thấy có thể trong đây tiết lộ làm cách nào để đạt tới mười phần thần tính”.

Mười phần thần tính!

Diệp Quân cau mày, trước mắt đã biết Thần Nhất là cao thủ có thần tính cao nhất, đã đạt tới mười phần trong truyền thuyết.

Mộc Nguyên nói tiếp: “Diệp thiếu, có lẽ người của nhà họ Thần có thể đọc hiểu chữ trên thứ này…”

Nhà họ Thần!

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, lúc trước hắn muốn đến thăm hỏi nhà họ Thần, mà nhà họ Thần này lại nói hắn không có tư cách thăm hỏi.

Rõ ràng hắn không thể mang thứ này đến nhà họ Thần để hỏi.

Diệp Quân không suy nghĩ nhiều nữa mà cất cổ tịch màu đen vào, hắn không hề có hứng thú làm cách nào đạt đến mười phần thần tính, dẫu sao hắn cũng không đi con đường thần tính.
 
Chương 2878


Chương 2878

Nhưng hắn cũng thấy hơi lo lắng.

Vì hắn không đi theo thần tính, thế sau khi đến cảnh giới Thần Đạo hắn phải tu luyện thế nào đây?

Đây là một vấn đề!

Diệp Quân lắc đầu tạm thời không nghĩ đến vấn đề này nữa, đi tốt con đường trước mắt mới là quan trọng nhất.

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không xa xa rồi nói: “Mộc Nguyên tiền bối, còn bao lâu mới đến thế?”

Mộc Nguyên đáp: “Sắp rồi”.

Diệp Quân gật nhẹ đầu, hắn tăng tốc biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối tinh không.

Không lâu sau đó Diệp Quân đi tới một vùng tinh không tĩnh mịch, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, tinh quang xung quanh mờ tối như một vũng nước đọng, rất không bình thường.

Thần thức của Diệp Quân trải ra như một tấm lưới, sau đó hắn cau mày, vì lúc thần thức của hắn tiếp xúc với phạm vi cách đó nghìn trượng thì bị một sức mạnh vô hình ngăn cản.

Diệp Quân nhìn về phía xa, nơi đó trống không chẳng có gì cả. Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Diệp thiếu, có lẽ phía trước là Âm Dương Giới trong truyền thuyết”.

Âm Dương Giới!

Diệp Quân hỏi: “Là nơi ở của hai tổ thú Âm Dương à?”

Mộc Nguyên nói: “Đúng thế”.

Diệp Quân cười hỏi: “Ông nghĩ chúng sẽ chịu nói chuyện với ta không?”

Mộc Nguyên cười khổ: “Không biết nhưng nếu chúng chịu giúp đỡ thì đó sẽ là một trợ lực lớn với cậu”.

Diệp Quân gật đầu, bây giờ hắn thật sự rất cần người giúp đỡ.

Cũng không thể dựa hết vào gia đình được!

Đương nhiên cảm giác dựa vào gia đình thật sự rất thoải mái.

Nghĩ đến đây Diệp Quân không khỏi cười ha hả, bây giờ hắn rất hiểu cảm giác của cha năm đó.

Sinh ra trong một gia đình thế này, ngươi không muốn làm vua dựa dẫm cũng khó!

Chẳng mấy chốc Diệp Quân đã tiến vào Âm Dương Giới, vừa tiến vào Âm Dương Giới hắn đã cảm nhận được hai hơi thở cực kỳ mạnh mẽ. Sau đó một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hư ảnh như có sức mạnh gì đó bao phủ nên vô cùng mơ hồ, không nhìn rõ lắm.

Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.

Lúc này Mộc Nguyên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân.

Mộc Nguyên chắp tay rồi nói: “Thú Thánh đại nhanh, đây là Diệp công tử, chính là người thừa kế của Thượng Thần”.

Hư ảnh cất lời: “Có thần ấn không?”

Sắc mặt Mộc Nguyên hơi khó coi, vì thần ấn đã bị cướp đi rồi, ông ta thoáng do dự rồi nói: “Có thần đồ”.

Hư ảnh cau mày: “Thần đồ là cái gì?”

Thần đồ: “???”

Thấy đối phương không biết thần đồ, Mộc Nguyên nhất thời hơi lúng túng, vậy phải làm sao đây? Ông ta không còn cách nào khác chỉ có thể nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi lấy quyển cổ tịch màu đen kia ra.

Thấy cổ tịch màu đen, hư ảnh kia chậm rãi siết chặt hai tay.
 
Chương 2879


Chương 2879

Diệp Quân nhìn chằm chằm hư ảnh không nói gì.

Một lúc lâu sau đó hư ảnh đột nhiên mở lòng bàn tay: “Đưa ta xem thử”.

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu.

Với khoảng cách gần như thế chắc chắn đối phương có thể thấy rõ.

Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.

Bầu không khí xung quanh chợt trở nên căng thẳng.

Sắc mặt Mộc Nguyên hơi u ám, lúc này ông ta cũng cảm thấy có chuyện gì đó không đúng, sao hai tổ thú Âm Dương này lại có ý muốn cướp đồ vậy?

Mộc Nguyên chần chừ một lát rồi nhắc nhở: “Thánh Thú đại nhân, Diệp công tử này thật sự là người thừa kế của Thượng Thần… đừng làm ảnh hưởng hoà khí”.

Ông ta biết rõ thực lực của Diệp Quân bây giờ hoàn toàn không cần phải sợ Thánh Thú trước mắt, đặc biệt là trong tay Diệp Quân còn có một thần kiếm đáng sợ như vậy. Ngoài ra trong cơ thể Diệp Quân còn có Nhị Nha cô nương kia, theo phỏng đoán của ông ta nếu Nhị Nha cô nương kia muốn đánh Thánh Thú trước mắt thì chắc là dễ như bỡn.

“Ảnh hưởng hoà khí?”

Thánh Thú kia cười khinh bỉ: “Mộc Nguyên ông đang đùa à? Ông tìm bừa một người đến nói là người thừa kế của chủ nhân, sau đó muốn chúng ta đi theo, ông chắc chắn đầu óc của ông không có vấn đề gì chứ?”

Mộc Nguyên sa sầm mặt.

Diệp Quân lắc đầu rồi quay đầu nhìn về phía Mộc Nguyên: “Chúng ta đi thôi”.

Mộc Nguyên gật đầu: “Ừm.”

Lúc này ông ta mới hiểu được một chuyện là những người và thú trước đây chỉ tôn trọng Thần Nhất, bọn họ hoàn toàn không thừa nhận Diệp Quân, dù bọn họ biết Diệp Quân thật sự là người thừa kế của Thần Nhất bọn họ cũng sẽ không thừa nhận, vì trong mắt bọn họ Diệp Quân hoàn toàn không có tư cách kế thừa truyền thừa của Thần Nhất, bọn họ mới là người có tư cách nhận được truyền thừa nhất.

Dù sao bọn họ đều là người từng đi theo Thần Nhất trước đây.

Nghĩ thế Mộc Nguyên không khỏi lắc đầu cười khẽ, ông ta vẫn suy nghĩ đơn giản quá rồi.

Nhưng đồng thời ông ta lại thấy hơi không phục, bây giờ Diệp Quân thật sự không mạnh bằng Thần Nhất, nhưng ông ta biết rõ thành tựu của thiếu niên trước mắt trong tương lai chắc chắn sẽ không thua kém gì Thượng Thần Thần Nhất, đương nhiên ông ta sẽ không nói ra những suy nghĩ này vì ông ta biết chắc chắn những người gọi là thần kia sẽ coi thường.

Mộc Nguyên xoay người rời đi theo Diệp Quân.

Diệp Quân cũng không hề thấy thất vọng mà còn rất bình tĩnh, dù là những yêu thú ở Sơn Hải Giới hay hai Thánh Thú trước mắt, nếu họ đồng ý đi theo hắn đương nhiên là tốt, nhưng nếu không muốn đi theo hắn thì cũng chẳng sao.

Cố gắng nâng cao thực lực của mình mới là cách tốt nhất!

Nhưng lúc này hư ảnh kia chợt nói: “Đợi đã”.

Diệp Quân xoay người nhìn về phía hư ảnh kia: “Có chuyện gì sao?”

Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Để quyển cổ tịch kia lại”.

Để cổ tịch lại!

Nghe thấy lời của hư ảnh sắc mặt Mộc Nguyên lập tức trở nên khó coi: “Thánh Thú đại nhân, cổ tịch đó là do Thượng Thần để lại cho Diệp công tử, ông…”
 
Chương 2880


Chương 2880

“Im miệng!”

Hư ảnh lạnh lùng nhìn thoáng qua Mộc Nguyên.

Mộc Nguyên giận dữ nói: “Thánh Thú ông điên rồi sao? Cậu ấy là người thừa kế do Thượng Thần chọn, ông muốn cướp đồ của hắn có từng nghĩ tới Thượng Thần chưa?”

Hư ảnh lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộc Nguyên: “Nếu ông còn không chịu im miệng lát nữa ta sẽ nuốt sống ông!”

“Súc vật!”

Mộc Nguyên giận dữ mắng: “Đồ súc vật không có não nhà ngươi, ngươi cho rằng ông đây đang mắng ngươi à? Ông đây là đang cứu ngươi đấy đồ ngu…”

“Láo xược!”

Hư ảnh kia giận dữ vung tay áo, một khí thế đáng sợ kéo về phía mng, khí thế yêu thú mạnh mẽ lập tức chấn động khiến toàn bộ tinh không sôi trào.

Cảnh giới Thần Đạo bốn phần thần tính!

Mà vào khoảnh khắc hư ảnh kia ra tay, Diệp Quân đột nhiên vung tay áo để kiếm Thanh Huyên bay đi.

Oanh!

Hư ảnh kia lập tức bị chém lùi xa cả vạn trượng, ông ta vừa dừng lại đã có tiếng rắc rắc vang lên do thứ gì đó nứt ra.

Hư ảnh kia ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân với ánh mắt khó tin: “Thanh kiếm này của ngươi là kiếm gì mà có thể chém vỡ thân thể của ta…”

Diệp Quân lạnh nhạt nhìn thoáng qua hư ảnh, sau đó hoá thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Thấy Diệp Quân ra tay, Mộc Nguyên lắc đầu thở dài: “Ta thật sự muốn cứu ngươi mà!”

Thấy Diệp Quân đánh tới, sắc mặt thánh thú lập tức biến đổi.

Nếu là vừa nãy, thánh thú còn khá coi thường Diệp Quân, nhưng giờ phút này, thánh thú đã bắt đầu cảm thấy hơi kiêng dè.

Chỉ một nhát kiếm đã có thể phá tan cơ thể của thánh thú!

Người trước mắt thật sự chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân thôi sao?

Sao có thể chứ?

Ngay lúc thanh thú đang cảm thấy khó tin, thanh kiếm của Diệp Quân đã giết tới trước mặt.

Hư ảnh không dám lơ đễnh, lập tức hét lên, bất chợt đấm một cú về phía Diệp Quân.

Hư ảnh vẫn lựa chọn cách đối đầu trực diện!

Hư ảnh không tin người chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân ở trước mặt này lại có thể vượt qua mình!

Hư ảnh muốn thử một lần.

Phịch!

Khi nắm đấm và thanh kiếm vừa tiếp xúc, một người một thú liên tục bị đẩy lui, lúc hư ảnh lùi lại, cánh tay bỗng nổ tung thành từng mảnh, không chỉ vậy, cơ thể bị nứt ra giống như mạng nhện, máu tươi chậm rãi chảy ra, trông vô cùng kinh khủng.

Hư ảnh mới vừa dừng lại, còn chưa kịp phản ứng, một thanh kiếm đã đâm thẳng vào giữa trán.

Ầm!

Hư ảnh bị cố định tại chỗ, không thể động đậy.

“Khoan đã!”
 
Chương 2881


Chương 2881

Lúc Diệp Quân đang định ra tay chém chết, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên cạnh.

Diệp Quân khẽ cau mày, xoay người nhìn sang, cách đó không xa có một cô gái đang bước tới, cô gái mặc váy hồng, xinh đẹp diễm lệ.

Lúc này, Mộc Nguyên trầm giọng nhắc nhở: “Âm Thú”.

Diệp Quân nhìn cô gái trước mắt, không nói gì, lặng lẽ chờ đợi cô gái nói tiếp.

Cô gái cúi người về phía Diệp Quân: “Mong Diệp công tử tha cho Dương Thú một con đường sống, hai người bọn ta bằng lòng đi theo Diệp công tử…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Không cần”.

Dứt lời, hắn vung kiếm lên.

Xoẹt!

Hư ảnh bị kiếm Thanh Huyên nuốt chửng.

Sắc mặt cô gái lập tức trở nên dữ tợn, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, nắm chặt hai tay, nhưng lại không ra tay.

Diệp Quân thản nhiên nhìn cô gái: “Lúc Dương Thú định cướp bóc, ngươi ở trong bóng tối, tại sao ngươi không ra ngăn cản?”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cười nói: “Đánh thắng thì giết, không đánh được thì cầu xin tha thứ sao?”

Cô gái hơi cúi đầu, không để Diệp Quân nhìn thấy được nỗi căm hận trong mắt cô ta.

Diệp Quân đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, một thanh kiếm chợt giết về phía cô gái, sắc mặt cô gái nhanh chóng biến đổi, không kịp suy nghĩ nhiều, hai tay cô ta tung ra một chiêu, một luồng khí tức đáng sợ bộc phát từ trong cơ thể cô ta, nhưng trong phút chốc đã bị đâm bởi kiếm Thanh Huyên, thanh kiếm xuyên thẳng qua ngực cô gái.

Cô gái không thể tin nổi nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta không sợ ngươi trả thù, tuy nhiên, ta sẽ không để cho ngươi có cơ hội này”.

Dứt lời, hắn vung kiếm.

Xoẹt!

Cô gái nhanh chóng bị nuốt chửng bởi kiếm Thanh Huyên.

Diệp Quân cất hai chiếc nhẫn không gian, sau đó xoay người rời đi.

Tại chỗ, Mộc Nguyên thấp giọng thở dài, sắc mặt phức tạp.

Khi hai tổ thú Âm Dương đi theo Thần Nhất, chúng vô cùng cung kính khiêm tốn, hơn nữa, khi đó, bọn chúng quản lý tất cả yêu thú trong vũ trụ Thần Nhất, tính cách rất tốt. Ông ta không ngờ rằng, hai tổ thú Âm Dương hôm nay lại tham lam như vậy.

Quả nhiên, ai rồi cũng khác.

Nhân tính!

Lúc này Mộc Nguyên chợt hiểu tại sao Thần Nhất lại không đích thân xử lí những người này.

Bởi vì thất vọng!

Rất thất vọng!

Khi nhân tính không bị ràng buộc, thì sẽ lộ ra bản chất thật.

Việc dùng tình yêu để cảm hóa tất cả mọi người trên thế giới là hoàn toàn vớ vẩn, chỉ có tài năng và ý chí kiên cường mới có thể trấn áp được bản tính xấu xa của con người. Nghĩ đến đây, Mộc Nguyên không khỏi quay đầu nhìn về chỗ Diệp Quân ở phía xa. Ông ta phát hiện ra một điều, Diệp Quân bình thường rất dễ nói chuyện, tính tình cũng rất tốt, nhưng khi người này trở nên tàn nhẫn thì cũng rất tàn nhẫn, không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào!
 
Chương 2882


Chương 2882

Mộc Nguyên nhìn xung quanh, sau đó xoay người rời đi.

Bên ngoài Âm Dương Giới, Mộc Nguyên đi theo Diệp Quân, nhiều lần muốn lên tiếng nhưng lại thôi.

Diệp Quân cười nói: “Tiền bối Mộc Nguyên muốn nói gì sao?”

Mộc Nguyên hơi do dự, sau đó nói: “Diệp công tử, lần này là sơ sót của ta”.

Diệp Quân lắc đầu: “Không liên quan đến ông, chờ sau khi ta xử lý xong toàn bộ chuyện ở này, ta sẽ đến nơi được gọi là Thần Điện, cắt đứt quan hệ với từng thuộc hạ của Thần Nhất năm đó”.

Mộc Nguyên gật đầu: “Nên vậy”.

Vũ trụ Thần Nhất chắc chắn cần phải thống nhất, mà Diệp Quân muốn thống nhất vũ trụ Thần Nhất, thì thứ đầu tiên phải giải quyết chính là Thần Điện.

Thật ra đối với Diệp Quân mà nói, dù Thần Điện hay khu vực Cổ Hoang, hắn đều không quan tâm lắm, điều mà hắn thật sự quan tâm là Quá Khứ Tông.

Quá Khứ Tông đã lâu không có động tĩnh gì, điều này khiến hắn cảm thấy hơi bất an.

Cô gái kia chắc chắn sẽ không tùy tiện bỏ qua như vậy.

Diệp Quân lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía hai chiếc nhẫn không gian trong tay, hơi kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, hai tổ thú lại có tới bốn Tổ Mạch!

Bốn Tổ Mạch!

Cộng với số Tổ Mạch của hắn, bây giờ hắn đã có tới hai mươi bốn Tổ Mạch.

Nhưng vẫn chưa đủ, bởi vì hắn muốn bồi dưỡng thêm càng nhiều cường giả cảnh giới Thần Đạo, so với việc chiêu mộ cường giả cảnh giới Thần Đạo, chi bằng tự mình bồi dưỡng, dù sao cũng có Tiểu Tháp, không mất quá nhiều thời gian.

Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Mộc Nguyên, sau đó nói: “Ông làm giúp ta một việc”.

Mộc Nguyên vội nói: “Xin cứ căn dặn”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ông đi chiêu mộ giúp ta một vài Thần Tướng năm đó vẫn còn sống sót, chỉ cần bọn họ bằng lòng đi theo ta, ta sẽ cố gắng hết sức giúp bọn họ đạt tới cảnh giới Thần Đạo”.

Hắn phát hiện, tố chất chiến đấu của những Thần Tướng đó đều rất tốt, nếu có thể bồi dưỡng thành cường giả cảnh giới Thần Đạo, sức chiến đấu chắc chắn sẽ không tầm thường.

Mộc Nguyên cười nói: “Đây là một ý kiến hay, những Thần Tướng kia đều được Thần Điện tận tâm bồi dưỡng, nếu bọn họ có thể đạt tới cảnh giới Thần Đạo, sức chiến đấu của bọn họ sẽ vô cùng đáng sợ, hơn nữa, bọn họ không có cái gọi là sự kiêu ngạo của các vị thần, khá dễ chiêu mộ”.

Diệp Quân gật đầu: “Ông hãy mang theo một ít Tổ Nguyên”.

Nói xong, hắn đưa cho Mộc Nguyên một chiếc nhẫn không gian.

Trên thế giới này, chỉ nói suông thì chưa đủ, vẫn phải cho điều gì đó thực tế mới được.

Mộc Nguyên nhận lấy chiếc nhẫn không gian, sau đó nói: “Cậu Diệp cứ chờ tin tức của ta”.

Nói xong, ông ta quay người rời đi.

Sau khi Mộc Nguyên rời đi, Diệp Quân nhìn về phía cuối tinh không, nhẹ giọng nói: “Chắc mẹ sắp tới rồi nhỉ?”

Hắn biết, với năng lực của mẹ hắn, rất nhiều thế lực của Tuế Nguyệt trường hà đã được thống nhất, mà sau khi thống nhất các thế lực của Tuế Nguyệt trường hà, thực lực của Dương tộc chắc chắn sẽ tăng lên, với thực lực hiện giờ của Dương tộc, đến thời đại cổ xưa này, không dám nói là có thể càn quét tất cả mọi thứ, nhưng chắc chắn là không có nhiều kẻ thù.
 
Chương 2883


Chương 2883

Đương nhiên, nếu ông nội và cha cũng gia nhập, thì chắc chắn có thể càn quét tất cả.

Hắn biết rất rõ, cha và ông nội bây giờ chắc chắn không có hứng thú với những thứ này.

Diệp Quân lắc đầu mỉm cười, đang định xoay người rời đi, nhưng ngay lúc này, dường như cảm nhận được gì đó, hắn cau mày, xoay người nhìn lại, thời không cách đó không xa đột nhiên rung động, một luồng khí tức đáng sợ đang cuồn cuộn kéo tới.

Người chưa tới, khí tức đã tới!

Khu vực Cổ Hoang?

Diệp Quân lẳng lặng nhìn thời không, chẳng mấy chốc, thời không đột nhiên chậm rãi nứt lìa, ngay sau đó, một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo bào rộng lớn từ từ bước ra.

Khi người đàn ông trung niên này bước ra, toàn bộ tinh không bắt đầu tan biến.

Sắc mặt Diệp Quân vẫn bình tĩnh.

Lúc này, Nhị Nha dẫn theo Tiểu Bạch xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Nhị Nha thản nhiên nhìn người đàn ông trung niên, li3m kẹo hồ lô, ánh mắt cũng rất bình tĩnh.

Tiểu Bạch ngồi ở trên bả vai Nhị Nha nhìn người đàn ông trung niên, vung nắm đấm nhỏ, sau đó lại vỗ vai Nhị Nha.

Ý như muốn nói, muốn đánh nhau sao? Người ở bên cạnh ta đánh nhau rất giỏi đấy.

Sau khi người đàn ông trung niên bước ra, ông ta quan sát Nhị Nha và Tiểu Bạch, cuối cùng mới liếc nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân nói: “Nghe nói khu vực Cổ Hoang có bốn yêu vương, không biết ông là ai?”

Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Ta không phải yêu vương”.

Diệp Quân cau mày, trong lòng hơi khiếp sợ, thần tính của người trước mắt này ít nhất cũng đã đạt tới sáu phần, vậy mà không phải là yêu vương?

Hình như hắn đã đánh giá thấp khu vực Cổ Hoang rồi.

Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta là yêu tướng Bắc Phong, thuộc hạ của Bắc Tề Vương, hôm nay ta tới đây là để lấy đầu của ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Đầu của ta ư?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân cười ha hả: “Nếu ông có bản lĩnh thì tới đây mà lấy”.

Người đàn ông trung niên nói: “Đến ngay đây!”

Dứt lời, ông ta bước thẳng về phía trước một bước, đấm mạnh về phía Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha, Nhị Nha không có ý định ra tay.

Diệp Quân kéo vạt áo Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói: “Quá yếu, ngươi tự giải quyết đi”.

Nói xong, cô bé đưa Tiểu Bạch trở lại bên trong Tiểu Tháp.

Khuôn mặt Diệp Quân cứng đờ.

Quá yếu ư?

Bất lực, Diệp Quân chỉ có thể đích thân ra tay, thân hình hắn rung chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang giết về phía Bắc Phong.

Lần này, hắn không dùng kiếm Thanh Huyên!

Bởi vì hắn muốn xem thực lực thật sự của cường giả cảnh giới Thần Đạo có sáu phần thần tính là như thế nào.

Nhưng một khắc sau …
 
Chương 2884


Chương 2884

Chương 2884

Ầm!

Vùng tinh không đột ngột sụp đổ, Diệp Quân bị một sức mạnh khủng khiếp đánh bay ra hàng vạn trượng.

Ngay khi vừa dừng lại, cơ thể hắn xuất hiện vô số vết nứt, sau đó, trong miệng phun ra một ngụm máu.

Chỉ một cú đấm đã làm hắn bị thương nặng!

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về chỗ Bắc Phong ở phía xa, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng trước nay chưa từng có.

Lúc này hắn mới nhận ra, cường giả cảnh giới Thần Đạo có năm phần thần tính không thể nào so sánh được với cường giả có sáu phần thần tính, đúng là khác biệt một trời một vực.

Bắc Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói lời nào, ông ta lại một lần nữa bước lên trước, sau đó, vung nắm đấm về phía Diệp Quân.

Không có bất kì đòn thừa thãi nào, vô cùng đơn giản, trực tiếp, nhưng cũng rất bạo lực, cú đấm này mang theo sức mạnh khủng khiếp hủy diệt trời đất khiến Diệp Quân không thở nổi.

Ánh mắt Diệp Quân lạnh như băng, trong đầu hắn vừa thoáng qua một ý niệm, trong phút chốc, cơ thể hắn phát ra hàng nghìn ý kiếm, hàng nghìn ý kiếm đó nhanh chóng hội tụ thành một thanh kiếm.

Thời không Tuế Nguyệt chồng chéo!

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Ngay khi nắm đấm và thanh kiếm tiếp xúc, vô số kiếm quang vỡ tan tành, sau đó, Diệp Quân lại bị đánh bay ra ngoài.

Khoảnh khắc Diệp Quân bị đánh bay, Bắc Phong đột nhiên đấm mạnh về phía Diệp Quân, hét lớn: “Tinh hà vỡ nát”.

Ầm!

Cú đấm này vừa được tung ra, vô số quyền mang tràn ngập khắp tinh hà, bỗng chốc toàn bộ tinh hà vô tận hóa thành tro bụi, trở thành một mảnh đen tối…

Rầm!

Diệp Quân bị một quyền đánh bay vạn trượng.

Tinh không xung quanh trở nên đen kịt, quyền ý và sức mạnh cuồng bạo không ngừng tàn phá, dường như muốn hủy diệt tất cả.

Sau khi dừng lại, một vệt máu trào ra từ khóe miệng Diệp Quân, không chỉ vậy, cơ thể hắn đã bị xé nát, máu tươi không ngừng phun ra.

Diệp Quân lau vết máu nơi khóe môi, hắn nhìn về phía Bắc Phong, trong mắt không chút sợ hãi, ngược lại, ý chí chiến đấu càng thêm mạnh mẽ.

Đây mới là cường giả thực sự.

Diệp Quân xòe tay ra, trong nháy mắt, ngàn vạn kiếm ý như thủy triều tuôn ra từ lòng bàn tay hắn.

Lúc này, Bắc Phong lại tung một cú đấm về phía hắn.

Với cú đấm này, kiếm ý vô địch trong khu vực của Diệp Quân ngay lập tức bị khống chế.

Nhưng Diệp Quân không tiến mà lùi, đâm kiếm về phía trước.

Vẫn lựa chọn đối đầu trực diện.

Đến cấp bậc như bọn họ, bất kỳ kỹ năng nào cũng trở nên vô dụng, bởi vì sức mạnh của ai cũng đủ để phá hủy tinh hà, vì vậy cái gọi là kỹ năng vô cùng nực cười trước sức mạnh này.
 
Chương 2885


Chương 2885

Một lực mạnh giáng xuống!

Khi quyền và kiếm tiếp xúc, một luồng sức mạnh đáng sợ bùng phát ngay trước mặt hai người họ. Diệp Quân lại bị đánh bay, nhưng lần này, Bắc Phong đột nhiên nhảy lên rồi lao về phía Diệp Quân, như diều hâu vồ lấy con mồi.

Bùm!

Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được một luồng sức mạnh hủy diệt trời đất phóng về phía hắn, sức mạnh kia bóp nghẹt hắn, khiến hắn không cách nào hô hấp.

Diệp Quân gầm lớn, huyết mạch phong ma trong cơ thể lập tức thức tỉnh.

Bùm!

Trong nháy mắt, xung quanh biến thành biển máu.

Diệp Quân vung kiếm, kiếm quang phóng ra vạn trượng.

Bùm!

Nhưng trong chớp mắt, kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lại bị đánh bay, có điều, lần này hắn chỉ lùi lại ngàn trượng.

Cho dù đã kích hoạt huyết mạch phong ma được, nhưng vẫn không đủ sức mạnh để chống lại Bắc Phong.

Lần này, Bắc Phong không tiếp tục ra tay, ông ta quan sát Diệp Quân: “Sức mạnh huyết mạch…”

Diệp Quân lau đi vết máu ở khóe miệng, nhếch môi cười nói: “Lại lần nữa”.

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng về phía Bắc Phong.

Bắc Phong nhíu mày, bởi vì ông ta phát hiện năng lực trị thương của Diệp Quân rất nhanh, bình thường mà nói, Diệp Quân tiếp ba quyền của ông ta, không chết thì cũng bị thương nặng, mất đi năng lực chiến đấu, nhưng Diệp Quân lại không như vậy.

Điều này hơi bất thường.

Không nghĩ nhiều nữa, Bắc Phong tiến lên một bước, tay phải nắm chặt thành quyền, tâm pháp trong cơ thể chuyển biến, trong chớp mắt, luồng ánh sáng vàng từ trong cơ thể bùng ra, những luồng ánh sáng vàng đó tụ vào cánh tay phải của ông ta, sau đó ông ta tung cú đấm về phía Diệp Quân.

Rầm!

Cú đấm này vừa tung ra, một tiếng nổ lớn như sấm vang vọng trên tinh không.

Bùm!

Kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lại bị đánh bay.

Nhưng lần này, Bắc Phong không định cho Diệp Quân cơ hội nào nữa, ông ta lập tức đuổi theo Diệp Quân.

Đúng lúc này, Diệp Quân đang lùi về phía sau lại xuất kiếm.

Sắc mặt Bắc Phong lập tức thay đổi.

Bùm!

Một luồng kiếm quang bùng lên, Bắc Phong lùi lại vị trí ban đầu.

Sau khi dừng lại, Bắc Phong nhìn tay phải của mình, trên nắm đấm có vết kiếm rất sâu, ông ta ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với vẻ khó tin: “Hai loại sức mạnh huyết mạch!”

Lúc này, Diệp Quân đã kích hoạt huyết mạch phàm nhân, trong người có 90% huyết mạch phàm nhân.

Sau khi kích hoạt huyết mạch phàm nhân, Diệp Quân cảm nhận được sức mạnh vô tận.

Loại sức mạnh này khiến người bị giãn ra.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Phong, Bắc Phong cười nói: “Thật thú vị”.
 
Chương 2886


Chương 2886

Nói xong, ông ta giậm chân phải.

Rầm!

Hư không vỡ vụn, Bắc Phong lao về phía Diệp Quân như một quả đạn pháo.

Gần như cùng lúc đó, Diệp Quân cũng biến mất tại chỗ, kiếm quang xẹt qua.

Rầm rầm!

Ngay sau đó, những tiếng nổ vang lên giữa trời đất.

Diệp Quân càng lúc càng trở nên dũng mãnh hơn, mặc dù hắn vẫn bị áp chế hoàn toàn, nhưng khí thế không hề thua kém Bắc Phong, chỉ là thực lực vẫn kém xa, dù sao cảnh giới của Bắc Phong cũng cao hơn hắn, hơn nữa còn là một con yêu thú.

Sức chiến của yêu thú mạnh hơn nhiều so với cường giả cùng cấp bậc, mà vị trước mắt còn không phải yêu thú thông thường.

Nếu dùng kiếm Thanh Huyên, hắn có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của Bắc Phong, nhưng lần này hắn không muốn dùng.

Hắn muốn đấu một trận công bằng.

Bùm!

Hai người lại đồng thời lui về phía sau ngàn trượng rồi mới dừng lại.

Sau khi dừng lại, huyết mạch trong người Diệp Quân sôi trào, từng luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ không ngừng phun ra từ trong cơ thể, sau đó lan tỏa xung quanh.

Trên người Bắc Phong cũng tỏa ra luồng khí tức yêu thú mạnh mẽ, ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, cho đến bây giờ ông ta cũng rất kinh ngạc, vì ông ta không ngờ chàng trai cảnh giới Đế Quân trước mặt lại mạnh tới vậy, có thể đánh với ông ta đến tận bây giờ.

Thật bất ngờ!

Bắc Phong chậm rãi mở mắt, ông ta quyết định không trì hoãn nữa, bởi vì ông ta phát hiện chàng trai trước mặt ngày càng mạnh.

Thiên tài chiến đấu!

Càng trì hoàn thì ông ta càng bất lợi.

Bắc Phong đột nhiên mở mắt.

Bùm!

Một bức tượng thần cao ngàn trượng đột nhiên xuất hiện phía sau Bắc Phong.

Dùng thần tính ngưng tụ thành thần tượng.

Thấy Bắc Phong ngưng tụ tượng thần, Diệp Quân cũng từ từ nhắm mắt lại, huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân trong cơ thể dâng trào, cả hai luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ tràn đầy trong cơ thể hắn.

Lúc này, tượng thần phía sau Bắc Phong đã ngưng tụ xong, thần tượng cao tới ngàn trượng, sừng sững giữa tinh không, uy nghiêm không gì sánh được, tản ra khí tức hủy diệt trời đất.

Lúc này, cả tinh hà đều trở nên nhỏ bé trước mặt tượng thần.

Bắc Phong tức giận nghiêng người, tung một quyền.

Tượng thần cũng tung một quyền.

Quyền này thiêu rụi cả tinh hà, sau đó hoàn toàn biến mất.

Uy lực của quyền này mạnh hơn nhiều so với quyền trước.

Diệp Quân mở mắt, trong mắt là biển máu, hắn rút kiếm chém tới.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm.
 
Chương 2887


Chương 2887

Kiếm này hội tụ sức mạnh của hai loại huyết mạch.

Hai người đều tung ra những đòn mạnh nhất.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang vọng trong không trung, sau đó từng luồng sức mạnh đáng sợ tràn ra xung quanh.

Nhưng lúc này, tượng thần sắp bị phá vỡ lại tung cú đấm về phía Diệp Quân.

Cú đấm cuối cùng.

Sau khi tung cú đấm, tượng thần trở nên hư ảo, sức mạnh của cú đấm này còn mạnh hơn cú đấm vừa rồi.

Thấy vậy, Diệp Quân không màng tới cơ thể khó chịu, trong lòng thầm nghĩ, vô số kiếm ý trong cơ thể phóng ra, sau đó hóa thành kiếm quang chém về phía cú đấm kia.

Lúc này, tinh không tăm tối tràn ngập kiếm quang.

Vô số kiếm quang va chạm với quyền ý, từng luồng sức mạnh đáng sợ hóa thành sóng xung kích, tỏa ra xung quanh.

Cả tinh hà trở nên hỗn loạn.

Cứ như vậy, một lúc lâu sau, cơn bão sức mạnh mới dần lắng xuống, lúc này, Diệp Quân và Bắc Phong cách nhau mấy vạn trượng.

Một người một thú nhìn nhau từ xa.

Sắc mặt Diệp Quân tái nhợt, toàn thân nứt ra như mạng nhện, máu tươi tràn ra.

Đối diện hắn, tình trạng của Bắc Phong cũng không tốt, sắc mặt ông ta tái nhợt, trên người có mấy chục nhát kiếm, tuy không sâu nhưng kiếm của Diệp Quân đã xuyên qua lớp phòng ngự của ông ta, dù sao cũng mang theo sức mạnh của hai loại huyết mạch.

Bắc Phong nhìn Diệp Quân với vẻ mặt khó coi, điều lạ thường nhất trên người Diệp Quân không phải là sức mạnh huyết mạch, mà là khả năng tự phục hồi, nếu không có khả năng tự phục hồi nhanh chóng thì Diệp Quân đã chết từ lâu rồi.

Không thể đánh chết tên này, trừ khi có một đòn sát chiêu.

Nghĩ vật, Bắc Phong cảm thấy vô cùng bất lực vì ông ta không có cách nào để giết Diệp Quân bằng một đòn.

Ông ta không ngờ mình lại bất lực trước một vị cường giả cảnh giới Đế Quân, đương nhiên Diệp Quân cũng không thể làm gì ông ta trong thời gian ngắn này.

Nhưng ông ta biết rõ nếu cứ tiếp tục trì hoãn thì ông ta sẽ gặp bất lợi.

Lúc này, thương thế trên người Diệp Quân đã bình phục cơ bản, thấy vậy, Bắc Phong càng nhíu chặt mày hơn.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Bắc Phong: “Lại lần nữa!”

Nóng xong hắn lại hóa thành một đạo kiếm quang phóng về phía Bắc Phong.

Nhát kiếm này càng mạnh mẽ hơn.

Thấy Diệp Quân đánh tới, Bắc Phong cũng lao lên.

Đánh đến nước này, chỉ có một trong hai bên có thể sống sót, lúc này, ai nhường người đó thua.

Vì vậy lúc này chỉ có thể đánh đến cùng.

Cứ như vậy, Diệp Quân và Bắc Phong điên cuồng chiến đấu, mỗi nhát kiếm, mỗi cú đấm đều cùng hết sức lực, thời không xung quanh hai người liên tục bị phá vỡ, cuối cùng bị sức mạnh của hai người xóa sổ hoàn toàn.
 
Chương 2888


Chương 2888

Khi trận chiến ngày càng trở nên khốc liệt, thần thức của Diệp Quân cũng dần kém đi, đồng thời sức chiến của hắn càng lúc càng mạnh, cuối cùng, khi hắn đối đầu trực diện với Bắc Phong, hắn không hề yếu thế.

Bắc Phong càng đánh càng mạnh, bởi vì ông ta phát hiện thương thế của Diệp Quân phục hồi quá manh, nhanh đến mức ông ta cảm thấy bất thường, nếu đánh tiếp, ông ta chắc chắn sẽ bị chàng trai này ép chết.

Nhưng nếu thua một cường giả cảnh giới Đế Quân thì ông ta sẽ bị tất cả yêu thú giễu cợt cả đời, ông ta không thể chịu nổi điều này.

Nghĩ đến đây, ông ta thầm niệm một đoạn chú cổ, một lắc sau, một đạo hư ấn từ trong cơ thể ông ta phóng lên trời.

Bùm!

Trong nháy mắt, Diệp Quân đã bị đạo hư ấn kia đánh bay.

Đạo hư ấn hóa thành thần quang luẩn quẩn trong tinh không, vô số sợi xích tinh phóng về phía Diệp Quân, trong nháy mắt đã trói chặt khu vực quanh Diệp Quân.

Lúc này, Diệp Quân không thể động đậy được nữa.

Thần vật của cường giả cảnh giới Thần Đạo!

Hơn nữa còn là thần vật có thần tính.

Thấy vậy, Diệp Quân nhíu mày nói: “Ông định dùng ngoại vật sao?”

Bắc Phong nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi cũng có thể dùng!”

Diệp Quân trầm mặc một lát rồi nói: “Ta vốn còn có chút gánh nặng tâm lý, nhưng ông đã nói vậy thì…”

Vừa nói hắn vừa xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn.

Vèo!

Ngay khi Diệp Quân nắm lấy kiếm Thanh Huyên, hắn chém một nhát.

Xoẹt!

Sợi xích quấn quanh người hắn bị chém đứt.

Thấy thế, sắc mặt Bắc Phong thay đổi, lúc này Diệp Quân đã biến thành tia kiếm quang đánh đến trước mặt ông ta.

Nhát kiếm này khác với những nhát kiếm trước đó.

Nó khiến lông tơ của Bắc Phong dựng đứng, cả người lạnh toát.

Khí tức tử vong.

Lúc này Bắc Phong lý trí hơn, không định đối đầu trực diện với hắn mà lùi về sau.

Xoẹt!

Nhát kiếm này của Diệp Quân chém vào không trung.

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Bắc Phong cách đó cả ngàn trượng, không khỏi nhíu mày.

Bắc Phong nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân: “Đây là kiếm gì thế?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Kiếm của cha ta”.

Kiếm Thanh Huyên: “…”

Bắc Phong thường nhíu mày, lúc ông ta có điều ngờ vực, Diệp Quân lại lần nữa biến thành kiếm quang đánh đến chỗ ông ta.

Bắc Phong hoảng hốt, không dám cứng rắn đối đầu, lập tức biến thành luồng ánh sáng đen rồi biến mất ở tận cuối tinh không.
 
Chương 2889


Chương 2889

Thấy Bắc Phong bỏ chạy, Diệp Quân cạn lời.

Hắn không định đuổi theo vì hắn biết rõ nếu cường giả ở cấp bậc như Bắc Phong muốn trốn chạy thì hắn không còn cách nào khác.

Diệp Quân nhắm mắt lại, lúc này trong người hắn tràn đầy hai luồng sức mạnh huyết mạch đáng sợ, không thể nào phát ti3t.

Rất khó chịu.

Bây giờ hắn muốn đánh nhau.

Thế mà hắn nghĩ đến Nhị Nha.

Diệp Quân đã hơi mất lý trí, lập tức nói: “Nhị Nha, ra đây đánh một trận đi”.

Lúc này Nhị Nha xuất hiện trước mắt Diệp Quân.

Tiểu Bạch nhìn Diệp Quân, chớp mắt, rất ngạc nhiên.

Nhị Nha thờ ơ nhìn Diệp Quân: “Chắc chắn chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Chắc chắn”.

Nhị Nha biến mất khỏi đó.

Diệp Quân vội cất kiếm Thanh Huyên, đổi thành ý kiếm, hắn vẫn sợ làm Nhị Nha bị thương nhưng ngay sau đó hắn lại hối hận.

Xoẹt!

Hắn còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy bụng như bị búa bổ, sau đó cả người văng ra xa, người hắn nứt toác, máu bắn tung tóe.

Sau khi văng ra xa, Diệp Quân vẫn chưa kịp phản ứng đã cảm nhận được luồng sức mạnh đáng sợ lại đánh tới.

Diệp Quân: “…”

Bụp bụp bụp!

Chẳng mấy chốc từng tiếng nặng nề vang lên, sau đó là tiếng Diệp Quân cầu xin vang lên: “Bà cô Nhị Nha… đừng đánh nữa…”

Nghe Diệp Quân cầu xin, Nhị Nha mới dừng tay, lúc này Diệp Quân nằm dưới đất, hơi thở nặng nề.

Bị đánh đến ngơ ngác.

Diệp Quân ngờ vực sao thực lực của Nhị Nha lại hệt như câu đố chưa được giải vậy?

Có lúc trông có vẻ cũng không mạnh lắm nhưng khi bản thân đánh với cô bé thì lại bị đánh đến mức không kịp trở tay.

Quá bất bình thường!

Nhị Nha lấy một cây kẹo hồ lô ra li3m, sau đó nhìn Diệp Quân như đang hấp hối: “Thực lực vẫn chưa đủ mạnh, phải cố gắng hơn”.

Diệp Quân: “…”

Tiểu Bạch bay tới trước ngực Diệp Quân, sau đó lấy một vật không biết là gì bỏ vào miệng Diệp Quân, Diệp Quân còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cả người bị một luồng năng lượng bí ẩn bao quanh. Thoáng chốc vết thương khắp người hồi phục ngay lập tức, không những thế, hắn còn cảm thấy khắp người tràn đầy sức mạnh.

Diệp Quân nhìn Tiểu Bạch, ngờ vực nói: “Đó là gì?”

Tiểu Bạch phấn khích vùng vẫy móng vuốt.

Diệp Quân không hiểu bèn nhìn Nhị Nha, Nhị Nha bình tĩnh nói: “Đó là kẹo que”.

Hả?
 
Chương 2890


Chương 2890

Diệp Quân hoang mang.

Tiểu Bạch cũng ngơ ngác.

Nhị Nha ôm Tiểu Bạch lên, khẽ nói: “Đừng nói cho nó biết, nếu không ngày nào nó cũng đòi đấy”.

Tiểu Bạch chớp mắt, chỗ hiểu chỗ không.

Diệp Quân thầm hỏi: “Tháp gia, Nhị Nha nói gì thế?”

Tiểu Tháp im lặng một hồi rồi nói: “Giữa ngươi và họ… ta chọn họ”.

Diệp Quân: “…”

Dù có ở trước mặt Kiếm Chủ Nhân Gian và Kiếm Chủ Thanh Sam, nó cũng sẽ chọn Tiểu Bạch và Nhị Nha, chứ đừng nói là giữa Diệp Quân và họ.

Hai tiểu tổ tông này quả thật không thể đắc tội, nếu không họ sẽ trừng phạt ngươi rất mạnh tay.

Diệp Quân bất lực, chỉ đành điều trị vết thương trước.

Đánh nhau với Bắc Phong, hắn bị thương cũng không quá nặng, nhưng bị Nhị Nha đánh mấy cái suýt nữa đã khiến hắn xong đời.

Nhị Nha thờ ơ nhìn Diệp Quân đang trị thương, sau đó ôm Tiểu Bạch quay về trong Tiểu Tháp.

Khoảng nửa canh giờ sau, vết thương của Diệp Quân hoàn toàn hồi phục.

Lúc này một cô gái bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người đến chính là Trấn Nam Tuyết của Trấn tộc.

Nhìn thấy Trấn Nam Tuyết, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Nam Tuyết cô nương, cô…”

Trấn Nam Tuyết trầm giọng nói: “Ngươi thế mà lại đánh bại được Bắc Phong”.

Cô ta vẫn luôn âm thầm chú ý tới Diệp Quân, vì cô ta biết khu vực Cổ Hoang chắc chắn sẽ tìm đến Diệp Quân, nếu Diệp Quân không thể sống sót, vậy thì hợp tác giữa họ sẽ trở nên vô nghĩa, thế nên cô ta vẫn mong thế lực đằng sau Diệp Quân có thể chống lại được sự trả thù của khu vực Cổ Hoang.

Nhưng cô ta không ngờ thanh niên kiếm tu trước mặt này lại đánh bại Bắc Phong.

Phải biết rằng, Bắc Phong là cường giả có sáu phần thần tính cảnh giới Thần Đạo đấy.

Diệp Quân lắc đầu: “May mắn thôi”.

Diệp Quân biết rõ sở dĩ hắn có thể đánh thắng Bắc Phong là nhờ vào kiếm Thanh Huyên, nếu không hắn rất khó đánh bại đối phương.

Trận chiến này cũng khiến hắn hiểu rõ thực lực của mình, một cường giả có sáu phần thần tính là cực hạn hiện giờ của hắn, nếu là cường giả có bảy phần thần tính thì chắc chắn hắn đánh không lại, cho dù có kiếm Thanh Huyên, hắn cũng chưa chắc có thể đánh bại.

Giống như bây giờ, nếu hắn có kiếm Thanh Huyên cũng không phải là đối thủ của Nhị Nha.

Thế nên hắn chưa từng nghĩ có kiếm Thanh Huyên thì sẽ là vô địch.

Trấn Nam Tuyết khẽ lắc đầu: “Bắc Phong là vị chiến tướng đứng đầu dưới trướng Bắc Tề Vương, sức chiến đấu của ông ta cực kỳ đáng sợ, ta không ngờ ngươi lại có thể đánh bại ông ta… Diệp công tử, ta đánh giá thấp ngươi rồi”.

Diệp Quân cười nói: “Cô đến tìm ta có chuyện gì sao?”

Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Về cơ bản ta đã giải quyết xong chuyện của Đạo Thị…”

Nói đến đây cô ta nhìn Diệp Quân: “Nhưng bây giờ có một vấn đề, đó là vì trước đó ngươi đã giết rất nhiều quản lý của Đạo Thị nên các Đạo Thị xuất hiện tình trạng mất khống chế, nhân lực không đủ…”

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết chuyện này, cô yên tâm, đến lúc đó sẽ có người đến xử lý”.

Trấn Nam Tuyết hơi tò mò: “Có người đến hả?”
 
Chương 2861


Chương 2861

Diệp Quân cũng không ngăn cản, mặc cho những người này rời đi.

Đối với hắn thì hắn thật sự không hề thiếu nhân tài, Tần Quan đào tạo ra rất nhiều nhân tài, muốn quản lý một Đạo Thị là chuyện quá đơn giản.

Triệu Lão chần chừ một lúc rồi nói: “Diệp thiếu…”

Diệp Quân cười nói: “Không sao đâu Triệu Lão, ông giúp ta theo dõi bọn họ, nếu bọn họ dám mang đồ của Đạo Thị đi thì thẳng tay giết”.

Triệu Lão gật đầu: “Được!”

Nói xong ông ta xoay người rời đi.

Diệp Quân nhìn mọi người đang rời đi ở phía xa, sau đó cũng xoay người đi mất.



Ở bên kia, Triệu Lão tìm đến mọi người.

Triệu Lão nhìn về phía người đàn ông trung niên dẫn đầu, trầm giọng nói: “Nhược Trấn, ngươi có ý gì?”

Người đàn ông trung niên tên Nhược Trấn cất giọng lạnh nhạt: “Triệu Lão, ông cảm thấy hắn ta có thể đối phó với khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc ư?”

Triệu Lão im lặng.

Dù thực lực mà Diệp Quân thể hiện ra vô cùng kinh khủng, nhưng dù sao đó cũng là khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc!

Thế lực lớn siêu cấp chân chính!

Nói thật thì ông ta cũng không có lòng tin tuyệt đối.

Nhưng ông ta biết Diệp công tử kia không hề kiêng sợ khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc.

Nhược Trấn cười khẩy: “Một tiểu tử vắt mũi chưa sạch lại vọng tưởng khống chế Đạo Thị, nếu hắn ta hạ mình tôn trọng chúng ta một chút, trả thù lao phong phú hơn, có lẽ chúng ta sẽ suy xét đến chuyện có ở lại hay không, nhưng hắn ta vẫn luôn tỏ vẻ kiêu căng ngạo mạn như chúng ta cần hắn ta giữ mình lại vậy, đúng là buồn cười”.

Triệu Lão nhìn mọi người, thấy bọn họ đều có vẻ căm phẫn thì lắc đầu không nói gì thêm nữa.

Đám ngu xuẩn này là chưa thấy rõ tình thế!

Nhưng ông ta cũng có thể hiểu được, bình thường mấy người này kiêu căng đã quen, bây giờ đương nhiên không thích thấy người khác kiêu ngạo.

Có lẽ Diệp công tử kia không thể thắng được khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc, nhưng muốn tiêu diệt những người trước mắt vẫn là dễ như trở bàn tay.

Triệu Lão không nói gì thêm mà xoay người rời đi.

Nhược Trấn chợt nói: “Triệu Lão, ông thật sự muốn đi tới cùng với hắn ư?”

Triệu Lão xoay người nhìn về phía Nhược Trấn, Nhược Trấn nhìn chằm chằm ông ta: “Theo ta được biết khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc sắp có động tĩnh rồi. Khi đó có lẽ Diệp công tử này sẽ chết, bây giờ ông quay đầu vẫn còn kịp, nếu không đến lúc đó có hối hận cũng đã muộn rồi…”

Triệu lão lắc đầu, không nhiều lời thêm mà xoay người rời đi.

Nhược Trấn cười khinh thường: “Tự tìm đường chết”.

Sau đó dẫn mọi người rời đi.

Bọn họ cho rằng chắc chắn khu vực Cổ Hoang và Trấn tộc sẽ không bỏ qua, mà nhất định Diệp công tử kia cũng sẽ không chống lại được hai thế lực lớn này, chỉ cần đến lúc đó Diệp Quân bị gi ết chết thì Đạo Thị vẫn sẽ nằm trong tay bọn họ.

Bọn họ hoàn toàn có thể im lặng theo dõi tình hình làm ngư ông đắc lợi.
 
Chương 2862


Chương 2862

Chương 2862

Diệp Quân trở lại vũ trụ Thần Nhất, hắn dẫn theo Nhị Nha và Tiểu Bạch đi tới tinh không nơi Đà Quan lão nhân đang ở một lần nữa!

Đà Quan lão nhân vẫn còn ở đây!

Dẫu sao kiếm khí của cô gái váy trắng cũng đã trói buộc lại ông ta ở nơi này.

Thấy ba người nhóm Diệp Quân, sắc mặt Đà Quan lão nhân thoáng chốc thay đổi, ông ta hơi hoảng sợ nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch: “Các người…”

Đương nhiên ông ta sẽ không quên đây là hai người đã cướp quan tài mà ông ta bảo vệ đi trước đây.

Nhị Nha li3m kẹo hồ lô, lạnh nhạt nói: “Chúng ta làm sao?”

Đà Quan lão nhân: “…”

Diệp Quân đột nhiên nói: “Ông già, ta muốn hỏi thăm ông chuyện này”.

Nghe thấy thế Đà Quan lão nhân quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, khi nhìn thấy hắn, ông ta nhất thời sa sầm mặt: “Ngươi…”

Diệp Quân lập tức gọi cô gái váy trắng ra, khi nhìn thấy cô gái váy trắng sắc mặt Đà Quan lão nhân thoáng chốc thay đổi.

Diệp Quân hỏi: “Cô ta là ai”.

Sắc mặt Đà Quan lão nhân tái mét, ông ta cúi đầu không dám nói một lời.

Ánh mắt Diệp Quân dần trở nên lạnh như băng: “Ta cho ông một cơ hội cuối cùng”.

Đương nhiên hắn không có chút thiện cảm nào với ông già trước mắt cả, lúc trước người này không nói một lời đã muốn đánh hắn. Lúc đó hắn không đánh lại nên chỉ có thể chọn chạy trốn, mà lần này hắn đến đây không chỉ là muốn hỏi lai lịch của cô gái này mà còn muốn trả thù nữa.

Nhưng hắn không ngờ người này lại bị nhốt ở đây.

Thấy sát khí loé lên trong mắt Diệp Quân, Đà Quan lão nhân thầm thấy sợ hãi, ông ta nhìn thoáng qua cô gái váy trắng, chần chừ một lúc rồi nói: “Cô ta là người của nhà họ Thần”.

Diệp Quân cau mày: “Nhà họ Thần?”

Đà Quan lão nhân gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Cùng một gia tộc với Thần Nhất ư?”

Đà Quan lão nhân lại gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân quay đầu nhìn thoáng qua cô gái váy trắng: “Nàng là người của Thần tộc à?”

Nhưng Đà Quan lão nhân lại lắc đầu: “Ta không biết”.

Diệp Quân cau mày, Đà Quan lão nhân vội vàng nói: “Ta chỉ biết cô ta đến từ nhà họ Thần chứ không biết cô ta có người trong tộc của Thượng Thần Thần Nhất hay không…”

Diệp Quân im lặng một lúc rồi nói: “Là Thần Nhất bảo ông trông chừng cô ta sao?”

Đà Quan lão nhân gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân thắc mắc: “Tại sao?”

Đà Quan lão nhân lắc đầu: “Thượng Thần chỉ bảo ta trông chừng cô ta chứ không cho ta biết lý do tại sao, nhưng… Thượng Thần có căn dặn chỉ cần cô ta tỉnh lại thì ta có thể rời đi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn cô gái váy trắng hơi mờ mịt bên cạnh mình, khẽ thở dài, xem ra nếu muốn hiểu rõ hoàn toàn lai lịch của cô gái này thì chỉ có thể đi đến nhà họ Thần trong truyền thuyết kia thôi.

Nhưng hắn cũng biết quan hệ giữa Thần Nhất và nhà họ Thần này không được hoà thuận lắm, nếu cứ thế dẫn cô gái này đến đó e rằng sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng cũng không thể để cô gái này ở bên cạnh mãi được!
 
Chương 2863


Chương 2863

Đà Quan lão nhân muốn nói lại thôi.

Diệp Quân nhìn về phía ông ta: “Nói đi”.

Đà Quan lão nhân trầm giọng nói: “Chắc chắn là cô ta đến từ nhà họ Thần, nhưng Thượng Thần từng nói có trở về nhà họ Thần hay không là do cô ta tự quyết định…”

Nói đến đây ông ta nhìn về phía cô gái váy trắng.

Cô gái váy trắng im lặng một lúc lâu rồi nói: “Trở về”.

Dứt lời cô ta nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc, sau đó vẫn quyết định giúp người giúp cho trót: “Ta dẫn cô đến nhà họ Thần một chuyến, nhưng mà… theo ta được biết quan hệ giữa Thần Nhất và nhà họ Thần không hoà thuận cho lắm, vì thế e rằng quan hệ giữa cô và nhà họ Thần cũng thế, chuyến đi lần này có thể sẽ gặp rất nhiều biến cố…”

Cô gái váy trắng gật đầu: “Ta biết, nhưng ta vẫn muốn đi về xem sao, vì chỉ có trở về nơi đó ta mới có thể biết được rốt cuộc ta là ai”.

Diệp Quân gật đầu: “Vậy thì đi đến nhà họ Thần một chuyến thôi!”

Dứt lời hắn nhìn về phía Đà Quan lão nhân trước mặt: “Ông biết làm sao để trở về nhà họ Thần không?”

Đà Quan lão nhân lắc đầu: “Không biết, ta chưa đến nhà họ Thần bao giờ cả”.

Diệp Quân gật đầu sau đó muốn dẫn mọi người rời đi.

Chỉ có thể đi tìm Triệu Lão thôi.

Lúc này Đà Quan lão nhân chợt nói: “Đợi đã!”

Diệp Quân xoay người nhìn về phía Đà Quan lão nhân, ông ta chần chừ một lúc rồi nói: “Có thể tha cho ta không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không thể”.

Sau đó hắn dẫn Nhị Nha, Tiểu Bạch và cô gái váy trắng rời đi.

Nét mặt Đà Quan lão nhân trở nên cứng đờ, đợi sau khi mấy người nhóm Diệp Quân đi xa, sắc mặt ông ta thoáng chốc trở nên u ám: “Hãy đợi đó! Đợi đó!”

Nói xong ông ta chậm rãi nhắm mắt lại, gằn giọng nói: “Kiếm khí đáng chết này, người phụ nữ chết tiệt…”

Còn chưa nói hết câu thì kiếm khí trong người ông ta đột nhiên rung lên.

Oanh!

Đà Quan lão nhân cứ thế bị giế t chết.

Đà Quan lão nhân: “…”



Ở một nơi khác, Diệp Quân dẫn cô gái váy trắng và Nhị Nha chậm rãi bước đi trong tinh không.

Diệp Quân quay đầu nhìn cô gái váy trắng bên cạnh, thấy nét mặt ủ rũ và dáng vẻ im lặng không nói một lời của cô ta, hắn chần chừ một lúc rồi nói: “Cô đừng suy nghĩ nhiều, đợi đến nhà họ Thần rồi có lẽ cô sẽ biết được mình là ai thôi”.

Cô gái váy trắng ngẩng đầu nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn ngươi”.

Diệp Quân cười nói: “Không có gì”.

Cô gái váy trắng hơi do dự, sau đó nói: “Chúng ta đi đến nhà họ Thần có thể sẽ gặp phiền phức gì không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể là sẽ có”.

 
 
Chương 2864


Chương 2864

Cô gái váy trắng nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Chúng ta chỉ đến để hỏi về thân thế của cô chứ cũng không gây chuyện, cho nên chắc sẽ không có vấn đề to tát gì đâu, nếu bọn họ thật sự muốn đánh chúng ta thì chúng ta cứ bỏ chạy thôi”.

Cô gái váy trắng nở nụ cười, nói một cách chân thành: “Cảm ơn”.

Diệp Quân nhanh chóng tìm đến Triệu Lão.

“Ngươi muốn đi đến nhà họ Thần ư?”

Sau khi nghe thấy ý muốn của Diệp Quân, Triệu Lão nhất thời tỏ vẻ kinh ngạc.

Diệp Quân gật đầu.

Triệu Lão trầm giọng nói: “Muốn đến nhà họ Thần rất khó”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao lại như thế?”

Triệu Lão trầm giọng nói: “Nhà họ Thần không cho phép người bên ngoài đi vào, vì thế nếu người ngoài không được mới thì hoàn toàn không thể tiến vào địa bàn của bọn họ, nếu tự tiện xông vào địa bàn của bọn họ… có thể sẽ dẫn đến hiểu lầm”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Gửi thiệp thăm hỏi đến trước?”

Triệu Lão gật đầu: “Đây cũng có thể xem là một cách hay”.

Diệp Quân gật đầu: “Ông làm giúp ta đi”.

Triệu Lão đáp: “Được!”

Dứt lời ông ta xoay người rời đi.

Diệp Quân nhìn về phía Nhị Nha bên cạnh, cười nói: “Đợi sau khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện chúng ta sẽ đi khảo cổ”.

Nói thật thì bây giờ hắn cũng rất chờ mong việc đi khảo cổ.

Hắn muốn nhanh chóng tạo dựng nên một thế lực khổng lồ, mà việc đó cần phải tiêu tốn rất nhiều tiền của, dù bây giờ hắn rất giàu có nhưng tiền bạc vẫn nên có càng nhiều càng tốt chứ.

Đặc biệt sau lần tu luyện thăng cấp này, hắn càng cảm thấy tiền thật sự rất quan trọng.

Lần này hắn có thể thăng cấp lên cảnh giới Đế Quân đều là nhờ có đủ tài nguyên và Tổ Nguyên, nếu không hắn muốn đạt tới cảnh giới này là một chuyện vô cùng khó khăn.

Không chỉ hắn mà việc tu luyện của Ngao Thiên Thiên cũng cần rất nhiều tài nguyên, đặc biệt là bây giờ cô ấy muốn đột phá cảnh giới Nhân Đạo, mỗi ngày đều tiêu tốn một lượng Tổ Nguyên khổng lồ.

Không thể không nói nuôi một cô vợ thật sự rất tốn tiền.

Lúc này, Triệu Lão vừa rời đi trước đó đã quay lại.

Sắc mặt ông ta hơi khó coi.

Diệp Quân hơi bất ngờ: “Sao thế?”

Triệu Lão sa sầm mặt: “Nhà họ Thần nói Diệp công tử không có tư cách thăm hỏi bọn họ”.

Không có tư cách!

Nghe thấy lời nói của Triệu Lão, Diệp Quân thoáng sửng sốt, sau đó thì lắc đầu cười khẽ.

Triệu Lão trầm giọng nói: “Nhà họ Thần này đúng là ngông cuồng”.

Nhưng Diệp Quân lại cười nói: “Không cho thăm hỏi thì thôi”.

Triệu Lão chần chừ một lúc rồi hỏi: “Diệp công tử không tức giận sao?”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Tức giận gì chứ? Người ta không cho ta đến thăm hỏi thì ta phải tức giận à?”

Dứt lời hắn nhìn về phía cô gái váy trắng bên cạnh: “Tạm thời chúng ta không thể đi đến nhà họ Thần này được, sau này ta sẽ giúp cô suy nghĩ cách để tìm ra thân thế của mình”.
 
Chương 2865


Chương 2865

Cô gái váy trắng gật đầu: “Ta đều nghe theo ngươi”.

Diệp Quân nhìn về phía Triệu Lão: “Những người quản lý của Đạo Thị kia đã rời đi chưa?”

Triệu Lão trầm giọng nói: “Có vài người đã đi, có vài người thì…”

Nói đến đây thì ông ta im lặng.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Người không muốn rời đi cứ thẳng tay gi ết chết”.

Triệu Lão vội vàng gật đầu: “Ta sẽ lập tức đi ngay”.

Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.

Với thực lực của Triệu Lão, những người quản lý kia hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ta.

Mà lúc này thời không bên cạnh Diệp Quân đột nhiên hơi chấn động, sau đó có bốn người chậm rãi xuất hiện.

Người dẫn đầu chính là Thần Dã kia.

Sau lưng Thần Dã còn có ba người đi theo, cả ba đều là cao thủ cảnh giới Thần Đạo, hơn nữa đều là yêu thú.

Rõ ràng ba vị này là đại lão trong Sơn Hải Giới.

Diệp Quân khẽ mỉm cười nhìn về phía Thần Dã: “Tiền bối”.

Thần Dã gật đầu rồi giới thiệu: “Ba người ở bên cạnh ta lần lượt là Khâu Cổ, Đạo Cơ, Lễ Trấn… Đều là cao thủ cảnh giới Thần Đạo ba phần thần tính”.

Ba người hơi chắp tay với Diệp Quân.

Đương nhiên bọn họ không dám coi thường loài người khiến Thần Dã cũng phải kính trọng này, hơn nữa bọn họ còn biết Đạo Thị là do thiếu niên trước mắt tiêu diệt, không chỉ có thế mà hắn còn đích thân gi ết chết Đạo Nhiên, thực lực này bọn họ còn thua xa.

Diệp Quân nói: “Mọi người quyết định thế nào?”

Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Thần Dã trầm giọng nói: “Tiểu hữu, ta muốn trở lại Sơn Hải Giới, không có ý định nhúng tay vào chuyện bên ngoài nữa”.

Cuối cùng ông ta vẫn chọn không tiếp tục đi theo Diệp Quân.

Dù Diệp Quân có thể mang đến cho ông ta rất nhiều thứ, nhưng ông ta biết rất rõ con đường phía trước sẽ rất nguy hiểm. Vì tiếp theo chắc chắn Diệp Quân sẽ chiến đấu với Trấn tộc và khu vực Cổ Hoang, còn có Chúng Thần Điện ở vũ trụ Thần Nhất kia nữa.

Lợi ích rất lớn nhưng nguy hiểm cũng tương đương, vì thế ông ta không muốn chọn mạo hiểm thêm nữa.

An phận thoả mãn với những gì mình đang có là đủ rồi.

Với thực lực của ông ta bây giờ thì chậm rãi kiên trì đến năm phần thần tính cũng không khó.

Nghe thấy lời của Thần Dã, Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Ta hiểu rồi”.

Nói xong hắn nhìn về phía ba vị yêu thú sau lưng Thần Dã.

Thần Dã nói: “Họ muốn gặp ngươi một lần, sau đó mới quyết định có đi theo ngươi hay không”.

Khâu Cổ bước ra, trầm giọng nói: “Diệp công tử, cậu thật sự có thể giúp chúng ta nâng cao thần tính sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom